 |
|

10-09-2008, 09:44 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 11
Nỗi lo sợ của Thúy Hằng
Phan Thúc Äịnh vừa đỗ xe ở cá»a Liberty Palace thì trông thấy Thúy Hằng từ trong tiệm Ä‘i ra. Thúy Hằng nhá»›n nhác nhìn trước nhìn sau như tìm gì. Äịnh mở cá»a bước xuống. Má»i khi, Thúy Hằng đã trông thấy anh ngay và mỉm cưá»i chà o anh. Lần nà y, Äịnh rất ngạc nhiên khi thấy tâm trà Hằng như không để ý gì đến chung quanh cả. Anh lạ lùng tiến lại phÃa Thúy Hằng gá»i :
- Thúy Hằng!
Thúy Hằng giáºt mình nháºn ra anh :
- Chà o anh!
Äịnh thấy nụ cưá»i trên môi cô rất gượng gạo. Anh há»i :
- Cô là m sao mà mặt tái đi thế? Hình như cô đang tìm gì thì phải: Cô có mất cái gì không?
Thúy Hằng nói vá»™i vã, tiếng nói cÅ©ng không bình thưá»ng :
- Xin lá»—i anh, hôm nay em không Ä‘i là m được. Em Ä‘ang tìm má»™t chiếc tắc xi để vá».
- Cô bị mệt ư? Xe máy của cô đâu?
Thúy Hằng lắc đầu :
- Không! Không! Em không bị mệt! Em chỉ thấy ngưá»i nôn nao khó chịu. Xe máy em để nhà . Lúc chiá»u. RÆ¡-nê đến đón em Ä‘i.
- Rơ-nê ở Huế mới đến đây?
- Vâng!
Phan Thúc Äịnh hÆ¡i báºm môi lại, nhưng anh trở lại thái độ lịch sá»± hằng ngà y rất nhanh. Anh chỉ vá» phÃa chiếc xe cá»§a mình :
- Nếu không có gì phiá»n, cô đừng gá»i tắc xi nữa. Má»i cô lên xe tôi, tôi xin phép được đưa cô vá» nhà ...
Thúy Hằng bối rối ngáºp ngừng :
- Nhưng... em chưa vỠnhà . Em muốn đi một và i nơi nữa.
Phan Thúc Äịnh nhã nhặn :
- Tối hôm nay tôi cÅ©ng không báºn gì. Tôi có thể đưa cô Ä‘i được.
Sau khi suy nghÄ©, Thúy Hằng gáºt đầu :
- Vâng, nhá» anh đưa em Ä‘i váºy.
Thúy Hằng Ä‘i theo Phan Thúc Äịnh ra xe. Nà ng nói má»™t câu như nói vá»›i chÃnh mình :
- Lúc nà y, em cÅ©ng thấy cần có má»™t ngưá»i bên cạnh em.
Äịnh vá» như không nghe thấy. Anh Ä‘ang đặt câu há»i vá» thái độ hoảng hốt cá»§a Thúy Hằng. Tại sao cô lại bá» dở buổi là m? Tại sao cô lại lúng túng, bối rối, có những nét sợ hãi hiện trên nét mặt. Tất cả thái độ không bình thưá»ng cá»§a cô ấy có hên quan gì đến cuá»™c gặp gỡ giữa cô vá»›i RÆ¡-nê vừa rồi? Từ lâu, Äịnh biết RÆ¡-nê - ngưá»i Pháp kiá»u phụ trách chi nhánh hãng “Pháp quốc hà ng không†ở Huế, đồng thá»i là má»™t nhân viên quan trá»ng cá»§a SEDCE - rất mê Thúy Hằng. Má»—i lần vỠđến Sà i Gòn, bao giá» hắn cÅ©ng phải có mặt ở Liberty Palace. Hắn mang đến cho Thúy Hằng rất nhiá»u thứ, từ lá» nước hoa đắt tiá»n ở Paris đến những thước tÆ¡ lụa đẹp đẽ ở Bông-bay, từ con búp bê sặc sỡ bá»™ quần áo dân tá»™c đóng trong hòm kÃnh cá»§a Nháºt Bản đến chiếc đồng hồ Ä‘eo tay xinh xắn cá»§a Thụy SÄ©. Những thứ ấy, hoặc hắn gởi mua, hoặc những nhân viên hà ng không khi ghé qua thá»§ đô các nước, mua là m quà cho hắn. Thúy Hằng từ chối nhiá»u lần không được, vì vá»›i phong cách lịch sá»± rất “Phápâ€, hắn lại gá»i qua bưu Ä‘iện kèm theo tấm danh thiếp vá»›i những lá»i lẽ vừa văn hoa, vừa trân trá»ng. Những thứ quà ấy không là m thay đổi được Thúy Hằng. Mặc dù nghá» nghiệp bắt buá»™c cô phải tiếp chuyện, phải khiêu vÅ©, nhưng đối vá»›i những ngưá»i nước ngoà i, bao giá» Thúy Hằng cÅ©ng dè dặt. Cô rất nhã nhặn nhưng không bao giỠđể há» suồng sã. tá»± nhiên nhưng không quá trá»›n. Äối vá»›i RÆ¡-nê, thái độ cá»§a Thúy Hằng cÅ©ng váºy. Có lẽ má»™t phần vì thái độ ấy mà RÆ¡-nê cà ng say mê Thúy Hằng hÆ¡n, trong sá»± say mê có pha chút vị nể.
Phan Thúc Äịnh mở máy xe và nhìn Thúy Hằng chỠđợi. Thúy Hằng nói :
- Anh cho em xuống Gia Äịnh.
Chiếc xe chuyển bánh, sang số. Những cá»a hà ng nhấp nháy ánh đèn, những xe cá»™, những bóng ngưá»i loáng thoáng ngoà i cá»a kÃnh. Thỉnh thoảng xe dừng lại trước ngã tư khi có hiệu đèn Ä‘á». Khung kÃnh phÃa trước xe hiện ra bóng mấy tên cảnh sát mặc quần áo trắng hoặc má»™t chiếc xe cá»§a bá»n quân cảnh Ä‘i nghênh ngang. Xe chạy lẫn và o dòng xe cá»™ tấp náºp xuôi ngược, nhiá»u nhất là xe nhà binh. Những chiếc xe nhà binh sÆ¡n mà u đất vá»›i biển số mà u và ng, vùn vụt Ä‘i lại, tương phản vá»›i vẻ hoa lệ bá» ngoà i cá»§a thà nh phố, như những vết bùn trên má»™t chiếc áo hoa sặc sỡ.
Phan Thúc Äịnh và Thúy Hằng ngồi trong xe, cùng im lặng. Vẳng và o trong xe tiếng động cÆ¡ lá»™n xá»™n, tiếng loa phóng thanh rao hà ng, tiếng nhạc, tiếng còi rÃt cá»§a cảnh sát. Chiếc xe rá»i phố lá»›n Ä‘i vá» phÃa Gia Äịnh. Tay lái cá»§a Phan Thúc Äịnh hoà n toà n dưới sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a Thúy Hằng. Mắt Thúy Hằng đăm đăm nhìn vá» phÃa trước, nôn nóng như cảm thấy chiếc xe chạy quá cháºm. Cô nói từng câu “Rẽ trái, anhâ€, “Anh cứ Ä‘i thẳngâ€, “Quà nh tay mặt, anhâ€...
Äến má»™t phố ở Gia Äịnh, cô bảo Äịnh đỗ xe lại :
- Anh ngồi đợi em ở ngoà i nà y nhé!
Cô mở cá»a xe, bước xuống. Cô quay trở lại giữa phố, rẽ và o má»™t ngõ nhá». Dáng cô Ä‘i vá»™i vã gần như muốn chạy. Bóng cô thoáng hiện ra, thoáng bị lấp Ä‘i giữa những ngưá»i Ä‘i chÆ¡i tối đầy hè đưá»ng, rồi biến mất và o trong ngõ. Phan Thúc Äịnh nhìn theo, ngồi yên trên xe, rút thuốc lá hút.
Mưá»i phút sau, Thúy Hằng chạy ra. Mặt cô xanh hÆ¡n trước. Cô mở cá»a xe, bước vá»™i lên :
- Anh cho em quay vỠSà i Gòn.
Tuy ngạc nhiên trước sá»± biến đổi má»—i lúc má»™t khác cá»§a Thúy Hằng nhưng Phan Thúc Äịnh cÅ©ng giữ thái độ tôn trá»ng, không há»i gì cô. Anh lẳng lặng lái xe quay vá». Gần đến Sà i Gòn anh quay sang nhìn Thúy Hằng chỠđợi. Tiếng Thúy Hằng hÆ¡i run run :
- Anh cho em đến đưá»ng Võ Tánh.
Äến đầu đưá»ng Võ Tánh, Thúy Hằng lại bảo Phan Thúc Äịnh ngồi trên xe đợi cô. Má»™t lúc sau, cô quay lại, vẻ thá» thẫn, bối rối khác hẳn trước. Lúc Äịnh vá»›i tay mở cá»a xe đón cô, cô bước và o xe, ngả ngưá»i trên nệm má»™t cách nặng ná». Cô không nói gì cả, mắt rÆ¡m rá»›m như muốn khóc. Äợi má»™t chút không thấy cô nói gì, Äịnh há»i :
- Bây giá», cô cần Ä‘i đâu nữa?
Thúy Hằng giáºt mình. Cô chá»›p mau mắt :
- Em không biết đi đâu bây giỠnữa.
- Tôi đưa cô vỠtiệm.
- Em không thể đi là m được buổi hôm nay.
- Hay tôi đưa cô vỠnhà ?
- VỠnhà lúc nà y, em không thể ngồi yên được.
Phan Thúc Äịnh dè dặt :
- Xin lá»—i cô, cô Ä‘ang có Ä‘iá»u gì hoảng hốt, lo sợ thì phải. Nếu cô tin tôi. tôi có thể giúp cô được phần nà o chăng?
Thúy Hằng nhìn Phan Thúc Äịnh. Không, cô không nghi ngá» gì ngưá»i thanh niên trà thức ở Pháp vá» nà y cả. Qua những lần tiếp xúc, qua nhiá»u buổi chuyện trò vá»›i anh, Thúy Hằng thấy Phan Thúc Äịnh là má»™t con ngưá»i tháºt đáng kÃnh mến, quý trá»ng, vì thái độ lịch sá»± bao giá» cÅ©ng tôn trá»ng cô cá»§a anh, vì sá»± hiểu biết sâu sắc má»i vấn đỠcá»§a anh. Cô tin anh vì thái độ trước sau như má»™t, lúc nà o cÅ©ng hết sức chân thà nh, thẳng thắn cá»§a anh. Äôi lúc cô há»i ý kiến anh vá» vấn đỠnà y, vấn đỠná», thấy anh góp những ý kiến rất đúng đắn, hợp tình hợp lý, giúp cô giải quyết vấn đỠđó tốt đẹp. Trong cuá»™c sống phải tiếp xúc khá phức tạp cá»§a cô, nếu tin được má»™t ngưá»i nà o đó ngoà i những ngưá»i ruá»™t thịt cá»§a cô ra, thì ngưá»i ấy chỉ có thể là Phan Thúc Äịnh.
Phan Thúc Äịnh gợi ý :
- Hình như nỗi lo sợ, hoảng hốt của cô có liên quan đến việc cô gặp Rơ-nê vừa rồi?
Thúy Hằng ngáºp ngừng :
- Anh đoán không nhầm. Buổi gặp gỡ vừa rồi, Rơ-nê đã là m em rất lo sợ. Bây giỠđầu óc em rối loạn, em chẳng còn suy nghĩ được gì nữa.
- Hắn dá»a dẫm cô? Cưỡng bức cô là m má»™t Ä‘iá»u gì trái vá»›i lương tâm?
Thúy Hằng lắc đầu :
- Không phải thế. Không ai có thể dá»a dẫm, cưỡng bức em được. Em khòng giấu gì anh cả, em sẽ nói anh nghe. Anh cho xe chạy Ä‘i, ra phố nà o vắng, ra bá» sông, ra ngoại thà nh cÅ©ng được. Em thèm má»™t sá»± yên tÄ©nh. Là m thế nà o bây giỠđược nhỉ?...
Phan Thúc Äịnh mở máy xe. Chiếc xe từ từ quay bánh. Anh chá»n những phố vắng và nghe Thúy Hằng kể.
... Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết mẹ Thúy Hằng đã chết, ba cô gá»i cô cho má»™t ngưá»i trong há» nuôi và ra bưng ngay từ những ngà y đầu cuá»™c kháng chiến chống Pháp. Không má»™t ai được biết ba cô đã trở vá» ná»™i thà nh hoạt động từ lâu. Hoạt động cá»§a ba cô rất bà máºt. Cô hoà n toà n không được biết tà gì vá» ba cô ở đâu, Ä‘ang là m gì. Chỉ thỉnh thoảng, má»™t năm và i lần, cô nháºn được má»™t lá thư dán kÃn cá»§a ba đến tay cô rất đột ngá»™t. Trong thư, chỉ có mấy dòng chữ ngắn ngá»§i vừa há»i thăm vừa khuyên nhá»§ vá»›i má»™t chữ ký không rõ tên. Chỉ có thế thôi, chỉ có mấy dòng chữ ngắn ngá»§i đó thôi đủ Ä‘em lại cho cô má»™t sức sống kỳ lạ. Mặc dù hoà n cảnh xô đẩy cô phải Ä‘i là m ở tiệm nhảy để sinh sống nhưng mấy dòng chữ ngắn ngá»§i cá»§a ngưá»i cha tham gia kháng chiến ấy đã Ä‘em lại cho cô má»™t niá»m tá»± hà o lá»›n lao. và đó cÅ©ng là nguyên nhân chÃnh là m cô có thể giữ được nhân phẩm, khác vá»›i má»™t số các bạn cá»§a cô, tránh được má»i cám dá»— xấu xa trong cái xã há»™i tạm bị địch chiếm đầy tá»™i lá»—i nà y. Bao nhiêu lần cô tưởng tượng ra sá»± sung sướng vô hạn cá»§a cô khi cô gặp được ba. Có lẽ cô sẽ không cầm được nước mắt. Cô sẽ giụi và o vai ba cô như má»™t đứa trẻ nhá». Bà n tay chai sạn vì nghá» thợ trước đây cá»§a ba cô sẽ vuốt tóc cô. Ba cô chắc cÅ©ng sẽ rưng rưng nước mắt. Cô sẽ kể cho ba cô nghe lòng nhá»› mong, niá»m tá»± hà o vá» ba cá»§a cô. Cô sẽ kể cho ba cô nghe biết bao nhiêu là chuyện, biết bao nhiêu là chuyện...
Khi hiệp định Genève 1954 vá» Äông Dương được ký kết hòa bình láºp lại, cô đã mừng rỡ, tin chắc thế nà o cÅ©ng được gặp ba. Cô chỠđợi, cô đếm từng ngà y. Thế rồi từng ngà y qua Ä‘i, cô vẫn chưa được gặp mặt ba. Chỉ có má»™t lá thư kÃn đến vá»›i cô. Lần nà y, lá thư dà i hÆ¡n trước. Lá thư dặn dò cô như lá»i dặn dò cá»§a những ngưá»i Ä‘i xa. Äá»c thư, cô thấy tất cả tình cảm sâu sắc cá»§a ba đối vá»›i cô. Cô ôm lá thư và o ngá»±c mà nước mắt trà o ra lúc nà o không biết. Thế là lại không biết đến bao giá» cô má»›i được gặp ba. Chắc ba cô đã Ä‘i xa lắm rồi. Lúc ấy, cô không thể nà o hiểu được tại sao hòa bình rồi mà ba cô vẫn không vá» gặp cô.
Sau nà y, khi thấy chÃnh quyá»n ở Sà i Gòn do Ngô Äình Diệm cầm đầu ra sức lùng bắt, bắn giết, bá» tù những ngưá»i tham gia kháng chiến cÅ© thì cô dần dần hiểu ra. Bóng những ngưá»i lÃnh viá»…n chinh Pháp vắng dần, nhưng bóng những “cố vấn Mỹ†xuất hiện ngà y má»™t nhiá»u trên đưá»ng Catinat (Tá»± Do) thì cô cà ng rõ hÆ¡n sá»± vắng mặt cá»§a ba cô. Niá»m tá»± hà o vá» ngưá»i cha trong cô cà ng lá»›n hÆ¡n.
Trong khi cô yên trà là ba cô Ä‘ang ở táºn đâu rất xa thì có ngưá»i biết ba cô vẫn ở ngay Sà i Gòn. RÆ¡-nê, tên nhân viên tình báo Pháp nà y, nhá» má»™t số tay chân đắc lá»±c cá»§a hắn, nhá» sá»± cung khai cá»§a má»™t số tên phản bá»™i, đã láºp được má»™t bản danh sách địa chỉ cÆ¡ sở cá»§a má»™t số ngưá»i còn hoạt động bà máºt ở vùng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n. Trong bản danh sách ấy, có cả ba Thúy Hằng.
Ro-nê được lệnh trở vá» Pháp. Trước khi vá» Pháp, vì say mê Thúy Hằng, vì muốn là m má»™t cái Æ¡n đối vá»›i Thúy Hằng, chiá»u nay RÆ¡-nê đã tiết lá»™ cho Thúy Hằng biết tin cá»§a ba cô, bảo riêng cô đến hai địa chỉ ở Gia Äịnh và ở đưá»ng Võ Tánh tìm cách báo tin cho ba, giục ba trốn Ä‘i. RÆ¡-nê nói vá»›i Thúc Hằng trên đưá»ng đưa cô vỠđến tiệm :
- Tôi sẽ ná»™p bản danh sách nà y cho cấp trên cá»§a tôi. Cấp trên tôi sẽ sá» dụng để là m gì, tôi không rõ. Äối vá»›i tôi, bản danh sách nà y đã trở nên vô Ãch, vì tôi sẽ vá» Pháp nháºn má»™t nhiệm vụ khác. Trước khi vá» Pháp, tôi chỉ muốn cô hiểu rõ cho tấm lòng tôi yêu cô. Tình yêu ấy dù không được cô đáp lại nhưng tôi muốn có má»™t hà nh động gì để chứng tá» tình yêu ấy, muốn có má»™t ká»· niệm để lại đối vá»›i cô để mong cô không bao giá» quên tôi. Trong phạm vi tôi có thể là m được, má»™t ká»· niệm đẹp đẽ nhất trong hai chúng ta, tôi nghÄ© rằng không gì bằng giúp cho ba ngưá»i mình yêu thoát khá»i tai nạn. Nhưng xin cô hãy bình tÄ©nh, cô hãy bình tÄ©nh...
Thúy Hằng bà ng hoà ng cả ngưá»i. Bản thân cô gặp tai nạn gì cô cÅ©ng không đến ná»—i lo sợ, hoảng hốt như thế. Äây là sinh mệnh cá»§a ngưá»i cha kÃnh yêu. Từ lúc được RÆ¡-nê báo cho biết, Thúy Hằng sợ mình cháºm trá»…, sợ má»™t chiếc xe hÆ¡i sÆ¡n xám nà o đó đã đến hai địa chỉ trước cô, mặc dù RÆ¡-nê đã lấy lá»i nói danh dá»± ra hứa vá»›i cô rằng hắn sẽ không chuyển bản danh sách ấy cho ai trước khi cô báo cho ba cô biết. Äến trước cá»a tiệm, cô nắm chặt tay RÆ¡-nê nói qua giá»ng run run :
- Xin cảm ơn ông... Tôi sẽ không bao giỠquên ơn ông!
Anh chà ng tình báo ngoại kiá»u si tình cảm động, không nói được câu nà o.
Thúy Hằng như ngưá»i mất hồn. Cô chạy vá»™i và o báo cho chá»§ tiệm biết không là m việc được tối nay, rồi ra tìm tắc xi. Giữa lúc đó, cô gặp Phan Thúc Äịnh đến tiệm.
Cô đưa khăn mùi-soa lên miệng, cắn chặt lấy, nước mắt muốn trà o ra.
- Em tìm cả hai địa chỉ ấy há»i mà chẳng ai biết ba em cả. Chẳng lẽ RÆ¡-nê hắn nói dối em? Hay hắn nhầm địa chỉ. Không. Tên ba em, hắn nói đúng lắm mà ! Em biết tìm ba ở đâu bây giá»? Nếu chẳng may ba em là m sao, em sống thế nà o được! Bá»n cảnh sát, máºt thám chúng nó ác lắm!...
Phan Thúc Äịnh cầm tay lái chăm chú và bình tÄ©nh nghe Thúy Hằng nói. Trong lúc Thúy Hằng nói, anh hoà n toà n im lặng, không chêm và o má»™t câu nà o, cả những lúc cô xúc động phải ngừng lại. Khi nghe Thúy Hằng kể xong, trong lúc cô hoang mang muốn khóc thì anh mỉm cưá»i. Thúy Hằng ngạc nhiên há»i :
- Sao anh lại mỉm cưá»i? Anh hãy nói Ä‘i để em yên tâm, có phải RÆ¡-nê nói dối em không? Äến em cÅ©ng không biết được ba em nay ở đâu nữa là hắn!...Nhưng em vẫn thấy lo sợ cho ba em lắm! Là m thế nà o bây giá»?
Phan Thúc Äịnh vẫn giữ nụ cưá»i bình thản trên môi :
- Cô hãy yên tâm. Có thể RÆ¡-nê không nói dối cô đâu. Nếu hắn nói thá»±c vá» tin tức cá»§a ba cô như váºy, tôi xin mừng. Vừa rồi, cô đã báo tin được cho ba cô biết rồi đấy!
Thúy Hằng cà ng ngạc nhiên :
- Nhưng em đã gặp ba em đâu? Chá»— nà o ngưá»i ta cÅ©ng bảo ngưá»i ta không biết gì cả, em nhầm nhà ...
- Cô mải lo cho ba cô nên cô không kịp nghÄ© ra hết má»i khÃa cạnh cá»§a vấn đỠđấy thôi. Tôi há»i cô nhé: giả thá» cô là những ngưá»i ấy, trong nhà có chứa ba cô, thấy má»™t ngưá»i lạ há»i vá» ba cô, không đúng những máºt hiệu đã quy định, liệu cô có nháºn không?
Mắt Thúy Hằng sáng lên. Phan Thúc Äịnh nói tiếp :
- Tất nhiên cô sẽ không bao giá» dại dá»™t như váºy. Tôi lại xin đặt má»™t giả thuyết thứ hai: nếu cô ở địa vị ba cô, thấy hai nhà ấy báo cho mình biết có má»™t ngưá»i lạ mặt, không phải ở trong tổ chức mình, tá»± nhiên biết địa chỉ liên lạc cá»§a mình đến tìm mình (dù ba cô có biết ngưá»i ấy là con gái mình chăng nữa), thì liệu ba cô có còn ở nguyên địa chỉ ấy nữa hay không? Hay ba cô sẽ biết ngay mình lá»™ rồi và phải tìm cách chuyển ngay nÆ¡i khác?
Thúy Hằng thở mạnh ra, suýt kêu lên má»™t tiếng. “Ôi đúng như váºy! Có thế thôi mà mình không nghÄ© ra. Äầu óc mình mụ cả Ä‘i. Ba Æ¡i! Ba có biết con lo quá không?â€. Nà ng vò chiếc khăn trong tay và cảm thấy máu mình dần dần chạy trở lại bình thưá»ng. Phay Thúc Äịnh quay tay lái, lượn vòng chiếc xe, vẫn giá»ng nói bình tÄ©nh là m dịu Ä‘i bao nhiêu ná»—i lo sợ cá»§a Thúy Hằng :
- Váºy tôi má»›i nói cho cô: cô đã báo tin cho ba cô được rồi đấy. RÆ¡-nê cÅ©ng biết chỉ cần cô đánh động thế thôi, ba cô cÅ©ng sẽ tìm cách thoát ngay. Bây giá» cô có thể yên tâm quay vá» nhà nằm nghỉ cho đỡ mệt. Äừng lo nghÄ© gì nữa.
Chiếc xe bon vá» phÃa đưá»ng Võ Di Nguy. Thúy Hằng vẫn còn cảm giác vừa hồi há»™p, vừa mừng rỡ như ngưá»i trải qua má»™t cÆ¡n ác má»™ng. Phan Thúc Äịnh há»i như nói chuyện bình thưá»ng :
- Rơ-nê có nói với cô bao giỠhắn vỠPháp không?
- Có, hắn bảo chừng hÆ¡n mưá»i ngà y nữa hắn vá».
- Hắn vỠSà i Gòn vẫn ở địa chỉ cũ đấy chứ?
- Không, hắn ở khách sạn Majestic, phòng 28.
Chiếc xe dừng lại trước cá»a nhà Thúy Hằng. Phan Thúc Äịnh nhanh nhẹn ra trước, mở cá»a xe. Thúy Hằng bước ra :
- Má»i anh và o chÆ¡i.
- Xin lá»—i, cô để cho lúc khác. Bây giá», cô cần nghỉ ngÆ¡i. Xin chúc cô ngá»§ ngon. Ngà y mai xin gặp cô.
Thúy Hằng nhìn anh trìu mến :
- Xin cảm Æ¡n anh. Không có anh, đêm hôm nay đã là đêm đáng sợ nhất trong cuá»™c Ä‘á»i em.
* * * * *
Lúc Thúy Hằng đã quay và o nhà , Phan Thúc Äịnh mất vẻ bình thản. Cá» chỉ anh nhanh nhẹn khác hẳn. Anh rú ga xe, phóng nhanh vá» khách sạn Majestic.
Äể xe trước cá»a khách sạn, anh bước nhanh qua chiếc cá»a ra và o che kÃnh xoay tá»± động. Anh lướt qua chá»— cô gái thưá»ng trá»±c khách sạn Ä‘ang ngồi sau má»™t cái quầy lá»›n. Äằng sau cô, có má»™t cái bảng vá»›i từng hà ng con số bằng đồng và dưới những con số bằng đồng là những cái Ä‘anh, cái treo chìa khóa, cái không. Äịnh liếc nhìn chiếc Ä‘anh dưới con số 28: Trống không. “RÆ¡-nê có ở đâyâ€.
- Tôi há»i ông RÆ¡-nê ở phòng 28. - Äịnh há»i.
Cô gái thưá»ng trá»±c khách sạn nở má»™t nụ cưá»i duyên dáng nhà nghá» :
- Xin má»i ông lên lầu má»™t, bên trái.
Anh lướt qua vòm cầu thang máy, Ä‘i lối cầu thang thưá»ng. “Nếu hắn chưa ngá»§, Ä‘i xuống nhà chÆ¡i, thì hắn sẽ Ä‘i cầu thang thưá»ngâ€. Má»™t cô gái phấn son đầy mặt, Ä‘i từ trên gác xuống, nhìn anh trÆ¡ trẽn.
Anh dừng lại ở trước cá»a phòng 28, cá» chỉ anh trở lại khoan thai, ung dung. Má»™t giá»ng Pháp là u bà u gì đó rồi cánh cá»a hé mở. Má»™t ngưá»i Pháp khoảng hÆ¡n ba mươi tuổi, mặc quần áo ngá»§ đứng sau cánh cá»a. Phan Thúc Äịnh nghiêng đầu :
- Chà o ông RÆ¡-nê. Xin lá»—i ông vì đã đến thăm ông giá» nà y. Ông có báºn gì không?
Nháºn ra Phan Thúc Äịnh, RÆ¡-nê mở rá»™ng cá»a :
- A, chà o ông Äịnh. Không, tôi không báºn gì cả. CÆ¡n gió nà o đã may mắn đưa ông đến đây váºy? Xin má»i ông và o!
Căn phòng khách sạn rá»™ng và sang trá»ng. RÆ¡-nê giÆ¡ tay má»i Äịnh ngồi xuống ghế tiếp khách, lấy ra hai chiếc cốc pha lê xinh xắn :
- Một chút Martell nhé!
- Rất sung sướng được tiếp ông!
Rơ-nê vừa rót rượu, vừa nói :
- Ông cố vấn có báºn không? Ô... má»›i ngà y nà o, gặp nhau ở Paris ông hãy còn là má»™t sinh viên nghèo. Bây giá», ông đã là má»™t cố vấn, ngưá»i tin cẩn cá»§a má»™t tổng thống. Ông là m cho những ngưá»i quen biết cÅ© cá»§a ông như tôi cÅ©ng được hãnh diện.
Hai ngưá»i chạm cốc :
- Xin chúc sức khá»e ông!
- Xin chúc sá»± thà nh công trên đưá»ng Ä‘á»i cá»§a ông! - RÆ¡-nê nói.
Hắn ngồi xuống chiếc ghế đối diện vá»›i Phan Thúc Äịnh, đặt cốc xuống bà n :
- Ông tìm tôi lúc nà y chắc có việc gì cần đến tôi?
Phan Thúc Äịnh thẳng thắn :
- Vâng! CÅ©ng như trước đây ở Paris, có những lúc ông tìm tôi đột ngá»™t. Và tôi cÅ©ng rất thÃch lối nói chuyện vá»›i nhau má»™t cách thẳng thắn như ông.
RÆ¡-nê mỉm cưá»i, thăm dò :
- Hồi đó là tôi cần đến ông và bây giỠchắc là ông cần đến tôi. Xin ông cho biết tôi có thể giúp ông được gì? Chắc ông cần lấy một chuyến máy bay đặc biệt của hãng tôi?
Phan Thúc Äịnh cÅ©ng cưá»i :
- Ngưá»i ta bảo ngưá»i Pháp hay bông lÆ¡n. Äúng thá»±c! Bây giá», ông đã biết rõ tôi có thể lấy bao nhiêu chuyến máy bay cÅ©ng dá»… dà ng như không. Không, ông RÆ¡-nê ạ, tôi cần cái khác.
Rồi anh nhìn thẳng và o mặt Rơ-nê, nói :
- Xin ông cho tôi được nói thẳng giữa chúng ta với nhau: tôi muốn mua của ông bản danh sách những cán bộ Việt Cộng còn lại ở vùng Sà i Gòn-Chợ Lớn nà y.
Mặt Rơ-nê hơi biến sắc :
- Sao ông biết tôi có?
- Äiá»u đó ông không cần biết. Ông chỉ nên biết, chúng tôi sẽ mua cá»§a ông vá»›i giá cao, sòng phẳng.
RÆ¡-nê im lặng. Phan Thúc Äịnh nói tiếp :
- Hiện nay bản danh sách ấy đối vá»›i các ông vô Ãch, vì ngưá»i Pháp không còn ở đây nữa. Ông lại sắp vá» Pháp, tôi nghÄ© rằng: ông nên có má»™t số tiá»n xây dá»±ng má»™t cÆ¡ nghiệp ở Pháp để dà nh cho tương lai sau nà y. Ông ná»™p bản danh sách ấy cho cấp trên, ông được hÆ¡n cái gì? Ông không ná»™p nó cho cấp trên, ông cÅ©ng chẳng mất Ä‘i má»™t chút nà o sá»± tÃn nhiệm cá»§a cấp trên đối vá»›i ông. Trong lúc chúng tôi cần bản danh sách đó và ông cÅ©ng cần có má»™t cổ phần ở má»™t hãng buôn nà o đó ở Pháp...
RÆ¡-nê rót thêm rượu và o cốc, tợp má»™t ngụm hết. Hắn vẫn im lặng, Phan Thúc Äịnh rút má»™t Ä‘iếu thuốc lá trong bao đặt trên bà n, châm lá»a :
- Tôi tưởng việc đó ông chẳng cần phải suy nghÄ© nhiá»u. Tôi có khuyên ông là m Ä‘iá»u gì hại cho nước Pháp đâu? Nếu ông không bán cho chúng tôi, chúng tôi cÅ©ng buá»™c phải tìm cách là m cho cái bà máºt ông nắm được sẽ trở thà nh vô giá trị. Riêng việc chúng tôi biết ông có bản danh sách ấy, thì cái bà máºt cá»§a ông đã giảm giá rồi. Ông RÆ¡-nê ạ, tôi chắc ông sẽ còn Ä‘i vá» nhiá»u lần trên đất Việt Nam nà y và má»™t lúc nà o đó, ông sẽ cần đến chúng tôi...
RÆ¡-nê nhún vai, ngẩng lên há»i :
- Ông mua bản ấy cho ai? Äể là m gì?
Phan Thúc Äịnh cưá»i lá»›n :
- Ông bạn thân mến cá»§a tôi! Vá» nguyên tắc, ông không nên há»i tôi câu ấy má»›i phải! Nhưng ông đã muốn biết, để tá» tình thá»±c cá»§a tôi đối vá»›i ông, tôi cÅ©ng xin nói ông rõ: Tổng thống Ngô Äình Diệm á»§y quyá»n cho tôi. Chúng tôi sẽ dùng nó để tiếp tục những công việc các ông đã là m và định là m trên đất nà y.
- Nếu cấp trên tôi há»i tôi vá» bản danh sách ấy?
- Ông yên tâm, ông vẫn giữ bản lưu cá»§a ông. Chúng tôi hoà n toà n giữ bà máºt cho ông và vá» phÃa chúng tôi, chúng tôi chỉ yêu cầu ông má»™t Ä‘iá»u: má»™t tuần lá»… sau khi trao cho tôi rồi, ông má»›i được trao nó cho ngưá»i khác - nếu như ông muốn trao. Chúng ta là những ngưá»i đứng đắn, chúng ta phải giữ lá»i hứa đối vá»›i nhau.
RÆ¡-nê chìa bà n tay ra trước mặt Phan Thúc Äịnh. Phan Thúc Äịnh cÅ©ng giÆ¡ tay ra, nắm lấy bà n tay RÆ¡-nê. Hắn há»i :
- Ông có thể trả tôi được bao nhiêu?
Xem tiếp chương 12
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 05:28 PM.
|

10-09-2008, 09:45 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12
Bản danh sách Việt Cộng nằm vùng
Má»™t chiếc xe gÃp chở trung tá Chỉ huy phó cảnh sát đô thà nh Sà i Gòn-Chợ Lá»›n và hai tên máºt vụ trong Sở nghiên cứu chÃnh trị xã há»™i trung ương [1] Ä‘i trước, tiếp theo là hai chiếc xe hÆ¡i sáu bánh, má»™t chiếc “đốt†chở má»™t tiểu đội cảnh sát vÅ© trang và má»™t chiếc Renault mÅ©i thụt đóng kÃn bưng chung quanh như má»™t gian nhà tù lưu động chạy sau. Chúng chạy nhanh trên các phố Sà i Gòn... Nhìn chúng, những ngưá»i dân thà nh phố biết ngay có vụ bắt bá»› nghiêm trá»ng. Nghiêm trá»ng tháºt cho nên tên trung tá Chỉ huy phó cảnh sát Sà i Gòn-Chợ Lá»›n phải thân chinh Ä‘i. Ở nhà , từ Nguyá»…n Ngá»c Lá»…, Chỉ huy trưởng cảnh sát, đến Trần Kim Tuyến, Giám đốc Sở nghiên cứu chÃnh trị xã há»™i trung ương, từ “cố vấn†Ngô Äình Nhu đến đại tá tình báo Lansdale Ä‘á»u chá» kết quả.
Chúng đỗ xịch trước má»™t căn nhà ở đưá»ng Phan Thanh Giản. Hai tên máºt vụ mặc thưá»ng phục nhảy xuống xe, mấy tên cảnh sát vÅ© trang nhảy xuống theo. Chúng áºp và o trong nhà , súng ống giÆ¡ ra tua tá»§a như định tà n sát cả nhà ngưá»i ta. Má»™t ngưá»i phụ nữ và ba đứa trẻ trên dưới mưá»i tuổi sợ hãi nhìn chúng.
Tên máºt vụ quắc mắt há»i ngưá»i phụ nữ :
- Tên Nguyễn Long đâu rồi?
Trong khi tên nà y há»i chá»§ nhà thì tên máºt vụ thứ hai và mấy tên cảnh sát vÅ© trang đã sục ngay và o nhà trong, và o bếp, và o cả nhà xÃ.
Ngưá»i phụ nữ trả lá»i :
- Nhà tôi đi suốt cả bảy, tám năm nay có vỠđâu.
Tên máºt vụ lăm lăm chÄ©a khẩu súng ngắn và o chị. Ngưá»i phụ nữ vẫn khăng khăng :
- Các ông biết rõ thì các ông đã đến bắt ngay rồi.
Äuối lý tên máºt vụ trấn áp chị :
- À, chị còn bướng phải không? Äợi đấy.
Tên máºt vụ thứ hai và mấy tên cảnh sát vÅ© trang, sau khi sục sạo khắp nhà không thấy gì, bước ra :
- Nó trốn mất rồi.
- Ra báo cáo vá»›i trung tá - tên máºt vụ thứ nhất nói.
Má»™t phút sau, tên máºt vụ thứ hai chạy và o :
- Lệnh cho khám nhà và bắt vợ tên Long.
Ngưá»i phụ nữ muốn ngăn chúng lại :
- Các ông muốn khám nhà phải có lệnh của tòa án.
Tên máºt vụ thứ nhất đổi giá»ng :
- Không nói lôi thôi. Lệnh cá»§a chúng tao. Luáºt cÅ©ng là ở chúng tao.
Tên máºt vụ thứ hai và mấy tên cảnh sát lục lá»i khắp nhà . Chúng bắt mở từng ngăn tá»§, rÅ© từng cái quần, cái áo rồi vứt bừa ra giữa nhà . Chúng lục từng ngăn bà n, moi từng khe ghế. Không có gì cả.
Chúng kéo ngưá»i phụ nữ ra xe, mặc chị hết sức chống đỡ và gạt bắn ba đứa trẻ kêu khóc lăn và o giữ lấy mẹ. Chúng đẩy ngưá»i phụ nữ lên chiếc xe Renault mÅ©i thụt, đóng sầm cá»a lại, khóa bên ngoà i. Ba đứa trẻ lăn lá»™n giữa cảnh nhà cá»a bị Ä‘áºp phá tan hoang. Hà ng phố nhìn theo chúng căm giáºn.
Mấy chiếc xe rú máy chạy vá» phÃa VÄ©nh Há»™i.
Äến phố khác, chứng đỗ xịch trước cá»a má»™t hiệu may. Mấy ngưá»i khách Ä‘ang đứng trong cá»a hà ng vá»™i vã lảng ra ngoà i. Chúng xá»™c và o, quát há»i ngưá»i chá»§ hiệu may Ä‘ang ngÆ¡ ngác :
- Tên Trần Thế Tưá»ng đâu?
Trong khi đó, má»™t tên máºt vụ và lÅ© cảnh sát vÅ© trang lại lục khắp nhà . Ngưá»i chá»§ hiệu đáp :
- Anh ta nghỉ việc đã hai ngà y nay.
- Tại sao nó nghỉ việc?
- Tôi không biết. Nhà tôi có mấy ngưá»i thợ là m. Anh ta má»›i đến xin việc, tôi cÅ©ng không rõ lắm.
- Ông nói dối, ông che giấu cho Việt Cộng nằm vùng, ông có biết sẽ bị xỠra sao không?
- Tôi có biết gì đâu, anh ta đến là m, tôi trả lương như những ngưá»i khác.
Chúng gá»i từng ngưá»i thợ ra xem thẻ căn cước, đối chiếu vá»›i ảnh, khám từng ngưá»i má»™t. Ngưá»i tên là Trần Thế Tưá»ng mà chúng định tìm không có đây. Chúng háºm há»±c quay ra, sau khi đã ném ra những lá»i Ä‘e dá»a hung hãn vá»›i chá»§ hiệu.
Mấy chiếc xe rú máy chạy.
Chúng đỗ trước cá»a má»™t nhà khác. Äây là nhà cá»§a má»™t công chức dân thưá»ng. Chá»§ nhà đi vắng, chỉ có bà vợ và mấy đứa con ở nhà .
Vẫn những câu há»i há»—n xược :
- Tên Nguyễn Mạnh đâu?
Bà chủ nhà đáp :
- Anh ấy đi cách đây mấy ngà y rồi.
- Äi đâu, bà có biết không?
- Anh ấy nói nháºn được tin ở quê nhà , hòa bình rồi, bố mẹ anh ấy nhắn anh ấy vá».
- Quê nó ở đâu? Bố mẹ nó là ai?
- Tôi không biết. Nghe đâu ở Thủ Dầu Một.
- Bà có biết nó là Việt Cộng không?
- Ôi chao! Thế ư? Tôi là m sao biết được!
- Thế tại sao gia đình bà quen biết nó.
- Tôi có mấy cháu Ä‘i há»c. Chúng tôi có đăng báo cần ngưá»i đến kèm riêng các cháu tại nhà . Anh ấy là má»™t trong những ngưá»i đến xin dạy thêm các cháu. Thấy anh ta vẻ ngưá»i đứng đắn, hiá»n là nh, gia đình chúng tôi ưng nhá» anh ấy. Lúc đầu, má»—i tuần anh ấy đến dạy các cháu ba buổi. Sau thấy anh ấy tốt, các cháu cÅ©ng quý mến, chúng tôi má»i anh ấy ở đây vá»›i chúng tôi cho vui.
Tên máºt vụ có vẻ khó chịu :
- Việt Cộng mà tốt à ? Bà có biết nó dạy con bà những gì không?
- Dạy toán, dạy lý.
- Không không, tôi không há»i thế. Nó có tuyên truyá»n gì con bà và gia đình bà không?
Bà chủ không cần suy nghĩ :
- Không! Không! Tôi chỉ thấy anh ấy bảo các cháu phải ngoan, nghe lá»i ba má, không được xem những phim ảnh, truyện báºy bạ...
Tên máºt vụ ngắt lá»i bà :
- Ấy! Ấy! Nó tuyên truyá»n đấy!
Bà chủ nhà lặng im không hiểu gì cả.
- Hà ng ngà y, nó là m những gì?
- Tôi chỉ thấy anh ấy há»c. Hà ng ngà y, anh ấy bảo đến thư viện và nháºn thêm việc là m sổ sách cho mấy hãng buôn để lấy tiá»n há»c thêm.
- Những hãng buôn nà o?
- Tôi không biết, vì anh ấy đến táºn cá»a hà ng ngưá»i ta nháºn.
- Nó có bạn bè nà o không? Có ai hay đến thăm nó không?
- Thỉnh thoảng có má»™t và i ngưá»i đến chÆ¡i vá»›i anh ấy, anh ấy giá»›i thiệu là bạn há»c.
- Những ngưá»i ấy là ai, bà có biết không? Hình dáng há» như thế nà o?
- Tôi không biết, cÅ©ng không nhá»› nữa. vì đó là bạn riêng cá»§a anh ấy, tôi không muốn tò mò. Khi ngưá»i nà y đến, khi ngưá»i kia đến, ngồi chốc lát rồi Ä‘i, tôi là m sao nhá»› xuể!
- Chúng tôi sẽ há»i ông nhà . Nếu ông bà không nói thá»±c, ông sẽ bị Ä‘uổi khá»i sở là m.
- Quả thực chúng tôi biết thế nà o chúng tôi nói thế.
- Äồ đạc nó còn để lại cái gì không?
- Dạ không, anh ấy chỉ có một vali đựng quần áo và sách vở. Khi đến anh ấy mang vali đó đến. Khi đi, anh ấy cũng chỉ xách vali đó đi là hết! Anh ấy chẳng có gì để lại cả.
Tên máºt vụ thứ hai và lÅ© cảnh sát vÅ© trang lại lục lá»i khắp nhà không thấy gì hÆ¡n. Chúng háºm há»±c rút lui, sau khi hẹn chá»§ nhà sáng hôm sau phải ra Sở nghiên cứu chÃnh trị xã há»™i Trung ương trình diện.
Mấy chiếc xe rú máy chạy lồng lên như những con thú bị thương. Chúng đỗ ở đầu má»™t xóm lao động và áºp và o má»™t căn nhà . Gia đình chỉ có ông già ngoà i sáu mươi, gầy gò và cô gái ngoà i hai mươi tuổi, trông có vẻ lam lÅ© cá»§a ngưá»i công nhân.
Lại câu quát há»i :
- Tên Huỳnh văn Sinh đâu?
Ông già ngước mắt nhìn bá»n máºt vụ, cảnh sát, không ngạc nhiên và cÅ©ng không sợ sệt :
- Nó Ä‘i táºp kết rồi.
Tên máºt vụ như bị trêu tức, há»i dồn :
- Sao? Sao?
Ông già thủng thẳng nhắc lại :
- Tôi bảo: nó Ä‘i táºp kết rồi.
- Không phải! Nó vẫn ở đây, chúng tôi biết.
- Các anh biết hÆ¡n tôi thì các anh còn há»i tôi là m gì?
Tên máºt vụ Ä‘uối lý :
- Há»i để xem ông có nói tháºt không?
Tên máºt vụ thứ hai và mấy tên cảnh sát vÅ© trang lại là m cái việc sục sạo khắp nhà . Chúng sục cả sang những nhà hà ng xóm, há»i giấy tá» từng ngưá»i. Tên máºt vụ thứ nhất nhìn quanh, thấy ảnh má»™t thanh niên treo trên tưá»ng, há»i ông già :
- Ảnh ai đó?
Ông già vẫn thủng thỉnh :
- Ảnh thằng Sinh đó.
Tên máºt vụ như chạm phải lá»a :
- À, à ... vẫn ngang nhiên treo ảnh Việt Cộng hả?
Ông già nhìn thẳng và o mắt nó :
- Nó là con tôi, tôi không có quyá»n treo ảnh nó à ? Ở nhà các anh, các anh có treo ảnh bố mẹ, vợ con các anh không?
Tên máºt vụ háºm hè :
- Bố mẹ, vÆ¡ con tôi là Việt Cá»™ng, tôi cÅ©ng xá» trÃ.
Ông già nhìn nó như nhìn má»™t con quái váºt :
- Thế là loà i váºt chá»› không phải là loà i ngưá»i nữa.
Cái nhìn cá»§a ông già là m tên máºt vụ phải quay Ä‘i, nhưng lá»i nói cá»§a ông là m nó lồng lá»™n :
- À... à ... ông dám lăng mạ ngưá»i chÃnh phá»§ quốc gia, ông muốn vá» vá»›i ông bà , ông vải hả?
Ông già lạnh lùng :
- Nà y, mà y đừng hỗn. Tao đáng tuổi cha mà y, mà y phải ăn nói cho lễ độ.
Tên máºt vụ thứ hai đã ra :
- Nó cũng trốn mất trước khi chúng ta đến rồi!
Chúng tháo bức ảnh thanh niên treo trên tưá»ng, bắt cả ông già và cô gái ra xe.
Tên trung tá ở ngoà i xe gÃp cúi xuống nhìn bảng danh sách mà hắn có trên tay. Hắn ra lệnh lùng sục thêm hà ng chục địa chỉ khác, trong đó có hai nÆ¡i mà trước đây RÆ¡-nê đã bảo cho Thúy Hằng biết để đến tìm ba. Suốt cả buổi sáng chạy ngang dá»c khắp Sà i Gòn, Chợ Lá»›n, Gia Äịnh, chúng không tìm thấy má»™t ngưá»i nà o để bắt. Những dòng chữ tên ngưá»i, tên đưá»ng phố lúc nà y như nhảy múa trước mắt tên trung tá chỉ huy phó cảnh sát đô thà nh. Hắn cảm thấy không còn Ä‘á»c được chữ gì nữa. Những dòng chữ ấy nhảy múa trước mắt hắn, và hắn cảm thấy không còn Ä‘á»c được gì nữa.
* * * * *
Giám đốc Sở nghiên cứu chÃnh trị xã há»™i trung ương Trần Kim Tuyến lồng lá»™n như má»™t con thú dữ mất mồi. Hắn vừa muốn ra oai vá»›i hai tên Giám đốc và Phó giám đốc Nha cảnh sát và công an đô thà nh trút tất cả ná»—i bá»±c tức cáu giáºn lên đầu hai gã, vừa muốn chữa ná»—i xấu hổ, bất lá»±c trước ngà i “cố vấn†Ngô Äình Nhu cÅ©ng có mặt ở đó.
Thá»±c ra, bản thân hắn cÅ©ng không giữ nổi bình tÄ©nh nữa, cho nên bá»™ mặt hắn mất cái vẻ lạnh lùng thâm hiểm má»i khi và cặp mắt cá»§a hắn cà ng lá»™ sá»± tà n nhẫn gian ác hÆ¡n. Mẻ lưới đầu tiên định bắt những tên Việt Cá»™ng nằm vùng quan trá»ng ở vùng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n đã thất bại. Tên há»c trò cá»§a trưá»ng đại há»c Michigan nhìn chòng chá»c và o đại tá giám đốc và trung tá Phó giám đốc Nha cảnh sát đô thà nh.
- Có danh sách, địa chỉ rõ rà ng, có phương tiện đầy đủ trong tay mà các ông không bắt được đứa nà o? Không hiểu các ông là m ăn ra sao?
Tên trung tá khó chịu :
- Thưa ngà i, chÃnh tôi đã Ä‘iá»u khiển cuá»™c lùng bắt theo đúng kế hoạch. Chúng tôi đã hoà n toà n giữ bà máºt. Bản danh sách trên trao cho do chúng tôi cầm, không há» má»™t ngưá»i nà o biết ngoà i chúng tôi. Các nhân viên thuá»™c quyá»n chúng tôi tham dá»± cuá»™c lùng bắt chỉ được biết mục Ä‘Ãch cuá»™c lùng bắt trước khi bước lên ô tô. Không hiểu vì sao, bá»n Cá»™ng sản ấy không đứa nà o có ở nhà cả. Hình như chúng đã biết trước mà trốn thoát hết.
- Tại sao ông biết chúng đã biết trước ta định bắt chúng?
- Tôi Ä‘oán như váºy, vì đứa nà o cÅ©ng chỉ vừa má»›i trốn thoát, có đứa má»›i chỉ Ä‘i cách đây và i ngà y.
Trần Kim Tuyến sầm mặt lại :
- Không có lẽ chúng biết trước? Ai đã bảo cho chúng biết trước? Ai?
Không ai trả lá»i hắn. Hai tên sÄ© quan cảnh sát cao cấp phân vân ngồi thừ ra và trong lúc nà y, trông mặt chúng tháºt ngây độn. Ngô Äình Nhu, theo thói quen cá»§a hắn, chỉ ngồi im lặng rÃt hết Ä‘iếu thuốc lá nà y đến Ä‘iếu thuốc lá khác. Hầu như không lúc nà o giữa hai kẽ tay đã ám và ng vì khói thuốc cá»§a hắn, không có Ä‘iếu thuốc lá cháy dở.
Không khà nặng ná». Trần Kim Tuyến há»i tên trung tá :
- Cuộc lùng bắt không đem lại kết quả gì?
- Chúng tôi bắt một số thân nhân của chúng và thu được một số ảnh.
Trần Kim Tuyến thất vá»ng :
- Lại má»™t lÅ© đà n bà , trẻ con, ông già chứ gì? Các ông là m ăn như thế, Hoa Kỳ ngưá»i ta cưá»i cho thối mÅ©i. Bắt chúng để là m gì? Nuôi chúng tốn cÆ¡m rồi lại phải thả chúng ra...
Ngô Äì nh Nhu ấn mẩu thuốc lá Ä‘ang hút dở và o cái gạt tà n, đứng dáºy :
- Không thả đứa nà o cả. Bắt đứa nà o cÅ©ng là có Ãch. Thà bắt oan chÃn mươi chÃn đứa, còn hÆ¡n để sổng má»™t đứa. Những đứa thân thÃch vá»›i Cá»™ng sản Ä‘á»u bị ảnh hưởng cá»§a bá»n Cá»™ng sản cả. Tôi đỠnghị vá»›i các ông hai việc: má»™t, cứ lôi bá»n thân thÃch cá»§a những đứa đã trốn thoát kia mà tra há»i, chúng nó khai ra bất cứ ai là bắt luôn ngưá»i ấy. Bắt liên tiếp, tra há»i liên tiếp như thế, tôi tin chắc thế nà o cÅ©ng báºt ra những cái bất ngá», có lợi cho chúng ta. Hai là , bá»n đã trốn thoát ấy chưa chắc đã Ä‘i đâu xa, các ông phải láºp ngay được hồ sÆ¡ toà n bá»™ ảnh và nháºn dạng cá»§a chúng, rồi tung ngưá»i đứng ở các ngã tư đưá»ng phố mà nháºn dạng, tôi tin rằng nếu không bắt được nhiá»u thì thế nà o cÅ©ng bắt được má»™t và i đứa. Từ má»™t và i đứa ấy, chúng ta có thể gỡ được những đầu mối bà máºt mà ta muốn tìm hiểu...
Mấy tên kia im lặng tá» vẻ thán phục ý kiến “sâu sắc†cá»§a “ngà i cố vấnâ€. Trong óc Trần Kim Tuyến nảy ra má»™t câu há»i “Có phải chất heroin đã giúp cho thằng cha nà y nảy ra lắm mưu nhiá»u kế quá»· quái không?â€. Và hắn cÅ©ng đứng dáºy :
- Tôi phải báo cáo ngay cho ngà i Lansdale biết.
* * * * *
Ná»—i tức giáºn cá»§a Lansdale khi được Trần Kim Tuyến báo cho biết đã không bắt được những cán bá»™ kháng chiến cÅ© còn lại vùng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n, bốc lên mạnh hÆ¡n cả ná»—i tức giáºn cá»§a Trần Kim Tuyến khi nghe tên trung tá cảnh sát báo cáo. Hắn đổ ngay cho tụi tay sai bất lá»±c, phà công giúp đỡ cá»§a hắn. Hắn Ä‘áºp bà n, nói như mắng và o mặt Trần Kim Tuyến :
- Thất bại! Thất bại! Thế là chúng ta đã thất bại nhục nhã. Nói má»™t cách khác, chúng ta đã bị Cá»™ng sản cho má»™t vố. á»’...ngưá»i Việt Nam các ông bao giá» má»›i hết cái thói là m việc cháºm chạp như rùa. Các ông là m há»ng cả kế hoạch cá»§a chúng tôi. Thế là thất bại... Chúng nó thoát hết rồi, chúng nó thoát hết thì Sà i Gòn-Chợ Lá»›n vẫn là má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n bà máºt đối vá»›i chúng ta, mặc dầu chúng ta kiểm soát được đất Ä‘ai. Chúng nó thoát được thì má»—i đứa sau nà y sẽ thà nh má»™t đội quân phá hoại chúng ta, tấn công và tiêu diệt chúng ta.
Hắn chắp tay sau lưng, bước những bước dà i trong phòng, háºm há»±c tức tối :
- Ở Hoa Kỳ, những tên găng-xtơ nổi tiếng, trốn đâu cảnh sát Mỹ cũng bắt được. Mà ở đây, mấy tên Cộng sản ranh cũng là m các ông bất lực.
Trần Kim Tuyến thanh minh :
- ChÃnh chúng tôi trá»±c tiếp chỉ đạo cuá»™c lùng bắt. Trung tá phó giám đốc Nha cảnh sát đô thà nh trá»±c tiếp dẫn nhân viên Ä‘i lùng bắt. Nhưng bá»n chúng đã biết trước và cùng má»™t lúc biến mất.
Lansdale ngừng lại, há»i :
- Là m thế nà o chúng biết trước được?
Trần Kim Tuyến ngá»a hai bà n tay ra phÃa trước :
- Tôi không biết.
Lansdale lặp lại có vẻ giễu cợt :
- Tôi không biết! Tôi không biết! Cái gì các ông cũng không biết!
“Bá»n chúng đã biết trước và biến mất†- Má»™t ý nghÄ© nảy ra trong óc tên đại tá tình báo. Hắn bá» Trần Kim Tuyến đấy, đến thẳng phòng là m việc cá»§a Ngô Äình Diệm. Hắn há»i Diệm :
- Ông Diêm! Ông có biết tất cả những cán bá»™ Việt Minh cÅ© trong bản danh sách đã trốn thoát khá»i tay chúng ta rồi không?
Ngô Äình Diệm ngẩng bá»™ mặt bừ bá»± lên :
- Có, tôi có biết. Chú Nhu vừa cho tôi biết.
- à kiến của ông vỠviệc đó thế nà o?
Ngô Äình Diệm nhún vai, đáp :
- Tôi cÅ©ng chưa rõ vì sao... Nhưng, chúng ta đà nh phải là m lại thôi. Chúng ta vẫn còn có thá»i gian để nói chuyện vá»›i chúng...
Thấy Diệm chưa hiểu ý câu há»i cá»§a mình, Lansdale ngắt lá»i hắn :
- Không phải! Tôi muốn há»i ông: Tại sao bá»n Vi-xi biết trước và trốn thoát hết được? Bản danh sách ấy Phan Thúc Äịnh và chúng ta biết, chúng ta giao ngay cho Trần Kim Tuyến Ä‘i lùng bắt... Tuyến thì do chúng tôi đà o tạo ở Michigan rồi. Ngoà i ông và tôi ra, chỉ còn Phan Thúc Äịnh...
Ngô Äình Diệm há»i ngay :
- Ông nghi ngá» Phan Thúc Äịnh?
Lansdale im lặng, sá»± im lặng thay cho lá»i nói, trong khi hắn biết hắn nói chưa có đủ chứng cá»›. Ngô Äình Diệm lắc đầu :
- Ông không nên nghi cho Phan Thúc Äịnh. Má»™t ngưá»i có bố bị Cá»™ng sản giết chết. Má»™t ngưá»i cả gia đình bị tan nát vì Cá»™ng sản. Má»™t ngưá»i đã cứu tôi ra khá»i nanh vuốt cá»§a Cá»™ng sản trong những ngà y tôi gặp nguy hiểm, khó khăn nhất. Ngưá»i ấy không có lý nà o Ä‘i cứu bá»n Cá»™ng sản. Ông thá» nghÄ© xem?
Lansdale háºm há»±c :
- Nhưng tại sao bá»n chúng lại biết trước và thoát khá»i được tay chúng ta?
Ngô Äình Diệm tá» vẻ hiểu biết đối thá»§ cá»§a mình hÆ¡n Lansdale :
- Bá»n Cá»™ng sản hoạt động bà máºt thưá»ng thay đổi chá»— ở luôn. Chúng có năm, bảy địa chỉ khác nhau. Vả lại, ai dám quả quyết rằng trước khi bản danh sách ấy đến tay Phan Thúc Äịnh, hoà n toà n chưa đến tay ngưá»i khác. Tên nhân viên tình báo Pháp kia biết đâu cùng má»™t lúc bán cho Phan Thúc Äịnh, lại chẳng bán cho má»™t ngưá»i nà o đó nữa, mà ngưá»i đó lại là má»™t tên Việt Cá»™ng. Nhiá»u trưá»ng hợp tà i liệu máºt cá»§a Phòng Nhì Pháp đã chẳng bị lá»™ ra ngoà i là gì?
Ngô Äình Diệm nói thêm ý đồ cá»§a mình :
- Mấy tên Cá»™ng sản đó trốn thoát, trừ khi chúng ra khá»i cái miến Nam Việt Nam nà y thì thôi, chá»› còn ở lại đây, thế nà o cÅ©ng có ngà y chúng sa lưới. Trước khi táºp trung tất cả lá»±c lượng để chống bá»n Cá»™ng sản, tôi muốn lúc nà y hãy táºp trung thanh toán bá»n giáo phái và bá»n chống đối chúng ta ở ngay trong hà ng ngÅ© chúng ta đã. Phan Thúc Äịnh đã giúp tôi nắm được tình hình ná»™i bá»™ bá»n giáo phái rất tốt. Trái lại vá»›i những ý nghÄ© cá»§a ông, tôi muốn ghi công anh ta.
-----------------------------------------------------------------------
[1] Máºt vụ riêng cá»§a anh em Ngô Äình Diệm.
Xem tiếp chương 13
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 05:29 PM.
|

10-09-2008, 09:46 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 13
Biệt thự Hoà ng Chương
Trên đại lá»™ Minh Mạng, biệt thá»± Hoà ng Chương vá»›i lối kiến trúc mỹ thuáºt, thanh nhã, thu mình dưới mấy hà ng cây xanh, xum xuê cà nh lá, sân trồng toà n cá» Phi Luáºt Tân và hoa hồng nhiá»u mà u sắc. Nhà rất Ãt ngưá»i ra và o. Cá»a lá»›n không mấy khi hé mở dưới hà ng dáºu sắt có che tôn chạy dà i, cà ng là m tăng thêm sá»± tÄ©nh mịch, trầm lặng cá»§a biệt thá»±. Khách Ä‘i đưá»ng vẫn tưởng đây là nhà riêng cá»§a má»™t công chức cao cấp cá»§a ngụy quyá»n Sà i Gòn hay là nhà cá»§a má»™t đại thương gia nà o vá» nghỉ ngÆ¡i sau những ngà y bon chen, xoay xở đầy tá»™i ác.
Nhưng không phải.
Bên trong cái bá» ngoà i nên thÆ¡, đẹp đẽ ấy là má»™t cái tổ quá»·. Äây là cÆ¡ quan kỹ thuáºt số 5 cá»§a bá»™ pháºn CIA Sà i Gòn, mang bà danh là A-47. Äây là má»™t trong hà ng chục ngôi nhà ở Sà i Gòn bá» ngoà i trông bình thưá»ng nhưng bên trong là nÆ¡i tra tấn, giết ngưá»i, đầy đủ má»i tá»™i ác, trò ám muá»™i cá»§a bá»n CIA hay bá»n máºt thám ngụy, giống như cái P.42 ở Sở Thú [1].
Trong biệt thá»± Hoà ng Chương mỹ thuáºt, thanh nhã ấy có hầm ngầm để giam ngưá»i, có phòng há»i cung vá»›i đầy đủ dụng cụ tra tấn tối tân mang nhãn hiệu CIA, có phòng chiếu bóng, chiếu những cuốn phim riêng, có phòng lưu trữ nhiá»u loại giấy tá» mẫu để ráºp theo đó là m giấy tá» giả mạo.
Hôm nay, trong gian phòng chiếu bóng cá»§a biệt thá»±, Lansdale, Fishiel, Thomas Ä‘ang xem chiếu cuốn phim Ä/15. Nhân váºt chÃnh trong phim là Phan Thúc Äịnh. Có Ä‘iá»u nhân váºt chÃnh ấy không há» biết mình được đưa lên phim Mỹ.
Ba tên CIA ngồi ngá»a ngưá»i, má»—i tên má»™t kiểu trong buồng tối. Lansdale khoanh tay trước ngá»±c, duá»—i dà i chân gác lên chiếc ghế trước mặt. Fishiel ngồi chống nhẹ má»™t tay và o tay ghế. Thomas ngá»a đầu lên chá»— dá»±a cá»§a ghế, bà n tay luôn luôn cá»±a quáºy có vẻ nóng ruá»™t. Cả ba chăm chú nhìn lên mà n ảnh. Chỉ có tiếng sè sè cá»§a máy chiếu chạy Ä‘á»u đặn.
Những hình ảnh cá»§a cuốn phim cho thấy máy quay phim đặt ở nhiá»u góc độ khác nhau, có những Ä‘oạn quay qua cá»a kÃnh má»™t chiếc xe hÆ¡i, có Ä‘oạn quay từ sau khung cá»a má»™t nhà nà o đó ở góc phố, có Ä‘oạn quay bằng kÃnh thu hình từ xa...
Trên mà n ảnh :
Chiếc xe Renault con cá»§a Phan Thúc Äịnh rá»i khá»i dinh Gia Long... Nhiá»u bóng xe hÆ¡i, xe máy loang loáng chạy qua che mất chiếc xe cá»§a Phan Thúc Äịnh... xe Äịnh lại hiện ra... Hình ảnh dõi theo phÃa sau cá»§a chiếc Renault con chạy suốt dá»c đưá»ng dà i Gallieni...
Chiếc xe trước cổng hà trưá»ng Äại thế giá»›i... Phan Thúc Äịnh bước xuống... Äịnh lại gần và nói chuyện vá»›i hai ngưá»i mặc bà ba Ä‘en ở cổng và o hà trưá»ng. Hình ảnh thu Äịnh và hai ngưá»i mặc bà ba và o cáºn ảnh...
Lansdale hạ lệnh :
- Stop! Quay cháºm lại Ä‘oạn nà y.
Mà n ảnh loang loáng ánh sáng và trở lại cảnh Phan Thúc Äịnh lúc bước gần lại hai ngưá»i mặc bà ba Ä‘en. Ba tên CIA chăm chú theo dõi. Hình ảnh được chiếu cháºm nên má»—i cỠđộng cá»§a nhân váºt Ä‘á»u lừ đừ, nhÃch từng tà má»™t, trông rất ngá»™ nghÄ©nh, buồn cưá»i.
Tiếng Lansdale há»i :
- Hai tên áo đen nà y là ai?
Tiếng Thomas trả lá»i :
- Thưa đại tá, hai thằng Bình Xuyên gác cổng.
Tiếng Lansdale :
- Bảo Tuyến [2] Ä‘iá»u tra hai thằng Bình Xuyên nà y và báo cáo lại xem chúng là ngưá»i như thế nà o.
Và hắn nói :
- Tiếp tục.
Hình ảnh trên mà n ảnh trở lại bình thưá»ng. Phan Thúc Äịnh bước và o trong hà trưá»ng... Nhiá»u hình ngưá»i lẫn lá»™n che mất Äịnh... Äịnh xuất hiện trước cá»a “Phòng lá»›n†cá»§a hà trưá»ng... Äịnh nói chuyện vá»›i má»™t gã thanh niên Ä‘i vá»›i má»™t cô gái... Cáºn ảnh...
Tiếng Lansdale :
- Quay cháºm lại. Ai váºy?
Tiếng Thomas :
- Con trai Bảy Viễn, thủ lĩnh Bình Xuyên.
Tiếng Lansdale :
- Bảo Ä‘iá»u tra xem quan hệ giữa tên nà y vá»›i Phan Thúc Äịnh như thế nà o? Xem cả cô gái nà y có dÃnh dáng gì đến mối liên hệ đó không. Tiếp tục.
Phan Thúc Äịnh ra khá»i hà trưá»ng... Chiếc Renault con cá»§a Äịnh... Mà n ảnh như bám lấy đà ng sau, chiếc xe trở lại Sà i Gòn... Má»™t chiếc tắc xi vượt lên trước ống quay che mất chiếc xe cá»§a Äịnh... Rất nhanh, ống quay lại vượt chiếc xe tắc xi, xe Äịnh đỗ lại trước “Liberty Palaceâ€... á»ng quay bá» rÆ¡i chiếc xe, bám lấy Phan Thúc Äịnh Ä‘ang bước và o tiệm nhảy... (ống quay mải theo dõi đối tượng cá»§a nó là Phan Thúc Äịnh nên không có má»™t hình ảnh nà o vá» em bé đánh già y lát sau đến sau xe Äịnh). Những hình ảnh loang loáng không rõ nét... Äịnh Ä‘ang ngồi vá»›i má»™t cô gái xinh đẹp...
Tiếng Lansdale :
- Ai đấy?
Tiếng Thomas :
- Thúy Hằng... gái nhảy của tiệm Liberty.
Phan Thúc Äịnh nhảy vá»›i cô gái... mấy cặp khiêu vÅ© khác lướt qua ống quay, chỉ thấy mấy cái đầu và mấy cái lưng, không rõ mặt... Äịnh Ä‘ang nói gì vá»›i cô gái nhảy... Cô gái trả lá»i... Cả hai cùng cưá»i.
Tiếng Fishiel kêu lên bực tức :
- Rồi sẽ có cách biết chúng nó nói gì với nhau.
... Phan Thúc Äịnh đưa cô gái vá» bà n ngồi. Hai ngưá»i nói chuyện... Äịnh ra vá»... Thúy Hằng tiá»…n ra cá»a. Äịnh rút trong túi ra mấy tá» giấy đặt và o tay Thúy Hằng... Thúy Hằng có vẻ bối rối lúng túng... Äịnh mỉm cưá»i kÃn đáo gáºt đầu (chà o hay ra hiệu), Thúy Hằng cÅ©ng kÃn đáo gáºt đầu (tại sao vẫn có vẻ bối rối, lúng túng?)... Äịnh ra xe... Thúy Hằng cẩn tháºn bá» tiá»n và o và xách tay... (tại sao cá» chỉ cất tiá»n lại cẩn tháºn thế?)...
Tiếng Lansdale :
- Quay lại, quay tháºt cháºm...
Cả ba tên CIA đổi dáng ngồi, giương những cặp mắt gián Ä‘iệp nhà nghá» chăm chú nhìn lên mà n ảnh, theo dõi từng động tác nhá» cá»§a Phan Thúc Äịnh và Thúy Hằng. Äến chá»— Thúy Hằng cẩn tháºn gấp mấy tá» giấy bạc cá»§a Äịnh trao cho, để riêng và o má»™t ngăn và thì không bảo nhau, cả ba cùng cưá»i má»™t cách khoái trá.
Gian phòng chiếu bóng báºt sáng.
Fishiel nháºn xét :
- Vấn đỠlà ở những tá» giấy bạc Äịnh đưa cho Thúy Hằng đấy.
Lansdale đồng ý :
- Thúy Hằng chắc chắn là má»™t đưá»ng dây liên lạc cá»§a Äịnh rồi... Hầu như tối nà o hắn ta cÅ©ng đến nhảy vá»›i Thúy Hằng. Những tá» giấy bạc Äịnh đưa cho Thúy Hằng chứa những Ä‘iá»u quan trá»ng. Nhưng Thúy Hằng chỉ có thể là má»™t “há»™p thư†thôi, còn ngưá»i nháºn thư má»›i là nhân váºt quan trá»ng. Äịnh là ngưá»i cá»§a SEDCE hay cá»§a má»™t tổ chức tình báo nà o khác? Tổ chức ấy là tổ chức nà o? Ngoà i những việc là m cho Ngô Äình Diệm, Äịnh còn là m những việc gì nữa?
Và hắn quay sang phÃa Thomas :
- Thiếu tá Thomas! Phải biết Thúy Hằng là ngưá»i như thế nà o? Xem Thúy Hằng ngoà i mối liên lạc vá»›i Äịnh thì còn liên lạc vá»›i ai nữa? Ông hãy trá»±c tiếp cùng vá»›i Tuyến là m việc đó. Cháºm lắm là ngà y nữa, ông phải có trong tay cái và và những giấy bạc cá»§a Äịnh đưa cho Thúy Hằng.
Thomas đứng ưỡn ngực :
- Xin tuân lệnh đại tá...
* * * * *
Mưá»i hai giỠđêm, Phan Thúc Äịnh đứng dáºy ra vá». Như thưá»ng lệ, Thúy Hằng Ä‘i vá»›i anh xuống hết cầu thang. Äịnh lịch sá»± nghiêng mình chà o Thúy Hằng và chìa tay bắt tay cô.
Má»™t giá» sáng, Thúy Hằng ra khá»i tiệm nhảy, lên xe gắn máy vá» nhà . Ở ngã ba đưá»ng, có hai tên cảnh sát dá»±ng hai chiếc xe Harley đứng đó từ bao giá», rÃt còi, bắt Thúy Hằng đứng lại. Äứa nà o cÅ©ng Ä‘eo súng ngắn trá»… ngang hông. Má»™t đứa chặn ngang đầu xe Thúy Hằng. Má»™t đứa nhìn Thúy Hằng xoi mói từ đầu đến chân, há»i :
- Äi đâu mà khuya khoắt váºy?
Thúy Hằng bình tĩnh :
- Tôi Ä‘i là m vá».
- Là m ở đâu?
Thấy cách chúng há»i trống không, Thúy Hằng khó chịu cÅ©ng trả lá»i theo lối đó :
- Ở tiệm Liberty Palace.
- Giấy tỠđâu?
- Không có giá»›i nghiêm, tôi không vi phạm luáºt lệ giao thông đưá»ng phố, tôi không là m gì phạm pháp, sao các ông đòi xét giấy tá» tôi?
Tên cảnh sát trợn mắt, tay sỠvà o bao súng :
- Tình nghi là có quyá»n há»i! Có đưa hay không? Muốn lý sá»± phải không?
Thúy Hằng miá»…n cưỡng mở và đưa thẻ căn cước cho chúng. Nhưng cả hai đứa không cần xem giấy má cá»§a Thúy Hằng, chỉ nhìn chăm chăm và o cái và xách tay cá»§a cô. Má»™t đứa hất hà m há»i :
- Nầy, có truyá»n đơn trong và kia không? ÄÆ°a xem.
- Là m gì có truyá»n đơn? Sao các ông há»i lạ thế?
- Không nói nhiá»u. ÄÆ°a đây khám hay chống lại nhà chức trách?
Thúy Hằng buá»™c phải đưa và cho chúng. Chúng thản nhiên cầm lấy chiếc vÃ, bước ra mở máy xe. Má»™t đứa rút súng chÄ©a và o Thúy Hằng :
- Hễ kêu tao bắn chết!
Hai chiếc Harley rồ máy, chạy vụt Ä‘i. Thúy Hằng lúc ấy má»›i dám hô hoán. Nhiá»u ngưá»i chạy đến thì hai tên cảnh sát đã tẩu thoát.
Chiếc và xách tay cá»§a Thúy Hằng được đưa ngay vá» A.47, cÆ¡ quan kỹ thuáºt số 5 cá»§a phân bá»™ CIA Sà i Gòn. Từng đưá»ng may cá»§a nó bị tháo ra. Äặc biệt là những tá» giấy bạc cá»§a Phan Thúc Äịnh trao cho Thúy Hằng: Mấy nhân viên kỹ thuáºt chuyên môn cá»§a CIA dùng những máy móc tinh vi, hiện đại nhất nghiên cứu, phân tÃch. Những tá» giấy bạc được soi lên, được dùng kÃnh phóng to phóng ra, cuối cùng được ngâm và o những chất nước hóa há»c khác nhau. Chúng chẳng phát hiện được gì. Trong cháºu nước hóa há»c, chỉ thấy hình tên “quốc trưởng†bù nhìn nhợt nhạt, nổi lá»nh bá»nh như cái đầu ngưá»i chết trôi.
Ở buồng bên, Lansdale, Thomas, Fishiel Ä‘ang nghiên cứu mấy cái báo cáo và những nháºn xét tóm tắt do Trần Kim Tuyến gởi đến.
- Hai tên Bình Xuyên gác cổng hà trưá»ng “Äại thế giá»›i†mà Phan Thúc Äịnh đã nói chuyện không có gì khả nghi. Hai thằng nà y, má»™t là Năm Sẹo (vì có má»™t vết sẹo chém nhau ở má), hai là Ba Hổ (vì có trổ đầu hổ ở ngá»±c) Ä‘á»u xuất thân ma-cà -bông, du côn đứng các bến xe, nháºn tiá»n Ä‘i đánh nhau thuê, được Bảy Viá»…n thu nạp và o Bình Xuyên. Chúng chỉ có thể ăn cắp, cướp cá»§a, uống rượu, chá»i báºy, đánh nhau chứ không có thể là m gì hÆ¡n. Không có liên hệ thưá»ng xuyên vá»›i Phan Thúc Äịnh.
- Hai Paul, con trai Bảy Viá»…n, há»c hà nh dở dang, thừa hưởng tÃnh côn đồ cá»§a bố, ăn chÆ¡i truỵ lạc. Cả ngà y chỉ Ä‘i sục gái và đánh nhau. Má»›i liên lạc vá»›i Phan Thúc Äịnh. Thưá»ng dẫn Äịnh Ä‘i gặp các nhân váºt trong giáo phái và sÄ© quan “quốc giaâ€.
- Thúy Hằng, gái nhảy ở tiệm Liberty Palace. Bố là m nghá» thợ Ä‘iện, quê ở miá»n Bắc, mẹ ngưá»i miá»n Nam, chết sá»›m. Bố và o bưng hoạt động chống Pháp. Có tin đồn đã chết. Sống tá»± láºp. Ãt giao du. Tuy là gái nhảy nhưng không sa Ä‘á»a, trụy lạc như phần lá»›n các cô cùng nghá». Tối nà o Phan Thúc Äịnh đến tiệm Ä‘á»u ngồi trao đổi vá»›i Äịnh.
Äá»c mấy báo cáo đó, Lansdale phân tÃch :
- Các ông thấy chưa Hai thằng Bình Xuyên kia là hai thằng đầu trá»™m Ä‘uôi cướp không đáng kể, không liên hệ gì đến Äịnh cả. Thằng Hai Paul chỉ là thằng ăn chÆ¡i bị Äịnh lợi dụng để nắm tình hình các giáo phái, không phải là thứ ngưá»i “nói chuyện†được vá»›i Äịnh. Váºy còn ai? Thúy Hằng. Bố đã tham gia kháng chiến chống Pháp và chết ở “bưngâ€: Má»™t vấn đỠchúng ta phải lưu ý. Tối nà o Phan Thúc Äịnh đến, cÅ©ng chỉ ngồi trao đổi vá»›i Äịnh - hai vấn đỠta phải lưu ý. Ãt giao du, không sa Ä‘á»a, trụy lạc - ba vấn đỠta phải lưu ý. Kết luáºn chúng ta có thể tìm thấy ở Thúy Hằng câu trả lá»i cho chúng ta vá» Phan Thúc Äịnh.
Thomas và Fishiel tán thà nh :
- Chúng tôi hoà n toà n đồng ý vá»›i những nháºn xét cá»§a ngà i.
Lansdale có vẻ tá»± đắc cá»§a má»™t ngưá»i chỉ huy sáng suốt. Äúng lúc đó, phòng bên đưa sang kết quả việc phân tÃch những tá» giấy bạc cá»§a Phan Thúc Äịnh đưa cho Thúy Hằng: chỉ là những tá» giấy bạc bình thưá»ng, không phát hiện được gì.
Thomas nói như muốn hét lên vá»›i tên nhân viên kỹ thuáºt mặc bá» lu trắng :
- Tại sao không có gì?
Tên nhân viên kỹ thuáºt nhún vai không trả lá»i, lẳng lặng quay ra. Lansdale ngồi lặng Ä‘i, Thomas vẫn bá»±c tức, láºp lại câu há»i :
- Tại sao lại không có gì?
Lansdale khẽ Ä‘áºp bà n tay xuống thà nh ghế :
- Nà y, thiếu tá phải kiên nhẫn. Không phải khi nà o trên tá» giấy bạc cÅ©ng có những dòng chữ bà máºt. Có thể trong má»™t tuần lá»… hay tá»›i kỳ hẹn nà o đó đã thống nhất vá»›i nhau. hắn má»›i viết mấy dòng...
- Thưa đại tá, không lẽ đêm nà o ta cÅ©ng kiểm soát chúng? Ta chiếm mấy tá» giấy bạc nà y cá»§a Thúy Hằng là động rồi. Phan Thúc Äịnh không dại gì mà lại tiếp tục viết trên những tá» giấy bạc nữa.
Lansdale có vẻ lão luyện trong nghỠ:
- Thế mà nhiá»u khi chúng viết đấy. Chúng đánh và o chá»— bất ngá» cá»§a ta. Chúng nghÄ© rằng ta sẽ không kiểm soát nữa, vì đã động rồi; chúng đánh đòn cao tay hÆ¡n, cứ viết. Nhưng chúng sẽ không thoát khá»i tay chúng ta. Chúng không thể cao tay hÆ¡n chúng ta được. Tôi đã có những kinh nghiệm ở Phi Luáºt Tân.
- NghÄ©a là đại tá lại ra lệnh cho tiếp tục cháºn lấy tiá»n cá»§a Thúy Hằng? - Fishiel nói.
- Thưa giáo sư, tôi không nghÄ© đơn giản thế. Äêm mai không soát, đêm kia không soát, đêm sau đó cÅ©ng không soát. Nhưng má»™t đêm bất chợt nà o đó, chúng ta sẽ cho soát. Không là m công khai theo kiểu thiếu tá Thomas đã là m. Tôi sẽ có cách là m khác.
Có tiếng gõ cá»a phòng, Thomas nhìn ra :
- Cứ và o!
Một tên nhân viên CIA và o đứng nghiêm :
- Báo cáo, có điện tìm đại tá Lansdale và thiếu tá Thomas.
Thomas cau mà y há»i :
- Ở đâu tìm?
- Báo cáo thiếu tá, ở văn phòng trung tâm SMM.
Cả mấy tên vội vã kéo nhau sang phòng điện thoại. Lansdale cầm lấy ống nghe :
- Hêlô. Äại tá Lansdale đây. Ai đấy?
Bên kia đầu dây, tiếng tên trung tá Andrews - “nổi tiếng vá» những hoạt động bà máºt đặc biệt†- lá»™ rõ mất bình tÄ©nh :
- Xin chà o đại tá. Tôi trung úy Andrews. Vừa có Ä‘iện từ Bắc Việt vá» mấy nhóm đặc biệt chúng ta tổ chức đưa ra miá»n Bắc.
- Sao? - Lansdale nói to và o ống nói.
- Äại tá có nghe rõ lá»i tôi không ạ?
- Rõ.
- Báo cáo đại tá, Ä‘iện từ Bắc Việt đánh và o cho biết: “nhóm Bình†trà trá»™n và o nhà ga Hà Ná»™i, đặt những quả mìn giả miếng than để phá những đầu máy xe lá»a cá»§a Bắc Việt nhưng bị công nhân nhà ga phát hiện ngay. Cả nhóm bị bắt hết...
Lansdale ngắt lá»i :
- Thế còn nhóm “Hảo�
- Báo cáo đại tá, hai tên Ä‘i rải truyá»n đơn cá»§a phòng “chiến tranh tâm lý†thì mất tÃch, chưa nháºn được tin tức cá»§a chúng. Còn ba tên chui và o má»™t kho xăng định thả chất hóa há»c và o xăng phá các động cÆ¡ xe hÆ¡i cá»§a bá»n Cá»™ng sản, không hiểu chúng là m ăn ra sao bị ngạt hÆ¡i suýt chết và bị công an Việt Minh bắt. Hình như những nÆ¡i cất Ä‘iện đà i và chôn giấu vÅ© khà cá»§a chúng ta để lại các vùng sau khi quân đội Pháp rút lui đã bị bá»n Cá»™ng sản phát hiện...
Lansdale buông ống nghe xuống. Hắn không thể nghe thêm được nữa. Äôi môi má»ng cá»§a hắn mÃm lại và mặt hắn tái Ä‘i trước những cặp mắt ngạc nhiên, bối rối cá»§a Thomas, Fishiel. Hắn ngồi phịch xuống ghế, rút khăn tay ra lau mồ hôi trán...
----------------------------------------------------------------------
[1] Ông Nguyá»…n Äức Thuáºn đã tố cáo cái P.42 nà y trong táºp hồi ký “Bất khuấtâ€.
[2] Tức Trần Kim Tuyến.
Xem tiếp chương 14
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 05:37 PM.
|

10-09-2008, 09:47 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 14
Bị theo dõi
Số cố vấn Mỹ tăng vùn vụt cùng vá»›i những tà u Mỹ thi nhau cáºp bến Sà i Gòn đổ vÅ© khÃ, xe cá»™. Trên đưá»ng Catinat - bây giá» theo đúng “mốt†chá»§ nghÄ©a thá»±c dân má»›i gá»i là đưá»ng “Tá»± Do†- thấy vắng bóng dần bá»n sÄ© quan và binh lÃnh Pháp nhưng xuất hiện đông đảo bá»n “cố vấn†Mỹ, đứa ngÆ¡ ngác trong bá»™ quần áo ka ki bóng, vì lần đầu đến má»™t nước Äông Nam à xa xôi, đứa khụng khiệng trong bá»™ Âu phục sang trá»ng, mặt vênh váo tưởng như khắp thiên hạ phải cúi đầu trước túi đôla cá»§a mình. Những cá»a hà ng có tên Arc-en-ciel, Susanna, Paris bar, Modern Tailleur... đã đổi rất nhanh thà nh những Paramount, Elizabeth, Hollywood bar, New star tailor...
Báo chà đầy rẫy quảng cáo những lá»›p dạy tiếng Anh cấp tốc bên cạnh những quảng cáo phim Mỹ sôi động, giáºt gân: “Bảy tên cướp và má»™t ngưá»i đà n bà â€, “Tình yêu cháy bá»ngâ€, “Bà n tay đẫm máuâ€...
Những công chức xưa nay hay nói chen tiếng Pháp và o câu chuyện, đã bắt đầu nói: “OKâ€, “Yes, Sirâ€, “All rightâ€...
Quân đội ngụy là m lá»… lá»›n trút bá» huy hiệu, phù hiệu cấp báºc kiểu Pháp và gắn huy hiệu, phù hiệu, cấp báºc kiểu Mỹ.
Trên khán đà i, bá»n sÄ© quan Mỹ cưá»i hoan hỉ.
Ngô Äình Diệm tuyên bố. “Biên giá»›i Mỹ kéo dà i đến vÄ© tuyến 17â€.
Lansdale được cả cơ quan tình báo trung ương Mỹ CIA, Lầu Năm Góc và Nhà Trắng ghi công.
Từ trong tòa nhà lá»›n ở đưá»ng Gia Long giữa Sà i Gòn, những chỉ thị cá»§a Hoa Thịnh Äốn được cụ thể hóa, chi tiết hóa ra và thá»±c hiện.
CÅ©ng từ trong nhà lá»›n đó, chiá»u chiá»u má»™t chà ng thanh niên dong dá»ng, thanh tú, lịch sá»± tá»± lái chiếc xe Renault xinh xắn ra ngoà i phố, Ä‘i lang thang trên các phố phưá»ng Sà i Gòn-Chợ Lá»›n tấp náºp xe cá»™, lÃnh tráng...
Sá»± có mặt cá»§a Phan Thúc Äịnh ở dinh Gia Long trong những giá» phút sóng gió mà nhiá»u ngưá»i khác bá» Ä‘i, khi những lá»±c lượng thân Pháp liên kết vá»›i nhau định hất đổ Ngô Äình Diệm đã là m cho Diệm thêm tÃn nhiệm anh. Diệm đã coi anh là má»™t trong những thá»§ túc thân tÃn. Ngô Äình Nhu cÅ©ng tôn trá»ng sá»± hiểu biết sâu sắc cá»§a anh vá» má»i vấn Ä‘á», vá» tư tưởng cá»§a anh, không có gì để hắn phải phà n nà n. Hắn có đôi chút nghi ngại vá» thái độ cá»§a vợ hắn đối vá»›i anh, nhưng vốn là ngưá»i thâm hiểm, hắn không bá»™c lá»™ ra ngoà i. Hắn thấy không có má»™t dấu hiệu gì để phải nghi vấn Phan Thúc Äịnh vá» mặt đó. Nếu có nghi vấn tất phải nghi vấn thái độ cá»§a Fishiel. Nhiá»u lúc hắn bắt gặp cái nhìn thèm muốn lá»™ liá»…u cá»§a tên giáo sư Mỹ nà y vá»›i Lệ Xuân. Nhất là từ dạo anh em hắn thâu tóm tất cả quyá»n hà nh và o trong tay, há» Trần cá»§a vợ hắn cÅ©ng được đưa lên không kém gì há» Ngô, vợ hắn được đỠcao là “đệ nhất phu nhân†thì ăn mặc, sống cà ng buông tuồng phóng túng. Ả tung ra má»™t kiểu áo dà i phụ nữ má»›i, bó chẽn sát và o ngưá»i, sưá»n xẻ tháºt cao, cổ khoét rá»™ng đến vai. Ngưá»i phụ nữ không mặc áo cánh bên trong, mặc kiểu áo đó bằng vải má»ng hoặc vải ni-lông, thân hình hầu như được phÆ¡i trần ra trước mặt má»i ngưá»i.
Kiểu áo đó gá»i là kiểu “Trần Lệ Xuânâ€. Ả mặc kiểu áo đó đăng đà n diá»…n thuyết, Ä‘i khánh thà nh má»™t nhà máy do anh em há» Ngô bá»›t tiá»n viện trợ Mỹ ra xây là m cá»§a riêng, Ä‘i thăm má»™t khu táºp trung vợ lÃnh... Thấy cái mÅ©i tẹt mình do bố mẹ sinh ra không được đẹp, ả thưá»ng xuyên đến các cá»a hà ng mỹ viện để chữa cho mÅ©i cao lên. Có lần ả khoe vá»›i Äịnh :
- Mũi tôi đã cao hơn được một li.
Ả thưá»ng rá»§ Äịnh Ä‘i tham dá»± chợ phiên “ủng há»™ thương phế binhâ€, dá»± đại há»™i tân nhạc, hoặc lên Äà Lạt thăm biệt thá»± riêng cá»§a vợ chồng hắn xây mất hà ng trăm triệu đồng... Trừ trưá»ng hợp không thể từ chối được, Phan Thúc Äịnh má»›i Ä‘i còn thưá»ng thưá»ng anh nhưá»ng cái hân hạnh ấy cho “giáo sư cố vấn†Fishiel.
Sau khi cá»§ng cố được địa vị, Ngô Äình Diệm muốn trả công cho Phan Thúc Äịnh bằng má»™t cái ghế trong chÃnh quyá»n cá»§a hắn, nhưng bá»n Lansdale vẫn chưa nghe. Lansdale nói vá»›i Diệm :
- Nếu để cho Äịnh má»™t chức nhá» thì anh ta sẽ không bằng lòng, nhưng nếu giao cho anh ta má»™t chức to trong chÃnh phá»§ - Tổng trưởng chẳng hạn - thì anh ta còn trẻ quá, chưa có uy tÃn trong chÃnh giá»›i Việt Nam. Chúng tôi sợ ông không táºp hợp được những lá»±c lượng á»§ng há»™ ông. Chúng tôi muốn dùng những ngưá»i nà o cả quá khứ lẫn hiện tại phải đảm bảo thá»±c hiện được nhiệm vụ triệt để chống Cá»™ng sản.
Hắn không nói rõ Ä‘iá»u nghi ngại cá»§a hắn, nhưng cÅ©ng là m Ngô Äình Diệm phân vân. Ngô Äình Diệm quay sang hướng khác, muốn trả công Äịnh bằng kinh tế. Hắn bà n vá»›i Ngô Äình Nhu để cho Äịnh phụ trách má»™t số công trình xây dá»±ng cá»§a gia đình hắn thông qua việc sá» dụng viện trợ Mỹ. Ngô Äình Nhu lắc đầu :
- Nếu anh muốn trả công Äịnh, anh có thể cho anh ta má»™t số tiá»n lá»›n bao nhiêu cÅ©ng được, em không có ý kiến gì. Anh ta muốn sá» dụng thế nà o, tùy ý. Nhưng kinh tế riêng cá»§a gia đình chúng ta thì không nên để cho bất cứ má»™t ngưá»i nà o biết.
Ngô Äình Diệm thấy Nhu có lý. Vì váºy, Phan Thúc Äịnh vẫn được chiêu đãi ở trong dinh “Tổng thống†nhưng vẫn không giữ chức vụ gì công khai trong chÃnh phá»§ Diệm. Má»—i buổi chiá»u, vẫn theo lệ thưá»ng, anh lái chiếc xe con cá»§a anh ghé các quán cà phê, các tiệm nhảy. Các tiệm nhảy, quán cà phê, quán rượu cà ng ngà y cà ng mở nhiá»u thêm. Ở các quán rượu, quán cà phê, quán trà , ngưá»i ta bà n áp phe, bà n tán thá»i sá»± công khai. Bất cứ má»™t việc gì xảy ra ở Sà i Gòn-Chợ Lá»›n, từ chuyện xe hÆ¡i đâm chết ngưá»i ở đưá»ng Lê Lợi đến chuyện ông Tổng trưởng nà o có “mèo†ở đâu, từ chuyện má»™t anh lÃnh “cá»™ng hòa†giải ngÅ©, không cách gì nuôi con, đã cầm dao cắt cổ ba con nhá» rồi tá»± tá» như thế nà o, đến chuyện đại sứ Hoa Kỳ tiếp những ai, ngay buổi chiá»u hôm đó, ngưá»i ta có thể nghe đầy đủ ở các quán rượu, quán cà phê, quán trà . Ngưá»i ta có thể gặp ở đây từ những nhà báo quen Ä‘i săn tin vặt, những nhà văn chuyên viết sách theo đơn đặt hà ng, cưá»i nói ba hoa, đến những sÄ© quan ngụy vừa ở đồn lẻ vá» ngồi lầm lì; từ những anh sinh viên trưá»ng đại há»c sôi nổi tranh luáºn đến những anh chà o hà ng thì thầm bà n tán. Ngưá»i ta có thể gặp ở đây cả những gã cao bồi du côn mắt nhắm nha nhắm nháy, bám lăng nhăng mấy cô bán hà ng đến những tên máºt thám chỉ Ä‘iểm cá»§a đủ các thứ cÆ¡ quan máºt vụ ngụy quyá»n: Sở nghiên cứu chÃnh trị và xã há»™i cá»§a Trần Kim Tuyến, Sở Cảnh sát đô thà nh, Phòng Nhì, Cục An ninh quân đội...
Ở các tiệm nhảy cao cấp thì khách lui tá»›i có khác. Ngưá»i nước ngoà i ghé thăm “Hòn ngá»c Viá»…n Äông†vá»›i những mục Ä‘Ãch khác nhau. Bá»n cố vấn Mỹ muốn giết ná»—i buồn xa nhà ; mấy nhà tư bản má»›i trá»—i dáºy há»c là m sang; những anh con nhà già u du há»c ở nước ngoà i vá»; những sÄ© quan ngụy ở Bá»™ tổng tham mưu quen thói ăn chÆ¡i.
Phan Thúc Äịnh ghé và o quán trà “Thiên Thaiâ€. Quán đã đông ngưá»i. Khói thuốc lá mù mịt. Từ cái máy chạy băng ghi âm ở cạnh cô thu tiá»n văng vẳng vá»ng ra má»™t giá»ng nữ sướt mướt, não nuá»™t.
“... Äá»i lạnh lùng trôi theo dòng nước mắt.
Vá»›i bao tiếng tÆ¡ xót thương Ä‘á»i.
Háºn cuá»™c tình đã chết má»™t đêm nao...â€.
Äịnh đưa mắt khắp gian phòng tìm chá»— ngồi. Ngưá»i đà n ông ngồi má»™t mình má»™t bà n, trông thấy anh, đứng dáºy niá»m nở :
- Anh Äịnh! Má»i anh ngồi chung bà n vá»›i tôi.
Ngưá»i đà n ông đó trạc ngoà i năm mươi tuổi, dáng chải chuốt, mặc bá»™ “trô†xám, đầu chải mượt, mÅ©i to. Äịnh thưá»ng hay gặp ngưá»i nà y ở các quán trà , tiệm nhảy. Mấy lần anh và hắn đã nói chuyện, ngồi chung bà n vá»›i nhau. Ban ngà y hắn thưá»ng Ä‘eo kÃnh mát to gá»ng, và anh cảm thấy hình như đã gặp hắn ở đâu má»™t lần rồi.
Qua nhiá»u lần gặp gỡ, biết anh là tiến sÄ© luáºt ở Pháp vá», Ä‘ang tìm việc là m, hắn bắt đầu tâm sá»± vá»›i anh. Hắn cÅ©ng là má»™t trà thức Việt kiá»u vá» nước. Hắn tá»± giá»›i thiệu tên là Sanh, bác sÄ© chuyên chữa bệnh thần kinh ở Anh, nghe tin hòa bình láºp lại, nước nhà độc láºp rồi thì vá» nước, nhưng rồi hắn hối háºn đã vá» miá»n Nam, vì theo lá»i hắn: “Äáng lẽ phải vá» miá»n Bắc vì miá»n Bắc má»›i là độc láºp thá»±c sá»±. Chứ miá»n Nam chỉ là độc láºp giả hiệu. Ngưá»i Pháp Ä‘i thì ngưá»i Mỹ thay thế. Tôi đã lầm khi vá» miá»n Nam nà yâ€.
Hắn nói vá»›i Äịnh những lá»i nhiệt tình yêu nước và tha thiết muốn hà nh động để đóng góp và o cuá»™c đấu tranh chung cá»§a dân tá»™c. Hắn thưá»ng thấp giá»ng ca ngợi má»™t số trà thức cÅ©ng dÅ©ng cảm đấu tranh trong “Phong trà o đòi hòa bình thống nhất†ở Sà i Gòn-Chợ Lá»›n như luáºt sư Nguyá»…n Hữu Thá», giáo sư Phạm Huy Thông... Hắn nói: “Nếu tôi vá» nước sá»›m, tôi cÅ©ng tham gia phong trà o đó. Những ngưá»i trà thức phải là những ngưá»i yêu nước dám đứng vá» phÃa chÃnh nghÄ©a. Tôi chỉ công nháºn ở nước Việt Nam nà y có má»™t lãnh tụ duy nhất: Cụ Hồ Chà Minh...â€
Thá»i gian đầu, Äịnh lặng im. Và i lần gần đây, tuy không nói ra lá»i nhưng anh chăm chú nghe hắn và gáºt đầu tá» vẻ đồng tình, hắn cà ng thân máºt, tâm sá»± vá»›i anh.
CÅ©ng chẳng còn bà n nà o để trống, Äịnh bước lại bà n cá»§a Sanh. Má»™t cô chiêu đãi viên đến trước bà n, hÆ¡i cúi đầu, mỉm cưá»i. Äịnh nói :
- Cô cho tôi một tách cà phê đen. Xin đừng cho bơ.
Cô chiêu đãi viên quay Ä‘i. Äịnh và Sanh trao đổi vá»›i nhau những câu há»i thăm xã giao vá» sức khá»e, vá» việc là m. Hai ngưá»i cùng cưá»i khi biết cùng chưa lá»±a chá»n được việc là m nà o hợp ý mình. Tên Sanh cưá»i lá»›n hÆ¡n :
- Bởi vì chúng mình không phải chỉ cần có việc là m để kiếm được nhiá»u tiến hoặc có danh vá»ng. Nếu chỉ cần thế thì tôi vẫn cứ ở Anh và anh đã ở lại Pháp rồi, phải không? Chúng ta cần những cái gì lá»›n hÆ¡n thế.
Ở bà n bên cạnh, mấy ngưá»i đà n ông, vừa già , vừa trẻ ngồi lẫn lá»™n vá»›i nhau. Cách ăn mặc má»—i ngưá»i má»™t khác, ngưá»i thì sang trá»ng thắt cà vạt, quần thẳng nếp, già y Ä‘en bóng loáng, ngưá»i thì cẩu thả áo cá»™c tay bá» ngoà i quần, Ä‘i dép lê. Ngưá»i hút thuốc lá liên tục, ngưá»i ngáºm tẩu và ánh lá»a đỠtrên nõ tẩu luôn luôn sáng. Những cốc cà phê để đầy bà n lẫn vá»›i ấm chén trà . Qua câu chuyện, Äịnh biết đấy là mấy phóng viên, biên táºp viên cá»§a mấy tá» báo lá»›n ở Sà i Gòn. Äịnh rất thÃch nghe chuyện phóng viên. Há» biết đủ các thứ chuyện, lại hay trống miệng và coi trá»i bằng vung. Những gì há» biết mà há» không viết ra được, há» Ä‘á»u nói ra miệng ở các quán trà , tiệm rượu, trong những buổi gặp gỡ nhau. Vừa nghe Sanh nói, Phan Thúc Äịnh vừa để ý nghe câu chuyện cá»§a các nhà báo ở bà n bên. Äây là câu chuyện cá»§a há» :
- Äệ nhất phu nhân qua Äông Kinh và ở đó bà mắng nhiếc ông đại sứ Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡ tháºm tệ.
- Thái độ Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡ ra sao?
- Tổng thống nhiá»u khi còn bị bà nạt ná»™ la ó ở trong dinh mà không dám ngẩng đầu lên, huống chi là ThÆ¡!
- Thơ lên từ sau vụ Ba Cụt bị giết phải không?
- Việc cụ thể như thế nà o, kể cho nghe với.
- Anh chưa biết à ? Hồi đó, sau khi đã đánh lui quân Bình Xuyên, ông Diệm và ông Nhu cho ông ThÆ¡ Ä‘i là m sứ giả kêu gá»i Ba Cụt đầu hà ng. Ông ThÆ¡ tiếp xúc vá»›i ngưá»i chú cá»§a Ba Cụt là Huỳnh Kim Hoan. Huỳnh Kim Hoan nghe lá»i ông ThÆ¡ Ä‘i dá»— dà nh Ba Cụt trở vá» vá»›i chÃnh phá»§ và chuyển cho Ba Cụt má»™t cái giấy thông hà nh cá»§a Diệm cấp. Ba Cụt cầm giấy thông hà nh đó đến địa Ä‘iếm hẹn thì láºp tức bị bắt ngay. Những ngưá»i bắt Ba Cụt lấy cá»› là Ba Cụt đến quá giá» hưu chiến. Ngưá»i chú Ba Cụt là Huỳnh Kim Hoan cÅ©ng mất tÃch luôn. Tòa án quân sá»± Cần ThÆ¡ đưa ngay Ba Cụt ra xá» tá» hình và cho thi hà nh án ngay. Riêng ông ThÆ¡ được cá» Ä‘i là m đại sứ.
- Chà chà . Thế thì giá»i quá. Tà o Tháo cÅ©ng không bằng.
- Suỵt. “Huý†đấy. Có mồm thì cắp có nắp thì Ä‘áºy.
- Kiểm duyệt báo thôi chứ kiểm duyệt cả mồm ngưá»i ta nữa à ?
- Kiểm duyệt báo là Nha thông tin, còn kiểm duyệt mồm là Nha tổng giám đốc cảnh sát và công an. Không những kiểm duyệt mồm mà còn kiểm duyệt cả ý nghĩ của anh nữa chứ.
- Sá»± im lặng cá»§a nhân dân không phải là má»™t Ä‘iá»u tốt đẹp.
- HÃ ... HÃ ... HÃ ...!
- Nhiá»u anh còn bị Ä‘au hÆ¡n Ba Cụt nữa cÆ¡. Cứ tưởng bở. Trịnh Minh Thế tưởng sẽ vá» là m tướng trong quân đội quốc gia, có nhà lầu, ô tô, lại có cả mấy triệu đô la tiá»n thưởng. Ai ngá» lãnh má»™t viên đạn sau lưng, chết thẳng cẳng. Tướng Cao Äà i Nguyá»…n Thà nh Phương nháºn không biết bao nhiêu tiá»n cá»§a ông Diệm. Cá nhân tướng Phương được riêng ba triệu sáu đôla, ngoà i ra còn được ăn và o hà ng triệu Mỹ kim cấp cho binh sÄ© Cao Äà i cá»§a Phương và việc thà nh láºp đảng Phục quốc á»§ng há»™ ông Diệm. Ai ngỠông Diêm vững ngồi rá»—i, chỉ má»™t năm sau anh em tướng Phương bị đè xuống bùn nhÆ¡, bị ông Nhu tịch thu hết tà i sản, lấy lại toà n bá»™ số tiá»n đã nháºn cá»§a ông Diệm.
- Hà ... Hà ... Hà ... Thổ khô hết thì chó săn phải chết, đấy là chÃnh sách cá»§a các bạo chúa.
- Má»™t ná»n chÃnh trị độc tà i bao giá» cÅ©ng Ä‘i đôi vá»›i những thá»§ Ä‘oạn lừa dối và tà n bạo.
- Suỵt! Lại phạm húy rồi.
- Âu đó cÅ©ng là má»™t bà i há»c hay... À, nà y, tôi nghe nói HÃt-le khi lên là m quốc trưởng thì tìm cách thá»§ tiêu hết những ngưá»i biết rõ quá khứ mình có phải không?
Cô chiêu đãi viên bưng má»™t tách cà phê nóng đặt trên bà n Phan Thúc Äịnh. Anh nhìn cô gáºt đầu.
- Cảm ơn cô.
Câu chuyện cá»§a mấy nhà báo ngồi bà n bên chuyển sang những việc HÃt-le là m, khi cầm quyá»n ở Äức, những sá»± tà n bạo khá»§ng khiếp cá»§a bá»n “Giét-ta-pô†đối vá»›i những ngưá»i chống đối hắn và những ngưá»i Do Thái vô tá»™i. Lão Sanh ngồi phÃa bên kia bà n nghe há» nói câu được câu chăng. Dù sao hắn cÅ©ng biết há» nói gì, nên nhún vai bảo Phan Thúc Äịnh :
- Anh thấy đấy. Ai có trà thức má»™t chút Ä‘á»u bất mãn vá»›i chế độ nà y.
Rồi hắn hạ giá»ng, cúi xuống nói rất nhá» vá»›i Äịnh :
- Tôi má»›i ở nước ngoà i vá» nên nhiá»u cái bỡ ngỡ. Thú thá»±c vá»›i anh, nếu tôi biết má»™t ngưá»i kháng chiến, nếu tôi bắt liên lạc được vá»›i má»™t ngưá»i cá»§a Việt Minh... Tôi sẽ như tất cả những ngưá»i trà thức yêu nước khác.
Äịnh nhìn hắn cÅ©ng nói nhá», tháºn trá»ng :
- Tôi có thể tin được anh không?
Mắt lão Sanh sáng lên, cái mÅ©i to cá»§a hắn pháºp phồng :
- Tôi đã nghe theo tiếng gá»i cá»§a Tổ quốc vỠđây. Tôi biết nói thế nà o hÆ¡n được vá»›i anh. Ngưá»i Việt Nam nà o chẳng yêu nước, chẳng muốn đất nước hoà n toà n độc láºp, thống nhất. Tôi có giấu gì anh đâu.
Phan Thúc Äịnh vẫn có vẻ ngần ngại :
- Là m thế nà o để tôi có thể hoà n toà n tin anh được?
- Tôi xin thá»...
Phan Thúc Äịnh nâng tách cà phê uống má»™t ngụm, trầm ngâm như đấu tranh tư tưởng. Lão Sanh nóng ruá»™t, giục giã :
- Äấy là tÃnh mạng cá»§a tôi, là cả cuá»™c Ä‘á»i tôi. Tôi đùa thế nà o được. Tôi xin thá» vá»›i anh... Anh không nên coi thưá»ng tôi.
- Xin lá»—i anh, không phải tôi coi thưá»ng anh đâu. Vì là vấn đỠquan trá»ng có thể mất mạng, không phải là việc đùa, nên tôi phải tháºn trá»ng, anh hiểu cho, anh đừng giáºn tôi.
- Không. Không. Tôi giáºn anh thế nà o được. Anh tháºn trá»ng là phải lắm. Bây giá» ngưá»i tốt thì Ãt, ngưá»i xấu thì nhiá»u. Chá»— nà o cÅ©ng đầy rẫy bá»n máºt vụ. Vả lại, chuyện ấy thì ngay đến cả bố mẹ, vợ con mình, mình cÅ©ng không cho biết được phải không anh? Nhưng cÅ©ng còn tùy từng ngưá»i chứ.
Phan Thúc Äịnh cẩn tháºn nhìn khắp tiệm trà má»™t lượt, ghé và o tai nói bên tai hắn :
- Tôi hoà n toà n tin ở anh nhé. Tôi có biết má»™t ngưá»i kháng chiến cÅ©, ngưá»i nà y có thể giúp anh được vì vẫn còn liên lạc vá»›i Việt Minh. Anh phải tuyệt đối giữ bà máºt đấy.
Lão Sanh không giấu nổi sự sung sướng.
- Ôi, thế mà anh giấu tôi mãi. Thế mà anh để cho tôi bấy lâu nay cứ định lại ra nước ngoà i rồi xin vá» miá»n Bắc. Anh có thể giá»›i thiệu tôi vá»›i ngưá»i ấy được không? Tôi xin là m bất cứ việc gì, miá»…n là đóng góp được cho nước nhà chóng thống nhất. Ngưá»i ấy ở ngay Sà i Gòn nà y hay ở xa đây?
- Ngưá»i ấy ở ngay Sà i Gòn nà y thôi. Nhưng anh là m gì mà nóng ruá»™t thế?
Lão Sanh thanh minh ngay :
- Anh bảo tôi không nóng ruá»™t là m sao được. Thá»i gian gần đây tôi thấy cuá»™c Ä‘á»i tôi cứ kéo dà i như thế nà y, vô vị lắm rồi. Tôi muốn đổi khác Ä‘i. Mình có trà thức, có tâm hồn, có lòng yêu nước, mình không thể chấp nháºn bất cứ má»™t ngoại bang nà o già y xéo lên đất nước nà y, không thể chấp nháºn má»™t sá»± độc tà i tà n bạo thống trị trên mảnh đất nà y, không thể chấp nháºn ná»—i Ä‘au chia cắt đất nước.
Hắn nói hùng hồn, tha thiết quá, là m Phan Thúc Äịnh phải chuyển thái độ. Anh nói :
- Tôi rất kÃnh phục những ngưá»i có lòng yêu nước nồng nhiệt như anh. Tôi xin giá»›i thiệu anh vá»›i ngưá»i ấy. Không nói giấu gì anh, tôi đến gặp ngưá»i ấy bây giá». Tôi cÅ©ng như anh.
Lão Sanh bắt ngay lấy câu nói cá»§a Äịnh.
- Ngay bây gi�
Phan Thúc Äịnh đưa mắt ra hiệu cho Sanh.
- Anh nói khẽ chứ. Uống xong tách cà phê, xin má»i anh Ä‘i theo tôi.
Lão Sanh uống má»™t ngụm hết chá»— cà phê còn lại trong tách. Phan Thúc Äịnh đứng lên. Lão Sanh nhanh nhẹn ra quầy trả tiá»n. Hai ngưá»i bước ra khá»i quán trà . Phan Thúc Äịnh chỉ chiếc xe hÆ¡i con cá»§a mình.
- Má»i anh lên xe tôi.
Mở cá»a xe để lão Sanh bước lên, xong anh sang phÃa tay lái ngồi. Ráºp mạnh cánh cá»a xe, trước khi mở máy, anh móc trong túi há»™p thuốc lá, đưa má»i lão Sanh. Hắn rút má»™t Ä‘iếu. Anh báºt lá»a cho hắn châm. Hắn hÃt má»™t hÆ¡i dà i sung sướng.
- Tôi cứ hình dung những ngưá»i cách mạng là những ngưá»i phải hiểu biết nhiá»u. Trước đây, thú thá»±c, tôi chỉ lao và o khoa há»c, thá» Æ¡ vá»›i chÃnh trị. Nhưng từ khi thắng tráºn Äiện Biên Phá»§ cá»§a dân tá»™c ta vang dá»™i thế giá»›i, tôi tỉnh ngá»™...
Thấy Äịnh đóng há»™p thuốc cất và o túi, hắn há»i :
- Anh không hút?
Äịnh cưá»i :
- Trong lúc lái xe, tôi không hút.
Chiếc xe chuyển bánh, bon trên đưá»ng đầy xe cá»™ Ä‘i lại. Tối đến, hầu như cả Sà i Gòn đổ ra ngoà i đưá»ng. Những cá»a hà ng nhấp nháy ánh Ä‘iện nê-ông xanh đỠnhiá»u hÆ¡n trước. Những cao ốc kiểu Mỹ đã thấy lác đác xuất hiện. Lão Sanh lại rÃt má»™t hÆ¡i thuốc lá dà i, chỉ mấy tên cố vấn Mỹ mặc quân phục Ä‘i trên hè đưá»ng, nói :
- Bá»n nà y có khác gì bá»n lÃnh viá»…n chinh Pháp trước đây đâu. Nhìn bá»n chúng, tôi không chịu được... Æ hay, không hiểu sao... tôi thấy nôn nao khó chịu quá...
Äịnh vẫn nhìn ra phÃa trước :
- Có lẽ anh say thuốc đấy!
Tiếng nói của lão Sanh bỗng chới với, mơ hồ :
- Ờ... á»... có lẽ thế... chỉ buồn ngá»§...
Äịnh quay sang, hắn đã nghẻo đầu trên chá»— dá»±a. Anh cho xe chạy cháºm lại, má»™t tay giữ tay lái, má»™t tay rút Ä‘iếu thuốc lá cháy dở còn trong kẽ tay hắn, ném ra ngoà i đưá»ng. Anh tiếp tục cho xe chạy ra má»™t phố vắng, đỗ và o sát hè đưá»ng. Anh lần lượt soát khắp các túi quần, túi áo hắn. Hắn không mang má»™t giấy má gì, chỉ có má»™t táºp tiá»n. Soát đến túi trong áo “trô†cá»§a hắn, Phan Thúc Äịnh móc ra má»™t váºt dẹt nhá» vừa bằng chiếc há»™p đựng thuốc lá, có ghi nhãn hiệu USA. Anh mỉm cưá»i: đó là má»™t loại máy ghi âm đặc biệt. Anh láºt Ä‘i, láºt lại chiếc máy trên tay, ấn và o má»™t và i bá»™ pháºn trong máy rồi đưa lên tai nghe thá»: toà n bá»™ cuá»™c nói chuyện giữa anh vá»›i lão Sanh ở quán trà đã được ghi lại lẫn vá»›i những tiếng âm nhạc khác trong quán. Anh bá» chiếc máy và o túi mình, rú ga, sang số xe.
Xe anh chạy vỠđưá»ng Trần Hưng Äạo, đỗ lại trước cổng nha Tổng giám đốc cảnh sát công an. Anh đưa giấy chứng nháºn là nhân viên đặc biệt cá»§a Phá»§ tổng thống cho tên cảnh sát thưá»ng trá»±c xem, yêu cầu hắn cho ngưá»i ra giữ ngưá»i ngồi trong xe và cho anh gặp ngay tên đại tá giám đốc cảnh sát và công an Nguyá»…n Ngá»c Lá»… - Nguyá»…n Ngá»c Lá»… đã thay Lại Hữu Sang, sau khi Ngô Äình Diệm diệt Bình Xuyên. May quá, tối đó, Nguyá»…n Ngá»c Lá»… ở phòng là m việc. Tên cảnh sát thưá»ng trá»±c vá»™i vã lá»… phép má»i anh và o phòng khách. Má»™t phút sau, anh Ä‘i qua chiếc sân đầy bá»n cảnh sát mặc quần áo trắng, đầy những xe ô tô sÆ¡n xám, những mô tô chá»±c sẵn, bước và o phòng là m việc cá»§a Nguyá»…n Ngá»c Lá»…. Nguyá»…n Ngá»c Lá»… đã gặp anh mấy lần ở “dinh Tổng thốngâ€, niá»m nở đứng dáºy :
- Xin chà o ông Äịnh. Ông có việc gì cần kÃp truyá»n đạt cho chúng tôi?
Phan Thúc Äịnh chìa tay bắt tay hắn. Hắn đưa cả hai tay nắm lấy bà n tay Äịnh vì hắn biết anh là ngưá»i được Ngô Äình Diệm ưu ái. Äịnh nói :
- Tôi vừa lừa bắt được má»™t tên chống đối Ngô tổng thống, công khai chá»i bá»›i chÃnh quyá»n quốc gia và ca ngợi Việt Minh. Nó định bắt liên lạc vá»›i Việt Minh để hoạt động láºt đổ chÃnh quyá»n quốc gia. Tôi xin giao nó cho đại tá trước khi vá» báo cáo vá»›i Tổng thống.
Nguyá»…n Ngá»c Lá»… nói như reo lên :
- Tốt quá. Xin ông cứ để nó đấy cho tôi! Tôi xin thân chinh lấy khẩu cung nó ngay láºp tức.
Hắn nắm những ngón tay béo mẫm, chắc nịch của hắn lại :
- à à ! To gan tháºt, dám chống đối Ngô tổng thống, chá»i bá»›i chÃnh quyá»n quốc gia... á à ... dám liên lạc vá»›i Cá»™ng sản... Dù gan bằng trá»i, cứ treo lên cho má»™t tráºn Ä‘iện kÃch liệt là phải phun ra hết...
Phan Thúc Äịnh móc túi đặt chiếc máy ghi âm cá»§a lão Sanh lên bà n Nguyá»…n Ngá»c Lá»… :
- Äây là chứng cá»› nó không thể chối cãi được: toà n bá»™ những lá»i nói phiến loạn cá»§a nó được ghi lại trong nà y. Tôi xin giao cho đại tá là m tang váºt.
Anh mở chiếc máy ghi âm cho Nguyá»…n Ngá»c Lá»… nghe. Cà ng nghe, mặt hắn cà ng nhăn lại. Hắn nghiến hai hà m răng vuông bạnh :
- Nó chết với tôi. Nó phải chết với tôi!
Phan Thúc Äịnh tắt máy ghi âm :
- Tôi để nó ngoà i xe. Äại tá là m Æ¡n cho mấy nhân viên ra khiêng nó và o há»™. Nó bị ngất Ä‘i. Khoảng mươi phút nữa nó sẽ tỉnh dần.
Nguyá»…n Ngá»c Lá»… rối rÃt :
- Vâng, vâng. Nếu cần, chỉ cần một thùng nước và o mặt là tỉnh ngay thôi mà .
- Tùy đại tá xá» trÃ.
Nguyá»…n Ngá»c Lá»… theo Phan Thúc Äịnh ra ngoà i. Äi cạnh Äịnh, hắn há»i nhá» :
- Ông thấy Tổng thống và ngà i cố vấn có ý kiến gì vỠngà nh cảnh sát và công an chúng tôi không?
Phan Thúc Äịnh nghiêm trang :
- Tổng thống và ông Nhu rất bằng lòng vá» những việc là m tÃch cá»±c cá»§a đại tá nói riêng và những chiến tÃch cá»§a ngà nh cảnh sát và công an dưới quyá»n ngà i nói chung.
Nguyá»…n Ngá»c Lá»… rạng rỡ mặt mà y :
- Ông trình lại vá»›i Tổng thống và ngà i cố vấn há»™ tôi: Tôi rất hà m Æ¡n Tổng thống, xin hết sức trung thà nh và tuyệt đối; chấp hà nh má»i mệnh lệnh cá»§a Tổng thống.
Hắn vẫy mấy tên cảnh sát võ trang Ä‘ang đứng ở sân theo hắn ra cổng. Sau khi ra lệnh cho chúng khiêng lão Sanh và o trong phòng lấy khẩu cung, Nguyá»…n Ngá»c Lá»… còn nói vá»›i Phan Thúc Äịnh trước khi anh lên xe :
- Ông thưa với Tổng thống là tôi sẽ thân chinh lấy khẩu cung nó ngay bây giỠvà ngà y mai xin trình lên Tổng thống.
Chiếc xe con cá»§a Phan Thúc Äịnh lẫn ngay và o vá»›i dòng xe xuôi ngược tấp náºp trên đưá»ng. Anh lái xe quay vá» trung tâm thà nh phố Sà i Gòn, đỗ trước cá»a tiệm nhảy Liberty Palace.
Trong lúc anh Ä‘ang ngồi nói chuyện như thưá»ng lệ vá»›i Thúy Hằng trên gác, cáºu bé đánh già y huýt sáo miệng Ä‘i qua phÃa sau xe anh...
* * * * *
Sáng hôm sau, lão Sanh tả tÆ¡i ngồi gục trước mặt Lansdale và Trần Kim Tuyến. Hắn chỉ còn mặc chiếc áo sÆ¡ mi và chiếc quần “trô†rách mướp đầy vết bẩn lẫn vá»›i máu. Mặt hắn nổi lên từng khối tÃm sưng húp. Hắn thở hổn hển và không muốn cỠđộng chân tay nữa. Thỉnh thoảng, hắn báºt lên những tiếng Ä‘au đớn...
Lansdale lồng lộn như con hổ bị sa lưới :
- Con khỉ. Anh là m há»ng hết má»i việc!
Trần Kim Tuyến thì nhìn lão Sanh bằng cặp mắt ái ngại :
- Anh Phòng, sao anh không nói ngay vá»›i đại tá Lá»… anh là ai và gá»i Ä‘iện vá» cho chúng tôi biết.
Phạm Xuân Phòng - chÃnh hắn là Phạm Xuân Phòng - rên rỉ :
- Ông ấy có thèm nghe tôi đâu... Tôi nói rồi. Ông ấy không tin... Cái máy ghi âm... Nó hại tôi... Ông ấy đánh tôi... đau quá... Thằng chó chết!... vừa quay điện... vừa đổ nước và o mồm... tôi chết mất... đau quá...
Hắn đưa tay lên lay lay hà m răng cá»§a mình, có cảm tưởng như hai hà m răng đã long chân hết. Không giữ lịch sá»± gì nữa, hắn nhổ má»™t bãi nước bá»t có vẩn máu xuống ná»n nhà .
Trần Kim Tuyến nói như an ủi :
- Anh cũng đã được huấn luyện để có thể chịu đựng được sự tra tấn khi nhỡ rơi và o tay Cộng sản rồi cơ mà .
Phạm Xuân Phòng đưa bà n tay quệt ngang miệng. Tức giáºn rên lên :
- Nhưng tôi... có được huấn luyện để... chịu đựng máy quay điện tối tân... của Hoa Kỳ đâu.
Trần Kim Tuyến hơi nhếch mép, Lansdale không chú ý gì đến hình hà i tả tơi, sự đau đớn của Phạm Xuân Phòng, nói như mắng và o mặt hắn :
- Con khỉ. Thế là há»ng hết! Anh lá»™ rồi, anh Phòng ạ. Từ giá» trở Ä‘i, anh không thể đảm nháºn được công việc theo dõi Phan Thúc Äịnh nữa. Anh hãy giấu mặt Ä‘i, và là m việc khác.
Rồi Lansdale quay vá» phÃa Trần Kim Tuyến :
- Chúng ta đã thanh toán xong các giáo phái, các đảng phái cá»§a Nháºt, cá»§a Pháp còn lại chống đối chúng ta. Nhưng chúng ta vẫn không là m thế nà o dẹp yên được những kẻ đòi hòa bình thống nhất, đòi nói chuyện vá»›i miá»n Bắc, đòi tổng tuyển cá», chống lại ông Diệm và sá»± có mặt cá»§a ngưá»i Mỹ ở đây. Phong trà o đó ngà y cà ng lan rá»™ng, ngà y cà ng Ä‘e dá»a chúng ta. Trong dân chúng, ảnh hưởng cá»§a Việt Minh. cá»§a ông Hồ Chà Minh vẫn còn sâu sắc. Ở má»™t số vùng nông thôn, chúng ta vẫn chưa hoà n toà n kiểm soát được. Nhiá»u trưởng ấp, trưởng thôn đã bị mất tÃch. Ở thà nh phố, qua báo cáo cá»§a các cÆ¡ quan Ä‘iá»u tra, tầng lá»›p trà thức thanh niên có nhiá»u bất mãn hoặc công khai, hoặc ngấm ngầm, có những tổ chức hoạt động bà máºt. Tất cả những Ä‘iá»u đó chắc chắn có bà n tay cá»§a Việt Minh. Tất cả những Ä‘iá»u đó là m chúng ta lo ngại hÆ¡n bá»n giáo phái thân Pháp, chúng ta vừa dẹp xong. Cho nên nếu Phan Thúc Äịnh là ngưá»i cá»§a SEDCE thì tôi không lo ngại, nhưng nếu là ngưá»i cá»§a tổ chức Việt Cá»™ng thì phải thanh toán ngay. Cuá»™c Ä‘iá»u tra vừa rồi cá»§a anh Phòng vẫn bổ Ãch cho chúng ta. Chúng ta chưa thấy má»™t dấu vết gì chứng tá» Äịnh là ngưá»i cá»§a Việt Cá»™ng. Dù sao, muốn chắc chắn, chúng ta vẫn phải là m thêm lần cuối cùng nữa cho an tâm, để biết rõ Äịnh có phải là má»™t ngưá»i hoà n toà n theo ta chống Cá»™ng hay còn ở trong má»™t tổ chức nà o khác? Còn má»™t đầu mối chúng ta vẫn phải thẩm tra.
Hắn kéo khóa mở chiếc cặp cầm trên tay, lấy ra hai tá» báo hà ng ngà y: “Thá»i Äại†và “Sà i Gònâ€. Cả hai cùng được mở sẵn ở trang 8, mục rao vặt có bút chì đỠđóng khung mấy dòng chữ nhá». “Mua tranh cổ: xin liên lạc 165 đưá»ng Võ Di Nguyâ€. Trần Kim Tuyến Ä‘á»c nhanh mấy dòng chữ nhỠđó, ngước mắt nhìn chá»§ như dò há»i. Lansdale hất hà m :
- Anh có biết 165 Võ Di Nguy là địa chỉ của ai không?
Trần Kim Tuyến lắc đầu :
- Tôi là m thế nà o biết hết được tất cả các nhà ở vùng Sà i Gòn nà y.
- Thế mà phải biết hết đấy! Nếu không, cÅ©ng phải biết hầu hết, thưa ông Giám đốc Sở Nghiên cứu ChÃnh trị ạ... Äây là địa chỉ cá»§a Thúy Hằng, cô gái nhảy xinh đẹp cá»§a tiệm Liberty vẫn nói chuyện vá»›i Phan Thúc Äịnh, hẳn anh chưa quên.
Phạm Xuân Phòng vẫn ngồi ôm hà m rên rỉ nhổ xuống má»™t bãi nước bá»t vẩn máu nữa.
Xem tiếp chương 15
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 05:41 PM.
|

10-09-2008, 09:48 AM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 15
Một vụ bắt cóc
Vừa đỗ xe trước cá»a tiệm Liberty, Phan Thúc Äịnh trông thấy má»™t ngưá»i từ xa yểu Ä‘iệu bước lại. Cái dáng ngưá»i thon mảnh vá»›i lối cầm “sắc†đung đưa trên tay ấy, anh không thể lẫn được. Vẫn như ngà y nà o cùng anh Ä‘i bên bá» sông Seine.
Anh mở cá»a xe, đứng chá». Chừng như cÅ©ng nháºn ra anh, má»™t nụ cưá»i vá»›i hà m răng trắng bóng là m khuôn mặt Vân Anh tươi hẳn lên. Vân Anh bước nhanh vá» phÃa Äịnh.
- Chà o anh Äịnh! Tháºt là má»™t sá»± tình cá» quý hóa.
Äình đỡ lấy bà n tay má»m mại cá»§a Vân Anh.
- Vân Anh có khá»e không? Bây giá» là m gì? Ở đâu?
- Anh trông em thì biết, em vẫn khá»e. Còn là m gì ư? Là m nhiá»u thứ mà hóa ra không là m gì cả. Em chẳng muốn trói mình và o má»™t công việc gì cố định, có thể là m mình mất tá»± do. Anh quên rằng em tốt nghiệp ở Cambridge vá», mà Sà i Gòn hiện nay Ä‘ang sôi nổi phong trà o Ä‘ua nhau há»c tiếng Anh. Em thiếu gì việc là m. Còn anh?
Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i :
- Vẫn thế.
- Vẫn thế là thế nà o?
Rồi Vân Anh trá» và o Äịnh :
- Không giấu em được đâu. Em biết bây giỠanh là m lớn rồi: “Cố vấn riêng của ngà i Tổng thống†cơ mà ! Hay sợ em nhỠvả gì?
Äịnh vẫn cưá»i :
- Dù anh là m gì chăng nữa thì anh cÅ©ng vẫn là anh. à anh muốn nói thế. Anh sống vẫn chẳng khác gì hồi còn há»c ở bên Pháp cả. HÆ¡n nữa, đối vá»›i em...
- Anh khéo bà o chữa lắm. Bây giỠanh đi đâu thế?
Äịnh chỉ và o tiệm Liberty :
- Nếu em vui lòng, xin má»i em. Ở Sà i Gòn nà y, ngoà i giá» là m việc ra, anh chẳng còn thú vui nà o khác nữa.
- À! Ông cố vấn trẻ tuổi, đẹp trai, bắt đầu ăn chÆ¡i rồi đấy! Thế mà anh nói anh vẫn thế... Nhưng xin lá»—i, há»i thá»±c anh nhé: anh có “mèo†nà o trong đó không? Em và o có phiá»n gì anh không?
Äịnh nhún vai :
- Không sao cả.
Anh cÅ©ng bắt chước giá»ng đùa cợt cá»§a Vân Anh :
- Nếu mê cô nà o trong đó, anh đã không dám má»i em và o.
Hai ngưá»i bước và o tiệm. Mấy cô gái nhảy trong tiệm quen mặt Äịnh, thấy anh Ä‘i vá»›i má»™t thiếu nữ lạ mặt, xinh đẹp và o, nghiêng đầu chà o anh và mỉm cưá»i tinh quái. Äịnh nhìn má»™t lượt khắp phòng, không thấy Thúy Hằng. Anh đưa Vân Anh và o má»™t bà n trống.
Nhạc nổi lên má»™t bà i tango. Vân Anh nhìn Äịnh :
- Anh còn nhá»› không? Ngưá»i Pháp rất thÃch tango. Em nhá»› lại những ngà y còn ở Pháp, nhá»› lại cái bà i hát trữ tình: “Bà i tango đẹp nhất trong Ä‘á»i tôiâ€.
Äịnh đứng dáºy :
- Xin má»i em. Äúng váºy... “Bà i tango đẹp nhất trong Ä‘á»i tôi†là bà i tango...†(Anh nhắc lại câu đầu bà i hát đó bằng tiếng Pháp).
Vân Anh đưa tay ra cho Äịnh. Trong tiếng nhạc ảo huyá»n, Vân Anh hất hà m vá» phÃa mấy tên Mỹ, Ä‘ang Ä‘i những bước nặng ná» trên sà n nhảy.
- Bá»n kia chắc chỉ thÃch Suynh, Hu-la-húp. Má»™t bá»n ngưá»i vô văn hóa, Ä‘iên loạn, hợm hÄ©nh.
Äịnh lắc đầu tá» vẻ không đồng ý :
- HỠgià u và mạnh nhất thế giới. HỠđang giúp chúng ta.
Vân Anh hơi ngạc nhiên :
- Sao anh không cộng tác với h�
Äịnh vẫn bước những bước nhẹ nhà ng, ung dung.
- Anh phụng sá»± Ngô tổng thống. Tổng thống, ngưá»i rất sáng suốt, sẽ chỉ cho chúng ta nên Ä‘i theo con đưá»ng nà o.
Äịnh phản công lại ngay :
- Em có nháºn được tin gì cá»§a Lê Máºu Thà nh không?
- Từ ngà y ra gặp anh ấy đến nay, em không nháºn được tin gì cá»§a ảnh cả.
- Nếu Thà nh không vá», cứ Ä‘i theo Việt Cá»™ng?
Vân Anh cũng tỠra không vừa :
- Anh Thà nh không phải chỉ là ngưá»i yêu cá»§a em mà còn là “ngưá»i bạn cÅ© bên núi Ngá»± Bình†cá»§a anh nữa.
Nét mặt Äịnh không thay đổi :
- Má»i việc Ä‘á»u khác trước rồi. Bây giá» chống Cá»™ng là quốc sách.
Vân Anh đánh trống lảng :
- Trá»i Æ¡i! Anh trở thà nh má»™t chÃnh khách thá»±c sá»± rồi.
- Anh chỉ là m má»i việc để trả thù nhà . Ba anh cÅ©ng bị chết như ba em. Phụng sá»± Tổng thống là con đưá»ng để anh vừa trả thù nhà , vừa Ä‘á»n được nợ nước.
Rồi anh nhìn và o cặp mắt có hà ng mi dà y và cong của Vân Anh :
- Bên cạnh em, anh không là chÃnh khách, không là gì cả...
Hà ng mi dà y và cong ấy chớp chớp, cúi xuống :
- Em thèm được là nam giá»›i như các anh để có thể là m được nhiá»u việc, để có thể Ä‘i theo... anh. Là phụ nữ, em yếu Ä‘uối quá, bất lá»±c quá. Ba mẹ không còn. Chú em còn phải lo nhiá»u đến gia đình và bước đưá»ng công danh. Có ngưá»i yêu thì ngưá»i ấy Ä‘i theo con đưá»ng khác rồi, chẳng còn mong khôi phục lại những tình cảm như xưa nữa. Anh xem, em còn biết dá»±a và o ai nữa, giữa cuá»™c Ä‘á»i đầy bão táp nà y? Nhiá»u khi, em cảm thấy cô đơn quá, buồn tá»§i quá. Trong khi đó, thá»i gian cứ Ä‘i, lạnh lùng, tà n nhẫn. Thá»i gian cứ Ä‘i và ná»—i cô đơn buồn tá»§i cà ng tăng lên... Em sẽ sống ra sao đây?...
Vân Anh thở dà i. Những lá»i nói nho nhá» cá»§a Vân Anh thoáng chốc như má»™t bà n tay nhè nhẹ, len lét bóp dần trái tim Phan Thúc Äịnh. Má»™t mùi nước hoa kiêu kỳ từ mái tóc uốn chải rất khéo cá»§a Vân Anh thoang thoảng bay và o khứu giác anh. Äiệu nhạc huyá»n ảo...
Äầu óc Phan Thúc Äịnh rối bá»i. Vân Anh là ngưá»i như thế nà o? Cuá»™c gặp gỡ hôm nay có phải là vô tình không? Cô ta có còn liên hệ gì đến Lê Máºu Thà nh không? Những lá»i tâm sá»± cá»§a cô ta là thá»±c hay là giả? Con ngưá»i cô ta thá»±c ở chá»— nà o, giả ở chá»— nà o? Không có lẽ những lá»i tâm sá»± ấy là giả dối ở má»™t ngưá»i đẹp và trong má»™t hoà n cảnh đáng thương như váºy.
Tiếng Vân Anh vẫn nho nhá» chen lẫn trong tiếng nhạc ảo huyá»n :
- Nhá»› lại má»›i ngà y nà o anh và em còn ở xóm Latinh nhỉ. Em thấy cứ y như má»›i hôm qua váºy. Giá hồi ấy em chưa yêu anh Thà nh, chưa đặt hết hi vá»ng những dá»± định tương lai và o anh ấy! Thế mà chóng thá»±c, đã mấy năm qua rồi! Bao nhiêu thay đổi đã diá»…n ra, bao nhiêu con ngưá»i cÅ©ng đã đổi thay. Còn em, vẫn dở dang thế thôi.
Nhiá»u lúc em muốn đùa vui cho quên má»i chuyện Ä‘i mà cÅ©ng không thể nà o quên được. Hình như Ä‘á»i em chỉ là những tan vỡ, những dở dang, những buồn tá»§i nối tiếp nhau... Thỉnh thoảng, em muốn gặp anh lại như những ngà y nà o, kể nhiá»u chuyện cho anh nghe. Có má»™t ngưá»i để tâm sá»±, em hi vá»ng ná»—i buồn sẽ vÆ¡i bá»›t nhiá»u...
Bà n tay vô hình nà o đó lại nhè nhẹ bóp chặt thêm trái tim Phan Thúc Äịnh. “Thá»±c hay là giả đây? Vân Anh là má»™t cô gái diá»…m kiá»u, có há»c thức, mang má»™t tâm sá»± u buồn, má»™t tình yêu chung thá»§y nhưng dở dang đáng thương hay là má»™t con ngưá»i nà o khác? Vân Anh Ä‘ang cô đơn cần má»™t chá»— dá»±a, cần má»™t tình cảm để sưởi ấm cuá»™c Ä‘á»i giá lạnh cá»§a mình hay đằng sau cô ta Ä‘ang có má»™t thế lá»±c nà o khác? Nếu có sá»± giả dối nấp bên trong vẻ kiá»u diá»…m, duyên dáng nầy thì thá»±c buồn và đáng sợ quá. Có lẽ nà o. Không. Có lẽ nà o... Nhưng...â€.
- Tại sao anh không kể chuyện vá» anh cho em nghe nhỉ? - Cặp lông mi dà y và cong ngước lên nhìn Phan Thúc Äịnh nÅ©ng nịu. - Anh tham lắm, anh chỉ nghe chuyện em thôi mà chẳng nói gì vá» anh cả.
Phan Thúc Äịnh như chợt tỉnh. Trái tim anh trở lại nhịp Ä‘áºp bình thưá»ng :
- Chuyện Ä‘á»i anh đơn giản lắm. Äi há»c, tốt nghiệp xong vá» nước Ä‘i là m, chẳng có gì đáng kể cả.
Tiếng nhạc dứt. Ãnh đèn báºt sáng. Phan Thúc Äịnh đưa Vân Anh trở lại bà n. Vân Anh vẫn nhìn anh, giữ nguyên vẻ nÅ©ng nịu, há»n dá»—i :
- Má»™t cuá»™c Ä‘á»i khi ở Pháp, khi ở Mỹ, khi vá» Việt Nam, má»™t cuá»™c Ä‘á»i từ anh sinh viên nghèo, chiếm được sá»± tin cẩn đặc biệt cá»§a Ngô tổng thống, lên đến cố vấn riêng cá»§a Tổng thống mà anh bảo là đơn giản. Em chẳng tin...
Phan Thúc Äịnh nhún vai, thản nhiên :
- Rất đơn giản vì anh đi đâu, là m gì cũng là theo lệnh của cụ Ngô mà thôi.
Thấy vẻ thất vá»ng hiện trên khoé mắt Vân Anh, Phan Thúc Äịnh mỉm cưá»i, thân máºt :
- Trong những ngưá»i quen cÅ©, anh chẳng bao giá» quên em cả. Anh rất quý mến em, rất muốn gặp em luôn. Bất cứ lúc nà o, em cần gì, em cứ cho anh biết.
* * * * *
Lúc Phan Thúc Äịnh và Vân Anh ra vá» thì trá»i đã khuya. Äịnh bảo Vân Anh :
- Anh đưa em vá».
- Em ở một căn phòng nhỠở Khánh Hội.
Chiếc xe con cá»§a anh lăn bánh. Anh không ngá» má»™t chiếc xe Citroën Ä‘en cỡ 15 mã lá»±c cÅ©ng lăn bánh bám sát xe anh. Trước khung kÃnh xe anh, thấp thoáng xe tắc xi, xe nhà binh, xe gắn máy, ánh đèn nê-ông... vùn vụt chạy vế hai bên.
Xe anh rá»i những phố đông,đến má»™t quãng phố vắng. Chiếc xe Citroën phÃa sau vượt lên ngang xe anh. Từ trong xe, có má»™t tiếng hô vá»ng sang xe anh như ra lệnh: “Äứng lại!â€. Chiếc Citroën đã vượt lên trước và là m xe anh đỗ lại.
Vân Anh nÃu lấy tay Äịnh, hoảng hốt :
- Cái gì thế anh?
Äịnh hãm phanh xe :
- Anh cũng không biết. Nhưng em cứ bình tĩnh.
Cánh cá»a xe Citroën như đã mở sẵn. Má»™t ngưá»i mặc áo bà ba Ä‘en, đội chiếc mÅ© phá»›t sụp xuống sát lông mà y, nhảy ra. Ngưá»i ấy đến bên xe cá»§a Phan Thúc Äịnh, mở cá»a xe cá»§a anh, lá»… phép :
- Chà o anh... à cả chị nữa. Không ngỠcó cả chị nữa. Chị gì nhỉ, xin lỗi chúng tôi chưa được biết.
Vân Anh nghiêm nét mặt :
- Tôi không có hân hạnh được biết ông.
Ngưá»i lạ mặt mỉm cưá»i :
- CÅ©ng chẳng sao. Việc nà y không dÃnh dáng gì đến chị. Nhưng dù sao sá»± có mặt chị ở đãy cÅ©ng phiá»n quá. Xin má»i anh chị xuống xe, tôi nói chuyện má»™t chút.
Phan Thúc Äịnh lắc đầu :
- Rất tiếc là tôi cÅ©ng chưa được biết ông là ai? Tôi thấy chẳng cần xuống xe là m gì. Ông muốn há»i gì xin cứ há»i, tôi sẵn sà ng trả lá»i ngay đây.
Ngưá»i lạ mặt không cưá»i nữa, ló ra má»™t khẩu súng ngắn chÄ©a và o Äịnh :
- Có việc cần má»› phải nói chuyện vá»›i anh. Xin má»i anh chị xuống và xin báo trước rằng: chỉ cần má»™t tiếng kêu, má»™t cá» chỉ kháng cá»± nhá» cá»§a anh chị là tôi nổ súng ngay.
Äịnh hÆ¡i cau mà y. Anh quay sang Vân Anh :
- Chúng ta xuống xem “ông bạn†há»i gì.
Anh thong thả bước ra khá»i xe và coi như không có gì xảy ra, đưa tay đỡ Vân Anh ra theo. Trong khi đó, mắt anh liếc nhanh quan sát chiếc xe Citroën phÃa trước. Qua khung cá»a khoang sau cá»§a chiếc Citroën, anh thoáng thấy má»™t ngưá»i đà n ông lạ mặt thứ hai Ä‘ang nhìn ra và cÅ©ng lấp ló má»™t nòng súng ngắn chÄ©a vá» phÃa anh. “Tình hình bất lợi. Lại còn Vân Anh nữa. Thế nà y là thế nà o?â€. Má»™t ý nghÄ© thoáng chạy qua óc Äịnh.
Ngưá»i lạ mặt đã đóng sáºp ngay cá»a xe Äịnh lại, hất hà m vá» phÃa trước :
- Xin má»i anh chị lên xe trước.
Äịnh nhìn trước, nhìn sau: nòng hai khẩu súng ngắn chÄ©a vá» phÃa mình, chặc lưỡi :
- Thì ra là một vụ bắt cóc.
Bà n tay Vân Anh nắm chặt lấy tay anh. Anh nắm lấy bà n tay đó kéo sát vá» phÃa mình.
Cánh cá»a sau chiếc Citroën mở rá»™ng. Ngưá»i đà n ông trên xe đó cÅ©ng bước ra khá»i xe. Ngưá»i thứ hai nà y không đội mÅ©, mặt sÆ¡ mi cá»™c tay trắng bá» ngoà i chiếc quẫn xám, lạnh lùng hất miệng súng, ra hiệu cho Phan Thúc Äịnh và Vân Anh lên xe. Trên xe còn má»™t gã lái xe nữa, không ngoảnh đầu lại, tay để sẵn ở vòng lái.
Tiếng máy xe vẫn nổ Ä‘á»u Ä‘á»u. Khi Äịnh và Vân Anh bước lên xe rồi thì ngưá»i mặc áo sÆ¡ mi trắng chui và o khoang sau đóng sáºp cá»a lại, ngồi cùng vá»›i hai ngưá»i, tay vẫn lăm lăm khẩu súng ngắn. Ngưá»i mặc áo bà ba Ä‘en mở cá»a khoang trước, lên ngồi cạnh gã lái, nhưng quay mặt hẳn vá» phÃa sau, có ý giám sát hai ngưá»i. Chiếc xe chạy ngay, quanh co mấy phố rồi hướng vá» phÃa ngoại thà nh.
Chiếc xe đỗ trước má»™t ngôi nhà hai tầng, kiểu biệt thá»±, có cổng sắt. Ngưá»i mặc bà ba xuống trước, mở cổng ngôi nhà , rồi đứng sang má»™t bên. Lúc ấy, ngưá»i mặc sÆ¡ mi trắng má»›i cất tiếng ra lệnh cho gã lái xe :
- Anh ở lại xe trông chị nà y... (và ngưá»i ấy quay sang Phan Thúc Äịnh) còn anh, má»i anh và o trong nhà , ta nói chuyện vá»›i nhau.
Bà n tay Vân Anh muốn nÃu Äịnh lại. Anh ngần ngừ má»™t chút, từ từ rút tay khá»i bà n tay Vân Anh, bước ra khá»i xe.
Theo sá»± ra hiệu cá»§a ngưá»i mặc áo sÆ¡ mi trắng, anh bước và o má»™t căn buồng đèn sáng, có kê má»™t cái tá»§ lạnh, má»™t cái bà n dà i, hai bên má»—i bên có bốn chiếc ghế dá»±a như chá»— để ngồi há»p. Lúc nà y, dưới ánh đèn sáng, anh má»›i nhìn rõ mặt ngưá»i mặt áo sÆ¡ mi trắng. Äó là má»™t ngưá»i đà n ông đã bốn mươi tuổi, mặt vuông, lông mà y ráºm, cái nhìn xoi mói. Ngưá»i ấy chỉ má»™t chiếc ghế má»i anh ngồi và kéo ghế ngồi đối diện anh, giá»ng dịu dà ng :
- Xin lá»—i đồng chà Äịnh nhé. Vừa rồi phải là m thế để má»i đồng chà đến đây vì phải che mắt cô gái cùng Ä‘i vá»›i đồng chà vừa rồi, và cÅ©ng vì không hiểu tại sao quyết định cá»§a cấp trên má»i đồng chà ra báo cáo công tác, gởi cho đồng chà qua đưá»ng dây từ tuần trước mà không thấy đồng chà ra. Äồng chà có nháºn được quyết định ấy không? Äồng chà vẫn nháºn được liên lạc thưá»ng xuyên đấy chứ?
Phan Thúc Äịnh không trả lá»i, chăm chú nhìn ngưá»i lạ mặt. Ngưá»i lạ mặt cưá»i để lá»™ hà m răng ám Ä‘en khói thuốc lá.
- Äồng chà không nháºn được ra tôi đâu, vì tôi chuyển vá» cÆ¡ quan sau khi đồng chà đã và o ná»™i thà nh rồi.
Thấy Phan Thúc Äịnh vẫn ngồi im, ngưá»i lạ mặt không cưá»i nữa :
- Äồng chà vẫn nháºn được liên lạc thưá»ng xuyên đấy chứ? Tại sao đồng chà không trả lá»i tôi? Tôi há»i váºy vì tổ chức yêu cầu đồng chà cho biết: tại sao gần đây những báo cáo cá»§a đồng chà gá»i vá» cháºm và Ãt hÆ¡n trước?
Äịnh thản nhiên :
- Các ông nhầm rồi. Tôi không phải là ngưá»i các ông định gặp đâu. Tổ chức nà o và báo cáo nà o? Tôi chẳng hiểu ông nói gì cả.
Ngưá»i lạ mặt lấy ra má»™t tá» giấy, đặt trên bà n trước mặt Äịnh
- Äồng chà cẩn tháºn thế là phải. Äây, đồng chà đá»c chứng minh thư cá»§a tôi thì đồng chà sẽ biết. Äồng chà hãy an tâm, nhà nà y là má»™t trong những cÆ¡ sở bà máºt cá»§a chúng ta ở ná»™i thà nh.
Phan Thúc Äịnh không nhìn và o tá» giấy, cương quyết :
- Tôi đã nói: các ông nhầm rồi. Các ông hãy để tôi ra khá»i đây. Nếu không, các ông sẽ không tránh khá»i phải trả lá»i trước Tổng nha cảnh sát và công an vá» việc nà y. Thì ra các ông ở trong má»™t tổ chức bà máºt chống lại chÃnh quyá»n quốc gia. Các ông có biết hoạt động chống lại chÃnh quyá»n quốc gia sẽ bị xá» thế nà o không?
Ngưá»i lạ mặt đổi giá»ng, Ä‘anh thép :
- Anh không được nói năng như váºy. Anh nên nhá»› rằng: tôi thay mặt tổ chức đến đây nói chuyện vá»›i anh. Tôi buá»™c anh phải trả lá»i những câu há»i cá»§a tôi để kiểm tra toà n bá»™ hoạt động cá»§a anh gần đây. Hay anh đã đầu hà ng bá»n Mỹ ngụy rồi? Có phải đồng đôla và cuá»™c sống ăn chÆ¡i sung sướng đã là m anh quên cả nhân dân, quên cả Tổ quốc rồi không?
Phan Thúc Äịnh thẳng thắn trả lá»i :
- Tôi cấm anh không được dùng những lá»i lẽ vô lá»… như váºy đối vá»›i Hoa Kỳ và chÃnh quyá»n quốc gia. Ai đã bắn chết ba tôi? Ai đã là m cÆ¡ nghiệp nhà tôi tan nát? Nếu anh muốn biết báo cáo tôi gá»i đâu thì tôi có thể trả lá»i thẳng cho anh biết: tôi gởi lên Ngô tổng thống.
Ngưá»i lạ mặt cưá»i gằn :
- À, anh đã công khai thú nháºn sá»± phản bá»™i cá»§a anh rồi đấy nhé. Anh đã phụ lại lòng tin cá»§a các đồng chà đối vá»›i anh. Anh có biết tá»™i phản bá»™i là tá» hình không? Tôi cho phép anh mấy phút suy nghÄ©. Anh hãy lấy lại lòng tin cá»§a tổ chức đối vá»›i anh bằng cách nói rõ thêm những việc anh là m gần đây, ngoà i những Ä‘iá»u anh đã viết trong báo cáo gá»i vá» chúng tôi.
Phan Thúc Äịnh nhìn thẳng và o cặp mắt xoi mói cá»§a ngưá»i lạ mặt :
- Chống lại chÃnh nghÄ©a quốc gia, chống lại Ngô tổng thống má»›i là tá»™i tá» hình, luáºt 10-59 không dung thứ cho bất cứ ai. Nhưng mặt khác, Ngô tổng thống và chÃnh quyá»n quốc gia bao giá» cÅ©ng khoan hồng vá»›i những ngưá»i hồi chánh. Tôi thà nh thá»±c khuyên anh ra đầu thú Ä‘i.
Ngưá»i lạ mặt dịu giá»ng, kiên nhẫn :
- Thôi, anh đừng đóng kịch nữa. Chúng ta vá»›i nhau cả. Cái vá» trung thà nh vá»›i Ngô tổng thống ấy, anh hãy để ra khá»i đây, vỠđến dinh Tổng thống hãy khoác và o. Bây giá», tổ chức chỉ yêu cầu anh báo cáo lý do tại sao báo cáo anh gá»i Ãt hÆ¡n trước, nhiá»u chá»— chưa rõ rà ng và tháºm chà nhiá»u việc anh là m anh cÅ©ng không báo cáo. Chúng ta là đồng chà vá»›i nhau, tôi chỉ muốn giúp anh, hứa sẽ phản ảnh trung thà nh những Ä‘iá»u anh nói, sẽ bảo vệ anh. Nếu anh có ý gì giấu tổ chức, tôi buá»™c lòng phải chấp hà nh lệnh tổ chức xá» tá» anh. Lúc ấy, anh đừng oán tôi.
Nòng súng cá»§a ngưá»i lạ mặt lăm lăm chÄ©a vá» phÃa Äịnh. Äịnh cÅ©ng không nhìn đến cái há»ng súng đó, dõng dạc :
- Các anh hãy ra đầu thú Ä‘i. Các anh không thể chống lại chÃnh quyá»n quốc gia được đâu. Äừng là m cái việc châu chấu đá xe ấy. Các anh sẽ đưa đầu và o máy chém hoặc gá»i xác ở Côn SÆ¡n. Tôi cÅ©ng thà nh thá»±c khuyên các anh chỉ có con đưá»ng sống là vá» phụng sá»± chÃnh nghÄ©a quốc gia, phụng sá»± Ngô tổng thống. Các anh sẽ được trá»ng dụng.
Ngưá»i lạ mặt Ä‘áºp bà n :
- Câm ngay. Äồ phản bá»™i! Mà y lại định tuyên truyá»n cả tao nữa à ? Tao sẽ giết mà y như giết má»™t con chó. GiÆ¡ tay lên. Tao đếm từ má»™t đến ba. Từ má»™t đến ba là khoảng thá»i gian để mà y suy nghÄ© và trả lá»i. Quay mặt và o tưá»ng ngay.
Phan Thúc Äịnh từ từ giÆ¡ tay và quay mặt ra phÃa sau :
- Tao sẵn sà ng chết vì Ngô tổng thống. Äừng hòng tao nói Ä‘iá»u gì.
Tiếng ngưá»i lạ mặt đằng sau lạnh lùng :
- Má»™t...
Phan Thúc Äịnh không nhúc nhÃch.
Tiếng đếm đằng sau anh ghê rợn như tiếng cồng ở pháp trưá»ng.
- Hai...
Bá»—ng, nhanh như chá»›p, Phan Thúc Äịnh đã cúi rạp xuống, chiếc bà n bị hất đổ vá» phÃa ngưá»i lạ mặt đánh rầm, suýt đè ngang lên ná»a ngưá»i gã. Gã hoảng hốt nhảy tránh vá»™i vá» phÃa sau. Chưa kịp định thần thì gã đã thấy Äịnh ở ngay sát cạnh và khẩu súng ngắn bị văng khá»i tay. Cổ tay cầm súng cá»§a gã Ä‘au nhói tưởng chừng gãy xương. Gã hét lên má»™t tiếng, nhảy bổ ra cá»a bá» chạy. Khẩu súng đã ở trong tay Äịnh. Anh chÄ©a nòng lên trá»i bấm cò. Tiếng súng nổ inh tai. Ngưá»i mặc bà ba Ä‘en gác cá»a cÅ©ng hoảng hốt chạy vá»™i theo ngưá»i mặc áo sÆ¡ mi trắng.
Phan Thúc Äịnh chạy ra đến cá»a đã thấy hai gã nhảy và o chiếc Citroën. Chiếc xe vá»t lên, lao bắn Ä‘i. Vẳng từ trong xe ra má»™t tiếng kêu thét cá»§a Vân Anh bị tắt ngấm ná»a chừng. Biển số xe nhìn không rõ.
Phan Thúc Äịnh nhìn kỹ lại gian nhà . Anh bước ra chá»— sáng ngắm khẩu súng ngắn cá»§a ngưá»i lạ mặt trên tay: khẩu súng má»›i toanh mang nhãn hiệu Mỹ. Má»™t nụ cưá»i thoáng trên môi anh. Anh chạy vá»™i ra đón má»™t cái tắc xi, đến má»™t đồn cảnh sát gần nhất.
Xem tiếp chương 16
Last edited by khungcodangcap; 05-10-2008 at 05:42 PM.
|
 |
|
| |