22-09-2008, 04:43 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
9.
Trung đội đã lợp xong mái má»›i, thưng lại vách cho cả mấy căn nhà . HỠđánh tranh bằng lá thốt nốt xin chặt ngoà i phum. Mùi lá má»›i thÆ¡m thÆ¡m, mà u lá má»›i xanh dịu, những căn nhà trở nên má»›i toanh, trà n ngáºp má»™t không khà b ình yên và tươi mát.
Nhà trung đội đẹp và ấm cúng hÆ¡n lên nhá» mấy “lá» hoaâ€. Sau giá» công tác, Phái Ä‘iển Ä‘ ã ra phum, ra đồng lùng má»™t số hoa vá» cắm và o mấy cái lá» tá»± chế bằng can nước cắt ra. Hoa loa kèn xanh biếc. Hoa phượng vỹ, hoa vông đỠrá»±c. Hoa cúc dại tÃm mÆ¡ mà ng. Mấy nhánh hoa được sắp xếp má»™t cách đơn giản nhưng độc đáo. Không ngá» trông lù khù thế mà Phái có con mắt thẩm mỹ tháºt là tinh tế.
Chiá»u xuống. Sau giá» cÆ¡m, Thiện bảo :
- Tối nay, tao sẽ cho mấy đứa bây thưởng thức một món đặc sản. Bảo đảm không nhà hà ng nà o có thứ tuyệt chiêu nà y.
Thiện gom tất cả những thau cháºu, mấy cái nắp xoong để đầy trên bà n, trên mặt đất giữa nhà . Sau đó, anh đổ má»™t Ãt nước và o đó. Bá»n Huy, Phái, Tiến...t ò mò theo dõi Thiện. Há» Ä‘oán già đoán non m ãi vẫn không nghÄ© ra anh định là m g ì.
Chuẩn bị xong, Thiện xoa tay cưá»i bà ẩn. Huy không nhịn được, cất tiếng há»i :
- Anh là m gì váºy ? Sao bảo đãi tụi em má»™t món, mà không thấy mồi, cÅ©ng không thấy chuẩn bị bếp núc gì hết váºy. Mấy thau dÄ©a đựng nước nà y là nghÄ©a là m sao ?
- Äừng có nóng ruá»™t. LÃnh nghÄ©a là phải biết kiên nhẫn.- Thiện vẫn khư khư giữ vẻ bà máºt.
Những tay lÃnh cÅ© như Già Hương, Quân, Ụ mối chắc từng biết rồi, nhưng cÅ©ng chỉ cưá»i cưá»i không nói, là m bá»n lÃnh trẻ tức Ä‘iên v ì thắc mắc.
Bóng đêm Ä‘ ã nhạt nhòa áºp xuống. Thiện bảo :
- GiỠtụi bây chạy qua bếp lấy thêm mấy cây đèn dầu qua đây.
Sau đó, Thiện đốt tất cả đèn gom được lên, đặt giữa những thau nước. Anh há»i Phái :
- Dầu ăn còn không Phái điển ?
- Còn.
- Váºy là xong. Ná»a tiếng nữa tụi bây có đồ nhắm.
Äèn thắp lên không lâu, th ì hà ng đà n hà ng lÅ© mối rừng Ä‘ ã rá»§ nhau đến. Chúng bay vòng quanh ánh lá»a, rồi rá»›t xuống, vùng vẫy loi ngoi trong lá»›p nước. Những con mối ở đây rất to, bụng chúng tr òn căng múp mÃp.
Huy trợn mắt há»i Thiện :
- Anh không định nói là sẽ chế biến mấy con mối nà y chứ ?
- Chứ còn con gì nữa. Sao mà y thông minh mà cháºm hiểu váºy Huy ! - Mợi nói.
- à trá»i !
Thiện khoanh tay trước ngá»±c, cất giá»ng giảng giải :
- Những con mối, cà o cà o hay dế cÆ¡m...là thứ tráng miệng thanh lịch nhất cá»§a những con ngưá»i thanh lịch nhất đó, tụi bây có biết không! Äó là má»™t ná»n “văn-minh văn-hoá- ẩm-thá»±c†vô cùng độc đáo cá»§a các dân tá»™c vùng cao! Äâu có phải tụi bây muốn là có được. Phải có mùa có vụ, có lúc có nÆ¡i. Và dụ, tụi bây ở thà nh phố, là m g ì có những con mối máºp ú chất lượng như vầy !
Khi số lượng mối bay và o Ä‘ ã giảm tá»›i mức không đáng kể, Thiện thổi tắt bá»›t, chỉ chừa lại má»™t ngá»n đèn. Anh gom tất cả “mồi†lại trong má»™t thau, rồi bảo Phái :
- Theo tao qua bếp.
Nhoáng sau, không đầy năm phút, hỠđã quay trở lại. Trên tay má»—i ngưá»i là má»™t cái dÄ©a đầy ú ụ nhÅ©ng con mối tr òn quay, bóng mỡ. Má»™t mùi thÆ¡m ngáºy tá»a ra tháºt quyến rÅ© mấy cái miệng phà m ăn.
Thiện bảo :
- Thôi, nháºp tiệc. Tiếc là trà đ ã hết rồi. Nếu không, thưởng thức xong món nà y mà uống trà thì tháºt là đúng sách đó.
Huy, Phái, Tiến... tròn mắt nhìn những ngưá»i khác nhâm nhi mấy con mối rang má»™t cách ngon là nh. Quân cưá»i :
- Äừng có sợ. Mấy con mối nà y sạch lắm. Tụi em cứ ăn thá» xem.
Phái Ä‘iển hÆ¡i ngại ngần nhón lấy má»™t con đưa lên ngá»i ngá»i, rồi chắc lưỡi :
- ThÆ¡m quá. Hấp dẫn quá ! Thôi liá»u mạng thá» xem.
Phái nhắm mắt, hả to mồm bỠcon mối và o. Mặt anh nhăn nhó như uống phải thuốc sốt rét bị bóc vỠngoà i, nó nhúm lại rồi giản ra ngay, cái miệng nhóp nhép một cách vô cùng khoan khoái. Phái la lên :
- Hết xẩy ! Tuyệt vá»i cú vá» ! Nè, ăn Ä‘i Huy, Tiến. Ngon lắm.
Miệng nói, tay anh đã bốc thêm mấy con nữa bỠvà o mồm.
Huy bước tá»›i, nhón má»™t con. Anh nhai cháºm r ãi. Má»™t vị beo béo, ngầy ngáºy như Ä‘áºu phá»ng rang tan ra trên đầu lưỡi. Nhưng ngon hÆ¡n Ä‘áºu rang nhiá»u ! Ä‚n má»™t con rồi, miệng sẽ th òm thèm muốn ăn tiếp con thứ hai. Rồi con nữa. Con nữa. Cứ thế, Huy tham gia tÃch cá»±c và o cuá»™c khám phá “ná»n văn hóa ẩm thá»±c cá»§a dân tá»™c vùng cao†má»™t cách rất là sốt sắng. Chả mấy chốc, bốn dÄ©a mối rang đã bay vèo.
Ä‚n xong món mối rừng độc đáo, dưá»ng như má»i ngưá»i có phần hưng phấn hẳn lên. Phái Ä‘iển đột nhiên đỠnghị :
- Hôm nay, sao bá»—ng dưng tui thấy nôn nao trong l òng quá ! Tui sẽ kể cho mấy anh nghe má»™t câu chuyện. Chuyện tình đầu cá»§a chÃnh Phái Ä‘iển nà y.
Má»i ngưá»i vá»— tay hoan hô, cá»— vÅ© tinh thần tá»± nguyện cống hiến vô cùng bất chợt cá»§a Phát. Huy vừa cưá»i reo, vừa tá»± há»i bằng con đưá»ng ngoắt ngoéo nà o, bằng mối dây liên tưởng cá»±c kỳ tế nhị nà o, mà từ những con mối rừng rang béo ngáºy lại dẫn đến cảm xúc tình yêu trong tâm hồn Phái Ä‘iển. NghÄ© mãi, cuối cùng Huy đà nh chịu không thể h ình dung được, anh chỉ suy ra rằng trưá»ng hợp cá»§a Phái Ä‘iển là má»™t và dụ sinh động vá» khả năng liên tưởng phong phú, Ä‘a dạng và phức tạp cá»§a con ngưá»i .
Há» Ä‘em mấy chiếc chiếu ra trải ngoà i sân, rồi ngồi xuống. Trăng bán nguyệt đổ xuống má»™t thứ ánh sáng bảng lảng mÆ¡ mà ng. Gió hè ru khe khẽ trên những táng xoà i. Không có trà , nhưng Phái cÅ©ng Ä‘ ã cất công Ä‘i hái lá hà thá»§ ô vá» nấu nước. Khi má»i ngưá»i Ä‘ ã ngồi yên chá»—, Phái cất giá»ng kể :
" ChÃnh xác là mưá»i tháng năm ngà y trước khi nháºp ngÅ©, tui Ä‘ ã gặp nà ng lần đầu tiên. Hồi đó, tui theo má»™t ông cáºu há» Ä‘i là m hồ lặt vặt để kiếm tiá»n xà i. Hai cáºu cháu Ä‘ang là m tại má»™t căn nhà nằm trên đưá»ng Äiện Biên Ph á»§, gần Ngã bảy, đối diện vá»›i rạp hát Long Vân. Tui lãnh phần sÆ¡n các cánh cá»a sổ, cá»a cái cá»§a ngôi nhà .
Má»™t lần, trong khi Ä‘ang sÆ¡n cái khung cá»a sổ trên lầu má»™t, tui chợt trông thấy ở phÃa ngoà i con hẻm bên dưới có má»™t cô bé Ä‘i ngang. Cô bé đó độ chừng mưá»i bốn, mưá»i lăm tuổi. Chắc chắn là cô ta chưa qua hết cấp hai, v ì trên cổ cô vẫn còn quà ng chiếc khăn quà ng Ä‘á». C òn tui lúc đó vừa qua mưá»i tám tuổi được và i ba tháng. Vừa nh ìn thấy cô bé, tui biết sét ái tình đã giáng cho tôi má»™t đòn chà tá» ! Tui đứng chết trân, nhìn xuống dưới, d õi theo mãi đến lúc cô ta đã bước và o má»™t ngôi nhà gần đó. Tâm hồn tui Ä‘ ã bay lên trá»i, hoặc là chìm xuống biển. Má»™t cảm giác rất lạ lùng, trước đó tui chưa từng biết..."
Phái ngưng lá»i, rót má»™t Ãt nước ra chén, đưa lên nốc má»™t hÆ¡i dà i cạn chén. Rồi im lặng. Vẻ mặt Phái chợt sáng bừng, rạng rỡ, trông lạ hẳn Ä‘i, và đẹp nữa ! Má»™t lúc sau, anh tiếp tục.
" Tui không rõ nà ng đẹp hay xấu như thế nà o theo nháºn xét ngưá»i ngoại cuá»™c. Ngay từ lúc ấy cho đến bây giá», tui không tà i nà o hình dung được má»™t cách r õ rà ng gương mặt h ình dáng cá»§a nà ng. Chỉ biết là vá»›i tui, nà ng kỳ diệu như má»™t công chúa nhá» trong truyện cổ tÃch. Trong tưởng tượng cá»§a tui, nà ng là tất cả những g ì đẹp đẽ và thiêng liêng nhất. Tháºt ra th ì lúc ấy nà ng vẫn còn là má»™t cô bé con miệng còn hôi sữa…"
Huy lại má»™t lần nữa ngạc nhiên cá»±c độ. Phái nói tháºt văn hoa bóng bẩy và lôi cuốn. Má»™t Phái thưá»ng ngà y im ỉm bá»—ng dưng thoát xác, trở thà nh má»™t nhà thÆ¡ ca tụng má»™t nà ng con gái. T ình yêu đã tạo ra phép lạ!
"…Rồi mấy ngà y sau, tui đến chá»— là m tháºt sá»›m, đứng ở đầu ng õ chá» gặp nà ng Ä‘i há»c ngang qua. Buổi trưa, tui chá» bên khung cá»a sổ để được trông thấy nà ng Ä‘i há»c vá». Tui chỉ gặp nà ng má»—i ngà y đôi lần ngắn ngá»§i, nhưng những ngà y đó là những ngà y hạnh phúc nhất tui từng biết.
Tui phát hiện ra nà ng có má»™t thằng em, khoảng chÃn mưá»i tuổi. Tui bắt đầu vạch ra kế hoạch chinh phục thằng nhóc. Nó sẽ là cầu nối t ình yêu cho tui đến vá»›i nà ng. Tui bắt chuyện, là m quen vá»›i nó. Tui phịa ra hà ng loạt câu chuyện phiên lưu mạo hiểm ly kỳ để kể cho nó nghe. Và tui mua cho nó nà o cà rem, nà o kẹo bánh... Trong hai ngà y, tui Ä‘ ã thân vá»›i nó hÆ¡n bất kỳ ai khác.
Nó kể vá» bà chị mình cho tui nghe. Nà ng tên Thu. Nà ng há»c lá»›p chÃn. Và nà ng rất dữ ! Nà ng chưa bao giá» tá» ra là má»™t bà chị dịu dà ng vá»›i nó. Nhưng đó là ý kiến riêng cá»§a nó ! Dù cho nà ng như thế nà o, th ì trong lòng tôi, trong mắt tui, trong giấc mÆ¡ tui, nà ng vẫn là cô công chúa số má»™t trên Ä‘á»i.
Việc sá»a chữa căn nhà đ ã sắp xong. Chỉ đôi ngà y nữa là tui phải theo ông cáºu Ä‘i là m ở má»™t nÆ¡i khác, hoặc là lại trở thà nh má»™t tên thất nghiệp. Tui quyết định phải gặp gỡ nà ng trước khi phải xa nà ng không biết bao giá» gặp lại. Tui suy nghÄ©. Tui lục lại má»› truyện t ình cảm tâm lý xã há»™i cá»§a bà chị ở nhà , để tìm má»™t giải pháp tối ưu. Nhưng cái má»› tiểu thuyết ấy chỉ rặt những cuá»™c gặp gỡ đầy gượng ép theo ý đồ tác giả. Tui thất vá»ng quá, chẳng biết phải là m gì.
Ngà y là m việc cuối cùng Ä‘ ã đến. Tui thu dá»n mấy thứ dụng cụ là m việc, lau sạch mấy vệt sÆ¡n trên ná»n gạch, chỉ khoảng hÆ¡n má»™t tiếng là xong hết. Không còn việc gì để là m nữa, tui lại ngồi nghÄ© cách gặp nà ng. Äá»™t nhiên tui nảy ra má»™t ý. Tui tìm thằng nhóc.
May cho tui, hôm ấy là Thứ Năm, nó được nghỉ há»c. Tui đứng ngóng trước cá»a má»™t hồi th ì thấy nó lững thững Ä‘i ra. Tui vẫy nó. Nó chạy đến, cưá»i toe toét :
- Anh SÆ¡n ! ( V ì lúc đó, tui là m thợ sÆ¡n, nên nó kêu bừa như váºy. )
- Nè nhóc, mà y và o nhà lấy cho anh một tỠgiấy đôi với một cây bút. Lẹ lẹ nghe hôn !
- Chi váºy anh ? - Nó thắc mắc, rồi tá»± giải đáp ngay ( Phải công nháºn là nó, thằng em vợ tương lai cá»§a tui, khá thông minh. Nà ng có thông minh hÆ¡n nó không ? Tui cầu trá»i là không ! )
- A ! Anh tÃnh viết thư cho chị Thu phải không !
- Cho là váºy Ä‘i. Mà y Ä‘i lấy mau lên.
Nó mang ra cho tôi má»™t tá» giấy. Tui há»i :
- Còn viết đâu ?
- Viết em mới bị rớt xuống đất cong ngòi rồi.
- Trá»i đất ! Sao mà y khá» quá váºy. Kiếm cây khác !
- Em chỉ có một cây hà . Của chị Thu em không dám lấy. Chỉ nhéo đau lắm !
Tui vò đầu chán nản nhìn thằng nhóc.
- Thế có bút chì không ? - Tui há»i
- Có.
- Váºy thì lấy bút chì. Äi Ä‘i !
HÆ¡i trục trặc như váºy, nhưng cuối cùng tui cÅ©ng viết xong lá thư tá» t ình đầu tiên trong Ä‘á»i m ình. Nó tháºt là quái chiêu. Có lẽ đó là má»™t lá thư tá» t ình có má»™t không hai từ trước đến nay, và cả và i trăm năm sau nữa ! Má»™t lá thư t ình viết bằng bút chì ! Và chỉ có vẻn vẹn bốn câu thÆ¡, vá»›i h ình vẽ nguệch ngoạc má»™t cái miệng Ä‘ang cưá»i, nhe ra má»™t hà m răng sún !
Bốn câu thÆ¡ là do tui Ä‘á»c được đâu đó trong mấy quyển lưu bút cá»§a bá»n bạn gái cùng lá»›p. Nó như vầy:
Chân có bằng lòng cho chân theo với ?
Tóc có bằng lòng cho một sợi thôi ?
Mắt có bằng lòng trông nghiêng chỠđợi ?
Tim có bằng lòng giữ hộ tình tôi ?
Còn cái miệng cưá»i là “tác phẩm†cá»§a chÃnh tui ! Tui cÅ©ng không biết tại sao m ình lại vẽ như váºy nữa. Có lẽ là bốn câu thÆ¡ có vẻ nhá» nhoi Ãt á»i quá trong cả má»™t tá» giấy đôi.
Dù sao thì tui cũng rất hà i lòng và đắc ý với lá thư độc đáo của m ình. Tui xếp tỠgiấy lại là m tư, đưa cho thằng nhóc, dặn d ò :
- Trưa nay Thu Ä‘i há»c vá», mà y đưa cho nó ! Chá» nó Ä‘á»c xong, nghe coi nó nói gì. Nhìn xem nó có thái độ ra sao. Sau đó ra báo cáo tao ngay nhe.
Chưa tháºt sá»± an tâm, tui động viên thêm :
- Cố gắng đi. Xong việc, tao sẽ chở mà y đi Sở thú xem mấy con khỉ đột là m tr ò. Và đãi mà y một chầu kem ba mà u ngon hết xảy luôn !
Từ lúc đó, tui hồi há»™p chá» tin. Tui mua má»™t khúc bánh mì, ngồi gặm ngay tại khung cá»a tình yêu, không rá»i mắt khá»i cánh cá»a nhà nà ng.
Mưá»i hai giá» kém mưá»i, nà ng Ä‘i há»c vá» ngang.
Mưá»i hai giá» kém năm. Cá»a nhà nà ng mở toang đột ngá»™t.
Má»™t bà xồn xồn bước ra. Tay bà lôi xá»nh xệch thằng nhóc “ em vợ tương lai cá»§a anh SÆ¡n!†Bà gầm lên :
- Chỉ cho tao thằng SÆ¡n là thằng nà o ! Äồ trá»i đánh ! Con ngưá»i ta c òn con nÃt mà nó đã bà y đặt dụ dá»— rá»§ rê rồi !...
Có lẽ bà ta còn chá»i rất nhiá»u, nhưng tui không kịp nghe thấy nữa. Tui phóng xuống thang lầu, chạy vù ra cá»a, nhảy lên chiếc xe đạp, mặt mà y xanh lét. Ông cáºu tui Ä‘ang ngồi trước sân ngạc nhiên há»i :
- Mà y Ä‘i đâu váºy, chá» chút xÃu tao nháºn tiá»n công rồi vá» luôn.
Tui lắc đầu :
- Con vỠtrước. Có việc gấp !
Tui đạp xa căn nhà mấy trăm mét rồi vẫn chưa kịp hoà n hồn, tim vẫn c òn nhảy lam-ba-đa trong lồng ngực.
Hôm sau, tui lò dò đến Ngã Bảy. Tui không dám mò tá»›i gần nhà , mà đứng ở cách đầu hẻm chừng mưá»i mét, chá» mong má»™t cách tuyệt vá»ng thằng em vợ hụt cá»§a m ình.
Cuối cùng, tui cÅ©ng tóm được nó. Tui trợn mắt há»i :
- Mà y là m sao mà như váºy hả, thằng ôn con ?
Nó nhăn mặt :
- Äâu phải tại em ! Em chá» chị Thu vừa vá» tá»›i, là mang thư anh đưa chỉ ngay. Nhưng em má»›i móc trong túi ra lá thư th ì bà cô em nhìn thấy. Bả há»i cái gì. Rồi bả tá»›i giáºt lấy mở ra xem. Rồi bả chá»i um xùm. Em còn bị quất mất cái vô mông Ä‘au Ä‘iếng nữa đó !
Tui muốn ngất Ä‘i. Váºy là Thu cá»§a tui vẫn chưa kịp Ä‘á»c lá thư. Tui cố lấy b ình tỉnh há»i nó:
- Rồi sau đó, Thu có há»i mà y g ì không ?
- Chỉ cứ lêu lêu chá»c em là bị Ä‘ òn đáng Ä‘á»i lắm !
- Trá»i ! - Tui chỉ còn biết kêu lên."
Phát ngước lên, nh ìn vá» phÃa vầng trăng, kết luáºn :
- Chuyện tình đầu cá»§a tui váºy đó. Tui đã thất bại má»™t cách thê thảm ngay từ vòng loại... và chuyện thì chả có gì, thế mà tui cứ nhá»› mãi không quên. Không biết giỠđây nà ng có lá»›n thêm được tà nà o không, cô công chúa nhá» !
Má»i ngưá»i im lặng. Há» xúc động v ì sá»± giản dị, ngây ngô cá»§a câu chuyện. Má»™t chuyện tình tháºt lạ lùng, không đầu không đũa , không có cả má»™t kết thúc đúng nghÄ©a. Nhưng vẫn đúng là má»™t chuyện t ình. Và rất dá»… thương.
Phát nói thêm sau một hồi trầm ngâm :
- Sau đó, tui không bao giỠtrở lại nơi đó nữa. Tui muốn giữ m ãi trong lòng hình ảnh không thể nà o phai nhòa được vỠmột cô bé ngây thơ.
Câu chuyện cá»§a Phái là m cho má»—i ngưá»i chợt nhá»› tá»›i những ká»· niệm cá»§a riêng m ình. Há» ngồi nghiêng ngưá»i sát bên nhau dưới ánh trăng giỠđây nhuá»™m khắp không gian má»™t mà u sữa đục. Ãnh trăng chở há» vá» miá»n thÆ¡ dại xa xôi, nÆ¡i có d òng sông xanh biếc, có những đám cá» may êm á i ven bá», có mây trắng bá»nh bồng và tiếng sáo ru dìu dặt.
Sáng hôm sau, khi đã là m xong má»™t và i việc lặt vặt, Huy ngồi viết thư. Anh định viết để sẵn đó rồi có dịp sẽ gá»i vá» nhà . Sáng nay trá»i đẹp ; và l òng Huy chợt rá»™n rà ng xao động má»™t niá»m vui rất lạ.
Äêm qua, Huy Ä‘ ã mÆ¡ những giấc mÆ¡ đẹp đẽ. Những giấc mÆ¡ không đầu không cuối, trà n ngáºp những mà u sắc ảnh tượng kỳ diệu lung linh. Má»i ngưá»i quen lúc ban ngà y trong mÆ¡ Ä‘á»u xinh đẹp và hạnh phúc. Huy mang máng nhá»› h ình như Ä‘ ã gặp má»™t cô gái trẻ có đôi mắt nâu ngÆ¡ ngác và má»™t mái tóc rối xá»a như mây, giấc mÆ¡ bảo Huy đó chÃnh là Thu. Và má»™t con tà u có cánh buồm đỠthắm, Huy đột nhiên trở thà nh thuyá»n trưởng cá»§a con tà u đó. Và má»™t sa mạc lạ lùng vá»›i những giải cát trong suốt mà u lam, trên má»c đầy hoa mua tÃm biếc. Rồi chợt có má»™t đám tiệc gì đó rất tưng bừng vui vẻ, vá»›i những dây đèn hoa giăng kÃn và những dây pháo đỠdà i th òng tá»›i đất. Äang khi há»›n hở nhìn dây pháo đỠnổ tạch đùng th ì Huy chợt giáºt mình thức giấc. Anh mở mắt ra và bắt gặp Tiến Ä‘ang gõ khe khẽ và o thanh ngang đầu giưá»ng đánh thức m ình để bà n giao ca gác.
Huy viết má»™t mạch không ngừng hai trang giấy khổ to. Viết xong, anh cháºm rãi Ä‘á»c lại, gáºt gù vá»›i vẻ hà i l òng. Anh cất lá thư, rồi bước ra ngoà i.
Mặt trá»i đã lên cao. Nắng và ng mênh mông và ấm áp. Cây cối xanh rì run rẩy xôn xao trong ánh nắng. Hình như không khà mùa xuân vẫn c òn vương lại. Huy chợt nhá»› ra hôm qua Ụ Mối có bảo bốn ngà y nữa là mưá»i lăm tháng Tư , ngà y tết Chol Snam Thmei - tết cổ truyá»n cá»§a dân tá»™c Khmer. Ụ Mối Ä‘ ã trải qua má»™t cái tết nà y rồi. Huy bá»—ng thấy nôn nóng muốn ra phum để xem những ngưá»i dân chuẩn bị ăn tết. Ắt hẳn là có nhiá»u Ä‘iá»u thú vị, Huy thầm nghÄ©.
Má»™t con quạ Ä‘áºu trên đỉnh cây giá tỵ đằng xa chợt kêu lên mấy tiếng, rồi nó vá»— cánh bay vá» hướng bắc p hum, chắc hẳn có ai Ä‘ang mổ heo bò gì ngoà i đó. Huy dõi theo những nhịp cánh chầm cháºm khoan thai cá»§a nó, chợt anh nhá»› tá»›i những bà i thÆ¡ cá»§a Quân. Những bà i thÆ¡ nói lên má»™t sá»± kiếm t ìm Ä‘iá»u tuyệt đối. Äiá»u tuyệt đối ấy như gần gụi trong gang tấc mà lại xa xôi vá»i vợi. Nó gợi lên má»™t niá»m khao khát sống - sống trá»n vẹn, tròn đầy, viên m ãn. Và vì rốt cuá»™c đó vẫn chỉ là niá»m khao khát, nó gợi lên má»™t ná»—i buồn tháºt vÄ© đại, mênh mang, má»™t ná»—i buồn vượt lên trên những lo âu, phiá»n muá»™n, Ä‘au khổ nhá» nhoi hèn má»n cá»§a cuá»™c Ä‘á»i thưá»ng nháºt, cá»§a những kiếp pháºn lẽ loi đơn độc, hướng vá» nÆ¡i cao rá»™ng, tá»± do, chan h òa ánh sáng. Y như giỠđây, khi Huy nh ìn theo bóng con quạ Ä‘ang xoãy rá»™ng đôi cánh lượn lá» giữa trá»i cao xanh thẳm, l òng Huy cÅ©ng mênh mang má»™t ná»—i buồn nhá»› khát khao. Quân là m thÆ¡ không nhiá»u. Cuốn sổ tay anh đưa Huy mượn nhá» cỡ ná»a quyển vở há»c tr ò, dà y chừng má»™t trăm trang mà đ ã bị xé Ä‘i gần ná»a. Tổng cá»™ng chỉ độ chục bà i thÆ¡. Có bà i dà i mấy chục câu, có bà i chỉ vá»n vẹn bốn câu tứ tuyệt. Nhưng tháºt sá»± đó là những tuyệt tác, nếu như Huy tá»± coi m ình cÅ©ng hiểu biết chút gì đó vá» thÆ¡ ! Ở chúng có má»™t sức mạnh khác thưá»ng, ở chúng h ình thức và ná»™i dung kết hợp vá»›i nhau, quyện chặt và o nhau để tạo nên vẽ đẹp, nói lên những Ä‘iá»u to tát, mà không há» có chút khoa trương hay mà u mè gi ã tạo. Những từ đơn lẽ là những từ đơn giản và quen thuá»™c. Thế nhưng khi chúng nằm cạnh nhau trong các bà i thÆ¡ cá»§a Quân, được sắp xếp theo má»™t tráºt tá»± lạ lùng nà o đó, dưá»ng như có má»™t phép mà u Ä‘ ã thay hình đổi dạng chúng Ä‘i. Như trong chuyện Cô bé lá» lem, má»™t bà tiên là nh Ä‘ ã vung chiếc đũa thần biến mấy con chuá»™t và quả bà ngô thà nh má»™t cổ xe tứ m ã lá»™ng lẫy huy hoà ng, những từ chợt như sống dáºy, lao xao, cá»±a quáºy, mang những ý nghÄ©a má»›i mẻ, gợi lên trăm ngà n âm thanh, mà u sắc, ảnh tượng kỳ hoặc lạ thưá»ng. Huy bà ng hoà ng khi Ä‘á»c chúng lần đầu, và vẫn bà ng hoà ng hệt như váºy, c òn hÆ¡n nữa, khi Ä‘á»c lại lần thứ hai, thứ ba… Qua chúng, t ình yêu, khát khao, ước vá»ng… nói chung là toà n bá»™ cuá»™c sống, vá»›i những sá»± tháºt trong suốt và đơn giản không n gá», đã phà hÆ¡i thở và o những mẫu tá»± khô khan, đông cứng. Huy há»— thẹn khi nghÄ© tá»›i những bà i thÆ¡ cá»§a m ình. ( Váºy má»›i chÃnh là thÆ¡ chứ ! ThÆ¡ thẩn g ì mà y, hả Huy, từ nay thôi hết bà y đặt nghe chưa ! )
Huy còn đang đứng nghĩ lan man, thì một bà n tay bóp nhẹ vai anh. Huy quay lại. Là Quân. Quân nói :
- Huy muốn đi dự đám cưới không ?
- Hả ! Äám cưới ? - Huy ngạc nhiên - Äám cưới ai váºy anh ?
- Má»™t ngưá»i quen. Há» má»i anh và Già Hương, nhưng Già Hương Ä‘ang bị sốt. Äi vá»›i anh cho vui, Huy ạ.
- Äi chứ anh. Em Ä‘ang muốn ra phum đây. Tết cá»§a dân có vui không anh Quân ?
- CÅ©ng khá vui. Giống như ở miá»n quê bên m ình. Há» cÅ©ng nấu bánh tét, bánh Ãt, rồi tổ chức nhảy lăm thôn, chÆ¡i ném khăn, hát a-dây, đá gà ...
- Hát a-dây là sao anh ?
- Nó là một kiểu hát đối đáp qua lại giữa nam và nữ, giống kiểu hò đối đáp Nam bộ của mình.
- Chà , hay quá ! Äến ngà y đó, m ình có và o phum chÆ¡i được không anh Quân ?
- ÄÆ°á»£c chứ. Thôi chúng ta Ä‘i. Giá» nà y có lẽ há» Ä‘ang là m lá»….
Dà n nhạc Ä‘ang tấu má»™t Ä‘iệu khúc lá»… nhạc réo rắc vui vui khi hai ngưá»i tá»›i ngôi nhà . Trong khoảng sân rá»™ng quanh nhà , rải rác những cô gái trẻ trong những bá»™ áo váy xa-rông đủ mà u phấp phá»›i. Gió nhẹ và thÆ¡m. Nắng tươi như máºt trà n xuống cây lá, phá»§ lên mái tranh trắng bạc má»™t mà u và ng sánh. Má»™t ngưá»i đà n ông trông thấy há», bước tá»›i mỉm cưá»i chà o. Anh ta nói vá»›i Quân Ä‘iá»u g ì đó, rồi lại mỉm cưá»i nghiêng đầu chà o cả hai,bước vá»™i và o phÃa sau. Huy há»i :
- Anh ta nói gì váºy anh Quân ?
- Anh ta bảo chúng ta đứng chỠgiây lát.
Huy gáºt đầu. Anh kéo tay Quân bước lên phÃa trước, xen và o hà ng ngưá»i Ä‘ang đứng vây thà nh má»™t v òng tròn trước thang gác căn nhà . Quân bảo :
- Há» Ä‘ang là m lá»… “chon Ä‘aiâ€, nghÄ©a là cá»™t tay. Ngưá»i ta dùng má»™t cái khăn cá»™t tượng trưng tay cô dâu chú rá»… vá»›i nhau. Sau đó cả hai dắt nhau lên nhà , bái lạy cha mẹ há» hà ng. Äiá»u nà y có ý nghÄ©a như má»™t sá»± rà ng buá»™c cả hai m ãi mãi, giống như chỉ hồng se duyên váºy.
Huy thÃch thú nghe Quân giảng giải. Chợt đám đông giãn ra, cô dâu, chú rá»… đã tá»›i. Hai cổ tay cá»§a há» nối vá»›i nhau bằng má»™t giải lụa và ng thêu kim tuyến. Chú rá»… chỉ đơn giản vá»›i chiếc quần tây, áo sÆ¡ mi. Trái lại, cô dâu trông tháºt lá»™ng lẫy trong chiếc xa-rông Thái duyên dáng. PhÃa trên thân là má»™t kiểu áo tháºt lạ, giống như chiếc áo cá»§a nà ng vÅ© nữ trên bao thuốc lá Apsara, vá»›i tháºt nhiá»u nếp viá»n đăng ten và kim tuyến đủ mà u óng ánh. Vai cô dâu c òn choà ng thêm má»™t giải lụa hồng. Trên ngá»±c cá»§a cả hai là má»™t bông hoa vải đỠvá»›i nhiá»u tua chỉ ngÅ© sắc phất phÆ¡. Trông cả hai ngưá»i Ä‘á»u trẻ trung và xinh đẹp.
Há» dắt nhau lên thang, bước và o nhà . Huy chẳng th ấy gì được nữa v ì nhiá»u ngưá»i Ä‘ ã đứng quanh trước cá»a. Huy nh ìn quanh quẩn. Ngoà i sân, bà n ghế đã được kê sẵn dưới những tà ng cây. Nh ìn chung, má»i cái Ä‘á»u tương tá»± má»™t đám cưới là ng quê Việt Nam, trừ má»™t và i phong tục lá»… nghi đặc biệt. Huy chợt thấy nhồn nhá»™t sau gáy, như thể sau lưng Ä‘ang có ai đó lén nh ìn anh. Huy quay lại : Má»™t đôi mắt Ä‘en láy Ä‘ang chằm chặp hướng vá» phÃa Huy vá»›i vẻ t ò mò và thiện cảm. Má»™t cô gái, nói đúng hÆ¡n, là má»™t cô bé xinh xinh, nhá» nhắn. Chiếc áo trắng cô mặc cà ng là m nổi báºt nước da ngăm Ä‘en, nhưng trông cô tháºt là duyên dáng. Huy mỉm cưá»i vá»›i cô. Cô bé cÅ©ng rụt rè nở nụ cưá»i đáp trả. Rồi cô chợt e thẹn cúi đầu. Huy vẫn dán mắt và o cô bé. Giây lát, cô ngẩng mặt lên, thoáng liếc qua Huy, nhưng khi vừa bắt gặp đôi mắt cá»§a anh, cô lại bối rối nghiêng ngưá»i quay lưng Ä‘i nhanh ra đầu ng õ.
Huy nhìn theo cô bé, thấy vui vui là lạ. Lát sau, Huy quay lại, hướng vỠđám thanh niên nam nữ đứng cưá»i nói trước sân. Các cô gái da ngăm mặt dầy phấn trắng, cong cá»›n môi son, Ä‘ang uốn éo là m duyên trước mấy chà ng thanh niên giương vây tán tỉnh. Nét mặt ai cÅ©ng tươi hÆ¡n há»›n, như thể là đám cưới cá»§a chÃnh há» không bằng. Tiếng cưá»i nói khi lặng lại, khi òa vỡ xôn xao. Dưá»ng như không khà trà n ngáºp những phân tá» vô h ình Ä‘ang va Ä‘áºp, chuyển động không ngừng. Ãnh mắt Huy chợt dừng lại ở má»™t chiếc áo xanh- Sa Piên ! Cô đứng nghiêng ngưá»i bên chân thang ngó lên nhà , mái tóc má»m mại l õa xõa bay trong gió. Trông cô tháºt là khả ái. Huy kéo tay Quân.
- Anh Quân ! Bồ của anh Lý kìa !
Quân không đáp. Mặt anh trầm ngâm như Ä‘ang suy nghÄ© má»™t việc g ì quan trá»ng. Äôi mắt anh lạc đâu đó vá» má»™t chốn xa xôi. Huy thôi không quấy rối Quân, anh quay lại nhìn Sa Piên ngưỡng má»™. Vẻ đẹp bao giá» cÅ©ng là m Huy thán phục và kinh ngạc : vẻ đẹp cá»§a má»™t cà nh khô chÆ¡ vÆ¡ đơn độc, cá»§a má»™t chùm hoa cúc dại nằm lặng lẽ giữa má»™t bá» cá» ven sông, cá»§a má»™t chiá»u giông vá»›i những cụm mây xám nặng và sấm chá»›p kinh hồn, cá»§a núi ngà n hùng vÄ© tÃm má» dần má»™t buổi hoà ng hôn muá»™n...Má»—i thứ Ä‘á»u là m Huy ngây ngất say sưa hay ngợp Ä‘i trong niá»m kÃnh ngưỡng. Nhưng vẻ đẹp cao quÃ, thanh khiết và bà ẩn cá»§a ngưá»i phụ nữ c òn mạnh mẽ hÆ¡n, đầy quyá»n lá»±c. Nó là m Huy trong má»™t khoảnh khắc nghe tim m ình thắt lại, và má»™t ná»—i buồn mênh mang không rõ chợt dâng lên. Trong khoảnh khắc, ná»—i buồn như có tá»± ngà n xưa - ná»—i buồn hẳn Ä‘ ã từng đè nặng xuống tâm hồn bao nhiêu tổ tiên man rợ xa xôi - khắc khoải vá»ng vá» như tiếng chuông ngân rá»n rÄ© âm u má»™t chiá»u đông muá»™n. Ở Sa Piên có má»™t vẻ đẹp ảo huyá»n như váºy, Huy nh ìn cô đăm đăm không chá»›p mắt. Má»™t lúc sau, Sa Piên Ä‘i lẫn và o phÃa sau nhà .
Khoảng ná»a giá» sau, lá»… đã tiến hà nh xong, má»i ngưá»i ngồi và o bà n ăn uống. Quân nói cưá»i vui vẻ vá»›i các quan khách trong khi Huy chỉ biết ngồi ngây ra. Chả nói chuyện được g ì, Huy chỉ còn biết thể hiện sá»± nhiệt tình cá»§a mình bằng cách uống rượu. Anh cụng chén vá»›i há», mỉm cưá»i vá»›i há» và dùng đôi tay, nét mặt để diá»…n tả niá»m vui.
Uống được và i lượt, Huy đ ã thấy lâng lâng, anh hà o hứng bảo Quân :
- Dân hỠtốt bụng và chất phác quá anh Quân nhỉ ?
- Äa số Ä‘á»u như váºy.
- Váºy mà trong đơn vị có ngưá»i lại không ưa dân. Mấy ổng nói há» chỉ vá» vịt thế thôi, chứ toà n là dân địch không thôi. Nhà nà o cÅ©ng có con cái, há» hà ng theo Polpot, là m sao mà ưa chú đội tụi m ình được. Và dụ như ông Thiện nhà m ình đó, ổng là m như dân là kẻ thù không bằng, lúc nà o cÅ©ng nghi ngá», ác cảm.
- Há» là những ngưá»i nông dân chân chất. Há» thấy chúng ta thà nh tháºt và tốt, th ì há» sẽ tốt lại vá»›i chúng ta. Còn anh em mình cÅ©ng có ngưá»i vầy ngưá»i khác. Có ngưá»i chân thà nh yêu mến dân, có ngưá»i chỉ giao du để lợi dụng, cÅ©ng có ngưá»i coi dân Campuchia là thấp hèn, ngu dốt, đầu óc mấy ngưá»i nà y đầy thà nh kiến phân biệt vá» dân tá»™c, mà u da, dù là ta vá»›i ngưá»i Khmer cÅ©ng cùng má»™t giống da và ng mÅ©i tẹt mà thôi. Dù sao, đó là quan Ä‘iểm, là bản tÃnh má»—i ngưá»i. Há» cÅ©ng c ó cái lý riêng cá»§a mình Huy à .
- Em nghÄ© bất kỳ là ai cÅ©ng váºy, là ngưá»i thuá»™c dân tá»™c, quốc gia nà o Ä‘i nữa, nếu ngưá»i khác tốt và cảm thông vá»›i anh ta, hẳn nhiên anh ta sẽ phải đối Ä‘ ãi vá»›i há» y hệt váºy thôi. Ta cứ cư xá» tốt bụng, chân thà nh vá»›i má»i ngưá»i chẳng hay hÆ¡n sao anh Quân ?
- Nói thì đơn giản váºy ! Nhưng sá»± thá»±c lại không dá»… đâu Huy. Em nghÄ© thế th ì rất tốt. Nhưng nhiá»u khi ta là m Ä‘iá»u tốt mà chỉ chuốc những khổ Ä‘au, chuốc lấy ác cảm và sá»± hiểu lầm...
Má»™t thanh niên trẻ bước tá»›i nhe răng cưỠi chà o Quân và Huy. Anh ta chỉ và o Huy há»i :
- Smuo ei ?
Câu há»i nà y Huy biết. Nó có nghÄ©a là “ tên gì váºy ?â€. Huy cưá»i trả lá»i :
- Huy !
Anh ta chỉ và o ngực mình :
- Su Smak !
Huy chìa tay ra bắt tay Smak . Quân nói :
- Smak vui tÃnh lắm Huy. Nó là ngưá»i dạy anh cách quăng chà i đó. Nó chà i cá giá»i nhất phum nà y.
Smak nhìn Huy nói một trà ng dà i. Huy lắc đầu. Quân lại phải diễn dịch :
- Nó bảo hôm nà o em theo anh ra nhà nó chÆ¡i. Nó sẽ cho em xem con gà đá cá»§a nó. Äây là con gà đá vô địch trong x ã Punley. Nếu em thÃch chÆ¡i gà đá, nó sẽ cho em má»™t cặp gà con giống mang vá» nuôi.
Huy gáºt đầu lia lịa, giá» thì anh có thể tá»± mình nói được má»™t cái g ì đó bằng tiếng Khmer :
- O cuun chá» rá»n, Smak ! ( Cám Æ¡n nhiá»u, Smak !)
Smak chợt kéo vai Huy, bằng má»™t cái giáºt mạnh xoay ngưá»i anh lại. Äám thanh niên Ä‘ang gom thà nh má»™t v òng tròn rá»™ng giữa sân. Äiệu nhạc chuyển sang giai Ä‘iệu má»›i, hối hả và thôi thúc. Smak giÆ¡ má»™t tay lên giữa ngá»±c, uốn éo thân ngưá»i :
- Ruom vôông ! – Anh ta vừa nói vừa lôi Huy đứng dáºy.
Men rượu Ä‘ ã bốc lên , Huy không e dè bước ra chen và o giữa đám đông. Anh đưa mắt lướt qua những cô gái Ä‘ang bụm miệng cưá»i khúc khÃch. Cái nh ìn dừng lại ở má»™t mái tóc và dáng vóc quen quen : Cô bé lúc nãy Ä‘ang nghiêng ngưá»i nói cưá»i g ì đó vá»›i má»™t cô gái khác. Huy Ä‘i nhanh tá»›i chá»— cô. Vừa quay lại, cô bé giáºt mình khi thấy Huy đã đứng lù lù trước mặt. Cô hoảng hốt lùi lại má»™t bước, đôi mắt tr òn xoe nhìn Huy không chá»›p. Huy toét miệng cưá»i, tay chỉ và o giữa v òng nhảy :
- Ruôm ? …với khnhum Nhảy ? …với tôi ! !
Cô bé lắc đầu. Ngưá»i bạn lá»›n tuổi hÆ¡n đẩy khẽ và o vai cô như khuyến khÃch. Cô nh ìn tháºt nhanh và o mặt Huy, và bá» chạy. Sau lưng cô, má»™t chuá»—i cưá»i rá»›t lại, như tiếng va chạm lanh canh trong vắt cá»§a những chiếc chuông bạc nhá» xÃu. Huy kêu lên :
- Äừng có chạy, bé Æ¡i. Äứng lại Ä‘i mà …
Huy dợm chân định chạy theo cô, nhưng vai anh Ä‘ ã bị má»™t bà n tay khẽ lôi trở lại. Quân. Anh cưá»i khẽ, nói nhá» và o tai Huy :
- Em nói tiếng Việt , nó có hiểu gì đâu chứ. Thôi, ta tá»›i ngồi chÆ¡i tà nữa rồi vá».
Hai anh em q uay lại bà n, uống thêm và i chung rượu nữa rồi chà o từ giả má»i ngư òi. Huy b ước cháºp chá»n lÆ¡ lững như thể Ä‘ang Ä‘i trên má»™t lá»›p bông êm nhÅ©n, má»™t ná»—i niá»m không r õ cứ xôn xao. Ná»—i xúc động ngá»t ngà o v ì má»™t ng ưá»i con gái ? Hay là niá»m vui được giao tiếp, có bạn bè, thân hữu ở má»™t nÆ¡i xứ lạ quê ngưá»i ?
Tà i sản của ngudoc
22-09-2008, 04:45 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
10.
Xung quanh những căn nhà , hoa mà u trung đội trồng Ä‘ ã xanh um mÆ¡n mởn. Những ngá»n rau muống và cải cá»§ ngóc đầu vươn ra đón nắng. Ở bên hông má»—i nhà , mấy già n mướp, bầu bà đ ã trổ hoa trắng hoa và ng. Trong ánh nắng mai, lÅ© bướm bay ráºp rá»n quanh già n t ìm hút máºt. Những con đưá»ng m òn nối các nhà trung đội và dẫn lên tiểu Ä‘oà n Ä‘ ã được dá»n sạch cá» và đắp cao lên, trông xa như những đưá»ng chỉ và ng nhạt ngoằn ngoèo Ä‘an nổi trên thảm cá» dà y xanh.
Quân đứng bên già n mướp săm soi mấy chiếc lá t ìm bắt sâu. Anh vuốt nhẹ những chiếc lá non, nét mặt hiá»n hòa có vẻ rất vui.
Gần đó, Huy Ä‘ang ngồi thong thả nhổ những túm cá» dại má»c lô xô giữa luống rau. Anh ngẩng đầu bảo Quân :
- Chiá»u nay em sẽ ra phum xin thêm mấy gánh phân chuồng vá» bón. Rau má»c nhanh ghê há anh Quân.
Huy đã được nếm trải cảm giác êm Ä‘á»m khi nh ìn những thứ rau mà u lá»›n lên từng ngà y má»™t. Lúc mấy già n bầu bà vừa nhú ra những nụ hoa nhá» xÃu đầu tiên, Huy mừng như bắt được và ng. Anh vừa luôn miệng nghêu ngao những câu hát trẻ con : TÃa em hừng đông Ä‘i cà y bừa, má em hừng đông Ä‘i cà y bừa. TÃa em là má»™t ngưá»i nông dân, má em là má»™t ngưá»i nông dân... vừa kê mÅ©i sát và o những nụ hoa hÃt lấy hÃt để, xem chúng có thÆ¡m không.
Huy tò mò theo dõi những nụ hoa ấy từng ngà y, từ khi chúng còn là má»™t chiếc nụ bé xÃu, xanh xanh, cho đến khi những cánh hoa rá»a tà n Ä‘i, và phần cuối cuống hoa hÆ¡i phinh phÃnh to ra, lá»›n dần lên, trở thà nh má»™t trái bầu, trái mướp tà hon.
Huy vui sướng nh ìn những luống rau ráºm rạp, dà y lên thấy rõ sau má»—i ngà y, sau từng cÆ¡n mưa hạ.
Những gánh nước tưới hà ng ngà y; những gánh phân rác, phân chuồng chăm bón; những giá»t mồ hôi đầm Ä‘ ìa rÆ¡i trên luống đất; tất cả Ä‘ ã kết thà nh lá xanh trái ngá»t. Bá»n rau trái đã được chăm sóc nâng niu bằng những yêu thương, giá» sắp Ä‘á»n trả bao công lao đó cá»§a Huy và đồng đội. Niá»m vui, niá»m hạnh phúc xem ra tháºt giản dị, b ình thưá»ng !
Huy liên tưởng tá»›i niá»m vui cá»§a những bà mẹ khi sinh nở, Huy h ình dung tá»›i niá»m hạnh phúc cá»§a nhà nghệ sÄ© khi sáng tạo, và Huy nghÄ© - là m cho sinh sôi, nảy nở dù chỉ má»™t ngá»n rau, gốc bÃ, vá» bản chất Ä‘á»u giống như công việc cá»§a những bà mẹ, những nhà sáng tạo nghệ thuáºt kia. Äó là niá»m hạnh phúc được trở thà nh má»™t thượng đế bé nhá», được trở thà nh ngưá»i tạo ra sá»± sống và cái Ä‘ ẹp.
Quân chợt lên tiếng :
- Hôm qua me Sa Rinh vừa mang và o cho anh má»› hạt giống Ä‘áºu đũa. Chiá»u nay chúng ta sẽ đánh mấy luống để gieo Ä‘áºu.
- Me Sa Rinh là bà già của Sa Piên đó phải hôn anh ?
- Ừ ! - Quân đáp gá»n.
Huy trầm trồ :
- Sa Piên đẹp ghê anh há. Lần em gặp cô ấy buổi tối, trông đã đẹp rồi. Nhưng hôm m ình ra phum ăn đám cưới, nh ìn gần ban ngà y trông cô ấy cà ng đẹp mê hồn. Anh L ý vá»›i Sa Piên tháºt xứng đôi !
- Ừ, há» rất xứng đôi - Quân đáp. Giá»ng anh có chút gì hÆ¡i khác lạ, nhưng Huy vô t ình không để ý.
- Sao em Ãt thấy anh Quân ra phum chÆ¡i váºy ?
- Anh lưá»i Ä‘i quá, vá»›i lại anh báºn bịu suốt Huy thấy không...
- Nhưng thỉnh thoảng cũng phải đi chơi giải khuây chứ anh. Ở nhà hoà i buồn thấy mồ.
Anh Quân nà y, em biết được nhiá»u tiếng K rồi nghe...Nhưng toà n mấy câu tán gái không hà , đâu có nói chuyện vá»›i ngưá»i già hay con nÃt được. Anh Quân dạy thêm cho em vá»›i.
- Chút nữa anh sẽ cho Huy cuốn Tá»± há»c tiếng Khmer.
- Ủa, có cuốn sách đó hả anh ! Trá»i, váºy là hay quá !- Huy mừng cuống lên.
- Má»™t thằng bạn trên Trung Ä‘oà n cho anh khá lâu rồi. Nhưng anh cÅ©ng Ãt khi Ä‘á»c đến.
Chá»§ yếu là anh há»c từ dân. Huy cứ nói chuyện nhiá»u vá»›i dân là tá»± khắc sẽ nói giá»i. DÄ© nhiên cÅ©ng phải có má»™t số vốn cÆ¡ bản trước. Cuốn nà y Ä‘á»c dá»… hiểu lắm.
Ụ Mối lững thững Ä‘i tá»›i, trên vai là con ChÃp Ä‘ang hót chà choé có vẻ rất cao hứng. Huy chúm môi hu ýt và i tiếng ngắn, con sáo bay vù tá»›i Ä‘áºu lên cánh tay Huy vừa giÆ¡ ra. Nó quẹt quẹt cái má» và o tay Huy, kêu lÃu nhÃu như chà o mừng, há»i han sức khá»e cá»§a anh. Huy bảo Ụ Mối :
- Ụ Mối, đố ông con ChÃp biết tán gái bằng tiếng K không ?
- Mình đâu có dạy nó, mà cÅ©ng chưa nghe nó nói, ông Ä‘ ã dạy nó câu gì rồi váºy ?
- Bây giá» nó không nói đâu, phải gặp đúng đối tượng nó má»›i phát biểu. Chiá»u nay đám con gái và o giếng gánh nước ông sẽ biết.
Hồi má»›i vá» dá»±ng cứ, anh em đã đà o má»™t cái giếng khá sâu kế bên nhà bếp. Nó nằm đúng ngay má»™t mạch nước ngầm lá»›n nên nước nhiá»u và cÅ©ng khá trong. Dân ở mấy căn nhà gần đội h ình trung đội hay và o xin gánh nước, v ì từ chá»— há» ra tá»›i hồ nước cá»§a phum đưá»ng xa gấp mấy lần, mà nước lại không ngá»t bằng.
Trong đám nà y, Huy vui mừng nháºn ra có cả cô bé Ä‘ ã gặp hôm đám cưới. Anh Ä‘ ã ngầm dạy con ChÃp mấy câu vá»›i ý đồ nhá» nó trêu ghẹo cô gái thay m ình. Anh huấn luyện nó bằng cách đợi má»—i khi cô gái Ä‘ang kéo nước, anh vừa nhá» nhá» trước mặt nó má»™t con cà o cà o máºp ú, vừa lẩm nhẩm mấy câu nói, vừa chỉ vá» phÃa cô gái. Cô bé cÅ©ng Ä‘ ã phát hiện ra thái độ khả nghi cá»§a Huy, nhưng cô không dám nh ìn thẳng và o anh, chỉ thỉnh thoảng len lén đưa mắt liếc qua, rồi lại cúi gầm mặt thẹn thùng, trông cà ng dá»… thương hÆ¡n. Huy biết cô bé kể cÅ©ng Ä‘ ã lâu, nhưng anh vẫn chưa dám nói vá»›i cô má»™t câu nà o, trừ việc mượn hÆ¡i rượu là m cà n hôm đó. Th ì ra Huy cÅ©ng thuá»™c loại thỠđế ! Vừa đến gần má»™t cô gái lạ, tim anh đã đánh trống liên hồi, mặt mÅ©i Ä‘ ã đỠbừng như gấc chÃn.
Quân chợt đăm đăm nhìn Huy một lúc lâu. Anh nói :
- Lát nữa em kêu đứa nà o cắt tóc cho nghe Huy. Tóc em đ ã dà i quá xá rồi đó.
Huy nhăn mặt, le lưỡi nh ìn Ụ Mối. Không biết vì lẽ gì từ nhá» Huy đã rất ngại việc há»›t tóc, nên dù tháºt sá»± không thÃch để tóc dà i, nếu không có sá»± ép buá»™c th ì Huy chẳng bao giá» muốn há»›t tóc. Từ hồi sang đây, Huy khoái nhất là chuyện tóc tai. LÃnh chiến ở đây dù sao cÅ©ng có phần tá»± do, thoải mái hÆ¡n. Nếu không muốn cắt tóc th ì cứ né tá»›i né lui, kiếm cá»› tránh khá»i những dịp đó là thoát nợ. Huy Ä‘ ã né được mấy đợt há»›t tóc rồi, nên mái tóc anh trông tháºt là kinh dị. Äến ná»—i Mợi lác phải kêu lên : “ Tóc đỠquạch như râu bắp mà cÅ©ng ham để cho dà i ! Cắt tóc Ä‘i Huy ! Nh ìn cái đầu mà y tao thấy chướng quá.â€. Giá» th ì chÃnh Quân đã lên tiếng rồi. Căng quá ! Huy giả vá» gá»i con ChÃp rồi đánh bà i chuồn ra chá»— khác. Anh nghÄ© bụng : “Kệ ! Cứ kéo dà i được ngà y nà o hay ngà y đó.â€
Chiá»u hôm ấy, Huy không thể né được cái chuyện mà anh rất ngại ngùng đó nữa. Và o khoảng hai giá» chiá»u, tiểu Ä‘oà n trưởng Văn xuống đại đội 13 vá», Ä‘i ngang trung đội, anh gặp Huy Ä‘ang đứng trước cá»a chỉ trá», dợt lại ngón nghá» tán tỉnh cho con ChÃp. Anh trợn mắt :
- Äây có phải là đồng chà Huy cá»§a chúng ta không ! Hay là má»™t tên thổ phỉ nà o Ä‘i lạc và o đây váºy ! Lại đây, lại đây Huy ! Äi lên tiểu Ä‘oà n vá»›i anh. Anh sẽ há»›t tóc cho em. Anh vừa kiếm được má»™t cái tông đơ!
Huy kêu khổ thầm trong bụng. Anh Ä‘ ã sợ nhất ba cái vụ xén tóc xén tai nà y, giá» lại gặp phải má»™t tay thợ nghiệp dư Ä‘em cái đầu cá»§a anh ra thà điểm. Äúng là tránh vá» dưa gặp vá» dừa !
Văn nắm tay Huy dung dăng dung dẻ Ä‘i vá» nhà tiểu Ä‘oà n. Vừa Ä‘i, anh vừa kể cho Huy nghe má»™t hai câu chuyện tiếu lâm ngá»™ nghÄ©nh cá»§a cánh lÃnh tráng nhà ta. Lên tá»›i nÆ¡i, anh và o nhà xách ra má»™t chiếc ghế đẩu tá»± đóng đặt dưới bóng má»™t cây xoà i. Rồi lại và o mang ra ca nước, há»™p “đồ nghá»â€. Chuẩn bị xong má»i thứ, anh trịnh trá»ng nói, vẻ khôi hà i :
- Xin má»i thân chá»§ ngồi và o ghế. Vá» tư thế sẵn sà ng !
Huy ngồi xuống ghế, mặt nhăn như khỉ ăn á»›t. Văn vừa đẩy tông đơ, vừa cưá»i khà khà bảo :
- Em có nghe cái tông đơ nó rên xiết không Huy ! Tóc em cháy nắng, lại cứng c òng như rá»… tre thế nà y mà để dà i là m chi váºy ! Gương mặt em há»›t tóc cao lên coi cÅ©ng khôi ngô lắm đấy chứ. Nà o, cố lên, chỉ c òn và i đưá»ng nữa. Cố chịu Ä‘au má»™t chút, cái tông đơ nà y hÆ¡i lụt, mà lại khô dầu. Äể rồi anh Ä‘em Ä‘i mà i lại.
Huy ngồi trân mình, ná»a cưá»i ná»a mếu mong cho cá»±c h ình chóng qua. Cuối cùng, Văn rút trong túi áo ra lưỡi dao lam, cầm ca nước lên dấp má»™t Ãt nước và o mái tóc Huy, rồi cạo sạch chân tóc, và cả lá»›p lông măng, râu tÆ¡ trên mặt. Xong xuôi, anh xoa tay, lui lại và i bước, ngắm nghÃa “công tr ình lao động nghệ thuáºt†cá»§a mình vá»›i vẻ hà i lòng đắc ý. Anh bảo huy :
- Có lẽ tháng sau anh vá» nháºn nhiệm vụ má»›i ở trung Ä‘oà n. Anh Bảo sẽ nắm tiểu Ä‘ oà n thay anh.
- Tháºt hả anh ? - Huy báºt kêu lên.
- Tháºt chứ.
- Anh mà đi th ì cả tiểu Ä‘oà n buồn lắm, anh Văn ạ. Anh Bảo nghiêm quá, lại rất khó tÃnh.
- Anh Bảo rất tốt, có Ä‘iá»u gia đình anh ấy ở quê có nhiá»u khó khăn, nên anh ấy buồn bá»±c không vui. Thôi, c ố mà thông cảm cho anh ấy nhé Huy.
- Anh Bảo hay đánh lÃnh lắm. Em nghe có lần anh ấy đánh lÃnh bằng cái nắp xoong cÆ¡m quân dụng, đến móp cả cái nắp vung đó. Sao ảnh dữ váºy anh Văn ?
- Cái đó thì do tÃnh trá»i sinh, Huy ạ. Anh cÅ©ng đã nhiá»u lần tâm sá»± vá»›i anh ấy, nhắc nhở anh nên ká»m chế bá»›t. Có Ä‘iá»u, nếu m ình không là m gì sai trái, thì chẳng ai đụng được đến m ình đâu em. Thôi, Ä‘i vá» Ä‘i Huy.
Huy cám Æ¡n Văn, quay lưng Ä‘i vá». Anh tháºt sá»± cảm động v ì sá»± giản dị, gần gÅ©i vô cùng cá»§a Văn. NghÄ© đến việc không bao lâu nữa anh đã rá»i khá»i tiểu Ä‘oà n, Huy chợt thấy buồn buồn. Äi được và i chục bước, Huy ngoái lại. Văn Ä‘ang lom khom quét má»› tóc rÆ¡i vương vải trên ná»n đất trong ánh nắng chiá»u và ng lá»— chá»— xuyên qua tà ng cây ráºm.
Huy Ä‘ang tắm gá»™i sau cuá»™c sá»a soạn tóc tai thì má»™t đám đà n bà con gái năm sáu ngưá»i kéo nhau Ä‘i tá»›i giếng. Há» trông thấy anh Ä‘ang dứng xối nước à o à o nên dừng lại, bước tá»›i ngồi chùm nhum dưới má»™t gốc xoà i. Huy qu ýnh quáng dá»™i à o và i gáo nữa, rồi vÆ¡ lấy cái khăn và quần máng trên má»™t cà nh cây gần đó Ä‘i như chạy và o nhà . Anh cÅ©ng không dám đưa mắt ngó qua thá» xem có cái cô bé nhá» xinh trong đám ngưá»i đó hay không.
Quần áo chỉnh tá» xong, Huy nhón bước tá»›i cá»a, nh ìn ra. Cô bé có mặt ! Cô Ä‘ang đứng chá» mấy ngưá»i phụ nữ lá»›n tuổi hÆ¡n kéo nước trước. Huy khoái chà búng tay đánh chóc má»™t cái, rồi bước hẳn ra ngoà i t ìm con ChÃp. Huy ngó quanh quẩn vẫn chưa thấy nó đâu. Äá»™t nhiên, anh nghe từ lùm cây ká» bên giếng, chá»— bá»n anh hay máng quần áo để thay, giá»ng ẽo ợt the thé cá»§a con chim:
- Ao so ! Ao so ! Boòng nức ôn, Ä‘ek mìn ban ! Ao so ! Ao so. Ão trắng ! Ão trắng ! Anh nhá»› em không ngá»§ được !..
Huy há miệng cưá»i, cố nén không thà nh tiếng, khoái thầm trong bụng. Tháºt sá»± anh cÅ©ng không có ý gì đặc biệt vá»›i cô gái nhỠđó. Chỉ vì thấy cô bé cÅ©ng hay hay nên anh muốn trêu cho vui. Huy nhìn cô bé coi cô phản ứng ra sao. Cô Ä‘ang ngạc nhiên nh ìn con sáo, có vẻ vừa ngượng ngùng vừa thÃch thú. Mấy ngưá»i đà n bà kia cưá»i khúc khÃch. Há» c òn hùa nhau trêu thêm cô bé mấy câu. Con ChÃp tung ngưá»i bay đảo v òng vòng quanh cô bé, miệng vẫn quà ng quạc kêu lên : “ Ao so...Ä‘ek m ìn ban !...â€.
Huy khoái quá, không nhịn được nữa báºt cưá»i thà nh tiếng. Anh giáºt m ình, giÆ¡ tay bưng miệng cố ngăn tiếng cưá»i. Nhưng cô bé Ä‘ ã nghe thấy. Cô quay lại nhìn anh tháºt nhanh rồi cúi ngay đầu xuống, mặt đỠbừng, tay chân luống cuống. Huy thấy tá»™i nghiệp cho cô bé đã quá thẹn thùng, anh huýt sáo mấy tiếng, gá»i con ChÃp lại. Nó bay tá»›i chá»— Huy, Ä‘áºu lên vai anh, nghiêng nghiêng đầu, má»™t bên mắt nh ìn anh vá»›i vẻ vô cùng láu lỉnh và đắc chÃ. Huy vuốt nhẹ lưng con ChÃp, bảo nó:
- Mà y giá»i lắm ! Chút nữa tao sẽ thưởng cho hai con cà o cà o bá»± nghe ChÃp.
Ngoà i kia, cô bé vẫn còn lÃnh quýnh, đứng ngẩn ngưá»i bên giếng. Má»™t ngưá»i phụ nữ bảo cô, đại ý là kéo n ước Ä‘i rồi cùng gánh vá». Huy Ä‘i và o nhà , tránh là m cho cô mắc cở thêm. Nhưng rồi anh lại nổi máu t ò mò, vạch má»™t cái lá»— nhá» trên vách lá nhìn ra. Cô bé Ä‘ang vá»™i và ng kéo nước đổ đầy hai chiếc thùng con. Rồi cô nghiêng vai nâng gánh nước, uyển chuyển bước Ä‘i. Trên gương mặt ngăm ngăm xinh xắn vẫn c òn l ưu lại má»™t vệt hồng.
Tà i sản của ngudoc
22-09-2008, 04:46 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
11.
Thấm thoắt tiểu Ä‘oà n Ä‘ ã trở vá» ná»™i địa hÆ¡n hai tháng. Trong thá»i gian nà y, đơn vị Ä‘ ã có nhiá»u đợt hà nh quân truy quét trên địa bà n đóng quân. Thưá»ng má»—i đợt như váºy kéo dà i từ ba bốn đến chÃn mưá»i ngà y.
Có lúc há» Ä‘i vá» hướng đông nam huyện, nÆ¡i trảng lúa chạy dà i m ãi cho đến khi tiếp giáp biển hồ Tông lê sáp ; có lúc há» Ä‘i vá» hướng bắc- tây bắc, nÆ¡i những d ãy núi đất đứng trầm lặng uy nghiêm, trên m ình khoác lá»›p áo rừng cây nhiệt đới ráºm rạp, chằng chịt dây leo. Có khi cả tiểu Ä‘oà n hợp thà nh má»™t mÅ©i truy quét trá»n má»™t v òng ; cÅ©ng có khi ba đại đội chia thà nh ba mÅ©i khác nhau Ä‘i vá» ba hướng, khối há»a lá»±c trá»±c thuá»™c tiểu Ä‘oà n đón l õng ở má»™t nÆ¡i. Những cuá»™c hà nh quân nà y tiến hà nh và o thá»i Ä‘iểm những cÆ¡n mưa đầu mùa tuôn trút như thác đổ. Nhiá»u lúc Ä‘oà n quân Ä‘i trong má»™t biển nước mênh mông, nước dâng đến đùi, đến hông, trên đầu là cÆ¡n mưa xối xả. Äoà n quân - như má»™t Ä‘oà n thuyá»n dằng dặc - cắt má»™t con đưá»ng qua là n sóng xanh ngút ngà n những ngá»n lúa mùa dà i ngoẵn.
Có những đêm, đơn vị hà nh quân len lá»i qua những căn nhà sà n thuá»™c má»™t phum xa lạ dưới ánh sao nhà n nhạt. Thỉnh thoảng, má»™t và i con chó chợt giáºt m ình tru lên má»™t trà ng tức tối, rồi má»i thứ lại im lìm. Nhiá»u lần Huy Ä‘i sát qua vách má»™t căn nhà nà o đó, anh hầu như nghe thấy cả tiếng má»™t đứa bé ngá»§ mê ú á»›, tiếng ngáy Ä‘á»u Ä‘á»u, tiếng xoay trở m ình trên lá»›p ván sà n cá»§a má»™t ngưá»i dân, l òng Huy dâng dâng má»™t niá»m xao xuyến bồi hồi khó tả. ChÃnh bằng những đêm hà nh quân như váºy, Huy và đồng đội Ä‘ ã giữ cho giấc ngá»§, cho cuá»™c sống nhân dân được yên b ình. Từ những đêm trắng hà nh quân, từ những cuá»™c múa lăm thôn tưng bừng náo nhiệt, từ những đêm trăng giúp dân gi ã gạo, từ những ngà y mùa giúp dân nhổ mạ, cấy lúa...tình thương yêu gắn bó Ä‘ ã đâm chồi.
Äoà n quân Ä‘i rất lặng lẽ. Ai đó tinh ý lắm má»›i nghe thấy được tiếng lá»›p vải dà y cá»§a hai ống quần cá» và o nhau kêu sá»™t soạt, tiếng bước chân đằm đằm dá»™i và o l òng đêm quạnh vắng. Äêm ngan ngát hương. Mùi cá»§a lá»›p cỠđẫm sương bị già y xéo thÆ¡m như hÆ¡i thở trẻ con. Mùi thÆ¡m rất khẽ khà ng cá»§a những loà i hoa dại như lÆ¡ lững giữa không gian. Hương đêm cứ bá»nh bồng trôi qua mặt, thoang thoảng vương lên tóc, thấm và o táºn đáy l òng. Äôi khi, Ä‘oà n quân Ä‘i qua những khoảnh đất rá»™ng má»c đầy những khóm ng ò gai và rau húng. Mùi rau thÆ¡m thoảng gợi cho những ngưá»i lÃnh nhá»› tá»›i quê nhà , gợi ná»—i thèm thuồng khi tưởng tượng ra những bát phở ngon là nh bốc khói.
CÅ©ng có khi Ä‘oà n quân Ä‘i dưới ánh trăng non má»™t đêm thượng tuần lá» má» sáng. Kẻ Ä‘i sau bÃu lấy ba lô ngưá»i Ä‘i trước, đôi mắt nhắm nghiá»n, vừa lÆ¡ mÆ¡ ngá»§ vừa bước theo quán tÃnh. Äôi lúc, cÆ¡n ngá»§ quá say, ngưá»i trước Ä‘ ã quẹo vá» hướng khác, ngưá»i sau vẫn cứ lùi lÅ©i theo hướng cÅ©, chợt đâm sầm và o má»™t gốc cây, bụi ráºm nà o đó má»›i giáºt m ình mở mắt ra hốt hoảng.
Những tráºn đánh trong những đợt truy quét như thế nà y, nếu có, cÅ©ng không có g ì căng thẳng. Thưá»ng th ì há» chỉ đụng phải những nhóm nhá», khoảng chừng mươi mưá»i lăm tay súng. Thế nên chỉ cần bao vây, nổ súng giây lát là chúng buông súng đầu hà ng, hoặc chạy trốn mất và o những cánh rừng rá»™ng lá»›n.
Trong hai tháng, chỉ có tráºn đánh ở gần phum Äôn là hÆ¡i thú vị. Trinh sát tiểu Ä‘oà n Ä‘i bám phát hiện được má»™t lá»±c lượng khá đông, khoảng má»™t đại đội lÃnh Polpot vừa đến đóng ở má»™t phum bá» hoang nằm ká» phum Äôn. Phum nà y nằm ở hướng đông, cách cứ khoảng hÆ¡n ba mươi cây số. Ngay đêm hôm đó hai đại đội được lệnh xuất kÃch. Äại đội 12 là m mÅ©i chá»§ công, được tăng cưá»ng thêm trung đội 12 ly 7. Äại đội 11 đón l õng ở hướng tây bắc, chặn đưá»ng rút cá»§a địch và o rừng. Äó là má»™t đêm cuối tháng, nhằm ngà y hai mươi chÃn hoặc ba mươi âm lịch, trá»i tối Ä‘en như má»±c. Gần bốn giá» sáng, há» tá»›i r ìa phum hoang. Äoà n quân d ò dẫm Ä‘i từng bước khi bắt đầu xuyên và o khoảng lùm bụi um tùm vây bá»c quanh phum hoang. Dẫn đầu đội h ình là hai tay trinh sát tiểu Ä‘oà n, kế đó là trung đội bốn, kế nữa là trung đội súng máy 12 ly.
Thắng, má»™t trong hai trinh sát Ä‘ang cắt đưá»ng, bá»—ng nghe tiếng ho khù khụ ở ngay trước mặt, cách không đầy mưá»i mét. Anh đứng sững ngay lại, thầm hú vÃa trong bụng. Nếu tên địch nà o đó mà không báºt ho lên th ì rất có thể đại đội đã đạp cả lên v õng cá»§a chúng rồi. May sao bá»n địch vẫn chưa phát hiện ra ta Ä‘ang ém sát bên. Có lẽ chúng Ä‘ ã hút quá nhiá»u cần sa nên ngá»§ mê man quên trá»i đất. Cả mấy tên lÃnh gác cÅ©ng Ä‘ang ngá»§ gà gáºt. Không th ì quân ta cÅ©ng khá là vất vả !
Thắng khoát tay, ká» miệng và o tay Phụ, đại đội trưá»ng C12, th ì thà o : “Có địch !â€. Phụ và má»™t và i ngưá»i Ä‘i đầu cÅ©ng Ä‘ ã nghe thấy tiếng ho. Láºp tức đại đội lui lại phÃa sau má»™t khoảng, triển khai đội hình chiến đấu. Phụ bò qua chá»— Quân. Anh khẽ nói :
- Chúng ta sẽ nổ súng khi vừa rạng sáng. Ông cho phát hoả trước. Äồng thá»i, vừa nghe 12 ly nổ, mấy khẩu B cá»§a tôi cÅ©ng nổ ngay. Tụi nó chỉ có nước tưởng bị sấm sét đánh xuống đầu !
Quân hạ lệnh lắp súng.
Thưá»ng ngà y khi táºp luyện anh em thao tác rất nhanh. Quâ n cho táºp bịt mắt tháo lắp dá»± phòng tình huống chiến đấu trong đêm, má»i ngưá»i cÅ©ng chỉ mất hÆ¡n bốn phút là xong.
Thế nhưng đêm đó mấy số súng cứ loay hoay m ãi mới lắp xong, ai cũng mồ hôi lăn ròng ròng trên trán. HỠhồi hộp vì cách địch quá gần, e chúng nghe thấy tiếng động lách cách mà tương ngay một quả B và o th ì toi cả đám !
Lắp đạn xong, Huy bò qua chỗ Quân ra hiệu. Quân nói nhỠ:
- Thôi để anh bắn. Huy và Thuáºn lui ra hai cánh nằm xuống Ä‘i.
Má»i ngưá»i Ä‘ ã đâu và o đó, sẵn sà ng cho tráºn đánh. Quân ná»›i khoá hướng, xoay nhẹ qua lại và i lần kiểm tra. Sau đó, anh lấy tầm ở khoảng cao ngang hông, tức là chiá»u cao trung b ình chiếc võng địch mắc, rồi khoá cứng lại. Và há» nằm im, chỠđợi.
Những giây phút như lúc nà y bao giá» cÅ©ng là lúc má»i ngưá»i nghÄ© tháºt nhiá»u và nhá»› tháºt nhiá»u. Há» nhá»› cha mẹ, hoặc vợ con, hoặc ngưá»i yêu, hoặc tháºm chà má»™t con cún con nà o đó nhà nuôi từ hồi c òn há» còn nhá» xÃu, má»™t cây ổi già đã há» ngồi chênh vênh suốt những buổi trưa hè thÆ¡ dại, nhưng cuối cùng, dù cho nhá»› ai, nhá»› g ì Ä‘i nữa, thì há» cÅ©ng nhá»› tá»›i vá»›i má»™t tình yêu sâu sắc. Có thể má»™t khoảnh khắc sau, ai đó trong số há» sẽ không bao giá» nghÄ© và nhá»› nữa.
Tiếng gà rừng eo óc gáy dồn, báo hiệu trá»i sắp sáng. Äêm nhạt dần. Khi ánh sáng má» má» cá»§a b ình minh đã cho thấy hình dáng cá»§a những lùm cây lúp xúp, há» phát hiện ra nhiá»u chiếc võng Ä‘ang giăng rải rác trước mặt. Xéo vá» phÃa tay phải Quân chừng mưá»i lăm mét, má»™t tên lÃnh Pốt ngồi gác Ä‘ang ngá»§ gáºt, đầu ngoẹo sang má»™t bên vai. Quân đưa hai ngón trá» và ngón giữa cá»§a bà n tay trái và o há»m sẵn má»™t bên cò - súng 12 ly có hai cò song hà nh, và phải xiết bằng cả hai tay, vì sức rung giáºt rất mạnh, má»™t tay khó lòng ká»m nổi - tay phải anh giáºt mạnh tay kéo khoá nòng, lên đạn. Tay kéo vừa Ä‘i hết quảng đưá»ng kêu đánh rốp má»™t tiếng vang khô khố c, thì ngay láºp tức tay trái cá»§a Quân đã xiết cò. Sau đó, anh đưa luôn tay phải và o c ò súng. Quân xiết luôn má»™t Ä‘iểm xạ dà i khoảng ná»a băng, quay n òng súng quét ngang má»™t vòng cung má»™t trăm hai mươi độ. Äạn vạch đưá»ng Ä‘an những vệt lá»a trong mà n sương sá»›m. Ngay sau tiếng gầm cá»§a khẩu trá»ng liên, mấy khẩu B cÅ©ng phát há»a. Rồi má»i tay súng Ä‘á»u nổ súng vá» phÃa trước.
Äịch không kịp phản lại má»™t phát súng nà o ngay tại chá»—. Chúng mất hồn mất vÃa, chỉ c òn biết chạy tháo thân. Khi đã vượt ra há»i tầm há»a lá»±c, hoà n hồn lại phần nà o, chúng cá»§ng cố lại đội h ình và bắt đầu phản kÃch. Nhưng chỉ chừng ná»a tiếng, chúng nháºn ra t ình thế bất lợi và từ từ rút lui và o rừng. Sau má»™t lúc, tráºn địa im ắng lại, Phụ hô to :
- Má»i ngưá»i lên thu dá»n tráºn địa !
Những lùm cây bụi cỠđẫm ướt sương quanh má»™t vùng rá»™ng bị giẫm đạp lên tÆ¡i tả. Äây đó, trong má»™t khoảng bán kÃnh gần năm mươi mét, rải rác những chiếc v õng bị đạn băm lá»— chá»—, đầy vết máu. Trừ năm xác chết, bá»n bị thương Ä‘á»u cố chạy thoát. Má»i ngưá»i nhanh chóng thu gom ba lô , võng và súng địch còn bá» lại, rồi lên đưá»ng quay vá» cứ.
Chuyến đó, há» thu được tám khẩu AK báng gấp má»›i toanh, má»™t B40 bị đạn trá»ng liên xuyên qua n òng, má»™t B41 và má»™t đại liên Ä‘uôi cá, cùng vô số ba lô. Anh em được má»™t phen phấn khởi. Trên đưá»ng rút quân vá», há» Ä‘i như bay không biết mệt, huênh hoang khoác lác vá»›i nhau vá» chiến công vừa láºp được.
Má»™t lần khác, đơn vị Ä‘i vá» hướng đông huyện. Äi m ãi suốt má»™t đêm ngà y vẫn không gặp địch, Tiểu Ä‘oà n trưởng Văn quyết định quay vá». Khi và o đến má»™t phum nhá», những ngưá»i Ä‘i đầu đội h ình phát hiện khoảng hÆ¡n hai mươi tay súng Ä‘ang rút khá»i phum, chạy vá» hướng nam. Văn hạ lệnh cho khẩu đội váºn động lên, quyết gh ìm chân chúng lại bắt sống. Huy, Thuáºn, Tiến là ba xạ thá»§ chÃnh cứ để nguyên khẩu súng hạ cà ng trên vai váºn động. Con đưá»ng đất băng qua phum lầy lá»™i, trÆ¡n như mỡ, là m há» su ýt té mấy lần. Phần khác, ai cÅ©ng đã rất đói vì suốt đêm trước hà nh quân chỉ có má»™t nắm cÆ¡m vắt lót dạ, Ä‘ ã tiêu mất tá»± Ä‘á»i nà o. Lúc t ìm mãi mà không gặp, vừa khi định dừng lại nghÄ© ngÆ¡i cÆ¡m nước, địch lại hiện ra. Chuyện đánh đấm có khi tháºt oái oăm.
Sau má»™t lúc đỠsúng, há» bắt được hÆ¡n mưá»i tên địch. Số kia chạy thoát và o rừng. Những ngưá»i lÃnh tước súng địch, rồi dùng ngay mấy chiếc khăn croma chúng quà ng trên cổ là m dây trói. Lẽ ra có thể xem đó là má»™t tráºn dá»… dà ng và thắng lợi hoà n toà n, nếu không có ba tay súng cá»§a ta bị thương nhẹ v ì mảnh B40 địch bắn trả.
Văn cho đơn vị tiếp tục hà nh quân vá», không dừng lại nấu cÆ¡m nữa. Anh định tá»›i huyện lỵ sẽ nghỉ ngÆ¡i luôn thể, đồng thá»i đưa mấy thương binh và o trạm y tế huyện để săn sóc tốt hÆ¡n. Dá»c đưá»ng, má»i ngưá»i móc bao gạo sấy ra nhá nhá cho đỡ đói.
Trung đội 12 ly được giao áp giải hai tên địch. Quân cho chúng Ä‘i trên đầu đội h ình, ngay sau lưng anh. Huy len lên Ä‘i phÃa trước A trưởng Thiện, để kiếm chuyện há»i mấy tên tù binh. Anh t ò mò muốn biết chúng suy nghÄ© ra sao.
Huy quan sát hai tên tù binh. Má»™t tên trẻ hÆ¡n trạc tuổi Huy, tên kia Ä‘ ã hÆ¡n ba mươi và trông lầm l ì, cau có. Huy Ä‘i tá»›i sát bên tên lÃnh trẻ. Anh vá»— vai hắn. Hắn quay sang nhìn anh, ánh mắt hoảng sợ, e dè. Huy há»i :
- Anh theo Polpot lâu chưa ?
- Hai năm rồi.
- Quê anh ở đâu ?
- Ở dưới mạn Puốc Xát.
- Có vợ con gì chưa ?
- Có vợ rồi, nhưng chưa có con.
- Sao theo địch mà không ở nhà là m ăn đà ng hoà ng nuôi vợ ?
- Bị bắt phải theo. Không hỠgiết.
Huy nhìn thẳng và o mắt hắn :
- Tháºt không ?
- Tôi không dám nói láo đâu.
Huy gáºt đầu. Im lặng má»™t lúc, anh há»i tiếp :
- Thế anh có nhớ nhà nhớ vợ không ?
- Nhá»› lắm. Tôi hay khóc nhiá»u những lúc gác đêm.
- Váºy sao không bá» trốn vá» ?
- Tôi sợ lÃnh ông Hêng Xom Rin trả thù.
- Là m gì có ! Anh không biết là ra hà ng thì được khoan hồng, không bị xỠphạt à ?
- Không biết đâu. Angkar nói nếu đầu hà ng sẽ bị giết hay bị tù.
Huy nhìn tên lÃnh, nét mặt hắn hiá»n là nh chất phác, không có vẻ gì tà n ác hay dữ tợn. Thế nhưng là m sao biết được hắn Ä‘ ã là m gì. Huy lại há»i :
- Thế có bao giỠanh bắn giết dân, bắt đà n bà h ãm hiếp chưa ?
- Dạ không có, không có đâu ! - Hắn lắc đầu lia lịa, mặt tái đi.
Äến huyện lỵ, Văn đưa ba ngưá»i bị thương và o trạm xá. Má»i ngưá»i c òn lại tản ra dá»c theo hai bên đưá»ng nấu cÆ¡m.
Tá»›i giỠăn, Quân cho cởi trói má»™t bên tay hai tên địch. Tay c òn lại vẫn ghịt chặt sau lưng, để ph òng chúng bá» chạy. Chúng cÅ©ng được ăn như má»i ngưá»i khác, không có g ì phân biệt. Ä‚n xong, há» trói hai tên tù binh như cÅ©, chá» Văn là m việc vá»›i ban chỉ huy bá»™ đội địa phương xong là bà n giao tất cả cho quân đội bạn xá» l ý.
Huy cuá»™n má»™t Ä‘iếu thuốc, ngồi bệt xuống đất, tá»±a lưng và o má»™t gốc me, ph ì phèo nhả khói. Tên trẻ tuổi lúc nãy đã nói chuyện vá»›i Huy nhìn anh hút thuốc vá»›i vẻ thèm thuồng. Tên kia vẫn cúi đầu lầm lì. Trên đưá»ng Ä‘i, Huy cÅ©ng Ä‘ ã mấy lần gợi chuyện,nhưng hắn chỉ lắc lắc, gáºt gáºt, không chịu hé răng. Huy há»i tên trẻ tuổi :
- Hút thuốc không ?
- Dạ, xin cho tôi hút với.
Huy cuá»™n cho má»—i tên má»™t Ä‘iếu, rồi gắn lên môi chúng. Tên già nh ìn anh gáºt đầu tỠý cám Æ¡n. Huy mỉm cưá»i há»i hắn :
- Lần nà y vỠrồi, có chạy theo giặc nữa không, ông già ?
- Không đâu. Tôi muốn vá» vá»›i vợ con lâu rồi - Hắn đáp, đôi mắt buồn buồn. Có lẽ hắn nhá»› tá»›i má»™t căn nhà nà o đó xa xôi, nÆ¡i có ngưá»i vợ và lÅ© con Ä‘ang chá» mong hắn.
Huy trầm ngâm nhìn cả hai. Trông há» không có vẻ gì tà n ác đáng sợ. Cứ như vẻ ngoà i và thái độ cá»§a hai tên nà y, th ì tháºt không tà i nà o hiểu được tại sao lại có những tên lÃnh Polpot dã man, khát máu, giết ngưá»i như ngoé. Có lẽ khi Ä‘ ã bị cuốn và o trong cuá»™c, những hà nh vi tà n bạo đã dần dần trở thà nh quen thuá»™c, thà nh phản xạ tá»± nhiên. Ngưá»i lÃnh vốn thưá»ng là mù quáng. Há» như là bá»n ngưá»i máy chỉ hà nh động theo mệnh lệnh cấp trên. Nếu cấp trên cá»§a há» là loại tà n bạo Ä‘iên cuồng, th ì là m sao há» không Ä‘iên cuồng, tà n bạo !
Còn cái gì khác h Æ¡n, đúng hÆ¡n để giải thÃch cho tất cả những g ì đã xảy ra. Cho những đống xương ngưá»i trưng bà y trong các nhà kÃnh, tỉnh lỵ nà o cÅ©ng có. Cho hà ng triệu ngưá»i Ä‘ ã bị bắn, bị Ä‘áºp đầu bằng cuốc xẻng, bị cứa cổ bằng sóng lá thốt nốt đầy gai nhá»n, bị hất xác và o những hố chôn táºp thể rải rác trên khắp những b ìa rừng, những cánh đồng hoang?…
Tà i sản của ngudoc
22-09-2008, 04:47 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
12.
Huy đã quen biết nhiá»u ngưá»i ngoà i phum. Anh thân nhất vá»›i gi a đình Sa Piên, vì thưá»ng theo L ý, Mợi ra đó chÆ¡i. Me Sa Rinh thương Huy như con ruá»™t. Bà hay nắm hai bà n tay cá»§a Huy, há»i han vá» ba má, vá» gia Ä‘ ình anh, những chuyện vui buồn anh Ä‘ang gặp. Thỉnh thoảng, bà lại xoa xoa đầu Huy thương mến. ChÃnh má Huy cÅ©ng Ãt có những biểu lá»™ tình cảm như váºy vá»›i anh, dù Huy biết bà rất thương yêu anh. V ì váºy, Huy cảm thấy thương mến và gần gÅ©i vá»›i me Sa Rinh vô cùng.
Me có hai ngưá»i con gái. Cô chị Ä‘ ã lấy chồng và theo chồng ra sống ngoà i chợ huyện. Còn Sa Piên năm ấy hai mươi tuổi. Ở vùng nà y, con gái hai mươi chưa chồng Ä‘ ã coi là quá thì. Thưá»ng th ì khoảng mưá»i sáu, mưá»i bảy há» Ä‘ ã tay bồng tay bế.
Sa Piên lấy chồng muá»™n có lẽ vì cô biết rằng mình đẹp. Cô không thấy ai trong đám thanh niên thôn nhà là m cho m ình tôn trá»ng, ná»… vì, há» luôn luôn quỳ lụy, xum xoe trước mặt cô. Äối vá»›i má»™t ngưá»i con gái, không tôn trá»ng th ì không bao giá» có thể yêu thương. Vá»›i Sa Piên Ä‘iá»u nà y cà ng có ý nghÄ©a đặc biệt hÆ¡n. Cô có những ước mÆ¡, khát vá»ng thầm kÃn vá» ngưá»i đà n ông sẽ cùng chu ng sống vá»›i mình. Äó phải là má»™t con ngưá»i l ý tưởng, vừa đẹp đẽ, vừa cao thượng, anh hùng. Những chà ng trai là ng quê mùa, khá» khạo, ăn nói toà n những câu cá»™c lốc, dưới mắt cô, chỉ là má»™t lÅ© trẻ con lá»›n xác. Cô coi thưá»ng há», đón nghe những lá»i tán tỉnh thô lá»— cá»§a há» vá»›i nụ cưá»i lạnh lùng, ngạo nghá»… cá»§a má»™t bà hoà ng.
Me Sa Rinh thưá»ng hay há»i han vá» Quân. Bà có vẻ buồn buồn má»—i khi nhắc đến anh. Má»™t đôi tuần, me lại Ä‘Ãch thân Ä‘i và o Cứ, mang cho Quân lúc th ì má»™t gói mắm tép chua, lúc thì má»™t và i thứ trái cây. Cả hai cứ ngồi lặng im suốt buổi, không nói má»™t câu ngoà i mấy lá»i chà o há»i lúc đến, lúc vá». Có lần, Huy thoáng thấy me rưng rưng nước mắt nh ìn Quân, cầm má»™t bà n tay cá»§a anh vá»— nhè nhẹ như muốn an á»§i má»™t ná»—i niá»m g ì đó. Từ dạo vá» Cứ đến nay, chưa bao giá» Huy thấy Quân đặt chân và o nhà me. Thảng hoặc có việc phải ra phum, bao giá» anh cÅ©ng cố thu xếp để vá» trại tháºt nhanh, né tránh những lối Ä‘i ngang qua nhà Sa Piên. Huy lá» má» cảm nháºn giữa Quân và gia Ä‘ ình Sa Piên dưá»ng như có má»™t mối liên hệ nà o đó vượt khá»i mức độ bình thưá»ng. Nhưng anh không nghÄ© ra, mà cÅ©ng không dám há»i thẳng Quân hoặc me Sa Rinh. Anh sợ là m bà thêm buồn khổ.
Chiá»u hôm đó, Huy má»™t mình ra chÆ¡i nhà me. L ý và Mợi đã lên trung Ä‘oà n bá»™ thăm đồng hương. Già Hương báºn công chuyện riêng. Huy bước lên thang chỉ trông thấy má»—i m ình me Sa Rinh Ä‘ang cho tằm ăn. Anh há»i :
- Má»i ngưá»i đâu hết rồi me ?
- Buk Hô Cha Hô Ä‘i ra rẩy, còn Sa Piên nó ra chợ huyện mua đồ rồi. Sao con ra có má»™t mình váºy Huy ?
- Mấy anh có việc nên không ra được me ạ.
Me Sa Rinh bưng mấy rá»— lá dâu đặt lên chiếc sáºp tre. Bà má»›i quá năm mươi, hÆ¡n má Huy và i tuổi, nhưng trông Ä‘ ã già nua lắm. Gương mặt bà chằng chịt nếp nhăn, dấu vết cá»§a những năm tháng vất vả nhá»c nhằn lo cho chồng con. Trông me già hÆ¡n Buk Hô nhiá»u. Me sinh nở năm lần. Mấy ngưá»i con trai Ä‘ ã chết và o những năm Polpot cầm quyá»n. Bao nhiêu đêm me Ä‘ ã thầm lặng khóc nhá»› con, là m sao mà không già trước tuổi. Nhiá»u lần Huy đăm đăm nh ìn me, cố hình dung lại khuôn mặt bà hồi còn trẻ tuổi. Hồi còn thiếu nữ, có lẽ bà đẹp không kém Sa Piên. Khung xương mặt, đưá»ng viá»n khuôn cằm bà vẫn c òn lưu lại chút g ì thanh thoát cá»§a má»™t mỹ nhân. Trong nét Ä‘i đứng nói cưá»i vẫn có má»™t cái g ì thoát tục.
Có lần, me đã kể cho Huy nghe chuyện thá»i con gái cá»§a bà . Hồi ấy, bà là ngưá»i Ä‘ ẹp nhất trong xã Svai, huyện Phnom Túi, thuá»™c má»™t tỉnh xa ở miá»n nam. Bao nhiêu trai tráng trong mấy phum lân cáºn Ä‘á»u yêu thầm nhá»› trá»™m cô gái Sa Rinh. Cha cá»§a Sa Rinh là má»™t di dân ngưá»i gốc Quảng Äông, Trung Quốc. Cô thừa hưởng là n da sáng cá»§a cha, đôi m ắt to tròn cá»§a mẹ. Dòng máu pha trá»™n giữa hai dân tá»™c đã tạo nên ở Sa Rinh má»™t vẽ đẹp lạ thưá»ng. Không chỉ là má»™t ngưá»i có dáng vóc bên ngoà i, cô gái Sa Rinh Ä‘ ã há»c đến hết lá»›p chÃn ngoà i thị x ã. Äây là má»™t Ä‘iá»u rất hiếm hoi, ngay cả đối vá»›i nam giá»›i vùng ấy bấy giá». Vừa đẹp, vừa có há»c, có thể nói cô là giấc mÆ¡ không bao giá» biến thà nh sá»± tháºt, là má»™t nữ thần trong tim cá»§a hầu hết đà n ông trai tráng trong toà n x ã. Äã có những chà ng trai con nhà cá»± phú, bạn há»c ngoà i thị xã khẩn thiết cầu hôn, bị chối từ, vẫn còn âm thầm nhá»› mong, Ä‘eo Ä‘uổi mãi cho đến lúc cô Ä‘i lấy chồng.
Sa Rinh không nháºn lá»i những ngưá»i săn đón không phải v ì cô chê há». Cô đã yêu má»™t ngưá»i thanh niên phum nhà , ngưá»i từng gắn bó thân thiết vá»›i cô từ thuở ấu thÆ¡ . Äó là Hô, bạn há»c vá»›i cô thá»i tiểu há»c. Hô nhà nghèo rách mồng tÆ¡i, cha mẹ anh chẳng có đến má»™t con b ò là m vốn. Vì váºy, dù rất thông minh, há»c giá»i nhất lá»›p năm trưá»ng huyện, anh đà nh phải nghỉ há»c để phụ giúp cha mẹ nuôi đà n em nhá». Trái lại, nhà Sa Rinh già u có nhất nh ì phum, có đến năm cặp bò bô và hà ng mấy chục mẩu ruá»™ng thượng đẳng Ä‘iá»n, có đến dăm chục ngưá»i đến là m công cho nhà cô trong dịp giáp mùa cấy gặt.
Cô bé Sa Rinh và chú bé Hô Ä‘ ã thương mến nhau từ những ngà y há»c chung ở huyện. Khi Sa Rinh ra thị x ã há»c, cô chỉ vá» thăm nhà đôi lúc và o ngà y lá»…, và mùa nghỉ hè. Äôi bạn chỉ gặp nhau trong những dịp hiếm hoi đó. Nhưng h ình như cà ng xa cách, cà ng trở ngại, há» lại cà ng mến yêu nhau. T ình bạn thÆ¡ ngây không biết từ lúc nà o Ä‘ ã biến thà nh tình yêu nam nữ. Nhưng gia cảnh cá ch biệt quá xa, há» chỉ biết thầm nén những tình cảm đắm say.
Há» yêu nhau trong tuyệt vá»ng, không biết là m cách nà o để đến vá»›i nhau. Sa Rinh không há» dám để cho cha mẹ m ình biết chuyện. Cô hiểu không bao giỠông bà đồng ý cho cô lấy má»™t anh chà ng khố rách áo ôm như váºy. Cô chỉ c òn má»™t cách duy nhất là kiếm cá»› chối từ, trì hoãn khi có kẻ đến cầu hôn, mÆ¡ hồ cầu mong có má»™t phép lạ nà o sẽ đến, để cô có thể lấy được ngưá»i đà n ông m ình hết lòng yêu mến.
Năm Sa Rinh mưá»i chÃn tuổi, má»™t biến cố nhá» xảy ra. Biế n cố đó đã giúp cô toại nguyện.
Mùa xuân năm đó, má»™t ngưá»i đà n ông từ thá»§ đô đến quê cô mua Ä‘iá»n sản để đầu cÆ¡ láºp nghiệp. Ông ta tên Pu Vên. Pu Vên rất già u. Gia sản cá»§a cha mẹ Sa Rinh so vá»›i cá»§a ông ta chỉ như má»™t con nhái bén so vá»›i con b ò. Pu Vên goá vợ. Ông ta đã có hai Ä‘á»i vợ, và đến mưá»i mấy ngưá»i con. Há» Ä‘á»u lá»›n cả. Con út cá»§a ông c òn lá»›n tuổi hÆ¡n Sa Rinh. Ông đến được má»™t thá»i gian th ì nghe thấy lá»i đồn đại vá» sắc đẹp và sá»± kiêu h ãnh cá»§a Sa Rinh. Táºn đáy lòng ngưá»i đà n ông nà y Ä‘ ã nảy ra ý đồ chiếm cô bằng được. Pu Vên già u, thà nh công và kiêu ngạo. Ông ta tin và o sức mạnh cá»§a m ình.
Pu Vên tìm đến là m quen vá»›i cha mẹ Sa Rinh, vá»›i danh nghÄ©a là má»™t kẻ là m ăn xa muốn t ìm nÆ¡i giao kết thân t ình. Ông thưá»ng xuyên t ìm được cá»› để tặng cho má»—i ngưỠi trong gia đình cô những món quà đắt tiá»n, quà hiếm. Chẳng bao lâu, Pu Vên Ä‘ ã chiếm được cảm t ình cá»§a má»i ngưá»i, trừ Sa Rinh.
Ngay từ lần đầu giáp mặt vá»›i Pu Vên, ánh mắt kỳ lạ cá»§a ông ta Ä‘ ã là m cô lo âu, sợ hãi. Pu Vên nhìn cô như má»™t con mèo nh ìn con mồi Ä‘ang nằm trong tầm vuốt cá»§a nó, thèm thuồng, hả hê và khoái trá. Và như mèo vá»n chuá»™t, Pu Vên không có g ì vá»™i vã. Ông xiết tấm lưới vô h ình cá»§a mình cháºm rãi, cẩn tháºn, không má»™t khe hở.
Mùa thu đến, Pu Vên ng õ lá»i. Cha mẹ Sa Rinh gần như vui mừng vá»›i lá»i cầu hôn cá»§a Pu Vên. Ngà y cưới được ấn định sẽ tiến hà nh ngay trong tháng Mưá»i năm ấy.
Sa Rinh như Ä‘iên như dại trong những ngà y tháng đó. Cô không dám c ãi lá»i cha mẹ. Nhưng cô căm ghét Pu Vên vô hạn. Cô nghÄ© m ãi, nghÄ© mãi, rồi cuối cùng quyết định sau lá»… cưới, cô sẽ tá»± sát ngay trong đêm động ph òng hoa chúc, thà chết chứ không để cho Pu Vên chiếm Ä‘oạt cô.
Còn năm hôm nữa là ngà y cưới. Äêm hôm đó, Hô lén b ò và o nhà Sa Rinh. Anh thì thầm bảo cô thu xếp. Há» sẽ trốn Ä‘i xa. Bá» lại tất cả. Là m lại tất cả từ hai bà n tay trắng. Và Sa Rinh Ä‘ ã theo anh. Há» chạy bá»™ suốt đêm hôm ấy, qua những phum là ng, qua những cánh rừng hoang vắng, quên cả ná»—i sợ các loà i thú dữ. Äến sáng hỠđón xe lên Batdomboong, và t ìm đến sinh cÆ¡ láºp nghiệp ở phum Chan Äai từ dạo ấy.
Hai ông bà đ ã khó khăn lắm má»›i đến được vá»›i nhau, nên há» yêu quà nhau vô kể. Giá» Ä‘ ã già rồi, mà nhiá»u khi Huy nháºn ra há» vẫn còn biểu lá»™ sá»± chăm sóc, lo lắng cho nhau tháºt là cảm động.
Buk Hô là má»™t ngưá»i nghiêm nghị, Ãt nói cưá»i. Lúc đầu gặp ông, Huy hÆ¡i e dè trước vẻ lạnh nhạt cá»§a ông. M ãi đến gần đây, Huy má»›i hiểu được ông. Ông yêu quà anh em bá»™ đội, nhưng chỉ bá»™c lá»™ những t ình cảm đó bằng hà nh động. Thỉnh thoảng, ông xách trong buồng ra chai rượu, bảo me Sa Rinh nấu má»™t nồi canh chua, hay nướng và i con cá khô, ngồi đối ẩm vá»›i bá»n Huy. Ngay trong cuá»™c rượu ông cÅ©ng vẫn Ãt lá»i, nhưng ánh mắt cá»§a ông nh ìn bá»n anh tháºt thân tình, ấm áp. Äôi lúc, ông chà i được má»™t má»› cá, gặp bá»n Huy ra chÆ¡i, th ì thế nà o khi vá» bá»n anh cÅ©ng sẽ có má»™t xâu cá cầm tay. Có Ä‘iá»u, Huy nhanh chóng nháºn ra ông không ưa L ý. Không bao giỠông buồn ngó mặt anh ta. Ông chỉ ngồi nháºu vá»›i Huy, Mợi hay Già Hương...nghÄ©a là những khi không có L ý. Huy thấy thái độ cá»§a ông có cái gì đó tháºt là khó hiểu.
Me Sa Rinh và o trong buồng, lục lá»i gì đó má»™t lúc, rồi bước ra, tay bà cầm má»™t cái gói vải nhá». Bà cháºm chạp ngồi xuống sà n, bảo Huy :
- Con lại đây me bảo.
Huy bước tá»›i, ngồi xuống bên bà . Me run run tháo lá»›p vải, bên trong là má»™t chiếc v òng Ä‘eo tay bằng ngá»c thạch lên nước xanh biên biếc. Huy nhìn bà lòng đầy thắc mắc. Anh tá»± há»i bà định là m g ì. Chẳng lẽ bà muốn cho anh chiếc vòng đó hay sao ?
Me nhìn chiếc vòng má»™t lúc lâu. Từ hai khoé mắt - mà ngà y xưa chắc Ä‘ ã là m bao nhiêu chà ng trai chết chìm trong đó - hai dòng nước mắt đù ng đục tuôn ra lặng lẽ. Huy sá»ng sốt. Anh vừa mấp máy miệng định há»i, thì bà đã ngước lên nh ìn anh :
- Cái vòng nà y là của con Quân.
- Dạ !?...
- Nó tặng cho Sa Piên lâu rồi. Gần hai năm trước.
- .................?
- Con mang vỠđưa trả cho Quân. Nói nó giữ đó, sau nà y tặng cho vợ nó.
Huy đưa tay lên v ò vò đầu. Váºy là giữa Quân và Sa Piên trước kia Ä‘ ã có gì tháºt rồi ! Anh há»i:
- Anh Quân đã tặng cho Sa Piên, sao me trả lại là m chi ?
- Sa Piên không xứng đáng giữ nó... Sa Piên xấu lắm ! - Me Sa Rinh nói ngắt quảng, bà ôm ngực ho khẽ và i tiếng, nhăn mặt có vẻ đau đớn.
- Me có sao không ? - Huy giÆ¡ hai tay nắm lấy bá» vai gầy guá»™c cá»§a bà , lo âu há»i.
- Không sao đâu...mấy bữa nay me bị ho chút chút thôi mà ...
Huy đưa tay cầm lấy chiếc v òng. Chất đá quà tá»a ra hÆ¡i lạnh là m mát rượi bà n tay anh. Nh ìn má»™t lúc, Huy bá» nó và o miếng vải, gói lại, nhét và o túi áo.
- Thôi được. Con sẽ mang vỠcho anh Quân.
Huy trầm ngâm nhìn me má»™t lúc. Nước mắt, như hai đưá»ng chỉ nhá», vẫn c òn ngoằn ngoèo lăn xuống hai bên g ò má cá»§a bà . Im lặng hồi lâu nữa, Huy nói :
- Thế đầu đuôi câu chuyện ra sao hả me ?
- Con nghe thì cÅ©ng được, nhưng con đừng nói lại vá»›i ai khác nữa. Con Quân không muốn nhiá»u ngưá»i biết chuyện nà y đâu, Huy à ...
Me Sa Rinh nghẹn ngà o kể cho Huy nghe câu chuyện.
Dạo tiểu Ä‘oà n má»›i vá» dá»±ng Cứ bên phum, Quân hay ra phum chÆ¡i, thăm há»i, giúp đỡ dân là ng. Anh Ä‘i đến nhà nà o cÅ©ng được mến thương v ì sá»± tốt bụng, chân thà nh vốn có. Những gì Quân lãnh được, từ quần áo đến các thứ nhu yếu phẩm như đưá»ng, sữa, anh Ä‘á»u mang ra cho những ngưá»i nghèo, Ä‘au ốm, trừ những g ì phải để lại dùng chung vá»›i anh em. Anh thưá»ng ra thăm nhà me. Không lâu la g ì, me đã nháºn ra Quân có cảm tình đặc biệt vá»›i Sa Piên. Lúc ấy, Sa Piên cÅ©ng tá» vẻ ưa thÃch Quân. Há» có nhiá»u lần tr ò chuyện vá»›i nhau trong nhà me, dưới sá»± ngấm ngầm đồng t ình, cho phép cá»§a cả hai ông bà . Quân là m cho há» nhá»› lại tình yêu thá»i trẻ cá»§a há». Má»i chuyện dưá»ng như Ä‘á»u tốt đẹp.
Nhưng trong t ình cảm, Quân lại quá trung thá»±c đến ngu ngÆ¡. Anh yêu Sa Piên tha thiết, đồng thá»i lại rất tôn trá»ng cô. Anh chỉ cần gặp gỡ thưá»ng xuyên, tr ò chuyện vá»›i cô đã thấy vui lòng, thá»a ý. Tháºm chà quen nhau cả năm trá»i, Quân còn chưa cầm đến bà n tay cá»§a Sa Piên...
Me Sa Rinh cưá»i mếu máo trong khi nước mắt vẫn c òn hoen :
- Hai đứa quen nhau lâu lắm rồi nhé. Váºy mà hôm đó, me há»i nhá» Sa Piên : “ Con Quân có nắm tay cá»§a con lần nà o chưa ? †Nó lắc đầu phụng phịu : “ Anh Quân hiá»n lắm ! Không có g ì hết !â€....
Theo tục lệ vùng nà y, con gái để cho đà n ông nắm tay m ình kể như không c òn trong trắng nữa, và nắm tay con gái chưa chồng mà không có sá»± đồng t ình bị coi là phạm tá»™i nặng, như thể cưỡng dâm. Tuy nhiên, đó chỉ là tục lệ lâu Ä‘á»i truyá»n lại. Nó Ä‘ ã phôi pha, mất Ä‘i tÃnh tôn nghiêm bất khả vi phạm cá»§a những thá»i xa xưa. Là m sao hai ngưá»i trẻ tuổi yêu nhau mà lại không nắm tay nhau ? Há» còn là m tá»›i chuyện gì ấy chứ !
Dù sao thì Quân cÅ©ng đã là m theo đúng luáºt tục. Anh đã có lần thưa chuyện vá»›i buk Hô và me, rằng sau nà y khi phục viên sẽ ở lại đây, cưới Sa Piên là m vợ. Anh không muốn nháºn sÄ© quan cÅ©ng là vì váºy. Lần ấy, Quân trao cho me Sa Rinh chiếc vòng cẩm thạch, coi như là món quà là m lá»… Ä‘Ãnh hôn. Chiếc v òng nà y, Quân đã gom tiá»n dà nh dụm, và mượn thêm cá»§a má»™t Ãt bạn bè mua nó nhân má»™t dịp Ä‘i ngang chợ Xi-xô-phôn. Hai ông bà đ ã bằng lòng chấp nháºn, há» xem Quân không khác gì con ruá»™t. Và Quân đã tin chắc, đã xem Sa Piên như ngưá»i vợ chưa cưới cá»§a m ình. Anh muốn giữ gìn cho cả hai ngưá»i.
Quân không lưá»ng tá»›i chuyện má»™t cô gái Ä‘ang trong tuổi sức sống trà o dâng đâu chỉ vừa l òng vá»›i mấy cuá»™c chuyện trò xuông. Há» thèm được âu yếm, vuốt ve, thèm được ôm ấp, vá»— vá» như má»™t con mèo nhá», như má»™t đứa bé sÆ¡ sinh. V ì váºy, tuy yêu mến Quân, Sa Piên có phần nà o đó bá»±c bá»™i anh. Nhưng cô không dám nói, mà cÅ©ng không dám có má»™t cá» chỉ, thái độ nà o để bà y tá» khao khát cá»§a mình.
Tháng Hai năm sau, Lý và Mợi từ đại đội 18 cá»§a trung Ä‘oà n được Ä‘iá»u xuống tiểu Ä‘oà n, vá» trung đội. Trước đó, má»—i khi ra phum chÆ¡i, Quân thỉnh thoảng cÅ©ng dẫn má»™t và i anh em trong trung đội cùng ra, và L ý, Mợi được anh dẫn ra nhà me Sa Rinh như bao anh em khác.
Lý gặp Sa Piên lần đầu đã say mê cô như Ä‘iếu đổ. Có má»™t Ä‘iá»u, L ý, Mợi hay bất cứ ai khác trong đơn vị Ä‘á»u không biết chuyện giữa Quân và Sa Piên. Quân không giấu giếm má»i ngưá»i. Nhưng anh không thÃch tá» vẻ nà y khác, cÅ©ng không phải là loại ngưá»i hay bá»™c lá»™ chuyện riêng. Trước mắt má»i ngưá»i, anh vẫn đối xá» vá»›i Sa Piên má»™t cách thân ái b ình thưá»ng như lúc chẳng có ai. ChÃnh v ì váºy, mà má»i chuyện đã trở nên xáo trá»™n.
Ngay sau đó, Lý tìm cách tấn công Sa Piên, đôi khi còn có sá»± giúp đỡ vô tư cá»§a Mợi. Quân biết Ä‘iá»u nà y, nhưng anh không há» can thiệp. Anh vững tin ở Sa Piên. Anh cÅ©ng không muốn gây cảm giác bất h òa giữa đồng đội vá»›i nhau khi chưa cần thiết. Quân không ngá» L ý lại là má»™t ngưá»i đầy kinh nghiệm chinh phục đà n bà , vá»›i những cách tấn công chá»›p nhoáng. Thêm nữa, Quân không thể nà o ngá» Sa Piên Ä‘ ã xao lòng khi gặp Lý. Vẻ đẹp trai cá»§a anh đã thu hút cô ghê gá»›m. Nhưng L ý chinh phục được Sa Piên nhanh chóng hÆ¡n là nhỠở sá»± lá»c l õi, táo bạo cá»§a mình. Anh không chút ngượng ngùng ôm chầm lấy Sa Piên, hôn lấy hôn để lên khắp ngưá»i cô, mặc cho cô kinh hoà ng vùng vẫy, mặc những lá»i chá»i mắng khinh miệt cá»§a cô. Nhưng sá»± thô bạo cá»§a L ý chỉ là m Sa Piên sợ hãi và nổi giáºn lúc đầu. Rồi cô bá»—ng thấy mình hay nghÄ© tá»›i chúng, thèm nhá»› chúng. Cô cố chống cá»± lại bản năng má»™t cách yếu á»›t, ngà y cà ng yếu á»›t. L ý trà cuối cùng đã gục ngã, Sa Piên lao và o cÆ¡n say t ình ái, Ä‘am mê, liá»u lÄ©nh. Cô bất chấp tất cả; bất chấp lá»i khuyên can và những giá»t nước mắt Ä‘au khổ cá»§a me Sa Rinh ; bất chấp những cÆ¡n giáºn lôi Ä‘ ình cá»§a buk Hô ; và dÄ© nhiên, bất chấp những suy nghÄ©, đánh giá hay ná»—i Ä‘au cá»§a Quân. Dù có đôi lúc cô thoáng thấy trong l òng niá»m ăn năn, ray rứt, ná»—i xót xa cho Quân, anh cÅ©ng đã trở thà nh xa lạ vá»›i cô.
Tháºt ra, cô có những khổ tâm riêng. Äối vá»›i Sa Piên, Quân là hiện thân cá»§a má»™t mẫu ngưá»i l ý tưởng, đúng như h ình dung mong ước cá»§a cô vá» má»™t ngưá»i để cô gắn bó trá»n Ä‘á»i. Nhưng cô chưa bao giá» tháºt sá»± yêu Quân. Cô chỉ kÃnh trá»ng Quân, yêu mến Quân như đối vá»›i má»™t ngưá»i anh. Giả sá» Quân cÅ©ng bạo dạn yêu thương cô má»™t cách cụ thể, b ình thưá»ng, gần gÅ©i như L ý, có lẽ tình cảm đó có thể chuyển hoá thà nh t ình yêu tháºt sá»±. Nhưng nó Ä‘ ã không tiến xa hÆ¡n. Và đến khi gặp L ý, Sa Piên má»›i nháºn ra tình cảm tháºt sá»± cá»§a mình.
Theo táºp tục, con gái Khmer chưa chồng được dà nh cho má»™t gian buồng riêng trong nhà . Không má»™t ngưá»i đà n ông nà o, kể cả cha ruá»™t cá»§a ngưá»i con gái, được phép bước và o trong gian buồng đó. Thế mà L ý đã nhiá»u lần bước chân và o gian buồng ấy cá»§a Sa Piên.
Sa Piên trao thân cho Lý má»™t cách tá»± nguyện, vá»›i sá»± che chở cá»§a me Sa Rinh. Sau không biết bao lần khuyên giải, rầy la thất bại, cuối cùng bà đà nh phải thá»a hiệp vá»›i cô. Bà biết r õ há» là m chuyện gì trong căn phòng trinh nữ cá»§a cô. Bà đau khổ. Bà xót xa thương Quân. Nhưng bà vẫn che chở cho cô, dấu diếm buk Hô để cô được toại l òng yêu thương vá»›i L ý. Me Sa Rinh đúng là má»™t bà mẹ hiá»n háºu, nhân từ và yếu Ä‘uối, thương con bằng má»™t t ình yêu mù quáng nhưng bao la không bá» bến. Trong cuá»™c t ình đổi hướng nà y, có lẽ ngưá»i chịu đựng nhiá»u nhất, Ä‘au đớn nhiá»u nhất chÃnh là bà . Bà c òn Ä‘au thêm má»™t ná»—i - Quân không c òn vui vẻ thân tình như xưa nữa. Anh né tránh gia Ä‘ ình bà . Cá»±c chẳng đã bà phải Ä‘i và o cứ thăm anh, Quân cÅ©ng chỉ lặng lẽ cúi chà o, không ân cần há»i han tr ò chuyện như ngà y trước.
Me Sa Rinh than thở :
- Me thương con Quân lắm, hÆ¡n cả Sa Piên. Mấy đứa con trai cá»§a me Ä‘ ã chết, nên me coi Quân như con ruá»™t. Váºy mà nó giáºn Sa Piên rồi giáºn ghét cả me.
Huy ngồi nghe me Sa Rinh vừa nói vừa giá»t ngắn giá»t dà i, nhìn gương mặt già nua phúc háºu cá»§a bà giỠđây héo hắt, mà muốn rÆ¡i nước mắt theo bà . Anh thầm nghÄ© ắt là không khi nà o Quân phiá»n trách g ì bà . Có lẽ anh chỉ cố là m ra như váºy để bà khá»i phải t ìm đến gặp anh. Có lẽ anh sợ phải gặp bà . Anh sợ phải nhá»› lại những ngà y xưa ấm áp. Äiá»u nà y me Sa Rinh không nghÄ© ra sao? Äối vá»›i Quân, chỉ có má»™t l ý do duy nhất đó để lý giải cho sá»± xa cách lạnh lùng cá»§a anh. Huy rất lấy là m lạ khi chợt nghÄ© cuối cùng Quân cÅ©ng không tránh khá»i sá»± yếu Ä‘uối, tầm thưá»ng như bao kẻ khác. Má»™t ngưá»i như Quân lẽ ra phải có cách cư xá» tốt hÆ¡n. Huy Ä‘ ã quen vá»›i cách đánh giá, nhìn nháºn vá» Quân như má»™t con ngưá»i đặc biệt, khác thưá»ng. GiỠđây, Huy khá là thất vá»ng vá» anh. “Th ì ra, anh Quân cÅ©ng có lúc cư xá» sai lầm !†Huy kêu thầm trong bụng.
Huy lại nghÄ© tá»›i Sa Piên, thấy thương cô quá. Cô tháºt là ngây thÆ¡, dại dá»™t, hiến dâng cả trái tim, thân xác m ình cho má»™t kẻ không tháºt dạ yêu thương. R õ rà ng là Lý mê cô, nhưng anh ta chỉ xem cô như má»™t thứ đồ chÆ¡i quà giá. Ä Ã£ là đồ chÆ¡i th ì sẽ có lúc chán chưá»ng. L ý còn ở đây ngà y nà o, ngà y đó Sa Piên c òn giữ được anh, chẳng qua chỉ v ì trong phum không có ai sánh được vá»›i cô. Nhưng má»™t khi xa cô rồi, L ý sẽ quên phắt cô ngay. Äối vá»›i cô, ngay cả bây giá» là lúc Ä‘ang thắm thiết mặn nồng nhất, mà xem ra L ý không có chút gì tôn trá»ng. Anh kể lại cho anh em đồng đội nghe những chuyện riêng tư gần gÅ©i giữa hai ngưá»i vá»›i vẻ khoe khoang đắc chÃ, vô tư , như Ä‘ang nói vá» ngưá»i thứ ba nà o khác.
Tuy nhiên, Huy vẫn cảm thấy mình không tà i nà o ghét Lý. Trá»i sinh Lý ra vá»›i bản chất, tÃnh cách như váºy. Và trong chuyện nà y, L ý hoà n toà n không biết mình đã phá vỡ hạnh phúc cá»§a má»™t ngưá»i đồng đội. Anh chỉ sống đúng như những suy nghÄ©, nháºn thức giá»›i hạn cá»§a m ình. Phần nữa, nhìn gương mặt đẹp trai, nụ cưá»i quyến rÅ©, nghe kiểu nói bông lÆ¡n, vô thư ởng vô phạt cá»§a Lý, dù có ghét giáºn gì anh, nhiá»u ngưá»i cÅ©ng sẵn sà ng tha thứ cho anh. Vẻ đẹp bên ngoà i cá»§a má»™t con ngưá»i không thể nói là không có chút nghÄ©a l ý gì ! Từ xưa đến nay, sắc đẹp Ä‘ ã gây bao ngá»™ nháºn, ảo vá»ng lạc lầm, đã khuấy động bao sóng gió. Bản chất con ngưá»i là luôn luôn ngưỡng má»™ tôn sùng cái đẹp. Và cái đẹp ngoại h ình cá»§a con ngưá»i có lẽ là cái đẹp nhiá»u ma lá»±c, cái đẹp gây hiểm nguy hÆ¡n cả.
Huy quay qua, ôm lấy vai me Sa Rinh, an ủi bà :
- Thôi, me đừng buồn nữa. Äể rồi con sẽ tìm cách nói chuyện vá»›i anh Quân. Bảo anh ấy ra đây chÆ¡i thăm me - Anh im lặng hồi lâu rồi chợt nói thêm - Con thương me lắm ! Thương me như me ruá»™t cá»§a con váºy.
Me Sa Rinh nhìn Huy cưá»i móm mém. Äôi mắt bà lấp lánh niá»m vui và xúc động. Huy nắm lấy bà n tay gầy guá»™c, xương xẩu cá»§a bà bóp nhẹ, nh ìn mái tóc trắng phÆ¡ phất cá»§a bà , chợt thấy nhá»› má m ình quá đỗi.
Ngồi vá»›i me lúc nữa, Huy đứng dáºy. Nắng đã xế rồi, phải vá» thôi. Anh nói :
- GiỠcon phải vỠđây. Me nhớ đừng buồn nữa nhé !
Me Sa Rinh gáºt gáºt đầu. Bà chống tay lên sà n, lom khom đứng lên, bảo Huy :
- Con chá» me má»™t chút. Me và o gói má»™t Ãt nhá»™ng cho con mang vá» rang ăn cÆ¡m.
Bà và o chá»— gian bếp má»™t lúc rồi quay ra, cầm theo gói nhá»™ng và má»™t trái mÃt to.
Chà o từ giã me Sa Rinh, Huy ra vá» mà lòng ngổn ngang bao suy nghÄ©. Anh tá»± há»i nếu mình ở trong trưá»ng hợp cá»§a Quân, m ình sẽ là m gì đây ? Chắc chắn là không thể giống như cách cá»§a anh. Huy sẽ nói thẳng cho L ý biết rõ đầu Ä‘uôi ngay. Nhưng nếu L ý không biết Ä‘iá»u ? CÅ©ng được thôi ! Lúc đó, tùy ở Sa Piên, tùy ở sá»± lá»±a chá»n cá»§a cô. Nhưng Ãt ra, phải là m cho má»i chuyện trở nên sáng tá» vá»›i tất cả má»i ngưá»i!
Huy chợt nghÄ© vá» chuyện cá»§a chÃnh mình. Anh đã quen biết cô bé xinh xinh hay và o gánh nước. Tên cô bé ấy là Soun. Huy vẫn c òn rất trẻ con. Anh thÃch nhìn Soun luống cuống ngượng ngùng, thÃch trêu cho cô đỠbừng đôi má, rồi khoái chà cưá»i thầm. Chỉ váºy thôi ! Huy giáºt m ình nháºn ra mình đã phần nà o đó vui đùa má»™t cách Ãch ká»· vá»›i t ình cảm chân thà nh cá»§a má»™t ngưá»i con gái. Váºy ra cuối cùng anh nà o khác g ì vá»›i Lý ! Anh cÅ©ng giống anh ta, cÅ©ng ham vui, há»i hợt, cÅ©ng chẳng há» quan tâm đến những háºu quả mình có thể gây ra !
Soun có má»™t thiện cảm đặc biệt vá»›i Huy, anh biết. Ở vùng quê hẻo lánh nà y, má»™t cô bé mưá»i lăm tuổi Ä‘ ã có thể biết yêu. Tuổi thanh xuân cá»§a má»™t cô gái trưởng thà nh ở đây tháºt là ngắn ngá»§i, chỉ bốn năm năm. Dưới mưá»i ba, há» vẫn c òn là những cô bé gái ngây thÆ¡. Từ mưá»i ba trở Ä‘i, há» Ä‘ ã bắt đầu cuá»™c Ä‘á»i thiếu nữ. Và khoảng mưá»i sáu, mưá»i bảy, há» Ä‘ ã lấy chồng. Và i ba năm sau, nà ng thiếu nữ mắt lo ng lanh, môi đỠthắm đã trở thà nh má»™t thiếu phụ nhếch nhác, lôi thôi, con bồng con bế, không còn chút gì gợi nhắc tá»›i cô gái trẻ xinh đẹp ngà y xưa. Má»™t ngà y xưa chỉ vừa hiện hữu cách đấy không lâu.
Là m sao để Soun chỉ coi m ình như má»™t ngưá»i anh, hiểu đượ c mình chỉ coi cô như má»™t ngưá»i em gái ? Huy nhăn mặt há»i l òng. Tháºt sá»± thì Huy cÅ©ng không Ä‘o lưá»ng được t ình cảm cá»§a mình. Anh thÃch Soun, nhưng không dám buông xuôi cho t ình cảm mình nảy nở. Anh sợ ! Nhưng sợ cái g ì ? - Huy cÅ©ng không thể nà o xác định. Không phải vì quân lệnh. Äiá»u lệnh quân đội không cho phép quân tình nguyện Việt Nam có quan hệ bất chÃnh vá»›i phụ nữ Khmer. Nhưng c òn tình cảm, là m sao có mệnh lệnh nà o ngăn được cảm xúc m ãnh liệt trong tim những chà ng lÃnh trẻ. Từ cảm mến đến yêu thương, khoảng cách đó quá ư nhá» bé. Và yêu thương nghÄ©a là trao tặng cho nhau, cả tâm hồn, thể xác. Có biết bao nhiêu chà ng lÃnh Ä‘ ã yêu, và sẵn sà ng chịu má»i ká»· luáºt khắt khe. Rồi má»™t số đông trong bá»n há» sẽ quay lại quê nhà khi phục viên, xuất ngÅ©, vÄ©nh biệt nh ững mối tình trong chiến tranh, bá» lại những cô gái héo hon sầu nhá»›, và có khi bá» lại cả những giá»t máu rÆ¡i cá»§a chÃnh m ình, vì có quá nhiá»u trắc trở. Nhưng cÅ©ng có những ngưá»i ở lại. Há» nháºn nÆ¡i đây là m quê hương thứ hai cá»§a m ình. Há» can đảm sống chết vá»›i tình yêu. Há» sẽ sinh con đẻ cái, sẽ đổ mồ hôi, và cả máu trên mảnh đất nà y, sẽ trở thà nh má»™t tế bà o cá»§a cá»™ng đồng dân tá»™c Khmer, gắn bó vá»›i há», cùng chịu chung những cÆ¡n mưa rà o, nắng hạn, chung những Ä‘iá»u tốt là nh và những Ä‘iá»u bất hạnh, chung má»™t số pháºn vá»›i những ngưá»i không phải đồng bà o, không cùng dân tá»™c, nhưng Ä‘ ã trở thà nh đồng bà o, dân tá»™c khi há» Ä‘ ã dứt khoát chá»n má»™t con đưá»ng. Huy chưa từng nghÄ© rằng m ình sẽ yêu thương má»™t cô gái, và sẽ ở lại nÆ¡i đây. Quê nhà anh ! NÆ¡i đó ba má cá»§a anh giá» Ä‘ ã bắt đầu già yếu Ä‘ang má»i mắt ngóng trông, nÆ¡i đó lÅ© em cá»§a anh Ä‘ang vất vả chịu đựng những khó khăn, nghèo túng. Anh nhất định phải trở vá» !
Vừa qua khá»i nhà phum trưởng Tia và i chục bước, Huy trông thấy má»™t ngưá»i đà n bà từ xa Ä‘i tá»›i, hai bên là hai đứa nhá». Äó là Cà Pươn, má»™t ngưá»i quen cá»§a Huy. Cà Pươn gầy nhom. Chị khoảng hai mươi mấy, nhưng trông già hÆ¡n tuổi nhiá»u. Gương mặt Ä‘en mốc v ì thiếu ăn, cà ng là m nổi báºt hai con mắt trắng. Hai thằng nhóc đó là con cá»§a Cà Pươn. Thằng lá»›n tên Kan, sáu tuổi, thằng nhá» tên Lum, bốn tuổi. Hai thằng như đúc cùng má»™t khuôn - cÅ©ng má»™t thân h ình còm nhom, cÅ©ng má»™t gương mặt nhá» choắt, Ä‘en thùi lÅ©i, hai con mắt Ä‘en ngÆ¡ ngác, cái miệng hÆ¡i hô khoe hà m răng trắng nhởn, mái tóc và ng khè v ì cháy nắng. Trông thấy Huy, tụi nó cưá»i toe toét, rối rÃt gá»i anh :
- Mia Huy ! Mia Huy Cáºu Huy !
Huy đã nhiá»u lần ghé nhà Cà Pươn. Nhà chị ở sát cạnh nhà Soun, và chị cÅ©ng thưá»ng hay và o Cứ gánh nước. Má»—i khi có phụ cấp tiá»n Riel, Huy hay đến cái quán đầu phum mua cho tụi nhá» mấy bịch bánh kẹo, để được vui vẻ nh ìn cảnh bá»n chúng nháºn quà , mừng cuống quýt. Hôm trước, l ãnh được hai lon sữa, Huy cÅ©ng mang ra cho chúng má»™t lon, lon c òn lại anh mang cho me Sa Rinh. Tụi nhá» thương Huy, gặp anh là nhà o tá»›i ôm cứng cặp gi ò anh không buông. Huy cÅ©ng rất thương hai đứa nhá». Gia cảnh chị Cà Pươn khá thương tâm. Chồng chị Ä‘ ã bị giết và o thá»i Polpot cầm quyá»n, sau khi Angkar tổ chức cho há» lấy nhau được hÆ¡n má»™t năm. C òn hai thằng nhóc nà y , ba chúng nó là ai, chÃnh Cà Pươn cÅ©ng không dám chắc. Ba bốn năm trước, chị c òn chút xuân sắc, chưa xuống dốc thê thảm như bây giá», cÅ©ng c òn có nhiá»u anh trai là ng ngấp nghé. Cà Pươn có quan hệ t ình ái vá»›i nhiá»u ngưá»i, v ì sao thì chỉ chÃnh chị ta má»›i biết, nhưng rồi đến lúc chị có thai, sinh nở, chả thấy ma nà o ló mặt ra giúp đỡ, chăm nom. Nhà nghèo, không có đà n ông, không có đất Ä‘ai, gia súc, Cà Pươn chỉ Ä‘i là m công cho mấy nhà khá giả hÆ¡n để nuôi con lây lất. Lúc không có ai thuê mướn, chị ra hồ chà i cá, vợt tép, nhưng nà o có được bao lăm.
Cà Pươn cưá»i móm xá»m chà o Huy. Hà m răng cá»§a chị chỉ c òn và i chiếc lung lay.
- Huy đi đâu vỠđó ?
- Tôi ở nhà me Sa Rinh vá». Chị dắt tụi nhá» Ä‘i đâu đây ?
- Tôi Ä‘i lên khang chÆ¡n Hướng bắc hái lá dâu cho ngưá»i ta. Tụi nó cứ Ä‘ òi Ä‘i theo.
- Thôi, chị để hai đứa nhá» cho tôi, cứ Ä‘i là m Ä‘i. Tôi sẽ dẫn tụi nó và o trại tắm rá»a.
Trông tụi nó kìa, ghẻ chốc đầy đầu đầy cổ. Lát nữa, tôi đưa thằng Kan cầm vá» cục xà bông, chị lấy mà tắm cho tụi nó mau hết ghẻ nghe...Ờ, mà thôi ! Má»—i chiá»u chị cứ dẫn tụi nó và o chá»— tôi, tôi sẽ tắm cho tụi nó.
- Cám Æ¡n bá»™ đội Huy nhiá»u ! - Ca Pươn nói, chị quay lại bảo hai thằng nhóc - Tụi bây theo mia Huy Ä‘i tắm Ä‘i.
Huy má»™t tay ôm trái mÃt và gói nhá»™ng, má»™t tay dắt thằng Lum, vừa Ä‘i vừa nói chuyện bâng quÆ¡ vá»›i hai đứa nhá». Anh Ä‘ ã tá»›i ngã ba nÆ¡i rẽ và o Cứ th ì chợt nghe tiếng gá»i thanh thanh cá»§a má»™t cô gái :
- Boòng Huy ơi ! Bo òng Huy !
Huy quay lại. Soun Ä‘ang đứng cách anh chừng ba chục bước chân. Tay cô cầm cái g ì đó giấu phÃa sau lưng, dáng vẻ thẹn thùa, bối rối. Äôi mắt Ä‘en nh ìn nhanh và o mặt Huy, rồi cụp xuống. Hai hà ng mi dà i run run rợp xuống, che giấu ánh mắt ngượng ngùng. Huy há»i :
- Có gì váºy Soun ?
- Me Soun bảo Soun mang cho boòng Huy cái nà y - Cô vẫn đứng yên tại chá»—, giÆ¡ váºt Ä‘ang giấu sau lưng n ãy giá» ra. Äó là má»™t gói to bằng lá chuối khô. Huy bước tá»›i cầm lấy cái gói, vạch lá»›p lá ra : Má»™t má»› trái trâm rừng tÃm má»ng. Huy cưá»i :
- Sao Soun không để ăn mà cho Huy ?
- Me và Soun hái được nhiá»u lắm. Ä‚n má»™t m ình không hết đâu ! Boòng Huy mang vá» Ä‘i, cho mấy anh cùng ăn vá»›i. Trái nà y ngon lắm, hái ở m ãi ngoà i Tha lịa C rao đó.
- Anh Huy không ăn, mấy anh khác cÅ©ng không ăn đâu. Soun mang vỠăn dần Ä‘i. Công me và Soun vất vả Ä‘i xa đến thế má»›i hái được, bá»n anh không lấy đâu - Huy cố trêu cô.
Soun ngước mặt lên nh ìn Huy, đôi má đỠbừng giáºn dá»—i :
- Boòng Huy không lấy, đừng có tá»›i nhà Soun nữa. Soun cÅ©ng không và o gánh nước chá»— bo òng Huy nữa. Hai ngưá»i là ngưá»i lạ vá»›i nhau rồi nhé !
- Không lấy ! Nhưng vẫn ra nhà Soun. Soun đóng cá»a, Huy sẽ ngồi m ãi ngoà i cầu thang, ngồi tá»›i khi nà o biến thà nh cục đá lá»›n luôn ! Ngồi chừng nà o Soun cho và o nhà , chừng nà o Soun lại chịu và o gánh nước má»›i thôi.
Soun vặn vẹo hai bà n tay. Cô biết Huy Ä‘ang chá»c ghẹo m ình, nên cà ng luống cuống. Cô im lặng má»™t lúc, rồi biết mình không đối đáp lại Huy, cô bảo :
- Boòng Huy nói nhiá»u lá»i, nói sạo lắm. Soun không nghe nữa ! Soun Ä‘i vỠđây !
Cô quay lưng bá» chạy. Vạt chiếc xa-rông cuốn lên má»™t Ãt, để lá»™ má»™t phần bắp chân tr òn trỉnh, mịn mà ng. Huy gá»i vá»›i theo :
- Soun Æ¡i, đừng giáºn anh nhé ! Anh chỉ nói vui thôi. Nói me anh cám Æ¡n n hiá»u nhiá»u nhé !
Huy đứng nhìn theo cho đến lúc dáng Soun đã khuất sau một lùm cây, rồi dắt hai đứa nhỠđi và o Cứ.
Tà i sản của ngudoc
22-09-2008, 04:49 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
13.
Quân trầm ngâm bước và o nhà , tay cầm má»™t xấp thư. Anh vừa lên tiểu Ä‘oà n bá»™ giao ban vá». Lúc n ãy, tiểu Ä‘oà n phó Bảo chá»§ tr ì buổi giao ban, Văn chỉ ra phòng há»p để thông báo cho các cán bá»™ đại đội và trung đội trá»±c thuá»™c việc anh sẽ vá» trung Ä‘oà n nháºn công tác má»›i, rồi lại lui và o trong chuẩn bị. Quân nhá»› những ngà y c òn ở đại đội mưá»i hai, khi đó Văn là đại đội phó cá»§a anh. Văn gan l ì, dÅ©ng cảm, lại thương yêu lÃnh chẳng khác nà o ruá»™t thịt. ChÃnh những t ình cảm, những cách hà nh xá» cá»§a Quân đối vá»›i anh em trung đội bây giá» anh đã há»c nó từ Văn. Mà không chỉ ở má»—i má»™t m ình Văn, Ä‘iá»u nà y h ình như Ä‘ ã trở thà nh truyá»n thống cá»§a toà n đơn vị. Từ những ngưá»i anh Ä‘i trước - những ngưá»i Ä‘ ã đổ xương máu để tô lên lá cá» quyết thắng cá»§a tiểu Ä‘oà n, trung Ä‘oà n và sư Ä‘oà n ngay thuở đơn vị má»›i h ình thà nh ở chiến trưá»ng Äông Nam bá»™ - những ngưá»i lÃnh trẻ Ä‘ ã há»c được bao Ä‘iá»u không bao giá» ghi chép trong bất cứ má»™t tà i liệu giáo khoa quân sá»± kinh Ä‘iển nà o. Äó là những bà i há»c trong cuá»™c sống má»—i ngà y, trong từng tráºn đánh. Bà i há»c vá» sức chịu đựng vô bá» bến ; vá» t ình đồng đội ấm áp thương yêu và gắn bó ; vá» t ình yêu nước, l òng khao khát độc láºp, tá»± do ; và quan trá»ng hÆ¡n hết, vá» l òng nhân ái : rất căm thù, rất quyết tâm chiến đấu, nhưng cÅ©ng rất khoan dung, độ lượng. Hết thế hệ nà y đến thế hệ khác, những bà i há»c đó dần dần trở thà nh máu thịt, ăn sâu và o tâm hồn, lắng Ä‘á»ng xuống trái tim ngưá»i lÃnh. Nó chÃnh là nguồn sức mạnh thiêng liêng kỳ diệu nhất, nguồn sức mạnh cá»§a toà n dân tá»™c, tÃch lÅ©y qua hÆ¡n má»™t ngh ìn năm lịch sá» chiến tranh tang tóc triá»n miên. Trong má»™t cuá»™c chiến, những ngưá»i lÃnh Ä‘ ã trở thà nh như má»™t, Ãt nhất là vá» hoà n cảnh. Há» Ä‘á»u là những ngưá»i nghèo và trái tim trong sáng, chưa bị già u sang, quyá»n lá»±c là m tối mắt đảo Ä‘iên. Há» có những suy tư, t ình cảm chung ngoà i những cái khác nhau thuá»™c vá» quan Ä‘iểm, cá tÃnh riêng biệt cá»§a má»—i ngưá»i. ChÃnh v ì váºy, há» rất dá»… thương yêu nhau, hy sinh cho nhau. Quân thấy có má»™t nghịch lý nà o đó hiển nhiên tồn tại : chiến tranh là điá»u kinh tởm, xấu xa, nhưng cÅ©ng chÃnh chiến tranh nâng con ngưá»i tá»›i má»™t cái g ì cao cả. Nó tạo cho con ngưá»i má»™t sức sống m ãnh liệt, má»™t tình yêu mãnh liệt và o cuá»™c sống, nó hiến cho loà i ngưá»i những mẫu má»±c sáng chói nhất vá» l òng cao thượng, danh dá»±, t ình yêu. Nhiá»u khi Quân cÅ©ng không hiểu được chÃnh m ình. Anh căm ghét chiến tranh. Anh không muốn tay mình nhuốm máu ngưá»i. Anh phần nà o đó chịu nhiá»u ảnh hưởng cá»§a các thuyết l ý tôn giáo và triết há»c - những ánh sáng từ trên cao vá»i rá»i xuống, xóa nhòa ranh giá»›i thị phi đối đãi. Không có vấn đỠmà u da, dân tá»™c, chá»§ng tá»™c, quốc gia. Không có cả vấn đỠlà ngưá»i hay là sá»± váºt. Chỉ có vấn đỠsá»± sống và b ình an, và cứu rá»—i. Thế giá»›i sẽ thanh bình, an lạc khi không còn những phân biệt đó. Nhưng có lẽ đó m ãi mãi chỉ là má»™t thế giá»›i cá»§a hoà i vá»ng ước mÆ¡, cá»§a l ý tưởng không bao giá» thà nh hiện thá»±c ? Những ngưá»i lÃnh, dù là ở phÃa nà y hay phÃa kia chiến tuyến cÅ©ng Ä‘á»u là những con ngưá»i, cÅ©ng sợ hãi, Ä‘au đớn, xót xa giống hệt như nhau. Thế nhưng v ì những phân biệt, ngăn chia đã phải tiêu diệt đối phương. Tháºt là phi l ý ! Có lẽ chiến tranh là má»™t trong những hà nh vi phi lý nhất cá»§a loà i ngưá»i. Những loà i d ã thú giết chóc là vì bản năng tranh đấu sinh tồn, chúng ăn thịt những loà i yếu á»›t hÆ¡n để sống, và đến lượt chúng lại bị ăn thịt bởi những con thú hung dữ, to lá»›n khoẻ mạnh hÆ¡n. Nhưng loà i ngưá»i giết chóc chỉ v ì những ý niệm, những ảo tưởng, hoặc bị ngưá»i khác áp đặt, hoặc cá»§a chÃnh bản thân. Ô i, tháºt là phi lý !…
Những suy tư nà y tồn tại trong ý thức Quân, và cả trong tâm cảm. Nhưng cÅ©ng có má»™t Ä‘iá»u khác tồn tại song song: niá»m tá»± hà o dân tá»™c, t ình yêu sâu thẳm đất nước, quê hương, dân tá»™c, đồng bà o ; và má»™t Ä‘iá»u tháºt b ình thưá»ng, đơn giản : tình thương yêu gắn bó giữa bạn bè đồng đội. Những Ä‘iếu thuốc vấn chung nhau, những ngụm nước Ä‘á»ng lại dưới đáy bi đông nhưá»ng nhau trong cÆ¡n khát ngất… T ình thương và trách nhiệm vá»›i bạn bè, đồng đội, qua từng ngà y, cà ng sâu sắc. Má»™t t ình yêu ngưá»i, l òng bác ái chung chung không thể tồn tại vì nó không gốc rá»…. Linh hồn cá»§a tổ tiên vẫn còn thao thức, âm thầm chảy trong từng mạch máu, lung linh trong tâm cảm, tiá»m thức cá»§a Quân. Tinh thần, ý thức tá»± nó mâu thuẩn vá»›i chÃnh mình. Và không có lá»i giải đáp. Nhiá»u lần Quân tá»± vấn, nhiá»u đêm anh ngồi trong đêm tÄ©nh lặng, cố lắng tâm hồn, ý tưởng xuống, biến nó thà nh má»™t d òng sông trong suốt, lặng lẽ, lắng má»i phù sa, khoáng chất xô bồ há»—n độn cá»§a cuá»™c Ä‘á»i xuống đáy để tìm má»™t lá»i minh giải. Nhưng ở má»™t Ä‘iểm nà o đó giữa đưá»ng suy ngẫm, tất cả dưá»ng như nh òa nhạt, lẫn lá»™n mÆ¡ hồ. Thế là Quân vẫn vừa là má»™t ngưá»i lÃnh b ình thưá»ng đầy sắt đá, vừa là má»™t kẻ thao thức trở trăn t ìm chân lý.
Ụ Mối đang ngồi vá áo ngước lên nh ìn Quân, phát hiện ra xấp thư, vội nhảy nhổm lên, hớn hở :
- A , hay quá ! Có thư của em không anh Quân ?
- Mà y có má»™t lá. Cá»§a bé Hiá»n đó - Quân cưá»i.
Anh nhá»› hồi Ụ Mối má»›i vá» trung đội. Có má»™t lần, đơn vị Ä‘i truy quét quanh địa bà n năm ngà y. Chuyến đó Ä‘i xa và vất vả, nhưng không đụng địch. Khi vá» tá»›i cầu Thmo, cách Cứ khoảng bốn cây số, tiểu Ä‘oà n trưởng Văn cho giải lao. Ai nấy Ä‘á»u Ä‘ ã mệt ngất ngư. Chuyến đó, đơn vị Ä‘i sâu và o cánh rừng phÃa Tây, dây leo bụi ráºm chằng chịt không có lối, ngưá»i Ä‘i đầu phải lấy dao phát bá»›t các cà nh nhánh, gai góc để mở đưá»ng. Ụ Mối dáng vóc báºm trợn, lại là dân sÆ¡n cước, nên được phân công vác cái “ đầu b ò†Từ lóng cá»§a lÃnh chỉ bệ súng 12ly 7. So vá»›i các bá»™ pháºn tách rá»i cá»§a súng, đầu bò là món nặng nhất nhì, lại cồng ká»nh khó vác. Äi trên đồng trống c òn khá»e được chút Ãt, chứ khi luồn và o rừng bụi, ngưá»i vác đầu b ò rất vất vả. Trên suốt má»™t chặng dà i hÆ¡n cây số, Ụ Mối hầu như không vác được cái đầu b ò, mà phải ôm nó chui qua mấy con đưá»ng má»›i mở. Äó lại là chuyến hà nh quân chiến đấu đầu tiên cá»§a nó. Bởi váºy, đến chá»— giải lao thì Ụ Mối đã bèo nhèo như miếng giẻ rách, quần áo ướt đẫm chẳng khác vừa nhảy xuống mương. Nghỉ giải lao xong, đơn vị chuẩn bị tiếp tục lên đưá»ng. U Mối ngồi cú rá»§, không động Ä‘áºy. Quân bước tá»›i :
- Mà y mệt lắm à ? Thôi cố gắng đi, sắp vỠtới cứ rồi. Mà y vác khẩu AK, đưa cái đầu b ò cho anh.
Ụ Mối lắc đầu quầy quáºy :
- Không. Anh cho em ngồi nghỉ thêm một lát, em sẽ vỠsau.
Quân cau mà y :
- Không được. Ở đây không an toà n. Cố gắng lên !
Quân đặt khẩu AK và o l òng Ụ Mối, rồi ôm cái đầu bò đặt lên vai. Tay kia anh nắm vai áo nó lôi mạnh. Ụ Mối lảo đảo đứng lên. Trung đội nối và o đội h ình xuất phát.
Khi vá» tá»›i nhà , Ụ Mối chỉ kịp tháo cái ba lô quẳng qua má»™t bên là năm lăn ra trên ná»n nhà nhắm nghiá»n đôi mắt, trông cứ như xác chết trôi. Liá»n ngay sau đó, Già Hương cất tiếng gá»i từ nhà bên cạnh - lần đó, anh ở nhà giữ Cứ :
- Ụ Mối ! Mà y có thư cá»§a ngưá»i yêu nè. Thông tin trung Ä‘oà n Ä‘ ã mang thư xuống ba bốn hôm nay...
Ụ Mối ngồi báºt dáºy, nhanh như chá»›p chạy ra ngoà i, rồi à o má»™t cái, nó lại chạy vá», tay vung vẩy lá thư, chân nhảy cẩng lên, reo gà o inh á»i :
- Có thư rồi. Có thư rồi. Anh Quân ơi !
- Ừ thì có thư ! – Quân đáp, anh nheo mắt – Giá» tao má»›i biết t ình yêu có sức mạnh như thế nà o. Nó biến má»™t con mèo hen sắp chết thà nh má»™t thằng khùng khá»e như trâu cổ !…
Lần nà y cÅ©ng y chang ! Ụ Mối vá»™i và ng đứng lên, nhảy ba bước tá»›i bên Quân vồ lấy xấp thư lá»±a lá»±a, rồi rút ra má»™t lá. Quân nh ìn Ụ Mối há»›n hở, thấy lòng mình chợt nao nao. Quân chưa bao giá» có thư nhà . Không bao giá» có. Anh chỉ được hưởng niá»m hạnh phúc chia vui cùng đồng đội. Có khi, ngưá»i nà y ngưá»i khác Ä‘á»c cho Quân nghe má»™t lá thư cá»§a ngưá»i yêu, cá»§a mẹ già . Rồi sau đó nhá» anh “cố vấn†để viết thư hồi đáp. Những lần như váºy, Quân rất vui và hà o hứng, tưởng như anh Ä‘ang viết thư cá»§a chÃnh bản th ân mình.
Ụ Mối tháºn trá»ng xé má»™t đầu bao thư ra, ngồi bệt xuống đất chăm chú Ä‘á»c. Dá»… chừng anh Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại Ãt nhất ba lần. Rồi anh cẩn tháºn xếp lá thư, bá» lại và o phong b ì, ngồi ngây ngưá»i má»™t lát.
Bá»—ng Ụ Mối toét miệng ra cưá»i tươi rói. Anh ngước lê n khoe vá»›i Quân :
- Hiá»n bảo đã dà nh dụm được hai chỉ và ng, lại c òn Ä‘ang nuôi má»™t con heo nái sắp đẻ lứa đầu tiên. Em vá» tháng trước, là tháng sau tổ chức ngay đó anh Quân.
- Ừ ! Cưới vợ phải cưới liá»n tay. Nó Ä‘ ã chá» mà y mấy năm rồi – Quân đáp. Anh bảo Ụ Mối :
- Mà y chạy ra táºp há»p anh em vỠđây há»™i ý. Thằng Huy Ä‘i đâu rồi ?
- Nó qua bên nhà đại liên – Ụ Mối đáp chưa hết câu đ ã chạy khuất dạng.
Má»™t thoáng sau, má»i ngưá»i Ä‘ ã nháo nhà o chạy tá»›i tá» tá»±u đông đủ. Ai cÅ©ng náo nức vì đã nghe Ụ Mối nói có thư nhà . Già Hương há»i :
- Có gì quan trá»ng mà phải há»™i ý toà n trung đội váºy Quân ?
Quân mỉm cưá»i. Anh cầm xấp thư giÆ¡ lên. Má»i ngưá»i nhảy nhót h ò reo mừng rỡ và sung sướng.
Sau đó, những ngưá»i có thư run run xé phong b ì, mấy ngưá»i không có ghé đầu bên bạn m ình cùng háo hức Ä‘á»c chung những dòng thư.
Má»™t lúc sau, khi má»i ngưá»i Ä‘ ã Ä‘á»c thư xong, Quân nói :
- Anh em chú ý. Hôm nay tôi thông báo cho anh em hai chuyện. Thứ nhất là tiểu Ä‘oà n cho trung đội má»™t suất Ä‘i phép, ngà y mốt lên đưá»ng. Thứ hai là ngà y mai anh Văn vá» trung Ä‘oà n nháºn công tác má»›i…
Trung đội lại nhao nhao lên như ong vỡ tổ. Trong tiểu Ä‘oà n ai cÅ©ng thương mến và nể phục Văn. Tin nà y là m má»i ngưá»i mất Ä‘i phần nà o sá»± phấn khởi vá» vụ có thư và suất Ä‘i phép.
Quân giÆ¡ tay lên, cắt ngang những lá»i bà n tán :
- Thôi, anh em yên lặng. Dù sao thì anh Văn cÅ©ng phải Ä‘i rồi, có buồn cÅ©ng không Ãch gì. Bây giá», tôi xin giải thÃch má»™t chút : trung đội chúng ta được má»™t suất Ä‘i phép trong tổng số 3 suất cá»§a toà n tiểu Ä‘oà n, do vừa qua Ä‘ ã thắng lợi trong mấy tráºn liá»n, diệt địch, bắt tù binh, thu nhiá»u vÅ© khÃ. Tôi có hai cách giải quyết. Cách thứ nhất là chỉ tiến hà nh bốc thăm trong số anh em lÃnh 83 trở Ä‘i. Cách thứ hai là má»i ngưá»i Ä‘á»u được bốc thăm. Các đồng chà h ãy cho ý kiến.
Già Hương nh ìn quanh khắp má»i ngưá»i, mỉm cưá»i nói :
- Có Ä‘iá»u nà y tôi nghÄ© phải nói r õ cho anh em biết. Thưá»ng th ì ngưá»i được Ä‘i phép là ngưá»i trá»±c tiếp bắt sống tù binh. Hôm đó, trong lúc khẩu đội bắn yểm trợ Quân Ä‘ ã má»™t mình vượt lên trước, khống chế và bắt được hai tên. DÄ© nhiên công trạng là cá»§a toà n đơn vị. Nhưng nếu không có những ngưá»i tá»± m ình xông lên như váºy, rất có thể chúng ta rút quân tay trắng trở vá». Phần khác, ngưá»i thâm niên nhất ở đây là Quân. Váºy tôi đỠnghị chÃnh Quân sẽ Ä‘i phép, không cần phải bốc thăm bốc thiết g ì cả. Anh em có nhất trà không?
Má»i ngưá»i gáºt đầu tá» vẻ tán đồng vá»›i đỠxuất cá»§a Già Hương. Quân đưa tay ra ngăn lại, anh nói :
- Cám Æ¡n anh em. Nhưng tôi mồ côi cha mẹ, không có há» hà ng. Tôi vá» cÅ©ng chẳng Ãch g ì, tháºt tình là váºy. Giá» xin má»i ngưá»i nghÄ© xem chúng ta sẽ tiến hà nh cách nà o như tôi vừa nói.
Thiện nói :
- Tháºt lòng mà nói, bản thân tôi cÅ©ng thèm được Ä‘i phép lắm. Nhưng tôi nghÄ© lÃnh 82 cÅ©ng Ä‘ ã sắp ra quân rồi. Nên để cho lÃnh 83, 84 bốc thăm thôi.
Mợi phản đối :
- Chúng ta là lÃnh chiến, đánh tráºn như cÆ¡m bữa má»—i ngà y. Không phải tôi nói chuyện xui xẻo, nhưng hôm nay c òn sống, chứ có thể ngà y mai đã Ä‘i Ä‘oong rồi. Chỉ khi nà o m ình đặt chân qua cá»a khẩu má»›i chắc ăn là b ình an trở vá» nhà . Cho nên theo tôi, tất cả Ä‘á»u được bốc thăm má»›i tháºt sá»± công bằng.
Mợi là lÃnh 83. Nếu thêm những ngưá»i nháºp ngÅ© 82 và o số bốc thăm, th ì xác suất được trúng thăm cá»§a chÃnh anh giảm xuống. Nhưng Mợi cảm thấy phải là m như váºy. Anh không muốn v ì quyá»n lợi riêng mà quên Ä‘i bạn bè, đồng đội. Má»i ngưá»i im lặng ngẫ m nghÄ©, thấy Mợi cÅ©ng có lý. Có lẽ trừ Quân ra, ngưá»i nà o cÅ©ng rất mong được vá» thăm nhà , thăm quê má»™t chuyến.. Quê nhà ! Ở đó có mẹ già , em thÆ¡, ở đó có vợ hiá»n con ngoan, có ngưá»i t ình nhá» ... Biết bao thương nhá»› Ä‘ ã chất chồng lên, Ä‘á»ng lại trong tim há» trong những tháng ngà y qua.
Quân nhìn quanh rồi gáºt đầu :
- Váºy thì chúng ta sẽ bốc thăm theo cách thứ hai. Tôi sẽ viết má»™t lá thăm có chữ “điâ€, còn lại tất cả là thăm trắng. Anh em đồng ý chứ ?
Má»i ngưá»i đồng thanh nhất trÃ.
Quân láºt cuốn sổ ra xé mấy tá». Anh xé thà nh những mẩu giấy nhá» , ghi và o má»™t mẩu, gấp tất cả lại, bá» và o cái ca inox lắc má»™t lúc. Quân nói to :
- Nà o, bây giá» là lúc anh em thá» váºn may. Lần lượt từng ngưá»i !
Má»i ngưá»i háo hức bước tá»›i bốc thăm. Há» run run mở ra. Những gương mặt đầy vẻ nôn nao phấn khÃch. Lý chợt nhảy nhổm lên, cưá»i rú thét vang :
- Ha ha ! Tôi trúng thăm rồi ! Má ơi ! Con sắp gặp má rồi !
Những ngưá»i c òn lại hÆ¡i x ìu xuống thất vá»ng. Nhưng rồi láºp tức há» reo lên nhà o tá»›i ôm lấy L ý, nhấc bổng anh tung lên trá»i mấy cái.
- Chúc mừng ! Chúc mừng Lý ơi !
Lý được buông ra, nhưng mặt vẫn c òn đỠbừng ngÆ¡ ngác. Dưá»ng như anh vẫn chưa tháºt sá»± tin là m ình sắp được vá» nhà . Rồi đôi mắt anh chợt đỠhoe.
Ngay chiá»u hôm đó, trung đội ra phum mua gà , trà rượu vá» tổ chức li ên hoan tiển Lý Ä‘i phép. Há» má»i thêm má»™t số bạn bè, đồng hương ở mấy trung đội khác qua chung vui. Tiệc là m tương đối sá»›m, bắt đầu từ ba giá», và khoảng bốn giá» th ì kết thúc. Chỉ có má»™t bi đông rượu uống tượng trưng, v ì trung tướng Năm Ngà , tổng tư lệnh mặt tráºn đã có chỉ thị cấm rượu từ sau chiến dịch.
Tiệc tà n, khách khứa lần lượt ra vá». Cuối cùng th ì chỉ còn Lý, Mợi, Già Hương, Huy và và i ngưá»i nữa ngồi nhâm nhi trà tán chuyện. Số khác th ì tản ra cắm cúi viết thư để nhá» L ý chuyển.
Chuyện mãi cÅ©ng cạn, má»i ngưá»i ngồi im lặng trầm tư. Ngoà i sân, không khà bá»—ng yên tÄ©nh lạ lùng. Tiếng lu ýt chuýt cá»§a mấy con chim sâu Ä‘ang tìm mồi trên mấy cà nh xoà i chợt nổi lên mồn má»™t. Nắng chiá»u và ng rá»±c trà n qua những kẻ lá, luồn qua kẻ vách rá»i lên mặt sân, ná»n nhà những đốm sáng chao động lung linh.
Lý ngồi hai tay khoanh gối, mắt nhìn mông lung ra khoảnh sân ngáºp nắng, như Ä‘ang h ình dung tá»›i những ngà y vui sắp tá»›i ở thà nh phố. Chợt Lý quay qua Huy :
- Mà y viết thư đi Huy, tao sẽ mang tới nhà mà y.
- Em viết rồi. Äể em vẽ sÆ¡ đồ lên bao thÆ¡ cho anh t ìm nhà . Nếu anh rảnh thì ghé nhà em chÆ¡i, c òn không thì gá»i qua bưu Ä‘iện cÅ©ng được…Nếu anh có ghé, mà má em há»i vá» cuá»™c sống ở đây, anh nhá»› nói là rất vui rất khoẻ nghe, nói là không có g ì nguy hiểm, nhá»› nha…
- Tao biết, cần gì mà y phải dặn dò – Lý quay sang Mợi – Còn mà y… ?
Mợi lác nhìn Lý :
- Mà y và o chợ Cầu Ông Lãnh, tá»›i khu bán rau cải há»i bà Năm cao. Gặp má tao ở đó dá»… hÆ¡n, đưá»ng vô nhà tao khó Ä‘i lắm, mà cÅ©ng chẳng có số nhà g ì đâu. Lý nè, khi sang ráng tìm và i cuốn truyện cho tao. Kho tà ng “phim truyện†cá»§a tao cạn khô rồi. Cứ xà o Ä‘i xà o lại hoà i mấy cuốn cÅ© mất mối hết trÆ¡n cho coi !
- Tao nhá»› rồi – Lý gáºt đầu cưá»i. Anh lại quay sang Già Hương.
- Già Hương đ ã viết thư cho bà x ã chưa, để em mang vỠbỠbưu điện cho.
Già Hương đứng dáºy, anh vừa bước vá»™i vá» hướng nhà bên vừa nói :
- Mà y chá» chút xÃu, tao vá» lấy cái nà y.
Lát sau, Già Hương quay lại. Anh ngồi xuống, x òe tay ra. Gương mặt báºm trợn vá»›i hà m râu quay nón ráºm r ì giãn ra vá»›i má»™t nụ cưá»i khoan khoái. Trong l òng bà n tay nông dân to lá»›n, chai sần từng cục, là hai chú lùn gá»— nhá» xÃu, má»™t con khắc bằng gá»— mÃt và ng, má»™t con bằng gá»— gì không rõ mà u tÃm sẫm. Cả hai chú lùn Ä‘á»u bóng loáng vì mồ hôi tay chà sát nhiá»u lần. Hai con ngưá»i gá»— nà y Già Hương Ä‘ ã cặm cụi là m Ä‘i là m lại suốt cả tháng trá»i má»›i xong. Chúng là món quà vô giá cá»§a má»™t ngưá»i cha. Chúng chứa đựng bao nhiêu t ình thương và ná»—i nhá»› trong từng đưá»ng vân, nét chạm.
Trong trung đội, Già Hương là ngưá»i anh cả, lá»›n tuổi nhất, và cÅ©ng nghiêm trầm, Ãt nói nhất. Anh thương tụi nhá» trong trung đội như lÅ© em m ình. Nhưng lại là má»™t ngưá»i anh khó tÃnh. Không như Quân thưá»ng an á»§i, động viên dịu ngá»t, Già Hương dá»… nổi nóng rầy la, nhưng cÅ©ng rất mau quên những lá»—i lầm, thiếu sót cá»§a má»i ngưá»i. Không hiểu x ã đội là m ă n ra sao, mà lúc còn thanh niên nhông nhổng, tá»± do, há» không gá»i anh nháºp ngÅ©. Mãi đến năm Già Hương hai mươi sáu, Ä‘ ã vợ con đùm Ä‘á», bôn ba xuôi ngược để kiếm sống th ì lại phải lên đưá»ng là m nghÄ©a vụ. Già Hương định trốn không Ä‘i, nhưng vợ anh, má»™t cô gái con nhà cách mạng nòi, đã động viên thuyết phục anh. Chị thá» sẽ cố gắng chung thá»§y nuôi con chỠđợi anh vá». Chị không muốn có má»™t ông chồng phải trốn chui trốn nhá»§i, ra ng õ ra đưá»ng cứ mắt la mà y lét, sợ từ đứa con nÃt sợ Ä‘i. Già Hương ra Ä‘i chân bước không đà nh. Nhưng rồi dần dần anh cÅ©ng khuây khá»a. Thư cá»§a vợ, cá»§a gia Ä‘ ình thưá»ng xuyên gá»i sang khiến anh an tâm, vững dạ. Anh tá»± so sánh vá»›i những anh em khác, và nháºn ra m ình vẫn còn may mắn hÆ¡n nhiá»u. Có lần Già Hương bảo Huy : “ Nhiá»u khi thấy tao thấy thằng Quân cứ ngong ngóng Ä‘á»c ké thư cá»§a ngưá»i nà y, ngưá»i khác mà thương nó quá. Tao váºy mà sướng hÆ¡n nó nhiá»u. Lỡ chết th ì cÅ©ng đã có vợ, có con…â€
Có lẽ vì có con, mà Già Hương thÃch ra phum chÆ¡i. Anh ôm mấy đứa nhá» tóc khét nắng và o l òng, mua cho chúng những phong kẹo nhá», ná»±ng nịu chúng, đùa nghịch chúng cho đỡ nhá»› con.
Già Hương bảo L ý :
- Mà y mang vá» tá»›i thà nh phố, kiếm má»™t cái há»™p nhá» bá» và o, bá» cả lá thư cá»§a tao và o đó rồi gá»i bưu Ä‘iện giùm tao. Tao có viết trong thư chia phần rồi. Con và ng là cá»§ a thằng Tà em, con tÃm thằng Tà anh…Chắc tụi nó khoái lắm …
Già Hương ngồi ngẩn ra, nh ìn hai con ngưá»i gá»— má»™t hồi. Rồi anh móc túi lấy lá thư, đưa cả cho L ý. Anh à lên má»™t tiếng, bảo Lý :
- Có lẽ lát nữa Sa Piên nó và o thăm mà y đó. Hồi n ãy ra phum, tao có ghé báo cho nó biết vụ mà y đi phép. Trông nó buồn hiu.
Lý cau mà y :
- Em tÃnh mai ra gặp nó. Và o đây là m chi cho chá»™n rá»™n.
Mặt trá»i đã xuống thấp. Bóng những thân xoà i vươn dà i ra sóng xoảy trên mặt đất. Khi đốm nắng cuối cùng rá»i xuống ná»n nhà đ ã thu lại thà nh má»™t vệt nhòa nhá» xÃu, má» dần, Sa Piên và Soun và o tá»›i.
Mặt Sa Piên không dấu nổi vẻ âu lo, buồn bã, dù cô cố gượng mỉm cưá»i chà o má»i ngưá»i. Huy nháºn ra cô c òn có má»™t vẻ lo lắng, sợ sệt khó tả. Hẳn là Sa Piên cố lấy hết can đảm má»›i dám và o đây, hẳn là cô rất sợ phải chạm mặt vá»›i Quân. CÅ©ng may là Quân Ä‘ ã Ä‘i sang nhà bên từ n ãy, Huy thầm nghÄ©. Tay Sa Piên xách má»™t chiếc khăn croma căng phồng. Sau lưng cô, Soun nép ngưá»i e thẹn. Sa Piên đặt cái khăn gói lên bà n, nh ìn Lý :
- Em có Ãt quà nhá» anh mang vá» cho me anh ở Việt Nam. Anh vá» quê nhá»› qua cho sá»›m… Em mong lắm.
Lý đứng lên, anh tới gần Sa Piên, đặt tay lên bỠvai thon thả của cô :
- Äừng buồn Sa Piên, anh vá» rồi qua liá»n mà . Äi ra ngoà i nà y, Sa Piên.
Lý dìu Sa Piên tá»›i gốc xoà i bên đầu hồi. Hai ngưá»i ngồi xuống rá»§ rỉ chuyện tr ò.
Trong nhà , còn lại Soun đứng ngây ra. Cô mắc cỡ và sợ chết được v ì lần đầu tiên bước và o nhà cá»§a mấy ngưá»i bá»™ đội, dù thâm tâm cô vẫn mong sẽ có lần được và o ngồi tr ò chuyện vá»›i Huy. Huy nãy giá» cứ nhìn cô cưá»i tá»§m tỉm chẳng chịu nói gì. Soun không biết phải là m sao. Äi ra chá»— Sa Piên th ì không được, đứng ở đây cÅ©ng không xong, Soun thấy hai chân m ình tá»± nhiên nhá»§n ra. Cô ấp úng nhìn Huy :
- Sa Piên nhỠSoun cùng đi cho có bạn…
Già Hương và Mợi lác nh ìn Soun cưá»i thông hiểu. Há» nháºn ra dưới lá»›p vải cá»§a chiếc xà rông, đôi chân cô Ä‘ang run lẩy bẩy. Già Hương bảo cô :
- Lại đây ngồi Ä‘i cháu. Huy nó nhắc cháu hoà i. Nó khen cháu dá»… thương và tốt lắm… À, trái trâm cá»§a cháu cho hôm ná» ngon lắm. Ai cÅ©ng thÃch.
Soun nhoẻn miệng cưá»i, đôi mắt Ä‘en lấp lánh, cô rón rén bước tá»›i cạnh chiếc bà n, ngồi xuống. Huy nháy mắt vá»›i Già Hương và Mợi lác :
- Hình như hai anh tÃnh qua nhà bên là m g ì đó phải không ?
Mợi lác toét miệng cưá»i, anh phát và o vai Già Hương má»™t cái :
- Ừ, mình Ä‘i Già Hương Æ¡i…hà hÃ…chắc thằng quái nà y nó Ä‘ang rá»§a thầm tụi m ình phá đám nãy giá».
Hai ngưá»i gáºt đầu chà o Soun rồi bước ra ngoà i.
Soun nhìn theo há», rồi cúi gầm đầu xuống, hai tay vân vê nếp váy, đôi má đỠhây. Huy nh ìn cô, lòng ấm áp. Má»™t lúc sau, Huy cất tiếng :
- Me có khá»e không Soun ?
- Dạ khá»e… me nhắc boòng Huy mãi, bảo sao lâu quá không thấy ra chÆ¡i.
- Lúc nà y anh có nhiá»u công tác. Thôi để chiá»u mai anh ra thăm me.
Soun chợt mỉm cưá»i, sôi nổi :
- Me nói boòng Huy thÃch ăn “samlo mchu†canh chua trái cà săng nấu vá»›i cá lóc. Chiá»u mai, bo òng Huy ra chÆ¡i ăn cÆ¡m luôn nhé, Soun sẽ nấu canh cho bo òng Huy.
Huy xúc động, anh là m vẻ thản nhiên :
- Ừ, Soun nấu canh thì chắc là ngon lắm. Lâu rồi chưa ngồi ăn cơm với me và Soun, nhớ samlo mchu quá.
Soun lại quay vá» vá»›i vẻ rụt rè. Lòng cô từ lâu đã không còn sá»± hồn nhiên thanh thản nữa. Nó cứ như mặt hồ lá»™ng gió, m ãi gợn những vòng sóng nhá». Có lúc là những êm ái ngá»t ngà o khôn xiết, có lúc lại là ná»—i lo âu, sợ hãi mÆ¡ hồ. Bo òng Huy như là cÆ¡n gió lạ phương xa chợt đến, phá tan hồn nhiên yên tÄ©nh l òng cô. Chiá»u chiá»u Soun thưá»ng ra thÆ¡ thẩn giữa lùm cây dại ven chùa, nÆ¡i có chiếc hồ sen. Có khi cô Ä‘i lang thang ra m ãi táºn con suối xa dưới chân đồi. Cô thÃch hái mấy cánh hoa dại cà i lên mái tóc, rồi náo nức nh ìn bóng mình trên mặt nước biếc xanh. Dưới l òng nước trong vắt lung linh, má»™t cô bé xinh xắn Ä‘ang nh ìn cô như d ò há»i. Tháºt sá»± mà y có xinh không váºy ? Mà y cưá»i sao mà ngá»› ngẩn quá Ä‘i thôi ! Bo òng Huy có thÃch nụ cưá»i ngá»› ngẩn cá»§a mà y không, con nhá» dưới kia ? Ừ phải, chắc là boòng Huy có thÃch, boòng Huy hay cưá»i và hay nh ìn mà y lắm… Mà y thương bo òng Huy rồi đó, Soun Æ¡i ! Nhưng bo òng Huy có thương mà y đâu, anh hay ghẹo cho mà y mắc cở chết ngưá»i, trêu cho mà y lúng túng chân tay rồi cưá»i vang thÃch chÃ… Mà sao lá»i nà o cá»§a anh vá»›i mà y cÅ©ng ngá»t cÅ©ng hay, cÅ©ng là m mà y nhá»› in và o đầu váºy hở ?… Soun ngồi mÆ¡ mà ng suốt những buổi chiá»u như váºy. Cô nói chuyện vá»›i chÃnh m ình. Tá»± há»i rồi tá»± trả lá»i. Rồi nói vá»›i cây cá», vá»›i con suối, chiếc hồ. Trong lòng cô, chúng thân thiện, hiá»n hòa và đầy cảm thông như những ngưá»i bạn thiết.
Vá»›i cô, và những bạn bè cùng lứa tuổi, mấy boòng coong tóp Việt Nam sao tháºt dá»… mến dá»… gần. Há» nói tiếng Khmer ngá»ng ngịu, lÃu lô chẳng đâu và o đâu cả, nhưng há» nói nhiá»u Ä‘iá»u má»›i lạ. Những cách diá»…n tả lạ lùng cá»§a hỠđầy mà u sắc, âm thanh. Soun và mấy bạn nghe những câu chuyện cá»§a há» má»™t cách say sưa, và trong óc các cô trà n ngáºp những h ình ảnh xa xôi, lạ lẫm. Soun hay hình dung ra cảnh tượng những “phum" ở các thà nh phố Việt Nam. Ở đó có nhiá»u ngôi nhà cao vút gấp mấy mái chùa, trông như má»™t cái há»™p dá»±ng đứng lên, nằm bên nhau san sát. Má»—i " phum" có rất nhiá»u ngưá»i, đông bằng dân cả mấy “khumâ€, sống trong má»™t diện tÃch nhá» xÃu bằng ná»a phum Chan Äai nà y. Ở đó có những con đưá»ng tháºt rá»™ng và đẹp, hai bên lá» trồng những cây cao. Ban đêm đèn Ä‘uốc sáng trưng, rá»±c rỡ muôn mà u, sáng hÆ¡n cả đêm rằm. Soun Ä‘ ã có dịp xem những ảnh chụp cảnh Phnom Penh in trong sách, lá»i há» kể nghe tương tá»± như trong những bức ảnh in đó. Váºy Việt Nam cÅ©ng giống như Campuchia thôi. Nhưng giống ở các thà nh phố lá»›n, c òn ở đây, nÆ¡i “sre srok†nÆ¡i xa xôi hẻo lánh nà y, chỉ có những túp nhà sà n mái tranh thấp bé, những con đưá»ng đất nắng bụi mưa bùn, những ngá»n đồi cánh rừng hoang vu vắng lặng. Từ nhỠđến giá», và có lẽ đến táºn lúc chết Ä‘i, cô và các bạn cÅ©ng không bước chân ra xa hÆ¡n cái chợ huyện nghèo nà n, hiu hắt. Và những câu chuyện cá»§a mấy coong tóp Việt Nam Ä‘ ã mang và o giấc mÆ¡ nhỠđêm đêm cá»§a các cô gái quê mùa những hương sắc kỳ diệu lạ lùng. Há» gây cho các cô nhiá» u ngạc nhiên, là m các cô thêm tò mò, thắc mắc. Cùng vá»›i những câu chuyện kể, há» trở nên bà ẩn và thu hút lạ lùng. Tá»± nhiên, há» vượt hÆ¡n hẳn cánh thanh niên phum là ng vá» má»i mặt. Trai là ng quá quen thuá»™c, quá b ình thưá»ng, há» cÅ©ng chỉ có kiến thức, tầm nh ìn nhá» bé Ãt á»i như Soun và các bạn. Có lẽ v ì váºy mà đa số các cô Ä‘á»u ao ước có má»™t ngưá»i yêu là coong tóp Việt Nam. Ä Ã£ có nhiá»u lá»i kể không hay vá» những mối tình nà y : chà ng trai vá» nước không bao giá» quay lại, và cô gái má»™t m ình nuôi con. Thưá»ng là như thế. Nhưng vẫn có những ngoại lệ khác Ãt hÆ¡n. Soun biết má»™t chị trên chợ huyện, chị Ä‘ ã cưới má»™t ngưá»i coong tóp, và anh ta Ä‘ ã ở lại không vá». Hai ngưá»i ra chợ Xi xô phôn buôn bán và trở nên già u có. Váºy th ì đâu phải mối tình nà o cÅ©ng Ä‘á»u là đau khổ. Vả lại, khi cái bụng thương rồi, ngại g ì những Ä‘iá»u trắc trở. Khi gặp boòng Huy lần đầu, Soun đã thấy lòng mình khác lạ. Và dần dần, cô hiểu mình đã tháºt sá»± yêu thương. Không phải là cô muốn váºy, cô cÅ©ng rất sợ h ãi, lo âu. Nhưng t ình yêu lá»›n quá, mạnh quá, nó chiếm lấy cô, xô đẩy cuốn hút cô không còn phương lẫn tránh.
Soun chợt giáºt mình, thoát khá»i những ý nghÄ© miên man khi nghe Huy há»i :
- Soun nghÄ© gì mà buồn váºy ?
- Dạ… - Soun lắc đầu luống cuống.
- Soun nà y, Huy mang hình buk me và mấy em cá»§a anh cho Soun xem nhé. Me anh vừa gá»i cho anh đó.
Soun gáºt đầu, đôi mắt sáng lên.
- Dạ, boòng Huy lấy đi, Soun muốn xem lắm.
Ngoà i sân, bóng chiá»u Ä‘ ã nhạt nhòa sắp nhưá»ng chá»— cho đêm tá»›i. Huy thắp ngá»n đèn để trên bà n, rồi tá»›i đầu chiếc ch õng mở ba lô ra. Anh quay lại, đưa cho Soun tấm ảnh chụp cả gia Ä‘ ình má anh vừa gá»i sang hồi đầu tháng. Trong ảnh, nom ba má Huy đã già đi nhiá»u, và gầy ốm hÆ¡n lúc trước. Mấy đứa em đứng thà nh má»™t v òng cung sau lưng hai ông bà , đứa nà o cÅ©ng cố nặn má»™t nụ cưá»i trông tháºt ngá»™. Soun nhÃch tá»›i gần chiếc đèn, cúi đầu nh ìn tháºt ká»· từng ngưá»i má»™t. Cứ má»—i lần nh ìn xong má»™t ngưá»i, cô lại tÃu tÃt b ình phẩm hoặc há»i Huy :
- Me boòng Huy ốm quá, ốm hơn cả me Soun…
- Buk boòng Huy có khó không, lúc boòng Huy còn nhỠcó hay bị ông đánh đòn không?
- Em gái kế cá»§a boòng Huy là ngưá»i nà y phải không ? Äẹp quá ! …
- Nhà boòng Huy cÅ©ng đông ngưá»i lắm. Má»™t, hai…..tám ngưá»i, nếu bo òng Huy mà vá» nữa là có tá»›i chÃn ngưá»i. Chắc là vui lắm. Chẳng như nhà Soun, chỉ có me và Soun, buồn Æ¡i là buồn…
Huy vừa mỉm cưá»i trả lá»i Soun, vừa thân ái nh ìn cô. Nét mặt Soun lúc nà y trông tháºt ngây thÆ¡, trong sáng. Äôi mắt cô lúc lúc lại chá»›p nhẹ, mái đầu nghiêng nghiêng và hà ng mi dà i rợp bóng bên ánh đèn trông cà ng đẹp lạ lùng.
Soun nhìn xuống tấm ảnh thêm lần nữa rồi trao lại cho Huy. Cô nhìn quanh quẩn, ánh mắt cô chợt bắt gặp cây đèn dầu Ä‘ang cháy trên bà n. Äó là má»™t cây đèn d ã chiến, là m bằng má»™t chiếc lá» thá»§y tinh đựng thuốc. Soun cưá»i khúc khÃch :
- á»’, cây đèn ngá»™ quá ! Ai là m váºy hả bo òng ?
- Anh là m đó.
- Boòng Huy khéo quá, là m được cây đèn tháºt đẹp.
- Äể hôm nà o rảnh, anh sẽ là m cho Soun má»™t cái, chịu không.
- Chịu chứ, Soun thÃch lắm đó - Cô mỉm cưá»i.
Ngồi một lúc nữa, Soun nhìn ra sân rồi hốt hoảng kêu lên :
- Trá»i Æ¡i, tối mất rồi. Soun phải vá» thôi bo òng Huy.
- Cứ ngồi chÆ¡i thêm tà đi Soun. Sa Piên c òn nói chuyện nhiá»u vá»›i anh Lý mà .
- Không được đâu. Äể Soun gá»i Sa Piên.
Soun đứng lên, bước ra cá»a. Trong bóng tối nh òa nhòa ở góc sân, dưới táng xoà i, h ình dáng Sa Piên và Lý nổi lên thà nh má»™t nét tạc Ä‘en sẫm. Soun kêu khẽ :
- VỠthôi boòng Sa Piên, tối lắm rồi.
Hai ngưá»i đằng kia đứng lên. Há» vẫn c òn lưu luyến chưa muốn rá»i nhau, bốn bà n tay Ä‘an và o nhau tha thiết. Và i phút sau, há» bước tá»›i gần Soun. Sa Piên quay vá» phÃa Huy khi ấy Ä‘ang đứng dá»±a và o khun g cá»a lóng ngóng nhìn ra, cô nói :
- Chúng tôi vỠnghe Huy.
Cô quay lại nhìn Lý gáºt đầu, rồi quay lưng nắm tay Soun bước theo lối m òn chỉ còn hiện lên má»™t vệt xám má» trong bóng tối. Lý bước tá»›i bên Huy, nét mặt trầm ngâm. Huy há»i :
- Mai anh mấy giá» anh lên táºp trung ở E ?
- Tám giỠcó mặt.
- Anh cố gắng qua sớm nghe. Sa Piên không có anh buồn lắm đó.
Lý im lìm không nói, anh đặt tay lên vai Huy bóp nhẹ má»™t cái, rồi quay gót Ä‘i vá» phÃa nhà A đại liên.
Tà i sản của ngudoc