 |
|

24-07-2008, 06:35 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 11
Thương ngưá»i nên chuốc háºn
Khất Tiên cùng má»i ngưá»i thẳng đến TÃn Dương thà nh, liá»n tìm và o má»™t quán rượu ăn uống. Quán rượu nà y từ lâu đã có tiếng là Túy Tiên cư (NÆ¡i tiên uống rượu say).
Vừa và o đến nÆ¡i Khất Tiên đã gá»i Ä‘em lên mấy hu rượu. Má»i ngưá»i ăn uống rất vui vẻ, nhưng đáng chú ý nhất lại là Nam Phương Ôn Sát cả ngà y chẳng nói má»™t tiếng nà o. Má»i ngưá»i Ä‘i thì ông theo, thấy ăn thì ông ăn, thiên hạ uống ông cÅ©ng uống, đến ná»—i Khất Tiên cÅ©ng phải thầm phục tá»u lượng cá»§a ông ta cứ uống miết mà không há» thấy sắc mặt biến đổi.
Má»i ngưá»i ăn uống đã gần no nê, Khất Tiên má»›i lấy vạt tay áo chùi miệng Ä‘oạn cưá»i lá»›n nói :
- Tiểu tá» lão cho cháu hay từ nay trở Ä‘i, trừ cái thằng cha tá»± xưng là cha cháu ra, tạm thá»i chưa có ai dám đến quấy rà y cháu nữa.
Lá»i nói dá»ng dưng nà y khiến ai nấy nghe qua Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, không hiểu tư gì cả.
Cừu Cốc lại cà ng phân vân hơn.
- Có lẽ sau tráºn vừa qua, các cừu thù định nghỉ tay sao?
- Cháu đừng mõ má»™ng. Bá»n ngưá»i ấy má»™t khi đầu chưa rÆ¡i thì há» vẫn còn sanh chuyện.
- Như thế thì vãn bối không thể nà o hiểu nổi.
- Cho các bạn biết, vấn đỠcÅ©ng do nÆ¡i Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a đấy. Nếu chúng rá»i khá»i Thiên Äá»™c cốc thì chả nói gì. Äà ng nà y chúng lại còn bảo Ä‘i tìm Ân chá»§, rồi đây giang hồ sắp nổi dáºy má»™t tráºn sóng gió.
Cừu Cốc và má»i ngưá»i cÅ©ng chưa hiểu gì cả. Riêng vá» Từ Thanh Thu thì mặt mà y biến sắc, nhưng nà ng cố lấy lại bình tinh, láºp tức đứng dáºy nói :
- Tôi có việc xin kiếu từ trước.
Khất Tiên gáºt đầu nói :
- Cháu nên đi là phải.
Cừu Cốc định cầm nà ng lại nhưng thấy nà ng vá»™i vã xuống lầu liá»n buá»™t miệng há»i :
- Chị Thu có việc gì gấp lắm nên vội vã ra đi như thế?
Khất Tiên cưá»i nói :
- Cháu có biết lai lịch của nà ng chăng?
- Vãn bối chưa há»i qua Ä‘iá»u đó.
- Ha ha. Cháu tháºt hồ đồ, đừng nói đến con a đầu há» Từ cháu đã chẳng biết lai lịch mà ngay cả Vệ Thanh nà y cháu cÅ©ng chẳng hiểu gì cả.
Vệ Thanh lo sợ chặn lá»i ông :
- Sư phụ, ngưá»i ..
- Thôi, đừng kêu réo gì nữa, mau trở vỠgặp cha cháu đi, kẻo lão già ấy đang nóng lòng trông đợi đấy.
Vệ Thanh chu miệng ra vẻ không muốn vá», nhưng Khất Tiên đã đứng dáºy cưá»i giòn :
- Cháu không đà nh lòng rá»i hắn chăng? lão Ä‘ang có việc cần, chưa thể giải quyết việc nà y được. Chúng ta Ä‘i thôi.
Nói dứt ông liá»n đứng dáºy Ä‘i xuống lầu. Vệ Thanh không biết nói sao, đà nh vẫy tay cáo biệt Cừu Cốc Ä‘oạn theo Khất Tiên ra Ä‘i.
GiỠđây chỉ còn lại Nam Ôn Sát và Cừu Cốc hai ngưá»i. Má»™t lát sau Cừu Cốc thở dà i nói :
- Tháºt chẳng hiểu há» là m việc gì bà máºt thế?
Nam Ôn Sát cưá»i nói :
- Lão Ôn nà y tuy mưá»i mấy năm vắng mặt trên giang hồ nhưng đối vá»›i việc nà y cÅ©ng hiểu được đôi chút.
- Có thể cho tại hạ biết chăng?
- GiỠđây tướng công chưa cần biết đến. Äợi khi đúng lúc lão sẽ nói cho tướng công nghe.
Không quên được sá»± sống chết cá»§a cha, trả huyết thù cho mẹ chà ng nên đối vá»›i việc bên ngoà i Cừu Cốc không hỠđể ý lắm. Nam Ôn Sát không muốn nói ra, chà ng cÅ©ng không mà ng há»i đến là m gì.
Trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang im lặng, Cừu Cốc bá»—ng nhá»› đến ngưá»i trung niên bịt mặt, chà ng buông tiếng thở dà i nói :
- Ngưá»i trung niên bịt mặt lúc nãy trông tháºt giống cha ta, nhưng sao ngưá»i lại không muốn cho ta gặp mặt?
Chà ng Ä‘em so sánh ngưá»i cha đã Ä‘iểm huyệt chà ng cùng ngưá»i trung niên kia, thì phong độ tao nhã cá»§a ngưá»i trung niên sau lại giống hÆ¡n. Nhưng sao há» lại bà máºt không cho chà ng gặp mặt?
Cà ng nghĩ chà ng cà ng thấy khó hiểu, trong lúc chà ng đang suy tưởng, Nam Ôn Sát bỗng nói :
- Tướng công, lão Ôn định xin phép nghỉ ba hôm.
Lá»i nói cá»§a Nam Ôn Sát là m Cừu Cốc sá»±c tỉnh trở vá» hiện thá»±c, chà ng ngạc nhiên há»i :
- Lão Ôn vừa rồi lão nói gì?
- Con trai lão gá»i nuôi ở gần TÃn Dương thà nh nà y, lão xin phép Ä‘i thăm hắn.
- Lão cứ việc Ä‘i Ä‘i. Tại hạ đâu có quyá»n rà ng buá»™c hà nh động cá»§a lão.
- Ngà y mà tướng công đến Hà giang, tức nhiên lão Ôn xin có mặt tại đó để gặp nhau.
- Lão cứ việc đi đi, rủi không đến kịp cũng chẳng quan hệ gì.
Nam Ôn Sát tá» ra rất lưu luyến, từ từ đứng dáºy Ä‘i xuống lầu.
Còn lại má»™t mình chà ng gá»i Ä‘iếm tiểu nhị tÃnh tiá»n rồi cất bước xuống lầu.
Chà ng vừa Ä‘i đến rèm tre, bá»—ng thấy má»™t cụ già mặc áo xanh, tay cầm gáºy mây, gương mặt nhăn nheo Ä‘i đến trước mặt chà ng nói :
- Hà i nhi thì ra cháu ở đây, là m ông đi tìm bắt mệt.
Vừa nói ông lão liá»n dang hai tay ra, ôm chầm lấy ngưá»i chà ng. Phà m là ngưá»i luyện võ thì cá» chỉ lanh lẹ dị thưá»ng, Cừu Cốc chẳng biết giáp ất gì, vá»™i lách mình sang bên tránh né.
Cụ già như không đỠphòng, nên khi ôm tráºt liá»n ngã ngưá»i và o chiếc bà n vuông kê trước mặt. Cừu Cốc thấy váºy thất kinh, láºt Ä‘áºt đưa tay đỡ lấy ngưá»i ông.
Trong lúc chà ng dìu ông ta dáºy thì hình như ngón tay cái cá»§a cụ già vô tình hay hữu ý bấm mạnh và o bà i môn huyệt cá»§a chà ng.
Cừu Cốc không há» chấp nhất, liá»n đợ ông ta lại ngồi trên ghế Ä‘oạn ôn tồn nói :
- Cụ đã nhìn lầm ngưá»i rồi đấy. Tại hạ há» Lữ chưa từng quen biết vá»›i cụ bao giá».
- À! Có lẽ lão đã lầm tưởng. Ai chà ! Già rồi không là m gì nên cả.
Cừu Cốc chẳng nói chẳng rằng, lá»… phép chà o cụ già rồi cất bước ra Ä‘i. Äầu óc cá»§a chà ng giỠđây chỉ nghÄ© là m sao báo thù cho mẹ cà ng sá»›m cà ng tốt. Chà ng nghÄ© những thá»§ Ä‘oạn rất độc ác để thi hà nh nÆ¡i ÄÆ°á»ng gia bảo và đối phó vá»›i Thiết Kỳ Ngân Tinh.
Cừu Cốc má»™t mình lá»§i thá»§i Ä‘i ra khá»i TÃn Dương thà nh độ năm dặm đưá»ng thì mặt trá»i cÅ©ng đã khuất dần, mà n đêm dần dần bao phá»§. Nhưng đối vá»›i má»™t nhân váºt võ lâm, ngà y hay đêm cÅ©ng chẳng thà nh vấn Ä‘á». Chà ng vẫn tiếp tục tiến bước.
Trong bóng tối bá»—ng giữa đưá»ng có má»™t bóng ngưá»i, mà ngưá»i đó lại là cụ già chống gáºy mây lúc nãy nÆ¡i tá»u quán, khiến chà ng không khá»i ngạc nhiên. Cụ già coi Ä‘iệu bá»™ thì gió thổi cÅ©ng té, thế mà đã vượt qua mặt chà ng lúc nà o không hay.
Như đã Ä‘oán biết được đôi phần, Cừu Cốc cưá»i thầm lẩm bẩm :
- Äể xem ngưá»i giở trò gì đây.
Chà ng vá» như không biết đến, tiếp tục cất bước. Bất ngá» cụ già cưá»i nham hiểm nói :
- Lữ Cừu Cốc, ngưá»i chá»› nên là m Ä‘iệu bá»™. Ta biết ngưá»i đã nháºn ra lão phu rồi, nhưng ngưá»i đã bị ta bấm thuốc Tiêu Ảnh tán và o ngưá»i ngươi rồi. Äợi bảy ngà y nữa, xương cá»§a ngưá»i sẽ rá»§n dần rồi tiêu tan mà chết.
Cừu Cốc nghe nói mắt lá»™ hung quang giáºn giữ quát lá»›n :
- Ta với lão không thù không oán, tại sao lại hạ độc thủ như thế được?
- Sá»± tháºt thì thế, nhưng nếu không là m váºy thì sao có thể sai khiến ngưá»i được.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Lão đã xem lầm ngưá»i rồi, Lữ má»— lâu nay không há» sợ ngưá»i uy hiếp. Nếu lão có Ä‘iá»u gì yêu cầu tại hạ có thể là m được, thì xin giúp ngay, dù có nguy hiểm đến tánh mạng Ä‘i nữa. Còn khi tại hạ nháºn thấy không thể giúp được thì dù cho có xẻo da lóc thịt tại hạ cÅ©ng quyết từ chối ngay.
- Lão phu không nhá» ngưá»i là m má»™t việc gì cả, chỉ cần mượn ngưá»i má»™t món đồ.
- Không thể được.
Cừu Cốc hiểu ngay chá»§ ý cá»§a lão già là mượn thanh Thần kiếm cá»§a chà ng nên liá»n cá»± tuyệt ngay.
Cụ già cưá»i nói :
- Ngươi đừng tưởng có Long hổ cá»u hoà n đơn mà có thể giải được độc nà y đâu.
Cừu Cốc ngầm váºn huyá»n công, cảm thấy không có gì khác lạ cả nên vững bụng cưá»i lạt nói :
- Tại hạ không có thì giỠđể lôi thôi, khuyên lão nên thức thá»i má»™t tư, tránh đưá»ng ra, nếu không đừng trách tai hạ vô lá»….
Cụ già cưá»i nham hiểm :
- Tiêu hồn tán vô sắc vô vị nhưng kỳ độc khôn lưá»ng. Nháºp và o ngưá»i chỉ trong ba ngà y là bá»™t phát. Ngưá»i đừng tưởng giỠđây không có việc gì thì thôi, đến khi đã bá»™t phát thì dù cho có Äại la thiên tiên cÅ©ng khó cứu được.
Nghi một lát cụ già lại tiếp :
- Ngươi Ä‘em tánh mạng để đùa giỡn mà là m gì. Gần đây lão phu vì có việc gấp cần mượn cây Long Tuyá»n kiếm cá»§a ngưá»i trong má»™t tháng đúng kỳ hẹn, nhất định sẽ trả lại ngưá»i, lão phu quyết không thất tÃn.
Cừu Cốc đâm khùng nạt :
- Dù cho lão có nói gì Ä‘i nữa, cÅ©ng má»i miệng thôi. Tránh đưá»ng mau.
Vù một tiếng chưởng lực đã cuồn cuộn tấn công và o lão già áo xanh.
- Nếu ngưá»i cà ng dùng sức lá»±c lại cà ng dá»… chết sá»›m.
Vừa nói cụ già vừa lách mình né tránh.
Cừu Cốc nà o dá»… chịu tin, liên tiếp nhồi thêm ba chưởng nữa, Ä‘ang cÆ¡n tức giáºn, ná»™i lá»±c lại cà ng gia tăng cuồn cuá»™n trút ra như nước chảy.
Nhưng đến chưởng thứ ba, bá»—ng chà ng cảm thấy như giữa đưá»ng đứt Ä‘oạn, tá»±a có má»™t váºt gì cản trở không thể dùng sức được nữa.
Lão già cưá»i đắc ý :
- Thế nà o? Lão phu có gạt ngưá»i không?
Vừa nói lão ta vừa tiến bước đến gần ngưá»i Cừu Cốc, định giở thá»§ Ä‘oạn cướp Ä‘oạt. Cừu Cốc thấy váºy thất kinh, liá»n đưa má»™t ngón tay ra, má»™t đạo hồng quang như vô hình xẹt và o ngưá»i lão, khiến lão vá»™i nhảy ra tám thước, thất thanh kêu lên :
- Ngươi cũng đã luyện được Dung Kim chỉ sao?
Äoạn lão trấn tinh lai ngay cưá»i nói :
- Dù cho ngưá»i có luyện hết võ công trong cuốn Äan thư Ä‘i nữa, hôm nay cÅ©ng khó thoát khá»i tay lão.
Bá»—ng nhiên má»™t giá»ng cưá»i như phèng la bể vá»ng lại :
- Chưa chắc.
Cụ già áo xanh giáºt mình, má»™t chiếc bóng lẹ là ng đáp xuống. Khất Tiên đã đứng trước mặt Cừu Cốc rồi. Ông lấy tay chỉ lão già vừa cưá»i vừa nói :
- Bá»n ngưá»i là ngưá»i cá»§a tam cốc, sao lại cà ng ngà y cà ng hèn hạ thế. Bá»—ng không lại Ä‘i quấy rầy má»™t thằng nhá». Theo ý lão ăn mà y nà y thì câu ca dao “VÅ© ná»™i tôn tam cốc†nên sá»a lại là “VÅ© ná»™i khi tam cốc†má»›i là đúng.
Cụ già trầm giá»ng :
- Ngươi chớ nên chế nhạo, lão phu với hắn vốn trao đổi một cách công bình.
Khất Tiên đưa mắt nhìn Cừu Cốc há»i :
- Có đúng váºy không?
- Lão dùng thá»§ Ä‘oạn nhõ nhá»›p âm thầm truyá»n độc và o ngưá»i cháu. Giá» lại đòi lấy thuốc giải độc để đổi lấy Thần kiếm nữa.
- Cháu có biết hắn truyá»n thứ độc chi không?
- Nghe bảo là Tiêu Ảnh tán.
Khất Tiên liá»n nổi giáºn, má»™t chưởng đánh ra quát bảo :
- Lão độc váºt thá»§ Ä‘oạn tháºt tà n độc.
Cụ già đưa tay chống đỡ thế công cá»§a Khất Tiên. Hai chưởng chạm nhau má»—i đà ng lui lại má»™t bước. Khất Tiên giáºn dữ vung chưởng công tiếp.
Cụ già cưá»i lạnh lùng :
- Äại la thiên chánh chưởng cá»§a ngưá»i lão phu đã được biết qua rồi, cÅ©ng chẳng ra gì. Äể lão phu nói rõ rà ng rồi có đánh cÅ©ng chẳng muá»™n.
Khất Tiên dừng tay lại nạt :
- Ngươi nói mau đi.
- Lúc nãy lão phu cÅ©ng đã nói qua, lão chỉ cần mượn lưỡi kiếm trong vòng má»™t tháng, đến kỳ hạn sẽ trả lại ngay. Nếu ưng thuáºn thì lão láºp tức trao thuốc giải ra ngay, còn không thì cứ má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t đưá»ng váºy.
Khất Tiên đã hiểu rõ Tiêu Ảnh tán cá»§a Thiên Äá»™c cốc, thiên hạ không ai có thuốc chữa, nên không khá»i lưỡng lá»±.
Cừu Cốc vội nói :
- Dù ngưá»i có nói gì gì Ä‘i nữa, Lữ má»— cÅ©ng không ưng thuáºn đâu.
- Biết rằng thần váºt khó kiếm, song tánh mạng lại quý hÆ¡n. Äà ng nà o thì lão cÅ©ng không phải chiếm luôn báu váºt cá»§a ngưá»i mà .
Cừu Cốc cưá»i hồn nhiên :
- Sanh tá» có số. Lữ má»— dù có bị thịt nát xương tan Ä‘i nữa cÅ©ng quyết không thể trao thần váºt cho kẻ xấu để Ä‘i là m việc ác.
Cụ già cưá»i lạnh lùng :
- Nói thế ngưá»i đã cá»± tuyệt sá»± trao đổi cùng chúng ta rồi phải chăng?
Cừu Cốc vẫn tự nhiên :
- Lữ mỗ tuy là hạng mạc lưu trên giang hồ, nhưng quyết không chịu ai bức hiếp cả.
Lá»i nói cá»§a chà ng cương nghị như Ä‘inh đóng, không há» có chút gì rúng động.
Cụ già đứng sững giây lâu, rồi tung mình ra đi mất dạng.
Khất Tiên quát lớn :
- Khoan đã ngưá»i Ä‘i thế nà o được?
Bùng má»™t tiếng hai ngưá»i chạm chưởng trên ná»a lưng trá»i rồi đồng rÆ¡i xuống đất, cụ già nói :
- Ngươi vá»›i ta có đánh Ä‘i đánh lại cÅ©ng chỉ là trò cÅ© mèm, đợi lúc nà o ngưá»i tiến thêm đôi chút, chúng ta lại quyết má»™t tráºn hÆ¡n thua chẳng muá»™n.
Lá»i nói dứt ngưá»i ông lẹ là ng như bay vụt cái mất dạng.
Khất Tiên đứng ngó theo buột miệng thở dà i.
Cừu Cốc đến bên há»i :
- Lão tiá»n bối biết ngưá»i ấy chăng?
- Hắn là lão độc váºt cá»§a Thiên Äá»™c cốc đấy.
Cừu Cốc giá» má»›i hiểu thì ra lão già ấy là Cốc chá»§ Thiên Äá»™c cốc, tức gá»i Thiên độc nhân ma. Bất giác chà ng thở dà i than :
- Những nhân váºt thà nh danh sao ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u nhõ nhá»›p cả.
Khất Tiên chẳng nói chẳng rằng, bước lại gần Cừu Cốc nhìn kỹ sắc diện chà ng, rồi đưa tay ra bắt lấy các mạch trong ngưá»i. Giây lâu thá» dà i nói :
- Con độc trùng nà y ác độc tột cùng. Nhiễm phải độc nà y chỉ sợ thiên hạ không còn thuốc có thể giải được.
Ông Ä‘i lại giang hồ lâu nay, đối vá»›i các môn độc dược có thể nói được cÅ©ng đã sà nh. Giá» thấy hiện tượng cá»§a Cừu Cốc liá»n biết ngay chà ng đã bị phải má»™t thứ độc tối ý nguy hiểm, phát ra cháºm chạp nhưng chết ngưá»i như chÆ¡i.
Cừu Cốc nhìn sắc mặt Khất Tiên cÅ©ng đã Ä‘oán ra được phần nà o liá»n ôn tồn nói :
- Tiá»n bối chá»› nên vì vãn bối mà quá quan tâm. Chẳng qua sống chết có mạng, nếu phải chết thì dù cho có trốn tránh cÅ©ng không khá»i, còn nếu mạng chưa tuyệt thì tất nhiên cÅ©ng có phương pháp cứu chữa được.
Khất Tiên cưá»i ha hả nói :
- Luáºn Ä‘iệu ấy lão ăn mà y nà y không đồng ý chút nà o cả. Ä‚n mà y nà y từ khi nháºp giang hồ đến giá» và o sống ra chết là biết bao nhiêu lần cÅ©ng Ä‘á»u do nÆ¡i mưu kế để thoát khá»i nguy nan. Giá» lão thấy Long Tuyá»n kiếm dù quý mấy Ä‘i nữa cÅ©ng là váºt ngoà i thân. Váºy cháu cứ đưa cho lão Ä‘i để lấy thuốc giải, chỉ cần mạng còn thì Thần kiếm lo gì không thể lấy lại được.
Cừu Cốc do dự :
- Việc nà y..
Khất Tiên bá»—ng nghiêm nét mặt tiếp lá»i :
- Bảo váºt vốn là cá»§a cháu, nếu cháu không ưng thì lão cÅ©ng không ép. Trong ngưá»i cháu hiện Ä‘ang có Long hổ cá»u hoà n Ä‘on nên lấy ra uống Ä‘i. Tuy không giải được độc song cÅ©ng duy trì được má»™t thá»i gian.
Cừu Cốc nghe lá»i lấy thuốc ra uống, Ä‘oạn đưa tay lên tháo lưỡi Thần kiếm kÃnh cẩn dâng cho Khất Tiên nói :
- Váºt nà y đáng lý ra lão tiá»n bối cÅ©ng có má»™t ná»a trong ấy, giá» cháu định nhá» lão tiá»n bối giữ giùm. Vạn nhất nếu cháu có mệnh hệ gì, thì cÅ©ng không để cho thần váºt nà y lá»t và o tay bá»n gian ác được.
Khất Tiên xúc động tiếp lấy kiếm bảo :
- Ta có thể tạm giữ cho cháu, vạn nhất nếu cháu bị rủi ro, lão sẽ lấy nó trao lại cho vợ cháu.
- Vợ cháu?
Cừu Cốc trợn tròn đôi mắt kinh dị há»i :
- Lão tiá»n bối có ý chỉ Hà n Thanh Thanh chăng? Nhưng cháu vá»›i nà ng đã không còn quan hệ gì nữa kia mà ?
- Không phải nà ng thì còn ai nữa. GiỠnó là đệ tỠcủa lão rồi, cháu còn dám nói không được sao?
- Nà ng cÅ©ng đã bái tiá»n bối là m sư phụ?
- Việc đã đến đây lão cÅ©ng không cần giấu diếm nữa, nà ng chÃnh là Vệ Thanh đấy.
Cừu Cốc ngạc nhiên không vừa :
- Vệ Thanh là nà ng đã hóa trang đấy sao?
Bây giá» chà ng má»›i vỡ lẽ, trách sao cá» chỉ cá»§a Vệ Thanh Ä‘á»u giống hệt như má»™t thiếu nữ.
Sắc mặt Khất Tiên bá»—ng nghiêm nghị, ông ta trầm giá»ng nói :
- Sá»± việc không còn chần chừ được nữa, cháu đã không ưng thuáºn việc trao đổi thuốc giải độc. Váºy thì nên lên Thái Bạch sÆ¡n thá» thá»i váºn xem. Nghe giang hồ truyá»n tụng trên Thái Bạch sÆ¡n có má»™t cụ già tá»± hiệu Thái Bạch Tiên Ông, y thuáºt thông thần, có thể cứu ngưá»i chết sống lại nhưng Ãt ai có thể gặp được ông ta.
Nói đến đây ông ta thấy đôi mắt cá»§a Cừu Cốc sáng lên niá»m hy vá»ng, và nhìn ông như chỠđợi, ông tiếp :
- Thái Bạch sÆ¡n trên dãy núi cao, đến đấy có mau Ä‘i nữa, cÅ©ng phải mất mưá»i hai mưá»i ba ngà y. Tiêu Ảnh tán cá»§a lão độc váºt tuy bảo rằng bảy ngà y bá»™c phát song cháu đã nhá» Long hổ cá»u hoà n Ä‘on chế ngá»± cÅ©ng được kéo dà i thêm mươi bữa, ná»a tháng.
Ông ngưng giây lát thở dà i tiếp :
- Äáng lẽ lão phải Ä‘i vá»›i cháu má»™t thể nhưng tánh mạng cá»§a lão cÅ©ng chẳng còn bao lâu.
Cừu Cốc ngạc nhiên :
- Chẳng lẽ tiá»n bối cÅ©ng trúng độc sao?
Bản tÃnh vốn trung nghÄ©a, chà ng vừa nghe Khất Tiên cho biết tánh mạng cÅ©ng sắp nguy nan chà ng còn lo lắng hÆ¡n cả bản thân chà ng.
Khất Tiên lắc đầu nói :
- Không phải thế. Cháu nên gấp đi, việc nà y cháu có biết đi nữa cũng vô dụng.
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i thêm thì Khất Tiên đã tung mình vút Ä‘i mất dạng.
Chà ng đà nh đứng sững thở dà i :
- Sao trên Ä‘á»i nà y phà m những ngưá»i tốt lại lắm hoạn nạn!
Chà ng đứng đỠthá» thẫn cho tá»›i khi có má»™t ngá»n gió thoảng qua má»›i kéo chà ng sá»±c tỉnh, chà ng nghÄ© giá» ta có nên Ä‘i Thái Bạch sÆ¡n hay đến ÄÆ°á»ng gia bảo?
Suy Ä‘i tÃnh lại, chà ng vẫn thấy nên đến ÄÆ°á»ng gia bảo là hÆ¡n. Trước hết đê Nam Ôn Sát khá»i chỠđợi, hai là nếu đến Thái Bạch sÆ¡n mà tìm không ra thuốc giải, ná»a đưá»ng bị chết thì thù mẹ ai trả há»™ cho.
Nghi thế chà ng nghiến răng lẩm bẩm :
- Trước khi chưa bị độc dược bá»™c phát, ta phải là m thế nà o để lấy máu nhuá»™m Ä‘á» ÄÆ°á»ng gia bảo má»›i nghe.
Giang hồ đồn đại bốn câu thÆ¡: ... Lưỡng hồ phùng kiếm khÃ, Yến Triệu Thiết Kỳ Hùng tháºt không ngoa chút nà o cả. Dá»c theo hai bên bá» hồ, phần đông là thế lá»±c cá»§a Tà n Long cư và Hằng sÆ¡n phái. Nhưng khi và o đến Hà bắc, lại bị thế lá»±c cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo bao vây. Phà m thuá»™c nhân váºt võ lâm, không ai là không hiểu ÄÆ°á»ng gia bảo.
Cừu Cốc khá»i cần mệt nhá»c đã tìm đến được ÄÆ°á»ng gia bảo má»™t cách dá»… dà ng. Nhưng tai mắt cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo cÅ©ng đã sá»›m phát hiện được chà ng. Chỉ vì thấy chà ng tuổi nhá», đơn độc má»™t mình, nên tưởng rằng là bạn, qua đưá»ng ghé thăm thà nh thá» chỉ phái ngưá»i theo dõi, chứ không há» có phản ứng khó dá»….
ÄÆ°á»ng gia bảo được xây dá»±ng nÆ¡i hướng Äông nam, cách Hà giang độ năm dặm trên má»™t hòn núi đất, xây cất hùng vi, khà phách vô cùng. Xa xa nhìn và o như má»™t thà nh trì nhá» cá»§a các báºc vua chúa. Cừu Cốc đứng nhìn địa thế giây lát, cưá»i nhạt hai tiếng Ä‘oạn cất bước tiến thẳng và o thà nh.
Thị trấn nÆ¡i đây dân cư đông đúc, bán buôn rất thịnh vượng, nhưng lòng Cừu Cốc giỠđây đâu còn hứng thú để xem ngưá»i ngắm cảnh. Chà ng lầm lui bước và o má»™t khách sạn mướn phòng xong, rồi lại quay tìm má»™t quán rượu để uống.
Cừu Cốc không biết uống rượu, hôm nay định mượn Ãt rượu giải sầu, đợi đến tối sẽ đến ÄÆ°á»ng gia bảo hà nh sá»±. Không dè vừa uống ba ly đã thấy đầu óc choáng váng, nghÄ© đến thân pháºn tuổi má»›i chừng nà y mà đã phải vương và o ân oán giang hồ, bá»—ng chà ng thở tiếng thở dà i não ruá»™t.
Nghi đến thuốc độc trong ngưá»i, tạm thá»i được duy trì tÃnh mệnh, song cÅ©ng chỉ được mươi bữa ná»a tháng thôi, rồi chà ng cÅ©ng tiêu tan theo cát bụi. Má»›i hồi nà o đây má»™t nhà ba mạng Ä‘ang sống yên vui nÆ¡i Phỉ Thúy cốc, váºy mà giá» mẹ chết, cha lạc, mạng mình cÅ©ng khó bảo toà n.
Mặt chà ng hiện lên má»™t sắc thái khó tả. Giữa đôi mi sát khà ẩn hiện, trông ánh mắt dá»… sợ lạ thưá»ng.
Cùng lúc ấy bỗng chà ng nghe văng vẳng bên cạnh bà n một cụ già vừa nhấm rượu và nhịp bà n ca rằng :
Mưá»i năm nung chÃ
Vạn lý châu du
Nhớ đến những ngà y buồn vui tại Ngũ lĩnh
Lệ đã vơi
Mà thơ chưa cạn hứng
Hỡi thi nhân
Kêu gà o lên những nỗi uất
Nhưng
Äá»i là thế
Sầu háºn mà chi
Chỉ là hư vô của ảo mộng
Say lên đi
Kẻ sÄ© bao giá» cÅ©ng Ä‘i đôi vá»›i sắc tá»u.
Nhưng đã là trai trong thá»i loạn
Hãy can trưá»ng thá» minh công...
Tiếng nhịp Ä‘á»u Ä‘á»u, giá»ng ngâm trầm bổng, khiến ai nấy nghe cÅ©ng phải chú tâm.
Cừu Cốc vội quay đầu nhìn lại, chà ng thấy một cụ già tóc bạc, tư thái phong lưu mãi thượng tay nâng ly rượu, tay gõ xuống bà n, bên cạnh ông lại còn một thiếu nữ hồn nhiên diễm lệ.
Thiếu nữ vừa thấy mặt Cừu Cốc liá»n lấy tay lắc lắc ông già cưá»i nói :
- Ông nhìn kìa, gương mặt y hầm hầm như muốn nuốt sống ai.
Cụ già từ nãy vẫn lim dim đôi mắt, nghe cháu gá»i vá»™i mở mắt ra nhìn, rồi lại lim dim ôn tồn nói :
- Con gái gì mà mở miệng ra đã nói báºy rồi.
Nói dứt ông lại đưa ly rượu lên miệng nhấm, đoạn tiếp tục gõ bà n hát :
Cánh chim ngà n dặm một nỗi sầu
Rượu nồng muốn hát chẳng nên câu
Trăng rụng sương tà n ngưá»i chưa ngá»§
Tiếng khóc chinh phu đã bạc đầu
Câu hát chứa đựng ý cá»§a kẻ sÄ© bất đắc chÃ, ngưá»i anh hùng trong tuổi vá» già .
Cừu Cốc cà ng nghe cà ng cảm thấy thÃch thú, đưa mắt nhìn ông mấy lượt.
Cụ già bá»—ng nhiên mở mắt cưá»i lá»›n nói :
- Trong cảnh tương đồng mượn rượu giải khuây, cáºu bé kia má»™t mình ngồi nhấm, sao chẳng đến cùng bà n lão cho vui.
Cừu Cốc nãy giỠđã có ý muốn là quen vá»›i vị anh hùng nà y rồi, song ngặt vì có cô cháu gái ngồi bên, nên ngần ngại chưa dám. Giá» cụ già đã lên tiếng má»i, chà ng không ngần ngại đứng dáºy đến trước mặt cÅ©ng kÃnh :
- Tiên sinh cao nhân nho si, vãn bối may được là m quen tháºt là tam sinh hữu hạnh.
Cô cháu gái ngồi bên cạnh bá»—ng cưá»i khúc khÃch nói :
- Sao mà chán ngắt.
Cừu Cốc giả vá» không nghe không thấy, lai cÅ©ng kÃnh há»i nÆ¡i ở cùng danh tánh.
Cụ già liá»n thò tay và o túi lấy ra má»™t nén bạc ném lên bà n, vừa đứng dáºy vừa nói :
- Nhà lão cách đây không xa, xin má»i đến đấy nói chuyện cho tiện hÆ¡n.
Cừu Cốc thấy giá» còn quá sá»›m, đợi đến canh hai hà nh sá»± cÅ©ng chẳng muá»™n, nên liá»n gáºt đầu ưng thuáºn.
- Như váºy tháºt là hay, ngặt là m phiá»n lão bá cùng cô nương, nên lòng áy náy không yên.
Cô gái nãy giá» nÃn cưá»i, giá» không dằn được cưá»i nói :
- Nói Ä‘i nói lại ná»a ngà y, toà n là những tiếng không ăn nhằm và o đâu cả.
Cụ già đưa mắt nhìn cô gái rồi cất bước ra Ä‘i. Cừu Cốc má»™t lần nữa bị cô gái châm chá»c nên trong lòng rất khó chịu, nhưng vẫn im tiếng lặng thinh.
Cụ già tay vịn và o vai cháu gái, bước Ä‘i cháºm chạp và như khó khăn lắm. Cừu Cốc vừa cháºm rãi lá»§i bước theo sau.
Cừu Cốc thấy cụ già có vẻ yếu Ä‘uối, định tiến lên đỡ phụ cho cụ má»™t bên, nhưng vừa ra khá»i lầu chà ng ngạc nhiên không thể tưởng tượng, chà ng cứ Ä‘uổi theo mà chẳng hÆ¡n được hai ông cháu há».
Ba ngưá»i Ä‘i má»™t đỗi lâu đã ra khá»i thà nh. Bá»—ng cụ già dừng chân lại má»™t nÆ¡i bốn bá» trồng toà n liá»…u, chÃnh giữa là má»™t căn nhà nhá». Cụ quay đầu lại nói vá»›i Cừu Cốc :
- Äây là tệ xá cá»§a lão má»i cáºu và o chÆ¡i.
Cừu Cốc nhìn lên cổng tre, thấy treo tấm gỗ đỠhai chữ mạ và ng: Cố viên.
Chà ng không kịp suy nghÄ© ý nghÄ©a cá»§a hai chữ ấy thì cụ già đã hối hả má»i chà ng và o nhà .
Trước nhà là má»™t phòng khách hết sức sạch sẽ, bốn bên vách treo những câu đối cổ kim. Bên cạnh là má»™t thư phòng, trên giá chất đầy những thư văn, Cừu Cốc nhìn thấy định buá»™t miệng khen nhưng lại sợ thiếu nữ chá»c ghẹo nên đà nh lặng thinh.
Thiếu nữ đưa mắt nhìn chà ng cưá»i há»i :
- Công tỠcó cảm tưởng gì đối với căn nhà nà y?
Cừu Cốc khẽ cưá»i nói :
- Rất tốt!
Thiếu nữ bỗng chu miệng nói :
- Lá»i nói không Ä‘i đôi vá»›i ý nghi, rõ rà ng là nói cho qua đấy thôi.
Cừu Cốc cưá»i :
- Tháºt đấy chứ.
Cụ già đứng bên bỗng rầy cô gái :
- Hồng nhi, tÃnh cháu rà y hoà i vẫy không thay đổi, mau gá»i Ä‘em trà lên.
Äoạn cụ quay sang Cừu Cốc nói :
- Con nhá» vì lão quá cưng thà nh hư, xin cáºu chá»› nên chấp nhất.
Mặt đỠbừng, Cừu Cốc vội nói :
- Chẳng dám.
Lúc ấy ở dưới nhà má»™t cô tá»› gái bưng nước lên, cụ già bưng tách trà má»i Cừu Cốc và tá»± giá»›i thiệu :
- Lão phu tên gá»i là Liá»…u VÄ©nh Niên vì ở Cố Viên nà y lâu năm nên thiên hạ gá»i là Cố Viên lão nhân.
Cừu Cốc nghiêng mình lễ phép :
- Thì ra là Liễu lão tiên sinh, lâu nay cháu đã từng ngưỡng mộ.
Liá»n đó từ sau nhà có tiếng cô gái chen và o :
- Trước kia công tá» chưa há» nghe qua tên ông, váºy mà bảo là ngưỡng má»™t thì quả tháºt khách sáo.
Cố Viên lão nhân ôn tồn đỡ lá»i :
- Nó là cháu gái duy nhất của lão, tên là Liễu Hồng Liệu.
Cừu Cốc nhìn nà ng gáºt đầu, tá» vẻ lá»… độ. Sau khi tá»± giá»›i thiệu xong cụ già đột nhiên há»i :
- Xin mạn phép há»i cáºu tôn tánh quý danh! Có biết lão phu định má»i cáºu đến đây để là m gì không?
- Tại hạ há» Lữ tên Cừu Cốc. Không hiểu tiên sinh gá»i cháu đến đây có Ä‘iá»u gì dạy bảo?
- Lão phu thấy cáºu anh tuấn hiên ngang, thần nghi đầy đủ, Ä‘oán cáºu đã luyện qua ná»™i công tuyệt đỉnh. Chỉ vì giữa mi tâm cáºu có má»™t đưá»ng Ä‘en, chứng tá» cáºu đã bị trúng độc. Sợ cáºu không để ý đến nên má»›i má»i cáºu đến đây.
Cừu Cốc nghe nói cảm động thở dà i :
- Liá»…u tiên sinh tháºt là huệ nhãn chẳng sai. Tại hạ bị kẻ gian ám toán nên đã trúng độc.
Cụ già đến bên ngưá»i chà ng, đứng gần xem xét kỹ lưỡng rồi lại lấy tay thăm dò mấy nÆ¡i huyệt mạch, bá»—ng cụ lắc đầu thất vá»ng :
- Lão phu cÅ©ng biết được chút Ãt y dược, song đối vá»›i chất độc nà y đà nh phải bó tay.
- Tại hạ trúng chất Tiêu Ảnh tán là má»™t chất độc thiên hạ Ä‘á»u kiêng, nếu không được thuốc giải cá»§a kẻ ấy sợ e khó sống.
Cố Viên lão nhân vừa lắc đầu vừa đi và o trong phòng. Một lát đem ra một lỠthuốc trao cho Cừu Cốc nói :
- Phà m ngưá»i biết thuốc Ä‘á»u phải có lòng nhân. Lão phu tá»± thẹn không thể giải được độc ấy. Nhưng lá» thuốc nà y cÅ©ng có thể duy trì được mạng sống trong má»™t thá»i gian, lúc ấy cáºu có thể tìm phương pháp khác để cứu chữa.
Cừu Cốc đứng dáºy tiếp lấy lá» thuốc xúc động nói :
- Bèo nước tương phùng mà nháºn được sá»± háºu đãi cá»§a tiá»n bối, tại hạ tháºt cảm Æ¡n đức vô ngần.
Liễu Vĩnh Niên khoác tay nói :
- Lão đã tá»± hổ thẹn không giải độc được cho công tá», giá» lại nói đến Æ¡n vá»›i nghÄ©a khiến lão không yên.
Ngừng lại giây lát lão tiếp :
- Công tỠđon thân đến Hà giang, không hiểu có việc chi chăng?
Cừu Cốc không muốn nói dối nhưng cũng không tiện đem việc báo cừu ra nói, đà nh đáp :
- Tại hạ đến đây chỉ để chá» má»™t vị tiá»n bối.
Liá»…u VÄ©nh Niên dò xem sắc diện, biết Cừu Cốc có việc lo riêng, nên cÅ©ng không há»i nữa, quay sang đứa tá»› gái bảo :
- Mau và o thu dá»n phòng đông, để khách nhân yên nghỉ.
Cừu Cốc vá»™i vã đứng dáºy.
- Tại hạ đã có mướn phòng trong thà nh, tháºt không dám quấy rầy đến lão tiên sinh. Äa tạ. Äa tạ.
- Ha ha công tá» khiêm tốn như thế đâu phải là mặt anh hùng. Lão còn định nói chuyện vá»›i công tá» nhiá»u nữa kia mà .
Cừu Cốc thấy thế không dám chối từ nữa, đà nh lại ngồi xuống ghế.
Cố Viên lão nhân là ngưá»i thông kim bác cổ nên Ä‘em nhiá»u chuyện bà n luáºn vá»›i Cừu Cốc. Nhưng vì chà ng Ä‘ang có tâm sá»± riêng, còn tâm trà đâu mà đối đáp.
Hồng nhi đứng bên bá»—ng cưá»i lên nói :
- Ngưá»i ta đã Ä‘i má»™t ngà y cần được nghỉ ngá»i, ông cứ nói hoà i sao được.
Cụ già cưá»i ha hả vừa đứng dáºy nói :
- Nếu cháu không nhắc lão quên mất, xin má»i công tá» cứ và o an nghỉ. Mai chúng ta lại trò chuyện tiếp.
Nói dứt cụ cung tay chà o rồi và o sau nhà .
Hồng nhi đợi cho cụ già đi rồi mới nói với Cừu Cốc :
- GiỠcòn sớm chưa đến canh hai, công tỠcứ yên tâm nghỉ ngơi một lát.
Cừu Cốc không khá»i giáºt mình, thiếu nữ thấy váºy chỉ cưá»i rồi Ä‘i thẳng ra sau nhà .
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:10 AM.
|

26-07-2008, 01:38 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 12
Máu nhuá»™m ÄÆ°á»ng gia bảo
Trá»i cà ng vá» khuya, gió đêm cà ng thổi lạnh. Vầng trăng khuyết lÆ¡ lá»ng trên không trung, ánh sáng mỠảo, cà ng đượm thêm vẻ rùng rợn cá»§a cảnh thâu đêm tịch.
Cừu Cốc ngồi trong thư phòng tÄ©nh tá»a váºn công, đợi cho tiếng trống Ä‘iểm canh ba thì má»›i từ từ ngồi dáºy, tung mình ra cá»a sổ hướng thẳng vá» ÄÆ°á»ng gia bảo.
Nếu ai để ý thì sẽ thấy sau khi bóng Cừu Cốc khuất dạng không bao lâu, má»™t bóng ngưá»i mảnh mai đã nhanh như Ä‘iện chá»›p tung mình theo sau.
ÄÆ°á»ng gia bảo cách Hà Giang không xa, chưa tá»›i năm dặm, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i. Cừu Cốc dừng bước nhìn xem động tÄ©nh thì kinh ngạc nháºn thấy dưới má»™t gốc cây gần đó có hai chiếc thây ma nằm sóng sượt từ lúc nà o.
Chà ng láºp tức đến quan sát thì thấy trước ngá»±c cá»§a cả hai Ä‘á»u có năm đốm máu Ä‘á», rõ rà ng là Mai Hoa Vô Ảnh Thá»§, công phu đã thất truyá»n cá»§a NgÅ© Lãnh Toà n Chân phái, ngay cả Tỵ Trần đạo trưởng cÅ©ng không luyện thà nh. Váºy mà đêm nay bá»—ng xuất hiện thì đủ thấy ngưá»i nà y bản lãnh cao cưá»ng, đã đến trước chà ng má»™t bước.
Xem xét xong, chà ng lại tiếp tục cất bước, dá»c đưá»ng cứ khoảng mưá»i trượng thì lại thấy có xác chết nằm ngổn ngang, dưá»ng như những xác chết đó Ä‘á»u là thá»§ hạ được cắt giữ canh gác chung quanh ÄÆ°á»ng gia bảo. Cừu Cốc không khá»i phân vân, tá»± há»i :
- â€œÄÆ°á»ng gia bảo hùng cứ Hà Giang, Thiết Kỳ Ngân Tinh liệt và o Thất đại danh gia váºy mà sao lại không há» phản ứng gì như váºy?â€
Và o sát bên trong thì Cừu Cốc chỉ nghe thấy yên lặng như tá»i, đèn Ä‘uốc chẳng có, ngay má»™t bóng ngưá»i cÅ©ng không, trong lòng chà ng kinh ngạc vô cùng, lại nghÄ© :
- “Chẳng lẽ đối phương cố ý lừa mình và o bẫy? Hay là quả tháºt chúng đã chết cả rồi?â€
Chà ng suy nghÄ© giây lát rồi dè dặt tung mình lên bá» tưá»ng, nhảy và o. Bên trong là má»™t khoảng đất rá»™ng, có rất nhiá»u thây ngưá»i nằm ngổn ngang, ai cÅ©ng bị Mai Hoa Vô Ảnh Thá»§ hạ sát.
Dù lòng Cừu Cốc Ä‘ang hằn há»c mối thù nhưng thấy tình cảnh nà y cÅ©ng không khá»i lắc đầu. Giá» chà ng má»›i tin rằng ÄÆ°á»ng gia bảo tháºt tình không còn ai sống sót nữa.
Nhưng ai đã ra tay thế nà y? Kẻ nà o không những thá»§ Ä‘oạn độc ác mà võ công lại cao cưá»ng như váºy?
ÄÆ°á»ng gia bảo trước tá»›i giá» uy nghi hùng dÅ©ng như bất khả xâm phạm, váºy mà bây giá» biến thà nh má»™t hoang địa đầy xác chết, thảm thương thay.
Bá»—ng Cừu Cốc chợt nhá»› đến Nam Ôn Sát, ông ta đã hứa đến váºy mà sao giá» nà y không thấy mặt? Phải chăng ông ta đã đến trước, tiêu diệt ÄÆ°á»ng gia bảo rồi bá» Ä‘i?
Bá»—ng lúc ấy có tiếng hú từ xa đưa tá»›i, rồi lại có hai ba tiếng hú tiếp theo. Cừu Cốc thấy có hai bóng ngưá»i xuất hiện, là má»™t lão già hai tay cầm hai chữ vạn bằng bạc và má»™t hán tá» lưng giắt đại Ä‘ao răng cưa.
Lão già cầm chữ vạn vừa thấy Cừu Cốc đã điểm mặt quát :
- Ngươi là ai, nói mau?
Cừu Cốc lạnh lùng há»i lại :
- Ngươi há»i là m gì?
Hán tá» Ä‘i chung vá»›i cụ già liá»n rút Ä‘ao răng cưa cầm tay, quát :
- Lão đại còn há»i là m gì nữa, ngưá»i cá»§a ta chết nằm đó, hắn thì đứng đây, chắc là đúng theo lá»i nói đó rồi.
Lão già trầm giá»ng :
- Tháºt ta cÅ©ng lẩm cẩm quá.
Vừa nói lão vừa vung tay ra chụp lấy ngưá»i Cừu Cốc. Chà ng không há» sợ hãi, đợi tay cá»§a đối phương đến nÆ¡i má»›i tréo tay lại, chụp cứng mệnh môn cá»§a lão già .
CỠđộng nhanh nhẹn không thể ngỠđược, lão già thất kinh, liá»n đưa chữ vạn bên tay mặt đánh ra nhằm giải thoát.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n, ngầm váºn ná»™i công vung tay mạnh má»™t cái, thân hình cá»§a lão già láºp tức bay bổng lên cao hÆ¡n má»™t trượng.
Hai bên vừa trao đổi má»™t chiêu mà lão già đã bị văng ra xa như váºy thì khiến cho hán tá» không khá»i sợ hãi, vá»™i múa Ä‘ao đánh và o ngay.
Cừu Cốc nhẹ nhà ng nhảy tránh, lạnh lùng nói :
- Muốn chết thì cũng phải nói cho rõ rà ng chứ.
Hán tá» bất cần lá»i nói cá»§a chà ng, cứ múa tÃt Ä‘ao sấn lại. Cừu Cốc thấy váºy liá»n dùng hai ngón tay giÆ¡ ra kẹp chặt lưỡi Ä‘ao, quát lá»›n :
- Thiết Kỳ Ngân Tinh ÄÆ°á»ng Hoà ng ở đâu, mau gá»i ra đây cho ta nói chuyện.
Hán tá» chẳng nói chẳng rằng, cố sức bặm môi rút lưỡi Ä‘ao Ä‘ang dÃnh trong hai ngón tay cá»§a Cừu Cốc ra, song cứ rút mãi mà không được.
Cừu Cốc cưá»i nhạt :
- Câm phải không? Sao không nói?
Bỗng từ đằng xa có tiếng nói lớn :
- ÄÆ°á»ng gia bảo vá»›i ngươi có thù oán gì? Sao lại nhẫn tâm hạ độc thá»§ như váºy?
Vù vù, liên tiếp bốn lão già áo và ng đã nhanh như chim phóng tới.
Cừu Cốc biết bốn lão già nà y võ công không phải tầm thưá»ng nên bất thần buông tay, hán tá» không kịp chuẩn bị, ngã nhà o xuống đất.
Bốn lão già không mà ng đến việc vừa rồi, một trong bốn lão bước đến nói :
- Các hạ đêm hôm xâm nháºp ÄÆ°á»ng gia bảo là có ý chi?
Cừu Cốc hừ lạnh :
- Tìm lão giÃ ÄÆ°á»ng Hoà ng đòi nợ.
Lão già giáºt mình nói :
- Những kẻ vô tội nà y là do các hạ giết ư?
- Gieo gió thì gặt bão, theo kẻ ác thì phải há»a lây, là m sao gá»i là vô tá»™i được.
Nhưng tiểu gia chưa hỠra tay giết chúng.
- Hung thủ là ai, nói mau?
Cừu Cốc quát lớn :
- Bá»n ngươi đâu xứng để há»i câu đó, mau kêu lão già ăn cướp ÄÆ°á»ng Hoà ng ra đây.
Bốn lão già áo và ng chÃnh là Tứ đại tổng quản cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo. Do có việc hệ trá»ng nên ÄÆ°á»ng gia bảo đã Ä‘iá»u động má»™t số cao thá»§ ra Ä‘i, trừ má»™t tốp mà Thiết Kỳ Ngân Tinh dắt Ä‘i trước, còn tốp thứ hai do Tứ đại tổng quản dẫn đầu. Nà o ngá» Ä‘i chẳng bao xa thì được tin ÄÆ°á»ng gia bảo có kẻ thù đến quấy phá, vì váºy há» láºp tức trở vá».
Ngưá»i nói chuyện nãy giá» vá»›i Cừu Cốc là Trương Siêu, rất già u kinh nghiệm giang hồ. Lão thấy Cừu Cốc cứ nằng nặc đòi gặp Bảo chá»§ nên thầm biết kẻ đến không phải tầm thưá»ng, tuy trong lòng phẫn ná»™ nhưng lão vẫn ôn tồn nói :
- Bảo chá»§ báºn truy địch nên Ä‘i vắng, nếu ngươi muốn gặp thì xin định ngà y hẹn trước.
Cừu Cốc lạnh lùng :
- Thì ra ÄÆ°á»ng Hoà ng không có mặt, thiếu gia niệm tình các ngươi vừa bị tang tóc nên tha cho má»™t chuyến.
Dứt lá»i chà ng quay mình bá» Ä‘i, nhưng chưa được ba bước thì đã có má»™t lão già tay cầm dá»c tẩu lướt nhanh lên chặn lại. Lão trầm giá»ng nói :
- ÄÆ°á»ng gia bảo là nÆ¡i cho ngươi đến thì đến, Ä‘i thì Ä‘i ư?
Cừu Cốc nhìn đối phương lạnh lùng nói :
- Ngươi định chết thế cho lão ÄÆ°á»ng Hoà ng phải không?
Lão già cầm dá»c tẩu chÃnh là Hình đưá»ng Tổng quản Lôi Bá»™ Vân. Lão hung hăng vô cùng, kiêu ngạo cưá»i nói :
- Tiểu tỠquả lớn lối không sợ mất mạng, ngươi là môn hạ của ai?
- Tiểu gia Lữ Cừu Cốc, đặc biệt đến đây tìm lão ÄÆ°á»ng Hoà ng để đòi lại món nợ máu năm xưa nÆ¡i Phỉ Thúy cốc.
Bốn lão già vừa nghe nói đến Lữ Cừu Cốc thì Ä‘á»u giáºt mình kinh sợ. Tuy chà ng bước và o giang hồ chưa bao lâu nhưng những câu chuyện Ä‘oạt kiếm nÆ¡i Song Kiếm Phong, phá tan liên thá»§ Tà n Long cư và Ma Vân Phong môn hạ, chống chá»i vá»›i Thiết Tranh lão bà đá»u đã nổi đình đám khắp giang hồ. Nay chà ng đến tầm thù thì bốn lão thầm kêu khổ, biết là sắp phải tá» chiến đến nÆ¡i.
Trương Siêu đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, ám thị với Lôi Bộ Vân, nói :
- GiỠđã khuya rồi, trong Bảo còn có việc đang đợi chúng ta đó.
Lôi Bá»™ Vân hiểu ý, láºp tức đưa dá»c tẩu lên nói :
- Cha mẹ ngươi đang ở dưới suối và ng chỠngươi đó.
Cừu Cốc thấy ÄÆ°á»ng Hoà ng vắng mặt, không muốn gây sá»±, nhưng Lôi Bá»™ Vân cứ bức chà ng và o thế bà nên chà ng bất giác nổi sát khÃ, ngầm váºn công táºp trung chân khÃ.
Vừa lúc ấy, lão già khi nãy bị chà ng vung ra xa nay thấy đồng đảng trở vỠcũng hung hăng sấn đến, vung chưởng nhắm chà ng đánh ra.
Cừu Cốc khẽ cưá»i má»™t tiếng, chưởng trái chụp ngay chữ vạn trong tay đối phương, chưởng phải thì bắn ra năm đạo hồng quang. Chỉ nghe lão già rống lên má»™t tiếng thảm thiết rồi ngã lăn ra đất, trước ngá»±c lõm sâu năm dấu ngón tay, máu chảy thà nh đóa hoa mai. Cừu Cốc thuáºn tay bóp món binh khà hình chữ van thà nh má»™t cục bạc tròn, thẳng tay ném ra xa mấy mươi trượng.
Cừu Cốc chỉ đánh má»™t chiêu mà đã hạ sát má»™t cao thá»§ hạng ba cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo, khiến cho má»i ngưá»i có mặt Ä‘á»u sợ sệt. Trương Siêu xem xét tá» thi má»™t hồi rồi bá»—ng quát lá»›n :
- Anh em mau hợp công, tiểu tá» nà y chÃnh là hung thá»§ đã giết má»i ngưá»i ở đây đó.
Má»i ngưá»i có mặt cÅ©ng đã nhìn rõ vết thương trước ngá»±c cá»§a lão già cầm chữ vạn là Mai Hoa Vô Ảnh Thá»§ nên tất cả Ä‘á»u liá»u mạng vung vÅ© khà xông và o đánh bừa. Tráºn loạn đả diá»…n ra, trăm ngà n tiếng quát tháo, ánh gươm loang loáng vây lấy Cừu Cốc không cho tẩu thoát.
Tứ đại tổng quản ÄÆ°á»ng gia bảo võ công vô cùng cao thâm, Cừu Cốc lại trong ngưá»i mang độc nên tráºn đánh có phần hÆ¡i chênh lệch, chỉ trong chốc lát mà vai Cừu Cốc đã bị má»™t chưởng cá»§a Trương Siêu, miệng thổ ra má»™t búng máu. Äối phương thấy Cừu Cốc bị thương thì cà ng phấn khởi, cà ng hăng hái xông và o.
Lôi Bá»™ Vân cưá»i đắc thắng nói :
- Tiểu tá», còn vùng vẫy nữa không?
Cừu Cốc cưá»i như Ä‘iên dại :
- Các ngươi muốn lượm thây của thiếu gia ư? Sao lại có chuyện dễ dà ng thế.
Äầu ngón trá» cá»§a chà ng bất thần nhằm và o Trương Siêu bắn ra Dung Kim chỉ pháp, Trương Siêu Ä‘ang đắc ý nên tránh né không kịp, dưới tiá»m lá»±c mạnh như bể đá chảy và ng thì chịu sao nổi, trước ngá»±c thá»§ng má»™t lá»— to, lăn xuống đất chết tươi.
Sau khi thi triển Dung Kim chỉ pháp, ná»™i lá»±c cá»§a Cừu Cốc bị giảm rất nhiá»u, trước ngá»±c cảm thấy Ä‘au rát, thần trà kém minh mẫn hẳn, than thầm :
- “Nguy! Có lẽ Tiêu Ảnh Tán đã bắt đầu bá»™c phátâ€
CÅ©ng may là sau khi Trương Siêu bị chết tại tráºn thì bá»n thá»§ hạ Ä‘á»u thất kinh, không còn ai dám xông ra trước nữa.
Giữa lúc xôn xao, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i nhá» bé từ ngoà i phi và o, tiến thẳng đến trước mặt Cừu Cốc rồi cất giá»ng trong trẻo nói :
- Giết lão thất phu ấy thì có gì đâu, theo em đi nhanh.
Cừu Cốc ngạc nhiên, buột miệng nói :
- Cô nương là m gì cũng đến đây?
- GiỠkhông phải lúc nói chuyện, mau đi thôi.
Lôi Bộ Vân quát lớn :
- Äi dá»… váºy ư?
Dá»c tẩu vung lên, lão tấn công ra liá»n ba đưá»ng. Cô gái má»›i tá»›i chẳng nói chẳng rằng, khẽ phất tà áo má»™t cái, má»™t luồng gió hùng háºu đã đẩy lui Lôi Bá»™ Vân ra sau ba bước. Lão ta đứng sững trố mắt, không ngá» thiếu nữ chỉ khoảng đôi tám mà công lá»±c thâm háºu đến váºy.
Thiếu nữ ấy chÃnh là cái bóng theo sau Cừu Cốc lúc nãy nÆ¡i Cố Viên trang, chÃnh là Liá»…u Hồng Liệu. Nà ng kéo tay Cừu Cốc, vừa lướt nhanh vừa nói :
- Ông nội đang đợi anh ở nhà đó.
Cừu Cốc chẳng biết tÃnh sao, đà nh theo nà ng vá» Cố Viên trang. Quả nhiên Cố Viên lão nhân Ä‘ang chá» trước cá»a, vừa thấy chà ng đã đưa hai viên thuốc bảo chà ng uống gấp. Liá»…u Hồng Liệu đỡ chà ng và o ghế ngồi, chu miệng oán trách :
- Äã biết trong ngưá»i trúng độc mà còn không kiêng, cứ mãi dùng sức lá»±c là m gì? Tháºt không biết lượng sức.
Tuy hiểu lá»i oán trách trên xuất phát từ hảo ý nhưng vá»›i lá»i lẽ chanh chua đó, Cừu Cốc cảm thấy khó chịu vô cùng.
Cố Viên lão nhân xem thần sắc Cừu Cốc giây lát rồi nói :
- CÅ©ng may là đã kiá»m chế được độc tÃnh không cho nó phát ra, nhưng Ãt nhất cÅ©ng phải tÄ©nh dưỡng ba hôm, không được dùng sức và o bất cứ việc gì cả.
Cừu Cốc thở dà i nói :
- Tại hạ cần phải gấp rút đến Trưá»ng Bạch sÆ¡n tìm thuốc giải, nếu chở đợi ba hôm nữa thì là m sao kịp chứ.
Cố Viên lão nhân vốn tinh thâm huyệt mạch nhưng đối với loại chất độc nà y cũng đà nh bó tay. Lão nhân nghe thấy Cừu Cốc than vãn thì bất giác cũng thở dà i, không biết phải quyết định sao nữa.
Liá»…u Hồng Liệu giáºn há»n nói :
- Ngưá»i ta có lòng tốt muốn anh ở lại tÄ©nh dưỡng, anh không nể tình thì cứ Ä‘i Ä‘i.
Cừu Cốc đứng báºt dáºy, vái chà o lão nhân, nói :
- Tại hạ mang Æ¡n tiá»n bối quá nhiá»u, nay bắt buá»™c phải xin kiếu từ, nếu may mắn mà không chết thì sau nà y xin nguyện Ä‘á»n đáp.
Rồi chà ng quay sang Liễu Hồng Liệu thi lễ :
- Cô nương đã có ơn cứu mạng, tại hạ dù chết cũng khó quên.
Dứt lá»i, Cừu Cốc tung mình nhảy qua cá»a sổ, vá»™i vã lên đưá»ng, văng vẳng bên tai còn có tiếng cá»§a Hồng Liệu :
- Anh...!
Chà ng chạy được má»™t Ä‘oạn thì trá»i đã bừng sáng, Ä‘i cà ng xa thì khà trá»i cà ng nóng bức, má»™t lúc sau thì Cừu Cốc đã cảm thấy trong ngưá»i má»i mệt, chà ng thầm nghÄ© :
- “Há»ng rồi, đưá»ng còn xa mà sức ta thì cà ng ngà y cà ng kém, sợ chưa tá»›i Thái Bạch sÆ¡n thì đã bá» xác mất thôiâ€.
May thay phÃa trước không xa là má»™t thị trấn. Cừu Cốc đến nÆ¡i thì láºp tức kiếm thức ăn lót dạ trong má»™t tá»u Ä‘iếm, kêu thức ăn, dặn tiểu nhị tìm mua má»™t con ngá»±a rồi má»›i ngồi và o ăn cÆ¡m.
Chà ng Ä‘ang ăn cÆ¡m thì bá»—ng nghe xa xa có tiếng ngá»±a chạy đến rồi dừng trước tá»u Ä‘iếm, có bốn ngưá»i hiên ngang bước và o. Kẻ Ä‘i đầu chÃnh là Chưởng môn Hằng SÆ¡n Hà n Kỳ, sau đó là Thiên Äá»™c cốc Ngá»c Thông công tá», Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân và Tá»u Nhục hòa thượng.
Cừu Cốc trông thấy há» thì giáºt mình. Cố Viên lão nhân đã căn dặn là trong ba ngà y không được dùng đến sức lá»±c, nay lại gặp bốn ngưá»i bá»n há» thì phải là m sao đây? Chà ng đà nh giả vá» cúi đầu ăn uống như không há» thấy há» và o quán.
Có Ä‘iá»u lạ là lần nà y Ngá»c Thông và Hà n Kỳ Ä‘á»u nháºn ra Cừu Cốc nhưng há» vẫn là m lÆ¡ không thèm đếm xỉa đến, ngồi má»™t bà n khác kêu rượu thịt ngồi ăn nháºu.
Cừu Cốc còn Ä‘ang ngạc nhiên chưa biết hỠđịnh giở trò gì thì ngoà i cá»a quán lại có tiếng ngá»±a hà vang rồi thêm sáu ngưá»i à o ạt kéo và o. Chà ng vừa trông thấy thì đã cảm thấy nguy tai, vì đó chÃnh là hai trong Tứ đại tổng quản cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo là Lôi Bá»™ Vân và Khổng Nhứt Phi, cùng vá»›i bốn tên đại hán khác.
Lôi Bá»™ Vân vừa bước chân và o cá»a quán đã nhìn thấy Cừu Cốc, liá»n cưá»i ha hả nói :
- Không phải oan gia chẳng đụng đầu, tháºt may mắn.
Cừu Cốc má»™t tay cầm đũa, má»™t tay nâng chén, thần sắc không thay đổi, Ä‘iá»m nhiên như chẳng thấy Lôi Bá»™ Vân.
Lôi Bá»™ Vân thấy chà ng giả lÆ¡ thì cà ng giáºn, quát lá»›n :
- Ta nói chuyện với ngươi đấy, có nghe chưa?
Bá»n ngưá»i ÄÆ°á»ng gia bảo láºp tức sấn đến, bao vây quanh bà n Cừu Cốc. Thá»±c khách Ä‘ang ăn uống thấy sắp có đánh nhau thì rần rần đứng lên trả tiá»n ra vá» cả, má»™t tiệm ăn Ä‘ang đông khách bá»—ng vắng lặng, chỉ còn lại hai bà n có khách, má»™t là cá»§a Cừu Cốc, còn má»™t là cá»§a nhóm Hà n Kỳ.
Bá»—ng Ngá»c Thông công tá» lạnh lùng nói :
- Äổ tá»™i cho ngưá»i ta thì có gì là hay ho, thá»§ Ä‘oạn cá»§a các ngươi ở Phỉ Thúy cốc không ác độc ư?
Lôi Bá»™ Vân gượng cưá»i nói :
- Công tỠchưa hiểu, tên tiểu tỠnà y...
Hà n Kỳ không đợi lão nói dứt lá»i đã Ä‘áºp bà n quát lá»›n :
- Các ngươi tìm hắn nơi nà o chẳng được, sao cứ đòi hà nh hung trước mắt lão gia?
Lôi Bá»™ Vân tức giáºn đến mặt mà y tái mét, nhưng tá»± lương là không đối địch nổi nên đà nh nuốt giáºn, phất tay ra hiệu cho cả bá»n cùng lui ra ngoà i, lên ngá»±a Ä‘i mất.
Cừu Cốc không ngá» sá»± phiá»n phức vừa rồi lại xoay chuyển như váºy. Äáng ra chà ng không muốn nháºn mối cảm tình nà y, nhưng vì lá»… độ nên đà nh đứng dáºy, cÅ©ng tay thi lá»… vá»›i Hà n Kỳ má»™t xá rồi nói :
- Äa tạ Hà n lão tiá»n bối.
Hà n Kỳ cưá»i lá»›n nói :
- CÅ©ng khá đấy, Ãt ra ngươi cÅ©ng còn gá»i ta má»™t tiếng tiá»n bối. Thôi khá»i cần cảm Æ¡n, chẳng qua ta không muốn chúng ảnh hưởng tá»u hứng cá»§a mình mà thôi.
Cừu Cốc nghe thế thì chán nản, chà ng thở dà i rồi lại ngồi xuống ăn uống.
Hà n Kỳ quay sang Ngá»c Thông công tá» nói :
- TÃnh tình nghÄ©a dÅ©ng cá»§a hiá»n tế tháºt chẳng khác ta lúc thiếu thá»i, ngưá»i tuổi trẻ nên như váºy.
Ngá»c Thông công tá» cưá»i đắc ý nói :
- Nhạc phụ quá khen, tiểu tế còn non ná»›t, cần há»c há»i nÆ¡i nhạc phụ nhiá»u lắm.
Cừu Cốc nghe những lá»i xưng hô ngá»t ngà o ấy thì biết đôi bên đã định hôn ước cả rồi. Không hiểu sao trong lòng chà ng bá»—ng dấy lên má»™t ná»—i buồn, chẳng biết là ghen tuông hay phẫn ná»™.
Chà ng cảm thấy tim như se thắt, không muốn ngồi lại để nghe thêm nữa nên vá»™i đứng dáºy tÃnh tiá»n rồi ra cá»a lên ngá»±a chạy Ä‘i.
Chà ng Ä‘ang chạy gần đến má»™t dãy núi xuyên và o đám rừng tùng ráºm rạp thì bá»—ng nhiên trong bụi tòng có má»™t bá»n ngưá»i nhảy ra, quát :
- Tiểu tá», ngươi cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó, không để các ông đợi lâu mệt nhá»c.
Cừu Cốc vá»™i kìm cương lại, nháºn ra chúng chÃnh là đoà n ngưá»i khi nãy cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo. Chà ng cưá»i nhạt nói :
- Các ngươi tưởng rằng dễ hiếp đáp ta lắm ư?
Lôi Bá»™ Vân cưá»i ha hả nói :
- Khi nãy có lão Hà n Kỳ bảo vệ ngươi, còn bây giá»...
Lão ung dung xuống ngá»±a, từng bước tiến đến, bá»n ngưá»i ÄÆ°á»ng gia bảo cÅ©ng tuốt Ä‘ao kiếm sĩết chặt dần vòng vây.
Cừu Cốc thở dà i, một luồng sát khà nổi lên, chà ng lạnh lùng nói :
- Ngà y thưá»ng thì các ngươi có ra gì vá»›i ta, chỉ vì...
Bá»—ng lúc ấy có tiếng cưá»i hắc hắc rồi Ngá»c Thông công tá» từ trong rừng Ä‘i ra, phe phẩy cây quạt kim tuyến, vừa cưá»i vừa nói :
- Chỉ vì trong ngưá»i nhiá»…m độc nên không thể dùng sức, phải không?
Cừu Cốc kinh dị, than thầm :
- “Sao hắn biết được là ta bị trúng độc?â€
Ngá»c Thông công tá» lại cưá»i, quay sang Lôi Bá»™ Vân nói :
- Không cần khẩn trương đâu, ta biết các ngươi chỉ cần ngưá»i, còn ta thì cần váºt, vì váºy mục Ä‘Ãch tuy có khác nhau nhưng cÅ©ng có quan hệ, lại không ảnh hưởng gì cả.
Lôi Bá»™ Vân lúc đầu chỉ có ý báo thù mà không có ý nghÄ© khác. Nay nghe Ngá»c Thông nhắc đến thì lão sá»±c nhá»› ra trong ngưá»i Cừu Cốc còn có Äan thư và Thần kiếm là váºt báu giang hồ ai cÅ©ng ham muốn nên cưá»i ha hả nói :
- Công tá» nói nghe dá»… quá, cá là do chúng tôi bá»§a lưới bắt được, tá»± nhiên má»i váºt Ä‘á»u thuá»™c vá» chúng tôi.
Ngá»c Thông cưá»i nói :
- Cái đó chưa chắc.
Hắn vẫy tay má»™t cái, Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân và Tá»u Nhục hòa thượng đã từ trong rừng nhảy ra, đứng dà n hai bên.
Lôi Bá»™ Vân thầm đánh giá lá»±c lượng thì thấy mình và Khổng Nhất Phi chỉ chống nổi đôi sát tinh Ná»™ Mục và Tá»u Nhục, còn Ngá»c Thông công tá» thì cầm chắc là bốn tên hán tá» sẽ thua nên lão giả vá» cưá»i giả lả nói :
- ÄÆ°á»ng gia bảo và Thiên Äá»™c cốc bấy lâu giao hảo, nay sao có thể vì chuyện nhá» mà tổn thương hòa khà đôi bên? Äan thư và Thần kiếm thôi thì chia ra má»—i bên má»™t váºt váºy.
- Như váºy còn nghe được, váºy ai động thá»§ trước?
- KÃnh nhưá»ng công tá».
Ngá»c Thông công tá» cÅ©ng chẳng phải tay vừa, y cố tình thở dà i má»™t tiếng rồi nói :
- Gia phụ trước kia cá»§a Lữ Tá» Thu giao tình rất thân, tháºt là khó xá», thôi xin nhưá»ng cho phÃa ÄÆ°á»ng gia bảo váºy.
Lôi Bá»™ Vân thầm rá»§a trong lòng nhưng chỉ vẫy tay má»™t cái, ra hiệu cho bá»n tùy tùng giải tán vòng vây, vỠđứng hết cạnh bên lão ta.
Lão biết Ngá»c Thông công tá» rất thèm khát bảo váºt nên cố tình chừa đưá»ng cho Cừu Cốc chạy để buá»™c Ngá»c Thông phải ra tay, sau khi hai bên đã đánh nhau chà tá» thì lão sẽ ung dung ở giữa là m ngư ông đắc lợi.
Nà o ngá» Cừu Cốc là ngưá»i gan lì, thà đổ máu chứ không chịu chạy. Thừa lúc hai bên nạnh nhau thì chà ng đã ngầm uống hai viên thuốc giải độc rồi âm thầm váºn công tụ khÃ.
Lôi Bộ Vân thấy Cừu Cốc vẫn đứng hiên ngang không trốn chạy thì bực mình hét lớn :
- Tiểu tá» chẳng biết sợ chết, váºy chúng ta cùng động thá»§ má»™t lượt Ä‘i thôi.
Ngá»c Thông công tá» cưá»i nhạt :
- Váºy cà ng tốt.
Láºp tức cả hai phÃa ÄÆ°á»ng gia bảo và Thiên Äá»™c cốc cùng tản ra, bao vây Cừu Cốc và o trong, quyết không cho chà ng chạy thoát.
Giữa lúc bầu không khà đang căng thẳng thì đột nhiên trên núi có tiếng nói sang sảng vá»ng xuống :
- Äạo huynh! Anh em ra quanh năm vân du bốn bể, xem ra chúng ta cÅ©ng cần phải lưu lại má»™t chút ká»· niệm má»›i đúng.
- Äúng váºy, Ä‘á»i ngưá»i có gì là nhất định đâu, cần phải như chim bằng dẫm tuyết, mặc dù đã bay Ä‘i nhưng vết chân vẫn in lại rà nh rà nh.
Äoà n ngưá»i phÃa dưới nghe tiếng nói thì Ä‘á»u nhìn lên trên, thấy có hai vị Toà n Chân đạo sÄ© lưng mang trưá»ng kiếm Ä‘ang đứng trên núi cao nói chuyện.
Vị đạo sÄ© gầy vừa nói xong liá»n đưa tay phất nhẹ má»™t cái, chỉ thấy má»™t luồng gió mạnh như vÅ© bão tung ra rồi phiến đá trước mặt ông ta đã in rõ năm ngón tay máu.
Äoà n ngưá»i phÃa dưới ai cÅ©ng Ä‘á»u kinh hoà ng, phiến đá cách đạo sÄ© đến hÆ¡n hai trượng mà chỉ bị má»™t cái phất nhẹ đã in sâu năm ngón tay máu. Công lá»±c như váºy thì quả là hiếm có trên Ä‘á»i.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:12 AM.
|

26-07-2008, 01:39 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 13
Gặp Tiên ông Thái Bạch
Má»i ngưá»i Ä‘ang thất kinh trước công phu “Linh Không Äiểm Chỉ†ấy thì thấy lão đạo sÄ© lắc đầu cưá»i nói :
- Không xong! Không xong! Há»a hầu còn kém quá.
Vị đạo sÄ© râu bạc đứng bên cÅ©ng phụ há»a theo :
- Há»a hầu quả có hÆ¡i kém, song vá»›i công lá»±c nà y thì cÅ©ng đủ là m cho bá»n cưá»ng đạo phải ngán sợ rồi.
Cừu Cốc vừa thấy dấu năm ngón tay in trên phiến đá thì đã nháºn ra ngay đó là Mai Hoa Vô Ảnh Thá»§ chẳng sai. Chà ng đã định lên tiếng há»i xem há» có phải là môn hạ cá»§a NgÅ© Lãnh Toà n Chân hay không, nhưng xét tình thế trước mặt không cho phép nên đà nh phải nhẫn nhịn.
Bầu không khà vẫn bao trùm má»™t mà n khẩn trương, bá»n ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng gia bảo vẫn không há» buông lá»ng Cừu Cốc má»™t giây nà o.
Lôi Bá»™ Vân vốn là ngưá»i âm độc vô cùng, lão vừa thấy hai vị đạo sÄ© kia xuất hiện đã nghÄ© ngay rằng cho dù há» là bạn hay thù thì cÅ©ng không nên cho há» can thiệp và o chuyện nà y. Thừa lúc Cừu Cốc đưa mắt ngó vá» hai vị đạo sÄ©, lão láºp tức tung dá»c tẩu đánh và o Cá»± Khuyết huyệt cá»§a chà ng.
Cừu Cốc giáºt mình, vá»™i vã thu ngưá»i tránh sang má»™t bên, thuáºn tay Ä‘iểm và o Khúc Trì huyệt cá»§a há» Lôi, khiến lão phải lướt ngưá»i tháºt nhanh để tránh né.
Cừu Cốc vừa đánh vẹt dá»c tẩu cá»§a đối phương xong thì đã nhanh như chá»›p vươn tay trái đánh tiếp, khiến cho há» Lôi lúng túng vô cùng. CÅ©ng may là Khổng Nhất Phi đã kịp vung chưởng đến giải vây, kịp cứu thế bà cho đồng bá»n.
Cừu Cốc vốn không dám táºn lá»±c chiến đấu mà chỉ dùng những môn kì ảo tuyệt luân để tránh né. Trái lại Lôi Bá»™ Vân cùng Khổng Nhất Phi dùng toà n những đòn tuyệt mạng nhằm kết liểu tráºn đấu cho mau lẹ.
Hai vị đạo sÄ© đứng trên cao thấy thế có vẻ tức giáºn. Vị râu bạc tuốt kiếm ra, hằn há»c nói :
- Bá»n súc sanh nà y tháºt đáng chết.
Nói xong, ông chỉ kiếm lên không rồi quẹt ngang má»™t đưá»ng. Chỉ nghe tiếng chim kêu thét lên má»™t tiếng, rồi má»™t chim ưng già đã đứt trụi đôi cánh, nhà o xuống đất chết tươi.
Ngá»c Thông công tá» vốn trưởng thà nh trong thế gia võ há»c nên kiến thức có thể nói là cÅ©ng khá quảng bác. Hắn táºn mắt chứng kiến vị đạo sÄ© râu bạc dùng kiếm khà hạ sát má»™t con chim Ä‘ang bay cách xa hằng mấy chục trượng thì láºp tức cảm thấy không ổn, vá»™i đưa mắt ra hiệu cho Ná»™ Mục SÆ¡n Nhân và Tá»u Nhục hòa thượng, cả ba âm thầm rút lui và o rừng Ä‘i mất.
Vị đạo sÄ© râu bạc buông tiếng cưá»i ha hả, từ từ đến gần chá»— giao đấu cá»§a hai bên, trầm giá»ng quát :
- Ngừng tay.
Lúc ấy vì Cừu Cốc không dám đánh thẳng tay nên cà ng lúc cà ng yêu thế, Lôi, Khổng hai ngưá»i thấy váºy cà ng là m già , liên tiếp ra sát thá»§.
Cả ba đang đánh nhau chà tỠthì bỗng nghe tiếng quát nên không hẹn mà cùng dang ra.
Lôi Bá»™ Vân nhìn quanh không thấy Ngá»c Thông công tá» thì bất giác phát run. Lão biết thá»±c lá»±c cá»§a Thiên Äá»™c cốc mạnh hÆ¡n ÄÆ°á»ng gia bảo, váºy mà còn phải chạy mất thì đủ biết hai lão đạo sÄ© nà y Ä‘á»u là cao thá»§, trong lòng há» Lôi không khá»i thối chà khá nhiá»u.
Vị đạo sÄ© râu bạc nhìn Lôi, Khổng hai ngưá»i, từ từ nói :
- Hà nh động cá»§a các ngươi tháºt là vô sỉ, còn chưa chịu cút Ä‘i ư?
Lôi Bá»™ Vân thấy đối phương mở cho con đưá»ng chạy thì mừng thầm, nhưng cÅ©ng không muốn bị quá mất mặt nên bấm bụng cung tay nói :
- Dám há»i pháp hiệu cá»§a đạo trưởng?
Vị đạo sÄ© râu bạc cưá»i ha hả nói :
- Ngươi vỠnói lại với Thiết Kỳ Ngân Tịnh rằng Ngũ Lãnh Toà n Chân Quảng Pháp, Quảng Nghĩa luôn chỠđợi trên giang hồ.
Lôi Bộ Vân nghe xong thì không nói gì nữa, quay lại khẽ quát :
- Äi thôi.
Rồi cả bá»n nhảy lên lưng ngá»±a Ä‘i ngay.
Äợi cho Ä‘oà n ngưá»i ÄÆ°á»ng gia bảo Ä‘i rồi, hai vị đạo sÄ© má»›i quay lại cúi đầu nói vá»›i Cừu Cốc :
- Äệ tá» Quảng Pháp, Quảng NghÄ©a xin tham kiến tiểu sư thúc.
Cừu Cốc vội trả lễ, nói :
- Nhị vị là m sao nháºn ra ta?
Quảng Pháp cưá»i nói :
- Tin tiểu sư thúc và o giang hồ đã được thông báo đến các viện của Ngũ Lãnh Toà n Chân mà .
Cừu Cốc cảm động vô cùng, thở dà i không nói gì nữa. Quảng NghÄ©a như nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»™i há»i :
- Lúc nãy nhìn tiểu sư thúc đấu vá»›i kẻ địch thì hình như trong ngưá»i có ná»™i thương nên không dám tổn hao sức lá»±c phải không?
- Trong ngưá»i ta Ä‘ang bị chất độc hà nh hạ, nên phải gấp rút lên Thái Bạch sÆ¡n chữa trị.
- Có cần đệ tỠchúng tôi hộ tống không?
- Thôi khá»i phiá»n phức. Chỉ vì ta nghe lá»i má»™t vị tiá»n bối căn dặn rằng trong ba ngà y không được phà tổn sức lá»±c nên má»›i để cho bá»n chúng ngang tà ng, nếu qua ba ngà y thì ta không phải lo nữa.
- Sư thúc võ há»c cao thâm, chúng đệ tá» từng nghe Tỵ Trần sư bá khen ngợi, quả tháºt nếu không vì nguyên nhân ấy thì bá»n ngưá»i lúc nãy có ăn nhằm gì vá»›i ngưá»i.
- Chưởng môn sư huynh pháp giá hiện giỠở đâu?
- Gần đây có việc rất hệ trá»ng nên ngưá»i đã ra ngoà i quan ải rồi.
- Các vị có biết việc gì không?
Quảng Pháp, Quảng Nghĩa nhìn nhau một lúc rồi nói :
- à của Chưởng môn sư bá hình như không muốn cho tiểu sư thúc biết vụ nà y, xin tha thứ cho đệ tỠkhông nói ra được.
Cừu Cốc gáºt đầu, lẩm bẩm nói :
- Có lẽ là rất hung hiểm phải không?
- Việc nà y rất quan trá»ng nên các môn phái Trung Nguyên thảy Ä‘á»u dốc hết tinh lá»±c.
Cừu Cốc không khá»i ngạc nhiên, bây giá» chà ng má»›i hiểu tại sao ÄÆ°á»ng gia bảo lại tá» ra yếu thế đến váºy, thì ra Thiết Kỳ Ngân Tinh đã Ä‘em hết bá»n cao thá»§ Ä‘i rồi. Chà ng muốn há»i xem là việc gì nhưng Quảng Pháp và Quảng NghÄ©a đã không muốn nói nên cÅ©ng không tiện ép há» phải nói ra.
Quảng Nghĩa thấy Cừu Cốc trầm tư suy nghĩ nên tưởng chà ng muốn ra quan ngoại, vội nói :
- Sư thúc trong ngưá»i trúng độc nên gấp rút chữa chạy, vá» việc nà y thì chắc chắn Chưởng môn sư bá sẽ nói lại vá»›i ngưá»i thôi mà .
Cừu Cốc gáºt đầu nói :
- Các vị cứ yên tâm, chất độc trong ngưá»i ta chưa trừ thì ta quyết không hà nh động cẩu thả đâu.
- Như váºy thì chúng đệ tá» yên tâm lắm.
Hai vị đạo sÄ© cúi đầu chà o, định quay ngưá»i ra Ä‘i. Cừu Cốc bá»—ng nhá»› ra má»™t việc, vá»™i cản lại nói :
- Quảng Pháp lúc nãy dùng Linh Không trảm điêu, môn ấy có phải là Kiếm Sát không?
Quảng Pháp cưá»i nói :
- Nói ra thì sư thúc chắc chắn sẽ cưá»i cho, tháºt ra lúc nãy đệ tá» chỉ muốn nhát bá»n chúng mà thôi.
Vừa nói ông vừa rút kiếm ra, hai tay dâng cho Cừu Cốc, nói :
- Kiếm nà y đệ tá» Ä‘oạt được trong tay má»™t tên thảo khấu, trong đó có dấu ba ngá»n Liá»…u Diệp Phi Äao, chỉ cần ấn tay và o nút thì phi Ä‘ao láºp tức bay ra, trông như Kiếm Sát váºy.
Cừu Cốc tiếp lấy xem qua rồi trả lại cho Quảng Pháp, nói :
- Váºt nà y là binh khà cá»§a tà ma ngoại đạo, đừng nên dùng thì tốt hÆ¡n.
Quảng Pháp tiếp lấy kiếm đoạn nghiêng mình nói :
- Äệ tá» xin nghe lá»i sư thúc dạy bảo.
Rồi lão bẻ nhẹ má»™t cái, lưỡi kiếm láºp tức gãy đôi.
Tháºt ra thì Cừu Cốc chỉ thuáºn miệng nói, không dè Quảng Pháp lại nghe lá»i tức khắc. Chà ng nghÄ© ông ta đầu tóc đã bạc mà mình chỉ là đứa bé mưá»i mấy tuổi thì dám đâu lại dạy dá»— tiá»n bối, thà nh thá» trong lòng vô cùng áy náy. Nhưng giỠđây địa vị trong môn phái mình quá cao, từ rà y vá» sau hà nh động và lá»i nói phải dè dặt cho lắm má»›i được.
Sau khi bẻ gãy kiếm xong, Quảng Pháp cung kÃnh nói :
- Mong sư thúc nên bảo trá»ng, đệ tá» có sứ mạng nên xin bái biệt tại đây.
Cừu Cốc đưa mắt nhìn hai ngưá»i dần dần khuất dạng má»›i giục ngá»±a lên đưá»ng, nhắm Thái Bạch sÆ¡n trá»±c chỉ.
Thái Bạch sÆ¡n là hòn núi cao nhất dãy Tần Lãnh phương Bắc, quanh năm tuyết phụ, rất Ãt ngưá»i lai vãng.
Cừu Cốc nhá» lá» thuốc cá»§a Cố Viên lão nhân cùng Long Hổ Cá»u Hoà n Ä‘an cá»§a chà ng nên lần hồi cÅ©ng đến nÆ¡i. Chà ng bấm ngón tay tÃnh lại thì đã Ä‘i hết ná»a tháng, xem lại lá» thuốc thì chỉ còn có mưá»i viên, trong lòng thầm nghÄ© :
- “Äầy núi tuyết phá»§, đất rá»™ng mênh mông. Nếu rá»§i tìm chẳng gặp ngưá»i mà chất độc đã bá»™c phát thì phải chôn thây nÆ¡i nà y mấtâ€
Nhưng chà ng lại nghÄ© đến huyết cừu cá»§a cha mẹ, trá»ng trách cá»§a sư môn, cả hai Ä‘á»u thúc đẩy ý chà sinh tồn trong ngưá»i, khiến chà ng dồn hết dÅ©ng khà mà láºp tức trèo lên đỉnh núi.
Tuyết giăng trắng xóa, dốc núi trùng điệp.
Một ngà y, hai ngà y, rồi ba ngà y....
Cừu Cốc đã quanh quẩn trên ngá»n Thái Bạch năm ngà y nay, không những không tìm ra Thái Bạch Tiên Ông mà ngay cả má»™t bóng ngưá»i cÅ©ng không có.
Chà ng rất thất vá»ng, buá»™t miệng than dà i :
- Lá»i đồn cá»§a thế gian chưa chắc đã tin được.
Nhưng đã đến tình cảnh nà y thì không còn đưá»ng để lá»±a chá»n nữa, nghỉ ngÆ¡i giây lát xong thì chà ng lại tiếp tục cuá»™c tìm kiếm cá»§a mình.
Äến đỉnh cao nhất cá»§a Thái Bạch thì bá»—ng nhiên Cừu Cốc nghe tiếng má»™t cụ già nói to :
- Cáºu nhá» kia, cáºu đến tháºt đúng lúc, mau đến giúp ta má»™t tay nà o.
Cừu Cốc vá»™i lần theo tiếng nói tìm đến, chà ng thấy má»™t cụ già đầu tóc đã bạc trắng mà dáng Ä‘iệu lại như con nÃt, Ä‘ang lom khom nhặt tuyết để đắp thà nh tượng ngưá»i.
Má»™t khoảng đất rá»™ng hÆ¡n ba trượng đã có khá nhiá»u các ngưá»i tuyết đứng xen kẽ, nà o là Pháºt Di Lặc Ä‘ang cưá»i, Pháºt Bà Quan Âm Ä‘ang đứng, La Hán chân đứng nghiêng... đủ kiểu đủ cách, các bức tượng Ä‘á»u rất sống động, đẹp mắt vô cùng.
Cụ già báºn rá»™n chạy đông chạy tây, mệt đến mồ hôi trán ướt đẫm. Vừa thấy Cừu Cốc đến thì liá»n vui vẻ kêu réo không ngừng.
Cừu Cốc cÅ©ng không thể nÃn cưá»i được, từ từ đến gần há»i :
- Cháu có thể giúp cụ chuyện gì?
- Mưá»i tám tượng La Hán thì lão chỉ má»›i đắp xong mưá»i hai mà thôi, ngươi mau giúp lão má»™t tay nà o.
- Cháu không biết đắp tượng.
- Không biết thì cứ rinh tuyết đến đây được rồi.
Cừu Cốc láºp tức rinh má»™t cục tuyết lá»›n Ä‘em lại, nói :
- Giúp cụ không khó gì, nhưng cháu Ä‘ang gấp rút muốn tìm má»™t ngưá»i.
- Ngươi tìm ai?
- Cháu cần tìm Thái Bạch Tiên Ông để nhá» ngưá»i giải độc giùm cháu.
- Tưởng gì chứ cái đó có khó chi. Ngươi cứ mau giúp lão đem tuyết đến đây đi, lát nữa lão sẽ giúp ngươi là được.
Cừu Cốc cả mừng, vá»™i vâng dạ rồi láºp tức bưng tuyết đến cho cụ già , má»™t già má»™t trẻ là m mải miết hÆ¡n hai canh giá», cuối cùng thì mưá»i tám La Hán đã được đắp xong.
Cụ già đứng ngắm giây lát rồi vá»— tay cưá»i ha hả rất hồn nhiên, coi bá»™ vừa ý vá»›i công trình trước mặt nà y lắm.
Cừu Cốc đứng bên, buá»™t miệng há»i :
- Cụ đắp nhưng ngưá»i tuyết nà y là m gì thế?
- Äể chÆ¡i, nhưng ngươi đừng tưởng là nhưng ngưá»i tuyết nà y mau rã nhé, năm mưá»i năm sau cÅ©ng chưa chắc thá»i gian há»§y hoại được nó đâu.
Rồi cụ già nhìn Cừu Cốc cưá»i hi hà nói :
- Nhóc con ngươi ngoan lắm, Thái Bạch Tiên Ông nà y xem ra phải giúp ngươi giải độc mà thôi.
Cừu Cốc giáºt mình, không ngá» Thái Bạch Tiên Ông lại là má»™t ông lão hồn nhiên như váºy. Chà ng chưa kịp nói gì thì đã bị Thái Bạch Tiên Ông nắm tay kéo Ä‘i rất nhanh, đến má»™t cái hang bên trong kì hoa dị thảo má»c rất xanh tươi, giống như má»™t vưá»n hoa trên thượng giá»›i váºy.
Và o sâu bên trong hang là má»™t thư phòng, sách vở vô số, có cả những bà kÃp võ công đã thất truyá»n từ lâu.
Thái Bạch Tiên Ông nhìn Cừu Cốc, lúc nà y Ä‘ang há hốc miệng vì kinh ngạc, cưá»i nói :
- Vì các váºt nà y mà lão đã phà trên trăm năm trá»i đó.
Cừu Cốc nghe nói thì bất giác cưá»i thầm, thá»i gian trăm năm không phải ngắn ngá»§i váºy mà cụ già nà y lại chỉ dà nh riêng cho việc táºp trung các đồ chÆ¡i, tháºt sở thÃch cá»§a con ngưá»i không thể nà o hiểu nổi.
Thái Bạch Tiên Ông thấy Cừu Cốc không nói gì thì tưởng chà ng Ä‘ang lo lắng chất độc trong ngưá»i nên ông lão liá»n bước tá»›i coi kỹ sắc diện rồi bắt mạch cho chà ng. Trầm ngâm má»™t hồi rồi ông lão chợt thở dà i than :
- Kẻ hạ độc cho ngươi tháºt là ác độc, nếu chất độc nà y mà không gặp phải ta thì chắc rằng không ai có thể giải trừ nữa.
- Lão tiá»n bối đã biết được chất độc gì rồi ư?
- Äây là hợp chất cá»§a hÆ¡n má»™t trăm loại độc dược, nhất thá»i khó mà phân tÃch hết.
- Váºy....
- Ngươi đừng lo, tất nhiên là ta trị cho ngươi được.
Rồi Thái Bạch Tiên Ông thuáºn tay lấy xuống má»™t chiếc lá» ngá»c trắng, trút ra má»™t viên thuốc trao cho Cừu Cốc, nói :
- Ngươi uống và o đi, lát nữa sẽ bắt đầu chữa bệnh.
Cừu Cốc uống và o được một lúc thì sắc mặt Thái Bạch Tiên Ông bắt đầu thay đổi, ông lão bất chợt hét lớn :
- Mau váºn chân khà cháºn mấy huyệt đạo quan trá»ng lại, thuốc bắt đầu công phạt đó.
Cừu Cốc vội vã là m theo, chà ng cảm thấy có một luồng khà nóng vô cùng trà o lên trong cơ thể, vô cùng khó chịu nhưng vẫn phải cắn răng không dám kêu la.
Thái Bạch Tiên Ông đợi thêm một lúc rồi khẽ nói :
- Chất độc đã táºp trung lại rồi, mau đẩy ra thôi.
Rồi ông lão đặt má»™t tay và o Khà Hải huyệt cá»§a Cừu Cốc, giúp chà ng đẩy chất độc dồn và o đầu ngón tay trá». Sau đó ông lão lại dùng kim châm và o đó, má»™t chất độc Ä‘en ngầu hôi hám từ từ chảy ra.
Sau khoảng thá»i gian má»™t tuần trà thì chất độc cÅ©ng chảy ra hết, Thái Bạch Tiên Ông lại đưa cho Cừu Cốc uống thêm má»™t hoà n thuốc khác rồi thở nhẹ nói :
- Tháºt là nguy hiểm, chỉ trá»… má»™t ngà y nữa thì mạng ngươi không còn đâu.
Cừu Cốc kinh hãi nói :
- Lợi hại đến thế ư?
- Äó chÃnh là chá»— hiểm ác cá»§a kẻ hạ độc, chất độc cứ âm thầm ngấm và o kinh mạch, khi nó phát tác thì coi như không còn cách cứu chữa nữa. CÅ©ng may là bây giá» thì má»i việc đã xong rồi.
Cừu Cốc nghe thế thì vô cùng phấn khởi, gượng ngồi dáºy nói :
- Cháu xin Ä‘a tạ tiá»n bối đã cứu mạng.
Thái Bạch Tiên Ông cưá»i nói :
- Khá»i cần, coi nhưng chúng ta là m chuyện trao đổi váºy thôi. Ngươi giúp ta đắp ngưá»i tuyết thì ta giúp ngươi giải độc.
Cừu Cốc thấy ông lão tuy đã già mà lại vô cùng hoạt bát nên rất phục. Chà ng cÅ©ng không tiện ở lâu nên vá»™i đứng dáºy nói :
- Cháu có việc gấp nÆ¡i mình nên đà nh xin phép cáo từ ra Ä‘i váºy.
- Không thể ở lại chơi với lão lâu hơn sao?
- Tháºt sá»± cháu có việc phải là m, khi nà o xong thì sẽ quay lại chÆ¡i vá»›i tiá»n bối váºy.
Thái Bạch Tiên Ông tỠvẻ buồn bã nói :
- Ta đã gần hai trăm tuổi, lúc nà o cũng có thể chết thì là m sao có thể chỠlâu cho được. Trên giang hồ lại vô cùng hiểm ác, biết sau nà y có thể gặp nhau hay không đây?
Cừu Cốc vô cùng xúc động, tự nhủ :
- “TÃnh mạng ta do ngưá»i cứu, váºy thì ở chÆ¡i mấy bữa có sao đâu?â€
NghÄ© váºy nên chà ng láºp tức nói to :
- Tiá»n bối đã có lòng thương thì cháu xin ở lại chÆ¡i mấy bữa váºy.
Thái Bạch Tiên Ông nhảy cẫng lên như trẻ con, cưá»i nói :
- GiỠvẫn còn sớm, ta lại ra ngoà i lăn tuyết cầu đi.
Không đợi Cừu Cốc ưng thuáºn, ông lão đã nắm tay chà ng kéo lên đỉnh núi rồi nặn ra hai quả cầu tuyết cho bằng cái mặt bà n, há»›n hở nói :
- Ta lăn trước, ngươi coi rồi là m theo nhé.
Dứt lá»i, ông lão đã lăn mạnh quả cầu tuyết xuống núi rồi nhanh như chá»›p nhảy lên đứng trên đó, dù cho quả cầu lăn vùn vụt nhưng ông lão vẫn đứng vững không há» rÆ¡i, lại còn là m trò rất vui nhá»™n.
Cừu Cốc lắc đầu lè lưỡi, không thể không phục khinh công của ông lão hồn nhiên nà y. Tuy biết không thể là m nổi nhưng chà ng cũng cố gắng để cho ông lão vui lòng, cũng nhảy lên quả cầu tuyết mà lăn xuống núi, nhưng chỉ lăn được một đoạn thì đã ngã lăn quay.
Thái Bạch Tiên Ông nhảy đến bên cảnh, cưá»i hì hì nói :
- Không sao, chúng ta chơi một lúc rồi sẽ quen thôi. Ngươi đừng buồn, ở đây chơi một ngà y thì ta sẽ dạy cho ngươi một môn võ công, coi như trả công nhé.
Cừu Cốc lắc đầu nói :
- Cháu không có ý đó, ở lại chÆ¡i vá»›i tiá»n bối chỉ là do lòng kÃnh mến mà thôi.
Năm ba hôm sau cháu phải ra Ä‘i, cÅ©ng không muốn đòi há»i tiá»n bối gì cả.
Thái Bạch Tiên Ông cưá»i ha hả nói :
- Tháºt là ngay thẳng. Tốt lắm, chúng ta lại chÆ¡i tiếp.
Hai ngưá»i lại bắt đầu chÆ¡i đùa cho đến táºn tối mịt, sau đó và o hang lấy thức ăn ra cùng ăn. Ä‚n xong ông lão nói :
- Ta há»… đã nói ra thì không chịu thất tÃn, ngươi đã là m lão vui má»™t ngà y thì lão phải dạy cho ngươi má»™t môn công phu má»›i được. Ngươi muốn há»c gì thì cứ nói Ä‘i.
Cừu Cốc ngẫm nghĩ giây lát rồi nói :
- Cháu không sợ công khái đối địch mà chỉ lo địch nhân dùng thủ đoạn đê hèn, hạ độc mà thôi.
- Dễ lắm.
Ông lão láºp tức đứng dáºy, lấy má»™t cái bình ngá»c, đổ ra trong đó má»™t viên thuốc và ng như hình trứng bồ câu rồi trao cho Cừu Cốc nói :
- Ngươi uống nó và o, sau nà y sẽ bách độc bất xâm.
Cừu Cốc tiếp lấy uống và o, há»i :
- Äó là váºt gì váºy tiá»n bối?
- Cách đây mấy năm ta có đến Nam Hoang hái thuốc, vô tình lấy được viên nội đơn chống độc nà y của một con nhện ba mắt đã sống ngà n năm.
Cừu Cốc nghe váºy thì liá»n láºp tức Ä‘a tạ, hai ngưá»i cùng nằm xuống nói chuyện sau đó ngá»§ thiếp Ä‘i.
Má»™t già má»™t trẻ ở chung vá»›i nhau thấm thoát đã qua năm ngà y, Thái Bạch Tiên Ông vui vẻ khác thưá»ng mà Cừu Cốc cÅ©ng thu tháºp được rất nhiá»u Ä‘iá»u Ãch lợi. Thồi gian năm ngà y tuy ngắn ngá»§i nhưng cÅ©ng đủ là m cho cả hai quyến luyến nhau như ông cháu ruá»™t thịt váºy.
Hết năm ngà y, Cừu Cốc nói lá»i cáo biệt. Thái Bạch Tiên Ông lá»™ vẻ buồn rầu nói :
- Hà i nhi! Ngươi không thể ở thêm với ta hai ngà y nữa sao?
Cừu Cốc cảm động chảy nước mắt, thổn thức nói :
- Tiá»n bối có lòng thương yêu, cháu tháºt cảm kÃch vô ngần, sau nà y khi xong việc thì dứt khoát sẽ đến ở chÆ¡i vá»›i ngưá»i mãi.
Thái Bạch Tiên Ông trầm ngâm giây lát rồi nói :
- Hà i nhi ngoan! Tánh tình ngươi tháºt hợp vá»›i ta, ngươi cứ ở đây thêm hai ngà y nữa để ta truyá»n cho ngươi má»™t tuyệt há»c cả Ä‘á»i cá»§a ta, sau nà y có thể Ä‘em ra láºp danh vá»›i Ä‘á»i.
Cừu Cốc không thể từ chối, đà nh ở thêm hai ngà y. Lần nà y thì ông lão không hỠđùa giỡn mà táºp trung truyá»n thụ cho chà ng má»™t pho chưởng pháp gồm chÃn thức, kỳ ảo vô cùng. Cừu Cốc dù thông minh tuyệt đỉnh cÅ©ng phải mất hai ngà y thì má»›i thuá»™c được cái biến hóa khẩu quyết bên trong.
Qua ngà y thứ ba, khi hai ngưá»i chia tay thì Thái Bạch Tiên Ông lấy má»™t tấm kim bà i trên mặt có khắc con rồng Ä‘eo lên cổ Cừu Cốc rồi võ vai chà ng nói :
- Ngươi sẽ có tương lai rất rá»±c rỡ, từ rà y vá» sau hãy cố gắng hà nh hiệp giúp Ä‘á»i. Tấm kim bà i nà y là biểu trưng cá»§a ta, sau nà y nếu có ngưá»i nháºn ra được nó thì ngươi đừng ngại mà cứ Ä‘em tình tháºt tá» bà y cho ngưá»i ta biết.
Cừu Cốc phân vân há»i :
- Có lẽ tiá»n bối là thá»§ lãnh má»™t bang phái nà o đó chăng?
Thái Bạch Tiên Ông nghiêm nghị nói :
- Không phải là ta nói khoác nhưng nếu ta có ý xưng hùng thì tình thế võ lâm bây giỠđã khác.
- Cháu cÅ©ng nghÄ© váºy.
- Nhưng giỠđại cuá»™c đã không còn, sức ngưá»i là m sao cứu vãn được nữa.
Xưng hùng xưng bá là m chi?
Cừu Cốc nghe ông lão than thở thì ngầm Ä‘oán trước đây ông lão là má»™t nhân váºt phi thưá»ng, chỉ là không biết tấm kim bà i đại diện cho cái gì mà thôi.
Cụ già lại thở dà i rồi bá»—ng cất giá»ng ngâm :
“Ai còn nhớ Thần Châu
Trăm năm bị chìm đắm
Cá» cây chưa má»c lại
Tinh nguyệt vẫn thảm sầu.
Bắc châu đăng hà o kiệt
Trong má»™t buổi chiá»u tÃ
Äông đế nắm giang hÃ
Lưu Biểu cùng đà m đạo
Rừng sâu toan cất bước
Cô thế phải buông tayâ€
Lá»i hát ngâm nga, biểu lá»™ má»™t ná»—i u uẩn thá»i thế chất chứa trong lòng.
Cừu Cốc nghe bà i hát thì giáºt mình, thầm nghÄ© :
- “Từ Thanh Thu không phải đã Ä‘á»c qua mấy câu nà y lúc gặp Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a sao?â€
Cụ già bá»—ng ngừng hát, cưá»i ha hả nói :
- Hôm nay tháºt tệ, bá»—ng dưng lại nhá»› vá» dÄ© vãng không đâu. Thôi ngươi Ä‘i Ä‘i, xong việc thì nhá»› vá» chÆ¡i vá»›i ta nhé, nhưng ngoà i ngưá»i nháºn ra được tấm kim bà i thì đừng Ä‘em chuyện gặp ta mà tiết lá»™ trên giang hồ đấy.
Cừu Cốc không dám nói nhiá»u nữa, quỳ xuống bái biệt sau đó quay lưng ra Ä‘i.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:13 AM.
|

26-07-2008, 01:40 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 14
Hướng vỠquan ải
Sau khi từ giã Thái Bạch Tiên Ông xuống núi, Cừu Cốc quyết định ra quan ải xem sao. Má»™t là cho biết vì cá»› sá»± gì mà võ lâm Trung Nguyên Ä‘á»u đổ dồn ra đấy, hai là điá»u tra sá»± chết sống cá»§a cha chà ng thế nà o.
Chà ng nghĩ :
- “Cha ta sau khi từ quan ngoại trở vá» má»›i thay đổi tánh tình, ra đấy may ra tìm được má»™t và i uẩn khúcâ€.
Lúc chà ng vừa ra đến đưá»ng cái quan, định hướng vá» quan ngoại thì bá»—ng thấy từ xa có má»™t bóng ngưá»i Ä‘i như bay đến. Nhãn quang cá»§a Cừu Cốc rất nhạy bén, vừa nhìn đã nháºn ngay ra đó là cha chà ng, ngưá»i đã ra lệnh cho chà ng đánh Hà n Kỳ. Lòng chà ng tá»± nhiên hồi há»™p, láºp tức nhảy lên cây tòng lá»›n để nhìn xem.
Tốc độ của kẻ đến mau không thể tả, phút chốc đã đến dưới gốc cây tòng.
Cừu Cốc chưa kịp nhìn xem sắc mặt cá»§a ông ra sao thì đối diện lại xuất hiện má»™t bóng ngưá»i cÅ©ng nhanh nhẹn phi tá»›i, chÃnh là trung niên thư sinh bịt mặt đã cất há»™ chà ng cuốn Äan thư lúc trước. Vừa đến nÆ¡i, trung niên bịt mặt đã cưá»i lạnh lùng nói :
- Ãc tặc, có nháºn ra Lữ Tá» Thu nà y không?
Lữ Tá» Thu đến trước cưá»i nham hiểm :
- Ngươi là ai, sao dám trước mặt ta mạo nháºn Lữ Tá» Thu?
Trung niên bịt mặt nói :
- Ngươi đừng tưởng cách hóa trang của ngươi có thể che mắt thiên hạ. Hừ!
Chỉ sợ ngà y chết của ngươi không còn xa nữa.
Lữ TỠThu lộ vẻ hung quang, hét lớn :
- To gan!
Dứt lá»i lão vung tay phóng luôn má»™t đạo Dung Kim chỉ, má»™t công phu đã được ghi chép trong Äan thư và o trung niên bịt mặt. Chỉ thấy trung niên bịt mặt nhẹ phất tay má»™t cái, phát ra má»™t luồng nhu kình đã hóa giải Dung Kim chỉ cá»§a đối phương ngay.
Cừu Cốc thầm kinh dị :
- Lạ tháºt! Äó là chiêu Phong Phiên Vạn Äiểm có ghi trong Äan thư, sao ông ta lại biết?
Äang lúc chà ng phân vân thì phÃa dưới hai ngưá»i đã giao thá»§ dữ dá»™i, thá»§ pháp cá»§a há» rất mau lẹ lại huyá»n ảo dị thưá»ng.
Äối vá»›i võ công được ghi trong Äan thư thì Cừu Cốc thuá»™c là u cả, song chỉ há»c qua lý thuyết chứ chưa há» Ä‘em ra áp dụng thá»±c hà nh, giá» thấy hai ngưá»i toà n Ä‘em võ công trong Äan thư ra giao đấu nên chà ng không khá»i sững sá».
Phút chốc hai ngưá»i đã giao đấu trên ba mươi hiệp, trung niên bịt mặt như không thể chần chá» nữa, quát to :
- Hôm nay nếu ta không lá»™t được mặt nạ cá»§a ngươi thì chắc là phải mang háºn suốt Ä‘á»i mất thôi.
Lá»i vừa dứt thì ông đã biết đổi thế đánh thà nh kì ảo phi thưá»ng, Cừu Cốc bất giác thầm lo cha chà ng không thể kháng cá»± lại.
Chẳng dè Lữ TỠThu giảo hoạt vô cùng, chỉ kháng cự và i chiêu đầu rồi nhanh như chớp vụt và o rừng thẳm chạy mất.
Trung niên bịt mặt không dè đối phương bá» chạy nên sững sá» giây lát rồi cÅ©ng láºp tức phi và o rừng Ä‘uổi theo. Äến khi Cừu Cốc muốn ngăn cản thì hai chiếc bóng đã khuất dạng, chà ng thầm hối háºn tại sao không thừa lúc hai ngưá»i Ä‘ang đấu mà ra tay để xem thá» xem ai chÃnh ai tà .
Chà ng nhảy xuống đất, Ä‘ang đứng tần ngần thì bá»—ng phÃa sau có tiếng cưá»i ha hả, rồi Khất Tiên đã từ từ bước tá»›i, nói :
- Tiểu tỠquả là may mắn, thế mà vẫn còn sống được.
Cừu Cốc vội quay mình lại thi lễ nói :
- Äa tạ lão tiá»n bối đã chỉ bảo nên mạng nà y má»›i có thể bảo tồn.
- Váºy là ngươi đã gặp được ông ta ư?
- Vâng, ngưá»i còn giữ cháu ở lại chÆ¡i mấy ngà y.
- Hà hà , ngươi quả là may mắn nhất trên Ä‘á»i, không cần há»i cÅ©ng biết chuyến Ä‘i vừa rồi thu hoạch được không Ãt phải không?
Cừu Cốc mỉm cưá»i, không phá»§ nháºn mà cÅ©ng không nói rõ ra.
Khất Tiên nâng hồ lô rượu lên uống một hơi, rồi bỗng nghiêm nét mặt nói :
- Ngươi ra quan ngoại là m gì?
- Äể thá»a tÃnh hiếu kỳ váºy thôi.
- Nói báºy! Hừ, thù nhà chưa trả mà dám mạo hiểm ra quan ngoại, nếu ngươi có mệnh hệ gì thì ăn nói sao vá»›i cha mẹ ngươi nÆ¡i cá»u tuyá»n đây?
Cừu Cốc nghe thế thì giáºt nảy mình, vá»™i nói :
- Tiá»n bối quở trách rất phải, nhưng tháºt ra lần nà y vãn bối muốn dò la tin tức cá»§a thân phụ, còn việc thá»a mãn tÃnh hiếu kỳ chỉ là nói đùa mà thôi.
Khất Tiên dịu giá»ng :
- Như váºy thì còn nghe được. Ta nói ngươi hay, sở dÄ© hôm nay ta đến đây là cÅ©ng để dò la hà nh tung cá»§a cha ngươi vá»›i trung niên bịt mặt đó. Theo ta phán Ä‘oán thì kẻ tá»± xưng là Lữ Tá» Thu tuyệt không phải là cha ngươi đâu, còn trung niên bịt mặt thì là bạn chứ không phải thù.
- Cháu cÅ©ng nghÄ© như váºy.
- Ngươi cÅ©ng nghÄ© váºy thì ta cÅ©ng yên tâm phần nà o, chỉ tiếc mạng già nà y không còn bao lâu, chứ không thì...
Äã hai lần Cừu Cốc nghe ông lão đỠcáºp đến chuyện nà y nên không khá»i lo lắng, vá»™i há»i :
- Lão tiá»n bối võ công tuyệt luân, danh vang lừng khắp giang hồ thì ai có thể hại ngưá»i được?
- Hà hà , ngươi nói cũng đúng, hiện giỠquả hiếm có kẻ nà o có thể lấy được mạng của ta, chỉ tiếc...
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i cho rõ thì Khất Tiên đã khoát tay nói :
- Äừng há»i nhiá»u nữa, có kẻ đến đó.
Quả nhiên có tiếng chân ngá»±a dồn dáºp chạy tá»›i, trên đưá»ng cái quan thấy rõ hai con tuấn mã Ä‘ang phi nhanh.
Cừu Cốc trông thấy thì ngạc nhiên nói :
- Ủa, sao hai ông cháu hỠcũng tới đây nhỉ?
Khất Tiên quay sang há»i :
- Ngươi cũng biết hai ông cháu Cố Viên lão nhân ư?
- Vâng! Äã có má»™t lần cháu có duyên gặp gỡ.
Dứt lá»i Cừu Cốc đã vá»™i chạy ra phÃa trước đón đưá»ng hai ông cháu Cố Viên lão nhân, cung kÃnh chà o.
Liễu Hồng Liệu vừa nhìn thấy Cừu Cốc thì tỠvẻ oán trách, chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi ngó lơ chỗ khác, là m cho chà ng cảm thấy khó chịu vô cùng, nhưng vẫn ráng nhẫn nhịn không nói gì.
Cố Viên lão nhân nhảy xuống ngá»±a, gáºt đầu vá»›i Cừu Cốc rồi quay sang Khất Tiên nói :
- Khất Tiên đại hiệp ra quan ải có lẽ cũng vì việc ấy phải không?
- Sá»± tình thì thế, song mục Ä‘Ãch thì có khác vá»›i thiên hạ.
Cố Viên lão nhân gáºt đầu rồi cÅ©ng không nói thêm, quay sang ngắm Cừu Cốc má»™t hồi rồi má»›i nói :
- Äáng mừng, đáng mừng. Chất độc trong ngưá»i thiếu hiệp đã được giải trừ toà n bá»™ cả rồi đó.
Cừu Cốc nghiêng mình nói :
- Nếu không nhá» lá» thuốc cá»§a tiá»n bối thì giỠđây vãn bối đã mất mạng rồi.
- Trá»i cao không tuyệt đưá»ng ngưá»i tốt đâu.
Ông lão vừa nhảy lên lưng ngá»±a Ä‘i tiếp, nói vá»›i lại phÃa sau :
- Ông cháu lão có việc đi trước, xin hẹn gặp lại sau.
Khất Tiên đưa mắt nhìn theo bóng Cố Viên lão nhân, lẩm bẩm :
- Lão già ấy có lẽ giúp được cho ta không chừng.
Cừu Cốc nghe thấy liá»n xen và o :
- Cháu cũng muốn tham gia.
Khất Tiên trừng mắt :
- Không được.
Cừu Cốc khẩn khoản :
- Lão tiá»n bối là bạn tốt cá»§a gia phụ, lại là ngưá»i võ lâm ai cÅ©ng kÃnh trá»ng.
Nay ngưá»i gặp nạn thì là m sao cháu có thể đứng nhìn cho được.
- Hà hà , ngươi nói được những lá»i nà y thì không uổng công ta thương mến bấy lâu. Thôi cÅ©ng được, nhưng tuyệt đối phải nghe lá»i ta dặn đấy nhé.
Cừu Cốc cả mừng :
- Dạ, đó là việc tất nhiên, cháu không dám trái ý tiá»n bối.
Hai ngưá»i má»™t già má»™t trẻ liá»n cất bước lên đưá»ng, vừa Ä‘i Cừu Cốc vừa há»i những chuyện mà chà ng chưa há» biết.
Khất Tiên cưá»i nói :
- Ngay sau khi Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a rá»i khá»i Thiên Äá»™c cốc thì võ lâm Trung Nguyên rầm rá»™ tiến vá» quan ngoại.
Cừu Cốc không hiểu, nói :
- Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a rá»i khá»i Thiên Äá»™c cốc thì cùng lắm là chỉ có ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc Ä‘uổi theo, sao lại kéo thâm cả võ lâm Trung Nguyên?
- Ngươi có nhá»› lúc Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a sắp Ä‘i đã vô tình thốt ra má»™t câu là đi tìm Ân chá»§ không? Ngươi có biết vị Ân chá»§ đó là nhân váºt nà o không?
- Việc nà y...
- Äó là má»™t vị Thân vương cá»§a cá»±u triá»u, vì thấy quốc dân lầm than nên táºp trung má»™t số chà sÄ© giang hồ nhằm mưu sá»± phục quốc. Không dè công việc bại lá»™ nên bị Hoà ng đế cá» phục binh bao vây, giết rất nhiá»u nghÄ©a quân, ngay đến vị Thân vương đó bây giá» sống chết cÅ©ng chưa ai hiểu.
Cừu Cốc vẫn ngơ ngác :
- Nhưng sự sống chết của vị Thân vương đó thì có liên quan gì đến võ lâm Trung Nguyên lần nà y?
- Vị Thân vương đó võ công vô cùng cao cưá»ng, cất giữ không Ãt bà kÃp võ lâm, ngay cả cuốn Chưởng Kinh kiếm phổ mà Tống Thái Tổ soạn thảo trước đây cÅ©ng có trong đó. Ngoà i ra để mưu đồ phục quốc, ông ta đã phải chuẩn bị rất nhiá»u trân châu dị bảo, và ng bạc châu báu, tất cả những cái đó Ä‘á»u là đối tượng tìm kiếm cá»§a các nhân váºt võ lâm hiện nay.
Cừu Cốc hiểu ra, gáºt gù nói :
- Thì ra chá»§ yếu cÅ©ng là tà i váºt và bà kÃp võ công mà thôi.
- Chứ sao nữa? Tuy nhiên cÅ©ng có má»™t số Ãt chỉ cần tìm Ân chá»§ như Cố Viên lão nhân, Trưá»ng Bạch tứ nghÄ©a chẳng hạn.
- Váºy còn lão tiá»n bối?
- Lão vì ước hẹn một cuộc gặp gỡ sống chết nên mới mang thân ra đây.
- Ngưá»i ước hẹn vá»›i tiá»n bối có võ công cao lắm ư?
- Hắn có ngoại hiệu là Thiên Lai Ma Tăng, trước kia không phải là địch thá»§ cá»§a ta. Nà o ngá» chỉ má»™t thá»i gian vắng bóng y đã tiến bá»™ vô cùng, má»™t tháng trước ở Hà ng Châu chỉ đánh có ba hiệp đã thắng ta ngay. Y lại không đánh chết ta mà rá»§ ta ra quan ngoại quyết đấu chết sống má»™t tráºn.
- Tại sao lại như váºy?
- Ta đã suy nghÄ© kỹ thì thấy hình như y dùng những đưá»ng quyá»n cá»§a Tống Thái Tổ nên hoà i nghi việc nà y có liên quan đến vị Ân chá»§ đó.
- Theo cháu nghÄ© thì không có lý. Chẳng lẽ Triệu vương gia lại Ä‘em võ công truyá»n cho bá»n lục lâm giang hồ hay sao?
- Ta hoà i nghi có gì gian dối trong việc nà y, không chừng ngay cả cha ngươi cũng có liên quan.
Cừu Cốc Ä‘ang định há»i thêm thì Khất Tiên đã hừ má»™t tiếng, lạnh lùng nói :
- Ta có việc khẩn cấp, ngươi đến Liêu Dương đợi ta nhé.
Lá»i chưa dứt thì ông lão đã ở xa hÆ¡n trượng, Cừu Cốc biết ông lão vừa phát hiện ra Ä‘iá»u gì nên cÅ©ng không thắc mắc, y lá»i Ä‘i đến Liêu Dương.
Chẳng bao lâu thì chà ng đã ra đến địa đầu biên ải. Vừa và o trong thị trấn, Ä‘i ngang qua má»™t quán ăn thì bá»—ng có má»™t thiếu nữ từ trong quán chạy ra, cao giá»ng gá»i :
- Cừu Cốc, huynh cũng ở đây ư?
Giá»ng nói như vừa kinh ngạc, vừa mừng rỡ, nà ng chạy đến bên Cừu Cốc thá» thẻ :
- Nghe Khất Tiên bá bá nói anh bị trúng Tiêu Hình Tán cá»§a Thiên Äá»™c Nhân Ma, em lo sợ quá đỗi, giỠđây chất độc trong ngưá»i anh đã được trừ hết rồi chứ?
Thiếu nữ chÃnh là Hà n Thanh Thanh, Cừu Cốc thấy nà ng vẫn má»™t lòng lo lắng cho mình thì cảm động nói :
- Cám Æ¡n em đã quan tâm, chất độc trong mình anh may được má»™t vị tiá»n bối giúp chữa khá»i rồi.
- Chỉ mình anh tới thôi sao?
- Dá»c đưá»ng cÅ©ng có gặp Khất Tiên tiá»n bối.
Hà n Thanh Thanh bá»—ng biến sắc, cưá»i nhạt nói :
- Tháºt ư?
- Anh dối em là m gì?
Hà n Thanh Thanh hừ má»™t tiếng như giáºn há»n, quay mình bá» chạy và o trong quán ăn. Cừu Cốc ngẩn ngưá»i ra má»™t chút rồi cÅ©ng bước theo và o.
Hà n Thanh Thanh đã gá»i các món ăn lên sẵn, cÅ©ng gá»i hai đôi đũa, hai cái chén nhưng khi Cừu Cốc tá»›i gần thì lại ngó lÆ¡ nÆ¡i khác, là m như không thấy chà ng.
Cừu Cốc hơi bực tức, ngồi xuống cái ghế đối diện, nói :
- Tôi vá»›i cô không còn sá»± liên quan gì nữa, cô có quyá»n gì để can thiệp hà nh động cá»§a tôi?
Chà ng vốn còn trẻ nÃt nên là m sao hiểu được tâm sá»± má»™t thiếu nữa. Hai bên cứ im lìm như váºy má»™t hồi lâu rồi Hà n Thanh Thanh là m như không nhịn nổi, nói to :
- Long Tuyá»n kiếm tuy là váºy cá»§a anh, nhưng Khất Tiên bá bá đã giao cho em cất giữ. Anh muốn cho ai mượn thì có thể Ä‘Ãch thân đến lấy, sao lại kêu má»™t kẻ không quen biết lại giáºt Ä‘i?
Cừu Cốc trố mắt ngạc nhiên :
- Cô nói sao? Tôi chưa từng bảo ai đến lấy kiếm cả.
- Hừ, đừng giả vỠnữa, một lão già cùng một cô gái áo đỠđã đoạt kiếm rồi.
Cừu Cốc ngạc nhiên :
- Chẳng lẽ hai ông cháu hỠư?
Chà ng Ä‘oán có thể là Liá»…u Hồng Liệu, song vá»›i thân pháºn cá»§a Cố Viên lão nhân thì quyết không để cho cháu gái Ä‘i cướp Ä‘oạt đồ váºt cá»§a ngưá»i nên chà ng vẫn bán tÃn bán nghi. Hà n Thanh Thanh nói tiếp :
- Váºy là anh cÅ©ng biết hai ngưá»i há» phải không, anh còn chối nữa chứ?
Cừu Cốc không trả lá»i, ngồi yên lặng má»™t hồi rồi đứng dáºy nói :
- Tại hạ xin đi trước.
Hà n Thanh Thanh trố mắt :
- Anh không cho em đi với anh ư?
- Cô hiện là ngưá»i cá»§a Thiên Äá»™c cốc, váºy chúng ta cÅ©ng nên tránh bá»›t những dị nghị không hay.
Hà n Thanh Thanh ứa nước mắt :
- ÄÆ°á»£c rồi! Em cãi lá»i cha bá» nhà ra Ä‘i, váºy mà cuối cùng được sá»± đối đãi như váºy đây...
Cừu Cốc thấy nà ng khóc thì không kìm được, buông tiếng thở dà i não ruột.
Bá»—ng từ phÃa sau có tiếng cưá»i nói :
- Hai cô cáºu lại Ä‘ang gây sá»± gì đó?
Rồi có ngưá»i từ từ bước đến, chÃnh là Từ Thanh Thu, nà ng lại cưá»i hì hì nói :
- Muốn coi chuyện vui thì theo tôi, tá»™i gì mà phải vì chuyện thưá»ng tình đó đến mức phiá»n não như váºy.
Dứt lá»i nà ng nắm tay Hà n Thanh Thanh nói :
- Hà n cô nương có việc gì mà khóc váºy?
Hà n Thanh Thanh nghe há»i thì không kìm được, lại ứa nước mắt ra.
Cừu Cốc Ä‘ang bối rối thì vừa may có Từ Thanh Thu đến nên như gặp cứu tinh, vá»™i Ä‘em sá»± tình Hà n Thanh Thanh bị Ä‘oạt mất Long Tuyá»n kiếm kể ra.
Từ Thanh Thu trố mắt :
- Chắc là lão già ấy ư? Hừ! Äể chị há»i má»›i được...
Hà n Thanh Thanh chu miệng :
- Các ngưá»i cÅ©ng quen biết há», như váºy thì còn nói gì nữa?
Từ Thanh Thu cưá»i nói :
- Em cứ yên tâm, việc nà y để chị lo.
Äoạn nà ng nghiêm giá»ng nói :
- Tình thế hôm nay rất khẩn cấp. Äêm nay chị phải có mặt tại Liêu Dương, nếu các em cÅ©ng vì việc nà y mà đến thì láºp tức theo chị lên đưá»ng.
Cừu Cốc giục :
- Chúng ta đi nhanh thôi.
Dứt lá»i chà ng đã thi triển Phi Tinh Truyá»n Háºn thân pháp vụt Ä‘i ngay, Từ Thanh Thu và Hà n Thanh Thanh cÅ©ng láºp tức chạy theo.
Chạy được má»™t khoảng thì Hà n Thanh Thanh đã mệt nhoà i, thở chẳng ra hÆ¡i, tụt lại phÃa sau, Từ Thanh Thu biết rõ việc nà y nhưng giả vá» không để ý, cứ chạy vá» phÃa trước.
Nà ng vốn có lòng thương Cừu Cốc nhưng do tánh tình nhân háºu nên không muốn phá vỡ hôn ước từ bé cá»§a hai ngưá»i, tuy nhiên nà ng cÅ©ng muốn qua chuyện nà y thá» dò xét thêm thái độ cá»§a Cừu Cốc vá»›i vị hôn thê ra sao.
Chạy thêm má»™t Ä‘oạn thì Cừu Cốc phát giác ra Hà n Thanh Thanh bị tụt lại, chà ng láºp tức dừng chân, chỠđến khi nà ng đến gần má»›i nắm tay nói :
- Em Thanh, để anh dìu em đi một đoạn.
Rồi kéo tay nà ng chạy đi như bay.
Hà n Thanh Thanh Ä‘ang mệt nhá»c bá»—ng được Cừu Cốc nắm tay kéo Ä‘i thì trong lòng rất vui sướng, thầm nghÄ© :
- “Chà ng vẫn còn rất yêu taâ€
Ba ngưá»i chạy đến khi hoà ng hôn thì đã đến Liêu Dương, Từ Thanh Thu đỠnghị tìm má»™t tiệm ăn lá»›n để ăn uống cho thá»a thÃch. Cừu Cốc không phản đối, Hà n Thanh Thanh thấy Cừu Cốc không có ý kiến thì cÅ©ng gáºt đầu tán đồng.
Sở dÄ© Từ Thanh Thu đỠnghị như váºy là nà ng có ẩn ý, song không nói cho Cừu Cốc hay. Má»™t trai hai gái ung dung bước và o quán cÆ¡m tháºt lá»›n treo biển Tụ Anh Lầu.
Ba ngưá»i vừa và o thì láºp tức đã được tiểu nhị rước và o má»™t căn phòng trang nhã. Trong lúc Cừu Cốc cùng Hà n Thanh Thanh chá»n món ăn thì Ä‘iếm tiểu nhị đã len lén trao cho Từ Thanh Thu má»™t miếng giấy nhá», nà ng nhanh nhẹn cất kỹ và o trong mình.
Má»i việc không qua khá»i mắt Cừu Cốc, song chà ng nghÄ© đó là việc riêng cá»§a Từ Thanh Thu nên cÅ©ng không há»i, ăn uống xong thì cả ba vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Ná»a đêm thanh vắng, trong quán trá» ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u yên giấc, chỉ còn Cừu Cốc vì tâm sá»± quá nhiá»u nên không thể chợp mắt, cứ trằn trá»c cả đêm.
Bá»—ng nhiên văng vẳng bên tai có tiếng động. Cừu Cốc giáºt mình tung nhẹ ngưá»i ra ngoà i cá»a sổ thì thấy dưới ánh trăng mỠảo có má»™t bóng ngưá»i lướt nhanh và o cụm rừng. Chà ng không khá»i kinh ngạc, thầm nghÄ© :
- “Chị Thanh Thu là m gì mà ná»a đêm lén lút như váºy?â€
Cảm thấy kì quái nên Cừu Cốc láºp tức lướt theo, vốn biết Từ Thanh Thu võ há»c cao thâm nên chà ng không dám theo quá gần, sợ nà ng phát giác.
Chớp mắt đã đến ven rừng, Từ Thanh Thu dừng chân lại một chút rồi tiếp tục và o sâu bên trong.
Cừu Cốc cÅ©ng láºp tức Ä‘uổi theo, song vừa và o đến cá»a rừng thì bá»—ng có tiếng quát vang lên :
- Ai? Äứng lại.
Cừu Cốc giáºt mình, song Ä‘ang đà chạy nhanh nên không thể dừng, chỉ giây lát thì hai ngưá»i đã chạm mặt nhau, cả hai Ä‘á»u kinh ngạc, lùi ra sau má»™t bước.
Ngưá»i kia dưá»ng như rất ngạc nhiên, nói :
- Cốc nhi! Sao con có thể đến đây?
Cừu Cốc cÅ©ng đã nháºn ra đó là cha chà ng Lữ Tá» Thu, bất giác chà ng cưá»i nhạt, lạnh lùng nói :
- Ãc ma, nếu còn bà y trò trước mặt tiểu gia thì đừng trách ta ra tay độc ác nhé.
Lữ Tá» Thu như giáºn dữ, quát :
- Súc sanh! Sao ngươi dám vô lá»… vá»›i cha ngươi như váºy?
- Hừ, nếu không nhưá»ng đưá»ng thì đừng trách.
Lữ Tá» Thu tiến lên má»™t bước, gằn giá»ng :
- Ngươi điên rồi ư?
Cừu Cốc hét to má»™t tiếng rồi công ra má»™t chưởng, vì chà ng sợ Lữ Tá» Thu ra tay độc ác Ä‘iểm huyệt chà ng như lần trước nên lần nà y vừa ra tay đã dùng đến mưá»i thà nh công lá»±c, kình phong à o à o.
Lữ Tá» Thu không đỠphòng gì nên không thể tránh kịp, đà nh đưa tay chống đỡ. Nghe bùng má»™t tiếng rồi ông đã bị văng ra xa, miệng thổ máu tươi, nói giá»ng yếu á»›t :
- Hà i nhi! Sao con đánh ta? Ta chÃnh là cha cá»§a con mà ... NÆ¡i đây cấm không cho ai đột nháºp, con mau vá» Ä‘i.
Cừu Cốc giáºt mình, nhưng tháºt chà ng không thể nà o phân biệt được Lữ Tá» Thu nà y có phải tháºt sá»± là cha cá»§a mình hay không. Chà ng Ä‘ang bán tÃn bán nghi thì bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i trong rừng phi ra, nạt lá»›n :
- Kẻ nà o đột nháºp La Sát hà nh cung thì phải chết, tiểu tá» ngươi hãy tá»± sát Ä‘i.
Cừu Cốc đưa mắt nhìn thì thấy đó là má»™t lão già mÅ©i tẹt, chá»™t má»™t mắt, mặc áo Ä‘en, mặt mà y vô cùng hung ác. Chà ng cưá»i nhạt nói :
- Ngươi là cái thá gì mà dám nói váºy?
Lữ Tá» Thu bị trá»ng thương mặt mà y tái mét nhưng vẫn gượng đứng lên, không ngá»›t ra dấu cho Cừu Cốc trốn chạy.
Lão già phát giác ra cỠchỉ đó nên lạnh lùng nói :
- Giá»i lắm, té ra là ngươi đã quên quy luáºt cá»§a nÆ¡i nà y. Hừ...
Lữ Tá» Thu biến ngay sắc mặt, không tá»± chá»§ được, thụt lùi vá» phÃa sau.
Äá»™t nhiên cùng lúc ấy lại có má»™t mụ già mặt mà y xấu xÃ, lưng khòm từ trên không nhảy xuống, hợp vá»›i lão già áo Ä‘en dồn Cừu Cốc và o giữa. Mụ nhìn chà ng má»™t lúc rồi há»i :
- Tiểu tỠngươi tên gì?
- Lữ Cừu Cốc.
- Tốt, Ãt ra Tuyết SÆ¡n nhị xú cÅ©ng không giết má»™t kẻ không có danh tÃnh.
Vừa dứt lá»i thì cả hai ngưá»i đã đồng thá»i công tá»›i Cừu Cốc, thế công má»™t trước má»™t sau nhưng lại hòa hợp rất đúng lúc, tình thế cá»±c kỳ khẩn trương.
Cừu Cốc cảm thấy võ công cá»§a Tuyết SÆ¡n nhị xú không phải tầm thưá»ng, váºy mà má»›i chỉ là tuần canh, đủ thấy vị thá»§ lãnh trong La Sát hà nh cung nà y tháºt là vô cùng lợi hại. Chà ng không dám tham đánh, bất thần dùng toà n lá»±c phóng ra má»™t chưởng má»™t chỉ chia tả hữu đánh thẳng và o thế công cá»§a hai ông bà già .
Chỉ nghe bùng một tiếng rồi hự, hự hai tiếng đã vang lên, ông lão áo đen loạng choạng lùi ra sau ba bước, miệng rỉ máu tươi.
Mụ già lưng còng thì ngã sấp ra, vai mụ đã bị chỉ phong đâm thủng, máu phun như suối.
Cừu Cốc cưá»i nhạt, lướt thẳng và o trong.
Bóng hình Cừu Cốc vừa khuất dạng thì má»™t ngưá»i từ trong rừng đã vụt ra, đó là má»™t thanh y lão nhân bịt mặt. Ông lão nhanh nhẹn Ä‘iểm huyệt cầm máu cho Tuyết SÆ¡n nhị xú, Ä‘oạn lắc đầu thở dà i :
- Äể bảo toà n cho thằng nhỠđó, lão phu không thể không phụ lòng vợ chồng ngươi rồi.
Tiếng than chưa dứt thì ngưá»i ông lão đã nhanh nhẹn Ä‘uổi theo hướng Cừu Cốc vừa Ä‘i.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:14 AM.
|

26-07-2008, 01:41 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Hồi 15
La Sát hà nh cung
Cừu Cốc phi thân như tên bắn, chẳng bao lâu đã đến bên tòa cổ miếu.
Chà ng dừng chân quan sát má»™t hồi thì thấy tòa cổ miếu nà y đã rất lâu Ä‘á»i, Ãt ngưá»i lui tá»›i nên trông hoang tà n vắng vẻ vô cùng.
Trên tấm biển trong nÆ¡i cá»a chÃnh, bốn chữ La Sát hà nh cung mạ và ng cÅ©ng bị tróc Ä‘i phân ná»a, nhưng trong đại Ä‘iện lại có anh đèn hắt ra, còn có cả tiếng ngưá»i xì xầm nói chuyện.
Chà ng Ä‘oán thế nà o Từ Thanh Thu cÅ©ng và o nÆ¡i đây nên lặng lẽ trưá»n mình lên trần nhà nÆ¡i đại Ä‘iện, tìm má»™t nÆ¡i tối ẩn mình để xem xét.
Quả nhiên nÆ¡i giữa đại sảnh có má»™t ông già cẩm y Ä‘ang ngồi chá»…m chệ, bá»™ mặt cá»§a ông lão âm trầm, mÅ©i ó, mắt diá»u hâu, hai bên có tám ngưá»i váºn sắc phục triá»u đình thá»i xưa chia ra hai hà ng ngồi, có cả Liêu Äông tứ nghÄ©a. Từ Thanh Thu thì tay cầm má»™t tá» giấy, đứng bên cụ già , nói gì đó quá nhá» nên Cừu Cốc không thể nghe rõ.
Chà ng gần đây lịch duyệt giang hồ cÅ©ng có phần tiến tá»›i nên vừa trông thấy thần thái cá»§a má»i ngưá»i thì cÅ©ng đủ biết há» Ä‘á»u là cao thá»§ thâm tu, trong lòng không há»i hoảng sợ nghÄ© thầm :
- “Chị Thu là m sao có thể ở chung vá»›i những ngưá»i đó nhỉ?â€
Bỗng nghe ông lão cẩm y nói :
- Há» quả đã đến nÆ¡i, thế thì tốt lắm. Liêu Äông tứ nghÄ©a hãy Ä‘i lo liệu việc nà y, nên nhá»› đây là ý cá»§a Ân chá»§, các ngươi phải tháºn trá»ng má»›i được.
Liêu Äông tứ nghÄ©a láºp tức đứng dáºy, nghiêng mình đồng thanh nói :
- Chúng thuộc hạ tuân mệnh.
Rồi cả bốn láºp tức tung mình lướt ra ngoà i đại Ä‘iện Ä‘i mất.
Cừu Cốc định Ä‘uổi theo, nhưng lại không muốn rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Chà ng còn Ä‘ang phân vân thì bá»—ng nghe má»™t luồng gió thổi tá»›i, hai bóng ngưá»i từ ngoà i phi nhanh và o đại sảnh, chÃnh là ông cháu Cố Viên lão nhân.
Ông lão cẩm y thấy hai ông cháu Cố Viên lão nhân tá»›i thì vẫn ngồi bệ vệ, không há» cỠđộng. Chỉ thấy Cố Viên lão nhân kÃnh cẩn bước đến trước mặt, thi lá»… rồi nói :
- Lão phu vừa được tin cá»§a Ân chá»§ thì láºp tức lên đưá»ng đến đây, tiện dịp Ä‘em má»™t món lá»… váºt nhá» Tổng quản chuyển dâng lên ngưá»i, có lẽ ngưá»i sẽ hà i lòng lắm.
Dứt lá»i, ông quay sang Liá»…u Hồng Liệu nói :
- Liệu nhi! Äem kiếm ấy trao ra.
Hồng Liệu ngạc nhiên nói :
- Váºt nà y cá»§a ngưá»i ta mà ?
- Nói báºy! Phà m há»… đầu cáo vá»›i Ân chá»§ thì cho dù tánh mạng cÅ©ng phải cống hiến, huống hồ là váºt dụng ngoà i thân. Mau lấy ra Ä‘i.
Hồng Liệu vẫn còn do dá»±, nhưng khi thấy sắc mặt cá»§a Cố Viên lão nhân tá» ra giáºn dữ thì đà nh thở dà i, tháo kiếm đưa ra.
Cừu Cốc Ä‘ang ẩn thân bên trên, khi thấy Hồng Liệu rút thanh kiếm ra thì đã nháºn rõ đó là thanh Long Tuyá»n kiếm cá»§a mình, trong lòng chà ng nổi giáºn vô cùng, thét lá»›n :
- Khoan đã!
Nhanh như chá»›p, chà ng đã từ trên cao nhảy xuống bên dưới. Ông lão cẩm y lúc đó Ä‘ang định tiếp kiếm nhưng khi thấy Cừu Cốc nhảy xuống thì láºp tức quáºt ngược thà nh chưởng đánh thẳng và o ngưá»i chà ng.
Cừu Cốc má»™t tay giáºt kiếm, tay kia vá»™i đưa ra chống đỡ thế công cá»§a lão nhân. Nghe bùng má»™t tiếng, chà ng đã bị lùi ra sau ba bước, nhưng kiếm cÅ©ng đã Ä‘oạt lại và o tay, thì ra Hồng Liệu thấy chà ng xuất hiện nên đã giả vá» kinh hãi, để cho Cừu Cốc cướp lại kiếm má»™t cách dá»… dà ng hÆ¡n.
Sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a chà ng khiến cho má»i ngưá»i có mặt ai cÅ©ng ngạc nhiên. Cừu Cốc giáºn dữ chỉ Cố Viên lão nhân nói :
- Trước đây ta còn kÃnh trá»ng ngươi là má»™t vị võ lâm tiá»n bối, nay không ngá» ngươi cÅ©ng như bá»n vô sỉ, lục lâm thảo khấu mà thôi.
Cố Viên lão nhân thẹn đỠmặt, chẳng nói chẳng rằng. Ông lão cẩm y từ từ đứng dáºy, trầm giá»ng nói :
- Ai phụ trách tuần phòng?
Một trung niên vội đáp :
- Là Lữ TỠThu và Tuyết Sơn nhị xú.
- Ngươi láºp tức Ä‘iá»u tra xem thằng lá»i nà y là m sao mà và o đây được.
- Tuân lệnh.
Trung niên láºp tức tung mình ra Ä‘i.
Cừu Cốc vừa nghe ba chữ Lữ Tá» Thu thì trong lòng giáºt mình đánh thót, tá»± nhá»§ :
- “Không xong, có lẽ lúc nãy chÃnh là cha cá»§a mình tháºt rồiâ€
Ông lão cẩm y sầm nét mặt lại há»i :
- Ngươi là ai? Sao dám cả gan đột nháºp La Sát hà nh cung?
- Ta là Lữ Cừu Cốc, La Sát hà nh cung chỉ là má»™t ngôi miếu cÅ©, váºy thì sao không và o được?
- Ngươi có biết má»™t khi đột nháºp và o La Sát hà nh cung rồi thì không còn sống được nữa không?
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Cái đó thì chưa chắc.
Ông lão cẩm y lạnh lùng nói :
- Cố Viên lão nhân, giết chết nó đi.
Cố Viên lão nhân gương mặt thoáng biến sắc, nhưng cuối cùng cũng nghiến răng nói :
- Tuân lệnh!
Rồi song chưởng từ từ giơ lên, chuẩn bị đánh ra.
Bá»—ng nhiên lúc đó Từ Thanh Thu đã nhảy tá»›i, chắn giữa hai ngưá»i. Nà ng quay sang ông lão cẩm y nói :
- Ngươi nà y tâm tÃnh can cưá»ng nhưng võ công rất khá, xin Tổng quản bá»›t giáºn, để thuá»™c hạ khuyên y ra sức giúp Ân chá»§.
Ông lão cẩm y chỉ hừ một tiếng rồi không nói gì nữa. Từ Thanh Thu quay mặt sang Cừu Cốc ôn tồn nói :
- Cốc đệ! Em có thể tiếp nháºn và i lá»i khuyên cá»§a chị không?
- Xin chị cứ nói.
- Chị thấy em cÅ©ng có chút võ há»c nên khuyên em Ä‘em dùng và o con đưá»ng chÃnh nghÄ©a.
- Em có là m gì sai đâu?
- Äúng thế! Nhưng đêm nay em đã và o sà o huyệt bà máºt nà y thì theo luáºt là phải chết. GiỠđây chỉ còn má»™t giải pháp là em nên tuyên thệ trung thà nh vá»›i Ân chá»§ mà thôi.
- Chị nói ngưá»i Ân chá»§ ấy là ai?
- Là tiá»n triá»u Thái Tổ Ä‘Ãch duệ (con cháu) Triệu vương gia.
Cừu Cốc cưá»i lá»›n nói :
- Chị nói thế mà nghe được ư? Má»™t là em chưa từng gặp qua ngưá»i ấy, không hiểu sá»± đối xá» cá»§a ông ta ra sao. Hai là có ngưá»i hung tà n như Tổng quản nà y đây thì em tháºt không hứng thú chút nà o.
Từ Thanh Thu thở dà i :
- Nếu em cứ cố chấp như thế thì chị tháºt không biết xá» sao cho lưỡng toà n.
Cừu Cốc cưá»i nhạt nói :
- Chị đã là m tròn bổn pháºn cá»§a má»™t ngưá»i bạn rồi.
Từ Thanh Thu chưa biết nói sao thì Tuyết Sơn nhị xú đã cùng trung niên lúc nãy lảo đảo bước và o đại điện, cúi đầu nói :
- Thuá»™c hạ vô năng nên đã để cho kẻ gian đột nháºp và o, xin Tổng quản trách tá»™i.
Ông lão cẩm y nói :
- Còn Lữ TỠThu đâu?
Trung niên trả lá»i :
- Y cũng đã bị thương, nhưng đi đâu chẳng rõ.
Ông lão cẩm y bỗng lộ hung quang, quát lớn :
- Giết tên tiểu tỠnà y trước đã rồi hãy nói chuyện.
Cố Viên lão nhân dạ má»™t tiếng, láºp tức phóng chưởng ra.
Cừu Cốc cưá»i ha hả, những gì kÃnh trá»ng vá» Cố Viên lão nhân đã hoà n toà n tan biến, chà ng láºp tức đánh trả lại chÃn thức vô cùng dÅ©ng mãnh, khiến cho Cố Viên lão nhân trở tay không kịp, bị bức lùi vè phÃa sau.
Ông lão cẩm y biến sắc, tưởng rằng Cố Viên lão nhân nương tay nên quát lớn.
- Tháºt là vô dụng, lui ra.
Cố Viên lão nhân nghe nói ngạc nhiên cũng cúi đầu lui ra. Ông lão cẩm y phất tay một cái, chỉ thấy một lão già ốm như que củi từ từ bước ra, đôi mắt như sao băng nhìn đăm đăm và o Cừu Cốc.
Từ Thanh Thu lo lắng nói :
- Cốc đệ! Lôi Äiện Thần ra tay thì em đừng mong sống sót, còn chưa chịu đầu hà ng ư?
à nà ng muốn ám hiệu cho Cừu Cốc tìm đưá»ng tẩu thoát, nhưng Cừu Cốc đã hăng máu nên không hỠđể ý, cưá»i gằn nói :
- Chưa chắc đâu.
Không đợi Lôi Äiện Thần ra tay, Cừu Cốc đã phóng chỉ đánh ra, Lôi Äiện Thần cÅ©ng không dám cháºm trá»…, vá»™i ra tay đáp trả.
Một đằng là quái hiệp đã lừng danh hà ng chục năm, một đằng là nhỠhưởng được thần đan nên công lực được dồi dà o, chỉ trong chớp mắt hai bên đã qua lại trên ba mươi hiệp.
Má»i ngưá»i có mặt trong sảnh đưá»ng thảy Ä‘á»u kinh dị, ngay cả ông lão cẩm y ban đầu tưởng rằng Cố Viên lão nhân nương tay nhưng bây giá» cÅ©ng hiểu rằng thiếu niên nà y không phải dá»… đối phó.
Từ Thanh Thu và Liá»…u Hồng Liệu cả hai Ä‘á»u trợn tròn mắt ngạc nhiên, trong lòng vừa mừng rỡ, vừa lo âu, hồi há»™p.
Bá»—ng nghe Cừu Cốc và Lôi Äiện Thần cùng hét to má»™t tiếng, rồi cả hai Ä‘á»u dùng hết sức bình sinh đánh thẳng ra.
“Ầm†má»™t tiếng khá lá»›n, chỉ thấy Lôi Äiện Thần bị văng ra xa, Ä‘áºp ngưá»i và o cây cá»™t trụ nÆ¡i giữa sảnh, miệng há»™c máu tươi.
Cừu Cốc cũng hự một tiếng, lùi lại năm bước, khóe miệng rỉ máu, nội tức rối loạn không ngừng.
Ông lão cẩm y biến hẳn sắc mặt, Ä‘ang định xông tá»›i thì Cố Viên lão nhân đã nhà o đến bên cạnh Cừu Cốc, tay đánh ra liá»n hai chưởng nhưng lại khẽ nói :
- Sao không chạy nhanh đi?
Cừu Cốc tỉnh ngá»™ ngay láºp tức, láºp tức nhảy lên trên cao, Cố Viên lão nhân quát lá»›n :
- Ngươi định chạy ư?
Song chưởng láºp tức đánh thẳng lên, má»™t luồng nhu kình giúp Cừu Cốc bay thẳng lên trên, cương kình thì đánh bể mái ngói nhằm che mắt má»i ngưá»i.
Cừu Cốc được Cố Viên lão nhân trợ lá»±c nên cà ng dá»… dà ng thoát, chỉ trong chá»›p mắt đã ra khá»i tòa miếu cÅ©.
Bỗng chà ng nghe văng vẳng bên tai :
- Hà i nhi! Cứ theo hướng Äông nam mà chạy, sau nà y đừng quay lại đây nữa.
Cừu Cốc trong lúc hấp tấp nên cÅ©ng không để ý là ai nói, chỉ theo lá»i dặn nhắm hướng Äông nam mà chạy cáºt lá»±c. Äi được má»™t lúc lâu sau chà ng má»›i cháºm bước, vừa Ä‘i vừa nghÄ© :
- “Việc nà y quả tháºt bà ẩn...â€
Bỗng ngay lúc đó ông lão áo xanh bịt mặt lúc nãy thình lình xuất hiện. Cừu Cốc hoảng hồn vội xuất chưởng đánh ra.
Ông lão áo xanh nhẹ nhà ng lách tránh, cưá»i ha hả nói :
- Tà i nghệ không xoà ng, ngươi là ai?
Cừu Cốc nhướng mà y nói :
- Lữ Cừu Cốc, Ngũ Lãnh Toà n Chân phái.
- Chưởng pháp mà khi nãy ngươi dùng để đánh văng Lôi Äiện Thần là từ đâu mà ra váºy?
- Ta cùng lão như bình thủy tương phùng, tại sao phải cho lão biết?
Ông lão cưá»i nhạt, bất thần đánh ra má»™t chưởng, chiêu thức kỳ ảo tuyệt luân.
Cừu Cốc biết ông lão muốn ép chà ng phải sá» dụng lá»™ chưởng pháp mà Thái Bạch Tiên Ông đã dạy nên cương quyết không dùng, chỉ Ä‘em võ công cá»§a NgÅ© Lãnh Toà n Chân và võ công trong Äan thư ra ứng phó vá»›i đối phương.
Ông lão vốn là ngưá»i tá»± phụ mà nay đã đánh ra hai mươi chiêu vẫn không ép được Cừu Cốc phải sá» dụng lá»™ chưởng pháp đó nên bất giác tức giáºn, biến chiêu vô cùng kỳ bÃ, oai lá»±c thâm háºu vô cùng, hai chưởng cùng đẩy ra.
Cừu Cốc nghiến răng tụ khà và o song chưởng, thẳng thắn đón đỡ.
“Bùng†một tiếng, Cừu Cốc lảo đảo lùi ra sau năm sáu bước, miệng lại phun máu tươi.
Ông lão thấy thế thì thở dà i nói :
- Là m gì cho khổ váºy?
Cừu Cốc trợn mắt phẫn nộ, lạnh lùng nói :
- Äừng giở trò mèo khóc chuá»™t ra nữa.
Ông lão lắc đầu, Ä‘ang định nói gì thì bá»—ng dừng lại nghe ngóng, rồi láºp tức tung mình vô bụi cây gần đó mất dạng ngay.
Cừu Cốc ngÆ¡ ngác chẳng hiểu gì cả, còn Ä‘ang thở dốc thì bá»—ng thấy bốn bóng ngưá»i từ xa chạy lại, cung tay chà o rồi nói :
- Thiếu hiệp còn nhớ anh em chúng tôi không?
Cừu Cốc nhìn qua một lượt đoạn nghiêng mình đáp lễ, nói :
- Liêu Äông tứ nghÄ©a danh chấn giang hồ, tại hạ lẽ nà o lại quên được chứ.
- Võ công cá»§a thiếu hiệp đã tiến bá»™ rất nhiá»u.
- Không dám, Ä‘a tạ tiá»n bối quá khen.
Cổ Hạo bỗng nghiêm mặt nói :
- Thiếu hiệp võ công cao cưá»ng, sao không giúp sức cho Ân chá»§ nhằm mưu đồ đại sá»±?
- Má»—i ngưá»i má»™t chà hướng, tại hạ cảm thấy không có hứng thú trong chuyện nà y.
Trước mắt sự việc đã ra thế, xem ra thiếu hiệp có không muốn cũng không được.
Cừu Cốc lạnh lùng nói :
- Tại hạ không tin các vị có thể ép buá»™c tại hạ gia nháºp.
Hách Trung dưá»ng như không dằn được nữa, nói :
- Tháºt không giấu diếm gì, trước mắt thiếu hiệp chỉ có hai con đưá»ng Ä‘i, má»™t là góp sức cho Ân chá»§, hai là chết.
Cừu Cốc ngang nhiên nói :
- Tại hạ lâu nay chẳng sợ chết, xem ra đà nh chá»n con đưá»ng thứ hai váºy.
Liêu Äông tứ nghÄ©a đưa mắt nhìn nhau, rồi dang ra đứng thà nh bốn góc vây lấy Cừu Cốc, Cổ Hạo nói :
- Äã thế thì huynh đệ lão phu xin đắc tá»™i.
Dứt lá»i thì cả bốn đã liên thá»§ đánh tá»›i. Nên biết Liêu Äông tứ nghÄ©a thà nh danh đã ba mươi năm, Cừu Cốc bị há» liên thá»§ công kÃch, lại Ä‘ang có ná»™i thương nên chỉ có thá»§ mà không công nổi.
CÅ©ng may Liêu Äông tứ nghÄ©a không có ý hạ sát mà chỉ muốn buá»™c chà ng phục tùng nên không ra sát thá»§. Cổ Hạo ôn tồn nói :
- Võ công cùng nhân cách cá»§a thiếu hiệp rất đáng quý, mong thiếu hiệp nghe lá»i khuyên cá»§a anh em lão phu.
Cừu Cốc cưá»i gằn nói :
- Các vị luôn miệng nói góp sức cho Ân chá»§, váºy mặt mÅ©i cá»§a Ân chá»§ thế nà o, các vị có thể cho tại hạ gặp mặt được chăng?
Liêu Äông tứ nghÄ©a bất giác sững sá», vì há» tháºt ra cÅ©ng chưa bao giá» thấy mặt cá»§a Ân chá»§. Cả bốn Ä‘á»u bị bối rối nên thế công cÅ©ng vì thế mà giảm Ä‘i.
Bá»—ng lúc ấy, trong rừng có má»™t giá»ng nói phát ra :
- Ngươi là cái thứ gì mà dám đòi gặp mặt Ân chủ?
Rồi ông lão cẩm y trong La Sát hà nh cung đã từ từ lướt ra. Với vẻ mặt lạnh lùng, ông lão nói :
- Liêu Äông tứ nghÄ©a nghe lệnh, láºp tức giết chết thằng nhãi đó. Trong vòng ba chiêu mà không lấy được tánh mạng hắn thì ta sẽ dùng qui luáºt xá» phạt không tha.
Liêu Äông tứ nghÄ©a nghe qua thì láºp tức táºp trung toà n lá»±c, từ từ siết chặt vòng vây. Cừu Cốc biết giây phút quyết định đã tá»›i nên cÅ©ng táºp trung khà huyết, từ từ đưa hai tay lên ngá»±c chuẩn bị.
Last edited by kedatinh1974; 30-07-2008 at 04:15 AM.
|
 |
|
| |