08-07-2010, 04:45 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 162
Thá»i gian online: 9 phút 12 giây
Thanks: 222
Thanked 984 Times in 99 Posts
chương 10
Chương 10 : Quỳ hoa bảo điển
Tôn Tinh bị dá»a cho choáng váng, không đái ra quần đã là may mắn lắm rồi.
Ở má»™t bên tưá»ng là má»™t bá»™ xương khô, ná»a quỳ ná»a ngồi, chỉ còn lại má»™t cánh tay, dáng vẻ dữ tợn, có thể Ä‘oán là chết trong lúc rất Ä‘au đớn.
Thân pháºn cá»§a bá»™ xương khô rất khó Ä‘oán, nhìn xung quanh không thấy má»™t mảnh lụa, có lẽ khi hắn chết ngay cả quần áo cÅ©ng không có để mặc.
Kỳ tháºt, ngưá»i chết còn không đáng sợ bằng ngưá»i sống. Chết thì cÅ©ng chết rồi, ngưá»i chết còn có thể là m được gì nữa đây!
Tôn Tinh dần dần bình tÄ©nh lại, hắn sở dÄ© bị dá»a thà nh như thế căn bản là không ngá» rằng ở đây sẽ xuất hiện má»™t bá»™ xương khô, trước đó chưa chuẩn bị tinh thần tá»± nhiên rất khó chịu nổi.
Tôn Tinh Ä‘i qua nhặt viên dạ minh châu lên, trong lúc vô ý đụng phải bá»™ xương khô. "Rầm" bá»™ xương rÆ¡i xuống vỡ tan, dá»a Tôn Tinh nhảy dá»±ng lên.
Bá»™ xương rÆ¡i xuống khiến Tôn Tinh phát hiện sau lưng hắn giấu má»™t kiện đồ váºt. Cẩn tháºn nhấc lên thấy hÆ¡i nặng tay, có lẽ là gá»— tỠđà n(*), trên há»™p có má»™t nút nhá» bằng bạc.
Tôn Tinh do dá»± má»™t hồi rồi má»›i mở ra. Tò mò là thiên tÃnh cá»§a con ngưá»i, nhưng tò mò cÅ©ng thưá»ng hại chết ngưá»i.
Váºt bên trong khiến Tôn Tinh lắp bắp kinh hãi, không ngá» lại là má»™t quyển võ công trong truyá»n thuyết - Quỳ Hoa Bảo Äiển.
"Mẹ nó, lẽ nà o định trước ta phải là m thái giám".
Tôn Tinh nhất thá»i run run, muốn Ä‘em kinh thư trong tay ném Ä‘i, nhưng vẫn không bỠđược.
Tục truyá»n rằng : muốn luyện thà nh công phu nà y, trước phải tá»± cung, không biết là tháºt hay giả?
Tôn Tinh run run mở trang thứ nhất, là m như hắn sợ bị thu hút bởi ná»™i dung bên trong. Trong truyá»n thuyết, rất nhiá»u võ sÄ© vì không chống cá»± lại được cám dá»— cá»§a kinh thư mà đã tá»± cung.
Tuy nhiên, Tôn Tinh tá»± nháºn không phải võ sÄ©, đối vá»›i võ đạo cÅ©ng không quá hứng thú. Má»™t ngưá»i võ công lợi hại đến đâu chăng nữa cÅ©ng có giá»›i hạn, má»™t cưá»ng giả chân chÃnh phải dá»±a và o trà tuệ cá»§a mình.
Mở ra trang đầu tiên, Tôn Tinh lại thêm một sự ngạc nhiên ngoà i ý muốn. Ở mặt trên có hai hà ng chữ bị sắc đỠsẫm bôi loạn lên, chắc hẳn là do máu, nhưng vẫn có thể thấy rõ những chữ dưới vế máu, đúng là tám chữ :
"Muốn luyện công nà y, trước phải tự cung". Mà ở bên cạnh lại có hà ng chữ viết bằng máu "Muốn luyện công nà y, không thể tự cung".
Chân chÃnh hấp dẫn Tôn Tinh chÃnh là tám chữ nà y. Nếu tám chữ nà y là tháºt, váºy không cần tá»± cung. Tôn Tinh theo bản năng sá» sá» hạ bá»™.
"Ah.. Huynh đệ đã trở lại"
Äá»™t nhiên, Tôn Tinh có cảm giác như cải tá» hoà n sinh. Hắn tháºt không rõ, lúc muốn tìm thấy thì nó lại chẳng thấy đâu, hiện tại không nghÄ© đến nó lại chui ra.
Tôn Tinh nhìn quyển Quỳ Hoa Bảo Äiển trong tay, không biết quyển sách nà y mang đến cho bản thân may mắn hay biến hắn thà nh thái giám chân chÃnh.
Kỳ tháºt, Tiểu đệ đệ cá»§a Tôn Tinh vừa rồi Ä‘Ãch xác là bị thụt dương, trong lúc không há» có đỠphòng, lại bị kinh hoảng tá»™t cùng, khiến Tiểu gia há»a chui và o trong bụng.
Bệnh nà y cá»±c kỳ hiếm gặp, nặng thì tá» vong láºp tức, nhẹ thì cÅ©ng liệt dương, như trưá»ng hợp cá»§a Tôn Tinh là cá»±c kỳ may mắn.
Quỳ Hoa Bảo Äiển cÅ©ng không dà y lắm, chỉ chừng và i chục trang, Tôn Tinh chỉ mất không đầy má»™t giỠđã xem hết toà n bá»™ ná»™i dung quyển sách.
Tôn Tinh xem xong cũng không có tồn tại tâm tình xúc động quá mà vung dao tự cung.
Những lá»i lẽ trong kinh thư quả tháºt rất thần kỳ, hÆ¡n nữa còn mang đến cho hắn tá»± tin không Ãt.
Trong thư có viết :"Vạn sá»± giai hữu quả, vạn váºt giai hữu thiện. Tham phá thiên chi đạo, giai tại nhân chi đạo. Thiên địa chi sở dÄ© năng trưá»ng thả cá»u giả, dÄ© kỳ bất tá»± sinh, cố năng trưá»ng sinh... Tương dục hấp chi, tất cố trương chi. Tương dục nhược chi, tất cố cưá»ng chi. Tương dục phế chi, tất cố hưng chi. Tương dục thá»§ chi, tất cố dữ chi. Thị vị vi minh. Nhu nhược thắng cương cưá»ng...
"
( Xin phép ta không dịch Ä‘oạn kinh văn nà y, sá»± tháºt là dịch không nổi ).
Ná»™i công tâm pháp lại chia là m tam giai cá»u cấp, sÆ¡ giai lấy âm là m chá»§, theo âm khà mà điá»u động, từ đó giác ngá»™ âm đạo ( đại đạo vỠâm - âm trong âm dương - chứ không phải âm đạo cá»§a phụ nữ, mấy tên sắc lang cấm nghÄ© báºy) Trung giai lấy nhân là m chá»§, hòa hợp âm dương, từ đó giác ngá»™ nhân đạo. Thượng giai lấy thiên là m chá»§, thiên nhân hợp nhất, dung hợp cà n không, từ đó giác ngá»™ thiên đạo.
Quỳ hoa bảo Ä‘iển nà y căn bản không phải võ công bà tịch, mà là phương pháp tu tiên, lấy võ công là m cÆ¡ sở, từ đó câu thông thiên địa. Nói dá»… hiểu hÆ¡n má»™t chút, trước là kÃch phát tiá»m năng cÆ¡ thể con ngưá»i.
Con ngưá»i chÃnh là cÆ¡ sở sản sinh thiên địa, từ đó có thể dung hợp và o trong thiên địa, khai thác tiá»m năng cá»§a thiên địa.
Sở dÄ© lầm tưởng Quỳ Hoa Bảo Äiển là võ công tâm pháp bởi vì võ công Ä‘á»u nhằm kÃch phát tiá»m năng vô hạn cá»§a thân thể, Ä‘iểm nà y căn bản là giống vá»›i phương pháp tu tiên cá»§a Quỳ Hoa Bảo Äiển.
Tôn Tinh đối vá»›i ná»™i dung cá»§a Quỳ Hoa Bảo Äiển cÅ©ng thấy khó hiểu. Giai Ä‘oạn tu luyện thứ nhất chÃnh là lấy âm Ä‘iá»u tức, nói cách khác, muốn luyện công nà y cÆ¡ thể phải phát ra âm khÃ, quả tháºt ngoại trừ nữ nhân ra thì chỉ có cách tá»± cung, nhưng kể cả tá»± cung cÅ©ng không thể cấp đủ âm khÃ.
Kế đó là giai Ä‘oạn âm dương Ä‘iá»u hòa, trừ bỠân ái nam nữ ra cÅ©ng chỉ có thái giám là có thể thá»a mãn, bởi thái giám là loại lưỡng tÃnh, bán nam bán nữ, đương nhiên không cần chuyện phòng the cÅ©ng có thể Ä‘iá»u hòa.
Giai Ä‘oạn thứ ba là ngá»™ đạo thà nh tiên, nhưng lại không đỠcáºp rõ rà ng lắm.
Tôn Tinh do dá»± nhìn lại trang đầu tiên : nguyên tác nói là phải tá»± cung, nhưng ngưá»i luyện qua lại nói là không thể tá»± cung, váºy rốt cục cái nà o đúng?
Lại nghÄ© : bá»™ xương khô có lẽ là ngưá»i đã luyện qua công pháp nà y, có thể là hắn cÅ©ng không luyện thà nh, nếu không cÅ©ng không chết ở đây. Chẳng lẽ do hắn không luyện thà nh nên má»›i cố ý lưu lại má»™t câu khiến cho háºu nhân ngá»™ nháºn?
Tôn Tinh cà ng nghÄ© cà ng hồ đồ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hắn nguyện ý tin tưởng câu lưu lại là tháºt, có ai nguyện ý Ä‘em váºn mệnh cá»§a mình cắt Ä‘i đâu, cho dù luyện thà nh cÅ©ng chỉ còn là phế nhân.
Tôn Tinh suy nghÄ© cả ná»a ngà y trá»i, đột nhiên nhá»› ra mình và o đây đã lâu, chÃnh sá»± vẫn quan trá»ng hÆ¡n.
Tôn Tinh Ä‘ang định thu tất cả kinh thư và o trong hòm, lại phát hiện ra má»™t khối lụa, mặt trên còn lưu lại bút tÃch viết bằng máu.
Tôn Tinh Ä‘oán rằng có thể là di thư cá»§a ngưá»i chết lưu lại, bình thưá»ng cổ nhân Ä‘á»u thế, lúc biết mình không cầm cá»± được nữa, lại không có biện pháp truyá»n tin ra ngoà i, chỉ đà nh dùng phương pháp nà y, chá» mong ngưá»i có duyên.
Tôn Tinh vừa Ä‘á»c qua, láºp tức liá»n gạt ngay suy Ä‘oán cá»§a mình. Ná»™i dung căn bản không đỠcáºp đến thân pháºn cá»§a hắn, mà là kiến giải cùng phân tÃch vá» Quỳ Hoa Bảo Äiển.
Hắn tá»± xưng là Tiêu Dao Tán Nhân. Từ ngà y ngưá»i trong má»™ng mất Ä‘i, tâm niệm nguá»™i lạnh, lại tình cá» có được kinh thư nà y, liá»n quyết định cắt đứt trần duyên, má»™t lòng ngá»™ đạo. Bởi hắn trong lòng sốt ruá»™t, lầm tưởng cÆ¡ duyên.
Kỳ tháºt, bá»™ kinh thư nà y đã sá»›m nói rõ huyá»n cÆ¡, có Ä‘iá»u thế gian ai cÅ©ng váºy, lòng ngưá»i Ä‘á»u rất tham, có được bá»™ kinh thư nà y Ä‘á»u Ä‘em lá»±c lượng đặt lên trên hết thảy, nên không thể ngá»™ được thiên đạo.
Lúc đầu luyện công rất thuáºn lợi, nhưng tu luyện đến trung giai má»›i nếm mùi khổ cá»±c, âm dương không thể Ä‘iá»u hòa, thiên địa không thể tương giao, chà âm cùng chà dương chi khà không thể dung hợp, khiến cho chà dương chi khà không cách nà o phóng thÃch, cho nên đã có rất nhiá»u ngưá»i nổ tan xác mà chết.
"Sở vị quỳ hoa há»±u xưng hướng dương hoa, nháºt sÆ¡ nhi triêu, nháºt tức nhi tùy, thị âm thá»±c dương, vạn váºt chi sinh, thuáºn kỳ tá»± nhiên, thất khứ y lý, hà kỳ đạo dã...
" (Mấy cái nà y chịu thôi )
Tôn Tinh lặp Ä‘i lặp lại câu cuối cùng, cảm thấy cá»±c kỳ có đạo lý. Tên gá»i kinh thư không phải tùy tiện gá»i loạn, nếu gá»i Quỳ Hoa Bảo Äiển chắc chắn phải có đạo lý cá»§a nó.
Quỳ hoa là hướng nháºt quỳ, thưá»ng gá»i là hoa hướng dương, hoa nà y thá»§y chung luôn hướng vá» phÃa mặt trá»i. Bất quả, hiểu biết cá»§a hắn vá» kinh thư cÅ©ng chẳng được bao nhiêu.
Nếu luyện Quỳ Hoa Bảo Äiển như Tiêu Dao Tán Nhân lưu lại thì không có cách nà o vượt qua giai Ä‘oạn đầu tiên, nếu tuần tá»± luyện như trong kinh thư, vá» sau lại không thể luyện tiếp, quả thá»±c mâu thuẫn vô cùng.
Tôn Tinh đem toà n bộ nội dung kinh thư nhớ kỹ, cũng không cần thiết phải mang theo bên mình, đem kinh thư bỠvỠchỗ cũ, sau lại hướng khô lâu khấu đầu mấy cái.
Dù sao cÅ©ng là tiá»n bối, hÆ¡n nữa theo ná»™i dung lưu lại, ông ấy cÅ©ng là ngưá»i lương thiện, nếu không cÅ©ng không Ä‘em tâm huyết nghiên cứu cả Ä‘á»i cá»§a mình lưu lại.
Tôn Tinh rá»i khá»i động khẩu nà y, lại theo động khẩu khác tìm kiếm, đây má»›i là chÃnh sá»± cá»§a hắn, bất quá, Tôn Tinh nhanh chóng thất vá»ng, bà đạo nà y căn bản là không có đưá»ng Ä‘i.
Tôn Tinh than thầm một tiếng, đây có lẽ là thiên ý! Tôn Tinh chưa bao giỠtin và o thiên ý, nhưng ngảy cả việc xuyên việt còn có thể xảy ra, hắn không thể không tin.
Äối vá»›i Tôn Tinh, đêm nay coi như trôi qua vô Ãch, cho dù có được bản bà tịch nhưng không có cách nà o tu luyện, không thể nghi ngá» nó còn là má»™t khối tâm bệnh, còn tệ hÆ¡n là không có.
Tôn Tinh lui vá» máºt đạo chÃnh, Ä‘em động khẩu đóng lại, xem như tôn trá»ng ngưá»i quá cố. Tôn Tinh ước lượng thá»i gian, phá»ng chừng tiến và o đây đã bốn, năm giá».
Theo cách tÃnh thá»i gian cá»§a nhà Thanh, lúc nà y chắc là canh tư. Tháºt lòng mà nói, là m hoà ng đế cá»±c kỳ mệt má»i, đương nhiên không nói lão hoà ng đế trốn ra bên ngoà i phong lưu kia.
"Nếu ta là m hoà ng đế, phá»ng chừng cÅ©ng phải há»c hắn. Có Ä‘iá»u ta tuyệt đối không tìm thế thân, bị cắm sừng còn không biết."
Tôn Tinh âm thầm khách sáo với đương kim hoà ng đế một phen, chuẩn bị trở vỠtiếp tục là m con rối.
Tôn Tinh chợt nghÄ© thầm :"Không biết cá»a ra cá»§a bà đạo nà y là nÆ¡i nà o, nếu là trong cung cá»§a Hoà ng Háºu thì tốt quá."
Tuy nhiên, Tôn Tinh lại lắc đầu, theo hướng nà y mà nói, căn bản là không có khả năng.
Ngay lúc Tôn Tinh chuẩn bị quay đầu, chợt phát hiện có ánh sáng lóe lên, lúc nà y muốn trốn cũng không kịp,
Tôn Tinh lấy ra thanh trá»§y thá»§, rồi nhanh chóng dán mình và o vách tưá»ng.
hết phần truyện dịch lấy từ nguồn hoanguyetaodan.net, giá» tá»›i phiên ta convert, ae thanks nhiá»u và o để lấy khà thế convert tiếp nhé
Tà i sản của duccuong42
Chữ ký của duccuong42
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duccuong42
08-07-2010, 04:46 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 162
Thá»i gian online: 9 phút 12 giây
Thanks: 222
Thanked 984 Times in 99 Posts
chương 11 hoả thạc công chúa
"Oa... Hả..."
Hai ngưá»i cả kinh cùng nhau hét rầm lên, chỉ thấy đối diện đứng má»™t vị bù xù tóc sắc mặt tái nhợt địa nữ hà i tá», trong tay bưng má»™t trản đăng.
"Nữ quá»· hả..."Tôn tinh quay đầu bá» chạy, cùng lúc đó, đối diện địa nữ hà i tá» cÅ©ng là xoay ngưá»i khai chạy trốn thoát, hù dá»a địa được ngay cả đăng cÅ©ng ném, không chạy trốn thoát hai bước, "Bịch..."Äịa đánh và o rồi trên tưá»ng.
"Cứu mạng hả... Cứu mạng hả... Hoà ng đế ca ca... Cứu mạng hả..."
Tôn tinh sau khi nghe được mặt địa nữ hà i tá» ngay cả khóc mang hô, còn gá»i hoà ng đế ca ca, nghÄ© đến không phải quá»·, liá»n vừa lại dừng bước.
"Ngươi... Ngươi là ai?" Tôn tinh thá» dò xét địa há»i.
"Ta... Ta là ... Hòa Thạc... Ngươi... Ngươi đừng tới đây..."
"Hòa Thạc?" Tôn tinh chuyển động rồi hạ kinh hồn chưa bình tÄ©nh địa đại não, đột nhiên nghÄ© tá»›i, hẳn là vốn là hoà ng đế địa khô muá»™i muá»™i, ung chÃnh Ãt nhất con gái nuôi.
"Ngươi chân được vốn là Hòa Thạc muội muội?"
"Ngươi... Ngươi là ai?"
"Trẫm là ngươi Tứ ca, hoà ng đế ca ca."
"Hoà ng đế ca ca, ngươi tháºt sá»± là hoà ng đế ca ca?"
"Uh, Trẫm là ngươi hoà ng đế ca ca, muá»™i muá»™i, ngươi không sao chứ?" Tôn tinh vừa há»i vừa Ä‘i qua Ä‘i.
Tôn tinh dùng dạ minh châu chiếu chiếu, hé ra mượt mà địa khuôn mặt nhá» nhắn, the thé the thé địa tiểu hạ hà i, hai tròng mắt trừng được vừa lại đại vừa lại viên, như cô bé dưá»ng như, tuổi cÅ©ng nhân tiện mưá»i lăm sáu tuổi, cái trán đã đánh vỡ rồi, huyết theo khóe mắt chảy xuống.
"Ngươi tháºt sá»± là hoà ng đế ca ca?" Hòa Thạc có vẻ vẫn như cÅ© vốn là kinh hồn chưa bình tÄ©nh, thanh âm còn có chút phát run.
"Muá»™i muá»™i, ngươi tá»›i nÆ¡i nà y là m gì, ngươi xem đầu cÅ©ng chạm ra huyết rồi." Tôn tinh ngồi xổm xuống thân, móc ra khăn tay vi nà ng xoa xoa huyết, vừa lại lau hạ lệ, tiếp theo nắm cả cá»§a nà ng thắt lưng nghÄ© muốn Ä‘em nà ng nâng dáºy đến.
"Hoà ng đế ca ca..."Hòa Thạc trừng mắt nhìn má»™t đôi mắt to phác chợt hiện phác chợt hiện nhìn chằm chằm Tôn tinh, như là tại xác nháºn có phải hay không tháºt sá»± hoà ng đế ca ca.
"Muá»™i muá»™i..."
"Tá» hoà ng đế ca ca, ngươi dá»a chết ngưá»i, ta đánh ngươi... Ta đánh ngươi..."Äá»™t nhiên, Hòa Thạc giÆ¡ lên tiểu nắm tay nhân tiện đánh, khiến cho Tôn tinh nhất thá»i ứng phó không bằng.
"Muội muội... Muội muội... Xin lỗi muội muội... Vốn là ca ca không đúng..."
"Không thuáºn theo không thuáºn theo, Hòa Thạc không thuáºn theo..."Hòa Thạc là m nÅ©ng địa vẫn như cÅ© không chịu buông tha Tôn tinh, tiểu nắm tay hạt mưa giống nhau rÆ¡i và o Tôn tinh trên ngưá»i.
"Hảo hảo, Ä‘á»u là ca ca lá»—i, ca ca hướng ngươi bồi lý."
"Váºy ngươi cấp Hòa Thạc là m ngá»±a kỵ, Hòa Thạc tạm tha qua ngươi."
"Là m ngá»±a kỵ? Hảo, ca ca cấp Hòa Thạc là m ngá»±a kỵ." Tôn tinh cái nà y mồ hôi, không nghÄ© tá»›i hoà ng đế cÅ©ng có như váºy má»™t khó chÆ¡i địa muá»™i muá»™i.
Hòa Thạc không chút khách khà địa xông đến rồi Tôn tinh địa trên lưng, hoà n lại đánh Tôn tinh đầu má»™t chút, "Hoà ng đế ca ca, Ä‘iá»u khiển... Chạy mau..."
Tôn tinh Ä‘i và i bước, cảm giác không đúng, nếu như Ä‘em nà ng lưng trở vá» ná» váºy không đã xảy ra chuyện, "Muá»™i muá»™i, ta tống ngươi trở vá» Ä‘i thôi?"
"Uh?" Hòa Thạc từ trên vai dò xét quá nhìn má»™t chút Tôn tinh, "Váºy ngươi cần phải bồi Hòa Thạc chÆ¡i đùa."
"Hảo..."Bây giỠnà ng nói cái gì Tôn tinh cũng đáp ứng, trước đem nà ng lừa gạt trở vỠhơn nữa.
"Hoà ng đế ca ca, ngươi như váºy vãn quá»· quá»· túy túy chạy trốn thoát nÆ¡i nà y là m gì, có phải hay không chuẩn bị là m chuyện xấu?"
"Uh? Có ngươi nói như váºy Trẫm địa sao?"
Hòa Thạc má»™t xoay Tôn tinh địa cái lá»— tai, "Ngươi hÆ¡n nữa, ngươi là m rồi Hoà ng thượng sẽ không lý Hòa Thạc rồi, ngươi còn dám đối vá»›i Hòa Thạc hô to gá»i nhá», ta muốn nói cho dụ rất quý phi mẫu háºu Ä‘i, nói ngươi ban đêm không ngá»§ được, chạy đến dưới đất là m chuyện xấu."
"Muội muội, hảo muội muội, ca ca nà o có hô, ngà n vạn lần đừng nói cho dụ rất quý phi."
"Váºy ngươi sau nà y hoà n lại có dám hay không không để ý tá»›i Hòa Thạc?"
"Không dám không dám."
"Váºy ngươi má»—i ngà y muốn tìm Hòa Thạc chÆ¡i đùa."
"Hảo, bất quá, ca ca bá» bá»™n nhiá»u việc, không thể má»—i ngà y."
"Hừ, Hòa Thạc chỉ biết hoà ng đế ca ca có lý do, tốt lắm Ä‘i, ná» váºy Ãt nhất ba ngà y qua má»™t lần, hoà n lại giống như trước như váºy, nếu như tái mấy tháng không để ý tá»›i Hòa Thạc, Hòa Thạc nhân tiện Ä‘em nà y bà máºt nói cho dụ rất quý phi mẫu háºu."
"Hảo, ca ca nhất định. ÄÆ°á»£c rồi, muá»™i muá»™i, như váºy vãn không ngá»§ được, chạy đến trong là m gì, vạn nhất xảy ra sá»± tình là m sao bây giá»?"
"Còn nói đây, đêm qua nhân gia má»›i vừa ngá»§ chỉ nghe dưới giưá»ng có động tÄ©nh, Ä‘em nhân gia lại cà ng hoảng sợ, Ä‘á»u là ngươi rồi." Hòa Thạc là m nÅ©ng dưá»ng như đánh Tôn tinh má»™t chút, "Tối hôm qua có phải hay không ngươi?"
Tôn tinh len lén cưá»i, nói: "Váºy ngươi như thế nà o biết có cái nà y máºt đạo."
"Hừ, nếu hoà ng đế ca ca biết Hòa Thạc tại sao không thể biết, Hòa Thạc nghiên cứu rồi má»™t ngà y rốt cục tìm được rồi cÆ¡ quan, Hòa Thạc thông minh Ä‘i?" Vừa nói tiểu đắc ý má»™t chút, nói: "ÄÆ°á»£c rồi, hoà ng đế ca ca, ngươi còn chưa nói ngươi tá»›i là m gì?"
"Trẫm, Trẫm cũng tự nhiên cùng ngươi giống nhau, ban đầu vu tò mò."
"Không thuáºn theo, hoà ng đế ca ca vừa lại gạt ngưá»i." Hòa Thạc vừa lại tát khởi kiá»u đến.
"Hảo, ca ca cùng ngươi nói tháºt, nhưng ngươi ngà n vạn lần đừng nói Ä‘i ra ngoà i."
"Hảo, chỉ cần ngươi không lừa gạt Hòa Thạc, Hòa Thạc đừng nói đi ra ngoà i."
Tôn tinh quay đầu lại gần sát Hòa Thạc bên tai nói: "Trẫm muốn nhìn má»™t chút nà y máºt đạo cÅ©ng thông hướng ở đâu, nếu như có thể thông hướng ra phÃa ngoà i vừa có thể chạy ra ngoà i chÆ¡i rồi."
"Hoà ng đế ca ca, ná» váºy cóhay không tìm được hả?"
"Không có, tìm hồi lâu nhân tiện nà y một cái lộ."
"Hừ..."Hòa Thạc mất hứng địa khẽ hừ má»™t tiếng, hiển nhiên vốn là rất thất vá»ng.
Má»™t khác mặt ra khá»i miệng cÅ©ng là ở dưới giưá»ng, hai ngưá»i cùng nhau bò rồi Ä‘i tá»›i, Tôn tinh vừa lại cấp Hòa Thạc băng bó má»™t chút vết thương, Hòa Thạc lại có vẻ rất hưng phấn, hình như Ä‘em má»›i vừa rồi tại máºt đạo trong nháºn được kinh hách toà n bá»™ đã quên, má»™t đôi mắt to nhìn chằm chằm và o Tôn tinh, là m như xem không đủ dưá»ng như.
"Hoà ng đế ca ca, hôm nay ngươi bồi Hòa Thạc có được hay không?"
Tôn tinh lại cà ng hoảng sợ, "Hòa Thạc, nà y sao được, một hồi cũng nhanh phát sáng thiên rồi."
"Không thuáºn theo không thuáºn theo, Hòa Thạc không thuáºn theo, má»›i vừa rồi hoà ng đế ca ca Ä‘em Hòa Thạc sợ hãi, Hòa Thạc bây giá» không dám má»™t ngưá»i ngá»§." Hòa Thạc lại bắt đầu là m nÅ©ng.
"Váºy ngươi gá»i thị nữ cùng ngươi, ca ca chân được không thể cùng ngươi, Ä‘iá»u nà y là m cho ngưá»i chứng kiến bất hảo."
"Bất hảo, Hòa Thạc sẽ là m cho hoà ng đế ca ca bồi." Hòa Thạc lại lôi kéo Tôn tinh địa cánh tay không chịu phóng ra.
Tôn tinh tại bên trong quét má»™t vòng, phát hiện quỹ thượng có má»™t khối tây dương biểu, nhìn mắt thá»i gian, hai Ä‘iểm ná»a vừa qua khá»i má»™t Ä‘iểm, "Tốt lắm, ca ca nhân tiện bồi má»™t hồi được không?"
"Hừ, má»™t hồi nhân tiện má»™t hồi, được rồi, Ä‘em áo ngoà i cÅ©ng rá»i khá»i Ä‘i!" Hòa Thạc mặc dù bÄ©u môi, bất quá, hiển nhiên tâm lý đã chiếm được thá»a mãn, Tôn tinh thầm nghÄ©, sinh hoạt tại cổ đại địa tiểu cô nương chân là cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu, rất đơn thuần rồi, nếu như vốn là hiện đại, không nên nói mưá»i lăm sáu tuổi, chÃnh là mưá»i hai tam cái gì cÅ©ng đã hiểu.
"Lạch cạch..."
Äá»™t nhiên Tôn tinh trong lòng địa má»™t quyển sách rá»›t Ä‘i ra, không đợi Tôn tinh Ä‘i nhặt Hòa Thạc trước Ä‘oạt tá»›i, nhìn thoáng qua khó hiểu nói: "Ngá»± Nữ Tâm Kinh, ca ca, nà y cái gì thư hả?"
"Sách nà y ngươi không thể nhìn." Tôn tinh thân thủ nhân tiện đoạt.
Hòa Thạc Ä‘em thư hướng phÃa sau má»™t giấu, nghịch ngợm địa nhếch lên cái miệng nhá» nhắn, "Ca ca có thể xem Hòa Thạc tại sao không thể nhìn?"
"Sách nà y, sách nà y chỉ có thể nam nhân xem."
"Hừ, ca ca vừa lại gạt ngưá»i, Hòa Thạc không tin." Hai tròng mắt nhìn chằm chằm Tôn tinh cẩn tháºn địa Ä‘em thư lấy ra nữa, có chứa uy hiếp nói: "Không cho ngươi Ä‘oạt, nếu không ta nói cho dụ rất quý phi."
Tôn tinh bất đắc dÄ©, chỉ có thể nháºn thức nà ng Ä‘i trở mình, kỳ tháºt nà ng xem xem cÅ©ng không phương, tại đại rõ rà ng coi hắn cái nà y tuổi cÅ©ng khoái láºp gia đình rồi, sá»›m há»c Ä‘iểm tÃnh chất giáo dục cÅ©ng là có chá»— tốt địa.
"Ca ca, cái gì gá»i nam nữ giao hợp, là ngưá»i to lá»›n muốn, ngoà i nhạc vô cùng hả?"
"Cái nà y, cái nà y, sau nà y ngươi nhân tiện rõ rà ng rồi."
"Hừ!" Hòa Thạc mất hứng địa khẽ hừ má»™t tiếng vừa lại trở mình. Äá»™t nhiên má»™t chút Ä‘em thư ném tá»›i rồi trên giưá»ng, mắc cỡ lấy tay bưng kÃn mặt, "Hoà ng đế ca ca phá hư, lại há»c nà y đó bất hảo địa thư."
Tôn tinh nhìn thoáng qua, không nhịn được cưá»i, thư trung có má»™t đồ giải, vốn là má»™t nữ tá» nhếch lên cái mông, nam địa từ phÃa sau cắm và o, rất bình thưá»ng địa cá»a sau khai đóa.
Tôn tinh mượn cÆ¡ há»™i thu hồi thư, nói: "Ta nói rồi, sách nà y không thÃch hợp ngươi xem địa."
"Không thuáºn theo, hoà ng đế ca ca khi dá»… ngưá»i, hoà ng đế ca ca khi dá»… ngưá»i..." Hòa Thạc lại giÆ¡ lên tiểu đôi bà n tay trắng như phấn vừa lại đánh lên Tôn tinh.
Tôn tinh mặc cho nà ng đánh, dù sao cÅ©ng không Ä‘au đớn, ngã như là xoa bóp giống nhau, thá»§ nhưng lại không nhịn được ôm nà ng địa tiểu eo nhá» nhắn, nà y cô nam quả nữ địa, vừa lại tại trên má»™t cái giưá»ng, không chiếm Ä‘iểm tiện nghi sẽ không là nam nhân rồi, dù sao cÅ©ng không phải chÃnh mình địa muá»™i muá»™i.
"Muá»™i muá»™i, ca ca nÆ¡i nà o khi dá»… ngươi à , sách nà y trong viết địa Ä‘á»u là nam nữ trong lúc đó bình thưá»ng chuyện, tương lai ngươi kết hôn cÅ©ng muốn như váºy địa." Tôn tinh quyết định mượn cÆ¡ há»™i cấp nà ng thượng Ä‘iểm tÃnh chất giáo dục khóa.
"Không có tin hay không, ca ca gạt ngưá»i." Hòa Thạc khuôn mặt nhá» nhắn cÅ©ng hồng nhuáºn đứng lên, mặc dù nà ng không biết, nhưng là chứng kiến ná» váºy đồ tâm lý cÅ©ng là cảm giác không có ý tứ.
"Hảo, ca ca gạt ngưá»i, ná» váºy muá»™i muá»™i ngá»§ Ä‘i, thiên đã không còn sá»›m rồi." Tôn tinh ôm nà ng nằm ở rồi trên giưá»ng, mặc dù không cho phép chuẩn bị ngá»±a thượng ăn nà ng, nhưng là nhiá»u chiếm tiện nghi hay là có thể địa.
Hòa Thạc nhá» nhắn xinh xắn địa thân thể gắt gao địa y tiến và o Tôn tinh địa trong lòng, tiểu đầu gối lên Tôn tinh địa ca trên cánh tay, nhưng là má»™t đôi mắt to nhưng lại nhìn chằm chằm Tôn tinh, nhìn chăm chú được Tôn tinh tâm lý hoảng hoảng địa, tháºt sá»± là má»™t loại khó có thể kháng cá»± địa hấp dẫn.
Tôn tinh nuốt rồi khẩu nước miếng, nắm ở nà ng eo nhá» nhắn địa thá»§ cÅ©ng trượt xuống dưới rồi hoạt, liá»n rất đến gần nà ng địa tiểu thà thÃ, thấy Hòa Thạc không có gì phản ánh, vừa lại Ä‘i xuống rồi hoạt, lần nà y rốt cục đến vị rồi, tiểu thà thà phi thưá»ng mượt mà , co dãn mưá»i phần, như cá»§a nà ng khuôn mặt nhá» nhắn giống nhau.
Tại Tôn tinh mò lấy cá»§a nà ng tiểu thà thà khi, Hòa Thạc địa khuôn mặt nhá» nhắn rõ rà ng vừa lại Ä‘á», ánh mắt cÅ©ng trở nên thẹn thùng đứng lên, giống như là có chút không dám nhìn Tôn tinh.
Tôn tinh thấy nà ng như thế, lá gan tiến thêm má»™t bước nổi lên đến, ôm cá»§a nà ng tiểu thà thà lại Ä‘i thân thể cá»§a chÃnh mình dán rồi dán, Hòa Thạc đột nhiên tiểu mà y nhÃu hạ.
"Hoà ng đế ca ca, váºt gì váºy đứng vững ta, mạnh bổng bổng địa?" Hòa Thạc nói chuyện địa đồng thá»i tay nhá» bé đã sá» soạng Ä‘i xuống, má»™t bả nắm Tôn tinh địa tiểu huynh đệ, "Hoà ng đế ca ca, ngươi giấu được cái gì à ?"
Tôn tinh tiá»m thức địa má»™t sau nà y co rụt lại thân thể, "Nà y... Nà y, ha hả, không có gì." Tôn tinh mặt cÅ©ng má»™t chút Ä‘á», bị má»™t cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu địa tiểu nha đầu Ä‘em tiểu huynh đệ bắt được hay là cảm thấy không có ý tứ địa.
"Hoà ng đế ca ca, có phải hay không giấu được cái gì bảo bối à , là m cho Hòa Thạc xem má»™t chút." Hòa Thạc thấy Tôn tinh chi chi ô ô, tưởng rằng có cái gì hảo đồ chÆ¡i không để cho nà ng xem, nhất thá»i lòng hiếu kỳ lại nổi lên, xoay ngưá»i ngồi xuống sẽ kéo ra Tôn tinh địa quần.
Tà i sản của duccuong42
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duccuong42
08-07-2010, 04:47 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 162
Thá»i gian online: 9 phút 12 giây
Thanks: 222
Thanked 984 Times in 99 Posts
chương 12 hôn hôn tiểu cước nha
Tay nhá» bé má»›i vừa duá»—i đến má»™t ná»a đột nhiên vừa lại thu hồi Ä‘i, thẹn thùng địa nhìn Tôn tinh liếc mắt má»™t cái trá»±c tiếp nhân tiện ngã tá»›i rồi trên giưá»ng.
"Hoà ng đế ca ca phá hư, hoà ng đế ca ca khi dá»… ngưá»i..."
"Là m sao váºy muá»™i muá»™i?" Tôn tinh khó hiểu nói, má»›i vừa rồi hoà n lại lá»›n như váºy ruá»™t gan, như thế nà o đột nhiên vừa lại hại khởi xấu hổ đến.
"Hoà ng đế ca ca chÃnh là phá hư, khi dá»… Hòa Thạc, Ä‘em đồ váºt giấu ở nÆ¡i nà o là m cho Hòa Thạc sá»."
Tôn tinh cái nà y mồ hôi, đây là ta là m cho sỠđịa sao, bất quá, Tôn tinh cảm giác cổ đại địa giáo dục chÃnh là hảo hả, hà i tá» từ nhá» chỉ biết nam nữ thụ chịu không rõ, cho dù không biết cÅ©ng biết nam nữ có đừng, dá»… dà ng không dám dược lôi trì ná»a bước, không giống bây giỠđịa xã há»™i, từ trung há»c bắt đầu, xá» nam xá» nữ lại cà ng dần dần rất thưa thá»›t, đợi được tốt nghiệp đại há»c, còn muốn tìm má»™t chá»— nam xá» nữ cÆ¡ hồ tá»±a như đông bắc hổ đại gấu mèo dưá»ng như.
Mà cổ đại địa nữ hà i tá» bất đồng, chỉ cần không xuất giá địa, tùy tiện lôi ra má»™t ngưá»i tinh khiết kim độ cÅ©ng có thể đạt tá»›i 90% chÃn giá» chÃn chÃn chÃn.
Tôn tinh không vá»™i vã Ä‘i lừa nà ng, cảm giác nà ng tát khởi kiá»u tá»›i là như váºy đáng yêu, đơn thuần địa không có má»™t chút là m bá»™, không trá»™n lẫn há»—n tạp ná»a Ä‘iểm đừng gì đó, chÃnh là tinh khiết tá»± nhiên địa là m nÅ©ng, tá»±a như tiểu cô nương tá» phác mẫu thân trong lòng giống nhau. Tôn tinh đơn vị đầu nhân tiện như váºy thưởng thức, từ ná» váºy má»m mại địa tóc dà i, đến ná» váºy trÆ¡n má»m địa phÃa sau lưng, mảnh khảnh eo nhá», mượt mà địa tiểu thà thÃ, Tôn tinh không nhịn được vươn tay nhẹ nhà ng vuốt ve, ná» váºy tiểu thà thà cùng bà n tay trong lúc đó nhân tiện cách má»™t tầng hÆ¡i má»ng địa sa, có thể rất rõ rà ng địa cảm nháºn được tiểu thà thà địa độ ấm cùng ná» váºy má»m nhẵn trà n ngáºp co dãn địa da thịt.
Hòa Thạc lại thân thá»§ ôm rồi Tôn tinh địa cổ, Ä‘em tiểu đầu chui và o Tôn tinh địa trong lòng không ngừng vân vê náºt , nhẹ giá»ng là m nÅ©ng địa lầm bầm , phá»ng chừng coi hắn ngây thÆ¡ địa trình độ căn bản sẽ không nghÄ© đến nam nữ quan hệ thượng, chỉ Ä‘em Tôn tinh địa thá»§ trở thà nh rồi đối vá»›i cá»§a nà ng sá»§ng ái.
Tôn tinh vừa lại nắm lên nà ng có má»™t chút không má»™t hạ đá có tiểu cước nha, tiểu cước nha trắng noãn oánh nhuáºn, khéo léo tinh xảo, má»™t viên khối chỉ bụng trong suốt sáng long lanh, nổi lên nhu hòa địa lá»™ng lẫy, móng tay tá»±a như má»™t mảnh nhá» phiến thá»§y tinh hà o không tỳ vết, giÆ¡ lên tiểu cước nha xuyên thấu qua ngá»n đèn cÅ©ng có thể chứng kiến chÃnh mình địa thá»§ ảnh.
Tôn tinh từ không nghÄ© tá»›i má»™t chÃch tiểu cước há»™i như váºy đắc ý như váºy địa mê ngưá»i, khó trách nghe ngưá»i ta nói có cấp mỹ nhân tẩy cước uống nước rá»a chân địa, không nhịn được tiếp cáºn thượng địa hôn môi má»™t chút, lại có luồng thản nhiên địa mùi hoa địa mùi.
"Hoà ng đế ca ca, ngươi gì chứ?" Hòa Thạc giÆ¡ lên tiểu đầu khó hiểu địa nhìn chằm chằm Tôn tinh, khuôn mặt nhá» nhắn lá»™ vẻ thẹn thùng địa đỠá»ng.
Tôn tinh cưá»i, "Muá»™i muá»™i địa cước chân thÆ¡m mát, là m cho ca ca nếm thá»." Vừa nói, vừa là đi hôn môi cá»§a nà ng tiểu ngón chân đầu.
"Không nên, hoà ng đế ca ca... Ai u... Không nên... Cách cách..."
Hòa Thạc ngứa được cách cách cưá»i rá»™ lên, không ngừng lắc lắc eo nhá» giãy dụa suy nghÄ© rút ra tiểu cước nha, Tôn tinh liá»n cố ý đùa nà ng, Ä‘em cá»§a nà ng hai cái tiểu cước cÅ©ng nắm ở trong tay, dùng răng má»™t hồi nhẹ nhà ng cắn cắn nà y chÃch, má»™t hồi vừa lại hôn hôn ná» váºy chÃch, từ ngón chân vẫn hôn đến gan bà n chân. Hòa Thạc cưá»i đến cà ng thêm lợi hại, khuôn mặt nhá» nhắn lá»™ ra hai ngưá»i tiểu má lúm đồng tiá»n, có vẻ cà ng thêm đáng yêu.
"Hoà ng đế ca ca tha mạng hả, Hòa Thạc chịu không được rồi, cầu ngươi rồi hoà ng đế ca ca..."Hòa Thạc không ngừng địa hô cầu xin tha thứ, bất quá, nà ng giãy dụa địa cũng không phải rất lợi hại, hiển nhiên bị Tôn tinh hôn môi rất vốn là thoải mái.
Hòa Thạc xoay đến xoay Ä‘i váy liá»n trượt Ä‘i tá»›i, Tôn tinh nà y má»›i phát hiện nà ng bên trong cái gì chưa từng mặc, má»™t mạt béo máºp lá»™ rồi Ä‘i ra, chung quanh sinh nhung nhung tế mao, lá»™ vẻ má»™t chút xuân lá»™, xem ra không biết nam nữ chuyện cÅ©ng sẽ sinh lòng ái má»™. Tôn tinh địa đôi mắt liá»n không ly khai rồi, thẳng tắp địa nhìn chằm chằm nÆ¡i nà o, Hòa Thạc thấy Tôn tinh đột nhiên bất động rồi, trừng mắt to nhìn má»™t chút, phát hiện Tôn tinh lại nhìn chằm chằm nà ng nÆ¡i nà o, thẹn thùng địa kéo hạ váy.
"Hoà ng đế ca ca, ngươi phá hư, không để ý tới ngươi rồi."
"Muá»™i muá»™i, ca ca nghÄ© muốn..."Tôn tinh không nhịn được đè ép Ä‘i tá»›i, trá»±c tiếp hôn ở Hòa Thạc địa cái miệng nhá» nhắn, đồng thá»i má»™t tay cÅ©ng theo trÆ¡n má»m địa bắp đùi sá» soạng Ä‘i và o, trá»±c tiếp tìm được rồi ná» váºy nói nhục phùng ná»™i, cháºm rãi địa hoạt di chuyển tìm kiếm đến ná» váºy tiêu hồn địa máºt đạo.
"Hoà ng đế ca ca, không nên... Không nên..."Hòa Thạc bối rối địa không ngừng dùng tiểu quyá»n kÃch đánh Tôn tinh địa vai.
"Công chúa, là m sao váºy, là là m má»™ng rồi sao?"
Hai ngưá»i nhất thá»i đùa đã quên tình, lại Ä‘em ngoại thất địa thị nữ cấp đánh thức rồi, bất quá, vị nà y thị nữ ngá»§ được cÅ©ng đủ tỠđịa, hai ngưá»i nháo thà nh như váºy má»›i nghe được.
"Không... Không có việc gì, ta là m một mộng..."Hòa Thạc nhìn chằm chằm Tôn tinh hô một tiếng.
"Uh, công chúa, có muốn hay không nô tỳ hầu hạ?"
"Không cần, ngươi đừng và o được."
"Oh, ná» váºy nô tỳ nhân tiện ngá»§."
Hòa Thạc chu cái miệng nhá» nhắn u oán địa nhìn chằm chằm Tôn tinh, là m như tức giáºn, Tôn tinh nhìn cá»§a nà ng bá»™ dáng tháºt sá»± là có chút xấu hổ, nhẹ nhà ng cúi đầu tại trên mặt hắn hôn hạ, "Muá»™i muá»™i, Ä‘á»u là ca ca bất hảo."
"Hừ..."Hòa Thạc nhẹ khẽ hừ má»™t tiếng, ôm Tôn tinh địa cổ ngẩng đầu lên, Ä‘em cái miệng nhá» nhắn áp và o Tôn tinh địa bên tai, nhẹ giá»ng nói: "Hoà ng đế ca ca chÃnh là má»™t đại phôi đản, chỉ biết khi dá»… Hòa Thạc." Nói xong đột nhiên má»™t cái cắn rồi Tôn tinh địa cái lá»— tai.
"Ai u, muá»™i muá»™i tha mạng, ca ca cÅ©ng không dám rồi." Tôn tinh là m bá»™ nhẹ nhà ng cầu tha, lúc đó tâm lý mãn thÃch nà ng cắn địa, cắn được tâm lý ngứa ngứa địa, cả ngưá»i cÅ©ng tê dại tô tô địa.
"Hoà n lại có dám hay không tái khi dễ Hòa Thạc rồi?"
"Không dám rồi, không dám rồi." Tôn tinh là m bộ giơ lên thủ đến đầu hà ng.
"Ná» váºy..."Hòa Thạc nhãn châu thiểm động, "Hoà ng đế ca ca muốn ôm Hòa Thạc ngá»§, không cho tái lá»™n xá»™n."
"Hảo, bất quá, muội muội, có thể hay không là m cho ca ca hôn lại thân của ngươi tiểu cước."
"Không nên, cách cách..."
"Ta đây nhân tiện cắn ngươi cái lỗ tai..."
Hòa Thạc địa ngây thÆ¡ hoạt bát đột nhiên khÆ¡i mà o rồi Tôn tinh ẩn dấu năm hÆ¡n địa bản tÃnh, Tôn tinh mặc dù mặt ngoà i bị khiến cho thà nh thục rồi, nhưng là chân tháºt tuổi dù sao chỉ có mưá»i bảy tuổi, hoà n lại ở và o má»™t ngưá»i không quá thà nh thục tuổi linh, trước kia hắn bởi vì thiếu khuyết nam nhân đáng có gì đó, dần dần trở nên cà ng ngà y cà ng tá»± bi, huống chi, tại hắn thượng há»c khi, bên ngưá»i địa đồng há»c Ä‘á»u phải so vá»›i hắn tốt đẹp nhiá»u, căn bản là không có biện pháp giao cho bằng hữu. Có thể nói, từ hắn thượng há»c khởi, hắn nhân tiện mất Ä‘i lúc nhá», không có lúc nhỠđịa vui sướng.
Hai ngưá»i vừa lại đùa giỡn má»™t hồi, Tôn tinh xem má»™t chút thá»i gian đã không còn sá»›m rồi, lúc nà y má»›i lưu luyến được cùng Hòa Thạc tố cáo đừng, mặc dù Tôn tinh ná» váºy luồng nguyên thá»§y địa dục vá»ng không được ngo ngoe muốn di chuyển, nhưng hay là nhịn xuống, má»™t là có chút không nỡ, hai là , nếu như Ä‘em nà ng ăn sợ rằng cái loại nà y tá»± nhiên địa đơn thuần nhân tiện mất Ä‘i, trong trưá»ng hợp thà nh thục nổi lên địa Hòa Thạc sẽ không tốt như váºy chÆ¡i.
Tôn tinh theo máºt đạo vừa lại phản hồi đến, vừa Ä‘i vừa thưởng thức má»›i vừa rồi địa vui sướng, trên mặt dà o dạt địa vui vẻ địa quang thải, cảm giác chưa bao giá» qua địa vui vẻ, cái nà y tiểu Hòa Thạc công chúa rất hảo chÆ¡i, ngà y mai buổi tối còn muốn tìm nà ng Ä‘i chÆ¡i.
Nhưng là , Tôn tinh má»›i vừa đẩy ra giưá»ng ná» váºy trên mặt địa vẻ mặt láºp tức dừng hình ảnh rồi, má»›i vừa rồi địa hưng phấn cÅ©ng sợ đến không biết bay đến Ä‘i đâu đó.
Tiểu quý tỠâm sâm sâm địa nhìn chằm chằm Tôn tinh, trong tay hoà n lại cầm Ä‘iá»u mãng roi da tá», nhẹ nhà ng vuốt chÃnh mình địa lòng bà n tay.
"Má»›i vừa rồi là m gì Ä‘i, ngươi má»™t sắc đảm bao thiên địa con chó đồ váºt?" Vừa nói má»™t roi nhân tiện kén qua, chụp địa rút ở tại Tôn tinh địa trên lưng.
Tôn tinh cưá»ng chế chết lặng địa đại não tốc độ nhanh địa váºn chuyển , nhưng là vô luáºn như thế nà o cÅ©ng nghÄ© không ra chá»§ ý, chuyện tá»›i rồi nà y bước căn bản là giải thÃch không rõ rồi.
"Nói mau, ngươi chó đồ váºt, là m gì Ä‘i?" Tiếp theo vừa là má»™t roi rút xuống.
Tôn tinh tâm lý địa há»a cÅ©ng lên đây, nếu không giải thÃch cÅ©ng chÃnh là chỉ có má»™t cái đưá»ng chết rồi, nếu vốn là chỉ có má»™t cái đưá»ng chết tại sao phải sợ hắn là m gì, dù sao chÃnh là má»™t tá».
"Ngươi má»™t Ä‘oạn tá» tuyệt Tôn địa thái giám chết bầm, ngươi mẹ nó ngay cả nam nhân Ä‘á»u là m không được hoà n lại mẹ nó dám đánh lão tá»."
"Ngươi... Ngươi... Ngươi nói cái gì?" Tiểu quý tá» không nghÄ© tá»›i Tôn tinh cư nhiên dám phản kháng, hÆ¡n nữa trá»±c tiếp có dÅ©ng khà yết hắn địa Ä‘oản, là m trò thái giám nói hắn không là nam nhân, ná» váºy quả thá»±c vốn là lá»›n lao địa nhục nhã, tức giáºn đến miệng hắn cÅ©ng run run rồi.
"Ta nói cái gì ngươi nghe không hiểu sao, ta nói ngươi là thái giám chết bầm, đoạn tỠtuyệt Tôn địa thái giám chết bầm."
"Ngươi... Ngươi... Lão tá» muốn khảm cá»§a ngươi đầu, lão tá»... Muốn tiêu diệt ngươi chÃn... ChÃn tá»™c..."
"Diệt ngươi má»™t nãi nãi, lão tá» trước diệt ngươi." Tôn tinh má»™t linh hắn địa áo nhân tiện Ä‘em hắn ngã văng ra ngoà i, tiếp theo kỵ đến hắn trên ngưá»i nhân tiện đánh, "Ta gá»i là ngươi bà y đặt ngưá»i không là m là m thái giám, ta gá»i là ngươi cấp nam nhân thể diện, ta gá»i là ngươi Ä‘oạn tá» tuyệt Tôn, ta gá»i là ngươi gá»i gá»i..."
Tôn tinh cÅ©ng không biết mắng cái gì rồi, hắn từ nhỠđến lá»›n chÃnh là đá»c sách, căn bản không tiếp xúc qua nà y loạn thất bát tao đồ váºt, cho nên, hắn có thể nghÄ© đến khó nhất nghe địa mắng chá»i ngưá»i nói cÅ©ng nhân tiện nà y đó.
Tiểu quý tá» bị có cha má»™t tiếng mẹ má»™t tiếng địa kêu thảm thiết không ngừng, hắn không phải Tôn tinh địa đối thá»§, Tôn tinh má»™t thước tám địa má»™t đầu, hÆ¡n nữa tại xuyên qua trước vừa lại thần xui quá»· khiến địa trải qua dược váºt cải tạo, cả ngưá»i Ä‘á»u là cưá»ng kiện địa cÆ¡ thể, chà đạp má»™t ngưá»i tay trói gà không chặt địa tiểu thái giám quả thá»±c vốn là rất dá»… dà ng rồi.
Cuối cùng, tiểu quý tá» tháºt sá»± là đỉnh không được rồi, không nhịn được gá»i nhượng hô cứu mạng, hắn vì nghÄ© muốn giáo huấn Tôn tinh, tại Tôn tinh trở vá» trước nhân tiện Ä‘em bên ngoà i địa thị nữ cÅ©ng đơn vị rồi Ä‘i ra ngoà i, hắn gá»i hô hồi lâu không hô đến ngưá»i khác nhưng lại Ä‘em ngá»± tiá»n thị vệ kinh động rồi.
Ngá»± tiá»n thị vệ tá»± nhiên không dám mạo muá»™i xông tá»›i, không thể là m gì khác hÆ¡n là cách cá»a sổ há»i ra cái gì sá»± tình, Tôn tinh chÃnh há»a , căn bản cÅ©ng không lo lắng, trá»±c tiếp nhân tiện mắng má»™t câu "CÅ©ng cút cho ta..."
Ngá»± tiá»n thị vệ vừa nghe vốn là Hoà ng thượng tại giáo huấn nô tà i việc nà y tá»± nhiên trông nom không được, cÅ©ng sợ đến xám xịt địa chạy, vô luáºn tiểu quý tá» tái như thế nà o gá»i cÅ©ng không dám há»i lại rồi.
"Tiểu lục tá», tha mạng hả, đừng... Äừng đánh rồi, tái đánh đã được ngươi đánh chết rồi."
"Ngươi bảo ta cái gì?"
"Vạn... Vạn tuế gia, vạn tuế gia tha mạng..."
Tôn tinh thầm nghÄ©, quả nhiên thái giám sợ chết. Bất quá, vừa lại vừa nghÄ©, chÃnh mình cÅ©ng sợ tá» hả, phải nghÄ© muốn tốt biện pháp, không thể là m cho hắn hướng cà n long báo cáo.
Tôn tinh suy nghÄ© má»™t chút, phá»ng chừng chưa từng như váºy hưng phấn qua, cư nhiên Ä‘em bên ngưá»i hoà ng thượng địa trung thà nh nhất cẩu nô tà i đánh, nà y khẩu khà ra địa thuáºn là m, đại não cÅ©ng linh quang rồi, liên tiếp địa phá hư chá»§ ý trong nháy mắt nhân tiện sinh ra rồi.
"Tiểu quý tá», muốn hay không nếm thá» là m nam nhân địa tư vị?" Tôn tinh âm hiểm cưá»i .
"Vạn tuế gia tha mạng, vạn tuế gia tha mạng..." Tiểu quý tá» vừa thấy Tôn tinh địa vẻ mặt chỉ biết còn muốn chà đạp chÃnh mình, bá» bá»™n khấu đầu cầu xin tha thứ.
"Tiểu quý tỠbình thân."
Tiểu quý tỠnơm nớp lo sợ nhìn một chút Tôn tinh, lúc nà y mới run run thân đứng lên.
"Äi, cho trẫm tìm và i cây ngá»n nến đến, muốn vừa lại thô vừa lại lá»›n lên."
Tà i sản của duccuong42
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duccuong42
08-07-2010, 04:48 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 162
Thá»i gian online: 9 phút 12 giây
Thanks: 222
Thanked 984 Times in 99 Posts
chương 13 hoa cúc khai
Không má»™t hồi, tiểu quý tá» trong tay Ä‘ang cầm và i cây tay nhá» bé cổ tay thô địa ngá»n nến sỉ run run sách Ä‘i đến, ná» váºy khuôn mặt nhá» nhắn sợ đến đèn cầy và ng, hắn cà ng là đoán không ra Tôn tinh muốn là m gì tâm lý cà ng sợ hãi, lúc nà y hắn vừa lại đối vá»›i Tôn tinh vừa lại không thể tránh được, chân Hoà ng thượng không trở lại hắn chÃnh là chÃnh thức địa hoà ng đế, giả mạo hoà ng đế chuyện nhưng là chỉ có hắn, cùng thân, còn có Hoà ng thượng bản thân biết, không nên nói hắn lúc nà y không dám Ä‘em chân tướng nói ra Ä‘i, nói đúng là đi ra ngoà i cÅ©ng không ai tÃn hả!
"Vạn tuế gia, nô... Nô tà i biết tá»™i rồi, cÅ©ng không dám rồi, cầu vạn tuế gia bá» qua cho nô tà i Ä‘i." Tiếp theo ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tôn tinh, nhá» giá»ng nói: "Vạn tuế gia, hôm nay ngà i tố cái gì nô tà i cÅ©ng không phát hiện, cái gì cÅ©ng không biết, chÃnh là chân được vạn tuế gia trở vá» nô tà i cÅ©ng là lá»i nà y."
Tôn tinh lạnh lùng cưá»i, nói: "Ngươi chân rất thông minh, không hổ là tại hoà ng đế bên ngưá»i là m cẩu nô tà i địa."
"Quay vá» vạn tuế, nô tà i nhân tiện Ä‘iểm ấy bản lãnh, nô tà i trước kia nhiá»u có đắc tá»™i, vạn tuế gia ngà i đại nhân có đại lượng, đừng tìm nô tà i không chấp nhặt, sau nà y nô tà i cÅ©ng là vạn tuế gia cá»§a ngươi nô tà i, chân vạn tuế gia khi trở vá», ta là chân vạn tuế gia địa nô tà i, chân vạn tuế gia không có ở đây khi là ta cá»§a ngươi nô tà i."
Tôn tinh cÅ©ng không bởi vì hắn hiện ra má»™t bá»™ đáng thương tương vì váºy má»m lòng, hắn lá»›n như váºy tuổi ká»· đã tại cà n long bên ngưá»i là m rồi đã nhiá»u năm địa nô tà i tá»± nhiên có hắn địa chá»— hÆ¡n ngưá»i, bằng hắn và i câu hãy bá» qua hắn, ná» váºy chÃnh mình đầu Ä‘iệu được nhanh hÆ¡n má»™t Ä‘iểm.
"Äem quần rá»i khá»i." Tôn tinh sắc mặt đột nhiên hung ác.
"Vạn... Vạn tuế gia..."
"Thoát, còn chỠta động thủ sao?" Tôn tinh đi tới nhân tiện đạp hắn một cước.
Tiểu quý tá» sỉ run run sách từ trên mặt đất vừa lại đứng lên, hai tròng mắt len lén nhìn Tôn tinh hai mắt, bắt đầu cháºm quá thoát khởi quần.
"Ngươi nãi nãi, ngươi ma cá» xát cái rắm, khoái thoát..."Tôn tinh Ä‘i tá»›i vừa là má»™t cước, mắt thấy thiên khoái sáng, Tôn tinh cÅ©ng không thá»i gian cùng hắn ma.
"Vạn tuế gia..."Tiểu quý tỠđem quần thoát xong hết rồi đứng ở nơi đó sỉ run run sách không biết như thế nà o cho phải.
"Äem cái mông quyết đứng lên."
Tiểu quý tá» thuáºn theo địa Ä‘em luồng thà quyết lên, có vẻ cà ng thêm vâng vâng dạ dạ, hắn tâm lý nhưng là âm thầm nảy sinh ác độc, chỉ cần ngươi không đánh ta, không giết chết ta, chá» vạn tuế gia trở vá» ta muốn Ä‘em ngươi năm ngá»±a phân thây, thiên Ä‘ao vạn quả, giết ngươi cả nhà , diệt ngươi chÃn tá»™c...
Tôn tinh cúi đầu nhìn má»™t chút, tháºt đúng là sạch sẽ, so vá»›i phụ nữ địa hoà n lại sạch sẽ, ngay cả mao cÅ©ng không có má»™t cây, "Tái giÆ¡ lên má»™t Ä‘iểm..."
Tôn tinh Ä‘em ngá»n nến Ä‘iểm rồi, sau đó Ä‘em má»™t chút địa đèn cầy mỡ giá»t tại hắn địa cái mông thượng, tiểu quý tá» khẩn trương được không ngừng địa run rẩy, má»—i giá»t má»™t giá»t cÅ©ng run run má»™t chút, cái mông địa nổi da gà nổi lên má»™t tầng, nhưng là giá»t rồi má»™t hồi, tiểu quý tá» liá»n buông lá»ng rồi, mặc dù hoà n lại run run, nhưng lại hiện ra rồi rất thoải mái địa bá»™ dáng, tiểu cái mông hồng hồng địa, đến sau lại lại thoải mái địa lầm bầm đứng lên, phÃa dưới cÅ©ng mất chặt rồi, má»™t giá»t giá»t nước tiểu dịch chảy bắp đùi chảy xuống đến.
"Ngươi con mẹ nó, có phải hay không rất thoải mái, nước tiểu cũng chảy xuống rồi." Tôn tinh bưng cái mũi nói.
"Vạn tuế gia, nô tà i... Nô tà i không phải cố ý địa, nô tà i không đồ váºt kia rồi tá»± nhiên nghẹn không được nước tiểu." Tiểu quý tá» quay đầu ăn nói khép nép nói.
"Hừ, ná» váºy gia sẽ dạy ngươi má»™t cà ng thoải mái địa." Tôn tinh lôi kéo hắn địa mái tóc, bắt tay trong địa ngá»n nến trá»±c tiếp nhân tiện đâm và o hắn địa cái mông.
"Hả..."Tiểu quý tỠmột tiếng đau đớn hô thiếu chút nữa lủi đứng lên.
"Ha ha, cái nà y kêu là thái giám ngồi đèn cầy, có được hay không chịu?"
"Gia... Gia, ngươi tạm tha rồi nô tà i Ä‘i!" Tiểu quý tá» vốn là vừa run rẩy vừa khóc, má»™t bá»™ phi thưá»ng đáng thương địa bá»™ dáng.
"Sau nà y ngươi tái khó chịu hay dùng loại nà y phương pháp giải quyết, gia nhìn ngươi là m thái giám tố địa rất khổ cực, đây là gia phần thưởng của ngươi biện pháp."
"Nô... Nô tà i tạ ơn rồi..."Tiểu quý tỠgian nan địa quỳ xuống cấp Tôn tinh khấu rồi một đầu.
"Äừng khách khÃ, gia ăn thịt sao được cho ngươi cái nà y nô tà i có thang uống Ä‘i, Ä‘i, Ä‘em gia địa viá»n và ng liá»n thùng mang tá»›i, được rồi, ná» váºy ngá»n nến đừng rút, như váºy man tốt."
Tiểu quý tá» mang theo cây ngá»n nến, tá»±a như dà i quá cây cái Ä‘uôi dưá»ng như, miêu thắt lưng Ä‘em ngá»±a thùng ôm lại đây, "Gia, nô tà i đỡ ngươi."
"Gia nÆ¡i nà y cÅ©ng không so vá»›i ngươi, phương tiện đây!" Tôn tinh Ä‘em quần má»™t thoát, móc ra đã rất câu quy mô tên phe phẩy, nhắm ngay bồn cầu "Ào à o..."Nhân tiện nước tiểu đứng lên, còn phải ý địa nhìn chằm chằm tiểu quý tá», "Thế nà o, hâm má»™ Ä‘i?"
Tiểu quý tá» ná» váºy miệng mở được khoái vượt qua chén nhá» rồi, sắc mặt đèn cầy trắng, tá»±a như cương thi dưá»ng như, Tôn tinh cố ý dùng nước tiểu bức tranh giá»›i, vừa nước tiểu vừa nói: "Muốn nói các ngươi cái kia gia tháºt sá»± là thá»§ kim sÆ¡n vá»ng *** đống, không mẹ nó biết hảo nhá» vả, ngươi nói hoà ng háºu tháºt tốt hả, trên giưá»ng công phu ná» váºy tuyệt đối vốn là nhất lưu địa, má»™t sá» thẳng phun nước, như váºy thiên cổ khó gặp địa hắn không chÆ¡i đùa, không nên chạy đến bên ngoà i chÆ¡i đùa dã địa, cÅ©ng không sợ nhiá»…m rồi khuyết Ä‘iểm Ä‘em váºt kia nán vụn rá»›t, còn có Hòa Thạc công chúa, vốn là vừa lại ngây thÆ¡ vừa đáng yêu, ná» váºy tiểu cước nha..."
"Bùm..."Tiểu quý tá» cả kinh trá»±c tiếp ngồi ở rồi trên mặt đất, theo sau, hét thảm má»™t tiếng vừa lại nhảy dá»±ng lên. CÅ©ng cố không hÆ¡n Ä‘au rồi, má»™t chút ghé và o rồi trên mặt đất, bang bang khấu đầu, "Gia, gia, ngươi cứu mạng hả, ngươi đừng hÆ¡n nữa, nô tà i vốn là thượng có tám mươi tuổi địa lão mẫu, hạ có chÃn mươi tuổi địa cha, má»™t má»i ngưá»i tá» mấy chục lá»— hổng toà n bá»™ chỉ và o nô tà i đây, gia, ngươi là cá»§a ta sống tổ tông, sau nà y nô tà i cÅ©ng nghe lá»i ngươi, gia ngươi nhưng ngà n vạn lần không thể nói lung tung hả!"
Tôn tinh nước tiểu hết nước tiểu, không nhanh không cháºm địa nhắc tá»›i quần, tiếp theo hướng trên giưá»ng má»™t ngã, "Chỉ cần là m cho gia thuáºn trái tim, gia cÅ©ng không bị là m khó ngươi, ngươi Ä‘i ra ngoà i Ä‘i, gia muốn mị má»™t hồi."
"Ha ha... Hôm nay chân mẹ nó thoải mái." Tôn tinh đánh má»™t ha khÃ, lại không há» lý tiểu quý tá», tâm lý cái kia thuáºn khà hả, nếu sá»›m nghÄ© đến biện pháp nà y còn dùng chịu hắn địa uất khÃ.
Tiểu quý tỠôm bồn cầu, cứng ngắc địa Ä‘i bước má»™t Ä‘i tá»›i, tá»›i rồi ngoại ốc, cÅ©ng không trông nom ngưá»i nà o địa giưá»ng, trá»±c tiếp gục rồi Ä‘i tá»›i, tâm lý vốn là phiên giang đảo hải, trảo trái tim cong can hả, háºn không thể giao trái tim móc ra lấy tay kéo mong kéo mong.
"Ta địa trá»i Æ¡i, hắn cư nhiên Ä‘em hoà ng háºu cấp thượng rồi, nà y không phải thiên muốn sụp sao, còn có... Vạn tuế địa tiểu khô muá»™i muá»™i, ai nha..."Tiểu quý tá» thống khổ địa giãy dụa thân thể, hắn là tâm lý khó chịu hả, bây giá» hắn tháºt không biết như thế nà o là m, hắn Ä‘em hoà ng háºu cùng tiểu công chúa là m nhưng là tại hắn không coi và o đâu, đây là hắn địa thất trách, tuyệt đối địa thất trách, vạn tuế gia trong trưá»ng hợp biết rồi việc nà y, ná» váºy không chỉ Ä‘iệu hắn má»™t ngưá»i địa đầu, đó là muốn chÃn tá»™c sao trảm.
Tiểu quý tỠôm gối đầu hà o rồi má»™t mạch vừa lại má»™t mạch, bình thưá»ng linh quang địa đầu đã thà nh tương hồ rồi, nghÄ© như thế nà o Ä‘á»u là chỉ có má»™t cái đưá»ng chết , giám thị ngưá»i cùng bị giám thị ngưá»i Ä‘á»u là đồng tá»™i, nà y không có thể như váºy việc nhá», ná» váºy nhưng là hoắc loạn háºu cung, cấp hoà ng đế mang cho nón xanh, không nên nói là m như đương sá»± ngưá»i, coi như là biết tình ngưá»i cÅ©ng khó trốn vừa chết.
"Ai nha..."Tiểu quý tá» dùng má»™t lát lá»±c Ä‘em ngá»n nến từ cái mông khi nhổ ra, đặt ở trước mắt nhìn má»™t chút, đột nhiên như nổi Ä‘iên giống nhau hướng gối đầu đâm Ä‘i, "Ta xuyên và o tá» ngươi, ta xuyên và o tá» ngươi..."
Phát tiết rồi má»™t hồi, là m như đột nhiên nhá»› tá»›i rồi biện pháp, như tinh thần thất thưá»ng giống nhau nhảy xuống giưá»ng trở mình tương ngã quỹ địa mà bắt đầu tìm, cuối cùng phát hiện trên bà n địa đèn cầy bà n dưá»ng như thÃch hợp, nắm ở trong tay so vẽ má»™t chút, hướng trong ốc nhìn má»™t chút.
"Ta trước hết giết ngươi..."
Má»›i vừa Ä‘i rồi hai bước vừa lại quay trở vá», Ä‘em đèn cầy bà n má»™t ném, "Con mẹ nó, ta bây giá» giết hắn vốn là hà nh thÃch vua hả!"
"Không được, ngươi chÆ¡i đùa ta cÅ©ng chÆ¡i đùa, ai cÅ©ng đừng nhà n rá»—i, ngưá»i nà o là m cho hắn Ä‘em to như váºy má»™t háºu cung ném mặc kệ Ä‘i ra ngoà i phiêu, đáng Ä‘á»i..."Vừa nói, tiểu quý tá» phiết chân, vừa xoa cái mông vừa hướng tá»›i Ä‘i đến.
Tà i sản của duccuong42
Last edited by duccuong42; 08-07-2010 at 04:52 AM .
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duccuong42
08-07-2010, 04:53 AM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 162
Thá»i gian online: 9 phút 12 giây
Thanks: 222
Thanked 984 Times in 99 Posts
chương 14 dương nữu
Tôn tinh bị đánh thức khi đã vốn là sáng sá»›m hÆ¡n năm giá», cảm giác cả ngưá»i bá»§n rá»§n khó chịu, hai tròng mắt cÅ©ng phát sáp, hiển nhiên ban đêm trong hoạt động lượng nhiá»u lắm hÆ¡n nữa vừa lại không tá»›i lúc tốt lắm nghỉ ngÆ¡i tạo thà nh địa.
Tinh suy nghÄ© xem má»™t chút gá»i chÃnh mình chÃnh là thái giám tiểu phúc sinh, "Tiểu quý tỠđây?"
"Quay vỠvạn tuế gia, quý công công nói đau bụng tối hôm qua hướng ngà i cáo qua giả, hắn là m cho nô tà i thay mặt chức hầu hạ vạn tuế gia."
"Oh..."Tôn tinh tâm lý rõ rà ng tiểu quý tá» bị chÃnh mình tối hôm qua cấp chà đạp bi thảm rồi, nghÄ© đến vốn là không xảy ra ốc, vuốt vuốt hai tròng mắt nói: "Ná» váºy bên ngoà i địa nha đầu đây?"
"Nà y..."Tiểu phúc sinh nhất thá»i cÅ©ng đáp không được.
"Vạn tuế gia, đông thơm mát bên ngoà i hầu hạ đây!"
"Oh!" Tôn tinh ứng vá»›i rồi tiếng xé gió, biết các nà ng cÅ©ng là má»›i vừa trở vá», "Äến, hầu hạ gia rá»a mặt."
Tôn tinh đơn giản địa rá»a mặt qua vừa lại được thay cà n long tiến và o hiếu Ä‘i. Cà n long từ nhá» táºp võ, tình hình chung cÅ©ng thÃch Ä‘i bá»™, Tôn tinh cÅ©ng không có thể phá quy cá»§, vừa Ä‘i vừa âm thầm nói thầm, "Mẹ kiếp, cấp chÃnh mình địa cha mẹ chưa từng khấu quá , nhưng tháºt ra chạy trốn thoát nà y đến má»™t ngà y khấu hai đầu, bất quá, cÅ©ng không giảm bá»›t, không phải có nhiá»u như váºy cấp chÃnh mình khấu đầu địa sao!"
Tôn tinh lại muốn: "Dù sao cÅ©ng không phải tiểu quý tá» Ä‘i theo, coi như là hắn Ä‘i theo bây giá» cÅ©ng không sợ rồi, muốn chỉ chốc lát tái đến hoà ng háºu nÆ¡i nà o nghỉ má»™t lát, là m cho nà ng cấp đấm đấm lưng, ấn xoa bóp, tái sảng má»™t bả, thừa dịp ná» váºy Ä‘iểu hoà ng đế còn không có trở vá» hẳn là nhiá»u hưởng thụ hưởng thụ, nà y không nên tiá»n địa mua bán quá hạn nhưng là tố phế địa. Ha ha... Tốt nhất hắn bên ngoà i nhiá»u tiêu dao mấy ngà y nay tá», như váºy chÃnh mình có thể hung hăng là m cho là m cho hắn địa háºu cung, tương lai không chuẩn còn có thể lưu lại má»™t nhi ná»a nữ địa, nói không chừng còn có thể tố hoà ng đế..."
Tôn tinh nghÄ© tá»›i nghÄ© tá»›i để địa huynh đệ cÅ©ng Ä‘i theo không thà nh tháºt rồi, đơn vị khởi đại cao, tẩu khởi lá»™ đến cÅ©ng cảm giác không dá»… chịu rồi.
"Uh, tiểu phúc sinh, đó là ngưá»i nà o, gần đây Trẫm hai tròng mắt như thế nà o phát hoa đây?" Tôn tinh vuốt vuốt hai tròng mắt, là m bá»™ đối vá»›i cách không đủ ba mươi thước địa mỹ nhân thấy không rõ, không phải hắn thấy không rõ, mà là hắn không nháºn biết.
"Quay vá» vạn tuế gia, đó là hiá»n chá»§ tá»." Tiểu phúc sinh ngẩng đầu nhìn rồi xem Tôn tinh, "Vạn tuế gia, có muốn hay không truyá»n thái y cấp vạn tuế coi trá»™m má»™t chút?"
"Không có việc gì, chá»§ yếu là gia nà y hai thiên nghỉ ngÆ¡i bất hảo." Tôn tinh cÅ©ng không lý tiểu phúc sinh, nếu biết đối diện địa mỹ nhân là ai cÅ©ng sẽ không dùng khách khà rồi, ánh mắt lá»›n máºt địa nghênh đón, đây là , dùng hai mắt cá»§a mình xem ngưá»i khác lão bà , cà ng xem hai tròng mắt cà ng phát sáng.
Chỉ thấy hoa tùng gian Äình Äình đứng sừng sững má»™t vị diệu linh nữ tá», phương linh cÅ©ng nhân tiện hai mươi mốt nhị tuổi, thân thể tiêm nhược nhẹ nhà ng, má»™t thân hồng nhạt sưá»n xám, gáy ngá»c dà i nhá» trắng nõn, mặt như lê hoa, môi anh đà o mang lá»™, đôi mắt đẹp hỉ trung ẩn tình. Tôn tinh bằng trà nhá»› hẳn là vốn là hiá»n quý phi.
Hiá»n quý phi vừa thấy Tôn tinh liá»n nghênh lại đây, trong suốt hạ bái, "Thần thiếp gặp qua vạn tuế, vạn tuế cát tưá»ng."
"Ãi phi bình thân." Tôn tinh vươn tay kéo nà ng xuân hà nh bà n tay nhá» bé." Ãi phi như váºy là m sao nÆ¡i nà y?"
"Thần thiếp vốn là đi rất quý phi nÆ¡i nà o xin má»i an, tẩu đến nÆ¡i đây xa xa nhân tiện thấy được vạn tuế, cho nên đã Ä‘i xuống xe ở chá»— nà y chá», nghe nói vạn tuế nà y hai nháºt nghỉ ngÆ¡i bất hảo, cho nên gấp đến độ cấp vạn tuế xin má»i má»™t an."
Hiá»n quý phi oanh oanh lá»i nói nhá» nhẹ giống như xuân phong phất nhÄ©, là m cho Tôn tinh cả ngưá»i cÅ©ng ngứa ngứa địa, thầm nghÄ©: "Bất kể nà ng đây, hôm nay vừa lúc đổi lại má»™t má»›i mẻ địa nếm thá»."
"Ná» váºy ái phi, chúng ta nhân tiện cùng nhau Ä‘i thôi?" Tôn tinh lôi kéo hiá»n quý phi địa tay nhá» bé cùng nhau hướng phượng liá»…n Ä‘i đến, nghÄ© thầm, cái nà y có xe ngồi.
Còn không có lên xe, chỉ thấy phÃa bắc diện vừa lại sá» qua má»™t chiếc xe, từ ná» váºy xe vẻ ngoà i thượng vừa nhìn chỉ biết vốn là hoà ng háºu địa, quả nhiên, xe còn không có dừng ổn hoà ng háºu nhân tiện Ä‘em đầu dò xét Ä‘i ra.
Tôn tinh thầm nghĩ: "Nà y ngã khó là m rồi."
Hiá»n quý phi sắc mặt thoáng thay đổi hạ, hiển nhiên có chút mất hứng, bất quá, láºp tức vừa lại khôi phục cưá»i khanh khách địa bá»™ dáng, mau Ä‘i hai bước đón nháºn Ä‘i.
"Muá»™i muá»™i cấp tá»· tá»· xin má»i an."
Hoà ng háºu đầu tiên là đem hiá»n quý phi kéo đến, vừa lại lại đây cấp Tôn tinh xin má»i an, hai tròng mắt nhưng lại len lén nhìn chằm chằm Tôn tinh, tại Tôn tinh xem ra, chÃnh là má»™t loại tưởng niệm địa biểu hiện.
Tôn tinh thấy nà ng hai ngưá»i nà o cÅ©ng không nguyện Ä‘i ngồi xe, vừa lại không nghÄ© dà y nà y bạc bỉ, liá»n má»™t tay kéo má»™t vị vừa cưá»i nói vừa hướng từ Trữ cung Ä‘i đến, khoái đến gần từ Trữ cá»a cung khi vừa lại gặp hai vị, má»™t vốn là thục phi, má»™t vốn là uyển phi, cái nà y nhưng cà ng náo nhiệt rồi, hình như là thương lượng tốt lắm dưá»ng như, cÅ©ng Ä‘uổi má»™t cái thá»i gian tá»›i.
Hoà ng háºu cưá»i nói: "Sắc mặt muá»™i muá»™i, Uyển muá»™i muá»™i, có phải hay không đã ở nà y xảo ngá»™ thánh Ä‘iá»u khiển à ?"
"Tá»· tá»· sẽ khi dá»… ngưá»i, là được các ngươi xảo ngá»™, chẳng lẽ lại không được muá»™i muá»™i xảo ngá»™." Uyển phi là m nÅ©ng địa vãn ở hoà ng háºu địa ca cánh tay, bốn ngưá»i phi tá» trung nà ng nhá» nhất, cÅ©ng nhân tiện mưá»i sáu bảy tuổi địa bá»™ dáng.
Uyển phi nói xong rồi, và i ngưá»i cÅ©ng nở nụ cưá»i, giống như Ä‘á»u là trong lòng biết rõ rà ng.
Tôn tinh nhìn bốn vị kiá»u tÃch tÃch địa mỹ nữ trái tim há»a nhất thá»i bay lên, tháºn thượng tuyến cÅ©ng siêu công suất công việc, nếu như đồng mấy vị mỹ nhân đến má»™t đại bị đồng miên nhân tiện đắc ý đã chết, cÅ©ng không biết ná» váºy Ä‘iểu hoà ng đế cóhay không chÆ¡i đùa.
Tôn tinh mặc dù nghÄ© muốn, nhưng là cÅ©ng không dám tùy tiện ra tay, đối vá»›i không biết chuyện tốt nhất không nên xằng báºy, xem ra chỉ có thể đợi được lâm triá»u trôi qua đám ngưá»i tìm các nà ng rồi.
Mấy ngưá»i đầu tiên là cấp dụ rất quý phi xin má»i qua an, liá»n cÅ©ng chạy tá»›i khiêm phi nÆ¡i nà o, khiêm phi cùng các vị phi tá» tuổi cÅ©ng tương phảng, hÆ¡n nữa các vị phi tá» vừa lại không cần lo lắng khiêm phi cùng các nà ng tranh sá»§ng, cho nên, khiêm phi cùng các vị phi tá» quan hệ cÅ©ng phi thưá»ng tốt.
Khiêm phi thấy Tôn tinh tinh thần có chút bất hảo, cố ý địa quan tâm má»™t chút, vừa lại phân phó ngưá»i cấp Tôn tinh chuẩn bị rồi trản sừng hươu huyết, sừng hươu huyết nhưng là đại bổ địa, hÆ¡n nữa đối vá»›i hư tổn hại có thần kỳ địa hiệu quả, Tôn tinh chỉ là không có nghỉ ngÆ¡i tốt tinh thần không đủ, má»™t trản huyết hạ bụng, cÅ©ng không biết là tinh thần tác dụng hay là chân quản sá»± rồi, hạ thể nghẹn địa sinh Ä‘au, khà huyết nhắm thẳng dâng lên.
Hoà ng háºu vẫn len lén quan sát đến Tôn tinh địa vẻ mặt, Tôn tinh tháºt hy vá»ng nà ng có thể nói câu, là m cho chÃnh mình di Ä‘iá»u khiển trưá»ng xuân cung, đáng tiếc, nà ng chÃnh là không chịu khai cái nà y khẩu, hÆ¡n nữa muốn ở đây bồi khiêm phi dùng đồ ăn sáng, hoà n lại á»§y uyển địa muốn cho Tôn tinh lưu lại, Tôn tinh vốn là âm thầm gấp quá, chẳng lẽ như váºy có ý tứ chuyện nà ng không muốn tố?
Tôn tinh dùng cÆ¡m xong, lấy cá»› muốn phê tấu chương lúc nà y má»›i rá»i khá»i thân, vốn định đến ngoà i nà ng phi tá» nÆ¡i nà o Ä‘i bá»™ Ä‘i bá»™, đáng tiếc nghÄ© tá»›i nghÄ© lui không má»™t ngưá»i nháºn thức địa, trừ ra hoà ng háºu ná» váºy ngay cả ngưá»i nà o trụ ở đâu cÅ©ng không biết, chung quy không thể khắp nÆ¡i xông loạn ấn ngã má»™t ngưá»i nhân tiện khô Ä‘i!
Cuối cùng là m bá»™ phiên liá»…u phiên tấu chương, vừa lại nhìn và i quyển sách xem như nấu tá»›i rồi và o triá»u thá»i gian. Äối vá»›i sá»›m kỳ Tôn tinh vốn là đau đầu nhất địa, hướng ná» váºy ngây ngốc ngồi xuống, đối mặt hÆ¡n mưá»i vị đại thần không biết nói cái gì cho phải, chÃnh là láºp tức có thể xá» lý địa tấu chương cÅ©ng là sắc mặt sau khi tái nghị, ná» váºy Ä‘iểu hoà ng đế cÅ©ng không sợ chiết rồi danh tiếng, cho dù ná» váºy Ä‘iểu hoà ng đế không sợ chÃnh mình cÅ©ng là trên mặt thay hắn quải không được.
Tiểu Thần Phúc sinh vốn là lần đầu tiên và o triá»u, phá»ng chừng có chút mất bình tÄ©nh, vừa lên đến chÃnh là má»™t câu, "Có vốn tấu đến, không có vốn bãi triá»u..."
Nhất bang đại thần vốn là hai mặt nhìn nhau, cho nhau xem xem, cảm giác trách có chút là lạ địa, nà y hai ngà y hoà ng đế vốn là là m sao váºy, bình thưá»ng mạnh mẽ vang dá»™i, vừa lại phi thưá»ng hiểu được hà i hước địa hoà ng đế như thế nà o đột nhiên trở nên ngÆ¡ ngác địa, nhưng lại là m ra như váºy má»™t ngưá»i nhị so vá»›i thái giám.
"Vạn tuế, thần thấy vạn tuế tinh thần khó coi, có phải hay không mấy ngà y nay quá mức vất vả, long thể nợ an hả?" Sáu Vương dò xét suy nghĩ, lắc đầu hoảng não địa nói.
"Trẫm địa long thể rất tốt, chá»› cần sáu Vương quải niệm, Trẫm nhưng tháºt ra nghe sáu Vương nói chuyện khi khẩu xỉ không rõ, có phải hay không rượu nghiện lại nổi lên, ngưá»i đâu, ban thưởng sáu Vương ngá»± rượu má»™t hồ." Äây là Tôn tinh duy nhất có thể váºn dụng địa quyá»n lá»±c.
"Oh... Ha hả, tạ ơn vạn tuế." Sáu Vương vốn là thị rượu như mạng, ban thưởng rượu tự nhiên cao hứng, bất quá, hắn hay là cảm giác kỳ quái, ngà y hôm qua mới vừa ban thưởng qua rượu hôm nay như thế nà o hoà n lại ban thưởng.
Mở triá»u đình ngá»c đại há»c sÄ© tiến lên nói: "Vạn tuế, chuẩn cát ngươi lÅ© phạm ta Nam Cương, lược ngưá»i kiếp súc, chế tạo há»—n loạn máu tanh, khiến cho Nam Cương dân không trò chuyện sinh, thần hôm qua đã thượng rồi sổ con, không biết vạn tuế thánh ý như thế nà o?"
Mở triá»u đình ngá»c là tam hướng nguyên lão, Tôn tinh tháºt là có chút sợ hắn, hÆ¡n nữa hắn tấu được hay là đại sá»± cháºm trá»… không được, Tôn tinh tháºt muốn chuẩn tấu, nhưng là cà ng đại sá»± cà ng không dám.
Tôn tinh do dá»± rồi má»™t hồi lâu, nói: "Mở ái khanh, việc nà y quan hệ trá»ng đại, xin cho Trẫm lo lắng nhị tam."
"Vạn tuế, thần tưởng rằng, hôm nay Thiên triá»u quốc thái dân an, quốc khố đầy đủ, hoà n toà n có thể láºp tức nhắm ngay cát ngươi dụng binh."
"Tốt lắm, Trẫm đã tại lo lắng rồi." Tôn tinh bất đắc dĩ địa huy phất tay.
Mở triá»u đình ngá»c má»›i vừa lui ra, Lý vệ vừa lại tấu nói: "Vạn tuế, Thiểm Tây hạn tình nghiêm trá»ng, lương thá»±c giảm phân ná»a, năm nay phú thuế rất khó hoà n thà nh, xin má»i vạn tuế thánh dụ."
"Khụ..."Tôn tinh nhẹ ho nhẹ má»™t chút, thầm nghÄ©: "Con mẹ nó vừa là má»™t tam hướng nguyên lão, hôm nay vốn là là m sao váºy, cÅ©ng tá»›i tìm ta phiá»n toái."
Tôn tinh vừa là bất đắc dĩ địa huy phất tay, "Việc nà y sắc mặt sau khi tái nghị."
PhÃa dưới địa đại thần nhất thá»i vừa lại nhấp nhoáng rồi má»™t mảnh nghi vấn ánh mắt, Tôn tinh tháºt là có chút ngồi không yên, thiếu chút nữa đứng lên chạy thoát, cÅ©ng may, Lý vệ cÅ©ng không có há»i tá»›i, mà là giảo hoạt địa mỉm cưá»i nói: "Vạn tuế, thần hoà n lại có má»™t chuyện khởi bẩm, sa nga sa hoà ng phái đặc biệt sỠđến đây hướng cống, cÅ©ng có chứa xinh đẹp diệu linh cô gái má»™t gã, bây giá» chÃnh ở ngoà i Ä‘iện háºu chỉ, vạn tuế có hay không chiêu thấy?"
Tôn tinh vừa nghe có diệu linh cô gái hai tròng mắt nhất thá»i sáng ngá»i, hắn cÅ©ng không biết chÃnh mình là m sao váºy, từ xuyên qua tá»›i nay, chÃnh là thÃch nghe mỹ nữ hai chữ.
Thầm nghÄ©: "Mặc kệ chuyện gì cÅ©ng sắc mặt sau khi tái nghị, lần nà y sao được tố quay vá» chá»§, sa nga mỹ nữ, cÅ©ng chÃnh là nga Rose mỹ nữ, nga Rose địa mỹ nữ nhưng là tại trên thế giá»›i nổi danh, nà y vừa là ngà n chá»n vạn tuyển địa, nà y nếu không thấy ná» váºy chẳng phải là đem tá»›i tay địa thịt béo đâu cho ngưá»i khác."
Tôn tinh là m bộ do dự một chút, nói: "Chuẩn tấu."
Lý vệ như lão hồ ly dưá»ng như, giảo hoạt địa ánh mắt len lén chợt hiện giáºt mình, Ä‘em chỉ truyá»n rồi Ä‘i xuống.
Không má»™t hồi, hai vị sa nga đặc sứ mang theo má»™t vị tuổi còn trẻ mạo đắc ý địa cô nương Ä‘i và o rồi đại Ä‘iện, oa... Tôn tinh nhân tiện cảm giác tại nghiêm nhiệt địa ngà y mùa hè đâm đầu phất tá»›i má»™t tráºn nhẹ nhà ng khoan khoái địa tây bá Lợi à gió mát, thoải mái, cả ngưá»i địa thoải mái. Chỉ thấy ná» váºy mỹ nữ khà chất cao nhã, bước Ä‘i chân thà nh, hai Ä‘iá»u bắp đùi giống như hai thanh giải phẩu Ä‘ao, thon dà i thẳng tắp. Ná» váºy trắng phu chân gá»i má»™t trắng, trắng địa chói mắt, đúng như tuyết cÆ¡ ngá»c cốt má»™t bá»±c như nhau, má»™t đầu cuá»™n sóng mà u và ng tóc dà i, bÃch nhãn khom mi, tu cố gắng địa cái mÅ©i, phấn chi ná»™n hồng địa cái miệng nhá» nhắn, no đủ địa bá»™ ngá»±c, thân má»™t bá»™ mà u trắng lá»… phục, tá»±a như má»™t gốc cây trữ đứng ở sÆ¡n tốp thượng địa Tiểu Bạch dương.
Theo hai vị đặc sứ cùng nhau trong suốt má»™t xá, dùng má»™t câu không lưu loát địa Hán ngữ nói câu, "Vạn tuế gia cát tưá»ng."
"Bình thân..."Tôn tinh thiếu chút nữa đứng lên, mắt nhìn chằm chằm nga Rose mỹ nữ thầm nghÄ©: "Xuyên qua sau khi tháºt sá»± là diá»…m phúc không cạn, mặc kệ rồi, nói cái gì cÅ©ng muốn Ä‘em nà y khối Tiểu Bạch dương cứ ngã, tuyệt không có thể để lại cho ná» váºy Ä‘iểu hoà ng đế."
"Vạn tuế gia, thần... Thần nữ sá»›m nghe nói... Äại rõ rà ng hoà ng đế... Là tháºt long thiên tá»... Thần nữ như thế nà o không thấy ra... Vạn tuế gia cùng những ngưá»i khác bất đồng đây?"
"Äừng nghe bá»n há» nói báºy, Trẫm cÅ©ng chÃnh là má»™t bình thưá»ng địa ngưá»i."
Tà i sản của duccuong42
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duccuong42
Từ khóa được google tìm thấy
conan hau cung luc 4vn , du hi liep diem hau cung , êàíàëà , ebook hau cung liep diem , èðêóòñê , hau cung diep liem , hau cung liep , hau cung liep diêm , hau cung liep diem , hau cung liep diem 165 , hau cung liep diem 30 , hau cung liep diem c26 , hau cung liep diem full , hau cung liep diem ola , hau cung liep diem prc , hau cung liet diêm , hau cung liet diem , hau cung liet diem 25 , hau cung liet diem 4vn , hau cung liet diem txt , hau cung lieu diem , hau cung lieu diep , hau cung lisp diem , hau cung liwp diem , hau cung xuan sac , hau vung liep diem , haucungliepdiem.doc , haucungliepdiem.txt , haucungtuchangioi , hâu cung liêp diêm , háºu cung há»c viên , háºu cung liẹp diá»…m , háºu cung liệp diêmz , háºu cung liệp diá»…m , háºu cung liệt diá»…m , háºu cung liệt diem , háºu cung liep diem , háºu cung xuân sắc , hoang cung liep diem , îäíîêëàññíèêè , liêp diêm hoang cung , liệp diá»…m hau truyen , liep diem di gioi , liep diem hau cung , liep diem hiep dam , liep diem trong hau cung , liet diem hau cung , mụ mụ rên rỉ , nhuÌ£c huyệt , òèïîãðàôèÿ , sac hiep conan , sac hiep hau cung , sac hiep liet diem , sac hiep thai giam , sắc hiệp - cà n long , sắc hiệp cà n long , sắc hiệp háºu cung , sec hiep hau cung , thái giám , thái giám liệp mỹ , ðîñòåëåêîì