 |
|

21-11-2008, 06:39 PM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 10
Hôm đó thiên hạ chen chúc nhau trước quán rượu, ngưá»i ná» bÃu lấy ngưá»i kia nghển cổ dòm qua cá»a sổ.
Ngoà i sân, trên thá»m, không tà i nà o lách được má»™t lối Ä‘i. Ngưá»i ta thấy nhan nhản những áo nẹp cá»§a bá»n xtreletz: cái thì Ä‘á», cái thì xanh lá cây, cái thì mà u vá» quýt Äám đông nhốn nháo, đè lên nhau: "Cái gì thế hả? Ai đấy? Tại sao thế?". Bên trong quán rượu, trong căn buồng sạch sẽ ná», bá»n xtreletz Ä‘ang ngồi cùng bá»n chá»§ hiệu buôn to. HÆ¡i ngưá»i thở ra Ä‘á»ng lại thà nh những dòng nước nhá» chảy trên ô kÃnh cá»a sổ. Bá»n xtreletz đã vá»±c và o quán rượu má»™t ngưá»i đà n ông bị đánh nhừ tá». Ngưá»i đó nằm lịm trên hình hắn béo tốt, má»› tóc hoa râm bết máu há»ng, mÅ©i, má đầy thương tÃch.
Bá»n xtreletz trá» và o ngưá»i đó, hét lên:
- Rồi đây, không lâu đâu, chúng sẽ là m như váºy vá»›i các ông.
- Các ông mê ngá»§ à ? Nhưng bá»n ở xloboda Kukui, chúng không mê ngá»§ đâu…
- Nầy anh em, tụi Äức lại đánh ngưá»i cá»§a chúng ta hả?
- May mà chúng tôi đi qua, bênh hắn… không có chúng tôi thì hẳn chúng đã nện hắn đến chết rồi…
- Thá»i mồ ma Sa hoà ng, có ai thấy những chuyện như thế nầy đâu? Có ai để cho tụi ngoại quốc bắt nạt ngưá»i mình đâu?
Opsey Rezov lÃnh xtreletz cá»§a trung Ä‘oà n Pyzov Ä‘ang tìm cách là m cho bè bạn hắn nguôi giáºn; hắn chà o bá»n lái buôn sụ và nói:
- Thưa các vị thương gia tai mắt, chúng tôi đến vá»›i các vị. Chúng tôi không còn biết Ä‘em vợ con Ä‘i đâu nữa. Tháºt là cảnh khổ sở cùng cá»±c… Gần hai năm nay, ngưá»i ta không trả lương cho chúng tôi. Bá»n đại tá bắt chúng tôi là m những công việc hết sức nặng nhá»c. Là m thế nà o mà sống được? Và sống bằng gì? Ngưá»i ta không cho phép chúng tôi buôn bán trong thà nh phố. Ở ngoại ô thì cháºt chá»™i… Bá»n ngưá»i Äức đã nắm hết má»i thứ trong tay. GiỠđây, chúng đã mua rấm trước tất cả Ä‘ay và gai rồi. LÅ© quá»· què ấy mua da rồi mang vá» xloboda Kukui thuá»™c lấy; là m lấy. Phụ nữ chẳng ai thèm mua giầy cá»§a ngưá»i mình, do những thợ thá»§ công ở ngoại ô là m; hỠđòi giầy cá»§a ngưá»i Äức là m kia. Cuá»™c sống trở nên không sao chịu nổi nữa rồi. Nếu các vị không bênh vá»±c đám xtreletz chúng tôi thì các vị nên nhá»› rằng, các nhà buôn như các vị rồi đây cÅ©ng sẽ chết. Bè lÅ© Narytskin rút cuá»™c đã nắm được Ngân khố trong tay… Bá»n chúng tham lam vô độ. Các vị hãy chỠđấy, rồi đây sưu thuế sẽ nặng đến mức các vị chỉ còn có chết thôi. Hãy chỠđón những Ä‘iá»u còn tệ hại hÆ¡n thế nữa. Viên đại thần Matveev bị Ä‘i đà y bây giá» Ä‘ang trên đưá»ng trở vá»â€¦ lòng đầy căm thù. Lão sẽ ăn gá»i Moskva cho mà xem.
Những tiếng rên rỉ cá»§a kẻ bị đòn nhừ tá» nghe tháºt khá»§ng khiếp. Những lá»i nói cá»§a gã xtreletz nghe cÅ©ng rùng rợn, khó hiểu. Bá»n nhà buôn đưa mắt nhìn nhau.
Há» khó tin được rằng cái anh chà ng bán hà ng tá»™i nghiệp kia đã bị bá»n ngưá»i Äức ở Kukui đánh Ä‘áºp tà n nhẫn. Việc nầy xem ra có Ä‘iá»u mỠám. Váºy mà bá»n xtreletz nói đúng. Hiện giá» Ä‘á»i sống khó khăn tháºt. Má»—i năm sá»± nghèo khổ lại tăng lên, má»—i năm lại thêm thấp thá»m lo âu. Má»—i khi có má»™t sắc chỉ má»›i: "Sa hoà ng đã truyá»n, các vị đại thần đã quyết định", là lại có má»™t tai hoạ má»›i: Ná»™p tiá»n mau, Ä‘em tiá»n mà vứt và o vá»±c thẳm. Kêu vá»›i ai? Mà ai bênh vá»±c mình? Bá»n quý tá»™c quyá»n thế? Chúng chỉ biết rõ má»—i má»™t việc là thu tiá»n vá» cho Ngân khố. Nhưng bằng cách nà o và đà o đâu ra tiá»n? Cái đó chúng không cần biết. Cởi áo lót cá»§a anh ta, đưa đây. Tháºt cứ như thể Moskva bị địch chiếm đóng váºy.
Má»™t gã lái buôn vung bà n tay Ä‘eo đầy nhẫn bạc, lách và o trong vòng ngưá»i xúm quanh kẻ bị đánh.
- Chúng tôi đây, tức là nhà Vorobiev. - hắn nói, - chúng tôi Ä‘em tÆ¡ sống đến há»™i chợ Arkhagensk. Thế nhưng bá»n ngưá»i Äức đã đồng tình bảo nhau không mua lấy má»™t xu tÆ¡ cá»§a tôi. Và tên bang trưởng cá»§a chúng, tức là lão ngưá»i Äức Vunfiux, nói và o mặt chúng tôi: "Chúng ta sẽ là m cho bá»n nhà buôn ở Moskva phải chịu roi vá»t vì công nợ và trong tương lai, chúng ta sẽ buá»™c há» - nghÄ©a là chÃnh chúng sẽ buá»™c chúng ta, những nhà buôn ở Moskva - chỉ còn buôn á»§ng gai được mà thôi".
Tiếng ồn à o nổi lên khắp căn nhà gá»—. Bá»n xtreletz hét lên: "Äấy, chúng tôi đã bảo mà . Chẳng bao lâu nữa rồi đến á»§ng gai cÅ©ng không còn?" Anh chà ng lái buôn trẻ tuổi Bordan Zigulin nhảy và o giữa vòng ngưá»i, bá»™ tóc quăn xoã sợi:
- Tôi ở Bạch Hải vá», - hắn hăng hái nói, - Tôi đến đây để mua mỡ hải cẩu. Thế nhưng tôi Ä‘i không lại vá» không, mấy cá»— xe rá»—ng tuếch. Hai tên ngoại quốc Maxlin và Bierkovov đã mua trước cá»§a miá»n duyên hải tất cả mỡ hải cẩu trong mưá»i năm. Và tất cả dân miá»n duyên hải Ä‘á»u là con nợ cá»§a chúng. Bá»n chúng mua mỡ cá»§a dân vá»›i giá tiá»n chỉ bằng má»™t phần tư giá thị trưá»ng và cấm há» bán mỡ cho ngưá»i khác. Dân chúng Ä‘ang sống trong cảnh khổ cá»±c; há» không ra biển Ä‘i săn nữa, tan tác má»—i ngưá»i má»™t nÆ¡i. Hiện nay ngưá»i ta cấm ngưá»i Nga chúng ta Ä‘i lên miá»n Bắc.
Bá»n xtreletz xắn tay áo lên, lại lá»›n tiếng hò hét.
Opsey Rezov cầm gươm gõ mạnh, nghiến răng rÃt lên:
- Thá»i cÆ¡ đến, chúng ta sẽ thanh toán tụi đại tá! Xong rồi má»›i đến lượt bá»n quý tá»™c… Chúng ta sẽ kéo chuông báo động khắp thà nh Moskva. Tất cả ngoại ô Ä‘á»u theo chúng ta. Nhưng các vị thương gia, các vị hãy á»§ng há»™ chúng tôi! Nà o, các anh em, khiêng hắn lên, chúng ta Ä‘i nà o…
Bá»n xtreletz nắm lấy gã bị đòn, gã nầy cất tiếng la om lên đầu lắc lư:
- Trá»i ôi, ngưá»i ta giết tôi… ôi… ôi.
Äẩy má»i ngưá»i lùi lại, há» kéo gã ra khá»i quán rượu, Ä‘i đến Hồng trưá»ng để cho công chúng trông thấy.
Bá»n nhà buôn phân vân ở lại trong quán.
Há»ng, há»ng bét! Là m gì bây giá»? Liên kết vá»›i bá»n xtreletz ư? Chúng là những đứa khố rách áo ôm, chúng chẳng có gì mà mất cả… Không liên kết vá»›i chúng chăng? Bá»n quý tá»™c sẽ ăn thịt há» ngay.
|

23-11-2008, 09:14 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 11
Lần đó, sau giá» Ä‘á»c kinh buổi chiá»u, Alexaska bị má»™t tráºn đòn tà n nhẫn: nó phải cá»±c nhá»c má»›i lê được vá» tầng nhà dưới cùng. Nghiến răng, không thốt ná»a lá»i, nó kéo chăn lên đắp kÃn ngưá»i. Alioska mang má»™t Ãt cháo hoà sữa lại cho nó ăn trên bếp lò. Alioska thương hại nó vô cùng: "Chao ôi, anh bạn tá»™i nghiệp, ngưá»i ta hà nh hạ cáºu tệ quá!"
Alexaska nằm lì suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ ở chá»— ấm áp nhất, ngay cạnh ống khói bếp lò. Nó thấy trong ngưá»i dá»… chịu, lại mở miệng nói:
- Má»™t ông bố như thế, phải Ä‘em ra mà đánh róc xác cho chết Ä‘i, cái đồ quái váºt độc ác ấy! Alioska, cáºu lấy trá»™m Ãt dầu thắp đèn cho tá»›, chai dầu để ở phÃa sau những tranh thánh ấy! Tá»› sẽ bôi dầu lên hai mông Ä‘Ãt. Sáng mai vết thương ở mông sẽ khô, ta sẽ chuồn thẳng… Tá»› sẽ không trở vá» nhà nữa, thà chết đưá»ng chết chợ còn hÆ¡n.
Suốt đêm, bên ngoà i bức tưá»ng dá»±ng bằng những súc gá»— tròn, trá»i nổi bão dữ dá»™i, tiếng ma quá»· hú lên từng hồi trong ống khói bếp lò. Äứa con gái chị nấu bếp khóc thút thÃt. Alioska nằm mÆ¡ thấy mẹ nó đứng giữa căn nhà gá»— ám khói, khóc sướt mướt mà mắt vẫn mở trừng, luôn luôn đưa tay lên ôm lấy đầu, miệng than vãn không ngá»›t… Trong giấc mÆ¡, lòng Alioska se lại.
Trá»i vừa há»ng sáng, Alexaska đã huých khuá»·u tay và o ngưá»i Alioska gá»i "Thôi, không ngá»§ nữa, dáºy Ä‘i cáºu". Hai đứa trẻ vừa gãi, vừa cẩn tháºn xá» chân và o á»§ng. Tìm thấy ná»a chiếc bánh mì to chúng vá»› luôn lấy, huýt sáo gá»i cho chó khá»i sá»§a rồi mở phÃa dưới cổng lá»t ra đưá»ng. Buổi sáng hôm ấy yên tÄ©nh, bầu trá»i âm u, ẩm ướt. Băng nhÅ© Ä‘á»ng ở gá» mái nhà rÆ¡i lá»™p bá»™p. Phố xá lát bằng gá»— tròn ngoằn ngoèo, tối om. Xa xa phÃa bên kia cái thà nh phố toà n nhà bằng gá»—, ánh bình minh toả ra, gần gÅ©i, thà nh từng vệt dà i đỠnhư tiết, ẩn hiện trong sương mù.
Trong các phố, bá»n ngưá»i canh đêm Ä‘ang uể oải dẹp những hà ng rà o chắn đặt ban đêm để đỠphòng bá»n vô lại trá»™m cướp. Bá»n ăn mà y, bá»n ngưá»i tà n táºt, bá»n dỡ ngưá»i Ä‘ang vừa Ä‘i vừa chá»i bá»›i lẫn nhau. Há» ra Ä‘i tháºt sá»›m để chiếm chá»— trên thá»m các nhà thá». Trong phố Vozvizenka đầy phân súc váºt, ngưá»i ta Ä‘ang dẫn bầy súc váºt sống om sòm ra sông Neglinnaia cho chúng uống nước.
Hai chú bé Ä‘i tá»›i tháp tròn ở cá»a ô Boroviskie cùng má»™t lúc vá»›i bầy súc váºt. Má»™t gã ngá»± lâm pháo thá»§ ngưá»i Äức, mặc áo khoác lông cừu, ngá»§ gà ngá»§ gáºt trước những khẩu đại bác bằng gang. "Ở đây, Ä‘i đứng phải tháºn trá»ng, Sa hoà ng không xa đâu", Alexaska nói.
Men theo bá» sông dốc, đầy những đống rác rưởi tro tà n cá»§a con sông Neglinnaia, chúng Ä‘i tá»›i cầu Ivecski rồi sang cầu. Giá» thì trá»i đã sáng bạch. PhÃa trên thà nh phố, những đám mây xám Ä‘ang lững lá» trôi. Má»™t cái hà o sâu chạy theo dá»c tưá»ng Ä‘iện Kreml. Những chiếc cá»c mục nát nổi lá»nh bá»nh đâu đó, tà n tÃch cá»§a những chiếc cối xay gió má»›i bị phá huá»·. Trên bá» hà o sừng sững mấy chiếc giá treo cổ, má»—i giá là hai cái cá»™t trên đặt má»™t thanh xà ngang. Ở má»™t giá xá» giảo lá»§ng lẳng má»™t ngưá»i đà n ông dà i thưá»n thượt, chân Ä‘i á»§ng gai, tay bị trói giáºt cánh khuá»·u. Cái mặt cúi gáºp xuống ngá»±c đã bị quạ rỉa. "Kìa, lại hai ngưá»i nữa, - Alexaska nói, dưới đáy hà o, ngổn ngang xác chết tuyết vùi gần kÃn. - Bá»n kẻ cướp đấy, cáºu xem ngưá»i ta trừng trị chúng như thế nà o!"
Quảng trưá»ng vắng ngắt, từ chá»— nhà thá» nhá» Ivecskaia cho đến nhà thá» lá»›n thánh Bazil quét vôi trắng toát vá»›i những nóc tròn mà u lam, dá»±ng trên má»™t ná»n nhà cÅ©ng mà u lam. Vệt xe trượt tuyết lượn ngoằn ngoèo trên quảng trưá»ng cho đến táºn cá»a ô Xpaskie. Dá»±ng trên cá»a ô là con chim ưng bằng và ng đứng dạng hai chân; má»™t đà n quạ Ä‘en nghịt bay lượn kêu ầm Ä© hoảng loạn như chúng thưá»ng kêu vá» mùa xuân. Khi kim đồng hồ chỉ tám giá» trên cái mặt đồng hồ Ä‘en, chuông đồng hồ nổi lên má»™t Ä‘iệu nhạc nước ngoà i. Alioska vá»™i và ng bá» mÅ©i lông ra và là m dấu thánh giá mắt nhìn và o tháp. Ở đây, nó thấy sợ.
- Nầy Alexaska, chuồn Ä‘i thôi, há» có thể trông thấy bá»n mình.
- Äi vá»›i tá»›, cáºu không phải sợ gì cả, ngốc ạ.
Chúng Ä‘i qua quảng trưá»ng. Ở phÃa bên kia, những cá»a hiệu và quán hà ng ghép bằng ván, những cá»a hà ng nhá» quay chiếu vá» gai, dá»±ng xÃt và o nhau. Äám nhà buôn mở khoá cá»a, bà y hà ng lên trên những con sà o. Trong dãy những cá»a hà ng bánh mì, khói từ bếp lò bốc lên nghi ngút, toả ra mùi bánh nướng thÆ¡m phức. Từ khắp các ngõ hẻm lân cáºn, dân chúng ùn ùn kéo đến.
Dù có ngưá»i nện và o gáy Alexaska hay nguyá»n rá»§a nó, nó cÅ©ng mặc, miá»…n sao chá»— nà o nó cÅ©ng gà được mÅ©i và o má»™t tÃ. Len lá»i trong đám ngưá»i đông đúc, nó đến táºn các cá»a hiệu, bắt chuyện vá»›i nhà buôn, há»i han giá cả, bông phèng. Alioska miệng há hốc, phải chặt váºt lắm má»›i Ä‘i theo được nó. Trông thấy má»™t bà to béo, mặc áo khoác dạ, đầu đội mÅ© lông cáo chùm lên chiếc khăn quà ng, Alexaska bèn kéo lê chân, toà n thân run rẩy, lắp bắp nói:
- Bẩm bà … à … à … cao quý, xin… in… in bà là m… à m… phúc… úc cho một đứa trẻ mồ… ồ ồ… côi… ôi… khốn… ốn… khổ… ổ đang chết… ết… đo… ói…
Mụ lái buôn goá chồng, vén váy, móc và đeo ở bụng lấy ra hai đồng ná»a kopeik cho Alexaska rồi nghiêm mặt là m dấu. Hai chú bé liá»n chạy Ä‘i mua bánh chả và uống rượu máºt ong hoà gia vị nóng hổi.
- Tá»› đã bảo cáºu mà , Ä‘i vá»›i tá»›, không có sợ gì cả mà ! - Alexaska nói.
Ngưá»i vẫn ùn ùn kéo đến. Có ngưá»i đến để nhìn thiên hạ và hóng chuyện ngưá»i ta bà n tán, kẻ thì đến để trưng quần áo má»›i và lại có những kể đến để há»… có gì sÆ¡ hở là khoắng ngay má»™t mẻ. Trong má»™t ngõ hẻm, tóc vụn rải rác trên tuyết như má»™t bức thảm dạ, đám thợ cạo báºp kéo lách cách gá»i khách. Má»™t gã thợ cạo để khách hà ng ngồi lên má»™t súc gá»— cắm xuống tuyết rồi chụp lên đầu khách má»™t cái nồi đất, lấy kéo cắt chá»— tóc thò ra khá»i miệng nồi. á»’n à o nhất là dãy hà ng tạp hoá. Ô đây, những mụ đà n bà lắm lá»i, gà o lên như có đám cháy trong khi mua bán kim, chỉ, khuy, má»i thứ lặt vặt Alioska sợ lạc nên tay không rá»i thắt lưng Alexaska.
Khi chúng trở lại quảng trưá»ng thì có má»™t ngưá»i đà n ông chạy qua, miệng kêu cái gì không rõ. Má»™t đám ngưá»i dầy đặc từ phố Vavacka tiến lại, tiếng hú, tiếng còi nhức óc. Bá»n xtreletz giÆ¡ thẳng tay lên, khiêng ngưá»i bị đánh. Giá»ng đầy nước mắt, há» quay vá» các ngả hét to lên:
- Hỡi các đạo chÃnh thống! Các bạn hãy nhìn xem chúng hà nh hạ ngưá»i bán hà ng nầy như thế nà o…
Ngưá»i ta đặt kẻ bị thương và o má»™t chiếc xe trượt tuyết đã tháo ngá»±a. Gã xtreletz Opsey Rezov trèo lên xe, rồi lặp lại cái luáºn Ä‘iệu cÅ© cá»§a gã - Gã nói - Bá»n Äức Ä‘iên cuồng như lÅ© chó dại đã đánh Ä‘áºp gần chết má»™t ngưá»i buôn bán hiá»n là nh và bá»n quý tá»™c quyá»n thế sắp sá»a dâng cả thà nh phố Moskva cho bá»n ngoại quốc muốn là m gì thì là m!
Alexaska và Alioska len lá»i đến táºn chá»— chiếc xe. Alioska ngồi thụp xuống, bá»—ng nháºn ra ngay ngưá»i bị đánh là bác bán hà ng béo có cặp mắt ti hÃ, đội mÅ© lông thá» rừng đã bán cho nó hai cái bánh chả ở quảng trưá»ng Lubianka Hắn sặc sụa mùi rượu vodka và rên rỉ mãi đã mệt nhoà i. Hắn nằm nghiêng ngưá»i, úp mặt và o rÆ¡m, khẽ lải nhải:
- Ôi, ôi, hãy vì Chúa để cho tôi đi, đừng giữ tôi ở đây!
Opsey Rezov là m dấu thánh giá, rồi hướng vá» phÃa các nhà thá» và đám cá» toạ, nghiêng mình chà o. Trong đám đông có tiếng bá»n xtreletz xì xà o. CÆ¡n phẫn ná»™ má»—i lúc má»™t tăng. Bá»—ng có tiếng hô: "Há» kia rồi, há» kia rồi".
Từ cá»a ô Xpaskie, trên vết đưá»ng do xe trượt tuyết để lại, hay kỵ sÄ© phi ngá»±a tá»›i. Ngưá»i thứ nhất mặc áo dà i cá»§a quân xtreletz mà u đỠquýt, đầu đội mÅ© lông lệch xuống mang tai má»™t cách ngang tà ng. Thanh gươm cong nạm kim cương Ä‘áºp và o chiếc chăn nhung trùm mông ngá»±a. Không há» kìm ngá»±a cháºm lại, ngưá»i đó bá» dây cương mặc ngá»±a lao và o đám đông. Nhiá»u ngưá»i hoảng sợ, giÆ¡ tay nắm dây cương giữ ngá»±a lại. Ngưá»i kỵ sÄ© quay phắt đầu lại, để lá»™ hà m răng thưa và ng khè. Ngưá»i đó trán rá»™ng, mắt sâu và râu cứng. Äó là Yararui, biệt hiệu cá»§a dân Moskva đặt cho lão vương hầu Ivan Andreevich Khovanski, má»™t tên tổng trấn, dòng dõi quý tá»™c quyá»n thế lâu Ä‘á»i và kẻ thù bất cá»™ng đái thiên vá»›i há» Narytskin dòng dõi tầm thưá»ng. Thấy lão mặc áo dà i cá»§a trung Ä‘oà n há», đám xtreletz kêu lên:
- Äức ông đứng vá» phe chúng ta, Ivan Andreevich đứng vá» phe chúng ta.
Rồi há» chạy vá»™i vá» phÃa lão.
Ngưá»i kỵ sÄ© thứ hai tá»›i cháºm hÆ¡n là Vaxili Vaxilievich Golixyn. Hắn vừa vá»— vá» cổ ngá»±a vừa há»i:
- Hỡi các đạo hữu chÃnh thống, anh em là m loạn à ? Ai đã là m gì thiệt hại đến anh em? Và vá» vấn đỠgì? Nói Ä‘i, chúng ta suốt ngà y suốt đêm chỉ nghÄ© đến lợi Ãch cá»§a dân thôi. Ở trên kia. Sa hoà ng đã trông thấy các anh em, nhưng vì Sa hoà ng còn nhá» nên ngà i sợ và phái chúng ta ra xem sá»± thể ra sao.
Äám đông mồm há hốc, ngắm nghÃa chiếc áo khoác bằng gấm cá»§a hắn - vá»›i giá tiá»n chiếc áo khoác nầy, ngưá»i ta có thể mua được ná»a thà nh phố Moskva há» ngắm nghÃa những chiếc nhẫn có nạm ngá»c Ä‘eo trên mấy ngón tay Ä‘ang vuốt ve con ngá»±a. Mấy chiếc nhẫn lóe ra muôn và n ánh sáng. Äám đông lùi lại không trả lá»i. Vaxili Vaxilievich cưá»i, thúc ngá»±a tiến lên đứng song song sát bên ngá»±a Khovanski.
Bá»n xtreletz kêu vá»›i Vaxili Vaxilievich:
- Äức ông hãy giao bá»n đại tá cho chúng tôi. Chúng tôi sẽ Ä‘em chúng ra xá» lấy: treo đầu chúng trên đỉnh má»™t tháp chuông. Những vị quý tá»™c quyá»n thế ở trên ấy nghÄ© gì? Tại sao há» lại buá»™c chúng tôi phải chấp nháºn má»™t đứa bé con, cái thằng nhãi nhép cá»§a nhà Narytskin là m Sa hoà ng?
Khovanski đưa mép bao tay vuốt bá»™ ria hoa râm cá»§a lão. Lão giÆ¡ tay lên. Má»i ngưá»i im lặng.
- Hỡi quân xtreletz! - Lão nhổm ngưá»i trên yên ngá»±a. Mặt đỠtÃa tai, lão cất cái giá»ng ồ ồ cố nói tháºt to để cho những ngưá»i đứng xa nhất cÅ©ng nghe rõ - Hỡi quân xtreletz, bây giá» chÃnh bản thân các ngươi đã thấy được cái ách không sao chịu nổi mà bá»n quý tá»™c quyá»n thế đè lên đầu lên cổ các ngươi. Bây giá» bá»n chúng đã chá»n, có Chúa biết được, má»™t Sa hoà ng như thế nà o. Không phải ta đã tôn Sa hoà ng đó lên ngôi. Rồi đây các ngươi sẽ thấy: không những chúng sẽ không trả lương cho các ngươi mà còn chẳng cho các ngươi có gì mà ăn nữa. Rồi các ngươi sẽ phải là m như tụi nông nô. Rồi con cháu các ngươi sẽ suốt Ä‘á»i là m nông nô cho nhà Narytskin. HÆ¡n thế nữa… chúng sẽ bán các ngươi, chúng sẽ bán tất cả chúng ta cho bá»n ngoại quốc… Chúng sẽ phá huá»· Moskva và đạo ChÃnh thống… Sức mạnh cá»§a ngưá»i Nga xưa kia, nay đâu rồi, hở các bạn?
Nghe đến đấy, đám đông gà o thét má»™t cách kinh khá»§ng đến ná»—i Alioska đâm hoảng: "Thôi chết rồi, há» sắp sá»a dẫm bá»n mình chết bẹp mất!". Alexaska Melsikov nhảy từ chiếc xe nầy sang chiếc xe khác, đút hai ngón tay và o miệng huýt sáo. Ngưá»i ta chỉ nghe thấy tiếng nói cá»§a Yararui Ä‘ang gân cổ gà o lên:
- Hỡi quân xtreletz, hãy tiến lên! Chúng ta hãy qua sông đến chá»— các trung Ä‘oà n đóng quân bên đó rồi ta sẽ bà n tÃnh sau.
|

23-11-2008, 09:18 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 12
Trên quảng trưá»ng chỉ còn lại chiếc xe trượt tuyết đã tháo ngá»±a. Alioska và Alexaska. Ngưá»i bán bánh bị đòn nhổm dáºy, hé cặp mắt sưng vù nhìn quanh rồi xỉ mÅ©i má»™t hồi lâu.
- Bác Æ¡i, - Alexaska vừa nói vá»›i bác bán bánh, vừa nháy mắt vá»›i Alioska, - chúng cháu xin dẫn bác vỠđến táºn nhà , chúng cháu thương bác quá.
Ngưá»i bán bánh vẫn chưa hoà n hồn. Hai đứa bé dìu hắn, hắn loạng choạng bước Ä‘i miệng lẩm bẩm.
Bá»—ng hắn đẩy bá»n trẻ ra rồi quát: "Äứng lại!". Hắn hăm doạ ai không rõ, đôi á»§ng dạ to sù dáºm thình thịch.
Cả bá»n qua sông Ä‘i vá» phÃa cá»a ô Serpukhovskie. Dá»c đưá»ng bác bán bánh nói cho lÅ© trẻ biết tên mình là Feka Zaiatz. Nhà hắn ở ngoại thà nh, không lấy gì là m to. Trên mảnh đất rà o kÃn cá»§a hắn má»c độc má»™t cây to trên có nhiá»u tổ quạ nhưng cái cổng ra và o và cái nhà gá»— thì má»›i là m. Zaiatz vui mừng khi trông thấy nÆ¡i ăn chốn ở cá»§a mình. "Kia rồi, những chiếc bánh chả bé nhá» và những chiếc bánh sừng bò cá»§a ta kia rồi, những chiếc bánh nướng nhân máºt ong xinh xẻo cá»§a ta, chúng sẽ cứu ta". Má»™t ngưá»i đà n bà mặt rá»—, mắt chá»™t, ra mở cái cá»a con. Zaiatz đẩy mụ ra, Alexaska và Alioska lá»n theo sau hắn. Zaiatz định Ä‘uổi chúng Ä‘i: "Chúng mầy Ä‘i đâu? Và o là m gì?".
Nhưng rồi hắn khoát tay tỠvẻ mặc kệ và bước và o nhà . Hắn ngồi xuống một cái bục trên rải chiếu mới dệt bằng vỠgai, và bắt đầu chú ý xem xét thân hình mình. Quần áo hắn rách bươm. Hắn lắc đầu lia lịa rồi khóc ròng:
- Chúng nó đánh tôi nhừ tá», - hắn nói vá»›i ngưá»i đà n bà chá»™t. - Äứa nà o đánh, và vì cá»› gì tôi cÅ©ng không nhá»›. ÄÆ°a quần áo đây cho tôi thay!
Bá»—ng hắn hét lên, tay Ä‘áºp Ä‘en đét xuống bục:
- Äi đốt lò tắm hÆ¡i Ä‘i, tao bảo mầy đấy, con chó cái chá»™t kia!
Ngưá»i đà n bà sụt sịt Ä‘i ra. Hai thằng bé nép và o cái bếp lò chiếm ná»a căn nhà gá»—, Zaiatz nói:
- Nầy các cháu đã cứu bác. Bây giá» các cháu muốn xin gì bác cÅ©ng được! Ngưá»i bác Ä‘au như giần. Chúng nó đánh bác gẫy xương sưá»n rồi. Bây giá» bác là m thế nà o mà mang được cái mẹt bán bánh nướng nữa? Chao ôi! Tháºt là tai vạ… Váºy mà vẫn phải là m, vẫn phải tiếp tục Ä‘i bán hà ng…
Alexaska một lần nữa lại đưa mắt nháy Alioska:
- Chúng cháu không cần lấy thưởng, - nó nói, - nhưng bác cho chúng cháu ngủ lại nhà bác đêm nay.
Khi Zaiatz táºp tá»…nh Ä‘i và o buồng tắm hÆ¡i, hai đứa bé trèo lên cái ổ trên lò.
- Ngà y mai, chúng mình sẽ Ä‘i bán bánh chả thay lão ta, - Alexaska thì thầm - Tá»› đã bảo cáºu là đi vá»›i tá»› cáºu không việc gì mà sợ cả mà .
Sáng sá»›m tinh sương, ngưá»i đà n bà chá»™t Ä‘em bá» lò nướng đủ loại bánh chả; có loại bánh ngá»t nhân cá»§ cải, Ä‘áºu há»™t hay nấm muối, có những loại bánh mặn nhân thịt thá» rừng, thịt bò hay nhồi mì. Feka Zaiatz nằm rên rỉ trên bục, mình đắp cái áo lông. Hắn không sao cỠđộng chân tay được. Alexaska quét nhà , chạy ra sân xách nước, vác cá»§i và o, đổ tro, đổ nước rá»a bát. Nó là m má»i việc nhanh như chá»›p, vừa là m vừa bông đùa; theo lá»i nó bảo, Alioska cho gia súc cá»§a Zaiatz uống nước.
- Mầy tháo vát đấy, - Zaiatz rá»n rÄ© - chà , tao cÅ©ng muốn để mầy mang bánh chả ra chợ bán, nhưng bán được bao nhiêu mầy sẽ cuá»—m rồi chuồn thẳng, mầy sẽ ăn cắp cá»§a tao mất thôi! Chú mầy láu cá lắm.
Alexaska liá»n hôn chiếc thánh giá Ä‘eo ở cổ là ká»· niệm ngà y lá»… rá»a tá»™i rồi thá» rằng nó sẽ không ăn cắp chá»— tiá»n ấy. Nó tháo ở tưá»ng ra má»™t bức tranh vẽ bốn mươi vị thánh rồi ghé miệng hôn. Äến thế thì Zaiatz cÅ©ng đà nh phải tin nó. Ngưá»i đà n bà bà y hai trăm cái bánh chả lên hai cái mẹt, trên phá»§ má»™t mảnh vải cÅ©. Alexaska và Alioska má»—i đứa Ä‘eo má»™t cái tạp dá», nhét đôi bao tay và o thắt lưng rồi mang mẹt bánh ra Ä‘i.
- Ai mua bánh chả nhân máºt ong nóng sốt, ná»a xu má»™t đôi không? Bánh chả vừa má»›i ở lò ra ngà y hôm nay đây, - Alexaska cất tiếng rao lanh lảnh, mắt nhìn ngưá»i qua đưá»ng. - Ai mua bánh chả nà o, ai mua nà o, lại đây mua bánh chả Ä‘i!
Trông thấy má»™t toán xtreletz Ä‘ang dừng chân nghỉ, nó nhón chân nhảy má»™t Ä‘iệu múa, miệng rao to: "Ai mua bánh chả lại đây mà mua! Bánh chả cá»§a Sa hoà ng, cá»§a các vị đại thần đây. Ở Ä‘iện Kreml tôi đã bán nhiá»u rồi nhưng há» giã tôi má»™t tráºn nên thân, nhà Narytskin đã ăn bánh nầy và đã bị té re".
Bá»n xtreletz cưá»i rá»™ tranh nhau mua bánh. Alioska cÅ©ng ba hoa rao hà ng. Hai đứa Ä‘i chưa tá»›i sông đã phải quay vá» lấy mẻ bánh khác.
- ChÃnh Chúa đã run rá»§i các cháu đến đây, - Zaiatz ngạc nhiên nói.
|

23-11-2008, 09:21 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 13
Äã hÆ¡n hai tuần nay, Mikhail Tyktov lang thang trong thà nh phố Moskva, không có việc là m mà cÅ©ng chẳng có tiá»n. Hôm trước, ở quảng trưá»ng Lubianka, bá»n thÆ¡ lại đã chế giá»…u hắn. HỠđã không cho hắn má»™t tấc đất, má»™t tên nông nô nà o. Lão vương hầu Romodanovski đã chá»i mắng hắn tà n nhẫn là m cho hắn xấu hổ chÃn cả ngưá»i. Lão truyá»n cho hắn năm sau phải trở lại nhưng phải cưỡi ngá»±a tốt mà đến cho đúng phép.
Mikhail rá»i quảng trưá»ng Lubianka đến má»™t quán rượu để ngá»§ trỠđêm. Dá»c đưá»ng, hắn gặp anh hắn và ngưá»i anh lại nhiếc móc sá»± nhục nhã cá»§a hắn rồi lấy lại con ngá»±a thiến nhưng quên không lấy lại thanh gươm cùng chiếc Ä‘ai Ä‘eo gươm bằng lụa kẻ sá»c trên có Ä‘Ãnh những miếng bạc cá»§a ông cha hỠđể lại.
Ngay tối hôm đó, Mikhail chếnh choáng rượu vodka ngâm tá»i, gán phăng cả gươm lẫn Ä‘ai cho ngưá»i chá»§ quán.
Có hai gã ngưá»i Moskva, láu lỉnh, bám chặt lấy Mikhail: má»™t gã tá»± xưng là con nhà buôn, còn gã kia nói mình là thÆ¡ lại: kỳ thá»±c chúng chỉ là những kẻ suốt ngà y la cà nÆ¡i trà đình tá»u Ä‘iếm, chúng thi nhau tán dương tà i ba cá»§a Mikhail, hôn lên môi hắn, hứa hẹn vá»›i hắn má»i thứ vui thú. Mikhail ăn chÆ¡i vá»›i bá»n chúng liá»n má»™t tuần. Chúng kéo xuống cái hầm nhá» cá»§a má»™t tên Hy Lạp rồi cùng nhau hút thuốc lá nhồi trong sừng bò cái đổ đầy nước; bá»n chúng hút cho đến lúc gay tê mê chẳng còn biết trá»i đất gì nữa: đủ má»i thứ hiện tượng ma quái, hình ảnh khoái trá, rùng rợn hiện lên trước mắt chúng…
Chúng lại dẫn hắn đến những nhà tắm mà Sa hoà ng cho dá»±ng ở bá» sông Moskva để dân chúng dùng; bá»n chúng đến đó cốt không phải để tắm hÆ¡i nước mà để nhìn và phá lên cưá»i khi có đà n bà trần truồng từ đám hÆ¡i nước mù mịt Ä‘i ra phòng thay quần áo công cá»™ng tay cầm cái chổi con tết bằng cà nh phong để che ngưá»i. Cái đó đối vá»›i Mikhail cÅ©ng có vẻ huyá»n ảo như khi hắn say trong là n khói thuốc lá.
Chúng lại định kéo hắn đến nhà má»™t mụ cô đầu. Nhưng Mikhail hãy còn rất trẻ, sợ không dám đụng đến quả cấm. Hắn nhá»› lại cha hắn, sau giá» Ä‘á»c kinh chiá»u, thưá»ng lấy ngón tay gạt bấc nến, mở má»™t cuốn sách cổ bá»c da có móc cà i bằng đồng, giở đến trang góc nhầy mỡ, rồi Ä‘á»c lên những lá»i nói vỠđà n bà . "Äà n bà là gì? Má»™t mà ng lưới cám dá»— để quyến rÅ© đà n ông. Mặt mà y sáng sá»§a, nó hết nháy cặp mắt to lại uốn éo bá»™ đùi khêu gợi và nhóm má»™t ngá»n lá»a ma quá»· nóng ran khắp tứ chi. Äà n bà là gì? Là sà o huyệt cá»§a rắn độc, là má»™t bệnh hoạn, là cái chảo cá»§a Ma vương, là má»™t cÆ¡n thịnh ná»™ không mục Ä‘Ãch, má»™t sá»± cám dá»— xảo quyệt, má»™t sá»± vuốt ve cá»§a quỷ…". Như váºy thì là m sao mà chẳng khiếp sợ!
Má»™t hôm, chúng lại dẫn hắn và o má»™t quán rượu ở cá»a ô Pokrovskoi. Cả bá»n vừa ngồi xuống thì từ phÃa sau cái chiếu dệt bằng vá» gai dùng là m mà n che, má»™t ngưá»i con gái béo lùn, đầu bù tóc rối nhảy ra: cặp lông mà y ả tô Ä‘en xì từ chân mÅ©i ra táºn thái dương, hai con mắt ả tròn xoe, tai dà i, má tÃm bầm, dÃnh nhoe nhoét nước cá»§ cải Ä‘á». Ả vứt bá» cái chăn là m bằng nhiá»u miếng vải sặc sỡ quấn quanh ngưá»i, rồi trần truồng, núng nÃnh, trắng hếu, ả nhảy múa trước mặt Mikhail, chìa tay nầy rồi tay kia ra má»i Mikhail - đôi bà n tay đầy nhẫn và vòng đồng kêu loong coong.
Thân hình trần truồng, ghê tởm cá»§a ả là m Mikhail kinh sợ, trông ả như quá»· cái… Ngưá»i ả toả ra mùi mồ hôi nồng nặc, hÆ¡i thở sặc sụa mùi rượu vodka… Bá»—ng Mikhail đứng phắt dáºy, tóc dá»±ng ngưá»i trên đầu, hắn thét lên má»™t tiếng man rợ, giÆ¡ tay toan đánh ngưá»i con gái rồi đâm bổ ra ngoà i.
Ãnh tà dương mà u và ng mùa xuân Ä‘ang nhạt dần ở tÃt đầu con đưá»ng phố yên tÄ©nh. Không khà là m ngưá»i ta ngây ngất như men rượu. Lá»›p băng má»ng phá»§ trên những vÅ©ng nước vỡ răng rắc dưới gót á»§ng. Äằng sau ngá»n tháp mà u chà m cá»§a pháo đà i, trên đỉnh có cắm má»™t lá cá» con bằng sắt, vầng trăng đỠnhư đồng Ä‘iếu nhô lên từ phÃa sau cái nóc tháp nhá»n hoắc và chiếu thẳng và o mặt Mikhail. Hắn hoảng sợ… Hai hà m răng láºp cáºp, hắn cảm thấy ngá»±c lạnh toát. Cá»a quán rượu kẹt mở và trên thá»m, ngưá»i con gái lúc nãy hiện ra như má»™t cái bóng trắng lốp, giương mắt ngÆ¡ ngác há»i: "Sợ gì váºy, quay lại đây, mình".
Khiếp sợ đến phát điên lên được, Mikhail chạy trốn.
Chẳng bao lâu hắn hết nhẵn tiá»n. Hai gã kia bá» hắn, Mikhail luyến tiếc nhá»› lại tất cả những thứ hắn đã ăn, đã uống tất cả những cái hắn đã nhìn thấy mà không đụng chạm tá»›i, Ä‘i lang thang hết nhà nầy qua nhà khác.
Trở vá» nhà vá»›i bố ở nông thôn, thì hắn chẳng dám nghÄ© đến. Sau cùng hắn nhá»› đến ngưá»i bạn cùng lứa tuổi, Xtiovka Odoievski, con ngưá»i bố đỡ đầu cá»§a hắn, và đến gõ cá»a nhà anh ta. Bá»n gia nhân - đứa nà o trông cÅ©ng như kẻ cướp - tiếp hắn chẳng niá»m nở chút nà o. Má»™t đứa bợp lấy chiếc mÅ© lông cá»§a hắn, quát lên: "Là m sao bước lên thá»m mà lại không bá» mÅ© ra là thế nà o?". Tuy nhiên, háºm há»e xong chúng cÅ©ng để cho hắn và o. Trong phòng đợi rá»™ng rãi, ấm áp, ghế phá»§ da thú, má»™t gã thiếu niên đẹp như tranh, mình mặc áo lót lụa, chân Ä‘i á»§ng ngắn da dê tuyệt đẹp, ra tiếp hắn. Hắn vừa trân tráo nhìn Mikhail vừa há»i vá»›i má»™t giá»ng ngá»t ngà o:
- Anh đến gặp đức ông có việc gì?
- Anh nói vá»›i Xtepan Xemionyts rằng có ngưá»i bạn Mitska Tyktov xin kÃnh chà o.
- Äể tôi trình vá»›i đức ông! - gã thiếu niên đáp lại, giá»ng như hát, rồi hất má»› tóc quăn óng ả như tÆ¡, Ä‘i ra vá»›i má»™t dáng Ä‘iệu uể oải. Mikhail phải ngồi đợi. Nghèo thì phải nhÅ©n váºy. Gã thiếu niên trở ra giÆ¡ tay vẫy khách má»i và o. Mikhail bước và o căn phòng trần xây cuốn. Hắn hoảng sợ, giÆ¡ tay là m dấu thánh giá lia lịa, mắt nhìn vá» góc phòng có treo tranh liệt thánh sau má»™t bức mà n gấm thêu ren bằng kim tuyến. Hắn đưa mắt liếc quanh. "À ra bá»n nhà già u sống như thế nầy đây. Xa hoa biết là nhưá»ng nà o. Tưá»ng căng toà n nhung. Trên sà n trải những tấm thảm to nhá», sặc sỡ. Mấy chiếc ghế dà i Ä‘á»u có vá» nhung bá»c ngoà i. Trên báºu cá»a sổ có phá»§ khăn Ä‘Ãnh ngá»c trai quý. Kê sát tưá»ng là mấy chiếc hòm và tá»§ phá»§ lụa và nhung". Xưa nay, Mikhail chưa há» dám tÆ¡ tưởng có được má»™t chiếc áo khoác hay má»™t chiếc áo choà ng may bằng bất cứ thứ hà ng nà o trong những loại vá» bá»c đó. Äối diện vá»›i mấy khuôn cá»a sổ là má»™t cái tháp nhá» bằng gá»— bên trong để má»™t chiếc đồng hồ quả lắc và trên có bà y má»™t con voi bằng đồng Ä‘á».
- A, chà o Mitsa! - Xtiovka Odoievski đứng á» ngưỡng cá»a nói. Mikhail lại gần hẳn và cúi rạp đầu chà o, mấy ngón tay phải chạm xuống thảm. Xtiovka gáºt đầu đáp lại. Tuy nhiên, hắn chìa bà n tay ướt nhÆ¡m nhá»›p ra để Mikhail bắt, như đối xá» vá»›i con má»™t nhà quý tá»™c chứ không phải như vá»›i má»™t kẻ nông nô.
- Má»i anh ngồi, hôm nay anh là khách cá»§a tôi.
Nói xong, hắn ngồi xuống trước, vung vẩy cái gáºy cầm tay; Mikhail ngồi xuống sau. Äầu Xtiovka cạo trá»c lốc đội má»™t cái mÅ© tròn có dát ngá»c. Trán hắn dô không có lông mà y, mi mắt má»ng Ä‘á», mÅ©i hÆ¡i lệch, cái cằm nhá» lún phún, lông tÆ¡. "Chỉ khẽ búng má»™t cái là thằng nhãi ranh nầy gẫy ngay xương sống, ấy thế mà nó già u quá thể", Mikhail tá»± nhá»§ thầm. Giá»ng khúm núm đúng vá»›i kẻ nghèo hèn, Mikhail kể lể những ná»—i đắng cay cá»§a hắn và cảnh khốn cùng đã đầu độc quãng Ä‘á»i thanh niên cá»§a hắn.
- Xtepan Xemionyts, hãy vì Chúa, chỉ bảo cho tôi, kẻ tôi đòi cá»§a anh, tôi Ä‘i đâu bây giỠđược? Tôi chỉ có cách là đi tu hay mang gáºy ra chặn đưá»ng ăn cướp mà thôi.
Nghe đến đó, Xtiovka ngá»a phắt đầu tá»±a và o tưá»ng, cặp mắt lồi má» Ä‘i. Nhưng Mikhail không động cá»±a, là m như thể chỉ vì ngu dốt mà nói đến gáºy gá»™c.
- Xtepan Xemionyts, tôi không sao chịu nổi cảnh khốn quẫn đáng nguyá»n rá»§a nầy nữa.
Cả hai ngưá»i ngồi yên lặng má»™t lúc. Mikhail khẽ thở dà i má»™t cách lá»… phép. Má»™t nụ cưá»i gằn nở trên môi, Xtiovka lấy đầu gáºy vạch theo hình má»™t con quái váºt có cánh dệt trên tấm thảm.
- Mitsa, anh muốn tôi khuyên bảo gì? Äối vá»›i kẻ ranh mãnh thì có vô số cách nhưng đối vá»›i những kẻ ngu dại chỉ có bị gáºy, tù đà y mà thôi. Äây nầy, như Volotka Tsemodanov chẳng hạn, hắn kiện nhau vá»›i lão láng giá»ng và được kiện, lấy cá»§a lão ta hai cái là ng mà u mỡ. Leonti Puxtoroxlev thì vừa đây cÅ©ng nhá» kiện cáo mà cướp được cá»§a nhà Sizov ở Moskva cả má»™t dinh cÆ¡.
- Tôi cÅ©ng cÆ¡ nghe thấy nói đến và rất lấy là m ngạc nhiên vá» những việc đó. Nhưng là m thế nà o để được kiện? Äâu có phải chuyện dá»…!
- Anh chá»n lấy má»™t là ng nà o đó rồi cứ vu khống bừa tên chá»§ đất. Ai cÅ©ng là m thế cả.
- Vu khống nghĩa là thế nà o?
- Thế nầy nầy: bỠmột kopeik ra mua giấy và mực của gã viết thuê rồi thảo một bức thư tố giác…
- Nhưng vu khống ngưá»i ta cái gì? Tố giác ngưá»i ta cái gì?
- Anh ngây thÆ¡ quá, hãy còn trẻ con lắm, Mitsa ạ. Äây nầy, Liovka Puxtoroxlev chẳng hạn, hắn đến nhà lão Sizov để ăn mừng sinh nháºt cá»§a lão. Hắn uống rượu thì Ãt mà chú ý nghe thì nhiá»u và nếu cần thì cÅ©ng gáºt gù tá» vẻ tán thà nh. Thế rồi lão Sizov Ä‘ang ngồi ăn bá»—ng buá»™t mồm nói: "Cầu Chúa ban sức khá»e cho Sa hoà ng Fedor Alekseevich cao cả cá»§a chúng ta vì hỠđồn Ngưá»i sẽ băng hà trước khi hết tuần chay. Há» nói rằng đêm qua ở Ä‘iện Kreml có má»™t con gà mái đã gáy gở…" Puxtoroxlev không để lỡ cÆ¡ há»™i. Hắn đứng phắt lên quát: "Lá»i nói và việc là m!" Thế là há» tóm hết cả khách lẫn lão chá»§ nhà mà hôm đó là ngà y sinh nháºt, Ä‘iệu cả bá»n vá» Bá»™ máºt vụ. Puxtoroxlev khai: "Sizov đã nói thế nầy thế ná», những lá»i xúc phạm đến Sa hoà ng cá»§a chúng ta". HỠđã vặn ngưá»i cả hai cánh tay Sizov ra đằng sau rồi buá»™t dây thừng kéo tÃt lên trên cá»™t nhục hình. Chỉ vì má»™t con gà mái gáy gở, ngưá»i ta đã dá»±ng lên cả má»™t chuyện tà y đình. Vì có công vá»›i Sa hoà ng, Puxtoroxlev được cấp chá»— đất Ä‘ai cá»§a Sizov còn Sizov thì bị Ä‘i đầy chung thân ở Siberi. Äấy bá»n khôn ngoan là m ăn như váºy đấy… - Xtiovka ngưá»i cặp mắt lỠđỠnhư mắt cá nhìn Mikhail không chá»›p - Volotka Tsemodanov lại còn hà nh động đơn giản hÆ¡n thế nữa: hắn đã tố giác lão láng giá»ng nói rằng lão nầy định ám sát hắn trong sân nhà hắn; hắn có hứa cho bá»n thÆ¡ lại vá» hùa vá»›i hắn má»™t phần ba số cá»§a cải sẽ cướp Ä‘oạt được. Lão láng giá»ng phải Ä‘em dâng chá»— cá»§a cải cuối cùng cá»§a mình má»›i thoát được thân trong vụ kiện đó, và lấy thế là m may mắn lắm rồi.
Mikhail suy nghĩ và cuối cùng nói, tay mân mê chiếc mũ lông:
- Kiếm cá»› để thưa kiện ngưá»i ta thì tôi không có kinh nghiệm, Xtepan Xemionyts ạ.
- Nếu anh có kinh nghiệm thì tôi đã chẳng phải dạy anh (Xtiovka cất tiếng cưá»i má»™t cách bỉ ổi đến ná»—i Mikhail trông thấy hà m răng chuá»™t sâu rá»—ng cá»§a hắn, co rúm ngưá»i lại). Muốn kiện ngưá»i ta, phải có kinh nghiệm… Nếu không chÃnh mình lại có thể bị treo lên cá»™t nhục hình như chÆ¡i… Như thế nầy, Mitsa ạ: đừng có đụng và o ngưá»i có quyá»n thế, cứ nhằm kẻ yếu mà đánh. Như anh chẳng hạn, anh đã đến gặp tôi mà không sợ…
- Xtepan Xemionyts anh nói gì, sao - không sợ… là thế nà o…
- Anh im Ä‘i. Anh phải biết cách ngồi im mà nghe… Tôi trò chuyện nhã nhặn vá»›i anh. Nhưng anh có biết ở chá»— khác thì sao không? Anh cứ thá» tướng tượng là tôi Ä‘ang ngồi buồn không biết là m gì. Tôi vá»— tay ra hiệu… Bá»n gia nhân cá»§a tôi chạy đến… Tôi bảo chúng: chúng mầy là m trò cho tao vui Ä‘i… Chúng sẽ nắm ngay lấy đôi bà n tay trắng muốt cá»§a anh, kéo anh ra ngoà i sân, rồi vá»n vá»›i anh như mèo vá»n chuá»™t - Hắn lại cưá»i, chỉ riêng có cái miệng hắn cưá»i, còn cặp mắt vẫn đỠđẫn như mắt ngưá»i chết. - Anh đừng sợ, từ sáng đến giỠđược cái may là tôi Ä‘ang thÃch bỡn cợt.
Mikhail tháºn trá»ng đứng dáºy xin phép ra vá».
Xtiovka lấy đầu gáºy chá»c và o ngưá»i hắn bắt hắn ngồi xuống.
Xtepan Xemionyst, xin anh thứ lá»—i cho tôi nếu tôi có nói Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất…
- Ngươi chẳng có Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất cả, nhưng vá» cấp báºc, địa vị, dòng dõi mà nói, nhà ngươi táo tợn quá đấy - Xtiovka đáp lại, vẻ mặt nghiêm nghị lạnh như tiá»n. - Nhưng thôi, Chúa sẽ tha thứ cho ngươi. Lần sau, hãy đợi ta ở phòng đợi và nếu ngưá»i ta má»i ngươi và o phòng khách, ngươi phải từ chối, nhất định không và o. Nếu ta ép ngươi ngồi, ngươi cứ đứng. Và ngươi không được cúi rạp xuống chà o ta mà phải phá»§ phục xuống chân ta.
Hai lá»— mÅ©i Mikhail pháºp phồng, tuy nhiên hắn tá»± trấn tÄ©nh được và khúm núm cảm Æ¡n những lá»i dạy bảo. Xtiovka ngáp và đưa tay lên miệng là m dấu thánh giá.
- Xét ra cần phải giúp đỡ ngươi trong tình cảnh khốn quẫn, cái đó cần. Ta Ä‘ang có Ä‘iá»u lo nghĩ… Ãt ra thì ngươi cÅ©ng biết giữ mồm giữ miệng đấy chứ? ÄÆ°á»£c, tốt lắm, ta thấy ngươi là má»™t gã thông minh đấy. Ngồi dịch lại gần đây. (Hắn gõ đầu gáºy xuống sà n; Mikhail vá»™i và ng ngồi sát lại gần hắn. Xtiovka chăm chú nhìn Mikhail.
- Ngươi trỠở đâu? Trong má»™t quán rượu à ? Äến nhà ta mà ngá»§. Ta sẽ cho ngươi má»™t cái áo má»™t cái áo choà ng, má»™t quần chẽn, má»™t đôi á»§ng lịch sá»±, còn những quần áo cá»§a ngươi thì hây tạm thá»i gác nó lại để và o má»™t chá»—. Vấn đỠđặt ra là là m vừa lòng má»™t bà quý tá»™c.
Mặt Mikhail bỗng đỠnhư gấc:
- VỠcái khoản ấy à ?
- ChÃnh là vá» cái khoản đó. Phải mua vui cho quá»·. Ngươi sẽ vÆ¡ đầy túi mà chẳng khó nhá»c gì… Có má»™t bà quý tá»™c quyá»n thế, tiá»n cá»§a như nước nhưng ma quá»· nháºp và o ngưá»i… Ngươi đã hiểu chưa, Mitska? Nếu ngươi nghe theo ta thì ngươi sẽ già u sang… Bằng không ta sẽ cho ném ngươi và o chuồng gấu, xương cá»§a ngươi cÅ©ng chẳng còn.
Xtiovka hất ngưá»i ống tay áo có Ä‘Ãnh ngá»c trai quý, vá»— hai bà n tay và o nhau. Gã thiếu niên trâng tráo lúc nãy bước và o:
- Feotist dẫn cáºu ấm đây đến buồng tắm hÆ¡i, lấy cho cáºu ấy quần là nh áo tốt rồi đưa cáºu ấy vá» buồng ta ăn bữa trưa.
|

23-11-2008, 09:27 AM
|
 |
Phi Thăng Chi Háºu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Chương 14
Công chúa Sofia Ä‘i lá»… nhà thá» vá», trong ngưá»i rất má»i mệt. Công chúa đã đứng dá»± hai khoá lá»… tuần chay, chỉ ăn có bánh mì Ä‘en và Ãt bắp cải muối chua. Công chúa ngồi xuống chiếc ghế bà nh mang từ nước ngoà i vá» xưa kia vua cha vẫn dùng và đặt lên đầu gối chiếc bánh thánh bá»c trong chiếc khăn thêu nhá». Theo lệnh cá»§a Sofia, chiếc ghế bà nh vừa má»›i được Ä‘em từ Ä‘iện Hữu Giác vỠđây. ÄÆ°á»£c biết việc nầy, hoà ng háºu Natalia, ngưá»i quả phụ cá»§a Sa hoà ng đã kêu lên: "Rồi chẳng bao lâu nữa, công chúa truyá»n lệnh mang ngai và ng vá» buồng mình cho mà xem!". Mặc, hoà ng háºu Natalia nổi giáºn thì cứ việc tha hồ mà nổi giáºn. Mặt trá»i tháng ba rá»i những tia ấm áp sặc sỡ qua những ô kÃnh mà u nhá» cá»§a hai khuôn cá»a sổ. Căn buồng - má»™t căn buồng cá»§a con gái - tháºt giản dị, sạch sẽ, gá»n gà ng và toả ra má»™t mùi cá» khô thÆ¡m thÆ¡m. Mấy bức tưá»ng trắng toát như buồng má»™t tu sÄ©, cái lò sưởi chung quanh lát gạch men vuông trên có rải chá»— nằm, Ä‘ang nóng hừng há»±c.
Tất cả đồ đạc trong phòng, cái bà n, mấy cái ghế dà i Ä‘á»u phá»§ vải thô. Mặt đồng hồ quả lắc trên có vẽ hoa hồng Ä‘ang cháºm chạp quay. Cái tá»§ sách con có mà n che phá»§ kÃn bên ngoà i: Ä‘ang tuần chay, không phải lúc Ä‘á»c sách giải trÃ.
Sofia đặt đôi chân xá» hà i dạ lên trên má»™t chiếc bục con; cặp mắt lim dim, công chúa đưa đẩy ngưá»i, dở thức dở ngá»§. Mùa xuân đã đến, tá»™i lá»—i Ä‘ang lảng vảng trên trái đất, nó khoan khoái lá»t và o căn phòng cô gái…
Mà lại và o tuần chay má»›i chết chứ! Lẽ ra phải kéo rèm cá»a sổ, dáºp tắt những tia sáng sặc sỡ kia Ä‘i, nhưng Sofia chẳng buồn đứng dáºy và cÅ©ng chẳng buồn gá»i ngưá»i hầu gái. Những lá»i cầu nguyện cá»§a bà i kinh cổ kÃnh hãy còn vang trong ký ức nhưng tai Sofia đã thấp thá»m ngóng chá». Hình như có tiếng sà n nhà cót két, có phải nguồn ánh sáng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i ta Ä‘ang đến đấy không, chao ôi, có phải tá»™i lá»—i Ä‘ang bước và o đấy không…
"Váºy thì ta sẽ cầu nguyện để Chúa tha tá»™i cho… Ta sẽ Ä‘i bá»™ viếng các thánh đưá»ng để ăn năn sám hối. Nhưng tá»™i lá»—i Æ¡i cứ và o Ä‘i". Căn phòng yên ắng như ngá»§ thiếp, chỉ nghe thấy tiếng tÃch tắc Ä‘á»u cá»§a chiếc quả lắc… Biết bao nước mắt đã nhá» ra nÆ¡i đây. Biết bao lần Sofia váºt vã giữa mấy bức tưá»ng nầy. Kêu khóc, cắn nát ngón tay, cÅ©ng váºy thôi; năm tháng vẫn trôi qua, tuổi thanh xuân cứ tà n dần. Äã mang danh là con gái cá»§a Sa hoà ng thì ngươi phải Ä‘á»i Ä‘á»i chịu cái kiếp là m ngưá»i trinh nữ, cái kiếp trùm khăn Ä‘en… Từ căn phòng xá» nữ cá»§a công chúa chỉ có má»™t con đưá»ng thoát: nó dẫn thẳng đến tu viện. Biết bao nhiêu công chúa đã kêu khóc trong căn phòng nầy, ban đêm, mặt áp và o gối để tiếng khóc tuyệt vá»ng khá»i lá»t ra ngoà i hay đã vò đầu rứt tóc. Nà o có ai nghe thấy há», trông thấy há». Biết bao nhiêu công chúa, quáºn chúa đó đã sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i không chồng, không con và đã yên nghỉ dưới những phiến đá lát cá»§a tu viện. Tên tuổi những con ngưá»i đáng thương ấy đã bị ngưá»i Ä‘á»i lãng quên. Nhưng có má»™t nà ng công chúa đã nếm mùi hạnh phúc - đã thoát khá»i cái cảnh giam cầm cá»§a mình như má»™t con chim Ä‘iên dại.
Nà ng đã nói vá»›i trái tim mình: Ta cho phép mi yêu Và không phải là yêu má»™t ngưá»i chồng tầm thưá»ng Ä‘i á»§ng thô, tay cầm roi. Không, chÃnh là chà ng Vaxili Vaxilievich đẹp trai, nguồn ánh sáng cá»§a mắt nà ng, ngưá»i yêu ăn nói dịu dà ng cá»§a nà ng, ngưá»i tình lá»… phép nhưng nóng nảy cá»§a nà ng. Chà , tá»™i lá»—i, tá»™i lá»—i!
Äể bánh thánh đấy, Sofia rÅ© nhẹ hai bà n tay như xua Ä‘uổi tá»™i lá»—i Ä‘i, nhưng rồi nhắm mắt lại, mỉm cưá»i vá»›i những tia nắng ấm áp từ cá»a sổ rá»i và o, mỉm cưá»i vá»›i những hình ảnh hiện lên nóng bá»ng…
|
 |
|
| |