29-05-2009, 10:27 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
Chương 10: Sơ lộ tà i năng
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
“Äể cho bá»n há» cùng lên!†Khổng Trác nói mặc dù không lá»›n, nhưng là không thể gạt được những ngưá»i đã trải qua tu luyện có tai mắt thông tuệ.
Má»i ngưá»i vừa nghe những lá»i nà y, láºp tức cùng có ánh mắt kỳ dị nhìn vá» phÃa hắn.
Mà ngay cả Thưá»ng Việt tu vi cao cưá»ng nhất trong các đồng bối, tá»± nhiên liếc mắt má»™t cái, nhìn ra thá»±c lá»±c cá»§a Khổng Trác, Tiên Thiên Tá» Khà tầng thứ hai, đồng thá»i đấu vá»›i hÆ¡n ba mươi đệ tá», còn có chút miá»…n cưỡng, chẳn lẽ hắn có pháp bảo thần kỳ nà o có thể giúp chiến thắng chăng ?
Mà tám ngưá»i còn lại, vẻ mặt cÅ©ng không khác biệt lắm, ngay cả Lâm Ngá»c Phong cÅ©ng không tin Khổng Trác có thể má»™t lúc hÆ¡n ba mươi ngưá»i, mà những ngưá»i nà y, đại bá»™ pháºn hắn Ä‘á»u nháºn thức được, đơn độc đấu năm sáu ngưá»i còn có khả năng, nếu má»™t lúc ba mươi ngưá»i, ngay cả chÃnh mình cÅ©ng bại không nghi ngá», mà Tiên Thiên Tá» Khà cá»§a Khổng Trác còn không có bằng mình, như thế là m sao có thể thắng, chẳng lẽ giáºn quá mất khôn ?
Những ngưá»i còn lại cÅ©ng Ä‘á»u nghÄ© như váºy, mà Chu Tuyết ná» vẻ mặt lo lắng, háºm há»±c dáºm chân, hung hăng trừng mắt nhìn Khổng Trác, nhưng là không thể ngăn cản, chỉ có thể đứng má»™t bên lo lắng.
“Ngươi xác định, má»™t đấu ba mươi ?†Chá»§ trì trưởng lão nhìn chằm chằm Khổng Trác, gằn từng chữ â€Bây giá» hối háºn, còn kịp đấy!â€
“Không hối háºn!†Khổng Trác cưá»i nói, vẻ mặt tươi cưá»i không chút há»a khÃ, nhưng lại khiến thâm tâm trưởng lão nảy sinh hà n ý.
â€œÄÆ°á»£c rồi, nếu đã như thế, ta cÅ©ng không nhiá»u lá»i nữa†Lão đưa tay lên, đảo mắt lướt qua đám La Phù đệ tá», sau đó dá»±a theo khiêu chiến thiệp, gá»i tên từng ngưá»i, kêu há» cùng lên.
HÆ¡n ba mươi ngưá»i, mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng là lại không dám không nghe, tất cả Ä‘á»u Ä‘i ra.
Sau đó, xảy ra một mà n cổ quái.
Ãn theo lẽ thưá»ng mà nói, ngưá»i khiêu chiến cùng ngưá»i bị khiêu chiến Ä‘á»u cùng Ä‘i ra, giữa sân lúc đó cÅ©ng sẽ hoà n toà n trống trải, rồi tá»· thà chÃnh thức bắt đầu, nhưng là bây giá», bởi vì ngưá»i khiêu chiến nhiá»u lắm, chá»— nà o cÅ©ng thấy có ngưá»i đứng, mà đứng đó rồi lại không biết là m gì má»›i tốt, cÅ©ng không biết để ai ra tay trước, cÅ©ng không thể hò hét ầm Ä© lấy dÅ©ng khÃ, cứ như váºy tháºt sá»± là rất khó coi, cả đám ngưá»i lúc nà y không ăn ý vá»›i nhau, không thể phát huy thá»±c lá»±c, bởi váºy, khiêu chiến giả tất cả Ä‘á»u đứng bất động, trà ng diện bắt đầu trở nên xấu hổ.
Khổng Trác cưá»i cưá»i, hắn đã sá»›m nghÄ© tá»›i chuyện nà y, cả đám ô hợp kia, có lẽ mình đà nh phải chá»§ động, nghÄ© váºy, hắn cháºm rãi rút trưá»ng kiếm bên hông ra.
“Chư vị sư đệ, nga, được rồi, còn có chư vị sư huynh, các vị như thế nà y, tháºt sá»± là xấu hổ a, bất quá bây giá», Ä‘á»u đã lên đây, cÅ©ng không có biện pháp nà o khác, các ngươi nhiá»u ngưá»i như váºy, không biết ai lên trước đúng không ? Äã váºy, cùng tiến lên Ä‘i, thế nà o ?â€
“Thỉnh sư huynh chỉ giáo!†Trong chúng đệ tá», má»™t ngưá»i tiến ra, â€Ná»™i môn đệ tá» á»” Xuân Long nguyện cùng sư huynh công bình đánh má»™t tráºn!†Nói rồi, cÅ©ng không đợi đối thá»§ phản ứng, kiếm trong tay đã hoa lên, hướng Khổng Trác vá»t tá»›i.
“CÅ©ng có chút bản lÄ©nh a.†Khổng Trác nở nụ cưá»i, nhìn ra kiếm pháp á»” Xuân Long cÅ©ng có và i phần há»a hầu, dụng kiếm thuáºt mà nói, nếu là má»™t tháng trước, hắn cÅ©ng có thể đánh cùng mình hÆ¡n mưá»i hiệp, chỉ là bây giá», hắc hắc.
Khổng Trác vẻ mặt vẫn ôn hòa, trà n ngáºp tiếu ý, trưá»ng kiếm trong tay ngưá»i lại, lại thu vá» phÃa sau, đến khi kiếm cá»§a á»” Xuân Long gần chạm tá»›i mình, thân thể liá»n hướng bên cạnh lướt tá»›i, xét tốt độ, góc độ, thá»i cÆ¡ tránh kiếm, Ä‘á»u chuẩn xác vô cùng, khiến các tiá»n bối kiếm tiên cÅ©ng là cả kinh.
Ổ Xuân Long một kiếm đâm và o khoảng không.
Biết là không ổn, thân hình vội và ng thối lui, chỉ là , đã muộn.
Hắn cảm thấy tay cầm kiếm tê rần, năm ngón tay cũng mất cảm giác, kiếm trong tay “keng†một tiếng, đã rơi xuống mặt đất, trong mắt chỉ mơ hồ thấy được, chuôi cầm kiếm của Khổng Trác vừa chạm và o bà n tay mình.
“Sư huynh, Ä‘a tạ!†thanh âm ôn hòa cá»§a Khổng Trác vang lên bên tai á»” Xuân Long, lúc nà y, hắn má»›i hồi phục tinh thần, mà nghênh đón hắn vẫn là nụ cưá»i ôn hòa như trước cá»§a Khổng Trác.
“Xuân Long xấu hổ!â€
á»” Xuân Long vẻ mặt đỠbừng, chỉ má»™t chiêu đã bại, á»” Xuân Long dù da mặt có dà y mấy, cÅ©ng không còn thể diện lưu lại võ trưá»ng, ngay cả kiếm cÅ©ng không nhặt, chỉ nói ra bốn chữ nà y rồi láºp tức rá»i Ä‘i.
Khổng Trác nét mặt vẫn bảo trì ý cưá»i, quét qua đám khiêu chiến giả còn ngây ngốc.
“Cùng lên Ä‘i, hai ngưá»i má»™t lần cÅ©ng được, không là lại má»›i được má»™t chiêu đã bại.â€
Thanh âm rất ôn hòa, cứ như là hắn tá»± mình đưa miếng thịt thá» nướng tá»›i tay ngưá»i khác mà nói vá»›i hắn, “ăn Ä‘i cho nóng, để lạnh lại không ăn được.†Thanh âm bình thưá»ng, không mang theo má»™t tia há»a khÃ, nhưng là má»—i má»™t chữ lại như từng đòn giáng mạnh và o thâm tâm đám ngưá»i khiêu chiến.
Má»™t chiêu vừa rồi quá nhanh, bá»n hỠđại Ä‘a số Ä‘á»u không thấy được, chỉ thấy á»” Xuân Long ra tay, đến khi gần chạm tá»›i ngưá»i Khổng Trác má»›i giáºt mình, nhưng chỉ là ngay láºp tức, đã đánh rÆ¡i kiếm cá»§a á»” Xuân Long, đại bá»™ pháºn ngưá»i ở đây cÅ©ng tá»± nháºn thá»±c lá»±c không bằng á»” Xuân Long, bắt đầu cảm thấy thối chÃ, chỉ là , Khổng Trác không muốn cho bá»n hắn má»™t cÆ¡ há»™i.
Mà kiếm phong Ä‘ang ở sau lưng Khổng Trác thoáng rung động, xẹt qua theo má»™t quỹ tÃch huyá»n dị, sau đó dừng trước mặt Khổng Trác.
Tại lúc kiếm cá»§a Khổng Trác xẹt qua, ánh mắt Thưá»ng Việt liá»n ngưng trá»ng, hắn nhìn ra động tác vung kiếm nà y cá»§a Khổng Trác có chút dị thưá»ng, nhưng là không thể nháºn ra dị thưá»ng ở Ä‘iểm nà o.
“Quá đẹp!â€
Không giống như Thưá»ng Việt, các kiếm tiên trên chá»§ tịch đà i Ä‘á»u kinh hãi trong lòng, mà Lăng Già Thượng Nhân cà ng chấn động thân thể, hÃt sâu má»™t hÆ¡i, trên mặt hiện ra nụ cưá»i hà i lòng, ánh mắt lấp loáng tinh mang, thốt ra má»™t chữ “Tốtâ€. Mà kể cả khách tá»›i xem náo nhiệt, cùng cao thá»§ bổn môn, qua má»™t kiếm đó cá»§a Khổng Trác, liá»n biết tiểu tá» nà y đối vá»›i kiếm pháp đã vượt qua sư huynh đệ đồng lứa, tháºm chà ngay trên chá»§ tịch đà i, có tá»›i má»™t ná»a kiếm tiên cÅ©ng không bằng được hắn, tá»· như Pháp Nguyên đại sư, đến lúc lão thấy Khổng Trác chân phải nhảy má»™t bước nhá», trong lòng cả kinh thốt.
“Như váºy cÅ©ng có thể ?â€
Vá»™i và ng táºp chung chú ý lá»±c lên cánh tay phải cầm kiếm cá»§a Khổng Trác, cảm thấy sá»± trầm ổn như núi khi hắn ngưng lại, tá»± dưng lão có chút cảm giác tức ngá»±c khó thở.
“Tá»±a hồ, La Phù lại xuất ra má»™t nhân váºt kỳ tà i .†Äại trưởng lão cá»§a Vạn Tiên Cốc XÃch Trượng Tiên Ông ngồi bên cạnh nói, bất quá, những lá»i nà y lại nghe có chút tư vị dấm chua.
Lăng Già Thượng Nhân cưá»i nói, â€Äứa nhá» nà y cÅ©ng chÃnh là so vá»›i đệ tá» bình thưá»ng chăm chỉ hÆ¡n má»™t chút thôi!â€
Chăm chỉ hơn một chút!
Lá»i nà y mà để các đệ tá» khác nghe được, có lẽ khiến há» cưá»i đến rụng răng, tiểu tá» nà y trong hà ng đệ tá» Ä‘á»i thứ ba cá»§a La Phù phái, nếu được coi là chăm chỉ, cÅ©ng sẽ không là m cho ngưá»i ta đặt cho cái mỹ danh La Phù chi trư.
Trong lúc má»i ngưá»i còn Ä‘ang bà n luáºn, đã thấy trưá»ng kiếm trong tay Khổng Trác thu vá» thá»§ thế theo Bát Quái Cá»u Cung Kiếm.
“Các vị sư huynh sư đệ, nếu không ra tay, ta sẽ ra tay trước đấy, đến lúc đó, các ngươi ngay cả má»™t chút cÆ¡ há»™i phản kÃch cÅ©ng không có đâu.â€
Nhưng lá»i đó đả kÃch rất lá»›n đến há»a khà cá»§a tất cả khiêu chiến giả.
Äúng váºy, ngươi thá»±c lá»±c tháºt mạnh, mạnh ngoà i ý liệu cá»§a chúng ta, nhưng chúng ta có hÆ¡n ba mươi ngưá»i, chẳng lẽ còn phải sợ ngươi, mà ngươi là ai chứ, mặc dù là ná»™i môn hạch tâm đệ tá», nhưng dù sao cÅ©ng vá»›i chúng ta cùng bối pháºn, chẳng lẽ tháºt sá»± mạnh tá»›i mức siêu việt trong đồng lứa chúng ta chăng ?
Tất cả khiêu chiến giả trong lòng Ä‘á»u nghÄ© như váºy, liá»n láºp tức, cùng xuất động.
Äồng thá»i công kÃch, rất ăn ý, cứ ba ngưá»i má»™t tổ, chia ra công kÃch Khổng Trác.
Má»—i má»™t môn phái Ä‘á»u có phương pháp đơn độc chiến đấu đặc chưng, đương nhiên, cÅ©ng sẽ có phương pháp quần ẩu, mà lúc nà y đây phương pháp mà các khiêu chiến giả Ä‘ang sá» dụng là phương pháp đơn giản nhất, cá»±c kỳ cÆ¡ bản, đồng thá»i cÅ©ng cá»±c kỳ thÃch hợp cho hoà n cảnh lúc nà y.
Ba thanh kiếm, phân là m thượng trung hạ ba đưá»ng công kÃch Khổng Trác, nhưng là không phải ba, mà ba mươi ba ngưá»i má»™t tổ, chia là m ba hướng, đồng thá»i tiến công.
Khổng Trác trên mặt vẫn giữ nguyên nét cưá»i, công kÃch như váºy, hắn tháºt sá»± quá quen thuá»™c, hai mươi ngà y nay, vì có thể đứng vững trong nước mà dụng kiếm, đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a hắn chÃnh là dòng nước từ trên đỉnh núi đổ xuống, mà bản thân hướng dòng nước đã tương đối khó lưá»ng, phạm vi công kÃch cá»§a kiếm lại tháºt sá»± quá nhá», váºy nên, tất cả các đệ tá» cá»§a La Phù môn, vốn kiếm pháp cÅ©ng Ä‘á»u là kiếm pháp bổn môn, động tác lại cháºm chạp, gặp phải phương pháp công kÃch cá»§a hắn, đơn giản là chịu chết.
Giống như vừa rồi đánh bại á»” Xuân Long, hắn căn bản không tốn nhiá»u động tác, đúng lúc bá»n há» công kÃch, dá»… dà ng má»™t chiêu thu tháºp bá»n há», hÆ¡n nữa, bởi vì bá»n há» tấn công theo từng đợt, thân ảnh ngưá»i phÃa trước cản trở ngưá»i phÃa sau, cho nên, nhóm phÃa sau trong khi đảo lên vị trà phÃa trước, căn bản là m không biết phÃa trước xảy ra cái gì, cho nên, chỉ thấy “binh binh bà ng bà ng†má»™t loạt âm thanh, hÆ¡n ba mươi ngưá»i tất cả Ä‘á»u bị hắn đánh ngã trên mặt đất.
Khổng Trác trên mặt lá»™ vẻ bất đắc dÄ©, nhìn vẻ mặt hoảng sợ cá»§a những ngưá»i xung quanh, sau đó nhìn lên phÃa đà i chá»§ tịch rõ rà ng Ä‘ang kinh dị, cưá»i cưá»i má»™t chút.
“Còn có ngưá»i khiêu chiến không?â€
Há»i tá»›i ba lần, cÅ©ng không thấy ai lên tiếng.
Khổng Trác liá»n thu kiếm và o vá», nhìn thoáng qua trưởng lão chá»§ trì,â€Sư thúc, ta có thể rá»i Ä‘i không?â€
“Có thể!†Chá»§ trì trưởng lão gáºt đầu, nhưng là lúc nà y, ánh mắt hắn trà n ngáºp kinh hãi cùng từ ái.
Thân là m trưởng bối, đối vá»›i các đệ tá» có thà nh tÃch vượt trá»™i, sao có thể không hứng thú, chỉ là , ánh mắt đầy nhiệt tình cá»§a lão tháºt sá»± khiến Khổng Trác có chút không chịu được, hướng hắn thi lá»… má»™t cái, đồng thá»i cÅ©ng cảm nháºn được vị trà cá»§a mình, từ nay trở Ä‘i, sẽ cao lên rất nhiá»u a, rồi quay ngưá»i hướng chÃn tên ná»™i môn hạch tâm đệ tá» kia phi thân lại, thân pháp phiêu dáºt có chút quái dị, lại má»™t lần nữa là m dâng lên tráºn tráºn tiếng than sợ hãi.
Tà i sản của Davidvilla
Chữ ký của Davidvilla
29-05-2009, 10:28 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
Chương 11: Gần đạt tới viên mãn
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
“Lão NgÅ©, là m tốt lắm!†Thưá»ng Việt vốn trước nay vẫn duy trì khoảng cách so vá»›i đám chÃn ngưá»i, tại lúc nà y lại đột nhiên mở miệng, nét mặt cÅ©ng thoáng lá»™ ra nét cưá»i, khiến Khổng Trác cÅ©ng sá»ng sốt, chỉ biết cưá»i cưá»i đáp lá»….
Mà nhìn qua những ngưá»i khác, ngoại trừ Vu Huyá»n CÆ¡ có chút miá»…n cưỡng, ai ai cÅ©ng lá»™ vẻ tươi cưá»i chân thà nh cùng tin tưởng, tháºm chà cảm giác có vẻ có chút tá»± hà o.
Äặc biệt là Chu Tuyết cùng Phương Thiếu Bạch, hưng phấn như trẻ nhá», thốt lên, “hừ, má»™t lÅ© đáng chết, dám xem thưá»ng chúng ta, lần nà y coi như để bá»n hắn biết thế nà o là lợi hại Ä‘i.â€
Rồi quay ra chun mÅ©i vá»›i Khổng Trác, nói: “Bất quá, tháºt sá»± là không ngá» a, ngÅ© sư huynh, kiếm thuáºt cá»§a ngươi tháºt cao minh, ngươi vốn có kiếm thuáºt cao cưá»ng như váºy, mà bình thưá»ng lại không chịu chỉ Ä‘iểm cho ta.â€
Trong giá»ng nói lá»™ ra ý ấm ức.
Khổng Trác nở nụ cưá»i: â€Không liên quan tá»›i ta a, kiếm thuáºt cá»§a ta, là do chăm chỉ tu luyện mà có, nhìn ngươi xem, như thế nà o có thể so được vá»›i ta đâyâ€
Phương Thiếu Bạch ở má»™t bên nghe được, thân thể rung động mạnh, nếu không phải bây giá» má»i ngưá»i đại bá»™ pháºn Ä‘á»u Ä‘ang chú ý tá»›i nÆ¡i nà y, hắn đã sá»›m không nhịn được cưá»i thà nh tiếng rồi.
Vẻ mặt Chu Tuyết cÅ©ng tháºp phần cổ quái, tháºt sá»± là chưa thấy ai không biết xấu hổ như hắn, cái chăm chỉ nà y cá»§a Khổng Trác, chắc do heo mẹ truyá»n cho a. (ngươi Khổng Trác nếu chăm chỉ nói, ná» lão heo mẹ đã sá»›m thượng thụ liá»…u.)
Vươn tay, hướng tới khối thịt béo bên hông Khổng Trác, hung hăng véo một cái, sau đó hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, cũng không để ý đến hắn nữa.
Khổng Trác nở nụ cưá»i khổ, Ä‘i vá» vị trà cá»§a mình.
Chỉ là giỠđây, cảm giác khi đứng ở chỗ nà y không giống như trước.
Chung quanh, ánh mắt các sư huynh đệ nhìn hắn, Ä‘á»u hà m chứa sá»± bằng lòng, mà loại bằng lòng nà y, trước kia không có, nghÄ© lại má»™t chút, Khổng Trác mÆ¡ hồ hiểu được chuyện gì xảy ra.
Bá»n há» Ä‘á»u là ná»™i môn hạch tâm đệ tá», bất kể quan hệ như thế nà o, thân pháºn Ä‘á»u giống nhau, Khổng Trác nếu là bình thưá»ng chỉ đại biểu cho chÃnh mình, nhưng hôm nay, trong trà ng cảnh vừa rồi, Khổng Trác bị khiêu chiến, hắn lúc đó đại biểu cho má»™t đám có địa vị cao nhất trong các đệ tá» La Phù phái Ä‘á»i thứ ba, nếu hắn tháºt bại, những ngưá»i nà y cÅ©ng xấu mặt theo, mà bây giá» hắn thắng như váºy tháºt quá tốt, đại biểu là , các sư huynh sư đệ là hạch tâm ná»™i môn đệ tá» nà y, thá»±c lá»±c cÅ©ng Ä‘á»u không thể coi thưá»ng, từ nay vá» sau, đám ngưá»i nà y Ä‘i đâu cÅ©ng sẽ được coi trá»ng hÆ¡n má»™t báºc so vá»›i xung quanh.
Äó là má»™t cái vòng tròn.
Bá»n há» là má»™t cái vòng tròn nhá», mà bình thưá»ng, cÅ©ng giống như bá»n há», mưá»i mấy vị sư thúc sư bá, cÅ©ng Ä‘á»u chia thà nh mấy cái vòng tròn nhá», mà mạnh nhất chÃnh là Lăng Già Thượng Nhân đứng đầu La Phù NgÅ© kiếm.
Mà trong mưá»i ngưá»i nà y cÅ©ng chia ra.
Äại khái là chia là m ba, má»™t cái là Thưá»ng Việt, cái kia là sáu gã sư huynh đệ cho Lâm Ngá»c Phong cầm đầu, cái còn lại là ba ngưá»i Khổng Trác, Chu Tuyết cùng Phương Thiếu Bạch.
Nhưng ngoà i ba vòng tròn nà y, còn có má»™t cái vòng tròn bà ẩn gồm Thưá»ng Việt, Lâm Ngá»c Phong cùng Lục Hoà n ba ngưá»i. Lâm Ngá»c Phòng cùng Lục Hoà n thá»±c lá»±c vượt trá»™i so vá»›i những ngưá»i khác, cho nên Thưá»ng Việt đối vá»›i bá»n há» cÅ©ng thân cáºn hÆ¡n, vá» phần Khổng Trác, trước kia, bá»n hỠđối vá»›i hắn luôn khách khÃ, cÅ©ng cùng hắn đùa giỡn, chỉ bởi vì Khổng Trác là đệ tá» cá»§a Mạc Hưu, bối pháºn cùng địa vị tương đương bá»n há», nên cái loại khách khà nà y, thuần túy thuá»™c vá» lẽ nghi, mà bây giá», bá»n há» hoà n toà n thừa nháºn thá»±c lá»±c cá»§a hắn, váºy nên, hắn có tư cách cùng ba ngưá»i bá»n há» tạo thà nh má»™t vòng tròn nhá» bao gồm những nhân váºt mạnh nhất trong số mưá»i đệ tá».
Cảm giác nà y và trước kia không giống nhau, bởi vòng tròn mà giỠđây hắn được xếp và o, thuần túy do thực lực mà tạo nên.
Cho nên, Khổng Trác bây giỠmặc dù cảm giác rất tốt, nhưng là cũng không cảm thấy nhẹ nhà ng.
Loại cảm giác nà y tháºt tốt, chỉ là , vÄ©nh viá»…n phải bảo trì thá»±c lá»±c, đáp ứng được yêu cầu, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn cảm thấy áp lá»±c, bởi vì hắn vốn không phải loại ngưá»i chuyên cần gì, mà loại chuyện tu hà nh nà y, nặng yếu nhất chÃnh là chăm chỉ, cho nên, áp lá»±c nà y đối vá»›i hắn tháºt lá»›n.
Khai sÆ¡n đại há»™i, không lâu sau liá»n kết thúc.
Khiêu chiến ná»™i môn đệ tá» chÃnh là hạng mục cuối cùng, mà từ sau sá»± việc cá»§a hắn, ngưá»i khiêu chiến Ãt hẳn Ä‘i, cho nên không lâu lắm, Lăng Già Thượng Nhân đã đừng lên tuyên bố kết thúc.
Mà Khổng Trác, cÅ©ng trở vá» vá»›i cuá»™c sống bình thưá»ng cá»§a mình, cái khác nhau duy nhất chÃnh là ngoại trừ Chu Tuyết, má»i ngưá»i trước sau không má»™t ai dám gá»i hắn là La Phù chi trư nữa.
Thá»i gian như nước, thoáng chốc, đã trôi tháºt nhanh.
Chá»›p mắt, khai sÆ¡n đại há»™i đã trôi qua ná»a năm.
Ná»a năm qua, ngoại trừ sá»± thay đổi là c ánh mắt má»i ngưá»i khi nhìn hắn khiến hắn cảm thấy thoải mái, hết thảy má»i thứ khác Ä‘á»u bình thưá»ng.
Trong các đệ tá» Ä‘á»i thứ ba cá»§a La Phù phái, hạch tâm ná»™i môn đệ tá» cÅ©ng từ mưá»i ngưá»i, tăng lên thà nh hai mươi sáu.
Ngoại trừ La Phù NgÅ© kiếm, các sư thúc sư bá khác cá»§a Khổng Trác cÅ©ng bắt đầu thu đồ đệ, mà sau đại há»™i khai sÆ¡n, các đệ tá» có tư chất tốt cÅ©ng thu nháºn được không Ãt, số lượng ná»™i môn hạch tâm đệ tá» cÅ©ng vì thế mà tăng lên.
Nhưng chuyện nà y đối vá»›i Khổng Trác cÅ©ng không ảnh hưởng gì, sư phụ hắn vẫn chưa trở vá», bản thân không có ai quản, cho nên, cÅ©ng không phát sinh chuyện gì khiến ngưá»i khác kinh dị hay vui mừng.
Äứng ở giữa dòng suối, tay cầm trưá»ng kiếm, Khổng Trác Ä‘em từng chiêu cá»§a Bát Quái Cá»u Cung Kiếm từ đầu đến cuối thi triển má»™t lượt, không chút ngắt quãng. Äồng thá»i, tay Ä‘ang múa kiếm cÅ©ng tiến gần lên mặt nước. Lúc nà y, tốc độ kiếm và tay hắn tại dưới mặt nước và trên mặt nước không chút khác biệt, Ä‘á»u là rất nhanh.
Suốt ba trăm tám mươi dặm dòng suối nà y của Là Phù sơn, đây là chỗ sâu nhất.
Má»™t năm trước, Khổng Trác mất rất nhiá»u thá»i gian má»›i tìm được nÆ¡i thÃch hợp để hắn luyện kiếm, nÆ¡i nà y má»±c nước sâu dần, từ chá»— chỉ ngáºp chân, rồi như hiện tại nÆ¡i hắn đứng nước ngáºp tá»›i ngá»±c, Ä‘i xa thêm nữa thì cà ng sâu hÆ¡n.
Mà mục tiêu của hắn là có thể để kiếm chiêu hoà n toà n thi triển dưới nước.
Phương pháp nà y quả là rất khó khăn, nhưng tiến bá»™ cÅ©ng rất thần tốc, không nhưng kiếm thuáºt tiến bá»™ thần tốc, mà tu vi Tiên Thiên Tá» Khà cÅ©ng có tiến bá»™ rất lá»›n.
Má»™t năm qua, tốc độ thăng tiến cá»§a Tiên Thiên Tá» Khà cÅ©ng là ngòai ý muốn cá»§a hắn, từ cảnh giá»›i viên mãn tầng thứ hai, cá»±c nhanh thăng lên cảnh giá»›i đại viên mãn tầng thứ ba, khiến hắn cÅ©ng có chút không rõ rà ng lắm, nhưng là , đương nhiên vẫn mừng rỡ như Ä‘iên, bởi vì hắn đã có thể luyện phi kiếm, có thể nói là đã bước chân và o cánh cá»a cá»§a kiếm tiên..
Tiên Thiên Tá» Khà đạt đến tầng thứ ba liá»n sinh ra thay đổi rất lá»›n, đơn giản mà nói, má»™t bá»™ pháºn tá» khà liá»n hợp nhất vá»›i linh hồn cá»§a tu luyện giả, hình thà nh pháp lá»±c cùng nguyên thần.
Äồng thá»i, tá»›i tầng thứ ba rồi, thuá»™c tÃnh tứ tượng ngÅ© hà nh cá»§a ngươi cÅ©ng dần dần hiển lá»™, như váºy, ngươi liá»n có thể dá»±a theo thuá»™c tÃnh cá»§a bản thể để tá»± mình tu luyện pháp bảo.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nói váºy cÅ©ng chỉ là con đưá»ng tu luyện cá»§a các tu hà nh giả bình thưá»ng, nếu váºn khà ngươi tốt, hoặc là ăn được những thứ như tiên quả là m thay đổi thuá»™c tÃnh cá»§a ngươi, hoặc là tăng cưá»ng thuá»™c tÃnh bản thân, hoặc là may mắn có được loại pháp bảo đặc biệt có khả năng thay đổi công pháp cá»§a mình, những việc như váºy hoà n toà n có thể xảy ra.
Nhưng là bây giá», theo giáo lý tu luyện cá»§a môn phái, ngoại trừ Khổng Trác tá»± mình khổ tu ra, cÅ©ng không có phương pháp nà o tốt hÆ¡n.
Khổng Trác má»™t lần nữa thi triển Bát Quái Cá»u Cung Kiếm, tá»±a hồ vá»›i thá»±c lá»±c bây giá» cá»§a mình rất là hà i lòng, trên mặt hiện ra má»™t tia vui vẻ, Ä‘i lên bá», nhưng cÅ©ng không có nghỉ ngÆ¡i, tay trái khẽ động, má»™t đạo bạch quang như lụa bao quanh tay hắn, cổ tay khẽ rung lên, đạo bạch quang khẽ phát ra má»™t âm thanh nhá», theo hướng ngón tay cá»§a hắn bay tá»›i, trong nháy mắt, đánh rÆ¡i má»™t bụi cây bám ở vách núi cách đó và i dặm, tháºm chà đất đá xung quanh cÅ©ng rÆ¡i theo, tay vừa lá»™n, đạo bạch quang lại bay trở vá» lòng bà n tay trái hắn, đó chÃnh là má»™t thanh Ä‘oà n kiếm dà i độ má»™t thước hai.
Äây chÃnh là từ kiếm phôi mà Mạc Hưu ngà y đó đưa cho hắn ngưng luyện mà thà nh, mặc dù hình dạng không đẹp mắt lắm, nhưng sắc bén vô cùng, hà n ý lạnh lẽo thấu xương.
Bây giá» mặc dù hắn chưa có nguyên thần, nhưng là đã có thể dùng ý niệm Ä‘iá»u khiển kiếm.
Có thể dụng ý niệm Ä‘iá»u khiển kiếm, như váºy, cÅ©ng chỉ còn cách ngá»± kiếm phi hà nh không xa nữa, phá»ng chừng hÆ¡n má»™t năm là có thể.
Chỉ má»™t năm, nguyện vá»ng tại không trung tá»± do bay lượn liá»n có thể được thá»±c hiện.
NghÄ© tá»›i Ä‘iá»u nà y, hắn hưng phấn không thôi, ngá»a đầu nhìn trá»i xanh, trong đầu hình dung ra cảnh mình ngá»± kiếm phi hà nh trên không trung, tháºt không biết sẽ có cảm giác thế nà o ?
Hẳn là rất thÃch thú ?
Hắn trong lòng thầm nghĩ.
Trá»i dần dần tối, mây Ä‘en chẳng biết từ lúc nà o bắt đầu kéo tá»›i che phá»§ bầu trá»i, đột nhiên, tiếng sấm vang lên bên tai, sau đó, mưa to đổ xuống, Khổng Trác thầm mắng má»™t tiếng, báºt dáºy, chạy tá»›i chá»— bụi cây, muốn tìm má»™t cái sÆ¡n động tránh mưa.
Bất quá, váºn khà hắn tháºt là không tốt, chạy má»™t lúc mà không thấy má»™t chá»— nà o khả dÄ© có thể tránh mưa.
“Mẹ kiếp, bình thưá»ng lúc không tìm, cÅ©ng thấy được hai ba cái, đến lúc cần, má»™t cái cÅ©ng không có!â€
Äang thầm rá»§a, trên bầu trá»i đột nhiên xuất hiện má»™t tia sét, xé tan tầng mây đánh xuống, mà phương hướng lại đúng là chá»— Khổng Trác.
“Không thể nà o!†Khổng Trác sợ hãi than,â€Ta không có là m chuyện xấu a!†Hắn miệng la, nhưng thân thể lại không cháºm chá»…, nhảy vá»™i vá» phÃa trước.
“Oanh long!†Má»™t tiếng nổ vang lên, ngay lúc thân thể hắn còn chưa chạm đất, sét đã đánh xuống, nhưng không có trung hắn, mà là đánh xuống má»™t sưá»n núi cách đó không xa, đánh gãy má»™t gốc tùng già trên đó, mà lúc nà y, Khổng Trác đã ngã xuống má»™t vÅ©ng bùn.
Mưa cà ng rơi cà ng lớn, phảng phất như cả ngà n con sông cùng đổ xuống.
Mà Khổng Trác lúc nà y, ngã xuống vÅ©ng bùn, giống như tại cái hạp cốc và o cái đêm mưa gió mưá»i năm trước.
Tà i sản của Davidvilla
29-05-2009, 10:30 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2009
Bà i gởi: 74
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 4
Thanked 72 Times in 24 Posts
Chương 12: Kỳ ngộ nơi dã điếm
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : zerokavn
Nguồn : 2T
“Ngươi muốn Ä‘i bái tế cha mẹ?!†Trong Ä©nh thất, Lăng Già Thượng Nhân có chút sá»ng sốt, nhìn Khổng Trác Ä‘ang quỳ trước mặt mình há»i lại lần nữa.
“Äúng váºy, sư bá!†Khổng Trác nói xong khấu đầu má»™t lần nữa, sau đó ngẩng lên Lăng Già Thượng Nhân,â€Äệ tá» lên núi cÅ©ng đã mưá»i năm, tùy sư phụ cùng các vị sư thúc sư bá chiếu cố, nhưng là di cốt cha mẹ vẫn ở tại núi hoang chịu khổ từ đó đến nay, má»—i lần nghÄ© đến, trong lòng lại thấy bất an, bởi váºy, cầu chưởng giáo từ bi, cho phép đệ tá» xuống núi, bái tế cha mẹ!â€
“Ân!†Lăng Già Thượng Nhân gáºt đầu, nhìn Khổng Trác, nét mặt tươi cưá»i có vẻ cá»±c kỳ hiá»n là nh,â€Ä‘ây cÅ©ng là đạo thưá»ng tình cá»§a kẻ là m con, tu vi cá»§a ngươi bây giá» trong các đồng bối cÅ©ng được xưng là kiệt xuất, xuống núi cÅ©ng sẽ không có vấn đỠgì!â€
“Äa tạ sư bá!†Khổng Trác vẻ mặt vui vẻ nói.
“TÃnh tình ngươi giống y sư phụ cá»§a ngươi†Lăng Già Thượng Nhân cưá»i khổ, mình cÅ©ng chưa nói khi nà o cho hắn hạ sÆ¡n, má»›i chỉ là đồng ý thôi, nhưng là lại bị hắn túm lấy,â€Ngươi lần nà y xuống núi, ta cÅ©ng không phản đối, bất quá xuống núi rồi, ngươi phải nhất nhất ghi nhá»› môn quy giá»›i luáºt, không được là m việc xấu, kết giao kẻ xấu, không ………………!â€
Cả trăm cái Ä‘iá»u cần dặn dò, Khổng Trác chỉ có thể là m má»™t việc duy nhất là gáºt đầu, gáºt đầu, rồi lại gáºt đầu, còn cụ thể Lăng Già Thượng Nhân nói cái gì, ngoại trừ mấy câu mở đầu, còn lại Ä‘á»u bị hắn cho trôi tuá»™t khá»i đầu.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Lăng Già Thượng Nhân cÅ©ng nhìn ra bá»™ dạng không yên cá»§a hắn, chỉ nói thêm và i câu rồi liá»n để hắn rá»i Ä‘i.
ÄÆ°á»£c Lăng Già Thượng Nhân cho phép, Khổng Trác tá»± nhiên cÅ©ng không khách khÃ, trở vá» thu tháºp má»™t chút hà nh trang, cùng và i sư đệ sư muá»™i ngà y thưá»ng vẫn giao hảo bắt chuyện, nói và i câu vá»›i Chu Tuyết cùng Phương Thiếu Bạch, rồi láºp tức xuống núi.
Rá»i La Phù sÆ¡n, Khổng Trác liá»n có cảm giác toà n thân nhẹ nhõm, từ trên xuống dưới, không chá»— nà o không thư thản, cÅ©ng không phải hắn có Ä‘iá»u gì không thÃch La Phù sÆ¡n, nhưng là ở đó mưá»i năm, má»i ngưá»i Ä‘á»u là các sư huynh đệ, nhiá»u như váºy, nhưng lần nà y hạ sÆ¡n, hắn chia tay há» lại cảm thấy dá»… dà ng. Mà việc đầu tiên nghÄ© tá»›i lại là tìm má»™t quán ăn, chén má»™t bữa ngon là nh, hÆ¡n nữa lần nà y hạ sÆ¡n cÅ©ng có chá»— tốt, Lăng Già Thượng Nhân cÅ©ng không hạn chế thá»i gian, sau khi bái tế cha mẹ, có thể du ngoạn má»™t chút, ăn thá» mỹ thá»±c cá»§a thiên hạ.
Nhưng là nói qua má»™t chút, mặc dù không có hạn chế thá»i gian, nhưng cÅ©ng chỉ nhiá»u nhất là ná»a năm thôi, nhiá»u hÆ¡n, có chút không giải thÃch được, nÆ¡i an táng cha mẹ cách La Phù sÆ¡n cùng lắm hÆ¡n ba ngà n dặm, cho dù không ngá»± kiếm phi hà nh má»™t ngà y ngà n dặm, nhưng vá»›i thá»±c lá»±c hiện tại, ba ngà n dặm cÅ©ng lắm cÅ©ng chỉ tốn năm sáu ngà y là đủ, ná»a năm đã là quá lắm rồi, cho nên, thá»i gian gấp gáp a!
Cho nên, vừa xuống chân núi, Khổng Trác liá»n váºn thân pháp chạy như Ä‘iên, chỉ má»™t ngà y đã Ä‘i được hÆ¡n tám trăm dặm. Cho đến khi mặt trá»i đã ngả vá» hướng tây,
Cho nên, má»™t chút sÆ¡n, Khổng Trác liá»n váºn đủ liá»…u thân pháp chạy như Ä‘iên, má»™t ngà y trong lúc đó, dÄ© nhiên,cÅ©ng được rồi bát|tám trăm hÆ¡n…dặm, Cho đến mặt trá»i chiá»u ngã vá» tây, má»›i giảm cước bá»™.
“Äen đủi, chạy má»™t chút, trá»i đã tối rồi.†Khổng Trác nhìn khoảng không tối om không má»™t tia ánh sáng phÃa trước, cưá»i khổ trong lòng.
NÆ¡i nà y rất hoang vu, chỉ có má»™t và i bụi cá», xa xa, có má»™t con đưá»ng rá»™ng rãi, nhưng là , hình như không có ai qua lại, tháºm chà thá» cÅ©ng không có.
Mà trên bầu trá»i, hết lần nà y tá»›i lần khác sét lại đánh xuống, sau đó, từng hạt mưa to như hạt Ä‘áºu rÆ¡i xuống, Khổng Trác dù tÃnh tình vui vẻ, nhưng cÅ©ng cá»±c kỳ chán nản, xuất thân là ngưá»i tu đạo, tá»± nhiên không thể tùy tiện chá» lão Thiên, chỉ có thể trách mình không may.
“Nếu ta dá»c theo con đưá»ng nà y mà đi, trong vòng trăm dặm, hẳn sẽ gặp ngưá»i ?â€
NghÄ© váºy, tốc độ liá»n tăng lên gấp đôi, ngưá»i như là n khói dá»c theo đưá»ng cái Ä‘i tá»›i, cứ chạy dưới mưa như váºy chừng má»™t canh giá», hắn rốt cục thấy có ánh đèn.
Äó là má»™t quán trà bên đưá»ng, mà má»™t quán trà ở tại má»™t nÆ¡i hoang vu như thế nà y thưá»ng sẽ kiêm thêm chức năng cá»§a lữ quán, trước kia, Khổng Trác Ä‘i theo Mạc Hưu xuống núi, cÅ©ng từng có và i lần nghỉ lại ở các quán trà như váºy.
Quán trà nà y không qua lá»›n, ngòai cá»a có má»™t cán cá», trên đó là má»™t cái đèn lồng rất lá»›n được dán lại bằng giấy trắng, mặt trên viết má»™t chữ “Trà †tháºt to, cá»a đã đóng, nhưng qua khe cá»a có ánh sáng hắt ra.
Khổng Trác nhẹ nhà ng gõ cá»a, má»™t lát sau, nghe được bên trong vang lên và i tiếng bước chân, sau đó, cánh cá»a liá»n được mở ra.
Ngưá»i mở cá»a là m má»™t bà lão rất rất già .
Cao không tá»›i ngá»±c Khổng Trác, trên ngưá»i mặc má»™t bá»™ quấn áo mà u Ä‘en đã sá»n nhưng cÅ©ng rất sạch sẽ, tay cầm má»™t ngá»n đèn nhá», giÆ¡ lên, đưa tá»›i trước mặt Khổng Trác, sau đó mở to đôi mắt mỠđục nhìn Khổng Trác. Mặc dù từ trên ngưá»i lão bà bà nà y không có chút dấu vết lưu động cá»§a chân nguyên, nhưng ở má»™t nÆ¡i hoang vắng như váºy, lại gặp phải má»™t lão bà bà bảy tám mươi tuổi, Khổng Trác tá»± nhiên nảy sinh cảm giác ma quái.
“Lão bà bà , ta bởi vì vá»™i Ä‘i, không tìm được quán trá», hy vá»ng được tá túc má»™t đêm, không biết có được không ?â€
Lão bà bà ná» tá»±a hồ tai không được tốt, Khổng Trác phải nói to tá»›i lần thứ ba, má»›i gáºt đầu, tá» vẻ nghe hiểu, liá»n mở cá»a cho Khổng Trác Ä‘i và o, “Ngưá»i trẻ tuổi, phÃa sau phòng khách có mấy gian trống, ngươi cứ nghri ở đó Ä‘i, nhưng là không còn thức ăn, ngươi chịu khó má»™t đêm Ä‘i.â€
“Nga, ta cÅ©ng không đói, hÆ¡n nữa còn có mang lương khô!†Khổng Trác nói, rồi từ trong ngá»±c móc ra má»™t thá»i bạc, đặt và o tay lão bà bà .
Lão bà bà nỠđột nhiên sá»ng sốt má»™t lúc, nhìn Khổng Trác má»™t cái, “Khách quan, nhiá»u quá.â€
Khổng Trác cưá»i cưá»i, cái mặt béo múp khi cưá»i có vẻ rất ôn hòa và thân thiện,â€Bất quá chỉ là má»™t khối bạc vụn mà thôi, không có gì nhiá»u, lão nhân gia ngưá»i cứ nháºn lấy Ä‘i!â€
Ngưá»i tu đạo, đối vá»›i và ng bạc cÅ©ng không có khái niệm gì, mà tháºt ra cÅ©ng không cần khái niệm gì, đặc biệt là như vá»›i và ng bạc, vá»›i ngưá»i bình thưá»ng mà nói, rất có giá trị, nhưng đối vá»›i há», giống như cục *** chó (xin lá»—i độc giả, ta dị ứng vá»›i mấy kiểu viết nà y, nhưng không tìm được cái gì thay thế, tiên sư lão Khinh VÅ©), trong mắt bá»n há», má»™t khối và ng lá»›n còn không giá trị bằng má»™t khối sắt, Ãt nhất có thể là m ra má»™t thanh kiếm sắc bén, chứ còn và ng thì là m được gì ?
Cho nên, đối vá»›i kim tiá»n, Khổng Trác cÅ©ng không quá quan tâm, má»™t lão thái thái tám mươi tuổi, cháºt váºt sống trong má»™t quán trà nhá» như váºy, hắn cÅ©ng muốn cấp thêm cho má»™t Ãt.
Lão thái thái ná» do dá»± má»™t hồi, cÅ©ng không chối từ nữa, nháºn lấy khối bạc, mà lúc nà y Khổng Trác đã Ä‘i ra phÃa sau phòng khách.
Trên mặt lão thái thái khẽ lá»™ nụ cưá»i nhà n nhạt, thuáºn tay cầm lấy khối bạc, trong đôi mắt mỠđục lóe lên má»™t đạo lục mang âm lãnh, cháºm rãi xoay ngưá»i, mang ngá»n đèn leo lắt rá»i Ä‘i.
Khổng Trác vừa má»›i bước và o phòng khách, má»™t mùi hôi hám ẩm mốc xá»±c lên, thoáng nhìn, cái giưá»ng cÅ©ng có vẻ ươn ướt, không biết là đã bao lâu chưa có ngưá»i nằm lên rồi.
Còn may là Khổng Äại thiếu gia tá»›i nÆ¡i nà y không phải để ngá»§, mà là để tránh mưa.
Cho nên, hắn cÅ©ng không thèm để ý, trên ngưá»i tá» khà lưu động, phút chốc đã hong khô quần áo, sau đó, má»™t luồng khà khô ráo từ ngưá»i hắn khuếch tán ra xung quanh khiến cả căn phòng cùng chiếc giưá»ng liá»n trở nên khô ráo. Sau đó hắn má»›i tiến lại chiếc giưá»ng, ngồi xuống Ä‘iá»u tức.
Chạy má»™t ngà y đưá»ng, dù là thần tiên, cÅ©ng có chút mệt má»i.
Äiá»u tức má»™t lúc, Tiên Thiên Tá» Khà trong cÆ¡ thể từ Thá»§ Thái Âm phế kinh tá»§y, váºn chuyển qua Thá»§ Dương Minh Äại Trà ng kinh, Túc Dương Minh Vị kinh, Túc Thiểu Âm Tháºn kinh, Túc Thái Âm Tỳ kinh, rồi hướng tá»›i Thá»§ Thiếu Âm Tâm kinh, hết má»™t vòng lại quay trở lại Thá»§ Thái Âm Phế kinh.
Sau má»™t vòng tuần hoà n, cÆ¡ thể hoà n toà n thoải mái, không còn mệt má»i như trước, rất là hà i lòng, Ä‘ang định Ä‘iá»u tức thêm má»™t lúc nữa, má»™t tiếng động lạ từ ngòai phòng vá»ng tá»›i.
Sau đó, hắn liá»n nghe được thanh âm và i tiếng vÅ© khà va và o nhau.
Thân thể Khổng Trác rung lên, sắc mặt biến đổi, từ trên giưá»ng nhảy xuống, định ra mở cá»a, nhưng không ngá», tay hắn vừa chạm được cá»a phòng thì lại bị má»™t cá»— lá»±c lượng ôn nhu bắn ngược trở vá».
Khổng Trác sắc mặt đại biến, váºn khởi Tiên Thiên Tá» KhÃ, trong lúc nhất thá»i, trên ngưá»i liá»n hiện lên má»™t vầng tá» mang, sau đó má»™t lần nữa tiến tá»›i cá»a phòng.
Nhưng là khi Tiên Thiên Tá» Khà cá»§a hắn chạm và o cánh cá»a, từ cánh cá»a lóe ra má»™t đạo ánh sáng má» má» mà u bạc, sau đó, Tiên Thiên Tá» Khà cá»§a hắn bị bắn trở lại, thân thể to béo liá»n bị ném trở lại giưá»ng.
Khổng Trác cảm thấy cổ há»ng ngá»t ngá»t, má»™t ngụm máu trà o ra, ngay lúc đó, má»™t thanh âm trầm thấp vo ve vang lên trong tai hắn.
“Tiểu tá» kia, không muốn chết thì thà nh thà nh tháºt tháºt ở nguyên trong đó đừng có nhúc nhÃch!â€
Khổng Trác vừa nghe, liện nháºn ra ngay thanh âm cá»§a lão bà bà chá»§ quán trà , cả ngưá»i lạnh Ä‘i, liá»n không dám nói gì nữa.
Hắn cÅ©ng tá»± biết mình, lúc má»›i tiến và o, hắn căn bản không phát hiện được trên ngưá»i lão bà bà nà y có chút gì dị thưá»ng, chứng tá», thá»±c lá»±c đối phương chắc chắn vượt xa mình, bây giá» mình bị bà ta giam tại đây, có cố váºn dụng Tiên Thiên Tá» Khà cÅ©ng chỉ để chịu khổ.
Bất quá hắn cũng cũng không phải quá lo lắng.
Với thực lực đối phương, muốn giết chết mình dễ như trở bà n tay, đặc biệt lúc mình vừa rồi hà nh công, căn bản không hỠphòng bị.
Mà mình bây giá» vẫn còn sống, chà Ãt có nghÄ©a là bà ta chưa có ý định giết mình. Váºy nên hắn ngoan ngoãn ngồi đó chá» xem diá»…n biến.
Tà i sản của Davidvilla
01-06-2009, 01:16 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Nov 2008
Äến từ: hà ná»™i
Bà i gởi: 533
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 46 phút
Thanks: 7
Thanked 159 Times in 116 Posts
Chương 13: Tuỳ tiện ra tay
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Hiệu Ä‘Ãnh : zerokavn
Nguồn : 2T
Khổng Trác ngồi ở má»™t chá»— lẳng lặng chá», dụng phương pháp dÄ© bất biến ứng vạn biến (kiểu lấy tÄ©nh chế động ).
Sá»± tháºt là dù hắn có muốn “biếnâ€, cÅ©ng chẳng biết phải “biến†như thế nà o
Chỉ là tại thá»i Ä‘iểm nà y hắn cÅ©ng không thể tÄ©nh tâm để tu luyện, đà nh cứ ngồi như váºy.
Trong đầu hắn thá»±c hối háºn muốn chết, hắn vốn là ngưá»i phi thưá»ng sợ chết, thấy nguy hiểm thì chạy trốn tháºt nhanh chÃnh là tôn chỉ cá»§a hắn, không ngá» ngay lần đầu tiên xuống núi nà y đã gặp phải sá»± tình quái dị rồi lại rÆ¡i và o tình huống hung hiểm thế nà y.
Sớm biết thế nà y, hắn thà chịu mưa nơi hoang dã ngoà i kia còn hơn ở chỗ nà y ngồi yên chỠđợi không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
CÅ©ng không biết đã trải qua bao lâu, tiếng tranh đấu bên ngoà i dần ngừng lại, Khổng Trác cÅ©ng liá»n dá»ng tai nghe ngóng tình hình bên ngoà i.
Yên tĩnh, một mảng yên tĩnh, yên tĩnh như cái chết.
Bên ngoà i cá»a, ngay cả tiếng cá»§a gió mưa cÅ©ng ngừng lại má»™t cách quá»· dị, trong cả trá»i đất phảng phất như tất cả âm thanh hoà n toà n biến mất.
Khổng Trác ngồi trên chăn, tá»± mình Ä‘iá»u chỉnh tinh thần đến trạng thái tốt nhất. Bá»—ng trên cá»a hiện lên má»™t vầng sáng nhà n nhạt, liá»n như trang giấy bình thưá»ng bị há»a quang xuyên qua, lấy cá»a gá»— là m trung tâm tá»a ra bốn phÃa, sau đó cá»a mở.
Lão thái bà kia từ ngoà i cá»a và o, trên mặt không còn vẻ tức giáºn sau tráºn chiến kia chỉ khác là trên ngưá»i có thêm và i phần máu tanh. Khi đưa mắt nhìn kÄ©, Khổng Trác có chút sá»ng sốt.
Hắn sá»ng sốt không phải vì kinh ngạc chuyện trên ngưá»i đối phương toà n vết máu mà là hắn phát hiện, cả quán trà nà y đã hoà n toà n bị san phẳng, chỉ có căn phòng nhá» cá»§a mình, không biết nhá» pháp bảo gì mà may mắn thoát khá»i kiếp nạn.
“ Ngươi là má»™t ngưá»i may mắn, nhưng cÅ©ng là má»™t kẻ bất hạnh.†Lão thái thái kia nói, từ trong âm thanh cá»§a nà ng Khổng Trác có thể cảm giác rõ rà ng trung khà không đủ, hắn nghÄ© tráºn chiến nỠđã gây nguy hiểm đến thân thể, xem bá»™ dạng cÅ©ng đã bị thương không nhẹ.
“ Tiá»n bối, ngưá»i không sao chứ? “
Hắn rất tá»± nhiên xưng hô từ “ Lão thái thái†thà nh “ Tiá»n bối “.
Lão thái thái cưá»i cưá»i “ Nếu ta nhìn không nhầm, ngươi hẳn là ngưá»i cá»§a La Phù phái ?â€
“ Tiá»n bối hảo nhãn lá»±c “ Khổng Trác cung kÃnh trả lá»i.
“ A!†Lão thái thái nở nụ cưá»i “ Ta mặc dù mắt chưa mù nhưng nói vá» nhãn lá»±c thì cÅ©ng không thể tÃnh là tinh tưá»ng được, tốt lắm, không nói nữa!†Nà ng Ä‘i tá»›i và i bước, Ä‘i tá»›i trước mặt tiểu tá» duy nhất Ä‘ang ngồi trong phòng.
Cháºm rãi ngồi xuống ghế, tá»±a như tùy tiện má»™t cÆ¡n gió nhá» cÅ©ng có thể là m chao đảo thân thể Ä‘ang ngồi, rồi nà ng má»›i cháºm rãi ngẩng đầu lên, mà Khổng Trác vẫn ngồi yên vị ở chá»— cÅ©,vẻ mặt đầy cung kÃnh.
“ Ngươi có sợ không ?â€
“ Sợ, rất sợ chết sớm. “
Lão thái thái hà ng lông mi thưa thá»›t run rẩy, nở nụ cưá»i nhưng chỉ là tươi cưá»i không duy trì được lâu, thoạt nhìn tá»±a như động đến thương thế trong ngưá»i, nét mặt hiện lên má»™t tia khổ sở “ Ngươi không cần sợ hãi, ngưá»i phải sợ hãi phải là ta, ta sắp chết.â€
Khổng Trác vá»™i há»i “ Tiá»n bối nói giỡn rồi, ngà i tu vi vô cùng cao thâm là m sao có thể chết được chứ !â€
“ Ta đương nhiên sẽ phải chết, chỉ cần không có bị lần đạp phá cá»a kia thì tất cả những kẻ kia Ä‘á»u phải chết, thá»§y tổ khai sÆ¡n cá»§a La Phù phái các ngươi không phải cÅ©ng chết sao? Huống chi là ta đây !â€
“ Ãch-†Khổng Trác trong giây lát cÅ©ng không biêt nói cái gì cho tốt, theo truyá»n thuyết thì La Phù tổ sư hình như là phi thăng mà , thế nà o mà trong miệng lão bà nà y lại thà nh rá»›t chết. Dù thế nhưng trong tình huống nà y, tốt nhất là ngáºm miệng nghe nà ng giảng giải.
Lão thái thái nhìn thoáng qua “ Ta biết tại La Phù phái các ngươi truyá»n là hắn phi thăng thà nh công, nhưng tháºt sá»± hắn bị rá»›t chết.â€
Khổng Trác liá»n trầm mặc.
“ Kì tháºt ngươi không cần sợ hãi, bởi vì ta đã không còn sức lá»±c giết ngươi nữa rồi, mà ngươi thì bất kì lúc nà o cÅ©ng có thể giết ta.â€
“ Ai biết lá»i nà y cá»§a ngươi là tháºt hay giả, vạn nhất nếu ngươi Ä‘ang giả vá» thì ta chẳng phải chết chắc à . Ta tá»™t cùng đến bây giá» cÅ©ng không nháºn ra ngươi có bị thương không nữa.†Khổng Trác trong lòng nghÄ© váºy, vẫn trầm mặc như cÅ©.
Nhìn Khổng Trác, thấy hắn không nói ý tứ gì, lão thái thái có chút thÃch thú “ Tiểu tá», ta không có lừa ngươi, ta thá»±c đã yếu sắp chết, a a, vừa rồi vì hai tên áo bà o đỠnà y, ta phải dùng công pháp bà truyá»n cá»§a bản môn tá»± hại bản thân, mặc dù đánh bá»n chúng sợ hãi chạy Ä‘i nhưng giá» cÅ©ng như dầu hết đèn tắt, bây giá» ngồi xuống cÅ©ng không còn có khả năng đứng lên nữa, cÅ©ng vừa xảo hợp là ngươi ở chá»— nà y!â€
Khổng Trác sắc mặt hÆ¡i đổi “ Tiá»n bối có chuyện gì muốn vãn bối thá»±c hiện, chỉ cần tiá»n bối có lá»i nếu trong phạm vi thá»±c hiện được, nhất định vãn bối sẽ cố hết sức mình!â€
“ Ngươi rất thông minh!†Lão thái thái thở dà i má»™t hÆ¡i “ Ta bản thân đối vá»›i lá»i hứa nà y không quá hứng thú nhưng quả tháºt cÅ©ng có chút chuyện muốn nhá» ngươi, mong ngươi há»— trợ.â€
“ Xin tiá»n bối phân phó! “
“ Nếu ta phân phó ngươi có là m giúp ta không ?â€
“ Vãn bối sẽ cố gắng hết sức .â€
“ Những lá»i hay ho nà y thì ai cÅ©ng nói được.†Lão thái thái liá»n cưá»i lạnh má»™t tiếng, tay phải như thiểm Ä‘iện phóng ra, Khổng Trác cả kinh nhanh chóng tránh ra nhưng đã muá»™n, bà n tay phải vá»›i năm ngón khô gầy như ưng trảo đã nắm chặt ở tay Khổng Trác, Tiên Thiên Tá» Khà tá»± động phóng ra, bị má»™t luồng chân nguyên vô cùng lạnh lẽo từ trảo thá»§ kia đẩy ngược trở lại.
“ Tuổi trẻ váºy mà đã gần đến tu vi cá»§a tầng thứ tư,quả tháºt không tồi, ngươi là đệ tá» cá»§a ai trong La Phù NgÅ© Kiếm ?†Lão thái thái há»i
Khổng Trác nét mặt hiện lên má»™t nét cưá»i khổ, vừa rồi còn nói má»™t chút khà lá»±c cÅ©ng không có tá»± mình có thể bắt giết ngưá»i ta, bây giá» má»i chuyện đảo lại, ả có thể dá»… dà ng giết nhưng bị giết lại là ta.
“ Gia sư Mạc Hưu, cÅ©ng không phải là ai trong năm vị sư bá trên.â€
“ Mạc Hưu!†Lão thái thái nghe thấy cái tên đó, nét mặt lá»™ ra thần sắc cá»±c kì quá»· dị, bà nhìn Khổng Trác ánh mắt cÅ©ng thay đổi “ Ngươi là đệ tá» cá»§a Mạc Hưu , cá»§a cái ….tên tá»u quá»· kia.?â€
Khổng Trác trong lòng vừa động “ Tiá»n bối biết gia sư ?â€
Sau đó hắn cảm giác được lão thái thái nà y Ä‘ang chế trụ hắn liá»n nhanh chóng thả tay ra, Tiên Thiên Tá» Khà trong cÆ¡ thể cÅ©ng hồi phục bình thưá»ng.
Lão thái bà nà y nhìn từ trên xuống dưới Khổng Trác má»™t lần “ Ừ, mặc dù to béo bất quá ngươi tÃnh tình lại hòa hoãn nhưng cÅ©ng có đến tám phần giống hắn. thế nà o, tên tiểu vương bát đản đó có khá»e không ?â€
“ Tiểu vương bát đản!†Khổng Trác trên mặt đầy vẻ xấu hổ “ Ãch, chuyện nà y…, gia sư tuy có chút cổ quái nhưng cÅ©ng không thể gá»i là vương bát đản được.â€
Lão thái bà cau mà y “ Äúng, ngươi nói đúng váºy, hắn không phải là vương bát đản mà hắn là má»™t tên há»—n đản.â€
Khổng Trác không nói gì, thịt béo trên ngưá»i nhất thá»i dá»±ng lên, trên mặt vẫn tươi cưá»i nhưng lại có vẻ khiêm nhưá»ng cùng ôn hòa, tuy váºy trong cÆ¡ thể Tiên Thiên Tá» khà lại Ä‘ang váºn hà nh theo má»™t đưá»ng lối cá»±c kì bà ẩn.
“ Lão thái thái nói cÅ©ng có đạo lý, sư phụ ta Ä‘Ãch thá»±c là -!â€
Äang nói, trong giây lát đột nhiên ngừng lại, má»™t đạo trắng đột nhiên từ trong tay hắn xuất hiện, hướng mi tâm cá»§a thái lão bà bắn tá»›i.
Lão thái bà có vẻ có chút ngoà i ý muốn, nhưng hiển nhiên lão thái bà không để hà nh động nà y cá»§a Khổng Trác và o mắt, cho nên bà tùy ý đưa tay gạt má»™t cái, trên tay hiện ra má»™t đạo kim mang đánh đạo trắng đó văng ra, chỉ là bà cÅ©ng không nghÄ© tá»›i bà không há» gạt trúng cái gì cả, khi đạo mà u trắng đó tiếp xúc vá»›i kim mang cá»§a mình bà má»›i thấy giáºt mình.
Äó là má»™t tia rất nhá» rung động, đúng là váºt nhá» nà y đã rung động để cho nó tạo má»™t khoảng cách cá»±c nhỠđủ vượt qua đạo kim quang kia
Trong sát na kà dị đó, ánh mắt lão thái thái bắn ra tia sáng kì dị. Ngay khi đạo bạch quang bắn trúng mi tâm nà ng thì hai đạo lục quang từ mắt nà ng bắn ra cắt đứt kiếm khà cá»§a Khổng Trác, lục quang cùng bạch quang láºp tức phân ra, xung quanh tạo nên má»™t tráºn ba động.
Khổng Trác hừ mạnh má»™t tiếng, thân thể đảo lui từng bước, trong lúc tay trái láºt chuyển lại, bá»—ng má»™t đạo quang mang sáng rá»±c, tại trên không trung xuất hiện má»™t đạo ánh quang hoa sáng như ánh trăng.
“ Thái Hạo Huyá»n Nguyệt Kiếm .â€
Ngoại trừ chút kinh ngạc bên ngoà i, lão thái thái tá»± thầm há»i và cánh tay phải cÅ©ng tá»± động đưa lên. Thái Hạo Huyá»n Nguyệt Kiếm quang hoa chợt biến mất, động tác cá»§a Khổng Trác bị kiá»m hãm, ánh mắt ngưng kết trong giây lát, tá»±a hồ không suy nghÄ© gì thân thể to béo láºp tức bắn ngược vá» phÃa sau, đánh vỡ bức tưá»ng đằng sau lưng mà thoát khá»i căn phóng.
Chạy, hắn chạy như điên.
Vừa rồi, hắn đã nhìn thấy…lão thái bà quái dị kia vươn hai ngón tay liá»n giữ chặt Ä‘oản kiếm cá»§a mình thì còn biết nói gì nữa đây?
Như thế chÃnh là thá»±c lá»±c, chỉ cần hai ngón tay kia đưa ra liá»n có thể đưa hắn đến chá»— chết, chỉ có thể chạy.
BỠđi, thanh kiếm kia là bảo bối nhưng nếu mà mất mạng rồi thì bảo bối cũng chẳng còn tác dụng gì nữa.
Sư phụ nếu trách thì ta phải là m sao bây giỠ?
CÅ©ng không có gì, đến lúc đó sẽ nói rằng lão thái thái quái dị kia chỉ có lão nhân gia ngà i má»›i có thể trị được, rốt cục chỉ là do ta không bằng ngưá»i thôi, và lão nhân gia không cần suy nghÄ© nữa, không bằng ngà i giúp ta trả háºn Ä‘i.
Cho nên hắn chạy không hỠdo dự.
Lão thái thái kia đối vá»›i hà nh động cá»§a Khổng Trác đầu tiên là sá»ng sốt, sau đó liá»n quái dị nở nụ cưá»i, chỉ là cưá»i được má»™t tiếng liá»n dừng lại, da dẻ trên mặt và cánh tay Ä‘ang khô héo trong phút chốc trở nên trắn bệch như tuyết, má»™t ngụm máu tÃm từ khóe miệng nà ng ứa ra.
Má»™t vẻ bi ai hiện lên trong mắt nà ng, ngay láºp tức lại bị vẻ há»—n trá»c thay thế, tay trái nhẹ nhà ng chống xuống, quang mang mà mắt thưá»ng không thể theo kịp lóe lên, tốc độ cá»±c nhanh hướng đến phương hướng cá»§a Khổng Trác mà lao Ä‘i.
Khổng Trác gia tăng lá»±c chạy như Ä‘iên, căn bản đến liếc mắt lại nhìn má»™t cÅ©ng không dám. Chỉ là chÃnh lúc hắn tưởng rằng đã thoát khá»i ma chưởng cá»§a lão thái bà nà y thì trên đầu hắn bá»—ng xuất hiện má»™t như má»™t chiếc lưới, sau đó mấy đạo ngân tuyến như tÆ¡ nhện đột nhiên xuất hiện, nhanh nhanh chóng chóng trói chặt hắn lại.Thân thể hắn Ä‘ang chạy trốn thì tốc độ cá»±c nhanh gấp mưá»i lần lùi ngược vá» phÃa sau.
“ Thảm rồi !â€
Tà i sản của denis_love
Chữ ký của denis_love
03-06-2009, 02:07 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Hải Phòng
Bà i gởi: 26
Thá»i gian online: 3 ngà y 13 giá» 31 phút
Thanks: 5
Thanked 6 Times in 4 Posts
Chương 14: Kì tháºt, ta là má»™t ngưá»i buôn bán
Tác giả : Xà Thôn kình
Ngưá»i dịch : hoanghaiha
Hiệu Ä‘Ãnh : zerokavn
Nguồn : 2T
“ Ta thu lại câu nói trước kia, ngươi cùng vá»›i kẻ…. tên sư phụ há»—n đản kia Ä‘Ãch thá»±c rất không giống nhau.†Lão thái bà nói, trong miệng phát ra má»™t và i âm thanh tương đối thảm lệ, Khổng Trác Ä‘ang bị ngân ti trói thà nh má»™t đống hoà n toà n có thể nháºn thấy theo âm thanh cá»§a nà ng, từng Ä‘oạn từng Ä‘oạn tia máu mà u Ä‘en từ miệng nà ng chảy ra, rÆ¡i trên mặt đất khiến cho ngưá»i ta kinh hãi.
Húng hắng ho má»™t hồi, nà ng ngừng lại, hổn hển thở mấy hÆ¡i “ Ngươi thấy ta cÅ©ng không phải là ngưá»i hay nói giỡn rồi chứ, ta Ä‘Ãch thá»±c là ngưá»i sắp chết.†Lão thái bà nói.
Khổng Trác nở nụ cưá»i nói “ Nhìn bá»™ dạng tiá»n bối, tháºt sá»± có biết gia sư !â€
“ Thế nà o, bây giá» vẫn muốn xác định lại giao tình nà y sao?â€
“ CÅ©ng không hẳn như thế, ta chỉ muốn xác định má»™t chút thôi, hÆ¡n nữa sư phụ ta cÅ©ng không hẳn đã có hảo hữu vá»›i ngà i, có đúng không?â€
“ Dát dát dát dát!†Má»™t tráºn cưá»i quái dị vang lên “ Tiểu tá» thối, ngươi tháºt sá»± không sợ chết sao ?â€
“ Sợ, đương nhiên sợ. “ Khổng Trác cưá»i nói “ Chỉ là ta đến bây giá» cÅ©ng không chết, hiển nhiên là tiá»n bối chưa có lý do để muốn ta phải chết.â€
Lão thái thái khuôn mặt cứng lại “ Ngươi nói cái gì ?â€
Khổng Trác cưá»i hắc hắc “ Rất đơn giản, nhìn bá»™ dạng cá»§a lão tiá»n bối lúc trước cùng địch nhân giao đấu má»™t hồi, hÆ¡n nữa bị thương không nhẹ , có lẽ đã gặp phải kẻ địch mạnh?â€
“ Nói nhảm !â€
“ Nhưng tiá»n bối lại dùng pháp bảo để vây khốn ta, thá»±c ra mục Ä‘Ãch là dùng để bảo vệ ta. Pháp bảo đó nếu đặt ở trên ngưá»i tiá»n bối thì có lẽ cÆ¡ hôi thắng cá»§a tiá»n bối tăng lên nhiá»u, nhưng mà tiá»n bối lại không dùng mà dùng để bảo vệ vãn bối chứng tá» tiá»n bối không muốn vãn bối phải chết !â€
“ Ngươi quả tháºt thông minh, quả thá»±c Như à Thiên La Yên chÃnh là chà bảo phòng thân, chỉ là hai kẻ tá»›i tìm ta quá mạnh nên pháp bảo đó đặt trên ngưá»i ta cÅ©ng không có tác dụng gì cho nên ta dùng nó để bảo vệ cái mạng nhá» cá»§a ngươi, nhưng mà trong chuyện vừa rồi ngươi lại ra tay trước vá»›i ta, tại sao bây giá» ta lại phải lưu lại tánh mạng cho ngươi?â€
“ Váºy sao ngưá»i chưa giết ta Ä‘i ?†Khổng Trác trong mắt nét cưá»i cà ng Ä‘áºm.
“ Ta Ä‘ang nghÄ© cách hà nh hạ ngươi tháºt hay .†Lão thái thái khôn mặt biến đổi , má»™t cá»— hắc khà tá» vong âm hà n đến táºn xương tá»§y từ trong ngưá»i đã lan trà n ra khắp nÆ¡i.
Khổng Trác rùng mình má»™t cái, nhưng trên mặt vẫn lưu lại nét cưá»i tá»±a hồ như chắc chắn lão thái bà nà y sẽ không bình thưá»ng mà giết mình như váºy. Chỉ là rất nhanh hắn không thể cưá»i được nữa, luồng khà mà u Ä‘en vô cùng lạnh mà bên trong còn hà m chứa âm thanh cá»±c kì tà dị. Hà n ý má»›i lúc đầu, Khổng Trác bên trong tai vang lên má»™t tráºn quá»· khóc thần hà o, trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn hắn phảng phất như Ä‘ang bị hãm và o giữa ngà n vạn ác quá»·, trên thân thể cÅ©ng bắt đầu xuất hiện phản ứng, vô số khô trảo từ dưới đất vươn lên, bắt lấy tứ chi hắn kéo hắn xuống dưới đất.
Khổng Trác cảm thấy thân thể mình bị kéo xuống, tình hình trong mắt cÅ©ng xảy ra biến hóa cổ quái, trong mÆ¡ hồ hắn thấy má»™t tòa thà nh trì âm trầm, tiếng quá»· khóc vang vá»ng khắp trá»i, không gian khắp nÆ¡i quanh ngưá»i toà n u linh vất vưởng bay lượn, còn có cả vô số cương thi cụt chân cụt tay lang thang khắp nÆ¡i.
Trái tim hắn trong giây lát co rút lại má»™t chút, sau đó gầm lên má»™t tiếng, miệng há tháºt to sau đó cá»±c nhanh khép lại.
Tiếp đó là má»™t tiếng gà o thảm, hết thảy ảo ảnh Ä‘á»u tiêu biến mất, má»™t ngụm máu tươi từ trong miệng bắn ra bốn phÃa, hóa ra hắn tá»± cắn mạnh lên đầu lưỡi to lá»›n cá»§a mình, dùng kịch liệt Ä‘au đớn để tá»± kéo mình ra khá»i huyá»…n cảnh, trở vá» vá»›i thá»±c tại.
“ Tốt, được , khặc khặc!†Má»™t tiếng hảo vang lên hòa cùng má»™t tráºn ho khan Ä‘au đến tê tâm liệt phế.
“ Ngươi Ä‘oán đúng rồi.†Ho khan dừng lại, lão thái thái nhẹ nhà ng thở má»™t hÆ¡i, “ Ta Ä‘Ãch xác không muốn cho ngươi chết, bởi vì ta có chuyện cần ngươi há»— trợ .â€
Khổng Trác kiểm tra miệng lưỡi, mặc nhiên cưá»i nhưng cÅ©ng không có trả lá»i gì cả.
Vừa rồi xem như hắn đã nếm chút Ä‘au khổ, thá»±c lá»±c cá»§a lão thái thái trước mặt cÅ©ng đã hiểu rõ, dùng bốn chữ mà nói chÃnh là “ Thâm sâu khó lưá»ng “, nhìn qua ngữ khà cÅ©ng thá»§ pháp cá»§a bà thì thá»±c lá»±c tuyệt đối không dưới La Phù NgÅ© kiếm đã thà nh danh cá»§a bổn môn. Biết như váºy, tốt nhất là không nên chá»c và o, sá»± tháºt là bà đã nương tay, mặc dù sẽ không giết mình nhưng so vá»›i Ä‘au khổ vừa rồi cÅ©ng rất khó chịu. Mặc dù tá»± tin mình có thể nhẫn nhịn tại đây nhưng vá»›i cảnh tá»± nhiên phải chịu sá»± Ä‘au đớn nà y, Khổng Trác vẫn cứ tức giáºn.
Cho nên hắn lá»±a chá»n sá»± trầm mặc, lẳng lặng chỠđợi lão thái bà nà y đưa ra Ä‘iá»u kiện, sau đó má»›i trả lá»i.
Lão thái thái cẩn tháºn nhìn Khổng Trác má»™t lúc, nét mặt hiện ra má»™t nụ cưá»i khổ, hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sau lo lắng nói “ Trước kia, ta thá»±c sá»± không hÆ¡n được sư phụ ngươi!â€
Nghe đối phương nhắc tá»›i Mạc Hưu, Khổng Trác có chút sá»ng sốt, chân mà y cau lại “ Ta thấy sư phụ ngoà i việc uống rượu ở ngoà i, kỳ tháºt cÅ©ng không là m sai chuyện gì.â€
“ Äúng váºy, hắn Ä‘Ãch thá»±c không có sai chuyện gì, chÃnh kể lại chuyện nà y cÅ©ng là cảnh trước sói sau hổ, thá»±c băn khoăn rất nhiá»u, do quá mức má»m yếu hắn không có má»™t chút nà o gá»i là khà khái nam nhân cả.
“ Ta không muốn nghe đến chuyện nà y, nhưng sư phụ đối vá»›i ta quả thá»±c rất tốt.â€
“ Cho nên ngươi vừa nghe ta mắng hắn, đã muốn giết ta ?â€
“ Không hoà n toà n như váºy, ta chỉ định thá» má»™t lần xem có đúng tiá»n bối không còn lá»±c phản kháng không?â€
“ Hắc hắc, tên tiểu tá» thối nà y, ngươi so vá»›i sư phụ còn có phần sảng khoái hÆ¡n. Trước kia ta có nói rằng, nếu sư phụ ngươi sảng khoái hÆ¡n má»™t chút, quả quyết hÆ¡n má»™t chút thì nhất định sẽ là má»™t nam nhân hoà n mÄ©, nhưng như bây giá» ta thấy hắn cÅ©ng tốt, so vá»›i tên tiểu tá» khẩu pháºt bụng kiếm độc ác như ngươi, xem ra còn thuáºn mắt hÆ¡n.â€
Nghe tới đó Khổng Trác rùng mình một cái, nhìn khuôn mặt lạnh lùng của lão thái thái, trong lòng nghĩ lão bà nà y không coi ta chỉ bằng cái chân của sư phụ, mà là một nam nhân hoà n mĩ, xúi quẩy a.
Hình tượng của Mạc Hưu trong lòng Khổng Trác như từ trên cao ngà n thước rơi xuống còn ba trượng.
“ Tên ranh con nà y, Ä‘ang tưởng tượng cái gì đây!†Lão thái thái nhìn thấy vẻ mặt máºp má» cổ quái cá»§a hắn, nét mặt tức giáºn nổi lên, tay thẳng ra, ngân ti trên ngưá»i Khổng Trác liá»n chặt và o má»™t chút, là m hắn kêu thảm lên má»™t tiếng, cuống quÃt gỡ ra.
Qua má»™t hồi, sá»± tức giáºn trên nét mặt lão thái thái má»›i giảm Ä‘i má»™t chút “Tiểu tá», ngươi hãy bá»›t sà m ngôn Ä‘i má»™t chút, lão bà tá» ta cÅ©ng không còn nhiá»u thá»i gian nữa, cho nên còn má»™t số việc phải giao.â€
“ Chá» má»™t chút.†Khổng Trác lúc nà y đột nhiên mở miệng kêu, thanh âm như đứa trẻ sắp khóc, “ Có má»™t số việc chúng ta cần nói đã chứ.â€
“ Chuyện gì ?â€
“ Rất đơn giản, ta nghÄ© như tiá»n bối vừa nói, lão nhân gia bị thương nặng nên không thể sống lâu nữa, phải không ?â€
“ Mặc dù nghe không vừa tai nhưng quả đó là sá»± tháºt .â€
“ Chỉ là lão nhân gia tuy mạng không còn lâu nhưng nghÄ© đến chuyện tại phà m trần còn có việc chưa hoà n thà nh, khi chết Ä‘i có chút cảm giác chết không nhắm mắt được, có đúng không ?â€
“ Äúng!†Lão thái thái âm thanh đột nhiên vang lên khắp nÆ¡i, xunh quanh Khổng Trác Ä‘á»u có.
“ Cho nên, lão tiá»n bối rất muốn trước lúc chết tìm được má»™t ngưá»i có thể hoà n thà nh tâm nguyện cho ngà i, mà ta lại ở chá»— nà y, hÆ¡n nữa lão nhân gia cùng ngà i đã có giao tình từ trước, cho nên ngà i muốn ta giúp ngà i hoà n thà nh tâm nguyện nà y, đúng không ?â€
“ Không sai !â€
“ Nhưng mà ở đây, ngà i là tiá»n bối mà ta là vãn bối, ngưá»i tiá»n bối nhá» vãn bối là m má»™t việc thì có thể đây không phải chuyện tốt hoặc chuyện nà y có khó khăn khá lá»›n. Vãn bối thá»±c lá»±c có hạn, khó có thể hoà n thà nh, cho nên tiá»n bối chắc sẽ có phương pháp giúp vãn bối gia tăng thá»±c lá»±c, nếu vãn bối Ä‘oán không sai thì kế tiếp tiá»n bối sẽ cấp cho vãn bối má»™t Ãt chá»— tốt, đúng không ?â€
Lão thái thái sắc mặt ngà y cà ng khó khăn, nhưng sau khi nghe hắn nói, dÄ© nhiên cÅ©ng nở nụ cưá»i “ Tiểu tá» ngươi biết Ä‘iá»u nà y không, ngưá»i thông minh thưá»ng dá»… chết sá»›m.â€
Khổng Trác cưá»i “ Ãt nhất bây giá» tiá»n bối sẽ không giết ta.â€
“ Ngươi nói rất chÃnh xác, ta Ä‘Ãch thá»±c có việc trá»ng yếu cần ngươi trợ giúp, đồng thá»i cÅ©ng có chá»— tốt cho ngươi. Chỉ là má»i ngưá»i trong lòng Ä‘á»u minh bạch rồi, cần gì phải nói lại đây. Chẳng lẽ bởi vì cái chết cá»§a ta biểu hiện đến quá nhanh, là m cho ngươi thông minh hÆ¡n ?â€
“ Không phải!†Khổng Trác trả lá»i “ Chỉ là có má»™t số việc, vãn bối muốn cùng tiá»n bối nói rõ rà ng.â€
“ Chuyện gì ?â€
“ Nhìn vẻ bá» ngoà i lão tiá»n bối và thá»§ Ä‘oạn hà nh xá», hiển nhiên không giống má»™t ngưá»i chÃnh phái giống ta. Xuất thân là danh môn đệ tá», là ná»™i môn đệ tá» có tiá»n đồ rá»™ng lá»›n nên không thể cùng ngà i có quan hệ như váºy, nếu không nặng thì chết không có chá»— chôn, nhẹ thì tiá»n đồ há»§y hoại. Ngà i nói Ä‘i?†Khổng Trác trong mắt láºp lòe quang mang giảo hoạt nhìn lão thái thái.
Lão thái thái sắc mặt cá»±c kì bình tÄ©nh, tá»±a hồ như không nghe thấy câu há»i.Qua má»™t lúc, nà ng má»›i cúi đầu nhìn Khổng Trác “ Váºy ngươi có ý tứ gì đây, cá»± tuyệt ?â€
“ Ta cÅ©ng sẽ không là m váºy !†Khổng Trác nói “ Kỳ tháºt Ä‘iá»u kiện cá»§a ta rất đơn giản, lão nhân gia ngà i cho ta chá»— tốt để ta sá» dụng, không thể nói ta có thể Ä‘i ngay. Như váºy là m cho ngưá»i ta sinh ra liên tưởng đến chuyện cấu kết cùng ma đạo.â€
“ Váºy ngươi dám chắc, ta là ngưá»i trong ma đạo ?â€
“ Bất kể có đúng hay không, cứ phòng bị trước vẫn hÆ¡n.†Khổng Trác cưá»i nói.
“ Ngươi còn Ä‘iá»u kiện gì ?â€
“ Ãch, Ä‘iá»u nà y…, trước tiên muốn xem nhiệm vụ tiá»n bối sẽ giao vãn bối có bao nhiêu cân lượng đã .â€
“ Ta quả tháºt có chút hoà i nghi ngươi có phải đệ tá» cá»§a tên Mạc Hưu kia không nữa. Hắn mặc dù cÅ©ng có má»™t chút thá»§ Ä‘oạn vặt vãnh bất quá lại không giống ngươi, lúc nà o cÅ©ng cò kè mặc cả !â€
Khổng Trác cưá»i cưá»i “ Cha ta là thương nhân, ta từ lúc sinh ra đã được cha ta dạy rằng : trong mua bán không được để bị thua lá»—.â€
“ Ta không phải Ä‘ang cùng ngươi mua bán.â€
“ Nhưng bản chất cÅ©ng như váºy mà thôi .â€
Tà i sản của longdaija
Chữ ký của longdaija