 |
|

15-10-2008, 09:51 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i má»™t
Bát Bá»u đồng nhân rượt La Thông.
La Nhơn song chùy cứu huynh trưởng.
Khi La Thông và o ải rồi liá»n tra xét lương tiá»n, mở tiệc khao binh, nghỉ đó má»™t đêm, rạng ngà y độ quân nhắm Kim Linh Xuyên trá»±c tiến.
Nói qua tướng trấn thá»§ Kim Linh Xuyên nà y là anh ruá»™t cá»§a Thiết Bối Ngân Nha, tên là Kim Nha, mình cao má»™t trượng mốt, lưng rá»™ng ba vầng, mặt sáºm râu hùm, hay dùng cây siêu Ä‘ao, sức mạnh đánh muôn ngưá»i.
Ngà y kia Kim Nha đang ngồi trong ải, xảy thấy binh của Bạch Lang quan hơ hải chạy đến báo rằng:
- Binh ÄÆ°á»ng đã thâu ải Bạch Lang quan, Ngân Nha tướng quân tá» tráºn!
Thiết Bối Kim Nha nghe báo thất kinh nói:
- Em ta là thượng tướng anh hùng, không dè hôm nay phải tá» tráºn. Nói dứt lá»i khóc rống lên, Ä‘oạn truyá»n quân cẩn tháºn thá»§ thà nh, chá» binh ÄÆ°á»ng tá»›i sẽ trổ tà i báo oán.
Nói qua binh cá»§a La Thông kia rá»i Bạch Lang quan, Ä‘i trá»n hai ngà y má»›i đến Kim Linh Xuyên. La Thông truyá»n dừng quân cách thà nh ba dặm an dinh hạ trại, rồi thăng trướng nói vá»›i chúng tướng rằng:
Bắc Phiên nhiá»u tướng tà i tình, nay má»›i tráºn đầu tay chẳng nên để thất, váºy các tướng đồng theo mà lượt tráºn, để bổn soái ra ngá»±a trước má»™t phen.
Chư tướng thảy vâng lá»i khen phải. La Thông liá»n nai nịt đỠthương nổi súng khai dinh, kéo rốc đến trước ải quan khiêu chiến.
Quân Bắc Phiên xem thấy láºt Ä‘áºt và o báo cho Thiết Bối Kim Nha hay, Kim Nha vá»™i vã xách siêu Ä‘ao thượng mã, Ä‘iểm binh ròng phân thà nh đội ngÅ© kéo ra.
Lúc ấy La Thông Ä‘ang đứng chỠở ngoà i bá»—ng thấy cá»a thà nh mở bét, má»™t đạo quân mã từ trong xông ra, Ä‘i đầu là má»™t viên đại tướng mặt mà y rất dữ, múa siêu Ä‘ao lướt tá»›i chém nhầu, La Thông cá» giáo gát phắt siêu Ä‘ao ra rồi nạt rằng:
- Cây giáo ta chẳng giết tướng vô danh, hãy mau thông tên trước khi chịu chết.
Thiết Bối Kim Nha nói:
- Ta là bá thắng tướng quân, anh của Thiết Bối Ngân Nha tên là Kim Nha đây. Ta biết mi là La Thông, ỷ mạnh giết thác em ta, nay ta quyết bầm thây mi mà báo oán.
Kim Nha nói dứt lá»i, liá»n hươi Ä‘ao nhắm đầu La Thông chém tá»›i, La Thông đỡ khá»i đâm trả lại tức thá»i. hai tướng đánh nhau đặng chừng ba mươi hiệp, Kim Nha Ä‘uối sức bị La Thông đâm má»™t giáo lá»§ng bụng té nhà o, quân ÄÆ°á»ng nhảy bổ ra thâu thá»§ cấp.
Lúc ấy binh Bắc Phiên kinh hoà ng mà hè nhau bá» chạy, La Thông dẫn chư tướng và o Ä‘oạt thà nh như lấy đồ trong túi. Khi binh mã và o xong rồi, La Thông truyá»n xét lương hướng, rồi đổi cá» Äại ÄÆ°á»ng, mở tiệc khao quân, nghỉ ngá»±a má»™t đêm, sáng ra nhắm Ngân Linh Xuyên kéo tá»›i. Khi đến nÆ¡i thấy ải bá» không chẳng quân tướng chi canh thá»§, La Thông nghi là không thà nh kế, chẳng dám kéo quân và o. Trình Thiết Ngưu cưá»i nói:
- Tôi chắc tụi má»i Phiên nà y nó thấy nguyên soái giết chết hai thằng tướng giá»i cá»§a nó rồi nên rá»§ nhua bá» thà nh mà trốn, nếu nguyên soái lòng con nghi ngại, váºy để tôi và o đó xem coi, chứ cái nhà hoang mà không dám và o thì là m sao đến thà nh Má»™c Dương cứu giá cho đặng.
La Thông nghe Trình Thiết Ngưu phân hữu lý, liá»n cấp ba ngà n binh mã cho Ä‘i. Trình Thiết Ngưu đắc lệnh hươi búa xốc vô thà nh, kiếm tìm khắp nÆ¡i xem chẳng thấy má»™t ai núp lén, bèn dá»±ng cá» Äại ÄÆ°á»ng rồi ra tiếp đón nguyên soái.
La Thông mừng rỡ kéo hết đại binh và o, tra xét lương thảo, dạy thiết tiệc khao quân. Trình Giảo Kim nói:
- Bác ngồi ăn mà hồi hộp quá, thiệt là ráng nuốt không vô.
La Thông lấy là m lạ há»i:
- Bác sợ Ä‘iá»u chi mà dữ váºy?
Trình Giảo Kim nói:
- Hồi lúc trước Ä‘i tảo Bắc, lấy luôn má»™t lượt năm ải như trở bà n tay, sau đến Má»™c Dương thà nh cÅ©ng bị cái thứ thà nh trống nà y mà thiếu Ä‘iá»u gần chết đó.
Tần Hoà i Ngá»c nghe nói hÆ¡i sợ nói:
- Váºy nguyên soái hãy dẫn binh ra ngoà i thà nh má»™t đỗi đóng trại mà khao thưởng cho yên, kẻo ná»a đêm chúng nó có phục binh trong rừng kéo và o vây thì nguy hiểm lắm.
La Thông khen phải liá»n kéo quân trở ra ngoà i thà nh đóng trại bà i yến, nguyên suốt đêm không có Ä‘iá»u chi hết. ( Nguyên ải nà y là ải nhá», lại bắc Phiên chẳng có tướng dư, nên để trống cắt má»™t tốp quân canh giữ, lúc binh thua ở Kim Linh Xuyên chạy ngang vá», bá»n ấy sợ, nháºp Ä‘oà n dông tuốt vá» Giả mã Xuyên ).
Còn La Thông đóng trại ở ngoà i má»™t đêm không thấy Ä‘iá»u chi, sáng ngà y chá»n tướng nhỠđể thá»§ thà nh, rồi tấn binh thẳng tá»›i ải Giả Mã.
Nói qua tướng trấn ải nà y là em ruá»™t cá»§a Thiết Bối Kim Nha và Ngân Nha, tên Thiết Bối Bát Bá»u, mình cao trên má»™t trượng, đầu lá»›n bằng cái đấu, con mắt như cái chung, râu rìa đỠhoe hoe, lá»— tai dà i dảo ngược, Thiết Bối Bát Bá»u nà y sức lá»±c tháºt mạnh vô cùng, các binh khà cá»§a hắn dùng là cái hình đồng má»™t cẳng, đúc bằng đồng đặc, nặng má»™t ngà n cân. Ngà y kia Bát Bá»u Ä‘ang cùng bà n luáºn vá»›i hai tướng canh là Lá»— Äại, Hao Trì vá» việc nước thì xảy thấy có quân sÄ© và o báo rằng:
- Có binh của Kim Linh Xuyên chạy qua và o ra mắt!
Thiết Bối Bát Bá»u nghe qua kinh sợ bèn truyá»n láºp tức đòi và o.
Bá»n quân Kim Linh Xuyên và o quỳ lạy thưa rằng:
- Nay ÄÆ°á»ng trà o đã viện được binh qua, có tướng La Thông mạnh lắm, nó giết chết Kim Nha tướng quân mà đoạt ải Kim Linh rồi.
Thiết Bối Bát Bá»u nghe qua khóc ngất lên má»™t hồi rồi nói:
- La Thông nó giết thác hết hai anh ta, ta quyết Ä‘áºp nó nát thây để mà báo oán.
Nói rồi hạ lệnh quân sai Ä‘i thám thÃnh, há»… thấy binh ÄÆ°á»ng kéo đến, thì mau phi báo cho mình hay.
Còn binh ÄÆ°á»ng khi đến gần Giả Mã Xuyên, la Thông truyá»n an dinh hạ trại. Lúc trá»i chiá»u còn sá»›m. La Thông má»›i nói vá»›i Trình Giảo Kim rằng:
Binh mình má»›i đến con mệt, váºy nghỉ rồi sáng mai hãy ra binh.
Trình Giảo Kim nói:
- Lá»i cháu phân rất phải! Phép dưỡng binh thì tÃnh như váºy má»›i xong.
La Thông nói:
- Loà i Bắc Phiên rất quỷ quyệt, đêm nay ta phải đỠphòng, kẻo nó đến cướp dinh.
Trình Thiết Ngưu nói:
- Có tôi xem việc canh tuần, nguyên soái đừng có lo chi hết! Hãy lo ngủ yên giấc, sáng mai chắc gặp thằng hung.
Trình Giảo Kim nạt rằng:
- Thằng chết bầm! Khéo nói xà m, hãy lui ra cho rảnh.
Ngà y thứ La Thông thăng trướng há»i các tướng rằng:
- Có ai khiêu chiến tráºn đầu hay cÅ©ng nhưá»ng cho bổn soái nữa?
Tần Hoà i Ngá»c xuất ban tâu rằng:
- Xin nguyên soái để cho tôi đi.
La Thông nói rằng:
- Tần huynh Ä‘i thì hay lắm, nhưng cÅ©ng phải cẩn tháºn đỠphòng.
Tần Thúc Bảo lãnh lệnh đỠthương lên ngựa, dẫn binh đến trước ải khiêu chiến bớ lên rằng:
- Hỡi quân sÄ© trên thà nh! Hãy mau vá» báo chúa tướng bây, bảo ra thá» tà i cùng ta má»™t tráºn.
Quân tiểu Phiên và o báo vá»›i Thiết Bối Bát Bá»u rằng:
- Có tướng ÄÆ°á»ng kéo binh mã đến trước thà nh khiêu chiến.
Thiết Bối Bát Bá»u nghe qua cưá»i ha hả mà rằng:
- Chúng nó tới số rồi mới đến đây nạp mạng.
Dứt lá»i truyá»n quân khiêng đồng nhân ra, láºp tức xách thót lên yên dẫn binh khai thà nh xuất tráºn.
Tần Hoà i Ngá»c ngó thấy Thiết Bối Bát Bá»u mặt mà y dữ tợn, tay xách hình đồng bằng trang đứa con nÃt lên ba thì lấy là m lạ giục ngá»±a tá»›i nạt rằng:
Phiên tướng xách tượng cốt Ä‘i đâu? Hãy xưng danh nghe thá».
Thiết Bối Bát Bá»u cưá»i rằng:
- Phiên trà o giá hạ, tùy giá đại tướng quân Thiết Bối Bát Bá»u là ta đây. Còn ngươi tà i cán chi mà dám tìm đưá»ng chịu chết?
Tần Hoà i Ngá»c nói:
- Võ nghệ cá»§a ngươi giá»i gì mà dám ngăn trở ngá»n giáo cá»§a ta? Hãy mau mở cá»a chạy Ä‘i kẻo thác oan uổng mạng.
Bát Bá»u nói:
- Thằng con nÃt miệng còn hôi sữa, tà i lá»±c có mấy đăm hÆ¡i, rất đổi chúa tôi cá»§a mi còn bị vây tại Má»™c Dương Thà nh như bầy khỉ. Bá»™ mi muốn chết nên má»›i đến đây là m phách, hãy thông tên há» cho mau rồi lãnh đồng nhân vỠđịa phá»§.
Tần Hoà i Ngá»c nói:
- Ta là Tần Hoà i Ngá»c, con cá»§a Há»™ quốc công Tần Thúc Bảo, ta theo La nguyên soái bình Phiên, được phong là m vô địch tiểu tướng quân, nay ngươi gặp ta đây, để ta thưởng và i ngá»n thương cho biết sức.
Tần Hoà i Ngá»c nói dứt lá»i liá»n đâm liá»n má»™t thương, Bát Bá»u lấy hình đồng ra đỡ, là m Tần Hoà i Ngá»c gần sa xuống ngá»±a. Tần Hoà i Ngá»c thất kinh quà y ngá»±a chạy, chưa gì Thiết Bối Bát Bá»u đánh xuống má»™t hình đồng, Tần Hoà i Ngá»c hai tay cầm thương đỡ ra, bị cây hình đồng đánh xuống quá mạnh là m cây thương cong vòng, còn con ngá»±a thối lui trên nhai mươi bước. Tần Hoà i Ngá»c nhắm bá» cá»± chẳng nổi, sẵn trá»›n dông luôn. Thiết Bối Bát Bá»u cưá»i ha hả nói rằng:
- Mi má»›i đánh phách khoe tà i, bây giá» chạy đâu cho khá»i?
Vừa nói vừa giục ngá»±a Ä‘uổi nà theo, Tần Hoà i Ngá»c quất ngá»±a sải tuốt vá» dinh, quân sÄ© thấy tướng mình và o rồi, hè nhau bắn tên ra như mưa bấc, Thiết Bối Bát Bá»u thấy thế dừng ngá»±a lại, lấy roi xỉ vả nhiếc mắng om sòm.
- Còn Tần Hoà i Ngá»c và o đến dinh bẩm vá»›i nguyên soái rằng:
Tướng trấn ải Giả Mã là Thiết Bối Bát Bá»u mạnh mẽ vô cùng, cầm má»™t hình đồng nặng quá ngà n cân, tôi đâm nó má»™t giáo nó đỡ ra tôi gần sa xuống ngá»±a. Nó Ä‘áºp tôi má»™t hình đồng, tôi ráng hết sức đỡ, cây giáo cong vòng, nên phải dông chạy vỠđây, xin nguyên soái thứ tá»™i.
La Thông nghe nói thất kinh mà rằng:
- Tướng Bắc Phiên dùng binh khà nhiá»u món lạ hÆ¡n mình! Khi trước Thiết Bối Ngân Nha dùng thiết toán bà i, bây giá» thằng nà y lại xách đồng nhân má»™t cẳng. Thôi huynh chẳng có tá»™i chi, hãy và o trong an nghỉ.
La Thông nói dứt lá»i liá»n truyá»n quân thắng ngá»±a, rồi xách giáo nổi súng dẫn chư tướng kéo binh ra. Trình Giảo Kim nói:
- Ta hồi nhỠđến giá» chiến chinh đã muôn tráºn, mà chưa há» thấy ai đánh võ bằng hình đồng, váºy nay cÅ©ng nên ra coi cho biết.
Nói rồi hươi búa lên ngựa tuốt theo.
- Khi La Thông ra đến tráºn, Thiết Bối Bát Bá»u xem thấy cưá»i ngất rằng:
LÅ© con nÃt dám cả gan liá»u mình ra nạp mạng, váºy hãy mau thông tên há», đặng ta lấy đầu.
La Thông nói:
- Ta là La Thông là con của Việt quốc công La Thà nh, chức nhị lộ nguyên nhung đi tảo Bắc bình Phiên đây!
Thiết Bối Bát Bá»u há»i:
- Ngươi có phải dòng giống của Bắc Bình Vương La Nghệ không?
La Thông nói:
- Ngươi đã biết dòng dõi anh hùng, sao chưa chịu hạ mã quy hà ng?
Thiết Bối Bát Bá»u cưá»i nói:
- Chá»› có nhiá»u lá»i, hãy lãnh má»™t hình đồng cho biết.
Nói rồi Ä‘áºp bổ xuống liá»n, La Thông đưa giáo ra đỡ, con ngá»±a thối lui rất xa, mà cây giáo cÅ©ng gần sút tay muốn rá»›t. La Thông thất kinh ráng sức cá»± năm hiệp, nhắm bá» chịu chẳng thấu, má»›i tÃnh thầm rằng:
- Äể ta trá bại dụng kế hồi mà thương mà giết nó.
Nói rồi quay ngựa nhắm đồng trống mà chạy.
Thiết Bối Bát Bá»u nạt lá»›n rằng:
- Mi giết chết hai anh ta, thù sâu tợ biển, nay ta quyết Ä‘áºp mi nát sá» mà báo háºn cừu. Mi chá»› trông chạy trốn đằng nà o, ta nguyện theo lấy đầu cho đặng.
Thiết Bối Bát Bá»u hét dứt lá»i, hươi roi quất riết ngá»±a Ä‘uổi nà theo.
Lúc ấy chư tướng bên ÄÆ°á»ng thấy nguyên soái bại tráºn, mà ai ai cÅ©ng sợ hình đồng Bát Bá»u hết chẳng dám ló ra, đứng chắt lưỡi hÃt hà than van vá»›i Trình Giảo Kim rằng:
- Trình thiên tuế ôi! Chúng ta cứu giá chưa xong, mà ngà y nay nguyên soái đại bại, biết tÃnh là m sao mà giải cứu bây giá»?
Trình Giảo Kim giáºm chân nói:
- Thằng chết bầm nó đà tá»›i số! Há»… thua thì cứ chạy vá» dinh, truyá»n quân bắn vãi tên lui giặc, chá»› nó là m gì Ä‘iên váºy, bây giá» ai mà dám ló ra.
Tần Hoà i Ngá»c nói;
- Chắc nguyên soái có tÃnh mưu chi đó, chá»› không lẽ Ä‘iên gì…
Trình Giảo Kim nói:
- Váºy chúng bây tá» mắt, hãy ráng xem coi nó là m sao.
Các tướng nghe nói vâng lá»i, leo lên ngá»±a chòm nhom mà ngóng.
Còn La Thông khi thua chạy, tÃnh dụng kế hồi mã thương, nhưng Thiết Bối Bát Bá»u biết trước đỠphòng, La Thông dợm đâm trái hoà i mà đâm không đặng, há»… chạy cháºm thì Bát Bá»u rượt cháºm, chạy mau thì nó rượt mau, chạy luôn trên bốn chục dặm đưá»ng không nghỉ. La Thông chạy riết mệt thở hết Æ¡i, bèn day mặt lại há»i rằng:
- Việc chi mà ngươi rượt dai dữ váºy?
Thiết Bối Bát Bá»u nói:
- Mi muốn ta thôi rượt, thì phải dâng thá»§ cấp má»›i vá».
Nói dứt lá»i thúc ngá»±a vá»t tá»›i, hươi hình đồng Ä‘áºp La Thông, La Thông hoảng hồn láºt Ä‘áºt đỡ khá»i, rồi nằm má»p trên yên cho ngá»±a chạy.
Äây nhắc lại La NhÆ¡n, từ ngà y hăm mấy ngưá»i gia tướng bảo dắt Ä‘i tìm kiếm La Thông. Bốn ngưá»i gia tướng sợ cặp chùy nên chẳng dám trái lá»i, phải dắt cáºu ta Ä‘i thiệt. Äi trá»n mưá»i mấy bữa, qua khá»i ải Bạch Lang, Kim Linh, Ngân Linh. Hôm ấy bốn ngưá»i Ä‘ang Ä‘i vá»›i La NhÆ¡n ra giữa đồng, La NhÆ¡n Ä‘i má»i giò bèn trợn mắt thịnh ná»™ rằng:
- Chúng ngươi bá»™ muốn gạt ta, chá»› Ä‘i cái nổi gì đã mưá»i mấy ngà y rồi mà kiếm anh ta không gặp?
Bốn ngưá»i gia tướng nói:
- Cáºu sao hay kiếm chuyện hoà i! Chúng tôi dắt Ä‘i qua ba cá»a ải Bắc Phiên, mà còn quở trách cái ná»—i gì? Bởi mình Ä‘i chân còn ngưá»i ta Ä‘i ngá»±a, thì phải chầm cháºm má»›i gặp chá»› sao!
Lúc năm ngưá»i Ä‘ang cãi lẫy chợt có tiếng la lá»›n:
- Thằng giặc Phiên! Cá»› gì mà ngươi rượt ta hoà i chi váºy?
Năm ngưá»i nghe nói ngóng cổ ngó xem. Thấy má»™t gã xách hình đồng Ä‘ang Ä‘uổi nà theo má»™t ngưá»i đội mão bạc. Bốn ngưá»i gia tướng xem qua thất kinh, nói:
- Úy trá»i Æ¡i! Ngưá»i bị rượt đó quả là La nguyên soái, còn gã sau đó chắc tướng Phiên. Nhị công tá» cáºu có thấy không? Äi tìm gì nữa?
La NhÆ¡n nghe nói che tay nhìn kỹ, rồi cưá»i mà rằng:
- Thiệt quả anh ta đó! Không biết ảnh là m sao mà dở quá, để đến ná»—i Phiên tướng Ä‘uổi nà , các ngươi mau lấy song chùy đưa ta đặng ta Ä‘áºp thằng Phiên nà y mà cứu.
La An cản lại rằng:
- Không đặng đâu! rất đỗi là nguyên soái mà đánh còn chẳng lại nó thay, cáºu nhá» tuổi ấu xuân, lại Ä‘i bá»™ thì cứu là m sao cho được!
La Nhơn nạt rằng:
- Ai cầu ngươi bÄ© xá»!
La NhÆ¡n nói dứt lá»i, bèn giá»±t song chùy dông riết tá»›i, kêu lá»›n rằng:
- Bớ anh! Không hỠchi đâu mà sợ, có em là La Nhơn đến tiếp cứu!
La Thông nghe thấy thất kinh nói:
- Không đặng đâu em, rất đỗi là anh đây mà còn thua nó, huống chi em, vì nó cầm hình đồng nặng lắm, váºy em phải tránh ra xa má»›i mong khá»i hại.
La NhÆ¡n bất tuân lá»i anh khuyên bảo, cứ việc xách song chùy, cứ việc xách song chùy tá»›i đánh. Lúc ấy La Thông hồn vÃa lên mây, xảy thấy bốn tên gia tướng quỳ trước ngá»±a thưa rằng:
- Chúc mừng nguyên soái.
La Thông giáºn lắm nạt rằng:
- Thằng tướng cầm hình đồng ấy mạnh lắm, ta còn phải thua nó thay huống gì La NhÆ¡n, sao chúng ngươi không cản nó lại để nó ra tráºn, lỡ sÆ¡ sẩy Ä‘iá»u chi thì biết liệu là m sao?
Bốn tên gia tướng Ä‘á»u thưa rằng:
- Thiệt chúng tôi cÅ©ng sợ như váºy, nên đã khuyên cản hết lá»i, song cáºu hai không nghe.
Khi La Nhơn xách chùy ra chạy tới nạt rằng:
- Thằng giặc Phiên kia! Mau mau trở vá» chá»› Ä‘uổi theo anh ta là m chi nữa, như mi cãi lá»i, thì ta quyết lấy thá»§ cấp chẳng dung.
Thiết Bối Bát Bá»u thấy má»™t thằng nhá» chạy tá»›i đón đưá»ng, bèn gò ngá»±a lại cưá»i nói:
- Ta rượt theo La Thông, chá»› có can chi mi mà đón đưá»ng ta, hãy tránh ra kẻo ngá»±a đạp chết oan mạng.
La Nhơn nói:
- Mi đã tá»›i số rồi nên má»›i gặp tay ta, ta cho mi biết, ngưá»i mà bị mi rượt khi nãy đó là La Thông anh ta, còn ta là nhị công tá» La NhÆ¡n đây, mi phải mau mau trở vá» thì muôn việc Ä‘á»u xong, bằng nói ná»a tiếng không, ta thưởng má»™t chùy rồi Ä‘á»i, chá»› chẳng chÆ¡i đâu mà lấp lá»ng.
Thiết Bối Bát Bá»u nghe nói giáºn lắm nạt rằng:
- Từ lúc ta phò vua Bắc Phiên đến nay, cái hình đồng nà y Ä‘áºp chết không biết bao nhiêu anh hùng hà o kiệt, mi là đứa con nÃt miệng còn hôi sữa, hãy kiếm chá»— khác mà chÆ¡i, nếu chá»c ta nổi nóng, ta cho má»™t hình đồng nát như tương Ä‘a!
La NhÆ¡n cưá»i nói:
- Phiên tướng đừng nói phách, ta Ä‘áºp nát sá» mi bây giá»!
Thiết Bối Bát Bá»u nghe nói nổi giáºn hét lá»›n rằng:
- Ta thấy mi là con nÃt nhá» dại, không muốn là m hại chi, ta đã khuyên bảo đôi ba phen song mi chẳng khứng nghe theo, rõ rà ng là đã tá»›i số rồi, nên má»›i cả gan đón đầu cá»p nhổ râu hùm.
Bát Bá»u nói dứt lá»i, hươi đồng nhân đánh xuống, La NhÆ¡n cá» song chùy đỡ lên. Vì Thiết Bối Bát Bá»u ngồi trên cao nên đánh xuống thất thế, còn La NhÆ¡n thấp nhá», lòn qua né lại rất gá»n gà ng. Hai bên đánh đặng hồi lâu, La NhÆ¡n hươi chùy đỡ hất đồng nhân ra rồi thuáºn tay Ä‘áºp bể đầu ngá»±a nát chết tươi. Ngá»±a long cu ngả xuống là m cho Bát Bá»u nhà o lăn. La NhÆ¡n nhảy lại Ä‘oạt đồng nhân và thưởng lên đầu Bát Bá»u má»™t chùy, hồn quy địa phá»§. La Thông và bốn tên gia tướng thấy La NhÆ¡n giết chết Phiên tướng chết rồi, thì khen ngợi chẳng cùng, duy có má»™t mình La An, mừng mà không dám nói ra, vì là cha đẻ La NhÆ¡n, mà nay đã cho Äáºu phu nhân rồi, nên thầy tá»› khác nhau xa lắm. La Thông giục ngá»±a tá»›i nói:
- May nhỠcó em đến cứu, không thôi anh đã bị Phiên tướng giết mất rồi, song chẳng hay em đi đâu mà cứu anh trong cơn thất thế như vầy?
La Nhơn nói:
- Tôi ở nhà má»™t mình thiệt buồn quá nên xn phép mẹ đặng theo anh, trước giết Phiên tướng cho bá» ghét, sau nữa trổ tà i kiếm chút công danh vá»›i ngưá»i.
La Thông có ý khen thầm nói:
- Em đã hữu tà i lại thêm đại chÃ, thôi hãy theo anh vá» trại đặng cứu giá mà láºp công.
Rồi đó kẻ trước ngưá»i sau kéo vá» trại.
|

15-10-2008, 09:53 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i hai
La NhÆ¡n thá» hại phi đà o tráºn.
Công chúa Äồ Lư định nhân duyên.
Äây nói qua chư tướng trong dinh không biết là m sao mà tiếp ứng, duy ở trong dinh trông nghe tin tức, chá» mãi đến canh má»™t nhưng chẳng thấy La nguyên soái trở vá», ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hồn hoảng vÃa, Ä‘ang lúc lo sợ chợt thấy quân sÄ© và o báo rằng:
- Nguyên soái đã vỠđến cá»a rồi.
Cả dinh nghe nói mừng quýnh, kéo ra dinh nghênh tiếp nói:
- Chúng tôi chúc mừng nguyên soái, chẳng hay mấy vị nà o theo nguyên soái đó?
Chúng tướng nói rồi liá»n rước thẳng và o trướng. Trình Giảo Kim nói:
- Lúc hiá»n Ä‘iệt bị Phiên tướng rượt nà theo là m cho bác sợ quá, váºy chá»› hôm nay là m sao mà hiá»n Ä‘iệt vỠđặng, khá phân lại cho bác rõ vá»›i!
La Thông bèn Ä‘em các việc ra thuáºt hết má»™t hồi. Chư tướng nghe qua thảy Ä‘á»u khen ngợi La NhÆ¡n, Trình Giảo Kim khen rằng:
- Cháu tuổi nhá» mà hữu tà i, thiệt rõ rà ng là trá»i muốn diệt trừ Bắc Phiên nên má»›i sanh tướng anh hùng phò tá nghiệp cả.
La Nhơn bước tới ra mắt Trình thiên tuế và chư tướng xong rồi. Kế La Thông nói:
- Quân Bắc Phiên còn mở cá»a ải chá» chư tướng và o thà nh, chúng ta hãy nhân dịp nà y kéo binh đến Ä‘oạt phức cho rồi.
La Thông nói dứt lá»i xách giáo Ä‘i trước, La NhÆ¡n cấp chùy theo sau, hai tướng xông và o ải, giáo đâm chùy đả, Phiên tướng chết thôi vô số, binh Bắc Phiên không chá»§, khác nà o rắn ná» không đầu, lo đạp nhầu vá»›i nhau mà chạy, bỠải Giả Mã dông riết qua ải Huỳnh Long phi báo. La Thông lấy đặng ải Giả Mã rồi, bèn truyá»n lệnh cho chư tướng tra xét lương thảo, dá»±ng cá» Äại ÄÆ°á»ng, cùng dá»n tiệc khao thưởng tam quân.
Qua ngà y thứ, La Thông thăng trướng truyá»n lệnh kiểm Ä‘iểm binh mã kéo qua ải Huỳnh Long, Ä‘i bốn năm ngà y gần tá»›i ải, nổi ba tiếng súng an dinh hạ trại.
Quân Phiên chạy và o phi báo, Äồ Lư công chúa nói:
- Chúng nó muốn chết nên mới tới đây.
Äồ Lư công chúa nói rồi, mặc giáp nai nịt gá»n rà ng, xách song kiếm lên ngá»±a, dẫn theo hai mươi bốn Phiên nữ, nổi súng khai thà nh, kéo đến dinh ÄÆ°á»ng khiêu chiến, binh ÄÆ°á»ng loạn tiá»…n như mưa bấc. Äồ Lư công chúa dừng ngá»±a lại kêu nói:
- Bây hãy và o báo, có ta là Äồ Lư công chúa kéo binh đến đây, chúng bây như lÅ© ong chòm kiến, nên ta chẳng nở giết là m chi, thôi ta cÅ©ng rá»™ng Æ¡n bao dung cho chúng bây kéo binh trở vá», đừng khoe tà i múa búa trước cá»a Lá»— Ban, nếu còn diên trì ta nguyện phá nát vòng binh, chừng đó ăn năn đã muá»™n.
Quân ÄÆ°á»ng và o báo rằng:
- Nay có má»™t nữ Phiên xưng là công chúa, nó bảo chúng ta hãy lui binh vá» nước, bằng chẳng khứng lá»i, nó phá tan doanh trại.
La Nhơn nghe bà o mừng lắm thưa rằng:
- Xin anh cho em xuất tráºn đánh thá».
La Thông nói:
- Em có ra tráºn phải khá tiểu tâm cẩn tháºn.
La Nhơn vâng lệnh xách song chùy lên ngựa. La Thông nói với chư tướng mà rằng:
- Liệt vị hãy theo ta mà lược tráºn.
La Thông nói rồi, liá»n đứng dáºy Ä‘i trước, chúng tướng nối gót theo sau.
Khi La NhÆ¡n ra tráºn xem thấy Äồ Lư công chúa thì nghÄ© thầm rằng:
- Trưá»ng An ta là kinh đô nước Äại ÄÆ°á»ng, thiếu chi là gái quốc sắc khuynh thà nh, song chẳng thấy ai mà nhan sắc như nà ng nà y.
La NhÆ¡n nghÄ© rồi cưá»i nói:
- Công chúa chá»› có khoe tà i, có cáºu hai ra tráºn đây, sao chưa xuống ngá»±a thá» tá»™i cho rồi?
Äồ Lư công chúa nói:
- Nhà ngươi là con nÃt, ăn chưa no lo chưa tá»›i, may gặp ta là ngưá»i nhân đức, nên chẳng giết trẻ thÆ¡ ngây, nếu gặp tướng dữ e nan tồn tánh mạng.
La Nhơn nổi xung nạt rằng:
- Nữ tướng có tà i chi mà dám tá»± kiêu như thế? Rất đổi tướng đại tà i kia còn thác vá» cặp song chùy nà y, huống chi là công chúa! Vì ta thấy công chúa hình dung yểu Ä‘iệu, cốt cách phương phi, thiệt cả nước khó tìm, ngà n và ng cÅ©ng khó chuá»™c, anh ta thì chưa có vợ, còn công chúa đây ta nhắm cÅ©ng chưa chồng, váºy để ông mai bắt sống Ä‘em vá», trai Nam gái Bắc hòa hiệp sắc cầm, kết duyên Tần Tấn.
Äồ Lư công chúa nghe nói hổ thẹn, ặmt đỠphừng phừng nạt rằng:
- Mi là đồ con nÃt ăn nói võ Ä‘oán, tháºt tá»™i nỠđáng rồi đừng có trách số.
Äồ Lư công chúa dứt lá»i liá»n múa song kiếm chém tá»›i, La NhÆ¡n cá» chùy lên đở, là m cho cặp song kiếm nháng lá»a, công chúa hoảng kinh, chẳng dè con nÃt mà mạnh quá, liệu bỠđấu sức không lại, liá»n quăng cặp phi Ä‘ao lên giữa không trung, miệng niệm thần chú. Cặp phi Ä‘ao bay xuống chém La NhÆ¡n. Lúc ấy La Thông Ä‘ang lược tráºn, xem thấy cả kinh kêu lá»›n rằng:
- Chạy cho mau bớ em! Kẻo phi đao nó chém chết.
La Thông kêu thì kêu, còn La NhÆ¡n thấy lạ coi hoà i ( Vì La NhÆ¡n má»›i chÃn tuổi nên chưa từng thấy phép thuáºt, nay nghe nói phi Ä‘ao, thì ngỡ là bên địch phóng gươm giết mình ). La NhÆ¡n coi rồi cưá»i nói:
- Nữ Phiên thiệt lạ, đương đánh giặc còn bà y trò giỡn chơi.
La NhÆ¡n nói dứt lá»i, ở trên không bay xuống má»™t ngá»n phi Ä‘ao chém La NhÆ¡n. La NhÆ¡n thất kinh la lá»›n rằng:
- Không xong! Không xong!
Vừa la vừa hươi chùy đánh đỡ, kế ngá»n phi Ä‘ao kia bay xuống chém đầu. La NhÆ¡n trà n ngưá»i qua, bị ngá»n phi Ä‘ao ấy chặt đứt cánh tay trái, duy còn má»™t tay đỡ không kịp, lá»› quá»› bị nó chặt luôn tay mặt. La NhÆ¡n té nhà o dưới đất. Thương thay má»™t vị tiểu anh hùng có tà i không mạng, bị cặp phi Ä‘ao bằm nát như tương.
La Thông thấy em mình bị phi đao bằm thây nát biến, thì khóc rống lên nói:
- Em ơi! Em chết thảm thiết như vầy, bảo anh đừng đau lòng xót dạ sao đặng.
La Thông nói dứt lá»i té nhà o xuống ngá»±a chết giấc, mặt mà y đổi sắc, mình mẩy dịu quặc. Chúng tướng hoảng kinh áp lại đỡ xốc La Thông dáºy keo réo om sòm. Trình Giảo Kim khóc ngất than rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt ôi! Nếu hiá»n Ä‘iệt chẳng may mà chết bất tá» như vầy, là m cho bác thương nhá»› khóc thét chẳng thấy đưá»ng.
Bốn ngưá»i gia tướng theo La NhÆ¡n thảy Ä‘á»u khóc vùi, nước mắt chảy như mưa. Giây lâu La Thông tỉnh dáºy, chúng tướng mừng quýnh đỡ dáºy, La Thông xách thương lên ngá»±a nói:
- Nếu ta chẳng trả thù cho em, thì ta thỠchẳng đứng trên dương gian, mang danh nhơ tiếng nhuốt.
La Thông nói dứt lá»i, giục ngá»±a lướt tá»›i tráºn tiá»n, Äồ Lư công chúa thấy trong ÄÆ°á»ng dinh chạy đến má»™t viên tiểu tướng mà y tằm mắt phụng, mặt trắng môi son, tay cầm thương, dưá»ng như Tống Ngá»c phục sanh, Phan An tái thế thì nghÄ© thầm rằng:
- Ta nay tuổi đã nhị tháºp xuân thu, song chưa thấy ngưá»i nà o lịch sá»± giống như vầy, phải chi trá»i khiến cho đôi ta vầy duyên phu phụ, thì má»›i phỉ lòng nguyá»n, chẳng uổng trang sắc nước hương trá»i, mà sánh cùng ngưá»i như thế.
Äồ Lư công chúa tưởng rồi, kế La Thông vừa đến bèn há»i rằng:
- ÄÆ°á»ng tướng! Chá»› mi tên há» là chi, hãy xưng tên rồi đánh cÅ©ng chẳng muá»™n.
La Thông hét lớn rằng:
- Mi há»i tên bổn soái là m chi? Vì mi dùng pháp thuáºt bằm thây em ta, thù nà y biết Ä‘á»i nà o cho dứt, ta quyết đâm thác mi mà báo cừu đây.
La Thông nói rồi hươi giáo đâm đùa, Äồ Lư công chúa múa song kiếm đỡ ngăn. Hai ngưá»i đánh vùi vá»›i nhau đặng mưá»i hiệp, tuy Äồ Lư công chúa có tà i, nhưng đánh sao cho lại La Thông là viên hổ tướng, lại thêm đương nóng lòng báo cừu cho em, nên sức lá»±c mạnh hÆ¡n lúc bình thưá»ng nữa. Äồ Lư công chúa nghÄ© thầm rằng:
- Nguyên soái nhÃ ÄÆ°á»ng dung mạo kiêm toà n, nếu ta bá» qua không là m bạn thì uổng biết bao, chi bằng trá bại ra chốn đồng hoang, sẽ kết quyá»n cùng nhau, va là nguyên soái còn ta là công chúa thì cÅ©ng xứng đôi vừa lứa.
Äồ Lư công chúa nghÄ© rồi hươi gươm đở vẹt mÅ©i thương ra rồi bảo:
- Ngươi thiệt tà i cao, ta đà nh thua chạy.
Công chúa nói dứt lá»i liên giục ngá»±a nhắm đồng hoang dông miết. La Thông nói lá»›n rằng:
- Ta biết ngươi trá bại đặng phóng phi đao, song ta quyết báo cừu cho em, nên cũng nguyện nhất tỠnhất sanh với ngươi.
La Thông nói rồi giục ngá»±a Ä‘uổi theo, chạy hồi lâu tá»›i cụm rừng. Äồ Lư công chúa quăng phi Ä‘ao lên giữa không trung, lấy tay chỉ nói vá»›i La Thông rằng:
- Tiểu tướng quân! Hãy coi phi đao ta đó.
La Thông ngó thấy hoảng kinh than thầm rằng:
- Chắc phen nà y ta phải chết, còn chi mà báo cừu cho em hỡi trá»i!
La Thông than rồi cúi đầu nằm má»p trên ngá»±a mà chá» chết. Äồ Lư công chúa kêu nói:
- Tiểu tướng quân xin đừng kinh sợ, vì tôi đã là m phép rồi, phi Ä‘ao không chém đâu, tôi muốn thưa má»™t lá»i, song chẳng biết tiểu tướng quân có khứng cùng chăng?
La Thông nói:
- Bổn soái vá»›i ngươi cừu oán bằng trá»i, như ngươi còn thì ta mất, bằng ngươi mất thì ta còn, ngươi muốn nói Ä‘iá»u chi hãy nói phức Ä‘i, đặng có ra tà i cao thấp cùng nhau.
Äồ Lư công chúa há»i:
- Chẳng hay tiểu tướng quân tên hỠlà chi? tuổi tác được bao nhiêu?
La Thông nói:
- Ta há» La tên Thông. Cà ng Ä‘iện hạ nhị lá»™ nguyên soái, mà ngươi há»i là m chi váºy?
Äồ Lư công chúa nói:
- Nếu váºy là tiểu tướng quân thuá»™c dòng dõi Bắc Bình Vương La lão gia thuở trước, còn tôi năm nay tuổi vừa hai mươi, nhưng chưa gá nghÄ©a Châu Trần, kết duyên Tần Tấn. Cha tôi là Äồ Phong là m chức thừa tướng, vua Phiên yêu dấu nên xin tôi là m nghÄ©a nữ minh linh, tên gá»i là Äồ Lư công chúa, nay tôi muốn kết duyên phu phụ cùng nguyên soái, má»›i phỉ lòng nguyá»n cá»§a tôi, song chẳng biết ý nguyên soái định liệu thế nà o?
La Thông giáºn lắm nạt rằng:
- Ngươi là pháºn gái mà ta cung khen cho đó mặt dà y mà y dạn, không biết hổ ngươi, thuở nay trâu Ä‘i tìm cá»™t, chứ cá»™t nà o lại Ä‘i tìm trâu, dẫu ngươi chẳng giết em ta, ta cÅ©ng không chịu sánh đôi cùng loà i mê dâm như váºy. Vả nay mi giết em ta thì thù ấy lá»›n bằng non, nếu ta nay khứng kết duyên Tần Tấn là m chồng ngươi, thá»i chắc em ta ở nÆ¡i suối và ng cÅ©ng tá»§i thầm mạng bạc.
La Thông nói dứt lá»i, bèn hươi giáo đâm tá»›i, Äồ Lư công chúa múa song kiếm đỡ hất mÅ©i giáo ra nói:
- Xin nguyên soái bá»›t cÆ¡n nóng giáºn, việc sống thác là do tại tay tôi, nếu nguyên soái thuáºn tình thì tôi nguyện dâng ải, giả thua khai thà nh bá» chạy, dẫn binh vá» Má»™c Dương đợi nguyên soái kéo và o ná»™i công ngoại kÃch, giải vây thiên tá» và mấy vị lão tướng, tôi láºp công ấy mà đá»n tá»™i giết lầm em cá»§a nguyên soái, chừng nguyên soái vá» nước rồi sẽ sai tướng đến cầu hôn, nếu thuáºn theo thì lưỡng toà n kì mỹ, bằng chẳng khứng lá»i tôi bảo phi Ä‘ao xuống giết thác bây giá».
La Thông nói:
- Nay em ta đã thác rồi, ta cũng không muốn sống là m chi, có chém thì chém phức đi, đặng ta theo em ta cho có bạn.
Tuy La Thông nói như váºy nhưng Äồ Lư công chúa chẳng nỡ giết, lại kiếm lá»i năn nỉ rằng:
- Vả nguyên soái là má»™t ngưá»i anh hùng hà o kiệt sao không tá»± nghÄ© lấy, vì ra tráºn thì phải chém phải giết, mà nguyên soái Ä‘em lòng cừu oán ná»—i gì, phải chi tôi biết nguyên soái rồi, thì có lẽ nà o tôi hại em nguyên soái, bởi số mạng tại trá»i, nên má»›i xui khiến ngưá»i ra đánh tráºn đầu, xin nguyên soái rá»™ng dung, má»™t là đặng trá»n trung cứu chúa, hai là là m đến bá»±c vương công, nếu khăng khăng chỉ lo việc báo cừu ắt phải mang hại. Äiá»u thứ nhất chết vô cá»›, Ä‘iá»u thứ hai cứu không đặng chúa, Ä‘iá»u thứ ba là m tuyệt dòng giống há» La, chẳng có ngưá»i nối nghiệp, bá» hương tà n khói lạnh, té ra Ä‘i báo cừu không đặng lại lá»—i đạo thá» chúa, mang tá»™i vá»›i cha, xin nguyên soái hãy suy xét cho kỹ, đừng chấp nhất là m chi.
La Thông nghe rồi mới nghĩ thầm:
- Thiệt con nà y nó phải lòng mình mà quên sá»± hổ ngươi, song mấy lá»i nó phân qua rất hữu lý, chi bằng mình chịu đỡ mà cứu giá, rồi sau sẽ đánh báo cừu cÅ©ng chẳng muá»™n.
La Thông nghỉ rồi nói vá»›i Äồ Lư rằng:
- Nay công chúa thương tình nói Ä‘iá»u phải, lẽ nà o tôi chẳng nghe theo sao, song tôi còn sợ cặp phi Ä‘ao lắm, và giáºn nó là m em tôi thác, nếu công chúa quyết vầy duyên cá nước, thuáºn lòng đầu ÄÆ°á»ng, thì xin công chúa quăng cặp phi Ä‘ao xuống suối cho rồi, cÅ©ng như tôi đã báo cừu trả oán cho em tôi, váºy má»›i thiệt tình chồng vợ, dầu công chúa dạy bảo lẽ nà o tôi cÅ©ng vâng theo.
Äồ Lư công chúa nói:
- Nay nguyên soái nguyện kết tình phu phụ, tôi đây cÅ©ng quyết bá» cặp phi Ä‘ao, nhưng phải thá» nguyá»n chắc chắn tôi má»›i tin lòng.
La Thông nghĩ thầm rằng:
- Mình tÃnh khôn nó lại khôn hÆ¡n mình nữa chá»›! Váºy hãy kiếm Ä‘iá»u phi lý mà thá» bướng cho qua.
La Thông nghĩ rồi nói:
- Nếu công chúa chẳng tin tôi xin thá» nguyá»n có cao xanh chứng kiến, như ngà y sau tôi Ä‘em lòng bạc nghÄ©a bá» nà ng, thì bị Phiên già tám mươi đâm chết.
( Vì ngà y xưa có nói: “ThỠmắc, thắc rối†bởi cớ ấy nên lúc chinh Tây bị Bất Siêu tám mươi tuổi đâm đổ ruột )
Äồ Lư công chúa nghe La Thông thá» nguyá»n thì mừng lắm, ngỡ là thiệt dạ vá»›i mình, bèn niệm chú thâu cặp phi Ä‘ao quăng xuống suối, rồi nói vá»›i La Thông rằng:
- Thôi để tôi trá bại, nguyên soái đuổi theo, tôi bỠchạy vỠMộc Dương thà nh mà chỠbinh nguyên soái đến.
La Thông nói:
- Tôi đã hiểi rồi, xin công chúa chạy trước đi.
Rồi đó, Äồ Lư công chúa giục ngá»±a chạy trước, còn La Thông là m bá»™ hét lá»›n rằng:
- Nữ Phiên chạy đâu cho khá»i, ta quyết giết ngươi đặng báo cừu cho em ta.
Äồ Lư công chúa nói:
- Ta đã thua chạy rồi, sao ngươi còn rượt dai như váºy?
Äồ Lư công chúa dứt lá»i giục ngá»±a và o ải bế thà nh lại. La Thông ở ngoà i mắng nhiếc má»™t hồi, rồi trở vá» bổn dinh.
Khi Äồ Lư công chúa và o thà nh rồi bèn nói vá»›i chư tướng rằng:
- La Thông thiệt là đại tà i, đánh đặng cặp phi Ä‘ao ta văng mất, may cho ta lắm má»›i chạy vỠđặng đây, thiếu chút nữa ắt chẳng còn tánh mạng, váºy phải chuỷân váºn lương thảo vá» Má»™c Dương thà nh, rồi mở cá»a ải Huỳnh Long gạt nó và o vây phá»§ má»›i xong.
Chư tướng và quân binh tảhy Ä‘á»u vâng lệnh, sá»a snag xe cá»™ chở lương hướng thẳng vá» Má»™c Dương thà nh.
Nói qua La thông vá» tá»›i cá»a dinh, chúng tướng xem thấy mừng quýnh kéo ra nghênh tiếp, rước thẳng và o trướng. Trình Giảo Kim nói:
- Bác đã lo mai táng La NHÆ¡n xong xuôi rồi, còn hiá»n Ä‘iệt báo cừu chẳng đặng, hôm nay nữ Phiên lại trốn mất, thì biết chừng nà o má»›i phá được ải mà tá»›i Má»™c Dương thà nh!
La Thông thưa rằng:
- Xin bác chớ lo, việc cứu giá chắc đặng rồi.
Trình Giảo Kim nói:
- Äi qua ải Huỳnh Long còn không đặng, thá»i là m sao mà cứu giá?
La Thông bèn Ä‘em việc ra tráºn mà thuáºt lại hết cho Giảo Kim nghe, Trình Giảo Kim há»i:
- Váºy là hiá»n Ä‘iệt quyết tÃnh chuyện vợ chồng thiệt chăng?
La Thông nói:
- Bác há»i Ä‘iá»u ấy rất lạ, vì tôi quyết báo cừu cho em, có lẽ nà o tôi Ä‘i lấy nó là m vợ hay sao? Ngá»™ biến thì phải tùng quyá»n, nên tôi gạt nó mà cho xong việc thôi đó bác.
Trình Giảo Kim khuyên rằng:
- Chốn chiến trưá»ng thì phải chém tướng giết quân, thâu thà nh Ä‘oạt ải chá»›, cÅ©ng bởi số mạng La NhÆ¡n hết rồi nên hưởng thá» có bao nhiêu đó mà thôi, sao hiá»n Ä‘iệt lại Ä‘em lòng cừu háºn vá»›i ngưá»i ta là m chi? Nay công chúa có lòng tốt muốn kết nghÄ©a Tấn Tần, vầy duyên cang lệ cùng hiá»n Ä‘iệt, chịu là m ná»™i công ngoại kÃch mà rước chúng ta và o thà nh Má»™c Dương giải vây cứu giá thì công ấy đã chuá»™c tá»™i kia, việc vừa rồi hiá»n Ä‘iệt hãy bá» qua, đợi cứu giá xong bác sẽ đứng ra là m mai mà hai há» hòa hiệp sắc cầm…
Lúc đang chuyện vãn bỗng thấy quân và o báo rằng:
- Chẳng biết duyên cá»› chi mà Äồ Lư công chúa mở cá»a ải dẫn binh tướng trốn hết rồi, nên chúng tôi phải và o bẫm lại.
La Thông nghe ab1o đã rõ biết, bèn truyá»n lệnh Ä‘em văn phòng tứ bá»u lại viết má»™t phong thÆ¡, kêu bốn tên gia tướng lại dặn rằng:
- Các ngươi hãy Ä‘em thÆ¡ nà y vá» cho mẹ ta, và an á»§i mẹ ta hãy bá»›t sầu não, đợi các việc xong xuôi rồi, ta sẽ lấy thá»§ cấp con Äồ Lư vá» tế Ä‘iện.
Bốn tên gia tướng vâng lệnh, lãnh thÆ¡ nhắm Trưá»ng An phản hồi.
|

15-10-2008, 09:54 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i ba
Hại La Thông, Äịnh Phương là m kế.
Cứu tiểu soái, Äồ Lư mến tà i.
Khi La Thông sai bốn tên gai tướng trở vá» Trưá»ng An rồi, liá»n truyá»n lệnh cho chư tướng kéo binh và o ải Huỳnh Long và qua thẳng Má»™c Dương thà nh.
Äây nói qua XÃch BÃch Bá»u Khương Vương, thừa tướng Äồ Phong, nguyên soái Tô Xa Luân Ä‘ang rồi uống rượu. Khương Vương nói vá»› Tô Xa Luân rằng:
- Trẫm nghe đồn binh Äại ÄÆ°á»ng đến đánh tiếp, đã phá đặng ải Bạch Lang, Kim Linh Xuyên, Ngân Linh Xuyên và Giả Mã xuyên, ba anh em há» Thiết Bối Ä‘á»u tá» tráºn hết, thiệt trẫm có lòng lo sợ chẳng cùng.
Nguyên soái Tô Xa Luân tâu rằng:
- Xin Lang Vương chá»› lo sợ mà tổn hao mình rồng, vì anh em Thiết Bối hữu dõng vô mưu, nên má»›i mất ải mà bá» mình, còn công chúa giữ ải Huỳnh Long, thì túc trà đa mưu, thêm tà i cao phép lạ, có lo gì Binh ÄÆ°á»ng và o đây đặng.
Vua tôi vừa bà n luáºn dứt lá»i, xảy thấy quân thám tá» chạy và o báo rằng:
- Nay công chúa vỠtrà o, nên xin báo lại.
Lang Vương nghe báo cả kinh nói:
- Nguyên soái! Quả tháºt binh ÄÆ°á»ng thế mạnh tướng hùng, phá ải tợ chẻ tre, nên công chúa bỠải Huỳnh Long mà kéo binh vá» nữa đó.
Tô Xa Luân nói:
- Xin má»i công chúa và o há»i cho rõ nguyên do.
Lang Vương y tấu, Tô Xa Luân láºt Ä‘áºt lên ngá»±a, dẫn binh ra thà nh nghênh tiếp nói rằng:
- Tôi là Tô Xa Luân, xin rước công chúa hồi trà o.
Äồ Lư công chúa Ä‘i trước, Tô Xa Luân theo sau, công chúa và o Ä‘iện quỳ xuống tâu rằng:
- Trước ngai và ng con lạy ra mắt và chúc vua cha sống lâu muôn tuổi.
Lang Vương hạ chỉ cho ngồi và bảo rằng:
- Duyên cớ chi mà con phải bỠải Huỳnh Long mà chạy trở vỠđây?
Äồ Lư công chúa thưa rằng:
- Cách mấy ngà y trước con xuất tráºn cá»± chiến vá»›i ÄÆ°á»ng binh, gặp má»™t vị nguyên soái tên La Thông, vì va có phép lạ phá mất phi Ä‘ao cá»§a con, con liệu thế khó thá»§ nổi thà nh nên phải vá» tâu cho cha rõ, xin cha định Ä‘oạt lẽ nà o?
Lang Vương nghe tấu tợ kim châm dạ, như lá»a cháy mà y. Lúc ấy vua tôi lấy mắt nhìn nhau, chá»› chẳng thương nghị đặng kế chi cả.
Nói qua La Thông khi kéo binh đến thẳng Má»™c Dương thà nh, xảy thấy quân thám thÃnh báo rằng:
- Bẩm nguyên soái, nay đã gần thà nh Mộc Dương rồi.
La Thông nghe báo để mắt xem coi, thấy binh vây bịt bùng, nước chảy qua không lá»t, gió thổi chẳng thông. Chúng tướng xem thấy kinh tâm đởm vÃa. La Thông truyá»n lệnh an dinh ạh trại, sắp đặt đội ngÅ© đâu đó hẳn hòi, việc sắp đặt xong rồi La Thông má»›i nói vá»›i Trình Giảo Kim rằng:
- Dạ thưa bác, hôm nay cháu đơn thân độc mã, quyết đạp phá vòng binh và o Má»™c Dương Thà nh, đặng tâu rõ cùng bệ hạ, há»… bác nghe súng hiệu nổi lên, thì phải dẫn binh đánh và o, trong đánh ra, ngoà i đánh vô có như váºy vòng binh má»›i rã.
Trình Giảo Kim khén rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt phân hữu lý, song cÅ©ng phải tiểu tâm cẩn tháºn mà là m.
La Thông nói:
- Xin bác chớ lo.
La Thông nói dứt lá»i, xách giáo lên ngá»±a xuất dinh, xông và o trùng vây mà trổ tà i đánh phá.
Lúc ấy binh Phiên xem thấy má»›i há»i nhau rằng:
- Quái lạ dữ kìa! Viên tiểu tướng nà o mà dám đơn thân độc mã xông và o phá vòng binh, không lẽ tướng ÄÆ°á»ng lại bạo gan đến thế?
Tên quân khác nói:
- Thiệt cÅ©ng lạ! Váºy chúng bta cứ bắn vãi ra coi nó là m sao cho biết.
Rồi đó kẻ giương ná, ngưá»i trương cung bắn tên vãi như mưa bấc. La Thông dừng ngá»±a lại, luân thương đỡ tên ra hết ráo, còn miệng thì kêu nói:
- Chúng bây đừng bắn nữa, nay cứu binh đã tá»›i, hãy tránh ra cho mau, nếu diên trì ta đạp nát như kiến cá».
La thông nói dứt lá»i, giục ngá»±a xông tá»›i vòng binh đánh phá, là m cho Phiên binh hoảng kinh, hồn vÃa lên mây run cầm cáºp, cầm cung ma bắn không đặng, còn xách ná mà trương chẳng ra, đứng trÆ¡ trÆ¡ như hình đá. La Thông đâm đứa nà o nà ho lăn ra đứa đó. La Thông phá đặng vòng ngoà i, đánh lần lần và o vòng trong, Phiên tướng xông ra ngăn La Thông Ä‘á»u bị La Thông giết sạch, rồi ráng sức bình sinh phá hết bảy vòng binh má»›i thấy Má»™c Dương thà nh, trên dá»±ng cá» Äại ÄÆ°á»ng bay phất phá»›i. La Thông xem thấy cả mừng, bèn dừng ngá»±a lại nghỉ má»™t hồi, má»›i chạy đến thà nh Nam kêu cá»a, xảy nghe pháo nổ vang trá»i, La Thông giáºt mình day lại, thấy má»™t tên tướng Phiên cầm siêu nhắm mình chém tá»›i, liá»n láºt Ä‘áºt cá» thương gạt ra rồi nạt rằng:
- Phiên tướng tên há» là chi sao dám ngăn đưá»ng bổn soái?
Tên tướng Phiên ấy nói:
- Ta là bộ hạ Tô Nguyên Soái, đại tướng quân Hồng Bà o, ta vâng lệnh cầm binh thủ dinh hơn mấy tháng, bộ nhà ngươi chưa biết cây siêu ta lợi hại thể nà o sao mà dám tới thà nh Nam nà y, hãy qua nơi khác mới tồn tánh mạng.
La Thông nổi giáºn không thèm đáp lại, hươi thương đâm nhầu, Hồng Bà o cá» siêu rước đánh. Hai ngưá»i đánh ước hÆ¡n sáu mươi hiệp, Hồng Bà o hươi siêu nghe vụt vụt, chém bổ và o mặt La Thông, La thông múa thương đỡ hết ngá»n siêu ra nghe rang rảng gần mẻ lưỡi siêu, rồi sau đó hai ngưá»i Ä‘á»u ra sức anh hùng đánh bốn mươi hiệp nữa song cÅ©ng chưa định hÆ¡n thua. La Thông hét lên rằng:
- Phiên tướng! Hãy coi mũi thương ta đó.
La Thông hét dứt tiếng thì đâm và o yết hầu Hồng Bà o má»™t thương nhà o xuống ngá»±a. Binh Phiên thấy chá»§ tướng chết rồi liá»n rùn rùn kéo nhau chạy trốn như lÅ© chuá»™t bầy chồn. Tuy La Thông thắng tráºn nhưng cÅ©ng đà thở dốc, chạy riết đến cá»a thà nh kêu lá»›n rằng:
- Vị nà o giữ cá»a thà nh xin nghe cho rõ, nay có cứu binh đến, La Thông phá giặc và o đây, váºy hãy mau mở cá»a thà nh đặng tôi kiến giá.
Ngà y ấy nhằm ngà y Ngân quốc công Tô Äịnh Phương giữ thà nh, vì Tần nguyên soái truyá»n lệnh má»—i cá»a ba ngà n quân, còn chúng tướng phải luân phiên giữ cá»a, nên khi Tô Äịnh Phương nghe tiếng kêu, bèn lên thà nh xem thá», thấy La Thông đơn thương độc mã thì bếit cứu binh đã đến, má»›i nghÄ© thầm trong bụng rằng:
- Hồi khuya nà y ta nằm má»™t Ä‘iá»m chiêm bao quái lạ, ta thấy Tô Lân mình vấy đầy những máu, đến quỳ trước mặt ta mà thưa rằng “Cha ôi! Con chết rất thảm thiết lắm cha, cÅ©ng bởi oan oan tương báo, không biết chừng nà o mà trả đặng.†Nói dứt lá»i kế ta giáºt mình trở dáºy. Ta nghÄ© chắc Ä‘iá»m chiêm bao nà y có cá»› lắm, chắc thằng La Thông nó hay biết việc cừu thù ngà y trước nay kiếm cá»› hại con ta mà báo oán, nên con ta hiện hồn vá» nói cho ta hay, đặng lo kế mà trả thù chứ gì!
Tô Äịnh Phương nghÄ© rồi, liá»n cất tiếng há»i rằng:
- Bá»› hiá»n Ä‘iệt! nay cứu binh đã tá»›i hay sao?
La Thông nghe kêu ngước mặt ngó thấy, muốn phóng Tô Äịnh Phương má»™t thương rồi Ä‘á»i, sóng mắc đương lúc cầm quyá»n nên nén cÆ¡n giáºn dá»—i, xuôi theo má»™t bá» mà thưa rằng:
- Dạ, hôm nay cứu binh đã tá»›i, váºy xin bác mở cá»a thà nh đặng cháu và o kiến giá.
Tô Äịnh Phương há»i ý rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt Ä‘em theo bao nhiêu binh mã, và những tướng nà o Ä‘i đó, sao không thấy Trình thiên tuế, còn dinh trại hiá»n Ä‘iệt đóng ở nÆ¡i nà o, ở đâu?
La Thông thưa rằng:
- Cháu đồng Ä‘i vá»›i chÃn nhà công tá», dẫn hai mươi vạn binh mã sang đây, dinh trại đóng ngoà i vòng binh cách đây bảy dặm, Trình thiên tuế mắc ở lại thá»§ dinh.
Tô Äịnh Phương há»i:
- Hai anh em Tô Lân có đi theo đó chăng?
La Thông ngẫm nghĩ một hồi rồi thưa rằng:
- Dạ, hai anh em Tô huynh còn váºn lương ở sau, nhắm chẳng bao lâu cÅ©ng tá»›i.
Tô Äịnh Phương thấy La Thông ngẫm nghÄ© mà trả lá»i coi bá»™ lÆ¡ láo, thì nói thầm rằng:
- Chắc việc nà y quả có chẳng sai, vì nó đã hại con mình mà trả thù cho tổ phụ, nên mình má»›i thấy Ä‘iá»m chiêm bao đó, nếu mình cho cá»p và o thà nh thì là m sao mà trả thù cho đặng, có khi mình cÅ©ng không còn nữa chứ! Chi bằng mình mượn dao giặc chặt đầu nó mà trả thù thì má»›i đã nư giáºn. Bây giỠđể mình gạt nó để đánh cùng bốn phÃa, đặng bị tướng dữ nhai xương, mình giết cách khôn khéo như vầy thì má»›i khá»i tá»™i.
Tô Äịnh Phương sắp đặt mưu độc xong rồi bèn kêu La Thông nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt ôi! Long giá vừa ngá»± thà nh Nam, nếu mở cá»a ra e binh Phiên là m há»—n, chắc bác cháu mình đồng tá»™i, biết đổ cho ai?
La Thông há»i:
- Bác nói như vầy váºy biết tÃnh sao bây giá»?
Tô Äịnh Phương nói:
- Váºy hiá»n Ä‘iệt phải qua cá»a Äông má»›i xong.
La Thông nói:
- Váºy bác qua mở cá»a thà nh phÃa Äông đặng cháu qua đó.
La Thông nói dứt lá»i, giục ngá»±a hươi thương dông qua cá»a Äông, bốn cá»a thà nh Ä‘á»u có Phiên tướng trấn giữ nghiêm ngặt, vì sợ ÄÆ°á»ng tướng liá»u mạng đánh phá giải vây.
Khi La Thông chạy ngá»±a đến cá»a thà nh phÃa Äông, xảy nghe pháo nổ vang tai, có hai viên Phiên tướng xông ra ngăn đánh, má»™t tướng thì đội mão kim khôi, mình mang bà o Ä‘á», mặt tợ lá» nồi, mắt to như lục lạc, bên tả Ä‘ai tên, bên hữu mang cung, cưỡi ngá»±a ô truy, tay xách thiên phương há»a kÃch; còn thêm má»™t tướng nữa, đầu đội bao đảnh xanh, mặt như thúng táo, mà y rô râu rìa mắt to, mình mang kim giáp, tay cầm đồng Ä‘ao nặng ước tợ trăm cân. La Thông cháºn lại nạt rằng:
- Hai tướng đi tới hãy xưng tên hỠcho mau!
Hai tướng nói:
- Hai ta là bá»™ hạ cá»§a Tô nguyên soái, vâng lênh trấn giữ thà nh Äông nà y, anh là NgÅ© Long, em là NgÅ© Hổ, còn ngươi là vô danh tiểu tướng sao dám đơn thương độc mã Ä‘em mình và o chốn hiểm nguy?
La Thông cả giáºn nạt rằng:
- Hai ngươi chá»› buông lá»i vô lá»…, hãy tránh đưá»ng cho bổn soái Ä‘i thì thì hai ngươi má»›i còn hồn, nếu diên trì ắt mÅ©i thương nà y không vị!
NgÅ© Long NgÅ© Hổ nghe qua cưá»i ngất nói rằng:
- Mi là con nÃt ăn chưa no lo chưa tá»›i, mà muốn và o cá»a Äông sao đặng? Ta chẳng nỡ giết đứa nhá» dại đâu, thôi mi hãy trở vá» kêu tướng khác cho mau.
La Thông nổi nóng hét lên má»™t tiếng hươi thương đâm nhầu, NgÅ© Long cá» kÃch đỡ ngăn, còn NgÅ© Hổ nạt lá»›n rằng:
- Thằng tiểu nhi kia! Mi hãy coi đao ta chém đầu mi đây!
NgÅ© Hổ nạt dứt lá»i hươi đồng Ä‘ao bổ tá»›i. La Thông múa thương đỡ bên tả đánh bên hữu, ba ngưá»i đánh vùi vá»›i nhau trên bốn mươi hiệo bất phân thắng phụ. Äánh thôi giông gió nổi dáºy, bụi bay kịt mù, tiếng binh khà khua nhau kêu rang rảng, La Thông bị hai tướng vây đánh má»™t hồi, mồ hôi ra ướt giáp, nổi giáºn hét lên má»™t tiếng đâm NgÅ© Long nhà o xuống ngá»±a chết tươi, NgÅ© hổ thấy anh mình chết rồi trong lòng hoảng kinh, vừa quà y ngá»±a bá» chạy, bị La Thông tiếp luôn má»™t thương nữa nát óc, theo anh cho có bạn. Tuy La Thông giết đặng hai tướng, song tay chÆ¡n má»i mệt rụng rá»i, mệt đà thở dốc, thúc ngá»±a tá»›i cá»a thà nh Äông, ngó thấy Tô Äịnh Phương đứng ở trên thì kêu lá»›n rằng:
- Xin bác hãy mở cá»a cho cháu và o vá»›i.
Tô Äịnh Phương nói:
- Không được đâu hiá»n Ä‘iệt, thà nh Äông là ngay dinh Tô Xa Luân, nó là nguyên soái nước Bắc Phiên, sức mạnh địch nổi muôn hùm, thêm kẻ bá»™ hạ nó cÅ©ng khá đông, Ä‘á»u toà n là anh hùng hà o kiệt, nếu mở cá»a thà nh thì chúng nó kéo theo mà và o, hai bác cháu mình khó nổi đỡ đương.
La Thông giáºn lắm nói rằng:
- Bác không mở cá»a thà nh, có lẽ nà o tôi bay lên cho đặng?
Tô Äịnh Phương nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt, chẳng phải bác là m ngặt đâu mà hiá»n Ä‘iệt Ä‘em lòng trách bác, vì vâng mạng triá»u đình, bác nà o dám vị tư vi ká»·, nếu mở cá»a thà nh rá»§i binh giặc kéo và o thì phải lâm đại tá»™i, váºy cháu hãy qua cá»a Bắc bác mở tức thì.
La Thông nói:
- Tôi đã Ä‘uối sức, ngá»±a đã hết gân, chừng tôi đến cá»a bắc xin bác nhá»› lá»i chá»› nên từ chối nữa.
Tô Äịnh Phương y lá»i qua cá»a Bắc đợi La Thông.
Khi La Thông giục ngá»±a xông qua cá»a Bắc, lúc Ä‘i gần tá»›i xảy nghe pháo nổ, xông ra hai viên đại tướng cao lá»›n dá»nh dà ng, mưá»i phần lợi hại. La Thông xem thấy hãy kinh, nghÄ© thầm trong bụng rằng:
- Không xong rồi! Mình đã phá hết bảy vòng binh, lại giết thêm ba viên đại tướng, thì sức lá»±c đã giảm rất nhiá»u, là m sao mà cá»± đương vá»›i hai tướng nà y? Chắc mình mắc kế Tô Äịnh Phương, thiệt khó ná»—i tá»›i lui biết mấy!
La Thông nghĩ rồi bạo gan xốc tới nạt rằng:
- Còn hai tướng nà y hãy xưng tên cho mau!
Phiên tướng nói:
- Ta là tiá»n bá»™ giá hạ tiên phuông cá»§a Tô nguyên soái, tên là Chuyên Mã Ngạn và Yến Mã Hô, nhà ngươi thiệt to gan lá»›n máºt, dám thị chúng ta như cá» rác, nay ngươi lá»t và o địa pháºn cá»§a hai ta trấn giữ, chá»› mong còn tÃnh mệnh.
La Thông giáºn lắm nạt rằng:
- Bổn soái phá hai cá»a thà nh giết ba tướng, bá»™ hai ngươi không sợ chết hay sao mà dám đón đưá»ng bổn soái? Lá»i tục ngưá»i thưá»ng nói: “Xe trước gãy xe sau phải tránhâ€, sao hai ngươi còn muốn noi theo dấu cÅ©? Nếu chá»c giáºn bổn soái, e hai đó hồn lìa khá»i xác.
Chuyên Mã Ngạn nổi xung hét vang như sấm, nói rằng:
- Thằng nhỠkia! Chớ có khoe khoang lỗ miệng, hãy lãnh cặp chùy của ông đây cho biết sức.
Chuyên Mã Ngạn nói dứt lá»i hươi song chùy đả tá»›i. La Thông đưa thương ra đỡ. Kế Yên Mã Hô múa song phá»§ đến chém, La Thông cÅ©ng hất văng hết thảy, rồi Ä‘1o ba tướng đánh nhầu vá»›i nhau má»™t tráºn. Hai tướng Phiên ngưá»i chùy ngưá»i búa Ä‘á»u ra sức, La Thông cứ lo ngăn đỡ mà thôi, chá»› rảnh ta đâu mà đâm trả lại, Mã Ngạn đánh song chùy hay lắm, ban đầu còn trông thấy ngưá»i, đánh thét đến sau chỉ thấy hai lằn sáng chá»›p nhoáng hoặc tả hoặc hữu. Mã Hô múa búa cÅ©ng đại tà i, chém dưới chặt trên, chiếu sáng rạng ngá»i. La Thông má»™t mình tả xông hữu đột, mệt đà thở dốc, hươi thương đánh đỡ tưng bừng, nghe tiếng vụt vụt tợ rồng bay phụng lá»™n, song Phiên tướng chẳng nao, múa búa luân chùy đánh hoà i, La Thông giáºn lắm ráng sức bình sinh cầm thương đỡ hất chùy ra, đánh vẹt búa lại, thuáºn tay thưởng Mã Ngạn má»™t thương ngay yết hầu chết tốt. Lúc đó Mã Hô lÃnh quýnh hươi búa chém báºy chém bạ, kế bị La Thông cho má»™t thương rồi Ä‘á»i.
Khi La Thông giết đặng hai tướng Phiên, thì vui mừng chẳng xiết, ngồi trên ngá»±a nghỉ má»™t hồi ngó lên trên thà nh thấy Tô Äịnh Phương ở trên dòm xuống liá»n kêu lá»›n rằng:
- Xin bác hãy xét tình cho cháu, vì ngá»±a đà hết sức còn cháu cÅ©ng hết hÆ¡i, không có tà i chi mà phá đến cá»a khác nữa, váºy bác là m Æ¡n mở cá»a cho cháu và o trong vá»›i.
Tô Äịnh Phương nghÄ© thầm rằng:
- Nay ta muốn hại nó nên sai nó Ä‘i giáp vòng thà nh, không dè sức lá»±c nó mưá»i phần mạnh mẽ, Ä‘i đặng ba cá»a rồi, thôi ta gạt nó Ä‘i đến thà nh Tây cho biết mặt to Xa Luân là tướng dữ, thiệt nó mà gặp Xa Luân, chẳng khác dê kia gặp cá»p, trứng gà chá»i và o đá xanh, nếu muốn khá»i há»a sau, thì ta phải lo mưu trước.
Tô Äịnh Phương nghÄ© rồi, cất tiếng nói vá»›i La Thông rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt ôi! Xin hiá»n Ä‘iệt miá»…n chấp, thiệt đã chịu muôn ngà n sai lá»—i cùng hiá»n Ä‘iệt, bác cÅ©ng biết hiá»n Ä‘iệt lao tâm mệt sức biết chừng nà o, đáng lẽ bác phải mở cá»a thà nh ra rước hiá»n Ä‘iệt và o má»›i phải, ngặt vì nguyên soái má»›i truyá»n lệnh cấm không cho mở cá»a nà y, nếu bác vi lệnh mở ra, chắc bị nguyên soái bắt tá»™i, thiệt bác lo buồn hết sức, song không biết tÃnh là m sao bây giá»?
La Thông nghe nói trái như váºy trong lòng giáºn lắm, nói rằng:
- Thiệt bác nói lá»i ấy phi lý lắm, bác đưá»ng đưá»ng là má»™t vị tướng, còn tôi cÅ©ng là đấng anh hùng, nay bệ hạ bị vây tôi Ä‘em binh cứu giá, sao bác không mở cá»a cho tôi và o, lại bắt Ä‘i đánh ba cá»a, nói đến thà nh Bắc Thì mở cá»a cho và o, tôi đến đây rồi bác cÅ©ng nuốt lá»i nữa, bá»™ bác nói tôi là m phản nên chẳng cho và o, hay là bác có ý tư thông vá»›i Bắc Phiên nên kiếm kế gạt tôi mà ngăn ngưá»i cứu giá?
Tô Äịnh Phương nghe mấy lá»i La Thông nói thì hoảng kinh nói:
- Hiá»n Ä‘iệt! Không phải bác có lòng tư thông vá»›i Bắc Phiên đâu, vì lệnh nguyên soái nghiêm ngặt lắm, nên khó mà trái đặng.
La Thông há»i:
- Vì cá»› nà o mà nguyên soái không cho mở cá»a thà nh phÃa Bắc?
Tô Äịnh Phương nói:
- Bác thấy lệnh truyá»n như váºy thì hay váºy, chá»› bác cÅ©ng chưa rõ đặng nữa.
La Thông nói:
- Tuy nguyên soái cấm mặc lòng, song có cứu binh đếm nhắm mở cÅ©ng không có lá»—i gì, dẫu nguyên soái chẳng nghÄ© mà bắc tá»™i, thì cháu tình nguyện chịu cho, xin bác đừng nghi ngại, cháu quyết không dám sai lá»i.
Tô Äịnh Phương nói:
- Nếu thiệt cứu binh thì và o thà nh Tây cũng được, lựa phải nằng nặc đòi và o thà nh Bắc mới đặng hay sao?
La Thông nghe qua giáºn lắm nói rằng:
- Tôi coi ý cÅ©ng đủ biết rồi, đâu cần phải nói nhiá»u lá»i như thế, phải hồi tôi má»›i và o, thì phá thà nh Tây trong nháy mắt cÅ©ng xong, vì tôi đã đánh trá»n ba cá»a rồi, ngưá»i ngá»±a Ä‘á»u Ä‘uối, nay bảo tôi đến đánh thà nh Tây, là cố muốn mượn tay giặc giết tôi, thiệt lòng bác quá độc ác không biết thương đến lương đống trung thần.
Tô Äịnh Phương nghe La Thông nói trúng tim Ä‘en mình thì hổ ngươi lắm, má»›i kiếm lá»i tráo trở nói rằng:
- Hiá»n Ä‘iệt là anh hùng hà o kiệt, ai mà chẳng nghe danh, đâu có loà i Phiên nô nà o tà i hÆ¡n, mong lòng sát hại hiá»n Ä‘iệt đặng.
La Thông chẳng thèm đáp lại, nghĩ thầm rằng:
- Rất đổi ba cá»a kia ta còn phá nổi, huống gì nay còn có má»™t cá»a Tây nà y, mà ta không phá nổi hay sao? Váºy ta phải ráng sức má»™t phen, không lẽ ngưá»i bắt ta Ä‘i và o ngõ nà o nữa mà sợ.
La Thông nghĩ rồi, giục ngựa giông riết đến Tây thà nh.
Khi La Thông đến cá»a Tây thì mặt trá»i đã lặn, còn trong lòng lại đói, kế nghe tiếng pháo nổ vang, ngước mặt xem coi thấy má»™t viên đại tướng dẫn bốn chục tướng cạnh xông ra, kẻ vác Ä‘ao ngưá»i xách búa, kẻ giáo ngưá»i roi, viên đại tướng ấy lướt tá»›i hét rằng:
- Thằng nhỠkia! Hãy dừng ngựa lại, thà nh Tây nà y là chỗ bổn soái trấn thủ, sao mi dám cả gan đến đây mà nạp mạng?
La Thông nạt rằng:
- Ngươi tà i nghệ bao nhiêu mà dám đón đưá»ng bổn soái, váºy chá»› ngươi tên há» là chi? Hãy phân cho ta rõ mà chịu chết cho rồi.
Phiên tướng nghe qua cưá»i ha hả nói rằng:
- Nếu mi muốn biết tên hỠông, thì phải lắng tai mà nghe cho rõ. Ta là Hồng Bà o Äại Lá»±c SÄ© nguyên soái Tô Xa Luân, ngươi có biết cây búa cá»§a ta lợi hại hay không, mà dám đến đây nạp mạng?
La Thông giáºn lắm nói rằng:
- Ta cho mi má»™t thương chết cho khuất mắt má»›i đã nư giáºn, vì bá»n mi vây chúa ta tại Má»™c Dương thà nh, thiệt tá»™i kia đáng số, nay còn đón đưá»ng bổn soái nữa sao?
Tô Xa Luân nạt rằng:
- Ngươi chớ khoe tà i, hãy lãnh cây lão phủ khai sơn của ta đây cho biết mùi!
Tô Xa Luân nạt dứt lá»i, bèn hươi búa chém tá»›i, La Thông đưa thương ra đỡ, vì Xa Luân sức mạnh phi thưá»ng, còn La Thông đánh đã trá»n ngà y nên sức lá»±c suy giảm rất nhiá»u, phần thì bụng đói, bị Xa Luân chém má»™t búa, là m cho con ngá»±a phải thối lui hÆ¡n năm chục bước. Nếu lấy tà i mà so sánh vá»›i nhau thì La Thông thua Xa Luân cÅ©ng chẳng bao nhiêu, nhưng vì Ä‘ang đói mệt nên thua sức. Lấy lại thế, La Thông giục ngá»±a xốc tá»›i hét rằng:
- Phiên tướng! Hãy coi cây thương của bổn soái đây.
La Thông hét dứt tiếng liá»n hươi thương nhắm yết hầu Xa Luân đâm tá»›i, Tô Xa Luân đưa búa đỡ vẹt mÅ©i thương qua má»™t bên, rồi chém trả lại, La Thông cá» thương ngăn đánh, song La Thông cứ lo cá» gạt liá»n liá»n, chá»› không hở tay mà đâm trả lại, ráng cầm cá»± đến hai mươi bốn hiệp thì đã hết sức. Tô Xa Luân thấy La Thông miệng thở ồ ồ, tay chân lết bết, trong lòng mừng thầm, truyá»n quân áp lại phá»§ vây mà bắt sống. Quân Phiên nghe lệnh truyá»n liá»n áp lại vây bịt bùng, roi đánh chân ngá»±a, Ä‘ao chém và o mặt, siêu bổ trên đầu, mâu đâm và o ngá»±c, chùy đả trên lưng, giản đánh dưới chân, gươm chém sau ót, kÃch đâm và o há»ng. La Thông kinh hồn hoảng vÃa, má»™t cây thương đỡ trước ngăn sau, đánh bên tả, vẹt bên hữu, trên đỡ cho ngưá»i, dưới che cho ngá»±a, duy sợ cái lão phá»§ khai sÆ¡n cá»§a Tô Xa Luân hÆ¡n hết. Binh tướng vây phá»§ bốn phÃa, tiếng binh khà nghe khua rổn rảng, chá»›p nháng rạng ngưá»i, La Thông thấy tứ bá» tinh là gươm, giáo, kiếm, kÃch bá»§a giăng, thì than rằng:
- Chắc mạng ta phải chết tại tráºn nà y, vì không có ngưá»i tiếp cứu.
Tô Xa Luân nói lớn rằng:
- Tánh mạng ngươi nay ở trong tay bổn soái, sá»± tha giết cÅ©ng tại nÆ¡i ta, chá»› trông ai đến cứu mất công, dẫu muốn chạy cÅ©ng không đưá»ng, chi bằng xuống ngá»±a đầu hà ng bổn soái cho xong, nếu nói ná»a tiếng không ắt ngươi phải tá» tráºn, còn không chết thì cÅ©ng bị ta bắt sống.
La Thông nghe rồi hồn phi thiên ngoại, vô kế khả thi, duy cứ đánh cầm chừng mà chịu, tới đâu hay đó.
Còn Tô Äịnh Phương ở trên thà nh, xem thấy La Thông bị binh Phiên vây phá»§ mịt mùng, trong lòng vui mừng chẳng xiết, nói thầm rằng:
- Nay ta mượn giáo Phiên giết nó đặng trả thù cho con, từ rà y vỠsau hỠLa có tuyệt diệt, thì hỠTô ta mới đứng được vững và ng.
Äây nói qua XÃch BÃch Bá»u Khương Vương, thừa tướng Äồ Phong và Äồ Lư công chúa Ä‘ang ở trong ngá»± dinh đèn Ä‘uốc sáng rỡ, bá»—ng nghe có tiếng trống kêu vang như sấm, quân binh la ó. Khương Vương há»i:
- Chuyện chi ngoà i dinh dữ váºy?
Quân binh tâu rằng:
- Nay có ÄÆ°á»ng tướng La Thông, tuổi nhá» mà đại tà i, phá hết ba cá»a dinh, giết năm viên hổ tướng, bây giá» va tá»›i thà nh Tây, bị nguyên soái truyá»n lệnh quân binh phá»§ vây đặng bắt sống.
Äồ Lư công chúa nghe mấy lá»i tấu cá»§a tên quân thì kinh hãi nghÄ© rằng:
- Mình đã tÃnh việc trăm năm, nên báo La Thông kéo binh tá»›i đây, rồi mình sẽ ná»™i công ngoại kÃch mà cứu ÄÆ°á»ng Vương, nay ngưá»i đã phá ba dinh, ngưá»i lao ngá»±a mệt, còn Tô Xa Luân tà i lắm, e cho tiểu tướng quân nan tồn tánh mạng, nếu rá»§i có Ä‘iá»u gì, lẽ nà o ngưá»i không trách mình nói gạt, chi bằng ra đó tiếp cứu cho ngưá»i biết lá»i và ng đáng chẳng sai.
Äồ Lư công chúa nghÄ© rồi bước tá»›i quỳ xuống tâu rằng:
- Xin vua cha cho con xuất tráºn tiếp chiến vá»›i tô nguyên soái, vì La Thông là tướng đại tà i, lúc nỠđánh phi Ä‘ao con văng mất, nên con e cho Tô nguyên soái sa cÆ¡ bại tráºn, thì nước nhà chẳng còn.
Lang Vương nghe tâu mừng rỡ nói rằng:
- Lá»i con phân hữu lý, váºy hãy ra chợ chiến cho mau.
Äồ Lư công chúa bái tạ, đơn thân độc mã xuất tráºn, chá»› không dẫn theo nữ Phiên. Khi đến Tây thà nh thấy binh đông vô số, kế nghe tiếng ngưá»i nói lá»›n rằng:
- Chắc mạng ta phải chết không ngưá»i tiếp cứu.
Äồ Lư công chúa nghÄ© thầm rằng:
- Rõ rà ng tiểu tướng quân kêu với ta đó!
Äồ Lư công chúa nói rồi cất tiếng kêu lá»›n rằng:
- Chúng tướng hãy mở vòng binh chá»› nên cháºm trá»…, ta và o tiếp chiến cùng nguyên soái mà bắt sống La Thông.
Chúng tướng nghe công chúa kêu liên dừng tay tránh vẹt hai bên, để Äồ Lư công chúa giục ngá»±a xông và o.
|

15-10-2008, 09:56 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i bốn
Phá Phiên dinh Khương Vương tị nạn.
Giết Äịnh Phương La thị báo cừu.
Nói vá» trong thà nh Má»™c Dương vua Thái Tôn Ä‘ang ngá»±, chúng văn quan võ bá đứng chầu, Thái Tôn phán há»i Từ Máºu Công rằng:
- Tiên sinh chiêm quẻ thuở nay thiệt chẳng sai, sao quẻ hôm nay Trình vương huynh Ä‘i thỉnh binh cứu viện, tại cá»› nà o mà không linh nghiệm váºy?
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Chẳng hay bệ hạ thấy duyên cớ chi mà đỠchắc quẻ ấy không linh?
Thái Tôn phán rằng:
- Từ khi Trình vương huynh Ä‘i viện binh thì quân sư Ä‘oán giá» thìn ngà y nay thì đến, váºy bây giỠđã qua giá» tuất mà không thấy cứu binh, sao quốc sư còn gá»i rằng là không lãng quẻ? Số lương trong thà nh chỉ còn dùng trong năm ngà y nữa thì hết, nếu cứu binh không đến, thì biết tÃnh sao đây?
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Xin bệ hạ chớ lo, vì tôi đoán quẻ chắc lắm, quả thiệt hồi giỠthìn có cứu binh đến bên thà nh.
Thái Tôn phán há»i:
- Quốc sư nói cứu binh đã tới, sao chẳng thấy và o thà nh?
Từ Máºu Công nghe vua phán há»i liá»n lần tay coi rồi tâu rằng:
- Hồi giá» thìn nà y có má»™t viên tiểu tướng, phá Phiên binh và o cá»a thà nh phÃa Nam, vì cá»a thà nh không mở nên bị Phiên tướng phá»§ vây, thiệt tại duyên cá»› ấy mà và o thà nh không đặng.
Thái Tôn nghe Máºu Công tâu bèn lóng tai nghe ngoà i thà nh tiếng trống kêu vang như sấm, quân binh la ó dáºy trá»i, thì trong lòng nổi giáºn phán rằng:
- Tần vương huynh! Váºy bữa nay nhằm phiên ai tuần thà nh đó?
Tần Thúc Bảo tâu rằng:
- Bữa nay đến phiên Ngân quốc công Tô Äịnh Phương coi cá»a, song chẳng biết vì cá»› nà o mà ngưá»i không tấu cho bệ hạ hay?
Uất Trì Cung nghe rồi nổi giáºn tâu rằng:
- Tô Äịnh Phương khi quân, chắc nó tư thông vá»›i giặc, nay nó mong là m phản váºy tôi xin Ä‘i bắt cho.
Uất Trì Cung tấu dứt lá»i liá»n thót ngá»±a giục ra thà nh Bắc.
Khi Uất Trì Cung Ä‘i rồi, Từ Máºu Công nói vá»›i Tần nguyên soái rằng:
- Tần tam ca mau Ä‘em binh ra thà nh đặng ná»™i công ngoại kÃch, đánh tráºn đêm nay phá đặng trùng vây.
Tần Thúc Bảo vâng lệnh, truyá»n binh tướng khai thà nh, kẻ giáo ngưá»i roi, còn tốp xách đèn cầm Ä‘uốc. Tần Thúc Bảo lên ngá»±a Ä‘i đầu, kế đến là bốn viên lão tướng: Mã Tam Bá»u, Lưu Hồng CÆ¡, Ân Khai SÆ¡n, Äoà n Chà Viá»…n và quân lÃnh Ä‘á»u kéo ra bốn cá»a thà nh.
Äây nói qua chúng Phiên tướng tránh đưá»ng cho Äồ Lư công chúa xông và o. Công chúa và o đứng kế bên Tô Xa Luân, giÆ¡ gươm hét lá»›n rằng:
- La Thông! Ngươi hãy coi cây gươm ta đó!
Công chúa hét dứt tiếng liá»n chặt cổ Tô Xa Luân, Tô Xa Luân không ngá» nên tránh chẳng kịp, láºt đât né qua hét lá»›n rằng:
- Sao công chúa chém lầm váºy?
Tô Xa Luân dứt tiếng thì rụng hết má»™t cánh tay, máu chảy dầm dá», kế nhà o xuống ngá»±a. La Thông xem thấy mừng rỡ khôn cùng, giục ngá»±a lướt tá»›i thưởng cho má»™t thương, từ sau lưng thấu tá»›i trước bụng. Khá thương má»™t viên đại tướng, đã từng chinh chiến vang danh như sấm mà nay lại chết vô cÆ¡ như vầy. Chúng Phiên tướng trông thấy Tô nguyên soái rụng hết má»™t cánh tay thì la lá»›n lên rằng:
- Công chúa nương nương là m phản rồi!
Công chúa nghe nói sảng hoà ng, đứng sững buông gươm, mặt mà y tái mét chẳng còn chút máu. Giây phút tĩnh tâm định thần, cúi xuống lượm gươm, rồi thót lên ngựa dông tuốt ra ngoà i vòng binh. Lúc ấy La Thông đắc thế, sức mạnh bằng hai khi trước, hươi thương chém tướng giết binh chết thôi vô số.
Nhắc qua Uất Trì Cung là ngưá»i lá»— mãng., khi giục ngá»±a chạy gần đến Bắc môn, la lá»›n lên rằng:
- Hãy bắt thằng phản tặc Tô Äịnh Phương, chá»› cho nó chạy thoát.
Tô Äịnh Phương nghe nói thất kinh, trong lòng hồi hồi, day lại thấy Uất Trì Cung chạy tá»›i láºt Ä‘áºt truyá»n lệnh quân sÄ© mở cá»a thà nh và thả Ä‘iếu kiá»u, rồi xách Ä‘ao lên ngá»±a đà o tẩu. Uất Trì xem thấy giáºn lắm nạt rằng:
- Bá»› phản tặc! Thánh thượng chẳng há» bạc đãi nhà ngươi, sao mi dám tá»± lệnh khai thà nh, nếu Phiên binh kéo và o chắc thiên tá» phải kinh hồn hoảng vÃa, ta đố mi chạy đâu cho khá»i?
Uất Trì Cung nạt dứt tiếng liá»n giục ngá»±a Ä‘uổi theo.
Khi Tô Äịnh Phương chạy qua khá»i Ä‘iếu kiá»u chợt gặp La Thông, La Thông thấy mặt giáºn lắm nạt rằng:
- Tô Äịnh Phương! Ngươi muốn chạy Ä‘i đâu đó?
Tô Äịnh Phương thất kinh chạy qua ngã khác, lại gặp Äồ Lư công chúa, kế thấy Uất Trì Cung la lá»›n rằng:
- Hãy bắt phản tặc Tô Äịnh Phương cho mau!
Äồ Lư công chúa nghe nói rõ rà ng, liá»n cháºn Tô Äịnh Phương lại bắt sống, rồi giao cho La Thông, La Thông kêu Uất Trì Cung nói:
- Äể tôi nhồi Tô tặc lên, đặng bác bắt trói nó lại.
La Thông nói dứt lá»i liá»n quăng Tô Äịnh Phương lên, Uất Trì nắm đầu truyá»n quân trói lại, dẫn tuốt và o thà nh nạp cho thiên tá».
Nói vỠLa Thông thấy Tần Thúc Bảo bèn thưa rằng:
- Tôi đã bắt được Tô tặc rồi, xin nguyên soái chá»› theo nhá»c sức.
Tần Thúc Bảo nói:
- Bổn soái vâng lệnh quân sư nên không dám trá»… nãi, ná»™i đêm nay phải đánh Phiên dinh má»™t tráºn cho kịp ngà y giá».
Khi Uất Trì Cung dẫn Tô Äịnh Phương và o đại Ä‘iện quỳ xuống tâu rằng:
- Tôi đã nạp phản tặc Tô Äịnh Phương.
Thái Tôn phán rằng:
- Khanh hãy đem buộc nó và o long trụ, rồi ra mà tiếp với nguyên soái, đặng dẹp trừ Phiên tặc.
Uất Trì Cung vâng chỉ Ä‘em trói Tô Äịnh Phương và o long trụ rồi ra thà nh bắc hiệp sức cùng Tần nguyên soái. Tần Thúc bảo kêu La Thông nói:
- Bá»› hiá»n Ä‘iệt! Bác ra sức Ä‘oạt dinh, còn hiá»n Ä‘iệt hãy lo tiếp ứng trong ngoà i nha!
La Thông vâng lệnh giục ngựa chạy tới Phiên dinh, hễ thương đâm tới đâu quân giặc nhà o lăn tới đó.
Nói vá» Äồ Lư công chúa, lúc nghe Tần nguyên soái đến Ä‘oạt dinh, liá»n giục ngá»±a chạy vá», là m bá»™ la lá»›n rằng:
- Không xong! Không xong! ÄÆ°á»ng tướng quá mạnh, sao chúng bây còn chưa chạy bá»™ đợi chừng nà o nữa?
Äồ Lư công chúa miệng thì la vang, hai tay múa song kiếm chém cà n binh mã. Phiên binh lá»›p thì chết, lá»›p thì lo đạp nhau chạy lánh nạn, trong ấy cÅ©ng có má»™t hai tên quân la:
- Công chúa phản rồi! Công chúa phản rồi!
Äồ Lư công chúa nghe tên quân nà o nói mình phản thì chém đầu tức thì, vì váºy mà không còn ai dám nói nữa. Khi Äồ Lư công chúa và o đến ngá»± dinh thì là m bá»™ kinh hoảng tâu rằng:
- Con đã thám thÃnh tá» tưá»ng, nay ÄÆ°á»ng tướng kéo binh đến ngá»± dinh, váºy con và phụ thân hãy bảo giá chạy mau kẻo khốn.
Vua Khương Vương nghe tấu hồn vÃa lên mây, láºt Ä‘áºt lên yên, Äồ Phong cÅ©ng thót lên ngá»±a. Lang Vương nói:
- Vương nhi phải hết lòng bảo giá cho trá»n niá»m cha chúa.
Nói rồi bèn bá» ngá»± dinh cùng nhau chạy dông lên núi, thấy bụi đất bay mịt mù, còn đèn Ä‘uốc sáng rỡ tợ sao, trống vang như sấm, tiếng la ó dáºy trá»i. Äồ Lư công chúa tuy há»™ giá mà cứ lấy mắt láy La Thông, là cô ý bảo Ä‘uổi theo Phiên chúa. La Thông hiểu ý, bèn giục ngá»±a Ä‘uổi nà theo, Tần Thúc Bảo theo tiếp La Thông, đùa giết Phiên binh thôi vô số, thây nằm cháºt đất, máu chảy thà nh sông. Äồ Lư công chúa la lá»›n rằng:
- ÄÆ°á»ng bih đông quá, xin cha hãy rán mà chạy.
Công chúa la dứt tiếng rồi giả bá»™ hãi kinh, hươi song kiếm giết binh mình vô số. Cá»a thà nh phÃa Äông thì có Bình quốc công Mã Tam Bá»u, Äịnh quốc công Äoà n Chà Viá»…n, hai viên lão tướng dẫn ba ngà n binh xông ra mà đánh giết binh Phiên vỡ tan, tiếng khóc than chẳng dứt, lại có ba vị quốc công là Ân Khai SÆ¡n, Lưu Hồng CÆ¡ và Vương Quân Khả kéo ra trợ lá»±c, năm vị lão tướng ấy phò vua ÄÆ°á»ng đã lâu, láºp đã nhiá»u công tráºn, nên đặng vua phong đến tước quốc công. Còn Uất Trì Cung cÅ©ng là tướng tà i, theo tiếp chiến cùng La Thông, tay xách roi sắt mắt tre, giết binh Phiên thây nằm tợ núi.
Bây giỠnói qua Trình Giảo Kim ở ngoà i giữ trại, nghe súng nổ vang tai thì biết trong thà nh đã đánh tan bốn dinh Phiên, lòng mừng khấp khởi, xách búa lên ngựa kêu chúng tướng dạy rằng:
- Chúng ngươi hãy ráng sức theo ta phá trùng vây.
Chúng tướng tuân lệnh nai nịt hẳn hòi, tay xách binh khà rạng ngá»i. Trình Giảo Kim Ä‘i trước, chúng tướng dẫn binh mã theo sau, lúc đến nÆ¡i áp tá»›i cháºn đánh binh Phiên, khá thương cho Phiên binh, bị ở trong đánh ra, ở ngoà i đánh và o, không biết đưá»ng nà o mà trốn tránh, ná»™i trong giây phút quân binh Ä‘á»u chết sạch. Tần nguyên soái thấy vua Phiên chạy xa rồi, liá»n truyá»n lệnh gióng chiêng thu quân vá» thà nh.
Nói vá» XÃch BÃch Bá»u Khương Vương, nằm chết giấc trên yên ngá»±a, thừa tướng Äồ Phong và công chúa Äồ Lư kêu réo giây lâu má»›i tỉnh. Lang Vương ngồi dáºy than thở hồi lâu xong rồi truyá»n đóng dinh ha trại, kiểm tra tà n binh thì thấy chẳng còn có bao nhiêu. Lang Vương và o ngá»± dinh nói vá»›i Äồ Lư công chúa rằng:
- May nhá» có vương nhi bảo giá ngăn đỡ tướng ÄÆ°á»ng, nếu không ắt cha bị nó giết thác, hay là bị nó bắt sống chá»› chẳng không, miá»…n cha đặng còn hồn, sá chi mất nước.
Äồ Lư công chúa nghe nói thì cưá»i thầm rằng:
- Thiệt hôn quân vô đạo, mình giết binh tướng gần hết mà không biết gì, lại còn cung tụng công lao.
Công chúa mới tâu rằng:
- ÄÆ°á»ng tướng tuy nhá» mà đại tà i nên con đánh chẳng lại, là m cho hao binh tổn tướng, đến đổi mình rồng phải kinh hãi nhiá»u phen, xin vua cha rá»™ng lòng dung tá»™i cho con, để ocn ra trại thu quân và o an á»§i chúng nó.
Lang Vương nói:
- Lá»i con phân rất hữu lý.
Công chúa phụng chỉ xuất dinh, gióng chiêng lên nghe inh á»i, tức thì những binh chạy lạc Ä‘á»u gom vá» hết thảy. Công chúa nói lá»›n rằng:
- Những binh tướng nà o mạnh dạn can đảm thì ở lại đặng sai khiến, còn ai có bệnh hoạn muốn vỠxứ là m ăn thì ta cho phép lui ra hết.
Binh nhát gan Ä‘á»n lui vá» quê quán, duy còn binh tướng đơn cô má»›i tình nguyện ở lại, lúc trước quân binh tổng cá»™ng là hai mươi lăm muôn, nay còn lại có năm ngà n mà thôi, song trong số năm ngà n ấy bị bệnh cÅ©ng nhiá»u, má»™t trăm chiến tướng mà hôn nay chỉ còn ba chục viên, tướng nà o cÅ©ng bị thương tÃch hết. Công chúa kiểm tra xong rồi bèn vá» tấu cho Lang Vương hay. Vua Khương Vương than rằng:
- Từ khi ta dá»±ng cÆ¡ nghiệp đến nay không có tráºn nà o đại bại như tráºn nà y, binh tướng hao tốn gần hết, nguyên soái lại tá» tráºn rồi, nay còn chi mà xưng vương, chi bằng dâng hà ng thÆ¡ đầu ÄÆ°á»ng phứt cho rảnh!
Thừa tướng Äồ Phong tâu rằng:
- Nếu Lang Vương tÃnh đầu Äại ÄÆ°á»ng thì chá»› khá diên trì, vì cÅ©ng nhá» phước lá»›n cá»§a bệ hạ mà binh ÄÆ°á»ng má»›i trở lại váºy, chúa tôi ta mau lên núi Hạ Lam, viết hà ng thÆ¡ để sẵn, chá» binh ÄÆ°á»ng có kéo đến mà dâng chịu hà ng, nếu chẳng tá»›i thì thôi, chá»› không lẽ ta hạ mình cho nhẹ thể, lại bị chúng nó khinh khi.
Vua Khương Vương phán rằng:
- Lá»i thừa tướng phân thiệt hay lắm!
Äồ thừa tướng cứ theo lá»i mình phân đó mà thi hà nh, còn công chúa Äồ Lư đêm ngà y hằng mong tin nguyên soái La Thông chắc thế nà o ngưá»i cÅ©ng cáºy mai đến nói. ( Vì tá»™i gái mê dâm mà XÃch BÃch Bá»u Khương Vương phải tan nhà mất nước )
Nói vỠvua Thái Tôn ngự điện, chúng quan văn võ đứng chầu hai bên. Trình Giảo Kim đứng ra tâu rằng:
- Từ tôi vâng lệnh vá» Trưá»ng An cứu giá, mắc nhiá»u ải cản ngăn nên hôm nay má»›i tá»›i, xin bệ hạ rá»™ng lòng mà tha tá»™i trá»… nãi.
Thái Tôn phán rằng:
- Vương huynh hãy đưng dáºy, nhá» có vương huynh trổ tà i má»›i ra khá»i trùng vây, vá» Trưá»ng An viện cứu binh, thiệt công lao ấy lá»›n biết chừng nà o, chá»› có tá»™i chi mà phòng ngại.
Trình Giảo Kim tạ Æ¡n đứng dáºy, kế mấy vị công tỠđồng lạy ra mắt, tâu rằng:
- Chúng tôi là : La Thông, Tần Hoà i Ngá»c, Trình Thiết Ngưu, Äoà n Lâm, Äằng Long, Thạch Giao, v.v…đem binh cứu giá cháºm trá»…, thiệt tá»™i ấy đáng muôn thác.
Thái Tôn phán rằng:
- Các ngá»± Ä‘iệt hãy đứng dáºy, trẫm bị Phiên binh vây phá»§, ngỡ là hết trông vá» trà o đặng, may nhá» các ngá»± Ä‘iệt tuổi nhá» anh hùng, Ä‘em binh cứu giá, thiệt là công tráºn thứ nhất cá»§a triá»u đình đó, chá»› có tá»™i chi!
Mấy vị c6ng tá» mừng rỡ, vui cưá»i há»›n hở đồng tâu rằng:
- Chúc bệ hạ sống lâu muôn tuổi!
Khi là m lá»… xong rồi đứng dáºy chầu hai bên, duy chỉ có má»™t mình La Thông khóc lóc, nước mắt chảy như mưa, quỳ hoà i không đứng dáºy, Thái Tôn phán há»i rằng:
- Chẳng hay vương nhi có Ä‘iá»u chi oan ức mà khóc hoà i váºy? Khá tâu cho quả nhÆ¡n rõ!
La Thông vừa khóc vừa tâu rằng:
- Tôi có viêc oan ức lắm xin vua cha suy xét. Khi tôi vừa lên ba cha tôi đã mất sá»›m, vì tôi còn nhá» dại nên không hiểu trước sau. Nay vâng chiếu chỉ cá»§a bệ hạ, lãnh ấn soái Ä‘i cứu giá, lúc tá»›i ải đầu là Bạch Lang quanm chẳng may gặp tướng trấn ải là Thiết Bối Ngân Nha, vẫn là tướng đại tà i, đánh vá»›i tôi cầm đồng trá»n ba ngà y, tôi vá» trướng buồn bá»±c chẳng an, vì bị nó ngăn cản đưá»ng cứu giá, phần tôi mê mệt tại đó ngá»§ quên, chiêm bao thấy ông ná»™i và cha tôi vỠđứng trước mặt, mình mẩy vấy đầy những máu, mà quở tôi rằng: “Mầy là đứa súc sanh bất hiếu, cha ông mầy Ä‘á»u táºn trung vì chúa mà phải chịu thác oan, sao mầy không lo báo cừu, lại ra sức phò vua bạc nghÄ©a?â€.
Thái Tôn phán rằng:
- Sao vương nhi không há»i thá», xem vua bạc nghÄ©a cá»› chi?
La Thông tâu rằng:
- Tôi có há»i thì cha tôi nói, cha phò bệ hạ, ngà y kia rá»§i sa cÆ¡ thất thế mắc lầy, bị tay Tô Äịnh Phương bắn nát mình mà chết, song bệ hạ chẳng thương công cha ra tráºn, mà lo báo oán trả cừu cho cha vui cưá»i nÆ¡i chÃn suối, lại còn gia phong cừu nhÆ¡n là m đến chức quốc công, vợ con nó Ä‘á»u hưởng lá»™c triá»u đình, nếu hôm nay con ra sức phò tá Ngưá»i, rá»§i có sa cÆ¡ như cha, thì khiến há» La nà y oan ức ba Ä‘á»i, không biết là m sao trả đặng. Cha tôi nói bấy nhiêu lá»i rồi bá» Ä‘i tuốt, kế tôi giáºt mình tỉnh giấc má»›i hay Tô Äịnh Phương là đứa cừu nhÆ¡n. Hôm qua má»™t mình tôi đơn độc tá»›i thà nh Nam, nhưng Tô Äịnh Phương không chịu mở cá»a lại nói gạt tôi qua thà nh Äông, rồi ngưá»i sẽ mở cá»a cho và o, chừng tôi qua tá»›i ngưá»i cÅ©ng thất tÃnh, bảo tôi qua thà nh Bắc má»›i cho và o, tôi qua tá»›i đó rồi cÅ©ng không cho và o nữa, ngưá»i quyết hại cho tôi chết, nên ép tôi qua thà nh Tây, lúc ấy tôi có năn nỉ rằng: “Xin bác tưởng tình cho cháu và o kiến giá, vì đã đánh ba cá»a giết hết năm viên chiến tướng, nên ngưá»i đà hết sức, ngá»±a cÅ©ng hết gânâ€, thiệt tôi năn nỉ hết lá»i mà ngưá»i là m ngặt không mở cá»a thà nh, tôi túng quá phải bạo gan xông qua Tây thà nh, má»›i bị vây khổn như thế, may nhá» cây thương thuần thục không thôi tánh mạng không còn, nếu tôi rá»§i có sa cÆ¡ bá» mạng chốn chiến trưá»ng, thá»i biết là m sao mà cứu giá, dầu tôi có thác cÅ©ng rạng danh trung nghÄ©a chẳng kêu nà i sá»± ấy là m chi, ngặt má»™t ná»—i là không ngưá»i cứu giá mà thôi, xin vua cha suy xét, coi Tô Äịnh Phương lấy cừu riêng mà hại nước, thì tá»™i lá»—i là bao?
Thái Tôn nghe tấu, nổi tráºn lôi đình, vá»— án hét rằng:
- Cả gan cho Tô Äịnh Phương! Trẫm chưa Ä‘em lòng bạc đãi, sao ngươi nỡ âm mưu hại triá»u đình, nếu vương nhi rá»§i có Ä‘iá»u gì, thì cả thà nh ắt phải chết hết, thiệt tá»™i ấy đáng chém cÅ©ng chưa vừa, váºy trẫm giao Tô Äịnh Phương cho vương nhi, mặc tình vương nhi muốn giết cách nà o thì giết. Rồi trẫm sẽ ra tế lá»… thá» tá»™i cùng La vương huynh.
La Thông nghe phán, trong bụng mừng lắm tâu rằng:
- Chúc bệ hạ sống lâu muôn tuổi!
La Thông lạy rồi tạ Æ¡n đứng dáºy, bước ra long trụ mở trói cho Tô Äịnh Phương. Tô Äịnh Phương nói:
- Thôi phen nà y chắc ta phải chết rồi, vì thù oán hỠLa lớn như biển.
Thái Tôn phán rằng:
- Vương nhi khoan giết đã, để dá»n bà n cúng tế rồi sẽ hay.
Thái Tôn phán rồi truyá»n dá»n hương đăng cùng trà quả sẵn sà ng, La Thông lạy bốn lạy rồi rút gươm ra vái rằng:
- Xin vong linh ông cha hiện vỠmà chứng kiến, hôm nay bệ hạ cho con giết cừu nhơn mà tế, đặng báo oán trả thù xưa.
La Thông vái rồi liá»n mổ bụng Tô Äịnh Phương, tức thì Äịnh Phương ngả xuống máu tuôn lai láng, quân lÃnh liá»n khiêng thây Ä‘em ném ra ngoà i thà nh Bắc, cho diá»u tha quạ xé mà đá»n bồi tá»™i lá»—i cá»§a nó, còn tim gan La thông đựng trên dÄ©a để lên bà n hương án vái rằng:
- Xin âm linh ông cha vá» nháºn lá»… nà y, uống và i ba chung rượu cho vui, đặng siêu sanh nÆ¡i miá»n cá»±c lạc.
La Thông vái rồi lạy thêm bốn lạy nữa, kế Thái tôn bước lại rót rượu tế rằng:
- Xin vong linh La vương huynh dùng ngá»± tá»u nà y, thiệt trẫm cÅ©ng muốn là m lá»…, song vua đâu có lẽ nà o lạy tôi, nên trẫm mượn Tần vương huynh lạy thế cho trẫm.
Thái Tôn vái rồi day qua nói vá»›i Tần Thúc Bảo, Tần Thúc Bảo là m lá»… xong rồi, kỳ dư bao nhiêu quần thần thảy Ä‘á»u là m lá»… hết thảy, Thái Tôn truyá»n bà y yến tiệc khao thưởng binh tướng.
|

15-10-2008, 09:57 AM
|
 |
Äại sắc lang bán cánh gà nướngVu Thần Giáo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bà i gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 4 giá»
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
|
|
Hồi thứ mưá»i lăm
Núi Hạ Lam Giảo Kim là m mai.
Chốn động phòng Äồ Lư táºn tiết.
Khi ăn uống, Thái Tôn phán há»i Trình Giảo Kim rằng:
- Khi Trình vương huynh vâng lệnh trẫm, má»™t mình xông pha trùng vây, trẫm thấy binh nó im lìm, liá»n ngỡ là vương huynh đã Ä‘i Ä‘á»i rồi, thiệt lúc đó hồn vÃa trẫm lên mây, váºy chá»› là m sao mà vương huynh vá» Trưá»ng An đặng mà viện cứu binh, hãy thuáºt hết lại cho trẫm nghe vá»›i.
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Nay nhá» có bệ hạ nhắc lại, không thôi cÅ©ng quên lá»ng rồi, việc ấy nhá» có Từ quân sư bảo cá» tôi Ä‘i, mà tôi cÅ©ng muốn táºn trung báo quốc liá»u mình Ä‘i đại, chá»› có chắc gì ra khá»i vòng binh nó đâu, vả chăng Ä‘ang khi bối rối, thiệt cái búa đồng cá»§a tôi hay lắm, gặp Tô Xa Luân cÅ©ng không nao núng chút nà o hết, là m như hồi đó có thánh thần chi trợ lá»±c tôi váºy đó, nó chém tôi má»™t búa cÅ©ng bị tôi trả lại má»™t búa là m cho nó lá»™n mèo xuống đất. Lúc ấy Phiên binh thấy váºy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, tránh ra hết ráo cho tôi Ä‘i, má»›i vỠđược Trưá»ng An mà viện binh cứu giá, tôi quyết là m cho nên việc để lãnh đặng cái chức nhất tá»± Tịnh Kiên.
Từ Máºu Công tâu rằng:
- Trình Giảo Kim có tội dối vua, xin bệ hạ lấy phép công xỠtrị, để răn chúng vỠsau.
Trình Giảo Kim giáºn lắm nói rằng:
- Thiệt cái lão thầy chùa lá»— mÅ©i trâu nà y khó chịu quá, cứ kiếm cá»› mà giết tôi hoà i, nà o tôi có tâu dối ở đâu mà anh buông lá»i như thế?
Từ Máºu Công cưá»i gằn nói:
- Tá»›i phiên tôi há»i thì phải nói thiệt Ä‘a! Là m sao mà ngươi ra khá»i vòng binh? Chá»› khá nói gian, đừng thấy không chứng mà buông lá»i xảo trá! Ngươi có tà i đánh ngả Tô Xa Luân? Té ra bị nó đánh nhà o lăn sao còn kiếm Ä‘iá»u nói ngược?
Trình Giảo Kim nói:
- Ấy là Từ quân sư muốn nói ngược, đặng khá»i phong chức nhất tá»± Tịnh Kiên. Thôi tôi chẳng cần tiếc là m chi, xin quân sư đừng kiếm lá»i đâm há»ng, nếu tôi không ra khá»i là m sao có cứu binh; còn quân sư nói: Tô Xa Luân đánh tôi nhà o xuống ngá»±a thì bị chúng nó giết rồi, đâu còn đến ngà y nay mà nói chuyện dông dông dà i dà i?
Từ Máºu Công há»i rằng:
- Váºy chá»› ngươi có thấy Tạ Ãnh Äăng hay không?
Trình Giảo Kim nghe quân sư há»i thì thất kinh, gắng gượng đáp rằng:
- Quân sư há»i Ä‘iá»u chi lạ váºy? Là m sao mà thấy Tạ Ãnh Äăng cho đặng, bá»™ anh chẳng nhá»› năm xưa Ä‘i thà võ, ngưá»i biệt tin từ ấy đến nay, ai nấy kiếm hoà i không gặp, mà bây giá» anh còn giả bá»™ há»i nữa chá»›!
Từ Máºu Công nói:
- Mắt ta đã thấy rõ rà ng, sao ngươi còn kiếm lá»i dối gạt? Vả ngươi tuổi quá lục tuần, có tà i chi mà đánh ngã Tô Xa Luân? Nếu chẳng có Tạ Ãnh Äăng cứu, thì ngươi đâu còn tánh mạng, là m sao vá» Trưá»ng An mà thảo cứu, Ä‘em binh đến đây giải vây? Hôm nay lại khoe tà i dối tâu cùng thiên tá», thiệt tá»™i ná» khó dung. Quân Ä‘ao phá»§! Hãy dẫn Giảo Kim ra chém phức cho rồi, đặng trị tá»™i khi quân.
Tả đao quân vâng lệnh áp và o, lúc ấy Trình Giảo Kim chết điếng, vội quỳ xuống tâu rằng:
- Cúi xin bệ hạ dung tha tá» tá»™i, để tôi cứ lá»i thiệt tâu ngay. Thiệt có Tạ Ãnh Äăng cứu tôi, nên má»›i vá» Trưá»ng An đặng mà viện binh cứu giá.
Thái Tôn truyá»n tả Ä‘ao lui ra và phán há»i rằng:
- Thôi Trình vương huynh hãy Ä‘em hết những chuyện trước sau tâu thuáºt lại cho trẫm nghe vá»›i.
Trình Giảo Kim đặng xá tá»™i thì mừng quýnh, bèn tâu hết chẳng dám dấu ná»a lá»i. Ngưá»i ngưá»i nghe qua Ä‘á»u lấy là m lạ, Từ Máºu Công tâu rằng:
- Trình Giảo Kim tâu dối, tá»™i nặng muôn phần, song nghÄ© công khó Ä‘i viện binh, đưá»ng xá xa xôi ngà n dặm, xin bệ hạ chiết tá»™i cá»§a va, chá»› khá gia phong.
Trình Giảo Kim nói:
- Vì tôi không có số phong vương nên khiến cho thần khẩu buông lá»i bất phải.
Ai nghe nói Ä‘á»u tức cưá»i nôn ruá»™t, khi tiệc mãn rồi ai lui vá» dinh nấy.
Qua ngà y thứ, Trình Giảo Kim thức dáºy sá»›m kêu La Thông nói rằng:
- Äể bác tâu vá»›i bệ hạ, cho bác qua núi Hạ Lam nói vá»›i Phiên vương, đặng là m mai Äồ Lư công chúa cho cháu nghe!
La Thông nghe nói hoảng kinh thưa rằng:
- Con khốn nạn ấy giết em tôi, tôi đương tÃnh kế báo thù mà chưa đặng, sao bác lại muốn cầu thân là m chi váºy?
Trình Giảo Kim nói:
- Nếu cháu không phải lòng vá»›i nó, sao cháu còn thỠđộc như thế? Bởi nó quá tin cháu, nên má»›i láºp công mà chuá»™c tá»™i, vả cháu lại đưá»ng đưá»ng là má»™t vị anh hùng, nỡ nà o Ä‘i gạt má»™t viên nữ tướng, thế cháu chẳng biết hổ thầm hay sao?
La Thông thưa rằng:
- Trong cÆ¡n ngá»™ biến thì phải tùng quyá»n, lúc đó tôi kiếm lá»i gạt nó đặng mà cứu giá thôi, chá»› không phải quyết trăm năm vì nó, lẽ nà o phải là m theo má»™t má»±c váºy hay sao?
Trình Giảo Kim nói:
- Nà y cháu! Nếu cháu nói như váºy là sai rồi, vì con ngưá»i ở Ä‘á»i phải biết giữ năm đạo hạnh, nếu cháu tÃnh phục thù báo oán, thá»i lúc ná» chẳng nên thệ hải minh sÆ¡n, còn Äồ Lư công chúa thiệt ngưá»i hữu tình vá»›i cháu, nên má»›i ra công như vầy, nay Ä‘ang trên núi Hạ Lam trông chá» tin cháu, sao cháu nở Ä‘em lòng bạc đãi, ngoảnh mặt là m thinh, như muốn trá»n niá»m huynh đệ, chẳng là thất tÃnh, váºy thá»i là m ngưá»i sao đặng? Bác lấy lẽ công bình, quyết đứng ra là m mai cho hai trẻ vầy duyên cầm sắc, hảo hiệp trăm năm.
Giảo Kim nói dứt lá»i bèn và o Ä‘iện quỳ xuống tâu rằng:
- Kẻ hạ thần xin tấu một việc, thiệt cam lỗi muôn phần.
Thái Tôn phán há»i rằng:
- Chẳng hay vương huynh có việc chi thì hãy tâu đi, trẫm không bắt tội đâu mà sợ.
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Vua Khương Vương có má»™t vị công chúa tên gá»i Äồ Lư, nhan sắc hoa nhưá»ng nguyệt thẹn, hình dung yểu Ä‘iệu phương phi, ngà y trước ngưá»i ra trấn ải Huỳnh Long thì ngưá»i có giao ước thá» nguyá»n vá»›i La Thông, nên quăng cặp phi Ä‘ao xuống suối, mở cá»a thà nh chạy vá» Má»™c Dương thà nh, khi La Thông đánh cá»a Tây môn, bị Tô Xa Luân đốc quân binh vây phá»§, tánh mạng kể chết đến chÃn phần, may nhá» có Äồ Lư công chúa trở lòng, chém Xa Luân rụng hết má»™t tay, nên La Thông má»›i hại va đặng, Äồ Lư công chúa lại dẫn binh mình đến phá binh Phiên đại bại, cúi xin bệ hạ xét tình mà sai thiên sứ đến Hạ Lam sÆ¡n cầu hôn, cho đôi lứa phỉ nguyá»n cầm sắc, kẻo anh hùng thất tÃn!
Thái Tôn nghe tấu mừng lắm phán rằng:
- Thiệt trẫm cám Æ¡n công chúa chẳng cùng, sao không tâu trước cho trẫm hay, để trẫm tÃnh chuyện Ä‘á»n Æ¡n trả nghÄ©a, váºy vương huynh hãy mau qua núi Hạ Lam, hÃup lá»i mai mối cho hai đà ng.
Trình Giảo Kim mừng rỡ tâu rằng:
- Tôi xin lĩnh mạng!
La Thông nghe rồi sá»ng sốt, láºt Ä‘áºt quỳ xuống tâu rằng:
- Con Äồ Lư giết em tôi là La NhÆ¡n tuổi vừa lên chÃn, thiệt em tôi có công lá»›n lắm, giết Thiết Bối Bá»u Bá»u cứu tôi, sau, ra tráºn bị Äồ Lư quăng phi Ä‘ao bầm nát thây, tôi chưa trả đặng thù em, lẽ nà o lấy cừu nhân là m vợ cho đà nh! Nếu tôi kết duyên Tấn Tần cùng Äồ Lư, chắc là La NhÆ¡n ngáºm há»n nÆ¡i chốn suối và ng, cúi xinh vua cha thương tình xét lại, đừng sai sứ qua đó cầu hôn.
Thái Tôn phán:
- Nếu vương nhi quyết trả thù cho em, sao còn hò hẹn vá»›i ngưá»i ta chi váºy?
La Thông tâu rằng:
- Vì tôi sợ cặp phi Ä‘ao cá»§a nó, nên kiếm lá»i thá» nói dối cho xong, bảo nó liệng cặp phi Ä‘ao xuống suối, chá»i tôi cứu giá rồi sẽ cáºy mai đến nói, nó tin lá»i tôi, mở cá»a ải kéo binh vá» Má»™c Dương thà nh, ná»™i công ngoại kÃch cả đêm, má»›i phá tan đặng Phiên binh, vì lòng tôi gấp lo việc cứu giá, nên phải dùng chước quá»· mưu thần, chá»› có lý đâu quên lãng cừu em, trở lại mê sa gái địch cho đà nh!
Thái Tôn phán rằng:
- Vương nhi nói váºy chẳng là sai lắm sao?, như muốn trả thù cho em thì đừng thệ hải vá»›i gái là nh, nay ngưá»i đã trao thân gởi pháºn cùng vương nhi, nên má»›i giúp Nam dẹp Bắc, thiệt Æ¡n ấy trẫm chẳng dám quên, nếu trẫm không dạy đến đó là m mai, thì sao khá»i Äồ Lư công chúa trách vương nhi bạc tình, phiá»n trẫm là m vua thất đức, thêm đêm ngà y tá»±a cá»a ngóng trông, bằng có theo lẽ chánh chi nữa, thì công ấy cÅ©ng chuá»™c đặng cừu riêng kia, còn việc nhị ngá»± Ä‘iệt liá»u mình, thá»i được trá»ng nghÄ©a quân vương, danh thÆ¡m ngà n thuở. Vả chăng hai nước tranh cưá»ng, ai vì chúa nấy, tướng binh xuất tráºn thì phải má»™t mất má»™t còn cùng nhau, chá»› nà o phải sá»± cá»±u thù mà vương nhi hòng cố oán. Lúc vương nhi bị Tô Xa Luân vây, nếu không nhá» tay Äồ Lư ắt tánh mạng nan tồn. Thiệt cừu ná» cÅ©ng sâu mà ơn kia cÅ©ng nặng, hai phần trừ nhau cÅ©ng đặng, còn lá»i hứa thì phải nhá»›, đôi lứa hòa hiệp đã đà nh, váºy tá» nay trở vá» sau chá»› nên bảo tấu chi nữa, trẫm nhất định sai Lá»— Quốc Công qua đó là m mai dong, đặng lo cho xong má»i việc.
Trình Giảo Kim lãnh chỉ ra đi, còn La Thông đứng bực mình, vì vua cấm không cho tâu nữa, nên chẳng biết là m sao.
Trình Giảo Kim vâng lệnh lui ra, thay đổi y phục xong rồi lên ngựa dắt theo bốn tên gia tướng, nhắm Hạ Lam sơn thẳng tới. Phiên binh ngó thấy nói với nhau rằng:
- Coi kìa! Ai Ä‘ang cỡi ngá»±a tá»›i mà coi bá»™ ná»a văn ná»a võ, hay là tướng ÄÆ°á»ng muốn và o phá doanh trại cá»§a mình chăng?
Äứa khác nói:
- Bá»™ mi Ä‘iên sao chá»›? Há»… ra đánh giặc thì binh mã Ä‘ao thương chÆ¡m chởm, Ä‘i đứng rầm rầm rá»™ rá»™, có lẽ nà o năm tướng tay không đến phá dinh nổi gì? Chúng ta đừng sợ, hãy cháºn đưá»ng há»i thá» cho rõ kiết hung!
Chúng Phiên quân bà n luáºn xong rồi kéo nhau ra cháºn đầu ngá»±a há»i lá»›n rằng:
- Tướng cỡi ngá»±a kia! Chẳng hay ngươi là ai? Äi đâu đó váºy? Hãy thông tên há» cho rà nh, không thôi ta bắn chết Ä‘a!
Trình Giảo Kim dừng ngựa lại nạt rằng:
- Phiên đầu chớ nên vô lễ, bây mau và o thông báo Lang vương bây rõ, nói có ông là Lỗ Quốc Công xin ra mắt.
Quân Phiên láºt đât chạy riết và o ngá»± dinh báo lại. Vua Khương Vương nghe báo cả kinh há»i rằng:
- Váºy chúng nó Ä‘i đông hay Ãt? Bây có coi cho kÄ© lưỡng hay không?
Quân tâu:
- Chúng tôi chẳng thấy binh mã chi hết, chỉ thấy một thầy bốn tớ mà thôi.
Khương Vương há»i:
- Chúng nó có nai nịt cầm binh khà gì không? Hay là báºn áo rá»™ng đội mão văn?
Quân tâu:
- Tướng đó đầu đội mão tú tà i, chân Ä‘i dà i, mình báºn áo rá»™ng mà u Ä‘á», tay cầm quạt lông, ăn báºn thì giống quan văn, ngặt mặt mà y thì giống tướng võ.
Lang vương há»i tiếp:
- Nó nói với chúng mà y sao đó?
Quân tâu:
- Tướng ấy xưng là Lỗ quốc công, nói xin và o ra ắmt Lang vương!
Vua Khương Vương nghe nói ra mắt thì trong lòng bá»›t sợ, má»›i há»i Äồ thừa tướng rằng:
- ÄÆ°á»ng binh thế mạnh tá»±a hổ, còn quân ta như bún thiu, ta có ý trông binh mã đến đây đặng đầu hà ng luôn thể, sao nó lại là m nhu như váºy? Chắc cÅ©ng cò duyên cá»› chi đây, xin thừa tướng chịu khó ra nghênh tiếp, song chá»› nên khinh dá»….
Äồ thừa tướng lãnh lệnh, xốc bâu sá»a áo đà ng hoà ng, dẫn bốn đứa Phiên binh ra khá»i núi.
Äây nhắc qua Giảo Kim Ä‘ang dừng ngá»±a đứng chá», xảy nghe quân Phiên kêu nói:
- Bá»› ông Lá»— quốc công nước ÄÆ°á»ng! Xin ngưá»i giục ngá»±a lên núi, có ông tôi là thừa tướng vâng lệnh tiếp nghinh tại đây.
Trình Giảo Kim nghe nói liá»n giục ngá»±a đến trước. Äồ thừa tướng nói:
- Tôi không hay thiên tuế đêế nên trễ tiếp nghinh, xin ngà i miễn chấp.
Trình Giảo Kim láºt Ä‘áºt bước xuống ngá»±a nói rằng:
- Tôi có việc sở cầu nên má»›i đến đây, là m cho ngà i phải nhá»c công ra tiếp.
Rồi đó hai ngưá»i dắt tay đồng và o trại. Bốn đứa gia tướng thì hai đứa theo Giảo Kim còn hai đứa đứng ngoà i giữ ngá»±a. Khi và o đến ngá»± dinh, Trình Giảo Kim bước tá»›i tâu rằng:
- Tôi là Lỗ quốc công Trình Giảo Kim ở bên thiên trà o, chúc Lang chúa vạn vạn tuế.
Vua Khương vương vá»™i và ng bước xuống ngai đỡ Giảo Kim dáºy, và má»i ngồi nÆ¡i long á»·. Trình Giảo Kim tâu:
- Tôi vì có lênh vua sai, lã ra phải quỳ tâu má»›i phải, song nhá» Lang chúa háºu đãi, cho đứng thì cÅ©ng đã đủ rồi, chá»› tôi đâu dám ngồi e khi thất lá»….
Vua Khương vương nói:
- Xin vương huynh tạm ngồi, chắc vương huynh đến đây cÅ©ng có Ä‘iá»u chi dạy bảo? Váºy hãy phân hết lại tôi nghe.
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Tôi xin vâng lệnh Lang vương.
Giảo Kim tâu dứt lá»i liá»n leo lên ngồi ngang vá»›i Äồ thừa tướng, vua Khương vương truyá»n lệnh cho quan đương giá Ä‘em trà rượu má»i thiên sứ dùng giải khát. Lang vương ngồi má»™t cháºp lâu má»›i nói vá»›i Giảo Kim rằng:
- Bởi tôi nghe Tô Xa Luân, mà phạm đến thiên trà o thánh chúa, hại hao binh tổn tướng chẳng biết bao nhiêu, chừng ăn năn việc đã lỡ rồi, nay thấy mặt vương huynh, thiệt hổ thẹn muôn phần.
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Lang chúa nói chi tiếng ấy, vì binh ròng tướng mạnh vây chúa tôi không nẻo mà ra nên phải ráng sức vá» Trưá»ng An mà viện binh cứu giá. Bởi tiểu tướng chá»§ còn thÆ¡ ấu nên phạm đến oai hùm, là m hao binh tổn tướng cá»§a Lang chúa rất nhiá»u, thiệt tôi cam chịu lá»—i.
Vua Khương vương nói:
- Vương huynh chá»› khiêm nhưá»ng thái quá, tôi cÅ©ng muốn dâng biểu đầu hà ng, nhưng còn hồ nghi, vì sợ đại bang chẳng khứng, hôm nay vương huynh vâng chỉ đến đây, váºy có Ä‘iá»u chi dạy bảo chăng?
Trình Giảo Kim nói:
- Tôi vâng chỉ đến đây là có ý sở cầu má»™t việc. Nguyên thiên tá» tôi có nuôi má»™t vị cà ng Ä‘iện hạ, tên gá»i La Thông, nay kiêm lãnh chức tiểu nguyên soái, tuy vừa hai bảy xuân thu, nhưng vóc vai cao lá»›n cÅ©ng bằng hăm bốn hăm lăm, tà i cao sắc lịch, văn võ song toà n., chưa có chá»— se tÆ¡, vẫn còn Ä‘ang lá»±a nÆ¡i kết tóc. Nay nghe Lang vương có má»™t vị cà ng công chúa, sắc tợ Tây Thi, võ chẳng kém chi Thiá»n Ngá»c, nên sai tôi đến là m mai, nếu Lang vương khứng lòng kết nghÄ©a sui gia Tần Tấn, thì hai nước ắt đặng giao hòa, song chưa rõ Lang vương định Ä‘oạt lẽ nà o?
Vua Khương vương nghe tâu mừng quýnh nói rằng:
- Nà y vương huynh, nước man di bại quốc là nước Bắc Phiên, thì cà ng công nương như thể gà rừng bị gió, còn thiên tá» là vua Äại ÄÆ°á»ng Trung Nguyên, cà ng Ä‘iện hạ tợ phụng núi rõ rà ng. Nay tôi e cho phụng lá»™n gà chẳng xinh, nhưng cÅ©ng bạo gan vâng chỉ thiên tỠđưa công nương đến thà nh, đặng theo sá»a tráp nâng khăn cà ng Ä‘iện hạ.
Trình Giảo Kim nghe nói mừng lắm mà rằng:
- Nay Lang vương đà nh kết nghÄ©a Tấn Tần, xin cho canh thiếp đặng chá»n ngà y là nh, rồi sẽ Ä‘em trá»ng lá»… rước vá».
Vua Khương vương truyá»n Ä‘em văn phòng tứ bá»u ra, Äồ Lư công chúa cầm đỠrõ rà ng tám chữ rồi giao cho Lá»— quốc công. Trình Giảo Kim tiếp lãnh danh thiếp, xÆ¡i má»™t chén trà , má»›i từ tạ trở gót lui ra, Äồ thừa tướng theo đưa ra tá»›i chân núi. Trình Giảo Kim nói:
- Xin thừa tướng trở và o phủ an nghỉ, để tôi vỠthà nh sẽ tâu lại.
Giảo Kim nói dứt lá»i liá»n nhảy thót lên ngá»±a, dẫn bốn tên gia tướng hồi dinh.
ÄÆ°á»ng Thái Tôn đương ngá»± trong Má»™c Dương thà nh, văn võ bá quan đứng hai bên chầu trá»±c, xảy thấy Trình Giảo Kim và o Ä‘iện quỳ xuống tâu rằng:
- Tôi vâng lệnh bệ hạ qua núi Hạ Lam, nay trở vỠxin lạy ra mắt.
Thái Tôn phán rằng:
- Trình vương huynh hãy đứng dáºy, chẳng hay Lang chúa có khứng cùng chăng?
Trình Giảo Kim tâu rằng:
- Tôi qua đó nói rà nh rẽ lắm, nên Phiên vương nghe rồi thì chịu liá»n, duy còn chá» bệ hạ chá»n ngà y là nh, ngưá»i sẽ đưa đến tức thá»i.
Thái Tôn nghe đặng mấy lá»i Giảo Kim tâu thì mừng lắm nói rằng:
- Váºy khâm thiên giám hãy chá»n ngà y giá thú cho mau.
Khâm thiên giám xem rồi tâu rằng:
- Rằm tháng tám là ngà y là nh, giá» tuất thì bá»u quan nhất hiệp.
Thái Tôn phán rằng:
- Thôi Trình vương huynh phải chịu nhá»c mà đi phen nữa, sang dâng sÃnh lá»….
Rồi đó thiên tỠbãi chầu, bá quan văn võ ai lui vỠphòng nấy.
Bóng quang âm thấm thoát, ngà y tháng tợ thoi đưa, láºt báºt đã tá»›i tiết Trung Thu là rằm tháng tám, Thái Tôn thăng Ä‘iện truyá»n sắm sá»a Ä‘uốc hoa cho sẵn, cùng dá»n yến tiệc đâu đó sẵn sà ng.
Äây nhắc qua Phiên vương cÅ©ng váºy, Äồ thừa tướng dá»n kiệu đưa dâu, khi đến cá»a thà nh thì có Tần nguyên soái ở tại cá»a nghênh tiếp, rước Äồ thừa tướng và o Ä‘iện, quỳ xuống tâu rằng:
- Tôi là thừa tướng Äồ Phong, kÃnh chúc bệ hạ vạn vạn tuế.
Thái Tôn phán rằng:
- Äồ thừa tướng hãy đứng dáºy.
Thái Tôn phán rồi liá»n truyá»n lệnh cho quân sÄ© dá»n tiệc đãi đằng, dạy Uất Trì Cung ngồi uống rượu cùng Äồ thừa tướng, còn Lá»— quốc công, Tần nguyên soái thì sá»a soạn cho La Thông. La Thông quỳ xuống tâu rằng:
- Äồ Lư giết em tôi, thiệt thù ấy lá»n bằng trá»i, lẽ nà o kết nghÄ©a phu thê cùng nó cho đà nh, xin phụ vương thứ tá»™i, chuyện ấy con chẳng dám vâng.
Thái Tôn mặt có sắc giáºn quở rằng:
- Lệnh trẫm đã phán, nay ngươi muốn nghịch chỉ hay sao?
La Thông thấy Thái Tôn giáºn quở, nên không dám tâu nữa, cúi đầu nối gót theo sau Lá»— quốc công và Tần nguyên soái.
Lúc bấy giá» cả thà nh đèn Ä‘uốc sáng lòa, tiếng đà n khảy giá»ng cao giá»ng thấp, nghe tháºt êm tai, kế Äồ Lư công chúa bước xuống kiệu, hai mươi Phiên nữ theo hầu, Ä‘i thẳng và o cung cúng mâm tÆ¡ hồng, lạy ông Nguyệt lão, rồi lạy ra mắt ông mai là Trình thiên tuế, lạy bác là Tần nguyên soái. Kế đó hai vợ chồng là m lá»… vá»›i nhau, khi xong việc rồi Trình thiên tuế và Tần nguyên soái trở ra nháºp tiệc, chuyện vãn vá»›i Äồ thừa tướng, hai bên chén tạc chén thù, ý hiệp tâm đầu thiệt vui hết sức.
Nói qua La Thông khi trở vá» phòng huê chúc, thấy mặt Äồ Lư công chúa thù bắt nhá»› tá»›i thù em, nghÄ© tá»›i chừng nà o cà ng giáºn thêm chừng ấy, ý La Thông muốn chém má»™t Ä‘ao chết phức cho rồi, má»›i bá»›t sá»± tức giáºn ôm ấp trong mình bấy lâu, nên vùng đứng dáºy hét lá»›n lên rằng:
- Bá»› con khốn nạn kia! Em ta nhá» dại thÆ¡ ngây, tuổi má»›i vừa lên chÃn, bị mi dùng phi Ä‘ao bầm thây nát tan như tương, thiệt thù sâu tợ biển, oán chất tợ non, đáng lẽ phải bắt mi mổ bụng, đặng lấy tim gan tế em ta má»›i phải nghÄ©a, song ta cÅ©ng khá khen cho đó mặt dà y mà y dạn chẳng biết hổ ngươi, nếu mi trả em ta lại, thì ta má»›i khứng là m chồng, bằng không chá»› trông kết nghÄ©a phu thê, vầy duyên Tần Tấn.
Äồ Lư công chúa nghe nói hổ thẹn muôn phần, tức mình lắm nói lá»›n rằng:
- La Thông! Thiệt ngươi đã quên Æ¡n bạc nghÄ©a rồi, chẳng nhá»› khi trước giữa tráºn thá» nặng thế nà o, nên ta má»›i thuáºn tình quăng phi Ä‘ao xuống suối, mở cá»a ải Huỳnh Long mà bá» chạy, đã nhiá»u phen ra sức giúp ngưá»i, chỉ mong nên cuá»™c nhân duyên, chẳng mà ng thảo ngay cha chúa. Không ngá» hôm nay ngưá»i đà nh trở mặt, chẳng Ä‘oái đến chữ ân tình.
La Thông nói:
- Mi thiệt quê dốt lắm má»›i tin lá»i thá» dối cá»§a ta, chá»› ta phải nà o loà i cây cá» mà không biết ân tình, ngươi cứu ta đã nhiá»u phen, thì lấy Æ¡n đó chuá»™c tá»™i kia, nên ta chẳng nở giết ngươi mà báo oán, đó là nghÄ©a trả Æ¡n Ä‘á»n, nhưng có lẽ nà o lấy đứa mê dâm, bất trung bất hiếu như mi mà là m vợ hay sao? Nay cha mi còn ở đó, váºy mi hãy ra vá» phức cho rồi, nếu còn lưu luyến trong cung, chá»c ta nổi nóng ắt khó dung tÃnh mạng.
Äồ Lư công chúa giáºn lắm há»i rằng:
- Nà y La Thông! Ta bất hiếu bất trung là là m sao? Váºy ngươi hãy nói cho rà nh, dẫu thác ta cÅ©ng cam lòng, chẳng cần ngươi xua Ä‘uổi mất công.
La Thông nói:
- Mi vẫn là công chúa mà không đợi lệnh mẹ cha mà gả bán, dám chưá»ng mặt chai mà y đá, má»™t mình thá» nguyện thệ hải cùng trai, là m cho xấu hổ tông môn, tá»™i ấy là tá»™i bất hiếu. Còn mi ăn lá»™c vua mà trở lòng bạc nghÄ©a, chẳng nhá»› ngá»n rau tấc đất nhà vua, mở cá»a ải cho kẻ giặc và o, rồi ná»™i công ngoại kÃch, hại tôi lương đống trung thần, lại thêm giết binh chém tướng, lại kêu giặc đến nạp dinh phá trại, là m cho vua phải nước mất nhà tan, ấy là tá»™i bất trung đó. Ngưá»i mà chẳng thảo ngay thì có khác chi cầm thú.
Äồ Lư nghe La Thông kể những tá»™i lá»—i cá»§a mình, thì tức mình lắm, bứt tóc nghiến răng, giá»t thu ba chảy hai má ướt dầm, biết lá»—i tại lúc ban sÆ¡, cÅ©ng vì thương lầm ngưá»i bạc nghÄ©a bạc tình, bèn há»i rằng:
- Nếu lòng ngưá»i không khứng dụng, thì hãy nói phức Ä‘i đặng ta xá» pháºn ta…
La Thông nghe Äồ Lư há»i thì ná»±c cưá»i nói:
- Con gái nước ta dung mạo như mi cÅ©ng nhiá»u, tà i tình cÅ©ng lắm, song còn thiếu có má»™t chuyện ná»™i công ngoại kÃch, hại cho vua tan nhà mất nước như váºy mà thôi.
Äồ Lư công chúa nghe nói thì nghÄ© thầm rằng:
- Trá»i Æ¡i! Ta đâu có nhè hôm nay ngươi lại trở lòng, lại Ä‘em lá»i biếm nhẻ, thiệt tức chết ta thôi, còn mặt mÅ©i nà o mà ngó ngưá»i cho đặng, chi bằng liá»u thác phức cho rồi.
Äồ Lư công chúa nghÄ© xong bèn cất tiếng kêu lá»›n rằng:
- La Thông Æ¡i! Hôm nay ta chết nÆ¡i đây cÅ©ng tại ngươi, vì ta quá tin lòng ngưá»i nên Æ¡n trở thà nh oán, ta quyết xuống chốn tuyá»n đà i, theo đòi mạng ngươi cho đặng má»›i nghe!
Äồ Lư công chúa nói dứt lá»i, bèn rút gươm chặt đầu mình rÆ¡i xuống đất.
|
 |
|
| |