 |
|

17-09-2008, 08:23 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11
Kể từ ngà y Ä‘i xem triển lãm vá», táºt là m biếng rá»i bá» tôi, tất nhiên không phải cùng má»™t lúc. Vá»›i những chuyện đã trải qua trước đó, tôi cÅ©ng mÆ¡ hồ nháºn ra rằng chỉ có siêng năng, chịu khó má»›i thà nh công ở Ä‘á»i (thằng Quang là má»™t tấm gương trước mắt, kể từ ngà y kiên trì há»c nhóm, nó tiến bá»™ thấy rõ) và tÃnh lưá»i nhác không được ai nể nang. Nhưng phải đến khi "gặp" bà Võ Thị ThÆ¡i thì má»i chuyện má»›i rõ rà ng đối vá»›i tôi. Từ việc há»c táºp, lao động đến sinh hoạt, kiểm Ä‘iểm lại, tôi thấy mình còn thua xa so vá»›i thiên hạ. Äầu Ä‘uôi cÅ©ng tại tôi Ãt chịu cố gắng. Tôi nhá»› lại chuyện thằng Thà nh hôm trước. Nó vá»›i thằng Tú Ä‘á»u ở tổ mưá»i, Ä‘á»u nghịch như nhau, nhưng thằng Tú nghịch mà siêng, còn Thà nh thì lưá»i. Nó lưá»i còn "ác" hÆ¡n tôi. Ai Ä‘á»i trá»±c quét sân mà nó bá» tá»›i ba buổi liá»n. Thầy Dân nhắc nhở, cảnh cáo hai, ba lần nó vẫn không chừa. Tá»›i lần thứ ba, thầy Dân gởi sổ liên lạc vá» nhà má»i ba nó lên. Nó giấu biến sổ và nói dối thầy là ba nó báºn. Thầy Dân tá»›i nhà , má»›i rõ đầu Ä‘uôi sá»± việc. Thế là thằng Thà nh bị đưa ra há»™i đồng ká»· luáºt nhà trưá»ng. Bữa đó ba nó phải hứa hẹn đủ Ä‘iá»u, lại phải là m tá» cam Ä‘oan nữa, thằng Thà nh má»›i được há»c tiếp.
NghÄ© tá»›i chuyện đó, tôi phát á»›n lạnh. Gì thì gì, tôi không bao giỠđể bị đưa ra há»™i đồng ká»· luáºt. NghÄ© tá»›i cảnh ba tôi phải ngồi trong văn phòng ban giám hiệu, Ä‘au xót nghe các thầy cô kể tá»™i con mình, tôi thấy thà độn thổ cho xong.
Thấy tôi tá»± dưng đâm ra gá»n gà ng, ngăn nắp, chịu mó tay vô chuyện nhà , má tôi mừng lắm:
- Thằng Huy độ rà y thay đổi quá xá!
Ba tôi phát biểu:
- Thì nó lớn rồi nó phải khá lên chớ!
Nghe khen, tôi khoái chà lắm. Lâu lắm rồi tôi má»›i được ba má khen tôi "khá", lại còn kèm theo "nó lá»›n rồi" má»›i hách xì xằng chá»›. Äiá»u thầy Dân nói từ đầu năm há»c đến nay má»›i có ngưá»i xác nháºn.
Thằng Tin thì chứng nà o táºt nấy. Tôi là m gì nó cÅ©ng tò tò Ä‘i theo sau lưng để coi thá» tôi "thay đổi" như thế nà o. Nhưng bây giá» thì tôi kệ xác nó, không thèm đếm xỉa. Tôi là m vì tá»± giác, vì tôi thÃch là m chá»› đâu phải là m cho nó coi. Nó bám theo tôi suốt hai ngà y, rồi tuyên bố:
- Anh siêng thiệt chớ không phải giả bộ!
Từ đó, tôi thoát khá»i sá»± quấy rầy cá»§a thằng em trá»i đánh.
Ở lá»›p cÅ©ng váºy. Trong những buổi trá»±c sinh, tôi lao động thá»±c sá»± chá»› không phải miá»…n cưỡng như má»i khi. Còn việc chăm sóc cây thì khá»i chê. Äại không nói gì nhưng nó lá»™ vẻ hà i lòng thấy rõ. Nhá» Hiá»n dưá»ng như cưá»i vá»›i tôi nhiá»u hÆ¡n. Những lúc bắt gặp ánh mắt ấm áp cá»§a Hiá»n, tôi nhá»§ bụng, nếu lá»›p giao mình tôi chăm sóc cả vưá»n cây nhất định tôi sẽ không từ chối. Nhưng lá»i khen "giá trị" nhất là cá»§a thằng Hùng, chi đội trưởng kiêm lá»›p phó lao động. Nó biểu dương tôi trong tiết sinh hoạt lá»›p:
- Bạn Huy trong thá»i gian qua đã có những tiến bá»™ lá»›n trong tham gia lao động. Äó là má»™t tấm gương tá»± rèn luyện đáng há»c táºp. Äá» nghị chúng ta cho má»™t trà ng pháo tay!
Cả lá»›p vá»— tay rần rần khiến tôi đỠbừng mặt, vừa sung sướng vừa ngượng ngùng. Má»™t cảm giác má»›i mẻ trà n ngáºp hồn tôi. Tôi nhìn sang Bảy và thấy nó cÅ©ng Ä‘ang nhìn tôi, nhe răng cưá»i. Có lẽ nó cÅ©ng sung sướng không kém gì tôi.
Bảy sung sướng còn vì má»™t lẽ khác nữa. Äó là , song song vá»›i việc tÃch cá»±c lao động, tôi đã bắt đầu chăm chỉ há»c toán. Tôi quyết tâm phải chinh phục cho bằng được cái môn há»c nhức đầu nà y. "Oán" thì "oán" nhưng há»c thì vẫn phải há»c. Biết là m sao! Vì thế mà độ rà y Bảy không phải vừa giảng bà i vừa canh chừng cặp giò ưa chạy cá»§a tôi nữa. Mà cái môn toán kể cÅ©ng lạ! Há»c chăm chỉ chừng và i buổi, tôi phát hiện ra đằng sau cái bá» ngoà i rắc rối, bà hiểm cá»§a nó, môn toán lại là má»™t môn há»c hết sức sáng sá»§a, rõ rà ng. Bất cứ việc gì cÅ©ng có quy tắc cá»§a nó. Vấn đỠlà phải nhá»› những quy tắc và biết áp dụng nó trong từng trưá»ng hợp cụ thể. Äó là cái chìa khóa để mở cánh cá»a toán há»c. Trước giá» thấy cánh cá»a nà y đóng kÃn mÃt, lại gắn má»™t cái ổ khóa to tổ bố, tôi phát ngán, lo thối lui, lo "oán" nó mà quên việc Ä‘i tìm chìa để mở.
Bây giá» sau khi "tỉnh ngá»™", sau khi kiên nhẫn ngồi dán mình vô bà n há»c ở nhà Bảy vá»›i má»™t tinh thần cầu tiến thá»±c sá»±, tôi đã nắm được cái chìa khóa vạn năng trong tay. Tất nhiên, cần phải biết cách mở khóa. Nhưng mở như thế nà o, Ä‘iá»u đó không lo, Bảy sẽ hướng dẫn tôi.
Nhưng tiếc má»™t ná»—i là , tôi tìm được chìa khóa hÆ¡i muá»™n mà ng. Vì váºy má»›i xảy ra sá»± kiện đáng nhá»› sau đây.
Gần đến kỳ thi há»c kỳ má»™t, liên đội trưá»ng tôi tổ chức những cuá»™c thi hái hoa đân chá»§ giữa các lá»›p cùng khối, vừa để vui chÆ¡i vừa nhằm kiểm tra tình hình ôn táºp cá»§a há»c sinh. Cuá»™c thi giữa các lá»›p khối 8 được tổ chức và o chiá»u thứ bảy.
Vì không đủ thá»i gian nên đáng lẽ tất cả há»c sinh Ä‘á»u tham dá»±, Ä‘iá»u lệ cá»§a ban tổ chức quy định má»—i lá»›p chỉ được cá» mưá»i ngưá»i.
Ở lá»›p tôi, sau khi các tổ đỠxuất, ban chỉ huy chi đội và ban cán sá»± lá»›p bà n bạc lá»±a chá»n. Thá»±c ra, trong những trưá»ng hợp như thế nà y , ý kiến cá»§a Kim Liên, lá»›p phó há»c táºp, thưá»ng có tÃnh chất quyết định.
Kết quả là trong mưá»i ngưá»i chá»n Ä‘i thi, tổ tôi có tá»›i ba mống. Tôi chịu trách nhiệm vá» những câu há»i cá»§a môn văn, Bảy, môn toán và Quang, sinh váºt. Äại há»c giá»i Ä‘á»u nhưng lại không xuất sắc hẳn môn nà o nên không được đưa và o danh sách.
Má»™t giá» chiá»u ngà y thứ bảy, há»™i trưá»ng cháºt nÃch ngưá»i. Ngoà i những thà sinh chÃnh thức, số há»c sinh còn lại cá»§a các lá»›p cÅ©ng kéo nhau tá»›i trưá»ng, vừa ham vui vừa tò mò muốn theo dõi cuá»™c thi. Số khán giả dá»± thÃnh nà y ngồi đầy nghẹt các dãy ghế phÃa sau và đứng chen chúc ồn à o ở cuối phòng, to tiếng bà n cãi và đánh cuá»™c vá» những đỠthi cÅ©ng như vá» kết quả xếp hạng cuối cùng. Mưá»i đứa lá»›p tôi ngồi và o hai dãy bà n có ghi chữ 8A2 bằng phấn trắng. Tôi, Bảy và Quang ngồi xúm lại má»™t chá»—. Äứa nà o đứa nấy hồi há»™p liếc lên bà n ban giám khảo. Ở đó, có mặt tất cả các thầy cô dạy lá»›p 8 mà chúng tôi quen biết. Thầy Dân ngồi ngoà i bìa, động viên tụi tôi bằng ánh mắt ấm áp, vui vẻ. Nhưng Ä‘iá»u đó không là m cho tôi bình tÄ©nh. Thiệt lạ , trước bất cứ cuá»™c thi nà o cÅ©ng váºy, kể cả cuá»™c thi Ä‘iá»n kinh hằng năm trong trưá»ng, tôi luôn rÆ¡i và o tâm trạng bồn chồn, thần kinh căng thẳng má»™t cách khó chịu, không cưỡng được.
Mấy đứa bà n dưới có vẻ tá»± tin hÆ¡n. Kim Liên và thằng Cang Ä‘ang trao đổi vá»›i nhau gì đó vá» những câu há»i sắp xảy ra lát nữa đây.
Bên cạnh bà n ban giám khảo, trước tấm bảng Ä‘en là má»™t cây không rõ cây gì, trồng trong cháºu sà nh, cà nh lá sum sê, có gắn rất nhiá»u hoa giả. Trên má»—i cà nh cây, lá»§ng lẳng những mảnh giấy đủ mà u cuá»™n tròn, trên đó ghi những câu há»i mà lát nữa đây chúng tôi sẽ mở ra.
Không khà huyên háo, những lá»i thì thầm to nhá» láºp tức im bặt khi cô Thanh, giáo viên dạy văn chúng tôi năm lá»›p bảy, cÅ©ng là bà thư chi Ä‘oà n trưá»ng, bước ra bục gá»—, cầm lấy mi-crô. Bằng giá»ng nói rõ rà ng, hÆ¡i nhấn mạnh chữ cuối câu, cô nhắc lại mục Ä‘Ãch ý nghÄ©a cá»§a cuá»™c thi, giá»›i thiệu các thầy cô giám khảo và cuối cùng chúc chúng tôi đạt được kết quả tốt trong cuá»™c thi hôm nay cÅ©ng như trong kỳ thi há»c kỳ má»™t sắp tá»›i. Sau đó, cô nhưá»ng mi-crô lại cho chị Quyên. Chị Quyên là há»c sinh lá»›p 9, á»§y viên há»c táºp cá»§a liên đội, sẽ là ngưá»i trá»±c tiếp Ä‘iá»u khiển chương trình.
Vá»›i nụ cưá»i tươi tắn muôn thuở trên môi chị Quyên công bố cách thức cuá»™c thi. Nghe tá»›i đâu, mồ hôi tôi toát ra tá»›i đó. Thể lệ cuá»™c thi là má»™t cú bất ngỠđối vá»›i tôi, cÅ©ng có thể vá»›i cả các lá»›p khác. Theo như các cuá»™c thi hái hoa dân chá»§ tổ chức trước đây thì sau khi cá» ngưá»i lên "hái " câu há»i, lá»›p dá»± thi có quyá»n chỉ định ngưá»i trả lá»i. Và dụ như, nếu Quang lên bắt nhằm câu há»i văn thì "ngưá»i hùng" sẽ là tôi. Chá»n ngưá»i Ä‘i dá»± thi lần nà y, lá»›p tôi cÅ©ng chá»n trên cÆ¡ sở đó. Ai dè, cách thức cuá»™c thi do chị Quyên công bố lại khác hẳn: Ngưá»i nà o lên "hái hoa" ngưá»i đó bắt buá»™c phải trả lá»i câu há»i mình bắt được. Như váºy có nghÄ©a là nếu nhà sinh váºt mà tóm phải câu vá» văn thì chưa chắc nó đã trả lá»i xuôi, còn tôi mà bắt trúng câu há»i toán thì Ä‘á»i tôi có thể... tà n. DÄ© nhiên, trong trưá»ng hợp ngưá»i đứng trên bảng đáp sai thì những ngưá»i ngồi dưới được quyá»n bổ sung hoặc trả lá»i giùm. Nhưng như váºy, lá»›p đó sẽ bị trừ Ä‘iểm. NghÄ© đến chuyện bắt nhằm đỠtoán, tôi giáºt mình thon thót. Nếu váºy, không biết sá»± thể sẽ ra sao. Äến nước nà y thì không thể trốn tránh và o đâu được. Thể lệ đã quy định các há»c sinh đăng ký tham gia cuá»™c thi Ä‘á»u phải lần lượt lên bảng.
Tôi nhìn sang bên cạnh. Quang tá» vẻ lo âu. Và nhá» Kim Liên, đội trưởng đội tuyển, không giấu được sá»± hồi há»™p. Còn các đồng đội khác cá»§a tôi vẫn bình tÄ©nh như thưá»ng. Rõ rà ng là chúng, những há»c sinh toà n diện, không ngán cách thi má»›i. Tôi cay đắng và buồn bã hiểu ra Ä‘iá»u đó. Nói cho đúng ra, tôi không há» phà n nà n hoặc có ý nghÄ© phản đối cách thi nà y. Ngưá»i kém thông minh nhất cÅ©ng có thể thấy được sá»± tiến bá»™ cá»§a kiểu thi nà y so vá»›i kiểu thi cÅ©. Nó loại trừ kiểu há»c đối phó, kiểu há»c phân công. Nó đòi há»i ngưá»i há»c sinh phải há»c toà n diện và ôn đầy đủ, không được phép lÆ¡ là hoặc coi nhẹ bất cứ môn há»c nà o.
Nhưng thể lệ chỉ công bố ngay trước cuá»™c thi khiến tôi bị hố to và nhá» Kim Liên, đứa chá»n tôi, cÅ©ng bị hẫng. Tôi chỉ còn cách nhắm mắt cầu nguyện cho câu há»i toán không rÆ¡i trúng đầu tôi.
Trong lúc tôi "cầu nguyện" thì cuộc thi bắt đầu.
Lá»›p 8A1 lên trước. Bên đó cá» thằng Vương. Nó vừa bước lên bảng vừa mỉm cưá»i tá»± tin. Cả há»™i trưá»ng im lặng theo dõi từng cá» chỉ cá»§a nó. Äứng trước cái cây bà hiểm nhiá»u cà nh nhánh kia, nó phân vân má»™t thoáng rồi bứt đại cuá»™n giấy mà u và ng. Chúng tôi căng mắt nhìn những ngón tay cá»§a Vương Ä‘ang lóng ngóng mở cuá»™n giấy vo tròn.
Äá»c thoáng qua câu há»i, Vương quay sang chị Quyên ra ý há»i. Chị Quyên nói:
- Em cứ Ä‘á»c lá»›n câu há»i lên. Và sau đó trả lá»i.
Vương hắng giá»ng Ä‘á»c:
- Phát biểu định luáºt bảo toà n khối lượng các chất, và giải thÃch định luáºt theo thuyết nguyên tá» - phân tá».
Äám đông bên dưới ồ lên:
- Dễ quá!
Äó là câu há»i hóa há»c vỠđịnh luáºt cá»§a Lô-mô-nô-xốp. Nếu gặp phải câu há»i như thế nà y, tôi cÅ©ng có thể đáp được.
Tất nhiên Vương trả lá»i trôi chảy và chÃnh xác, kiếm Ä‘iểm mưá»i ngon Æ¡ mà lại khá»i giải bà i táºp. Lá»›p 8A1 vá»— tay lốp bốp, đầy phấn khởi.
Tá»›i phiên lá»›p tôi. Kim Liên há»i nhá»:
- Bạn nà o xung phong lên trước?
Không đứa nà o trả lá»i, chỉ có những ánh mắt nhìn nhau dò há»i. Riêng tôi, tôi nhìn xuống, tránh ánh mắt cá»§a Kim Liên và tụi bạn, bụng nghÄ©: mình sẽ lên sau, để coi đứa lên trước là m ăn ra sao đã!
Trong khi tôi tÃnh toán thì thằng Cang đứng dáºy:
- Äể tôi.
Nói xong, nó bước ra khá»i chá»—. Cang là "vua vẽ bản đồ" lá»›p tôi. Nó có năng khiếu há»™i há»a, lại Ä‘i há»c thêm, nên vẽ đẹp hết biết. ở trưá»ng, nó chuyên môn trang trà báo tưá»ng cá»§a lá»›p cÅ©ng như cá»§a liên đội. Lá»›p tôi dà nh nó cho môn địa, để coi thá» nó bắt phải môn gì.
Cang chá»n mẩu giấy mà u Ä‘á», mở ra và đá»c to đỠtrước sá»± hồi há»™p cá»§a chúng tôi. Äó là má»™t bà i toán váºt lý liên quan đến mặt phẳng nghiêng.
Nghe xong Ä‘á», Bảy thở phà o:
- Äá» nà y thằng Cang là m dư sức!
Quả thá»±c, Cang đã Ä‘em vá» Ä‘iểm mưá»i đầu tiên cho lá»›p tôi trong sá»± hoan hô ầm Ä© cá»§a đồng đội.
Tiếp đó, tụi 8A3 và 8A4, má»—i lá»›p cÅ©ng kiếm má»™t Ä‘iểm mưá»i cho mình.
Bắt đầu vòng thứ hai, 8A1 lại xÆ¡i má»™t con mưá»i nữa.
Tá»›i 8A2 chưa ai nói gì thì thằng Quang tá»± động phóc lên bảng khiến đứa nà o cÅ©ng trố mắt ngạc nhiên. Tôi cÅ©ng không hiểu tại sao bữa nay nó bạo dạn dữ váºy. Chẳng phải là há»c sinh toà n diện, cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i quen thi thố tà i năng, váºy mà nhoáng má»™t cái, chưa ai kịp có ý kiến, nó đã tót lên trên kia và câu há»i đã nằm trong tay rồi.
Tôi ngồi yên không trả lá»i. Bảy không hiểu tiếng la cá»§a tôi. Tôi hô "chết", không phải chết thằng Quang mà là chết tôi. Bởi vì, nếu vừa rồi tôi xông lên biết đâu tôi đã bắt được câu há»i ngon là nh nà y. Còn từ giá» trở Ä‘i thì chỉ có trá»i má»›i biết cái gì Ä‘ang chỠđợi tôi.
Sau khi phân tÃch câu má»™t cách chÃnh xác, Quang há»›n hở Ä‘i xuống. Tôi giáºt áo nó:
- Sao mà y bạo gan dữ váºy?
Quang nhe răng cưá»i hì hì:
- Bạo gan gì đâu?
- Sao mà y dám lên trước?
- Thì đằng nà o cÅ©ng phải lên, thôi thì lên đại cho rồi! Lên sau, tao sợ mấy đứa kia bắt hết câu há»i vá» sinh váºt. CÅ©ng may là đụng ngữ pháp!
Thằng nà y hên thiệt! Tôi nhá»§ thầm và ngẫm nghÄ© má»™t hồi, thấy cái kiểu suy luáºn liá»u mạng cá»§a nó coi ra cÅ©ng có lý. Äúng rồi, mình phải nhanh chân lên chá»› không tụi nó bắt hết những câu há»i vá» môn văn. NghÄ© váºy, nhưng khi đến lượt lá»›p tôi, tôi vẫn ngồi yên nhưá»ng cho Kim Liên lên. Nó bắt phải câu há»i sá» dá»… ợt khiến tôi tiếc hùi hụi.
Trong khi tôi chần chá» thì Quang đã láºp thêm má»™t thà nh tÃch. Thà nh tÃch nà y còn sáng :Di hÆ¡n khi nãy.
Số là nhá» Ngá»c Äiệp bên lá»›p 8A4 bắt phải đỠsinh váºt có hai câu há»i. Câu thứ nhất há»i vá» sá»± khác nhau giữa cá chép và cá máºp thì nó trả lá»i được, vì đã há»c qua rồi. Câu thứ hai, tức là câu há»i phụ má»›i thiệt là nhức óc:
- Cá heo bÆ¡i rất nhanh, trong mưá»i giây chúng bÆ¡i được 100 mét. Em hãy giải thÃch vì sao?
Trong bà i "Lá»›p cá" chúng tôi đã há»c không có Ä‘oạn nà o nói đến chuyện nà y. Rõ rà ng đó là câu há»i thầy Hiển đặt ra để thá» trình độ hiểu biết cá»§a chúng tôi.
Sau khi trả lá»i xong xuôi câu há»i thứ nhất, Ngá»c Äiệp cứ thừ ngưá»i suy nghÄ©. Nó đứng yên lâu đến ná»—i chị Quyên phải nhắc:
- Sao, em trả lá»i được không?
Ngá»c Äiệp ấp úng đáp cầu may:
- Cá heo bơi nhanh là nhỠhệ cơ đuôi phát triển.
Nói xong, nó nhìn ban giám khảo. Thầy Hiển mỉm cưá»i, lắc đầu:
- Không phải! Các em lớp 8A4 có bổ xung gì không?
Một thoáng im lặng. Rồi một đứa đứng lên:
- Thưa thầy, cá heo bÆ¡i nhanh là nhá» có nhiá»u vây ạ.
Thầy Hiển lại lắc đầu.
Lớp 8A4 vẫn không chịu thua:
- Thưa thầy, nhỠda có trơn ạ.
CÅ©ng tráºt luôn. Thầy Hiển gõ viết xuống bà n:
- Má»i các lá»›p khác!
Có tiếng đứa nà o cưá»i hà hà phÃa sau, pha trò:
- Có gì đâu! Tại vì nó vừa là cá lại vừa là heo!
Tôi không nhịn được liá»n thúc vô hông nhà sinh váºt:
- Ra tay đi mà y! Hay mà y cũng b�
Không đợi tôi khÃch đến lần thứ hai, Quang đứng dáºy. Nó là m má»™t trà ng:
- Thưa thầy, cá heo sở dÄ© bÆ¡i được nhanh là nhá» hình dạng cÆ¡ thể cá»§a chúng bảo đảm cho việc đạt tá»›i tốc độ tối Ä‘a. ChÃnh các chuyên gia đóng tà u đã nghiên cứu đặc Ä‘iểm nà y cá»§a chúng để đóng thá» nghiệm loại tà u vượt đại dương có hình dạng tương tá»± và đã đạt được váºt tốc cao hÆ¡n những con tà u hiện đại có hình dáng con dao.
Quang ngừng một chút lấy hơi rồi tiếp:
- Ngoà i ra, chúng bÆ¡i nhanh còn nhá» sá»± cấu tạo lá»›p da cá»§a chúng. Lá»›p da ngoà i rất dà y và đà n hồi không thua gì loại cao su tốt nhất, gắn vá»›i má»™t lá»›p khác có nhiá»u mÅ©i lồi nằm lá»t và o những hốc cá»§a lá»›p da ngoà i. Nhá» váºy mà cá heo bÆ¡i rất nhanh.
Nói xong, Quang ngồi xuống. Tôi nghe nó nói thao thao bất tuyệt, sướng lỗ tai thiệt nhưng không biết có đúng không. Mấy đứa khác cũng ngơ ngơ ngác ngác. Chỉ đến khi thầy Hiển lên tiếng:
- Em Quang đã đáp rất đúng câu há»i. Thầy chỉ bổ sung thêm má»™t phần nhá»: ChÃnh nhá» da cá heo đà n hồi nên khi váºn tốc tăng lên đột ngá»™t, trên lá»›p da cá»§a chúng xuất hiện những vết nhăn váºn tốc và dòng chảy tầng chá»› không biến thà nh dòng xoắn lá»™n xá»™n như ở các loại cá khác. Nhá» váºy, cá heo có váºn tốc cao. Nhưng dù không dẫn giải Ä‘iá»u nà y, câu trả lá»i cá»§a em Quang vẫn xứng đáng được Ä‘iểm mưá»i.
Thì cả há»™i trưá»ng, kể cả đám khán giả ở cuối phòng, không hẹn mà cùng vá»— tay như sấm. Tất cả má»i ánh mắt Ä‘á»u đổ dồn và o Quang, lúc nà y Ä‘ang che giấu niá»m vui bằng má»™t nụ cưá»i ngượng nghịu. Tôi cÅ©ng hà o hứng vá»— đến rát cả tay, sung sướng có má»™t ngưá»i bạn "xịn" như váºy.
Cuộc thi lại tiếp tục.
Tôi nhá»§ bụng, lần nà y phải lên bảng. Lên sá»›m may ra vá»› được má»™t đỠvăn. Vả lại, tôi phải lên, tôi phải là m má»™t cái gì đó cho ra trò, mặc dù không biết đó là cái gì. "Vinh quang" cá»§a nhà sinh váºt là m dáºy trong lòng tôi má»™t thôi thúc mÆ¡ hồ mà mãnh liệt.
NghÄ© sao là m váºy, tá»›i vòng thứ tư, khi thằng Lợi bên lá»›p 8A1 vừa xuống, tôi liá»n rá»i khá»i chá»— ngồi, tiến lên bảng không đợi chị Quyên gá»i.
Äứng trước những cà nh nhánh lá»§ng lẳng các mẩu giấy đủ mà u, tim tôi Ä‘áºp thình thịch. Tôi đứng lưỡng lá»± má»™t lúc lâu, chưa biết nên chá»n mẩu giấy nà o, bên tai nghe loáng thoáng những câu trêu chá»c:
- Thằng Huy nó Ä‘ang thôi miên các câu há»i!
- Không phải, nó đang ngắm cây cảnh!
- Tụi mà y không biết gì hết, nó đang là m thơ tả cái cây đó!
Câu cuối cùng Ä‘Ãch thị là giá»ng thằng ChÃ. Nãy giá» nó đứng lấp ló ở cuối phòng, không hó hé má»™t tiếng, váºy mà tôi vừa xuất hiện là nó trổ cái táºt bép xép ra liá»n. Tôi tức nó vừa giáºn mình. Khi nãy ngồi dưới tôi đã hạ quyết tâm đâu đó đà ng hoà ng, váºy mà khi lên đây tôi bá»—ng dưng đâm ra ngần ngại. Cuối cùng, tôi chá»n cuá»™n giấy mà u xanh. Tôi nhá»› lúc nãy thằng Quang cÅ©ng bắt phải cuá»™n giấy xanh.
Tôi vừa lẩm bẩm:
- Lạy trá»i, đừng toán!
Vừa cháºm chạp mở tá» giấy ra, hồi há»™p y như ngưá»i dò vé số váºy. Không dám dò nhoáng má»™t lần, sợ ná»—i thất vá»ng đến quá nhanh, tôi sè sẹ nặn ra từng con số má»™t để niá»m hy vá»ng kéo dà i từng giây má»™t.
Toán! Cứ toán!
Tôi tái mặt nháºn ra Ä‘iá»u tôi vẫn e ngại Ä‘ang nằm sá» sá» trên mẩu giấy. Té ra trá»i không có mắt, hoặc Ãt ra trá»i cÅ©ng nặng tai. Tôi cầu ổng mà ổng không nghe thấy gì hết. Mà lại toán đại số nữa má»›i chết chá»›: tìm số trị cá»§a má»™t biểu thức, trong đó nhằng nhịt những a và b, trừ và cá»™ng, nhân và chia, ngoặc lá»›n, ngoặc nhá», bình phương, láºp phương đủ thứ, y như thể má»i thứ khó gặm nhất cá»§a môn đại số ngưá»i ta Ä‘á»u đưa hết và o đây.
Tôi nhìn và o đỠtoán như nhìn và o má»™t khu rừng, không biết đưá»ng vô chá»— nà o, lối ra ở đâu, mồ hôi rịn ướt trán.
Thấy tôi Ä‘á»c tá» giấy xong rồi đứng im không nói, chị Quyên giục:
- Câu há»i gì đó em? Äá»c Ä‘i!
Tôi khẽ đáp:
- Bà i táºp toán.
- Váºy thì sau khi Ä‘á»c xong em chép đỠvà giải trên bảng.
Tôi Ä‘á»c và chép như má»™t cái máy. Lúc nà y thá»±c tình tôi không nghÄ© gì đến bà i toán nữa mà nghÄ© đến số pháºn hẩm hiu cá»§a mình.
Tôi rầu rÄ© nhìn xuống dưới và thấy Bảy cÅ©ng Ä‘ang nhìn tôi bằng ánh mắt buồn bã và lo lắng. Nó thừa hiểu tôi không thể nà o là m được bà i toán nà y và sá»± "gãy gánh" cá»§a tôi sẽ Ä‘em lại bất lợi lá»›n cho kết quả cá»§a lá»›p trong cuá»™c thi hôm nay. Dù gì thì gì, Bảy cÅ©ng phải chịu má»™t phần trách nhiệm, bởi vì nó là ông thầy toán cá»§a tôi, má»™t ông thầy không hoà n thà nh nhiệm vụ. Tá»± dưng tôi thấy tá»™i nghiệp Bảy. Mặc dù vừa phải bán hà ng vừa trông em, nó vẫn tÃch cá»±c và kiên trì kèm cặp cho tôi vá»›i thằng Quang trong những chiá»u há»c nhóm. Tất cả má»i Ä‘iá»u là do cái tÃnh biếng nhác, ngại khó cá»§a tôi mà ra. Gần đây, tôi có siêng hÆ¡n, đã chịu dà nh đầu óc cho môn Toán, nhưng bước xuất phát cá»§a tôi quá cháºm, nay ra đến giữa há»c kỳ hai tôi má»›i có hy vá»ng Ä‘uổi kịp tụi bạn. Còn bây giá» thì... Tôi đảo mắt nhìn đám đông há»—n độn cuối háºu trưá»ng. Thằng Chà đang đưa tay là m loa nhắc tôi cái gì đó. Xa quá, tôi nghe không rõ, và khẽ lắc đầu.
Thấy váºy, thằng Chà tăng âm thanh:
- Phải rút gá»n biểu thức!
Câu nhắc cá»§a Chà cả phòng Ä‘á»u nghe. Nó "giúp bạn" lá»™ liá»…u quá khiến tôi mắc cỡ đỠcả mặt. Ngay cô Thanh cÅ©ng phải lên tiếng nhắc nhở:
- Ở dưới không được nhắc! Lớp nà o nhắc sẽ bị trừ điểm!
Nhưng dù Chà có nhắc, tôi cÅ©ng không biết là m sao để rút gá»n biểu thức. Bây giá» tôi chỉ mong rút gá»n được chÃnh tôi, thu nhá» lại bằng con kiến, kiến lá»a cÅ©ng được, để khá»i phải trÆ¡ bá»™ mặt đần độn ra trước hà ng trăm con mắt.
Rốt cuá»™c, thì Chị Quyên lên tiếng há»i tôi:
- Em giải được không?
Tôi sượng sùng:
- Dạ không ạ!
Äáp xong, tôi lẳng lặng vá» chá»—, bước chân như Ä‘eo đá. Trong khi đó, Bảy tiến lên bảng. Nó cầm phấn nguệch nhoáng má»™t cái là xong. Khi vá» chá»— ngồi, nó vá»— vai tôi, an á»§i:
- Äừng buồn! Thua keo nà y, bà y keo khác!
Không phải tôi sợ mình không bà y được keo khác, Ä‘iá»u đó nhất định là được, nhưng tôi buồn là mình đã để thua keo nà y má»™t cách đáng trách. Lá»—i không phải ở Bảy, ngưá»i bạn tốt và hiá»n là nh cá»§a tôi, cÅ©ng không phải ở nhá» Kim Liên, ngưá»i đã chá»n tôi và o đội hình hôm nay, cÅ©ng không phải ở thể lệ sá»a đổi cá»§a cuá»™c thi, cà ng không phải ở môn toán. Bây giá» tôi không "oán " nó mà "oán " chÃnh tôi. Äáng lẽ tôi phải cố gắng sá»›m hÆ¡n!
Tôi chìm trong suy nghĩ buồn rầu và không còn bụng dạ nà o chú ý đến những gì xảy ra sau đó nữa.
Lúc ra vá», tôi không tuôn ra cổng theo đám bạn mà lẻn ra ngoà i vưá»n bạch đà n ngồi má»™t mình má»™t bóng. Tôi muốn được yên tÄ©nh trong lúc nà y. Tôi lót dép dưới quần, ngồi tá»±a lưng vô tưá»ng, lặng lẽ nhìn ngắm lá»›p đất tÆ¡i xốp do chÃnh tay tôi xá»›i trong những ngà y qua, trên đó những hà ng bạch đà n tươi tốt cứ vươn mãi vá» phÃa bầu trá»i vá»›i những chiếc lá non tÆ¡, xanh biếc.
Có má»™t bà n tay đặt lên vai tôi. Giá»i thiệt! Chân cẳng thằng Bảy váºy mà nó cÅ©ng lùng sục ra mình! Tôi quay lại.
Không phải Bảy mà "cáºu ông trá»i" Ä‘ang ngồi bên cạnh tôi. Nó muốn gì đây? Tôi đã biết thân biết pháºn, bá» ra ngồi đây, váºy mà nó còn kiếm tôi tÃnh gây chuyện nữa sao? Tôi bá»±c dá»c quay mặt Ä‘i chá»— khác. Nhưng Äại đã bóp nhẹ vai tôi:
- Tụi mình vá» Ä‘i! Không đứa nà o trách mà y chuyện khi nãy đâu! Con ngưá»i ta chá»› có phải cái máy đâu mà tiến vá»t má»™t cái ngay được!
Không đợi tôi đồng ý hay không, nó dá»±ng tôi dáºy và kéo Ä‘i. Lần đầu tiên từ ngà y nháºp há»c, tôi Ä‘i chung vá»›i Äại, Ä‘i chung má»™t cách tá»± nguyện, sung sướng và dá»… chịu.
|

17-09-2008, 08:24 AM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Castlevania
Bà i gởi: 339
Thá»i gian online: 5 giá» 56 phút 40 giây
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12
Sau cuá»™c thi đáng nhá»› đó, tôi bệnh liệt giưá»ng, ngưá»i sốt nóng. Cặp nhiệt thá»§y ngân có khi chỉ quá con số 39 độ.
Thằng Tin bà y đặt là m khôn, khuyên má tôi:
- Má phải đưa gấp ảnh vô bệnh viện mới được! Ảnh bị sốt suất huyết đó!
Nghe nó nói, tôi bắt giáºt mình. Quả thá»±c, ở thà nh phố độ rà y Ä‘ang có dịch sốt xuất huyết. Nghe nói bệnh nà y nguy hiểm lắm, chết như chÆ¡i. Tôi Ä‘ang lo lắng thì nghe má tôi cưá»i:
- Không phải đâu! Äây chỉ là sốt thưá»ng thôi. Sốt xuất huyết là khi nà o sốt cao đột ngá»™t và liên tục kìa. Rồi lại buồn nôn ói má»a và đau bụng, nhức đầu nữa.
Nghe váºy, tôi an tâm. Lúc nà y tôi sợ sốt xuất huyết, tôi sợ chết thình lình lắm. Nếu chết ngay bây giá» thì là m sao cố gắng đẩy môn toán lên, là m sao "bà y keo khác" như thằng Bảy nói được. Rồi tôi bá» cây bạch đà n cá»§a tôi cho ai. Rồi lấy ai giảng ngữ pháp cho nhá» Hiá»n má»—i khi thằng Äại nhá». Lấy ai Ä‘i há»c chung vá»›i thằng Bảy, cho nó mượn sách và thỉnh thoảng trêu chá»c cái "máu Ä‘iệp viên" cá»§a nó. Còn nhà sinh váºt nữa, nếu tôi chết bất tá», ai sẽ nghe những câu chuyện lý thú cá»§a nó. Lúc bình thưá»ng thì tôi chẳng nghÄ© ngợi gì, nhưng đến lúc sắp sá»a "từ giã cõi Ä‘á»i", tôi má»›i phát hiện ra là tôi báºn bịu nhiá»u thứ quá, mà thứ nà o cÅ©ng quan trá»ng. Vì váºy, khi biết mình không bị sốt xuất huyết, tôi mừng như sống lại. Cả tôi lẫn Tin, không đứa nà o biết hiện nay các bác sÄ© đã chữa thà nh công thứ bệnh ghê gá»›m nà y, và nếu bệnh, tôi cÅ©ng đừng có hòng chết được! Nhưng dù không phải sốt xuất huyết, tôi cÅ©ng chưa thể đến trưá»ng được. Äối vá»›i tôi, đó là điá»u khổ tâm ghê gá»›m. Nhất là chỉ còn mưá»i ngà y nữa là thi há»c kỳ. Má bảo tôi bệnh là do mắc phải tráºn mưa chiá»u hôm trước. Má nói thì chắc là đúng. Nhưng riêng tôi, tôi vẫn nghÄ© sá»± thất bại trong cuá»™c thi hôm thứ bảy vừa rồi có thể là má»™t nguyên nhân gây nên cÆ¡n sốt cá»§a tôi. Má»›i nghỉ há»c có ba bữa mà tôi nhá»› trưá»ng, nhá»› lá»›p quá xá. Tôi nhá»› thầy cô, nhá»› bạn bè, nhá»› bà n ghế, bảng Ä‘en, vưá»n cây, nhá»› đủ thứ. Tôi nhá»› cả Kim Hà - Kiến Lá»a, thằng Chà ba hoa, thằng Hùng chi đội trưởng. Äã từ lâu rồi, tôi không còn giáºn chúng. Tôi biết chúng ưa phê bình, kiểm Ä‘iểm tôi không phải vì ghét bá» gì tôi mà vì thá»±c lòng chúng muốn tôi tiến bá»™, muốn tôi trở thà nh má»™t há»c sinh tốt. Ngay cả Äại cÅ©ng váºy. Trong thá»i gian gần đây, tôi đã nhìn Äại bằng má»™t con mắt khác, tôi không ác cảm vá»›i nó như hồi má»›i đầu nữa. Äại nghiêm khắc nhưng công bằng và tốt bụng. Nó yêu bạn nhưng không chịu nhân nhượng những khuyết Ä‘iểm cá»§a bạn, không vị nể bạn như kiểu thằng Bảy, vì váºy mà có lúc tôi tưởng nó cố tình "đụng" tôi. Khi hiểu ra Ä‘iá»u đó, tôi quý nó hÆ¡n. May nhá» nó là m tổ trưởng, tổ tôi má»›i Ä‘i lên chá»› nếu tôi là m, chắc cả tổ Ä‘i xuống hố từ bảy Ä‘á»i rồi.
Tôi nằm trên giưá»ng vừa nghÄ© ngợi miên man, vừa dòm chừng đồng hồ, chá» Bảy và Quang tá»›i.
Kể từ hôm tôi bệnh, sáng nà o trước khi Ä‘i há»c, Bảy cÅ©ng ghé qua nhà tôi lấy táºp cá»§a tôi Ä‘em lên trưá»ng chép bà i giùm. Khi thì nó chép, khi thì Quang chép. Chữ thằng Quang ngoằn ngoèo, nguệch ngoạc như gà bá»›i. Nhưng không vì thế mà tôi không biết Æ¡n nó. Tan há»c, Bảy Ä‘em táºp trả tôi và giảng lại những Ä‘iá»u thầy cô giảng ở lá»›p. Nó giảng giải kỹ lưỡng, chi li, sợ tôi không hiểu, và nhẫn nại trả lá»i từng thắc mắc cá»§a tôi. Äến khi tôi tá» ra hiểu thấu đáo bà i há»c, nó má»›i an tâm ra vá». Nhá» váºy, dù nghỉ há»c, tôi vẫn theo kịp chương trình ở lá»›p và đỡ lo lắng cho kỳ thi sắp tá»›i.
Thằng Quang mặc dù nhà xa nhưng trưa nà o cÅ©ng chở Bảy ghé tôi. Nó có chiếc xe đạp cà tà ng nhưng chạy rất chiến. Tôi thưá»ng gá»i nó là con Rốt-xi-nan lắm mặc dù nó không biết Äông-ki-sốt là ai. Há»… ngá»±a là nó khoái rồi.
Äến nhà tôi, Quang chỉ đóng vai khán giả, ngồi má»™t chá»— nghe Bảy giảng bà i cho tôi. Nó chưa bao giá» có mÆ¡ ước là m "thầy " tôi. Nhưng ngược lại, nó cung cấp cho tôi những tin tức sốt dẻo:
- Huy Æ¡i, dãy bạch đà n cá»§a tổ mình cao gần hai thước rưỡi đó. Cao nhất lá»›p. Sáng nay tao mượn cây thước cá»§a thầy Äức chạy ra vưá»n Ä‘o đà ng hoà ng!
Hoặc là :
- Thầy Hoà ng dạy thể dục nói sau khi thi há»c kỳ sẽ tổ chức giải bóng đá giữa các lá»›p tám và lá»›p chÃn đó nghen mà y! Hết bệnh lẹ lẹ lên!
Những thông báo hấp dẫn cá»§a nó khiến tôi nôn nao quá xá, cứ muốn ba chân bốn cẳng chạy ngay tá»›i trưá»ng. Tôi luôn thầm mong ông Bụt trong chuyện cổ tÃch hiện ra, chÃch cây đũa thần vô ngưá»i tôi, thế là trong thoáng mắt, cÆ¡n cảm cúm biến mất. Nhưng chẳng có cây đũa thần nà o chạm vô ngưá»i tôi cả, chỉ có những cây kim tiêm cá»§a má tôi chÃch vô mông Ä‘au Ä‘iếng.
Trưa nay cÅ©ng váºy, vừa bước vô khá»i cá»a, Bảy chưa kịp đưa táºp vở cho tôi, Quang đã bô bô:
- Huy ơi, có cái nà y cho mà y nè!
Tôi nhướng mắt:
- Gì váºy?
Nó là m bá»™ bà máºt:
- Má»™t món quà bất ngá».
- Ăn được không?
Nó cưá»i hì hì:
- Không ăn được! Nhưng rất đặc biệt!
Tôi nóng ruột:
- Nói đại ra cho rồi! Úp mở hoà i!
Quang lấy trong táºp ra má»™t tá» giấy đưa cho tôi. Tôi tò mò Ä‘á»c. Thì ra đó là má»™t bà i thÆ¡ cá»§a Kiến Lá»a. Nhưng lần nà y Kiến Lá»a đã đổi giá»ng, nó không buồn chÃch tôi nữa:
Kỳ thi đã sắp đến rồi
Mà sao bạn lại bệnh ngay lúc nà y
Bạch đà n giỠđã xanh cây
Có bà n tay bạn ngà y ngà y bón chăm
Bạn ơi hết bệnh cho nhanh
Mau mau vỠvới chúng mình bạn nghe
Chúc Huy sức khá»e dồi dà o
Trở vỠvới lớp, với cô, với thầy.
Kiến Lá»a lúc nà y là m thÆ¡ tiến bá»™ hÆ¡n lúc trước. Nhưng đôi chá»— gieo vần còn lá»™n xá»™n, ý tứ trùng lặp, xưng hô loạn xị, khi thì gá»i bạn khi lại gá»i Huy. Tuy nhiên, bà i thÆ¡ là m tôi xúc động tháºt sá»±. Té ra Kiến Lá»a vẫn nhá»› đến tôi và dà nh cho tôi nhữnh tình cảm chân thà nh, mặc dù trước đây nó từng đốt tôi nhảy dá»±ng lên. Tôi rất cảm Æ¡n bạn, Kiến Lá»a ạ, tôi sẽ cố hết bệnh để trở vá» vá»›i trưá»ng, vá»›i lá»›p.
Nhưng cÆ¡n bệnh quái ác cá»§a tôi vẫn không chịu hết ngay. Nó cứ bắt tôi nằm nhà nghe Bảy giảng bà i và nghe Quang thông báo tin tức. Thiệt sốt ruá»™t! Tôi có cảm giác như bị cầm tù trong nhà . Má»™t hôm, cùng vá»›i Bảy và Quang, Äại và Hiá»n đến thăm "nhà tù" cá»§a tôi.
Thấy "phái Ä‘oà n" tá»›i, tôi nhá»m ngưá»i dáºy. Nhưng Äại nắm lấy vai tôi ấn xuống:
- Cứ nằm nghỉ Ä‘i! Ngồi dáºy chi cho mệt!
- Không sao! Äỡ nhiá»u rồi!
Tôi nói và lại cố nhá»m dáºy nhưng Äại quyết không cho, nó giữ chặt vai tôi. Trong tư thế đó, nó báo tin cho tôi:
- ÄÆ¡n xin vô đội cá»§a mà y đã được xét. Ban chỉ huy liên đội đã thông qua rồi. Ãt bữa lên trưá»ng là kết nạp. Mừng không?
Tôi bà ng hoà ng cả ngưá»i. Từ lâu tôi đã chỠđợi tin nà y, váºy mà khi nghe Äại nói, tôi vẫn không tránh khá»i bất ngá». Bất giác tôi buá»™t miệng há»i má»™t câu lãng xẹt:
- Thiệt không?
Nhá» Hiá»n xen và o:
- Thiệt mà ! ChÃnh bạn Hùng nói vá»›i tổ mình.
Thế là quyết tâm và mÆ¡ ước cá»§a tôi từ đầu năm đã được thá»±c hiện. Những cố gắng cá»§a tôi trong thá»i gian gần đây đã Ä‘em lại kết quả tốt đẹp. Tôi đã là đội viên. Äiá»u kỳ diệu đã xảy ra. Từ nay, tôi sẽ không còn hổ thẹn má»—i khi nhìn thằng Tin Ä‘i há»c vá»›i chiết khăn quà ng đỠtrên vai nữa. Ba tôi sẽ không còn áy náy và buồn phiá»n vá» "thằng to đầu" nà y nữa. Tôi có cảm tưởng như cÆ¡n sốt đã lùi xa, đã biến mất. Tôi rÆ¡i và o má»™t trạng thái nhẹ nhõm đầy phấn chấn. Trong cảm giác lâng lâng đó, tôi nghe Bảy nói:
- Ở trưá»ng mình má»›i thà nh láºp các đội Trần Quốc Toản. Má»—i lá»›p là má»™t đội. Má»—i đội chia thà nh nhiá»u nhóm: Nhóm mua hà ng, nhóm trông em, nhóm là m việc nhà ... Tổ mình thuá»™c nhóm mua hà ng. Thi há»c kỳ xong là bắt đầu "công tác" đó nghen mà y!
Tôi tỠvẻ hiểu biết:
- Giúp đỡ các gia đình thương binh liệt sĩ chớ gì!
- Không phải chỉ các gia đình thương binh liệt sĩ thôi đâu! Kể cả các gia đình neo đơn có con em đi bộ đội, đi thanh niên xung phong nữa!
Tôi nháy mắt với Bảy:
- Váºy mình kéo tá»›i giúp gia đình thằng Äại Ä‘i. Nó có anh Ä‘i bá»™ đội mà !
Bảy chưa kịp trả lá»i, Hiá»n đã lên tiếng:
- Ba bạn Äại còn là thương binh nữa đó. Bác ấy ở tù Côn Äảo, bị tra tấn đến gãy tay.
Cả bá»n sá»ng sốt khi nghe Hiá»n nói. Trá»i Æ¡i, nó có ngưá»i cha oai thiệt oai, thà nh tÃch lẫy lừng váºy mà trước nay có giấu kỹ! Gặp tôi, tôi đã khoe ngay từ đầu năm rồi.
Quang nói vá»›i Äại:
- Váºy nhà mà y là "đại chỉ Ä‘á»" rồi! Hôm nà o tụi tao tá»›i mua hà ng giùm cho mà y nghen!
Äại cưá»i:
- Thôi! Tụi mình tá»›i giúp nhà khác Ä‘i! Nhà tao không thiếu ngưá»i mua hà ng đâu tao có tá»›i năm đứa em láºn!
Tôi vá»t miệng:
- Váºy thì tụi tao tá»›i trông em giúp mà y! Äá» nghị thầy Dân đổi tụi mình từ nhóm mua hà ng sang nhóm trông em.
Bảy, Quang, Hiá»n vá»— tay lốp đốp trước ý kiến cá»§a tôi và hùa vô:
- Äúng rồi! Äúng rồi! Äổi thà nh nhóm trông em!
Äại đỠbừng mặt, nó lắc đầu nguây nguẩy:
- Không được đâu! Ai lại là m kỳ váºy! Tá»± dưng lại kéo tá»›i nhà tao!
Tôi khăng khăng:
- Không có kỳ gì hết! Tụi tao sẽ xin ý kiến thầy Dân.
Quay sang tụi bạn, tôi hô:
- Ai đồng ý thì đưa tay lên!
Bảy, Quang, Hiá»n Ä‘á»u đồng loạt giÆ¡ tay khiến Äại mặt mà y bà rị. Nó không biết là m gì ngoà i việc nhắc Ä‘i nhắc lại:
- Không được đâu! Tao đã nói là không được mà !
- o O o -
Bệnh cá»§a tôi đã thuyên giảm. Sáng nay, khi ngá»§ dáºy tôi thấy trong ngưá»i khá»e khoắn hẳn lên, liá»n đòi Ä‘i há»c nhưng má tôi không cho. Má rỠđầu tôi rồi nói:
- Con hết bệnh rồi, nhưng phải nghỉ thêm một ngà y cho lại sức rồi mai hãy đi.
Má nói, tôi không dám cãi. Và khi bước xuống khá»i giưá»ng, Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong nhà , tôi thấy sức mình còn yếu thiệt, hai chân cứ run run. Thôi, cố gắng đợi đến mai váºy! Tôi tá»± an á»§i.
Trưa, như thưá»ng lệ, Bảy và Quang Ä‘em táºp vá» cho tôi.
Nhưng hôm nay, láºt táºp ra, tôi bắt gặp má»™t nét chữ lạ. Không phải chữ Quang cÅ©ng không phải chữ Bảy. Tôi ngạc nhiên:
- Ai chép bà i giùm tao váºy?
Bảy cưá»i mỉm:
- Mà y đoán coi!
Tim tôi Ä‘áºp thình thịch trong ngá»±c. Thá»±c ra, không đợi Bảy đố, tôi cÅ©ng đã Ä‘oán ra chữ ai rồi. Nét chữ không đẹp nhưng má»m mại, Ä‘Ãch thị là chữ con gái. Váºy là Hiá»n, chứ còn ai vô đây nữa! Chẳng lẽ Bảy đưa táºp tôi cho Kim Liên hay Kim Hà chép, nó đâu có Ä‘iên dữ váºy.
Láºt tá»›i láºt lui cuốn táºp trong tay, bất giác tôi nÃn thở khi gặp dòng chữ ở trang sau cùng: "Mong Huy không bao giá» quên ngưá»i bạn gái cá»§a mình. Hiá»n". Láºp tức tôi gấp cuốn táºp lại, láºt Ä‘áºt nhét dước gối như giấu má»™t cục và ng, sợ Bảy và Quang phát hiện. Tai lùng bùng, còn hai tay thì luống cuống, Ä‘iệu bá»™ cá»§a tôi khiến Bảy phì cưá»i:
- Mà y là m cái trò gì váºy?
- Không, không! Có gì đâu! - Tôi chối phắt.
- Ha, ha, ha! - Bảy ôm bụng cưá»i sặc sụa - Mong Huy không bao giá» quên ngưá»i bạn gái. Mà y giấu câu đó chá»› gì?
Tôi tái mặt:
- Sao mà y biết?
Bảy nháy nháy mắt một cách ranh mãnh:
- Sao lại không biết! Có váºy mà cÅ©ng bà y đặt giấu tá»›i giấu lui! Cho mà y coi đây nè!
Bảy chìa cuốn táºp cá»§a nó cho tôi coi. Ở trang cuối, có dòng chữ cá»§a Hiá»n, ná»™i dung na ná như câu trong táºp tôi: "Mong rằng Bảy sẽ nhá»› mãi đến Hiá»n". Câu cá»§a Quang còn "tha thiết " hÆ¡n: "Chúng ta đừng quên nhau".
Tôi ngượng chÃn ngưá»i khi hiểu rằng cái câu êm ái đó không phải Hiá»n dà nh riêng cho tôi. Nó "ban phát" đồng Ä‘á»u hết, y như chuyện thêu khăn tay váºy. Váºy mà tôi lại Ä‘i là m cái chuyện che che giấu giấu là m như cá»§a hiếm, thiệt là bá»… mặt. Äồng thá»i, tôi không giấu được kinh ngạc:
- Nó là m cái gì mà viết tùm lum trên táºp cá»§a tụi mình váºy?
Bảy không cưá»i cợt nữa. Nó thở dà i, vẻ mặt nghiêm trang:
- Hiá»n sắp sá»a chuyển trưá»ng rồi. Nó sẽ không còn há»c chung vá»›i tụi mình nữa!
- Hả? Mà y nói sao?
Tôi thốt lên, chá»›i vá»›i. Tin cá»§a Bảy như sét đánh ngang tai. Tôi hy vá»ng là mình nghe lầm. Nhưng không, Bảy nói tiếp:
- Thi xong há»c kỳ má»™t là Hiá»n Ä‘i. Nó chuyển vá» trưá»ng Phú Lâm.
Tôi vẫn không hiểu:
- Sao váºy mà y? Tại sao Ä‘ang há»c ná»a chừng Hiá»n lại xin chuyển trưá»ng?
- Tại vì nhà nó dá»i vá» Phú Lâm chá»› sao! - Quang ngứa miệng chen và o trả lá»i thay cho Bảy.
Tôi nhìn Quang nghi ngá»:
- Nói thiệt hay chÆ¡i đó mà y? Hiá»n không ở chá»— chợ Cầu Ván nữa hả?
- Thiệt mà ! - Quang gáºt đầu - Khu nhà chá»— đó bị giải tá»a rồi. Ngưá»i ta gá»i đó là khu nhà ổ chuá»™t. Còn dân ở đó thì được cấp nhà má»›i ở Phú Lâm, trong má»™t chung cư vừa xây xong. Hiá»n dá»i vỠđó thì nó phải chuyển sang trưá»ng Phú Lâm há»c cho gần chá»› sao! Có gì đâu mà thắc mắc!
Không, tôi đâu có thắc mắc, tôi há»i cho biết váºy thôi. Biết để mừng giùm cho Hiá»n. Từ nay Hiá»n khá»i phải sống chui rúc, ra và o trong túp nhà tối tăm, cháºt chá»™i và á»p ẹp bên rãnh nước Ä‘em ngòm nÆ¡i Ä‘uôi chợ. Dá»n vá» nÆ¡i ở má»›i rá»™ng rãi, khang trang, Hiá»n sẽ có nhiá»u Ä‘iá»u kiện thuáºn lợi hÆ¡n trong há»c táºp. Chắc Hiá»n sẽ tiến xa. Nhưng còn gánh chè? Chiá»u chiá»u, bóng dáng dịu dà ng cá»§a Hiá»n có sẽ xuất hiện trên khắp các nẻo đưá»ng Phú Lâm ngang dá»c, vá»›i gánh chè trÄ©u trịt trên vai và lá»i rao ngá»t ngà o trên miệng, nhặt nhạnh từng đồng phụ giúp mẹ nữa không?
Dưá»ng như Ä‘á»c được ý nghÄ© cá»§a tôi, Quang nói:
- Hiá»n nghỉ bán chè rồi. Bây giá» buổi chiá»u nó Ä‘i há»c may.
- Ủa, váºy còn má»™t mình má Hiá»n bán hả ?
- CÅ©ng nghỉ luôn. Má Hiá»n má»›i được nháºn và o bán hà ng trong hợp tác xã tiêu thụ phưá»ng. Cái phưá»ng hiện giá» chá»› không phải phưá»ng Cầu Ván đâu!
Váºy thì tuyệt! Tôi không mong gì hÆ¡n là những Ä‘iá»u tốt đẹp và may mắn hãy luôn luôn đến vá»›i Hiá»n, đến vá»›i ngưá»i bạn gái cá»§a tổ năm chúng tôi. TÃnh tình trầm lặng, giá»ng nói êm ái, mắt nhìn ấm áp, lúc nà o cÅ©ng vui vẻ cÅ©ng cưá»i lúc nà o cÅ©ng nhưá»ng nhịn bạn bè, lúc nà o cÅ©ng mong muốn giúp đỡ ngưá»i khác, ngưá»i tổ viên nữ duy nhất cá»§a chúng tôi như thế đấy. Trước má»™t ngưá»i bạn gái như váºy, không ai có thể là m Ä‘iá»u xấu. Tháºt váºy, sá»± tiến bá»™ cá»§a tôi từ đầu năm đến nay có má»™t phần là nhá» Hiá»n. Bởi vì lúc nà o tôi cÅ©ng muốn chứng minh cho Hiá»n thấy tôi là má»™t con ngưá»i tốt, má»™t há»c sinh đà ng hoà ng, gương mẫu, không chê và o đâu được. Váºy mà bây giá» chúng tôi sắp phải chia tay vá»›i Hiá»n thưá»ng ngà y có đầy đủ năm đứa ngồi há»c, bây giá» trống Ä‘i má»™t chá»—, tôi thấy cay cay nÆ¡i mÅ©i.
Tá»± dưng tôi buồn khiến Bảy vá»›i Quang đâm buồn theo. Ba đứa ngồi ba góc như ba pho tượng, lặng lẽ theo dõi những ý nghÄ© cá»§a riêng mình vá» "cảnh Ä‘á»i tan hợp".
Thình lình, Bảy vỗ đét lên lưng tôi:
- Có gì đâu mà buồn! Thi há»c kỳ xong Hiá»n má»›i Ä‘i chá»› có phải Ä‘i ngay bây giỠđâu!
- Dá»i xuống Phú Lâm, cÅ©ng ở trong quáºn mình chá»› đâu xa! - Quang tiếp lá»i Bảy - Xa nó thì tụi mình cÅ©ng buồn thiệt. Nhưng nếu muốn thì đạp xe lại thăm nó mấy hồi, dá»… ợt.
Nói xong, nó quay lắc vai tôi:
- Chừng nà o tao dẫn mà y với thằng Bảy tới nhà nó chơi cho biết! Tao đến đó một lần rồi.
Ờ hén! Chuyện đơn giản váºy mà mình không nghÄ© tá»›i. Thỉnh thoảng mình đạp xe lại thăm Hiá»n chá»› có gì khó đâu. Nó viết cho mấy đứa con trai tụi tôi, dặn đừng quên nó, chắc ý là nhắc tụi tôi siêng ghé thăm nó chá»› gì. Váºy mà tôi chẳng nghÄ© ra. Äầu Ä‘uôi cÅ©ng tại tôi lâu nay Ãt tá»›i chÆ¡i nhà bạn bè. Tôi chỉ tá»›i lui má»—i má»™t nhà Bảy, má»™t phần vì nhà nó gần, phần khác vì dạo trước tôi dá»±a dẫm nó để cóp-pi toán. Nhà Hiá»n ở chợ Cầu Ván tôi cÅ©ng tá»›i má»™t lần, tá»›i vì cuốn địa. Nhưng cái thá»i kỳ biếng nhác cá»§a tôi đã qua rồi. Từ nay, tôi phải năng tá»›i thăm bạn bè má»›i được. Äể được biết và là m quen vá»›i ba Äại, ngưá»i thương binh đáng kÃnh trá»ng. Äể hiểu Ä‘á»i sống cá»§a nhà sinh váºt và cặp thá» thà nghiệm cá»§a nó mà từ lâu tôi hứa tá»›i coi rồi quên bẵng. Tôi cÅ©ng sẽ Ä‘i thăm Kim Hà - Kiến Lá»a, thăm Hùng, ChÃ, thăm Kim Liên... Má»™t ná»a năm há»c đã trôi qua vá»›i bao nhiêu vui buồn, xáo trá»™n. Trong quãng thá»i gian ngắn ngá»§i đó, tâm hồn tôi đã cảm nháºn biết bao Ä‘iá»u má»›i mẻ. Con ngưá»i tôi, tá»±a như lá»›n hẳn lên , không phải lá»›n ở cái chiá»u cao "nhất lá»›p" cá»§a tôi, mà lá»›n trong những suy nghÄ© cá»§a mình.
Bất giác tôi buột miệng bảo Quang:
- Chiá»u mai tao sẽ tá»›i thăm cặp thá» cá»§a mà y!
Nó sáng mắt lên:
- Mà y nói thiệt chá»›! Váºy cả thằng Bảy cÅ©ng Ä‘i nữa nghen! Mà bữa nay không phải má»™t cặp đâu! Thá» tao má»›i đẻ má»™t bầy!
HẾT
|
 |
|
| |