 |
|

17-05-2008, 08:28 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 21
Lai Lịch Bất Minh
Vút...
Tôn Dáºt Thiên, chưởng môn Không Äá»™ng phái vì cứ mải miết Ä‘i và đi má»™t cách khẩn trương nên không há» phát hiện Ä‘ang có má»™t bóng ngưá»i lặng lẽ bám theo.
Và thỉnh thoảng, má»—i khi có việc cần phải dừng lại, thái độ cá»§a Tôn Dáºt Thiên tháºt là lạ, lão cứ lấm la lấm lét xoay đầu nhìn quanh, như sợ có ai đó phát hiện hà nh vi cá»§a lão. Thì những lúc như váºy, bóng nhân ảnh bám theo lão liá»n linh hoạt nhẹ nhà ng tìm chá»— nấp kÃn, khiến Tôn Dáºt Thiên tuy là báºc tôn sư má»™t phái vẫn không tà i nà o phát hiện.
Cứ như thế Tôn Dáºt Thiên Ä‘i đến má»™t gian nhà kÃn đáo má»›i dừng lại.
Lão chạm và o cánh cá»a ba lần:
Cá»™c... Cá»™c... Cá»™c...
Và khi cánh cá»a xịch mở, chá»§ nhân ở bên trong lên tiếng:
- Lộn số?
Tôn Dáºt Thiên thay vì đáp bá»—ng kêu lên kinh ngạc:
- Là ngươi đó ư, Bạch Hà o?
Ở bên trong chỉ có tiếng hắng giá»ng vang lên:
- E hèm.... Chỉ nhiêu đó thôi mà lão há» Tôn sợ, lão không lên tiếng nữa, thay và o đó là lẳng lặng lấy từ trong ngưá»i ra má»™t nén bạc.
Ngưá»i bên trong có lẽ cÅ©ng nhìn thấy nén bạc đó, nên há»i:
- Kết quả thế nà o?
Tôn Dáºt Thiên ngần ngừ:
- Ta phải hồi đáp với ngươi ư?
Ở bên trong lại có tiếng hắng giá»ng vang lên:
- E hèm...
Lần nà y tiếng hắng giá»ng như mất hiệu lá»±c là m lão sợ. Lão vẫn tá» ra thái độ ngáºp ngừng:
- Vá»›i bổn pháºn cá»§a ta, thiết nghÄ© ngươi đâu đủ tư cách buá»™c ta phải hồi đáp.
Cánh cá»a mở rá»™ng hÆ¡n, cho má»™t nhân váºt chỉ có độ tuổi chưa đến tam tuần xuất hiện, và nhân váºt nà y cưá»i nụ:
- Tôn chưởng môn cố tình vi phạm máºt ước thưở nà o giữa chá»§ nhân và Tôn chưởng môn ư?
Tôn Dáºt Thiên như tăng thêm đởm lược khi nhìn rõ nhân váºt nà y. Lão nhếch môi:
- Ta là chưởng môn nhân má»™t phái, ngang hà ng vá»›i sư phụ ngươi là Thạch Thà nh TÃn.
Ta láºp lại, ngươi chưa đủ tư cách để ta phải hồi đáp.
Nhân váºt ná» chợt xòe rá»™ng lòng bà n tay:
- Kể cả khi Bạch má»— có giữ váºt nà y?
Tôn Dáºt Thiên giáºt mình khi nhìn thấy váºt đó:
- Sao váºt nà y lại lá»t và o tay ngươi? Trừ phi...
Và Tôn Dáºt Thiên vụt đổi giá»ng, cưá»i lên má»™t trà ng dà i:
- Nhưng cÅ©ng không há» chi. Má»™t khi váºt nà y Ä‘ang ở trong tay ngươi, ha... ha... cà ng dá»… cho ta hÆ¡n. Hãy mau đưa đây!
Chá»™p nhanh tả thá»§ và o váºt Ä‘ang do nhân váºt ná» giữ, Tôn Dáºt Thiên còn tung luôn hữu quyá»n và o vùng tâm thất cá»§a nhân váºt ná».
Vù...
Bằng thá»§ Ä‘oạn sét đánh không kịp bưng tai nà y, Tôn Dáºt Thiên tá» ra rất tin tưởng. Vì nếu nhân váºt ná» thu tay vá» là m cho cái chá»™p bằng tay tả cá»§a lão mất mục tiêu thì hữu quyá»n trầm trá»ng cá»§a lão sẽ thá»±c hiện phần việc còn lại là uy hiếp sinh mạng đối phương, buá»™c đối phương trước sau gì cÅ©ng phải để lão thu hồi váºt ná».
Dưá»ng như nhân váºt không há» biết ý đồ và thá»§ Ä‘oạn cá»§a Tôn Dáºt Thiên, y thản nhiên buông tiếng cưá»i lạnh:
- Lão muốn Ä‘oạt váºt thì phải trả giá. Lão đừng quên, đâu phải ngẫu nhiên Bạch Hà o nà y to gan dám đơn thân độc mã chá» lão ở đây? Xem chưởng!
Bạch Hà o không há» thu váºt ná» vá», và kỳ thá»±c vẫn để váºt ná» cho Tôn Dáºt Thiên tha hồ chá»™p. Trái lại, hữu chưởng cá»§a Bạch Hà o đã thần tốc giáng thẳng và o Tôn Dáºt Thiên má»™t chiêu tháºt nhanh, khiến kết quả có thể nháºn thấy trước là Tôn Dáºt Thiên dù có đắc thá»§ váºt ná» thì chÃnh sinh mạng cá»§a lão tháºt khó vẹn toà n.
Ào...
Diá»…n biến nà y buá»™c Tôn Dáºt Thiên phải nghÄ© lại. Trước nhất, bản lãnh cá»§a Bạch Hà o không như Tôn Dáºt Thiên ước lượng và xem nhẹ, nếu liá»n sau đó sinh mạng lão chẳng còn?
Tôn Dáºt Thiên láºp tức thu cả hai tay vá», thần sắc vụt ngưng động:
- Khá lắm, Bạch Hà o! Thân thá»§ ngươi tháºt ra còn cao minh hÆ¡n cả sư phụ Thạch Thà nh TÃn cá»§a ngươi. Và có lẽ chÃnh sư phụ ngươi cÅ©ng không há» biết vá» Ä‘iá»u nà y. Äỡ chiêu!
Vù...
Äến lúc nà y, Bạch Hà o má»›i thu váºt ná» vá» và báºt cưá»i ngạo nghá»…:
- Hãy còn nhiá»u Ä‘iá»u nữa khiến lão sẽ bất ngá», chưa phải hết đâu. Và vì lão đã tá»± vi phạm máºt ước, Bạch má»— đà nh theo lệnh chá»§ nhân lấy mạng lão. Xem sát thá»§ cá»§a ta. Ha...
ha...
Ào...
Bạch Hà o vẫy tay hất ra má»™t kình quái lạ, mang theo uy lá»±c lợi hại khiến Tôn Dáºt Thiên dù là chưởng môn má»™t phái cÅ©ng phải kêu thất thanh:
- Ôi chao! Ngươi...
Và lão không thể kêu thêm được nữa vì toà n thân lão đã bị ngá»n kình cá»§a Bạch Hà o bao trùm.
Äang lâm cảnh thúc thá»§, chỉ chá» chết, Tôn Dáºt Thiên bá»—ng nghe có tiếng quát ngay bên tai:
- Dừng tay!
Và đồng thá»i toà n thân lão cÅ©ng được má»™t lá»±c đạo nhu hòa cá»±c nhẹ đẩy lùi vá» phiá sau.
Thay và o chỗ lão là một nam nhân tuấn tú thản nhiên tung kình đỡ thẳng và o chưởng của Bạch Hà o.
Ầm...
Bạch Hà o hoảng hốt nhìn nam nhân vừa xuất hiện:
- Là ngươi đó sao? Ta...
Äang nói, Bạch Hà o chợt ngưng giữa chừng. Và thay và o đó, y bất ngá» hất mạnh tay và o Tôn Dáºt Thiên:
- Nạp mạng!
Viu...
Phát hiện hà nh vi nà y cá»§a Bạch Hà o, nam nhân ná» láºp tức hô hoán, cảnh tỉnh Tôn Dáºt Thiên:
- Hãy đỠphòng ám khÃ!
Miệng thì kêu và toà n thân nam nhân ná» cÅ©ng đồng thá»i lao vá» phÃa Bạch Hà o.
Vút...
Chợt nam nhân ná» nghe tiếng Tôn Dáºt Thiên kêu hoảng:
- Chao ôi! Ta không thể...
ÄÆ°a mắt nhìn lại, nam nhân ná» tháºt sá»± thất kinh khi thấy Tôn Dáºt Thiên không hiểu sao cứ đứng nguyên má»™t chá»— và như chấp nháºn cho mÅ©i ám khà cá»§a Bạch Hà o mặc tình lao đến cắm và o.
Giữa hai việc hoặc ra tay đối phó Bạch Hà o, hoặc ứng cứu Tôn Dáºt Thiên, nam nhân ná» buá»™c phải chá»n má»™t. Và nam nhân ná» thần tốc lao ngược vá» phÃa Tôn Dáºt Thiên, kéo lão qua má»™t bên.
Vù...
Phản ứng cá»§a nam nhân ná» may vẫn còn kịp, đã giúp Tôn Dáºt Thiên thoát mÅ©i ám khà trong gang tấc. Nhưng cÅ©ng vì thế, nam nhân nỠđã để cho Bạch Hà o chạy mất.
Phát hiện Ä‘iá»u nà y, nam nhân ná» háºm há»±c nhìn theo bóng nhân ảnh cá»§a Bạch Hà o Ä‘ang khuất dần:
- Là đệ tá» danh môn, không ngá» Bạch Hà o cÅ©ng am tưá»ng những thá»§ Ä‘oạn cá»§a bá»n tà đạo. Hừ!
Những tưởng lá»i nói nà y thế nà o cÅ©ng được Tôn Dáºt Thiên hưởng ứng, nà o hay nam nhân ná» chá» mãi vẫn không nghe động tình gì phát ra từ phÃa lão.
Kinh nghi, nam nhân ná» vá»™i quay lại và kịp bắt gặp Tôn Dáºt Thiên Ä‘ang len lén bá» Ä‘i.
Lấy là m lạ, nam nhân gá»i:
- Tôn tiá»n bối! Xin chỠđã. Tại hạ có và i Ä‘iá»u cần thỉnh giáo tiá»n bối.
Cà ng nghe tiếng nam nhân ná» kêu, Tôn Dáºt Thiên cà ng Ä‘i nhanh hÆ¡n. Sau cùng là lão tháºt sá»± bá» chạy.
Vút...
Nam nhân nỠlấy là m lạ, vội đuổi theo.
Vút...
Äang chạy, Tôn Dáºt Thiên không hiểu sao chợt vấp má»™t cái và sau đó ngã lăn ra đất.
Hư...
Nam nhân nỠcà ng thêm kinh nghi, vội chạy đến đỡ lão lên.
- Chuyện gì đã xảy ra? Phải chăng có ngưá»i vừa ám toán tiá»n bối?
Vừa được nam nhân nỠđỡ lên, Tôn Dáºt Thiên chợt vùng vẫy và lại tìm cách bá» chạy.
Nà o ngá», lần nà y lão chỉ chạy được má»™t và i bước và lại tá»± ngã lăn ra đất.
Huỵch...
Mục kÃch cảnh tượng lạ kỳ nà y, nam nhân ná» thay vì bước đến đỡ lão như đão từng thá»±c hiện thì lại đứng yên má»™t chá»— nhìn:
- Phải chăng bản thân tiá»n bối đã bị trúng độc?
Lão không đáp, nhưng nhìn lão, nam nhân biết lão bị trúng độc tháºt. Mỉm cưá»i, nam nhân bảo Tôn Dáºt Thiên:
- Sá»± tháºt thế nà o không cần tiá»n bối nói, tại hạ cÅ©ng biết. ChÃnh vì tại hạ hiện mang bên ngưá»i má»™t váºt có thể giải trừ bách độc nên hai lần vừa rồi, nhá» tại hạ đứng gần, vô tình giúp tiá»n bối tạm thá»i áp chế chất độc nhưng kỳ thá»±c độc chất vẫn còn. Váºy tiá»n bối nghÄ© sao, có cần tại hạ giúp tiá»n bối giải trừ toà n bá»™ chất độc không?
Lão vẫn không đáp, nhưng lần nà y cÅ©ng nhá» nhìn và o mắt lão nên nam nhân hiểu lão rất muốn được giúp đỡ. Chỉ tiếc lão hoặc vì sÄ© diện, hoặc vì nguyên nhân nà o đó nên không thể nói thà nh lá»i.
Äang định là m khó lão, nhưng nam nhân chợt phát hiện trong ánh mắt lão như Ä‘ang xuất hiện những cái nhìn cầu khẩn. Vì thế, vá»›i vẻ mặt ngá» vá»±c, nam nhân tiến đến gần lão.
Một bước, nam nhân chỉ nghe hơi thở của lão đang khò khè bỗng có phần nhẹ đi.
Hai bước... nam nhân đã thấy cánh tay lão nhúc nhÃch, lão Ä‘ang cố chìa tay vá» phÃa nam nhân.
Äến bước thứ ba, nghÄ©a là nam nhân đã tiến tháºt gần lão, thì miệng lão bá»—ng phá»u phà o kêu van:
- Quan Vân SÆ¡n... Thiếu bang chá»§ xin hãy giúp... giúp Tôn má»—. Äừng để Tôn má»— phải... phải uổng mạng như thế nà y...
Vì là Quan Vân Sơn nên nam nhân ngồi xuống cạnh lão:
- Trước hết, tiá»n bối hãy giúp tại hạ hiểu tháºt minh bạch. Có phải là bị trúng độc nên lúc nãy tiá»n bối không thể lẩn tránh ám khà cá»§a Bạch Hà o?
Nhịp hô hấp cá»§a Tôn Dáºt Thiên đã dần ổn định:
- Không sai. Và nếu không có Thiếu bang chủ, có lẽ Tôn mỗ khó toà n mạng.
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Äó là loại độc chất gì, tiá»n bối có biết không?
Lão từ từ ngồi lên, vô tình tạo khoảng cách xa thêm giữa lão và Quan Vân Sơn:
- Tôn mỗ không biết, chỉ biết độc chất nà y cứ là m toà n thân bất động và ... phì... phì...
Nhịp hô hấp cá»§a lão lại khò khè, Quan Vân SÆ¡n hiểu rõ nguyên do, nên dịch ngưá»i lại gần lão như cÅ©:
- Toà n thân Ä‘á»u bị bất động, có phải việc lên tiếng cÅ©ng khó khăn?
Lão nuốt nước bá»t, khẩn cầu Quan Vân SÆ¡n:
- Quả nhiên Thiếu bang chá»§ Ä‘ang mang trong ngưá»i chất giải độc. Xin hãy ban cho Tôn má»— má»™t hoà n. Vì má»—i lần bị thế nà y, chỉ cần có Thiếu bang chá»§ ở gần là độc chất trong ngưá»i Tôn má»— như được trấn áp.
Quan Vân SÆ¡n mỉm cưá»i vá»›i lão:
- Tiá»n bối đừng nghÄ© tại hạ là ngưá»i đã hạ độc tiá»n bối chứ? Vì váºt tại hạ Ä‘ang mang bên ngưá»i không hoà n toà n là những hoà n giải dược.
Lão gượng cưá»i:
- ChÃnh Bạch Hà o đã hạ độc Tôn má»—. Trong chưởng cá»§a y có tiá»m tà ng chất độc.
Quan Vân SÆ¡n chợt hạ thấp giá»ng:
- Tại hạ cÅ©ng không là kẻ đồng mưu vá»›i Bạch Hà o, và váºt tại hạ Ä‘ang giữ chÃnh là Tỵ Äá»™c Châu, di váºt do gia phụ lưu lại.
Sắc mặt cá»§a Tôn Dáºt Thiên tá» ra mừng rỡ đến ngỡ ngà ng:
- Nếu là váºy thì may quá, xin Thiếu bang chá»§ đại từ đại bi cho Tôn má»— mượn tạm má»™t lúc.
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Vì có ý nà y nên tại hạ cần há»i tiá»n bối cho rõ hÆ¡n. Lúc bị độc chất công phát, tiá»n bối đã có những cảm nháºn như thế nà o?
Lão chợt vươn tay chộp và o Quan Vân Sơn:
- Tốt hÆ¡n hết, ngươi hãy giao váºt đó cho ta.
Vù...
Quan Vân SÆ¡n liá»n báºt lùi lại và cố tình đứng cách xa lão ná»a trượng:
- Tiá»n bối đừng là m như thế, kẻo đánh mất Ä‘i uy danh cá»§a báºc chưởng môn.
Chá»™p hụt, lão giáºn dữ báºt lao và o Quan Vân SÆ¡n:
- Khi sinh mạng bị uy hiếp, ta còn thiết gì uy danh? Hãy giao cho ta. Äỡ!
Nhưng khi lão định phát kình thì do độc chất phát tác nên lão một lần nữa tự ngã lăn.
Huỵch.
Quan Vân SÆ¡n thá»§y chung vẫn giữ khoảng cách ná»a trượng đối vá»›i lão:
- Bây giá» tiá»n bối nói Ä‘i, hiện lúc nà y tiá»n bối có cảm nháºn như thế nà o?
Lão không hỠđáp ứng ý muốn của Quan Vân Sơn. Một ý muốn mà theo lão có lẽ Quan Vân Sơn chỉ muốn hà nh hạ lão mà thôi. Trái lại, lão phẫn nộ quát:
- Ngươi là tên cẩu tạp chủng súc sinh. Ta... ta... phì... phì...
Bị quát và bị thóa mạ, Quan Vân SÆ¡n háºn đến tái ngưá»i. Nhưng sau đó, chợt thấy cả hai tay lão bắt đầu co quắp và chấp chá»›i, Quan Vân SÆ¡n láºp tức chạy đến cạnh lão.
Nắm và o hai tay lão, Quan Vân SÆ¡n há»i vá»™i:
- Có phải lòng bà n tay tiá»n bối cứ tá»± co quắp lại? Phải hay không? Nói Ä‘i!
Lão phá»u phà o:
- Phải...
Láºp tức Quan Vân SÆ¡n Ä‘iểm loạn và o các huyệt đạo, sau đó vẫn giữ chặt hai tay cá»§a lão.
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, lão chợt kêu:
- Hà ! Tốt rồi! Có phải là vì Thiếu bang chá»§ đã dùng Tỵ Äá»™c Châu giải độc cho Tôn má»—?
Quan Vân SÆ¡n chỉ mỉm cưá»i không đáp và vẫn tiếp tục giữ hai tay lão thêm má»™t lúc nữa.
Lão bỗng nghi hoặc kêu lên:
- Sao Thiếu bang chủ điểm huyệt Tôn mỗ?
Quan Vân Sơn thu tay vỠvà vẫn chưa giải huyệt cho lão:
- Có hai việc nà y tại hạ cần phải thỉnh giáo. Chỉ sau đó, tại hạ mới giải huyệt.
Cách xưng hô cá»§a Quan Vân SÆ¡n đã thay đổi, lão nháºn ra và lo sợ:
- Ngươi muốn há»i gì?
Quan Vân SÆ¡n cưá»i lạt:
- Thứ nhất, vì sao lão gá»i tại hạ là cẩu tạp chá»§ng?
Lão tái mặt:
- Là ta... ta chỉ lỡ lá»i thôi. Ngươi chấp là m gì lá»i cá»§a kẻ Ä‘ang lúc phẫn ná»™.
Quan Vân SÆ¡n gáºt gù:
- Váºy nếu tại hạ lỡ tay lấy mạng lão tiá»n bối thì sao?
Lão sợ hãi, vì biết đó là lá»i Ä‘e dá»a và Quan Vân SÆ¡n rất có thể thá»±c hiện nếu lão không có lá»i giải thÃch thá»a đáng. Lão ấp úng:
- Ta chỉ thuáºn miệng mắng như thế thôi, hoà n toà n không có ý ám chỉ ngươi là cẩu tạp chá»§ng. Vì ai lại không biết ngươi là háºu nhân duy nhất cá»§a Quan Vân Tú Bang chá»§ Tứ Hải Bang.
Quan Vân SÆ¡n nhìn chòng chá»c và o lão:
- Lão hãy nghe cho rõ. Trước lão cÅ©ng đã có lần bảo tại hạ chẳng phải là do phu phụ Quan Vân Tú sinh ra và tại hạ chỉ cần biết sá»± tháºt. Lão phải nói, nói hết những gì lão biết.
Tại hạ quyết không vì rõ sá»± tháºt mà sát hại lão.
Lão quay mặt đi:
- Ngươi nói tháºt?
Quan Vân Sơn dùng tay quay mặt lão lại:
- Tại hạ chẳng phải đã giúp lão giải độc đó sao? Tại hạ cần gì sát hại, má»™t khi lão cứ theo sá»± tháºt mà nói.
Lão miễn cưỡng đáp:
- Ngươi có là cốt nhục cá»§a phụ thân ngươi hay không, Ä‘iá»u nà y ta không rõ. Ta chỉ biết rõ má»™t chuyện là mẫu thân ngươi chưa má»™t lần hạ sinh. Do đó, có thể hiểu ngươi có lai lịch bất thưá»ng.
Quan Vân SÆ¡n bị rúng động trước sá»± tháºt nà y. Nhưng sau đó, cố kiá»m chế và Quan Vân SÆ¡n lại há»i lão:
- Äây là câu há»i thứ hai. Nén bạc khi nãy vì sao lão phải táºn tay giao cho Bạch Hà o?
Lão tái mặt:
- Nén bạc nà o?
Quan Vân Sơn khinh khỉnh nhìn lão:
- Lão đừng tưởng chuyện lão là m là quá»· không hay, thần không biết. Ta đã bám theo lão từ lâu, kể từ lúc lão tình cá» bị má»™t gã vô danh là thưá»ng dân áo vải dúi cho lão má»™t nén bạc. Lão đã ngÆ¡ ngẩn nhìn mãi và o nén bạc, sau đó vá»™i há»a tốc chạy đến đây và sinh chuyện vá»›i Bạch Hà o. Lão nghe ta kể có đúng không?
Lão hoảng sợ:
- Ngươi... ngươi đã lẻn bám theo ta để là m gì chứ?
Quan Vân SÆ¡n cưá»i nụ:
- Chỉ là để biết ai là chá»§ nhân cá»§a Bạch Hà o và vì sao má»™t nhân váºt có bối pháºn như lão lại sẵn sà ng tuân theo mệnh lệnh từ má»™t nén bạc?
Lão lấm lét đảo mắt nhìn nơi khác:
- Ngươi đừng miễn cưỡng ta có được không? Ta không thể nói và cũng không có gì để nói.
Quan Vân SÆ¡n hoang mang nhìn lão. Lão sợ tháºt chứ không phải giả vá», cho thấy dù Quan Vân SÆ¡n có Ä‘e dá»a sát hại sinh mạng lão, có lẽ lão thà chết vẫn không chịu nói.
Äang định tìm cách dò há»i lão, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng nghe xung quanh có nhiá»u tiếng động khả nghi.
Lẹ tay giải huyệt cho lão, Quan Vân Sơn khẽ thì thà o:
- Có lẽ Bạch Hà o vì quyết hạ sát lão nên đã quay lại vá»›i rất nhiá»u trợ thá»§. Tại hạ không thể giúp gì hÆ¡n, má»™t khi lão quyết không chịu nói.
Và Quan Vân SÆ¡n đứng lên, đúng và o lúc ở tứ phÃa có nhiá»u nhân váºt che kÃn diện mạo xuất hiện.
Bá»n há» nhanh chóng à o đến:
- Giết tất cả bá»n chúng!
- Giết! Ha... ha...
Hồi 22
Cung Cá»u Thiên La Tráºn
Phát hiện địch nhân đến khá nhiá»u và đá»u là những nhân váºt che kÃn chân diện, không rõ ai là ai, Tôn Dáºt Thiên cau mặt nhìn qua Quan Vân SÆ¡n.
Và lão thất kinh khi nháºn thấy Quan Vân SÆ¡n đã lẻn bá» Ä‘i từ lúc nà o rồi, chỉ còn lại má»™t mình lão mà thôi.
Äá»™ng ná»™, Tôn Dáºt Thiên tung quyá»n gầm vang:
- Bá»n ngươi là ai? Phải chăng muốn nếm Thất Thương quyá»n lợi hại cá»§a bổn chưởng môn? Hãy đỡ!
Ào...
CÅ©ng như Tôn Dáºt Thiên, sá»± biến mất cá»§a Quan Vân SÆ¡n là m cho bá»n ngưá»i che kÃn chân diện ná» lo sợ:
- Tiểu tỠđâu mất rồi?
- Mau tản khai, quyết phải tìm cho bằng được tiểu tá».
- Bá»n ngươi hãy chia nhau tìm. Phần Tôn Dáºt Thiên cứ để bổn Há»™ pháp xá» trÃ. Äi Ä‘i!
Váºy là chỉ có má»™t ngưá»i lao đến đón đỡ chiêu quyá»n cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh.
Ầm...
Lượt mắt nhìn quanh, khi biết phe đối phương chỉ còn lại má»™t ngưá»i, Tôn Dáºt Thiên tăng thêm dÅ©ng lược, hùng tâm tráng khà cùng bốc lên theo quyá»n pháp Trấn SÆ¡n cá»§a phái Không Äá»™ng. Lão báºt quát:
- Hãy xem Äệ Tam quyá»n Thất Thương cá»§a ta.
Ào...
Nhân váºt che kÃn chân diện ná» vẫn cứ xưng là Há»™ pháp:
- Vẫn chỉ là Thất Thương quyá»n chưa đủ há»a hầu, há» Tôn ngươi định lòe bổn Há»™ pháp ư? Xem chiêu!
Ầm...
Tôn Dáºt Thiên bị chấn lùi, mặt mà y vụt tái nhợt:
- Hãy nói mau, các hạ phải chăng là một trong Tứ lão hộ nguyên của Tứ Hải Bang?
Các hạ muốn giết Tôn mỗ là theo lệnh Quan Vân Sơn Thiếu bang chủ?
Nhân váºt Há»™ pháp cưá»i dà i:
- Há» Tôn ngươi chá»› lắm lá»i. Quan Vân SÆ¡n là m gì có tư cách ra lệnh cho bổn Há»™ pháp.
Ngươi phải ná»™p mạng thôi. Äỡ! Hạ.. hạ..
Ào...
Tôn Dáºt Thiên cả kinh, vá»™i xô ra má»™t lúc những tam quyá»n.
- Các hạ là lão nhị trong Tứ lão há»™ nguyên tháºt rồi. Äỡ!
Bung... Bung... Bung...
Nhân lúc bị những loạt chấn kình đẩy lui, Tôn Dáºt Thiên vụt xoay ngưá»i bá» chạy.
Vút...
Nhân váºt Há»™ pháp ná» má»™t lần nữa cưá»ivang:
- Diêm vương đã định canh ba chết, hỠTôn ngươi kéo dà i được đến canh năm sao?
Hạ.. hạ..
Và nhân váºt ná» thần tốc bám theo Tôn Dáºt Thiên.
Vút...
Bị truy sát, Tôn Dáºt Thiên phẫn ná»™ vá»™i dịch ngưá»i và quay ngoắt lại:
- Giữa bổn phái và Tứ Hải Bang bấy lâu nay chưa má»™t lần hiá»m khÃch, các hạ là m thế nà y là theo mệnh lệnh cá»§a ai? Hãy đỡ!
Ào...
Nhân váºt ná» hừ nhạt:
- Muốn biết lệnh cá»§a ai, há» Tôn ngươi cứ xuống tuyá»n đà i há»i Diêm Vương thì rõ. Äỡ!
Vù... Bùm...
Ào... Ầm...
Và sau loạt chấn kình nhân váºt Há»™ pháp vẫn lăn xả lao và o há» Tôn:
- Nạp mạng!
Vù...
Tôn Dáºt Thiên thất sắc vì biết phen nà y khó thoát:
- Chao ôi! Tạ..
Chợt có má»™t luồng lá»±c đạo cá»±c nhẹ xuất hiện, đẩy Tôn Dáºt Thiên qua má»™t bên. Äó là lúc ngá»n kình tối háºu cá»§a nhân váºt ná» áºp đến, nhưng chỉ lao sượt qua bên ngưá»i há» Tôn mà thôi.
Ào...
Không ngá» có diá»…n biến nà y, nhân váºt Há»™ pháp thịnh ná»™ gầm vang:
- Thá» xem ngươi còn tránh được má»™t lần nữa không? Äỡ!
Ào...
Riêng Tôn Dáºt Thiên thì biết vừa có ngưá»i âm thầm ám trợ, lão mừng rỡ kêu lên:
- Thiếu bang chủ! Có phải là Thiếu bang chủ không? Hãy mau hiện thân giúp đỡ Tôn mỗ.
Miệng tuy kêu, nhưng thấy chưởng kình cá»§a đối phương vẫn uy mãnh cuá»™n đến, Tôn Dáºt Thiên đà nh liá»u lÄ©nh phát chiêu:
- Äỡ!
Ầm... Ầm...
Nhân váºt ná» cưá»i dà i:
- Há» Tôn ngươi phát cuồng rồi sao? Có Thiếu bang chá»§ nà o ở đây cho ngươi gá»i loạn xạ như thế? Còn nói vá» tiểu tá» há» Quan ư? Có lẽ lúc nà y tiểu tỠđã bị thuá»™c hạ cá»§a bổn Há»™ pháp lấy mạng rồi. Ngươi hãy nạp mạng Ä‘i thôi. Hạ.. hạ..
Ào... Vù...
Tôn Dáºt Thiên má»™t lần nữa bị đưa và o tình thế bất lợi. Sinh mạng Ä‘ang như chỉ mà nh treo chuông, sợ hãi, lần nà y Tôn Dáºt Thiên kêu toáng lên:
- Tôn mỗ biết là Thiếu bang chủ đã ra tay. Hãy mau giúp Tôn mỗ. Chỉ cần thoát nạn, Tôn mỗ sẽ nói hết cho Thiếu bang chủ nghe. Ôi chao!
Lão kêu vì mãi vẫn không thấy có sá»± ứng cứu như đã từng xảy ra. Bất đắc dÄ©, Tôn Dáºt Thiên táºn lá»±c tung quyá»n:
- Hãy đỡ!
Bung... Bung... Bung...
Tôn Dáºt Thiên lảo đảo thối lùi, tạo cÆ¡ há»™i cho nhân váºt Há»™ pháp lướt đến vá»›i má»™t tiếng gầm độc ác:
- Trúng!
Ào...
Äúng lúc nà y, thanh âm cá»§a Quan Vân SÆ¡n má»›i vang lên:
- Chưa chắc. Äỡ!
Ầm...
Quan Vân SÆ¡n xuất hiện khinh khỉnh nhìn nhân váºt ná»:
- Là má»™t trong Tứ Lão Há»™ Nguyên lại cam tâm nháºn là m Há»™ pháp cho NgÅ© Liên Giáo.
Lão tháºt to gan. Äỡ!
Vù...
Nhân váºt ná» trố mắt nhìn Quan Vân SÆ¡n:
- Ngươi từ lúc nà o luyện được thân thá»§ cao minh nà y? Hay là lúc sa và o Hà n Nhiệt Nhị Cốc, ngươi đã gặp kỳ tÃch? Xem chiêu!
Vù... Ầm...
Và lần nà y đến lượt nhân váºt ná» bị bức lùi. Nhân cÆ¡ há»™i đó, Quan Vân SÆ¡n bước đến:
- Lão không những đã đầu phục NgÅ© Liên Giáo, còn là ngưá»i có liên quan đến Khưu đạo trang. Có phải tất cả là do sá»± sắp đặt cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh? Hãy đỡ!
Vù...
Nhân váºt ná» hốt hoảng:
- Là Âm Dương Nhị Công. Ngươi đã luyện được Âm Dương Nhị Công do Âm Dương Nhị Tiên cùng lưu lại. Nguy tai. Äỡ!
Và nhân váºt ná» phát kình trong cÆ¡n quẫn bách.
Ào...
Quan Vân SÆ¡n nhìn thấy cung cách phát kình đó cá»§a đối phương liá»n kêu lên:
- Là công phu của Thiếu Lâm? Sao lão cũng am hiểu công phu nà y?
Bung... Bung...
Do có một chút phân thần, Quan Vân Sơn đã để cho đối phương có cơ hội tháo chạy.
Tá»± giáºn thân, Quan Vân SÆ¡n quay ngưá»i vá» phÃa Tôn Dáºt Thiên. Và Quan Vân SÆ¡n thêm giáºn dữ, vì Tôn Dáºt Thiên đã lẻn bá» Ä‘i từ lúc nà o mất rồi.
- Hứ! Ta lại để lão qua mặt một lần nữa.
Äang là u bà u, Quan Vân SÆ¡n chợt nghe có tiếng ngưá»i kêu há»i:
- Ai như Quan đệ? Có phải Quan đệ đó chăng?
Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang giáºn, vụt mừng rỡ nhìn ngưá»i má»›i đến:
- Khưu đại ca! Là đệ đây!
Khưu Phúc Linh lao đến gần, nhìn Quan Vân Sơn bằng ánh mắt nghi ngại:
- Ta phát hiện có nhiá»u thi thể má»›i bị giết quanh đây. Có phải là do Quan đệ hạ thá»§?
Chuyện gì đã xảy ra?
Quan Vân SÆ¡n vẫn tươi cưá»i nhìn Khưu Phúc Linh:
- Nhìn thấy đại ca vẫn bình an vô sá»±, đệ tháºt sá»± rất mừng. Còn bá»n chúng ư? Chúng Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a NgÅ© Liên Giáo. Äại ca không nhá»› lầm chúng ta suýt chết vì NgÅ© Liên Giáo ở U Minh cốc sao? CÅ©ng may cho chúng, đệ chỉ dùng ná»™i nguyên công phu là m cho chúng bị tắc nghẽn huyết mạch má»™t lúc rồi thôi. Äệ tháºt sá»± chưa nỡ sát hại chúng.
Khưu Phúc Linh cà ng thêm trố mắt nhìn Quan Vân Sơn:
- Dùng nội nguyên công phu để là m tắc nghẽn huyết mạch? Phải chăng Quan đệ muốn nói đó là do Quan đệ đã thấu triệt công phu Thái Âm?
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Má»™t phần là nhá» Hồng Diệp Tuyết Liên TỠở Trúc Lâm Thiá»n Viện. Phần khác là dá»..
Khưu Phúc Linh xua tay ngăn lại:
- ChỠđã. Quan đệ nói gì, ta không hiểu. Vì nếu ta nhớ không lầm chẳng phải Hồng Diệp Tuyết Liên TỠxuất hiện ở đáy giếng đã bị Quan đệ phá hủy rồi sao?
Quan Vân SÆ¡n mỉm cưá»i:
- Chuyện đó là có tháºt. Nhưng mãi vá» sau đệ má»›i hiểu, dược lá»±c cá»§a Hồng Diệp Tuyết Liên Tá» lúc bị đệ phá há»§y đã vô tình tan và o nguồn nước. Sau nhỠđệ đã được vùi má»™t lúc lâu trong giếng nước nên được lá»±c đó cÅ©ng phần nà o ngấm và o đệ.
Khưu Phúc Linh tháºt sá»± mừng cho Quan Vân SÆ¡n:
- Tháºt đúng là trong há»a gặp phúc. Quan đệ quả là ngưá»i may mắn.
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Toà n là những chuyện bất ngỠcả, đại ca. Như việc đệ bị giam ở TỠLao của Khưu đạo trang chẳng hạn.
Khưu Phúc Linh giáºt mình:
- Bị giam ở Khưu đạo trang của ta? Nhưng ở bổn trang là m gì có TỠlao? Quan đệ không bị nhầm lẫn đó chứ?
Quan Vân SÆ¡n gượng cưá»i:
- Äệ biết nói ra sẽ khiến đại ca khó tin. Nhưng kỳ thá»±c, lúc ở Tá» Lao, chÃnh lệnh tôn Khưu Phúc Nguyên đã bức đệ phải và o tỠđịa. ChÃnh là Hà n Nhiệt Nhị Cốc tháºp phần hiểm trở cá»§a quý trang.
Nhưng sau đó, Quan Vân SÆ¡n lại cưá»i há»›n hở:
- Nhưng đại ca cứ yên tâm. Má»™t là đệ không há» nghi ngỠđại ca, hai là có nhá» Ä‘i và o Hà n Nhiệt Nhị Cốc mà đệ tình cá» có may mắn luyện Thái Âm Khà Công đến tháºp thà nh.
Khưu Phúc Linh nôn nao:
- Là thế nà o?
Quan Vân SÆ¡n giải thÃch:
- Äệ đã từng luyện Thái Âm Khà Công bất thà nh, đấy là do trong ngưá»i đệ có tiá»m tà ng nhiệt khà lúc bị Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi suýt lấy mạng. Nhiệt khà nà y cà ng tăng thêm do đệ vô tình hưởng dụng dược lá»±c từ Hồng Diệp Tuyết Liên Tá». Chỉ có nhá» Hà n Cốc ở Tá» Lao, đệ má»›i tá»± hóa giải nhiệt khà nà y. Sau đó... hà ... hà ... đệ dá»… dà ng luyện xong công phu Thái Âm.
Khưu Phúc Linh cau mà y:
- Quan đệ vẫn đỠquyết ở Khưu đạo trang ta tháºt sá»± có má»™t nÆ¡i gá»i là Tá» lao, kèm theo đó là Nhị Cốc Nhiệt Hà n?
Quan Vân SÆ¡n vừa gáºt đầu liá»n nghe Khưu Phúc Linh bảo:
- Ta sẽ không bao giá» tin nếu chưa được táºn mắt nhìn thấy. Äi! Äể ta đưa Quan đệ đến bổn trang má»™t lần.
Quan Vân Sơn vội lắc đầu:
- Äệ sẽ Ä‘i nhưng không phải bây giá», đệ Ä‘ang muốn tìm Tôn Dáºt Thiên.
Khưu Phúc Linh cau tÃt đôi mà y:
- Là chưởng môn phái Không Äá»™ng ư? Tìm lão để là m gì?
Quan Vân Sơn lộ vẻ khẩn trương:
- Lão sẽ bị NgÅ© Liên Giáo lấy mạng nếu đệ không kịp thá»i ứng cứu.
Khưu Phúc Linh chợt bảo:
- Lúc ta đến có nhìn thấy Tôn Dáºt Thiên từ đây chạy tháºt nhanh vá» phÃa tây.
Quan Vân Sơn cả mừng:
- Tháºt không đại ca? Váºy thì được, để trên đưá»ng Ä‘uổi theo lão, đệ sẽ cho đại ca biết rõ nguyên nhân tại sao đệ phải gấp tìm lão. Äi nà o!
Khưu Phúc Linh láºp tức bám theo Quan Vân SÆ¡n:
- Dưá»ng như không chỉ có công phu cá»§a đệ được tịnh tiến, mà đến ná»™i lá»±c cÅ©ng váºy.
Quan Vân SÆ¡n thản nhiên vừa chạy vừa đáp lá»i:
- Có Ä‘iá»u nà y bấy lâu nay đệ vì chưa tin, nên chưa thố lá»™ cho đại ca biết.
Quan Vân Sơn nói thế là m cho Khưu Phúc Linh kinh nghi:
- Phải chăng là má»™t chuyện rất hệ trá»ng, có liên quan đến tình huynh đệ giữa hai ta?
Quan Vân Sơn thở dà i:
- CÅ©ng có phần nà o. Äại ca còn nhá»› lúc chúng ta tình cá» phát hiện Thái Âm, Thái Dương nhị động? Äại ca đã chá»n Thái Dương động và đã và o đó trước đệ?
Khưu Phúc Linh gáºt đầu:
- Phải chăng Quan đệ muốn nói nhá» Quan đệ lưu lại sau ta nên vô tình phát hiện kỳ tÃch gì khác do Âm Dương Nhị Tiên di lưu?
Quan Vân Sơn ngơ ngẩn nhìn Khưu Phúc Linh:
- Äại ca tháºt thông tuệ. Quả nhiên có chuyện nà y và đó là lần đầu tiên tuy chúng ta là huynh đệ, nhưng chỉ có má»™t mình đệ là hưởng dụng được váºt chà báu, như chuyện đã từng xảy ra vá»›i Hồng Diệp Tuyết Liên Tá».
Khưu Phúc Linh phì cưá»i:
- Hóa ra Quan đệ vẫn mãi áy náy vì chuyện nà y? Äừng có như thế nữa, vì đã là huynh đệ, chúng ta đừng bao giá» phân biệt rạch ròi như thế. Là ta hay là Quan đệ, ai hưởng dụng báu váºt thì cÅ©ng như nhau thôi.
Quan Vân SÆ¡n cảm kÃch nhìn Khưu Phúc Linh:
- Äại ca quả là ngưá»i đại lượng khiến đệ thêm yên tâm. Còn chuyện xảy ra sau khi đại ca Ä‘i và o Thái Dương động là thế nà y...
Và Quan Vân SÆ¡n kể cho Khưu Phúc Linh nghe vá» Long Diên Hương hãn thế. Nghe xong Khưu Phúc Linh báºt cưá»i:
- Ta tháºt sá»± mừng cho Quan đệ. Thảo nà o ná»™i lá»±c cá»§a Quan đệ lúc nà y thâm háºu khôn lưá»ng. Äó là nhá» Long Diên Hương đã giúp công phu Thái Âm đạt mức tá»±u thà nh? Quan đệ quả là ngưá»i lắm phúc pháºn. Hạ.. hạ..
Cả hai vừa nói vừa chạy, không mấy chốc đã đến một địa phương bị một quả núi chắn ngang.
Quan Vân Sơn nghi hoặc dừng lại:
- Äây là địa phương nà o, đại ca? Chúng ta chạy đã lâu, sao vẫn không thấy Tôn chưởng môn Không Äá»™ng phái?
Khưu Phúc Linh cũng tỠra ngơ ngác:
- Quan đệ có nhắc ta mới nhớ. Rõ rà ng ta nhìn thấy lão chạy theo hướng tây, đâu lý nà o chúng ta chạy đã lâu, nhưng vẫn không thấy lão? Mà Quan đệ tìm lão để là m gì?
Quan Vân SÆ¡n thở dà i thất vá»ng:
- Váºy là đệ mất cÆ¡ há»™i há»i lão vá» má»™t nén bạc rồi.
Khưu Phúc Linh ngơ ngẩn:
- Há»i má»™t nén bạc? Quan đệ tìm lão chỉ vì má»™t nén bạc thôi sao?
Quan Vân SÆ¡n nhìn Khưu Phúc Linh và phì cưá»i:
- Äại ca chá»› hiểu lầm. Chuyện đệ Ä‘ang nói không liên quan gì đến ngân lượng. Vả lại đây là chuyện vá» má»™t nén bạc không bình thưá»ng.
Äoạn Quan Vân SÆ¡n kể cho Khưu Phúc Linh nghe câu chuyện má»™t nén bạc đã là m cho Tôn Dáºt Thiên có thái độ kỳ lạ như thế nà o.
Nghe xong, Khưu Phúc Linh vỡ lẽ:
- Ta hiểu rồi. Quan đệ muốn ám chỉ hiện đang có một thế lực chuyên dùng một nén bạc thay cho tiêu ký liên lạc?
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Không sai. Và đây không phải lần đầu đệ nhìn thấy, cÅ©ng không phải chỉ có má»™t mình Tôn Dáºt Thiên là chịu mệnh lệnh từ má»™t nén bạc sai khiến.
Khưu Phúc Linh sững sá»:
- Có chuyện đó tháºt sao?
Quan Vân Sơn lại thở dà i:
- Äó là Chu Äức Hiá»n, chưởng môn nhân Äiểm Thương phái. Nhưng không như Tôn Dáºt Thiên chỉ nháºn lệnh là há»a tốc tìm đến Bạch Hà o, đại đệ tá» phái Hoa SÆ¡n Chu chưởng môn lại nháºn lệnh hạ sát Trang Hải đạo trưởng Võ Äang phái. Và Chu chưởng môn không chút ngần ngại, chấp hà nh mệnh lệnh ngay.
Khưu Phúc Linh hoang mang nhìn Quan Vân Sơn:
- Sao Quan đệ biết rõ chuyện nà y? Là Quan đệ mục kÃch, hay nghe ngưá»i thuáºt lại?
Quan Vân SÆ¡n cao giá»ng đáp:
- Nếu được mục kÃch, đệ đâu để Chu Äức Hiá»n toại nguyện trong hà nh vi tà n sát đồng đạo võ lâm. Là đệ nghe ngưá»i thuáºt lại. Äại ca có nghe nói đến Huỳnh Hoa Trang bao giá» chưa?
Khưu Phúc Linh vụt nghiêm mặt:
- Quan đệ muốn nói chÃnh ngưá»i cá»§a Huỳnh Hoa Trang đã kể cho Quan đệ nghe câu chuyện có liên quan đến Chu Äức Hiá»n?
Quan Vân Sơn tỠra lo ngại:
- Äúng là há». Sao ư? Có Ä‘iá»u gì bất ổn sao đại ca?
Khưu Phúc Linh gáºt gù:
- Nếu là há» nói, ta khuyên đệ chá»› nên tin, vì có thể đây là chuyện do há» bịa ra, hầu ly gián ngưá»i cá»§a võ lâm Trung Nguyên chúng ta vá»›i nhau.
Quan Vân SÆ¡n giáºt mình:
- Theo khẩu ngữ cá»§a đại ca, há» có phải ngưá»i thuá»™c giá»›i võ lâm Trung Nguyên chúng ta không? Nếu váºy há» là ai?
Khưu Phúc Linh dằn giá»ng:
- Là Äông Hải Bà Cung và mưu đồ cá»§a bá»n nà y như thế nà o, thiết nghÄ© ta không cần giải thÃch, có lẽ Quan đệ cÅ©ng tá»± rõ.
Quan Vân SÆ¡n gáºt đầu:
- Äệ rõ. Vì đệ là m sao dám quên Ä‘iá»u gì đã xảy ra cho những đạo nhân Toà n Chân phái lúc đệ cùng đại ca bắt gặp ở U Minh cốc. Nhưng sao đại ca biết Huỳnh Hoa Trang chÃnh là ngưá»i Äông Hải Bà Cung?
Khưu Phúc Linh giải thÃch:
- Sau khi chá» mãi không thấy Quan đệ quay lại, ta đã tá»± ý rá»i cổ viện Trúc Lâm. Sau đó vì nghe nhiá»u ngưá»i kháo nhau vá» Huỳnh Hoa Trang chỉ sau má»™t đêm bị san thà nh bình địa, ta thấy lạ nên có bá» công tìm hiểu. Hóa ra, Trang chá»§ Huỳnh Hoa Trang nguyên là ná»™i Ä‘iệt cá»§a Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung. Ả nà y đã lẻn và o Trung Nguyên cùng vá»›i má»™t số thuá»™c hạ, và mưu đồ là m gì nếu không phải để sau nà y cùng ná»™i tổ ả ná»™i công ngoại kÃch, thá»±c hiện ý đồ bá chá»§ Trung Nguyên.
Quan Vân Sơn thoáng bà ng hoà ng:
- Lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung có tÃnh danh là gì?
Khưu Phúc Linh đáp:
- Lão há» Công Tôn, đơn danh là Äạt.
Quan Vân SÆ¡n gáºt gù:
- Công Tôn Äạt? Nhân váºt ở Huỳnh Hoa Trang đã gặp đệ lại có tÃnh danh là Công Tôn Uyển Uyển, đủ chứng tá» cả hai tháºt sá»± có quan hệ máºt thiết.
Vút...
Má»™t bóng nhân ảnh bá»—ng thần tốc xuất hiện và ngưá»i chưa đến đã nghe má»™t câu há»i đưa đến:
- Tiểu tá»! Ngươi đã gặp tiểu chá»§ nhân cá»§a lão phu ở đâu?
Khưu Phúc Linh chợt sa sầm nét mặt, quắc mắt nhìn nhân váºt đã cao niên má»›i xuất hiện:
- Lão há»i để là m gì? Trừ phi lão cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Äông Hải Bà Cung?
Lão nhân ná» cưá»i khinh khỉnh:
- Lão phu là ngưá»i Äông Hải Bà Cung thì sao? Chá»› dại mà khÃch ná»™ lão phu. Tốt hÆ¡n hết hãy chỉ cho lão phu nÆ¡i phải tìm tiểu chá»§ nhân Công Tôn Uyển Uyển.
Khưu Phúc Linh báºt ngưá»i lao nhanh và o lão nhân ná»:
- Muốn váºy, hãy há»i đôi nhục chưởng cá»§a bổn thiếu gia. Äỡ!
Ào...
Không ngá» Khưu Phúc Linh chưa gì đã cùng ngưá»i động thá»§, Quan Vân SÆ¡n quyết kêu ngăn lại:
- Äại ca hãy mau lùi lại. Thân thá»§ cá»§a Äông Hải Bà Cung tuyệt đối không thể xem thưá»ng.
Nhưng lão nhân nỠđã nhanh tay phát kình cùng Khưu Phúc Linh giao chiến:
- Tiểu tá» ngươi tháºt không biết tá»± lượng sức. Ngươi muốn chết, lão phu cho chết. Äỡ!
Vù... Ầm...
Lo sợ cho Khưu Phúc Linh, Quan Vân SÆ¡n định tiến đến gần để dá»… bá» quan chiến và nếu cần thì tiếp trợ Khưu Phúc Linh. Bá»—ng có bóng ngưá»i thấp thoáng xuất hiện ngay trước mặt Quan Vân SÆ¡n:
- Tiểu tá»! Ngươi cÅ©ng có phần đây. Tiếp chiêu!
Ào...
Quan Vân SÆ¡n láºp tức hồi bá»™ và báºt cưá»i ngạo nghá»…:
- Chưa gì đã xuất chiêu lén lút hại ngưá»i. Äông Hải Bà Cung lẽ nà o chỉ toà n hạng đê tiện hạ lưu thế sao? Xem chiêu!
Ào...
Ầm...
Phát hiện chưởng cá»§a Quan Vân SÆ¡n mang toà n lãnh khÃ, nhân váºt ná» má»›i cùng Quan Vân SÆ¡n chạm chưởng phải thất kinh kêu lên:
- Thái Âm công phu? Quả nhiên tiểu tỠđã luyện thà nh Thái Âm công phu. Hãy mau mau tiếp ứng ta.
Láºp tức có thêm hai bóng ngưá»i nữa xuất hiện, hợp vá»›i ngưá»i vừa kêu tạo thà nh má»™t vòng vây ba ngưá»i cùng liên thá»§ áp đánh Quan Vân SÆ¡n.
- Tiểu tá»! Ngươi muốn chết!
- Hãy đỡ!
- Äừng đắc ý vá»™i. Tiểu tá»! Äỡ chiêu!
Ào... Vù...
Trước khi cùng ba nhân váºt nà y khai diá»…n trưá»ng ác đấu, Quan Vân SÆ¡n còn chưa kịp nhìn qua tráºn giữa Khưu Phúc Linh và lão nhân xuất hiện đầu tiên. Có vẻ như Khưu Phúc Linh yếu thế hÆ¡n, nên hiện giỠđã bị lão nhân ná» bức dồn cà ng lúc cà ng xa.
Hùng tâm tráng khà vụt bốc lên cao đến tầng xanh, Quan Vân SÆ¡n há to miệng cưá»i vang:
- Dám tiá»m nháºp và định hùng bá võ lâm Trung Nguyên, phải chăng bá»n ngươi xem Trung Nguyên như chá»— không ngưá»i? Äể Quan Vân SÆ¡n ta cho bá»n ngươi nếm mùi lợi hại.
Äỡ! Hạ.. hạ..
Ầm... Ầm... Ầm...
Không như Khưu Phúc Linh, má»™t mình đối phó vá»›i má»™t lão nhân còn khó khăn, Quan Vân SÆ¡n vẫn ung dung gây thất Ä‘iên bát đảo cho phe đối phương ba ngưá»i bằng những loạt chiêu mang đầy lãnh khà lạnh toát.
Bá»n há» cà ng giao chiến cà ng khiếp sợ ná»™i lá»±c kinh nhân cá»§a Quan Vân SÆ¡n, đến ná»—i phải tiếp tục kêu thêm ngưá»i há»— trợ:
- Tổng đưá»ng chá»§ đâu! Lão Triển đâu! Còn không mau cho ngưá»i tiếp bá»n ta.
Láºp tức có thêm nhiá»u ngưá»i nữa xuất hiện. Và khi nhìn thấy má»™t trong số há», Quan Vân SÆ¡n lạnh giá»ng kêu lên:
- Lão ở đây, còn Khưu đại ca của ta đâu?
Äó là lão nhân vừa má»›i cùng Khưu Phúc Linh giao chiến. Lão cưá»i sằng sặc:
- Ngươi muốn há»i tiểu tá» lúc nãy? ÄÆ°Æ¡ng nhiên y đã bị lão phu khống chế. Muốn gặp lại y, sao ngươi không ngoan ngoãn bó tay chịu trói. Hạ.. hạ..
Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng cưá»i:
- Váºy thì dá»… thôi, má»™t mạng đổi lấy chÃn mạng. Ta chỉ cần thu nháºp chÃn ngưá»i phe lão thì lo gì không cứu được Khưu đại ca. Hãy xem đây. Hạ.. hạ..
Phe đối phương đã lên đến chÃn ngưá»i và xem ra Quan Vân SÆ¡n không có chút gì hãi sợ. Äiá»u nà y là m cho lão nhân ná» cảnh giác và bất ngá» ra lệnh:
- Không thể xem thưá»ng tiểu tá», hãy mau mau láºp tức tráºn Cá»u Cung Thiên La.
Theo mệnh lệnh nà y, bá»n há» chÃn ngưá»i liá»n vây kÃn Quan Vân SÆ¡n, tạo thà nh Thiên la địa võng.
Last edited by The Creator; 02-01-2009 at 03:34 AM.
|

17-05-2008, 08:32 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 23
Giáo Chủ Toà n Chân Giáo
[SPOILER]Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng đâu dám xem thưá»ng tráºn Thiên La Cá»u Cung, láºp tức quáºt à o ra từng loạt lãnh khà lạnh đến cóng ngưá»i.
- Xem chiêu!
Ào... Ào...
Lão nhân ná» thoạt nhìn cung cách phát chiêu cá»§a Quan Vân SÆ¡n liá»n biến sắc:
- Tiểu tá» quả nhiên am tưá»ng kỳ môn thuáºt. Äừng để y chiếm mất phương vị chá»§ công.
Hãy triển khai nhanh thế tráºn. Äánh!
Vá»›i thân pháp khinh linh là Thá»§y Thượng Phi Lãng Lãng như Quan Vân SÆ¡n từng mục kÃch, chÃn nhân váºt ná» chợt cho tráºn Cá»u Cung Thiên La xoay chuyển tháºt nhanh vá»›i ý đồ là không cho Quan Vân SÆ¡n chiếm mất vị trà chá»§ công như lão nhân ná» hô hoán.
Ào... Ào...
Vì thế, trước mắt Quan Vân SÆ¡n chỉ còn là những vệt Ä‘en bất thà nh hình dạng, vừa chạy quanh Quan Vân SÆ¡n, vừa tá»›i tấp tung kình quáºt và o, hầu uy hiếp sinh mạng Quan Vân SÆ¡n.
Những vệt đen đó còn hung hãn gầm thét:
- Tiểu tá» ngươi phen nà y đố thoát. Äỡ!
- Nếu ngươi không mau mau thúc thá»§ quy hà ng, chá»› trách tráºn Cá»u Cung Thiên La sẽ há»§y diệt ngươi thà nh trăm nghìn mảnh vụn. Hạ.. hạ..
Quan Vân SÆ¡n ngay từ khi tráºn xoay chuyển đã đứng yên và đa phần là chỉ chá» khi có ngá»n kình nà o lao đến gần má»›i thuáºn tay phát chiêu ngăn đỡ. Còn kỳ dư thì Quan Vân SÆ¡n cứ mãi đứng yên, má»™t đấu pháp như chưa há» có trên Ä‘á»i.
Cứ như thế được má»™t lúc, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng bất ngá» báºt tung ngưá»i lên cao và cÅ©ng bất ngá» như thế, Quan Vân SÆ¡n vẫy xạ má»™t loạt lãnh kình:
- Trúng!
Ầm...
Tráºn Cá»u Cung Thiên La láºp tức có má»™t khoảng khá»±ng lại.
Nà o bỠlỡ cơ hội, Quan Vân Sơn từ trên cao hạ thân xuống và quát:
- Trúng nữa nà y!
Ầm...
Lại thêm má»™t loạt lãnh kình nữa cá»§a Quan Vân SÆ¡n là m cho tráºn Cá»u Cung Thiên La hoà n toà n cháºm lại. Và diá»…n biến nà y là m cho lão nhân ná» phẫn ná»™:
- Bá»n ngươi lui cả ra! Nếu không vì bá»n ngươi quá vô dụng, tiểu tỠđâu dá»… phá tráºn chỉ trong thá»i gian ngắn như thế nà y.
Và lão xuất kỳ bất ý lao thẳng và o Quan Vân Sơn:
- Tiểu tá»! Hãy đỡ chiêu!
Ào...
Quan Vân SÆ¡n báºt cưá»i:
- Sao lão mắng há» là vô dụng? Trừ khi há» không phải là ngưá»i Äông Hải, mà chỉ là những kẻ gần đây lão má»›i thu dụng thôi. Xem chiêu! Hạ.. hạ..
Vù...
Ầm...
Lão nhân nỠthịnh nộ cực điểm và bất ngỠđẩy mạnh hữu thủ ra:
- Ngươi tìm hiểu nhiá»u để là m gì? Mau nạp mạng cho lão phu!
Viụ..
Nhìn lão nhân ném ra má»™t loạt ba hoà n mà u Ä‘en, Quan Vân SÆ¡n cưá»i lạnh:
- Rốt cuá»™c lão cÅ©ng hiện nguyên hình hồ ly. Nhưng chÃnh Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi sẽ Ä‘oạt mạng lão. Äỡ!
Tung ra má»™t loại nhu kình, Quan Vân SÆ¡n là m cho ba hoà n ná» di chuyển cháºm lại. Sau đó, chúng bất ngá» bay ngược trở lại chá»— lão nhân.
Viụ..
Diện mạo của lão nhân vụt tái nhợt:
- Hảo thân thủ!
Vì sợ ba hoà n Lân Há»a Äạn ná» tháºt sá»± chạm đến và há»§y diệt sinh mạng, lão hốt hoảng lao Ä‘i tháºt nhanh.
Vút...
Và khi Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi lao đến và chạm và o nhau thì lão nhân nỠđã biến mất.
Ầm... Ầm... Ầm...
Lân Há»a Äạn chạm nhau phát nổ, gây thà nh má»™t bá»±ng há»a quang cá»±c to phá»§ chụp và o những nhân váºt còn lại và là m toà n thân há» phát há»a.
Äể lão nhân ná» thoát nạn, Quan Vân SÆ¡n phẫn háºn, thần tốc Ä‘uổi theo:
- Lão chạy đâu cho thoát.
Vút...
Vá»›i khinh thân pháp tối diệu cá»§a Äông Hải Bà Cung là Lãng Lãng Thá»§y Thượng Phi, lão nhân ná» cuống cuồng chạy đến chá»— có quả núi chắn ngang. Tuy váºy, lão vẫn khiếp sợ khi nháºn thấy Quan Vân SÆ¡n lại có thừa bản lãnh Ä‘uổi kịp lão. Quay tay vá» phÃa sau, lão quát to:
- Hãy đỡ!
Ngỡ lão ném ám khÃ, hoặc là Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi, Quan Vân SÆ¡n láºp tức lạng ngưá»i sang má»™t bên.
Nà o ngá», Quan Vân SÆ¡n chỉ nghe lão cưá»i:
- Äạ tạ ngươi nha. Nhá» váºy, ta má»›i có cÆ¡ há»™i thoát. Hạ.. hạ..
Bị mắc lỡm, Quan Vân SÆ¡n giáºn dữ, quyết táºn lá»±c Ä‘uổi theo.
Vút...
Chạy đến quả núi, lão nhân ná» lẹ là ng lách ngưá»i và o má»™t động khẩu.
Vút...
Hồ nghi đây là kế dẫn dụ của đối phương, Quan Vân Sơn vội dừng lại.
Chợt từ phÃa sau có hai luồng kình quái dị cùng má»™t lúc đổ áºp và o Quan Vân SÆ¡n, kèm theo hai loạt cưá»i quái dị không kém:
- Há»™.. há»™.. Äó là tỠđịa dà nh cho ngươi. Sao ngươi không mau chạy và o?
- HÃ... hÃ... Hay tiểu tá» ngươi muốn mất mạng ở ngoà i váºy? Váºy thì đỡ!
Ào...
Vù...
Quan Vân SÆ¡n láºp tức quay lại và nhả kình:
- Cuồng đồ nà o dám ám toán ta? Äỡ!
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Chấn kình là m cho Quan Vân SÆ¡n bị bức dá»™i, đó là điá»u không thể ngỠđến. Quan Vân SÆ¡n tròn mắt kinh ngạc nhìn đối phương. Há» là hai nhân váºt cố tình che kÃn chân diện và nhân dạng. Nhưng qua y phục cá»§a há», Quan Vân SÆ¡n thừa Ä‘oán biết xuất xứ cá»§a há». Do há» khoác lên ngưá»i những bá»™ Lân Y Giáp Cốt mà những vệt lân quang vẽ nên hình những bá»™ cốt khô chỉ vỠđêm má»›i phát sáng. Quan Vân SÆ¡n cau mà y nhìn há»:
- Ai trong nhị vị là giáo chủ Ngũ Liên Giáo?
Äáp lại, há» vừa liên tay vẫy kình, vừa cùng nhau hòa giá»ng phát ra những loạt cưá»i quái dị:
- Ngươi hãy Ä‘em Ä‘iá»u đó Ä‘i há»i lão Diêm Vương. Hố... Hố...
- Hoặc ngươi há»i chÃnh phụ thân ngươi cÅ©ng được. Nạp mạng Ä‘i thôi. Hị.. Hị..
Ào...
Vù...
Hợp kình cá»§a há» tháºt kỳ lạ. Lúc má»›i xuất phát thì không thấy gì, nhưng cà ng đến gần Quan Vân SÆ¡n chừng nà o thì hợp lá»±c đó biến thà nh những đợt triá»u dâng, trước sau có, đến ba bốn đợt và đợt sau như có nhiệm vụ tiếp lá»±c là m cho đợt trước chợt tăng thêm sức hung hãn tà n phá, sẵn sà ng há»§y diệt bất kỳ chướng ngại nà o dám ngăn cản bước tiến cá»§a nó.
Mục kÃch công phu nà y, thoạt tiên ở Quan Vân SÆ¡n có má»™t sá»± lưỡng lá»±. Nhưng chỉ má»™t thoáng sau, khi sá»± lưỡng lá»± biến thà nh lòng quyết tâm sắc đá, sắc mặt Quan Vân SÆ¡n vụt Ä‘anh lại và báºt ra tiếng quát trà n đầy hung khà và phẫn ná»™:
- Muốn ta nạp mạng, trước hết hãy nếm công phu tuyệt kỹ cá»§a ta. Äỡ!
Ào...
Dốc toà n chân nguyên ná»™i lá»±c và o song chưởng, Quan Vân SÆ¡n hất ra má»™t luồng lãnh kình lạnh buốt, nghênh đón những đợt triá»u dâng bằng song kình cá»§a đối phương hai ngưá»i.
Ầm... Ầm...
Quan Vân SÆ¡n lùi má»™t bước. Phe đối phương cÅ©ng bị chấn lùi đúng má»™t bước. Diá»…n biến nà y khiến cả hai nhân váºt quái dị cÅ©ng thịnh ná»™:
- Công phu Thái Âm quả lợi hại. Nhưng lợi hại nhất là nội lực của ngươi cứ cà ng lúc cà ng tăng tiến. Một đối thủ như ngươi, ta không thể không hủy diệt. Tiếp chiêu!
- Tiểu tá» phải chết. Äỡ!
Ào...
Vù...
Lại là những đợt sóng kình dâng trà o cuá»™n đến khiến Quan Vân SÆ¡n hiểu rằng, nếu không táºn lá»±c bình sinh để tiếp chiêu thì háºu quả sẽ là những gì rất khốc liệt. Quan Vân SÆ¡n láºp tức đẩy báºt nhị kình:
- Hãy đỡ!
Ào...
Báºt chợt, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng nghe toà n thân ná»™i lá»±c không hiểu sao có vẻ như bị má»™t sát na gián Ä‘oạn. Tuy chuyện đó chỉ xảy ra má»™t thoáng rồi thôi, nhưng cÅ©ng là m cho lá»±c đạo cá»§a Quan Vân SÆ¡n bị suy giảm uy lá»±c má»™t cách đáng kể. Và điá»u nà y là m cho Quan Vân SÆ¡n phải thất kinh kêu lên:
- Bá»n hạ lưu các ngươi đã dùng độc?
Ầm... Ầm...
Do uy lá»±c bị giảm nên lần nà y Quan Vân SÆ¡n bị chấn kình bức thoái, chỉ má»™t chút nữa là lá»t và o động khẩu trước đó Quan Vân SÆ¡n chỉ hồ nghi là cạm bẫy mai phục. Và Quan Vân SÆ¡n thêm sợ khi nghe hai nhân váºt quái dị cùng cưá»i:
- Ngươi dù có Tỵ Äá»™c Châu cÅ©ng vô dụng thôi. Bởi muốn giải trừ Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c cá»§a bá»n ta đâu phải Tỵ Äá»™c Châu có thể giải trừ ngay tức khắc. Äó cÅ©ng là chuyện đã từng xảy ra cho phụ thân ngươi. Hố... Hố...
- Hãy đến tuyá»n đà i mà há»i phụ thân ngươi mất mạng như thế nà o? HÃ... hÃ...
Nhá»› lại tình trạng vừa xảy ra cho bản thân, Quan Vân SÆ¡n nghe lạnh khắp ngưá»i, khi hiểu rõ Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c là m cho ngưá»i bị hạ thá»§ mất Ä‘i năng lá»±c phản kháng, phải chấp nháºn cho đối phương muốn là m gì mặc tình. Và Quan Vân SÆ¡n tuy có Tỵ Äá»™c Châu, nhưng đối phương đã nháºn định đúng, để Tỵ Äá»™c Châu có thể hóa giải độc chất Thất Nguyên thì chà Ãt cÅ©ng có má»™t và i sát na cho Tỵ Äá»™c Châu phát huy được lá»±c, đó cÅ©ng là khoảng thá»i gian ngắn ngá»§i ná»™i lá»±c cá»§a Quan Vân SÆ¡n bị gián Ä‘oạn. Äối phương có thừa tâm cÆ¡ để suy Ä‘oán và táºn dụng triệt để cÆ¡ há»™i quá ngắn ngá»§i nà y.
Nháºn rõ tình thế nguy hiểm nếu không có đấu pháp kịp lúc, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng váºn lá»±c và o song thá»§ vá»›i má»™t nụ cưá»i ngạo nghá»… nở trên môi:
- Là bá»n ác ma các ngươi bức bách ta phải ra tay, chá»› trách ta sao quá độc ác. Hãy đỡ!
Chỉ má»›i nói như thế, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng nghe phÃa sau có tiếng quát vang lên cá»±c lá»›n:
- Có tháºt như thế không, tiểu tá»? Chết nà y!
Quan Vân SÆ¡n giáºt mình thất kinh.
Ầm...
Và háºu tâm cá»§a Quan Vân SÆ¡n liá»n đón nháºn má»™t lá»±c đạo cá»±c mạnh như bị thiên lôi đánh.
Há»±..
Hai nhân váºt quái dị nỠđắc ý xông à o đến:
- Hôm nay sẽ là ngà y cuối cùng của ngươi. Nạp mạng!
- Hãy chấp nháºn số pháºn dà nh sẵn cho ngươi thôi, tiểu tá». Äỡ!
Vừa bị kẻ thù táºp kÃch xong, chân nguyên ná»™i lá»±c trong tình thế huyết khà nhá»™n nhạo chá»±c trà o. Quan Vân SÆ¡n nếu bị quáºt thêm hai kình nà y nữa tất sinh mạng chẳng còn. Vì thế Quan Vân SÆ¡n liá»u lÄ©nh váºn dụng hết tà n lá»±c, đưa chân nguyên từ ná»™i thể lên bảo há»™ tâm mạch và báºt lên tiếng thét dà i:
- Lão là Khưu Phúc Nguyên? Ta nháºn ra lão là Khưu Phúc Nguyên. Ạ.. ạ..
Nhị kình cá»§a đối phương áºp đến.
Ầm... Ầm...
Quan Vân Sơn như chiếc lá và ng bị chấn kình đẩy bay tuốt và o trong động khẩu tối âm u.
Vù...
Và chút nháºn thức còn xót lại, Quan Vân SÆ¡n liá»n nghe tiếng loạn thạch đổ vỡ.
RÃ o... RÃ o...
Ầm... Ầm...
Toà n bá»™ mục quang cá»§a Quan Vân SÆ¡n liá»n bị mà u Ä‘en vÄ©nh hằng che kÃn, đủ cho Quan Vân SÆ¡n biết được ý đồ cá»§a đối phương đã thá»±c hiện xong. Là khi Quan Vân SÆ¡n bị lừa, hay bị tống bay và o động khẩu, láºp tức đối phương sẽ có cách phá há»§y toà n bá»™ động khẩu, biến động khẩu thà nh nÆ¡i táng thân vÄ©nh viá»…n cá»§a Quan Vân SÆ¡n. Äối phương đã không từ bất cứ thá»§ Ä‘oạn nà o dù là dùng độc, hoặc có hà nh vi đê tiện là liên tay liên thá»§, miá»…n sao loại bá» Quan Vân SÆ¡n là xong.
“Tháºt sá»± giữa ta và há» có thâm thù đại háºn gì? Sao há» phải giết ta như thế?†Cùng vá»›i nghi vấn nà y, trước khi hoà n toà n ngất lịm, Quan Vân SÆ¡n vá»›i má»™t ná»— lá»±c phi thưá»ng vẫn cố duy trì toà n bá»™ chân nguyên và dùng chân nguyên đó để bảo há»™ tâm mạch.
Sau đó, dù đã mất dần nháºn thức, nhưng Quan Vân SÆ¡n vẫn tin chắc má»™t Ä‘iá»u là bản thân không thể chết, chà Ãt không phải chết vì bị đối phương liên thá»§ gây thương tÃch nghiêm trá»ng. Và không còn tá»± chá»§ được nữa, Quan Vân SÆ¡n nở má»™t nụ cưá»i mãn nguyện khi tháºt sá»± hôn mệ..
Từ má»™t khe đá nhá», khi ánh dương quang sau nhiá»u lần phản hồi, rốt cuá»™c cÅ©ng tạo được má»™t chút ánh sáng má» nhạt xuyên qua khe đá đó, là m cho lòng động ở phÃa sau khe đá như tìm được lại sinh khÃ. Bá»—ng có tiếng niệm pháºt vang lên:
- Vô lượng thá» pháºt! Váºy là má»™t ngà y nữa đã trôi qua, nhưá»ng cho má»™t ngà y má»›i Ä‘ang đến, chứng tá» thế cuá»™c vẫn xoay vần cho dù có hay không có bần đạo, hoặc lão Cung chá»§ hiện hữu.
Sau câu nói nà y là má»™t tiếng chạm khẽ và o đá, kèm theo má»™t câu nói háºm há»±c được phát ra bằng giá»ng nói thứ hai, trầm hÆ¡n giá»ng nói vừa rồi:
- Äã má»™t trăm tám mươi ngà y bị giam hãm, vị chi chỉ còn ba ngà y nữa là hết hạn kỳ giữa ta và lão Huyá»n VÅ© ngươi. Bản thân ngươi đã có quyết định chưa?
Giá»ng nói thứ nhất lại vang lên, dÄ© nhiên là có má»™t câu niệm pháºt Ä‘i kèm:
- Vô lượng thá» pháºt! Tuy bảo là giam hãm, nhưng sao lão Cung chá»§ không nghÄ© đây là cÆ¡ há»™i cá»±c tốt cho lão Cung chá»§ ngẫm nghÄ© vá» bản thân, ngẫm nghÄ© vá» thế thái nhân tình để nháºn ra chân giá trị cá»§a má»™t kiếp ngưá»i chỉ là váºt thá» tạo cá»§a hóa công?
Giá»ng nói kia cà ng thêm háºm há»±c:
- Huyá»n VÅ© ngươi không cần phà công thuyết pháp ta nữa. Hừ! Suốt thá»i gian qua, bản thân ta chỉ nghi có má»—i má»™t Ä‘iá»u. Äó là chữ háºn. Cà ng bị giam hãm lâu chừng nà o, ta cà ng háºn hết thảy bá»n võ lâm Trung Nguyên ngươi chừng ấy.
Cà ng nói, giá»ng kia cà ng cao thêm:
- Chỉ ba ngà y nữa thôi. Hừ! Dù ngươi có hay không có quyết định thì đó là ngà y ta thoát khá»i cảnh nà y. Khi đó, hạ.. hạ.. sẽ không sai ngăn cản ta được nữa. Ta sẽ tha hồ vùng vẫy, sẽ cho võ lâm Trung Nguyên nếm mùi lợi hại cá»§a Äông Hải Bà Cung ta. Hạ..
hạ..
- Vô lượng thá» pháºt! Bần đạo chỉ e vị tất Cung chá»§ có thể thoát.
Giá»ng nói kia lại cưá»i to hÆ¡n:
- Tháºt thế sao? Bằng và o ná»™i lá»±c xấp xỉ má»™t trăm năm công phu tu vi cá»§a ta, vá»›i sở há»c Äông Hải - Há»—n Nguyên mà ta được chân truyá»n, cá»™ng thêm và o ná»™i lá»±c bằng má»™t Giáp Tý cá»§a ngươi, không lẽ vách núi nà y ta không thể phá vỡ? Hay ngươi nghÄ© ta không có cách buá»™c ngươi hợp lá»±c vá»›i ta? Ngươi nghÄ© như váºy là lầm, là quá lầm. Hạ.. hạ..
- Lẽ đương nhiên là thế. Bần đạo lẽ nà o quay lưng lại võ lâm, gây hại cho đồng đạo bằng cách thả hổ vá» rừng, tạo cÆ¡ há»™i cho lão Cung chá»§ thoát hiểm để sau nà y tiếp tục mưu đồ bá chá»§ võ lâm? Việc ấy bần đạo không thể tiến hà nh. Vô lượng thá» pháºt!
Giá»ng kia gầm vang chứng tá» giáºn dữ:
- Bất luáºn ngươi thuáºn hay không thuáºn, ngay khi hạn kỳ vừa hết, ta sẽ giúp ngươi khai thông những đại mạch đã bị tổn thương. Lúc đó, hoặc là ngươi hợp lá»±c vá»›i ta, giúp ta thoát hiểm, hoặc toà n bá»™ chân nguyên cá»§a ngươi bị ta chiếm Ä‘oạt. Và như váºy bản thân ngươi không thể trách ta là ngưá»i độc ác, chỉ biết hà nh sá»± mà bất chấp thá»§ Ä‘oạn.
Thanh âm cá»§a lão đạo Huyá»n VÅ© tá» ra hoảng sợ:
- ÄÆ°á»ng lối sở há»c cá»§a song phương là dị biệt. Lão Cung chá»§ định chiếm Ä‘oạt chân nguyên mà không lý gì đến háºu quả sao?
- Là háºu quả gì chứ? Bất quá ta sẽ tá»± là m cho ta thất tán công phu, trước khi để hiện trạng chân khà nghịch hà nh là m cho cuồng tâm loạn trÃ. Nhưng mà khi ấy, toà n bá»™ võ lâm Trung Nguyên đã bị ta thu phục rồi, Äông Hải Bà Cung đã là bác chá»§, đã được ta phát dương quang đại, ta còn sợ gì chứ? Hạ.. hạ..
Tiếng cưá»i to Ä‘ang vang dá»™i, bá»—ng có má»™t chuá»—i thanh âm khe khẽ len lõi đến:
- Liệu có đúng như lá»i lão tiá»n bối vừa nói không? Hay do lão tiá»n bối bấy lâu đốc hạ bất nghiêm, nên không những Äông Hải Bà Cung bị há»§y diệt, mà chÃnh lão tiá»n bối cÅ©ng khó lòng toà n mạng?
Lão Cung chá»§ giáºt mình:
- Kẻ nà o? Không lẽ bá»n NgÅ© Liên Giáo các ngươi mãi đến lúc nà y má»›i dám chưá»ng mặt ra cùng lão phu đối thoại, sau thá»i gian dà i trốn chui trốn nhá»§i?
Thanh âm kia lại vang lên, nhưng không để đáp lá»i lão Cung chá»§:
- Äồ tôn Quan Vân SÆ¡n, xin kÃnh cẩn lắng nghe lá»i giáo huấn cá»§a sư tổ, giáo chá»§ Toà n Chân giáo phái.
Äến lượt lão Huyá»n VÅ© giáºt mình:
- Quan Vân SÆ¡n nà o? Có phải Quan Vân SÆ¡n, háºu nhân cá»§a Quan Vân Tú, Bang chá»§ Tứ Hải Bang?
Thanh âm cá»§a Quan Vân SÆ¡n vẫn từ xa len lá»i đến:
- Hóa ra sư tổ cũng biết gia phụ..
Lão Cung chá»§ đột ngá»™t lên tiếng ngắt lá»i:
- Tưởng là ai, nà o ngá» là nghịch tá» từng âm mưu sát hại thân phụ. Y là đồ tôn cá»§a ngươi từ lúc nà o váºy Huyá»n VÅ©?
Huyá»n VÅ© lão đạo chợt hắng giá»ng:
- Phải rồi, vì sao Thiếu bang chủ có cách xưng hô nà y với bần đạo?
Quan Vân SÆ¡n há»i ngược lại:
- Trước hết, đồ tôn chỉ muốn biết vì sao Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung cho đồ tôn là nghịch tá» sát phụ?
Lão Cung chá»§ báºt cưá»i:
- Váºy ngươi chưa biết lúc phụ thân ngươi thảm tá», cÅ©ng là lúc ta và lão Huyá»n VÅ© đã tình cá» có mặt. Và ngươi nà o nhá» giá»t lệ nà o, gá»i là khóc thương cho cái chết thảm cá»§a phụ thân ngươi. Váºy không phải là nghịch tỠư? Hạ.. hạ..
Quan Vân Sơn thản nhiên đưa thanh âm đến:
- Nếu có thể dùng những giá»t lệ để báo thù cho gia phụ, Quan Vân SÆ¡n nà y sẵn sà ng khóc ba ngà y ba đêm. Còn như không thể thì tại sao không nén lệ anh hùng, chỠđến lúc kẻ thù thảm tá» và toà n bá»™ những ai can dá»± và o âm mưu đó sẽ gặp cảnh muốn khóc cÅ©ng không được khóc?
- Không phải ngươi mưu hại thân phụ ngươi sao?
- Váºy lão tiá»n bối Ä‘ang bị giam hãm phải chăng là do lệnh Ä‘iệt Công Tôn Uyển Uyển mưu hại?
Trong lòng động láºp tức bị những tiếng thét quát giáºn dữ cá»§a lão Cung chá»§ lấp đầy:
- Nhảm nhÃ! Uyển nhi là ná»™i Ä‘iệt cá»§a ta, lẽ nà o mưu hại ta? Ngươi... mà sao ngươi biết Uyển nhi?
- CÅ©ng là thâm tình cốt nhục, sao lão tiá»n bối nghÄ© Uy%
Last edited by The Creator; 02-01-2009 at 03:47 AM.
|

17-05-2008, 08:36 PM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 25
Xuân Thu Phong Lưu Tá»
Há» có ba ngưá»i và cả ba Ä‘ang trầm tư mặc tưởng, cứ nghÄ© vỠđâu đâu, cho dù ở giữa há» vẫn còn bà y má»™t bữa ăn thịnh soạn mà há» chỉ má»›i bắt đầu dùng chưa được bao lâu.
Tâm trạng há» Ä‘ang nặng ná» nên há» không thiết gì ăn. Bất quá, cÅ©ng chỉ là thỉnh thoảng thôi. Nếu như má»™t trong ba ngưá»i sá»±c nhá»›, thì ngưá»i nà y láºp tức vá» như cao hứng, bưng hÅ© rượu lên và rót và o, nhưng chén rượu đã vá»›i. Sau đó nhanh nhảu bảo má»i ngưá»i cùng cạn chén và nhất là nhắm thức ăn.
Thế nhưng, dù là ná»— lá»±c cá»§a ngưá»i nà y hoặc cá»§a má»™t trong hai ngưá»i kia còn lại thì kết quả vẫn không thay đổi, vẫn không là m cho những kẻ đối ẩm tìm lại tá»u hứng mà thoạt đầu đã có.
Há» vẫn không mà ng đến chuyện ăn. Còn uống ư? Há» uống rất nhiá»u. ÄÆ°á»£c má»™t ngưá»i rót rượu và được ngưá»i đó má»i nhắc, tất cả cùng uể oải nâng chén rượu. Và khi rượu ká» môi, mùi hương quyến rÅ© cá»§a mỹ tá»u xá»™c và o mÅ©i, há» lắc đầu má»™t cái thở dà i má»™t lượt, sau đó ngá»a cổ uống cạn chén rượu mà không cần thức nhắm.
Sau đó, khi đã đặt những chén rượu không xuống bà n, không ai bảo ai, hỠlại chìm và o trong trầm tư mặc tưởng. Như thể hỠgặp nhau bên bà n rượu chỉ là để mặc tưởng trầm tư, thế thôi.
Cuộc vui nà o cũng đến lúc tà n. Tiệc rượu nà o rồi cũng có lúc tan. Những câu nói tuy đúng, nhưng chỉ đúng với những cuộc vui, hoặc đúng với những tiệc rượu mừng.
Äằng nà y, vì tâm trạng há» không vui và tiệc rượu há» cÅ©ng chẳng phải tiệc rượu mừng, thế cho nên bá»n há» ba ngưá»i có vẻ như ngồi mãi như thế nà y thâu đêm suốt sáng, nếu như không có ngưá»i thứ tư đột nhiên xuất hiện.
Vút...
Như bóng u linh, ngưá»i thứ tư xuất hiện tháºt nhẹ nhà ng. Và như hiểu ba nhân váºt ná» Ä‘ang ở tâm trạng nà o nên vì tôn trá»ng, nhân váºt thứ tư cứ lẳng lặng đến bà n rượu.
Nhưng lúc nhân váºt thứ tư Ä‘ang định ngồi xuống chá»— trống duy nhất ở cạnh còn lại cá»§a bà n rượu hình vuông, thì nhân váºt đối diện vá»›i nhân váºt bà n thứ tư má»›i đến vụt vá»— mạnh tay xuống bà n:
- Không được vô lá»…. Ngươi đến thì cứ đến vì bá»n ta Ä‘ang chá» ngươi. Nhưng ngươi có tư cách nà o ngồi chung bà n vá»›i bá»n ta, lại còn ngồi đối diện vá»›i Tôn Dáºt Thiên nà y nữa.
Ngưá»i má»›i đến nhếch miệng cưá»i cao ngạo:
- Váºy theo Tôn chưởng môn, Bạch má»— phải như thế nà o má»›i đủ tư cách ngồi chung bà n vá»›i cả ba vị chưởng môn đây?
Nhân váºt ngồi bên tả Tôn Dáºt Thiên chợt đưa tay chạm khẽ và o thanh trưá»ng kiếm vốn được đặt sẵn ngay bên cạnh:
- Chỉ có Bạch Hà o ngươi nếu có hai Ä‘iá»u nà y là đủ tư cách. Äiá»u thứ nhất, là ngươi có đủ bản lãnh vượt qua được Côn Luân kiếm pháp cá»§a Giả Thụ ta. Má»™t việc chắc không dá»… đối vá»›i ngươi. Còn Ä‘iá»u thứ hai là ...
Nhân váºt ở bên hữu Tôn Dáºt Thiên vá»™i tiếp lá»i cho nhân váºt tá»± xưng là Giả Thụ:
- Äiá»u thứ hai tuy nói ra thì dá»… chứ e khó thá»±c hiện. Äó là ngươi phải có bối pháºn chưởng môn như bá»n ta. Bằng không... Hừ! Tạm thá»i phiá»n ngươi đứng lùi lại và cứ như thế hầu chuyện vá»›i bá»n ta.
Tuy bị hết ngưá»i nà y đến ngưá»i kia nói lá»i khinh miệt, nhưng Bạch Hà o vẫn tá» ra thản nhiên như không. Y nhìn nhân váºt đối diện là Tôn Dáºt Thiên:
- Phải chăng Tôn chưởng môn cÅ©ng có cùng ý vá»›i nhị vị chưởng môn nhị phái Äiểm Thương, Côn Luân?
Tôn Dáºt Thiên cưá»i ngất ngưởng:
- Há» cÅ©ng như ta, Ä‘á»u là nhất môn chi chá»§ cá»§a má»™t phái, cho nên lá»i nói ra phải là nhất ngôn cá»u đỉnh. Chỉ cần ngươi có má»™t trong hai tư cách đó là xong, hoặc vượt qua kiếm pháp Côn Luân cá»§a Giả chưởng môn, hoặc van nà i Thạch Thà nh TÃn sư phụ ngươi tạm thá»i nhượng chức chưởng môn Hoa SÆ¡n phái cho ngươi đôi ba ngà y. Bằng không... hạ.. hạ.. cứ như lá»i Chu chưởng môn vừa nói, phiá»n ngươi hãy đứng hầu chuyện bá»n ta váºy. Hạ.. hạ..
Lá»i cá»§a Tôn Dáºt Thiên là m cho Giả Thụ và Chu Äức Hiá»n cùng cưá»i phụ há»a. NhỠđó, bao tâm trạng u uất trước đó cá»§a há» vô tình được hóa giải rất nhiá»u.
Bạch Hà o nhìn há» cưá»i và cảm thấy phẫn háºn. Thế nhưng, thay vì phát tác, y lại thản nhiên chá» cho há» cưá»i xong. Và đến lúc đó, y chợt há»i:
- Chư vị cưá»i đã đủ chưa?
Bỉu môi, Tôn Dáºt Thiên bảo:
- Thôi được. Ngươi đến là để truyá»n lệnh chứ gì? Nói Ä‘i, bá»n ta nghe, sau sẽ hồi đáp.
Cũng bỉu môi, Bạch Hà o khinh khỉnh:
- Chưa vá»™i thế đâu. Trước tiên, hãy nói vá» tư cách cá»§a Bạch má»—. Má»i chư vị cùng xem váºt nà y.
Và y lấy ra cho hỠxem một hộp gỗ dẹp.
Y đặt lên bà n và báºt nắp há»™p gá»— lên, sau đó lùi lại, tạo cÆ¡ há»™i cho ba nhân váºt ná» tha hồ nhìn váºt có chứa trong há»™p gá»— đó.
Chu Äức Hiá»n cau tÃt đôi mà y:
- Chỉ là một ngón tay đâu có gì đáng để tâm chứ?
Nhưng Giả Thụ đưa tay ngăn lại:
- ChỠđã. Như đây là ngón tay Ä‘eo nhẫn cá»§a bà n tay tả. Giả má»— như mÆ¡ hồ nháºn ra ngón tay nà y qua vết sẹo phạm và o hai đốt dưới cá»§a ngón tay.
Tôn Dáºt Thiên nghe thế giáºt mình, liá»n chú mục và o chá»— có vết sẹo quả nhiên Ä‘ang có dưới ngón tay:
- Äây là vết sẹo có từ Thất Sát Tâm Thương Quyá»n cá»§a Tôn má»—. Lẽ nà o là ngón tay cá»§a Thạch Thà nh TÃn, chưởng môn Hoa SÆ¡n?
Bạch Hà o báºt cưá»i, thế là ung dung tiến lại bà n để ngồi và o chá»— lẽ ra y không được phép ngồi:
- Không sai. Gia sư chẳng may yểu mệnh quy tiên sá»›m, chức chưởng môn đã truyá»n lại cho Bạch má»— chỉ vá»n vẹn có năm canh giá». Như thế đủ tư cách chưa? Hạ.. hạ..
Không hẹn mà đồng, cả ba vị chưởng môn cùng vá»— bà n đứng báºt dáºy. Tôn Dáºt Thiên quát:
- Là ngươi đã khi sư diệt tổ, chiếm đoạt cương vị chưởng môn?
Có lẽ hai vị chưởng môn kia cÅ©ng quát mắng, phụ há»a vá»›i Tôn Dáºt Thiên, nếu như đúng lúc đó Bạch Hà o không kịp cất giá»ng trầm trầm bảo cả ba:
- Äá»§ rồi. Bạch má»— đến đây là theo lệnh chá»§ nhân. Chuyện Bạch má»— có là chưởng môn Hoa SÆ¡n phái hay không, bây giá» không phải là lúc bà n cãi. Hãy nhìn đây.
Và y lại cho tay và o bá»c áo để lấy ra, lần nà y những ba váºt.
Äặt má»™t nén bạc và o phần bà n Tôn Dáºt Thiên đã ngồi, Bạch Hà o bảo:
- Lần trước vì ngá»™ nháºn nên Tôn chưởng môn chưa nháºn lệnh, chá»§ nhân bảo có thể bá» qua. Còn bây giá», phiá»n Tôn chưởng môn nghe lệnh. Äó là đến Thiếu Lâm tá»± dò xét hư thá»±c vá» thương thế cá»§a Từ Ngá»™ đại sư, xem có phải lão thá»±c sá»± bị tẩu há»a nháºp ma.
Tôn Dáºt Thiên thở dà i nhìn nén bạc. Má»™t váºt tuy có giá trị cá»§a má»™t bữa ăn bình thưá»ng nhưng lại đủ uy lá»±c thao túng má»™t nhân váºt nhất môn chi chá»§ như lão. Äoạn, Tôn Dáºt Thiên nhẹ giá»ng há»i:
- Có hạn kỳ nà o không?
Bạch Hà o gáºt đầu:
- Cháºm lắm là mưá»i ngà y Tôn chưởng môn phải có hồi đáp.
Tôn Dáºt Thiên lại thở dà i:
- Như váºy Tôn má»— phải khởi hà nh ngay lúc nà y?
Bạch Hà o mỉm cưá»i:
- Cũng không cần vội. Vả lại, Tôn chưởng môn cũng nên chỠcho biết nhiệm vụ của Giả chưởng môn. Bởi Giả chưởng môn cùng đồng hà nh và đi cùng hướng với Tôn chưởng môn.
Giả Thụ kinh nghi:
- Ngươi bảo ta cÅ©ng phái đến Thiếu Lâm? Äể là m gì?
Bạch Hà o đặt nén bạc thứ hai lên phần bà n trước đó Giả Thụ từng ngồi:
- Thiếu Lâm phái tuy được bảo vệ nghiêm ngặt, nhưng riêng Giả chưởng môn từng là hảo bằng hữu vá»›i Từ Nạn đại sư, thiết nghÄ© cÅ©ng nên bái phá»ng.
Giả Thụ lo lắng:
- Từ Nạn tuy là sư đệ cá»§a Phương trượng Thiếu Lâm phái, nhưng do mấy lần phạm quy nên Ä‘ang lãnh nháºn trá»ng trách trông coi Tà ng kinh các, chỉ sợ không thể gặp.
Bạch Hà o cưá»i lạt:
- Chỉ cần Giả chưởng môn táºn tâm táºn lá»±c là đủ. Nên nhá»›, nếu Giả chưởng môn hoặc thoái thác, hoặc cố tình là m hư việc, chá»§ nhân quyết không bá» qua chuyện năm xưa và sẽ cáo giác trước quần hùng. Lúc đó, Giả chưởng môn liệu có còn quần hùng kÃnh trá»ng?
Giả Thụ thở hắt ra:
- ÄÆ°á»£c rồi, ta gặp Từ Nạn rồi sao?
Bạch Hà o giao nén bạc thứ ba cũng là nén bạc cuối cùng cho Giả Thụ:
- Giả chưởng môn hãy giao váºt nà y cho Từ Nạn và bảo chá»§ nhân muốn có khẩu quyết cá»§a Hà ng Ma Phục Nguyên Tâm Pháp. Tá»± khắc Từ Nạn sẽ biết là m gì.
Giả Thụ chấn động:
- Nói như váºy, ở Từ Nạn cÅ©ng từng có hà nh vi tá»™i lá»—i và đã bị chá»§ nhân ngươi phát hiện?
Bạch Hà o cưá»i phá lên:
- Nhân vô tháºp toà n. Trên Ä‘á»i nà y là m gì có ai không má»™t lần lỡ bước, cÅ©ng như chư vị thôi. Hạ.. hạ..
Chợt có một tiếng gầm vang đến:
- Chá»› nói nhảm nhÃ. Gần mưá»i năm qua, Từ Nạn sư thúc luôn tuân giữ nghiêm luáºt, chà thú vá»›i việc trông coi Tà ng Kinh các. Bạch Hà o ngươi dá»±a và o đâu mà bảo phát hiện sư thúc phạm tá»™i?
Ào...
Má»™t tăng nhân có vóc dáng cao to kỳ vỹ chợt xuất hiện vá»›i má»™t ngá»n phương tiện sản cÅ©ng cao to tương ứng vá»›i thân hình.
Bạch Hà o chưa kịp có phản ứng thì Giả Thụ chợt chụp kiếm xuất chiêu:
- Tên trá»c thúi! Ai cho phép ngươi tùy tiện dò xét bá»n ta? Chuyện hôm nay, chỉ có giết ngươi ta má»›i giữ kÃn bà máºt nà y. Äỡ!
VÃu...
Tăng nhân nỠthất kinh, nâng phương tiện sản lên:
- A di đà pháºt! Tiểu tăng là Bất Ná»™. Sao chưa gì Giả chưởng môn động thá»§ và đòi lấy mạng tiểu tăng?
Choang...
Bị phương tiện sản ngăn chiêu, Giả Thụ phẫn ná»™ bạt kiếm tháºt nhanh:
- Ngươi đã lẻn nghe những Ä‘iá»u bà ẩn cá»§a bá»n ta, đó là nguyên nhân khiến ngươi phải chết. Hãy đỡ!
Véo... Véo...
Bất Nộ cà ng kêu to hơn:
- Äiá»u bà ẩn gì má»›i được? Tiểu tăng cÅ©ng vừa má»›i đến và chỉ nghe Bạch thà chá»§ đây vu khống cho tệ sư thúc mà thôi. Ôi chao!
Choang... Choang...
Giả Thụ có phần lơi nhẹ tay:
- Nhưng ngươi đâu thể đến nÆ¡i nà y, má»™t khi ta đã cho đệ tá» tuần phòng cẩn máºt xung quanh? Ngươi chá»› nên lừa dối ta. Äỡ!
Véo...
Bất Ná»™ sợ đến xanh mặt. Cứ luống cuống dùng phương tiện sản đón tháºt khốn khổ những chiêu kiếm cá»§a Giả Thụ.
- A di đà pháºt! Tá»™i quá, tá»™i quá. Tiểu tăng đến vì có ngưá»i chỉ Ä‘iểm. Còn quanh đây là m gì có ngưá»i tuần phòng như Giả chưởng môn vừa nói. Chao ôi! Xin Giả chưởng môn nhẹ tay cho.
Choang... Choang...
Thưá»ng Äại Thà nh và Chu Äức Hiá»n chợt kinh nghi nhìn nhau. Sau đó thần tốc lao ra ngoà i xem hư thá»±c.
Vút... Vút...
Riêng Bạch Hà o thì xuất thần bất ý lẻn đến và điểm huyệt Bất Nộ:
- Mong đại sư lượng thứ. Là nhân váºt nà o đã chỉ Ä‘iểm đại sư đến đây?
Bị Ä‘iểm huyệt, Bất Ná»™ giáºn dữ:
- Ngươi nhá»› đấy, Bạch Hà o. Äã vu khống sư thúc ta, ngươi còn Ä‘iểm huyệt ta. Nếu có bản lãnh hãy cùng ta giao đấu.
Bạch Hà o vòng tay ra phÃa trước mặt Bất Ná»™, miệng tươi cưá»i:
- Sao đại sư lại oán má»—? Bạch má»— Ä‘iểm huyệt là để cho đại sư khá»i bị Giả chưởng môn gây kiếm thương. Còn việc vu khống lệnh thúc, má»— nghe má»i ngưá»i nói. Và vì chưa thể tin, nên má»— định nhá» Giả chưởng môn đến gặp lệnh thúc để há»i lại. Äại sư không nên oán má»— má»›i đúng.
Bất Nộ ngơ ngác nhìn Bạch Hà o:
- Những gì thà chá»§ nói Ä‘á»u là tháºt ư?
Bạch Hà o cưá»i thà nh tiếng:
- Không tin, đại sư há»i Giả chưởng môn thì rõ.
Bất Nộ vụt thở hắt ra:
- Nếu là váºy... ÄÆ°á»£c. Bần tăng nguyện Ä‘i cùng Giả chưởng môn, quyết há»i cho ra lẽ chuyện nà y.
Bạch Hà o hà i lòng giải huyệt cho Bất Nộ:
- Nếu được như váºy, việc cá»§a Giả chưởng môn cà ng thuáºn lợi hÆ¡n. Nhưng ai đã chỉ Ä‘iểm đại sư đến đây?
Bất Ná»™ lắc đầu và cho tay và o bá»c áo:
- Bần tăng không biết đây là ai, chỉ bất ngỠnhặt được mảnh hoa tiên nà y.
Bạch Hà o và Giả Thụ cùng nhìn và o mảnh giấy:
- Äúng là có ngưá»i chỉ Ä‘iểm. Nhưng đây là hình vẽ cá»§a nhân váºt nà o vá»›i má»™t khuôn mặt ná»a đỠná»a nhợt nhạt?
Vừa lúc đó, Tôn Dáºt Thiên và Chu Äức Hiá»n quay lại.
Tôn Dáºt Thiên lo sợ:
- Äã có nhân váºt xuất hiện. Những đệ tá» thân tÃn cá»§a tam phái chúng ta Ä‘á»u bị Ä‘iểm huyệt.
Giả Thụ giáºt mảnh giấy ná» và trao cho Chu Äức Hiá»n:
- Như đây là ngưá»i đã có lần Chu huynh đỠcáºp đến?
Chu Äức Hiá»n nhìn và o hình vẽ cá»§a khuôn mặt ná»a đỠná»a nhợt nhạt và kêu lên:
- Là y, Âm Dương Quái Diện.
Bạch Hà o thất sắc, vội bảo:
- Bất luáºn thân thá»§ cá»§a y là thế nà o cứ để Bạch má»— tá»± đối phó. Phiá»n Giả, Tôn nhị vị chưởng môn mau cùng Bất Ná»™ đại sư lên đưá»ng đến Thiếu Lâm. Phần Chu chưởng môn thì thế nà y, do Chu chưởng môn còn nợ chá»§ nhân má»™t nén bạc, xin hãy đến phái Nga My và ...
- Không cần đến đâu, chưởng môn Nga My phái đang hiện diện ở đây, Bạch các hạ cần gì xin cứ thẳng thắn đỠxuất.
Vút... Vút...
Hai nhân váºt xuất hiện, má»™t ngưá»i là sư thái, dÄ© nhiên phải là chưởng môn nhân Nga My phái. Còn ngưá»i thứ hai có diện mạo đúng như hình vẽ trên mảnh hoa tiên kia, vá»›i má»™t bên đỠbừng và bên mặt còn lại thì có mà u tái nhợt.
Sá»± xuất hiện quá đột ngá»™t cá»§a hai nhân váºt nà y là m cho Bạch Hà o và ba vị chưởng môn kia lo sợ.
Giả Thụ một lần nữa rút kiếm tung chiêu:
- Không để những bà ẩn lá»t ra ngoà i, chúng ta đà nh miá»…n cưỡng hạ sát tất cả thôi. Äánh!
Và Giả Thụ lao và o sư thái ná».
Véo...
Bạch Hà o thấy váºy cÅ©ng hô hoán:
- Giết, nếu chư vị muốn chuyện bà ẩn cá»§a chư vị hoà n toà n giữ kÃn. Âm Dương Quái Diện, đỡ!
Ào...
Vì thế, tráºn há»—n chiến liá»n phân khai thà nh hai cụm. Tôn Dáºt Thiên và Bạch Hà o xông và o Âm Dương Quái Diện, Giả Thụ và Chu Äức Hiá»n thì vây đánh má»™t mình vị sư thái.
Ào...
Vù...
Âm Dương Quái Diện báºt cưá»i và bằng bá»™ pháp lợi hại chợt đến gần Tôn Dáºt Thiên:
- Tôn chưởng môn còn nhá»› Quan Vân SÆ¡n Thiếu bang chá»§ Tứ Hải Bang? Tại hạ nghÄ© Tôn chưởng môn đã rõ con ngưá»i Bạch Hà o là thế nà o. Äừng để tại hạ phải đắc tá»™i. Hãy lui lại nà o.
Bung...
Bằng lá»±c chạm lá»±c, Âm Dương Quái Diện cố tình để má»™t quyá»n Thất Thương cá»§a Tôn Dáºt Thiên chạm và o má»™t bên vai. Và kết quả là m Tôn Dáºt Thiên biến sắc:
- Ngươi đã luyện công đến mức thu phát tùy tâm, dá»… dà ng hóa giải má»™t quyá»n cá»§a ta.
Ngươi tháºt sá»± là ai?
Nghe như thế, Chu Äức Hiá»n ở bên kia cÅ©ng phải kêu lên:
- Nếu là váºy, tiểu tỠđó quả nhiên vẫn còn Cang Khà Há»™ Thân rất lợi hại. Lần trước chÃnh công phu nà y cá»§a tiểu tỠđã là m cho Chu má»— thảm bại.
Bạch Hà o giáºn dữ, quáºt má»™t chưởng cá»±c mạnh và o Âm Dương Quái Diện:
- Ngươi tháºt sá»± có bản lãnh đó sao? Äỡ má»™t chưởng cá»§a ta!
Ào...
Âm Dương Quái Diện vùng quát lớn:
- Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c cá»§a ngươi vị tất đã có tác dụng đối vá»›i ta. Xem đây!
Ầm... Ầm...
Bạch Hà o bị đẩy lùi và thêm kinh tâm động phách khi thấy đối phương vẫn an nhiên vô sự:
- Sao ngươi biết ta thi triển chất độc Thất Nguyên Vô Hình?
Âm Dương Quái Diện lướt đến:
- Äiá»u đó để má»™t lúc nữa ta sẽ cho ngươi trao đổi. Còn bây giá» ngươi muốn chạy cÅ©ng không thoát. Hạ.. hạ..
Và tháºt thần tốc, Âm Dương Quái Diện đã chế ngá»± ngay huyệt đạo cá»§a Bạch Hà o, ngay khi y có ý định quay ngưá»i tháo chạy.
Há»±..
Sau đó, Âm Dương Quái Diện quay lại, nhìn lại cục diện vẫn chưa đến nỗi nà o và quát:
- Dừng tay! Tại hạ đến đây không phải cùng các phái giao đấu hoặc tá»· thà võ há»c, nhưng nếu vị nà o không phục xin chá»› trách tại hạ phải cho nếm mùi thần công lợi hại.
Tôn Dáºt Thiên và Chu Äức Hiá»n vì đã rõ bản lãnh cá»§a Âm Dương Quái Diện nên vá»™i và ng dừng chiêu.
Riêng Giả Thụ thì phải chỠkhi nghe sư thái kia bảo:
- Äã là ngưá»i, ai lại không má»™t lần lầm lẫn. Nhưng ... Nam mô a di đà pháºt! Lầm lẫn thì phải phục thiện sá»a sai, vẫn hÆ¡n là cứ bước nà y dẫn đến bước khác lầm lẫn hÆ¡n, vô tình để cho ác nhân tha hồ lợi dụng. Là bần ni cÅ©ng gặp tình huống nà y và đã nhỠÂm Dương Quái Diện thà chá»§ Ä‘iểm hóa, vượt qua bể mê. Mong Giả thà chá»§ lượng xét.
Giả Thụ ngơ ngác dừng lại:
- Theo khẩu ngữ nà y, dưá»ng như Tuệ Tâm sư thái cÅ©ng từng lầm lá»—i và đã bị chá»§ bá»™c cá»§a Bạch Hà o uy hiếp?
Sư thái Tuệ Tâm từ từ thu kiếm vá»:
- Không phải Bạch Hà o mà chÃnh là Thưá»ng Äại Thà nh, má»™t nhân váºt mưá»i lăm năm trước từng có ác danh là Xuân Thu Phong Lưu Tá».
Tôn Dáºt Thiên giáºt mình:
- Y là đạo tặc chuyên hái hoa, vá»›i độc phiến chuyên giết ngưá»i hại mạng. Sao nghe nói y đã bị Bang chá»§ Tứ Hải Bang lấy mạng, giá» lại bảo là Thưá»ng Äại Thà nh?
Âm Dương Quái Diện chợt lên tiếng:
- Chư vị sẽ hiểu rõ hÆ¡n, nếu biết cách thức Thưá»ng Äại Thà nh vừa dùng để uy hiếp Tuệ Tâm sư thái cÅ©ng là dùng má»™t nén bạc. Chứng tá» Bạch Hà o và Thưá»ng Äại Thà nh có liên quan. Và má»™t khi Thưá»ng Äại Thà nh chỉ là giả danh cá»§a Xuân Thu Phong Lưu Tá» Tư Äồ Khải thì Bạch Hà o chắc chắn phải có má»™t tÃnh danh khác. Sao chư vị không thá» cáºt vấn y?
Lá»i cá»§a Âm Dương Quái Diện khiến má»i ngưá»i đưa mắt nhìn nhau. Sau đó, khi thấy Âm Dương Quái Diện chợt đưa Bất Ná»™ đại sư ra ngoà i, Giả Thụ liá»n hạ thấp giá»ng, há»i Tuệ Tâm sư thái:
- Sư thái hãy cho biết, liệu chúng ta có tin ở gã Âm Dương Quái Diện?
Biết rõ đó là điá»u mà hầu hết ở đây ai cÅ©ng muốn há»i, Tuệ Tâm sư thái liá»n thở ra má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhõm.
Hồi 26
Lai Lịch Vẫn Mịt Má»
Lúc Âm Dương Quái Diện quay trở lại thì má»i ngưá»i đã nói chuyện xong. Giả Thụ kinh ngạc há»i:
- Váºy còn tên tiểu tăng Bất Ná»™ đâu?
Âm Dương Quái Diện mỉm cưá»i:
- Những gì bà ẩn của chư vị là của chư vị, tại hạ đã không thể nghe thì Bất Nộ đại sư cà ng không thể nghe. Do đó, tại hạ đã nhỠBất Nộ đại sư quay vỠThiếu Lâm phái rồi.
Tôn Dáºt Thiên cau mà y:
- Chuyện gì sẽ xảy ra, nếu toà n thể phái Thiếu Lâm biết Từ Nạn đại sư Ä‘ang bị nhiá»u ngưá»i cho là có tá»™i, là m ô uế thanh danh Thiếu Lâm?
Âm Dương Quái Diện bảo:
- ChÃnh Từ Ngá»™ phương trượng biết cách liệu lý, vì Bất Ná»™ ngay khi quay vá», sẽ bẩm báo tất cả cho phương trượng biết.
Chu Äức Hiá»n nhăn mặt:
- Như thế cà ng không ổn, vì...
Âm Dương Quái Diện xua tay:
- Sẽ ổn thôi, nếu chư vị biết Từ Ngộ đại sư từng lâm phải tình huống như chư vị lúc nà y.
Tuệ Tâm sư thái kinh ngạc:
- Thà chủ muốn nói...
Âm Dương Quái Diện gáºt đầu và liếc nhìn Bạch Hà o, cho đến lúc nà y vẫn đứng yên bất động vì bị chế ngá»± huyệt đạo:
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u có Ãt nhất má»™t lần lầm lá»—i. Tuy tại hạ không biết và không muốn biết là lầm lá»—i gì ở chư vị, nhưng nếu chư vị cứ vì thế chịu cho hạn ác ma như Xuân Thu Phong Lưu Tá» Tư Äồ Khải cùng Bạch Hà o lợi dụng để uy hiếp, và buá»™c chư vị phải là m những việc chư vị không muốn là m thì đúng như Tuệ Tâm sư thái vừa bảo, đó là từ bước nà y đến bước khác sẽ dẫn chư vị và o ma đạo.
Thở hắt ra, Âm Dương Quái Diện đưa mắt nhìn há»:
- Hãy phục thiện và thẳng thắn nháºn lá»—i, chư vị sẽ nhẹ nhõm lương tâm. Và như thế, những hạng như Bạch Hà o là m gì còn chá»— tác oai tác quái, tha hồ thao túng má»i ngưá»i.
Giả Thụ gáºt gù:
- Nói như thế cÅ©ng phải. Nhưng trước hết, bá»n ta phải trừ khá» Thưá»ng Äại Thà nh, Tư Äồ Khải.
Âm Dương Quái Diện cưá»i lạnh:
- Äó là mục Ä‘Ãch khiến tại hạ muốn cùng được chư vị bà n luáºn và o lúc nà y. Tứ Hải Bang Ä‘ang do ác nhân Tư Äồ Khải thao túng. Lão còn có quan hệ máºt thiết vá»›i Tán Hoa Nữ Kiá»u Má»™ng Phi. Mà Kiá»u Má»™ng Phi nếu Ä‘oán không lầm thì chÃnh là giáo chá»§ NgÅ© Liên Giáo. Như váºy...
Tuệ Tâm sư thái kêu lên:
- Nam mô a di đà pháºt. Kiá»u Má»™ng Phi mà là giáo chá»§ NgÅ© Liên Giáo sao?
Tôn Dáºt Thiên cÅ©ng tá» ra lo ngại:
- Như váºy là chà nguy. Quan Vân SÆ¡n hiện nay có bản lãnh rất cao minh, nếu y biết y là cốt nhục cá»§a Quan Vân Tú và Kiá»u Má»™ng Phi thì chẳng phải NgÅ© Liên Giáo như hổ thêm cánh, rồng thêm vây sao?
Âm Dương Quái Diện cau mà y định nói, chợt nghe Tuệ Tâm sư thái kêu:
- Sai rồi, sai rồi. Bần ni lo chuyện khác. Chứ Quan Vân SÆ¡n nà o phải con tư sinh cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi.
Âm Dương Quái Diện giáºt mình:
- Sư thái...
Nhưng Tôn Dáºt Thiên nhanh miệng hÆ¡n:
- ChÃnh sư thái sai thì có. Tôn má»— am hiểu rõ chuyện nà y. Huống chi Quan phu nhân chưa má»™t lần sinh hạ, chứng tá» Quan Vân SÆ¡n chÃnh là giá»t máu do Kiá»u Má»™ng Phi cưu mang lúc còn luyến ái Quan Vân Tú.
Tuệ Tâm sư thái cưá»i buồn:
- Quan Vân Tú là loại ngưá»i vô sinh, sao có thể bảo giá»t máu được Kiá»u Má»™ng Phi cưu mang là do Quan Vân Tú?
Chu Äức Hiá»n phì cưá»i:
- Sư thái là ngưá»i quy y đầu pháºt, chuyện nà y...
Tuệ Tâm sư thái liá»n thở dà i:
- Äó là điá»u bà ẩn cá»§a bần ni trước kia đã bị Tư Äồ Khải phát giác, sau nà y lấy đó để uy hiếp bần ni. Chư vị có biết, trước lúc xuất gia, bần ni đã có thá»i gian tư tình và có má»™ng tưởng là m phu nhân cá»§a Quan Bang chá»§?
Âm Dương Quái Diện xua tay:
- Không ai miá»…n cưỡng sư thái nói ra bất kỳ Ä‘iá»u gì sư thái không muốn nói.
Tuệ Tâm sư thái lắc đầu:
- Thà chá»§ cứ yên tâm. Kỳ thá»±c bần ni cÅ©ng không muốn nói, nhưng vì chuyện có liên quan đến ả há» Kiá»u, bần ni nghÄ©, thà nói ra bây giá» còn hÆ¡n sau nà y quá muá»™n.
Tôn Dáºt Thiên là ngưá»i nôn nóng nhất:
- Sá»± thể thế nà o mà bảo Quan Vân Tú là ngưá»i vô sinh?
Và Tuệ Tâm sư thái giải thÃch:
- Cùng thá»i vá»›i bần ni, có tất cả là bốn nữ nhân cùng Ä‘eo Ä‘uổi Quan Vân Tú. Má»™t là bần ni, hai là Quan phu nhân sau nà y. Hai ngưá»i còn lại chÃnh là tá»· muá»™i há» Kiá»u, Kiá»u Má»™ng Phi và Kiá»u Má»™ng Äiệp. Äể tránh tình trạng nan giải và cÅ©ng để bần ni khá»i khó xá» sau nà y, chÃnh Quan Vân Tú đã thú nháºn tất cả. Rằng y là ngưá»i vô sinh, rằng y không muốn bần ni sau nà y nhÆ¡ uế thanh danh, rằng y tuy phải chá»n má»™t ngưá»i là m thê tỠđể giúp y không bị ngưá»i Ä‘á»i cưá»i chê, nhưng y không thể chấp nháºn mối tình si cá»§a hai ả há» Kiá»u.
Cuối cùng, y bảo y đã chá»n má»™t ngưá»i mà chÃnh là Quan phu nhân sau nà y.
Giả Thụ nhăn mặt:
- Äó chỉ là khẩu quyết vô bằng, sư thái tin được sao?
Tuệ Tâm sư thái chợt cúi đầu niệm pháºt:
- Nam mô a di đà pháºt. ChÃnh vì không tin, bần ni đã là m má»™t Ä‘iá»u xuẩn động, và không ngá» bị Tư Äồ Khải - Thưá»ng Äại Thà nh phát giác. Äó là bần ni đã lẻn và o tịnh phòng cá»§a Quan Vân Tú...
Và cúi đầu như thế, Tuệ Tâm sư thái thuáºt tiếp:
- Là nữ nhân, lại đơn phương đột nháºp tịnh phòng cá»§a nam nhân, có lẽ chư vị hiểu ý bần ni là gì rồi?
Gáºt đầu tá» vẻ hiểu biết, Tôn Dáºt Thiên khẽ há»i:
- Quan Vân Tú tháºt sá»± là hạng ngưá»i như váºy?
Phần Giả Thụ thì lắc đầu, kèm theo tiếng thở dà i đầy ngụ ý:
- Tháºt tiếc cho Quan Vân Tú. Ngưá»i có bản lãnh cao minh như váºy mà ... Hà ...
Tuệ Tâm sư thái vụt ngẩng đầu lên:
- Có lẽ tá»· muá»™i ả há» Kiá»u cÅ©ng từng thất vá»ng như váºy. Lúc bần ni phát hiện, cả hai cùng ở chung phòng vá»›i Quan Vân Tú.
Giả Thụ giáºt mình:
- Sư thái nói thế là có ý gì? Sao bảo sư thái chỉ có một mình lẻn và o phòng của Quan Vân Tú?
Tuệ Tâm đỠmặt:
- Thoạt tiên bần ni nghÄ© là thế, nhưng đến khi và o rồi má»›i biết tá»· muá»™i há» Kiá»u đã nhanh chân hÆ¡n.
Chu Äức Hiá»n nóng lòng:
- Váºy là ...
Tuệ Tâm bảo:
- Váºy là bần ni biến thà nh ngưá»i mục kÃch bất đắc dÄ©. Cùng vá»›i thấy dÄ© nhiên là nghe, và bần ni nghe Má»™ng Äiệp bảo là hoà i phà má»™t liá»u xuân dược, còn Má»™ng Phi thì háºm há»±c bảo đã gặp phải má»™t kẻ vô dụng.
Âm Dương Quái Diện nghe nóng mặt:
- Còn Quan Bang chủ lúc đó thế nà o?
Tuệ Tâm sư thái thở dà i:
- Ngá»§ li bì do tác dụng cá»§a xuân dược cá»§a tá»· muá»™i há» Kiá»u.
Âm Dương Quái Diện thở ra nhè nhẹ:
- Chuyện xảy ra bao lâu rồi sư thái?
Tuệ Tâm sư thái nhắm mắt lại:
- CÅ©ng xấp xỉ hai mươi năm. Trước khi bần ni xuất gia độ ná»a năm và trước khi Quan Vân Tú láºp Bang chá»§ phu nhân gần má»™t năm.
Tôn Dáºt Thiên gáºt gù:
- Váºy là đúng khoảng thá»i gian Kiá»u Má»™ng Äiệp nháºn lá»i cùng Khưu Phúc Nguyên thà nh hôn.
Tuệ Tâm sư thái bảo:
- Lúc Quan Vân Tú láºp Bang chá»§ phu nhân cÅ©ng là lúc Kiá»u Má»™ng Äiệp sinh hạ Khưu Phúc Linh. Nếu nghi ngá» cá»§a Tôn chưởng môn lúc đầu là đúng, không lẽ chúng ta nên hiểu Khưu Phúc Linh cÅ©ng là cốt nhục cá»§a Quan Vân Tú? Trong khi đó, mãi má»™t năm sau nữa Kiá»u Má»™ng Phi má»›i tá»± thoái ẩn giang hồ để tiện việc sinh nở sau nà y, cà ng cho thấy Quan Vân SÆ¡n hiện giá» hoà n toà n không có liên quan đến chuyện đã xảy ra như bần ni tình cá» mục kÃch.
Âm Dương Quái Diện tỠra ngơ ngác:
- Rốt cuá»™c phụ mẫu cá»§a Quan Vân SÆ¡n là ai? Sao Quan Vân Tú lại nháºn cưu mang và lại cho Vân SÆ¡n mang há» Quan như thể cốt nhục tháºt?
Tôn Dáºt Thiên lắc đầu và hoang mang không kém:
- Äó má»›i là điá»u khó hiểu. Vì xét vá» niên ká»·, tuổi cá»§a Quan Vân SÆ¡n vừa bằng đúng thá»i gian Kiá»u Má»™ng Phi sinh hạ hà i nhi. Nếu bảo Quan Vân SÆ¡n là cô nhi do Quan Vân Tú nháºn cưu mang nuôi dưỡng thì giá»t máu do Kiá»u Má»™ng Phi hạ sinh hiện như thế nà o và do ai dưỡng nuôi?
Giả Thụ chợt lên tiếng:
- Muốn biết rõ, sao chúng ta không há»i Bạch Hà o?
Sá»±c tỉnh Âm Dương Quái Diện láºp tức quay ngưá»i và giải khai á huyệt cho Bạch Hà o:
- Các hạ đã nghe thấy rồi đó. Bây giá» tại hạ cho các hạ được quyá»n chá»n. Má»™t là cung xưng tất cả, hai là chết. Chá»n Ä‘i.
Bản lãnh cá»§a Âm Dương Quái Diện là thế nà o, có lẽ Bạch Hà o đã rõ. Huống chi diện mạo cá»§a Âm Dương Quái Diện lại quá quái gở khiến âm thanh chữ chết do chÃnh Âm Dương Quái Diện nói ra cà ng là m Bạch Hà o rõ hÆ¡n vá» háºu quả, giả như y ngoan cố không chịu cung xưng. Do đó, y thở dà i:
- Ta chỉ là ngưá»i thừa hà nh mệnh lệnh cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh. Chư vị hứa sẽ không giết, ta má»›i chịu nói.
Âm Dương Quái Diện mỉm cưá»i:
- Các hạ quên những gì Tôn chưởng môn đã nói rồi sao? Äã là nhất môn chi chá»§ thì lá»i nói cÅ©ng là nhất ngôn cá»u đỉnh. Sẽ không ai giết các hạ đâu, nếu các hạ chịu nói sá»± tháºt.
Bạch Hà o bắt đầu nói:
- Má»i việc xảy ra đúng như chư vị luáºn bà n. Thưá»ng Äại Thà nh nguyên là Tư Äồ Khải, vì ôm háºn Quan Vân Tú nên sau nà y cải danh cải thiện, cùng Quan Vân Tú kết tình huynh đệ. Và đÃch thá»±c Tư Äồ Khải đã táºn dụng má»i hiểu biết vá» Ä‘iểm yếu cá»§a nhiá»u ngưá»i để sau nà y tùy nghi uy hiếp há».
Âm Dương Quái Diện gáºt đầu:
- Có sá»± liên kết giữa Tư Äồ Khải vá»›i Kiá»u Má»™ng Phi chăng?
- Có, nhưng chỉ là chuyện má»›i đây, khi Tư Äồ Khải tình cá» biết Kiá»u Má»™ng Phi định thá»±c hiện tham vá»ng xưng bá võ lâm.
Âm Dương Quái Diện phản bác:
- Sai rồi. Theo tại hạ, chuyện liên kết phải có từ hai mươi lăm năm trước thì đúng hơn.
Bạch Hà o cãi lại:
- Là m sao biết?
Âm Dương Quái Diện cưá»i lạt:
- Tá»± tại hạ suy Ä‘oán qua chuyện Tuệ Tâm sư thái bị Thưá»ng Äại Thà nh sau nà y uy hiếp.
Vì nếu không phải Kiá»u Má»™ng Phi hoặc Kiá»u Má»™ng Äiệp nói cho há» Thưá»ng biết thì là m sao lão biết để uy hiếp Tuệ Tâm sư thái.
Tuệ Tâm sư thái kinh nghi:
- Thà chá»§ như hiểu rõ bần ni bị há» Thưá»ng uy hiếp vá» chuyện gì?
Âm Dương Quái Diện gáºt đầu:
- Tại hạ cÅ©ng má»›i Ä‘oán biết mà thôi. Sư thái bị uy hiếp vì nhìn thấy cảnh không nên nhìn. Và uy danh cá»§a sư thái trước mặt bao đệ tá» sẽ không còn gì, nếu sá»± việc bị há» Thưá»ng phanh phui. Lão đã dá»±a và o đó để uy hiếp sư thái.
Tuệ Tâm sư thái thán phục và có phần tức giáºn:
- CÅ©ng may bần ni vẫn kiên quyết khước từ, khiến há» Thưá»ng dù muốn cÅ©ng chưa thể bắt buá»™c bần ni phải giao Thiên Niên Hà Thá»§ Ô cho y.
Tôn Dáºt Thiên vỡ lẽ, quắc mắt nhìn Bạch Hà o:
- Sá»± việc tháºt đúng như thiếu hiệp vừa nói, chuyện liên kết phải có từ lâu. Bằng không há» Thưá»ng đâu có biết chuyện xảy ra, có lẽ chỉ có Tuệ Tâm sư thái và tá»· muá»™i há» Kiá»u là biết. Ngươi định giở trò à ?
Bạch Hà o gượng cưá»i:
- Tại hạ biết thế nà o nói thế ấy, hoà n toà n không dám nói bừa, cũng không dám giở trò.
Âm Dương Quái Diện nhìn y:
- Có lẽ các hạ sẽ chịu nói, nếu được nếm chút lợi hại?
Bạch Hà o tuy sợ, nhưng vẫn nói cứng:
- Ngươi có hà nh hạ ta cÅ©ng vô Ãch. Vì đâu phải chuyện gì ta cÅ©ng biết.
Âm Dương Quái Diện gáºt đầu:
- Các hạ nói cÅ©ng phải. Vì có nhiá»u việc cho dù tại hạ hiểu má»™t cách tá» tưá»ng, nhưng vị tất Kiá»u Má»™ng Phi hoặc Thưá»ng Äại Thà nh dám cho các hạ biết. Như việc hỠđã đắc thá»§ bà kÃp NgÅ© Liên Pháºt Äà i ở Thiên Ma Cổ Äá»™ng chẳng hạn, hỠđâu dá»… gì cho các hạ biết, đúng không?
Bạch Hà o biến sắc:
- Sao ngươi biết hỠđã đắc thá»§ bà kÃp NgÅ© Liên Pháºt Äà i?
Âm Dương Quái Diện không giải thÃch, cứ thản nhiên nói:
- Rồi còn việc há» lẻn cùng Triển Huy Thà nh, ngưá»i cá»§a Äông Hải Bà Cung trao đổi khẩu quyết cá»§a Thái Âm Thái Dương Nhị Công, ắt hẳn há» không cho các hạ biết?
Tôn Dáºt Thiên giáºt mình:
- Ngưá»i cá»§a Äông Hải Bà Cung nà o? Không lẽ, thiếu hiệp muốn nói, thiếu hiệp biết rất rõ ngưá»i cá»§a Äông Hải Bà Cung đã tiá»m nháºp Trung Nguyên chúng ta?
Âm Dương Quái Diện bảo:
- Tôn chưởng môn cứ há»i Bạch Hà o thì rõ.
Phát hiện những vị chưởng môn Ä‘á»u quắc mắt nhìn, Bạch Hà o vì quá lo sợ nên vá»™i nói:
- Äúng là có chuyện nà y, nhưng Kiá»u Má»™ng Phi chỉ lợi dụng, không há» có ý định liên kết vá»›i Äông Hải Bà Cung.
Âm Dương Quái Diện lắc đầu:
- Ngưá»i bị há» lợi dụng chÃnh là các hạ, chứ không phải Triển Huy Thà nh như các hạ Ä‘ang ngây thÆ¡ nghÄ©. Tại hạ hiện có khá nhiá»u bằng chứng cho nháºn định nà y.
Bạch Hà o bị dao động:
- Nếu sá»± tháºt đúng như ngươi nói, váºy tại sao cho dù biết Công Tôn Uyển Uyển bị Khưu Phúc Nguyên bắt giam, Triển Huy Thà nh vẫn để mặc?
Äôi mắt Âm Dương Quái Diện vụt lóe lên má»™t lượt rồi thôi, sau đó vẫn thản nhiên đáp:
- Vì cũng như các hạ đã phản lại sư môn Hoa Sơn phái, Triển Huy Thà nh vì là phản đồ, nên đâu tiếc gì sinh mạng Công Tôn Uyển Uyển.
Bạch Hà o kinh tâm:
- Xem ra ngươi am hiá»u rất nhiá»u vá» ná»™i tình Äông Hải Bà Cung, cÅ©ng như cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi, Thưá»ng Äại Thà nh?
Âm Dương Quái Diện lắc đầu:
- CÅ©ng có nhiá»u Ä‘iá»u tại hạ vẫn chưa tháºt sá»± am hiểu. Giả như chuyện cá»§a các hạ. Vì sao các hạ chỉ là má»™t đại đệ tá» tầm thưá»ng cá»§a Hoa SÆ¡n phái, nhưng lại được Kiá»u Má»™ng Phi và Thưá»ng Äại Thà nh hết sức chú tâm? Phải chăng các hạ có mang má»™t hoặc nhiá»u Ä‘iá»u bà ẩn, rất cần cho bá»n há» lợi dụng?
Bạch Hà o một lần nữa biến sắc:
- Ta không há» bị há» lợi dụng. Há» tháºt tâm cần đến ta, cÅ©ng như ta Ä‘ang cần há».
Âm Dương Quái Diện lừ mắt:
- Váºy các hạ nói Ä‘i, có phải giữa bá»n hỠđã cấu kết từ lâu, khoảng hai mươi năm như tại hạ suy Ä‘oán?
Bạch Hà o thở dà i:
- Không sai. Và ta nói để ngươi hiểu, ta không hỠbị hỠlợi dụng.
Âm Dương Quái Diện gáºt đầu:
- Váºy thì nói Ä‘i. Äiá»u gì khiến há» liên kết từ rất sá»›m và mãi hai mươi năm sau há» má»›i bá»™c lá»™ sá»± liên kết nà y?
Bị Âm Dương Quái Diện bức dồn mãi, Bạch Hà o đến lúc nà y mới chịu cung xưng. Y bảo:
- Há» cùng háºn Quan Vân Tú, Ä‘iá»u đó buá»™c há» phải liên kết vá»›i nhau để cùng dá»± mưu lâu dà i. Thưá»ng Äại Thà nh háºn vì suýt bị Quan Vân Tú lấy mạng, tá»· muá»™i há» Kiá»u háºn vì Quan Vân Tú đã là m há» thất tình, và vì y chỉ là hạng Lạp Thương đầu.
Âm Dương Quái Diện nổi giáºn:
- Các hạ không được nói nhảm, nhất là nói lảng sang chuyện khác. Chỉ cần nói vỠsự cấu kết của hỠlà được rồi.
CÆ¡n giáºn cá»§a Âm Dương Quái Diện là m Bạch Hà o sợ. Y gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c, ta nói. ChÃnh vì thất vá»ng vá»›i Quan Vân Tú, tá»· muá»™i há» Kiá»u sau đó đã nguyện ý hiến thân cho há» Thưá»ng. Äá»§ chứng tá» há» câu kết vá»›i nhau không chỉ bằng lá»i hứa, mà còn bằng những hà nh động cụ thể nữa.
Tôn Dáºt Thiên sá»ng sốt:
- Hóa ra cốt nhục cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi sau nà y hạ sinh là do Thưá»ng Äại Thà nh ban cho?
Bạch Hà o bĩu môi:
- Kể cả Khưu Phúc Linh nữa, có lẽ cÅ©ng là giá»t máu cá»§a há» Thưá»ng. Nhưng Ä‘iá»u nà y cần phải há»i lại Khưu Phúc Nguyên.
Âm Dương Quái Diện giáºt mình:
- Váºy cốt nhục cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi thì sao? Do ai nuôi dưỡng?
Bạch Hà o đáp:
- Äiá»u đó ngươi phải há»i chÃnh Quan Vân Tú. Vì sau khi sinh hạ, Kiá»u Má»™ng Phi đã lợi dụng Thưá»ng Äại Thà nh, lúc đó là huynh đệ kết nghÄ©a cá»§a Quan Vân Tú, giao đứa bé cho Quan Vân Tú nuôi dưỡng.
Âm Dương Quái Diện bị khuấy động đến táºn tâm can:
- Các hạ muốn nói Quan Vân SÆ¡n Ä‘Ãch thá»±c là cốt nhục cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh và Kiá»u Má»™ng Phi?
Bạch Hà o một lần nữa lại bị nét mặt chợt biến đổi của Âm Dương Quái Diện là m cho sợ hãi. Y chợt nói thêm một cách vội và ng:
- Có Ä‘iá»u lạ là ngoà i Thưá»ng Äại Thà nh có vẻ tin Quan Vân SÆ¡n là cốt nhục cá»§a lão, riêng Kiá»u Má»™ng Phi thì cứ tá» ra dá»ng dưng. Hoặc giả Quan Vân SÆ¡n không phải huyết nhục do chÃnh Kiá»u Má»™ng Phi sinh ra, hoặc do bản tÃnh Kiá»u Má»™ng Phi và mãi mưu đồ đại sá»± nên chẳng thiết gì tình mẫu tá». Chuyện nà y hư thá»±c thế nà o, có lẽ chỉ có Quan Vân Tú là rõ hÆ¡n ai hết. Chỉ tiếc Quan Vân Tú đã chết, váºy là không còn ai đủ năng lá»±c giải thÃch tá» tưá»ng.
Chợt có má»™t tiếng gầm vá»ng đến:
- Ngươi sai rồi, Bạch Hà o. Vẫn còn ta là ngưá»i có thể giải thÃch, nhất là vá» lai lịch cá»§a ta đã bị ngươi cố tình là m cho sai lệch. Hừ!
Bạch Hà o báºt kêu lên kinh hoảng:
- Là y, Khưu Phúc Linh! Mau giải khai huyệt đạo cho ta. Äừng để ta chết trong cảnh vô phương phản kháng.
Âm Dương Quái Diện láºp tức giải huyệt cho y:
- Vì đây là chuyện do các hạ tự chuốc lấy, tại hạ không tiện xen và o.
Khưu Phúc Linh xuất hiện với tiếng gầm còn phẫn nộ hơn:
- Ngươi nói như thế là tốt. Tất cả hãy cút đi, đừng để bổn thiếu gia phải xem là địch nhân. Bạch Hà o, đỡ!
Ào...
Má»›i được giải khai huyệt đạo, Bạch Hà o dÄ© nhiên chưa đủ lá»±c ứng phó. Do đó, y chỉ còn má»™t cách duy nhất để chi trì tÃnh mạng mà thôi. Y báºt lao Ä‘i.
Vút...
Khưu Phúc Linh láºp tức Ä‘uổi theo:
- Ngươi chạy đâu cho thoát!
Vút...
Nhân lúc cả hai vừa chạy khá»i, Âm Dương Quái Diện vá»™i cản ngăn má»i ngưá»i:
- Äông Hải Bà Cung quả tháºt đã tiá»m nháºp võ lâm Trung Nguyên. Triển Huy Thà nh vì tạo phản nên đã câu kết vá»›i NgÅ© Liên Giáo, có lẽ do Khưu đạo trang, há» Kiá»u và há» Thưá»ng đồng sáng láºp. Chư vị hãy mau mau hồi sÆ¡n, đốc thúc đệ tá» luyện công và tuần phòng nghiêm máºt, đừng để lÅ© ác ma bất ngá» tấn công tiêu diệt thu phục. Tại hạ có việc phải Ä‘i trước, cáo biệt!
Vút...
Âm Dương Quái Diện bá» Ä‘i rất nhanh, khiến má»i ngưá»i còn lại cùng ngÆ¡ ngác. Như há» muốn tá»± há»i:
Âm Dương Quái Diện là ai? Vì sao đã tam phen tứ thứ đứng vá» phÃa há», giúp há» giải tá»a bao vương vấn bấy lâu nay cứ đè trÄ©u lên há»? Và nhất là Âm Dương Quái Diện có xuất xứ thế nà o? Sao lại có bản lãnh cao minh ngoà i sức tưởng cá»§a há»?
Chưa thể giải đáp những nghi vấn nà y, há» bèn chấp nháºn má»™t sá»± tháºt, là đà nh phải hà nh động theo những gì Âm Dương Quái Diện vừa bảo há». Và chỉ má»™t lúc sau tất cả Ä‘á»u bá» Ä‘i.
Last edited by The Creator; 02-01-2009 at 03:36 AM.
|

20-05-2008, 09:55 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 29
Thái Thế Nhân Tình
Má»i ngưá»i Ä‘ang tiến dần và o Thánh địa, chỉ còn lão Tam và lão Äại là vẫn đứng bên ngoà i cùng chá» vá»›i Quan Vân SÆ¡n.
Khi đã đến lúc, lão Äại chợt trầm giá»ng bảo Quan Vân SÆ¡n:
- Có thể thu bảo kiếm vỠđược rồi.
Quan Vân SÆ¡n liá»n rút Tùng Văn bảo kiếm ra khá»i vách đá và lại nghe lão Äại bảo:
- Có thể giao bảo kiếm cho ta xem lại?
Quan Vân Sơn trao cho lão:
- Äúng rồi. Lão cÅ©ng nên xem lại. Hy vá»ng bảo kiếm không bị hư há»ng qua lần tại hạ dùng quá lá»±c má»›i rồi.
Tuy nhiên lão Äại không há» xem xét gì thanh kiếm như đã bảo. Trái lại, lão vá»— vai lão Tam:
- Lão Tam còn nhá»› rõ thá»i gian chứ?
Lão Tam gáºt đầu:
- Lão Äại yên tâm. Ta đâu dá»… quên.
Quan Vân Sơn kinh ngạc:
- Thá»i gian gì?
Lão Äại mỉm cưá»i:
- Bá»n ta cÅ©ng đôi ba lần mục kÃch cảnh Bang chá»§ tiến và o thánh địa, vì thế cÅ©ng ghi nhá»› khoảng bao lâu sau bà đạo sẽ tá»± khép lại, nếu tÃnh từ lúc bảo kiếm Tùng Văn đã thu vá».
Quan Vân SÆ¡n gáºt gù:
- Nhưng cần gì phải thế? Sao chúng ta không tiến và o ngay? Trừ phi nhị vị còn đợi chá» Ä‘iá»u gì đó.
Lão Tam tá» ra nôn nóng qua cái gáºt đầu.
Nhưng lão chưa kịp nói câu gì kèm theo cái gáºt đầu thì tất cả cùng nghe thanh âm cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh và Khưu Phúc Linh từ phÃa sau xa xa vang đến. Há» Thưá»ng thì gá»i:
- SÆ¡n nhi! Quan Vân Tú là kẻ thù cá»§a phụ tá» chúng ta. SÆ¡n nhi đừng để bá»n chúng tiến và o Thánh địa trước chúng ta.
Câu nói của Khưu Phúc Linh thì tỠra khẩn trương hơn:
- Nhị đệ! Äại ca đã nghe phụ thân giải thÃch rồi. Nhị đệ hãy mau ngăn bá»n chúng lại.
Chá»› để tuyệt há»c trong Thánh địa lá»t và o tay bá»n chúng.
Hai câu nói liên tiếp nà y nếu chưa thể là m Quan Vân SÆ¡n giáºt mình, thì câu nói kế tiếp cá»§a lão Äại vang ngay bên cạnh đã là m Quan Vân SÆ¡n hoà n toà n bà ng hoà ng:
- Ngươi rõ rồi chứ? Äó là điá»u bá»n ta Ä‘ang chỠđợi, để minh bạch ngươi là thù nhân hay là Thiếu bang chá»§ tháºt sá»± cá»§a bá»n ta. Và vì đã minh bạch, tiểu tá», vÄ©nh biệt ngươi. Chạy!
Má»™t váºt sắc nhá»n bá»—ng đâm và o ngưá»i Quan Vân SÆ¡n.
Quay ngưá»i lại tháºt nhanh, Quan Vân SÆ¡n bà ng hoà ng nhìn lão Äại Ä‘ang thản nhiên thu kiếm vá» sau khi đã lén hà nh thÃch chà ng. Còn lão Tam thì ba chân bốn cẳng lao ngưá»i qua bà đạo, đúng lúc bà đạo đột ngá»™t khép lại.
Vút...
Quan Vân SÆ¡n ngây ngưá»i nhìn cảnh nà y, không biết khắp thân Ä‘ang dần dần nhuá»™m huyết.
Bà đạo khép lại hoà n toà n và há» Thưá»ng cùng Khưu Phúc Linh xuất hiện quá muá»™n:
- Sao ngươi không ngăn chúng lại?
- Nhị đệ.. Ôi! Nhị đệ sao bất cẩn thế nà y?
Quan Vân Sơn cảm thấy toà n thân váng vất, mắt hoa đầu choáng, nhưng vẫn cố gượng thét lên bi phẫn:
- Äừng gá»i ta như váºy. Ta không phải là cốt nhục cá»§a lão. Và dù có Ä‘i nữa, ta cÅ©ng không chấp nháºn những hà nh vi, những âm mưu đê tiện cá»§a lão. Lão Ä‘i Ä‘i!
Thưá»ng Äại Thà nh phẫn ná»™, quáºt má»™t kình và o Quan Vân SÆ¡n:
- Súc sinh muốn chết!
Ào...
Quan Vân SÆ¡n trợn to hai mắt rá»±c lá»a nhìn lão không há» nao núng, cho dù chưởng cá»§a lão Ä‘ang áºp đến.
Chợt...
Ầm...
Má»™t ngá»n kình từ đâu xuất hiện, đỡ ngay và o chưởng cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh. Tuy váºy chấn kình do ở quá gần nên cÅ©ng là m Quan Vân SÆ¡n lảo đảo chá»±c khuỵu xuống.
Bá»—ng...
Vút...
Má»™t bóng nhân ảnh lao qua, sá»›t ngang Quan Vân SÆ¡n và nhấc mang Ä‘i, trước sá»± ngạc nhiên mÆ¡ hồ cá»§a Quan Vân SÆ¡n và trước cả ánh mắt ngỡ ngà ng cá»§a há» Thưá»ng, cÅ©ng như cá»§a Khưu Phúc Linh:
- Ai?
- Kẻ nà o?
Không một thanh âm nà o hồi đáp cả, vì bóng nhân ảnh nỠđã thần tốc đưa Quan Vân Sơn đi xa dần.
Vút...
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© nghiêm mặt lẫn nghiêm giá»ng:
- Vô lượng thá» pháºt. Äừng bảo đây là hà nh vi vì đại nghÄ©a diệt thân nên là m, đồ tôn không thể là m khác, mà sư tổ còn muốn đồ tôn phải tháºt sá»± minh bạch. Äó là đồ tôn vị tất đã là cốt nhục cá»§a há» Thưá»ng như thoạt nghe ai cÅ©ng tưởng là tháºt.
Quan Vân SÆ¡n vẫn cứ nhắm mắt tá»a công Ä‘iá»u dưỡng, vá» như không há» nghe những gì Huyá»n VÅ© sư tổ Ä‘ang cố nói, cố thuyết phục.
Vì biết rõ Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang giả vá», nên đạo trưởng Huyá»n VÅ© vẫn thản nhiên tiếp tục lên tiếng:
- Vẫn thưá»ng nói chỉ có hổ phụ má»›i sinh hổ tá», vì thế chỉ có ngưá»i thông minh tá»™t đỉnh như Quan Vân Tú má»›i có thể để lại cho háºu thế má»™t Quan Vân SÆ¡n tá»™t đỉnh thông minh.
Bằng chứng là má»™t mình đồ tôn đã kiêm thông võ há»c cá»§a nhiá»u võ phái cùng lúc, trong đó có không Ãt công phu do đồ tôn nhá» thông tuệ đã tá»± má»™t mình thấu triệt. Äó là điá»u chẳng phải ai cÅ©ng dá»… dà ng có được.
Phát hiện ở diện mạo Quan Vân SÆ¡n có má»™t Ãt dao động, đạo trưởng Huyá»n VÅ© nói tiếp:
- Vô lượng thá» pháºt. Còn nữa, vì nhá» tấm lòng nhân háºu cá»§a đồ tôn nên công phu cá»§a sư tổ hầu như đã khôi phục hoà n toà n và sư tổ quyết định lẻn bám theo đồ tôn. Rồi vá»›i những gì được mục kÃch, sư tổ hiểu lòng nhân cá»§a đồ tôn là không há» giả dối, khác vá»›i Khưu Phúc Linh ở chá»— lòng nhân cá»§a y là có mưu đồ. Và cà ng khác vá»›i Tư Äồ Khải - Thưá»ng Äại Thà nh không há» biết đến chữ nhân. Từ đó sư tổ có thể quyết chắc má»™t Ä‘iá»u đồ tôn không thể là cốt nhục cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh hay Kiá»u Má»™ng Phi.
Quan Vân Sơn mở mắt ra:
- Nhưng là m sao để minh chứng Ä‘iá»u đó, sư tổ? Và ai có thể minh chứng cho đồ tôn, ngược lại những gì Thưá»ng Äại Thà nh, Kiá»u Má»™ng Phi và nhiá»u ngưá»i khác nữa vẫn luôn đỠquyết?
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© thở dà i:
- Vô lượng thá» pháºt. Äiá»u gì đến sẽ phải đến và hoà n toà n không có bất kỳ việc gì có thể giữ kÃn mãi theo thá»i gian. Äiá»u đáng nói ở đây là liệu đồ tôn có đủ nhẫn nại và có thể tá»± minh triết không, cho dù sá»± tháºt chưa sáng rõ?
Quan Vân Sơn cũng thở dà i:
- Gia phụ đồ tôn vì chết bất minh nên không kịp lưu lại bất kỳ Ä‘iá»u gì để gá»i là có thể giúp đồ tôn là m sáng tá» những nghi vấn có liên quan đến lai lịch. Trong khi đó, đồ tôn lại biết má»™t cách xác quyết rằng bản thân gia phụ là ngưá»i vô sinh. Tóm lại, đồ tôn cÅ©ng không là háºu nhân cá»§a Quan gia.
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© cau mặt:
- Sư tổ cÅ©ng đã nghe đồ tôn nói đến những lá»i nháºn định cá»§a sư thái Tuệ Tâm, chưởng môn Nga My phái. Nhưng nếu bảo lệnh tôn vô sinh ư, thì Ä‘iá»u gì khiến lệnh tôn cưu mang đồ tôn từ tấm bé? Và điá»u gì khiến cho đồ tôn có tư chất và tÃnh khà hoà n toà n giống như lệnh tôn Quan Vân Tú thưở nà o? Theo sư tổ, trong nà y nhất định phải có ẩn tình và ẩn tình chỉ sáng tá» nếu chúng ta chịu nhẫn nại tìm kiếm.
Quan Vân Sơn ngơ ngác:
- Chúng ta? à sư tổ muốn nói...
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© gáºt đầu:
- Giáo phái Toà n Chân vì luôn có chá»§ trương ẩn thế, đó là nguyên nhân khiến sư tổ chỉ có thể xuất hiện cứu mạng đồ tôn lúc tháºt khẩn trương. Và cÅ©ng vì thế nên từ nay vá» sau, sư tổ nguyện đảm nháºn thay đồ tôn tìm hiểu má»i ẩn tình nà y, để đồ tôn có thể tạm thá»i yên tâm lo đối phó vá»›i bao thế lá»±c thù địch vẫn Ä‘ang gây đại há»a cho võ lâm.
Quan Vân Sơn bà ng hoà ng:
- Sư tổ tháºt sá»± tin đồ tôn là cốt nhục cá»§a gia phụ Quan Vân Tú? Hay sư tổ chỉ nói thế để đồ tôn được yên tâm, khi phải vì đại nghÄ©a diệt thân, thản nhiên có những hà nh vi đại nghịch bất đạo là đối đầu và khu xá» chÃnh hai đấng sinh thà nh cá»§a đồ tôn là Thưá»ng Äại Thà nh và Kiá»u Má»™ng Phi.
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© bá»—ng nghiêm mặt:
- Äấy chÃnh là điá»u đồ tôn cần há»i lại bản thân, xem đồ tôn tin bao nhiêu phần và o việc Thưá»ng Äại Thà nh và Kiá»u Má»™ng Phi là thân sinh phụ mẫu? Mấy phần?
Quan Vân Sơn bị cái nhìn của sư tổ là m cho nao núng:
- Äồ tôn... đồ tôn không biết.
- Váºy sư tổ há»i cách khác, giả như vì sá»± an nguy cá»§a toà n thể võ lâm liệu đồ tôn nắm chắc bao nhiêu phần là dám ra tay hạ thá»§ Kiá»u Má»™ng Phi và Thưá»ng Äại Thà nh, bất luáºn há» là đấng sinh thà nh hay không? Hãy cân nhắc Ä‘i.
Quan Vân Sơn xuất hạn mồ hôi trán:
- Buộc phải hạ thủ hỠư?
- Giả định tình huống phải như thế.
Quan Vân SÆ¡n bối rối táºn tâm can:
- Không cho hỠcơ hội hồi đầu hướng thiện ư?
- Liệu hỠcó muốn không, một khi hỠđã có và đã nuôi dã tâm nà y từ suốt hai mươi năm qua và chỉ suýt nữa đã gây cảnh thân bại danh liệt cho hầu hết chưởng môn nhân các phái?
Quan Vân SÆ¡n nghe khắp ngưá»i lạnh toát:
- Nếu là váºy, đồ tôn chỉ xin sư tổ ban cho má»™t ân huệ.
- Nói đi.
Thần chà Quan Vân Sơn suy sụp hoà n toà n:
- Ngay bây giá» xin sư tổ chấp thuáºn cho đồ tôn quy thuáºn đạo Tam Thanh, nguyện suốt Ä‘á»i là đệ tá» trung thà nh cá»§a Toà n Chân giáo phái.
- Không được nói nhảm!
- Sư tổ!
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© thở dà i:
- Äừng bảo là sư tổ không cảm nháºn những gì Ä‘ang già y vò đồ tôn. Nhưng nếu sư tổ thuáºn, thì có khác nà o sư tổ đồng tình và cho phép đồ tôn lẩn tránh trách nhiệm. Không được đâu.
Quan Vân Sơn chợt quyết định:
- Nếu là váºy, sau khi má»i việc đã hoà n tất thì sao?
Äạo trưởng Huyá»n VÅ© mỉm cưá»i:
- Như váºy thì khác. Sư tổ rất mãn nguyện, nếu có đồ tôn là ngưá»i kế thừa má»i di chỉ cá»§a bổn phái từ khi sáng láºp đến nay. Chỉ sợ sau đó chÃnh đồ tôn lại thay đổi chá»§ ý, không còn muốn toà n tâm toà n ý hiến thân cho Toà n Chân nữa.
Nhìn cái cưá»i cá»§a sư tổ, Quan Vân SÆ¡n vỡ lẽ:
- à sư tổ muốn nói, sư tổ vẫn xác quyết đồ tôn chÃnh là háºu nhân cá»§a Quan gia?
Huyá»n VÅ© thở ra nhè nhẹ:
- Nhân định khó thắng thiên. Sao đồ tôn không cố chá» cho đến lúc má»i việc sáng tá»?
Quan Vân SÆ¡n vươn vai đứng dáºy:
- Äa tạ sư tổ đã Ä‘iểm hóa. Äồ tôn thấu hiểu rồi, phà m việc gì cÅ©ng thuáºn theo thiên ý mà là m.
Huyá»n VÅ© cÅ©ng đứng dáºy:
- Vết kiếm thương trên ngưá»i đồ tôn giá» như thế nà o rồi?
Quan Vân Sơn bẩm:
- Nhá» sư tổ táºn tâm và nhá» phương dược linh nghiệm cá»§a bổn phái, đồ tôn đã khôi phục bảy tám phần.
Huyá»n VÅ© gáºt đầu:
- Bây giỠđồ tôn định đi đâu, là m gì trước?
Quan Vân Sơn đáp ngay:
- Äồ tôn đã biết tin vá» Công Tôn Uyển Uyển, ná»™i Ä‘iệt cá»§a lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung. Äồ tôn định nhân cÆ¡ há»™i nà y, khuyên giải phần nà o ý tiến chiếm võ lâm Trung Nguyên cá»§a Äông Hải Bà Cung.
Huyá»n VÅ© lại gáºt đầu:
- Thêm một bằng hữu là giảm bớt một thù nhân. Tốt lắm, đồ tôn cứ theo đó mà hà nh động, đi đi.
Quan Vân SÆ¡n khom ngưá»i thi lá»…:
- Äồ tôn xin bái biệt. Và nếu sư tổ cần, trên đưá»ng Ä‘i đồ tôn sẽ đưa tin cho sư thúc Trùng Quang.
Huyá»n VÅ© khoát tay:
- Không cần đâu. Trùng Quang là ngưá»i có tâm cÆ¡ cẩn máºt, má»™t khi chưa xuất hiện là đang có chuyện gì đó cần dò xét. Äồ tôn cứ lo việc cá»§a đồ tôn thì hÆ¡n.
Quan Vân Sơn cúi chà o và bỠđi.
Triển Huy Thà nh vẫn cưá»i:
- Sao Cung chá»§ trách ngược lại Triển má»—? Vẫn có câu “nhân vá»›i kẻ thù là tá»± hại vá»›i chÃnh mìnhâ€, phải chi Cung chá»§ đừng bao giá» quên câu nà y, cứ mạnh dạn tiến hà nh di ý cá»§a tiá»n nhân, chiếm Trung Nguyên và xưng bá thiên hạ, thì Triển má»— không bao giá» trở mặt, vì đáp ứng nguyện vá»ng cá»§a Ä‘a sô thuá»™c hạ cá»§a bổn cung nên đà nh phải láºp mưu giam Cung chá»§ và o U Minh cốc suốt thá»i gian qua.
Lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung thoáng tái mặt:
- Nói như ngươi, toà n thể thuộc hạ bổn cung đã bị ngươi lung lạc?
Triển Huy Thà nh vỠcúi đầu:
- Xin Cung chủ lượng thứ. Riêng phần Triển mỗ, Cung chủ dù sao cũng là Cung chủ bổn cung.
Lão Cung chá»§ cưá»i lạt:
- Qua thái độ nà y cá»§a ngươi, nếu ta hiểu không sai thì công phu Äông Hải - Há»—n Nguyên cá»§a ta vẫn còn được ngươi phần nà o khiêng nể?
Triển Huy Thà nh vẫn cúi đầu:
- Biết là m sao được nếu đó là sá»± tháºt. Tuy váºy, có lẽ Cung chá»§ nên biết má»™t Ä‘iá»u, nếu Cung chá»§ có công phu Äông Hải và Há»—n Nguyên thì hiện giá» Triển má»— cÅ©ng có Âm Dương Nhị Công do Âm Dương Nhị Tiên lưu lại. Sao Cung chá»§ không nghÄ© lại, cùng Triển má»— và toà n thể thuá»™c hạ bổn cung hiệp lá»±c lại, tiếp tục thá»±c hiện di ý cá»§a tiá»n nhân?
Lão Cung chá»§ báºt cưá»i:
- Ngươi tháºt lòng vì di ý cá»§a tiá»n nhân, mà mong ta xóa bá» má»i lá»—i lầm cá»§a ngươi thế sao, Triển Huy Thà nh? Nếu là váºy... được, ta chấp thuáºn. Hạ.. hạ..
Triển Huy Thà nh ngẩng đầu lên:
- Cung chá»§ chấp thuáºn?
Lão Cung chá»§ thôi cưá»i:
- Phải. Nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
Triển Huy Thà nh có phần nghi ngại:
- Là điá»u kiện gì, Cung chá»§?
Lão Cung chá»§ gằn giá»ng:
- Hãy giao trả cho ta một Uyển Uyển nguyên vẹn.
Triển Huy Thà nh thất sắc:
- Uyển Uyển? Cung chủ muốn nói lệnh điệt? Chẳng phải lệnh điệt vẫn đang lưu ngụ Ở bổn cung sao? Lệnh điệt và o Trung Nguyên từ lúc nà o?
Lão Cung chá»§ báºt cưá»i:
- Ngươi giả vá» tháºt khéo. Chỉ tiếc, ngươi lại không biết má»™t Ä‘iá»u...
Triển Huy Thà nh vỠcau mặt:
- Äiá»u gì, Cung chá»§?
Lão Cung chủ đưa tay, điểm điểm và o khoảng không trước mặt Triển Huy Thà nh:
- Váºy là ngươi không biết ta thoát nạn là nhá» Quan Vân SÆ¡n?
Triển Huy Thà nh à dà i:
- Là Thiếu bang chủ Tứ Hải Bang. Nhưng sao?
Lão Cung chá»§ chợt rÃt qua khẽ răng:
- Còn sao nữa, nếu không phải Quan Vân SÆ¡n cho ta biết rằng ngươi thừa rõ Uyển Uyển vì lo cho ta bị ngươi mưu hại nên đã lẻn và o Trung Nguyên, láºp thà nh Huỳnh Hoa Trang.
Äúng không?
Triển Huy Thà nh cứ tiếp tục giả vá», lần nà y là giả vá» sá»ng sốt:
- Cung chá»§ bảo sao? Lệnh Ä‘iệt đã và o Trung Nguyên và Huỳnh Hoa Trang như Triển má»— đã từng nghe nói chÃnh là do lệnh Ä‘iệt láºp ra?
Lão Cung chá»§ báºt quát:
- Thôi Ä‘i. Quan Vân SÆ¡n đã cho ta biết tất cả. Ngươi đã cố tình là m sai lá»i ta, đã vi phạm hiệp ước Tam chiêu bằng cách lén cấu kết NgÅ© Liên Giáo sát hại ngưá»i cá»§a Toà n Chân phái. Rồi cÅ©ng do chá»§ ý cá»§a ngươi, Tiá»n Thôi bị NgÅ© Liên Giáo thu phục, phản lại Uyển Uyển và o tuyệt lá»™. Tất cả là do ngươi, hãy mau giao Uyển Uyển cho ta.
Cà ng nghe lão Cung chá»§ quát Triển Huy Thà nh cà ng giáºt mình. Và sau cùng khi lão Cung chá»§ quát xong, Triển Huy Thà nh cưá»i dà i:
- Không sai. Nếu Cung chá»§ đã biết hết thì Triển má»— không còn giấu là m gì. Äúng váºy, lệnh Ä‘iệt hiện Ä‘ang do Triển má»— quản thúc. Chỉ cần Cung chá»§ thuáºn ý, giúp Triển má»— thu phục võ lâm Trung Nguyên, Cung chá»§ và lệnh Ä‘iệt ắt có ngà y trùng phùng tái ngá»™. Bằng ngược lại, Cung chá»§ không theo ý má»— thì đừng trách má»— đối vá»›i lệnh Ä‘iệt không còn gì để khách sáo. Hạ.. hạ..
Lão Cung chá»§ báºt ngưá»i lao đến:
- Liệu ngươi đủ tư cách ra lệnh cho ta sao? Äỡ!
Ào...
Triển Huy Thà nh láºp tức rùn bá»™ và phát chiêu:
- Äá»§ hay không cứ thá» thì biết. Xem chiêu!
Vù...
Ầm...
Lão Cung chá»§ báºt cưá»i:
- Ngươi vẫn còn kém lắm, chưa phải là đối thủ của ta đâu. Xem đây! Hạ.. hạ..
Ào...
Triển Huy Thà nh sa sầm nét mặt:
- Äông Hải tuyệt há»c ư? Hãy xem Thái Âm công phu cá»§a ta. Äỡ!
Viụ..
Luồng lãnh khà do Triển Huy Thà nh thi triển liá»n bị chưởng công cá»§a lão Cung chá»§ cháºn đứng hoà n toà n.
Ầm...
Triển Huy Thà nh tuy lảo đảo nhưng vẫn phẫn nộ quát:
- Hãy xem Thái Dương công phu.
Ào...
Lão Cung chá»§ báºt ngưá»i, lao thẳng và o luồng nhiệt khà Thái Dương:
- Cà n Khôn Há»—n Nguyên chưởng. Äỡ!
Ầm... Ầm...
Triển Huy Thà nh bị chấn kình hất lùi. Lão kinh hãi phải phất tay ra lệnh:
- Nếu Công Tôn Äạt ngươi muốn chết, ta cho chết. Láºp tráºn!
Vút... Vút...
Äã ẩn nấp đâu đó sẵn phÃa sau Triển Huy Thà nh, chÃn nhân váºt chợt lao ra và vây kÃn lão Cung chá»§.
Lão Cung chá»§ đưa mắt nhìn và cưá»i ngạo nghá»…:
- Dùng tráºn Cá»u Cung Thiên La cá»§a bổn cung để đối phó vá»›i ta nguyên vẫn là Cung chá»§.
Triển Huy Thà nh, ngươi xem ra cà ng lúc cà ng lú lẫn Ä‘i nhiá»u. Há» là ai váºy, Triển Huy Thà nh? Sao ngươi không dùng ngưá»i cá»§a bổn cung lại miá»…n cưỡng dùng những kẻ nà y như là ngưá»i cá»§a NgÅ© Liên Giáo? Hay ngưá»i cá»§a bổn cung chưa tháºt sá»± bị ngươi lung lạc? Hạ..
hạ..
Và lão Cung chá»§ lao và o giữa tráºn Thiên La Cá»u Cung:
- Xem cách ta phá tráºn đây! Hạ.. hạ..
Chợt có tiếng mấy ngưá»i vừa từ xa chạy đến vừa hô hoán:
- Chúng thuộc hạ xin tham kiến Cung chủ!
- Triển Huy Thà nh kia rồi. Quả nhiên lão đã câu kết với Ngũ Liên Giáo. Bấy lâu nay vẫn ẩn thân ở Khưu đạo trang?
- Huynh đệ chúng ta trước sau có năm ngưá»i, vì lầm mưu cá»§a lão nên bị NgÅ© Liên Giáo sát hại. Xin Cung chá»§ giúp bá»n thuá»™c hạ báo thù.
Nghe thế, lão Cung chủ chợt gầm thét vang dội:
- Giết! Giết tất cả! Ạ.. ạ..
Ầm... Ầm...
Ào... Ầm...
Sá»± xuất hiện thêm ba nhân váºt nữa khiến Triển Huy Thà nh thất sắc. Và lão đà nh bất ngá» ném lên không trung má»™t váºt.
Bụp... Xòa...
Ba nhân váºt má»›i đến tuy có nhìn thấy ngá»n há»a quang Ä‘ang lóe sáng trên không trung do Triển Huy Thà nh vừa ném lên tạo ra, nhưng há» vẫn tá» ra phấn khÃch:
- Lão Triển Ä‘ang gá»i viện binh, ắt bá»n NgÅ© Liên Giáo sắp đến.
- Cứ để chúng đến. Äây sẽ là cÆ¡ há»™i để cho chúng ta báo thù rá»a háºn. Hạ.. hạ..
- Hãy cho chúng nếm mùi lợi hại. Hạ.. hạ..
Nhưng có một âm thanh chợt vang lên:
- Có tháºt như thế không? Hay tất cả bá»n ngươi Ä‘á»u phải mất mạng tại Khưu đạo trang nà y? Hạ.. hạ..
Trà ng cưá»i nà y là m cho Triển Huy Thà nh mừng rỡ reo lên:
- Khưu Phúc Nguyên! Ngươi sao mãi đến bây giỠmới xuất hiện? Giáo chủ đâu?
Trang chá»§ Khưu đạo trang là Khưu Phúc Nguyên báºt cưá»i:
- Giết gà cần gì dao mổ trâu, lão thừa biết đây là lúc giáo chủ đang luyện công đến chỗ khẩn yếu, nhưng ta và lão vẫn thừa năng lực đối phó kia mà ? Xông lên! Hạ.. hạ..
Và Khưu Phúc Nguyên ung dung tìm đến đối mặt vá»›i lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung:
- Lão chá»› vá»™i ngông cuồng. Hãy xem công phu NgÅ© Liên Pháºt Äà i cá»§a ta. Äỡ!
Ào...
Ào...
Nhìn Khưu Phúc Nguyên thi triển má»™t loại công phu chia thà nh bốn đợt kình phong. Äợt sau tiếp lá»±c cho đợt trước, để sau cùng dồn cả và o đợt đầu tiên là m cho đợt kình phong nà y mang uy lá»±c tháºt sá»± lợi hại. Lão Cung chá»§ báºt quát:
- Hóa ra đây là công phu xuất xứ từ Tây Vá»±c, đã thất truyá»n từ thá»i Thiên Ma Cổ Tăng bị U Minh Bất Nháºt Bất Nguyệt Thần hạ thá»§. Bổn Cung chá»§ lẽ nà o lại sợ? Äỡ!
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Khưu Phúc Nguyên Ä‘anh giá»ng:
- Há»—n Nguyên Công quả danh bất hư truyá»n. Nhưng công phu NgÅ© Liên Pháºt Äà i đâu phải chỉ có bao nhiêu đó? Hồng Äà i Äệ Tam Chiêu đây. Äỡ!
Ào...
Lão Cung chá»§ định phát chiêu thì nghe Triển Huy Thà nh cưá»i sằng sặc:
- Bá»n ta từng là Thiên La Hải Tinh chÃn ngưá»i, không may đã chết hết năm chỉ còn lại bốn. Lẽ nà o bốn ngưá»i bá»n ta lại trở mặt vá»›i nhau, tạo cảnh huynh đệ tương tà n? Hãy nghe ta, hãy dừng lại thì hÆ¡n. Hạ. hạ..
Lão Cung chá»§ liá»n quay phắt ngưá»i, lao vá» phÃa Triển Huy Thà nh:
- Hóa ra ngươi đã lén há»c Mê Hồn Äại Pháp trong Äông Hải bà kÃp? Ngươi tháºt sá»± muốn chết. Äỡ!
Ầm... Ầm...
NhỠđó, ba nhân váºt ná» hoà n hồn tỉnh lại:
- Cung chủ! Chuyện gì đã xảy ra?
- Triển Huy Thà nh! Ngươi dám giở trò ma mị vá»›i bá»n ta sao? Äỡ!
Ào...
Vù...
Lúc nà y Khưu Phúc Nguyên bá»—ng lén đến phÃa sau lão Cung chá»§:
- Nạp mạng!
Ào...
Lão Cung chá»§ vá»™i xê bắn ngưá»i qua má»™t bên và lẹ tay phát xạ má»™t ngá»n chỉ kình:
- Thiên Äông La Hải chỉ! C... h... ế... t!
Viụ..
Khưu Phúc Nguyên hoảng hốt báºt lùi:
- Thanh Äà i Äệ Nhị Chiêu! Äỡ!
Ầm... Ầm...
Vù... ầm...
Tráºn loạn chiến giữa Triển Huy Thà nh và ba nhân váºt còn lại trong Thiên La Hải Tinh chÃn ngưá»i nhỠđó lại tiếp tục diá»…n khai và há» thỉnh thoảng được lão Cung chá»§ ra tay há»— trợ.
Từ nÆ¡i ẩn nấp ngay lúc đầu, Quan Vân SÆ¡n nhẹ nhà ng lui Ä‘i, hoà n toà n yên tâm vá» sở há»c tháºt sá»± cao minh cá»§a lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung.
Quan Vân SÆ¡n di chuyển thà nh má»™t vòng rá»™ng, quyết tìm cách nháºp Khưu đạo trang bằng lối sau, là lối trước kia Quan Vân SÆ¡n đã thoát, có Hà n - Nhiệt nhị cốc tháºp phần nguy hiểm án ngữ.
Vút...
Hồi 30
Khưu Äạo Trang
Vá»›i toà n thân công lá»±c đã đưa lên há»™ vệ tâm mạch, Quan Vân SÆ¡n vừa bước và o Nhiệt Cốc liá»n nghe má»™t trà ng cưá»i ồ á» vang ra:
- Bạch Hà o! Ngươi tháºt to gan! Há không biết Nhiệt cốc nà y sẽ là mồ chôn ngươi sao?
Ha! ha.! ha!
Quan Vân Sơn động tâm, vội tìm chỗ nép và o và chỠđợi!
Quả nhiên có tiếng Bạch Hà o rÃt lên phẫn ná»™:
- Kiá»u Má»™ng Äiệp! Gặp mụ Ở đây tháºt may, hãy giao cho ta bà kÃp NgÅ© Liên Pháºt Äà i phần hạ!
Thanh âm ồ á» kia mà là thanh âm cá»§a Kiá»u Má»™ng Äiệp, mẫu thân Khưu Phúc Linh sao?
Quan Vân SÆ¡n vì thế, chợt nhá»› đến má»™t ngưá»i che kÃn chân diện tuy cÅ©ng có giá»ng ồ á», nhưng cứ quyết phá»§ nháºn mình là nam nhân đại trượng phu! Và cÅ©ng nhân váºt nà y đã bất ngá» hạ thá»§ Quan Vân SÆ¡n ở bên ngoà i Trúc Lâm Thiá»n Viện! Sau đó cho lệnh đưa Quan Vân SÆ¡n vá» giam ở Tá» lao Khưu đạo trang.
Quan Vân SÆ¡n chợt hiểu, mụ quả là mẫu thân cá»§a Khưu Phúc Linh, là bà o tá»· cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi và có tÃnh danh là Kiá»u Má»™ng Äiệp.
Mải nghĩ, bỗng một loạt chưởng kình vang lên là m Quan Vân Sơn trở lại thực tại!
Ầm! Ầm!
Quan Vân Sơn tìm cách đến gần, và nhìn thấy Bạch Hà o đang lảo đảo:
- Mụ tuy nhỠThái Âm khẩu quyết có thể giúp công phu của Ngũ Liên Giáo tinh tiến!
Nhưng đừng quên nếu mụ không có phần thượng, mụ sẽ tá»± chuốc háºu quả khốc liệt.
Hình bóng cá»§a mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp lần đầu hiển hiện trước mặt Quan Vân SÆ¡n! Mụ cưá»i khà nh khạch:
- Tháºt thế sao, Bạch Hà o? Váºy ngươi chá» gì nữa chưa giao phần thượng cho ta? Ha!
Ha!
Kiá»u Má»™ng Äiệp như là hình ảnh thứ hai cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi! Tuy nhiên ở khắp ngưá»i mụ, từ đầu mà y cuối mắt, đến từng dáng Ä‘iệu lả lÆ¡i cá»§a bản thân Ä‘á»u cho thấy mụ là hạng ngưá»i có thể bảo là hoang dâm vô độ!
Như Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang mục kÃch, mụ tuy phát chiêu Hồng Äà i Äệ Tam chiêu nhưng thân hình mụ lại ẻo lả như loà i độc xà luôn có tấm thân má»m mại!
Ào!
CỠđiệu của mụ nếu là m Quan Vân Sơn phát tởm thì lại là m cho Bạch Hà o đỠmặt bừng bừng:
- Mụ đừng giở trò đó vá»›i ta, hãy Ä‘i mà tìm Thưá»ng Äại Thà nh như hai mươi năm trước mụ đã tìm vì thất vá»ng vá»›i Bang chá»§ Tứ Hải Bang! Cút Ä‘i:
Vù! Ầm!
Ào! Ầm!
Mụ báºt cưá»i ằng ặc khi thấy Bạch Hà o bắt đầu có hÆ¡i thở hà o hển:
- Thưá»ng Äại Thà nh không có ở đây, trượng phu ta thì Ä‘ang xá» trà ngưá»i Äông Hải, chỉ còn má»™t mình ngươi mà thôi! Hãy ngoan ngoãn nà o Bạch Hà o, cÅ©ng như trước kia ngươi từng ngoan ngoãn váºy! Hé! Hé!
Chưa có ai sá» dụng đấu pháp vừa đáng tởm, vừa lợi hại như mụ nà y, Quan Vân SÆ¡n thấy mụ cưá»i là váºy, trêu chá»c là váºy và lả lÆ¡i là váºy, nhưng mụ vẫn không quên phát kình quáºt và o đối thá»§ cá»§a mụ, lúc nà y là Bạch Hà o.
Ào!
Äổi lại, câu nói cá»§a mụ là m cho Bạch Hà o bối rối:
- Mụ chá»› nói nhảm, Bạch Hà o ta trước kia chỉ giả vá» ngoan ngoãn thôi và mục Ä‘Ãch cá»§a ta không là gì khác ngoà i việc nhá» mụ nghÄ© cách đưa ta và o Cổ Tráºn Trúc Lâm! Nay mục Ä‘Ãch đã đạt, ta đâu dại chạm và o thứ ngưá»i nhÆ¡ nhá»›p như mụ! Äỡ:
Vù! ...
Ầm! ...
Mụ đỠmặt vì giáºn:
- Ta thừa biết trước ngươi lợi dụng ta, nhưng tấm thân cưá»ng tráng cá»§a ngươi lại là m ta thÃch! Vì thế, hừ, ta phải lao tâm khổ trÃ, bà y kế cho Phúc Linh nghÄ© cách dẫn dụ tiểu tá» há» Quan, váºy mà ngươi bây giá» dám đối xá» vá»›i ta thế sao? Äỡ:
Ào!
Bạch Hà o nhá» mụ giáºn nên thoát cảnh bị mụ lả lÆ¡i mê hoặc! Y cưá»i lá»›n:
- Mụ đừng tá»± tô son trát phấn cho mình! Nếu không do ta sắp bà y, mụ là m sao biết tiểu tá» há» Quan cÅ©ng thông tuệ không kém gì Quan Vân Tú! Ta tháºt không hiểu vì lẽ nà o tiểu tá» là cốt nhục cá»§a há» Thưá»ng và bà o muá»™i mụ là Kiá»u Má»™ng Phi, nhưng lại có tư chất thông tuệ cá»§a Quan Vân Tú? Mụ có thá» há»i Quan Vân Tú chưa? Ha! Ha!
Ầm! Ầm!
Mụ kinh ngạc nhìn Bạch Hà o dần dần lấy được bình thủ:
- Võ há»c NgÅ© Liên Giáo cá»§a ngươi thiếu phần hạ, váºy nhỠđâu ngươi có công phu như lúc nà y?
Nhân cơ hội đó, Bạch Hà o phát chiêu chiếm tiên cơ:
- Mụ há»i ta là m gì, má»™t khi bắt gặp mụ đến táºn đây luyện công? Chá»› nhiá»u lá»i nữa! Äỡ:
Vù!
Mụ bĩu môi:
- Ta hiểu rồi, vì thiếu phần hạ là phần biến hóa cá»§a công phu NgÅ© Liên Giáo, nên từ nãy giá» ngươi đã dùng tâm pháp, lợi dụng sức nhiệt ở đây để là m công phu tiến triển! Ta đâu thể đểû ngươi toại nguyện! Äỡ chiêu NgÅ© Liên cá»§a ta:
Ào! Ầm!
Vù! Ầm!
Bạch Hà o bị chấn lùi:
- Chao ôi! Mụ đã luyện đến Äệ Tứ Liên, trong khi ta chỉ luyện Äệ Tam Liên! Vì sao?
Mụ lướt đến, chiếm lại thế thượng phong:
- Thái Âm và Thái Dương há»— trợ nhiá»u cho công phu NgÅ© Liên! Ngươi không biết nhỠđó bá»n ta trước sau gì cÅ©ng luyện đến Äệ NgÅ© Liên, đắc thà nh tuyệt há»c ư? Äỡ:
Ào!
Ào!
Nhìn cách phát chiêu cá»§a mụ, có bốn đợt kình phong như Khưu Phúc Nguyên từng váºn dụng, trong khi Bạch Hà o cÅ©ng váºn dụng công phu NgÅ© Liên tương tá»± nhưng chỉ có ba đợt song kình, Quan Vân SÆ¡n hiểu đó là cách phân biệt độ nông sâu cá»§a những ai luyện công phu NgÅ© Liên.
Do chỉ luyện được cấp độ thứ ba gá»i là Äệ Tam Liên, kém hÆ¡n đối phương là ngưá»i chỉ có bà kÃp phần hạ, thiếu phần thượng, Bạch Hà o tá» ra phẫn háºn:
- Hoặc ta phải lấy lại phần bà kÃp Ä‘ang thiếu, hoặc ta quyết cùng mụ liá»u chết! Äỡ:
Ào! Ầm!
Vù! Ầm...
Sau và i loạt chiêu nữa vẫn thất thế, Bạch Hà o chợt đổi giá»ng:
- Ta tháºt không hiểu vì sao Khưu Phúc Nguyên vẫn xem mụ là phu nhân, vẫn xem Khưu Phúc Linh là cốt nhục, cho dù sá»± tháºt đã phÆ¡i bà y, Phúc Linh là giá»t máu rÆ¡i cá»§a há» Thưá»ng?
Không lẽ Khưu Phúc Nguyên bị mụ mê hoặc đến mê muội thế sao?
Mụ phẫn nộ:
- Chuyện đó có liên quan gì đến ngươi? Ngươi quan tâm đến là m gì?
Cố tình khÃch ná»™ mụ, Bạch Hà o chợt chép miệng:
- Váºy là Khưu Phúc Nguyên chưa biết? Và lão chỉ biết những gì được mụ cố ý cho biết, như chuyện có liên quan đến Quan Vân Tú chẳng hạn.
Mụ giáºn dữ:
- Ngươi câm ngay! Äỡ:
Ào!
Lách tránh, Bạch Hà o phá lên cưá»i:
- Việc gì mụ phải giáºn dữ đến váºy? A! Ha là Quan Vân Tú chết là do Khưu Phúc Nguyên? Lão háºn Quan Vân Tú vì ngỡ trước kia không phải mụ cùng Má»™ng Phi dụ hoặc, mà là Quan Vân Tú sà m sỡ vá»›i tá»· muá»™i cá»§a mụ? Chắc là như thế rồi, phải váºy chứ? Ha! ha!
Mụ thịnh nộ lôi đình:
- Ngươi còn nói nữa, chẳng thà ta giết ngươi, không cần há»i gì đến bà kÃp phần thượng nữa! Äỡ chiêu:
Ào!
Bạch Hà o lại tránh chiêu:
- Ta hiểu rồi! Khưu Phúc Nguyên nhất định phải là ngưá»i cả ghen! Mụ lợi dụng Ä‘iá»u đó trút háºn và o Quan Vân Tú, cố tình cho Khưu Phúc Nguyên biết chuyện năm xưa! Nhưng thay vì nói rõ sá»± tháºt thì mụ lại bảo đã bị Quan Vân Tú sà m sỡ! Khưu Phúc Nguyên vì thế đã nghÄ© kế giết Quan Vân Tú, vô tình giúp mụ rá»a mối háºn lòng thưở nà o! Chà ! Kế nà y quả lợi hại! Nhưng sẽ ra sao đây, nếu Khưu Phúc Nguyên sau nà y biết rõ sá»± tháºt? Ha! Ha!
Mụ táºn lá»±c lao và o Bạch Hà o:
- Nạp mạng cho ta:
Ào!
Bạch Hà o đạt ý đồ là là m cho mụ phẫn nộ tột đỉnh! Nhân đó, y hất tay phát kình:
- Là ta hay mụ nạp mạng? Xem đây:
Vù!
Ầm!
Mụ chấp chới:
- Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c? Sao ngươi bảo đã giao hết chất độc nà y cho bá»n ta?
Bị trúng độc, là chất độc là m cho công phu bản thân thất tán, mụ hầu như đứng yên, nhìn Bạch Hà o ung dung lướt đến:
- Tin ngưá»i thì nên tin, nhưng phòng ngưá»i cÅ©ng phải phòng! NhỠđó, bà kÃp NgÅ© Liên phần thượng má»›i đến lượt Bạch Hà o ta! Giá» chỉ cần mụ giao cho ta bà kÃp phần hạ là đủ!
Thế nà o?
Mụ sợ hãi:
- Ở trong bá»c áo ta! Ngươi cứ tá»± tiện lấy, nhưng nhá»› đừng lấy mạng ta!
Äến lúc nà y, Quan Vân SÆ¡n mưá»i phần đã thấu hiểu tám chÃn, định ra tay chế ngá»± cả hai thì diá»…n biến bất ngá» bá»—ng xảy ra!
Tay cá»§a Bạch Hà o còn Ä‘ang khuất sau là n y phục cá»§a mụ thì mụ phá lên cưá»i lanh lảnh:
- Ứ! ừ! Váºy mà ngươi bảo không thèm chạm và o thứ ngưá»i nhÆ¡ nhá»›p là ta!
Bạch Hà o đỠmặt:
- Mụ đừng ngá»™ nháºn! Ta Ä‘ang tìm bà kÃp NgÅ© Liên phần hạ đây chứ!
Mụ uốn éo nhiá»u hÆ¡n:
- Ừ, phần hạ! Nhưng ta đâu để phần hạ Ở đấy? Ở thấp hơn, thấy xuống dưới hơn.
Quan Vân SÆ¡n thấy xốn xang hai mắt và tháºt sá»± tởm lợm cho những gì Ä‘ang nghe chÃnh mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp nói! Thì đúng lúc nà y cÅ©ng có ngưá»i vì không ká»m chế nổi phẫn ná»™ đã đột nhiên từ bên trong lao ra vá»›i tiếng sấm động:
- Quả là trò đồi bại không thể tưởng! Chết nà y:
Ào!
Má»™t ngá»n kình được quáºt bá»§a đến và má»™t tiếng chấn kình Ä‘anh gá»n cÅ©ng theo đó vang lên.
Bùng!
Quan Vân SÆ¡n nhìn thấy Bạch Hà o vì vướng má»™t tay ở bên trong y phục cá»§a mụ nên không kịp có phản ứng cần thiết! Vì thế, ngá»n kình đầy bất ngá» kia là m Bạch Hà o ngã báºt ra, không kêu lên được má»™t tiếng nà o!
Huỵch.
Trong khi đó, mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp hoà n hồn nhìn ngưá»i vừa xuất hiện:
- Là Linh nhi, váºy mà mẫu thân nghÄ© là phụ thân Linh nhi đến.
Không sai, ngưá»i vừa bất ngá» hạ thá»§ Bạch Hà o là Khưu Phúc Linh! Y vừa khom ngưá»i kiếm tìm gì đó trong ngưá»i Bạch Hà o, vừa nhăn nhó nhìn mẫu thân:
- Nghe động, a di bảo hà i nhi đến để dò xét! Hà i nhi nghe cả rồi! Mẫu thân định đối xá» thế nà o vá»›i phụ thân? Sao mẫu thân khinh suất để y dùng Thất Nguyên Chi Äá»™c Vô Hình suýt lấy mạng?
Mụ thản nhiên:
- Váºy Linh nhi định lẽ nà o? Vẫn giữ há» Khưu hay đổi sang há» Thưá»ng? Còn chuyện Bạch Hà o dùng độc ư? Mẫu thân chỉ giả vá» thôi, vì mẫu thân đã phát giác có ngưá»i đến gần, váºy thì chỉ cần tương kế tá»±u kế là có ngưá»i thay mẫu thân hạ thá»§ y!
Khưu Phúc Linh vẫn tiếp tục kiếm:
- Ngộ nhỡ hà i nhi không xuất thủ thì sao?
Mụ nhún vai:
- CÅ©ng không há» gì! Váºy là mẫu thân biết Linh nhi có cảm nghÄ© như thế nà o vá» mẫu thân, có còn nể phục mẫu thân như đấng sinh thà nh không! Chứ riêng Bạch Hà o, mẫu thân đã ngáºm sẵn giải dược từ đầu, y đâu phải là đối thá»§ cá»§a mẫu thân?
Khưu Phúc Linh đứng dáºy, tung má»™t cước hất bay Bạch Hà o ra xa:
- Không há» thấy y mang theo bà kÃp NgÅ© Liên phần thượng bên ngưá»i! Hà i nhi nghÄ©, hoặc y đã há»§y bá» hoặc y không dại gì mang theo ngưá»i!
Mụ nhếch môi cưá»i lạt:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên y đâu dại mang đến đây để bị chúng ta chiếm Ä‘oạt! A di cá»§a Linh nhi như thế nà o rồi?
Phúc Linh đáp:
- A di vẫn còn ở bên Hà n cốc, định kết hợp thêm công phu Thái Âm để tá»± giải trừ chất độc cá»§a lão Thái Âm Äại Tiên! Nhưng e bất thà nh.
Mụ lại Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i:
- TÃnh khà cá»§a Má»™ng Phi rất cương cưá»ng, và có phần độc Ä‘oán nữa! Bằng không, cứ là m theo lá»i mẫu thân là được, sao không tạm thá»i liên tay liên thá»§ vá»›i Triển Huy Thà nh, sá»›m xưng bá võ lâm, sau sẽ nghÄ© cách thu hồi Tỵ Äá»™c Châu, tá»± hóa giải chất độc và sẵn đó loại bá» luôn há» Triển đã trở nên dư thừa?
Äang định lén nghe thêm má»™t lúc nữa, bá»—ng Quan Vân SÆ¡n phát hiện ở thân hình bất động cá»§a Bạch Hà o như vừa có dấu hiệu động cá»±a!
Xoay chuyển ý nghÄ© tháºt nhanh, Quan Vân SÆ¡n len lén tiến đến chá»— Bạch Hà o và nhẹ nhà ng mang Bạch Hà o Ä‘i xa!
Quan Vân SÆ¡n thất vá»ng nhìn sinh mệnh cá»§a Bạch Hà o rồi cÅ©ng đến lúc tuyệt táºn:
- Chịu thôi! Âm Dương Quái Diện mỗ đà nh bất lực, không có cách nà o giúp Bạch Hà o ngươi kéo dà i thêm sinh mệnh.
Bạch Hà o gắng gượng cưá»i:
- ÄÆ°á»£c ngươi táºn lá»±c giúp quả là điá»u là m ta cảm thấy bất ngá»! Thế nhưng, ta có chết âu cÅ©ng do phần số, chỉ tiếc là không biết vì sao ngươi lại cứu ta?
Qua diện mạo của Âm Dương Quái Diện, Quan Vân Sơn đáp:
- Nếu ngươi muốn biết, được, nghe đây, ta rất quan tâm vá» lai lịch tháºt sá»± cá»§a Quan Vân SÆ¡n! Ngươi có thể minh định má»™t lần nữa cho ta nghe không?
Bạch Hà o gáºt gù:
- Trừ phi Thưá»ng Äại Thà nh đã bịa chuyện từ đầu cho đến cuối, bằng không theo há» Thưá»ng thừa nháºn, chÃnh Kiá»u Má»™ng Phi giao má»™t đứa bé sÆ¡ sinh cho lão, nhá» lão giao lại cho Quan Vân Tú và Quan Vân Tú vì nể lão là huynh đệ kết nghÄ©a nên đã nháºn cưu mang đứa bé, chÃnh là Quan Vân SÆ¡n ngươi!
Quan Vân SÆ¡n hoà n toà n tuyệt vá»ng:
- Có thể có chuyện lầm lẫn chăng?
Bạch Hà o thở yếu dần:
- Không há» có chuyện lầm! Trừ phi Quan Vân Tú vì Ä‘oán biết nên ngay những ngà y đầu tiên nháºn cưu mang đứa bé đã giao đứa bé cho má»™t nhÅ© mẫu và có những sắp đặt âm thầm! Vì theo há» Thưá»ng thố lá»™, đó là khoảng thá»i gian duy nhất giữa lão và đứa bé buá»™c phải chia xa! Kỳ dư từ đó vá» sau lão và đứa bé luôn như hình vá»›i bóng.
Quan Vân Sơn chán nản tột cùng:
- Dù sao Âm Dương Quái Diện ta cũng đa tạ ngươi! Xin cáo biệt.
Bạch Hà o gá»i lại:
- Ngươi định bá» ta Ä‘i tháºt sao?
Quan Vân Sơn nhìn y:
- Ta đã táºn lá»±c nhưng không thể cứu ngươi, không bá» Ä‘i thì ta lưu lại để là m gì?
Bạch Hà o chợt thỉnh cầu:
- Ta là kẻ sắp chết, ngươi có thể giúp ta, ban cho ta một chỗ táng thân?
Quan Vân Sơn thở hắt ra:
- Việc nà y! ÄÆ°á»£c! Äể ta giúp ngươi!
Thấy Quan Vân Sơn định tiến hà nh đà o cho hắn một huyệt mộ ngay bên cạnh, Bạch Hà o ngăn lại:
- CÅ©ng là má»™t lần giúp, sao ngươi không chá»n cho ta má»™t nÆ¡i mát mẻ và yên tÄ©nh?
Quan Vân Sơn nghi hoặc nhìn hắn:
- Ngươi có chủ ý như thế nà o?
Bạch Hà o bảo:
- Hãy đưa ta vá» Trúc Lâm Thiá»n Viện, nguyên là cá»™i nguồn xuất thân cá»§a há» Bạch ta!
Quan Vân SÆ¡n láºp tức khước từ:
- Từ đây Ä‘i đến Trúc Lâm Thiá»n Viện nà o phải gần? Ta còn phải lo giải thoát cho Công Tôn Uyển Uyển Ä‘ang bị giam ở ngay Khưu đạo trang nà y! Ta đâu thể nháºn lá»i ngươi!
Bạch Hà o nhấp nháy mắt một cách yếu ớt:
- Ta đâu cần ngươi đưa ta vá» ngay bây giá», miá»…n ngươi hứa đưa ta vỠđó là được.
Quan Vân Sơn thở dà i:
- ÄÆ°á»£c rồi, ta hứa! NghÄ©a là trước mắt ta cứ táng thân ngươi ở đây, sau sẽ đưa di thể ngươi vá» bất kỳ chá»— nà o trong Trúc Lâm Thiá»n Viện?
Bạch Hà o căn dặn:
- Không phải bất kỳ chỗ nà o! Ngươi hãy đặt ta nằm ở chánh điện, hà ng gạch thứ ba, viên thứ bảy từ tả đếm qua! Nhớ chưa?
Quan Vân Sơn cau mặt:
- Cần gì phải tẩn mẩn như thế? Viên thứ bảy, hà ng thứ ba, nhớ rồi!
Bạch Hà o mỉm cưá»i mãn nguyện:
- Vì ngươi đã hứa nên ta có cái nà y cho ngươi!
Thấy Bạch Hà o trao ra má»™t lá» nhá», mà có lẽ ngay từ lúc nà o hắn đã cầm sẵn trong lòng bà n tay, Quan Vân SÆ¡n nghi hoặc:
- Trong đó có gì?
Bạch Hà o nói ra từng tiếng tháºt nhẹ:
- Là giải dược cá»§a Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c! Ngươi muốn cứu ả Uyển Uyển, nghÄ©a là phải đối đầu há» Khưu! Chỉ cần có váºt nà y má»›i có thể giữ ngươi toà n mạng để thá»±c hiện ý định cá»§a ngươi! Lúc nãy! Ta đã tìm thấy! Trong ngưá»i mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp! Hãy giữ lấy!
Quan Vân SÆ¡n động tâm, vá»™i há»i:
- Äây là giải dược cá»§a ngươi, hay do há» Khưu láºp phương tìm ra?
Bạch Hà o lả dần:
- Chất độc! Là cá»§a há» Bạch ta! Nhưng sá» dụng thế nà o... giải độc ra sao... há» Thưá»ng tình cá» có được quyển Äá»™c Kinh. ChÃnh lão nghÄ© ra giải dược toà n năng nà y. Mà lão rất tá»± phụ khi gá»i là ... là ... Há»±.
Quan Vân SÆ¡n đâu cần gì biết đến tên gá»i cá»§a giải dược, mà có là đủ rồi! Vả lại, chưa lúc nà o Quan Vân SÆ¡n cảm thấy cần giải dược như lúc nà y! Và chỉ vì chưa có nên lúc nãy cho dù thấy nà o là Kiá»u Má»™ng Äiệp, nà o là Khưu Phúc Linh và nà o là nghe tin Kiá»u Má»™ng Phi Ä‘ang luyện công ở Hà n Cốc, nhưng Quan Vân SÆ¡n vẫn không má»™t lần khinh suất cố tìm cách không chưá»ng mặt ra! Bởi Quan Vân SÆ¡n rất ngại bị bá»n há» dùng Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c hãm hại!
Vì thế Quan Vân Sơn mừng rỡ gỡ lấy lỠnhỠđang bị Bạch Hà o giữ mãi trong lòng bà n tay bất động.
Quan Vân SÆ¡n lắc khẽ, thấy có vẻ lá» giải dược còn đầy, nên cà ng thêm mừng cất ngay và o bá»c áo!
Sau đó, Quan Vân SÆ¡n an táng cho Bạch Hà o đúng như lá»i đã hứa!
Äến lúc thi thể cá»§a Bạch Hà o hạ huyệt, Quan Vân SÆ¡n bất ngá» chạm tay và o phần xà cạp quấn ở ống chân bên tả cá»§a hắn! Quan Vân SÆ¡n động tâm:
“Không lẽ hắn như ta, thÃch giấu váºt ở xà cạp, là nÆ¡i có thể xem là kÃn đáo? Lúc trước chÃnh ta đã giấu Tỵ Äá»™c Châu ở đó, còn hắn, hắn giấu gì? Là bà kÃp NgÅ© Liên phần thượng ư?†Quan Vân SÆ¡n mở xà cạp chân cá»§a Bạch Hà o ra, và ...
Last edited by The Creator; 02-01-2009 at 03:37 AM.
|

20-05-2008, 10:07 AM
|
 |
Chà Tôn Thánh Quân
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: quangninh
Bà i gởi: 547
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 47 phút
Thanks: 0
Thanked 4 Times in 2 Posts
|
|
Hồi 31
TỠLao Náo Loạn
Vượt qua Nhiệt Cốc là đến Hà n Cốc, Quan Vân SÆ¡n có cảm nháºn đã quay lại quá muá»™n, vì không há» thấy bất kỳ bóng dáng ai trong bá»n Khưu Phúc Linh và tá»· muá»™i há» Kiá»u.
Lòng đầu nôn nao, Quan Vân Sơn tiến nhanh đến TỠLao, nơi Quan Vân Sơn từng bị giam giữ và vô tình gặp sư thúc Trùng Quang.
Bá»—ng...
Ầm...
Má»™t quầng há»a quang cá»±c sáng chợt bốc lên và suýt nữa bao trùm Quan Vân SÆ¡n, nếu như Quan Vân SÆ¡n không kịp băng mình lao ngang, ngay khi nghe tiếng chấn động kinh khiếp và quen tai vang lên.
Vút...
Liá»n sau đó là những loạt âm thanh náo loạn:
- Giáo chá»§ tiên liệu không sai. Quả nhiên có địch nhân lẻn đột nháºp và o Tá» Lao.
- Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi đã phát nổ, nhất định kẻ địch dù có là Äại La Kim Tiên cÅ©ng phải mất mạng.
- Bây giá» thì sao, lão Trương? Chúng ta ra thu tháºp thi thể cá»§a kẻ địch, hay cứ chá» bẩm báo đến giáo chá»§ trước?
- Không cần như thế đâu. Giáo chá»§ Ä‘ang báºn tâm thu tháºp lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung bướng bỉnh. Chúng ta tá»± thu xếp thì hÆ¡n. Äi nà o!
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, những kẻ nà y lại huyên náo:
- Úy! Sao không thấy ai, dù là một mẩu thịt hay mẩu y phục nh�
- Không lẽ không phải “ngưá»i†đột nháºp, mà là lÅ© thú rừng chạy loạn vô tình là m cho cạm bẫy phát động?
- Äừng nói nhảm. PhÃa trước đã có chúng ta bố phòng cẩn máºt, phÃa sau thì có Nhiệt Hà n nhị cốc, thú rừng là m gì có bản lãnh chạy và o đây?
- Nếu là váºy, chẳng phải chúng ta đã gặp cao nhân rồi sao? Hắn đâu rồi?
Quan Vân SÆ¡n nhẹ nhà ng xuất hiện trước mặt há»:
- Ta ở đây!
Láºp tức, há» có bốn ngưá»i và cả bốn cùng xuất thá»§:
- Ngươi là ai? Äỡ!
- Như ngươi là Quan tiểu t� Tiếp chiêu!
- Bất luáºn là ai, há»… và o đây là chết!
- Hãy xem cho biết thế nà o là lợi hại cá»§a bá»n ta, NgÅ© Tăng Nhân Há»™ Pháp NgÅ© Liên Giáo.
Ào...
Vù...
Quan Vân SÆ¡n bá»—ng giáºt mình và vá»™i và ng trà n ngưá»i qua má»™t bên.
Vút...
Kịp lúc có tiếng cưá»i đắc ý chợt vang lên đúng ngay phÃa sau chá»— Quan Vân SÆ¡n vừa đứng:
- Nạp mạng đi thôi. Hạ.. Hạ..
Vì Quan Vân SÆ¡n đã mất dạng nên trà ng cưá»i chợt nghẹn lại.
Rồi đến lượt Quan Vân SÆ¡n lạnh lùng xuất hiện ngay sau lưng nhân váºt thứ năm vừa cưá»i đắc ý:
- Bảo là NgÅ© Tăng Nhân, đương nhiên phải có năm ngưá»i. Tôn giá tệ quá, sao cố tình lánh mặt vá»›i thá»§ Ä‘oạn đê hèn? Giá» thì tôn giá chỉ nên tá»± trách thân thôi.
Bung.
Nhân váºt nỠđã cố tránh nhưng vẫn không thoát má»™t kình táºp kÃch, gá»i là gáºy ông Ä‘áºp lưng ông, do Quan Vân SÆ¡n vừa thá»±c hiện.
- Há»±!
Nhân váºt ná» vừa ngã xuống, bốn nhân váºt còn lại vụt hoa mắt và không còn nhìn thấy Quan Vân SÆ¡n đâu.
Vút...
HỠhoảng hốt tự phân khai và bỠchạy.
Quan Vân SÆ¡n cưá»i và o mặt má»™t trong bốn nhân váºt ná»:
- Sao tôn giá chạy theo lối nà y? Tại hạ đâu thÃch quay lại Nhiệt Hà n nhị cốc? Tháºt tiếc cho tôn giá đã chạy sai đưá»ng. VÄ©nh biệt.
Viụ.. Pháºp...
- Oa!
Hạ sát xong nhân váºt nà y, Quan Vân SÆ¡n thần tốc quay lại vá»›i ba nhân váºt ná»:
- Sao tam vị chưa hô hoán lên? Tại hạ buộc phải hạ thủ nếu có ai trong ba vị không chịu chạy đến Khưu đạo trang và không hô hoán to lên. Nà o!
Äã mục kÃch sở há»c xuất thần nháºp quá»· cá»§a Quan Vân SÆ¡n, ba nhân váºt nỠđâu còn cách nà o khác, nếu không tuân thá»§ mệnh lệnh quái dị cá»§a Quan Vân SÆ¡n.
HỠkêu, hỠgà o:
- Mau mau bẩm báo cho Trang chủ. Quan Vân Sơn, Quan tiểu tỠđang ở đây!
- Mau cấp báo cho giáo chủ, Quan Vân Sơn đến!
Quan Vân SÆ¡n châm cháºm bám theo ba nhân váºt ná»:
- Hãy gà o to hÆ¡n. Hãy gá»i tại hạ là Thiếu bang chá»§ Tứ Hải Bang. Nà o!
Vút...
HỠlại gà o theo ý Quan Vân Sơn:
- Thiếu bang chủ Tứ Hải Bang đang đến. Hãy mau báo cho giáo chủ biết.
Nhưng có má»™t nhân váºt Ä‘ang gà o bá»—ng có chuyện:
- Ngưá»i đâu? Giáo đồ cá»§a bổn giáo đâu? Mau ngăn Quan Vân SÆ¡n...
Ầm...
Và má»™t bá»±ng há»a quang cá»±c to chợt phát lên, bao trùm lấy nhân váºt ná».
- Ạ.. Ạ..
Quan Vân SÆ¡n phát cưá»i:
- Äến chư vị cÅ©ng không nhá»› đâu là nÆ¡i chư vị đặt cạm bẫy hại ngưá»i ư? Tháºt tệ quá!
Hạ.. hạ..
Còn lại hai, hỠcà ng hô hoán to hơn.
Bá»—ng Quan Vân SÆ¡n nghe có tiếng ngưá»i gá»i:
- Thiếu bang chá»§! Có tháºt Thiếu bang chá»§ đến không?
Vừa nghe loạt thanh âm nà y, Quan Vân SÆ¡n láºp tức xạ má»™t tia chỉ kình Ä‘oạt mạng má»™t trong hai nhân váºt ná».
VÃu...
- Oa!
Và Quan Vân SÆ¡n hiện thân chắn lối nhân váºt duy nhất còn lại:
- Cung hỉ chư vị đã hoà n tất nhiệm vụ, là giúp tại hạ tìm ra ngưá»i muốn tìm. Còn tôn giá, muốn sống hay chết?
Nhân váºt ná» tái mặt:
- Xin Thiếu bang chủ... Tha mạng cho.
Quan Vân SÆ¡n hất đầu vá» phÃa vừa phát ra chuá»—i âm thanh vừa nghe:
- Phải chăng đó là nÆ¡i Khưu Phúc Nguyên giam giữ hai nữ nhân, má»™t Äông Äiá»n, má»™t Công Tôn Uyển Uyển?
Nhân váºt ná» chưa kịp đáp thì có thanh âm khác lên tiếng đáp thay:
- Cung nghinh Thiếu bang chá»§ đã đến. Chỉ tiếc tiểu chá»§ nhân bá»n ta như không cần Thiếu bang chá»§ quan tâm!
Quan Vân SÆ¡n láºp tức hất kình, chấn bay nhân váºt cuối cùng trong NgÅ© Tăng Nhân Há»™ Pháp NgÅ© Liên Giáo qua má»™t bên.
Bung...
Và Quan Vân SÆ¡n tung ngưá»i lên đến chá»— đã vang lên câu đáp má»›i rồi:
- Lão chÃnh là Tiá»n Thôi, từng là Tổng quản Huỳnh Hoa Trang?
Tiá»n Thôi là nhân váºt đã ngoại ngÅ© tuần. Cạnh lão có rất nhiá»u ngưá»i từng được Quan Vân SÆ¡n biết mặt. Tiá»n Thôi kinh ngạc nhìn Quan Vân SÆ¡n:
- Như Tiá»n má»— chưa có hân hạnh biết Thiếu bang chá»§?
Quan Vân SÆ¡n cưá»i lạt:
- Thì bây giá» biết cÅ©ng đâu muá»™n? Äỡ!
Ào...
Má»™t nữ nhân cạnh Tiá»n Thôi vụt hét lên:
- Mau giết y! Äánh!
Vù...
Cả Tiá»n Thôi và nhiá»u ngưá»i nữa cÅ©ng xuất chiêu, quáºt và o Quan Vân SÆ¡n.
- Äỡ!
Ào...
- Tiểu tá» muốn chết má»›i chạm và o Äông Hải Bà Cung bá»n ta. Xem chiêu.
Vù...
Quan Vân SÆ¡n cưá»i vang:
- Khá lắm, Xuân Mãn! Phải chăng đây là cách ngươi đã dá»±ng để hãm hại Hoa Hạ, Thu Phong, kể cả Äông Äiá»n và chá»§ nhân ngươi? Ngươi tháºt đáng chết! Hạ.. hạ..
Vù... Ầm...
Ào... Ầm...
Giữa lúc những loạt chấn kình còn Ä‘ang vang dá»™i, bá»n Tiá»n Thôi hÆ¡n mưá»i ngưá»i cùng thất kinh khi phát hiện bóng dáng cá»§a Quan Vân SÆ¡n đã biến mất. Há» ngÆ¡ ngác nhìn nhau:
- Tiểu tỠđâu rồi? Tiểu tá» muốn đối đầu ai trong chúng ta, hay mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a tiểu tá» chỉ là khuấy phá NgÅ© Liên Giáo?
Câu nghi vấn còn chưa có lá»i đáp thì há» lại nghe thanh âm cá»§a Quan Vân SÆ¡n chợt vang lên:
- Muốn xỠtrà hỠthế nà o tùy Trang chủ. Nhưng xin đừng lưu lại lâu và cũng đừng quên lệnh tổ ở bên ngoà i, rất có thể đang bị Triển Huy Thà nh hợp cùng Ngũ Liên Giáo uy hiếp.
Bá»n Tiá»n Thôi quay ngoắt lại và phẫn ná»™ nhìn Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang thản nhiên dìu đỡ má»—i bên tay má»™t nữ nhân:
- Tiểu tá» quả nhiên là hạng xuất quá»· nháºp thần và có lắm thá»§ Ä‘oạn. Ai cho phép ngươi tá»± ý xen và o ná»™i tình bổn cung?
Quan Vân SÆ¡n cưá»i vang:
- Ngưá»i giang hồ đương nhiên phải há»i đến chuyện giang hồ. Vì nghÄ© tình đây là tư sá»± cá»§a Äông Hải Bà Cung, nên tại hạ không thể không giao cho Trang chá»§ đây xá» trÃ, chứ nếu như không phải thế, hạ.. hạ.. liệu chư vị nãy giá» còn an nhà n thảnh thÆ¡i nói chuyện vá»›i tại hạ được sao?
Tiá»n Thôi tái mặt:
- Ngươi tháºt ngông cuồng. Ta không tin bản thân má»™t Thiếu bang chá»§ như ngươi lại có đủ bản lãnh để có những lá»i khẩu xuất cuồng ngôn như thế. Hãy đỡ má»™t chưởng cá»§a ta!
Tiá»n Thôi lao đến và quáºt ra má»™t loạt kình.
Ào...
Lúc nà y, do Quan Vân SÆ¡n vẫn còn dìu đỡ nữ nhân ở cả hai tay nên có thể nói má»™t kÃch cá»§a Tiá»n Thôi mưá»i phần đủ mưá»i nhất định phải dồn bá»n há» ba ngưá»i và o hiểm địa.
Quan Vân SÆ¡n lạnh mặt, cất giá»ng há»i nữ nhân bên tả:
- Trang chá»§ vẫn chưa đáp lá»i tại hạ? Trang chá»§ nháºn hay không nháºn việc xá» trà những ngưá»i vốn là thuá»™c hạ cá»§a Trang chá»§?
Lá»i cá»§a Quan Vân SÆ¡n vừa dứt, nữ nhân bên tả chợt thoát ra khá»i cánh tay dìu đỡ cá»§a Quan Vân SÆ¡n và nà ng cất lá»i:
- Äa tạ ân tiếp cá»§a Thiếu bang chá»§. ÄÆ°Æ¡ng nhiên bổn Trang phải tiếp nháºn chuyện nà y, không dám là m phiá»n Thiếu bang chá»§.
Và nà ng láºp tức báºt tay, hất má»™t kình cá»±c mạnh và o ngá»n chưởng cÅ©ng như vừa vặn áºp đến cá»§a Tiá»n Thôi:
- Tiá»n lão liệu có còn nháºn ra bổn Trang chá»§ nữa không? Äỡ!
Ầm...
Tiá»n Thôi giáºt mình thối lùi:
- Úy! Sao ngươi chỉ mới đó đã khôi phục toà n bộ chân nguyên? Phải chăng là tiểu tỠhỠQuan đã giở trò?
Nữ nhân cÅ©ng cưá»i lên:
- Lão bất ngỠphải không? Nhưng chưa phải hết đâu, đỡ chiêu! Hạ.. hạ..
Và quả nhiên lão há» Tiá»n phải bất ngá» nhiá»u hÆ¡n, khi phát hiện nữ nhân thứ hai Ä‘ang được Quan Vân SÆ¡n dìu đỡ cÅ©ng báºt ngưá»i thoát ra và lồng lá»™n lao đến:
- Xuân Mãn! Hãy nháºn lại tấm lòng cảm kÃch vô hạn cá»§a Äông Äiá»n ta, sau những gì ngươi đã bắt ta gánh chịu. Äỡ!
Ào...
Xuân Mãn giáºt nảy ngưá»i, sau đó rÃt lên:
- Thiếu bang chá»§ Quan Vân SÆ¡n quả nhiên man trá gian xảo hÆ¡n ngưá»i. Vì lẽ gì ngươi cố tình xen và o chuyện bổn cung, đã cứu há», lại còn truyá»n lá»±c giúp há» khôi phục công phu?
Hay ngươi nghÄ© nhá» thế sẽ có má»™t Äông Äiá»n sẵn sà ng xả thân chết há»™ cho ngươi? Äông Äiá»n, đỡ!
Vù... Ầm...
Ào... Ầm...
Không nói lá»i nà o, Quan Vân SÆ¡n chỉ cưá»i vang và má»™t lần nữa xoay ngưá»i biến mất.
Trong khi đó, nữ nhân Trang chá»§ Huỳnh Hoa Trang và Äông Äiá»n vẫn như cuồng long mãnh hổ lao và o giáp chiến vá»›i bá»n Tiá»n Thôi.
Trang chủ Huỳnh Hoa Trang chợt quát:
- Bổn Trang chá»§ biết rất rõ là có khá nhiá»u ngưá»i trong bá»n ngươi đã bị Tiá»n Thôi mê hoặc và lung lạc. Bổn Trang chá»§ quyết không truy cứu bắt tá»™i, nếu ngay bây giá» bá»n ngươi bá» tối đầu sáng, không giúp sức cho bá»n phản bá»™i nữa.
Tiá»n Thôi giáºn dữ cÅ©ng gầm vang:
- Nha đầu chá»› nói nhảm. ChÃnh ná»™i tổ ngươi đã phản lại di ý cá»§a tiá»n nhân, khiến toà n thể môn nhân bổn cung bất phục. Äâu phải tá»± ý ta nảy sinh tâm địa bất chánh? Hãy đỡ!
Äông Äiá»n chợt lên tiếng quát lại:
- Phản lại di ý chÃnh là ngươi, đó là việc ngươi đã bị Khưu Phúc Linh thu phục và chÃnh ngươi trước kia đã Ä‘iểm chỉ cho Khưu Phúc Linh biết cách giải phá thế tráºn ở bổn trang. Nếu không do ngươi, ta và chá»§ nhân đâu phải nên thân khốn khổ suốt thá»i gian qua? Chá»› lắm lá»i, đỡ!
Ầm... Ầm...
Chợt có tiếng Quan Vân Sơn đột ngột vang lên:
- Äã cháºm lắm rồi, Trang chá»§. Tại hạ cần phải ra bên ngoà i Khưu đạo trang trước đây.
Tại hạ hy vá»ng vá»›i Hoa Hạ, Thu Phong tiếp sức, má»i việc ở đây sẽ được Trang chá»§ chóng vánh giải quyết.
Láºp tức có hai tiếng thét lanh lảnh vang lên:
- Tiá»n Thôi! Äến lúc nà y mà lão vẫn còn xảo biện được nữa ư? Không hiểu NgÅ© Liên Giáo đã chịu giao chút nà o vá» võ há»c Vô Cá»±c cho lão chưa? Hãy nạp mạng Ä‘i thôi!
- Äông Äiá»n muá»™i hãy giao ả Xuân Mãn cho tá»·. Thu Phong nà y quả tháºt háºn ả đến chết Ä‘i được. Xem chiêu!
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Váºy là rõ, chÃnh Quan Vân SÆ¡n đã lần lượt giải thoát cho Hoa Hạ, Thu Phong, sau khi đã cứu nguy cho Äông Äiá»n và Trang chá»§ Huỳnh Hoa Trang. Tiá»n Thôi phẫn ná»™ lao đến và hất má»™t kình và o Quan Vân SÆ¡n:
- ChÃnh là ngươi đã phá há»ng mưu sá»± cá»§a ta. Ngươi phải chết!
Ào...
Quan Vân SÆ¡n bá»—ng lạnh giá»ng há»i lại:
- So vá» chân tà i tháºt há»c, lão là m gì có năng lá»±c để dá»a ta? Váºy mà lão dám, phải chăng đã có Ä‘iá»u gì đó khiến lão tăng thêm đởm lược? Là công phu võ há»c cá»§a phái Võ Äang như Thu Phong vừa nói, hay lão Ä‘ang nhá» Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c cá»§a há» Khưu định hại ta?
Miệng tuy há»i, nhưng chân vẫn thản nhiên di chuyển, và khi Quan Vân SÆ¡n dứt lá»i thì cÅ©ng là lúc Tiá»n Thôi vì thất kinh nên chợt trợn to hai mắt:
- Ôi chao! Hóa ra ngươi cÅ©ng biết Thất Nguyên Vô Hình Chi Äá»™c?
Quan Vân SÆ¡n láºp tức báºt mạnh má»™t kình, quáºt và o ngưá»i Tiá»n Thôi:
- Nà o chỉ biết không thôi, ta còn có cả Tỵ Äá»™c Châu giải trừ bách độc nữa. Không tin, hãy xem đây!
Bung...
Tiá»n Thôi vừa ngã báºt, Quan Vân SÆ¡n chợt nghe thanh âm cá»§a Triển Huy Thà nh hô hoán vá»›i tâm trạng tháºt sá»± kinh ngạc:
- Việc gì thế nà y? Ai đã giải thoát và giải bá» má»i cấm chế cho lÅ© nha đầu Công Tôn Uyển Uyển? Không lẽ là ngươi, Quan Vân SÆ¡n?
Quan Vân Sơn cũng kinh hoảng khi thấy Triển Huy Thà nh xuất hiện:
- Nguy rồi, Công Tôn cô nương! Lão hỠTriển mà đến đây và o lúc nà y, có lẽ tình thế của Cung chủ quý cung đã đến lúc đáng ngại.
Và Quan Vân SÆ¡n báºt ngưá»i lao nhanh đến Triển Huy Thà nh:
- Một chưởng trước kia, nay ta quyết trả lại cho lão.
Ào...
Triển Huy Thà nh thất sắc:
- Âm Dương Nhị Công? á»i...
Có vẻ như đã biết chưởng lá»±c cá»§a Quan Vân SÆ¡n là khó lưá»ng, Triển Huy Thà nh chợt xoay ngưá»i bá» chạy, là m cho chưởng đó mất đối tượng quáºt luôn và o vách đá.
Ầm...
Công phu cá»§a Quan Vân SÆ¡n quả nhiên đã đạt được kinh thân khấp quá»·, vách đá ná» vụt vỡ toang khi bị chưởng cá»§a Quan Vân SÆ¡n quáºt mạnh và o.
Và từ sau vách đá chợt có tiếng rên rỉ vang lên.
Quan Vân SÆ¡n kinh hãi lao đến và hoà n toà n bất ngá» khi nháºn ra ngưá»i vừa rên rỉ chÃnh là Trang Hải đạo trưởng cá»§a Võ Äang.
Quan Vân SÆ¡n láºp tức đỡ Trang Hải đạo trưởng lên, nhưng khi định ná»™i lá»±c tiếp trợ, bá»—ng nghe đạo trưởng thì thà o:
- Thiếu bang chá»§... gặp Thiếu bang chá»§ và o lúc nà y quả là maỵ.. Chân kinh quả nhiên đã bị.. Kiá»u Má»™ng Äiệp chiếm Ä‘oạt... Bần đạo dù bị nhục hình... vẫn không chỉ Ä‘iểm yếu quyết luyện công... cho lÅ© ác ma. Hãy vì tệ chưởng môn... vì Võ Äang phái... và vì đại cục võ lâm, Thiếu bang chá»§... đừng... buông... thạ.. chúng...
Và đầu cá»§a Trang Hải đạo trưởng liá»n ngoẻo qua má»™t bên, cho biết đạo trưởng tháºt sá»± quy tiên.
Quan Vân Sơn chết lặng hoà n toà n và phải một lúc lâu sau mới tỉnh, đó là nhỠCông Tôn Uyển Uyển bất ngỠchạm khẽ và o tay:
- Thiếu bang chá»§ không lẽ có liên quan đến Võ Äang? Trang Hải đạo trưởng có kịp trăn trối gì cho Thiếu bang chá»§?
Quan Vân SÆ¡n nhìn nà ng và cưá»i buồn:
- Tại hạ được biết Trang chá»§ từng má»™t đôi lần có ý thỉnh tại hạ đến viếng quý trang, nhưng do bất thà nh nên chuyển qua cho má»i Trang Hải đạo trưởng. Phải chăng Trang chá»§ tháºt sá»± có chá»§ ý?
Nà ng bảo:
- Công Tôn Uyển Uyển nà y sẽ giải thÃch nếu Thiếu bang chá»§ chịu đáp lại câu há»i lúc má»›i rồi cá»§a tiểu nữ.
Quan Vân SÆ¡n chợt gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c, nhưng không phải lúc nà y. Nếu Trang chá»§ đã xá» trà xong bá»n Tiá»n Thôi, sao không mau cùng tại hạ ra ngoà i?
HỠlao đi..
Hồi 32
Äồng Sà ng Dị Má»™ng
Khưu Phúc Nguyên giáºn đến đỠmặt tÃa tai:
- Lão thất phu ngươi quyết không thuáºn tình, cùng bổn giáo hùng bá võ lâm ư?
Lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung cÅ©ng phẫn ná»™ không kém:
- Bá»n tà ma các ngươi đừng vá»ng tưởng đánh đồng bổn Cung chá»§ vá»›i bên ngươi. Dùng thá»§ Ä‘oạn đê hèn hạ lưu để đạt ý đồ, đó là điá»u bình sinh bổn Cung chá»§ không bao giá» chấp nháºn. Chá»› nhiá»u lá»i nữa, động thá»§ Ä‘i! Bá»n ngươi có bất kỳ thá»§ Ä‘oạn nà o cứ giở ra, bổn Cung chá»§ không ngại đâu.
Mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp cất giá»ng ồ á» cưá»i vang:
- Rượu má»i không uống, lại muốn uống rượu phạt. Cứ chá» Triển Huy Thà nh quay lại, lão thất phu ngươi má»›i biết thế nà o là lợi hại cá»§a bổn giáo NgÅ© Liên. Hạ.. hạ..
Kiá»u Má»™ng Phi thì má»m má»ng hÆ¡n, tiếp lá»i:
- Sở há»c Äông Hải so vá»›i sở há»c Trung Nguyên khó thể nói là bên nà o cao minh hÆ¡n.
Sao Cung chủ không cân nhắc cùng bổn giáo liên tay liên thủ, dại gì cứ mãi đối đầu? Nếu như Cung chủ vẫn không tin, được lắm, sao không thỠcùng bổn giáo phân tà i cao hạ, chỉ bằng một chiêu duy nhất mà thôi?
Lão Cung chá»§ cưá»i ngạo nghá»…:
- Äừng bảo là bổn Cung chá»§ không dám. Trái lại, cho dù bá»n ngươi có may mắn đắc thá»§ bà kÃp NgÅ© Liên Pháºt Äà i và công phu do Âm Dương Nhị Tiên lưu lại cÅ©ng không thể hÆ¡n công phu Äông Hải - Há»—n Nguyên. ÄÆ°á»£c, bổn Cung chá»§ chấp thuáºn. Xuất thá»§ Ä‘i!
Kiá»u Má»™ng Phi tiến ra, sau đó lấy mắt ra hiệu cho Khưu Phúc Nguyên cùng Kiá»u Má»™ng Äiệp lùi lại:
- Tỷ phu và tỷ tỷ hãy an tâm lùi lại, muội tin chắc sẽ thắng.
Khi đã đến gần lão Cung chá»§, Kiá»u Má»™ng Phi cưá»i nhẹ:
- Mong Cung chá»§ cẩn trá»ng cho, kẻo lại uổng mạng như ba thuá»™c hạ thân tÃn đã cố tình chá»n cái chết.
Äôi mắt cá»§a lão Cung chá»§ liá»n bắn xạ hung quang và vô tình xạ nhìn ba hình hà i bất động cách đó không xa, chÃnh là ba nhân váºt cuối cùng cá»§a nhóm Thiên La Hải Tinh chÃn ngưá»i đã bị bá»n Khưu Phúc Nguyên hạ thá»§.
- Chá»› nhiá»u lá»i, vì bổn Cung chá»§ sẽ lấy mạng ba ngưá»i bá»n ngươi, báo thù cho há». Hãy xuất thá»§ Ä‘i!
Kiá»u Má»™ng Phi láºp tức báºt quát:
- Bổn giáo chá»§ đà nh đắc tá»™i. Äỡ!
Ào...
Lão Cung chá»§ cưá»i lạnh:
- Tháºt tiếc cho lÅ© ngươi, vì công phu NgÅ© Liên vẫn chưa luyện đến mức thượng thừa.
Äó là ngươi tá»± chuốc há»a. Hãy đỡ!
Vù...
Lão Cung chá»§ dám nói như thế vì chưởng lá»±c do Kiá»u Má»™ng Phi phóng xuất cÅ©ng chỉ có bốn kình phong như Khưu Phúc Nguyên hoặc Kiá»u Má»™ng Äiệp từng váºn dụng, nghÄ©a là còn thiếu má»™t cấp độ nữa má»›i mong đạt mức thượng thừa. Trong khi đó sở há»c Äông Hải - Há»—n Nguyên cá»§a lão Cung chá»§ thì từ lâu đã thà nh tá»±u, qua ngá»n chưởng đầy uy lá»±c lúc nà y cá»§a lão Cung chá»§ cho thấy rõ.
Chưởng kình song phương xô áºp và o nhau.
Ào...
Vù...
Và đúng lúc nhị kình sắp áºp và o nhau bá»—ng ngá»n kình cá»§a lão Cung chá»§ như có má»™t sát na khá»±ng lại.
Diá»…n biến nà y khiến lão Cung chá»§ kinh hãi báºt kêu:
- Ôi chao!
Và thanh âm của Quan Vân Sơn vang lên quá muộn mà ng:
- Mau thâu liễm nội lực và lùi lại. Trong chưởng của đối phương có độc!
Nhưng tất cả Ä‘á»u muá»™n.
Ầm...
Lão Cung chá»§ báºt lùi.
Há»±..
Kiá»u Má»™ng Phi như cÆ¡n gió lốc, thần tốc lao đến và tiếp cáºn lão Cung chá»§:
- Lão còn gì để nói nữa không? Nếu không hãy mau nói lá»i thuáºn phục để tránh háºu quả thảm khốc.
Ào...
Quan Vân Sơn cũng như cơn lốc xoáy kịp xuất hiện ứng cứu:
- Dừng tay! Dùng độc để là m đối phương tạm thá»i thất tán chân nguyên, đó nà o phải hà nh vi quang minh lá»—i lạc. Äỡ!
Vù... Ầm...
Bá»—ng có Quan Vân SÆ¡n xen và o là m cho ý đồ chế ngá»± lão Cung chá»§ cá»§a Kiá»u Má»™ng Phi thất bại, Khưu Phúc Nguyên và Kiá»u Má»™ng Äiệp liá»n từ hai phÃa lao áºp và o Quan Vân SÆ¡n:
- Lại là tiểu tá» ngươi ư? Nếu muốn sống thì mau mau lùi lại. Äỡ!
- Súc sinh bất hiếu tá»! Sao ngươi cứ năm lần bảy lượt phá há»ng đại sá»± cá»§a chÃnh mẫu thân ngươi như váºy chứ? Chá»› trách ta phải ra tay giáo huấn ngươi. Äỡ!
Ào...
Vù...
Quan Vân SÆ¡n lúc nà y vì lo cho sinh mạng cá»§a lão Cung chá»§, nên đà nh nhấc lão lên và nhảy lùi tháºt nhanh.
Vút...
Và thanh âm cá»§a Công Tôn Uyển Uyển vang lên tháºt đúng lúc:
- Ná»™i tổ! Thiếu Bang chá»§ xin hãy giao ngưá»i cho tiểu nữ.
Quan Vân SÆ¡n chưa kịp trao ngưá»i thì nghe Kiá»u Má»™ng Phi the thé thét lên:
- Tháºt giá»i cho ngươi, má»™t nghịch tá», phải chăng ngươi đã giết Triển Huy Thà nh, sau đó giải cứu cho lÅ© nha đầu bất trị? Ta phải giết ngươi.
Và Kiá»u Má»™ng Phi hùng hổ quáºt má»™t kình cá»±c mạnh và o Quan Vân SÆ¡n.
Ào...
Tuy biết rõ tình thế nguy hiểm, nhưng Quan Vân SÆ¡n thay vì nhảy tránh vẫn thản nhiên đứng nguyên vị, vừa trao lão Cung chá»§ cho Công Tôn Uyển Uyển, vừa đưa lưng hứng chịu chưởng kình cá»§a yêu phụ Kiá»u Má»™ng Phi có thể chÃnh là thân mẫu cá»§a Quan Vân SÆ¡n.
Ầm...
Quan Vân Sơn lảo đảo, suýt nữa ngã dúi và o Công Tôn Uyển Uyển.
Tuy thế, Quan Vân Sơn vẫn lợi dụng cơ hội nà y, lẻn giao cho Công Tôn Uyển Uyển một lỠđan dược:
- Mau cho lệnh tổ dùng giải dược trong nà y và chạy đi. Nhanh lên!
Kiá»u Má»™ng Äiệp từ má»™t bên nhà o đến:
- Äó là lá» giải dược cá»§a ta. Mau giao trả cho ta.
Vù...
Quan Vân SÆ¡n láºp tức đảo ngưá»i, cháºn ngay trước mặt mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp:
- Äừng nghÄ© ta cÅ©ng nhân nhượng mụ, như vừa nhân nhượng yêu phụ kia. Lui mau!
Quan Vân Sơn hất tả kình.
Ầm...
Mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp lùi lại, mặt xám ngoét:
- Thái Âm Khà Công?
Bá»—ng có tiếng Khưu Phúc Linh vang lên rà nh rá»t:
- Quan Vân SÆ¡n! Nếu ngươi không mau ngăn bá»n ngưá»i Äông Hải thì đừng trách Khưu Phúc Linh ta trở mặt, hạ thá»§ ngay lão đạo thối tha nà y.
Quan Vân Sơn vội đưa mắt nhìn và phẫn nộ hét vang:
- Sư thúc! Äố Khưu Phúc Linh ngươi dám!
Khưu Phúc Linh ngang nhiên xuất hiện, bên cạnh y là Triển Huy Thà nh vá»›i má»™t đạo nhân trên tay mà Quan Vân SÆ¡n nháºn ra chÃnh là sư thúc Trùng Quang.
Khưu Phúc Linh báºt cưá»i:
- Hãy ngoan ngoãn tuân theo lá»i đại ca nà o, Quan đệ. Kẻo Trùng Quang lão đạo phải chết vì sá»± chần chừ cá»§a đệ đấy. Hạ.. hạ..
Chuyển biến đã thay đổi và thay đổi hoà n toà n bất lợi cho Quan Vân SÆ¡n và nhóm ngưá»i Äông Hải Bà Cung.
Và điá»u nà y là m cho Khưu Phúc Nguyên, Kiá»u Má»™ng Phi và Kiá»u Má»™ng Äiệp cùng đắc ý, nhảy xổ như mãnh hổ phát cuồng, vồ váºp và o bá»n ngưá»i Äông Hải Bà Cung Ä‘ang bà ng hoà ng vá» sá»± tình chợt diá»…n ra.
Khưu Phúc Nguyên cưá»i sặc sụa:
- LÅ© Äông Hải bá»n ngươi phen nà y phải chết. Mau nạp mạng cho ta. Hạ.. hạ..
Ào...
Kiá»u Má»™ng Phi và Kiá»u Má»™ng Äiệp cÅ©ng tha hồ vÅ© động công phu NgÅ© Liên:
- Thuáºn ta thì sống, nghịch ta thì chết. Hạ.. hạ..
- LÅ© nha đầu đừng trông mong gì ở lão Cung chá»§ vô dụng bá»n ngươi. Äỡ má»™t chưởng cá»§a ta nà o. Hạ.. hạ..
Ào...
Vù...
Äang được Công Tôn Uyển Uyển đỡ trên tay, lão Cung chá»§ bất ngá» vùng dáºy và báºt thà nh tiếng quát kinh thiên động địa:
- ChÃnh bá»n ngươi là những kẻ vô sỉ đáng chết thì đúng hÆ¡n. Hãy xem Cà n Khôn Há»—n Nguyên Công cá»§a bổn Cung chá»§.
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Phát hiện ná»™i tổ váºy là bình yên vô sá»±, Công Tôn Uyển Uyển vụt lao thoát Ä‘i.
Vút...
Và thanh âm nà ng thét ngay bên cạnh Khưu Phúc Linh:
- Cuồng đồ mạt hạng! Äỡ chiêu!
Vù...
Khưu Phúc Linh bối rối trước cảnh diá»…n ra đầy bất ngá», vá»™i tìm cách lùi lại.
Vút...
Và đó là điá»u Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang chỠđợi, Triển Huy Thà nh vì kinh tâm trước uy phong lẫm liệt cá»§a lão Cung chá»§ nên có phần phân tâm, đủ cho Quan Vân SÆ¡n bất ngá» dịch ngưá»i tiến đến cạnh lão:
- Lão hỠTriển muốn chết!
Ào...
Nhưng cỠđộng cá»§a Quan Vân SÆ¡n lại bị Khưu Phúc Nguyên phát hiện kịp thá»i. Lão vừa chạy đến, vừa hô hoán loạn xạ:
- Sao không dùng sinh mạng lão đạo Trùng Quang uy hiếp tiểu t� Súc sinh, đỡ chiêu của ta!
Ầm...
Triển Huy Thà nh sực tỉnh và vội đem Trùng Quang nhảy tránh qua một bên. Lão đặt một tay lên đỉnh đầu đạo trưởng Trùng Quang:
- Tiểu tá», nếu không mau dừng tay thì đừng trách ta phải...
Quan Vân SÆ¡n dù hiểu Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra, nhưng vẫn cứ vá» bám riết lão há» Khưu:
- Lão mắng ai là súc sinh? Theo ta, chÃnh Phúc Linh lệnh lang má»›i là súc sinh. Äỡ!
Ào...
Khưu Phúc Nguyên cũng quát to như ấm:
- Ngươi gá»i kẻ thù là thân phụ, xem thân sinh phụ mẫu tháºt sá»± cá»§a ngươi là kẻ thù, chÃnh ngươi má»›i là súc sinh. Hãy đỡ!
Vù... Ầm...
Ào... Ầm...
Vì Quan Vân SÆ¡n và Khưu Phúc Nguyên cứ luân phiên quát tháo, vô tình che át tiếng hô hoán Ä‘e dá»a cá»§a Triển Huy Thà nh nên há» Triển bối rối, không biết có nên hạ thá»§ đạo trưởng Trùng Quang hay không.
Chợt, bằng cách nà o không biết, Khưu Phúc Linh bỗng xuất hiện cạnh hỠTriển:
- Phiá»n Triển thúc cùng tiếp lá»±c vá»›i a di dùng Âm Dương Nhị Công giao thá»§ vá»›i lão thất phu Cung chá»§. Hãy để tiểu Ä‘iệt lo liệu cho lão lá»— mÅ©i trâu Trùng Quang.
Theo đó, như há» Triển kịp lược nhìn, tá»· muá»™i há» Kiá»u dù Ä‘ang liên tay vẫn không là đối thá»§ cá»§a lão Cung chá»§. Hiểu rõ ngụ ý cá»§a Khưu Phúc Linh, Triển Huy Thà nh vừa giao đạo trưởng Trùng Quang cho y, vừa hung hãn quát vang:
- Kiá»u nhị giáo chá»§! Phải chăng đã đến lúc chúng ta váºn dụng tuyệt há»c cá»§a Âm Dương Nhị Tiên. Mau phát chiêu nà o! Hạ.. hạ..
Kiá»u Má»™ng Phi láºp tức cao giá»ng đáp:
- Äà nh phải váºy thôi, Triển lão huynh! Hãy nhanh tay nà o! Äánh!
Kiá»u Má»™ng Phi nhân đó quát ra má»™t kình Dương Nhiệt.
Ào...
Triển Huy Thà nh cũng xuất hiện với một kình Âm Hà n:
- Công Tôn Äạt! Hãy xem cho biết thế nà o là Âm Dương Nhị Công, tuyệt há»c vô thượng. Äỡ!
Vù...
Phát hiện nhị kình Âm Dương nà y tháºt sá»± lợi hại, lão Cung chá»§ vừa được Triển Huy Thà nh gá»i là Công Tôn Äạt liá»n gầm lên:
- Quả nhiên là tuyệt há»c cá»§a Âm Dương Nhị Tiên thưở nà o. Hãy xem tuyệt há»c cá»§a bổn Cung chá»§.
Vù...
Ào...
CÅ©ng lúc nà y, khi Công Tôn Uyển Uyển bị Kiá»u Má»™ng Äiệp bất ngá» xông đến phát chiêu uy hiếp, Quan Vân SÆ¡n chợt nghe Khưu Phúc Linh hô hoán:
- Quan Vân Sơn! Ngươi hãy lắng nghe cho kỹ đây.
Láºp tức có tiếng đạo trưởng Trùng Quang hét lên bi thảm:
- Ạ.. Ạ..
Kinh tâm động phách, Quan Vân SÆ¡n vô tình tạo sÆ¡ hở cho Khưu Phúc Nguyên quáºt trá»n vẹn má»™t kình và o:
- Nghiệp chủng phải chết!
Bung...
Quan Vân Sơn lần nà y phải thổ huyết:
- Ọe!
Äông Äiá»n và Hoa Hạ thấy váºy vá»™i chạy đến:
- Thiếu Bang chủ.
Khưu Phúc Nguyên láºp tức quáºt má»™t kình NgÅ© Liên và o hai nà ng:
- LÅ© nha đầu muốn tìm chết ư? Äỡ!
Ào...
NhỠđó, Quan Vân SÆ¡n có được má»™t và i sát na để váºn khà điá»u nguyên. Và tháºt nhanh, Quan Vân SÆ¡n cưá»i vang:
- Lão mắng ta là nghiệp chá»§ng, váºy lão có biết còn ai nữa cÅ©ng là nghiệp chá»§ng không?
Hạ.. hạ..
Khưu Phúc Linh tái mặt, lại tiếp tục đưa chân nguyên và o hà nh hạ đạo trưởng Trùng Quang:
- Ngươi câm miệng ngay, Quan Vân Sơn!
Äạo trưởng Trùng Quang bị hà nh hạ nhục thể, buá»™c phải thét nhưng là thét theo cách Khưu Phúc Linh không thể nà o ngỠđến:
- Nghiệp chủng Phúc Linh! Ai lại không biết ngươi là loà i nghiệp súc do mẫu thân ngươi tư thông với... Ạ.. Ạ..
Khưu Phúc Linh phải nhả thêm chân kình má»›i có thể là m cho đạo trưởng Trùng Quang ngưng lá»i kịp lúc.
Tuy váºy, câu thét cá»§a đạo trưởng Trùng Quang cÅ©ng lá»t đến tai Khưu Phúc Nguyên, và lão quắc mắt nhìn Quan Vân SÆ¡n:
- Lá»i đó là có ý gì? Như ngươi và lão lá»— mÅ©i trâu kia đã biết Ä‘iá»u gì đó ta chưa biết?
Quan Vân Sơn nhún vai và cố tình liếc nhìn Khưu Phúc Linh:
- Lệnh lang đâu cho ta nói, lão không nhìn thấy ư?
Khưu Phúc Nguyên giáºn dữ tung chưởng quáºt và o Quan Vân SÆ¡n:
- Ta buộc ngươi phải nói!
Ào...
Quan Vân Sơn định lạng tránh thì ngươi Khưu Phúc Linh hét vang:
- Ngươi muốn lão Trùng Quang nà y sống hay phải mất mạng?
Bị bức dồn, Quan Vân SÆ¡n đà nh váºn kình, tiếp tục hứng chịu ngá»n chưởng oan nghiệt cá»§a Khưu Phúc Nguyên.
Ầm...
Và điá»u bất ngá» bá»—ng xảy ra, Khưu Phúc Nguyên chợt di hà nh hoán vị, bất ngá» xuất hiện ngay bên cạnh Khưu Phúc Linh:
- Váºy thì ngươi phải nói. Vì từ lâu ta vẫn nghi ngá» ngươi không phải là cốt nhục cá»§a há» Khưu ta. Nói!
CỠchỉ của Khưu Phúc Nguyên là m cho Khưu Phúc Linh bối rối.
Không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, Quan Vân SÆ¡n vá»™i đảo ngưá»i, lao vá» phÃa Công Tôn Uyển Uyển vẫn Ä‘ang bị mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp là m cho thất Ä‘iên bát đảo.
Vút...
Và Quan Vân Sơn phát xạ một tia chỉ kình và o mụ:
- Mụ không nghe gì sao? Trượng phu mụ Ä‘ang cáºt vấn lệnh lang vá» hà nh vi hoang dâm vô độ cá»§a mụ kìa.
Viụ..
Bị Quan Vân SÆ¡n bất ngá» xen và o, mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp phẫn ná»™ thét:
- Việc gì đến ngươi chứ? Äỡ!
Ào...
Sợ mụ sẽ gây hại cho Quan Vân SÆ¡n, vì trước sau Quan Vân SÆ¡n đã bị trúng nhiá»u kình khiến chân nguyên ná»™i lá»±c suy giảm, Công Tôn Uyển Uyển liá»n xông đến, hiệp lá»±c cùng Quan Vân SÆ¡n.
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Và kết quả là cả Quan Vân SÆ¡n lẫn Công Tôn Uyển Uyển Ä‘á»u bị chấn lùi.
Äá»™ng ná»™, Quan Vân SÆ¡n hét vang:
- Dâm phụ tháºt độc ác. Ta chỉ lo cho mụ khó thoát tá»™i vì bấy lâu nay vẫn giấu lai lịch tháºt cá»§a lệnh lang, khiến trượng phu mụ cứ ngỡ đó chÃnh là cốt nhục cá»§a lão. Hãy dà nh sức mà đối đầu vá»›i trượng phu cá»§a mụ Ä‘i.
Khưu Phúc Linh ở phÃa kia lại quát:
- Quan Vân Sơn! Ngươi định dồn ta đến chỗ chết phải tuyệt tình ư? Ngươi không nghĩ gì đến sư thúc Trùng Quang của ngươi sao?
Quan Vân Sơn hoang mang, không lẽ hắn đã thuyết phục được Khưu Phúc Nguyên, khiến lúc nà y hắn rảnh tay tiếp tục dùng sinh mạng của sư thúc Trùng Quang uy hiếp Quan Vân Sơn?
Äang lo ngại như thế, Quan Vân SÆ¡n chợt hoa mắt và thấy Khưu Phúc Nguyên xuất hiện ngay trước mặt. Äiá»u nà y cho thấy Khưu Phúc Linh quả tháºt đã thuyết phục Khưu Phúc Nguyên tin lá»i hắn.
Quan Vân Sơn sợ hãi, chỠlão hỠKhưu ra tay hạ sát thủ.
Nà o ngá» sá»± xuất hiện cá»§a Khưu Phúc Nguyên lại là m cho mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp hiểu lầm, vì ngỡ lão xuất hiện là để há»i tá»™i, mụ nhanh tay hÆ¡n, phát chiêu:
- Linh nhi có là cốt nhục cá»§a kẻ khác thì đã sao? Thế chẳng phải lão vẫn có công nuôi dưỡng, giáo huấn Linh nhi bấy lâu nay đó sao? Lão lồng lá»™n liệu có thay đổi gì không? Äỡ!
Ào...
Và câu nói nà y cá»§a Kiá»u Má»™ng Äiệp má»›i tháºt sá»± là m cho Khưu Phúc Nguyên lồng lá»™n lên:
- Tiện nhân! Ngươi vừa nói gì? Ngươi nghĩ ta không dám lấy mạng ngươi sao? Hãy xem đây thì biết!
Và lão xô mạnh nhị kình và o mụ, cho thấy lão như đã phẫn nộ cực điểm.
Vù... Vù...
Nhân cÆ¡ há»™i nà y Quan Vân SÆ¡n cùng Công Tôn Uyển Uyển nhảy lùi lại và hà há»ng chá» xem cảnh lưỡng hổ tương tranh.
Chợt Quan Vân SÆ¡n bị cái nhìn háºm há»±c cá»§a Khưu Phúc Linh ngăn lại. Hắn Ä‘ang đặt má»™t tay lên đỉnh đầu đạo trưởng Trùng Quang:
- Ngươi cũng khéo dùng thủ đoạn đấy. Và đây là thủ đoạn của ta, ngươi hãy hạ sát nha đầu Uyển Uyển, nếu không thì hãy nhìn sư thúc ngươi mất mạng dưới tay ta. Nà o!
Bị Khưu Phúc Linh uy hiếp như váºy, chẳng hiểu sao Quan Vân SÆ¡n lại trợn to hai mắt và kêu lên:
- á»i! Thưá»ng Äại Thà nh, phụ thân cá»§a ngươi đến kìa, Phúc Linh!
Khưu Phúc Linh giáºt mình, định quay lại nhìn, nhưng kịp nghÄ© lại, hắn mỉm cưá»i và còn chá»›p nhẹ hai mắt:
- Ngươi đừng mong lừa được ta. Gia phụ vẫn còn ở Tứ Hải Bang, đâu việc gì phải đến đây?
Nhưng Quan Vân SÆ¡n vẫn tá» ra kinh hãi, đưa tay chỉ mãi vá» phÃa sau lưng Khưu Phúc Linh:
- Ta không lừa ngươi đâu. Hãy nhìn xem, như lão luyện công quá độ nên bị tẩu há»a nháºp ma và phát cuồng kia kìa!
Khưu Phúc Linh bán tÃn bán nghi, vá»™i quay lại nhìn.
Chỉ chá» có thế, Quan Vân SÆ¡n cưá»i vang dá»™i:
- Sao bảo ta không thể lừa được ngươi. Äỡ!
Vù...
Nà o ngá» thanh âm cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh lại tháºt sá»± vang lên:
- Nghịch tá»! Ngươi dám lấy mạng đại ca ngươi tháºt sao? Váºy đừng trách ta ác độc!
Bung!
Thêm má»™t lần nữa, Quan Vân SÆ¡n phải nháºn thêm má»™t kình và o ngưá»i. Và lần nà y, nếu không có Công Tôn Uyển Uyển kịp giữ lại, có lẽ Quan Vân SÆ¡n phải ngã khuỵu xuống vì không còn chi trì được nữa.
Vút...
Như bóng u linh chỉ xuất hiện khi cần thiết, Thưá»ng Äại Thà nh chợt thoắt ngưá»i lao đến ngay phÃa sau lưng Khưu Phúc Nguyên vẫn Ä‘ang cùng mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp há»—n chiến.
Có lẽ cÅ©ng như cách đã dùng để hạ thá»§ Quan Vân SÆ¡n má»›i rồi, Thưá»ng Äại Thà nh lạnh lùng quáºt má»™t kình trà mạng và o háºu tâm Khưu Phúc Nguyên:
- Ta vẫn bảo, há»… nhân vá»›i kẻ địch là tá»± hại chÃnh bản thân. Khưu Phúc Nguyên! Ngươi vì quá ngu muá»™i, đáng phải chết! Hừ!
Bùng...
Mục kÃch cảnh nà y nà o chỉ có má»™t mình Quan Vân SÆ¡n bà ng hoà ng vì thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i không gá»›m tay cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh. ChÃnh Khưu Phúc Linh cÅ©ng bà ng hoà ng không kém, do không ngá» Khưu Phúc Nguyên lại sá»›m chịu háºu quả như thế. Hắn kêu không nên lá»i:
- Phụ thân! Sao lại... sao lại...
Chợt...
Ầm... Ầm...
Khưu Phúc Linh do bất phòng, nên bị Äông Äiá»n và Hoa Hạ đột ngá»™t táºp kÃch.
Và hắn vừa loạng choạng sắp ngã thì Công Tôn Uyển Uyển vụt lao đến đoạt lại đạo trưởng Trùng Quang trong tay hắn.
Vút...
Thấy thế, Quan Vân SÆ¡n mừng rỡ định chạy đến đón nháºn sư thúc Trùng Quang từ tay Công Tôn Uyển Uyển, bá»—ng có trà ng cưá»i ngạo mạn cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh vang lên:
- Vân SÆ¡n! Ta hy vá»ng má»™t chưởng vừa rồi cá»§a ta đã đủ cảnh tỉnh hà i tá». Hãy nháºn chân má»™t sá»± tháºt, đã đến lúc toà n bá»™ võ lâm Trung Nguyên nà y phải bị khuất phục dưới uy trướng cá»§a phụ tá» ta. Hà i tỠđừng hồ đồ nữa, ta sẵn sà ng dà nh cho hà i tá» má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng. Hãy hạ sát nha đầu Uyển Uyển, giúp phụ thân hoà n thà nh bá nghiệp. Nhanh lên!
Hạ.. Hạ..
Lá»i nói cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh là m Quan Vân SÆ¡n rúng động. Không những thế, trà ng cưá»i cá»§a lão lại như hà ng loạt trưá»ng tiá»…n bắn xạ là m tan nát cõi lòng Quan Vân SÆ¡n, khiến Quan Vân SÆ¡n cứ ngây ngưá»i chết lặng, không còn biết phải là m gì nữa.
Không để Quan Vân SÆ¡n có đủ thá»i gian lấy lại trấn tÄ©nh, thanh âm cá»§a Triển Huy Thà nh lại vang lên lồng lá»™ng:
- Hãy ra tay Ä‘i. Äừng để phụ thân ngươi thất vá»ng và buá»™c phải xem ngươi chỉ là bất hiếu tá». Hãy hạ thá»§ Ä‘i! Hạ.. hạ..
Bất hiếu tá»! Ba tiếng nà y là m cho Quan Vân SÆ¡n rùng mình hồi tỉnh. Và khi đưa mục quang loang loáng nhìn quanh, Quan Vân SÆ¡n chợt xuất kỳ bất ý quáºt má»™t kình cá»±c mạnh và o Công Tôn Uyển Uyển:
- Bất hiếu tá»! Hạ.. hạ.. kẻ nà o ngăn ta, kẻ đó phải chết dưới chưởng cá»§a bất hiếu tá» nà y. Hạ.. hạ..
Vù...
Uyển Uyển giáºt mình, đà nh đưa đạo trưởng Trùng Quang lùi xa.
Vút...
Quan Vân Sơn bám theo với thái độ rất hung hãn:
- Kẻ nà o dám ngăn ta? Hãy đỡ!
Ào...
Nhưng Quan Vân SÆ¡n trước khi phát chưởng vẫn kịp hạ thấp giá»ng dặn khẽ nà ng:
- Chạy Ä‘i! Hãy cố khuyên má»i ngưá»i như váºy. Tại hạ sẽ ngăn cản tất cả. Äỡ!
Vù...
Thái độ và phản ứng cá»§a Quan Vân SÆ¡n là quá mâu thuẫn, khiến Công Tôn Uyển Uyển hoang mang, cứ ngây ngưá»i nhìn Quan Vân SÆ¡n.
Váºy là ngá»n kình cá»§a Quan Vân SÆ¡n vẫn cứ áºp đến nà ng.
Ào...
Tuy nhiên, lúc chưởng áºp đến và cÅ©ng là lúc dù Uyển Uyển có bất kỳ phản ứng gì cÅ©ng muá»™n, ngá»n kình cá»§a Quan Vân SÆ¡n không hiểu sao khi chạm và o Uyển Uyển lại hóa thà nh má»™t lá»±c đạo nhu hòa, nhẹ nhà ng nâng Uyển Uyển lên và đưa nà ng lui Ä‘i má»™t Ä‘oạn xa.
Viụ..
Cảm nháºn khắp thân vẫn bình an vô sá»±, đến lúc nà y Uyển Uyển má»›i rõ Quan Vân SÆ¡n chỉ giả vá» cuồng loạn, kỳ thá»±c vẫn là ngưá»i mà nà ng có thể yên tâm tin tưởng.
Và nháºn định nà y cá»§a nà ng vô tình được Thưá»ng Äại Thà nh giúp là m sáng tá». Äó là Thưá»ng Äại Thà nh lao đến, diện đối diện vá»›i Quan Vân SÆ¡n:
- Thiên Thiên Chân KhÃ? Hóa ra ngươi vì đã đạt hết chân truyá»n cá»§a Huyá»n VÅ© lão đạo nên má»›i dám ngang nhiên trái lệnh ta, cố tình giúp lÅ© nha đầu chạy thoát. Ngươi tháºt đáng chết. Äỡ!
Ào...
Quan Vân Sơn lại trở nên cuồng loạn:
- Kẻ nà o ngăn ta, kẻ đó phải chết! Hạ.. hạ..
Và Quan Vân SÆ¡n thản nhiên tung kình đỡ thẳng và o chưởng lá»±c cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh.
Ào... Ầm...
Vù... Ầm...
Há» Thưá»ng loạng choạng và hốt hoảng kêu, khi phát hiện Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang cố tình chuyển qua hướng khác:
- Y đã khai thông Sinh Tá» Huyá»n Quan? Tiểu tá» là m cách nà o đã tá»± khai thông Nhâm Äốc nhị mạch, biến Âm Dương tương hòa, đạt tháºp thà nh Âm Dương Nhị Công?
Tiếng hô hoán cá»§a há» Thưá»ng là m cho Kiá»u Má»™ng Phi Ä‘ang cùng Triển Huy Thà nh liên tay liên thá»§ phải động tâm ngó sang. Và yêu phụ bà ng hoà ng khi thấy Quan Vân SÆ¡n Ä‘ang thần tốc lao đến. Mụ kêu:
- Mau ngăn tiểu tá» lại. Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất, nếu chúng ta muốn có Tỵ Äá»™c Châu để giải độc tá»± cứu bản thân. Mau!
Triển Huy Thà nh chưa kịp có lá»i nà o đáp lại, thì nghe thanh âm cá»§a lão Cung chá»§ Công Tôn Äạt vang lên:
- Hãy nạp mạng Ä‘i thôi, Triển Huy Thà nh! Äỡ!
Ào...
Giáºn dữ đến tá»™t cùng, Triển Huy Thà nh chợt gá»i Kiá»u Má»™ng Phi:
- Nháºt Cuồng Nguyệt Tảo Âm Dương Chưởng. Äánh!
Kiá»u Má»™ng Phi láºp tức xuất chiêu, tung ra má»™t loạt Dương nhiệt kình, tiếp ứng vá»›i ngá»n kình Âm hà n Ä‘ang được Triển Huy Thà nh táºn lá»±c quáºt và o lão Cung chá»§ Äông Hải Bà Cung.
Ào... Vù...
Quan Vân SÆ¡n lao ngay và o giữa và bất ngá» hất má»™t loạt kình cÅ©ng quáºt và o lão Cung chá»§:
- Kẻ nà o ngăn ta, kẻ đó phải chết. Hạ.. hạ..
Äá»™ng thái cá»§a Quan Vân SÆ¡n là m lão Cung chá»§ ngỡ ngà ng:
- Ngươi phát cuồng rồi sao, tiểu t� Tạ..
Ngá»n kình cá»§a Quan Vân SÆ¡n áºp đến, hóa giải ngá»n chưởng cá»§a lão Cung chá»§ và còn nhẹ nhà ng đẩy lão qua má»™t bên.
Viụ..
Và khi nhị kình hợp lá»±c cá»§a Triển Huy Thà nh và Kiá»u Má»™ng Phi cuối cùng cÅ©ng cuá»™n đến, thì lão Cung chá»§ đã bị là n nhu chưởng cá»§a Quan Vân SÆ¡n là m cho di chuyển sai phương, khiến hợp chưởng phải rÆ¡i và o khoảng không.
Ào...
Vù...
Và chợt đến lúc nà y, khi đã giúp từng ngưá»i trong Äông Hải Bà Cung có cÆ¡ há»™i thoát hiểm, Quan Vân SÆ¡n bá»—ng gầm vang:
- Má»i ngưá»i mau chạy Ä‘i! Äừng lo gì cho tại hạ! Vì đại nghÄ©a diệt thân, lÅ© ác ma phải chết! Hạ.. Hạ..
Vừa cưá»i, Quan Vân SÆ¡n vừa lồng lá»™n lao và o Triển Huy Thà nh, Kiá»u Má»™ng Phi. Và cùng lúc đó, Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng phát xạ ngá»n chỉ kình và o mụ Kiá»u Má»™ng Äiệp Ä‘ang hoang mang đứng cạnh đó.
Ào... Vù...
Viụ..
Kiá»u Má»™ng Phi giáºn đến tái mặt:
- Súc sinh! Ta phải giết ngươi má»›i hả giáºn bao nhiêu lần ngươi phá há»ng đại sá»± cá»§a ta.
Äánh!
Kiá»u Má»™ng Phi xuất thá»§, tung má»™t chưởng NgÅ© Liên Pháºt Äà i.
Ào...
Triển Huy Thà nh thì váºn dụng công phu Thái Âm, tung má»™t lãnh kình lạnh buốt.
Vù...
Khưu Phúc Linh và Thưá»ng Äại Thà nh cÅ©ng lao đến hợp kÃch phát chiêu trút háºn:
- Äỡ!
Ào...
- Nghịch tá» tháºt to gan. C... h... ế... t...
Ào...
Bốn luồng kình cùng hợp lại, đối kháng nhị chiêu đơn độc của Quan Vân Sơn.
Ầm... Ầm... Ầm...
Quan Vân Sơn vẫn bình chân như vại, miệng thét vang:
- Vì đại nghĩa diệt thân. Giết! Hạ.. hạ..
Quan Vân SÆ¡n xoay ngưá»i, quáºt nhiá»u loạt kình vá» tứ hướng bằng thứ công phu hoà n toà n xa lạ vá»›i bá»n ngưá»i Thưá»ng Äại Thà nh.
Ào...
Vù...
Triển Huy Thà nh chợt cao giá»ng kêu lên:
- Thần Chưởng Bất Nháºt Bất Nguyệt U Minh? Tiểu tỠđã luyện đến cảnh giá»›i nà y, có lưu tiểu tá» lại là lưu há»a vá» sau.
Thưá»ng Äại Thà nh liá»n hất tay:
- Hãy hợp lá»±c giết y. Äánh!
Và Thưá»ng Äại Thà nh ném ra ba hoà n Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi.
Trong khi đó, Kiá»u Má»™ng Phi, Kiá»u Má»™ng Äiệp và Khưu Phúc Linh thì dốc toà n lá»±c, táºn dụng toà n bá»™ sở há»c và o ngá»n chưởng tối háºu cá»§a má»—i ngưá»i, quyết hạ thá»§ Quan Vân SÆ¡n.
Ào...
Vù...
Quan Vân SÆ¡n vẫn cứ cưá»i vang dá»™i, tháºt khó biết là đang giả vá» phát cuồng hay đã tháºt sá»± hóa cuồng:
- Vì đại nghĩa diệt thân. Giết! Hạ.. hạ..
Ầm... Ầm... Ầm...
Lân Há»a Äạn Tam Vu Tam Hồi cùng phát nổ.
Ầm... Ầm... Ầm...
Và má»™t vầng há»a quang sáng rá»±c liá»n buông trùm toà n bá»™ thân hình Quan Vân SÆ¡n, biến Quan Vân SÆ¡n thà nh má»™t ngá»n Ä‘uốc ngá»i cháy.
Phừng... Phừng...
Mục kÃch cảnh nà y, Khưu Phúc Linh vốn là ngưá»i Ä‘a nghi và quá biết Quan Vân SÆ¡n cÅ©ng có lắm tâm cÆ¡ thá»§ Ä‘oạn nên vá»™i chạy đến. Và y tung ra má»™t ngá»n lãnh kình quyết dáºp tắt ngá»n lá»a Ä‘ang bao phá»§ hình hà i ná».
Vù...
Phải sau hai loạt kình như váºy nữa, Khưu Phúc Linh má»›i dáºp tắt lá»a và nhìn rõ diện mạo cá»§a hình hà i ná». Y báºt kêu:
- Không phải tiểu t�
Kiá»u Má»™ng Phi lao đến:
- Ôi chao! Sao lại là tỷ phu Khưu Phúc Nguyên?
Kiá»u Má»™ng Äiệp ngỡ ngà ng nhìn thi hà i cá»§a Khưu Phúc Nguyên đã cháy sém và i chá»—:
- Tiểu tỠđã tráo đổi từ lúc nà o? Sao không một ai trong chúng ta phát hiện?
Thưá»ng Äại Thà nh nghi ngá» nhìn quanh:
- Bản lãnh cá»§a tiểu tá» tuy thâm háºu, nhưng tuyệt đối không thể nhanh đến độ không bị ai trong chúng ta nhìn thấy. Äiá»u nà y tháºt khả nghi.
Triển Huy Thà nh cÅ©ng ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác và lão bất ngỠđưa tay chỉ và o má»™t váºt không hiểu đã xuất hiện ở giữa há» từ lúc nà o:
- Nhìn kìa! Äấy là váºt gì?
Má»i ngưá»i cùng nhìn, sau cùng chỉ có Kiá»u Má»™ng Phi là biết rõ ý nghÄ©a cá»§a váºt ná». Yêu phụ biến sắc:
- Thiên Ma Cổ Lệnh! Là ai đã phát ra Thiên Ma Cổ Lệnh?
Thưá»ng Äại Thà nh chợt rùng mình:
- Như Kiá»u nương từng nói Cổ Lệnh nà y đã thất tung cùng vá»›i Thiên Ma Cổ Tăng.
Khưu Phúc Linh lẩm nhẩm:
- ChÃnh a di từng nói như váºy tháºt, và còn bảo chỉ có những ai luyện được Thiên Ma Công má»›i mong tìm thấy Thiên Ma Cổ Lệnh cá»§a Cổ Tăng Thiên Ma.
Kiá»u Má»™ng Äiệp bà ng hoà ng và lấm lét nhìn quanh:
- Muốn luyện được Thiên Ma Công cần phải trải qua năm lần tá» luyện bằng công phu NgÅ© Liên Pháºt Äà i. Ngoà i chúng ta, còn ai khác đã luyện qua NgÅ© Liên Pháºt Äà i.
Kiá»u Má»™ng Phi tái nhợt hoà n toà n:
- Chỉ có má»™t ngưá»i, đó là Bạch Hà o...
Khưu Phúc Linh giáºt nảy ngưá»i:
- Không thể nà o. Vì chÃnh tiểu Ä‘iệt đã hạ sát hắn?
Kiá»u Má»™ng Äiệp run rẩy:
- Chúng ta đã không thấy thi thể hắn, có lẽ đã cứu hắn và đó là một lần hắn vượt qua tỠluyện. Hắn đã luyện được Thiên Ma Công?
Thưá»ng Äại Thà nh sau má»™t lúc lâu im lặng để ngẫm nghÄ© chợt xua tay:
- Bất luáºn đấy là ai, Thiên Ma Công chỉ có thể luyện nếu có đủ hai phần Thượng - Hạ cá»§a bà kÃp NgÅ© Liên Pháºt Äà i. Nếu đây là Bạch Hà o thì Thiên Ma Công cá»§a hắn chỉ là ngụy tạo. Còn nếu là nhân váºt khác thì công phu đó cÅ©ng chưa luyện đủ há»a hầu. Mau cho ngưá»i Ä‘uổi theo, diệt trừ ngay thì hÆ¡n.
Láºp luáºn cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh nghe hợp lý khiến Kiá»u Má»™ng Phi phần nà o nhẹ nhõm.
Tuy váºy, không ai trong há» nhúc nhÃch tiến hà nh việc Ä‘uổi theo, như lá»i Thưá»ng Äại Thà nh vừa đỠxuất.
Cảm nháºn má»i ngưá»i Ä‘ang nghÄ© gì, Thưá»ng Äại Thà nh thở dà i:
- Thiên Ma Công uy lá»±c thượng thừa, đương nhiên chúng ta không thể xem thưá»ng, và ngược lại chúng ta cÅ©ng không thể để ất kỳ ai luyện được công phu nà y trước chúng ta. Äã là thế, ta nghÄ©... hà ... việc dùng Hà n - Nhiệt Nhị Cốc để luyện NgÅ© Liên Pháºt Äà i đã tá» ra có hiệu quả, sao chúng ta không cứ thế tiếp tục luyện qua luôn tầng thứ năm, lần đầu tiên đặt chân và o ngưỡng cá»a luyện Thiên Ma Công thượng thừa.
Khưu Phúc Linh gáºt gù:
- Phụ thân nói chà phải, nhưng sẽ là ai trong chúng ta tiến hà nh trước? Vì hà nh vi mạo hiểm nà y dễ dẫn đến mất mạng.
Thưá»ng Äại Thà nh chưa kịp đáp hoặc chỉ rõ ai trong há» sẽ là ngưá»i mạo hiểm luyện công, Kiá»u Má»™ng Phi bá»—ng thở dà i tá» vẻ tiếc nuối má»™t cách giả dối:
- Äiá»u nà y thì tất cả chúng ta đã bà n thảo từ lâu, và dù ai Ä‘i nữa, há»… đã nguyện ý luyện công thì những ngưá»i còn lại phải có trách nhiệm giúp ngưá»i đó thà nh toà n. Và như váºy, nghiá»…m nhiên ngưá»i đó sau nà y ngoà i công phu cái thế, còn vô tình có được mức ná»™i lá»±c xấp xỉ hai Giáp Tý công phu. Nếu không phải ta đã lỡ để chất độc Thái Dương công tâm, khiến việc luyện Thiên Ma Công bất thà nh thì ta sẽ là ngưá»i đầu tiên nguyện ý luyện công phu nà y. Hà ... Tiếc tháºt!
Triển Huy Thà nh cÅ©ng gáºt gù phụ há»a:
- Do vạn bất đắc dÄ©, Triển má»— và Kiá»u giáo chá»§ đà nh phải liên tay váºn dụng Âm Dương Nhị Công để đối phó công phu Äông Hải - Há»—n Nguyên cá»§a lão thất phu Công Tôn Äạt, vô tình để hai loại chất độc Thái Âm – Thái Dương thấm nháºp thêm và o tâm mạch. Có thể nói, từ nay trở Ä‘i, nếu Triển má»— hoặc Kiá»u giáo chá»§ vì nguyên do nà o đó phải lìa xa, đương nhiên háºu quả sẽ khó lưá»ng. Tháºt tiếc và Triển má»— và Kiá»u giáo chá»§ kể như vô phúc vì không thể luyện Thiên Ma Công thượng thừa.
Kiá»u Má»™ng Äiệp chợt chép miệng, nhìn Thưá»ng Äại Thà nh:
- Khưu Phúc Nguyên đã bị há» Thưá»ng ngươi hạ thá»§, khiến ta bây giá» dù muốn dù không nếu có vì Linh nhi thì buá»™c phải nhìn nháºn ngươi là trượng phu. Thiển nghÄ©, Linh nhi Ä‘Ãch thá»±c là cốt nhục cá»§a hai ta, đương nhiên ta và ngươi phải có trách nhiệm thà nh toà n cho Linh nhi. Ngươi có nghÄ© như thế không, Tư Äồ Khải?
Thưá»ng Äại Thà nh - Tư Äồ Khải chợt tá» ra khinh khỉnh, nhìn Khưu Phúc Linh:
- Là thân sinh phụ mẫu, đương nhiên ta hiểu ta phải có bổn pháºn như thế nà o. Chỉ sợ Linh nhi tư chất và năng lá»±c có thừa nhưng lại thiếu đởm lược để nguyện ý luyện Thiên Ma Công. Ta nói có đúng không, Phúc Linh?
Khưu Phúc Linh chợt đỠmặt vì lúc nà y ai ai cÅ©ng lom lom mắt nhìn y. ÄÆ°a mắt nhìn xuống đất, y chợt thở dà i:
- Không phải Linh nhi không có đởm lược, nhưng... hà ... phụ thân thá» nghÄ© Ä‘i. Liệu có được không, nếu luyện Thiên Ma Công mà thiếu hẳn ná»a phần Thượng cá»§a bà kÃp NgÅ© Liên?
Phụ thân vừa bảo Linh nhi là ngưá»i có tư chất thông tuệ, đúng lắm, và sá»± thông tuệ đó đã mách bảo Linh nhi rằng chỉ có những ai không thiết sống nữa má»›i mạo hiểm luyện Thiên Ma Công trong Ä‘iá»u kiện nà y.
Thưá»ng Äại Thà nh gáºt gù:
- Nói tóm lại, Linh nhi không tán thà nh việc luyện công nà y, một khi chưa biết chắc là có thà nh công hay không?
Äã nói ra được những gì cần nói, Khưu Phúc Linh cà ng thêm tin tưởng hÆ¡n, dạn dÄ© hÆ¡n khi gáºt đầu, đáp lại câu há»i cá»§a Thưá»ng Äại Thà nh:
- Không phải chưa biết chắc thà nh công mà phải nói Linh nhi hoà n toà n biết rõ sẽ thất bại. Và thất bại là ... chết!
Thưá»ng Äại Thà nh lại gáºt đầu và lần nà y đưa mắt nhìn Kiá»u Má»™ng Äiệp:
- Phu nhân cũng nghĩ như Linh nhi chứ?
Kiá»u Má»™ng Äiệp bèn lẳng lặng gáºt đầu, đủ cho Thưá»ng Äại Thà nh nhìn qua Kiá»u Má»™ng Phi và Triển Huy Thà nh:
- Váºy nhị vị nghÄ© sao, nếu Thưá»ng má»— nguyện mạo hiểm luyện công, chấp nháºn mất mạng nếu việc luyện công bất thà nh?
Kiá»u Má»™ng Phi nhoẻn cưá»i:
- Chúng ta đã hợp tác vá»›i nhau không phải chỉ có má»™t đôi lần, đúng không? Và lần nà y cÅ©ng váºy, Kiá»u Má»™ng Phi nà y sẵn sà ng há»— trợ và nếu cần cÅ©ng nhượng luôn ngôi vị giáo chá»§ má»™t khi Thưá»ng lão huynh đắc thà nh sở há»c, luyện xong Thiên Ma Công thượng thừa.
Triển Huy Thà nh cũng nói:
- Äể thà nh toà n cho Thưá»ng đệ, Triển má»— nguyện trao cho Thưá»ng đệ mưá»i năm công phu tu vi như trước đây chúng ta đã bà n định. Vị chi Thưá»ng đệ sẽ có thêm bốn mươi năm công lá»±c do bốn ngưá»i bá»n ta đây trút truyá»n.
Há» Thưá»ng báºt cưá»i:
- Phải có ngưá»i trong chúng ta mạo hiểm luyện công và ngưá»i đó chÃnh là Thưá»ng má»—.
ÄÆ°á»£c, chúng ta cứ thế tiến hà nh. Hạ.. hạ..
Chợt Kiá»u Má»™ng Phi cau mặt quát:
- Kẻ nà o?
Triển Huy Thà nh giáºt mình:
- Có ngưá»i ư, Kiá»u giáo chá»§?
Kiá»u Má»™ng Phi thoáng ngÆ¡ ngác:
- Ta vừa nghe có tiếng động khả nghi, nhưng bây giá» không còn nữa. Lạ tháºt, nếu có kẻ lén nghe thì ngưá»i nà y hẳn phải là báºc cao nhân, thân thá»§ đã đạt mức thượng thừa.
Triển Huy Thà nh lo ngại:
- Có thể là lão thất phu Công Tôn Äạt chăng? Bởi chỉ có lão má»›i có kinh thân pháp Lăng Lăng Thá»§y Thượng Phi thượng thừa.
Khưu Phúc Linh nghe váºy, chợt tung ngưá»i lao Ä‘i:
- Bất luáºn kẻ đó là ai, dám lẻn nghe chúng ta máºt bà n thì phải giết bá» không tha. Hừ!
Vút...
Má»i ngưá»i thấy váºy thì lo sợ, định ngăn Khưu Phúc Linh lại, nhưng Thưá»ng Äại Thà nh lại mỉm cưá»i và xua tay:
- Không cần đâu. Vì Thưá»ng má»— chẳng biết mình vô phúc hay có phúc khi thấy Phúc Linh quả là kẻ có quá nhiá»u thá»§ Ä‘oạn. Hắn chỉ kiếm cá»› bá» Ä‘i mà thôi, do hắn sợ tổn hao nguyên khÃ, nếu phải trao truyá»n cho má»— là phụ thân hắn những mưá»i năm công phu tu vi như những gì chúng ta đã nghị bà n. Chỉ hy vá»ng chư vị cÅ©ng sẽ không bá» Ä‘i như thế.
Bá»n Kiá»u Má»™ng Phi vỡ lẽ và hiểu Thưá»ng Äại Thà nh cÅ©ng có ý mỉa mai bá»n há». Miá»…n cưỡng, Kiá»u Má»™ng Phi đáp:
- Äể bá nghiệp tháºt sá»± thà nh, được, bá»n ta quyết định giữ lá»i. Äi nà o!
Và tất cả cùng quay và o Khưu đạo trang...
Last edited by The Creator; 02-01-2009 at 03:38 AM.
|
 |
|
| |