 |
|

29-08-2008, 01:39 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 10
Ông Trùm được báo cáo đầy đủ chi tiết vá» Turi Guiliano và lão phục “thằng nhỠấy†sát đất. Lão phải thốt lên: “Thế má»›i đúng là Mafioso thứ rặt nòiâ€. Lão có ý muốn nói đến những Mafioso theo truyá»n thống: má»™t tay giang hồ hà nh hiệp, “giữa đưá»ng dẫu thấy bất bằng mà thaâ€, chá»› không cần phải bị khiêu khÃch hay chÃnh mình bị ức hiếp.
Ông Trùm ao ước có chà ng thanh niên nà y là m “quả đấm sắt†cho lão, là m thá»§ lãnh cánh quân sá»± cá»§a lão. Mặc dù hiện nay Guiliano Ä‘ang là cái gai đâm và o sưá»n lão, nhưng lão vẫn bá» qua được. Hai tên cướp bị giam ở Montelepre - Passatempo tà n bạo và Terranova tinh quái - đã bị bắt vá»›i sá»± thá»a thuáºn và âm mưu cá»§a lão. Nhưng, tất cả những cái đó, lão vẫn có thể tha thứ cho Guiliano được - “Cái gì đã qua thì hãy để cho nó qua luôn, nhắc lại là m gì và nhất là lưu giữ trong tâm trà là m gì cho nó báºn trÆ- Ông Trùm không có thói quen thâm thù, ác cảm khi những tình cảm nà y không có ảnh hưởng bất lợi cho lợi Ãch, tương lai cá»§a lão. Lão theo dõi Guiliano rất sát.
Ẩn sâu trong núi, Guiliano đâu có biết là trên khắp nước Ã, tên tuổi hắn nổi như cồn. Hắn Ä‘ang báºn tâm phác há»a kế hoạch phát triển quyá»n lá»±c cá»§a mình. Vấn đỠđầu tiên cá»§a hắn là hai tên cướp khét tiếng Terranova và Passatempo. Hắn há»i rất kỹ vá» trưá»ng hợp chúng bị bắt và đi đến kết luáºn là chúng bị phản bá»™i, bị máºt báo. Chúng thá» rằng tay chân, bá»™ hạ cá»§a chúng rất trung thà nh. Và nhiá»u đứa đã bá» mạng trong cuá»™c bao vây đó. Guiliano đã suy nghÄ©, cân nhắc rất kỹ các yếu tố, nhưng vẫn Ä‘i đến kết luáºn là Mafia đã cà i ngưá»i và o trong đám bá»™ hạ cá»§a chúng và chÃnh bá»n “điệp viên hai mang†nà y đã tiết lá»™, đã báo hà nh tung cá»§a chúng để bá»n cá»›m cà i bẫy. Guiliano nói Ä‘iá»u nà y cho chúng nghe, nhưng chúng vẫn không tin. Chúng vẫn tin tưởng rằng đã là “Ngưá»i anh em†- dù có đốn mạt cách mấy Ä‘i chăng nữa - cÅ©ng không bao giá» phạm luáºt omerta. Chúng có thể, và dá»… dà ng phạm luáºt, giá»›i Ä‘iá»u cá»§a Chúa, nhưng luáºt omerta thì không bao giá». Vì đó là luáºt sinh tá». Guiliano không muốn nhấn mạnh để chúng tin láºp luáºn cá»§a mình. Guiliano chấp thuáºn cho chúng gia nháºp băng cá»§a mình.
Hắn giải thÃch cho chúng hiểu mục tiêu cá»§a hắn không phải là sá»± sống còn cá»§a bản thân hắn mà là trở thà nh má»™t lá»±c lượng chÃnh trị. Hắn nhấn mạnh là tuyệt đối không được hãm hiếp đà n bà con gái, không được cướp bóc ngưá»i nghèo. Trái lại, má»™t ná»a số thu hoạch cá»§a băng kiếm được sẽ Ä‘em phân phát cho ngưá»i nghèo trong các thị trấn “khu vá»±c ảnh hưởng†cá»§a hắn, từ Montelepre cho đến táºn ngoại ô cá»§a thá»§ phá»§ Palermo. Terranova và Passatempo vẫn có thể giữ lại các “tay em†cÅ©ng cá»§a mình, nhưng phải chịu sá»± chỉ huy chung cá»§a Guiliano. Những nhóm nà y không được xé lẻ là m ăn riêng bất cứ vụ nà o dù lá»›n hay nhá» mà không được sá»± đồng ý trước cá»§a Guiliano. Tất cả bá»n chúng Ä‘á»u có quyá»n cai trị “tuyệt đối†trên khắp các thị trấn lá»›n nhá» và ngay cả Palermo. Hắn nhấn mạnh là không được tấn công trước lá»±c lượng cảnh vệ, không phải vì hắn sợ, mà vì hắn không muốn những cuá»™c tà n sát không cần thiết. ChÃnh bá»n cảnh sát dã chiến phải lo sợ cho mạng sống cá»§a mình, chứ không phải là băng cá»§a Guiliano.
Passatempo, má»™t tên cướp mạt hạng chỉ nghÄ© đến cướp bóc, hãm hiếp, tống tiá»n cò con, giết cả ngưá»i chăn cừu... nghe Guiliano nói váºy, đã nghÄ© thầm trong bung: “Váºy thì Ä‘i vá»›i thằng nà y đếch có lợi gì nhiá»u, có chia chác thì cÅ©ng chẳng được bao nhiêu, mà lại gò bó đủ thứ...â€. Còn Terranova - tâm địa phần nà o cÅ©ng giống vá»›i Guiliano và nhá»› Æ¡n nó đã giải thoát mình - thì tá»± há»i: “Là m thế nà o mà má»™t tên cướp trẻ, dù có tà i lại có thể lèo lái cả băng Ä‘i theo con đưá»ng khôn ngoan và cao quý đó được?†Như Ä‘á»c được ý nghÄ© trong đầu cá»§a chúng, Guiliano mỉm cưá»i, thấy vui vui vì các ý nghÄ© ấy.
ChÆ¡i vá»›i Turi từ tấm bé, Aspanu còn lạ gì những “tư tưởng lá»›n†cá»§a Guiliano. Nhưng, dù những tư tưởng lá»›n ấy, có vẻ thÆ¡ má»™ng, lý tưởng, tháºm chà điên khùng, thì Aspanu vẫn tin. Bởi vì chÃnh nó đã được chứng nghiệm nhiá»u lần: má»™t khi Turi nói sẽ là m Ä‘iá»u gì thì y như rằng hắn sẽ là m Ä‘iá»u ấy. Bởi váºy, khi Turi muốn biến băng cướp thà nh má»™t lá»±c lượng chÃnh trị, Aspanu không há» thắc mắc, không há» há»i để là m gì, là m được không.
Trong ánh nắng và ng rá»±c rỡ ban mai chiếu rá»i trên núi, cả ba - Pisciotta, Terranova và Passatempo - lắng nghe Guiliano giải thÃch: hắn sẽ lãnh đạo chúng đấu tranh cho tá»± do cá»§a Sicily, nâng cao mức sống cá»§a dân nghèo, há»§y diệt quyá»n lá»±c cá»§a bon Mafia, cá»§a bá»n quý tá»™c và cá»§a ngay cả chÃnh quyá»n ở Rome. Chúng có thể cưá»i mà cho rằng hắn nói huyên thuyên những vấn đỠtrên mây trên gió gì đó. Và chúng sẵn sà ng, dá»… dà ng quên những gì hắn nói. Nhưng mà chúng không thể nà o quên là hình ảnh tên hạ sÄ© cảnh sát chÄ©a súng bắn và o đầu hắn mà hắn vẫn bình tÄ©nh, tuyệt đối tá»± tin và tin rằng mình không thể chết. Hắn nhìn và o há»ng súng như thể hắn chỠđợi tên cá»›m lảy cò. Và , nhất là sá»± tha thứ cho tên cá»›m đã bắn hụt hắn. Äó chỉ có thể là hà nh vi cá»§a má»™t ngưá»i tuyệt đối tin và o sá»± bất tá» cá»§a mình. Và , hắn đã chia sẻ niá»m tin ấy cho ngưá»i khác. Và , bây giá», ba đứa đăm đăm nhìn và o khuôn mặt đẹp trai cá»§a hắn, chúng lại bị thu hút bởi vẻ đẹp, sá»± can đảm, sá»± ngây thÆ¡ trong trắng toát ra từ khuôn mặt hắn.
Sáng hôm sau, Guiliano dẫn ba ngưá»i cá»§a mình xuống núi và đi theo con đưá»ng mòn dẫn tá»›i cánh đồng gần thị trấn Castelvetrano. Hắn đến rất sá»›m để dò đưá»ng. Cả bá»n Ä‘á»u ăn mặc giả nông dân.
Hắn biết các Ä‘oà n xe chở lương thá»±c đến các chợ Palermo Ä‘á»u sẽ phải Ä‘i qua đây. Vấn đỠlà là m thế nà o chặn được Ä‘oà n xe nà y lại. Chúng phải rảo bước để ngừa những bá» lục lâm khác ra tay trước và đối phó vá»›i những tà i xế có võ trang.
Guiliano bảo ngưá»i cá»§a mình nấp ở các bụi ráºm, tảng đá bên lỠđưá»ng bên ngoà i thị xã Castelvetrano, còn chÃnh hắn ngồi nghênh ngang, khÆ¡i khÆ¡i trên má»m tảng đá vôi trÆ¡ trụi. Những ngưá»i Ä‘i là m ruá»™ng rẫy nhìn thấy hắn, ngưá»i nà o ngưá»i nấy sợ tái xanh tái xám. Há» nhìn thấy hắn lăm lăm khẩu súng máy. Guiliano tá»± há»i trong số ấy có ai nháºn ra hắn không?
Rồi, nó nháºn thấy chiếc xe sÆ¡n mà u sặc sỡ như truyá»n thống, do má»™t lừa kéo. Guiliano nháºn ra lão đánh xe. Lão là má»™t trong những tay đánh xe chuyên nghiệp kiếm ăn đầy ra ở Montelepre cÅ©ng như ở tất cả các thị trấn và đồng quê ở Sicily. Lão chở mướn những thanh trẻ từ các ấp bên ngoà i thị trấn vá» các xà nghiệp trong thị trấn. Lão cư ngụ đã lâu tại Montelepre và nhiá»u lần chở đồ cho ông bố cá»§a Guiliano. Guiliano bước xuống giữa đưá»ng, tay Ä‘ong đưa khẩu súng. Dù khuôn mặt không lá»™ ra, nhưng trong trà lão đã nháºn ra hắn ngay trong nháy mắt. Guiliano chà o lão lá»… độ và thân máºt như lúc hắn còn là đứa trẻ nÃt, và gá»i lão là “dượngâ€.
- Dượng Peppino, - Hắn nói - con hên lắm nên ngưá»i đầu tiên con gặp hôm nay là dượng. Bữa nay con “là m ăn†ở đây. Dượng ở đây chá» chút đặng giúp con chở đồ vá» giúp cho bà con nghèo.
Hắn ranh mãnh nhìn ông lão ngÆ¡ ngác và hắn cưá»i thÃch thú. Ông lão chẳng trả lá»i. Lão nhìn chòng chá»c và o Guiliano, nét mặt lá»™ vẻ sợ hãi. Hắn đặt má»™t khẩu súng lên thùng xe và lại cưá»i như nắc nẻ. Bởi váºy, hắn nghÄ© rằng ngưá»i đầu tiên hắn gặp hôm đó là dượng Peppino thì nhất định phải là má»™t ngà y may mắn.
Guiliano thưởng thức cái mát lạnh cá»§a thá»i tiết cuối thu, thưởng thức vẻ đẹp cá»§a rặng núi xa xa phÃa chân trá»i và biết rằng ngưá»i - theo lệnh hắn - Ä‘ang núp ở mấy bụi ráºm kia vá»›i súng máy sẵn sà ng yểm trợ. Hắn giải thÃch cho ông Peppino nghe kế hoạch cá»§a hắn. Ông lão nghe, chẳng nói chẳng rằng, nét mặt cÅ©ng không đổi. Mãi cho đến khi Guiliano nói cho lão biết là hắn sẽ thưởng cho lão má»™t xe chất đầy lương thá»±c, lão má»›i lúng túng trong miệng :
- Turi, lúc nà o cháu cÅ©ng tốt bụng, hà o hiệp và tá» tế. Ngay từ lúc còn nhá», cháu đã váºy. Bây giá» thà nh ngưá»i lá»›n, cháu vẫn váºy, chẳng thay đổi gì cả. Vẫn rá»™ng rãi, từ tâm, dá»… thương.
Bây giá», Guiliano má»›i nhá»› lại là dượng Peppino là ngưá»i Sicilian theo “trưá»ng phái cổ Ä‘iểnâ€, nghÄ©a là ưa ăn nói văn hoa.
- Cháu cứ tin ở dượng. - Lão nói tiếp - Lần nà y cũng như những lần khác. Dượng thèm được như ông già cháu, có thằng con khá quá hà !
Äến khoảng trưa thì má»™t Ä‘oà n ba chiếc xe tải xuất hiện. Chưa qua khá»i khúc quẹo để rẽ vá» Partinico, thì chúng phải dừng lại. Má»™t dãy xe lừa kéo Ä‘áºu chình ình giữa đưá»ng, choán hết lối Ä‘i. Äó là theo kế cá»§a Peppino, má»™t ngưá»i rất được các tay đánh xe trong vùng nể vì.
Tên lái xe Ä‘i đầu bóp còi inh á»i và cứ cho xe từ từ tiến tá»›i, suýt nữa đụng phải chiếc xe lừa cuối dãy. Ngưá»i đánh xe quay lại lưá»m gã má»™t cái khiến gã phải tắt máy xe, và kiên nhẫn chá», Gã biết rõ mấy cha đánh xe nà y lắm. Tuy chỉ là m cái nghá» coi bá»™ mạt hạng nà y, nhưng há» rất hãnh diện, tá»± ái, sẵn sà ng “ăn thua đủ†để bảo vệ cái quyá»n lưu thông cá»§a hỠđối vá»›i các loại xe cÆ¡ giá»›i, lÆ¡ mÆ¡ là “chÆ¡i đến cùng, chết bá»â€, rồi bình thản ra Ä‘i, miệng còn u á» ngâm khúc dân ca như không có gì xảy ra váºy.
Hai chiếc xe kia cÅ©ng ngừng lại. Các tà i xế xuống xe. Má»™t trong hai ngưá»i cÅ©ng là ngưá»i Sicilian nhưng ở miá»n đông, ngưá»i kia “ngoại quốc†dù y chỉ là ngưá»i Bắc (nước Ã). Anh chà ng lái xe ngưá»i Bắc lại gần mấy tay đánh xe, banh cúc áo ngá»±c ra, giáºn dữ, la hét om sòm vá» mấy con lừa thổ tả, yêu cầu mấy ngưá»i đánh xe dẹp đưá»ng cho y Ä‘i. Y thò tay và o túi. Guiliano nhảy ra khá»i má»™t chiếc xe kéo, hắn cÅ©ng chẳng thèm rút khẩu súng tiểu liên cá»§a hắn để trên xe mà cÅ©ng chẳng thèm rút súng lục ở thắt lưng ra, mà chỉ ra hiệu cho mấy ngưá»i cá»§a hắn nấp ở các bụi ráºm, tay cầm vÅ© khÃ, chạy tá»›i. Terranova lấy đá chèn bánh chiếc xe thứ nhất để chiếc xe nà y khá»i nhúc nhÃch gì được Pisciotta thì lướt qua đưá»ng và nhìn trừng trừng và o tên lái xe ngưá»i Bắc Ä‘ang nổi giáºn. Trong khi đó, Pasatempo - nóng nảy hÆ¡n Pisciotta và Terranova - lôi ngưá»i lái xe thứ nhất ra khá»i ca - bin và ném gã xuống dưới chân Guiliano. Guiliano đưa tay đỡ gã dáºy, trong khi Pisciotta lùa tên lái xe lên đứng chung vá»›i hai đứa kia. Tên ngưá»i Bắc rút tay không ra khá»i túi nét mặt giáºn dữ biến thà nh sợ hãi. Guiliano mỉm cưá»i có vẻ thà nh tháºt và vô hại :
- Bữa nay là ngà y hên cho cả ba anh. Ba anh khá»i phải Ä‘i Palermo nữa. Mấy ngưá»i đánh xe nà y sẽ dỡ hà ng để phân phát cho mấy ngưá»i nghèo trong khu vá»±c nà y, tất nhiên là dưới sá»± giám sát cá»§a tôi. Cho phép tôi được tá»± giá»›i thiệu, tôi là Guiliano.
Ba anh tà i xế láºp tức tá» ra hối tiếc vá» sá»± nóng nảy vừa qua cá»§a minh,và há» cÅ©ng tá» ra niá»m nở, Ãt ra là bá» ngoà i. Há» nói há» cÅ©ng chẳng vá»™i vã gì, há» còn dư chán thì giá», và thá»±c ra thì cÅ©ng đã đến giỠăn trưa cá»§a há». Xe cá»§a há» cÅ©ng tiện nghi lắm. Tháºt đúng là há» hên, gặp “thần thiệnâ€.
Thấy há» nói váºy, nhưng coi bá»™ còn có vẻ sợ sệt, Guiliano nói :
- Äừng sợ, tôi không bao giá» giết những ai đổ mồ hôi mình ra để kiếm miếng ăn. Tôi má»i các anh dùng cÆ¡m trưa vá»›i tôi, trong khi chỠđợi ngưá»i cá»§a tôi dỡ hà ng, rồi các anh vá» nhà bình yên vá»›i vợ con. Và nói vá»›i há» vá» sá»± may mắn cá»§a các anh hôm nay. Khi bá»n cá»›m có há»i các anh thì các anh giúp đỡ chúng cà ng Ãt cà ng tốt, như váºy, các anh sẽ được chúng tôi nhá»› Æ¡n.
Guiliano ngừng nói. Äối vá»›i hắn, Ä‘iá»u quan trá»ng là đừng là m cho há» phải hổ thẹn vì bị khinh ghét. Phải là m sao để cho há» vá» kể lại cho má»i ngưá»i quen biết cá»§a há» rằng hỠđã được đối xỠđà ng hoà ng, tôn trá»ng, lịch sá»±. Bởi vì, sau những ngưá»i nà y sẽ còn những ngưá»i khác nữa.
HỠđược đưa và o tránh nắng dưới bóng má»™t tảng đá bên lỠđưá»ng. Há» tá»± ý đưa súng lục cá»§a há» cho Guiliano, chá»› không cần phải chá» khám xét, há» bình thản ngồi nhìn những ngưá»i đánh xe dỡ hà ng. Khi những ngưá»i đánh xe đã chất đầy cứng các xe lừa kéo, mà vẫn còn là má»™t xe tải chưa đụng tá»›i, Guiliano bảo Pisciotta và Passatempo cùng vá»›i ngưá»i tà i xế Ä‘i phân phát cho những ngưá»i là m ruá»™ng ở Montelepre. ChÃnh Guiliano và Terranova trông coi việc phân phát thá»±c phẩm trong hạt Castelvetrano và Partinico. Mãi tá»›i tối chúng má»›i vỠđến sà o huyệt trên núi.
Việc là m đó, Guilino Ä‘ang trên đưá»ng chinh phục được sá»± á»§ng há»™ cá»§a toà n thể những ngưá»i dân trong vùng, kể cả những ngưá»i vì lý do nà o đó không nháºn được lương thá»±c hôm đó. Có đám cướp nà o phân phát lại những thứ mà chúng đã cướp được cho dân bao giá». Ngay hôm sau, báo chà ở Sicily lại rùm beng vá» chuyện đám anh hùng “Lương SÆ¡n Bạc†nà y. Chỉ có Passatempo lầm bầm trong bụng là “mệt nhá»c cả ngà y mà chẳng nước non mẹ gì, chỉ được cái danh hãoâ€. Nhưng Pisciotta và Terranova hiểu rằng băng cá»§a chúng có thêm hà ng chục ngà n ngưá»i á»§ng há»™ để chống lại chÃnh quyá»n ở Rome.
Có má»™t Ä‘iá»u mà tất cả chúng không biết, đó là những xe thá»±c phẩm đó được chở tá»›i kho cá»§a Ông Trùm Croce Malo.
Chỉ trong má»™t tháng, những máºt báo viên cá»§a Guiliano đã cho nó biết là những tay là m già u nhá» chợ Ä‘en chợ đỠsắp Ä‘i đâu, lúc nà o, qua tuyến đưá»ng nà o. Rồi, nà o là thói quen cá»§a các phú ông, địa chá»§ các nhà quyá»n quà và lai lịch cá»§a những thằng mạt hạng vẫn thì thá»t vá»›i các thầy cá»›m gá»™c. Nó cÅ©ng được nghe bà n tán vá» những món nữ trang quà giá mà công tước phu nhân Alcamo thưá»ng Ä‘em ra khoe. Ngưá»i ta nói là gần như suốt năm, những món nữ trang đó nằm trong két cá»§a nhà băng ở Palermo. Và bà ta chỉ lấy ra Ä‘eo để khoe cá»§a trong những dịp Ä‘i dá»± yến tiệc. Äể biết rõ hÆ¡n vá» những món nữ trang ấy - mà Guiliano dá»± Ä‘oán là rất đắt giá - hắn đã phái Aspanu Pisciotta đến lãnh địa Alcamo.
Nằm cách thị trấn Montelepre khoảng 20 dặm vá» phÃa tây nam, lãnh địa cá»§a công tước Alcamo có vòng tưá»ng cao bao bá»c, cổng có lÃnh võ trang canh gác. Ngà i công tước đã “thuê bao†đám “Ngưá»i anh em†cá»§a Ông Trùm để được đảm bảo rằng bầy gia súc cá»§a ngà i không bị tỉa dần, lâu đà i cá»§a ngà i không bị bá»n trá»™m cướp thăm viếng và không có bất cứ thân nhân nà o cá»§a ngà i bị bắt cóc. Trong thá»i buổi bình thưá»ng, thì cái giá “thuê bao†đó giúp ngà i sống an toà n còn hÆ¡n cả Äức Giáo hoà ng sống trong Ä‘iện Vatican.
Khoảng đầu tháng mưá»i má»™t là mùa hái nho cá»§a các lãnh địa Sicicly. Vì váºy, các lãnh địa nà y phải thuê mướn thêm những ngưá»i ở vùng khác đến. Pisciotta cÅ©ng đến xin việc và cÅ©ng được mướn là m ở lãnh địa Alcamo. Có đến hÆ¡n hai trăm ngưá»i đà n ông, đà n bà và cả con nÃt - là m việc trong vưá»n nho, vừa hái nho vừa ca hát om sòm. Äến trưa thì má»i ngưá»i được cho bữa cÆ¡m, ăn ở giữa trá»i.
Qua má»™t ngà y là m việc mệt muốn đứt hÆ¡i vì những giá» chứa đầy trái nho Ä‘en chÃn má»ng, buổi trưa hôm sau Pisciotta ngồi má»™t mình nhìn những ngưá»i khác tÃu tÃt ăn nói cưá»i đùa. Y chú ý đến má»™t em bưng khay bánh mì từ trong lâu đà i Ä‘i ra. Em bé nà y trông kháu đáo để, phải cái hÆ¡i xanh, có lẽ do quanh năm chỉ là m việc trong nhà , Ãt ra ngòai nắng. Em bé ăn mặc nom cÅ©ng tươm tất hÆ¡n những cô gái nông thôn khác. Nhưng, cái là m cho Pisciotta bá»±c là cái mặt em cứ vác lên, vênh vênh váo váo, ra vẻ ta đây, kênh kiệu không thèm tiếp xúc vá»›i ngay cả những đà n bà con gái khác. Pisciotta dò há»i và được biết em là đứa hầu gái cá»§a công tước phu nhân.
Pisciotta thấy ngay em bé nà y là đối tượng có thể giúp cho y thá»±c hiện mục tiêu hÆ¡n bất cứ ai khác. Quá biết cái “máu†cá»§a Pisciotta, nên trước khi y ra Ä‘i, Guiliano cấm ngặt y không được bá»m xÆ¡m, chá»c ghẹo lá»— mãng, là m nhục đà n bà con gái địa phương. Nhưng, Pisciotta cho rằng Guiliano quá ư lý tưởng, quá ư ngây ngô, đếch biết sá»± Ä‘á»i. Nữ trang quà và đắt quá! Äồng ý. Nhưng em nà y cÅ©ng kháu quá chứ, bá» qua rất uổng!
Khi con bé trở lại vá»›i má»™t khay bánh mì khác, Pisciotaa đứng dáºy, là m Ä‘iệu tà i tá» giằng lấy khay bánh bưng giùm em. Thoạt tiên, em giáºt mình, rồi cá»± ná»±. Khi Pisciotta há»i tên, em nguýt má»™t cái, kèm theo tiếng “xÆđầy khinh miệt và ngoe nguẩy quay Ä‘i. Pisciotta đâu phải tay vừa. Y đặt khay bánh xuống, túm chặt hai cổ tay em, nhìn chòng chá»c và o hai mắt em, mỉm cưá»i ranh mãnh :
- Khi anh há»i thì cưng phải trả lá»i, nếu không, anh quẳng và o cái núi nho kia cho mà chết ngá»™p.
Rồi nó cưá»i lá»›n để tá» cho em biết là nó giỡn. Sau đó, mỉm cưá»i rất duyên dáng - nụ cưá»i duyên cá»§a Pisciotta là m cho bao nhiêu con tim thổn thức rồi - và bằng giá»ng nói duyên dáng nhất y nói :
- Em là cô gái đẹp nhất ở Sicily mà anh được thấy, anh phải nói chuyện với em mới được.
Con bé vừa sợ lại vừa khoái. Vả lại, nó cÅ©ng chú ý đến con dao Pisciotta cà i ở thắt lưng. Nó cÅ©ng thấy cái cách xá» sá»± cá»§a Pisciotta cứ như thể là má»™t ông công tước thứ hai, nghÄ©a là vừa thân máºt vừa oai nghiêm. Bấy giá» con bé má»›i thấy Pisciotta trông cÅ©ng ngồ ngá»™. Và , nó nói cho y biết tên mình là Graziela.
Äến lúc hết giá» là m việc, Pisciotta liá»u lÄ©nh gõ đại phÃa cá»a cá»§a nhà bếp lâu đà i. Má»™t mụ sồn sồn mở cá»a ra, nghe y há»i Graziela, mụ nói cá»™c lốc :
- Äầy tá»› nhà nà y không được phép tiếp khách - rồi mụ đóng sầm cá»a và o mặt y.
Ngà y hôm sau, Pisciotta lại bưng khay bánh cho Graziela và nói nhá» vá»›i em bé là y gặp em sau giá» là m việc. Vừa vuốt cổ tay em, y vừa luồn và o đó má»™t chiếc lắc và ng. Em hứa sẽ chuồn ra gặp y và o lúc tối tại vưá»n nho, sau khi sá»a soạn giưá»ng cho bà công tước xong.
Äến tối, Aspanu diện áo sÆ¡-mi lụa may tháºt khéo tại Palermo. Khi Graziela tá»›i, y ôm chặt lấy em. Khi em ngá»a mặt lên nhìn, đôi môi he hé cưá»i, thì Pisciotta gắn chặt đôi môi cá»§a mình và o. Và má»™t tay ép sát Graziela và o ngưá»i, tay kia “soạng†ngay bắp vế em. Con bé hÆ¡i nhổng mông ra để khá»i sát và o nó, nhưng tay nó cứ ép chặt. Trong khi đó môi nó vẫn không rá»i môi em. Hai đứa hôn nhau tháºt lâu, tháºt mùi mẫn. Và thằng láu cá ấy đốt giai Ä‘oạn. Nó ngạc nhiên vì thấy em mặc silÃp bằng lụa. Pisciotta nghÄ© bụng: “Con quái non nà y gá»›m tháºt, dám lấy đồ lót cá»§a công tước phu nhân để mặc đặng khoe vá»›i mình đây. Con quái non nà y nhà nhảnh, táo tợn và cÅ©ng từng trải gá»›mâ€.
Pisciotta đỡ em xuống tấm má»n y đã trải sẵn ở đó. Hai đứa nằm xuống. Em chá»§ động hôn nó như Ä‘iên trong khi hai tay nó sá» soạng tá»›i tấp trên ngá»±c và bắp vế em. Y cảm thấy ngá»±c và bụng em pháºp phồng, giục giã dưới là n áo lụa má»ng. Hai đứa vẫn cứ gắn chặt đôi môi và o nhau, nhưng Pisciotta đã lăn lên trên ngưá»i em. Y cảm thấy thân thể em như sóng gợn dưới thân thể cá»§a y, và y cÅ©ng cảm thấy bồng bá»nh. Pisicotta thầm nghÄ© “Mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a y là moi tin tức vá» món nữ trang cá»§a bà công tước. Nhưng kết quả tức thá»i không phải là không “đãâ€.â€
Hai đứa quấn má»n và ôm nhau chặt cứng. Pisciotta ba hoa vá»›i em: y Ä‘i là m thế nà y vừa để váºn động tay chân, vừa để có tiá»n Ä‘i há»c đại há»c, rằng gia đình y muốn y há»c luáºt nhưng y lại thÃch há»c khoa há»c. Y muốn em tưởng là đã vá»› được món bở. Rồi y gạ gẫm vá» chÃnh em, chẳng hạn như em có thÃch việc là m hiện nay cá»§a em không, ai trong đám gia nhân là ngưá»i bạn thân nhất cá»§a em. Và Pisciotta khéo léo hướng em đến chá»— nói vá» công tước phu nhân. Em đã tả bà công tước mặc quần áo, Ä‘eo nữ trang và o, nom bà đẹp như thế nà o, em đã được bà chá»§ cưng như thế nà o và bà đã cho em những đồ lót cá»§a bà thải ra như thế nà o. Vừa nói em vừa lấy bà n tay cá»§a Pisciotta đặt và o giữa hai bắp vế cá»§a em rồi kẹp chặt lấy. ÄÆ°á»£c thể, nó lấy tay day day. Nhá»™t quá, em cưá»i rú lên.
- Bà bá tước có cho em đeo nữ trang của bà không? - Pisciotta thủ thỉ bên tai em - Giá anh mà được nhìn thấy em đeo nữ trang của bà , thì chắc anh phải tưởng em là tiên giáng trần mất.
- Có chứ, - Graziela kiêu hãnh đáp - buổi chiá»u hôm trước lá»… Giáng Sinh là bà cho em mang sợi dây chuyá»n cá»§a bà suốt cả buổi.
Váºy là đúng như Guiliano dá»± Ä‘oán, nữ trang được Ä‘em vá» nhà và o những dịp lá»… tết. Pisciotta cÅ©ng muốn biết thêm và i chi tiết nữa, nhưng thình lình em nhá»m dáºy, ngồi chồm há»—m lên ngưá»i nó, rồi cứ thế day tá»›i day lui. Nhá»™t quá, Pisciotta nhá»m dáºy, em vùng lên chạy. Hai đứa Ä‘uổi giỡn nhau đến chá»— đống nho thì cả hai Ä‘á»u té nhà o và o đống nho.
- Không khà mát mẻ nà y tháºt dá»… chịu. - Pisciotta nói. - Nhưng khi nà o anh đến phòng em được thì má»›i thoải mái!
- Trong lúc ngà i công tước ở nhà thì không thể được, - Graziela đáp, - Chỉ khi nà o ngà i công tước đi vắng, thì kỷ cương trong nhà mới hơi nới ra chút. Tháng sau, trước lễ Giáng Sinh ngà i sẽ đi chừng và i tuần.
Aspanu mỉm cưá»i. Bây giá» thì nó đã có đủ tin tức cần thiết. Nó rất chú ý đến công việc sắp tá»›i cá»§a nó. Nhưng, thình lình nó lại ôm chầm lấy Graziela...
Năm ngà y trước lá»… Giáng Sinh, Guiliano, Pisciotta, Passatempo và Terranova chen chúc nhau trên má»™t chiếc xe lừa kéo đến cổng lãnh địa Alcamo. Chúng ăn mặc như những nông dân khá giả Ä‘i săn. Tên gác cổng lãnh địa chặn chúng lại. Vì là giữa ban ngà y ban mặt nên lÃnh gác cÅ©ng lÆ¡ là , không cảnh giác, có súng nhưng Ä‘eo toòng teng trên vai.
Guiliano mau lẹ rảo bước Ä‘i vá» phÃa hai tên gác cổng. Hắn không võ trang, ngoại trừ khẩu súng lục cà i trong ngưá»i, bên ngoà i phá»§ áo. Hắn mỉm cưá»i là m thân vá»›i hai tên lÃnh gác và trịnh trá»ng nói :
- Thưa quà huynh, tôi tên là Guiliano. Hôm nay tôi đến xin công tước phu nhân tiếp kiến và ban cho Ãt phẩm váºt cứu trợ dân nghèo để hỠăn mừng lá»… Giáng Sinh.
Nghe tên Guiliano, hai tên lÃnh gác vừa kinh ngạc vừa sợ, cứ đứng ngây ngưá»i ra. Ngay lúc đó, Pisciotta và Terranova chÄ©a súng lục và o chúng, Pisciotta tước súng và đẩy chúng lên thùng xe đóng chặt cá»a lại. Teranova và Passatempo được để lại canh hai tên lÃnh gác và canh chừng động tÄ©nh bên ngoà i.
Äể Ä‘i tá»›i tòa lâu đà i, phải Ä‘i qua má»™t sân rá»™ng có lát đá, ở má»™t góc sân, có má»™t bầy gà con tÃu tÃt bên má»™t mụ già đang rắc lúa cho chúng. Cách đó có mấy đứa con nhá» cá»§a công tước Ä‘ang chÆ¡i dưới sá»± trông coi cá»§a má»™t bà bảo mẫu già . PhÃa bên kia vưá»n là má»™t khoảng đất trống, rá»™ng, trồng cây ăn trái và cây ôliu. Trong vưá»n có sáu ngưá»i Ä‘ang là m việc. Guiliano có Pisciotta Ä‘i bên cạnh, rảo bước Ä‘i vá» phÃa lâu đà i. Những tin tức mà hắn nháºn được tháºt chÃnh xác. Guiliano rung chuông, nhưng không đợi ngưá»i ra mở cá»a. Hắn mở cá»a và o đúng lúc ngưá»i đầy tá»› gái ra mở cá»a. Graziela giáºt mình vì sá»± xuất hiện cá»§a Pisciotta ở ngay trước cá»a. Guiliano nói nhá» nhẹ :
- Äừng có báo động. Và o bẩm vá»›i lệnh bà chúng tôi là ngưá»i được đức ngà i công tước sai vỠđây có chút việc. Tôi có Ä‘iá»u muốn bẩm vá»›i lệnh bà .
Hãy còn bối rối, nhưng Graziela cÅ©ng dẫn hai ngưá»i tá»›i phòng khách, ở đó, công tước phu nhân Ä‘ang Ä‘á»c sách. Ra hiệu cho đứa tá»› gái lui, phu nhân có vẻ hÆ¡i bá»±c vì nó đã dẫn khách và o mà không bẩm cho bà trước. Bà nghiệm giá»ng nói :
- Quan lá»›n Ä‘i vắng, các ngưá»i muốn gì đây?
Như thể bà ng hoà ng trước vẻ đẹp sang trá»ng và lá»™ng lẫy cá»§a phu nhân và cá»§a cả căn phòng, Guiliano đã không trả lá»i bà ta được. Äó là căn phòng rá»™ng lá»›n mà hắn chưa từng thấy bao giá» và quái lạ hÆ¡n đối vá»›i hắn, là căn phòng nà y lại hình tròn và rá»™ng hÆ¡n cả má»™t quảng trưá»ng nữa. Cá»a sổ kiểu Pháp treo mà n thêu kim tuyến. Trên trần có hình nổi hoa văn và các thiên thần. NÆ¡i nà o cÅ©ng la liệt những sách: trên các kệ sách đã đà nh mà cả trên bà n cà phê, trên ghế trà ng ká»·... Những bức há»a sÆ¡n dầu khổ lá»›n treo trên tưá»ng. Những hình hoa lá»›n khắp nÆ¡i. Những há»™p mạ và ng, mạ bạc rải rác trên mặt bà n chân quì đặt trước những ghế bà nh lá»›n. Phòng có thể chứa trên trăm ngưá»i. Ấy thế mà trong lúc nà y lại chỉ có má»™t ngưá»i đà n bà đẹp. Bà ta mặc đồ bằng lụa. Ãnh sáng mặt trá»i, không khà và tiếng cưá»i trong trẻo thÆ¡ ngây cá»§a các cáºu ấm cô chiêu lá»t và o qua cá»a sổ. Lần đầu tiên Guiliano má»›i hiểu thế nà o là sức quyến rÅ© cá»§a sá»± già u sang, má»›i hiểu rằng thế lá»±c cá»§a kim tiá»n lại có thể là m ra nhiá»u thứ đẹp đẽ sang trá»ng như thế nà y. Và hắn lại tá»± nhá»§ phải chống lại bất cứ kẻ thô lá»—, tà n bạo nà o Ä‘ang tay phá há»§y cái đẹp, cái sang trá»ng nà y, dù không phải là cá»§a hắn. Hắn sẵn lòng là m bất cứ Ä‘iá»u gì hắn có thể là m được, để khung cảnh đẹp đẽ nà y không bị sứt mẻ.
Kiên nhẫn chỠđợi câu trả lá»i, công tước phu nhân cÅ©ng xúc động trước vẻ đẹp hùng tráng cá»§a ngưá»i thanh niên nà y. Bà thấy rõ sá»± xúc động cá»§a hắn trước vẻ đẹp và sá»± sang trá»ng cá»§a căn phòng. Bà nghÄ© tháºt đáng tiếc hắn lại tá» ra quá sức quê mùa, vụng vá». CÅ©ng phải thôi, bởi vì từ thuở cha mẹ sinh đẻ đến giá» chưa có lần nà o hắn được đặt chân đến những nÆ¡i như thế nà y, được giao tiếp vá»›i giai cấp thượng lưu, mà trong những trưá»ng hợp như thế nà y, sá»± vuốt ve, tán tỉnh chẳng những không bị coi là khiếm nhã, mà còn được coi là má»™t tác phong phải có. Nhìn cái vẻ ngÆ¡ ngác cá»§a Guiliano lá»™ qua khuôn mặt đẹp trai cá»§a hắn, công tước phu nhân vừa buồn cưá»i vừa thấy tá»™i nghiệp cho hắn. Bà đổi giá»ng bà lá»›n thà nh giá»ng dịu dà ng, thân máºt, gia đình :
- Nà y, cáºu em, tôi xin lá»—i, nếu cáºu em đến đây để bà n chuyện là m ăn trong lãnh địa thì để khi khác nhé. Lúc nà y, ông nhà tôi không có nhà .
Guiliano nhìn và o bà ta. Hắn cảm thấy sâu sắc sá»± đối nghịch mà má»™t thằng đà n ông nghèo cảm thấy, khi đối diện vá»›i má»™t ngưá»i đà n bà già u có, mà bằng má»™t cách nà o đó, chỉ cảm thấy chứ không thể diá»…n tả bằng lá»i sá»± khẳng định cá»§a bà ta hÆ¡n hẳn vá» mặt tà i sản và địa vị xã há»™i. Hắn lá»… phép cúi đầu, chú ý đến cái chuông nhá» (để gá»i ngưá»i hầu) kế bên tay bà ta, rồi cưá»i thầm trong bụng và bắt đầu nói bằng má»™t giá»ng vừa chế giá»…u vừa phục tùng :
- KÃnh bẩm lệnh bà , tôi có Ä‘iá»u muốn thưa vá»›i chÃnh lệnh bà , tôi là Guiliano.
Nhưng cái dáng bá»™ khúm núm tuy có vẻ giá»…u cợt cá»§a hắn chẳng có nghÄ©a lý gì đối vá»›i công tước phu nhân. Vì bà ta đã quá quen vá»›i những cá» chỉ khúm núm, lụy phục cá»§a đám gia nhân đầy tá»›. Bà ta coi cá» chỉ khúm núm cá»§a ngưá»i khác trước mặt bà ta là hòan toà n tá»± nhiên. Bà là má»™t ngưá»i có văn hóa cao, có há»c thức, thÃch âm nhạc, ham Ä‘á»c sách và hòan tòan dá»ng dưng vá»›i những việc hà ng ngà y ở Sicily, vì bà coi nó như đồ má»i rợ. CÅ©ng rất Ãt khi bà đá»c báo cá»§a ngay cả Rôme. Bà đá»c báo cá»§a London, cá»§a Paris. Bởi thế, khi nghe Guiliano xưng danh, theo phép lịch sá»±, bà cÅ©ng đáp lại :
- Rất hân hạnh được biết cáºu. Ta đã gặp nhau ở Palermo phải không nhỉ? - Bà không nói gặp nhau ở London hay Paris và ngay cả ở Rome bởi vì bà nghÄ© bụng: “Cái ngữ nà y thì Palermo đã là thiên đưá»ng cá»§a nó rồi†- Hay là ta đã gặp nhau ở nhà hát nà o nhỉ?
Nhìn và nghe đối đáp giữa Guiliano và công tước phu nhân, Pisciotta đã cố bấm bụng, nhưng không thể nÃn được nữa, nó phá ra cưá»i hô hố và đi ra phÃa cá»a sổ giả bá»™ nhìn xuống sân, nhưng thá»±c ra là để xem có đứa gia nhân đầy tá»› nà o chạy tá»›i không.
Guiliano bá»±c mình vì tiếng cưá»i cá»§a Pisciotta, còn công tước phu nhân thì ngạc nhiên. Nhưng Guiliano lại lấy là m thÃch thú vì phu nhân không biết hắn là ai. Hắn nói má»™t cách nghiêm chỉnh :
- KÃnh bẩm lệnh bà , ta chưa há» gặp nhau bao giá». Tôi là má»™t tên cướp. Tên đầy đủ cá»§a tôi là Salvatore Guiliano. Tôi cứ Ä‘inh ninh mình là tay vô địch ở Sicily nà y và ai cÅ©ng biết tiếng kia đấy. Mục Ä‘Ãch cá»§a tôi đến xin yết kiến lệnh bà hôm nay là xin lệnh bà má»› nữ trang cá»§a lệnh bà đặng cho ngưá»i nghèo để há» có cái ăn mừng lá»… ká»· niệm Chúa Giáng Sinh.
Công tước phu nhân mỉm cưá»i trong bụng khen hắn đóng kịch có “thầnâ€, vì bà vẫn không tin hắn là tên cướp. Phu nhân còn trẻ, rất trẻ. Khuôn mặt đẹp trai và thân thể cưá»ng tráng cá»§a chà ng trai nà y đã khiến cho công tước phu nhân cảm thấy con tim xao xuyến, cÆ¡ thể rạo rá»±c, thèm khát má»™t cách mãnh liệt khác thưá»ng. Sá»± liên tưởng tá»›i những khoái cảm xác thịt mà phu nhân hình dung ra khi được cùng chà ng trai nà y ân ái đã khiến cho mạch máu trên đầu phu nhân nảy tưng tưng và là m cho ngá»±c phu nhân thở dồn dáºp, pháºp phồng. Phu nhân liếc nhìn Pisciotta, rồi liếc nhìn Guiliano và tiếc rẻ: giá không có cái thằng ria mép mắc dịch kia thì có lẽ phu nhân đã không kìm hãm nổi lòng xuân phÆ¡i phá»›i cá»§a mình. Công tước phu nhân chợt tỉnh cÆ¡n mÆ¡ khóai lạc vì cái ý tưởng tên cướp đã trở lại đầu óc bà . Không, bà thầm nghÄ©, thằng thanh niên có bá»™ ria mép thô lá»— kia thì có thể, chá»› chà ng thanh niên tuấn tú xưng danh là Guiliano nà y không thể là mối nguy cá»§a bà . Và bà cÅ©ng thoáng cảm thấy bóng dáng cá»§a sá»± nguy hiểm pha lẫn sá»± ngạc nhiên và hiếu kỳ. Bà nghÄ©: “Lại có má»™t chuyện vui và hồi há»™p để kể trong má»™t bữa tiệc nà o đó ở Palermoâ€. Bởi váºy, bà mỉm cưá»i ngây thÆ¡ và nói :
- Tiếc quá, nữ trang tôi để cả ở Palermo rồi. Tại két trong nhà hiện nay, cáºu muốn lấy gì thì lấy, tôi sẵn lòng.
Trong Ä‘á»i, chưa có ai nghi ngá» lá»i nói cá»§a bà . Ngay từ lúc còn nhá», bà cÅ©ng đã không há» nói dối bao giá». Äây là lần đầu tiên. Thế mà bà nói cÅ©ng khá tá»± nhiên. Nhưng, cÅ©ng không qua được con mắt cá»§a Guiliano. Hắn nhìn chuá»—i kim cương Ä‘ang Ä‘eo ở cổ bà . Hắn biết là bà nói dối, nhưng hắn cÅ©ng Ä‘ang phân vân chưa biết phải là m gì. Hắn gáºt đầu ra hiệu cho Pisciotta. Thằng nà y đưa hai ngón tay lên, bóp chúm môi dưới lại và “hoét hoét†lên mấy tiếng. Má»™t hai phút sau đã thấy Pasatempo tháºp thò ngoà i cá»a sổ. Cái vóc dáng máºp lùn và thô kệch, cái mặt đầy thẹo ngang dá»c nom dữ dằn gá»›m ghiếc, cả khuôn mặt bà nh bạch như cái thá»›t, nhưng lại hầu như không có trán, nom rất cổ quá, dị dạng mà ngay cả mặt nạ búp bê cÅ©ng không có, mái tóc Ä‘en, cứng tua tá»§a. Lởm chởm, cặp lông mà y chổi sể trùm bên trên đôi mắt ốc nhồi khiến hắn giống như con khỉ đột.
Sá»± xuất hiện cá»§a tên cướp thứ ba vá»›i hình dạng kinh khá»§ng gá»›m ghiếc như váºy đã khiến cho công tước phu nhân khiếp đảm. Bà run run tháo sợi dây chuyá»n cẩn kim cương Ä‘ang Ä‘eo ở cổ ra và trao cho Guiliano :
- Äây, cáºu đã bằng lòng chưa?
- KÃnh bẩm lệnh bà , chưa. - Guiliano vẫn nhá» nhẹ - Nhưng tôi cÅ©ng xin bẩm để lệnh bà rõ: tôi là ngưá»i có từ tâm. Tuy nhiên mấy “Ngưá»i anh em†cá»§a tôi đây thì khác. Anh Aspanu cá»§a tôi đây, coi đẹp trai váºy đó nhưng ác không thua gì bá»™ ria mép cá»§a anh ta. Bá»™ ria ấy đã là m cho biết bao con tim tan nát rồi đấy. Và cái tên Ä‘ang đứng ngoà i cá»a sổ kia, tuy là bá»™ hạ cá»§a tôi tháºt, nhưng nó cÅ©ng là m cho ngay cả tôi đây nhiá»u phen cÅ©ng hết hồn và đem lại nhiá»u cÆ¡n ác má»™ng. Lệnh bà đừng để tôi thả lá»ng chúng nó. Chúng sẽ nhà o vô vưá»n cá»§a lệnh bà như bầy diá»u hâu vồ gà con để má»i mấy công tá» lên núi nghỉ mát chÆ¡i Ãt ngà y. Thôi, xin lệnh bà vui lòng Ä‘em tất cả há»™p nữ trang cá»§a lệnh bà ra đây.
Công tước phu nhân chạy như bay và o phòng ngá»§ và chỉ Ãt phút sau trở lại vá»›i há»™p nữ trang trên tay. Phu nhân cÅ©ng nhanh trà khôn và nhanh tay giấu vá»™i và i món đắt giá nhất trước khi bưng cả há»™p ra ngoà i. Phu nhân trao há»™p đó cho Guiliano. Hắn nháºn má»™t cách hết sức lịch sá»±, và quay vá» phÃa Aspanu, nói :
- Aspanu, có lẽ trong lúc vội vã, lệnh bà còn là m rớt hoặc bỠsót một và i món chăng. Xin lệnh bà cho phép nó và o phòng xem lại chút cho chắc chắn.
Hầu như ngay láºp tức Pisciotta đã tìm được mấy món nữ trang mà công tước phu nhẫn đã giấu.
Trong khi đó, Guiliano mở há»™p nữ trang ra. Tim hắn muốn nhảy ra ngoà i khi nhìn thấy những viên ngá»c quÃ. Hắn biết là giá trị cá»§a cái há»™p nà y đủ nuôi tất cả dân thị trấn Montelepre trong cả năm ròng chưa hết. Má»™t nguồn vui lá»›n khác nữa là đức ngà i công tước đã sắm được những món nữ trang nà y bằng cách bóc lá»™t công sức, mồ hôi cá»§a biết bao nông dân trong bao năm trá»i. Nhìn thấy công tước phu nhân thu thu hai bà n tay và o nhau như có vẻ e lệ, Guiliano đã chú ý đến chiếc cà rá ở ngón tay Ä‘eo nhẫn cá»§a bà :
- KÃnh bẩm lệnh bà , - Hắn vẫn giữ giá»ng vừa giá»…u cợt, vừa khúm núm, e dè - tại sao lệnh bà lại dại dá»™t Ä‘i giấu mấy món kia? Kẻ hèn nà y tưởng là chỉ có mấy thằng khố rách áo ôm, mấy tên nông dân ngu muá»™i má»›i là m nô lệ cho tà i sản cá»§a mình chứ? Thế mà sao lệnh bà lại liá»u tấm thân ngá»c ngà cá»§a mình và thà mạng cả mấy công tá» chỉ vì mấy món nữ trang vô tri nà y. Có mất mấy cái cá»§a nà y thì lệnh bà cÅ©ng chẳng thiệt hại nhiá»u hÆ¡n đức ngà i công tước là m mất má»™t cái mÅ© đội trên đâu. Thôi, đừng có lôi thôi, om sòm lên là m gì, xin lệnh bà vui lòng trao nốt cho tôi chiếc cà rá Ä‘ang Ä‘eo trên tay lệnh bà kia kìa.
- Xin các cáºu hãy thương tôi, - Bà sụt sùi khóc - hãy để lại cho tôi cái cà rá nà y. Nó chẳng đáng giá gì nhiá»u, nhưng là váºt ká»· niệm Ä‘Ãnh hôn cá»§a vợ chồng tôi. Tôi xin bù lại bằng má»™t món tiá»n. Tôi không thể nà o chịu nổi nếu không có nó. Lòng tôi tan nát, nếu không có nó.
Pisciotta cưá»i khẩy. Y cố ý cưá»i như váºy, vì y sợ Turi có thể động lòng trắc ẩn, má»m lòng vì nước mắt đà n bà để cho bà ta giữ lại cái cà rá hiển nhiên là rất có giá ấy.
Nhưng Guiliano đâu có má»§i lòng kiểu ấy. Pisciotta nhá»› mãi ánh mắt cá»§a Turi khi hắn nắm lấy bà n tay run rẩy cá»§a công tước phu nhân và tháo cái cà rá ra. Khi quay trở lại hắn liá»n Ä‘eo chiếc cà rá ấy và o ngón tay út bà n tay trái cá»§a hắn.
Turi nhìn thấy công tước đỠmặt lên vì tức giáºn và đôi mắt ngấn lệ cá»§a bà ta. Cung cách cá»§a hắn lại trở nên khúm núm e dè má»™t cách giá»…u cợt. GiÆ¡ bà n tay có Ä‘eo chiếc cà rá lên, hắn nói :
- Äể luôn tưởng nhá»› đến lệnh bà , tôi xin long trá»ng hứa vá»›i lệnh bà rằng tôi sẽ không bao giá» bán cái cà rá nà y trong bất cứ trưá»ng hợp nà o, và cÅ©ng không cho bất cứ ai. Tôi sẽ luôn mang nó trong tay tôi.
Công tước phu nhân muốn thấy cái vẻ châm biếm, chế nhạo trên khuôn mặt hắn. Nhưng không, hắn rất trang trá»ng.
Nhưng, đó là giây phút thần kỳ đối vá»›i Turi. Bởi vì khi Ä‘eo chiếc cà rá ấy và o ngón tay, hắn cÅ©ng thấy quyá»n lá»±c qua đó mà ùa trà n, thâm nháºp và o hắn. Vá»›i chiếc cà rá ấy, hắn có cảm tưởng đã kết hôn vá»›i chÃnh thần số mệnh. Äó là biểu tượng cá»§a quyá»n lá»±c mà hắn đã thâu Ä‘oạt được từ thế giá»›i cá»§a bá»n nhà già u. Viên ngá»c xanh Ä‘áºm viá»n và ng ấy hãy còn vương mùi thÆ¡m cá»§a ngưá»i đà n bà ngá»c ngà đã mang nó luôn trong mình từ bao năm qua chÃnh là lá»i tuyên bố rõ rà ng và dứt khoát rằng hắn, Turi Guiliano đã nắm được cái tinh túy cá»§a Ä‘á»i sống mà trước đó hắn chưa từng được biết, và cái Ä‘á»i sống ấy là cá»§a chÃnh hắn hiện nay và sau nà y.
Ông Trùm Croce lẳng lặng ngồi nghe.
Ngà i công tước Alcamo Ä‘ang phà n nà n ra ý phiá»n trách chÃnh bản thân Ông Trùm. Ngà i đã chẳng phải trả tiá»n “thuê bao†hà ng năm cho đám “Ngưá»i anh em†để chúng đảm bảo không đụng chạm đến tà i sản cá»§a ngà i đó sao? Thế mà bá»n đó lại chẳng đảm bảo được? Tại sao sá»± thể lại xảy ra như váºy? Thá»i xưa ấy hả, đố thằng nà o dám vuốt râu cá»p. Và bây giá», liệu Ông Trùm có đủ sức để truy tìm cho ra và thâu hồi trả ngà i má»› nữ trang kia không? Ngà i công tước đã báo vụ cướp nà y cho nhà cầm quyá»n, mặc dầu ngà i biết là vô Ãch và còn có thể là m cho Ông Trùm phiá»n lòng. Nhưng, chẳng thà là m váºy mà còn có chút Ãt hy vá»ng may ra vá»›t vát được chút gì chăng. Vả lại, có như váºy thì may ra chÃnh quyá»n ở Rome má»›i để tâm đến cái “há»a†Guiliano nà y má»™t cách thÃch đáng hÆ¡n, đúng mức hÆ¡n.
Ông Trùm cÅ©ng nghÄ© rằng đã đến lúc phải coi Guiliano là má»™t vấn đỠnghiêm trá»ng. Lão thá»§ng thỉnh nói vá»›i ngà i công tước :
- Nếu tôi lấy lại được những món nữ trang đó thì ngà i có vui lòng chi má»™t khoản tiá»n bằng giá trị má»™t phần tư những món ấy không?
Ngà i công tước trợn tròn đôi mắt, ngạc nhiên, rồi nổi xung la lớn :
- Trước hết, ta đã trả đủ cho các ngưá»i số tiá»n “thuê bao†để đảm bảo an toà n tánh mạng và tà i sản cá»§a gia đình ta. Thế mà mấy ngưá»i đã không đảm bảo được. Äúng ra mấy ngưá»i phải bồi thưá»ng thiệt hại cho ta, chứ lẽ nà o còn dám mở miệng đòi ta tiá»n chuá»™c là là m sao? Trong công việc kinh doanh, là m ăn mà mấy ngưá»i ăn nói đảo Ä‘iên như váºy thì liệu mấy ngưá»i dám hy vá»ng có được sá»± tÃn nhiệm cá»§a khách hà ng nữa hay không?
- Tôi phải công nháºn ngà i có lý. - Ông Trùm gáºt gù đồng ý - Nhưng ngà i nên coi Salvatore Guiliano như má»™t thiên tai. Chắc chắn ngà i sẽ không trông đợi “Ngưá»i anh em†bảo vệ ngà i khá»i các thiên tai như động đất, núi lá»a, lụt lá»™i... Nếu có ai dám đảm bảo kiểm soát, kiá»m chế được thiên tai thì tôi cÅ©ng dám bảo đảm vá»›i ngà i là sẽ kiểm soát, kiá»m chế được Salvatore Guiliano. Nhưng thôi cứ gạt chuyện thiên tai đó đã, cho đến khi nà o kiểm soát, kiểm chế được thì sẽ tÃnh. Bây giá» hãy tÃnh chuyện thá»±c tiá»…n trước mắt đây. Xin ngà i nghÄ© coi: nếu ngà i chịu chi số tiá»n đó thì tôi má»›i có phương tiện để thương lượng dà n xếp. Và tôi cÅ©ng đà nh phải chịu thiệt thòi để chia sẻ cái xui xẻo cá»§a ngà i bằng cách ngà i khá»i trả tiá»n “thuê bao†cho năm năm tá»›i mà tôi vẫn phải đảm bảo an toà n chongà i như từ trước đến nay. Äồng thá»i tôi cÅ©ng phải thương lượng để trong khoảng thá»i gian đó, Guiliano cÅ©ng đồng ý không là m phiá»n ngà i nữa. Vả lại sau vố nà y, hắn sẽ chẳng là m gì nữa, nếu ngà i đủ khôn ngoan để cất giữ những món nữ trang quà giá ấy trong két cá»§a nhà băng ở Palermo? Các bà thì cứ ngây thÆ¡ lắm kia, hỠđâu có biết rằng cái thói dâm đãng và lòng tham lam là những động lá»±c mạnh - đến ná»—i hầu như không thể cưỡng lại được - đã thúc đẩy bá»n đà n ông lăn xả và o chém giết nhau để già nh giáºt lấy cá»§a cải váºt chất Ä‘á»i nà y? - Lão ngừng má»™t chút, nhếch mép cưá»i khi thấy vẻ thất vá»ng lá»™ trên khuôn mặt ngà i công tước, rồi lão tiếp tục thá»§ thỉ - Nếu ngà i tÃnh số tiá»n “thuê bao†để bảo vệ lãnh địa nà y cho năm năm sắp tá»›i trong lúc má»—i ngà y má»—i thêm nhiá»…u nhương thì ngà i sẽ thấy, qua cái rá»§i ro nà y, ngà i thiệt hại cÅ©ng chẳng đáng là bao.
Ngà i công tước suy nghÄ©, đã thấy Ông Trùm hòan toà n có lý vá» cái thá»i gian nhiá»…u nhương sắp tá»›i đây. Háºu chiến mà . Nhà máy, xà nghiệp bị chiến tranh tà n phá, hà ng triệu lÃnh giải ngÅ© vá», công ăn việc là m không có, mà thằng nà o cÅ©ng quen bắn súng rồi, có thằng chết hụt đã dăm phen rồi, thì cái gì mà chúng chẳng dám liá»u. Như váºy, cái món tiá»n chuá»™c nữ trang so vá»›i tiá»n “thuê bao†năm năm sắp tá»›i... tÃnh coi... ngà i công tước thấy cÅ©ng khá lá»›n chá»› đâu phải Ãt. Vả lại, ai dám đảm bảo Ông Trùm sẽ sống được hết năm năm đó. Ná»a chừng lão “đứt bóng†thì sao? Hoặc giả ai dám đảm bảo là Guiliano sẽ không quay trở lại là m và i ba vố nữa? Nhưng chẳng thà mất váºy còn hÆ¡n mất hết. Cái Ä‘iá»u kiện Ông Trùm đưa ra dù sao cÅ©ng là cuá»™c mặc cả có lợi nhất trong hòan cảnh nà y. Và cái đó cÅ©ng khiến cho công tước phu nhân giảm bá»›t cái thói nhà nhảnh, đòi Ä‘em nữ trang và o lãnh địa để khoe mẽ vá»›i mấy đứa đầy tá»›. Nhưng cái lợi lá»›n hÆ¡n là ngà i công tước sẽ vin và o cái cá»› an toà n để phu nhân không dám mè nheo đòi mua sắm thêm nữ trang. Như váºy đỡ tốn khối tiá»n. Có lẽ ngà i công tước phải bấm bụng bán Ä‘i và i ba mảnh đất. Nhưng, từ bao Ä‘á»i nay rồi, tổ tiên cá»§a ngà i cÅ©ng đã từng bán Ä‘i như váºy để trả giá cho những sá»± Ä‘iên rồ cá»§a há». Ấy váºy mà các cụ còn để lại cho ngà i cả mấy ngà n mẫu.
Ngà i gáºt đầu chấp thuáºn.
Ông Trùm cho má»i giáo sư Hector Adonis tá»›i. Ngà y hôm sau cuá»™c há»™i kiến vá»›i Ông Trùm, gái sư là m má»™t chuyến thăm thằng con đỡ đầu. Ông giải thÃch cho hắn cái sứ mạng cá»§a ông. Ông hết sức thà nh tháºt :
- Con sẽ không được cái giá cao hÆ¡n đâu, ngay cả nếu con Ä‘em bán cho bá»n chuyên mua đồ gian ở Palermo. Và rồi con cÅ©ng phải mất má»™t thá»i gian, chắc chắn là con không thể có tiá»n trước lá»… Giáng sinh, nếu con Ä‘em bán cho bá»n mua đồ gian. Ngoà i ra, cho chuá»™c lại, con sẽ chinh phục được cảm tình cá»§a lão Croce. Cái đó rất quan trá»ng đối vá»›i con. Sau cùng, con đã là m lão ta mất mặt Ãt nhiá»u vì lão ta nháºn “thuê bao†cho gia đình Alcamo mà . Nhưng, nếu con giúp lão ta giải quyết việc nà y, thì lão ta cÅ©ng sẵn sà ng bá» qua hết.
Guiliano mỉm cưá»i nhìn ông bố đỡ đầu cá»§a mình. Hắn có coi cái ý muốn, ước nguyện và ngay cả sá»± Ä‘e dá»a cá»§a Ông Trùm ra gì đâu. Sau cùng, ước mÆ¡ cá»§a chÃnh hắn là diệt được con quái váºt Mafia ở Sicily nà y. Ngoà i ra, hắn cÅ©ng đã cho ngưá»i Ä‘i Palermo dò há»i giá cả mấy món nữ trang đã cướp được. Và hắn cÅ©ng thấy giá cả cÅ©ng không hÆ¡n giá cả mà Ông Trùm đỠnghị, hÆ¡n nữa còn thêm rắc rối, nhiêu khê, lâu lắc lắm, chắc chắn không kịp trước lá»… Giáng Sinh. Bởi váºy hắn đồng ý thương lượng, nhưng nhất định không trả lại chiếc cà rá ngá»c.
Trước khi từ giã, Adonis cÅ©ng tuyên bố vá»›i hắn xin thôi luôn cái vai trò là m thầy dạy cho hắn những thiên anh hùng ca và văn há»c lý tưởng cách mạng, bởi vì hắn là hiện thân bằng xương bằng thịt những cái đó. Lần đầu tiên, ông nói vá»›i hắn vá» thá»±c tế Ä‘á»i sống cá»§a ngưá»i Sicilian :
- Con à , không có ai cảm mến những đức tÃnh cá»§a con hÆ¡n thầy. Thầy cảm phục cái khát vá»ng hà o hùng cá»§a con mà thấy hy vá»ng được góp phần cá»§a mình và o sá»± thá»±c hiện khát vá»ng ấy. Tuy nhiên, bây giá» ta cÅ©ng phải xét đến sá»± sống còn, bởi vì sá»± sống còn là điá»u kiện tiên quyết, cÆ¡ bản cá»§a má»i hiện thá»±c. Sá»± sống mà tắt thì khát vá»ng dù có hà o hùng, cao cả cách mấy cÅ©ng tắt theo. CÅ©ng như lá»a tắt thì ánh sáng cÅ©ng phải tắt. Chưa nói đến sá»± thá»±c hiện. Con không có hy vá»ng gì thắng được bá»n “Ngưá»i anh em†đâu. Từ hà ng ngà n năm nay chúng cÅ©ng như hà ng triệu con nhện dăng lưới dà y đặc, phá»§ kÃn khắp Sicily, khắp má»i ngưá»i và má»i mặt cá»§a Ä‘á»i sống, cá»§a xã há»™i. Ông Trùm Croce Ä‘ang đứng giữa cái lưới nhện đó. Lão ta rất cảm phục con và rất muốn giữ tình hữu nghị vá»›i con. Lão ta muốn con và lão cùng là m già u. Nhưng có đôi lúc, con phải chiá»u ý lão má»™t chút. Thầy không nói con phải nhượng bá»™, phải mất thể diện ở má»™t khÃa cạnh nà o đó. Con vẫn có giang sÆ¡n riêng cá»§a con, nhưng giang sÆ¡n cá»§a con phải nằm trong cái lưới nhện ấy. Có Ä‘iá»u chắc chắn là con không thể trá»±c tiếp đương đầu vá»›i lão ta được đâu. Nếu con cứ quyết tâm là m như váºy thì chÃnh lịch sá» sẽ giúp lão tiêu diệt con.
Váºy là “Châu vá» Hợp Phố†vá»›i món tiá»n chuá»™c cá»§a ngà i công tước. Guiliano chia má»™t ná»a số tiá»n cho Pisciotta, Terranova và Passatempo. Chúng nhìn nhìn cái cà rá Ä‘eo ở ngón tay út cá»§a Guiliano, nhưng không thằng nà o dám hó hé nói năng gì. Bởi vì, Guiliano tuyên bố không thèm đụng đến má»™t xu trong khoản tiá»n đó. Má»™t ná»a số tiá»n còn lại, Guiliano quyết định phân phát cho đám chăn cừu, cho những cô nhi, quả phụ và những ngưá»i nghèo khổ trong vùng.
Hắn luôn luôn trao tiá»n qua trung gian. Nhưng, có má»™t hôm, hắn nhét tiá»n và o đầy các túi áo và đầy cái ba lô mà cha bá» trên đã cho khi hắn rá»i khá»i tu viện. Hắn Ä‘i và o các là ng quanh thị xã Montelepre, Piani dei Greci... Cùng Ä‘i, có Terranova.
Tại má»™t là ng có ba bà già sắp chết đói. Hắn cho má»—i bà cả cá»c tiá»n. Há» cảm động quá, khóc và hôn tay hắn. Tại má»™t là ng khác, má»™t nông dân sắp bị “siết†mất thá»a ruá»™ng anh ta đã Ä‘em “cầm†vì vợ ốm trong lúc gia đình lại quá quẫn bách, nay đến thá»i hạn, anh ta không có tiá»n để chuá»™c. Guiliano đã cho anh ta số tiá»n đủ để chuá»™c lại thá»a ruá»™ng. Tại má»™t là ng khác, hắn mua hết ráo hà ng hóa trong tiệm bánh và tiệm tạp hóa, rồi phân phát bánh, phó-mát và kẹo... cho cả là ng. Tại má»™t là ng gần thị trấn, hắn đã tặng cho cha mẹ má»™t đứa trẻ Ä‘ang ốm nặng để có tiá»n Ä‘i Ä‘iá»u trị tại bệnh viện ở Palermo và trả tiá»n cho bác sÄ© ở địa phương. Hắn cÅ©ng dá»± má»™t đám cưới và tặng cho cặp vợ chồng trẻ má»™t số tiá»n là m vốn.
Nhưng hắn thÃch nhất là tặng tiá»n cho đám trẻ nhà nghèo sống lang thang trên khắp các nẻo đưá»ng, trên khắp các tỉnh thà nh cá»§a Sicily. Hầu hết, bá»n trẻ nà y trong vùng Ä‘á»u quen biết Guiliano. Chúng bu lấy Guiliano. Khi trao tiá»n cho chúng, Guiliano sung sướng nhìn chúng há»›n hở chạy vá» nhà .
Chỉ còn lại chút Ãt tiá»n khi hắn quyết định vá» thăm bố mẹ hắn và o lúc cháºp tối. Khi Ä‘i qua dải đất phÃa sau nhà , Guiliano gặp hai đứa trẻ, má»™t trai, má»™t gái, ngồi khóc. Chúng mất số tiá»n mà má chúng trao cho chúng Ä‘i mua cái gì đó. Chúng nói là “thằng cá»›m đã cướp mất cá»§a tụi cháuâ€. Guiliano thấy vui vui trước tấn bi kịch nhá» bé ấy, và cho chúng má»™t món tiá»n gấp bá»™i số tiá»n chúng mất. Thấy đứa bé gái xinh quá, hắn không thể chịu được khi nghÄ© rằng bé nà y sẽ bị ba má nó đánh vì sÆ¡ ý để cá»›m cướp mất tiá»n, nên hắn đã ngồi lại, viết má»™t bức thư yêu cầu ba má bé đừng đánh bé.
Không phải chỉ ba má con bé đó biết Æ¡n Guiliano, mà dân ở các thị trấn Borgetto, Corleone, Partinico, Moreale, Piani dei Greci... cÅ©ng biết Æ¡n hắn. Äể tá» lòng biết Æ¡n, hỠđã gá»i hắn là “Quốc vương Montelepreâ€.
Mặc dù mất năm năm tiá»n “thuê bao†cá»§a ngà i công tước, nhưng cái đầu óc quái quá»· cá»§a “Ông Trùm†đâu có để lão thiệt thòi, trái lại còn có lá»i nữa là khác. Bởi vì, má»™t mặt lão đòi ngà i công tước tiá»n chuá»™c bằng 25 phần trăm gái trị các món nữa trang, má»™t mặt lão nói vá»›i ông Adonis là ngà i công tước chỉ chịu trả bằng 20 phần trăm. Ở giữa, lão sá»›t lại 5 phần trăm bá» túi. Chỉ 5 phần trăm nhưng cÅ©ng gấp mấy lần cái giá “thuê bao†năm năm mà đối vá»›i ngà i công tước, lão vẫn được cái tiếng là chịu thiệt thòi và đối vá»›i Guiliano, lão được tiếng trung gian vất vả.
Nhưng, Ä‘iá»u là m cho lão tá»± hà o và khóai hÆ¡n cả là lão đã sá»›m phát hiện và đánh giá đúng tà i năng cá»§a Guiliano, đồng thá»i qua việc chịu thương lượng - theo ý lão - Guiliano bước đâu Ä‘i và o quÄ© đạo mà lão đã định. Guiliano đúng là má»™t ngôi sao Ä‘ang lên. Ai dám tin được má»™t thanh niên có cái nhìn sáng suốt, hà nh động khôn ngoan và có tÃnh tá»± hà o đến mức kiêu hãnh như váºy, mà lại biết nghe lá»i má»™t ngưá»i lá»›n tuổi hÆ¡n và tinh khôn hÆ¡n là lão váºy?
Nhưng, vá» phần Guiliano, qua cuá»™c thương lượng nà y, nghe thì nghe - vá»›i trà thông minh và tÃnh toán lạnh lùng - hắn vẫn giữ được phần riêng cá»§a hắn. Äiá»u nà y cà ng là m cho lão cảm phục hắn và cà ng đắc ý vì “Ai ngu dại gì mà đi liên kết vá»›i má»™t thằng khùng?’
Ông Trùm gáºt gù thú vị vá»›i ý nghÄ© má»™t ngà y kia, Guiliano có thể là cánh tay mặt cá»§a lão. Và vá»›i thá»i gian, hắn sẽ là đứa con kế nghiệp lão.
Turi nhìn thấu suốt những ý đồ Ä‘ang bao quanh hắn. Hắn biết rõ ông bố đỡ đầu chân thà nh quan tâm và lo lắng cho lợi cá»§a hắn. Nhưng Ä‘iá»u đó không có nghÄ©a là hắn hoà n toà n phó thác sinh mệnh và tương lai cá»§a hắn cho sá»± phán đóan và thẩm định cá»§a ngưá»i lá»›n. Guiliano cÅ©ng thừa biết hắn chưa đủ lá»±c lượng để ăn thua và chÆ¡i trá»±c diện vá»›i đám “Ngưá»i anh em†cá»§a Ông Trùm. Và , tháºt ra, hắn còn cần sá»± giúp đỡ cá»§a bá»n nà y trong má»™t thá»i gian. Nhưng hắn không há» có ảo tưởng vá» sá»± liên kết lâu dà i vá»›i bá»n đó. Nếu nghe lá»i ông bố đỡ đầu, rất có thể hắn chỉ trở thà nh má»™t thứ bồi thần cho hoà ng đế Ông Trùm Croce Malo. Và , đối vá»›i nó, Ä‘iá»u đó không bao giá» có thể xảy ra. Nhưng, bây giá» hắn cần hoãn binh chi kế.
Xem tiếp chương 11
|

29-08-2008, 01:41 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 11
“Băng†cá»§a Guiliano nay lên đến con số ba mươi. Má»™t và i ngưá»i trong đám đó vốn là tay em cá»§a Terranova hoặc cá»§a Passatempo. Má»™t và i ngưá»i là dân trong thị trấn được Guiliano giải thoát trong cuá»™c đột kÃch trại Bellampo. Bị bắt oan, nhưng những ngưá»i nà y vẫn cứ bị nhà nước truy nã. Há» nghÄ©: đằng nà o cÅ©ng bị truy nã. Váºy thì bị truy nã cùng vá»›i Guiliano còn hÆ¡n bị truy nã trong thân cô thế cô, không có bạn bè há»— trợ.
Và o má»™t buổi sáng tháng tư đẹp trá»i, Guiliano nháºn được tin có má»™t tên nom có vẻ khả nghi, có thể là lÃnh kÃn lắm. Gã cứ dò la để xin “đăng lÃnh†cho Guiliano. Gã ngồi chỠở quảng trưá»ng trung tâm thị trấn Montelepre. Guiliano phái Terranova và bốn tay anh em nữa Ä‘i thẩm tra. Nếu coi bá»™ xà i được thì dắt vá». Nếu là cá»›m, là lÃnh kÃn chÆ¡i trò khổ nhục kế thì cứ việc khá» luôn.
Trưa hôm đó, Terranova trở vá», báo cáo cho Guiliano :
- Có thể là cánh mình sẽ thêm má»™t nhân khẩu. Thằng chó bắn hụt anh bữa hôm đột kÃch trại, thả tù đó. Anh thá» tiếp xúc vá»›i gã xem sao.
Thấy cái mặt ngang dá»c những vết thẹo mà lại ăn váºn theo lối nhà quê Sicilian. Guiliano cưá»i lá»›n :
- Rồi, ông bạn, bá»™ ông nghÄ© là tôi có thể quên được cái bản mặt cá»§a ông bạn sao chứ. Lần nà y chắc là đồ nghá» cá»§a ông bạn “tuyệt vá»i†rồi chứ?
Ngưá»i đó chẳng phải ai xa lạ, mà chÃnh là thầy cai Canio Sylvestro, kẻ đã chÄ©a súng bắn Guiliano, nhưng may mắn là viên đạn chỉ bay sướt qua đầu. Tuy mặt mà y rằn ri như váºy, nhưng trông không có vẻ cô hồn, hắc ám, trái lại có vẻ kiên nghị, quả cảm. Khuôn mặt ấy gợi cho Guiliano má»™t Ä‘iá»u gì đó. Dù bị hắt há»§i, Guiliano vẫn cảm thấy quà mến con ngưá»i nà y. Gã là kẻ đã chứng minh cho Guiliano thấy sá»± bất khả tá» cá»§a nó.
- Tôi đến xin gia nháºp và o băng cá»§a mấy anh. Tôi cho rằng tôi có thể là má»™t cá»§a quà đối vá»›i mấy anh nữa đó.
Äi xin việc mà lại giở giá»ng kẻ cả như váºy má»›i hách. Nhưng Guiliano lại chịu cách đó. Guiliano bảo hắn kể “cuá»™c Ä‘á»i và sá»± nghiệp†cá»§a hắn. Sau cuá»™c đột kÃch phá ngục cứu tù, “thầy cai†Sylvestro bị đưa ra tòa án binh ở Palermo. Tá»™i danh: sao lãng nhiệm vụ gây háºu quả nghiêm trá»ng. Thầy đội Maresciallo tức Ä‘iên lên vá»›i thầy cai. Lão Ä‘iá»u tra gã rất gắt trước khi láºp thá»§ tục truy tố. Kỳ quặc đến cái độ quái gở là lão nghi thầy cai chỉ giả bá»™ bắn Guiliano mà thôi. Nguyên nhân bắn hụt - theo Maresciallo - là do viên đạn không đủ thuốc súng. Maresciallo căn cứ và o chá»— mặc dù đã biết đạn có khuyết Ä‘iểm mà vẫn cứ xà i để kết tá»™i Sylvestro. Do đó, toà n bá»™ cuá»™c kháng cá»± nà y ná» chỉ là để che mắt mấy chú cá»›m oắt. Cứ theo lão thì chÃnh Sylvestro đã giúp Guiliano đặt và thá»±c hiện kế hoạch phá ngục cứu tù, trong đó có việc sắp đặt ngưá»i gác cà chá»›n để dá»… bá» qua mặt lão.
Guiliano ngắt ngang há»i :
- Tại sao hắn lại biết viên đạn có khuyết điểm?
Syvestro có vẻ ngáºp ngừng :
- Quả tháºt là tôi cÅ©ng biết viên đạn có khuyết Ä‘iểm. Tôi là chuyên viên vÅ© khà trong bá»™ binh lúc còn chiến tranh mà .
Mặt gã bỗng trở nên dữ tợn. Gã nhún vai, nói tiếp :
- Tôi sÆ¡ suất, đúng! Tôi là tổ trưởng vÅ© khà cá»§a trại Bellampo. Nhưng tôi đã không quan tâm đúng mức đến nhiệm vụ chá»§ yếu cá»§a mình. Vá»›i khả năng chuyên môn vá» vÅ© khà cá»§a tôi, tôi nghÄ© là tôi sẽ rất đắc dụng cho các anh. Tôi sẽ kiểm tra, sá»a chữa, cải biên cho các anh nghÄ©a là là m đảm bảo vÅ© khà cá»§a các anh lúc nà o cÅ©ng ngon là nh. Súng không bị hóc, đạn không bị lép và o những lúc sinh tá» nhất. Tôi cải biên, sá»a chữa sao cho vÅ© khà cá»§a các anh thÃch hợp, tiện dụng ở vùng núi non nà y.
- Anh cứ kể tiếp đi.
Trong khi Sylvestro nói, Guiliano quan sát, ngắm nghÃa. Äây có thể là má»™t khổ nhục kế cá»›m dùng để cà i ngưá»i. Hắn thấy rõ là Pisciotta, Passatempo và Terranova có vẻ không tin Sylvestro.
- Tụi nó Ä‘iên hết. - Sylvestro nói - Tụi nó như má»™t lÅ© đà n bà hèn nhát. Khi nhìn kỹ, Maresciallo cÅ©ng biết mình quá ngu. Trại giam thì đầy tù, doanh trại thì mênh mông mà chỉ để lại có mấy ngóe thá»§ trại. Bá»n cá»›m nói chung cứ coi xứ Sicily cá»§a mình như là vùng đất chiếm đóng, và tụi nó là lÃnh viá»…n chinh. Tôi thưá»ng phản đối thái độ ấy. Vì váºy tôi bị ghi tên và o sổ Ä‘en. Nhà cầm quyá»n ở Palermo bênh lão Maresciallo. Há» phải chịu trách nhiệm vá» lão ta mà , luáºn Ä‘iệu cá»§a mấy cha ấy là cuá»™c đột kÃch phải có tay trong, chá»› không phải là do má»™t ngưá»i tà i ba, đảm lược thá»±c hiện. Có giải thÃch như váºy thì má»›i che giấu được cái dốt, cái bất tà i cá»§a mấy cha... Nhưng, ra đến Palermo, mấy cha đếch dám đưa tôi ra tòa án quân sá»±. ÄÆ°a ra, lòi cái Ä‘uôi dốt là cái chắc. Mấy cha giở giá»ng nhân đức: bảo tôi là m đơn xin giải ngÅ© thì sẽ không bị đưa ra tòa, không bị án trong lý lịch tư pháp... Nhưng tôi thừa biết cái thâm ý cá»§a mấy cha và tôi cÅ©ng biết là dù không có án trong lý lịch tư pháp thì tôi cÅ©ng đừng hòng xin việc là m trong cÆ¡ quan chÃnh quyá»n. Äối vá»›i mấy cha, tôi là đồ bá». Nhưng, là dân Sicilian thứ thiệt, tôi yêu xứ sở cá»§a tôi. Tôi tá»± há»i: là m gì bây giá»? Và tôi tá»± trả lá»i: Ä‘i theo Guiliano.
Guiliano bảo Sylvestro ra nói mấy anh em ở ngoà i kiếm cho cái gì ăn. Trong nà y, hắn bà n vá»›i mấy ngưá»i kia. Cá»™c cằn, thô lá»—, Passatempo đưa ra ý kiến phản bác :
- Thằng chó đẻ ấy nghÄ© bá»n mình Ä‘iên hay sao chá»›? Cứ cho nó má»™t phát rồi thảy xuống khe núi cho rảnh nợ. Trong băng tụi mình đếch cần thằng cá»›m.
Pisciotta nhìn Guiliano và biết thằng bạn mình có lòng trắc ẩn đối vá»›i Sylvestro. Bởi váºy, y dè dặt nói :
- Rất có thể đây là trò bịp. SÆ¡ đẳng quá! Nhưng dù không phải là bịp Ä‘i nữa thì tại sao mình lại cứ phải thá» thá»i váºn hoà i? Lúc nà o cÅ©ng ngay ngáy đỠphòng, cảnh giác. Mệt thấy mẹ. Cứ luôn luôn phải ngá» vá»±c. Äuổi cha nó Ä‘i cho rảnh nợ.
- Nhưng nó đã biết sà o huyệt cá»§a bá»n mình rồi. - Terranova nói - Nó đã biết mặt anh em mình, biết quân số cá»§a mình. Bấy nhiêu đó đã là những tin tức quá quý rồi!
Guiliano nói, giá»ng nồng nhiệt :
- Hắn đúng týp Sicilian thứ thiệt. Hắn bắn tao chỉ là do muốn bảo vệ danh dá»±. Tao không tin nó là m gián Ä‘iệp, máºt thám hay chỉ Ä‘iểm gì ráo!
Nói váºy, hắn cÅ©ng biết bá»n kia mỉm cưá»i như thể tá»™i nghiệp cho sá»± ngây thÆ¡, cả tin cá»§a hắn. Pisciotta nói :
- Nên nhá»› là chÃnh nó đã muốn là m thịt mà y. Ấy là nó Ä‘ang là tù nhân cá»§a mình đấy. Äâu phải là bắn hốt hoảng mà là bình tÄ©nh, sáng suốt khi rút súng bắn mà y đấy chá»›? Hắn quyết ăn thua đủ mà . Là m gì nó không biết là nó không thể nà o thoát được?
Không phải Guiliano không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Trái lại, hắn coi Ä‘iá»u đó là má»™t giá trị. Guiliano cất cao giá»ng :
- Biết rằng chết mà vẫn cứ chÆ¡i má»›i là ngon chứ, má»›i là hà nh động vì danh dá»± chứ? Äể nó ở lại đây, nó là m gì được mình? Mình sẽ không cho nó tham gia các buổi há»p mặt. Chỉ cho nó là m thiên lôi, chỉ đâu đánh đấy. Äể nó đấy cho tao. Tao sẽ kèm sát nó. Tao Ä‘Ãch thân giám sát nó, gặp dịp thuáºn tiện, cho nó là m thá». Nếu nó chối từ thì dá»… quá, biết liá»n. Äể nó đó cho tao.
Xế chiá»u, khi biết mình được chấp thuáºn cho nháºp băng, Sylvestro chỉ giản dị nói :
- Các anh có thể tin tôi vá» má»i vấn Ä‘á».
Trong thâm tâm, hắn biết Guiliano đã tha mạng cho hắn một lần nữa.
Lá»… Phục Sinh, Guiliano lẻn vá» thăm nhà , Pisciotta phản đối việc nà y vá»›i lý do cá»›m có thể giăng bẫy. Ở Sicily, dịp lá»… Phục Sinh lại thưá»ng là thá»i Ä‘iểm chết chóc cá»§a các tay ăn cướp. Cá»›m cứ xoáy và o chá»— quyến luyến gia đình khiến cho bá»n cướp liá»u mạng vá» thăm nhà dịp nà y để ra tay. Nhưng má»™t nguồn tin cho biết Maresciallo và má»™t ná»a quân số cá»§a trại Bellampo được nghỉ phép vá» thăm gia đình ở lục địa và o dịp nà y. Guiliano quyết tâm định Ä‘em theo đủ số vệ sÄ© để vá» thăm nhà . Hắn chuồn vá» hôm chiá»u thứ bảy tuần Lá»… Thánh.
Chỉ nhắn tin cho gia đình biết trước hai ngà y. Bà già hắn kÃn đáo chuẩn bị tiệc tùng. Äêm đó, hắn được ngá»§ trên chiếc giưá»ng hắn đã ngá»§ từ hồi nhá». Sáng hôm sau, hắn theo bà già đi nhà thá». Có sáu vệ sÄ© Ä‘i theo.
Lá»… xong, hắn và bà già vừa bước ra đến cá»a nhà thá», thì sáu vệ sÄ© cùng vá»›i Pisciotta đã đứng chỠở đó. Mặt Pisciotta trắng bệch ra vì tức giáºn :
- Turi, mình bị phản rồi. Maresciallo cùng vá»›i hai chục lÃnh đặc biệt vừa từ Palermo lá»™n vỠđể bắt mà y. Nhà mà y Ä‘ang bị vây, cÅ©ng may, tụi nó tưởng là mà y Ä‘ang ở trong nhà .
Thoáng má»™t cái, Guiliano cảm thấy giáºn thân vì cái thói liá»u lÄ©nh ngu xuẩn cá»§a mình. Hắn thá» từ nà y sẽ không bao giá» bất cẩn như váºy nữa. Nếu không, sẽ có ngà y Maresciallo và bá»n đặc vụ cá»§a lão sẽ vồ được hắn ngay tại nhà . Tất nhiên hắn và các vệ sÄ© cá»§a hắn sẽ phải ra tay. Và sẽ có đụng độ đẫm máu. Và như váºy sẽ là m vẩn đục tinh thần ngà y Lá»… Phục Sinh. Ngà y Chúa sống lại mà máu chảy, ngưá»i chết thì báºy quá.
Hắn hôn từ giã bà già :
- Mẹ cứ trở vá» nhà tá»± nhiên, cá»›m có há»i thì cứ nói thẳng là ừ, tôi vừa chia tay nó ở cá»a nhà thá». Như váºy, mẹ không bị tụi nó qui là đồng lõa, âm mưu gì ráo. Mẹ khá»i lo. Anh em trang bị đầy đủ. Chuồn dá»… thôi. Và cÅ©ng sẽ không có đánh đấm gì đâu. Còn lâu bá»n cá»›m má»›i dám Ä‘uổi theo lên núi.
Guiliano và đồng bá»n rút êm. Bá»n cá»›m không trông thấy. Äêm đó, tại sà o huyệt, hắn bà n vá»›i Pisciotta. Tại sao Maresciallo biết chắc là nó vá» thăm nhà ? Ai đã máºt báo cho lão? Bằng má»i cách phải tìm ra manh mối việc nà y.
- Nhiệm vụ đặc biệt cá»§a mà y đó, Aspanu. Và nếu đã có má»™t đứa phản mà thoát, thì sau nà y sẽ có nhiá»u đứa khác nữa bắt chước. Lúc đó thì mệt lắm. Tao đếch cần biết mà y phải mất bao nhiêu lâu và tốn bao nhiêu tiá»n. Nhưng, phải tìm cho ra.
Ngay từ lúc còn nhá», Pisciotta đã không sao ưa được thằng cha thợ há»›t tóc ấy. Nói năng đểu cáng, tục tÄ©u. Giá»…u cợt rẻ tiá»n, vô duyên. Frisella là má»™t trong những thợ há»›t tóc chạy theo mốt. Khi thì há»›t tháºt thấp. Khi thì há»›t thượng lên đến đỉnh đầu, lúc lại “cổ Ä‘iển†như mấy anh “dân ruá»™ngâ€. Nà o là bát dà i, bát ngắn, ôi thôi đủ thứ vá»› vẩn, đủ kiểu lố lắng. Chỉ thay đổi vặt vãnh như váºy mà gã cứ vênh váo tá»± coi mình là “nghệ sĩ†má»›i tức chá»›. Gã ưa lối chÆ¡i trịnh thượng, chÆ¡i kiểu cha chú ngưá»i ta. Äối vá»›i ngưá»i bá» trên gã, gã là m như ngang vai ngang vế. Äối vá»›i ngưá»i bằng vai phải lứa vá»›i gã, gã giở giá»ng đà n anh. Äểu nhất là gã đối vá»›i mấy đứa nhá». Äểu và độc ác. Không hiểu sao, đối vá»›i tụi nhá», gã hằn há»c theo cái kiểu đặc biệt Sicilian mà dân lục địa thấy rất “gaiâ€. Gã thưá»ng lấy cây kéo - cho sÆ¡ hai ngón tay - giả bá»™ lỡ hoặc vô tình kẹp tai mấy đứa nhá». Rồi cưá»i xá» lá. Có khi gã há»›t tóc cho mấy đứa nhá» tròn rung rá»§ng như cái chén úp lên đầu. Có khi gá»t trắng hết như trái bi-a. Bởi váºy, Pisciotta cảm thấy khoái chà má»™t cách tà n nhẫn khi cho Guiliano biết tên thợ há»›t tóc Firsella là m chỉ Ä‘iểm cho cá»›m và phạm luáºt Omerta. Rõ rà ng hôm lá»… Phục Sinh, Maresciallo đã hoạt động theo tin tình báo chÃnh xác, không “sục†báºy. Lão đâu có Ä‘iá»u gì mà bá» dịp nghỉ lá»…, dẫn hai chục lÃnh từ Palermo vá» Montelepre đúng ngà y đó. Nhưng, tại sao lão lại biết được tin đó. Guiliano chỉ cho gia đình nó biết trước có hai mươi bốn tiếng đồng hồ thôi kia mà .
Pisciotta dùng máºt báo viên cá»§a mình trong thị xã để kiểm tra lại từng bước cá»§a Maresciallo trong hai mươi bốn giá» trước khi lão Ä‘i Palermo. Lão đã Ä‘i những đâu, là m gì, gặp ai?... Chỉ có ông bà già cá»§a Guiliano biết con mình sẽ vá» nhà và o ngà y giỠđó. Bởi váºy, Pisciotta há»i tháºt kỹ lưỡng xem trong thá»i gian đó, có thể há» vô tình là m lá»™ tin đó ra. Bà mẹ cá»§a Guiliano cố moi móc trà nhá»› xem mình đã là m gì, nói gì, vá»›i ai :
- Dì không hỠnói với ai. Ngay cả hà ng xóm. Dì ở lì trong nhà lo nấu nướng đặng thằng Turi vỠăn mừng lễ.
Nhưng bữa sáng hôm ông con trai vá» thì ông bố cá»§a Guiliano đã đến tiệm há»›t tóc cá»§a Frisella. Tánh ông già nà y cÅ©ng Ä‘oảng vị lắm. Phù phiếm, nông nổi, ưa khoe khoang, ruá»™t để ngoà i da, phổi bò. Nhân dịp hiếm có, ông con trai vá» thăm nhà , nên lão cÅ©ng muốn sá»a sang râu tóc cho thêm phần long trá»ng, thằng nhá» trông thấy đỡ tá»§i. Frisella vừa há»›t tóc, cạo râu cho lão, vừa ná»a đùa ná»a tháºt, giá»…u giá»…u như thưá»ng lệ :
- Có lẽ bữa nay “ông lá»›n†đi Palermo thăm “bà nhá»â€? Hay là bữa nay “ông lá»›n†sá»a sang sắc đẹp để đón tiếp “ông bự†từ Rome vá» chÆ¡i. Thằng Frisella nà y rất lấy là m hân hạnh được góp phần “trang trÆcho ông lá»›n đặng ra mắt “Quốc vương†sắp vinh qui bái tổ.
Pisciotta hình dung ra cảnh ông già nghe nói thế, tuy không nói gì, nhưng tá»§m tỉm cưá»i coi bá»™ khoái chÃ. Thằng cha thợ há»›t tóc cứ thì thà o bên tai lão :
- Bữa nà y nom lão gia phởn quá, chẳng khác gì má»™t nhà quà phái cỡ bá»±, thứ chÃnh hiệu “máu xanhâ€, có gốc, có cá»§ đà ng hoà ng.
Frisella nói rồi là m bá»™ cưá»i vô tá»™i. Ông già cá»§a Guiliano sướng phổng mÅ©i khi con lão nổi tiếng đến ná»—i được dân thị trấn gá»i là “Quốc vương Montelepreâ€. Hoặc giả, Frisella nghe phong thanh cái tin Guiliano vá», nhưng chưa chắc chắn, nay thấy lão già há»›t tóc, mặt mÅ©i coi bá»™ mãn nguyện, phối hợp hai cái đó thì thấy ngay.
Má»—i ngà y Maresciallo Ä‘á»u tạt qua tiệm há»›t tóc cá»§a Frisella để cạo mặt. Hầu như giữa lão và Frisella không trò chuyện gì nhiá»u để có thể nói là há» báo tin cho nhau. Nhưng Pisciotta tin là có. Y cho mấy tay do thám lê lết suốt ngà y ở tiệm há»›t tóc. Lúc tán dóc, lúc đánh bà i vá»›i Frisella ở cái bà n kê phÃa ngoà i chá»— há»›t tóc. Há» nháºu nhẹt, tán phét chÃnh trị, và ới lên má»—i khi có bạn thân Ä‘i ngang.
Suốt tuần lá»… như váºy, các tay do thám thâu lượm thêm được má»™t số tin tức. Nếu không tán hươu tán vượn vá»›i khách hà ng, thì Frisella cÅ©ng huýt sáo miệng theo Ä‘iệu cá»§a má»™t bà i hát mà gã rất khoái. Hoặc gã sẽ vặn tháºt lá»›n cái ra - Ä‘i - ô cá»§a gã. Nhất là khi có Maresciallo tá»›i. Trong khi ra - Ä‘i - ô Ä‘ang nói, Ä‘ang hát lá»›n, thì gã ghé sát tai Maresciallo để “báo cáo tin tứcâ€. Nếu không để ý thì chỉ thấy gã thì thầm trò chuyện cÅ©ng như thì thầm trò chuyện vá»›i khách hà ng khác. Nhưng má»™t trong những tay do thám cá»§a Pisciotta đã vá»› được cuốn sổ tay Maresciallo ghi trả tiá»n công “cạo mặt†cho gã. HỠđể ý thấy Maresciallo ghi xong, Frisella cất kỹ và o túi áo trong cá»§a áo vét, bên ngoà i lại mặc áo blu trắng. Khi các tay do thám vặn há»i và đòi gã cho coi cuốn sổ ấy, hỠđã thấy con số ghi lên đến mưá»i ngà n lire. Tên thợ há»›t tóc thá» sống thá» chết rằng đó là tiá»n công gã cạo râu há»›t tóc cho Maresciallo trong mấy tháng trá»i. Các tay do thám là m bá»™ tin lá»i gã nói.
Pisciotta đưa ra những bằng chứng hiển nhiên cho Guiliano và cho cả Pasatempo, Terranova và cả Canio Sylvestro lúc đó cÅ©ng có mặt. Xem bằng chứng xong, Guiliano ra đứng ở má»m đá nhìn xuống thị xã Motelepre.
Frisella - thợ há»›t tóc là má»™t phần cá»§a cái là m nên thị trấn Montelepre. Guiliano biết gã từ lâu. Hồi nhá», khi đến há»›t tóc để lÄ©nh phép bà tÃch “Kiá»n thà nhâ€, Guiliano còn nhá»› nó đã được gã tặng cho má»™t đồng tiá»n mạ bạc để là m ká»· niệm. Hắn cÅ©ng quen biết cả vợ con gã. Má»—i khi Ä‘i ngang, trông thấy hắn, gã Ä‘á»u lá»›n tiếng gá»i và há»i thăm ông bà già hắn.
Bây giá», Frisella phạm luáºt Omerta. Gã đã bán bà máºt cho kể thù. Gã là m chỉ Ä‘iểm có ăn lương cá»§a cá»›m. Tại sao gã lại ngu muá»™i đến thế? Guiliano phải đối xá» vá»›i gã ra sao đây? Giết má»™t thằng cá»›m tại chiến trưá»ng là má»™t việc. Lạnh lùng xá» tá» má»™t ngưá»i và o hà ng cha chú mình và chÃnh mình cÅ©ng quen biết lại là chuyện khác. Turi má»›i chỉ là hai mươi mốt. Äây là lần đầu tiên hắn phải quyết định má»™t sá»± thanh toán độc ác, lạnh lùng, nhưng cần thiết. Äể giải quyết háºu hoạn có tầm mức hết sức quan trá»ng và rá»™ng lá»›n. Luáºt Omerta.
Nó quay trở và o há»p vá»›i mấy ngưá»i kia.
- Frisella biết rõ tao từ hồi tao còn nhá» xÃu. Hắn thưá»ng cho tao nước chanh đá. Mà y nhá»› không, Aspanu? Có thể là hắn chỉ bép xép mách lẻo. Không phải là là m chỉ Ä‘iểm ăn tiá»n. Giá như có ngưá»i - ông bà già tao chẳng hạn, nói rõ tao vá» ngà y đó ngà y đó, rồi hắn đến tâu vá»›i bá»n cá»›m thì nó Ä‘i má»™t lẽ. Có thể hắn má»›i chỉ đặt giả thuyết và bá»n cá»›m thưởng nó. Có ai đồng ý váºy không?
Passatempo nhướn đôi mà y him hÃp, ti hà cá»§a gã lên, nhìn Guiliano như thể con sói lang nhìn sát con sư tá» xem có an toà n khi nhà o vô cắn xé cái xác ấy.
Terranova nhè nhẹ lắc đầu mỉm cưá»i như thể hắn Ä‘ang nghe con nÃt kể chuyện thần tiên. Chỉ có Pisciotta nói thẳng thừng.
- Ä.m, hắn có tá»™i rõ rà ng. CÅ©ng như thầy tu Ä‘i chÆ¡i ** váºy!
- Mình có thể cảnh cáo hắn. - Guiliano nói - Mình có thể kéo hắn vá» phÃa mình. Dùng hắn để tung tin giả cho bá»n cá»›m?
Ngay lúc nói như váºy, hắn đã biết là đã tráºt búa rồi. Không thể nà o tá» thiện chà được nữa. Pisciotta tức giáºn nói :
- Sao không tặng quà cho hắn luôn thể. Một bao lúa và một chục con gà ? Turi, sự sống của mà y cũng như sự sống của tụi tao tùy thuộc và sự can đảm, ý chà của mà y, sự phán đoán của mà y, sự lãnh đạo của mà y. Là m sao tao dám theo mà y nữa khi một thằng phản bội như Frisella mà mà y cũng tha thứ?
Má»™t thằng phạm luáºt Omerta! Nếu là bá»n “Ngưá»i anh emâ€, chúng chẳng cần đến bằng chứng như mình đâu, chúng đã moi gan, móc ruá»™t thằng đó phÆ¡i lên sà o coi chÆ¡i rồi. Nếu mà y cứ để nó sống thì tất cả những thằng phản bá»™i khác sẽ nghÄ©: “Bán tin, phản bá»™i má»™t lần thì chưa bị trừng phạtâ€, mà có khi chỉ “má»™t lần†là mình đã “tắt bóng†rồi.
- Frisella là má»™t thằng há» ngu xuẩn. - Terra nói - Má»™t thằng phản bá»™i, lừa bịp và tham lam. Lúc bình thưá»ng, nó là m hại má»™t là ng. Nhưng, bây giá» hắn trở nên rất nguy hiểm rồi. Tha thứ cho hắn là má»™t sá»± liá»u lÄ©nh, không khôn ngoan và nguy hiểm. Hắn không đủ thông minh để cải tà qui chÃnh đâu. Có thể hắn nghÄ© bá»n mình không phải những ngưá»i đà ng hoà ng, chÃn chắn. Và như váºy, những đứa khác cÅ©ng sẽ bắt chước. Turi anh phải dứt Ä‘iểm vá»›i bá»n “Ngưá»i anh em†đi, Ãt nhất là ở Montelepre nà y. Thằng cha Quintana - ngưá»i cá»§a tụi nó - hoạt động rất cẩn tháºn, mặc dù hắn nói năng nà y ná», không thân trá»ng, không khôn ngoan. Nếu anh không trừng trị Frisella, hoặc trừng trị bằng cách khác hÆ¡n là cái chết thì bá»n “Ngưá»i anh em†sẽ nghÄ© là anh yếu. Chúng sẽ lấn mình. Chúng sẽ nắm gân mình mạnh hÆ¡n nữa. Bá»n cá»›m sẽ trở nên táo bạo hÆ¡n, Ãt sợ hÆ¡n. Và do đó, trở nên nguy hiểm hÆ¡n. Tháºm chÃ, có thể ngay cả dân thị trấn nà y cÅ©ng sẽ nghÄ© không hay vá» anh. Do đó, không thể để Frisella sống!
Y nói câu cuối cùng nà y như thể có vẻ hối tiếc. Guiliano dáng tư lá»± và khẽ lẩm bẩm: “Có lýâ€. Hắn Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a Passatempo qua cái nhìn cá»§a gã. Hắn hiểu được tâm tư cá»§a ngưá»i khác. Passatempo sẽ không còn có thể tin cáºy được nữa nếu Frisella được để cho sống. Không thể trở lại cái thá»i các hiệp sÄ© cá»§a Charlemagne. Không thể đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh và quân tá» vá»›i bá»n địch thá»§ tối nguy hiểm chúng dùng bất cứ thá»§ Ä‘oạn nà o. Bất cứ lúc nà o để chÆ¡i cho mình tiêu luôn má»›i nghe. Phải xá» tá» thằng Frisella, nhưng nếu đã thế thì phải xá» tá» thế nà o để gây ra sá»± kinh khiếp nhất, dữ dá»™i nhất cho các đối thá»§.
Guiliano đã có ý định. Nó quay ra há»i Syvestro.
- Anh nghÄ© sao? Chắc chắn Maresciallo đã nói vá»›i anh vá» các chỉ Ä‘iểm viên cá»§a lão ta. Váºy thì thằng thợ há»›t tóc có đáng chết không?
Canio Sylvestro áºm à không nói. Mặt lạnh như tiá»n. Mấy ngưá»i kia Ä‘á»u hiểu ngay lý do gã không nói. Không phản bá»™i ngưá»i trước kia đã tin cáºy mình. Äó là vấn đỠdanhd á»±. Và cÅ©ng không muốn nói dối. Như váºy, sá»± im lặng cá»§a gã là gián tiếp xác nháºn thằng thợ há»›t tóc là có tá»™i là m lÃnh kÃn cho Maresciallo. Tuy nhiên, Guiliano vẫn muốn tìm cho bằng được sá»± chân xác, chắc chắn. Hắn mỉm cưá»i quay sang Sylvestro :
- Bây giá» là lúc anh có thể chứng tá» lòng trung thá»±c vá»›i tụi nà y. Ta sẽ cùng Ä‘i vá» Montelepre. Và chÃnh tay anh sẽ xá» tá» thằng thợ há»›t tóc ngay tại quảng trưá»ng thị trấn.
Aspanu kinh ngạc trước sá»± sâu hiểm cá»§a thằng bạn mình. Guiliano luôn luôn là m cho nó ngạc nhiên. Hà nh động mã thượng, nhưng vẫn luôn dăng được những cái bẫy tinh tế, khéo léo, chắc ăn không thua gì Iago [1]. Qua vụ Frisella, nó sẽ biết bụng dạ thầy cai. Có đáng tin cáºy, có biết chÆ¡i đẹp hay không? Biết chắc chắn thằng thợ há»›t tóc có tá»™i, mà đồng thá»i Sylvestro vẫn bảo toà n được danh dá»±, không phản bá»™i ngưá»i đã tin cáºy mình. Nếu gã không nắm chắc Frisella có tá»™i, gã sẽ không khi nà o xá» tá», dù háºu quả ra sao. Nhưng khi gã chịu tá»± tay xá» tá» thằng kia thì má»i sá»± đã rõ rà ng. Pisciotta thấy môi Guiliano hình như phác má»™t nụ cưá»i. Nếu thầy cai không chịu xá» tá» thằng thợ há»›t tóc, thì hắn có bằng chứng chắc chắn để coi Frisella là vô tá»™i. Và do đó hắn sẽ tha chết cho bá»n kia.
Bộ ria mép nháy nháy, thầy cai nhìn mấy đứa kia :
- Thằng Frisella hớt tóc ngu thấy bà . Chỉ chừng đó cũng đáng chết rồi. Tôi sẵn sà ng thi hà nh án tỠnó ngay ngà y mai.
Lúc rạng đông, Guiliano, Pisciotta và ông “cá»±u†hạ sÄ© cá»›m Sylvestro kéo nhau xuống Montelepre. Trước đó khoảng má»™t giá», Passatempo đã kéo bá»™ hạ cá»§a hắn Ä‘i “nằm đưá»ng†chặn lối và o thị trấn và các ngã rẽ và o quảng trưá»ng. Terranova thá»§ trại, đồng thá»i chuẩn bị má»™t toán tiếp viện nếu trong thị trấn bị trục trặc lá»›n. Guiliano và Pisciotta và o đến quảng trưá»ng thị xã thì trá»i hãy còn sá»›m. ÄÆ°á»ng phố trải sá»i và cháºt hẹp ướt đẫm sương đêm. Má»™t và i đứa trẻ đã chÆ¡i đùa trên sân khấu, chá»— con la và con lừa “gieo ná»c†trước ngà y định mệnh ấy. Guiliano bảo Sylvestro Ä‘uổi mấy đứa trẻ Ä‘i chá»— khác chÆ¡i, để chúng khá»i nhìn thấy những gì sắp diá»…n ra. Sylvestro là m bá»™ mặt “ba bịâ€, mấy đứa trẻ sợ hãi chạy tán loạn như bầy gà con. Thằng thợ há»›t tóc cứ tưởng chúng “má»i†lão Ä‘iá»n chá»§. Hắn cởi tấm vải trắng choà ng trên ngưá»i lão Ä‘iá»n chá»§, miệng cưá»i mỉm, xảo quyệt như thể hắn muốn tặng cho chúng má»™t món quà . Lão Ä‘iá»n chá»§, má»™t nông dân Sicilia đã già . Lão đã là m già u trong thá»i kỳ chiến tranh nhá» chợ Ä‘en, chợ đỠkhoản lương thá»±c cá»§a quân đội Mỹ. Lão hiên ngang đứng dáºy. Nhưng, Pisciotta đã ra hiệu cho lão đứng dẹp ra má»™t bên. Nó nhăn răng ra cưá»i, rồi nói :
- Lão không đủ tiá»n để là m khách má»i cá»§a tụi nà y đâu. Nhưng, vá»›i tụi nà y thì lão khá»i lo.
Guiliano hết sức cảnh giác và nhìn chòng chá»c và o tên thợ há»›t tóc, tay gã vẫn cầm cây kéo.
- Äể kéo xuống Ä‘i. Tụi nà y má»i ông đến má»™t nÆ¡i, ở đó ông khá»i phải là m nghá» há»›t tóc nữa. Thôi, nà o ta Ä‘i.
Frisella đặt cây kéo xuống bà n. Cái mặt há» cá»§a gã bá»—ng nhăn nhúm, vì cố nặn ra má»™t nụ cưá»i mà không được.
- Turi, sáng sá»›m, vừa mở cá»a tiệm thì là m gì đã có tiá»n. Tôi là má»™t ngưá»i nghèo.
Pisciotta nắm lấy má»› tóc gã, lôi ra khá»i tiệm và đẩy Ä‘i ra phÃa quảng trưá»ng, nÆ¡i Sylvestro Ä‘ang đứng đợi. Frisella cảm thấy đầu gối muốm sụm xuống. Gã bắt đầu kêu la :
- Turi, Turi, tôi há»›t tóc cho anh từ lúc anh còn bé, anh không nhá»› sao? Vợ tôi sẽ chết đói, con tôi Ä‘ang bị bệnh Ä‘au đầu... Trá»i Æ¡i!
Pisciotta thấy Guiliano có vẻ mủi lòng, nao núng. Y đá tên thợ hớt tóc và nói :
- Lúc Ä‘i báo tin cho bá»n cá»›m, sao mà y không nhá»› đến vợ, con?
- Không bao giỠtôi cho Maresciallo tin tức vỠGuiliano. Chỉ có báo tin vỠmấy thằng ăn trộm cừu. Tin vặt ấy mà . Tôi xin thỠtrên đầu vợ con tôi.
Guiliano nhìn xuống đất. Hắn cảm thấy như tan nát cả cõi lòng. Cái mà suýt nữa hắn là m có thể sẽ há»§y diệt cuá»™c Ä‘á»i hắn, nhưng hắn đã kịp nói má»™t cách dịu dà ng :
- Ông có một phút để ăn năn tội và là m là nh cùng Chúa.
Nhìn và o ba ngưá»i Ä‘ang đứng vây quanh, Frisella chẳng thấy má»™t tên nà o động lòng trắc ẩn. Gã cúi đầu xuống thì thầm cầu nguyện. Rồi, ngẩng đầu lên, gã nói vá»›i Guiliano :
- Äừng để vợ con tôi chết đói.
- Tôi hứa sẽ không để hỠphải chết đói.
Guiliano quay sang phÃa Sylvestro, ra lệnh :
- Phơ đi!
Thầy cai nhìn cảnh ấy, lòng thấy bà ng hoà ng. Nhưng, gã đã lảy cò. Viên đạn hất ngược, thằng thợ há»›t tóc nảy tung lên, rồi té nằm sóng soà i ra mặt đưá»ng đá. Giẫy giụa má»™t hồi. Máu hòa vá»›i nước Ä‘á»ng trên vÅ©ng. Từ trong các kẽ đá, mấy con tắc kè nhá» bò ra liếm máu. Quảng trưá»ng lặng như tá». Pisciotta quì xuống cạnh xác Frisella lúc nà y xuá»™i lÆ¡ và ghim lên ngá»±c hắn mảnh giấy.
Khi tá»›i nÆ¡i, Marescialo thấy vẫn y nguyên như váºy. Há»i ngưá»i bán tiệm, lão nói lão chẳng thấy gì. Lúc đó lão Ä‘ang ở đằng sau nhà . Hoặc ngưá»i ta Ä‘ang nhìn đám mấy trên núi. Khách hà ng cá»§a Frisella thì khai lúc mấy ngưá»i và o bắt Frisella, thì lão Ä‘ang gục mặt và o thau nước nên không nhìn thấy mặt những tên sát nhân. Dù váºy, lão vẫn bị buá»™c tá»™i. Mảnh giấy ghim trên ngá»±c Frisella ghi hà ng chữ: “Kẻ nà o phản bá»™i Guiliano cÅ©ng sẽ bị chết như thế nà yâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Iago: nhân váºt trong vở kịch Othello cá»§a Shakespeare, má»™t tay giết ngưá»i rất tà n bạo, rất Ä‘a nghi, có lối giá»…u cợt, “bẫy†ngưá»i khác má»™t cách thâm độc (N.D)
Xem tiếp chương 12
|

29-08-2008, 01:42 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12
Chiến tranh thế giá»›i thứ hai vừa chấm dứt. Những cuá»™c chiến cá»§a Guiliano má»›i bắt đầu. Chỉ trong hai năm, Guiliano đã trở thà nh má»™t ngưá»i nổi tiếng nhất Sicily. Hắn đã tạo dá»±ng được má»™t giang sÆ¡n ở góc phÃa tây bắc hòn đảo. Trung tâm cá»§a giang sÆ¡n nà y là Montelepre. Hắn kiểm soát các thị trấn Piano Dei Greci, Borgetto, Partinico và thị trấn Corleone khét tiếng khát máu. Cái tăm tiếng tà n bạo man rợ cá»§a thị dân Corleone đã lan rá»™ng khắp Sicily. Cánh tay quyá»n lá»±c cá»§a hắn vươn tÆ¡i táºn Trapani, hăm dá»a Morneale. Và ngay cả thà nh phố Palermo, thá»§ phá»§ cá»§a đảo cÅ©ng bị cái bóng cá»§a hắn chá»n vá»n che phá»§, và thế lá»±c cá»§a hắn ngà y má»™t bà nh trướng, lan dần ra các đô thị khác. Guiliano cưá»i ngất khi hay tin chÃnh quyá»n trung ương ở Rome đã treo giải thưởng mưá»i triệu đồng lire cho ai chặt được đầu hắn. Cái án tá» hình treo lÆ¡ lá»ng trên đầu cÅ©ng không cản được hắn đến dùng cÆ¡m tại má»™t nhà hà ng lá»›n ở Palermo. Äể giỡn mặt nhà cầm quyá»n, cuối bữa ăn, hắn thưá»ng dằn dứơi cái đĩa mảnh giấy ghi dòng chữ “Chẳng ai có thể ngăn cản Turi Guiliano đến nÆ¡i nó muốnâ€. Cái trò oái oăm mó *** ngá»±a nà y đã là m cho chÃnh quyá»n Rome tức Ä‘iên lên.
Sà o huyệt bất khả xâm phạm cá»§a Guiliano là dãy núi Cammarata. Guiliano biết rõ từng cái hang, từng hẻm núi, từng đưá»ng mòn dãy núi nà y. Hắn cảm thấy mình là tay vô địch. Hắn yêu quang cảnh thị xã Montelepre phÃa dưới chân núi, yêu bình nguyên Partinico trải dà i qua Trapani tá»›i táºn Äịa Trung Hải. Trùng dương mênh mông lấp lánh dưới bầu trá»i xanh, trong vắt. Phế tÃch cá»§a những ngôi Ä‘á»n thá» Hy Lạp, những cụm rừng cam, những vưá»n ôliu, những cánh đồng lúa miá»n tây Sicily. Tất cả, đối vá»›i Guiliano, Ä‘á»u đẹp đến ngây ngất. Cà ng xúc động trước vẻ đẹp ấy, hắn cà ng cảm thấy dạt dà o tình yêu đối vá»›i Sicily. Qua ống nhòm, Guiliano nhìn thấy những miếu thá» rải rác bên lỠđưá»ng. Trong miếu thá», những bức tượng bụi bám đầy.
Từ dãy núi nà y, cùng vá»›i các thá»§ hạ, Guiliano rong ruổi trên những quốc lá»™, chặn cướp những Ä‘oà n xe cá»§a nhà nước, chặn cướp cả xe lá»a, tước Ä‘oạt nữ trang, cá»§a cải cá»§a những nhà già u. Nông dân đánh những chiếc xe lừa sÆ¡n sặc sỡ, lòe loẹt đã thân ái đưa tay vẫy chà o má»—i khi gặp hắn. Nói cho đúng, lúc đầu, há» cÅ©ng á»›n thấy mồ. Nhưng vá» sau há» kÃnh nể và quý mến. Không má»™t nông dân, má»™t ngưá»i chăn cừu, má»™t công nhân nà o lại không nháºn được má»™t phần cá»§a cải hắn đã cướp được.
Toà n dân nghèo trong vùng là máºt báo viên, chỉ Ä‘iểm viên cá»§a hắn. Äêm đêm, trẻ nÃt đã thêm và o lá»i kinh cầu Äức Thánh Nữ Äồng Trinh Mary câu “Xin gìn giữ Guiliano khá»i tay bá»n cá»›mâ€.
ChÃnh đồng quê đã nuôi dưỡng, chở che Guiliano và đồng bá»n. Vưá»n cam, vưá»n ôliu, vưá»n nho là chốn dung thân. Bầy cừu cÅ©ng là đồng minh. Từng nÆ¡i, từng lúc, Guiliano thoắt biến, thoắt hiện, bất ngá» và đột ngá»™t như bóng ma, thoắt má»™t cái như đã tan biến trong mà u xanh ngắt cá»§a Sicily, cá»§a Äịa Trung Hải và cá»§a bầu trá»i.
Trên núi, mùa đông kéo dà i và lạnh hÆ¡n dưới đồng bằng. Ấy váºy mà băng cá»§a Guiliano ngà y má»™t tăng quân số. Äêm đêm, những đốm lá»a báºp bùng rải rác trên khắp sưá»n núi và thung lÅ©ng cá»§a dãy núi Cammarata. Dưới ánh lá»a ấy, đám tay em cá»§a Guiliano sá»a chữa vÅ©, khÃ, may vá hoặc giặt giÅ© quần áo ở các khe suối. Sá»a soạn bữa ăn chiá»u đôi khi cÅ©ng tạo ra những cuá»™c tranh luáºn sôi nổi và hà o hứng. CÅ©ng chỉ là má»±c và lươn, nhưng má»—i là ng ở Sicily có má»™t cách nấu. Há» không là m nước sốt như nhau, mà cách nướng dồi cÅ©ng không giống nhau. Kẻ ưa giết ngưá»i bằng dao thì là m công việc giặt giÅ©. Ngưá»i chuyên Ä‘i bắt cóc đòi tiá»n chuá»™c thì là m việc lặt vặt. Äứa chuyên đánh cướp nhà băng và xe lá»a thì ngồi lau chùi vÅ© khÃ. Má»™t “xã há»™i†khá phức tạp.
Guiliano bảo hỠđà o giao thông hà o, dá»±ng chướng ngại váºt, đặt các chốt tiá»n thám đỠphòng bị quân chÃnh phá»§ đột kÃch. Má»™t hôm, tóan đà o giao thông hà o đã đà o được bá»™ xương cá»§a má»™t con thú lá»›n, lá»›n hÆ¡n má»i con thú mà há» có thể tưởng tượng được. Hôm đó, giáo sư Adonis mang sách đến cho Guiliano, nó muốn biết vá» tất cả má»i sá»± trên Ä‘á»i. Từ khoa há»c đến chÃnh trị. Từ y há»c cho đến triết há»c. Cả kỹ thuáºt quân dụng và cả vá» tham mưu quân sá»±. Cứ và i tuần, giáo sư Adonis lại Ä‘em đến cho nó cả bao sách đầy. Turi đưa ông lại chá»— bá»™ xương đã đà o được. Nhìn sá»± bối rối cá»§a nó, ông mỉm cưá»i :
- Thầy đã Ä‘em đến cho con cả sách vá» lịch sá» nữa kia mà ? Má»™t ngưá»i không hiểu lịch sá» cá»§a loà i ngưá»i từ hai ngà n năm trở lại đây là ngưá»i sống trong bóng tối.
Ông ngừng nói má»™t chút. Giá»ng nói dịu dà ng cá»§a Adonis đúng là giá»ng giáo sư giảng bà i.
- Äây là bá»™ xương cá»§a má»™t cái “xe tăng†do Hannibal thà nh Carthage dùng cách nay hai ngà n năm để vượt qua rặng núi nà y đặng tấn công tiêu diệt đạo binh La Mã. Äó là xương cá»§a voi chiến mà dân lục địa chưa thấy bao giá». Lần đầu tiên nhìn thấy những con váºt khổng lồ ấy, lÃnh La Mã hết hồn, chạy vắt chân lên cổ. Nhưng, những “chiến cơ†nà y cÅ©ng chẳng giúp cho Hannibal là bao. La Mã vẫn thắng ông ta. Và thà nh Carthage cá»§a ông vẫn bị La Mã san thà nh bình địa. Dạy núi nà y có nhiá»u ma lắm đấy. Con má»›i chỉ nhìn thấy có má»™t con mà thôi. Suy nghÄ© Ä‘i, Turi, biết đâu má»™t ngà y nà o đó con cÅ©ng là má»™t con ma cá»§a dãy núi nà y.
Guiliano đã trằn trá»c suy nghÄ© suốt đêm đó. Hắn thÃch thú vá»›i ý nghÄ© má»™t ngà y nà o đó được trở thà nh má»™t trong những bóng ma lịch sá». Nếu có bị giết thì hắn muốn bị giết tại chÃnh dãy núi nà y. Hắn còn tưởng tượng má»™t cách ngá»™ nghÄ©nh là nếu bị thương nặng, hắn sẽ chui và o má»™t trong hà ng ngà n cái hang trong núi nà y để chết. Sẽ không có ai tìm thấy xác hắn. Cho đến khi tình cá», má»™t ngưá»i nà o đó tìm ra, như đã tình cá» tìm thấy bá»™ xương con voi cá»§a Hannibal.
Mùa đông, Guiliano và các thá»§ hạ thay đổi sà o huyệt nhiá»u lần. Chúng phân tán má»ng và khi thì má»™t nhóm ngá»§ tại nhà má»™t ngưá»i quen, má»™t cái chòi cá»§a ngưá»i chăn cừu hoặc má»™t cái kho cá»§a má»™t quà tá»™c nà o đó bá» trống. Guiliano đã dà nh hết mùa đông để Ä‘á»c sách và nghiá»n ngẫm, sắp đặt kế hoạch. Hắn bà n luáºn nhiá»u lần và lâu vá»›i giáo sư Adonis.
Äầu xuân, Guiliano và Pisciotta lên đưá»ng Ä‘i Trapani. Trên đưá»ng, lần đầu tiên, hắn trông thấy ở má»™t chiếc xe lá»a má»™t bức tranh kiểu má»›i vẽ theo huyá»n thoại vá» Guiliano. Bức tranh mà u sặc sỡ vẽ hắn Ä‘ang đứng cúi đầu cung kÃnh má»™t cách giá»…u cợt trước má»™t công tước phu nhân. Tay hắn Ä‘eo chiếc cà rá vừa lấy được từ tay bà . Äứng sau hắn là Pisciotta, tay cầm súng máy, Ä‘ang trấn áp lÅ© cá»›m đứng co dúm lại vì sợ.
CÅ©ng từ ngà y đó, chúng mang khóa dây thắt lưng bằng và ng. Trên khóa đó có hình nổi con chim phượng hoà ng có đầu ngưá»i và hình má»™t ngưá»i có đầu sư tá». Hai con quay và o nhau. Ở giữa là hoa văn, chÃnh “thầy cai†Canio Sylvestro đã là m hai cái khóa thắt lưng nà y. Và nó trở thà nh biểu tượng cho quyá»n chỉ huy cá»§a “băngâ€. Guiliano luôn luôn mang. Vì thưá»ng phải ngụy trang khi Ä‘i xuống các thị trấn, nên Pisciotta Ãt khi mang khóa nà y trừ khi nà o Ä‘i cùng vá»›i Guiliano.
Ban đêm, trên núi, lúc tháo dây lưng ra, Guiliano thưá»ng ngắm chiếc khóa nà y. Hình hoa văn giữa sư tá» và phượng hoà ng là m cho ngưá»i ta có cảm tưởng hai con váºt nà y Ä‘ang xoay cái bánh xe tượng trưng cho lịch sá». Con váºt mình ngưá»i đầu sư tỠđã đặc biệt hấp dẫn hắn. Con phượng hoà ng là vua các loà i chim bay trên trá»i cao đồng thá»i cÅ©ng là vua các loà i váºt trên mặt đất. Guiliano tá»± và mình là phượng hoà ng và Pisciotta là sư tá». Hoa văn ở giữa vừa là đảo Sicily vừa là lịch sá».
Từ bao thế ká»· trước, ở Sicily, bắt cóc nhà già u để đòi tiá»n chuá»™c là má»™t “nghá»â€ ở vùng nông thôn. Những tay bắt cóc thưá»ng phải là những Mafioso táo tợn và mưu lược nhất má»›i dám chÆ¡i. Và chÆ¡i rất Ä‘iệu nghệ. Gá»i thư báo trước cho nạn nhân. Lá»i lẽ bức thư rất lịch thiệp và tránh những chi tiết vá» số tiá»n chuá»™c mà nạn nhân phải trả. CÅ©ng giống như nhà buôn sỉ giảm giá cho các khách hà ng trả tiá»n mặt, tiá»n chuá»™c, tùy trưá»ng hợp, có thể được giảm đáng kể. Bởi váºy những chi tiết rắc rối - như trong những cuá»™c bắt cóc ngà y nay - đã không được nói rõ trước trong bức thư thông báo. Trên thá»±c tế bắt cóc má»™t nhân váºt có tiếng tăm không phải dá»… dà ng như ngưá»i ta tưởng. Äó không phải là việc mà nhưng tay ấm á»›, nghiệp dư, những tên tham lam ngu xuẩn hoặc bá»n vô lại, cà chá»›n có thể là m được. Mặc dù đó không phải là việc quá liá»u lÄ©nh, nguy hiểm đến mức hầu như là hà nh động tá»± sát ở nước Mỹ ngà y nay. Ở Sicily, không bao giá» có trưá»ng hợp bắt cóc con nÃt [1] - như thưá»ng xảy ra ở Mỹ - hoặc nếu có thì bắt cóc luôn cả ngưá»i vú nuôi hoặc ngưá»i hà ng ngà y chăm sóc cho đứa trẻ đó. Thiên hạ thối mồm gán cho dân Sicilian đủ thứ thói hư táºt xấu và tá»™i ác. Nà o, bẩm sinh đã là trá»ng phạm. Nà o, giết ngưá»i lạnh lùng, tà n bạo và đầy hà o hứng như đà n bà đi hái hoa. Nà o, tráo trở, láºt lá»ng, lừa bịp, phản trắc. Nà o, man di má»i rợ má»›i hình thà nh xã há»™i được khoảng ba thế ká»· nay... Ôi thôi, đủ thứ. Nhưng muốn nói sao thì nói, có má»™t Ä‘iá»u không thể chối cãi được là ngưá»i Sicilian - tất nhiên, phải kể thứ chÃnh gốc - rất yêu con nÃt. Nói đúng ra là há» tôn thá» con nÃt. Bắt cóc kiểu Sicilian cÅ©ng rất độc đáo và mã thượng. Các nhà già u có được “má»i†đến là m “thượng khách†cá»§a há». Có Ä‘iá»u là các vị khách chỉ được ra vá», sau khi đã thanh tóan “tiá»n phòng và tiá»n hầu hạâ€. CÅ©ng như ở khách sạn váºy.
Qua nhiá»u thế ká»·, “nghá»â€ nà y đã hình thà nh được và i qui lệ, táºp tục. Giá tiá»n chuá»™c có thể được “mặc cả†qua trung gian, thưá»ng là qua tổ chức Mafia. Không có chuyện dùng nhục hình để khảo cá»§a, nếu vị “khách†chịu “hợp tácâ€. HÆ¡n thế nữa, khách được trá»ng đãi đúng hay là hÆ¡n so vá»›i địa vị xã há»™i cá»§a mình. CÅ©ng như khách sạn Hilton ba, bốn, năm sao, các vị khách cÅ©ng được đối xá» tùy theo địa vị xã há»™i: hoà ng thân, công tước, tiểu quà tá»™c... Nếu có tay chÆ¡i nà o coi cái linh hồn cá»§a mình là thứ đồ bá», hoặc coi trá»ng đấy nhưng chịu chÆ¡i, dám thà linh hồn cá»§a mình, thì tay đó dám túm cả áo Hồng y, Tổng giám mục. Cứ như váºy, thì vá» thá»±c chất nhiá»u tay bắt cóc có thể còn đáng kÃnh hÆ¡n những vị dân biểu, thượng nghị sÄ© vẫn thưá»ng trưng trước tên cá»§a mình những mỹ từ hợm hÄ©nh phách lối như “Ngà i đáng kÃnh†(The Honorable) mà thá»±c chất chỉ là giòi bỠđầu thai là m những tên cướp ngà y.
Bắt cóc là má»™t “nghá»â€ đòi há»i phải khôn ngoan, có bản lãnh. Lịch sá» còn lưu lại nhiá»u gương trả đũa kinh khá»§ng cá»§a ngưá»i bị bắt cóc. Má»™t vị “khách†được trả vá» sau khi phải ná»™p món tiá»n khổng lồ sẽ Ãt khi vì tiếc cá»§a mà nghÄ© đến chuyện trả thù, nếu phẩm giá cá»§a ông ta được bảo toà n và tôn trá»ng. Äiển hình là câu chuyện má»™t vị đại công tước, vì phải tuân thá»§ luáºt pháp, sau khi được thả vá», đã dẫn cảnh sát đến sà o huyệt cá»§a bá»n bắt cóc. Nhưng, khi bá»n cướp bị bắt, thì chÃnh ông ta trả tiá»n mướn thầy cãi cho bá»n cướp. Khi bá»n cướp bị kết án, thì chÃnh ông ta dùng thế lá»±c và uy tÃn cá nhân để can thiệp, xin giảm án. Bởi vì, trong thá»i gian bị là m khách má»i, ông ta đã được đối đãi đúng Ä‘iệu, đúng nghi thức. NghÄ©a là cá»±c kỳ lịch thiệp và lá»… độ. Äến ná»—i ông ta tuyên bố là ngay trong giá»›i thượng lưu ông ta cÅ©ng không được đối đãi lịch sá»± đến như váºy.
Ngược lại, nếu “khách†bị đối xá» tà n tệ thì khi được thả, ông ta sẵn lòng dốc hết tà i sản còn lại để săn Ä‘uổi bá»n cướp, trả thù cho bằng được má»›i hả dạ.
Äúng týp Sicilian! Chỉ ở Sicilian má»›i có kiểu “chÆ¡i†nà y.
Nếu má»i sá»± diá»…n ra đúng qui lệ, cả hai bên Ä‘á»u “biết Ä‘iá»u†và lịch thiệp vá»›i nhau thì tiá»n chuá»™c sẽ được mặc cả, cho đến khi đôi bên thá»a thuáºn. Những ngưá»i già u có ở Sicily coi tiá»n chuá»™c nà y như má»™t thứ thuế thân “đen†mà há» phải đóng cho chÃnh quyá»n “đen†để có thể sống trên mảnh đất mà há» yêu mến. Vả lại, khi đóng thuế chÃnh thức, há» sẽ tìm cách né, hoặc lươn lẹo để bù lại. Vá» mặt tinh thần, há» coi đó như má»™t thứ “Thánh giá mà Chúa bắt há» phải vác để thá» thách trên đưá»ng theo chân Chúaâ€.
Äối vá»›i những ai bần tiện má»™t cách ngu xuẩn, hoặc ương ngạnh không chịu ná»™p tiá»n chuá»™c, hoặc cù cưa kéo dà i thá»i gian mặc cả, thì sẽ có biện pháp cưỡng bách nhẹ nhà ng. Chẳng hạn, má»™t đốt ngón tay, má»™t cái tai... Chỉ bấy nhiêu thôi cÅ©ng đã đủ để các vị khách “tỉnh ngưá»i†ra rồi. Ngoại trừ những trưá»ng hợp hết sức xấu - má»™t ngoại lệ rất hiếm - “khách†sẽ bị chặt ra từng mảnh. Hoặc theo kiểu rất xưa thì thân thể cá»§a khách bị rạch nhiá»u hình thánh giá. Sau đó được gởi cho gia đình.
Nhưng việc “má»i†khách trong má»i trưá»ng hợp không chỉ là má»™t công việc đòi há»i khôn ngoan và bản lãnh, mà cả sá»± ná»— lá»±c gian khổ và phải hết sức cẩn tháºn. Khách phải được theo dõi má»™t thá»i gian, để có thể “chá»™p†được mà không cần dùng đến bạo lá»±c. Hoặc nếu có thì cÅ©ng chỉ ở mức tối thiểu. Và trước đó “chá»§ nhân†- tức là bá»n bắt cóc - đã phải chuẩn bị sẵn năm hay sáu “khách sạn†khác nhau và có đủ tiện nghi cần thiết và xứng đáng vá»›i địa vị cá»§a khách. Ngoà i ra phải có ngưá»i canh gác và hầu hạ. Bởi vì trong thá»i gian thương lượng, nhà cầm quyá»n có thể lùng kiếm nạn nhân.
Bởi váºy, bắt cóc đâu phải chuyện ngon xÆ¡i mà bá»n ấm á»›, cà chá»›n tưởng bở. Nhà o vô ẩu, vỡ mặt là cái chắc.
Khi quyết định là m ăn theo lối bắt cóc, Guiliano cÅ©ng quyết định chỉ má»i những vị khách “sá»™p†nhất Sicily. Tháºt ra, vị khách mở hà ng cá»§a hắn không những già u nhất, mà còn là má»™t đại quà tá»™c thế lá»±c nhất Sicily. Hoà ng thân Ollorto không những là chá»§ cái lãnh địa rá»™ng lá»›n nhất, mà u mỡ nhất Sicily, mà còn là chá»§ nhân cá»§a má»™t lãnh địa lá»›n “hầu như má»™t đế quốc†ở Brazil. Ngà i là chá»§ đất cá»§a hầu hết dân Sicilian. Vá» phương diện chÃnh trị ngà i là ngưá»i có thế lá»±c rất lá»›n trong háºu trưá»ng chÃnh trị ở Rome, bá»™ trưởng bá»™ tư pháp tá»ng chÃnh phá»§ đương nhiệm là bạn thân cá»§a ngà i. Cá»±u quốc vương Umberto đệ nhị là bố đỡ đầu đứa con trai ngà i. Ông Trùm Croce là “tổng quản lý†lãnh địa cá»§a ngà i. Äó là chưa kể khoản “thuê bao†mà ngà i trả cho Ông Trùm để Ông Trùm đảm bảo an ninh cho bản thân ngà i, thân quyến và các nữ trang quà giá cá»§a ngà i. Kể luôn cả gia súc cá»§a ngà i, đứa nà o dám to gan dám vuốt râu Ông Trùm thì hãy mó máy. Nếu không thì đừng dại.
Sống an nhà n trong lâu đà i có tưá»ng thà nh cao bao quanh, thêm má»™t hà ng rà o ngưá»i gồm toà n thá»§ hạ cá»§a Ông Trùm ngà y đêm canh gác cẩn máºt, ngoà i ra còn vệ sÄ© cáºn vệ túc trá»±c sát bên, hoà ng thân Ollorto Ä‘ang sá»a soạn cho má»™t buổi chiá»u êm ả và thú vị bằng cách ngắm các tinh tú trên bầu trá»i qua chiếc kÃnh thiên văn mà ngà i quà hÆ¡n bất cứ thứ gì trên Ä‘á»i nà y. Bá»—ng có tiếng bước chân dồn dáºp cá»§a nhiá»u ngưá»i Ä‘ang bước trên cầu thang cuốn dẫn lên đà i quan sát thiên văn cá»§a ngà i. Cánh cá»a mở báºt ra. Bốn tên, bịt mặt sÆ¡ sà i, tay xách tiểu liên, bước và o. Hoà ng thân, tay ôm chặt lấy kÃnh thiên văn Ä‘ang hướng vá» má»™t vì sao, quay mặt nhìn há». Thấy cái mặt Terranova, ngà i đã thầm nguyện Æ¡n trên che chở. Nhưng, Terranova đã kÃnh cẩn thưa :
- KÃnh bẩm đại công tước, tôi được lệnh má»i ngà i lên núi nghỉ mát Ãt ngà y vá»›i Turi Guiliano. Chúng tôi đã chuẩn bị nÆ¡i ăn chốn nghỉ cho ngà i theo đúng qui lệ. Tất nhiên là chúng tôi không thể chăm sóc ngà i như chăm sóc trẻ sÆ¡ sinh được.
Ngà i đại công tước cố giấu sá»± sợ hãi. Ngà i hÆ¡i cúi đầu, trầm ngâm và há»i :
- Ta Ä‘em theo Ãt thuốc men và quần áo, được chứ?
- Chúng tôi sẽ mang lên hầu ngà i sau. Äiá»u chá»§ yếu bây giá» là xin ngà i lẹ lẹ, bá»n cá»›m hoặc vệ sÄ© cá»§a ngà i có thể đến bất ngá», phiá»n lắm. Chúng tôi trân trá»ng ngà i, chứ không sẵn lòng má»i chúng Ä‘i dá»± tiệc được đâu. Bây giá» xin ngà i Ä‘i trước. Äừng tìm cách chạy trốn. Ngưá»i cá»§a chúng tôi đã được bố trà khắp trong lâu đà i nà y. Vả lại, ngà i đâu có nhanh bằng viên đạn.
Bên ngoà i cổng, xa phÃa dưới má»™t chút có chiếc Alfa Roméo và chiếc Jeep Ä‘áºu chá» sẵn. Hoà ng thân được má»i và o chiếc Alffa Roméo và Terranova leo lên ngồi bên cạnh. Khi cách Palermo ná»a giá» xe và chỉ cách Montelepre má»™t quãng đưá»ng ngắn, hai chiếc xe dừng lại. Má»i ngưá»i xuống xe. Cạnh đó, bên lỠđưá»ng có má»™t miếu thá». Trong miếu có tượng Äức Thánh Mẫu. Terranova bái quì trước miếu và đưa tay là m dấu thánh giá. Là ngưá»i sùng đạo, hoà ng thân cÅ©ng toan quì xuống. Nhưng ngà i kịp ngừng lại, sợ rằng lÅ© thảo khấu nà y tưởng ngà i yếu bóng vÃa và cầu Æ¡n trên che chở cho khá»i bị lÅ© nà y ám hại. Cả năm ngưá»i bắt đầu Ä‘i theo đội hình ngôi sao. Hoà ng thân Ä‘i ở giữa. Và há» bắt đầu Ä‘i xuống dốc theo lối mòn nhá» hẹp, dẫn tá»›i dãy núi Cammarata hoang vu.
Há» Ä‘i bá»™ mấy tiếng đồng hồ. Thỉnh thoảng, hoà ng thân lại bảo há» dừng lại tạm nghỉ. Những tên há»™ tống kÃnh cẩn tuân theo. Há» ngồi trên má»™t tảng đá và ăn xúp. Có bánh mì - thứ bánh thô - má»™t tảng phó-mát lá»›n và chai rượu nho. Terranova chia Ä‘á»u phần ăn, kể cả cho ngà i hoà ng thân. Và , vẫn má»™t giá»ng cung kÃnh, Terranova nói :
- KÃnh bẩm ngà i, rất tiếc ngay bây giá» chúng tôi không dâng lên ngà i những thứ ngon là nh hÆ¡n và xứng vá»›i địa vị tôn quà cá»§a ngà i. Nhưng, má»™t khi đến trại, Guiliano sẽ má»i ngà i dùng thức ăn nóng. Có lẽ là thịt thá» rô-ti. Chúng tôi có má»™t đầu bếp cá»§a má»™t nhà hà ng lá»›n ở Palermo.
Ngà i hoà ng thân lịch sá»± cám Æ¡n. Và ngà i dùng bữa. Lạ thay, ngà i lại cảm thấy ngon miệng, có lẽ là do được váºn động nên ngà i cảm thấy đói. Má»™t cảm giác mà từ nhỠđến giá» ngà i chưa từng cảm thấy bao giá». Ä‚n xong, ngà i rút từ trong túi ra má»™t bao thuốc lá Ä‚ng-lê chÃnh hiệu và chìa ra cho bá»n thảo khấu. Má»—i đứa rụt rè rút lấy má»™t Ä‘iếu, hút, khoái “đã†ra mặt. Ngà i nháºn thấy chúng không dám Ä‘oạt gói thuốc để dùng riêng. Thế là chúng đã được má»™t Ä‘iểm tốt cá»§a ngà i rồi đó. Bởi váºy, ngà i mạnh dạn nói :
- Ta bị bệnh đái đưá»ng nên hà ng ngà y phải dùng thuốc có chất Insulin!
- Thế mà lúc nãy ngà i không dạy cho biết. Lúc đó chúng tôi có thể đợi cho ngà i chừng má»™t phút. Nhưng không sao, ngà i đừng lo! Guiliano sẽ sai ngưá»i Ä‘i mua thuốc hầu ngà i ngay tức khắc. Chắc chắn sáng mai ngà i có thuốc dùng. Xin đảm bảo vá»›i ngà i Ä‘iá»u đó.
- Cám ơn!
Hoà ng thân lấy là m ngạc nhiên vá» sá»± quan tâm cá»§a Terranova tá»›i sức khá»e cá»§a ngà i. Thân hình mảnh dẻ như má»™t con chó săn, Terranova lúc nà o cÅ©ng khép nép cung kÃnh, nhưng cÅ©ng luôn tỉnh táo, cảnh giác. Khuôn mặt thẹo chằng chịt, nhưng lúc nà o cÅ©ng nở nụ cưá»i cởi mở. Tuy nhiên, Terranova như cái lưỡi dao cạo: để xà i cÅ©ng tốt, để cắt há»ng thiên hạ lại cà ng kiến hiệu.
Rồi há» lại bắt đầu Ä‘i tiếp. Terranova dẫn đầu “ngôi saoâ€, đôi khi y Ä‘i cháºm lại, sánh vai trò chuyện vá»›i hoà ng thân và đảm bảo vá»›i ngà i không việc gì phải lo. Há» lần lần Ä‘i lên khoảng đất bằng phẳng trên chóp núi. Ba đống lá»a đốt sẵn đó. Ba bá»™ bà n ghế bằng tre kiểu picnic cÅ©ng được kê sẵn, đợi chá». Ở đầu bà n, Guiliano Ä‘ang ngồi Ä‘á»c sách dưới ánh đèn chạy bằng bình Ä‘iện cá»§a nhà binh Mỹ. Má»™t bao bố lá»›n đựng đầy sách dá»±ng bên cạnh. LÅ© tắc kè bò ngang bò dá»c, loạn xạ. Tiếng côn trùng rù rì khắp nÆ¡i. Âm thanh kỳ quặc ấy dưá»ng như chẳng là m cho Guiliano bá»±c bá»™i.
Guiliano đứng dáºy, lịch sá»± chà o hoà ng thân. Hắn không có vẻ phách lối, hách dịch cá»§a má»™t kẻ có tà ti quyá»n hà nh như mấy tên cai ngục. Nhưng khuôn mặt hắn nở nụ cưá»i kỳ lạ và bà hiểm. Hắn tá»± há»i mình đã tiến xa đến mức nà o rồi. Hai năm trước chỉ là má»™t thằng nhà quê nghèo hèn, là m gì có cÆ¡ há»™i mặt đối mặt vá»›i hoà ng thân như thế nà y. Mà có Ä‘i chăng nữa, chưa chắc đã dám nhìn thẳng và o mặt ngà i, nói gì đến chuyện bắt tay. Bây giá», vá»›i lòng trắc ẩn, hắn bắt tay má»™t ngưá»i quà tá»™c lâu Ä‘á»i ở hà ng cao nhất và già u có nhất xứ Sicily.
- Ngà i đã dùng cÆ¡m chưa? Äể cuá»™c gặp gỡ cá»§a chúng ta thêm phần dá»… chịu và thú vị, xin ngà i cứ cho biết. Chúng tôi xin táºn tình chu tất. Xin ngà i dà nh cho chúng tôi được cái vinh dá»± tiếp đón ngà i má»™t thá»i gian ngắn.
Hoà ng thân cho biết ngà i đói bụng và cần thuốc insulin cÅ©ng như má»™t và i thứ thuốc khác. Guiliano xoay mình gá»i vá»ng xuống phÃa dưới má»m đá. Chỉ má»™t lát sau đã có mấy ngưá»i từ phÃa dưới theo đưá»ng mòn Ä‘i lên, tay bưng các món ăn, trong đó có món thịt hầm. Guiliano đỠnghị hoà ng thân cứ viết đầy đủ các chi tiết và các thứ thuốc ngà i cần.
- Chúng tôi có dược sĩ quen biết ở Monreale sẵn lòng bán thuốc cho và o bất cứ ngà y giỠnà o. Trưa mai chắc chắn ngà i sẽ có đủ.
Dùng bữa xong, Guiliano dẫn hoà ng thân Ä‘i xuống dốc tá»›i má»™t hang nhá» lót rÆ¡m, bên trên có tấm nệm rất êm, ấm. Hai tên cướp Ä‘i theo ôm má»n, gối. Hoà ng thân nhìn những thạch nhÅ© trắng toát. Hiểu ra sá»± ngạc nhiên cá»§a ngà i, Guiliano nói :
- Ngà i là khách danh dá»± cá»§a chúng tôi. Chúng tôi xin táºn tình là m tất cả những gì có thể là m được để ngà i cảm thấy thoải mái, dá»… chịu tối Ä‘a trong thá»i gian nghỉ ngÆ¡i tại đây. Nếu trong số anh em đây có ai dám thất lá»… vá»›i ngà i, xin cứ cho biết. Chúng tôi chỉ thị rất rõ là phải đối đãi vá»›i ngà i đúng phẩm tước và danh dá»± cá»§a ngà i như má»™t nhà ái quốc ngưá»i Sicilian. Bây giá», xin phép ngà i cho tôi rút lui. Chúng tôi rất cần sức khá»e cá»§a ngà i. Ngà y mai chúng ta còn phải Ä‘i rất xa. KÃnh chúc ngà i ngá»§ ngon. Chắc chắn bá»n cá»›m sẽ tung ra má»™t lá»±c lượng hùng mạnh để truy lùng. ChÃnh vì váºy chúng ta phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Hoà ng thân cám Æ¡n sá»± đối đãi nhã nhặn, ân cần lịch sá»± cá»§a Guiliano. Ngà i há»i số tiá»n chuá»™c là bao nhiêu. Guiliano cưá»i. Hoà ng thân bị nụ cưá»i tươi trẻ hồn nhiên cá»§a chà ng thanh niên đẹp trai ấy hấp dẫn. Nhưng, câu trả lá»i cá»§a Guiliano đã là m tan biến ngay sá»± hấp dẫn ấy :
- ChÃnh quyá»n cá»§a ngà i sẽ treo giá cái đầu cá»§a tôi là mưá»i triệu lire. Tháºt là má»™t Ä‘iá»u xúc phạm lá»›n đối vá»›i ngà i, nếu tôi không đánh giá cái đầu cá»§a ngà i Ãt ra cÅ©ng gấp mưá»i lần cái đầu cá»§a má»™t thằng ăn cướp như kẻ hèn nà y.
Hoà ng thân choáng váng. Nhưng tác phong và truyá»n thống quà phái lâu Ä‘á»i cá»§a ngà i đã giúp ngà i nói má»™t cách khôi hà i :
- Ta hy vá»ng gia đình ta cÅ©ng đủ kinh tế để đánh giá như các ngưá»i!
- KÃnh bẩm hoà ng thân, chúng ta còn thá»i gian để thương lượng!
Khi Guiliano chà o giã từ, hai tay em cá»§a hắn đã sá»a soạn xong chá»— ngá»§ cho hoà ng thân, sau đó ra ngoà i cá»a hang chá» xem ngà i có sai bảo gì không. Mặc cho tiếng rù rì lạ tai cá»§a côn trùng, tiếng à o à o cá»§a gió núi, hoà ng thân đã ngá»§ má»™t giấc ngá»§ ngon mà từ bao năm qua ngà i chưa được hưởng.
Suốt đêm đó, Guiliano báºn tÃu tÃt. Hắn nói vá»›i hoà ng thân là mua thuốc tại Monreale chỉ để bảo máºt, còn tháºt ra Montelepre, quê thì quê, chứ là m gì không có. Terranova được phái tá»›i tu viện gặp cha bá» trên, nhá» ngà i là m trung gian thương lượng và nháºn tiá»n chuá»™c. Guiliano thừa biết là cha bá» trên cÅ©ng sẽ hà nh động thông qua Ông Trum. Và chắc chắn, Ông Trùm kiếm bá»™n tiá»n “còâ€.
Cuá»™c thương lượng sẽ kéo dà i. Và ngưá»i ta cÅ©ng hiểu tuy nói 100 triệu nhưng còn có thể mặc cả. Hoà ng thân già u nứt đố đổ vách đó. Nhưng theo qui lệ, không có vấn đỠ“ta - rÃp†nghÄ©a là giá nhất định.
Ngà y thứ hai bị bắt cóc là má»™t ngà y thú vị đối vá»›i hoà ng thân. Cuá»™c hà nh trình tuy dà i, nhưng không vất vả, vì không phải trèo đèo lá»™i suối, mà chỉ là di chuyển đến nhà cá»§a má»™t tá Ä‘iá»n ở sâu trong núi. Guiliano đúng là chúa công cá»§a tá Ä‘iá»n nà y. Cung cách tiếp đón cá»§a lão đúng là cung cách cá»§a triá»u thần nghênh đón Äức Kim thượng giá lâm.
Con mắt tinh tế cá»§a Guiliano thấy ngay là hoà ng thân buồn phiá»n vì y trang cá»§a ngà i nhà u nát. Ngà i bần thần nhìn bá»™ y phục đắt tiá»n ngà i đặt may tại Luân Äôn nay bị vấy bẩn. Guiliano há»i ngà i không phải bằng cái giá»ng khinh khỉnh, mà chỉ là do cái óc tò mò cá»§a dân ruá»™ng :
- Phải chăng ngà i quá quan tâm đến những gì khoác trên thân thể ngà i, thưa ngà i?
Äúng là câu há»i cá»§a ngưá»i chưa vượt quá nhu cầu sÆ¡ đẳng: áo quần chá»§ yếu là để che thân. Do nhiá»…m nặng cái thói quen dạy dá»— và là m “cha†thiên hạ, nên cho đến lúc nà y, tại chá»— nà y, hoà ng thân cÅ©ng vẫn giữ cái giá»ng giáo huấn. Trong lúc nà y, cả hoà ng thân lẫn Guiliano Ä‘á»u không có việc gì gấp gáp, bởi váºy hoà ng thân đã vui vẻ ban cho Guiliano má»™t “cua†vỠ“phục sức xứng y kỳ đứcâ€. Má»™t bá»™ đồ may cắt khéo, bằng hà ng tốt chẳng những là m tôn vẻ đẹp cho ngưá»i mặc mà còn là m cho ngưá»i ấy chững chạc, “tư cách†hẳn lên, khiến ngưá»i khác phải trá»ng nể, Ãt nhất là ở bước đầu. Ngà i thuáºt lại những anh thợ may ở Luân Äôn kiểu cách rởm đến ná»—i tưởng như các vị công hầu ở Italia nà y giống máy thằng khố rách áo ôm không bằng. Hoà ng thân cao hứng giảng giải tỉ mỉ vá» các loại hà ng vải, các kiểu áo quần, các mà u sắc sao cho hợp thá»i, hợp cảnh, cho phải phép và xứng vá»›i địa vị...
- Anh bạn Guiliano thân mến nà y, không phải chỉ là vấn đỠtiá»n. Mặc dù Äức Thánh Mẫu biết rằng vá»›i số tiá»n ta đã bá» ra để sắm bá»™ đồ nà y, thì má»™t gia đình Sicilian sống dư giả cả năm, lại còn dư để cấp vốn cho đứa con gái vá» nhà chồng nữa. Vấn đỠlà ta phải cất công đến táºn Luân Äôn, ở lại đó nhiá»u ngà y cho mấy thằng thợ may vần tá»›i vần lui, ngắm ngắm, nghÃa nghÃa, gáºt gáºt gù gù. Tháºt là má»™t kinh nghiệm thảm hại. Ta tiếc là tiếc cho cái công cá»§a ta, thì giá» cá»§a ta.
Guiliano chăm chú nhìn hoà ng thân với thiện ý rõ rệt.
- Sao ngà i và tầng lá»›p quà tá»™c lại coi cái chuyện ăn mặc quan trá»ng má»™t cách quá đáng, xin lá»—i, má»™t cách quá cầu kỳ, tá»§n má»§n như vây? Ngay như lúc nà y, giữa chá»— núi rừng mà ngà i cÅ©ng thắt cà -vạt. Khi đặt chân và o đến nhà nà y, tôi để ý thấy ngà i đóng cúc áo vét, như thể có má»™t vị công tước nà o khác Ä‘ang chỠđón ngà i trong phòng khách?
Tuy cá»±c kỳ phản động vá» mặt chÃnh trị và giống như hầu hết các đại quà tá»™c Sicilian khác, không há» có má»™t khái niệm gì vá» công bằng kinh tế và bình đẳng xã há»™i, nhưng hoà ng thân lúc nà o cÅ©ng có được cái cảm tưởng mình hòa đồng vá»›i giai cấp dưới. Ngà i cho rằng há» cÅ©ng là ngưá»i như ngà i. Không má»™t ai đã từng là m việc cho ngà i, biết tÃnh ý và nhìn nháºn địa vị tôn quà cá»§a ngà i, lại bị ngà i là m lÆ¡, để cho phải sống thiếu thốn. Tôi tá»› trong lâu đà i tôn thá» ngà i. Ngà i đối đãi vá»›i chúng như ngưá»i thân. Ngà y sinh nháºt cá»§a từng tôi tá»› Ä‘á»u được ngà i ban quà . Ngà y lá»…, tất cả tôi tá»› Ä‘á»u được thưởng. Trong bữa cÆ¡m gia đình, nếu không có khách, đầy tá»› hầu bà n cÅ©ng được ngà i cho phép góp chuyện và góp ý vá» những vấn đỠliên qua đến công việc trong nhà . Äó không phải là điá»u phổ biến trong các gia đình quà tá»™c Italia. Giai cấp thấp chỉ bị ngà i đối xá» tà n tệ khi hỠđấu tranh đòi quyá»n lợi kinh tế cá»§a mình.
Và bây giá», hoà ng thân cÅ©ng có má»™t thái độ như váºy đối vá»›i Guiliano, là m cứ như là kẻ bắt cóc ngà i cÅ©ng chỉ là đứa tôi tá»› muốn được hưởng má»™t Ä‘á»i sống như cá»§a ngà i, Ä‘á»i sống đáng thèm khát cá»§a má»™t ngưá»i rất già u có và rất quyá»n thế. Hoà ng thân đột nhiên nháºn thấy có thể biến cái thá»i gian bị bắt cóc thà nh má»™t mối lợi cho mình, mặc dù ngà i phải trả số tiá»n chuá»™c khá lá»›n. Tuy nhiên, ngà i cÅ©ng chẳng ngây thÆ¡ đến ná»—i không biết rằng ngà i phải tá» ra tháºt thà , chân thà nh và đáng tin cáºy, rằng không được là m má»™t cái gì khiến cho tình hình trở nên gay cấn... Bởi vì, Guiliano đã cho thấy hắn có thể từ sá»± yếu Ä‘uối báºt lên thà nh sức mạnh.
Hoà ng thân đã nghiêm chỉnh và chân thà nh đáp lại câu há»i cá»§a Guiliano bằng má»™t nụ cưá»i và bằng má»™t câu há»i ngược trở lại.
- Thế anh Ä‘eo chiếc cà rá ngá»c và cái khóa dây nịt bằng và ng kia, để là m gì?
Ngà i chỠđợi câu trả lá»i. Nhưng, thấy Guiliano chỉ mỉm cưá»i không đáp, ngà i bèn nói tiếp :
- Ta đã kết hôn vá»›i má»™t phụ nữ già u còn hÆ¡n cả ta nữa. Ta có uy tÃn và quyá»n lá»±c chÃnh trị. Ngay tại Sicily nà y, ta đã có má»™t lãnh địa lá»›n báºc nhất xứ. Nhưng, qua phu nhân, ta còn táºu được má»™t lãnh địa khác ở Brazil còn rá»™ng lá»›n gấp bá»™i. Ngay khi bà n tay ta vừa rút ra khá»i túi, thì đã có má»™t ngưá»i Sicilian đến đỡ lấy và hôn. Ngay tại Rome ta cÅ©ng được trá»ng vá»ng chẳng kém. Bởi váºy, ở thá»§ đô, tiá»n trên hết. Há»… có tiá»n thì có quyá»n lãnh đạo, có quyá»n cai trị. Ta có tiá»n, cho nên, má»i con mắt đổ dồn và o ta. Ta thấy tức cưá»i vì ta chẳng cố ý, chẳng có gì để bắt thiên hạ quỵ lụy, khúm núm như váºy. Thế nhưng, ta vẫn được như váºy. Và đã được thì ta giữ lấy. Phải giữ lấy, nếu không, có nghÄ©a là ta là m nhục há». Ngay cả khi ta Ä‘i săn, mặc bá»™ đồ vải thô cá»§a anh nhà quê thì bá»™ đồ ấy cÅ©ng phải sao cho đà ng hoà ng. Vải thô, nhưng là bá»™ đồ cá»§a ông nhà già u, ông lá»›n. Äôi khi, ta thèm được là m má»™t ngưá»i như anh, hoặc như Croce. À, không hiểu anh có biết là Croce đã tìm má»i cách để giữ cho quyá»n lá»±c cá»§a anh chỉ thuần là ý nghÄ© và tình cảm, chứ không trở thà nh má»™t hiện thá»±c? Chẳng có mấy ngưá»i vừa có quyá»n lá»±c, lại vừa có lòng can đảm và vẻ đẹp quyến rÅ© như anh. Ấy, chÃnh vì vừa muốn có quyá»n lá»±c vừa muốn có vẻ đẹp quyến rÅ© mà ta - quyá»n lá»±c thì đã có - phải bá» công ra đến các tiệm may ở táºn Luân Äôn!
Hoà ng thân đã nói những lá»i ấy nghe hay và khéo đến ná»—i Guiliano cưá»i lá»›n. Guiliano cảm thấy thÃch thú tháºt sá»±, khi hai ngưá»i dùng cÆ¡m tối và bà n nhiá»u đến sá»± cÆ¡ cá»±c cá»§a ngưá»i dân Sicilian và sá»± hèn nhát cá»§a Rome.
Hoà ng thân cũng biết là Ông Trùm muốn duy trì tình trạng đó.
- Anh bạn Guiliano quà mến, tại sao anh và Croce không liên minh vá»›i nhau để cai trị đảo Sicily nà y nhỉ? Hắn có cái khôn ngoan cá»§a tuổi tác. Anh có cái lý tưởng cá»§a tuổi trẻ. Và khá»i nói là cả hai Ä‘á»u yêu Sicily. Tại sao hai ngưá»i không hiệp lá»±c vá»›i nhau? Vì thá»i gian sắp tá»›i rất nguy hiểm cho má»i ngưá»i chúng ta? Bây giá», chiến tranh đã chấm dứt, tình hình đã thay đổi. Chỉ có anh và Croce có thể đảm bảo được ná»n tá»± do cá»§a Sicily. Các anh phải liên kết vá»›i nhau. Nghe Croce nói vá» anh, tôi có cảm tưởng hắn ta quà anh, coi anh như con cá»§a hắn. Hắn hết sức cảm mến anh. Chỉ có hắn má»›i có thể ngăn được cuá»™c chiến tranh giữa anh và đám “Ngưá»i anh emâ€. Hắn hiểu rằng anh là m cái mà anh phải là m. Ta cÅ©ng hiểu như váºy nữa. Tuy nhiên, bây giá» cả ba chúng ta có thể cá»™ng tác vá»›i nhau để giữ vững số pháºn cá»§a mình. Nếu không, tất cả chúng ta Ä‘á»u bị tiêu diệt.
Turi không thể nà o nén được sá»± tức giáºn cá»§a mình. Thằng cha nhà già u nà y xấc xược quá lắm. Tuy nhiên, hắn vẫn nói vá»›i má»™t sá»± bình tÄ©nh chết ngưá»i :
- Tiá»n chuá»™c cá»§a ngà i chưa bà n xong, mà ngà i đã vá»™i bà n đến sá»± liên minh hợp tác. Ngà i có chắc mình còn sống không mà vá»™i nghÄ© ra thế?
Suốt đêm đó, hoà ng thân lo ngay ngáy, thấp thá»m ngá»§ không được. Nhưng Guiliano tá» ra không có ý định thá»±c thi cái ý tưởng hắc ám cá»§a hắn. Cho nên, hai tuần lá»… là m khách má»i cá»§a Guiliano, hoà ng thân cảm thấy rất thoải mái. Sức khá»e cá»§a ngà i tăng lên rõ rệt. Thân thể ngà i cưá»ng tráng ra nhá» táºp thể dục hà ng ngà y và nhá» không khà trong là nh. Trước kia, cÆ¡ thể cá»§a ngà i tuy mảnh khảnh, nhưng bụng ngà i cÅ©ng hÆ¡i phệ. Bây giá» mỡ bụng ấy xá»p Ä‘i thấy rõ. Vá» phương diện thể xác, chưa bao giá» ngà i cảm thấy khá»e khoắn hÆ¡n. Vá» phương diện tinh thần, ngà i cÅ©ng thấy vui vẻ, phấn chấn hÆ¡n: ngà i cÅ©ng được tá»± do Ä‘i chá»— nà y chá»— kia quanh quanh gần đó. Guiliano không canh chừng ngà i má»™t cách khắt khe. Hắn thưá»ng phải bà n bạc vá»›i đồng đảng là những ngưá»i vô há»c dốt nát, không có văn hóa. Tuy nhiên, tánh nết cá»§a hỠđã là m hoà ng thân ngạc nhiên. Hầu hết những tên cướp nà y Ä‘á»u lịch sá»± má»™t cách tá»± nhiên, có phẩm hạnh và nhất là không phải là kém thông minh. Chúng luôn luôn đối đãi vá»›i ngà i theo đúng tôn ti, đúng địa vị cá»§a ngà i. Và luôn luôn đáp ứng yêu cầu cá»§a ngà i. Trước kia, chưa bao giá» ngà i gần gÅ©i vá»›i đồng hương Sicilian cá»§a ngà i đến thế. ChÃnh ngà i cÅ©ng ngạc nhiên vì thấy sá»± đổi má»›i trong cách nhìn và trong tình cảm cá»§a ngà i đối vá»›i xứ sở và dân tá»™c mình. Sau cùng, tiá»n chuá»™c được thá»a thuáºn ở mức sáu triệu đồng lire và ng. Và , tiá»n được trao qua Ông Trùm Croce và cha bá» trên Manfredi. Äêm hôm trước khi ngà i được thả, Guiliano, các sếp băng và khoảng hai mươi trợ thá»§ quan trá»ng mở tiệc khoản đãi hoà ng thân. Rượu sâm-banh được chở từ Palermo tá»›i để mừng dịp nà y. Và tất cả đã nâng ly chúc mừng tá»± do sắp tá»›i cá»§a ngà i, vì chúng cÅ©ng ngà y má»™t cảm mến ngà i... Hoà ng thân nâng ly rượu cuối cùng lên và nói :
- Ta đã từng là khách danh dá»± trong những gia đình quyá»n quà báºc nhất ở Sicily, cÅ©ng như ở Rome. Nhưng, chưa bao giá» ta được tiếp đãi vừa chân thà nh vừa nồng háºu vá»›i cung cách lịch thiệp như thế nà y. Chưa bao giá» ta ăn ngon, ngá»§ ngon như ở đây.
Ngà i ngưng lại má»™t chút, rồi lại mỉm cưá»i, nói tiếp :
- Số tiá»n kể cÅ©ng hÆ¡i cao đấy. Nhưng, cái gì có giá trị thì bao giá» cÅ©ng đắt giá!
Má»i ngưá»i cưá»i ồ. Guiliano cưá»i lá»›n hÆ¡n ai hết. Nhưng hoà ng thân nháºn thấy Pisciotta mặt lạnh như tiá»n, má»™t nụ cưá»i mỉm cÅ©ng không.
Tất cả uống chúc mừng sức khá»e cá»§a hoà ng thân khiến ngà i há»›n hở ra mặt. Äó là má»™t đêm ngà i nhá»› Ä‘á»i vá»›i má»™t niá»m thÃch thú khó quên.
Sáng hôm sau, chá»§ nháºt, hoà ng thân được thả ngay trước cá»a nhà thá» chánh tòa cá»§a thá»§ phá»§ Palermo. Ngà i và o nhà thá» dâng lá»… Missa sá»›m và vâng lá»i tạ Æ¡n Chúa. Ngà i vẫn ăn mặc sang trá»ng như ngà y ngà i bị bắt cóc. Äể tá» lòng trân trá»ng, Guiliano đã ra lệnh cho má»™t thợ may “chiến†nhất tại Rome sá»a chữa và giặt á»§i lại bá»™ đồ cá»§a ngà i
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Kidnapping: Kid (con nÃt) napping (chá»™p, bắt bất ngá»). Từ Kidnapping do đó thưá»ng chỉ những hà nh động bắt con nÃt để đòi tiá»n chuá»™c. (N.D).
Xem tiếp chương 13
|

29-08-2008, 01:42 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 13
Các sếp Mafia trên toà n cõi Sicily yêu cầu có má»™t cuá»™c hợp vá»›i Ông Trùm. Mặc dầu được nhìn nháºn là sếp lá»›n, là Chúa Trùm, nhưng Croce không trá»±c tiếp cai trị chúng theo kiểu thượng cấp và thuá»™c hạ, má»—i sếp vẫn có giang sÆ¡n riêng. Tổ chức Mafia cÅ©ng giống như má»™t vương quốc thá»i Trung cổ. Các công tước, hầu tước có thế lá»±c Ä‘em binh lá»±c riêng cá»§a mình đến há»— trợ cuá»™c chiến cá»§a má»™t công tước, hầu tước có thế lá»±c nhất mà há» nhìn nháºn là ngưá»i cai trị há» trên danh nghÄ©a. Nhưng các công tước, hầu tước thuở xưa, tuy phải thá» trung thà nh vá»›i nhà vua, nhưng không vì thế há» không dám “quất†lại vua, nếu vua tá» ra kém bản lãnh hoặc yếu hÆ¡n há». Nếu há» trợ chiến, và chiến thắng, vua không chia chiến lợi phẩm cho há» là không xong. Ông Trùm không cai trị các sếp Mafia bằng quyá»n lá»±c váºt chất mà bằng trà thông minh, uy tÃn và sá»± được trá»ng nể lâu ngà y. Lão cai trị bằng cách Ä‘iá»u hợp các lợi Ãch phân tán để táºp trung và o lợi Ãch chung, tất cả Ä‘á»u có lợi.
Ông Trùm cÅ©ng phải rất cẩn tháºn đối vá»›i các sếp. CÅ©ng như vua thá»i Trung cổ không dám lÆ¡ mÆ¡ vá»›i các công tước, hầu tước. Má»—i sếp Mafia - trong giang sÆ¡n cá»§a mình là má»™t đấng toà n quyá»n. Má»—i sếp Ä‘á»u có tay chân bá»™ hạ riêng, có “quân binh chá»§ng†riêng. Chẳng hạn có “chuyên gia†đầu độc, “chuyên gia†tấn công ngân hà ng, “chuyên gia†chặn cướp xe lá»a... Trong lãnh vá»±c nà y, các sếp không thua gì sếp lá»›n từ là Ông Trùm, Chúa Trùm. ChÃnh vì váºy, Ông Trùm Croce rất muốn Guiliano vá» vá»›i mình để là m “quả đấm sắtâ€, tức là chỉ huy cánh quân sá»± cá»§a mình.
Các sếp Mafia cá»§a Sicily cÅ©ng “có nghá»â€, cÅ©ng khôn khéo, ranh ma, trong đó có những bà n tay tà n độc, quá»· quyệt nhất Sicily. Chẳng phải chúng bị ép buá»™c phải hợp tác xây dá»±ng quyá»n lá»±c cho Ông Trùm, mà chÃnh vì quyá»n lợi riêng cá»§a chúng đòi há»i chúng phải tÃn nhiệm và hợp tác vá»›i lão, tin và o sá»± khôn ngoan cá»§a lão. Nhưng, theo ý chúng, ngưá»i thông minh nhất thế giá»›i cÅ©ng đôi khi sai lầm. Theo ý chúng, Ông Trùm ăn phải bả thằng Guiliano, đã mê nó. Chẳng biết những tÃnh toán lắt léo cá»§a lão trong cái vụ “mê†nà y có Ä‘i đến kết quả gì không. Nhưng khởi đầu sá»± sáºp tiệm cá»§a cả bá»n thì đã rõ.
Ông Trùm là m bữa tiệc tẩy trần để thết sáu ông sếp tại vưá»n trong khu “khách sạn Umberto†cá»§a lão ở Palermo. Tại đó, tuyệt đối bà máºt và an toà n.
Sếp đáng sợ nhất, ăn nói bạt mạng nhất trong số các sếp có máu mặt hôm đó là Don Siano. Hắn nắm thị trấn Bisacquino. Hắn được đại diện cho các “sếp†kia để ngá» lá»i trước tiên. Tuy là má»™t chức sắc cá»§a tổ chức “Ngưá»i anh emâ€, hắn nói thô lá»— đến mức không sao chịu được.
- Ông anh Croce, ông anh dư biết tụi nà y rất nể ông anh. Tụi nà y cÅ©ng không quên cái Æ¡n ông anh đã hồi sinh tụi nà y và cả gia đình tụi nà y. Phải nói là tụi nà y mắc nợ ông anh rất lá»›n. Nhưng buá»™c lòng tụi nà y phải nói ra Ä‘iá»u nà y, chÃnh là để Ä‘á»n đáp, để phục vụ lợi Ãch cá»§a ông anh. Thằng chó đẻ Guiliano, thằng cướp cạn ấy, thằng lục lâm ấy đã trở nên mạnh quá rồi. Và bá»n mình đã chÆ¡i đẹp, có thể nói là đã nể nang nó quá rồi. ChÃnh vì thế mà nó tưởng nó oai, đâm khệnh khạng má»›i tức chứ. Nó chỉ là má»™t thằng nhóc má»›i lá»›n. Ấy thế mà nó dám vuốt râu cá»p là ông anh đây, dám mó *** ngá»±a là tụi nà y. Nó cướp nữ trang cá»§a ông khách “sá»™p†nhất cá»§a bá»n mình. Nó nẫng tay trên ô liu, nho, lúa mì cá»§a những chá»§ đất đã mướn mình bảo trợ, có khác gì nó chá»i cha mình. Nó bắt cóc hoà ng thân Ollorto mà nó biết do chÃnh ông anh che chở, chẳng phải là nó muốn nắn gân ông anh sao? Váºy mà ông anh lại cứ muốn tiếp tục chÆ¡i đẹp vá»›i nó, tiếp tục chìa bà n tay hữu nghị ra cho nó. Ä.m, tôi biết nó mạnh. Nhưng thá» há»i, tất cả anh em mình hiệp lại, bá»™ lép hả? Mạnh hÆ¡n nó là cái chắc. Thế thì tá»™i đếch gì mà cứ để thằng nhóc chÆ¡i trá»™i hoà i váºy. Và , nếu ông anh không triệt nó sá»›m tức là dung dưỡng cho nó ngà y má»™t mạnh hÆ¡n. Tất cả anh em chúng tôi ở đây Ä‘á»u đồng ý là đã đến lúc phải giải quyết dứt Ä‘iểm vấn đỠnà y. Phải dùng tất cả má»i biện pháp để bẻ gãy sức mạnh cá»§a nó. Nếu vụ bắt cóc hoà ng thân Ollorto mà bá»n mình cÅ©ng cho êm ru, thì dân Sicilian sẽ cưá»i mình thối óc, chịu gì thấu, và bá»n mình cÅ©ng hết đưá»ng là m ăn.
Ông Trùm gáºt gáºt gù gù như thể đồng ý. Nhưng lão không nói gì. Guido Quintana, má»™t tên đụt nhất trong đám, rá»n rÄ© nói :
- Tôi là thị trưởng cá»§a Montelepre. Mẹ kiếp, cả bà n dân thiên hạ, ai không biết tôi cÅ©ng là ngưá»i cá»§a phe ta. Ấy váºy mà đếch có ma nà o đến tôi để xin phân xá» gì ráo. Nhất là đếch có biếu xén cái con mẹ gì bao giá». Tôi là thị trưởng, nhưng thá»±c tế thằng quái Guiliano là ngưá»i cai trị. Nó để cho tôi sống chẳng qua là để khá»i gây lôi thôi rắc rối vá»›i anh em mình, khi nó cảm thấy chưa đủ mạnh để chÆ¡i xả láng đấy thôi. Nhưng, Ä.m, tôi lấy đếch gì mà sống. Tôi đếch có quyá»n gì hết. Tôi chỉ là thằng bu nhìn. Chừng nà o mà còn thằng khốn đó thì tổ chức “Ngưá»i anh em†đừng hòng là m ăn được ở cái thị trấn Montelepre. Tôi đếch sợ thằng nhóc đó. Tôi sẵn sà ng đương đầu vá»›i nó ngay tức khắc. Trước và sau khi nó thà nh má»™t thằng ăn cướp, đếch bao giá» tôi nghÄ© nó là má»™t thằng đáng sợ. Nếu trong há»™i nghị nà y, phe ta báºt đèn xanh, tôi phá»§i nó liá»n. Mẹ kiếp, tôi đã có kế hoạch. Chỉ đợi ông anh đây đồng ý là “a-lê hấpâ€, thằng nà y chÆ¡i liá»n.
Sếp Piddu ở Caltanisetta và sếp Arzana cá»§a thị trấn Piani dei Greci gáºt đầu ô-kê liá»n. Sếp Piddu lên tiếng :
- ChÆ¡i vá»›i nó sát ván thì khó đếch gì mà ông anh phải ngại. Mẹ kiếp, vá»›i tiá»m lá»±c cá»§a anh em mình đây thì đủ sức để phÆ¡i thây nó ở sân nhà thá» chánh toà n Palermo cÅ©ng còn được. Rồi mình đến dá»± đám tang cá»§a nó như dá»± lá»… cưới cÅ©ng dư xăng.
Các sếp khác như Marcuzzi, trùm ở Villamura, sếp Burilla trùm ở Partinico Ä‘á»u lên tiếng nhất trÃ. Và chúng đợi ý kiến Ông Trùm.
Lão ngẩng cái đầu sư tá» cá»§a lão lên, chÄ©a cái mÅ©i nhá»n như má» diá»u cá»§a lão và o từng sếp, rồi từ tốn nói :
- Anh em, tôi đồng ý vá»›i những gì anh em vừa nói. Nhưng tôi nghÄ© là mấy anh em đã coi thưá»ng thằng nhá» nà y quá đấy. Nó khôn như quá»·, ranh ma trước tuổi đã đà nh, mà có lẽ bản lãnh cá»§a nó, sá»± can đảm cá»§a nó, nếu không hÆ¡n thì cÅ©ng không thua bất cứ anh em nà o Ä‘ang ngồi ở đây. Không dá»… gì mà là m thịt nó được đâu. Nhưng trên hết là tôi thấy nó có chá»— dùng cho anh em mình sau nà y, không phải cho riêng tôi, mà cho tất cả các anh em mình. Vấn đỠlà phải là m thế nà o để vẫn diệt được nó mà vẫn được việc cá»§a mình. Váºy má»›i là cao tay ấn. Mấy anh em chưa thấy rõ cái há»a cá»§a chÃnh anh em mình không phải là thằng Guiliano, mà là bá»n cá»™ng sản, bá»n xã há»™i. Mấy anh em đã có kinh nghiệm xương máu vá»›i Mussolini. Nhưng Mussolini so vá»›i cái há»a cá»™ng sản chẳng khác nà o con mèo so vá»›i con sư tá». Bá»n cá»™ng sản Ä‘ang há»›p hồn dân quê Sicilian, Ä‘ang là m cho bá»n nhà quê Ä‘iên lên, đứa nà o cÅ©ng tưởng mình là Garibaldi cả. Thằng Guiliano Ä‘ang có ảnh hưởng mạnh đối vá»›i bá»n nhà quê. Bởi váºy, trước mắt, mình phải là m thế nà o để thằng Guiliano đừng bị cá»™ng sản há»›p hồn cái đã. Sau đó, biến nó thà nh cây roi quất lại bá»n cá»™ng sản. Là m như váºy, mình thêm má»™t đồng minh - tất nhiên là tạm thá»i - để chÆ¡i má»™t kẻ thù khác nguy hiểm hÆ¡n. Tôi chưa nói hết vá»›i mấy anh em cái háºu quả tai hại mà anh em mình sẽ phải chịu nếu bá»n cá»™ng sản, bá»n xã há»™i lên nắm chÃnh quyá»n. “Äứt bóng†hết ráo là cái chắc. Bởi váºy, phải khÃch thằng Guiliano quất cho bá»n má»i rợ kia sụm đã. Khi nó đã diệt xong bá»n kia, lá»±c lượng cá»§a nó thế nà o chẳng bị sứt mẻ, lúc đó mình diệt nó mấy hồi?
“Ông Trùm†thở dà i như thể thất vá»ng vá» sá»± cháºm hiểu và thiển cáºn cá»§a mấy sếp.
- Mấy anh em hãy cho tôi cái đặc ân là để cho tôi khÃch nó quất tụi cá»™ng sản đã. Nếu nó từ chối, lúc đó anh em ai có sức chÆ¡i nó cách nà o, xin cứ tùy ý, tôi còn khuyến khÃch nữa. Trong vòng ba ngà y nữa, tôi xin trả lá»i dứt khoát vá»›i anh em. Cứ để tôi thá» lần chót xem nó có biết phải trái không đã.
CÅ©ng lại sếp Siano là ngưá»i đầu tiên gáºt đầu tấm tắc khen :
- Ông anh tháºt cao kiến, đệ xin bái phục.
Vả lại, ai có đủ lý trà mà lại không có đủ kiên nhẫn để chá» ba ngà y nữa trước khi giết Guiliano? Ba ngà y nữa thì nó cÅ©ng vẫn còn ở cái đất Sicily chứ có bốc hÆ¡i hay có ánh bay Ä‘i mất đâu mà sợ. Các sếp ra vá». Ông Trùm nhắn má»i giáo sư Hector Adonis đến Villaba.
Ông Trùm nóng nảy nói với giáo sư Adonis :
- Tôi hết kiên nhẫn nổi cái thằng con ông rồi. Bây giá» thì nó phải trắng Ä‘en dứt khoát: hoặc Ä‘i cùng hoặc chống lại tụi nà y. Bắt cóc hoà ng thân thì đúng là nó chá»i cha tôi rồi. Nhưng tôi vẫn có thể tha thứ và quên Ä‘i được. Dù sao thì nó cÅ©ng trẻ ngưá»i non dạ. Tôi nhá»› lúc còn bằng nó, chÃnh tôi cÅ©ng ngông cuồng, cao ngạo như nó bây giá». Như tôi vẫn thưá»ng đã nói vá»›i ông: tôi rất cảm mến nó. Tin tôi Ä‘i, tôi đánh giá đúng tà i năng, tiá»m năng cá»§a nó. Tôi tháºt quá vui sướng không còn gì bằng, nếu có được nó là m cánh tay phải cho tôi. Phần nó, nó phải thấy cái vị trà cá»§a nó trong kế hoạch chung, cái thế cá»§a nó trong tình hình chung, cái nhiệm vụ, cái giá»›i hạn cá»§a nó trong cái địa thể. Nhiá»u anh em khác ngưá»i ta đã có nể phục, đâu có hiểu như tôi đâu. Khổ quá, tôi có ká»m giữ hỠđược thì cÅ©ng chỉ ở mức độ nà o đó thôi. Äiá»u ấy ông cÅ©ng đã quá rõ rồi. Váºy, ông hãy Ä‘i gặp thằng con ông và nói cho nó biết những Ä‘iá»u tôi đã nói vá»›i ông. Cháºm nhất là ngà y mai, ông phải trả lá»i tôi. Tôi không thể chỠđợi lâu hÆ¡n được đâu vì tôi còn phải trả lá»i cho mấy anh em kia nữa.
Giáo sư Hector Adonis thấy lo sợ cho thằng con đỡ đầu của mình.
- Ông Croce, tôi công nháºn là ông khoan dung, rá»™ng rãi trong cả ý nghÄ© lẫn hà nh động. Nhưng thằng Turi là đứa có ý chà và cÅ©ng chẳng phải vừa gì. CÅ©ng như má»i thanh niên khác, nó tin chắc và o quyá»n lá»±c cá»§a mình. Và quả tháºt, nó đâu phải thằng cù lần và hòan toà n bất lá»±c? Nếu xảy ra cuá»™c xung đột giữa nó và “Ngưá»i anh emâ€, tôi biết, nó không thể thắng được. Nhưng thiệt hại tháºt đáng sợ. Liệu có phần thưởng gì để tôi có thể hứa vá»›i nó không?
- Hứa vá»›i nó thế nà y: nó sẽ có má»™t địa vị cao, rất cao trong tổ chức “Ngưá»i anh emâ€. Và nó sẽ được sá»± quà mến, tin cẩn và kể cả sá»± trung thà nh cá»§a chÃnh tôi đây nữa. Ngòai ra, nó đâu có thể nà o sống Ä‘á»i ở trên núi? Sẽ có lúc nó muốn trở lại sống trong má»™t xã há»™i bình thưá»ng, có má»™t chá»— đứng trong xã há»™i, trong luáºt pháp và nhất là rồi nó cÅ©ng phải có vợ có con chứ. Äến ngà y đó, ông cÅ©ng dư biết, tại Sicily nà y ấy hả, ngoà i thằng tôi ra, không có ai đảm bảo sá»± miá»…n xá cá»§a pháp luáºt dà nh cho nó. Và tôi lấy là m sung sướng, vinh dá»± nữa, nếu được là m Ä‘iá»u đó. Tôi nói rất thà nh tháºt.
Và quả tháºt, khi nói như váºy. Ông Trùm đã không “cuá»™iâ€, không thể thất tÃn, không thể chống chế, nếu sau nà y ông có láºt lá»ng cÅ©ng không dá»… gì.
Lên núi gặp Guiliano, giáo sư Adonis rất bối rối và lo sợ cho đứa con đỡ đầu cá»§a mình. Ông quyết định phải nói trắng ra cho hắn thấy ông có phải nói như váºy thì cÅ©ng vì tình thầy trò, chá»› không phải vì ông liên minh vá»›i Ông Trùm. Nên đánh đòn tình cảm vá»›i hắn.
Khi tá»›i nÆ¡i, ông đã thấy bà n và ghế xếp được bà y ra ở má»m núi. Chỉ có Turi và Aspanu Ä‘ang ngồi. Ông nói vá»›i Turi :
- Thầy muốn nói chuyện riêng với con, Turi.
Bị chạm tá»± ái, Pisciotta sá»ng cồ :
- Nà y, ông quắt, cho ông hay, giữa Turi và thằng nà y đếch có gì giấu diếm nhau đâu.
Là m như không thèm chấp sự sỉ nhục của Aspanu, Hector Adonis bình tĩnh nói :
- À, sau nà y Turi muốn nói với anh cái gì thì nói, tùy ý nó. Nhưng tôi không thể nói với anh, vì cái lẽ đơn giản là tôi không có trách nhiệm gì vỠanh như tôi đã có trách nhiệm vỠnó.
Pisciotta đứng phắt dáºy, lưá»m ông Adonis má»™t cái, rồi vùng vằng bá» Ä‘i. Ông Adonis ngồi lặng thinh má»™t lúc lâu rồi má»›i lên tiếng :
- Turi, con đỡ đầu cưng cá»§a ta. Ta thương con ngay từ lúc con còn bé xÃu. Ta đã dạy dá»— con, đưa sách vở cho con Ä‘á»c, giúp đỡ khi con bất đắc dÄ© phải dấn thân và o chốn giang hồ. Con là má»™t trong số rất Ãt ngưá»i là m cho ta cảm thấy cuá»™c sống cá»§a ta là đáng sống. Ấy váºy mà khi Aspanu, em há» cá»§a con nhục mạ ta, con không có lấy má»™t lá»i quở trách nó.
- Con tin thầy hÆ¡n ai hết trên Ä‘á»i nà y, chỉ sau có ông bà già con.
- Thế còn Aspanu? - Ông Adonis nói, giá»ng trách móc - Phải chăng nó đã trở nên quá độc dữ, khát máu, đến ná»—i không còn có thể tin được ai nữa hay sao?
Guiliano nhìn thẳng và o đôi mắt cá»§a ông Adonis. Và chÃnh ông cÅ©ng nhìn thấy sá»± chân thà nh, trầm tÄ©nh trên khuôn mặt hắn.
- Dạ, con phải thú tháºt là con tin Aspanu hÆ¡n là tin thầy. Äã đà nh là ngay từ lúc còn nhá», con đã kÃnh yêu thầy. Thầy đã khai mở, đã bồi dưỡng tâm trà con bằng sá»± hiểu biết khôn ngoan cá»§a thầy và bằng sách vở. Con cÅ©ng biết là thầy đã bá» tiá»n túi cá»§a thầy để giúp đỡ ông bà già con nhiá»u phen. Thầy đã là ân nhân, là bạn chân thà nh cá»§a con trong lúc con gặp cÆ¡n hoạn nạn. Nhưng, vì thầy có dÃnh dáng đến bá»n “Ngưá»i anh emâ€, nên con cÅ©ng không dám hết lòng, tuyệt đối tin và o thầy. Con có linh cảm là cÅ©ng chÃnh vì sá»± dÃnh dáng đó mà hôm nay thầy đến đây.
Má»™t lần nữa, ông Adonis kinh ngạc vì cái “giác quan thứ sáu†cá»§a thằng con đỡ đầu cá»§a mình. Ông đà nh nói rõ mục Ä‘Ãch cá»§a ông khi tìm gặp hắn :
- Thầy đến đây vá»›i hy vá»ng hòa giải con vá»›i Ông Trùm Croce. Cho con hay, đến như vua nước Pháp, đồng thá»i là vua Sicily, và ngay cả Garibldi, tháºm chà chÃnh Mussolini cÅ©ng chẳng bao giá» hòan toà n tiêu diệt được tổ chức “Ngưá»i anh emâ€. Liệu sức con có hÆ¡n những ngưá»i đó không mà con hy vá»ng thắng bá»n chúng? Thầy mong con là hòa vá»›i Croce trong lúc tình thế cho phép. Bước đầu thì con phải nhún má»™t chút. Nhưng vá» sau ai biết đâu đấy, con lão sẽ phải quỵ lụy con? Thầy lấy danh dá»± cá»§a thầy và thá» trước mặt bà già cá»§a con - má»™t ngưá»i mà ngay cả con lẫn thầy Ä‘á»u cảm phục -là lão Croce tin và o thiên tư cá»§a con. Lão chân thà nh quý mến con. Con sẽ là kẻ kế nghiệp, là đứa con cưng nhất cá»§a lão ta. Nhưng muốn váºy thì bước đầu con phải nhưá»ng lão má»™t chút.
Thấy Turi như có vẻ bị xúc động, giáo sư Adonis cầm tay nó và nói một cách say sưa :
- Turi, thầy nghÄ© đến bà già cá»§a con. Con không thể sống mãi trên núi nà y được. Không thể má»—i khi muốn vá» thăm bà già là má»—i lần con phải liá»u mạng. Lão Croce có thể giúp con không bị truy tố nữa.
Turi im lặng để táºp trung tư tưởng hầu suy nghÄ©. Sau đó, hắn cháºm rãi và trang trá»ng nói :
- Trước hết con xin cám Æ¡n sá»± chân thà nh và hảo ý cá»§a thầy. Äá» nghị cá»§a Croce không phải là không hấp dẫn. Nhưng, cái gá»i là “tá»™i†mà con đã phạm, đối vá»›i con, chỉ là những hà nh động phải là m để giải phóng dân nghèo ở Sicily nà y. Con không tin rằng đám “Ngưá»i anh em†đó lại có cùng má»™t mục Ä‘Ãch vá»›i con. Chúng nó là tôi tá»› cá»§a bá»n nhà già u, cá»§a bá»n chÃnh trị gia thối tha ở Rome và là kẻ thù không đội trá»i chung cá»§a con. Rồi thầy coi. Con biết thừa là khi bắt cóc ông hoà ng Ollorto, con đã đạp lên chân chúng nó. Nhưng con sẽ không để cho thằng cha Quintana sống. Con khinh bỉ thằng già dịch đó. Con cÅ©ng “nhổ†và sá»± cảm mến cá»§a lão Croce. Thầy cứ nói vá»›i lão như váºy. Nhưng lúc nà y, khi giữa con và lão không có những quyá»n lợi phải tranh chấp thì cứ phần ai nấy ăn. Còn vá» mấy thằng “sếp†cá»§a lão, cứ để cho chúng có sức là m gì được, cứ là m. Con không coi lÅ© đó ra cái thá gì, chứ đừng nói là con sợ chúng.
Ông Adonis buồn rầu Ä‘em câu trả lá»i vá» cho Ông Trùm. Lão gáºt gù như thể đã biết trước và cam nháºn số pháºn đã buá»™c lão phải lao và o cuá»™c chiến mà lão không thÃch, nhưng cÅ©ng quyết tâm già nh phần thắng.
Tháng sau, có ba cuá»™c mưu sát nhằm và o Guiliano. Ngưá»i phát pháo lệnh là Guido Quintana. Lão đặt kế hoạch rất công phu, tỉ mỉ và tinh tế, không thua gì Borgia [1].
Dá»c theo con đưá»ng Guiliano vẫn thưá»ng dừng, má»—i khi ra khá»i sà o huyệt, có má»™t bãi cá» xanh tốt. Từ má»™t tuần lá»… qua, má»™t bầy cừu lá»›n được thả ăn quanh quẩn ở đó. Có ba tên chăn cừu. Äứa nà o nom cÅ©ng hiá»n là nh, vô hại. Quê quán chúng ở tại xã Corleon. Và là bạn cÅ© cá»§a Guido Quintana.
Má»—i khi thấy Guiliano từ trên núi xuống và đi qua đó, ba tên chăn cừu nà y Ä‘á»u chà o hắn má»™t cách cung kÃnh. Chúng chà o theo táºp tục xưa, xin hôn tay hắn. Guiliano thân máºt trò chuyện vá»›i chúng. Những ngưá»i chăn cừu thưá»ng “là m việc bán thá»i gian†cho băng cá»§a Guiliano. Và hắn thưá»ng rất quan tâm đến ngưá»i má»›i được tuyển má»™. Hắn không cảm thấy chÃnh hắn Ä‘ang bị nguy hiểm. Vì lúc nà o cÅ©ng có cáºn vệ Ä‘i cùng. Và thưá»ng mặc áo má»ng manh, không thể giấu vÅ© khà được. Tuy váºy, con mắt Ä‘a nghi cá»§a Pisciotta đã nhìn ra sá»± bất thưá»ng. Y ngạc nhiên vá» sá»± xuất hiện đột ngá»™t và sá»± Ä‘on đả, vồ váºp cá»§a mấy tên chăn cừu má»—i khi chà o há»i Guiliano. Qua mà ng lưới tình báo cá»§a Pisciotta, bá»n chăn cừu được nháºn diện là nhân viên ám sát cá»§a Quintana.
Không để phà thì giá», Pisciotta dẫn mưá»i tay em trong băng cá»§a riêng mình đến tóm cổ ngay ba tên chăn cừu kia. Bá»n đó đã được há»i han rất kỹ: bầy cừu cá»§a ai, chúng là m nghá» chăn cừu đã bao lâu, quê quán ở đâu, tên cha, mẹ, vợ con... Mấy tên chăn cừu khai tuốt luốt. Và có vẻ rất chi là thà nh tháºt. Nhưng Pisciotta đã nắm được bằng cá»› chúng nó láo.
Cuá»™c khám xét đã phát hiện ra võ khà được cá»™t và o bụng mấy con cừu đứng giữa bầy. Pisciotta định xá» tá» mấy tên chăn cừu giả danh kia. Nhưng Guiliano không chịu. Sau cùng chúng không bị hại, vì xét ra kẻ chá»§ mưu là Quintana. Nhưng hình phạt tất nhiên là phải có. Và hình phạt nà y khá độc đáo. Mấy tên chăn cừu phải lùa bầy cừu và o thị trấn Montelepre. Tại quảng trưá»ng chÃnh cá»§a thị trấn, chúng phải lá»›n tiếng rao: “KÃnh má»i bà con trong thị trấn đến nháºn cừu do Guiliano gởi biếu. Má»—i há»™ má»™t con!†Và những tên chăn cừu phải đứng đó giết thịt, cao lông cừu cho những ai yêu cầu là m.
- Nhá»› nhé, - Pisciotta nói vá»›i mấy tên chăn cừu - tụi bây phải giết thịt, cạo lông má»™t cách vui vẻ, mau lẹ, sạch sẽ như mấy cô gái bán thịt ở Palermo ấy nhé. Không như váºy thì đừng trách tao ác. Và nói vá»›i Quintana tao gởi lá»i thăm và cám Æ¡n đã tặng bầy cừu!
Sếp Siano không thèm tinh vi, tế nhị như váºy. Hắn sai hai “đặc phái viên†đến hối lá»™ cho Passatempo và Terranova để khuyến dụ hai tên nà y chống lại Guiliano. Nhưng hắn đâu có ngá» là Guiliano đã thu phục được lòng trung thà nh cá»§a má»™t hung thần ác sát như Passatempo. Má»™t lần nữa, Guiliano không cho giết hai “đặc phái viên†nà y, mà chỉ cho chúng nếm món đòn bastinado, rồi gởi vá» trả lại cho Siano.
Cuộc mưu sát thứ ba cũng lại do Quintana dà n dựng và đạo diễn. Và đây là cuộc mưu sát khiến cho Guiliano không kiên nhẫn được nữa.
Má»™t thầy dòng truyá»n giáo lưu động đã đến “là m phúc†ở Montelepre. Coi bá»™ thầy dòng nà y thánh thiện lắm vì hai bà n tay hai bà n chân cá»§a y có mang dấu thánh [2]. Má»—i sáng chá»§ nháºt, y dâng lá»… Missa tại nhà thá» thị xã và tỠ“dấu thánh†cho thiên hạ phục lăn.
Tên y là cha Dodana. Khổ ngưá»i cá»§a cha cao lá»›n như lá»±c sÄ©. Äi đứng lanh lẹ và mạnh dạn đến ná»—i bước chân cá»§a cha đã khiến cho chiếc áo thụng cứ đánh phần pháºt như cá» gặp gió, và điểm bằng tiếng già y tây khua lá»™p cá»™p dồn dáºp như vó ngá»±a Ä‘ua Ä‘ang phi. Mái tóc mà u trắng gần như bạch kim. Khuôn mặt sạm nắng và đã có nếp nhăn, mặc dù tuổi cha còn trẻ. Chỉ ná»™i trong má»™t tháng, cha đã trở thà nh má»™t huyá»n thoại trong thị xã, cha không ná» hà những công việc nặng nhá»c hay dÆ¡ dáy. Chẳng hạn giúp nông dân gặt lúa, bón phân, phạt những đứa trẻ hư ngoà i đưá»ng phố, đến táºn nhà những ông già bà cả bệnh hoạn để là m phép bà tÃch giải tá»™i lâm chung. Và o má»™t buổi sáng chá»§ nháºt, sau khi hà nh lá»… ở nhà thá», cha đã đứng ở cá»a nhà thá». Bà già cá»§a Guiliano đã không ngạc nhiên khi cha ân cần chặn bà lại và há»i han xem cha có thể giúp đỡ gì cho con trai cá»§a bà không. Cha Dodana nói vá»›i bà :
- Tôi tin chắc là bà rất quan tâm đến phần rá»—i linh hồn cá»§a nó. Lần sau nó vá» thăm, bà bảo nó đến gặp tôi, tôi sẽ ban phép bà tÃch giải tá»™i cho nó.
Rất sùng đạo, nhưng bà già cá»§a Guiliano vốn chẳng ưa gì đám cha cố. Tuy nhiên, ông cha nà y đã gây được cảm tình vá»›i bà . Bà biết là Turi sẽ chẳng chịu xưng tá»™i, xưng lá»—i gì đâu. Nhưng biết đâu con ngưá»i thánh thiện và dá»… mến nà y lại chẳng có Ãch cho hắn vá» má»™t phương diện nà o đó. Bà thưa lại vá»›i cha Dodana là bà sẽ tìm cách báo cho hắn biết tin đó. Cha Dodana nói :
- Dù có phải lặn lá»™i lên táºn trên núi để giúp đỡ nó, tôi cÅ©ng chẳng tiếc công tiếc sức. Bà cứ nói vá»›i nó như váºy. Công việc chá»§ yếu cá»§a tôi là lo cứu vá»›t linh hồn ngưá»i ta vá» cho Chúa. Việc là m nà o, sá»± nghiệp đó, phải không thưa bà ?
Một tuần lễ sau đó, Guiliano vỠthăm bà . Bà già cứ hối thúc hắn đến thăm cha Dodana, đặng xưng tội với cha. Và có lẽ cha sẽ ban thánh thể cho hắn nữa. Bà sẽ an tâm hơn nếu hắn đi xưng tội.
Äiá»u là m cho bà ngạc nhiên là chẳng những không gạt ý kiến cá»§a bà , Guiliano còn tá» ra sốt sắng, quan tâm. Hắn bảo Pisciotta đến nhà thá» má»i cha lại nhà . Khi thấy cha được Pisciotta dẫn lại nhà , hắn thấy nghi nghi. Cha cố gì mà đi đứng, cỠđộng cứ như má»™t tay “có nghá»â€. Vả lại, cha tá» ra quá xăng xái, quá nhiệt tình quan tâm, chăm lo cho phần hồn cá»§a Guiliano má»™t cách không bình thưá»ng.
- Cha sẽ nghe con xưng tá»™i trong phòng riêng cá»§a con. Sau khi giải tá»™i, cha sẽ ban thánh thể cho con. Cha đã Ä‘em theo đầy đủ cả đây nà y. - Vừa nói, cha vừa vá»— độp độp và o cái há»™p bằng gá»— cha cắp ở nách - Xưng tá»™i và ăn bánh thánh xong, linh hồn con sẽ trong trắng tinh tuyá»n như linh hồn cá»§a bà già con váºy. Nói dại, nếu sau đó chẳng may con gặp hoạn nạn và có mệnh hệ sao, thì linh hồn con sẽ bay lên thiên đưá»ng thẳng băng, suôn sẻ.
Bà Maria Lombardo nói với Guiliano :
- Äể má xuống pha cà -phê và chuẩn bị thức ăn má»i cha dùng vá»›i con luôn thể.
Nói rồi, bà không đợi Guiliano trả lá»i, ba quay xuống bếp. Guiliano mỉm cưá»i nói :
- Khá»i cần phải và o phòng riêng, con xưng tá»™i ngay tại đây cÅ©ng được.
Cha Dodana liếc mắt nhìn Pisciotta đứng cạnh đó.
- Thế cũng được. Nhưng con phải nói bạn con ra chỗ khác.
- Tá»™i cá»§a con thì đã quá rõ, ai mà chẳng biết. - Guiliano cưá»i lá»›n và nói tiếp - Báo chà ở Palermo, ở Rome kể rà nh mạch, đầy đủ chi tiết lắm, chỉ trừ có má»™t Ä‘iá»u nà y: con là thằng có tánh Ä‘a nghi, rất Ä‘a nghi. Bởi váºy, con muốn xem cha đựng cái gì trong cái há»™p gá»— cha Ä‘ang cắp ở nách đó.
- Ấy, hộp đựng bánh thánh của Chúa, để cha cho con xem.
Vừa nói, cha vừa định mở há»™p ra, thì Pisciotta đã nhanh tay hÆ¡n, gà súng và o gáy cha và Guiliano giáºt ngay lấy cái há»™p trong tay cha. Bốn mắt nhìn nhau, không nói má»™t câu. Guiliano mở nắp há»™p: má»™t khẩu súng lục tá»± động má»›i tinh, nước sÆ¡n còn bóng loáng nằm lấp lánh trên lá»›p nhung Ä‘á», như má»™t món nữ trang quÃ.
Pisciotta thấy Guiliano giáºn, mặt tái Ä‘i. Guiliano đóng nắp há»™p lại, nhìn trừng trừng và o vị giáo sÄ©, và nói :
- Ta nên cùng nhau Ä‘i đến nhà thá». Và cùng nhau cầu nguyện. Ta sẽ cùng nhau cầu xin Chúa lòng là nh vô cùng xua Ä‘uổi quá»· dữ ra khá»i lòng dạ thằng Quintana khốn kiếp và tâm hồn mà y không bị cái thói tham lam là m ô uế. Nó chi cho mà y bao nhiêu váºy?
Äã đến nước nà y thì còn giấu diếm, chối cãi gì được, cho nên, cha Dodana nhún vai, cưá»i gượng :
- Giải thưởng của nhà nước cộng thêm năm triệu lire nữa.
- Giá há»i đấy! - Guiliano nói. - Tao không trách mà y vá» cái chuyện là m ăn, kiếm chác sinh nhai. Nhưng mà y lại nhè bà già tao mà trổ mồi láu cá thì đểu quá. Và , Ä‘iá»u đó tao không thể bá» qua được. Bá»™ mà y là ông cha tháºt hả?
- Tao ấy hả, - cha Dodana nói, giá»ng bất cẩn - chưa bao giá» tao là m cha cố. Nhưng khó có ai nghi ngá» gì được.
Cả hai cùng sóng bước Ä‘i xuống phố. Pisciotta Ä‘i đằng sau. Guiliano cầm cái há»™p gá»—. Há» Ä‘i và o nhà thá», Guiliano bảo cha Dodana quì xuống trước bà n thá», lôi khẩu súng ra khá»i há»™p, và nói :
- Tao cho mà y một phút để cầu nguyện. - Hắn đứng đợi. Rồi lảy cò.
Sáng hôm sau, Guido Quintana ngá»§ dáºy, định Ä‘i ra hiệu cà -phê. Cá»a vừa mở ra, hắn giáºt mình vì má»™t khối gì lù lù chắn ngang và che lấp cả ánh sáng mặt trá»i ban mai. Chưa kịp nhìn kỹ thì cái khối lù lù ấy đổ sáºp xuống. Thì ra là cây tháºp tá»± giá là m bằng hai khúc cây đẽo sÆ¡ sà i. Trên tháºp tá»± có cái xác nát bấy vì đạn cá»§a “cha†Dodana bị đóng Ä‘inh và o đó.
Ông Trùm trầm ngâm suy nghÄ© vá» những thất bại ấy. Quintana đã bị cảnh cáo, hoặc hắn phải chuyên tâm và o công việc gắn vá»›i chức vụ thì trưởng cá»§a hắn, hoặc thị trấn Montelepre phải tá»± cai trị lấy, nghÄ©a là không có hắn là m thị trưởng. Rõ rà ng, Guiliano đã không thể kiên nhẫn được nữa. Cuá»™c xung đột giữa Guiliano và “Ngưá»i anh em†phải nổ ra thôi, không thể tránh được nữa. Ông Trùm biết chắc chắn Guiliano sẽ trả thù. Và sá»± trả thù cá»§a Guiliano sẽ rất khá»§ng khiếp. Cho đáng mặt “báºc thầy†chứ. Chỉ còn má»™t đòn cuối cùng. Không thể để cho tráºt được. Ông Trùm cÅ©ng biết, cuối cùng thì lão cÅ©ng đứng vững. Và , trái vá»›i sá»± phán Ä‘oán và ý muốn tháºt cá»§a lão, lão đã trao việc ấy cho má»™t tay ám sát chuyên nghiệp rất đáng tin cáºy. Má»™t thằng cha Stefan Andolini nà o đó được biết dưới cái biệt hiệu “thầy dòng quá»· sứâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Borgias: dòng há» quà tá»™c Italia, gốc Tây Ban Nha. Nổi báºt trong dòng há» nà y có giáo hoà ng Alexandre VI (từ năm 1492 - 1503) là má»™t chÃnh trị gia kiệt xuất. Nhưng trong Ä‘á»i sống riêng tư, ông là má»™t chúa phong kiến Ä‘iển hình, cá»±c kỳ dâm đãng. Con trai cá»§a ông - Césare Bougons - cÅ©ng là má»™t chÃnh trị gia khéo léo nhưng cá»±c kỳ xảo trá, tráo trở, tà n bạo, quá»· quyệt. (N.D).
[2] Dấu thánh (religious stigmata, holy wounds): Khi Chúa Jesus bị đóng Ä‘inh trên cây thánh giá, tay và chân có dấu đóng Ä‘inh. Má»™t số ngưá»i được coi là thánh thiện “tá»± nhiên†cÅ©ng có những dấu đóng Ä‘inh như váºy. Ngưá»i ta đồn rằng cứ má»—i ngà y thứ sáu thì những vết thương nà y lại rỉ máu tươi. (N.D).
Xem tiếp chương 14
|

29-08-2008, 01:43 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 14
Trại Bellampo ở Montelepre được tăng cưá»ng thêm hai trăm lÃnh cảnh vệ. Guiliano cÅ©ng Ãt dám lẻn vá» thăm nhà . Bây giá», lá»±c lượng cá»§a hắn có mạnh hÆ¡n trước tháºt. Nhưng, dù sao hắn vẫn sợ bị cá»›m “chá»™p†lúc bất ngá».
Chiá»u hôm ấy, ngồi nghe ông bố ôn lại chuyện cÅ© hồi còn ở bên Mỹ vá»›i má»™t ông bạn già , Guiliano bá»—ng nảy ra má»™t ý nghÄ©. Hai ông già đang nháºu khá» khà và thân máºt trách lẫn nhau ngu quá. Äang là m ăn ngon là nh bên Mỹ, khi không cả hai nổi Ä‘iên, nổi khùng, cùng kéo nhau đâm đầu quay vá» Sicily. Tưởng là m vương là m tướng gì ở cái đất Sicily nà y, ai dè lại quay vá» cái Ä‘á»i đói khổ, nghèo mạt rệp nà y. Ông bạn già cá»§a ông bố Guiliano là m nghá» thợ má»™c và tên là Alfio Dorio. Lão nhắc lại cho ông bố Guiliano những năm đầu tiên má»›i sang Mỹ, trước khi há» cùng là m cho Ông Trùm Corleone (tức là ông thân sinh cá»§a Miechael Corleone). HỠđược mướn là m đưá»ng hầm ngầm dưới lòng sông. Há» Ä‘ang cãi nhau. Ngưá»i thì bảo đưá»ng hầm ngầm ấy dẫn tá»›i New Jersay, ngưá»i thì bảo dẫn tá»›i Long Island. Há» nhắc lại ná»—i pháºp phồng lúc là m việc ngầm dưới lòng sông. Chỉ sợ ống thép bị rò, bị bể, nước trà o và o, chắc sẽ chết Ä‘uối như chuá»™t. Nghe chuyện là m đưá»ng hầm ngầm, Turi Guiliano chợt nghÄ© hai ông già nà y và má»™t và i ngưá»i tin cẩn nữa có thể đà o má»™t đưá»ng hầm từ nhà hắn, ăn thông đến má»™t cứ Ä‘iểm trong núi chỉ cách đó khoảng trên trăm mét. Cá»a thông ra núi có thể ngụy trang dưới má»™t tảng đá. Cá»a thông và o nhà thì đặt gần bếp hay má»™t chá»— nà o đó. Băng qua đưá»ng hầm nà y, Guiliano có thể Ä‘i, vá» nhà thưá»ng xuyên và an toà n hÆ¡n.
Hai ông già thì bảo là không được. Nhưng bà mẹ hắn thì lại chịu hết mình. Bởi vì, cứ nghÄ© đến cái cảnh thằng con có thể Ä‘i vá» thưá»ng xuyên và an toà n hÆ¡n là bà già đã thấy mừng rÆ¡n. Nhất là những ngà y đông tháng giá, Guiliano lại được ngá»§ trên chiếc giưá»ng êm ái tại nhà nữa thì tuyệt. Việc bà “kết†vá»›i cái ý tưởng đà o hầm ấy kể cÅ©ng chẳng lấy là m lạ. Theo Alfio Dorio, muốn như váºy thì má»™t là , phải tuyệt đối bà máºt, hai là , phải có kha khá ngưá»i là m, ba là , chỉ đà o và o ban đêm. Cứ như váºy thì cả năm chưa chắc đã rồi. Nhưng, vẫn chưa hết vấn Ä‘á». Là m thế nà o để đổ chá»— đất, đá mà không có ai nhìn thấy? Và đất ở đây thì lẫn đá tảng, là m thế nà o để thấy tim đưá»ng. Äục tảng đá đó hả? Có há»a là nằm mÆ¡. Và trong số những ngưá»i mướn là m, nếu có đứa bép xép, là m phản thì sao? Nhưng cái lý lẽ mạnh mẽ nhất hai ông lão ấy đưa ra để phản đối là phải mất cả năm chưa chắc đã xong. Guiliano biết rằng há» ngại cái lý do thá»i gian và coi đó là trở ngại chÃnh, vì trong thâm tâm, há» nghÄ© là đoạn đưá»ng hầm ấy chưa xong, thì Guiliano đã ra ngưá»i thiên cổ.
Bà mẹ cá»§a hắn cÅ©ng thoáng nghÄ© như váºy. Nhưng cái tình mẫu tỠđã át Ä‘i được cái ý nghÄ© hung hiểm, Ä‘en tối ấy. Bà nói, giá»ng há»n mát :
- Thằng nhỠnhỠcác ông là m cái đó để đảm bảo an toà n sinh mạng cho nó. Nhưng nếu các ông ngại tốn công, tốn sức không là m, thì để đó tôi ráng là m cho con tôi.
Bà sụt sùi, rấm rứt khóc và đay nghiến :
- Ãt ra thì cứ thá» cái đã. Äằng nà y chưa gì đã bai bải, bai bải tại thế nà y, tại thế kia. Mình có tốn kém gì ngoà i cái công sức ra? Nhà cầm quyá»n có phát giác ra đưá»ng hầm ấy thì đã sao? Mình hoà n toà n có quyá»n đà o trên đất cá»§a mình. Mình cứ nói là ừ tôi sá»a soạn là m cái hầm chứa rượu, chứa khoai... thiếu gì cách nói. NghÄ© coi, có thể ngà y nà o đó, đưá»ng hầm nà y cứu được mạng cá»§a thằng Turi. Chỉ bấy nhiêu đó, thì dù tốn bao nhiêu công sức cÅ©ng đáng.
Lúc đó, giáo sư Adonis cÅ©ng có mặt. Ông nói là cá»a hầm trong nhà có thể ngụy trang là m chá»— để sách vở hay là thứ đồ gì cần thiết. Ông đỠnghị thay đổi chút xÃu để là m vừa lòng má»i ngưá»i: là m thêm má»™t nhánh đưá»ng hầm thông sang má»™t căn nhà khác ở đưá»ng Via Bella. Coi như má»™t cái ngách để thoát thân trong trưá»ng hợp nhà bị vây hãm, lối thông ra núi bị há»ng, bị lá»™. Cái nhánh nà y có thể là m trước và chỉ do hai ông già và bà Maria Lombardo cùng là m. Như váºy, vừa không mất nhiá»u thì giá», vừa không sợ lá»™ bà máºt.
Lại tranh cãi vá» ngôi nhà nà o đáng tin cáºy. Ông bố Guiliano gợi ý là nhà cá»§a bà mẹ Pisciotta. Nhưng Guiliano bác ngay. Ngôi nhà nà y cÅ©ng bị nghi và bị canh chừng rất kỹ, không thua gì nhà cá»§a Guiliano. Vả lại, trong nhà ấy có cả núi ngưá»i. Và như váºy dá»… lá»™ bà máºt. HÆ¡n thế nữa, Aspanu đâu có thuáºn thá»a vá»›i gia đình y. Ông bố đẻ y chết. Bà mẹ rinh má»™t ông chồng khác vá». Aspanu không chịu và không bao giá» tha thứ cho bà mẹ y vá» chuyện tái giá cá»§a bà . Ông Hector Adonis đỠnghị lấy căn nhà cá»§a ông. Nhưng cÅ©ng bị bác vì quá xa. Vả lại Guiliano không muốn ông bố đỡ đầu cá»§a hắn phải mang há»a. Lỡ ra đưá»ng hầm bị lá»™ thì ổng bị phiá»n phức là cái chắc. Các nhà bè bạn hoặc bà con được nhắc tá»›i cÅ©ng Ä‘á»u bị bác vì lý do nà y, lý do khác. Tưởng lâm và o thế bÃ, ai dè bà mẹ Guiliano đưa ra được giải đáp rất bất ngá» :
- Chỉ có má»™t ngưá»i. Chị ta sống có má»™t mình, mà lại chỉ cách nhà mình có bốn căn. Chồng chị ta cÅ©ng bị bá»n cá»›m bắn chết. Bởi váºy chị ta cÅ©ng thù mấy thằng cá»›m dữ lắm. Chị ta là bạn thân cá»§a tôi. Và cÅ©ng rất mến thằng Turi. Chị ta biết Turi từ lúc nó còn là con nÃt. Suốt mùa đông rồi lúc Turi sống trên núi, thỉnh thoảng chị ta cÅ©ng gởi thức ăn cho nó đấy thôi. Chị ta là bạn rất chân thà nh cá»§a tôi và tôi hoà n toà n tin cáºy chị ta.
Bà ngưng một lúc rồi mới nói: La Venera.
Ngay từ lúc bà vừa nói, thì má»i ngưá»i đã biết “chị ta†là ai rồi. Nhưng má»i ngưá»i vẫn kiên nhẫn, chỠđợi để cho bà “chị taâ€, “chị ta†hoà i. Nhà cá»§a La Venera thì hợp lý quá Ä‘i rồi. Nhưng tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang có mặt ở đó - ngoại trừ bà mẹ Guiliano - Ä‘á»u là dân “đực rá»±a†Sicilian. Có lẽ ngay từ đầu há» cÅ©ng đã nghÄ© đến căn nhà nà y nhưng tá»± há» không tiện nói ra miệng. Nếu La Venera đồng ý và nếu chuyện vỡ lở ra, thì chắc chắn La Venera mang tai mang tiếng. Má»™t ngưá»i đà n bà góa còn trẻ, mà lại chịu để cho má»™t chà ng thanh niên qua lại nhà trong lúc chỉ có hai ngưá»i vá»›i nhau thì ai mà tin được là không có chuyện “tòm temâ€, ai mà tin được tiết hạnh cá»§a chị ta. Ở Sicily nà y sẽ chẳng có ai lấy, và cÅ©ng chẳng có ai trá»ng nể má»™t ngưá»i đà n bà như váºy. Äúng là chị ta hÆ¡n Turi tá»›i mưá»i lăm tuổi. Nhưng chị ta chưa đến bốn mươi. Chị ta không phải loại chim sa cá lặn. Nhưng, cÅ©ng đâu phải quá»· dạ xoa hiện hình. Äôi mắt cÅ©ng vẫn còn “long lanh†lắm. Äêm hôm, trong căn nhà chỉ có má»™t ngưá»i đà n bà như váºy và má»™t chà ng thanh niên như váºy mà lại không có chuyện “táy máy†thì chắc há» phải là thánh. DÄ© nhiên, há» chẳng thá» non hẹn biển để ăn Ä‘á»i ở kiếp vá»›i nhau. Nhưng, không má»™t ngưá»i Sicilian nà o tin rằng trong má»™t khung cảnh như váºy, không má»™t thằng đà n ông, má»™t con đà n bà nà o - dù có cách biệt vá» tuổi tác như váºy - lại chịu được cái cảnh cám treo, heo nhịn đó. Như váºy, đưá»ng hầm thông sang nhà chị ta có cứu được Turi hay không thì chưa biết. Nhưng chị ta mang tiếng xấu là cái chắc.
Cái mà má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu và lo ngại, trừ Turi - là cái chuyện “báºy bạ†cá»§a đà n ông. Tháºt ra, đối vá»›i đà n ông Sicilian thì đó là thưá»ng tình. Tay chân bá»™ hạ cá»§a hắn Ä‘i Palermo chÆ¡i Ä‘iếm lu bù đó. Và , Pisciotta thiếu gì những vụ chÆ¡i bá»i tai tiếng. Các “sếp†Passatempo và Terranova cÅ©ng có những nhân tình là mấy mụ góa chồng nạ dòng mà hỠ“tặng quà †đó thôi. Passatempo còn nổi tiếng là má»™t tay hãm hiếp hÆ¡n là tán tỉnh yêu đương nhăng nhÃt, vợ lá»›n vợ bé tùm lum. Ấy là đã bị Guiliano cấm ngặt rồi đấy. Các tay em cá»§a Guiliano mà hãm hiếp đà n bà con gái là bị Guiliano “bụp liá»nâ€.
ChÃnh vì váºy mà mấy ngưá»i đà n ông kia nóng ruá»™t xem chÃnh miệng bà mẹ Guiliano nói ra xem “chị ta†là ai. Vốn bà là má»™t ngưá»i rất sùng đạo, nên há» rất ngạc nhiên khi thấy bà quyết định như váºy. Bà chẳng ngần ngại gì mà không gá»i mấy con nhá» là “đồ ** thõa†chỉ vì chúng ra đưá»ng mà không trùm khăn kÃn mặt. Há» không hiểu bà có rõ những Ä‘iá»u mà hình như ai cÅ©ng biết vá» La Venera hay không. Rằng sau hai lần sinh nở bị trục trặc và vì thuốc men không có, nên La Vennera đã không thể chá»a, đẻ gì được nữa. Nhưng hỠđâu hiểu rằng đó chÃnh là cái thâm ý cá»§a bà . ChÃnh vì váºy mà Le Venera được bà coi là thÃch hợp nhất, an toà n nhất cho con trai bà . Con trai bà là má»™t tên cướp, đầu bị treo giá rất cao và dá»… dà ng bị má»™t con đà n bà phản bá»™i. Trong khi đó, nó còn trẻ, trà n trá» sinh lá»±c, nó thiếu đà n bà sao được. Váºy, trong trưá»ng hợp nà y, còn ai thÃch hợp hÆ¡n La Venera, má»™t ngưá»i đà n bà lá»›n tuổi hÆ¡n nó mà lại không chá»a đẻ gì được nữa? Và chị ta cÅ©ng chẳng muốn có chồng có con, vướng báºn là m gì nữa. Vả lại, chị ta cÅ©ng chẳng muốn tái giá vá»›i má»™t thằng ăn cướp. Cái cảnh là m vợ má»™t tên cướp đã là m chị ta á»›n phát sốt phát rét lên rồi. Cái cảnh thằng chồng bị bắn chết tươi ngay trước mặt đã là má»™t ám ảnh rùng rợn, khó quên đối vá»›i La Venera. Bởi váºy, sá»± sắp xếp cá»§a bà mẹ Guiliano đúng là má»™t cao kiến tuyệt hảo. Còn cái chuyện tai tiếng - nếu chị ta chấp thuáºn cho đà o hầm - thì chị ta ráng chịu.
Và i ngà y sau, bà chỉ má»›i vừa ngỠý thì La Venera đã “ô kê†liá»n, má»™t cách đầy hăm hở, sẵn lòng. Thái độ khẳng định Ä‘iá»u mà ngưá»i ta ngá» là thấy cái thân thể cưá»ng tráng cá»§a Turi, chị ta đã thèm chảy nước miếng từ lâu rồi. Bà Maria Lombardo rÆ¡m rá»›m nước măt, tay ôm hôn chị ta, miệng nói cám Æ¡n, nhưng lòng thầm nghÄ©: “Äã muốn thế thì bà cho toại nguyệnâ€.
ÄÆ°á»ng hầm thông sang nhà La Venera phải mất bốn tháng má»›i xong. ÄÆ°á»ng hầm thông đến chân núi cả năm nữa chưa chắc đã rồi. Thỉnh thoảng Guiliano lại lẻn vá» nhà ăn má»™t bữa nóng sốt do bà nấu cho và ngá»§ má»™t đêm trên cái giưá»ng êm ấm. ÄÆ°á»ng hầm thông sang nhà La Venera đã xong nhưng chưa có dịp dùng tá»›i. Và o đầu xuân, dịp ấy đã đến. Tối hôm đó, bá»n cá»›m tuần tiá»…u tá»›i lui rầm ráºp trên đưá»ng. Äặc biệt, hôm đó bá»n cá»›m được võ trang đầy đủ. Tuy đã có bốn cảnh vệ phục sẵn ở hai nhà hai bên, nhưng Guiliano cÅ©ng thấy là nên phòng xa trưá»ng hợp bất thình lình, bá»n cá»›m áºp và o lục soát. Lần đầu tiên hắn sá» dụng đưá»ng hầm ấy. Phải mất mưá»i lăm phút má»›i chui qua hết đưá»ng hầm để sang nhà La Venera. Cá»a hầm phÃa nhà La Venera thì đặt ở bếp. Nắp hầm được ngụy trang bằng cái lò lá»›n, tro than phá»§ kÃn - Guiliano gõ và o nắp hầm theo ám hiệu. Äợi. Rồi lại gõ nữa. Súng đạn Guiliano không sợ mà sợ bóng tối má»›i kỳ lạ. Nằm trong hầm, Guiliano nghe tiếng lục cục trên nắp hầm. Sau đó, nắp hầm được nhấc lên. Hắn không chui lên ngay được, vì cái lò bị bể, nắp hầm chỉ hÆ¡i hé ra khiến hắn chui ra khó khăn và bị trầy da bụng.
Mặc dù lúc đó đã là ná»a đêm, La Venera vẫn mặc bá»™ đồ tang mà u Ä‘en u ám, buồn thảm. Chị ta để tang chồng chết cách đó ba năm. Chị Ä‘i chân đất, mà cÅ©ng chẳng mang bÃt - tất. Vừa ở dưới hầm chui lên thì cái đầu tiên mà hắn thấy là đôi bắp chân trắng trẻo cá»§a La Venera. Tháºt khác hẳn vá»›i nước da nâu trên khuôn mặt sạm nắng, vá»›i mái tóc Ä‘en, khô, cứng, dÃnh bết lại vá»›i nhau trên đầu chị. Lần đầu tiên nhìn kỹ khuôn mặt chị, Guiliano thấy khuôn mặt ấy không bà nh bạnh ra như hầu hết mấy bà trong thị trấn. Trên mặt có vết tà n nhang mà vì trước đây không nhìn kỹ nên hắn không thấy. Trong tay, La Venera còn Ä‘ang cầm cái xẻng chứa đầy than còn đỠrá»±c vừa xúc ở lò ra để mở nắp hầm. Chị lặng lẽ đổ than trở lại lò và đáºy nắp hầm lại. Trông chị có vẻ sợ và tay run run. Guiliano nói cho chị an tâm :
- Tụi cá»›m Ä‘i tuần tiá»…u bên ngoà i thôi. Khi tụi nó vá» trại, tôi sẽ chuồn liá»n. Quanh đây, tôi cÅ©ng có đặt anh em canh chừng cả.
La Venera pha cà -phê. Hai ngưá»i trò chuyện nho nhá», nhưng vui vẻ. Chị nháºn thấy hắn không có những cá» chỉ hốt hoảng, cuống cuồng như chồng chị trước kia trong trưá»ng hợp như thế nà y. Hắn không chốc chốc lại hé cá»a sổ, lấp ló nhìn ra ngoà i, không giáºt mình má»—i khi nghe tiếng động mạnh hay tiếng ồn à o đột ngá»™t ngòai đưá»ng. Hắn hoà n toà n bình thản, thư thái. Chị đâu hiểu là hắn đã táºp cho hắn những cá» chỉ, thái độ như váºy sau khi nghe kể những chuyện vá» chồng chị. Äồng thá»i, hắn cÅ©ng không muốn gây kinh hoà ng cho bố mẹ hắn, nhất là cho bà mẹ. Nét mặt và cá» chỉ cá»§a hắn toát ra sá»± tá»± tin và bình tÄ©nh, đến ná»—i chị quên hẳn hắn Ä‘ang trong tình trạng hiểm nghèo. Hai ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau vá» những Ä‘iá»u vặt vãnh xảy ra trong thị trấn.
Chị há»i hắn có nháºn được những thá»±c phẩm mà thỉnh thoảng chị gởi cho hắn hay không? Guiliano cám Æ¡n và kể lại cảnh hắn và các tay em cá»§a hắn vồ lấy gói thá»±c phẩm, cứ như bảy chú lùn tÃu tÃt vá»›i gói quà do nà ng Bạch Tuyết gá»i cho. Các tay em cá»§a hắn nức nở khen tà i là m bánh cá»§a chị. Nhưng hắn không nhắc lại câu pha trò tục tÄ©u cá»§a má»™t và i đứa. Trong khi đó hắn cÅ©ng ngắm nghÄ©a chị rất kỹ. Chị không tá» ra thân máºt như khi có mặt má»i ngưá»i khiến Guiliano thắc mắc tá»± há»i không hiểu hắn đã là m gì khiến chị không bằng lòng. Khi nguy hiểm đã qua, và cho đến lúc hắn ra Ä‘i, hai ngưá»i vẫn xá» sá»± vá»›i nhau theo đúng khuôn phép.
Hai tuần lễ sau, Guiliano lại đến nhà La Venera lần nữa.
Mùa đông tuy sắp hết, nhưng trên núi gió lạnh còn thổi à o à o. Mái cá»§a những miếu thá» bên lỠđưá»ng vẫn tà tách tiếng mưa rÆ¡i. Ngồi trong hang, Guiliano mÆ¡ mà ng nghÄ© đến món ăn nóng hổi do bà mẹ hắn nấu, tá»›i tắm nước nóng, tá»›i cái giưá»ng êm ấm nó ngá»§ từ hồi nhá». Và đột nhiên, từ cái ký ức lá»™n xá»™n ấy, hình ảnh cặp giò trắng trẻo cá»§a La Venera hiện ra. Thế là , dù mà n đêm đã buông xuống, hắn vẫn gá»i mấy cáºn vệ Ä‘i xuống Montelepre.
Gia đình vui mừng đón tiếp. Bà mẹ sá»a soạn nấu những món ăn khoái khẩu cá»§a hắn, Ä‘un nước cho hắn tắm. Ông bố hắn vừa rót ly rượu thì chợt có máºt báo viên cho biết bá»n cá»›m đã vây kÃn tất cả thị trấn và đÃch thân Maresciallo dẫn tóan đặc nhiệm đến lục soát nhà Guiliano. Hắn đà nh phải mở nắp hầm chui qua nhà La Venera. Trá»i mưa, đưá»ng hầm dÃnh sình, lép nhép. Chui qua hầm trÆ¡n trượt, khó khăn. Và tất nhiên áo quần tay chân mặt mÅ©i lấm lem. Nhìn thấy hắn, La Venera cưá»i rÅ© ra. Và đó là nụ cưá»i mà hắn không bao giá» quên được :
- Nom cáºu như thằng má»i Ä‘en!
Guiliano cảm thấy lòng tá»± ái bị tổn thương. Nhưng ngay sau đó hắn lại cảm thấy hắn con nÃt, ấm á»›, tá»± ái kỳ cục. Mà hắn tá»± ái cÅ©ng là phải. Vì trong các kịch rối cá»§a Sicily, má»i Ä‘en bao giá» cÅ©ng là vai vừa xấu xÃ, kỳ hình dị dáng, vừa tồi, hèn, ngu đần... Không bao giá» má»i Ä‘en là má»™t anh hùng dù trong cÆ¡n nguy khốn vẫn đưá»ng hoà ng, hà o hùng, oai phong lẫm liệt. Như váºy, đối vá»›i chị ta, có lẽ hắn chỉ là má»™t thằng cù lần. Hay có lẽ chị ta cưá»i và nói váºy để gián tiếp cho hắn thấy là cái ước muốn thầm kÃn do cặp giò trắng cá»§a chị khêu gợi ra là cái mà ngưá»i như hắn đừng có hòng mÆ¡ tưởng. Chị ta nhìn hắn mà hắn tưởng như chị ta chế nhạo “trẻ nÃt mà cÅ©ng há»c đòi là m ngưá»i lá»›nâ€. Rồi thình lình chị ta nói :
- Äể tôi Ä‘i nấu nước cho cáºu tắm. Cáºu mặc tạm đồ cá»§a nhà tôi còn lại, để bá»™ đồ kia tôi giặt cho.
Chị ta tưởng là hắn sẽ không chịu. Vì trong lúc nguy hiểm như thế nà y hắn phải bồn chồn, lo lắng. Lòng dạ nà o mà nghÄ© đến tắm rá»a, thay đồ. Trước kia, má»—i lần ghé vá» nhà , thằng chồng chị lúc nà o cÅ©ng dáo dác hốt hoảng, dá»… giáºt mình đến ná»—i chẳng dám cởi quần áo hay là rá»i tay khá»i cây súng. Nhưng, nghe chị ta nói Ä‘i tắm, Guiliano lại mỉm cưá»i, cởi cái áo ngoà i đầy đạn nặng trình trịch, để khẩu súng lục trá»ng trÆ¡ trên cái thùng gá»— đựng cá»§i.
Äun nước tắm cÅ©ng mất má»™t lúc khá lâu. Trong khi đó, La Venera pha cà phê, ngồi đợi và ngắm nghÃa hắn. Chị ta nghÄ© bụng “Cáºu ta đẹp trai quá, đẹp như thiên thầnâ€. Nhưng ý nghÄ© lan man cá»§a chị lại nhắc chị nhá»› đến anh chồng cÅ© cá»§a chị. Hắn cÅ©ng Ä‘iển trai. Nhưng giết ngưá»i thì hắn cÅ©ng “ngá»t†tay lắm. Lúc hắn chết, thân thể nát bấy, co quắp nhăn nhó, nom xấu tệ. Ở cái đất Sicily nà y, đà n bà con gái mà đi mê mấy thằng đẹp trai là điá»u rất không nên. Lúc thằng chồng chị chết, chị ta khóc biết mấy. Nhưng cÅ©ng mau nguôi ngoai. Má»™t thằng đà n ông đã chá»n là m nghỠăn cướp, thì kể như cầm chắc cái chết trong tay. Má»™t con đà n bà đã chá»n thằng chồng là m nghỠăn cướp, thì cứ may sẵn bá»™ đồ tang, không sợ bá»™ đồ ấy cÅ© mất đâu. Chị ta rất thương yêu chồng. Nhưng má»—i ngà y chị Ä‘á»u chỠđợi cái chết cá»§a y. Và mong rằng nếu y có chết thì chết trên núi hay ở nÆ¡i nà o khuất mắt chị. Ấy thế mà y lại bị bắn chết ngay trước mặt chị, và chẳng bao giá» chị quên được ná»—i nhục nhã. Nhục, không phải vì y là kẻ cướp, mà vì y chết hèn quá, không hà o hùng chút nà o. Y đã đầu hà ng, đã van xin bá»n cá»›m thương xót. Nhưng bá»n chó đó đâu có tha. CÅ©ng may, con gái y không trông thấy bố nó chết hèn như thế nà o. Äó cÅ©ng là do Chúa thương.
Chị ta thấy Guiliano Ä‘ang nhìn mình bằng con mắt thèm khát, hừng há»±c dục vá»ng cá»§a má»™t thằng đà n ông. Chị ta biết thừa Ä‘iá»u đó. Tay chân bá»™ hạ cá»§a thằng chồng chị cÅ©ng thưá»ng có những cái nhìn như váºy. Nhưng, chị ta cÅ©ng biết Turi không tìm cách quyến rÅ©, dụ dá»— mình. Vì lòng kÃnh yêu bà mẹ hắn, vì lòng kÃnh nể chị khi chị phải mạo hiểm cho đặt cá»a hầm trong nhà .
Chị ta rá»i nhà bết Ä‘i và o phòng nhá» khác để Guiliano tắm được thoải mái. Khi chị ta đã Ä‘i khá»i, Guiliano trần truồng ra tắm. Cái cảnh trần truồng tắm, bên cạnh đó lại có má»™t ngưá»i đà n bà , bảo sao lá»a dục không khá»i bốc lên phừng phừng. Guiliano cố tắm tháºt kỹ. Nhưng cà ng chà xát thân thể bao nhiêu, ngá»n lá»a dục vá»ng như cà ng được khêu gợi bùng lên bấy nhiêu. Hắn nghiến răng, nhắm mắt, xối nước. Vô Ãch!
Hắn mặc tạm bá»™ quần áo cá»§a anh chồng cÅ© La Venera. Cái quần thì ngắn, cái áo thì cháºt đến ná»—i không đóng cúc áo ngá»±c được. Cái khăn tắm nhá» xÃu và chẳng khác cái giẻ lau không đủ để lau khô thân thể cá»§a hắn. Lần đầu tiên hắn má»›i thấy chị ta tháºt quá nghèo. Hắn quyết định thông qua bà mẹ để trợ cấp cho chị ta.
Hắn nói đủ cho La Venera ở phòng kia nghe thấy là hắn đã mặc quần áo, và chị ta có thể trở lại bếp dá»n dẹp. Chị ta nhìn hắn từ đầu đến chân, ngạc nhiên.
- Thế ra cáºu vẫn không chịu gá»™i đầu. Trên đầu cáºu có khi có cả ổ tắc kè không chừng!
Chị ta nói hÆ¡i gắt. Nhưng nghe ra vẫn là cái giá»ng “mắng yêu†nên hắn không thấy bị chạm tá»± ái. Giống như má»™t bà mẹ già , chị ta đưa tay nắm má»› tóc bết dÃnh bết lại vá»›i nhau vì do bẩn, dÃnh đầy sình và cúi xuống thau nước.
Guiliano cảm thấy ngưá»i nóng hừng há»±c khi bà n tay chị ta chạm và o đầu hắn, xối nước, thoa xà phòng - thứ xà phòng rá»a chén - và chà mạnh đầu hắn. Trong khi chà như váºy, thân thể và nhất là cặp giò chị ta cà lên ngưá»i hắn. Hắn phải gồng mình lên má»›i khá»i đưa tay lùa và o ngá»±c và bụng chị ta. Gá»™i đầu cho hắn xong, chị ta bảo hắn ngồi lên cái kệ tráng men Ä‘en, và lấy cái khăn lau mà u nâu sỉn, chà xát là m khô tóc. Tóc hắn lâu ngà y không cắt, dà i phá»§ kÃn cả cổ.
- Nom cáºu cứ như má»™t tên quà tá»™c lưu manh, phá sản trong phim ảnh ấy. Äể tôi phải cắt tóc cho cáºu má»›i được. Nhưng, không cắt ở chá»— bếp nà y được vì tóc bay và o lu nước và thức ăn. Äi sang phòng kia.
Guiliano thấy thÃch thÃch, vui vui vì cái vẻ cố là m ra nghiêm nghị cá»§a chị ta. Chị ta Ä‘ang cố thá»§ vai má»™t bà dì hay má»™t bà mẹ, để cố kìm hãm sá»± rạo rá»±c Ä‘ang là m loạn trong cÆ¡ thể cá»§a chị. Guilian dư biết tâm trạng đó. Váºy mà hắn vẫn cảm thấy e dè. Trong lãnh vá»±c nà y, Guiliano rất Ãt kinh nghiệm, không có cái thói “nhăn nhở†cá»§a Pisciotta. Nhưng, hắn không tá» ra là “ngốcâ€. CÅ©ng giống như trong chiến tranh du kÃch, Guiliano chỉ ra tay khi hắn có ưu thế là nắm chắc phần thắng. Nhưng đây không phải là địa thế đã được thám sát. Mấy năm trá»i là m chỉ huy và giết ngưá»i đã khiến hắn chai sạn, không còn cảm thấy sá»± e dè, ngượng nghịu cá»§a cáºu con trai má»›i lá»›n khi gặp gái. Trái lại, hắn lại coi sá»± e dè, nhút nhát ấy là má»™t cái gì vui vui, ngá»™ ngá»™. Nếu có bị gái từ chối, hắn cÅ©ng chẳng thấy tay chân đỠđẫn, lóng ngóng, lÃu lưỡi. Hắn vẫn được tiếng là sống trong sạch, không chÆ¡i bá»i trác táng, mặc dù thỉnh thoảng hắn và bạn bè vẫn Ä‘i đến xóm chị em ta ở Palermo để nếm mùi Ä‘á»i. Nhưng đó là lúc trước khi trở thà nh đầu đảng cướp kia. Nhưng nay thì... trong các truyện cổ tÃch, có bao giá» nghe nói các anh hùng Ä‘i chÆ¡i bá»i báºy bạ.
La Venera đưa hắn và o má»™t căn phòng có vẻ là má»™t phòng khác, nhưng đồ đạc bừa bá»™n. Trên mặt bà n lồng kÃnh có những tấm ảnh chồng và đứa con gái đã chết cá»§a La Venera, chụp chung có, chụp riêng có. Guiliano ngạc nhiên khi thấy ảnh chụp La Venera lúc còn trẻ. Nom cÅ©ng ra vẻ lắm chứ đâu có phải xoà ng. Trong giây lát, hắn thoáng nghÄ© tá»›i anh chồng cá»§a chị ta cÅ©ng như bao nhiêu tá»™i ác mà thằng cha nà y đã phạm có thể Ä‘em vá» những món nữ trang quần áo chị ta mặc lúc chụp tấm hình nà y. Vá»›i nụ cưá»i buồn, La Venera nói :
- Äừng nhìn những tấm hình đó. Äó là những tấm hình chụp và o thá»i kỳ tôi nhìn thấy cuá»™c Ä‘á»i là mà u hồng, tôi nghÄ© là trần gian nà y có thể Ä‘em lại hạnh phúc cho tôi.
Chị ta nói thế, nhưng Guiliano thừa hiểu, trong thâm tâm chị ta cố ý cho hắn nhìn thấy những tấm ảnh ngà y xưa son trẻ, mượt mà của mình. Cũng có nét lắm chớ.
Lấy chân xê má»™t váºt gì đó và o má»™t góc, La Venera bảo Guiliano ngồi lên đó. Chị ta lôi từ trong má»™t cái há»™p da khá đẹp ra nà o kéo, nà o dao cạo... Äó là “chiến lợi phẩm†cá»§a anh chồng đã chết. Quay và o phòng ngá»§, chị ta lấy ra má»™t miếng vải trắng, choà ng lên vai hắn...
Tiếng xe Jeep chạy Ä‘i chạy lại vun vút ngoà i đưá»ng phố. Trên xe chở đầy lÃnh đến bao vây, lục soát nhà cá»§a ông bà già Guiliano. Hắn bình thản như không vì biết rằng: má»™t, nếu bá»n cá»›m có bao vây và phá được cá»a cà i then kỹ như căn nhà cá»§a La Venera, thì Pisciotta và mấy tay em nó đã cho bá»n cá»›m ăn no kẹo chì rồi; hai nữa, trước khi rá»i nÆ¡i đây, nắp hầm đã Ä‘áºy lại, bếp lò to tướng chặn lên thì chẳng ai biết cá»a hầm đâu nữa.
- Tôi và o bếp lấy súng Ä‘em ra đây cho cáºu nhé.
Hắn nắm lấy tay chị ta, giữ lại và nói :
- Khá»i, tôi không cần vÅ© khÃ, trừ khi chị định lấy dao cạo cắt há»ng tôi.
Cả hai cùng cưá»i. Guiliano im lặng cho chị ta cắt tóc. Hắn nhìn lên tưá»ng, chá»— treo tấm hình phóng lá»›n Rutillo Candeleira, thằng chồng đã chết cá»§a chị ta. Bá»™ ria mép kiểu kỵ binh là m cho anh ta có già trước tuổi, mặc dù lúc bị cảnh vệ bắn chết, anh ta má»›i ba mươi lăm. Trong hình, khuôn mặt anh ta trông cÅ©ng dá»… ưa. Chỉ có đôi mắt và nhất là cái miệng là dữ tợn, độc ác và tán bạo. Nhưng khuôn mặt đó cÅ©ng thể hiện rõ cái vẽ nhẫn nhục, cam tâm chịu đựng. Như thể anh ta đã biết trước kết thúc bi thảm cá»§a Ä‘á»i mình, nhưng không biết là m sao tránh được, nên đà nh chịu phó thác cho số pháºn.
La Venera lúi húi cắt tóc cho hắn. Guiliano cảm thấy cặp đùi chị ta ép sát và o ngưá»i hắn. HÆ¡i nóng cá»§a cặp đùi ấy truyá»n qua lần vải thô cá»§a cái váy, thấm và o ngưá»i hắn, cặp đùi chị ta hÆ¡i cách xa ra má»™t chút. Nhưng lúc hÆ¡i cúi xuống, thì ngá»±c chi ta lại cà cà và o mặt và môi hắn. Mùi thÆ¡m hÆ¡i mạnh toát ra từ thân thể chị ta là m cho mặt hắn nóng bừng bừng như đứng trước lò lá»a. Hắn thấy tấm hình Rutillo Candeleira treo trên tưá»ng bá»—ng trở thà nh nhạt nhòa.
Cặp giò cá»§a La Venera lại ép sát và o cánh tay Guiliano. Hắn cảm thấy được là n da mịn cá»§a cặp giò ấy mặc dù cái váy chị Ä‘ang mặc là thứ và i khá dà y và hÆ¡i thô. Hắn gồng mình cứng như đá để chống lại cái ý muốn luồn tay tốc váy chị ta lên để ve vuốt cặp giò nóng hổi ấy. Chị ta áp sát và o hắn hÆ¡n nữa. Guiliano cất tiếng, giá»ng bỡn cợt :
- Giá tụi mình là Samson và Dalilah, nhỉ? [1]
Thình lình, La Venera hÆ¡i nhÃch ra, không áp sát và o ngưá»i hắn nữa. Và Guiliano ngạc nhiên khi thấy những giá»t nước mắt từ từ lăn trên gò má La Venera. Chẳng kịp nghÄ© ngợi gì, Guiliano kéo chị ta áp sát và o ngưá»i mình. Chị ta nhoà i ngưá»i ra và đặt cây kéo xuống.
Hai bà n tay Guiliano luồn dưới váy vuốt ve cặp đùi mịn mà ng, nóng hổi, run rẩy. Cúi xuống, chị ta đặt cặp môi cá»§a mình gắn và o đôi môi hÆ¡i thưỡi ra cá»§a Guiliano. Và mút như muốn nuốt chá»ng cặp môi ấy. Cá» chỉ ấy chÃnh là hà nh động mở then cà i cái cánh cá»a nhốt con thú Ä‘am mê khoái lạc nhục dục bị giam hãm ba năm trá»i trong vòng tay “trai tịnh†cá»§a Ä‘á»i góa phụ.
Sau và i giây đầu tiên cá»§a cái khoảnh khắc ấy, Guiliano không còn ý thức được chÃnh mình và thế giá»›i bên ngoà i nữa. Thân thể cá»§a La Venera săn quá, mịn quá và nóng hôi hổi. Sức nóng ấy thấm và o táºn xương tá»§y Guiliano. Ngá»±c cá»§a chị ta dưới là n áo tang che kÃn tháºt ra căng tròn, đầy đặn, rắn chắc và chÄ©a ra như khiêu khÃch. Nhìn hai cái nấm hình bán cầu ấy, Guiliano cảm thấy mạch máu trên đầu hắn nảy tưng tưng. Äôi môi tham lam cá»§a Guiliano dụi tá»›i dụi lui trên hai núm vú.
Há» nằm xuống sà n nhà . La Venera cố nén đà cảm giác đê mê ngây ngất cho khá»i báºt lên thà nh tiếng rên la khoái lạc. Những âm thanh “Turi, Turi†nghe ú á»› như tiếng ngưá»i nói mÆ¡ và như tiếng văng vẳng từ xa vá»ng lại... Guiliano cảm thấy như bị tan biến trong cảm giác khoái ngất tá»™t cùng trên thân xác bốc lá»a cá»§a La Venera. Nhưng, như má»™t đám cháy rừng thì má»™t và i thùng nước có nhằm nhò gì. Những thèm khát, những đòi há»i bị ức chế lâu ngà y cá»§a cả hai ngưá»i, cÆ¡ thể trà n trá» sinh lá»±c cá»§a há» là m cho cả hai cảm thấy còn hÆ¡n cả đám cháy rừng. La Venera dẫn Guiliano và o giưá»ng. Cả hai má»›i vừa đặt lưng lên giưá»ng thì cÆ¡n rạo rá»±c cá»§a hỠđã cuá»™n dâng lên như đợt sóng thần. Há» như hai con rắn quấn chặt lấy nhau...
Sáng hôm sau, Guiliano rá»i khá»i nhà bằng cá»a trước. Súng giấu dưới áo khoác ngoà i, hắn cẩn tháºn bước ra cá»a. Hắn nói vá»›i La Venera là hắn không thể trở lại nhà để chà o từ biệt bà mẹ và nhá» chị ta nói lại giùm. La Venera kinh sợ cho sá»± bình tÄ©nh và táo bạo cá»§a hắn. Nhưng chị đâu biết rằng hắn có má»™t đội quân nho nhỠđón sẵn ở đó. Chị ta đâu có để ý mà biết rằng trước khi hắn bước ra đưá»ng, hắn đã để ngá» cánh cá»a cả mấy phút để báo trước cho Pisciotta và đồng bá»n. Lúc ấy, vô phúc cho tên cá»›m nà o, vì bất cứ lý do gì, Ä‘i ngang đó, Ä‘á»u bị chúng “khá»â€ hết.
Chị ta bẽn lẽn hôn hắn. Sự thèm thuồng còn thấy rõ trong cái hôn dù là phớt nhẹ đó. Chị ta thì thà o :
- Chừng nà o lại v�
- Bất kỳ khi nà o có thể được!
Mãi đến trưa hôm đó, La Venera má»›i đến gặp mẹ cá»§a Guiliano. Thoạt nhìn chị ta, bà cÅ©ng biết ngay cái gì đã xảy ra. La Venera nom trẻ lại có đến mưá»i tuổi. Äôi mắt mà u nâu Ä‘áºm long lanh. Hai gò má á»ng hồng. Äúng là thà i là i gặp *** chó. Bà Maria Lombardo thầm cảm Æ¡n tình thân hữu, lòng can đảm và sá»± trung thá»±c cá»§a chị ta. Và bà cÅ©ng thầm thá»a mãn vì sá»± thể đã xảy ra đúng y kế hoạch bà đã định. Äó là sá»± sắp xếp tuyệt vá»i cho con bà . Má»™t ngưá»i đà n bà không bao giá» phản bá»™i. Má»™t ngưá»i đà n bà không bao giỠđòi há»i gì ở nÆ¡i con bà . Dù yêu con hết sức, bà Maria Lombardo cÅ©ng không cảm thấy ghen tức như bất cứ bà mẹ nà o cảm thấy khi thằng con trai cưng cá»§a mình yêu quà vợ con. Có lẽ bà sẽ thấy bá»±c nếu La Venera nói lại cho bà hay là con bà đã khen những món ăn cá»§a chị ta gá»i cho nó: “Turi nói là cáºu ấy ăn gấp năm lần bình thưá»ng và thá» chưa bao giá» cáºu ấy ăn ngon như thếâ€.
--------------------------------------------------------------------------------
[1] Samson - Dalilah: nhân váºt truyá»n kỳ cá»§a ngưá»i Do Thái có sức mạnh phi thưá»ng nhá» bá»™ tóc dà i. Samson thưá»ng dùng cái hà m con lừa là m chùy để đánh quân Philistin. Tình nhân cá»§a Samson là Dalilah phản bá»™i ông, lén cắt tóc cá»§a ông trong lúc ông Ä‘ang ngá»§ và trói lại giao nạp cho quân Philistin. Samson bị trói và o cá»™t Ä‘á»n thá» Pagan. Trong lúc quân Philistin Ä‘ang là m lá»… chiến thắng, Samson đã giáºt đổ cây cá»™t là m cho cả Ä‘á»n thá» sụp đổ, giết chết hết quân Philistin và chÃnh Samson cÅ©ng bị chôn vùi trong đống đổ nát cá»§a Ä‘á»n thá». (N.D).
Xem tiếp chương 15
|
 |
|
| |