12-05-2009, 06:07 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 04: Thù cÅ© háºn má»›i
Dịch: Thiá»n Hoa Tá»
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Từng tia chá»›p liên tiếp lóe lên, đại dương toà n má»™t mà u lam, khắp trá»i mây Ä‘en biến thà nh mà u tÃm Ä‘en yêu diá»…m. Tiếng sấm nổ liên hồi, kết hợp từng hồi trống tráºn dồn dáºp hợp tấu. Gió mạnh xoáy cuồn, từng đợt ba đà o cuá»™n cuồn trà n đến, hạm đội cá»§a Thá»§y yêu từ từ bức đến gần.
Hiệu giác quá»· dị dần chuyển sang cấp xúc và hung lệ, dồn dáºp bức bách, bá»n yêu cầm mãnh thú kéo đến cà ng lúc cà ng nhiá»u, bâu lại gần Thanh long chiến hạm, Ä‘ua nhau quây quần trên không, hô hà o nhà o xuống, nhắm Long Thần và Khoa Hãn Hoà i phát động từng đợt công kÃch mãnh liệt.
Long Thần khẽ lo, bá»n hung thú nà y bị hiệu giác sai khiến, trước sau tiếp nối, giết mãi không hết. Nà ng tuy có thể tá»± bảo toà n, nhưng dưới sá»± tấn công mãnh liệt và điên cuồng nà y, không có cách gì chỉ huy hạm đội nghênh chiến được. Lỡ khi hạm đội cá»§a Thá»§y yêu dùng Ä‘oản binh tiếp cáºn, thì bên nà ng quần long vô thá»§, thế tất đại bại.
Cho dù nà ng có thể xuất thân chỉ huy, nhưng bị quần thú quấn lấy cuồng công ác đấu, chỉ sợ khi tương phùng vá»›i Thá»§y yêu hạm đội, thá»±c lá»±c dÄ© nhiên giảm thiểu, so vá»›i đối phương cà ng thua thiệt hÆ¡n nhiá»u.
Long thần nhất thá»i không có kế gì, nghe tiếng Thương long giác đó, ná»—i háºn trong lòng cà ng nặng hÆ¡n, cưá»i khanh khách nói: "Bách Lý lão yêu thổi sao mà quá»· khóc sói gầm thế, nghe khó chịu thiệt. Rất tiếc là con dâu ngoan cá»§a ta hiện giá» không ở trên thuyá»n, nếu không ắt có thể là m xấu hắn rồi. Khoa đại ca, hay là chúng ta tá»›i cướp cái hiệu giác đó Ä‘em tặng cho con dâu ngoan, hợp thà nh má»™t cặp..."
Ngưá»i nói vô tâm, ngưá»i nghe hữu ý. Khoa Hãn Hoà i chợt lóe linh quang, nhá»› lại tình huống lúc dẫn đầu bá»n du hiệp ngÅ© tá»™c trên bình nguyên đông hoang, đột vây đại quân Thá»§y tá»™c cùng vạn thú Ä‘iên cuồng. Muốn biến bị động thà nh chá»§ động, chỉ có lấy răng chá»i răng, mượn lá»±c chống lá»±c, biến bá»n hung cầm mãnh thú thà nh thứ do mình sá» dụng.
Ngay khi có được chá»§ ý, y khẽ mỉm cưá»i, đáp: "Thương Long giác nguyên có má»™t đôi, nếu có đủ, uy lá»±c cá»§a Long phi nhất định tăng gấp bá»™i. Nhưng nghe hiệu giác nà y, chỉ sợ lần nà y đến không phải là Bách Lý Xuân Thu..."
Lá»i chưa dứt, đã nghe "Oà nh" má»™t tiếng rõ to, hạm thuyá»n dưá»ng như đụng phải má»™t thứ gì đó ẩn dưới nước, chấn động liên hồi, bốc lên há»a quang chói mắt.
Quét mắt nhìn, sóng lá»›n sôi trà o, má»™t váºt đỠlòm cá»±c lá»›n phá sóng nổi lên, gầm rống rất quái dị, và i xúc tu cá»±c lá»›n quét qua quét lại, biến các vách thuyá»n kiên cố như sắt vỡ vụn tÆ¡i bá»i. Xúc tu nhấc lên, cuốn theo má»™t mỹ nhân ngư thanh lệ kiá»u diá»…m, thản nhiên vứt ra ngoà i.
"Chân Châu cô nương!" Khoa Hãn Hoà i rúng động cả ngưá»i, luồng bÃch quang cá»§a Äoạn Lãng Khà Toà n Trảm phóng ra, bay vá»t hÆ¡n trượng, Ä‘iên cuồng chém và o xúc tu cá»§a quái thú đó.
Cùng lúc ấy, Lục Hầu Gia cÅ©ng đã hét lá»›n phóng vụt lên, xÃch quang bạo phát, bất chấp tất cả vung thương xông tá»›i.
"Bình!" Má»™t tiếng nổ trầm cất lên, hà o quang chói lòa, xúc giác cá»§a quái thú bị Äoạn Lãng Ä‘ao cắt má»™t cái gá»n tuyệt, Ä‘au đớn rú dà i, xúc giác đột nhiên thu nhá» lại, vứt bá» Chân Châu từ trên không xuống. Xúc giác còn lại gạt Hoà ng kim trưá»ng thương cá»§a Lục Hầu gia ra, rồi nhanh chóng quét đến y má»™t đòn sấm sét.
Lục Hầu gia nguyên đã thụ thương, tránh không kịp, cố sức cản lại, trên lưng lại lãnh ngay cú Ä‘áºp cá»±c mạnh đánh "phạch!" má»™t cái. Há»™ thân chân khà cá»§a y liá»n há»§y nát, máu tươi láºp tức phun trà o, xoay ngưá»i bắn lên không.
Trong tiếng hô cả kinh cá»§a má»i ngưá»i, hắn thuáºn thế Ä‘áºp chân rướn ngưá»i, khó khăn lắm má»›i chá»™p được Chân Châu Ä‘ang rÆ¡i xuống, rồi rá»›t phịch xuống boong thuyá»n, trước mắt tối sầm, xương chân như vỡ vụn, Ä‘au đến quáng mắt, nhưng lại cứ nhe răng há mồm há»i: "Chân Châu cô nương... nà ng không sao chứ?"
Chân Châu bị hắn ôm chặt trong lòng, an nhiên vô sá»±, chỉ vừa sợ vừa kinh, nghÄ© đến vừa má»›i đây hắn không há» nghÄ© đến thân cố cứu mình đến hai lần, cổ há»ng tá»± nhiên như bị thứ gì đó lèn chặt, ôm chặt lấy tay hắn, nước mắt không ngừng rÆ¡i trên ngưá»i hắn, không nói được tiếng nà o.
Khắp bầu trá»i hung cầm kêu nha nha quái dị, giống như bị con quái thú đột nhiên đến cùng má»™t Ä‘ao kinh thiên động địa cá»§a Khoa Hãn Hoà i nhiếp hết hồn, khiến chúng không dám đáp xuống.
Long tá»™c quần hùng vá»™i vã chạy đến, đỡ hai ngưá»i dáºy, đưa chân khà và o ngưá»i, Ä‘oà n Ä‘oà n thá»§ há»™. Quay đầu lại nhìn, há» vừa kinh vừa giáºn, Ä‘ua nhau quát: "Cái đồ chết sình chúng nó, ta tưởng là ai, ai dè là con Thá»§y Quá»·!"
Giữa sóng dồn gió dáºp, má»™t con quái thú to lá»›n vô cùng ngang nhiên đạp sóng nhô lên, cao ước bảy trượng, toà n thân đỠhồng. Nó chÃnh là má»™t con bạch tuá»™c thân hình to lá»›n, có chÃn xúc giác to như mãng xà ngo nghoe tua tá»§a, cặp mắt mà u lam sâu hoắm lấp lóe như ma trÆ¡i, hà ng vạn cái xúc tu nghênh gió múa dồn, miệng thì không ngừng gầm rú trầm trầm, phun ra lá»a Ä‘á».
Ngồi trên con bạch tuá»™c chÃn chân kia là má»™t lam y nhân, mi thanh mục tú, sắc mặt trắng bệch gần có thể nhìn xuyên qua, thấy cả gân xanh. Thân hình y cao gầy, ống tay áo ở cánh tay phải phất phÆ¡ cháºp chá»n, vắt lên trên hông. Ngồi trên con bạch tuá»™t cháºp chá»n bất định ấy, lại bị gió lốc xoáy cuồng, hầu như ai cÅ©ng phải bị thổi văng xuống nước. Thế mà ý cứ giương đôi mắt đôi mắt tà mị nhá» dà i, Ä‘iá»m đạm nói: "Bốn năm thoắt cái thế mà nhanh, Long nha đầu Ä‘i đâu vô dạng thế?"
Thì ra đây chÃnh là ngưá»i và o bốn năm trước ở Äông hoang dịch trạm bị Khoa Hãn Hoà i tước mất má»™t cánh tay: Bắc hải Bạch thá»§y cung chá»§ Hải thiếu gia.
Thác Bạc Dã cảm thấy lạnh tóc gáy, con Hắc mãng đó thò cái lưỡi mà u hồng ngo nghoe liên tục, cái miệng to lá»›n âm sầm chợt mổ xuống, thân ngưá»i liá»n nhanh chóng xoay tròn, từ trên lưng chim phóng vá»t lên, tránh né má»™t cách rất khó khăn, nhưng cÅ©ng kịp trở tay đánh ngược lại má»™t cú Thiên Nguyên Nghịch nháºn, lóe lên luồn ngân quang giống như mưa sa, gió bấc.
Má»™t tiếng "cáºt" cất lên, hắc mãng láºp tức đứt thà nh hai Ä‘oạn, văng bắn Ä‘i má»—i khúc má»™t nÆ¡i.
Thác Bạc Dã vừa định thở phà o, chợt nghe Lưu Sa tiên tá» kêu lên: "Tiểu tá» ngốc, đây là Huyá»n Dẫn Mãng", nhất thiết không được chém đứt nó ra..." Lá»i chưa dứt, gió lạnh chợt cuốn tá»›i sau ót, hai khúc xác rắn Ä‘ang rá»›t đó đột nhiên sống dáºy, biến thà nh hai con hắc mãng, cùng nhau xông tá»›i!
Thác Bạc Dã lạnh xương sống, đột nhiên nhá»› lại trong Äại Hoang kinh có nói đến thứ "Huyá»n Dẫn mãng" nà y. Nó sinh trưởng ở táºn vá»±c sâu, hung độc vô cùng, giống như con giun đất, chặt má»™t thà nh hai, chặt cà ng nhiá»u cà ng biến ra nhiá»u, cá»±c kỳ khó giết. Äiểm trà mệnh duy nhất chÃnh là lằn đỠnhá» nằm giữa hai mắt.
Gã xoay ngưá»i hạ xuống lưng chim, Thiên Nguyên nghịch nháºn phóng ra như Ä‘iện, "cáºt cáºt" hai tiếng, không xê không xÃch cắm thẳng và o não cá»§a hai con hắc mãng. Chúng đồng thá»i co rút ngưá»i, láºp tức tán mệnh, thân thể má»m rục rá»›t từ trên không xuống.
Má»i chuyện nà y xảy ra nhanh như chá»›p, không qua má»™t cái lắc tay, Lưu Sa tiên tá» chưa kịp hô dứt, Thác Bạt Dã đã giết xong đôi rắn, ngá»± Ä‘iểu bay lên đỉnh ngá»n cây, gá»i: "Tiên tá», tá»· không sao chứ?"
Bốn mắt nhìn nhau, trong lòng Cô Xạ tiên tá» ngáºp trà n thứ gì đó vừa hoan hỉ, vừa xấu hổ, lại xen lẫn chút lo âu. Hai má nà ng đỠhồng, không dám nhìn lâu, vá»™i vã nhìn Ä‘i chá»— khác. Ãnh mắt chuyển sang nhìn Không Tang tiên tá», bá» môi nà ng động Ä‘áºy như tưởng nói gì, ai ngá» mãi mà không thể thốt, rõ rà ng là đã bị phong trụ hết kỳ kinh bát mạch.
Cách biệt lâu ngà y giá» má»›i được tương kiến, không ngá» lại gặp nhau trong tình huống như thế nà y. Trong lòng Thác Bạc Dã sôi trà o đủ vị chua cay mặn đắng ngá»t bùi, vừa định bước lên giải khai kinh mạch cho nà ng, ai ngá» Lưu Sa tiên tá» lại kêu lên: "Cháºm đã! Ngưá»i trong má»™ng cá»§a ngươi bị Äịa Há»a Tằm ti bó chặt, nếu Má»™c chúc chân khà trong ná»™i thể lỡ váºn chuyển, thì nó láºp tức biến thà nh liệt há»a, dù cho không chết thì cÅ©ng bị há»§y Ä‘i dung mạo."
Thác Bạc Dã sá»ng ngưá»i, ngưng thần tra xét, quả thấy toà n thân trên dưới cá»§a nà ng Ä‘á»u ẩn hiện má»™t luồng hồng quang nhợt nhạt, tÆ¡ tằm giăng khắp, thầm kêu nguy hiểm, định thần lại nói: "Ngoại trừ thứ Äịa Há»a Tằm ti nà y, còn có huyá»n cÆ¡ nà o khác không?"
Lưu Sa tiên tá» lấy từ Bách Hương nang má»™t cái kÃnh đồng nhá» sặc sỡ, đưa lên ngưá»i Cô Xạ tiên tá» dò xét. Khà lưu mà u xanh lóng lánh, hà o quang láºp lòe, ánh lên vẻ mặt lo lắng cá»§a ba ngưá»i. Há» cà ng nhìn thì lòng cà ng kinh.
Từ cái "Chiếu cổ kÃnh" đó có thể nhìn thấy ná»™i thể cá»§a Cô Xạ tiên tá» bị phục không dưới má»™t trăm loại cổ trùng ngÅ© sắc đủ mà u. Thác Bạt Dã tuy thuá»™c là u Äại Hoang kinh, Bách thảo chú, nhưng cÅ©ng chỉ biết được má»™t hai phần trong số đó. Tuy là váºy, nhưng hắn biết bất kỳ loại nà o trong số nà y Ä‘á»u là thứ chà độc hiếm thấy trong Äại hoang.
Thác Bạt Dã vừa kinh vừa giáºn, háºn ý đối vá»›i vị Dương cá»±c chân thần đó tăng thêm mấy phần, trầm giá»ng nói: "Tiên tá», cái Ban Lan ngá»c Há»§y giác cá»§a tá»· có thể khu xuất mấy thứ cổ trùng nà y hết được không?"
Gương mặt đầy đặn cá»§a Lưu Sa tiên tá» thoáng vẻ cổ quái, không biết là giáºn hay là buồn. Nà ng cưá»i khà nh khạch, đáp: "Thác Bạt tiểu tá», ngươi yên tâm, nếu như là mưá»i sáu năm trước thì tiên tá» còn sợ không có bản lãnh đó. Nhưng và o giá» nà y phút nà y, dù cho là giun móc trong bụng quá»· vương ta cÅ©ng có cách khiến nó chui ra!"
Thác Bạc Dã liá»n yên hẳn cả lòng, lấy ra má»™t viên ngá»c mà u hồng, nhẹ đặt và o miệng Cô Xạ tiên tá», khẽ nói: "Tiên tá», đây là TÃch Há»a châu do Yếm Há»a quốc hiến tặng trong há»™i Bà n Äà o, ngáºm ở trong miệng thì dù có tam muá»™i chân há»a cÅ©ng không thiêu cháy được nà ng."
Khi đầu ngón tay chạm và o bá» môi má»m mại và ướt át cá»§a nà ng, hai ngưá»i khẽ chấn động, giống như bị Ä‘iện giáºt váºy. Há» cùng đột nhiên nhá»› lại đêm ấy tại Chương Nga sÆ¡n. Hai má Cô Xạ tiên tá»á»ng hồng như say rượu, bá» mi dà i cụp xuống không dám nhìn gã, nhưng trong lòng lại bị như cái gì đó đâm trúng, Ä‘au không thở được.
Chợt nghe má»™t âm thanh hùng háºu cưá»i ha hả cất tiếng: "Tuyệt diệu tuyệt diệu! Xem ra Thác Bạt thái tá» vô cùng vừa ý đối vá»›i lá»… váºt ta mang đến, không uổng cho ta khổ tâm mang đến từ nghìn dặm a!"
Má»i ngưá»i giáºt mình quay đầu nhìn lại, thấy má»™t nam tá» tuấn mỹ váºn hắc bà o Ä‘ang cưỡi trên lưng má»™t con Hắc lân mắt đỠcó má»™t sừng, nhe nanh múa vuốt, là m Ä‘iệu là m bá»™ bay tá»›i trong biển trá»i lồng lá»™ng.
Ãnh trăng chiếu lên mặt y, hiện vẻ trắng nhợt gần như trong suốt. Khóe miệng y khẽ cưá»i, thần sắc kiêu ngạo lạnh lùng, đôi mắt lấp lóe hà o quang, giống như liệt há»a thiêu đốt, sáng quắc bức ngưá»i.
Thân ngưá»i nhá» nhắn cá»§a Lưu Sa tiên tá» thoáng giáºt mình, vừa mừng vừa giáºn, cưá»i lên khanh khách: "Quả nhiên là ngươi! Mưá»i sáu năm nay ta cứ mong có ngà y gặp lại, không ngỠông trá»i có mắt, không bắt ta phải chá» lâu."
Hắc bà o nam tá»áº¥y nhìn thấy nà ng, khẽ sá»ng ngưá»i, dưá»ng như có chút kinh ngạc, nhưng tinh quang trong mắt cà ng phóng ra mạnh hÆ¡n, cÅ©ng cưá»i ha hả đáp: "Ta tưởng là ả oán nữ bị chồng bá» nà o, té ra là con nhá» Chu nho yêu tinh (yêu tinh lùn) nuôi mãi không lá»›n nhà ngươi! Bá»™ ngươi cảm tình quen biết ta thá»a trước, và cÅ©ng là ngà y giá»— cá»§a em ta, nên tá»± mình đến đây dâng nạp đấy à ?"
Nghe đến bốn chữ "Chu nho yêu tinh", sắc mặt tươi cưá»i cá»§a Lưu Sa tiên tá» biến thà nh trắng nhợt, rồi chợt đỠbừng lên, rồi cưá»i lên khanh khách. Nụ cưá»i cá»§a nà ng giống như hoa bay tán loạn, hoan hỉ sung sướng cùng cá»±c, nhưng mắt lại ứa ra từng giá»t lệ trong vắt, không nói được trong lòng oán độc phẫn háºn đến cỡ nà o.
Thác Bạt Dã không nghi ngá» gì nữa, bốc lá»a giáºn lên đầu, lạnh giá»ng nói: "Các hạ xem ra chÃnh là Công Tôn Anh Hầu rồi? Cô Xạ tiên tỠđơn thuần đạm bạc, không tranh Ä‘oạt gì vá»›i thế gian, lại không có oán cừu gì vá»›i ngươi, vì cá»› gì lại hạ độc thá»§ như thế!"
Công Tôn Anh Hầu nhướn mà y như cưá»i như không, nhìn gã chầm chầm, đột nhiên nói: "Má»™c tá»™c thánh nữ vá»›i ta dÄ© nhiên không có quan hệ gì, nhưng ai bảo ả là ý trung nhân cá»§a ngươi chi? Ta và ngươi tuy là má»›i gặp, nhưng vốn đã có thù má»›i háºn cÅ©, bất cá»™ng đái thiên!"
Y nói đến câu cuối, sát cÆ¡ trong mắt bừng lên. Cuồng phong cuốn tá»›i, má»™t đạo há»a quang lặng lệ xuyên ngang dá»c trước mặt, ầm ầm Ä‘inh tai Ä‘iếc óc.
Xuy Vưu cưỡi trên lưng Thái Dương ô, phóng xuống như Ä‘iện xẹt. Sáu con cá»± Ä‘iểu vui mừng kêu lên quái dị, há»™ vệ phải trái, nếu lỡ có lưu quang há»a đạn veo véo phóng tá»›i, chúng không đợi Xuy Vư bạt Ä‘ao ngăn lại, đã Ä‘ang tranh nhau há miệng cướp lấy nuốt và o trong bụng.
Ngưng thần tra xét, trên đảo lá»a đỠkhắp nÆ¡i, hồng quang trùng trùng, khu rừng nguyên dà y đặc xanh rì giỠđã biến thà nh biển lá»a. Không ngừng có những ngôi nhà gá»— bị há»a pháo kÃch trúng, các mãnh gá»— bay đầy, khói Ä‘en cuồn cuá»™n. Thạch bảo bên vách núi bị đạn pháo bắn nổ đổ ụp xuống, san bằng hoà n toà n.
Chá»— nà o cÅ©ng có ngưá»i kinh hoà ng bá» chạy, có ngưá»i bị há»a pháo cấp táºp nổ trúng, bị đẩy lăn quay, toà n thân đầy lá»a. Có ngưá»i bị đá nổ hoặc tưá»ng sụp văng trúng, máu tươi tứa đầy ngưá»i, lảo đảo ngã quỵ. Nhưng rất nhiá»u ngưá»i bị chết chỉ vì lôi kéo, xô đạp lẫn nhau. Tiếng kêu la kinh hoà ng, thét gà o khóc thảm vang lên khắp nÆ¡i, thảm liệt y như trong địa ngục váºy.
Thá»i khắc ấy, Xuy Vưu chợt nhá»› đến đêm trăng tròn bốn năm vá» trước, nhá»› đến lá»a đỠngút trá»i, khắp thà nh giết chóc... Trong lòng hắn Ä‘au đớn khôn nguôi, nhịn không được hét dà i, ngá»± Ä‘iểu phóng thẳng xuống dưới.
Nghe tiếng gầm như sấm cá»§a hắn, đám ngưá»i Ä‘ang chạy tứ tán bên dưới láºp tức phấn chấn hẳn lên, Ä‘ua nhau ngẩng đầu la hét: "Là Kiá»u thà nh chá»§! Kiá»u thà nh chá»§ đến rồi!"
Thái Dương ô phốc xuống đất, mang Xuy Vưu trên ngưá»i sảy bước chạy như bay. Sáu con còn lại quây quần trên không, bay xuyên qua lại, chấn khai toà n bá»™ há»a đạn bắn đến như mưa, rồi nuốt hết và o bụng.
Tiếng hoan hô cá»§a má»i ngưá»i cất lên như sấm động, sá»± hoảng loạn giảm thiểu ngay lại.
Xuy Vưu ngồi ngang lưng chim, dá»c đưá»ng cất cao giá»ng nói: "Thuyá»n hạm cá»§a Thá»§y yêu còn cách ba dặm, lâu lắm má»›i cáºp bá», má»i ngưá»i không cần phải loạn! Truyá»n hiệu lệnh cá»§a ta, ngưá»i nà o việc ấy, ai vá» chỗấy, án chiếu sá»± sắp xếp trước đó, ná»™i ngoại giáp kÃch, quyết má»™t tráºn tá» chiến vá»›i Thá»§y yêu! Ai rá»i khá»i vị trÃ, lâm tráºn chạy trốn, giết không tha!"
Hắn váºn khà đan Ä‘iá»n, thanh âm hùng hồn cao vút, lấn át hết má»i tiếng động, truyá»n Ä‘i tháºt xa, vang lừng cả đảo.
Quần hùng Thang cốc nguyên Ä‘á»u là những kẻ kiêu dÅ©ng thiện chiến, vừa rồi chỉ vì bị tráºn há»a pháo chưa từng thấy bao giá» như thiên lôi Ä‘iên cuồng đánh xuống, lại lạc và o thế quần long vô thá»§, nên không khá»i tráºn cước đại loạn, có chút dao động. Giá» phút nà y nghe được thanh âm cá»§a Xuy Vưu, láºp tức giống như uống phải Äịnh tâm hoà n, bắt đầu khởi phát lại dÅ©ng khà vốn có, chia nhau hô ứng, dưới sá»± soái lÄ©nh cá»§a các tướng luồn dưới pháo há»a mà trở vá» vị trà chiến đấu.
Mây Ä‘en cuồn cuá»™n xà xuống thấp như áp táºn đỉnh đầu. Trong ánh lá»a chiếu cháºp chùng khắp đảo, chúng như biến thà nh má»™t thứ sắc mà u và ng cam, tuy quá»· dị nhưng đẹp vô cùng.
Xuy Vưu cưỡi Ä‘iểu phi tưá»ng, cấp tốc bay vá» hướng đông nam. Tiếng oà nh ùng cà ng lúc cà ng lá»›n, ánh lá»a loạn cuồng, không ngừng rÃt chiu chÃu trên đầu hoặc ngang vai hắn.
Xuyên qua thạch nhai cao ngút hiểm trở bên rìa đảo, mắt hắn chợt sáng lên. Mặt biển mênh mang Ä‘ang có hà ng trăm chiến hạm Ä‘ang giương buồm rẽ sóng, toà n tốc bức đến gần, pháo há»a như yên hoa, tạo ra từng đưá»ng óng ánh đỠhồng.
Thái Dương Ô kêu lên vui mừng, hộ tống Xuy Vưu, phóng thẳng xuống dưới, bay thẳng tới bãi đá răng chó Khuyển Nha lâm.
Bãi đá ngầm nà y liên tiếp gần mưá»i dặm, tầng tầng bao vây bá» biển phÃa nam cá»§a Thang cốc, chá»— nà o cÅ©ng có đá ngầm ngá»n hoắc, chi chÃt như mê cung. Lúc triá»u lên thì không há» thấy được gì, thuyá»n hạm bên ngoà i đến má»™t khi Ä‘i và o, nhất định sẽ đụng tan không còn mãnh gá»—, vì thế má»›i gá»i là bãi “Quần langâ€.
Lúc nà y trong bãi đá cá» xà phất phá»›i, có Ä‘áºu khoảng trăm chiếc thuyá»n ngầm là m từ gá»— quýt. Trên má»—i thuyá»n có ngồi 5 đại hán, vÅ© trang đầy đủ, thần sắc ngưng trá»ng, vừa khẩn trương nhìn Thá»§y tá»™c hạm đội Ä‘ang áp đến gần, vừa hồi há»™p và nhẫn nại chỠđợi. Há» chợt thấy Xuy Vưu từ trên không đáp xuống, nhất thá»i phát ra má»™t trà ng hoan hô.
Xuy Vưu cưỡi chim đáp xuống bãi đá, lá»›n tiếng hô: “Toà n quân cùng nhau lặn xuống, chá» Thá»§y yêu hạm đội đến gần Ãt nhất hai dặm, láºp tức phát động tiến công.â€
Quần hùng ầm ầm nghe theo, Ä‘ua nhau cuốn khoang lặn xuống, có hà ng có lối xuyên qua bãi đá ngầm, nhắm địch hạm tiến tá»›i. Thông qua lá»›p sóng biển vô cùng mãnh liệt, chỉ có thể thấy mấy trăm bá»t khà sá»§i lên mặt nước, cà ng lúc cà ng xa.
Những chiếc thá»§y chiến thuyá»n nhá» có thể lặn nà y chÃnh là do Xuy Vưu căn cứ và o những quy cách há»c được ở Tháºn Lâu thà nh mà chế ra. Tuy chúng rất giản đơn, không thể nà o so sáng được vá»›i lá»±c chiến đấu cá»§a các hạm thuyá»n bằng đồng cá»±c lá»›n, nhưng được cái là linh hoạt khéo léo, ẩn hiện vô hình. Chúng giấu mình dưới đáy biển, có thể dùng nhiá»u biện pháp phá há»ng địch hạm. Chúng có thể tụ hợp, phân tán rất nhanh, khiến thần bất tri quá»· bất giác, bất ngỠáp tá»›i phóng lên thuyá»n địch, xuất kỳ chế thắng. Cho dù có bị hạm đội cá»§a địch phát hiện, cÅ©ng có thể nhanh chóng quay vá» bãi Quần lang nà y, nếu gặp khi nước lá»›n, có thể dụ địch thâm nháºp, khiến chúng đụng và o đá ngầm, thất Ä‘iên bát đảo.
Tình hình trước mắt có thể thấy há»a pháo cá»§a Thá»§y yêu có uy lá»±c cá»±c kỳ mạnh, ngay cả hạm đội cá»§a Thang cốc cÅ©ng khó chÃnh diện đối kháng, chỉ hy vá»ng nhá» và o những chiếc Tiểu hình tiá»m thá»§y thuyá»n như u linh nà y mà khắc địch chế thắng.
Xuy Vưu lòng lo lắng trăm bá», cưỡi chim bay lên không, vừa định nhanh đến phÃa tây cá»§a đảo coi như thế nà o, chợt má»™t là n chá»›p sáng lên, lá»™ ra bóng dáng cá»§a má»™t ngưá»i đứng trên vách đá, ngang nghiên khoanh tay đứng nhìn, trưá»ng bà o mà u Ä‘en lay động không ngá»›t. Äằng sau mặt nạ gá»— mà u Ä‘en mà y Ä‘ang Ä‘eo, có thể thấy má»™t đôi mắt Ä‘ang lấp lóe hà o quang.
“Oà nh oà nh ... !†Tiếng sấm dội lên liên tiếp, giống như đánh mạnh và o tim.
Äầu Xuy Vưu chợt cảm thấy phừng phừng, máu nóng dồn lên khắp ngưá»i như sóng dá»™i, gân xanh trên tay vồng lên. Phút giây ấy, bao nhiêu bi ná»™, cừu háºn, cuồng hỉ, sát cÆ¡... như lá»a đỠrá»±c cháy trong tim. Hắn hét to má»™t tiếng, BÃch quang miêu Ä‘ao lóe đầy tráng khÃ, giục chim phóng vá» phÃa ngưá»i đó!
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
12-05-2009, 06:09 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 04: Thù cÅ© háºn má»›i (TT)
Dịch: Thiá»n Hoa Tá»
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Sóng đánh cuồn cuá»™n, tên bắn như mưa. Con bạch tuá»™t chÃn tua ấy có mắt xanh thăm thẳm, rống trầm rất quái dị, xúc giác ngo ngheo co rút, có thể phóng đánh tá»›i bất cứ lúc nà o. Long tá»™c và Bạch Thá»§y cung thù vốn rất sâu, giá» chợt thấy nó, tức giáºn mắng chá»i là điá»u đương nhiên.
Hải Thiếu gia cô ngạo quái đản, cho dù là ngưá»i trong thá»§y tá»™c nhưng tuyệt không ai muốn gần. Cho dù là thế, nhưng hắn được liệt và o "Thá»§y tá»™c tháºp tiên", tu vi rất cao, chỉ sợ không kém má»™t ngưá»i nà o. Bốn năm trước, sau khi bị Äoạn lãng khà toà n cá»§a Khoa Hãn Hoà i chém cho đại bại, hắn liá»n biến mất không còn thấy tung ảnh ná»a, hoà n toà n bặt vô âm tÃn. Vá»›i tÃnh cách âm lãnh trá»i sinh cá»§a hắn, có thù tất báo là chuyện hiển nhiên. Mấy năm nay, hắn nhất định trốn ở má»™t chá»— nà o đó tu luyện khổ hạnh. Äêm nay, hắn đột nhiên xuất hiện trên Äông hải, dụng ý tá»± nhiên là không nói ra ai cÅ©ng hiểu.
Khoa Hãn Hoà i ngược lại không há» có ý thù hằn gì, chỉ tá»§m tỉm cưá»i nói: "Hải huynh quả nhiên chân khà ná»™i liá»…m, 'Thá»§y Quá»· Linh Phó' không mang theo ngưá»i, xem ra bốn năm nay đã ngá»™ đạo chánh tu, luyện thà nh 'Bạch Thá»§y Chân Quyết', đáng mừng, đáng mừng!"
Hải thiếu gia lạnh như băng đáp: "Xuân Thá»§y kiếm sở truyá»n cá»§a Bạch Thá»§y cung mấy trăm năm nay sao có thể địch lại vá»›i Äoạn Lãng Ä‘ao do Long nha hầu tùy tâm sáng tạo ra chứ. Cho dù là luyện thà nh 'Bạch Thá»§y Chân Quyết', thì có gì đáng vui đáng mừng? ‘Tâm không chÃnh tất khà không thuần, duy chỉ có trong quá trình bà i trừ tạp niệm má»›i luyện được Hạo nhiên chÃnh khÃ’. Äa tạ long hầu đã minh ngôn chỉ Ä‘iểm Ä‘iá»u ấy, nhá» thế Hải má»— má»›i có thể chém đứt hết tâm ma, thoát thai hoán cốt."
Long thần đối vá»›i tên Thá»§y yêu ná»a ngưá»i ná»a ngợm, ná»a giống quá»· ná»a không vốn vô cùng chán ghét, đại chiến Ä‘ang cáºn ká» thì có lòng nà o mà dây dưa vá»›i hắn. Do đó, nà ng nheo mắt, cưá»i khanh khách nói: "Chua choa? Nói như váºy thì hôm nay ngươi đến đây chÃnh là vì báo ân đấy à ?" Vừa nói, nà ng vừa ngưng thần tụ khÃ, chỉ cần hắn có chút dị động, là láºp tức ra tay.
Gương mặt trắng xanh cá»§a Hải thiếu gia tức thá»i trổi lên sắc hồng đà o kỳ dị, nói từng lá»i từng chữ: "Long nha hầu tái tạo ấy là ân, chặt tay là thù, không phút nà o quên. Hải má»— hôm nay đến đây chÃnh là có ân báo ân, có cừu báo cừu."
Ngừng lại má»™t chút, hắn lạnh lùng nhìn ngó Khoa Hãn Hoà i, nói: "Tráºn chiến hôm nay, thá»§y sư cá»§a ta dốc hết toà n lá»±c, lại có được ba trăm cây Tá» há»a thần pháo cá»§a Há»a tá»™c tương trợ, uy lá»±c mạnh thiết nghÄ© át hẳn khả năng chống cá»± cá»§a Long tá»™c. Má»™t khi hai quân gặp nhau trong vòng năm dặm, lôi há»a cùng phát, cho dù có mình đồng da sắt thì cÅ©ng bị xé thà nh phấn. Các hạ nếu muốn bảo toà n tÃnh mệnh, thì hãy nhanh chóng rút lui, trở vá» Long cung."
Chúng tướng cá»§a Long tá»™c tranh nhau nâng Thiên lý kÃnh ngưng thần nhìn ra xa. Trong sấm sét ì ùng, đất trá»i đại chiến, quả nhiên có thể thấy trên boong cá»§a ba mươi chiếc cá»± hạm rõ rà ng có đặt nhiá»u đồng pháo. Nếu tÃnh nhẩm ra, Ãt nhất chúng cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n hai trăm khẩu.
Quần hùng thầm lạnh gáy, vừa tin vừa ngá», Ca Lan Chuy phì má»™t tiếng, lá»›n tiếng thưa: "Bệ hạ, tên Thá»§y quá»· nà y sao có thể quá hảo tâm mà đi báo tin cho chúng ta như váºy? Cho dù Tá» há»a thần pháo cá»§a Há»a tá»™c có uy lá»±c mạnh đến đâu Ä‘i chăng nữa, nhưng cÅ©ng chỉ có thể bắn được trăm bá»™, xin đừng có nghe hắn ba trợn thổi phồng!"
Quần hùng long tá»™c Ä‘á»u cho là phải, Ä‘ua nhau hô vang: "Cái bá»n con cháu cá»§a rùa ấy, chá» chúng ta cách Thá»§y yêu chừng má»™t dặm, sẽ tiên hạ thá»§ vi cưá»ng, xem coi rốt cuá»™c há»a pháo cá»§a chúng bắn xa, hay "Há»a long ná»—" cá»§a chúng ta mạnh!"
Hải thiếu gia nghe mà để ngoà i tai, mục quang thá»§y chung không rá»i Khoa Hãn Hoà i, vẫn lạnh lùng nói: "Lá»i đến đây đã táºn, nghe hay không nghe là tùy. Äại ân đã tạ, đại cừu chưa báo, đầu trên cổấy cá»§a các hạ sẽ do ta đến cắt Ä‘i, chỉ mong bảo trá»ng đến lúc ấy!"
Lá»i vừa dứt, Cá»u trảo chương ngư thú liá»n rống lên, xúc giác ngo ngoe Ä‘áºp mạnh xuống mặt biển, tạo ra những con sóng lá»›n kinh ngưá»i. Chá»›p mắt má»™t cái, nó đã chuyển thân biến mất trong lá»›p ba đà o hung hãn.
Long thần liếc xéo Khoa Hãn Hà i má»™t cái, cưá»i cưá»i nói: "Khoa đại ca, ngưá»i ta chuyên tâm đến báo tin cho ân nhân huynh đấy, nghe hay không nghe thế nà o là đá»u do huynh là m chá»§ hết a."
Khoa Hãn Hoà i cưá»i cưá»i nói: "Con ngưá»i Hải thiếu gia nà y tuy thiên vị và hiếu chiến, nhưng bình sanh vốn tá»± phụ ngạo mạn, không thèm âm mưu tÃnh kế. Ta tin rằng lá»i hắn nói là tháºt tình. Mấy tháng gần đây, đại quân cá»§a Thá»§y tá»™c ẩn nhẫn trên Äông hải, nghÄ© kỹ nhất định là chá» ba trăm cây há»a pháo nà y. Nếu như không nắm chắc tất thắng, đêm nay bá»n chúng sẽ không kéo rốc hết sà o huyệt mà tá»›i đây, dồn hết sức cho má»™t chiến dịch."
Quần hùng long tá»™c đối vá»›i y vô cùng tÃn phục. Nghe y nói như thế, láºp tức an tÄ©nh lại ngay.
ÄÆ°Æ¡ng lúc đó, hiệu giác chợt kÃch liệt hẳn lên. Trong tiếng trống tráºn thùng thùng, hạm đội cá»§a Thá»§y tá»™c cà ng lúc cà ng áp lại gần. Lấy mắt ước lượng, có thể thấy há» chỉ còn cách nhau khoảng bảy tám dặm. Sau má»™t giai khúc ngắn ngá»§i, bá»n hung cầm đầy trá»i và hà ng vạn hải thú ấy lại theo tiết tấu cá»§a Thương Long giác mà phát động má»™t tráºn tấn công mãnh liệt má»™t lần nữa.
Quần hùng thấy váºy lạnh cả ngưá»i. Quy Lá»™c SÆ¡n trầm giá»ng há»i: "Khoa đại hiệp đối vá»›i chiến lược hà nh quân cá»§a Thá»§y tá»™c rõ như nắm trong lòng bà n tay, không biết là nên tiến hay nên lui? Có kế sách hay nà o?"
Khoa Hãn Hoà i liá»n trầm ngâm má»™t chút, rồi Ä‘em mưu kế đã định nói ra má»™t lượt: "Äang cÆ¡n gấp rút, phản khách vi chá»§, đánh loạn đội ngÅ© tổng thể cá»§a chúng. Nếu như thá»§y tá»™c ngá»± sá» quần thú vây công Long thần, muốn chúng ta quần long vô thá»§, không chiến mà thua, chúng ta hãy xuất kỳ bất ý, nhân lúc bá»n chúng chưa kịp khai pháp, Ä‘em bá»n thú dẫn đến địch hạm, sau đó thừa lúc loạn đả bắ giữ ngưá»i thổi hiệu giác Ä‘iá»u khiển cầm thú ấy, lấy cái đạo ngưá»i trả cho ngưá»i, gáºy ông Ä‘áºp lưng ông, đánh thẳng và o bụng chúng..."
Thần sắc cá»§a Quy Lá»™c SÆ¡n khẽ biến, nói: "Theo ý cá»§a Khoa đại hiệp thì có phải là muốn bệ hạ cô thân ngá»™ hiểm, Ä‘em chúng thú dẫn trở vá» tráºn cá»§a địch? Chuyện nà y tuyệt không thể được!"
Chúng tướng phân nhau hô ứng, Ä‘á»u cho rằng nó thái quá nguy hiểm.
Long thần cưá»i khanh khách đáp: "Không và o hang cá»p, sao bắt được cá»p con? Các khanh yên tâm, ta nếu không Ä‘Ãch thân đến đấy, thì không còn gì để bà n nữa. Äừng có nói là bá»n Thá»§y yêu đó, cho dù là đÃch thân Chúc lão yêu có mặt, cÅ©ng không thể là m khó gì được ta?"
"Khoa má»— sao lại để Long thần bệ hạ cô thân nháºp hiểm? Má»— quyết sẽ không rá»i ngưá»i má»™t bước nà o." Khoa Hãn Hoà i khẽ cưá»i, Ä‘iá»m nhiên nói tiếp: “Chỉ cần chư vị ngưá»i nà o là m việc đó, dìm thuyá»n Ä‘i dưới nước, khi đến bên dưới địch hạm, Long thần tiện thể có thể giải khai Thanh long phong ấn, giết cho chúng trở tay không kịp."
Lá»i nà y vừa xuất, chúng tướng tuy nhiên còn tặc lưỡi cảm thấy bất an, nhưng cÅ©ng không tìm được cách nà o tốt hÆ¡n.
Lúc đó hiệu giác lại hú dà i, truyá»n lệnh quan lần nà y Ä‘ua nhau hô ứng. Quần hùng trên các chiến hạm má»™t mặt kịch đấu vá»›i hung thú, má»™t mặt án và o vị trÃ, nắm chặt dây buồm, từ từ hạ chúng lại.
Tiếp đó, thân thuyá»n khẽ chấn động, trên giáp bản mở ra và i chục cái lá»— tròn, bà y ra những trụ gá»— to từ từ nâng lên. Hai bên mạn thuyá»n cÅ©ng từ từ nhô cao lên, chuẩn bị hợp bế khoang thuyá»n, lặn xuống dưới nước.
Sấm chá»›p vẫn ráºp rá»n, cuồng phong rÃu rÃt, thế nhưng lòng Long thần lại dâng lên niá»m vui sướng ngá»t ngà o không gì kể được. Nà ng cất giá»ng hú dà i, bốc ngưá»i bắn lên cao, cùng Khoa Hãn Hoà i nhất tá» bay tá»›i hạm đội cá»§a Thá»§y yêu.
Thanh âm cá»§a Thương long giác đột nhiên xoay chuyển, vừa gay gắt vừa vút cao. Hà ng thiên vạn hung cầm hải thú quả nhiên thét gà o truy Ä‘uổi theo hai ngưá»i, phảng phất như đám mây Ä‘en cuồn cuá»™n, đè bẹp má»i sóng biển dáºp dồn, cà ng bay cà ng xa.
Cách đó trăm dặm, trên vạn trượng trá»i cao, mây biển phiên đằng, cuồng phong gầm rú, từng chiếc lá Phù Tang kêu sa sa múa tÃt, Thác Bạt Dã sau khi trúng má»™t chưởng cách không xem ra rất nhẹ cá»§a Công Tôn Anh Hầu đã bị văng ra hÆ¡n mưá»i bá»™ dư. Äến lúc ấy, gã má»›i miá»…n cưỡng lăng không ổn trụ thân hình, lòng trầm xuống. Không ngá» ngưá»i nà y có chân khà cưá»ng đại như váºy, xem ra phải ở trên Song đầu lão tổ! Hèn gì Cô Xạ tiên tá» lại dá»… dà ng bị chế phục.
Gã không hỠbiết rằng sự kinh dị trong lòng Công Tôn Anh Hầu cũng không kém gì.
Má»™t chưởng "Phúc vÅ© phiên vân" vừa rồi kết hợp cả ba loại chân khà thá»§y, thổ, há»a. Má»›i xem thì tá»±a như vô lá»±c, nhưng thá»±c tế thì thế lá»±c có thể địch vạn ngưá»i. Nếu là cao thá»§ thuá»™c tiên cấp tầm thưá»ng, trúng má»™t chưởng nà y thì kinh mạch nhất định sẽ đứt hết, tháºm chà tạng phá»§ có thể nổ tung, trá»ng thương phún huyết. Không ngá» tiểu tá» nà y chỉ lui khoảng mưá»i bá»™, ngay cả thở lấy hÆ¡i cÅ©ng không há» khó nhá»c gì nhiá»u.
Tuy lòng hắn vừa kinh vừa dị, nhưng sắc mặt vẫn không động chút nà o. Hắn ngá»± lân xoay tròn, cưá»i hách hách nói: "Nghe nói Thác Bạt thái tá» cá»§a ta có ngÅ© đức chi thân, được thần đế thân truyá»n, trên há»™i Bà n đà o còn đánh chết Song đầu lão tổ, độc chiến ngÅ© đại quá»· vương, tháºm chà Hắc đế vừa hồi phục cÅ©ng bị các hạ đánh cho đại bại... Ta còn tưởng là thần thánh phương nà o, chẳng qua trình cá»§a ngươi đến đó là cùng. Hà hà , không biết VÅ© sư muá»™i tá» cá»§a ta nhìn thấy ở ngươi Ä‘iểm nà o hay?"
Nghe nói đến bốn chữ "VÅ© sư muá»™i tá»", lòng Thác Bạt Dã láºp tức Ä‘au như muối xát. CÆ¡n giáºn trong lòng hắn chợt bốc lên, cất giá»ng cưá»i lá»›n: "Thì ra là ngươi vì VÅ© Sư tá»· tá»· mà đến đây. Ta nguyên tưởng Công Tôn Anh Hầu vốn được liệt và o Äại hoang tháºp thần, nguyên tưởng là nhân váºt nà o, ai ngá» chẳng qua là má»™t thứ ti tiện vô sỉ, âm độc bỉổi. Hà ha, hèn gì VÅ© Sư tá»· tá»· không còn vương vấn ngươi chút nà o trong tim cả."
Công Tôn Anh Hầu vô cùng cuồng vá»ng, tá»± cho là mình phong lưu, năm ấy dụ dá»— VÅ© Sư Thiếp, má»™t là muốn từấy là m nhục Thá»§y tá»™c, hai chẳng qua là để thá»a mãn cái thói hư vinh. Má»™t khi đã lấy được váºt gì đó và o tay, láºp tức không còn coi ra gì, tháºm chà không nói được ná»a Ä‘iểm yêu thương. Nhưng giỠđây hắn thấy nà ng trung trinh vá»›i Thác Bạt Dã như váºy, chết cÅ©ng không sợ, nên láºp tức kÃch phát có thói hư vinh hiếu thắng trong lòng. Hắn tìm má»i cách thiết kế muốn cướp lại ngưá»i ngá»c từ tay địch thá»§, giải mối háºn trong lòng.
Bị Thác Bạt Dã đã kÃch vừa rồi, hắn cà ng cảm thấy đố kỵ như Ä‘iên, cưá»i ha hả nói: "Thác Bạt thái tá» nói lá»i nà y thá»±c tức cưá»i. VÅ© Sư Thiếp chẳng qua là thứ tà ng hoa bại liá»…u bị ta chÆ¡i đã rồi quăng, nếu có ngưá»i muốn coi ả là váºt chà bảo, thì cứ cho y mang ả mà đi. Rất tiếc, ngưá»i ấy không thể là ngươi!"
Trảo bên tay trái nâng Cà n Khôn đại nhẹ nhà ng lắc má»™t cái, má»™t mỹ nữ diá»…m lệ áo đỠquần hồng từ bên trong lăn ra, má»m nhÅ©ng nằm trên lưng hắc lân, không động Ä‘áºy gì được. Tóc nà ng đỠnhư lá»a, thịt da trắng như tuyết, đôi mắt như nước hồ si si nhìn sá»ng Thác Bạc Dã, khóe miệng nhếch cưá»i, vẻ ôn nhu kiá»u mị không sao tả xiết.
Äầu Thác Bạc Dã kêu ong má»™t cái, máu huyết toà n thân như ngưng kết lại, vừa giáºn vừa kinh, mãi má»™t lúc sau má»›i buá»™t miệng hét: "Ngươi mà dám hại đến cá»ng lông chân cá»§a nà ng, ta sẽ khiến ngươi thịt nát xương tan, chết không có chá»— chôn."
Lạc CÆ¡ Nhã cùng Không Tang tiên tá» cà ng kinh hãi hÆ¡n. Cô Xạ tiên tá» còn chưa thoát nguy khốn, Long nữ lại bị bắt. Ném chuá»™t sợ vỡ đồ, muốn đối phó vá»›i tên Ä‘iên nà y quả tháºt là khó không gì bằng.
Thấy bá»n há» biến hẳn sắc mặt, Công Tôn Anh Hầu cà ng thêm khoái chÃ, cố ý kéo VÅ© Sư Thiếp và o lòng, ngón tay nhẹ vuốt trên cổ nà ng, cưá»i ha hả nói: "Ngươi yên tâm, ta đây vốn thương hương tiếc ngá»c, dù sao thì cÅ©ng là tình cÅ©, là m sao dám để nà ng bị tổn hại chút nà o?"
Thái Dương ô ngao ngao kêu lên quái dị, Ä‘áºp cánh định nhà o tá»›i. Thác Bạt Dã ráng nhịn cÆ¡n ná»™ há»a, cưỡi Ä‘iểu bay vòng vòng, lạnh lùng nói: "Rốt cuá»™c ngươi muốn gì?"
Công Tôn Anh Hầu cưá»i hắc hắc đáp: "Mưá»i sáu năm nay ta bị Thần Nông lão tặc nhốt dưới đáy nước, ngà y nà y qua ngà y khác sống không bằng chết. Khó khăn lắm má»›i thấy lại được mặt trá»i, ai ngá» lão tặc đó đã sá»›m hóa thà nh má»™t tảng đá vô tri. Như váºy là đá»i nà y ta khó báo được đại cừu, trong lúc Ä‘au khổ khôn cùng ấy, lại nghe trước khi lão tặc chết có thu má»™t đệ tá». Tấu xảo là m sao, cái vị đệ tá»áº¥y cá»§a lão lại đánh bại cữu cữu Trấp Quang Ká»· cá»§a ta tại há»™i Bà n Äà o, hại cho lão nhân gia công bại thùy thà nh, hồn phi phách tán. Lại cà ng vừa khéo hÆ¡n nữa, khi đệ tá» cá»§a lão tặc ấy lại Ä‘i cưới nữ nhân mưá»i sáu năm trước cá»§a ta vá» là m vợ, lại còn giết huynh đệ chà giao tiểu yêu nữ Thà nh Liá»…u Mạc Nghịch cá»§a ta.
Sắc mặt hắn chợt trầm xuống, mắt rá»±c lá»a nhìn chầm chầm Thác Bạc Dã, cất giá»ng âm trầm nói tiếp: "Thác Bạt tiểu tá», đổi lại ngươi là ta, ngươi nói ta nên là m thế nà o đây?"
Không Tang tiên tá» mỉm cưá»i lợt lạt, Ä‘iá»m đạm nói: "Oan có đầu, trái có chá»§. Công Tôn Anh Hầu, ân cừu cá»§a ngươi và Thần Nông hà tất phải đổ lên đầu cá»§a kẻ háºu bối Thác Bạt thái tỠđây. Nếu muốn báo cừu, thì hãy tìm ta đây được rồi."
Công Tôn Anh Hầu khẽ giáºt mình, không có ấn tượng gì vá»› mỹ nhân tóc bạc nà y, nhÃu mà y há»i: "Ngươi là ai?"
Thác Bạt Dã cÅ©ng sá»ng sốt, nói: "Tiá»n bối...." Vừa định ngăn lại, Không Tang tiên tỠđã cương quyết lắc đầu: "Ngươi nếu háºn thấu xương Thần Nông như váºy, sao không biết năm xưa y vì thánh nữ cá»§a Má»™c tá»™c mà đến chức Thần đế cÅ©ng suýt không thèm là m hay sao? Thả hai hà i tỠđó ra, oán cừu cá»§a ngươi và Thần Nông sẽ do ta và ngươi tÃnh toán."
"Không Tang tiên tá»?" Công Tôn Anh Hầu hiện lên vẻ kinh dị và vui mừng, ngẩng đầu cưá»i ha hả nói: "Ông trá»i có mắt, quả nhiên là đem toà n bá»™ bá»n chúng đến trình diện trước mặt ta! Thù má»›i háºn cÅ©, cuối cùng thì hôm nay cÅ©ng có dịp tÃnh toán hết!"
Hắn đột nhiên ngưng bặt tiếng cưá»i, mục quang lạnh lùng quét khắp mặt chúng nhân, sát khà bốc lên, rồi cưá»i cưá»i nói: "Thác Bạt tiểu tá», rốt cuá»™c ngươi có tà i có đức gì mà có nhiá»u ngưá»i liá»u mạng vá»›i ngươi quá váºy? Tuy nhiên, nể mặt Không Tang tiên tá» muốn Ä‘em má»™t mạng đỠmá»™t mạng, ta đà nh đại phát từ bi, cấp cho ngươi má»™t lá»±a chá»n...."
Dừng lại má»™t chút, hắn gằn từng tiếng: "Cô Xạ tiên tá» và VÅ© Sư Thiếp, ngươi rốt cuá»™c muốn cứu ngưá»i nà o?" Ngón tay hắn chợt thu lại, bấu lên cổ VÅ© Sư Thiếp. Cùng lúc đó, Cô Xạ tiên tá» rên khẽ má»™t tiếng, Äịa Há»a Tằm ti trên ngưá»i từ từ thu nhá» lại.
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 06:17 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 05: Thủ xá quyết đoán
Dịch:Dẹp Lép
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Mặt biển cuồn cuá»™n mây Ä‘en, quẩn lại như những bức tưá»ng tầng tầng lá»›p lá»›p. Tiếng hò hét như núi băng Ä‘ang lở, bá»t nước văng tung tóe.
Hai ngưá»i Khoa Hãn Hoà i đạp sóng lao Ä‘i, nhô lên hụp xuống và i cái, nháy mắt đã phóng ra ngoà i trăm trượng. Mưa to gió lá»›n liên tiếp quất và o mặt, va Ä‘áºp và o cương khà há»™ thân, tạo nên những tiếng phần pháºt liên hồi. Quang mang chá»›p chá»›p, nước bắn tung bốn phÃa như hoa, mắt nhạt nhòa, mÆ¡ hồ không rõ.
Trên không, hà ng vạn con hung cầm kêu quà ng quạc không dứt, bay rợp trá»i như ô vân, à o à o lao xuống. Tứ phÃa, sóng lá»›n ầm ầm, vô số hải thú nhe nanh múa vuốt xông ra, theo nhịp hiệu cá»§a Thương Long Giác mà nhà o tá»›i hai ngưá»i.
Khoa Hãn Hoà i chân không ngừng nghỉ, quầng bÃch quang bên tay trái đột nhiên lóe sáng, múa quét tung hoà nh, đánh thẳng và o con sóng lá»›n trước mặt. Xoáy kình Ä‘áºp thẳng tá»›i, tạo ra từng tia nước tứ tán. Bá»n hung thú mãnh cầm chạm phải luồn ánh sáng xanh nà y, tức thì bị chém đứt lông đứt lá, máu thịt bầy nhầy, không ngừng kêu la thảm thiết.
Long Thần ká» vai sát cánh, chẳng cần xuất thá»§, chỉ thá»§ há»™ phải trái. Trong bóng đêm đầy sóng to gió lá»›n, lòng nà ng chợt dấy lên cảm giác kì lạ, như con chim nhá» Ä‘áºu được và o cà nh đại thụ, tinh thần an tÄ©nh, đầy sung sướng, ngá»t ngà o.
Trong giây lát nà y, nà ng quên hết má»i thứ xung quanh, chẳng cần biết tá»›i cương vị chà tôn trên Äông hải, mà bá»—ng như trở thà nh má»™t nà ng nữ tá» yếu Ä‘uối tầm thưá»ng. Từng lằn chá»›p lóe lên, soi rõ khuôn mặt ngưá»i bên cạnh. Y vẫn anh tuấn như mưá»i tám năm vá» trước, tuấn tú khiến nà ng quặn cả lòng. Nà ng dịu dà ng nhìn y, tháºt say sưa, chăm chú, khóe miệng khẽ nở má»™t nụ cưá»i như hoa má»›i nở.
Mưá»i tám năm dà i đằng đẵng, núi sông thay đổi, phong nguyệt vô tình, dưá»ng như cÅ©ng chỉ là chỠđợi giây phút nà y mà thôi...
"Oà nh!" Má»™t tiếng nổ phát ra tháºm chà còn mạnh hÆ¡n sét đánh, khiến nà ng khẽ giáºt nãy mình. Má»™t quầng sáng đỠchợt từ phÃa hạm đội Thá»§y yêu phá không bay tá»›i, nhanh như sao xẹt, khiến cho cả trá»i biển đỠrá»±c lên.
Chỉ trong nháy mắt, tiếng nổ hÆ¡n sấm sét ấy phát ra liên hồi, há»a quang loạn vÅ©, vô số luồng sáng chói lóa giao nhau tung hoà nh, xuyên thấu mây Ä‘en cuồn cuá»™n, bắng thẳng và o hai ngưá»i.
"Tá» Há»a Thần Pháo!" Khoa Hãn Hoà i thảng thốt. Năm xưa lúc hắn đơn thương độc mã xông và o tứ đại thế gia cá»§a Há»a tá»™c, đả đấu vá»›i Hình Thiên cùng mưá»i sáu đại cao thá»§, đã từng thấy qua uy lá»±c cá»§a Há»a tá»™c thần pháo nà y. Tuy nhiên, so vá»›i đêm ấy, uy lá»±c hiện giá» cá»§a chúng xem ra đã gia tăng má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Long thần vừa kinh vừa giáºn, cưá»i lên khanh khách nói: "Tên thá»§y quá»· ấy quả nhiên là không lừa ngưá»i. Không ngá» lão tặc Liệt BÃch Quang Thịnh vì lấy lòng Chúc lão yêu mà đem thần pháo cống nạp cho lão."
Lá»i còn chưa dứt, sấm sét đã nổ ầm ầm, hÆ¡i nóng tạt và o mặt hừng há»±c. Hà ng ngà n đạo há»a quang rạch lên trá»i đêm những vạch đỠvô cùng rá»±c rỡ, trông như lưu tinh đổ xuống như mưa khắp bầu trá»i. Hung cầm mãnh thú hoảng kinh rống lên bay chạy tán loạn. Những con tránh không kịp, láºp tức bị kÃch trúng, xương thịt ra tro.
Khoa Hãn Hoà i hú lên má»™t tiếng dà i, chân khà trong ngưá»i như triá»u dâng à o ạt, tụ hết và o tay trái, rồi "Hu hu" mấy tiếng, má»™t quầng bÃch quang đột nhiên bùng phát, ánh sáng chói lòa. Lá»›p sóng xung quanh tức thì cuồn lên thà nh vòng, tầng tầng lá»›p lá»›p xoay quanh Äoạn Lãng Äao KhÃ, hình thà nh má»™t bức tưá»ng nước cá»±c lá»›n, dâng cao hÆ¡n mưá»i trượng.
Những tiếng "păng păng" liên tiếp phát ra, bức thá»§y tưá»ng hùng dÅ©ng đó bị há»a pháo liên tiếp kÃch trúng, rung động dữ dá»™i, hoa nước tung bay rà o rà o.
Khoa Hãn Hoà i chấn động toà n thân. Äoạn lãng Ä‘ao khà từ từ co lại, duy trì thêm má»™t lát, sắc mặt chuyển thà nh trắng bạch, khóe môi rỉ má»™t dòng máu nhá», chịu không nổi phải lùi lại mấy bước.
"Oà nh!" Bức tưá»ng nước tức thì tan rã, hà o quang chói mắt.
Long thần hoảng kinh, nắm chặt lấy tả thá»§ cá»§a y, thảng thốt: "Khoa đại ca, chạy thôi!" Nói rồi kéo y lách ngưá»i qua, rồi vá»›i tư thế rất tuyệt vá»i, uyển chuyển nháºp và o luồng sóng dữ dá»™i.
Tiếng chÃu chÃu phát ra dáºp dồn, vô số há»a đạn kéo theo Ä‘uôi lá»a đỠlòm ầm ầm lao xuống mặt biển. Sóng nước ngất trá»i, khói trắng bốc mịt mù, tưởng như trong nháy mắt nước biển sôi lên sùng sục.
Hai ngưá»i phóng và o trong lòng biển, bốn bá» má» mịt mông lung. Há»a đạn đỠkhé bay theo hai ngưá»i, xuyên ngang xuyên dá»c. Bá»t nước nở ra ùng ục, thế như Ä‘iện chá»›p, khiến đám cá hoảng sợ, bá» chạy tứ tán. Má»™t và i con cá máºp cá»±c lá»›n Ä‘ang phát cuồng cắn xé xác thú Ä‘ang chìm trong nước biển, bị há»a đạn bắn trúng, tức thì máu thịt tung tóe, chỉ khoảnh khắc bị những con cá máºp khác lao và o tranh nhau cấu xé, thoáng chốc chỉ còn bá»™ xương trắng hếu.
Mái tóc và ng cá»§a Long thần xõa dà i phiêu diêu, áo đỠbồng bá»nh. Nà ng nắm chặt Khoa Hãn Hoà i nhanh nhẹn lặn sâu xuống biển. Xuống khoảng hÆ¡n mưá»i trượng dưới nước, cảm thấy uy lá»±c cá»§a há»a pháo giảm mạnh, tai chẳng còn nghe thấy gì ngoà i tiếng Thương Long Giác như quá»· khốc sói gà o. Ở nÆ¡i sâu thẳm tÄ©nh mịch nà y, âm thanh cá»§a nó lại cà ng có vẻ thê lương đáng sợ hÆ¡n rất nhiá»u.
Long thần đột nhiên nhá»› tá»›i ngà y ấy năm xưa, lúc dẫn chà ng và o nÆ¡i sâu thẵm cá»§a Äông hải để tìm Lệ loa (má»™t thứ ốc biển quý hiếm), quang cảnh đó cÅ©ng đại loại như thế nà y. Lòng chợt nhói lên, nà ng quay đầu nhìn sang Khoa Hãn Hoà i, thấy chà ng cÅ©ng Ä‘ang chăm chú nhìn nà ng, tóc trắng như cước, mắt sáng như sao, khóe miệng vẫn thấp thoáng nụ cưá»i ấm áp, tá»±a hồ cùng chung má»™t ý.
Hai má nà ng bất giác nóng ran, đột nhiên xấu hổ như thiếu nữ, liá»n vá»™i quay đầu Ä‘i chá»— khác, tim Ä‘áºp thình thịch, bao nhiêu thổn thức, chua xót, ngá»t ngà o lẫn lá»™n và o nhau. Cái tư vị ấy vừa choáng váng vừa hạnh phúc, tá»±a như má»™t giấc mÆ¡, chìm nổi hư ảo vô cùng bất định...
Giá» khắc nà y, hết thảy má»i thứ Ä‘á»u không còn cần thiết nữa. Nà ng chỉ mong sao má»i chuyện cứ mãi như đêm nay, cùng chà ng đáp má»™t chuyến hải trình đầy phong ba bão táp, vô cùng vô táºn...
Tiếng chÃu chÃu vang lên liên hồi, Äịa Há»a tằm ti đột nhiên thu hẹp, tá» quang chá»›p lóe. Sắc mặt cá»§a Cô Xạ Tiên TỠđỠhồng, cau mà y nhăn mắt, cho thấy Ä‘ang khổ sở vô cùng, nhưng không sao động Ä‘áºy được.
Cách đó hÆ¡n mưá»i trượng, VÅ© Sư Thiếp bị Công Tôn Anh Hầu nắm chặt cổ, mặt đỠhồng, lưỡi thè ra ngoà i, nước mắt đầm đìa, nhưng vẫn nhìn Thác Bạt Dã như si như dại. Nà ng vừa vui vừa buồn, nhưng tuyệt không có chút sợ hãi nà o.
"Dừng tay!" Thác Bạt Dã vừa kinh vừa giáºn, cho dù gã có Ä‘a mưu túc kế thế nà o, tại thá»i khắc sinh tá» thế nà y, không khá»i có phần bấn loạn tay chân, chỉ biết gay gắt nói: "Công Tôn Anh Hầu! Uổng cho ngươi được liệt và o má»™t trong Äại hoang Tháºp thần, thế mà lại dùng mánh khóe bỉ ổi ti tiện vá»›i đám háºu bối, chẳng thấy xấu hổ hay sao? Thảo nà o, VÅ© Sư tá»· tá»· không coi ngươi ra gì! Nếu có bổn sá»±, hay quang minh lá»—i lạc cùng ta đại chiến ba trăm hiệp, không thì hãy mau cút vá» cái lá»— nẻ cá»§a ngươi mà trốn Ä‘i thôi."
Công Tôn Anh Hầu cưá»i ha hả đáp: "Äại trượng phu hà nh sá»± không câu nệ tiểu tiết, đối vá»›i cừu nhân mà còn nói gì đến quang minh lá»—i lạc? Tiểu tá», ná»… mặt Không Tang Tiên Tá» tình nguyện lấy mạng đổi mạng, ta má»›i cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i lá»±a chá»n. Váºy rốt cuá»™c ngươi muốn cứu ngưá»i nà o, hãy nghÄ© cho kỹ Ä‘i!"
Khóe miệng cá»§a hắn nhanh chóng mấp máy, tay bắt quyết biến đổi liên hồi, rồi bất ngá» khảy ra má»™t cái. Má»™t tiếng "Phừng" cất lên, Äịa Há»a Tằm ti chợt lóe sáng phình to ra, trên Phù Tang đại thụ đột nhiên bốc má»™t đám lá»a xanh tÃm cháy phừng phừng, vây Cô Xạ Tiên Tá» và o giữa.
Trong tiếng hô kinh hãi cá»§a má»i ngưá»i, Công Tôn Anh Hầu cưá»i hắc hắc nói: "NgÅ© hà nh má»™c sinh há»a, Phù Tang thụ vốn là thần thụ cá»§a Má»™c tá»™c, cô bé nà y lại là Má»™c tá»™c thánh nữ, giá» cá»™ng thêm Cá»±c Dương Äịa Há»a cá»§a ta... Ha ha, tiểu tá», không biết TÃch há»a châu cá»§a ngưá»i còn chịu được bao lâu?"
Cô Xạ Tiên Tá» kêu lên "Ưư..." má»™t tiếng, bị khà tiá»…n lăng không cá»§a hắn giải khai ách huyệt, run giá»ng nói: "Cô cô, Thác Bạt thái tá», hãy đỠphòng Äịa Há»a Dương Cá»±c Äao cá»§a hắn..." Toà n thân nà ng đột nhiên Ä‘au đớn vô cùng, như có ngà n vạn con kiến cắn đốt. Lá»i còn chưa dứt, đã rên lên má»™t tiếng đầy thống khổ, rõ rà ng là cổ trùng trong ná»™i thể bắt đầu phát tác.
Lưu Sa Tiên Tá» biết là không hay, láºp tức đưa tay chá»™p lấy Ban Lan Ngá»c Há»§y Giác, thổi lên u u, tạo nên những thanh âm thê lương quá»· dị vô cùng.
Cô Xạ Tiên Tá» khẽ tÄ©nh thần trÃ, cÆ¡n Ä‘au cÅ©ng giảm bá»›t nhiá»u, cúi đầu nhìn xuống. Dưới ánh lá»a chiếu sáng, nà ng nháºn thấy là n da hồng hà o cá»§a mình Ä‘ang chuyển động liên tục như sóng gợn, dưá»ng như Ä‘ang có ngà n vạn con trùng cái kiến ngá» ngoáºy dưới da. Lòng nà ng vô cùng khẩn trương, vừa sợ, vừa cảm thấy buồn nôn, chỉ biết vá»™i nhắm mắt lại, không dám thở mạnh.
Công Tôn Anh Hầu đắc ý vô cùng, cưá»i ha hả nói: "Lạc nha đầu, trong ngưá»i ả có tá»›i ba trăm sáu mươi lăm loại cổ trùng, Ä‘á»u là loại do ta trong mưá»i sáu năm qua má»›i chế ra tại hang núi, bát hoang lục hợp, độc nhất vô nhị. Ngươi nếu có thể trục xuất hết chúng ra ngoà i, thì ta nguyện khấu đầu bái ngươi là m sư phụ!"
Tay hắn chợt ná»›i lá»ng ra, VÅ© Sư Thiếp "A" má»™t tiếng, ho lên má»™t tráºn kịch liệt, nhất thá»i nói không ra hÆ¡i. Háºu tâm cá»§a nà ng bị thá»§ chưởng cá»§a hắn khống chế, chỉ cần nhả má»™t chút lá»±c là tâm mạnh láºp tức đứt hết, ngá»c nát hương tan.
Công Tôn Anh Hầu thè lưỡi, cố ý liếm nhẹ và nh tai cá»§a VÅ© Sư Thiếp, hai mắt nhìn Thác Bạt Dã đầy vẻ tinh quái, cưá»i hà hà nói: "VÅ© Sư muá»™i tá», ta đếm tá»›i ba, nếu tiểu tình lang cá»§a nà ng không xuống tay giết chết Không Tang Tiên TỠđể đổi lấy ngươi, ta đà nh phải nhịn Ä‘au gạt lệ mà xuống tay vùi hoa dáºp liá»…u thôi."
Thác Bạt Dã lo lắng và khẩn trương vô cùng, hết nhìn Cô Xạ tiên tá» Ä‘ang ngồi trong đám lá»a, thanh lệ thoát tục; lại quay sang nhìn VÅ© Sư Thiếp đầy ôn nhu Ä‘ang chăm chú nhìn mình, xinh đẹp như hoa. Lòng hắn Ä‘ang giống như Ä‘ang bị châm đâm dao cắt, Ä‘au đớn không gì có thể tả được. Äầu hắn liên tục xoay chuyển, những mãi không nghÄ© được phương pháp nà o vẹn toà n.
Cô Xạ Tiên Tá» nhắm tịt hai mắt, cố chịu cÆ¡n Ä‘au, không nhúc nhÃch gì được, tá»±a như Ä‘ang bị bóng đè. Nà ng vốn muốn lá»›n tiếng cảnh giác Thác Bạt Dã, mong hắn đừng do dá»±, nhanh chóng cứu thoát Long nữ, cô cô, và Lưu Sa Tiên Tá» rồi nhất tá» thu phục gã ma đầu nà y. Nhưng nà ng cÅ©ng cảm thấy nếu chuyện đó xảy ra, có thể cho thấy mình và Thác Bạt Dã có quan hệ như thế nà o rồi. NghÄ© váºy, mặt mÅ©i nà ng bất giác nóng bừng.
Äá»™t nhiên, lòng nà ng chợt nhen lên má»™t ý niệm kỳ dị. Nếu giả như nà ng tá»± sát quách Ä‘i cho rảnh, tuy không phải là má»™t phương pháp giải thoát chÃnh thưá»ng, nhưng Ãt nhất cÅ©ng không phải chịu tâm ma cổ quái dà y vò, không còn phải ngá» ngá» nghệch nghệch, mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, suốt ngà y như phiêu bồng trong má»™ng nữa... CÅ©ng có thể, biết đâu lòng chà ng không khá»i vì thế mà vÄ©nh viá»…n khắc ghi hình bóng cá»§a nà ng...?
Vừa má»›i nghÄ© tá»›i đó, tim nà ng chợt như bị ngà n vạn cổ trùng nhất tá» cắn xé, Ä‘au ngứa vô cùng, không thể chịu nổi, nên rên lên má»™t tiếng. Thân ngưá»i nà ng đột nhiên gáºp lại, cá»™ng thêm liệt há»a thiêu đốt phừng phừng, khiến hai má đỠá»ng như say.
Lưu Sa Tiên Tá» cÅ©ng chợt cảm giác trong đầu kêu ong ong, Ngá»c Há»§y Giác tức thì biến âm, thân thể thon thá» cá»§a nà ng khẽ rung, mặt mÅ©i xanh xao, suýt chút nữa rá»›t từ lưng Thái Dương ô xuống.
Ãnh lá»a chiếu lên mặt Công Tôn Anh Hầu, lá»™ sắc trắng bạch, tâm tình bất định. Hắn thốt nhiên cưá»i lá»›n: "Mùa xuân hoa nở, mưa hết bướm bay. Tiểu yêu tinh, quên cho ngươi biết, hết thảy ba trăm sáu mươi lăm loại cổ trùng trong ngưá»i con bé nà y Ä‘á»u là xuân trùng, má»™t khi tình cảm manh động, tất huyết sẽ chảy nhanh, cổ trùng theo đó cÅ©ng tăng nhanh gấp bôi, vô phương chống cá»±. Thác Bạt tiểu tá», nếu thánh nữ cá»§a Má»™c tá»™c có mệnh hệ gì, thì đó là vì ngươi mà ra. Chi bằng hãy nhanh chóng chá»n lá»±a, mau mau quyết định Ä‘i thôi."
Sấm chá»›p nhoáng nhoà ng, bạo vÅ© như những mÅ©i tên bạc tung hoà nh thế gian. Sóng dữ cuá»™n trà o đánh ầm ầm và o vách đá Ä‘en sì đầy vá» sò, tạo nên những bá»t trắng xóa như rồng cuá»™n hổ gầm, là m nổi báºt bầu trá»i đầy lá»a Ä‘á». Quang cảnh ấy quả là cá»±c kỳ tráng lệ!
Xuy Vưu cưỡi Thái Dương ô vượt qua sóng gió, phóng tá»›i nhanh như Ä‘iện chá»›p, miêu Ä‘ao phát ánh sáng xanh múa cuồng, chiếu sáng sóng biển phÃa trước, khiến chúng cÅ©ng ánh lên má»™t mà u xanh lục. Nhìn bóng ngưá»i trên thạch nhai cà ng ngà y cà ng gần, lòng hắn nổi giáºn phừng phừng, máu nóng sục sôi, tháºm chà cả những đợt sóng gió cá»±c lạnh quất liên tục và o ngưá»i cÅ©ng biến thà nh những đốm lá»a hung tà n, có thể đốt cháy má»i thứ.
Mối căm háºn má»™t ngà n năm trăm ngà y đêm, mối thâm cừu mưá»i vạn nhân mạng xem ra đêm nay có thể tÃnh sổ hết được rồi!
Äúng lúc đó, phÃa sau hán chợt thoảng là n gió thÆ¡m, má»™t thanh âm thánh thót kiá»u mị truyá»n âm rót và o bên tai: "Do ngư[1] , chà ng muốn Ä‘i đâu?"
Giá»ng nói ấy như dòng suối róc rách mát lạnh dá»™i và o cái đầu nóng cá»§a Xuy Vưu, khiến ná»™ há»a trong lòng hắn tiêu biến Ä‘i đâu mất. ÄÆ°a mắt nhìn lại, chợt thấy má»™t mỹ nhân áo tÃm Ä‘ang cưỡi gió lướt tá»›i, mắt hạnh trong suốt, nhanh nhẹn dịu dà ng, miệng cưá»i chúm chÃm cá»±c kỳ quyến rÅ©, chÃnh là Yến Tá» Tô.
Mấy con Thái Dương Ä‘iểu nhìn thấy nà ng, liá»n kêu lên vui vẻ, Ä‘ua nhau bay lại quây quần, tiếp lấy nà ng lên lưng, rồi cấp tốc bay trở lại.
Xuy Vưu nhÃu mà y truyá»n âm nói: "Nà ng chẳng phải đã nói rõ là trước giỠđại Ä‘iển ngà y mai tuyệt không lá»™ mặt hay sao? ÄÆ°Æ¡ng lúc há»a pháo dữ dá»™i thế nà y, nà ng lại ra đây là m chi?"
Tiếng nói chưa dứt, Yến Tá» Tô đã lăng thân phóng tá»›i Ä‘eo bám sau lưng hắn, vòng tay quanh eo, mÃm môi cưá»i nói: "Ngốc tá», Ä‘oán thế nà o chà ng cÅ©ng ở đây. Ta lo chà ng tháºt thà chất phác lỡ há»ng việc, nên vá»™i vã Ä‘i theo giúp chà ng đấy. Những chiếc tiá»m thá»§y thuyá»n Ä‘á»u cá» Ä‘i hết rồi sao..."
Thấy thần sắc hắn không đổi, lòng nà ng chợt thấy kì lạ, thuáºn theo mắt hắn nhìn qua, liá»n thấy trên vách đá đầy vá» sò hóa thạch tên Äiá»n Bối Tá»± ở phÃa xa xa Ä‘ang đứng sừng sững má»™t ngưá»i mang mặt nạ gá»—. Nà ng chợt hiểu rõ ý đồ cá»§a hắn, hoa dung tức thì đại biến: "Chà ng Ä‘iên rồi sao! Bằng và o chân khà cá»§a chà ng hiện tại, bất quá cÅ©ng chỉ ở cấp tiểu thần, đơn thương độc mã đấu cùng Thiên Ngô, không phải tá»± tìm lấy cái chết hay sao?"
Xuy Vưu ngạo khà bốc trá»i, cưá»i lá»›n đáp: "Vẫn còn chưa đánh, lẽ nà o nà ng biết ta không phải đối thá»§ cá»§a hắn? Ta vá»›i Thiên Ngô lão tặc thù sâu như biển, không đội trá»i chung, hôm nay oan gia đưá»ng hẹp gặp nhau, cho dù phải liá»u mạng nà y, cÅ©ng quyết vì mưá»i vạn oan hồn cá»§a Tháºn Lâu thà nh mà báo cừu tiết háºn!"
Yến Tá» Tô nghe váºy chấn động cả ngưá»i, chỉ sợ những lá»i vừa rồi bị Thiên Ngô nghe thấy, vá»™i và ng lấy tay che miệng hắn lại. Rất may là tiếng nổ ầm ầm bốn phÃa như rung trá»i chuyển đất, Thiên Ngô lại Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần đứng trên vách đá, nên chưa phát giác gì.
Nà ng thở ra má»™t hÆ¡i, giá»ng đầy ai oán: "Cá má»±c thối, chà ng Ä‘ang tâm để ta là m quả phụ có phải hay chăng? Thiên Ngô lão tặc nà y kiên nhẫn âm trầm, giá»i che dấu bản lãnh. Hắn thá»±c có bản lãnh như thế nà o, chỉ sợ ngưá»i trên kẻ dưới trong Thá»§y tá»™c vị tất đã biết rõ. Cho dù chà ng quyết báo cừu, thì cÅ©ng phải kêu thêm Thác Bạt Dã. Hai ngưá»i liên thá»§ má»›i có sáu bảy phần thắng lợi...."
Xuy Vưu lắc đầu trầm giá»ng: "Thác Bạt trước mắt còn phải giải cứu Cô Xạ Tiên Tá», chá» hắn đến đây, lão yêu nà y không biết đã Ä‘i biệt phương nà o rồi! Giá» chỉ cần giết chết Thiên Ngô, thì đám thá»§y yêu Triá»u Dương cốc sẽ quần long vô thá»§. Cho dù lúc đó chúng có há»a pháo mạnh liệt thế nà o, thì cÅ©ng chẳng là m gì được nữa!" Nói đến đó, gã vá»™i giục thần Ä‘iểu, tiếp tục phóng tá»›i.
"Ta không để chà ng Ä‘i đâu!" Yến Tá» Tô ôm ghịt hắn tháºt chặt, khóe mắt đỠhoe, run giá»ng nói: "Vốn sợ chà ng là m chuyện ngu ngốc má»›i Ä‘uổi theo tá»›i đây. Nếu chà ng có mệnh hệ nà o, ta... ta..." Trong lòng sợ hãi vô cùng, không kìm được hai dòng nước mắt lăn dà i trên má.
Giá»ng nà ng dá»—i há»n ai oán, hÆ¡i thở thổn thức, bi thương thống thiết vô cùng, khiến lòng Xuy Vưu má»m nhÅ©n cả ra. Hắn những muốn nghe theo, nhưng nghÄ© tá»›i thảm cảnh tại Tháºn Lâu thà nh ngà y ấy, tức thì ná»™ há»a lại bốc đùng đùng, chân khà khởi phát mãnh liệt, chấn phát ra ngoà i, đẩy nà ng dạt ra, nhướng mà y nói: "Äại trượng phu có việc không là m, nhưng có việc không thể không là m. Gặp chuyện mà sợ hãi lùi bước, thì đâu xứng là m anh hùng hảo hán!"
Yến Tá» Tô biết tÃnh hắn kiêu ngạo cưá»ng liệt, khuyên nhá»§ thêm nữa ắt cÅ©ng bá» ngoà i tai, mắt thấy khoảng cách tá»›i Thiên Ngô cà ng lúc cà ng gần, vừa gấp rút vừa bá»±c mình, lòng thầm háºm há»±c: "Thiên Ngô lão yêu tại sao soái thuyá»n yên ổn không ở, lại lên Äiá»n Bối Tá»± nà y là m gì? Thấy hắn đứng đó chẳng há» cục cá»±a, chẳng hiểu là đang chá» ai?"
Lòng nà ng chợt rúng động, đột nhiên lóe lên má»™t chá»§ ý, liá»n nói: "ÄÆ°á»£c, chà ng muốn báo cừu cho đáng mặt anh hùng, ta cÅ©ng chẳng cản. Nhưng chà ng thân là Thang Cốc thà nh chá»§, lẽ nà o Ä‘i là m bừa, lấy ân oán cá nhân đặt lên trên chiến sá»± toà n cục? Giây phút quan trá»ng nà y, nếu để lỡ thá»i cÆ¡ thượng hảo trước mắt, liên lụy đến anh em tướng sÄ© toà n đảo khiến há» vì chà ng mà chết hết, thì không biết sau nà y chà ng có yên lòng được hay không?"
Xuy Vưu giáºt mình, há»i lại: "Thế nà o là thá»i cÆ¡ thượng hảo?"
Yến Tá» Tô nở nụ cưá»i tươi, ôm chặt hắn từ phÃa sau lưng, ghé sát và nh tai hạ giá»ng phì phà o nói nhá»: "Cứ theo như chà ng nói, quần long chẳng thể vô thá»§ má»™t khắc, quân chẳng thể ná»a ngà y không tướng. Giả như chà ng hiện tại đột nhiên biến thà nh Thiên Ngô lão yêu, quay vá» Thá»§y yêu hạm đội... chà ng nói xem, chà ng sẽ là m gì?"
Äùng! Äùng!" Sà n thuyá»n, khoang thuyá»n bị há»a pháo liên tiếp bắn trúng, tức thì phát nổ ầm ầm, gá»— vụn bay tứ tán. Thân thuyá»n chấn động dữ dá»™i, sóng lá»›n áºp và o mạn, má»i ngưá»i la hoảng, rối loạn vô cùng.
Lục Hầu Gia ngoảnh đầu nhìn lại, trong lòng kinh hãi, cho tá»›i lúc nà y má»›i hoà n toà n tin lá»i Hải thiếu gia.
Khói lá»a cuồn cuá»™n, ngà n vạn đạo há»a quang đỠkhé phá không tá»a ra, ầm ầm bắn và o xung quanh Thanh Long hạm đội. Sóng lá»›n cuá»™n xoáy, lá»a cháy thấu trá»i. Chỉ trong khoảnh khắc, đã có sáu chiến thuyá»n bị đám thiên lôi ná»™ há»a ấy đánh gãy cá»™t buồm, long cốt, chìm trong biển lá»a.
Hắn từng bôn ba Äại hoang tứ hải hÆ¡n mưá»i năm qua, thấy nhiá»u biết rá»™ng, nhưng chưa từng thấy qua uy lá»±c khá»§ng khiếp cá»§a loại há»a pháo nà y. Cách xa cả mấy dặm, thế mà uy thế có thể khai sÆ¡n phá địa!
Chúng tướng Long tá»™c tuy thân kinh bách chiến, nhưng cÅ©ng bị má»™t phen hoảng hồn, xanh mắt cứng há»ng, trÆ¡ ra như gá»—, nhất thá»i chẳng biết ứng phó thế nà o. Tháºt may, Quy Lá»™c SÆ¡n là ngưá»i đầu tiên tỉnh táo trở lại, cất giá»ng hét lá»›n: "Tất cả má»i ngưá»i đừng hoảng loạn, ai là m việc ấy, tiếp tục cuá»™n khoang, lặn xuống..."
Lá»i còn chưa dứt, lại má»™t tiếng nổ "Äùng" vang vá»ng. Má»™t đạo há»a pháo nổ tóe ngay phÃa sau lưng hắn, má»™t là n sóng lá»a đột nhiên cuá»™n tá»›i, Quy Lá»™c SÆ¡n tức thì như bị giáng má»™t chùy nặng, "á»e" má»™t tiếng, miệng phun đầy máu, lảo đảo chúi dụi, sau lưng lá»a cháy phừng phừng, trong khoảnh khắc biến thà nh ngưá»i lá»a.
Äám tướng sÄ© kinh hoảng, vá»™i và ng lao lên giúp hắn dáºp lá»a. Nhưng khi còn chưa kịp đỡ hắn lên, thì tiếng "Ầm Ầm" nổ ra liên thanh, lại có má»™t loạt đạo há»a pháo bắn trúng kì hạm, cá»™t buồm gãy răng rắc rá»i hẳn ra đổ xuống, vải buồm chưa kịp thu tức thì bắt lá»a, cháy đỠrá»±c cả má»™t góc trá»i.
Ngưá»i cầm cá» trên kỳ hạm tránh chẳng kịp, toà n thân bốc lá»a kêu thảm, nhà o xuống cÆ¡n sóng dữ mất dạng.
Pháo như sấm sét đùng đùng không ngá»›t, tiếng sóng, tiếng gió, tiếng mưa, tiếng hò hét cuồng loạn, tiếng va Ä‘áºp... tạp nham lẫn lá»™n muốn xé rách mà ng nhÄ©, không cách nà o phân biệt ra âm gì.
Lục Hầu Gia tay cầm Long Há»§y hiệu lên, cất giá»ng hét lá»›n: "Cuá»™n khoang, lặn xuống!" Hét Ä‘i hét lại hà ng chục lần, Ä‘á»u bị tiếng ầm ầm đánh bạt hoà n toà n, lòng liá»n hoảng kinh, không dám nghÄ© nhiá»u, liá»n kéo Chân Châu giao cho Ca Lan Chuy, hét lá»›n: "Ca tướng, mau đưa Chân Châu cô nương xuống khoang dưới. Nà ng ấy mà thiếu cái lông cá»ng tóc nà o, ta sẽ kiếm ngươi há»i cho ra lẽ" Rồi chẳng đợi Ca Lan Chuy đáp lá»i, thân mình lăng không đạp và o cá»™t buồm lao lên phÃa trên.
Mắt thấy há»a pháo rá»±c rỡ nhắm hắn bắn tá»›i, lòng Chân Châu tưởng như thắt lại, những mong lá»›n tiếng gá»i hắn lại, bảo hắn cẩn tháºn, nhưng cổ há»ng như có cái gì đó chẹn ngang, nói không ra tiếng, nước mắt rà ng rụa tứa đầy hai mắt.
Chá»›p lóe nhoáng nhoà ng, trá»i biển tÃm ngắt má»™t mà u.
Lục Hầu Gia lao lên tá»›i đỉnh cá»™t buồm, lẫm liệt phất đại kì, ngang nhiên đứng trước cuồng phong bạo vÅ©, giữa trá»i đỠrá»±c há»a pháo. Hắn múa cá» phần pháºt, bên tả ba lần, bên hữu ba lần, lặp Ä‘i lặp lại mưá»i lượt.
Kì thá»§ tại các hạm thuyá»n nhìn thấy, vá»™i và ng phất cỠđáp trả.
Trong nháy mắt, tiếng hiệu giác vang lên khắp nÆ¡i, tiếng trống đổ dồn. Quần hùng từ trong hoảng loạn dần dần lấy lại tinh thần, từ từ trấn định. Lệnh từ kỳ hạm truyá»n xuống, các Thanh Long hạm nhanh chóng vừa biến đổi thà nh thế tráºn trưá»ng xà , vừa hạ buồm, kéo khoang, lặn xuống biển lần nữa.
Lục Hầu Gia có chút yên lòng, Ä‘ang tÃnh cầm cá» nhảy xuống, đột nhiên “Oà nh oà nh†liên tục, trước mặt đỠrá»±c, hÆ¡i nóng rát rạt, muốn giÆ¡ lá cá» che lại, đột nhiên sau lưng bị đánh má»™t cú như trá»i giáng. Hắn chỉ thấy trước mắt tối sầm, cổ há»ng máu tươi phun ra có vòi, toà n thân phảng phất như bị thiêu sống, rá»›t thẳng xuống dưới...
Biển mây Ä‘en kịt cuồn cuá»™n mãi không tan, Phù Tang thụ như cá»™t chống trá»i, phá mây vươn lên nhìn vầng trăng sáng. Trên đỉnh cây, lá»a cháy phừng phừng, dưới ánh trăng chiếu tá»a muôn dặm, tạo ra luồng ánh sáng đỠtÃa vô cùng tráng lệ.
Sáu ngưá»i đứng đối diện giữa thinh không, dù chỉ trong giây lát mà Thác Bạt Dã lại tưởng như đã trải qua trăm ngà n năm.
Hắn cà ng kinh ná»™ thống khổ, Công Tôn Anh Hầu cà ng sướng khoái đắc ý, há miệng nhe răng cưá»i, đếm: "Hai!" Bà n tay đặt lên háºu tâm VÅ© Sư Thiếp sát thêm má»™t phân.
Chân khà nóng bá»ng thiêu đốt, ngÅ© tạng VÅ© Sư Thiếp muốn sôi lên, khó chịu vô cùng, nhưng nà ng vẫn thản nhiên là m như không cảm thấy gì, giương ánh mắt dịu dà ng nhìn và o Thác Bạt Dã, lòng trải qua muôn ngà n ý niệm, vui buồn lẫn lá»™n. Cố gắng ngưng tụ chân khÃ, nà ng truyá»n âm than: "Ngốc tá», Công Tôn Anh Hầu bất nhân bất nghÄ©a, vì muốn báo cừu nên cà ng bất chấp thá»§ Ä‘oạn, không lá»i nà o đáng tin hết. Ngươi sao lại tuân theo sá»± sắp đặt cá»§a hắn, không có cách gì khác hay sao?"
Lúc ấy, toà n thân kinh mạch cá»§a VÅ© Sư Thiếp chỉ có má»—i âm mạch bên trên là chưa bị bế, việc gắng gượng đỠtụ chân khÃ, truyá»n âm nháºp máºt nà y là vô cùng cáºt lá»±c. Ngừng má»™t chút, nà ng cố nói tiếp: "Công Tôn Anh Hầu trước nay rất thÃch vÅ© nhục cừu nhân, giống y như mèo vá»n chuá»™t váºy, không là m đến cạn tà u ráo máng quyết không dừng tay. Lần nà y tá»›i đây, hắn cÅ©ng chỉ muốn trước mặt sứ giả cá»§a ngÅ© tá»™c mà vÅ© nhục ngươi, khiến ngươi mất hết thể diện. Trước mắt đại địch hợp vây, ngươi thân là Long thần thái tá», còn không nghÄ© cách lãnh đạo quần hùng, huyết chiến dẹp địch, lại vướng vÃu nhi nữ tình trưá»ng, ngó trước nhìn sau, chuyện nà y truyá»n đến tai thiên hạ, thì còn ra thể thống gì? Chẳng phải là đúng y như lòng mong má»i cá»§a hắn hay sao?"
Äạo lý ấy Thác Bạt Dã lẽ nà o không hiểu? Chẳng qua tâm tình hắn Ä‘ang bấn loạn. Hai nữ nhân bị quản chế ở đây, má»™t nà ng là ngưá»i cùng hắn khắc cốt ghi tâm, thỠđồng sinh cá»™ng tá», má»™t nà ng là ngưá»i hắn vô cùng kÃnh má»™, từng trải qua má»™t Ä‘oạn giai ngẫu tÆ¡ tình. Nếu như bảo hắn không lý gì tá»›i hai nà ng, đà nh Ä‘oạn bá» qua mà đi kịch chiến vá»›i đám Thá»§y yêu, thì quả tháºt là ngà n vạn lần không thể.
ChÃnh trong lúc lòng rối bá»i bá»i ấy, lại nghe tiếng nà ng truyá»n âm: "Tiểu Dã, Công Tôn Anh Hầu cuồng vá»ng háo thắng, cho dù ta không đáp ứng gả cho hắn, hắn cÅ©ng nhất định sẽ không là m tổn hại tá»›i ta chút nà o. Tuy nhiên, Cô Xạ Tiên Tá» lại là cháu gái cá»§a Không Tang Tiên Tá», vốn là cừu địch cá»§a hắn, hắn tất nhiên sẽ chẳng lưu tình. Má»™t khi nà ng có mệnh hệ nà o, Cú Mang nhất định sẽ mượn cÆ¡ há»™i đó liên hiệp Thá»§y - Há»a hai tá»™c, cá» binh tiến đánh. Vô luáºn là ngươi có lá»±a chá»n thế nà o, ngưá»i mà Công Tôn Anh Hầu muốn xuất thá»§ đối phó nhất định là nà ng ấy."
Thác Bạt Dã trong lòng phát rét, tuy vẻ ngoà i vẫn Ä‘iá»m nhiên, nhưng nhịn không được đưa mắt liếc Cô Xạ Tiên Tá» má»™t cái, cảm thấy khó quyết định vô cùng.
VÅ© Sư Thiếp đưa mắt nhìn hắn nở nụ cưá»i tươi, ánh mắt chiếu ngá»i, dịu dà ng truyá»n âm tiếp: "Hảo đệ đệ, nếu ngươi thá»±c coi ta là thê tá», thì hãy nghe lá»i cá»§a tá»· tá»·, cứu lấy Cô Xạ Tiên Tá», đánh bại đại ca cá»§a ta, sau đó tìm cách tá»›i cứu ta ra. Chúng ta đã quyết định thà nh thân, ngà y tháng còn dà i, lẽ nà o phải gấp gáp nhất thá»i?"
Không đợi hắn đáp lá»i, bá»—ng nhiên nà ng cưá»i lên khanh khách, lá»›n tiếng nói: "Thác Bạt Dã Æ¡i Thác Bạt Dã, không ngá» ngươi lại là ngưá»i má»™t dạ hai lòng, lấn quấn không quyết như thằng hèn! à trung nhân cá»§a ta phải là ngưá»i đỉnh thiên láºp địa, anh hùng cái thế, hà nh động như sét đánh bưng tai. Nếu ngươi ẻo ẻo ương ương như váºy, thì chẳng xứng chút nà o!"
Mạt Thác Bạt Dã chợt đỠbừng lên, tuy biết nà ng cố ý khÃch tướng, nhưng trong lòng không khá»i có chút chua xót. Nhiệt huyết sôi trà o, gã cắn răng truyá»n âm vá»›i Không Tang Tiên Tá» cùng má»i ngưá»i, rồi khà n giá»ng đáp: "VÅ© Sư tá»· tá»·, Thác Bạt Dã nà y kÃnh nà ng yêu nà ng còn hÆ¡n bản thân mình, nhưng Cô Xạ Tiên Tá» lại là thánh nữ cá»§a Má»™c tá»™c. Thác Bạt Dã lẽ nà o lại vì tình riêng mà tổn hại tá»›i lợi Ãch thiên hạ? Tuyệt không thể được!"
Lá»i chưa kịp dứt, Không Tang Tiên TỠđã thúc thần Ä‘iểu, đồng loạt nhắm đỉnh Phù Tang thụ bay tá»›i. Ãnh ngân quang cá»§a Thiên Nguyên Nghich Nháºn cÅ©ng lăng không tung hoà nh, Äịa Há»a tà m ti láºp tức bị chém đứt hoà n toà n.
CÅ©ng trong lúc đó, Lưu Sa Tiên Tá» gấp rút thổi Ngá»c Há»§y Giác, tiếng "u u" vút lên, thân hình Cô Xạ Tiên Tá» chợt chấn động, hà ng trăm con cổ trùng to như lÅ© kiến phá da bay ra, bị liệt há»a đốt thà nh tro bụi. Không Tang Tiên Tá» xuất ra luồng BÃch quang khà đái xé gió vòng tá»›i, bao chặt ngưá»i nà ng lại, kéo nà ng tà tà bay lên.
Ba ngưá»i hà nh động liá»n mạch ăn ý, nhanh như chá»›p giáºt, chỉ trong nháy mắt đã cứu được Cô Xạ Tiên Tá» từ Quá»· môn quan trở vá».
Ãnh mắt huyá»n cá»§a VÅ© Sư Thiếp thoáng lên thần sắc hoan há»· vừa bi thương, lẫn lá»™n và o nhau vô cùng cổ quái. Nà ng ngẩng đầu, lạnh lùng nói: "Công Tôn Anh Hầu, ngươi nói chẳng sai. Trong mắt hắn, ta rốt cuá»™c không sánh bằng thánh nữ băng thanh ngá»c khiết cá»§a Má»™c tá»™c. Ngươi Ä‘em ta vá» Bì Mẫu Äịa Khâu thôi, ta chẳng muốn gặp lại hắn nữa."
Sắc mặt trắng bệch cá»§a Công Tôn Anh Hầu hiện ra ánh hồng kỳ dị, cưá»i ha hả nói: "Thác Bạt tiểu tá», ná»… mặt VÅ© Sư ái phi cá»§a ta, hôm nay tạm tha cho ngươi má»™t mạng."
Hắn đột nhiên sầm mặt xuống, sát ý trong mắt lá»™ hẳn ra ngoà i, hét lá»›n: "Nhưng mối cừu giết huynh đệ, nhốt kÃn nÆ¡i thâm u, hôm nay không thể không báo!" Nói Ä‘oạn chuyển thân phóng tá»›i cá»±c nhanh, chân khà nÆ¡i tay phải rÃt lên vù vù, hóa thà nh má»™t đạo Ä‘ao đỠrá»±c dà i hÆ¡n mưá»i trượng, thế như lôi đình, nhắm Lưu Sa Tiên Tá» cùng Không Tang Tiên Tá» bá»a xuống.
Khà nóng cuồn cuộn, bụi bay mịt mù.
Thác Bạt Dã hoảng kinh, vươn tay ôm chặt lấy Cô Xạ Tiên Tá» Ä‘ang rÆ¡i xuống, chuyển thân xoay tròn, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn lóe ngân quang nhất tá» cùng BÃch Quang Khà Äái cá»§a Không Tang tiên tá» ngênh phong đón đỡ.
"Oà nh!" Quang mang bạo chá»›p, hoa lá»a tung bay, Phù Tang thụ cứng rắn như thiết thế mà bị chấn đứt bể tÆ¡i tả, cà nh lá bay tán loạn đầy trá»i.
Cánh tay cá»§a Thác Bạt Dã tê dại, hổ khẩu như muốn vỡ ra, tháºm chà suýt không nắm vững được thần Ä‘ao, lòng vô cùng kinh hãi. Hắn vá»™i và ng ôm chặt lấy Cô Xạ Tiên Tá», bay vá»t lên trên, mượn lá»±c cá»§a Äịnh Hải châu bên trong ná»™i thể, cáºt lá»±c hóa giải luồng kình khà hung mãnh bạo liệt ấy.
BÃch Quang Khà Äái và há»™ thể chân khà cá»§a Không Tang Tiên Tá» cùng lúc bị đánh bay, báºt ngược lại Ä‘áºp lên ngá»±c nà ng má»™t cái nặng như búa bổ. Nà ng tức thì há»± lên má»™t tiếng, máu tươi phun ra có vòi, cả ngưá»i và chim Ä‘áºp mạnh và o Phù Tang thụ, y phục trước ngá»±c đột nhiên bắt lá»a.
Lưu Sa Tiên Tá» tuy đã bay lên không, may mắn tránh khá»i, nhưng vẫn bị luồng khà nóng quét trúng, trước mặt tối sầm, khà huyết nhá»™n nhạo, dạt ra ngoà i hÆ¡n mưá»i trượng má»›i ổn định lại được thân hình.
Chỉ trong sát na, tam đại tuyệt đỉnh cao thá»§ đương thá»i bị hắn đánh má»™t Ä‘ao sÃnh vÃnh.
Công Tôn Anh Hầu đắc ý vô cùng, cất giá»ng cưá»i lá»›n: "Ba ngà y sau, ta sẽ má»i anh hùng trong thiên hạ, mở tiệc tại Bì Mẫu Äịa Khâu, cưới VÅ© Sư Thiếp là m vợ. Thác Bạt tiểu tá», nếu ngươi có gan thì hãy nhá»› đến uống chén rượu mừng."
"VÅ© Sư tá»· tá»·!" Thác Bạt Dã kinh ná»™ định Ä‘uổi theo, nhưng đã cháºm má»™t bước.
Hắc long gầm thét, xoay mình uốn lượn, mang theo Công Tôn Anh Hầu cùng Vũ Sư Thiếp bay đi như chớp, nháy mắt đã biến mất trong biển mây mênh mông.
Sóng dữ ầm ầm, há»a pháo vang rá»n, biển trá»i đỠrá»±c má»™t mà u. Xuy Vưu đạp sóng lao Ä‘i, sát bên cạnh là Yến Tá» Tô. Cả hai phi thân lao thẳng lên kỳ hạm cá»§a Triêu Dương hạm đội, đứng sừng sững ngang nhiên trên đầu thuyá»n. Ngưá»i hắn khoát áo choà ng mà u Ä‘en, tung bay phất phá»›i. Mặt nạ bằng hắc má»™c vô cùng ghê rợn, lá»™ ra hai mắt láºp lòe há»a quang.
Nguyên Xuy Vưu thân thể to lá»›n, cưá»ng tráng tương tá»± như Thiên Ngô, lại thêm Yến Tá» Tô trổ tà i diệu thá»§ hóa trang, nên nhìn giống y như đúc. Chỉ sợ ngay cả Tháºp Tứ Lang cÅ©ng khó thấy có Ä‘iểm nà o bất thưá»ng.
Trên boong thuyá»n, quân Thá»§y tá»™c tá» ra rất vui mừng, vá»™i và ng hà nh lá»… tung hô: "Thần thượng đã trở vá»!" Lại thấy hắn xốc nách Yến Tá» Tô – giỠđã hóa trang thà nh Xuy Vưu, cá»™ng thêm thanh miêu Ä‘ao cong bằng đồng xanh ấy, liá»n hoan hô vang dá»™i: "Thần thượng thiên hạ vô địch, bách chiến bách thắng, gã tiểu tá» ngông cuồng không ai bì nổi nà y thế mà cÅ©ng bị Thần thượng đánh bại dá»… dà ng!"
Xuy Vưu cố nhẫn nại cái ý muốn rút Ä‘ao chém bừa bá»n Thá»§y yêu trước mặt, lạnh lùng nói: "Truyá»n lệnh cá»§a ta, tất cả các hạm tướng vá» ngay khoang chá»§ đợi lệnh."
Hắn trầm giá»ng cải âm, ngay tiếng nói cÅ©ng giống hệt Thiên Ngô. Chúng Thá»§y yêu chẳng mảy may nghi ngá», vá»™i và ng vâng dạ, chia nhau truyá»n lệnh khắp nÆ¡i.
Xuy Vưu kéo Yến Tá» Tô đưá»ng hoà ng tiến và o khoang chá»§, lòng hồi há»™p và hưng phấn cá»±c độ. Hắn vừa phẫn ná»™, vừa mừng, lại thêm có chút khẩn trương. Cái chiêu "Thâu Lương Hoán Trụ, Trá»±c Äảo Hoà ng Long[2] " nà y cá»±c kỳ hung hiểm. Chẳng may Thiên Ngô đột ngá»™t trở vá», hoặc bá»n thá»§y yêu phát hiện ra manh mối, thì chẳng những liên lụy Yến Tá» Tô, mà hắn cÅ©ng chết rõ trăm đưá»ng.
Yến Tá» Tô biết hắn lo lắng, cứ tá»± nhiên cưá»i tươi, trong lòng buồn vui lẫn lá»™n, nghÄ© thầm: "Ngốc tá», nếu chà ng chẳng thể rá»i khá»i đây, ta còn có thể sống má»™t mình trên Ä‘á»i nà y hay sao?" Liá»n nhá» giá»ng truyá»n âm: "Ghi nhá»›, thá»i khắc quan trá»ng, vạn lần không được vá»ng động. Chỉ cần qua ná»a tuần trà , "Hồn Ngữ Trùng" ăn và o tâm não là chúng ta đại cáo công thà nh."
Nói Ä‘oạn, tay lấy ra má»™t chiếc ngá»c bình, cẩn máºt từng chút, khua lòng bà n tay rắc ra chút bá»™t mịn mà u lục, thoáng chốc bay hòa và o bốn phÃa. Ngay láºp tức, không khà lan tá»a má»™t mùi hương dìu dịu, nháy mắt đã tản mát hết.
Xuy Vưu thầm á»›n lạnh. Tuy hắn đã uống "TÃch cổ Ä‘an", nhưng cÅ©ng phải vá»™i Ä‘iá»u hòa lại hÆ¡i thở.
Thứ phấn xanh trong bình nà y trông rất tầm thưá»ng, nhưng chÃnh là trứng cá»§a má»™t loại cổ trùng cá»±c kỳ bá đạo trên Äại hoang. Chúng theo gió mà xâm nháºp cÆ¡ thể, láºp tức nở ra thà nh trùng, chịu sá»± chi phối cá»§a Trùng chúa, có thể thao túng ý thức và tinh thần cá»§a ký thể, so vá»›i Cá»u Minh Thi Cổ tuy có khác nhưng tác dụng như nhau.
Qua má»™t lát sau, chúng tướng Triá»u Dương cốc vá»™i vã kéo đến, dẫn đầu là má»™t kẻ gầy đét như que cá»§i, ánh mắt xanh biếc thâm trầm, trên lưng Ä‘eo kè kè má»™t cái đà n bằng gá»— đồng, chÃnh là tam thúc cá»§a Khoa Hãn Hoà i tên Khoa Sa Äá»™.
Xuy Vưu vừa nhìn thấy y, láºp tức bốc ngá»i lá»a giáºn, háºn không thể má»™t Ä‘ao chém lão ra là m hai. Hắn chỉ còn biết nắm chặt quyá»n đầu, gân xanh nổi vồng lên, cố nhẫn nhịn gáºt đầu chà o chúng, rồi từ từ nói: "Tình hình chiến sá»± hiện giá» ra sao?"
Bá»n chúng thấy “Xuy Vưu†đang ngồi má»m nhÅ©n như con chi chi trên mặt đất, mừng rỡ không gì tả được, Ä‘ua nhau cưá»i nói: "Thần thượng khống chế được gã tiểu tá» nà y, coi như đã bắt được má»™t ná»a quân Thang Cốc rồi."
Duy chỉ có Khoa Sa Äá»™ chá»›p chá»›p ánh mắt xanh lè, mặt trÆ¡ như gá»—, Ä‘iá»m đạm nói: "Long cô còn chưa tá»›i, gã tiểu tá» há» Kiá»u kia lại ra nạp mạng, chuyện mừng nà y xem ra là ngoà i dá»± tÃnh rồi." Ngừng lại má»™t lát, lão nói tiếp: "Hiện tại quân Thang Cốc ở ba phÃa nam, bắc, tây đã bị thần pháo cá»§a quân ta đánh cho xÆ¡ xác. Mưá»i tám lô cốt cá»§a Thang cốc quân đã bị đánh sáºp mưá»i hai. Trong ba mươi chiến hạm chỉ còn mưá»i má»™t cái là chưa đắm, hiện giá» co cụm lại ở Tà ng Nháºt Loan. Má»™t trăm Tiá»m Thá»§y thuyá»n ở bãi Quần lang đã tá»± chui và o lưới Bắc Hải Long Cân Võng do quân ta bố trÃ, chỉ trong chốt lát nữa thì chỉ cần má»™t mẻ lưới là quét sạch..."
Xuy Vưu cà ng nghe cà ng kinh ná»™, nguyên hắn thấy há»a pháo cá»§a đối phương có uy lá»±c quá cuồng bạo, má»›i tìm cách thâm nháºp, dùng trăm chiếc Tiá»m thá»§y thuyá»n là m kỳ binh, lại Ä‘em ẩn Ä‘i mưá»i má»™t chiến thuyá»n để là m chá»§ lá»±c, hợp cùng mưá»i tám lô cốt ngầm bắn Há»a Ná»— Thạch Äạn là có thể phá hại nặng Thá»§y yêu, xoay chuyển cục diện. Tháºt không ngá» Thá»§y yêu lại nắm rõ kế sách cá»§a gã rõ như trong lòng bà n tay, đánh trước má»™t bước.
Các hạm tướng thấy hắn trầm mặc không nói, hai mắt láºp lòe lá»a giáºn, nghÄ© rằng hắn Ä‘ang bất mãn đối vá»›i tình huống chiến sá»± Ä‘ang diá»…n ra, lòng liá»n cảm thấy thắc thá»m, vá»™i và ng Ä‘ua nhau bước lên báo cáo, tá» tế tưá»ng thuáºt lại toà n bá»™ diá»…n biến tại các chiến hạm.
Mồ hôi lạnh cá»§a Xuy Vưu đổ ra như tắm. Gã thầm kêu may, nghÄ©: "Con bà cái bá»n cá chết nà y, nếu chẳng phải Tô muá»™i nghÄ© ra diệu kế, nắm rõ chiến cuá»™c, lần nà y nhất định là bị bá»n Thá»§y yêu đánh cho không còn manh giáp!" Lại nghÄ© tá»›i việc vừa rồi mình nông nổi muốn gấp báo cừu, suýt nữa hối không kịp, nên mặt liá»n cảm thấy nóng bừng hÆ¡n. Gã lại nghÄ© tiếp: "Tô muá»™i nói chẳng sai chút nà o, thân mang nhiệm vụ quan trá»ng, đảm đương đại cục, vá» sau nhất định không hà nh sá»± lá»— mãng nữa."
Hắn cúi đầu ngó xuống, thấy Yến Tá» Tô Ä‘ang tá»§m tỉm nhìn mình chằm chằm, ánh mắt lá»™ ra và i phần tán thưởng lẫn trách yêu, lại cắn môi vô cùng kiá»u mị, khiến con tim cá»§a hắn như muốn nhảy phốc ra ngoà i. Hắn vá»™i thu liá»…m tinh thần, chuyển đầu trầm giá»ng bảo: "Rất tốt, còn gì nữa không?"
Khoa Sa Äá»™ từ từ nói tiếp: "Chúc hạ vừa má»›i nháºn được tin, Thanh Long hạm đội cá»§a Long Thần đã rÆ¡i và o vòng vây trùng trùng cá»§a quân ta, Ãt nhất là có chÃn chiếc chiến hạm bị thần pháo cá»§a ta đánh đắm. Nếu như chúc hạ không Ä‘oán lầm, thì hiện giá» Long Thần cùng Khoa Hãn Hoà i Ä‘ang tá»± mình chui đầu và o lưới, đến trước mặt Chúc chân thần chá» chết...."
Những lá»i vừa nói ra tháºt như kinh lôi oanh đỉnh, Xuy Vư cùng Yến Tá» Tô đồng loạt giáºt mình, suýt chút nữa đã kêu lên thà nh tiếng.
Chúc Long!
Thanh Long hạm đội mãi không chịu tá»›i, hỠđã Ä‘oán tất bị phục kÃch rồi. Nhưng hai ngưá»i ngà n vạn lần không ngá», phục binh đó lại chÃnh là bản thân Chúc Long lão yêu.
Mặt biển sóng giáºt kinh hoà ng, nhưng trong lòng nó thì má»™t gợn nhá» cÅ©ng không cảm thấy. Bầy cá chẳng biết đã trốn Ä‘i phương nà o, nhìn khắp nÆ¡i chỉ toà n là nước biển má»™t mà u xanh tối, mênh mênh mông mông, giống như cÆ¡n ác má»™ng không bá» không bến.
Thanh âm cá»§a Thương Long Giác cà ng lúc cà ng gần, thê lương quá»· dị, nghe mà thấy ruá»™t gan phát rét. Äịnh thần dò xét, cảm thấy khoảng cách so vá»›i nó còn không quá trăm trượng. Long Thần cùng Khoa Hãn Hoà i sánh vai nhau cấp tốc nổi lên trên, thấp thoáng nghe thấy tiếng ầm ầm cá»§a há»a pháo, lẫn vá»›i từng trà ng thú rống sấm dồn.
Khi gần tá»›i mặt biển, Thương Long Giác đột nhiên biến đổi, sắc nhá»n chói tai, khiến hai ngưá»i chấn động. Nghe tiếng "phù phù" liên tục, bá»t khà nổi à o à o, vô số hung thú nhà o và o lòng biển, bốn phương tám hướng nhắm chá»— bá»n há» bổ tá»›i.
Khoa Hãn Hoà i tụ đầy chân khà và o tay phải, cuồn cuộn xoay vòng, nước biển tức thì hình thà nh một xoáy cực lớn, miệng xoáy hướng thẳng lên trên.
Dẫn đầu lao tá»›i là Thuẫn Giáp Hải Tê, đột nhiên bị xoáy nước cuốn phăng, quay mòng mòng, thân hình nặng ná» văng ra sau bắn trúng và o con Tượng Nha Kình (voi biển). Cả hai Ä‘á»u rống lên thảm thiết, liên tiếp bị dồn Ä‘áºp và o má»™t chá»— vá»›i các hải thú khác, rồi bị xoáy nước dÅ©ng mãnh đó cuốn lên, đẩy văng ngược ra ngoà i mặt biển.
“Oà nh!†Sóng lá»›n ngút trá»i, Khoa Hãn Hoà i cùng Long Thần thuáºn thế xoáy nước, thân hình xoay vòng, tá»›i sát chá»— ngà n vạn mãnh thú, phá sóng bay lên.
Trá»i đất quay cuồng, sóng gió ầm ầm, há»a pháo dữ dá»™i, tiếng gầm thét cá»§a ác Ä‘iểu hung thú... đột nhiên cùng phá không truyá»n tá»›i như muốn xé thá»§ng mà ng nhÄ©, khiến đầu óc hai ngưá»i chấn động ong ong. Mây Ä‘en đỠtÃm cuá»™n xoáy như quá»· sắc à o ạt lao qua, há»a quang đỠkhé chá»›p lóe Ä‘iên cuồng. Vô số hung thú từ bốn phÃa đột nhiên dạt cả ra ngoà i...
Khoa Hãn Hoà i hú lên má»™t trà ng dà i, chân khà từ trong Ä‘an Ä‘iá»n như cuồng triá»u xông ra à o ạt, khà đao xanh lét kéo dà i như tÆ¡ loạn bay, xuất hiện vô số đạo lục quang mỹ lệ giữa bầu trá»i đỠrá»±c. Hung cầm yêu thú lỡ kéo sát tá»›i gần, láºp tức máu thịt tung tóe, kêu thảm liên miên.
Chỉ trong nháy mắt, hai ngưá»i lăng không bay vá»t lên trá»i, đột phá trùng vây vạn thú, cao ngạo nhìn xuống kỳ hạm cá»§a Thá»§y yêu.
Tiếng gầm rú tắt ngấm.
Trống tráºn lạc âm.
Thương Long Giác cũng đột nhiên im bặt.
Chỉ còn tiếng há»a pháo ầm ầm, buồm bay phần pháºt. Trên mặt lâu thuyá»n, giáo gươm tua tá»§a, quân tướng đứng nghiêm, giáp đồng dà y đặt phản chiếu ánh lá»a nhấp nháy không ngừng.
Trên cái ghế lá»›n ở trung tâm, má»™t lão già nhá» thó ốm yếu Ä‘ang ngồi siêu vẹo, đội mÅ© cao bằng lụa Ä‘en. Tóc lão trắng như cước, áo bà o Ä‘en thêu chỉ và ng bay phấp phá»›i không ngừng, các ngón tay gầy guá»™c như ngón chân chim Ä‘ang cầm má»™t váºt cong cong mà u xanh nhạt. Váºt đó chÃnh là Thanh Long Giác! Lão ngẩng đầu lá»™ sắc mặt và ng khè ảm đạm, hà ng mi chữ bát rá»§ xuống bên dưới, lẫn và o chòm râu dà i bay phất phÆ¡, từ từ thốt: "Từ lúc chia tay ở Côn Lôn sÆ¡n tá»›i giá», hai vị vẫn khá»e chứ?"
[1] (*) Chú thÃch:鱿鱼 (pinyin: yóu yú) Con má»±c ống sống ở biển. Chữ 鱿 thá»±c không biết Ä‘á»c thế nà o cho phải, do có phiên âm "yóu" trùng vá»›i phiên âm cá»§a chữ ç”± (do) nên tạm dịch là Do ngư. Yến Tá» Tô gá»i Xuy Vưu là con má»±c ống, chỉ là má»™t cách gá»i thân máºt giữa hai ngưá»i.
[2] Treo đầu dê bán thịt chó, đánh thẳng và o đồn địch
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 06:19 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 06: Thanh Long Phong Ấn (P1)
Dịch: Dẹp Lép
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Mây đỠdà y đặc, sóng cuá»™n ngất trá»i, từng tia sét chói lòa, chiến thuyá»n trùng Ä‘iệp. Buồm trắng, cá» Ä‘en phần pháºt bay trong tráºn cuồng phong dữ dá»™i, nổi báºt chữ "Chúc" thêu và ng nhấp nháy giống như luồng liệt há»a, chói mắt khôn tả.
Tiếng sấm dá»™i âm âm từng hồi, long trá»i lở đất. Toà n thân Long thần cứng Ä‘á», vừa kinh vừa giáºn, nhưng Khoa Hãn Hoà i thì đã sá»›m dá»± liệu đến Ä‘iá»u nà y, mỉm cưá»i há» hững, Ä‘iá»m nhiên nói: "Chúc chân thần đại thương má»›i là nh là đã không quản vạn dặm xa xôi tìm đến táºn Äông hải, chẳng lẽ không sợ tổn thương kinh mạch hay sao?"
"Äa tạ Long nha hầu quan tâm!" Äôi mắt cá»§a Chúc long vẫn ná»a nhắm ná»a mở, giống như Ä‘ang ngá»§, "Chúc má»— gần đất xa trá»i, đứa con độc nhất cÅ©ng vừa má»›i chết, cÅ©ng định tìm nÆ¡i gá»i gấm nắm xương tà n cho yên chuyện. Chỉ có Ä‘iá»u sau khi thần đế qua Ä‘á»i, thiên hạ chia cắt, bá»n yêu nghiệt hoà nh hà nh, Chúc má»— thân là chân thần cá»§a Thuá»· tá»™c, sao có thể đứng yên nhìn bốn phương loạn lạc, sinh linh đồ thán chứ? Nay nghe tin Long thái tá» kết hôn vá»›i VÅ© Sư quốc chá»§Â nhà ta, nên đặc biệt tá»›i chúc mừng, dâng lên Thương Long giác, mong đôi trẻ xứng đôi vừa lứa, đầu bạc răng long. Lại cà ng hy vá»ng hai tá»™c Long, Thuá»· từ nay biến gươm Ä‘ao thà nh bạch ngá»c..."
Long thần nhịn không nổi, báºt cưá»i khanh khách, ngắt lá»i: "Nguyên Chúc chân thần vừa rồi tấu thổi Thương Long giác là để Ä‘iá»u khiển hải thú chúc mừng góp vui, lại dùng hoả pháo oanh kÃch hạm đội Long tá»™c cá»§a ta, chắc cÅ©ng là muốn tạo lên những tiếng nổ giòn giã giống như pháo mừng? Cái khổ tâm muốn hóa can qua thà nh bạch ngá»c ấy tháºt là khiến cho ngưá»i ta cảm động".
Rồi nà ng sầm mặt hoa lại, thu liá»…m nụ cưá»i, lạnh lùng nói tiếp: "Äáng tiếc là tại đại há»™i Bà n Äà o trên Côn Lôn, Long phi đã cắt đứt quan hệ vá»›i Thá»§y tá»™c, giá» chúng tôi có muốn là m ngưá»i nhà vá»›i ngà i cÅ©ng chẳng được nữa rồi."
Chúc Long thá» Æ¡ đáp: "Trong thiên hạ chẳng có con sông nà o lại không chảy ra biển. Tuy nhiên, nước thì không thể chảy ngưÂợc. Má»™t khi hai tá»™c Long Thuá»· thà nh thông gia, Äông hải có thể Ä‘á»i Ä‘á»i thái bình, Long thần cho dù không lo cho thái tá», thì cÅ©ng phải vì tá»™c dân cá»§a mình mà suy nghÄ© chứ? Còn Long nha hầu tư chất tuyệt vá»i, đức cao vá»ng trá»ng, đương thá»i được xưng tụng là ‘Äại Hoang NgÅ© Tháºp Niên Chi Äệ Nhất Nhân’ (ngưá»i giá»i nhất đại hoang trong vòng năm mươi năm), nếu nguyện trở vá» bổn tá»™c, trong tương lai, ngôi vị Hắc đế là m sao mà tuá»™t khá»i tay ngươi được?"
Giá»ng nói cá»§a lão trầm trầm, ngữ khà ôn hoà , nhưng cái ý uy bức lợi dụ hiện rõ mồn má»™t.
Nhãn thần Khoa Hãn Hoà i chợt thoáng vẻ tịch mịch, lắc đầu mỉm cưá»i, đáp: "Quyá»n lá»±c hư danh, chẳng qua chỉ như hoa trong gương, trăng đáy nước mà thôi. Chúc chân thần trà tuệ cao hÆ¡n ta gấp bá»™i, mấy năm gần đây lẽ nà o còn chưa rõ? Khoa má»— đã thá» Ä‘á»i nà y sẽ không đặt chân lên Äại hoang, váºy thì dù có là Hắc Äế hay thiên hạ đệ nhất nhân cÅ©ng thế thôi, đối vá»›i ta còn có nghÄ©a lý gì?"
Ngừng má»™t lát, hắn nhìn thẳng Chúc Long, từ tốn nói tiếp: " Phong vân trên Äại hoang luôn biến đổi, hà o kiệt Ä‘á»i sau ắt sẽ có ngưá»i có khả năng biến gươm Ä‘ao thà nh bạch ngá»c. Khoa má»— giá» không cần gì, chỉ muốn như chiếc thuyá»n con dáºp dá»nh, gá»i thân và o Äông hải, mong thần Chúc chân thần tác thà nh, để nÆ¡i đây gió lặng sóng yên là được rồi."
Thấy lá»i cá»§a hắn bình thản, không má»m không cứng, ngược lại còn yêu cầu đối phương rút binh, chúng tướng Thuá»· tá»™c ai nấy Ä‘á»u phẫn ná»™, hét lá»›n: "Tên há» Khoa kia, nếu không phải chân thần niệm tình tổ tiên nhà ngươi trước kia láºp công, hết lá»i khuyên bảo mong ngươi hối cải quay vá», thì giá» phút nà y ngươi đâu còn có mạng mà yêu cầu nữa?"
"Con bà cái tên rùa Ä‘en nhà ngươi, nhưá»ng cho ngươi ngụm nước, thế mà ngươi còn đòi luôn cả con sóng! Không mau quy hà ng, lão tá» sẽ cho Äông hải nổ tung như Côn Lôn SÆ¡n!"
Long thần nghe thế phẫn ná»™ vô cùng, ngẩng đầu cưá»i khanh khách, đứng ở mÅ©i thuyá»n, áo đỠtá»±a ráng mây hồng tung bay phần pháºt. Tiếng cưá»i ấy giống như cuồng phong hải khiếu, sóng lá»›n xung quang theo đó mà cuồn cuá»™n dáºp dồn, liên miên bất táºn, láºp tức đánh bạt hết má»i tiếng huyên náo cá»§a chúng nhân.
"Thuyá»n con dáºp dá»nh, gá»i thân và o Äông hải... giữa cÆ¡n sóng dữ, chẳng lẽ Long nha hầu giá» còn tưởng có thể má»™t thuyá»n má»™t cần câu hay sao?" Chúc Long đột nhiên báºt cưá»i, từ từ thốt, "Núi xanh chẳng cản được sông lá»›n chảy vỠđông, kẻ thức thá»i là trang tuấn kiệt. Hai vị Ä‘á»u là ngưá»i thông minh, cá»› sao lại chấp mê bất ngá»™?"
Mấy câu nói nà y cá»§a lão tuy có vẻ yếu á»›t, nhưng hai ngưá»i Khoa Hãn Hoà i nghe như sấm động ngang đầu, gió rát ngang tai.
Long thần chấn động toà n thân, khà huyết nhá»™n nhạo, tiếng cưá»i đột nhiên bị tắc nghẹn trong cổ, dưá»ng như bị vạn quân xô đẩy, lảo đảo lùi vá» phÃa sau hai bước, vừa sợ vừa giáºn , vá»™i và ng tụ khà đan Ä‘iá»n, cố ổn định tâm thần. Tuy miá»…n cưỡng đứng vững, nhưng mặt hoa cá»§a nà ng đã biến thà nh sắc trắng bệch, cổ há»ng lợm mùi tanh, trong lòng á»›n lạnh.
Long thần tuy biết chân khà và pháp thuáºt cá»§a Chúc Long đã đạt tá»›i mức tuyệt đỉnh, gần tá»›i mức thiên hạ vô địch, nhưng tại há»™i Bà n Äà o, lão và Hắc đế đã giao đấu tá»›i lưỡng bại câu thương. Nà ng vốn cho rằng nếu dá»±a và o sá»± liên thá»§ giữa mình và Khoa Hãn Hoà i thì chưa chắc đã thua vá» tay lão. Phiên giao thá»§ vừa rồi, nà ng má»›i biết tu vi cá»§a lão yêu nà y chỉ có thể dùng bốn chữ: "Thâm Bất Khả Trắc" má»›i có thể hình dung. Dù bản tÃnh cá»§a nà ng rất cương liệt hiếu cưá»ng, không há» sợ hãi Ä‘iá»u gì, nhưng lúc nà y cÅ©ng không tránh khá»i hồi há»™p.
Äang lúc đó, pháo đạn cá»§a hạm đội Thuá»· tá»™c nổ vang, biển trá»i đỠrá»±c. Nhìn ra xa, sóng cuá»™n à o à o sôi sục, thuyá»n vỡ buồm gãy chìm nổi lênh đênh. Thanh Long Hạm đội Ãt nhất cÅ©ng phải có mưá»i má»™t, mưá»i hai cá»± hạm bị phá huá»· chìm nghỉm. Những chiến thuyá»n còn lại tuy đã lặn xuống biển, nhưng vá»›i uy lá»±c đạn pháo cá»§a Thuá»· yêu, dù cho chiến hạm có lặn ngầm xuống nước sâu đến hÆ¡n mưá»i trượng, cÅ©ng khó mà thoát hiểm.
Long thần và Khoa Hãn Hoà i đối mặt nhìn nhau, tâm ý liên thông. Mũi tên đã lên dây cung, không thể không bắn, lúc nà y mà không động thủ, e rằng sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội nữa.
Nét cưá»i cá»§a Long thần thoáng chút biến đổi, đôi mắt xanh biếc bừng lên sát ý, cưá»i khanh khách nói: "Chúc lão yêu, ngươi nói không sai. Núi xanh không thể cản sông lá»›n chảy vỠđông, nhưng cho dù ngươi là Trưá»ng Giang hay Hoà ng Hà , cuối cùng cÅ©ng phải chảy và o trong Äông hải cá»§a ta mà thôi!"
Nói tá»›i lá»i tối háºu, miệng nà ng liá»n há, nhả ra má»™t viên ngá»c trong suốt, xoay chuyển liên tục trên không trung. Viên ngá»c nà y có sắc tÃa bao quanh, mùi dị hương ngà o ngạt, chiếu lên dung nhan yêu kiá»u cá»§a nà ng, khiến nó bừng lên má»™t vầng ánh sáng lấp lánh, vô cùng kiá»u diá»…m.
"Long châu !" Gương mặt của chúng tướng Thuỷ tộc thoáng vẻ kinh hải và tham lam, thất thanh hô khẽ.
Viên châu nà y không chỉ kết tinh nguyên thần chân phách nhiá»u Ä‘á»i cá»§a Long thần, mà còn phong ấn bên trong nó linh hồn cá»§a rất nhiá»u loà i hung thú hoang dã hà ng mấy trăm năm nay. Có thể nói, nó là Trấn Hải Chi Bảo cá»§a Long cung, nếu dùng để tu luyện, không những có thể thoát thai hoán cốt, ngà y tiến nghìn dặm, mà còn có thể giải ấn cho hung thú, thá»±c là má»™t bảo váºt vô giá, thiên hạ Ä‘á»u muốn chiếm Ä‘oạt.
"Ào ù...u...u!" Äá»™t nhiên, tiếng gầm Ä‘inh tai vang lên, chá»›p xanh lóe sáng, giữa biển trá»i mênh mông chợt hiện ra má»™t cái đầu rồng xanh khổng lồ, trợn mắt nhe nanh, vô cùng hung bạo. Vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a nó, trong chốc lát mà n đêm mà u tÃm hồng biến thà nh mà u xanh u nhã.
Bá»n hung thú rú lên thảm thiết, hoang cầm bay toán loạn đầy trá»i, ngay đến ngà n vạn hoả pháo như cÅ©ng thất sắc.
Thanh Long phong ấn! Quần hùng Thuỷ tộc đột nhiên rúng động. Tô Bách Dương Xỉ lúc nà y đứng sau Chúc Long, nét mặt đã tái cà ng tái nhợt hơn, không biết là úy kị hay căm phẫn.
Sáu tháng trước, cÅ©ng trên Äông hải, Long thần đã dùng Long châu để giải ấn Thanh Long, đánh cho Quy Xà quân cá»§a hắn thất bại thảm hại, mất hết sÄ© diện.
"Uỳnh!"
Chỉ trong nháy mắt, mặt biển trong vòng mấy dặm chợt nổi những cá»™t sóng khổng lồ, cao hà ng chục trượng. Sóng dữ cuá»™n à o à o, hạm đội cá»§a Thuá»· yêu nhất thá»i rúng động mãnh liệt.
Trong tiếng hò hét, hạm đội Thanh Long nối Ä‘uôi nhau, phá sóng bay lên không, trông như má»™t đạo lục quang dà i ngoằng. Ãnh chá»›p sáng xanh lắm lóe, chúng liên tiếp hợp vá»›i chiếc đầu rồng Ä‘ang gà o thét trên không trung, hóa thà nh thà nh má»™t con Thanh long khổng lồ, uốn lượn uyển chuyển, xoay vòng uốn éo, gầm lên má»™t tiếng dữ tợn, lao bổ và o hạm đội cá»§a Thá»§y yêu.
Pháo há»a vang trá»i, hồng quang múa lượn. Vô số đạo xÃch quang tung hoà nh réo rÃt, từ bốn phương tám hướng phá không bắn tá»›i Thanh Long. Tuy nhiên, tất cả đạn pháo bắn tá»›i Ä‘á»u bị nó dùng chiếc Ä‘uôi khổng lồ quét sạch. Lá»a bắn tung tóe đầy trá»i, nổ ra thà nh muôn vạn tia sáng rá»±c rỡ. Khắp trá»i toà n má»™t mà u tÃm hồng, khói lá»a rá»±c rở, vô cùng tráng lệ.
Thanh long há miệng gầm hống, hai mắt đỠngầu giáºn dữ, ầm ầm lao xuống như chá»›p giáºt sấm rá»n.
"Uỳnh!" Äầu rồng bổ thẳng và o má»™t chiếc chiến hạm gần đó, đánh thá»§ng má»™t lá»— lá»›n, lâu thuyá»n cao lá»›n bằng gá»— thoắt cái đổ sụp xuống, vỡ tan thà nh ngà n mảnh vụn, văng tung tóe khắp nÆ¡i.
Cá»± long gầm thét, thanh quang bao trùm, bốn phÃa sóng ùng ục như sôi. Năm sáu chiến thuyá»n bị sóng cuá»™n hất lên cao xoay vòng vòng trên không trung, vô số bóng ngưá»i ầm ầm rÆ¡i xuống, tiếng kêu thét thảm thiết vang lên không ngá»›t. Khi chúng Ä‘ang còn trên không, bị há»a pháo ngang dá»c bắn trúng, vách thuyá»n tan nát, mảnh gá»— vụn bắn tứ tung, lá»a bốc rá»±c trá»i, cảnh tượng vô cùng thảm liệt.
Chỉ trong giây lát, bảy chiếc cự hạm đã bị Thanh Long phá hủy hoà n toà n!
Äám Thuá»· tá»™c trố mắt lÃu lưỡi, vừa sợ hãi vừa tức giáºn. Lúc nà y, do khoảng cách rất gần, há»a pháo trên chiến hạm cá»§a Thuá»· tá»™c không thể bắn loạn được nữa, vì để tránh bắn nhầm và o quân mình. Chúng Thá»§y yêu chỉ còn có cách xông đánh giáp lá cà , quyết tranh cao thấp mà thôi.
Chúc Long lúc nà y vẫn uể oải ngồi tà tà trên ghế, mắt há» hững như nhắm như không, chẳng nói lá»i nà o, y như Ä‘ang ngá»§. "Cà n SÆ¡n Ngưu Chân" Hà Hoà n là gã đầu tiên không nhịn được, hét lên:"Giết gà hà tất phải dùng dao mổ trâu, để lão tá» giết chết ả tiện nhân ngươi!" Nói Ä‘oạn nhún ngưá»i nhảy xuống, Ngưu giác song Ä‘ao lóe lên ánh bạc, lăng không xoay chuyển chém tá»›i.
Khoa Hãn Hoà i lạng ngưá»i lên trước, nói: "Hà tướng quân, xin đắc tá»™i." Tay phải liá»n phát ra luồng ánh sáng xanh biếc, kình khà cuồn cuá»™n, đột nhiên nhắm Ngưu giác song Ä‘ao quét ngang má»™t cái.
Má»™t tiếng "Choang" nổi lên như rồng gầm Ä‘iếc tai, hai thanh Ä‘ao hình cong ấy nháy mắt đã bị vặn xoắn, hất văng lên không. Kế đó, chỉ nghe thấy hai tiếng "Rẹt rẹt" liên tiếp, khôi giáp cá»§a Hà Hoà n vỡ tan tà nh, hai tay cÅ©ng bị vặn xoắn tan xương nát thịt, rú lên thảm thiết, bắn văng vá» phÃa Ä‘uôi thuyá»n.
Tướng lÄ©nh Thá»§y tá»™c nhất tá» kinh hãi, hét lá»›n: "Giết chết tên phản bá»™i Khoa Hãn Hoà i trước, rồi lá»™t da rút gân yêu nữ sau!" bóng ngưá»i chá»›p chá»›p, ánh Ä‘ao loang loáng, nhanh chóng đã vây quanh Khoa Hãn Hoà i.
Khoa Hãn Hoà i đứng hiên ngang ngạo nghá»…, gần như bất động, Äoạn Lãng Khà Toà n Trảm phát sáng xanh lè như chá»›p giáºt, kình khà quét tá»›i đâu, ngưá»i thụ thương la thảm tá»›i đó. Nếu không phải hắn niệm tình cÅ©, không nỡ hạ sát thá»§ vá»›i ngưá»i đồng tá»™c, thì toà n bá»™ bá»n đại hán kia đã đầu lìa khá»i cổ từ lâu rồi.
Long thần lại chẳng từ bi như váºy, ánh mắt lưu chuyển, ngưng thần tụ khÃ, mỉm cưá»i lầm rầm niệm pháp quyết, long châu phát sáng lóa mắt, ẩn hiện sắc tÃa rá»±c rỡ.
Con Thanh Long khổng lồ kia theo ý mà gà o thét vẫy vùng, như gió giáºt chá»›p lóe, cái Ä‘uôi khổng lồ cá»§a nó quét mạnh khiến những chiếc lâu thuyá»n vỡ vụn ra ngà n mảnh. Thá»§y tá»™c binh sÄ© chen nhau chạy toán loạn, kẻ chạy không kịp bị kình khà quét trúng thịt nát xương tan, chết ngay tại tráºn, hoặc bị hất văng lên không, rÆ¡i mất hút và o trong sóng dữ.
Tướng lÄ©nh trên các hạm kinh hãi gà o thét, gấp rút thổi kèn hiệu, hòa cùng tiếng chiêng trống thà nh thứ âm thanh vô cùng quá»· dị. Má»™t chiếc chiến hạm bá»—ng sáng rá»±c lên, đột nhiên bay thẳng lên trá»i, hóa ra má»™t con Tam Giác Tê Thú (tê giác ba sừng) khổng lồ, lao thẳng vá» phÃa Thanh long.
Liên tiếp, lại có sáu bảy cá»± hạm theo kế ấy, liên tiếp giải thoát thần thú bị phong ấn, nhanh chóng hóa ra các hung thú thượng cổ có hình dạng khác nhau, cùng bay lên không, bao vây bốn phÃa, giáp kÃch Thanh long.
Trước tình cảnh ấy, Thanh long cà ng bạo phát hung tÃnh, gầm lên má»™t tiếng, húc thẳng và o đỉnh đầu con Tam Giác Tê Thú.
“Rắc rắc†mấy tiếng, ba chiếc sừng tê giác tức thì gãy vụn, đầu cá»§a nó bị sừng rồng đâm thẳng và o nứt toác, rống lên thê thảm bắn văng lên cao, rồi rÆ¡i ầm ầm xuống biển. Ãnh hà o quang vụt tắt, nó biến lại thà nh ba chiếc cá»± hạm, đầu thuyá»n, cá»™t buồm Ä‘á»u bị đánh nát, từ từ chìm và o trong lòng đại dương.
Thanh long vùng vẫy ngang dá»c trên không, quất Ä‘uôi vồ trảo hung bạo vô cùng. Chỉ trong chá»›p mắt, lại có tám nguyên thần cá»§a hung thú thượng cổ bị Thanh Long đánh trúng hiện lại hình chiến hạm, tan nát rồi chìm nghỉm.
Phi cầm bay dáo dác đầy trá»i, kinh hãi chẳng dám hạ xuống. Äám Bắc hải yêu thú cÅ©ng cúp Ä‘uôi phá sóng bÆ¡i ra xa, tiếng gầm rống nhá» dần.
Long thần đắc thá»§ vô cùng hưng phấn, khà tức trong lòng được giải tá»a phần nà o, nhướng mà y cưá»i khanh khách nói: “Chúc lão yêu, nếu là ở Äại hoang hay Bắc Hải thì ta còn có thể nhưá»ng lão ba phần, nhưng ở trên Äông Hải mênh mông nà y, sao có thể để lão là m cà n chứ?â€
Thanh Long cất tiếng gầm rú rồi đột nhiên cất đầu rẽ sóng bay lên cao hà ng chục trượng, nhe nanh múa vuốt, hai mắt như bánh xe lá»a khổng lồ, trừng trừng nhìn đám ngưá»i Chúc Long trên Kỳ hạm. Cái mồm khổng lồ cá»§a nó há ngoác, lưỡi dà i ngoe nguẩy, nhá»›t dãi lòng thòng, chỉ cần Long Thần phát động ý niệm, là láºp tức lao xuống.
Cặp mắt lim dim cá»§a Chúc Long đột nhiên mở ra, tinh quang lấp lánh, nhìn mà khiến Long thần không khá»i lạnh ngưá»i. Lão lạnh lùng nói: "Tôm cá ở sông sao hiểu được bốn bể rá»™ng lá»›n thế nà o. Ngà y trước ngươi dá»±a và o Thanh long để đánh bại Hải mãng, hôm nay Chúc má»— sẽ cho ngươi thấy uy vÅ© thá»±c sá»± cá»§a Hải mãng là như thế nà o!"
Lá»i còn chưa dứt, lão đột nhiên lao lên không trung, ngá»a mặt hú dà i, từ trong Ä‘an Ä‘iá»n phát ra má»™t luồng khà đen vạn trượng. Má»™t trà ng tiếng "R...o...ạ..c" liên tiếp phát ra, y phục rách toạc, toà n thân thoắt cái phình to ra gấp mấy chục lần!
Hà ng vạn hung thú rống lên thảm thiết, Long thần trong lòng phát rét, chỉ nghe bá»n Thuá»· tá»™c hò reo mừng rỡ: "Chân thần đã hóa thú thân rồi! Chúc chiếu cá»u âm, trú dạ xuân thu!†(Chúc thần chiếu sáng cá»u âm, soi rá»i nghìn thu!).
Chúc long xoay tÃt ngưá»i trên không, toà n thân láºp lòe hà o quang đỠtÃa, vô số đạo ánh sáng sắc tÃa múa loạn, rồi đột nhiên cuồn cuá»™n giản ra, toà n thân hóa ra má»™t con cá»± xà mặt ngưá»i dà i hÆ¡n trăm trượng, thân mình đỠrá»±c, vảy đỠlấp lánh. Từ trên không, nó phát ra má»™t tiếng gầm thê lệ, xé tá»ac trá»i mây, rồi đột nhiên lao đầu xuống biển.
“Ầm....!" Sóng to dâng lên mãnh liệt, xoáy nước cuá»™n tròn, thuyá»n hạm cá»§a Thá»§y yêu Ä‘ua nhau phát xuất hà ng ngà n tiếng hò hét vang trá»i. Hiệu giác nổi lên bốn phÃa, trống tráºn dáºp dồn, không khà phảng phất như sôi lên sùng sục.
Cuồng phong gà o rÃt, chá»›p giáºt liên hồi, mưa giông cà ng lúc cà ng mãnh liệt, ná»n trá»i xanh Ä‘en xám xịt xuất hiện từng luồng từng luồng tá» sắc chói lòa xen lẫn há»a quang cháºp chá»n trên mặt biển, cà ng lúc cà ng quá»· dị.
Khoa Hãn Hoà i và Long thần ká» vai đứng tại đầu thuyá»n, lắng nghe tiếng trống hiệu dáºp dồn tứ phÃa. Há» nÃn thở ngưng thần, mắt nhìn khắp xung quanh, tìm mãi mà chẳng thấy thú thân cá»§a Chúc long nhô lên mặt biển.
Bá»n hung cầm bay đầy trá»i đột nhiên kêu lên những tiếng trầm buồn kỳ dị, rồi cùng hà ng vạn hung thú trên biển đồng loạt nhà o và o là n sóng dữ, từng con từng con nối tiếp nhau mất hút không còn tâm hÆ¡i, giống như tá»± sát váºy. Mặt biển nổi sóng kịch liệt, thấp thoáng có thể nghe thấy những âm thanh quái dị lẫn trong tiếng sóng. Nó trầm trầm hung bạo, như phát ra từ trong lòng biển, lại phảng phất như đến từ địa ngục.
Lòng hai ngưá»i thắc thá»m không yên. HỠđưa mắt nhìn nhau, cảm thấy có Ä‘iá»u gì đó không ổn. Thanh Long dưá»ng như cÅ©ng cảm nháºn được Ä‘iá»u đó, nên vá»™i lượn trên đỉnh đầu hai ngưá»i, cất tiếng gầm giáºn dữ, bồn chồn nóng nảy mãi không yên.
Chẳng mấy chốc sau, má»™t tiếng "Ào!" cất lên, chá»— mặt biển phÃa chÃnh đông xa xa chợt nổi từng lá»›p sóng lá»›n, bá»t tung trắng xóa, thấp thoáng thấy bóng má»™t con váºt khổng lồ mà u tÃm sẫm bay lên khá»i mặt biển, rồi ầm ầm lao Ä‘áºp xuống nước, tạo thà nh những cá»™t sóng dữ dá»™i kinh ngưá»i.
Cùng lúc đó, xa tÃt phÃa Tây, sóng dữ cÅ©ng dâng lên à o à o, rồi má»™t váºt khổng lồ mà u đỠphá sóng lao lên khá»i mặt biển, quẫy đạp má»™t hồi rồi lại lặn sâu xuống biển.
Tiếng hò hét cá»§a đám Thuá»· yêu ngà y cà ng lá»›n, hợp lại như tiếng sấm rá»n: "Bắc Minh thần mãng, Chúc chiếu cá»u âm! Rá»i sáng đêm Ä‘en, Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp!"
Sóng biển dáºp dồn dần nổi lên từng thi thể cá»§a bá»n hung Ä‘iểu yêu thú. Xác cá»§a chúng dáºp dá»nh trên mặt nước, theo sóng trôi xa tá»›i hÆ¡n mưá»i dặm, cảnh tượng thảm liệt vô cùng.
Lúc nãy náo động là thế, giỠđây lặng ngắt như tá».
Chỉ có gió biển vẫn gà o rÃt, mưa táp Ä‘iên cuồng, tháºt lâu sau má»›i nghe thêm má»™t tiếng nổ " Uỳnh" long trá»i lở đất. Phần đầu kì hạm đột nhiên bị dâng lên cao, những ai không kịp đỠphòng bị hất văng vá» phÃa Ä‘uôi thuyá»n, hÆ¡n chục thá»§y thá»§ kêu lên cả kinh, bị hất xuống biển cả Ä‘ang gầm gà o hung dữ.
Thân hình Long thần và Khoa Hãn Hoà i khẽ chấn động, vá»™i tụ khà đan Ä‘iá»n, hai chân như nam châm bám chặt xuống sà n thuyá»n. Thanh Long vẫn bay lượn vòng quanh, chăm chú quanh quẩn xung quanh hai ngưá»i.
Trá»i đất rung chuyển, sóng cuá»™n mãnh liệt. Thanh Long đột nhiên gầm lên má»™t tiếng quái dị, như phẫn ná»™, lại như hoảng sợ. Hai ngưá»i giáºt mình nhìn lại, lòng đột nhiên trầm xuống, dưá»ng như không tin và o mắt cá»§a chÃnh mình.
Ở phÃa sau bá»n há», má»™t con mãng xà khổng lồ mà u đỠtÃa dà i hÆ¡n hai trăm trượng rẽ sóng bay lên, vá»t qua hà ng trăm trượng cao, tá»±a hồ như vách núi đỠbầm che chắn hết trá»i đêm. Nếu Ä‘em so vá»›i nó, thì Thanh Long giá» nhá» bé như má»™t con lươn váºy.
Mãng xà khổng lồ bay lượn trên không trung, khuấy trá»i đạp mây. Äá»™t nhiên, nó cúi đầu nhìn xuống, lá»™ ra má»™t cái mặt ngưá»i to không thể tưởng tượng, vá»›i má»™t cặp mắt nhá» thẳng dà i như hai đưá»ng chỉ mà u xanh biếc, như nhắm như không, hung quang lấp lánh. Quái váºt ấy dÄ© nhiên chÃnh là hóa thân cá»§a Chúc Long lão yêu!
Long thần vừa kinh vừa hãi, nhìn con mãng xà khổng lồ Ä‘ang há mồm đỠnhư cháºu máu, to như má»™t cái hang khổng lồ Ä‘ang mở hoác lên trá»i. Hà m răng cá»§a nó lởm chởm, cái lưỡi thè ra dà i hÆ¡n trăm trượng. Cổ há»ng nó liên tục phát ra những tiếng "khừa khừa", tạo thà nh tiếng cưá»i kỳ quái, ồm ồm như tiếng sấm: "Tứ hải cá»u châu duy ngã độc tôn. Má»™t con Thanh Long nhãi nhép mà cÅ©ng dám ngông cuồng hay sao?"
Cái miệng khổng lồ ngoác ra, má»™t luồn gió tanh tưởi thổi tá»›i, nhá»›t dãi bắn như mưa, bắn trúng mặt biển liá»n nổi lên ngà n vạn con sóng dữ.
Thuyá»n hạm cá»§a Thuá»· yêu Ä‘ang dáºp dá»nh kÃn trên mặt biển bất ngá» bị xoay tròn rồi hất văng lên không, sau đó từng chiếc từng chiếc lá»t thá»m và o cái miệng khổng lồ cá»§a cá»± xà .
Hai ngưá»i Khoa Hãn Hoà i rúng động, lăng không bay lên, đứng vững và ng trên lưng Thanh Long, ngưng thần giá»›i bị.
Ãnh sáng từ con mãng xà đầu ngưá»i khổng lồ đột ngá»™t phát ra mãnh liệt, chỉ trong chá»›p mắt, ngưá»i cá»§a nó lại tiếp tục lá»›n hÆ¡n gấp đôi, trở thà nh má»™t cá»™t chống trá»i, sừng sững như đỉnh núi Thái sÆ¡n. Nhìn và o ngưá»i nó, có thể thấp thoáng hà ng nghìn hà ng vạn ánh hà o quang láºp lòe bay lượn, giống như vô số con hung thú Ä‘ang tránh né thét gà o...
Khoa Hãn Hoà i thầm chấn động trong lòng, kêu lên thất thanh: "Nhiếp thần ngự quỷ đại pháp!"
Linh quang chợt lóe lên trong đầu Long thần. Nà ng đột nhiên hiểu vì cá»› gì mà Chúc Long lại phải thổi Thương Long Giác, dụ hà ng ngà n con hung thú kéo đến Äông hải. Nà ng chợt hiểu vì sao mà thú thân cá»§a hắn có thể bà nh trướng thà nh má»™t váºt to lá»›n đến kinh thiên động địa như váºy.
Yêu pháp mà Chúc Long sá» dụng chẳng khác là bao so vá»›i pháp quyết cá»§a Hắc Äế và Xi Vưu. Há» Ä‘á»u dùng "Nhiếp thần ngá»± quá»· đại pháp" do Thần vu cá»§a Thá»§y tá»™c là La CÆ¡ Hạc sáng tạo ra từ tám trăm năm trước. Äiểm bất đồng duy nhất chÃnh là : thứ mà lão Ä‘ang cố gắng hấp nạp, chÃnh là tà hồn lệ phách cá»§a ngà n vạn hung thú!
Äôi mắt ti hà cá»§a cá»± xà đột nhiên mở lá»›n, phát ra ánh sáng xanh lét, khiến biển trá»i bá»—ng dưng trắng xoá má»™t mà u. Nó báºt tiếng cưá»i khé khé quái dị, nói: "Lão tặc Trấp Quang Kỉ kia đã tốn bao tâm huyết ngăn cản Chúc má»— luyện thà nh "Bắc Minh Äại Pháp", không ngá» khéo quá hóa vụng, lão đã giúp ta lÄ©nh há»™i được tinh hoa cá»§a trá»i đất, luyện thà nh Vạn Niên Bất Tá» Chi Thân! Long nha hầu, Ngao nha đầu, các ngươi đã không thức thá»i thì Chúc má»— đà nh thà nh toà n cho váºy, biến các ngươi thà nh tế phẩm đầu tiên cho Bắc Hải Thần Mãng ta!"
Thân dà i cá»§a lão uốn khúc, cái miệng khổng lồ ngoác ra, đột nhiên giống như hà ng nghìn vạn núi băng Ä‘ang nhắm đầu cá»§a hai ngưá»i veo veo lao xuống.
Tà i sản của Vô Tình
12-05-2009, 06:23 AM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Man Hoang Ký
Quyển 01: Côn bằng
Tác giả: Thụ Hạ Dã Hồ
Chương 06: Thanh Long Phong Ấn (P2)
Dịch: Dẹp Lép
Nguồn : Vô Tranh Hà -NMQ
Bên dưới Phù Tang thụ, mây Ä‘en cuồn cuá»™n, từng tia sét loé lên láºp lòe, má»—i lần đánh trúng thân cây, tức thì hoa lá»a bắn lên tung toé, hợp vá»›i lưới lá»a phÃa trên, ùn ùn bốc cháy.
Thác Bạt Dã bất chấp tất cả, cưỡi thần Ä‘iểu rẽ mây Ä‘uổi theo Công Tôn Anh Hầu như má»™t mÅ©i tên. Phẫn ná»™, cừu háºn, tá»± trách, hối háºn... sục sôi trong lòng hắn. Bao ná»—i ấm ức chợt như muốn nổ tung ra. Hắn nghiến răng tá»± nhá»§:"Thác Bạt Dã Æ¡i Thác Bạt Dã, nếu ngươi để tên gian tặc đó Ä‘oạt lấy VÅ© Sư tỉ tỉ ngay trước mặt Ä‘em Ä‘i mất, thì ngươi không xứng là m ngưá»i nữa!"
Cô Xạ Tiên Tá» ngồi trên lưng thần Ä‘iểu vá»›i Không Tang Tiên Tá» kèm sát theo, thấy vẻ mặt thống khổ cá»§a hắn, lòng Ä‘au như cắt. Không rõ là nà ng áy náy tiếc thương, hay là bứt rứt khó chịu. Chỉ thấy nà ng trầm tư, suy nghÄ©: "Nếu không phải vì ta, thì chà ng và Long nữ sao phải chịu kiếp nạn nà y? Nếu như nà ng ta có mệnh hệ gì, ta... ta...". Hai mắt nà ng chợt nóng lên, từng giá»t lệ không ngừng tuôn rÆ¡i.
Không Tang tiên tá» thầm thở dà i, đưa tay lau nước mắt giúp nà ng, truyá»n âm bảo: "Ngốc hà i tá», đừng tá»± trách mình nữa! Công Tôn Anh Hầu nhất quyết báo thù, sá»›m đã lên kế hoạch chu toà n rồi, cho dù không có ngươi thì hắn cÅ©ng tìm ngưá»i khác, là m cách khác để đến cướp Long nữ, đả kÃch Thác Bạt Thái tá»..."
Không Tang tiên tá» vừa má»›i trá»±c diện đối má»™t chiêu "Äịa Hoả Dương Cá»±c Äao" cá»§a Công Tôn Anh Hầu, kinh mạch bị đứt Ä‘oạn, phá»§ tạng cÅ©ng suýt bị hoả khà xâm nháºp, thụ thương rất nặng, nên vừa dùng thuáºt truyá»n âm nói được mấy câu nà y liá»n cảm thấy không thể duy trì được chân khÃ, đà nh dừng lại chau mà y Ä‘iá»u tức.
Cô Xạ tiên tá» nghe cô cô khuyên nhá»§, lòng lại cà ng thấy buồn hÆ¡n, chỉ biết gáºt gáºt đầu, hai hà ng châu ngá»c cứ tiếp nối tuôn rÆ¡i, trong lòng rối bá»i như có lá»a đốt, tâm loạn như ma.
Cách nà ng mấy thước, Lưu Sa Tiên Tá» cÅ©ng Ä‘ang ngá»± Ä‘iểu cùng bay. Khuôn mặt xinh đẹp cá»§a nà ng sá»›m đã mất Ä‘i nụ cưá»i rạng rỡ thưá»ng ngà y, hai hà ng lông mà y chau lại, bặm môi tìm kiếm xung quanh, trong lòng căm tức, uất háºn dâng lên như lá»a đốt, vừa khổ sở vừa xấu hổ.
Hai mươi năm nay, không ngà y nà o nà ng không nghÄ© đến báo thù rá»a háºn, không dá»… gì đụng độ vá»›i tên ác tặc không đội trá»i chung nà y, ai ngá» không những để hắn dá»… dà ng chạy thoát, mà còn suýt chút nữa bị hắn đả thương!
Bốn ngưá»i ai cÅ©ng nặng lòng tâm sá»±, lẳng lặng không nói, ngá»± Ä‘iểu bay xuống dưới.
Xuyên qua tầng mây, tiếng nổ ngà y cà ng inh tai, vô số hoả pháo đỠrá»±c chói mắt Ä‘ang phá không rÃt veo véo vượt qua ngưá»i bá»n há», rÆ¡i xuống dưới nổ tung, tiếng " Uỳnh! Uỳnh!" nổi lên liên tiếp, lá»a cháy thấu trá»i.
Nghiêng thần Ä‘iểu nhìn xuống, trên đảo bốc lá»a hừng há»±c, khắp nÆ¡i hoang tà n đổ nát. Thang Cốc Thà nh vốn nguy nga tráng lệ, dưới sá»± oanh tạc khốc liệt cá»§a tráºn há»a pháo nà y, đã bị tà n phá há»§y hoại không còn nháºn ra.
Chỉ có tòa thạch bảo dá»±a vách núi nối liá»n vá»›i các hang động là vẫn sừng sững, kiên cố, cá» xà phấp phá»›i, không ngừng có tên nõ không lồ bắn ra hà ng trăm ngà n mÅ©i há»a tiá»…n, nhắm Thá»§y tá»™c hạm đội chống trả quyết liệt.
Nhìn kỹ má»i nÆ¡i, có thể thấy còn rất Ãt ngưá»i, có thể Ä‘oán há» Ä‘á»u đã lui vá» giữ vững vị trÃ. Nhưng ven hồ, bìa rừng, trên đưá»ng... vẫn nằm rải rác không Ãt thi thể, đếm qua cÅ©ng phải hÆ¡n mấy trăm mạng.
Thác Bạt Dã nhìn bốn phÃa, tìm mãi mà không thấy tung tÃch VÅ© Sư Thiếp đâu, lại chứng kiến cảnh tượng thảm thiết như váºy, lòng giáºn cà ng lúc cà ng tăng. Tên gian tặc Công Tôn Anh Hầu nà y tâm địa độc ác, cố ý lợi dụng đêm trước hôn lá»…, nhân lúc bá»n Thuá»· yêu táºp kÃch mà cướp Long nữ Ä‘i, khiến gã không thể chuyên tâm, chẳng cách nà o má»™t mình mà lo chu toà n hai việc cùng lúc được. Nếu không phải VÅ© Sư Thiếp hy sinh thân mình, ép hắn ra quyết định bảo toà n đại cục, thì ắt hắn đã bất chấp tất cả, liá»u mạng quyết đấu vá»›i Công Tôn Anh Hầu.
NghÄ© đến những lá»i VÅ© Sư Thiếp vừa dặn dò, trong lòng hắn lại quặn Ä‘au, không biết lúc nà y nà ng Ä‘ang ở nÆ¡i nà o? Hắn đột nhiên trấn tÄ©nh tinh thần, cắn răng nghÄ©: "Phải rồi, ta sẽ Ä‘uổi theo vá» phÃa tây, nếu không Ä‘uổi kịp tên ác tặc đó thì quay vỠđối phó vá»›i bá»n Thuá»· yêu. Äợi đến khi kiểm soát được chiến cục ở đây, sẽ láºp tức sẽ Ä‘uổi theo đến Bì Mẫu Äịa Khâu, cứu VÅ© Sư tá»· tá»· ra!"
NghÄ© váºy liá»n giục Ä‘iểu quay lại, nói lá»›n: " Ba vị tiên tá», các vị hãy quay vỠđại Ä‘iện ở Thang Cốc Thà nh để trị thương trước, ta sẽ đến sau!" Nói Ä‘oạn thúc Ä‘iểu bay nhanh vá» hướng tây.
Lưu Sa Tiên Tá» cất tiếng trong trẻo ngăn: "Từ từ đã! Công Tôn Anh Hầu quá»· kế Ä‘a Ä‘oan, thưá»ng giở trò giương đông kÃch tây, hư thá»±c khó lưá»ng. Hắn tất sẽ không Ä‘i thẳng từ phÃa tây vá» Äại hoang, mà chắc sẽ bay vá» phÃa Äông nam trước rồi má»›i đổi hướng. Ta Ä‘i vá»›i ngươi cùng truy bắt hắn!"
Thác Bạt Dã khẽ rúng động, trá»™m nghÄ© nà ng ta đã có mối thâm thù nhiá»u năm vá»›i Công Tôn Anh Hầu, nếu nói là hai bên Ä‘i guốc trong bụng nhau cÅ©ng chẳng sai. Tên ác tặc đó được liệt và o "Äại hoang tháºp thần", công lá»±c kinh ngưá»i, nếu có thêm ngưá»i tương trợ, xem ra sẽ tăng thêm mấy phần thắng lợi. Do đó gã bèn gáºt đầu chấp thuáºn, hướng vá» cô cháu Không Tang Tiên Tá» chắp tay bái biệt, rồi cưỡi thần Ä‘iểu bay vá» hướng đông nam.
Cô Xạ tiên tá» vốn định lên tiếng xin Ä‘i cùng vá»›i bá»n há», nhưng mãi không thốt nên lá»i. Nhìn hai ngưá»i lao vút bay Ä‘i nhanh như Ä‘iện, rồi biến mất giữa biết bao luồng hồng quang và mây Ä‘en cuồn cuá»™n, lòng nà ng chợt dâng lên má»™t ná»—i khổ sở không tên, cà ng lúc cà ng mãnh liệt. Nà ng vốn muốn đưa tay lên lau nước mắt, nhưng toà n thân đột nhiên như đông cứng, cổ há»ng tá»± dưng nghẹn lại, thở chẳng ra hÆ¡i.
Nà ng từ nhỠđã tu luyện Thánh Nữ Chi Thuáºt, Ä‘oạn tuyệt vá»›i thất tình lục dục, tâm hồn băng lãnh như tuyết, hiếm khi vì ai đó hay việc gì mà rÆ¡i lệ. Nhưng không hiểu sao, giá» khắc nà y, ná»—i bi ai trong lòng nà ng không biết từ đâu mà kéo tá»›i, tá»±a như dòng sông xuân đột nhiên phá vỡ đê sau bao năm bị ngăn chặn, mãnh liệt tuôn trà o.
Không Tang Tiên Tá» hiểu rõ ná»—i lòng cá»§a nà ng, vừa Ä‘au vừa sót. Nhẹ vá»— vá» bá» vai cô cháu gái, nà ng nhá»› lại cảnh tình năm xưa cá»§a mình. Nó cÅ©ng có chút tương tá»±, dù nhân váºt có khác, nhưng nổi đớn Ä‘au cÅ©ng vẫn cứ vỡ nát tâm hồn. Bất giác, khóe miệng cá»§a nà ng chợt khẽ nở má»™t nụ cưá»i nhẹ đầy thê lương.
Vẫn biết thế sá»± vô thưá»ng, nhưng vì sao lại biến hóa tuần hoà n như váºy chứ?...
Thác Bạt Dã, Lưu Sa Tiên Tá» cưỡi thần Ä‘iểu băng qua vách núi, rồi nhắm phÃa đông nam cá»§a Äông hải mà bay.
Biển trá»i mênh mông, chiến hạm tầng tầng lá»›p lá»›p. Phóng tầm mắt nhìn ra xa chợt thấy thấp thoáng bóng má»™t ngưá»i đứng trên vách Bối Äiá»n Tá»±, Thác Bạt Dã thầm rung động trong lòng, vừa mừng vừa lo, lại vừa giáºn dữ, liá»n giục thần Ä‘iểu tăng hết tốc độ bay tá»›i. “Äinh!†má»™t tiếng, Thiên Nguyên Nghịch Nháºn lóe sáng, sát khà rợp trá»i, chỉ đợi tiến lại gần má»™t chút là gã sẽ dốc toà n lá»±c tấn công.
Ngưá»i đó hình như cÅ©ng đã trông thấy hắn, ngưá»i hÆ¡i rúng động, từ khoảng cách hÆ¡n trăm trượng đã truyá»n âm cưá»i nói: “Thác Bạt tiểu tá», cuối cùng thì ngươi cÅ©ng đến...†Giá»ng nói đột nhiên trầm xuống, có vẻ như vô cùng ngạc nhiên và thất vá»ng: “Long cô đâu? Sao ngươi lại mang con yêu nữ nà y đến trước váºy?â€
Äúng lúc đó, há»a pháo trên biển bắn lên rợp trá»i, đỠlòe khắp nÆ¡i, khiến thân thể ngưá»i đó hiện rõ mồn má»™t. Ão bà o mà u Ä‘en thêu kim tuyến, mặt nạ Hắc Má»™c, cặp mắt như sao phát tán hà n quang...
“Là ngươi!†Thác Bạt Dã sững ngưá»i, sá»± phấn khởi vừa hé lên đã vụt tắt. Gã chợt nhá»› tá»›i bốn năm vá» trước, đây chÃnh là ngưá»i đã huyết tẩy Tháºn Lâu Thà nh. Không ngá», đêm nay hắn lại dẫn hạm đội đến oanh kÃch Thang Cốc. Bất giác, Thác Bạt Dã nổi giáºn đùng đùng, lá»›n tiếng quát: “Thiên Ngô lão tặc, nhân ngà y muá»™i tá» thân sinh cá»§a ngươi thà nh thân, ngươi lại chúc mừng như thế sao? Ngay đến tình ruá»™t thịt máu má»§ mà ngươi cÅ©ng không mà ng, tháºt không bằng cầm thú!"
Lá»i còn chưa dứt, chợt nghe từ hướng Äông Bắc xa xa chợt vá»ng lại má»™t tiếng “Uỳnh!â€, tiếp đó là má»™t trà ng tiếng gầm rú vừa thê lệ vừa quá»· dị khác thưá»ng, ầm ầm như tiếng kêu cá»§a hà ng ngà n con hung thú từ dưới lòng biển sâu vá»ng lên, đánh bạt hết tiếng sấm nổ, tiếng gió gà o và cả tiếng hoả pháo Ä‘ang oanh kÃch dữ dá»™i.
Thác Bạt Dã rùng mình á»›n lạnh, quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy trên mặt biển từ nÆ¡i xa tÃt, đột nhiên xuất hiện má»™t luồng sáng mà u xanh tÃm chiếu lên trá»i. Biển trá»i đượm má»™t mà u xanh ngắt. Má»™t cái cá»™t khổng lồ mà u đỠbầm dá»±ng đứng chá»c trá»i. Tiếng gầm thét quá»· dị tá»±a hồ phát ra từ nÆ¡i đó.
Hạm đội Thuá»· yêu đột nhiên có reo hò ầm Ä©, lắng tai nghe thấy: "Chúc chân thần chiếu rá»i cá»u âm, bất khả chiến bại!" ... " Bắc Minh Thần Mãng xuất hiện, Long thần biến thà nh con lươn!"
Thác Bạt Dã chợt rùng mình, túa mồ hôi lạnh, lẽ nà o Chúc lão yêu Ä‘Ãch thân dẫn đại quân, đánh úp mẹ và Khoa đại hiệp hay sao? Bắc Minh Thần Mãng kia là thứ gì? Không lẽ là ...
Nghĩ còn chưa xong, thì cột trụ khổng lồ mà u đỠkia bất ngỠgầm thét rồi cuộn lại, từ từ hạ xuống, rõ rà ng là một con mãng xà khổng lồ, lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Lưu Sa Tiên Tá» biến hẳn sắc mặt, lòng chợt thấy kinh hãi, nhìn chằm chằm vá» phÃa Äông Bắc. Trong lúc nhất thá»i, ngay đến Công Tôn Anh Hầu cÅ©ng bị xếp lại phÃa sau.
Những năm gần đây, nà ng đã chu du khắp Äại hoang, từng gặp qua hà ng thiên vạn yêu cầm hung thú, nhưng chưa bao giá» nhìn thấy con mãng xà vừa lá»›n, vừa hung bạo đến như váºy. Lẽ nà o... lẽ nà o trên thế gian nà y tháºt sá»± lại có má»™t con quái váºt có thể che trá»i láºt đất như Thần Nông đã từng nói năm xưa?
"Uỳnh!" Con mãng xà khổng lồ đó thét gà o lao xuống biển, dù ở cách xa hÆ¡n mấy chục dặm, nhưng cÅ©ng có thể thấy rõ con sóng cuồng dâng cao như núi. Những con sóng ở phÃa ngoà i đảo dưá»ng như cÅ©ng theo đó mà cuá»™n lên ầm ầm.
Äám Thuá»· yêu vui mừng hò reo, đồng loạt hét lá»›n: "Giết chết con mụ đó Ä‘i! Giết hết ngưá»i cá»§a con mụ đó Ä‘i!"
Thác Bạt Dã Ä‘ang vừa lo vừa tức giáºn, háºn không thể láºp tức bay tá»›i đó xem sá»± thể thế nà o, chợt nghe Thiên Ngô truyá»n âm bảo: "Thác Bạt tiểu tá», ta cho ngươi cÆ¡ há»™i cuối cùng, mau chóng mang Long cô rá»i khá»i đây, bằng không má»™t khi Chúc chân thần đến thì cho dù Thần đế tái sinh, các ngươi cÅ©ng không còn đưá»ng thoát."
Hắn đột nhiên giáºt mình, liá»n minh bạch vì sao Thiên Ngô trấn thá»§ tại nÆ¡i nà y. Tuy nói là giăng lưới, nhưng thá»±c tình là muốn để mình và VÅ© Sư Thiếp có đưá»ng thoát thân. Hắn chợt thấy cảm xúc dâng trà o, cảm giác căm háºn lão ta bất giác tiêu biến Ä‘i mấy phần.
Nhưng nghÄ© đến thảm cảnh năm xưa ở Tháºn Lâu Thà nh, nghÄ© đến việc y nhìn VÅ© Sư Thiếp bị vÅ© nhục trên há»™i Bà n Äà o mà bá» mặt là m ngÆ¡, lá»a giáºn lại bùng lên, cưá»i khanh khách đáp: "Thiên Ngô lão tặc, nếu như ngươi thá»±c sá»± quan tâm đến muá»™i tá» cá»§a mình, thì mấy năm nay đã không để cho nà ng ấy tá»± thân xoay sở, cà ng không để nà ng ấy phải chịu khổ nhục, lưu lạc là m nô lệ cho Chúc lão yêu và Song Äầu Lão Quái! Ngươi cho rằng thái độ nà y cá»§a ngươi có thể xoá hết những khổ cá»±c mà nà ng ta đã phải chịu đựng trong suốt hai mươi năm qua hay sao? Có thể an á»§i lương tâm cá»§a ngươi hay sao? Nếu tháºt sá»± ngươi đã có ý hối cải, thì hãy láºp tức bá» tối tìm sáng, chặt đầu Chúc lão yêu, rồi Ä‘Ãch thân tạ tá»™i vá»›i nà ng!"
Thiên Ngô sá»ng ngưá»i, hai mắt loé lên sá»± căm háºn, âm trầm nói: “Tiểu tá», trên thế gian nà y kẻ khiến nó phải khổ sở, sống không bằng chết chỉ có hai ngưá»i. Äó không phải là ta, cÅ©ng không phải là Chúc chân thần, cà ng không phải là Ngu Cưá»ng, Ngu Kinh. Ngoà i tên tiểu tỠở trong cái hốc núi kia ra, ngưá»i còn lại chÃnh là ngươi! Nếu như không phải vì bốn năm trước nó gặp ngươi, nó sẽ không mất hết tất cả, không lưu lạc đến tình cảnh như ngà y hôm nay. Nó đã vì ngươi mà cam tâm chịu chết, váºy thì để ta giết chết ngươi, để cho nó triệt để mất luôn cái ý nà y!â€
Hắc bà o lay động, y đột nhiên bắn tung lên trá»i rồi lao xuống như ánh chá»›p. “Uỳnh†má»™t tiếng, chân khà phát ra mãnh liệt, tay phải y chợt xuất hiện má»™t thanh Ä‘ao lá»›n bằng đồng Ä‘en sì, Ä‘ao quang chá»›p chá»›p như cầu vồng lóa mắt.
Lưu Sa Tiên Tá» "Hừm!" má»™t tiếng, cưá»i lạnh lùng: "Thác Bạt tiểu tá», cẩn tháºn! Triêu Dương Cổ Há»§y Côi Quang Trảm lợi hại vô cùng, chưa chắc là dưới Äoạn Lãng Äao đâu!"
Khi Thác Bạt Dã nghe thấy "Tên tiểu tỠở trong hốc núi" thì lá»a giáºn bốc lên phừng phừng. Giá» lại nghe "Nó đã vì ngươi mà cam tâm chịu chết" thì cà ng thêm căm giáºn, chẳng còn kiêng sợ Ä‘iá»u gì nữa. Chân khà trá»—i dáºy, hắn cất giá»ng cưá»i lá»›n: "Thiên Ngô lão tặc, bốn năm trước tại Tháºn Lâu Thà nh, ta đã muốn chặt cái đầu ngươi xuống, hôm nay ngươi dẫn xác tá»›i cá»a, lẽ nà o ta lại bá» qua?"
Chân khà từ Ä‘an Ä‘iá»n dâng lên à o ạt, hắn từ trên lưng Ä‘iểu bay lên, áo bà o bay phần pháºt, chỉ trong chá»›p mắt đã nhảy ra ngoà i trăm trượng. Thiên Nguyên Nghịch Nháºn tức thì hóa thà nh má»™t tia chá»›p cong cong, đột nhiên nhắm Cổ Há»§y Côi Quang Trảm đánh tá»›i.
“Uỳnh†Kình khà bạo phát khắp nÆ¡i, cả hai Ä‘á»u rúng động, lắc ngưá»i bay lên.
Trong lòng Thác Bạt Dã chợt có chút á»›n lạnh, nguyên gã cho rằng công phu cá»§a Thiên Ngô vẫn còn thua Song Äầu Lão Tổ, nhưng bằng má»™t Ä‘ao vừa rồi mà xét, thì chân khà cá»§a y hùng háºu, thâm trầm khó dò, bản thân gã rõ rà ng là đã đánh giá thấp đối thá»§! Chưa kịp nghÄ© ngợi thêm, thì ánh đỠtÃa như cầu vồng cá»§a Cổ Há»§y Äao cùng vá»›i ánh sáng lạnh lẽo cá»§a Thiên Nguyên Nghịch Nháºn đã liên tiếp va và o nhau. Trong nháy mắt, hỠđã trao đổi mưá»i bảy mưá»i tám Ä‘ao.
Hai ngưá»i lúc nà y ná»™ há»a đùng đùng, chiêu qua chiêu lại Ä‘á»u là chà mạng, không há» tránh né hay dùng tiểu xảo gì. Má»—i lần xáp và o tách ra Ä‘á»u như thiên lôi đánh xuống, ánh sáng chá»›p lòe, cúc giăng đầy ngá», khắp trá»i hoa rÆ¡i.
Tiá»m lá»±c cá»§a Thác Bạt Dã tuy thâm sâu khó lưá»ng, nhưng hiện giỠđã cách há»™i Bà n Äà o hÆ¡n bốn tháng, ngÅ© hà nh chân khà thu được cá»§a Bạch Äế, XÃch Tùng Tá», Phong Bá và những ngưá»i khác đã sá»›m phân tán quá ná»a, cà ng không thể so sánh vá»›i lúc đại chiến cùng Song Äầu Lão Tổ và Quá»· Äế.
Chân khà va chạm, mạnh yếu láºp tức phân định. Ngạnh tiếp hÆ¡n mưá»i hiệp, hai tay hắn tê rần, khà huyết nhá»™n nhạo, trong lòng cà ng lúc cà ng kinh hãi. Tháºt chẳng ngá» chân khà Thiên Ngô lại cương mãnh bá đạo khó mà tưởng tượng đến như váºy!
Thiên Ngô là kẻ giấu tà i giấu nghá» nhất trong Thá»§y Tá»™c Tứ Thần. Trong mắt thế nhân, hắn luôn cung cung kÃnh kÃnh, vâng vâng dạ dạ vá»›i Chúc Long, y như má»™t gã quốc chá»§ tầm thưá»ng xu nịnh. Nếu chẳng phải được Chúc Long ưu ái đỠbạt, chỉ sợ vị trà Äại hoang tháºp thần cá»§a lão cÅ©ng khó mà có được. Cho đến lần giao thá»§ nà y, gã má»›i hay lão ta như tảng băng trôi trên biển, thá»±c lá»±c mưá»i phần thì đã che giấu hết chÃn.
Dã Thác Bạt vừa kinh vừa giáºn, lòng háo thắng trá»—i dáºy, từ từ xua tan má»i tạp niệm. Gã phấn chấn tinh thần, ngưng tụ chân khÃ, má»™t mặt tăng cưá»ng ná»™i lá»±c, má»™t mặt cảm nháºn sÆ¡ hở cá»§a lão ta, thừa cÆ¡ toà n lá»±c phản kÃch.
Lưu Sa tiên tá» ngá»± Ä‘iểu ở má»™t bên quan sát, thấy Thác Bạt Dã bị Thiên Ngô liên tiếp đánh lui, gặp nguy hiểm trùng trùng, trong lòng cà ng lúc cà ng á»›n lạnh. Nà ng đột nhiên nhá»› lại năm xưa, lúc cùng Thần Nông trò chuyện, ngưá»i đã từng nói khá nhiá»u vá» y.
Khi ấy, nà ng vì báo thù rá»a háºn, bèn bắt mấy gã Thá»§y yêu ở Triêu Dương Cốc vỠđịnh là m cây thuốc, nuôi cấy mấy trăm loà i độc trùng, nhưng bị Thần Nông phát hiện cấm Ä‘oán. Ngà y đó ngưá»i có nói, oan gia nên giải không nên kết, lại đặc biệt bảo kẻ cầm đầu ở Triêu Dương Cốc là Thá»§y bá có tâm kế thâm trầm, kiên nhẫn quả cảm, tương lai nếu không thà nh đại khÃ, thì ắt sẽ thà nh kẻ gây há»a lá»›n.
Thá»i Ä‘iểm đó Thiên Ngô vừa má»›i được thăng là m má»™t trong hai đại tư tế cá»§a Thá»§y tá»™c, lại vừa được xếp và o má»™t trong tháºp thần, nhưng ngưá»i trong Äại hoang Ä‘á»u nói tư chất cá»§a hắn bình thưá»ng, chẳng qua là do hắn đã hy sinh muá»™i tá» Long nữ để lấy lòng Chúc Long, từ đó má»›i má»™t bước lên táºn mây xanh. Lưu Sa Tiên Tá» lúc ấy dá»±a và o Ä‘iá»u nà y mà mỉm cưá»i phản bác, cho rằng tên nà y là kẻ nhá» bám váy đà n bà mà leo lên được thần vị, chưa chắc đã hÆ¡n được cổ độc cá»§a mình, chẳng đáng lưu tâm.
Không ngỠđêm nay, sau mưá»i bảy năm, táºn mắt thấy Thiên Ngô nổi cÆ¡n thịnh ná»™, phát động toà n lá»±c, nà ng má»›i bắt đầu thấy những lá»i cá»§a Thần nông xưa kia quả không sai. Lại nghÄ© “ngưá»i ta†biết mình biết ngưá»i, hết lòng khuyên nhá»§ nà ng, thế mà ... Lòng nà ng cà ng lúc cà ng cảm thấy thêm cay đắng, thấu buốt tâm can, nước mắt súyt chút nữa dâng trà o.
Äá»™t nhiên, má»™t tiếng "Choang" vang lên Ä‘inh tai nhức óc. Nà ng ngưng thần nhìn kỹ, chợt thấy hổ khẩu nÆ¡i cánh tay phải cá»§a Dã Thác Bạt đã bị rách toạc, máu chảy xối xả, tay trái nắm Thiên Nguyên Nghịch Nháºn, đỡ bên nà y gạt bên kia, hung hiểm cá»±c kỳ. Lưu Sa Tiên Tá» kinh hãi, tay trái thò và o trong Bách hương nang, chỉ cần hắn có Ä‘iá»u gì không hay, thì láºp tức tương trợ.
Äúng lúc nà y chợt có hai tiếng "Uỳnh! Uỳnh!" phát lên vang trá»i, hạm đội cá»§a Thuá»· yêu ở đằng xa chợt náo loạn kêu la thảm thiết. Quay đầu nhìn lại, nà ng vừa kinh hãi vừa mừng, kêu lên thất thanh.
Hoả pháo trên Kỳ Hạm cá»§a Thuá»· yêu Ä‘ang nổ ầm ầm, Ä‘iên cuồng bắn phá và o các thuyá»n hạm cá»§a chÃnh mình!
Cùng má»™t lúc, hÆ¡n mưá»i thuyá»n hạm cá»§a Thuá»· tá»™c cÅ©ng xoay pháo, hướng và o quân mình mà bắn. Trong nháy mắt, lá»a bốc ngùn ngụt, khói cuá»™n Ä‘en trá»i. Thuyá»n hạm cá»§a Thuá»· yêu oanh kÃch lẫn nhau, buồm gãy thuyá»n tan, loạn thà nh má»™t đám.
Tà i sản của Vô Tình
Từ khóa được google tìm thấy
âåëèêèé , çîäèàêà , doc truyen man hoang ki , doc truyen man hoang ky , doctruyen man hoang ky , man hoang chuc long , man hoang ká»· 4vn , man hoang ký , man hoang ký 4vn , man hoang ký bach , man hoang ki , man hoang ky , man hoang ky 4vn , man hoang ky bach ngoc , man hoang ky ca chua , man hoang ky full , man hoang ky quyen 6 , man hoang ky truyen dich , man hoang ky tunghoanh , man hoang kyÌ , man hoang thần kà 4vn , manh hoang ky-tuchangioi , manhoangky , mãn hoang ky , tuyen man hoang ky