 |
|

18-09-2008, 08:38 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 11
Nghe hai tiếng giết ngưá»i, Phi Yến run sợ hết cả hồn vÃa, không dám mở miệng lên giưá»ng nằm xuống, nhắm mắt lại, lắng nghe tiếng hai ngưá»i to nhá». Lát sau, nghe tiếng bước chân liá»n mở mắt nhìn, Phà n thị dẫn Vương Thịnh tá»›i cúi đầu vái lạy, nà ng không đáp quay mặt và o tưá»ng.
- Chị Æ¡i! Hợp Ãức lay gá»i. Chị yên tâm Ä‘i! - Má»™t lúc sau nà ng mở mắt, Phà n thị và Vương Thịnh đã Ä‘i khá»i. Nà ng thở phà o má»™t cái cất giá»ng buồn rầu.
- Hợp Ãức, không cần thương hại ta.
- Chúng ta là chị em, cần gì phải khách sáo - Hợp Ãức cầm tay chị - Chị đừng lo, em sẽ thay chị sắp xếp chu toà n.
Phi Yến sau khi tiá»…n Hợp Ãức ra vá», chỉ nghÄ© tá»›i Trần Thanh, ngưá»i đà n ông tráng kiện ấy đã thà nh váºt thà mạng cho mình. Nà ng không có gì đặc biệt trong tình cảm vá»›i Trần Thanh, nhưng trên tình ngưá»i, nà ng cảm thấy rất Ä‘au lòng, hai tay ôm chặt tấm chăn bông xấu hổ và hối háºn. Lòng nà ng như dao cắt...
Viên Dịch đình dẫn Vương Thịnh trước tiểu Ä‘iện cá»§a cung Thang Tuyá»n để kiến giá.
Lưu Ngao sau khi bãi triá»u trở vá», đã mặc thưá»ng phục, dịch ghế há»i.
- Có gì mới không?
- Tâu bệ hạ, việc nà y rất khó tra xét, trong ngoà i Ä‘á»u bất tiện, bệ hạ, việc nà y không thể công khai được, nếu thái háºu biết. - Viên Dịch đình sợ toát mồ hôi, nhìn trá»™m hoà ng đế, lắp bắp nói - Thần chỉ thẩm vấn tên ná»™i thị thân cáºn mà thôi.
- Mấy tên ấy không đáng kể? Quân cấm vệ triá»u đình để là m gì? - Hoà ng đế tức giáºn nói.
- Tâu hoà ng thượng, tên tiểu nội thị Vương Thịnh có nghe được một số việc, hắn không dám nói, hắn sợ...
- Vương Thịnh, đúng hắn không? Trước mặt ta, ngươi phải nói tháºt, má»i chuyện liên quan đến hoà ng háºu, cÅ©ng cứ nói tháºt hết!
- Vạn tuế, vạn tuế, - Vương Thịnh khấu đầu.
- Nói đi.
- Vạn tuế! - Vương Thịnh quỳ tâu - Mấy hôm trước thần tại vệ thất cá»a háºu cung, quan cấm vệ Trần Sùng nói con trai ông ta Ä‘ang phát tÃch. Ngưá»i ta há»i ông ta nói con trai há»c được má»™t bà phương khiến đà n bà không sinh nở được cÅ©ng có thể mang thai. - Trần Sùng nói hoà ng háºu, cÅ©ng cần phương thuốc ấy, hắn nói hoà ng háºu...
- Có gì khác nữa không - Lưu Ngao không nhẫn nại được nữa giáºm giáºm chân.
- Tâu hoà ng thượng. Vương Thịnh còn có hạ văn - Viên Dịch lệnh vội tâu.
- Hoà ng thượng vạn tuế - Vương Thịnh lại dáºp đầu xuống - Cái nhà ông Trần Sùng ca cẩm rằng muốn tìm cách đưa con trai mình và o. Ãến hôm qua, thần bá»—ng nhìn thấy Trần Thanh từ bên bá» tưá»ng cùng lò dò đến góc phòng túc vệ, Trần Sùng dẫn hắn Ä‘i đâu, thần cÅ©ng không biết nữa. Tâu vạn tuế. Trần Thanh chÃnh là con Trần Sùng, ngẫm ra, cha con ông ta rất đáng khả nghi.
- Hừ! Hừm - Hoà ng đế phẩy tay quay sang viên Dịch đình - Bắt Trần Sùng lại đây!
- Hoà ng thượng! Viên Dịch đình quỳ rạp xuống - Việc nà y không nên là m kinh động!
- Hừ - Lưu Ngao cau mà y há»i Vương Thịnh.
- Ngươi nghe thấy, nhìn thấy táºn mắt chứ?
- Tâu bệ hạ, thần nghe rõ, nhìn rõ ạ.
- Hừ, hừ - Ngươi tên gì?
- Dạ Vương Thịnh - Hắn liên tiếp dáºp đầu mấy cái liá»n. Nhà vua quay sang hắn:
- Quan Dịch đình nhớ lấy nhé! Thăng nó lên hai cấp! Thưởng!
Viên Dịch đình truyá»n Vương Thịnh tạ ân, rồi chá» hắn lui ra, khẽ tâu:
- Hoà ng thượng, việc nà y không thể là m to chuyện, bệ hạ nên bà máºt phái ngưá»i Ä‘iá»u tra, cần thì giết quách Trần Sùng, Trần Thanh, như thế sẽ không má»™t ai biết gì, êm ả hÆ¡n.
- CÅ©ng được. Nhà vua gáºt đầu. Mau Ä‘i tra cứu, cho ta biết sá»›m để ra tay.
- Tuân lệnh! Viên Dịch đình từ từ lui ra.
- Quay lại! Hoà ng đế cảm thấy trong lá»i Vương Thịnh có Ä‘iá»u chưa ổn, bèn dặn viên Dịch đình - Ngưá»i láºp tức tra xét cha con Trần Sùng, đồng thá»i đòi Vương Thịnh lên đây cho ta.
Viên Dịch đình run cầm cáºp bước ra, gặp Vương Thịnh nói.
- Hoà ng thượng muốn gặp ngươi, cẩn tháºn đấy, không được nói khác, ngươi hở ra Ä‘iá»u gì, đầu ta và ngươi khó mà giữ nổi. Nhá»› lấy, thôi và o Ä‘i!
Vương Thịnh bước và o tiểu Ä‘iện lẳng lặng quỳ lạy. Lưu Ngao ra hiệu cho các cung nữ ra ngoà i ôn tồn há»i:
- Hình như ngươi còn chưa nói hết! Bây giá» chỉ có mình ta, ngươi khác tâu bà y má»i sá»±, chỉ cần ngươi trung thà nh, tương lai ngươi sẽ vô cùng phú quý.
Vương Thịnh vẫn quỳ má»p dưới đất, lòng khấp khởi mừng lo, nghÄ© rất nhanh, váºn mệnh ta phúc há»a phú quý chỉ trong gang tấc nà y đây, má»—i cá» chỉ vui, buồn cá»§a hoà ng đế Ä‘á»u quyết định số pháºn ta, nghÄ© váºy hắn từ tốn thưa:
- Vạn tuế - Hắn là m vẻ sợ sệt, ngừng phắt lại.
- Cứ nói, ở đây không cần phải e dè! - Lưu Ngao nặng nỠnói:
- Vạn tuế, vạn tuế - Vương Thịnh liếc trá»™m nhà vua má»™t cái rồi bá»—ng nháºn ra những lá»i viên Dịch đình và Phà n thị chỉ giáo cho hắn chẳng tÃch sá»± gì. Xuất thân cá»§a hắn đã hun đúc bản lÄ©nh xảo quyệt cho hắn. Hắn thầm nghÄ©: chỉ cần ứng phó, trước mắt bảo toà n cho hoà ng háºu, đồng thá»i đưa ta đến vá»›i vinh hoa phú quý! - Hắn là m bá»™ sợ hãi, trung thà nh, cố nấn ná, nấn ná để bịa ra má»™t câu chuyện sao cho hợp lý có đầu, có Ä‘uôi.
- Ngươi nói đi! - Hoà ng đế sốt ruột giục.
- Tâu hoà ng thượng, tiểu nhân thấy Trần Thanh và o cung không phải một lần.
Câu nói ấy khiến Lưu Ngao kinh động, vá»™i há»i tiếp.
- Thế nà o nữa?
- Tiểu nhân thấy Trần Thanh và ngà i Tổng quản Ä‘iện Chiêu Dương máºt đà m vá»›i nhau trong phòng xép sau cung, lúc ấy thần ở gian bên.
- Nhà ngươi nghe thấy chúng nói gì?
- Thưa vâng! Nhưng thần không nghe được hết câu chuyện, vốn là Trần Thanh đặt Ä‘iá»u kiện đòi phú quý và quan tước, được Tổng quản đồng ý. Thần nhá»› Tổng quản có nói má»™t câu: Nếu sinh thái tá», ngưá»i lo gì không là m được quan to, Trần Thanh còn vá»— ngá»±c nói đến má»™t thứ hợp được gì đấy thần nghe không rõ.
Lưu Ngao thở phà o, gáºt đầu, lại há»i:
- Ãó là má»™t lần. Còn các lần khác thì sao?
- Thần còn thấy Trần Thanh tại phòng túc vệ cấp sá»±, Tổng quản tá»›i đón hắn Ä‘i, không thấy hai ngưá»i nói gì cả, lần đó ngoà i hạ thần, còn có Trương Tam Phát - Vương Thịnh cố nêu ra má»™t nhân chứng để cho sá»± việc nặng cân, xin hoà ng đế há»i thêm hắn.
- Trương Tam Phát là ai?
- Ãó là tiểu ná»™i thị dá»n dẹp ở vòng ngoà i, và o cùng lúc vá»›i hạ thần.
- ÃÆ°á»£c, còn Ä‘iá»u gì nữa?
- Má»™t lần khác, thần trông thấy Tổng quản vá»›i má»™t viên ná»™i thị lạ mặt nói chuyện vá»›i nhau ở gian số 2, - Hắn ngừng giây lát rồi nói tiếp - Tổng quản cÅ©ng nói tá»›i hợp dược, cần sữa ngưá»i, rất phiá»n toái, trước đó thần không biết viên ná»™i thị mặt mÅ©i to lá»›n, viên nà y nháºn lá»i Ä‘i kiếm sữa ngưá»i - Hắn dừng lại má»™t lát như thể cố moi trong trà nhá»›, có sai vá»›i sá»± thá»±c hay không. - Tâu hoà ng thượng, tiểu nhân tá»± nghÄ© Trần Thanh là ngưá»i tiến hợp dược - Hắn bổ sung thêm má»™t câu, má»™t mặt giải thoát cho hoà ng háºu, mặt khác đánh đổ Tổng quản Ä‘iện Chiêu Dương.
Hoà ng đế vuốt chòm râu ngắn, từ từ ngồi xuống. Ãá»™t nhiên nghiêm giá»ng gá»i - Vương Thịnh!
- Dạ, hoà ng thượng vạn tuế - Hắn cả kinh thưa.
- Ngươi nói có đúng không?
- Dạ, lá»i lá»i chân thá»±c. Vương Thịnh vừa mếu máo vừa nói.
Tuy lòng nghi ngỠPhi Yến có phần vợi đi, nhưng chưa hết hẳn, hoà ng đế nghĩ ngợi, bỗng quát lớn.
- Ngươi nhìn thấy Trần Thanh tiến hợp dược chứ?
- Tâu vạn tuế, đó là thần nghÄ© váºy, chứ không nhìn thấy, thần chỉ... nhìn thấy...
- Thôi! Hoà ng đế phất tay áo thở đánh phù rồi nói khẽ: cho Ä‘i, gá»i Ãáºu Minh lại đây!
Vương Thịnh hoang mang, không rõ phúc hay há»a, sợ hãi bước ra khá»i Ä‘iện - Ãáºu Minh là viên hoà ng môn Trung thượng thư, tất cả má»i viên ná»™i thị trong cung, số pháºn Ä‘á»u nằm trong tay hắn.
Má»™t lát, Ãáºu Minh tá»›i, Vương Thịnh sợ hãi theo sau, hoà ng đế từ từ nói:
- Tổng quản Ä‘iện Chiêu Dương có tá»™i, không cần tra xét, xá» tá» - Phán xong hoà ng đế quay sang nhìn Vương Thịnh. Hắn cả sợ chắc rằng tai há»a giáng xuống đầu rồi, hắn run lên láºp cáºp, vá»™i quỳ xuống.
Lưu Ngao không để ý ná»—i khiếp sợ cá»§a hắn, chuyển mắt nhìn từ từ thân thể Vương Thịnh, rồi dừng lại ở bức tưá»ng, hạ giá»ng nói tiếp.
- Thăng Vương Thịnh lên Tổng quản điện Chiêu Dương!
Vương Thịnh quỳ trên mặt đất, sợ toát mồ hôi. Ân sá»§ng cá»§a hoà ng đế là điá»u hắn không dám nghÄ© tá»›i. Quan Trung thượng thư Ãáºu Minh choáng váng trước việc hoà ng đế thăng cho má»™t tên tiểu ná»™i thị lên chức đại quan, luôn mồm vâng dạ, đợi má»™t hồi không thấy ra thêm chỉ dụ, má»›i lệnh bảo Vương Thịnh tạ ân.
Vương Thịnh láºp cáºp cúi đầu, Lưu Ngao cưá»i khoái trá, quay sang Trung thượng thư xua tay, viên nà y liá»n nói nhá»:
- Vương Thịnh, theo ta đi lĩnh áo mũ mới.
- Ngươi hãy đi trước - chỠTrung thượng thư đi khuất, hoà ng đế mới quay lại Vương Thịnh dặn dò:
- Ta thăng ngươi lên chức Tổng quản, ngươi phải táºn tâm, hoà ng háºu có Ä‘iá»u gì, láºp tức lại bẩm ta hay. Như váºy Hoà ng đế đối vá»›i Phi Yến đã mất hết niá»m tin, sai ngầm Vương Thịnh Ä‘iá»u nà y, ngà i muốn biến hắn thà nh kẻ tâm phúc.
Ãến lúc ấy, Vương Thịnh má»›i rõ sá»± việc, hắn bất giác cúi ráºp đầu thá» sẽ trung thà nh.
- Cho ngươi Ä‘i! Truyá»n lệnh cho Dịch đình, tru di cả nhà há» Trần kia.
Má»i sá»± biến đổi mau lẹ trong Ä‘iện Chiêu Dương, viên Tổng quản bị giết trong chá»›p mắt, khiến Phi Yến cà ng lo sợ, nà ng đã chuẩn bị cho việc tá»± sát, nhưng sá»± việc lại biến chuyển vá»›i việc bổ nhiệm viên Tổng quản má»›i Vương Thịnh, khiến nà ng cà ng khó hiểu. Khi Vương Thịnh lại lạy chà o, nà ng há»i:
- Sao ngươi biết?
- Hoà ng háºu, việc nà y chưa thể nói trong má»™t lúc, hoà ng thượng đã thay đổi - Hắn cố kéo dà i để tâng công - Ãó Ä‘á»u là hồng phúc cá»§a hoà ng háºu!
- Hồng phúc cá»§a ta? Phi Yến cưá»i Ä‘au khổ - Ta sợ đến thân ta cÅ©ng không giữ nổi!
- Hoà ng háºu, thần mạo muá»™i xin nói má»™t câu, hoà ng thượng vẫn còn yêu quý hoà ng háºu, má»›i đây lúc thần triá»u kiến, đã xá» trà việc nà y rồi - Hắn dà i dòng kể lại việc hắn đã "bịa" ra câu chuyện để cứu nà ng, rồi tiếp:
- Hoà ng thượng đã ban lệnh tru di cả nhà Trần Sùng, Trần Thanh, có lẽ bây giỠđã chết cả rồi.
- Ôi! - Phi Yến ná»a mừng, ná»a sợ, lẩm bẩm - Thế ư, thế ư?
Má»™t lúc sau, nà ng má»›i gáºt đầu, há»i hắn:
- Ta biết ý tứ của hoà ng thượng khi thăng ngươi lên là m Tổng quản rồi, hoà ng thượng muốn biến ngươi thà nh tâm phúc để dò xét ta, đúng không?
Vương Thịnh cúi đầu, là nhà thừa nháºn.
Phi Yến bá»—ng cưá»i vang, tiếng cưá»i xót xa đựng nước mắt. Cái chết cá»§a Trần Thanh đã khắc sâu trong tâm linh nà ng má»™t vết thương Ä‘au, nà ng chưa dá»± Ä‘oán được số pháºn mình, nà ng sẽ là m má»™t hoà ng háºu bị ruồng bỠư? Suốt Ä‘á»i bị giam hãm thay cho án tá» hình ư? Ná»—i lo vá» cái chết vừa qua, cÆ¡n sợ hãi vì bị thất sá»§ng lại tá»›i. Nà ng muốn má»™t sá»± cô độc vá»›i riêng mình nên xua tay, cho Vương Thịnh lui.
Trong tâm thất rá»™ng lá»›n chỉ còn má»™t mình nà ng, nà ng nhìn long sà ng, nÆ¡i đây Trần Thanh đã từng cùng nà ng ân ái, nà ng khóc. Lá»i nói cá»§a Hợp Ãức cứ vẳng lên, khiến nà ng hối háºn. Dẫu sao hoà ng thượng đối vá»›i nà ng cÅ©ng hết sức khoan háºu, còn nà ng, nà ng đã đắc tá»™i.
Nà ng để nước mắt gá»™t rá»a lương tâm. Nà ng tá»± già y vò, hối háºn.
Bá»—ng nà ng nảy sinh má»™t ý định, từ trên giưá»ng chồm dáºy, tá»›i bên đà i trang Ä‘iểm vấn lại đầu tóc, đánh phấn, xăm xăm chạy ra ngoà i.
- Hoà ng thượng ở đâu? - Nà ng há»i vá»›i ná»™i thị.
- Thưa ở cung Trưá»ng Sảnh, Ä‘iện Hà m Nguyên ạ.
Phi Yến à lên má»™t tiếng. Không kịp gá»i cung nữ theo hầu hấp tấp chạy Ä‘i.
- Hoà ng háºu Ä‘i đâu váºy? - Phà n thị vá»™i chạy lại túm chặt lấy nà ng.
- Ta Ä‘i gặp hoà ng thượng - Nà ng đáp hổn hển - Ta muốn nói vá»›i Ngưá»i tất cả, ta đã có tá»™i, Ngưá»i đã khoan thứ vá»›i ta, ta muốn nói tất cả sá»± tháºt.
- Bà điên rồi sao! Phà n thị kéo nà ng trở lại - Bà muốn tìm cái chết ư?
Phi Yến trừng mắt, Phà n thị vẫn kiên quyết kéo nà ng vỠcung.
- Hoà ng háºu hãy nghỉ má»™t lát, sấm sét đã qua rồi, hoà ng háºu cá»§a già ơi.
Nà ng đưa mắt nhìn rồi nghiêm giá»ng:
- Cô Phà n, ta thấy cần phải, chỉ có chân thà nh, trung thực, mới có thể lấy lại được tất cả.
- Chân thà nh, trung thá»±c! Vá»› vẩn - Phà n thị cưá»i dè bỉu - ở trong cung đình nà y, chỉ có âm mưu, giảo hoạt, không há» có chân thà nh, trung thá»±c. Hoà ng háºu, ngưá»i muốn nói lên sá»± tháºt, để mong hoà ng thượng khoan thứ ư? Hừ! Chẳng qua vì ông ta không bắt được tay, day được tóc mà thôi, hoà ng đế đã bị chúng ta lừa dối! Hoà ng háºu, xin bà đừng mÆ¡ tưởng nữa! Là m thế bà sẽ Ä‘i đứt!
- Cô Phà n, cô Phà n...? - Nghĩ đến âm mưu giảo hoạt, toà n thân nà ng lại rung lên từng đợt.
- Bà cần nhá»›, muốn cho trong cung má»i việc thuáºn buồm, xuôi gió, chỉ có xảo trá, giả dối. Bà phải lừa dối, phải bịa đặt khiến má»i ngưá»i tin, bà má»›i được phú quý, an toà n, ngược lại thì rồi xem, bao nhiêu hoà ng háºu cÅ©ng sẽ bị phế bá». Hoà ng háºu có phải nhá» sá»± lừa dối mà bà được tiến cung không?
Phi Yến lắng nghe từng lá»i cá»§a mụ già , khôn ngoan, lá»c lõi, tất cả má»i sá»± phú quý vinh hoa Ä‘á»u được ngụy tạo bằng sá»± giả dối, huyá»n hoặc.
Tại Ä‘iện Hà m Nguyên, hoà ng đế cÅ©ng Ä‘ang trong tâm trạng trống rá»—ng, buồn bã, tuy không hoà n toà n tin và o việc Phi Yến ngoại tình. Nhưng cả hai nguồn ân và ái dưá»ng như Ä‘á»u vÆ¡i cạn. ChÃnh ngà i đã biến má»™t ngưá»i con gái bình dân thà nh má»™t hoà ng háºu, thế mà nà ng lại bất trung vá»›i ngà i. Những lá»i giải thÃch cá»§a Vương Thịnh, hoà ng đế chưa dá»… tin ngay, ngà i nghÄ©: những việc lắt léo trong cung, Vương Thịnh còn chưa hiểu được! Vì thế hoà ng đế vẫn cảm thấy day dứt, hoà i nghi, muốn tìm cho ra chứng cá»›, nhưng quanh ngà i không có ai có thể dốc bầu tâm sá»±. Ngà i muốn tìm má»™t ngưá»i gần gÅ©i, ngà i nghÄ© tá»›i Trương Phóng. Hoà ng đế bước lại ngá»± án, cầm bút phê: triệu hồi Bắc địa úy Phú Bình hầu Trương Phóng, phục chức thị trung.
Viết xong ngà i giao cho quan thừa chỉ, rồi cháºm chạp bước ra khá»i cung. Vưá»n ngá»± uyển vẫn như xưa, lòng nhà vua nặng trÄ©u, lần đầu tiên ngà i cảm thấy cô độc, cÅ©ng lần đầu tiên, ngà i thấy sá»± sầu muá»™n giữa chốn cung đình, thế là ngà i truyá»n chỉ bái giá vá» Thông Thiên đà i.
Vừa cất bước, hoà ng đế bỗng dừng chân:
- Hồi gia. Ta không đi nữa!
Không ai dám há»i, nhưng Ä‘á»u kinh ngạc.
Hoà ng đế xuyên qua ngá»± uyển, tá»± giam mình trong căn phòng cá»§a cung Thang Tuyá»n nÆ¡i buổi đầu ngà i gặp Phi Yến, ngà i không muốn gặp nà ng, cÅ©ng như bất cứ ngưá»i đà n bà nà o cả. Nhưng má»i ngưá»i vẫn chầu trá»±c, kể cả chị em há» Triệu.
Ãêm đến. Ãèn trong cung tá»a ánh sáng êm dịu, khiến ná»™i Ä‘iện trở nên lá»™ng lẫy, hoà ng đế nhá»› lại, chÃnh nÆ¡i đây ngà i đã triệu Phi Yến, cÅ©ng chÃnh phòng nà y, phụ hoà ng đã thân triệu Vương Chiêu Quân.
Vương Chiêu Quân là mỹ nhân Ä‘á»i trước, hiện vẫn còn sống bên đất Hung Nô. Phụ Vương lúc nà o cÅ©ng chỉ nghÄ© tá»›i việc đón nà ng, thế mà cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không bao giỠđược gặp lại. Việc ấy bây giá» có gì khác nhau đâu? Ngà i cho rằng Phi Yến chỉ là hoà ng háºu trên danh nghÄ©a, thá»±c tế đã đổi thay rồi. Má»™t vị hoà ng đế, dùng vinh hoa, phú quý, cÅ©ng không thể chiếm hữu được má»™t ngưá»i con gái xuất thân hà n vi. Ngà i hối háºn!
Bữa ngá»± thiện đã sắp ra, ê há» những cao lương, mỹ vị. Trên bà n cao thấp má»™t đôi nến Ä‘á», ngà i nhìn thấy ánh nến lay động, buồn bá»±c cầm bình rượu dáºp tắt hết.
Chốn cung đình hà o hoa, trở nên vô cùng tÄ©nh mịch. Bá»—ng ngà i ngẩng đầu, nhìn má»™t ngưá»i cung nữ Ä‘ang chăm chú đứng nhìn, hai ánh mắt gặp nhau, nà ng vá»™i cúi đầu, Lưu Ngao mÆ¡ mà ng gá»i nà ng tá»›i gần.
Ngưá»i cung nữ thấy hoà ng đế khác lạ, sợ hãi quỳ lạy.
- Ngươi tên là gì? Vừa há»i hoà ng đế vừa kéo nà ng đứng dáºy.
- Hoà ng thượng, thiếp tên là Linh Phi.
- Linh Phi... Ngà i cầm chén rượu kỠmiệng nà ng: Uống đi!
Linh Phi cả sợ, cầm chén rượu uống cạn một hơi.
Hoà ng đế ôm lấy nà ng, bà n tay lần lần lên ngá»±c nà ng - Trong cô đơn, sá»± thèm muốn thưá»ng dá»… nảy mầm, má»™t sá»± thèm khát bạo ngược.
Xiêm áo Linh Phi bị xé toạc, da thịt nà ng bị cà o cấu, dưá»ng như Lưu Ngao muốn tìm má»™t sá»± báo thù cho hả giáºn, biến sá»± yêu thương thà nh Ä‘iá»u căm ghét. Cung nữ rên rỉ vì Ä‘au đớn.
- Lại đây. - Ngà i cưá»i đứng lên, ngáºt ngưỡng chuếnh choáng bước.
- Hãy dìu ta và o! - Cánh rèm nội tẩm khẽ mở ra, rồi khép lại.
PhÃa ngoà i, hai tên ná»™i thị lấm lét, vá»™i chụm đầu thì thà o:
- Váºn may đến, cua ếch cÅ©ng có thể lên trá»i! Ngươi xem Linh Phi có may mắn không?
Viên nội thị kia khẽ nhún vai, lắc đầu:
- Ãừng nói vá»™i! Hôm nay hoà ng thượng có biểu hiện khác lạ so vá»›i má»i ngà y. Tôi xem Linh Phi gặp há»a hay phúc cÅ©ng còn chưa rõ đâu. Vừa má»›i xong, Chiêu Dương Tổng quản bị giết, túc vệ Trần Sá»§ng, toà n gia bị trảm! Hoà ng thượng xưa nay có như thế bao giá»!
- Ai biết cÆ¡ sá»± rồi sẽ ra sao? Ta phải cẩn tháºn.
Lúc ấy từ trong vẳng ra tiếng choang choang, hai ngưá»i cả sợ nhìn và o...
Lát sau, hai thị nữ từ trong rèm bước ra. Chúng thu nhặt những mảnh đồ sứ bị Ä‘áºp vỡ, nét mặt nghiêm nghị.
- Thế nà o? - Má»™t viên ná»™i thị há»i.
Hai cung nữ chỉ lắc đầu, im lặng.
Ngoà i cá»a bốn tên ná»™i thị khác vì hiếu kì cÅ©ng Ä‘ang căng tai theo dõi, chúng Ä‘oán ở bên trong hoà ng đế chắc Ä‘ang phát khùng.
Vá»ng ra má»™t tiếng gầm thét...
Lại một hồi choang choang, đổ vỡ...
Má»™t váºt nặng đổ trên mặt đất...
Bá»n ná»™i thị đưa mắt nhìn nhau...
Tiếng váºt nặng, có thể Ä‘oán là Linh Phi từ trên giưá»ng rÆ¡i xuống đất.
Láºp tức được chứng thá»±c. Lại tiếng thét! Ãó là tiếng hoà ng đế.
- Linh Phi ngã rồi, quái tháºt, Hoà ng thượng không còn biết gì nữa.
Giữa lúc ná»™i thị lo lắng, than thở, từ trong vá»ng ra những bước chân há»—n loạn, cá»a rèm báºt mở, Linh Phi lảo đảo bước ra, trên ngưá»i nà ng xiêm áo tả tÆ¡i, đầu tóc rối loạn, môi nà ng còn dÃnh máu, giống như ngưá»i bị đánh đến thà nh thương tÃch, rõ rà ng khác hẳn việc được hoà ng đế ngá»± lâm. Nà ng bước Ä‘i loạng choạng qua chá»— các viên ná»™i thị, phải dùng hai tay che mặt.
- ồ! - Viên nội thị kêu lên kinh ngạc.
Ãó là cảnh bên ngoà i.
Trong ná»™i thất, hoà ng đế mượn rượu, là m cuồng, sau khi đã dáºp phá, tan tà nh hết, ngà i liá»n ngã váºt xuống giưá»ng cất tiếng cưá»i sằng sặc.
Hai cung nữ đứng ngây ngưá»i sợ hãi.
Lưu Ngao nghÄ© giữa trá»i đất nà y chỉ có mình ngà i, ngà i đảo mắt bốn phÃa, lại cưá»i vang - Tiếng cưá»i báºt ra từ sá»± cô đơn, Ä‘au khổ đến táºn cùng, đứt Ä‘oạn, má»™t lúc sau, hoà ng đế cất tiếng ngáy vang.
Tất cả trở lại im lặng. Chỉ có má»™t mình Linh Phi, mình đầy thương tÃch, ngồi khóc sụt sùi trong gian phòng xép. Không ai biết rõ nà ng vì sao khóc. Không ai hiểu rõ nguồn gốc cá»§a tiếng cưá»i ghê rợn, cÅ©ng như sá»± ngược đãi đối vá»›i nà ng, chỉ có viên chấp sá»±, lặng lẽ ghi chép tên nà ng và o danh sách ngưá»i đà n bà được hưởng thánh ân. Ngoà i ra, má»™t cung nhân khác sẽ dùng son ghi tên nà ng lên chiếc thẻ bà i, treo trong ná»™i sảnh cá»§a viên Dịch đình, do hai viên ná»™i thị trông coi - Tên những ngưá»i con gái đặc biệt trong cung.
Trong cung đình chuyện ân ái, phiá»n phức hÆ¡n nhiá»u.
Hoà ng đế chợt tỉnh giấc, mÆ¡ hồ nháºn ra các sá»± việc, hoảng hốt trước những việc là m cuồng dã cá»§a mình. Hoà ng đế không nhá»› rõ má»™t ngưá»i cung nữ tên là Linh Phi nữa, chỉ mang máng nhá»› có má»™t ngưá»i con gái, ngà i đưa mắt nhìn các thị nữ, không tìm thấy gương mặt quen thuá»™c đêm qua! Ngà i nghi hoặc - Có lẽ đây là giấc má»™ng? Không thể... Ngà i im lặng tá»± há»i.
Lòng đầy sá»± nghi ngá», hoảng hốt, ngà i bước lên Ä‘iện, chuẩn bị thiết triá»u.
Má»™t hoà ng đế chưa nắm được thá»±c quyá»n, giữa chốn triá»u đình, sẽ trải qua không Ãt ngà y cô tịch. Lưu Ngao đã thà nh má»™t thói quen, tá»± phân thân ra là m nhiá»u dạng, trong khi là m ra vẻ lắng nghe quần thần tâu bà y, hoà ng đế tá»± nghÄ© tá»›i những Ä‘iá»u thầm kÃn cá»§a riêng mình, cảm thấy đó là diệu kế.
Ãêm qua ngà i nghÄ© tá»›i Phi Yến và Hợp Ãức.
Nhá»› lại má»™ng cÅ©. Từ lúc và o Ä‘iện Chiêu Dương, lần lần các sá»± việc hiện ra trong hồi ức cá»§a ngà i. CÆ¡n sóng giáºn dữ lại trở vá», ngà i cảm thấy vẫn còn Ä‘iá»u uẩn khúc. Ngà i nghÄ©: Phi Yến bất trung, tá»™i thấu trá»i. Hợp Ãức sá»›m nháºn ra Ä‘iá»u đó, tất nhiên sẽ hết lòng che chở cho nà ng. Ãáng giáºn thay! ý nghÄ© đó không phù hợp vá»›i má»™t vị hoà ng đế. Nhưng yêu đã khiến ngà i thÃch sá»± bình đẳng má»›i để xảy ra nông ná»—i nà y.
Váºy nhưng rồi ngà i lại nghÄ©: Ta đối vá»›i chị em nà ng quá yêu mến và khoan thứ, từ nay phải hạn chế. Lấy lại vẻ tôn nghiêm cá»§a hoà ng đế, khà phách cá»§a nam nhi buá»™c hai nà ng thần phục.
NghÄ© thế, ngà i vặn ngưá»i, khẽ vuốt râu lấy lại phong độ, lắng nghe viên thượng thư tâm bẩm.
Ngà i vừa lòng, khẽ nhếch mép cưá»i, linh hồn ngà i cÆ¡ hồ đã thoát ra ngoà i thể xác, nói vá»›i chÃnh mình: Ta khong phải là má»™t diá»…n viên trên sân khấu, ta là má»™t hoà ng đế, thuáºn theo mệnh trá»i, hà nh đạo.
Trong tâm lý hưng phấn ấy, ngà i ban lệnh bãi triá»u, má»i ngà y ngà i vá»™i vã bãi triá»u, ngáp dà i liên tục, hôm nay tinh thần ngà i bá»—ng đổi thay rất đưá»ng hoà ng. Nhưng sau đó ngà i tản bá»™ và o ngá»± viên, lại cảm thấy buồn thiu. Ngà i có nhiá»u Ä‘iện các, giỠđây chẳng biết chá»n phòng nà o.
Ãiện Chiêu Dương không nên tá»›i - Tá»›i đó khác gì khÃch lệ Phi Yến lừa ta, vưá»n Tây Cung - NÆ¡i Hợp Ãức ở, cÅ©ng không nên...
Vá»›i chuyện cá»§a Phi Yến, ngà i cho rằng Hợp Ãức không được á»§ng há»™ nà ng. Ngà i muốn tá» rõ sá»± phản đối Phi Yến, thể hiện vẻ uy nghiêm cá»§a hoà ng đế. Ngà i nghÄ©: Ta nên xa lánh nà ng mấy ngà y, để nà ng đủ sợ - Ta vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông phải khác nhau.
Tại ngá»± uyển, hoà ng đế không tìm thấy nÆ¡i vá»...
Cuối cùng, ngà i chá»n cung Kiến Chương, để tiêu ma má»™t ngà y. Nhưng đêm xuống, ngà i lại cảm thấy khổ sở, nhá»› lại trước đây, đắm chìm trong hoan lạc, lại thở dà i: Vì sao như váºy?
Má»™t ngưá»i đà n bà đẹp, lại là m ngà i Ä‘au khổ đến váºy sao!
Hoà ng đế nghĩ tới Ban Tiệp Dư!
Ãó là ngưá»i quá khứ được sùng ái, trước khi Phi Yến nháºp cung, ngưá»i được ngà i yêu mến số má»™t. Bây giá» có thể triệu nà ng. Nhưng ngá»n lá»a yêu thương má»™t khi đã tắt, không dá»… gì thổi bùng lên được.
Hình ảnh Ban Tiệp Dư hiện ra trước mắt, nhưng chỉ như tiếng sóng nước nhanh chóng lan tá»a, hòa tan và o thinh không.
- Chẳng còn nghĩa lý gì nữa! - Ngà i tự nhủ.
Tất cả Ä‘á»u vô vị! Ãêm nay ta sẽ uống say!
Ngà i không cho gá»i Linh Phi, nhưng trong cÆ¡n say ngà i nhá»› tá»›i nà ng. Sá»± thá»±c cá»§a đêm qua, lại Ä‘i và o giấc má»™ng đêm nay...
Cứ thế, sau má»™t buổi thiết triá»u, ngà i lại Ä‘i và o vưá»n hoa trong cung... Vẻ đưá»ng bệ ngà y qua đã trở thà nh ná»—i buồn Ä‘au và suy sụp.
Không gặp hai chị em nà ng, hoà ng đế cảm thấy một sự khuyết thiếu và trống vắng...
Không gặp hai nà ng, ngà i cảm thấy như không còn tồn tại như má»™t thá»±c thể trong Ä‘á»i nữa.
Phu kiệu khiêng lòng vòng trong ngá»± uyển, đắn Ä‘o mãi, cuối cùng không chịu đựng nổi, Lưu Ngao quyết định trở vá» nÆ¡i Hợp Ãức.
Tình cảnh hoà ng đế hai ngà y qua, Hợp Ãức Ä‘á»u biết rõ. Ãêm cuồng Ä‘iên ở cung Thang Tuyá»n, đêm cô độc ở cung Kiến Chương, nà ng Ä‘á»u suy ngẫm và phân tÃch tá»· má»·. Vì váºy khi tiếp kiến hoà ng đế, nà ng vô cùng bình tÄ©nh, đối vá»›i chuyện đã qua, nà ng coi như đã chôn vùi, vá»›i hoà ng đế, nà ng chỉ thể hiện má»™t mức độ vui vẻ chừng má»±c, hoặc buồn bã, nghiêm trang.
Lưu Ngao muốn thể hiện sá»± uy nghiêm, đưá»ng bệ, nhưng khi nhìn dáng vẻ Hợp Ãức, ngà i cảm thấy mình bất lá»±c, đà nh buông tiếng thở dà i.
Nà ng đưa mắt nhìn là m ra vẻ quan tâm, lại như tình cá» há»i:
- Bệ hạ, hôm nay thánh thể có vẻ không vui, bệ hạ có tâm sự gì chăng?
Lưu Ngao quay lại đăm đăm nhìn nà ng, không đáp. Nà ng nhún vai há»i:
- Xem ra, hoà ng thượng có Ä‘iá»u gì tức giáºn. Ôi! Ãáng thương thay, hoà ng thượng chỉ rặt chuốc lấy ná»—i bá»±c mình thôi. Tại sao váºy, xin nói cho thiếp rõ.
Trước mặt con ngưá»i muôn vẻ phong tình và vô cùng xinh đẹp đó, ngà i không còn kìm nén được. Rồi đột nhiên như đứa trẻ, ngà i sa và o ngá»±c nà ng, vô cùng buồn bã kêu lên: Hợp Ãức!
- Sao váºy? Ngưá»i mệt ư? - Nà ng cố là m ra vẻ không hiểu.
- Hợp Ãức - Hoà ng đế lại kêu lên má»™t tiếng, xúc động lặng ngắt, mà tình cảm thì trà o dâng. Sau má»™t tiếng gá»i, ngà i không còn biết nói gì thêm.
- Bệ hạ, ngưá»i có muốn Ä‘i nghỉ không ạ?
Trông bệ hạ, chắc thiếu ngủ rồi! - Nà ng vuốt nhẹ lưng hoà ng đế, vỗ vỠnhư với một đứa trẻ.
- Ôi Hợp Ãức! - Ngà i rên lên ôm lấy nà ng - Ta không muốn ngá»§, cÅ©ng không mệt, ta chỉ buồn thôi. Nà ng bảo chúng sắp rượu, hầu ta mấy chén giải buồn!
- Dạ, dạ, thưa hoà ng thượng bệ hạ cá»§a thiếp - Nà ng âu yếm rên lên nho nhá».
Tiếng chuông báo vừa đúng ngá».
Nà ng dâng một chén rượu, rồi dìu hoà ng đế sang phòng ăn.
Hôm nay, nà ng thết bữa ăn trưa trên bà n hà nh lang, lệnh nhạc công, cách song tấu nhạc. Ãó là điá»u má»›i lạ. Lưu Ngao nhìn qua cá»a sổ, ngắm hoa lá trong vưá»n, nghe tiếng đà n sáo du dương, uống thêm má»™t chén, lòng thấy nhẹ nhõm, há»i:
- Hợp Ãức, nà ng còn nhá»›...
- Xin hoà ng thượng đừng báºn tâm. Lúc nà y thiếp cầu mong ngưá»i vui vẻ! Chỉ cần ngưá»i được vui vẻ thiếp xin sẵn sà ng là m bất cứ Ä‘iá»u gì. Rồi nà ng nhá» giá»ng: Bệ hạ! Ngưá»i không biết! Lúc ngưá»i buồn bã, thiếp cảm thấy như trá»i đất tối sầm, thiếp vô cùng Ä‘au đớn.
- Hợp Ãức - Ngà i cảm động, cất chén - Nà ng tốt quá...
Nà ng nheo mắt cưá»i, như không tin lắm và o lá»i khen ấy.
- Hợp Ãức, ta tháºt lòng khen nà ng đó. ồ, hãy cạn chén cùng ta!
Nà ng đỡ chén rượu, đưa lên môi chỉ khẽ nhấp rồi đặt xuống. Lưu Ngao lại cạn thêm má»™t chén, nhìn thấy chén nà ng vẫn còn đầy, liá»n há»i:
- Sao váºy, nà ng không uống ư?
Nà ng chỉ hÆ¡i mỉm cưá»i, lắc đầu. Lưu Ngao chưa rõ, lại há»i. Thế là Hợp Ãức chau mà y, ghé tai vua, thá» thẻ:
- Thiếp vừa cạn má»™t chén rồi. Hôm nay không tiện, ngưá»i thiếp... - Nà ng khẽ gỡ tay - Bệ hạ đã rõ chưa?
Lưu Ngao tuy nghe chưa rõ, nhưng cảm nháºn thấy, má»™t sá»± hưng phấn cao độ, lạ thưá»ng, cưá»i hì hì, cầm chén cá»§a nà ng, dốc cạn.
- Xin tạ Æ¡n hoà ng thượng bệ hạ. Rồi nà ng cầm chén không, ngá»a cổ, dốc chén, uống thêm mấy giá»t "thánh ân". Ãó là má»™t tư thế đẹp đẽ. Nhìn chiếc cổ dà i, ba ngấn trắng ngần, sá»± thèm muốn cùng vá»›i hÆ¡i men tạo thà nh má»™t sá»± đòi há»i nhục cảm, như má»™t dòng Ä‘iện chạy khắp cÆ¡ thể nhà vua.
- Hợp Ãức - Ngà i nắm tay nà ng, cất giá»ng thì thầm, vừa lúc, má»™t khúc nhạc du dương vá»ng tá»›i, Lưu Ngao sững ngưá»i, ngà i mÆ¡ hồ cảm thấy tiếng nhạc rất quen thuá»™c.
Hợp Ãức lim dim mắt nhìn hoà ng đế má»™t hồi má»›i thì thầm há»i:
- Hoà ng thượng có nhớ chăng?
- ồ - Lưu Ngao lần tìm trong ký ức, cuối cùng đã nghÄ© ra, tại phá»§ đệ Dương A, lần đầu tiên nghe khúc nhạc nà y, cÅ©ng là lần đầu tiên xem Phi Yến múa. Ká»· niệm ấy khiến Lưu Ngao xúc động, thở dà i: Ta nhá»› ra rồi, mãi mãi sẽ không quên nữa. Hợp Ãức, nà ng hãy múa theo khúc nhạc nà y.
- Thiếp ư? - Nà ng khẽ lắc đầu - Thiếp không biết điệu múa nà y. Chỉ có chị thiếp biết.
Hoà ng đế im lặng, ngà i không muốn nhắc tá»›i Triệu Phi Yến. Ãó là ná»—i Ä‘au trong tâm khảm nhưng cÅ©ng không muốn phê phán, móc máy nà ng. Tình yêu cá»§a Lưu Ngao vá»›i hoà ng háºu vẫn chưa tắt. Vả lại lên án hoà ng háºu, tất sẽ động lòng Hợp Ãức. Hoà ng đế cảm thấy bản thân đã mất má»™t Phi Yến, nhưng không thể mất má»™t Hợp Ãức nữa.
Hợp Ãức quan sát tất cả các động thái. Nháºn ra tất cả mâu thuẫn trong tâm lý hoà ng đế. Những Ä‘iá»u đó, nà ng đã sắp xếp cả ý đồ dùng khúc nhạc để thức tỉnh ở hoà ng đế, kéo hoà ng đế trở lại vá»›i quá khứ huy hoà ng.
Nhưng hoà ng đế vẫn im lặng, vô cảm. Hợp Ãức biết không dá»… lấy lại cái đã mất, nhất là tình yêu, tình yêu cá»§a má»™t vị hoà ng đế, nà ng nhè nhẹ xua tay. Má»™t cung nữ liá»n cầm chiếc quạt vẫy ra hiệu, dà n nhạc láºp tức im tiếng.
- Ô! - Hoà ng đế chợt ngạc nhiên, thốt lên - Ãã hết đâu!
- Không nên nghe nữa! - Nà ng âu yếm ôm lưng hoà ng đế - Thiếp biết nỗi lòng hoà ng thượng.
- Hừ. Hợp Ãức - Lưu Ngao lại thở dà i, rồi lặng lẽ cúi đầu uống rượu.
Hợp Ãức khong hiểu tâm trạng đó, nhân khi ngà i cúi đầu xuống nà ng nhè nhẹ bước sang phòng ngá»§.
- Hợp Ãức! Hợp Ãức! - Má»™t hồi lâu sau, Lưu Ngao phát hiện thấy vắng nà ng, liá»n cất tiếng gá»i. Vẫn không thấy lá»i đáp. Hoà ng đế chuyển sang há»i ngưá»i cung nữ.
- Chiêu Nghi trở vá» ná»™i tẩm rồi ư? Hừ! - Ngà i đáp cháºm rãi, rồi cháºm rãi uống thêm má»™t chén, má»›i lẩm bẩm. - Nà ng còn dai giáºn hÆ¡n cả ta! Các cung nữ chỉ bưng miệng, cưá»i thầm.
Lưu Ngao mệt má»i đứng dáºy, dá»±a lan can má»™t hồi, chỉnh đốn tư thế, má»›i bước và o ná»™i tẩm. Ngà i không muốn các cung nữ nhìn thấy cảnh mình chịu thua Hợp Ãức.
Không chá» cung nữ và o báo, Lưu Ngao tá»± kéo rèm bước và o. Trên long sà ng Hợp Ãức đã Ä‘i nằm, già y và tất đã tháo bá», chiếc váy được vén lên tá»± nhiên, lá»™ ra má»™t bên đùi trắng phau, thon thả...
Cặp đùi nhá» nhắn trắng ngần lá»™ ra sau lá»›p váy ngá»§ như nước hồ cuá»™n sóng, mặt trá»i ngả vá» chiá»u, dá»i sáng qua chiếc rèm cá»a sổ xanh biếc bừng lên trong ngà i má»™t sá»± khêu gợi má»›i mẻ, má»™t sá»± thÃch thú trà o dâng, sau cốc rượu, đột nhiên cÆ¡n khát dục vá»ng ngùn ngụt bốc lên. Hoà ng đế bước lên mấy bước dang tay ôm lấy cặp đùi nõn nà , Hợp Ãức quay ngưá»i lại, kêu lên kinh ngạc, thế là hoà ng đế hấp tấp bước lên...
- Không nên... nà ng hổn hển - Thiếp vừa tâu qua hoà ng thượng... hôm nay ngưá»i thiếp không được...
- Hợp Ãức - Lưu Ngao đè chặt lấy nà ng, giá»ng cầu khẩn - ta không chịu nổi nữa...
Nà ng bá»—ng ôm chặt lấy nhà vua, chặt nữa, rồi mạnh mẽ vùng ra, lăn và o phÃa trong. Hoà ng đế đà nh cầu khẩn:
- Hợp Ãức! Cho ta ôm cặp đùi nà ng váºy.
- Không nên! Có lẽ hoà ng thượng nên Ä‘i tản bá»™ thì hÆ¡n, vừa nói nà ng vừa kéo váy xuống, che kÃn đôi chân.
- Ãể ta xem má»™t chút váºy, ta xin nghe nà ng - Vẻ thèm muốn đã hiện rõ trên đôi mắt hoà ng đế.
Hợp Ãức "miá»…n cưỡng" duá»—i má»™t chân ngá»c ra ngoà i gấu váy, hoà ng đế như bắt được và ng, cúi xuống hôn chùn chụt.
Hợp Ãức cưá»i vang, và mau chóng thu chân lại, Ä‘anh giá»ng:
- Thôi, hoà ng thượng đi nhé, đừng trêu thiếp nữa.
- Hợp Ãức - Lưu Ngao nắm mép chăn, định thừa cÆ¡ lấn tá»›i như sóng phá bá», hùng hổ, dữ dá»™i thở hổn hển, miệng rÃt lên: Ta không chịu nổi...
- Hoà ng thượng, không quen chịu đựng sao. Nà ng dùng ánh mắt khiêu khÃch ngà i, lần nà o cÅ©ng vá»™ii vã - Hoà ng thượng, cho thiếp khất...
- Hợp Ãức, Hợp Ãức, nà ng là m khổ ta... Lưu Ngao hổn hển kêu lên.
Nà ng cưá»i, nhu mì, hoà ng đế lại muốn chồm lên. Nhưng Hợp Ãức trong má»™t khoảnh khắc lại xoay ngưá»i, đứng dáºy, bà n chân trần đạp trên thảm.
- Bệ hạ ra ngự uyển, hóng gió một chút.
- Nà ng đi cùng ta!
- Không. - Nà ng nhẹ nhà ng lắc đầu mớ tóc dà i rối loạn phủ lên gương mặt lộ vẻ xinh tươi của tuổi thanh xuân - Thiếp muốn nghỉ một lát, thiếp đau lưng quá!
Hoà ng đế không còn biết là m sao được, nhìn Hợp Ãức, Lưu Ngao hiểu nà ng cố ý, vì váºy ngà i cà ng mê đắm như mất cả hồn vÃa trước vẻ hấp dẫn đặc biệt cá»§a thân thể nà ng. Rồi nhà vua cảm thấy tá»± ái, từ ná»™i tẩm bước ra, phÃa sau Hợp Ãức cất tiếng cưá»i ròn rã. Nà ng đưa ngón tay lên miệng cắn, bước tá»›i bên cá»a sổ nhìn qua song, dõi trông theo bóng hoà ng đế Ä‘ang đổ dà i trong ánh tà dương tại ngá»± uyển như kẻ không hồn.
Bá»—ng nhiên hoà ng đế tưởng nhá»› đến hoà ng háºu.
Hoà ng háºu! Không như váºy đâu!
Phi Yến so vá»›i Hợp Ãức, hÆ¡n hẳn đức nhu thuáºn, ngoà i ra lại có má»™t vẻ phong tình rất riêng, ngà i ná»› đến Ä‘iệu múa lá»i ca, nhá»› đến dưới vầng ánh sáng lung linh hoà ng háºu yêu kiá»u thướt tha... Nhưng cÆ¡n giáºn vẫn còn âm ỉ là m tan mất niá»m đắm say. "Nà ng tồi tệ đến váºy" - Hoà ng đế nhìn dòng nước chảy cay đắng nghÄ© thầm.
Má»™t mình hoà ng đế trong cô đơn há»n giáºn.
- Hoà ng đế Ä‘ang dạo má»™t mình trong thượng uyển! - Má»™t cung nữ báo vá»›i các phi tần cung Cam Tuyá»n.
Thế là trong cung Ä‘ang tÄ©nh mịch bá»—ng ồn à o rá»™n rã. Má»i phi tần Ä‘á»u ra công tô son, Ä‘iểm phấn, đợi chá» hoà ng thượng.
Bên dãy lan can bằng đá trắng, trong khóm hoa bên Hồng Kiá»u, trong giây lát bóng hồng tụ táºp thà nh nhóm ba bốn ngưá»i con gái, xiêm áo thướt tha, các phi tần trước hoà ng đế muốn phô bà y má»™t món hà ng, vẻ thanh tân cá»§a há».
Hoà ng đế đưa mắt nhìn mấy lượt. Toà n bá»n phà m tục, ngà i nghÄ© có lẽ tất cả khà linh thiêng tú mÄ© đã gieo cả lên ngưá»i cá»§a hai chị em nhà há» Triệu hết rồi, trong trá»i đất nà y, lÅ© kia tháºt chỉ là đồ bị thịt.
Thế là hoà ng đế lỉnh và o lầu Dương Hòa cá»§a cung Bồ Ãà o. Trước cá»a, viên ná»™i thị đứng gà gáºt, nhà vua nhìn tháy cÅ©ng không đánh thức, lặng lẽ và o đến tầng cá»a thứ hai, hai viên ná»™i thị bên trong hốt hoảng lạy quỳ.
|

18-09-2008, 08:38 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 12
Ngà i đứng trước thá»m, nhìn và o bên trong, ánh tà dương đã bị đại diện che khuất, khiến căn phòng tối lại, hoà ng đế muốn lên lầu xem sách bá»—ng trù trừ nghÄ©: trong cung Ãt nÆ¡i thÃch hợp vá»›i mình. Hoà ng đế xuống khá»i lầu Dương Hòa, Ä‘i má»™t lát thấy má»i chân, liá»n ngồi xuống má»™t chiếc ghế cá»§a bá»n ná»™i thị gác đêm.
Tên ná»™i thị ngá»§ gáºt bị gá»i dáºy, trông thấy nhà vua quá sợ hãi, sụp láºy như tế sao. Lưu Ngao ngước nhìn lên mái cung Bồ Ãà o, nÆ¡i ấy ngà y xưa, thá»i phụ vương trị vì, Hán triá»u đã mất má»™t mỹ nhân Vương Chiêu Quân tiến cống Hung nô... Má»™t mỹ nhân Triá»u Hán. Váºy mà đã phải sống nÆ¡i hoang mạc. Lưu Ngao nghÄ©: Nếu có má»™t chúa Thuyá»n Vu nữa, ta sẽ cống quách cho hắn cả hai chị em há» Triệu...
Ãó là cÆ¡n giáºn nhất thá»i, hoà ng đế nghe rõ tiếng vá»ng xót xa, má»™t vị hoà ng đế sao âm thầm như váºy...
Ngà i lại đứng lên sải bước xuyên qua đưá»ng thông đạo lát đá xanh, bước và o ngá»± viên thoáng đãng, ngẩng đầu nhìn, xa xa cá»™t đồng trụ cá»§a Thông Thiên đà i, trong ánh tà dương lấp lánh...
Ngà i tiếp tục bước, cháºm rãi ra khá»i ngá»± viên, vòng lại phÃa sau cung Bồ Ãà o, hai viên ná»™i thị lại gần cung kÃnh, há»i hoà ng đế nÆ¡i nà o ngà i dùng bữa tối. Bá»n chúng dưá»ng như đã biết nhà vua không muốn tá»›i Ä‘iện Chiêu Dương và Tây Cung, chúng bằng trá»±c giác, hiểu rằng hoà ng thượng Ä‘ang tức giáºn. Hoà ng đế khẽ hừ lên má»™t tiếng mắng:
- Vội gì, còn sớm lắm!
- Bẩm vạn tuế, Hoà ng háºu lệnh thỉnh hoà ng đế - Má»™t viên ná»™i thị trả lá»i.
Lưu Ngao thấy xao động, song lại kìm nén, ngà i không muốn tá»›i cung Chiêu Dương, mặc dù Phi Yến sai má»i, ngà i vẫn nghiến răng cá»± tuyệt.
- Trở lại - ngà i gá»i má»™t tên ná»™i thị - Ta đến cung Thang Tuyá»n.
Thế là ngà i quyết trở lại ngá»§ đêm tại cung Thang Tuyá»n.
Những chiếc đèn lồng tá»a sáng êm dịu. Trong sá»± má»i mệt, hoà ng đế nhá»› lại đêm trước, những hình ảnh cá»§a Linh Phi...
- Ãà n bà thì được cái tÃch sá»± gì chứ? - Nằm trên giưá»ng ấm, hoà ng đế nghÄ© tá»›i cảnh Hợp Ãức lãnh đạm, liá»n lệnh ná»™i thị gá»i Ä‘oà n ca vÅ© từ cung VÄ©nh An tá»›i. Nhưng giữa lúc há» Ä‘ang múa lượn, hoà ng đế nhá»› tá»›i lúc Phi Yến yểu Ä‘iệu, thướt tha, quay tròn trong Ä‘iệu múa, ngà i lại thô bạo đứng lên giÆ¡ tay ngăn: Thôi! A... Ãem rượu đến đây!
Bá»n ná»™i thị và cung nữ đưa mắt nhìn nhau, trong mắt há» hoà ng đế tháºt kỳ quặc, dáng dấp như váºy không thể hiểu đã trở nên ra sao nữa!...
Ngà i uống hết chén nà y đến chén khác dần dần say đến mụ mẫm. Hai cÅ©ng nữ chắp tay đứng hầu, má»™t ý nghÄ© không thể kiá»m chế đột nhiên nổi lên, hoà ng đế truyá»n cung nữ xá» giầy... Ngà i tụt xuống khá»i giưá»ng ấm, viên ná»™i thị vá»™i và ng đỡ nách từ từ dẫn đến Tây Cung, đến trước cá»a, hoà ng đế quát dừng lại ngà i tá»± bước và o.
Má»™t tên ná»™i thị trá»±c đêm quỳ xuống, định và o thông báo, song Lưu Ngao đã xua tay, ngà i không muốn Hợp Ãức biết trước, ngà i bước và o cung.
Phòng vắng ngắt, một chiếc quần ngủ vắt trên long sà ng.
- Nà ng cÅ©ng giống hoà ng háºu - Hoà ng đế liên hệ ngay đến Phi Yến, cÆ¡n giáºn lại bùng lên, ngà i dừng lại.
- Vạn tuế! - Một cung nữ tiến đến - Chiêu Nghi đang...
- Ãang? - Hoà ng đế trừng mắt, lắc vai ngưá»i cung nữ - Ãang cái gì?
- Dạ Ä‘ang tắm. Vạn tuế - Ngưá»i cung nữ vá»™i quỳ đáp.
- ồ! - Lưu Ngao nguôi ngay cÆ¡n giáºn, buông tay ra.
- Thần đi thông báo, nói vạn tuế ngự giá.
- Hừ, thôi!
Cung nữ ngây ngưá»i, không dám cỠđộng. Lưu Ngao nhá»› tá»›i lúc Hợp Ãức nằm há»› hênh trên long sà ng, áo xiêm còn che kÃn phần lá»›n thân thể, nay nà ng Ä‘ang tắm gá»™i, chắc sẽ hoà n toà n khá»a thân... Ngà i bá»—ng mỉm cưá»i, kéo ngưá»i cung nữ Ä‘ang quỳ dáºy, há»i dồn:
- Ngươi tên gì?
- Dạ Thanh Nga.
- Không được nói, dẫn ta và o phòng tắm thăm nà ng - Nói rồi ngà i vịn vai Thanh Nga đi và o.
- Vạn tuế, đây... - Thanh Nga cảm thấy khó giải thÃch cùng hoà ng đế.
- Xuỵt! - Hoà ng đế đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.
Thế là ở cá»a sổ bên ngoà i, hoà ng đế ghé mắt nhìn Hợp Ãức dưới ánh nến, lõa thể, Ä‘ang bước và o bồn tắm.
- Vạn tuế - Ngưá»i cung nữ đứng sau cá»a sổ lên tiếng.
Thấy động, chiếc rèm tắm bá»—ng buông kÃn, đèn nến vụt tắt.
Lưu Ngao Ä‘ang lúc tiếp cáºn mục tiêu, bá»—ng nhiên đèn nến tắt cả, buông tiếng thở dà i, Thanh Nga không nén được, bưng miệng cưá»i thầm.
- Thanh Nga - Có tiếng há»i vá»ng ra từ phòng tắm, nhưng không phải Hợp Ãức. Thanh Nga bước Ä‘i, má»™t lát quay lại bẩm khẽ.
- Chiêu Nghi cáo lỗi cùng hoà ng thượng, hôm nay không được sạch mình...
- ồ! - Hoà ng đế vịn vai hắn trở lại tẩm cung chá» Hợp Ãức.
- Hoà ng thượng chá» Chiêu Nghi ư? - Thanh Nga cưá»i há»i.
Lưu Ngao gáºt đầu, bá»—ng vụt đứng lên kéo Thanh Nga trở ra, Thanh Nga không hiểu ra là m sao, miá»…n cưỡng cùng hoà ng đế bước ra khá»i cung. Lưu Ngao nhìn trước, nhìn sau thấy vắng ngưá»i, bèn nói thầm thì:
- Thanh Nga, ngươi nhớ kĩ, lần sau Chiêu Nghi tắm gội, nhớ báo cho ta biết. Không được nể nang hay, ta sẽ ban thưởng. Ngươi lưu tâm đến thị nữ phục dịch tắm gội, chỉ cần giấu Chiêu Nghi, ta thấy rõ, tất cả sẽ được thưởng.
- Nhưng thế nà o Chiêu Nghi cÅ©ng biết - Thanh Nga lắc đầu cưá»i - Ta sẽ kÃn đáo ngắm thôi, không nói gì, nà ng sẽ chẳng biết được, các ngươi yên tâm, ồ sẽ trá»ng thưởng; sáng sá»›m mai ta sẽ lệnh ban thưởng các ngươi.
- Tạ ơn hoà ng thượng.
Lưu Ngao nhoe mắt nhìn Thanh Nga, lòng hứng khởi như muốn há»i nhiá»u Ä‘iá»u, nhưng cảm thấy bất tiện. Thanh Nga là ngưá»i tinh ý, nhìn thần sắc hoảng hốt cá»§a hoà ng đế, mỉm cưá»i thưa: - ÃÆ°á»£c rồi, thần Ä‘i đây - Lá»i nói có vẻ suồng sã.
- Nà y, khoan đã, ta còn muốn há»i ngươi - Chiêu Nghi vừa má»›i nói hôm nay - ồ, hôm nay - Ngà i cảm thấy rất khó nói, không biết nên tiếp tục như thế nà o.
- Bệ hạ, thiếp không rõ ý bệ hạ định nói gì?
- Nà ng, Chiêu Nghi, mình nà ng, hôm nay...
- Thiếp không rõ lắm - Thanh Nga đỠmặt xấu hổ, - Bệ hạ thá» há»i Chiêu Nghi xem.
- ừ, có lẽ như váºy - Chiêu Nghi hà ng ngà y Ä‘á»u tắm gá»™i phải không?
Thanh Nga cả cưá»i.
- Thiếp sẽ tìm cách báo tin kịp thá»i cho hoà ng thượng.
- Tốt lắm, ta ở lại cung Thang Tuyá»n, ngà y mai và o khoảng nà y nhé, ta sẽ đợi. Nhá»› đấy, cần báo sá»›m má»™t chút.
- Vâng, bệ hạ! - Nà ng đáp cung kÃnh, rồi lui gót.
Lưu Ngao thấy lòng phÆ¡i phá»›i, Ä‘i vá» cung Thang Tuyá»n.
Sau khi chuyện cá»§a hoà ng háºu vỡ lở, lần đầu tiên ngà i thấy nhẹ nhõm.
Má»™t phát hiện ngẫu nhiên, khiến hoà ng đế cảm thấy má»›i lạ, thÃch thú. Ngà i nằm trên giưá»ng nghÄ© ngợi, tưởng tượng.
Nà ng so với thực tế còn đáng yêu hơn.
Cà ng nhìn nà ng...
Nà ng đang cùng hoà ng đế sánh bước phiêu diêu, như đi trong mây.
Nhưng hôm sau, đúng giá» hẹn, không thấy Thanh Nga đến. Lại thêm má»™t ngà y nữa, khi hoà ng hôn buông, chÃnh lúc hoà ng đế vô cùng nóng ruá»™t, ná»™i thị má»›i và o bẩm Thanh Nga đã tá»›i. Nà ng thưa cùng hoà ng đế hai ngà y nay Chiêu Nghi Ä‘á»u tắm ban ngà y.
- Sao không báo cho ta? Ngà y, đêm Ä‘á»u váºy cả. - Lưu Ngao cất giá»ng khiển trách.
- Thiếp thấy ban ngà y tháºt bất tiện, hoà ng thượng lại không nói rõ. - Nà ng tá» vẻ bất mãn.
Hoà ng đế tôn nghiêm đã bất chấp cả luân thưá»ng, sợ nà ng cá»± tuyệt, bá» dở sứ mệnh, nên vá»™i an á»§i.
- ÃÆ°á»£c, không nhắc lại chuyện cÅ©, ngà y mai, nhá»› nhé.
Lại má»™t ngà y nữa trôi qua, Lưu Ngao chỠđợi má»i mắt trong cung Thang Tuyá»n. Tá»›i hoà ng hôn vẫn biệt âm vô tÃn.
ChỠđợi và thất vá»ng khiến cho hoà ng đế lo lắng, lá»™ vẻ tức giáºn, ngồi độc ẩm để giết thì giá», cÅ©ng không thể đà nh tá»± mình Ä‘i dò thám.
Trá»i tối sẫm, Thanh Nga má»›i láºt Ä‘áºt tá»›i. Nà ng hướng vá» hoà ng đế vẻ dè dặt. Lưu Ngao láºp tức báºt dáºy, vá»™i vã há»i: Không sai chứ, chÃnh lúc nà y?
Thanh Nga mỉm cưá»i, gáºt đầu, dẫn hoà ng đế vượt theo đưá»ng tắt, tá»›i Tây Cung, từ cá»a sau lẻn và o phòng bên trái, Thanh Nga thì thầm nói vá»›i hoà ng đế:
- Hoà ng thượng, hãy nhẹ chân, không được là m động.
Các cung nữ ở Tây Cung Ä‘á»u đã được ban thưởng, nên Ä‘á»u đứng im lặng, Lưu Ngao hiểu ý, nhìn chúng tươi cưá»i.
Má»™t hoà ng đế đã tá»± già y xéo lên sá»± tôn nghiêm, ngà i chỉ tÆ¡ tưởng đến việc rình xem cái cÆ¡ thể trá»i phú cá»§a Hợp Ãức mà quên mất ngôi chà thượng cá»§a mình, ngà i cất bước theo Thanh Nga, nhón chân đến bên song ngoà i phòng tắm, hai cung nữ đứng ở hai bên cá»a, cúi đầu, như không nhìn thấy hoà ng đế đến.
Lưu Ngao tới gần, ghé mắt và o, bức rèm đã được kéo xuống.
Ngà i thất vá»ng thở dà i. Thanh Nga vá»™i xua tay, rút từ từ trong ngưá»i ra má»™t chiếc kim bạc, tiến đến bên song, nhè nhẹ chá»c thá»§ng má»™t lá»— nhá».
Thanh Nga kéo hoà ng đế tá»›i sát tưá»ng, nhìn qua lá»— thá»§ng...
Ãèn nến sáng trưng trong bồn tắm ngá»c thạch, Hợp Ãức hoà n toà n lõa thể. Lưu Ngao nhìn tưá»ng táºn, như nhìn thấy tiên nữ trên trá»i, thân thể ngá»c ngà cá»§a nà ng dầm trong là n nước trong ngần, tháºt kiá»u diá»…m. Lưu Ngao vừa nhìn vừa nuốt nước bá»t ừng á»±c, cÆ¡ hồ ngất xỉu.
Má»™t cánh tay nõn nà vươn ra từ bồn tắm, ngưá»i cung nữ cấm cánh tay nà ng, đỡ nà ng ngồi lên, má»™t ngưá»i khác đến giúp nà ng chải đầu.
Lưu Ngao nhìn rõ bá»™ ngá»±c thanh xuân, căng đầy sức sống như ngá»i thấy hương thÆ¡m cá»§a son phấn tá»a ra từ bá»™ ngá»±c ấy.
Trong phòng, các thị nữ Ä‘ang giúp Hợp Ãức tắm gá»™i. Chúng dùng má»™t thanh bÃch ngá»c khuê nhẹ nhà ng kỳ lưng cho nà ng, sau đó lại đổi bằng má»™t viên ngá»c bầu dục, chà xát vai và cổ. Hợp Ãức thÃch thú cưá»i khanh khách...
Hoà ng đế xem tắm trá»™m qua cái lá»— nhá» ngoà i bức rèm, lúc đó như tỉnh như mê, say sưa ngắm nhìn, trong lòng chỉ có má»™t ham muốn được hóa thân thà nh ngưá»i thị nữ, cầm ngá»c khuê chà xát lên nà ng.
Ãấng chà tôn vạn thặng nháºn được những gì - Lưu Ngao khẽ thở dà i. Những dòng suy nghÄ© đã ngăn cản tầm nhìn, ngà i tá»± giáºn vì đã bá» phà thì giá», đêm xuân má»™t khắc giá ngà n và ng, thá»i khắc ấy đâu phải chỉ nghìn và ng?
Thế là ngà i lại dán và o "mục tiêu" không chớp mắt...
Hợp Ãức từ từ ngã ngưá»i, giÆ¡ chiếc đùi ngá»c nõn nà , khiến thanh ngá»c khuê chuyển động dần dần, chạm và o giữa hai đùi, và o bắp chân nhá» nhắn cá»§a nà ng.
Trên đùi nà ng, những giá»t nước trong suốt như ngá»c, từng ngón chân thon thả, lóng lánh, cặp chân thẳng, má»m mại, những đưá»ng cong đẹp đến mê hồn, trên bắp chân Ä‘iểm mấy sợi lông má»m, như hà ng ngà n bà n tay vẫy gá»i ngà i. Hà ng ngà n ngón tay vẫy gá»i ngà i...
Ãây nữa, đây nữa, hoà ng đế nhìn mãi, nhìn mãi đôi mắt như báºt ra khá»i tròng bắn qua cái khe hở cá»§a chiếc đầu kim...
Lòng ngà i nôn náo, không còn tá»± là m chá»§ được mình, ngà i dùng hai tay kéo kéo cá»a sổ, miệng xuýt xoa. Bên trong Hợp Ãức báºt lên má»™t tiếng kêu...
Bên ngoà i Thanh Nga hết sức kéo hoà ng đế bỠchạy.
- Hoà ng thượng! Hoà ng thượng!... Thanh Nga cất giá»ng trách - Thiếp đã nhắc đừng là m ồn mà .
- á»! á»! - Lưu Ngao mất hết bình tÄ©nh, không tá»± chá»§ được loạng choạng bước Ä‘i, miệng lẩm bẩm! Tháºt là trang khuynh quốc, khuynh thà nh! Thanh Nga đừng trách ta, ta sẽ ban thưởng ngưá»i tháºt háºu.
- Nhưng Chiêu Nghi sẽ quở trách thiếp. - Thanh Nga méo xệch miệng, run lên cầm cáºp khiếp sợ - Bệ hạ, thiếp rồi sẽ nguy to! Chiêu Nghi thế nà o cÅ©ng khép thiếp và o tá»™i chết, bà ấy rất nghiêm...
- Ãừng sợ, ta sẽ xin há»™ ngươi - Lưu Ngao bước và o ná»™i tẩm, như để tuá»™t mất cái gì, thở dà i má»™t tiếng nhìn Thanh Nga cưá»i. - Ãáng tiếc thay, má»™t vị hoà ng đế không thể phong hai Hoà ng háºu, nếu không ta nhất định phong nà ng, chÃnh nà ng má»›i đáng mặt.
- Hoà ng thượng! - Thanh Nga cà ng lo sợ - Trở vỠthiếp biết ăn nói ra sao? Chiêu Nghi sắp tới rồi, theo thiếp nghĩ. Chiêu Nghi sẽ tới.
- Nà ng sẽ tá»›i - Trong mắt Lưu Ngao phát ra thứ ánh sáng dị dạng, ngà i tá» vẻ hết sức tươi cưá»i thÃch thú truyá»n Thanh Nga Ä‘em ngá»c lá»™ tá»u tá»›i.
ChÃnh lúc ấy Hợp Ãức bước và o. Nà ng mặc bá»™ xiêm bằng vải Ä‘á», tha thướt, nà ng quát mắng Thanh Nga:
- Việc ngươi là m đẹp mặt nhỉ?
- Thưa Chiêu Nghi! Thiếp - Thanh Nga sợ hãi quỳ xuống.
- Ta đó - Lưu Ngao hấp tấp tới cầm lấy tay nà ng, lấy thân che chở cho Thanh Nga, một tay đưa ra đằng sau ra hiệu bảo nà ng rút lui.
- Ngưá»i - Hợp Ãức nhướn đôi lông mà y ná»a cưá»i ná»a giáºn trách vị phong lưu thiên tá» - Ngưá»i cÅ©ng không xấu hổ ư, xem trá»™m ngưá»i nhà ...
- Trước mặt nà ng, ta sợ Ä‘iá»u gì - Lưu Ngao cưá»i là m là nh - Thượng đế tạo ra tấm thân cá»§a nà ng kiá»u diá»…m như thế, sao không cho ta xem, nếu nà ng giấu kÃn thế còn ai biết được?
- Còn ra thể thống gì nữa? Hợp Ãức dùng ngón tay khẽ dà và o trán cá»§a nhà vua.
Thấp thoáng sau là n áo má»ng, cÆ¡ thể nõn nà , đầy đặn cá»§a nà ng hiện lên lồ lá»™, hoà ng đế liên tưởng đến viên ngá»c báu, nằm giữa lòng suối trong veo, tưởng tá»›i giây phút nà ng tắm gá»™i, ngưá»i nà ng ướp thÆ¡m son phấn, lòng ngà i bá»—ng sôi sục những ham muốn Ä‘iên cuồng.
- Hợp Ãức! chóng ngoan nà o, ta muốn... - Ngà i dang rá»™ng hai tay, đến gần nà ng.
- Thôi Ä‘i ngưá»i Æ¡i! không còn ra sao nữa, mình xem trá»™m ngưá»i ta tắm. - Nà ng lại đẩy nhà vua ra.
- Hợp Ãức! Hợp Ãức! - Ngà i lì lợm kêu lên. - Không nên như thế, hãy nhu mỳ má»™t chút, Hợp Ãức, để ta ôm nà ng nhé.
- Ãừng, cần giữ ý tứ. Bá»n cung nữ Ä‘ang tá»›i, thiếp không muốn ngưá»i cứ cuống cuồng lên như thế.
- Thế, thế thì ta sẽ cho chúng đi hết...
Nói rồi ngà i xông tới như hổ đói vồ dê non.
Từ ngoà i bình phong có tiếng bẩm và o.
Thanh Nga Ä‘em rượu tá»›i, Hợp Ãức nhìn cô ta khó chịu, Lưu Ngao ra hiệu cho cô ta đặt xuống. Rồi ngà i tá»± thân lại rót má»™t chén rượu.
- Hợp Ãức! ta tiếp nà ng má»™t chén để tạ tá»™i đây.
- Thiếp không uống! - Nà ng ngúng nguẩy, ngồi lên long sà ng, chiếc xiêm hếch lên, để lá»™ ra cặp đùi ngá»c, nà ng vá»™i kéo xiêm che lại.
Lưu Ngao đã kịp nhìn, ngà i cầm chén rượu bước lại.
- Hợp Ãức, ta quỳ để tạ tá»™i nhé? - Nói xong ngà i gáºp ngưá»i, quỳ trước mặt nà ng.
- Ngưá»i muốn để Thái háºu giết thiếp sao? - Hợp Ãức cưá»i vang - Hoà ng đế lại quỳ trước má»™t ngưá»i đà n bà ư? - Nà ng nói rồi, đưa tay đỡ chén rượu.
- Trước mặt nà ng, ta không còn là hoà ng đế. Hoà ng háºu - Ngà i lại quỳ xuống, ôm bắp chân nà ng, áp mặt và o đầu gối nà ng. Ta chỉ muốn là m má»™t cung nữ hầu nà ng tắm gá»™i, tay cầm ngá»c khuê...
- Ãáng chết! - Hợp Ãức khẽ day và o thái dương ngà i.
Lưu Ngao cưá»i, ôm lần lên cặp đùi nà ng. Hợp Ãức mất đà ngã lăn ra giưá»ng; ngà i chồm vá»™i lên trên...
- Ngưá»i là m gì váºy?
Lưu Ngao như tên thợ săn đắc thắng, cỠcỠvà o và nh tai nà ng.
- Ta biết, nà ng lừa ta...
- Hừ! - Nà ng lim dim mắt bá»—ng véo ngà i má»™t cái - ChÃnh ngưá»i má»›i lừa dối, giả tình giả nghÄ©a hôm nay nói đến con cua trong lá»— cÅ©ng bò ra, ngà y mai đã trở mặt, lại hứa hão vá»›i ngưá»i đà n bà khác.
- Ta chưa há» lừa dối ai. Hoà ng háºu, vá»›i nà ng lòng ta như nháºt nguyệt... Lưu Ngao nói chân thà nh, rồi cưá»i hì hì - tiếp - Ta vừa nói rồi đây ta chỉ có má»™t ước nguyện là m tên hầu, cầm ngá»c khuê cho nà ng tắm...
- Lại bẻm mép rồi! - Nà ng đưa tay lên bịt tai, vẻ như phẫn ná»™, nhưng mặt lại tươi cưá»i - Ngưá»i chẳng giống má»™t hoà ng đế...
Ngà i cưá»i xòa, không há» phản kháng, nhưng Hợp Ãức lại tiếp tục truy vấn tá»™i giả nhân giả nghÄ©a.
- Ta thá»...
- Lại thá», hừ, chẳng được đâu, ngưá»i chẳng đã thá» vá»›i chị thiếp.
- Ta với chị nà ng có gì không tốt? Nếu một hoà ng đế khác, chắc chắn đã giết chị nà ng rồi!
- Ngưá»i giết cả thiếp Ä‘i! Ngưá»i giết thiếp Ä‘i!
- Sao ta lại giết nà ng, ngay cả việc của Phi Yến, ta cũng xá tội cho nà ng, ta chẳng khoan thứ rồi sao?
- Khoan thứ? Hừ! Ngưá»i đã bá» rÆ¡i chị thiếp, thiếp biết, Ãt bữa nữa sẽ đến lượt thiếp.
- Thôi được! Hợp Ãức! Ngà y mai ta sẽ đến Ä‘iện Chiêu Dương, vì nà ng, ta sẽ đến vá»›i Phi Yến, vả lại, nà ng vẫn là hoà ng háºu cá»§a ta, ta sẽ tá»›i.
- Không phải việc cá»§a thiếp, hoà ng thượng nên tá»± há»i mình.
- Phải, phải - Hoà ng đế trả lá»i cho xong chuyện, ngà i đã quá mệt má»i, tình cảm quá hưng phấn đã là m cạn kiệt sức lá»±c cá»§a ngà i.
Ngà i thấy rất buồn ngủ.
Lưu Ngao lại nhá»› đến Phi Yến. HÆ¡n nữa ngà iđã thá» vá»›i Hợp Ãức rất chân tình. Ngà y hôm sau, hoà ng đế đến Ä‘iện Chiêu Dương, gặp lại Hoà ng háºu.
Vì tá»›i đột ngá»™t, vì mặt tâm lý hoà ng đế vẫn còn gợi lên vẻ khó chịu, khi nghÄ© rằng lại tái diá»…n má»™t sá»± việc không thể ngá» tá»›i, nhưng Phi Yến đã biết được tin từ Hợp Ãức báo đến.
Kể từ buổi gặp hoà ng đế đầu tiên ở phá»§ Ãệ Dương A, Phi Yến hoà n toà n không há» nghÄ© tá»›i quyá»n uy cá»§a nhà vua, nà ng không thấy gì khác biệt giữa má»™t vị hoà ng đế vá»›i má»™t ngưá»i đà n ông bình thưá»ng khác, nhưng từ sau vụ việc Trần Thanh, nà ng má»›i nháºn ra uy lá»±c sinh sát ghê gá»›m cá»§a vương quyá»n, lá»i nói "gần vua như gần hổ" cÅ©ng không phải là quá đáng, má»i sá»± sinh tá» tồn vong cá»§a nà ng Ä‘á»u nằm trong tay hoà ng đế, từ đó, nà ng nảy sinh lòng sợ hãi, sau cái chết cá»§a Trần Thanh, ná»—i lo sợ đã biến thà nh hoảng loạn, xâm chiếm tâm hồn nà ng.
Vì váºy, khi nhà vua đến, nà ng phá»§ phục trước mặt ngà i, lần đầu tiên nà ng là m như váºy, hÆ¡n thế, nà ng còn run lên bần báºt. Lưu Ngao nháºn thấy Phi Yến đã thay đổi quá nhiá»u, những gì quen thuá»™c, nét khả ái, kiá»u diá»…m đã mất, còn lại là sá»± run rẩy, ngà i kinh ngạc đến ná»—i quên cả nâng nà ng đứng dáºy.
Tổng quản Ãông cung là Vương Thịnh thấy váºy, liá»n bước tá»›i tâu:
- Hoà ng háºu ngà y đêm lo sợ...
- Hừ, đứng lên, - Hoà ng đế khoát tay, cắt đứt lá»i hắn, ngà i không muốn ngưá»i ngoà i xen và o việc riêng tư cá»§a mình.
Phi Yến đứng dáºy, nở má»™t nụ cưá»i gượng gạo.
Hoà ng đế vẫy tay một lần nữa mới bước và o trong điện, quay lại, nhếch mép nhìn Phi Yến.
Phi Yến hai mắt đẫm lệ, cúi đầu, cất bước nặng ná». Lưu Ngao vẫn còn tưởng nhá»› đến nà ng, lòng đã vợi Ä‘i, ngà i nghÄ©: Ãây là ngưá»i đà n bà đáng thương ư? Ta đã đẩy nà ng đến nông ná»—i nà y...
- Phi Yến - Hoà ng đế lên tiếng gá»i.
- Bệ hạ - Nà ng rÆ¡i lệ. Vẻ bá» ngoà i cá»§a hoà ng đế vẫn hiá»n là nh như xưa, Ä‘iá»u đó khiến nà ng bình tâm trở lại. Nhưng sau lần xung đột căng thẳng chuyện giữa hai ngưá»i diá»…n ra tháºt khó khăn và gượng gạo. Gá»i nhau má»™t tiếng rồi im lặng. Hai ngưá»i không biết nên bắt đầu từ đâu, Lưu Ngao nghiêng ngó, Phi Yến chỉ cúi đầu.
Vương Thịnh và Phà n thị nép sau rèm lặng lẽ theo dõi, thấy tình cảnh đó, Phà n thị hÃch tay hắn. Vương Thịnh hiểu ý, bước ra sắp xếp đồ nhắm.
- Phi Yến - Hoà ng đế cất tiếng phá tan sự im lặng - Ta uống một chén nhé, lâu lắm ta không nghe nà ng đà n.
Phi Yến cạn một chén rượu, rồi bước tới cây đà n, so dây, tiếng đà n thánh thót vang lên.
Lưu Ngao lơ đãng, chỉ thấy buồn, không mấy hứng thú, uống luôn hai chén, bước tới, đứng sau lưng nà ng.
Phi Yến nghe hơi thở của vua bèn ngừng tay quay đầu lại, nhà vua tiến lên một bước, nà ng gieo mình và o lòng vua, khóc rống lên.
- Phi Yến, Phi Yến - Lưu Ngao vá»— vai nà ng, định cất lá»i trách móc lại thôi.
- Bệ hạ! thiếp nghÄ© rằng, không bao giá» ngưá»i còn đến nữa - Nà ng nhắm mắt nức nở nói.
Tháºt khó trả lá»i, hoà ng đế không muốn trở lại chuyện Ä‘au lòng cÅ©, nhưng không có gì nói, chỉ đứng ngây ngưá»i, thở dà i, biểu thị ná»—i buồn và lòng yêu giáºn xót xa.
Lòng Phi Yến cÅ©ng nặng trÄ©u. Nà ng muốn bịa ra má»™t cái cá»› để giải thÃch cho khá»›p vá»›i lá»i tâu cá»§a Vương Thịnh. Nhưng tình thế hiện tại không phù hợp, khiến nà ng không thể cất lá»i.
Nà ng dùng dằng.
- Phi Yến - Lưu Ngao gá»i thảng thốt.
- Bệ hạ - Nà ng kéo tay áo lau nước mắt, nặng ná» nói: thiếp phạm trá»ng tá»™i, khiến bệ hạ không vui...
Chuyện cÅ© là m vua Ä‘au đớn, ngà i nói giá»ng dà i ra:
- Thôi, chuyện đã qua rồi, nà ng đừng nói nữa, trong cung tai mắt rất nhiá»u, rồi bé xé ra to.
- Thiếp không xứng ngôi Hoà ng háºu.
- Phi Yến - Hoà ng đế lại thở dà i một tiếng.
Hai ngưá»i ngồi đối đáp chùng chằng, nặng ná», Vương Thịnh cùng Phà n thị Ä‘á»u lo lắng. Mụ ta thì thầm:
- Hoà ng háºu sao hôm nay ngốc nghếch thế, hoà ng đế đã bá» qua rồi, việc gì còn Ä‘ay lại!
- Hoà ng háºu đáng thương, bà ấy còn hoang mang, chưa tháºt yên lòng! - Vương Thịnh nói nhá».
- Trước đây thông minh lắm cơ mà ! - Phà n thị chép miệng.
Sau vụ Trần Thanh, quả tháºt tâm hồn Phi Yến đã rối bá»i, trì trệ, nà ng đã mất Ä‘i sá»± hấp dẫn vá»›i đà n ông vốn có cá»§a mình, mất Ä‘i cả nghệ thuáºt chiá»u chuá»™ng bên chiếu rượu, nà ng như má»™t ngưá»i con gái thông thưá»ng.
Lưu Ngao thấy chÆ¡i vÆ¡i trong má»™t khoảng trống không bá» không bến, có váºt gì đè nặng trên ngưá»i, ngà i mệt má»i rã rá»i không cưỡng lại được, ngay cả rượu cÅ©ng không là m ngà i phấn chấn lên nổi, ngà i ngáp dà i và nói:
- Phi Yến, ta muốn nghỉ một lát.
Nói rồi hoà ng đế vươn ngưá»i đứng lên.
Phi Yến không tỠthái độ gì, đỠđẫn đứng lên theo, tự tay tháo già y cho nhà vua.
Hoà ng đế lại đến, ngưá»i ta ngá» rằng hoà ng háºu sẽ lại được ngà i ban cho ân sá»§ng như xưa. Nhưng Phi Yến không sao nắm vững được, mà ngược lại cà ng là m cho khoảng cách giữa hai xa dần hÆ¡n. Cuá»™c trùng phùng như thế phá»ng có ý nghÄ©a gì? Bên ngoà i cung, Phà n thị cứ thở vắn, than dà i. Lưu Ngao ngá»§ khá lâu ở Ä‘iện Chiêu Dương, khi tỉnh dáºy trá»i đã nháºp nhoạng hoà ng hôn.
Phi Yến sắp đặt má»™t bữa yến tiệc thịnh soạn hai ngưá»i đã thấy vui vẻ, so vá»›i buổi sáng tình hình đã có chiá»u hướng tốt. Tuy váºy, giữa há» vẫn có má»™t khoảng cách bức, chưa thể gần gÅ©i lên nổi. Xem ra, khoảng cách ấy, lúc nà y vẫn chưa thể rút ngắn lại được.
Triệu Phi Yến và hoà ng đế cùng má»™t giưá»ng trong đêm trùng phùng ấy, nhưng nhà vua vẫn không có gì thay đổi. Ngà i ngá»§ ngon là nh trong khi Phi Yến không sao chợp mắt được. Bao nhiêu ná»—i niá»m xót xa, suốt đêm nà ng thấy mình như má»™t con thuyá»n, trôi nổi giữa đại dương sóng gió dáºp vùi, không biết rồi sẽ trôi giạt vỠđâu?
CÅ©ng không biết ngá»t ngà o cay đắng há»a phúc ra sao? Nhưng trong cÆ¡n cháºp chá»n vá»›i ná»—i Ä‘au nặng trÄ©u ấy, hình ảnh Trần Thanh lại hiện vá», lúc thì má»™t hình bóng khá»e mạnh, có lúc máu chảy ròng ròng trên thân chà ng. Nà ng cháºp chá»n dưới cái bóng ảo ảnh đó. Nhưng nà ng lại nghe tiếng ngáy khò khò cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông sát cạnh mình.
Ãêm ấy, đêm bắt đầu má»™t giai Ä‘oạn má»›i cá»§a má»™t Ä‘á»i ngưá»i, cÅ©ng như bất kỳ má»™t đêm nà o trước đây, ấp á»§ trong lòng nó má»™t ngà y mai.
Trong má»™t căn phòng nhỠở phÃa ngoà i cung Thang Tuyá»n, Phú Bình hầu Trương Phóng nguyên giữ chức Thị trung Ä‘ang chỠđể được tiếp kiến Hoà ng đế.
Anh chà ng Trương công tá» nổi tiếng hà o hoa phong nhã khôi ngô tuấn tú nhất thà nh Trà ng An, do vì xung đột chút quyá»n lá»±c nhá» bé trên vÅ© đà i chÃnh trị ở chốn hoà ng thất mà bị biếm vá» phương bắc, thá»i gian tuy chưa bao lâu, nhưng Trương công tá» nom có vẻ tiá»u tụy lắm. Hai viên ná»™i thị Ä‘ang trò chuyện vá»›i hắn - Trương Phóng vá»›i chúng vẫn còn mối quan hệ thân thiết trước kia. Tuy xa cách má»™t thá»i gian, nhưng xem ra cởi mở chuyện trò tâm đắc lắm. Hai viên ná»™i thị Ä‘ang trò chuyện vá»›i hắn - Trương Phóng vá»›i chúng vẫn còn mối quan hệ thân thiết trước kia. Tuy xa cách má»™t thá»i gian, nhưng xem ra cởi mở chuyện trò tâm đắc lắm. Trương Phóng thì thầm dò há»i tình hình trong cung đình mấy lâu nay ra sao. Hai viên ná»™i thị kể hết má»i việc vá» hai chị em nhà há» Triệu trong cung cấm là m cho Trương Phóng thấy lo lắng trong lòng, trầm ngâm má»™t lúc lâu không nói nên lá»i.
- Thưa Phú Bình hầu, hoà ng đế cá»§a chúng ta đã đổi tÃnh nết quá nhiá»u rồi đấy.
- á»... á»... Hắn thuáºn mồm đáp váºy nhưng đầu óc lại nghÄ© cách ứng phó vá»›i nhà vua, đồng thá»i cÅ©ng băn khoăn vá» nguyên nhân tại sao Triệu Phi Yến lại đến nông ná»—i như thế.
Hai viên ná»™i thị thấy câu chuyện không mặn mà đà nh im lặng nhìn Trương công tỠđầy vẻ phong trần so vai cưá»i nhăn nhó. Vừa lúc, trên hà nh lang có tiếng chân bước, má»™t viên ná»™i thị hiện ra trước cá»a phòng, thân máºt vẫy tay vá» phÃa Trương Phóng nói:
- ÃÆ°á»£c rồi, hoà ng thượng vừa má»›i trông thấy, sai tôi truyá»n lệnh hãy chỠđã.
Thế là Trương Phóng được khấu kiến hoà ng đế nhà Ãại Hán vừa má»›i tỉnh dáºy sau giấc ngá»§ ngắn trong má»™t căn phòng ở cung Thang Tuyá»n. Từ trước đến nay, Trương Phóng vốn là sá»§ng thần cá»§a nhà vua. Ãã lâu, hắn không những tháp tùng vá»›i hoà ng đế khi vi hà nh, mà có khi ở trong Ä‘iện, hoà ng đế còn gá»i hắn và o ôm vai bá cổ tán gẫu nữa. Do váºy mà biết được mối quan hệ giữa hai ngưá»i, cÅ©ng do váºy, khi Trương Phóng khấu kiến, thái độ thân máºt tùy tiện, Lưu Ngao dụi mắt, ngáp dà i, ngà i hoà n toà n không có nghi vệ cá»§a má»™t ông hoà ng đế khi chiếu gá»i các đại thần khác. Sau khi ngáp dà i mấy cái liá»n, hoà ng đế má»›i uể oải gá»i hai tiếng Trương khanh rồi tá»± nói má»™t mình: "Chẳng biết thế nà o, chứ mãi như thế nà y thì chán lắm".
- Bệ hạ vẫn khá»e mạnh như thưá»ng mà - Trương Phóng khom ngưá»i đáp lại lá»i nhà vua lẩm bẩm ca thán đó. Ãã lâu không thấy lòng nhan, nhưng bệ hạ vẫn khá»e mạnh như xưa đấy thôi.
- Ãúng thế không? - Lưu Ngao lại ngáp má»™t cái nữa. - CÅ©ng có thể như thế, hòa khà cá»§a ta vẫn còn vượng lắm. Xem ra thì nhà ngươi cÅ©ng chẳng gầy Ä‘i bao nhiêu, ở đất Bắc không được yên vui như ở Trà ng An chứ?
- Ãi khá»i đất Trà ng An, ai mà không tiá»u tụy Ä‘i cÆ¡ chứ? - Trương Phóng cưá»i cợt. ở nÆ¡i đất Bắc, việc công và tư, Ä‘á»u lẫn lá»™n nháo nhà o hết cả ạ.
Thế là Lưu Ngao phá lên cưá»i, nói tiếp:
- Lần sau, nếu cần phải biếm anh đi, ta sẽ tống anh vỠGiang Hán là m phán quan đấy nhé.
- Thưa bệ hạ, thần vừa má»›i vá», đã phải biếm Ä‘i sao? - Vẻ mặt Trương Phóng buồn thiu. - Bệ hạ, ngưá»i có thể không bắt rá»i khá»i Trà ng An là hay nhất.
- Hãy ngồi xuống, chúng ta không thể xa cách như thế nà y được nữa đâu. - Lưu Ngao nói, thở mạnh má»™t cái - Trương khanh, chÃnh thá»±c là ta muốn phải qua má»™t năm má»›i triệu hồi nhà ngươi. Nhưng, những ngà y gần đây, ta buồn quá thể, rất muốn cùng vá»›i nhà ngươi trò chuyện.
- Tâu Bệ hạ. - Trương Phóng ngồi xuống, ngáºp ngừng nói - Chuyện quốc sá»± hay là chuyện riêng tư ạ?
- Ta tìm ngươi vá», tất nhiên chỉ vì chuyện riêng tư rồi - Lưu Ngao thở dà i đánh sượt - Chuyện quốc sá»±, vốn như thế đấy, ta là hoà ng đế, không thay đổi tà gì hết, ngươi có giúp cÅ©ng không giúp được, còn như việc riêng, chà , ta phiá»n lòng quá.
- Thưa bệ hạ, là vì... Hắn kéo dà i giá»ng.
- Chị em Triệu Phi Yến! - Lưu Ngao bối rối tiếp - Ngươi vốn là ngưá»i giá»›i thiệu đầu tiên, nói ra má»™t lá»i không thể hết được.
Trương Phóng đã biết hết chuyện qua mồm mép cá»§a bá»n ná»™i thị rồi, nhưng lúc nà y, hắn vẫn là m ra vẻ giáºt mình, ngÆ¡ ngác nhìn nhà vua à lên má»™t tiếng.
- Chị em nhà ấy gây phiá»n hà cho ta nhiá»u quá, ta không biết nên xá» trà ra sao đây! Theo lý thì Phi Yến có chết nữa cÅ©ng không oan.
- Thưa bệ hạ, hoà ng háºu đã thế nà o rồi ạ? - Hắn là m ra vẻ hốt hoảng há»i - Phạm tá»™i gì kia ạ?
- Có thể chẳng phạm tá»™i gì, mà cÅ©ng có thể là phạm. Lưu Ngao lắc lắc đầu, đầy vẻ buồn phiá»n bối rối - Nói chung, nà ng là m ta tổn thương quá.
- Thưa bệ hạ, thần có thể nghe được tá» tưá»ng không ạ?
Lưu Ngao gáºt đầu, thong thả kể hết từ đầu đến cuối câu chuyện Phi Yến, rồi có lẽ do phải giữ thế tôn nghiêm cá»§a mình, ngà i nói thêm - Có ngưá»i nói hoà ng háºu vì cầu tá»± mà uống thuốc cá»§a cái nhà tay Trần Thanh đáng chết ấy - Ma quá»· tháºt - Ãáng tiếc, lúc ấy ta không bình tÄ©nh suy nghÄ©, giết tuốt cả hắn và cha hắn là Trần Sùng cùng cả lÅ© nhà hắn nữa, nếu lui lại nhân chứng ấy thì rất có thể gây nên chuyện đổ vỡ tầy trá»i nữa kia.
Trương Phóng tá» ra kinh hãi và thương xót, má»™t lúc sau má»›i thì thầm há»i:
- Bệ hạ đã Ä‘em giam Hoà ng háºu lại rồi sao?
Lưu Ngao vò đầu, không trả lá»i ngay câu há»i ấy.
Ãối vá»›i Trương Phóng thì đây là má»™t vấn đỠvô cùng nghiêm trá»ng. Phi Yến là ngưá»i tình cÅ© cá»§a hắn, hÆ¡n nữa, cÅ©ng lại còn là má»™t mối vốn liếng chÃnh trị. Bất luáºn thế nà o, thì hắn cÅ©ng phải Ä‘em hết sức mình ra gỡ tá»™i cho Phi Yến.
Lúc ấy, hắn trầm ngâm quan sát nhà vua chỉ thấy trên gương mặt ngà i đầy vẻ ân háºn và bối rối, nhưng không có ý giáºn tháºt sá»±, do váºy hắn suy nghÄ© rất lung, nháºn ra rằng nhà vua vẫn còn có tình yêu vá»›i Phi Yến. Vì thế, hắn vẫn không nói gì. Dùng sá»± im lặng để buá»™c nhà vua phải bước thêm má»™t bước tá» rõ thái độ cá»§a mình. Hắn sẽ tùy đó mà ứng biến.
Nhà vua không thể giữ mãi thế im lặng lâu dà i, cuối cùng ngà i nói:
- Ãem giam hoà ng háºu chẳng qua là cái thế bắt buá»™c. Ãể cho nà ng không là m việc tà nữa, uống thuốc cầu tá»±, gần gÅ©i bá»n đồng cốt nhảm nhÃ, theo phép nhà Hán là tá»™i đáng chết. Chỉ Ä‘em giam cầm thôi là quá khoan hồng rồi đấy! Nhưng, ta thấy lòng bất nhẫn, vì thế mà ta rất phiá»n não.
Trương Phóng chỉ còn biết rên lên má»™t tiếng trong cổ để trả lá»i.
- Trương khanh, ta không bằng lòng vá» ná»—i không nỡ nhẫn tâm cá»§a ta. ồ - Ta lại không có cách nà o là m cho lòng ta sắt đá Ä‘i được, nà ng nói chung là má»™t cô gái đáng yêu! Hãy còn... hừ... Hãy còn vấn Ä‘á»...
- Hãy còn vấn đỠgì? Thưa bệ hạ. - Trương Phóng đã há»i má»™t câu rất đúng lúc.
- ồ... Trên gương mặt u ám cá»§a Lưu Ngao hiện lên vẻ tươi cưá»i - Trương Phóng, ngưá»i tuy phát hiện ra được Phi Yến, nhưng ngưá»i vẫn còn hồ đồ lắm! Trương khanh, em gái hoà ng háºu - A! Cô em cá»§a nà ng... - Ngà i báºt lên tiếng cưá»i đắc ý nói tiếp - Ãó là má»™t cô gái miá»…n so sánh. A! Ngươi không lưu ý mà chÃnh ta lại phát hiện ra được vẻ giai lệ cá»§a nà ng...
- Thưa bệ hạ. - bây giá» má»›i nghe đấy ạ. - Trương Phóng cưá»i hi hÃ. Lúc nà y thì hắn đã hiểu. Sở dÄ© Phi Yến không bị giết chết là do cô em đã đưa tay ra đỡ cho rồi. Ãoán thế, láºp tức hắn nắm được hết má»i sá»± thá»±c ngay!
Nhà vua nói:
- Hai chị em, má»—i ngưá»i má»—i vẻ, từ khi Phi Yến xảy ra chuyện, má»™t mặt là ta không nỡ nhẫn tâm, mặt khác cÅ©ng là vì có cô em. Nà ng đối vá»›i chị rất tốt. Nếu ta xá» trà Phi Yến tất sẽ là m nà ng Ä‘au lòng, tháºm chà còn há»§y hoại mất má»™t con bé đáng yêu nữa.
Bây giỠthì Trương Phóng đã rõ, yên tâm rồi. Vì thế, hắn nhẹ nhà ng nói:
- Tâu bệ hạ, thần cho rằng phải có uy phong cá»§a ngưá»i đà n ông. HÆ¡n thế lại phải có uy phong cá»§a báºc quân vương.
- Uy phong cá»§a nhà vua đối vá»›i đà n bà , tuy thắng cÅ©ng không mạnh. - Lưu Ngao cưá»i hì hì lắc đầu nói - Bất tất phải dùng uy, hÆ¡n nữa, thấy Hợp Ãức, ta cÅ©ng hết cách Ä‘em cái uy ra nữa kia.
- Sao cÆ¡ ạ? - Trương Phóng tá» ra hết sức thÃch thú - Triệu Hợp Ãức có sức mạnh gì khá»§ng khiếp đến ná»—i khiến bệ hạ, hoà ng đế cá»§a thần không còn uy lá»±c nữa kia ư?
|

18-09-2008, 08:39 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 13
Lúc nà y tất cả má»i sá»± phiá»n não cá»§a nhà vua bay biến mất, ngà i đắc ý cưá»i vang, uống má»™t há»›p nước cho nhuần giá»ng nói tiếp: - Nói cho ngưá»i biết, ta đã phát hiện được má»™t cÆ¡ thể con ngưá»i đẹp nhất trần gian, chÃnh là nà ng Hợp Ãức! Có má»™t lần ta nhìn trá»™m nà ng nắm. A ha! Ãúng thế! Ãáng ra là cho phép nhà ngươi ngắm má»™t tà kia. Ãáng tiếc Ä‘iá»u đó lại không thể được.
- Thưa bệ hạ, nà ng Chiêu Nghi cá»§a bệ hạ, như thế thì tá»™i thần đáng chết. - Trương Phóng ưá»n vai cươì.
- Lúc nà y không phải là lúc bà n đến đạp quân thần. Nói chung lại, thế là tuyệt vá»i.
Trương Phóng chắp tay là m má»™t động tác chấp nháºn, sau đó hắn nhẹ nhà ng nói:
-Sá»± tế ngá»™ đó cá»§a bệ hạ phải là hạnh phúc phi phưá»ng ạ! Sao lại còn phiá»n não nữa kia? Ãó chÃnh là điá»u thần không hiểu nổi?
-à ! Phiá»n não và hạnh phúc là hai cái bà o thai khong thể tách phương - Lưu Ngao nói đầy cảm khái. - Sau khi phát sinh ra cái chuyện kia cá»§a Phi Yến, ta bá» rÆ¡i nà ng mấy ngà y, Hợp Ãức không chịu buá»™c ta phải trở lại vá»›i nà ng như cÅ©. Ta kỳ thá»±c cÅ©ng rất thÃch Phi Yến, nhưng sau sá»± kiện gặp lại ta vá»›i nà ng trở nên lạnh nhạt vá»›i nhau. Nói thá»±c tình, lòng ta vẫn nghi ngá», mà nà ng lại hình như hốt hoảng sợ hãi, nà ng cà ng hoảng hốt sợ hãi lại cà ng là m thêm lòng nghi ngá» cá»§a ta.
-Tâu bệ hạ. Váºy thì có sao đâu! Ãà n ông đối vá»›i đà n bà , lấy sá»± quảng đại là m đầu, hà tất chấp nhặt là m gì? HÆ¡n nữa, bệ bạ Ä‘em hai chị em há» Triệu và o cung, là để hà nh lạc, hà tất phải mua não chuốc sầu và o thân?
- Ta cÅ©ng đã tá»± giải thÃch cho mình như thế, nhưng mắc má»› hiá»m khÃch là hai phương diện ấy! Trương khanh, thái độ cá»§a Phi Yến hoà n toà n thay đổi hẳn, nà ng mất hẳn phong độ xưa kia. Nà ng cÅ©ng không tăng thêm sá»± chiá»u chuá»™ng yêu kiá»u như xưa, cứ trÆ¡ trÆ¡ ra...
-Có thể là nà ng sợ.
-CÅ©ng có thể, nhưng như thế thì còn hứng thú gì nữa. Trương khanh, ta đã có nà ng Hợp Ãức đáng yêu khi ta bị mất Ä‘i cái nà ng Phi Yến thuở xa xưa.
Thế là Trương Phóng phá lên cưá»i thoải mái:
-Cá và bà n chân gấu, bệ hạ thê đủ ả, lại có thêm Hợp Ãức nữa, tháºt là thoả tình rồi đấy thôi.
-Nhưng, giữa đó lại có vấn đỠmá»›i chết hứ. Hợp Ãức không muốn ta bá» rÆ¡i chị, rốt cuá»™c có lúc ta hoá rÆ¡i và o giữa khoảng không. ở Chiêu Dương thì chán ngắt, tìm Hợp Ãức thì bị cá»± tuyệt. -Lưu Ngao nói, đứng lên rồi quay lại tiếp. Trương khanh, ngươi đến vừa đúng lúc ta Ä‘em đến má»i chuyện nói hết cho ngươi rồi đó, ngươi hãy Ä‘i tìm Phi Yến trò chuyện, hy vá»ng có thể cải thiện được tình thế.
-Thần đơn độc Ä‘i gặp Hoà ng háºu sao? TRương Phóng cố ý tá» ra kinh ngạc. - Thế nà y sẽ là m cho thần khó xá» lắm! nếu xảy ra chuyện gì, có thẻ đến chức Bắc đại uý cá»§a thần cÅ©ng không còn nữa. Bệ hạ lấy lượng từ bi...
- Thái háºy không biết gì đâu, ngươi an tâm. Sau nữa ở các triá»u trước, các đại thần dến thăm há»i Hoà ng háºu thì cÅ©ng chẳng có chuyện gì. Thế nà y nhé, Thuần Vu Trưá»ng và nhà ngươi cùng Ä‘i.
Vì thế, đến ngà y thứ hai, Trương Phóng và Thuần Vu Trưá»ng kéo nhau Ä‘i gặp Triệu hoà ng háºu. Triệu Phi Yến không còn cái phong độ như trước. Sá»± đả kÃch vá» mặt sinh hoạt trong cung đình khiến nà ng thay đổi nhiá»u. Nà mg như đã nhìn thấy tiá»n đồ cá»§a mình quá ảm đạm. Hoạc giả, nà ng đã mất hết hy vá»ng đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i mình. Vì thế, thần sắc cá»§ nà ng đầy vẻ u ám nặng ná», má»™t không khú buồn lo vât quanh nà ng.
Khi hai ngưá»i đến gặp, Triệu Phi yến không há» lá»™ má»™t thái độ gì, tá» ra oán háºn và đau đớn. Thuần Vu Trưá»ng tá»± nhiên nháºn ra giữa Trương Phóng và Triệu Phi Yến rất không bình thưá»ng. Hắn nháºn ra rằng mình có mặt ở đây là bất tiện, liá»n tìm cá»› rút lui, rá»§ Vương Thịnh đến vưá»n sau Ä‘iện Chiêu Dương ngắm hoa.
Triệu Phi Yến đợi Thuần Vu Trưá»ng Ä‘i rồi thở dà i nặng trÄ©u nói:
-NgỠđâu, hai chúng ta lại còn được lại nhau.
-Hoà ng háºu, hôm qua, hoà ng thượng và tôi có nói chuyện - Trương Phóng ôn hoà và tháºn trong nói tiếp. - Hoà ng Thượng đối vá»›i những kiện không vui nho nhá» trong cung đình, ngoà i dã cho và o quá khứ rồi.
-Và o quá khứ... Nà ng nhắc lại ba từ nà y vá»›i giá»ng trầm trầm. Thốt nhiên nà ng run lên, nhắc lại má»™t lần nữa - Và o quá khứ, má»i hoan lạc và hạnh phúc và o quá khức rồi.
-Hoà ng háºu- Trương phóng đưa mắt nhìn ra xung quanh vẻ không yên, yêu cầu nà ng nói nhá» lại.
-Cung đình- Nà ng không tiếp thu lá»i khuyên cá»§a hắn, kÃch động nói - giống như má»™t nhà tù. Xưa kia, tôi tưởng đó là thiên đưá»ng, bây giá» hối lại không kịp nữa.
-Hoà ng háºu, ý tôi là má»i sá»± đã há»ng ấy, chuyện không vui ấy Ä‘á»u đã và o quá khứ rồi. Bệ hạ đối vá»›i hoà ng háºu, vẫn không há» có gì thay đổi cả, ngưá»i hy vá»ng vẫn lại như xưa.
-Hừm! nà ng cưá»i má»™t tiếng lạnh lùng. ngưá»i đối vá»›i tôi vẫn không thay đổi? bây giá» ngưá»i chỉ cần có cô em cá»§a tôi thôi. Nếu có thể, ông ấy sẽ lấy cái đầu Hoà ng háºu cá»§a tôi để dâng cho Hợp Ãức.
-Hoà ng háºu - Trương Phóng cân nhắc rồi từ từ nói - Nà ng không phải là ngưá»i đà n bà không lịch lãm, ở trưá»ng hợp nà y nà ng cÅ©ng không có cách gì tá»± xỠđược nữa kia. Ãối phó vá»›i má»i ngưá»i đà n ông bình thưá»ng không thể dùng biện pháp nhất định được, nhưng riêng vá»›i hoà ng thượng thì lại cần má»™t cách nhất định, chỉ cần để ngà i vui lòng, má»i việc sẽ giải quyết được hết.
Phi Yến lắc đầu, miá»n cưỡng trấn tình lại, mỉm cưá»i chua chát: - Tôi đã mất Ä‘i má»™t phần cá»§a cà i gì là tôi, cá»§a riêng tôi dá»… thưá»ng mình biến thà nh má»™t con ngốc, mà cÅ©ng có thể trở nên xấu xà nữa.
Trương Phóng chăm chú nhìn nà ng. nà ng không có vẻ suy sụp, nà ng vẫn xinh đẹp như xưa. Nhưng trên gương mặt nà ng đầy vẻ sầu muá»™i và lo lắng, lại còn có vẻ giáºn há»n.
-Tôi sẽ bị đà o thải, tôi sẽ bị chết. Trước khi chết, còn được gặp anh, thế là tốt. Phi Yến đứng lên Ä‘i đến bên cạnh Trương Phóng, giáºn há»n nói. Trương Công tá». Bất luáºn thế nà o ông ta cÅ©ng bị tôi lừa dối. Ông ta tưởng bà Hoà ng Háºu cá»§a mình trinh trắng. Hừm! Ngà i không biết là chÃnh đứa bá» tôi Trương công tá» cá»§a mình...
-Phi Yến!- Trương Phóng phát khiếp lên, hắn gá»i đúng tên nà ng, vá»™i và ng ngăn nà ng lại. Xin tháºn trá»ng! Chúng ta Ä‘á»u sẽ chết không có đất chôn đấy!
-A! Xin lá»—i, tôi đã quá đà , tôi không muốn hại anh - Phi Yến lạnh lùng nói - Xin lá»—i, Trương Công tá».
Trươnng Phóng toát mồ hôi lạnh. Hắn không dám tiếp tục câu chuyện nữa, nhưng nhiệm vụ đã xong, lại không thể láºp tức Ä‘i ngay được, hắn đứng lên, để trấn an, nhẹ nhà ng nói vá»›i nà ng.
-Hoà ng Háºu, hoà ng thượng đối vá»›i chuyện cÅ© tuy có phà n suy nghÄ© thế nà y thế ná», nhưng đối vá»›i nà ng, ngà i vẫn không há» thay đổi! Ngưá»i bảo tôi từ sau khi xảy ra chuyên không vui kia, ngưá»i nháºn ra thái độ cá»§a nà ng đã khác lắm...
-Ta khác rồi sao? - Phi Yến quay ngưá»i lại.
-Ãúng thế - Trương Phóng nói giá»ng trầm xuống. ChÃnh tôi, lúc nà y cÅ©ng nháºn thấy thế, nà ng âm trầm hÆ¡n trước, buồn lo hÆ¡n trước. - hắn cúi đầu xuống nói tiếp giá»ng nặng ná» - Phiên Yên, quan hệ cá»§a chúng ta khác nhau, tôi xin nói thá»±c cây nà y, địa vị ngay nay cá»§a nà ng, trăm ngà n ngưá»i đà n bà mÆ¡ ước mà không bao giỠđạt được! Ngay ở Hợp Ãức cÅ©ng muôn ngà n lần không vá»›i tá»›i, hoà ng thượng đã phong nà ng là m Hoà ng háºu, ngưá»i không thể phế truất được, chỉ cần nà ng khéo cư xá», má»™t ngà y tươi đẹp sẽ trở lại vá»›i nà ng thôi.
Phi Yến trầm ngâm không đáp lại ngay. Vì thế TRương Phóng khuyên nà ng hãy ngồi xuống, lại nói tiếp đầy đủ bức thiết.
-Hoà ng thượng cá»§a chúng ta xá» sá»± như thế tốt đấy. Nếu và o VÅ© Ãế, nà ng đạ bị tiêu rồi. Phi Yến, bá» quá cho lá»i nói thẳng, nà ng cÅ©ng hÆ¡i bướng bỉnh đấy.
-Ta bướng bỉnh- Phi Yến phản đổi vẻ bất bình. Ta chỉ tùm có má»—i Trần Thanh, còn ông ấy? Trong háºy cung có bao nhiêu cô gái?
-Phi Yến, đối vá»›i hoà ng thượng, chúng ta không thể kiểu cá đối bằng đầu như thế được. Vả lại chuyện cÅ©ng đã qua rồi, nà ng phải vì tương lai mà suy nghÄ©, già nh lòng yêu mến á»§a hoà ng thượng. Còn bây giá», hoà ng thượng chưa hồi phục lại được tình cảm đối vá»›i nà ng như xưa.
Phi Yến cảm thấy hoang mang. Từ sau khi gặp phải chuyện Ä‘au xót, tà i trà cá»§a nà ng cÅ©ng theo đó mà mất dần Ä‘i, nà ng nhìn Trương Phóng bối rối. Mặt khác bây giá» lại Ä‘i õng ẹo để già nh sá»± sùng ái, tháºt đáng xấu hổ. Mê hoặc, chỉ nên dùng má»™t thể lại có hiệu quả nữa đâu. Bình sứ đã vỡ dù gắn xuống. Bên ngoà i Thuần Vu Trưá»ng từ đằng xa Ä‘ang ná»a liá»n vá»™i và ng nói: - Nà ng biết Hợp Ãức thế nà o không? Hoà ng thượng mê cô ta là do má»™t lần thấy cô ta tắm. ồ! Ãó cÅ©ng là váºn may cá»§a Hợp Ãức.
Thuần Vu Trưá»ng đã bước lên thá»m. Phi Yến muốn truy vấn chuyện xem tắm trá»™m cÅ©ng không kịp ná»a đà nh gáºt đầu trả lá»i:
-Ãể ta xem xem đã! Ngưá»i có thể Ä‘i được rồi đấy!
Trương Phóng dắt tay Thuần Vu Trưá»ng theo Vương Thịnh ra khá»i cung CHiêu Dương.
Triệu Phi Yến rất hồ nghi, chuyện nà h vua xem tắm trá»™m, chưa má»™t ai bảo cho nà ng biết. Dần Dần nà ng ngá» rằng cô em đã có ấm mưu già nh giáºt cái cương vị hoà ng háºu cá»§a nà ng. CÆ¡n ghen bá»—ng bừng lên, nà ng nghiến răng thở dà u giáºn dữ. Má»™t lúc sau, Phà n Thị bước và o nhẹ nhà ng há»i:
-Trương thị trung đến nói chuyện có phải hoà ng thượng có ý chỉ đặc biệt không?
-Hoà ng thượng có ý chỉ đặc biệt?- Phi yến cưá»i nhạt - Có đấy! Ngà i muốn phế truất ta, láºp cô em gái ta lên là m Hoà ng háºu.
Phạn thị đứng đỠra, nhưng láºp tức bà ta nghe thấy giá»g nói giáºn dữ cá»§a Phi Yến, tuy còn ngạc nhiên nhưng nghe khẩu khà cá»§a nà ng, bà ta biết Hoà ng háºy có má»™t sá»± ngá»™ nháºn sâu sắc vá»›i Hợp Ãức. Bà ta cảm thấy quá rối ren, thở dà i lắc đầu không còn biết nói gì nữa.
-Thế nà o? - Phi Yến vẫn cưá»i nhạt - Bà không phải quan tâm là m gì. Hợp Ãức là m Hoà ng háºu cÅ©ng chẳng hại gì đến bà đâu?
-Hoà ng háºu - Phà n thị nói đâỳ vẻ nghiêm túc. Ngưá»i đã lầm rồi.
- Ta lầm thế nà o? Phiê Yến quắc mắt lên rồi bá»—ng cúi đầu xuống, nói nhá» vá»›i chÃnh mình. - ừ có thể nói ta đã lầm, ta đưa nó và o cung, cùng hưởng vinh quang phú quý, ai ngá» phú quý là m lòng ngưá»i thay đổi, nó lại có mưu đồ cả vá»›i ta nữa ư! ôi!
-Hoà ng Háºu! CHiêu NGhi không phải là cong ngưá»i như váºy! Ãối vá»›i bà . ÔI! Ngà ng hết sức á»§ng há»™ bà - Lần xảy ra cáu chuyện kia, nếu không có CHiêu Nghi có thể sẽ Ä‘i đến má»™t hâụ quả không biết đây mà lưá»ng, những Ä‘iá»u đó thần đã nói vá»›i Hoà ng háºu rồi. Lại ganà đây, nà ng thưá»ng nêu lên vá»›i hoà ng thượng muốn hoà ng thượng trở vá» Ä‘iện Chiêu Dương.
-Nó có lòng tốt thế ư? Phi Yến ngẩng đầu nhìn trá»i như thể không tin - Nó lại có lòng tốt đến thế nữa kia?
-Hoà ng háºu, ngưá»i không nên nghi ngá» oan cho cô ấy - Phà n thị kêu lên đầy thống khổ.
-Tấm lòng cá»§a Chiêu NGhi quả là có thể thá» vá»›i trá»i đất được. Vì hoà ng thượng không đến cung Chiêu Dương nên cô ấy không cho hoà ng thượng đến gần mình nữa cÆ¡ đấy. Ngà i bị nà ng cấm cá»a mất những hai ngà y liá»n. Chiêu Nghi lại dùng đủ má»i cách, má»i hình phạt để bắt hoà ng thượng phải thua đấy nữa kia.
-Nó, cái con Hợp Ãức mà có chuyện thế ư?- Phi yến xúc động quay ngưlá»i lại túm lấy Phà n thị há»i- Có đúng thế không? Nó đã vì ta hả?
-ồ, đúng thế quá Ä‘i chứ ạ. Chiêu Nga lại còn bảo: Nếu bà chị không hạnh phúc, nhất định nà ng sẽ chuy xuống đất - Phà n thị xót xa nói tiếp - Má»—i lần Chiêu Nghi trông thấy thần Ä‘á»u há»i Ä‘i há»i lại tình hình cá»§a Hoà ng Háºu. Nà ng lại còn Ä‘i luôn luôn nhắc cho hoà ng thượng ta, khi vui khi giáºn, là nà ng chỉ cần bà chị được yên ổn già u sang.
-Nó... nó.... Trương phút chốc, Phi Yến tá»± thấy mình nhá» bé, đáng thương và sau lầm, nà ng run lên và cuối cùng báºt khóc rưng rức.
-Hoà ng háºu, hai chị em ngưá»i ở trong cung, hay chỉ là má»™t thôi, cùng chung hoạ phúc, dù muôn và n ngưá»i cÅ©ng khôn nghi ngá» tấm lòng cá»§a Chiêu NGhi.
-ta không nên! Ta không nên!
Phi Yến lau nước mắt, nói tiếp đầy hổ thẹn - Ta phải Ä‘i gặp nói cho nói biết tâm địa cá»§a ta tháºt ti tiện.
-Không ạ! Phà n thị vá»™i và ng ngăn lại. Việc nà y từ giá» không nên nêu ra nữa, thần sẽ không nói, ngưá»i cùng bất tất phải nói, nghi ngá» tan rồi, má»i ngưìơ lại như xưa, hà tất phải nói là m gì.
ừ, Phi yến dần dần nghe ra, ngồi xuống, nà ng thốt nhiên lại nhá»› đến chuyện Hoà ng đến nhìn tắm trá»™m, không thèm nghe Phà m thị nói nữa. Má»™t lúc sau, nà ng từ từ há»i. Nghe có lá»i đồn nhảm rằng hoà ng thượng chạy đến nhà tắm xem Hợp Ãức, đúng thế không?
-ÔI! Một lần lâu rồi, Hoà ng thượng tự đến ngắm Chiêu Nghi tắm.
Phi Yến muốn há»i Phà n thị tại sao không báo cho mình biết chuyện đó, nhưng nà ng nghÄ© đó là chuyện riêng trong buồng the, không tiện nói. Vả lại, há»i váºy, cÅ©ng tổn thát đến sá»± tôn nghiêm cá»§a chÃnh mình, nhưng nhịn không được. Chuyện xem tắm là m Phi yến suy nghÄ© không Ãt, nà ng quy cho nà ng sở dÄ© Hợp Ãức được Hoà ng Thượng sá»§ng ái là vì ngà u đã xem nà ng tắm. Phi Yến nghÄ©, ta cÅ©ng phải để hoà ng thượng ngắm nhìn...
Phà n thị ở bên cạnh, cÅ©ng cùng má»™t nghÄ© như Phi Yến, là m sao để Hoà ng háºu lại được nhà vua sá»§ng ai như xưa. Hai ngưá»i cùng má»™t ý ngầm, khôngnói ra. Lâu sau đó, Phi Yến cởi dây lưng, sai Phà n thị tìm quần áo để thay.
-Hoà ng háºu Ä‘i đâu ạ?
-Ta Ä‘i ra vưá»n dạo chÆ¡i má»™t chút, buồn đến chết mất.
Buổi chiá»u, trong vưá»n thượng uyển tháºt là tÄ©nh mịch, ảnh mặt trá»i chiếu xiên lên dây lan can ngá»c thạch soi bóng xuống thảm cá», nà ng từng bước, từng bước men theo suối nước quanh co mà đi, má»™t ná»™i thị Ä‘u theo hầu, đó là viên Tổng quản Vương Thịnh.
Ãến bên cầu chÃn khúc, dưới bóng má»™t cây to, nà ng dừng lại. Gió nhẹ lay động thổi chiếc váy dà i cá»§a nà ng xoè ra như má»™t chiếc chuông. Nà ng ngẩng đầu lên má»™t chiếc cá»™t đồng lá»›n trên Thông Thiên đà i lấp lánh ảnh sáng phóng lên táºn tầng mây. Nà ng thầm nghÄ©: Và o khá»ng thá»i igna khi ta rá»i khá»i phá»§ Ãệ Dương A công chúa và và o cung, dã từng sống ở thôn Thiên đà i. Ãó là quãng Ä‘á»i đẹp nhất, hạnh phúc nhất cá»§a ta, ngưá»i vá»›i ngưá»i không há» có nghi kỵ gì nhau, chỉ có niá»m vui không chút lo âu. Bây giá» ai dè mà lại như ngà y nay? Ngà ng laụi nghÄ© đến Trương Phóng cÅ©ng có đến mấy lần. Vì váºy, nà ng bá»—ng nhiên quay lại há»i:
-Vương Thịnh, vừa rồi khi ngưá»i tiá»…n Trương THị Trung ra, hai ngưá»i có nói gì không?
-Trương thị trung nói gì, Thuần Vu Trưá»ng lại bảo Hoà ng háºu khác ngà y trước llắm ạ! - Vương Thịnh cháºm rãi thưa- Thuần vu trung nói Hoà ng háºu không hoạt bát như trước ạ!
Thái độc cá»§a Hoà ng háºu nghiêm túc hÆ¡n trước ạ!
-Thế Trương thị trung trả lá»i thế nà o? -Phi Yến há»i lại.
Trương thị trung cưá»i. Thuần Vu thị trung nói:
-Là m Hoà ng háºu thì phải nghiêm túc chứ? - ông ta lại còn thêm: Nghiêm túc thì mất Ä‘i vẻ thanh xuân.
-Hừ! -Phi Yến nhắc lại, ba tiếng "vẻ thanh xuân" gáºt đầu tán đồng, nà ng cho rằng lá»i phê phán cá»§a Thuần Vu Trưá»ng có phần đúng. Vì váºy, nà ng chầm cháºm há»i lại: -Hai vị kia còn nói gì nữa không?
-Không ạ! -Vương Thịnh kéo dà i giá»ng, rồi quay lại nói - Thuần Vu thị trung còn thêm má»™t câu: "Ãó là ở chá»— cung Trưá»ng TÃn bảo thế".
Cung Trưá»ng TÃn là nÆ¡i Thái háºu ở. Phi Yến nghe thấy sợ quá, vá»™i và ng há»i ông ta nói gì?
-Không quan trá»ng đây ạ! - Vương Thịnh cưá»i hì hì -Thuần Vu thi trung nói đùa: ông ta chỉ vá» phÃa cung Trưá»ng TÃn há»i Trương Thị trung rằng, rồi dây Hoà ng Háºu và Chiêu Nghi, ai là Thái háºu? Trương thị trung cưá»i ầm lên, không dám Ä‘oán, còn Thuần Vu thị trung cÅ©ng không nói thêm.
-ồ, Phi Yến buông má»™t tiếng thở dà i. Nhìn vá» phÃa cung Trưá»ng TÃn hùng vÄ© và huy hoà ng. Nà ng nghÄ© đến Thái háºu ở trong cung. Nà ng dặn dò Vượng Thịnh:
-Ngươi lên tâu, ta muốn yết kiến Thái háºu, lúc nà y có được không?
Thưa vâng - Vương Thịnh ngạc nhiên nhưng không tiện há»i, liá»n quay mình, bước những bước dà i, sai ngưá»i báo cho quan coi cung Trưá»ng TÃn. Má»™t mặt báo cho quan coi cung Trưá»ng TÃn. Má»™t mặt báo cho xe kiệu đến đón Hoà ng háºu. Phi Yến thông thả bước, suyt nghÄ© vá» lá»i nói cá»§a Thuần Vu Trưá»ng, mình thiếu cái khà sắc thanh xuân. Nà ng nghÄ© thầm: Lâu nay hoà ng thượng đối vá»›i nà ng không như trước, hẳn không phải không có quan hệ vá»›i khà thanh xuân cá»§a nà ng? Nhưng bây giá» là m sao hồi phục được xuân sắc? Sau những già y vò tiá»u tuỵ, là m sao hồi lại được như xưa?
Nà ng Ä‘i cháºm từng bước, xe kiệu đến, nà ng bước lên nhìn vá» cung Trưá»ng TÃn.
Nà ng nghÄ©: là m sao để có ngà y, nà ng sẽ và o cung đó, trưởng thà nh Hoà ng thái háºu...
Là m Thái Háºu thì phải sinh được con. NghÄ© đến chuyện sinh con, nà ng lại nghÄ© đến Trần Thanh, nà ng thất vá»ng quá. Phi Yến cúi đầu xuống ngồi đỠtrong xe.
-Hoà ng Thái háºu ngá»§ trưa đã dáºy, má»i Hoà ng háºy và o. Vương Thịnh bẩm.
-ừ! ừ! - Nà ng đỠdẫn Ä‘i và o cung Trưá»ng TÃn. Hồi ức vá» thảm kịch Trần Thanh khiến tinh thần cá»§a nà ng suy sụp. Nhưng đã tấu báo lên rồi, không thể rút lui được, nà ng miá»…n cưỡng bước từng báºc. Thái háºu không ngá» có cuá»™c viếng thăm nà y. Trừ những kỳ sóc vá»ng ra, lúc bình thưá»ng Hoà ng háºu không bao giỠđến cung Trưá»ng TÃn. Thái háºu cho rằng, nà ng có Ä‘iá»u gì đặc biệt cần bẩm báo, ra hiệu ngồi xuống. Phi yến há»i han sức khá»e, chỉ mấy cầu rồi không được thêm gì nữa. Nà ng vốn không có việc gì, ngẫu nhiên nghÄ© đến mà đến thôi. Lại Ä‘ang vì chuyện Trần Thanh thiêu đốt tâm can khôn còn lòng nà o suy nghÄ© khác. nà ng ngồi cúi đầu im lặng. Thái háºu há»i câu nà o đáp lá»i câu ấy. Hai ngưá»i cứ nhát gừng há»i câu nà o đáp lá»i câu ấy. Hai ngưá»i cứ nhát gừng há»i đáp vô vị như thế. HÆ¡n nói nữa. Vì váºy, Triệu hoà ng háºu xin phép cáo lui. Thái háºu có phần ngỡ ngà ng, nhưng những lá»i nói nhát gừng cá»§a Phi Yến lại khiến bà ta cảm thấy ngoà i ý muốn cá»§a mình. Ãồng thá»i cÅ©ng lại thấy thÃch thú liá»n nói vá»›i Bạn tiệp dư:
- Ngà y thưá»ng ai cÅ©ng khen Hoà ng háºu lanh lợi ra sao, ta không để ý lắm. Xem như hôm nay thì Ãt lá»i lắm, là m sao mà Hoà ng đế yêu được?
-Thưa nghe nói hoà ng thượng đã lạnh nhạt vá»›i Hoà ng háºu rồi.
-Lạnh nhạt rồi? - Thái háºu cưá»i thản nhiên - Vì sao váºy? Ta chẳng biết gì hết?
-Thiếp cÅ©ng chỉ nghe thế thôi. Hình như các cung nữ xì xà o Hoà ng thượng sau đắm em gái Hoà ng háºu, Triệu Chiêu Nghi và thưá»ng ở Tây Cung.
-ồ! ÔNg ấy cÅ©ng lắm thay đổi - thái háºy mỉm cưá»i chau mà y lại. Bà vốn không để ý đến tình riêng cá»§a nhà vua.
- Hoà ng háºu... Ban tiệp dư vốn nói Hoà ng háºu vì thất sá»§ng mà đến cung Trưá»ng TÃn để đưa thốt, nhưng chỉ nói được hai tiếng "Hoà ng háºu" rồi lại vá»™i và ng im lặng. Nà ng nghÄ© đến thân pháºn mình, chỉ vì bị thất sá»§ng mà phải và o cung Trưá»ng TÃn đấy thôi.
-Hoà ng háºu là m sao? - Thái háºu nhìn Ban tiệp dư há»i.
-THiếp thưa- Ban tiệp dư vá»™i và ng nói ngược lại- Dấng Ä‘iệu cá»§a Hoà ng háºu rất chân tháºt ạ!
ừ! Hoà ng háºu được đấy - Lá»i ngưá»i ta nói cÅ©ng không thể tin được. Thái háºu nhẹ nhà ng than - Nhìn bá» ngoà i, Chiêu Nghi tuỳ tiện bừa bãi hÆ¡n nhiá»u.
Ban tiệp dư không dám nói thêm, đà nh im lặng. Ãó là cái lá»™c ngoà i ý muốn cá»§a Triệu Phi yến ngây nhiên được hưởng, lại tăng thêm ấn tượng tốt đẹp cho nà ng. Phi Yến hoà n toà n không hay biết gì chuyện đó. Mấy ngà y sau, nhân kỳ vá»ng nháºt, nà ng theo lệ dẫn má»™t Ä‘oà n phi tần cá»§a hâụ cung đến cung Trưá»ng TÃn chúc mừng để sá»a chữa lại sá»± ngây ngô lần trước, chuẩn bị những Ä‘iá»u cần thiết để hầu chuyện Thái háºu đối vá»›i Phi yến sẽ có sá»± thay đổi, ai ngá» lại má»™t lần nữa ngoà i ý muốn.
Sau khi Triệu hoà ng háºu Ä‘i rồi, Thái háºu lại cà ng khen ngợi, đắc ý nói vá»›i Ban tiệp dư:
-Ta xem ngưá»i có bao giá» sai đâu, ta bảo Hoà ng háºu là ngưá»i chân thá»±c mà . Nà ng tá»± đến má»™t mình thăm ta, hôm nay lại đến mà có sợ đâu. Triệu Chiêu Nghi thua xa. Cô ta thấy hoà ng háºu và ta nói chuyện quá nhiá»u liá»n đưa mắ cho bà chị. Sá»± sÆ¡ suất hai chị em nhà ấy, có phải rất dá»… dà ng nhìn ra rồi không?
Lá»i bình luáºn cá»§a Thái háºu khiến Ban tiệp dư cay đắng. Nà ng cho tình thế trước đây, Triệu Hoà ng háºu cay đắng. Nà ng cho tình thế trước đây, Triệu hoà ng háºu không thể được Hoà ng thái háºu yêu mến. Nhưng Ä‘iá»u lạ lại xảy ra ngược lại. Nà ng nghÄ©, rổi mai đây, hoà n cảnh cá»§a mình lại cà ng tồi tệ hÆ¡n. Sau đó, má»™t hôm thái háºu và o buổi chiá»u có giục bảo Hoà ng háºy đến cung Trưá»ng TÃn cùng ăn bữa cÆ¡m nhẹ. Ãó là má»™t bước thêm gần gÅ©i nữa. Giữa cung Trưá»ng TÃn và cung Chiêu Dương trước đây không Ä‘i lại vá»›i nhau, bâu giỠđã có dấu hiệu khác hÆ¡n nhiá»u. Ãó là điá»u thu hoạch không ngỠđối vá»›i má»™t Hoà ng háºu đã bị nhà vua lạnh nhạt. Nhưng cái lá»™c ấy lại là m cho nhièu ngưá»i khác vất vả báºn rá»™n. Vương Thịnh luôn nói vá»›i hoà ng háºu có rất nhiá»u mâu thuẫn quyá»n lợi không thể Ä‘iá»u hoà được. Phi yến bá»±c mình nói giá»ng nặng ná»:
-Ta đến chầu Thái háºu má»™t lần. Thái háºu cho ta ăn má»™t bữa cÆ¡m nhẹ, chẳng nhẽ như thế là thái quá sao?
-Thưa hoà ng háºum, ý cá»§a thần là sợ lá»i qua tiếng lại gièm pha.
Nà ng biết Vương Thịnh có lòng tốt, vì váºy nà ng nói nhá», vẻ buồn Ä‘au:
- Là m con ngưá»i trong cung đình, khó khăn lắm thay. Ta sẽ lưu tâm vá» vấn đỠđó.
-Thưa Hoà ng háºu - Vương THịnh nói đầy vẻ lo lắng. Xin bá» quá cho lá»i thá»±c cá»§a thần. Chuyện trong cung còn ghê gá»›m hÆ¡n ta tưởng nhiá»u. Ngưá»i vá»›i ngưá»i mà như kẻ thù bất cá»™ng đái thiên. Tâm địa khó lưá»ng. Xin Hoà ng háºu tuỳ lúc cảnh giác. Thần là kẻ nô bá»™c tuyệt đối trung thà nh cá»§a ngưá»i: Tất cả, thanà chỉ vì Hoà ng háºu mà thôi.
Triệu Phi Yến thở dà i một tiếng, cúi đầu mân mê góc áo.
-Thưa Hoà ng háºu, là m ngưá»i ở trong cung cần phải là m như đóng kịch.
Nà ng cưá»i má»™t nụ cưá»i mÆ¡ hồ. Ãóng kịch! Tháºt là má»™t sá»± và von chÃnh xác! Trước đây nà ng đã đóng kịch đấy. Sau nà y, nà ng vẫn còn phải đóng kịch nữa.
Trên bãi cór phÃa sai Ä‘iện Chiêu Dương có má»™t cuá»™c há»™i ngá»™ khác thưá»ng giã Hoà ng háºu nhà Ãại Hán vá»›i viên Thị trung Phú bình hầu TRương Phóng vị sá»§ng thần cá»§a nhà vua.
Ãó là và o cuối xuân thà nh Trà ng AN traỉ qua hai tráºn mưa lá»›n, cây cối ráºm rạp, cá» má»c tốt tươi. Nà ng ngồi trên má»™t chiếc trà ng ká»· thất bảo. Trương Phóng ngồi trên chiếc ghế dà i phÃa đầu bên trái. Cuá»™c há»™i ngá»™ cá»§a hỠđã hÆ¡n má»™t khắc, hình như hỠđã trò chuyện xong, lại cÅ©ng hình như há» Ä‘ang bắt đầu vá» má»™t vấn đỠmá»›i quan trá»ng khác cần phải là m. Giữa khá»ng thá»i gian ấy hai ngưá»i im lặng. viên ná»™i thị Tổng quản Vương Thịnh Ä‘i Ä‘i lại lại trên con đưá»ng thông thạo phÃa ngoà i bãi cá», cách xa Hoà ng háºu khoảng chừng năm thước.
Vì váºy trừ khi hai ngưá»i cất tiếng gá»i to, nếu không Vương Thịnh không thể nghe há» trò chuyện được.
- Trương công tá» - Triệu Phi Yến tá»±a hồ như không chịu được sá»± im lặng nặng ná», thở má»™t hÆ¡i dà i nói - tôi không biết nên thế nà o cho tốt, buồn quá không thể chịu được nữa. Tôi sẵn sà ng đục thá»§ng lồng ngá»±c trổ má»™t cái cá»a sổ để xả hết hÆ¡i trong gan ruá»™t mình ra.
Trương Phóng tá»§m tỉm cưá»i, không nói tiếp lá»i, vì thế nà ng lại tiếp:
- Vừa rồi, anh khuyên tôi, tôi cũng rõ. Nhưng đó không phải là việc của riêng tôi đâu! Tức cũng giống như đóng kịch, cần có đối thủ. Tôi hoà n toà n không cần sự tôn nghiêm, nhưng chao ôi... - Phi Yến cúi đầu xuống. Rõ rà ng nà ng đang trong tình trạng rối loạn.
- Ãiá»u nà y tôi không hiểu nổi, khi tôi và hoà ng thượng nói chuyện vá» những Ä‘iá»u tôi hiểu từ hoà ng thượng cÅ©ng rất khác nhau, lằng nhằng như thế mãi.
- Theo lý thì tôi không cần gì nữa hết. Có thể nói là cả thân thế con ngưá»i tôi đã là m đến Hoà ng háºu, váºy thì còn hy vá»ng gì nữa? - Nà ng nói nhá», thở dà i nặng ná». - Nhưng địa vị cao thì nguy hiểm sâu. Ngưá»i ta lại cho tôi là không hồi phục lại tình yêu cá»§a hoà ng thượng là không xong, trong đó cÅ©ng có cả anh, Trương công tá», ngoại trừ anh ra, tôi không còn ai để dốc bầu tâm sá»± nữa. Váºy mà anh còn muốn trốn tránh tôi.
- Hoà ng háºu, đâu có thế. Tôi là m sao lại trốn tránh nà ng. Ãiá»u đó không thể có. Hắn nhún vai - Nhưng tình hình hiện nay và trước kia khác nhau xa quá, tôi không thể được tiếp xúc gần gÅ©i vá»›i Hoà ng háºu như xưa nữa rồi!
Nà ng ngẩng đầu nhìn vệt mây trắng lang thang trên bầu trá»i, buồn rầu nói:
- Trương công tá», sá»± sai lầm là do tá»± anh gây ra. Nếu tôi đã thà nh quyá»n thuá»™c cá»§a anh thì đâu đến ná»—i xảy ra cÆ¡ sá»± nà y. Nà ng thổ lá»™ hết tất cả tình cảm sâu kÃn trong lòng nà ng - Trương công tá». Tôi nháºn ra từ thuở ban đầu cho đến ngà y nay, hết nạn nỠđến nạn kia cá»§a tôi, chÃnh là vì tình cảm trong lòng tôi đối vá»›i ông ta không chân thá»±c. Nếu như tôi vá»›i anh thì lại khác. Anh muốn tôi hy sinh cái gì, tôi không chút đắn Ä‘o.
Trương Phóng sợ quá, đưa mắt nhìn xung quanh, giá»ng thì thầm:
- Phi Yến, việc cá»§a chúng ta đã qua rồi. Giống như tuổi trẻ cá»§a má»™t ngưá»i đã mất, không còn cách nà o lấy lại được. Hắn ngừng và tiếp. Vì tương lai cá»§a nà ng, vì tương lai cá»§a tôi, Phi Yến, nà ng chỉ còn cách sống sao cho thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh.
- Tôi nghe mãi chán ngấy lên rồi. Trương công tá», tôi yêu cầu anh, không cần phải nói nữa. - Nà ng xúc động, ngưá»i run lên. Má»™t lát, nà ng nói tiếp lạnh lùng: - Rõ rà ng là anh hoà n toà n vô trách nhiệm.
Trương Phóng chỉ biết thở dà i.
Triệu Phi Yến buồn rầu cúi đầu xuống tựa hồ như sau một cơn xúc động, nà ng chìm sâu và o trong trầm tư.
Lúc nà y, nà ng Ä‘ang suy xét Trương Phóng có phải chịu trách nhiệm cÅ© hay không. Nà ng cÅ©ng tá»± suy xét mình vá» mức độ tình yêu đối vá»›i Trương Phóng. Nà ng cho rằng mình yêu Trương Phóng rất sâu sắc. Trước đây, hầu như phút giây nà o nà ng cÅ©ng nghÄ© váºy. Nhưng, giá» phút nà y, thể nghiệm má»™t cách thá»±c sá»±, nà ng cÅ©ng có thể có cách nhìn khác. Nà ng thầm nhá»§: Ta lừa dối hoà ng thượng, lúc đó, ta cÅ©ng lừa dối cả Trương Phóng. A! Lúc bắt đầu ta lừa dối, ta dùng mưu mẹo để tranh thá»§ tình yêu, xuất phát Ä‘iểm cá»§a ta có phải là tình yêu hay không? Nếu hắn không phải là Phú Bình hầu, ta cÅ©ng có thể như thế không? Vì thế, nà ng tá»± nháºn ra, thứ tình yêu tá»™t cùng ấy không đứng vững nổi. Nà ng mÆ¡ hồ buông tiếng thở dà i. Bởi thế, nà ng đột nhiên nháºn ra tình yêu cá»§a mình tháºt là quái gở.
- Phi Yến, Ä‘á»i ngưá»i, có lúc không thể không thá»±c tế má»™t chút - Trương Phóng lẩm bẩm - Tình thế đã đến lúc như thế nà y, oán giáºn ăn năn hối háºn, Ä‘á»u vô Ãch cả, tốt nhất là trong hoà n cảnh hiện hữu, má»™t mặt phải tìm cách thÃch ứng, má»™t mặt tìm cách phát triển.
- ThÃch ứng! Tôi là m sao nổi. Lần kia, anh và Thuần Vu Trưá»ng ra khá»i đây, hắn chẳng đã nói vá»›i anh rồi sao? Trong con mắt hắn, tôi đã mất hết khà sắc thanh xuân rồi. Nà ng lắc lắc đầu buồn bã. Má»™t ngưá»i đà n bà đã mất hết khà sắc thanh xuân, thì còn thÃch ứng sao được vá»›i đà n ông?
- Phi Yến! Chỉ cần nà ng muốn sẽ dá»… dà ng trở lại như xưa được lắm. Tuổi trẻ cá»§a nà ng hoà n toà n nguyên vẹn chưa há» bị tà n phai! Chỉ cần nà ng muốn, nà ng cÅ©ng sẽ còn phát triển được như thưá»ng.
Nà ng lại lắc đầu, nói thẳng thừng:
- Muốn phát triển cà ng không thể được, trừ khi tôi sinh cho hoà ng đế một đứa con.
- Ãiá»u đó cÅ©ng có thể đấy...
Nà ng không thể nói lại lần nữa, nà ng biết rõ, ngưá»i tình cÅ© xưa kia Ä‘ang khuyến khÃch mình, nhưng nà ng lại cảm thấy mình không kết lắm.
Má»™t việc gì, đã là m há»ng thì không thể là m lại được nữa.
Cuá»™c trò chuyện vá»›i ngưá»i tình cÅ©, cuối cùng cÅ©ng dừng lại. Trương Phóng đứng lên nặng trÄ©u ná»—i buồn, vươn hai vai, cố là m ra vẻ hùng mạnh.
- Phi Yến, cố gắng lên. Nà ng là má»™t ngưá»i đà n bà thông minh! Hãy váºn dụng trà thông minh già nh lấy ngưá»i đà n ông còn chưa cạn hết lòng vá»›i mình.
Nà ng cÅ©ng miá»…n cưỡng mỉm cưá»i, gáºt đầu tiếp thu má»™t cách há» hững.
Trương Phóng Ä‘i rồi. Nà ng vẫn ngồi đỠra trên giưá»ng thất bảo, lưá»i biếng nhìn theo bóng hắn.
Nà ng nghĩ: Hắn đã thay đổi rồi, thay đổi hoà n toà n khác với xưa rồi.
Nà ng chỉ biết nhìn thấy sá»± thay đổi cá»§a ngưá»i xung quanh, mà không thể há»i má»™t cách kỹ lưỡng sá»± thay đổi cá»§a chÃnh mình.
|

18-09-2008, 08:40 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 14
Phà n thị và Vương Thịnh tỉ tê bà n bạc vá»›i nhau vá» Hoà ng háºu nhà Ãại Hán, theo há» thì gần đây, hoà ng háºu Ä‘ang gặp phải váºn rá»§i ro. Con ngưá»i thì trì độn, tinh thần thì suy sụp. Há» tìm cách động viên Hoà ng háºu, bà máºt cầu thần tế quá»· mong cho nà ng chóng tai qua nạn khá»i, khôi phục lại vẻ anh hoa và phong tình trước đây cá»§a Triệu hoà ng háºu.
Ãến cả Triệu Phi Yến ngà y đêm cÅ©ng nghÄ© đến chuyện cô em được nhà vua yêu dấu! Nà ng thưá»ng thưá»ng nghÄ©: Hoà ng đế vì nhìn thấy cô em tắm mà yêu nó đến phát cuồng lên. Việc nà y có khó khăn gì?
Nà ng thầm nhá»§: - Ta cÅ©ng sẽ là m như váºy. Hợp Ãức được nhà vua nhìn trá»™m, còn ta, chÃnh ta sẽ má»i ngà i đến xem. Hoà ng thượng nhất định sẽ thÃch ta hÆ¡n... Khó khăn gì chuyện đó!
Tâm niệm như thế, Phi Yến bắt đầu cho cung nữ sá»a sang lại nhà tắm ở Ä‘iện Chiêu Dương, trang hoà ng lá»™ng lẫy, rồi cuối cùng má»™t hôm nà ng nói thẳng vá»›i nhà vua:
- Hoà ng thượng ngắm trá»™m Hợp Ãức tắm phải không? Phi Yến nguýt yêu nhà vua.
Lưu Ngao mỉm cưá»i. Từ dạo xảy ra vụ Trần Thanh, hoà ng đế đối vá»›i nà ng quá nặng ná», đến giây lát nà y trong thoáng chốc ngà i má»›i lại thấy nà ng Triệu Phi Yến cá»§a thuở xưa.
- Ãúng thế không? Thế má»›i là phong lưu chứ.
- Ngẫu nhiên, ngẫu nhiên thôi...
Ãôi mắt nhà vua nhắm tÃt lại như sợi chỉ.
- Bệ hạ! - Phi Yến ngồi sát cạnh nhà vua dịu dà ng nói. - Thiếp cũng...
- Nà ng là m sao? - Hoà ng đế ôm lấy Phi Yến xoa nhẹ lên lưng nà ng.
- Thiếp má»i bệ hạ xem...
Phi Yến đỠmặt thẹn thùng. Lưu Ngao ngÆ¡ ngác. Má»™t sá»± má»i má»c hoà ng đế không ngá» tá»›i tưởng như là nghe nhầm, ngà i quá ngán ngẩm. Chuyện cá»§a hai con ngưá»i phải như ảo ảnh má»›i có ý vị tuyệt vá»i không cưỡng nổi, chứ lá»™ liá»…u trần trụi thế thì còn ra thể thống gì nữa? Ngà i nhìn Phi Yến, muốn cá»± tuyệt nhưng không tiện nói ra.
- Ãêm nay hoà ng thượng lại đến nhé. - Nà ng quá chá»§ quan và thiết thá»±c.
- ừ! Lưu Ngao miá»…n cưỡng trả lá»i - Bởi lẽ, đã má»™t thá»i, ngà i yêu ngưá»i con gái nà y, phải khó khăn lắm ngà i má»›i "ừ" lên được má»™t tiếng.
Triệu Phi Yến đã là m má»™t việc quá ngu ngốc mà lại không nháºn thấy. Sau khi nhà vua ra vá», nà ng đắc ý nói vá»›i Phà n thị:
- Ãêm nay, hoà ng thượng đến xem ta tắm đấy nhé!
Tim Phà n thị nhảy đánh thót, nghÄ© thầm: "Há»ng rồi! Há»ng to rồi!". Nhưng không dám nói ra, chỉ nhăn mặt lại.
- Hoà ng thượng nhìn được Hợp Ãức cứ như bị thu mất cả hồn vÃa. Ta cÅ©ng thừa sức... Phi Yến dương dương tá»± đắc nói - Ta là cá»§a hoà ng thượng. Chuyện ấy có sao đâu!
- Hoà ng háºu - Phà n thị nói, vẻ Ä‘au khổ - Việc Chiêu Nghi là do hoà ng thượng nhìn trá»™m chứ đâu phải tá»± Chiêu Nghi má»i ngà i đến xem đâu kia ạ.
- Thế thì có gì khác nhau! Ãá»u là xem cả thôi chứ! HÆ¡n nữa, ta mà má»i ngà i thì tình cảm cà ng nồng thắm chứ sao? - Phi Yến không hiểu tâm trạng Phà n thị.
- Thưa hoà ng háºu - Phà n thị khó khăn lắm má»›i nói tiếp - Khác nhau lắm chứ ạ - Má»™t ngưá»i đà n bà trước mặt đà n ông cần phải che Ä‘áºy kÃn đáo má»›i được. Ãà ng nà y để cho há» xem lồ lá»™ ra hết thì còn gì, sau đó t hì còn gì hứng thú má»›i mẻ nữa đâu.
- Nhưng Hợp Ãức nhá» thế mà được yêu quý đó thôi! - Phi Yến khăng khăng nói - Hoà ng thượng thÃch ngắm lắm, ngươi không biết gì cả. Ta hiểu tâm lý đà n ông hÆ¡n ngươi nhiá»u.
Phà n thị không còn biết nói sao nữa, đà nh mỉm cưá»i lui ra ngoà i tiếc cho việc là m quá khá» dại cá»§a Phi Yến. Nhưng má»—i con ngưá»i đã mê lú Ä‘i rồi thì không tỉnh ra trong phút chốc, bà ta không còn cách nà o cứu vãn được, chỉ còn biết ngáºm ngùi thương cảm mà thôi. Ãồng thá»i Phà n thị lại nghÄ© đến má»™t sá»± thá»±c chua chát: Phi Yến thì gầy, Hợp Ãức thì phây phây mÅ©m mÄ©m khi khá»a thân thì mình ngá»c da ngà tươi mát, tròn trÄ©nh đầy sức quyến rÅ©. Phi Yến đã gầy lại cao mặc vÅ© y lưng ong thắt đáy là m xúc động lòng ngưá»i, nhưng nếu khá»a thân nằm trong bồn tắm thì chỉ để lá»™ ra hết cả tấm thân gầy guá»™c, mà ngược lại là m mất Ä‘i vẻ phong váºn đáng để cho ngưá»i ta ngây ngất chiêm ngưỡng thưá»ng ngà y. NghÄ© thế, nhưng Phà n thị không dám nói ra, chỉ còn biết im lặng cầu mong cho hoà ng háºu gặp được váºn may.
Hoà ng hôn buông xuống, trong hà nh lang cung Chiêu Dương đèn nến sáng trưng. Triệu Phi Yến uống xong hai chén rượu liá»n cho gá»i Vương Thịnh Ä‘i má»i hoà ng đế. Lưu Ngao ở trong cung Ä‘ang mãi suy nghÄ© vá» lá»i má»i lạ lùng cá»§a Hoà ng háºu. Ãây là má»™t chuyện hết sức trÆ¡ trẽn, má»™t ngưá»i phụ nữ, hÆ¡n nữa đã là Hoà ng háºu, lại cố tình má»i ngưá»i ta đến xem mình tắm.
Ngà i không cho rằng mình xem trá»™m Chiêu Nghi tắm là mất Ä‘i sá»± tôn nghiêm cá»§a ngà i. Hai sá»± việc khác nhau xa lắm. Ngà i cho rằng chỉ có thể xem trá»™m ngưá»i ta tắm thôi. Thế mà bây giá» lại Ä‘i trá»±c tiếp đến xem Hoà ng háºu tắm có khác gì Ä‘i ngá»± triá»u. Tháºt vô lý! Tháºt quá vô duyên! Tháºm chà là quá vô luân?
Khi Vương Thịnh lại má»i, Hoà ng đế miá»…n cưỡng trả lá»i là sẽ đến cung Chiêu Dương. Ngà i thầm nghÄ©: Nếu ta không đã từng yêu nà ng, nếu không phải là vì em nà ng, nhất định ta không đến, không bao giỠđến.
Các cung nữ trong cung Chiêu Dương xếp hà ng dà i nghênh tiếp hoà ng đế dưới ánh đèn nến sáng trưng. Lưu Ngao lướt mắt nhìn thăm dò. LÅ© cung nữ nà y mà biết chuyện mình đến để xem Phi Yến tắm, thì còn ra thể thống gì nữa? Ngà i há»i Vương Thịnh:
- Hoà ng háºu đâu?
- Tâu, hoà ng háºu Ä‘ang ở trong cung.
Lưu Ngao thấy yên lòng từng bước nhẹ nhà ng đi và o nội cung, không thấy Phi Yến đâu cả.
- Tâu bệ hạ, hoà ng háºu vừa và o trong buồng tắm, má»i bệ hạ và o luôn. - Má»™t cung nữ quỳ tâu.
- à ... à ... Lưu Ngao không mấy thÃch thú Ä‘i vá» phÃa nhà tắm. Trước cá»a nhà tắm có hai cung nữ đứng chá», trông thấy hoà ng đế, tá»± nhiên như không vén ngay bức mà n che cá»a thứ nhất cá»§a buồng tắm má»i nhà vua và o, tiếp đó lại cho hai cung nữ khác vén bức mà n che thứ hai, dưới ánh sáng đèn, hÆ¡i nóng tá»a ra.
- Bệ hạ! - Phi Yến Ä‘ang nằm trong bồn tắm trắng tinh gá»i lên má»™t tiếng.
- á»... Lưu Ngao bối rối, lúng túng khó xá», cÆ¡ hồ như bị ngạt thở, không nhìn thẳng và o Phi Yến.
- Má»i bệ hạ ngồi - Phi Yến từ trong bồn tắm ngồi dáºy, lá»™ ra ná»a ngưá»i. Cạnh bồn tắm có má»™t chiếc ghế tròn do Hoà ng háºu chuẩn bị từ trước để nhà vua ngồi xem mình tắm. Hai cung nữ hầu hạ Phi Yến đỡ hoà ng đế ngồi xuống. Lưu Ngao quá ngán, hai chân để sát bồn tắm, rốt cuá»™c thì nhìn thấy tất cả, bá»™ ngá»±c, bụng cá»§a hoà ng háºu cÅ©ng bình thưá»ng thôi, chẳng hấp dẫn gì: "Thua xa Hợp Ãức". Nhà vua chợt vụt nghÄ© đến Chiêu Nghi có thân hình tuyệt mỹ, má»™t tòa thiên nhiên.
- Bệ hạ! - Phi Yến dạng chân ra khá»i mặt nước - Bệ hạ mặc nhiá»u quần áo như thế, nóng lắm, cởi ra Ä‘i.
Hoà ng đế lắc đầu, lạnh cả xương sống, thân pháºn má»™t ông vua tháºt quá nhục nhã. Ngà i nghÄ©: Thế nà y thì có khác gì bắt ta là m má»™t ông vua trên sân khấu.
- Bệ hạ! Bệ hạ lại đây, thiếp xin hầu bệ hạ. - Phi Yến nhoẻn miệng cưá»i, rồi ngã lưng nằm trong bồn tắm. Má»™t cÆ¡ thể dà i nghêu xương không gợi má»™t sá»± ham muốn gì đối vá»›i nhà vua, trong bồn tắm ấm áp mà ngà i lạnh ngắt.
- Bệ hạ! Là m sao thế ạ? Ngưá»i đã ngắm đủ rồi. Phi Yến tưởng mình đắc ý, Ä‘áºp Ä‘áºp hai chân trong bồn tắm - Bệ hạ nà o và o đây Ä‘i chứ?
Nhà vua ngán ngẩm mỉm cưá»i lắc đầu. Vì thế, Phi Yến bá»—ng nhiên lấy tay té nước.
- Bệ hạ không và o, thiếp té ướt cho mà xem.
- Ôi! Chớ - Lưu Ngao vội và ng ngăn lại - Chớ có là m thế! - Ngà i nói, sắc mặt sa sầm xuống.
Nà ng vẫn chưa biết thái độ ấy cá»§a nhà vua, hai chân giÆ¡ lên Ä‘áºp xuống là m nước bắn lên ướt hết quần áo cá»§a ngà i. Không còn nhẫn nại được nữa, Lưu Ngao đứng phắt lên. Phi Yến vẫn không thấy ngượng, tiếp tục lấy hai tay té nước và o hoà ng thượng. Tháºt đáng thương cho Phi Yến, thất bại hoà n toà n! Lưu Ngao ngán quá, cảm thấy quá ư dung tục, tháºm chà ngà i còn cho rằng trước đây là m sao mà mình lại yêu nổi má»™t ngưá»i đà n bà như váºy, quái lạ tháºt! Ngà i khoác vá»™i áo bà o Ä‘i nhanh ra không ngoái đầu lại nữa.
- Bệ hạ! Bệ hạ! - Phi Yến nhảy ra khá»i bồn tắm, hốt hoảng kêu lên! Chỉ có bước chân cá»§a nhà vua Ä‘ang bước nhanh trả lá»i nà ng - Ãó là cách trả lá»i tà n khốc nhất trong nhân gian. Phi Yến Ä‘au xót quá. Nà ng đã bị hoà ng thượng vứt bá» trước mặt các cung nữ. Tức giáºn trà o lên, nà ng nghiến răng quáºt mạnh chiếc ngá»c khuê xuống đất miệng gà o lên: Ôi! Ôi!
Ngá»c quý vỡ tan tà nh bên bồn tắm. Hai cung nữ cÅ©ng không mấy đồng tình, vá»™i và ng lấy áo dà i cho nà ng. Phi Yến lau nước mắt Ä‘i thẳng và o ná»™i cung. Nà ng vẫn còn má»™t tia hy vá»ng. Hoà ng đế vì giáºn mà bá» nà ng Ä‘i có thể đợi nà ng ở ná»™i cung.
Ná»™i cung vắng ngắt. Nà ng ngã váºt xuống long sà ng, muốn khóc mà không còn nước mắt... Khoảng ná»a giá» sau, Phà n thị rón rén Ä‘i và o, cúi xuống vá»— nhè nhẹ và o lưng Phi Yến an á»§i như má»™t đứa trẻ thÆ¡.
- Ôi! - Phi Yến láºt mình lại, nước mắt già n giụa nhìn Phà n thị, không biết bắt đầu nói Ä‘iá»u gì, cuối cùng đà nh thở dà i.
- Hoà ng háºu! Hoà ng háºu! - Phà n thị hồn háºu nói - Sá»± Ä‘á»i lắm lúc cÅ©ng không thể gượng ép cầu xin mà được đâu ạ.
- Ôi! Ôi! Biết là m sao bây gi� Hối không kịp nữa! Ta vì quá mê đắm!
Phi Yến thở dà i cảm thương cho thân pháºn mình, vùi đầu và o gối mà khóc tức tưởi, Phà n thị nhẹ nhà ng cởi áo dà i cho nà ng sá»a lại gối, sá»a lại tư thế nằm cho nà ng, đắp lại chăn cho nà ng và nói:
- Hoà ng háºu, ngưá»i ngá»§ Ä‘i.
Phi Yến thẹn thùng, hối háºn nằm im thin thÃt. Phà n thị đợi má»™t lúc, thắp sáng đèn treo giữa phòng rồi Ä‘i ra ngoà i.
Trong ná»™i cung còn lại má»—i mình nà ng. Nà ng mở mắt ra. ánh sáng đèn là m cho căn phòng ấm áp dá»… chịu, nhưng Phi Yến thấy tất cả như Ä‘ang quay cuồng. Sau cÆ¡n buồn Ä‘au xấu hổ kịch liệt đó, dần dần nà ng bình tÄ©nh lại, suy nghÄ© miên man, vô cùng lo lắng. Chuyện nà y mà lá»™ ra ngoà i thì còn mặt mÅ©i nà o sống nổi nữa. Hoà ng háºu đã thất sá»§ng đến mức độ táºn cùng như thế rồi, ngà y mai, trong cung sẽ ầm Ä© cả lên, sống lưng như có dao đâm, mÆ¡ hồ như mình không còn tồn tại giữa cõi nhân gian nà y nữa. Nà ng thấy nhục nhã ê chá», má»™t ngưá»i đà n bà , Ä‘em tất cả để hiến dâng cho đà n ông, mà lại bị khinh rẻ.
Ãây là lần đầu tiên trong Ä‘á»i, sắc đẹp cá»§a nà ng không còn đủ sức lung lạc đà n ông. Má»™t ngưá»i phụ nữ như nà ng đã mất Ä‘i sức hấp dẫn thì còn có hy vá»ng gì, nà ng hoang mang đến tá»™t cùng, không thể nà o bình tÄ©nh lại được nữa. Ãá»™t nhiên nà ng tung chăn nhảy ra, giÆ¡ hai tay lên, ngá»ng kêu trá»i xanh, láºp tức nà ng cảm nháºn ra cái hà nh động mình tháºt quá ná»±c cưá»i, rồi ngưá»i nằm xuống. Nà ng khát như cháy há»ng, ngưá»i nóng hầm háºp, dần dần thấy xây xẩm mặt mà y.
Gần sáng, Phà n thị nghe tiếng rên đi và o, nhẹ tay sỠvà o trán Phi Yến, hốt hoảng kêu lên:
- Hoà ng háºu, ngưá»i sốt cao rồi.
- Cứ để mặc ta chết! - Phi Yến giáºn dữ quát lên.
- Hoà ng háºu, xin ngưá»i yên tÄ©nh.
- Ôi!- Hoà ng háºu lại thở dà i, giÆ¡ má»™t tay lên tỠý cầm thứ gì đấy, khua má»™t vòng rồi hạ xuống.
- Hoà ng háºu khát nước sao? - Phà n thị cầm bà n tay Phi Yến há»i.
Nà ng gáºt đầu mắt ngấn lệ. Ãầu nà ng như búa bổ. Mắt nà ng hoa lên, quá khứ chợt hiện vá»...
Má»™t đêm mưa bão gió rét, trong căn lá»u á»p ẹp, giá»™t nát lung tung, nà ng và em gái nằm dá»±a lưng và o nhau, cuá»™n tròn trên chiếc giưá»ng ná»a khô ná»a ướt nhẫn nhục chịu đói chịu rét và ná»—i Ä‘au buồn... Cô bé Hợp Ãức run rẩy thì thầm nói:
- Chị Æ¡i! Ãến bao giá» thì trá»i sáng? - Nà ng còn nhá»›, nà ng phải cắn răng để khá»i trà o nước mắt trả lá»i em trong ná»—i Ä‘au đớn cùng cá»±c tuyệt vá»ng:
- Rồi cÅ©ng có má»™t ngà y, em Hợp Ãức ạ.
Ãấy là hy vá»ng! Thế nà o cÅ©ng có ngà y trá»i sáng. Trong những ngà y đói khát triá»n miên ấy, cÅ©ng chỉ còn cách dá»±a và o hy vá»ng mà sống thôi, thế mà khi hy vá»ng đã đạt tá»›i cá»±c Ä‘iểm vinh hoa thì hy vá»ng lại tan tà nh ở chÃnh nà ng rồi. Má»™t hy vá»ng đạt được đã há»ng. Tinh lá»±c Ä‘ang giãy giụa trong nà ng đã sụp đổ mất rồi. Hy vá»ng thứ hai vá» sá»± sinh nở, cÅ©ng chẳng mong gì... Trong giấc ngá»§ cháºp chá»n, giữa má»™ng ảo và thá»±c tại, nà ng lại chìm và o trong quá khứ - Chỉ là má»™ng mị đó thôi. Khi sức chống đỡ tinh thần đã giảm thì má»™ng mị lại áºp đến. Nà ng giống như má»™t ngưá»i đợi trá»i sáng sau má»™t mùa đông qua. Xung quanh căn lá»u á»p ẹp cá»§a nà ng cá» dại má»c dầy xanh rì, sinh mệnh cá»§a con ngưá»i vẫn còn mù mịt trong cõi mông lung mà cuá»™c sống cá»§a thiên nhiên thì đã hồi xuân đâm chồi nảy lá»™c rồi. Phi Yến đã từ trong những ngà y xuân cá»§a Ä‘á»i mình. Nà ng thưá»ng ngừng tay là m việc chăm chú nhìn và o đám cá» non lay động trong gió xuân.
Má»™t hôm, và o buổi chiá»u, Hợp Ãức Ä‘em già y cá» vừa bện xong theo đám ngưá»i Ä‘i và o thà nh phố để bán, má»™t mình nà ng ở nhà dá»n dẹp nhà cá»a, ngà y xuân tươi đẹp, con trai con gái cá»§a những nhà bên cạnh Ä‘á»u ra đồng là m việc, tÄ©nh mịch, nhà n rá»—i, gió xuân mát mẻ là m Phi Yến lưá»i biếng, nà ng không thiết gì đến công việc liá»n Ä‘i ra ngoà i.
Bướm lượn quanh hoa, gió mát lướt trên ngá»n cá», là m lay động mái tóc nà ng, cả lá liá»…u, cả cây cá» tốt tươi, bá»—ng nhiên và o lúc đó trái tim lạnh lùng, khô héo cá»§a nà ng bừng tỉnh! Mùa xuân là mùa cá»§a thanh xuân! Sức sống cá»§a nà ng trà n dâng. Nà ng như cánh bướm chạy nhảy trên bãi cá» non, không mục Ä‘Ãch, nhưng trong thân thể nà ng, như Ä‘ang thừa dư sức lá»±c, nà ng cần tiêu hao bá»›t Ä‘i... Nà ng dừng lại bên má»™t con suối nhá». Trong dòng nước mùa xuân từ từ chảy, nà ng soi thấy tuổi thanh xuân cá»§a mình như má»™t đóa hoa hà m tiếu. Nà ng nghÄ© đến tuổi thanh xuân cá»§a mình. Nà ng cởi già y ngâm chân và o nước. Nà ng dùng chân đạp nước, nà ng dùng tay vốc nước, nà ng Ä‘em xuân hòa tan và o trong vốc nước, nà ng cưá»i, nà ng hát má»™t khúc tình ca.
Má»™t ngưá»i con trai đến bên cạnh nà ng. Ãôi mắt gã say sưa nhìn chằm chằm và o đôi bà n chân trần cá»§a nà ng. Nà ng giãy dụa, nhưng nà ng quá yểu Ä‘iệu và yếu á»›t. Nà ng bị hai bà n tay to lá»›n ghì chặt.
Nà ng nghe tiếng quần áo cũ của mình sột soạt toạc ra...
Nà ng nghe tiếng cưá»i cá»§a gã, sức mạnh cá»§a gã trút trên mình, nà ng nghe tiếng nước suối chảy róc rách, nà ng nghe tiếng chim kêu, nà ng nghe...
Nà ng cảm thấy nỗi thống khổ...
Thân thể cá»§a nà ng bị phanh ra, Ä‘au đớn, bạo liệt nhưng lại rất mÆ¡ hồ. Khi nà ng nếm mùi vị cá»§a sá»± thống khổ thì thống khổ bá»—ng nhiên bay Ä‘i, rồi nà ng thấm thÃa vị ngá»t dạt dà o tan thấm nhẹ nhà ng và o cÆ¡ thể thì máºt ngá»t cÅ©ng đột nhiên biến mất.
Ãôi môi rát bá»ng cá»§a gã cắn chặt lấy cặp môi nà ng, nà ng thở không ra hÆ¡i, cuối cùng nước mắt nà ng tuôn trà o! Nà ng không còn nhá»› vì sao lúc nước mắt nà ng chảy ra, nà ng cÅ©ng không nhá»› lúc đó nà ng có dốc toà n lá»±c ra giãy dụa phản ứng không? Thá»i gian trôi qua đã khá lâu rồi, trà nhá»› cá»§a nà ng cÅ©ng mÆ¡ hồ lắm, nhưng nà ng còn nhá»› rõ là nà ng đã chảy nước mắt. Khi nà ng chảy nước mắt, nà ng trông thấy má»i váºt quay cuồng há»—n loạn cả lên như núi lá»a, như biển gà o, cuối cùng gã con trai ấy cưá»i lên.
Gã đã từng nói chuyện vá»›i nà ng. Nà ng không còn nhá»› gã đã nói những gì. Ngưá»i con trai đó không phải chỉ hôn nà ng má»™t lần. Nà ng không có cảm giác, theo bản năng nà ng ghì chặt lấy gã...
Thế rồi ngưá»i con trai ấy đã để lại má»™t xâu tiá»n bên cạnh nà ng...
Trong giây phút đó, nà ng má»›i nhìn rõ gã, má»™t khách du xuân, áo quần bảnh bao đẹp đẽ. Nà ng buông tay ra, và ngưá»i con trai đó, má»™t lúc sau cÅ©ng bá» Ä‘i. Cuá»™c sống mông muá»™i, mùa xuân mông muá»™i, tình ái mông muá»™i, lần đầu tiên nà ng trải qua mùa xuân, nhưng lại là mà u mùa xuân mua bán. Nà ng nhặt xâu tiá»n để cạnh mình, buồn rầu, lo sợ, nà ng khóc rống lên... Việc cÅ© lại đến, má»™t độ nhá»› lại, má»™t độ Ä‘au thương, trên long sà ng, giữa chăn hoa gối thêu, nà ng khóc sướt mướt, như năm nà o trên bá» suối váºy. Trong cõi mênh mông mỠảo không có gì chắc chắn, nà ng khóc, khóc thảm thiết.
- Hoà ng háºu, hoà ng háºu - Phà n thị Ä‘i và o, bước lại gần nà ng trong nước mắt. Ngưá»i hãy nằm nghỉ, ngà y mai gá»i thái y đến.
- Ôi, không cần! - Nà ng yếu á»›t trả lá»i.
- Hoà ng háºu! Ngưá»i ngá»§ Ä‘i! Thần trông coi cho ngưá»i ngá»§...
Nà ng như đứa trẻ thơ được Phà n thị vỗ vỠgiấc ngủ.
Trong cơn mơ mà ng, một tiếng động là m nà ng sực tỉnh, mở mắt ra.
- Chị... Hợp Ãức đã đứng bên cạnh giưá»ng.
- Hợp Ãức - Nà ng chỉ gá»i được hai tiếng tên em gái, ná»—i cay đắng là m nà ng lạc cả giá»ng.
- Chị... Chốc nữa thái y sẽ đến - Hợp Ãức ngồi xuống cạnh giưá»ng, nói giá»ng nhá» nhẹ - Là m sao lại đến ná»—i nà y? Có phải chị sốt không?
Phi Yến gáºt đầu trở ngưá»i lại nhìn Hợp Ãức giá»ng Ä‘au đớn.
- Hợp Ãức em! Chị nghÄ© đến ngà y xưa cá»§a chúng ta.
- Chị... Hợp Ãức cúi đầu xuống, giá»ng trầm trầm - Bao giá» em cÅ©ng nghÄ© đến những ngà y đã qua, em cÅ©ng còn nhá»› những lá»i xưa cá»§a chị từng nói, chúng ta thế nà o rồi cÅ©ng có má»™t ngà y trá»i sẽ sáng.
- Ngà y cá»§a chị tối mất rồi, Hợp Ãức mong sao ngà y cá»§a em vÄ©nh viá»…n là ngà y sáng - Phi Yến Ä‘au buồn nói.
- Chị... Chị... - Hợp Ãức xót xa kêu lên - Hai chị em chúng ta mãi mãi như nhau, có chị rồi má»›i có em, em và chị không phải là má»™t hay sao?
- Ôi! - Nà ng cay đắng gáºt đầu.
- Chị... chị hãy bình tâm lại, tương lai, tương lai...
Hợp Ãức đã biết chuyện đêm qua Phi Yến má»i hoà ng đế đến xem mình tắm. Nà ng không biết là m thế nà o để an á»§i ngưá»i chị đáng thương và thất vá»ng nà y.
- Hợp Ãức! - Phi Yến lau nước mắt nói - Em hãy cố gắng săn sóc hoà ng thượng, ôi... hoà ng thượng yêu thương em đó là điá»u may cá»§a em, nhưng tấm lòng cá»§a má»™t ông vua có bá»n vững gì đâu, em phải hết sức cẩn tháºn đấy.
- Chị - Hợp Ãức nói trong nước mắt - Từ trước đến nay em Ä‘á»u dá»±a và o chị. Em rất hiểu lòng chị, nhưng đà n ông năm bảy lá gan, cùng má»™t giuá»™c như nhau cả thôi, dù có yêu hết lòng, cÅ©ng chỉ như nắng quải chiá»u hôm! Chị em ta trong hoà n cảnh như váºy, ngoà i sá»± phải sống sao cho thÃch ứng ra, chẳng còn cách nà o khác nữa!
Phi Yến than thở, ngước mắt nhìn em gái bằng đôi mắt thê thiết buồn đau. Cả hai cùng im lặng.
Một lát sau, Vương Thịnh bước và o tâu:
- Thưa, thái y đang đợi ở ngoà i chỠlệnh.
- Chị. Em sẽ đến thăm chị - Chiêu Nghi nói xong, bước đến lau những giá»t nước mắt xót thương trên gò má chị, rồi quay sang cạnh bà n trang Ä‘iểm, đánh phấn, nhẹ nhà ng sá»a lại mái tóc, vuốt thẳng quần áo. Cá» chỉ, dáng dấp cá»§a nà ng tháºt là tuyệt đẹp, phong váºn cá»§a nà ng uyển chuyển vô cùng kiá»u diá»…m. Phà n thị ngắm nà ng, lòng hết sức khen ngợi. Hợp Ãức đưa tay là m má»™t động tác nói vá»›i Phà n thị:
- Nhà ngươi nhớ chăm sóc chị ta có việc gì đến báo cho ta biết, bao giỠcũng được.
Nói xong nà ng thướt tha bước ra ngoà i. Phi Yến tiá»…n em bằng ánh mắt - Ngà y xưa, nó là má»™t con bé tóc và ng hoe, mà bây giá» hoà n toà n thuần thục, thay đổi đến không còn nháºn ra được nữa. Nà ng buông má»™t tiếng kêu thán phục.
- Tuyên gá»i thái y và o được chưa ạ? - Phà n thị há»i - Triệu Phi Yến vẫn theo Ä‘uổi ý nghÄ© cá»§a mình lẩm bẩm:
- Nó hoà n toà n không còn dấu vết cá»§a ngà y trước nữa. Ãúng thế! Nó xinh đẹp, rất hấp dẫn, không những chỉ thay đổi vá» vẻ bá» ngoà i, mà phong độ cốt cách tháºt cao sang. Nó chỉ bước mấy bước Ä‘i mà tháºt yêu kiá»u, đắm say biết bao!
- Hoà ng háºu! - Ãá»™t nhiên Phà n thị phát hiện ra bà hoà ng háºu trẻ trung xinh đẹp phút chốc đã giống như má»™t bà lão, Phà n thị cao giá»ng nhắc lại - Tuyên gá»i thái y và o được chưa ạ?
- ÃÆ°á»£c. - Phi Yến như chợt tỉnh, vá»™i và ng trả lá»i. Sau đó nà ng sai Phà n thị trang Ä‘iểm cho mình. Bà ta nhìn thấu ruá»™t gan Phi Yến, lấy gương mang đến cho nà ng, tỉ mỉ búi tóc cho nà ng, chỉ và o gương nói:
- Hoà ng háºu, ngưá»i và Chiêu Nghi giống nhau lắm, rất xinh đẹp, lúc nà y, tuy ngưá»i Ä‘ang ốm, nhưng cÅ©ng kiá»u diá»…m như váºy thôi!
Nà ng ngắm nhìn mình trong gương, nhưng hoà n toà n không phải để thưởng thức vẻ đẹp cá»§a chÃnh mình, mà chỉ nghÄ© đến sắc thái đã phai tình đã nhạt, sá»± việc Ä‘au lòng ở nhà tắm. Thái y và o, chẩn Ä‘oán xong rồi Ä‘i ra. Nà ng uống má»™t liá»u thuốc phát tán bình thưá»ng - nhắm mắt lại dưỡng thần.
Má»™t giá» sau, Vương Thịnh và o thay Phà n thị, Phi Yến qua cÆ¡n mê mệt đã tỉnh lại. Nà ng bảo Vương Thịnh kê cao gối, lại sai cung nữ mang chiếc đà n có chân thấp đặt lên giưá»ng.
- Hoà ng háºu, ngưá»i nên nghỉ để tinh thần yên tÄ©nh - Vương Thịnh nói vẻ lo lắng.
- Ta buồn quá! Nà ng đáp và bảo Vương Thịnh đỡ nà ng ngồi dáºy dá»±a và o gối, thong thả chỉnh lại dây đà n. Hai cung nữ bưng nước đến. Nà ng như không muốn tiếp cáºn vá»›i hai cung nữ, dùng tay ra hiệu bảo Vương Thịnh tiếp lấy chén - Hai cung nữ lùi ra xa hÆ¡n hai trượng. Hoà ng háºu lướt tay trên phÃm, nhưng lòng nà ng Ä‘ang rối loạn, má»™t bản nhạc bình thưá»ng như "Phong nháºp tùng" mà nà ng gẫy cÅ©ng không xong - Trước đây, nà ng là báºc danh cầm khét tiếng. Quá ư phiá»n não, nà ng đưa hai tay lên hất văng cây đà n xuống.
- Vương Thịnh, thế nà y thì chẳng bao lâu nữa ta sẽ thà nh váºt bá» Ä‘i!
- Thưa hoà ng háºu, Ngưá»i không nên suy nghÄ© nhiá»u nữa. - Vương Thịnh quỳ xuống nói.
Phi Yến buông một tiếng thỠdà i buồn bã.
- Thưa hoà ng háºu, thần Ä‘ang có má»™t ý nghÄ© - Vì hoà ng háºu mà nghÄ© thôi - Vương Thịnh nói đến đó thì dừng lại, quay mình lại xua tay cho hai cung nữ lui ra. Ãợi há» Ä‘i ra khá»i bình phong, hắn má»›i thì thầm:
- Hoà ng háºu, chuyện Trần Thanh trước đây, chúng ta là m không khéo, thưa hoà ng háºu, xin hoà ng háºu xá tá»™i lá»—i thần nói thẳng! Ãến nay thần vẫn hết sức quan tâm.
Nà ng bá»±c bá»™i, sá»± việc Trần Thanh, là vết thương quá Ä‘au, nà ng không bao giá» muốn nhắc đến nữa. Nhưng lúc nà y, kể cả chút sức lá»±c để ra lệnh cấm hắn chá»› có nhắc lại, cÅ©ng không còn nữa, chỉ ầm ừ trong cổ. Vương Thịnh tuy biết hoà ng háºu rất phiá»n lòng vá» chuyện cÅ© Ä‘au buồn kia, nhưng vì tương lai cá»§a nà ng, hắn cho rằng không thể không trấn tÄ©nh để nà ng rõ, vì váºy hắn lại nói tiếp:
- Thưa hoà ng háºu, thần nghÄ© rằng, chúng ta nên tìm cách và o trong dân gian mua má»™t đứa trẻ sÆ¡ sinh, hoà ng háºu giả là m mình to bụng dần, đến kỳ sinh nở, chị em đưa hà i nhi đó và o.
Phi Yến giáºt mình kinh ngạc, vụt ngồi dáºy, nhưng trong nháy mắt, nà ng lại gục xuống, nói lắp bắp:
- Vương Thịnh - Cảm ơn sự quan tâm của ngươi nhưng vô kế khả thi rồi, ôi, muộn mất rồi! Muộn quá mất rồi!
Vương Thịnh không hiểu "muá»™n rồi" cá»§a hoà ng háºu nó có ý nghÄ©a gì, ngÆ¡ ngác nhìn nà ng.
- Vương Thịnh - Chuyện đó muá»™n quá rồi, để ta nói cho ngươi rõ, từ nay vá» sau ta chỉ là má»™t bà hoà ng háºu ngồi trong háºu cung mà thôi. Vương Thịnh mẹo cá»§a nhà ngươi không phải là tồi, nhưng hoà ng thượng sẽ không bao giá» còn đến Ä‘iện Chiêu Dương nà y nữa.
- Hoà ng háºu! Vương Thịnh giáºt mình kinh sợ - Không thể có chuyện ấy được đâu ạ.
- Ta cho là như váºy đấy. Hoà ng thượng đã quá yêu Hợp Ãức em ta rồi, Vương Thịnh! Từ nay vá» sau ngươi không phải uổng phà công tâm cÆ¡ là m gì nữa - ở vị thế cá»§a mình mà phải dốc bầu tâm sá»± trước mặt kẻ hầu hạ, như váºy là má»™t tổn thất lá»›n. Nhưng vì sá»± trung thà nh cá»§a Vương Thịnh, nà ng không nỡ lừa dối con ngưá»i đáng thương đó.
- Hoà ng háºu! Thần tin rằng tình thế Ä‘ang còn có thể cứu vãn được. Vả lại, Chiêu Nghi chắc chắn sẽ giúp ngưá»i. - Vương Thịnh ngừng má»™t lát, nói tiếp, giá»ng rắn rá»i - Hoà ng háºu! Hãy còn có hy vá»ng, "sá»± tại nhân vi" ạ.
- Nà y! Vương Thịnh! Thôi đừng nói nữa! Ta yêu cầu nhà ngươi từ nay đừng bao giá» nói chuyện đó nữa, khác nà o như cầm dao cắt xé lòng ta! - Phi Yến nổi giáºn nói. Nà ng cho rằng đó là má»™t ná»—i nhục, má»™t ngưá»i đà n bà không đủ sức dá»±a và o chÃnh mình mà lại dá»±a và o má»™t đứa trẻ thÆ¡, giả dối quá chừng? Ãà n bà , chỉ nên dá»±a và o sá»± hấp dẫn cá»§a chÃnh mình má»›i được! HÆ¡n nữa, hoà ng thượng đã yêu em mình, quá yêu em mình rồi, nà ng giáºn dữ cấm chỉ Vương Thịnh không được nói thêm nữa.
Hoà ng đế nhà Ãại Hán mê đắm Hợp Ãức là má»™t sá»± thá»±c. TÃnh đến nay, phụ nữ trong háºu cung đã quá nhiá»u nhưng nhà vua chỉ cần có má»™t Triệu Hợp Ãức.
Và cÅ©ng chỉ ở Tây Cung, Lưu Ngao má»›i cảm thấy bản năng đòi há»i dữ dá»™i cá»§a đà n ông là không bao giá» cạn. Má»™t lần, Hợp Ãức lấy từ chá»— Phà n thị má»™t loại linh dược, nà ng nói dối vá»›i hoà ng đế rằng đó là má»™t loại thuốc do má»™t phương sÄ© luyện thà nh.
- Phải mất má»™t trăm mấy chục ngà y, thưa bệ hạ, má»›i luyện được cÆ¡ đấy. Trước hết, phải bá» Ä‘an dược và o trong lá»a, luyện đủ má»™t trăm ngà y lấy ra, lại bá» và o nước, Ä‘un sôi thay nước, lại tiếp tục nấu, cứ nấu mấy lần như váºy, đến cạn nước thì thà nh, uống và o có thể cải lão hoà n đồng, cho nên phương sÄ© đặt tên là hồi xuân Ä‘an, cÅ©ng còn gá»i là đại Ä‘an nữa.
- Nà ng lấy từ đâu ra loại Ä‘an nà y? - Lưu Ngao cầm má»™t viên ngắm nghÃa.
- Thần thiếp đâu có luyện nổi thứ đó! Hợp Ãức cưá»i, vá»™i và ng bảo cung nữ Ä‘i gá»i viên Tổng quản ná»™i thị ở Tây Cung là Tế Quy đến.
- Tìm hắn đến tâu rõ lai lịch loại thuốc nà y, ôi, thần thiếp có Ä‘iá»u khổ tâm quá - Nếu theo phép tắc cá»§a cung đình mà đặt ra thì không thể là m như thế được?
Lưu Ngao không tin Hợp Ãức lại có thể kiếm ra thuốc trưá»ng sinh bất lão liá»n nhăn mặt, nhưng không có ý quở trách, vì thế Hợp Ãức nói tiếp:
- Xem ra hoà ng thượng không mấy tinh tưá»ng. Ãợi Tế Quy đến, bệ hạ sẽ biết.
- Hà tất phải cần hắn tâu rõ, nà ng hãy nói cho ta nghe! - Lưu Ngao ngồi lại gần nà ng, khẩn khoản nói - Chỉ vì quá yêu, ngà i đối vá»›i nà ng nhất nhất Ä‘á»u cho là phải hết.
- Thiếp nói - Nà ng cưá»i, vòng tay ôm hoà ng đế, lấy lại viên hồi xuân Ä‘an trong tay, ngà i cho và o miệng - Trước đây ná»a năm, thần thiếp má»™ng thấy má»™t cụ già đầu tóc bạc phÆ¡, mặc áo long bà o, thiếp lấy là m lạ, sao lại có má»™t vị hoà ng đế như váºy? Thiếp liá»n nấp và o má»™t chá»— để nhìn, cụ già tóc bạc ấy có sống mÅ©i cao, tá»±a như hoà ng thượng, vầng trán cá»±c rá»™ng, miệng cÅ©ng rá»™ng, tuy tuổi tác nhưng bước Ä‘i hùng mạnh nhanh nhẹn lắm, bên cạnh còn có má»™t ngưá»i nữa, miệng nói liến thoắng, dáng dấp siêu toát phiêu diêu, cụ già hoà ng đế có vẻ kÃnh trá»ng ngưá»i đó lắm. Hai ngưá»i vừa nói vừa cưá»i, rồi má»™t đạo sÄ© xuất hiện, lạy cụ già bốn lạy. Ngưá»i đứng bên cạnh nói đạo sÄ© đã luyện xong Ä‘an chưa? Ãạo sÄ© liá»n lấy trong túi ra má»™t cái hồ lô cưá»i nói: "Thần đã luyện xong được chừng nà y. Nếu cần nữa thì phải đến Thông Thiên đà i gặp Lão Tam mà há»i".
Thiếp nghe tiếng ông già cưá»i to quá, liá»n tỉnh dáºy. Hôm sau suy nghÄ© mãi, giấc má»™ng tháºt lạ lùng liá»n đến gặp Tế Quy để há»i. Lúc đó thiếp không dám nói cho hoà ng thượng biết, trong giấc má»™ng thiếp thấy ông già giống hoà ng thượng, nói cho hoà ng thượng biết, lại sợ hoà ng thượng chặt mất đầu.
- Hợp Ãức! - Lưu Ngao giáºt mình, ngắt lá»i nà ng. Ãúng rồi, cụ già đó nhất định là Hiếu VÅ© hoà ng đế, ngưá»i nói liến thoắng kia chẳng phải ai xa lạ, chÃnh là Ãông Phương Sóc. Hoà ng đế mà nà ng má»™ng thấy, chắc chắn là tổ tiên cá»§a ta? Nà ng nói tiếp Ä‘i, vá» sau thế nà o nữa?
Lúc đó, Tế Quy được lệnh Ä‘i và o, Hợp Ãức chỉ tay như muốn bảo hắn tâu rõ, nhưng nhà vua đã ngăn lại, nói tiếp:
- Nà ng cứ tiếp tục đi chuyện đang hay, vỠsau thế nà o?
- Vá» sau ư? - Hợp Ãức lấy má»™t viên hồi xuân Ä‘an mà u hồng tươi bá» và o miệng hoà ng đế - Vá» sau thiếp sai Tế Quy đến Thông Thiên đà i thẩm tra, không có hiệu quả gì, má»™t thá»i gian sau qua Ä‘i khá lâu, thiếp đã quên lãng mất. Má»™t hôm Tế Quy gặp đại phu Doãn Hà m ở trong triá»u, liá»n nhỠông ta Ä‘oán giấc má»™ng cá»§a thiếp. Doãn Hà m quay vá» thấy má»™t đạo nhân râu ria xồm xoà m. Hắn cúi đầu lạy xin đạo nhân cho Ä‘an. Vị đại nhân đó xì xà xì xồ gì đấy khá lâu hai ngưá»i không hiểu mô tê gì hết, cuối cùng đưa cho loại Ä‘an nà y, bảo má»—i ngà y uống má»™t viên, sẽ trẻ mãi không già , lại còn, loại Ä‘an nà y... Nà ng áp ngưá»i sát và o vai Hoà ng đế thá» thẻ - Ãà n ông uống và o, rồi thì phải biết nhé - ối Ta uống rồi chẳng thấy thế nà o cả - Hoà ng đế xoa xoa tay dưới cằm cưá»i.
- Thiếp bảo, bệ hạ nên sai Doãn Hà m tìm vị phương sÄ© luyện Ä‘an kia đến để ngưá»i gặp.
Hợp Ãức cố tình nói thế, kỳ tình là nà ng đã bảo vá»›i Tế Quy thông đồng vá»›i Doãn Hà m bố trà lót đưá»ng má»i chuyện vá» sau cho tháºt khéo léo.
- Ãúng thế! Ta cần phải gặp ngưá»i đó. Ngà y mai...
- Bây giá», chúng ta uống mấy chén rượu mừng - Hợp Ãức nói, Ä‘em hồi xuân Ä‘an cất và o má»™t cái há»™p ngá»c xanh, rồi sai cung nữ Ä‘em rượu đến.
Hồi xuân Ä‘an là má»™t loại thuốc tá»… gây hưng phấn, có sức táºp trung tinh lá»±c tất cả bá»™ pháºn trong cÆ¡ thể con ngưá»i, nếu uống cùng vá»›i rượu láºp tức xuân tình khÆ¡i động bá»n lâu.
Nhà vua nghe câu chuyện má»™ng mị cá»§a nà ng ná»a tin ná»a ngá» - Nhưng uống mấy chén rượu và o, dục tình bừng bừng nổi lên, ngà i thấy như ngà ngà say, toà n thân dáºm dáºt hưng phấn, như có má»™t chất men khao khát nhục thể chạy rần ráºt khắp ngưá»i - Hoà ng đế nhìn thẳng và o Hợp Ãức, mắt tóe lá»a, phút chốc, má»™t sá»± đòi há»i thá»a mãn sinh lý như cÆ¡n khát cháy bá»ng, khiến ngà i không còn tá»± chá»§ được nữa, xua tay ra hiệu Ä‘uổi tất cả bá»n thị hầu ra ngoà i rồi ghì chặt lấy Hợp Ãức.
- Hồi xuân đan là m ta hồi xuân rồi!
- Hoà ng thượng nói dối. - Hợp Ãức nghiêng đầu tránh khá»i được nhà vua, khúc khÃch cưá»i - Nhất định hoà ng thượng dối thiếp. Thiếp biết lõi ra rồi.
- Hợp Ãức! Hợp Ãức! - Ngà i ôm ghì lấy nà ng. Ta xưa nay không lừa dối ai. Ãó là sá»± thá»±c! Má»™ng cá»§a nà ng nghiệm lắm, thứ thuốc đó đúng là thuốc hồi xuân! Ngà y mai, ta sẽ trá»ng thưởng cho phương sÄ©.
- Ãúng thế! Ãúng thế! Hợp Ãức cưá»i nhà nhảnh. Ãó là hồng phúc cá»§a bệ hạ. Chúng ta đã gặp thần tiên.
Vị hoà ng đế gặp thần tiên trong cõi phiêu diêu, sức sống cá»§a ngà i so vá»›i thá»i trẻ đã sụp Ä‘i rất nhanh, trước đây khá lâu, ngà i cảm thấy thế lá»±c cá»§a mình rất xấu, nhưng giỠđây, trong phút chốc, tinh lá»±c cá»§a ngà i bừng bừng bá»™t hứng, ngà i cảm tạ thần tiên, cảm Æ¡n Hợp Ãức đã giúp ngà i gặp được thần tiên, ngà i xiết chặt lấy nà ng.
Ãá»i ngà i đã mất Ä‘i mùa xuân, giỠđây, thuốc đã cho ngà i sức thanh xuân. Ngà i như con trâu cà y ruá»™ng trong mùa xuân. Ãà o xá»›i xong, ngà i như ngá»i thấy mùi thÆ¡m sá»±c nức cá»§a cá» nước, ngà i hùng hục xà o xá»›i như không biết mệt. Dần dần, hoà ng đế thấy mình như má»™t tên dÅ©ng tướng, giữa bình nguyên bao la tả xung hữu đột đại chiến không biết mệt, sát phạt kẻ địch, ngà i nghe tiếng thở hổn hển cá»§a kẻ địch cầu xin ngà i khoan dung nhẹ bá»›t cho... Ngà i đắm mình trong tiếng cưá»i hoan lạc. Ngà i cho rằng đấy là má»™t kỳ tÃch cá»§a thần tiên. Hiếu VÅ© hoà ng đế đã ban cho ngà i kỳ tÃch. Ngà i ưu ái cảm Æ¡n Hợp Ãức.
Sáng thứ hai, sau buổi chầu, Lưu Ngao giữ Doãn Hà m lại, sai Trương Phóng đưa ông ta đến cung. Nhà thuáºt số há»c nổi tiếng rụt rè tháºn trá»ng Ä‘i theo sau Trương Phóng. Từ khi là m quan đến nay, đây là lần đầu tiên ông ta được nhà vua cho gặp riêng.
- Doãn khanh! Hoà ng đế mỉm cưá»i chỉ chiếc ghế bông bảo Doãn Hà m ngồi xuống.
Nhà thuáºt số há»c quỳ xuống tạ Æ¡n hoà ng đế lại cưá»i, rồi quay sang nói vá»›i Trương Phóng:
- Doãn đại phu đã tìm được cho ta thần tiên rồi.
- Hồng phúc cá»§a bệ hạ! - Trương Phóng cúi đầu đáp lá»…. Hắn cưá»i thầm trong bụng, hắn Ä‘oán Doãn Hà m giở trò bịp để cầu tiến thân liá»n vâng dạ qua quýt rồi há»i - Thần có thể được cho nghe không ạ?
- ÃÆ°á»£c chứ, tất nhiên là được! Chiêu Nghi thấy má»™ng lạ, Doãn Hà m đã giải xong - Nhà vua nói, quay sang bảo Doãn Hà m - Nhà ngươi kể Ä‘i.
- Hồng phúc cá»§a bệ hạ - Doãn Hà m nói giá»ng rất hay như má»i lần ở triá»u đương - Chiêu Nghi thấy má»™ng triệu, ngà i Tế Quy tổng quản Tây Cung bảo thần Ä‘oán nhá» hồng phúc cá»§a bệ hạ, cuối cùng cÅ©ng đã tìm ra.
- Tâu bệ hạ. Ãó là việc gì váºy? Thần nghe mãi mà vẫn không hiểu - Trương Phóng nói chen và o. Lưu Ngao nói sÆ¡ qua vá» hồi xuân Ä‘an, nhưng lại giấu chuyện kÃch thÃch tình xuân cá»§a nó rồi tức khắc sai Doãn Hà m truyá»n lệnh Ä‘i tìm gặp vị phương sÄ© kia.
- Tuân lệnh, tâu bệ hạ, thần xin Ä‘i ngay đây. - Doãn Hà m gáºp ngưá»i xuống đáp.
- Ngà y mai tan triá»u ta sẽ gặp phương sÄ© ở đây.
Trương Phóng nghe hai ngưá»i đối đáp vá»›i nhau, biết ngay đây là cái trò cá»§a hai chị em há» Triệu bà y vẽ ra, hắn là kẻ đã lăn lóc khắp các xó xỉnh lâu nay, biết tá»ng ra là trong chốn lầu xanh có má»™t thứ thuốc kỳ lạ. Hồi xuân Ä‘an chÃnh là thứ quá»· ám đó chứ chẳng sai. Vì váºy ra khá»i cung hắn tra vấn Doãn Hà m kỳ được.
- Thưa quý hầu, trước mặt báºc minh triết như ngà i đâu dám Ä‘em vải thưa che mắt thánh. Tôi chẳng qua là vì lệnh mà phải là m đó thôi - Doãn Hà m còn thẳng thắn nói tiếp - Tôi Ä‘ang sợ rồi sinh ra loạn tá» nữa kia.
Trương Phóng phá lên cưá»i, vá»— và o vai Doãn Hà m. - Không sinh ra loạn tá», thì đã có phú quý rồi!
- Nếu được như váºy còn phải nhá» lệnh hầu chu toà n cho nữa - Doãn Hà m cung kÃnh nói.
- Tôi thì chu toà n được cái gì - Trương Phóng so hai vai rồi cưá»i to - Xin ngà i an tâm, ngà i cÅ©ng không lạ gì chị em nhà há» Triệu. ChÃnh là do tôi dâng cho hoà ng thượng. Tôi đâu lại Ä‘i là m hại há». Nhưng mà ngà i cÅ©ng nên cẩn tháºn cho, không thể nói năng tùy tiện được. Cái nhà ông đồng sá»± cá»§a ngà i, lão Lưu Hương ấy, là rất lèm nhèm đấy nhé. Các ngà i gặp nhau hà ng ngà y, chá»› có để lá»™ ra Ä‘iá»u gì. Ông ta không ưa gì Triệu hoà ng háºu đâu. Vạn nhất, ông ta cho lên má»™t bản tố cáo thì há»ng bét tất cả! Ãến lúc ấy, chúng ta ăn không tiêu đâu đấy nhé!
- Ãúng thế! Ãúng thế! Thưa quan hầu, chuyện đó thì tôi xin giữ kÃn như miệng bình, ngoà i quan hầu ra tôi tuyệt nhiên không thổ lá»™ vá»›i ai hết.
- Thế thì tốt! - Trương Phóng vá»— vai ông ta rồi Ä‘i thẳng. Ngà y hôm sau, Doãn Hà m cÅ©ng chưa đưa phương sÄ© đến, hoà ng đế trở vá» Tây Cung, thất vá»ng nói vá»›i hoà ng háºu:
- Ta vẫn chưa có duyên, vị thần tiên đã đi mất rồi.
- Ãi mất rồi sao? - Hợp Ãức là m bá»™ ngạc nhiên há»i. Ãây nhất định là vị Doãn Hà m bất lá»±c.
- Ãừng trách ông ta, - hoà ng đế cưá»i nhẹ nói - Vị thần tiên nà y có thể biết quá khứ, tương lai. Ngà i biết ta Ä‘ang cần tìm ngà i, bảo má»™t đồng tỠđến trả lá»i cho Doãn Hà m rồi ngà i thì Ä‘i phiêu lãng đó đây, dặn lại rằng: Phải đến năm trăm năm sau má»›i trở lại Trà ng An.
- Tháºt thế ư? - Hợp Ãức kéo nhà vua ngồi xuống - Thần tiên còn nói gì nữa thôi?
- ồ! Ngà i còn dặn, hồi xuân Ä‘an không nhất thiết ngà y nà o cÅ©ng phải uống. Số lượng Ä‘an không nhiá»u, nhưng thần tiên dạy ta còn thá» lắm...
- Chỉ cần bệ hạ thỠlà tốt lắm rồi!
- Ãiá»u đó thì không còn nghi ngá» gì nữa. - Lưu Ngao nhẹ nhà ng nói:
- Thần tiên, linh dược, cố nhiên việc nà y là có tháºt.
- Ãó chÃnh là hồng phúc cá»§a bệ hạ. - Hợp Ãức lim dim mắt nói - Vì hồi xuân Ä‘an, chúng ta phải ăn mừng.
- Ãêm nay - Miệng Lưu Ngao gắn và o tai Hợp Ãức - Thì đêm qua chúng ta đã ăn mừng rồi đấy thôi.
- Thiếp không nói cái ấy - Hợp Ãức cấu và o đùi nhà vua - Bệ hạ chỉ rặt nói những chuyện không đứng đắn gì cả. ý cá»§a thiếp là muốn có má»™t lá»… mừng chÃnh thức cÆ¡. Có má»i cả hoà ng háºu nữa.
- ồ! Không cần, chỉ có hai chúng ta, uống chén rượu, gá»i vÅ© nữ đến múa là được rồi. Nhiá»u ngưá»i ta thấy phiá»n toái quá! HÆ¡n nữa, chuyện nà y chỉ riêng cá»§a hai chúng ta thôi mà .
Hợp Ãức đà nh im lặng. Nà ng hết sức tìm cÆ¡ há»™i để Phi Yến được cùng tham dá»±, láºp mẹo cho chị mình già nh được sá»± sá»§ng ái cá»§a nhà vua nhưng lần nà o cÅ©ng thất bại.
|

18-09-2008, 08:41 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 15
Vì thế, nà ng chỉ còn biết tìm hoan lạc trong hồi xuân Ä‘an. Sinh hoạt trong cung, ngà y lại ngà y Ä‘á»u tẻ nhạt cho nên tâm tình cá»§a Hợp Ãức cÅ©ng thay đổi. Hồi xuân Ä‘an kÃch thÃch ngá»n lá»a tình dục trong nà ng, nà ng triá»n miên đòi há»i, nhưng nhà vua thì không đủ, thá»i gian và tinh lá»±c thì có hạn. Do chuyện cá»§a Phi Yến xảy ra vừa qua nên Hợp Ãức không dám tÃnh đến chuyện dắt trai từ ngoà i và o. Ham muốn tình dục quyết liệt cá»§a nà ng đã biến nà ng thà nh hung dữ. Má»™t hôm và o buổi trưa, nhà vua Ä‘ang nằm tÄ©nh dưỡng ở cung Bồ Ãà o, Tế Quy lặng lặng đến tâu vá»›i Hợp Ãức:
- Thưa, nghe nói Linh Phi ở cung Thang Tuyá»n đã có thai. - Linh phi à ? Có đúng thế không? - Hợp Ãức nhảy chồm lên.
- Thưa, thần nghe ná»™i thị Lý Thá»§ Quang ở cung Thang Tuyá»n nói mấy hôm nay Linh Phi thưá»ng hay nôn oẹ, xem cung cách ấy thì cô ta đã mang thai rồi.
- Thế à ? - Hợp Ãức nghiến răng, chau mà y há»i. Có phải cái con Linh Phi trước đây có lúc được hầu hoà ng thượng không?
- Thưa, chÃnh là Linh Phi đó.
- Nhà ngươi Ä‘i tìm Linh Phi đến cho ta, gá»i luôn cả Lý Thá»§ Quang má»™t thể.
Từ ngà y và o cung đến nay, đây là lần đầu tiên Hợp Ãức sá» dụng quyá»n ra lệnh. Nà ng không thể cho phép bất kỳ má»™t cung nữ nà o mang thai. Ãiá»u đó rất nguy hiểm đối vá»›i địa vị cá»§a hai chị em nà ng.
Má»™t lát sau, Tế Quy quay lại tâu vá»›i Hợp Ãức:
- Hai ngưá»i đã chấp hà nh lệnh, Ä‘ang đứng ở ngoà i cung chá» háºu kiến.
- Lý Thá»§ Quang hiện Ä‘ang là m chức gì? - Hợp Ãức há»i giá»ng nặng ná».
- Dạ, hắn chưa có thá»±c chức. Năm trước ở Há» quan cục để nghe sai phái, năm ngoái ở cung Thang Tuyá»n rồi Ä‘iá»u sang cục Vi Cung, vẫn chưa có thá»±c chức ạ.
- Thôi được! Nhà ngươi bảo Lý Thủ Quang và o trước.
Má»™t ná»™i thị mặc áo xanh láºp cà láºp cáºp bước và o. Hợp Ãức lướt má»™t cái nhìn khắp ngưá»i hắn.
- Có phải nhà ngươi là m việc ở cung Thang Tuyá»n và cục vi Cung không?
- Thưa phải - Lý Thủ Quang cúi đầu đáp.
- Ta thăng cho ngươi chức "Ná»™i cấp sá»±" - Hợp Ãức nói dá»— dà nh - Nhà ngươi cứ tâu thá»±c đầu Ä‘uôi câu chuyện cá»§a Linh Phi cho ta nghe.
- Xin tâu trình: Căn cứ và o ghi chép ở sổ "Ná»™i cấp sá»±" cá»§a Dịch đình thì bốn tháng trước Linh Phi được hoà ng thượng ban phúc. Mấy ngà y gần đây thưá»ng hay nôn oẹ, thần đã là m việc ở Há» quan cục cÅ©ng có biết chút Ãt vá» y lý, nhìn dáng Ä‘iệu cá»§a cô ta thì hình như đã có thai.
Hợp Ãức run lên, cố trấn tÄ©nh, dịu giá»ng há»i:
- Ãã trình báo lên trên chưa?
- Dạ bẩm chưa ạ. Vì Linh Phi chưa có thân pháºn, hÆ¡n nữa, lại chưa được thái y chẩn Ä‘oán, tiểu nhân má»›i chỉ quan sát thôi. Việc nà y phải do dịch đình tâu trình lên hoà ng thượng.
Hợp Ãức giÆ¡ tay ra hiệu không cho Lý Thá»§ Quang nói tiếp và há»i:
- Có đúng bốn tháng trước hoà ng thượng có ban phúc?
- Thưa đúng. Bốn tháng trước, hoà ng thượng...
- Ngươi có biết Ä‘Ãch xác là hoà ng thượng không? - Hợp Ãức vặn há»i giá»ng bá»—ng nhiên đầy vẻ Ä‘e dá»a.
- Thần... Thần... không được biết ạ. Thần chỉ nghe nói thôi ạ - Lý Thá»§ Quang run bần báºt trước câu há»i hiểm hóc cá»§a Hợp Ãức.
- Hoà ng thượng đâu có gá»i ban phúc cho nó, ngươi biết không? - Hợp Ãức quắc mắt, vụt đứng dáºy, quay ngưá»i bảo Tế Quy - Nhà ngươi cho Triệu Linh Phi và o.
Linh Phi Ä‘ang nén chịu cÆ¡n Ä‘au vì sá»± phản ứng sinh lý trong thá»i kỳ mang thai, không biết Chiêu Nghi cho gá»i đến vì lý do gì, hoảng hốt Ä‘i và o cung, quỳ xuống đất.
Hợp Ãức cưá»i nhạt đến nhìn Linh Phi. Thân hình nà ng tháºt yểu Ä‘iệu nhưng ăn mặc vẫn là thứ áo quần cá»§a cá»§a nữ bình thưá»ng. Hợp Ãức Ä‘oán rằng sau khi nhà vua ban phúc, chắc chắn chưa hứa cho nhà cô nà y Ä‘iá»u gì tốt đẹp. Vì váºy, nà ng cố là m sấm sét ra oai há»i cô ta là m công việc gì.
- Thần không có việc gì - Suốt ngà y chỉ ở trong cung Thang Tuyá»n thôi ạ.
- Nhà ngươi lại dám dối ta! Lý Thá»§ Quang, Ä‘em con nà y... Nà ng bá»—ng dừng lại, thoạt đầu, Hợp Ãức định bảo Lý Thá»§ Quang Ä‘em Linh Phi giết quách Ä‘i, nhưng nghÄ© là m như váºy có thể sinh rầy ra. ở trong cung, từ ngà y có hồi xuân Ä‘an, Hợp Ãức cÅ©ng đã sá» dụng quyá»n lá»±c cá»§a Chiêu Nghi trong khi tức giáºn, nhưng chưa bao giá» dùng đến quyá»n sinh sát. Lúc nà y, nà ng Ä‘ang giáºn dữ nhưng cần nhất là chỉ tÃnh toán sao cho mình có lợi thôi. Vì thế, nà ng ngừng ý định lại, suy nghÄ©. Má»™t lát sau nghÄ© đến cách khác, liá»n đổi giá»ng:
- Tế Quy, đem con nà y đi chẩn đoán.
Tế Quy và Lý Thá»§ Quang chỉ còn biết đỡ Linh Phi đứng dáºy.
- Cho nó và o - Hợp Ãức ra hiệu cho Tế Quy đưa cô ta và o phòng thay quần áo, rồi ra lệnh bảo ná»™i thị mau đến cung Chiêu Dương gá»i Phà n thị đến.
Phà n thị là con ngưá»i từng trải - Hợp Ãức chỉ ghé tai nói nhá» mấy câu là hiểu ngay, mỉm cưá»i gáºt đầu ưng thuáºn.
- Xem con nà y khá»e mạnh lắm đấy. Phải là m nặng tay má»™t chút, nhưng quan trá»ng nhất là không được là m hại đến tÃnh mạng cá»§a nó. Hợp Ãức nói thêm mấy câu, đưa mắt bảo Phà n thị Ä‘i và o buồng thay quần áo - Mụ ta hăm hở bước và o bảo Tế Quy và Lý Thá»§ Quang ra ngoà i, bắt Linh Phi nằm thẳng ra trên ghế.
Linh Phi không biết gì, nghe theo Phà n thị nằm xuống. Phà n thị ấn khắp bụng Linh Phi, gáºt đầu lia lịa. Linh Phi sợ quá nhắm mắt lại. Phà n thị lá»™t hết quần áo cá»§a nà ng, nhìn kỹ từ đầu đến cuối há»i:
- Cô đã có quan hệ với đà n ông rồi hả?
- Vâng, có vá»›i hoà ng thượng - Linh Phi đáp nho nhá».
Phà n thị giáºt mình nhưng vá»™i trấn tÄ©nh ngay lại, cưá»i nói:
- Thế thì hay quá! Nhưng vì cô có bệnh, hạ đới khong thông. - Nói xong mụ ta ấn tháºt mạnh và o bụng Linh Phi. Nà ng quằn quại Ä‘au đớn, nhưng cố nghiến răng chịu. Phà n thị vẫn cưá»i cưá»i như không, lại ấn tiếp phÃa bụng dưới rồi đột ngá»™t dùng hết sức ấn ép dồn dần xuống. Linh Phi Ä‘au như xé ruá»™t, mồ hôi vã ra khắp mặt. Phà n thị lau mồ hôi cho nà ng rồi dùng hai chân ra sức dáºn lên bụng nà ng lâu đến ná»a giá». Linh Chi kêu thét lên. Phà n thị thấy là đã xong việc, xem xét kỹ, dùng khăn lau sạch máu rồi vá»±c Linh Phi ngồi dáºy, rót má»™t cốc nước cho nà ng uống.
- ồ! Không việc gì đâu! Ta sẽ Ä‘em lá»i cá»§a cô báo lên Chiêu Nghi.
Linh Phi suýt ngất Ä‘i, nhưng cÆ¡n Ä‘au ở bụng dưới là m nà ng sợ quá. Nà ng mặc lại áo quần, đứng dáºy. Phà n thị dắt Linh Phi ra ngoà i.
Hợp Ãức vẻ bồn chồn, lo lắng Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, khi Phà n thị Ä‘i ra, Linh Phi lại ngã nhoà i xuống ná»n nhà . Phà n thị bước đến nói và o tai Hợp Ãức mấy câu.
- Hay lắm! Hợp Ãức như trút được gánh nặng, quay sang bảo Lý Thá»§ Quang dẫn Linh Phi vá».
- Sau thì phải biết thân biết pháºn đấy, ở trong cung mà sinh bừa đẻ bãi thì mất đầu chá»› có trách!
Linh Phi vẫn ù ù cạc cạc, cúi chà o Hợp Ãức rồi theo Lý Thá»§ Quang Ä‘i ra. Phà n thị đưa cho Hợp Ãức xem cái khăn đẫm máu lấy là m đắc ý lắm.
- Nhìn thấy đỠlòm như thế nà y là đúng rồi - Phà n thị thì thầm. Hợp Ãức gáºt đầu bảo Phà n thị trở vá» cung Chiêu Dương. Ãiá»u lo lắng cá»§a Hợp Ãức thế là xong. Nhưng Phà n thị thấy nặng trÄ©u trong lòng - Cách là m cá»§a Hợp Ãức đáng sợ quá! Mặt khác mụ ta lại phục lăn cái tâm địa dá»… có mấy tay ấy cá»§a Hợp Ãức. Rồi từ chuyện Linh Phi, Phà n thị suy nghÄ© đến số pháºn cá»§a các cung nữ khác. Ãối vá»›i chị em nhà há» Triệu, mụ ta gần gÅ©i Phi Yến hÆ¡n, việc xảy ra vá»›i Linh Phi là m Phà n thị lo cho Phi Yến quá. Giả dụ có má»™t ngưá»i nà o đấy có thai để được hoà ng tá» thì địa vị cá»§a Phi Yến sẽ nguy to, thá»i gian đã quá gấp, Phi Yến phải có con, nếu không, kết cục sẽ không lưá»ng được.
VỠtới cung Chiêu Dương, Phà n thị kể hết từ đầu đến cuối cho Phi Yến nghe, hơn nữa, lại còn nói lên nỗi lo của mình. Phi Yến không nói gì, ngồi trơ như hóa đá.
- Mẹo cá»§a Vương Thịnh trước đã tâu trình, hoà ng háºu thấy thế nà o ạ?
- Hoà ng thượng không bao giỠđến cung nà y nữa - Hoà ng háºu đáp buồn rưá»i rượi.
- Không ạ. Vẫn có cách - Phà n thị khuyến khÃch.
Phi Yến lắc đầu xót xa, đưa tay chỉ mà n cá»a sổ nói:
- Nhà ngươi kéo mà n lại.
- Vì sao ạ? Ban ngà y sao lại kéo mà n cá»a sổ ạ?
- Ta sợ ánh sáng.
Má»™t con ngưá»i có nhiá»u mất mát mà sợ ánh sáng, sợ sá»± tá»c mạch cá»§a ánh sáng là má»™t con ngưá»i có tâm tÃnh bất thưá»ng, nhưng Phà n thị không thể hiểu nổi, cháºm chạp kéo mà n cá»a quay ngưá»i lại nhìn Phi Yến vá»›i ánh mắt kinh dị. Phi Yến cúi đầu xuống, Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng đầy tư lá»±, phồn hoa và tiêu bi đối nghịch tháºt trá»› trêu. Nà ng không thể yên tÄ©nh được nữa, nà ng bước, nà ng bước... nước mắt tuôn xuống như mưa. Nà ng không muốn để Phà n thị trông thấy sá»± suy sụp cá»§a mình.
- Thôi bà đi nghỉ Ä‘i - Nà ng nói giá»ng trầm xuống.
- Vâng, thưa hoà ng háºu - Phà n thị chà o bước ra khá»i tấn cung, nhưng vá»™i quay lại nói - Thưa hoà ng háºu, bốn hôm nữa là ngà y mừng thá» cá»§a ngưá»i. Quan Dịch đình đã đến xin ý kiến, hoà ng háºu vẫn chưa dạy gì.
- Mừng thá»... Thôi... thôi... Phi Yến lạnh nhạt nói.
- Mừng thá» hoà ng háºu là má»™t việc không thể coi thưá»ng được. Theo thần thì cứ như phép tắc năm trước mà là m.
- Năm trước! Phi Yến cay đắng lắc đầu. Tình cảnh của năm trước không thể nghĩ đến nữa.
Từ khi là m hoà ng háºu, lá»… mừng thá» hà ng năm, nà ng cÅ©ng ngồi vá»›i hoà ng thượng tiếp nháºn quân thần đến dâng lá»…. Năm nay, hoà ng thượng không đến, thì còn có ý nghÄ©a gì! NghÄ© đến đây, Phi Yến lắc đầu, giá»ng nặng trÄ©u:
- Nhà ngươi bảo Vương Thịnh sang bên Dịch đình nói rằng ta đang ốm, năm nay miễn, không là m gì hết!
Phà n thị im lặng, Phi Yến lại nói tiếp:
- Ãừng để ta phải phiá»n lòng, mau bảo Vương Thịnh Ä‘i ngay.
Phà n thị thấy gương mặt buồn rưá»i rượi cá»§a hoà ng háºu, không nói gì thêm, thong thả quay mình lại, từng bước nhẹ nhà ng Ä‘i ra ngoà i.
Phi Yến nhìn sau lưng Phà n thị. Ngưá»i đà n bà nà y tháºt là ghê gá»›m lắm, nhưng lại là ngưá»i thân cáºn nhất cá»§a nà ng. Nà ng chỉ biết thở dà i.
Phi Yến quá cô đơn. Nà ng đưa bà n tay lên ngắm từng ngón. Trước đây ai cÅ©ng khen nà ng có bà n tay đẹp. Bây giá», khác xưa rồi, bà n tay nà ng chỉ để nắm bắt ná»—i cô đơn mà thôi. Nà ng đưa mắt nhìn những thứ bà i trà gấm hoa trong buồng. Nà ng nghÄ©:
- Rồi đây, ta sẽ Ä‘i trá»n lá»™ trình cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình trong gian buồng lạnh lẽo cô quạnh nà y. Bá»—ng nhiên nà ng nghÄ© đến Linh Phi. Ngưá»i con gái ấy má»™t độ có thể gây nguy hiểm cho nà ng. Nhưng trong giá» phút nà y, ngược lại, nà ng cảm thương cho cô ta quá.
Ngà y mừng thá» cá»§a hoà ng háºu nhà Ãại Hán sắp đến. Cung Chiêu Dương vẫn như thưá»ng lệ. Không thấy có chuẩn bị gì cho ngà y đại lá»… cả, bá»n cung nữ, ná»™i thị Ä‘ang xì xà o bà n tán vụng trá»™m...
Buổi chiá»u, khi hoà ng đế ngá»± triá»u, Triệu hoà ng háºu theo lệ cÅ© lên xe đến cung Trưá»ng TÃn bái yết Thái háºu. Không quá má»™t giá» sau, nà ng đã trở vá» cung Chiêu Dương.
Trong thá»i gian nà y, không Ãt các cung nữ đến cung Chiêu Dương mừng thá». Vương Thịnh báo tên các vị và đá»c tên các thứ lá»… váºt. Phi Yến không còn đủ sức để xua tay ngăn Vương Thịnh nữa, nà ng lẳng lặng Ä‘i và o cung.
- Hoà ng háºu! - Vương Thịnh vá»™i và ng chạy đón trước quỳ xuống - Tiểu nhân, xin cúi đầu lạy tạ ngưá»i.
Phi Yến chỉ còn cách đứng lại, miá»…n cưỡng nháºn lá»…. Ngay lúc đó, nà ng lại trông thấy má»™t Ä‘oà n cung nữ và ná»™i thị Ä‘ang xếp thà nh hà ng dà i ở bên ngoà i.
- Ãể cho há» và o. - Nà ng nói nhá», Vương Thịnh dắt má»™t lÅ© hầu và o. Há» cúi rạp xuống là m lá»… mừng. Phi Yến bắt buá»™c phải đứng chá»§ trì má»™t lúc rồi quay và o ná»™i cung, cởi áo lá»… mặc thưá»ng phục, ngồi trÆ¡ trÆ¡ trước tấm gương đồng.
Lại một đoà n nữa đến, nhưng nà ng thoái thác, lấy cớ đang ốm không tiếp được.
Chẳng mấy chốc viên Tổng quản Tây Cung Tế Quy đến. Hắn bưng mâm lá»… váºt Ä‘i thẳng và o Tẩm cung, quỳ lạy chúc thá».
- Thưa hoà ng háºu. Ãây là lá»… váºt mừng thá» cá»§a hoà ng thượng và Chiêu Nghi.
Hai cái tên Hoà ng thượng - Chiêu Nghi liá»n nhau là m cho Phi Yến á»›n táºn xương sống. Nà ng miá»…n cưỡng đứng lên, theo nghi lá»… chốn cung đình mà nháºn lá»… phẩm.
- Thưa hoà ng háºu! - Tế Quy đứng dáºy từ từ nói thêm - Chiêu Nghi sai tiểu nhân đến báo trước để hoà ng háºu biết, chốc nữa, Chiêu Nghi sẽ đưa hoà ng thượng đến cung Chiêu Dương uống rượu thá». Chiêu Nghi mong hoà ng háºu có sá»± chuẩn bị.
Phi Yến ngạc nhiên, hôm qua, nà ng cầm chắc nhà vua sẽ không bao giỠđến! Bây giá», ngà i lại đột nhiên giá lâm. Sá»± đổi thay ấy là m nà ng hoang mang, đúng hÆ¡n, nà ng lại còn thấy buồn bá»±c... Nà ng nhìn Tế Quy nói nhấm nhẳn:
- Hoà ng thượng đến... Tốt thôi! Ta biết rồi! Ngươi vỠbáo với Chiêu Nghi.
Nghe tin nà y, Phà n thị là ngưá»i sốt sắng nhất. Tiá»…n Tế Quy vá» rồi, bà ta quy và o giục Phi Yến trang Ä‘iểm. Phi Yến hoà n toà n dá»ng dưng, mặc dầu, đây là cái tin vui cho cung Chiêu Dương. Nhưng khi nghÄ© rằng nhà vua đến là vì Chiêu Nghi - Em gái cá»§a mình dắt đến - Lòng nà ng se lại. HÆ¡n nữa, chuyện xảy ra ở chá»— buồng tắm cÅ©ng đã là m nà ng mất hết hy vá»ng nhà vua sẽ đột ngá»™t đến, tình yêu đã mất, vãn hồi là m sao được nữa!
Vì váºy, nà ng không muốn thay quần áo. Nà ng ngồi trÆ¡ ra như thưá»ng.
Vương Thịnh và Phà n thị hối hả giục bá»n nhân viên cấp sá»± bà y tiệc rượu, gá»i nhạc công rối rÃt. Sau đó, lại và o khuyên hoà ng háºu.
- Không cần thiết - Phi Yến cưá»i chua chát - Các ngưá»i phải biết: hoà ng thượng đến không phải để xem ta ăn mặc, hÆ¡n thế, ngà i cÅ©ng không phải đến để thăm ta, để... để... để Ä‘i cùng vá»›i cô em ta đến đây cho hợp cảnh - Nà ng lạnh lùng nói.
- Bất luáºn thế nà o, Hoà ng háºu cÅ©ng nên chuẩn bị, nể mặt Chiêu Nghi chứ ạ. Phà n thị nói giá»ng thiết tha cầu khẩn - Dẫu sao cÅ©ng không nên để Chiêu Nghi lâm và o thế khó xá».
Phi Yến vẫn cứ dá»ng dưng, nà ng không muốn phải miá»…n cưỡng là m, sẵn sà ng để cho má»i việc cứ thế mà diá»…n ra. Nà ng đưa tay ngăn không cho hai ngưá»i nói gì thêm nữa, bước đến bên cá»a sổ nhìn ra cảnh váºt xa xa ngoà i vưá»n ngá»± uyển. Vương Thịnh so vai quay lại nói vá»›i Phà n thị:
- Bà cố gắng săn sóc hoà ng háºu, tôi Ä‘i lo liệu má»i việc bên ngoà i. Hôm nay, chúng ta phải để cho Hoà ng háºu má»™t ấn tượng tốt đẹp má»›i được.
"Những con ngưá»i đáng thương" - Phi Yến nghe hai ngưá»i nói vá»›i nhau, khe khẽ thở dà i, những chuyện như thế, nà ng cảm thấy Ä‘á»u xúc phạm đến chá»— sâu nhất lòng tá»± trá»ng cá»§a con ngưá»i.
Phà n thị đứng cạnh má»™t khuôn cá»a sổ khác, chú ý nhìn ngưá»i Ä‘i trên con đưá»ng thông đạo, hai ngưá»i, Phà n thị và Phi Yến nhìn theo hướng khác nhau.
Trên đưá»ng có bốn tên nhạc công cá»§a Tây Cung ôm nhạc cụ Ä‘i đến, tiếp đó lại có hai cung nữ vén cao xiêm áo múa Ä‘i và o Ä‘iện Chiêu Dương - Phà n thị nhất nhất nói rõ cho Phi Yến biết, nà ng chỉ đăm chiêu nhìn cây cối và vưá»n hoa. Phút chốc lại thấy viên Tổng quản Tây Cung Tế Quy hiện ra trên đưá»ng lá»›n, hắn thoăn thoắt sải bước.
- Ãến rồi! Ãến rồi! Phà n thị vá»™i báo cho Phi Yến.
- ừ - cuối cùng Phi Yến cÅ©ng nhìn vá» phÃa đưá»ng thông đạo.
Hoà ng đế nhà Ãại hán và Chiêu Nghi sánh vai nhau thong dong bước Ä‘i, thỉnh thoảng dừng lại chỉ trá» vuốt ve những bông hoa hai bên đưá»ng. Phi Yến thấy Hợp Ãức Ä‘ang cưá»i. Nà ng nhếch mép quay vụt trở vá» ngồi phịch xuống ghế bà nh.
- Thưa hoà ng háºu, má»i ngưá»i ra tiếp giá - Hoà ng thượng giá lâm, mừng thá» ngưá»i - Vương Thịnh bước và o tâu báo.
- ừ - Nà ng vụt đứng dáºy.
Trước khung cá»a hùng vÄ© cá»§a Ä‘iện Chiêu Dương, trên báºc thá»m rá»™ng lá»›n, Phi Yến ngượng ngùng ra đón hoà ng đế nhà Ãại Hán giá lâm. Nhà vua và nà ng cùng thi lá»…, gá»i nà ng là hoà ng háºu, chúc nà ng sống lâu hết sức khách sáo như hai ngưá»i xa lạ. Hợp Ãức lướt nhìn lấy là m tiếc những thứ nghi thức lá»… tiết như váºy tháºt không nên có. Má»™t đôi vợ chồng, má»™t cặp tình nhân, mà từ thân thiết trở nên khách khÃ, thì tháºt khó cứu vãn lại được. Vì thế nà ng cố gắng phá tan bầu không khà lá»… tiết nghi thức nặng ná» giả dối đó, đến cầm tay Phi Yến cưá»i khanh khách.
- Chị. Chị quay lại để em láºy chị, hoà ng háºu nương nương cá»§a em Æ¡i! Chị thưởng cho em cái gì chứ!
- Chị thì còn cái gì nữa! - Phi Yến cưá»i rất không tá»± nhiên - Chị tưởng... Nà ng quay mặt lại nhìn thẳng và o nhà vua, má»™t thoáng. ý nà ng muốn nói rằng chị thưởng cho em cái địa vị hoà ng háºu, nhưng nà ng vá»™i kìm lại được - Nếu váºy thì sá»± thể trở nên hết sức xấu. Tuy nà ng không muốn cầu cạnh gì, nhưng cÅ©ng không muốn phá đám. Vì váºy, nà ng chuyển ngay ý, chỉ và o cháºu hoa trong vưá»n hoa đông cung.
- Chị muốn tặng em mấy cháºu hoa, dáng đẹp lắm.
- Hay quá! - Hợp Ãức reo lên cố sức là m vẻ thÃch thú - Chị thưởng cho em như váºy là khôn đấy. Nếu không em cÅ©ng đến lấy trá»™m. Hoà ng thượng cá»§a thiếp, đây có phải là hoa Hợp hoan không?
- ồ. Ãúng! - Lưu Ngao đáp bừa, kỳ tình ngà i đã trông thấy hoa gì đâu - Ãúng là hoa Hợp hoan.
Thế là Hợp Ãức xếp cho nhà vua và hoà ng háºu ngồi cạnh nhau, còn mình thì giả cách là m lá»… triá»u bái, miệng liến thoắng chúc thá» dà i dòng.
Lưu Ngao nhịn không được phá lên cưá»i nhìn Phi Yến, nói vá»›i Hợp Ãức:
- Ta giống má»™t ông vua trên sân khấu quá - Phi Yến rồi cÅ©ng báºt cưá»i nốt. Lưu Ngao đưa tay vuốt bá»™ râu, gáºt đầu, như để chứng minh mình là má»™t ông vua tháºt.
- Ãã lâu chúng ta không xem kịch! Hợp Ãức chạy đến cạnh hai ngưá»i - Bao giá» thì cho em Ä‘i xem kịch đây.
Lưu Ngao và Phi Yến tuy cùng cưá»i thoải mái nhưng giữa há» còn có sá»± cách bức. Lá»… chúc thỠđã xong mà hai ngưá»i vẫn ngồi ngay ngắn tại chá»—.
- Hai vị cÅ©ng có thể đứng lên được. Chẳng nhẽ lại bắt em quỳ má»p triá»u bái má»™t lần nữa sao?
Hợp Ãức kéo ống tay áo cá»§a hai ngưá»i, nháy mắt ra hiệu cho Vương Thịnh.
Hắn vá»™i và ng tiến lên, cúi gáºp ngưá»i má»i nhà vua đến Thiên Ä‘iện để nghe hát.
Má»™t đội nhạc do bá»n ná»™i thị và cung nữ láºp ra gồm mưá»i bốn ngưá»i tấu lên Ä‘iệu nhạc mừng thá» bình thưá»ng. Phi Yến rất vui. Nhưng tâm hồn nà ng Ä‘ang phiêu diêu táºn má»™t chốn nà o xa vá»i. Nà ng nhá»› lại âm nhạc hồi còn ở phá»§ đệ cá»§a Dương A công chúa - Năm ấy Phú Bình hầu Trương Phóng bất ngá» dẫn nhà vua đến. Ãó là lần đầu tiên...
CÅ©ng lần ấy, lần quyết định váºn mệnh cá»§a nà ng. Ãến bây giá», cả má»™t thà nh Trà ng An, tháºm chà đến những ngưá»i bình thưá»ng trong thiên hạ vẫn hâm má»™ nà ng, váºy mà tại saoi nà ng không biết hạnh phúc cá»§a mình ở đâu. Nà ng đưa mắt nhìn Hợp Ãức. Ngưá»i em gái xinh đẹp hÆ¡n xưa bá»™i phần. Bá»—ng nhiên, nà ng thấy buồn cho em. Nà ng nghÄ©: mình chÃnh là cái gương tầy liếp cho nó đây! Chẳng bao lâu nữa nó cÅ©ng sẽ hướng theo vết xe đổ cá»§a mình. Ãà n bà con gái ở bên cạnh ông vua có khác gì cái quạt, mùa hè oi nồng qua Ä‘i, thì bị vứt và o má»™t xó thôi.
Tám vÅ© nữ chia thà nh hai đội từ hai bên trái phải bước và o quỳ xuống má»™t tấm thảm Ä‘á», chúc mừng hoà ng háºu đại thá»... Tiếp đó, há» lui và o, biểu diá»…n Ä‘iệu vÅ© mừng thá» "Thiên nga vÅ©". Xong lại hát bà i ca "Ngà y là nh tháng tốt".
Lưu Ngao nghe má»™t lúc thấy bình thưá»ng và dung tục, chẳng thÃch thú gì. Hợp Ãức tinh ý đưa mắt cho Vương Thịnh. Hắn liá»n lẳng lặng đến bảo bá»n nhạc công. Khi khúc nhạc dừng lại, Hợp Ãức cưá»i vang lên nói vá»›i nhà vua:
- ÃÆ°á»£c rồi! Tiết mục chúc thá» xong rồi. Ta chuyển sang má»™t mà n khác vui vui! Nói xong, nà ng kéo hai ngưá»i và o phòng ăn. Nà ng giống như má»™t nhà đạo diá»…n chỉ huy hai diá»…n viên đóng kịch. Phi Yến giáºn lắm. Không gì thì nà ng cÅ©ng là chá»§ cá»§a sáu cung, thế mà lại bị cô em Ä‘iá»u khiển như má»™t con rối, lặng lẽ Ä‘i theo và o phòng ăn, miá»…n cưỡng nâng chén rượu chúc mừng nhà vua.
Tiếng nhạc lại vang lên, không đơn Ä‘iệu như lúc nãy mà réo rắt trầm bổng kÃch động lòng ngưá»i. Lưu Ngao tá»± động uống má»™t chén, nhìn Phi Yến vẫn còn im lặng cúi đầu. Ngà i không chỉ có nhìn nà ng má»™t lần, nhưng khi nhìn, ngà i Ä‘á»u thấy nà ng buồn rưá»i rượi. Tất nhiên Hợp Ãức là m như không há» biết gì cả chẳng qua là nà ng đã cố Ä‘em hết sức mình rồi. Nà ng biết lắm, nếu mình cứ cố co kéo bà y trò thì rồi khéo léo hóa ra vụng vá» ngay. Nà ng thấy sốt ruá»™t quá. Phi Yến vẫn cứ trÆ¡ trÆ¡ đỠđẫn như cÅ©. Chẳng bao lâu ban nhạc cÅ©ng rút lui dần. Trong phòng ăn trở nên yên tÄ©nh. Lưu Ngao cố gắng nén cÆ¡n phiá»n muá»™n trong lòng cÅ©ng không thể chịu được nữa, đưa mắt nhìn Phi Yến.
- Có việc gì là m hoà ng háºu không vui? Trong khi má»i ngưá»i ai cÅ©ng vui vẻ cả thì nà ng lại cau có buồn rầu. Hoà ng háºu có Ä‘iá»u gì không bằng lòng.
- Bệ hạ! - Phi Yến không tá»± chá»§ nổi, nước mắt tuôn xuống - Thiếp Ä‘á»u bằng lòng vá»›i tất cả, thiếp cÅ©ng không có Ä‘iá»u gì không vui. Nhưng... Nà ng buồn bã cúi đầu xuống. Nhưng, hôm nay thiếp nhá»› đến chuyện cÅ© năm xưa. Thiếp nghÄ© đến lần đầu tiên gặp bệ hạ... Lúc đó, thiếp nhá»› là thiếp đã bảo ngưá»i giống má»™t vị hoà ng đế, thiếp dù trong má»™ng cÅ©ng không nghÄ© đến sá»± đó. Thiếp đã được lá»t và o mắt xanh cá»§a má»™t ông vua . - Nà ng nấc lên, lấy khăn lau nước mắt, rồi nói tiếp - Thiếp còn nhá»› những ngà y ở Thông Thiên đà i, thiếp được sống những giá» phút thần tiên... hoà ng thượng yêu quý thiếp biết bao nhiêu, má»™t thứ tình nghÄ©a sâu nặng... ngưá»i đã là m cho thiếp sung sướng biết nhưá»ng nà o... Lúc đó, nước mắt thiếp tuôn trà o cÅ©ng vì hạnh phúc đấy thôi.
Nhá»› lại tình xưa nghÄ©a cÅ© khiến cho ngưá»i nói và ngưá»i nghe Ä‘á»u xúc động. Phi Yến như Ä‘ang tìm lại niá»m hạnh phúc ban đầu, nà ng chìm và o trong hồi ức. Cả hai, phút chốc cùng tỉnh lại. Nhà vua cÅ©ng đắm mình và o hồi ức. Ngà i nhá»› lại những ngà y ấy, ngà i đã cùng nà ng chỉ non thá» bể, sông cạn núi mòn, ngá»c nát và ng phai, cÅ©ng không dối lòng. Ngà i thấy xót xa, ngà i tá»± trách mình đã lạnh nhạt vá»›i nà ng... Thế rồi, ngà i quay ngưá»i, đưa tay nhấc bổng Phi Yến lên.
- Bệ hạ. Phi Yến đăm đăm nhìn và o nhà vua, đôi mắt đẫm lệ - Thiếp nhá»›, thiếp đã lấy thân pháºn má»™t nữ cung để hầu hạ hoà ng háºu... thiếp nhá»›, thiếp mặc áo cung nữ đứng sau lưng hoà ng háºu, khi bệ hạ và o, ngưá»i nhìn thiếp không chá»›p mắt. Cái nhìn đó có bao giá» thiếp quên. Toà n thân thiếp run lên... cuối cùng hoà ng háºu phát hiện được bắt bệ hạ đưa thiếp Ä‘i. - Nà ng thở má»™t hÆ¡i dà i rồi nói tiếp - Ãó là má»™t đêm suốt Ä‘á»i thiếp không bao giá» quên. Hoà ng thượng cắn lên trên cổ thiếp, trên vai thiếp... Ôi, ná»—i Ä‘au cá»§a thể xác thiếp được chuyển thà nh niá»m khoái cảm cá»§a tâm linh... trong mắt đẫm lệ cá»§a nà ng như tóe lá»a, nụ cưá»i bồng bá»nh lướt qua gương mặt nà ng - Dấu ấn cá»§a bệ hạ đã lưu lại trên cổ trên lưng thiếp, ba ngà y sau vẫn còn vết máu cá»§a thiếp dÃnh trên quần áo bệ hạ. Thiếp tá»± Ä‘i giặt cho bệ hạ, nhưng bệ hạ không cho bảo hãy giữ lại là m ká»· niệm... Bệ hạ... Nà ng say sưa kể lại chuyện cÅ©, không giấu giếm chuyện gì, âm Ä‘iệu cá»§a nà ng bay bổng thiết tha, đôi mắt lay động, không còn khô cứng bẽ bà ng chút nà o.
- Phi Yến! Phi Yến! Lưu Ngao trong cÆ¡n xúc động, nắm chặt lấy tay nà ng, duyên xưa chuyện cÅ© bá»—ng hiện vá», nước mắt ngà i chỉ chá»±c trà o ra.
Hợp Ãức lặng lẽ quan sát, khi tình cảm thiết tha cá»§a Phi Yến đã là m nhà vua cảm động, nà ng nhẹ nhà ng đứng lên, nói là đi thay áo, ra khá»i nhà ăn. Lưu Ngao không còn biết Hợp Ãức Ä‘i hay ở, nắm chặt lấy tay Phi Yến, cuối cùng ghì nà ng và o lòng, lau nước mắt cho nà ng, hôn nà ng, siết chặt nà ng, xúc động an á»§i vá»— vá» xoa tay lên lưng nà ng.
Phi Yến khóc nức nở gục đầu và o lòng nhà vua.
- Phi Yến! Phi Yến! - Giá»ng Lưu Ngao run rẩy - Ta cÅ©ng có bao giá» quên đâu ! Ta nhá»›... chúng ta lại vẫn như xưa. Từ nay vá» sau, chúng ta... Lưu Ngao nâng đầu nà ng lên, lau nước mắt cho nà ng.
- Bệ hạ, thiếp vẫn nghĩ rằng, chuyện cũ giống như trong giấc mộng... Luôn luôn hiện ra trong giấc mộng của thiếp...
- Ãó đâu phải là má»™ng! Là thá»±c! Là thá»±c đấy...
Là thá»±c! Là thá»±c ư! Nà ng lẩm bẩm nói. Ãây là má»™t sá»± ngẫu nhiên, má»™t sá»± ngẫu nhiên đã nối lại quan hệ tưởng như đã tan vỡ cá»§a hai ngưá»i. Giống như mở ra má»™t cánh cá»a để há» trở vá» vá»›i những ngà y tháng thuở trước. Nà ng vẫn mỹ lệ xinh đẹp như xưa. Nà ng vẫn là con ngưá»i thông minh và nhạy cảm như xưa. Trong lòng Lưu Ngao đã lấy lại những mất mát. Ngà i quyện chặt lấy nà ng, rất lâu, rất lâu. Há» không nói má»™t lá»i. ChÃnh trong lúc như thế là lúc hai tâm thần giao ngá»™. Ngôn ngữ cá»§a trần gian bá»—ng nhiên trở nên thừa. Bá»n cung nữ và ná»™i thị hầu hạ trước cung đình dần dần rút lui hết. Phà n thị quan sát sau mà n che sung sướng cùng vá»›i Vương Thịnh vá»— tay reo. Thế rồi, Lưu Ngao dìu nà ng từ từ Ä‘i và o ná»™i tẩm. Phà n thị mừng quá, thở má»™t hÆ¡i dà i, kéo Vương Thịnh ra ngồi trên chiếc ghế dà i mắc tấm mà n che.
- Hy vá»ng lần nà y hoà ng thượng yêu mến hoà ng háºu. - Vương Thịnh nói giá»ng đầy cảm khái - Cầu trá»i đất thánh thần, má»i sá»± tốt là nh.
- Bây giá» hoà ng háºu vẫn còn khá» khạo lắm, tôi vẫn còn lo cho nà ng lắm. Ngưá»i đâu mà lạ, má»›i thất ý má»™t chút mà đã mụ nụ Ä‘i - Phà n thị thở dà i than vắn - Nhưng hôm nay thì hoà ng háºu hạnh phúc đã đến cõi tâm linh rồi.
- Chúng ta còn phải thay hoà ng háºu, tìm cách không thể để hoà ng thượng bá» rÆ¡i nà ng nữa.
Vương Thịnh lấy ngón tay gõ gõ và o đầu - Chúng ta thì có cách gì được? Phà n thị nghi hoặc nhìn Vương Thịnh.
- Trước đây tôi đã bảo rồi đấy - Hắn nhÃch lại ngưá»i Phà n thị nói nhá». Ãã có cÆ¡ há»™i nà y rồi, chúng ta nên nghÄ© mẹo là m cho hoà ng háºu có thái tá».
- Ôi! - Phà n thị kêu lên lạc cả giá»ng - Tôi suýt nữa thì quên mất.
- Chúng ta láºp lại mẹo, chỉ còn cách ấy má»›i có thể giữ vững lâu dà i, ngoà i ra Ä‘á»u có vấn đỠcả. à ... Vương Thịnh hạ giá»ng - Bà nói Ä‘i?
- Ãúng! ý cá»§a tôi cÅ©ng giống như ý cá»§a ông. Nhưng chỉ mong từ nay, ngà y nà o cÅ©ng gặp Ä‘iá»u phúc đức, chúng ta chá»n thá»i cÆ¡ thÃch hợp mà tạo cho được thái tá»? Như váºy bất tất lúc nà o cÅ©ng phải lo nữa.
Yến tiá»…n hoà ng đế đến táºn ngoà i cung, nhìn thấy xe kiệu chuyển bánh khuất sau vưá»n hoa má»›i từ từ quay trở vá» Tẩm cung. Vẫn giữ nguyên áo quần, nà ng nhẹ nhà ng vẫy tay bảo bá»n cung nữ Ä‘i ra ngoà i.
- Chúc mừng hoà ng háºu.- Phà n Thị rón rén bước và o Phi Yến thấy xấu hổ. ở đây như đã mất Ä‘i sá»± tôn nghiêm cá»§a con ngưá»i. Khi được hoà ng đế vá»— vá» thì có ngay niá»m vui, nếu ngà i không nhòm ngó đến nữa, láºp tức nà ng rÆ¡i và o cô đơn lạnh lẽo có lẽ đây là thiện ý cá»§a má»i ngưá»i đối vá»›i nà ng, thế nhưng thiện ý đó đã xúc phạm đến lòng tá»± tôn đáng thương cá»§a nà ng. Phi Yến miá»…n cưỡng cưá»i, Ä‘i đến bà n trang Ä‘iểm, rồi trở vá» giưá»ng, đợi Phà n thị Ä‘i ra má»›i ngã ngưá»i, nằm xuống, vừa sung sướng vừa khổ Ä‘au, nước mắt nà ng ứa ra.
- Chiêu Nghi đã đến- Phà n Thị lui ra chưa mấy chốc đã và o tâu báo.
Phi Yến định ngồi dáºy thì Chiêu Nghi đã và o.
- Chị nằm nghỉ - Hợp Ãức Ä‘i nhanh đến trước giưá»ng giữ lấy chân nà ng tá»§m tỉm cưá»i. Cái cưá»i đó là m Phi Yến khó chịu, nà ng vươn dà i lưng, cố giấu ná»—i lo cá»§a mình.
- Chị ? Em biết rồi thế nà o cÅ©ng có ngà y hôm nay, đúng thế không? Hợp Ãức hoà n toà n không biết gì đến lòng tá»± tôn đáng thương cá»§a chị, cứ vui vẻ nói tiếp - Em mừng quá. Em cÅ©ng mong rằng mãi mãi được như váºy, hai chị em ta phải giữ chặt lấy hoà ng đế.
- á» .... Phi Yến chỉ còn cách "á»" má»™t tiếng rồi nói nhá» - Sá»± thay đổi đó là m chị sợ lắm.
- Không phải sợ, từ nay trở Ä‘i, cÅ©ng như trước thôi, hoà ng thượng không thay lòng đổi dạ nữa đâu. Chỉ cần chị biết chiá»u chuá»™ng ngà i. Chị... Hợp Ãức đưa tay và o túi định lấy gói đại Ä‘an đưa cho Phi Yến, nhưng khi chạm và o gói thuốc, nà ng lại do dá»±, không rút bà n tay ra. Nà ng thấy ngại. Loại thuốc nà y vá»›i câu chuyện thần thoại kia dá»… bị lá»™ lắm. Ãồng thá»i nà ng trông thấy trên gương mặt Phi Yến có Ä‘á»ng má»™t ná»—i buồn, má»™t vẻ đẹp kÃn đáo đáng sợ. Nà ng sợ mình được nhà vua say đắm rồi bị Phi Yến già nh mất Ä‘i. Mặc dầu nà ng hết sức quan tâm đến chị, nhưng vẫn phải thương đến thân mình.
- Sao thế - Phi Yến thấy em gái đột nhiên trở nên trầm mặc.
- Ôi ? Em Ä‘ang nghÄ© vá» những Ä‘iá»u đêm qua chị nói - Hợp Ãức cưá»i không mấy tá»± nhiên, chÃnh em cÅ©ng thấy xúc động - Chị Æ¡i. Trong những ngà y vừa qua, em cứ nghÄ© chị mất hết sá»± thông minh ngà y trước, kỳ tình không phải, chị vẫn sắc sảo hÆ¡n xưa.
Hợp Ãức nói xong rút bà n tay ra khá»i túi. Triệu Phi Yến lúng túng không biết trả lá»i ra sao trước những lá»i tán dương cá»§a em gái. Nà ng cÅ©ng không hiểu được mình Ä‘ang sắc sảo thông minh trở thà nh trì độn. Còn bây giá» thì thông minh trở lại và là m sao nữa, trà tuệ tháºt là huyá»n diệu, tồn tại hay mất Ä‘i nà o ai biết được ?
- Chị - Hợp Ãức ghé sát tai chị. Giá»ng thiết tha - Chúng ta vẫn như ngà y xưa. Chị Æ¡i ! Sau nà y, chị em ta lại cà ng phải quan tâm đến nhau hÆ¡n.
Nà ng cưá»i buồn rầu rồi đứng dáºy.
- Hợp Ãức. Phi Yến nhìn em rồi cúi đầu nói - Chị đã lá»—i thá»i rồi. Cảm Æ¡n lòng tốt cá»§a em. ôi, chị cảm thấy, chị là con số không - ôi! Hợp Ãức! Cảm Æ¡n em ! Cảm Æ¡n em !
Tâm tình cá»§a hai chị em cách nhau quá xa. Tuy há» sống chết có nhau, cùng dá»±a và o nhau lá»›n lên trong hoạn nạn, nhưng khi đã và o cung nhà Hán rồi thì dần dần má»—i ngưá»i má»™t pháºn.
Hợp Ãức lo cho những suy nghÄ© u uất nặng ná» cá»§a chị, miá»…n cưỡng cưá»i, miá»…n cưỡng nói mấy câu an á»§i rồi Ä‘i nhanh ra ngoà i.
- Chiêu Nghi - Phà n thị đón nà ng từ ngoà i Tẩm cung lạy chà o.
Hợp Ãức không ưa gì ngưá»i đà n bà nhiá»u mưu mẹo mánh lá»›i nà y, mặc dầu bà ta là ngưá»i tâm phúc cá»§a chị mình. Trông thấy Phà n thi là nà ng lại nghÄ© đến quá khứ, má»™t quá khứ hết sức nặng ná» .
- Bà nhá»› khuyên hoà ng háºu vui tươi lên - Nà ng đứng lại lo lắng nói - Hoà ng thượng không bao giá» lại thÃch má»™t ngưá»i đà n bà mặt như đưa đám đâu. HÆ¡n nữa, má»™t ông vua không quay lại đến lần thứ hai đấy nhé. Bà phải biết Ä‘iá»u đó, hà ng ngà y cố trò chuyện nhiá»u hÆ¡n vá»›i hoà ng háºu.
Thưa Chiêu Nghi, thần biết ạ - Phà n thị cung kÃnh cúi đầu nghe.
Hợp Ãức Ä‘i ra khá»i Ä‘iện Chiêu Dương vá»›i dáng dấp đà ng hoà ng oai vệ sau lưng nà ng. Ãợi Hợp Ãức Ä‘i xa hắn trầm trồ vá»›i Phà n thị:
- Nếu không phải là bà chị, thì chỉ trong nháy mắt là giáºt phăng mất cái chức hoà ng háºu rồi.
- Có khi chỉ cần đến ná»a giá» là xong! - Phà n thị cÅ©ng thè lưỡi ra nói - Tháºt không ngá», thay đổi nhanh đến thế cÆ¡ chứ. Năm ná» chỉ má»›i là má»™t a hoà n kia đấy.
Phi Yến nà o có biết những lá»i bình phẩm ấy, má»™t mình trong tẩm cung, nà ng nghÄ© lại lá»i cá»§a Hợp Ãức nói và nháºn ra rằng trong cung nhà Ãại Hán nà y, Hợp Ãức chói lá»i như má»™t vì sao, nà ng không thể so sánh nổi.
- Hoà ng háºu! Hoà ng háºu! Hoà ng thượng đã đến. - Phà n thị há»™c tốc chạy và o.
- Hoà ng thượng? - Phi Yến giáºt bắn ngưá»i vụt đứng lên. - Hoà ng đế giá lâm - Ngoà i Tẩm cung, ná»™i thị tâu và o.
Phà n thị khẽ hÃch và o vai Phi Yến rồi vá»™i và ng rút lui theo phÃa cá»a sau. Phi Yến vẫn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì Lưu Ngao đã bước và o tươi cưá»i:
- Nà ng vẫn cứ như thế. Lưá»i lưá»i thế... - Nhà vua vung tay áo rá»™ng. - Vừa má»›i dáºy sao? Thế mà ta vừa là m xong biết bao nhiêu công việc đại sá»± cho thiên hạ rồi đấy.
- Ôi! - Nà ng giả là m vẻ mệt nhá»c để giấu Ä‘i cÆ¡n xúc động trong lòng, lùi ra phÃa sau nghiêng ngưá»i ngáp mấy cái liá»n.
Nhà vua bá» mÅ©, ngồi lên giưá»ng. Phi Yến cúi xuống tá»± tay cởi già y cho ngà i. .
- Phi Yến ? Bảo ngưá»i hầu đến, hà tất nà ng phải là m - Nhà vua ôn hoà nói - Bà n tay nà ng không hợp vá»›i việc cởi già y.
- Bệ hạ ? - Nà ng đã rút ra má»™t chiếc, ngá»ng đầu nhìn lên hoà ng đế rồi dần dần gục đầu lên ngá»±c ngà i, không nhúc nhÃch nữa... Hoà ng đế nhẹ nhà ng vuốt ve tóc nà ng...
Tình yêu đã sống lại, thì trong nháy mắt như mãi mãi vững bá»n.
|
 |
|
| |