Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 14-03-2008, 06:52 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 11


Hai ngưá»i tá»›i đầu hành lang, Lục Trúc Ä‘ang định lên tiếng thì má»™t đệ tá»­ đến báo, Lý Ngá»c Châu vừa khóc vừa chạy Ä‘i, đã ra khá»i Trung NghÄ©a môn rồi.
Nhất Linh ngần ngưá»i ra má»™t hồi, trong lòng cảm thấy không đành lòng, song ngoài miệng lại tá» ra cứng rắn: “Mặc cô ta!†Rồi nhìn Lục Trúc nói: “Äi rồi thì càng tốt!â€
Lục Trúc cưá»i: “Yên tâm, Lý Ngá»c Châu mà không vá» tôi sẽ giao cái đầu này cho cậu. ÄÆ°á»£c rồi nghe đây, tôi có chuyện phải Ä‘i xa má»™t chuyếnâ€.
Nhất Linh hốt hoảng nắm chặt lấy tay Lục Trúc: “Tỉ tỉ, tỉ không được rá»i xa tôiâ€.
Lục Trúc nhìn vẻ lo lắng trên mặt Nhất Linh, trong lòng vui sướng, cưá»i tươi như hoa: “Tôi đâu có rá»i xa cậu, chỉ là Ä‘i ra ngoài má»™t chuyến thôi mà. Muá»™n nhất thì ba đến năm ngày, nếu nhanh thì mai có thể trở vá» rồiâ€.
Nhất Linh thở phào: “Vậy thì ngày mai tỉ cố trở vá» nhé!â€.
Vẻ bịn rịn ân cần cá»§a cậu quả khiến Lục Trúc hết sức cảm động, gật gật đầu: “Tôi sẽ mau chóng quay vá»â€. Nói rồi má»™t mình Ä‘i ra ngoài cốc.
Nhất Linh lại tiến hành ép độc cho Lục Từ Anh. Äá»™c không phải là bệnh, tục ngữ có câu: Bệnh đến như núi đổ, bệnh Ä‘i tá»±a rút tÆ¡, bệnh đến thì mau mà Ä‘i thì chậm. Nhưng độc thì lại không giống như bệnh, chỉ cần phương pháp đúng, bảo Ä‘i là Ä‘i ngay. Nhất Linh vừa châm cứu vừa dùng thuốc, đến giá» Ngá» hôm sau chất độc trong ngưá»i Lục Từ Anh đã bị ép ra hết, lại trở vá» trạng thái như trước, rạng rỡ xinh tươi, cưá»i nói vui đùa vá»›i Nhất Linh làm cho cậu thần hồn Ä‘iên đảo.
Vào lúc Nhất Linh Ä‘ang bí tỉ nằm trong vòng tay mỹ nhân thì tại má»™t sÆ¡n cốc cách đó vài chục dặm vá» phía tây xuất hiện má»™t đám nữ giá»›i. Äám ngưá»i này khoảng gần trăm nhân mạng, già có trẻ có, ngưá»i nào ngưá»i ấy dung mạo như hoa có thể khiến cho bất kỳ gã đàn ông nào nhìn thấy cÅ©ng phải mê mẩn tâm thần.
Nhưng nếu như biết được lai lịch của đám nữ giới này thì bất kỳ đàn ông chính phái nào cũng sẽ phải quay đầu chạy biệt.
Võ lâm Trung nguyên hiện tại có bốn nhân vật mà ngay cả Hắc đạo tam đại phái trên giang hồ cÅ©ng không dám động đến, đó chính là Hồng Y Lão tổ, Ô SÆ¡n Hồ nữ, Thanh Phong Kiếm ni và Nam Hải Thần ni. Bốn ngưá»i này ai nấy cÅ©ng mang trên mình những tuyệt há»c quá»· khốc thần sầu.
Hồng Y Lão tổ sống ở Äại Tuyết sÆ¡n vá»›i Băng Tuyết thần công là Huyá»n âm tuyệt há»c vô thượng cá»§a đạo gia, ai không may bị trúng chưởng này, máu huyết toàn thân lập tức đóng băng, chết bất đắc kỳ tá»­.
Ô SÆ¡n Hồ nữ sống ở Ô SÆ¡n Vạn hồ động vá»›i sở trưá»ng Hồ Mị thuật đã từng làm mưa làm gió trên giang hồ, các môn hạ Ä‘á»u là nhan nữ tuyệt sắc tuyển lá»±a kỹ càng trong số hàng vạn ngưá»i. Những nÆ¡i Ô SÆ¡n môn hạ giá lâm, phượng loan đảo Ä‘iên, dâm phóng ám nguyệt, không má»™t trang nam tá»­ lương thiện nào dám lại gần, vì thế ngưá»i trong chính phái tuy hận thấu xương tá»§y song lại không thể làm gì được.
Thanh Phong Kiếm ni ngụ ở Yên Sơn, ba mươi năm trước chỉ bằng một chiêu kiếm đã cắt phăng bảy cái đầu của Yên Sơn thất quái, qua một trận đấu mà danh vang thiên hạ.
Nam Hải Thần ni ở mÅ©i Phổ Äà Nam Hải, đã từng tay không giao đấu vá»›i giao long, cả khing công và thá»§y tính Ä‘á»u được mệnh danh là Thiên hạ đệ nhất.
Bốn ngưá»i này Ä‘á»u là cao nhân quái kiệt, làm việc gì cÅ©ng vì thích hay không thích, không há» quan tâm đến tốt xấu thế nào. Ngưá»i trong Bạch đạo chỉ biết kính nhi viá»…n chi, ngưá»i trong Hắc đạo cÅ©ng không ai dám đụng đến. Không ngá» thế sá»± đẩy đưa, nhi tá»­ cá»§a Giang hồ Hắc đạo Tam đại phái lại Ä‘á»u liên quan đến ba trong số bốn cao nhân đó.
Thù Tá»± Hùng mà Nhất Linh Ä‘ang mạo danh chính là tôn đồ cá»§a Hồng Y Lão tổ. Ba tiểu mỹ nhân bên cạnh cậu, Lý Ngá»c Châu là đồ đệ cá»§a Nam Hải Thần ni, Lục Từ Anh là đồ đệ cá»§a Thanh Phong Kiếm ni, còn Lục Trúc thá»±c ra là tiểu đệ tá»­ được sá»§ng ái nhất cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ, chỉ có Ä‘iá»u Nhất Linh không hay biết mà thôi.
Lục Trúc rá»i Thiết Huyết ÄÆ°á»ng ra ngoài lần này chính là để Ä‘i gặp sư phụ.
Ô SÆ¡n Hồ nữ có tất cả bốn mươi đệ tá»­ chính thức, tuổi tác chênh lệch nhau khá lá»›n, đại sư tỉ nhập môn đầu tiên cÅ©ng đã qua tuổi bốn mươi, tuy là biết thuật chăm sóc bồi nhan song vẫn có thể nhận ra tuổi tác. Äệ tá»­ còn như vậy, theo lẽ thưá»ng thì sư phụ phải già khá»m ốm yếu, vậy mà sá»± thá»±c lại khiến ngưá»i ta khó tin, nhan sắc thân hình cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ thậm chí còn có vẻ trẻ trung, hấp dẫn hÆ¡n cả đệ tá»­ nhá» tuổi nhất cá»§a mình là tiểu cô nương Lục Trúc.
Äiá»u này có được là bởi má»™t môn ná»™i công kỳ dị cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ có tên là Ngá»c nữ thần công. Ngưá»i luyện được thứ công phu này, võ công không chỉ cao siêu kinh ngưá»i mà trước khi trăm tuổi, cả da thịt lẫn dung nhan lúc nào cÅ©ng như thiếu nữ mưá»i tám vậy. Thế nhưng Ngá»c Nữ thần công có má»™t khuyết Ä‘iểm, phi trinh nữ không thể luyện thành. Có chú luyện bao nhiêu, trước khi thần công viên mãn, nếu trinh tiết bị há»§y hoại thì tất cả Ä‘á»u trở vá» số không.
Nhân gian lúc ấy, nữ nhân mưá»i bảy mưá»i tám đã gả chồng rồi, từ lúc hiểu biết cho đến khi thành hôn, khoảng thá»i gian cÅ©ng chỉ không quá mưá»i năm, muốn luyện Ngá»c Nữ thần công đạt đến thập thành quả thá»±c không phải là chuyện dá»…, trừ trưá»ng hợp tư chất đại bác hoặc ngẫu ngá»™ kỳ duyên.
Lục Trúc bái kiến sư phụ, Ô Sơn Hồ nữ ôm chầm lấy nàng, đại sư phụ và tiểu đệ tử, niên kỷ xa cách bao nhiêu, trông vẫn chẳng khác gì đôi hoa hoa tỉ muội!
Lục Trúc lấy từ trong lòng ra má»™t há»™p ngá»c hình vuông, cung kính: “Sư phụ, con đã kiếm được Hàn tê châu rồiâ€.
Ô SÆ¡n Hồ nữ mừng rỡ: “Thật không?â€. Mở há»™p ra, chợt cảm thấy má»™t luồng hàn khí quấn quýt bốc lên, trong há»™p có má»™t hạt ngá»c màu xanh phát sáng lạnh lẽo.
“Äúng là nó rồi!†Ô SÆ¡n Hồ nữ reo lên, xoa đầu Lục Trúc, giá»ng hân hoan: “Có Hàn tê châu, con có thể luyện thành Ngá»c nữ thần công, mà có con giúp sức, ngày Hai tháng Hai năm tá»›i, sư phụ nhất định có thể xưng hùng thiên hạ rồi!â€
Xung quanh Lục Trúc có đến mưá»i ba sư tỉ vây lấy, ngưá»i nào ngưá»i ấy Ä‘á»u lá»™ vẻ ngưỡng má»™ vô cùng.
Hồ Nữ lại nói tiếp: “Phải rồi, nghe nói Thiết Huyết Minh đơn thương độc mã má»™t mình chống lại hai há»™i mấy phen Ä‘á»u toàn thắng, cái tên tiểu tá»­ Thù Tá»± Hùng này cÅ©ng thật khá đấy!â€
“Thù Tá»± Hùng có gì ghê gá»›m chứ, cÅ©ng chỉ là thứ nhu nhược tham sống sợ chết mà thôiâ€. Lục Trúc toét miệng cưá»i: “Ngưá»i đáng khen chính là tiểu hòa thượng Nhất Linh!â€
“Tiểu hòa thượng Nhất Linh?†Hồ Nữ không hiểu gì hết.
Lục Trúc liá»n Ä‘em chuyện Nhất Linh giả mạo Thù Tá»± Hùng, khổ đấu vá»›i hai há»™i cứu vãn tình thế hiểm nghèo cho Thiết Huyết Minh lần lượt kể cho Ô SÆ¡n bang chúng khiến sư đồ Hồ Nữ kinh ngạc đến ná»—i miệng há hốc tưởng như không khép lại được. Môn chá»§ đã thế, đám đệ tá»­ còn kinh ngạc đến nhưá»ng nào, mưá»i ba nữ nhân thi nhau há»i Lục Trúc: “Hắn ta có thật được truyá»n Thần đăng đại pháp sao?†“Thiên Long Äại trận thá»±c sá»± lợi hại như vậy saoâ€?†“Lý Ngá»c Châu, Lục Từ Anh có thật Ä‘á»u muốn gả cho hắn không?â€.
Má»—i ngưá»i má»™t câu, ồn lên loạn xạ, Hồ Nữ quÆ¡ tay: “Äừng ồn ào nữa!†Rồi nhìn Lục Trúc: “Con nói xem, tiểu hòa thượng Nhất Linh này rốt cuá»™c đối vá»›i con thế nào?â€
Lục Trúc hÆ¡i đỠmặt, hai gò má lá»™ ra vẻ đắc ý, khẽ mỉm cưá»i: “Nếu con muốn hắn sang trái, bất luận là Lý Ngá»c Châu hay Lục Từ Anh Ä‘á»u không bảo được hắn sang phảiâ€
â€œÄÆ°á»£c lắm!†Hồ Nữ hân hoan gật đầu: “Con hãy trở vá» bảo cậu ta lấy cả hai cô nương đó Ä‘i!â€
“Gì ạ?†Không chỉ Lục Trúc mà ngay cả mưá»i mấy sư tỉ cá»§a nàng cÅ©ng Ä‘á»u ngạc nhiên, há»i: “Vì sao vậy?â€
“Bởi sư phụ muốn thu phục Lý Thanh Long và Lục Cá»­u Châu. Có sức mạnh cá»§a ba phái trong tay, ngày Hai tháng Hai sang năm ta càng nắm chắc phần thắngâ€.
“Sư phụ!†Lục Trúc kêu lên vẻ đau khổ, nước mắt tuôn rơi lã chã.
“Äừng khóc, đừng khóc!†Hồ nữ vá»™i an á»§i nàng: “Con vẫn chưa hiểu hết lá»i cá»§a sư phụ. Ta bảo tiểu hòa thượng cưới hai cô nương đó chỉ là tạm thá»i, như vậy hai lão hồ ly Lý Thanh Long và Lục Cá»­u Châu má»›i không đỠphòng cậu ta. Con hãy bảo cậu ta thừa cÆ¡ há»™i hạ mật dược Thiên hồ tán cá»§a bản môn, khống chế hai ngưá»i đó. Sau đó sư phụ sẽ đích thân tổ chức hôn lá»… cho hai con. Tiểu hòa thượng vẫn là cá»§a con, ba phái thống nhất, hai phu thê con trợ giúp sư phụ hùng bá thiên hạ, tuy nói là để sư phụ lên ngôi chí tôn, song sau khi sư phụ trăm tuổi vá» già, còn có thứ gì không phải là cá»§a các con chứ? Con chỉ tạm thá»i chịu thiệt chút ít mà được nhiá»u lợi sau này. HÆ¡n nữa trước khi luyện Ngá»c Nữ thần công đến thập thành, con có tình lang cÅ©ng không thể dùng được, sao không nhân lúc này thi thố chút công sức giúp sư phụ nhất thống giang hồ?â€.
Hồ nữ nói má»™t hồi làm cho Lục Trúc phải cưá»i lên, nói: “Sư phụ đối vá»›i đồ nhi như núi cao biển cả, đồ nhi có chết cÅ©ng khó báo ân sâu. Má»i chuyện xin nghe sá»± phụ sắp đặt, nhưng có Ä‘iá»u…†Lục Trúc dừng lại má»™t lúc rồi cau mày: “Tiểu hòa thượng Nhất Linh này tâm tính thẳng thắn, chỉ sợ cậu ta không chịu hạ độcâ€
Hồ nữ hừm má»™t tiếng: “Tiếc cho con đã theo sư phụ há»c bao năm Thiên hồ mị thuật, có chút việc cá»n con cÅ©ng không làm nổi. À đúng rồi, con phải giữ gìn tấm thân trinh nữ nên má»™t số việc không thể làm được. Thế này vậy, con hãy cứ thá»­ trước, nếu không thành thì hãy đưa tiểu hòa thượng ấy đến gặp ta. Ta không tin là trước Thiên hồ mị thuật lại có đàn ông không chịu cúi đầuâ€.
Lục Trúc cúi đầu: “Vậy đồ nhi trở vá» khuyên cậu ta cưới cả Lý Ngá»c Châu và Lục Từ Anh!â€.
“Khoan đã!†Hồ nữ lấy ra viên Hàn tê châu: “Con hãy nuốt viên ngá»c này trước, sư phụ sẽ truyá»n công lá»±c giúp hòa tan ngá»c trong ngưá»i conâ€.
Lục Trúc dập đầu tạ Æ¡n sư phụ, theo lá»i nuốt viên Hàn tê châu vào bụng, rồi Ô SÆ¡n Hồ nữ dùng ná»™i lá»±c cá»§a mình giúp Lục Trúc hòa tan viên ngá»c trong cÆ¡ thể. Má»™t canh giá» sau, viên ngá»c bị hóa giải, Lục Trúc chỉ cảm thấy toàn thân thư thái dá»… chịu không sao tả xiết.
Hồ nữ căn dặn: “Có được sức mạnh cá»§a Hàn tê châu, trước ngày Hai tháng Hai sang năm, Ngá»c nữ thần công có thể luyện thành. Con phải hết sức chú tâm, nếu muốn được như sư phụ trăm tuổi không già thì trước khi đại công cáo thành hãy cố gắng khắc chế nhục dục. Nếu không, công lao cá»§a sư phụ sẽ tan tành mà cÅ©ng lãng phí mất viên Hàn tê châu này đó!â€
Lục Trúc cung kính gật đầu ghi nhớ, cáo từ Hồ nữ trở vỠTrung Nghĩa cốc.
Äúng như Lục Trúc đã nói, buổi sáng khi nàng rá»i khá»i Trung NghÄ©a cốc không lâu thì Lý Thanh Long đã dẫn Lý Ngá»c Châu quay lại. Nhất Linh vừa má»›i ép độc cho Lục Từ Anh, không thể không ra tiếp đón.
Lý Thanh Long kéo con gái thẳng đến trước linh vị cá»§a Thù Thiên Äồ, vòng tay nói: “Thiên Äồ huynh, tiểu đệ không biết dạy con nên đến đây để tạ tá»™i vá»›i huynhâ€. Nói rồi quay ra quát Lý Ngá»c Châu: “Hãy quỳ xuống trước cha chồng con, dập đầu nhận tá»™i Ä‘i!â€
Nhất Linh vốn đã bằng mặt không bằng lòng vá»›i cha con Lý Thanh Long, nhân cÆ¡ há»™i ấy đã có ý thoái hôn, chỉ đợi Lý Thanh Long lên tiếng chất vấn là phản kích lại ngay, không ngá» má»™t chiêu tạ lá»—i cá»§a lão ta làm cho cậu luống cuống chân tay, vá»™i đỡ Lý Ngá»c Châu dậy, hối hả: “Long đầu, không nên làm như vậy. Ngá»c Châu, việc này không thể trách muá»™i, ta má»›i đáng tráchâ€.
Lý Ngá»c Châu thừa gió bẻ măng, ngả ngay vào lòng Nhất Linh khóc nức nở. Lý Thanh Long quát: “Còn khóc à, con gái lấy tam tòng tứ đức, hiá»n thục làm gốc, tướng công dù có sai sót cÅ©ng không được phép gây chuyện, huống hồ đại trượng phu tam thê tứ thiếp là chuyện thưá»ng. Ngay cả cha đây cÅ©ng có đến mấy ngưá»i thiêp, nếu mẹ con là con thì chắc đã xách kiếm giết sạch há» rồi chắc?â€.
Lý Ngá»c Châu bị cÆ¡n lôi đình cá»§a cha, không dám khóc nữa, chỉ co ro nấp trong vòng tay Nhất Linh. Nhất Linh phút chốc lòng má»m ra như bún. Lý Ngá»c Châu xinh đẹp thông minh, lại toàn tâm toàn ý trao thân gá»­i phận, Nhất Linh nào có thể không động lòng? Nếu không phải lúc nào cÅ©ng nghÄ© đến ngưá»i nàng yêu thá»±c ra là Thù Tá»± Hùng chứ không phải tiểu hòa thượng thì cậu đã sá»›m coi nàng là thê tá»­ rồi.
Nhất Linh vẫn ôm Lý Ngá»c Châu, cất giá»ng lá»… phép: “Long đầu, là vãn bối không tốt, không nên trách lệnh ái. Thá»±c ra vãn bối đã có ý đến xin lá»—i Long đầu từ lâu, chỉ vì phải ép độc cho Lục tiểu thư nên đã chậm chân má»™t bước, Tá»± Hùng xin bồi lá»… vá»›i Long đầu trước linh vị phụ thânâ€. Nói rồi buông Lý Ngá»c Châu, vòng tay thi lá»… vá»›i Lý Thanh Long, Lý Thanh Long vá»™i nói: “Không dám!â€. Nhất Linh quay sang xá Lý Ngá»c Châu má»™t cái: “Ngá»c Châu, là ta không tốt, nếu muá»™i tức giận, thì hãy đánh lên cái đầu trá»c cá»§a ta đây nàyâ€.
Câu nói làm cho cả hai cha con Lý Thanh Long Ä‘á»u bật cưá»i, Lý Ngá»c Châu tá»±a vào Nhất Linh, nÅ©ng nịu: “Hòa thượng thối, hôi như thế ai thèm đánh huynh chứ!â€
Tài sản của suongrong

  #12  
Old 14-03-2008, 06:53 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 12


Lý Thanh Long nghiêm trang: “Tá»± Hùng, dù sao trước mặt cha cậu chúng ta cÅ©ng phải nói cho rõ. Cậu có yêu mưá»i hay hai mươi nữ nhân ta Ä‘á»u không quản, nhưng con gái ta có đính ước trước tiên vá»›i cậu, cậu muốn lập chính thất thì ngưá»i đầu tiên chỉ có thể là nó mà thôiâ€.
Nhất Linh mau mắn: “Vâng, Thù Tá»± Hùng nếu muốn lấy vợ, ngưá»i đầu tiên bái đưá»ng nhất định phải là Lý Ngá»c Châu tiểu thư đâyâ€.
Lý Ngá»c Châu mặt mày há»›n hở: “Hừm, hoa tâm hòa thượng, cái gì mà đầu tiên vá»›i thứ hai chứ. Huynh hãy nói rõ ra, rốt cuá»™c huynh muốn bái đưá»ng vá»›i bao nhiêu ngưá»i?â€
Nhất Linh làm mặt xấu vá»›i nàng, cưá»i: “Ngoài đàn ông ra, tất cả những ai muốn bái đưá»ng vá»›i ta, ta Ä‘á»u không từ chốiâ€
Lý Ngá»c Châu giận dữ, thùi thụi đấm lên ngưá»i Nhất Linh. Lý Thanh Long cưá»i ha hả, sau đó má»™t mình trở vá».
Lý Ngá»c Châu bị má»™t bàihá»c, không còn dám trút giận bừa bãi, cùng vá»›i Lục Từ Anh má»—i ngưá»i má»™t bên ra sức níu kéo Nhất Linh. Vì thế khi Lục Trúc trở vá», cả hai cô nương này Ä‘á»u Ä‘ang hết lòng phục vụ tiểu hòa thượng, quang cảnh lạ lùng, song ít nhất cÅ©ng không tá»a mùi binh Ä‘ao.
Nhất Linh hai bên hai mỹ nữ, vui cưá»i há»›n hở. Vừa thấy Lục Trúc vá» trống ngá»±c lại đập thình thịch, vá»™i chạy ra đón tiếp: “Tỉ tỉ, sao tỉ vá» sá»›m vậy?â€
Lục Trúc ná»­a cưá»i ná»­a nghiêm, giá»ng tỉnh khô: “Sao, không hoan nghênh à? Vậy thì tôi Ä‘i!â€
Nhất Linh hoảng hốt, nắm chặt lấy tay Lục Trúc, há»›t hải: “Tỉ tỉ hiểu lầm rồi, ý tôi không phải thế!â€
Lục Trúc bưng miệng cưá»i: “Tôi biết cậu không có ý nàyâ€. Rồi truyá»n âm há»i: “Cậu đối vá»›i tôi như vậy không sợ bá»n há» ghen sao?â€
Nhất Linh nháy nháy mắt, môi khẽ động: “Tạm thá»i há» không dám ghen đâuâ€.
Lục Trúc cưá»i, Ä‘i đến trước mặt hai cô nương, hết nhìn ngưá»i này lại đến ngưá»i kia rồi quay lại nói vá»›i Nhất Linh: “Cậu có hai hồng nhan tri ká»· này, thật khiến cho con nha đầu xấu xí như tôi không có đất dung thân rồi!â€
Lục Từ Anh mỉm cưá»i: “Nếu tỉ tháo bá» mặt nạ, tôi đảm bảo tỉ còn đẹp hÆ¡n cả hai chúng tôi gá»™p lại nữaâ€.
Lý Ngá»c Châu đưa tay ra: “Chá» tôi giúp tỉ lấy cái trò quá»· này xuống, để xem rốt cuá»™c tỉ đẹp đến mức nàoâ€
Lục Trúc cưá»i, giữ chặt tay Lý Ngá»c Châu: “Ta không cần cô giúp, mà trái lại hai cô má»›i cần sá»± giúp đỡ cá»§a ta đóâ€. Rồi lại chụp lấy tay cá»§a Lục Từ Anh, đặt tay Lý Ngá»c Châu vào trong tay Lục Từ Anh, nói: “Hai cô Ä‘á»u yêu cậu ấy, cậu ấy cÅ©ng yêu hai cô. Cậu ấy vui, hai cô cÅ©ng vui, nếu như má»™t trong hai ngưá»i không vui, cậu ấy cÅ©ng sẽ không thể vui lên được. Vì thế, nếu hai ngưá»i thá»±c lòng yêu cậu ấy thì cần phải hòa thuận. Cho dù là trong lòng có hận không cắn được đối phương má»™t miếng thì ngoài mặt cÅ©ng không được thể hiện raâ€.
Những gì Lục Trúc nói, cả hai cô nương kia cÅ©ng Ä‘á»u đã nghÄ© tá»›i. Lục Từ Anh nhìn Lý Ngá»c Châu, cả hai cùng cưá»i lên vui vẻ.
Lục Từ Anh nói: “Giữa tôi và cô ấy, không có thâm thù đại hận gì cả, tuy rằng cô ấy lấy mất má»™t ná»­a tướng công tương lai cá»§a tôi nhưng tôi cÅ©ng giành lại má»™t ná»­a tướng công cá»§a cô ấy, cả hai vẫn cân bằng đấy chứ!â€
Lý Ngá»c Châu gật đầu: “Äúng vậyâ€. Hai ngưá»i nhìn nhau cưá»i rồi cùng ngó sang Nhất Linh.
Lục Trúc nghÄ© thầm: “Cả hai cô nương này Ä‘á»u không phải hạng vừa. Lý Ngá»c Châu tuy tâm cÆ¡ có hÆ¡i kém so vá»›i Lục Từ Anh, song am hiểu cÅ©ng rất thâm sâu, Ä‘á»u xứng đáng là Nữ trung Gia Cát. Tiểu hòa thượng lấy cả hai làm vợ, quả thật không dá»… sống qua ngàyâ€. NghÄ© vậy ngoài miệng lại nói vá»›i Nhất Linh: “Chúc mừng công tá»­, tay ôm tay ấp hưởng phúc cá»§a biết bao nhiêu ngưá»i!â€
Nhất Linh cảm thấy kỳ lạ trước sá»± thay đổi cá»§a Lục Trúc, trong lòng không khá»i bất an, kéo nàng sang má»™t bên, môi khẽ động đậy: “Tỉ tỉ, rốt cuá»™c là tỉ có ý gì?â€
Lục Trúc cưá»i, dùng thuật truyá»n âm há»i lại: “à gì nghÄ©a là thế nào?â€
Nhất Linh không khá»i hoang mang: “Thưá»ng ngày tỉ đâu có như vậy?â€.
Lục Trúc vẫn cưá»i: “Cậu muốn nói là hôm nay tôi không ghen à, ừ nhỉ, túi ghen cá»§a tôi hôm nay rÆ¡i đâu mất rồi?â€
Lục Trúc lá»i lẽ hững há» càng làm cho Nhất Linh hốt hoảng, vá»™i đưa tay nắm chặt cả hai tay Lục Trúc: “Phải chăng tỉ muốn rá»i xa tôi rồi? Hãy nói cho tôi biết Ä‘i, tỉ tỉ Ä‘i đâu tôi cÅ©ng theo đến đó!â€
Lục Trúc trong lòng cảm động, song vẫn cố ý ỡm á»: “Ăn nói không suy nghÄ©, cậu Ä‘i theo tôi, thá»­ há»i hai ngưá»i há» gả cho ai?â€.
“Ngưá»i mà há» muốn gả là Minh chá»§ cá»§a Thiết Huyết Minh Thù Tá»± Hùng, chứ không phải Nhất Linh tôi!â€
Lục Trúc nhăn mặt: “Tại sao cậu vẫn cố tình không hiểu nhỉ? Cậu không nói ra, ai biết cậu là thật hay giả. Mà dù Thù Tá»± Hùng có vỠđây chăng nữa, vá»›i danh vá»ng thá»±c lá»±c cá»§a cậu bây giá», cho dù hắn ta có đứng ngay trong đại sảnh gào lên ta đây má»›i là thật, thì Thiết Huyết Minh trên dưới cÅ©ng sẽ không má»™t ai tin hắn đâuâ€.
“Nhưng tôi lại tin!†Nhất Linh chợt gằn giá»ng, trên mặt đột nhiên hiện ra vẻ cố chấp chưa từng thấy bao giá»: “Cái mà tôi muốn phải là thá»±c sá»± thuá»™c vá» tôi, tuyệt đối không mạo nhận ngưá»i khác để hưởng thụ cái thuá»™c vá» ngưá»i ta. Bây giá» tôi Ä‘i nói rõ vá»›i há», để xem khi há» biết tôi chỉ là má»™t hòa thượng kiết xác liệu có còn đồng ý gả cho tôi không?â€
Nhất Linh quả nhiên đi vỠphía hai cô nương kia song lại bị Lục Trúc hối hả kéo khựng lại.
“Bất sách lão tổ cá»§a tôi Æ¡i, cậu đừng có cố chấp như vậy có được không?- Lục Trúc hét lên - Cậu đã nghÄ© qua chưa, lấy hai ngưá»i bá»n há» cÅ©ng có nghÄ©a là nắm được nhân mã cả hai há»™i đó. Vá»›i thá»±c lá»±c hùng mạnh như vậy, ngày Hai tháng Hai sang năm cậu nhất định trở thành Võ lâm chi vương, cậu còn muốn gì nữa?â€
Nhất Linh vẫn lắc đầu, giá»ng kiên quyết: “Tôi đã nói rồi, tôi không muốn những thứ cá»§a ngưá»i khácâ€
Lục Trúc quả không nói lại được Nhất Linh, thần ngưá»i lúc lâu má»›i nghÄ© ra má»™t cách: “Nhất Linh, cậu có thích tỉ tỉ không?â€
“Thích chứâ€. Nhất Linh gật đầu, lại tiếp thêm má»™t câu: “Thích đến phát Ä‘iên lên!â€
â€œÄÆ°Æ¡câ€. Lục Trúc gật đầu: “Vậy tỉ muốn cậu làm cho tỉ má»™t chuyện, cậu có làm không?â€
“Thế nhưng…†Nhất Linh chau mày.
“Cậu chỉ cần nói làm hay không thôi?†Lục Trúc nghiêm sắc mặt.
Nhất Linh gật đầu: “Làm!â€.
“Vậy thì tốt, ta muốn cậu vì tỉ tỉ mà cưới hai cô nương ấy, lợi dụng lá»±c lượng cá»§a há» trở thành Võ lâm chi vươngâ€.
Nhất Linh đảo mắt: “Tỉ tỉ muốn làm nữ chá»§ nhân cá»§a võ lâm sao?â€
Lục Trúc gật đầu: “Äúng thế!â€
“Vậy thì khó gì!â€. Nhất Linh khẳng khái: “Ngày Hai tháng Hai sang năm Thiên Long đại há»™i trên đỉnh Thái SÆ¡n, tôi nhất định ra sức tranh hùng, giành lấy chức bá chá»§ võ lâm cho tỉ, không cần đến lá»±c lượng cá»§a bang há»™i nào nữaâ€.
Lục Trúc thiếu chút nữa thì bị Nhất Linh làm cho tức phát Ä‘iên, gõ mạnh má»™t cái xuống cái đầu trá»c cá»§a cậu, rồi gõ gõ vào trán mình, quả thật không biết nên thuyết phục Nhất Linh thế nào, nghÄ© má»™t hồi rồi thở dài: “Thế này vậy, trước khi chưa bái đưá»ng thành thân, cậu hãy tá» ra quan tâm đến há». Tuyệt đối không được nói ra chân tướng, bằng không tỉ tỉ sẽ Ä‘i thật, vÄ©nh viá»…n không bao giá» gặp mặt cậu nữa đâuâ€.
Nhất Linh gật đầu: â€œÄÆ°á»£c!â€
Buổi tối, Nhất Linh và ba cô nương cùng dùng bữa. Lục Trúc nói: “Ba phái từ thù hận thành thân gia, đáng để nâng ly chúc mừngâ€. Cả Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu Ä‘á»u hoan hỉ hưởng ứng. Hai cô nương đó Ä‘á»u là nhi nữ giang hồ, có thể uống được vài ba chum, chỉ Nhất Linh là nhất định không ham nên lấy trà thay rượu.
Tá»­u chưa quá má»™t tuần, Lý Ngá»c Châu đã bí tỉ nằm gục xuống bàn, tiếp đó Lục Từ Anh cÅ©ng đổ rầm xuống.
Lục Trúc cưá»i: “Hai cô nương này Ä‘á»u say rồi, hãy mau dìu há» vào phòng tôi cho tôi dá»… chăm sócâ€. Nói Ä‘oạn cùng Nhất Linh má»—i ngưá»i há»™ tống má»™t ngưá»i Ä‘i vá» phòng ngá»§ cá»§a Lục Trúc.
Nhất Linh dìu Lục Từ Anh Ä‘i trước đến giưá»ng Lục Trúc, Ä‘ang định khom ngưá»i đặt nàng xuống bá»—ng cảm thấy toàn thân tê chồn, ngã nhào xuống giưá»ng.
Lục Trúc cưá»i khoái chỉ: “Nấu cÆ¡m, gạo sống nấu thành cÆ¡m!â€
Rồi lấy từ trong ngưá»i ra má»™t chiếc lá» nhá», đổ ra má»™t ít bá»™t nhão xoa Ä‘i xoa lại trước mÅ©i cá»§a Lục Từ Anh và Lý Ngá»c Châu. Hai cô nương đó đột nhiên tỉnh lại, song ánh mắt lại chằm chằm nhìn quanh, sắc mặt phút chốc trở nên đỠlá»±ng.
Hóa ra cái mà Lục Trúc xoa lên mÅ©i cá»§a há» chính là Mê thần thôi tình dược cá»±c mạnh cá»§a Thiên Hồ Môn. Thuốc khi đã vào trong ngưá»i, cho dù là trinh nữ liệt phụ gì chăng nữa cÅ©ng Ä‘á»u bị kích thích dữ dá»™i, chỉ cần thấy đàn ông là lao đến đòi ân ái, không biết xấu hổ là gì.
Lúc này, chỉ thấy Lục Từ Anh và Lý Ngá»c Châu đồng hét lên má»™t tiếng, cùng lao lên ngưá»i Nhất Linh, vừa hôn hít vừa sá» soạng khắp nÆ¡i. Nhất Linh tuy đã từng thân mật vá»›i cả hai, song lại chưa há» lâm vào cảnh như vậy, định vùng dậy nhưng không sao thoát ra được, hốt hoảng kêu lên: “Tỉ tỉ, rốt cuá»™c là tỉ đã cho há» dùng thuốc gì vậy?â€
Lục Trúc cưá»i: “Äừng lo, đợi sau khi hoan lạc xong, ngá»§ má»™t đêm ngày mai sẽ khá»i ngay thôi!â€
Không muốn chứng kiến cảnh điên loan đảo phụng đó, Lục Trúc vội tránh ra ngoài, nhưng mới đứng được không lâu, Nhất Linh đột nhiên chạy ra.
Lục Trúc kinh ngạc: “Rõ ràng ta đã Ä‘iểm huyệt cậu, sao…â€
Nhất Linh mỉm cưá»i: “Chuyện mà tôi không muốn làm, Ä‘iểm huyệt cÅ©ng vô ích thôiâ€.
Lục Trúc giậm chân: “Cậu…â€, đột nhiên bị Nhất Linh ôm chầm lấy bế vào phòng, đặt lên giưá»ng. Nhất Linh vẻ mặt nôn nóng: “Tỉ, tôi đã nghÄ© rồi, chúng ta má»›i nên gạo sống nấu thành cÆ¡m, bằng không tỉ sẽ rá»i xa tôiâ€. Nói rồi đưa tay lần cởi y phục cá»§a Lục Trúc.
Lục Trúc hồn siêu phách lạc, kêu lên: “Äừng…!†Nhưng Nhất Linh nào chịu nghe, tay càng lúc càng mon men đến những nÆ¡i nhạy cảm trên ngưá»i nàng. Lục Trúc hốt hoảng, lăn mạnh ra sau giưá»ng, rút từ thắt lưng ra má»™t cây chá»§y thá»§, ghì sát ngá»±c mình, nói: “Cậu mà ép tôi, tôi sẽ chết cho cậu xemâ€.
Nhất Linh Ä‘ang lúc vượng há»a dâng cao, vốn đã có chút ý loạn tình mê, khi ấy bá»—ng sá»±c tỉnh lại: “Tỉ tỉ, đừng, tôi nghe lá»i tỉ, không dám nữaâ€.
Thấy vẻ mặt lo lắng cá»§a cậu, Lục Trúc má»›i tạm yên tâm, thầm nghÄ©: “Nguy hiểm quá, thiếu chút nữa thì bị tiểu hòa thượng này phá thân, không luyện thành Ngá»c nữ thần công nữa rồiâ€. Tay vẫn nắm chắc cây chá»§y thá»§ trước ngá»±c, nói: “Cậu thá»±c sá»± nghe lá»i ta thì hãy trở vá» phòng hoan lạc vá»›i cả hai cô nương kia Ä‘i, như thế má»›i chứng tá» cậu thật lòng vá»›i taâ€.
Nhưng khi ấy, Nhất Linh lại tá» ra ngoan cố, kiên quyết lắc đầu: “Tỉ tỉ, xin đừng có ép tôi làm chuyện đó, bằng không tôi thà chết cùng vá»›i tỉ!â€
Nhìn vẻ mặt Nhất Linh, Lục Trúc cÅ©ng không còn cách nào khác, từ từ buông cây chá»§y thá»§ xuống, nghÄ© má»™t lúc rồi thở dài: “Thôi được rồi, tôi cÅ©ng không ép cậu nữa, ngày mai tôi đưa cậu Ä‘i gặp má»™t ngưá»iâ€.
Nhất Linh không chịu vỠphòng, lại ôm lấy Lục Trúc, lát sau cùng nhau thiếp đi.
Tài sản của suongrong

  #13  
Old 14-03-2008, 06:54 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 13


Sáng sá»›m hôm sau, Lục Trúc cùng Nhất Linh ra khá»i Trung NghÄ©a cốc, vượt rừng núi hướng vá» phía bắc.
Nhất Linh tò mò: “Tá»· đưa tôi Ä‘i gặp ai, không phải là đến yết kiến Äại sÆ¡n vương đấy chứ?â€
Lục Trúc Ä‘ang lúc không vui, cất giá»ng cáu kỉnh: “Muốn chết rồi à, cẩn thận cái mồm đó, ta đưa cậu Ä‘i gặp sư phụ taâ€.
Nhất Linh toét miệng cưá»i: “Sư phụ tá»· thì sao, má»™t bà già chứ gì?â€
Lục Trúc hét lên: “Ây a, số cậu may đấy. Nói cho cậu biết, sư phụ ta nhìn còn trẻ hÆ¡n ta nữa đấy, gá»™p cả hai nha đầu măng tÆ¡ Lục Từ Anh và Lý Ngá»c Châu lại cÅ©ng chưa đẹp bằng má»™t ná»­a sư phụ ta đâu!â€
Phụ nữ không chỉ cần đẹp, mà còn cần sức hấp dẫn, nhìn từ điểm này thì Lục Trúc nói quả không sai.
Nhất Linh đương nhiên không tin, ra sức tán chuyện vá»›i Lục Trúc. Vá»›i những ngưá»i yêu nhau, dù là những lá»i vô vị đến đâu cÅ©ng vẫn có thể làm cho đối phương cảm thấy thoải mái. Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa cưá»i nói, chẳng mấy chốc đã đến nÆ¡i hạ trại cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ.
Ô SÆ¡n Hồ nữ còn có ngoại hiệu là Thiên Hồ Môn, những nÆ¡i Thiên Hồ Môn hạ lạc Ä‘á»u treo cá» hiệu trên những cây cao, ngưá»i trông thấy có thể tìm đến hoặc tránh xa. Lần này mặc dù xuất toàn lá»±c nam du lại không há» treo cá» hiệu, rõ ràng Hồ nữ Ä‘ang có kế hoạch khác thưá»ng.
Lục Trúc dẫn Nhất Linh đến gần, trước mắt cậu đột nhiên hiện ra toàn là mỹ nhân, mắt như muốn hoa lên. Äến gần đại trướng, mưá»i ba sư tá»· cá»§a Lục Trúc cùng ra nghênh đón.
Lục Trúc giá»›i thiệu cho Nhất Linh từng ngưá»i má»™t, từ đại sư tá»· cho đến thập tam sư tá»·. Ngưá»i có tuổi vẫn đầy đặn, ngưá»i trẻ tuổi thì tươi tắn hấp dẫn, so vá»›i Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu tuy có hÆ¡i kém hÆ¡n song cÅ©ng Ä‘á»u là hàng mỹ nữ tuyệt sắc khó tìm. Nhất Linh nhìn mà mắt cứ đỠra, nghÄ© bụng: “E rằng mình đã vào phải hồ ly động, những nữ nhân này Ä‘á»u do hồ ly tinh biến thành, chứ nhân gian lấy đâu ra nhiá»u mỹ nữ như thế?â€
Äám nữ nhân vây lấy Lục Trúc và Nhất Linh, cùng Ä‘i vào trong trướng. Ô SÆ¡n Hồ nữ Ä‘ang ngồi trên chiếc chõng noãn hương.
Lục Trúc cung kính: “Tiểu đồ xin bái kiến sư phụ!†rồi quỳ xuống, thấy Nhất Linh vẫn đứng ngẩn ngưá»i ra, vá»™i kéo áo cậu, quát: “Cậu Ä‘iếc rồi sao?â€
Nhất Linh nhìn nàng, môi khẽ động: “Äiếc mù gì tôi cÅ©ng là chá»§ má»™t bang phái, lá»… quỳ bái này xin miá»…n Ä‘i cho!â€. Thá»±c ra cậu thấy Ô SÆ¡n Hồ nữ vẫn còn quá trẻ, sợ Lục Trúc lấy mình ra làm trò cưá»i nên má»›i cá»± lại như vậy. Äại sư tá»· đã là má»™t phụ nữ trung niên, sư phụ thì lại trẻ măng như má»™t thiếu nữ mưá»i tám, là ai cÅ©ng khó có thể tin được.
“Tiểu hòa thượng giả mạo ngưá»i khác lại còn bày đặt thể diệnâ€. Lục Trúc bá»±c mình, vá»— mạnh vào kheo chân Nhất Linh làm cậu phải quỳ xuống. Lục Trúc quát: “Dập đầu Ä‘i!â€
Nhất Linh vẫn không chịu, há»i: “Bà ta có thật là sư phụ cá»§a tá»· không? Sao lại trẻ như vậy?â€
Lục Trúc vừa giận vừa buồn cưá»i, hai lông mày dá»±ng lên: “Cậu rốt cuá»™c là có dập đầu hay không?â€
Nhất Linh vá»™i vã gật đầu: “Tôi dập, tôi dập đây!â€
Ô SÆ¡n Hồ nữ cưá»i lả lướt: â€œÄÆ°á»£c rồi, không cần Ä‘a lá»…!†nói Ä‘oạn giÆ¡ tay lên đỡ cậu dậy.
Nhất Linh chỉ cảm thấy má»™t luồng đại lá»±c má»m mại mà chắc chắn kéo ngưá»i mình thẳng lên, nhất thá»i kinh ngạc vô cùng. Cậu đã từng ngạnh đấu nhiá»u lần vá»›i Lý Thanh Long, sá»± thâm sâu trong công lá»±c cá»§a lão ta có thể nói là kinh động thế tục, vậy mà má»™t tay cá»§a sư phụ Lục Trúc lại còn hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i đại cao thá»§ Hắc đạo đó.
Cuối cùng thì Nhất Linh cÅ©ng đã tin, cậu nói vá»›i Lục Trúc: “Bà ấy đúng là sư phụ cá»§a tá»·â€.
Lục Trúc vừa bá»±c vừa buồn cưá»i, trừng mắt nhìn cậu: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là sư phụ ta rồi, tiểu hòa thượng như cậu đâu có phúc phận ấy!â€
Trước mặt sư phụ, Lục Trúc không dám dùng thuật truyá»n âm, bởi âm thanh tuy nhá» song tuyệt đối không thể giấu được Ô SÆ¡n Hồ nữ. Tuy vậy Hồ nữ đối vá»›i đệ tá»­ nhất má»±c khoan dung, sư đồ thưá»ng ngày ở cùng nhau cÅ©ng hay vui đùa, cưá»i cưá»i nói nói giống như tá»· muá»™i. Lúc này nghe lá»i Lục Trúc, Ä‘oán được ý cá»§a Nhất Linh, không nhịn được má»›i cưá»i phá lên, mưá»i mấy sư tá»· cá»§a Lục Trúc cÅ©ng bật cưá»i khiến cho Lục Trúc càng xấu hổ, quay sang Nhất Linh trừng mắt, giận dữ: “Äồ ngốc!â€. Nhất Linh xoa xoa cái đầu trá»c, nghÄ© bụng: “Sư phụ và các sư tá»· cá»§a tá»· tá»· tuy có chút yêu khí song trông thì cÅ©ng không hung tÆ¡n chút nàoâ€
Nhất Linh, Lục Trúc y lệnh ngồi xuống, mưá»i ba sư tá»· cá»§a Lục Trúc cÅ©ng lần lượt ngồi quanh, gian trướng hoa đào hương thÆ¡m thoang thoảng.
Ô SÆ¡n Hồ nữ mỉm cưá»i nhìn Nhất Linh: “Ta nên gá»i cậu là Nhất Linh hay là Thù Tá»± Hùng?â€
Nhất Linh ngẫm nghÄ©, thoáng nhìn Lục Trúc: “Tiá»n bối gá»i tôi là Nhất Linh Ä‘i!â€
Hồ nữ gật đầu: “Nhất Linh, ta nghe Lục Trúc nói, cậu há»a thiêu Lý Thanh Long, vây khốn Lục Cá»­u Châu, má»™t mình đánh bại hai há»™i, thật giá»i lắmâ€
Nhất Linh lắc đầu: “Là Trúc tá»· giúp Nhất Linh khoác lác đóâ€
“Cậu lại khiêm tốnâ€. Hồ nữ mỉm cưá»i nhìn Lục Trúc và Nhất Linh, bá»—ng há»i: “Nhất Linh, cậu có muốn lấy Lục Trúc làm vợ không?â€
Nhất Linh đỠbừng mặt, gật đầu lia lịa: “Có!â€
Hồ nữ cưá»i: â€œÄÆ°á»£c, hôm nay ta làm chá»§, đính hôn Lục Trúc vá»›i cậuâ€.
Nhất Linh vừa mừng vừa kinh ngạc, lần này không cần Lục Trúc dẫn đưá»ng, tá»± rá»i khá»i chá»— quỳ sụp xuống đất, dập đầu: “Äa tạ sư phụ!†Lục Trúc cÅ©ng dập đầu theo.
Hai ngưá»i đứng dậy, đám sư tá»· cá»§a Lục Trúc ồ đến chúc mừng, má»™t lúc sau Hồ nữ nói: “Nhất Linh, cậu làm tướng công cá»§a tiểu đồ ta, cÅ©ng có thể coi là má»™t ná»­a môn nhân cá»§a Thiên Hồ môn. Ta muốn cậu làm cho Thiên Hồ môn má»™t chuyệnâ€.
Nhất Linh cảm động, khẳng khái nói: “Sư phụ cứ nói, bất luận chuyện gì, Nhất Linh sẽ gắng hết tâm sứcâ€.
Hồ nữ lại mỉm cưá»i: “Nhất Linh, nếu như không có ai bảo cho cậu biết, lần đầu gặp ta, cậu Ä‘oán ta bao nhiêu tuổi?â€
Nhất Linh hÆ¡i chần chừ má»™t chút, nhìn Hồ nữ rồi lại nhìn sang Lục Trúc: “Mưá»i bảy, mưá»i tám, không, hai mươi!â€
Cả đám ngưá»i trong trướng lại cưá»i ầm Ä©, Hồ nữ mỉm miệng: “Ta đương nhiên không ở mức tuổi ấy, nhưng cậu có biết vì sao ta lại trông trẻ đến vậy không?â€.
Äây chính là Ä‘iá»u Nhất Linh muốn biết, vá»™i há»i: “Vì sao vậy?â€
“Bởi vì ta luyện má»™t môn ná»™i công kỳ dị, ngưá»i luyện thứ ná»™i công này cho dù sống đến má»™t trăm tuổi, dung nhan vẫn cứ như thiếu nữ mưá»i tám vậyâ€.
Trong mắt Nhất Linh lá»™ rõ vẻ kinh ngạc, thế nhưng nhìn sang mấy vị sư tá»· cá»§a Lục Trúc, trong lòng không khá»i nghi ngá».
Hồ nữ biết ý, vẫn Ä‘iá»m đạm: “Ta thu nhận tất cả mưá»i bốn đệ tá»­, mưá»i ba ngưá»i trước Ä‘á»u không có khả năng để ta truyá»n thụ môn ná»™i công này, chỉ có đồ đệ thứ mưá»i bốn, chính là Lục Trúc cá»§a cậu là kế thừa được môn tuyệt há»c cá»§a taâ€.
Nhất Linh mừng rỡ: “Tốt quá!†đột nhiên giật mình, nghệch mặt ra nhìn Lục Trúc: “Tá»· tá»·, thế năm nay rốt cuá»™c tá»· đã bao nhiêu tuổi rồi vậy?â€.
Nhìn khuôn mặt Nhất Linh lúc này, nét hân hoan chưa tắt, lại thêm vào vẻ lo lắng hoang mang, không ai là có thể nhịn được cưá»i.
Lục Trúc bá»±c mình, hét toáng lên: “Không nhiá»u, vừa đủ làm được bà cô ná»™i cá»§a cậu, hài lòng chưa?â€
Má»i ngưá»i trong trướng Ä‘á»u phá lên cưá»i nghiêng ngả.
Hồ nữ nói: “Cậu yên tâm, Lục Trúc là tiểu đệ tá»­ cá»§a ta, năm nay má»›i mưá»i chín thôiâ€
Nhất Linh ngượng nghịu xoa xoa cái đầu trá»c: “Vâng!â€
Hồ nữ nói: “Quy định cá»§a Thiên Hồ môn ta là ngưá»i được truyá»n ná»™i công độc môn cá»§a sư phụ chính là môn chá»§ tương lai cá»§a Thiên Hồ môn, cÅ©ng có nghÄ©a sau khi ta trăm tuổi vá» già, má»i thứ cá»§a Thiên Hồ môn Ä‘á»u là cá»§a Lục Trúc, cÅ©ng là cá»§a cậu nữaâ€.
Nhất Linh không dám nói gì, chỉ cúi đầu nghe.
Hồ nữ tiếp: “Vì thế việc mà ta muốn cậu làm thá»±c ra cÅ©ng chính là việc cá»§a bản thân cậuâ€
Hồ nữ nói lòng vòng má»™t lúc, chân ý cá»§a bà ta Nhất Linh làm gì không hiểu, khi ấy cÅ©ng đã Ä‘oán được đến tám chín phần, ứng khẩu đáp: “Vâng, sư phụ cứ việc nói!â€
Hồ nữ dừng má»™t lát, nói tiếp: “Ngày Hai tháng Hai sang năm, ngày Rồng ngẩng đầu, tại Thiên Long đại há»™i ta muốn trở thành Võ lâm chi vươngâ€.
“Quả nhiên như vậyâ€. Nhất Linh nghÄ©, rồi gật đầu má»™t cách sảng khoái: â€œÄÆ°á»£c, tôi nhất định sẽ dốc hết tâm sức, giúp sư phụ đạt được tâm nguyện nàyâ€.
Hồ nữ há»›n hở: “Tốt, vậy cậu hãy kết hôn vá»›i Lục Từ Anh và Lý Ngá»c Châu trước, ta sẽ tặng cậu mật dược độc môn cá»§a ta. Thừa khi Lục Cá»­u Châu và Lý Thanh Long không đỠphòng, cậu hãy lấy thuốc khống chế há», dùng thá»±c lá»±c cá»§a ba phái, muốn giúp ta thành đế vương võ lâm thì dá»… như trở bàn tay rồiâ€
Nhất Linh toát mồ hôi há»™t, nghÄ© thầm: “Kế hoạch cá»§a bà ấy lại còn độc ác hÆ¡n những gì Lục Trúc tá»· đã nói. Lục Từ Anh cùng Lý Ngá»c Châu thật lòng vá»›i mình không phải mưá»i phần thì cÅ©ng có tá»›i năm, ta quyết không thể hại hỠđược!â€. Liá»n lắc đầu, nhìn Hồ nữ nói: “Xin lá»—i sư phụ, việc này đệ tá»­ không thể làm được!â€
Vẻ mặt cá»§a Hồ nữ hÆ¡i Ä‘anh lại: “Chuyện này đối vá»›i cậu trăm lợi mà không hại, tại sao lại không thể làm được?â€
Nhất Linh lắc đầu: “Trong lòng đệ tá»­ không yênâ€.
Ãnh mắt Ô SÆ¡n Hồ nữ dần dần trở nên lạnh lùng, Nhất Linh vẫn nhìn thẳng vào bà ta không chút sợ hãi. HÆ¡n má»™t tháng trá»i tôi luyện trong biển lá»­a, đã dẫn đầu Thiết Huyết Minh đánh bại gần chục vạn quân binh hai há»™i, cá»› gì cậu phải khiếp hãi má»™t môn chá»§ Thiên Hồ môn nhá» bé!
Hồ nữ cÅ©ng biết Nhất Linh không hỠúy sợ mình, lạnh lùng nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, cậu không bằng lòng ta cÅ©ng không ép, huống hồ thá»±c lá»±c hùng mạnh cá»§a hai há»™i cÅ©ng còn đánh không lại cậu, má»™t Thiên Hồ môn cá»n con cá»§a ta có bản lÄ©nh gì để buá»™c cậu phải cúi đầu chứ. Nhưng Lục Trúc là đệ tá»­ cá»§a ta, ta bảo nó Ä‘i vỠđông, nó quyết không Ä‘i vá» tây, ta không cho phép nó lấy cậu, nó tuyệt đối sẽ không gặp mặt cậu!â€
Lục Trúc kêu lên thảm thương: “Sư phụ!†Nhưng bị Hồ nữ lạnh lùng trừng mắt nên vội cúi đầu, nước mắt tuôn như mưa.
Äầu óc Nhất Linh như đỠra, tâm phế Ä‘au Ä‘iếng, Lục Trúc đã giống như dính liá»n vá»›i lục phá»§ ngÅ© tạng cá»§a cậu, nàng rÆ¡i nước mắt, lòng cậu cÅ©ng như dao cắt, cảm giác má»—i lúc má»™t không thể chịu được, phải cúi đầu khuất phục đến nÆ¡i.
Äúng lúc toan thở dài nhắm mắt đưa chân, chí phản kháng trong lòng bá»—ng nhiên lại hừng há»±c trá»—i dậy, Nhất Linh ngẩng mặt lên trá»i cưá»i lá»›n: â€œÄÆ°á»£c lắm, sư phụ cứ Ä‘i đưá»ng cá»§a sư phụ. Tôi sẽ trở vá» lấy Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu, nhất thống lá»±c lượng ba phái, Thiên Long đại há»™i năm tá»›i sẽ tranh đấu má»™t phen vá»›i Môn chá»§, để xem rốt cuá»™c Môn chá»§ hay tôi trở thành Võ lâm chi vương!â€
Ngạo ngôn xuất khiến Ô SÆ¡n Hồ nữ lặng ngưá»i trên chá»— ngồi, cả Lục Trúc và các sư tá»· cá»§a nàng cÅ©ng ngây ra, không ai nói nổi má»™t câu nào.
Nếu như đơn độc đánh đấu, Ô SÆ¡n Hồ nữ may ra má»™t mình có thể giành phần thắng trước Lý Thanh Long hay Lục Cá»­u Châu, nhưng nếu ba phái hợp nhất thì Thiên Hồ môn sẽ không phải là đối thá»§ cá»§a bất cứ há»™i nào trong hai há»™i. Nhất Linh vá»›i thá»±c lá»±c má»™t mình đơn đấu hai há»™i, đánh cho Lý Thanh Long phải dâng con gái cầu hòa, Lục Cá»­u Châu phải để ái nữ làm tin, bản lÄ©nh dù có nguồn gốc từ đâu thì cÅ©ng đã nghiêng trá»i lệch đất. Nếu ba phái hợp nhất tranh hùng ở Thiên Long Äại há»™i thì Ô SÆ¡n Hồ nữ quyết không phải là đối thá»§ cá»§a cậu.
Lục Trúc vừa yêu kính sư phụ, song cÅ©ng không thể dứt lòng vá»›i tình lang, trong lòng lo lắng giằng xé dữ dá»™i. Bản lÄ©nh cá»§a Hồ nữ đương nhiên nàng biết rõ, ngay tại đây Thiên Hồ môn Ä‘ang chiếm ưu thế vá» lá»±c lượng, lại còn bao nhiêu thứ độc dược vô hình. Nhưng bản lÄ©nh cá»§a Nhất Linh nàng cÅ©ng từng được lãnh giáo, có thể nói là sâu như biển rá»™ng như trá»i, không sao lưá»ng được. Nhất Linh có thể bứt râu Lý Thanh Long, vây khốn Lục Cá»­u Châu, lại có thể tá»± thoát khá»i má»i loại Ä‘iểm huyệt độc môn, má»—i má»™t chuyện Ä‘á»u làm trong những tình huống không thể, thậm chí tuyệt đối không thể tưởng tượng, ai mà biết trong bụng cậu ta còn chứa những võ công cao siêu gì?
Hai bên xung đột, thắng bại quả là khó liệu. Bất kể là bên nào bị thiệt thòi, nàng Ä‘á»u cảm thấy Ä‘au lòng.
Äiá»u quan trá»ng nhất vá»›i Lục Trúc giỠđây là nếu hai bên xung đột, dù hậu quả ra sao thì cÅ©ng Ä‘á»u làm tổn hại đến tình cảm giữa nàng và Nhất Linh. Nói không chừng có thể khiến cho đôi nÆ¡i cách trở, mãi mãi không còn cÆ¡ há»™i gặp lại nữa.
NghÄ© đến đây, Lục Trúc tan nát cả cõi lòng, liá»n rút mạnh má»™t cây Ä‘ao nhá» trên bàn bên cạnh đâm thẳng vào tim mình.
Cả Nhất Linh và Hồ nữ Ä‘á»u thất kinh cùng lao đến. Nhất Linh nhanh tay Ä‘oạt lấy thanh Ä‘ao, song mÅ©i Ä‘ao đã lưu lại dấu máu.
Nhất Linh hồn siêu phách tán, không còn để ý đến tỵ hiá»m gì nữa, má»™t tay xé rách y phục trước ngá»±c Lục Trúc, bầu nhÅ© hoa trái tròn căng đã bị đâm má»™t lá»— nhá», từ vết thương máu không ngừng rỉ ra. Nhất Linh hoảng hốt dùng tay bịt lại, Hồ nữ cÅ©ng hoảng hốt kêu lên: “Sao rồi, sao rồi?â€
Lục Trúc gào lên: “Tại sao lại cứu tôi, các ngưá»i Ä‘á»u không thương gì tôi, chi bằng hãy để tôi chết Ä‘i cho rồiâ€.
Hồ nữ vừa lo vừa giận, nhìn Nhất Linh cưá»i nhạt: â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, ta không ép cậu nữa để Lục Trúc khá»i phải bảo là ta không thương nóâ€.
Lục Trúc mừng rỡ lao vào lòng Hồ nữ, khóc nức lên: “Sư phụ!â€
Nhất Linh buông tay, trên bàn tay đã dính đầy máu, trong lòng quặn Ä‘au, cúi đầu nói nhá»: “Là tôi không tốt!â€
Hồ nữ lắc đầu: “Thôi bỠđi!†Rồi lấy Kim sang dược đắp cho Lục Trúc. Nhất Linh khi ấy lại xấu hổ, tránh qua một bên không dám nhìn nữa.
Băng xong vết thương, Lục Trúc vào trong thay quần áo rồi quay lại chá»— ngồi. Nhất Linh nắm lấy tay Lục Trúc song bị nàng hất sang má»™t bên, cậu lại lì lợm đưa tay nắm lấy, lần này Lục Trúc không còn phản kháng nữa. Hai bàn tay nắm chặt vào nhau, trong lòng cả hai Ä‘á»u ấm áp lạ thưá»ng.
Nhất Linh khẽ giá»ng thì thầm bên tai Lục Trúc: “Nếu như tá»· chết rồi, tôi cÅ©ng không thiết sống nữa. Tôi sẽ cùng vá»›i tá»· đến âm gian lại làm phu thê vậyâ€
Lục Trúc trong lòng há»›n hở, liếc cậu má»™t cái, nÅ©ng nịu: “Tiểu hòa thượng lém, chỉ được cái miệng thôi!â€
Äã đến giỠăn trưa, đệ tá»­ Thiên Hồ môn bày cÆ¡m rượu. Nhất Linh không biết uống rượu nên chỉ ngồi ăn, cả hai bên không nhắc gì đến chuyện đã qua, chỉ tán gẫu những chá»§ đỠvui nhá»™n. Tuy không phải là tá»­u phùng tri ká»· thiên bôi thiểu, song nữ nhân vốn không thiếu chuyện, mưá»i mấy ngưá»i tụm lại cưá»i cưá»i nói nói, tạo nên má»™t bầu không khí hết sức náo nhiệt.
Nhất Linh giải quyết được má»™t vấn đỠlá»›n, trong lòng vui mừng nên thá»a thích ăn uống, không còn quan tâm gì đến trai chay giá»›i mặn, cÅ©ng không để ý rằng mình như Ä‘ang bay giữa muôn trùng mây.
Khung cảnh trước mắt Nhất Linh dần dần thay đổi, tiệc rượu không thấy nữa, bốn bá» Ä‘á»u toàn má»™t màu hồng, mưá»i mấy sư tá»· cá»§a Lục Trúc Ä‘ang ngồi nói chuyện thoáng cái đã đứng hết lên vây lấy Nhất Linh, không ngừng chuyển động.
Ão xiêm dần dần rÆ¡i xuống, mưá»i mấy mỹ nữ trên ngưá»i giỠđây chỉ vắt má»™t tấm the má»ng, thân hình khêu gợi uốn éo giữa ánh sáng mỠảo chiếu qua nóc lá»u, khiến máu trong ngưá»i Nhất Linh má»—i lúc má»™t sôi lên.
Toàn thân Nhất Linh rần rật khó chịu, chỉ muốn nhào tới chụp lấy những nữ nhân đó, mặc sức giày vò hỠthành trăm mảnh.
Giá»ng nói cá»§a Lục Trúc như vá»ng đến từ má»™t chân trá»i xa xôi nào đó: “Sư phụ, sao ngưá»i lại có thể dùng Thiên Hồ Nhiếp hồn đại pháp vá»›i cậu ấy?â€
“Tiểu hòa thượng này cứng đầu lắm, không dùng Thiên Hồ Nhiếp hồn đại pháp, làm sao hắn có thể ngoan ngoãn nghe lá»i ta?â€
Má»™t chùm sáng từ trong đầu Nhất Linh vụt ra, kịch liệt đối chá»i vá»›i thứ thuốc Ä‘ang ngấm dần vào tâm thần cậu. Tuy cÆ¡ thể nóng rá»±c như muốn nổ tung, song trong tâm lại bình lặng như đáy giếng.
Nhất Linh ngồi xếp bằng tròn, tay kết thành liên hoa pháp ấn, nhắm chặt đôi mắt đang mơ hồ lại.
Mồ hôi tuôn ra từ trong từng lá»— chân lông, bị há»a nhiệt trên cÆ¡ thể làm bốc hÆ¡i tạo thành lá»›p lá»›p hÆ¡i mù. Dưới sá»± kích thích cá»§a dược tính, cÆ¡ bắp khắp ngưá»i Nhất Linh không ngừng co giật, nhưng thân ngưá»i thiá»n tá»a cá»§a cậu lại không mảy may run rẩy.
Hiện tượng kỳ quái này khiến cho cả sư đồ Hồ nữ không khá»i giương mắt đỠngưá»i, á khẩu vô ngôn.
Tài sản của suongrong

  #14  
Old 14-03-2008, 06:56 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 14


Hóa ra Hồ nữ đã hạ Thiên Hồ Lộ vào thức ăn của Nhất Linh.
Äây là xuân dược cá»±c mạnh cá»­ thế vô song, chỉ có ở Thiên Hồ môn. CÆ¡ thịt toàn thân Nhất Linh run bần bật, ngưá»i như phát há»a, mồ hôi đổ ròng ròng, chính là Thiên Hồ Lá»™ phát tác gây nên.
Trong lá»u Hồ nữ lại cho đốt Thiên Hồ Mị hương. Ngá»­i phải mùi hương này, thần trí sẽ há»—n loạn như say rượu, cÅ©ng lại giống như Ä‘ang bồng bá»nh trong mây, công lá»±c tiêu tán, không thể tá»± làm chá»§ được mình.
Thiên hồ Nhiếp hồn đại pháp có thể nói là má»™t mật kỳ tà môn dùng nữ sắc làm loạn nhân tâm, trói buá»™c linh trí con ngưá»i. Hai ba mươi năm nay, má»—i lần Hồ nữ thi triển Thiên Hồ Nhiếp hồn đại pháp thì không má»™t ai không bị mê hoặc tâm trí, cuối cùng phải tuân phục bà ta như má»™t con rối, không dám mảy may kháng cá»±.
Thiên Hồ Lá»™, Thiên Hồ Hương, Thiên Hồ Nhiếp hồn đại pháp, ngưá»i trong võ lâm chỉ nghe đến bất kỳ má»™t trong ba cái tên đó, không ai là không biến sắc mặt. Hôm nay là dịp đầu tiên Hồ nữ đồng thá»i sá»­ dụng cả ba pháp bảo, song lại không thể lung lay được thiá»n tâm cá»§a Nhất Linh.
Lục Trúc nhìn cÆ¡ thể Nhất Linh không ngừng co giật, mồ hôi vã ra đầm đìa, lòng má»—i lúc má»™t không thể chịu nổi, khẩn khoản nói vá»›i Hồ nữ: “Sư phụ, cậu ấy là đại đức cao tăng, thiá»n tâm vững vàng, ngoại lá»±c hấp dẫn không nổi mà chỉ có thể làm cho bản thân cậu ta bị dày vò mà thôi…â€
Hồ nữ liếc nhìn Lục Trúc: “Sao, con đã động lòng vá»›i hắn thật ư?â€
Lục Trúc đỠbừng mặt: “Không, con…â€
“Ngá»c nữ vong tình, con phải nhá»› cho kỹ!†Hồ nữ quát lên rồi lạnh lùng nhìn Nhất Linh: “Nếu ta không khống chế nổi ngươi, Thiên Hồ môn coi như giải tán ở đây!†Bá»—ng vung tay lên, má»™t sợi tÆ¡ hồng từ trong tay áo bay ra phóng thẳng tá»›i mÅ©i Nhất Linh.
Tơ hồng này vốn là một loại mật dược dạng bột đã bị nội lực của Hồ nữ ép thành sợi, cùng với những đợt hô hấp, sợi tơ chẳng khác một con tiểu hồng xà dài ngoẵng, từ từ chui vào trong cơ thể Nhất Linh.
“Liệt dương xuyên tâm tán!†Lục Trúc kêu lên kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.
“Liệt dương xuyên tâm tán†là má»™t loại mật dược được Hồ nữ chế thành từ hàng chục loại dâm dược và độc dược. Dược tính má»™t khi phát tác, ngưá»i trúng phải sẽ nổi ham muốn ghê gá»›m, toàn thân như muốn nổ tung, nhục dục lên đến đỉnh Ä‘iểm, hóa thành há»a độc xuyên vào tim gây Ä‘au đớn khó có thể hình dung, bảy ngày sau sẽ bị há»a độc công tâm mà chết.
“Liệt dương xuyên tâm tán†không há» có thuốc giải. Trên Ä‘á»i duy nhất có thể giải được loại độc này chỉ có thân thể Ngá»c nữ thần công mà Hồ nữ đã luyện thành.
Hồ nữ xoa nhẹ trước mÅ©i Nhất Linh để giải bá» mê thần dược lá»±c cá»§a Thiên Hồ Mị hương. Nhất Linh mở trừng mắt ra, chỉ cảm thấy toàn thân như má»m nhÅ©n, nhất thá»i đứng lên không nổi, thể lá»±c Ä‘á»u đã bị Thiên Hồ Lá»™ làm cho tiêu tán.
Hồ nữ lạnh lùng nhìn Nhất Linh: “Ngươi đã trúng mật dược độc môn cá»§a Thiên Hồ Môn ta. Nếu như không làm theo chỉ dặn cá»§a ta, bảy ngày sau sẽ bị há»a độc công tâm mà chết. HÆ¡n nữa trong bảy ngày đó, cứ vào giá» Ngá» giá» Tí, ngươi còn phải chịu đủ Ä‘au đớn hành hạ. Ta cho ngươi thá»i gian ba ngày để ngươi suy nghÄ© trong sá»± hành hạ cá»§a Ä‘au đớn, xem rốt cuá»™c là ngươi chịu Ä‘au đủ bảy ngày mà chết hay là ngoan ngoãn nghe lá»i cá»§a ta. Nhá»›, ba ngày sau ta sẽ tìm ngươi!â€
Nhất Linh thở mạnh, từ từ đứng dậy, khẽ chắp tay cúi đầu rồi quay ngưá»i Ä‘i ra khá»i trướng, không nói ná»­a lá»i.
Lục Trúc nức nở: “Nhất Linh…!â€
Nhất Linh không đáp cũng không dừng lại, cứ thế đi thẳng ra ngoài.
Äằng sau, Hồ nữ cưá»i nhạt: “Ta xem ngươi chịu đựng được bao lâu!â€
Trá»i đã tối, trăng lÆ¡ lá»­ng giữa rừng. Nhất Linh loạng choạng bước Ä‘i, những làn gió thu má»m mại nhẹ nhàng vuốt qua mặt cậu, thoang thoảng mùi thÆ¡m hoa dại. Tiếng côn trung râm ran tứ phía, lúc bổng lúc trầm khiến Nhất Linh cảm thấy như mình Ä‘ang trở lại những ngày xưa ở cùng sư phụ trên bá» Gia Lăng giang, những tháng ngày không chút bận lòng lo nghÄ©.
“Hóa ra Lục Trúc là đệ tá»­ cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ, thì ra cô nương ấy cÅ©ng chỉ muốn trở thành bá chá»§ võ lâm!†Nhất Linh vừa Ä‘au đớn nghÄ© thầm vừa nhìn vào bầu trá»i đêm bát ngát bàng bạc ánh trăng, bá»—ng nhiên cảm nhận được sá»± bao la cá»§a trá»i đất, những sinh tá»­ nhục vinh, tranh danh Ä‘oạt lợi cá»§a con ngưá»i sao mà nhá» bé vô cùng.
VỠđến Trung NghÄ©a cốc, đệ tá»­ cá»§a Thiết Huyết Minh ra nghênh đón. Từ ánh mắt lẳng lặng nhìn, Nhất Linh cảm nhận được sá»± kính trá»ng vô bỠđối vá»›i mình.
“Ta phải để cho hỠsống an lành, quyết không dẫn hỠvào những tranh đấu đẫm máu nữa!†Nhất Linh nghĩ thầm.
Cả Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu Ä‘á»u còn chưa Ä‘i ngá»§. Hai ngưá»i thấy sắc mặt Nhất Linh tiá»u tụy Ä‘á»u tá» ra hết sức quan tâm, cùng tiến đến ngưá»i bên trái, ngưá»i bên phải dìu cậu vá» Phi Long cung.
Trên đưá»ng Ä‘i Nhất Linh đã nghÄ© kỳ, liá»n hất văng tay hai cô nương ấy ra khiến cả hai Ä‘á»u kinh ngạc, Lý Ngá»c Châu đỠbừng mặt: “Huynh làm sao vậy?â€.
Nhất Linh lạnh lùng nhìn nàng: “Lý tiểu thư, cô nương thá»±c sá»± thích ta sao? Ta nghÄ© không đúng vậy đâu, cha cô nương gả cô nương cho ta, chẳng qua là muốn mượn sức cá»§a ta, tiêu diệt Quần Anh Há»™i, mục đích cuối cùng chỉ là nhất thống giang hồ mà thôi, ta nói không sai chứ?â€
Lý Ngá»c Châu không ngá» Nhất Linh lại đột nhiên nói ra những lá»i như vậy, lùi lại má»™t bước, kêu lên lắp bắp: “Tá»± Hùng…!â€
Nhất Linh không nhìn Lý Ngá»c Châu nữa mà quay sang Lục Từ Anh, cÅ©ng vá»›i giá»ng lạnh lùng như vậy: “Lục tiểu thư, ánh mắt hôm Ä‘i lấy Há»a chi ấy tôi không thể nào quên được, những cái khác không cần thiết phải nói nữa!â€
Lục Từ Anh tái mét mặt, mím chặt hai môi, chằm chằm nhìn Nhất Linh, không nói gì.
“Lá»i đã đến nước này, hai cô hãy vá» Ä‘i!†Nhất Linh quay ngưá»i Ä‘i, quả thật không dám đối diện vá»›i ánh mắt cá»§a Lục Từ Anh, nén lòng nói: “Hãy chuyển lá»i đến Há»™i chá»§ và Long đầu, xin há» hãy thu binh trở vá». Ba phái đã không ai nuốt nổi ai, cÅ©ng không làm nổi thân gia, vậy thì nên duy trì cục diện như trước đây thôi!†Nói rồi Ä‘i vào phòng đóng chặt cá»­a lại, trong lòng thầm than: “Từ Anh, Ngá»c Châu, cho dù hai ngưá»i đối vá»›i tôi là thật hay giả, tôi Ä‘á»u không thể giữ hai ngưá»i lại được, tôi chỉ còn có sáu ngày tại thế nữa thôi!â€
Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu lập tức Ä‘i ngay trong đêm. Nhất Linh hạ lệnh đóng chặt cá»­a thành, không cho phép bất cứ ngưá»i nào trong hai há»™i vào. Sáng sá»›m hôm sau, Lý Thanh Long đã đến dưới chân thành, Nhất Linh từ chối không gặp.
Sau ngá», Quần Anh Há»™i dẫn quân rút trước. Äến ngày thứ ba Lý Thanh Long cÅ©ng dẫn tàn quân rút vá» Giang Nam.
Ba đại môn phái khổ đấu ròng rã hơn một tháng, huyết vũ tinh phong cho đến giỠcuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
Chỉ có Nhất Linh là đang bị hành hạ bởi đau đớn tột cùng.
Há»a độc ngày càng mạnh lên,đêm hôm đó dược tính lại phát tác, Nhất Linh cố nghiến răng chịu đựng. Äối vá»›i khả năng tiá»m ẩn kỳ lạ cá»§a Truyá»n đăng đại pháp trong cÆ¡ thể thá»±c ra Nhất Linh cÅ©ng có những cảm ứng nhất định, thế nhưng dù có vắt kiệt não cậu cÅ©ng chỉ có thể nhá»› được “Khổ ải vô biên†và “Hồi đầu thị ngạnâ€. Tất cả những thứ ấy chỉ đến khi giao chiến má»›i xuất hiện, trong hoàn cảnh này lại không thể giúp được gì.
Bất giác Nhất Linh nhá»› đến sư phụ, thầm kêu lên Ä‘iên cuồng: “Sư phụ, hãy cứu con!â€.
Suốt mấy canh giá», cậu luôn ở trong trạng thái ná»­a tỉnh ná»­a mê, cÆ¡ thể cảm tưởng như Ä‘ang ở trong má»™t há»a lò rừng rá»±c, từng khúc thịt trên ngưá»i giống như bị ngập trong vạc dầu sôi, vậy mà cÆ¡ thể ngồi xếp bằng tròn cá»§a cậu trước sau không há» nhúc nhích, chính là định lá»±c thiá»n tâm cá»§a Äại Trác hòa thượng Ä‘ang phát huy tác dụng. Nếu đổi là ngưá»i khác chắc chắn đã kêu gào ầm Ä©, nhảy nhót Ä‘iên loạn lên rồi.
Cũng không biết qua bao lâu, những luồng nhiệt độc chạy khắp cơ thể dần tập trung tại ở vùng bụng, biến thành một sợi dây nhỠxuyên vào tâm mạch. Trong cảm giác của Nhất Linh, nó giống như một sợi sắt nung đỠđang in dấu lên từng khúc trong tâm mạch cậu.
Sá»± Ä‘au đớn này, phi đại cao nhân thì không ai có thể chịu đừng được. Từng cÆ¡ thịt trên ngưá»i Nhất Linh không ngừng co giật, nhưng thiá»n tâm cá»§a cậu trái lại càng rõ ràng hÆ¡n, tâm linh dưá»ng như đã vượt ra khá»i xác thịt, cÆ¡n Ä‘au dần trở nên xa vá»i tạo ra má»™t thứ cảm giác hư ảo như trong giấc má»™ng.
Khoảng sau má»™t canh giá», dược tính qua Ä‘i, linh trí Nhất Linh dần dần trở lại, thoáng nghe tiếng ồn ào bên tai, thậm chí có cả tiếng khóc, mở mắt ra thì thấy xung quanh vây kín những ngưá»i, cả Tân Vô Ảnh, Cổ Uy Ä‘á»u có mặt.
“Minh chá»§ tỉnh rồi!†Cổ Uy reo lên, tất cả má»i tiếng ồn ào bá»—ng dưng im bặt. Má»i ánh mắt đổ dồn vá» phía Nhất Linh.
Tân Vô Ảnh vẻ mặt đầy lo lắng: “Minh chá»§, ngưá»i bị làm sao vậy?â€
Nhất Linh nhìn ánh mắt lo lắng cá»§a lão ta, lắc lắc đầu, nói: “Không sao!â€. Giá»ng nói suy nhược vô cùng.
Nhất Linh nhìn Tân Vô Ảnh, rồi lại nhìn Cổ Uy, Bạch Hạc Niên, lấy lại tinh thần, khẽ lên tiếng: “Ba vị Ä‘á»u ở đây, tôi có má»™t chuyện muốn nói!â€
Cả ba ngưá»i Ä‘á»u chăm chú lắng nghe.
Nhất Linh nhìn Cổ Uy, Ä‘iá»m đạm: “Cổ đưá»ng chá»§, sông Gia Lăng thuá»™c quản hạt cá»§a Huyết Hồn đưá»ng, trên sông Gia Lăng có má»™t vị gá»i là Äại Trác Bồ tát, ông có biết không?â€
Cổ Uy gật đầu: “Biết! Äại Trác Bồ tát nhân tâm từ cốt, bốn mươi năm nay cứu ngưá»i vô số, thật là má»™t vị Bồ tát sốngâ€.
“Vị Äại Trác Bồ tát ấy có má»™t tiểu đồ tên là Nhất Linh, ông có biết không?â€
“Biết, Nhất Linh tiểu hòa thượng đó có lẽ năm nay cÅ©ng mưá»i bảy, mưá»i tám tuổi rồi. Tiểu hòa thượng cÅ©ng nhân từ giống hệt như sư phụ cậu ta vậyâ€
Nhất Linh mỉm cưá»i, ánh mắt dưá»ng như nhìn vá» nÆ¡i xa xăm trên sông Gia Lăng, cậu nói: “HÆ¡n má»™t tháng trước, vào đêm bảy tháng bảy, Äại Trác Bồ tát đã rá»i xa trần gian rồiâ€
Những ngưá»i vây xung quanh Ä‘á»u “a†lên má»™t tiếng, trong ngữ khí Ä‘á»u thể hiện lòng tôn kính tiếc thương.
“Trước khi Äại Trác Bồ tát ra Ä‘i đã dặn dò đồ đệ Nhất Linh phải lập tức đến Thiếu lâm tá»±â€.
“Thiếu lâm tá»±?†Cổ Uy cau mày: “Lẽ nào Äại Trác Bồ tát lại là cao tăng tiá»n bối ở Thiếu lâm tá»±?â€
Nhất Linh không trả lá»i, kể tiếp: “Sáng sá»›m hôm sau, Nhất Linh bái biệt sư phụ, Ä‘ang định khởi hành thì có sáu ngưá»i tìm đến. Má»™t ngưá»i trung niên, bốn đại hán to khá»e vạm vỡ và má»™t thiếu niên chừng mưá»i sáu tuổi. Ngưá»i trung niên đó nói vá»›i Nhất Linh, há» Ä‘ang bị má»™t toán phỉ đồ truy sát, muốn nhá» Nhất Linh giúp má»™t chuyện, để Nhất Linh đóng giả thiếu chá»§ cá»§a há», thu hút truy binh cho thiếu chá»§ chạy thoátâ€.
“Làm gì có cái lý đó, đó chẳng phải là bắt nạt ngưá»i thật thà sao?†Cổ Uy chau mày.
Nhất Linh vẫn giữ vẻ mặt tươi cưá»i: “Nhất Linh vốn không biết lòng ngưá»i hiểm ác, tình nguyện thay đổi y phục vá»›i vị thiếu niên ná». Thiếu niên ấy còn cạo bá» tóc, dùng keo dính chặt tóc trên đầu Nhất Linh, sau đó bốn đại hán há»™ tống Nhất Linh chạy tiếp để dẫn dụ truy binhâ€.
Cổ Uy thở dài má»™t tiếng: “Nhất Linh đúng là quá thật thà!â€
“Bốn đại hán bảo vệ Nhất Linh bá» chạy đến Lưỡng Giang phân đà, thá»§ hạ cá»§a Cổ đưá»ng chá»§. Khi ấy truy binh Ä‘uổi đến, đà chá»§ Lưỡng Giang phân đà là Viên Mãnh vì bảo vệ Nhất Linh đã bị trá»ng thương, không biết sống chết ra saoâ€.
Tân Vô Ảnh, Cổ Uy và mấy ngưá»i khác bắt đầu lá»™ vẻ nghi ngá», chăm chú nhìn Nhất Linh.
“Chạy khá»i Lưỡng Giang phân đà, bốn đại hán bảo vệ Nhất Linh chỉ còn lại có má»™t ngưá»i là Mã Longâ€.
“Mã Long?†Tân Vô Ảnh động dung.
Nhất Linh gật đầu rồi tiếp: “Mã Long bảo vệ Nhất Linh chạy suốt má»™t ngày má»™t đêm, lại má»™t lần nữa Thanh Long Há»™i Ä‘uổi đến. Äể bảo vệ Nhất Linh, Mã Long đã tá»± sát, đúng vào lúc ấy thì Cổ đưá»ng chá»§ dẫn ngưá»i đếnâ€
Tân Vô Ảnh nhìn Cổ Uy, rồi lại nhìn Nhất Linh, ánh mắt đầy nghi hoặc. Cổ Uy lại càng ngây ra không hiểu: “Minh chá»§, ngưá»i Ä‘ang nói gì vậy?â€
Nhất Linh cưá»i nhẹ: “Ta Ä‘ang nói, thá»±c ra ta không phải là Thiếu minh chá»§ Thù Tá»± Hùng cá»§a các ngưá»i. Ta là đệ tá»­ cá»§a Äại Trác Bồ tát, Nhất Linh tiểu hòa thượng!â€
“Không, Ä‘iá»u này không thể được!†Tân Vô Ảnh và mấy ngưá»i kia cùng đồng thanh.
“Äó là sá»± thậtâ€. Nhất Linh mỉm cưá»i, xoa xoa đỉnh đầu nói: “Các ngươi trông mấy vết sẹo trên đỉnh đầu ta là có thể nghÄ© ra ngayâ€.
Thế nhưng những chá»— câu đưa tay đến thì lại chạm phải những đụn tóc dài chừng má»™t thốn. Dược lá»±c cá»§a “Liệt dương xuyên tâm tán†lại có thể làm cho tóc cậu má»c dài ra chỉ trong vòng hÆ¡n má»™t canh giá», quả là Ä‘iá»u Nhất Linh không ngá» tá»›i, cậu lặng ngưá»i má»™t lát rồi nói: “Những vết sẹo trên đỉnh đầu ta, các ông thưá»ng ngày cÅ©ng đã nhìn thấy rồi đóâ€
Cổ Uy vẫn lắc đầu: “Không, đây không phải là sá»± thật!â€
“Ông muốn nói là đầu óc ta đã hồ đồ rồi?†Nhất Linh lắc đầu cưá»i, đưa tay vuốt mặt, hóa ra râu lại không thấy má»c ra, nói: “Äầu óc ta không há» hồ đồ, chỉ là bị trúng độc, trúng phải “Liệt dương xuyên tâm tán†gì đó cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữâ€.
“Ô SÆ¡n Hồ nữ?†Cổ Uy ná»™ quát: “Lão phu sẽ lá»™t da mụ ta!â€.
“Thá»±c ra Lục Trúc không phải là a hoàn cá»§a ta, mà là tiểu đệ tá»­ cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ. Cô nương ấy tình cá» chứng kiến toàn bá»™ quá trình ta và Thiếu minh chá»§ các ngưá»i tráo đổi thân phân cho nhau nên xuất hiện uy hiếp ta, giả làm a hoàn cá»§a taâ€.
Tân Vô Ảnh, Cổ Uy nhìn nhau, trong lòng Ä‘á»u như hoảng hốt tỉnh ngá»™: “Chẳng trách con nha đầu này lại ngông cuồng không xem chá»§ nhân ra gì, hóa ra là như vậy!†Äồng thá»i cả hai ngưá»i cÅ©ng gần như đã tin những gì Nhất Linh nói là sá»± thật.
Nhất Linh nói: “Ba vị đưá»ng chá»§, theo như ta Ä‘oán. Thiếu minh chá»§ thật sá»± cá»§a các ngưá»i hiện giá» có lẽ Ä‘ang ở chá»— cá»§a Hồng Y Lão tổ trên Äại Tuyết SÆ¡n. Tình thế hiểm nghèo đã qua, các ngưá»i hãy Ä‘i đón cậu ấy trở vá» Ä‘i!â€
Mấy ngưá»i hoang mang nhìn nhau, ánh mắt Tân Vô Ảnh loáng lên như lưỡi dao bắn sang Cổ Uy, nói: “Há» Cổ kia, ông nói như thế nào đây?â€.
Cổ Uy mặt bá»—ng đỠbừng, hÆ¡i thở dồn dập, ngẩng mạnh đầu lên nói: “Má»™t kẻ tham sống sợ chết, bá» bê cÆ¡ nghiệp tổ tông và tính mạng cá»§a thuá»™c hạ không thèm quan tâm. Má»™t ngưá»i nhân tâm khắc cốt, lấy giả làm thật, chịu đựng hiểm nguy cùng vượt qua khó khăn vá»›i huynh đệ. Thù Tá»± Hùng tuy là con trai cố Minh chá»§, song vô tình vô nghÄ©a đến tá»™t cùng. Nhất Linh tuy là ngưá»i không liên can nhưng lại có Æ¡n cao tá»±a trá»i vá»›i Thiết Huyết Minh. Cổ Uy nhất định bái ngưá»i làm Minh chá»§, không nhận tên tiểu tặc vô tình vô nghÄ©a ấyâ€. Rồi quỳ sụp xuống khẳng khái: “Huyết Hồn đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Cổ Uy bái kiến Minh chá»§. Hai vạn thá»§ hạ cá»§a Huyết Hồn đưá»ng nguyện sống chết cùng Minh chá»§!â€.
Nhất Linh ngạc nhiên Ä‘ang định đỡ lão đứng dậy thì lại nghe giá»ng Tân Vô Ảnh sang sảng: “Hay, hay lắm! Huyết Ảnh đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§ Tân Vô Ảnh bái kiến Minh chá»§!†Rồi cÅ©ng quỳ xuống, Bạch Hạc Niên cÅ©ng vá»™i vàng quỳ theo.
Äệ tá»­ bốn phía quỳ theo Tam đưá»ng ÄÆ°á»ng chá»§, chúng nhân ngoài Ä‘iện cÅ©ng quỳ rạp cả xuống.
--------------------------------------------------------------

Chương 15


Äúng vào lúc ấy, má»™t bóng ngưá»i từ ngoài thành chạy vụt vào đến cá»­a, thấy tình cảnh như vậy không khá»i ngạc nhiên. Nhất Linh vừa thấy ngưá»i này, lập tức đứng phắt dậy nói: “Trương đại ca, huynh mau lại nói cho rõ Ä‘i, sau đó dẫn há» Ä‘i đón Thiếu minh chá»§ thật vá»â€.
Hóa ra là Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng đã hồi Minh.
Tân Vô Ảnh, Cổ Uy quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng. Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng thập phần ngạc nhiên: “Tam vị ÄÆ°á»ng chá»§, chuyện này là như thế nào?â€
Tân Vô Ảnh không trả lá»i, gằn giá»ng há»i lại: “Trương lãnh ban, chuyện đánh lừa đệ tá»­ cá»§a Äại Trác Bồ tát giả mạo Thiếu minh chá»§ có phải là thật không?â€
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng liếc nhìn Nhất Linh, chần chừ má»™t lúc rồi đáp: “Äúng!â€.
Tân Vô Ảnh và Cổ Uy nhìn nhau, Tân Vô Ảnh há»i tiếp: “Thiếu minh chá»§ hiện giá» Ä‘ang ở đâu?â€
“Trên Äại Tuyết SÆ¡nâ€.
“Tốt lắm!†Cổ Uy cưá»i lá»›n: “Tốt hết chá»— nói!â€.
Tân Vô Ảnh nhìn xoáy vào Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng: “Sao ngươi lại trở vá»?â€
“Thiếu minh chá»§ bảo tôi… bảo tôi…â€. Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng đảo mắt nhìn xung quanh, ấp úng nói không ra lá»i.
“Bảo ngươi vỠxem Thiết Huyết Minh còn ai chưa chết, phải không?†Cổ Uy giận dữ.
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng đỠbừng mặt, song lập tức lại há»›n hở: “Nhưng trên đưá»ng Ä‘i tôi đã nghe nói, ba vị ÄÆ°á»ng chá»§ đại hiển thần uy, đánh cho Thanh Long Quần Anh hai há»™i thảm bại, không thể không dâng con gái cầu hòaâ€.
“Khốn kiếp!†Tân Vô Ảnh quát lá»›n: “Nếu như không có Minh chá»§, Thiết Huyết Minh gà chó cÅ©ng không còn, chết sạch sành sanh rồi, cái gì mà đại hiển thần uy chứ?â€
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng thân là Lãnh ban cận vệ cá»§a Thù Thiên Äồ, võ công cÅ©ng tương đương vá»›i Tam vị ÄÆ°á»ng chá»§, không ngá» hôm nay Tân Vô Ảnh lại nổi giận vá»›i ông ta như vậy, không khá»i ngẩn ngưá»i.
Bá»—ng bên ngoài vá»ng vào tiếng khóc: “Mình Æ¡i!†Má»™t ngưá»i phụ nữ bế má»™t đứa bé trai nhá», tay dắt má»™t bé gái vá»™i vã chạy thẳng vào.
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng quay phắt ngưá»i lại, ba bóng ngưá»i đó lao vút vào lòng Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng, vợ chồng cha con ôm chặt lấy nhau, khóc lóc nức nở.
Tân Vô Ảnh bên cạnh cưá»i lạnh lùng: “Trương lãnh ban, nếu không có vị Thiếu minh chá»§ giả mạo này mà chỉ mong chá» vào Thiếu minh chá»§ thật sá»± kia thì vợ chồng cha con ngươi chỉ còn có thể xuống âm gian mà gặp nhau thôi!â€
Cổ Uy lá»›n tiếng: “Bảy vạn thá»§ hạ cá»§a Thiết Huyết Minh đã bái Nhất Linh hòa thượng là Minh chá»§. Thiết Huyết Minh không có chút dính dáng gì đến Thù Tá»± Hùng nữa. Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng, ngươi đứng vá» bên nào?â€.
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng nước mắt giàn dụa vui mừng, bá»—ng quay ngưá»i quỳ sụp xuống: “Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng bái kiến Minh chá»§. Æ n nghÄ©a cao rá»™ng như trá»i biển cá»§a Minh chá»§, Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng này có chết cÅ©ng khó lòng báo đáp nổiâ€.
Vợ con Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng cÅ©ng dập đầu tạ Æ¡n.
Nhất Linh bối rối huÆ¡ tay, Cổ Uy ha hả cưá»i: “Thế má»›i là huynh đệ tốt! Lương cầm chá»n cây lành mà mổ, nếu như ngươi còn theo phò tên tiểu tá»­ vô tình vô nghÄ©a ấy thì chúng ta ngay cả huynh đệ cÅ©ng không làm nổi rồi!â€.
Trương Bá ÄÆ°Æ¡ng đứng dậy, cưá»i gượng gạo: “Äúng thế!†Rồi lại ôm chầm lấy hai đứa con, nhìn Nhất Linh: “Äa tạ Minh chá»§!â€.
Nhất Linh không ngá» tình thế lại diá»…n ra theo chiá»u hướng ấy, trăm nghìn lần muốn từ chối nhưng không biết nên nói như thế nào, nên đành lặng im, trong bụng than thầm: “Các ngưá»i đâu có biết, ta chỉ còn sống được sáu ngày nữa thôi!â€.
Thiết Huyết Minh đơn thương độc mã đánh bại hai há»™i, má»™t bước thành đầu lãnh Hắc đạo thiên hạ, ai nấy Ä‘á»u cưá»i vui há»›n hở, đêm ấy bày tiệc ăn mừng. Mấy ngàn đệ tá»­ Tổng ÄÆ°á»ng má»™t lần nữa bái lạy Tân minh chá»§, lần này đã đưá»ng đưá»ng chính chính mang tên Nhất Linh, chén bát giao môi, ăn uống no nê, ngưá»i nào ngưá»i ấy say bí tỉ.
Äến giá» Tý, Nhất Linh lại chịu má»™t lần khổ hành nữa. Tịnh tá»a ná»­a canh giá», sau khi thể lá»±c tạm hồi phục, cậu viết lên trên tưá»ng tám chữ lá»›n: “Ta là Nhất Linh, không phải Minh chá»§!†rồi lén bá» ra ngoài. Ra khá»i Trung NghÄ©a cốc, cậu chạy đến má»™t bá» sông nhá», lao ùm xuống nước.
Cho dù Tân Vô Ảnh và mấy đại cao thủ kia có ở gần cũng không ai có thể ngăn chặn được Nhất Linh trong nước.
Con sông nhỠmà Nhất Linh nhảy xuống vừa khéo lại là một nhánh của Gia Lăng giang. Nhất Linh trong nước chẳng khác kình ngư, có thể bơi cả ngày, ăn uống, thậm chí ngủ cả trong nước.
Trong một lúc nửa tỉnh nửa mê như thế, Nhất Linh bị cuốn vào dòng sông lớn.
Giữa lòng sông vốn không thiếu thứ có thể ăn được. Sau khi trá»i sáng, Nhất Linh tiện tay chụp lấy mấy con cá bá» vào miệng coi như đã ăn sáng. Cậu cÅ©ng chẳng cần lên bá». Cùng vá»›i dòng nước, Nhất Linh xuyên qua giữa bao rặng núi. Gặp phải ngư thuyá»n, có lúc cậu lặn chìm xuống, có lúc lại cố ý để lá»™ ngưá»i ra, làm bá»™ chết trôi, đợi cho ngưá»i trên thuyá»n kinh hãi má»›i đột nhiên nhãy cẫng lên, làm bá»™ dạng nhát ma rồi lặn biến Ä‘i khiến cho ngưá»i trên thuyá»n má»™t phen hết hồn, còn Nhất Linh thì trốn trong nước nghịch ngợm cưá»i má»™t trận.
Không hiểu vì sao, sau khi rá»i khá»i Thiết Huyết Minh, không còn làm Minh chá»§ nữa, trong lòng Nhất Linh có cảm giác nhẹ nhõm không thể diá»…n tả nổi. Gánh nặng đã qua, cậu lại trở vá» vá»›i tính cách hồn nhiên cá»§a tiểu hòa thượng ngày nào. Thế nhưng, cuá»™c vui ngắn chẳng tày gang, đến giữa trưa “Liệt dương xuyên tâm tán†giống như má»™t ngá»n lá»­a trá»—i dậy, huyết dịch trong cÆ¡ thể cậu lại dưá»ng như đã biến cả thành rượu, lá»­a đốt cháy rượu khiến cho toàn thân Nhất Linh như bị thiêu sống từ trong ra. Tuy Ä‘ang ngập mình trong nước lạnh, song cảm giác nóng rừng rá»±c vẫn lan tá»a khắp ngưá»i.
Nhất Linh quay đầu, bÆ¡i ngược lên thượng nguồn. Chân tay đập nước tứ tung, trong lòng lại như thấy mát hÆ¡n đôi chút, vì thế cậu lặn chìm vào trong nước, ra sức bÆ¡i ngược dòng. Mắt nhắm nghiá»n, không thấy được dòng sông, Nhất Linh vô tình lạc vào má»™t nhánh sông nhá».
Không biết đã bÆ¡i được bao lâu, dược tính dần giảm Ä‘i, cÆ¡n Ä‘au giày xé và những động tác bÆ¡i lá»™i Ä‘iên loạn đã tiêu hao hết sức lá»±c cá»§a Nhất Linh, lúc này ngay cả đến ngón tay cậu cÅ©ng không thể cá»­ động được. Tinh lá»±c toàn thân đã cạn kiệt, nếu thuận dòng bị cuốn Ä‘i, cÆ¡ thể Nhất Linh cÅ©ng mất hết khả năng kháng cá»±, chẳng may có bị đập vào đá thì cÅ©ng như ngưá»i thưá»ng đành chịu cảnh tan xương nát thịt mà thôi.
Kỳ lạ là ở chá»—, ngưá»i cậu tá»± dưng dừng hẳn lại.
Linh trí dần hồi phục, Nhất Linh khẽ cảm giác thấy mình còn nhận biết được. Liếc nhìn xung quanh, hóa ra đã bÆ¡i lạc vào má»™t cái đầm nhá». Bên tai dá»™i lên tiếng thác nước chảy, Nhất Linh kêu thầm: “May mà Hoàng thiên còn thương!â€
Nhất Linh từ từ mở to mắt.
Nước đầm trong vắt. Dưới ánh nắng mặt trá»i giữa ngá», những viên đá dưới đáy lập lá» trắng muốt. Trong những đám cá» xanh dưới nước, mấy con cá con luồn lách qua lại. Vài tiểu thư nghịch ngợm nhằm thẳng mÅ©i Nhất Linh ngoe nguẩy bÆ¡i đến, Nhất Linh khẽ nheo mắt cưá»i, quay đầu tránh, bá»—ng rùng mình lạnh ngưá»i.
Trong đầm nước trong vắt, má»™t nữ nhân thân trần Ä‘ang đứng thẳng ngưá»i trên bãi cát trắng mịn.
Làm Nhất Linh rùng mình không phải bởi thân hình trần trụi cá»§a nữ nhân đó. Phụ nữ khá»a thân cậu đã từng trông thấy, khi các sư tỉ cá»§a Lục Trúc thi triển Thiên Hồ Nhiếp hồn đại trận, trên ngưá»i chỉ vắt má»™t tấm lụa má»ng tang, Ä‘iá»u đó cÅ©ng chẳng khác gì vá»›i lõa thể.
Nhất Linh rợn ngưá»i chính bởi vẻ đẹp tá»a ra từ cÆ¡ thể ấy.
Vòng eo thon nhá», tròn trịa má»m mại, từ eo trở xuống dần dần rá»™ng ra đến đầu gối thì thu lại, sau đó thẳng tắp tá»›i hai mắt cá chân, hai đưá»ng cong tạo nên má»™t đôi chân hoàn mÄ©, hoàn mÄ© đến cá»±c Ä‘iểm, thá»±c là khó có thể dùng lá»i hình dung!
Từ thắt lưng trở lên, đưá»ng cong dần được mở rá»™ng ra. Nhất Linh ngập đầu trong nước, tuy không nhìn được rõ ràng, song cậu thấy ngay bá»™ ngá»±c đầy đặn chính là Ä‘iểm nhấn tuyệt mÄ© nhất.
Nhan nữ Thiên Hồ môn dùng đủ các biện pháp bổ nhan dưỡng thể, những bá»™ ngá»±c mà Nhất Linh trông thấy có thể nói đã là trần gian tuyệt tạo, nhưng đến khi hai gò nhÅ© phong cá»§a nữ nhân này lá»t vào mắt cậu thì tất cả những gì trước đây trông thấy quả thá»±c chỉ là Ä‘om đóm so vá»›i vầng trăng.
Khuôn ngá»±c tròn trịa nhô cao, Ä‘iểm xuyết bởi hai hạt nhÅ© châu hồng nhuận, đẹp thật là không bút nào tả xiết. Vẻ đẹp đó thật đã không còn mang chút tÆ¡ vương thế tục, có thể đắm say chiêm ngưỡng mà không động tà tâm. Äúng là tá»±a ngá»c khắc thành, như ngà chạm chuốt, sá»± thánh khiết lan tá»a chỉ khiến ngưá»i ta kính ngưỡng mà không gợi lòng phàm.
Nhất Linh ngẩn ra rất lâu, lặng ngưá»i ngắm nhìn, vẻ đẹp khó tưởng tượng từ nữ thể ấy giống như tiếng sét rá»i xuống thần trí cậu, trong đầu dưá»ng như chỉ còn là trống rá»—ng, thậm chí Nhất Linh còn quên cả hít thở.
Nữ thể khẽ động tay, bàn tay ngá»c thon dài chắn ngang trước ngá»±c, Nhất Linh giật mình, không giữ được hÆ¡i, cả ngưá»i bất giác nổi lên.
“Ây a†đầu Nhất Linh trồi lên khá»i nước.
Cách đó chừng một trượng, một khuôn mặt tựa như tiên nữ sừng sững trước mặt cậu.
Mỹ nữ Nhất Linh đã gặp qua không ít. Lục Từ Anh, Lý Ngá»c Châu, Lục Trúc lại còn sư phụ và các sư tỉ cá»§a Lục Trúc nữa, Ä‘á»u có thể coi là những mỹ nữ hiếm thấy trên Ä‘á»i, thế nhưng tất cả những nhan sắc ấy gá»™p lại cÅ©ng không thể sánh bằng khuôn mặt Ä‘ang hiển hiện trước mắt cậu bây giá».
Nhất Linh ngẩn ngưá»i ra vì vẻ đẹp tiên thiên, còn ngưá»i đẹp đó ngẩn ngưá»i ra vì ngạc nhiên kinh sợ.
Cùng vá»›i tiếng kêu thất thanh, má»™t luồng sóng nước vá»›i sức mạnh khổng lồ ập vào trước ngá»±c Nhất Linh, làm cậu bị hất tung lên, rÆ¡i lại vào con sông nhá», trôi tuá»™t xuống hạ du.
Nhất Linh ngất Ä‘i. Trước đó, cậu không há» nghÄ© tá»›i bị trôi xuống như vậy, cho dù không bị đá đụng nát ngưá»i thì cÅ©ng bị thá»§y quái ăn thịt. Thá»±c tế thì Nhất Linh chẳng nghÄ© gì được cả, trong đầu cậu lúc ấy chỉ còn khuôn mặt diá»…m lệ và cÆ¡ thể tuyệt mÄ© ấy mà thôi.
Võ công cá»§a nữ nhân ấy đủ để sánh vá»›i vẻ đẹp cá»§a cô ta. Nhất Linh đã từng nếm trải quyá»n cước cá»§a Lý Thanh Long, công lá»±c cá»§a Ô SÆ¡n Hồ nữ, thế nhưng lá»±c đạo mà nữ nhân này mượn nước tung ra trong lúc xấu hổ lại uy lá»±c dÅ©ng mãnh gấp bá»™i lần.
Trong khoảnh khắc đó, sức mạnh tiá»m tàng cá»§a Truyá»n đăng đại pháp lại má»™t lần nữa phát huy uy lá»±c kinh ngưá»i, che chắn cho ná»™i tạng cá»§a cậu. Bằng không, chỉ má»™t đòn đó cÅ©ng đủ làm cho ngÅ© tạng Nhất Linh nát vụn, hồn phách vá» nÆ¡i cá»±c lạc trong nháy mắt.
CÅ©ng có lẽ bởi thế Nhất Linh là ngưá»i duy nhất ngất Ä‘i rồi mà vẫn không bị sặc nước mà chết. Nhất Linh lại má»™t lần nữa hôn mê, giống như má»™t xác chết trôi theo dòng nước, thoáng má»™t cái đã trôi xa hÆ¡n chục dặm.
Lượn qua mấy rặng núi, lại có một con sông nhỠtrong veo vắt ngang ra.
Một nữ nhân khác đang đứng ngay trên mặt nước trong vắt ấy.
Võ lâm có kể vá» khinh công bay trên mặt nước, thế nhưng đó cÅ©ng chỉ là truyá»n thuyết mà thôi. Thá»§y tổ Thiá»n tông Äạt Ma Sư Tổ ngày trước qua sông đến phương đông cÅ©ng phải mượn lá»±c cá»§a má»™t cây cói chứ không phải lướt trên mặt nước bằng hai chân trần.
Thế nhưng ngưá»i phụ nữ này lại thá»±c sư là chân trần đứng trên mặt nước, cÅ©ng hoàn toàn không thi triển má»™t trò che mắt nào cả. Bởi vì ná»­a trên ngưá»i cô ta chỉ thắt má»™t chiếc yếm nhá», ná»­a dưới chỉ là má»™t chiếc váy ngắn chưa đến đầu gối. Äôi vai ngá»c và cặp bắp chân trắng hồng Ä‘á»u lá»™ cả ra ngoài. Hai gót chân son tuyệt đẹp cách mặt nước chừng má»™t thốn rưỡi đến hai thốn, cứ thế đứng thẳng lÆ¡ lá»­ng trên không.
Ngưá»i phụ nữ này mày liá»…u mắt phượng, mang má»™t khí chất đặc biệt chỉ có riêng ở cô ta, cÅ©ng giống như cách cô ta ăn mặc. Äợi cho Nhất Linh trôi đến gần, đôi mắt phượng má»›i khẽ chau má»™t cái, trong khóe mắt ấy có thể nhìn thấy vẻ kinh ngạc vô bá».
Tài sản của suongrong

  #15  
Old 14-03-2008, 06:57 PM
suongrong suongrong is offline
Má Mì
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 451
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngày 5 giá»
Xu: 0
Thanks: 1,750
Thanked 183 Times in 69 Posts
Chương 16


Nhất Linh dạt đến gần, nữ nhân ấy quay ngưá»i. Không động đến má»™t ngón tay, cả gn Nhất Linh lại tá»± khắc trôi theo hướng cô ta.
Qua một quãng sông nhỠdài phủ kín cây cối hai bên, phía trước mặt hiện ra một dòng thác. Nữ nhân ấy đi thẳng vào trong thác, lúc cô ta đi qua, thác nước đột nhiên tách ra làm hai, hệt như trên đầu cô ta đặt một chiếc ô che vậy.
Sau thác là má»™t cái động lá»›n. Äi sâu vào bên trong, ánh mặt trá»i dần dần tối lại. Trong bóng tối lại bá»—ng hiện ra má»™t quầng sáng, ánh sáng ấy má»—i lúc má»™t mạnh dần, cuối cùng bừng lên trước mặt, vậy là đã ra khá»i động.
Ai cũng không thể ngỠtới, sau động lại có một thế giới khác.
Äó là má»™t sÆ¡n cốc nhá», bốn bá» vách đá dá»±ng đứng, trong cốc bạt ngàn là những hoa cá» dại. Tiểu sÆ¡n cốc cÅ©ng rá»™ng phải đến bốn năm mẫu, ở giữa là má»™t đầm nước nối thông vá»›i dòng nước trong động, xung quanh đầm nước, giữa cây cá» xanh tươi ấy Ä‘iểm xuyết má»™t vài khóm trúc. Trên bãi cá» mạn trái, ở giữa hai khóm trúc là má»™t cái lán, lau trắng làm nóc trúc cây làm trụ, dưới đất là má»™t phiến đá trắng, má»™t ngưá»i đàn ông ăn mặc gần như nữ giá»›i Ä‘ang ngồi xếp vòng tròn bên trên.
Ngưá»i đàn ông đó trạc tuổi vá»›i nữ nhân ná», Ä‘á»u khoảng hai ba mươi gì đó, lông mày thanh dài, mÅ©i thẳng miệng vuông, không hiểu vì sao lại ngồi im đó không chút động đậy, cÅ©ng không lên tiếng, song ai nhìn qua cÅ©ng khó có thể không nhìn lại lần thứ hai, nếu như ngưá»i đó là má»™t cô gái xinh đẹp thì không nói làm gì, đằng này lại là má»™t ngưá»i đàn ông, quả là có chút kỳ lạ.
Ngưá»i đàn ông chằm chằm nhìn vào Nhất Linh. Lúc nhìn ngưá»i khác, ở ngưá»i đó có má»™t thần thái rất khoan thai, má»™t cảm giác thật khó diá»…n tả.
Xăm soi má»™t hồi, bá»—ng nhiên ngưá»i đó cưá»i lên ha hả: “Chẳng trách có thể cảm nhận được linh khí cá»§a Thiên Long trên ngưá»i tên tiểu tá»­ này. Hóa ra Thiên Long đã làm hòa thượng, lấy Truyá»n đăng đại pháp truyá»n vào cÆ¡ thể hắn, ấy… không đúngâ€. Giá»ng nói cá»§a ngưá»i đàn ông bá»—ng chuyển sang kinh ngạc: “Tên tiểu tá»­ này đã trúng độc, lại còn bị thương, vá»›i huyá»n công thông thiên triệt địa cá»§a Thiên Long, có thứ độc nào mà lại không hóa giải được? Kẻ nào đã đả thương thằng nhóc?â€
Ngưá»i đàn ông lẩm bẩm tá»± há»i, ánh mắt lại xoáy sâu vào trong mắt cá»§a Nhất Linh, thần ý như đã thâm nhập vào trong tâm khảm cậu, bá»—ng nhiên lại cưá»i phá lên, nói như than: “Thiên Long à Thiên Long, cứ tưởng rằng ngươi thật sá»± đại triệt đại ngá»™, hóa ra cÅ©ng chỉ như vậy thôi. Vừa không nỡ bá» Ä‘i thần công khổ thiá»n tham ngá»™ trong bốn mươi năm, vừa sợ cậu nhóc này á»· vào thần công khuấy đảo giang hồ, ha ha ha, đã không dứt khoát như vậy thì làm sao ngươi thành Phật được!â€
Ngưá»i phụ nữ kia vẫn không lên tiếng, suốt từ nãy giá» chỉ chằm chằm nhìn Nhất Linh, vẻ mặt yêu hận Ä‘an xen, nghe thấy ngưá»i đàn ông kia cưá»i, cÅ©ng cất lên than thở: “Thiên Long, Thiên Long, huynh hà tất lúc nào cÅ©ng phải khổ sở như thế. Còn nhá»› năm xưa, huynh vá»›i tài cán tuyệt thế cá»§a mình hùng tôn thiên hạ, chỉ cần lật bàn tay má»™t cái, chức Hoàng đế cÅ©ng đã làm rồi, sống lại sợ sát khí quá nặng gì đó, cố ý cá cược vá»›i Äại Ngu, rồi lại cố ý có thể thắng mà không chịu thắng, tá»± tay giải tán Thiên Long giáo đã má»™t tay dá»±ng nên, khiến trăm vạn giáo chúng phải li tán khổ sở, biết bao nhân sÄ© tài nghệ xuất chúng phải chịu trói buá»™c ẩn cư sÆ¡n dã, kéo chuá»—i ngày buồn thảm suốt bốn mươi năm. Huynh dùng Truyá»n đăng đại pháp truyá»n võ công cho đệ tá»­, lại thi triển khắc chế trong đó, làm cho hắn không thể phát huy hết tài trí và võ công cá»§a huynh, vì sao vậy? Hoặc là huynh đừng truyá»n cho ai, mà đã trao truyá»n thì hãy để đệ tá»­ thá»a chí phát huy, tại sao lúc nào huynh cÅ©ng phải dè chừng như thế?â€.
“Äâu chỉ có như thế, thá»±c ra hắn làm việc gì cÅ©ng Ä‘á»u không đến nÆ¡i như vậy!â€. Ngưá»i đàn ông kia nói lá»›n: “Ví như muá»™i và Linh Phụng, hai ngưá»i Ä‘á»u yêu hắn, hắn cÅ©ng yêu hai ngưá»i, thế nhưng chỉ vì má»™t lá»i thá» vá»›i vong thê mà không dám để tình cảm được tá»± dá», cuối cùng tạo thành hận tình thiên cổ!â€
“Huynh đừng nói nữa!†Ngưá»i phụ nữ đó nấc lên.
“Phải chăng ta nói không đúng?†Ngưá»i đàn ông phá lên cưá»i thê lương: “Chúng ta ai mà không biết, Thiên Long hùng tài tuyệt thế, song quả thật không phải là con ngưá»i sảng khoái!â€
Ngưá»i phụ nữ nói: “Huynh ấy chỉ là tá»± đặt luật lệ quá nghiêm mà thôi!â€
“Nhân sinh đắc ý tất tận hoan, lúc vợ lúc mẹ, thật chẳng giống má»™t nam tá»­ hán chút nào!†Ngưá»i đàn ông kia hét lên.
Ngưá»i phụ nữ đứng dậy, khẽ rùng mình má»™t cái, đột nhiên giÆ¡ tay lên, lao vút đến chụp lấy ngưá»i Nhất Linh quẳng xuống bãi cá», rồi Ä‘i lại đỡ Nhất Linh ngồi dậy, chợt chìa đôi môi đỠđịnh hôn vào miệng Nhất Linh.
Ngưá»i đàn ông ngạc nhiên: “Muá»™i làm gì vậy?†Nói Ä‘oạn vung tay chặn giữa hai cặp môi, tốc độ quả là nhanh hÆ¡n ý nghÄ© con ngưá»i.
Ngưá»i phụ nữ bình lặng quay đầu lại nhìn ngưá»i đàn ông, nói: “Muá»™i muốn truyá»n chút âm linh vào cÆ¡ thể cậu ta. Huynh chẳng phải đã nói Thiên Long không đủ sảng khoái sao? ChỠâm linh cá»§a muá»™i phá bá» khắc chế cá»§a Truyá»n đăng đại pháp, khÆ¡i dậy ra toàn bá»™ tiá»m năng cá»§a Thiên Long. Tài hoa, võ công cá»§a Thiên Long cá»™ng vá»›i ma tính cá»§a muá»™i, khi ấy huynh hãy xem cậu nhóc này có sảng khoái hay không nhé!â€.
Ngưá»i đàn ông hÆ¡i lưỡng lá»± đôi chút, rồi đột nhiên kêu lên: “Không phải, muá»™i không phải có ý này. Thá»±c ra muá»™i muốn tiếp tục mối tiá»n duyên vá»›i Thiên Long trong tâm linh mà thôi!â€
Ngưá»i phụ nữ đưa tay ra khẽ vuốt ve gò má cá»§a ngưá»i đàn ông đó, ánh mắt đầy yêu thương, nhẹ nhàng nói: “Muá»™i vốn má»™t lòng cùng huynh hợp tịch song tu, cùng đăng vô thượng tình thiên. Nhưng muá»™i cÅ©ng không giấu huynh làm gì, muá»™i thá»±c sá»± rất yêu Thiên Long, không thể chịu được khi trên ngưá»i huynh ấy có chút tì vết, cÅ©ng không thích ngưá»i khác nói không tốt vá» huynh ấyâ€. Nói rồi thu tay vá», ánh mắt bá»—ng trở nên kiên định vô cùng: “Muá»™i đã hạ quyết tâm, bá» Ä‘i cái vá» bá»c này, lấy chút ma tính trong âm linh cá»§a muá»™i, giúp cậu ta trở thành má»™t nam tá»­ hán sảng khoái thật sá»±!â€
Nói rồi cúi miệng xuống, hai cặp môi áp sát vào nhau, lấy đầu lưỡi nạy mở hai hàm răng của Nhất Linh, tìm đến lưỡi cậu cuộn chặt vào.
Âm linh cứ thế được truyá»n vào cÆ¡ thể Nhất Linh, hòa quyện vá»›i chân khí cá»§a Thiên Long trong ngưá»i cậu.
Hợp tịch song tu chi pháp, Phật gia có, Äạo gia cÅ©ng có, dùng chút nguyên âm nguyên dương cá»§a nam nữ vốn có từ trước cùng bổ sung hòa hợp vá»›i nhau mà thành má»™t chỉnh thể, cuối cùng dùng tình nhập đạo, đăng đạt Vô thượng tình thiên.
Pháp tu cá»§a Phật và Äạo có chút khác nhau, song Ä‘iểm hòa hợp cá»§a cÆ¡ thể là thống nhất, lưỡng âm phía dưới tương giao, nam dương khí nhập vào ở đó, lưỡng thiệt phía trên tương hấp, nữ âm khí thoát ra từ đó. Hai Ä‘iểm tiếp xúc giống như hai cầu nối bắc thông âm dương, lấy dương kích âm, dùng âm nhuận dượng, âm dương bổ trợ cho nhau, lâu dần sẽ lấy thái cá»±c mà nhập vô cá»±c, vô âm vô dương, từ đó mà đạt đến thiên đạo.
Ngưá»i phụ nữ ấy không thu dương khí cá»§a Nhất Linh mà chỉ dùng đầu lưỡi truyá»n ra âm khí cá»§a mình. Có xuất mà không có nhập, chính là muốn truyá»n âm linh cá»§a mình sang cÆ¡ thể cậu. Cách nào xem ra còn bá đạo hÆ¡n cả Truyá»n đăng đại pháp cá»§a Thiên Long nhiá»u lần, khi vào đến cÆ¡ thể Nhất Linh, âm khí cÅ©ng hoàn toàn tá»± do chu chuyển, vì thế bà ta (phải, bây giá» phải gá»i nữ nhân ấy là bà ta) má»›i nói âm linh có thể bá» Ä‘i cấm chế, khÆ¡i dậy hết tiá»m năng cá»§a Thiên Long là vậy.
Ngưá»i đàn ông thấy bà ta đưa miệng xuống, không há» ngăn cản. Nhưng nhìn làn da mịn màng trắng hồng dần trở nên khô ráp tái nhợt, bá»—ng thảng thốt kêu lên: “Âm Ma, Âm Ma, mấy chục năm yêu thương, cuối cùng muá»™i cÅ©ng bá» ta Ä‘i theo Thiên Long mất rồi!â€. Tiếp đó lại cưá»i phá lên: “Nhưng muá»™i cÅ©ng đừng tưởng qua mặt được ta. Muá»™i vô tình thì ta sẽ vô nghÄ©a. Muá»™i muốn Thiên Long trở thành má»™t đại anh hùng đội trá»i đạp đất, ta sẽ cho hắn trở thành anh hùng không qua khá»i mỹ nhân quan, thành Tình Ma thứ hai cho các ngưá»i biết tay!†Nói rồi đưa tay Ä‘iểm vào huyệt Ngá»c chẩm sau não cá»§a nữ nhân gá»i là Âm Ma đó.
Má»™t luồng dương khí bá đạo bám theo âm khí cá»§a Âm Ma, truyá»n thẳng vào cÆ¡ thể cá»§a Nhất Linh. Âm Ma không có cách kháng cá»±, bá»—ng thu tay lại, chụp lấy bả vai cá»§a Tình Ma, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Tình Ma cưá»i ha hả, đẩy nhanh tốc độ vận Ma công, cÆ¡ thể Nhất Linh vụt bay thẳng lên rồi rÆ¡i xuống đầm nước, theo dòng nước trôi ra ngoài.
Âm Ma và Tình Ma ôm chặt lấy nhau, trong nháy mắt biến thành hai bộ xương khô khốc.
Âm Ma và Tình Ma Ä‘á»u là những ma đầu bất thế cùng thá»i vá»›i Thiên Long. Âm Ma tàn độc mưu mô, ai nấy nghe danh cÅ©ng khiếp sợ. Tình Ma trêu hoa ghẹo nguyệt, má»™t tay không biết đã hái bao cành phù dung. Vá» sau Âm Ma yêu Thiên Long, còn Tình Ma thì lại yêu Âm Ma, mối tình tay ba giằng xé nhau. Âm Ma tình trưá»ng thất ý, cùng vá»›i việc thoái ẩn cá»§a Thiên Long cÅ©ng tuyệt tích giang hồ cùng vá»›i Tình Ma, chá»n sÆ¡n cốc này làm nÆ¡i hợp tịch song tu. Hai ngưá»i lấy tình nhập đạo, vốn đã Ä‘oạn tuyệt thế tình, không ngá» nhân duyên xui khiến lại gặp Nhất Linh, ngưá»i đã được nhận Truyá»n đăng đại pháp cá»§a Thiên Long, cuối cùng phải hứng chịu kết cục xương cốt hóa bùn.
Äến đây đã rõ, sư phụ cá»§a Nhất Linh, vị Äại Trác Bồ tát cứu ngưá»i vô số trên sông Gia Lăng ấy chính là Thiên Long, ngưá»i má»™t tay sáng lập Thiên Long giáo, tung hoành thống trị giang hồ năm nào. Thiên Long theo Phật bốn mươi năm, sát ý năm xưa đã thu kiếm tịnh tận, tuy đã dùng Truyá»n đăng đại pháp Ä‘em cả Ä‘á»i thần công cá»§a mình truyá»n vào Nhất Linh, nhưng lại thêm cả khắc chế vào trong đó, vì thế trong đầu Nhất Linh ngoài hai chiêu “Khổ hải vô biên†và “Hồi đầu thị ngạn†ra, các thần công khác chỉ khi nguy hiểm tá»™t cùng má»›i xuất hiện.
Tất cả những Ä‘iá»u này Nhất Linh Ä‘á»u không hay biết, Lục Trúc tuy nhận ra Nhất Linh có được Truyá»n đăng đại pháp, song dù thế nào cÅ©ng không ngá» rằng, Truyá»n đăng đại pháp nhập vào trong ngưá»i Nhất Linh lại toàn là những tuyệt há»c cá»§a Hùng Thiên Long tuyệt thế năm xưa.
Thương tích Nhất Linh lập tức hồi phục, độc tính cá»§a “Liệt dương xuyên tâm tán†nháy mắt cÅ©ng được hóa giải hết. Vá»›i huyá»n công song tu hợp thể cá»§a Âm Ma và Tình Ma thì còn loại độc chất nào có thể phát tác? Äá»™c chất ngưá»i lại còn làm tăng thêm dương lá»±c cho Nhất Linh.
Âm linh cá»§a Âm Ma, ma khí cá»§a Tình Ma, cùng vá»›i Phật khí cá»§a Thiên Long vốn có trong cÆ¡ thể cậu cứ thế giày vò, má»—i loại phát tác má»™t kiểu. Äầu óc Nhất Linh rối tung lên, nhất thá»i không thể nào tỉnh lại được. Nhất Linh bị cuốn theo dòng chảy, từ con sông nhá» vào sông Gia Lăng, rồi từ Gia Lăng cuốn vào Trưá»ng Giang, ròng rã mấy nghìn dặm cho đến tận thành Kim Lăng.
Thật may mắn, mặc dù thiêm thiếp như xác chết suốt mấy nghìn dặm thá»§y lá»™, cá kình ở trên sông lại không há» coi Nhất Linh là miếng mồi ngon. Thá»±c ra đó không phải chuyện may rá»§i gì, Nhất Linh tuy cÆ¡ thể hôn mê, song Thiên Long, Âm Ma, Tình Ma trong cÆ¡ thể cậu vẫn Ä‘ang đại triển thân thá»§. Phật tính viên thông soi sáng, ma tính mẫn cảm biến hóa. Ngưá»i mà có cả hai thứ ấy, chá»› nói cá kình, ngay cả ông tổ cá»§a Hà Bá nổi lên cÅ©ng chưa chắc dám làm gì cậu.
-------------------------------------------------------------------------

Chương 17


Nhất Linh dạt đến dưới thành Kim Lăng ở trạng thái ná»­a chìm ná»­a nổi, cuối cùng được má»™t đám thanh niên nam nữ phát hiện ra. Äám nam thanh nữ tú này Ä‘á»u ở độ tuổi mưá»i bảy mưá»i tám,áo quần thướt tha, vẻ mặt há»›n hở.
Nhóm ngưá»i đó gồm năm nam hai nữ, má»™t cô nương trong bá»n vừa nhìn xuống mặt sông, vá»™i kêu lên: “Nhìn kìa, ở đó có ngưá»i, có ngưá»i chết Ä‘uối, mau cứu ngưá»i Ä‘i!â€
Cô nương ấy tên gá»i là Thá»§y Liên Nhu, là con gái cá»§a Thá»§y Lục Thuận trong Lục Thuận tiêu cục cá»§a thành Kim Lăng.
Thá»§y Liên Nhu Ä‘oan trang, lương thiện, thưá»ng ngày nói chuyện lúc nào cÅ©ng má»m mại nhẹ nhàng, khi ấy đột nhiên hét toáng khiến cho đám bạn sợ nhảy dá»±ng cả lên.
Những ngưá»i khác cÅ©ng Ä‘á»u nhìn thấy, má»—i ngưá»i má»™t câu: “Äúng là có ngưá»i!†“Mau xuống cứu hắn Ä‘i!†“Hắn còn sống không?†“Nước ở đây lạnh chết Ä‘i được!â€.
“Nghe tôi nói này!†cô nương thứ hai vung tay lên, làm như ngá»c chỉ cá»§a nữ hoàng, năm chàng trai kia vá»™i vàng im bặt.
Cô nương này có khuôn mặt trái xoan, vòng eo thon nhá», làn da trắng mịn như tuyết, mắt sáng răng ngà, vẻ đẹp vừa quyến rÅ© vừa nhã nhặn khó diá»…n tả thành lá»i, đúng là mỹ nữ Ä‘iển hình cá»§a đất Giang Nam. Cô nương ấy tên gá»i là Kim Phụng Kiá»u, là ái nữ cá»§a Kim gia, má»™t trong võ lâm tứ đại thế gia ở Giang Nam.
Giang Nam võ lâm tứ đại thế gia gồm Chu, Lưu, Kim, Trương. Kim gia xếp hàng thứ ba.
Kim Phú Minh, chá»§ nhân cá»§a Kim gia, có má»™t trai má»™t gái. Con trai tên là Long Thụy, con gái chính là cô nương Phụng Kiá»u này.
Năm trước Kim Long Thụy đã đính hôn vá»›i Thá»§y Liên Nhu, cÅ©ng có nghÄ©a Thá»§y Liên Nhu là tẩu tẩu tương lai cá»§a Kim Phụng Kiá»u, còn Kim Phụng Kiá»u là tiểu cô cô tương lai cá»§a Thá»§y Liên Nhu.
Thá»§y Liên Nhu vậy là danh hoa hữu chá»§, còn tiểu cô nương Kim Phụng Kiá»u thì vẫn độc sở độc thân. Năm chàng trai kia thá»±c ra Ä‘á»u là những ngưá»i Ä‘ang theo Ä‘uổi Kim Phụng Kiá»u, vì thế khi cô nương ấy ra lá»i thì vá»›i há» cÅ©ng chẳng khác gì lệnh chỉ cá»§a nữ hoàng.
Kim Phụng Kiá»u chắp tay ra sau, khẽ vênh khuôn mặt xinh xắn lên, mắt đảo quanh mấy chàng trai, nói: “Tôi có má»™t ý hay, ngưá»i nào không cần giúp sức, không được xuống nước, không được dùng thuyá»n, mà cứu được ngưá»i kia lên bá», tôi sẽ phục ngưá»i đóâ€.
Ãnh mắt nghịch ngợm lanh lợi cá»§a nàng lần lượt quét qua từng ngưá»i má»™t. Ngưá»i thứ nhất vừa thấp vừa béo, nhưng còn may không đến ná»—i xấu xí, nếu như hắn ta cưá»i lên thì cÅ©ng có thể khiến ngưá»i ta mát dạ, vì thế Kim Phụng Kiá»u không Ä‘uổi hắn ta Ä‘i. Ngưá»i này tên gá»i Tiá»n Hữu Nhân, chuyện nhà hắn ta có tiá»n thì không sai, song “Hữu Nhân†hay không thì chưa chắc. Tuy bảo là có tiá»n thì có thể sai khiến được ma quá»·, song có tiá»n cÅ©ng không nhất định gá»i được quá»· đến cứu ngưá»i. Kim Phụng Kiá»u đã nói không được phép gá»i ngưá»i, vì thế hắn chỉ còn cách chống mắt ra nhìn.
Ngưá»i thứ hai mÅ©i quặp như mÅ©i ưng, tên gá»i Châu Thanh Văn, nghe nói có vị thầy bói đã phán: Hắn ta vừa sinh ra, phụ thân hắn đã có thể bước Ä‘i trên mây xanh, vì thế má»›i đặt cho hắn cái tên này. Thế nhưng hai mươi năm nay, phụ thân cá»§a Châu Thanh Văn cÅ©ng chỉ làm đến chức Tri phá»§ Giang Ninh mà thôi. Tri phá»§ tuy không phải là lá»›n, song ở Giang Ninh phá»§ cÅ©ng có thể xem như là thổ Hoàng đế rồi, vừa có quyá»n vừa có thế. Chỉ có Ä‘iá»u đã nói là không được gá»i ngưá»i, vì thế quyá»n thế có lá»›n hÆ¡n chăng nữa cÅ©ng vô ích.
Ngưá»i thứ ba và thứ tư là má»™t cặp huynh đệ, tên Vương Long và Vương Giao, phụ thân là biên tướng thá»§y quân ở Kim Lăng, vì thế thá»§y tính cá»§a hai huynh đệ này cÅ©ng rất khá. Tuy vậy, Kim Phụng Kiá»u đã nói là không được xuống nước.
Ngưá»i thứ năm là ngưá»i cso dung tướng tốt nhất trong số nămn g, thân hình cao lá»›n cân đối, vẻ mặt đầy khí chất anh hùng, có Ä‘iá»u hình như hÆ¡i tá»± đại má»™t chút, đương nhiên vẻ tá»± đại kiêu ngạo này không dám thi triển trước mặt Kim Phụng Kiá»u, bằng không hắn ta sá»›m đã phải cuốn xéo rồi.
Ngưá»i này tên gá»i Trương Kiếm, là con thứ ba cá»§a Trương gia, má»™t trong Giang Nam võ lâm tứ đại thế gia, võ công gia truyá»n cÅ©ng đã đạt được năm ba phần, song lại tá»± cho rằng mình đã đạt đến bảy phần, bởi vì ở trong nhà chỉ kém có phụ thân, đại ca và nhị ca mà thôi. Ngưá»i này công phu giá»i, lại biết Ä‘iá»u khiển thuyá»n, nếu như kiếm má»™t chiếc thuyá»n xuống nước, chuyện cứu ngưá»i tuyệt đối không khó, có Ä‘iá»u Kim Phụng Kiá»u đã nói không được dùng thuyá»n.
Vì thế cả năm gã trai Ä‘á»u ngá»› mắt nhìn nhau, không ai có cách gì, đứng trân ngưá»i ra bất động.
Thá»§y Liên Nhu sốt ruá»™t giậm chân: “Ây a, Phụng Kiá»u thật là, đùa thì cÅ©ng phải chá»n lúc chứ!â€. Rồi quay mặt nhìn lên thượng du thấy má»™t khách thuyá»n Ä‘i tá»›i, vá»™i kêu lên: “Mau cứu ngưá»i, mau cứu ngưá»i Ä‘i!â€
Chiếc thuyá»n đó thuận dòng lao xuống, xem chừng không há» có ý dừng lại. Thá»§y Liên Nhu hốt hoảng, Kim Phụng Kiá»u mỉm cưá»i, đột nhiên cất cao giá»ng: “Ai cứu được ngưá»i kia, thưởng mưá»i lượng vàng!â€
Quả là kim khẩu vừa mở, ngưá»i ngưá»i hưởng ứng. Chiếc thuyá»n khách lập tức rẽ ngang, cả lái thuyá»n và khách nhân cùng tíu tít tay chân cứu Nhất Linh lên thuyá»n, đưa vào bá».
Lục Thuận tiêu cục cá»§a Thá»§y Lục Thuận tuy sinh ý tương đối thịnh vượng nhưng cÅ©ng không phải là địch quốc phú gia. Vàng quý bạc hiếm, má»™t lượng vàng bằng hai mươi lượng bạc, mưá»i lượng vàng đã là hai trăm. Số tiá»n này có thể mua đứt hai mươi mẫu ruá»™ng vưá»n, Thá»§y Lục Thuận căn cÆ¡, Ä‘á»i nào chịu nhét hai mươi mẫu ruá»™ng vưá»n vào tay con gái làm trò đùa chứ!
Do đó mà Thá»§y Liên Nhu lấy đâu ra mưá»i lượng vàng. Thấy lái thuyá»n chìa tay, cô nương ấy đỠbừng mặt, nhìn Kim Phụng Kiá»u. Kim Phụng Kiá»u nghênh đầu nhìn sang năm nam nhân: â€œÄÆ°a tiá»n!â€.
Năm gã trai tranh nhau moi bạc, không ai nhưá»ng ai, khiến cho cả lái thuyá»n lẫn khách nhân Ä‘á»u trố mắt ra nhìn.
Trong bụng Nhất Linh không má»™t giá»t nước, hÆ¡i thở vẫn bình thưá»ng, tim đập Ä‘á»u đặn, chỉ có Ä‘iá»u cứ trầm trầm không tỉnh.
Thá»§y Liên Nhu và mấy ngưá»i kia xúm lại chữa chạy, má»™t hồi lâu cÅ©ng hết cách. Thá»§y Liên Nhu đành nói vá»›i Kim Phụng Kiá»u: “Chúng ta mang vá», má»i đại phu đến khám xem!â€
Câu nói này cá»§a nàng khiến Kim Phụng Kiá»u chau mày lại, vì thế cả năm gã trai kia cÅ©ng đồng loạt chau mày theo.
Nhất Linh vốn không hỠxấu xí, mày rậm mắt sáng, trán rộng mũi cao, cộng với thân hình cao lớn cân đối, ai thấy cũng phải thốt lên một câu: đúng là trang nam tử!
Thế nhưng hiện giá» cậu lại không khác gì má»™t ngưá»i rừng chết trôi. Cái đầu trá»c lóc đã má»c đầy tóc, bá»™ mặt non ná»›t đâm ra những cá»ng râu cứng Ä‘anh, râu tóc ngâm nước nhiá»u ngày quện vào nhau như ổ quạ, còn có thể nhận ra ngưá»i là nhá» Thá»§y Liên Nhu đã rẽ bá»›t túm tóc cuốn quanh đầu.
Kim Phụng Kiá»u chỉ định vui đùa chốc lát vá»›i cái xác chết trôi, đâu đến mức định Ä‘em vá» nhà chữa trị. Có Ä‘iá»u nàng vốn rất má»±c ái má»™ vị tẩu tẩu tương lai vừa xinh đẹp lại vừa tốt bụng, hiểu được Thá»§y Liên Nhu là ngưá»i có thiện tâm, những chuyện khác làm bừa có thể cho qua, nhưng nếu phản đối việc cứu ngưá»i nàng ta nhất định không vui. Vì thế tuy trong lòng không thích thú gì, cÅ©ng không dám lên tiếng phản đối, chỉ bâng quÆ¡ má»™t câu: “Không biết là kẻ hành khất lang thang từ đâu đến!â€
Có câu nói cá»§a đại nữ hoàng, cả năm gã trai cÅ©ng nhanh nhảu xúm vào hưởng ứng. Châu Thanh Vân hùng hồn: “Hạng lưu dân thảo khấu như thế này, ở đâu chẳng có, quả là có giết cÅ©ng không hết!†ý cá»§a hắn ta ám chỉ ngay cả sống sá» sá» ra đấy còn phải giết, huống hồ loại ná»­a sống ná»­a chết như thế này thì càng không nên cứu làm gì. Ngưá»i này là tá»­ đệ quan gia, ngay cả những bí quyết thăng quan tiến chức cÅ©ng vận dụng vào tình trưá»ng, song lại đụng phải Kim Phụng Kiá»u.
Tiá»n Hữu Nhân suy tính: “Tháng Giêng năm nay mưa tuyết lá»›n, trong thành Giang Ninh chết cóng mấy trăm ngưá»i liá»n. Hạng nghèo rá»›t như vậy, đúng là có cứu rồi cÅ©ng lại chết sá»›m mà thôi!â€
Vương Long, Vương Giao gật đầu: “Äúng thế!†Trương Kiếm thì lùi lại má»™t bước nhăn mặt: “Ngưá»i này trôi sông lâu như vậy, trên ngưá»i liệu có sinh giòi bá» gì nữa không biết?â€
Câu nói này khiến Kim Phụng Kiá»u sợ hãi, nhảy bắn lên hoảng hốt tránh ra xa.
Thá»§y Liên Nhu nhìn Kim Phụng Kiá»u ngạc nhiên khiến Kim Phụng Kiá»u đỠbừng hết mặt. Thá»±c ra Kim tiểu thư cÅ©ng là má»™t cô gái lương thiện, có Ä‘iá»u được nuông chiá»u nên đôi lúc sinh ra quá trá»›n, giỠđây bị ánh mắt trách móc cá»§a Thá»§y Liên Nhu, không khá»i bối rối lảng tránh, quát: “Tìm chiếc xe lại đây, không lẽ để ta phải đích thân Ä‘i chứ?†Nàng không dám nhìn vào mắt Thá»§y Liên Nhu, khẽ giá»ng: “Mấy tên hồ đồ này, thật không hiểu biết gì hết!â€
Thá»§y Liên Nhu mỉm cưá»i, cúi đầu nhìn Nhất Linh. Không hiểu vì sao đối vá»›i chàng trai lạ lẫm này, trong lòng nàng tá»± dưng nảy sinh tình cảm như cá»§a má»™t ngưá»i mẹ phải bảo vệ con thÆ¡ vậy.
Äó là do âm linh cá»§a Âm Ma trong cÆ¡ thể Nhất Linh Ä‘ang âm thầm tác quái. Nhất Linh bá» ngoài tuy hôn mê trầm trầm, nhưng bên trong ba luồng đại công lá»±c vẫn Ä‘ang không ngừng chu chuyển, vừa dần hòa nhập vào kinh mạch, vừa tìm má»i cách bảo vệ cho đương nhiệm vật chá»§ là cÆ¡ thể cậu. Ma tính trăm năm mau lẹ vô cùng, chỉ hÆ¡i có khe hở là thừa cÆ¡ thâm nhập. Tấm lòng lương thiện cá»§a Thá»§y Liên Nhu chính là khe hở trong trái tim nàng, nhưng bản thân nàng thì không há» hay biết.
CÆ¡ thể Nhất Linh phăng phắc bất động, song âm linh trong ngưá»i cậu lại có thể Ä‘iá»u khiển được ngưá»i khác, nói ra thì quả là khó tin, nhưng thá»±c ra lại không há» huyá»…n hoặc. Giữa ngưá»i và ngưá»i không nhất định phải dá»±a vào tiếp xúc chuyện trò má»›i có thể nảy sinh cảm giác, cảm ứng giữa trái tim vá»›i trái tim cÅ©ng có thể sinh ra sá»± cá»™ng hưởng, thần giao mà cổ nhân đã từng nói đến chính là sá»± cá»™ng hưởng cảm ứng cá»§a trái tim.
Gá»i xe đến, đặt Nhất Linh lên xe, mấy ngưá»i cùng trở vá» Lục Thuận tiêu cục. Vá»i thầy lang, vị lang trang này cÅ©ng thật là cao minh, chẩn mạch rất lâu rồi má»›i nói: “Chàng trai này không có bệnh gì cả, chỉ là Ä‘ang ngá»§ thôiâ€.
Lại có ngưá»i có thể nằm giữa Trưá»ng Giang mà ngá»§!
Vị đại phu này đúng là hồ đồ hết chá»— nói, mấy ngưá»i nghe xong mà phá lên cưá»i ha hả.
Thế nhưng đại phu này là danh y cá»§a địa phương, lòng tin cá»§a ông ta không vì mấy tiếng cưá»i nhạo báng cá»§a đám thanh niên mà lung lay, lần lượt đảo mắt qua năm gã trai, lạnh lùng nói: “Thân thể cá»§a chàng trai này còn tráng kiện hÆ¡n cả năm ngưá»i các cậu gá»™p lại. Nếu như ngày mai cậu ta chết các ngưá»i cứ đến lấy đầu ta mang vá» tế!â€
Năm gã trai kia càng cưá»i dữ hÆ¡n, Thá»§y Liên Nhu trái lại lòng càng lo lắng. Có ngưá»i lại có thể ngá»§ giữa Trưá»ng Giang cuồn cuá»™n hay sao, nói ai nghe đây, ai dám tin cÆ¡ chứ?
Nàng cho gá»i đến hai ngưá»i hầu, bảo há» tắm rá»­a, thay quần áo cho Nhất Linh, kê cho cậu má»™t chiếc giưá»ng trong má»™t phòng nhá», chỠđợi cậu tỉnh lại.

o0o

Lúc Nhất Linh hồi tỉnh, chính cậu lại làm cho mình sợ nhảy dựng lên.
Äó là tảng sáng ngày hôm sau, Nhất Linh tỉnh giấc, thấy mình Ä‘ang nằm trên giưá»ng, còn cho rằng đã quay trở vá» Phi Long cung, nhưng vừa nhìn quanh lập tức biết ngay là không phải. Phòng ngá»§ trong Phi Long cung phải hào hoa sang trá»ng hÆ¡n nÆ¡i này không biết đến bao nhiêu lần.
Nhất Linh không hay mình đang ở chỗ nào, song cậu biết rõ mình đang có một ham muốn, đó là soi gương.
à nghĩ này quả thật là không biết đến từ lâu, bởi lẽ Nhất Linh từ trước đến giỠchưa hỠsoi gương. Vốn quen với cuộc sống thanh đạm cùng sư phụ, cậu không hỠđể ý đến vẻ xấu đẹp bên ngoài của mình, lúc làm Minh chủ cũng y như vậy.
Trên bàn vừa khéo có má»™t chiếc gương đồng nhá». Nhất Linh cầm lên, mượn ánh sáng phản chiếu cá»§a mặt trá»i, bá»—ng nhiên giật bắn ngưá»i. Ngưá»i trong gương mặt xồm xoàm lông lá, tóc dài lê thê, bá»™ râu cứng Ä‘anh, đâu còn giống má»™t tiểu hòa thượng, mà hệt như má»™t kẻ Ä‘iên lang thang đầu đưá»ng xó chợ.
Nhất Linh lập tức không bằng lòng vá»›i vẻ ngoài cá»§a mình, hét nhá»: “Ây a, sao ta lại biến thành bá»™ dạng như thế này?â€
Cậu bắt đầu thu dá»n cho bản thân, trước tiên túm tóc buá»™c lên, song đám râu thì không dá»… gá»n gàng cho được. Nhất Linh nhìn quanh, trên bàn có má»™t tách trà, cậu tiện tay bóp nát, lấy má»™t mảnh cạo lên mặt.
Ai có thể dùng mảnh sành vỡ cạo râu? Thế nhưng Nhất Linh không để ý, tay cứ đưa lên chà má»™t đưá»ng, bàn tay tá»± dưng sinh ra má»™t cá»— ná»™i lá»±c khiến mảnh sứ như biến thành má»™t lưỡi dao sắc bén, chốc lát râu ria sạch nhăn để lá»™ khuôn mặt tuấn tú cùng làn da hồng hào.
Trá»i sáng hẳn, Nhất Linh cÅ©ng đã mặt chỉnh tá». Trong gương lúc này là má»™t thiếu niên khí thế hừng há»±c, đôi mắt to sáng, cặp lông mày rậm. Nhất Linh tá»± ngắm nhìn mình, bá»—ng dưng nở má»™t nụ cưá»i kỳ quái. Cậu quả thật không há» biết mình lại có kiểu cưá»i như vậy, nhất thá»i không khá»i ngạc nhiên.
Nhất Linh ngượng ngùng nhìn quanh, may mà trong phòng chỉ có một mình cậu, thế nhưng tim thì vẫn đập thình thịch một lúc rất lâu.
Tuy nhiên trong lòng cậu cÅ©ng phải thầm thừa nhận, Ä‘iệu cưá»i như vậy quả có má»™t sức hấp dẫn vô cùng đặc biệt nào đó ngay đến chính cậu cÅ©ng phải thích nhìn.
“Nhưng ngưá»i khác có thể sẽ cưá»i mìnhâ€, Nhất Linh tá»± nói vá»›i bản thân: “Gặp ngưá»i khác, tuyệt đối không được cưá»i kiểu như thế nữa!â€
Nhất Linh đâu có biết, đó chính là lá»… vật diện kiến lần đầu tiên mà Tình Ma tặng cho cậu. Cùng vá»›i thá»i gian, ma tính cá»§a Tình Ma dần kết hợp mật thiết vá»›i bản tính cá»§a cậu, ma tâm cÅ©ng sẽ dần được mở rá»™ng. Nếu Nhất Linh không đủ định lá»±c, cuối cùng cậu sẽ trở thành Tình Ma thứ hai, còn Thiên Long và Âm Ma sẽ vÄ©nh viá»…n bị khắc chế.
Tài sản của suongrong

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àêâàðèóìíûå, êîíäèöèîíåð, ïåðâûé, ñäàòü, ñòèøêè



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™