  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-09-2008, 02:07 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					Äến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 3,304
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 932 
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 P3 - 3 
 
 
  
 
11. 
Không biết từ thá»i nào, cây Nôen ở gia đình Sventitski được tổ chức theo kiểu này: quãng mưá»i giá», khi trẻ con đã Ä‘i ngá»§, sẽ thắp cây Nôen thứ hai cho thanh niên và ngưá»i lá»›n để vui chÆ¡i đến sáng. Những ngưá»i đứng tuổi thì đánh bài suốt đêm trong phòng khách kiến trúc theo kiểu Pompê, ba phÃa là tưá»ng, nối dài phòng lá»›n và dược ngăn cách bằng má»™t tấm màn che dày, nặng, mắc vào các vòng lá»›n bằng đồng. Rạng sáng thì tất cả cùng dùng bữa tối. 
- Sao anh chị đến muá»™n thế? - Cáºu Giooc, cháu cá»§a ông bà Sventitski, há»i hai ngưá»i. Cáºu ta chạy qua cá»a chÃnh vào buồng trong để gặp chá»§ nhân. Yuri và Tonia cÅ©ng quyết dịnh vào đó chào ông bà chá»§ nhà: nhân lúc Ä‘ang cởi áo, hai ngưá»i ngó vào phòng khách lá»›n. 
Má»™t cây thông khoác mấy dãy đèn sáng rá»±c xung quanh hta hồ Ä‘ang thở ra những luồng hÆ¡i nóng. Những ngưá»i không dá»± cuá»™c khiêu vÅ© thì Ä‘ang Ä‘i lại sát gót nhau mà trò chuyện bên cây thông, tạo thành má»t bức tưá»ng Ä‘en, giữa tiếng áo quần sá»™t soạt. 
Ở vòng trong, những ngưá»i khiêu vÅ© Ä‘ang quay cuồng má»™t cách hăng hái. Koka Kornakov, há»c trò trưá»ng lÃt-sê (1), con ngài Phó trưởng lý, đứng ra Ä‘iá»u khiển cuá»™c khiêu vÅ© chỉ huy má»i ngưá»i quay tròn, xếp thành ìtng cặp hoặc thành chuá»—i dài nắm tay nhau. Cáºu ta gào tướng lên từ đầu đến cuối phòng: "Grand rond! Chaine chinoise!"(2). Má»i ngưá»i tuân theo răm rắp. "Une valse, sil vous plait!"(3), cáºu ta hét vá» phÃa ngưá»i chÆ¡i đàn, Ä‘oạn ở đầu vòng má»™t cáºu ta dẫn cô bạn nhảy cá»§a mình "à trois temps, à deux temps"(4), má»—i lúc má»™t cháºm dần và bá»›t đà, cuối cùng chỉ còn giẫm nhẹ chân tại chá»—, như tiếng vang sắp tắt cá»§a bài valse. Và tất cả vá»— tay, rồi ngưá»i ta bưng kem và nước giải khát ra cho đám ngưá»i ồn ào náo động ấy. Các cô các cáºu tạm ngừng cưá»i nói má»™t lát, uống lấy uống để các ly nước quả ép, nước chanh ướp lạnh và vừa đặt ly xuống khay đã lại cưá»i nói hò la gấp mưá»i lần trước, tá»±a hồ uống phải chất gây cưá»i. 
Tonia và Yuri không ghé vào phòng khách, mà Ä‘i vào phòng cá»§a ông bà chá»§ ở phÃa trong. 
Chú thÃch: 
(1) Loại trưá»ng trung há»c dành cho con em quý tá»™c ở nước Nga cÅ©. 
(2) (3) (4) pháp văn trong nguyên bản "VÅ©ng rá»™ng? Chuá»—i xÃch Tàu!", "Hãy chÆ¡i Ä‘iệu Valse", "Vào nhịp ba, vào nhịp hai". 
12. 
Các phòng riêng cá»§a ông bà Sventitski ngổn ngang những đồ đạc mà ngưá»i ta chuyển từ phòng khách vào phòng lá»›n cho rá»™ng chá»—. NÆ¡i đây là "cái bếp" thần diệu cá»§a chá»§ nhân, là khi chứa các món quà Nôen kỳ lạ, thoang thoảng mùi sÆ¡n và hồ dán, bừa bá»™n các cuá»™n giấy màu và hàng dống những cái há»™p đựng các ngôi sao và nến dá»± trữ để trang trà cây thông Nôen. 
Hai ông bà Sventitski Ä‘ang ghi chữ số vào các món quà, tên ngưá»i lên những mảnh giấy cứng chỉ chá»— ngồi ở bàn ăn và viết các vé xổ số. Giúp phụ má»™t tay có Giooc, nhưng anh ta thưá»ng nhầm lẫn khi đánh số, khiến hai ông bà càu nhàu bá»±c bá»™i. Thấy Yuri và Tonia đến, hai ông bà mừng ghê ghá»›m. Há» biết cô cáºu từ thá»i cô cáºu còn nhá», nên không khách sáo gì hết, há» trao ngay công việc đó cho cô cáºu. 
- Bà Felisata nhà tôi không hiểu rằng những việc này phải liệu từ trước, ai lại để đến lúc khách má»i đã tá»›i giữa cuá»™c vui má»›i làm. ối chà chà, cái cáºu Giooc ngá»› ngẩn này lại đánh số lá»™n rồi! Äã bảo là các há»™p kẹo đã đầy thì để lên bàn, còn há»™p không thì đặt xuống Ä‘i-văng, thế mà ông tướng lại để lẫn lung tưng. 
- Bác rất mừng là bệnh tình của bà Anna đã thuyên giảm, bà Felisata nói. - Hai bác ở đây lo cho bà ấy quá. 
Vâng, nhưng bà nó Æ¡i, bà Anna Ä‘ang má»—i ngày má»™t yếu thêm, bệnh tình nguy hiểm hÆ¡n, bà nó có hiểu không, váºy mà bà nó toàn nói devant - derriece (1). 
Yuri và Tonia bị cầm chân ở nhà trong vá»›i Giooc và hai ông bà già tá»›i ná»a buổi dạ há»™i. 
Chú thÃch: 
(1) Pháp văn trong nguyên bản - "Ngược hẳn lại". 
13. 
Suốt thá»i gian hai ngưá»i ở nhà trong vá»›i ông bà Sventitski, thì Lara ở ngoài phòng lá»›n. Nàng không ăn váºn theo kiểu Ä‘i dá»± khiêu vÅ© và nàng cÅ©ng chẳng quen biết ai ở đây Song lúc thì nàng vô tình như ngưá»i trong má»™ng, để cho Koka Kornakov kéo nàng nhảy, lúc thì nàng cứ thÆ¡ thẩn khắp phòng như má»™t kẻ mất hồn. 
Äã má»™t đôi lần nàng do dá»± dừng chân, ngáºp ngừng ở cá»a phòng khách, hy vá»ng Komarovski Ä‘ang ngồi quay mặt ra, sẽ trông thấy nàng. Nhưng hắn cứ chăm chú nhìn cá»— bài cầm trong tay trái, giÆ¡ phÃa trước mặt như tấm má»™c chắn; hoặc hắn không nhìn thấy nàng thá»±c, hoặc hắn giả vá» không thấy. Lara nghẹn thở vì giáºn. Lúc ấy, má»™t cô gái mà Lara không quen biết, từ phòng lá»›n bước vào phòng khách. Komarovski dưa mắt ngắm cô ta, - cái nhìn ấy Lara đã biết thừa từ lâu. Cô ta sung sướng mỉm cưá»i vá»›i hắn, mặt đỠá»ng lên, có vẻ há»›n hở. Thấy váºy Lara, suýt kêu lên thành tiếng. Mặt nàng đỠbừng vì xấu hổ, đỠđến cả trán và cổ. "Má»™t nạn nhân nữa", - nàng nghÄ©. Như trong má»™t tấm gương, Lara nhìn thấy mình vá»›i toàn bá»™ câu chuyện yêu đương cá»§a mình. Nhưng nàng vẫn chưa bỠý định nói chuyện vá»›i Komarovski, và quyết đợi lúc thuáºn tiện hÆ¡n sẽ thi hành kế hoạch cá»§a mình. Nàng cố trấn tÄ©nh và trở lại phòng lá»›n. 
Chá»— bàn chÆ¡i bài cá»§a Komarovski còn ba vị nữa. Má»™t vị ngồi ngay cạnh hắn là cha cá»§a gã thanh niên ăn mặc Ä‘á»m dáng há»c trò trưá»ng lÃt-sê, vừa má»i nàng nhảy Ä‘iệu valse. Lara đã kết luáºn như váºy sau đôi ba câu trao đổi vá»›i cáºu ta lúc nhảy quanh phòng. Còn cái bà cao cao, tóc Ä‘en, mặc bá»™ đỠđen, cặp mắt lbng lanh quái dị, cổ ngá»ng lên như cổ rắn, trông rõ chướng, chốc chốc lại từ phòng khách qua phòng lá»›n, nÆ¡i con trai bà ta Ä‘ang hăng hái hoạt động, rồi lại chạy sang phòng khách, nÆ¡i ông chồng Ä‘ang chÆ¡i bài, thì chÃnh là mẹ cá»§a Koka Kornakov. Sau cùng, Lara vô tình được biết cô gái đã khuấy dục quá khứ trong lòng nàng lúc nãy chÃnh là em gái Koka và những ước Ä‘oán cá»§a nàng vá» cô ta là vô căn cứ. 
"Kornakov", - Koka ngay từ đầu đã tá»± giá»›i thiệu tên mình vá»›i Lara. Nhưng nàng nghe chưa rõ. "Kornakov", cáºu ta nhắc lại lần nữa, khi đã lướt xong vòng cuối cùng và đưa nàng vá» ghế, cúi chào nàng. 
Lần này thì Lara nghe rõ - Kornakov, Kornakov, - nàng ngẫm nghÄ© - Cái tên này nghe quen quen. Gợi nhá»› má»™t Ä‘iá»u không hay. Rồi nàng cÅ©ng nhá»› ra. Kornakov là lão phó biện lý ở Viện tư pháp Moskva. ChÃnh lão ta đã Ä‘á»c bản cáo trạng kết tá»™i nhóm công nhân hoả xa, trong đó có bác Tiverzin. Lara từng nhỠông Lavrenti Kologrivov đến gặp lão ta để tìm cách lấy lòng và dẹp bá»›t sá»± hung hăng cá»§a lão ta tại phiên toà, nhưng không có kết quả. "À ra thế! Thế. Thế đấy. Kỳ tháºt đấy, Kornakov. Kornakov". 
14. 
Lúc ấy, có lẽ khoảng một hay hai giỠsáng, Yuri thấy ù tai. 
Sau khi tạm nghỉ để khách khứa sang phòng ăn dùng nước trà vá»›i bánh ngá»t, cuá»™c khiêu vÅ© lại tiếp tục. Bây giá», khi nến trên cây thông sắp lụi, không ai đến thay cây má»›i nữa. 
Yuri lÆ¡ đãng đứng giữa phòng, nhìn Tonia nhảy vá»›i má»™t ngưá»i lạ. Khi ngang qua chá»— Yuri, nàng dùng chân hất cái Ä‘uôi áo quá dài cá»§a nàng cho nó quáºt lại phÃa sau rồi, như má»™t con cá nàng lặn biến vào đám đông Ä‘ang khiêu vÅ©. 
Nàng nhảy rất hăng. Trong lúc tạm nghỉ, ngồi bên phòng ăn, Tonia không uống trà, chỉ ăn quÃt cho đỡ khát, nàng luôn tay bóc các mảnh vá» quÃt thÆ¡m phức. Chốc chốc, nàng lại rút trong thắt lưng hoặc tay áo ra má»™t chiếc mùi-xoa vải ba-ht nhá» xÃu như má»™t Ä‘oá hoa cá»§a loài cây ăn quả, để lau các giá»t mồ hôi hai bên khoé miệng và giữa các ngón tay dÃnh dâm dấp. 
Rồi vừa nói luôn miệng, nàng lại, như má»™t cái máy, nhét mảnh khăn vào thắt lưng hoặc vào nẹp áo. Lúc này nàng Ä‘ang nhảy vá»›i má»™t ngưá»i không quen biết. 
Má»—i khi quay ngưá»i đụng phải Yuri khiến chàng né ra và nhÃu mày, Tonia lại tinh nghịch bóp khẽ cánh tay chàng và mỉm cưá»i đầy ý nghÄ©a. Trong má»™t lần bóp tay như thế, chiếc mu-soa cá»§a nàng ở lại trong lòng bàn tay Yuri. Chàng áp khăn lên môi và nhắm mắt lại. Chiếc khăn toả mùi thÆ¡m cá»§a vá» quýt hoà vá»›i mùi bàn tay nóng hổi cá»§a Tonia, thành má»™t thứ mùi đặc biệt, đầy quyến rÅ©. Äây là Ä‘iá»u má»›i mẻ trong Ä‘á»i chàng, chàng chưa cảm thấy nó bao giá», nó xuyên vào ngưá»i chàng từ đầu xuống chân. Mùi thÆ¡m ấy có cái ngây thÆ¡ cá»§a trẻ con, cái tha thiết thân tình và hợp lý như má»™t lá»i thì thầm trong bóng tối. 
Yuri đứng đó, áp mặt vào chiếc khăn trong lòng bàn tay mà thở. 
Äá»™t nhiên có tiếng súng nổ vang trong nhà. 
Má»i ngưá»i Ä‘á»u quay vá» phÃa tấm màn che ngăn cách phòng lá»›n vá»›i phòng khách. Sau má»™t phút yên lặng, ngưá»i ta bắt đàu nhốn nháo. Ai nấy chạy Ä‘i chạy lại và kêu lên. Má»™t số chạy theo Koka Kornakov vá» phÃa vừa phát ra tiếng súng. 
Nhưng từ phòng khách ngưá»i ta cÅ©ng Ä‘ang dồn ra, có tiếng Ä‘e doạ, tiếng la khóc, tiếng cãi cá», ngắt lá»i nhau. 
- Sao cô ấy lại làm thế? Sao cô ấy lại làm thế? - Komarovski nhắc Ä‘i nhắc lại má»™t cách tuyệt vá»ng. 
- Boris, ông vẫn sống chứ? Boris, ông còn sống đấy chứ? - bà vợ Kornakov kêu lên như Ä‘iên. - Ngưá»i ta bảo có bác sÄ© Drokov trong số khách má»i ở đây. Váºy ông ấy đâu? Ông Drokov đâu? Trá»i Æ¡i, cứ mặc tôi. Các vị ấy cho rằng chỉ bị sây sát nhưng đối vá»›i tôi, đấy là lẽ sống cá»§a cả cuá»™c Ä‘á»i tôi. Trá»i Æ¡i. Ông Boris, khổ thân ông, má»™t ngưá»i dám vạch mặt chỉ tên cái lÅ© tá»™i phạm ấy! Nó đấy, đúng cái con ấy đấy, đồ chó, bà thì móc mắt mày ra, con khốn nạn. Giá» thì mày hết đưá»ng chạy trốn! Ông Komarovski, ông bảo sao kia? Nó định nhắm vào ông? Không, tôi không thể chịu. Ông Komarovski, tôi Ä‘ang Ä‘au khổ thế này, xin ông đừng nói váºy, tôi chẳng còn bụng dạ nào nghe ông nói đùa. Koka Æ¡i, con nghÄ© sao? Nó bắn ba con… Phải. Nhưng Æ¡n Chúa che chở… Koka, Koka! 
Äám đông từ phòng khách tuồn sang phòng lá»›n. Ông phó biện lý Boris Kornakov Ä‘i giữa há», lá»›n tiếng nói đùa và quả quyết vá»›i má»i ngưá»i rằng ông chẳng bị sao cả. Má»™t chiếc khăn ăn sạch sẽ ấp lên chá»— xước da rÆ¡m rá»›m máu ở bàn tay trái cá»§a ông. Giữa má»™t nhóm khác ở phÃa sau má»™t chút, ngưá»i ta Ä‘ang nắm chặt tay Lara dẫn Ä‘i. 
Yuri sá»ng sốt khi nhìn thấy nàng. Äúng nàng rồi. Và lần này cÅ©ng lại trong má»™t hoàn cảnh lạ lùng. CÅ©ng vẫn gã đàn ông tóc hoa râm kia! Nhưng bây giá» thi Yuri đã biết ông ta. Äó là luáºt sư Komarovski nổi tiếng, có dÃnh lÃu tá»›i vụ kiện tụng vá» gia tài Zhivago. Ngưá»i ta có thể không chào nhau, nên ông ta và Yuri làm ra vẻ không quen biết nhau. Còn nàng, hoá ra chÃnh nàng đã nổ súng ư? Vào ông phó biện lý? Có lẽ, nàng là má»™t ngưá»i hoạt động chÃnh trị. Tá»™i nghiệp. Nàng sẽ bị hành hạ mất thôi. Nàng đẹp quá, đẹp má»™t cách kiêu kỳ. Còn tụi kia? Chúng Ä‘ang bẻ quặt tay nàng mà Ä‘iệu Ä‘i như má»™t tên ăn cắp bị bắt quả tang! 
Nhưng Yuri thấy ngay là mình lầm. Lara đứng không vững. Ngưá»i ta phải dìu nàng để nàng khá»i ngã khuyu, và phải vất vả lắm má»›i dìu được nàng tá»›i chiếc ghế bành gần nhất nàng gục ngay xuống. 
Yuri đã chạy tá»›i chá»— nàng, định làm cho nàng tỉnh lại, nhưng chàng nghÄ© rằng trước hết nên tá» vẻ quan tâm đến ngưá»i được coi là nạn nhân cá»§a cuá»™c mưu sát thì tiện hÆ¡n. 
Chàng bèn lại gần Kornakov và nói: 
- Vừa rồi ngưá»i ta muốn tìm má»™t bác sÄ©. Tôi có thể giúp ông được. Xin ông cho tôi xem tay. Ô, ông may mắn lắm. 
- Không sao cả, tôi thấy chẳng cần phải băng bó nữa. Tuy nhiên bôi má»™t chút i-ốt thì tốt hÆ¡n. À, bà Felisata Ä‘ang tá»›i kìa. Rồi, để há»i xem nhà có sẵn i-ốt không? 
Bà Felisata và Tonia Ä‘ang rảo bước đến chá»— Yuri. Cả hai Ä‘á»u thất sắc. Há» bảo chàng hãy bá» tất cả đấy và Ä‘i mặc áo khoác ngay, ngưá»i nhà đến tìm chàng và Tonia, ở nhà có chuyện chẳng lành. Yuri sợ hãi, Ä‘oán rằng đã xảy ra Ä‘iá»u tệ hại nhất. Chàng quên hết má»i sá»± trên Ä‘á»i, chạy vá»™i Ä‘i mặc áo ngoài. 
15. 
Khi hai ngưá»i vỠđến phố Sipsep-Vragiec, qua cổng lá»›n chạy bổ lên nhà, bà Anna Ivanovna đã tắt thở. Thần chết đã tá»›i cách đây mưá»i phút. Bà chết vì má»™t cÆ¡n nghẹn thở kéo dài, háºu quả cá»§a bệnh phù phổi cấp tÃnh không được phát hiện kịp thá»i. Mấy giỠđầu tiên, Tonia gào khóc như Ä‘iên, váºt vã trong những cÆ¡n mê sảng, không còn nháºn biết bất cứ ai. Hôm sau nàng tỉnh hÆ¡n, chịu nghe lá»i khuyên dá»— cá»§a cha và cá»§a Yuri, nhưng nàng chỉ có thể trả lá»i bằng cách gáºt đầu, vì má»—i lần nàng há miệng ra thì cÆ¡n Ä‘au khổ lại dâng lên, mạnh như cÅ©, và những tiếng kêu gào lại tá»± báºt ra trong lồng ngá»±c cứ như thể nàng bị quá»· ám. 
Sau má»—i bài kinh cầu hồn, nàng lại quỳ phục hàng giá» cạnh thi thể mẹ, hai cánh tay to đẹp ôm vòng lấy má»™t góc quan tài cùng vá»›i mép chiếc má»… kê bên dưới và các vòng hoa phá»§ bên trên. Nàng không để ý đến những ngưá»i xung quanh. 
Nhưng khi mắt nàng chợt gặp ánh mắt cá»§a những ngưá»i thân, thì nàng vá»™i vã đứng dáºy, bước vá»™i ra ngoài, cố nén tiếng khóc nức nở, bá» chạy vá» phòng riêng ở trên lầu, rồi nằm váºt xuống giưá»ng mà trút ra gối cÆ¡n tuyệt vá»ng Ä‘ang sôi sục trong lòng. 
Nỗi đau buồn, những giỠphút đứng túc trực bên linh cữa, sự thiếu ngủ, những bài kinh cầu hồn vang trầm, ánh sáng chói mắt của những cây nến đốt suốt đêm ngày và bệnh cảm lạnh mà chàng bị nhiễm trong mấy hôm đó đã dẫn đến trạng thái lộn xộn êm dịu, mê sảng, thanh thoát và bi ai phấn chấn trong tâm hồn Yuri. 
Mưá»i năm vá» trước, khi mẹ chàng qua Ä‘á»i, chàng còn là má»™t cáºu bé. Chàng vẫn nhá»› khi ấy chàng đã khóc sướt mướt vì Ä‘au khổ và khinh sợ như thế nào. Nhưng bây giá» Ä‘iá»u cốt yếu không phải là chàng. Bấy giá» chàng má»›i chỉ hiểu lá» má» rằng có má»™t Yuri nào đấy và cái tay Yuri ấy chÃnh là chàng, cái tay Yuri ấy hiện hữu má»™t cách riêng biệt và đáng được lưu tâm hoặc có đôi chút giá trị. Bây giá», Ä‘iá»u cốt yếu là cái Ä‘ang hiện diện ở xung quanh, ở bên ngoài chàng. Thế giá»›i bên ngoài vây bá»c chàng, hiểm trở và hiển nhiên như má»™t khu rừng, và Yuri đã bị chấn động trước cái chết cá»§a mẹ chàng đến thế, chÃnh là vì hai mẹ con chàng bị lạc vào khu rừng đó, thế mà bá»—ng chốc chàng bÆ¡ vÆ¡ má»™t thân má»™t mình, không thấy mẹ đâu nữa. Hợp nên khu rừng ấy là tất cả má»i sá»± váºt trên thế gian - những đám mây, những biển cá»a hiệu trong thành phố, những quả cầu trên chòi gác cứu hoả, những ngưá»i phi ngá»±a đằng trước chiếc kiệu Äức Mẹ Äồng Trinh (đầu hỠđể trần, chỉ dùng có miếng vải che tai thay vì đội mÅ©). Hợp nên khu rừng ấy là tá»§ kÃnh các cá»a hàng trong các siêu thị, là bầu trá»i đêm cao thăm thẳm vá»›i các ngôi sao, vá»›i Chúa và các Thánh. 
Cái bầu trá»i cao thăm thẳm ấy đã sà xuống phòng con nÃt cá»§a chàng, thấp đến ná»—i đỉnh cá»§a nó chạm vào vạt áo cá»§a chị vú em, khi chị kể đến má»™t Ä‘iá»u gì thiêng liêng. Lúc ấy nó trở nên gần gÅ©i và quen thuá»™c như ngá»n cây phi tá» lúc ngưá»i ta vin cành nó xuống khe mà hái quả. Nó dưá»ng như ngâm mình trong chiếc cháºu mạ vàng ở phòng con nÃt cá»§a chàng và sau khi đã tắm trong lá»a và vàng, nó hoá thành bài kinh ban mai hoặc buổi lá»… misa ở cái nhà thá» nhá» mà mà chị vú em dẫn chàng tá»›i. Ở đấy những ngôi sao trá»i thở thành những ngá»n đèn thá», Chúa Trá»i biến thành Cha, và tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có chức sắc tương xứng vá»›i năng lá»±c. Nhưng Ä‘iá»u chá»§ yếu là cái thế giá»›i có thá»±c cá»§a ngưá»i lá»›n và cái thành phố vây bá»c chàng như má»™t khu rừng âm u. Hồi đó, Yuri tin vào vị Chúa cá»§a khu rừng ấy, như tin vào ngưá»i kiểm lâm, vá»›i tất cả lòng tin mù quáng cá»§a mình. 
Bây giá» thì khác hẳn. Trong mưá»i hai năm há»c vừa qua, ở trưá»ng phổ thông và đại há»c, Yuri đã nghiên cứu thá»i thượng cổ và kinh bổn, các truyá»n thuyết và các thi nhân, các khoa há»c vá» quá khứ và vá» thiên nhiên, như ngưá»i ta tìm hiểu táºp ký sá»± gia đình hay táºp gia phả. Bây giá» chàng chẳng phải sợ gì hết, cả sá»± sống lẫn cái chết, má»i thứ trên Ä‘á»i, má»i váºt hiện hữu Ä‘á»u là câu chữ trong ngữ vá»±ng cá»§a chàng. Chàng cảm thấy mình đứng ngang hàng vá»›i vÅ© trụ và đã dá»± các giá» kinh cầu hồn cho bà Anna Ivanovna vá»›i thái dá»™ khác hẳn so vá»›i hồi ngưá»i ta làm lá»… cầu hồn cho mẹ chàng. Ngày ấy chàng mê muá»™i Ä‘i vì Ä‘au đớn, chàng run rẩy cầu nguyện. Còn bây giá» chàng coi buổi lá»… này như bản thông báo trá»±c tiếp hướng tá»›i chàng và liên quan trá»±c tiếp đến chàng. Chàng lắng nghe bài kinh và đòi nó phải có ý nghÄ©a rõ ràng, như ngưá»i ta đòi há»i Ä‘iá»u đó ở má»i việc làm bất kỳ. Và không há» có chút sùng đạo nào trong cảm giác kế thừa cá»§a chàng đối vá»›i những sức mạnh tối cao cá»§a trá»i và đất những sức mạnh mà chàng từng nghiêng mình kÃnh cẩn trước chúng như trước các báºc tiá»n bối vÄ© đại cá»§a chàng. 
16. 
"Lạy Chúa chà thánh lạy Chúa quyá»n phép, lạy Chúa là Äấng bất diệt, xin hãy thương lấy chúng con". Cái gì váºy? 
Chàng Ä‘ang ở đâu thế này? Lá»… đưa tang. Ngưá»i ta Ä‘ang cá» hành lá»… đưa tang. Tỉnh dáºy Ä‘i thôi. Lúc hÆ¡n năm giá» sáng, chàng đã nằm váºt xuống cái Ä‘i-văng này, quần áo vẫn để nguyên. Chắc là chàng lên cÆ¡n sốt. Má»i ngưá»i tìm kiếm chàng khắp nhà, và không ai Ä‘oán biết chàng Ä‘ang ngá»§ mê mệt trong má»™t cái góc kÃn đáo, bị lấp đằng sau những giá sách cao đến táºn trần nhà. 
"Yuri! Cáºu Yuri Æ¡i!" - tiếng bác canh cổng Macken gá»i chàng ở đâu đây, ngay gần chá»— chàng nằm. Lá»… di cữu đã bắt đầu bác Macken phải mang các vòng hoa xuống đưá»ng, thế mà bác hm kiếm mãi vẫn chẳng thấy Yuri, đã váºy bác lại còn bị nhốt trong phòng ngá»§, nÆ¡i các vòng hoa chất cao như núi, vì cánh cá»a tá»§ quần áo tá»± dưng mở ra chặn mất lối ra vào. 
- Macken! Macken! Yuri! - ngưá»i ta Ä‘ang gá»i ở nhà dưới. 
Macken láºp tức thanh toán cái chướng ngại váºt chắn đưá»ng và bưng mấy vòng hoa chạy xuống cầu thang. 
"Lạy Chúa chà thánh, lạy Chúa quyá»n phép, lạy Chúa là đấng bất diệt", - tiếng kinh trầm dịu vang vang trên đưá»ng phố và Ä‘á»ng lại ở đó, tá»±a hồ ngưá»i ta dùng má»™t chiếc lông đà Ä‘iểu phe phẩy trong không trung khiến tất cả Ä‘á»u Ä‘ang Ä‘ung đưa: những vòng hoa và khách qua đưá»ng, những-đầu ngá»±a có chòm lông cắm trên, bình hương ở đầu sợi dây trong tay vị linh mục, đất trắng tuyết dưới chân. 
- Yuri! Trá»i Æ¡i, đây rồi. Dáºy Ä‘i chứ, cáºu cả, - bà Sura Sledinghe cuối cùng cÅ©ng đã tìm ta chàng và Ä‘ang lay gá»i. - Cáºu làm sao thế? Lá»… đưa tang rồi. Cáºu Ä‘i cùng chúng tôi chứ? 
Tất nhiên rồi. 
17. 
Nghi lá»… cầu hồn đã chấm dứt. Äám ngưá»i hành khất đứng sát vào nhau thành hai hàng, cứ giáºm hết chân nỠđến chân kia cho đỡ rét. Chiếc xe tang, chiếc xe ngá»±a trần chở các vòng hoa, chiếc xe cá»§a gia đình Cruyghe lúc lắc, từ từ chuyển bánh. 
Những ngưá»i xà Ãch tiến lại gần cá»a nhà thá» hÆ¡n. Bà Sura Sledinghe bước ra, nước mắt đầm đìa, vén chiếc mạng ướt lên và đưa mắt nhìn những ngưá»i xà Ãch Ä‘ang đứng thành má»™t hàng dài, như bà muốn kiếm tìm ai. Lúc bà trông thấy những ngưá»i phu khiêng cá»§a sở mai táng, bà hất hàm gá»i há» và dẫn há» vào trong nhà thá», số ngưá»i từ trong nhá» thá» bước ra má»—i lúc má»™t đông. 
- Thế là đã đến lượt bà Anna Ivanovna. Bà ấy đã bỠchúng ta, tội nghiệp, bà ấy đã rút phải tấm vé đi xa. 
- Phải, thế là bà ấy đi khuất rồi, tội nghiệp. Thôi từ rày bà ấy sẽ được yên nghỉ. 
- Bà chị có xe riêng hay là Ä‘i xe số mưá»i má»™t? 
- Äứng lâu chồn cả chân. Ta Ä‘i bá»™ má»™t quãng rồi hãy lên xe. 
- Bà chị có để ý đến thái độ của lão Phupkov không? Lão ta cứ nhìn xác bà Anna mà khóc sướt mướt, sụt sịt mãi. Trong khi chồng bà Anna đứng ngay ở đấy… 
- Thì suốt Ä‘á»i lúc nào lão ta cÅ©ng theo Ä‘uổi bà ấy mà lại. 
Ngưá»i ta trao đổi vá»›i nhau những chuyện đại loại như thế trong khi đến nghÄ©a địa ở cuối thành phố. 
Hôm nay là cao Ä‘iểm cá»§a má»™t đợt rét dữ dá»™i. Má»™t ngày nặng ná» bất động, má»™t ngày cóng lạnh ghê gá»›m, không còn sức sống, má»™t ngày mà thiên nhiên dưá»ng như đã tá»± định trước cho tang lá»…. Lá»›p tuyết hÆ¡i bẩn tá»±a hồ rá»i qua lá»›p vải Ä‘ang buông rá»§; từ đằng sau các hàng rào, những cây thông ướt át, tối sẫm như thứ bạc bị ố, nhìn ra, trông như chúng khoác bá»™ đồ tang (1). 
NghÄ©a địa đáng ghi nhá»› đằng xa kia cÅ©ng chÃnh là nÆ¡i đã mai táng bà Maria Nicolaevna. Mấy năm gần đây, Yuri không ra thăm má»™ mẹ. "Mẹ Æ¡i?" - Từ xa nhìn vá» phÃa má»™ mẹ, chàng thầm thì gá»i vá»›i má»™t giá»ng gần giống như thuở nào. 
Những ngưá»i Ä‘i đưa đám trịnh trá»ng tách ra thành ừng nhóm, bước vào những lối nhỠđược quét dá»n sạch sẽ, chạy ngoằn ngoèo khúc khuá»·u không hợp cho nhịp bước Ä‘á»u Ä‘á»u bi ai. Ông Alexandr cầm tay dìu Tonia. Nàng báºn đồ tang rất hợp. Äi sau là gia đình Cruyghe. 
Băng giá lồm xồm như rêu mốc phá»§ trên các chá»m hình vòm cá»§a những cây thánh giá và trên các bức tưá»ng màu hồng cá»§a tư viện. Ở má»™t góc sân kÃn đáo cá»§a tu viện, trên những sợi dây chăng từ tưá»ng bên này sang tưá»ng bên kia để phÆ¡i quần áo có những chiếc sÆ¡ mi ống tay nặng trÄ©u, những tấm khăn trải bàn màu hoa đào, khăn trải giưá»ng giăng lệch và vắt nưởc chưa kỹ. Yuri nhìn kỹ vá» phÃa đó và chàng nháºn ra đấy là địa Ä‘iểm trên khu đất cá»§a tu viện, nÆ¡i năm xưa chàng từng thấy cÆ¡n bão tuyết hoành hành, nay đã xây sá»a má»›i thêm. 
Yuri Ä‘i nhanh má»™t mình, vượt trước những ngưá»i khác nên thỉnh thoảng phải dừng chân để chá» há». Äể đáp lại sá»± huá»· hoại do cái chết gây ra trong đám ngưá»i Ä‘ang cháºm bước ở đằng sau chàng, chàng muốn mÆ¡ ước và suy nghÄ©, gá»t giÅ©a các hình thức, sáng tạo nên cái đẹp, và ý muốn cá»§a chàng là khẩn thiết, không gì ngăn cản được, như nước cứ cuồn cuá»™n trong phá»…u đòi chảy xuống dưới. HÆ¡n lúc nào hết, giỠđây chàng hiểu rõ rằng nghệ thuáºt bao giá» cÅ©ng theo Ä‘uổi hai mục Ä‘Ãch. 
Nó luôn luôn suy ngẫm vá» cái chết và qua đó, luôn luôn sáng tạo ra sá»± sống. Nghệ thuáºt cao cả, nghệ thuáºt chân chÃnh, cái được gá»i là sách Khai thị(2) cá»§a thánh Giăng, và cái Ä‘ang viết cuốn sách đó cho trá»n vẹn. 
Yuri đã nếm trước cái thú, khi mà chàng được thoát khá»i khung cảnh ở gia đình và ở trưá»ng đại há»c vài ba ngày, đã viết các vần thÆ¡ tưởng nhá»› hương hồn và Anna Ivalôpna, và chàng sẽ đưa vào đó tất cả những ý tưởng nảy ra trong óc chàng lúc ấy, tất cả những Ä‘iá»u ngẫu nhiên, tình cá» mà cuá»™c sống sẽ gợi ý cho chàng: đôi ba nét đặc sắc, đáng quý cá»§a bà Anna quá cố, hình ảnh Tonia trong bá»™ tang phục; vài quan sát vỠđưá»ng phố khi từ nghÄ©a địa trở vá»; những thứ khăn áo phÆ¡i ở chá»— xưa khi bão tuyết rừng rú rÃt trong đêm tối và cáºu bé Yuri từng khóc nức nở. 
Chú thÃch: 
(1) Ở châu Âu, màu đen là màu tang tóc. 
(2) Sách Khải thị cá»§a Giăng má»™t trong những sách Tân ước, tác phẩm văn chương cổ nhất cá»§a Kitô giáo còn giữ lại được. Chứa đựng những lá»i tiên tri vá» "ngày táºn thể" "ngày phán xá» cuối cùng" phản ánh tâm trạng nổi loạn cá»§a dân cư những tỉnh phÃa đông bị Nhà nước La Mã đô há»™. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
        
		    
  
		 
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 09:53 PM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-09-2008, 02:07 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					Äến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 3,304
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 932 
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			P4 - 1 
 
 
  
 
 
1. 
Lara nằm trong phòng ngá»§, trên giưá»ng cá»§a bà Felisata, ná»a tỉnh ná»a mê. Xung quanh nàng, ông bà Sventitski, bác sÄ© Drokov và chị hầu phòng Ä‘ang thì thào vá»›i nhau. 
Ngôi nhà vắng lặng cá»§a gia đình Sventitski chìm trong bóng tối. Suốt má»™t dãy dài các căn phòng, chỉ ở Ä‘oạn giữa có má»™t chiếc đèn treo tưá»ng phòng khách là hắt ánh sáng má» má» ra hai phÃa hành lang. 
Dá»c cái hành lang ấy, luáºt sư Komarovski Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại vẻ giáºn dữ và quả quyết, không phải như má»™t vị khách mà như Ä‘ang ở nhà riêng cá»§a mình. Lúc thì hắn ngó vào buồng ngá»§, xem diá»…n biến trong đó ra sao, lúc thì hắn Ä‘i vá» phÃa đầu nhà bên kia, ngang qua chá»— cây Nôen treo các chuá»—i vòng bạc, tá»›i táºn buồng ăn, nÆ¡i trên bàn vẫn ngồn ngá»™n các thứ đồ ăn chưa ai đụng tá»›i và những chiếc ly nhá» màu xanh khẽ kêu lanh canh má»—i lần có xe ngá»±a chạy qua ngoài phố hoặc có chú chuá»™t nhắt thoăn thoắt len lá»i giữa các dÄ©a chén. 
Komarovski vô cùng tức giáºn. Những cảm xúc trái ngược cứ dồn dáºp chen chúc trong ngá»±c hắn. Tháºt là tai tiếng, tháºt là tệ hại! Tức Ä‘iên lên được. Äịa vị cá»§a hắn Ä‘ang bị Ä‘e doạ. 
Chuyện vừa rồi làm cho hắn mất cả thanh danh. Bằng bất cứ giá nào cÅ©ng phải ngăn chặn, xua tan má»i lá»i bàn tán dị nghị, khi chưa muá»™n, và nếu tin này đã lan Ä‘i rồi, thì phải giáºp tắt ngay từ đầu má»i lá»i đồn đại. Mặt khác, hắn cảm thấy sức quyến rÅ© ghê gá»›m cá»§a cô gái tuyệt vá»ng, Ä‘iên rồ kia. Rõ ràng có thể thấy ngay là nàng không giống má»i ngưá»i. Bao giá» cÅ©ng có má»™t cái gì khác thưá»ng ở nàng. Song hiển nhiên là hắn đã huá»· hoại Ä‘á»i nàng! Äiểm này quá rõ và hết bá» cứu vãn. Nàng cứ luôn luôn váºt vã, phản kháng, chống chá»i vá»›i hy vá»ng thay dổi số pháºn theo ý muốn cá»§a nàng và bắt đầu làm lại cuá»™c Ä‘á»i. 
Sẽ phải giúp đỡ nàng vá» má»i phương diện, có lẽ phải thuê cho nàng má»™t chá»— ở, nhưng trong bất cứ trưá»ng hợp nào cÅ©ng đừng có động đến nàng; trái lại, phải hoàn toàn lánh xa, để nàng khá»i hiá»m nghi, kẻo cô ả rất có thể gây ra những chuyện chẳng lành khác nữa, có trá»i mà biết? 
Trước mắt còn bao nhiêu việc phải lo liệu! Ngưá»i ta sẽ chẳng Ä‘á»i nào bá» qua chuyện này. Äừng có lÆ¡ mÆ¡ vá»›i Luáºt pháp. Trá»i chưa sáng, và từ lúc xảy ra chuyện kia đến giá» chưa đầy hai tiếng đồng hồ, mà cảnh sát đã tá»›i hai lần, và cả hai lần Komarovski Ä‘á»u phải ra giải thÃch vá»›i há» và tìm cách thu xếp cho ổn thoả. Rồi sẽ còn nhiá»u thứ lôi thôi rắc rối nữa. Sẽ phải chứng minh được rằng nàng nhắm bắn vào hắn, chứ không phải vào Kornakov. Nhưng sá»± việc đâu đã dừng ở đó. Tuy Lara sẽ thoát má»™t phần trách nhiệm, song nàng sẽ bị truy cứu vá» phần còn lại. 
DÄ© nhiên hắn sẽ tranh đấu bằng má»i cách, và nếu nàng bị khởi tố, hắn sẽ xoay được giấy tá» cá»§a bác sÄ© thần kinh kết luáºn vá» trạng thái không thể chịu trách nhiệm cá»§a Lara vào thá»i Ä‘iểm thá»±c hiện mưu sát và hắn sẽ chấm dứt được vụ án. 
NghÄ© đến đó, Komarovski thấy yên tâm dần. Äêm đã tàn, những vệt ánh sáng bắt đầu chui từ phòng này sang phòng khác nhòm ngó các gầm bàn và Ä‘i-văng như bá»n trá»™m cắp hoặc các nhân viên giám định ở các tiệm cầm đồ. 
Komarovski bước vào phòng ngá»§ xem tình hình ra sao, và khi biết chắc rằng sức khá»e cá»§a Lara vẫn không khá hÆ¡n, hắn cáo biệt ông bà Sventitski, Ä‘i gặp má»™t nữ luáºt gia quen biết tên là Rufina Oniximovna Voit Voikovscaia, có chồng đã phải xuất dương vì lý do chÃnh trị. Bà này có má»™t căn há»™ tám buồng, lúc này đối vá»›i bà là quá rá»™ng và tốn phà quá khả năng tài chÃnh cá»§a bà, nên bà để ra hai buồng cho thuê. Má»™t trong hai buồng đó đã bá» không Ãt lâu nay. Komarovski đã thuê buồng đó cho Lara. Mấy giá» sau, ngưá»i ta đưa nàng đến, nàng vẫn Ä‘ang trong cÆ¡n sốt, ná»a mê ná»a tỉnh. Nàng bị cÆ¡n mê sảng tâm thần. 
2. 
Rufina Oniximovna là má»™t phụ nữ có tư tưởng cấp tiến, thù địch vá»›i má»i thành kiến, và có cảm tình, theo như bà nghÄ© và nói, vá»›i má»i cái "tÃch cá»±c và có sức sống". 
Trên mặt chiếc tá»§ comot, bà đặt má»™t bản "Cương lÄ©nh Erfurg"(1) có lá»i đỠtặng cá»§a tác giả. Trong số các bức hình treo trên tưá»ng, có má»™t bức chụp chồng bà, "Ông Voit tốt bụng cá»§a tôi" Ä‘ang đứng cạnh Plekhanov(2) trong má»™t ngày há»™i dân gian bên Thuỵ SÄ©. Cả hai đội mÅ© rá»™ng vành, mặc áo vét may bằng vải lustÆ¡rin. 
Má»›i gặp lần đầu tiên, bà Rufina đã có ác cảm vá»›i cô gái đến thuê phòng. Bà cho Lara là má»™t cô ả chán Ä‘á»i, giả bệnh. Những cÆ¡n mê sảng cá»§a nàng đối vá»›i bà chỉ là trò giả vá» giả vịt. Bà sẵn sàng thá» rằng Lara Ä‘ang đóng vai nhân váºt Margarita giả Ä‘iên trong tù. 
Bà Rufina tá» cho Lara biết thái độ khinh miệt cá»§a bà bằng cách cố ý gây cảnh náo nhiệt. Bà cứ sáºp cá»a ầm ầm, hát tướng lên trong lúc dà cư chạy ở khu vá»±c cá»§a bà, mở tung các cánh cá»a suốt cả ngày cho thoáng khÃ. Căn há»™ cá»§a bà ở tầng lầu trên cùng má»™t toà nhà lá»›n trên đưá»ng Arbat. 
Các cá»a sổ nhà bà ngay từ kỳ đông chà đã tràn ngáºp má»™t khoảng trá»i xanh biếc, sáng sá»§a, bao la như dòng sông mùa nước lá»›n. Suốt ná»a cuối mùa đông, căn nhà có thừa những Ä‘iá»m báo sắp sang xuân. Thứ gió Nam ấm áp thổi luồn qua các ô cá»a nhá» thông gió, các đầu máy xe lá»a ở các ga kéo còi ầm Ä©, và bệnh nhân Lara nằm trên giưá»ng thả tâm hồn theo dòng hồi ức xa xăm. 
Nàng rất hay nhá»› lại buổi chiá»u tối đầu tiên ở Moskva, khi ba mẹ con nàng từ Ural tá»›i, cách đây bảy tám năm, vào thá»i niên thiếu khó quên. 
Từ nhà ga đến khách sạn, ngồi trên chiếc xe ngá»±a đã hạ mui, mẹ con nàng đã Ä‘i suốt thành phố Moskva qua những đưá»ng phố thiếu ánh sáng. Các cây đèn đưá»ng cứ tá»›i gần rồi lại lùi xa, lần lượt in bóng bác xà Ãch ngồi khom lưng, trên các tưá»ng nhà. Bóng bác lá»›n dần, lá»›n mãi, cuối cùng hoá thành khổng lồ, phá»§ cả mặt đưá»ng và các mái nhà, rồi mất Ä‘i. Rồi tất cả lại lặp lại từ đầu. Trong bóng tối, ngưá»i ta nghe vang vá»ng trên đầu những tiếng chuông cá»§a vô số nhà thỠở Moskva, còn dưới mặt đất là tiếng xe konka (3) chạy rầm rầm khắp ngả. Cả những cá»a kÃnh bày hàng và ánh đèn cÅ©ng làm cho Lara váng tai, tá»±a hồ hai thứ đó phát ra âm thanh như tiếng chuông hay tiếng bánh xe váºy. 
Nàng kinh ngạc trước má»™t quả dưa hấu khổng lồ đặt trên bàn trong buồng khách sạn. Äó là quà cá»§a Komarovski mừng ba mẹ con nàng dá»n đến nhà mởi. Lara có cảm tưởng quả dưa ấy tượng trưng quyá»n thế và sá»± giàu sang cá»§a Komarovski. Khi ông ta dùng dao bổ ra làm đôi cái váºt lạ lùng, hòn trÄ©nh, màu xanh Ä‘en, có khối ruá»™t màu hồng mát lạnh, ngá»t như đưá»ng ấy, Lara sợ đứng tim, nhưng nàng không dám từ chối. 
Nàng miá»…n cưỡng ép mình nuốt những miếng dưa hồng hồng, thÆ¡m thÆ¡m cứ tắc nghẹn ở cổ nàng vì nàng quá lo sợ. Và chÃnh cái sá»± rụt rè e lệ ấy cá»§a nàng trước thứ đồ ăn đắt tiá»n và cảnh thành phố ban đêm sau này đã lặp lại trong thái độ rụt rè e lệ trước Komarovski. Nó là nguyên nhân chÃnh cá»§a má»i việc tiếp diá»…n sau đó. Nhưng hiện giá» thì hắn khác hẳn, đến mức khó nháºn ra. Hắn không đòi hòi gì cả, không tìm cách làm cho nàng phải nhá»› đến hắn, tháºm chà cÅ©ng chẳng mấy khi ló mặt. Hắn cứ từ đằng xa, thưá»ng xuyên đỠnghị được giúp đỡ nàng má»™t cách rất cao thượng. 
Cuá»™c đến thăm cá»§a ông Kologrivov thì khác hẳn. Lara rất mừng khi ông tá»›i. Vị khách chiếm hết ná»a căn phòng bằng cái nhìn rạng rỡ và nụ cưá»i thông minh, không phải vì tầm vóc cao lá»›n, mà là nhá» tài năng và sá»± hoạt bát cá»§a ông. Căn phòng như trở nên cháºt hẹp hÆ¡n. Ông ngồi bên giưá»ng Lara, hai bàn tay xoa xoa vào nhau. Khi ông bị gá»i lên gặp ChÃnh phá»§ ở Petersburg, ông nói chuyện vá»›i các quan chức già Ä‘á»i cứ như nói vá»›i những cáºu há»c trò lá»›p sÆ¡ đẳng nghịch ngợm. Còn ở đây, cô gái Ä‘ang nằm trên giưá»ng bệnh trước mặt ông má»›i đây còn là má»™t phần cá»§a tổ ấm gia đình ông, gần như là con gái cá»§a ông. CÅ©ng như đối vá»›i má»i ngưá»i trong gia đình, đối vá»›i nàng ông chỉ cẩn trao đổi những cái nhìn là lá»i lẽ theo kiểu thoảng qua và tức thá»i (chÃnh đó là Ä‘iểm ý vị tuyệt diệu cá»§a sá»± tiếp xúc cô Ä‘á»ng, có hồn, và cả đôi bên Ä‘á»u hiểu thê). Ông vốn không thể đắn Ä‘o và lạnh nhạt trong cách đối xá» vá»›i Lara, như vá»›i má»™t ngưá»i lởn. Ông chưa biết nói sao để khiến nàng khá»i pháºt ý, và ông đã tươi cưá»i bảo nàng như nói vá»›i má»™t đứa bé: 
- Bà làm cái trò gì thế hở bà? Cái tấn kịch to chuyện ấy có được tÃch sá»± gì đâu? - ông ngừng lá»i, đưa mắt nhìn các vết ẩm trên trần nhà và trên lá»›p giấy hoa bồi tưá»ng. Rồi ông nói tiếp, lắc đầu có vẻ trách móc - Ở Dusendorg (4) ngưá»i ta mở má»t cuá»™c triển lãm quốc tế vá» há»™i hoạ, Ä‘iêu khắc và nghệ thuáºt làm vưá»n. Tôi Ä‘ang định Ä‘i xem. Phòng cá»§a cô hÆ¡i ẩm thấp. Thế cô định sống lưng chừng trá»i thế này bao lâu nữa? Không ai có thể nói rằng sống ở đây là dá»… chịu. Nói riêng vá»›i cô, chứ cái bà Rufina này chẳng ra gì đâu. Tôi biết mụ ta lắm. Cô nên dá»n Ä‘i nÆ¡i khác. Cô đã nằm bẹp trên giưá»ng bệnh khá lâu. Yếu mệt Ãt bữa như thế đủ rồi. Phải dáºy mà Ä‘i lại chứ. Tìm chá»— ở khác, bắt tay vào việc, há»c cho xong Ä‘i. Tôi có má»™t ngưá»i quen làm hoạ sÄ©. Ông ấy sắp Ä‘i Turkistan (5) hai năm. Ông ta có má»™t xưởng vẽ, chia làm mấy ngăn; có thể coi như má»™t căn há»™ nhá». Hình như ông ta sẵn sàng giao nó cho má»™t ngưá»i tá» tế, mà đồ đạc ông ta để lại cả. Cô muốn tôi thu xếp chá»— ấy không? À, còn Ä‘iá»u này nữa, cô cho phép tôi lần này lấy tÃnh cách má»™t nhà kinh doanh, nói chuyện nghiêm chỉnh. Äã từ lâu, tôi muốn… và đó cÅ©ng là bổn pháºn thiêng liêng cá»§a tôi… Từ dạo em Lipa nó… Äây là món tiá»n nho nhỠđể đỠơn cô đã giúp em nó há»c hành đến nÆ¡i đến chốn. Æ  hay, không, xin cô mặc tôi, xin cô cho phép. Không, tôi xin cô, đừng từ chối. Mong cô tha lá»—i… 
Äoạn ông đứng dáºy cáo biệt, nhất quyết ép Lara phải nháºn tấm ngân phiếu mưá»i ngàn rúp, bất chấp những lá»i phản đối cá»§a cô, dù cô khóc lóc, tháºm chà làm mặt giáºn. 
Khi đã khá»e hẳn, Lara Ä‘á»n đến căn nhà má»›i mà ông Kologrivov đã ca tụng. Chá»— ấy gần chợ Smolensk. Căn há»™ nằm ở tầng trên cá»§a ngôi nhà má»™t lầu nho nhá», xây bằng đá từ lâu lắm rồi. Tầng trệt là các kho hàng. Nhà có mấy bác đánh xe ở trá». Cái sân lát đá, lúc nào cÅ©ng vương vãi đầy lúa mạch và cá» khô. LÅ© chim câu tụ táºp ở đó, kêu gù gù, nhẩn nha ăn thóc. 
Má»—i khi có đàn chuá»™t chạy dá»c theo rãnh nước lát đá dưới sân, cả đàn chim câu lại bay ào lên, nhưng không bao giá» vượt quá cá»a sổ phòng Lara. 
Chú thÃch: 
(1) Cương lÄ©nh Cá»§a Äảng xã há»™i dân chá»§ Äức, được thông qua năm 1891 tại kỳ đại há»™i há»p ở Erfurg, thay cho Cương lÄ©nh Gôta năm 1875. Äây là cương lÄ©nh mác xÃt đầu tiên và duy nhất cá»§a Äảng ấy sau đại há»™i hợp nhất ở Gôta. 
(2) G. V. Plekhanov (1856 - 1918), nhà triết há»c Nga, nhà hoạt động nổi tiếng cá»§a phong trào dân chá»§ xã há»™i Nga và trên thế giá»›i, ngưá»i truyá»n bá chá»§ nghÄ©a Mác vào nước Nga. 
(3) Loại toa xe do ngựa kéo, chạy trên đưởng ray, ở thành phố, trưởc khi có tàu điện. 
(4) Má»™t thành phố ở Tây Äức. 
(5) Má»™t thành phố ở vùng Trung Ã, gần Afganistan. 
3. 
Tháºt là khổ vá»›i cái anh chàng Pasa. Suốt thá»i kỳ nàng bị mệt nặng, Pasa không được phép tá»›i thăm. Không hiểu chàng sẽ phải nghÄ© thế nào? Lara đã muốn giết má»™t ngưá»i mà dưới mắt Pasa, chẳng có quan hệ gì vá»›i nàng, váºy mà cái thằng cha nạn nhân cá»§a cuá»™c mưu sát không thành ấy sau đó lại ra tay che chở cho nàng. Mà tất cả những chuyện ấy lại xảy ra sau câu chuyện đáng nhá»› giữa hai ngưá»i vào đêm Nôen, dưới ánh sáng má»™t ngá»n nến! Giả sá» không có thằng cha ấy, hẳn Lara đã bị bắt phải ra toà. Lão ta cứu nàng thoát cảnh tù tá»™i. Nhá» có lão ta, nàng má»›i không bị sứt mẻ gì, má»›i được an tâm theo Ä‘uổi việc há»c hành. Pasa bứt dứt, chẳng còn hiểu ra làm sao nữa. 
Khi sức khá»e đã khá hÆ¡n, Lara cho má»i chàng đến. Nàng bảo chàng: 
- Em là má»™t đứa con gái hư, anh chưa biết rõ em đâu. Má»™t ngày kia em sẽ kể cho anh nghe. Em thấy khó nói lắm, đấy anh xem, nước mắt cứ trào ra làm em nghẹn lá»i. Thôi anh hãy quên em Ä‘i, em không xứng đáng vá»›i anh đâu. 
Thế là bắt đầu những tráºn cãi nhau, tráºn nào cÅ©ng khổ tâm như tráºn nào. Má»—i lần trông thấy Pasa khóc, vì chuyện ấy xảy ra trong thá»i gian Lara còn trỠở đưá»ng Arbat, bà Rufina lại từ hành lang chạy vá» buồng cá»§a mình, nằm lăn ra Ä‘i-văng mà cưá»i ngặt cưá»i nghẽo: "Ôi trá»i Æ¡i, không thể nhịn được nữa, ôi hết nhịn nổi! Äúng là má»™t… ha-ha-ha! Má»™t tráng sÄ©! Ha-ha- ha! Äúng là má»™t anh chàng Eruslan Ladarevich!(1). 
Äể giải thoát Pasa khá»i mối tình gắn bó có thể làm chàng mất thể diện, để dứt tình và chấm dứt má»i ná»—i khổ tâm, Lara tuyên bố vá»›i Pasa rằng nàng dứt khoát tuyệt giao vá»›i chàng, bởi vì nàng không yêu chàng, nhưng khi nói như váºy, nàng lại khóc nức nở, khiến không ai tin được lá»i nàng. Pasa nghi ngá» nàng mắc đủ các thứ tá»™i lá»—i, chàng tuyệt nhiên không tin những lá»i nàng nói, chàng sẵn sàng nguyá»n rá»§a và căm ghét nàng, song đồng thá»i chàng lại yêu nàng như Ä‘iên, chàng ghen vả vá»›i các ý nghÄ© thầm kÃn cá»§a nàng, vá»›i chiếc ly nàng uống nước, vá»›i cái gối nàng gối đầu. Äể khá»i hoá Ä‘iên cả hai, cần phải hành động kiên quyết và mau lẹ hÆ¡n. Há» quyết định cưới nhau luôn, không chỠđến lúc thi xong. Äã dá»± kiến làm phép cưới vào dịp lá»… Kazimodo. Nhưng theo lá»i yêu cầu cá»§a nàng, lá»… cưới lại bị hoãn lại Ãt hôm. 
Lá»… thành hôn cá» hành vào ngày thứ hai cá»§a lá»… Ba Ngôi (2) khi há» biết chắc chắn đã đỗ trong kỳ thi ra trưá»ng. Äứng ra thu xếp má»i việc là bà Ludmila Chepurko, mẹ cá»§a cô bạn Tusia há»c cùng lá»›p và cùng thi ra vá»›i Lara. Bà Ludmila là má»™t phụ nữ đẹp có bá»™ ngá»±c cao và giá»ng nói trầm, bà hát hay và có trà tưởng tượng vô cùng phong phú. Ngoài những Ä‘iá»m mê tÃn hiện có trong dân gian, và còn tá»± bịa ra, theo kiểu ứng tác tại chá»—, vô số Ä‘iểm này Ä‘iểm ná». 
Hôm ấy trá»i nóng ghê gá»›m. Trong lúc trang Ä‘iểm cho Lara trước khi đưa nàng đến nhà thá» làm phép cưới, bà Ludmila cứ ngâm nga mãi má»™t câu hát bằng cái giá»ng trầm trầm bohemien (3) cá»§a Panina(4), vòm tròn cá»§a các nhà thá» và lá»›p cát má»›i trải trên các lối Ä‘i cho dân chúng vui chÆ¡i trong dịp lá»… Ba Ngôi trông cứ vàng đến chói mắt. Những cây bạch dương, mà ngưá»i ta đã chặt bá»›t cành để dá»n lá»… Ba Ngôi, bị nhuốm đầy bụi, đứng á»§ rÅ© bên tưá»ng nhà thá», lá cong cuá»™n như bị lá»a táp. Khà trá»i nặng ná» khó thở, ánh nắng chói chang loá cả mắt. Nhân dịp lá»… há»™i, má»i cô gái Ä‘á»u uốn tóc và mặc áo dài trắng như cô dâu, má»i chàng trai Ä‘á»u bôi sáp thÆ¡m và mặc quần áo sẫm màu bó lấy ngưá»i, khiến ngưá»i ta tưởng như có hàng ngàn đám cưới xung quanh… Ai cÅ©ng xúc động, hồi há»™p, và ai cÅ©ng thấy nóng bức. 
Khi Lara đặt bước trên tấm thảm ở nhà thá», bà Lagodina, mẹ cô bạn khác cá»§a nàng, bèn ném má»™t nắm tiá»n bạc xuống chân nàng, để chúc cho nàng sau này giàu có. Còn bà Lutlima, cÅ©ng vá»›i ý muốn ấy, lại khuyên nàng: lúc được Cha, đội vòng hoa cưới lên đầu thì đừng làm dấu thánh bằng cách giÆ¡ tay lên trần, mà phải giấu ná»a tay trong khăn tuyn hoặc đăng-ten áo. 
Sau đó bà còn bảo Lara giÆ¡ cao cây nến lên thì sau này sẽ là ngưá»i chỉ huy trong gia đình. Nhưng muốn hy sinh tương lai cá»§a mình để có lợi cho Pasa, nàng đã cầm nến tháºt thấp, song chỉ vô Ãch, bởi vì nàng có cố gắng đến mấy Ä‘i nữa, cây nến cá»§a nàng vẫn cứ cao hÆ¡n cá»§a Pasa. 
Từ nhà thá», ngưá»i ta vá» thẳng xưởng vẽ - nhà má»›i cá»§a đôi tân hôn, để dá»± tiệc… Khách khứa kêu: "Äắng quá, không uống được!" Äám khách ngồi ở cuối phòng thì đồng thanh: "Phải cho ngá»t vào", thế là đôi vợ chồng má»›i hôn nhau, cưá»i e thẹn(5). Bà Ludmila hát mừng há» bài "Cây nho" có láy lại Ä‘iệp khúc "Xin Chúa ban cho há» tình yêu và sá»± thuáºn hoà", và bài "BÃm tóc tròn, hãy xổ ra, mái tóc vàng, hãy xoã ra". 
Lúc khách khứa vá» hết, chỉ còn lại vợ chồng, cảnh yên lặng chợt tá»›i khiến Pasa lo lắng. Bên ngoài, ngay trước cá»a sổ cá»§a Lara, có chiếc đèn lồng thắp sáng trên cá»™t và dù Lara kéo rèm che cá»a sổ thế nào, vẫn có má»™t vệt sáng nhá» hẹp như mạch gá»— xẻ lá»t qua khe hở cá»§a tấm rèm. Vệt sáng đó làm cho Pasa không yên tâm, tá»±a hồ có kẻ rình mò vợ chồng chàng. Chàng sợ hãi thấy lình để ý đến chiếc đèn lồng ngoài kia nhiá»u hÆ¡n là đến chÃnh mình, đến Lara, đến tình yêu cá»§a mình đối vá»›i nàng. 
Trong cái đêm dài vô táºn ấy, Pasa Antipop, chàng sinh viên ngày hôm qua, mà bạn bè vẫn gá»i đùa là "Nàng Slepanida" hoặc "Cô gái cấm cung", đã lần lượt leo tá»›i tỉnh hạnh phúc, rồi tụt xuống đáy tuyệt vá»ng. Những mối nghi ngá», phá»ng Ä‘oán cá»§a chàng cứ xen kẽ vá»›i các lá»i thú nháºn cá»§a Lara. Chàng cứ gạn há»i và nghe xong má»—i câu trả lá»i, chàng lại lặng ngưá»i Ä‘i như Ä‘ang rÆ¡i xuống vá»±c. Trà tưởng tượng cá»§a chàng như bị Ä‘au đớn, không theo kịp các phát hiện má»›i. 
Há» trò chuyện đến táºn sáng. Trong Ä‘á»i Pasa chưa bao giá» có sá»± thay đổi nào lạ lùng và bất ngá» như trong đêm ấy. Sáng ra, chàng đã trở thành mốt ngưá»i khác, gần như bỡ ngỡ khi nghe gá»i đến tên mình như cÅ©. 
Chú thÃch: 
(1) Má»™t nhân váºt trong truyện dân gian Nga, là nam giá»›i và quý ư má»m yếu 
(2) Khoảng cuối tháng 6. 
(3) Bohem là má»™t vùng đất ở Tiệp Khắc, má»™t số nước dùng chữ bohemien để chỉ tá»™c ngưá»i digan (gyps) (chú thÃch cá»§a Nguyá»…n Há»c) 
(4) V. V. Panina (1872 - 1911), ca sÄ© giá»ng nữ trầm nổi tiếng cá»§a Nga, thưá»ng hát các bài hát digan. 
(5) Theo tục lệ Nga, khi khách dự tiệc cưởi kêu "đắng quá!" cô dâu chú rể phải hôn nhau. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:35 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-09-2008, 02:08 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					Äến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 3,304
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 932 
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			P4 - 2 
 
 
  
 
4. 
Mưá»i ngày sau, cÅ©ng tại căn phòng này, bạn bè đã tổ chức má»™t buổi liên hoan tiá»…n biệt đôi vợ chồng má»›i cưới. Lara và Pasa đã thi cá» xong xuôi, cả hai Ä‘á»u đạt kết quả rá»±c rỡ, cả hai cùng được bổ nhiệm tá»›i má»™t thành phố ở miá»n Ural, và sáng mai há» sẽ phải lên đưá»ng. 
Má»™t lần nữa ngưá»i ta lại uống rượu, lại hát, lại cưá»i đùa ầm Ä©, nhưng lần này chỉ có đám thanh niên mà thôi. 
Sau bức vách ngăn chá»— ở vá»›i bên xưởng vẽ hiện Ä‘ang là chá»— tiếp khách, có để hai cái rương mây, má»™t cỡ to, má»™t cỡ vừa, cá»§a Lara, má»™t chiếc va li, má»™t hòm bát đĩa, thêm mấy cái bá»c để trong má»™t góc. Äồ dùng cá»§a hai vợ chồng khá nhiá»u. Má»™t phần sẽ được gá»i Ä‘i theo tàu cháºm sáng mai. HỠđã gói ghém gần như đâu vào đó, nhưng vẫn chưa xong hẳn. Hai cái rương và cái hòm vẫn để ngá», chưa đầy. Thỉnh thoảng Lara sá»±c nhá»› đến váºt gì, lại chạy ra sau và nhét thêm vào chá»— còn trống. 
Pasa ngồi ở nhà tiếp khách, trong lúc Lara Ä‘i đến văn phòng ở trưá»ng đại há»c lấy giấy khai sinh và mấy thứ giấy tá» khác. Nàng trở vá» cùng vá»›i bác gác cá»a, mang theo Ãt dây nhợ và má»™t cuá»™n thừng to chắc để buá»™c hòm xiểng đưa Ä‘i ngày hôm sau. Lara cho bác gác cá»a ra vá», rồi Ä‘i vòng má»™t lượt bắt tay ngưá»i này, hôn ngưá»i kia, Ä‘oạn ra sau vách thay áo. Khi nàng trở lại phòng ăn, ai nấy vá»— tay, reo ầm lên, tìm chá»— ngồi và cảnh vui nhá»™n hôm tiệc cưới lại tái diá»…n. Những anh chàng bạo dạn nhất nháºn phần rót vodka cho ngưá»i ngồi bên, bao nhiêu là cánh tay cầm đĩa nhoài vá» phÃa giữa bàn để lấy bánh mì hoặc thức ăn. Má»i ngưá»i hăng hái trò chuyện, nhấp rượu, thi tài châm chá»c nhau. Có mấy cô cáºu chỉ má»™t lát đã say. 
- Em mệt bã cả ngưá»i! - Lara nói vá»›i chồng ngồi cạnh nàng. - Còn anh, anh đã kịp làm xong tất cả những cái anh muốn chưa? 
- Xong rồi. 
- Mệt tháºt, nhưng em vẫn cảm thấy sung sướng. Còn anh thì sao? 
- Anh cũng thế. Anh rất hài lòng. Nhưng thôi, chuyện ấy để sau. 
Äặc biệt Komarovski cÅ©ng được má»i tá»›i dá»± liên hoan vá»›i đám thanh niên, coi như má»™t ngoại lệ. Äến cuối bữa, hắn muốn nói là hắn sẽ trở nên côi cút sau khi đôi bạn trẻ cá»§a hắn ra Ä‘i, Moskva sẽ trở thành sa mạc Sahara, nhưng hắn lại xúc động tá»›i mức sụt sịt nghẹn ngào, nên phải nhắc lại cả câu nói vừa bị ngắt quãng vì xúc động ấy. Hắn xin hai vợ chồng Pasa cho phép hắn được thư từ vá»›i há» và tá»›i thăm hỠở Yuratin, là nÆ¡i há» sẽ sống, nếu hắn không chịu đựng nổi sá»± xa cách. 
- Chuyện ấy hoàn toàn là vô Ãch - Lara trả lá»i không chút nể nang. - Và nói chung, hết thảy những cái đó chẳng để làm gì cả nào thư từ, sa mạc Sahara, và các thứ tương tá»±. Còn vá» việc tá»›i thăm chúng tôi, xin ông chá»› nghÄ© đến làm gì. Nhá» trá»i, ông chẳng đến ná»—i bị sứt mẻ vì phải xa cách chúng tôi, chúng tôi đâu có được là ngưá»i quý hoá, hiếm hoi đến thế, phải không anh Pasa? Rồi ông sẽ tìm được ngưá»i thay thế cho đôi bạn trẻ cá»§a ông thôi… 
Äoạn quên phắt nàng nói vá»›i ai và nói vá» chuyện gì, Lara sá»±c nhá»› ra má»™t cái gì đó, vá»™i đứng dáºy Ä‘i xuống bếp. Nàng tháo rá»i các bá»™ pháºn cá»§a chiếc cối xay thịt và nhét chúng và hòm đựng bát đĩa, lấy cá» khô chèn vào cho chặt. Suýt nữa thì nàng bị má»™t cái dằm ở đầu mép hòm đâm vào tay. 
Mải làm công việc đó, nàng không nhá»› gì đến đám khách, không để ý đến tiếng trò chuyện cá»§a há». Bá»—ng có tiếng lao xao ầm Ä© ở bên kia vách khiến nàng sá»±c nhá»› đến há». Lúc ấy nàng nghÄ© rằng những kẻ say rượu bao giá» cÅ©ng cố làm bá»™ ta say rồi đây và càng say thì há» càng sắm vai kịch má»™t cách vụng vá» và trÆ¡ trẽn hÆ¡n. 
Chợt có thứ tiếng động đặc biệt, khác hẳn, từ ngoài cá»a sổ vá»ng vào làm cho Lara phải chú ý. Nàng bèn vén rèm, ló đầu ra. 
Dưới sân, có má»™t con ngá»±a bị tròng dây ở chân, Ä‘ang nhảy kháºp khà kháºp khiá»…ng. Không biết ngá»±a cá»§a ai. Chắc là ngá»±a lạc. Trá»i đã sáng hẳn, nhưng còn lâu má»›i tá»›i lúc mặt trá»i má»c. Thành phố vẫn ngá»§ say như chết, chìm trong bầu không khà mát dịu màu tim tÃm cá»§a ban mai. Lara nhắm mắt lại. Chỉ có Chúa má»›i biết tiếng vó sắt đặc biệt, độc nhất vô nhị kia Ä‘ang đưa nàng Ä‘i tá»›i phương trá»i xa xôi nào, tá»›i má»™t miá»n quê kỳ diệu nào. 
Có tiếng chuông ngoài cầu thang. Lara lắng tai nghe. Ai đó Ä‘i ra mở cá»a. Nadia đến! Lara chạy bổ nhào ra đón bạn. Từ nhà ga, Nadia đến thẳng đây, vẻ tươi vui, đẹp mê hồn. Ngưá»i cô như toả mùi hương linh lan ở khu trại Dublianka. Hai cô bạn đứng sững nhìn nhau, không nói nên lá»i. Há» chỉ biết khóc và ôm nhau đến nghẹt thở. 
Nadia mang tá»›i cho Lara lá»i chúc mừng cá»§a cả gia đình cô, mong nàng thượng lá»™ bình an, và cÅ©ng Ä‘em quà cá»§a cha mẹ cô tặng Lara. Cô rút trong túi xắc ra má»™t cái há»™p nhá» bá»c giấy, mở há»™p và trao cho Lara má»™t chuá»—i ngá»c đẹp lạ lùng. 
Ai nấy trầm trồ khen ngợi. Một khách ăn đã bớt say, nói: 
- Äây là hồng ngá»c. Äúng là hồng ngá»c rồi còn gì nữa. Thứ này không thua gì kim cương đâu. 
Nhưng Nadia thì quả quyết đó là hoàng ngá»c. 
Lara má»i Nadia ngồi bên nàng, đặt chuá»—i ngá»c cạnh đĩa ăn cá»§a mình và vừa tiếp món ăn cho bạn, vừa nhìn chuá»—i ngá»c không rá»i mắt. Nằm thu gá»n trong cái nệm màu tÃm cá»§a chiếc há»™p, chuá»—i sáng lóng lánh, trông từa tá»±a má»™t chuá»—i giá»t sương mai, có lúc lại như má»™t chùm nho bé xÃu. 
Bây giá» vài ngưá»i đã tỉnh rượu. Há» lại uống thêm má»—i ngưá»i má»™t ly nhỠđể tiếp Nadia, làm cho cô chẳng mấy chốc đã chếnh choáng. 
Lát sau gian phòng đã hoá thành xứ sở cá»§a Thần ngá»§. Hầu hết khách khứa, ngá»§ lại để có thể tiá»…n vợ chồng Pasa ra tàu buổi sáng. Khoảng má»™t ná»a số khách đã nằm dài ở các góc nhà mà ngáy. Lara cÅ©ng không nhá»›, làm sao nàng lại để nguyên xống áo nằm trên cái Ä‘i văng, chá»— Ira Lagodina Ä‘ang ngá»§. 
Có tiếng nói chuyện lá»›n ngay bên tai khiến nàng thức giấc. Äó là tiếng mấy ngưá»i lạ vào trong sân tìm con ngá»±a lạc. Lara mở mắt ra và ngạc nhiên: "Anh chàng Pasa cá»§a mình không biết mệt là gì chăng, anh ấy tìm kiếm cái gì váºy?". Lúc đó ngưá»i mà nàng tưởng là Pasa quay mặt lại, nàng má»›i thấy không phải chàng, mà là má»™t gã mặt rá»—, có vết sẹo chạy dài từ thái dương xuống cằm, trông rất gá»›m ghiếc. Nàng hiểu ra: nó là má»™t tên trá»™m thừa dịp lẻn vào nhà. Nàng muốn thét lên nhưng không đủ sức phát ra được má»™t tiếng. Nàng sá»±c nhá»› đến chuá»—i ngá»c, bèn kÃn đáo chống khuá»·u tay nhổm dáºy, liếc lên bàn. 
Chuá»—i ngá»c vẫn còn đó, giữa các mẩu bánh mì và kẹo còn thừa. Tên trá»™m không tinh mắt nên không để ý tá»›i chuá»—i ngá»c giữa các thức ăn thừa. Hắn chỉ lục lá»i số quần áo đã xếp gá»n, làm xổ tưng các gói đồ cá»§a Lara. Vừa say rượu, vừa chưa tỉnh ngá»§, Lara không ý thức rõ tình hình, chỉ tiếc nhất cái công sắp dá»n hành lý. Nàng tức giáºn, lại muốn kêu to, nhưng lần này cÅ©ng không sao mở miệng hay động môi được. Nàng bèn thúc mạnh đầu gối vào mạng sưá»n cô bạn Ira Lagodina nằm bên cạnh khiến cô này thét vang lên, nhỠđó Lara cÅ©ng kêu theo. 
Tên trá»™m buông ngay gói đồ đựng các thứ đã lấy và chạy bổ ra ngoài. Vài chàng trai ngồi báºt dáºy, cố hiểu xem chuyện gì. Lúc hiểu ra, há» bèn Ä‘uổi theo tên trá»™m nhưng hắn đã biến mất. 
CÆ¡n báo động và cuá»™c bàn luáºn sôi nổi tiếp sau như má»™t hiệu lệnh đánh thức tất cả má»i ngưá»i. Lara tỉnh táo hẳn. Bất chấp sá»± phản đối cá»§a những ngưá»i muốn ngá»§ thêm, nàng dá»±ng tất cả dáºy, vá»™i vã pha cà phê cho há» uống rồi Ä‘uổi há» ai vá» nhà nấy, hẹn gặp nhau lần cuối cùng ở nhà ga, trước giá» tàu chạy. 
Sau khi há» ra vá» cả rồi, công việc xếp dá»n tiến triển mau lẹ. Vốn nhanh nhẹn, Lara cứ thoăn thoắt chạy từ bá»c đồ này sang bá»c đồ khác, nhét gối vào, siết chặt dai dạ lại, luôn miệng yêu cầu Pasa và chị giúp việc cứ để mặc nàng, kẻo chỉ làm rối thêm công việc. 
Má»i sá»± Ä‘á»u xong xuôi. Vợ chồng Pasa tá»›i ga đúng giá». Tàu chuyển bánh rất êm, như bắt chước những chiếc mÅ© Ä‘ang vẫy chào từ giã. Khi chiếc mÅ© ngừng vẫy và từ xa vẳng lại ba lần tiếng reo (hình như là tiếng "u-ra "), con tàu bắt đầu lao nhanh. 
5. 
Từ ba hôm nay, thá»i tiết rất xấu. Chiến tranh đã bước sang mùa thứ hai. Sau những tráºn thắng lợi cá»§a năm thứ nhất, bắt đầu các thất bại. Quân Ä‘oàn tám cá»§a tướng Bruxilov táºp trung ở miá»n núi Karpat đã sẵn sàng từ trên núi đổ xuống, tràn sang Hungary. Nhưng thay vì làm như váºy, há» lại rút lui theo các đơn vị khác Xứ Galixi mà quân ta chiếm ngay từ mấy tháng đầu cuá»™c chiến, nay cÅ©ng phải bá». 
Yuri Andrevich Zhivago, ngưá»i trước đây vẫn được gá»i là cáºu là anh Yuri, nay đã trở thành bác sÄ©, được gá»i là ông, và bác sÄ© Zhivago. Chàng Ä‘ang đứng trong hành lang khoa sản cá»§a bệnh viện phụ sản, trước cá»a căn phòng ngưá»i ta má»›i đưa Tonia vào nằm. Chàng vừa chở nàng tá»›i đây. Chàng đã từ biệt nàng, song còn đứng chá» cô đỡ để bàn xem có cách nào cô báo tin cho chàng trong trưá»ng hợp cần kÃp, và chàng có thể dùng cách nào để há»i thăm tình trạng sức khá»e cá»§a vợ mình. 
Chàng rất báºn, phải vá»™i trở vá» bệnh viện cá»§a mình, mà trước khi vá» còn phải đến thăm hai bệnh nhân tại nhà riêng. 
Chàng đã bá» phà thá»i gian quý báu, đứng bên cá»a sổ ngắm những làn nước mưa xiên xiên bị cÆ¡n gió mạnh mùa thu bẻ gãy gáºp và tạt cong, như bão làm cho các bông lúa ngoài đồng bị đổ rạp quấn vào nhau. 
Mưa vẫn rÆ¡i Ä‘á»u Ä‘á»u, tẻ ngắt, không nặng hạt hÆ¡n, cÅ©ng chẳng ngá»›t Ä‘i, bất chấp những cÆ¡n gió giáºn dữ như bị chá»c tức trước sá»± bình tÄ©nh cá»§a các làn nước Ä‘ang rÆ¡i xuống mặt đất. Gió Ä‘ang hành hạ má»™t cây nho dại leo xung quanh hàng hiên. Hình như gió muốn bứt hẳn cả cây nho ra, tung nó lên không mà giáºt, rồi lại quăng phắt xuống như ném má»™t mảnh giẻ rách. 
Một chuyến xe điện ba toa chạy ngang qua hàng hiên tới cổng bệnh viện. Thương binh bắt đầu được nghiêng xuống xe. 
Các bệnh viện ở Ä‘á»u cháºt nÃch, nhất là sau chiến dịch Lutski. Hiện nay ngưá»i ta phải đặt thương binh nằm cả ở các sàn cầu thang và ngoài hành hành lang. Tình trạng chen chúc ở các bệnh viện thành phố cÅ©ng bắt đầu lan tá»›i cả các bệnh viện phụ sản. 
Bác sÄ© Zhivago quay lưng lai cá»a sổ, ngáp dài vì mệt má»i, đầu óc trÆ¡ng rá»—ng. Äá»™t nhiên chàng nhá»› rằng có má»™t nữ bệnh nhân má»›i chết ở khoa ngoại cá»§a bệnh viện Crestovodvigien là nÆ¡i chàng làm việc. Bác sÄ© Zhivago khẳng định rằng bệnh nhân bị bệnh sán gan. Tất cả các bác sÄ© khác không công nháºn ý kiến đó. Hôm nay, ngưá»i ta sẽ mổ tá» thi. Thá»±c tế ra sao sẽ rõ. 
Nhưng tay trợ lý giải phẫu của bệnh viện là một thằng cha nghiện rượu, không biết hắn sẽ làm ăn thế nào. 
Bóng tối xuống nhanh. Bây giá» không thể nhìn rõ cảnh váºt bên ngoài cá»a sổ nữa. Như có chiếc gáºy thần Ä‘áºp má»™t cái làm hiệu, tất cả các cá»a sổ Ä‘á»u bừng sáng. 
Qua cái ngăn đệm cá»a phân cách phòng bệnh cá»§a Tonia vá»›i hành lang, bác sÄ© chá»§ nhiệm khoa bước ra. Viên bác sÄ© sản khoa này là má»™t ngưá»i to béo, nghe há»i gì cÅ©ng chỉ ngước mắt lên trần và nhún vai. Bá»™ Ä‘iệu ấy cá»§a ông ta ngụ ý: dù khoa há»c tiến đến đâu Ä‘i nữa, nhưng anh bạn Horasiô cá»§a tôi Æ¡i, vẫn có những câu đố hiểm hóc mà khoa há»c đành bó tay. 
Ông ta bước ngang qua chá»— Zhivago đứng, cúi đầu mỉm cưá»i và giÆ¡ hai bàn tay to bè, máºp mạp làm mấy động tác như ngưá»i Ä‘ang bÆ¡i, ngụ ý rằng phải chịu khó chá», Ä‘oạn ông ta theo hành lang Ä‘i tởi phòng đợi để hút thuốc. 
Lúc ấy, phụ tá cá»§a bác sÄ© chá»§ nhiệm khoa bước ra. Ông kia Ãt lá»i bao nhiêu thì chị phụ tá này lắm lá»i bấy nhiêu. Chị ta bảo bác sÄ© Zhivago: 
- Ở địa vị ông, tôi sẽ vá» nhà. Mai tôi sẽ gá»i Ä‘iện thoại đến bệnh viện chá»— ông. Việc ấy chắc không bắt đầu sá»›m đâu. Tôi tin rằng bà nhà sẽ sinh nở tá»± nhiên, khá»i cần sá»± can thiệp. Nhưng vá» phương diện khác, cÅ©ng có phần nào lo ngại vì xương cháºu hÆ¡i hẹp, cái thai lại ở ngôi gáy, bà nhà không thấy Ä‘au và Ãt chuyển bụng. Nói chung, dá»± Ä‘oán bây giá» chưa phải lúc. Tất cả tuỳ thuá»™c vào các cÆ¡n Ä‘au lúc bắt đầu sinh. Mà cái đó thì thá»i gian sẽ trả lá»i. 
Hôm sau chàng gá»i Ä‘iện thoại há»i. Ngưá»i nhấc máy nghe là tay gác cổng cá»§a bệnh viện phụ sản. Hắn bảo bác sÄ© đừng buông máy, để hắn Ä‘i há»i đã. Chàng phải chỠđến mưá»i phút sốt cả ruá»™t, má»›i thấy tiếng hắn ta trả lá»i má»™t cách khiếm nhã và chẳng mạch lác tà nào: "Ngưá»i ta bảo tôi nói vá»›i ông: bảo lão ta, há» dặn thế, đưa vợ đến sá»›m quá, lại mà chở vá»". Chàng nổi giáºn, yêu cầu má»™t ngưá»i khác hiểu biết công việc hÆ¡n, đến trả lá»i Ä‘iện thoại. "Triệu chứng chưa rõ ràng - tiếng cô y tá nói trong máy, - xin bác sÄ© đừng lo, phải đợi má»™t hai hôm nữa". 
Hai ngày sau, chàng được tin cÆ¡n Ä‘au đẻ cá»§a Tonia đã bắt đầu từ đêm, rạng sáng thì vỡ ối, và bắt đầu các cÆ¡n co thắt dữ dá»™i liên tục từ sáng đến giá». 
Chàng đâm bổ tá»›i bệnh viện phụ sản, và lúc Ä‘i ngoài hành lang, chàng nghe thấy tiếng Tonia Ä‘ang kêu, qua cánh cá»a ngưá»i ta vô ý chỉ khép há». Tiếng nàng kêu nghe tháºt thảm thiết, y như tiếng kêu cá»§a ngưá»i bị xe cán gãy chân Ä‘ang được lôi từ dưới gầm xe ra. 
Chàng không được phép tá»›i bên vợ. Chàng bèn ra đứng bên cá»a sổ, vô tình cắn má»™t ngón tay gáºp lại đến rá»›m máu. Bên ngoài trá»i vẫn mưa xiên xiên Ä‘á»u Ä‘á»u như hôm qua và hôm kia. Má»™t bà há»™ lý từ trong phòng bước ra, và có tiếng oa oa cá»§a trẻ má»›i sinh từ đó vá»ng ra theo. 
Nàng thoát chết rồi! Nàng thoát chết rồi? - Yuri thầm sung sướng nhắc đi nhắc lại. 
- Má»™t chú bé. Con trai. Mẹ tròn con vuông. - Bà há»™ lý dài giá»ng. - Không, lúc này chưa được vào đâu. Bao giá» xong xuôi, ngưá»i ta sẽ cho ông xem. Ông phải tặng cho bà ấy má»™t món quà Ä‘Ãch đáng. Bà nhà đã phải chịu Ä‘au rất lâu. Con so mà lại. Con so bao giá» cÅ©ng Ä‘au tợn. 
Thế là nàng thoát chết! Thế là nàng thoát chết, - Yuri Ä‘ang vui mừng nên không hiểu và há»™ lý vừa nói gì, cÅ©ng không hiểu tại sao bà ta lại liên kết chàng vá»›i việc vừa xảy ra, trong khi chàng có liên quan gì đâu? Cha, - con - chàng chưa cảm thấy có gì đáng hãnh diện trong cái danh hiệu làm cha tá»± nhiên mà được ấy. Tình phụ tá» vừa từ trên trá»i rÆ¡i xuống. Tất cả những cái đó ở ngoài ý thức cá»§a chàng. Äiá»u chá»§ yếu là Tonia, Tonia bị lâm vào tình trạng nguy hiểm đến tÃnh mạng, song đã may mắn thoát nạn… 
Bác sÄ© Zhivago có má»™t bệnh nhân ở gần bệnh viện này. Chàng Ä‘i thăm và ná»a giá» sau quay lại. Cả hai cá»a, cá»a từ hành lang vào ngăn đệm cá»a và tiếp đến cá»a phòng sanh Ä‘á»u hé mở. Không để ý mình Ä‘ang làm gì, Yuri bước vào ngăn đệm cá»a. Ông bác sÄ© sản khoa to béo, mặc áo blu trắng, giang hai tay như từ dưới đất chui lên ngay trước mặt Yuri. 
- Äi đâu váºy? Ông ta nói khẽ để sản phụ khá»i nghe thấy, và ngăn Yuri lại. - ông Ä‘iên hả? Vết thương, máu me, rồi việc sát trùng, đấy là chưa nói đến chấn động tâm lý. Hay tháºt? CÅ©ng đòi là bác sÄ©? 
- Nhưng tôi có… Tôi chỉ định đứng đây… nhìn qua khe cá»a thôi! 
- À, nếu thế thì được. Phải váºy chứ. Nhưng chá»› có… Cẩn tháºn đấy. Bà ấy mà trông thấy, thì tôi giết ông! 
Trong buồng, hai ngưá»i đàn bà, cô đỡ và nữ khán há»™, mặc áo blu, đứng quay lưng ra cá»a. Trên tay nữ khán há»™ là má»™t đứa bé má»m yếu, kêu oe oe, hết co vào lại ưỡn ra, trông như má»™t miếng cao su đỠsẫm. Cô đỡ Ä‘ang buá»™c rốn sau khi tách đứa bé ra khá»i nhau thai. Tonia nằm trên bàn mổ tá»± động ở giữa buồng. Nàng nằm khá cao. Vì Ä‘ang xúc động nên Yuri cứ phóng đại má»i sá»±, chàng có cảm tưởng Tonia nằm cao ngang các giá sách ngưá»i ta vẫn dùng để đứng mà viết… 
ÄÆ°á»£c nâng lên cao gần trần nhà, hÆ¡n những ngưá»i trần tục khác, Tonia chìm trong lá»›p sương mù cá»§a cÆ¡n Ä‘au đởn vừa trải qua, nàng như Ä‘ang bốc khói vì mệt rã rá»i. Nàng nổi cao lên giữa phòng như má»™t con tàu nhá» bồng bá»nh giữa vịnh. Con tàu ấy vừa cáºp bến và dỡ hàng, sau khi vượt qua biển chết, chở không biết từ đâu tá»›i lục địa sống những con ngưá»i má»›i. Nàng vừa đưa má»™t con ngưá»i như thế lên bến và Ä‘ang thả neo nghỉ ngÆ¡i vá»›i hai bên sưá»n trống trải, nhẹ nhõm. Cùng nghỉ ngÆ¡i vá»›i nàng là các thứ buồm, chão và vá» bá»c đã bị hư vì phải chịu đựng thái quá, là sá»± quên lãng cá»§a nàng, là ký ức bị xoá nhoà cá»§a nàng - nàng không còn nhá»› vừa rồi nàng đã ở đâu, đã bÆ¡i qua cái gì và cáºp bến như thế nào. Và vì không ai biết vị trà địa lý cá»§a xứ sở nàng tá»›i thả neo, nên không rõ nên nói vá»›i nàng bằng thứ tiếng nước nào. 
Ở bệnh viện cá»§a chàng, tất cả má»i ngưá»i thi nhau chúc mừng chàng. "Sao há» biết nhanh thế nhỉ!" - Yuri ngạc nhiên tá»± há»i". 
Chàng đến phòng bác sÄ© Ä‘iá»u trị, má»™t gian phòng bị gá»i là tá»u quán và hố rác, bởi lẽ từ khi bệnh viện phải nháºn quá nhiá»u bệnh nhân, không còn chá»— nào nữa, má»i ngưá»i cứ tá»›i đây mà cởi áo khoác, trùt giầy guốc, bá» quên đủ thứ mang từ chá»— khác tá»›i, vứt các mẩu thuốc lá và giấy vụn. 
Viên trợ lý giải phẫu béo bệu, phù thÅ©ng đứng bên cá»a sổ phòng, giÆ¡ lên trước mặt, ra ngoài sáng, má»™t cái bình nhỠđựng thứ nước đụng lá» nhá», nhìn lên trên đôi mắt kÃnh bị trá»… xuống, mà xem xét! Ông ta không buồn quay lại phÃa Yuri, tiếp tục xem xét như cÅ©, miệng nói: 
- Xin chúc mừng ông Zhivago. 
- Cám ơn. Tôi rất cảm động. 
- Có gì mà cám Æ¡n. Tôi có công trạng gì đâu. Bác sÄ© Pichuskin mổ tá» thi đấy. Ai cÅ©ng lấy làm lạ. Äúng sán gan ông ạ! Ngưá»i ta bảo chẩn bệnh thế này thì thánh tháºt! Ai cÅ©ng chỉ nhắc đến chuyện này. 
Lúc ấy bác sĩ trưởng của bệnh viện bước vào. Ông chào cả hai và nói: 
- Bẩn quá trá»i. Không phải là phòng bác sÄ© Ä‘iá»u trị nữa, mà là hố rác! À mà ông Zhivago này, không ngá» bệnh sán gan tháºt! Chúng tôi đã lầm. Xin chúc mừng ông. Nhưng bây giỠđến tin không vui. Quân đội lại Ä‘ang xem xét lÄ©nh vá»±c chuyên môn cá»§a ông. Lần này chúng tôi chắc không thể giữ ông lại được nữa. Thiếu nhiá»u bác sÄ© quân y quá. Ông sắp phải hÃt mùi thuốc súng mất rồi. 
6. 
Vợ chồng Pasa Antipop thu xếp cuá»™c sống ở Yuratin má»™t cách dá»… dàng, vượt qua sá»± trông đợi. Dân chúng vùng này còn giữ ấn tượng tốt đẹp vá» gia đình nàng ngày trước. Äiá»u đó đã giảm bá»›t cho Lara những khó khăn thưá»ng gặp khi má»›i chuyển đến sống ở má»™t nÆ¡i khác. 
Lara báºn bịu suốt ngày vá»›i đủ thứ việc. Nàng phải trông nom nhà cá»a, săn sóc đứa con gái lên ba, bé Katenka. Cô ở gái tóc hung Marphutka dù rất chịu thương chịu khó, cÅ©ng không thể giúp chá»§ làm hết viêc. Lara chia sẻ má»i mối quan tâm cá»§a chồng. ChÃnh nàng cÅ©ng báºn giảng dạy ở má»™t trưá»ng nữ sinh trung há»c. Nàng làm lụng không ngÆ¡i tay và cảm thấy hạnh phúc. Äây chÃnh là cuá»™c Ä‘á»i nàng hằng mÆ¡ ước. 
Nàng thÃch thành phố Yuratin, nÆ¡i sinh trưởng, cá»§a nàng. Thành phố quê hương này nằm trên bá» sông Rynva, má»™t dòng sông lá»›n, tàu bè có thể Ä‘i lại ở quãng trung lưu và hạ lưu; ngoài ra, má»™t trong những tuyến đưá»ng xe lá»a cá»§a miá»n Ural chạy qua thành phố này. 
Ở Yuratin, khi các chá»§ thuyá»n kéo thuyá»n lên bá» sông, dùng xe chở vào thành phố, đó là dấu hiệu mùa đông sắp tá»›i. 
Thuyá»n Ä‘em vỠđể ở trong sân nhà, và suốt mùa đông sẽ nằm ngoài trá»i. Ở Yuratin, những chiếc thuyá»n láºt úp làm thành các vệt trắng ở cuối sân cÅ©ng có ý nghÄ©a hệt như ở nÆ¡i khác ngưá»i ta thấy đàn sếu bay Ä‘i vào cuối thu hoặc thấy những bông tuyết đầu mùa. 
Trong sân ngôi nhà vợ chồng Antipop đã thuê, cÅ©ng có má»™t chiếc thuyá»n sÆ¡n trắng để láºt úp và bé Katenka chÆ¡i đùa bên dưới như chơỉ dưới mái má»™t ngôi nhà nhá» giữa vưá»n. 
Lara sống hợp vá»›i phong tục ở cái góc trá»i xa xôi này, vá»›i tầng lá»›p trà thức trong vùng là những ngưá»i quen phát âm "ô" theo kiểu ngưá»i dân miá»n Bắc, Ä‘i loại á»§ng da và mặc áo ngoài may bằng nỉ xâm, nàng thÃch sá»± cả tin ngây thÆ¡ cá»§a há». Nàng ưa sống vá»›i ruá»™ng đất, vá»›i những ngưá»i dân chất phác. 
Trái lại, Pasa, con má»™t ngưá»i thợ hoả xa Moskva, thì lại nhá»› cảnh sống thành thị má»™t cách ghê gá»›m. Thái độ cá»§a chàng đối vá»›i ngưá»i dân Yuratin nghiêm khắc, khác hẳn thái độ cá»§a vợ. Chàng khó chịu trước sá»± thô thiển và dốt nát cá»§a há». 
Bây giá» má»›i thấy rõ chàng có cái khả năng hiếm có là thu tháºp và ghi nhá»› những kiến thức trong sách báo, dù chỉ Ä‘á»c lướt qua. Trước đây, chàng đã Ä‘á»c rất nhiá»u, má»™t phần cÅ©ng nhá» Lara trợ giúp. Nhưng mấy năm sống ẩn dáºt ở tỉnh lẻ, chàng Ä‘á»c nhiá»u và mở rá»™ng tầm hiểu biết tá»›i mức chàng cảm thấy ngay cả Lara cÅ©ng có vẻ thiếu kiến thức. Chàng cao hÆ¡n các bạn đồng nghiệp hẳn má»™t cái đầu và phàn nàn rằng chàng thấy nặng ná» khó thở khi ở bên há». Trong thá»i kỳ chiến tranh này, lòng ái quốc tầm thưá»ng, hÆ¡i mù quáng và thịnh hành ở há» không phù hợp vá»›i những hình thức phức tạp hÆ¡n cá»§a lòng ái quốc hiện có ở chàng. 
Pasa dù đã nghiên cứu thá»i cổ đại và hiện giá» chàng dạy tiếng La tinh, cùng môn cổ sỠở trưá»ng trung há»c. Nhưng thiên hướng bẩm sinh vá» toán há»c, váºt lý và các khoa há»c chÃnh xác bá»—ng dưng bừng dáºy trong lòng chàng. Bằng con đưá»ng tá»± há»c, chàng đã nắm vững chương trình đại há»c vá» các môn đó. 
Chàng mÆ¡ ước khi gặp dịp sẽ thi lấy văn bằng má»›i trước má»™t há»™i đồng thi ở địa phương, chuyển sang dạy môn toán và đưa gia đình lên sống ở Petersburg. Những đêm thức khuya miệt mài há»c táºp đã làm cho sức khá»e cá»§a Pasa sa sút. Chàng bắt đầu bị mất ngá»§. 
Quan hệ cá»§a Pasa vá»›i vợ rất tốt, nhưng cÅ©ng rất không đơn giản. Lara chiá»u chuá»™ng, săn sóc chồng rất chu đáo, còn chàng thì không há» mở miệng chê trách nàng. Chàng sợ rằng má»™t lá»i chỉ trÃch nhá» cÅ©ng có thể bị nàng hiểu lầm là lá»i trách móc kÃn đáo, chẳng hạn nàng có thể nghÄ©, chàng thuá»™c giai cấp bình dân, còn nàng xuất thân từ má»™t gia đình thượng lưu, hoặc trước khi lấy chàng, nàng đã thuá»™c vá» ngưá»i khác. Vì sợ nàng nghi ngá» chàng có ý nghÄ© xúc phạm, sai trái nào đó vá» nàng, nên cuá»™c sống giữa hai vợ chồng cá»› má»™t cái gì giả tạo. Ngưá»i này cố đối xá» cao thượng hÆ¡n ngưá»i kia, nhưng cÅ©ng vì lẽ đó mà há» chỉ làm cho má»i chuyện trở nên rắc rối thêm. 
Hôm đó, vợ chồng Pasa có khách: mấy giáo viên cùng trưá»ng vá»›i Pasa, bà giám đốc trưá»ng cá»§a Lara, má»™t pháp quan cá»§a toà án hoà giải, - Pasa cÅ©ng đã có lần ngồi ghế pháp quan ở toà án ấy, - và mấy vị khác. Dưới mắt Pasa, tất cả bá»n há» Ä‘á»u là những kẻ ngu xuẩn. Chàng lấy làm lạ, thấy Lara tá» tế nhã nhặn vá»›i hết thảy bá»n há», chàng không thể tin rằng trong số đó lại có ai khiến nàng thành thá»±c ưa thÃch. 
Khi khách khứa đã ra vá», Lara mở hết các cá»a má»™t lúc lâu cho thoáng khÃ, quét dá»n nhà cá»a, rồi xuông bếp rá»a chén đĩa vá»›i Marphutka. Sau khi tin chắc rằng bé Katenka đã được đắp chăn cẩn tháºn và Pasa đã ngá»§, nàng má»›i nhanh nhẹn cởi áo, tắt đèn và lên giưá»ng nằm cạnh chồng, tá»± nhiên như má»™t đứa trẻ được nằm bên mẹ. 
Nhưng Pasa chỉ giả vá» ngá»§. Những ngày gần đây chàng bị bệnh mất ngá»§. Biết còn phải nằm trằn trá»c ba, bốn giá» nữa má»›i chợp mắt được và để trốn mùi thuốc lá do khách khứa để lại, chàng rón rén trở Ä‘áºy, đội mÅ©, mặc áo lông, và bước ra đưá»ng. 
Äêm thu, trá»i quang và rét buốt. Lá»›p băng má»ng vỡ vụn, kêu lạo xạo dưới chân chàng. Bầu trá»i sao toả xuống trái đất tối den và những dám bùn dóng băng cứng ngắc má»™t thứ ánh sáng xanh lÆ¡ láºp lòe như ngá»n lá»a đốt cồn. 
Nhà Pasa ở khu vá»±c đối diện vá»›i bến tàu. Äó là ngôi nhà cuối phố, tiếp đó là cánh đồng, có đưá»ng xe lá»a chạy qua. Gần đưá»ng sắt, chá»— đưá»ng cái cắt ngang đưá»ng xe lá»a, có má»™t trạm gác. 
Pasa ngồi xuống chiếc thuyá»n úp ở sân, nhìn lên trá»i sao. Những ý nghÄ© chứa chất trong lòng mấy năm qua bây giá» trá»—i dáºy mãnh liệt đến mức đáng ngại. Chàng thấy sá»›m muá»™n cÅ©ng phải nghÄ© cho đến cùng, và tốt nhất là làm việc đó ngay hôm nay. 
Không thể káo dài tình trạng này được, - chàng nghÄ© bụng. - Äáng lẽ đã có thể thấy trước chuyện này, nhưng chàng tỉnh ra hÆ¡i muá»™n. Ai bảo nàng cứ để chàng ngắm nàng bằng con mắt cá»§a má»™t đứa trẻ và tại sao nàng lại cứ uốn nắn chàng theo ý nàng muốn? Sao chàng không đủ khôn ngoan mà xa nàng, khi chÃnh nàng từng tha thiết yêu cầu như váºy, vào mùa đông trước khi cưới? Lẽ nào chàng không hiểu rằng nàng yêu không phải chàng, mà là nàng yêu cái nghÄ©a vụ cao quý cá»§a nàng đối vá»›i chàng, cái chiến công được hiện thân cá»§a nàng? Có gì giống nhau giữa cái sứ mệnh cao quý, đáng khen ấy vá»›i cuá»™c sống gia đình chân chÃnh? Tai hại nhất là hiện giá» chàng vẫn yêu nàng tha thiết như xưa. Nàng đẹp, đẹp mê hồn. 
Và có lẽ tình cảm cá»§a chàng cÅ©ng chẳng phải là tình yêu, mà chỉ là tấm lòng xao xuyến biết Æ¡n trước sắc đẹp và tâm hồn cao thượng cá»§a nàng chăng? Trá»i Æ¡i, ngươi hãy thá» phân tÃch xem nào! Thế này thì có quá»· may ra má»›i hiểu nổi. 
Váºy phải làm gì trong trưá»ng hợp này? Giải thoát cho Lara và Katenka khá»i tình trạng giả dối ấy chăng? Äiá»u đó tháºm chà còn quan trá»ng hÆ¡n việc tá»± giải thoát cho mình. Äúng rồi, nhưng bằng cách nào? Ly dị ư? Nhảy xuống sông tá»± vẫn ư? Chàng đâm ra bá»±c tức - Hừ, chỉ nghÄ© báºy. Không Ä‘á»i nào mình hành động như thế. Äã váºy, tại sao mình còn kể đến giải pháp hèn hạ đó, dù chỉ trong ý nghÄ©. 
Chàng nhìn lên trá»i như muốn há»i ý kiến các ngôi sao. Các ngôi sao vẫn lấp lánh, từng chòm bay rải rác, to và nhá», màu xanh lÆ¡ và ngÅ© sắc. Bá»—ng dưng ánh sao bị lu má»; má»™t quãng sáng rá»±c lên, chiếu vào sân, soi rõ chiếc thuyá»n chàng Ä‘ang ngồi, dưá»ng như có ai đó tay vung ngá»n Ä‘uốc chạy từ ngoài đồng vào cổng. Äó là chuyến tàu chở quân sang phÃa Tây, má»™t trong vô số chuyến vẫn chạy qua đây từ năm ngoái, Ä‘ang phả lên không trung những cụm khói vàng pha ánh lá»a đỠrá»±c. 
Pasa mỉm cưá»i, đứng dáºy Ä‘i vào nhà ngá»§. Chàng đã tìm ra lối thoát hằng mong đợi. 
7. 
Lara sững sỠvà thoạt đầu không tin vào tai mình khi nàng biết quyết định của Pasa. - Vô lý. Lại một ý định kỳ quặc đó thôi - nàng nghĩ thầm. - Chả đáng lưu tâm, rồi tự anh ấy sẽ quên đi thôi. 
Nhưng hoá ra là chồng nàng đã lo sá»a soạn suốt hai tuần lá»… rồi, chàng đã gá»i các giấy tỠđến phòng tuyển quân, đã có giáo viên thay thế chàng ở trưá»ng trung há»c, và từ thành phố Omsk ngưá»i ta đã gá»i giấy báo tin đồng ý nháºn chàng vào trưá»ng võ bị. Ngày chàng lên đưá»ng đã gần ká»â€¦ 
Lara khóc om lên như một mụ đàn bà bình dân, nàng nắm lấy tay Pasa, lăn xuống đất dưới chân chàng mà kêu: 
- Pasa, Pasa thân yêu! Không có anh, mẹ con em sẽ ra sao? Anh đừng làm thế? Anh đừng Ä‘i. Không muá»™n gì hết, anh cứ để em lo liệu việc đó. Mà anh đã Ä‘i khám bác sÄ© cẩn tháºn đâu. Tim anh như thế mà đòi Ä‘i lÃnh ư? Anh không biết xấu hổ à? Hy sinh cả gia đình vì má»™t trò Ä‘iên rồ mà không xấu hổ ư? Tình vá»›i chả nguyện! Suốt Ä‘á»i anh vẫn chế nhạo thằng Rodion nhà em là má»™t đứa ngu, thế mà bá»—ng dưng anh lại muốn bắt chước nó à? Äang yên Ä‘ang lành lại muốn kéo lê thanh gươm và lên mặt sÄ© quan. Pasa, anh làm sao váºy? Em không còn nháºn ra anh nữa? Ai đã xui xiển anh? Hay là anh quẫn trÃ? Nói Ä‘i, em xin anh hãy vì Chúa mà nói cho thá»±c lòng, chá»› có Ä‘á»c những câu Ä‘ang thịnh hành. Nước Nga đâu còn cần những thứ đó kia chứ? 
Äá»™t nhiên nàng hiểu rằng vấn đỠhoàn toàn không phải ở chá»— đó. Vốn không quen nháºn thức các chi tiết, nàng đã nắm bắt được Ä‘iá»u cốt yếu. Nàng đã Ä‘oán biết rằng Pasa đã hiểu lầm thái độ cá»§a nàng đối vá»›i chàng. Chàng đã không thấy giá trị cá»§a tình cảm ngưá»i mẹ mà suốt Ä‘á»i nàng vẫn Ä‘em hoà lẫn vào tình yêu cá»§a nàng đối vá»›i chàng, chàng không hiểu rằng má»™t tình yêu như thế sâu Ä‘áºm hÆ¡n tình yêu thông thưá»ng cá»§a má»™t ngưá»i vợ. 
Nàng cắn môi, dằn dá»—i như kẻ bị đòn, không nói thêm ná»a lá»i, yên lặng nuốt nước mắt, bắt tay chuẩn bị cho chồng lên đưá»ng… 
Khi chàng Ä‘i rồi, nàng có cảm tưởng cả thành phố trở nên vắng lặng, tháºm chà quạ trên trá»i cÅ©ng Ãt hÆ¡n. "Thưa bà, thưa bà", - Marphutka gá»i mà chẳng được nàng trả lá»i. "Mẹ, mẹ Æ¡i!"- Katenka cứ luôn miệng báºp bẹ và nÃu áo nàng. Äây là thất bại cay đắng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i nàng. Những hy vá»ng cao quý, trong sáng nhất cá»§a nàng Ä‘á»u bị sụp đổ. 
Qua những lá thư từ Sibiri gá»i vá», Lara được biết khá rõ vá» chồng. Không bao lâu sau khi rá»i bá» gia đình, chàng đã thấy rõ hÆ¡n, phần nào sáng mắt ra. Chàng vô cùng thương nhá»› vợ con. Vài tháng sau, chàng được phong cấp thiếu uý trước thá»i hạn, và, cÅ©ng bất ngá» như thế, được sung vào quân thưá»ng trá»±c. Chuyến tàu tốc hành đưa chàng ra mặt tráºn không chạy qua Yuratin, và ngay cả khi qua Moskva, Pasa cÅ©ng chẳng dá»§ thá»i gian ghé thăm bất cứ ai. 
Bắt đầu có thư cá»§a chàng từ mặt tráºn gá»i vá», nghe có vẻ phấn chấn và đỡ buồn hÆ¡n những lá thư hồi còn ở trưá»ng võ bị Omsk. Pasa muốn vượt trá»™i hÆ¡n má»i ngưá»i. Chàng định khi láºp được chiến công hoặc nếu bị thương nhẹ, chàng sẽ xin phép vá» thăm gia đình. Dịp đó chẳng mấy lúc đã tá»›i. Sau cuá»™c đột phá, mà sau này ngưá»i ta gá»i là cuá»™c đột phá cá»§a Brusilov quân Nga chuyển sang thế công, không nháºn được thư cá»§a Pasa nữa. Lúc đầu, Lara chẳng mấy lo ngại. Nàng cho rằng Pasa không viết vì chiến sá»± Ä‘ang lan rá»™ng, hÆ¡n nữa chàng cÅ©ng Ä‘ang vất vả trên đưá»ng hành quân. 
Äến mùa thu, cuá»™c tấn công tạm ngừng, bá»™ đội trụ lại trong chiến hào. Nhưng Pasa thì vẫn biệt tăm tin tức. Lara bắt đầu lo lắng. Nàng dò há»i tin tức ở Yuratin, rồi viết thư vá» Moskva và ra mặt tráºn theo hòm thư dã chiến cá»§a đơn vị chàng. Không chá»— nào ngưá»i ta biết gì vá» chàng; không chá»— nào trả lá»i nàng. 
Từ lúc chiến tranh nổ ra, cÅ©ng như nhiá»u phụ nữ có thiện tâm trong vùng, má»—i khi có giá» rảnh rá»—i, Lara lại tá»›i giúp việc ở quân y viện đóng tại Yuratin. Nàng chăm chỉ há»c theo lá»›p y tá và đã thi lấy bằng ở quân y viện đó. 
Lara xin nghỉ việc sáu tháng ở trưá»ng, giao cho Marphutka trông nom nhà cá»a ở Yurahn, rồi dem con lên Moskva. Äến đó, nàng trao bé Katenka cho Lipa nhá» trông nom há»™; chồng cô này là kỹ sư Phrizendang, quốc tịch Äức, lúc ấy bị giam ở Upha vá»›i đám tù binh dân sá»±. 
Lara Ä‘inh ninh rằng má»i việc tìm kiếm từ xa Ä‘á»u vô Ãch, nên nàng quyết định đến táºn vùng má»›i xảy ra chiến sá»± để tìm chồng. Vá»›i mục Ä‘Ãch ấy, nàng đã xin má»™t chân nữ y tá trên Ä‘oàn tàu quân y Ä‘i qua Liski đến Mezo-Labor sát biên giá»›i Hungary… Äó là nÆ¡i Pasa đã viết lá thư cuối cùng cho nàng. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:38 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-09-2008, 02:09 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					Äến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 3,304
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 932 
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 P4 - 3 
 
 
  
 
8. 
Má»™t chuyến tầu vệ sinh quân y được trang bị bằng tiá»n quyên góp cá»§a Uá»· ban cứu trợ thương binh do quáºn chúa Tachiana đứng đầu, đã tá»›i mặt tráºn, nÆ¡i đặt bản doanh cá»§a bá»™ tham mưu sư Ä‘oàn. Chuyến tàu dài dằng dặc, gồm nhiá»u buồng tắm hÆ¡i xấu xÃ. Trong toa hạng nhất, có mấy vị khách, vài nhà hoạt động xã há»™i ở Moskva mang quà tặng đến cho binh lÃnh và sÄ© quan. Misa Gordon cÅ©ng có mặt trong số ngưá»i đó. Anh được biết bệnh viện sư Ä‘oàn, nÆ¡i có ngưá»i bạn thiếu thá»i cá»§a anh là bác sÄ© Zhivago Ä‘ang phục vụ, theo chá»— anh biết, hiện đóng ở má»™t làng gần đó. 
Misa đã xin được phép Ä‘i lại ở vùng ven mặt tráºn, và sẵn giấy thông hành trong tay, nhân có chiếc xe ngá»±a chạy đến làng ấy, anh liá»n Ä‘i thăm bạn. 
Bác đánh xe không rõ là ngưá»i Bạch Nga hay ngưá»i Lidva, nói tiếng Nga không thạo. Vì lo sợ gián Ä‘iệp nên câu chuyện giữa hai ngưá»i chỉ bó hẹp trong vài câu nói chung chung, ai cÅ©ng biết. Cần phải tá» ta mình có tinh thần cao, nên rất khó chuyện trò. Gần suốt quãng đưá»ng, bác đánh xe và ông khách cứ ngồi lầm lì, chả ai nói gì vá»›i nhau. 
Ở bá»™ tham mưu, nÆ¡i ngưá»i ta đã quen di chuyển cả từng đạo quân và tÃnh khoảng cách hàng trăm dặm má»™t, ngưá»i ta nhất quyết vá»›i Misa rằng cái làng nỠở gần đâu đây, chỉ cách độ hai mươi, hai mươi lăm dặm gì đó. Thá»±c ra, phải lặn lá»™i hÆ¡n tám chục dặm. 
Suốt thá»i gian Ä‘i đưá»ng, phÃa bên trái, chân trá»i dá»™i lên những tiếng nổ ầm ầm, vang rá»n, ghê sợ. Misa chưa bao giá» thấy động đất. Nhưng anh nghÄ© rất đúng, khi so sánh những tiếng nổ ở xa do pháo địch bắn ra đó vá»›i sá»± động đất và tiếng gầm cá»§a núi lá»a Ä‘ang hoạt động. Suốt từ tối đến sáng, góc trá»i phÃa đó cứ đỠrá»±c những ánh lá»a báºp bùng. 
Bác đánh xe chở Misa qua các xóm làng bị tàn phá. Má»™t số làng, dân chúng đã bá» Ä‘i hết, ở má»™t số làng khác, ngưá»i ta ẩn trong những cái hầm đào sâu xunnÆ¡ đất. Làng xóm hoá thành những đống rác và gạch vụn xếp thành dãy dài thay thế những ngôi nhà thuở nào. Có thể đưa mắt nhìn khắp làng, từ đầu này đến đầu kia, từ xóm này đến xóm kia như nhìn má»™t hoang mạc không má»™t bóng cây. Có những bà già luẩn quẩn bên các đống gạch vụn là khu nhà cÅ© cá»§a mình, tìm bá»›i trong dống tro má»™t váºt gì đó hoặc Ä‘em giấu Ä‘i. Há» tưởng vẫn còn các bức tưá»ng xung quanh tránh cho há» khá»i những con mắt dòm ngó. Há» ngẩng lên, đưa mắt đón và tiá»…n Misa như muốn há»i xem loài ngưá»i sắp tỉnh ngá»™ chưa và bao giá» má»›i được trở lại cuá»™c sống yên ổn thanh bình. 
Ban đêm, chiếc xe gặp má»™t toán quân tuần tiá»…u. Há» ra ệnh Cho xe phải quay trở lại má»™t quãng, rồi bỠđưá»ng lá»›n mà Ä‘i vòng khu vá»±c trước mặt. Bác đánh xe không thuá»™c Ä‘oạn đưá»ng má»›i, thành thá» loanh quanh mất đứt hai tiếng đồng hồ. 
Rạng sáng, hỠđến má»™t làng có tên gá»i đúng như ngưá»i ta mách. Nhưng dân làng chẳng biết gì vá» bệnh viện há» Ä‘ang tìm. 
Sau má»›i vỡ lẽ là vùng này có hai làng trùng tên. Trá»i sáng rõ thì hỠđến nÆ¡i. Vừa tá»›i đầu làng, Misa đã ngá»i thấy mùi thuốc, mùi iodofor. Anh tưởng không phải ngá»§ lại, chỉ ở chÆ¡i má»™t ngày vá»›i bác sÄ© Zhivago, rồi đến tối sẽ trở vá» vá»›i phái Ä‘oàn Ä‘ang ở nhà ga. Tình thế đã giữ chân anh ở lại hÆ¡n má»™t tuần lá»…. 
9. 
Mấy ngày đó, tình hình ở mặt tráºn bắt đầu thay dổi. Äã xảy ra những chuyển biến bất ngá». PhÃa Nam, nÆ¡i Misa tá»›i, má»™t binh Ä‘oàn cá»§a ta đã tấn công quân địch và má»™t số đơn vị đã chá»c thá»§ng chiến tuyến cá»§a chúng. Phát huy thắng lợi, các đơn vị đó liá»n thá»c sâu vào sau lưng địch. Mấy đơn vị trợ chiến cá»§a ta bám theo, mở rá»™ng thêm mÅ©i đột phá, nhưng toán quân tiên phong đã tiến, quá xa, khiến há» bị tụt lại và bị bắt làm tù binh. Thiếu uý Pasa Antipop rÆ¡i vào tay địch trong hoàn cảnh đó Má»™t ná»a đại đội cá»§a chàng đầu hàng, chàng cÅ©ng phải hàng theo. 
Có nhiá»u tiếng đồn sai vá» chàng. Ngưá»i ta coi rằng chàng đã chết vùi trong má»™t hố đại bác. Äấy là theo lá»i má»™t ngưá»i quen cá»§a chàng là trung uý Galiulin, cùng má»™t trung Ä‘oàn vá»›i chàng. Nghe đâu Galiulin đứng ở chòi quan sát, qua ống nhòm đã nhìn thấy Pasa ngã xuống giữa lúc Ä‘ang dẫn binh lÃnh xung phong. 
Trước mắt Galiulin là cảnh tượng thông thưá»ng cá»§a má»™t đơn vị Ä‘ang tấn công. ÄÆ¡n vị tiến nhanh, gần như chạy, qua má»™t cánh đồng ngăn cách ta và địch, có những cây ngải hương khô Ä‘ang Ä‘ung đưa trước gió thu và những cây ké gai lầm lì chÄ©a các gai nhá»n lên không. Bằng cuá»™c tấn công táo bạo ấy, đơn vị phải buá»™c quân Ão xông ra đánh xáp lá cà, hoặc há» phải dùng lá»±u đạn tiêu diệt những tên địch nấp trong dãy chiến hào trước mặt. Bá»™ đội có cảm tưởng cánh đồng kéo dài vô táºn. Äất lún dưới chân há» như đất đầm lầy. Thiếu uý cá»§a há» lúc đầu chạy trước, sau đó lùi xuống ngang hàng vá»›i há», tay vung khẩu súng ngắn trên đầu, miệng há rất to hô "xung phong", nhưng cả ngưá»i hô lẫn các binh sÄ© chạy bên cạnh Ä‘á»u chẳng nghe thấy gì. Cứ chạy má»™t quãng, há» lại nằm xuống, rồi lại chồm dáºy, vừa chạy vừa reo hò. Cứ má»—i lần như thế, lại có vài ngưá»i cÅ©ng phục xuống như các ngưá»i khác, song Ä‘iệu bá»™ giống như thân cây bị đốn ngã trong rừng: đó là những ngưá»i trúng đạn và không thấy hỠđứng dáºy nữa. 
- Bắn xa quá. Gá»i Ä‘iện cho pháo binh biết Ä‘i. - Galiulin lo ngại bảo viên sÄ© quan pháo binh đứng bên cạnh. - À mà thôi. Bắn xa thế cÅ©ng phải. 
Lúc ấy đơn vị tấn công đã tá»›i sát chiến hào quân địch. Äại bác ngừng bắn. Trong giây phút yên lặng tiếp theo, trái tim những ngưá»i dứng ở chòi quan sát Ä‘á»u Ä‘áºp mạnh, nghe thình thịch dồn dáºp, tá»±a hồ há» Ä‘ang ở vị trà cá»§a Pasa Antipop, tá»±a hồ cÅ©ng như chàng thiếu uý, há» Ä‘ang dẫn quân đến sát mép chiến hào quân Ão và chỉ trong giây lát sẽ phải chứng tá» sá»± khôn khéo và can đảm phi thưá»ng. Vừa lúc ấy, hai quả trái phá cỡ 16 inches cá»§a Äức nổ liên tiếp trước mặt đơn vị xung phong. Những cá»™t khói Ä‘en sì lẫn đất cát tung lên mù mịt. 
- Trá»i Æ¡i! Thôi xong! Thế là hết! - Galiulin tái mặt lẩm bẩm, cho rằng thiếu uý và anh em binh sÄ© đã hy sinh cả. 
Quả trái phá thứ ba nổ ngay gần vị trà quan sát khiến cả bá»n phải cúi khom ngưá»i rút vá» phÃa sau. 
Galiulin nằm ngá»§ cùng hầm vá»›i Pasa. Khi anh em trong binh Ä‘oàn Ä‘inh ninh Pasa đã chết, thì há» giao cho Galiulin, là ngưá»i biết rõ Pasa, các đồ dùng cá»§a viên thiếu uý để sau này trao lại cho ngưá»i vợ goá. Trong đồ dùng cá»§a Pasa, há» thấy có nhiá»u tấm ảnh vợ chàng. 
Trung uý Galiulin má»›i đây còn là thiếu uý ở Ä‘oàn quân tình nguyện, là con bác lao công Ghimazetdin ở khu nhà Tiverzin, khi còn há»c nghá» nguá»™i đã từng bị đốc công Petr Khudolev hành hạ. Nay anh được thăng cấp cÅ©ng lại nhá» kẻ làm khổ mình ngày xưa. 
Nguyên dạo được thăng thiếu uý, Galiulin không hiểu sao lại được cỠđến má»™t đơn vị đồn trú xa mặt tráºn, ở má»™t nÆ¡i khá đẩy đủ và an toàn. Ở đó, anh chỉ huy má»™t đám binh sÄ© ốm yếu, có những cá»±u binh huấn luyện cÅ©ng chẳng khá»e mạnh gì hÆ¡n, và má»—i sáng anh đứng coi há» táºp hàng ngÅ© là Ä‘iá»u hỠđã quên từ lâu. Ngoài ra, Galiulin còn phải kiểm tra xem há» có cắt lÃnh canh đầy đủ quanh các kho quân nhu hay không. Tháºt là má»™t cuá»™c sống nhàn nhã. Chẳng ai đòi há»i gì thêm ở anh. Bá»—ng má»™t ngày kia, trong toán binh sÄ© bổ sung gồm có những quân nhân các lá»›p cÅ©, đưa từ Moskva đến đây, có má»™t ngưá»i đã khá quen biết là Petr Khudolev. 
- Hà, ta lại gặp nhau, - Galiulin nói và cưá»i gằn. 
- Thưa thiếu uý, vâng ạ, - lão Petr trả lá»i, đứng nghiêm và giÆ¡ tay chào. 
Nhưng câu chuyện đâu chỉ có thế mà xong được. Ngay khi bắt được Petr phạm lỗi trong khi xếp hàng, Galiulin đã quát mắng lão và khi anh có cảm tưởng rằng lão không nhìn thẳng vào anh, anh đã tát cho lão một cái và phạt giam hai ngày đêm, chỉ cho ăn bánh và uống nước lã. 
Từ đó, má»—i cá» chỉ cá»§a Galiulin Ä‘á»u toát ra cái ý trả thù cho chuyện ngày xưa. Nhưng trả thù theo cái lối lợi dụng chức vụ chỉ huy như thế là má»™t trò chÆ¡i quá dá»… dàng và không cao thượng. Làm thế nào bây giá»? Chỉ có cách má»™t trong hai ngưá»i phải Ä‘i nÆ¡i khác. Nhưng má»™t sÄ© quan viện cá»› gì để đẩy má»™t binh sÄ© ra khá»i đơn vị cá»§a mình, và đẩy Ä‘i đâu, nếu không tống vỠđội trừng giá»›i? Mặt khác, Galiulin biết bịa ra lý do gì để chÃnh mình xin thuyên chuyển? Viện cá»› công việc ở đơn vị đồn trú buồn tẻ và vô Ãch, Galiulin bèn xin được ra mặt tráºn. Äiá»u đó làm cho cấp trên có ấn tượng tốt vá» anh, rồi ngay trong lần thá»±c thi công vụ tiếp theo, anh đã bá»™c lá»™i các đức tÃnh khác hẳn cá»§a mình, chứng tỠđáng mặt má»™t sÄ© quan giá»i. Thế là nhanh chóng anh được thăng từ thiếu uý lên trung uý. 
Galiulin biết Pasa Antipov từ dạo ở gia đình Tiverzin. Hồi đó, năm 1905, Pasa sống ở nhà Tiverzin sáu tháng, cáºu bé Yuxupka Galiulin thưá»ng đến chÆ¡i vá»›i Pasa, nhất là vào các dịp lá»…, và cÅ©ng được gặp Lara ở đấy má»™t vài lần. Từ bấy, anh không biết tin gì vá» há» nữa. Hôm Pasa từ Yuratin tá»›i gia nháºp trung Ä‘oàn, Galiulin kinh ngạc trước sá»± thay đổi quá nhiá»u cá»§a ngưá»i bạn cÅ©. Cáºu bé bẽn lẽn, nhút nhát như con gái, nghịch ngầm và ưa sạch sẽ ngày xưa đã biến thành má»™t ngưá»i lầm lì, khinh Ä‘á»i, biết đủ thứ trên Ä‘á»i và dá»… nổi quạu. Má»™t ngưá»i rất thông minh, can đảm, trầm lặng và hay giá»…u cợt. Äôi khi nhìn Pasa, Galiulin quả quyết rằng trong ánh mắt nặng ná» cá»§a chàng như ở bên trong cá»a sổ, có thể nhìn thấy má»™t ngưá»i thứ hai nữa, má»™t ý nghÄ© lắng Ä‘á»ng trong đó, hoặc là ná»—i nhá»› con, hoặc là khuôn mặt ngưá»i vợ chẳng hạn. Pasa như kẻ bị bùa mê trong chuyện cổ tÃch. Và bây giá» Pasa đã hy sinh. Galiulin chỉ còn giữ các thứ giấy tá», các bức ảnh cá»§a Pasa và bà máºt vá» sá»± thay đổi cá»§a chàng. 
Sá»›m muá»™n các bức thư cá»§a Lara há»i thăm tin chồng cá»§a phải tá»›i tay Galiulin. Anh đã chuẩn bị trả lá»i nàng. Nhưng lúc đó tình hình mặt tráºn Ä‘ang nóng bá»ng. Trả lá»i đúng sá»± thá»±c thì anh không đủ can đảm. Anh muốn chuẩn bị dần dần cho nàng đón tin dữ. Vì thế anh cứ lần nữa không gá»i Ä‘i má»™t bức thư dài và tỉ mỉ, mãi đến má»™t ngày kia, anh hay tin nàng Ä‘ang làm y tá ngoài mặt tráºn. Bấy giá» anh chẳng biết gá»i thư cho nàng theo địa chỉ nào nữa. 
10. 
- Thế nào cáºu? Liệu hôm nay có ngá»±a không? - Misa há»i bác sÄ© Zhivago, khi chàng vỠăn trưa ở căn nhà gá»— xứ Galisi. 
- Ngá»±a vá»›i nghẽo gì kia chứ? Äang bị bao vây mà anh đòi Ä‘i đâu? Chúng mình Ä‘ang ở giữa má»™t tình trạng há»—n loạn. Không ai hiểu ra sao cả. Ở phÃa Nam, quân ta đã vòng ra sau lưng địch hay là chá»c thá»§ng tráºn tuyến địch ở má»™t số Ä‘iểm, mà cÅ©ng vì thế quân ta bị phân tán, đã sa vào vòng vây cá»§a địch. Trái lại, ở phÃa Bắc, quân Äức đã qua sông Sventa, ở má»™t khúc mà ngưá»i ta vẫn coi là không thể nào vượt qua nổi. Quãng má»™t quân Ä‘oàn kỵ binh. Chúng Ä‘ang phá hoại các tuyến đưá»ng sắt, tiêu huá»· các khi quân nhu cá»§a ta và theo ý tôi, chúng Ä‘ang bao vây chúng ta. Äấy, tình hình như thế đấy. Còn ngá»±a xe gì nữa. 
- Thôi, Karpenko, nhanh tay lên, dá»n đồ ăn Ä‘i chứ! Lẹ lẹ tay lên nào! Hôm nay có món gì váºy? A, món chân bê! Tuyệt! 
ÄÆ¡n vị quân y gồm bệnh viện và các bá»™ pháºn phụ thuá»™c, nằm rải rác trong má»™t cái làng may mắn còn được an toàn. Những ngôi nhà làm theo kiểu miá»n Tây, có những cá»a sổ hẹp, nhiá»u cánh chạy dài suốt dá»c tưá»ng, vẫn còn nguyên vẹn cả. 
Lúc ấy, Ä‘ang là những ngày đầu thu nắng vàng oi bức. Ban ngày các bác sÄ© và sÄ© quan mở toang các cá»a sổ là luôn tay giết ruồi. Ruồi bay từng đàn Ä‘en Ä‘en, bò trên báºu cá»a sổ và trên trần nhà thấp quét vôi trắng. Má»i ngưá»i phanh áo, nhá»… nhại mồ hôi, giải khát bằng nưởc trà nóng hoặc món nước canh nóng bá»ng cả miệng. Ban đêm, há» ngồi xổm trước cá»a bếp lò để mở, thổi mãi vào dúm than bị tắt dưới những thanh cá»§i ẩm không chịu bắt lá»a, vừa chảy nước mắt vì khói, há» vừa mắng nhiếc đám lÃnh hầu không biết nhóm lò cho tá» tế. 
Äêm yên tÄ©nh. Misa và Yuri nằm đối dịện nhau trên hai tấm ván dài kê sát hai bên tưá»ng. Giữa há» là bàn ăn và chiếc cá»a sổ hẹp, chạy dài suốt từ tưá»ng bên này sang tưá»ng bên kia. 
Căn buồng quá nóng và mù mịt khói thuốc lá. HỠđã mở mấy khuôn cá»a kÃnh ở hai đầu cá»a sổ để hÃt cái không khà mát mẻ đêm thu Ä‘ang làm cho mặt kÃnh đổ mồ hôi. 
CÅ©ng như mấy ngày qua, hai ngưá»i nằm tán chuyện vá»›i nhau. Chân trá»i phÃa mặt tráºn vẫn đỠrá»±c như má»i khi, xen giữa tiếng đại bác nổ Ä‘á»u Ä‘á»u không ngá»›t, thỉnh thoảng lại dá»™i lên tiếng nổ nặng ná», trầm mạnh hÆ¡n như cày đất đá lên. Má»—i lần như thế, Yuri lại ngắt câu chuyện như kÃnh nể tiếng nổ đó. 
Chàng ngừng lá»i má»™t chút rồi nói: "Äại bác Bectha cá»§a bá»n Äức cỡ 16 inches, nặng ngót má»™t tấn", và khi trở lại câu chuyện, chàng thưá»ng quên mất vấn đỠhai ngưá»i Ä‘ang bàn. 
- Trong làng lúc nào cÅ©ng có cái mùi ấy nhỉ? Misa há»i. - Ngay hôm má»›i đến, mình đã để ý tá»›i. Mùi lá» lợ, nhạt và lợm như mùi chuá»™t. 
- À tôi hiểu anh định nói cái gì rồi. Äó là mùi cây gai. Ở đây nhiá»u ruá»™ng gai lắm. Bản thân cây gai cÅ©ng đã có mùi xác chết, dai dẳng khó chịu. HÆ¡n nữa, trong khu vá»±c chiến sá»±, có những ngưá»i lÃnh bị chết nằm giữa đám cây gai, lúc xác đã rữa má»›i phát hiện ra. Ở đây chá»— nào cÅ©ng có mùi xác chết, đó là Ä‘iá»u dÄ© nhiên thôi. Äấy, lại có tiếng pháo Bectha. Anh nghe thấy chứ? 
Trong mấy ngày đó, hỠđã đỠcáºp đủ má»i chuyện trên Ä‘á»i Misa đã biết quan niệm cá»§a bạn vá» chiến tranh, vá» tinh thần cá»§a thá»i đại. Yuri kể rằng chàng đã phải cố gắng lắm má»›i quen dần vá»›i thứ lô gÃc đẫm máu cá»§a sá»± tiêu diệt lẫn nhau, vá»›i hình dạng cá»§a các thương binh, nhất là trước má»™t số vết thương ghê sợ do tiến bá»™ kỹ thuáºt quân sá»± thá»i nay gây ra, làm cho những ngưá»i sống sót bị tàn phế hoặc trở thành má»™t đống thịt bầy nhầy. 
Má»—i ngày Misa lại theo bác sÄ© Zhivago đến má»™t khu vá»±c nào đó và cÅ©ng nhá» bác sÄ© mà anh được thấy đôi Ä‘iá»u. Hẳn là Misa cÅ©ng ý thức được tÃnh chất vô luân cá»§a má»™t kẻ nhàn rá»—i Ä‘i xem sá»± can đảm cá»§a ngưá»i khác, xem há», những ngưá»i khác ấy bằng sá»± cố gắng phi thưá»ng cá»§a ý chÃ, Ä‘ang chiến thắng ná»—i sợ chết, Ä‘ang hy sinh và liá»u mình như thế nào. Nhưng cứ ngồi thở dài thì cÅ©ng chẳng cao thượng gì hÆ¡n. Anh cho rằng cần phải xá» sá»± phù hợp vá»›i cái hoàn cảnh mà cuá»™c sống đẩy mình vào xá» sá»± má»™t cách tá»± nhiên và trung thá»±c. 
Vá» chuyện có thể ngất Ä‘i khi nhìn thấy thương binh, anh đã nghiệm thấy qua chÃnh bản thân mình, khi Ä‘i thăm má»™t chi đội lưu động cá»§a Há»™i chữ tháºp đỠđang hoạt động xa hÆ¡n vá» phÃa Tây, tại má»™t trạm cứu thương đặt gần tiá»n duyên. 
Há» tá»›i ven má»™t cánh rừng lá»›n đã bị đại bác tàn phá mất má»™t ná»a. Cạnh má»™t bụi cây bị giẫm nát, có cái giá pháo bị bẻ quằn vứt chá»ng chÆ¡. Má»™t con ngá»±a buá»™c bên gốc cây. Ngôi nhà gá»— cá»§a trạm kiểm lâm ở sâu phÃa trong rừng đã bay mất ná»a mái. Trạm cứu thương đặt trong văn phòng trạm kiểm lâm và hai căn lá»u lá»›n bằng vải bạt, dá»±ng bên kia đưá»ng, giữa rừng. 
- Äáng lẽ tôi không nên đưa anh tá»›i đây, - bác sÄ© Zhivago nói. - Các chiến hào chỉ cách chá»— này độ má»™t dặm rưỡi hay hai dặm, còn các khẩu đội pháo cá»§a ta bố trà ở đằng kia, sau khu rừng này. Anh có nghe thấy gì không? Xin đừng làm bá»™ anh hùng nữa. Anh Ä‘ang sợ hết hồn, Ä‘iá»u đó tá»± nhiên thôi. Tình hình có thể biến đổi bất cứ lúc nào. Äạn pháo bay đến táºn đây cho mà xem. 
Cạnh đưá»ng có mấy binh sÄ© trẻ tuổi, vẻ mệt má»i, ngưá»i đầy bụi cát, áo ướt đẫm mồ hôi dÃnh vào vai và ngá»±c, nằm sấp hoặc nằm ngá»a trên mặt đất, chân Ä‘i giày ống nặng ná» giang ra. Äấy là số còn lại cá»§a má»™t tiểu đội đã bị thiệt hại nặng. Há» má»›i được thay phiên sau bốn ngày đêm chiến đấu, được đưa vá» háºu tuyến nghỉ ngÆ¡i má»™t chút. Há» nằm trÆ¡ như gá»— đá, mệt đến ná»—i không đủ sức mỉm cưá»i hay tán chuyện tiếu lâm, và chẳng ai ngoảnh đầu nhìn khi nghe có tiếng xe ngá»±a Ä‘ang lá»™c cá»™c chạy tá»›i. Äó là ngưá»i ta chở thương binh đến trạm cứu thương trên mấy chiếc xe ngá»±a không có lò xo, khiến những kẻ bất hạnh nằm trên xe bị xóc nẩy lên, không gãy nốt xương thì cÅ©ng lá»™n từng phèo cả ruá»™t gan. Há» sẽ được sÆ¡ cứu băng bó vá»™i vã và trong má»™t vài trưá»ng hợp đặc biệt cần thiết, sẽ được giải phẫu chá»›p nhoáng. Tất cả số thương binh ấy vừa được đưa ra khá»i cánh đồng phÃa trước chiến hào, cách đây ná»a giá», nhân lúc tiếng súng tạm yên. Quá ná»a số ngưá»i bị thương đã bất tỉnh. Các xe ngá»±a tá»›i trước thá»m văn phòng, ngưá»i ta mang cáng ra khiêng thương binh trên xe, đưa vào nhà. Má»™t cô y tá ngấp nghé ở cá»a má»™t chiếc lá»u, tay giữ hai vạt cá»a lá»u cho khá»i hé ra. Bây giá» không phải phiên trá»±c cá»§a cô, cô được rảnh. PhÃa sau hai cái lá»u, có hai ngưá»i đàn ông Ä‘ang to tiếng cãi lá»™n. Cánh rừng thoáng và rá»™ng dá»™i lại tiếng quát tháo cá»§a há», nhưng không nghe rõ lá»i há». Khi ngưá»i ta đưa xe thương binh tá»›i cả hai từ trong rừng Ä‘i ra, vá» phÃa trạm cứu thương. Äấy là má»™t sÄ© quan trẻ tuổi Ä‘ang nổi xung vá»›i bác sÄ© cá»§a chi đội Chữ tháºp Ä‘á»: Chàng ta muốn biết mấy khẩu đội pháo binh đặt trong cánh rừng này lúc trước, nay đã chuyển Ä‘i đâu. Bác sÄ© không biết, vì việc đó chẳng liên quan gì tá»›i ông ta. Ông yêu cầu viên sÄ© quan đừng quấy rầy và to tiếng vá»›i ông như thế nữa, vì ngưá»i ta đã chở thương binh tá»›i và ông phải làm việc ngay bây giá», nhưng viên sÄ© quan không chịu yên, lại còn nhiếc mắng cả Há»™i chữ tháºp Ä‘á», cả bá»™ đội pháo binh lẫn hết thảy má»i ngưá»i trên Ä‘á»i. Yuri lại gần vị bác sÄ©. Há» chào nhau và bước vào nhà. Chàng sÄ© quan nói giá»ng lá»› ngá»› ngưá»i Tarta vẫn tiếp tục lá»›n tiếng chá»i bá»›i. Chàng ta cởi dây buá»™c con ngá»±a ở gốc cây, nhẩy lên yên và phóng vào sâu trong rừng. Cô y tá ná» cứ nhìn theo chàng ta mãi. 
Bỗng mặt cô nhăn nhúm lại vì kinh hãi. 
- Các anh làm gì thế? Các anh Ä‘iên rồi, - cô thét lên vá»›i hai thương binh nhẹ Ä‘ang len lá»i giữa các chiếc cáng Ä‘i vào trạm cứu thương, Ä‘oạn cô chạy ra ngoài lá»u Ä‘uổi theo hai anh kia. 
Trên chiếc cáng có má»™t ngưá»i bị má»™t vết thương kinh khá»§ng. Bác ta bị má»™t mảnh vỠđạn Ä‘áºp vào mặt, khiến lưỡi và răng hoá thành má»™t đống máu me be bét, mảnh vỠđạn nằm kẹt giữa khung xương hàm thay thế cho má»™t bên má đã văng Ä‘i mất. Bác ta rên lên những tiếng ngắn, giáºt cục, è è không còn ra tiếng ngưá»i, ai nghe cÅ©ng phải hiểu đó là lá»i bác ta van xin ngưá»i ta hãy làm cho bác chết ngay Ä‘i, để chấm dứt cho nhanh cái khổ hình cứ kéo dài mãi ấy. 
Cô y tá tưởng hai thương binh nhẹ đi bên cạnh chiếc cáng bác ta, nghe tiếng rên xiết đã động lòng thương, đang định dùng tay lôi cái dằm sắt ghê sợ kia ra. 
Này, các anh làm gì thế? Äấy là việc cá»§a bác sÄ© mổ xẻ, mà phải có dụng cụ riêng má»›i được! Nếu đáng mổ! (Lạy Chúa, Lạy Chúa, xin Chúa gá»i ngưá»i này vá» vá»›i Chúa, Chúa đừng để con nghi ngá» sá»± hiện hữu cá»§a Ngưá»i!). 
Má»™t phút sau, khi ngưá»i lÃnh trá»ng thương kia được khiêng lên thá»m nhà, bác ta rú lên má»™t tiếng, rùng mình rồi trút hÆ¡i thở cuối cùng. 
Ngưá»i vừa chết đó là binh nhì dá»± bị Ghimazetdin, chàng sÄ© quan to tiếng trong rừng là con trai bác ta, trung uý Galiulin, cô y tá là Lara, còn Misa và bác sÄ© Zhivago là hai ngưá»i mục kÃch. Tất cả có mặt nÆ¡i đó, đứng gần nhau, có những ngưá»i không nháºn ra nhau, có những ngưá»i chưa biết nhau bao giá», có cái sẽ mãi mãi nằm trong vòng bà ẩn, có cái phải chá» má»™t dịp khác, má»™t cuá»™c gặp gỡ khác má»›i tá» lá»™ ra. 
11. 
Tháºt lạ lùng, ở khu vá»±c này các làng mạc vẫn còn nguyên vẹn. Chúng tạo thành má»™t hòn đảo nhá» nguyên vẹn giữa biển tàn phá. Misa và Yuri Ä‘ang trên đưá»ng vá» nhà. Mặt trá»i sắp lặn. 
Tại má»™t làng há» Ä‘i qua, có má»™t tên lÃnh Cô-dắc trẻ tuổi đứng giữa tiếng cưá»i á»§ng há»™ cá»§a đám đông xúm quanh, Ä‘ang ném má»™t đồng năm xu lên trá»i và bắt má»™t lão già Do Thái râu tóc đã bạc mặc áo dài, phải giÆ¡ tay, mà bắt. Ông lão không sao bắt được đồng xu cứ lá»t qua kẽ mấy ngón tay xòe ra má»™t cách thảm hại, rÆ¡i xuống đất bùn. Má»—i lần ông lão cúi nhặt, tên lÃnh lại thừa dịp phát vào mông ông lão má»™t cái, bá»n ngưá»i đứng xem lại ôm bụng cưá»i chảy cả nước mắt. Trò chÆ¡i chỉ có thế. Hiện giá», nó vô hại, nhưng ai dám đảm bảo rằng nó sẽ không Ä‘i đến chá»— nguy hiểm hÆ¡n. Bà cụ già, vợ ông lão trong ngôi nhà gá»— trước mặt chạy ra, giÆ¡ tay vá» phÃa chồng mà kêu, rồi lại sợ sệt chạy vỠẩn trong nhà. Hai bé gái nhá» bám cá»a sổ nhìn ông cá»§a chúng mà khóc. 
Ngưá»i đánh xe thấy cảnh tượng tức cưá»i, bèn cho ngá»±a Ä‘i thá»§ng thẳng để hai ông khách coi chÆ¡i. Nhưng bác sÄ© Zhivago đã lên tiếng gá»i tên lÃnh tá»›i quở trách nặng lá»i và truyá»n cho hắn chấm dứt ngay trò ăn hiếp. 
- Thưa ngài, vâng ạ, - tên lÃnh vá»™i thưa - Tôi làm như thế không có ý gì xấu ạ. Thưa chỉ để vui má»™t chút thôi ạ. 
Misa và Zhivago tiếp tục quãng đưá»ng còn lại trong im lặng. Äến lúc trông thấy làng hỠở, Zhivago má»›i nói: 
- Tháºt là khá»§ng khiếp. Anh vị tất có thể tưởng tượng hết ná»—i cay đắng cá»§a dân Do Thái trong cuá»™c chiến tranh này, má»™t cuá»™c chiến tranh diá»…n ra ở ngay các tỉnh miá»n Tây, nÆ¡i ngưá»i Do Thái buá»™c phải định cư. Và để bù cho những ná»—i khổ sở, nạn sưu thuế nặng ná», sá»± cướp bóc tàn tệ mà há» phải hứng chịu, ngưá»i ta lại còn tàn sát, phỉ báng há», buá»™c tá»™i cho há» thiếu tinh thần ái quốc. Thá» há»i há» lấy đâu ra cái tinh thần ấy, trong khi ở phÃa quân thù hỠđược hưởng đủ má»i quyá»n, còn ở bên chúng ta, há» chỉ toàn bị đàn áp. ChÃnh lòng căm ghét cá»§a chúng ta đối vá»›i há» cÅ©ng dá»±a trên má»™t mâu thuẫn. Äiá»u làm chúng ta bá»±c tức lại cÅ©ng chÃnh là lý do khiến ta phải xúc động và có cảm tình vá»›i há». Cảnh sống nghèo túng, đạm bạc cá»§a há», tình trạng yếu hèn không đủ sức chống chá»i cá»§a há». Tháºt là khó hiểu. Có má»™t định mệnh gì trong đó. 
Misa không trả lá»i bạn. 
12. 
Lúc này há» lại Ä‘ang nằm trên hai tấm ván dài kê song song, ở hai đầu chiếc cá»a sổ chạy dá»c đưá»ng. Äêm đã xuống, há» Ä‘ang trò chuyện. 
Zhivago kể cho Misa nghe câu chuyện chàng đã được trông thấy Sa hoàng như thế nào. Chàng kể chuyện rất có duyên. 
Dạo đó là mùa xuân đầu tiên chàng sống ngoài mặt tráºn. Bá»™ tham mưu cá»§a đơn vị mà chàng được Ä‘iá»u tá»›i, đóng trên núi Karpat, trong má»™t lòng chảo có con đưá»ng dẫn xuống phÃa thung lÅ©ng thuá»™c Hungary, do đơn vị đó án ngữ. 
Ở đáy lòng chảo có má»™t nhà ga xe lá»a. Zhivago tả phong cảnh nÆ¡i đó khá tỉ mỉ: những quả núi có, thông và tùng má»c trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, có những đám mây trắng giăng trên sưá»n núi, những tảng đá hoa cương và phiến nham màu xám nổi lên, tạo thành các vệt lốm đốm giữa rừng cây, trông như các vết sá»n hay trụi lông trên má»™t tấm da thú. Má»™t buổi sáng tháng tư ảm đạm. xám xịt và ẩm ướt như các tảng phiến nham, xung quanh bị những chá»m núi cao dồn ép nên trá»i im gió và rất ngá»™t ngạt. Má»™t cái lò hấp. HÆ¡i nước đè nặng phÃa trên khu lòng chảo và má»i váºt Ä‘á»u bốc hÆ¡i, bốc thành những cá»™t khói ngùn ngụt - khói các đầu máy xe lá»a trong ga, hÆ¡i nước màu xám trên các đồng cá», núi màu xám, rừng cây âm u, những đám mây xám xịt. 
Những ngày này Sa hoàng Ä‘ang ở thăm vùng Galisi. Äá»™t nhiên có tin Ngài sẽ đến thăm đơn vị đóng ở đây, đơn vị mà Ngài là tư lệnh danh dá»±. 
Ngài có thể đến bất cứ lúc nào. Trên sân ga, má»™t đội quân danh dá»± Ä‘ang sắp hàng nghênh tiếp. HỠđã phải chỠđợi má»™t, hai giá» mệt lá» ngưá»i. Rồi thấy hai chuyến tàu chạy nhanh qua, chuyến ná» tiếp chuyến kia, chở Ä‘oàn tuỳ từng. Lát sau, Ä‘oàn chở tàu Sa hoàng má»›i tá»›i. 
Hoàng đế có công tước Nicolai Nicolaevich tháp tùng đi duyệt đội ngự lâm quân. Sau mỗi câu chào của Hoàng đế, nghe nhỠnhư tiếng nước sóng sánh trong thùng nước đang lắc lư lại nổ lên tiếng "u-ra" vang như sấm. 
Vị hoàng đế mỉm cưá»i bối rối, trông già hÆ¡n và má»i mệt hÆ¡n các hình khắc trên các đồng rúp và các tấm huân chương. 
Mặt ngài lỠđỠvà hÆ¡i phì phị. Chốc chốc ngài lại đưa mắt như kẻ có lá»—i nhìn vá» phÃa công tước Nicolai Nicolaevich. Vì ngài không biết ngưá»i ta chỠđợi ở ngài cái gì trong trưá»ng hợp này. Công tước kÃnh cẩn nghiêng mình ghé vào tai ngài, tháºm chà không dùng lá»i nói, mà chỉ cần nhÃu mày hoặc nhún vai là đã đưa hoàng đế ra khá»i cÆ¡n lúng túng. 
Trông hoàng đế tháºt thảm hại trong cái buổi sáng tháng tư giữa rừng núi, xám xịt và nóng bức ấy. Và ngưá»i ta cảm thấy ghê sợ, khi nghÄ© rằng cái bá»™ Ä‘iệu rụt rè, hốt hoảng và lúng túng kia lại tàng ẩn má»™t bản tÃnh bạo vưởng sâu xa, rằng chÃnh cái kẻ nhu nhược ấy lại nắm quyá»n trừng phạt và ân xá, trói và cởi Ngài phải nói má»™t câu gì đó đại loại như Vinhem đệ nhị: "Trẫm, thanh kiếm cá»§a Trẫm và thần dân cá»§a Trẫm", hoặc má»™t cái gì tương tá»±. Dù sao, nhất thiết phải nói đến quốc dân, hẳn thế. Nhưng anh biết không, ngài rất tá»± nhiên theo kiểu ngưá»i Nga, và ngài cao hÆ¡n Ä‘iá»u tầm thưá»ng đó má»™t cách bi thảm. Ở Nga, cái lối đóng kịch ấy là vô nghÄ©a. Mà đúng là đóng kịch, phải không nào? Tôi còn hiểu, hai tiếng "quốc dân" còn ý nghÄ©a gì dưới thá»i César, bấy giá» cá»§a ta nói đến dân Goba, hoặc dân SuevÆ¡, hoặc dân Iliri. Nhưng từ đấy nó chỉ còn là má»™t Ä‘iá»u bịa đặt dùng làm đỠtài cho các bài diá»…n văn cá»§a mấy vị sa hoàng, chÃnh khách, vua chúa: quốc dân, thần dân cá»§a ta, dân ta. 
Hiện nay mặt tráºn đầy rẫy đám ký giả, phóng viên. Há» viết các bài "Quan sát", những câu châm ngôn bình dân, thăm há»i thương binh, xây dá»±ng má»™t há»c thuyết má»›i vá» tâm hồn quần chúng. Tháºt đúng má»™t ông "ÄalÆ¡" (1) má»›i, cÅ©ng bịa đặt không kém, má»™t thứ bệnh bút cuồng, Ä‘a ngôn. Äó là loại thứ nhất. Còn má»™t loại thứ hai nữa. Những câu nhát gừng, "vài nét phác hoạ" thái độ yếm thế, chá»§ nghÄ©a hoài nghi. Chẳng hạn có má»™t tay trong đám đó đã viết mấy câu danh ngôn thế này, chÃnh tôi đã Ä‘á»c: "Má»™t ngày ảm đạm, y hệt hôm qua. Suốt từ sáng mưa, lầy lá»™i. Từ trong cá»a sổ, tôi nhìn ra đưá»ng. Má»™t Ä‘oàn tù binh dài dằng dặc, nối Ä‘uôi nhau lê bước. Ngưá»i ta chở thương binh. Äại bác nổ. Lại nổ nữa, hôm nay cÅ©ng giống hôm qua, ngày mai cÅ©ng giống hôm nay, và cứ thế má»—i ngày, má»—i giỠđơn Ä‘iệu…". Äấy anh xem, văn như thế nghe má»›i sâu sắc và ý vị chứ! Song tại sao hắn lại khó chịu vá»›i tiếng đại bác? 
Äòi há»i tiếng đại bác phải Ä‘a dạng thì tháºt là má»™t yêu sách quái dịr thay vì ngạc nhiên vá» chÃnh hắn ta Ä‘ang ngày này sang ngày khác cứ bắn vào chúng ta hàng trăm những bản liệt kê, những dấu phẩy, những câu nhát gừng? Sao hắn không chấm dứt quách những tràng kêu gá»i bác ái, vá»™i vã tất báºt nhá» rệp nhảy, kiểu ký giả, ấy Ä‘i? Sao hắn không chịú hiểu rằng chÃnh con ngưá»i hắn phải được đổi má»›i, chứ không phải đại bác, rằng có ghi dày đặc những Ä‘iá»u phi lý trong cuốn sổ tay, hắn cÅ©ng chẳng rút ra được ý nghÄ©a gì, rằng sá»± kiện sẽ không thành hình, má»™t khi con ngưá»i chưa thêm má»™t cái gì đó cá»§a mình vào, má»™t chút tài khi biến đổi cá»§a con ngưá»i, má»™t chút tưởng tượng. 
- Äúng lắm, - Misa ngắt lá»i bạn. - Bây giá» cáºu để mình trả lá»i vá» cái cảnh tượng ta đã thấy chiá»u nay. Tên lÃnh cô-dắc bắt nạt ông già dáng thương kia chỉ là má»™t trong muôn ngàn biểu hiện cá»§a sá»± đê tiện, chỉ đê tiện mà thôi, không hÆ¡n không kém. 
Ở đây khá»i cần triết lý, chỉ cần vả vào mõm là xong. Cái đó hiển nhiên rồi. Nhưng vấn đỠngưá»i Do Thái nói chung thì triết há»c Ä‘ang lý giải, và khi đó ta thấy triết há»c hé ra má»™t phương diện bất ngá». Nhưng vá» Ä‘iểm này thì mình sẽ chẳng nói được Ä‘iá»u gì má»›i đối vá»›i cáºu. Tất cả những tư tưởng ấy ở nÆ¡i cáºu mình hiểu là từ cha Nicolai mà ra cả. 
Cáºu há»i: dân là gì? Có cần chiá»u chuá»™ng vuốt ve há» không? Ngưá»i nào không nghÄ© đến bản thân, dùng vẻ đẹp và sá»± toàn thắng cá»§a công việc mình làm mà lôi cuốn dân vào thế giởi đại đồng, làm cho dân trở nên vinh quang và bất diệt, như thế chẳng hÆ¡n sao? DÄ© nhiên là như váºy rồi, khá»i bàn. Vả lại có thể nói gì vá» các dân tá»™c trong thá»i đại Kitô giáo kia chứ? Bởi lẽ không đơn giản là các dân tá»™c nói chung, mà là những dân tá»™c đã dược hoán cải, biến thái, và vấn đỠchÃnh là ở sá»± hoán cải, biến thái chứ không phải là sá»± trung thành vá»›i các tôn chỉ xưa cÅ©. Ta hãy nhở lại kinh Phúc âm. Kinh Phúc âm đã nói gì vá» vấn đỠnày? Thứ nhất nó không phải là lá»i khẳng định: phải thế này, phải thế ná». Nó chỉ là má»™t đỠnghị ngây thÆ¡ và rụt rè: các ngưá»i có muốn sống theo kiểu má»›i, chưa từng thấy, hay chăng? Và tất cả má»i ngưá»i đã nháºn lá»i, đã bị thuyết phục hàng ngàn năm. 
Khi kinh Phúc âm nói rằng trong nước Chúa không có ngưá»i Hy Lạp, cÅ©ng không có ngưá»i Do Thái, phải chăng Ä‘iá»u đó chỉ có nghÄ©a là hết thảy má»i ngưá»i Ä‘á»u bình đẳng trước Chúa hay không? Không, nó không dòi há»i như váºy, các triết gia Hy Lạp, các nhà luân lý há»c La Mã, các vị tiên tri trong Cá»±u ước trước nó đã biết cả rồi. Nhưng Phúc âm có ý nói: trong cách sống má»›i, trong hình thức giao tiếp má»›i do trái tim con ngưá»i nghÄ© ra và gá»i là nước Chúa, không còn các dân tá»™c nữa, chỉ có những cá nhân con ngưá»i. 
Äấy cáºu vừa bảo rằng má»™t sá»± kiện sẽ trở nên vô nghÄ©a lý, nếu ngưá»i ta không đưa vào nó má»™t ý nghÄ©a. Kitô giáo, phép mầu nhiệm cá»§a cá nhân chÃnh là thứ phải dá»±a vào sá»± kiện, làm cho nó có ý nghÄ©a đối vá»›i con ngưá»i… 
Ta đã nói đến những nhà hoạt động cỡ trung bình, không biết nói gì vá»›i cuá»™c sống và thế giá»›i nói chung; đến những thế lá»±c hạ cấp chỉ mong cho má»i sá»± nhá» nhen hẹp hòi, mong cho lúc nào cÅ©ng có vấn đỠvá» má»™t dân tá»™c nào đó, càng nhá» càng tốt để dân tá»™c ấy phải khổ sở vì như váºy má»›i dá»… bá» thao túng và làm giàu trên lòng trắc ẩn. Nạn nhân trá»n vẹn và hoàn toàn cá»§a hiện tượng tá»± phát đó là dân Do Thái. Tư tưởng dân tá»™c bóp nghẹt ngưá»i Do Thái trong cái tất yếu chết ngưá»i phải là má»™t dân tá»™c, tiếp tục là má»™t dân tá»™c, và chỉ là má»™t dân tá»™c trong suốt những thế ká»·, khi mà nhá» má»™t lá»±c lượng khởi phát từ giữa há» xưa kia, toàn thế giá»›i đã được giải thoát khá»i cái nhiệm vụ thấp hèn ấy. Tháºt là kỳ quái! Sao Ä‘iá»u đó lại có thể xẩy ra nhỉ? Ngày há»™i kia, sá»± giải thoát khá»i cái tầm thưá»ng khốn kiếp kia, sá»± cất cánh bay vượt lên trên cái ngu dại thưá»ng ngày kia, sá»± giải thoát khá»i cái tầm thưá»ng khốn kiếp kia, cái sá»± cất cánh bay vượt lên trên cái ngu dại thưá»ng ngày kia, tất cả những cái đó đã nảy nở trên mảnh đất cá»§a há», đã nói thứ tiếng cá»§a há», đã thuá»™c vá» dân tá»™c. Và hỠđã thấy, đã nghe rõ, rồi để lá»t Ä‘i mất. Sao há» lại để cái tâm hồn mạnh mẽ và đẹp đẽ nhưá»ng ấy bá» Ä‘i mất? Sao há» lại có thể nghÄ© rằng ở bên cạnh sá»± chiến thắng và ngá»± trị cá»§a tâm hồn ấy nhất định há» sẽ tồn tại dưới dạng cái vá» bao trống rá»—ng cá»§a cái phép lạ mà trá»i đã tặng cho há»? Sá»± tá»± nguyện chịu Ä‘au khổ ấy có lợi cho ai? Vì ai mà biết bao cụ già, biết bao đàn bà và trẻ con hoàn toàn vô tá»™i, bao con ngưá»i tinh anh sắc sảo, có khả năng làm Ä‘iá»u thiện và glao tiếp má»™t cách chân tình, lại phải chịu cảnh phỉ báng và tàn sát trong bao thế ká»·! Cá»› sao những nhà văn yêu dân cá»§a má»i bá»™ tá»™c lại bất tài và lưá»i biếng như váºy? Vì lẽ nào các báºc thức giả cá»§a dân Do Thái lại không Ä‘i xa hÆ¡n các hình thức quá dá»… dàng cá»§a cái ná»—i Ä‘au thương tuyệt vá»i và cá»§a sá»± sáng suốt mỉa mai? Tại sao, khi liá»u mình nổ tưng ra, vì tÃnh chất bất di bất dịch cá»§a nghÄ©a vụ cá»§a há», như nồi hÆ¡i nổ trước áp lá»±c quá mạnh, há» lại không giải tán cái dúm ngưá»i Ä‘ang đấu tranh không biết cho cái gì và bị tàn sát chẳng biết vì tá»™i gì? Sao há» không bảo những ngưá»i ấy: "Hãy tỉnh ngá»™ Ä‘i. Thôi đủ rồi. 
Khá»i cần nữa. Äừng giữ cái tên cÅ© làm gì nữa, hãy tản mát Ä‘i. 
Hãy ở vá»›i tất cả má»i ngưá»i. Các bạn là những ngưá»i CÆ¡ đốc giáo đầu tiên và ưu tứ nhất. Các bạn chÃnh là cái mà bá»n ngưá»i tồi tệ nhất, yếu á»›t nhất trong số các bạn đã Ä‘em đối láºp vá»›i các bạn. 
Chú thÃch: 
(1) ÄalÆ¡ V. I (1801 - 1872) nhà văn Nga, tác giả Bá»™ từ Ä‘iển tiếng Nga đầu tiên gồm 4 táºp, viện sÄ© hàn lâm khoa há»c Petersburg. 
13. 
Hôm sau, lúc vỠăn trưa, Zhivago bảo Misa: 
- Anh nóng lòng sốt ruá»™t muón Ä‘i thì sắp được Ä‘i rồi. Tôi không thể nói là anh may mắn, vì chúng ta bị tấn công hoặc bị thua thì coi là dịp may sao được. ÄÆ°á»ng Ä‘i vá» phÃa Äông không bị cản trở, nhưng vá» phÃa Tây, địch Ä‘ang ép sát quân ta. 
Tất cả các trạm quân y đã được lệnh di chuyển. Chỉ mai hay mốt là chúng tôi nhổ trại. Äi đâu, không rõ. Biết mà, này cáºu Karpenko, quần áo cá»§a ông Misa, cáºu lại chưa giặt rồi. Lần nào cáºu cÅ©ng viện lý do: thưa ông, tại cái bà ấy, thưa ông, cái bà mà… Nhưng nếu có há»i cáºu bà ấy là bà nào thì cáºu cứng lưỡi, dồ lưá»i! 
Không để ý đến ngưá»i lÃnh hầu Ä‘ang ấp úng thanh minh và tởi thái độ khó chịu cá»§a Misa vì phải mặc nhá» quần áo cá»§a bạn và lên đưá»ng vá»›i chiếc sÆ¡ mi mượn, Zhivago nói tiếp: 
- Ôi dào, cảnh sống cá»§a bá»n tôi ngoài mặt tráºn đúng là cảnh sống lang thang cá»§a dân du mục. Hồi má»›i dá»n đến đây, nhìn cái gì tôi cÅ©ng không ưa: nào chá»— đặt bếp lò, nào trần nhâ gác quá thấp, nào bẩn thỉu, ngá»™t ngạt. Thế mà bây giá» có giết tôi cÅ©ng không còn nhá»› trước kia mình đã ở đâu. Tôi tưởng chừng đã sống ở đây cả thế ká»·, khi ngắm cái ánh nắng và bóng cây ngoài đưá»ng Ä‘ang đùa giỡn trên các hòn đá lát ở góc bếp lò kia. 
HỠbắt đầu thong thả sắp xếp hành lý. 
Ná»a đêm, há» giáºt mình tỉnh dáºy vì tiếng kêu nói ồn ào, tiếng súng nổ và tiếng chân chạy thình thịch. Má»™t bóng ngưá»i thoáng qua cá»a sổ. Bên kia tưá»ng, vợ chồng chá»§ nhà cÅ©ng đã rục rịch thức dáºy. 
- Karpenko, cáºu ra ngoài xem có chuyện gì thế. - Zhivago nói. 
Lát sau, má»i chuyện Ä‘á»u rõ. ChÃnh Zhivago cÅ©ng mặc vá»™i quần áo, đến bệnh viện há»i xem tin đồn có chÃnh xác không. 
ÄÃch xác rồi. Quân Äức đã bẻ gãy sá»± chống đỡ cá»§a quân ta ở khu vá»±c này. Tuyến phòng ngá»± má»—i lúc má»™t lùi dần vá» phÃa làng này. NÆ¡i đây Ä‘ang nằm dưới tầm đại bác. Ngưá»i ta cấp tốc di chuyển bệnh viện và các bá»™ pháºn phụ thuá»™c, không chá» có lệnh chÃnh thức. Hy vá»ng thu dá»n xong trước lúc tảng sáng. 
- Anh Ä‘i ngay chuyến thứ nhất, có xe khởi hành bây giá», nhưng tôi bảo há» chá» anh. Thôi, tạm biệt. Äể tôi cùng ra đấy, bảo há» sắp xếp chá»— ngồi hẳn hoi cho anh. 
Hai ngưá»i chạy vể phÃa đầu làng, nÆ¡i ngưá»i ta Ä‘ang xếp dụng cụ lên Ä‘oàn xe ngá»±a sắp khởi hành. Há» chạy dá»c các ngôi nhà, khom lưng nép sát tưá»ng. Äạn bay vèo vèo. Äến các ngã ba có lối ra đồng, há» thấy những quả đại bác nổ thành htng bó lá»a ngoài đó. 
Vừa chạy, Misa vừa há»i: 
- Còn cáºu, cáºu sẽ Ä‘i bằng cách nào? 
- Tôi đi sau. Còn phải quay lại lấy đồ dùng nữa. Tôi sẽ đi tốp sau. 
Há» chia tay nhau cá»§a đầu làng. Äoàn xe thứ nhất lần lượt chuyển bánh, sau má»™t lúc lá»™n xá»™n, đã Ä‘i cách nhau Ä‘á»u Ä‘á»u. Zhivago vẫy tay từ biệt bạn. Má»™t cái nhà chứa đồ bốc cháy, soi rõ hai ngưá»i. 
Zhivago vá»™i chạy vá» nhà. Chàng nép sát các tưá»ng nhà như lúc Ä‘i để tránh đạn. Còn cách hai nhà nữa, bá»—ng chàng ngã váºt xuống vì tiếng nổ cá»§a má»™t quả đại bác. Má»™t mảnh đại bác làm chàng bị thương. Zhivago nằm giữa đưá»ng, máu me đầm đìa và ngất Ä‘i. 
14. 
Bệnh viện háºu tuyến đặt tại má»™t thị trấn ở miá»n Tây, cạnh đưá»ng xe lá»a, gần Tổng hành dinh. Lúc đó vào cuối tháng hai, thá»i tiết ấm áp. Trong căn phòng dành cho các sÄ© quan Ä‘ang bình phục, nÆ¡i Zhivago nằm Ä‘iá»u trị, ngưá»i ta đã mở cá»a sổ gần giưá»ng chàng theo đỠnghị cá»§a chàng. 
Äã sắp tá»›i bữa ăn trưa. Trong lúc chỠđợi, bệnh nhân tìm đủ má»i cách giết thì giá». Nghe đâu có má»™t nữ y tá má»›i đến và hôm nay là lần đầu tiên cô y tá săn sóc há». Galiulin nằm đối diện vá»›i Zhivago, Ä‘ang Ä‘á»c báo "Lá»i nói" và "Tiếng Nga" má»›i nháºn và bá»±c tức vì những dòng bị kiểm duyệt bá» trống. 
Zhivago Ä‘á»c má»™t loạt thư cá»§a Tonia mà quân bưu chuyển tá»›i cùng má»™t lúc. Gió nô giỡn các trang thư và trang báo. Ngưá»i ta nghe có tiếng bước chân nhè nhẹ. Zhivago ngước mắt lên. Lara vừa bước vào phòng. 
Zhivago và viên trung uý cùng nháºn ra nàng, ngưá»i ná» không ngá» ngưá»i kia cÅ©ng biết nàng, còn Lara thì không biết cả hai. Nàng lên tiếng: 
- Chào các ông. Sao lại để mở cá»a sổ như thế kia? Các ông không lạnh à? 
Äoạn nàng tá»›i chá»— Galiulin há»i: 
- Ông đau ở đâu? 
Nàng cầm lấy tay anh ta để bắt mạch, nhưng nàng buông ra ngay và ngồi xuống chiếc ghế cạnh giưá»ng, vẻ bối rối. 
Galiulin đã bảo nàng: 
- Chị Lara Phedorovna, tháºt không ngá»! Tôi đã ở cùng trung Ä‘oàn vá»›i anh ấy, tôi quen anh ấy từ lâu. Tôi Ä‘ang giữ đồ dùng cá»§a anh ấy để trao cho chị. 
- Không thể, không thể nào có chuyện đó? - Lara nhắc đi nhắc lại - Sao có sự ngẫu nhiên lạ lùng thế này? Thế ông biết anh Pasa ư? Ông làm ơn kể ngay cho tôi rõ đầu đuôi câu chuyện đi. Có đúng anh ấy bị chết vùi dưới đất hay không? Ông đừng giấu tôi, đừng ngại gì. Tôi biết cả rồi mà. 
Galiulin không đủ can đảm xác nháºn những tin đồn nàng đã nghe. Anh quyết định nói dối nàng cho nàng yên lòng: 
- Anh Pasa bị bắt làm tù binh. Trong má»™t cuá»™c tấn công, anh ấy đã đưa đơn vị tiến quá xa, nên bị cô láºp, bị bao vây và buá»™c phải đầu hàng. 
Nhưng Lara không tin. TÃnh bất ngá» ghê gá»›m cá»§a câu chuyện khiến nàng bàng hoàng. Nàng không cầm nổi nước mắt, nhưng nàng chẳng muốn khóc trước mặt ngưá»i lạ. Nàng vá»™i đứng dáºy, Ä‘i ra ngoài để trấn tÄ©nh lại. 
Lảt sau nàng trở vào, bá» ngoài có vẻ đã bình tÄ©nh. Nàng tránh không nhìn Galiulin để, khá»i oà lên khóc má»™t lần nữa. Nàng đến thẳng chá»— Zhivago, lÆ¡ đãng há»i câu thưá»ng lệ: 
- Chào ông, ông đau ở đâu? 
Zhivago thấy vẻ xúc động và những giá»t nước mắt cá»a nàng. Chàng muốn há»i nàng cho biết duyên cá»› và muốn kể rằng chàng từng gặp nàng hai lần, hồi chàng Ä‘ang há»c báºc trung há»c và khi đã là sinh viên, nhưng rồi chàng cho rằng như thế là suồng sã, và rất có thể nàng sẽ hiểu lầm chàng. Bá»—ng chàng nhá»› lại hình ảnh bà Anna Ivanovna nằm trong quan tài và những tiếng kêu khóc cá»§a Tonia ở phố Sipsep-Vragiec. 
Chàng nén lòng, chỉ nói: 
- Cám ơn, tôi là bác sĩ, tôi tự săn sóc cho tôi. Tôi chẳng cần gì hết. 
"Sao cái nhà ông này lại tá»± ái vá»›i mình nhỉ?" - Lara thầm nghÄ© và ngạc nhiên nhìn ngưá»i lạ mặt mÅ©i hếch, chẳng có gì đáng để ý đấy. Mấy ngày nay thá»i tiết luôn luôn thay đổi. Ban đêm má»™t làn gió ấm áp cứ thổi lao xao không biết chán, mùi đất ướt lúc nào cÅ©ng thoang thoảng. 
Suốt mấy ngày đó, Tổng hành dinh đưa ra toàn những tin tức lạ lùng, và má»i ngưá»i nháºn được thư nhà báo cho biết những tin đồn đáng lo ngại. Liên lạc Ä‘iện tÃn vá»›i Petersburg cứ bị ngắt quãng luôn. Khắp nÆ¡i, chá»— nào ngưá»i ta cÅ©ng bàn chuyện chÃnh trị. 
Má»—i phiên trá»±c, nữ y tá Lara thưá»ng Ä‘i thăm thương binh hai lần, vào buổi sáng và buổi chiá»u, trao đổi vài lá»i vô vị vá»›i thương bệnh binh các phòng, vá»›i Galiulin và Zhivago. "Ông ta tháºt là kỳ dị", - nàng nghÄ© - Trẻ trung, thiếu nhã nhặn. MÅ©i thì hếch, không thể gá»i là Ä‘iển trai được. Nhưng tháºt là thông mình vá»›i cái nghÄ©a đẹp nhất cá»§a danh từ ấy, má»™t trà thông minh lanh lợi, dá»… khiến ngưá»i ta cảm mến. Nhưng nghÄ© đến chuyện ấy làm gì kia chứ? Việc cần lúc này là mau chóng chấm dứt nhiệm vụ ở đây, rồi xin thuyên chuyển lên Moskva để được gần bé Katenka. Và trở vá» Yuratin dạy há»c. Vá» phần Pasa, thế là rõ lắm rồi, không còn hy vá»ng gì nữa, chẳng nên tiếp tục thá»§ cái vai nữ anh hùng ngoài mặt tráºn. CÅ©ng chỉ vì muốn tìm chàng mà mình đã bày ra tất cả những trò này. 
Bé Katenka độ rày không biết ra sao nhỉ? Tá»™i nghiệp con bé sá»›m mồ côi cha (nghÄ© đến đây, nàng lại khóc). Biết bao thay đổi trong thá»i gian qua! Má»›i đây nghÄ©a vụ đối vá»›i Tổ quốc, tinh thần dÅ©ng cảm cá»§a ngưá»i lÃnh, tình cảm cao cả cá»§a ngưá»i công dân còn được coi là thiêng liêng. Nhưng chúng ta đã thua tráºn. Äó là tai hoạ chá»§ yếu, và cÅ©ng vì thế mà má»i sá»± Ä‘á»u đảo lá»™n, chẳng còn gì là thiêng liêng nữa. 
Äùng má»™t cái, má»i sá»± thay đổi, giá»ng nói, thái độ, không khà chẳng còn biết nghÄ© thế nào và nghe lá»i ai. Cứ y như có ngưá»i cầm tay dắt mình suốt cả Ä‘á»i, như dắt má»™t đứa bé gái, rồi đột nhiên buông tay ra bảo: Táºp mà Ä‘i lấy má»™t mình! Và chẳng còn ai ở xung quanh, không còn những ngưá»i thân, những ngưá»i có uy tÃn. Lúc ấy ta muốn phó thác cho Ä‘iá»u cốt yếu nhất, cho sức mạnh cá»§a Ä‘á»i sống, hoặc cho cái đẹp, hoặc cho chân lý, để những thứ đó, chứ không phải những chế định cá»§a loài ngưá»i đã bị láºt đổ, sẽ dẫn dắt ta, má»™t cách trá»n vẹn và không chút hối hếc, trá»n vẹn hÆ¡n so vá»›i trong cuá»™c sống thanh bình quen thuá»™c mà nay không còn nữa. Trong trưá»ng hợp cá»§a mình đây (Lara trở lại chuyện riêng đúng lúc) chÃnh bé 
Katenka phải là mục Ä‘Ãch, là cái tất nhiên đó. Bây giá» Pasa đã hy sinh, nàng chỉ làm mẹ, nàng sẽ dành toàn bá»™ sức lá»±c cho Katenka, cho đứa con tá»™i nghiệp sá»›m bị mất cha. 
Ngưá»i ta viết cho Zhivago biết rằng Misa Gordon và Nica Dudorov đã xuất bản cuốn sách nhá» cá»§a chàng tuy chưa xin phép chàng; rằng má»i ngưá»i khen cuốn sách và tiên Ä‘oán tác giả sau này sẽ có má»™t sá»± nghiệp văn chương xán lạn; rằng hiện giỠở Moskva tình hình vừa hấp dẫn, vừa đáng ngại, sá»± phẫn ná»™ ngấm ngầm cá»§a các tầng lá»›p dưới má»—i ngày má»™t tăng và chúng ta Ä‘ang ở đêm trước cá»§a má»™t cái gì hệ trá»ng những biến cố chÃnh trị lá»›n lao đã gần ká». 
Äêm vá» khuya. Zhivago buồn ngá»§ dÃp mắt. Trong lúc mÆ¡ mÆ¡ màng màng chàng tưởng rằng sau những xúc cảm ban ngày chàng sẽ không thể ngá»§ được. Ngoài kia làn gió ngái ngá»§ cứ quanh quẩn ngáp dài. Tiếng gió than khóc và thầm thì: "Tonia, bé Xasa, ta nhá»› mẹ con em, ta muốn trở vá» nhà ta, vá» vá»›i công việc cá»§a ta biết mấy?". Và tiếng gió thầm thì như ru đã giúp Zhivago chợp mắt được má»™t lúc, chàng tỉnh dáºy rồi lại thiếp Ä‘i trong sá»± chuyển tiếp mau lẹ giữa hạnh phúc và Ä‘au khổ, má»™t sá»± chuyển tiếp nhanh chóng và đáng ngại, như cái tiết trá»i thay đổi xoành xoạch, như cái đêm bất ổn định này. 
Lara nghÄ© bụng: "Anh ấy đã có lòng tốt nhá»› đến chồng mình và tốn công bảo quản đồ dùng cho chồng mình, thế mà mình vô ý và đáng ghét quá, chẳng mở miệng há»i xem anh ấy tên là gì và quê ở đâu". 
Sáng hôm sau, lúc Ä‘i thăm thương binh, Lara đã sá»a lại sá»± vô ý, xoá dấu vết vô Æ¡n bằng cách há»i thăm Galiulin mấy Ä‘iá»u nói trên. Và nàng cứ luôn miệng à lên sá»ng sốt: 
"Trá»i, sao lại có sá»± tình cỠđến thế nhỉ? Số nhà 28, đưá»ng BrescÆ¡, gia đình Tiverzin, mùa đông cách mạng 1905! Yuxupka à? Không, tôi không biết cáºu Yuxupka nào cả, hay là có lẽ tôi chưa nhá»› ra, xin lá»—i ông. Nhưng cái năm đó, vâng, năm đó, và cái sân ấy. Äúng, quả thá»±c có cái năm đó và cái sân ấy. Trá»i, nàng Ä‘ang hồi tưởng tất cả má»™t cách sống động biết mấy! Cả tiếng súng bắn nhau lúc bấy giá». Cả (cả cái gì nữa nhỉ, à phảij mình nhá»› ra rồi) "Lá»i Chúa Kitô". Trá»i Æ¡i, những cảm giác tuổi thÆ¡, những cảm giác đầu tiên má»›i mạnh mẽ và sâu sắc biết chừng nào! Xin lá»—i, xin lá»—i trung uý, tên trung uý là gì nhỉ? À phải, trung uý vừa bảo tôi xong. Cám Æ¡n trung uý, trung uý Yosif Ghimazetdinovich Galiulin, trung uý đã gợi cho tôi bao ká»· niệm, bao ý nghÄ©. 
Suốt hôm đó, cảnh "cái sân" thá»i niên thiếu không rá»i trà óc nàng. Nàng cứ luôn miệng thốt ra tiếng kêu kinh ngạc và gần như nói thành tiếng các ý nghÄ© cá»§a mình. 
- À, nhà số 28, đưá»ng BrescÆ¡! Và bây giá» lại những tiếng súng bắn nhau, nhưng kinh khá»§ng hÆ¡n biết bao lần! Không còn là "những cáºu bé Ä‘ang bắn" nữa. Các cáºu đã lá»›n, và Ä‘ang ở đây tất cả đã thành những ngưá»i lÃnh, toàn bá»™ những thưá»ng dân ở các chiếc sân như thế, các làng mạc như thế cả! Lạ lùng, lạ lùng tháºt! 
Anh em thưá»ng phê bình từ các phòng bên cạnh chống gáºy chống nạng hoặc kháºp khiá»…ng Ä‘i sang, chạy sang phòng này mà báo tin dồn dáºp; 
- Những sá»± kiện cá»±c kỳ quan trá»ng, anh em Æ¡i! Tình hình Petersburg Ä‘ang rối loạn. Quân đội đồn trú ở đó đã ngả sang phÃa quân khởi nghÄ©a. Cách mạng rồi! 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:39 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				25-09-2008, 02:11 PM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				 Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: May 2008 
					Äến từ: Việt Nam 
					
					
						Bài gởi: 3,304
					 
                    Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngày 16 giá» 
                 
					
 
	Thanks: 932 
	
		
			
				Thanked 2,152 Times in 223 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			  P5 - 1 
 
 
  
 
1. 
Thị trấn Meluzep nằm trong vùng đất Ä‘en. Bá»™ đội và các Ä‘oàn xe Ä‘i qua làm bụi Ä‘en bay lên như đám mây châu chấu lÆ¡ lá»ng trên các mái nhà. Suốt từ sáng đến tối, ngưá»i và xe cứ liên tục qua lại theo cả hai chiá»u, ra mặt tráºn, và từ mặt tráºn vá», nên không thể nói thá»±c ra chiến tranh còn tiếp diá»…n hay đã chấm dứt… 
Cứ má»—i ngày lại má»c lên đủ thứ chức vụ má»›i, không biết thế nào là cùng. Và tất cả nhóm cá»§a há» Ä‘á»u được giao chức vụ: bác sÄ© Zhivago, trung uý Galiulin, nữ y tá Lara và mấy nhân viên khác nữa. Tất cả Ä‘á»u là dân từng ở các đô thị lá»›n, am hiểu và giàu kinh nghiệm. 
Há» thay thế các chức vụ trong há»™i đồng tá»± quản thị trấn, há» làm chÃnh uá»·, chÃnh trị viên tại các đơn vị quân đội và sở y tế, và há» coi sá»± luân chuyển chức vụ đó như má»™t cuá»™c giải trà ngoài trá»i hay trò chÆ¡i ú tim. Song càng ngày há» càng mong chấm dứt trò chÆ¡i đó để trở vá» nghá» cá»§a mình. 
Công tác đã luôn luôn đưa Zhivago và Lara gần nhau, rất gần nhau. 
2. 
Những ngày mưa, đám bụi Ä‘en ở thị trấn biến thành má»™t thứ hồ màu nâu sẫm, màu cà phê, bao phá»§ các đưá»ng phố phần lá»›n không lát đá. 
Thị trấn không lá»›n, nên bất cứ chá»— nào chỉ ra góc phố là có thể nhìn thấy đồng cỠảm đạm, bầu trá»i âm u, cái mênh mông cá»§a chiến tranh, cái mênh mông cá»§a cách mạng. 
Zhivago viết thư cho vợ: 
"Trong quân đội tình hình rối loạn và vô chÃnh phá»§ vẫn Ä‘ang tiếp diá»…n. Ngưá»i ta dùng nhiá»u biện pháp để vãn hồi ý thức ká»· luáºt và tinh thần chiến đấu cá»§a binh sÄ©. Anh đã rảo qua các đơn vị đóng tại địa phương. Sau cùng, thay vì tái bút (đáng lẽ anh phải cho em biết việc này từ lâu), ở đây anh làm việc cạnh má»™t nữ y tá tên là Lara Antipova gì đó từ Moskva đến và sinh quán ở Ural. 
"Chắc em còn nhá»› cây Nôen trong cái đêm ghê sợ mẹ em qua Ä‘á»i, nhá»› cô thiếu nữ đã bắn vào ông phó biện lý? Sau đó hình như cô ta bị đưa ra toà. Và theo anh nhá»›, có lẽ dạo ấy anh cÅ©ng đã kể vá»›i em, rằng Misa Gordon và anh đã gặp cô ta trong má»™t khách sạn tệ hại, hồi cô ta còn là nữ sinh trung há»c. 
Misa và anh theo cha em tá»›i khách sạn đó, anh cÅ©ng không rõ để làm gì, trong má»™t đêm giá rét khá»§ng khiếp. Khi đó hình như là Ä‘ang có cuá»™c khởi nghÄ©a vÅ© trang ở khu phố Presna. Thiếu nữ ấy chÃnh là Lara. 
"Mấy lần anh đã tìm cách trở vá» vá»›i em. Nhưng chuyện không đơn giản. Cái nó cầm chân anh ở lại đây không hẳn là công tác, bá»n anh có thể giao lại cho ngưá»i khác mà chẳng thiệt hại gì cả, - khó khăn chÃnh là ở chá»— vá» bằng cách nào. Hoặc không có tàu, hoặc có xe lá»a chạy qua thì đông quá, không tài nào chen lên được. 
"Tuy nhiên, tình trạng này không thể kéo dài mãi mãi. Vì thế má»™t số ngưá»i đã bình phục hẳn, đã mãn hạn và được giải ngÅ© (trong đó có anh, Galiulin và cô Lara) đã quyết định dầu thế nào Ä‘i nữa cÅ©ng sẽ lên đưá»ng vào tuần sau và để dá»… lên tàu hÆ¡n, sẽ Ä‘i lẻ tẻ, má»—i ngày má»™t ngưá»i. 
"Anh có thể tá»›i nhà bất kỳ lúc nào, không báo trước. Tuy váºy anh cÅ©ng sẽ cố đánh Ä‘iện tÃn cho em biết". 
Nhưng trước khi lên đưá»ng, Zhivago còn kịp nháºn má»™t bức thư trả lá»i cá»§a Tonia. 
Trong thư đó, câu văn mất cả mạch lạc thá»i gian vì tiếng khóc nức nở; những giá»t nước mắt, những vết nhòe thay dấu chấm câu. Tonia khuyên chồng đừng vá» Moskva nữa, mà hãy Ä‘i luôn tá»›i Ural cùng cái cô y tá lạ lùng trong Ä‘á»i từng gặp bao nhiêu Ä‘iá»u hay ho, bao nhiêu sá»± phối ngẫu hoàn cảnh kia; còn cuá»™c sống khiêm nhưá»ng cá»§a Tonia, thì không tài gì sánh nổi vá»›i cô ta đâu. 
Nàng viết: "Còn vá» phần bé Xasa và tương lai cá»§a nó, anh đừng lo. Anh sẽ không phải hổ thẹn vì nó, em hứa sẽ dạy dá»— nó theo những phép tắc cá»§a gia đình em và anh từng biết hồi nhá»". 
Zhivago vá»™i trả lá»i: 
"Tonia, em Ä‘iên rồi. Em Ä‘a nghi quá. Có lẽ nào em chưa biết hoặc không tháºt rõ là chÃnh em, chÃnh ý nghÄ© vá» em, lòng chung thá»§y vá»›i em, vá»›i gia đình chúng ta, đã cứu anh thoát chết, trăm nghìn thứ chết, trong hai năm chiến tranh khá»§ng khiếp và tàn khốc vừa qua? Nhưng nói nhiá»u mà làm gì? Vài bữa nữa chúng mình sẽ gặp nhau, sẽ lại sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i như xưa, má»i việc sẽ sáng tá»â€¦ 
"Nhưng cách trả lá»i cá»§a em như thế khiến anh lo sợ vì lý do hoàn toàn khác. Nếu anh gây ra nguyên cá»› để em viết như váºy thì có lẽ là quả tháºt anh đã có thái độ máºp má»; trong trưởng hợp đó, anh còn có lá»—i cả vá»›i ngưá»i phụ nữ đã bị anh đánh lừa và anh sẽ phải xin lá»—i cô ta. Anh sẽ làm việc đó ngay khi cô ta Ä‘i thăm mấy làng xung quanh trở vỠđây. Các há»™i đồng tá»± quản địa phương trước kia chỉ có ở cấp tỉnh và huyện, bây giỠđược láºp thêm ở cấp xã. Lara đã Ä‘i giúp má»™t cô bạn Ä‘ang hoạt động ở xã vá»›i tư cách "cán bá»™ chỉ đạo", chÃnh vá» việc đổi má»›i pháp luáºt ấy. 
"Kể cÅ©ng kỳ tháºt, sống cùng má»™t ngôi nhà vá»›i cô Lara mà đến bây giá» anh vẫn không biết buồng cô ta ở đâu, và cÅ©ng chẳng bao giá» anh để ý đến chuyện ấy". 
3. 
Có hai đưá»ng lá»›n Ä‘i từ Meliuzev, vá» phÃa Äông và sang phÃa Tây. Má»™t là con đưá»ng đất chạy qua rừng tá»›i Zybusino, nÆ¡i chuyên mua bán bá»™t mì, trá»±c thuá»™c Meliuzev vá» phương diện hành chÃnh, nhưng vượt thị trấn này vá» má»i mặt. Còn con đưá»ng kia rải đá sá»i chạy qua những đồng lầy khô cạn vào mùa hè, dẫn tá»›i ga Biriuchi, chá»— hai đưá»ng xe lá»a gặp nhau, cách Meliuzev không xa. 
Vào tháng sáu, nước cộng hoà tự trị do một chủ xưởng xay bột tên là Blazheyko khởi xướng, chỉ tồn tại trong hai tuần lễ. 
Cái nước cá»™ng hoà ấy dá»±a vào đám binh lÃnh đào ngÅ© thuá»™c trung Ä‘oàn bá»™ binh 212, đã mang khà giá»›i bá» trốn, qua Biriuchi mà tá»›i Zybusino vào thá»i Ä‘iểm xảy ra cuá»™c đảo chÃnh. 
Nước cá»™ng hoà ấy không công nháºn ChÃnh phá»§ lâm thá»i và sá»± tách biệt khá»i nước Nga. Blazheyko, hồi còn trẻ có liên lạc thư từ vá»›i Lev Tolstoy, đã tuyên bố má»™t xứ Zybusino má»›i, có lịch sá» hàng ngàn năm, má»™t cá»™ng đồng lao công và tài sản, và gá»i các nhân viên phụ trách hành chÃnh trong xã là các Sứ đồ. 
Zybusino từ xưa vốn là đầu đỠnhững câu chuyện hoang đưá»ng và đầy cưá»ng Ä‘iệu. Nó nằm ở giữa các cánh rừng ráºm. Nó đã được nhắc đến trong má»™t vài tài liệu vá» Thá»i kỳ loạn lạc(1) và trong thá»i kỳ tiếp theo, khu vá»±c này đầy rẫy bá»n trá»™m cướp. Äầu đỠbàn tán ở cá»a miệng dân chúng là sá»± giàu có cá»§a các tay lái buôn và chất đất phì nhiêu kỳ lạ cá»§a miá»n này. Má»™t số Ä‘iá»m lành Ä‘iá»m gở, má»™t vài phong tục táºp quán, những đặc Ä‘iểm tiếng nói riêng, phân biệt cái dải phÃa tây này cá»§a mặt tráºn, chÃnh Ä‘á»u bắt nguồn từ Zybusino. 
Bây giá» thì ngưá»i ta kể những chuyện không kém phần hoang đưá»ng vá» ngưá»i phụ tá chÃnh cá»§a Blazheyko. Há» quả quyết rằng đấy là má»™t kẻ bị câm Ä‘iếc từ lúc má»›i đẻ, khi cao hứng lên thì biết nói, há»… hết hứng lại câm. 
Giữa tháng bảy, nước cá»™ng hoà Zybusino sụp đổ. Má»™t đơn vị quân đội trung thành vá»›i ChÃnh phá»§ lâm thá»i tiến vào vùng này, dánh Ä‘uổi số quân nhân đào ngÅ© phải rút chạy vá» phÃa Biriuchi. 
Ở đấy suốt mấy dặm, hai bên đưá»ng tàu là những cánh rừng bị chặt nham nhở, trong đó rải rác những gốc cây bị đốn đã chằng chịt dây leo, những đống cá»§i bị bá» lại từ lâu nay đố ngổn ngang, những nhà hầm sụt lở cá»§a các thợ đốn cá»§i những mùa trước. 
Äám quân nhân đào ngÅ© đã tá»›i ẩn mình trong khu vá»±c này. 
Chú thÃch: 
(1) Thuáºt ngữ này được các nhà văn Nga bắt đầu sá» dụng thế ká»· 17, chỉ các biến cố xảy ra cuối thế ká»· 16, sau đó được các nhà sá» há»c quý tá»™c và tư sản sá» dụng như má»™t thuáºt ngữ chÃnh thức. 
4. 
NÆ¡i bác sÄ© Zhivago nằm Ä‘iá»u trị vết thương, sau đó ở lại làm việc và nay Ä‘ang sá»a soạn rá»i bá», là má»™t quân y viện được đặt trong toà biệt thá»± cá»§a nữ bá tước Giabriscaia. Ngay từ đầu chiến tranh, bà đã nhưá»ng toà biệt thá»± này làm nÆ¡i chạy chữa cho thương binh. 
Toà nhà hai tầng đó chiếm má»™t trong những địa Ä‘iểm đẹp nhất cá»§a thị trấn Meliuzev. Nó đứng ở nÆ¡i tiếp giáp giữa má»™t đưá»ng phố chÃnh và quảng trưá»ng trung tâm cá»§a thị trấn. Chá»— này trước được gá»i là thao trưá»ng, vì bịnh sÄ© thưá»ng thao diá»…n tại đây còn ngày nay, vào các buổi tối, ngưá»i ta lấy địa Ä‘iểm há»p mÃt tinh. 
Nhá» vị trà ở đầu ngã tư, đứng trên toà nhà có thể nhìn ra tứ phÃa rất rõ. Trừ phố chÃnh và quảng trưá»ng, từ đây còn thấy ở ngay dưới chân toà nhà, trong sân nhà bên cạnh, phÆ¡i bày cảnh sinh hoạt nghèo nàn cá»§a tỉnh lỵ chẳng khác gì cảnh sinh hoạt nông thôn. PhÃa sau nhà có má»™t bức tưá»ng, bên kia tưá»ng là cái vưá»n cây cÅ© cá»§a nữ bá tước. 
Toà biệt thá»± này chưa bao giá» là má»™t tài sản có giá trị đối vá»›i bà chá»§. Trong huyện, bà còn má»™t khu trang trại rá»™ng lá»›n tên là "Razdonoi". Ngôi nhà ở thị trấn chỉ là nÆ¡i tạm dừng chân má»—i khi bà có công việc tá»›i thị trấn và là nÆ¡i há»™i ngá»™ cá»§a khách khứa từ khắp nÆ¡i đến nghỉ hè ở trang trại "Razdonoi" cá»§a bà. Bây giá» toà biệt thá»± trở thành quân y viện, còn bà chá»§ đã bị bắt ở Petersburg, nÆ¡i thưá»ng trú cá»§a bà. 
Trong số gia nhân còn tiếp tục sống ở toà biệt thự có Mazmoazen Flori, vốn là gia sư dạy dỗ mấy cô con gái của bà chủ (các cô đã lấy chồng cả) và chị bếp tên là Ustina. 
Äầu bạc, nước da hồng hào, Mazmoazen Flori thưá»ng mặc chiếc áo cÅ©, sá»n, rá»™ng lùng thùng, rách và bẩn, kéo lê đôi giày cÅ© Ä‘i khắp nhà ung dung như trước đây giữa gia đình bá tước. Bằng thứ tiếng Nga theo lối ngưá»i Pháp, bà cứ luôn miệng kể chuyện này chuyện ná». Bà lấy Ä‘iệu bá»™, giÆ¡ chân múa tay và má»—i lần kết thúc trò ba hoa lại phá lên cưá»i khàn khàn rồi ho rÅ©, ho rượi. 
Bà Flori biết các uẩn khúc cá»§a cô y tá Lara. Theo bà thì ông bác sÄ© và cô y tá phải yêu thÃch nhau. Trung thành vá»›i bản tÃnh thÃch làm mối lái (má»™t thuá»™c tình sâu xa cá»§a những ngưá»i thuá»™c dòng Rômăng), bà lấy làm mừng rỡ khi thấy hai ngưá»i kia đứng vá»›i nhau, bà dứ dứ ngón tay ra bá»™ ta đây biết cả rồi, và nháy mắt vá»›i há» má»™t cách tinh quái. Lara ngÆ¡ ngác, bác sÄ© Zhivago thì bá»±c mình, còn bà, như má»i bà già láºp dị, cứ coi trá»ng sá»± lầm lẫn cá»§a mình hÆ¡n tất cả và không Ä‘á»i nào chịu sá»a chữa. 
Bà Ustina lại còn kỳ quặc hÆ¡n. Thân hình bà thu hẹp ở phÃa trên, khiến bà có dáng dấp má»™t ả gà mái Ä‘ang ấp trứng. 
Bà khô khan, tỉnh táo ghê gá»›m, nhưng bên cạnh sá»± tỉnh táo bà lại có má»™t trà tưởng tượng không sae kiá»m chế nổi vá» khoản mê tÃn dị Ä‘oan. 
Bà biết vô số câu trừ tà cá»§a đám bình dân, bước Ä‘i đâu má»™t bước là bà Ä‘á»u tránh nhìn ngá»n lá»a trong bếp lò, không bao giá» ra khá»i nhà mà không thì thầm mấy câu thần chú vào lá»— khoá để xua Ä‘uổi ma quá»·. Bà sinh ở Zybusino. Ngưá»i ta bảo đâu như bà là con má»™t thầy phù thuá»· ở vùng quê. 
Bà Ustina đã có thể im lặng nhiá»u năm liá»n, nhưng đến khi có chuyện làm cho bà lên cÆ¡n nói, thì lúc đó không tài gì ngăn cản được bà nữa. Bảo vệ chân lý là ham mê cá»§a bà. 
Sau khi nước Cá»™ng hoà Zybusino sụp đổ, chÃnh quyá»n Meliuzev tổ chức má»™t chiến dịch chống lại các tư tưởng vô chÃnh phá»§ từ cái xứ Zybusino kia lan ra. Chiá»Æ° chiá»u ở quảng trưá»ng có những cuá»™c mÃt tinh tá»± phát, ôn hoà và thưa thá»›t, gồm má»™t số kẻ nhàn rá»—i tham dá»±, như thá»i thái bình xưa, lúc hoàng hôn há» vẫn kéo nhau ra ngồi chÆ¡i ở bên cổng trụ sở đội cứu hoả. Ban "Văn hoá giáo dục" khuyến khÃch các cuá»™c mÃt tinh kiểu đó và cá» cán bá»™ cá»§a mình hoặc các nhà hoạt động từ nÆ¡i khác đến thị trấn, tá»›i Ä‘iá»u khiển các cuá»™c há»™i há»p. Các vị ấy coi những chuyện đồn đại ở Zybusino vá» anh chàng câm Ä‘iếc mà nói được là Ä‘iá»u cá»±c kỳ vô lý, và trong các bài chà trÃch, há» luôn luôn nhắc đến anh chàng đó. Song các thợ thá»§ công, các chị vợ lÃnh, các ngưá»i từng là gia nhân ở nhà ông này bà ná», thì lại nghÄ© khác. Há» cho rằng ngưá»i câm Ä‘iếc biết nói chẳng phải là cái gì quá ư phi lý. Há» bênh vá»±c cho anh ta. 
Trong nghiên cứu tiếng bất bình lẻ tẻ từ trong đám đông phát ra để bênh vá»±c anh chàng câm Ä‘iếc biết nói, ngưá»i ta thưá»ng nghe thấy tiếng bà Ustina. Thoạt đầu, bà chưa dám ra mặt, cái tÃnh xấu hổ cá»§a đàn bà đã ngăn bà lại. Nhưng dần dà bà thêm dạn dÄ© và bắt đầu táo bạo công kÃch những diá»…n giả nào phát biểu những quan Ä‘iểm mà dân Meliuzev không ưa. Thế là tá»± nhiên bà cÅ©ng trở thành má»™t diá»…n giả hùng hồn lúc nào không hay. 
Äứng ở toà biệt thá»±, qua cá»a sổ để mở, có thể nghe thất tiếng nói lao xao ở quảng trưá»ng, và nhất là vào những buổi trá»i yên gió lặng, có thể nghe rõ từng mẩu diá»…n văn. Nhiá»u khi, lúc bà ústina nói, bà Flori lại chạy vào phòng bảo mấy ai có mặt hãy lắng tai mà nghe, rồi vá»›i thứ tiếng Nga giả cầy cá»§a bà, bà ân cần nhại lại: 
- Xếu xa! Trụ lạt? Dưbusi! Chàn cam đế. Phả bá»i! Phả bá»i! 
(Xấu xa! Truỵ lạc! Zybusino? Chàng câm điếc! Phản bội! Phản bội!). 
Trong thâm tâm, Mazmoaden Flori hãnh diện vỠchị bếp hăng hái có tài ăn nói kia. Hai bà rất gắn bó cảm mến nhau, tuy vẫn luôn luôn hầm hè nhau. 
5. 
Dần dần bác sÄ© Zhivago sá»a soạn lên đưá»ng, chàng Ä‘i đến các nhà và các cÆ¡ quan để từ giã ngưá»i quen và xin các giấy tá» cần thiết. 
Lúc đó, vị uá»· viên quân sá»± má»›i cá»§a mặt tráºn vùng này, trên đưá»ng công tác đã dừng chân ở thị trấn. Ngưá»i ta kể rằng vị uá»· viên còn trẻ măng, gần như má»™t cáºu bé. 
Äấy là những ngày chuẩn bị cho má»™t cuá»™c tấn công lá»›n. Ngưá»i ta cố khôi phục tinh thần cá»§a đám đông binh sÄ©, siết chặt ká»· luáºt trong quân đội. Các toà án quân sá»± cách mạng được thiết láºp và khôi phục án tá» hình đã bị bãi bá» Ãt lâu nay. 
Trước khi ra Ä‘i, bác sÄ© Zhivago phải đến lấy dấu chứng thá»±c cá»§a trưởng ban quân quản. Ở Meliuzev, chức vụ này do má»™t sÄ© quan quân đội đảm nhiệm, mà dân gá»i là "ông quáºn" cho tiện. 
Ngày nào ở văn phòng cá»§a ông quáºn cÅ©ng đông nghịt những ngưá»i là ngưá»i. Cảnh chen chúc chỠđợi diá»…n ra. Không chỉ ở quanh cá»a và trong sân, mà còn lan rá»™ng đến má»™t ná»a Ä‘oạn đưá»ng phố phÃa dưới cá»a sổ cá»§a văn phòng. Hàng trăm ngưá»i cùng nói má»™t lúc, chẳng còn ai hiểu ra làm sao nữa. 
Hôm ấy văn phòng không tiếp khách. Trong văn phòng trống trải, yên tÄ©nh, các viên thư ký bá»±c tức vì đủ thứ giấy má rắc rối Ä‘ang yên lặng ngồi viết và thỉnh thoảng trao đổi vá»›i nhau những cái nhìn giá»…u cợt, mỉa mai. Từ phòng làm việc cá»§a ông quáºn vá»ng ra tiếng cưá»i nói vui vẻ, tá»±a hồ ngưá»i ta Ä‘ang phanh áo mà uống nước giải khát cho thoả thÃch. 
Galiulin từ trong bước ra, thấy bác sÄ© Zhivago Ä‘ang ở dãy phòng chung bên này, bèn cúi ngưá»i như lấy đà để chạy, làm hiệu má»i chàng vào chia sẻ cảnh náo nhiệt trong phòng làm việc cá»§a ông quáºn. 
Äằng nào thì Zhivago cÅ©ng phải vào đó xin chữ ký cá»§a ông quáºn. Tại đó, chàng được thấy má»™t cảnh tượng khá kỳ khôi. Con ngưá»i được cả thị trấn nhắc tá»›i, ngưá»i anh hùng cá»§a ngày hôm nay, vị uá»· viên quân vụ má»›i, thay vì lên đưá»ng tá»›i nÆ¡i được bổ nhiệm, lại Ä‘ang ở đây, trong cái phòng làm việc chẳng liên quan gì đến ban tham mưu và các vấn đỠtác chiến. 
Äứng trước đám nhân viên hành chÃnh cá»§a ban quân quản, anh ta Ä‘ang lên lá»›p hùng hồn. 
- Thưa, đây lại thêm má»™t ngôi sao nữa cá»§a chúng tôi, - ông quáºn giá»›i thiệu bác sÄ© vá»›i vị uá»· viên quân vụ; vị này Ä‘ang quá báºn trà vá»›i bản thân mình, chẳng buồn đưa mắt nhìn bác sÄ© ông quáºn chỉ đổi tư thế để ký vào giấy tá» bác sÄ© giÆ¡ cho ông, rồi lại trở vá» tư thế cÅ© vả giÆ¡ tay nhã nhặn má»i bác sÄ© ngồi xuống chiếc ghế nệm thấp đặt ở giữa phòng. 
Trong số ngưá»i có mặt, chỉ riêng Zhivago là ngồi ngay ngắn tá» tế, tất cả các vị còn lại Ä‘á»u ngồi những kiểu kỳ cục và buông thả. Ông quáºn ná»a nằm ná»a ngồi cạnh bàn giấy, má»™t tay chống đầu theo kiểu Petsorin (1), đối diện là ông phó quáºn ngồi trên thành Ä‘i văng, hai chân quặp lại bên dưới như má»™t phụ nữ Ä‘ang ngồi trên yên ngá»±a, còn Galiulin thì ngồi trên má»™t cái ghế, hai tay ôm vòng lấy lưng ghế mà tá»±a cằm lên đó. 
Vị uá»· viên lúc thì dùng hai cánh tay co ngưá»i lên bá» cá»a sổ, lúc lại tụt xuống và, y như má»™t con quay vừa lên dây cót thả ra, cứ nói luôn miệng và hấp tấp từng bước ngắn trong phòng. Vị uá»· viên Ä‘ang nói vỠđám binh sÄ© đào ngÅ© ở Biriuchi. 
Tiếng đồn đại vá» vị uá»· viên là đúng. Äó là má»™t thanh niên hỉ mÅ©i chưa sạch, ngưá»i mảnh khảnh, dong dá»ng cao, và giống như má»™t cây nến nhá» cháy to, anh ta say sưa cháy lên vá»›i những lý tưởng cao cả nhất. Nghe đâu anh ta thuá»™c má»™t gia đình khá giả, con má»™t nguyên lão nghị viên gì đó và tháng hai vừa qua anh ta đã là má»™t trong nhứng sÄ© quan đầu tiên dẫn đại đội cá»§a mình vào chiếm Viện Duma. Tên anh ta là Ghinse hay GhinsÆ¡ gì đó, lúc giá»›i thiệu vá»›i bác sÄ©, ông quáºn nói không rõ. 
Anh ta nói đúng giá»ng Petersburg, rõ ràng, đĩnh đạc và nghe hÆ¡i giống giá»ng ngưá»i vùng Bantich. Anh ta mặc chiếc áo phÆ¡renchÆ¡(2), chắc thấy mình quá trẻ và để có vẻ nhiá»u tuổi hÆ¡n, anh ta cứ nhăn mặt khinh bỉ và giả bá»™ hÆ¡i gù lưng, bằng cách thá»c hai tay vào túi quần galiphê(3) và so đôi vai có hai cầu vai má»›i thẳng đứng, dáng dấp do đó trở nên giống má»™t tay kỵ sÄ© gầy, đến mức có thể kẻ từ vai xuống chân hai đưá»ng đồng qui vá» phÃa dưới. 
Ông quáºn nói vá»›i vị uá»· viên: 
- Trên đưá»ng xe lá»a, cách đây vài ga, có má»™t trung Ä‘oàn kỵ binh Hồng quân, rất trung thành. Chỉ việc Ä‘iá»u hỠđến đây vây quân phiến loạn là xong xuôi. Äại tướng chỉ huy quân Ä‘oàn nhấn mạnh là phải mau chóng tước khà giá»›i cá»§a chúng. 
- Dùng kỵ binh? Không bao giá»! - Vị uá»· viên nổi nóng. - Bây giỠđâu phải là năm 1905! Má»™t bức thư dư âm cá»§a thá»i trước cách mạng! Không, vá» Ä‘iểm này quan Ä‘iểm cá»§a chúng ta không giống nhau, các vị tướng cá»§a ông khôn ngoan quá đấy! 
- Chưa thá»±c thi việc gì cả. Tất cả má»›i chỉ là kế hoạch, là kiến nghị. Äã thoả thuáºn vá»›i cấp chỉ huy quân đội là không can thiệp vào các mệnh lệnh tác chiến. Tôi không loại trừ trung Ä‘oàn kỵ binh côdắc. Cứ cho là như váºy. Nhưng vá» phần tôi, tôi sẽ dùng những biện pháp khôn ngoan hÆ¡n. Bá»n đào ngÅ© có doanh trại không? 
- Chả biết gá»i là gì… dù sao, há» có căn cứ, có công sá»± phòng ngá»±. 
- ÄÆ°á»£c! Tôi muốn đến thăm há». Ông hãy chỉ cho tôi cái đám cướp rừng đáng sợ ấy. Ừ thì há» là bá»n phiến loạn, tháºm chà là bá»n đào ngÅ© Ä‘i nữa, nhưng đó là nhân dân, thưa các ngài, các ngài quên mất Ä‘iá»u đó. Mà nhân dân là trẻ con, cần phải hiểu há», hiểu tâm lý cá»§a há», ở đây cần má»™t cách tiếp cáºn đặc biệt. Phải biết nhắm vào những cái đầy mẫn cảm, tốt đẹp nhất cá»§a há» và làm cho chúng ngân lên. Tôi sẽ đến khu rừng cá»§a há», tôi sẽ tâm tình vá»›i há», giải thÃch cho há» hiểu. Rồi các ông xem, há» sẽ trở lại vị trà chiến đấu cÅ© vá»›i hàng ngÅ© chỉnh tá». Tôi đánh cuá»™c đấy. Các ông không tin ư? 
- Chưa chắc. Nhưng thôi thì cÅ©ng trông nhá» Chúa Tôi sẽ bảo há» thế này: "Anh em Æ¡i, hãy nhìn tôi đây. Tôi là con má»™t, là niá»m hy vá»ng cá»§a gia đình, váºy mà tôi đã không ngần ngại hy sinh cả tên tuổi, địa vị, tình yêu cá»§a cha mẹ, để giành lại cho anh em má»™t ná»n tá»± do mà chưa dân tá»™c nào trên thế giá»›i được hưởng. Äó là Ä‘iá»u tôi đã làm, cùng vá»›i vô vàn thanh niên hệt như tôi, đấy là chưa kể đến những báºc tiá»n bối vinh quang, những đảng viên Dân tuý (4) bị lưu đày và các đảng viên Dân ý (5) bị cầm tù ở Slisenburg. Chúng tôi cố gắng như thế có phải để cho chúng tôi chăng? Chúng tôi cần cái đó chăng? Từ đây anh em sẽ không còn là binh lÃnh như trước nữa, mà là những chiến sÄ© cá»§a đạo quân cách mạng đầu tiên trên thế giởi. Các anh em hãy thành tháºt tá»± há»i, liệu anh em đã xứng đáng vá»›i danh hiệu đó chưa? Trong khi Tổ quốc bị đổ máu Ä‘ang cố gắng lần cuối cùng để giải thoát khá»i quân thù Ä‘ang quấn chặt lấy mình như các vòi thuá»· tức, thì anh em lại nghe theo má»™t dúm ngưá»i vô lại, vô danh tiểu tốt và anh em vô tình trở thành má»™t bá»n đạo tặc, má»™t đám đông vô ý thức, được tá»± do, tháºt y như câu tục ngữ: thả heo dưới gầm bàn, nó lại thượng cẳng lên bàn. Äấy, tôi sẽ chinh phục há», sẽ làm cho há» phải xấu hổ. 
- Ấy chá»›, đừng liá»u mạng như váºy, - ông quáºn có thể ngăn, ông kÃn đáo trao đổi vá»›i ông phó quáºn má»™t cái nhìn đầy ý nghÄ©a. 
Galiulin cÅ©ng can vị uá»· viên đừng làm cái việc Ä‘iên rồ ấy. Anh thừa biết những kẻ quá khÃch ở trung Ä‘oàn 212, thuá»™c biên chế má»™t sư Ä‘oàn mà anh từng phục vụ. Vị uá»· viên không nghe lá»i anh. 
Bác sÄ© Zhivago nhấp nhổm chỉ muốn ra vá». Chàng phát ngượng trước sá»± ngây thÆ¡ khá» dại cá»§a vị uá»· viên. Thái độ quá»· quyệt khôn khéo cá»§a ông quáºn và ông phó quáºn, hai gã láu cá tức cưá»i cÅ©ng chẳng hay ho gì hÆ¡n. Sá»± ngu xuẩn và sá»± quá»· quyệt cÅ©ng cùng má»™t giuá»™c vá»›i nhau. Và cả hai thứ ấy Ä‘ang phun ra má»™t má»› từ ngữ rá»—ng tuếch, vô dụng, nhạt nhẽo mà chÃnh cuá»™c sống Ä‘ang muốn gạt bá». 
Ôi đôi khi ta muốn né tránh cái cao siêu giả tạo và bất tài, cái lối nói năng tối nghÄ©a cá»§a loài ngưá»i để bước vào cái tưởng chừng tÄ©nh mịch cá»§a thiên nhiên, cái im lặng khổ sai cá»§a lao động bá»n bỉ, cái im lặng không lá»i cá»§a giấc ngá»§ sau, cá»§a âm nhạc chân chÃnh và cá»§a sá»± rung động trái tim, má»™t sá»± rung động không nói nên lá»i vì sá»± trá»n vẹn cá»§a tâm hồn. 
Bác sÄ© chợt nhá»› mình còn phải gặp Lara để biện giải, má»™t việc dẫu sao cÅ©ng chăng lấy gì làm thú vị. Chàng sung sướng vì buá»™c phải gặp nàng, dù vá»›i cái giá như váºy. Nhưng chắc nàng chưa vá». Nhân lúc thuáºn tiện, chàng bèn đứng dáºy, bá» ra ngoài mà không ai hay biết. 
Chú thÃch: 
(1)Tên nhân váºt chÃnh trong tiểu thuyết "Ngưá»i hùng cá»§a thá»i đại" cá»§a Lermontov. 
(2) Loại áo varÆ¡i quân đội, thắt lại ở cuối vạt áo, có bốn túi lá»›n, hai ở trên ngá»±c, hai ở ngang sưá»n. 
(3) Loại quần nhét ống vào á»§ng, thắt lại ở đầu gối vá phanh rá»™ng vá» phÃa trên. 
(4) phái Dân Tuý là phong trào cá»§a trà thức dân chá»§ Nga thá»i kỳ 1861 - 1895, chống chế độ nông nô và sá»± phát triển chá»§ nghÄ©a tư bản ở Nga, muốn láºt đổ chế độ quân chá»§ bằng cách mạng nông dân. 
(5) Dân ý là tổ chức cách mạng lá»›n nhất cá»§a phái Dân Tuý ra Ä‘á»i ở Petersburg năm 1879, vá»›i cương lÄ©nh láºt đổ chế độ quân chá»§, giành quyá»n dân chá»§, trao ruá»™ng cho nông dân. Ưa dùng khá»§ng bố (ám sát Nga hoàng tám lần). Sau năm 1881 bị đàn áp và tan vỡ. 
 
  
 
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
			
				  
				
					
						Last edited by quykiemtu; 19-11-2008 at 08:41 AM.
					
					
				
			
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |