 |
|

12-10-2008, 05:06 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11
Chiá»u hôm sau, Clay gá»i Ä‘iện tá»›i trước khi Catherine Ä‘i há»c vá» và để lại lá»i nhắn rằng mẹ anh má»i cô đến nhà ăn tối và nếu cô đồng ý anh sẽ đến đón cô và o khoảng sáu giá» ba mươi.
Những cô gái ở Horizons cứ Ä‘oán già đoán non và há» vây lấy Catherine khi cô vừa vỠđến cá»a. Khi cô nói vá»›i há» rằng cô sẽ đến đó để bà n chuyện đám cưới thì há» mở tròn mắt kinh ngạc.
- Chị muốn nói rằng hỠmuốn có một đám cưới thực sự… Một McCoy thực sự!
Äúng là Angela muốn váºy. Từ khoảnh khắc cô đặt tay mình và o tay Angela, cô đã cảm thấy cái được gá»i là “má»™t sá»± kiện thân máºt†sẽ hóa thà nh má»™t sá»± hoang phÃ.
Tuy nhiên khó mà cưởng lại được Angela đáng yêu đó, vá»›i tiếng cưá»i nghe như thiếng nhạc và sá»± cố gắng không mệt má»i cá»§a bà vì sá»± thoải mái cá»§a Catherine và những cá» chỉ đầy tình cảm cá»§a bà , đặc biệt dà nh cho Claiborne. Ngay từ đầu Catherine đã nháºn ra hai ngưá»i đó yêu thương nhau như thế nà o qua những cá» chỉ trìu mến và tiếng gá»i “anhâ€, “em yêu†rất dịu dà ng mà há» dà nh cho nhau. “Anh, chúng ta tổ chức đám cưới cho con ở đây không tuyệt vá»i saoâ€, Angela đã nói như váºy bằng giá»ng nói má»›i ngá»t ngà o là m sao.
Mặc dầu nghÄ© đến những việc cụ thể khiến đầu óc Catherine quay cuồng, cô vẫn để mình bị cuốn theo những kế hoạch hấp dẫn cá»§a Angela vá» chuyện mua sắm, chuyện thuê thợ ảnh, chuyện chuẩn bị hoa, tháºm chà cả chuyện in thiếp má»i nữa.
Trong những ngà y sau đó nhiá»u lần Claiborne nghÄ© vợ ông hăng hái quá. Còn Catherine thì cứ để cho bà toà n quyá»n Ä‘iá»u hà nh. Thỉnh thoảng ông bắt gặp ánh mắt cô gái và nháºn thấy ánh mắt đó thể hiện sá»± bất lá»±c. Ông nghÄ© có lẽ cô gái hiểu đám cưới có ý nghÄ©a như thế nà o đối vá»›i Angela, và điá»u đó khiến ông thay đổi cách nhìn đối vá»›i cô gái.
Vấn đỠmá»i khách là vấn đỠđầu tiên Catherine lên tiếng phản đối bà Angela khi cô từ chối để Herb Anderson tham dá»±.
- Nhưng, Catherine, ông ta là bố của cháu.
- Cháu sẽ không để ông ấy đến đây. – Catherine cương quỵết.
Ông bà Forrester ngạc nhiên khi Catherine nói rằng cô muốn anh trai Steave cá»§a cô tham dá»± đám cưới. Há» không há» biết cô có má»™t ngưá»i anh Ä‘ang đóng quân tại căn cứ không quân Nellis ở Las Vegas.
Äến lượt Catherine ngạc nhiên khi Angela đỠnghị má»i tất cả những cô gái sống ở Horizons đến dá»± đám cưới.
- Nhưng – tất cả há» Ä‘á»u mang thai, - cô lắp bắp.
- Há» quá to nhà ta không chứa nổi sao? – Angela chỉ cưá»i và nói má»™t cách đáng yêu.
Việc đó thế là đã được quyết định, và Angela gợi ý rằng Catherine nên dùng Ä‘iện thoại ở phòng Ä‘á»c gá»i ngay cho anh Steave cá»§a cô.
Catherine ngồi và o chiếc ghế bá»c da ở bà n cá»§a ông Forrester quay số gá»i cho anh trai cô. Trong lúc chỠđầu dây bên kia có tÃn hiệu cô ngồi nghÄ© những bức thư anh cô gá»i vá» sáu năm trước và tá»± há»i không biết giỠđây anh cô trông như thế nà o.
- Thiếu úy Steaven Anderson nghe đây. – Má»™t giá»ng nói mạnh mẽ vang lên ở đầu dây.
- S-Steave? – cô há»i, giá»ng rất hồi há»™p.
- Vâng, đúng, - một chút do dự: - Ai đó, - Cathy phải không? Bé con, em đấy phải không?
- Vâng, em đây. Nhưng lâu rồi không còn ai gá»i em là bé con đâu đấy.
- Cathy, em Ä‘ang ở đâu? – Anh cô há»i vẻ háo hức.
Cô liếc quanh phòng Ä‘á»c, biết rằng Steave sẽ chẳng tin nếu cô miêu tả chá»— cô Ä‘ang ở.
- Em ở Minnesota.
- Có chuyện gì ư?
- Không, không có gì. Em chỉ muốn gá»i cho anh thay vì viết thư. – Gá»i Ä‘iện đến chá»— Steave tốn nhiá»u tiá»n và cô hiếm khi dám là m như thế; Catherine nhắc mình nhá»› cám Æ¡n bà Forrester.
- ÄÆ°á»£c nghe giá»ng cá»§a em tháºt vui quá. Em thế nà o?
- Em hả? – Cô sắp khóc đến nơi. - Ồ, em… em… ổn mà ?
- Nà y, giá»ng em run thế. Em không có chuyện gì tháºt chứ?
- Không, không. Em có một tin muốn cho anh biết.
- Thế ư? Váºy em nói ngay Ä‘i.
- Em sắp lấy chồng. – Cô nói những lá»i ấy cùng vá»›i má»™t nụ cưá»i.
- Gì! Một con bé gầy gò ngực phẳng lì như em mà đã lấy chồng ư?
- Em không như thế nữa đâu. Anh không nhìn thấy em đã lâu lắm rồi mà . – Cô cưá»i khẽ.
- Anh có nháºn được ảnh chụp hôm em tốt nghiệp trung há»c nên anh biết em nói tháºt. Nà y, chúc mừng em nhé. Em vẫn Ä‘i há»c đại há»c đấy chứ, nhiá»u thay đổi quá phải không?
- Vâng… nhiá»u thay đổi. – Mắt cô hướng xuống lá»›p da bá»c mặt bà n.
- Váºy ngà y trá»ng đại đó là ngà y nà o?
- Sắp rồi. Ngà y mưá»i lăm tháng Mưá»i.
- Nhưng như váºy chỉ còn hai tuần!
- Ba. Anh có thể thu xếp vá» nhà không? – Catherine nÃn thở, chỠđợi.
ÄÆ°á»ng dây yên lặng má»™t lát rồi giá»ng Steave lại vang lên vẻ băn khoăn:
- VỠnhà ư?
- Anh sẽ không phải ở nhà đâu, Steave ạ. – Cô năn nỉ. – Thấy anh không trả lá»i, cô há»i: - Anh có thể cố vỠđây được không anh?
- Thế còn ông già thì sao? – Giá»ng Steave lạnh lùng.
- Ông ấy sẽ không có mặt, em hứa vá»›i anh như váºy. Chỉ có mẹ, bác Ella và bác Frank và Bobbi thôi.
- Nghe nà y, anh sẽ cố gắng hết sức. Tất cả há» thế nà o? Mẹ khá»e không?
- Ổn. Chẳng thay đổi gì mấy.
- Mẹ vẫn còn sống với ông ấy à ?
- Vâng, vẫn. – Cô tá»±a trán và o mu bà n tay má»™t lát, rồi nhặt chiếc dao mở thư cá»§a Claiborne lên xoay Ä‘i xoay lại. – Em không còn sức thuyết phục mẹ bỠông ấy nữa, Steave ạ. Ông ấy vẫn như váºy chẳng thay đổi gì, nhưng mẹ sợ chẳng dám là m gì hết. Anh thừa biết ông ấy thế nà o rồi.
- Cathy, có lẽ anh sẽ vỠđó và hai anh em mình sẽ cùng thuyết phục mẹ.
- Có lẽ… Em không biết. Chẳng có gì khác cả, Steave ạ. Em không nghÄ© là mẹ sẽ thừa nháºn mẹ ghét ông ấy.
- Nghe nà y, Cathy, đứng lo lắng vá» Ä‘iá»u đó, được không? – Steave cố lấy giá»ng vui vẻ. – Anh muốn nói đây là lúc em phải được hưởng hạnh phúc trá»n vẹn, thế nhá? Nà o hãy cho anh biết vá» chồng sắp cưới cá»§a em Ä‘i. Cáºu ấy tên là gì, trông như thế nà o?
Catherine chưa bao giá» nói gì vá» Clay nên câu há»i cá»§a Steave là m cô bối rối. Cô trả lá»i như má»™t cái máy:
- Anh ấy già u có. – Nhưng rồi cô luống cuống vì câu trả lá»i cá»§a cô dá»… gây hiểu lầm. - Ồ… - Cô tá»±a lưng và o ghế và suy nghÄ©. – Tên anh ấy là Clay Forrester. Anh ấy hai mươi nhăm tuổi, anh ấy há»c năm cuối tại trưá»ng Luáºt ở Minnesota. Sau khi tốt nghiệp anh ấy định trở thà nh má»™t luáºt sư tại công ty luáºt cá»§a bố anh ấy. Anh ấy… Ồ… thông minh, lịch sá»±, biết ăn mặc và ưa nhìn. – Cô mỉm cưá»i khi nói ra những lá»i ấy. – Và anh ấy có má»™t gia đình ná» nếp, không có anh chị em, và bố mẹ anh ấy muốn tổ chức đám cưới cá»§a chúng em tại nhà há». Bây giá» em Ä‘ang ở nhà há».
- HỠsống ở đâu, cùng phố với chúng ta à ?
- Không. Ở Endina.
- Ôi, ôi… có tin được không? Em gái bé bá»ng cá»§a tôi lấy chồng ở khu quyá»n quy đó sao? Là m sao em cừ thế, bé con?
- Em – em e là bắng cách có mang trước.
- Có… mang… Ôi, ôi… đó không phải là việc của anh. Anh không cố y.
- Không cần phải lúng túng thế đâu, anh Steave. Sớm hay muộn rồi anh cũng biết mà .
- Anh cuộc là ông già tha hồ có chuyện mà nói, đúng không?
- Äừng nói đến chuyện đó, anh Steave.
- HỠđã gặp ông ấy chưa,ông bà Forrester ấy?
Catherine nhá»› đến cái sẹo phÃa trên lông mà y cá»§a Clay. – Em rất tiếc là rồi.
- Anh Ä‘oán là ông ấy nghÄ©a váºn may cá»§a ông ấy đã đến, đúng không?
- Trà nhá»› cá»§a anh tuyệt đấy. Tệ không thể tưởng tượng được anh ạ. Em đã phải bá» nhà đi để khá»i phải sống vá»›i ông ấy.
- Anh có thể tưởng tượng được ông ấy vô lý‎ như thế nà o.
- Nà y, ông ấy sẽ không được tham dá»± đám cưới, anh hiểu không? Em sẽ không để ông ấy có mặt. Em không nợ ông ấy gì hết! Äây là sá»± lá»±a chá»n cá»§a em, em có quyá»n.
- Thế mẹ thì sao?
- Em chưa nói cho mẹ biết, nhưng em sẽ thông báo sớm. Em không biết bà sẽ là m thế nà o để giấu ông ấy đi được. - Bảo với mẹ là anh sẽ cố gắng vỠđó và đón mẹ, có lẽ như thế bà mới chịu.
- Anh có chắc khi nà o anh có thể vỠđược không?
- Và i ngà y nữa thôi. Anh sẽ thu xếp ngay.
- Steave?
- Sao?
- Em… em muốn anh có mặt… muốn vô cùng. – Catherine ngồi thaẳng lên, chá»›p chá»›p mắt và lắp bắp. Cô buông rÆ¡i con dao mở thư, gục trán xuống bà n tay, cố gắng kìm nén để khá»i khóc.
- Nà y, bé con, em khóc đấy à ? Có chuyện gì thế? Cathy?
- Không, em không khóc. Em… em không bao giá» khóc đâu. Chúng ta đã thá»a thuáºn từ lâu là sẽ không khóc mà , đúng không? Chỉ là nghe tiếng anh nói em nhá»› anh quá thôi. Sau sáu năm rồi em vẫn nhá»› anh. Anh là điá»u tốt nhất mà em thấy ở ngôi nhà đó.
Sau má»™t khoảng im lặng căng thẳng, Steave cất giá»ng run run:
- Nghe nà y, bé con, anh sẽ vá». Bằng cách nà y hay cách khác anh sẽ vá». Anh hứa.
- Anh, em phải Ä‘i bây giá». Em muốn nói là em không muốn là m tăng hóa đơn Ä‘iện thoại cá»§a ngưá»i ta trên mức cần thiết. – Cô cho Steave số máy ở Horizons.
- Chúa Æ¡i, anh mừng cho em. Hãy gá»i lá»i chà o cá»§a anh đến mẹ và bảo vá»›i Clay Forrester là anh cám Æ¡n cáºu ấy nhé! Trước khi há» gác máy, Steave nói.
Cahterine ngồi tá»±a lưng và o ghế; mắt cô khép lại và những ky‎ ức hiện lên trong tâm trà cô. Cô và Steave, những đồng minh cá»§a nhau trong suốt thá»i thÆ¡ ấu, đã hứa vá»›i nhau rằng mãi mãi giúp đỡ nhau khi cần thiết. Steave, cáºu bé mưá»i ba tuổi mÅ©i lấm tấm tà n nhang, đứng lên bảo vệ cô trước Herb mặc dầu anh cÅ©ng rất sợ con ngưá»i đó. Steave và Cathy, hai đứa trẻ, đứng co rúm lại vá»›i nhau, đợi xem Herb sẽ trút giáºn và o ai; Cathy khóc nức nở khi Steave bị trút giáºn; Steave khóc khi đến lượt Cathy; cả hai cùng run bần báºt và sợ đến ná»—i không dám khóc khi đến lượt mẹ bị đòn; lòng háºn thù cá»§a hỠâm thầm trong sá»± bất lá»±c. Nhưng miá»…n là hỠở bên nhau há» có thể chịu đựng được tất cả. Thế rá»i đến má»™t ngà y Steave ra Ä‘i, cái ngà y anh đủ lá»›n để là m việc đó. Cô hồi tưởng lại cảm giác bị bá» rÆ¡i khi cô biết anh ra Ä‘i mãi mãi. Cô nhá»› lại sá»± lẻ loi đơn độc khi cô là ngưá»i bị bá» lại trong ngôi nhà đó nÆ¡i chỉ có ná»—i thù háºn và sợ hãi.
- Catherine?
Cô má»› mắt ra trước câu há»i dịu dà ng cá»§a Clay. Cô giáºt nảy ngưá»i như thể vừa bị anh bắt quả tang Ä‘ang lục lá»i ngăn kéo. Anh đứng bên ngưỡng cá»a, má»™t tay để trong túi quấn như thể anh đã đứng đó nhìn cô từ lâu. Anh bước và o phòng, và cô vá»™i quay mặt ra cá»a sổ để giấu hai giá»t nước mắt Ä‘ang lăn khá»i khóe mặt cô rồi lấy ngón tay lau chúng Ä‘i.
- Cô không liên lạc được với anh ấy sao?
- Có, tôi liên lạc được rồi.
- Váºy có chuyện gì sao?
- Không. Anh ấy sẽ thu xếp vỠngay.
- Váºy tại sao cô buồn?
- Không. Tôi không… - Nhưng cô không tà i nà o thốt ra thêm đựơc má»™t từ nữa. Cô thấy bối rối khi biết Clay lặng lẽ đứng nhìn cô. Giá»ng nói cá»§a anh, những lá»i anh nói, đầy quan tâm và dịu dà ng.
- Cô có muốn nói vỠchyện đó không, Catherine?
- Không, - cô trả lá»i má»™t cách khó nhá»c và trong lòng thì chẳng mong gì hÆ¡n là được quay sang anh nói tất cả những ký ức Ä‘au buồn trong quá khứ, để được nhẹ lòng. Nhưng cô thấy mình không thể là m được việc đó, đặc biệt là vá»›i Clay Forrester, ngưá»i chỉ Ä‘i ngang qua Ä‘á»i cô mà thôi.
Clay nhìn phÃa sau cô, nháºn ra sá»± phòng thá»§ cương quyết cá»§a cô qua đôi vai nhô lên và mái đầy kiêu hãnh. Khi cô muốn cô có thể biến mình thà nh khó gần là m sao. Tuy thế, anh vẫn tá»± há»i, nếu anh vượt qua mấy bước để chạm và o vai cô thì cô sẽ phản ứng thế nà o? Trong khoảnh khắc, anh bá»—ng thấy rất muốn thá» là m, anh cảm thấy cô Ä‘ang phải chịu đựng cảm giác cô đơn tá»™t cùng. Nhưng anh chưa kịp bước thêm bước nà o thì cô đã lên tiếng.
- Clay, tôi muốn tá»± may áo cưới cho mình. Tôi muốn Ãt nhất mình cÅ©ng được tá»± là m việc đó.
- Tôi đã cho cô ấn tượng rằng tôi sẽ phản đối việc gì đó sao?
Anh không thể không tá»± há»i Ä‘iá»u gì đã khiến sá»± phòng thá»§ cá»§a cô quay trở lai như thế. Cô quay mặt lại phÃa anh.
- Không, anh không như váºy. Tôi chỉ muốn đảm bảo rằng tôi không là m anh phải xấu hổ trước khách khứa vì má»™t bá»™ đồ cưới tá»± may.
Cô nháºn thấy ánh mắt anh chất chứa nhưng câu há»i và biết rằng anh Ä‘ang cảm thấy khó hiểu, nhưng là m sao cô có thể giải thÃch nổi vá»›i anh rằng đôi khi cô cần phải tức giáºn, khi mà chÃnh cô cÅ©ng không hiểu tưá»ng táºn tại sao cô lại phải như váºy? Cô Ä‘ang thách thức Ä‘iá»u gì? Äịa vị xã há»™i cá»§a anh ư? Sá»± an toà n, cuá»™c sống đầy tình thương yêu cá»§a anh ư? Hay vá»›i việc má»™t phút trước anh đã bắt gặp cô yếu má»m?
- Cô không cần phải có sá»± cho phép cá»§a tôi, - anh nói bằng giá»ng nhẹ nhà ng, và bá»—ng nhiên cô cảm thấy bối rối. – Cô có cần tiá»n mua vải vóc không?
Cô cảm thấy má mình nóng bừng.
- Không. Tôi vẫn còn tiá»n tiết kiệm dà nh cho há»c kỳ tá»›i.
Bây giỠđến lượt anh cảm thấy không được thoải mái.
Mặc dầu những ngà y trước lá»… cưới Catherine và Clay vẫn thể hiện những quan Ä‘iểm trái ngược song, nhìn chung, hai ngưá»i ngà y cà ng trở nên thoải mái vá»›i nhau hÆ¡n. Tháºm chà có những lúc tâm trạng cá»§a há» gần như là vui vẻ, chẳng hạn như và o cái tối há» gá»i Ä‘iện cho Bobbi và Stu để má»i há» là m phù dâu, phù rể. Tối ấy Clay ngồi thoải mái trên ghế sô-pha ở trong phòng Ä‘á»c để, như anh thừa nháºn, nghe trá»™m. Vừa quay số Catherine vừa cưá»i nụ, và liếc nhìn anh tiết lá»™:
- Bobbi xem anh là má»™t kẻ mưu mô, anh biết đấy. – Anh chỉ cưá»i, và đan hai bà n tay sau gáy và ngả đầu ra phÃa sau má»™t cách thoải mái rồi lặng yên nghe cô nói chuyá»…n Ä‘iện thoại. – “Chà o, Catherine đây… không, má»i chuyện ổn cả… không. Tá»› không… tháºt mà , tá» Ä‘ang ở nhà Clay… đúng, Clay Forresterâ€. Khóe miệng Clay hÆ¡i nheo lại vẻ thÃch thú – “ á»’, anh ấy đưa tá»› Ä‘i ăn tối vá»›i bố mẹ anh ấy†– Ãnh mắt Catherine gặp ánh mắt Clay – “Cáºu nghÄ© tá»› Ä‘ang là m gì?... Äúng, và i lần có thể gá»i đó như thế… không, anh ấy rất lịch sá»±, không giống như thếâ€. – Catherine muốn là m nụ cưá»i trên môi Clay biến mất – “Bobbi, cáºu chuẩn bị Ä‘i, cáºu sẽ bị sốc đấy. Clay và tá»› đã quyết định cưới nhau và tá»› muốn cáºu là m phù dâu cho tá»›â€. – Catherine ghé sát miệng và o máy, trêu tức Clay và để Bobbi reo mừng má»™t lát – “Ồ, đúng, tôi muốn như váºy, tá»› gá»i ngay khi chúng tá»› quyết định… Stu… Äúng, Clay vừa nói chuyện vá»›i Stu rồi… Steave Ä‘ang thu xếp để vá»â€¦ trong ba tuần nữa, ngà y mưá»i lăm… Tá»› biết, tá»› biết, chúng tá»› sẽ tìm váy cho cáºu… Nghe nà y, mai mình sẽ nói chuyện vá»›i cáºu. Dầu sao mình cÅ©ng muốn để cáºu biết ngayâ€.
Khi Catherin gác máy, há» lải nhìn nhau, và cả hai cùng phá lên cưá»i.
- Äó chắc chắn là má»™t cú sốc đối vá»›i Bobbi, đúng không? – Anh ngồi lại như lúc trước, vẻ thÃch thú hiện rõ trên gương mặt anh.
- á»’, anh đã nghe cô ấy, đúng không? – Vẻ mặt Catherine cÅ©ng không giấu được cảm giác thÃch thú trong cô.
- Và sau tất cả những ná»— lá»±c cá»§a cô ấy nhằm giữ bà máºt nÆ¡i ở cá»§a cô, - anh trêu.
- Anh có cần phải ngồi đó mà tá»§m tỉm cưá»i trong suốt thá»i gian tôi gá»i Ä‘iện không nhỉ?
- á»’, lúc trước cô cÅ©ng ngồi cưá»i tá»§m tỉm suốt thá»i gian tôi gá»i cho Stu đấy thôi. – Anh nháºn thấy giá» trên môi cô vẫn còn nụ cưá»i.
- Äúng, nhưng đà n ông phải khác con gái chứ.
Anh từ từ đứng dáºy, bước vá» phÃa Catherine và chống tay lên mặt bà n, nghiêng ngưá»i vá» phÃa cô đùa:
- Chỉ để tìm hiểu vá»â€¦ cô dâu cá»§a tôi thôi mà . Xem cô ấy hà nh động dưới sức ép như thế nà o. – Äôi mắt xám cá»§a anh nhìn và o mắt cô vẻ tinh quái.
Äây là lần đầu tiên anh gá»i cô là cô dâu cá»§a anh. Cô cảm thấy má»™t ná»—i xúc động lan toả trong ngưá»i cô. Cô quay chiếc ghê sang má»™t bên, đứng dáºy và đặt những ngón tay lên trên bụng vẫn còn thon thả cá»§a cô, nhìn xuống những ngón tay ấy.
- Hãy cho tôi sáu tháng và tôi sẽ cho anh thấy tôi vượt qua sức ép như thế nà o.
Rồi cô dà nh cho anh nụ cưá»i tháºt lòng đầu tiên cá»§a mình. Anh nghÄ© nếu cô cứ thưá»ng xuyên như thế nà y thì những tháng sắp tá»›i đối vá»›i há» có thể sẽ khá thú vị đối vá»›i cả hai ngưá»i.
Việc Catherine không cho phép bố cô có mặt ở đám cưới khiến Angela thá»±c sá»± bối rối. Bà chỉ có thể nghÄ© ra má»™t cách duy nhất để loại Herb Anderson khá»i lá»… cưới. Khi bà bà n cách đó vá»›i Claiborne, ông thú nháºn rằng chÃnh ông cÅ©ng Ä‘ang suy tÃnh như thế. Không có gì có thể đảm bảo là cách đó sẽ có hiệu quả. Ba tuần là má»™t khoảng thá»i gian rất ngắn; không ai dám chắc là vụ kiện có thể được thụ l‎y và được đưa ra xét xá» sá»›m như váºy; không có gì đảm bảo rằng Herb Anderson sẽ bị giam giữ.
Nhưng để phương án đó khả thi, Claiborne đã thuê má»™t luáºt sư giá»i nhất trong vùng. Ngoà i luáºt sư Leon Harkness ra thì chẳng có luáºt sư nà o là m nổi.
|

12-10-2008, 05:08 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12
Ada Anderson là m thợ may tại nhà máy Munsingwear ở đại lá»™ Lyndale mạn bắc Minneapolis. Bà là m việc ở đó đã lâu lắm, lâu đến ná»—i môi trưá»ng ở đó không còn tác động đến bà nữa. Vị trà là m việc cá»§a nhà máy giữa khu công nghiệp buồn tẻ, những công xưởng ồn à o và công việc lặp Ä‘i lặp lại là những Ä‘iá»u bà đã quá quen. Nhưng Catherine, lúc xuống xe buýt, ngước nhìn lên toà nhà , lại cảm thấy Ä‘au lòng bởi má»™t cảm giác buồn thảm khi nghÄ© đến việc mẹ cô đã là m việc ở đó tháºt lâu, ngà y lại ngà y tra những chiếc túi lên những chiếc sÆ¡ mi. Nhà máy luôn khiến Catherine thấy buồn, nhưng nó là nÆ¡i duy nhất cô có thể nói chuyện vá»›i mẹ cô mà không phải phấp phá»ng lo bị bố cô bắt gặp.
Ada cháºm chạp Ä‘i ra khá»i xưởng vá»›i vẻ mặt sợ sệt sau khi ngưá»i quản đốc cá»§a bà đến gá»i bà ra gặp khách. - má»™t Ä‘iá»u hiếm thấy ở nÆ¡i nà y. Khi Ada nhìn thấy Catherine, ná»—i sợ cá»§a bà biến mất, thay và o đó là má»™t nụ cưá»i nhăn nhó.
- Sao, Catherine, - Ada nói trong vẻ mệt má»i pha lẫn ngạc nhiên mà bà thưá»ng thể hiện.
- Chà o mẹ.
- Sao, mẹ nghÄ© mà y đã Ä‘i khá»i thà nh phố nà y rồi kia.
- Không, mẹ ạ. Con vẫn ở đây. Con chỉ không muốn cho bố biết.
- Ông ấy phát điên lên vỠviệc mà y bỠđi đấy con ạ.
Catherine mong đợi được mẹ ôm má»™t cái, nhưng không có, chỉ có sá»± mệt má»i cá»§a mẹ cô đón cô mà thôi.
- Bố... có trút giáºn lên mẹ không?
- Không. Chỉ nốc rượu thôi. Từ ngà y mà y đi không có một ngà y nà o bố mà y không say khướt.
- Mẹ, chúng ta tìm chỗ nà o ngồi được không?
- Mẹ không biết, mẹ còn ba mươi phút nữa mới được nghỉ giải lao.
- Và o phòng ăn trưa mẹ nhé?
- á»’, ở đó luôn có ngưá»i, lÅ© con gái, chúng có những cái tai to.
- Chúng ta có thể ra khá»i chá»— nà y má»™t lát được không mẹ? Ra cầu thang mẹ nhé?
- Äợi đã, mẹ sẽ Ä‘i xin phép.
Trong Catherine có gì đó Ä‘ang rạn nứt, má»™t sá»± bất bình trước sá»± thiếu can đảm cá»§a mẹ cô. Không phải chỉ ở đây, sau mưá»i sáu năm, bà không há» tạo cho vị trà cá»§a mình má»™t ý nghÄ©a má»›i mà chỉ đơn thuần phục tùng mệnh lệnh.
- Ôi, Chúa Æ¡i, mẹ. Mẹ phải xin phép rá»i cái máy may cá»§a mẹ năm phút sao?
Ada sá» lên cằm mình vẻ lúng túng, khiến Catherine thấy tiếc vì đã chỉ trÃch b à vì cái Ä‘iá»u mà có lẽ bà không thể thay đổi được ngay trong chÃnh bản thân bà . Catherine vá»™i nắm lấy cánh tay mẹ.
- Váºy mẹ Ä‘i xin phép Ä‘i. Con sẽ đợi.
Khi há» lên đến cầu thang và khi những tiếng ồn tạm lắng, Catherine chợt nhìn mẹ cô và nháºn thấy mẹ cô già hÆ¡n tuổi rất nhiá»u. Cô bá»—ng thấy thương mẹ.
- Nà o, mẹ hãy ngồi xuống đây. Ngón tay mẹ bị sao thế.
Cô nhìn xuống ngón tay trỠbị băng của mẹ cô.
- Không sao đâu. Tuần trước mẹ cho tay và o máy đấy mà . HỠnói mẹ phải tiêm phòng uốn ván, tiêm còn đau hơn chỗ đau.
Catherine tá»± há»i liệu việc cô trốn nhà đi có là m mẹ cô Ä‘au bằng ngần ấy không.
- Con không muốn là m mẹ phải lo lắng, mẹ ạ. Con không biết là m thế nà o để thoát khá»i bố. Con đã nghÄ© ông ấy sẽ đến trưá»ng tìm con và lại bắt con phải đến nhà Forrester quấy rối há». Con nghÄ© rằng nếu ông ấy nghÄ© con đã Ä‘i khá»i thà nh phố thì ông ấy sẽ không tiếp tục sinh chuyện nữa. Nhưng ông ấy không chịu thôi.
- Catherine, mẹ đã cố bảo ông ấy thôi Ä‘i. Mẹ đã cố khuyên ông ấy. Mẹ bảo, ông không thể đến hà nh hung những ngưá»i như gia đình Forrester. Há» không thể chịu đựng được việc đó đâu. Nhưng ông ấy cứ đến đó, đánh cáºu ta và ông ấy đã bị nhốt má»™t đêm. Sau chuyện đó ông ấy uống nhiá»u hÆ¡n, và bây giá» suốt ngà y cứ lẩm bẩm rằng ông ấy sẽ bắt há» phải trả giá. Mẹ sợ. Con biết ông ấy rồi đấy. Mẹ bảo cứ tiếp tục như thế nà y thì ông sẽ ngã bệnh đấy?
- Mẹ, ông ấy Ä‘iên rồi. Äến giá» mà mẹ vẫn chưa hiểu sao?
- Äừng nói nữa, con ạ... đừng nói như thế. - Ãnh mắt Ada lại đầy vẻ sợ hãi. Bà liếc Ä‘i chổ khác . - Ông ấy sẽ sá»›m khá lại thôi mà .
- Khá lên sớm ư? Mẹ, mẹ đã nói thế từ lâu lắm rồi. Tại sao mẹ không bỠcái ý nghĩ đó đi?
- Mẹ không thể là m gì khác được.
- Mẹ có thể bỠông ấy, - Catherine nói khẽ.
- Tại sao, mẹ sẽ đi đâu chứ? Ông ấy sẽ không để mẹ đi đâu hết. - Trông Ada cà ng có vẻ sợ hãi hơn.
- Con sẽ giúp mẹ bằng bất cứ giá nà o con có thể. Con đã nói với mẹ rằng con sẽ tìm ra nơi có thể giúp ông ấy. Có những nơi như thế đấy. Mẹ ạ, ngay trong thà nh phố nà y thôi.
- Không, không, - Ada cương quyết má»™t cách đáng thương. - Như thế sẽ chẳng có Ãch lợi gì đâu. Rồi ông ấy sẽ tìm được ta và sẽ tệ hại hÆ¡n trước. Con biết Herb mà .
Catherine nghĩ đến Viện Johnson ở ngay torng thà nh phố nà y chỉ cần một cú điện thoại là sẽ có sự giúp đỡ ngay. Nhưng cô thôi không tranh cãi nữa vì mẹ cô lại một lần nữa đầu hà ng trước sự mù quáng của bà .
- Nghe nà y, mẹ, con có tin tốt muốn cho mẹ biết.
- Tin tốt ư? - Mắt mẹ cô Ä‘ang buồn bá»—ng ánh lên tia hy vá»ng.
- Con sẽ lấy Clay Forrester.
Catherine cầm cả hai bà n tay mẹ, vuốt ve là n da sần sùi. Nét mặt Ada rạng rỡ hẵng lên.
- Con sẽ lấy cái cáºu ấy hả?
Catherine gáºt đầu. Mẹ cô rồi cÅ©ng vuốt ve tay cô.
- Cưới cái cáºu đẹp trai đã nói không biết con ấy hả? Là m sao có chuyện ấy nhỉ?
- Con đã gặp anh ấy mấy lần. Mẹ ạ, và con đã được anh ấy đưa vá» nhà để nói chuyện vá»›i bố mẹ anh ấy và hỠưng thuáºn rồi. Há» rất tốt bụng và rất sẵn lòng giúp đỡ. Mẹ có thể tin được không, mẹ? Con sẽ có má»™t đám cưới tháºt sá»± tại ngôi nhà sinh đẹp cá»§a há».
- Má»™t đám cưới tháºt sá»± ư? - Ada đưa bà n tay sá» lên má Catherine, trong khi mắt bà rÆ¡m rá»›m nước mắt. - Tại sao con... - Rồi bà lại vuốt ve bà n tay Catherine - Váºy là con đã chạy trốn đến đó, đến vá»›i anh chà ng cá»§a con.
- Không, mẹ, con đã trốn đến ở má»™t nÆ¡i gần trưá»ng, và con đã có nhiá»u bạn má»›i ở đó, và con đã gặp Bobbi, cô ấy đã cho con biết tình hình cá»§a mẹ.
- Con không phải lo cho mẹ, con ạ. Con biết mẹ không sao mà . Nhưng con, nhìn con kìa. Má»™t đám cưới tháºt sá»±, ôi. - Ada cho tay và o túi áo và tìm má»™t chiếc khăn lau mắt. - Nghe nà y, con, mẹ có má»™t Ãt tiá»n tiết kiệm, không nhiá»u, nhưng...
- Kìa, mẹ. Mẹ không phải lo vá» chuyện tiá»n nong. Tất cả đã chu tất rồi.
- Nhưng con là con cá»§a mẹ, con gái út cá»§a mẹ. Äáng lẽ mẹ phải...
- Mẹ, gia đình Forrester muốn lo liệu tất cả, tháºt đấy. Con có thể từ chối nếu con muốn, nhưng bà Forrester... bà ấy thá»±c sá»± đứng vá» phÃa chúng ta, mẹ ạ. Con chưa bao giá» gặp ngưá»i nà o như bà ấy.
- Ồ, đúng bà ấy là một quà bà tốt bụng.
- Mẹ, con muốn mẹ tới dự đám cưới.
- Ôi, không con. - mẹ cô thảng thốt. - Mẹ không phù hợp vá»›i cái nÆ¡i sang trá»ng ấy. Mẹ không thể.
- Nghe nà y, mẹ. Anh Steve cũng sẽ đến.
Ada há hốc miệng vì ngạc nhiên rồi bà lắp bắp:
- Steve á? - Mắt bà sáng lên. - Con đã báo cho Steve rồi sao?
- Vâng, anh ấy nói nhất định anh ấy sẽ vá».
- VỠnhà ư?
Cả hai cùng tÃnh đã sáu năm rồi Steve chưa vá» nhà .
- Vâng, mẹ ạ. Anh ấy nói anh ấy sẽ đón mẹ đi dự đám cưới của con. Vì thế con đến nói với mẹ.
- Steve... sắp vỠư? - Nhưng nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u đó Ada lại đưa những ngón tay lên cằm. - Ôi, nhưng sẽ có rắc rối mất. Herb và Steve... - Bà nhìn xuống.
- Bố sẽ không biết được đâu. Steve và mẹ sẽ đến đám cưới, nhưng bố thì không. - Catherine vuốt ve bà n tay mẹ.
- Nhưng là m thế nà o được, mẹ không biết...
- Mẹ, hãy nghe nhé. Mẹ có thể bảo vá»›i ông ấy là thứ Bảy mẹ Ä‘i chÆ¡i bà i giống như má»i khi. Con muốn mẹ dá»± đám cưới cá»§a con, nhưng mẹ biết đấy nếu ông ấy cÅ©ng đến thì sẽ có chuyện, mẹ hiểu không?
- Nhưng, con ạ, ông ấy sẽ phát hiện ra, ông ấy sẽ đoán được. Con thừa biết ông ấy rồi còn gì.
- Ông ấy sẽ không biết trừ khi mẹ cho ông ấy biết, ông ấy sẽ không biết nếu cứ là m như mẹ đến nhà bà Murphy chơi bà i.
- Nhưng ông ấy tinh lắm. Ông ấy sẽ phát hiện ra.
- Mẹ, Steve không vỠnhà ta đâu, mẹ biết mà . Anh ấy đã thỠrằng không bao giỠanh ấy đặt chân vỠđó nữa, và anh ấy sẽ không thay đổi đâu. Nếu mẹ muốn gặp anh ấy, mẹ sẽ phải đến đám cưới của con.
- Nó có ổn không con?
- Anh ấy ổn. Anh ấy có vẻ vui lắm khi anh ấy há»i thăm mẹ và bảo con nói lại rằng anh ấy yêu mẹ.
- Bây giá» Steve đã hai mươi hai tuổi rồi. - Ada dưá»ng như chợt nhá»› tá»›i chiếc máy may cá»§a bà ở trong xưởng. Bà vừa nhìn xuống các báºc thang vừa nghÄ© ngợi. Những nếp nhăn trên gương mặt bà vốn đã nhiá»u nhưng khi bà quay ngược thá»i gian vá»›i những ý nghÄ©a vá» con trai bà thì dưá»ng như trên môi và trên trán bà lại xuất hiện thêm những nếp nhăn má»›i. Bà ngước mắt lên nhìn Catherine và nói: - Twyla có má»™t cái máy dệt len, mẹ sẽ nhá» dệt áo cho mẹ.
- Ôi, mẹ nói thế nghÄ©a là sao, mẹ? - Catherine mỉm cưá»i.
- Mẹ muốn gặp Steve, và muốn đến dự đám cưới của con gái mẹ.
- Cám ơn mẹ. - Catherine ôm lấy đôi vai gầy của mẹ.
- Mẹ phải Ä‘i là m việc đây không thì mẹ không đạt sản lượng mất. - Catherine gáºt đầu. - Mẹ sẽ không cho Herb biết tà gì đâu, mẹ hứa.
- Tốt. Và khi nà o anh Steve gá»i lại con sẽ cho mẹ biết.
- Mẹ rất vui con ạ. - Ada chống tay lên đầu gối và đứng dáºy. Mẹ không muốn nghÄ© rằng con đã Ä‘i khá»i thà nh phố nà y giống như Steve. - Bà ngước lên hai báºc cầu thang và quay lại nhìn Catherine.
- Äám cưới sẽ có hoa, bánh và má»™t chiếc váy trắng dà nh cho con chứ?
- Vâng, mẹ ạ, tất cả.
- Ồ, tuyệt lắm. - Ada nói. - Tuyệt lắm.
Và lần đầu tiên, Catherine cảm thấy hoà n toà n hà i lòng một trăm phần trăm vì cô đã là m theo ý của Angela Forrester.
Thiếp má»i được in bằng giấy lụa mà u xanh dịu vá»›i những hà ng chữ và ng được in nổi má»m mại như những bước chân cá»§a má»™t vÅ© công. Khi cô nhặt má»™t tấm thiếp trong khay đựng lên, nhÅ©ng nét chữ gợn gợn dưới những ngón tay cô. Cô đưa ngón tay khẽ sá» lên những hà ng chữ như má»™t ngưá»i mù Ä‘á»c chữ nổi. Những nét chữ và ng lấp lánh như Ä‘ang nhô lên để cho cô chạm và o.
Mình có thể cảm thấy những chữ nà y, Catherine nghĩ, mình có thể cảm thấy chúng.
Äầy kinh ngạc, Catherine nhìn những dòng chữ, không dám tin và o mắt mình, không dám tin là tất cả lại diá»…n ra nhanh như váºy. Những chữ trên thiếp má»i mang ná»™i dung tương tá»± như những thiệp má»i cưới khác.
Catherine Marie Anderson
vÃ
Clay Elgin Forrester
trân trá»ng má»i bạn tá»›i dá»± lá»… thà nh ôn
và o bảy giá» tối ngà y Mưá»i lăm thắng Mưá»i
Tại nhà riêng của ông bà Claiborne và Angela Forrester
Số bảy mươi chÃn
Highview
Folina, Minnesota
Catherine cảm nháºn những con chữ bằng những đầu ngón tay. Những chữ nà y có thể được cảm nháºn nhưng chỉ bằng những ngón tay thôi thì chưa đủ, cô chua xót nghÄ©.
|

12-10-2008, 05:09 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 13
Bây giá» Catherine và Clay có thể gặp nhau trước sảnh cá»§a Horizons và có thể thể hiện chút thân máºt giữa há». Catherine nháºn thấy mình luôn để ý tá»›i cách ăn mặc cá»§a Clay, và luôn luôn thấy thÃch cách ăn mặc cá»§a anh. Tương tá»± như váºy, Clay nháºn thấy thÃch vẻ ngoà i cá»§a cô. Quần áo cá»§a cô gá»n gà ng, thanh nhã và cô mặc chúng rất ưa nhìn. Anh tìm kiếm biểu hiện mang thai trên eo cô nhưng eo cô vẫn rất đẹp chưa có biểu hiện gì cá»§a Ä‘iá»u ấy.
- Chà o, - anh nói, trong khi đôi mắt anh nhìn cô rất kỹ như cô mong đợi. - Cô trình diá»…n thá»i trang hả?
- Tôi trông giống như váºy sao? - Cô giả bá»™ đứng như ngưá»i mẫu.
Anh lại liếc chiếc váy len mà u máºn chÃn ôm sát cÆ¡ thể duyên dáng cá»§a cô.
- Trông cô mặc đẹp lắm. Chiếc váy rất đẹp.
Cô thôi không đứng như ngưá»i mẫu nữa, và băn khoăn tá»± há»i không lẽ cô mặc như váºy để anh khen cô sao. Cô thấy vui trước sá»± khen ngợi cá»§a anh. Nhưng từ cái đêm cô ngá»§ thiếp Ä‘i trên đưá»ng trở vá» Horizons má»—i ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u cố gắng là m mình đẹp lên trong mắt nhau.
- Cám ơn.
- Tối nay cô sẽ đi gặp ông bà của tôi.
Bây giỠcô không còn quá hoảng hốt trước một thông báo như thế nữa. Tuy nhiên, thông báo nà y vẫn là m cô e ngại một chút.
- Tôi phải đi sao?
- Há» nằm trong chương trình trá»n gói, tôi e là váºy.
- Trá»n gói, cái gói ấy được gói tháºt hoà n hảo. - Cô nhìn anh.
Và anh trong chiếc quần âu xếp li mà u trắng ngà và chiếc áo khoác thể thao cá»§a hãng Harris Tweed cÅ©ng tháºt hoà n hảo.
Äây là lần đầu tiên cô khen anh. Anh mỉm cưá»i, cảm thấy má»™t cảm giác ấm áp lan toả trong lòng.
- Cám Æ¡n, tháºt vui khi được cô khen. Giá» thì hy vá»ng là ông bà tôi cÅ©ng sẽ cảm thấy như váºy.
- Theo cái cách anh nói thì việc đó có vẻ khó chịu.
- Không, không phải đâu. Tôi gần gÅ©i vá»›i ông bà tôi từ khi tôi còn nhá». Bà tôi là má»™t ngưá»i nóng tÃnh nhưng sẽ không sao đâu. Rồi cô sẽ thấy.
Vừa lúc đó Miếng Nhá» Ä‘i xuống thang gác, dừng lại cúi ngưá»i trên tay vịn cầu thang chà o.
- Xin chà o, anh Clay!
- Chà o, Miếng Nhá». Tôi đưa cô ấy ra ngoà i má»™t lát không sao chứ? - Anh há»i bằng giá»ng vui vẻ.
- Sao tối nay anh không đưa em đi thay chị ấy nhỉ? - Miếng NhỠcúi xuống thấp hơn nữa. Các cô gái không còn che giấu cảm tình của hỠđối với Clay nữa.
Nhưng Marie đã xuất hiện ở cầu thang vá»›i câu há»i nhà nhảnh cá»§a cô bé.
- Ai đưa ai đi đâu thế nhỉ? Ôi, chà o anh Clay.
- Em là m gì với cô bé kia đi chứ nếu không cô ấy sẽ lao đầu xuống và đẻ ra một kẻ đần độn đấy.
Marie phá lên cưá»i lanh lảnh và phát và o mông Miếng Nhá» má»™t cái khi cô Ä‘i đến sau lưng cô bé.
- Tối nay anh chị định Ä‘i đâu? - Marie há»i, nhìn há» bằng ánh mắt ngưỡng má»™.
- Äến nhà tôi.
- Váºy ư? Lần nà y là nhân dịp gì váºy?
- Một trong bảy cực hình. Gặp ông bà tôi.
Marie tròn mắt nhìn há» rồi cầm tay Miếng Nhá» kéo vá» phÃa nhà bếp, vừa Ä‘i vừa quay đầu qua vai liếc Catherine má»™t cái đầy ẩn ý.
- May mà chị quyết định mặc sản phẩm sáng tạo mới nhất cuả chị, đúng không Cath?
Clay liếc chiếc váy của Catherine lần nữa, sự chú ý của anh tăng lên gấp đôi.
- Chúng tôi khéo tay đấy chứ, đúng không?
Anh há»i, thể hiện sá»± ngạc nhiên cá»§a anh bằng đôi mắt mở to:
- Äúng. DÄ© nhiên rồi, nếu cần thiết. - Và Catherine khẽ đặt má»™t bà n tay lên bụng. Cưá»i vá»›i Clay, cô cảm thấy vui, má»™t chút liá»u lÄ©nh.
Äã có Ä‘iá»u gì đó thay đổi giữa há». Cảm giác bá»±c tức ngấm ngầm đã bắt đầu suy yếu. HỠđối xá» vá»›i nhau lịch sá»±, và những tình huống đối đáp khéo léo và hà i hước bá»™c phát ngà y cà ng nhiá»u hÆ¡n.
Lúc Clay lái xe vá» tá»›i đưá»ng dẫn và o nhà anh trá»i đã tối hẳn. Äèn trước cá»§a xe quét những vệt sáng lên những viên gạch đỠcòn tiếng lốp xe thì êm nhẹ như những tiếng thì thầm.
Khoảng sân nhà đã trà n ngáºp má»™t quang cảnh mùa đông. Những chiếc lá chỉ còn trong ký ức, những thân cây đã được quấn má»™t lá»›p vải trắng. Những bụi cây nhá» rÅ© xuống. Má»™t bụi cây hình nón được quấn lại trông như chiếc gùi cá»§a ngưá»i Ấn Äá»™.
Ngôi nhà có chá»— còn để đèn có chá»— chìm trong bóng tối. Catherine liếc nhìn hai ngá»n đèn lồng treo ở hai bên cá»a trước, rồi thả gót xuống, bước vá» phÃa ngôi nhà . Hai tay cô vẫn thá»§ trong túi áo để tránh cái lạnh giá. Äá»™t nhiên, từ phÃa sau cô, Clay vòng tay qua cổ cô hÆ¡i kéo cô lại phÃa sau.
- Nà y, đợi đã, tôi phải nói chuyện với cô trước khi chúng ta và o trong đó.
Bất ngá» vì cá» chỉ cá»§a anh cô quay đầu lại nhìn anh trong bóng tối. Anh để cả hai tay trên vai cô và cô cảm thấy rõ những ngón tay cái cá»§a anh miết trên lá»›p áo khoát gần cổ cô. Catherine không cần phải nói vì anh đã tá»± nhá»› ra rằng cô không thÃch anh chạm và o ngưá»i cô như thế nà y.
- Xin lỗi, - anh nói, và bỠtay ra ngay.
- Gì thế?
- Có má»™t việc nhá». - Anh nhẹ nhà ng đưa má»™t ngón tay trá» và o trong tay áo khoác cá»§a cô, cho đến khi bà n tay cô buá»™c phải thò ra ngoà i túi áo khoác. - Không có nhẫn trên tay cô. - Bà n tay trần cá»§a cô lá»™ ra dưới tay áo khoác. Trong khi nhìn bà n tay ấy anh thấy các ngón tay cô nắm chặt lại kháng cá»±.
- Bà tôi sẽ nghi ngỠnếu không thấy cái hỠmuốn thấy, - anh nói một cách khó khăn.
- Và hỠmuốn thấy gì?
- Cái nà y.
Vẫn cầm tay áo khoác cá»§a cô, anh giÆ¡ má»™t bà n tay khác lên để cô thấy má»™t chiếc nhẫn có Ä‘Ãnh những viên ngá»c trên ngón tay út cá»§a anh. Trong ánh sáng má» nhạt hắt ra từ hai ngá»n đèn lồng chiếc nhẫn hiện ra trước mắt cô không rõ lắm. Clay khẽ lắc ngón tay và những hạt ngá»c bá»—ng lấp lánh. Mắt Catherine bị hút và o chiếc nhẫn như thể anh là má»™t nhà thôi miên Ä‘ang dùng chiếc nhẫn để thôi miên cô váºy.
Nó tháºt lá»›n! Cô nghÄ©, và thấy hoảng sợ.
- Tôi phải Ä‘eo nó tháºt ư?
Anh cầm bà n tay cô, lồng chiếc nhẫn và o ngón tay cô.
- Tôi e là váºy. Äó là truyá»n thống cá»§a gia đình. Cô là thế hệ thứ tư Ä‘eo nó. Khi chiếc nhẫn vẫn chưa khÃt hẳn cô nắm những ngón tay anh, dừng chúng lại, cảm thấy chiếc nhẫn là m cô Ä‘au đớn.
- Trò chÆ¡i đã Ä‘i quá xa rồi đấy, - cô nói nhá».
- à nghÄ© quan trá»ng cá»§a má»™t chiếc nhẫn nằm trong tâm trà cá»§a ngưá»i Ä‘eo nó chứ không phải ở trên ngón tay, Catherine ạ.
- Nhưng là m sao tôi có thể đeo nó trong khi ba thế hệ đã từng đeo nó chứ?
- Cứ giả vỠlà cô nhặt được nó trong một chiếc hộp của Cracker Jacks, - anh nói vẻ bình thản, và tiếp tục lồng chiếc nhẫn và o sâu hơn. Rồi anh buông những ngón tay lạnh toát của cô ra.
- Clay, chiếc nhẫn nà y trị giá hà ng ngà n đô la. Anh biết, và tôi cÅ©ng biết thế, và tôi Ä‘eo nó tháºt không hợp chút nà o.
- Nhưng dù gì cô vẫn phải Ä‘eo. Tôi nói Ä‘iá»u nà y ra có thể sẽ giúp cô thanh thản phần nà o, nhà Forrester đã từng có mấy Ä‘á»i là m kim hoà n và bố tôi đã phá vỡ truyá»n thống đó để hoạt động trong ngà nh luáºt. Bà ná»™i tôi vẫn sở hữu má»™t công ty kim hoà n phát đạt sau khi ông ná»™i tôi mất. Há» có hà ng trăm viên ngá»c.
- Nhưng chiếc nhẫn nà y có ý nghĩa quá lớn.
- Váºy, hãy là m vui lòng má»™t bà lão Ä‘i. - Clay mỉm cưá»i và nhún vai.
Cô không có sá»± lá»±a chá»n. Cà ng không có sá»± lá»±a chá»n khi anh đã cởi áo khoác giúp cô và đưa tay khẽ ôm quanh vai cô. Cứ thế há» Ä‘i và o phòng khách, và Catherine phải cố gắng hết sức nén nổi khó chịu trước sá»± đụng chạm cá»§a anh.
Hai ngưá»i đầu tiên cô phải tá»›i chà o là hai ông bà già nhá» thó, ăn váºn rất sang trá»ng Ä‘ang ngồi trên sô pha bá»c nhung. Ông già váºn má»™t bá»™ vét Ä‘en trông giống như nhạc trưởng cá»§a má»™t dà n nhạc. Bà già , trong bá»™ váy mà u tÃm nhạt, có viá»n đăng ten, ngồi đó vá»›i má»™t nụ cưá»i sáng láng như thể bà đã giữ nụ cưá»i đó trên môi suốt bảy mươi năm mà chưa hỠđể nó tắt. Tá»›i chá»— hai ngưá»i đó Catherine cảm thấy Clay khẽ di chuyển bà n tay anh xuống lưng cô, ôm quanh eo cô, rồi anh buông tay khá»i ngưá»i cô để dùng cả hai bà n tay ôm lấy má bà già và hôn lên miệng bà má»™t cái hôn rất kêu.
- Chà o, bà yêu. - anh nói má»™t cách bất kÃnh. Catherine cam Ä‘oan rằng bà già thá»±c sá»± đỠmặt khi bà nhìn lên Clay; rồi bà vừa cưá»i vừa dà má»™t ngón tay và o anh thay lá»i chà o duy nhất.
- Chà o, con trai, - ngưá»i ông lên tiếng. - Cháu là m bà cháu xúc động hÆ¡n cả ông có thể là m đấy. - Tiếng cưá»i vui vẻ cá»§a Clay là m cho cả hai ông bà già cùng cưá»i thÃch thú.
- Váºy là ông ghen hả? - Anh vòng tay ôm vai ông già đầu hói, ngưá»i mà lẽ ra phải bước lên đứng trước má»™t dà n nhạc vá»›i chiếc đũa chỉ huy cá»§a mình. Và tháºt ngạc nhiên đối vá»›i Catherine, hai ông bà già ôm choà ng lấy nhau rất là tá»± nhiên. - Cháu muốn ông bà gặp Catherine. - Clay quay ngưá»i lại cầm tay Catherine dẫn lên trước anh. - Catherine, đây là ông bà ngoại, bà ngoại Elgin, ở đây má»i ngưá»i thưá»ng gá»i là Ông và Sophie.
- Cháu chà o ông bà ạ, - Catherine mỉm cưá»i nói và lần lượt bắt tay hai ông bà . Nụ cưá»i cá»§a Sophie và Ông trông như thể hai nụ cưá»i sinh đôi.
Rồi Clay nắm cánh tay Catherine, hướng cô vá» phÃa má»™t ngưá»i phụ nữ Ä‘ang ngồi rất uy nghiêm trên chiếc ghế có vai dá»±a cao mà chẳng cần có ngai và ng cÅ©ng đủ nói lên uy quyá»n cá»§a ngưá»i phụ nữ ấy. Catherine cảm thấy sá»± dò sét ở cả đó. Nó toát lên từ má»i nét cá»§a ngưá»i phụ nữ ấy. Nó lá»™ ra trong dáng Ä‘iệu, trên nét mặt, trong đôi mắt sắc sảo vá»›i cái nhìn lạnh lùng dà nh cho Catherine, tháºm chà từ những ngón tay lấp lánh.
Clay chưa kịp nói gì thì ngưá»i ấy đã găm và o anh má»™t cái nhìn xoi mói và nói.
- Äừng có thá» những mánh khoé non ná»›t đó vá»›i ta, chà ng trai trẻ ạ. Ta không khá» khạo mà đỠmặt như bà Sophie đâu.
- Không bao giá», thưa bà . - Clay thừa nháºn vá»›i má»™t nụ cưá»i tinh quái, rồi anh nâng má»™t bà n tay Ä‘eo đầy nhẫn cá»§a ngưá»i đó lên và cúi ngưá»i xuống rất kiểu cách. Anh là m như định hôn lên lá»›p tay áo bằng đăng ten mà u xanh nhạt, nhưng rồi cuối cùng anh lại vén lá»›p tay áo đó lên để hôn mu bà n tay trần cá»§a bà .
Catherine thấy buồn cưá»i trước những mà n mèo vá»n chuá»™t đó. Rồi ngưá»i phụ nữ ấy cÅ©ng phải mÃm miệng lại để khá»i là m lá»™ ra má»™t nụ cưá»i.
- Cháu đưa Catherine đến chà o bà , - Clay nói, buông bà n tay đó ra, nhưng vẫn giữ nụ cưá»i ná»a miệng. Má»™t lần nữa anh lại buá»™c Catherine đến gần hÆ¡n bằng má»™t cái kéo tay khẽ.
- Catherine, đây là bà ná»™i anh, bà Forrester. Anh chưa bao giá» gá»i tên riêng cá»§a bà vì má»™t số lý do.
- Chà o bà Forrester, - Catherine nhắc lại cái há» mà Clay vừa nói, trong khi bà n tay cùng những viên ngá»c cá»§a bà ấy đã biến và o trong túi áo.
- Cháu trai ta là một đứa trẻ phát triển sớm. Cô sẽ phải cô gắng để canh chừng.
- Cháu biết ạ. - Catherine đáp, và tá»± há»i không biết bà già quà phái nà y sẽ nghÄ© gì nếu bà ấy biết thá»i hạn cần đỠphòng chỉ kéo dà i mấy tháng mà thôi.
Bà Forrester giơ cây ba tong bịt ngà voi lên, khẽ gõ và o vai Catherine trong khi đưa đôi con ngươi mà u xám của bà chuyển động từ dưới lên trên, quan sát Catherine.
- Ta thÃch đấy. - Bà chống chiếc gáºy xuống dưới sà n, vắt hai tay trên đầu gáºy bịt bằng ngà voi, và liếc nhìn cháu trai mình há»i: - Cháu kiếm đâu được quà cô sáng sá»§a nà y thế hả?
Những ngón tay cá»§a Clay khẽ miết trên cánh tay Catherine rồi anh nhìn mặt cô và trả lá»i bà mình.
- Cháu không kiếm. Cô ấy kiếm được cháu đấy. - Rồi bà n tay anh di chuyển xuống dưới tìm bà n tay cô. Äôi mắt bà Forrester không bá» qua cá» chỉ ấy cá»§a Clay và đôi mắt ấy đã thấy rõ những ngón tay cá»§a cô gái không nắm lấy những ngón tay cá»§a Clay. Hai ngưá»i quay vá» phÃa Claiborne và Angela Ä‘ang rót rượu và chuẩn bị chá»— cho chiếc khay đựng bánh mà Inella Ä‘ang mang tá»›i.
Clay cÅ©ng dà nh má»™t lá»i chà o cho Inella. Anh đặt má»™t bà n tay lên vai cô giúp việc khi cô cúi xuống để đặt cái khay lên bà n.
- Tối nay chị vẽ ra những thú vui xa hoa gì váºy? Chị không biết là bố tôi lo lắng vá» vòng eo cá»§a ông sao?
Má»i ngưá»i cùng báºt cưá»i.
- Thú vui xa hoa ư? - Cô giúp việc đùa. - Cáºu tưởng tượng đâu ra những thứ ấy? - Rồi vừa cưá»i cô vừa Ä‘i ra khá»i phòng. Tiếp theo là má»™t cái ôm cá»§a hai mẹ con Clay và má»™t cái nắm tay cá»§a hai bố con anh.
Trong Ä‘á»i mình Catherine chưa bao giá» thấy má»™t không khà gia đình cảm động như thế. Chưa bao giá» cô thấy Clay nồng ấm, hà i hước, được yêu quà và má»i ngưá»i như thế trong căn nhà nà y. Cảnh gia đình anh khiến Catherine cảm thấy hÆ¡i ghen tị và cô hÆ¡i sợ. Nhưng cô không thể cưỡng lại cái ôm trìu mến cá»§a Angela trong khi chồng bà - Æ¡n Chúa - chỉ mỉm cưá»i và chà o cô bằng những lá»i thân máºt.
- Cô gái, ngồi xuống đây, - Elizabeth Forrester bảo Catherine.
Catherine không thể là m gì khác hÆ¡n là ngồi xuống má»™t chiếc ghế ở bên phải bà Elizabeth Forrester. Cô thá»±c sá»± cảm thấy biết Æ¡n Clay khi anh ngồi xuống bên cạnh. Sá»± có mặt cua anh phần nà o đó khiến cô có thêm can đảm. Äôi mắt sắc sảo cá»§a Elizabeth Forrester liếc nhìn Catherine, dò sét cô như thể má»™t máy quét laze trong khi vẫn là m ra vẻ như Ä‘ang nói chuyện phiếm.
- Catherine... - bà ấy nói vẻ trầm tư, - má»™t cái tên cổ đáng yêu. Không láu cá và nhan nhản như má»™t cái tên thá»i bây giá». Tôi dám nói là có nhiá»u cái tên khiến tôi thấy bá»±c mình. Tuy nhiên, Tôi và cô Ä‘á»u được đặt tên theo tên cá»§a má»™t nữ hoà ng Anh. Tên tôi là Elizabeth.
Catherine tá»± há»i không biết bà ấy có được cho phép mang cái tên đó hay không nếu bà ấy quá kiêu căng như váºy. Căn nhắc má»™t lát, Catherine mạnh bạo nói chuyện vá»›i bà già ấy bằng cách nói nhã nhặn.
- Thưa bà Forrester, cháu tin rằng cái tên Elizabeth có nghÄ©a là "hiến dâng cho Chúa trá»i".
Bà Elizabeth nhướn mi lên. Cô gái nà y tháºt thông minh, Elizabeth Forrester nghÄ©.
- á»’ đúng váºy, đúng váºy, Catherine... bắt đầu bằng "C" hay "K" nhỉ?
- Dạ "C" ạ.
- Váºy thì theo tiếng Hy Lạp có nghÄ©a là "trong trắng".
Ruá»™t gan Catherine muốn lá»™n phèo. Bà ấy biết hay bà ấy muốn biết, Catherine băn khoăn tá»± há»i và cố gắng giữ bình tÄ©nh.
- Váºy, cô là ngưá»i sẽ mang há» Forrester đây. - Ngưá»i đà n bà uy quyá»n nháºn xét.
Catherine cà ng thấy hoảng hÆ¡n. Nhưng Clay, ngưá»i mà cô không biết nên nguyá»n rá»§a hay nên cám Æ¡n, đã ngồi sát lại bên cạnh cô, sát đến ná»—i chạm cả đùi mình và o đùi cô, đương đầu vá»›i sá»± dò sét cá»§a bà ná»™i anh.
- Vâng, đúng thế. Nhưng nếu không có sá»± thuyết phục thì sẽ không đâu ạ. Thoạt đầu Catherine né tránh cháu. Có lẽ do địa vị khác biệt cá»§a chúng cháu và cháu đã phải thuyết phục cô ấy rằng Ä‘iá»u đó chẳng ảnh hưởng gì hết.
Chúa ơi, Catherine nghĩ, anh ta đang thực sự thách thức bà già nà y!
Hiểu rõ sự thách thức đó, Elizabeth Forrester khiển trách.
- Ở thá»i cá»§a ta, ông cá»§a cháu không thổi những lá»i tầm thưá»ng và o tai ta.
- Ôi, bà , bà là và ng ròng mà . - Clay chỉ cưá»i, rồi ứng khẩu rất khéo. Nhưng bây giá» không phải là thá»i cá»§a bà , bây giỠđà n ông xuá» xoà hÆ¡n má»™t chút. - Nhưng sau đó, dưá»ng như cảm thấy cÆ¡ đùi cá»§a Elizabeth quá căng, anh giảm bá»›t sá»± đối chá»i cá»§a mình vá»›i câu nói nối theo, - chẳng còn nghÄ© lá»i nà o tầm thưá»ng, lá»i nà o thô bÄ© nữa.
Bà Elizabeth Forrester không nói gì thêm chỉ nhướn mà y lên một lần nữa.
- Bố, - Clay nói, bố mang cho bà má»™t ly Ä‘i. Tối nay bà hÆ¡i bị kÃch thÃch và bố biết má»™t ly vang luôn là m bà dịu Ä‘i mà . Catherine, em có muốn dùng má»™t chút vang không?
- Em không biết nữa.
Elizabeth không bá» sót má»™t lá»i nà o.
- Rượu vang trắng nhé? - Cháu trai bà gợi ý. Cô đã phản ứng tháºt khó hiểu. Cô cố tình ngồi xa cháu bà . Không để ý, cháu bà vẫn đứng dáºy và không đợi câu trả lá»i cứ thÃch lấy rượu.
- Cháu biết Clay bao lâu rồi? - Bà ngoại Clay há»i trong khi hÆ¡i rướn ngưá»i vá» phÃa trước.
- Chúng cháu quen nhau từ hồi hè.
- Angela nói cháu tự may váy cưới cho cháu.
- Vâng, đúng ạ, nhưng vá»›i sá»± giúp đỡ cá»§a nhiá»u ngưá»i - Catherine trả lá»i, hiểu rằng đã quá muá»™n để tránh những câu há»i tiếp theo.
- á»’, hay quá. Tôi chưa bao giá» may nổi má»™t mÅ©i, đúng không Angela? Váºy mẹ cháu có giúp cháu chứ? - Thái độ cá»§a Sophie trái ngược hẳn vá»›i thái độ cá»§a bà thông gia cá»§a mình. Elizabeth thì táo bạo và hách dịch còn ngưá»i phụ nữ nà y lại rụt rè và khiêm tốn. Tuy nhiên câu há»i vô tư cá»§a bà lại khiến Catherine cảm thấy mình rÆ¡i và o ngõ cụt.
- Không ạ, mấy ngưá»i bạn cá»§a cháu giúp cháu may váy. Cháu thưá»ng may thuê và o lúc rảnh để kiếm tiá»n trả há»c phÃ.
- Ôi, Clay đâu có nói vá»›i chúng ta là cháu Ä‘ang há»c đại há»c.
Vừa lúc đó Clay đến, kịp giải cứu cho cô bằng má»™t ly rượu vang nháºp khẩu từ Äức. Khi Catherine đưa tay đón ly rượu, những viên ngá»c trên chiếc nhẫn cô Ä‘eo sáng lấp lánh. Trước khi đưa ly lên môi, cô đổi tay, và để bà n tay trái cá»§a cô xuống đùi.
- Vâng, cô ấy Ä‘ang há»c đại há»c. Cô ấy là má»™t cô gái thông minh đấy bà ạ. Cô ấy tá»± may bá»™ váy cô ấy Ä‘ang mặc đấy. Bà thấy cô ấy có khéo tay không ạ?
- Cháu còn đánh máy thuê nữa ạ. - Catherine lúng túng.
- Thế ư? Ôi, ôi. - Bà ngoại của Clay có vẻ rất ngạc nhiên.
- Bà thấy đấy, bây giá» cháu sẽ không còn phải trả tiá»n để đánh máy tà i liệu nữa. Vì thế mà cháu cưới cô ấy đấy. - Anh cưá»i tinh quái và đặt tay lên lưng ghế.
- Mẹ, Clay lại đùa giỡn bà rồi. Mẹ đừng có để ý lá»i nó nói mẹ ạ. - Angela tham gia.
Cuá»™c nói chuyện tiếp tục, xen lẫn vá»›i những tiếng ầm ừ và những miếng nấm muối. Clay ngồi thoải mái bên cạnh Catherine vá»›i hai đầu gối loe rá»™ng để dù thế nà o anh cÅ©ng là m cho đùi mình chạm và o đùi cô. Anh nghe chuyện, thỉnh thoảng há»i má»™t câu, và ghé và o tai Catherine há»i cô có thÃch ăn cua không, nói cho cô biết chÃnh cô Ä‘ang ăn cua, thì thầm vừa đủ to để bà Elizabeth Forrester nghe được và bảo vá»›i vị hôn phu cá»§a anh rằng có nhiá»u Ä‘iá»u anh nên dạy cô thÃch. Anh nói đùa vá»›i Elizabeth, trêu Sophie, đồng ý chÆ¡i bóng vá»›i bố anh và o má»™t ngà y gần đây, và trong suốt thá»i gian đó, cố gắng tá» ra như thể anh yêu Catherine tháºt sá»±.
Äến lúc há» Ä‘i ăn tối, cô đã gần như mệt má»i. Cô không quen ngồi gần anh như váºy, cÅ©ng không quen bị tán tỉnh má»™t cách quá lá»™ liá»…u để vì lợi Ãch cá»§a ngưá»i khác. Ở bà n ăn, chuyện đó vẫn tiếp tục, vì Clay ngồi sát bên cạnh cô và thỉnh thoảng trong bá»a ăn anh lại để cánh tay lên vai ghế cá»§a cô và ghé và o tai cô thì thầm bằng Ä‘iệu bá»™ rất tình tứ. Anh có thể cưá»i to vừa đủ, có thể nhìn cô đủ âu yếm để các bà cá»§a anh cưá»i vá»›i nhau qua món cá hồi cá»§a há». Nhưng trước khi bữa ăn kết thúc hoặc món cá hồi hoặc Clay hay cả hai đã khiến dạ dà y cá»§a Catherine bắt đầu quặn lên. Thêm và o đó Elizabeth lại khÆ¡i ra chá»§ đỠcái nhẫn, và bà ấy nói má»™t cách hà o hứng đến ná»—i Catherine ngán ngẫm không biết có phải nghe chá»§ đỠấy suốt bữa ăn hay không.
- Ta thấy Angela đã trao cho cô chiếc nhẫn hồng ngá»c. Angela, con xem chiếc nhẫn trên tay Catherine má»›i đẹp là m sao. Gia đình con nói sao hả?
Catherine buộc mình phải tiếp tục cắt một miếng khoai tây phủ pho mát.
- Há» vẫn chưa trông thấy chiếc nhẫn. - cô trả lá»i thà nh tháºt và thấy mình đã há»c chÆ¡i rất nhanh, không dể ngưá»i đà n bà có đôi mắt sắc sảo ấy có lá»t má»™t khe hở.
- Chiếc nhẫn ở giữa những ngón tay búp măng ấy tháºt đẹp phải không Clay?
Clay cầm bà n tay Catherine lên, bỠchiếc nĩa cô đang cầm ra, hôn bà n tay đó, rồi lại đặt chiếc nĩa trở lại giữa những ngón tay cô, và nói:
- Äẹp lắm.
- Cô có muốn dùng cái nÄ©a đó xiên cho cháu ta má»™t cái để cho cảm giác tá»± mãn quá mức cá»§a nó bá»›t Ä‘i chút không, Catherine? Cháu cứ âu yếm ngưá»i ta như thế ngưá»i ta là m sao táºp trung ăn được cÆ¡ chứ, Clay?
Nhưng cÅ©ng giống chiếc nhẫn, má»i thứ khác quanh bà n ăn Ä‘á»u là m Catherine không sao táºp trung được.
Clay chỉ cưá»i và cúi xuống đĩa thức ăn cá»§a mình.
- Bà , cháu nghÄ© cháu khám phá ra má»™t Ä‘iá»u nữa. Không ai nói vá»›i bà là bà phải chuyển chiếc nhẫn cho mẹ cháu. Bà có muốn lấy lại không?
- Äừng có vô lá»… thế, Clay. Là cô dâu cá»§a cháu, Catherine nên và muốn được Ä‘eo chiếc nhẫn đó. Ông cá»§a cháu sẽ ngây ngưá»i ra nếu ông thấy chiếc nhẫn ở trên tay cá»§a má»™t cô gái đẹp như Catherine.
- Thôi, cháu thua. Một khi bà khiến cháu cứng lưỡi không nói được thì có nghĩa là bà đúng.
Elizabeth vẫn băn khoăn không biết sá»± nghi ngá» cá»§a mình có chÃnh xác không. Thằng cháu trai cá»§a bà có vẻ mê cô gái tháºt. ÄÆ°á»£c, rồi thá»i gian sẽ cho thấy thôi, sá»›m thôi.
Ngồi trong xe trở vá» Catherine ngả đầu trên ghế, cố gắng chịu đựng từng dặm đưá»ng trong cảm giác nôn nao khó chịu. Nhưng xe chạy chưa được ná»a đưá»ng cô không tà i nà o chịu đựng thêm được liá»n bảo Clay:
- Dừng xe lại!
Clay quay sang thấy mắt cô vẫn nhắm, má»™t tay cô ôm lấy cổ há»ng.
- Sao thế?
- Dừng xe lại đi... là m ơn.
Nhưng há» Ä‘ang ở trên đưá»ng cao tốc, tuyến đưá»ng được Ä‘iá»u khiển tá»± động nên khó mà dừng lại ngay được.
- Nà y, cô không sao chứ?
- Tôi phải nôn.
Má»™t cái dốc dà i hiện ra và Clay bẻ tay lái, đánh xe qua lỠđưá»ng ghé và o má»™t bãi cá», rồi đạp phanh. Ngay láºp tức Catherine nhà o ra ngoà i. Anh nghe thấy tiếng cô nôn.
Mồ hôi toát ra gan bà n tay Clay. Anh cảm thấy ngá»±c mình như căng ra, nóng bừng, và cảm thấy nước miếng ứa ra dưới lưỡi như thể chÃnh anh Ä‘ang nôn má»a váºy. Anh ra khá»i xe, chưa biết phải là m gì, và anh nhìn thấy cô Ä‘ang cúi gáºp ngưá»i xuống bãi cá», tóc cô xoã ra hai bên má.
- Catherine, cô không sao chứ?
- Anh có khăn giấy ở đó không? - Cô há»i giá»ng run rẩy.
Anh đến phÃa sau cô, cho tay và o túi quần và lấy ra chiếc khăn mùi xoa cá»§a anh. Anh đưa khăn cho cô và dẫn cô bước cách xa chá»— cô vừa nôn và i bước.
- Cái nà y... là khăn... mùi xoa của anh. Tôi không thể dùng... khăn của anh được.
- Vì Chúa, hãy dùng nó... dùng bất cứ thứ gì. GiỠcô đỡ chưa?
- Tôi không biết. - Cô thở dốc như thể cô sắp nôn nữa. - Anh không có khăn giấy à ?
- Catherine, bây giỠkhông phải lúc lịch sự. Hãy dùng cái khăn nà y đi.
Mặc dù Ä‘ang cảm thấy rất tệ. Catherine vẫn nháºn thấy rõ rằng Clay Ä‘ang rất hoảng sợ. Cô cầm chiếc khăn thÆ¡m cá»§a anh đưa lên lau miệng.
- Chuyện nà y có thưá»ng xuyên xảy ra không? - Giá»ng anh run rẩy, lo lắng và anh khẽ vuốt cánh tay cô má»™t cách ân cần.
Cô lắc đầu, đợi xem cô có muốn nôn nữa không.
- Tôi cứ nghĩ chuyện nà y chỉ xảy ra và o buổi sáng thôi.
- Tôi nghÄ© chỉ vì món cá và vì các bà cá»§a anh đấy mà . - Cô cố cưá»i thà nh tiếng, nhưng cô không thà nh công lắm.
- Cat, tôi xin lỗi. Tôi không biết cô phải chịu đựng thế nà y nếu không tôi đã không chất thêm gánh nặng lên cô như thế.
Cô nghe rõ anh gá»i cô là Cat. Chúa Æ¡i, không, cô nghÄ©, đừng để anh ta gá»i mình như thế, Chúa Æ¡i. Äừng!
- Cô có muốn quay và o xe không? - Anh há»i giá»ng lúng túng, cảm thấy muốn bảo vệ cô, nhưng lại bất lá»±c không biết phải là m gì.
- Tôi muốn ở ngoà i nà y thêm chút nữa. Tôi vẫn thấy buồn nôn, - Cô gấp lại chiếc khăn và đưa nó lên lau trán. Anh đưa tay khẽ vén những sợi tóc dÃnh trên má cô.
- Khi chúng ta cưới nhau rồi cô vẫn như thế nà y sao? - Cô biết anh Ä‘ang cưá»i vá»›i cố gắng là m cô cảm thấy dá»… chịu hÆ¡n.
- Nếu tôi như váºy thì tôi sẽ giặt khăn tay cho anh. Tôi không biết, chuyện nà y chưa từng xảy ra. Tôi xin lá»—i đã khiến anh khó xá».
- Cô không là m tôi khó xỠđâu. Tôi chỉ sợ thôi. Tôi không biết là m thế nà o vá»›i má»™t cô gái bị nôn má»a.
- á»’, váºy thì hãy sống mà há»c Ä‘i nhé.
Anh cưá»i, đợi cô lấy lại thăng bằng. Cô đưa những ngón tay run rẩy lên trán rồi miết chúng qua thái dương. Bụng cô đã bá»›t nôn nao, nhưng bà n tay Clay vẫn để trên cánh tay cô mặc dù cánh tay cô vẫn tiếp tục cỠđộng. Rồi, cô khẽ gỡ tay cô ra.
- Clay, bà ná»™i anh biết đấy. - Giá»ng Catherine vẫn run.
- Biết cái gì chứ?
- Là m sao anh có thể nói như thế khi mà bà anh... tháºt...
- Tháºt là m sao? Tháºt độc Ä‘oán ư? Thá»±c ra bà ấy không như váºy đâu. Bà ấy yêu quà cô đấy, cô không thể nói ra Ä‘iá»u đó à ?
- Yêu quà tôi? ... Tôi ư?
- Bà tôi là má»™t con quỉ tinh quái, và bà ấy khó mà bá» sót Ä‘iá»u gì. Tối nay tôi không cố ý lừa bà ấy. Äúng, bà ấy biết nhưng dù sao bà cÅ©ng khen ngợi cô đấy thôi.
- Bà anh thể hiện Ä‘iá»u đó má»™t cách kỳ quặc.
- Má»—i ngưá»i Ä‘á»u có cách thể hiện cá»§a riêng mình, Catherine ạ. Cách cá»§a bà tôi... không giống cách cá»§a các bà ná»™i, nhưng hãy tin tôi, nếu bà không á»§ng há»™ thì bà đã chẳng khen cô Ä‘eo nhẫn đẹp như thế.
- Váºy ra chiếc nhẫn là má»™t sá»± thá» thách. - đó là lý do tại sao anh cứ bắt tôi phải Ä‘eo nó?
- Tôi cho là như váºy. Nhưng đó cÅ©ng là truyá»n thống. Tất cả nhà tôi Ä‘á»u biết rằng cô dâu cảu tôi nhất định phải Ä‘eo chiếc nhẫn đó. Trước khi tôi sinh ra má»i ngưá»i đã nghÄ© váºy rồi.
- Clay, tôi đã... rất sợ. Không phải chỉ vì chiếc nhẫn thôi đâu mà vì cả cái cách bà ná»™i anh dò xét tôi nữa. Tôi Ä‘ang ăn cua mà phải để ngưá»i khác nói má»›i biết mình Ä‘ang ăn cua và tôi biết thứ vang đỠđó là m bằng gì, không biết những viên kim cương mà u hồng lại được gá»i là hồng ngá»c và ...
Clay phá lên cưá»i:
- Bà tôi nói thế là muốn ám chỉ chiếc nhẫn, chứ không phải nói vá» mà u, nhưng cái từ đó thì ảnh hưởng gì chứ? Cô đã thắng bà ná»™i tôi cô không biết sao? Cô đã thắng bà bằng cách để bà đoán ra sá»± tháºt mà vẫn nháºn được sá»± á»§ng há»™ cá»§a bà . Tại sao cô lại thấy sợ chứ?
- Vì giữa gia đình anh tôi là má»™t kẻ lạc lõng. Tôi giống như má»™t viên đá giữa những viên kim cương, anh không thấy Ä‘iá»u đó sao?
- Cô có má»™t sá»± tá»± ti đáng ngạc nhiên ẩn sau vẻ bình tÄ©nh mà cô thưá»ng thể hiện ra ngoà i. Tại sao cô cứ nhất định phải hạ thấp mình như váºy?
- Tôi biết chỗ của mình, và nó không nằm trong gia đình Forrester.
- Chừng nà o tôi còn công nháºn vị trà cá»§a cô ở trong gia đình tôi thì sẽ không ai tranh cãi vá» Ä‘iá»u đó hết.
- Clay, chúng ta đang phạm phải sai lầm.
- Sai lầm duy nhất trong buổi tối hôm nay là việc cô đã ăn món cá hồi. - Anh chạm tay lên vai cô. - Cô đã phục thù xong chưa?
- Là m sao mà anh vẫn có thể đùa cợt sau tất cả những chuyện nà y chứ? - Cô không thể nhịn được cưá»i.
- Catherine, chỉ tạm thá»i thôi mà . Tôi đã xác định sẽ chấp nháºn những gì tôi có thể, và không để những gì còn lại già y vò mình, thế thôi. Và tôi Ä‘ang há»c dần.
- Há»c ư?
- Như cô nói đấy... bây giá» là há»c xoay xở vá»›i má»™t phụ nữ mang thai. - Anh dẫn cô quay lại xe. - Nà o, bây giá» chắc cô ổn rồi. Hãy lên xe Ä‘i và tôi sẽ lái xe như má»™t anh chà ng ngoan ngoãn.
Xe chạy xuống đưá»ng và Clay bắt đầu nói vá» Sophie và Granddad, ôn lại những ký ức vá» há», và những câu chuyện anh kể đã là m Catherine hiểu được tại sao Angela lại có tÃnh cách đáng yêu như váºy. Ngồi trên xe vá»›i Clay, nghe những chuyện thá»i thÆ¡ ấu cá»§a anh, cô cảm thấy khá dá»… chịu. Có lúc cô cưá»i và nói:
- Tôi phải cố lắm má»›i nÃn được cưá»i khi Granddad gá»i anh là "con trai". - Cô quay nhìn Clay và nhắc lại: - Con trai?
- á»’, tôi nghÄ© ông luôn coi tôi như váºy. - Clay cÅ©ng cưá»i. Cô biết không, tôi tháºt sá»± yêu con ngưá»i ông tôi. Khi tôi còn nhá», ông thưá»ng dắt tôi Ä‘i xem những chiếc thuyá»n ở Superior. Chỉ có ông và tôi. Má»™t lần ông đưa tôi lên má»™t chiếc xe lá»a vì ông bảo xe lá»a rồi sẽ chẳng còn tồn tại nữa và tôi không nên để lỡ dịp thá» ngồi trên đó. Những chiá»u thứ Bảy ông thưá»ng dẫn tôi Ä‘i xem phim hoạt hình cá»§a Disney, Ä‘i thăm các bảo tà ng, và nhiá»u nÆ¡i thú vị khác. Tôi còn Ä‘i xem ba- lê vá»›i cả ông và bà nữa.
- Xem ba-lê ư? - Cô tháºt sá»± ngạc nhiên.
- Ừ.
- Tháºt may mắn.
- Cô chưa bao giỠđi xem ba-lê sao?
- Tôi đoán là cô có vì đã có lần cô nói chuyện trở thà nh một diễn viên múa ba-lê.
- Không, anh Ä‘oán nhầm rồi. - và lần đầu tiên Catherine chia sẻ má»™t phần nuối tiếc sâu kÃn vá»›i anh. Không nhiá»u, chỉ má»™t chút thôi, - má»™t chút rất quan trá»ng. Giống như chiếc gạt nước gạt má»™t đưá»ng trên cá»§a kÃnh má» hÆ¡i nước, cô cho anh má»™t cái nhìn thoáng qua đầu tiên và o bên trong tâm hồn cá»§a cô. - Bố tôi uống rất nhiá»u, vì thế chẳng bao giá» có tiá»n để tôi Ä‘i xem ba-lê.
Äá»™t nhiên cô thấy tiếc vì đã kể vá»›i anh Ä‘iá»u ấy và cô đợi phản ứng cá»§a anh. Cô không muốn anh nghÄ© rằng cô cố ý gợi sá»± thương hại ở anh. Cô có thể cảm thấy anh nhìn cô đăm đăm má»™t lát rồi nói những lá»i khiến trái tim cô Ä‘áºp rá»™n.
- Bây giỠthì có thể đấy, - đó là tất cả những gì anh nói.
|

12-10-2008, 05:11 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 14
Ba tuần ngắn ngá»§i trước ngà y cưới, Clay và Catherine ở bên nhau rất nhiá»u vì cần phải chuẩn bị vô số việc. Äiá»u Catherine lo sợ nhất đã bắt đầu xảy ra: cô cà ng ngà y cà ng quen vá»›i sá»± có mặt cá»§a anh ở bên cô. Cô bắt đầu Ä‘oán được má»i việc trước khi chúng diá»…n ra - việc được anh mở cá»a xe cho, được anh cầm áo khoác giúp, được anh trả tiá»n cho má»™t món quà vặt. Những nét riêng tư cá»§a Clay cÅ©ng được Catherine khám phá - cách anh khéo léo dà nh chút Ãt thá»i gian trêu đùa vui vẻ vá»›i các cô gái ở Horizons má»—i khi anh chuẩn bị đưa cô ra ngoà i; cảm giác vá» sá»± thắm thiết mà anh thể hiện trước gia đình anh; những sá»± đụng chạm khiến không ai có thể nghi ngá» là thiếu tá»± nhiên; tiếng cưá»i cá»§a anh. Anh rất dá»… cưá»i, cô phát hiện thấy như váºy, và dưá»ng như anh chấp nháºn Ä‘iá»u Ä‘ang diá»…n ra má»™t cách nhanh chóng hÆ¡n cô có thể.
Cô cà ng ngà y cà ng quen vá»›i những Ä‘iá»u ngẫu nhiên: cách anh nhìn những ngá»n khói; cách anh gỡ những miếng dưa chua khi anh ăn hamburger nhưng lại đổ thêm nước sốt cà chua lên bánh: anh ưa thÃch mà u nâu và việc anh hÆ¡i không nhạy bén giữa các mà u nâu và mà u xanh lá cây và thỉnh thoảng anh chá»n mà u tất không hợp lắm. Cô đã biết tất cả quần áo cá»§a anh và đã quen vá»›i mùi thÆ¡m cá»§a anh phảng phất trong xe, cho đến má»™t buổi tối khi cái mùi thÆ¡m đã thay đổi cô sá»ng sốt vì cô đã nháºn ra ngay sá»± thay đổi đó. Cô đã biết những băng nhạc anh thÃch, rồi biết những bà i hát anh đặc biệt thÃch trong những băng nhạc đó.
Rồi má»™t hôm anh đỠnghị cô dùng xe hÆ¡i cá»§a anh để Ä‘i lo nốt những công việc cá»§a cô. Äôi mắt xanh cá»§a cô mở to, nhìn chùm chìa khoá xe, nhìn ngón tay trá» cá»§a anh, rồi lại nhìn và o mắt anh. Cô không thốt lên lá»i được.
- Có gì đâu, nó chỉ là một chiếc xe hơi thôi mà , - anh nói vẻ vô tư.
Nhưng nó đâu phải chỉ như thế! Không chỉ như thế đối vá»›i Clay. Anh giữ gìn nó như má»™t huấn luyện viên giữ gìn má»™t nhà vô địch cá»§a cuá»™c đưa Kentucky Derby vá»›i niá»m tá»± hà o không kém. Việc anh tin tưởng để cô lái chiếc xe cá»§a anh giống như má»™t mÅ©i kim nữa trong đưá»ng may nối Clay vá»›i cô lại gần nhau hÆ¡n.
Cô cảm nháºn rõ Ä‘iá»u đó khi cô nhìn chùm chìa khoá. Chấp nháºn đỠnghị cá»§a anh có nghÄ©a là vượt qua má»™t rà o cả nữa giữa há», rà o cản nà y quan trá»ng hÆ¡n những rà o cả đã từng bị chinh phục trước đó, bởi nó mô tả những quyá»n riêng biệt cá»§a há». Cầm chùm chìa khoá nghÄ©a là không phân biệt hai ngưá»i, Ä‘iá»u mà Catherine vốn vẫn cố tình tránh.
Tuy nhiên cô lại đưa tay cầm chùm chìa khoá, bị cám dá»— bởi sá»± sang trá»ng, sá»± tá»± do, sá»± hiếu kỳ và cô tá»± bảo mình, "Má»™t lần... chỉ má»™t lần thôi mà ... bởi vì cô phải Ä‘i và i chá»—, và đi bằng xe hÆ¡i cá»§a anh sẽ tiện hÆ¡n Ä‘i xe buýt nhiá»u".
Lái chiếc Corvette, cô cảm thấy mình đã chiếm mất thế giá»›i cá»§a Clay, chiếc xe là má»™t phần quan trá»ng đối vá»›i anh. Cảm giác được xâm nháºp khiến tim cô Ä‘áºp hồi há»™p khi cô đặt tay lên tay lái đúng chá»— anh thưá»ng đặt tay mình. Cảm giác vá» lòng bà n tay cô để trên chá»— cá»§a anh rất gần gÅ©i, vì váºy cô vá»™i xe dịch bà n tay lùi ra má»™t chút, rồi cô khởi động xe và báºt radio lên, khám phá cảm giác tá»± do khi tiếng nhạc vang lên từ loa cassette. Cô tháºm chà còn bấm còi má»™t cách không cần thiết, và cưá»i to trước sá»± sáng dạ cá»§a mình. Cô chỉnh lại gương chiếu háºu, ngạc nhiên trước những quang cảnh buồn cưá»i cô nhìn thấy trong gương.
Cô nhìn thấy những khuôn mặt đà n ông cau có cùng những khuôn mặt phụ nữ lạnh lùng, và tá»± cho phép mình cảm thấy hÆ¡n ngưá»i má»™t chút. Cô cưá»i vá»›i những lái xe khác trong khi ngồi đợi ở má»™t Ä‘iểm đèn Ä‘á». Chiếc Corvette chỉ là vẻ bá» ngoà i há»i hợt, hà o nhoáng và là cá»§a ngưá»i khác. Nhưng cô không quan tâm. Cô vẫn mỉm cưá»i.
Và trước tiên cô đón Marie, rồi Bobbi, đi mua sắm.
Và chỉ má»™t ngà y, - má»™t ngà y kỳ diệu - Catherine cho phép mình coi nó là tháºt. Và đúng là má»™t ngà y đó là tháºt. Chỉ trong má»™t ngà y duy nhất đó thôi Catherine đã được nếm trải niá»m vui mà việc chuẩn bị cho đám cưới Ä‘em lại. Việc may váy cưới cá»§a Catherine đã trở thà nh má»™t "dá»± án gia đình" bởi hầu hết các cô gái ở Horizons Ä‘á»u tham gia và o công việc đó dù Ãt hay nhiá»u. Má»™t ngà y trước khi chiếc váy được hoà n tất thì Miếng Nhá» sinh con. Äó là má»™t bé gái, nhưng tất cả bá»n há» Ä‘á»u biết từ lâu Miếng NhỠđã quyết định sẽ cho đứa bé Ä‘i, vì thế không ai nói nhiá»u vá» nó. Khi hỠđến thăm Miếng NhỠở bệnh viện, há» chỉ nói vỠđám cưới, vá» váy cá»§a Catherine, tháºm chà vá» chiếc Corvette cá»§a Clay. Trên chiếc giá kê bên giưá»ng cá»§a Miếng Nhá», nÆ¡i đáng lẽ phải có những tấm thiếp mừng đứa bé ra Ä‘á»i thì lại có má»—i má»™t chiếc thiệp má»i dá»± cưới mà u xanh da trá»i.
Khi chiếc váy cưới được may xong, tất cả các cô gái ở Horizons Ä‘á»u muốn chạm tay và o nó và Catherine cảm thấy há» Ä‘á»u giấu má»™t niá»m ao ước. Há» tranh nhau già nh quyá»n kéo khoá váy cho Catherine lúc cô mặc thá». Chiếc váy được may bằng vải nhung mà u trắng ngà , vá»›i hai ống tay dà i và eo kiểu Empire. Thân trên cá»§a váy được may theo kiểu bồng vai và được phá»§ má»™t lá»›p đăng ten má»ng ở phần ngá»±c. Nhìn mình trong gương, Catherine không thể không tá»± há»i những tháng sắp tá»›i trông cô sẽ như thế nà o.
Những kế hoạch cho tương lai cá»§a Clay và Catherine được vạch ra má»™t cách cụ thể. Há» phải nghÄ© tá»›i má»™t chá»— ở và tÃnh đến việc mua đồ đạc cho chá»— ở đó. Lại má»™t lần nữa chuyện diá»…n ra như cổ tÃch khi Clay thông báo rằng bố anh còn má»™t số bất động sản nữa ở trong thà nh phố và Ãt nhất trong số đó có ba căn nhà chưa có ngưá»i ở.
- Catherine, cô có muốn đi xem chúng không? - Anh đỠnghị.
Anh dẫn cô tá»›i khu Thung lÅ©ng Và ng nÆ¡i có những căn nhà được xây má»›i rất hiện đại. Catherine đứng sau lưng Clay, nhìn anh tra chìa khoá và o ổ khoá vá»›i má»™t cảm giác háo hức như trẻ con. Cánh cá»a được mở ra và cô bước và o trong, nghe thấy tiếng khép cá»a sau lưng mình. Cô Ä‘ang đứng trong phòng đợi cá»§a căn nhà . Nó tháºt yên ắng. Trước mắt cô là những báºc thang trải thảm mà u sôcôla dẫn lên lầu. Clay đặt tay lên cánh tay cô khiến cô giáºt nảy mình. há» bước lên các báºc thang trong im lặng và được đón chà o bởi má»™t không gian rá»™ng, thoáng đãng cá»§a phòng khách. Bên trái cô là má»™t căn bếp, bên phải cô là những báºc thang dẫn lên tầng dà nh cho phòng ngá»§. Cô không thể tưởng tượng nổi mình sẽ sống ở má»™t căn nhà sang trá»ng má»›i nguyên như thế nà y.
- Ôi, Clay, - cô chỉ nói được có thế trong khi vẫn mở to mắt quan sát quanh phòng khách.
- Tôi biết cô đang nghĩ gì.
- Nhưng tôi có lý. Như thế nà y là quá nhiá»u.
- Cô không thÃch căn nhà nà y sao? Váºy thì chúng ta sẽ Ä‘i xem những căn nhà khác.
Cô quay lại nhìn anh giữa căn phòng lá»›n trà n ngáºp ánh sáng. - Tôi không thể sống trong má»™t căn nhà như thế nà y vá»›i anh. Như thế khác nà o tôi gian láºn thuế thu nháºp.
- ÄÆ°á»£c rồi, váºy thì Ä‘i. Cô muốn tá»›i chá»— nà o khác nà o?
- Äợi đã - Cô đưa tay giữ anh lại, bởi anh Ä‘ang quay ra khá»i phòng. - Tôi không phải là ngưá»i duy nhất có quyá»n đưa ra ý kiến. - Anh dừng lại, nhưng cô có thể nói rằng anh Ä‘ang nghiến răng. - Clay, chúng ta lấy gì mà lấp đầy được cả cái nÆ¡i rá»™ng thế nà y?
- Äồ đạc, nhưng chúng ta sẽ không bà y kÃn hết. Chúng ta chỉ sắm những gì chúng ta cần thôi.
- Chỉ... sắm ư?
- á»’, chúng ta sẽ Ä‘i mua tất cả, thế! Chúng ta phải Ä‘i mua, chuyện thông thưá»ng thôi mà . - anh gắt gá»ng chẳng giống anh má»i khi. Cô biết rằng anh thất vá»ng chứ không há» tức giáºn.
- Anh thÃch ở đây, đúng không?
- Tôi luôn thÃch chá»— nà y, nhưng Ä‘iá»u đó không quan trá»ng. Còn có những Ä‘iá»u khác nữa.
- ÄÆ°á»£c, - cô nhìn đôi mắt buồn cá»§a anh và nói khẽ - hãy dẫn tôi Ä‘i xem tiếp nÆ¡i nà y.
Cô theo anh bước lên những báºc thang thấp. Anh báºt má»™t ngá»n đèn và má»™t phòng tắm rá»™ng rãi hiện ra trước mặt cô. Phòng tắm có má»™t bà n trang Ä‘iểm dà i được lát bằng đá cẩm thạch và hai bồn tắm cùng má»™t chiếc gương to bằng cỡ má»™t cái giưá»ng. Äồ dùng trong phòng Ä‘á»u có mà u hạnh nhân. Cô liếc nhanh qua chiếc ghế dùng để ngồi trang Ä‘iểm, qua chiếc vòi tắm, chiếc bồn rá»a, qua lá»›p giấy dán tưá»ng mà u nâu ở phÃa trên.
- Có thể thay giấy dán tưá»ng - anh nói.
- Không cần đâu. Tôi có thể hiểu tại sao anh thÃch nó bởi tất cả Ä‘á»u là mà u nâu.
Anh tắt đèn và cô theo anh đến má»™t phòng ngá»§ nhỠở phÃa bên kia hà nh lang. Äây lại là má»™t phòng được dán tưá»ng bằng giấy mà u nâu, rất khoẻ khoắn và được trang trà như má»™t chá»— để ẩn mình hoặc để há»c táºp.
Há» lặng lẽ Ä‘i và o má»™t phòng ngá»§ khác. Phòng nà y rất rá»™ng và có thể được ngăn đôi má»™t cách dá»… dà ng. Tưá»ng cá»§a phòng nà y cÅ©ng có mà u nâu, nhưng chỉ khác là mà u nâu ở đây nhạt hÆ¡n và thỉnh thoảng được pha má»™t chút mà u xanh da trá»i dịu. Clay bước lên và mở má»™t cánh cá»a ra, để cô thấy má»™t cái tá»§ rá»™ng vá»›i những ngăn kéo, giá để già y và ngăn đựng đồ đạc.
- Clay, tất cả đáng giá bao nhiêu?
- Äiá»u đó thì có gì khác chứ?
- Tôi... chúng ta... có khác đấy.
- Tôi có thể chi trả được mà .
- Äó không phải là điểm chÃnh, anh biết mà .
- Váºy thì Ä‘iểm chÃnh là gì, Catherine?
Thay cho câu trả lá»i, cô đưa mắt vá» chá»— mà cô nghÄ© sẽ được kê giưá»ng. Anh cÅ©ng đưa mắt nhìn vá» chá»— đó, rồi há» vá»™i nhìn Ä‘i chá»— khác. Cô quay ra khá»i phòng và bước nhanh xuống thang gác tá»›i xem nhà bếp.
Căn bếp xinh xắn rá»™ng vừa đủ, có máy rá»a bát, tá»§ lạnh, nÆ¡i sà n được phá»§ nhá»±a dà y bóng loáng, và tất cả má»i dụng cụ Ä‘á»u có mà u hạnh nhân - tất cả. Cô chợt nghÄ© đến cái bếp ở nhà mình, nghÄ© đến việc bố cô đổ bã cà phê ra bồn rá»a mà chẳng bao giá» thèm dá»™i chúng Ä‘i, nghÄ© tá»›i những cái bát dÄ©a cứ mãi mãi chất đống trong bồn nếu như cô không thò tay và o rá»a chúng.
Catherine nghĩ đến việc nấu nướng trong cái bếp sạch sẽ ngăn nắp nà y với những đồ là m bếp sáng bóng dưới cái trần được phủ một lớp formica trang nhã mát mẽ. Cô nhìn ra chiếc bà n ăn và hình dung ra hai chiếc ghế đặt ở hai bên bà n. - một bà n ăn ấm cúng, bình dị. Cô tưởng tượng ra cảnh Clay ngồi ở đó và o buổi sáng, uống cà phê hay trứng ráng. Và hơn nữa, cô không việc gì phải tưởng tượng ra những cảnh ấy bằng cái cách đầy ao ước như thế.
- Catherine?
Cô giáºt mình quay ra và thấy anh Ä‘ang đứng bên khung cá»a chống má»™t khuá»·u tay lên đó. Anh mặc má»™t chiếc jacket được may bằng vải thô mà u đất và má»™t chiếc gi lê cùng mà u ở bên trong. Anh đứng hÆ¡i rướn ngưá»i và o phÃa trong khiến chiếc jacket loe ra tạo thà nh những cái bóng nhảy nhót quanh anh. Lại má»™t lần nữa cô nháºn thấy anh ăn mặc đẹp như thế nà o, quần cá»§a anh không bao giá» có má»™t nếp nhăn, tóc anh lúc nà o cÅ©ng mượt. Cô cảm thấy miệng mình khô khốc và cô tá»± há»i cô Ä‘ang tá»± đánh lừa mình vì Ä‘iá»u gì.
- Chỉ còn đúng má»™t tuần nữa thôi, - anh nói giá»ng xúc động.
- Tôi biết. - Cô Ä‘ang quay vá» phÃa chiếc bếp Ä‘iện, bước tá»›i báºt ngá»n đèn phÃa trên bếp bởi nó cho cô cái cá»› quay lưng vá» phÃa anh và bởi cô vừa má»›i tá»± há»i anh có uống cà phê và o buổi sáng hay không và bởi cô vừa nghÄ© đến những cái bóng do chiếc áo cá»§a anh tạo ra.
- Nếu anh muốn, Clay ạ, thì chúng ta sẽ chá»n nÆ¡i nà y. Tôi biết những mà u quanh đây rất hợp vá»›i anh.
- Cô có muốn xem tiếp không? - Anh không giáºn, không giáºn tà nà o. Ngược lại giá»ng anh rất dịu dà ng.
- Tôi thÃch căn nhà nà y, Clay ạ. Tôi chỉ nghÄ© rằng chúng ta... rằng tôi...
- Cô đáng được ở đây không chứ gì? - Anh nói há»™ cô những lá»i cô khó nói.
- Äúng váºy.
- Cô nghÄ© rằng chúng ta sống trong má»™t túp lá»u lụp xụp thì công bằng hÆ¡n chứ gì?
- Äúng! - Cô quát và o mặt anh. - Không... ôi, Chúa Æ¡i, tôi không biết nữa. Tôi không bao giá» tưởng tượng rằng mình lại sống ở má»™t nÆ¡i như thế nà y. Tôi Ä‘ang cố gắng để khá»i bị nó cám dá»—.
Anh mỉm cưá»i, nâng tiếp tay kia lên, để giỠđây cả hai tay anh Ä‘á»u chống trên khung cá»a sổ, rồi anh nhìn tiếp sà n bếp và lắc đầu.
- Tôi biết đôi lúc tôi không tin cô.
- Và đôi lúc tôi cũng không tin anh. - Cô xoè hai bà n tay biểu thị cả căn nhà bằng một cỠchỉ. - GiỠcòn đồ đạc nữa!
- Tôi đã nói là chúng ta sẽ chỉ sắm những thứ cần thiết thôi mà .
- Nhưng tôi đang muốn biết những thứ anh cho là cần thiết là những thứ gì.
- á»’, tôi sẽ cố lùng mua mấy chiếc ghế gắn keo nếu chúng là m cô vui. Và tôi sẽ cá»™t mấy sợi dây da lên tưá»ng phòng ngá»§ và treo má»™t bó rÆ¡m tươi lên đó. Thế nà o?
Anh nở má»™t nụ cưá»i quyến rÅ© nhất; nó quyến rÅ© đến không thể tưởng nổi.
Anh Ä‘ang trêu cô. Anh Ä‘ang đứng đó trước khung cá»a cá»§a căn bếp tương lai vá»›i nụ cưá»i quyến rÅ© cá»§a ngưá»i chá» cÆ¡m tối mà trêu cô. Tiếng cưá»i cá»§a anh bắt đầu từ trong cổ như những tiếng sôi nhưng khi nó báºt ra ngoà i nghe nó tháºt thoải mái, và cô không thể là m gì khác hÆ¡n là cưá»i đáp lại.
Anh chá»n bá»™ sô pha dà i, anh nói, mẹ anh khiến anh muốn cứng ngưá»i vì những chiếc sô pha nhá» hình chữ S cá»§a bà , những chiếc ghế không cho phép má»™t ngưá»i đà n ông được duá»—i ngưá»i ra má»™t cách thoải mái. Anh còn mua hai chiếc ghế tá»±a bá»c len thô, má»™t chiếc bà n cà phê, mấy cái bà n ghép, và má»™t cái đèn để bà n đắt ngang vá»›i những chiếc ghế tá»±a, mặc dù Catherine đã bảo anh rằng như thế là lãng phÃ. Anh nói rằng anh thÃch chiếc đèn đó, chỉ có thế, dù đắt hay không. Anh chá»n hai chiếc ghế để đặt ở bà n ăn trong bếp, nhưng Catherine cương quyết không chịu để anh trang trà má»™t phòng ăn sang trá»ng. Há» tháºt sá»± không cần má»™t phòng như váºy, cô nói vá»›i anh như thế. Cô thắng ở Ä‘iểm đó, nhưng những thứ trong phòng ngá»§ mà cô cho là "đủ tốt rồi" lại chưa đủ tốt vá»›i Clay. Anh chá»n những thứ đắt gấp đôi thứ cô chá»n, và má»™t chiếc tá»§ có nhiá»u ngăn kéo đắt gấp ba mặc cho cô cứ cố thuyết phục anh rằng chiếc tá»§ tưá»ng đã có nhiá»u ngăn kéo rồi.
Há» Ä‘ang đứng giữa hai gian hà ng tranh cãi vá» mắc treo và đèn để trong phòng ngá»§ thì ngưá»i bán hà ng Ä‘i tá»›i.
- Nhưng tại sao chúng ta phải cần nhiá»u đến thế kia chứ. Trần nhà đã có đủ đèn rồi mà ; thế đủ rồi.
- Vì tôi thÃch Ä‘á»c sách trên giưá»ng. - Clay nói to.
Ngưá»i bán hà ng hắng giá»ng và lặng lẽ rút lui dể há» tranh cãi cho ngã ngÅ©. Nhưng Catherine biết anh ta đã kịp nghe được những lá»i Clay vừa nói và cô cảm thấy ngượng cứng ngưá»i, cảm thấy mình tháºt ngốc khi đứng giữa má»™t gian hà ng ná»™i thất tranh cãi vá»›i ngưá»i yêu để anh phải hét lên rằng anh thÃch Ä‘á»c sách trên giưá»ng.
Má»i việc diá»…n ra dồn dáºp.
Steve gá»i Ä‘iện tá»›i thông báo rằng anh sẽ vỠđến Minnesota và o thứ Năm, ngà y mưá»i ba.
Ada gá»i Ä‘iện tá»›i nói rằng bà đã may xong váy để Ä‘i dá»± đám cưới.
Cá»a hà ng gá»i Ä‘iện tá»›i để thoả thuáºn việc chở đồ đến.
Bobbi gá»i Ä‘iện tá»›i nói rằng cả nhà cô chắc chắn sẽ tá»›i dá»± đám cưới.
Văn phòng cá»§a bác sÄ© gá»i tá»›i thông báo rằng Catherine hÆ¡i bị thiếu máu.
Angela gá»i tá»›i xin lá»—i vá» việc Claiborne đã tố cáo Herb Anderson và buá»™c ông ta phải lÄ©nh án cải tạo ba tháng vì tá»™i hà nh hung ngưá»i khác.
Rồi má»™t buổi tối Catherine trở vá» Horizons và ngỡ ngà ng trước bữa tiệc mừng cô dâu sắp vu qui Ä‘ang đợi cô, và không chỉ có các cô gái ở đó, mà còn có cả mẹ và Angela nữa. Và Catherine cho mình được hưởng quyá»n như các cô dâu khác, đưa cải hai tay lên ôm mặt và báºt khóc.
|

12-10-2008, 05:12 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 15
Clay đến đón Catherine để đưa cô đến say bay đón Steve . Cô đứng ngây ra !
Clay mặc má»™t chiếc quần bò bạc và má»™t chiếc sÆ¡ mi bằng nỉ mà u xanh da trá»i dịu bên trong má»™t chiếc jacket có in chữ trông bụi bụi .Chiêc jacket không được cà i khoá buông xuống vá»›i hai vạt áo đã bạc và miệng túi hÆ¡i sá»n . Những quần áo giản dị ấy tạo cho Clay má»™t vẻ mạnh mẽ rất đà n ông , tăng thêm vẻ bất ngá» , sá»± chân thá»±c vì nó là m cho Catherine nhá»› đến lần đầu tiên cô nhìn thấy anh .Ôi ! cái đêm đó trông anh gá»n gà ng hÆ¡n nhưng anh cÅ©ng đã mặc má»™t cái quần bò hiệu Levis và má»™t chiếc áo thun trắng kiếu áo chÆ¡i tenis .
Cô đứng bất động trong khi Clay không để ý đến phản ứng cá»§a cô cất giá»ng thì thà o :
- Chà o , tôi mang theo chiếc Bronco , tôi nghÄ© vói nó chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái hÆ¡n - Anh Ä‘i ra cá»a má»›i phát hiện cô không Ä‘i theo , vì thế anh quay lại - á»’ ! có chuyện gì thế ? Tôi phải mặc tá» tế hÆ¡n chăng ? Tôi phải lau chiếc Corvette trong gara nên quên mất thá»i gian .....Tôi xin lá»—i .
- Không ... không ...không sao . Trông anh ...- nhưng cô không nói hết câu được , chỉ đứng nhìn anh không chớp mặt
- Gì ?
-Tôi không biết , trông không giống má»i khi . - Trước đây cô đã thấy tôi mặc quần bò rồi mà .
Äúng , cô đã thấy rồi , nhưng cô không nghÄ© anh lại nhá»› . Cuối cùng cô cÅ©ng bước ra cá»a cùng vá»›i anh .
Chiếc xe cô nhá»› đã nhìn thấy và o tháng bẩy vừa rồi Ä‘ang Ä‘áºu ở lỠđưá»ng , má»™t loại đồ chÆ¡i cá»§a con ngưá»i vá»›i những chiếc ghế cao và nhiá»u cá»a ở chung quanh cùng những chá»— để đồ Ä‘i săn ở phÃa sau. Cô đứng khá»±ng lại như thể cô vừa sặp phải má»™t hà ng rà o dây thép gai .
- Tôi nghĩ chiếc Corvette không đủ rộng cho hai chúng ta , anh trai cô và đồ đặc của anh ấy .
Clay nắm cánh tay cô và dẫn cô Ä‘i tiếp . Cô bắt đầu run ; tháng Mưá»i cÅ©ng lạnh rồi , cô dá»… đổ cho thá»i tiết là m cô run . Clay tiến lên phÃa trước mở cá»a xe cho cô , nhưng anh lại quay lại và bắt gặp cô nhìn anh là m anh khó hiểu .
Catherine đứng đó , nuốt khan , cố trấn tĩnh cảm giác quen thuộc đang dâng lên trong cô - chiếc quần nà y , chiếc áo jacket quen thuộc nà y , tóc anh - chỉ một lần - không được mượt lắm .Cổ áo anh dựng lên , và khi anh đứng đó đợi cô , hơi thở của anh thoát ra tạo một là n khói trắng . Mũi anh hơi đỠmột chút và anh đang run :
- Nhanh lên nà o - anh nói vá»›i nụ cưá»i trên môi - Lên xe Ä‘i kẻo rồi cô lại mắng tôi đến muá»™n .
- Äây là xe cá»§a bố anh phải không?
- Äúng .
Anh bá» tay khá»i nắm cá»a lạnh như băng và đút tay và o túi áo . Chẳng hiểu sao cô lại nhìn xuống khoá quần bò cá»§a anh và những chá»— bạc thếch trên ông quần . Ãnh mắt cô hướng lên mặt anh và nháºn thấy anh Ä‘ang nhìn cô . Và đột nhiên má anh cÅ©ng đỠnhư mÅ©i anh váºy .
Cô giáºt mình , vá»™i bước và o trong xe và để anh đóng cá»a lại . Suốt dá»c đưá»ng đến căn cứ không quân Bloomington không ai nói má»™t lá»i nà o . Catherine cứ nhìn đăm đăm ra ngoà i , tá»± trách mình không thể kiểm soát nổi , để những ký ức lấn át . Clay vừa lái xe , vừa nghÄ© mông lung vá» cái cách cô nhìn xuống quần cá»§a anh và giá» thì anh nhá»› ra tại sao cô lại là m như thế. Anh hiểu ra rằng phụ nữ coi trá»ng ký ức hÆ¡n đà n ông. Chỉ đến lúc đó anh má»›i nháºn ra mình đã thiếu suy nghÄ© khi váºn chiếc quần bò và dùng chiếc Bronco , đáng lẽ anh phải nháºn ra anh đã dùng cả hai thứ đó và o ngà y mùng bốn tháng Bảy đó .
Clay không há» chạm và o ngưá»i cô khi há» Ä‘i dá»c toà nhà cá»§a sân bay . Sá»± ngượng ngùng vẫn còn lÆ¡ lá»ng giữa há» .
Nghe thấy tiếng chân cá»§a há» má»™t ngưá»i đà n ông cao lá»›n mặc thưá»ng phục Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t nhân viên cá»§a sân bay quay ra .Anh ta ngước mắt lên nhìn và có vẻ do dá»± . Rồi miệng anh há ra , mỉm cưá»i và bắt đầu chạy vá» cô gái tóc và ng có dáng ngưá»i cao , ngưá»i mà lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang bắt đầu chạy. Há» gặp nhau như những ngưá»i yêu nhau bị ngăn trở và Clay không khá»i ngạc nhiên trước sá»± biểu hiện tình cảm chân thá»±c cá»§a Catherine mà lần đầu tiên anh nhìn thấy .Có sá»± tham lam trong cách cô bấu những ngón tay trên lưng áo anh trai cô , có sá»± khát khao cháy bá»ng trong cách hỠôm chặt lấy nhau cùng nhắm mắt , nuốt và o những giá»t nước mắt nghẹn ngà o. Clay đứng ở phÃa sau trong cảm giác bất tiện , không muốn nhìn há» nhưng không thể không nhìn .Steve nhấc Catherine khá»i mặt đất , xoay cô má»™t vòng , nhắc Ä‘i nhắc lại những lá»i âu yếm khiến Clay cảm thấy không thÃch hợp nhưng lại là m anh cảm động .
- Bé con cá»§a anh ....Ôi Chúa Æ¡i ...Bé con cá»§a anh , có tháºt là em không ?
Äôi môi cô run rẩy và cô ôm chặt lấy cổ anh cô .Cô hầu như không thốt được ra được gì hÆ¡n ngoà i tên anh cô, rồi cô ngả đầu ra sau , đỡ đôi má rám nắng cá»§a anh cô bằng hai bà n tay , nhìn gương mặt đã thay đổi nhiá»u cá»§a anh cô , nhìn đôi vai rá»™ng cá»§a anh cô rồi lặng ngưá»i Ä‘i và không thể cầm được nước mắt khi cô nhìn thấy những giá»t nước mắt lăn xuống từ khoé mắt anh cô .
Äối vá»›i Clay đây là má»™t bà máºt được hé lá»™ . Anh nhìn gương mặt cá»§a Catherine , nhá»› lại vẻ mặt tương tá»± cá»§a cô và o cái buổi tối cô gá»i Ä‘iện cho anh cô ở nhà anh . Cuối cùng Steve dứt ra trước và nói :
- Nếu có Clay Ä‘i cùng thì chắc cáºu ấy Ä‘ang cảm thấy bất tiện đấy - Steve ôm Catherine bằng má»™t cánh tay , còn cô vòng cả hai tay ôm quanh ngưá»i anh trong khi hai ngưá»i đà n ông bắt tay chà o há»i nhau .
Catherine cưá»i rất sung sướng . Steve cô Ä‘ang ôm là cá»§a cô . Äối vá»›i Clay , cảnh đó gây cho anh má»™t cảm giác ghen tỵ kỳ cục nhưng cảm giác đó nhanh chóng tan biến để nhưá»ng chá»— cho mà n giá»›i thiệu , trước hết là giữa đà n ông vá»›i đà n ông .
- Váºy cáºu là anh chà ng em gái tôi đã kể đây- cái bắt tay cá»§a Steve chặt và thuyết phục .
- Váºy anh là ngưá»i anh cô ấy đã kể .
Clay đưa tay xách chiếc túi xách hà nh lý cá»§a Steve lên và cả ba ngưá»i bước ra khá»i toà nhà đến chá»— đỗ xe .Trên đưá»ng tá»›i đó Steve và Catherine kịp trao đổi vá»›i nhau chút thông tin vá» bản thân và gia đình há» . Anh xiết chặt hÆ¡n cánh tay quanh vai cô và cưá»i .
- Những túm tóc lÆ¡ thÆ¡ và những cái nhá»t cá»§a em đâu rồi hả ?
Và hỠlại ôm xiết lấy nhau chặt hơn .
- Äi đâu đây ?
- Anh đã đặt chỗ ở nhà nghỉ dưới thà nh phố rồi .
- Nhưng Steve , chúng ta chưa có cơ hội nói chuyện - Catherine rên rỉ .
- Nghe nà y hai anh em , tôi sẽ lái xe nà y qua nhà tôi và tôi sẽ xuống , còn hai anh em cứ dùng chiếc xe nà y đi , được không ?
- Ôi , Clay tháºt không ? - Äôi mắt Catherine ánh lên vui sướng .
- Ở nhà tôi còn xe mà .
Steve cúi xuống nói và o tai Catherine :
- Anh chà ng của em tuyệt đấy.
- Äừng suy nghÄ© nữa , tôi không thể để anh vợ cá»§a cá»§a mình mắc kẹt dưới phố , đúng không ?
Steve mỉm cưá»i :
- Váºy thì xong .
Catherine và Steve nói chuyện suốt dá»c đưá»ng từ sân bay tá»›i nhà Forrester . Khi há» tá»›i đó Steve tròn mắt nhìn ngôi nhà xinh đẹp có lối và o trải sá»i ,những bãi cá» trải dà i xung quanh và chỉ nói được hai tiếng .
- Ôi ...ôi .
Catherine không thể không cảm thấy hãnh diện khi thấy Steve ngỡ ngà ng như thế khi nhìn thấy nhà của Clay .
- Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đây .
- Bé con , anh mừng cho em .
Clay cho xe dừng lại , nhưng anh vừa đặt một chân xuống Catherine đã đặt tay lên cánh tay anh .
- Clay ?
Anh quay đầu , qua vai mình anh nhìn bà n tay Catherine trên tay áo anh .
- Tôi không biết phải nói gì .
Anh cÅ©ng chẳng biết phải nói gì cả . Anh chỉ nhìn cô , nhìn nét mặt ấm áp , rạng rỡ cá»§a cô hướng vá» anh . Hôm nay cô tháºt khác , anh chưa bao giá» thấy cô như thế nà y . Trước đây anh đã từng tá»± há»i cô có thể trở lên như thế nà y không ? Và anh đã có câu trả lá»i .
- Cám ơn - cô nói một cách chân thà nh .
- ÄÆ°á»£c rồi . Như tôi đã nói đấy , ở nhà còn xe chưa dùng mà .
- Cám Æ¡n - cô rướn ngưá»i vá» phÃa anh , lướt má mình qua má anh , không hoà n toà n là hôn , cÅ©ng chẳng phải không chạm , trong khi anh ná»a ngồi trên ghế, ná»a ở ngoà i .
- Hai anh em chuyện trò vui vẻ nhé . Nhưng nhớ phải ngủ một chút đấy , thế nhé .
- Tôi hứa .
- Tối mai gặp lại nhé ?
Cô gáºt đầu .
Anh hạ giá»ng và nói nhá» vá»›i cô má»™t câu khiến cô cảm thấy rất vui .
- Tôi nghÄ© tôi thÃch anh ấy .
Câu trả lá»i duy nhất cá»§a cô là nụ cưá»i ấm áp đủ khiến anh vui lòng . Rồi anh bước xuống , thấy Steve đứng ở dưới đợi và anh nói .
- Vẫn còn thừa thá»i gian để ngà y mai anh gặp gỡ gia đình tôi . Tôi biết anh và Catherine muốn ở bên nhau .
- Nghe nà y ...anh chà ng - Steve chìa tay ra .Và há» bắt tay nhau tháºt lâu rồi Steve nói :
- Cảm Æ¡n rất nhiá»u - Steve nhìn ngôi nhà má»™t lần nữa rồi quay qua nhìn Clay . Giá»ng anh thay đổi và anh nói thêm - ...thay cho cả hai chúng tôi .
Giữa Clay và Steve có má»™t sá»± thân máºt khó lý giải diá»…n ra giữa hai ngưá»i gặp nhau lần đầu .Sá»± thân máºt đó không liên quan đến Catherine hay quan hệ cá»§a cô vá»›i má»—i ngưá»i . Nó cÅ©ng không liên quan đến sá»± biết Æ¡n . Nó đơn giản tồn tại : má»™t sá»± cuốn hút giữa những cái xiết tay rất chặt .Nếu có thể lên tiếng thì những cái xiết tay sẽ phát biểu : "Äây là ngưá»i đà n ông khiến tôi thấy dá»… chịu " .
Clay nghÄ© tháºt kỳ lạ , trong tất cả những ngưá»i cá»§a gia đình Catherine , đây là ngưá»i đầu tiên mình cảm thấy cuốn hút , dÄ© nhiên cả Catherine nữa .
Anh cứ nghÄ© anh sẽ gặp má»™t ngưá»i giống bố cá»§a cô , má»™t ngưá»i cục cằn .Thay và o đó anh lại thấy má»™t đôi mắt thông minh , má»™t nụ cưá»i chân tháºt và má»™t khuôn mặt giống Catherine nhưng ấm áp hÆ¡n .Anh nghÄ© những năm xa nhà đã tạo cho Steve Anderson khả năng mỉm cưá»i vá»›i cuá»™c sống . Khả năng mà Catherine chưa tìm lại được .Trên khuôn cá»§a anh trai Catherine , Clay nháºn thấy khả năng vá» sá»± thay đổi ở cô, khả năng cô sẽ không mang cái dấu khắc nặng ná» trên vai cô và thôi không dùng nó là m lá chắn che giấu cảm xúc cá»§a mình . Có lẽ ,trên hết Clay thÃch Steve bởi dưá»ng như chỉ Steve má»›i có thể lay chuyển Catherine , là m cô nháºn và thể hiện Ä‘iá»u đó .
****
Và o giá» nghỉ trưa Ada rá»i khá»i máy bay cá»§a mình , mằt bà ánh lên niá»m vui mà nhiá»u năm rồi không thấy xuất hiện . Quanh mắt bà đã xuất hiện nhiá»u nếp nhăn nhưng bản thân đôi mắt lại ngá»i lên sá»± mong đợi háo hức .Những tiếng bước chân lê lệt mệt má»i cá»§a bà giỠđã thay thế bằng những bước Ä‘i nhanh nhẹn . Tháºm chà Ada còn dùng cả son môi nữa .
- Ada ?
Nghe tiếng ngưá»i quản đốc gá»i bà vá»™i quay đầu ra cá»a .
- Tôi đang vội , Gladys ạ . Con trai tôi vỠ, chị biết đấy
- Ừ , tôi biết . Tôi đã kiểm tra sản lượng cá»§a chị tháng nà y và thấy rằng chị là m rất khá . Cả dây truyá»n Ä‘á»u là m việc rất tốt . Chiá»u nay chị hãy nghỉ Ä‘i , Ada ạ .
- Sao ? Galdys ? - Ada đang mặc áo khoác bỗng dừng tay .
- Thì tôi vừa nói đó thôi . Có phải ngà y nà o con trai chị cũng từ căn cứ vỠđâu .
Ada mìm cưá»i , liếc nhanh ra cá»a rồi lại nhìn bà quản đốc .
- Chị tốt quá , rồi sau nà y tôi sẽ là m bù chị ạ .
- Äi Ä‘i Ada .
- Cảm ơn Gladys .
Gladys Merkins nhìn Ada cuống quýt Ä‘i ra cá»a , băn khoăn không hiểu sao con ngưá»i nà y lại trở nên cam chịu , lãnh đạm , nhút nhát đến ná»—i sáu năm con trai bà ta má»›i vá» mà không dám mở miệng xin má»™t ngà y nghỉ .Nếu bà không tình cá» nghe được thông tin đó thì bà sẽ chẳng bao giá» biết con trai Ada vá» .Bà cảm thấy vừa thương vừa vui khi nhìn thấy nụ cưá»i hiếm hoi trên gương mặt ngưá»i phụ nữ tá»™i nghiệp ấy .
Ra khá»i nhà máy , Ada túm chặt cổ áo ,nÆ¡i bà cảm thấy rõ những nhịp Ä‘áºp rá»™n rà ng cá»§a trái tim mình . Gió lùa dưới gấu áo bà là m vạt bay sang hai bên .Bà nhìn trước nhìn sau vẻ phân vân .Trước mắt bà chỉ có những nhà máy, những toà nhà , và dòng xe cá»™ nối Ä‘uôi nhau trôi Ä‘i không dưt .Những hà ng rà o sắt đứng đó lạnh lùng vá»›i lá»›p bụi thá»i gian .Quanh quẩn đâu đây vẫn là mùi khói quen thuá»™c . Ada đứng co ro trong gió không dám bước Ä‘i .
Nhưng rồi má»™t chiếc xe hÆ¡i chầm cháºm phóng qua rồi dừng lại bên lỠđưá»ng cách bà mấy bước .Má»™t thanh niên cao lá»›n bước ra khá»i cá»a xe , quên cả đóng cá»a , vừa chạy vừa vẫy , vừa mỉm cưá»i vừa gá»i :
-Mẹ ! ...Mẹ ơi .
Ada ngây ra má»™t giây rồi chạy lại vá»›i đôi tay dang rá»™ng và đôi mắt trà o lệ . Bà choà ng tay qua cổ con trai mình mà vẫn không biết co’ phải anh hay không , lá»›n quá , vạm vỡ quá, tháºt quá .
- Ôi mẹ ...Chúa ơi ..mẹ .
- Steve... Steve , để mẹ nhìn con nà o .
Anh thả mẹ anh xuống và cũng để nhìn mẹ anh rõ hơn .
Anh thấy mẹ anh già đi nhiá»u ,trông buồn hÆ¡n nhiá»u .Anh chỉ có thể ôm ghì lấy mẹ anh trong cảm giác có lá»—i bởi vì anh biết nguyên nhân cá»§a sá»± già nhanh và cá»§a vẻ buồn bã trên gương mặt mẹ anh má»™t phần là do việc anh ra Ä‘i .Mẹ anh khóc , nhưng qua giá»t nước mắt Ä‘au khổ ấy anh nhìn thấy niá»m hy vá»ng rằng anh có thể là m cách nà o đó xoá chúng Ä‘i trước khi anh rá»i xa bà má»™t lần nữa .
- Äi nà o mẹ . Cathy ở trong xe , chúng ta sẽ Ä‘i ăn trưa .
|
 |
|
| |