 |
|

03-08-2010, 06:35 PM
|
.gif) |
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Mar 2009
Äến từ: NÆ¡i có gió...
Bà i gởi: 1,479
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 24 phút
Thanks: 1,805
Thanked 1,346 Times in 395 Posts
|
|
Cát Bụi Thá»i Gian - Chương 10 :
Äại tá Ramon Acoca Ä‘ang trong trạng thái thoải mái. Rốt cuá»™c thì má»i thứ Ä‘á»u đã trở lại đúng chá»— cá»§a nó.
Má»™t ngưá»i lÃnh bước và o:
– Äại tá Sostelo đã tá»›i.
– ÄÆ°a ông ta và o.
Ta cÅ©ng sẽ kkông cần hắn nữa, Acoca nghÄ©. Hắn có thể vá» vá»›i đám lÃnh vô tÃch sá»± cá»§a mình.
Äại tá Fal Sostelo bước và o.
– Chà o đại tá.
– Chà o đại tá.
Tháºt là mỉa mai. Sostelo nghÄ©. CÅ©ng cùng má»™t cấp báºc nhưng lão khổng lồ sẹo mặt nà y có thể bóp chết mình. Bởi hắn có quan hệ vá»›i OPUS MUNDO. Äối vá»›i Sostelo, phải có mặt theo yêu cầu cá»§a Acoca thì tháºt nhục nhã nhưng cố gắng không để lá»™ sá»± bá»±c tức ra ngoà i.
– Ông cần gặp tôi?
– Phải. - Acoca chỉ cho hắn ta chIếc ghế. - Má»i ngồi. Tôi có má»™t tin cho ông đây, Jaime Miro mang theo các nữ tu đó.
– Ông bảo sao?
– Phải. Chúng Ä‘ang cùng Ä‘i vá»›i Miro và đồng bá»n. Bá»n chúng đã tách là m ba nhóm.
– Là m sao ... là m sao ông biết được?
Ramon Acoca ngả ngưá»i ra sau.
– Ông có chơi cỠkhông?
– Không.
– Tháºt tiếc. ChÆ¡i cá» là má»™t môn thể thao có tÃnh giáo dục. Äể thà nh má»™t tay cá» giá»i thì cần phải nắm được tÃnh toán cá»§a đối phương. Jaime Miro và tôi Ä‘ang chÆ¡i cá» vá»›i nhau.
– Tôi không hiểu ... - Fal Sostelo tỠvẻ ngạc nhiên.
– Chẳng phải văn vẻ gì đâu, ông đại tá. Chúng tôi không dùng bà n cá» mà dùng trà não. Chắc chắn tôi hiểu Jaime Miro hÆ¡n bất cứ ai trên Ä‘á»i. Tôi biết cái đầu hắn hoạt động ra sao. Tôi biết rằng hắn sẽ cho nổ con Ä‘áºp ở Raina, và ta đã bắt được ba thằng ở đó. Miro chỉ nhá» tình cá» mà thoát được. Tôi Ä‘oán hắn sẽ gắng giải thoát cho mấy tên bị bắt, và Miro cÅ©ng hiểu rằng tôi sẽ Ä‘oán biết.
– Acoca nhún vai. - Có Ä‘iá»u tôi đã không ngá» hắn lại sá» dụng lÅ© bò và o kế hoạch cá»§a mình. - Giá»ng Acoca lá»™ chút khâm phục.
– Có vẻ như ông ...
– Ngưỡng má»™ hắn? Tôi ngưỡng má»™ đầu óc cá»§a hắn. Nhưng khinh bỉ con ngưá»i hắn.
– Ông có biết Miro Ä‘i vá» phÃa nà o?
– Hắn đi theo hướng Bắc. Tôi sẽ tóm được hắn trong vòng ba ngà y nữa. - Acoca nói quả quyết.
Äại tá Sostelo há hốc mồm nhìn đại tá Acoca, thán phục. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Cuối cùng sẽ là nước chiếu tướng.
Äúng là đại tá Acoca hiểu Jaime Miro, song như váºy cÅ©ng chưa đủ. Y muốn có má»™t thứ vÅ© khà tối độc để đảm bảo thắng lợi,và y đã tìm thấy.
– Bằng cách nà o mà ông ...?
– Má»™t trong những kẻ đồng loã cá»§a Miro, - đại tá Acoca vênh mặt, - là ngưá»i cung cấp tin Rubio, Tomas và hai bà sÆ¡ chỉ men theo đưá»ng nhá», bá» lại sau những là ng mạc xây bằng đá cổ kÃnh cùng những đà n dê, đà n cừu Ä‘ang gặm cá», các mục đồng Ä‘ang chăm chú nghe nhạc hoặc tưá»ng thuáºt bóng đá từ những chiếc radio.
Quá khứ và hiện tại tương phản mạnh mẽ song Lucia lại Ä‘ang nghÄ© vể những cái khác Cô luôn luôn theo sát sÆ¡ Theresa rình cÆ¡ há»™i tước lấy cây thánh giá rồi trốn Ä‘i. Hai ngưá»i đà n ông bám sát há». Rubio Arzano cao to, ưa nhìn, vui tÃnh. Má»™t nông dân đầu óc đơn giản, Lucia nháºn định. Tomas Sanjuro thì nhá» hÆ¡n và bắt đầu hói. Trông hắn giống ngưá»i bán già y dép hÆ¡n là kẻ khá»§ng bố. Cả hai Ä‘á»u có vẻ dá»… xá» mÅ©i.
Äêm đêm há» băng qua những vùng đồng bằng phÃa Bắc Avila, gió từ dãy Guadarrama thổi tá»›i mát lạnh. Há» bá» qua những cánh đồng lúa mì, cây ôliu, nho, ngô và bá»›i khoai dưới đất, hái quả trên cây, tìm trứng và gà con trong các ổ – Äất nước Tây Ban Nha là má»™t cái chợ khổng lồ. - Rubio Arzano nói.
– Và mua má»i thứ chẳng mất xu nà o. Tomas Sanjuno cưá»i.
SÆ¡ Theresa không hay biết nhÅ©ng gì quanh mình. à nghÄ© duy nhất trong bà là là m sao tá»›i được tu viện ở Mendavia. Cây thánh giá ngà y cà ng nặng, nhưng bà vẫn không để nó rá»i khá»i tay. Sắp rồì, bà nghÄ©. Sắp đến rồi. Chúng ta Ä‘ang trốn khá»i Gethsemane và kẻ thù cá»§a ta để đến má»™t lâu đà i má»›i mà Ngưá»i đã chuẩn bị cho chúng ta.
Sơ Theresa không biết mình đã nói thà nh tiếng.
– Tôi ... không có gì đâu, - bà lẩm bẩm.
Lucia nhìn bá»c vải mà sÆ¡ Theresa Ä‘ang giữ.
– Chắc là nặng lắm. - Cô tỠý thông cảm. - Sơ không để tôi mang đỡ cho một lúc?
SÆ¡ Theresa cà ng ôm nó chặt hÆ¡n và o ngưá»i.
– Giêsu còn mang nặng hÆ¡n. Tôi mang cái nà y vì Ngưá»i.
Má»™t cái gì đó rất kỳ quặc trong giá»ng nói cá»§a bà .
– SÆ¡ vẫn bình thưá»ng đấy chứ?
Tất nhiên.
Sơ Theresa không ngủ được:
Bà thấy choáng váng, rồi lên cÆ¡n sốt. Trà óc lại Ä‘ang đánh lừa bà . Mình không được ốm, Mẹ Bentina sẽ quở trách mình. Nhưng Mẹ Bentina không có đó. Má»i thứ vẫn lẫn lá»™n. Và những ngưá»i đà n ông nà y là ai? Mình không tin há». Há» muốn gì ở mình nhỉ. . .
Rubio Arzano tìm cách bắtchuyện, cố là m bà tự nhiên.
– Ra thế giới bên ngoà i chắc các sơ lạ lắm nhỉ. Sơ ở trong tu viện bao lâu rồi?
– Ba mươi năm. Sao hắn lại muốn biết?
– Ôi tháºt là dà i. SÆ¡ từ đâu tá»›i đấy?
Bà cảm thấy tháºt Ä‘au đớn phải nói lại cái từ ấy:
– Eze.
Mặt anh ta sáng bừng.
– Eze? Má»™t lần tôi đã đến đó nghỉ hè. Tháºt là má»™t thị trấn đáng yêu. Tôi biết rõ nÆ¡i đó. Tôi nhá»› ...
Tôi biết rõ nÆ¡i đó. Rõ thế nà o? Hắn có biết Raoul không? Hay chÃnh Raoul cá» hắn tá»›i đây? Và sá»± thá»±c giáng xuống bà như má»™t tia chá»›p. Bá»n ngưá»i lạ mặt nà y sẽ đưa bà vá» Eze, vá» vá»›i Raoul Givradot. Chúng bắt cóc bà . Chúa Ä‘ang trừng phạt vì bà đã bỠđứa con cá»§a Monique:
Bây giỠthì bà đã hiểu đứa bé bà nhìn thấy khi trước ở Villacastin là con của em gái bà .
– Nhưng không thể thế được, phải không? Việc đó đã hÆ¡n ba chục năm vá» trước, - Theresa lẩm bẩm. - Bá»n chúng Ä‘ang dối trá mình.
Rublo Arzano để ý những tiếng lẩm bẩm.
– Có chuyện gì váºy, sÆ¡?
– Không - Sợ Theresa quay ngoắt đi.
Bà đi guốc và o bụng há». Bà sẽ không để há» bắt. Raoul và đứa trẻ đó vá». Bà phải tá»›i tu viện ở Mendavia trao lại cái hình tháºp giá Và ng để Chúa sẽ tha thứ cho tá»™i lá»—i khá»§ng khiếp mà bà đã phạm. Mình phải thông minh má»›i được.
Không thể để bá»n chúng hiểu rằng mình biết thừa Ä‘á»u bà máºt cá»§a chúng.
– Tôi vẫn khoẻ, - bà đáp Vượt qua cánh đồng khô cháy nắng, hỠđến má»™t là ng nhá». NÆ¡i đó, những ngưá»i đà n- bà nông dân váºn đồ Ä‘en Ä‘ang giặt giÅ© dưới mái lá»u lợp rạ. Äám phụ nữ trải quần áo trên những tấm đá, rồi giÅ© sạch trong dòng nước tuôn chảy.
Thanh bình quá, Rubio nghÄ©. Cảnh trà gợi đến công việc đồng áng mà anh đã bá» lại, không bom đạn, không giết chóc. Có bao giá»chúng ta còn được thấy lại hoà bình?
– Xin chà o – Xin chà o – Là m Æ¡n cho chúng tôi há»›p nước. Äi xa quả là khát.
– Äúng thế. Xin các vị cứ tá»± nhiên.
Nước mát là m há» tỉnh cả ngưá»i.
Cảm ơn các bà , tạm biệt.
Tạm biệt!
Rubio không muốn cất bước. Tomas kéo anh ta lên trước, thì thầm trao đổi.
Chúng đang nói vỠta đấy. Chúng tưởng mình không biết gì vỠâm mưu đó.
Sơ Theresa tiến gần đến để xem hỠđang nói gì.
– ...Một khoản thưởng 500.000 pesetas cho cái đầu của chúng ta. Tất nhiên.
thằng Acoca sẽ trả cao hơn đối với Jaime, nhưng hắn không cần cái đầu. Hắn cần cái khác của anh ấy kia ...
Cả hai cùng phá lên cưá»i.
Nghe lá»m được, sá»± khẳng định trong Therêsa cà ng lá»›n. ÄÂy là bá»n giết ngưá»i Ä‘ang là m việc cho quá»· sa tăng, quá»· phái chúng đến để Ä‘em ta đà y xuống địa ngục Nhưng Chúa mạnh hÆ¡n bá»n chúng, Ngưá»i sẽ không cho chúng bắt ta vá» nhà . Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Raoul Givradot Ä‘ang ở bên bà , nở má»™t nụ cưá»i mà bà hiểu rất rõ Ca sÄ©!
Xin lỗi, ông nói gì?
Hôm qua tôi được nghe cô hát. Cô tháºt kỳ Ä‘iệu. Xin phép được giúp cô Xin ông bán giúp cho ba thước vải muslin.
Xin sẵn sà ng. ÄÆ°á»ng nà y ... Dì cá»§a tôi là chá»§ cá»a hiệu nà y. Bà ấy cần ngưá»i là m, và tôi nghÄ© là mình có thể là m cho bà ấy má»™t thá»i gian.
Anh tin chắc em có thể có bất cá» ngưá»i đà n ông nà o mà em muốn. Theresa, nhưng anh hy vá»ng em sẽ chá»n anh.
Anh ấy đẹp trai biết bao.
Anh chưa từng gặp một ai như em, em yêu.
Raoul cầm lấy tay cô và n cô đằm thắm.
Em sắp thà nh một nà ng dâu xinh đẹp.
Nhưng bây giỠmình đã là nà ng dâu của Chúa Kito. Mình không thể quay vỠvới Raoul được Lucia theo sát sơ Theresa. Bà đang nói chuyện một mình, không tà i nà o nghe rõ được.
Bà ấy sẽ kiệt sức, Lucia nghĩ bụng. Chả mấy chốc ta sẽ đoạt được. cây thánh giá ấy.
Tá»›i sẩm tối, há» nhìn thấy thị trấn Olmedo ở phÃa xa.
Rubio dừng lại:
– Ở đồ hẳn có bá»n lÃnh! Ta hãy theo dưá»ng đồi vòng qua thị trấn.
HỠvượt qua mấy cánh đồng, hướng tới vùng đồi trên Olmedo. Vừa leo tới đỉnh đồi, Tomas Sanjiuro bỗng đưa tay ra hiệu:
– Dừng lại, - anh ta thì thầm.
Rubio bước tá»›i bên, hai ngưá»i cùng Ä‘i ra ven đồi và nhìn xuống thung lÅ©ng phÃa dưới. Ở đó có má»™t đám lÃnh cắm trại.
– Mẹ kiếp! - Rubio thì thà o. Phải tới một trung đội. Chắc chúng sẽ rút quân và o sáng mai, lúc đó ta sẽ đi tiếp.
Anh quay sang Lucia và Theresa, cố gắng không để lộ sự lo lắng.
– Các sÆ¡ chúng ta sẽ nghỉ đêm ở đây. Phải rất yên lặng. Dưới kia có lÃnh.
Äó là điá»u tốt đẹp nhất mà Lucia được nghe. Tuyệt vá»i, cô nghÄ©. Ta sẽ biến Ä‘i cùng cây thánh giá và o lúc ná»a đêm. Há» sẽ không dám Ä‘uổi ta vì sợ bá»n lÃnh.
Äối vá»›i sÆ¡ Theresa, tin nà y có ý nghÄ©a khác. Bà đã nghe hai ngưá»i đà n ông nói rằng đại tá Acoca Ä‘ang lùng bắt há». Bá»n chúng gá»i đại tá Acoca là kẻ thù.
Nhưng những ngưá»i nà y má»›i là kẻ thù, cho nên đại tá Acoca sẽ là bạn ta. Cảm tạ Chúa đã đưa đại tá Acoca đến vá»›i con.
Rublo cao lớn nói với bà :
– Sơ có hiểu không? Chúng ta phải rất, rất,im lặng.
– Vâng, tôi hiểu.
Ta hiểu hÆ¡n cả ngươi tưởng Há» không há» biết rằng Chúa đã giúp bà nhìn thấu tim Ä‘en há» Tomas Sanjuro tá» ra ân cần: Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Tôi hiểu tình hình nà y khó khăn cho hai sơ thế nà o, nhưng chúng tôi đảm bảo đưa các sơ đến tu viện an toà n.
Tá»›i Eze, hắn định nói thế. Ôi, hắn tháºt xảo quyệt. Hắn thốt ra những lá»i đưá»ng máºt cá»§a quá»· sa tăng. Nhưng Chúa trong ta, và Ngưá»i Ä‘ang dẫn dắt ta.
HỠthu xếp chỗ ngủ cho hai sơ cạnh nhau.
Trá»i đêm trong vắt Ä‘iểm những ánh sao nhấp nháy. Lucia khấp khởi nghÄ© thầm:
Chỉ và i giá» nữa ta sẽ lên đưá»ng tá»›i tá»± do. Ngay khi chúng ngá»§ say. Cô ngáp. Cô không nháºn thấy mình đã mệt má»i thế nà o. Cuá»™c hà nh trình dà i, gian khổ và sá»± căng thẳng đầu óc đã là m cả nhóm mệt lá». Mắt cô nặng trÄ©u. Mình sẽ chợp mắt má»™t tà thôi, Lucia nghÄ©. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Cô thiếp đi.
Sơ Theresa nằm gần Lucỉa, tỉnh như sáo. Bà đang chống lại những kẻ muốn đà y đoạ linh hồn bà xuống địa .ngục bằng cách bắt giữ bà . Mình đang tỉnh táo.
Chúa Ä‘ang thá» thách mình, Ngưá»i đà y Ä‘oạ mình thế nà y để mình tìm được đưá»ng vá» vá»›i Ngưá»i. Và những kẻ nà y Ä‘ang cố sức ngăn cản mình ...
Bốn giá» sáng, sÆ¡ Theresa lặng lẽ ngồi Ä‘áºy. Cách bà và i tấc Tomas Sanjuro Ä‘ang say giấc. Ngưá»i Ä‘en, cao lá»›n tên là Rubio thì Ä‘ang gác ở bìa khoảng trống, quay lưng lại. Bà có thể nhìn rõ bóng anh ta đổ trên hà ng cây.
Rất nhẹ nhà ng, sÆ¡ Theresa trở dáºy. Bà ngần ngừ, nghÄ© đến cây thánh giá. Có nên mang theo không? Nhưng mình sẽ vá» ngay thôi mà . Chỉ cần tìm má»™t nÆ¡i giấu an toà n cho tá»›i khi quay lại. Bà nhìn xuống chá»— Lucia Ä‘ang nằm. Äúng Bên sÆ¡ nà y nó sẽ được an toà n.
Bà lặng lẽ tá»›i bên Lucia Ä‘ang ngá»§ và nhẹ nhà ng luồn cây thánh giá được bá»c kỹ và o trong chăn. Lucia không há» hay biết. SÆ¡ Theresa quay lưng và đi và o khu rừng, thoát khá»i tầm nhìn cá»§a Rubio Arzano, rồi tháºn trá»ng lần xuống đồi Ä‘i vá» hướng trại lÃnh. Äồi dốc và trÆ¡n ướt sương đêm, nhưng Chúa đã chắp cánh để bà băng băng xuống đồi mà chẳng há» vấp ngã, bà lao đến vá»›i sá»± cứu vá»›t linh hồn.
Trong bóng đêm phÃa trước, má»™t bóng ngưá»i đột ngá»™t hiện ra.
Má»™t giá»ng nói vang lên:
Ai đó?
– Sơ Theresa.
Bà tiếnđến bên ngưá»i lÃnh gác mặc quân phục Ä‘ang chÄ©a súng và o bà .
– Nà y bà già , bà ở đâu đến đây?
Bà nhìn anh ta vớicặp mắt bừng sáng.
– Chúa cỠta đến.
– Chúa à ? Äêm hôm thế nà y sao?
– Phải, Ngưá»i cá» ta tá»›i gặp đại tá Acoca.
– Vá» ná»›i vá»›i Ngưá»i rằng bà không phải gu cá»§a công đại tá Chà o bà . Anh lÃnh lắc lắc đầu.
– Ông không hiểu gì cả. Tôi là sÆ¡ Theresa từ tu viện Cistercian. Tôi Ä‘ang bị Jaime Miro và đồng bá»n bắt giữ.
Bà nhìn thấy sá»± kinh ngạc hiện trên mặt ngưá»i lÃnh. - Bà từ ... bà từ tu viện đó sao?
– Phải.
– Tu viện ở Avila? .
– Äúng. :
Theresa kiên nhẫn giải thÃch Có chuyện gì thế nhỉ? Anh ta không nháºn thấy việc bà thoát được lÅ© ma quá»· đó quan trá»ng thế nà o sao?
– Äại tá hiện giá» không có ở đây, thưa sÆ¡. - Anh lÃnh tháºn trá»ng nói. Câu nói như má»™t gáo nước lạnh. Nhưng đại tá Sostelo phụ trách ở đây, tôi có thể đưa bà tá»›i gặp ông ấy.
– Ông ấy có thể giúp tôi được không?
– Ồ, tôi đảm bảo là ông ấy giúp được. Xin bà đi theo tôi.
Chắc hẳn anh lÃnh gác không dám tin và o váºn may cá»§a mình. Äại tá Fal Sostelo đã cá» nhiá»u toán lÃnh bá»§a lưới khắp nước để tìm bắt bốn nữ tu nhưng không kết quả. Giá» bá»—ng dưng má»™t trong bốn nữ tu đó lại dẫn thân đến trại, lại gặp đúng anh ta để đầu thú đại tá, sắp sướng rÆ¡n lên đây. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Hai ngưá»i bước và o lá»u, nÆ¡i đại tá Fai Sostelo, ngưá»i phó chỉ huy cá»§a mình Ä‘ang cắm đầu và o bản đồ. Há» cùng ngẩng lên nhìn.
– Xin lá»—i ngà i đại tá. Äây là sÆ¡ Theresa ở tu viện dòng Cistercian.
Äại tá Sostelo nhìn ngưá»i phụ nữ mà không tin và o mắt mình. Suốt ba ngà y, tất cả má»i ná»— lá»±c Ä‘á»u được sá» dụng để tìm cho được Jạime Miro cùng các nữ tu sÄ©, và bây giá», trước ,mắt mình là má»™t trong số đó. Äứng là có Chúa tháºt.
– Má»i sÆ¡ ngồi.
Thá»i gian đâu mà ngồi, sÆ¡ Theresa nghÄ©. Bà phải cho ông ta thấy được nó cấp bách thế nà o.
– Chúng ta phải nhanh lên. Bá»n chúng Ä‘ang tìm cách bắt tôi vá» Eze.
– Ai dang bắt bà vỠEze? - Viên đại tá bối rối.
– Bá»n ngưá»i cá»§a Jaime Miro.
– Thưa sÆ¡, có má»™t lúc nà o tình cá» sÆ¡ biết bá»n chúng ở đâu không - Äại tá đứng dáºy.
– Tất nhiên. - Sơ Theresa nóng ruột nói.
Bà quay lại và chỉ lên phÃa trên núi.
– Chúng đang trốn các ông trên kia kìa.
***
Sau khi gặp Ellen Scott, Aian Tucker đi ngay Avila, lòng đầy phấn chấn.
Elien Scott không phải loại ngưá»i có ý thÃch thất thưá»ng. Äằng sau chuyện nà y sẽ là cái gì Äó rất lý thú đấy, Aian Tucker nghÄ©, và ta có linh tÃnh rằng, nếu ngả Äúng quân bà i ta sẽ được má»™t món rất bở.. Ông trỠở khách sạn Cuatro Postes, há»i ngưá»i tiếp Äón.
– Quanh Äây có tòa báo nà o không?
– Ở dưới phố, thưa ông. PhÃa bên trái, sau hai tòa nhà kia.
– Cảm ơn cô – Không có gì.
Dá»c theo phố chÃnh, thị trấn đã tấp náºp trở lại sau giá» nghỉ trưa. Tucker nghÄ© đến cô gái bà ẩn mà ông có nhiệm vụ phải đưa vá». Äiá»u nà y chắc rất quan trá»ng.
Nhưng vì sao quan trá»ng? Bên tai ông văng vẳng tiếng Elien Scott:
Nếu cô ta còn sống, mang cô ấy vỠcho tôi, ông không được nói chuyện nà y với bất kỳ ai.
Vâng, thưa bà . Tôi sẽ nói gì vá»›i cô ấy Ông cứ nói là má»™t ngưá»i bạn cá»§a cha cô ấy muốn gặp. Cô ấy sẽ đến.
Tucker tìm được nhà báo. Ông tiến đến gần má»™t trong hà ng chục ngưá»i Ä‘ang ngồi sau dãy bà n bên trong, – Là m Æ¡n cho tôi gặp ông tổng biên táºp.
Ngưá»i đà n ông chỉ và o má»™t phòng.
– Trong Äó, thưa ông.
– Cảm Æ¡n Tucker mở cá»a phòng và nhìn và o trong. Má»™t ngưá»i trạc tuổi ba mươi ngồi sau bà n Ä‘ang có vẻ báºn rá»™n.
– Tôi giúp được gì ông? - Ngưá»i đà n ông nhìn lên.
– Tôi đang đi tìm một Senorita.
– Chá»— tôi chưa có đủ sao, thưa Senol? - ông ta mỉm cưá»i – Cô ta bị bá» lại ở má»™t nhà nông dân quanh Äây, khi còn bé xÃu.
– á»’, cô ấy bị bá» hay sao? - Nụ cưá»i nhạt Ä‘i.
– Äúng váºy.
– Và ông đang đi tìm cô ấy?
– Äúng là như thế.
– Việc Äó cách Äây bao lâu, thưa ông?
– Hai mươi tám năm.
– Trước thá»i tôi, có lẽ chẳng dá»… dà ng lắm Äâu.
– Ông có thể chỉ giùm ngưá»i có khả năng giúp tôi không?
Ông tổng biên táºp ngả ngưá»i ra sau nghÄ© ngợi.
– Äúng là tôi có thể giúp được. Ông thỠđến tìm cha Berrendo xem.
Cha Berrendo trầm ngâm nghe ngưá»i lạ mặt, má»™t vạt áo linh mục trùm lên đôi chân gầy.
Khi Aian Tucker nói lý do tá»›i Äây, cha Berrendo há»i:
– Tại sao ông lại muốn tìm hiểu vỠchuyện nà y, Senor? Nó xảy ra lâu lắm rồi:
Ông muốn biết cụ thể Ä‘iá»u gì?
Tucker do dá»±, tháºn trá»ng chá»n từ:
– Tôi không được toà n quyá»n nói ra. Tôi chỉ có thể đảm bảo vá»›i cha rằng nó sẽ không có hại gì đối vá»›i ngưá»i phụ nữ Äó. Nếu có thể, cha cho tôi biết địa chỉ nhà ngưá»i nông dân mà cô ta bị bá» lại.
Nhà ngưá»i nông dân. Ký ức trong cha ngược vá» ngà y mà hai vợ chồng Moras đến gặp cha sau khi đã mang đứa bé tá»›i bệnh viện.
Tôi nghÄ© là đứa bé sắp chết, thưa cha. Chúng tôi phải là m gì bây giá».
Cha Berrendo gá»i Ä‘iện tá»›i Don Marago, cảnh sát trưởng.
– Tôi nghÄ© đứa bé đã bị má»™t khách du lịch nà o Äó đến Avila bá» lại. Ông thá» kiểm tra các khách sạn, các nhà trá» xem ai khi đến có mang theo má»™t đứa bé mà lúc Ä‘i thì lại không.
Cảnh sát rà soát kỹ tất cả các thẻ đăng ký mà các khách sạn Ä‘á»u phải là m nhưng không tìm được gì.
– Con bé cứ như từ trên trá»i rÆ¡i xuống, - Don Marago nói.
Ông ta không hỠbiết rằng mình đã tới gần đến sự bà ẩn như thế nà o.
Khi cha Berrendo mang đứa bé đến trại trẻ mồ côi, Mercedes Angeles há»i:
– Thưa cha, nó có tên không?
– Tôi không biết.
– Thế không có cái chăn hay thứ gì khác đỠtên nó à ?
– Không.
Mercedes Angeles nhìn đứa bé trên tay linh mục.
– Váºy chúng ta sẽ phải đặt cho nó má»™t cái tên, phải không thưa cha?
Bà vừa môi Ä‘á»c xong má»™t cuốn tiểu thuyết trữ tình và rất thÃch cái tên cá»§a má»™t nhân váºt nữ trong Äó.
– Megan, - bà nói, - chúng ta gá»i nó là Megan. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Và mưá»i bốn năm sau, cha Berrendo lại Ä‘em Megan tá»›i tu viện dòng Cistrician.
Ngần ấy năm sau nữa, ngưá»i đà n ông lạ mặt nà y lại Ä‘i tìm cô gái Äó. Cuá»™c Ä‘á»i luôn là má»™t vòng tròn khép kÃn, Cha Berrendo nghÄ© thầm. Theo má»™t cách bà ẩn nà o Äó mà nó đã xoay vòng đối vá»›i Megan. Không, không phải Megan. ÄÓ là cái tên mà trại mồ côi đã đặt cho con bé.
– Má»i ông ngồi. - Cha Berrendo nói. Có nhiá»u Ä‘iá»u để kể cho ông nghe.
Và cha bắt đầu câu chuyện.
Sau khi linh mục kể xong, tâm trà Aian Tucker rá»™n lên. Chắc chắn là phải có má»™t lý do Ä‘Ãch đáng má»›i khiến Elien Scott quan tâm tá»›i. Äứa trẻ bị từ bỠở má»™t nhà nông dân Tây Ban Nha hai mươi tám năm vá» trước mà bây giá» là má»™t phụ nữ tên gá»i Megan, theo như ông linh mục nà y.
Cứ nói là má»™t ngưá»i bạn cá»§a cha cô ấy muốn gặp.
Nếu ông nhá»› Äúng thì Byron Scott cùng vợ và con gái đã bị chết trong má»™t tai nạn máy bay Äâu Äó ở Tây Ban Nha nhiá»u năm vá» trước. Liệu có má»™t mối quan hệ nà o chăng? Aian Tucker thấy cái cảm giác kÃch thÃch Ä‘ang lá»›n dần trong ông. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Thưa cha, tôi muốn được tá»›i tu viện thăm cô ta. Äiá»u nà y rất hệ trá»ng.
Linh mục lắc đầu.
– Ông tá»›i quá muá»™n, và i ngà y trước tu viện đã bị quân chÃnh phá»§ tiến công.
Aian Tucker nhìn linh mục.
– Bị tiến công? Thế các nữ tu sĩ có là m sao không?
– HỠđã bị bắt và bị đem đi Madrid.
– Cảm Æ¡n cha. - Aian Tucker đứng dáºy Ông ta định sẽ đáp chuyến máy bay sá»›m nhất Ä‘i Madrid.
– Bốn trong số các nữ tu đã trốn thoát. SÆ¡ Megan có trong số Äó. - Cha Berrendi tiếp tục.
Sự việc trở nên phức tạp.
– Thế bây giá».cô ấy ở Äâu?
– Không một ai biết. Cảnh sát và quân đội đang lùng bắt cô ta và những tu sĩ cùng trốn.
– Tôi hiểu.
Trong những trưá»ng hợp bình thưá»ng, Aian Tucker đã gá»i Ä‘iện vá» cho Elien Scott để báo rà ng vụ việc bế tắc Nhưng sá»± nhạy cảm cá»§a nghá» thám tỠđã mách bảo ông có cái gì Äó cần phải Ä‘iá»u tra tiếp.
Ông gá»i Ä‘iện cho Elien Scott.
– Cũng khó khăn đôi chút, thưa bà Scott.
Ông ta kể lại cuộc nói chuyện với linh mục.
– Không má»™t ai biết cô ta Ä‘ang ở Äâu sao?
– Cô ta và những ngưá»i khác Ä‘ang trốn chạy, nhưng há» sẽ không thể trốn được lâu bởi Ä‘ang bị cảnh sát và má»™t ná»a quân đội Tây Ban Nha truy tìm. Khi nà o há» thò mặt ra, tôi sẽ đến ngay.
Im lặng.
– Việc nà y rất hệ trá»ng vá»›i tôi, ông Tucker.
– Rõ, thưa bà Scott.
Aian Tucker trở lại tòa báo và nói vá»›i ngưá»i tổng biên táºp:
– Nếu có thể được, ông cho phép tôi xem những số báo cũ của ta.
– Ông Ä‘ang tìm má»™t diá»u gì Äó đặc biệt?
– Vâng. Trước kia, tại Äây đã xảy ra má»™t tai nạn máy bay.
– Bao giỠthưa ông?
– Hai mươi tám năm trước. Năm l948.
Mưá»i lăm phút sau Aian Tuker đã có được số báo ông cần tìm. Má»™t dòng tÃt lá»›n là m tim ông chá»±c nhảy ra ngoà i.
MÃY BAY RÆ I LÀM CHẾT NGƯỜI LÃNH ÄẠO VÀ CẢ GIA ÄÃŒNH Ngà y 1 tháng Mưá»i năm l948, Byron Scott, Chá»§ tịch cá»§a Scott Industries, cùng vợ, Susan và con gái má»™t tuổi, Patricia, bị chết cháy trong má»™t tai nạn máy bay ...
Vá»› bở rồi? Tucker cảm thấy tim mình Ä‘áºp dồn dáºp. Nếu Ä‘iá»u Äó Äúng như mình nghÄ©, thì mình sắp thà nh má»™t ngưá»i già u có ... má»™t ngưá»i rất già u có.
***
Nằm khá»a thân trên giưá»ng, cô cảm giác được cÆ¡ thể Benito Patas Ä‘ang đè lên mình. Ngưá»i cô rạo rá»±c có cái gì không ổn. Mình đã giết Patas, cô nghÄ©, hắn chết rồi cÆ¡ mà .
Lucia choà ng dáºy, thảng thất nhìn quanh. Äâu ra Benito? Cô Ä‘ang ở trong rừng, và trong chiếc túi ngá»§. Có cái gì Äó đè lên đùi. Lucia lôi ra, và Äó là cây thánh giá được bá»c trong vải. Cô nhìn nó nghi hoặc. Chúa đã dà nh cho mình má»™t phép mầu, cô nghÄ©.
Lucia không thể hiểu là m sao cây thánh giá lại ở Äó, song cô cÅ©ng chẳng báºn tâm, Cuối cùng thì cô cÅ©ng đã có nó trong tay. Tất cả những gì phải là m lúc nà y là nhanh chóng chuồn khởi nÆ¡i Äây.
Cô bò ra khá»i chăn và nhìn sang chá»— Theresa. Bà ta đã biến Äâu mất. Lucia quan sát trong bóng đêm, chỉ nhìn thấy Tomas Sanjuro mỠảo ở bìa bãi trống, mặt quay nhìn hướng khác. Rubio ở Äâu. Không thà nh vấn Ä‘á». Äến lúc biến khá»i nÆ¡i Äây rồi.
Cô bắt đầu lần mò ra khá»i bãi trống, tránh hướng Sanjuro, lom khom để khá»i bị phát hiện.
Äúng lúc Äó, mà n đêm đột nhiên bị xé toang.
Äại tá Fai Sostelo phải ra má»™t quyết định. Mình đã nháºn được mệnh lệnh từ chÃnh ngà i thá»§ tướng là phải hợp tác chặt chẽ vá»›i đại tá Ramon Acoca để giúp hắn tóm được Jaime Miro và bá»n tu sÄ©. Nhưng số pháºn đã phù há»™ bằng cách đặt và o tay mình má»™t trong những tu sÄ© ấy Tại sao lại phải chia sẻ váºn may nà y vá»›i Acoca khi tá»± mình có thể tóm được bá»n khá»§ng bố và hưởng vinh quang má»™t mình? Mẹ thằng Acoca, Fai Sostelo nghÄ©, cÆ¡ há»™i nà y là cá»§a ta. Biết Äâu OPUS MUNDO lại dùng mình thay Acoca. Vất mẹ nó Ä‘i những trò cá» quạt vá»›i chả nắm được tÃnh toán cá»§a đối thá»§. Phải, giá» là lúc phải dạy cho thằng khổng lồ sẹo mặt ấy má»™t bà i há»c.
Äại tá Sostelo ra những mệnh lệnh rõ rà ng cho binh lÃnh.
– Không bắt sống má»™t đứa nà o. Các anh Ä‘ang đứng trước bá»n khá»§ng bố. Tiêu diệt hết.
– Thưa đại tá, - thiếu tá Porte ấp úng, - trong Äó còn có cả các tu sÄ©, có nên ...
– Äể bá»n khá»§ng bố nấp sau bá»n tu sÄ© à ? Không, chúng ta sẽ không để tuá»™t cÆ¡ há»™i nà y.
Sostelo chá»n mưá»i hai ngưá»i cho cuá»™c tấn công và ra lệnh trang bị kỹ cà ng.
Trong đêm, chúng lặng lẽ trèo lên sưá»n núi dốc. Trăng đã ẩn sau những đám mây, giáp mặt không nhìn rõ mặt. Tuyệt. Bá»n chúng không thể thấy được ta Ä‘ang đến.
Khi tất cả đã sẵn sà ng, Sostelo hét vang hết cỡ giá»ng:
– BỠvũ khà xuống, các anh đã bị bao vây! Và chưa dứt câu, hắn đã xuống lệnh. - Bắn! Bắn liên tục!
Mưá»i hai khẩu súng đồng loạt khạc đạn. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tomas Sanjuro không kịp hiểu Ä‘iá»u gì xảy ra. Má»™t loạt đạn găm và o ngá»±c và anh chết trước khi đổ xuống mặt đất. Rubio Arzano Ä‘ang ở phÃa bên kia cá»§a bãi trống lúc súng bắt đầu nổ. Thấy Sanjuro gục ngã anh giương súng định bắn trả nhưng rồi lại kịp dừng tay. Khoảng trống tối như má»±c. Nếu bắn trả, khác nà o lạy ông tôi ở bụi nà y.
Anh rất ngạc nhiên khi thấy Lucia đang lom khom cách mình và i bước chân.
– SÆ¡ Theresa Äâu? - Anh thì thà o.
– Bà ấy ... bà ấy đi rồi.
– Thấp xuống, - Rubio bảo.
Anh lôi tay cô và hai ngưá»i chạy ngoằn ngoèo vá» phÃa khu rừng, ra khá»i tầm đạn. Äạn rÃt vèo vèo xung quanh nhưng trong chốc lát cả hai đã và o được rừng cây. Há» vẫn chạy. Rồi há» nghe tiếng hò hét xa dần. Äuổi bắt được ai trong khu rừng tối Ä‘en như má»±c thế nà y?
Rubio dừng lại cho Lucia thở.
– Ta đã mất hai ngưá»i, vẫn phải Ä‘i tiếp thôi. Anh nghe tiếng Lụcia Ä‘ang thở dốc. - Cô có cần nghỉ má»™t chút không?
– Không, - cô đáp. Mặc dầu đã kiệt sức nhưng cô không hỠcó ý định để bị tóm, nhất là và o lúc cô đã có cây thánh giá trong tay.
– Tôi khá»e. Ta hãy Ä‘i khá»i Äây ngay.
Äại tá Fai Sostelo Ä‘ang đứng trước thảm há»a. Má»™t tên khá»§ng bố bị giết, nhưng có Chúa má»›i biết bao nhiêu tên đã thoát. Hắn không tóm được Jaime Miro hoặc má»™t tên đồng bá»n dù là tép riu nà o, mà chỉ má»—i bà sÆ¡. Sostelo biết mình phải báo cáo đại tá Acoca vá» sá»± việc đã xảy ra, nhưng hắn không há» mong đợi Ä‘iá»u Äó.
Cú Ä‘iện thứ hai cá»§a Alan Tucker gá»i vá» khiến Ellen Scott thấy tình hình đáng ngại hÆ¡n nhiá»u.
– Tôi đã tình cá» thu tháºp được má»™t số tin tức khá thú vị, thưa bà Scott. - Ông ta tháºn trá»ng nói.
– Tin gì Äó?
– Tôi đã Ä‘á»c kỹ má»™t số báo cÅ© ở Äây, hy vá»ng có thêm được thông tin vá» cô gái.
– Sao nữa? - Bà dốc hết nghị lá»±c để Äón nháºn cái mà bà biết nó sẽ tá»›i.
– Hình như đứa bé bị bá» rÆ¡i và o khoảng thá»i gian vụ tai nạn máy bay. - Tucker vẫn giữ giá»ng Ä‘iá»m đạm.
Im lặng. Rồi ông ta tiếp tục.
– Vụ tai nạn đã là m thiệt mạng ngưá»i anh chồng cá»§a bà cùng vợ và con há», cháu Patricia.
Tống tiá»n Äây. Không thể có sá»± giải thÃch nà o khác. Váºy là ông ta đã tìm ra.
– Phải đấy, - bà điá»m đạm nói. - Lẽ ra tôi phải nói trước vá»›i ông. Tôi sẽ giải thÃch tất cả khi ông trở vá». Có tin gì má»›i vá» con bé không?
– Chưa, nhưng cô ta khó mà trốn lâu được. Cả nước Tây Ban Nha đang cùng tìm kiếm cô ấy.
– Có gì má»›i nhá»› báo tôi ngay. Bà dáºp nhanh máy.
Alan Tucker lặng lẽ nhìn ống nói câm lặng trong tay. Quả là má»™t ngưá»i đà n bà lạnh lùng, ông cảm phục nghÄ©. Không biết bà ta sẽ cảm thấy ra sao khi có má»™t bạn tình?
Ta đã sai lầm khi phái hắn đi, Elien Scott nghĩ. Phải là m gì để hãm hắn lại.
Rồi sẽ là m gì đối với cô gái?
Má»™t tu sÄ©. Chừng nà o gặp nó hẵng hay. Tiếng ngưá»i thư ký vang trong máy Ä‘iện thoại ná»™i bá»™. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Khách đang đợi bà ở văn phòng, thưa bà Scott.
– Tôi đến đây Lucia và Rubio tiếp tục băng rừng, chốc chốc lại vấp ngã, mặc cho gai góc cản chân, rắn rết Ä‘e dá»a, thêm má»—i bước là thêm má»—i xa kẻ thù.
Cuối cùng, Rubio nói:
– Dừng đây được rồi. Chúng không Ä‘uổi nữa Äâu.
Há» Ä‘ang ở trên núi cao, giữa rừng ráºm.
Lucia ngả lưng xuống đất, cố lấy lại hÆ¡i. Trong óc bá»—ng hiện lên cảnh tượng khá»§ng khiếp vừa được chứng kiến. Tomas gục ngã không má»™t lá»i trối trăng. Cái bá»n khốn ấy định giết hết tụi mình Äây, Lucia nghÄ©:
Lý do duy nhất giải thÃch cho việc cô còn sống sót là sá»± có mặt cá»§a ngưá»i đà n ông ngồi bên cô.
Cô nhìn Rubio khi anh đứng dáºy Ä‘i xem xét xung quanh.
– Ta có thể nghỉ hết đêm ở Äây thưa sÆ¡.
– Phải đấy. - Cô nóng lòng muốn đi, nhưng lại biết mình cũng cần nghỉ ngơi.
Như Ä‘á»c được ý nghÄ© cô, Rubio nói:
– Chúng ta sẽ đi tiếp và o lúc bình minh.
Lucia thấy cồn cà o trong bụng. Tháºm chà má»›i nghÄ© váºy thôi, Rubio đã lên tiếng:
– Chắc sÆ¡ phải Äói lắm. Tôi sẽ Ä‘i kiếm chút gì vỠăn. SÆ¡ có yên tâm ở Äây má»™t mình không? .
– Vâng, sẽ tốt thôi.
Ngưá»i đà n ông to lá»›n khom ngưá»i ngồi xuống bên cô.
– Xin sÆ¡ đừng quá lo sợ. Tôi hiểu. Äối vá»›i sÆ¡, sẽ khó khăn biết bao khi trở lại thế giá»›i nà y sau bao năm giam mình trong tu viện. Má»i thứ chắc Ä‘á»u hết sức xa lạ.
Lucia nhìn anh ta, nói vá»›i giá»ng lãnh đạm:
– Tôi sẽ cố là m quen với nó.
– SÆ¡ tháºt dÅ©ng cảm, thưa sÆ¡. - Anh đứng dáºy. - Tôi quay vá» ngay thôi. .
Cô nhìn theo Rubio biến mất trong rừng cây. Äã tá»›i lúc phải có má»™t quyết định, và cô có hai lá»±a chá»n. Có thể trốn ngay lúc nà y, tá»›i má»™t thị trấn gần nhất, bán cây thánh giá để có há»™ chiếu và tiá»n sang Thụy SÄ©. Hoặc là ở lại vá»›i ngưá»i đà n ông nà y cho tá»›i khi tránh hẳn được bá»n lÃnh. Như thế an toà n hÆ¡n, Lucia quyết định.
Cô nghe tiếng động trong rừng và quay lại. Äó là Rubio, miệng tươi cưá»i.
Chiếc mũ bê rê đầy cà chua, nho và táo.
Anh ngồi xuống bên cô.
– Bữa sáng Äây. Má»™t con gà béo thì dá»… ợt, nhưng nếu nhóm lá»a để nướng thì sẽ lá»™ mất. Ngay sưá»n núi nà y có má»™t trang trại.
Lucia nhìn chằm chằm những thứ trong mũ.
– Nhiá»u đấy nhỉ. Tôi Ä‘ang Äói má»m Äây.
– Ăn thỠxem. - Anh đưa cô một quả táo.
Ä‚n xong, Rubio thao thao trong khi Lucia mê mải vá»›i những tÃnh toán cá»§a mình, chẳng để ý gì.
– Mưá»i năm. SÆ¡ nói là đã ở trong tu viện mưá»i năm?
– Sao cÆ¡? - Lucia giáºt mình.
– SÆ¡ đã ở tu viện mưá»i năm rồi?
– Ổ, đúng thế.
– Váºy thì sÆ¡ sẽ chẳng biết được những gì đã xảy ra suốt thá»i gian Äó. - Anh lắc lắc đầu.
– Dạ .... không.
– Mưá»i năm qua thế giá»›i đã thay đổi kinh khá»§ng sÆ¡ ạ.
– Tháºt thế ư?
– Franco đã chết rồi. - Rubio nói hà o hứng.
– Chết thế nà o được?
– á»’, Äúng thế đấy. Chết hồi năm ngoái.
Và chỉ định Juan Carlos là m ngưá»i kế tục mình Lucia nghÄ© bụng.
– SÆ¡ có thể rất khó tin, nhưng lần đầu tiên đã có má»™t ngưá»i bước lên mặt trăng. Sá»± thá»±c Äúng thế.
– Tháºt á? - Äúng ra là hai cÆ¡. Tên cá»§a há» là gì nhỉ? NeilArmstrong và Buzzsomething.
– á»’ phải. Những ngưá»i Bắc Mỹ. Và còn có má»™t chiếc máy bay hà nh khách bay nhanh hÆ¡n cả tiếng động.
– Không thể tin được. - Mình muốn nhảy ngay lên chiếc Concorde Äó.
Rubio thì như đứa trẻ, sung sướng được đưa Lucia tới những sự kiện của thế giới.
– Ở Bồ Äà o Nha đã nổ ra má»™t cuá»™c cách mạng và ở Mỹ, tổng thống Nixon đã dÃnh lÃu và o má»™t vụ tai tiếng lá»›n và phải từ chức.
Rubio tháºt dá»… mến, Lucia nghÄ©.
Anh lấy ra gói thuốc lá Ducados, loại thuốc đen, hút khá nặng của Tây Ban Nha.
– Hy vá»ng tôi hút thuốc sẽ không là m cô khó chịu.
– Không sao, - Lucia nói, - cứ tự nhiên.
Cô nhìn anh châm thuốc, và khi khói thuốc bay và o mũi, cô thấy thèm quá.
– Tôi thỠmột điếu có được không?
– Cô muốn thá» má»™t Ä‘iếu thuốc lá? Tháºt không?
– Chỉ để biết nó ra là m sao thôi mà , Lucia là m vẻ ngượng ngùng. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Ồ, được chứ.
Anh chìa gói thuốc ra. Cô rút má»™t Ä‘iếu đặt lên miệng, và anh châm lá»a.
Lucia rÃt sâu má»™t hÆ¡i. Khi khói thuốc trà n đầy buồng phổi cô cảm thấy tuyệt vá»i.
Rubio nhìn cô, bối rối.
– Té ra là mùi vị thuốc lá như váºy. - Cô ho.
– SÆ¡ có thÃch không?
– Không hẳn, nhưng ...
Lucia hút tiếp má»™t hÆ¡i dà i nữa. Trá»i, cô nhá»› nó biết bao. Nhưng cô hiểu mình phải cẩn tháºn. Không thể để anh nghi ngá». Vì thế, cô dáºp Ä‘iếu thuốc má»™t cách vụng vá» giữa hai ngón tay. Cô má»›i chỉ ở tu viện Ãt tháng, song dầu sao Rubio cÅ©ng Äúng. Trở lại thế giá»›i bên ngoà i tháºt kỳ lạ. Cô tá»± há»i không biết Megan, Gracielia Ä‘ang là m gì. Äiá»u gì đã đến vá»›i sÆ¡ Theresa? Liệu bà ta có bị bá»n lÃnh bắt không?
Mặt Lucia bắt đầu cay cay. Một đêm dà i đầy căng thẳng.
– Tôi muốn chợp mắt một lúc.
– Äừng lo. Tôi sẽ canh cho sÆ¡.
– Cảm Æ¡n ông. - Cô nói vá»›i nụ cưá»i trên môi. Chỉ má»™t lát sau cô đã ngá»§.
Rubio Arzano nhìn cô và nghĩ:
Mình chưa từng gặp má»™t phụ nữ như thế nà y. Cô ta cao cả, dám hiến dâng Ä‘á»i mình cho Chúa, nhưng dẫu váºy từ cô ta cÅ©ng toát ra má»™t vẻ trần tục. Äêm nay cô đã hà nh động má»™t cách dÅ©ng cảm như bất cứ ngưá»i đà n ông dÅ©ng cảm nà o.
Cô là má»™t ngưá»i phụ nữ rất đặc biệt, Rubio Arzano nghÄ© thầm khi ngắm Lucia ngá»§. Cô gái bé nhá» cá»§a Giêsu.
|

03-08-2010, 06:44 PM
|
.gif) |
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Mar 2009
Äến từ: NÆ¡i có gió...
Bà i gởi: 1,479
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 24 phút
Thanks: 1,805
Thanked 1,346 Times in 395 Posts
|
|
Cát Bụi Thá»i Gian - Chương 11 :
Äại tá Fai Sostelo châm sang Ä‘iếu thuốc thứ mưá»i. Mình không thể trì hoãn thêm nữa. Hắn quyết định. Äối vá»›i những tin xấu thế nà y thì tốt nhất là tống khứ tháºt nhanh Ä‘i. HÃt thở sâu và i hÆ¡i để lấy can đảm, hắn ta quay số Ä‘iện.
Khi Ramon Acoca cầm máy, Sostelo nói.
– Thưa đại tá, đêm qua chúng tôi đã tấn công má»™t trại cá»§a bá»n khá»§ng bố, mà tôi được báo tin rằng Jaime Miro có ở Äó, tôi nghÄ© ông cần biết tin nà y.
Một sự im lặng khủng khiếp.
– Ông đã bắt được hắn?
– Không.
– Ông là m việc Äó mà không há»i tôi?
– Không đủ thá»i gian để ...
– Nhưng đủ thá»i gian cho Miro trốn thoát. - Giá»ng Acoca đầy tức giáºn. - Äiá»u gì dẫn ông tá»›i cái hà nh động được thể hiện tuyệt vá»i như thế?
Äại tá Sostelo nuốt nước miếng:
– Chúng tôi bắt được má»™t trong số những nữ tu đã trốn thoát khá»i tu viện. Bà ta dẫn chúng tá»›i tá»›i chá»— Miro và đồng bá»n. Chúng tôi đã giết được má»™t đứa.
– Nhưng tất cả những đứa khác Ä‘á»u đã trốn thoát?
– Vâng, thưa đại tá.
– Mụ tu sÄ© Ä‘ang ở Äâu? Hay ông thả nốt ra rồi? Giá»ng hắn cay độc.
– Không, thưa đại tá. - Sostelo nói nhanh. - Mụ ta còn ở trong trại Äây.
Chúng tôi Ä‘ang há»i cung và ...
– Không cần. Chúng tôi sẽ há»i. Má»™t giở nữa tôi sẽ ở Äó để xem ông có giữ nổi nó cho tá»›i khi tôi tá»›i không. - Y dằn mạnh ống nói xuống.
Äúng má»™t giá» sau đại tá Ramon Acoca có mặt. Cùng Ä‘i có tá»›i má»™t chục ngưá»i cá»§a GOE. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– ÄÆ°a mụ ta lên chá»— tôi. - Äại tá Acoca ra lệnh.
SÆ¡ Theresa được đưa tá»›i lá»u chỉ huy, nÆ¡i Acoca Ä‘ang đợi Hắn đứng dáºy và cưá»i rất lịch sá»± khi bà bước và o.
– Tôi là đại tá Acoca.
– Tôi biết ông thể nà o cũng tới. Chúa mách tôi thế.
– Tháºt thế sao? Hay lắm. Xin má»i sÆ¡ ngồi - Y gáºt đầu dá»… chịu.
Sơ Theresa quá sợ hãi không ngồi xuống được.
– Ông phải giúp đỡ tôi.
– Chúng ta sẽ giúp. đỡ lẫn nhau, - viên đại tá vá»— vá». - Bà đã trốn thoát khá»i tu viện Cisteeian ở Avila, Äúng thế không? Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Äúng thế. Tháºt kinh khá»§ng. Cái bá»n ngưá»i ấy. Chúng là m những chuyện vô thần và ... - Giá»ng bà ngáºp ngừng.
Và những việc ngu xuẩn nữa. Chúng ta đã để ngươi và những đứa khác trốn thoát.
– Thế sÆ¡ đến Äây bằng cách nà o?
– Chúa đưa đưá»ng. Ngưá»i Ä‘ang thá» thách tôi như chÃnh Ngưá»i đã má»™t lần ...
– Cùng vá»›i Chúa, còn có những ngưá»i khác đưa bà tá»›i Äây phải không? - Acoca kiên nhẫn há»i.
– Phải. Chúng bắt cóc tôi. Tôi đã phải trốn khá»i chúng.
– Bà đã báo cho đại tá Sostelo nÆ¡i có thể tìm ra bá»n chúng?
– Vâng Äúng thế. Bá»n quá»· dữ Raoul đứng sau tất cả, ông biết không. Hắn gá»i tôi má»™t lá thư và nói ...
– Thưa sÆ¡, ngưá»i mà chúng tôi đặc biệt quan tâm là Jaime Miro. Bà có thấy hắn không?
– Có, ồ có Hắn ... - Bà thu mình lại.
– Tuyệt! Nà o, sÆ¡ nói cho chúng tôi biết phải tìm hắn ở Äâu Viên đại tá nhà o ngưá»i vá» trước.
– Hắn và đồng bá»n Ä‘ang trên đưá»ng Ä‘i Eze.
– Äi Eze? Äi Pháp à ? - Hắn cau mà y, bối rối.
– Vâng. Monique đã bá» Raoul. nên hắn sai ngưá»i đến bắt tôi vá», bởi vì đứa bé con ... - Giá»ng bà lắp bắp, thảng thất.
Viên đại tá kiá»m chế sá»± bá»±c tức Ä‘ang dồn nén.
– Miro và đồng bá»n Ä‘i lên hướng Bắc. Eze ở phÃa Äông.
– Ông không được để chúng bắt tôi vỠcho Raoul. Tôi không muốn nhìn mặt anh ta một lần nà o nữa. Ông hiểu đấy. Tôi không thể gặp ...
Äại tá Acoca sẵng giá»ng.
– Tôi không báºn tâm đến ông Raoul nà o cả. Tôi muốn biết phải tìm Jaime Miro ở Äâu.
– Tôi nói với ông rồi. Hắn đang đợi tôi ở Eze. Hắn ta muốn ...
– Tôi cho rằng bà đang cố tình che giấu cho Miro. Bây giá», tôi không muốn là m Ä‘au bà , nên tôi sẽ há»i bà má»™t lần cuối:
Jaime Miro ở Äâu?
– Tôi không biết, - bà thì thầm rồi sợ hãi nhìn quanh. - Tôi không biết Äâu.
– Vừa rồi bà bảo hắn ở Eze. - Giá»ng y buốt lạnh như dao cứa.
– Vâng. Chúa bảo tôi thế.
Äại tá Acoca ngán ngẩm. Bà nà y hoặc là loạn trà hoặc là má»™t ả là ng chÆ¡i nói phét thà nh thần. Dù thế nà o thì mụ ta cÅ©ng là m Acoca phát ốm vá» chuyện cá»§a mụ vá»›i Chúa.
Y quay sang trợ là của mình là Patricia Arrieta.
– Trà nhá»› cá»§a bà sÆ¡ nà y cần được hồi phục. ÄÆ°a bà ta đến lá»u chỉ huy trưởng.
Có thể anh và toán lÃnh cá»§a anh sẽ giúp bà ấy nhá»› lại được Jaime Miro ở Äâu.
– Rõ, thưa đại tá.
Patricia Arrieta và toán lÃnh là má»™t bá»™ pháºn cá»§a đội quân đã tấn công và o tu viện ở Avila. Chúng thấy có lá»—i vì đã để bốn bà sÆ¡ trốn thoát. Phải, bây giá» có thể láºp công chuá»™c tá»™i Äây, Arrieta nghÄ©.
– Xin má»i Ä‘i theo tôi. - Gã quay sang sÆ¡ Theresa.
– Vâng. - Lạy Chúa tôi, cảm Æ¡n Ngưá»i. Bà lại lắp bắp. Chúng ta Ä‘i à ? Ông sẽ không để chúng Ä‘em tôi vá» Eze chứ?
– Không, - Ameta vá»— vá». - Bà sẽ không phải vá» Eze.
Äại tá Äúng, gã nghÄ© Con mụ nà y Ä‘ang là m trò vá»›i ta. ÄÆ°á»£c, ta sẽ cho mụ biết và i trò má»›i. Không hiểu mụ có chịu nằm yên hay lại hét toáng lên.
Äến lá»u chỉ huy trưởng, Arrieta nói:
– Thưa bà sơ, chúng tới cho bà một cơ hội cuối cùng:
Jaime Miro ở Äâu?
Há» vừa há»i mình vá» hắn rồi cÆ¡ mà Hay Äó là ngưá»i khác nữa Có phải Äây hay là ... ôi sao lẫn lá»™n thế nà y.
– Hắn bắt tôi vỠcho Raoul, bởi vì Monique bỠrơi anh ta,và anh ta nghĩ ...
– Nếu bà muốn như váºy, - Arrieta nói. - Äể xem liệu chúng tôi có thể hồi phục lại trà nhá»› cho bà không.
– Vâng, các ông giúp cho. Má»i thứ Ä‘á»u lá»™n xá»™n quá.
Ná»a tá lÃnh cá»§a Acoca đã và o trong lá»u cùng mấy ngưá»i lÃnh mặc quân phục cá»§a Sostelo.
Sơ Theresa nhìn lên, chớp chớp đôi mắt:
– Những ngưá»i nà y sắp đưa tôi đến tu viện sao?
– Há» còn là m tốt hÆ¡n thế nữa, - Arrieta cưá»i đểu. - Há» sắp đưa bà lên thiên đưá»ng Äó, thưa sÆ¡.
Äám lÃnh bước tá»›i vây quanh bà .
– Cái váy cá»§a em tháºt là đẹp, - má»™t tên nói. - Có chắc em là tu sÄ© không, em yêu.
– á»’, Äúng mà . - Bà nói, Raoul đã gá»i bà là em yêu.
– Äây là Raoul sao? - Ông thấy đấy, chúng tôi đã phải thay đổi quần áo để trốn bá»n lÃnh.
Nhưng Äây lại là bá»n lÃnh. Má»i thứ Ä‘á»u rối tung.
Má»™t trong số chúng đè Theresa xuống chiếc giưá»ng con.
– Mặt bà không đẹp chút nà o, nhưng để xem dưới lớp quần áo nà y thì ra sao.
– Các ông là m gì thế?
Hắn xé toạc áo bà trong khi tên khác lột váy.
– Thân hình không tồi đối với một bà già , phải không chúng mà y?
Theresa thét lên. Bà nhìn vòng ngưá»i đứng xung quanh. Chúa sẽ váºt chết hết chúng nó. Ngưá»i sẽ không cho chúng chạm và o mình vì mình là nà ngdâu cá»§a Ngưá»i.
Má»™t tên đã tháo xong dây lưng. Giây lát sau bà cảm thấy những bà n tay sần sùi banh hai chân bà ra và khi má»™t tên nằm lên trên ngưá»i bà , thì bà thấy như có cây cá»i lá»a chá»c và o trong mình. Bà thét lên:
– Nà o Chúa? Hãy trừng phạt chúng đi.
Bà ngóng đợi những cÆ¡n sấm rá»n, chá»›p giáºt có thể xé nát bá»n lÃnh nà y.
Má»™t tên khác leo lên bà . Theresa nằm Äó, chỠđợi Chúa ra tay trừng phạt, không còn cảm thấy Ä‘au đớn nữa.
Trung úy Arrieta đứng cạnh giưá»ng. Cứ má»—i khi má»™t tên “xong việc†vá»›i Theresa gã lại há»i:
– Thế đã đủ chưa, sÆ¡? Bà có thể dừng lại bất cứ lúc nà o bà muốn, miá»…n là nói ra Jaime Miro hiện ở Äâu.
Sơ Theresa không nghe thấy hắn nói. Bà thét lên trong tưởng tượng:
Lạy Chúa! Vá»›i quyá»n năng cá»§a mình, Ngưá»i hãy trừng phạt chúng như ngưá»i đã trừng phạt những kẻ ác ở SoÄ‘om và Gomorrath. Ngưá»i hãy giết hết chúng Ä‘i.
Không thể tin được. Ngưá»i đã không đáp lá»i. Tại sao? Chúa ở khắp nÆ¡i mà . Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Và rồi bà hiểu ra, khi tên thứ sáu chá»c và o bà . Chúa không nghe được lá»i cầu khẩn cá»§a bà vì chẳng có Chúa nà o hết. Suốt bao năm qua bà đã tá»± lừa dối mình để thá» phụng, và đã trung thà nh hầu hạ, má»™t quyá»n năng tối cao nà o Äó. Nhưng là m gì có quyá»n năng nà o.
Nếu Chúa tồn tại thì Ngưá»i đã cứu ta rồi.
Mà n sương đỠtrước mắt bà tan dần và lần đầu tiên bà nháºn biết rõ được những gì quanh mình. Có Ãt nhất mưá»i hai tên lÃnh đứng trong lá»u đợi đến lượt.
Trung úy Arrieta Ä‘ang đứng theo dõi ở má»™t bên giưá»ng. Bá»n lÃnh đứng trong hà ng, quần áo vẫn mặc nghiêm chỉnh, chẳng buồn cởi sẵn. Khi má»™t tên vừa nhá»m dáºy khá»i Theresa, má»™t tên khác đã lại bò lên bà .
Không có Chúa, mà chỉ có quá»· sa tăng và Äây là tay chân cá»§a hắn. SÆ¡ Theresa nghÄ©. Chúng phải chết. Tất cả lÅ© chúng nó.
Khi má»™t tên lÃnh Äâm sâu và o bà , sÆ¡ Theresa giáºt lấy khẩu súng ngắn khá»i bao trên ngưá»i hắn và trước khi bá»n chúng kịp phản ứng, bà quay súng và o Arrieta. Viên đạn găm Äúng yết hầu. Bốn tên nữa đổ váºt xuống trước khi những tên khác kịp hoà n hồn và để bắn lại. Vướng tên lÃnh Ä‘ang nằm trên, bá»n chúng khó nhắm trúng bà .
Sơ Theresa và tên cuối cùng cưỡng hiếp bà cùng chết một lúc.
***
Jaime Miro chợt tỉnh giấc, giáºt mình bởi tiếng ngưá»i rì rầm ở bìa khoảng trống. Anh chui ra khá»i túi ngá»§, cầm súng, rồi tiến đến gần hÆ¡n, anh thấy Megan Ä‘ang quỳ gối cầu kinh. Anh đứng yên theo dõi cô. Hình ảnh má»™t ngưá»i phụ nữ yên lặng cẩu kinh trong khu rừng đêm toát lên má»™t vẻ thoát trần, nhưng Jaime Miro lại chỉ thấy bá»±c dá»c. Nếu Felix Carpio không thốt ra chuyện ta Ä‘ang Ä‘i vá» San Sebastian thì mình đã chẳng phải gánh thêm cái bà sÆ¡ nà y ngay từ đầu.
Việc anh phải đến San Sebastian là rất cấp bách. Äại tá Acoca lùng sục khắp nÆ¡i. Thoát khá»i lưới giăng cá»§a chúng, mình anh cÅ©ng đã khó khăn, thêm ngưá»i phụ nữ nà y, nguy hiểm tăng gấp mưá»i lần. Bá»±c bá»™i, Jaime đến bên Megan, giá»ng gay gắt hÆ¡n anh định.
– Tôi đã bảo sơ cần ngủ? Tôi không muốn ngà y mai. sơ kéo chân chúng tôi lại.
Megan nhìn lên, nhỠnhẹ:
– Tôi xin lá»—i, nếu như đã là m ông giáºn.
– Thưa sÆ¡, tôi để dà nh sá»± tức giáºn cho những cái quan trá»ng hÆ¡n. Lòng tốt cá»§a các bà chỉ là m tôi phát á»›n. Các bà sống cuá»™c Ä‘á»i trốn tránh trong những bức tưá»ng đá, để đợi má»™t chuyến Ä‘i không mất tiá»n sang thế giá»›i bên kia. Các bà là m tôi ngấy đến táºn cổ, tất cả các bà .
– Bởi vì chúng tôi tin và o thế giới bên kia chăng?
– Không, thưa sơ. Bởi vì các bà đã trốn chạy thế giới nà y.
– Äể cẩu nguyện cho các ông. Chúng tôi hy sinh Ä‘á»i mình để cầu nguyện cho tất cả các ông.
– Và các bà tin rằng Ä‘iá»u Äó sẽ giải quyết được má»i việc trên Ä‘á»i?
– Phải, rất Äúng.
– Chẳng có gì Äúng hết. Chúa cá»§a các ngưá»i không thể thấu được lá»i nguyện cầu cá»§a các ngưá»i bởi sá»± ồn à o Cá»§a tiếng súng đại bác và tiếng trẻ con gà o thét – Chừng nà o ông có má»™t đức tin.
– Tôi có rất nhiá»u đức tin, thưa sÆ¡. Tôi có đức tin ở chÃnh cái Ä‘iá»u mà tôi Ä‘ang chiến đấu vì nó. Tôi có đức tin và o đồng đội, chiến hữu, và khẩu súng cá»§a tôi, nên tôi không có đức tin và o những gì chỉ tồn tại trên mây. Nếu sÆ¡ nghÄ© rằng Chúa cá»§a sÆ¡ nghe thấu dược, thì hãy bảo ông ấy đưa chúng ta đến tu viện ở Mendavia để tôi có thể thoát được sÆ¡.
Anh giáºn dữ vá»›i chÃnh mình vì đã để mất bình tÄ©nh. Không phải lá»—i cá»§a há», mà chÃnh giáo há»™i đã thá» Æ¡ trong khi những kẻ thuá»™c phái Faiang cá»§a Franco tra tấn, cưỡng hiếp, giết hại ngưá»i dân xứ Basque và Cataian.
Không phải do lỗi của cô ta, Jaime Miro tự nhủ, mà gia đình mình trở thà nh nạn nhân của chúng.
Dạo ấy Jaime má»›i chỉ là má»™t cáºu bé, nhưng hình ảnh đó đã khắc sâu mãi mãi và o trà óc.
Cáºu bị thức giấc và o ná»a đêm bởi tiếng bom rÆ¡i. Chúng rÆ¡i xuống từ bầu trá»i, gieo rắc há»§y diệt khắp má»i nÆ¡i.
– Dáºy Ä‘i, Jaime. Nhanh lên!
Sá»± hoảng hốt cá»§a cha là m cho cáºu bé hoảng sợ hÆ¡n cả tiếng gà o rú khá»§ng khiếp cá»§a chết chóc.
Guernica là quê hương cá»§a ngưá»i dân Basque, và đại tướng Franco đã quyết định lấy nó là m bà i há»c, là m tấm gượng:
“ Hủy diệt!†Ông ta hạ lệnh.
Phi Ä‘oà n Condot quốc xã kinh hoà ng sá» dụng hà ng chục máy bay mở má»™t cuá»™c không kÃch táºp trung và đã không tá» ra có chút ngáºp ngừng nà o.
Dân thị trấn táºn loạn trốn tránh cÆ¡n mưa cá»§a thần chết nhưng nà o mấy ai thoát được.
Jaime, bố mẹ cùng hai chị cáºu cÅ©ng trong đám ngưá»i ấy. .
– Äến nhà thá», - bố cáºu nói, - chúng sẽ không ném bom nhà thá» Äâu.
Bố cáºu dúng. Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết nhà thỠđứng vá» phÃa Caudilio.
Cả nhà Miro theo bố chạy vá» hướng Äó, chen lấn đám đông hoảng loạn để già nh lấy con đưá»ng sống.
Cáºu bé bám chặt tay bố, nhá»› lại cái thá»i mà bố cáºu không phải hoảng hốt, không phải chạy trốn, vì bất cứ ai, bất cứ việc gì, bất cứ lý do nà o. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Chúng ta sắp phải đánh nhau hả bố? - Má»™t lần cáºu há»i.
– Không phải váºy, Jaime. Äó là báo chà nói thế. Tất cả những gì chúng ta đòi há»i là má»™t sá»± độc láºp tương đối Ngưá»i Basque và ngưá»i Cataian có quyá»n được có tiếng nói riêng, có cá» và có ngà y lá»… riêng. Chúng ta vẫn là má»™t quốc gia và vẫn là ngưá»i Tây Ban Nha.
Jaime quá bé để không hiểu được Ä‘iá»u Äó, nhưng còn có cái nguy hại hÆ¡n nhiá»u - Äó là vấn đỠngưá»i Cataian và ngưá»i Basque, là sá»± mâu thuẫn tư tưởng sâu sắc giữa chÃnh phá»§ cá»™ng hòa vá»›i những ngưá»i quốc gia cánh hữu và những gì bom đạn lúc nà y chỉ là tia lá»a nhá» cá»§a má»™t đám cháy lá»›n không thể dáºp tắt được, má»™t đám cháy đã lôi kéo bao xương máu, sức lá»±c cá»§a ngưá»i dân hà ng chục quốc gia khác.
Khi đã đánh bại những ngưá»i cá»™ng hòa và những ngưá»i quốc gia, đã nắm chắc Tây Ban Nha trong tay, Franco bèn hướng sá»± bất hà i lòng cá»§a mình tá»›i những ngưá»i dân Basque bướng bỉnh:
“Trừng phạt chúng!†. Ông ta hạ lệnh.
Và máu lại tiếp tục chảy.
Má»™t hạt nhân cứng rắn trong những ngưá»i cầm đầu dân Basque đã thà nh láºp ETA, phong trà o đấu tranh cho má»™t nhà nước Basque tá»± do, và bố Jaime được má»i và o tổ chức.
– Không, như thế là sai lầm. Chúng ta phải bằng các biện pháp hòa bình để già nh lấy những gì Äúng là cá»§a ta. Chiến tranh không Ä‘em lại sá»± tốt đẹp nà o hết.
Nhưng những ngưá»i chá»§ trương bạo lá»±c nhiá»u hÆ¡n hẳn số ngưá»i mong muốn sá»± má»m dẻo, và ETA nhanh chóng trở thà nh má»™t lá»±c lượng mạnh.
Nhiá»u bạn há»c cá»§a Jaime cÅ©ng có bố là thà nh viên ETA và cáºu thưá»ng được nghe chuyện vá» những kỳ tÃch oai hùng cá»§a há».
– Bố tá»› cùng má»™t nhóm chiến hữu đã đánh bom khu trung tâm cá»§a bá»n dân vệ đấy, - má»™t bạn nói.
Hay:
– Cáºu có nghe vá» vụ cướp nhà băng ở Barcelona chưa? Bố tá»› đấy. Bây giá» thì bố tá»› vá»›i các bác ấy tha hồ súng để đánh bá»n phát xÃt.
Còn bố của Jaime thì bảo:
– Bạo lực là sai. Chúng ta phải đà m phán.
Có bạn há»c còn há»i thẳng Jaime:
– Quân ta vừa phá tung má»™t nhà máy cá»§a bá»n Franco ở Madrid. Sao bố cáºu không là m thế? Hay ông ấy hèn?
– Äừng nghe lÅ© bạn, Jaime. - Bố bảo. - Cái mà há» Ä‘ang là m là tá»™i ác.
Nhưng đám bạn há»c vẫn không buông tha cáºu:
– Bá»n Franco đã ra lệnh xá» tá» hà ng chục ngưá»i dân Basque mà không cần đến má»™t phiên tòa. Chúng ta Ä‘ang tiến hà nh má»™t cuá»™c đấu tranh mang tÃnh toà n quốc Bố cáºu sẽ tham gia vá»›i chúng tôi chứ?
– Kìa bố?
– Chúng ta là ngưá»i Tây Ban Nha, Jaime. Chúng ta không được để bị ai chia rẽ.
Và cáºu bé bị dằn vặt. Bạn mình Äúng? Bố mình có phải kẻ hèn nhát không?
Jaime tin ở bố mình.
Và lúc nà y Ä‘ang là cuá»™c quyết chiến giữa cái thiện vá»›i cái ác. Thế giá»›i há»—n mang sụp đổ xung quanh cáºu. ÄÆ°á»ng phố Guernica chen chúc má»™t đám đông gà o thét, xô đẩy hòng thoát khá»i tráºn mưa bom Ä‘ang giá»™i xuống.
Những tòa nhà , các tượng đà i, kể cả vỉa hè, bắn tung lên thà nh những tráºn mưa rà o bê tông và máu. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Cả nhà Jaime đã tá»›i được nhà thá» lá»›n, nÆ¡i duy nhất ở quảng trưá»ng vẫn còn đứng vững. Có khoảng mươi ngưá»i Ä‘ang Ä‘áºp cá»a rầm rầm.
– Cho chúng tôi và o! Nhân danh Chúa, mở cá»a? Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Sao thế? - Bố Jaime kêu lên.
– Các linh mục đã khóa cá»a. Há» không cho chúng ta và o.
– Phá cá»a mà và o chứ.
– Không được!
Jaime nhìn bố, ngạc nhiên. Ông nói như giải thÃch.
– Chúng ta không được phá cá»a và o nhà cá»§a Chúa. Ngưá»i sẽ che chở cho chúng ta, bất kể ở đâu.
Quá muá»™n rồi. HỠđã nhìn thấy tốp lÃnh Faiang hiện ra ở má»™t góc nhà thá» và chúng láºp tức nã súng. Äà n ông, đà n bà , trẻ nhá» tay không tấc sắt đổ xuống chồng chất trên quảng trưá»ng. Ngay cả khi bố Jaime biết mình đã trúng đạn ông vẫn vươn tay kéo con và o lòng, ấn cáºu nằm xuống, lấy thân mình hứng cho Jaime những viên đạn chết chóc.
Má»™t sá»± tÄ©nh mịch khá»§ng khiếp dưá»ng như bao trùm lên quả đất, sau tráºn tấn công. Tiếng súng nổ, tiếng ngưá»i chạy và tiếng kêu thét bá»—ng dưng biến mất, cứ như má»™t phép mầu váºy. Jaime mở mắt và nằm yên, cảm thấy sức nặng cá»§a bố cáºu phÃa trên như tấm chăn ấm má»m mại. Bố, mẹ cùng hai chị cáºu Ä‘á»u đã chết, chịu chung số pháºn vá»›i hà ng trăm ngưá»i khác. Và phÃa trước hà ng đống xác cá»§a há» là cánh cá»a im lìm Äóng cá»§a nhà thá». Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Äêm hôm Äó Jaime tìm đưá»ng ra khá»i thà nh phố. Hai ngà y sau, cáºu tá»›i Bilbao xin gia nháºp ETA.
Ngưá»i sÄ© quan tuyển chá»n nói:
– Cháu còn bé quá. Äi há»c thì hợp hÆ¡n.
– Các chú sẽ là trưá»ng há»c cá»§a cháu, - Jaime nói nhá». - Các chú sẽ dạy cháu là m sao để trả nợ máu cho bố, mẹ và hai chị, tức là cho cả nhà cháu.
Anh không bao giỠlùi bước. Anh chiến đấu cho mình và cho gia đình mình.
Rồi những chiến công cá»§a anh trở thà nh huyá»n thoại. Jaime phác ra và thá»±c hiện những cuá»™c tấn công đầy mạo hiểm và o các nhà máy, nhà băng, thá»±c hiện những vụ trừng phạt bá»n đầu sá» tá»™i ác Khi có bất cứ ai trong tổ chức bị bắt, anh liá»n tạo ra những vụ giải thoát xuất quá»· nháºp thần.
Khi Jaime nghe tin GOE được thà nh láºp để đối phó vá»›i phong trà o đấu tranh cá»§a dân Basque, anh mỉm cưá»i:
– Hay lắm. Thế là chúng đã phải để mắt đến ta.
Anh không bao giá» tá»± há»i liệu những sá»± mạo hiểm cá»§a mình có liên quan gì đến những câu chê bai:
“Bố cáºu là má»™t lão hèn, hoặc bởi anh Ä‘ang cố chứng minh má»™t Ä‘iá»u gì Äó cho bản thân hay cho những ngưá»i khác. Lòng quả cảm mà anh luôn thể hiện đủ để chứng minh rằng anh không sợ liá»u mình cho chân lý anh hằng tin tưởng.
Bây giá», chỉ vì má»™t ngưá»i lÃnh cá»§a mình nói năng lá»™ liá»…u mà anh phải cõng thêm má»™t bà sÆ¡.
Tháºt mỉa mai là giáo há»™i cá»§a sÆ¡ lại đứng vá» phÃa ta. Nhưng muá»™n quá rồi, trừ phi há» trả lại những ngưá»i đã khuất, cả bố ta, mẹ ta và các chị ta, anh cay đắng nghÄ©.
Há» băng rừng trong đêm, ánh trăng bà ng bạc xuyên qua kẽ lá. Há» tránh thị trấn và những con đưá»ng chÃnh, cảnh giác trước bất cứ má»™t dấu hiệu nguy hiểm nà o. Jaime tránh xa Megan.Anh Ä‘i bên Felix chuyện trò vá» những cuá»™c phiêu lưu đã qua, còn Megan thì thấy sá»± tò mò trong mình cứ lá»›n dần. Cô chưa bao giá» biết má»™t ngưá»i nà o như Jaime Miro, má»™t con ngưá»i đầy tá»± tin.
Nếu có ai có thể đưa được mình tá»›i MenÄ‘avia, Megan nghÄ© bụng, thì Äó chÃnh là con ngưá»i nà y.
Có những lúc Jaime thấy động lòng vá»›i bà sÆ¡, tháºm chà cả cảm giác mến má»™ bất đắc dÄ© đối vá»›i cách xá» sá»± cá»§a cô ta trong hà nh trình đầy gian khổ nà y. Anh tá»± há»i ba ngưá»i bạn cá»§a anh lúc nà y Ä‘ang xoay xở ra sao vá»›i những con chiên kia cá»§a Chúa. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Ãt nhất anh cÅ©ng còn Amparo Jiron. Äêm đến anh tìm thấy ở cô sá»± an á»§i rất lá»›n.
Cô ấy cÅ©ng hy sinh như mình váºy, Jaime nghÄ© thầm. Tháºm chà cô ấy còn nhiá»u lý do hÆ¡n mình để mà căm ghét cái chÃnh phá»§ nà y.
Cả gia đình Amparo bị quân đội quốc gia tà n sát. Cô phải tá»± chống chá»i vá»›i cuá»™c sống. Trong cô ẩn giấu má»™t sá»± căm thù chết chóc.
Tới bình minh, hỠđã ở gần Saiamanca, thà nh phố nằm hai bên bỠsông Tormes.
Sinh viên từ khắp má»i má»n đất nước đến Äây há»c đại há»c. - Felix giảng giải cho Megan. - Äây chắc chắn là mảnh đất tất nhất Tây Ban Nha.
Jaime không nghe được câu chuyện cá»§a há». Anh Ä‘ang táºp trung tÃnh đưá»ng Ä‘i nước bước tiếp theo. Nếu mình là kẻ Ä‘i săn, mình sẽ đặt bẫy ở Äâu nhỉ?
Anh quay sang Felix:
– Chúng ta sẽ vòng qua Saiamanca. Ngoà i thà nh phố có má»™t biệt thá»±. Chúng ta sẽ nghỉ ở Äó.
Biệt thá»± nà y là má»™t khu nhà trá» nhá» nằm cách xa trục đưá»ng. Những báºc đá dẫn đến má»—i hà nh lang Ä‘á»u có má»™t hiệp sÄ© thá»i cổ mặc bá»™ giáp sắt canh gác.
Äến trước lối và o, Jaime bảo hai ngưá»i phụ nữ:
– Äợi Äây nhé.
Anh gáºt đầu ra hiệu cho Fehx Caprio, rồi há» biến mất.
– Há» Ä‘i Äâu thế? - Megan há»i.
Amparo Jiron ném một cái nhìn khinh khỉnh:
– Có lẽ hỠđi tìm Chúa của cô đấy.
– Hy vá»ng há» sẽ tìm thấy. - Megan bình thản nói.
Mưá»i phút sau hai ngưá»i quay lại.
– An toà n. - Jaime nói với Amparo. - Em và cô ta ở một phòng. Felix sẽ ở với anh.
Nói rồi anh đưa cô ta chìa khóa phòng.
– Em muốn ở với anh, chứ không phải ... - Amparo dỗi.
– Là m như anh bảo. Äẻ mắt và o cô ấy.
Amparo quay sang Megan. “Äi, sÆ¡!â€.
Phòng cá»§a hai cô là má»™t trong mưá»i phòng sắp thà nh hà ng dá»c theo hà nh lang xám xịt, trống trÆ¡n. Amparo mở khóa. Há» bước và o căn phòng nhá», tối, sÆ¡ sà i Trong phòng kê má»™t giưá»ng đôi, má»™t giưá»ng đơn, má»™t bà n trang Ä‘iểm và hai chiếc ghế.
Megan nhìn quanh và lêu lên:
– Ôi căn phòng tháºt đáng yêu.
Amparo Jiron quay ngoắt lại, giáºn dữ, nghÄ© rằng Megan Ä‘ang nói mỉa:
– Cô là cái quái gì mà dám phà n nà n vỠ...?
– Rộng rãi quá. - Megan tiếp tục.
Amparo nhìn cô má»™t lát rồi phá lên cưá»i. Tất nhiên nó tháºt là rá»™ng, nếu Ä‘em so vá»›i những ngăn những ổ mà các bà sÆ¡ đã sống.
Amparo bắt đầu cởi quần áo.
Megan không thể không nhìn. Và Äó là lần đầu tiên cô thá»±c sá»± được thấy Amparo Jiron trong ánh sáng ban ngà y. Cô ta tháºt đẹp, má»™t vẻ đẹp trần tục. Tóc Ä‘á», da trắng, bầu vú tròn đầy đặn, cái eo nhá» tÃ, còn cặp mông thì cứ núng nẩy theo má»—i bước chân. Mà chân thì ...dà i Æ¡i là dà i ...
Amparo thấy Megan nhìn mình.
– Nà y sÆ¡? SÆ¡ có thể nói cho tôi nghe không? Tại sao ngưá»i ta và o tu viện?
Má»™t câu há»i tháºt dá»… trả lá»i.
– Äiá»u gì có thể kỳ diệu hÆ¡n là được hiến dâng mình cho sáng danh cá»§a Chúa?
– Ngay láºp tức, tôi có thể nghÄ© ra được hà ng tá»· thứ. - Amparo Ä‘i tá»›i chiếc giưá»ng đôi và ngồi xuống. - Cô ngá»§ ở giưá»ng đơn nhé. Theo như tôi được nghe vá» tu viện thì Chúa cá»§a sÆ¡ không muốn sÆ¡ sống quá thoải mái.
Megan cưá»i:
– Chẳng sao cả. Tôi thấy rất thoải mái trong lòng.
Trong phòng ngá»§ đối diện qua hà nh lang, Jaime Miro nằm duá»—i dà i còn Felix Carpio Ä‘ang cố ổn định trên chiếc giưá»ng con. Cả hai Ä‘á»u để nguyên quần áo.
Jaime nhét súng dưới gối, còn súng cá»§a Felix để trên chiếc bà n con đầu giưá»ng.
– Theo cáºu, cái gì khiến há» là m như thế? – Felix thắc mắc.
– Là m gì, anh bạn?
– Giam mình trong tu viện như tù nhân váºy.
– Cáºu Ä‘i mà há»i bà sÆ¡, tôi chỉ mong sao thoát được nợ. Tá»› không thÃch chuyện kèm cặp nà y tà nà o. – Jaime nhún vai.
– Jaime, Chúa sẽ cảm Æ¡n chúng ta vá» hà nh động tốt đẹp ấy – Cáºu tin thế tháºt sao? Äừng là m tá»› buồn cưá»i.
Felix bá» qua. Tranh cãi vá»›i Jaime vá» chuyện giáo há»™i Thiên Chúa thì chẳng được tế nhị lắm. Hai ngưá»i Ä‘á»u im lặng theo Ä‘uổi má»™t ý nghÄ© riêng.
Felix Caprio nghĩ:
Chúa đã trao những bà sơ nà y và o tay chúng ta, phải đưa được hỠtới tu viện an toà n.
Jaime thì lại nghĩ vỠAmparo. Lúc nà y, anh muốn có cô ghê gớm. Cái mụ chết tiệt. Lúc định kéo chăn lên để ngủ, anh chợt nhớ ra còn một việc phải là m.
Trong hà nh lang hẹp, tối tăm ở tầng dưới, ngưá»i lá»… tân đợi đến lúc tin chắc những vị khách má»›i đến đã ngá»§ má»›i nhấc Ä‘iện thoại lên. Tim ông ta Ä‘áºp thình thịch khi quay số.
Má»™t giá»ng lưá»i biếng đáp lại.
– Trung tâm cảnh sát Äây.
Ông ta thì thầm với đứa cháu mình:
– Florian, chú Ä‘ang giữ Jaime Miro và ba ngưá»i cá»§a hắn ở Äây. Mà y muốn tóm bá»n chúng không nà o?
***
ChÃn mươi dặm vá» phÃa Äông, Lucia Carmine Ä‘ang thiêm thiếp trong má»™t khu rừng trải dá»c con đưá»ng tá»›i Penaflel.
Rubio Arzano thì mê mải ngắm nhìn.
Buá»™c phải đánh thức Lucia dáºy. Cô ấy ngá»§ trông như thiên thần, anh nghÄ©.
Nhưng bình minh đã tới Rubio cúi xuống, thì thầm.
– Sơ Lucia ...
Lucia mở mắt.
– Äến giá» ta phải Ä‘i rồi.
Cô ngáp và lưá»i biếng duá»—i ngưá»i. Chiếc áo khoác cô Ä‘ang mặc bị tuá»™t cúc, để lá»™ ra má»™t phần ngá»±c. Rubio vá»™i nhìn Ä‘i nÆ¡i khác.
Mình phải đỠphòng suy nghĩ của mình. Cô ấy là con dâu của Giêsu.
– Thưa sơ ...
– Gì váºy?
– Tôi. Tôi tá»± há»i không biết có nên há»i xin sÆ¡ má»™t ân huệ? - Mặt anh gần như đỠbừng.
– Vâng, gì váºy?
– Tôi ... lâu rồi tôi không được cầu nguyện:
Nhưng tôi là giáo dân Thiên chúa.
Nếu không phiá»n, xin sÆ¡ Ä‘á»c giúp má»™t bà i kinh!
Äó là điá»u cuối cùng mà Lucia lo ngại. Nó đã đến.
Äã bao lâu rồi mình không Ä‘á»c kinh nhỉ? Cô tá»± há»i. Ở tu viện thì không.
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang cẩu nguyện thì óc cô lại báºn rá»™n vá»›i những kế hoạch tẩu thoát.
– Tôi ... tôi không ... .
– Tôi bảo đảm nó sẽ là m cho cả hai ta Ä‘á»u dá»… chịu hÆ¡n.
Là m sao để giải thÃch vá»›i anh rằng cô không nhá»› má»™t bà i kinh nà o?
– Tôi ... Ỡ...
– À phải, có má»™t bà i cô vẫn nhá»›. Thá»i Äó, cô gái nhá» thưá»ng quỳ bên giưá»ng và ngưá»i cha đứng cạnh, sẵn sà ng bế cô lên gối rồi hôn chúc cô ngá»§ ngon. Từng lá»i bà i kinh số hai mươi ba dần dần trở lại vá»›i cô.
Chúa là ngưá»i dẫn dắt tôi, tôi sẽ không muá»™n Ngưá»i đặt ta xuống những đám cá» xanh. Ngưá»i dẫn ta đến những con đưá»ng công lý vì tên cá»§a Ngưá»i ...
Hình ảnh xưa dội vỠtrong ký ức.
Cô và hai anh cô đã là m chủ thế giới nà y. Và cha đã tự hà o vỠcô biết bao.
Con sinh ra ở dưới ngôi sao may mắn, Thiên thần của bố.
Cứ nghe váºy, Lucia lại thấy hà i lòng. Không gì có thể là m hại được cô.
Chẳng phải cô là con gái xinh đẹp của Angelo Carmne vĩ đại sao? Dầu cho phải băng qua thung lũng của thần chết ta cũng chảng sợ ma tà quỷ ác:
Ma quá»· chÃnh là kẻ thù cá»§a cha và các anh cô Äó, và cô đã bắt chúng phải trả nợ.
Các thánh thần ở bên ta, an ủi vỗ vỠta ...
Lúc mình cần sá»± chia sẻ, vá»— vá» thì Chúa ở Äâu?
Lucia Ä‘á»c cháºm lại, tiếng cô như thì thầm, cái gì đã xảy đến vá»›i cô gái nhá» trong chiếc váy trắng mặc là m lá»… Äó Cô tá»± há»i. Má»™t tương lai rá»±c sáng.
Là m sao má»›i đấy mà má»i thứ đã đảo lá»™n. Tất cả. Ta đã mất cha, mất hai anh trai, và mất chÃnh bản thân mình.
Trong tu viện, cô chẳng má»™t lần nghÄ© vá» Chúa. Váºy mà ở Äây, vá»›i ngưá»i nông dân giản dị nà y ...
– Nếu không phiá»n, xin sÆ¡ Ä‘á»c giúp má»™t bà i kinh.
Lucia tiếp tục:
Cái tốt và sá»± nhân từ sẽ theo ta suất cuá»™c Ä‘á»i, và ta nguyện ở ngôi nhà cá»§a Chúa mãi mãi.
Rubio đăm đắm nhìn cô:
– Cảm tạ sÆ¡! Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Lucia gáºt đầu, không thốt được lá»i nà o. Rồi tá»± há»i, Mình là m sao thế nhỉ?
– Sơ đã sẵn sà ng chưa?
Cô nhìn Rubio:
– Vâng, tôi đã sẵn sà ng.
Năm phút sau hỠlại tiếp tục cuộc hà nh trình.
CÆ¡n mưa xối xả bất chợt đổ xuống, hai ngưá»i ẩn trong má»™t túp lá»u trống.
Mưa Ä‘áºp và o mái, và o cả bốn bên, cứ như những cú đấm giáºn dữ.
– Anh nghÄ© cÆ¡n bão nà y sẽ giam chúng ta ở Äây bao lâu?
Rubio cưá»i:
– Äây không phải là bão, thưa sÆ¡. Nó là cái mà dân Basque chúng tôi kêu bằng sivinuti, nghÄ©a là cÆ¡n mưa đột ngá»™t. Nó dừng cÅ©ng nhanh như khi nó áºp xuống váºy đất Ä‘ai Ä‘ang khô, cần phải có mưa.
– Tháºt sao?
– Tháºt chứ! Tôi là nhà nông mà !
Trông cũng đủ biết, Lucia nghĩ bụng.
– Nói Ä‘iá»u nà y sÆ¡ bá» qua cho, tôi và sÆ¡ có rất nhiá»u Ä‘iểm chung.
Lucia nhìn gã quê mùa cục mịch Ä‘ang vênh vác và nghÄ©, sẽ có má»™t ngà y. - Tháºt thế sao?
– Äúng thế. Tôi thá»±c sá»± tin rằng, vá» nhiá»u phương diện, là m việc ở nông trang rất giống vá»›i sống trong tu viện.
Mối liên quan nà y vượt quá hiểu biết của cô.
– Tôi không hiểu.
– á»’ thưa sÆ¡, ở tu viện, sÆ¡ nghÄ© nhiá»u đến Chúa và những phép mầu nhiệm cá»§a Ngưá»i, phải thế không?
– Vâng, phải váºy.
– Vá» mặt nà o Äó, nông trang cÅ©ng là Äức Chúa. Má»i thứ xung quanh ta Ä‘á»u do tạo hóa. Tất cả má»i thứ má»c lên từ đất cá»§a Chúa, dù Äó là lúa mì, ô liu hay nho, táo. tất cả má»i thứ Ä‘á»u từ Chúa mà có, phải thế không?, Äó là phép mầu, ta nhìn thấy chúng nẩy nở hà ng ngà y và bởi vì ta cÅ©ng giúp chúng lá»›n lên, cho nên chÃnh ta cÅ©ng là má»™t phần cá»§a phép mầu.
Lucia mỉm cưá»i trước giá»ng nói nhiệt tình cá»§a anh.
Mưa đột nhiên tạnh hẳn:
Ta lại đi được rồi, sơ ạ.
– Chúng ta sắp tá»›i sông Duero. - Rubio nói. - Ngay phÃa trước ta là thác Penafiel. Ta sẽ Ä‘i tiếp đến thị trấn Puero và rồi đến Logrono, ở Äó ta sẽ gặp bá»n há».
Anh bạn cứ việc mà đến những nÆ¡i Äó, Lucia nghÄ©, và chúc anh bạn may mắn. Còn tá»› Ä‘i Thụy sÄ© cÆ¡.
Há» nghe thấy tiếng thác nước từ xa, khoảng ná»a giá» trước khi tá»›i nÆ¡i.
Phong cảnh Penaftel rất đẹp, nước từ trên cao đổ xuống dòng sông chảy xiết, tạo nên những âm thanh dữ dội.
– Tôi muốn tắm một chút. - Lucia nói. Phải hà ng năm rồi, kể từ lần cuối cô được tắm.
Rubio Arzano ngạc nhiên nhìn cô:
– Ở Äây á?
Không, chà ng ngốc ạ, ở Rome cơ.
– Vâng.
– Coi chừng nhé. Sau cơn mưa nước lớn lắm đấy.
– Không phải lo. Xin lá»—i – á»’ vâng Tôi Ä‘i chá»— khác Äây, sÆ¡ bá» quần áo ra Ä‘i ...
– Quanh đây thôi. Lucia nói nhanh. - Rừng núi thế nà y chắc hẳn nhiá»u thú dữ.
Khi Lucia bắt đầu cởi đồ, Rubio nói mà không quay lại.
– Äừng ra xa quá. Con sông nà y nguy hiểm lắm đấy.
Lucia đặt cây thánh giá ở nÆ¡i có thể kiểm soát bằng mắt được. Không khà trong là nh buổi sá»›m được cảm nháºn tuyệt vá»i trên tấm thân trần cá»§a cô. Cởi xong đồ, cô khá»a nước bước xuống. Dòng nước mát lạnh và đầy sinh lá»±c. Cô quay lên, thấy Rubio vẫn Ä‘ang nhẫn nại Ä‘i ra theo hướng khác, lưng vẫn quay lại phÃa cô.
Lucia mỉm cưá»i. Nếu là bất kỳ ngưá»i đà n ông nà o cô đã biết, thì chắc sẽ Ä‘ang hau háu nhìn.
Lucia bước ra sâu hÆ¡n, tránh những hòn đá nhá»n, vừa té nước và o ngưá»i vừa cảm thấy nước như muốn lôi mình Ä‘i.
Cách Äó và i sải tay, má»™t cây nhá» Ä‘ang bị nước cuốn phăng phăng. Lucia quay nhìn và bá»—ng mất thăng bằng, trượt Ä‘i Cô hét lên, cảm thấy đầu mình va mạnh và o đá.
Rublo quay ngoắt lại, kinh hoà ng nhìn Lucia biến mất trong dòng nước cuồn cuộn.
|

03-08-2010, 06:45 PM
|
.gif) |
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Mar 2009
Äến từ: NÆ¡i có gió...
Bà i gởi: 1,479
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 24 phút
Thanks: 1,805
Thanked 1,346 Times in 395 Posts
|
|
Cát Bụi Thá»i Gian - Chương 12 :
Ở đồn cảnh sát Saiamanca, khi viện hạ sĩ Florian đã đặt ống nghe xuống, tay hắn vẫn còn run rẩy.
Chú Ä‘ang giữ Jaime Miro và ba ngưá»i cá»§a hắn ở Äây Mà y có muốn tóm bá»n chúng không?
ChÃnh phá»§ đã treo khoản thưởng lá»›n cho cái đầu Jaime Miro cùng đồng bá»n và bây giá», những kẻ Basque ngoà i vòng pháp luáºt Äó lại Ä‘ang trong tay hắn.
Tiá»n thưởng Äó, nếu được, sẽ khiến hắn đổi Ä‘á»i. Hắn sẽ gá»i các con tá»›i há»c ở má»™t trưá»ng tốt hÆ¡n, có thể mua được cho vợ chiếc máy giặt và và i món trang sức tặng nhân tình. Tất nhiên là phải chia má»™t phần cho ông chú. Mình sẽ đưa lão hai mươi phần trăm, Santiago nghÄ©, hay chỉ mưá»i phần trăm thôi?
Hắn biết rất rõ tiếng tăm Miro và chẳng há» có ý định liá»u mạng bắt sống. Äể bá»n khác nhảy và o nguy hiểm và mang tiá»n thưởng vá» cho ta.
Hắn tÃnh toán cách tốt nhất có thể. Ai cÅ©ng biết món nợ máu giữa viên đại tá Acoca và tên khá»§ng bố nà y. Thêm nữa, đại tá có cả tổ chức GOE dưới quyá»n.
Phải, Äó chÃnh là phương án hà nh động.
Hắn nhấc máy, và mưá»i phút sau được nói trá»±c tiếp vá»›i đại tá Acoca:
– Tôi là hạ sÄ© Florian Santiago, Ä‘ang gá»i từ đồn cảnh sát ở Saiamanca. Tôi có tin vá» Jaime Miro.
Acoca cố giữ giá»ng bình thưá»ng.
– Anh có chắc không?
– Chắc, thưa đại tá. Hắn Ä‘ang nghỉ qua đêm tại Biệt thá»± - Nhà khách Quốc gia Borgon bên ngoà i thà nh phố. Chú tôi là ngưá»i quản là ở Äó, ChÃnh ông ấy vừa gá»i Ä‘iện cho tôi. Ngoà i hắn có má»™t tên khác và hai phụ nữ.
– Chú anh quả quyết là Miro?
– Vâng, thưa đại tá. Hắn và ba đứa Ä‘ang ngá»§ ở trong hai phòng phÃa sau trên tầng hai nhà khách.
Acoca nói:
– Hạ sÄ©, nghe tôi tháºt kỹ Äây. Tôi muốn anh đến Äó ngay láºp tức và đứng ngoà i theo dõi có tên nà o ra không? Tôi sẽ tá»›i Äó khoảng má»™t tiếng nữa. Anh không được và o trong nhà khách. Không được để há» thấy. Rõ chưa?
– Rõ, thưa ngà i. Tôi sẽ Ä‘i ngay. Hắn ngáºp ngừng. - Thưa đại tá ... còn khoản tiá»n thưởng?
– Khi chúng tôi tóm được Miro thì nó là của anh.
– Cảm ơn đại tá, tôi rất ...
– Äi ngay!
– Rõ, thưa ngà i!
Florian Santiago đặt ống nghe xuống. Hắn rất muốn gá»i Ä‘iện để báo tin vui nà y cho ngưá»i tình cá»§a mình, nhưng khoan đã, sẽ để cô ấy ngạc nhiên sau. Còn bây giá», hắn Ä‘ang có việc phải là m.
Hắn gá»i má»™t cảnh sát trong phiên trá»±c dáºy:
– Ra bà n trá»±c Ä‘i. Tôi có má»™t việc phải giải quyết. Và i giá» nữa tôi sẽ vá». Và khi trở lại, ta sẽ là ngưá»i già u có, hắn nghÄ©. Cái đầu tiên ta sẽ mua là chiếc xe hÆ¡i Seat. Mà u xanh. Không, có thể sẽ là mà u trắng.
Äại tá Ramon Acoca đứng bất động, chỉ cho bá»™ óc là m việc. Lần nà y sẽ không được có sai lầm nà o. Nó sẽ là nước Ä‘i cuối cùng trong ván cá» giữa hai đối thá»§. Phải hết sức tháºn trá»ng. Chắc là Miro sẽ vô cùng cảnh giác trước má»i dấu hiệu lạ.
Acoca gá»i sÄ© quan phụ tá cá»§a mình:
– Tôi có mặt, thưa đại tá!
– Chá»n hai mươi tư tay súng cừ nhất, phải đảm bảo hỠđược trang bị toà n súng tá»± động. Mưá»i lăm phút nữa khởi hà nh Ä‘i Saiamanca.
– Rõ, thưa ngà i!
Äại tá Acoca đã vạch ra xong kế hoạch cuá»™c táºp kÃch. Má»™t hà ng rà o cảnh sát bao vây chặt biệt thá»±, hai mươi tư tay súng cá»§a hắn sẽ tiến nhanh và tiến lặng lẽ.
Má»™t cuá»™c công kÃch sấm chá»›p trước khi tên khá»§ng bố có cÆ¡ há»™i đáp trả ... Ta sẽ giết hết luôn khi chúng còn ngá»§. Miro sẽ không có đưá»ng nà o thoát Mưá»i lăm phút sau, sÄ© quan phụ tá quay lại:
– Chúng tôi đã sẵn sà ng, thưa đại tá!
Hạ sÄ© Santiago chẳng tốn mấy thá»i gian để tá»›i được nÆ¡i cần tá»›i. Chẳng cần ai Ä‘e hắn cÅ©ng không có ý định theo dõi những tên khá»§ng bố. Nhưng bây giá», tuân lệnh đại tá Acoca, hắn đứng trong bóng tối cách nhà khách khoảng hai chục bước chân, và từ chá»— Äó hắn có thể nhìn rõ được cá»a ra và o. Trá»i đêm á»›n lạnh, nhưng ý nghÄ© vá» khoản tiá»n thưởng là m Santiago ấm áp. Hắn tá»± há»i không biết hai ngưá»i đà n bà trong Äó có xinh không, và há» có ngá»§ vá»›i hai ngưá»i đà n ông không. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u Santiago tin chắc là và i giá» nữa há» sẽ chết hết. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Chiếc xe chở lÃnh nhẹ nhà ng bò vá» phÃa nhà khách. Äại tá Acoca báºt đèn pin nhìn và o bản đồ. Khi còn cách khoảng và i trăm mét, hắn ra lệnh.
– Dừng ở Äây. Xuống Ä‘i bá»™ tiếp. Tuyệt đối im lặng.
Santiago không hay biết gì cho tá»›i lúc giáºt mình bởi giá»ng nói vang bên tai:
– Anh là ai?
Hắn quay lại, thấy mình đang đứng trước đại tá Ramon Acoca. Ôi lạy Chúa tôi, trông ông ta khiếp quá. Santiago nghĩ thầm.
– Tôi là hạ sĩ Santiago, thưa ngà i!
– Có ai rá»i nhà khách không?
– Không, thưa ngà i, tất cả bá»n chúng vẫn Ä‘ang trong Äó Chắc hẳn chúng Ä‘ang ngá»§ say.
Äại tá quay sang sÄ© quan phụ tá:
– Tôi muốn anh cho má»™t ná»a số quân bao vây quanh Äây Tên nà o chạy trốn, bắn chết ngay. Số còn lại theo tôi Bá»n chúng ở phòng phÃa sau trên gác. Hà nh động!
Santiago nhìn viên đại tá và đám lÃnh nhẹ nhà ng tiến và o cá»a trước biệt thá»±, tá»± há»i liệu cuá»™c đỠsúng có ác liệt không, và nếu có, không biết ông chú mình có bị thiệt mạng oan không?. Váºy cÅ©ng tháºt đáng tiếc. Nhưng mặt khác, hắn cÅ©ng sẽ chẳng phải chia sẻ món tiá»n thưởng nữa.
Lên tới gác hai, Acoca thì thầm:
– Không để lỡ cÆ¡ há»™i, thấy chúng là láºp tức nổ súng.
SÄ© quan phụ tá há»i:
– Thưa đại tá, ngà i có muốn để tôi đi trước ngà i?
– Không, hắn muốn có cái khoái cảm được tự tay giết Jaime Miro.
Cuối hà nh lang là hai căn phòng mà bá»n Miro Ä‘ang trong Äó. Acoca khẽ ra hiệu cho sáu ngưá»i trấn tại má»™t cá»a và sáu ngưá»i khác ở cá»a đối diện.
– Äánh! - Y gà o lên.
Äó là giây phút mà y đợi chá» cháy bá»ng. Theo hiệu lệnh, hai toán lÃnh cùng má»™t lúc đạp tung hai cánh cá»a lao và o, ngón tay há»m sẵn trên cò súng, để rồi ...
đứng nhìn hai căn phòng trống rá»—ng nhưng vẫn nồng hÆ¡i ngưá»i.
– Truy lùng! Nhanh! Xuống tầng dưới! Acoca rÃt lên.
Tốp lÃnh nhảy và o má»i phòng trong nhà trá», đạp tung các cánh cá»a, dá»±ng dáºy các vị khách Ä‘ang hốt hoảng. Không tìm thấy Jaime Miro và đồng bá»n Äâu cả.
Äại tá lao như Ä‘iên xuống tầng dưới, đến chá»— quầy lá»… tân:
không một ai.
– Ngưá»i Äâu? Hắn gá»i to. - Có ai ở Äây không?
Không một tiếng đáp. ThằngMiro lại đã trốn mất rồi.
Má»™t ngưá»i lÃnh nhìn xuống gầm quầy và kêu lên.
– Thưa đại tá ...
Thân hình rúm ró của viên lễ tân bị trói và bị nhét giẻ và o mệng. Một mảnh giấy treo ở cổ mang dòng chữ Xin đừng quấy rầy.
***
Rubio Arzano kinh hoà ng nhìn theo Lucia bị cuốn băng Ä‘i trong dòng nước xiết. Anh quăng mình chạy dá»c bá» sông, nhảy vá»t qua những cây nhá» và bụi ráºm. ở khúc uốn đầu tiên, anh nhìn thấy mái đầu Lucia thấp thoáng trôi vá» phÃa mình. Nhảy à o xuống, vá»›i dòng nước lá»›n, anh bÆ¡i như Ä‘iên dại ra chá»— cô. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Anh thấy mình bị cuốn Ä‘i, như không thể tá»›i bên cô được Lucia chỉ cách anh và i sải tay nhưng cứ như xa hà ng dặm. Dồn hết sức lá»±c, anh gắng lần cuối và may thay, tóm được tay cô, thiếu chút nữa thì lại tuá»™t mất. Anh giữ chặt lấy và váºt lá»™n vá»›i sóng nước lôi cô và o bá».
Cuối cùng, Rubio cÅ©ng kéo được Lucia lên bãi cá», rồi nằm váºt ra, thở dốc!
Song anh bá»—ng hốt hoảng báºt dáºy. Lucia đã bất tỉnh, không thấy thở nữa. Rubio gáºp bụng cô và o, xốc xốc, rồi thổi hÆ¡i và o miệng cô. Má»™t phút trôi qua, rồi hai phút, cho tá»›i khi anh bắt đầu tuyệt vá»ng, thì má»™t dòng nước chợt tuôn ra từ mồm cô và có tiếng cô rên rỉ. Rubio thốt ra những lá»i cảm tạ Chúa.
Anh tiếp tục là m hô hấp cho cô, nhẹ nhà ng hÆ¡n, cho tá»›i lúc nhịp tim cô Ä‘á»u đặn dần lại. Khi thấy cô rùng mình vì lạnh, Rubio vá»™i và ng tá»›i lùm cây vặt Ãt lá mang tá»›i chà sát và o da dẻ cô. ChÃnh anh cÅ©ng ướt và lạnh, quần áo sÅ©ng nước, nhưng chẳng buồn để ý đến. Anh đã quá lo sợ vá»›i ý nghÄ© Lucia có thể chết. Lúc nà y, khi dùng lá sát và o ngưá»i cô, những ý nghÄ© không là nh mạnh bá»—ng lấp ló trong đầu anh. Nà ng có thân hình cá»§a má»™t nữ thần. Tha thứ cho con, Chúa cao cả, nà ng thuá»™c vá» Ngưá»i, và con không được có những suy nghÄ© xấu xa như thế ... Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Lucia dần dần tỉnh lại bởi sá»± vuốt ve nhè nhẹ trên ngưá»i. Cô Ä‘ang nằm trên bãi biển vá»›i Ivo. Ôi phải, cô nghÄ©. Ôi Äúng thế, đừng dừng lại.
Khi ngã xuống sông, ý nghÄ© cuối cùng cá»§a cô là mình sẽ chết. Nhưng nay cô vẫn sống, và thấy mình Ä‘ang ở trước mặt ngưá»i đà n ông đã cứu sống mình.
Chẳng cần suy nghÄ©, cô đưa tay kéo Rubio nằm xuống. Anh không giấu được vẻ sững sá»:
– Thưa sơ, chúng ta không thể ...
– Suỵt!
Môi cô đặt trên môi anh, mạnh mẽ và đòi há»i, lưỡi cô khám phá miệng anh.
Quá bất ngỠvà lớn lao đối với Rubio.
– Nhanh lên, nà o! - Lucia thì thầm. - Nhanh lên!
Cô nhìn Rubio sợ hãi cởi bá» quần áo ướt sÅ©ng khá»i ngưá»i. Anh chà ng đáng được má»™t phần thưởng, cô nghÄ© Mà mình cÅ©ng váºy.
Rubio lúng túng nói:
– Thưa sơ, chúng ta không nên ...
Lucia không há» có ý tranh luáºn. Cô dang tay Äón và thấy anh hòa và o mình trong má»™t khát khao vô táºn. Cô dâng mình cho những cảm giác tuyệt vá»i Ä‘ang dồn dáºp à o đến. Nó cà ng trở nên ngá»t ngà o hÆ¡n nhiá»u lần bởi cô vừa thoát khá»i cái chết.
Rubio là ngưá»i tình khiến Lucia ngạc nhiên. Anh tế nhị, dịu dà ng đồng thá»i lại, mà nh mẽ, đôi lúc tưởng như thô bạo. Sá»± nhạy cảm và cái nhìn má»m yếu hiện rõ trong mắt anh. Hy vá»ng cái ông đần nà y đừng có phải lòng mình. Lần cuối cùng má»™t ngưá»i đà n ông, trừ cha và hai anh mình, muốn là m hà i lòng mình là bao giá» nhỉ? Lucia tá»± há»i. Và cha mình sẽ có thÃch Rubio Arzano không? Rồi cô lại tá»± vấn mình, Sao ta lại tá»± há»i liệu cha có thÃch Rubio Arzano hay không?
Ta Ä‘iên mất rồi. Hắn là gã nông Äân. Còn ta là Lucia. Carmne, con gái cá»§a Angelo Carmne. Äá»i Rubio chẳng có gì liên quan đến ta cả. Hai đứa bị ném lại vá»›i nhau chỉ do má»™t sá»± tình cá» ngu ngốc cá»§a số pháºn:
Rubio ôm cô, lắp đi lắp lại:
– Lucia. Lucia của anh.
Những tia sáng trong ánh mắt nói vá»›i cô má»i cảm giác cá»§a anh. Anh chà ng tháºt đáng yêu, cô nghÄ©. Mình là m sao thế nhỉ, sao mình lại nghÄ© đến anh ta như thế? Mình Ä‘ang trốn chạy bá»n cảnh sát và ... cô sá»±c nhá»› đến cây thánh giá, hoảng hốt. Ôi trá»i Æ¡i! Sao mình lại có thể quên được nó, dù là trong giây lát ấy Cô nói nhanh:
– Rubio, em để cái ... cái gói ở trên bỠsông đằng kia. Anh có thể mang giúp cho em? Cả quần áo em nữa?
– Tất nhiên rồi. Anh sẽ quay lại ngay.
Lucia ngồi đợi, lo lắng má»™t Ä‘iá»u không là nh có thể xảy đến vá»›i cây thánh giá. Nếu nó biến mất thì là m sao? Nếu có kẻ nà o Ä‘i qua Äó và nhặt mất thì là m thế nà o?
Vì thế sá»± vui mừng khôn tả trà o lên trong Lucia khi cô thấy Rubio quay vá», vá»›i cây thánh giá trong tay. Ta sẽ không rá»i mắt khá»i nó nữa.
– Cám ơn anh - Cô nói.
Rubio đưa quần áo cho Lucia. Cô nhìn anh, thỠthẻ:
– Em chưa cần nó ngay bây giá».
Ãnh nắng tá»a lên là n da trần cá»§a Lucia là m cô thấy ấm áp và lưá»i biếng.
Vả lại, vòng tay Rubio cÅ©ng tháºt tuyệt vá»i Há» như đã tìm được má»™t ốc đảo thanh bình. Những nguy nan đã qua hoặc sắp tá»›i Ä‘á»u đã như xa táºn Äâu Äâu.
– Kể cho em nghe vỠnông trang của anh nà o.
Lucia nói giá»ng lưá»i nhác.
Mặt anh sáng bừng, giá»ng có chút tá»± hà o.
– Äó là mảnh đất ở má»™t là ng nhá» gẩn Bilbao, cá»§a gia đình anh qua nhiá»u Ä‘á»i.
– Thế rồi sao?
Mặt anh đăm chiêu.
– Bởi anh là ngưá»i Basque nên chÃnh phá»§ ở Madrid trừng phạt bắt phải Äóng thêm nhiá»u thứ thuế. Khi anh chống lại, chúng liá»n tịch thu đất Ä‘ai. Äó là lúc anh gặp Jaime Miro. Anh tham gia vá»›i anh ấy chống lại chÃnh phá»§ để bảo vệ cái Äúng. Anh có mẹ và hai em gái, sẽ có má»™t ngà y gia đình anh lấy lại đất Ä‘ai, và anh sẽ lại là m ruá»™ng.
Lucia nghÄ© đến cha và hai anh mình bị giam hãm suốt Ä‘á»i trong nhà tù.
– Anh có gần gũi với gia đình không?
Rubio cưá»i nồng nà n:
– Tất nhiên. Gia đình bao giỠcũng là tình yêu lớn nhất của chúng ta, phải không nà o?
Phải, Lucia nghÄ©, nhưng mình chẳng bao giá» còn gặp lại ngưá»i thân mình nữa.
– Kể cho anh nghe vỠgia đình em, Lucia. Từ khi và o tu viện, em có còn liên hệ với gia đình không?
Câu chuyện đang tới đoạn nguy hiểm.
Nói gì vá»›i anh ta? Cha em là má»™t Mafisoro. Ông ấy cùng hai anh cá»§a em Ä‘ang ngồi trong tù vì giết ngưá»i.
– À có. Má»i ngưá»i trong gia đình em Ä‘á»u gắn bó vá»›i nhau.
– Bố em là m gì?
– Ông ấy là một thương gia.
– Em có anh hay chị không?
– Có hai anh, Ä‘á»u là m cho bố em cả.
– Lucia, tại sao em và o tu viện?
Bởi em bị cảnh sát Ä‘ang lùng bắt vì đã giết hai ngưá»i Ta phải dừng ngay câu chuyện lại. Lucia nói to:
– Vì em phải trốn tránh. Thế cÅ©ng gần sá»± tháºt lắm rồi.
– Em thấy thế giới nà y ... quá đủ với em rồi sao?
Äại loại thế.
– Anh không được phép nói Ä‘iá»u nà y, Lucia, nhưng anh đã yêu em.
– Rubio – Anh muốn cưới em. Cả Ä‘á»i anh chưa từng nói Ä‘iá»u Äó vá»›i ngưá»i phụ nữ nà o.
Từ anh toát ra vẻ xúc động chân thà nh. Anh chà ng nà y không biết chơi trò chơi ái tình, cô nghĩ:
Phải cẩn tháºn không là m tổn thương anh ta. Cái ý nghÄ© con gái cá»§a Angelo Carmne là m vợ má»™t gã nông dân suýt khiến cô phá lên cưá»i.
Rubio hiểu sai nụ cưá»i trên môi cô.
– Anh không sống chui lá»§i thế nà y mãi Äâu. ChÃnh phá»§ sẽ hòa giải vá»›i bá»n anh, và anh sẽ lại trở vá» vá»›i đồng ruá»™ng cá»§a mình. Em yêu Æ¡i, suốt cuá»™c Ä‘á»i còn lại anh muốn được là m cho em hạnh phúc. Chúng mình sẽ sinh nhiá»u con, và các con gái nom sẽ giống em như hệt.
Không thể để anh ta tiếp tục theo kiểu nà y, Lucia dứt khoát. Phải dừng anh ta lại. Nhưng không hiểu sao cô vẫn im lặng nghe Rubio vẽ những bức tranh vá» cuá»™c sống chung cá»§a há» và bá»—ng thấy mình cÅ©ng khao khát nó. Cô đã quá mệt má»i vôi cuá»™c sống chui lá»§i. Sẽ tuyệt vá»i biết bao khi cô được sống yên ổn ở má»™t nÆ¡i nà o Äó, được má»™t ngưá»i yêu thương, vá»— vá». Mình loạn óc mất rồi. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Thôi, đừng nói vá» Ä‘iá»u Äó bây giá» nữa, ta Ä‘i tiếp, anh.
Há» Ä‘i lên hướng Äông Bắc, dá»c theo bá» con sông Duero uốn lượn, má»™t miá»n đồi cây cối sum suê. Há» dừng chân ở là ng nhá» Duero đẹp như tranh để mua bánh mì, pho mat và rượu vang, rồi ăn uống, nghỉ ngÆ¡i trên má»™t bãi cá» má»m.
Lucia cảm thấy yên tâm bên Rubio. Trong anh có má»™t sức mạnh ẩn giấu, dưá»ng như nó tiếp sức cho cô. Anh ta không phải dà nh cho mình, nhưng sẽ là m cho má»™t ngưá»i đà n bà may mắn nà o Äó rất hạnh phúc, cô nghÄ©.
Khi hỠăn xong, Rubio nói:
– NÆ¡i tiếp theo là Duero, má»™t thà nh phố khá lá»›n. Tốt nhất là ta Ä‘i vòng qua nó để tránh GOE và bá»n lÃnh.
Äó là lúc mà cô phải xa anh. Lucia đã chỠđợi thá»i cÆ¡ ở má»™t thị trấn lá»›n.
Rubio Arzano và đồng áng của anh ta chỉ là một giấc mơ. Trốn thoát sang Thụy Sĩ mới là thực. Lucia hiểu mình sắp gây tổn thương lớn cho anh, vì thế cô không dám nhìn và o mắt anh khi nói:
– Rubio ... Em muốn chúng ta và o thị trấn.
Anh nhÃu mà y:
– Như thế nguy hiểm lắm, em yêu. Bá»n lÃnh ...
– Bá»n nó sẽ không tìm chúng ta ở Äây Äâu. - Cô nghÄ© rất nhanh. - HÆ¡n nữa, em không thể cứ váy xống thế nà y mà đi tiếp được.
à nghÄ© Ä‘i và o thà nh phố khiến Rubio lo lắng nhưng anh chỉ có thể nói: Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Nếu Äó là điá»u em muốn.
Xa xa, những bức tưá»ng cá»§a thị trấn Duero hiện lên má» má» trước mắt há» như má»™t hòn núi nhân tạo nổi trên mặt đất.
Rubio thỠmột lần nữa.
– Lucia ... Em có chắc là em phải và o thà nh phố?
– Vâng, em phải và o.
Há» Ä‘i qua chiếc cầu dà i dẫn tá»›i con phố chÃnh Avenida Castilia, rồi Ä‘i qua nhà máy đưá»ng, nhà thá» và mấy cá»a hiệu gia cầm. Không gian nồng nặc đủ thứ mùi. Các cá»a hiệu, các tòa nhà nối nhau hình thà nh con lá»™ chÃnh. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Há» Ä‘i thong thả, tháºn trá»ng, cố không gây má»™t sá»± chú ý nà o. Cuối cùng, Lucia thở phà o khi nhìn thấy cái mà cô Ä‘ang tìm kiếm, má»™t biển Ä‘á»:
CASA DE EMPENOS - Hiệu cầm đồ. Cô lặng thinh.
Há» tá»›i quảng trưá»ng thị trấn nÆ¡i có nhiá»u cá»a hiệu, chợ búa và quán nháºu, rồi Ä‘i qua má»™t nhà hà ng, nÆ¡i đặt những chiếc bà n gá»— dà i giải khát. Bên trong đặt má»™t chiếc máy hát tá»± động, những súc giăm bông hun khói cùng những túi tá»i treo trên các thanh xà bằng gá»— sồi.
Lucia chá»›p thá»i cÆ¡, cô nói:
– Em khát quá, Rubio. Ta và o Äó nhé?
– Tất nhiên rồi.
Anh nắm tay cô và dẫn và o.
Vây quanh chá»— bán hà ng có khoảng má»™t chục ngưá»i. Lucia và Rubio chá»n má»™t bà n trong góc.
– Em muốn thứ gì, em yêu?
– Gá»i cho em má»™t cốc rượu vang. Em sẽ trở lại ngay. Em có chút việc. - Cô đứng dáºy và đi ra phố, để lại sau cô anh chà ng tốt bụng Rubio Ä‘ang ngạc nhiên nhìn theo bối rối.
Ra ngoà i, Lucia quay lưng, vá»™i vã tá»›i hiệu cầm đồ, hai tay ôm chặt cây thánh giá. Bên kia phố, cô nhìn thấy má»™t cánh cá»a có biển Ä‘en nổi lên dòng chữ trắng CẢNH SÃT. Cô nhìn nó, tim Ä‘áºp bá» nhịp, rồi vòng qua nó và o hiệu cầm đồ.
Má»™t ngưá»i đà n ông quắt queo đến mức chỉ đủ nháºn ra có cái đầu to đùng đứng sau quầy.
– Xin chà o, Senorita!
– Xm chà o, Senor. Tôi có má»™t thứ cần bán. - Lucia lo sợ, cô phải tì hai đầu gối và o nhau để chúng khá»i run rẩy.
– Vâng!
Lucia mở bá»c vải chìa cây thánh giá ra.
– Ông ... ông có muốn mua cái nà y không?
Lão chá»§ hiệu cầm cây thánh giá trên tay. Lucia nháºn thấy má»™t tia sáng lóe lên trong cặp mắt lão.
– Cho phép tôi há»i cô kiếm được nó ở Äâu váºy?
– Má»™t ngưá»i bác tôi vừa qua Ä‘á»i để lại cho tôi. - Cổ há»ng cô khô đắng.
Lão chá»§ hiệu ngắm nghÃa cây thánh giá, láºt lên láºt xuống, rồi há»i:
– Cô đòi bao nhiêu?
Giấc mÆ¡ cá»§a cô Ä‘ang sống dáºy.
– Tôi muốn có hai trăm năm mươi ngà n peseta.
Lão ta nhăn mặt, lúc lắc đầu.
– Thứ nà y chỉ đáng một trăm ngà n peseta.
– Thà tôi bán thân tôi trước.
– Thôi, tôi có thể trả cô tới một trăm năm mươi ngà n.
– Thế thì tôi nấu chảy rồi đổ quách ra đưá»ng cho xong.
– Hai trăm ngà n. Äó là giá cuối cùng.
Lucia cầm lấy cây thánh giá khá»i tay ông ta.
– Ông đừng cướp giáºt cá»§a ngưá»i mù, nhưng thôi, tôi chấp nháºn giá Äó.
Cô thấy rõ sá»± khoái chà trên mặt khi lão đưa tay ra Äón lấy cây thánh giá.
Lucia rụt lại:
– Vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
– Äiá»u kiện thế nà o, thưa cô?
– Tôi bị mất cắp há»™ chiếu. Tôi cần má»™t cái khác để có thể Ä‘i thăm bà dì tôi Ä‘ang ốm liệt giưá»ng ở nước ngoà i.
Lão chá»§ bắt đầu dò xét cô, mắt mở to. Lão gáºt đầu.
– Tôi hiểu.
– Nếu ông giúp được, cây thánh giá sẽ thuộc vỠông.
Lão thở dà i:
– Thưa cô, thá»i buổi nà y khó kiếm được há»™ chiếu lắm. ChÃnh quyá»n rất nghiêm khắc.
Lucia nhìn ông ta, chả nói câu nà o.
– Tôi không biết là m sao để giúp cô được?
– Dẫu sao thì cÅ©ng cảm Æ¡n ông. - Cô bắt đầu Ä‘i ra. Äợi cô ra tá»›i cá»a, lão gá»i:
– Xin cô đợi cho một lát. - Lucia dừng lại. - Tôi vừa nhớ ra. Tôi có một thằng cháu, thỉnh thoảng nó cũng là m một số việc tế nhị như thế nà y. Nó là cháu hỠxa, cô hiểu cho.
– Tôi hiểu.
– Tôi có thể nói với nó? Khi nà o cô cần hộ chiếu?
– Trong hôm nay.
Cái đầu lá»›n cá»§a lão gáºt gù:
– Thế nếu tôi giúp được, ta thá»a thuáºn thế nà o?
– Khi nà o tôi cầm được nó đã.
– Xong rồi. Cô hãy quay lại lúc tám giá», thằng cháu tôi sẽ ở Äây Nó sẽ chụp ảnh để dán và o há»™ chiếu cho cô.
Lucia cảm thấy tim mình Ä‘áºp rá»™n rã.
– Xin cảm ơn, thưa ông.
– Cô có muốn để nó ở Äây cho an toà n không? – Lão chỉ và o cây thánh giá.
– Bên tôi nó sẽ an toà n hơn.
– Tám giỠnhé. Tạm biệt!
Lucia rá»i cá»a hiệu. Ra ngoà i, cô tháºn trá»ng tránh đồn cảnh sát, rồi hướng vá» phÃa nhà hà ng nÆ¡i Rubio Ä‘ang đợi. Bước chân cô cháºm lại. Cuối cùng, cô đã thà nh công. Vá»›i số tiá»n có được từ cây thánh giá, cô sẽ đến được Thụy SÄ©, đến vá»›i tá»± do. Lẽ ra phải sung sướng, nhưng thay và o Äó, cô lại cảm thấy má»™t ná»—i buồn kỳ lạ trÄ©u nặng.
Ta là m sao thế nà y? Ta Ä‘ang Ä‘i đưá»ng cá»§a ta. Rubio rồi sẽ nhanh chóng quên ta. Anh chà ng sẽ tìm đượcngưá»i đà n bà khác thôi.
Rồi cô nhớ lại cái nhìn trong mắt anh, khi anh nói:
Anh muốn cưới em. Anh chưa bao giá» nói Ä‘iá»u nà y vá»›i má»™t ngưá»i phụ nữ nà o.
Mặc xác anh ta, cô nghĩ. Anh ta không phải là của mình.
***
Hệ thống tuyên truyá»n như phát cuồng lên. Những tin tức nóng hổi liên tiếp được tung ra. Cuá»™c tấn công và o tu viện, việc bắt bá»› táºp thể các tu sÄ© vì đã che giấu bá»n khá»§ng bố, vụ trốn thoát cá»§a bốn nữ tu sÄ©, việc năm ngưá»i lÃnh bị má»™t nữ tu sÄ© hạ sát trước khi bà ta bị bắn chết ... Các đưá»ng dây thông tin quốc tế nóng bá»ng. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Từ khắp nÆ¡i trên thế giá»›i, các nhà báo kéo đến Madrid và thá»§ tướng Leopoldo Martinez, vá»›i má»™t ná»— lá»±c nhằm là m dịu tình hình, đã phải đồng ý há»p báo. Có đến năm chục phóng viên táºp trung tại văn phòng ông. Cạnh ông là đại tá Ramon Acoca và đại tá Fai Sostelo. Ban chiá»u thá»§ tướng đã Ä‘á»c má»™t tÃt lá»›n trên báo Thá»i Äại cá»§a London:
Những kẻ khủng bố và các tu sĩ lẩn trốn quân đội và cảnh sát Tây Ban Nha.
Má»™t phóng viên Paris March há»i:
– Thưa thá»§ tướng, ngà i biết các tu sÄ© hiện ở Äâu không?
Thủ tướng đáp:
– Äại tá Acoca phụ trách hoạt động truy tìm. Tôi xin dà nh câu trả lá»i cho ông ta.
Acoca nói:
– Tôi có là do để tin rằng há» Ä‘ang trong tay bá»n khá»§ng bố. Tôi rất tiếc phải nói rằng có những căn cứ chứng tá» rằng các tu sÄ© Ä‘ang câu kết vá»›i chúng. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Các nhà báo cắm cúi ghi chép.
– Thế còn vụ bắn nhau giữa sÆ¡ Theresa và những ngưá»i lÃnh?
– Chúng tôi có thông tin rằng sÆ¡ Theresa cá»™ng tác vá»›i Jaime Miro. Là m ra vẻ muốn giúp đỡ chúng tôi để tìm Miro, bà ta đã tá»›i má»™t doanh trại, bắn chết năm ngưá»i lÃnh trước khi chúng tôi kịp chặn tay lại. Tôi có thể đảm bảo vá»›i quý vị rằng lá»±c lượng quân đội và GOE Ä‘ang dồn hết ná»— lá»±c để sá»›m đưa bá»n tá»™i phạm Äó ra trước công lý.
– Thế còn những tu sĩ bị bắt và bị đưa vỠMadrid?
– HỠđang bị thẩm vấn. - Acoca đáp.
Thá»§ tướng nóng lòng muốn kết thúc cuá»™c há»p. Tháºt khó khăn cho ông ta để có thể giữ được bình tÄ©nh. Thất bại trong việc thu gom đầy đủ các tu sÄ© và không bắt được bá»n khá»§ng bố đã là m cho chÃnh phá»§ cá»§a ông – và chÃnh ông - trở nên ngá»› ngẩn, còn báo chà thì táºn dụng triệt để tình hình.
– Thưa thá»§ tướng, xin ngà i cho chúng tôi biết bất cứ Ä‘iá»u gì liên quan đến tình hình cá»§a các tu sÄ© đã trốn thoát? - Má»™t phóng viên cá»§a Oggi há»i.
– Rất tiếc. Tôi không thể cung cấp cho các vị má»™t thông tin gì hÆ¡n. Tôi xin nhắc lại, thưa các ông, các bà , chÃnh phá»§ Ä‘ang là m má»i việc trong khả năng cá»§a mình để tìm ra các tu sÄ© đó. .
– Thưa ngà i thủ tướng, có những tin tức nói vỠsự tà n bạo trong cuộc tấn công và o tu viện ở Avila. Xin ngà i cho biết ý kiến của ngà i?
Äây là chá»— nhức nhối vá»›i Martinez, bởi Äó là sá»± tháºt. Äại tá Acoca đã quá lạm dụng quyá»n hạn cá»§a mình. Nhưng ông sẽ giải quyết y sau. Giá» là lúc phải tá» ra Ä‘oà n kết.
Ông quay sang viên đại tá và nói êm ái:
– Äại tá Acoca sẽ cho biết ý kiến vá» vấn đỠnà y.
Acoca nói:
– ChÃnh tôi cÅ©ng nghe thấy những tin tức không có cÆ¡ sở Äó Thá»±c tế rất đơn giản. Chúng tôi nháºn được thông tin đáng tin cáºy rằng tên khá»§ng bố Jaime Miro và hà ng chục đồng bá»n Ä‘ang ẩn nấp trong tu viện Cistercian và đã bá» trốn khi chúng tôi đến.
– Thưa ông đại tá, chúng tôi nghe rằng má»™t số ngưá»i cá»§a ông đã là m nhục. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Äó là má»™t lá»i buá»™c tá»™i vô liêm sỉ.
Thủ tướng Martinez tuyên bố.
– Xin cảm Æ¡n các ông, các bà . Tất cả chỉ có váºy. Các vị sẽ được thông báo ngay láºp tức khi có tin tức má»›i.
Khi các nhà báo đã vỠhết, thủ tướng quay sang hai đại tá Acoca và Sostelo:
– Há» sắp sá»a biến chúng ta thà nh những kẻ dã man trong con mắt thế gian.
Acoca chẳng có má»™t chút báºn tâm, dù là nhá» nhất, đến sá»± lo lắng cá»§a thá»§ tướng. Cái là m y lo là cú Ä‘iện thoại y nháºn được lúc ná»a đêm. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Äại tá Acoca phải không?
Äó là giá»ng nói y đã quen thuá»™c. Y bừng tỉnh.
– Vâng, thưa ngà i!
– Chúng tôi thất vá»ng ở anh. Những tưởng được thấy và i kết quả trước cuá»™c gặp nà y.
– Thưa ngà i, tôi Ä‘ang ở rất gần chúng, - y thấy mình đổ mồ hôi như tắm. - Tôi xin các ngà i kiên trì thêm má»™t chút. Tôi sẽ không là m các ngà i thất vá»ng.
Acoca nÃn thở đợi câu trả lá»i.
– Anh Ä‘ang yượt quá thá»i gian.
Dây nói chết lặng.
Acoca đặt ống nghe xuống bần thần. Cái thằng Miro khốn kiếp ấy ở Äâu?
|

03-08-2010, 07:10 PM
|
.gif) |
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Mar 2009
Äến từ: NÆ¡i có gió...
Bà i gởi: 1,479
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 24 phút
Thanks: 1,805
Thanked 1,346 Times in 395 Posts
|
|
Cát Bụi Thá»i Gian - Chương 13 :
Ta sẽ giết nó. Ricardo nghĩ bụng. Ta sẽ tay không bóp chết nó, ném nó xuống vực hoặc đơn giản là dùng súng bắn chết nó. Không, bóp chết mới hả.
Sơ Graciela luôn là m cho anh lộn ruột. Không thể chịu đựng nổi cô:
Lúc đầu, khi Jaime Miro chỉ định tới kèm cô, Ricardo Meliado đã mừng khấp khởi.
Phải, cô ấy là má»™t tu sÄ©, nhưng cÅ©ng là má»™t sắc đẹp mê hồn trong tất cả những vẻ đẹp anh đã từng để mắt đến. Anh sẽ tìm hiểu cô, tìm cho ra lý do khiến cô quyết định nhốt kÃn cái vẻ đẹp tuyệt vá»i đó bên trong bốn bức tưá»ng cá»§a tu viện cho đến hết Ä‘á»i. Dưới lần áo váy cô Ä‘ang mặc, anh có thể nháºn rõ được những đưá»ng cong đầy gợi cảm cá»§a má»™t thân xác đà n bà . Sẽ có má»™t chuyến Ä‘i thú vị đây, Ricardo bụng bảo dạ.
Nhưng má»i thứ đã đảo lá»™n hoà n toà n. SÆ¡ Graciela từ chối bắt chuyện vá»›i anh. Cô không nói má»™t lá»i từ đầu cuá»™c hà nh trình và điá»u khiến Ricardo hoà n toà n thất vá»ng là cô chẳng có vẻ gì giáºn dữ, sợ hãi hay lo âu. Không gì cả. Cô thu mình và o má»™t góc bà ẩn, tá» ra chẳng có cảm xúc gì vá»›i anh hoặc bất cứ cái gì quanh anh. Cô luôn giữ má»™t khoảng cách nhất định. Há» Ä‘i theo những con đưá»ng cát bụi nóng bá»ng, bá» lại sau những cánh đồng lúa gợn sóng và ng rượi.
dưới nắng, những vưá»n quả ngát hương. Há» vòng qua những khu là ng nhá» dá»c con đưá»ng, băng qua biển hoa hướng dương vá»›i những khuôn mặt và ng tươi xòe rá»™ng vá» hướng mặt trá»i.
Khi qua con sông Morós, Ricardo há»i:
– Sơ có muốn nghỉ một lát không?
Im lặng.
Há» Ä‘ang đến gần Segovia trước khi Ä‘i tiếp hướng Äông Bắc tá»›i vùng núi Guadarlama tuyết phá»§. Ricardo vẫn tiếp tục trò chuyện má»™t cách lịch sá»±, nhưng tuyệt vá»ng.
– Thưa sÆ¡, chúng ta sắp sá»a đến Segovia rồi đó.
Không có phản ứng gì.
Ta đã là m gì để cô ấy bực mình chăng?
– Sơ có đói không?
Im lặng.
Sá»± thể cứ như anh không có ở đó. Chưa từng má»™t lần trong Ä‘á»i anh thấy mình ê chỠđến thế. Có lẽ con mẹ nà y mắc bệnh câm kèm thêm bệnh Ä‘iếc, anh nghÄ©. Chúa đã cho cô ta má»™t vẻ đẹp tuyệt thế, nhưng lại bắt cô ta phải mang má»™t cái đầu ngu đần. - Nhưng anh cÅ©ng không tin Ä‘iá»u đó lắm.
Ngoại ô Segovla. Ricardo để ý thấy thị trấn rất đông đúc Ä‘iá»u đó có nghÄ©a dân vệ sẽ cảnh giác hÆ¡n má»i khi.
Tá»›i quảng trưá»ng Conde do Cheste, anh thấy má»™t toán lÃnh Ä‘ang rảo bước vá» phÃa mình bèn thì thầm:
– Sơ nắm lấy tay tôi. Chúng ta phải giả là m cặp tình nhân đi dạo phố.
Cô phớt đi.
Giêsu chúa tôi, Ricardo nghĩ, sao mụ không chết cho rồi.
Anh nắm lấy tay cô. Sá»± phản kháng mạnh mẽ, đột ngá»™t khiến anh ngạc nhiên. Cô quay ngoắt Ä‘i như phải lá»a.
Tốp lÃnh đã tá»›i gần hÆ¡n.
Ricardo ngả ngưá»i vá» phÃa Graciela:
Em không nên cáu kỉnh thế, - anh nói to, - em gái anh cÅ©ng có ý nghÄ© như em. Hôm qua, sau bữa tối, khi đặt con ngá»§, em bảo rằng giá như bá»n đà n ông các anh đừng có ngồi túm tụm vá»›i nhau mà hút những Ä‘iếu xì gà hôi rình và tán gẫu, trong khi phụ nữ các em thì cứ héo hon Ä‘i. Anh đánh cược rằng ... Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tốp lÃnh đã Ä‘i qua.
Ricardo nhìn Graciela. Mặt cô không một chút xúc cảm. Ricardo bắt đầu rủa thầm Jaime Miro sao không giao cho anh một bà sơ khác. Bà nà y được là m bằng đá, mà lại chẳng có cái đục nà o đủ cứng để xuyên thủng cái mặt ngoà i lạnh lùng nà y.
Dù khiêm nhưá»ng, Ricardo Meliado cÅ©ng biết mình có sức hấp dẫn đối vá»›i phụ nữ. Äã khối ngưá»i trong số há» nói vá»›i anh như thế. Anh có thân hình cao, cân đối, nước da sáng, cái mÅ©i quý tá»™c, khuôn mặt thông minh và hà m răng Ä‘á»u tăm tắp. Anh xuất thân từ má»™t trong những gia đình ngưá»i Basque danh giá nhất. Cha anh là chá»§ nhà băng và ông chú ý để Ricardo được há»c hà nh đến nÆ¡i đến chốn. Anh tá»›i trưá»ng đại há»c cá»§a Saiamanca, còn cha anh thì chỠđợi con trai sẽ cùng mình lo việc là m ăn cá»§a gia đình.
Khi Ricardo rá»i trưá»ng vá» nhà , theo bổn pháºn, anh đến là m việc tại nhà băng, nhưng chỉ má»™t thá»i gian ngắn sau anh đã hòa ná»—i Ä‘au cá»§a đồng bà o mình.
Anh có mặt ở các cuá»™c mÃt tinh biểu tình chống chÃnh phá»§ và nhanh chóng trở thà nh má»™t trong những ngưá»i lãnh đạo cá»§a ETA. Biết được những hoạt động cá»§a anh, ngưá»i cha gá»i anh lên văn phòng rá»™ng rãi, kÃn đáo cá»§a mình và giảng giải:
– Ricardo, bố cÅ©ng là má»™t ngưá»i Basque, nhưng bố còn là má»™t thương gia nữa. Chúng ta không thể là m ô danh gia đình bằng việc khuyến khÃch nổi loạn ngay ở mảnh đất mà chúng ta Ä‘ang kiếm sống.
– Thưa bố, không ai trong chúng ta có ý muốn láºt đổ chÃnh phá»§ nà y. Tất cả Ä‘iá»u chúng ta đòi há»i là tá»± do. Sá»± áp bức cá»§a chÃnh phá»§ đối vá»›i dân tá»™c Basque và dân tá»™c Cataian là không thể chấp nháºn nổi.
Ông bố ngả lưng và o ghế, ngắm nghÃa con trai mình.
– Ông thị trưởng, má»™t bạn tốt cá»§a bố, hôm qua đã nhắc khéo bố. Ông ta bảo con đừng dại dá»™t mà góp mặt và o cuá»™c tụ táºp nà o nữa. Sẽ có lợi hÆ¡n nếu con dà nh sức lá»±c và o công việc ở nhà băng.
– Thưa bố ...
– Nghe bố đã, Ricardo. Lúc trẻ, máu bố cÅ©ng nóng. Nhưng cÅ©ng có nhiá»u cách khác nhau để là m nó nguá»™i Ä‘i. Con đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i má»™t cô gái xinh đẹp, - ông chỉ tay và o những thứ xung quanh, - và còn có nhiá»u thứ để con trông đợi trong tương lai nữa.
– Nhưng bố có thấy ...
– Bố thấy rõ hơn con, con ạ. Bố vợ tương lai của con cũng không hà i lòng với những việc con là m. Bố không muốn thấy có bất cứ chuyện gì cản trở cuộc hôn nhân nà y. Bố nói thế đã rõ chưa nhỉ.
– Rõ rồi, thưa bố. .
Thứ bảy sau, Ricardo Meliado bị bắt khi Ä‘ang lãnh đạo cuá»™c biểu tình tại má»™t giảng đưá»ng ở Barcelona. Anh từ chối để cha mình bảo lãnh, trừ phi ông chịu bảo lãnh luôn cho những ngưá»i biểu tình khác cùng bị bắt vá»›i anh. Ông từ chối, bước đưá»ng công danh cá»§a anh đến đó chấm dứt và chấm dứt luôn cả chuyện lấy vợ. Äó là năm năm vá» trước. Năm năm vá»›i những hiểm nguy và những vụ thoát hiểm diệu kỳ, năm năm đầy xáo động cá»§a cuá»™c chiến đấu cho má»™t mục Ä‘Ãch mà anh tha thiết tin yêu. GiỠđây anh Ä‘ang phải trốn khá»i cảnh sát, lại phải gánh thêm má»™t bà sÆ¡ câm và ngá»› ngẩn Ä‘i xuyên Tây Ban Nha.
– Ta Ä‘i tiếp theo đưá»ng nà y. - Anh nói vá»›i Graciela, tháºn trá»ng không chạm và o tay cô.
Há» bá» phố chÃnh sang phố nhá» Sanvaientin. ở góc phố là má»™t cá»a hiệu bán nhạc cụ.
Ricardo nói:
– Tôi có một ý kiến. Sơ đợi ở đây, tôi sẽ quay lại ngay.
Anh và o cá»a hiệu, bước đến chá»— ngưá»i bán hà ng.
– Xin được phục vụ ông! - Ngưá»i ấy vồn vã.
– Tôi muốn mua hai cây đà n ghita.
– Ông tháºt may mắn. Cá»a hà ng chúng tôi vừa nháºp và i cây loại Ramrezes.
Loại tốt nhất đấy.
– Có lẽ, tôi muốn một loại khác, chất lượng không cẩn đến mức đó. Bạn tôi và tôi chơi tà i tỠthôi mà .
– Xin như ý, thưa ông. Loại nà y nhé? - Anh ta bước sang má»™t góc khác bà y đến chục chiếc ghita. - Hai cây Kono nà y tôi chỉ lấy ông mưá»i ngà n peseta.
– á»”, không. - Ricardo chá»n hai chiếc loại rẻ tiá»n.
– Loại nà y chơi cũng hay lắm ...
Và i phút sau, Ricardo bước ra phố với hai cây đà n, anh những mong sơ Graciela đã bỠđi, nhưng cô vẫn đứng đó., bất động chỠđợi. Ricardo mở nút chiếc dây đeo trên một cây đà n, đưa cho cô.
– Äây, sÆ¡ khoác cái nà y lên vai.
Cô tròn mắt nhìn anh.
– Sơ không lo phải biểu diễn. Ricardo kiên nhẫn.
– Chỉ để ngụy trang thôi mà .
Cô miá»…n cưỡng cầm lấy nó. Há» Ä‘i theo những đưá»ng phố ngoằn ngoèo cá»§a Segovia dưới má»™t chiếc cầu cạn được ngưá»i Roman xây dá»±ng từ nhiá»u thế ká»· trước.
Ricardo quyết định thỠmột lần nữa.
– SÆ¡ có thấy cái cầu cạn nà y không? Chẳng há» có chút xÃu xi măng nà o giữa những khối đá. Truyá»n thuyết khẳng định nó được ma quá»· xây nên hà ng nghìn năm vá» trước, đá chồng lên đá, chẳng có gì gán chúng vá»›i nhau ngoà i phép mầu cá»§a quá»·. - Anh nhìn cô, hy vá»ng sẽ có má»™t phản ứng.
Chẳng có gì hết.
Chết quách Ä‘i cho rồi, Ricardo Meliado nghÄ©. Thua LÃnh dân vệ xuất hiện khắp nÆ¡i. Má»—i khi Ä‘i qua chúng, Ricardo lại là m như Ä‘ang say sưa nói chuyện vá»›i Graciela nhưng hết sức tránh đụng và o cô.
Số cảnh sát và quân đội như má»—i lúc má»™t đông thêm, nhưng Ricardo vẫn thấy yên tâm. Há» Ä‘ang lùng bắt má»™t bà sÆ¡ mặc đồ tu sÄ© và má»™t nhóm ngưá»i cá»§a Jaime Miro chứ chẳng có lý do gì để nghi ngá» hai du khách trẻ trung mang đà n ghita.
Rồi anh thấy đói bụng. Dù sÆ¡ Graciela không nói anh chắc cô cÅ©ng đói như anh. Há» Ä‘i tá»›i má»™t quán cà phê nhá».
Chúng ta nghỉ chân ở đây và kiếm chút gì ăn.
Cô đứng đó nhìn anh.
Anh thở dà i đánh sượt:
– Thôi đấy, tùy cô.
Anh bước và o quán. Một lát sau Graciela cũng theo và o.
Ngồi xuống, Ricardo há»i:
– Cô muốn gá»i gì?
Không đáp. Cô là m anh tức Ä‘iên, gá»i bừa:
– Cho hai súp thá» và hai xúc xÃch.
Khi món ăn được mang tới, Graclela chỉ ăn thứ gì đặt trước mặt. Anh để ý thấy cô ăn một cách tự động, không hứng thú, cứ như buộc phải theo nghĩa vụ.
NhÅ©ng ngưá»i đà n ông ở những bà n khác Ä‘ang chằm chằm nhìn hai ngưá»i. CÅ©ng không thể trách hỠđược.
Dầu cho thái độ sưng sỉa của Graciela, cứ mỗi lần nhìn và o cô, Ricardo vẫn thấy nghèn nghẹn ở cổ, và anh lại thầm rủa cái sự đa tình của mình.
Cô là con ngưá»i bà ẩn được chôn giấu sau má»™t loại tưá»ng không thể xuyên thá»§ng được. Ricardo Meliado đã biết hà ng đống cô gái xinh đẹp nhưng không ai trong số há» tác động đến anh theo kiểu nà y. Có cái gì đó hầu như huyá»n bà trong vẻ đẹp cá»§a cô. Äiá»u trá»› trêu là anh tuyệt đối không hiểu cái gì ẩn giấu đằng sau bá» ngoà i tảng đá biết thở kia. Cô ta thông minh hay ngu đần? Hấp dẫn hay tẻ ngắt? Lạnh lùng hay nồng nà n†Mình nghÄ© cô ta ngu đần, lạnh lùng và tẻ ngắt, Ricardo nghÄ©, nếu không mình sẽ chẳng chịu mất cô ta. Cứ là m như mình từng có cô ấy không bằng. Cô ấy thuá»™c vá» Chúa. Anh nhìn Ä‘i hướng khác, sợ rằng cô có thể phát hiện ra ý nghÄ© cá»§a mình. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Äến lúc phải lên đưá»ng. Ricardo trả tiá»n rồi há» cùng đứng dáºy. Trong khi Ä‘i, anh thấy Graciela có vẻ táºp tá»…nh. Phải táºn dụng phương tiện khác, anh nghÄ©, đưá»ng còn xa. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Ra tá»›i ngoại vi thị trấn, há» gặp Ä‘oà n xe ngá»±a cá»§a dân Digan, cả thảy bốn chiếc, được trang hoà ng lòe loẹt. Äằng sau má»—i xe là phụ nữ và trẻ con, tất cả Ä‘á»u mặc trang phục ngưá»i Digan.
Ricardo nói:
– SÆ¡ đợi ở đây Tôi sẽ cố gắng xin Ä‘i nhá». - Anh tiến đến ngưá»i lái chiếc xe đầu, má»™t ngưá»i đà n ông vạm vỡ, mặc đầy đủ trang phục cá»§a dân Digan, Ä‘eo cả vòng tai.
– KÃnh chà o ông. Tôi sẽ rất biết Æ¡n nếu ông rá»™ng lòng cho tôi và vợ chưa cưới cá»§a tôi Ä‘i nhá» xe.
Ngưá»i đà n ông nhìn qua chá»— Graciela Ä‘ang đứng. - Có thể được Thế anh chị Ä‘i đâu?
– Tới vùng núi Guadarrama.
– Tôi chỉ có thể đưa anh chị đến Abaio thôi.
– Thế cũng quý lắm rồi, cảm ơn ông.
Ricardo bắt tay ngưá»i Digan và đặt và o tay ông ta Ãt tiá»n.
– Lên xe cuối nhé. Ông ta dặn theo.
– Cảm ơn ông.
Ricardo quay lại chỗ Graciela đang đợi.
– Những ngưá»i Digan nà y sẽ cho ta Ä‘i nhá» tá»›i Abaio.
– Anh bảo cô. - Ta sẽ lên xe cuối.
Trong một giây, anh tin chắc cô sẽ từ chối. Sau một lát do dự một chút, cô đi theo anh.
Có tá»›i sáu ngưá»i Digan trong xe, và há» thu xếp chá»— cho hai ngưá»i. Ricardo định giúp Graciela trèo lên xe nhưng lúc anh vừa chạm và o tay cô thì đã bị cô đẩy mạnh ra khiến anh tròn mắt ngạc nhiên. ÄÆ°á»£c thôi, đồ chết tiệt. Anh bắt gặp má»™t thoáng da thịt cá»§a Graciela khi cô tá»± mình leo lên và không thể xua Ä‘i ý nghÄ© nà ng có đôi chân đẹp chưa từng thấy.
Há» cố gắng xoay xở lấy má»™t tư thế thoải mái trên sà n gá»— cứng để bắt đầu má»™t chuyến Ä‘i dà i. Graciela ngồi co ở má»™t góc, mắt nhắm, môi mấp máy Ä‘á»c kinh.
Ricardo không thể rá»i cặp mắt khá»i cô.
Ban ngà y, mặt trá»i trở thà nh lò nung, giá»™i lá»a xuống đầu há», mặt đất nóng như rang. Bầu trá»i xanh thẳm không má»™t gợn mây, thỉnh thoảng khi xe Ä‘i qua những cánh đồng trống, lại thấy những con chim khổng lồ bay vút lên không trung Bbuitre leonado, Ricardo nghÄ© những con chim ká»n ká»n, mình sư tỠđầu chim.
Cuối chiá»u, Ä‘oà n xe Digan dừng lại và ngưá»i cầm đầu Ä‘i tá»›i xe cuối:
– Chúng tôi chỉ có thể đưa anh chị tá»›i đây thôi. Ông ta bảo Ricardo. - Chúng tôi sẽ Ä‘i tiếp Vinelas ÄÆ°á»ng khác.
– Tốt quá rồi. - Ricardo nói. Cảm Æ¡n ông lắm.. Anh chìa tay ra định đỡ Graciela, rồi lại vá»™i và ng thu vá». .
Ricardo quay sang ngưá»i kia:
– Mong ông rá»™ng lòng để lại cho tôi và vợ chưa cưới, cá»§a tôi má»™t Ãt đồ ăn?
– Ông ta quay sang nói gì đó với một phụ nữ bằng tiếng nước ngoà i, và i phút sau hai gói đồ ăn được chuyển tới Ricardo.
– Cảm Æ¡n nhiá»u, - anh đưa ra má»™t Ãt..tiá»n.
Ông ta nhìn anh một lát:
– Anh và bà sÆ¡ đã trả tiá»n đồ ăn rồi.
Anh và bà sÆ¡. NghÄ©a là ông ta đã biết. Mặc dầu váºy Ricardo không cảm thấy có cái, gì Ä‘e dá»a. Những ngưá»i Digan nà y cÅ©ng bị chÃnh phá»§ áp bức chẳng khác gì ngưá»i Basque và ngưá»i Cataian.
– Tạm biệt các bạn!
Ricardo đứng nhìn theo đoà n xe ngựa từ từ đi khuất, rồi quay sang Graciela.
Cô đang nhìn anh, im lặng, không cảm xúc.
– Cô sẽ không phải chịu đựng Ä‘i cùng tôi lâu nữa đâu. Chúng ta sắp tá»›i Logrono. Cô sẽ gặp các bạn ở đó và các cô sẽ theo đưá»ng cá»§a mình tá»›i tu viện ở Mendavia.
Không phản ứng. Cứ như anh Ä‘ang đối thoại vá»›i má»™t bức tưá»ng váºy. Äúng là mình Ä‘ang nói chuyện vá»›i tảng đá NÆ¡i há» xuống xe là má»™t thung lÅ©ng thanh bình vá»›i rất nhiá»u vạt táo, lê và cây sung. Cách há» má»™t quãng là dòng sông Duraton đầy cá hồi béo. Ngà y trước Ricardo thưá»ng câu cá ở đó. Má»™t nÆ¡i lý tưởng để dừng chán nghỉ ngÆ¡i, nhưng há» còn phải Ä‘i má»™t con đưá»ng dà i nữa.
Anh quay sang ngắm nhìn dãy Guadanama sừng sững trước mặt. Ricardo biết rất rõ vùng nà y. Men theo dãy núi có và i con đưá»ng mòn. Những bầy gấu, bầy dê núi và chó sói hay lang thang theo các đưá»ng nà y. Nếu Ä‘i má»™t mình Ricardo sẽ chá»n con đưá»ng ngắn nhất. Có Graciela Ä‘i cùng anh quyết định chá»n lối an toà n nhất.
– Nà o, chúng ta phải đi thôi, - Ricardo nói.
Anh không có ý định hẹn ở Logrono. Hãy để bà sơ im lặng nà y trở thà nh nỗi đau đầu của kẻ khác.
SÆ¡ Graciela đứng chá» Ricardo Ä‘i trước dẫn đưá»ng. Anh bắt đầu leo dốc. Khi lên con đưá»ng núi, sÆ¡ Graciela trượt chân trên mấy hòn đá cuá»™i lổng chổng.
Ricardo theo bản năng vá»™i đưa tay ra giúp cô. Cô giáºt khá»i tay anh và tá»± lấy lại thăng bằng. ÄÆ°á»£c lắm, anh tức giáºn. Mặc kệ cho ngã gãy cổ Ä‘i.
Há» tiếp tục trèo lên đỉnh núi uy nghiêm. Con đưá»ng mòn trở nên dốc, trÆ¡n và hẹp hÆ¡n, khà lạnh bị loãng hÆ¡n. Há» Ä‘i theo hướng đông, băng qua khu rừng thông. Má»™t là ng nhá» tÄ©nh mịch nằm phÃa trước há». Thiên đưá»ng cho những ngưá»i leo núi. Ở đó sẽ có đồ ăn nóng, có chá»— nghỉ ngÆ¡i ấm áp, Ricardo biết rõ lắm. Tháºt quyến rÅ©. Song lại quá nguy hiểm, anh quả quyết. Äó sẽ là má»™t chá»— tuyệt vá»i cho Acoca đặt bẫy.
Anh quay sang sơ Graciela:
– Chúng ta sẽ đi vòng qua là ng. Cô có đủ sức đi thêm quãng nữa rồi nghỉ không?
Cô nhìn anh và thay cho câu trả lá»i, quay ngưá»i bước Ä‘i.
Sá»± khiếm nhã không cần thiết đó là m anh khó chịu Æ¡n Chúa, đến Logrono mình sẽ thoát được con mụ nà y. Sao mình lại nhân danh Chúa mà có những ý nghÄ© lá»™n xá»™n vá» cô ta thế nhỉ Há» Ä‘i theo bìa rừng vòng qua là ng tá»›i khi gặp đưá»ng mòn thì tiếp tục theo nó mà leo. Cà ng lên cao cà ng thấy khó thở và con đưá»ng lại cà ng dốc hÆ¡n. ở má»™t Ä‘oạn vòng, há» bất chợt gặp má»™t tổ chim đại bà ng trống rá»—ng. Há» còn Ä‘i vòng qua má»™t là ng vùng núi nhá», nằm lặng lẽ và bình yên trong nắng chiá»u, rồi nghỉ chân bên dòng suối trên núi, uống nước suối lạnh như băng.
Tá»›i hoà ng hôn, hỠđến má»™t vùng núi lởm chởm nhiá»u hang hốc. Từ đó, con đưá»ng mòn bắt đầu dốc xuống. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Từ chá»— nà y đưá»ng sẽ dá»… Ä‘i hÆ¡n, Ricardo nghÄ©. Äoạn khó khăn nhất đã qua.
Anh nghe thấy tiếng ù ù rất khẽ phÃa trên cao, xa xa. Má»™t chiếc máy bay quân sá»± đột ngá»™t vụt ra sau đỉnh núi, hướng vá» phÃa há».
– Nằm xuống - Ricardo hét lên. - Nằm xuống Graciela vẫn cứ đi. Chiếc máy bay lượn một vòng, rồi bắt đầu hạ xuống.
– Äã bảo nằm xuống! - Ricardo lại gà o lên.
Anh nhảy tá»›i và ấn cô xuống đất, ngưá»i anh đè lên ngưá»i cô. Äiá»u diá»…n ra tiếp đó là m anh hết sức ngỡ ngà ng. Không má»™t dấu hiệu báo trước, cô gà o thét như Ä‘iên, cố sức đánh anh. Cô đạp và o háng, cà o và o mặt, chá»c rách mắt anh, nhưng hãi hùng nhất là những lá»i nói. Cô văng ra hà ng trà ng những từ tục tÄ©u khiến Ricardo bà ng hoà ng, má»™t thác lÅ© những từ ngữ dâm ô à o ạt tấn công anh.
Anh không tin nổi rằng những từ ngữ khủng khiếp đó lại có thể tuôn ra từ cái miệng xinh xắn ngây thơ kia.
Anh cố gắng giữ chặt tay cô để tránh cho mình khá»i những móng sắc cà o cấu. Graciela như con mèo dại nằm dưới anh.
– Thôi ngay! Anh hét lên. - Tôi không là m gì cô cả. Máy bay cá»§a chúng có thể phát hiện ra ta. Phải trốn khá»i đây ngay.
Anh giữ chặt cô tá»›i khi sá»± chống trả Ä‘iên cuồng cá»§a cô dịu xuống. Những âm thanh khác lạ bá»—ng nghẹn ngà o báºt ra từ cô vả anh nháºn thấy cô Ä‘ang thổn thức.
Ricardo, bằng toà n bộ kinh nghiệm dà y dạn với phụ nữ, đã hoà n toà n thất bại.
Anh đang nằm trên một kẻ điên khùng, một tu sĩ có vốn từ vựng của gái điếm được bổ sung bởi dân lái xe tải, còn anh thì không có một ý niệm nà o vỠnhững việc phải là m gì tiếp theo.
Anh nói vá»›i giá»ng êm ái, má»m mại nhất có thể:
– Thưa sÆ¡, chúng ta phải nhanh chóng trốn Ä‘i chá»— khác thôi. Có thể cái máy bay đó đã báo tin vá» chúng ta và và i giá» nữa thôi bá»n lÃnh sẽ kéo đầy tá»›i đây, nếu sÆ¡ muốn đến được tu viện, sÆ¡ phải dáºy và đi vá»›i tôi.
Anh đợi má»™t lát, rồi tháºn trá»ng nhấc ngưá»i khá»i cô và ngồi sát bên cô cho tá»›i khi tiếng nức nở dịu xuống. Cuối cùng Graciela ngồi dáºy. Mặt cô lấm đất, tóc rối tung, cặp mắt đỠhoe song, mặc dầu váºy, vẻ đẹp cá»§a cô vẫn là m anh Ä‘au đớn.
Anh nhẹ nhà ng nói:
– Tôi xin lá»—i vì đã là m sÆ¡ hoảng sợ. Tôi không biết phải xá» sá»± thế nà o vá»›i sÆ¡ cho phải. Tôi hứa từ giá» sẽ cẩn tháºn hÆ¡n.
Cô ngước cặp mắt xám đầy lệ lên nhìn anh, và Ricardo không thể biết cô Ä‘ang nghÄ© gì. Anh thở dà i và đứng dáºy. Cô đứng lên ngay theo anh. CÅ©ng là có tiến bá»™.
– Quanh đây có hà ng chục cái hang, Ricardo nói. - Chúng ta sẽ tìm một cái để nghỉ qua đêm. Bình minh tới ta có thể lại đi tiếp được.
Mặt anh bị xước xát và chảy máu ở những chá»— cô cà o mặc dầu váºy, anh vẫn cảm thấy má»™t sá»± má»ng manh bất lá»±c toát ra ở cô khiến anh xúc động, khiến anh muốn nói má»™t Ä‘iá»u gì đó để là m an lòng cô. Nhưng giỠđây chÃnh anh lại là ngưá»i im lặng. Anh không thể nghÄ© ra được Ä‘iá»u gì để nói.
Hang động ở đây được hình thà nh qua nhiá»u niên đại nắng gió, lÅ© lụt và động đất đã khiến chúng thà nh muôn hình muôn dạng. Có cái thì chỉ là má»™t hõm trong núi, nhiá»u cái là những đưá»ng kênh bất táºn chưa từng được con ngưá»i khám phá Äi chừng ná»a dặm, RicarÄ‘o tìm được má»™t cái hang đáng hà i lòng. Cá»a và o thấp, hầu như bị bụi ráºm che kÃn.
– Ở đây thôi. Anh nói.
Anh cúi mình chui qua cá»a, rồi bước và o hang. Chỉ có và i tia sáng lá» má» xuyên qua cá»a. Chắng biết được nó sâu đến đâu, nhưng Ä‘iá»u đó không thà nh vấn Ä‘á», bởi chẳng có là do gì để khám phá nó.
Anh lại chui ra, đến bên Graclela:
– Có vẻ an toà n, Ricardo nói, - cứ đợi ở trong, tôi sẽ kiếm Ãt cà nh lá che miệng hang. Và i phút nữa tôi sẽ quay lại.
Anh nhìn Graciela lẳng lặng chui và o hang và tá»± há»i không hiểu cô còn ở đó cho tá»›i lúc anh vá» không. Anh chợt thấy mình xiết bao mong muốn rằng cô sẽ chá» anh.
Ở trong hang, Graciela nhìn anh Ä‘i khuất, rồi ngả mình xuống ná»n đất lạnh trong ná»—i tuyệt vá»ng.
Mình không thể chịu được hÆ¡n, cô nghÄ©. Ngưá»i ở đâu, hỡi Giêsu Xin hãy giải thoát con khá»i địa ngục nà y.
Äó là địa ngục. Ngay từ lúc đầu Graciela đã phải chống trả vá»›i sức hút từ Ricardo mà cô cảm thấy. Cô nhá»› lại con quá»· da Ä‘en. Mình sợ hãi chÃnh mình, sợ con quá»· trong mình. Mình muốn ngưá»i nà y không không thể được.
Và vì thế, cô đã dá»±ng lên má»™t bức tưá»ng im lặng giữa há», sá»± im lặng mà cô đã sống trong tu viện. Nhưng giỠđây không có sá»± bắt buá»™c cá»§a tu viện, không có những lá»… cầu kinh, thiếu mất má»™t cái nạng chống, những táºp tục khắc nghiệt, Graciela cảm thấy không thể xua Ä‘uổi được bóng tối trong mình.
Äã bao năm cô phải váºt lá»™n vá»›i những đòi há»i ma quá»· vá» thể xác, cố gắng xua Ä‘uổi những tiếng rên rỉ và những hÆ¡i thở gấp gáp từ giưá»ng ngá»§ cá»§a mẹ đã hằn sâu trong ký ức cô.
Con quá»· da Ä‘en nhìn chòng chá»c và o tấm thân trần truồng cá»§a Graciela.
– Cô còn bé lắm. Mặc quần áo rồi đi đi ...
– Tôi đã là ngưá»i lá»›n!
Suốt ngần ấy năm, cô đã cố gắng quên Ä‘i cái cảm giác cá»§a tên khổng lồ bên trong cô, cố đẩy ra khá»i đầu óc mình cái nhịp Ä‘iệu cá»§a sá»± cá» xát xác thịt trà n đầy trong cô, và cuối cùng đã cho cô cái cảm giác sống.
Mẹ cô thét lên:
Äồ con ** Và ông bác sÄ© nói:
Ông chá»§ nhiệm khoa ngoại đã quyết định tá»± tay khâu cho cô. Ông ấy bảo cô ấy quá đẹp, không thể để mang sẹo. Bấy lâu nhá»c nhằn cầu nguyện cốt để cho mình rá»a sạch được tá»™i lá»—i. Nhưng đã vô Ãch.
Giây phút đầu gặp Ricardo, quá khứ à o ạt đổ vá» trong cô. Anh đẹp trai, tế nhị và tốt bụng. Khi còn là thiếu nữ, Graciela đã từng mÆ¡ ước má»™t ngưá»i như váºy.
Khi anh tá»›i gần cô, khi anh chạm phải cô, ngưá»i cô bá»—ng nóng bừng và cảm thấy hổ thẹn ngáºp trà n. Mình đã là cô dâu cá»§a Chúa Kitô, nhưng thân xác và ý nghÄ© trong mình lại phản bá»™i Chúa. Con thuá»™c vá» Ngưá»i rồi. Hỡi Giêsu, hãy cứu giúp con. Hãy tẩy rá»a khá»i con những mong muốn tá»™i lá»—i. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Gracieia cố gắng trong tuyệt vá»ng để giữ bức tưá»ng im lặng vá»›i anh, bức tưá»ng mà chẳng ai ngoà i Chúa có thể xuyên thá»§ng, bức tưá»ng để ngăn chặn ma tà . Nhưng có thá»±c sá»± cô muốn xua Ä‘uổi ma tà không khi Ricardo nhảy chồm lên cô, đè cô xương đất, đó chÃnh tên Maroc đã là m tình vá»›i cô, là tên tu sÄ© Ä‘ang đòi cưỡng hiếp cô. Và trong cÆ¡n hoảng sợ áºp đến, chÃnh chúng là những kẻ cô Ä‘ang chống trả. Không, cô bảo mình, Ä‘iá»u đó không đúng. ChÃnh cái dục vá»ng mạnh mẽ trong mình khiến cô Ä‘ang phải váºt vã. Cô bị giằng xé bởi sá»± thèm muốn xác thịt. Mình không được đầu hà ng. Phải trở vá» tu viện. Hắn ta có thể trở lại bất cứ lúc nà o. Mình phải là m gì bây giá»?
Graciela nghe thấy tiếng rin rÃt nhá» phÃa trong hang và vá»™i quay lại.
Bốn đốm mắt xanh Ä‘ang soi và o cô trong bóng tối, và chuyển dịch vá» phÃa cô. Tim Graciela Ä‘áºp nhanh.
Hai con sói nhá» chạy lon ton đến bên cô trên những bà n chân má»m mại. Cô mỉm cưá»i và chìa tay đón chúng. Có tiếng loạt xoạt ở phÃa cá»a hang. RicarÄ‘o vá» rồi - Cô nghÄ©. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Khoảnh khắc đó, má»™t con sói xám khổng lồ lao vút vá» phÃa cô.
***
Lucia carmine dừng lại bên ngoà i nhà hà ng và hÃt sâu má»™t hÆ¡i. Qua khung cá»a sổ cô thấy Rubio Arzano Ä‘ang ngồi đợi vá»›i dáng vẻ bồn chồn.
Không được để anh ta nghi ngá», cô nghÄ©. Tám giá» tối ta sẽ có tiá»n và há»™ chiếu má»›i để lên đưá»ng tá»›i Thụy SÄ©.
Cô nặn ra má»™t nụ cưá»i và bước và o. Nhìn thấy cô, Rubio mỉm cưá»i nhẹ nhõm, và lúc anh đứng dáºy, cái nhìn trong mắt anh khiến cho Lucia tê tái.
– Anh lo quá, em yêu. Cứ sợ đã có chuyện xảy ra với em.
Lucia đặt tay mình lên tay anh:
– Không có gì đâu anh. Trừ việc ta đã mua được con đưá»ng Ä‘i tá»›i tá»± do.
Ngà y mai thôi, ta sẽ trốn khá»i đất nước nà y.
Rubio ngồi lặng lẽ nhìn và o mắt cô, nắm tay cô và từ anh tá»a ra má»™t tình cảm yêu đương nồng nà n khiến cô bứt rứt. Anh chà ng không biết rằng chỉ vô Ãch sao? Không. Bởi vì ta không đủ can đảm để nói vá»›i anh. Anh không yêu mình.
Anh yêu má»™t phụ nữ mà anh tưởng lầm mình là ngưá»i đó. Không có mình, tốt cho anh hÆ¡n nhiá»u.
Cô quay Ä‘i và nhìn quanh. Căn phòng cháºt kÃn khách, và những ngưá»i địa phương như Ä‘ang đổ dồn mắt và o hai kẻ lạ mặt.
Má»™t thanh niên trong quán bắt đầu cất tiếng hát. Má»i ngưá»i hòa theo. Má»™t ngưá»i tiến đến bà n há»:
– Ông không hát, thưa ông. Hãy hát đi!
Rubio lắc đầu:
– Không!
– Tại sao váºy, anh bạn?
– Äó là bà i hát cá»§a các anh.
Rubio thấy sá»± bối rối trên nét mặt Lucia, anh giải thÃch:
– Äây là má»™t bà i hát cÅ© ca ngợi Franco.
Những ngưá»i khác đến vây quanh bà n. Rõ rà ng là hỠđã uống nhiá»u rượu.
– Thưa ông, ông chống lại Franco?
Lucia thấy hai bà n tay Rubio nắm chặt lại. Ôi, Chúa ơi, không phải lúc nà y.
Không được là m bất cứ chuyên gì gây ra sự chú ý.
Cô nhìn anh răn đe:
– Rubio ...
Và , ơn Chúa, anh đã hiểu.
Rubio ngước nhìn đám thanh niên và dịu dà ng bảo:
– Tôi nà o có là do gì để chống lại Franco. Chỉ tại tôi không thuá»™c lá»i bà i hát.
– À! Thế thì tất cả chúng ta cùng ngân nga lại!
Chúng chỠcho Rubio từ chối.
Anh liếc nhìn Lucia.
Äám thanh niên bắt đầu hát lại và Rubio ngân nga theo rất to. Lucia cảm thấy được sư căng thẳng trong anh khi cố kiá»m chế mình. Anh ấy hát vì mình.
Khi bà i hát kết thúc, má»™t ngưá»i vá»— và o lưng anh:
– ÄÆ°á»£c đấy, anh già . Nghe được lắm. - Rubio ngồi yên, mong cho chúng biến Ä‘i.
Má»™t đứa trong bá»n nhìn thấy cái bá»c trong vạt áo Lucia.
– Giấu cái gì trong nà y thế, cô em?
Äứa khác nói:
– Tớ cá là cô em còn một thứ hay hơn thứ đang giấu trên cái váy kia.
Cả đám phá lên cưá»i.
– Sao không tụt xi lÃp xuống cho các anh xem em có cái gì bên trong?
Rubio chồm dáºy và tóm cổ má»™t đứa. Anh thúc mạnh tá»›i mức hắn bay ngang căn phòng, xô vỡ má»™t chiếc bà n.
– Không! - Lucia hét lên. - Äừng!
Nhưng đã quá muá»™n. Trong giây lát, căn phòng trở nên há»—n loạn, ai cÅ©ng muốn tham gia ẩu đả. Má»™t chai rượu là m vỡ tan tám gương phÃa sau quầy hà ng.
Bà n ghế đổ vỡ, chai lá» bay vèo, vèo trong không khÃ, ngưá»i thì gà o thét chá»i rá»§a. Rubio đánh ngã hai đứa, nhưng đứa thứ ba đã lao tá»›i anh và đánh anh trúng bụng. Anh kêu Ä‘au đớn.
– Rubio! Thoát khá»i Äây ngay! - Lucia kêu lên.
Rubio gáºt đầu. Anh ôm lấy bụng. Hai ngưá»i cố sức thoát khá»i cuá»™c há»—n chiến và ra được bên ngoà i.
– Phải biến ngay! - Lucia nói.
Tối nay cô sẽ có há»™ chiếu. Quay lại đây sau tám giá».
Cô phải tìm má»™t chá»— cho đến lúc đó. Äồ khỉ! Sao anh ta không thể nhịn được?
Há» quay sang đưá»ng Santa Maria, tiếng ồn à o cá»§a cuá»™c ẩu đả xa dần sau lưng há». Qua hai tòa nhà , há» tá»›i nhà thá» lá»›n Santa Maria. Lucia chạy lên báºc tam cấp, mở cá»a và ngó và o trong. Nhà thá» trống không.
– Ở đây chúng ta sẽ an toà n. - Cô nói.
Há» bước và o trong bóng tối lá» má» cá»§a nhà thá», Rubio vẫn ôm chặt lấy bụng.
– Ta nghỉ một lát nhé!
– Phải đấy.
Rubio vừa buông tay, má»™t dòng máu láºp tức tuôn trà o ra. Lucia chán ngán.
– Trá»i Æ¡i! Là m sao thế nà y?
– Dao. - Rubio thì thà o. - Nó dùng dao. Anh khuỵu xuống sà n.
Lucia quỳ bên anh, hoảng hốt:
– Äừng động Ä‘áºy.
Cô cởi áo ngoà i của anh, ấn chặt và o vết thương, cố gắng chặn dòng máu lại.
Mặt Rubio trắng bệch.
– Äáng ra anh không được đánh nhau vá»›i chúng, anh là thằng ngốc, - Lucia bá»±c tức nói.
– Nhưng anh không thể để chúng nói năng với em như thế.
Anh không thể để cho chúng nói năng với em như thế.
Lucia xúc động như cô chưa từng xúc động như thế bao giá». Cô đắm Ä‘uối nhìn anh và nghÄ©, con ngưá»i nà y đã bao lần liá»u mạng vì mình – Em sẽ không để anh chết, - Cô nói cương quyết. - Em không thể để cho anh chết, - cô vá»™i vã đứng dáºy. - Em sẽ quay vá» ngay. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Tìm thấy nước và khăn tắm trong phòng thay quần áo cá»§a linh mục ở cuối nhà thá», cô rá»a vết thương cho Rubio. Mặt anh nóng bừng, ngưá»i sÅ©ng mồ hôi.
Lucia đặt khăn ướt trên trán anh. Mắt Rubio nhắm nghiá»n và anh như đã thiếp Ä‘i. Cô đặt đầu anh lên đùi mình và chuyện trò vá»›i anh. Nói những gì chẳng quan trá»ng. Cô trò chuyện cốt là để giữ anh tồn tại, buá»™c anh bấu vÃu lấy sợi dây má»ng manh cá»§a sá»± sống. Cô cứ lảm nhảm, không dám ngừng dù chỉ má»™t giây.
– Chúng ta sẽ cùng ra là m đồng, Rubio. Em muốn được gặp mẹ và các em gái anh. Anh có tin rằng má»i ngưá»i sẽ thÃch em không? Em muốn Ä‘iá»u đó, muốn lắm. Em sẽ là má»™t nông dân tốt. Anh sẽ thấy. Em chưa từng là m công việc đồng áng, nhưng em sẽ há»c. Chúng ta sẽ biến nó thà nh mảnh đất tươi tốt nhất Tây Ban Nha.
Cả buổi chiá»u cô trò chuyện vá»›i anh, lau rá»a thân ngưá»i hầm háºp cá»§a anh, thay quần áo cho anh. Máu hầu như đã ngừng chảy.
– Anh thấy chưa? Anh Ä‘ang khá»i đấy. Anh sẽ khá»e lại thôi. Em đã nói mà .
Anh và em sẽ sống bên nhau tuyệt vá»i, Rubio. Chỉ cần, xin anh đừng chết, đừng chết.
Và cô thấy mình khóc.
Lucia nhìn bóng chiá»u xuyên qua cá»a kÃnh in trên những bức tưá»ng nhà thá» nhạt dần. Mặt trá»i lặn, trá»i sẫm dần và cuối cùng tối hẳn. Cô lại thay băng cho Rubio và gần tá»›i mức khiến cô giáºt mình, tiếng chuông nhà thá» bắt đầu ngấn vang nhắc cô giá» hẹn đã đến. Cô nÃn thở và đếm. Má»™t ... ba ... năm ... bảy ...
tám. Tám giá». Tiếng chuông gá»i cô, thúc giục cô đã tá»›i giá» quay lại hiệu cầm đồ, tá»›i lúc trốn thoát khá»i cÆ¡n ác má»™ng và cứu lấy mình.
Cô quỳ xuống bên Rubio và đặt tay lên trán anh. Ngưá»i anh nóng rá»±c. Toà n thân sÅ©ng mồ hôi, hÆ¡i thở gấp gáp và ngắn. Cô không thấy máu nữa, nhưng có nghÄ©a là anh Ä‘ang bị chảy máu trong. Äồ chết tiệt. Hãy cứu lấy mình, Lucia. – – Rubio ... Anh yêu ...
Anh mở mắt, mơ mà ng.
– Em phải ra Äây má»™t lát, - Lucia nói.
Anh nắm lấy tay cô:
– Em cứ ...
– Má»i thứ rồi sẽ tốt đẹp, - cô thì thầm, - em sẽ quay lại.
Cô đứng dáºy đăm đăm nhìn anh lần cuối. Mình không thể giúp anh ấy được, cô nghÄ©.
Lucia cầm lấy cây thánh giá rồi quay ngưá»i vá»™i vã ra khá»i nhà thá», nước mắt đầm đìa. Cô chệnh choạng, rồi bắt đầu bước nhanh, thẳng hướng tá»›i hiệu cầm đồ. Lão hói và đứa cháu hắn Ä‘ang đợi cô ở đó vá»›i tấm há»™ chiếu, chiếc vé đưa cô đến vá»›i tá»± do. Äến sáng khi lá»… nhà thá» bắt đầu, ngưá»i ta sẽ thấy Rubio và sẽ gá»i bác sÄ© cho anh ấy Và há» sẽ chạy chữa cho anh rồi anh sẽ khá»e lại. Trừ phi anh ấy không sống được qua đêm nay, Lucia nghÄ©:
Kệ, đó không phải việc của ta.
Hiệu cầm đồ Casa de Empenos đã ở phÃa trước. Lucia chỉ muá»™n và i phút. Cô có thể nhìn rõ ánh đèn sáng bên trong cá»a hiệu hắt ra. Há» Ä‘ang chá» cô.
Lucia bước nhanh hÆ¡n, rồi cô chạy. Cô chạy qua đưá»ng và lao qua cánh cá»a mở.
Bên trong đồn cảnh sát, má»™t ngưá»i sÄ© quan mặc sắc phục Ä‘ang ngồi sau bà n trá»±c. Anh ta ngước nhìn lên.
– Tôi cần anh, - Lucia hét, - có ngưá»i vừa bị đâm, Ä‘ang sắp chết.
Viên cảnh sát không há»i má»™t câu, nhấc Ä‘iện thoại lên và quay số. Khi đặt máy xuống, anh ta nói:
– Má»™t lát nữa sẽ có ngưá»i là m việc vá»›i bà .
Hai viên thanh tra xuất hiện tức thá»i.
– Có ngưá»i bị dao đâm, Senorita?
– Vâng. Xin hãy theo tôi. Nhanh lên!
Trên đưá»ng Ä‘i chúng ta sẽ gá»i bác sÄ©, - má»™t ngưá»i nói, - rồi cô đưa chúng tôi đến chá»— ngưá»i bị nạn.
HỠđón bác sÄ© tại nhà riêng. Khi tốp ngưá»i và o nhà thá», bác sÄ© đến bên Rubio và má»™t lát sau ông ta ngẩng lên:
– Anh ta vẫn sống, nhưng rất mong manh. Hãy gá»i xe cứu thương. Nhanh!
Lucia sụp xuống và nói trong im lặng, Cảm tạ Ngưá»i, hỡi Chúa trá»i. Tôi đã là m những gì có thể. Bây giá» hãy cho tôi ra Ä‘i an toà n và tôi sẽ không bao giá» quấy rầy Ngưá»i nữa.
Má»™t trong hai thanh tra đã để ý tá»›i Lucia suốt trên đưá»ng tá»›i nhà thá». Nom cô rất quen, và đột nhiên anh ta hiểu vì sao. Cô gái nà y có dáng vẻ giống đến kỳ lạ vá»›i bức ảnh trong danh sách truy lùng cá»§a tổ chức .Cảnh sát Quốc tế.
Viên thanh tra thì thầm gì đó vá»›i ngưá»i cùng Ä‘i, rồi cả hai tiến đến bên cô:
Xin cô tha lá»—i, Senorita. Hãy vui lòng theo chúng tôi vỠđồn cảnh sát. Có và i Ä‘iá»u chúng tôi muốn há»i cô.
***
Má»›i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, Ricardo Meliado chợt trông thấy con sói xám rất lá»›n Ä‘ang lao vá» phÃa cá»a hang. Anh khá»±ng lại má»™t giây, rồi vá»t theo nó, nhanh đến mức chÃnh anh cÅ©ng không ngá» nổi, lao và o trong hang.
– Sơ?
Trong ánh sáng lá» má», anh thấy má»™t bóng xám khổng lồ Ä‘ang chồm vá» phÃa Graciela. Theo bản năng anh rút súng, bóp cò. Con sói rú lên má»™t tiếng Ä‘au đớn và quay sang Ricardo. Anh cảm giác được những chiếc răng sắc nhá»n cá»§a con thú dữ bị thương Ä‘ang giằng xé quần áo, và ngá»i thấy hÆ¡i thở hôi hám cá»§a nó.
Con sói mạnh hÆ¡n anh tưởng, hung hãn và dữ tợn. Ricardo cố gắng chống trả, nhưng cứ cảm thấy xỉu dần Ä‘i. Anh chỉ lá» má» nháºn biết Graciela Ä‘ang tiến vá» phÃa mình, và anh quát lên:
– Lui ra.
Thế khi anh nhìn thấy tay cô nâng lên phÃa trên đầu anh, và hạ nhanh xuống.
Anh thoáng thấy một hòn đá to, đầy góc cạnh. Cô ta giết mình rồi.
Má»™t giây sau hòn đá lướt qua anh Ä‘áºp trúng đầu con sói. Tiếng rú cuối cùng dữ tợn vang lên. Con sói đã chết. Vì viên đạn cá»§a Ricardo hay vì tảng đá cá»§a Graciela? RicarÄ‘o nghÄ©, nhưng không đủ sức trả lá»i. Anh nằm bất động trên ná»n hang, thở dốc. Graciela quỳ xuống cạnh anh.
– Anh có sao không? - Giá»ng cô run lên.
Anh cố lấy sức lắc đầu. Nghe tiếng lÃt rÃt phÃa sau, anh quay lại và thấy đà n sói con Ä‘ang rúc và o má»™t góc. Anh nằm yên lấy lại sức, rồi gượng dáºy. Há» run rẩy chui ra ngoà i đón luồng khà núi tinh khiết. Ricardo hÃt căng đầy lồng ngá»±c cho tá»›i khi đầu anh tỉnh táo trở lại.
Cú sốc vá» thể xác lẫn tinh thần cá»§a sá»± cá» xát vá»›i cái chết khiến cả hai ngưá»i như mất hết sức lá»±c:
– Phải Ä‘i khá»i đây ngay. Có thể cả bầy sói kéo nhau đến bây giỠđấy.
Graciela rùng mình khi nghÄ© đến sá»± nguy hiểm khá»§ng khiếp vẫn còn Ä‘e dá»a há».
Hai ngưá»i tiếp tục Ä‘i theo con đưá»ng núi dốc khoảng má»™t giá» nữa, và cuối cùng khi gặp má»™t dòng suối nhá», Ricardo nói:
– Dừng ở đây thôi.
Chẳng có bông băng lẫn thuốc sát trùng, há» cùng lau sạch những vết sói ngoạm, sói cà o trong nước suối mát lạnh. Cánh tay Ricardo cứng đơ, cỠđộng hết sức khó khăn. Và tiếng Graciela bá»—ng cất lên khiến Ricardo sững sá»:
– Äể em là m cho.
Anh còn ngạc nhiên hÆ¡n, khi cô nhẹ nhà ng và cẩn tháºn lau rá»a từng vết xước cho anh. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Rồi, bỗng Graciela run lẩy bẩy vì cơn sốc vừa qua.
– Có sao đâu, - Ricardo nói, - má»i chuyện đã qua rồi.
Nhưng cô vẫn không hết run rẩy.
Anh đỡ cô trong cánh tay mình và nói êm ái:
– Nó chết rồi. Có gì em phải sợ nữa nà o?
Anh ôm. chặt cô, và cảm thấy cặp đùi cô tá»±a và o đùi anh, đôi môi má»m cá»§a cô ká» sát môi anh và cô Ä‘ang má»—i lúc ghì giữ chặt anh hÆ¡n, miệng thì thầm những gì anh không hiểu.
Äiá»u đó diá»…n ra cứ như anh luôn được biết trước vá» Graciela, mặc dù anh chẳng hiểu gì vá» cô cả. Trừ má»™t Ä‘iá»u nà ng là phép mầu cá»§a Chúa, anh nghÄ© thầm.
Graciela Ä‘ang nghÄ© đến Chúa. Cảm tạ Ngưá»i, đức Chúa, vì hạnh phúc nà y.
Æ n Ngưá»i, vì cuối cùng đã cho con được biết tình yêu là gì.
Graciela Ä‘ang nếm trải những xúc cảm mà cô không gá»i được thà nh tên, nó vượt ra ngoà i cái cô từng tưởng tượng.
Ricardo ngắm nhìn cô, vẻ đẹp và tình yêu cô dâng hiến cho anh vẫn còn khiến anh bà ng hoà ng.
Bây giỠnà ng thuộc vỠmình, anh nghĩ. Nà ng sẽ không phải trở vỠvới tu viện. Chúng ta sẽ lấy nhau và sẽ sinh ra những đứa trẻ đẹp đẽ, kháu khỉnh, thông minh và mạnh mẽ.
– Anh yêu em. Anh sẽ không bao giỠđể em Ä‘i khá»i anh, Graciela. - – Ricardo ...
– Em yêu, anh muốn cưới em. Em lấy anh nhé?
Tháºm chà chẳng suy nghÄ©, Graciela đáp ngay:
– Vâng! Ôi, vâng!
Và cô lại ngã và o vòng tay anh. Äây là điá»u mình hằng mong muốn và mình đã nghÄ© rằng khống thể có.
Ricardo nói:
– Chúng ta sẽ sang Pháp sống má»™t thá»i gian. Bên đó, chúng ta sẽ được an toà n. Cuá»™c chiến nà y sẽ phải nhanh chóng kết thúc, lúc đó ta sẽ trở vá» Tây Ban Nha.
Graciela hiểu cô sẽ Ä‘i bất cứ đâu vá»›i ngưá»i đà n ông nà y, và nếu gặp hiểm nguy, cô muốn cùng được chia sẻ vá»›i anh.
Há» nói vá» bao Ä‘iá»u. Ricardo kể cô nghe anh đã đến vá»›i Jaime Miro như thế nà o, kể vá» cuá»™c hôn nhân tan vỡ, vá» sá»± tức giáºn cá»§a cha anh. Nhưng khi Ricardo đợi Graciela kể cho anh nghe vá» quá khứ cá»§a mình, cô im lặng.
Cô nhìn anh và nghĩ, Mình không thể kể cho anh được. Anh sẽ ghét mình.
– Ôm lấy em nà o. - Graciela nà i nỉ.
Há» ngá»§ bên nhau và tỉnh dáºy và o bình minh để ngắm mặt trá»i bò trên đỉnh núi, tắm cho rừng cây trong vầng sáng đỠấm áp cá»§a mình.
Ricardo nói:
– Hôm nay trốn ở đây cho an toà n. Trá»i tối ta sẽ lên đưá»ng.
HỠăn những thứ ngưá»i Digan cho, và bà n tÃnh chuyện tương lai:
– Äất Tây Ban Nha nà y vô khối Ä‘iá»u kiện là m ăn tuyệt vá»i má»™t khi có hòa bình. Anh có hà ng chục dá»± định. Chúng mình sẽ là m ăn riêng. Sẽ mua má»™t căn nhà đẹp và nuôi dạy các chà ng trai tuấn tú.
– Và các cô gái kiá»u diá»…m nữa chứ.
– Và các cô nà ng yêu kiá»u nữa. - Anh cưá»i. – Anh chưa từng nghÄ© anh lại được hạnh phúc dưá»ng nà y.
– Em cÅ©ng váºy, Ricardo.
Hai ngà y nữa mình sẽ tá»›i Loglono và sẽ gặp những ngưá»i khác. - Ricardo nói. - Chúng mình sẽ nói vá»›i há» rằng em không trở lại tu viện nữa.
– Không biết há» có hiểu không nhỉ, - cô cưá»i to, - em chẳng quan tâm, có Chứa hiểu. Em yêu cuá»™c sống trong tu viện, - cô nhẹ nhà ng nói, - nhưng ... Cô ngả và o ngưá»i Ricardo và hôn anh.
Ricardo nói:
– Anh có bao nhiêu thứ Ä‘á»n bù cho em.
Cô bối rối:
– Em không hiểu.
– Bao năm qua em ở trong tu viện, cách biệt với thế giới bên ngoà i. Nói anh nghe, em yêu ... có lúc nà o em thấy tiếc là mình đã bỠphà ngần ấy năm không?
Biết nói là m sao để ảnh hiểu?
– Ricardo ... em không mất thứ gì cả. Phải chăng, em thá»±c sá»± đã trải qua nhiá»u mất mát - Graciela nói – Anh nghÄ© ngợi, không biết bắt đầu từ đâu. Anh nháºn thấy những sá»± kiện anh cho là quan trá»ng thì tháºt sá»± chẳng có ý nghÄ©a gì vá»›i các tu sÄ© sống cách biệt. Chiến tranh? Bức tưá»ng Berlin? Những vụ ám sát các lãnh tụ chÃnh trị như tổng thống Mỹ John Kennedy và em trai Robert Kennedy? Và Martin Luther King, nhà lãnh đạo vÄ© đại cá»§a phong trà o không dùng bạo lá»±c đòi quyá»n bình đẳng cho ngưá»i da Ä‘en? nạn đói? LÅ© lụt? Äá»™ng đất? Hay những cuá»™c bãi công, biểu tình phản đối sá»± vô nhân đạo cá»§a con ngưá»i đối vá»›i con ngưá»i?
Rốt cuá»™c, có Ä‘iá»u nà o trong đó ảnh hưởng sâu sắc đến Ä‘á»i sống bản thân cô hay cuá»™c sống cá nhân cá»§a phần đông nhân loại trên thế gian nà y?
Cuối cùng Ricardo nói:
– Vá» mặt nà o đó em chẳng mất mát nhiá»u. Nhưng mặt khác, phải, có cái rất quan trá»ng đã và đang diá»…n ra. Cuá»™c sống Khi em giam mình trong tu viện ngần ấy năm trá»i thì bao đứa trẻ đã ra Ä‘á»i và lá»›n lên, bao đôi lứa lấy nhau, con ngưá»i đã chịu đựng Ä‘au khổ và hưởng thụ hạnh phúc, những ngưá»i đã qua Ä‘á»i. Và tất cả chúng ta đây Ä‘á»u có má»™t phần trong đó, má»™t phần trong đó, má»™t phần cá»§a sá»± sống.
– Thế anh nghÄ© rằng em chưa từng hay sao? - Graciela há»i và rồi lá»i nói cứ thế tuôn ra trước khi cô kịp dừng lại. - Em đã từng là má»™t phần cá»§a cái cuá»™c sống mà anh Ä‘ang nói đến nhưng đó là địa ngục sống. Mẹ em là m ** và tối nà o em cÅ©ng có má»™t ông bác má»›i. Khi mưá»i bốn tuổi, em trao thân cho má»™t gã, bởi lẽ em bị gã lôi cuốn và em ghen vá»›i mẹ vá» những gì bà ấy là m, - lá»i cô tuôn ra như nước lÅ©, - em cÅ©ng sẽ trở thà nh má»™t con ** nếu như em đã ở lại đó để là m má»™t phần cá»§a cái cuá»™c sống mà anh cho là quý giá: Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Không, em không tin rằng mình đã chạy trốn bất cứ Ä‘iá»u gì. Em đã tá»›i được má»™t cái gì đó. Em đã tìm thấy má»™t thế giá»›i an toà n, má»™t thế giá»›i tốt đẹp và bằng an. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Ricardo nhìn cô, sợ hãi:
– Anh ... anh xin lỗi. Anh không định ...
Cô khóc nức nở. Anh nắm tay cô trong tay mình và nói:
– Suỵt! Có sao đâu nà o? Má»i chuyện đã qua rồi mà ! Lúc ấy em chỉ là má»™t đứa trẻ con. Anh yêu em!
Ricardo như đã ban cho cô sá»± xá tá»™i. Cô đã thổ lá»™ vá»›i anh những Ä‘iá»u khá»§ng khiếp nhất trong quá khứ, váºy mà anh lại tha thứ cho cô, và điá»u kỳ diệu trong má»i Ä‘iá»u kỳ diệu, anh vẫn yêu cô.
Anh siết chặt cô.
Có một bà i thơ của Federico Garcia Lorca như thế nà y:
Äêm không chịu đến.
Nên anh không thể đến.
Và em không thể đi ...
Nhưng anh sẽ đến Lưỡi anh cháy bá»ng cÆ¡n mưa muôi Ngà y không chịu đến Nên anh không thể đến .
Và em không thể đi ...
Nhưng anh sẽ đến Qua bao lầy lội của bóng đêm dà y đặc Ngà y không đến và đêm không đến Và anh có thể chết vì em, Và vì anh.
Äá»™t nhiên cô nghÄ© tá»›i những ngưá»i lÃnh Ä‘ang săn lùng há» và tá»± há»i liệu cô và Ricardo yêu dấu có còn sống để kịp chung hưởng hạnh phúc đó không?
|

03-08-2010, 07:11 PM
|
.gif) |
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Mar 2009
Äến từ: NÆ¡i có gió...
Bà i gởi: 1,479
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 24 phút
Thanks: 1,805
Thanked 1,346 Times in 395 Posts
|
|
Cát Bụi Thá»i Gian - Chương 14 :
Alan Tucker quyết tâm tìm bằng được má»™t mắt xÃch Ä‘ang còn khuyết để lần vá» quá khứ. Tá» báo không đả động đến chuyện đứa bé bị bá» rÆ¡i, nhưng tìm ra cái ngà y đứa ,trẻ bị bá» rÆ¡i được đưa tá»›i trại trẻ mồ côi thì cÅ©ng chẳng khó khăn gì. Nếu ngà y đó trùng hợp vá»›i ngà y xảy ra tai nạn máy bay thì Elien Scott sẽ buá»™c phải có má»™t lá»i giải thÃch rất khó ...giải thÃch. Bà ta chẳng dại dá»™t đến thế, Aian Tucker nghÄ© Mạo hiểm đứng chuyện ngưá»i thừa kế cá»§a Scott đã chết rồi bỠđứa bé ở thá»m má»™t nhà nông dân. Mạo hiểm, hết sức mạo hiểm. Song ở góc độ khác, hãy nhìn phần thưởng:
Công ty Scott phải, bà ta cướp giáºt nó. Dù nó là cái kim trong bá»c, ta cÅ©ng sẽ phải lôi ra bằng được, và mụ già sẽ phải trả giá đắt Äây.
Tucker hiểu mình phải hết sức tháºn trá»ng. Ông ta không dám coi thưá»ng con ngưá»i mà mình Ä‘ang đối phó. Ông ta biết mình Ä‘ang đối đầu vá»›i má»™t quyá»n lá»±c vô biên và hiểu rằng mình phải nắm chắc trong tay toà n bá»™ những bằng chứng trước khi hà nh động.
Trở ngại đầu tiên xuất hiện khi ông gặp cha Berrenđo lần thứ hai.
– Thưa cha, tôi cần được nói chuyện vá»›i vợ chồng ngưá»i nông dân nÆ¡i Patricia - Megan bị bá» rÆ¡i.
Ông linh mục già cưá»i hiá»n là nh, nheo nheo mắt:
– Hy vá»ng cuá»™c gặp gỡ cá»§a các vị sẽ còn lâu má»›i diá»…n ra.
– Cha định nói là ...?
– HỠđã qua Ä‘á»i nhiá»u năm trước đây.
Mẹ kiếp. Nhưng còn có nhiá»u con đưá»ng khác để khám phá Ä‘iá»u bà ẩn.
– Cha nói là đứa bé đã được đưa tới bệnh viện do bị cảm lạnh.
– Äúng thế.
Ở đó phải còn hồ sơ.
– Bệnh viện nà o váºy, thưa cha?
– Nó đã bị cháy và o năm l96l. Bây giỠở đó là má»™t bệnh viện má»›i. - Cha nhìn thấy vẻ thảng thốt trên mặt ngưá»i khác. - Ông cần hiểu, Senor, Ä‘iá»u ông cần tìm đã xảy ra hai mươi tám năm vá» trước. Biết bao nước đã qua cầu.
Không gì có thể ngăn được má»™t khi ta đã đến gần tá»›i Ä‘Ãch. Tucker nghÄ©. Phải có má»™t hồ sÆ¡ vá» con bé ở đâu đó.
Phải rồi, vẫn còn một nơi nữa để tìm trại trẻ mồ côi.
Ngà y nà o ông ta cũng báo cáo với Elien Scott.
Bất cứ tình hình gì cÅ©ng phải báo tôi ngay. Tôi muốn biết, ngay láºp tức, khi tìm thấy cô ta.
Alan Tucker lấy là m lạ vá» sá»± khẩn cấp trong giá»ng nói cá»§a bà . Nhất là khi bà gằn giá»ng:
Ngay-Láºp-Tức!
Bà ta dưá»ng như Ä‘ang hết sức vá»™i vã tìm má»™t Ä‘iá»u gì Äó đã xảy ra ngần ấy năm vá» trước. Sao thế nhỉ? Tạm gác đấy. Trước hết ta phải có được má»™t bằng chứng ta Ä‘ang cần.
Ngay sáng hôm sau, Aian Tucker đến trại mồ côi. Ông nhìn quanh căn phòng lớn ảm đạm nơi một nhóm trẻ đang chơi ồn à o, chà chóe và nghĩ:
Äây là cái nÆ¡i mà ngưá»i thừa kế cá»§a triá»u đại Scott đã lá»›n lên trong khi con quá»· cái ở New York kia lại nắm tất cả tiá»n cá»§a và quyá»n lá»±c. Phải, bà ta sắp phải san sẻ vá»›i kẻ trung thà nh nà y. Vâng, thưa các vị, hai chúng tôi sẽ tạo nên má»™t tổ hợp vÄ© đại, Elien Scott và tôi.
Má»™t phụ nữ trẻ tá»›i chá»— ông và há»i:
– Chúng tôi có thể giúp gì cho ông, thưa ông?
Ông cưá»i. Có đấy, cô có thể giúp tôi được cả tá»· đô-la.
– Tôi muốn được gặp bất cứ ai là phụ trách ở đây.
– Váºy là bà Angeles.
– Bà ấy có đây không?
– Vâng, Senor. Tôi sẽ dẫn ông tới gặp bà ấy.
Ông theo ngưá»i thiếu phụ qua hà nh lang, rồi đến má»™t phòng nhỠở cuối tòa nhà .
– Má»i và o!
Aian Tucker bước và o phòng. Ngưá»i đà n bà ngồi sau bà n khoảng tám mươi tuổi. Má»™t thá»i hẳn bà khá là to cao, nhưng dáng vóc vạm vỡ giỠđây đã teo tóp lại, vì thế nhìn bà , ngưá»i ta dá»… tưởng bà là hình bóng cá»§a má»™t ngưá»i nà o khác.
Mái tóc bà đã thưa và ngả mà u xám, nhưng đôi mắt bà thì vẫn tinh anh.
– Xin chà o, Senor. Tôi hân hạnh được giúp ông. Ông tá»›i để nháºn má»™t trong những cháu bé đáng yêu cá»§a chúng tôi phải không? Chúng tôi có rất nhiá»u đứa trẻ tuyệt diệu, ông tha hồ chá»n.
– Không ạ, Senorita. Tôi đến để tìm hiểu vá» má»™t đứa trẻ sống ở đây nhiá»u năm vá» trước.
Mercedes Angeles nhÃu mà y:
– Tôi không hiểu?
– Má»™t cháu bé đã được đưa tá»›i đây, - ông ta giả vá» xem mảnh giấy, - và o tháng Mưá»i năm l948.
– Thế thì lâu quá rồi. Cô ta không còn ở đây nữa. Ông biết cho, chúng tôi có quy định rằng, đến tuổi mưá»i lăm ...
– Không, thưa bà . Tôi hiểu cô gái không còn ở đây. Tôi chỉ muốn biết chÃnh xác ngà y cô ta được Ä‘em tá»›i đây.
– Rất tiếc tôi không thể giúp được, thưa ông. Tim ông thắt lại.
– Ông hiểu cho, biết bao đứa trẻ được đem tới đây. Trừ phi ông biết được tên cô ta ...
Patricia Scott, ông nghĩ rồi nói to:
– Megan. Tên con gái là Megan.
Nét mặt Angeles tươi hẳn lên:
– Ai mà quên được đứa trẻ đó. Nó là một con quỷ, nhưng ai ai cũng yêu quý nó. Ông biết không có một hôm.
Alan Tucker lấy đâu ra thá»i gian để nghe những mẩu giai thoại đó. Bản năng mách bảo rằng ông đã nắm chắc trong tay má»™t phần cÆ¡ đồ cá»§a Scott. Bà già hay chuyện nà y là chìa khóa mở cá»a kho báu đó. Ta phải tá» ra kiên trì vá»›i mụ già nà y.
– Thưa bà Angeles kÃnh mến! Tôi không có nhiá»u thá»i gian. Xin há»i bà có ghi cái ngà y đó trong hồ sÆ¡ cá»§a trại trẻ không ạ?
– Tất nhiên là có, thưa ông, Chúng tôi được nhà nước yêu cầu giữ nguyên má»i hồ sÆ¡.
Tim Tucker ngừng Ä‘áºp. Äáng lẽ ta phải mang theo máy để chụp ảnh hồ sÆ¡. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
không sao, ta sẽ mang đi photo sau.
– Tôi có thể được xem qua nó một chút, thưa bà ?
Bà già nhÃu mà y.
– Tôi không biết:
Hồ sÆ¡ cá»§a chúng tôi là bà máºt và ...
– Tất nhiên thế, - Tucker nói êm ái, - mà chắc chắn tôi tôn trá»ng Ä‘iá»u đó. Bà nói bà yêu quý Megan bé bá»ng và tôi cÅ©ng biết bà sẵn sà ng là m bất cứ Ä‘iá»u gì có thể để giúp đỡ cô bé. Vâng, đó là lý do tôi xin gặp bà . Tôi có và i tin vui cho cô gái đó.
– Và vì thế, ông cần biết cái ngà y con bé được mang tới đây?
Ông nói liến thoắng:
– Như thế tôi sẽ có bằng chứng để khẳng định cô ấy đúng là ngưá»i tôi tìm.
Cha cô ta mất đi để lại cho con gái một gia sản nho nhỠvà tôi muốn đảm bảo rằng cô ấy được hưởng nó.
Bà già gáºt gù, vẻ hiểu biết.
– Tôi hiểu.
Tucker rút má»™t xấp tiá»n từ túi ra.
– Và để bà y tá» lòng cảm kÃch cá»§a tôi trước bà , tôi xin được đóng góp má»™t trăm đôla và o trại trẻ nà y.
Bà nhìn xấp tiá»n, trên mặt thoáng nét ngá» vá»±c.
Tucker lôi ra một xấp nữa.
– Hai trăm đây.
Bà nhÃu mà y.
– Phải rồi. Năm trăm.
Mercedes Angeles tươi cưá»i.
– Ông tháºt là hà o phóng, thưa ông, tôi sẽ Ä‘i lấy ngay.
Tóm được rồi, Tucker hân hoan. Chúa Giêsu Æ¡i, tôi đã tóm được nó rồi. Mụ ta đã đánh cắp Scott InÄ‘ustries cho riêng mình. Nếu cái phần Äó không phải dà nh cho mình thì con bé đã biến mất vá»›i táºp hồ sÆ¡ nà y rồi.
Má»™t khi ông đối mặt Elien Scott cùng vá»›i bằng chứng nà y, bà ta sẽ không còn cách nà o chối cãi được. Tai nạn máy bay xảy ra và o ngà y mùng má»™t tháng Mưá»i. Megan nằm trong viện mưá»i ngà y. Như thế cô ta sẽ được mang tá»›i trại trẻ và o khoảng mưá»i má»™t tháng Mưá»i.
Mercedes Angeles trở lại phòng vá»›i táºp hồ sÆ¡ trên tay. Bà tá»± hà o nói:
– Tôi đã tìm được nó.
Aian Tucker phải nén lòng lắm má»›i không giáºt nó khá»i tay bà . Ông lịch sá»± há»i:
– Tôi xin được phép xem?
– Tất nhiên rồi. Ông tốt bụng biết bao. - Bà già nheo mắt. - Tôi hy vá»ng ông sẽ không nói ra vá»›i ai. Äúng ra là tôi không được là m thế nà y.
– Äó sẽ là bà máºt cá»§a chúng ta, thưa bà .
Bà già trao cho Tucker táºp hồ sÆ¡.
Ông hÃt sâu má»™t hÆ¡i và mở ra. Ở trên cùng có dòng chữ:
“MEGAN. GÃI.
KHÔNG CHA MẸ†và tiếp theo là ngà y tiếp nháºn:
Nhưng có má»™t sai sót nhá».
– Ô đây sao lại viết là Megan được đưa tá»›i đây và o ngà y mưá»i bốn tháng Sáu năm má»™t ngà n chÃn trăm bốn mươi tám, thưa bà ?
– Vâng, Senor!
– Không thể như thế được!- Tucker gần như hét lên. - Máy bay rÆ¡i và o mồng má»™t tháng Mưá»i, bốn tháng sau đó.
Nét mặt bà già bỗng bối rối.
– Không thể cái gì, thưa ông. Tôi không hiểu.
Ai ... ai giữ hồ sơ nà y?
– Tôi. Khi đứa bé được đưa tá»›i đây, tôi đỠngà y tháng và o đó, cùng bất cứ thông tin gì mà tôi được biết. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Giấc mộng của ông đang tan chảy.
– Bà không nhầm chứ? Vá» cái ngà y, tôi định nói ... liệu nó có thể là mùng mưá»i hay mưá»i má»™t tháng Mưá»i không?
– Thưa ông! - Bà già mang vẻ phẫn ná»™. - Tôi phân biệt được sá»± khác nhau giữa mưá»i bốn tháng Sáu và mưá»i má»™t tháng Mưá»i.
Thế là hết. Ông đã xây má»™ng ước trên má»™t cÆ¡ sở quá má»ng manh. Váºy là Patricia Scott thá»±c sá»± đã chết trong tai nạn máy bay. Chỉ là ngẫu nhiên mà Elien Scott tìm kiếm má»™t đứa trẻ sinh ra cùng khoảng thá»i gian Äó.
Alan Tucker đứng dáºy:
– Cảm ơn bà !
– Tạm biệt, Senor!
Bà già nhìn theo. Ông ấy tháºt là đáng mến và hà o phóng biết bao. Năm trăm đôla cá»§a ông ấy sẽ mua được nhiá»u thứ cho trại trẻ nà y. Và quý hóa biết bao tá» séc má»™t trăm ngà n đôla mà má»™t bà quý phái tốt bụng gá»i Ä‘iện từ New York đã gá»i tá»›i. Mưá»i má»™t tháng Mưá»i chắc chắn là má»™t ngà y may mắn cho trại trẻ cá»§a ta. Cảm tạ Ngưá»i, lạy Chúa.
Alan Tucker gá»i Ä‘iện vá».
– Vẫn chưa có tin gì đặc biệt, thưa bà Scott, có lẽ hỠđang đi theo hướng Bắc.
Theo như tôi biết, cô gái vẫn an toà n.
Giá»ng hắn thay đổi hẳn, Elien Scott nghÄ©. Mối nguy hiểm đã qua.Váºy là hắn đã tá»›i trại mồ côi. Giá» thì hắn lại trở vá» là ngưá»i là m thuê. Sau khi tìm ra Patricia thì cả Ä‘iá»u đó cÅ©ng sẽ thay đổi.
– Gá»i lại và o ngà y mai.
– Vâng, thưa bà Scott.
***
Hãy cứu vá»›t con, hỡi đức Chúa trá»i, vì Ngưá»i là nÆ¡i con ẩn náu. Hãy ở bên con, Chúa anh linh, con không thể thiếu Ngưá»i con yêu. Ôi, đức Chúa, sức mạnh cá»§a con ...
Sơ Megan liếc Felix Carpio và thấy anh đang nhìn cô, vẻ mặt lo lắng.
Cô ấy thá»±c sá»± sợ hãi, anh nghÄ© Kể từ lúc bắt đầu cuá»™c hà nh trình, anh đã thấy được sá»± lo sợ sâu sắc trong Megan. Tất nhiên thế cÅ©ng là bình thưá»ng. Cô ta bị khóa chặt trong tu viện, chỉ có Chúa má»›i biết bao nhiêu năm, giỠđột nhiên bị ném và o má»™t thế giá»›i xa lạ,lại trong má»™t tình huống khá»§ng khiếp. Bá»n mình phải hết sức tế nhị vá»›i cô gái khốn khổ nà y. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Äúng là sÆ¡ Megan lo sợ. Cô liên tục cầu kinh ngay từ lúc rá»i tu viện.
Hãy tha thứ cho con, hỡi đức Chúa, vì con yêu thÃch sá»± xạo động Ä‘ang đến vá»›i con và con biết như thế là xấu xa.
Nhưng dẫu có cầu kinh đến Äâu, sÆ¡ Megan cÅ©ng không ngăn được ý nghÄ© trong đầu. Mình không nhá»› và o lúc nà o mình đã có má»™t thá»i vui vẻ đến thế.
Äây là cuá»™c phiêu lưu kỳ thú nhất cá»§a cô. Nhá»› trại trẻ mồ côi, cô vẫn thưá»ng tổ chức những cuá»™c trốn chạy mạo hiểm, nhưng đó chỉ là trò trẻ con. Còn đây là tháºt. Cô Ä‘ang nằm trong tay những kẻ khá»§ng bố, còn há» lại bị cảnh sát và quân đội lùng bắt. Nhưng thay vì sợ hãi, Megan lại luôn cảm thấy phấn chấn lạ lùng.
Sau một đêm đi không nghỉ, hỠdừng chân khi bình minh đến. Megan và Amparo Jiron đứng bên nhau trong khi Jaime Miro và Felix Carpio chụm đầu và o bản đồ.
– Jaime, bốn dặm nữa là tá»›i Medina del campo. Hãy tránh xa chá»— nà y, ở đó có trại lÃnh trá»±c chiến. Ta sẽ Ä‘i tiếp hướng Äông Bắc tá»›i Vailadolid, và phải tá»›i đó và o đầu buổi chiá»u.
Dễ thôi. Sơ Megan vui vẻ nghĩ.
Suốt má»™t đêm dà i Ä‘i không nghỉ chân nhưng Megan vẫn thấy hân hoan tuyệt vá»i. Rõ rà ng là Jaime Ä‘ang thúc ép cả nhóm má»™t cách có tÃnh toán, nhưng Megan hiểu thá»±c chất anh muốn gì. Anh Ä‘ang thá» sức cô, chá» cô sụn gối. Anh ta Ä‘ang kinh ngạc, cô nghÄ©.
Quả là như thế, Jaime Miro ngạc nhiên trước sÆ¡ Megan. Cách cư xá» cá»§a cô không giống chút nà o vá»›i những gì anh thưá»ng nghÄ© vá» má»™t tu sÄ©. Cách tu viện cá»§a mình bao dặm đưá»ng, Ä‘i qua bao má»n đất lạ, lại bị săn Ä‘uổi ráo riết, váºy mà cô ta hình như lại thÃch thú. Thá»±c sá»± thÃch thú. Cái loại tu sÄ© gì đây? Jaime Miro tá»± há»i.
Amparo Jiron thì Ãt quan tâm hÆ¡n đến Megan. Thoát được con mụ nà y thì sướng biết mấy, cô chỉ nghÄ© váºy. Cô luôn ở bên Jaime, để cho bà sÆ¡ kia Ä‘i vá»›i Felix Carpio.
Má»™t miá»n đất đẹp và hoang sÆ¡, được những là n gió mùa hè má»m mại mÆ¡n trá»›n. Há» Ä‘i qua những ngôi là ng cổ kÃnh, má»™t số nÆ¡i bị bá» trống, hoang vắng, rồi lại gặp má»™t lâu đà i cổ bị bá» không cao cao trên đồi.
Äối vá»›i Megan, Amparo giống như má»™t con thú hoang. Cô ta leo lên những quả đồi, băng qua các thung lÅ©ng chẳng phải cố gắng gì, và hình như không bao giá» biết mệt.
Cuối cùng, và i giá» sau đó, Valladolid hiện ra thấp thoáng phÃa xa. Tá»›i lúc đó, Jaime má»›i ra lệnh nghỉ chân.
Anh quay sang Felix:
– Má»i thứ Ä‘á»u đã sắp xếp rồi chứ?
– Xong cả rồi.
Megan tá»± há»i xem cái gì đã được sắp xếp, và cô hiểu ra ngay khi Felix nói tiếp:
– Äã dặn Tomas gặp chúng ta tại sân đấu bò.
– Mấy giá» nhà băng đóng cá»a? - Jaime há»i tiếp.
– Năm giá». Còn nhiá»u thá»i gian.
Jaime gáºt đầu:
– Và hôm nay là ngà y trả tiá»n.
Ôi Chúa nhân từ, hỠđang định cướp nhà băng. Megan nghĩ bụng.
– Xe cá»™ thì thế nà o? - Amparo há»i.
– Khó gì, Jaime nói với cô.
HỠlại sắp ăn trộm một cú nữa đây. Megan nghĩ. Chuyện nà y kỳ thú quá cả mức cô mong đợi. Chúa sẽ không hà i lòng đâu.
Khi cả nhóm tới ngoại ô Vailadolid, Jaime dặn:
– Äứng lẫn và o đám đông. Hôm nay là ngà y đấu bò nên sẽ có hà ng ngà n ngưá»i. Äứng tách nhau ra nhé.
Jaime Miro đã nói dúng vá» những đám đông. Megan chưa từng nhìn thấy nhiá»u ngưá»i đến thế. Các đưá»ng phố cháºt nÃch ngưá»i Ä‘i bá»™ lẫn ô tô, xe máy, xe ngá»±a bởi há»™i đấu bò đã cuốn vỠđây không chỉ khách du lịch mà còn cả dân chúng từ các vùng xung quanh, tháºm chà trẻ con cÅ©ng chÆ¡i trò đấu bò trên đưá»ng phố.
Megan bị cuốn hút và o cảnh tấp náºp, không khà ồn à o và hối hả xung quanh.
Cô ngẩn nhìn những khuôn mặt trên đưá»ng và tá»± há»i:
không biết cuá»™c sống cá»§a há» ra sao. Chẳng mấy chốc nữa mình sẽ lại trở lại vá»›i cuá»™c sống tu viện, ở đó mình không được phép nhìn và o mặt ai nữa. Hãy táºn hưởng cÆ¡ há»™i nà y biết đến khi nà o má»›i lại có dịp tương tá»±.
Vỉa hè đầy những ngưá»i bán hà ng, há» bà y bán đồ trang sức rẻ tiá»n, phù hiệu tôn giáo, các loại thánh giá. và khắp nÆ¡i Ä‘á»u hăng hắc mùi bánh rán trong dầu sôi.
Megan đột nhiên thấy mình đói cồn cà o.
Äúng lúc đó Felix lên tiếng:
– Megan, ta đói cả rồi. ThỠnếm cái bánh kia đi.
Felix mua bốn chiếc bánh và đưa một cho Megan.
– Thá» xem, sÆ¡! Cô sẽ thấy thÃch nó!
Tháºt là ngon. Suốt bao năm qua, mếng ăn vá»›i cô không mang nghÄ©a hưởng thụ mà là đà y Ä‘á»a thể xác vì sá»± sáng danh Chúa. Lần nà y là ăn cho mình, Megan suy nghÄ© má»™t cách thiếu tôn kÃnh.
– Trưá»ng đấu ở phÃa nà y, - Jaime nói.
Há» Ä‘i sau má»™t tốp ngưá»i, qua công viên ở giữa thị trấn tá»›i đưá»ng Poinente, nÆ¡i dòng ngưá»i Ä‘ang đổ vá» quảng trưá»ng. Bãi đấu bò nằm trong má»™t kiến trúc lá»›n ba tầng xây bằng gạch không nung. Bốn cá»a bán vé đặt ở lối và o bãi. Ký hiệu bên trái ghi Sol, bên phải ghi Sombara. Khu nắng và khu có bóng râm. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Hà ng trăm ngưá»i Ä‘ang đứng xếp hà ng chá» mua vé.
– Äợi ở đây, - Jaime nói.
Ba ngưá»i nhìn anh tiến và o nÆ¡i hà ng chục kẻ phe vé Ä‘ang chà o má»i. Megan quay sang Felix.
– Mình sắp xem đấu bò à ?
– Äúng thế, nhưng đừng sợ, thưa sÆ¡. - Felix động viên cô. - SÆ¡ sẽ thấy rất thú vị.
Sợ ư? Megan thú vị vá»›i ý nghÄ© đó. Ở trại mồ côi, má»™t trong những hình ảnh tưởng tượng cá»§a cô vá» cha là má»™t ngưá»i đấu bò vÄ© đại. Và cô đã Ä‘á»c má»i quyển sách viết vỠđấu bò để tìm ra hình ảnh cha mình.
Felix bảo cô:
– Những tráºn đấu bò được tổ chức ở Madrid và Barcelona. Äấu bò ở đây dà nh cho các vilieros thay vì các đấu thá»§ chuyên nghiệp. Há» chỉ là dân nghiệp dư nên không được quyá»n lá»±a chá»n. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Megan biết từ lâu rằng lá»±a chá»n là đặc quyá»n dà nh cho những tay mataÄ‘or hà ng đầu.
– Những đấu thá»§ hôm nay ta xem sẽ mặc y phục Ä‘i thuê thay cho những bá»™ áo dát và ng rá»±c rỡ, và há» sẽ chống lại những con bò má»™ng vá»›i những cặp sừng nguy hiểm được gá»t giÅ©a mà các tay chuyên nghiệp đã từ chối đấu.
– Sao hỠphải là m thế?
Felix nhún vai:
– Ei hambrehace mas dano que los cuernos - Äói thì đầu gối phải bò.
Jaime trở lại, cầm trong tay bốn chiếc vé. Má»i thứ đã ổn cả, Ä‘i và o thôi, - anh nói.
Megan nháºn thấy cảm giác háo hức Ä‘ang má»—i lúc dâng cao trong cô. - Tá»›i lối dẫn và o trưá»ng đấu lá»›n, há» Ä‘i qua má»™t tấm áp phÃch dán trên tưá»ng. Megan dừng lại và tròn mắt nhìn.
– Xem nà y!
Äó là hình ảnh cá»§a Jaime, phÃa dưới viết:
TRUY Nà TỘI GIẾT Ngưá»i, JAIME MIRO THƯỞNG MỘT TRIỆU PESETA CHO AI BẮT ÄÆ¯á»¢C, Sá»NG HOẶC CHẾT Những hà ng chữ đột nhiên khiến Megan nháºn biết má»™t cách kÃn đáo vá» con ngưá»i cô Ä‘ang đồng hà nh, má»™t tên khá»§ng bố, kẻ Ä‘ang nằm trong tay mạng sống cá»§a cô.
Jaime ngắm nghÃa tấm áp phÃch. Anh bá» mÅ©, tháo cặp kÃnh Ä‘en và soi mặt mình và o bức tranh.
– Giống đấy chứ nhỉ?
Anh lá»™t tấm áp phÃch khá»i tưá»ng, gấp lại, rồi nhét và o túi – Là m thế là m gì? - Amparo há»i. - Chúng chắc phải dán hà ng trăm tá» như váºy.
Jaime cưá»i:
– Riêng cái nà y sẽ mang lại cho chúng ta má»™t món há»i, em yêu.
Anh lại đội mÅ© và đeo kÃnh lên.
Má»™t con ngưá»i kỳ lạ, Megan nghÄ©. Cô không thể không khâm phục sá»± lạnh lùng ở anh. Bên Jaime cô cảm thấy yên tâm, bởi lẽ từ con ngưá»i anh tá»a ra má»™t vẻ hà o hùng gì đó. Bá»n lÃnh đừng hòng bắt được anh, cô nghÄ©.
– Và o đi thôi.
Có mưá»i hai cá»a rá»™ng để và o khu nhà lá»›n nà y. Những cánh cá»a sắt đã được mở toang, cá»a nà o cÅ©ng đánh số. Dá»c lối Ä‘i là những quầy bán Coca-Cola và bia, cạnh đó là những toalet nhá». Trên khán đà i, má»—i hà ng và má»—i chá»— ngồi Ä‘á»u có đánh số. Má»—i báºc được tạo thà nh chiếc ghế bằng đá vòng tròn khép kÃn, còn ở trung tâm là má»™t trưá»ng đấu rá»™ng đổ cát. Biển quảng cáo ở khắp nÆ¡i. BANCO CENTRAI; UTIQUE CAIZADOS; SCHWEPPES; RADIO POPULAR ... .
Jaime mua vé ở khu vá»±c có mái che. Ngồi xuống má»™t báºc đá, Megan nhìn quanh bỡ ngỡ. Nó không giống chút nà o vá»›i tưởng tượng cá»§a cô. Khi còn nhá», Megan đã được xem những bức ảnh mà u nên thÆ¡ vá» trưá»ng đấu bò ở Madrid, nó vÄ© đại và được là m công phu. Trưá»ng đấu nà y có vẻ tạm bợ khiến cô hÆ¡i thất vá»ng.
Các khán đà i nhanh chóng đầy kÃn ngưá»i xem.
Má»™t hồi kèn trompet vang lên. Tráºn đấu bắt đầu.
Megan nhà o ngưá»i vá» phÃa trước, mắt mở to. Má»™t con bò lá»›n lao và o trưá»ng đấu và má»™t tay mataÄ‘or bước ra từ sau tấm gá»— chắc chắn ở má»™t bên sân và bắt đầu chá»c tức con thú. Tiếp theo sẽ là taypicador, Megan kêu lên thÃch thú.
Jaime Miro ngạc nhiên nhìn cô. Nãy tá»›i giá» anh chỉ lo rằng cô sẽ hoảng hốt và điá»u đó sẽ gây ra sá»± chú ý. Thay vì thế, cô ta lai có vẻ khoái chÃ. Lạ tháºt.
Một tay picador ngồi trên lưng ngựa được phủ một tấm chăn dà y. Con bò chúi đầu xuống, rồi lao và o. Con ngựa và khi nó cắm cặp sừng và o tấm chăn, picađor bèn xiên cây thương dà i tám foot và o vai nó.
Megan chăm chú theo dõi má»™t cách thÃch thú.
– Ông ta là m thế để con bò yếu sức dần Ä‘i đấy. – Cô giảng giải, nhá»› lại những cuốn sách đã Ä‘á»c bao năm trước.
Felix Carpio chớp chớp mắt ngạc nhiên:
– Äúng váºy đấy, sÆ¡!
Megan ngắm nhìn những đôi thương được trang trà tua rua sặc sỡ cắm ngáºp và o đôi vai con bò.
– GiỠthì đến lượt matador. Anh ta bước và o vòng, tay giữ chiếc áo choà ng đỠbên trong giấu một thanh gươm. Con bò quay lại và bắt đầu tấn công.
Megan má»—i lúc má»™t kÃch động.
Bây giá» anh ta sẽ thá»±c hiện những bước tránh. – Cô nói. - Äầu tiên là bước veronica, rồi đến meÄ‘ia - veronica và cuối cùng là rebolera.
Jaime không thể kiá»m chế sá»± tò mò cá»§a mình hÆ¡n nữa:
– Nà y sÆ¡ ... là m sao sÆ¡ biết được tất cả những Ä‘iá»u nà y?
Chẳng cần suy nghĩ, Megan nói:
– Cha tôi là má»™t ngưá»i đấu bò. Xem kìa Cảnh tượng diá»…n ra quá nhanh, Megan không kịp theo dõi. Con bò liên tục tấn công tay mataÄ‘or và má»—i lần nó tá»›i gần, anh ta lại vung cái áo choà ng đỠsang má»™t bên để con bò lao theo. Megan lo lắng:
– Thế nếu ngưá»i đấu bị bò húc thì sao?
Jaime nhún vai:
– Ở một nơi như thế nà y, ông thầy thuốc của thị trấn sẽ đưa anh ta tới chuồng bò và khâu lại.
Con bò lại lao và o vả lần nà y đấu thá»§ cá»§a nó nhảy ra khá»i bãi đấu. Tiếng la ó vang khắp đấu trưá»ng. Felix Carpio lên giá»ng kẻ cả:
– Tháºt đáng tiếc, đây không phải má»™t tráºn đấu tá» tế, sÆ¡ ạ tiếc cho sÆ¡ không được xem những tráºn cá»±c kỳ. Tôi đã từng xem Manolete, CorÄ‘obes và Ordonez thi đấu. Há» biến má»—i tráºn đấu thà nh má»™t lá»… há»™i không thể quên được.
– Tôi đã Ä‘á»c sách vá» há». - Megan nói.
Felix há»i:
– Cô đã bao giỠđược nghe câu chuyện lý thú vỠManolete chưa?
– Chuyện thế nà o?
– Chuyện kể rằng có má»™t thá»i Manolete chỉ là ngưá»i đấu bò bình thưá»ng, không khá hÆ¡n, cÅ©ng chẳng tồi hÆ¡n hà ng trăm đối thá»§ khác. Ông ta Ä‘Ãnh hôn vá»›i má»™t cô gái trẻ, xinh đẹp, nhưng rồi má»™t hôm Manolete thi đấu và chẳng may bị con bò húc và o háng. Bác sÄ© vá vÃu qua loa cho ông ta rồi bảo rằng ông sẽ không thể sinh con được Manolete yêu cô vợ hứa hôn cá»§a mình tá»›i mức không dám nói chuyện đó ra vì sợ cô gái sẽ không lấy mình nữa. Hai ngưá»i lấy nhau và và i tháng sau, cô vợ tá»± hà o nói vá»›i Manolete rằng mình sắp sinh con. Phải, tất nhiên ông ta cho rằng đó không phải là con mình, và bá» cô ta. Trái tim cô gái tan nát và cô tá»± há»§y hoại Ä‘á»i mình. Manolete phản ứng như má»™t ngưá»i Ä‘iên. Không thiết sống nữa, ông lao và o những tráºn đấu bò và là m những việc mà không má»™t matador nà o đó dám là m. Ông cứ liá»u mình như thế, hy vá»ng sẽ bị bò húc chết, và ông trở thà nh má»™t tay matador vÄ© đại nhất thế giá»›i. Hai năm sau ông lại yêu và cưới má»™t bà quý tá»™c trẻ. Má»™t tháng sau lá»… cưới, bà ta hãnh diện tuyên bố rằng sắp sá»a sinh con vá»›i ông. Và lúc đó Manolete má»›i phát hiện ra bác sÄ© đã lầm. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Ãc quá Megan nói.
Jaime cưá»i to:
– Tháºt là má»™t câu chuyện thú vị. Tôi tá»± há»i nó có má»™t tý sá»± tháºt nà o không?
– Tớ cũng đếch tin, - Felix nói.
Amparo lắng tai nghe, mặt bất động. Vá»›i sá»± phẫn ná»™ thầm kÃn cô đã theo dõi và thấy Jaime ngà y cà ng quan tâm đến bà sÆ¡ nà y. Cô ả khôn ra thì phải cẩn tháºn.
Những ngưá»i bán hà ng rong Ä‘eo tạp dá» lăng xăng Ä‘i lại giữa các hà ng ghế, rao to các món hà ng cá»§a mình. Má»™t ngưá»i tiến đến chá»— Jaime Ä‘ang ngồi cùng vá»›i cả nhóm.
– Empanadas, - Jaime gá»i to, - Empanadas Empanadas caiiente, - anh giÆ¡ tay ra hiệu. - Aqui Ngưá»i bán hà ng thà nh thạo tung má»™t gói nhá» qua đám đông tá»›i tay Jaime.
Anh đưa mưá»i peseta cho má»™t ngưá»i ngồi cạnh và nhá» chuyển tá»›i ngưá»i bán hà ng. Megan theo dõi Jaime hạ thấp cái gói nhá» trong lòng và tháºn trá»ng mở nó ra. Bên trong cái là má»™t mảnh giấy. Anh Ä‘á»c, rồi Ä‘á»c lại, sau cùng nhẹ nhà ng nhét mảnh giấy và o túi – Äi thôi, - anh nói cá»™c lốc, - từng ngưá»i má»™t, - anh quay sang Amparo.
Em đi trước. Chúng ta sẽ gặp nhau ở cổng.
Không má»™t lá»i, Amparo đứng dáºy chen đám đông Ä‘i ra.
Rồi Jaime gáºt đầu vá»›i Felix, anh đứng dáºy và theo Amparo.
– Là m sao váºy? - Megan há»i. - Có chuyện gì thế?
– Chúng ta sẽ Ä‘i Logrono. - Anh đứng dáºy. - Nhìn tôi nhé. Nếu tôi không dừng lại thì cứ Ä‘i thẳng ra cổng.
Megan lo lắng nhìn theo Jaime khi anh rẽ lối ra cá»a. Hình như chẳng ai để ý tá»›i anh. Khi Jaime vừa, khuất khá»i tầm mắt, Megan đứng lên và bước theo. Äấu trưá»ng bá»—ng dáºy lên tiếng hò. Cô vá»™i ngoái nhìn và o sân đấu.
Má»™t chà ng mataÄ‘or to khá»e bị con bò dữ húc tung lên Ä‘ang nằm sóng xoà i trên mặt đất, máu tuôn ra trên ná»n cát. Megan nhắm nghiá»n mắt và lặng lẽ cầu Chúa:
Hỡi Giêsu thiêng liêng, hãy rá»§ lòng thương cho con ngưá»i nà y. Anh ta không thể chết, anh phải được sống. Chúa đã bắt anh ta phải chịu Ä‘au đớn, nhưng đừng bắt anh ta phải chết, Amen. Cô mở mắt quay ngưá»i và vá»™i vã bước Ä‘i.
Jaime, Amparo và Felix Ä‘ang đợi cô ở cổng. Äi thôi, - Jaime ná»›i.
HỠbắt đầu bước đi. .
– Có chuyện gì thế? - Felix há»i. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Bá»n lÃnh đã bắn chết Tomas. - Anh nói ngắn gá»n. - Bá»n cảnh sát lại tóm được Rubio, cáºu ta bị đâm trong cuá»™c đụng độ ở quán.
Megan là m dấu.
– Thế còn sÆ¡ Theresa và sÆ¡ Lucia? - Cô lo lắng há»i Jaime. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Tôi không rõ vá» sÆ¡ Theresa, còn Lucia thì cÅ©ng bị cảnh sát bắt giữ. Jaime quay sang những ngưá»i khác.- Ta phải nhanh lên. - Anh nhìn đồng hồ.
– Nhà băng bây giỠchắc đông lắm.
– Jaime, có lẽ ta nên tạm dừng. - Felix đỠnghị. - Hết sức, nguy hiểm nếu chỉ có hai chúng ta hà nh động và o lúc nà y.
Megan lắng tai nghe và nghĩ bụng, không thể ngăn anh ta được. Cô đã đúng.
Ba ngưá»i Ä‘i vá» bãi đỗ xe rá»™ng đằng sau cổng trưá»ng đấu Khi Megan theo kịp, đã thấy há» Ä‘ang xem xét má»™t chiếc Seat mui kÃn.
– Cái nà y được đấy, - anh nói, tay sá» và o chốt khóa ở cá»a xe, mở cá»a, rồi thò đầu và o trong.
Anh cúi xuống chỗ tay lái, một lát sau máy bắt đầu nổ.
– Và o Ä‘i! - Jaime bảo má»i ngưá»i.
Megan đứng im, do dự.
– Các ông lấy trộm xe à ?
– Vì Chúa. - Amparo rÃt lên. - Äừng có ngá»› ngẩn như bà sÆ¡, và o xe Ä‘i.
Hai ngưá»i đà n ông ngồi ở phÃa trước, Jaime tá»± cầm lái.
– SÆ¡ có Ä‘i không nà o? Jaime gằn giá»ng há»i Megan hÃt sâu má»™t hÆ¡i rồi chui và o ngồi cạnh Amparo. Chiếc xe lăn bánh.
Cô nhắm chặt mắt. Lạy Chúa, Ngưá»i Ä‘ang dẫn con Ä‘i đâu váºy?
– Nếu Ä‘iá»u nà y có thể là m sÆ¡ nhẹ nhõm hÆ¡n, thưa sÆ¡, - Jaime nói, - thì không phải chúng tôi lấy cắp chiếc xe nà y, mà là chúng tôi tịch thu nó nhân danh quân đội dân tá»™c Basque.
Megan định nói gì đấy, nhưng lại thôi. Chẳng gì có thể là m anh ta đổi ý và o lúc nà y. Cô ngồi im lặng trong khi Jaime đánh xe vỠtrung tâm thị trấn.
Hắn sắp cướp nhà băng đây, Megan nghĩ, và trong con mắt của Chúa, mình cũng sẽ phạm tội như hắn. Cô là m dấu và bắt đầu lặng lẽ cầu nguyện.
Nhà băng Bilbao nằm ở tầng trệt cá»§a tòa nhà chÃn tầng trên đưá»ng Cervantes ká» sát quảng trưá»ng Circular.
Khi xe dừng lại trước tòa nhà , Jaime nói với Felix:
– Giữ cho máy nổ. Nếu có chuyện gì thì cứ đánh xe Ä‘i và nhá»› gặp má»i ngưá»i ở Logrono.
Felix ngỡ ngà ng.
– Cáºu nói gì thế? Cáºu không và o đó má»™t mình đấy chứ? Không thể được.
Bá»n chúng đông lắm, Jaime, là m thế quá nguy hiểm.
Jaime vỗ và o vai anh ta:
– Ta sẽ cho chúng một đòn ra đòn.
Anh cưá»i, rồi bước ra khá»i xe.
Há» nhìn theo Jaime khi anh bước và o cá»a hà ng đồ da cách nhà băng và i căn.
Khi bước ra, anh mang theo má»™t chiếc cặp da, gáºt đầu vá»›i nhóm ngưá»i trong xe rồi bước và o nhà băng.
Megan thấy tức thở. Cô bắt đầu Ä‘á»c kinh.
Nguyện cầu là kêu gá»i Nguyện cầu là lắng nghe Nguyện cầu là ăn ở Nguyện cầu là ngá»n đèn chiếu sáng vá»›i Chúa Giêsu.
Mình thấy bình tĩnh và rất an tâm.
Kì thực cô chẳng bình tĩnh và an tâm chút nà o.
Jaime Miro Ä‘i qua hai lần cá»a nhà băng, qua má»™t hà nh lang lát đá cẩm thạch dẫn tá»›i phòng tiếp khách. Bên trong cá»a và o, anh để ý thấy má»™t máy quay bà máºt gắn trên tưá»ng cao bèn ném cho nó má»™t ánh mắt vô hình, rồi nhìn khắp phòng. Äằng sau các quầy thu tiá»n, má»™t thang gác dẫn lên tầng hai, nÆ¡i các nhân viên nhà băng Ä‘ang báºn rá»™n sau các dãy bà n. Sắp tá»›i giỠđóng cá»a, nhà băng đầy khách hà ng, ai cÅ©ng nóng lòng muốn cho xong việc mình. Má»i ngưá»i xếp thà nh hà ng dà i trước các quầy THU - CHI. Jaime để ý thấy có mấy khách hà ng mang túi xách. Anh đứng và o và kiên nhẫn đợi tá»›i lượt mình.
Khi đến bà n thủ quỹ, anh dịu dà ng nói:
– Xin chà o!
– Xin chà o, Senor. Hôm nay chúng tôi sẽ giúp gì cho ngà i nà o?
Jaime tá»±a ngưá»i và o quầy và rút ra tỠáp phÃch truy nã đã được gấp lại, đưa nó cho ngưá»i thá»§ quỹ.
– Anh là m Æ¡n xem giúp cái nà y Ngưá»i thá»§ quỹ mỉm cưá»i.
– Sẵn lòng, thưa ngà i.
Anh ta giở ra và khi đã nhìn rõ đó là gì thì mở rộng cặp mắt nhìn Jaime, thảng thốt.
– Khá giống, phải không nhỉ? - Jaime nói nhẹ nhà ng. - Anh thấy đấy, tôi đã giết nhiá»u ngưá»i, nên có thêm má»™t và i ngưá»i nữa thì vá»›i tôi cÅ©ng chẳng khác gì.
Tôi nói thế có rõ không nhỉ?
– Cư Cực rõ, thưa ngà i. Cư ... Cực rõ. Tôi còn có gia đình. Tôi xin ngà i ...
– Tôi rất kÃnh trá»ng gia đình, vì thế tôi sẽ mách má»™t cách để anh cứu lấy cha cá»§a bá»n trẻ nhé. - Jaime đẩy chiếc cặp da vá» phÃa ngưá»i thá»§ quỹ. - Tôi muốn anh nhét đầy cặp nà y cho tôi. Tôi muốn anh là m nhanh và tráºt tá»±. Còn nếu anh thá»±c sá»± tin rằng tiá»n quan trá»ng hÆ¡n cả cuá»™c sống cá»§a mình thì anh cứ việc rung chuông báo động.
Viên thủ quỹ lắc đầu lia lịa:
– Không, không, không ạ.
Anh ta bắt đầu lôi tiá»n ra khá»i ngăn kéo và nhồi nhét và o chiếc cặp, hai tay run lẩy bẩy.
Khi cặp da đã đầy chặt, viên thủ quỹ nói:
– Của ngà i đây, Senor. Tôi ... tôi hứa sẽ không rung một cái chuông nà o.
– Anh tháºt là thông thái, - Jaime nói. - Tôi sẽ nói tại sao, anh bạn ạ. - Anh quay ngưá»i chỉ và o má»™t phụ nữ luống tưởi Ä‘ang đứng gần cuối hà ng, tay mang má»™t chiếc túi giấy nâu. - Anh chắc nhìn thấy ngưá»i phụ nữ kia?- Bà ấy là ngưá»i cá»§a chúng tôi đấy. Trong túi ấy có quả bom. Khi có tiếng chuông rung lên bà ấy sẽ nổ bom ngay.
Mặt anh ta xám ngoét.
– Không, xin ngà i đừng là m thế!
– Anh đợi chừng mươi phút, sau khi bà ấy rá»i khá»i Äây, rồi hãy quyết định là m gì thì là m. - Jaime Ä‘e – Thá» có các con tôi. - Ngưá»i thá»§ quỹ thì thà o.
– Xin chà o!
Jaime xách cặp Ä‘i ra cá»a, cảm thấy cặp mắt cá»§a viên thá»§ quỹ nhìn dán và o mình.
Anh dừng lại bên ngưá»i phụ nữ có cái túi giấy nâu:
– Tôi phải ca tụng bà . - Jaime nói. - Bộ váy bà đang mặc quả là hết sức hợp.
Bà ta đỠmặt lên.
– Ông quá khen, Senor. Cảm ơn ông.
– Vâng! Xin chà o bà .
Jaime quay lại, gáºt đầu vá»›i ngưá»i thá»§ quỹ rồi thong thả ra khá»i nhà băng.
Phải tá»›i mưá»i lăm phút sau ngưá»i phụ nữ má»›i xong việc và rá»i Ä‘i. Tá»›i lúc Äó thì ...
Nhìn thấy Jaime ra khá»i nhà băng Ä‘ang thong thả bước vá» xe, Megan như trút được ná»—i sợ hãi đè nặng trong cô.
Felix Carpio cưá»i:
– Thằng cha nà y lại vớ được cú bẫm đây. - Anh quay lại Megan. - Sơ tha lỗi.
Megan chưa bao giỠnhìn thấy một ai mà lại khiến cô mừng như thế.
Anh ta đã là m xong, cô nghĩ. Là m tất cả chỉ với một mình. Mình phải kể cho các sơ nghe mới được. Và đột nhiên cô nhớ ra. Cô không thể chuyện nà y với ai.
Khi trở vá» tu viện, chỉ có sá»± im lặng theo cô đến hết cuá»™c Ä‘á»i à nghÄ© đó khiến cô ngán ngẩm.
Jaime bảo Felix:
– Và o trong đi, anh bạn. Tôi sẽ lái.
Anh để chiếc cặp da lên ghế.
– Tất đẹp cả chứ? - Amparo há»i.
Jaime cưá»i:
– Không thể hơn. Anh phải nhớ để cảm ơn đại tá Acoca vỠcái trát truy nã của hắn.
Chiếc xe chạy xuôi. Äến góc nhỠđầu tiên, phố Tudela, Jaime cho xe rẽ trái.
Äá»™t nhiên, không biết từ đâu viên cảnh sát hiện lên trước đầu xe và đưa tay ra hiệu dừng lại. Jaime đạp phanh. Megan thót tim.
Viên cảnh sát bước tới bên xe.
Jaime bình tÄ©nh há»i:
– Có chuyện gì, thưa ông sĩ quan?
– Senor, chuyện là ông Ä‘ang lái xe và o luồng cấm cá»§a đưá»ng má»™t chiá»u. Nếu không chứng minh được rằng mình bị mù hợp pháp thì ông sẽ phiá»n đấy. – Anh ta chỉ và o biển hiệu ở lối rẽ. - Phố nà y đã được chỉ dẫn rõ rà ng, ngưá»i lái xe có nghÄ©a vụ tôn trá»ng má»™t biển hiệu như thế. Äấy là lý do để nó được đặt ô đó.
Jaime nói giá»ng kẻ cả:
– Má»™t ngà n lần xin lá»—i, các bạn tôi và tôi tranh luáºn hăng quá nên không nhìn thấy biển báo.
Viên cảnh sát ghé đầu và o ô cá»a chá»— lái xe ngồi. Anh ta chăm chú nhìn Jaime, má»™t vẻ bối rối hiện trên mặt.
– Xin cho phép tôi được xem giấy đăng ký của ông.
– Tất nhiên rồi, - Jaime nói.
Anh đặt tay và o khẩu súng ở dưới lần áo khoác, Felix sẵn sà ng nhảy và o cuá»™c. Megan nÃn thở.
Jaime là m ra vẻ lẩn tìm ở các túi.
– Rõ rà ng là tôi để nó ở đâu đây mà .
Và o lúc đó, ở bên kia quảng trưá»ng bá»—ng vang lên tiếng gà o thét dữ dá»™i khiến viên cảnh sát phải quay lại nhìn. Má»™t thanh niên Ä‘ang đánh má»™t phụ nữ ở góc phố, đấm đá túi bụi và o đầu và o vai cô ta.
– Cứu! - Cô gái gà o lên. - Cứu tôi với! Nó giết tôi rồi!
Viên cảnh sát do dự một giây, rồi ra lệnh:
– Äợi đây! Anh ta chạy vá»™i vá» phÃa cuá»™c ẩu đả.
Jaime đạp mạnh ga. Chiếc xe lao như tên bắn theo luồng đưá»ng cấm, là m tán loạn dòng xe Ä‘ang chạy đúng chiá»u. Bấm những hồi còi giáºn dữ inh á»i, tá»›i góc phố, Jaime quay xe cho nó lao lên chiếc cầu dẫn ra ngoà i thị trấn trên đại lá»™ Sanehez de Anìona.
Megan nhìn Jaime là m dấu thánh. Cô thấy khó thở.
– Thế ... thế nếu gã thanh niên đó không đánh cô gái thì ông đã giết chết viên cảnh sát rồi à ?
Jaime chẳng báºn tâm gì đến câu há»i.
Ngưá»i phụ nữ đó không bị đánh, thưa sÆ¡ Felix giảng giải. - Äó là ngưá»i cá»§a chúng tôi. Chúng tôi không đơn độc, chúng tôi có nhiá»u bạn tốt.
Nét mặt Jaime lúc đó tháºt dữ tợn:
– Chúng ta phải quẳng cái xe nà y đi.
Há» ra khá»i ngoại ô Vailadolid.
Jaime rẽ sang đưá»ng N.620, con đưá»ng cao tốc dẫn đến Burgos, theo hướng Loglono. Anh tháºn trá»ng giữ cho xe chạy ở tốc độ cho phép.
Phải vứt cái xe nà y ngay khi qua được Burgos, - anh nói. Không thể tin được Ä‘iá»u Ä‘ang diá»…n ra vá»›i mình, Megan nghÄ©. Mình đã trốn khá»i tu viện, chạy trốn khá»i bá»n lÃnh, lại Ä‘ang ngồi cùng xe vá»›i những kẻ khá»§ng bố kiêm cướp nhà băng. Chúa Æ¡i, Ngưá»i định dà nh cho con cái gì nữa đây?
***
Äại tá Ramon Acoca và sáu thà nh viên khác cá»§a GOE Ä‘ang ở trong má»™t cuá»™c há»p có tÃnh chiến lược. Há» cùng đứng trước tấm bản đồ toà n quốc loại lá»›n.
Ngưá»i khổng lồ sẹo mặt nói:
– Rõ rà ng là Miro Ä‘ang Ä‘i theo hướng Bắc vá» phÃa vùng Basque.
– Äó nghÄ©a là Burgos, Vietoria, Logrono, Pamprona và San Sesbatian.
San Sesbatian, Acoca nghĩ. Nhưng hắn phải nằm trong tay ta trước khi tới được đó.
Giá»ng nói trong máy Ä‘iện thoại vang lên bên tai Acoca:
Anh Ä‘ang vượt quá thá»i gian.
Y không được phép thất bại lần nữa.
Há» Ä‘i qua má»™t vùng đất gáºp ghá»nh, dấu hiệu đã gần đến Burgos. Jaime im lặng khá lâu sau tay lái. Cuối cùng anh lên tiếng:
– Felix, đến San Sebastian mình muốn thu xếp để Rubio thoát khá»i bá»n cảnh sát.
Felix gáºt đầu:
Lúc Äó sẽ tháºt vui. Nó sẽ là m bá»n chúng phát Ä‘iên lên.
– Còn sÆ¡ Lucia thì sao? - Megan há»i.
– Sao?
– Chẳng phải ông đã nói sơ ấy cũng bị bắt đấy thôi?
Jaime nói gượng gạo:
– Phải! Nhưng cái bà sÆ¡ Lucia lại hóa ra là má»™t tá»™i phạm Ä‘ang bị cảnh sát truy nã vá» tá»™i giết ngưá»i.
Tin đó là m Megan bà ng hoà ng. Cô nhá»› lại hình ảnh Lucia đã tấn công tên lÃnh thế nà o và dẫn há» trốn và o vùng núi ra sao. Megan thấy thÃch Lucia. Cô nói bướng bỉnh:
– Nếu các ông đã cứu thì phải cứu cả hai.
Cái loại tu sÄ© quái quỉ gì váºy, Jaime tá»± há»i.
Nhưng cô nói đúng. Giải thoát được Rubio và Lucia ngay dưới mÅ©i cảnh sát sẽ là má»™t chiến dịch tuyên truyá»n tuyệt vá»i vá»›i những hà ng tÃt lá»›n trên khắp các báo chà Tây Ban Nha, và cả thế giá»›i nữa. Chắc chắn.
Amparo chìm đắm trong im lặng nặng ná».
Äá»™t nhiên, xa xa phÃa trước há» xuất hiện ba chiếc xe nhà binh chở đầy lÃnh.
– Ta phải bỠđưá»ng nà y thôi. - Jaime quyết định.
Äến chá»— đưá»ng giao nhau, anh cho xe tách khá»i đưá»ng cao tốc, hướng vá» phÃa đông.
Santo Domingo nằm ở phÃa trước. Tại đó có má»™t lâu đà i cổ bá» hoang. Ta có thể nghỉ đêm ở đấy.
Chẳng bao lâu há» nháºn thấy bóng dáng tòa lâu đà i cao trên quả đồi. Jaime lái xe theo đưá»ng phụ, tránh Ä‘i và o thị trấn. Tòa lâu đà i lá» má» hiện ra má»—i lúc má»™t lá»›n. Cách nó khoảng trăm mét là má»™t hồ nước.
Jaime dừng xe.
– Nà o, ra ngoà i hết.
Khi má»i ngưá»i đã ra khá»i xe, Jaime quay đầu xe xuống dốc, hướng vá» hồ nước, cho xe lăn bánh rồi nhảy ra. HỠđứng nhìn theo chiếc xe lao xuống hồ và biến mất dưới là n nước.
Megan mấp máy môi định há»i xem há» sẽ tá»›i Logrono bằng cách nà o nhưng đã kịp dừng lại. Má»™t câu há»i ngốc nghếch. Tất nhiên là sẽ bằng cách đánh cắp chiếc khác.
Há» cùng xem xét tòa lâu đà i bá» hoang. Bao quanh nó là bức tưá»ng đá lá»›n.
Mỗi góc là một tháp canh đang sụp lở – Ngà y trước, các hoà ng tỠdùng những lâu đà i nà y là m nhà tù giam giữ kẻ thù của mình.
Nhưng Jaime là kẻ thù của Nhà nước, nếu bị bắt, sẽ chẳng có nhà tù nà o cho anh ta. Chỉ có cái chết, Megan nghĩ. Nhưng anh ta không biết sợ. Cô nhớ Jaime đã nói, Tôi có đức tin và o cái mà tôi chiến đấu vì nó. Tôi có đức tin và o đồng đội của tôi và và o khẩu súng của tôi.
Há» bước trên những báºc thang đá dẫn lên cổng sắt lâu đà i cá»a gỉ tá»›i mức há» phải cố sức đẩy nó ra để lách và o bên trong má»™t mảnh sân lát đá.
Bên trong lâu đà i thá»±c là quá lá»›n đối vá»›i Megan. Khắp nÆ¡i, chá»— nà o cÅ©ng có phòng ở, các lối Ä‘i thì nhằng nhịt, lại còn nhan nhản những ụ súng quay ra phÃa ngoà i để ngưá»i bên trong có thể đẩy lui được sá»± tấn công cá»§a kẻ thù.
Các báºc đá dẫn lên tầng thứ hai, trên đó cÅ©ng có má»™t sân trong. Cầu thang đá hẹp dần khi lên tầng ba rồi tầng bốn. Lâu đà i hoang vu.
– Ãt nhất thì cÅ©ng có khối chá»— để ngá»§. - Jaime nói. - Tôi và Felix sẽ Ä‘i kiếm cái ăn. Hai ngưá»i chá»n phòng Ä‘i.
Amparo quay sang Megan:
– Äi thôi, sÆ¡!
Há» Ä‘i dá»c hà nh lang, Megan thấy các phòng Ä‘á»u giống y hệt nhau. Äá»u bằng đá và đá»u trống rá»—ng, lạnh lẽo, hoang sÆ¡. Amparo chá»n má»™t phòng rá»™ng nhất.
– Jaime và tôi sẽ ngá»§ ở đây, - cô ta nhìn Megan ranh mãnh há»i. - Cô có thÃch ngá»§ vá»›i Felix không?
Megan nhìn trả, không nói gì.
– Hay có lẽ cô muốn ngá»§ vá»›i Jaime hÆ¡n, - Amparo bước tá»›i gần Megan. - đừng có bất cứ má»™t ý nghÄ© nà o, sÆ¡ ạ Anh ấy quá lá»›n so vá»›i cô đấy. Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
– Bà không phải báºn tâm. Tôi không thÃch. – Và ngay cả lúc nói váºy, Megan cÅ©ng tá»± há»i liệu Jaime Miro có quá lá»›n so vá»›i mình không.
Khoảng má»™t giá» sau hai ngưá»i đà n ông trở vá». Jaime tóm chặt hai con thá» còn Felix thì ôm theo cá»§i. Felix cà i chốt cá»a trước. Megan nhìn há» nhóm lá»a ở cá»a lò sưởi, nhìn Jaime lá»™t da thá», rồi xuyên que qua, rồi nướng trên lá»a.
– Äáng tiếc, chúng tôi không thể phục vụ cho các quý bà má»™t bữa tiệc thá»±c sá»± dược. - Felix nói. Nhưng ta sẽ ăn tá» tế ở Logrono. Còn bây giá», nà o, xin hãy thưởng thức.
Khi bữa ăn kết thúc, Jaime bảo:
– Ta đi ngủ thôi. Tôi muốn sáng mai ta xuất phát sớm.
Amparo nói với Jaime:
– Äi thôi, anh yêu. Em đã chá»n phòng cho chúng ta.
Megan nhìn hai ngưá»i sóng đôi lên gác, tay trong tay.
Felix quay sang Megan:
– Sơ có phòng chưa?
– Có rồi, cám ơn ông!
– Thế thì tốt!
Megan và Felix cùng lên gác.
– Chúc ông ngủ ngon! - Megan nói.
– Chúc sÆ¡ ngá»§ ngon! - Anh đưa túi ngá»§ cho Megan. Cô muốn há»i Felix vá» Jaime nhưng lại thôi. Jaime có thể sẽ cho cô là tá»c mạch, mà vì lý do nà o đấy, Megan lại hết sức muốn Jaime nghÄ© tốt vá» mình. Tháºt là nhảm nhÃ, Megan nghÄ©.
Hắn ta là má»™t tên khá»§ng bố, tên giết ngưá»i, kẻ cướp nhà băng và Chúa má»›i biết còn là gì nữa. Váºy mà mình lại Ä‘i lo chuyện hắn có nghÄ© tốt vá» mình hay không.
Cho dù nghÄ© trong đầu như thế, Megan lại nghÄ© đến mặt khác cá»§a con ngưá»i nà y. Anh ta là má»™t chiến sÄ© đấu tranh cho tá»± do. Anh ta cướp nhà băng để lấy tiá»n phục vụ sá»± nghiệp đó. Anh ta liá»u mình cho Ä‘iá»u mình tin anh ấy là má»™t con ngưá»i dÅ©ng cảm.
Äi qua phòng hai ngưá»i, Megan nghe tiếng Jaime và Amparo Ä‘ang cưá»i ở bên trong. Cô bước và o căn buồng trống trải, nÆ¡i cô sẽ ngá»§, quỳ xuống ná»n đá lạnh lẽo.
– Chúa nhân ừ? Hãy tha lá»—i cho con vì ... Tha lá»—i cho mình vì cái gì nhỉ Mình đã là m gì nà o? Truyện Cát Bụi Thá»i Gian ( Sydney Seldon) copy từ Diá»…n Äà n Tu Chân Giá»›i TuChanGioi.com
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Megan đã không thể cầu nguyện được:
Chúa trên trá»i có nghe thấu không?
Cô chui và o chiếc túi ngá»§ mà Felix đưa cho, nhưng giấc ngá»§ xa vá»i vợi như những ngôi sao lạnh lùng mà cô nhìn thấy qua khung cá»a sổ hẹp.
Mình Ä‘ang là m gì ở đây váºy? Megan tá»± há»i. Luồng suy nghÄ© cá»§a cô trôi vá» vá»›i tu viện ... vá» trại trẻ mồ côi. Thế còn trước khi ở trại mồ côi Tại sao mình lại bị bá» rÆ¡i ở đó Mình không tin cha mình là má»™t ngưá»i lÃnh dÅ©ng cảm hay má»™t ngưá»i đấu bò vÄ© đại. Nhưng biết được Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng phải tuyệt vá»i lắm sao?
Äến gần sáng Megan má»›i thiếp Ä‘i.
Ở khắp nhà tù Aranda de Duero, Lucia Carmine bỗng trở nên nổi tiếng.
– Em như con cá lá»›n trong cái ao nhá» cá»§a bá»n anh, - tên lÃnh gác nói vá»›i cô. - ChÃnh phá»§ à đang gá»i ngưá»i đến để đưa em vỠđấy. Anh thì muốn được đưa em vá» nhà anh, Puta Bonitan. Thế em đã là m gì váºy?
– Tao cắt *** đứa nà o dám gá»i tao là Puta Bonita.
– Nói cho biết, bạn tao thế nà o?
– Nó vẫn sống đấy!
Lucia thì thầm má»™t lá»i cảm tạ. Cô nhìn quanh những bức tưá»ng xà lim xám xịt khá»§ng khiếp. Là m thế quái nà o mà thoát ra khá»i đây được? Cô nghÄ©.
|
 |
|
| |