  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 10:01 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			X 
 
 
  
 
Chàng đã từng ở trong vùng những tiểu tinh cầu 325, 326, 327, 328, 329 và 330. Chàng bèn khởi sá»± thăm viếng chúng váºy, cốt để tìm má»™t công việc giải sầu và cÅ©ng để há»c há»i thêm.  
Tinh cầu thứ nhất có một vì vua cư trú. 
Vị vua ná», váºn xÃch bào và da lông chồn bạch, nghiá»…m nhiên chá»…m chệ trên má»™t cái ngai vàng rất đơn sÆ¡ và rất trá»ng thể. 
  
“A! Äây là má»™t con dân, vị vua ná» thốt to lúc nhìn thấy thoáng hoàng tá» béâ€. 
Và hoàng tỠbé tự nhủ : 
“Làm sao ngài lại có thể nháºn ra ta được, vì bấy nay có bao giá» ngài gặp gỡ ta đâuâ€. 
Chàng không rõ là: đối vá»›i vua chúa, thì thế gian được tài tình rút gá»n má»™t cách đơn giản lạ thưá»ng. Má»i ngưá»i trong thế gian Ä‘á»u là con dân trăm há» cá»§a má»™t đấng Con Trá»i. 
“Lại gần đây cho trẫm xem rõ mày mặtâ€, nhà vua bảo thế, vì ngài rất lấy làm hãnh diện được dịp đóng vai vua chúa vá»›i má»™t con ngưá»i, con kẻ, con dân. 
Hoàng tá» bé đưa mắt nhìn quanh kiếm má»™t chá»— ngồi, nhưng tinh cầu này toàn thể bị ngổn ngang lấp phá»§ bởi cái áo bào lá»™ng lẫy lông chồn quá ư đồ sá»™ bao la. Chàng đành đứng im và vì má»i mệt quá, chàng ngáp dài. 
“Triá»u nghi không cho phép thiên hạ đứng trước mặt má»™t vì vua mà ngoác miệng ra ngáp. Trẫm cấm nhà ngươi cái sá»± vụ ngáp đóâ€. 
“Tôi không tá»± kiá»m chế ná»—i cái ngápâ€, hoàng tá» bé đáp, và lóng cóng ngại ngùng khôn xiết. “Tôi đã trải má»™t cuá»™c hành trình dằng dặc, và chưa có ngá»§ chút nào, nên thèm ngá»§ quá...†
“Thế thìâ€, vua phán. “Trẫm ra lệnh cho nhà ngươi hãy ngáp. Ngáp Ä‘i. Từ bao năm nay trẫm cÅ©ng chưa gặp cÆ¡ duyên run rá»§i có được má»™t phen gió nhìn thần dân ngáp. Những cái ngáp, ngáp ngắn ngáp dài, đối vá»›i quả nhân là thứ cá»§a lạ. Nào! Ngáp Ä‘i. Ngáp nữa Ä‘i. Trẫm ra lệnh cho nhà ngươi ngáp đóâ€. 
“Sá»± vụ này xui tôi lóng cóng ngẩn ngÆ¡... tôi không còn có thể nữa...†hoàng tá» bé lúng túng nói, đỠmặt tÃa tai. 
“Hừ! Hừ!†Vua đáp. “Thế thì... ta ra lệnh cho nhà ngươi lúc thì ngáp, lúc thì...†
Nhà vua cà lăm lặp cặp chút Ãt và có vẻ bá»±c mình. 
Bởi vì nhà vua chá»§ trương triệt để cốt yếu cái Ä‘iá»u: uy quyá»n cá»§a mình phải được thiên hạ tôn trá»ng. Ngài không dung thứ sá»± nham nhở bất tuân. Còn ra thể thống gì nữa. Vua này là vua tuyệt đối chuyên chế chà tôn. Tuy nhiên vì ngài rất nhân háºu, nên ngài ban ra những mệnh lệnh hữu lý. 
Ngài thưá»ng nói: “Nếu ta ra lệnh cho má»™t vị tướng lãnh phải biến thể ra làm hình hài con chim biển, và nếu vị tướng không tuân lệnh ta, thì lá»—i không phải ở nÆ¡i vị tướng. Lá»—i là ở ta váºyâ€. 
“Tôi được phép ngồi chăng?â€, hoàng tá» bé e ấp thưa bẩm. 
“Trẫm ra lệnh cho nhà ngươi ngồi xuốngâ€, nhà vua đáp và long trá»ng kéo bá»›t má»™t vạt áo lông chồn trắng lên. 
Nhưng hoàng tá» bé ngạc nhiên. Tinh cầu bé bá»ng tà hon. Nhà vua trị vì trên cái gì má»›i được nhỉ? 
“Tâu bệ hạâ€, chàng há»i... “Xin bệ hạ mở lượng hải hà cho phép hạ thần nêu tiếng há»i...†
“Ta ra lệnh cho nhà ngươi hãy hải hà nêu lên tiếng há»iâ€, nhà vua vá»™i vã nói. 
“Tâu bệ hạ... bệ hạ trị vì trên cái chi?†
“Trên tất cảâ€, nhà vua đáp, “má»™t cách tháºt đơn giảnâ€. 
“Trên tất cả?†
Nhà vua làm má»™t cá» chỉ nhá», biểu thị tinh cầu mình, những tinh cầu khác và những ngàn sao. 
“Trên tất cả những cái đó?â€, hoàng tá» bé há»i. 
“Trên tất cả những cái đó...â€, nhà vua trả lá»i. 
Bởi vì đây không chỉ là má»™t nhà vua chuyên chế, mà còn là má»™t vị chúa tối thượng chà cao trị vì trên càn khôn cùng vÅ© trụ suốt năm tháng thá»i gian chon von tuế nguyệt. 
“Và ngàn sao tuân lệnh bệ hạ?†
“Tất nhiênâ€, nhà vua đáp. “Chúng chúng ngàn sao láºp tức tuân lệnh. Trẫm không dung tha sá»± vô ká»· luáºtâ€. 
Má»™t quyá»n uy khôn xiết như váºy xui hoàng tá» bé bàng hoàng kinh thán. Nếu xưa kia chàng mà nắm được quyá»n bÃnh đó, ắt là chàng đã từng có thể chứng giám, không phải chỉ bốn mươi bốn, mà bảy mươi hai, hoặc tá»›i cả trăm hoặc không chừng hai trăm cảnh trá»i lặn trong má»™t ngày, mà chả cần chi phải xê dịch cái ghế Ä‘i ná»a bước. Và vì chàng cảm thấy hÆ¡i buồn khi sá»±c nhá»› tá»›i tinh cầu bé bá»ng cá»§a mình bị bá» rÆ¡i xa biệt, chàng đánh bạo thỉnh cầu vị chúa ban má»™t hồng ân : 
“Tôi muốn nhìn thấy má»™t cảnh mặt trá»i lặn... Xin ngài vui lòng cho tôi được... Xin bệ hạ ra lệnh cho mặt trá»i hãy Ä‘i ngá»§...†
“Nếu ta ra lệnh cho một vị tướng phải bay từ một đóa hoa này sang đóa hoa kia theo điệu con bướm, hoặc phải viết một vở bi hùng kịch, hoặc biến dạng cho thành ra hình hài hải điểu, và nếu như vị tướng không thi hành mệnh lệnh, thì ai lả kẻ quấy, vị tướng nỠhay là trẫm này?†
“Hắn là bệ hạ quấyâ€, hoàng tá» cương quyết nói. 
“Äúng. Phải yêu cầu nÆ¡i má»—i kẻ má»—i ngưá»i cái gì mà ngưá»i ấy có thể cho ra được. Uy quyá»n trước hết phải thiết láºp trên cÆ¡ sở lý tÃnh. Nếu nhà ngươi ra lệnh cho con dân nhảy xuống biển, thì dân con sẽ nổi loạn làm cách mạng con dân, láºt đổ nhà ngươi nhào xuống khá»i ngai vàng chÃn bệ. Ta có quyá»n đòi há»i sá»± tuân lệnh, bởi vì những mệnh lệnh ta ban ra Ä‘á»u hợp lýâ€. 
“Váºy thì cảnh mặt trá»i lặn cá»§a tôi?†Hoàng tá» bé nhắc trở lại, vì chàng chẳng bao giá» quên má»™t câu há»i nào, má»™t khi chàng đã nêu nó ra. 
“Cảnh mặt trá»i lặn cá»§a ngươi, ngươi sẽ có nó. Ta sẽ đòi há»i Ä‘iá»u đó cho ngươi. Nhưng thể theo thuáºt cầm quyá»n, ta sẽ chá» cho tá»›i lúc những Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi đầy đủ Ä‘i vá»â€. 
“Lúc nào thì tới lúc?†
“Hừ! Hừ!†nhà vua đáp, sau khi tra xét má»™t cuốn lịch bá»±, hừ hừ, “vào khoảng... vào khoảng bảy giá» bốn mươi chiá»u nay! Và nhà ngươi sẽ có dịp nhìn thấy rõ mệnh lệnh ta được tuân theo má»™t cách nghiêm máºt khôn hànâ€. 
Hoàng tá» bé lại ngáp. Chàng tiếc rẻ cÆ¡n tịch dương xà hụt cá»§a mình. Và chàng cÅ©ng đã thấy chán ngán buồn tình chút Ãt: 
“Tôi chả còn biết lưu lại đây nữa để làm gì, chàng nói với vị vua. Tôi sắp xin đi!†
“Äừng Ä‘i, nhà vua đápâ€, nhà vua vốn rất lấy làm hãnh diện được có má»™t con dân. “Äừng Ä‘i, trẫm sắp ban chức thượng thÆ¡ cho ngươi đó!†
“Thượng thơ bộ gì?†
“Bộ... tư pháp!†
“Nhưng có ai đâu để mà xét xá»!†
“Nào đã biết đâu, nhà vua bảo. Trẫm chưa ngá»± giá tuần du khắp vương quốc. Trẫm đã già lắm rồi, và xứ sở cÅ©ng không có đủ chá»— để mà đặt má»™t cá»— xe ngá»±a, còn Ä‘i bá»™ thì gân xương ta lá»ng lẻo chịu sao nổiâ€. 
“Ồ! Nhưng tôi đã nhìn thấyâ€, hoàng tá» bé nói khi nghiêng mình nhìn thêm má»™t tráºn nữa vá» mặt bên kia tinh cầu. “Bên kia cÅ©ng chẳng có má»™t ai...†
“Nếu váºy nhà ngươi hãy tá»± mình xét xá» mình váºy, nhà vua đáp. Äó là Ä‘iá»u khó nhất. Tá»± xét xá» mình, còn khó khăn gấp mấy xét xá» kẻ khác. Nếu nhà ngươi mà tá»± xét xá» mình được công minh, nhà ngươi quả nhiên là má»™t báºc hiá»n thánh Ä‘Ãch nhiên thượng thừa hy hữu váºyâ€. 
“Tôiâ€, hoàng tá» bé đáp, “tôi có thể tá»± mình xét xá» mình bất cứ ở nÆ¡i chốn nào. Hà tất phải ở lại đây. Ãch chi môâ€. 
“Hừ, hừ!†nhà vua nói, “ta tưởng rằng đâu đó trên tinh cầu này có má»™t con chuá»™t cống già. Äêm đêm ta nghe nó rục rịch kêu rêu heo hút. Nhà ngươi sẽ thỉnh thoảng lên án nó từng tráºn tráºn mà chÆ¡i. Và như váºy, số kiếp nó sẽ tùy thuá»™c nÆ¡i quyá»n tài phán công minh tối thượng cá»§a nhà ngươi. Nhưng cứ má»—i má»™t phen ngươi lại xá miá»…n cho nó, là cốt để dành dụm con chuá»™t lại cho còn đó mãi mãi vá» sau. Suốt xứ, chỉ có má»™t nó duy nhất mà thôiâ€. 
“Tôiâ€, hoàng tá» bé đáp, “tôi không thÃch lên án tá» hình ai cả, và tôi tưởng mình sắp xin ra Ä‘iâ€. 
“Khôngâ€, nhà vua bảo. 
Nhưng hoàng tá» bé, soạn sá»a chỉnh bị đã xong, không có ý muốn làm phiá»n lòng vị chúa già. 
“Nếu bệ hạ muốn được hạ thần tuân mệnh má»™t cách tháºt tinh tế dòn dã, thì bệ hạ có thể thá» ra má»™t cái lệnh hợp lý xem sao. Chả hạn, bệ hạ có thá» ra lệnh cho hạ thần ra Ä‘i gấp bây giá». Dưá»ng như tình thế đã tá»›i chá»— rất má»±c thuáºn lợi rồi...†
Thấy nhà vua không đáp, hoàng từ ban đầu có ý ngần ngừ đôi chút, rồi thở dài má»™t tiếng, đứng dáºy cất bước. 
“Trẫm ban cho khanh chức đại sứ cá»§a trẫm đóâ€, nhà vua vá»™i vã kêu to má»™t lá»i như thế. 
Trông ngài có vẻ uy nghiêm tối thượng. 
“Những ngưá»i lá»›n quả tháºt là kỳ dịâ€, hoàng tá» bé tá»± nhá»§ trong lòng, suốt trên lá»™ trình dằng dặc. 
 
Xem tiếp XI
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 10:02 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			XI  
 
  
 
 
Tinh cầu thứ nhì có má»™t kẻ cư trú, tÃnh tình thÃch khoe khoang : 
“A! A! Hôm nay là ngày kẻ thán phục mình tá»›i viếng mình kia đó!â€, gã khoe khoang kêu to má»™t tiếng như váºy lúc vừa chá»›m chợt thấy thoáng hoàng tá» bé ở xa xa. 
Bởi vì đối tượng những kẻ khoe khoang thì thiên hạ gồm toàn những kẻ thán phục mình. 
  
“Xin chàoâ€, hoàng tá» bé nói. “Ngài có má»™t cái mÅ© đội trên đầu trông ngá»™ nghÄ©nh kỳ cục lai rai, ron ren dấm dá»› tháºtâ€. 
“Äó là để chào nhau đóâ€, kẻ khoe khoang trả lá»i. “Äó là để chào đáp nhau lúc thiên hạ tung hô ca ngợi mình. Khổ thay, chốn này chả bao giá» có má»™t ai bén mảng tá»›iâ€. 
“À! Thế nào ư ra thế� Hoàng tỠbé nói và chưa hiểu ý ra làm sao. 
“Hãy vá»— hai bàn tay vào nhau cho lốp đốp Ä‘iâ€, kẻ khoe khoang khuyên bảo như váºy. 
Hoàng tá» bé vá»— hai bàn tay vào nhau lốp đốp. Gã khoe khoang bèn từ tốn ôn tồn khiêm nhượng nâng mÅ© lên má»™t cách yểu Ä‘iệu dáºp dìu. 
“Cái vụ này coi a có mòi thú vị đây, có mòi rỡn vui du hý hÆ¡n cái vụ viếng ông vua bữa trướcâ€, hoàng tá» bé tá»± nhá»§ ở trong cái cõi lòng hà há»ng hân hoan cá»§a mình. Và chàng ta lại tiếp tục khởi tráºn Ä‘iệp Ä‘iệp vá»— hai bàn tay vào nhau nghe ra càng tươi vui lốp đốp. Gã khoe khoang lại Ä‘iệp Ä‘iệp đáp Ä‘iệu chào bằng cách dìu dặt nâng lại lại lên lên... 
Sau năm phút luyện táºp thao diá»…n đón đưa đú đởn, hoàng tá» bé thấy ngán ngẩm mệt má»i cho cái trò rỡn chÆ¡i đơn Ä‘iệu quá độ đùa dai này : 
“Còn như muốn cho cái mÅ© nó rÆ¡i xuống má»™t tráºn, thì phải làm saoâ€, hoàng tá» bé há»i. 
Nhưng gã khoe khoang không nghe gì ra gì trong cái câu há»i đó. Bá»n khoe khoang chỉ già mồm già mÅ©i, nên tai mắt thì bao giá» cÅ©ng chỉ có nghe ra duy cái tiếng tung hô tụng niệm ngợi ca thôi. 
“Có tháºt chăng, có tháºt chăng là nhà ngươi thán phục ngợi ca ta?â€, gã há»i hoàng tá» bé má»™t câu như thế. 
“Sao gá»i là thán phục ngợi ca?†
“Thán phục ngợi ca à? Ấy có nghÄ©a là du dương nhìn nháºn rằng là ta đây đúng là con ngưá»i đẹp nhất, ăn váºn bảnh bao nhất, thắt ca vát xum xuê nhất, giàu sang phú háºu nhất trên ná»n, tài danh phong nhã nhất trên báºc, từ vào trong cho chà ra ngoài, tràn lan khắp phong cảnh cá»§a tinh cầu tư lá»±, thông minh nết đất, văn chương tÃnh trá»iâ€. 
“Nhưng ngài có một mình ngài trên cái tinh cầu của ngài mà!†
“Vẫn xin ngươi hãy làm hài lòng ta đi chứ. Sao thì sao, mặc. Cứ vẫn chúc tụng ngợi ca đi!†
“Ta chúc tụng ngợi ca nhà ngươi đó nhé, hoàng tá» bé nói, và hÆ¡i nhún đôi vai má»™t tÃ, nhưng mà làm thế có gì đâu mà ngươi lấy làm hà há»ng hân hoan lưu tâm vào nhiá»u chi quá váºy?†
Và hoàng tỠbé quay lưng, trở gót chân đi. 
“Những ngưá»i lá»›n quả tháºt là kỳ cụcâ€, hoàng tá» bé tá»± nhá»§ trong lòng mình má»™t câu như váºy, trên suốt lá»™ trình trong tráºn viá»…n du. 
 
Xem tiếp XII
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 10:03 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 XII 
 
 
  
 
Tinh cầu tiếp theo có cư trú má»™t chàng ăn nháºu. Cuá»™c viếng thăm này rất vắn vá»§n, nhưng lại xui hoàng tá» bé triá»n miên tư lá»± u sầu : 
“Ngài làm chi đó?†Chàng bảo ông nháºu, lúc nhìn thấy ông ta lặng lẽ ngồi lì bên má»™t má»› con-lét-xon tụ đủ những be sành, bầu sá»i, bình son đã can rượu nằm ngồi bê bết ngổn ngang bên má»™t lô con-lét-xon những chai đầy ăm ắp đứng. 
  
“Ta nháºu nháºu taâ€, ông nháºu đáp váºy, vá»›i giá»ng ưu phiá»n, não dạ thảm đạm làm sao. 
“Tại sao ngài nháºu?â€, hoàng tá» bé há»i. 
“Ta nháºu để ta quênâ€, ông nháºu đáp. 
“Äể quên cái chi?â€, hoàng tá» bé há»i, lòng đã thấy ái ngại cho ông. 
“Äể nhâm nhi quên Ä‘i cái niá»m thị phi xấu hổâ€, ông nháºu đáp và cúi gầm cái đầu tư lá»± xuống. 
“Xấu hổ cái chi?†hoàng tá» bé há»i, lòng đã thấy có ý muốn giúp đỡ giùm ông ta má»™t cái. 
“Xấu hổ cái nháºu!â€, ông nháºu kết thúc má»™t cách bất khả vãn hồi trong lặng lẽ váºy quanh. 
Và hoàng tỠbé quay gót chân đi, hoang mang khôn xiết. 
“Những ngưá»i lá»›n quả tháºt sao mà kỳ cục thếâ€, chàng tá»± nhá»§ trong lòng trên suốt lá»™ trình viá»…n du trong cuá»™c. 
 
Xem tiếp XIII
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 10:07 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Dịch giả: Vĩnh Lạc XIII 
 
 
  
 
Tinh cầu thứ tư có cư trú má»™t ông làm ắp phe. Ông này lăng xăng báºn rá»™n đến ná»—i không buồn ngẩng đầu lên lúc hoàng tá» bé tá»›i. 
“Xin chàoâ€, hoàng tá» bé nói. “Äiếu thuốc cá»§a ngài đã tắt cái đầu lá»aâ€. 
“Ba và hai là năm. Năm và bảy là mưá»i hai. Mưá»i hai và ba, mưá»i lăm. Xin chào. Mưá»i lăm và bảy, hai mươi hai. Hai mươi hai và sáu, hai mươi tám. Hai mươi sáu và năm, ba mươi mốt. Húp! Thế là ra năm trăm má»™t triệu sáu trăm hai mươi hai ngàn bảy trăm ba mươi mốtâ€. 
“Năm trăm triệu cái chi?†
“Há»? mày vẫn đứng đó? Năm trăm má»™t triệu cái... cái chi tao cÅ©ng chẳng biết nữa... cái chi tao quên mất rồi... Tao báºn công việc quá xá Ä‘i mà! Tao nghiêm trá»ng đứng đắn lắm, tao đây, tao không có lai rai đâu mà rỡn đùa vá»›i những vụ nhâm nhi nhảm nhÃ! Hai và năm là bảy...†
  
“Năm trăm má»™t triệu cái chiâ€, hoàng tá» bé há»i trở lại, vì chàng vốn chẳng bao giá» chịu rút lui má»™t câu há»i, má»™t khi đã mở miệng nêu nó ra rồi. 
Ngưá»i ắp phe ngẩng đầu : 
“Từ năm mươi bốn năm ta sống tại cái tinh cầu này, ta chỉ bị quấy nhiá»…u ba báºn mà thôi. Báºn thứ nhất đó là cách đây hai mươi hai năm, bởi má»™t con bá» rầy chẳng biết từ đâu rá»›t tá»›i má»™t há»™t. Nó gây nên má»™t tiếng ầm kinh khiếp, làm cho ta tÃnh lá»™n bốn chá»— trong má»™t bài toán cá»™ng. Lần thứ nhì đó là cách đây mưá»i má»™t năm, bởi má»™t tráºn Ä‘au xương trở lên chứng. Ta không thì giá» thể dục. Ta không thì giá» dạo quanh. Ta không lai rai, ta đứng đắn trang nghiêm. Lần thứ ba... là đây! Váºy là khi nãy ta đã tÃnh tá»›i con số năm trăm má»™t triệu...†
“Triệu cái chi?†
Ông ắp phe biết rằng khôn ná»—i hy vá»ng yên bình được. 
“Triệu những cái thứ nhá» nhÃt mà đôi khi thiên hạ thấy ra ở trên trá»iâ€. 
“Những con ruồi?†
“Không, không phải, những cái váºt vàng óng làm cho những đứa lưá»i biếng nó mÆ¡ má»™ng đăm chiêu ở bên thân mình cá»§a phố thị. Chúng nó mang cái dạ bần thần lếu láo đìu hiu cầu nguyện bước lan Ä‘i... Nhưng ta đây, ta nghiêm trang đứng đắn, ta! Ta không thì giỠđâu mà má»™ng mị chiêu đămâ€. 
“A! những ngôi sao?†
“Phải, phải đó. Những ngôi saoâ€. 
“Và ngài đem ra làm cái chi với năm trăm triệu ngôi sao đó?†
“Năm trăm má»™t triệu sáu trăm hai mươi ngàn bảy trăm ba mươi mốt. Ta đứng đắn nghiêm trang, ta đưa ra con số chắc chắn, rõ rệt, chÃnh xácâ€. 
“Và ngài đem ra làm cái chi với những ngôi sao đó?†
“Làm cái chi với những ngôi sao?†
“Vângâ€.  
“Không Ä‘em làm cái chi cả. Ta sở hữu chúngâ€. 
“Ông sở hữu những ngôi sao?†
“Ừ. Những ngôi sao nằm trong vòng cõi sở hữu cá»§a taâ€. 
“Nhưng tôi vốn có biết một ông vua...†
“Những ông vua không có sở hữu má»™t cái chi hết cả. Ông vua là ông “trị vì†trên. Hoàn toàn khác biệtâ€. 
“Và ông sở hữu những ngôi sao, sự đó không dùng vào được sự gì ráo?†
“Dùng vào sá»± mua lấy những ngôi sao khác, nếu thảng hoặc có kẻ tìm kiếm được đâu raâ€. 
“Cái ông nàyâ€, hoàng tá» bé tá»± nhá»§ trong lòng, “cái ông này lý luáºn có bá» hÆ¡i giống má»™t ngưá»i sau rượuâ€. 
Tuy nhiên chàng còn chất vấn thêm : 
“Làm sao mà ngưá»i ta có thể sở hữu được những ngôi sao?†
“Ngôi sao, chúng là cá»§a ai?†Ông ắp phe cằn nhằn há»i giáºt trở lại má»™t cái. 
“Tôi chả biết. Chúng chả là cá»§a ai cảâ€. 
“Váºy thì rõ ràng chúng là cá»§a ta váºy, bởi vì ta là kẻ đầu tiên đệ nhất đã nghÄ© tá»›i chúng trước tiênâ€. 
“Chừng đó đã đủ?†
“Tất nhiên. Khi mày tìm thấy má»™t viên kim cương không cá»§a ai cả, thì nó là cá»§a mày. Khi mày tìm thấy má»™t hòn đảo không cá»§a ai cả, thì nó là cá»§a mày. Khi mày tìm thấy má»™t con vịt không cá»§a ai cả, thì nó là cá»§a mày. Khi mày tìm thấy má»™t ý tưởng đưá»i ươi trước tiên, thì mày Ä‘em cấp phát văn bằng dược khoa cho nó: nó là cá»§a mày. Còn ta, ta sở hữu những ngôi sao, bởi vì chưa bao giá» có kẻ nào trước ta đã nghÄ© tá»›i cái sá»± chiếm hữu chúng nó cảâ€. 
“Cái đó quả đúng như váºy. Nhưng ngài Ä‘em chúng dùng làm cái chi?†
“Ta quản lý chúng. Ta đếm Ä‘i đếm lại chúng. Ta đếm tá»›i đếm lui chúng. Cái đó khó nhá»c lắm. Nhưng ta vốn xưa kia tá»›i bây giá» má»›i thấy đây là má»™t ngưá»i nghiêm trang đứng đắn!†
Hoàng tá» bé vẫn còn chưa thấy thá»a mãn trong lòng. 
“Tôi, nếu tôi có má»™t cái khăn quàng cổ, thì tôi có thể Ä‘em quấn nó quanh cổ và mang nó Ä‘i. Tôi, nếu có má»™t đóa hoa, thì tôi có thể ngắt đóa hoa cá»§a tôi, và mang nó Ä‘i. Nhưng ông, thì ông không thể hái ngắt được những đóa ngôi sao đâu! Xin Ä‘i lạc lối thanh hà. Xin Ä‘i sai Ä‘iệu cung hà thanh Ä‘iâ€. 
“Vâng, nhưng ta có thể Ä‘em gá»i chúng nó cho nhà băngâ€. 
“Thế có nghĩa là thế nào?†
“Thế có nghÄ©a là ta viết ra trên má»™t mặt giấy nhá» tổng số những ngôi sao cá»§a ta. Rồi thì ta Ä‘em tấm giấy ná» mà khóa kỹ vào trong má»™t cái ngăn tá»§â€. 
“Rồi thôi?†
“Rồi thôi. Chừng đó đã đủ váºy!†
Ngá»™ nghÄ©nh tháºt, hoàng tá» bé tá»± nhá»§. CÅ©ng là khá thÆ¡ má»™ng đó. Nhưng coi có mòi không được đứng đắn mấy chút cho lắm. 
Hoàng tá» bé có những ý tưởng rất khác ý tưởng những ngưá»i lá»›n vá» những sá»± váºt đứng đắn. 
“Tôiâ€, chàng bảo, tôi có má»™t đóa hoa tôi tưới nước hằng ngày. “Tôi có ba há»a sÆ¡n tôi nạo than khói hàng tuần. Vì tôi cÅ©ng nạo gá»t cho những há»a sÆ¡n đã tắt. Ai biết đâu. Ai đâu ngỠđược hết. Äó là cần Ãch cho những há»a sÆ¡n cá»§a tôi, và cần Ãch cho đóa hoa cá»§a tôi, mà tôi sở hữu. Nhưng còn ông, ông chả có Ãch lợi chi cho những ngôi sao cả...†
Ông ắp phe mở miệng, nhưng chẳng tìm ra má»™t lá»i nào để đáp, và hoàng tá» bé trở gót chân Ä‘i. 
“Những ngưá»i lá»›n quả tháºt là hoàn toàn kỳ lạâ€, chàng tá»± nhá»§ má»™t cách đơn sÆ¡ như thế suốt trên cuá»™c viá»…n du... 
 
Xem tiếp XIV
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				05-09-2008, 10:08 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			
			| 
				
				 Guest 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					
					
					
					
						Bài gởi: n/a
					 
                    Thá»i gian online: 0 giây
                 
					
 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			XIV 
 
 
  
 
Tinh cầu thứ năm tháºt là rất lạ. Äó là tinh cầu bé bá»ng nhất trong má»i tinh cầu. Chỉ vừa đủ chá»— cho má»™t ngá»n đèn lồng và cho má»™t kẻ coi sóc thắp đèn. Hoàng tá» bé không cách gì tá»± minh giải cho mình rõ sá»± vụ: trên má»™t tinh cầu không nhà cá»a, không dân cư, lưu lạc váºt vá» giữa càn khôn man mác, thì má»™t ngá»n đèn lồng ở ngã ba đưá»ng không có ngã ba còn có thể phụng sá»± cho ai hoặc cho cái gì má»›i được? Tuy nhiên chàng tá»± nhá»§ : 
“Có lẽ rằng cái anh chàng này thuá»™c nòi phi lý máu xương. Tuy nhiên anh ta cÅ©ng không đến ná»—i phi lý quá như ông vua, gã khoe khoang, ông làm áp phe và ông nháºu. Ãt ra nữa thì công việc anh ta làm cÅ©ng còn có má»™t chút ý nghÄ©a chi đó. Khi anh ta thắp ngá»n đèn lồng thì cÅ©ng có thể gá»i là làm má»™t việc giống như làm nảy sinh thêm ra má»™t cái ngôi sao nữa, hoặc má»™t đóa hoa rạng rỡ nữa. Lúc anh ta tắt ngá»n đèn thì cÅ©ng như là ru đóa hoa hoặc ngôi sao vào trorg giấc ngá»§. Äó là má»™t công việc xinh xắn lắm váºy. Mà đã xinh, thì hẳn nhiên là hữu Ãch tháºt sá»± rồi váºyâ€. 
  
Khi hoàng tá» cáºp bá» tinh cầu, chàng kÃnh cẩn chào ngưá»i thắp đèn : 
“Xin chào ông ngày má»›i. Vì sao ông vừa tắt ngá»n đèn lồng Ä‘i như rứa?†
“Äó là hiệu lệnhâ€, ngưá»i thắp đèn đáp. “Chào chú ngày lànhâ€. 
“Hiệu lệnh là gì?†
“Ấy là tắt ngá»n đèn váºy. Chào chú đêm lànhâ€. 
Và anh ta thắp ngá»n đèn lên. 
“Nhưng tại sao ông lại vừa thắp ngá»n đèn trở lại?†
“Äó là hiệu lệnhâ€, ngưá»i thắp đèn đáp. 
“Tôi không hiểuâ€, hoàng tá» bé nói. 
“Chẳng có gì để hiểu cảâ€, ngưá»i thắp đèn nói. “Hiệu lệnh là hiệu lệnh. Chào chú ngày lànhâ€. 
Và chàng ta tắt ngá»n đèn lồng. 
Rồi chàng ta cầm lấy tấm mu xoa ca rô đỠmà thấm mồ hôi trên trán. 
“Tôi làm má»™t nghá» kinh khá»§ng đó chú thấy không. Xưa kia thì công việc cÅ©ng là hữu lý. Tôi tắt đèn buổi sáng, và thắp đèn lúc chiá»u hôm. Ngoài ra thì giá» còn lại cá»§a ban ngày thì tôi nghỉ ngÆ¡i, thì giá» còn lại ban đêm thì tôi yên ngá»§...†
“Và từ đó vỠsau, hiệu lệnh đã thay đổi?†
“Hiệu lệnh không thay đổiâ€, ngưá»i thắp đèn bảo. “Äó là bi kịch! Tinh cầu má»—i năm má»—i quay nhanh chóng hÆ¡n, còn hiệu lệnh thì không thay đổi!†
“Thế rồi?â€, hoàng tá» bé nói. 
“Thế rồi tá»›i ngày nay tinh cầu cứ má»—i phút là quay xong má»™t vòng, thì tôi không còn má»™t giây nghỉ ngÆ¡i. Má»—i phút tôi phải thắp lên và tắt xuống má»—i báºn!†
“Kỳ lạ tháºt. Má»—i ngày xứ anh chỉ có má»™t phút!†
“Chẳng có chi kỳ lạ hếtâ€, ngưá»i thắp đèn bảo. “Từ lúc ta nói chuyện vá»›i nhau tá»›i bây giá», là má»™t tháng tròn rồi đóâ€. 
“Một tháng?†
“Vâng. Ba mươi phút. Ba mươi ngày! Chào chú đêm lànhâ€. 
Và anh ta thắp ngá»n đèn trở lại. 
Hoàng tá» bé nhìn chàng và thấy yêu mến cái anh chàng thắp đèn này sao mà trung thành vá»›i hiệu lệnh đến thế... Hoàng tá» nhá»› lại những cÆ¡n mặt trá»i lặn, những tráºn tịch dương ngáºm ngùi mà thuở xưa chàng đã xoay quanh ghế ngồi để tìm ngó. Chàng muốn giúp đỡ ông bạn thiết này : 
“Bác biết đó nhé... tôi biết một phương cách giúp bác nghỉ ngơi lúc nào bác muốn...†
“Luôn luôn tôi muốn, ngưá»i thắp đèn bảo. Bởi vì ngưá»i ta có thể vừa trung thành vừa lưá»i biếngâ€. 
Hoàng tỠbé tiếp: 
“Tinh cầu cá»§a bác nhá» bé quá đến ná»—i chỉ bước chÆ¡i ba bước là Ä‘i xong má»™t vòng. Bác chỉ cần bước cháºm cháºm má»™t chút là luôn luôn đứng dưới bóng mặt trá»i. Lúc nào bác muốn nghỉ ngÆ¡i thì bác bước bước Ä‘i... và tùy ý bác muốn bao nhiêu thì ban ngày sẽ kéo dài ra bấy nhiêuâ€. 
“Cái đó chẳng giúp gì cho ta lắm đâu, ngưá»i thắp đèn nói. Äiá»u ta muốn trong Ä‘á»i, là ngá»§â€. 
“Rá»§i tháºtâ€, hoàng tá» bé nói. 
“Rá»§i tháºtâ€, ngưá»i thắp đèn nói. “Chào chú ngày lànhâ€. 
Và chàng tắt ngá»n đèn lồng. 
“Anh chàng nàyâ€, hoàng tá» bé tá»± nhá»§ khi tiếp tục cuá»™c hành trình, “anh chàng này sẽ bị má»i kẻ khác xem khinh, từ ông vua đến gã khoe khoang, ông nháºu, ông áp phe. Tuy nhiên, chÃnh chàng má»›i là kẻ duy nhất mà ta thấy không lố bịch đó. Ấy có lẽ vì chàng báºn tâm lo tá»›i những gì khác hÆ¡n là chÃnh bản thân mìnhâ€. 
Hoàng tỠthở dài luyến tiếc và tự nhủ thêm : 
“Chàng ná» là kẻ duy nhất mà ta có thể kết làm bạn thiết. Nhưng tinh cầu cá»§a y quả tháºt là quá bé. Không đủ chá»— cho hai ngưá»i...†
Äiá»u mà hoàng tá» bé không dám tá»± thú nháºn vá»›i mình, ấy là: chàng luyến tiếc tinh cầu lai láng hạnh phúc kia nhiá»u nhất là bởi lẽ: tại đó trong khoảng hai mươi bốn tiếng đồng hồ, chàng có thể hưởng được đến má»™t ngàn bốn trăm bốn mươi cÆ¡n mặt trá»i lặn! [1] 
 
-------------------------------------------------------------------------------- 
 
[1] Ấy là ẩn ngữ mạt thể suy tư? 
 
Xem tiếp XV
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |