29-10-2008, 10:41 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 11
Trong gia đình Cụ Thượng có bẩy ngưá»i con trai và sáu ngưá»i con gái thì ngưá»i con cả là m Bác sÄ©, ngưá»i thứ hai là m Kỹ sư, còn lại ngưá»i là m Tổng Äốc, ngưá»i là m Ãn sát, Bố chánh, kẻ là m Tri huyện tri phá»§ chỉ riêng có Cáºu Bẩy tức là cáºu con út cá»§a hai Cụ mang táºt nguyá»n, không cá» xương sống, không nói năng chi được nên Cáºu Bẩy chỉ biết bò và tru lên như chó tru. Cáºu Bẩy bò rất nhanh chẳng kém loà i khuyển nên nhiá»u ngưá»i trong nhà đã đặt cho Cáºu Bẩy cái tên là Cáºu Chó.
Cụ Bà cÅ©ng như Cụ Ông rất ghét cái tên Cáºu Chó, đứa nà o mà gá»i Cáºu Bẩy là Cáºu Chó thì chết. Äứa đó bị đánh hà ng chục hèo và đuổi ra khá»i nhà .
Má»—i lần Quan Bác sÄ© vá» thăm nhà là Quan Ä‘em thuốc men chÃch cho cáºu em út. Cáºu Chó có vẻ cÅ©ng biết giá trị cá»§a cáºu và giá trị cá»§a ngưá»i anh lá»›n.
Quan Bác sÄ© rất thương em nên ông chăm sóc rất chu đáo cho Cáºu Bẩy. Má»i khi Ä‘em thuốc xuống chÃch cho Cáºu Bẩy, ông dá»— dà nh Cáºu Bẩy nằm im cho ông chÃch.
Bát Tụ nghe tin chú lÃnh lệ hầu hạ trên nhà chạy xuống cho biết Quan Äốc tỠđã vá» bảo ngưá»i xuống chá»— Cáºu Bẩy dá»n dẹp để Quan Ãốc xuống chÃch cho Cáºu Bẩy.
Bát Tụ gá»i mụ Tám Canh:
- Chị Tám Æ¡i chị xuống dưới chá»— Cáºu Bẩy nằm dá»n dẹp Ä‘i cà ...
Mụ Tám Canh chữi đổng:
- Tiên sư thằng nà y lưá»i quá ta, sao mi không xuống dá»n mi lại sai tao?
- Tui là m sao mà xuống vá»›i Cáºu Bẩy được. Gặp mặt tui Cáºu Bẩy chán như cÆ¡m nếp nát rồi còn chi nữa. Cáºu Bẩy mà tru lên lại có Quan Äốc ở đây thì Cụ Lá»›n tha hồ mà tế cho cả lÅ© nghe bây giá».
Rồi Bát Tụ là m bá»™ xăm xăm Ä‘i lên buồng cá»§a Cáºu Bẩy là m mụ Tám Canh đâm hoảng, gá»i giáºt Bát Tụ lại:
- Nè mi Ä‘i mô đó, Cáºu Bẩy mà tru lên thì mi bá» mụ ná»™i mi. Cụ Bà nghe được tiếng tru cá»§a Cáºu Bẩy thì mi chết.
Mụ Tám Canh chá»i xong Bát Tụ liá»n quay lại bảo vá»›i Lụa:
- Mợ lên phòng Cáºu Bẩy dá»n dẹp để Quan Ãốc đến thăm bệnh cho Cáºu Bẩy...
Lụa lắc đầu há»i:
- Sao mụ không biểu cô hai Ä‘i, mụ lại biểu tôi, Cáºu Bẩy Ä‘ang mê cô hai mà , tui xuống bây giá» Cáºu ấy lại tru lên thì phiá»n cả.
Mụ Tám Canh cưá»i nói:
- Trá»i Æ¡i Cáºu Bẩy mà chê mợ nữa thì còn ai vô đây hầu Cáºu Bẩy được. Cáºu ấy chê nên bây giá» mợ má»›i mang cái bầu bá»± thế kia chá»›!
Lụa Ä‘áºp và o vai mụTám:
- Mụ quỷ ni, nói chi mà ghê rứa.
Duyên ngồi im không nói năng gì. Má»™t gã cá»u phẫm lÃnh lệ từ trên nhà chạy xuống nói:
- Cụ Lá»›n dạy Quan lá»›n sắp xuống khám bệnh và chÃch cho Cáºu Bẩy đó. Cụ dặn mụ Tám hay mợ cả xuống dá»n dẹp sạch sẽ chá»— Cáºu Bẩy nằm, kẻo Quan Äốc la nghe thì ráng mà chịu.
Mụ Tám cưá»i nói:
- Äó mợ có nghe chưa? Cụ Bà bảo mợ Ä‘i lên dá»n dẹp...
- Cả mụ cũng phải đi chớ....
- Vâng thì tui cũng phải đi nhưng không phải mình tui mà cả mợ nữa cà !
Lụa cưá»i nói:
- Mình mụ vô voi ăn thịt mụ à !
- Voi thì chẳng có, nhưng mợ lạ chi tánh cá»§a Cáºu Bẩy nữa, há»… thấy hÆ¡i đà n bà thì Cáºu ấy là m ẩu ngay phiá»n lắm à !
Bát Tụ cưá»i nói:
- Cáºu Bẩy là m hổn vá»›i mụ thì tháºt là phúc cho Ä‘á»i nhà mụ rồI, mụ trông mợ cả mợ hai, ngưá»i nà o cÅ©ng xinh đẹp như tiên thế kia, Cáºu Bẩy thiếu chi mà phải là m ẩu vá»›i mụ. Ãây là lối mụ Tám Canh muốn khoe nhan sắc cá»§a mụ há»a chăng có Lão Quản Canh chịu được mà thôi...
Mụ Tám Canh phát và o vai Bát Tụ má»™t cái nên thân rồi mụ chá»i:
- Mụ nội mi mồ mã ông cha mi động hay sao mà mi định trêu và o mụ...
Bát Tụ cưá»i rÅ© rượi, tánh Bát Tá»± hay đùa giai, lại nói năng có duyên nên dù hắn trêu ai ngưá»i đó cÅ©ng không giáºn. Má»—i lần Bát Tụ mở miệng đã là m cho những ngưá»i ngồi quanh đó buồn cưá»i. Hắn dục Lụa:
- Thôi mợ cả xuống nhà dá»n dẹp Ä‘i, không thì phiá»n lắm đó, Quan Äốc xuống thấy chá»— Cáºu bẩy nằm mà bẩn thì chết. Quan Äốc la đó nghen.
Lụa biết ngưá»i anh chồng, quan Äốc Tá» rất thương Cáºu Bẩy, Quan Äốc hiện là Giám Äốc Bệnh viện Huế nên và i ngà y Quan Äốc lại vá» khám bệnh chÃch thuốc cho Cáºu Bẩy. Má»—i lần chÃch thuốc cho em, Quan Äốc vẫn dá»— ngá»t em trai nên Cáºu Bẩy cÅ©ng mến Quan Äốc lắm. Có nhiá»u lúc hình như Cáºu Bẩy tá»§i pháºn khóc.
Lụa và mụ Tám xuống phòng Cáºu Bẩy nằm. Lúc đó sau cuá»™c truy hoan vá»›i Duyên Cáºu Bẩy đã ngá»§ vùi. Dáng Ä‘iệu Cáºu có vẻ mệt. Cáºu Bẩy không bao giá» báºn quần áo hết. Ngưá»i Cáºu Bẩy lông lá đầy ngưá»i. Da cá»§a Câu Bẩy Ä‘en thá»§i lại hÆ¡i có mà u mốc, thưá»ng phá»§ chiếc chăn chiên má»ng để che từ ngá»±c xuống.
Thấy Cáºu Bẫy nằm ngá»§ trên giưá»ng nệm, mụ Tám Canh há»i khẽ Lụa:
- Cáºu Bẩy ngá»§ như thế là m sao thay được giưá»ng và drap cho Cáºu ấy.
Lụa đáp:
- Bây giá» mụ cứ quét dá»n xung quanh căn phòng nà y đã rồi sau đó đánh thức Cáºu ấy dáºy đỡ cho. Cáºu ấy xuống đất mà thay giưá»ng và drap chứ chi nữa.
Mụ Tám Canh gáºt đầu:
- Ừ phải hỉ!.
Mụ Tám Canh và Lụa quét dá»n trong khi Cáºu Bẩy ngá»§ vùi. Quét sạch căn phòng rồi mụ Tám bảo Lụa:
- Mợ cả đánh thức Cáºu Bẩy dáºy rồi đưa Cáºu ấy xuống đất cho Cáºu ấy nằm, rồi trải chiếc chiếu dưới đất nghẹn...
Mụ Tám Canh trải xong chiếu thi Lụa đã nói:
- Bụng tôi như thế nà y là m sao đưa được Cáºu ấy, mụ là m Æ¡n đưa há»™ Cáºu Bẩy xuống chiếu má»™t chút để tui thay và là m giưá»ng.
Mụ Tám Canh ngần ngại.
- Trá»i Æ¡i, mợ biểu tui là m Ä‘iá»u đó hÆ¡i kẹt cho tui đó. Mợ còn lạ chi tánh Cáºu Bẩy nữa, Cáºu ấy là hay là m ẩu lắm Ä‘a, phiá»n lắm đó...
Lụa cưá»i nói:
- Ẩu sao được, mụ cứ đưa Cáºu ấy xuống chiếu.
Mụ Tám thấy bụng mợ to vượt mặt khó mà đưa được Cáºu Bẩy nên mụ đà nh phải là m giúp. Mụ Tám bảo Lụa:
- Mợ đánh thức Cáºu ấy dáºy Ä‘i...
Lụa lại đầu giưá»ng Cáºu Bẩy lay gá»i Cáºu Bẩy:
- Cáºu Bẩy Æ¡i, dáºy nè. Quan Äốc đến thăm bệnh cho Cáºu đó. Cáºu dáºy cho em là m lại chiếc giưá»ng thay drap và quét dá»n Ä‘i Cáºu Bẩy.
Cáºu Bẩy từ từ mở mắt thức dáºy thấy Lụa, Cáºu Bẩy cưá»i nhìn Lụa bằng cặp mắt rất lẳng lÆ¡.Cáºu Bẩy túm tay Lụa rồi kéo nà ng gục xuống úp mặt trên cổ Cáºu Bẩy. Mùi thÆ¡m dầu dừa và mùi da thịt cá»§a Lụa là m Cáºu Bẩy tỉnh táo. Cáºu Bẩy lòn tay và o áo cá»§a Lụa rồi kéo Lụa nằm xuống, Lụa đẩy ra nói:
- Quan Ãốc sắp xuống đó. Cáºu là m chi kỳ quá mà , vừa má»›i đó vá»›i cô hai bây giỠđã thế rồi. Dáºy cho em là m giưá»ng thay drap Ä‘i Cáºu...
Lụa hất tay Cáºu Bẩy ra khá»i ngưá»i, nà ng cầm tay Cáºu Bẩy kéo xuống và đặt ngay trên bụng Cáºu. Lụa gá»i Mụ Tám:
- Mụ Tám đến dá»±a Cáºu Bẫy xuống má»™t chút mụ Tám...
Bị Lụa hất tay, Cáºu Bẩy cuống lên đưa tay ra định nắm lấy Lụa nhưng Lụa đã đứng lên, mụ Tám lại gần Cáºu Bẩy kéo chiếc chăn chiên phá»§ trên ngưá»i Cáºu Bẩy, bá»—ng mụ giáºt mình lùi lại ngượng nghịu:
- Cáºu quá»· ni, gá»›m ghiếc quá sá mà ...
- Äồ quá»· bà n tay là m chi đó.
Bà n tay cua Cáºu Chó vẫn không chịu buông ra, mụ Tám Canh đỠá»ng mặt. Mụ định đặt Cáºu Chó xuống nhưng Cáºu Chó đã nhè miệng ra định tru lên rồi. Mụ Tám cau mặt thì Lụa đã dục.
- Cứ ôm xốc Cáºu xuống cho rồi, chi mà mụ sợ rứa.
Mụ Tám cáu:
- Tui có phải là vợ Cáºu ấy đâu?
Lụa cưá»i sung sướng:
- Thì thằng quỉ đó nó có biết ai là vợ ai không đâu!
Lụa mỉm cưá»i:
- Thì đó là cái tá»™i cá»§a Cáºu Bẩy mà ngưá»i chi mà quỉ như thế đó.
Mụ Tám có vẻ ngượng:
- Thôi mợ bồng Cáºu ấy hay dá»±a cho Cáºu ấy xuống chiếu, tui chịu thôi, mợ để tui thay drap giưá»ng cho.
Lụa không chịu nói:
- Ngưá»i tui Ä‘ang có dạ như thế ni là m sao mà dá»±a hay bồng được Cáºu Bẩy. Mụ là m giúp há»™ tui vá»›i mụ Tám.
Mụ Tám đà nh phải đến gần chá»— Cáºu Bẩy nằm, mụ lên giá»ng trước.
- Nè đứng cá» ngó ngoáy đó nghen Cáºu Bẩy. Tui là mụ Tám đó, không phải là mợ Cả hay la mợ Hai đâu...
Mụ Tám sà xuống định đựa Cáºu Bẩy ngồi lên thì tay Cáºu Bẩy đã chặn nhang ngưá»i mụ Tám là m mụ hoảng hồn tay Ä‘áºp và o tay Cáºu Bẩy má»™t phát.
Lụa chạy lại giúp mụ Tám má»™t tay nâng Cáºu Chó xuống dưới đất. Cáºu Chó vẫn ôm chặt lấy mụ Tám. Chiếc chăn phá»§ trên ngưá»i Cáºu Chó rÆ¡i ra ngoà i. Thế là Cáºu Chó trần truồng. Ngưá»i Cáºu Chó cứng ngắc, Cáºu không chịu buông mụ Tám ra nên khi Cáºu nằm xuống là cáºu đè mụ Tám ra. Mụ Tám giáºt mình, mụ cá»±a ngưá»i hất Cáºu Chó xuống, nhưng chân vẫn kẹp cứng lấy mụ Tám. Mụ Tám bị bà n tay cá»§a Cáºu Chó lôi tuá»™t xuống là m mụ Tám gần như trần truồng. Mụ ngượng quá, mụ hất chân Cáºu Chó xuống, Cáºu Chó Ä‘iên cuồng lên, Cáºu tru lên để phản đối lại hà nh động cá»§a mụ Tám đã chống đối lại Cáºu. Tiếng tru cá»§a Cáºu Chó là m cho mụ Tám đâm hoảng. Lụa đà nh phải ghé và o dá»— Cáºu Chó:
- Cáºu Bẩy buông mụ Tám ra. Tui đây nè! Cáºu là m chi đó, buông mụ Tám ra, tui gá»i cô Hai xuống vá»›i Cáºu Bẩy.
Nghe Lụa nói gá»i cô Hai xuống Cáºu Bẩy không tru nữa. Cáºu cÅ©ng buông mụ Tám ra. Mụ ngượng ngịu xốc lại quần áo, mụ mắng Cáºu Bẩy:
- Ãồ quá»· sống.
Lụa đắp cái chăn và o ngưá»i Cáºu Chó, mụ Tám đứng ngẩng ngưá»i lúc ấy. Lụa dục mụ Tám:
- Mụ thay giúp hộ chiếc drap đi...
Mụ Tám lắc đầu:
- Mợ thay đi tui không thay được. Thằng quỷ sống ni lắm chuyện lắm.
Lụa cưá»i:
- Mụ Tám chi mà giáºn dữ thế đó!
Mụ Tám cầm chiếc drap trải trên giưá»ng rồi dắt và o mép giưá»ng mụ kê lại chiếc gối dà i đặt dưới chiếc drap. Mụ Tám nghÄ© còn phải đưa Cáºu Chó lên giưá»ng nữa. Lụa định quay ra mụ Tám Canh gá»i giáºt lại:
- Mợ đi mô đó! Nè mợ đi là tui cũng đi đó. Thằng quỷ sống ni nó tru lên thì mặc mợ đó nghe...
Lụa cưá»i nói:
- Tui ở đây chứ đi đâu!
- Mợ phải ở đây đễ đưa cá»§a nợ nà y lên giưá»ng chứ. Lay hoay mãi Quan Ãốc xuống thì phiá»n lắm đó!
Trải xong chiếc drap, quét xong dưới gầm giưá»ng mụ Tám và Lụa khiên Cáºu Chó đặt lên giưá»ng. Cáºu Chó nhìn Lụa như có ý há»i:
- Duyên đâu?
Lụa cứ lá» Ä‘i, Cáºu Chó tru lên, Ä‘áºp chân xuống giưá»ng, Lụa cưá»i nói vá»›i mụ Tám:
- Thằng quỷ ni lại đòi rồi đó...
- Äúng là quá»· chá»› đâu phải là ngưá»i.
Lụa nhìn mụ Tám khẽ nói:
- Nói nhá» rứa không thì phiá»n lắm. Nhà có ngạch vách có tai, Cụ Bà mà nghe được thì phiá»n lắm, ăn đòn đó nghen.
Mụ Tám cưá»i nói:
- Chẳng lẽ mợ mách tui.
Mụ Tám vừa nói dứt lá»i. Bá»—ng mụ rú lên rồi quỵ xuống. Lụa giáºt mình xuống thì ra Cáºu Chó đã vùng dáºy bò đến ôm lấy chân mụ Tám váºt xuống, mụ Tám quỵ xuống đè lên trên ngưá»i Cáºu Chó. Cáºu Chó có vẻ thÃch thú lắm. Cáºu ôm lấy mụ Tám hốt hoảng đẩy Cáºu Chó rồi vùng dáºy. Cáºu Chó cuống lên Cáºu tru lên rồi bò tháºt nhanh đến chá»— mụ Tám đứng. Mụ Tám vùng chạy ra ngoà i. Lụa cÅ©ng đâm hoảng chạy luôn ra cá»a. Thế là Cáºu Chó cứ tru lên từng hồi.
Từ phÃa nhà ngang Bát Tụ và má»™t số gia nhân cùng vá»›i Duyên nghe tiếng tru liá»n chạy cả ra coi chuyện chi. Bát Tụ thấy mụ Tám và Lụa Ä‘á»u chạy ra ngoà i. Mặt ngưá»i nà o cÅ©ng tái mét. Bát Tụ biết Cáºu Chó nổi chứng rồi có khi lại ôm lấy Mụ Tám nên cả hai ngưá»i hoảng chạy như thế.
Riêng Duyên không há» biết Cáºu Chó lại tru lên như chó sói tru như thế nên khi ngbe tiếng tru và thấy má»i ngưá»i chạy ra nà ng tưởng rằng có chó dại ở trong dinh Cụ Thượng nên khi thấy Lụa và mụ Tám há»›t ha há»›t hải bèn há»i:
- Cái chi đó Bát?
Bát Tụ cưá»i há»i:
- Mợ chưa nghe cái chi à ?
Duyên là m bá»™ thà nh thạo há»i:
- Có tiếng chó tru. Trong dinh có tiếng chó dại à ?
Bát Tụ báºt cưá»i, hắn không ngá» Duyên không biết Cáºu Chó thưá»ng hay tru như thế đó. Hắn nghÄ© lại thì cá» lẽ Duyên không biết là vì từ hôm đến dinh chưa hôm nà o Cáºu Chó bá»±c mình đòi há»i cả, nên nà ng chưa nghe tiếng Cáºu Chó tru đòi há»i.
Từ trên phòng Cáºu Chó lại vang lên tiếng tru dà i. Lụa và mụ Tám đứng ngoà i nhứt định không chịu vô. Bát Tụ liá»n gá»i lá»›n:
- Ai vô thì vô Ä‘i... Cụ Bà biết thì chết đòn nghen, Quan Äốc lại sắp xuống rồi đó.
Mụ Tám đẩy Lụa vô, vì Lụa là vợ cá»§a Cáºu Chó chá»› đâu phải mụ Tám. Lụa lắc đầu không chịu vô. Duyên đứng phÃa nhà ngang thấy hai ngưá»i đẩy nhau không ai chịu vô trong buồng Cáºu Bẩy hết, nà ng bèn há»i Bát Tụ:
- Tiếng chó tru như ở trong buồng Cáºu Bẩy phải không chú Bát Tụ?
Bát Tụ cưá»i đáp:
- Không ở trong buồng đó thì buồng mô bây giá».
Duyên hốt hoảng há»i:
- Có chó dại trong buồng Cáºu Bẩy?
Bát Tụ lắc đầu:
- Ừ có chó, nhưng không phải chó dại, chó nó định hiếp mụ Tám nên mụ Tám sợ đó. Mợ có xuống cứu mụ ta thì xuống...
Tiếng tru cá»§a Cáºu Chó là m Cụ Bà trên nhà đang nói chuyện vá»›i Quan Äốc Tá», con trai đầu lòng, cụ cau mặt quay lại há»i:
- Chi mà thằng Bẩy nó kêu dữ váºy?
Quan Ãốc đã biết tánh ngưá»i em khác thưá»ng cá»§a Quan nên Quan Äốc vá»™i nói:
- Thôi mạ để con xuống coi bệnh cho chú Bẩy...
Cụ Bà thương Cáºu Bẩy, nghe tiếng Cáºu Bẩy tru Cụ Bà không chịu nổi, Cụ gá»i tên Cá»u Trà ng:
- Trà ng mi theo Quan Äốc xuống coi là m chi mà Cáºu Bẩy kêu dữ rứa. Bá»n chúng nó lại không biết chìu Cáºu Bẩy chứ chi nữa...
Cá»u Trà ng láºt Ä‘áºt chạy theo Quan Äốc nhưng Cụ Bà đã gá»i giáºt lại bảo:
- Trà ng mi nhá»› má»i Mợ Bẩy Hai lại giá»›i thiệu cho Quan Ãốc biết nghen, ừ mợ hai mi biết không?
Trà ng lễ phép đáp:
- Dạ bẩm Cụ Lớn con biết Mợ Hai...
- Ừ mi má»i Mợ Hai lại gặp Quan Äốc nghen...
Trà ng "Dợ" má»™t trà ng rồi vá»™i vã Ä‘i theo Quan Äốc. Quan Äốc báºn chiếc áo dà i trắng cá»§a ngưá»i Thầy thuốc, tay sách chiếc va ly nhá» bằng da gấu Ä‘i xuống chá»— Cáºu Chó nằm. Cá»u Trà ng vá»™i chạy trước xuống nhà ngang để tìm Duyên. Hắn và o chá»— Bát Tụ và Duyên Ä‘ang ngồi nói chuyện láºt Ä‘áºt bảo vá»›i Duyên:
- Mợ Hai, Cụ Lá»›n bảo Mợ xuống chá»— Cáºu Bẩy ngồi để cho Quan Äốc gá»i cần chi không?
Duyên ngÆ¡ ngác không hiểu Quan Ãốc là ai thì Bát Tụ đã nói:
- Quan Äốc là con cả cá»§a Cụ Lá»›n, là Quan Lá»›n Bác sÄ© ở Huế ni... Quan Äốc thương Cáºu Bẩy lắm, má»—i tuần Ãt nhứt là 2 lần Quan Äốc vá» chÃch thuốc cho Cáºu Bẩy.
Duyên ngây thÆ¡ há»i:
- Cáºu Bẩy Ä‘au à ?
Bát Tụ cưá»i nói:
- Mợ không biết Cáºu Bẩy Ä‘au sao?
Duyên lắc đầu, Bát Tụ thương hại vì sự ngây thơ đến ngây ngô của cô gái quê xinh đẹp:
- Cáºu Bẩy Ä‘au từ thuở nhá»...
Câu nói cá»§a Bát Tụ cà ng là m cho Duyên ngạc nhiên hÆ¡n nữa, Cáºu Bẩy Ä‘au sao Cáºu Bẩy khoẻ như thế!
Cá»u Trà ng thấy Duyên còn nói chuyện vá»›i Bát Tụ mà Quan Ãốc lại sắp tá»›i rồi, hắn dục Duyên:
- Quan Ãốc sắp tá»›i rồi Mợ Hai ra ngay để tui trình vá»›i Quan Äốc.
Bát Tụ cũng dục:
- Thôi Mợ Hai ra gặp Quan Ãốc Ä‘i, Quan Äốc nhân háºu lắm má»—i lần Quan Äốc vá» thăm bệnh cho Cáºu Bẩy đám chúng tôi hầu hạ dưới ni ngưá»i mô cÅ©ng được Quan Äốc cho tiá»n hết.
Duyên ngần ngại không biết mình có nên ra hay không, nà ng bẽn lẽn lo sợ tánh rút rát cá»§a má»™t cô gái quê lại trá»—i dáºy. Cá»u Trà ng há»i:
- Mợ Lụa đâu?
Bát Tụ chỉ xuống chá»— cáºu Chó nằm và nói:
- Mợ ấy vá»›i Mụ Tám Canh Ä‘ang ở dưới phòng Cáºu Bẩy đó. Há» Ä‘ang dá»n dẹp dưới đó.
Cá»u Trà ng nhìn ra ngoà i thấy Quan Äốc đã Ä‘i xuống gần đến nÆ¡i rồi bèn dục Duyên:
- Mợ định là m tui bị quở hay sao đây! Mợ ra cho Quan Äổc há»i kìa!
Duyên rón rén Ä‘i ra, nà ng thấy má»™t ông đạo mạo oai nghiêm Ä‘i xuống tá»›i nhà Cáºu Bẩy. Duyên chắp tay vái Quan Äốc. Quan thấy Duyên còn nhá» tuổi dáng Ä‘iệu thon đẹp, xinh xắn, ông ngạc nhiên nhìn chăm chú Duyên qua căp kiến cáºn thị, nên Cá»u Trà ng vá»™i giá»›i thiệu:
- Bẩm Quan Lá»›n đây là Mợ Hai cá»§a Cáºu Bẩy.
Quan Äốc cau mặt có vẻ ngạc nhiên vì Cáºu Bẩy em trai Quan Äốc má»™t gã tà n táºt ngưá»i chẳng ra ngưá»I, ngợm chẳng ra ngợm lại lấy thêm má»™t cô vợ lẽ nữa xinh đẹp khá»§ng khiếp. Quan Äốc dừng lại há»i Duyên:
- Äây là thÃm Bẩy Hai à ?
Duyên hốt hoảng vái lại:
- Bẩm Quan Lớn...
Quan Äốc thương hại:
- Äừng gá»i tui là Quan Lá»›n. Tui là anh ruá»™t cá»§a Cáºu Bẩy chồng cá»§a thÃm... ThÃm ngưá»i ở đâu?
Duyên hơi yên lòng đáp:
- Dạ bẩm Quan Lá»›n con ngưá»i Thôn VÄ© HảI, huyện Hương Trà tỉnh Thừa Thiên.
Quan Äốc lắc đầu thương hại:
- ThÃm đừng xưng con vá»›i tui. Tui là anh ruá»™t chú Bẩy, chồng cá»§a thÃm, gá»i tui bằng anh chá»›.
Nói rồi Quan Äốc quay sang há»i Cá»u Trà ng.
- Có phải chú Huyện Cảnh đưa thÃm ấy lên không?
Cá»u Trà ng đáp:
- Dạ mợ Bẩy Cả gần sanh nên Cụ Bà nhá» Quan Huyện tìm cho má»™t ngưá»i để hầu hạ Cáºu Bẩy. Quan Huyện đã đưa lên Mợ Bẩy Hai đấy!
Quan Ãốc lắc đầu:
- Khổ Ä‘á»i má»™t ngưá»i con gái. Thằng Bẩy nó đã thế rồi mà Mợ tui còn chìu nó quá. Tháºt tá»™i nghiệp....
Nói rồi Quan Äốc quay sang bảo cô Duyên:
- ThÃm xuống dưới chá»— Chú ấy nằm vá»›i tui...
Duyên sợ sệt Ä‘i theo Quan Äốc. Cá»u Trà ng vẫn chạy trước như để dẹp đưá»ng cho Quan Äốc Ä‘i. Trong khi ấy mụ Tám Canh và Lụa đã giá»±t được Cáºu Chó lên giưá»ng rồi. Cáºu Chó vẫn ôm cứng lấy mụ Tám. Tay Cáºu vẫn không buông tha mụ Tám. Cáºu là m mụ Tám ngượng chÃn cả ngưá»I, còn Lụa thì như đã quen cái tÃnh ma bùn cá»§a Cáºu Bẩy chồng cô rồi, vì Cáºu Bẩy há»… gặp hÆ¡i đà n bà là Cáºu lăn xả và o ngưá»i, Cáºu cứng đỠra, chân tay Cáºu múa may tháºt kỳ cục. Mắt Cáºu loáng lên. Há»… nắm được đà n bà rồi thì Cáºu không được thá»a mãn là cáºu tru lên.
Mụ Tám ngượng chÃn cả ngưá»i vì dù sao cÅ©ng trước mặt vợ Cáºu Chó nên mụ Tám đà nh phải kéo tay Cáºu Chó ra và xô Cáºu Chó nằm báºt ngữa xuống. Chiếc chăn tuá»™t ra ngoà i là m Cáºu trần truồng. Nước da Ä‘en nháy cá»§a Cáºu Chó trông tháºt thê thảm.
Cáºu Chó tru lên, Duyên giáºt mình không hiểu tiếng tru ấy ở đâu nghe tháºt rõ, tháºt gần. Quan Äốc thì đã biết tánh cá»§a em ông rồi nên ông vá»™i lên tiếng ngay:
- Bẩy chi đó em? Là m chi mà lá»›n quá váºy?
Có Ä‘á»u lạ là Cáºu Bẩy rất nể Quan Äốc, tiếng Quan Ãốc gá»i Cáºu lặng thinh ngay. Tuy không nghe nổi tiếng ngưá»i và cÅ©ng không nói được, Cáºu Chó cÅ©ng biết Bác sÄ© anh ruá»™t cá»§a Cáºu là ngưá»i thương yêu Cáºu Chó và nể nang Bác sÄ© lắm.
Bác sÄ© cÅ©ng thương chú em ruá»™t tà n táºt, ngưá»i chẳng ra ngưá»i mà chó chẳng ra chó. Má»—i tuần Bác sÄ© anh ruá»™t cá»§a Cáºu Chó vá» nhà chữa bệnh cho Cáºu Chó Ãt nhứt má»™t lần, có tuần hai hay ba lần. Má»—i lần Bác sÄ© vá» và o trong phòng cá»§a Cáºu Chó vá»— vá» Cáºu Chó thì cáºu nằm im. Có nhiá»u lúc cáºu Chó cÅ©ng cảm động trước những cá» chỉ vuồt ve thân yêu cá»§a Bác sÄ© mà Cáºu ứa lệ khóc.
Cáºu Chó Ä‘ang tru lên để phản đối việc là m chẳng chút chiá»u chuá»™ng nà o cá»§a mụ Tám Canh, dám hất tay Cáºu ra khá»i thân hình. Mụ lại còn Ä‘áºp và o tay Cáºu Chó nhưng trông thấy Bác sÄ© anh ruá»™t cá»§a Cáºu vô cáºu Chó nằm im không tru nữa.
Lúc nà y, Duyên má»›i táºn tai nghe tiếng cáºu Bẩy chồng cá»§a cô tru lên như chó tru, Duyên đâm sợ không hiểu ngưá»i chồng mà cô đã hiến thân là ngưá»i như thế nà o? Duyên buồn rầu nhưng không dám thổ lá»™ cho ai biết. Nà ng Ä‘i theo Bác sÄ© anh ruá»™t cáºu Chó và o trong phòng cá»§a cáºu Chó.
Cáºu Cho nằm ngay trên giá»ng. Ngưá»i Cáºu lúc nà o cÅ©ng trần truồng. Khi nà o ngứa ngáy tay chân thì Cáºu bò xung quanh nhà chÆ¡i.
Ngưá»i Cáºu Chó lúc nà o cÅ©ng như rá»™n lên. Bác sÄ© anh ruá»™t lấy ống nghe ra đặt trên ngá»±c cá»§a Cáºu Chó để lắng nghe. Cáºu Chó nằm im mở mắt nhìn ngưá»i anh ruá»™t cá»§a Cáºu Ä‘ang khám bệnh cho Cáºu. Bác sÄ© vẫy Duyên lại nói:
- ThÃm đỡ chú ấy dáºy ngồi cho tui chÃch ngay sau lưng cá»§a chú ấy!
Duyên lại thêm ngạc nhiên, nà ng không ngá» cáºn Chó lại Ä‘au ốm đến nổi không ngồi được nhưng sao Cáºu lại khá»e như thế! Nà ng không ngá» ngưá»i chồng cá»§a nà ng không cá» xương sống. Nghe theo lá»i cá»§a Bác sÄ© anh chồng nà ng dá»±a cho cáºu Chó ngồi dáºy nhưng rồi Bác sÄ© lại cáu nói:
- Thôi để láºt sấp chú ấy lại cÅ©ng được. ThÃm ngồi cháºn lấy chân cá»§a chú ấy.
Duyên láºt chồng lại. Cáºu Chó thấy Duyên thì Cáºu cưá»i thÃch thú. Duyên vừa ôm lấy cáºu Chó thì tay Cáºu đã sá» và o ngưá»i Duyên rồi. Duyên ngượng ngịu trước hà nh động thô bỉ cá»§a chồng nhưng Duyên không dám phản đối. Nà ng đỠmặt láºt sấp chồng lại rồi giữ lấy hai chân cá»§a chồng.
Thấy Duyên bá» xuống dưới giưá»ng Cáºu Chó có ý không bằng lòng nhưng cáºu nể Bác sÄ© anh cá»§a Cáºu. Cáºu im lặng.
Bác sÄ© anh ruá»™t Cáºu Chó vá»— vá» em:
- Chú nằm yên để anh chÃch cho chú mau khá»i nghen.
Cáºu Chó nằm im, Bác sÄ© anh ruá»™t Cáºu Chó lấy cây kim dà i và lá»›n chÃch và o sống lưng cá»§a Cáºu Chó má»™t thứ thuốc Ä‘á». Cáºu Chó có vẻ Ä‘au nên Cáºu phát ra tiếng rên nho nhá». Cáºu ứa nước mắt nhưng cáºu không dám tru lên. Cáºu Chó cá» vẻ nể nang Bác sì lắm.
ChÃch xong cho Chó má»§i thuốc, Bác sÄ© còn chÃch thêm cho Cáºu Chó mấy mÅ©i thuốc ở mông nữa.
ChÃch xong Bác sÄ© bảo Duyên Ä‘i theo ông lên nhà . Cáºu Chó thấy Duyên Ä‘i định tru lên gá»i lại nhưng thấy Bác sÄ© vẫy Duyên Ä‘i nên Cáºu im lặng không tru nữa. Ra đến ngoà i cá»a thấy Lụa đứng ngoà i bèn nói:
- ThÃm và o trong vá»›i chú ấy.
Lụa nguých nhìn Duyên khi thấy Duyên cùng Ä‘i vá»›i Bác sÄ© anh Cáºu Chó. Nà ng định gá»i Duyên lại bắt Duyên phải ở lại hầu Cáºu Chó nhưng, vì thấy Bác sÄ© anh cá»§a Cáºu Chó bảo Duyên Ä‘i theo lên nhà trên nên Lụa đà nh phải nÃn thinh.
Bác sÄ© anh ruá»™t Cáºu Chó thấy Duyên xinh đẹp nhã nhặn tươi tÄ©nh thì lấy là m lạ không hiểu vi sao Duyên lại chịu là m vợ lẽ cá»§a Cáºu Chó. Bác sÄ© biết tánh nết và con ngưá»i cá»§a Cáºu Chó. Cáºu Chó tuy má»›i 18 tuổi nhưng ngưá»i Cáºu rất mạnh. Cáºu không có xương sống nên Cáºu Chó chỉ bò được mà thôi, không thể nà o ngồi được. Thân hình Cáºu Chó Ä‘en nháy, da bóng loáng lại có những đám lông Ä‘en rất kỳ lạ. Theo Bắc sÄ© anh ruá»™t cá»§a Cáºu Chó giải thÃch thì vì Cáºu Chó không có xương sống nên bao tá»§y và chất "cưá»ng dương" là m cho cá»§a quý cá»§a Cáºu Chó nở nang quá khổ hÆ¡n những ngưá»i thưá»ng rất xa. Giòng giống cá»§a Cáºu Chó vốn là giòng Ä‘a dâm rồI, nay Cáºu Chó lại có những thứ hÆ¡n ngưá»i như thế nên vá»›i Cáºu Chó có nhiá»u Ä‘iểm rất kỳ lạ.
Suy nghÄ© vá» con ngưá»i Cáºu Chó Bác sÄ© anh Cáºu Chó đâm thương hại em dâu má»›i xinh đẹp. Bác sÄ© thương nà ng Duyên là m sao mà chịu đựng được Cáºu, nhứt là phút đầu tiên gặp gỡ nếu nà ng là má»™t trinh nữ thì đó là má»™t hình phạt khá»§ng khiếp cho nên Bác sÄ© anh ruá»™t Cáºu Chó không ngá» rằng Quan Huyện em cá»§a Bác sÄ© và anh cá»§a Cáºu Chó đã là m cái bổn pháºn thòng nòng cho Cáºu Chó rồi. ChÃnh Quan Huyện đã cướp mất tiết trinh cá»§a Duyên ngưá»i con gái ấy nên má»›i chịu đựng được cái phút ban đầu gặp gỡ Cáºu Chó đó.
Duyên theo Bác sÄ© lên nhà trên, Cụ Bà thấy Duyên, gá»i và o giá»›i thiệu vá»›i ngưá»i con trai cả ông Bác sÄ©.
- Ãây là em dâu cá»§a con đó. Vợ thằng Bẩy mà Mạ má»›i nhá» thằng Huyện giúp cho em con... Con dâu nà y cá»§a Mạ ngoan lắm, thằng Bẩy cÅ©ng bằng lòng lắm nên mấy ngà y hôm nay nó không còn la hét nữa. Tháºt là má»—i lần nghe nó la Mẹ đứt ruá»™t ra...
Nói rồi Cụ quay nhìn phÃa Duyên há»i:
- Bẩy, con vỠđây hầu hạ chồng con và Thầy Mạ đã mấy ngà y rồi hỉ?
Duyên bẽn lẽn đáp:
- Dạ thưa Mạ hai ngà y rồi...
- Ừ hé, mới có hai ngà y mà Mạ tưởng đã lâu rồi...
Bác sÄ© anh Cáºu Chó nhìn Duyên thương hại. Ngưá»i con gái xinh đẹp nà y lấy đâu mà chẳng được ngưá»i chồng tá» tế đà ng hoà ng lại phải lấy em ruá»™t ông, má»™t kẻ ngưá»i chẳng ra ngưá»I, chó chẳng ra chó. Bác sÄ© bèn há»i:
- Ông thân thÃm là m chi?
Duyên đáp:
- Dạ bẩm Quan Lớn...
Bác sĩ bèn cản lại nói:
- Tui là anh ruá»™t chú Bẩy thì thÃm gá»i là anh chá»› sao lại gá»i là Quan Lá»›n. Chú Huyện cÅ©ng rứa, thÃm đừng gá»i Quan Lá»›n cách biệt lắm..
Cụ Bà cũng là m bộ rộng lượng:
- Phải, anh con nói phảI, con đã là dâu trong nhà rồi con gá»i Mạ là Mạ, các anh con là anh, đừng gá»i Quan Lá»›n. Gá»i Quan Lá»›n là đám ngưá»i là m đầy tá»› trong nhà , chúng nó má»›i gá»i như thế! Con hiểu chưa?
Duyên khẽ dạ trong miệng và nói:
- Bẩm anh, chú em là Lý trưởng trong Huyện Hương Trà ...
Bác sÄ© anh Cáºu Chó gáºt đầu nói:
- Như thế là ngưá»i dưới quyá»n cá»§a Chú Huyện phải không? Như thế Chú Huyện có nâng đỡ chi ông già thÃm không?
Duyên chưa biết trả lá»i sao thì Cụ Bà đã nói:
- Mạ đã bảo vá»›i anh Huyện lo cho chú cá»§a nó là m Cai Tổng rồI, trên nà y chú con xin cho cái bằng Cá»u Phẩm là danh giá chán rồI.
Duyên nghe nói cha mình sắp được là m Cai Tổng lại được cả bằng Cá»u Phẩm nà ng cÅ©ng có ý mừng.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
29-10-2008, 10:43 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 12
Bác sÄ© anh Cáºu Chó ở lại trong tư dinh cá»§a Cụ Thượng gần hết ngà y hôm ấy, má»—i lần có Bác sÄ© vá», trong nhà lại tổ chức đám xì phé đánh. Hôm ấy Duyên được đứng hầu nước chá»— các Quan đánh xì phé nên nà ng được chia số tiá»n sâu thu được. Nà ng kiếm được gần 10Ä‘00 bạc. Duyên mừng rỡ vì tháºt ra Ä‘á»i nà ng chưa bao giá» có số tiá»n như thế. Duyên gói chặt số tiá»n nà ng được chia để dà nh đợi chú nà ng lên thăm nà ng thì nà ng cho.
Duyên không ngá» sau những đêm ân ái vá»›i ông Huyện nà ng đã có mang. Ở trong nhà Cụ Thượng hà ng ngà y hầu hạ Cáºu Bẩy chồng nà ng Duyên chịu đựng cảnh có chồng phải chiá»u chồng. Tánh Cáºu Bẩy rất kỳ lạ, suốt ngà y Cáºu chỉ chăm đón Duyên, má»—i lần Duyên vô, Cáºu mừng quýnh lên. Sá»± thá»a mãn vá» nhục dục là m cho tánh cá»§a Cáºu Chó thuần lại không gắt gõng tru tréo như trước kia nữa.
Duyên có nhiá»u triệu chứng cá»§a ngưá»i có mang. Vú nà ng căng và bắt đầu thâm, ngưá»i nà ng bắt đầu ợ chua, thèm cá»§a ngá»t, cá»§a chua, lông mà y cá»§a Duyên đựng ngược. Bà Cụ Thượng là ngưá»i sanh đẻ nhiá»u nên Cụ có nhiá»u kinh nghiệm vá» sá»± thai nghén. Cụ thấy Duyên có vẻ mệt nhá»c, Cụ bèn há»i:
- Con có mang phải không?
Duyên bẽn lẽn đáp:
- Dạ thưa Mạ con không biết nữa?
Cụ Bà dá»— ngá»t Duyên:
- Ngưá»i con ra sao con thấy mệt không?
- Dạ ngưá»i con thấy mệt má»i, ợ chua, thèm cá»§a chua.
- Như thế là con có mang rồi. Trông ngưá»i con thon thon như thế ni mắn lắm đó. ÃÆ°a Mạ coi đầu vú cá»§a con nà o?
Duyên bẽn lẽn tốc yếm lên cho Cụ Thượng Bà coi hai đầu vú cá»§a nà ng. Nhìn thấy bá»™ vú cá»§a Duyên, Cụ Thượng Bà cưá»i sung sá»›ng nói:
- Con có mang tháºt rồi. Hai đầu vú thâm quần thế ni, vú cÅ©ng nở to lắm, chi mà không chá»a...
Duyên chưa biết trả lá»i sao thì Cụ Thượng Bà đã nói:
- Con phải giữ gìn cho khá»e. Nếu cần uống thuốc thì Mạ kêu thà y thuốc đến, không thì nói vá»›i anh con đó, anh con mần Bác sÄ© mà , bệnh chi mà chẳng khá»i.
Cụ Thượng Bà gáºt đầu nói:
- Con xinh đẹp như thế ni thì con của con, cháu của Mạ thế răng cũng xinh đẹp.
Tháºt ra Duyên cÅ©ng không biết đứa con trong bụng nà ng là con cá»§a Cáºu Chó hay là con cá»§a Quan Huyện, nà ng nghÄ© có lẽ là con cá»§a Quan Huyện vì trong phút ái ân vá»›i Quan Huyện tối hôm đó là lúc đầu tiên Ä‘á»i nà ng được sá»± chiá»u chuá»™ng vỠái ân, nà ng thấy yêu Quan Huyện hÆ¡n Cáºu Chó rất nhiá»u. Từ ngà y và o hầu Cáºu Chó, là m vợ Cáºu Chó đến nay ba tháng Quan Huyện có lên thăm Cáºu Chó và song thân cá»§a Quan Huyện và i ba lần và lần nà o Quan Huyện cÅ©ng gặp nà ng nhưng không lần nà o Quan Huyện chiá»u chuá»™ng nà ng như buổi ban đầu.
Duyên đã biết mình đã có thai. Nà ng được Cụ Thượng Bà và Cụ Thượng Ông hết sức chiá»u quý vì hai Cụ định ninh rằng Duyên vẫn còn trinh tiết khi chung chăng chung gối vá»›i Cáºu Chó trong ngà y đầu tiên.
Ở trong nhà Cụ Thượng trên ba tháng ngà y đêm hầu hạ Cáºu Chó Duyên đã gây được nhiá»u cảm tình vá»›i ngưá»i trong gia đình. Lụa đã sanh được má»™t đứa con trai tháºt kháu khỉnh, nà ng được ở ngay trong dinh Cụ Thượng. Äứa nhá» bụ bẫm xinh xắn, trông giống cáºu há»c sinh tình nhân cá»§a Lụa, nhưng trong nhà Cụ Thượng chẳng ai biết việc đó, má»i ngưá»i Ä‘á»u cho là con cá»§a Cáºu Chó, nhứt là khi há» thấy Duyên cÅ©ng có mang. Lụa sanh được trên hai tháng thì Duyên xin phép Cụ Thượng Bà vá» quê thăm gia đình nhân có Quan Huyện lên dinh hầu cha mẹ. Việc Duyên xin vá» quê thăm cha mẹ là do Quan Huyện xúi nà ng. Từ ngà y lên dinh là m vợ cá»§a Cáºu Chó Duyên không còn phải lam lÅ© nắng mưa ngoà i đồng ruá»™ng, nà ng máºp trắng, nước da cá»§a Duyên đã trắng bóc, nay được ăn uống sung sướng có giá» giấc nghÄ© ngÆ¡i lại có hÆ¡i đà n ông ngưá»i gái quê xinh đẹp ấy lại cà ng đẹp hÆ¡n trước rất nhiá»u.
Bà Huyện ngưá»i vợ do Cha Mẹ cưới cho ông là con gái cá»§a má»™t Quan Äại Thần đồng niên vá»›i Cụ Thượng, lại thuá»™c Giòng Hoà ng phái nữ sinh Trung Há»c Äồng Khánh nổi tiếng là tiểu thư khuê các ngoan ngoãn mà ngà y nháºp phòng nà ng đã là đà n bà chá»› không còn con gái. Quan Huyện cặn há»i vợ thì nà ng má»™t má»±c cho biết đây là lần thứ nhứt nà ng biết đà n ông, nà ng thá» tháºt độc để cho chồng nà ng Quan Huyện tin nhưng vá» sau há»i mãi, Quan Huyện ngã ngá»a ngưá»i vì quả Bà Huyện đã biết đà n ông trước khi lấy Quan Huyện.
Lần nà y, nhân mấy ngà y xa vợ, Quan Huyện đã hưởng tay trên xác thịt và trinh tiết cá»§a ngưá»i con gái. Quan Huyện vẫn nhá»› đến Duyên, má»—i lần vá» thăm Cha Mẹ Quan Huyện vẫn gặp Duyên nhưng không có cÆ¡ há»™i để cùng Duyên gặp lại những phút ái ân ban đầu đó. Lần nà y nhân lúc Lụa ngưá»i vợ lá»›n cá»§a Cáºu Chó đã cứng cát, đã đủ ngà y kiêng cá» rồi, Quan Huyện má»›i xúi Duyên xin vá» quê thăm cha mẹ, Ä‘i nhá» xe Quan Huyện vá» quê, Duyên ngá» lá»i vá»›i Mạ chồng. Cụ Thượng Bà thì được Quan Huyện nói vô:
- Mạ cho thÃm Bẩy vá» thăm gia đình thÃm ấy, dạo nà y Thầy Cai Tổng là m ăn khấm khá lắm!
Cụ Thượng Bà có vẻ thương Duyên nên khi nghe Quan Huyện con trai Bà xin phép cho Duyên vá» thăm gia đình, Cụ Thuợng Bà chấp thuáºn ngay:
- Ừ nhân chuyến xe con vỠHuyện con cho vợ thằng Bẩy vỠthăm gia đình nó cũng được.
Cụ Thượng Bà lại quay sang Duyên nói:
- VỠthăm nhà và i hôm rồi con sang Huyện trình với anh con, xin xe mà vỠnghe con. À nhưng Anh Huyện hôm nà o vỠHuyện?
Quan Huyện đáp:
- Dạ thưa Mạ sáng nay con vá» Huyện rồi. Con vá» dưới Huyện là nhà con ra Huế ngay. Dạ bẩm Mạ dạo ni trong Huyện có nhiá»u chuyện lắm, hết bá»n Quốc dân đảng lại đến bá»n Cá»™ng sản quấy phá. Bên Phá»§ Thừa thúc dục chuyện phá phách cách mạng rất gay gắt nên có nhiá»u đêm con phải Ä‘i tuần suốt đêm. Bá»n quá»· đó yên thân mần ăn không yên cứ quấy phá là m chi cho thêm khổ ra.
Cụ Thượng Bà có nhiá»u kinh nghiệm là m Quan từ thá»i Cụ Thượng Ông má»›i là viên Tri Huyện cho đến khi Cụ Thượng Ä‘i Tri Phá»§ thăng ám Sát Bố chánh rồi Tuần VÅ©, Tổng Ãốc nên khi nghe Quan Huyện phà n nà n nhiá»u công việc, Cụ cưá»i nói:
- Có rứa má»›i dá»… kiếm tiá»n chứ! Trong Huyện mà bình an thì được bao nhiêu là m răng đủ tiá»n mua xe hÆ¡i, táºu nhà ...
Quan Huyện cau mặt nói:
- Thưa Mạ chuyện chi còn dể kiếm ăn chá»› chuyện mấy thằng ông mãnh đó phá thì là m chi cho ra tiá»n. Há» là m cách mạng lấy đâu ra tiá»n mà ăn vá»›i uống.
Cụ Thượng Bà lắc đầu tá» vẻ thương hại cáºu con trai ngây thÆ¡ là m Quan mà không biết dá»±a và o cái báºn cá»§a nghá» mà khảo tiá»n:
- Mấy đứa là m cách mạng thì bá» tù chúng nó Ä‘i, còn những đứa nhà già u không là m cánh mạng cứ cho chúng nó là m cách mạng hết, là m chi mà không ra tiá»n. Xe hÆ¡i, nhà lầu, và ng bạc, ruá»™ng đất là ở đó chứ ở đâu. Tổ cha mì tháºt giống thằng cha mi lúc trước quá, cÅ©ng rứa mà .
Quan Huyện cưá»i khì tá» vẻ Bà Mạ giá»i. Quan Huyện nói lảng sang chuyện khác:
- Thưa Mạ thÃm Bẩy vá» là m dâu Mạ được mấy tháng rồi hỉ?
Cụ Thượng bấm đốt ngón tay tÃnh:
- Kém 15 ngà y nữa đầy 6 nháng...
- ThÃm Bẩy có mang ngay thì phải?
- Ừ Mạ không ngỠlại mắn con như thế đó. Con Lụa vợ lớn của hắn cũng rứa vỠnhà mình ngà y nà o là hắn có thai ngà y đó mà con Duyên ni cũng rứa.
Quan Huyện có vẻ nghi ngá», có lẽ đứa con cá»§a Duyên chưa chắc là con cá»§a ông hay chÃnh là con cá»§a Cáºu Chó em ruá»™t ông? Ông Huyện nghÄ© Lụa ngưá»i vợ cả cá»§a Cáºu Chó cÅ©ng có thai nhanh chóng thì Duyên cÅ©ng có thể như thế lắm. Ông không ngỠđứa con trai Lụa vừa sanh là con cá»§a gả há»c sinh, tình nhân cá»§a Lụa, còn đứa con cá»§a Duyên chÃnh là giòng máu cá»§a Quan Huyện, ngưá»I đã dà nh mất trinh tiết cá»§a Duyên ngay phút ban đầu.
Quan Huyện vẫn thấy Duyên đứng hầu bèn quay lạI nói vớI Duyên:
- ThÃm Bẩy?
- Dạ
- Mạ đã cho phép thÃm vá» thăm gia đình thì thÃm thu xếp ngay Ä‘i để sang mai tui đưa thÃm vá» Huyện. Mốt có há»™I thương toà n Huyện, Thầy Cai cÅ©ng lên Huyện đó, thÃm sẽ gặp Chú cá»§a thÃm rồI hai chú con đưa nhau vá» quê cho tiện.
Duyên bẽn lẽn đáp:
- Dạ, con cám ơn Mạ...
Cụ Thượng Bà nhẹ nhà ng đáp:
- Ừ, thôi được, con nhá»› thu xếp quần áo, chiá»u nay cho con Ãt tiá»n con Ä‘i ra chợ Äông Ba coi có cái chi mua vá» biếu Chú và Mạ cá»§a con và cho đám em con nghe Bẩy?
- Dạ, con cám ơn Mạ...
Duyên xuống nhà dướI thu xếp va ly, quần áo để ngà y mai nà ng theo Quan Huyện vá» quê thăm gia đình. Ra ngoà i Huế hầu hạ Cáºu Bẩy là m dâu Cụ Thượng được gần 6 tháng Duyên chưa vá» thăm quê lần nà o. Có má»™t và i lần Chú Mạ cá»§a nà ng ra thăm nà ng rồI lạI vá» quê.
Cách đây 3 tháng khi Thầy Lý, chú cá»§a Duyên được Quan Huyện cho là m Cai Tổng, chú nà ng đã Ä‘em lá»… váºt lên Cụ Thượng để tạ Æ¡n Cụ Thượng đã thương cho Thầy Lý được là m Cai Tổng. Khi lên nhà Cụ Thượng đốI xá» rất nhã nhặn, chẳng những không nháºn lá»… váºt cá»§a Thầy Cai còn cho Thầy Cai thêm tiá»n và hứa sẽ cho Thầy Cai là m cá»u phẩm. Duyên được gặp Mạ cá»§a nà ng, nà ng dà nh được 22Ä‘00 và 5 chỉ và ng nà ng đã trao lạI cả cho Mạ nà ng.
Thầy Cai rất hãnh diện khi có con gái là m vợ con trai cá»§a Cụ Thượng lạI được Cụ Thượng thương quý. Thầy Cai không bao giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u khổ nhục cho con gái khi phảI chiá»u đảI má»™t ngưá»I tà n táºt, vừa câm lạI vừa không có xương sống, và Thầy Cai cÅ©ng không ngá» rằng con gái cá»§a Thầy Cai đã bị thất tiết vá»›I Quan Huyện anh Cáºu Chó. Vả lạI nếu có biết con gái đã trao thân cho Quan Huyện, anh ruá»™t chồng nà ng trước khi nà ng trao thân cho Cáºu Chó thì Thầy Cai Tổng chắc lưỡI cho rằng dù sao đứa con cá»§a Duyên cÅ©ng là giòng giõi Cụ Thượng.
Sáng hôm sau Duyên chuẩn bị xong hà nh trang chà o há»I mấy gia nhân trong nhà Cụ Thượng để nà ng vá» quê thăm gia đình thì Chú Cá»u Trà ng xuống dục Duyên:
- Mợ Bẩy ơi, Quan Huyện dục mợ lên để vỠHuyện cà !
Duyên láºt Ä‘áºt cầm va ly thì Cá»u Trà ng đã đỡ lấy va ly cá»§a Duyên và nói:
- Mợ để tôi xách va ly nà y cho mợ.
Duyên ngượng không dám trao va ly cho Cá»u Trà ng.
- Thôi Chú Cá»u để tui xách cho, nhẹ đó mà .
Cá»u Trà ng để Duyên xách va ly, hắn Ä‘i theo nà ng lên nhà trên. Cụ Thượng Bà ngồi trên phản ngá»±a, Quan Huyện ngồi trên ghế salon thấy Duyên khệ nệ mang va ly bèn gắt bảo Cá»u Trà ng:
- Cá»u Trà ng sao chú không xách há»™ va ly cho mợ Bẩy. Mấy chú ni hổn quá trá»i...
Cá»u Trà ng hốt hoảng đáp:
- Bẩm lạy Cụ Lớn. Mợ Bẩy không cho con xách. Con đã xin xách đỡ mợ Bẩy mà mợ Bẩy không chịu.
Duyên sợ Cá»u Trà ng bị mắng thêm bèn thưa:
- Bẩm Mạ va ly nhẹ con xách cÅ©ng được. Chú Cá»u xin xách mà con không khứng, thưa Mạ, không phải lổi tại Chú Cá»u.
Cụ Thượng Bà mắng yêu con dâu quý:
- Con Ä‘ang có dạ, xách nặng sao được. Từ rà y có chuyện chi nặng cứ biểu chúng mang nghe không? Mình có dạ đừng là m chuyện nặng nhá»c quá không nên...
- Dợ.
Quan Huyện bèn há»i Duyên:
- ThÃm đã thu xếp song chưa sá»a soạn ra xe.
Duyên thưa:
- Dạ, bẩm Quan Lớn xong rồi.
Quan Huyện cưá»i nói:
- ThÃm gá»i tui Quan Lá»›n là m chi, tui là anh chú Bẩy tức là anh chồng cá»§a thÃm, thÃm gá»i tui bằng Anh cÅ©ng được.
Cụ Thượng Bà cũng nói:
- Phải, từ rà y con đừng gá»i anh con là Quan Lá»›n nữa!
Duyên sung sướng hãnh diện:
- Dạ.
Cụ Thượng Bà bảo Cá»u Trà ng:
- Cá»u Trà ng mi xách va ly ra xe cho mợ Bẩy nghen...
- Dạ.
Duyên lạy chà o Cụ Thượng Bà :
- Lạy Mạ con đi...
Cụ Thượng bảo Quan Huyện:
- Ãá»™ năm hay sáu ngà y chi đó, anh cho con Bẩy vá» nghen anh Huyện...
- Dạ.
Duyên lẽo đẽo theo Quan Huyện và Cá»u Trà ng ra xe hÆ¡i. Trên xe đã có tà i xế. Duyên định ngồi băng trên vá»›i tà i xế thì Quan Huyện đã nói:
- ThÃm ngồi băng dưới đây cÅ©ng được nè.
Duyên đà nh ngồi băng dưới bên cạnh Quan Huyện.
Xe mở máy rồi phóng ra khá»i dinh cá»§a Cụ Thượng, chạy sang cầu Trà ng Tiá»n. Xe vừa ra khá»i cá»a Thượng Từ quẹo vá» phÃa đưá»ng Paul Bert thì Quan Huyện há»i Chú tà i:
- Chú tà i chú có gia đình ở Huế phải không?
Chú tà i xế đáp:
- Dạ gia đình bên vợ con ở Huế. Hiện nay, vợ con cÅ©ng sống ở Huế buôn bán bên Chợ Ãông Ba.
Quan Huyện cưá»i há»i:
- Mi có muốn vỠthăm nhà không?
Chú tà i thiểu nảo đáp:
- Dạ muốn, hai hôm nay con vỠthăm nhà con nhưng vợ con đau...
Quan Huyện là m bộ thương hại:
- Thôi tao cho mi ở lạI Huế. Ãây tao cho mi 5Ä‘00 vá» cho vợ mi nghe không!
- Dạ xin cám ơn Quan Lớn nhưng ai lái xe Quan Lớn vỠHuyện?
Quan Huyện cưá»i đáp:
- Tao lái cho mi. À nhưng nhà mi ở đâu?
- Dạ nhà con ở số 66 Gia hội...
- ÄÆ°á»£c rồI, nếu ngà y mai tao còn ở đây tao sẽ đến tìm tại nhà mi nghe chưa!
- Dạ.
Quan Huyện móc vi lấy 5đ00 đưa Chú tà i xế và dặn:
- Nhá»› nghe không. Ngà y mai phải ở nhà cả ngà y nếu tao còn ở đây tao sẽ tìm mi. Bằng ngà y mai mà không thấy tao đến tìm thì mi cứ việc Ä‘i xuống Huyện khá»i phải chá» tao nữa nghe không tà i?
Chú tà i mừng rở đáp:
- Dạ, xin cánh ơn Quan Lớn.
- Thôi chừ mi xuống để tay lái tao.
Chú tà i xế trả số vá» số không nhưng vẫn đỠmáy mở cá»a xuống nhưá»ng tay lái cho Quan Huyện. Mục Ä‘Ãch cá»§a Quan Huyện Ä‘uổi Chú tà i xuống là để Quan Huyện rảnh rang má»™t mình vá»›i Duyên ngưá»i tình cÅ© cá»§a Quan Huyện trước khi Quan Huyện gả Duyên cho Cáºu Chó em ruá»™t Quan Huyện.
Sau 2 ngà y đêm chiếm trá»n vẹn tiết trinh cá»§a nà ng trinh nữ xinh đẹp rồi đẩy lên Thần Kinh nhiá»u lúc Quan Huyện vẫn mÆ¡ thấy ngưá»i con gái xinh đẹp ấy nhưng vì Quan Huyện vừa là ngưá»i sợ vợ, vừa là ngưá»i cẩn tháºn sợ tai tiếng nên Quan Huyện giữ rất kÃn tìm cÆ¡ há»™i che dấu kỹ cà ng má»›i dám lá»™. Còn Duyên nà ng biết mình đã bị Quan Huyện cướp tiết trinh, nhưng nà ng thấy chẳng thiệt hại chi và cÅ©ng chẳng ai biết Ä‘iá»u đó nên nà ng cÅ©ng lặng thinh. Nà ng vẫn có cảm tình vá»›i Quan Huyện, lần nà y được vá» quê thăm cha mẹ lại được Quan Huyện quý trá»ng Duyên chẳng thấy thắc mắc chi hết.
Ngồi lái xe Quan Huyện bảo Duyên:
- Ngồi trên ni thÃm Bẩy.
Duyên không biết là m cách nà o leo lên được nên nà ng đắp:
- Thôi để em ngồi dưới ni cũng được.
Quan Huyện không chịu.
- Ngồi lên đây em, lâu lắm sáu tháng rồi anh phải xa em...
Duyên cưá»I đáp:
- Nhưng là m răng em ngồi lên đó được?
Câu trả lá»i thà nh thá»±c cá»§a Duyên là nh Quan Huyện báºt cưá»i:
- Thì leo lên đây ngồi bá»n cạnh anh đây nè!
Duyên lom khom trèo qua băng. Nà ng lùng ngã chúi xuống. Quan Huyện vá»™i thắng xe lại đỡ lấy Duyên. Bà n tay cá»§a Quan Huyện đã lợi dụng ngay thân mình ngưá»i em gái bị Quan Huyện chiếm Ä‘oạt tiết trinh từ buổi ban đầu. Duyên ngượng nghịu đỠmặt liếc nhìn Quan Huyện. Quan Huyện thấy Duyên đẹp tuyệt trần. Ãôi má á»ng hồng cá»§a nà ng cà ng là m cho nà ng tươi đẹp hầu lên. Quan Huyện đỡ Duyên ngồi xuống rồi khẽ tát và o má Duyên nói:
- Hôm ni ở lại Huế ngà y mai hảy vá».
Duyên ngạc nhiên há»i:
- Ở mô?
Quan Huyện cưá»i đáp:
- ÄÆ°á»£c rồI, có chá»— ở mà . Ngà y mai vá» nhen em...
Duyên có vẻ nóng vỠthăm nhà :
- Lúc mô vỠđến nhà ?
- Mai vá».
Duyên im lặng không đắp. Quan Huyện lái xe vá» phÃa An Cá»±u, tại đây Quan Huyện đã có má»™t căn nhà riêng mà Quan Huyện đã mướn từ lâu là m chá»— chÆ¡i bá»i má»—i khi Quan Huyện vá» Huế. Mấy lần vá» thăm nhà cha mẹ. Quan huyện định đưa Duyên đến đấy, nhưng vốn tánh cẩn tháºn Quan Huyện thấy Lụa, vợ cá»§a Cáºu Chó Ä‘i sanh mà chỉ có má»™t Duyên hầu hạ Cáºu Chó đưa Duyên Ä‘i không được. Cáºu Chó vắng Duyên Cáºu tru lên thì phiá»n lắm. Thiên hạ sẽ nghi ngá», rồi sẽ đến tai Bà Huyện thì tháºt là nguy hiểm. Quan Huyện đà nh phải nuốt nước miếng chá» cho đến ngà y nay nhân đưa Duyên vá» quê, Quan Huyện dẫn Duyên vá» ngôi nhà ni.
Trong căn nhà có đầy đủ tiện nghi. Quan Huyện có mướn má»™t lão già câm má»—i tháng 1Ä‘80 trông coi căn nhà ni. Căn nhà ở sâu trong xòm nhà lá không ai biết Quan Huyện là ai hết. Má»—i lần vá» Huế Quan Huyện dắt đến căn nhà ni má»™t ngưá»i đà n bà .
Lần nà y Quan Huyện đưa Duyên đến. Thấy Duyên xinh đẹp lại có mang, lối xóm tưởng Duyên là vợ Quan Huyện. Quan Huyện cất xe hơi một nơi rồi đi xe kéo vỠchỗ Duyên ở.
Duyên ngồi trên ghế quan sát căn phòng, Quan Huyện vỠđến nÆ¡i thấy Duyên ngồi buồn má»™t mình bèn sà đến kéo Duyên ngồi và o lòng Quan Huyện há»i:
- Mấy tháng rồi em có nhớ không?
Duyên lắc đầu. Quan Huyện khẽ tát và o má Duyên nói:
- Sáu tháng rồi...
Bá»—ng Duyên ngá»ng nhìn ngưá»i anh chồng:
- Ở thế ni lở Mạ biết thì sao?
Quan Huyện giáºt mình vì câu há»i bất ngá» cá»§a Duyên. Quan Huyện đáp guợng:
- Mạ là m sao biết được... Ở đây không ai biết mình là ái hết...
Duyên gáºt đầu nói:
- Ờ hỉ.
Quan Huyện cỠvẻ nóng nẩy trước sắc đẹp của Duyên. Quan Huyện kéo Duyên đứng lên và dục:
- Vô đây em, ngồi ngoà i đó ngưá»i ta Ä‘i qua trông thấy kỳ lắm.
Duyên ngoan ngoãn đi theo Quan Huyện vô buồng.
Quan Huyện theo và o giữa lúc Duyên Ä‘ang lá»› ngá»› chưa kịp ngồi thì Quan Huyện đã kéo Duyên và o lòng, bà n tay Quan Huyện ôm sát và o ngưá»i Duyên là m Duyên đỠmặt quay lại liếc nhìn Quan Huyện. Quan Huyện vẫn trÆ¡ trẻn kéo Duyên ngồi xuống, bà n tay Quan Huyện kéo mạnh là m Duyên giáºt mình vá»™i và ng nắm lấy quần. Nà ng khẽ trách:
- Chi mà vội rứa.
Quan Huyện cưá»i nham nhở:
- Vội chi sáu tháng rồi anh xa em.
Duyên trách:
- Ai biểu, tự Quan Lớn hết.
Quan Huyện cau mặt véo Duyên, là m Duyên ái một tiếng:
- Sao em cứ ngạo anh bằng Quan Huyện?
- Quen miệng mất rồi.
Quan Huyện nâng bồng Duyên lên giưá»ng là m Duyên hốt hoảng:
- Ãể em cởi áo dà i đã, ai lại mặc cả áo dà i ni lên giưá»ng, anh cÅ©ng chưa cởi giầy thay quần áo.
Quan Huyện cưá»i khì:
- Ừ hỉ, gặp em là anh cứ cuống lên. Quan Huyện ngồi dáºy cởi giầy và thay quần áo ngá»§, còn Duyên cởi chiếc áo dà i báºn chiếc áo cục tay là m nổi cánh tay no tròn trắng trẻo thân hình tháºt dẹp, những đưá»ng cong tuyệt mỹ cá»§a Duyên là m Quan Huyện ngắm nghÃa mãi.
Dáng Ä‘iệu cá»§a Duyên tháºt khêu gợi, Quan Huyện là ngưá»i có khiếu thẩm mỹ nên khi nhìn thấy Duyên ông không thể ngồi im mà ngắm được nữa, Quan Huyện ôm ghì lấy Duyên hôn. Nà ng bẽn lẽn khép nép, ngợng nghịu. Quan Huyện muốn táºn hưởng những phút mê ly trên tấm thân ngà ngá»c tuyệt mỹ cá»§a Duyên nên ông giở tất cả những thứ gì ông đã há»c được Bà Huyện hay trong sách cá»§a mấy nhà sinh lý há»c Tây Phương đã dạy để táºn hưởng. Quan Huyện đã là m cho Duyên cuống lên.
Ngưá»i nà ng cứng đỠra, mắt nà ng lim dim. Quan Huyện là m đến nổi Duyên phải nắm má»› tóc Quan Huyện lôi lên khẽ nói:
- Anh là m em nhột quá...
Quan Huyện thÃch thú trước lá»i khen cá»§a Duyên. Suốt má»™t ngà y má»™t đêm, Quan Huyện không rá»i khá»i căn buồng, còn Duyên đã có dịp so sánh giữa Quan Huyện và Cáºu Chó. Nà ng thấy Quan Huyện chỉ là má»™t chà ng thư sinh có nhiá»u món nghá» kỳ lạ, nhưng vá» sức khá»e thì thua xa Cáºu Chó. Những ngưá»i đà n bà như Duyên khi đã qua tay Cáºu Chó rồi thì Quan Huyện dù có ngoại khoa cÅ©ng thua xa Cáºu Chó. Vá»›i Quan Huyện Duyên không còn hứng thú ân ái, không bao giá» thá»a mãn. Nà ng hoà n toà n tá»± động vì không có hứng thú. Những căn bản cá»§a Cáºu Chó chẳng bao giá» Quan Huyện theo kịp. Cái tánh tò mò muốn há»I dò sá»± tháºt cá»§a ngưá»I Cáºu Chó ra sao để gợI hứng cho việc ân ái giữa ông và Duyên nà o ngá» Duyên thà nh tháºt nói cho Quan Huyện biết cái giá trị siêu đẳng cá»§a Cáºu Chó là m Quan Huyện tiu nghỉu.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:44 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 13
Ngà y hôm sau Quan Huyện đưa Duyên trở vá» Huyện. Ngồi trên xe Quan Huyện buồn ngá»§ rÅ© ra. Ông thấy ngưá»i mệt má»i khó mà có thể lái được vỠđến Huyện. Ông đà nh phải đánh xe Ä‘i đón chú Tà i ở bên Gia Há»™i để chú lái xe vá» Huyện.
Chú Tà i ngồi trong nhà nghe tiếng còi xe hÆ¡i biết ngay là Quan Huyện đến tìm. Chú láºt Ä‘áºt khoác vá»™i chiếc áo bà nh tô và đội chiếc mÅ© kết ra xe.
Vừa thấy chú Tà i Quan Huyện vội nói:
- Lên lái xe vỠHuyện!
Chú Tà i láºt Ä‘áºt mở cá»a xe, Quan Huyện xuống xe rồi quay lại bảo Duyên:
- Xuống đây ngồi với anh...
Duyên láºt Ä‘áºt mở cá»a xe nhưng nà ng không biết mở. Chú Tà i thì loay hoay và o tay lái, Quan Huyện hÆ¡i cáu:
- Tà i mi mở cá»a xe cho mợ Bẩy xuống Ä‘i...
Chú Tà i vá»™i mở cá»a xe, Duyên ra khá»i xe xuống băng dưới ngồi vá»›i Quan Huyện.
Xe mở máy chạy, Quan Huyện có vẻ mệt má»i. Ngà i Ä‘eo chiếc kiếng dâm rồi dá»±a lưng và o Duyên ngá»§. Duyên má»i ê cả ngưá»i không dám cá»±a quáºy, nà ng thấy Quan Huyện ngá»§ say như chết.
Duyên suy nghÄ© quả Quan Huyện yếu tháºt. Chỉ má»™t buổi mà qua Quan Huyện cố sức mình để thá»a mãn những khát khao mà Quan Huyện phải nhịn trong 6 tháng nay để rồi hôm nay ra xe Quan Huyện nằm như chiếc xác không hồn. Tháºt chẳng bù cho cáºu Chó tuy cáºu không có xương sống, nhưng cáºu rất khá»e, cáºu có thể cả Duyên lẫn Lụa quần nhau suốt ngà y, há»… thấy Duyên hay Lụa là cáºu Chó mắt la mà y lét cáºu tìm má»i cách để gần gÅ©i cho kỳ được. Duyên có cảm tưởng như khi đã là vợ cá»§a cáºu Chó rồi thì tất cả những ngưá»i đà n ông khác không còn là đà n ông nữa. Duyên thấy Quan Huyện trong ngà y hôm qua nà ng đã có đối tượng để sánh rồi.
Xe chạy gần vỠđến Huyện, bác Tà i liá»n quay lại bảo Duyên:
- Mợ Bẩy Æ¡i, đánh thức Quan Lá»›n dáºy trình vá»›i ngà i sắp vỠđến Huyện rồi.
Duyên gáºt đầu rồi quay lại phÃa Quan Huyện khẽ lay:
- Thưa anh, đã vỠđến Huyện rồi...
Quan Huyện giáºt mình thức giấc, mở mắt nhìn quanh thấy Duyên bèn há»i:
- VỠđây rồi thÃm Bẩy. Chà tôi ngá»§ má»™t giấc ngon quá ta.
Chú Tà i vội thưa:
- Dạ bẩm chỉ còn 3 cây số nữa là vỠđến Huyện ÄÆ°á»ng.
Quan Huyện sực nhớ đến bà Huyện bèn bảo chú Tà i:
- Chú Tà i ngưng ở đây cho thÃm Bẩy ngồi băng trên.
Chú Tà i vội thắng xe lại Quan Huyện bảo với Duyên:
- ThÃm lên băng trên ngồi, gần vỠđến Huyện rồi, bây giá» má»›i 9 giá» sáng, hôm nay há»™i thương các Thầy Cai Tổng trong Huyện thế răng Thầy Cai chú cá»§a thÃm cÅ©ng lên Huyện há»™i thương đó.
Duyên lặng lẽ xuống xe rồi mở cá»a băng trên và o ngồi, gã tà i xế nhìn qua tấm kiếng háºu, hắn thấy Duyên đẹp má»™t cách lá»™ng lẫy quý phái, dáng Ä‘iệu cá»§a cô thôn nữ bụng má»›i lú chữa con so lông mà y xếch ngược tháºt là má»™t pho tượng tuyệt đẹp.
Chú Tà i xế vốn tánh ma bùn, lại hầu Quan Huyện nên há»… thấy gái là chú tìm cách trêu chá»c. Nhiá»u cô gái xinh đẹp đã bị chú cưỡng ép. Duyên vừa ngồi lên xe bá»—ng nà ng giá»±t mình vì hình như có váºt chi ngó ngoáy phÃa dưới. Nà ng vá»™i nghếch ngưá»i lên thì ra bà n tay cá»§a chú tà i xế. Chú Tà i thấy Quan Huyện có phần mệt má»i dục Duyên lên băng trên là Quan Lá»›n ngá»§ gục ngay dưới băng nên hắn liá»n vá» như quên không biết hắn đặt bà n tay ngay chá»— Duyên ngồi. Hắn biết thế nà o Duyên quê mùa cÅ©ng ngồi sát gần hắn là hắn tha hồ là m trò quá»· thuáºt vá»›i mợ Bẩy.
Duyên nhìn sang chú tà i xế lái xe có má»™t tay còn má»™t tay chú để dưới chá»— Duyên ngồi, Duyên vá»™i vã nghiêng ngưá»i lên thì bà n tay cá»§a chú Tà i cÅ©ng theo lên Duyên vá»™i lấy tay hất bà n tay cá»§a chú Tà i ra khẽ nói:
- Chú mần chi rứa chú Tà i?
Chú tà i xế tỉnh bơ đáp:
- Mợ ngồi lên tay cháu mà ...
Duyên ngượng chÃn ngưá»i. Duyên đà nh ngồi nhÃch ra chú Tà i cưá»i đắc ý, xe chạy vỠđến cổng Huyện mấy đứa con Quan Huyện thấy xe cá»§a bố chúng nó vá» chúng nó reo:
- A bố vỠmạ ơi! Chú vỠmạ ơi...
Bà Huyện Ä‘ang đứng ngoà i sau coi đám gà vịt ăn thóc ăn lúa liá»n quắc mắt nhìn lÅ© con quát:
- Chú vỠthì răng! Sao chúng mi la dữ rứa...
Xe dừng lại trước công đưá»ng Quan Huyện còn ngái ngá»§ vì mệt, chú Tà i biết Duyên không biết mở cá»a xe nên hắn chá» cho Quan Huyện xuống chú Tà i má»›i vá» nghiêng ra ấn cá»a xe cho mợ Bẩy xuống hắn đưa cả chiếc cùi chõ ấn lên ngá»±c cá»§a Duyên. Ngá»±c chắc nịch cá»§a Duyên là m chú Tà i hoang mang ngÆ¡ ngẩn. Chú liếc nhìn Duyên thấy Duyên chẳng nói chi hết mặt hÆ¡i Ä‘á». Chú Tà i lại muốn lợi dụng hiện tình để kiếm lợi, là m Duyên gắt:
- Sao chú không mở cho tôi ra.
Chú Tà i láºt Ä‘áºt đáp:
- Dạ thưa cánh cá»a hÆ¡i rÃt.
Nói xong chú Tà i ấn mạnh tay má»™t chút cánh cá»a báºt ra Duyên xuống xe thì Quan Huyện giá»›i thiệu Duyên vá»›i vợ:
- Äây là thÃm Bẩy, con gái Cai Hương Thạnh đó mình!
Duyên chấp tay vái chà o bà Huyện.
Bà Huyện nhìn Duyên gáºt đầu há»i:
- ThÃm vá» hồi mô?
Duyên buột miệng nói:
- Dạ hôm qua.
Quan Huyện tái mặt vá»™i chá»a:
- Sao lại hôm qua, hôm nay chứ.
Duyên giáºt mình vá»™i nói:
- Dạ thưa bà Lớn, con vỠhôm nay...
Bà Huyện cưá»i cho rằng Duyên quê mùa sợ sệt chá»› bà không ngá» chồng bà có tình ý vá»›i Duyên. Bà Huyện nói:
- Sao thÃm gá»i tui bằng bà Lá»›n. ThÃm là vợ chú Bẩy thì vá»›i tui là chá»— chị em trong nhà , thÃm gá»i tui bằng chị hay là bằng bác cÅ©ng được.
- ThÃm là m bạn vá»›i chú Bẩy lâu mau?
Quan Huyện cưá»i nói.
- Mình quên thÃm Bẩy rồi à ! ThÃm ấy là con gái Cai Hương Thạch má»›i là m bạn vá»›i chú Bẩy được sáu tháng nay mà thôi.
Bà Huyện cưá»i nói:
- ThÃm Bẩy cÅ©ng may mắn đấy hỉ. ThÃm có mang mấy tháng rồi? Duyên đáp:
- Dạ thưa bác hình như là sáu tháng thì phải?
- Vá» vá»›i chú Bẩy là ThÃm co mang ngay à ?
- Dạ...
- Mau hỉ.
Quan Huyện sợ vợ há»i lôi thì phiá»n lắm nên vá»™i nói thêm:
- Äây là thÃm Bẩy hai còn thÃm cả vừa sanh được cháu trai kháu lắm. Trong tháºt đẹp, bụ bẫm lắm mình à !
Bà Huyện gáºt đầu?
- Ừ phải rồi, tui nhá»› có lần tui đã gặp thÃm cả.
Quan Huyện bảo Duyên:
- ThÃm Bẩy vô trong nhà ngồi nói chuyện vá»›i nhà tui cho vui.
Quan Huyện thấy chú Cai Lệ hầu trà đứng gần đó bèn vẫy lại há»i:
- Các Thầy Chánh Phó Tổng đến đông chưa? Mầy ra thưa vá»›i Thầy Äá» là khi mô các Thầy Cai Phó Tổng đến đầy đủ thì trình tao nghe chưa?
Chú Cai Lệ hầu trả lá»i lá»… phép thưa:
- Dạ.
Lát sau chú Cai Lệ vô trình vá»›i Quan Huyện là Thầy Äá» cho và o bẩm, các Thầy Chánh Phó Tổng đã đến đông đủ, xin má»i Quan Lá»›n ra há»p.
Quan Huyện Ä‘eo bà i ngà và o khuy áo, Ä‘i đôi giầy Gia-Äịnh thong thả ra công đưá»ng.
Ngoà i công đưá»ng Thầy Äá» ngồi ở góc bà n già nh cho Quan Lá»›n còn các Thầy Chánh Phó Tổng, ngồi trên ghế dá»c theo hai bên. Quan Huyện vừa ló đầu vô, Thầy Äá» cùng vá»›i các Thầy Chánh Phó Tổng Ä‘á»u đứng dáºy chấp tay vá»›i Quan Huyện. Thấy Thầy Cai Hương Thạnh, Quan Huyện vá»™i nói:
- Thầy Cai Hương Thạnh à , thÃm Bẩy vừa ở Huế vá» thăm gia đình đó. ThÃm Bẩy Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i nhà tui trong nhà . Lát nữa há»p xong thầy vô cho thÃm ấy vá» nhà thăm gia đình và bà Cai nghen.
Thầy Cai Hương Thạnh nghe Quan Huyện nói thầy có vẻ hãnh diện đáp:
- Dạ.
Quan Huyện quay sang giá»›i thiệu các Thầy Chánh Phó Tổng, vá» thÃm Bẩy.
- Con gái Thầy Cai Hương Thạnh là em dâu tui thÃm lấy chú Bẩy nhà tui đã được sáu tháng nay rồi. Cụ tui rất thương thÃm Bẩy, thÃm ấy ngoan lắm...
Câu giới thiệu của Quan Huyện là m Thầy Chánh Tổng Hương Thạnh cha đẻ của Duyên thấy hãnh diện mát lòng mát dạ.
Má»™t Thầy Cai Tổng ra giáng thà nh thạo biết rõ gia cảnh cá»§a Quan Huyện, hầu hết anh em Quan Huyện Ä‘á»u là m quan to. Thân phụ Quan Huyện, là Cụ Thượng ThÆ¡ nhứt phẩm triá»u đình, đứng đầu tứ trụ triá»u đình còn các anh em cá»§a Quan Huyện. Ngưá»i là m Bố Chánh kẻ là m ám sát thưá»ng cÅ©ng là Tri Huyện Thầy Cai Tổng hoạt trịnh trá»ng nói:
- Bẩm Quan Lá»›n có lẽ ông Bẩy cÅ©ng là m Quan trong triá»u?
Quan Huyện lắc đầu đáp:
- Gia đình tui chỉ có chú Bẩy không ra là m quan chú ấy là con trai út của các cụ tui nên các cụ tui cưng chú ấy không cho đi là m quan như chúng tôi.
Quan Huyện muốn dấu không cho các Thầy Chánh Phó Tổng và thuá»™c viên biết sá»± tháºt vá» cáºu Bẩy tức cáºu Chó má»™t kẻ ngưá»i không ra ngưá»i mà chó không ra chó đó là tiá»n oan nghiệp chướng cá»§a giòng há» Quan Huyện mà cáºu Bẩy đà nh phải gánh lấy.
Äể khá»i trả lá»i phiá»n phức vá» những câu há»i cá»§a các Thầy Chánh Phó Tổng Quan Huyện ra lệnh mang nước lên pha má»i các Thầy rồi bắt đầu há»™i nghị hà ng Huyện.
Trong khi Quan Huyện chá»§ tá»a cuá»™c há»™i nghị vá»›i các thuá»™c viên và các Thầy Chánh Phó Tổng trong Huyện, thì Bà Huyện ngồi trong nhà nói chuyện vá»›i Duyên. Từ ngà y vá» là m dâu nhà Cụ Thượng, Bà Huyện chưa được gặp mặt chú Bẩy em chồng.
Bà Huyện chỉ nghe nói Quan Huyện có ngưá»i em trai bị táºt từ thuở nhá» suốt ngà y nằm trong buồng không Ä‘i ra ngoà i, ăn uống khá»e mạnh nhưng không nói năng chi được. Vá» nhà chồng được mưá»i năm rồi có vá»›i chồng sáu đứa con, bốn trai, hai gái bà Huyện vẫn chưa được gặp mặt cáºu Chó. Thỉnh thoảng vá» hầu cha mẹ chồng bà Huyện chỉ ở nhà trên không há» bước xuống nhà dưới chá»— ngưá»i là m ở và dà nh cho ngưá»i em chồng. Có lần bà Huyện nghe tiếng chó tru bà ngạc nhiên quay lại há»i chồng:
- Gần nhà mình như có chó dại đó mình hè! Tiếng chó tru nghe ghê quá hỉ?
Quan Huyện vá»™i bấm vợ không cho nói nữa vì mặt Cụ Thượng Bà đã tái Ä‘i vì giáºn, nhưng có lẽ Cụ Bà nghÄ© ra được cái lẽ, con dâu cá»§a cụ không biết mặt cáºu Chó nên má»›i lầm tiếng cáºu Chó la khi bất bình vá»›i tiếng tru.
Bà Huyện vốn thông minh nên khi thấy chồng bất bình, bà biết ngay là không nên há»i nữa nhưng bà vẫn thắc mắc. Buổi tối hôm đó bà Huyện thá» thẻ há»i chồng:
- Buổi sáng em nghe tiếng chó tru em há»i sao mình lại bấm em không cho em há»i nữa?
Quan Huyện cau mặt đáp:
- Anh khá»i phải giải thÃch, anh chỉ yêu cầu em khi nghi tiếng chó tru như thế đó, em cứ im lặng đừng há»i mà mạ giáºn đó. Em không thấy khi em há»i mạ đã giáºn rồi không? Anh vá»™i bấm em là thế đó?
Bà Huyện há»i:
- Nhưng tại sao như thế?
- Không cần há»i tại sao hết, em chỉ biết nghe tiếng chó tru không được há»i chi tiết.
Bà Huyện đà nh phải im lặng. Thỉnh thoảng bà có nghe tiếng chó tru khi bà đến nhà cha mẹ chồng nhưng vì Quan Huyện đã dặn, bà Huyện phải lặng thinh. Cà ng lặng thinh, bà Huyện cà ng thắc mắc. Do đó, hôm nay gặp cô em dâu vợ chú Bẩy con trai út cá»§a cha mẹ chồng cá»§a bà . Bà Huyện tỉ tê há»i:
- Chú ấy vẵn mạnh chứ?
Duyên đáp:
- Dạ, thưa bác, nhà con vẫn mạnh nhưng không hiểu sao cứ hai lần má»™t tuần bác Äốc lại vá» chá»a bệnh cho nhà em. Bác coi như thế thì nhà em không ngồi được.
Bà Huyện sững sốt há»i:
- Thế à .
Duyên cÅ©ng tá» vẻ ngạc nhiên há»i:
- Bác không biết việc nhà em bị táºt à ?
- Có, tui biết chú Bẩy bị táºt nhưng tui không ngá» chú ấy lại không ngồi được.
Bà Huyện cà ng ngạc nhiên khi thấy Lụa vợ cả cá»§a cáºu Bẩy và Duyên vợ lẽ Ä‘á»u có mang. Bà Huyện cố tưởng tượng coi chú em chồng cá»§a bà đối vá»›i vợ như thế nà o mà có thể có thai được mà hai vợ cá»§a chú Bẩy Ä‘á»u có mang? Bà khẽ há»i Duyên:
- Tui há»i thÃm Ä‘iá»u nà y nghen thÃm tha lá»—i cho tui cái tánh tò mò đó nghen.
Duyên thà nh thực đáp:
- Dạ, thưa bác cứ há»i, em xin trả lá»i.
Bà Huyện há»i:
- Äối vá»›i thÃm cÅ©ng như thÃm cả, chú Bẩy là m cách nà o để là m nghÄ©a vụ ngưá»i chồng được. Chắc có lẽ thÃm phải giúp chú ấy nhiá»u lắm phải không?
Duyên lắc đầu đáp:
- Không nhà em cÅ©ng như những ngưá»i khác mà thôi. Nhà em khá»e lắm. Cái tánh cá»§a nhà em má»›i hÆ¡i kỳ má»™t chút. Hể đòi há»i vợ không được là nhà em tru lên nghe ghê quá. Lúc đầu em còn sợ nhưng sau rồi cÅ©ng quen Ä‘i.
Bà Huyện ngạc nhiên há»i:
- Kỳ hé!
Bà Huyện trò chuyện vá»›i Duyên há»i những chuyện phòng the giữa Duyên và cáºu Chó. Duyên thà nh thá»±c thuáºt chuyện lại tất cả những gì mà nà ng đã biết được ở ngưá»i chồng tà n táºt. Bà Huyện cau mặt suy nghÄ©, bà không ngá» ngưá»i em chồng tà n táºt đó lại có sức khá»e kỳ lạ như thế. Bà nghÄ© sao chồng bà lại yếu như sên? Bà Huyện mãi nghÄ© ra cái lý do vì sao mẹ chồng cá»§a bà . Cụ Thượng Bà lại lấy cho chú em chồng cá»§a bà những hai vợ. Bà Huyện gáºt đầu nói vá»›i Duyên.
- Ừ thảo nà o mạ phải nhá» nhà tui là m mai cho thÃm lấy chú Bẩy là phải, vì lúc đó thÃm Lá»›n đã có thai. Mạ giữ gìn không cho thÃm Lá»›n gần chú Bẩy.
Ừ mà cÅ©ng lạ hé! Chú Bẩy tà n táºt nhưng trá»i lại phú cho chú ấy được sức khá»e. Chú bù vá»›i nhà tui, yếu quá...
Duyên thà nh thực đáp:
- Có lẽ bác Huyện trai suy nghÄ© nhiá»u, là m việc quan nhiá»u nên sức khá»e kém. Còn nhà em chỉ ăn, không là m chi hết...
Bà Huyện gáºt đầu nói:
- Ừ, thÃm nói có lý.
Bá»—ng bà Huyện nghÄ© ra Ä‘iá»u chi liá»n rỉ rả há»i Duyên:
- CÅ©ng hay đó hỉ, chú Bẩy hai vợ mà lại ở chung vá»›i nhau chẳng thÃm mô ghen vá»›i thÃm mô. Giá»i hỉ!
Duyên mÄ©m cưá»i đáp:
- Ghen chi thưa bác. Khi chị cả có dạ thì có em rồi, khi chị cả sanh rồi thì em lại có dạ việc ai nấy mần có chi mà ghen.
Bà Huyện cưá»i sung sướng:
- Ừ hỉ chú Bẩy chia Ä‘á»u như rứa là m răng mà ghen cho được nhưng tui coi chừng thÃm có vẽ xinh hÆ¡n thÃm Lá»›n thì chú Bẩy phải yêu thÃm hÆ¡n chứ.
Duyên ngây thơ đáp:
- Dạ cũng rứa mà bác.
- Rứa mà mần răng. Vợ đẹp thì phải cưng hÆ¡n chứ. Chú Bẩy cÅ©ng khá»e kén đó. ÄÆ°á»£c cả hai ngưá»i vợ xinh đẹp cả cÅ©ng có phúc mà .
Bà Huyện và Duyên ngồi nói chuyện cho đến khi Quan Huyện và Thầy Cai Hương Thạnh, cha cá»§a Duyên vô, Duyên đứng dáºy chà o cha ruá»™t và anh chồng thì Quan Huyện giá»›i thiệu Thầy Cai Hương Thạnh vá»›i vợ:
- Äây là Thầy Cai Tổng Hương Thạnh, chú cá»§a thÃm Bẩy đó mình.
Bà Huyện gáºt đầu chà o Thầy Cai Hương Thạnh:
- Thầy Cai ngồi chơi.
- Dạ xin cám ơn bà Lớn.
Duyên lấy chiếc ghế đặt ngay bên chá»— nà ng ngồi để má»i cha ngồi. Bà Huyện nói vá»›i chồng:
- Mình à , em vừa há»i thÃm Bẩy vá» chuyện chú Bẩy. Chú Bẩy có phúc đó mình, hai vợ mà vẫn êm ru, chẳng thÃm nà o ghen vá»›i thÃm nà o.
Duyên nhìn Quan Huyện cưá»i e lệ. Quan Huyên bảo Duyên:
- ThÃm sá»a soạn vá» chÆ¡i và i ngà y lên Huyện tui đưa thÃm vá» Huế kẻo mạ trông đó. Mạ dặn chỉ cho thÃm vá» mấy ngà y thôi.
Duyên dạ khẽ rồi quay và o trong lấy hà nh trang ra. Quan Huyện sá»±c nghÄ© đến phương tiện chuyển váºn cá»§a Thầy Cai và Duyên bèn há»i:
- Thầy vỠbằng chi hỉ?
Thầy Cai Hương Thạnh tháºt thà đáp:
- Bẩm Quan Lớn con đi bằng xe đạp.
Quan Huyện nói:
- Thầy Ä‘i bằng xe đạp còn thÃm Bẩy Ä‘i bằng chi? Thôi thầy để xe đạp ở đây, tôi cho xe hÆ¡i đưa thầy và thÃm Bẩy vá» là ng.
Thầy Cai Thạnh sung sướng:
- Dạ cám ơn Quan Lớn.
Quan Huyên quay lại bảo gã lÃnh lệ đứng hầu trà :
- Lệ, mi xuống bảo chú Tà i sữa soạn xe để đưa Thầy Cai và mợ Bẩy vỠHương Thạnh nghe.
Duyên vái chà o vợ chồng Quan Huyện rồi cùng vá»›i Thầy Cai Hương Thạnh ra xe hÆ¡i. Tháºt là hãnh diện. Thầy Cai Hương Thạnh thấy Ä‘á»i mình lá»›n hẳn lên vì con gái. Từ thuở bé đến giỠđây là lần thứ nhất, nhá» cô con gái lấy con trai cá»§a Cụ Thượng em Quan Huyện mà thầy được Ä‘i xe hÆ¡i. Thầy Cai sẽ hãnh diện vá»›i dân là ng Tổng cá»§a thầy. Từ khi được Quan Huyện nâng đỡ, Thầy Cai Hương Thạnh vừa được là m Cá»u Phẩm, lại vừa thêm má»™t căn nhà rá»™ng táºu được và i mẫu ruá»™ng.
Cha con Thầy Hương Thạnh ra xe hÆ¡i vá» quê. Xe hÆ¡i đến ngay trước cá»a nhà Thầy Cai Tổng Hương Thạnh. Trẻ con trong là ng thấy xe hÆ¡i chạy và o, chúng ùa ra chạy theo, vừa chạy vừa la:
- A ha, Thầy Cai có xe hơi. A cả cô Duyên cũng vỠlà ng. Xe hơi của cô Duyên.
Thầy Cai Hương Thạnh ngồi vễnh mặt lên hãnh diện. Duyên nhìn ra ngoà i lộ, bỗng nà ng cuối gầm mặt xuống vì Duyên vừa trông thấy chà ng trai mà cách đây bảy tháng, nà ng và chà ng vẫn mơ ước cùng nhau thắt chặc mối tơ hồng.
Hải đứng bên lỠđưá»ng, tay cầm chiếc cuốc, tay cầm chiếc bùi nhùi. Hải nghe tiếng còi xe hÆ¡i nên chà ng đứng sát và o bên lỠđể tránh chiếc cuốc trên tay Hải để lá»™ ra ngoà i. Chú Tà i lái từ từ rồi thò đầu ra ngoà i mắng Hải:
- Thằng nhà quê, đứng chi mà ngá»› ra rứa? Sao mi không thu cái cuốc vô. Äụng và o xe cá»§a Quan Lá»›n thì mi chết bầm đó!
Hải giáºt mình thu cái cuốc lại. Hải nhìn rõ Duyên ngồi bên trong. Chà ng khẽ thở dà i cuối xuống. Hải không muốn nhìn thấy Duyên nữa. Duyên ngưá»i yêu cá»§a Hải trước kia. Bây giá» không phải cá»§a chà ng nữa.
Xe phóng thẳng và o là ng, đỗ trước nhà cá»§a Thầy Cai Hương Thạnh. Từ nhà bà Cai Tổng Hương Thạnh không hiểu xe hÆ¡i ở đâu đến trước nhà mình, bà hốt hoảng, ngần ngại không dám coi. Bà sợ xe cá»§a nhà đoan vá» là ng khám rượu hay thuốc phiện láºu trong khi Thầy Cai Ä‘i vắng thì tiếng Thầy Cai gá»i:
- Bà Cai ơi, ra đưa va ly của Duyên vô nè.
- Bà Cai láºt Ä‘áºt chạy ra thì Duyên đã reo lên:
- Mạ.
Bà Cai sung sướng đến rÆ¡i nước mắt gá»i:
- Duyên con...
Thầy Cai lúng túng không biết mở cá»a ra sao. Duyên phải bảo chú Tà i:
- Chú Tà i mở cá»a há»™ má»™t chút Ä‘i!
Chú Tà i quay lại hất cái khóa ra thì cá»a báºt ra. Thầy Cai xuống xe Ä‘i vô nhà , toán trẻ con trong là ng thấy Thầy Cai và Duyên liá»n reo lá»›n:
- Thầy Cai và cô Duyên mua ô tô bây ơi. Là ng choa có ô tô rồi.
Bà Cai ôm lấy con gái há»i:
- Con vỠlúc mô:
Duyên đáp:
- Con vừa vá» thì gặp thầy, anh Huyện cho xe hÆ¡i đưa thầy và con vá».
Nghe con gái gá»i Quan Huyện là anh, bà Cai có vẻ hảnh diện nhưng vẫn lo ngại cái tôn ty tráºt tá»± quan là cha mẹ dân nên bà nói vá»›i con gái:
- Äừng gá»i báºy con, Quan Huyện đối vá»›i chú con tốt lắm. Con phải gá»i là Quan Lá»›n chá»› ai gá»i là anh?
Thầy Cai quắc mắt nhìn vợ nói:
- Thì nó là em dâu Quan Huyện thì nó phải gá»i Quan Huyện bằng anh chá»› bà rõ là .
Bà Cai vẫn è nhè:
- Thì ai không biết như rứa nhưng dù sao cũng là Quan Lớn trong Huyện.
Duyên cưá»i đáp:
- Dạ chÃnh anh Huyện bảo con gá»i rứa.
Duyên lấy chiếc va ly ra mở lấy ra má»™t gói mè sững bánh ngá»t và nhiá»u quà do Cụ Bà mẹ chồng cho nà ng đưa vá» biếu cha mẹ.
Bà Cai sung sướng đặt ra khai rồi chia cho lối xóm và bà con. Hà ng xóm và Lý Hương trong là ng nghe tin Duyên vá» quê chạy lại để mừng. Dân trong là ng biết Duyên lấy con trai Cụ Thượng nên Ä‘á»u gá»i nà ng là mợ Ấm.
Duyên nhìn quanh không thấy Hải đến, nà ng bèn há»i đứa em gái:
- Sao không thấy anh Hải đến chơi Mỹ?
Mỹ, cô em gái cá»§a Duyên, trông chẳng khác chị, cưá»i tươi đáp:
- Hôm qua, anh Hải vừa đến đây chơi, có lẽ hôm nay anh ấy ra đồng đắp bỠtát nước ruộng mạ.
Mỹ gáºt đầu đáp:
- Anh Hải ra đồng đắp bá» tát nước vá», thế nà o anh Hải cÅ©ng đến đây. Từ ngà y chị Ä‘i lấy chồng, anh Hải thưá»ng đến nhà ta chÆ¡i, mấy mẫu ruá»™ng chú vừa táºu cÅ©ng nhá» anh Hải trong coi cầy bừa.
Duyên khẽ thở dà i. Nà ng nghÄ© đến Hải, chà ng trai đã cùng vá»›i nà ng hứa hẹn kết hôn. Duyên nhá»› má»™t đêm trăng, Duyên và Hải Ä‘i tát ruá»™ng vá». Há»… và o mùa hạn hán, mạ vừa cấy thiếu nước bị và ng mà ruá»™ng thì cao muốn tát nước phải be bá», tát báºc từ dưới rảnh sâu rồi tát giây chuyá»n lên đến ruá»™ng mình tháºt là vất vả. Tất cả đêm má»›i được và i sà o ruá»™ng có nước cho lúa xanh tốt rồi còn phải gánh phân ra vải.
Và o đầu tháng hai, lúa cấy được má»™t tháng thì hết nước, bà Cai phải nhá» ngưá»i tát nước và o ruá»™ng. Hải đến là m giúp bà Cai. Trá»i sáng trăng, Hải và Duyên đứng tát nước. Hai ngưá»i vừa tát vừa nói chuyện quên cả mệt nhá»c. Má»—i lần mõi, hai ngưá»i gác gầu lên nghỉ ngồi bên nhau, dưới ánh trăng Duyên ngồi sát bên Hải. Hải e lệ rung sợ cầm tay Duyên. Cả hai Ä‘á»u không nói vá»›i nhau câu nà o nhưng hình như hỠđã thông cảm vá»›i nhau. Há» hẹn nhau ngà y ăn há»i, rồi ngà y cưới. Há» nghÄ© đến ngà y rước dâu, ngà y tế tÆ¡ hồng và đêm nháºp phòng.
Duyên đẹp nhứt là ng nên nhiá»u chà ng trai nhòm ngó nhưng chẳng ngưá»i nà o được Duyên chú ý bằng Hải. Hải há»c hết bằng sÆ¡ há»c yếu lược Hải khá»e mạnh, đẹp trai, Thầy Cai cÅ©ng quà Hải. Má»—i lần có công văn hay có việc tÃnh toán tiá»n thuế là Thầy Cai nhá» Hải là m giúp.
Má»—i lần Quan Huyện dục thuế, Thầy Cai phải nhá» Hải ngồi tÃnh suốt đêm. Duyên nấu nồi chè Ä‘áºu xanh má»i Hải. Nà ng chăm chỉ nấu nướng dưới bếp, Hải xuống bép hút thuốc. Duyên lấy đóm thắp lá»a châm thuốc cho Hải, Hải lợi dá»±ng, nắm lấy tay Duyên. Duyên im lặng không cưỡng lại, Hải cố cằm tay Duyên cho lâu. Hải run run cuối xuống hôn lên mái tóc Duyên.
Duyên e lệ sợ nhưng vẫn để cho Hải hôn. Hôn được Duyên Hải sung sướng như lá»›n hẳn ngưá»i lên nhà thấy ngưá»i khá»e hẳn ra là m việc sảng khoái.
Hải hy vá»ng cuối năm nay chà ng sẽ nói vá»›i mạ chà ng Ä‘em trầu cau đến há»i Duyên thì tháng tư, có tin Duyên lên Kinh Äô là m trong nhà Cụ Thượng thân sinh Quan Huyện sở tại. Tháng sau lại có tinh Duyên đã lấy chồng. Chồng nà ng là con trai cá»§a Cụ Thượng em Quan Huyện sở tại, Hải choáng váng buồn rầu. Hải muốn được gặp Duyên để há»i cho ra lẽ, lý do vì sao Duyên bá»—ng chốc Ä‘i lấy chồng không cho ai biết dân là ng không được miếng trầu đám cưới.
Hải chá» mãi vẫn không thấy Duyên vá» Hải thưá»ng đến nhà bà Cai Tổng Hương Thạnh để là m giúp. Vắng Duyên, Hải nói chuyện vá»›i Mỹ em Duyên, Kém Duyên hai tuổi. Trông Mỹ cÅ©ng xinh đẹp chẳng kém Duyên. Nhìn lâu có lẽ Mỹ còn đẹp hÆ¡n Duyên rất nhiá»u. Ngưá»i Mỹ chắc nịch, da Mỹ trắng, uốn tóc đến nháu và dà i. Äôi mắt bồ câu Ä‘en, lông mi dà i trong tháºt tình tứ. Mỹ cÅ©ng có nhiá»u cảm tình vá»›i Hải.
Những ngà y Hải sang là m giúp bà Cai. Mỹ thấy nói chuyện vá»›i Hải, nấu nước trà cho Hải uống, nhưng Hải không dám cầm tay Mỹ. Chà ng lo sợ khi nghÄ© đến khi cầm tay Duyên rồi khi chia tay chẳng ai nói vá»›i ai má»™t lá»i. Nà ng Ä‘i biá»n biệt đến nay cÅ©ng chưa thấy vá». Hải không muốn Mỹ cÅ©ng Ä‘i như Duyên. Hải không dám cầm tay Mỹ. Nhiá»u lúc Mỹ cưá»i vá»›i Hải. Mỹ bạo dạn hÆ¡n Duyên. Nà ng nói năng lém lẫy hÆ¡n Duyên nên Hải cà ng quý Mỹ hÆ¡n.
Mỹ nhìn quanh trong nhà Hải không thấy ai bèn há»i:
- Chị Cò Ty đâu anh Hải?
Hải đáp:
- Chị Cò Ty sang là ng Bình Láºp ăn giá»— rồi. Chị Cò mang cả mấy đứa cháu sang chÆ¡i vá»›i bà Cụ thân sinh ra chị ấy. Còn anh Cò Ty thì Ä‘i ra tỉnh mua lưới.
- Nhà chỉ có một mình anh ở nhà thôi à !
- Ừ chỉ có má»™t mình tui ở nhà tháºt là buồn.
Mỹ há»i:
- Hôm nay anh không đi mần đồng à ?
Hải khẽ thở dà i đáp:
- Có, tui Ä‘i là m vá» thì gặp Thầy Cai và cô Duyên Ä‘i xe ô tô vá»...
Mỹ cưá»i nói:
- Thảo nà o chị Duyên bảo với tui là có gặp anh ở quán bà Nhiêu.
- Ừ, tui gặp xe ô tô của Thầy Cai và cô Duyên ngay trước quán bà Nhiêu.
- Sao anh không sang bên nhà tui chÆ¡i. Mạ tui và chị Duyên vừa há»i đến anh. Không thấy anh sang chÆ¡i. Mạ tui và chị Duyên vừa nói đến anh cho tui đưa sang biếu bác, chị Cò Ty và anh Ãt bánh kẹo.
- Cám ơn cô Mỹ...
Mỹ nhìn Hải bằng cặp mắt lẳng lơ đáp:
- Là m chi mà anh phải cám ơn.
Mỹ vừa nói, vừa đặt Ãt bánh, kẹo xuống bà n rồi nà ng ngồi gần sát bên Hải khẽ nói:
- Sao tui trông anh buồn quá anh Hải à .
Hải đáp lững lá»:
- Là m chi mà không buồn cô Mỹ... Từ lúc trông thấy cô Duyên ngồi trên xe ô tô đi vỠlà ng, tui thấy tủi thân và buồn buồn. Nhớ lại ngà y nà o cô Duyên còn ở là ng, thỉnh thoảng tôi đi tát nước với cô Duyên, bây giỠDuyên đã là bà Ấm, còn tui vẫn rứa...
Mỹ lắc đầu nói:
- Việc chi mà anh buồn, chị Duyên đi lấy chồng thì tui ở nhà . Tui có bao giỠxa anh đâu.
Rồi Mỹ như tức tối với thái độ của Hải đối với Duyên mà quên nà ng:
- Tại sao anh lại nghĩ đến chị Duyên, còn tui thì sao?
Hải nhìn Mỹ cưá»i:
- Cô rồi cũng lại như cô Duyên chứ gì nữa...
Mỹ véo và o tay Hải nghiến răng nói:
- Sao anh coi thưá»ng tui rứa. Tui khác chị Duyên khác...
Hải nhìn Mỹ đắm đuối.
- Có khác không? Hay là cũng thế mà thôi...
Mỹ véo mạnh và o tay Hải là m Hải la "ái" rồi vùng khá»i tay Mỹ nói:
- Anh đừng khinh tôi như thế! Anh nghĩ thế nà o mà biểu tui cũng như chị Duyên.
Hải bạo dạn ôm lấy Mỹ kéo và o lòng chà ng:
- Anh vẫn lo rồi đây Mỹ lại đi lấy chồng con quan mà bỠanh.
Mỹ lắc đầu khẽ nói:
- Không, em yêu anh mãi mãi...
Nói rồi, Mỹ nghiêng đầu ngã và o lòng Hải. Hải ngây ngất trước sắc đẹp cá»§a Mỹ. Mùi thÆ¡m cá»§a mái tóc gá»™i hoa mùi và mùi da thịt tiết trinh cá»§a ngưá»i thiếu nữ nông thôn là m Hải thêm bạo dạn. Hải đã có kinh nghiệm ở Duyên. Hải sợ sệt khi gần Duyên nên ngà y nay chà ng má»›i mang háºn rằng, vung trồng hoa để cho kẻ khác hái. Hải ôm sốc Mỹ ngồi dáºy. Bà n tay cá»§a Hải đụng và o ngưá»i Mỹ. Mỹ khẽ rùng mình nhưng nà ng vẫn để yên không má»™t chút chống cá»±. Hải thấy thÃch thú, dằn ngữa Mỹ ra hôn lia lịa và o mặt Mỹ. Mỹ cÅ©ng ôm chặt lấy Hải. Hải cuống lên trước Mỹ nhưng Mỹ như phát hiện ra Ä‘iá»u gì nà ng ngồi dáºy khẽ nói:
- Ngoà i cổng chưa đóng. Anh ra đóng cổng để em vô buồng, chá»› ngồi ngoà i nầy có ngưá»i vô thì sao?
Hải gáºt đầu sung sướng. Chà ng chạy ra khóa cổng, khóa cẩn tháºn trở và o thì Mỹ đã vô buồng rồi. Hải thấp thá»m lo sợ. Chân tay chà ng run, trống ngá»±c đạp mạnh. Hải len lén và o trong buồng. Buồng tối om từ ngoà i nhiá»u ánh sáng bước và o. Hải thấy tối om, không nhìn thấy Mỹ đâu Hải vá»™i gá»i:
- Mỹ! Mỹ ơi...
Mỹ cưá»i đáp:
- Vô đây, gá»i chi mà lá»›n rứa, ngưá»i ta nghe thì sao?
Hải nhìn và o chá»— phát ra tiếng nói, chà ng thấy Mỹ đã nằm trên giưá»ng. Hải bước vá»™i và o thì Mỹ đã kéo Hải ngồi xuống.
Hải thấy Mỹ nằm quay mặt ra, tay ôm lấy hông Hải, Hải vá»™i quay lại ôm Mỹ nhắc bổng lên rồi đặt nà ng và o trong. Hải nằm ghé bên Mỹ. Mỹ khẽ há»i:
- Anh đóng cá»a chặt chưa?
- Rồi?
- Anh là m em tức cưá»i quá.
Hải luống cuống không biết là m cách nà o để chiá»u ngưá»i con gái xinh đẹp nà y được. Hải vụng vá», ngượng nghịu nhưng rồi tất cả Ä‘á»u xong. Mỹ Ä‘au đớn cao mặt khẻ rên lên. Hải hùng hục như ngưá»i giả gạo còn Mỹ thì trong Ä‘au đớn, trong sá»± tò mò.
Bổng từ bên ngoà i vá»ng và o:
- Anh Hải ơi! Anh Hải có nhà không?
Hải hoãng sợ vùng váºy, lắng nghe rồi nói:
- Chết rồi cô Duyên đến.
Mỹ hốt hoảng há»i:
- Là m sao được anh? Chết rồi, chị Duyên đến thì chết. Chị ấy biết mất...
Tiếng Duyên gá»i lá»›n:
- Anh Hải có nhà không?
Hải sực nghĩ đến kế, chà ng bảo với Mỹ:
- Em Ä‘i lối sau rồi ra đưá»ng hẽm xóm ông Cá»™ mà vá» thì Duyên không biết.
Mỹ há»i:
- Còn anh đi đâu?
Hải đáp:
- Anh ra mở cá»a cho Duyên. Duyên có há»i em thì anh nói, em có đến cho bánh và kẹo nhưng đã vá» rồi!
Mỹ nghen:
- Không, em không muốn anh gặp chị Duyên...
- Nhưng bây giỠcô Duyên đến chẳng lẽ mình không ra thì cô ấy nghi hơn nữa.
Mỹ gáºt đầu:
- Gặp một lát thôi nghe. Thôi em vỠđây. À còn cái khăn của em ngoà i đó nữa, anh lấy vô cho em đi.
Hải chạy ra lấy chiếc khăn vứt cho Mỹ, đợi cho Mỹ Ä‘i lối sau anh má»›i giã vò lên tiếng há»i:
- Ai gá»i đó?
Duyên cưá»i đáp:
- Tuy đây anh Hải Æ¡i! Là m chi trong đó mà gá»i như hò đò không thấy ai lên tiếng hết?
Hải vỠđáp:
- A cô Duyên đó à ! Buồn ngá»§ nên nằm ngá»§ quên hết, không nghe tiếng cô gá»i:
Duyên cưá»i nói:
- Hôm qua anh là m chi mà ban ngà y lại phải ngá»§... Sao anh không sang bên nhà tui chÆ¡i. Mở cá»a tui vô vá»›i anh Hải...
Hải cố chần chá» cho Mỹ chạy thoát ra phÃa sao vá» lối ngã ông Cống, Duyên lại dục:
- Sao lâu rứa anh Hải. Anh là m chi trong đó...
Thấy Duyên vẫn còn cái tánh dà nh hà nh như khi nà ng còn ở nhà vẫn là m nÅ©ng, vẫn bắt Hải phải chìu. Hải thấy thÃch thú khi nghe tiếng Duyên gắt vá»›i mình. Chà ng ra mở cá»—ng gặp Duyên. Hải chà o:
- Dạ thưa mợ Ấm...
Duyên sịu mặt liá»n, Ä‘i lại phÃa Hải bẹo và o tay Hải rồi nghiến răng há»i:
- Äứa mô biểu anh gá»i là mợ Ấm.
Hải không cưá»i vẫn trÆ¡ trÆ¡ mặc cho Duyên véo.
- Thì cô là vợ cá»§a Ấm, con trai Quan Thượng thì phải gá»i cô là mợ Ấm chứ còn chi nữa. ChÃnh Thầy Cai bắt mấy đứa là m trong nhà gá»i như thế nên tui cÅ©ng phải gá»i như thế!
Duyên buồn rầu không đáp. Nà ng và o trong nhà .
Vươn cổng lên, Hải má»›i lá»§i thá»§i và o nhà thì Duyên đã vô buồng. May khi ấy, trong buồng không có ánh sáng. Hải Ä‘i và o ngay thấy Duyên vô buồng bèn há»i:
- Cô tìm ai?
Tiếng Hải gá»i "cô" nặng chình chịch, đầy uất há»n. Duyên cưá»i lẵng lÆ¡ đáp:
- Tui thÃch tìm ai thì tui tìm. Căn phòng nầy đáng lẽ là cá»§a tui đó nghe. Bây giá» tui vô không được à !
Hải buồn rầu không đáp. Chà ng ngồi trên phản, vò Ä‘iếu thuốc bà Cá»u á»c trong mãnh giấy bản, quấn sâu kèn rồi đốt lá»a hút thuốc. Duyên mến Hải hÆ¡n bao giá» hết. Nà ng khẽ há»i:
- Anh Hải, Mỹ có qua bên ni không?
Hải khẻ gáºt đầu:
- Cô Mỹ qua cho bánh kẹo nói rằng của cô vỠcho...
Mạ và chị Cò Ty đâu? Anh vẫn mạnh đó chứ anh Hải!
Hải đáp lững lơ:
- Cám Æ¡n cô, mạ tui và chị Cò Ä‘i vắng, còn tui thì nhá» trá»i từ khi cô Ä‘i lấy chồng đến giá», tui mong cho mau chết mà không hiểu sao trá»i vẫn còn bắt tôi sống như thế... ni...
Duyên biết Hải đay nghiến mình. Nà ng thở dà i ngồi xuống chiếc phản và nói:
- Duyên số cả anh ơi. Em không ngỠem lại phải xa anh.
Hải mÄ©m cưá»i chua chát:
- Có chi là không ngá». Cô thÃch lấy chồng con quan, nhà giầu thì cô Ä‘i lấy chứ có ai buá»™c cô lấy đâu? Cô ra ngoà i Huế là để Ä‘i mần chá»› đâu phải lấy chồng?
Duyên buồn rầu, mắt rưng lệ:
- Tháºt không ai hiểu thấu hoà n cảnh cá»§a em. Äến anh cÅ©ng còn trách em như rứa thì tháºt là em không thể nà o nói được nữa rồi...
Hải thấy Duyên nghẹn ngà o mắt ứa lệ, chà ng đâm thương hại Duyên nhưng lòng ghen tức vẫn còn trong lòng Hải, Hải khẻ thở dà i im lặng...
Duyên lấy vạt áo lau nước mắt rồi quay Ä‘i vá»›i cặp mắt đỠngầu còn ngấn lệ Ä‘au thương. Hải nắm lấy tay Duyên khẻ há»i:
- Duyên vỠrồi bao giỠđi?
Duyên đáp:
- Và i ngà y anh ạ!
- Nhìn thấy bụng Duyên lú ra. Hải biết Duyên đã có mang. Chà ng buồn đứt ruá»™t chán chưá»ng:
- Lần nầy cô đi luôn phải không? Nay mai cô sắp là mạ rồi còn chi nữa? Mợ Ấm bao giỠcũng hơn hạng cùng đinh phải không?
Duyên nhìn Hải bằng cặp mắt van xin:
- Thôi anh đừng Ä‘ay nghiến em nữa... Tất cả Ä‘á»u là duyên số. Äáng lẽ đứa con nà y phải là con cá»§a anh...
Và bây giá» là con cá»§a ngưá»i ta phải không? Tháºt là bẽ bà ng:
Duyên nắm chặt lấy tay Hải khẽ nói:
- Em biết em có lá»—i vá»›i anh nhiá»u lắm! Duyên số đã định như thế nà y rồi, em chỉ biết xin anh tha thứ cho em...
Hải khẽ kéo Duyên vá» phÃa mình. Duyên như ngưá»i không xương, chẳng má»™t phản ứng chống đỡ nà o. Nà ng ngã và o lòng Hải ngước lên nhìn Hải, Duyên nhá»› lại ngà y nà o hai đứa cùng Ä‘i tát nước ngoà i ruá»™ng trong má»™t đêm trăng sáng nà ng cÅ©ng nằm gối đầu lên đùi Hải.
Hai đứa nhìn trăng rồi nhìn nhau trong e lệ, chẳng ai dám nói vá»›i ai lá»i nà o mà cÅ©ng chẳng ai dám Ä‘i quá trá»›n. Bây giá», Duyên đã có chồng và nà ng lại nằm và o lòng Hải. Duyên là ngưá»i đà n bà đã biết yêu đương đã biết thÃch thú cá»§a tình yêu nên nà ng táo bạo hÆ¡n. Duyên đưa tay vÃu lấy cổ cá»§a Hải kéo xuống, Hải ghé sát mặt Duyên khẻ hôn trên má nà ng, Duyên cưá»i nhìn Hải như chà o má»i.
Hải vẫn còn rục rè. Ngưá»i Hải rạo rá»±c. à tưởng trả thù nảy trong đầu chà ng, nhưng Hải vụng vá» không biết là m cách nà o để trả thù nữa. Lần thứ nhứt Hải chiếm Ä‘oạt là cách đó chừng mưá»i phút đồng hồ. Chà ng đã phá tiết trinh cá»§a Mỹ, em Duyên nên Hải chưa thà nh thạo trong việc ái ân.
Duyên khẽ cắn và o má Hải rồi nói:
- Äây bây giá» em là cá»§a anh, anh muốn là m chi thì là m, anh đừng giáºn em nữa nghe?
Hải gáºt đầu rất ngây thÆ¡. Phải rồi, Hải còn giáºn gì nữa. Hải say đắm nhìn Duyên. Duyên biết Hải vẫn còn ngây thÆ¡ như ngà y nà o nếu nà ng không đưa Hải đến chá»— phải đến.
Hải khẽ kéo Duyên lên, nâng đầu nà ng sát với mặt chà ng. Hải khẽ hôn lên mái tóc của Duyên. Mùi thơ của da thịt của mái tóc Duyên là m Hải ngây ngất.
Duyên khẽ há»i Hải:
- Anh có yêu em không?
Hải gáºt đầu. Duyên nÅ©ng nịu:
- Yêu em là m răng?
Hải ngẩn ngÆ¡, chà ng không biết đáp lại sá»± đòi há»i cá»§a Duyên ra sao nữa. Duyên biết Hải rất ngây thÆ¡ vá» tình ái, chá»› không như Duyên, sau những cuá»™c ái ân vá»›i cáºu Chó. Duyên đã thà nh thạo. Nà ng kéo Hải gục xuống rồi cắn và o vai Hải. Nà ng khẽ rên:
- Hải em yêu anh lắm. Em nhớ anh lắm...
Bà n tay cá»§a Hải đụng tá»›i da thịt cá»§a Duyên là m ngưá»i chà ng bà ng hoà ng, ngây ngất. Duyên kéo Hải nằm xuống bên nà ng nhưng rồi nà ng sá»±c nhá»› là cổng chưa đóng, cánh cá»a trong nhà còn mở tang hoang. Duyên láºt Ä‘áºt váºn chiếc khăn và nói:
- Äể em ra đóng cổng đã nghen...
Hải gáºt đầu. Duyên chạy vá»™i ra cổng. Nà ng hạ cổng xuống, gà i cặt rồi và o nhà đóng cá»a ngoà i. Trong nhà tối om, Hải nói:
- Tối quá hỉ!
Duyên cưá»i nói:
- Tối cũng được.
Duyên kéo Hải nằm xuống bên mình. Hải nhìn thấy bụng Duyên lú to bèn há»i:
- Em có mang mấy tháng rồi?
Duyên nghuých Hải:
- Há»i là m chi?
- Há»i cho biết...
- Anh muốn biết không...
- Nói rồi Duyên cầm tay Hải.
- Là m sao anh thở dà i.
Hải thà nh thực đáp:
- Äáng lẽ đứa nhá» nà y là con cá»§a anh...
Duyên cưá»i đáp:
- Ừ hỉ?
- Duyên kéo Hải gục xuống ngực nà ng rồi khẽ nói:
- Em sẽ cho anh tất cả. Äây, anh muốn gì em cÅ©ng chiá»u anh...
Hải dằn dổi:
- Em có chìu anh bây giá» thì cÅ©ng là sau ngưá»i ta.
Duyên đà nh phải đổ cho số mạng:
- Thì tại số hết mà anh ơi!
Duyên là m cho Hải cuống lên vì sá»± gò ép, trêu chá»c cá»§a nà ng. Hải gục trên mình Duyên rồi mặc tình nà ng muốn là m chi thì là m...
Hải đã bị động trước sự thà nh thạo của Duyên. Duyên đã lồng lộn điên cuồng của Hải...
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:46 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 14
Sau cuá»™c ái ân nồng cháy, Duyên vẫn nằm trên phản gối đầu tay cho Hải nằm bên nà ng, trong khi Mỹ đã vỠđến nhà rất lâu không thấy Duyên trở vá». Mỹ đâm nóng ruá»™t không hiểu Duyên ở bên Hải là m chi mà lâu rứa.
Mỹ phải Ä‘i gánh nước, nấu cÆ¡m, nà ng Ä‘ang bá»±c sẳn nên khi gặp thằng Chúc, em nà ng ở ngoà i cổng vô nà ng liá»n há»i:
- Chúc, mi thấy chị Duyên đâu không?
Chúc lắc đầu đáp:
- Tui đâu biết chị Duyên đi mô?
Mỹ đay nghiến:
- Chà vỠnhà là m mợ Ấm thiệt đó hỉ! Cơm nước không nấu, không là m chi hết chỉ lo đi rong chơi thôi hè!
Bà Cai Thổng Hương Thạnh nghe Mỹ đay nghiến Duyên bèn gắt:
- Thì lâu hắn không vỠcũng phải cho hắn đi thăm bà con lối xóm một chốc lát chứ! Mi thấy hắn vỠmi lại sắp ganh tỵ với hắn đó...
Mỹ cau mặt đáp:
- VỠthì phải mần, chứ ai là m đầy tớ chị ấy được!
Bà Cai Hương Thạnh tức giáºn:
- Mi không mần thì để đó tao mần... Mi đừng đay nghiến hắn mần chi...
Tuy mạ nói thế, Mỹ vẫn quảy đôi thùng nước ra giếng là ng để gánh nước. Mỹ Ä‘i qua nhà Hải, nà ng thấy cá»a ngá» nhà Hải đóng kÃn mà cá»a nhà trên cÅ©ng đóng. Mỹ ngá» rằng Hải đã Ä‘i chÆ¡i nên đóng cá»a, nhưng rồi Mỹ bá»—ng thấy ghen tức, nghi ngá» Duyên Ä‘ang ở trong nhà vá»›i Hải. Nà ng đặt gánh xuống réo lá»›n:
- Anh Hải ơi! Anh Hải ơi...
Hải Ä‘ang nằm gối đầu tay cá»§a Duyên nghe tiếng Mỹ réo, chà ng giáºt mình tái mặt. Duyên và Hải nằm bên nhau quên cả thá»i gian nên khi Mỹ réo gá»i Hải, Duyên cÅ©ng giáºt mình vùng dáºy. Nà ng vén lại chiếc áo, rá»§ lại ống quần láºt Ä‘áºt há»i:
- Răng đấy anh Hải con Mỹ nó biết thì phiá»n lắm đó...
Äã có kinh nghiệm lần trước khi Mỹ còn ở đây Hải bị Duyên réo gá»i. Hải phải đẩy Mỹ Ä‘i cổng sau ra ngõ ông Cống nên lần nầy nghe Mỹ gá»i. Hải bảo Duyên:
- Em Ä‘i ngõ sau ra đưá»ng ông Cống mà vá» nhà Mỹ không biết.
Duyên nghi ngá» há»i:
- Mỹ nó gá»i anh mần cái chi?
Hải đà nh phải nói dối:
- Hay mạ sai cô ấy Ä‘i gá»i anh sang mần giúp cái chi đó mà ...
Duyên láºt Ä‘áºt sõ đôi guốc Ä‘i ra phÃa cổng sau. Nà o ngá», Mỹ gá»i không thấy Hải thưa lại, nà ng sanh nghi nghÄ© ngay đến vụ Ä‘i cổng sau mà lúc nãy Mỹ đã Ä‘i, nên Mỹ vá»™i quảy thùng nước chạy ra cổng sau định Ä‘i thẳng và o nhà thì thấy Duyên từ nhà Hải Ä‘i ra. Mỹ tái mặt, máu uất cá»§a nà ng đưa lên đến cuống há»ng. Chân tay Mỹ run lên vì ghen uất. Nà ng bước nhanh và đón trước Duyên há»i:
- Chị đi đâu? sao lại ra lối nà y?
Duyên lúng túng không biết trả lá»i ra sau thì Mỹ đã cầm tay Duyên kéo vô nhà Hải, Duyên cau mặt giằng tay Mỹ ra nói:
- Mi mần chi rứa Mỹ?
Mỹ uất tức vì nà ng biết rằng Duyên và Hải đã hú hà vá»›i nhau trong khi nà ng phải lánh mặt vá» nhà . Mỹ tức vá»›i Duyên thì Ãt nhưng ức vá»›i Hải thì nhiá»u, nà ng định là m cho Hải má»™t tráºn nên nà ng má»›i lôi Duyên trở lại nhưng khi nghe Duyên gay gắt há»i, Mỹ đà nh đấu dịu:
- Em muốn biết chị vô trong anh Hải chi mà lâu rứa? Anh Hải có nhà không?
Duyên muốn tránh đi cho xong nên nà ng vội chỉ vô nhà biểu với Mỹ:
- Mi vô đó mà há»i? Choa là m chi biết được anh Hải có ở nhà hay không?
Mỹ cau mặt há»i vặn:
- Thế chị ở trong ấy mần chi?
Duyên cáu:
- Tao mần chi quyá»n ở mi hỉ răng? À con ni dạo ni hung dữ quá...
Mỹ đâm hoãng khi thấy Duyên đã cáu. Nà ng uất ức đà nh để Duyên ra ngõ:
Nà ng quảy đôi thùng Ä‘ong đưa đụng và o cây xoan nghe rầm rầm và há»i lá»›n:
- Anh Hải có nhà không? Anh mần chi rứa?
Hải cuống lên khi thấy Mỹ Ä‘i cổng sao vô đụng độ vá»›i Duyên. Hải hốt hoãng không biết tránh mặt Ä‘i đâu nữa nên khi nghe Mỹ gá»i. Hải vô trong buồng nằm giả vá» ngá»§ say như không nghe tiếng gá»i.
Không thấy Hải lên tiếng, Mỹ tưởng Hải đã trốn. Nà ng đặt đôi thùng ngoà i sân rồi cầm đòn gánh sục và o trong buồng thấy Hải nằm ngủ. Nà ng uất ức cầm đòn gánh thúc và o hông Hải rồi nói:
- Mệt lắm à ! Dáºy! Dáºy!
Hải vá» ngái ngá»§, mở mắt giáºt mình khi nhìn thấy Mỹ bèn há»i:
- Em đi mô đây?
Mỹ nghiến răng:
- Anh là thằng khốn nạn, anh còn mở miệng há»i tui Ä‘i mô phải không? Chà sung sướng quá ta, Ä‘uổi ngưá»i ta vỠđể anh chị hú hà vá»›i nhau. Mệt lắm phải không? Bà vừa xách quần chạy ra cá»—ng sau, còn anh thì vá» ngá»§ say. Nà y đừng lấy vải thưa mà che mắt thánh nghe không? Con ni biết hết rồi...
Hải cuống cuồng, sợ ngưá»i ngoà i nghe được, chà ng vá»™i năn nỉ Mỹ:
- Trá»i Æ¡i! Em la lá»›n thế ni, nhở ngưá»i ta nghe được có phải xấu hổ cả lÅ© không?
Mỹ đay nghiến:
- Anh khốn nạn lắm, anh Ä‘uổi tui vỠđể anh hú hà vá»›i chị Duyên. Không biết nhục, bụng ngưá»i ta lu lú như rứa, ngưá»i ta coi anh có ra gì mà anh còn như rứa. Tui biết như thế ni thì mặt anh ai ngưá»i ta thèm vô. Chà anh chị mệt rồi ngá»§ quên Ä‘i, con ni mà không gá»i thì có lẽ đến chiá»u anh cÅ©ng chưa dáºy, đợi mẹ và chị Cò vá» bắt được cả hai đứa, lấy mẹt mà che lúc đó má»›i thấy hè...
Hải chối bai bải:
- Ai mần chi mà ê, mà phải lấy mẹt che...
Mỹ gay gắt:
- Không mần chi mà đến bây giá» má»›i thấy chị Duyên chạy ra. Rồi cÅ©ng chạy lối sau ra đưá»ng ông Cá»™ như anh chỉ cho tui chạy, còn anh thì vá» nằm ngá»§ mệt trong giưá»ng.
Bá»—ng Mỹ sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u chi bèn kéo tay Hải đứng dáºy nói:
- Äứng dáºy cho coi nà o, đứng dáºy để con in khám coi các ngưá»i mần chi thì biết ngay...
Hải cuống lên lo sợ nhứt định ngồi ỳ ra, không đứng dáºy, miệng liếng thoáng:
- Cái chi mà coi lạ quá, lạ quá thôi...
Mỹ đà nh hanh kéo Hải đứng dáºy:
- Sao anh không cho tui khám.
Hải cưá»i đáp!
- Ai mần chi mà khám. Trá»i Æ¡i, rầu thấy mạ Ä‘i mà còn đùa cho được.
Mỹ véo Hải và o đùi tháºt mạnh.
- Ai mần chi anh mà anh la rầu...
Hải ngồi chịu tráºn cho Mỹ véo rồi bất ngá» Hải ôm lấy Mỹ kéo và o lòng mình. Bá»—ng bên ngoà i có tiếng réo Mỹ:
- Mỹ ơi! Mỹ...
Mỹ cuống lên vá»™i chạy ra lồng đòn gánh chạy vá»™i ra ngoà i giếng, bà Cai vẫn réo nhưng Mỹ là m thinh gánh hai thùng nước vá». Nà ng gặp Duyên Ä‘ang ngồi chẻ rau muống. Mỹ nguýt chị má»™t cái dà i thưá»n thượt rồi gánh thúng nước và o trong.
Bà Cai thấy Mỹ liá»n há»i:
- Mi gánh nước coi mà lâu rứa! Ná»a ngà y trá»i không được má»™t đôi. Con ni dạo ni ngươi hư lắm rồi đó nghe. Ừ từ sáng đến chiá»u không thấy anh Nhiêu Hải đâu hỉ!
Thằng đó rứa mà ngoan lắm. Má»™t mình cầy gần mẫu ruá»™ng, trong là ng ai cÅ©ng thương. Nó là m như thần đồng đỠđó. Äứa mô lấy được thằng đó vá» sau khá»e...
Duyên nhìn mạ e lệ. Mỹ thu đôi thùng không và o một nơi định xuống dưới bếp bắt nồi cháo heo, bỗng nghe mạ nà ng nói:
- Hải đó hỉ! Mi xoay há»™ choa má»™t thúng lúa Ä‘i... Răng từ sáng đến chừ mi Ä‘i mô? Lúc nẩy mợ Ấm cho ngưá»i sang cho bà Cò và mi bánh kẹo mi đã nháºn được chưa?
Nghe mạ gá»i mình là mợ Ấm trước mặt Hải Duyên ngượng nghịu. Hải uất ức, chà ng không trả lá»i bà Cai mà đi thẳng xuống dưới bếp thấy Mỹ quấy nồi cám heo bèn há»i:
- Cô Mỹ là m chi đó?
Mỹ nguých Hải:
- Là m chi mặc tui. Kìa, răng không trả lá»i cho mạ chuyện mợ Ấm cho bánh kẹo?
Hải ngượng nghịu khẽ tát và o má Mỹ. Mỹ đưa tay lên gạt tay Hải:
- Äến ghét...
Hải biết Mỹ đang ghen với mình. Chà ng lấy thùng đi súc lúa ra say.
Duyên từ trên nhà đi xuống thấy Hải khệ nệ bưng thùng lúa bèn há»i:
- Mạ vỠchưa?
Hải khẽ gáºt vì chà ng sợ trả lá»i Mỹ nghe được.
Duyên Ä‘i lấy sà u đặt bên cối xay lúa để khi Hải xay xong mẽ lúa nà o thì Duyên sà ng mẽ ấy. Và nhá» có công việc sà ng gạc, Duyên có thể ngồi nói chuyện vá»›i Hải dá»… dà ng. Duyên không ngá» Mỹ đã yêu Hải tha thiết và Mỹ cÅ©ng đã dâng trá»n vẹn Ä‘á»i nà ng cho Hải rồi.
Hải đổ lúa và o cối, chà ng cởi áo ngoà i vắt lên tay cầm rồi cong lưng xay lúa. Mỹ đang nấu nồi nước trà tươi nghe tiếng cối xay rè rè, nà ng nhìn lén thấy Hải đang xay lúa, còn Duyên thì ngồi sà ng gạo. Mỹ biết Duyên lợi dụng sà ng gạo để ngồi nói chuyện với Hải, nà ng muốn đuổi Duyên lên nhà để nà ng sà ng gạo. Cái tánh ghen tức nhỠnghen của đà n bà đã nổi lên trong Mỹ. Mỹ xách ấm nước trà tươi lên nhà trên gặp bà Cai đang ngồi bán lúa cho hà ng sáo. Mỹ nói bâng quơ nhưng cốt để cho mẹ nà ng nghe:
- Cái chị Duyên như thế thì thôi, bụng đã to còn ngồi dần và sà ng gạo như thế nhở động thai thì khốn.
Nghe Mỹ nói thế, bà Cai trừng mắt nhìn Mỹ rồi nói:
- Răng mi không mần giúp chị mi, mi còn nói chi rứa Mỹ.
Mỹ lắc đầu đáp:
- Ai hiểu được chị ná»›, con mần răng biểu được. Mạ có biểu thì chị má»›i nghe, còn con biểu chị ấy lại chá»i lên đầu con đó thôi...
Bà Cai lên tiếng gá»i:
- Mợ Ấm ơi! Lên đây mạ biểu cái ni con...
Mấy ngưá»i hà ng xóm Ä‘ong gạo cá»§a bà Cai nghe bà Cai gá»i Duyên là mợ Ấm há» bèn há»i:
- Dạ thưa bà Cai mợ Ấm vừa vỠđó, thưa bà ?
- Ừ cháu vừa vá» con gái rứa thì thôi, bụng mang dạ chá»a mà cÅ©ng mần là m chi cho thêm khổ.
Rồi bà Cai muốn khoe cho mấy chị hà ng xóm biết cái thế lực của con gái bà .
- Chà , con Duyên nhà tui may mắn tốt số. Cụ Thượng trên đó quý nó lắm. Quan Huyện đây là anh ruột chồng hắn mà . Sáng nay, Quan cho cả ô tô đưa hắn vỠnhà ...
Thấy Duyên vẫn chưa lên, Mỹ đâm thêm một câu nữa:
- Äó, mạ thấy chưa, con nói có sai mô. Chị ấy không lên đó...
Bà Cai lại réo:
- Mợ Ấm ơi, lên mạ biểu nè con...
Duyên bá»±c tức vá»›i tiếng gá»i mợ Ấm vì Hải đã nguých nà ng dục:
- Mợ Ấm.
Duyên nguých Hải rồi đưa tay bấm lên chân Hải, là m Hải giáºt mình rụt chân vá». Duyên cưá»i nói:
- Ai biểu anh gá»i tui là mợ Ấm...
Hải cau mặt đáp:
- Thì mạ cô gá»i rứa, tui nhắc rứa... Cô không là mợ Ấm thì là chi. Vợ cá»§a cáºu Ấm, con trai Cụ Thượng mà ...
Nói đến đây Hải khẽ thở dà i não nuột...
Tiếng réo cá»§a bà Cai lại vá»ng xuống là m Duyên tức giáºn đứng dáºy Ä‘i lên nhà trên, gặp mạ há»i:
- Mạ gá»i chi con?
Bà Cai tươi cưá»i đáp:
- Thôi để cho em con mần cho. Bụng ni to rồi mần như rứa không nên nhỡ ra sao Cụ Thượng lại trách mạ là m tham công, tiếc việc bắt con mần nhiá»u quá:
Duyên đáp:
- Thì để con mần cho khá»e chân, khá»e tay chá»› ai cứ ngồi ăn không...
Bà Cai không trả lá»i Duyên nữa, bà quay sang biểu Mỹ:
- Mi xuống sà ng dần cho chị đi Mỹ...
Mỹ chỠcơ hội đó nên nà ng vừa dạ vừa đi thẳng xuống chỗ Hải đang xay lúa ngồi sà ng gạo.
Hải thấy Mỹ xuống sà ng gạo thay cho Duyên bèn há»i:
- Cô Duyên đi mô rồi hỉ.
Mỹ trừng mắt nhìn Hải rồi nói:
- Há»i mần chi?
Hải cuống lên trước sự đà nh hanh của Mỹ, chà ng đà nh phải nói:
- Ừ thì thấy cô Duyên ngồi sà ng bây giá» không thấy cô ấy đâu má»›i há»i.
Mỹ lại há»i:
- Anh không muốn tui ngồi đây phải không?
Hải vẫn say lúa Ä‘á»u Ä‘á»u, đưa tay vuốt mồ hôi và nói:
- Em ngồi sà ng cà ng tốt chứ răng nữa...
Mỹ vẫn Ä‘ay nghiến trong giá»ng ghen tuông:
- Chứ há»i chị Duyên mần chi?
Hải đâm trả lá»i nhát gừng:
- Không thấy thì há»i, cÅ©ng cấm hỉ.
- Nhớ phải không?
Hải báºt buồn cưá»i thì Mỹ đã đưa tay véo và o chân Hải, Hải Ä‘au quá á lên má»™t tiếng. Mỹ ngước nhìn Hải mÄ©m cưá»i. Hải thấy luống cuống trước sá»± ghen tuông cá»§a Mỹ. Chà ng thấy hối háºn sá»± quá tham lam mình. Hải đâm sợ cái tánh trẻ cá»§a Mỹ. Mỹ dám là m ẩu nên khi thấy Mỹ đà nh hanh chà ng đà nh phải nhưá»ng Mỹ. Hải xay xong hai cối lúa thì Mỹ cÅ©ng sà ng xong gạo. Nà ng Ä‘i lau cối giã gạo, còn Hải mang hai thùng gạo đổ và o cối. Hải và Mỹ ra giã gạo. Hải đứng sát bên Mỹ, cả hai Ä‘á»u đứng nhún. Hải lấy chiếc quạt mo phe phẩy cho cả Mỹ. Mỹ lợi dụng lúc gần Hải. Nà ng gạn há»i:
- Giá» tui há»i anh hỉ, anh Hải à anh phải nói tháºt đó nghen...
Hải đâm lo không hiểu Mỹ muốn há»i Ä‘iá»u chi. Chà ng đà nh gáºt đầu, Mỹ không chịu đưa tay ra đà ng sau véo Hải, Hải hốt hoảng cong ngưá»i lên tránh. Bà n tay cá»§a Mỹ véo và o không khà nà ng cưá»i nói:
- Anh tránh đi mô. Ừ rồi anh tránh mất đi.
Hải vội nói:
- Nói chi thì nói đi, véo đau lắm mà .
Mỹ cưá»i nói:
- Răng anh không trả lá»i tui anh lại gáºt đầu...
Hải đứng sau Mỹ mồ hôi toát ra mùi da thịt thÆ¡m là m Hải ngây ngất. Ở Mỹ Hải thấy sá»± vui cá»§a nà ng trinh nữ nhưng ở Duyên Hải thấy sá»± sung sướng cá»§a ngưá»i đà n bà đã có chồng, nhiá»u kinh nhiệm. Hải đứng sát và o Mỹ và đặt tay và o đùi nà ng. Hải giáºt mình vì lo sợ Mỹ véo liá»n rụt tay lại Mỹ cưá»i:
- Ai mần chi anh mà anh giáºt mình...
Hải năn nỉ:
- Cô véo đau quá mà ...
- Rứa tui há»i anh Ä‘iá»u chi anh phải nói tháºt nghen.
Hải lắc đầu khẻ đáp:
- Chuyện chi mà há»i?
- Nhiá»u chuyện lắm hè...
Mùi mái tóc, mùi da thịt cá»§a Mỹ là m Hải ngây ngất. Hải thấy mái tóc Ä‘en nháy cá»§a Mỹ xá»a xuống chiếc cổ trắng nõn, bà n tay thon thon cá»§a Mỹ đã đụng và o bà n tay cá»§a Hải. Chà ng vá»™i nắm lấy bà n tay khẻ bóp. Mỹ quay lại nhìn Hải lẵng lÆ¡ há»i:
- Anh và chị Duyên mần chi mà lâu rứa?
Hải chối:
- Mần chi đâu, cô Duyên ngồi nói chuyện mà ...
Mỹ trừng mắt há»i:
- Ngồi nói chuyện răng phải đóng cá»a. Nói chuyện chi mà đóng cá»a... Rá» tháºt gian mà không ngoan.
Hải cuống lên đà nh phải cải chầy:
- Cô Duyên đóng cá»a rồi là m sao biết được.
Mỹ tức giáºn véo và o đùi Hải, là m Hải phải né tránh thì tay cá»§a Mỹ đã đụng và o ngưá»i cá»§a Hải là m Mỹ giáºt mình rụt tay lại. Hải cưá»i là m Mỹ ngượng đỠmặt véo đùi Hải:
- Cưá»i chi?
Hải vội gạt tay Mỹ ra khẽ á một tiếng rồi nói:
- Äau quá Mỹ Æ¡i!
- Äau rứa cho đáng... Chà anh chị nằm sướng quá hỉ. Anh lừa Ä‘uổi tui chạy để cho chị Duyên vô chứ chi nữa.
Hải năn nỉ:
- Cô Duyên vô ai mà cản được... Cô ấy ngồi ở đó, tui cũng không đuổi nổi.
Mỹ đay nghiến:
- Ừ mà anh là m răng mà đuổi. Có ngưá»i thì Ä‘i ta tha hồ thì sung sướng, mợ Ấm thì ai mà không quý...
Giữa lúc Mỹ nói đến mợ Ấm thì Duyên từ trên nhà đi xuống nghe được bèn lên tiếng há»i:
- Mỹ, mi nói chi mợ Ấm, với không mợ Ấm đó?
Mỹ cũng không kém. Nà ng nguých chị rồi nói:
- Tui biểu chị là mợ Ấm không phải hỉ?
Duyên đáp:
- Tao mợ Ấm kệ mạ tao việc chi đến mi...
- Việc chi, chị là mợ Ấm thì tui gá»i là mợ Ấm. Anh Hải há»i mợ Ấm thì tui nói mợ Ấm ở trên nhà chứ răng mà chị cÅ©ng gây mà tui...
Duyên biết mình Ä‘uối lý đà nh phải nói giá»ng đà n chị:
- Nè mi không được nói láo đó nghen... Mi nói láo tao mách mạ, mách chú thì mi đừng choa nghen...
- Thì lên mà mách... Mạ đó, còn chú đợi vỠmà mách, tui là m chi mà mách. Chị không là mợ Ấm thì là chi?
Duyên uất ức vì giá»ng trêu chá»c cá»§a Mỹ:
- Tao là chi kệ tao việc chi đến mi...
Mỹ đáp:
- Anh Hải há»i thì tui nói...
Duyên gây sự luôn với Hải:
- Chi mà anh gá»i mợ Ấm?
Hải cuống lên, phần nể Duyên, phần sợ Mỹ, Hải đà nh lặng yên thì Mỹ lại thúc Hải:
- Anh ni lạ chưa! Há»i rồi khi ngưá»i ta há»i lại... lặng thinh...
Hải đà nh phải nói bẹ xuôi:
- Thôi mà chuyện chả có chi hè...
Duyên tức tối lên nhà trên, Mỹ lại hà nh Hải:
- Sợ à , răng phải chối. Câm miệng như rứa như ngáºm há»™t thị đó...
Hải im lặng không dám đối đáp vá»›i Mỹ, Hải bị kẹt giữa hai chị em Duyên Mỹ. Hải giã xong mấy cối gạo, chà ng đã là m cho Mỹ cà ng ghen hÆ¡n nữa. Mỹ chỉ muốn má»™t mình mình chiếm Hải. Mỹ ghen vá»›i Duyên và nghi ngá» Hải đã cùng Duyên san sẻ tình yêu, Mỹ háºm há»±c vá»›i Hải. Hải đứng giã gạo sát bên Mỹ, sá»± cá» sát gần là m Hải cuống lên. Còn Mỹ thì cà ng lẵng lÆ¡ trêu Hải:
- Thứ anh mà thấy đà n bà thì như quạ thấy gà con nháºp nhẹ, nhấp nhấy. Tui mà biết anh là m chi chị Duyên thì anh chết mà tui.
Chiá»u hôm ấy, Hải ở lại nhà Thầy Cai để dá»n dẹp ăn cÆ¡m ở đó. Mạ Hải và Cò Ty vá»›i mấy đứa cháu ở bên là ng bên vá» thì Duyên sang chÆ¡i. Nà ng cho mấy đứa con chị Cò Tỳ mấy xu. Chúng nó mừng lắm Duyên cÅ©ng biếu mạ Hải má»™t đồng và nói:
- Con sang thăm bác nhưng bác và chị Cò đi vắng:
Mạ Hải há»i:
- Cô vỠhồi mô?
- Con vỠsáng nay...
Gia đình Hải hiếm ngưá»i. Cha Hải chết từ hồi Hải má»›i lên bảy tuổi, anh Cò Ty mưá»i lăm tuổi. Mạ Hải thắt lưng buá»™c bụng ở váºy nuôi con. Nhà có hai mẫu ruá»™ng cho là m rẽ má»™t mẫu anh em Cò Ty, Hải là m má»™t mẫu. Nhá» hai mẫu ruá»™ng đó, mạ Hải đủ nuôi hai con, sá»a sang nhà cá»a, cho Hải Ä‘i há»c. Năm 17 tuổi, anh Cò Ty lấy vợ sanh được bốn con, ba trai, má»™t gái thì trong buổi đắp đê trong những ngà y mưa lÅ©, anh Cò bị nước cuốn Ä‘i mất tÃch. Anh Cò Ty chết gia đình Hải mất Ä‘i má»™t cá»™t trụ. Hải mưá»i chÃn tuổi nên có thể thay thế anh quán xuyến trong gia đình. Mạ Hải định Ä‘oạn tang anh Cò Tỳ thì há»i vợ cho Hải. Hải nhất quyết không chịu lấy vợ. Hải mê say Duyên, con gái lá»›n cá»§a Thầy Cai.
Duyên cÅ©ng yêu Hải mà mạ cá»§a Hải cÅ©ng mến Duyên. Bà lăm le đưa trầu cau sang há»i Duyên thì bá»—ng Duyên lên Huế rồi lấy chồng. Hải buồn rầu chán nản không còn muốn là m ăn chi nữa. Mặc dầu Duyên đã Ä‘i lấy chồng, Hải đối vá»›i gia đình Thầy Cai Tổng Hương Thạnh vẫn như xưa, trước thế răng, sau thế rứa. Hải vẫn sang là m giúp cho Thầy Cai, Hải nổi tiếng là tráng Ä‘inh khá»e mạnh nhứt là ng. Hải có thể cầy được từ má»™t sáo rưởi đến hai sà o ruá»™ng.
Trước kia, má»i lần Ä‘i tát nước đêm. Hải vẫn Ä‘i vá»›i Duyên nhưng bây giá» Duyên đã Ä‘i lấy chồng. Hải lại Ä‘i tát nước vá»›i Mỹ, ngưá»i em gái cá»§a Duyên kém Hải tá»›i năm tuổi. Tuy Hải chỉ há»c xong lá»›p ba, thì đổ sÆ¡ há»c yếu lược nhưng Hải là ngôi sao sáng trong là ng không ai há»c bằng Hải. Hải vẫn phải là m thÆ¡ ký riêng cho Thầy Cai. Má»—i vụ thuế chÃnh Hải vừa biên lai, vừa cá»™ng sổ thuế giúp Thầy Cai Tổng Hương Thạnh. Hải được cả gia đình Thầy Cai Tổng Hương Thạnh tin yêu. Hải vẫn coi Mỹ như là cô em gái, chà ng không ngá» Mỹ lại yêu chà ng.
Hôm nay, Mỹ đã hiến dâng tất cả cho Hải rồi sau đó Duyên cÅ©ng chẳng tiếc gì Hải nữa. Nà ng đã có mang dù sao đứa con nà ng Ä‘ang mang cÅ©ng không phải con cá»§a Hải. Nà ng cà ng thấy thương Hải hÆ¡n nhưng qua Hải Duyên thấy các cuá»™c ái ân vá»›i những đà n ông khác, Duyên tá»± thấy cáºu Chó vẫn hÆ¡n tất cả mặc dù cáºu Chó tà n táºt, không ngồi được nhưng vá»›i nà ng, việc cáºu Chó không ngồi được không thà nh vấn Ä‘á». Cáºu Chó giai sức và quá khổ hÆ¡n tất cả nên khi nà ng đã biết cáºu Chó rồi thì đừng nói đến ai hết, gã nông dân khá»e mạnh đã từng đấu sang hiệp nhì vá»›i nà ng. Duyên vẫn không là m sao sánh được vá»›i cáºu Chó. Ngưá»i chồng chÃnh thức cá»§a nà ng.
Gần Hải lúc nầy Duyên lại cà ng thấy nhá»› cáºu Chó. Nà ng mưá»ng tượng đến con ngưá»i tà n táºt không ngồi, không nói được và hình như cÅ©ng không nháºn được ai là vợ mình, cáºu Chó chỉ có biết đà n bà , không thấy đà n bà là cáºu Ä‘iên khùng lên ngay cả mụ Tám Canh cáºu Chó cÅ©ng cứ à o Ä‘i, nắm được mụ Tám Canh là cáºu Chó sá» soạn ôm chặt lấy, là m mụ Tám Ä‘iên lên, hải hùng rùng ra chạy.
Duyên ngồi nói chuyện vá»›i mạ cá»§a Hải và chị Cò Ty, chị dâu cá»§a Hải trong khi Hải Ä‘i gánh nước ngoà i giếng và tắm luôn. Hải là m quần quáºt suốt ngà y. Chà ng trai nông dân đó đã là m cho nhiá»u gia đình có con gái phải chú ý cho rằng nhà nà o có phức chá»n được ngưá»i con rá»… chăm là m như Hải.
Hải gánh nước xong vô nhà thấy Duyên còn nói chuyện vá»›i mạ và chị dâu liá»n quay ra thì chị Cò Ty đã nói:
- Chú Hải ơi! Chú đi rang mẽ ngô lên đây cho cô Duyên ăn cho vui đi.
Nói rồi chị Cò Ty quay sang nói với Duyên:
- Chắc mợ Ấm chưa biết tà i rang ngô bòng cá»§a chú Hải hỉ! À mà nhà lại có máºt mÃa đó chú Hải à , rang ngô xong chú nhà o máºt ra đưa ra đây để cho cô Ấm ăn, cô ý biết tà i cá»§a chú.
Hải cưá»i cầm chiếc rá Ä‘i và o buồng xúc mẽ ngô Ä‘i rang thì bên ngoà i có tiếng Mỹ gá»i:
- Anh Hải Æ¡i, sang chú gá»i cà !
Hải láºt Ä‘áºt bá» rá ngô xuống chá»ng rồi bảo chị Cò Ty:
- Chị Cò rang há»™ em mẽ ngô ni, để em sang bên Thầy Cai coi thầy gá»i chi nè chị Cò!
Chị Cò Ty ngá»t ngà o đáp:
- à chú đi đi để tôi rang cho.
Hải khoác chiếc áo láºt Ä‘áºt ra ngõ. Trá»i tối mò, Hải phải lần từng bước ra cổng. Chà ng không ngá» Mỹ đứng núp ngoà i cổng vừa thấy chà ng ra bèn rồ ra tát và o mặt Hải:
- Là m chi trong đó? Mất mặt, có chị Duyên trong đó phải không. Ra đây...
Hải cuống lên vội giữ lấy tay Mỹ khẽ nói:
- Chi rứa cô Mỹ, nói lá»›n cô Duyên nghe thấy bây giá»...
- Anh sợ phải không?
Hải há»i sang chuyện khác:
- Thầy Cai gá»i tui đó cô Mỹ?
Mỹ đanh đá đáp:
- Chẳng ai gá»i anh hết, tui đó! Tui ghét anh ngồi hầu ngưá»i ta, tui gá»i anh ra đây đó!
- Gá»i mần chi đó cô Mỹ.
- Chẳng mần chi hết, vắng anh thấy anh hầu thiên hạ thì gá»i chÆ¡i đó được không?
Hải cưá»i đáp:
- ÄÆ°á»£c, cô muốn chi mà không được...
Mỹ sung sướng vì câu nói cá»§a Hải. Nà ng kéo Hải Ä‘i vá» phÃa trại ThÃt, Hải bèn há»i:
- Äi mô đây cô Mỹ?
- Äi ra trại ThÃt ngồi nói chuyện...
Hải hốt hoảng, dừng lại nói:
- Tối thế ni ra trại ThÃt là m chi cô Mỹ?
Mỹ túm lấy tay Hải bẹo và o cánh tay nghiến răng há»i:
- Anh Ä‘i không? Tui thÃch ra trại ThÃt ngồi nói chuyện, anh bằng lòng không? Tui không muốn anh ngồi ở nhà nói chuyện vá»›i chị Duyên.
Biết Mỹ bướng bĩnh, Hải đà nh phải đấu dịn:
- Ừ thì Ä‘i nhưng ra trại ThÃt là m chi. Bây giá» trá»i cÅ©ng hÆ¡i khuya rồi đó, tui và cô ra ngõ ngồi nói chuyện cÅ©ng được.
Mỹ cưá»i nói:
- Anh ni tháºt là khùng. Bây giá» mà biểu là khuya rồi. Má»›i có tám giá» tối ngưá»i qua lại còn nhiá»u ra ngõ ngồi nói chuyện trÆ¡ cái mặt mẹt ra à .
Hải cưá»i nói:
- Äà ng mô cô nói được. Thôi được rồi, cô biểu tui Ä‘i mô tui cÅ©ng Ä‘i theo hết!
Mỹ cưá»i nói:
- Chà ngoan chưa.
Hải và Mỹ Ä‘i song song sánh vai nhau ra đến ngõ đá rồi Ä‘i rẽ và o tay trái ra đầu trại ThÃt, má»™t căn trại trống toà n ổi, Ä‘u đủ, bông bưởi cá»§a Thầy Cai Hương Thạnh vừa táºu cá»§a Ông Hương Hà o Thỉnh.
Mùi hoa bưởi bay ra thÆ¡m ngát gió hây hây thổi... Mỹ Ä‘i sát bên Hải nắm tay Hải há»i:
- Tôi há»i thiệt anh Hải hỉ! Mà tui há»i thiệt là phải trả lá»i thiết đó hỉ, trả lá»i sai thì chết vá»›i tui...
Hải đâm lo:
- Chuyện chi mà há»i thiệt vá»›i giả. Chuyện mô tui biết gì tui nói, tui nói thiệt vá»›i cô.
Mỹ chặn trước:
- Anh thỠđi tui không tin...
- ThỠrăng.
- ThỠrứa mô nói sai nói dối...
Hải đà nh phải thỠbướng cho Mỹ tin:
- Tui là Hải, nó sai, nói dối cô Mỹ, con gái Thầy Cai thì tui chết đâm chết dầm, giặc đâm, chúa chém tui...
Nghe Hải thỠđộc, Mỹ bằng lòng vội bịt lấy miệng Hải nói:
- Thôi được rồi, nghe anh thỠmà tui quá ớn...
Hải là m bộ bực tức:
- Thì cô không tin bắt tui thỠthì tui thỠđó. Nếu tui chết thì hay quá. Tui chỉ mong chết cho xong chuyên...
Mỹ cáu:
- À, bây giá» anh chỉ mong chết để bá» tui phải không? À, anh đã thá»a mãn rồi còn chi nữa mà không thá». Äồ đà n ông như rức đó...
- Rứa mần răng, cô biểu tui thỠcho cô tin thì tui thỠchứ răng nữa:
Hai ngưá»i Ä‘i và o trại ThÃt, Mỹ há»i:
- Buổi trưa khi tui vỠrồi, chị Duyên sang bên nhà anh là m chi.
Hải đáp:
- Cô ấy ngồi nói chuyện chơi mà ...
Mỹ nghiến răng:
- Anh đừng xạo mà tui! Sang ngồi chÆ¡i mà chiá»u tối lại sang nữa. Anh chị hẹn hò chi nhau.
Hải kêu trá»i như bá»ng:
- Trá»i Æ¡i, cô Duyên thấy mạ vá» và có cả chị Cò Ty nên cô ấy sang chÆ¡i nói chuyện vá»›i mạ và chị Cò.
- Còn anh là m chi ở nhà ?
- Tui Ä‘i gánh nước rồi Ä‘i tắm vá» rồi gặp em, em lôi luôn ra đây đó nè. Mà vô đây là m chi trá»i tối um...
Mỹ cưá»i:
- Tối thì răng, chẳng lẽ đứng chưng ra ngoà i lộ sáng cho thiên hạ trông thấy à !
Hải cầm tay Mỹ kéo lại:
- Thôi đứng đây cũng được.
Hải lôi Mỹ hÆ¡i mạnh nên nà ng ngã chúi vá» phÃa Hải, Hải vá»™i ôm lấy Mỹ. Bà n tay cá»§a Hải đụng và o ngưá»i Mỹ là m Mỹ cuống lên, ngước nhìn Hải, Hải chỉ thấy cặp mắt Mỹ long lanh. Hải cúi xuống hôn má»™t cách vụng vá». Ngưá»i Hải cứng đỠvì xúc động, vì sá»± cá» sát cá»§a con ngưá»i. Mỹ kéo Hải ngồi xuống bìa đưá»ng:
- Ngồi xuống đây nói chuyện.
- Bẩn lắm!
Hai ngưá»i chá»n má»™t gốc cây để ngồi. Lúc nà y chẳng còn chuyện chi mà nói nữa. Mỹ chỉ muốn giữ Hải lại để không cho Hải ngồi nói chuyện vá»›i Duyên mà thôi. Hai ngưá»i ngồi gần nhau. Hải có vẻ sợ, còn Mỹ lại xông xáo, nà ng kéo tay chà ng đặt và o lòng mình rồi Mỹ nghiêng mình nằm gối đầu lên chưn Hải. Da thịt Mỹ mát rượi là m cho Hải cuống lên, Mỹ nhắm mắt chỠđợi thì Hải lại lúng túng xoay sở ra sao...
Bá»—ng có tiếng sá»™t soạt là m Hải giáºt mình nhấc đầu Mỹ lên khẽ nói:
- Hình như có ngưá»i đó cô Mỹ Æ¡i!
Mỹ cÅ©ng hoảng vá»™i đứng dáºy. Hải nhìn quanh quẩn chẳng thấy ai nhưng lòng vẫn sợ, bèn kéo tay Mỹ lại gần khẽ nói:
- Vá» thôi, đứng đây á»›n quá. Lỡ ngưá»i mô trông thấy là phiá»n. Thầy Cai biết thì chết tui...
Mỹ cưá»i:
- Chú tui biết thì tui bị đòn, chớ anh thì ăn nhằm chi vô đó...
Hải cưá»i đáp:
- Không ăn nhằm hỉ! Con gái Thầy Cai mà kêu vô thì Thầy Cai gông lại giải Huyện, Quan Huyện lại là anh chồng của cô Duyên...
Mỹ nghe Hải nhắc đến Duyên thì lòng lại háºm bá»±c:
- Anh chồng chị Duyên thì sao, ăn thịt ngưá»i ta đó hỉ!
Hải cưá»i đáp:
- Ngưá»i ta bá» tù chứ còn chi nữa hè!
- Xì lầm như dễ bỠtù lắm...
Hải cưá»i kéo tay Mỹ vá»:
- VỠhỉ!
Mỹ vẫn giá»ng há»n ghen:
- VỠlẹ không bà Ấm đang mong đó nghen!
Hải bực tức:
- Trá»i Æ¡i, em chỉ nói những câu móc há»ng đó ai mà chịu được...
- Thôi được anh ở lại đây với em...
Mỹ thÃch thú:
- Ai mần chi anh mà định ăn vạ à ?
Hải cau có:
- Trá»i đã khuya lại tối om má»›i biểu em vá» thì em lại biểu vá» vá»›i mợ Ấm, không mợ Ấm mong. Mợ Ấm mặc ngưá»i ta, mình chỉ biết nhau thôi đây nè!
Mỹ cưá»i cầm tay Hải giắt Ä‘i nói:
- Thôi được, chúng mình vỠnghen, anh bằng lòng chưa?
Hải giáºn dá»—i:
- Bây giá» chuyện chi cÅ©ng tùy em hết. Em biểu anh ở lại thì anh ở lại, em biểu anh vá» thì anh vá», anh không có ý kiến chi hết...
- Chà , ngoan quá, nhưng trưa nay ai biểu anh nằm lại nhà mà nằm chán chê tha hồ anh chị ôm nhau rồi theo đưá»ng cÅ© Ä‘uổi mợ Ấm ra đưá»ng ông Cá»™?
Hải lắc đầu:
- Thôi, anh sợ em rồi, đưá»ng mô em cÅ©ng nói được hết!
Mỹ cưá»i quay lại ôm ngang ngưá»i Hải. Hải cÅ©ng ôm lấy Mỹ. Hai hÆ¡i thở như quyện và o nhau, đôi mắt ghé sát nhau, Hải hôn Mỹ lia lịa. Bà n tay cá»§a Hải lồng và o trong ngưá»i Mỹ là m nà ng rùng mình nổi gai, Mỹ thở dồn dáºp vì sung sướng vì háo hức, Hải đưa tay ấn Mỹ thì đã ngã ngưá»i là m Hải vá»™i đỡ lấy Mỹ. Ngưá»i nà ng cong lên, Hải rung lên vì háo hức vì sá»± cuồng loạn cá»§a tâm hồn. Hải và Mỹ không thể đè nén được sá»± yêu đương... Hải nhấc bổng Mỹ lên. Nà ng nhắm nghiá»n đôi mắt để táºn hưởng sá»± đê mê cá»§a xác thịt, cá»§a ái tình.
Má»™t sá»± ngẫu nhiên trong lúc cuồng loạn, Hải đã tìm má»™t lối thoát yêu thương độc đáo. Ngưá»i Mỹ như dÃnh chặt lấy Hải, còn Hải như ngưá»i bồng xốc Mỹ kiểu bà già ôm thùng. Mỹ oằn oại trong tay Hải...
Hải dùng sức quá mạnh nên chỉ má»™t lúc sau chân tay chà ng bá»§n rá»§n như muốn xỉu. Hải cố gượng đỡ lấy Mỹ nhưng Mỹ đã ôm cứng lấy ngưá»i yêu. Hải khẽ nói vá»›i Mỹ.
- Thôi em vỠnghe?
Mỹ mÄ©m cưá»i gáºt đầu. Hải khẽ tát và o má Mỹ rồi nói:
- Thế là hết ghen nghen...
Mỹ quắc mắt véo và o tay Hải:
- Ai thèm ghen mà biểu tui ghen... Không biết xấu hổ.
Hải cưá»i:
- Không ghen thì thôi! Bây giỠvê nghen, được chưa!
Mỹ không trả lá»i, nà ng thong thả bước Ä‘i trước, Hải Ä‘i theo Mỹ ra khá»i trại quẹo vá» xóm Ä‘oà i, vá» con đưá»ng tắt, Mỹ nói vá»›i Hải:
- Thôi anh vỠlối ni, tôi rẽ lối Hỉm ThỠvỠcổng sau cũng được.
Hải gáºt đầu.
Mỹ quẹo phÃa tay trái còn Hải thì Ä‘i thẳng vá» ngõ nhà mình.
Tà i sản của quykiemtu
29-10-2008, 10:47 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương 15
Trong nhà còn sáng đèn. Chị Cò Ty chị dâu của Hải còn bẻ nang là m và ng hố, bà n tay của chị Cò Ty thoăn thoắt bẻ từng chiếc nang dà i ấn trên miếng gỗ là m vuông và ng, xếp lại thà nh một đống. Hai đứa nhỠcủa chị Cò Ty cũng bẻ nang là m khuôn và ng, đống đặt và o giấy tay dán thoăn thoắt nhanh như cắt, chỉ thoáng gần được một thúng và ng hồ.
Duyên vẫn còn ngồi nói chuyện với mạ Hải.
Trông thấy Duyên, Hải đâm cuống vì chà ng sợ Mỹ còn đứng nắp gần đó nhất là khi thấy Duyên thì rất phiá»n cho Hải. Hải len lén Ä‘i và o phÃa trái nhà thì đã nghe Duyên há»i mạ chà ng:
- Không biết anh Hải đi mô?
Mạ Hải cưá»i nói:
- Bên Thầy Cai gá»i nói sang chi đó mợ Ấm...
Duyên sực nhớ, nà ng hơi ngượng nói:
- Ừ hỉ, không biết chú tui gá»i anh ấy sang việc chi đó.
Duyên Ä‘oán thế chứ tháºt ra nà ng không ngá» Hải Ä‘i ra trại ThÃt vá»›i Mỹ. Duyên thấy tá»± nhiên nhá»› Hải vô chừng hồi còn ở vá»›i chồng là cáºu Chó, má»—i buổi tối và o lúc nà y nà ng phải và o hầu cáºu Chó rồi. Và khi Duyên vô hầu cáºu Chó thì chẳng có gì hÆ¡n là chịu sá»± già y vò cá»§a cáºu Chó con ngưá»i chỉ biết có vợ suốt ngà y. Má»›i vá» nhà má»™t hôm mà Duyên đã thấy nhá»› cái lệ thưá»ng. Là m như nà ng đã quen vá»›i cái thói lạ kỳ đó. Duyên thấy ngưá»i nà ng nóng bừng, Duyên thấy ngưá»i má»i. Nà ng vá»™i xoay ngưá»i uốn lưng kêu răn rắc.
Thấy Duyên uốn lưng, chị Cò Ty cưá»i nói:
- Mợ Ấm có mang được mấy tháng rồi.
Duyên cưá»i đáp.
- Sáu tháng rồi...
Chị Cò Ty cưá»i nói:
- Mợ Ấm cÅ©ng mắn lắm đấy hỉ, mợ Ấm má»›i vá» nhà chồng độ ná»a năm nay chứ chi nữa hỉ.
- Dạ!
Lúc đó, Hải đã và o trong nhà tằng hắng lên tiếng, nghe tiếng Hải. Duyên há»i:
- Anh Hải vỠlúc mô đó, chú tui có ở nhà không?
Câu há»i cá»§a Duyên là m cho Hải cuống. Chà ng quên rằng, hồi nãy Mỹ gá»i chà ng sang cho chú nà ng, Thầy Cai Tông Hương Thạnh gá»i. Hải nói:
- Tui không biết...
Duyên cau ngạc nhiên:
- Sao biểu anh sang bên nhà tui chú tui nhỠviệc chi đó. Anh chưa đi à .
Hải sá»±c nhá»› đến việc Mỹ nói dối là Thầy Cai gá»i để biểu chà ng Ä‘i trại ThÃt vá»›i Mỹ, Hải đà nh phải đáp:
- Tui sang bên nhà nhưng Thầy Cai lại đi sang ông Hà o Thịnh. Duyên cau mặt suy nghĩ:
- Lạ hỉ, chú tui đi mô cà .
Duyên có vẻ nghi ngá» Hải Ä‘i vá»›i cô gái mô rồi nói đối sang thầy gá»i, Duyên không ngá» là Mỹ. Nà ng có vả ghen tức vá»›i Hải. Duyên muốn thăm dò chị Cò Ty và mạ Hải:
- Sao bác không coi đám mô trong là ng giúp cho chị Cò?
Mạ Hải khẽ thở dà i đáp.
- Thằng Hải không chịu đứa mô hết! Mấy nhà gá»i cho đó là hắn không chịu. Nhiá»u lúc tui cÅ©ng thương lắm, 22 tuổi mà vợ con chưa có, anh nó lấy vợ từ 18 cà ...
Duyên có vẻ thÃch thú quay nhìn Hải gá»i:
- Anh Hải, sao anh chưa lấy vợ để dựng đỡ cho bác?
Hải nhìn Duyên cưá»i nói:
- Chưa tìm thấy ngưá»i tốt. Có ngưá»i mô mà lấy...
Duyên cưá»i nói:
- Là ng ta thiếu chi ngưá»i là m khá»e?
Hải nói:
- Ngưá»i mô, cô Duyên chỉ thá» coi, có ngưá»i nhưng hỠđã Ä‘i rồi, há» lấy chồng già u, bao giá» thèm đến trai là ng nghèo đâu cô Duyên.
Duyên biết hải trách khéo mình. Nà ng khẽ thở dà i không đáp. Hải rót nước uống rồi há»i chị Cò Ty:
- Ngô đâu chị Cò Ty? ÄÆ°a cho cô Duyên ăn chá»›!
Chị Cò Ty đáp:
- Rồi, cô Duyên ăn rồi, còn chá»— đó tôi để dà nh phần chú đó. Äem ra mà ăn chú Hải. Ngô nhăm máºt ăn ngon lắm mà .
Hải lấy bát ngô Ä‘ang nhà o máºt đặt giữa phản má»i Duyên:
- Cô Duyên ăn ngô đi.
Bà n tay cá»§a Duyên đụng phải bà n tay cá»§a Hải, nà ng liá»n bấm mạnh và o bà n tay Hải. Hải vá»™i rụt tay vá». Duyên đưa mắt nhìn Hải ngầm trách móc.
Duyên má»i mệt xoay ngưá»i cho đỡ mệt rồi nói:
- Bây chừ mấy giỠrồi không biết?
Mạ của Hải đáp:
- Có lẽ bây chừ quá canh một rồi!
Ở nhà quê chả có đồng hồ chi hết, chỉ trông trống cánh mà thôi, những hôm khác không có cô Duyên qua chơi mạ con Cò Ty là m và ng cũng gần đến hết canh hai mới đi ngủ.
Duyên đứng dáºy chà o:
- Thôi con vỠnghe bác, tui vỠchị Cò ơi.
Nhìn ra ngoà i trá»i Duyên ái ngại:
- Trá»i tối quá...
Chị Cò Ty mau miệng:
- Chú Hải đưa cô Duyên vỠchút chú Hải...
Duyên cưá»i nói:
- Ừ phải đó, anh Hải đưa tui vỠcoi nà o...
Hải nói:
- Äể tui đốt Ä‘uốc soi đưá»ng cho cô vá». Trá»i hôm nay vừa mưa, đưá»ng trÆ¡n lắm đó. Cô lại có mang nữa Ä‘i đưá»ng trÆ¡n không nên.
Duyên cưá»i nói:
- Anh Hải có vợ có lẽ anh ấy lo cho vợ khéo lắm đó hỉ!
Hải lấy cây nứa khô Ä‘áºp ráºp rồi lấy lá»a đốt rá»i ánh sáng dẫn đưá»ng cho Duyên ra cổng. Ra đến cổng, Duyên khẽ nói vá»›i Hải:
- Thôi tắt đóm đi, mình đi tối cũng được mà .
Hải cưá»i đáp:
- Trá»i tối quá hà ! Không thấy đưá»ng Ä‘i mần răng được...
- Tối chi mà tối, tui dựa và o anh tui đi cũng được.
Hải chưa kịp trả lá»i thì Duyên đã nắm chặt lấy cánh tay Hải, nà ng như Ä‘u cả ngưá»i theo Hải. Äôi nhá»§ hoa cá»§a Duyên như dán và o lưng Hải là m Hải thấy nóng ran cả ngưá»i.
- Buổi trưa hôm nay, Hải đã được Duyên cho tất cả nên bây giá» khi thấy Duyên lẳng lÆ¡ Ä‘u ngưá»i theo mình chà ng cÅ©ng thấy bạo dạn hÆ¡n. Hải đỡ lấy Duyên, bà n tay chà ng kéo Duyên lại phÃa mình. Duyên ngước nhìn Hải. Tuy trong đêm tối nà ng không nhìn thấy gì, Duyên vẫn cố giương đôi mắt lên sát mặt vá»›i Hải như chỠđón chiếc hôn nồng cháy mà cuá»™c Ä‘á»i đã dạy cho Duyên. Chiếc hôn rất khiêu gợi, là m ngưá»i nà ng có thể nóng rang chỠđợi. Hải vụng vá» không biết hôn, chà ng chỉ biết kèo Duyên sát bên mình, và khi ấy Hải cứng đỠngưá»i. Duyên rùng mình vì sức ép cá»§a Hải là m nà ng gay gắt. Hai ngưá»i đứng dừng không bước thêm bước nà o ná»a.
Trá»i tối thui. Hải bước lần bước Ä‘i, Duyên khẽ nói vá»›i Hải:
- Äêm nay em chá» anh nghen.
Hải há»i:
- ChỠở mô?
- Bên nhà em đó!
- Là m răng mà vô được...
- Em để cổng cho anh vô.
Hải lắc đầu đáp:
- Mấy con chó bên Thầy Cai dữ quá mà ...
- Hay em ra đón anh?
- Biết lúc mô mà cô đón...
- Khi mô anh tá»›i thì lấy gạch nếm vô cá»a thì em biết anh tá»›i, em ra mở ngỠđón anh vô.
- Anh sợ lắm.
- Sợ chi, con trai chi nhát rứa.
- Hay em sang bên nhà anh.
- Sang răng được...?
Hải nói sang chuyện khác:
- Hôm mô cô vỠHuế?
- Và i ngà y nữa...
- Thế thì còn nhiá»u ngà y giá»...
- Ngà y giá» mô mà nhiá»u... anh sang bên nhà em Ä‘i.
Hải sợ Mỹ biết thì chết với Mỹ nên Hải ngần ngại, Duyên nắm lấy tay Hải run run nói:
- Em muốn anh ở bên em đêm ni.
Hải cưá»i nói:
- Nhớ chồng à .
Duyên Ä‘áºp và o lưng Hải nói:
- Quỷ đâu, nhớ anh chớ nhớ chồng mô mà nói.
Hải cưá»i há»i:
- Äể ngà y mai không được răng:
- Ngà y mai thì lúc mô...
- Ban ngà y như hôm nay...
Duyên sực nhớ đến Mỹ có vẻ nghi ngỠmình bèn nói:
- Con quỷ Mỹ nó nghi em với anh đó.
- Nghi răng?
- Nghi chúng mình có tình ý với nhau...
- Chuyện đó ai mà không biết, nhưng trước khi cô chưa lấy chồng chớ ngà y nay cô đã có chồng rồi lại là chồng con quan, ai mà dám nghi...
- Rứa mà con Mỹ nó nghi đó. Trưa nay khi nó Ä‘i cổng sau vá» gặp em ra nó há»i nhiá»u câu móc há»ng...
- Tánh cô Mỹ còn trẻ con mà ...
- Hắn mà trẻ à , con gái 17 bẻ gảy sừng trâu... Hay là hắn với anh đã có chuyên chi rồi!
Hải giáºt mình vá»™i chối:
- Äừng nói báºy cô Mỹ nghe cô giáºn...
Duyên cưá»i:
- Xẩy vai xuống cánh tay, tình chị duyên em là thưá»ng chá»› sao nữa.
Hải sợ Duyên dò xét mình, nghi chà ng đã có tình ý với Mỹ nên Hải cố chối:
- Thôi đừng nói báºy nữa! Nhỡ cô Mỹ nghe được cô ấy chá»i đó nghen.
Duyên cưá»i nói:
- Nếu anh muốn lấy cô Mỹ! Em đứng ra là m mai cho anh. Em thưa với chú và mạ em, thế nà o chú và mạ cũng bằng lòng mà .
Hải chối bai bải:
- Không được mô đừng nói báºy bạ...
Duyên cưá»i khúc khÃch:
- Thì anh cứ ừ coi có được không?
Hải lắc đầu không chịu. Duyên cưá»i, nà ng nắm lấy tay Hải, véo chà ng tháºt Ä‘au, nghiến răng nói:
- Chà em thá» anh đó nếu anh gáºt thì anh chết vá»›i em. Ừ cÅ©ng may cho anh...
Hải đau điếng, chà ng vội gạt tay Duyên ra và nói:
- Ai là m chi mô mà thá»...
Duyên cưá»i:
- Biết mô chỠmà ăn cổ đó...
Hải và Duyên Ä‘i gần cổng nhà Thầy Cai Duyên há»i:
- Äêm ni sang không? Ngưá»i ta chá» cổng?
Hải lắc đầu đáp:
- Sang răng được. Mình là m rứa nhỡ xảy ra chuyện thì nguy lắm hè!
- Nguy chi mà nguy...
- Mợ Ấm mà ngoại tình thì gá»t đầu, bôi vôi, đóng bè chuối trôi sông đó nghe...
- Chi mà dữ rứa?
- Luáºt lệ là ng xã như rứa mà ...
- Là ng xã mô lại ngăn cản ngưá»i ta yêu nhau?
- Yêu là khi chưa có chồng, chứ đà ng ni em đã có chồng rồi yêu răng được!
Duyên giáºn dá»—i:
- Äêm ni anh để em nằm má»™t mình à ?
Hải trêu Duyên:
- Mới một đêm mà đã nhớ chồng rứa răng?
Duyên đấm mạnh lên vai Hải:
- Quỷ nè, nhớ anh thì có, chồng mô mà nhớ...
Äà n chó nhà Thầy Cai đánh hÆ¡i thấy ngưá»i lạ vồ ra cắn. Duyên vá»™i lên tiếng Ä‘e:
- Cắn chi, đồ mù không thấy ngưá»i nhà răng mà cắn...
Äà n chó nghe tiếng ngưá»i quen không cắn vẩy Ä‘uôi mừng, Hải an á»§i Duyên:
- Thôi em vá». Ngà y mai anh chỠở nhà đó nghen!
Duyên Ä‘i rồi, Hải đứng thẩn thá», lúc ấy Mỹ vừa đến liá»n lên tiếng:
- Anh Hải đứng là m gì, ngồi xuống đây nói chuyện hỉ...
Hải cau mặt:
- Trưa rồi là m sao mà cà y cho được.
- Trưa một tý thì răng. Răng anh đã thấy tui là anh muốn tránh tà tránh ma rứa?
Hải Ä‘i vô phÃa trong bụi duối Mỹ theo vô sau. Hải vừa ngồi xuống sau bụi duối bá»± thì Mỹ đã sà và o lòng Hải nÅ©ng nụi:
- Sao em nhớ anh quá anh Hải ơi!
Hải vuốt mái tóc cá»§a Mỹ nhìn chiếc cổ ba ngấn trắng ná»n tuyệt đẹp vì đôi mắt lá răm ươn ướt tháºt lẳng lÆ¡ là m ngưá»i Hải nóng ran. Tay chà ng lồng và o ngưá»i Mỹ, Mỹ lim dim đôi mắt thỉnh thoảng lại hé nhìn Hải mÄ©m cưá»i rất khêu gợi. Hải thấp thá»m lo ngại có ngưá»i trông thấy, chà ng hé nhìn qua những kẽ hở cánh rứa, Hải đặt Mỹ nằm trên thảm cá» Mỹ chỠđợi...
Hải nhìn Mỹ bằng cặp mắt thèm thuồng. Nước da trắng toát cá»§a Mỹ, cặp mắt lẳng lÆ¡, khêu gợi cá»§a ngưá»i thôn nữ đã là m cho Hải cuống cuồng. Mỹ thấy Hải ngồi trÆ¡ nhìn mình, nà ng e lệ kéo Hải xuống cau mặt:
- Nhìn chi mà nhìn dữ rứa...
Hải bị Mỹ kéo mạnh, chà ng cúi xuống ngưá»i Mỹ, bà n tay cá»§a Hải đụng và o ngưá»i Mỹ. Hải không còn tá»± chế được nữa. Chà ng mặc cho Mỹ luôn.
Nhịp thở rốc cá»§a Hải và Mỹ hòa vá»›i nhau. Những tiếng nghiến răng tiếng rên xiết cá»§a Mỹ là m Hải bối rối. Mỹ cÅ©ng cuống lên vì sá»± kÃch thÃch quá mạnh. Nà ng cắn và o Hải, lúc nà y Hải không còn biết Ä‘au đớn chi nữa mặc cho Mỹ nghiến cắn bá» vai Hải...
Bá»—ng Hải giáºt mình vì có tiếng động gần đấy... Hải ngẩng lên nhìn thì má»™t bóng nhá» chạy vuá»™t từ sau cây Ä‘a phÃa đồng, Hải hốt hoảng dục Mỹ...
- Có đứa rình...
Mỹ hốt hoảng hất mạnh Hải xuống lồm cồm ngồi dáºy, ngưá»i tái xanh, khẽ há»i:
- Äứa mô?
Hải đáp:
- Thằng Cò Tung ở ông Hà o Äịnh...
Mỹ run:
- Chà thằng quỷ đó thì nguy lắm nha Hải ơi! Hắn đang núp ở mô?
- Sau cây Ä‘a gần mồ ông Äống.
Mỹ cự nự:
- Răng thằng quỷ đó biết mà rình.
- Ai biết mô...
Mỹ cuống lên đổ lỗi cho Hải:
- Tự anh đó!
- Răng tự tui?
- Chá»› tá»± ai?
Thằng Cò Tung là đứa ở chăn trâu nhà Hà o Äịnh, má»™t hương chức già u nhứt là ng. Năm ấy Tung má»›i mưá»i tuổi nhưng Tung rất láo lÄ©nh, lanh lẹ trong đám mục đồng, thằng Tung là đứa láu cá nhất. Từ sáng sá»›m hắn đánh trâu ra đồng cho ăn cá» thì gặp Mỹ Ä‘i gánh phân. Hắn thả trâu ăn sau đám rạ dại, má»™t lúc thì lại thấy Hải đánh trâu ra Ä‘i cà y, hắn thấy Mỹ ngồi bên cây Ä‘a như chỠđợi nên thằng Tung lặng thinh nấp rình. Bởi váºy, Hải và Mỹ là m chi hắn cÅ©ng thấy cả.
Thằng Tung ngứa ngáy trong ngưá»i nên hắn là m cho Hải nghe rõ tiếng động ngẩng lên nhìn. Trông thấy Hải thằng Tung cuống lên bá» chạy. Hắn ra chá»— trâu ăn cá» nhìn vá» phÃa Hải và Mỹ, thấy Hải đứng dáºy rồi sau đó Mỹ từ chá»— Hải đứng Ä‘i ra là m Tung thÃch thú vá»— tay la lá»›n:
- LÃp lÃp lÆ¡, hai vợ chồng là chồng vợ hai... LÃp lÆ¡ lÆ¡, con gà mái đánh nhau vá»›i con gà trống, con gà trống tống con gà mái ghẹ là lÃp lÃp lÆ¡.
Tiếng hò của thằng Tung là m Mỹ ngượng đỠmặt, đưa tay véo cánh tay của Hải vội nói:
- Anh thấy chưa thằng quỷ đó rống lên là cả là ng mình biết... Tự anh đó...
Hải cÅ©ng bá»±c mình vá»›i thằng khốn nạn đó, cái miệng tông hốc cá»§a thằng Tung truyá»n cái chuyện nà y Ä‘i tháºt là xấu hổ.
Hải liá»n gá»i lá»›n:
- Cò Tung...
Tung nhớn mắt, méo miệng nhại:
- Chi đó anh Hải. Cái lÃp lÆ¡ con gà mái tÆ¡ phải không anh Hải...
Hải uất ức chá»i thá»:
- LÃp cái thằng chú mi đó Cò Tung, mi không câm cái miệng thì mi chết bầm, chết vằm mi choa đó hỉ Tung.
Tung vênh mặt:
- Chết chi, anh mần chi tui, tui nói ở ni nè răng anh động lòng? Cái lÃp lÃp lÆ¡ con gà mái tóc, hai vợ chồng, là chồng vợ hai Thầy Cai Ä‘i tuần gặp con gà trống...
Hải cúi xuống cầm hòn đất vừa ném vừa chá»i:
- Thầy Cai mồ cha mi phải không thằng oắt con...
Thấy hòn đất ném lại, thằng Tung nhảy cẳng lên tránh rồi cưá»i lá»›n:
- LÃp lÃp lÆ¡... Anh Hải đè cô Mỹ con Thầy Cai rứa là hai vợ chồng...
Mỹ biết khó mà dá»a được thằng nhá» lì lợm láu cá nầy, nà ng đà nh phải là m bá»™ thân thiện lên tiếng gá»i Cò Tung:
- Tung ơi, lại đây chị biểu hỉ!
Cò Tung nhe răng cưá»i đáp:
- Chị Mỹ gá»i tui phải không.
- Ừ! Lại đây chị biểu Cò Tung...
- Biểu chi, tui không lại đâu, lại đó anh Hải đánh tui.
- Không đâu, anh Hải không đánh Cò Tung đâu.
- Äã có chị Mỹ đây rồi.
Hải trừng mắt bảo với Mỹ:
- Gá»i thằng khốn nạn đó mần chi em để anh đánh cho hắn thấy mạ hắn Ä‘i...
Mỹ cau mặt đáp:
- Äánh răng được hắn! Phải dổ ngá»t hắn để hắn câm miệng lại, chá»› hắn nói oang chuyện chúng mình thì cả là ng ni biết rồi còn chi nữa. Thằng Cò Tung láu cá lắm đó. Anh để cho mặc tui bảo hắn.
Hải quay đi vác cầy, đánh trâu xuống đồng.
Thằng Tung thấy Hải đã xuống đồng, hắn má»›i mon men đến gần chá»— Mỹ. Mỹ nhe răng cưá»i rất đểu giả...
- Chị Mỹ mần chi đó?
Mỹ ngượng nghịu vẫy Tung lại nói:
- Lại đây chị biểu cái ni...
- Biểu chi?
- Lại đây chị cho mấy đồng ăn quà hỉ.
- Tiá»n mô đưa coi...
Mỹ móc túi lấy mấy đồng tiá»n Minh Mạng, Gia Long xúc kêu leng keng trong tay rồi nói:
- Tiá»n đây... Lại đây chị cho nè Tung...
Thằng Tung lại gần Mỹ, Mỹ bảo tung ngồi xuống bên Mỹ rồi Mỹ dúi mấy đồng tiá»n vô tay Tung dặn:
- Tao dặn mi Ä‘iá»u ni nghen Tung...
- Chi?
- Mi đừng nói chi báºy bạ ngưá»i ta cưá»i cho...
Tung lên mặt há»i:
- Ai cưá»i tui? Tui mần chi mà ai cưá»i...
Mỹ biết thằng bé bướng bỉnh, nà ng đà nh phải nói ngá»t vá»›i hắn.
- Không! À tao dặn mi là đừng nói báºy...
- Răng mà báºy?
- Thì hồi nãy mi nói báºy đó...
Tung trừng mắt cải:
- Răng mà báºy! Tui thấy răng thì nói rứa! Chứ chi mà báºy...
Mỹ cuống lên há»i:
- Mi thấy răng!
Tung đáp:
- Tui thấy rõ hết mà ... Anh Hải vá»›i chị vô trong tê hÃ, rồi anh Hải đè chị ra hỉ... Anh ấy là m như con trống nhảy con gà mái hỉ!
Mỹ đỠá»ng mặt vá»™i bịt miệng Tung lại rồi nói:
- Äó mi nói báºy rồi đó...
Tung giương cổ cải:
- Báºy răng! Tui thấy răng nói rứa, tui thá» cho chị coi. Tui mà không nhìn thấy như rứa mà nói sai bà váºt nghen! Mà anh Hải mần rứa lại chối thì bà cÅ©ng váºt anh Hải hỉ...
Mỹ lắc đầu chịu thua thằng oắt con bướng bỉnh. Nà ng đà nh phải nói với Tung...
- Ừ, à thì mi thấy răng nói rứa nhưng thôi. Chị xin mi đó, đừng nói nữa... Mi bằng lòng tao biểu anh Hải cho mi tiá»n...
Tung há»i ngay:
- Cho răng.
- Mi muốn răng?
- 2 xu hỉ.
- Nhiá»u rứa, 1 xu nghen Tung...
Tung thÃch thú gáºt đầu:
- Äâu chị Mỹ đưa cho.
Mỹ móc túi lấy một đồng xu trao cho thằng Tung và nói:
- Mi trả lại tao 3 đồng mi đã lấy...
Tung lắc đầu:
- Trá»i, 3Ä‘ là cá»§a chị cho tui, còn 1 xu ni là cá»§a anh Hải, răng chị lại đòi.
Mỹ biết là m răng với thằng khốn nạn nầy không được nên nà ng đà nh phải đưa cho Tung cả 1 xu...
- Rứa là thôi đó nghen Tung. Mi không được nói chi nữa đó...
Tung gáºt đầu nhưng hắn vẫn tham lam.
- ÄÆ°á»£c rồi nhưng lúc mô anh Hải đè chị, chị phải cho tui coi đó nghen...
Mỹ ngượng đỠmặt:
- Thằng quỷ.
- Răng mà quỷ? Dù răng tui cũng đã coi rồi! Chị có bằng lòng rứa tui mới chịu.
Mỹ biết thằng Tung chỉ đòi rứa nhưng Ä‘á»i mô Mỹ và Hải lại để cho thằng Tung thấy lần nữa nên nà ng đà nh gáºt đầu đáp:
- Thôi được rồi!
Thằng Tung thÃch thú cưá»i nói:
- Chị nhớ đó nghen...
Mỹ Ä‘áºp và o vai thằng Tung.
Thằng Tung cưá»i đứng dáºy chạy vá» phÃa trâu cá»§a hắn Ä‘ang ăn cá».
Dưới ruá»™ng Hải thấy thằng Tung chạy Ä‘i chăn trâu bèn há»i Mỹ:
- Răng thằng quỷ đó đòi chi?
Mỹ cau mặt đáp:
- Chả đòi chi hết! Hắn chịu rồi, không nói chuyện chúng mình nữa... Thôi em vỠnghe anh Hải.
Hải cưá»i nhấp nháy cặp mắt:
- Ừ...
Mỹ lấy đòn gánh xá» và o đôi quai gánh định vá» bá»—ng nà ng nghÄ© Ä‘iá»u chi bèn ngừng lại há»i:
- Trưa anh vỠăn cơm hay mang ra đồng cho anh ăn hỉ!
- Vá»...
Mỹ quảy quang vá» lấy thêm phân ra ruá»™ng rải. Hải chăm chú lo hai sà o ruá»™ng cá»§a Thầy Cai cho đến quá ngá» má»›i xong. Hải đánh trâu lên bá» cho trâu ăn cá», chà ng Ä‘i rá»a tay chân rồi vác cà y đánh trâu vá» chuồng giao cho thằng Cồn Ä‘i chăn. Hải ra giếng tắm rá»a xong xuôi, má»›i vỠăn cÆ¡m. Duyên đã dá»n cÆ¡m sẵn cho Hải.
Hải ăn cÆ¡m xong thì Duyên đã bưng tô nước trà cho Hải và khẽ há»i:
- Bây giỠanh vỠnhà phải không?
Hải đáp:
- Ừa...
Duyên cưá»i lẳng lÆ¡ nói:
- Lát nữa em qua đó nghen...
Hải nhìn xung quanh vì chà ng sợ Mỹ đứng quanh đó. Hải cẩn tháºn đỠphòng má»›i đáp:
- Ừ, nhưng nhớ đi lối cổng sau đó.
Duyên nhớ đến Mỹ ở cổng nhà Hải bèn nói:
- Äi cổng đó con Mỹ nó biết rồi.
Hải ngần ngại nói:
- Biết rồi thì răng?
- Hắn cưá»i cho...
- Cưá»i chi...
Duyên nhìn Hải cưá»i lẳng lÆ¡:
- Thì nó cưá»i chứ còn chi nữa...
- Như rứa tùy em Ä‘i cá»a mô cÅ©ng được...
- Ừ, nhớ chỠem đó hỉ!
Hải gáºt đầu, Hải ngồi ăn cÆ¡m xong thì Duyên đã dá»n, nà ng cuối xuống thu đỉa bát, thì Hải vá»™i đưa tay sá» và o ngá»±c Duyên. Duyên ngẩng đầu nhìn Hải rồi nói:
- Chi mà vội rứa... Lát nữa tha hồ.
Hải nhìn Duyên rồi nói:
- Anh vỠDuyên hỉ!
- Dợ...
Hải đứng dáºy vừa Ä‘i vừa xỉa răng, vắt chiếc áo lên vai thong thả Ä‘i vá» phÃa cổng sau nhà chà ng.
Mạ Hải và chị Cò Ty cùng mấy đứa cháu sang nhà ông Hà o Thịnh kéo tÆ¡ mướn. Má»—i ngà y như thế, mạ Hải và chị Cò Ty cÅ©ng kiếm được và i quan tiá»n. Trước khi Ä‘i mần mạ Hải đã đóng cá»a ngõ cẩn tháºn. Hải Ä‘i cổng sau rồi và o cá»a ngách, lồng tay và o khe cá»a rút chiếc then mở cá»a Ä‘i vô. Hải vẫn để cá»a ngõ đóng như không có ai trong nhà . Chà ng và o trong buồng nằm chá» Duyên. Hải vắt chiếc áo trên vách, ra chá»— vại nước múc gáo nước lạnh uống ừng á»±c, thì có tiếng cá»§a Mỹ ở cổng sau gá»i:
- Anh Hải ơi, anh Hải...
Hải ngần ngại không biết có nên lên tiếng đáp lại lá»i gá»i cá»§a Mỹ không. Hải sợ Mỹ vô thì rồi đây Duyên vô nữa thì sao. Mà không trả lá»i Mỹ, Mỹ vô thấy Hải thì ăn nói là m sao vá»›i Mỹ.
Hải nghÄ© được má»™t kế, chà ng vá»™i và ng Ä‘i vá»™i lên giưá»ng nằm yên. Hể Mỹ vô chà ng giã vá» ngá»§ say không nghe tiếng Mỹ gá»i. Bằng Mỹ tưởng Hải Ä‘i vắng không vô thì cà ng hay.
Tiếng Mỹ vẫn nheo nhéo bên ngoà i. Không nghe tiếng Hải trả lá»i Mỹ cau mặt nói:
- Không hiểu anh đi mô cà ?
Mỹ quay Ä‘i nhưng rồi nà ng lại, leo hà ng rà o vô trong sân thấy cá»a đống kÃn nhưng nà ng vẫn Ä‘i vô. Mỹ đã biết lối mở cá»a cá»§a Hải. Rồi nà ng thò tay và o keo cá»a rút chiếc chốt nữa, rồi đẩy cá»a vô. Trong nhà tối om, Mỹ từ ngoà i sáng vô phải đứng má»™t lát má»›i thấy đồ đạt trong nhà . Mỹ nhìn quanh không thấy má»™t ai hết bèn há»i:
- Anh Hải có nhà không?
Hải nằm trong buồng đâm hoảng đà nh phải giã vá» ngáy ngÅ© lên tiếng há»i:
- Ai rứa!
Mỹ nghe tiếng Hải, mừng rở há»i:
- Tui, anh ngủ à ! Anh ngủ chi mà hò, như hò đòn không nghe rứa. Mệt à ...
- Mỹ hả! Miệt quá hè...
Mỹ cưá»i há»i:
- Có ai trong không?
- Ai mô, vô mà coi?
Mỹ rón rén Ä‘i vô nà ng ghé nhìn thấy Hải nằm má»™t mình liá»n bước đến chá»— Hải nằm. Hải đưa tay ôm lấy Mỹ kéo nà ng lại phÃa mình. Mỹ như ngưá»i không xương theo đà kéo cá»§a Hải mà gục xuống ngã chồng lên ngưá»i Hải.
Hải ôm xốc Mỹ lên, tay chà ng lồng và o ngưá»i Mỹ là m Mỹ rướng ngưá»i lên khúc khÃch cưá»i. Mỹ lẳng lÆ¡ ôm ghì lấy Hải khẽ nói:
- Anh biết không, sáng nay em phải thuê thằng Tung một xu đó.
Hải trừng mắt há»i:
- Thuê chi?
Mỹ nghiêm nghị đáp:
- Không thuê hắn nói ầm lên phiá»n lắm nghe.
Hải chá»i thá»:
- Tổ cha thằng đó... Tui bẻ há»ng hắn lúc mô không biết đó...
Mỹ đổ lỗi cho Hải:
- Tự anh mà hắn trong thấy hết...
- Trong răng...
- Còn răng nữa! Thằng oắt đứng đó nấp từ lâu anh mần chi hắn nói tùm lum, cả là ng ni nghe thì phiá»n lắm...
Hải có vẻ uất ức vá»›i thằng oắt con Cò Tung nhưng chà ng đà nh phải chịu lối xá» sá»± cá»§a Mỹ, thấy Hải im lặng. Mỹ cưá»i khúc khÃch khẻ nói vá»›i Hải:
- Anh có biết thằng Cò Tung còn đòi chi nữa không?
Hải lắc đầu đáp:
- Mần răng... Anh biết được thằng khốn nạn đó?
Mỹ cưá»i rúc và o nách Hải rồi khẻ nói:
- Thằng Cò Tung đòi khi mà anh và em như thế ni phải cho nó coi.
Hải báºt buồn cưá»i ôm lấy Mỹ kéo tuá»™t Mỹ ra ngoà i rồi nói:
- Sao em không gá»i thằng Cò Tung cho nó coi. Tiên sư thằng Cò Tung xá» lá đó, phải có anh thấy mụ ná»™i hắn má»›i được.
Mỹ sung sướn ôm ghì lấy Hải. Nà ng thấy mê man tay chân rung lên, bắp thịt như căng thẳng ra trước sá»± vồn váºp thúc đẩy cá»§a Hải. Nà ng không còn tá»± chá»§ được nữa. Mỹ đã theo đà tay cá»§a Hải mà cá»±a quáºy ôm ghì...
Tà i sản của quykiemtu
Từ khóa được google tìm thấy
àäàìàñ , åâðîïåéñêèé , âëàãàëèùå , áèëàí , äîáàâîê , àíåêäîòû , cau cho cua tran duc lai , cau cho duc lai , cau cho of tran duc lai , cau cho tran duc lai , cau cho travel duc lai , caucho tran duc lai , cauchotranduclai , cậu choÌ , cáºu chó , doc chuyen tran duc lai , doc tac pham cau cho , êîìïüþòåðîâ , îíïìí , kể chuyện cáºu chó , nha van tran duc lai , nha van tran duc.lai , nhavan tranduclai , òîïàëîâ , òðóäà , tiêu thuyet cáºu chó , tieu thuyet . cau cho , tieu thuyet cau cho , tra duc lai cau cho , tran duc lai , tran duc lai cau cho , tran duc lai la ai? , tranduclai , trần đức lai , truyen cau cho , truyen caucho tranduclai , truyen cua tran duc lai , truyen dai : cau cho , truyen tran duc lai , truyencauchotranduclai , www.cau cho/duc lai , www.nha van tran duc lai , xem cau cho , you tube cau cho