|
|
11-10-2013, 01:20 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Hoà ng Bắc Thiên mặt mà y nhăn nhúm, nắm tay siết chặt, nhìn Hữu Hi cố chấp che chở Thái Hòa, hắn cuồi cùng cÅ©ng thá»a hiệp, tức giáºn quát: “Äủ rồi, Ä‘em đứa trẻ nà y giam lại, sau đó tái nghịâ€
“Môn chủâ€- Má»i ngÆ°á»i không phục, đồng thanh hô to hy vá»ng hắn hạ lệnh giết Thái Hòa.
NhÆ°ng sắc mặt Hoà ng Bắc Thiên lạnh nghiêm Ä‘i và o trong sảnh, không muốn tiếp tục nghe những ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i kêu gà o, cÅ©ng không muốn nhìn thấy vẻ mặt bÆ°á»›ng bỉnh của Hữu Hi che chở cho Thái Hòa.
Má»i ngÆ°á»i trong sảnh ai cÅ©ng tức giáºn nhìn Hữu Hi, nà ng đúng là không thuáºn mắt, tháºt lạc loà i, nà ng không hỠđặt lợi Ãch của há» lên trên Ä‘i che chở cho con gái của kẻ thù.
Thái Hòa từ trong ngÆ°á»i Hữu Hi bị lôi Ä‘i, má»™t lần nữa bị giam và o lao, Hữu Hi chỉ có thể nhìn theo, nà ng phải là m sao má»›i cứu được Thái Hòa.
Hoà ng Bắc Thiên vẫn còn rất giáºn Hữu Hi, ban đêm hắn không quay vá», Hữu Hi cÅ©ng không tìm hắn, nà ng muốn tiến hà nh kế hoạch đã vạch ra. Từ trong phòng bếp má»™t và i ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m đến ngÆ°á»i trông lao tù, Hữu Hi giả vá» không cẩn tháºn đụng trúng ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m, nà ng nói trong là m rá»›t thì gì đó nhá» ngÆ°á»i Ä‘Æ°a cÆ¡m tìm giúp nà ng, sau đó nhanh chóng bá» thuốc mê và o thức ăn, rồi nói đã tìm được đồ cáo lá»—i bá» Ä‘i.
Sau khi đã Ä‘Æ°a cÆ¡m, Hữu Hi tránh mặt Ä‘oà n ngÆ°á»i Ä‘i tuần tra, dấu má»™t cái thang sau bức tÆ°á»ng, sau đó lẻn và o địa lao giữa đêm tối. Hai ngÆ°á»i đứng canh ngoà i cá»a tinh thần cÅ©ng không còn phấn chấn, Hữu Hi trốn ở nÆ¡i bà máºt gần đó, chá» thuốc phát tác há» ngã xuống.
Không bao lâu, tay hai ngÆ°á»i gác cổng khẽ lắc lÆ° không yên, Hữu Hi trong lòng mặc kệ, tay chạm và o chÃa khóa trên ngÆ°á»i há» rút ra. Hữu Hi đánh thượt má»™t hÆ¡i, vá»™i và ng Ä‘i và o trong lao, nhìn thấy Thái Hòa ngồi trên mặt đất nà ng không khá»i có chút không Ä‘Ã nh lòng.
“Hoà ng..â€- Thái Hòa ngây ngốc tÃnh gá»i tên Hữu Hi.
NHÆ°ng Hữu Hi lại ra hiệu kêu nà ng đừng lên tiếng, rồi dùng chìa khóa mở cá»a, kéo tay Thái Hòa, hạ giá»ng: “Mau Ä‘i, ta mang ngÆ°Æ¡i ra khá»i đâyâ€
“Hoà ng thẩm thẩm cÅ©ng cùng Thái hòa Ä‘i sao?â€- Thái Hoà nhá» giá»ng há»i.
“Không chỉ có mình ngÆ°Æ¡i Ä‘iâ€- Hữu Hi trả lá»i Ä‘Æ¡n giản, rồi mang Thái Hòa ra khá»i địa lao, trong bóng tối lẩn tranh, nà ng Ä‘i tá»›i chá»— đặt thang.
Vừa Ä‘i tá»›i, hai ngÆ°á»i tuần tra liá»n xuất hiện, Hữu Hi trong lòng thầm kêu lên không tốt rồi, nếu nhÆ° để hai ngÆ°á»i đó phát hiện bá»n gác ngục đã ngất xỉu, thì nà ng không thể Ä‘Æ°a Thái Hòa chạy thoát.
Hữu Hi linh Ä‘á»™ng Ä‘em Thái Hòa giấu sau bức tÆ°á»ng, nà ng nghênh ngang thong thả Ä‘i ra ngoà i.
“Tuần đêm sao?â€- Hữu Hi thuáºn miệng há»i.
“Phải, phu nhân sao lại ở đây?â€
“Ban ngà y khiến môn chủ tức giáºn, ta… ta không dám gặp hắn, cho nên muốn Ä‘i dạo xung quanhâ€
NgÆ°á»i tuần đêm cÆ°á»i nói: “Môn chủ sẽ không giáºn phu nhân đâu, đêm đã khuya, phu nhân cÅ©ng vá» phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘iâ€
Hữu Hi gáºt đầu: “Äược, ta vè đâyâ€
“Chúng tôi Ä‘i tuần đâyâ€- Má»™t ngÆ°á»i nói,
“Tháºt khổ cho má»i ngÆ°á»iâ€- Hữu Hi Ä‘ang muốn nói phiá trÆ°á»›c Ä‘á»u rất bình thÆ°á»ng thì ngÆ°á»i gác đêm há»i phÃa trÆ°á»›c có gì bất thÆ°á»ng không?
“Oh, ta Ä‘i suốt cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng nà y không phát hiện gì cả, chỉ nghe tiếng của tiểu công chúa Ä‘ang rên la, nếu các ngÆ°Æ¡i lo lắng có thể và o xem má»™t chútâ€
“Nếu không có gì bất thÆ°á»ng, chúng tôi cÅ©ng không cần Ä‘i, tuần qua nÆ¡i khác thôiâ€
“Phu nhân xin má»iâ€- Hai ngÆ°á»i vừa nói vừa nhắm tá»›i nÆ¡i khác mà đi, tay Hữu Hi siết chặt đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi.
Thái Hòa nhanh trà đi ra, kéo tay nà ng trấn an, Hữu Hi ôm Thái Hòa, cẩn tháºn Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Sau khi đến được vị trà để thang, trái tim Hữu Hi má»›i nhẹ nhà ng thả lá»ng, cố gắng hết sức nâng cái thang lên, nói nhá» vá»›i Thái Hòa: “Thái Hòa, có ra được không thì phải dá»±a và o bản thân biết không?â€
“Hoà ng thẩm thẩm, ngÆ°á»i không Ä‘i sao? Chúng ta cùng nhau bá» trốn, Ä‘i tìm hoà ng thúcâ€- Thái Hòa kéo tay nà ng. “Hoà ng thúc lần trÆ°á»›c chá»c giáºn phụ hoà ng, nhÆ°ng lúc đó hắn bị thÆ°Æ¡ng thừa sống thiếu chết, nên phụ hoà ng không thể trách phạt, nhÆ°ng sau nà y hoà ng thúc không còn là VÆ°Æ¡ng gia nữa, rất đáng thÆ°Æ¡ng aâ€
Hữu Hi ngẩn ra, trong lòng rối loạn, nà ng lắc đầu xua Ä‘i ná»—i phiá»n muá»™n, không muốn tiếp tục suy nghÄ© nhiá»u, nhìn Thái Hòa nói: “Ta không phải Hoà ng thẩm thẩm nên không thể cùng ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm Hoà ng Thúc, công chúa Ä‘i nhanh Ä‘i, cháºm nữa thì không kịpâ€
“Váºy còn ngÆ°á»i, để ta bá» chạy, ngÆ°á»i không sao chứ?â€
“Yên tâm, có môn chủ che chở ta sẽ không gặp chuyện gì cả, mau Ä‘iâ€
Thái Hòa không nói nữa, leo lên trên thang, đứng ở đầu thang nhìn thoáng qua Hữu Hi: “Cám Æ¡n hoà ng thẩm thẩm, Thái Hòa sẽ không quên ngÆ°á»iâ€
“Cẩn tháºn má»™t chút, nhá»› phải dá»±a và o bản thân, đừng để bị bắt lạiâ€- Hữu Hi hạ giá»ng dặn dò.
“Ta nhá»›, Hoà ng thẩm thẩm ngÆ°á»i bảo trá»ng!â€- Nói xong, Thái Hòa không chút do dá»± nhảy xuống từ đầu tÆ°á»ng, bây giá» không phải là lúc để sợ hãi, hoà ng Thẩm Thẩm đã bất chấp tất cả cứu nà ng.
Hữu Hi nhìn bá»™ dạng dÅ©ng cảm của Thái Hòa, nà ng cÅ©ng yên tâm hÆ¡n nhiá»u, cất Ä‘i cái thang rồi bá» Ä‘i.
Hữu Hi vừa vá» phòng, chÆ°a kịp khôi phục lại từ bất an và khẩn trÆ°Æ¡ng đã nghe âm thanh ồn à o từ bên ngoà i. Nà ng ngẩn ra, rõ rà ng có ngÆ°á»i đã biết Thái Hòa không còn đó, nhÆ° váºy chỉ mấy chốc nữa sẽ phát hiện, Thái Hòa không biết có chạy Ä‘i xa được không hay lại bị bắt vá», Hữu Hi lo lắng bất an Ä‘i qua Ä‘i lại trong phòng.
Äang lo lắng thì má»™t giá»ng nói tức giáºn vang lên phÃa sau Hữu Hi: “Có phải nà ng giúp nó bá» trốn không?â€
Hữu Hi quay đầu lại nhìn thấy gÆ°Æ¡ng mặt tức giáºn của Hữu Hi, hắn tháºt sá»± giáºn, trÆ°á»›c đây hắn chÆ°a từng ở trÆ°á»›c mặt nà ng nổi giáºn.
“Ta… ta không thể nhìn nà ng chết, ta không chấp nháºn đượcâ€- Hữu Hi xin lá»—i nhìn Hoà ng Bắc Thiên, hắn tin tưởng nà ng lại giúp Thái Hà o bá» trốn.
“Tại sao!â€- Hoà ng Bắc Thiên Ä‘i lên trÆ°á»›c, túm lấy cánh tay Hữu Hi. “Tại sao lại cứu nó? Chẳng lẽ vì nó gá»i nà ng là Hoà ng Thẩm Thẩmâ€
Hữu Hi sững sá», nhìn Hoà ng Bắc Thiên. “NgÆ°Æ¡i nói thế là ‎ ý gì, ta không biết vì sao nà ng lại kêu ta là Hoà ng Thẩm Thẩmâ€- Nà ng không mất trà nhá»›, nà ng biết hà m nghÄ©a trong câu há»i của Hoà ng Bắc Thiên, lòng nà ng nhÆ° bị kim đâm.
“Tháºt sao?â€- Vẻ mặt Hoà ng Bắc Thiên xanh mét. “Ra là nà ng vì má»™t ngÆ°á»i không quen chấp nháºn trái ý ta, nà ng vì sao lại nhÆ° thế?â€
“Ta chỉ là không muốn chà ng lạm sát kẻ vô tá»™i, nà ng chỉ là má»™t đứa trẻ, không biết gì cả, háºn thù của chà ng không nên trút lên ngÆ°á»i má»™t đứa trẻâ€
“Im miệngâ€- Hoà ng Bắc Thiên nổi giáºn gầm lên. “Nà ng có biết háºu quả nếu nhÆ° nó trốn thoát không, lòng của nà ng rốt cuá»™c có ta hay không?â€
“Ta không biết, ta chỉ không muốn nà ng chết. Tôn chỉ của Vô Âu môn là gì là để cho má»i ngÆ°á»i có cuá»™c sống tốt đẹp, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bình đẳng, nhÆ°ng tất cả chẳng qua là để ngụy trang cho sá»± dối trá của các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i vì báo thù mà lừa gạt lợi dụng má»i ngÆ°á»i? ChÃnh nghÄ©a nhân sÄ©, các ngÆ°Æ¡i dùng cái gá»i là chÃnh nghÄ©a che dấu Ä‘i chuyện xấu xa mình là m? Ngay cả má»™t đứa trẻ cÅ©ng không buông tha, ngÆ°Æ¡i có biết ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì không?â€
“Baâ€
Má»™t âm thanh giòn tan vang lên, cả phòng trở nên tÄ©nh lặng, trên mặt Hữu Hi á»ng Ä‘á». Lá»i của Hữu Hi chá»c giáºn Hoà ng Bắc Thiên, cả ngà y nay hắn đã bị các Vị trưởng lão lải nhải suốt, hắn không muốn Hữu Hi Ä‘au lòng nên kiên trì không giết Thái Hòa.
NHÆ°ng các vị trưởng lão, Miêu Hồng, Miêu Thanh vẫn ép hắn; lúc nà y Hữu Hi còn mắng hắn, áp lá»±c từ hai phÃa khiến hắn không thể chịu Ä‘á»±ng được, Hữu Hi nói hắn dùng chÃnh nghÄ©a để ngụy trang cho má»i thứ khiến hắn thẹn quá hóa giáºn.
Tay Hoà ng Bắc Thiên run rẩy, hắn sững ngÆ°á»i, tay cứng lại giữa không trung, nhìn Hữu Hi lại nhìn vá» tay mình. Hắn vừa là m gì thế? Hắn đánh Hữu Hi, hắn đánh Hữu Hi, hắn nhìn ra trong mắt Hữu Hi chỉ còn sá»± tÄ©nh lặng.
“Hữu Hiâ€- Hoà ng Bắc Thiên sợ hãi . “Ta, ta không biết tại sao mình là m thế, ta không phải cố ý, Hữu Hi, nà ng đánh ta Ä‘i, nà ng đánh ta Ä‘iâ€
Hoà ng Bắc Thiên nắm lấy tay Hữu Hi đánh và o mặt hắn, nhÆ°ng Hữu Hi nhÆ° kẻ mất hồn nhìn hắn không há» nói má»™t lá»i, không khóc, không náo loạn.
Nhìn Hữu Hi nhÆ° váºy, Hoà ng Bắc Thiên tháºt sá»± rất sợ, hắn dùng tay ôm lấy Hữu Hi và o lòng, bối rối nói: “Xin lá»—i Hữu Hi, ta mất khống chế, ta đáng chết, ta đáng chếtâ€
Hữu Hi như khúc gỗ để mặc hắn ôm, gương mặt tĩnh lặng, lòng vấy máu, Bắc Thiên, chà ng đã từng yêu nà ng, sủng nà ng, Hoà ng Bắc Thiên nà ng yêu bây giỠlại tát nà ng.
Cái tát của hắn không khiến mặt nà ng Ä‘au, nhÆ°ng lòng của nà ng, sá»± Ä‘au Ä‘á»›n nà y khiến nà ng không thể mở lá»i, ngay cả nÆ°á»›c mắt ủy khuất cÅ©ng không thể rÆ¡i xuống.
Hoà ng Bắc Thiên đã Ä‘iên rồi, quyá»n lá»±c đã là cho hắn thay đổi, lá»a háºn mong má»i báo thù là m cho hắn không quan tâm gì cả, trái tim cao cao tại thượng coi trá»ng chúng sinh đã mất, hắn Ä‘ang đánh mất chÃnh mình, nhÆ°ng hắn không cho phép có bất cứ giá»ng nói nà o phản bác hắn, đừng nói là mắng hắn.
Hắn tháºt sá»± đã trầm luân và o địa ngục sao, trái tim Hữu Hi lạnh băng, tùy ý để Hoà ng Bắc Thiên ôm cùng vá»›i sá»± hối háºn, nghe giá»ng nói bối rối cứ lặp lại lá»i xin lá»—i.
Lòng nà ng lặng khóc: “Bắc Thiên, chúng ta bây giá» là sao, tại sao lại biến thà nh thế nà yâ€
Vô Âu Môn dá»i Ä‘i suốt đêm, Thái Hòa cuối cùng cÅ©ng Ä‘Ã o thoát, nà ng thông minh trốn Ä‘i nên không ai tìm được.
NhÆ°ng trái tim Hữu Hi lúc nà y đã bị tổn thÆ°Æ¡ng, Hoà ng Bắc Thiên lại cà ng thêm hối háºn ảo não, mặc cho hắn nói gì, Hữu Hi cÅ©ng không đáp. Hắn không dám nhìn mặt Hữu Hi, dấu tay của hắn trên mặt nà ng khiến tim hắn Ä‘au nhói.
Hắn sợ hãi khi nhìn thấy Hữu Hi nhÆ° thế, sợ sá»± tÄ©nh lặng trầm mặc đó, dù đánh hắn, mắng hắc, gà o khóc, hắn vẫn còn cảm nháºn được nà ng yêu hắn, nhÆ°ng nà ng ngay cả chút phản ứng cÅ©ng không có.
Dùng xong Ä‘iểm tâm, Hữu Hi lại nhốt mình và o phòng, không gặp Hoà ng Bắc Thiên. Nà ng đối mặt vá»›i gÆ°Æ¡ng, nhìn dấu hồng trên mặt, ná»—i Ä‘au lan ra khắp cÆ¡ thể, nà ng nhá»›, nà ng rất nhá»› Hoà ng Bắc Thiên của trÆ°á»›c kia, nhá»› Hoà ng Bắc Thiên trÆ°á»›c đây không há» háºn thù.
Bắc Thiên, Bắc Thiên nà ng yêu đâu rồi, có ai trả lại cho nà ng ngÆ°á»i con trai ôn nhu mà nà ng yêu hay không, nà ng không còn nháºn Hoà ng Bắc Thiên hiện giá» nữa.
Nhìn gương, nước mắt của Hữu Hi cũng không thể chảy xuống, lòng nà ng rất đau, đau quá, nhớ đến Hoà ng Bắc Thiên trước kia trái tim cà ng quặng đau.
NÆ°á»›c mắt chảy và o trong, nà ng lặng lẽ mở bao quần áo, là hoa hồng nà ng tá»± là m, sau khi giả vá» mất trà nhá»›, nà ng lặng lẽ là m hoa hồng, má»—i má»™t ngà y là m má»™t cà nh hoa lặng lẽ nói thầm: “Bắc Thiên, ta yêu chà ngâ€
NHÆ°ng cái tát của hắn đã đánh nát lòng nà ng. Mệt má»i quá, mệt má»i quá, nà ng không thể gắng gượng nổi nữa, tay nà ng bóp nát đóa hồng Ä‘á» tÆ°Æ¡i, phá nát Ä‘i loà i hoa tượng trÆ°ng cho từng yêu, giống nhÆ° Ä‘ang bóp nát tình yêu của nà ng, lòng của nà ng. Nà ng thẫn thá» ngồi đó, vÆ°Æ¡n tay, nhìn chiếc nhẫn Hoà ng Bắc Thiên trao cho nà ng, nà ng tháo nhẫn xuống, đặt trên bà n.
Trong đầu nhớ lại từng đoạn kỉ niệm ngắn của cả hai, nà ng muốn giữ lấy Hoà ng Bắc Thiên ôn nhu lương thiện xưa kia, ôm và o lòng, không để hắn đi. Hữu Hi muốn khóc, đau lòng, nhưng không biết từ khi nà o cả cơ thể gục trước bà n trang điểm, mất đi tri giác.
Trong phòng tối Ä‘en, có bóng ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i gần nà ng
oOo Trá»i đã sáng, cả cÆ¡ thể của nà ng giống nhÆ° vừa bị xe nghiá»n nát, cảm giác Ä‘au nhức lan tá»a tà n thân. Nà ng cố gắng mở hai mắt, nhìn chiếc giÆ°á»ng trắng, đầu óc mê muá»™i. Nà ng Ä‘ang ở đâu đây?
Nà ng nhá»› mình ngồi trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng đồng, sau lại xuất hiện ở đây, Hữu Hi không khá»i quay đầu lại, nhÆ°ng nhìn thấy má»™t nam nhân trần trụi ngồi bên giÆ°á»ng, tấm lÆ°ng rá»™ng dà i, thắt lÆ°ng gầy, da thịt trắng nõn bóng loáng, có và i vết sẹo, bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c đó, quen thuá»™c đến mức là m nà ng kinh hãi
Hữu Hi sững sá», bối rối ngồi dáºy, chăn má»n trên ngÆ°á»i tuá»™c xuống, lá»™ ra cả cÆ¡ thể không còn quần áo, náng hét lên, vá»™i và ng kéo lấy má»n bao lấy cÆ¡ thể mình, đôi mắt nhìn nam nhân trÆ°á»›c mặt.
Trái tim vừa sợ vừa bất an.
Nam nhân từ từ quay đầu lại, gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng Ä‘áºp và o mắt Hữu Hi, lòng nà ng nhÆ° bị dao xượt qua, sắc nhá»n nhÆ°ng Ä‘au Ä‘á»›n, gÆ°Æ¡ng mặt trắng bệch. Nghi hoặc, kinh ngạc chiếm cứ lòng nà ng, Hữu Hi nhìn chằm chằm gÆ°Æ¡ng mặt đó, nà ng Ä‘au khổ không dám tin liá»n quát lên: “NgÆ°Æ¡i sao lại ở đây?â€
“NÆ¡i nà y là chá»— của taâ€- GÆ°Æ¡ng mặt lạnh nhÆ° tiá»n không chút cảm xúc, đôi mắt Ä‘en âm trầm thâm sâu, giống nhÆ° lòng sông không đáy
“Không!â€- Hữu Hi lắc đầu, nà ng sao lại cùng hắn chứ. “Ta nhất định Ä‘ang nằm mÆ¡, nằm mÆ¡â€- Nà ng từ từ nhắm hai mắt lại, không dám tin và o mắt mình, sao nà ng lại nằm trên giÆ°á»ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, rõ rà ng nà ng ở chá»— của Vô Âu Môn, sao lại ở đây cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, không có khả năng, không thể!
“Äừng tá»± lừa mình nữa, đây là tháºt, nà ng Ä‘ang ở trên giÆ°á»ng của ta, không phải mÆ¡â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vô tình ép nà ng đối mặt vá»›i sá»± tháºt.
Hữu Hi không thể tin được nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, giá»ng nói run rẩy, thì thầm: “Tại sao, tại sao ta lại ở đâyâ€
Hắn chỉ lạng lùng nhìn nà ng, phản ứng của nà ng khiến tim hắn rất Ä‘au, nhÆ°ng không quan trá»ng, không còn quan trá»ng nữa.
“Chúng ta… ngÆ°Æ¡i đã là m gì ta?â€- Hữu Hi nghiến răng nói, đôi mắt chỉ có ná»—i Ä‘au.
Là m gì sao? Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, thân thể cao lá»›n, lồng ngá»±c rắn chắt Ä‘áºp và o mắt Hữu Hi, vẻ mặt hắn lạnh lùng, chế giá»…u nói: “Váºy ta để nà ng xem, má»™t ngÆ°á»i phụ nữ nằm trên giÆ°á»ng má»™t nam nhân còn có thể là m gì, cÅ©ng không phải chÆ°a là m qua, cần gì phải tá» vẻ mặt đó’
Không, tại sao, tại sao lại như thế? Trong đầu Hữu Hi hỗn loạn, ánh mắt cuồng loạn, nà ng không thể nhớ lại đêm qua xảy ra chuyện gì? Nà ng nhớ Hoà ng Bắc Thiên tát nà ng, đánh mạnh và o lòng nà ng, khiến nà ng muốn buông xuôi tất cả.
Sau đó nà ng không nhá»› gì cả, lúc tỉnh lại là đã ở trên giÆ°á»ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, Hữu Hi gà o lên: “Tại sao, tại sao ngÆ°Æ¡i lại là m thế.â€
Hai cánh tay tráng kiện của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘an chéo trÆ°á»›c ngá»±c, đôi mắt lạnh lùng nhìn Hữu Hi, mang theo sá»± chế giá»…u: “Tại sao Æ°, Ä‘Æ¡n giản thôi, ta muốn nà ng, đáp án nà y có khiến nà ng hà i lòng khôngâ€
|
11-10-2013, 01:22 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Nhìn gÆ°Æ¡ng mặt tá»±a ác ma của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, cùng vá»›i giá»ng nói chế giá»…u mà lãnh khốc của hắn, trái tim Hữu Hi bị đâm đến Ä‘au Ä‘á»›n.
Hắn chÃnh là muốn nà ng, cho nên nà ng nằm trên giÆ°á»ng hắn, là nhÆ° thế sao, nà ng ở đây là vì thế? Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»±a nhÆ° âm hồn không tan, nà ng vẫn ngá» rằng… hắn thay đổi, không ngá» hắn vẫn nhÆ° cÅ©, những tổn thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đây lại lần lượt hiện lên, hắn vẫn nhÆ° trÆ°á»›c không biết đến cái gá»i là buông tay, cái gá»i là tôn trá»ng sao?
Sá»± biến hóa của hắn là m cho nà ng nghi ngá», thất vá»ng!!
Trong lòng nà ng nhá»› lại hắn lúc ở trên núi tuyết hắn khiến nà ng cảm Ä‘á»™ng ấm áp biết bao, nhÆ°ng bây giá» tất cả má»i thứ chỉ là má»™ng. Hắn vẫn nhÆ° trÆ°á»›c kia là tên ác ma, quá»· kế Ä‘a Ä‘oan biến hoa khôn lÆ°á»ng, trên cÆ¡ thể hắn lại thêm và i ấn kà của Ä‘ao kiếm.
Hà nh vi của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng là m cho nà ng vừa thất vá»ng vừa Ä‘au khổ. Hoà ng Bắc Thiên vừa má»›i đả kÃch nà ng má»™t vết thÆ°Æ¡ng trà mạng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng hôm nay lại khiến nà ng cảm thấy nhục nhã vá» thể xác lẫn tinh thần, nà ng đối vá»›i cái gá»i là tình yêu đã không còn kì vá»ng, muốn khóc, nhÆ°ng khóc không nổi, nà ng muốn cÆ°á»i, cÆ°á»i thứ tình yêu kì lạ nà ng, tá»± cÆ°á»i chÃnh mình đã ngu ngốc má»m yếu.
Tình yêu khiến nà ng lạc mất bản thân, mù quáng không để tâm gì cả, đánh mất nam nhân nà ng yêu nhất. Thân thể nà y lại bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lần lượt là m thÆ°Æ¡ng tổn, trái tim lại bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đâm ngà n lá»—, nà ng còn có dÅ©ng khà để sống sao, nà ng còn có thể hồi phục lại tinh thần tá»± cÆ°á»ng sao!
Trong lòng yêu Hoà ng Bắc Thiên, yêu, yêu đến khắc ốt khi tâm, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng háºn, yêu háºn Ä‘an xen. Tình yêu tháºt kỳ lạ, cà ng yêu lại cà ng háºn, cà ng háºn lại cà ng yêu, Ä‘au Ä‘á»›n cÅ©ng nhÆ° thế.
NhÆ°ng lúc nà y nà ng không còn sức để yêu, cái tát đó đã lấy mất tất cả dÅ©ng khà của nà ng. Nà ng chÆ°a bao giá» nghÄ© tá»›i bản thân mình lại bị nam nhân mình yêu tát Ä‘au đến thế, so vá»›i sá»± nhục nhã là những thÆ°Æ¡ng tổn là m cho nà ng Ä‘au lòng tuyệt vá»ng.
Nà ng chỉ muốn, chỉ muốn Hoà ng Bắc Thiên của trÆ°á»›c kia, ná»—i nhá»› cồn cà o mãnh liệt trong lòng. Trong lúc Hữu Hi còn Ä‘ang Ä‘au khổ suy nghÄ© thì cánh cá»a Ä‘á»™t nhiên bị phá, tạo ra tiếng nổ lá»›n.
Hữu Hi hồi phục lại tinh thần, đôi mắt u buồn đầy Ä‘au Ä‘á»›n ngÆ°á»i gÆ°Æ¡ng mặt của kẻ đứng trÆ°á»›c cá»a, cÅ©ng là má»™t nam nhân Ä‘ang Ä‘au khổ.
Hắn lo lắng, hắn Ä‘au Ä‘á»›n, hắn há»›i háºn, nà ng Ä‘á»u thấy nhÆ°ng ná»—i Ä‘au trong lòng nà ng ai có thể nhìn thấu?
Hoà ng Bắc Thiên tìm tá»›i, tìm được nà ng rồi nhÆ°ng lại nhìn thấy Hữu Hi quần chăn ngồi trên giÆ°á»ng, ná»a vai lá»™ ra, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ná»a thân trên trần trụi, đứng bên giÆ°á»ng. Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au khổ hét to, Hữu Hi sao lại cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ở má»™t chá»—, sao hai ngÆ°á»i lại ở cùng nhau, là Hữu Hi trừng phạt hắn sao?
Hắn tức giáºn cùng xấu hổ giÆ¡ kiếm đâm vá» phÃa Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ta muốn giết ngÆ°Æ¡i, ta giết ngÆ°Æ¡i, tên khốn khiếpâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng né tránh công kÃch của Hoà ng Bắc Thiên, hai ngÆ°á»i đồng thá»i phẫn ná»™ ở trong phòng cùng Hoà ng Bắc Thiên đánh nhau.
Hữu Hi nhìn hai ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đánh nhau, nà ng không nói gì cả, chỉ quấn chăn má»n bÆ°á»›c xuống đất nhặt lấy quần áo, tránh xa luồng nhiệt há»a của hai nam nhân, Ä‘i tá»›i gian phòng khác mặc quần áo. Nà ng không có nhìn gÆ°Æ¡ng, chẳng qua sợ hãi nhìn thấy dấu ấn tay trên mặt, nà ng chỉ vén tóc lên, Ä‘i tá»›i phòng nÆ¡i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Hoà ng Bắc Thiên đánh nhau.
Hai ngÆ°á»i kịch liệt giao tranh, má»i thứ trong phòng Ä‘á»u bị hủy đến hÆ°, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn, Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng không kiêng dè.
Hoà ng Bắc Thiên giáºn vì Hữu Hi bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘oạt Ä‘i.
Vẻ mặt Hữu Hi hết sức bình thản, dÆ°á»ng nhÆ° không nhìn thấy ai Ä‘i vá» phÃa cá»a, nà ng phải rá»i khá»i đây, từ bây giá» há»c cách sống vô cảm không quan tâm gì cả.
Từ bên trong Hoà ng Bắc Thiên nhìn thấy Hữu Hi bá» Ä‘i, thân thể Hoà ng Bắc Thiên linh mẫn lóe lên rá»i khá»i Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Ä‘uổi theo, hắn vá»™i và ng ôm lấy Hữu Hi, không để Hữu Hi rá»i khá»i tầm mắt của hắn.
“Hữu Hi, theo ta Ä‘iâ€-Trên gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lùng của Hoà ng Bắc Thiên Ä‘á»u là đau khổ cùng phiá»n não, nhìn dấu ấn tay trên mặt Hữu Hi, hắn rất hối háºn.
“Äi theo ngÆ°Æ¡i?â€- Hữu Hi lạnh lùng nhìn Hoà ng Bắc Thiên. “NgÆ°Æ¡i là ai. Ta quen ngÆ°Æ¡i sao?â€
“Hữu Hiâ€- Trái tim Hoà ng Bắc Thiên rên lên Ä‘au Ä‘á»›n, hắn lo lắng kêu lên. “Äừng nhÆ° váºy, không, tha thứ cho ta, nà ng đánh mắng ta cÅ©ng được, chỉ cần đừng lạnh lùng nhÆ° thế. Hữu Hiâ€
“Ta tháºt sá»± không biết ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i buông tay ra Ä‘i’- Hữu Hi dùng sức đẩy mạnh Hoà ng Bắc Thiên, tiếp tục Ä‘i ra sân.
“Nà ng muốn Ä‘i đâu?â€- Trái tim Hoà ng Bắc Thiên bị sợ hãi cùng bất an chiếm lấy, hắn mất Ä‘i Hữu Hi rồi sao.
“Ta Ä‘i đâu?’- Hữu Hi khá»±ng lại, nhÆ° kẻ mất hồn nói: “Ta Ä‘i tìm ngÆ°á»i ta yêu, ta Ä‘i tìm Hoà ng Bắc Thiên, Ä‘i tìm ngÆ°á»i mà ta đã đánh mấtâ€
Hoà ng Bắc Thiên nắm chặt lấy tay nà ng xoay ngÆ°á»i lại, vá»™i và ng nói: “Hữu Hi, ta đây, ta đây, nà ng đừng nhÆ° thế, ta rất Ä‘au lòng nà ng có biết hay không, nhìn thấy những cánh hoa bị phá nát mà nà ng để lại trái tim ta cÅ©ng vợ ra, ta khiến nà ng tổn thÆ°Æ¡ng, là ta đáng chếtâ€
“NgÆ°Æ¡i là Bắc Thiên sao?â€- Ãnh mắt Hữu Hi Ä‘au xót, tá»±a nhÆ° nhìn kẻ xa lạ. “Không, không, ngÆ°Æ¡i không phải là Hoà ng Bắc Thiên, hắn ôn nhu, hắn lÆ°Æ¡ng thiện, hắn yêu ta nhÆ° váºy, hắn giống nhÆ° ánh sáng, trong đêm tối sáng rá»±c, còn ngÆ°Æ¡i, trong mắt ngÆ°Æ¡i chỉ có háºn, dục vá»ng, vẻ mặt Ä‘iên cuồng, má»™t chút cÅ©ng không giống, ngÆ°Æ¡i sao lại là Hoà ng Bắc Thiên?â€
“Ta biếtâ€- Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au khổ thét lên. “Cái tát của ta đã phá nát lòng nà ng, là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng rất sâu, nhÆ°ng nà ng đừng dùng cách nà y trừng phạt ta? Dùng nam nhân kia trừng phạt ta sao? Hai ngÆ°á»i sao lại ở cùng nhau?â€
Hắn biết bản thân là m tổn thương Hữu Hi rất sâu, nhìn thấy hoa hồng Hữu Hi luôn mang bên mình rơi trên bà n, chiếc nhẫn hắn cho nà ng cũng nằm trên bà n, hắn biết Hữu Hi không mất trà nhớ.
Nà ng im lặng nổ lá»±c, chỉ vì muốn ở bên cạnh hắn, muốn gắn bó vá»›i hắn, tháºm chà ngay cả nguyên tắc duy nhất của bản thân là không muốn hắn cÆ°á»›i nữ nhân khác nà ng cÅ©ng cam nguyện ủng há»™, hoà n thà nh tâm nguyện cho hắn.
Còn hắn, hắn Ä‘iên rồi, lại ra tay vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ mình yêu, nhÆ°ng mà , nà ng là m sao có thể cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ở má»™t chá»—, sao lại dùng cách nà y trừng phạt hắn.
“Trừng phạt ngÆ°Æ¡i sao?â€- Hữu Hi cÆ°á»i lạnh, hắn há»i nà ng sao lại cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nà ng cÅ©ng rất muốn biết nhÆ°ng bây giá» không cần. “Tại sao không quan trá»ng, ta cùng ngÆ°Æ¡i không còn quan hệ nữaâ€
Hoà ng Bắc Thiên nhìn và o đôi mắt tÄ©nh lặng của Hữu Hi, hắn Ä‘au khổ há»i: “Là m sao, là m sao nà ng má»›i tha thứ cho taâ€
Hữu Hi gạt tay Hoà ng Bắc Thiên ra, hỠhững tháo từng cái đinh nơi lỗ tai xuống, đặt và o bà n tay hắn.
“Cái Ä‘inh nà y là vì ngÆ°Æ¡i gạt taâ€
“Cái nà y, là vì ngÆ°Æ¡i từng muốn bá» taâ€
“Cái nà y, là vì ngÆ°Æ¡i quyết định lấy Miêu Hồngâ€
“Cái nà y là do ngÆ°Æ¡i đánh ta má»™t cái tátâ€
Äợi Hữu Hi tháo hết ra, Hoà ng Bắc Thiên nhìn và o tay là bốn cây Ä‘inh nhá» có thể xuyên qua tai, hắn ngẩng đầu nhìn lá»— tai Hữu Hi, vẫn còn 4 lá»— nhá».
Tay Hữu Hi vuốt nhẹ lá»— tai, thÆ°Æ¡ng tâm nói: “Tai của ta giống nhÆ° trái tim ta, có bao nhiêu lá»— thì trái tim có bao nhiêu vết thÆ°Æ¡ng, môn chủ, ngÆ°Æ¡i chỉ là môn chủ, đã không còn là Hoà ng Bắc Thiên ta yêu, cho nên, chúng ta chấm dứt Ä‘iâ€
Hữu Hi dứt khoát nói, đánh và o ngá»±c hắn, những lá»— trống trên tai của Hữu Hi Ä‘áºp và o mắt, trái tim hắn cÅ©ng nhói Ä‘au. Bốn chiếc Ä‘inh tai, tá»±a nhÆ° ngà n mÅ©i Ä‘inh đâm và o tim, ra là thế, hắn không há» hay biết đã là m nữ nhân hắn yêu Ä‘au khổ, rÆ°á»›m đầy vết thÆ°Æ¡ng nhÆ° thế.
Cảm giác bất lá»±c truyá»n đến, hắn nháºn ra bản thân mình không thể chạm và o trái tim Hữu Hi được nữa.
Hai mắt Hữu Hi há» hững, trái tim phiêu bạt đảo hải, nhìn ánh mắt Ä‘au khổ của Hoà ng Bắc Thiên nà ng chỉ có thể cô Ä‘Æ¡n nói: “NgÆ°á»i ta yêu là Hoà ng Bắc Thiên, không phải ngÆ°Æ¡i, môn chủâ€
“Nà ng tháºt sá»± không thể tha thứ cho ta, nà ng không quan tâm đến ta nữa sao?â€- Hoà ng Bắc Thiên thất hồn lạc phách há»i.
“Ta nói rồi, ta muốn Bắc Thiênâ€- Hai mắt của Hữu Hi mông lung, lòng chua xót, đôi mắt nhìn Hoà ng Bắc Thiên, ánh mắt của hắn đã không còn sá»± chân thà nh, chỉ còn thù háºn, dã tâm, dục vá»ng, Hữu Hi cúi đầu nói: “Ta muốn Bắc Thiênâ€
Nói xong Hữu Hi đi không dừng lại, nà ng với hai nam nhân trong ngôi nhà kia không còn bất cứ quan hệ gì cả.
Hoà ng Bắc Thiên nhìn theo bóng lÆ°ng Hữu Hi bá» Ä‘i, vẻ mặt Ä‘au khổ, Ä‘i vá» trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c rồi khá»±ng lại. Hắn đã không còn la Hoà ng Bắc Thiên, hắn là Bắc Vô Âu, là môn chủ của Vô Âu Môn, trong lòng bà n tay hắn vẫn giữ lấy những chiếc Ä‘inh tai nho nhá», bà n tay hắn Ä‘au tá»±a nhÆ° trái tim hắn.
Lk đứng ở xa nhìn theo bóng lưng Hoà ng Bắc Thiên, nhìn theo dáng Hữu Hi. Chưa từng có ai chú tâm đến hắn, không ai nhìn thấy cả, đôi mắt đen ánh lên nỗi đau, mang theo chút lệ quang
Hữu Hi đứng ở ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng xa lạ, trái tim má» mịt, vẫn tưởng đã được giải thoát khá»i nhÆ°ng trái tim vẫn bị giam cầm vì lẽ nà o đó. NHìn dòng ngÆ°á»i nhá»™n nhịp, nà ng không biết đâu là đưá»ng nên Ä‘i, thở dà i má»™t tiếng, nà ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
Äá»™t nhiên có đôi bà n tay nhá» bé dịu dà ng bắt lấy tay nà ng, Hữu Hi cau mà y cúi đầu nhìn lại, trÆ°á»›c mắt là má»™t gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn nhÆ°ng rất bẩn, quần áo lum lã, tay Ä‘á»™i mÅ©, đôi mắt giảo hoạt quá»· quái.
Hữu Hi sững ngÆ°á»i, miệng vo tròn thà nh chữ o, tiểu tá» nắm lấy tay nà ng khẽ mỉm cÆ°á»i để lá»™ ra gÆ°Æ¡ng mặt đáng yêu, hà m răng trắng noãn.
“Äi theo taâ€- Tiểu tá» kéo tay nà ng Ä‘i đâu đó.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i và o má»™t viện đã tan hoang, Hữu Hi không kiá»m được kêu lên: “Thái Hòa, ngÆ°Æ¡i sao còn ở đây?
“hu?â€- Thái Hòa ra hiệu cho Hữu Hi nhá» giá»ng. “Sau khi Thẩm Thẩm thả ta Ä‘i, ta liá»n trốn sau đó gạch thúc thúc, ta nói cho hoà ng thúc biết thẩm ở đâu, nhÆ°ng lúc hoà ng thúc tìm tá»›i, thẩm thẩm không có ở đóâ€
NhÆ°ng váºy không phải Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bắt nà ng Ä‘i? Hữu Hi trong lòng thầm Ä‘oán, chẳng lẽ là Miêu Hồng? NhÆ°ng tại sao nà ng ta lại Ä‘em nà ng và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ở cùng nhau? Chẳng lẽ muốn Hoà ng Bắc Thiên lầm.
“NhÆ°ng tại sao lại không ở cùng hắn?â€- Hữu Hi kinh ngạc, Thái Hòa là má»™t vị công chúa, bây giá» lại biến thà nh đứa trẻ ăn xin, lÆ°u lạc đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, không thể tưởng tượng nổi.
Thái Hóa nháy mắt, đắc ý nói: “Hoà ng thúc đêm qua ra lệnh cho Cao Mạc há»™ tống ta hà o cung, nhÆ°ng ta trốn Ä‘i lại sợ bị hoà ng thúc phát hiện nên má»›i cải trăng thà nh tên ăn xin, kỹ thuáºt ngụy trang của ta cÅ©ng rất lợi hạiâ€
“NhÆ°ng mà , ngÆ°Æ¡i ở bên ngoà i rất nguy hiểm, ngÆ°Æ¡i nên nghe lá»i hoà ng thúcâ€
Thái Hòa cau mà y, lắc đầu: “Ta không muốn vá», trong cung nhÆ° cái lồng sắt, bên ngoà i chÆ¡i vui thế nà y đợi ta chÆ¡i đủ rồi sẽ quay vá»â€
“Váºy ngÆ°Æ¡i định thế nà o?â€- Chuyện nà y rất nguy hiểm.
“Hoà ng Thẩm thẩm váºy còn ngÆ°á»i tÃnh Ä‘i đâu, ngà y hôm qua không phải ở cùng Hoà ng thúc sao?â€
“Thái Hòa ngÆ°Æ¡i biết ngà y hôm qua ta tại sao lại ở đó đúng không?â€
Thái Hòa lắc đầu: “KHông biết, ta chỉ biết lúc ta cùng Cao Mạc Ä‘i chÆ¡i vỠđã nhìn thấy thẩm thẩm nằm trên giÆ°á»ng Hoà ng thúc, sau đó hoà ng thúc Ä‘uổi ta ra ngoà i, nói muốn là m chuyện ngÆ°á»i lá»›n, trẻ con không được xemâ€
Hữu Hi cau mà y, vẻ mặt thẹn thùng không ngá» Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại là m chuyện nà y vá»›i nà ng, trong lòng vừa giáºn vừa xấu hổ.
“Hoà ng thúc của ngÆ°Æ¡i ta không dám khen tặngâ€
Thái Hòa bảo vệ Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói: “Hoà ng thúc tốt lắm a, lại còn anh tuấn nÆ°á»›c, đối vá»›i thẩm thẩm luôn má»™t má»±c chung thủy, thẩm thẩm sao lại không thÃch hoà ng thúcâ€
“Hắn là hoà ng thúc của ngÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nói đỡ cho hắnâ€- Hữu Hi dùng tay nhéo gÆ°Æ¡ng mặt nhá» nhắn của Thái Hòa.
Thái Hòa hai tay chống hông, miệng mở to,tức giáºn: “Ta gan, ngÆ°Æ¡i dám nhéo mặt bổn cung, muốn chết sao?â€
Hữu Hi nghiêng nghiêng nhìn Thái Hòa: “Công chúa gì chứ, ngÆ°Æ¡i bây giá» chỉ là tên ăn xin không phải sao?â€
GÆ°Æ¡ng mặt Thái Hòa lá»™ ra nụ cÆ°á»i tinh quái, nà ng thÃch Hữu Hi vì cảm thấy không cần gò bó, ai ai cÅ©ng biết thân pháºn nà ng nên luôn tá» ra nịnh hót, chỉ có Hữu Hi và hoà ng thúc má»›i là những ngÆ°á»i quan tâm nà ng tháºt sá»±.
“Thẩm thẩmâ€
“Gá»i ta tá»· tá»·â€
“NgÆ°á»i đã già rồiâ€
Hữu Hi chán nản nói: “Không được gá»i thẩm thẩmâ€
“Váºy gá»i cái gì?â€
“Gá»i ta Tiểu Lụcâ€- Hữu Hi nhá»› tên lúc nà ng cải nam trang.
“Tiểu Lục?â€- Thái Hòa cau mà y, sau đó liá»n cao hứng. “Thẩm sợ bị phụ hoà ng phát hiện nên má»›i đổi tên Tiểu Lục, váºy được ta sẽ gá»i là Tiểu Thấtâ€
“NgÆ°Æ¡i biết phụ hoà ng ngÆ°Æ¡i muốn bắt ta sao?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết, nhÆ°ng thẩm thẩm yên tâm, Tiểu Thất đây sẽ bảo vệ ngÆ°á»i, sẽ không để phụ hoà ng bắt ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa Tiểu Thất cam Ä‘oan, chết cÅ©ng không nói hà nh tung của ngÆ°á»i cho phụ hoà ng biếtâ€
Hữu Hi xoa xoa đầu Thái Hòa: “Ta phải Ä‘i đây, ngÆ°Æ¡i Ä‘i tìm Hoà ng Thúc nhÆ° thế sẽ an toà n hÆ¡n.â€
“Thẩm Thẩm muốn Ä‘i đâu, chẳng lẽ lại bá» rÆ¡i Tiểu Thất sao?â€- Thái Hòa vẫn nhÆ° cÅ© bÆ°á»›ng bỉnh gá»i Hữu Hi thẩm thẩm.
“Thái Hòaâ€- Hai ngÆ°á»i không cùng má»™t con Ä‘Æ°á»ng, Thái Hòa là con gái của hoà ng đế, hoà ng đế lại muốn bắt nà ng, hÆ¡n nữa Thái Hòa lại còn là chất nữ của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
“Thẩm Thẩm, hay ngÆ°á»i gia nháºp cái Bang, chúng ta cùng nhau sống, nhÆ° váºy phụ hoà ng cÅ©ng không tìm ra ngÆ°á»i, cÅ©ng không tìm ra ta, nếu nhÆ° phụ hoà ng phát hiện, ta sẽ dùng thân pháºn công chúa bảo vệ tÃnh mạng cho thẩm thẩm. Thẩm Thẩm đừng bá» Thái Hòa, Thái Hòa Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c sợ lắm…â€
Cái Bang? Hữu Hi ngẩn ra: “Cái gì Cái Bang? NgÆ°Æ¡i nhanh nhÆ° váºy đã và o Cái Bang?â€
“Äi theo ta aâ€- Thái Hòa lôi kéo Hữu Hi. “Ta mang Thẩm Thẩm Ä‘i gặp bang chủâ€
Hữu Hi cÅ©ng biến thà nh kẻ ăn xin, cả ngÆ°á»i mặc quần áo nam rách nát, đầu tóc rối bù, trên mặt còn dÃnh vết nhÆ¡, tay cầm gáºy đả cẩu, tay còn lại cầm chén bể.
Nà ng gá»i là tiểu Lục, Thái Hòa gá»i Tiểu Thất, hai ngÆ°á»i cùng hợp tác. NhÆ° váºy cÅ©ng tốt, không ai biết nà ng, Vì Cái Báng, Hữu Hi vẫn nghe đến truyá»n thuyết vá» Hồng Thất Công rất thần bÃ, kỳ tháºt chẳng qua là lãnh đạo những ngÆ°á»i ăn xin thà nh má»™t thể thống nhất
Bang chủ cÅ©ng có và i phần nghÄ©a khà khiến cho Hữu Hi nhá»› tá»›i Hồng Thất Công trên tivi râu mép dà i bạc trắng, quần áo lam lÅ©, luôn lÆ°á»i biếng nằm ngủ trong miếu.
Xin cÆ¡m cÅ©ng có quy luáºt, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u phụ trách má»™t nÆ¡i, Hữu Hi cÅ©ng phải bá»™i phục Thái Hòa trong thá»i gian ngắn nhÆ° thế lại và o được Cái Bang, Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t công chúa lại có thể trở thà nh ăn mà y chịu khổ.
Nà ng cÅ©ng hiểu cuá»™c sống nà y giống nhÆ° trò chÆ¡i, xin cÆ¡m cÅ©ng là má»™t môn kỹ thuáºt sống, lúc bắt đầu chỉ có chút cháo, sau đó dần ần tÃch lÅ©y kinh nghiệm thì được tiá»n, cuá»™c sống nhÆ° thế nà y chẳng qua chỉ là liếm vết thÆ°Æ¡ng lòng, che Ä‘i thứ tình yêu Ä‘au khổ.
Thá»i gian trôi qua ná»a tháng, mùa xuân đến, sau khi nháºn cÆ¡m tối, các vị đồng đạo trong Cái Bang hÆ°á»›ng đến bang chủ báo cáo thu hoạch trong ngà y.
“Má»i ngÆ°á»i thu hoạch rất tốtâ€- Bang chủ mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, râu mép rung lên, bảo má»i ngÆ°á»i tản ra nghỉ ngÆ¡i, nhÆ°ng lại nhìn Hữu Hi và Thái Hòa gá»i: “Tiểu Lục, Tiểu Thất, thà nh tÃch của hai ngÆ°á»i kém nhất, ngay cả tiá»n và rau Ä‘á»u Ãt nhất, phạt hai ngÆ°á»i tối nay đứng tấn aâ€
Hữu Hi cau mà y, không phục nói: “NhÆ°ng rõ rà ng chúng tôi được tiá»n và rau nhiá»u nhất mà !â€
Lão bang chủ nhÆ°á»›ng mà y: “Ta nói các ngÆ°Æ¡i Ãt thì Ãt, còn dám cãiâ€
Bang chủ hằng ngà y luôn hòa ái sao hôm nay lại châm chÃch nhÆ° thế, Hữu Hi không khá»i thầm nghÄ©.
“Bổn bang chủ bảo hai ngÆ°á»i tối nay đứng tấn trung, xem các ngÆ°Æ¡i ban ngà y còn dám lÆ°á»i biếng không!â€
Hữu Hi sá» sá» mÅ©i: “Bang chủ, sao ta phải đứng tấn chứ?â€
Bang chủ tức giáºn gõ cây gá»— xuống đất, trách mắng: “Nói nhảm nhiá»u nhÆ° váºy là m gì, nếu không nghe lá»i, ngà y mai ta trục xuất hai ngÆ°Æ¡iâ€
Hữu Hi nhìn lão bang chủ, thay Tiểu Thất cầu xin: “NhÆ°ng Tiểu Thất còn nhá» nhÆ° thế, trá»i lại lạnh, phạt mình ta là đượcâ€
“Hai ngÆ°á»i cùng chịu phạt, không có thÆ°Æ¡ng lượng gì hếtâ€
Tiểu Thất là m mặt quỷ vỠphái bang chủ, Hữu Hi cũng không ngại.
“haizâ€
Hai ngÆ°á»i nhìn trá»i, cùng nhau thở dà i, cùng nhau cúi đầu, cùng nhau quay đầu, bất đắc dÄ© nhún vai
Khi đêm xuống, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngủ, chỉ có Hữu Hi và Tiểu Thất đứng tấn, bang chủ còn phát ra tiếng lầm bầm. Sáng hôm sau, Hữu Hi cùng Thái Hòa bị ánh mặt trá»i là m chói mắt mà thức giấc, hai ngÆ°á»i đêm qua đứng tấn sang nay lại ngủ trên cá» trong ngôi miếu.
“Hai tên tiểu quá»· lÆ°á»i nà y mau đứng lên, kêu các ngÆ°Æ¡i đứng tấn các ngÆ°Æ¡i lại ngủâ€- Bang chủ dùng cây gáºy trong tay gõ và o gốc cây ba cái là m nó rung lên.
Hữu Hi cùng Thái Hòa đứng lên, nhìn lão bang chủ, không biết hai ngÆ°á»i đã đắc tá»™i gì mà bị bang chủ hà nh hạ thế nà y.
“Hai ngÆ°á»i thà nh tÃch quá kém, ta hôm nay kiếm thêm ngÆ°á»i khác đến giúp đỡ, sau nà y hai ngÆ°á»i cùng nam nhân tên Liá»…u Nguyệt Hạng phụ trách thà nh namâ€
Bang chủ tìm đồng bá»n má»›i cho cả hai, Hữu Hi Ä‘ang ngái ngủ bá»—ng sáng bừng, đầu óc thanh tỉnh.
“Và o Ä‘iâ€- Bang chủ nhìn ra ngoà i cá»a hét to.
Hữu Hi và Thái Hòa Ä‘á»u nhìn ra cá»a, chỉ thấy má»™t nam nhân cao tráng Ä‘i từ cá»a và o. Thân hình cao lá»›n, tráng kiện, quần áo có và i mảnh vá, đầu Ä‘á»™i mÅ© rá»™ng và nh, che nghiêng mặt.
Trong lòng dâng lên cảm giác quen thuộc, Hữu Hi cau mà y, trong lòng rất bất an, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân.
Nam nhân dùng tay, kéo và ng mũ ra sau để lộ dung nhanh,Hữu Hi nhìn thấy gương mặt nam nhân như nhìn thấy quỷ. Gương mặt lạnh lùng, mắt phượng hẹp dà i, trên mặt và i vệt đen, cũng không thể che đi sự tuấn mỹ của hắn.
“Sau nà y ba ngÆ°á»i cùng nhau hy vá»ng đạt được thà nh tÃch tốt, lão tá» ta còn có việc, sẽ Ä‘i ra ngoà i rất lâu, các ngÆ°Æ¡i không được lÆ°á»i biếngâ€- Bang chủ nói xong xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i
Hữu Hi nhìn nam nhân trÆ°á»›c mắt, háºn đến nghiến răng, cúi đầu nhìn Thái Hòa, tiểu tá» nà y dám bán đứng nà ng. Thái Hòa chống lại mắt Hữu Hi, chá»™t dạ cÆ°á»i
Nà ng sao lại quên mất, hai thúc cháu nà y cùng má»™t dạ vá»›i nhau, Hữu Hi bá»±c mình Ä‘i ra ngoà i. Cánh tay dà i của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng duá»—i ra cản Ä‘Æ°á»ng nà ng: “Sao váºy, vừa nhìn thấy ta là sợ ta hay yêu ta?â€
“Mặt dà y†Hữu Hi cau mà y, giáºn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hắn sao lại nhÆ° âm hồn không tan thế chứ.
Thái Hòa Ä‘i tá»›i bên cạnh, tay kéo quần áo Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, bảo hắn khom lÆ°ng xuống, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi, cúi ngÆ°á»i xuống.
Thái Hòa dùng đôi bà n tay nhá» bé nhéo mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, quay đầu nghiêm túc nói vá»›i Hữu Hi: “Tiểu Lục, mặt hắn không có dà y a, không khác chúng ta lắm đầuâ€- Sau đó lại còn banh môi Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ra. “HÆ¡n nữa hà m răng của hắn rất trắng aâ€
Hữu Hi trợn tròn mắt, không biết nên khóc hay nên cÆ°á»i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy vuốt đầu Thái Hòa, bên môi nở nụ cÆ°á»i.
Thái Hòa tủm tỉm cÆ°á»i kéo tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Hữu Hi: “Mau Ä‘i thôi, nếu cháºm trá»… không kiếm được đồ ăn quay vá» sẽ bị bang chủ mắngâ€
Lăng Khiếu Dương đi trước, Thái Hòa ở giữa, Hữu Hi bị Thái Hòa kéo đi trong lòng miễn cưỡng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tay bÆ°ng bát, tay cầm gáºy, ngay cả hình tượng đó cÅ©ng không tổn hại đến khà độ của hắn. Hữu Hi cùng Thái Hòa Ä‘i sau Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, chỉ thấy hắn Ä‘ang Ä‘i Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại, tay cầm gáºy, ngăn cản má»™t ngÆ°á»i nam nhân Ä‘ang Ä‘i ngang qua
“NgÆ°Æ¡i… muốn là m gì?â€- Nam nhân cau mà y, trong mắt mang theo sợ hãi ngá» vá»±c nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quÆ¡ quÆ¡ cái bát trong tay: “Không thấy sao, xin cÆ¡m!â€- Nói tá»± nhiên, lại có việc xin cÆ¡m khiến ngÆ°á»i ta sợ hãi, xin cÆ¡m mà kiêu ngạo nhÆ° thế!
Hữu Hi cùng Thái Hòa nhìn nhau, rõ rà ng không phải xin cơm mà là ăn cướp
“Ăn cÆ°á»›p sao?â€- Quả nhiên nam nhân kia quát to, xoay ngÆ°á»i chạy biến, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng duá»—i chân khiến cho nam nhân kia ngã xuống đất.
Hắn dùng chân dẫm lên ngÆ°á»i nam nhân, bÆ°ng bát trong tay đặt trÆ°á»›c mặt nam nhân, đôi mắt lạnh lùng nhìn. Nam nhân nhÆ° hiểu biết liá»n móc tiá»n trong túi ra thả và o bát Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i thả lá»ng chân, nam nhân chỉ biết đứng dáºy bá» chạy.
VÆ°Æ¡ng gia xin cÆ¡m quả nhiên không bình thÆ°á»ng.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng quay lại, cÆ°á»i thản nhiên, Thái Hòa còn vÆ°Æ¡n ngón tay cái tán đồng: “Quả nhiên không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng, sau nà y ngÆ°Æ¡i là sÆ° phụ của taâ€
Công chúa cũng không còn là công chúa.
Hôm nay thu hoạch được nhiá»u, buổi tối quay vá» báo cáo cho bang chủ rồi tá»± tản Ä‘i tìm chá»— ngủ.
Hữu Hi cÅ©ng muốn rá»i khá»i nÆ¡i nà y, mấy ngà y qua, dù Ä‘au lòng dù khóc vì Hoà ng Bắc Thiên, dù Ä‘i xin cÆ¡m sống cuá»™c sống thấp hèn. NhÆ°ng khoảng thá»i gian qua nà ng mất Ä‘i tá»± do, nói trắng ra cÅ©ng vì che dấu thân pháºn.
Không có gánh nặng, không có áp lực, cùng Thái Hòa vui chơi giữa nhân gian, buông thả bản thân, bây giỠcó Lăng Khiếu Dương tham gia và o, là m cho lòng nà ng luôn trầm lắng.
Hắn thÆ°Æ¡ng tổn nà ng quá nhiá»u lần nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»n bù rất nhiá»u, nà ng có thể không háºn hắn nhÆ°ng và o đêm đó cách đây không lâu nà ng lại chán ghét hắn. Hữu Hi ngồi trên nóc nhà , nhìn trá»i sao, nghÄ© tá»›i lại khó chịu, Hoà ng Bắc Thiên của nà ng có thể vá» sao.
“Äang nghÄ© gì váºy, nghÄ© tá»›i ta sao?â€- Thân hình cao lá»›n của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng xuất hiện trong tầm mắt nà ng, gá»i nà ng quay vá», hắn ngồi xuống bên cạnh nà ng.
Hữu Hi đứng phắt dáºy, nhÆ°ng cánh tay dà i của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại giữ lấy thắt lÆ°ng nà ng: “Vá»™i và ng nhÆ° thế là m gì?â€
“Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i tiếp tục vô lại đến khi nà o chứ?â€
“Ta chỉ muốn Ä‘uổi theo ngÆ°Æ¡i phụ nữ mình yêu, có gì sai sao, đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta, ta chỉ hy vá»ng nà ng có thể yêu tai, không sai chứ?â€
“Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i là m nhiá»u chuyện tổn thÆ°Æ¡ng ta nhÆ° thế, ngÆ°Æ¡i cảm thấy ta sẽ yêu ngÆ°Æ¡i sao?â€
“Phải, ta từng là m nà ng tổn thÆ°Æ¡ng, ta có sai, nhÆ°ng chẳng lẽ nà ng chÆ°a từng sai?â€
“Yêu và Không thÆ°Æ¡ng là hai chuyện khác nhau, ta không yêu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có hiểu không!â€
“Nà ng thÆ°Æ¡ng hắn đến váºy sao, hắn lấy nữ nhân khác nà ng vẫn yêu hắn, chẳng lẽ đầu óc nà ng hÆ° rồi sao?â€
“NgÆ°Æ¡i yêu ta sao Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng?â€- Hữu Hi trừng mắt nhìn hắn. “Ta đã có chồng, ngÆ°Æ¡i tại sao vẫn yêu ta, ngÆ°Æ¡i có bệnh hay không?â€
“Chúng ta Ä‘á»u có khuyết Ä‘iểm đúng là trá»i sinh má»™t đôi sao?â€- Hắn lạnh lùng mỉm cÆ°á»i,.
“NgÆ°Æ¡i quả tháºt là mặt dà y mà â€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vô lại: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đã từng chứng minh mặt ta không dà y, hÆ¡n nữa hà m răng rất trắngâ€
Hắn vừa cÆ°á»i vừa nói, Hữu Hi lại không cÆ°á»i nổi, há»i: “Nói cho ta biết đêm hôm đó xảy ra chuyện gì, ta sao lại ở cùng ngÆ°Æ¡iâ€
“Ta còn muốn há»i nà ng, ná»a đêm bò lên giÆ°á»ng ta, là nam nhân còn không nhịn được, huống chi, ta sá»›m đã muốnâ€
“NgÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi chán nản, phẫn ná»™, nhục nhã khiến nà ng muốn tát và o mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Tay bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bắt được: “Phụ nữ đừng nên thô bạo nhÆ° thếâ€
Hữu Hi giãy dụa, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng buông tay, Hữu Hi xoay ngÆ°á»i nhảy khá»i nóc nhà .
Lăng Khiếu Dương thì ngồi trên nóc nhà , hai mắt thâm sâu không biết đang suy nghĩ gì.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»±a hồ biết ý định của Hữu Hi, hắn cùng Thái Hòa quấn lấy nà ng, quan sát nà ng, không để nà ng bá» Ä‘i. MỘt đêm ná», Hữu Hi cùng Thái Hòa ăn cÆ¡m tối xong, nằm trên đống có khô ngủ thiếp Ä‘i.
Ná»a đêm Ä‘á»™t nhiên thức dáºy, tÃnh bá» Ä‘i nhÆ°ng rồi nhắm mắt lại sau đó không há» thức dáºy, ngủ thiếp Ä‘i. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng xuất hiện bên cạnh Hữu Hi, Thái Hòa cÅ©ng tỉnh dáºy, ánh mắt của hai ngÆ°á»i dÃnh và o nhau.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Hữu Hi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i. Thái Hoa nhìn theo bóng lÆ°ng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, trên mặt không còn nét vui tÆ°Æ¡i của ngà y, mà thêm chút Æ°u thÆ°Æ¡ng, nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bá» Ä‘i, nà ng lại nằm xuống ngủ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Hữu Hi tá»›i má»™t căn nhà dân mà hắn đã thuê, Ä‘em Hữu Hi nhẹ nhà ng đặt trên giÆ°á»ng. Ngón tay vuốt ve mặt nà ng, mi mắt, trong đôi mắt ẩn chứa sá»± si mê nhung nhá»›, hắn vô lại nhÆ° thế cÅ©ng nên cho nà ng xem.
Cởi quần áo cả hai, hắn là m chuyện mình muốn là m, hôn nà ng, muốn nà ng, đau lòng muốn nà ng một lần cuối, đây là đêm cuối hắn muốn nà ng.
Trá»i đã sáng, cả ngÆ°á»i Hữu Hi không còn chút sức lá»±c tỉnh lại, sau khi mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng má»™t lát cảm giác cả ngÆ°á»i bị váºt gì đó đè nặng. Náng cúi đầu nhìn thấy cánh tay dà i, nà ng xoay ngÆ°á»i, thấy gÆ°Æ¡ng mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, còn cả lồng ngá»±c kiên cố của hắn.
Trái tim Hữu Hi thẫn thá», trong lòng ý thức chuyện xảy ra, nà ng tức giáºn, ba má»™t tiếng, tay tát và o mặt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Cái tát không chút lÆ°u tình đánh thức hắn dáºy, hắn mở đôi mắt Ä‘en âm trầm nhìn nà ng.
Hữu Hi đứng dáºy, Ä‘au lòng không nguôi, dùng gối quất và o ngÆ°á»i hắn, Ä‘au Ä‘á»›n thét to: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ta háºn ngÆ°Æ¡i, ta háºn ngÆ°Æ¡i, tại sao lại là m thế, tại sao!â€- Tại sao ngay cả chút cảm kÃch cuối cùng Ä‘á»u phải hủy Ä‘i, tại sao lại nhục nhã nà ng.
Tay hắn bắt lấy tay nà ng, lạnh lùng nói: “Ta muốn thì muốn thôiâ€
Hắn muốn? Hắn muốn thì có thể là m sao, là m nhÆ° thế vá»›i nà ng? Hữu Hi phẫn ná»™ rống to: “Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ta háºn ngÆ°Æ¡i, háºn ngÆ°Æ¡i!â€
Hắn đứng dáºy ngón tay thon dà i cầm lấy quần áo, đôi mắt lạnh lùng nhìn Hữu Hi, thân thể hÆ°á»›ng vá» trÆ°á»›c, tay giữ lấy eo Hữu Hi, đôi môi hôn lên bá» môi Ä‘á» má»ng Ä‘ang nói háºn của nà ng, tà n nhẫn hôn, cuối cùng rá»i Ä‘i: “Háºn sao, tùy nà ng, nhÆ°ng ta yêu nà ngâ€
Nói xong hắn xoay ngÆ°á»i Ä‘i.
Hữu Hi tức giáºn khóc, Ä‘au khổ, tại sao lại muốn nhÆ° thế, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, tại sao…..
Ngà y sau đó, Lăng Khiếu Dương cùng Thái Hòa biến mất…
Bạn của nà ng, tiểu Thái Hòa cũng không thấy đâu…
Hai ngÆ°á»i cứ nhÆ° váºy biến mất trong thế giá»›i của nà ng, nà ng lại lẻ loi má»™t mình.
Còn Hoà ng Bắc Thiên vẫn Ä‘iên cuồng là m chuyện của mình, nà ng đợi không được Hoà ng Bắc Thiên của nà ng nữa rồi. Bắc Thiên ngà y cà ng xa, xa đến mức khiến nà ng tuyệt vá»ng, nà ng xa Hoà ng Bắc Thiên đã má»™t tháng.
Má»™t tháng cuá»™c sống của nà ng đã phát Ä‘iên, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn không há» xuất hiện, sợ hắn xảy ra chuyện khiến nà ng rất Ä‘au khổ. GÆ°Æ¡ng mặt ôn nhu, lạnh lùng của Hoà ng Bắc Thiên, nụ cÆ°á»i của hắn, vẻ mặt Ä‘iên cuồng hiện lên trong đầu nà ng.
Trái tim Ä‘au Ä‘á»›n thắt lại, nà ng không thể đợi hắn quay vá». Hữu Hi rá»i Ä‘i Cái Bang, má»™t mình phiêu linh.
Lúc chia tay, bang chủ tặng nà ng con ngá»±a, nói lúc ở trong bang nà ng cố nhiá»u cố gắng to lá»›n bảo nà ng Ä‘i Ä‘Æ°á»ng cẩn tháºn. Hữu Hi tạ Æ¡n bảng chủ, cởi ngá»±a lên Ä‘Æ°á»ng. Không há» có chủ Ä‘Ãch Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng Bắc, không hiểu tại sao lại Ä‘i bến đó, chỉ là nà ng muốn Ä‘i hÆ°á»›ng bắc.
Äồng Thà nh ở hÆ°á»›ng Bắc.
Hữu Hi chÆ°a ra khá»i thà nh bao lâu, đã nghe bên tai vang lên những âm thanh lá»›n khiến nà ng bất an. Hữu Hi giục ngá»±a Ä‘i vá» trÆ°á»›c, thấy mÆ°á»i mấy nam nhân mặc cẩm y.
Hữu Hi thất kinh, quay đầu ngựa, muốn lui lại, nhưng phát hiện mình đã bị vây khốn.
“Các ngÆ°Æ¡i là ai?â€- Hữu Hi cau mà y quát to.
Nam nhân dẫn đầu nhìn Hữu Hi, chỉ và o nà ng: “Ta muốn lấy mạng của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°a tay chịu trói Ä‘iâ€
Là ngÆ°á»i của hoà ng đế, trái tim Hữu Hi lạnh ngắt, nhìu ngÆ°á»i nhÆ° thế nà ng đánh không lại, nà ng giục ngá»±a nhắm vá» phÃa Ãt ngÆ°á»i lao Ä‘i, nam nhân dãn đầu thi thân, đá và o nà ng, Hữu Hi thất kinh, tránh má»™t cÆ°á»›c của hắn, ngÆ°á»i từ trên ngá»±a ngã xuống, đứng dáºy cùng những ngÆ°á»i nà y đánh nhau.
Hữu Hi công phu không cao, ban đầu có thể ứng phó, đánh lui và i ngÆ°á»i, nhÆ°ng đối phÆ°Æ¡ng là thủ vệ hoà ng cung táºp luyện kÄ© cà ng, vừa sau mấy chiêu, Ä‘ao kiếm đã ká» cổ Hữu Hi
|
11-10-2013, 01:23 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Hữu Hi bị hoà ng đế bắt Ä‘i, chỉ vì muốn bắt nà ng mà hoà ng đế tốn không Ãt công sức. Nếu nhÆ° bắt không được ngÆ°á»i, bá»n há» chắc chắn sẽ Ä‘Æ°a đầu để hoà ng đế trút giáºn.
ChÃnh bá»n há» cÅ©ng không biết bà máºt trên ngÆ°á»i Hữu Hi, chẳng là nghe theo lệnh hoà ng đế áp giải Hữu Hi vá» kinh thà nh. Vất vả lắm má»›i tóm được ngÆ°á»i, dÄ© nhiên bá»n ho vừa vui mừng cÅ©ng vừa phải cẩn tháºn trông coi tránh để tá»™i nhân chạy mất.
Bá»n há» trói Hữu Hi lại, không ồn à o cẩn tháºn nhảy lên ngá»±a quay trở vá» kinh thà nh hồi báo.
Bá»n há» nhất định phải mang quả cam ngá»t nà y vá» cho hoà ng đế, nếu không bá»n há» sẽ mất mạng giống nhÆ° những kẻ đã để Hữu Hi chạy thoát.
Hữu Hi miệng không thể nói, cố gắng Ä‘á»™ng Ä‘áºy cÅ©ng không được. Hữu Hi háºn bản thân không tránh khá»i số pháºn, trách mình tà i nghệ há»c không thong minh, chỉ đánh được hai ba chiêu đã bị bắt. Biết thế nà y, nà ng há»c khinh công cho tháºt giá»i để chạy mất. Xe ngá»±a Ä‘i ngang qua khách Ä‘iếm thì dừng lại.
Chỉ nghe bên ngoà i có ngÆ°á»i la lá»›n: “Tá»›i giỠăn rồi, trá»i cÅ©ng bắt đầu tối khách quan ở lại Ä‘iâ€
Hữu Hi trong lòng thầm suy nghÄ©, nhúc nhÃch trên ngá»±a, thở gấp, bản thân yếu á»›t thế nà y là m sao tá»± chạy trốn.
Bá»n há» dừng lại nghỉ tạm, chủ yếu là ăn rồi ngủ vốn muốn tiếp tục Ä‘i vá» hoà ng thà nh trÆ°á»›c khi trá»i sang.
Tên thủ lÄ©nh cÅ©ng không cho phép nà ng ăn uống. Hữu Hi cÅ©ng tá»± bình tÄ©nh lại, chÆ°a được bao lâu, trong đêm tối nà ng nghe đám ngÆ°á»i nói.
“Äại nhân, ở đây địa hình hiểm trở, không biết khi nà o có kẻ đánh lén, huống chi trá»i đã tối, không bằng nghỉ chân, chá» trá»i sang rồi Ä‘i tiếp, tránh bị táºp kÃchâ€
Äám ngÆ°á»i trầm mặc xuống, sau đó má»™t giá»ng nói lanh lảnh cất lên: “Äược rồi, chúng ta nghỉ, canh giữ tên tá»™i nhân cho tốtâ€
……. >> Thiếu<<
Cá»a bị đánh sáºp, trong bóng tối má»™t bóng ngÆ°á»i má» nhạt, kéo khăn che miệng Hữu Hi xuống, nà ng kinh hô: “Thả ta ra, cho ta xuốngâ€
“Bá»›t nói Ä‘iâ€- Nam nhân không há» có ý tốt quát má»™t tiếng
“Dừng lại, các ngÆ°Æ¡i là do ai sai bảo là m? Lợi dụng lúc bá»n ta Ä‘ang ăn uống nghỉ ngÆ¡i mà tá»›i không sợ là m bá»n ta nghẹn chết sao? Theo hoà ng thượng thì sống chống thì chết?â€- Má»™t mÅ©i kiếm hÆ°á»›ng ra, không để cho ngÆ°á»i kia kịp quát nữa.
“Äánh cho taâ€- Nam nhân thủ thế, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘i qua, Hữu Hi nghe âm thanh leng keng của kiếm, sau đó tay nà ng bị Ä‘au.
Nam nhân thô lỗ nắm lấy tay nà ng túm đi, Hữu Hi cảm giác cổ tay tê cứng, nam nhân cũng không hỠnhẹ tay.
“Bây giá» không phải là lúc quan tâm nhiá»u nhÆ° váºy, cần phải Ä‘i gấpâ€- Nam nhân cất cao giá»ng xé gió.
Kéo Hữu Hi Ä‘i vá» phÃa ngá»±a, tay nà ng nhÆ° muốn nổ lá»a, thiết sắt khóa tay bị nam nhân nắm, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên tay hắn buông ra không chạy nữa.
Trong đêm tối Ä‘en nhÆ° má»±c nà ng không cách nà o nhìn thấy toà n bá»™ cục diện, ánh trăng lúc nà y lại trốn Ä‘i má»i thứ Ä‘á»u mÆ¡ hồ, chỉ nhìn thấy xung quanh là rừng ráºm toát lên sá»± nguy hiểm, cúi đầu Hữu Hi há»—n loạn chạy nhìn tiếp vá» phÃa trong rừng.
Nà ng là m sao có thể trốn chứ, cổ tay bị thiết sắc khóa chặt, sức lá»±c đã kiệt. Hữu Hi chầm cháºm lê bÆ°á»›c, không chịu chạy Ä‘i. Nam nhân lại thét to: “Còn bần thần gì nữa, để mặc ta, chạy Ä‘iâ€
Hắn biết Hữu Hi chắc chắn sẽ không Ä‘i, nên vá»™i và ng nói: “Äược rồi, đượcâ€- Äám ngÆ°á»i nghe tiếng há» liá»n định vị Ä‘i tá»›i.
( Khúc nà y, Fijian sợ rằng nhiá»u ngÆ°á»i sẽ khó hiểu, nhÆ°ng tháºt sá»± Fijian hết cách rồi, nó không được chÃnh xác lắm, Ä‘oạn sau chất lượng edit sẽ tốt hÆ¡n)
Kẻ thông minh Ä‘á»u biết nếu bắt không được nà ng kẻ chết sẽ là há», há» sẽ trở thà nh cái bánh bao để hoà ng đế ăn sống, thứ hoà ng đế muốn chÃnh là ngÆ°á»i sống.
Äám ngÆ°á»i Ä‘uổi theo kiệt sức tá»±a và o gốc cây nghỉ ngÆ¡i, sau đó tên thủ lÄ©nh bất ngá» báºt dáºy nói: “Không ai thoát được, đừng cố gắng trốn nữa, mau ra đâyâ€
Ngoại trừ hai ngÆ°á»i ở đây còn ai sao? Tên thủ lÄ©nh không kiá»m được nhìn vá» phÃa rừng sâu. Âm thanh nhá» xÃu vang lên bên tay, mang theo chút âm u của từng núi: “NgÆ°á»i nà o!â€- Tên đầu lÄ©nh nam nhân hÆ°á»›ng vá» nÆ¡i phát ra âm thanh hô to.
Bất thình lình má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên cao bay xuống, hÆ°á»›ng vá» tên thủ lÄ©nh đâm tá»›i. Äầu lÄ©nh nam nhân kịch liệt đánh trả. Vòng ngÆ°á»i cÅ©ng vây lấy Hữu Hi, tránh để kẻ khác thừa cá» cÆ°á»›p ngÆ°á»i.
Trong bóng tối ngÆ°á»i của hoà ng đế dùng Ä‘ao kiếm ngăn cản. Không ai thấy rõ mặt ngÆ°á»i nà o, má»i thứ Ä‘á»u mÆ¡ hồ, tiếng bÆ°á»›c chân nhốn nháo. Äám thủ vệ sá»›m đã thÃch ứng bất cứ khi nà o cÅ©ng có thể ứng chiến.
Quả nhiên, từ trên cao má»™t và i bóng ngÆ°á»i từ trên cao bay xuống, hòa và o giảy vây. Hữu Hi bị Ä‘iểm huyệt không thể cá» Ä‘á»™ng, chỉ nghe tiếng Ä‘ao kiếm vang lên, tiếng chém giết la ó.
Trong đám ngÆ°á»i đánh giết, má»™t bóng ngÆ°á»i mà u trắng lợi dụng lúc không ai chú ý Hữu Hi liá»n Ä‘i tá»›i. Hữu Hi mở to mắt, sau đó tim kịch liệt nhảy lên..Hoà ng Bắc Thiên.. là hắn..
Lúc nà y lại truyá»n đến giá»ng cÆ°á»i kì lạ, trong cảnh đánh giết tiếng cÆ°á»i cao vút hòa và o rừng đêm. Tiếng cÆ°á»i nà y, Hữu Hi cà ng nghe cà ng thấy quen, nhÆ°ng không cách nà o nhá»› ra mình đã nghe ở đâu.
“Không ngá», ở đây lại náo nhiệt nhÆ° thế..â€- NÆ°Æ¡ng theo tiếng cÆ°á»i là má»™t giá»ng nói kiêu ngạo lãnh đạm.
Hữu Hi nhìn xung quanh tối Ä‘en, căn bản không thể nháºn ra ai trong đám ngÆ°á»i. Dáng ngÆ°á»i cao gầy, còn cả tiếng cÆ°á»i, Hữu Hi nghÄ© mãi má»›i nhá»› đến… lão nhân, lần đó lão nhân đã muốn lá»™t da nà ng
Từ ngÆ°á»i lão nhân toát ra mùi sát khÃ, cá»±c kì quá»· dị, hắn dùng tay chạm và o đầu hai ngÆ°á»i thủ vệ thì da thịt của há» liá»n nứt ra, âm thanh chấn Ä‘á»™ng vang lên, máu tÆ°Æ¡i chảy à o à o, tá»a ra mùi máu tanh nồng Ä‘áºm. Trong cảnh há»—n loạn, ba bóng Ä‘en cổ quái lại cùng xuất hiện, má»™t kẻ từ vách núi nhảy ra, má»™t đám ngÆ°á»i do Hoà ng Bắc Thiên dẫn đầu cùng má»™t kẻ quái gở.
Sau một hồi giao chiến
Lão nhân đúng là tà n bạo, thủ pháp kì diệu cá»±c kì tà n nhẫn, nếu kẻ nà o vô tình đắc tá»™i Ä‘á»u bị bẻ gãy đầu. Trên ngÆ°á»i hắn tá»a ra mùi máu tanh, bay vá» phÃa Hữu Hi muốn cùng nà ng chạy trốn,.. nhÆ°ng chÆ°a kịp thì má»™t bóng Ä‘em đã Ä‘em nà ng ôm và o lòng, táºp kÃch cá»±c kì bất ngá».
Lúc ngÆ°á»i nỠôm lấy nà ng, Hữu Hi cảm giác được thân pháºn của hắn, từ mùi thÆ¡, dáng ngÆ°á»i Ä‘á»u rất quen, phảng phất nhÆ° đã để lại ấn kà trong đầu nà ng, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, chẳng lẽ hắn muốn cùng lão nhân giao tranh.
Lão nhân cÆ°á»i to: “Muốn cùng bản tôn tranh ngÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i chÆ°a đủ bản lÄ©nh đâuâ€- Má»™t bà n tay thô to hÆ°á»›ng vá» phÃa Hữu Hi chá»™p tá»›i.
Lúc nà y thân Hoà ng Bắc Thiên cũng không ngừng di chuyển, kiếm trong tay hắn đâm tới, lão nhân gia dùng tay kẹp chặt đầu kiếm, dù cố hết sức thoát ra nhưng không thể, kiếm bị bẽ gãy..
Hoà ng Bắc Thiên hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cùng nhau đánh, Hữu Hi la lá»›n: “Dừng lại, Bắc Thiênâ€- Hữu Hi căng thẳng la to.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bảo vệ Hữu Hi, tránh xa khá»i sá»± táºp kÃch của đám thủ vệ, muốn bá» Ä‘i, nhÆ°ng xem ra rất khó. Lúc nà y ai cÅ©ng hÆ°á»›ng vá» Hữu Hi, từ đám ngÆ°á»i của Vô Âu Môn, đến cảnh vệ quân của hoà ng đế vẫn chÆ°a chịu rá»i Ä‘i, nhất quyết có được Hữu Hi
Ai ai cÅ©ng cẩn thẩn, không ngừng chém giết. Trong không trung trà n ngáºp mùi máu tÆ°Æ¡i, tiếng ngÆ°á»i chết kêu thảm thiết, hoặc là tiếng la sợ hãi vì rÆ¡i xuống vách núi, khiến Hữu Hi từng đợt run sợ.
Trong lúc đánh nhau, má»™t số chá»— sáng hiện lên, Hữu Hi nhìn thấy trên đất đầy ngÆ°á»i chết, nhịn không được buồn nôn.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng bị thÆ°Æ¡ng không Ãt, Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng chẳng khá hÆ¡n, cố gắng không để ai đến gần nà ng. Lão nhân gia cÅ©ng bị đám ngÆ°á»i đông đảo ép sát, quyết định đại khai sát giá»›i.
Mãi cho đến khi tảng sáng, đám ngÆ°á»i má»›i bị Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Hoà ng Bắc Thiên hạ gần hết, còn lại lão nhân gia.
Nà ng từ trÆ°á»›c tá»›i nay chÆ°a từng thấy ngÆ°á»i chết nhiá»u nhÆ° thế, những ngÆ°á»i nà y vì muốn bắt nà ng mà chết. Sắc mặt nà ng trắng bệch, nhăn nhúm, không ngừng run rẩy.
Lão nhân gia trên ngÆ°á»i Ä‘á»y máu, tóc bạc trắng bay tán loạn, hai mắt nhìn Hữu Hi tÄ©nh lặng mang theo dục vá»ng chiếm Ä‘á»at.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cùng Hoà ng Bắc Thiên đứng chung má»™t chá»—, bá»n há» Ä‘á»u cùng có má»™t mục tiêu, nhất trà bảo vệ Hữu Hi. Kiếm trong tay há» rung lên, nhÆ° chuẩn bị đánh má»™t tráºn sống chết.
Lúc lão nhân gia đến gần Hoà ng Bắc Thiên và Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, liá»n nói: “Cùng lên Ä‘i, hôm nay lão tá» ta rất có hứngâ€
Tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng rá»i khá»i Hữu Hi, đẩy nà ng ra sau, trên ngÆ°á»i hắn dÃnh máu từng bÆ°á»›c tiến lên, quay đầu lại nhìn Hoà ng Bắc Thiên nói: “Ở đây để ta giải quyết, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i Ä‘iâ€
Lại cÆ°á»i to: “Ai cÅ©ng đừng nghÄ© đến chuyện rá»i khá»iâ€- Nói xong lão phất tay áo hÆ°á»›ng vá» phÃa Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
Hoà ng Bắc Thiên cùng Lăng Khiếu Dương nghênh đón, Hữu Hi sợ hãi khẩn trương nhìn Hoà ng Bắc Thiên cùng Lăng Khiếu Dương giao tranh với lão nhân, bị thương như thế, lại còn yếu sức là m sao nhăn được, lỡ như chuyện xấu xảy ra…
Hữu Hi nhìn hai thi thể nằm trên đất, nà ng nhặt lấy má»™t cây Ä‘ao. Sắc mặt trắng toát, tay run rẩy hÆ°á»›ng vá» phÃa ba ngÆ°á»i Ä‘anh đánh nhau hô to: “NgÆ°Æ¡i muốn địa đồ đúng không?â€
Nà ng không do dá»± tá»± mình cắt và o, nếu nhÆ° váºy sẽ phá hủy Ä‘i địa đồ, không ai muốn Ä‘oạt nó nữa.
Hoà ng Bắc Thiên cùng Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng kinh hô, lão nhân cÅ©ng nóng lòng, ba ngÆ°á»i Ä‘á»u hÆ°á»›ng đến Hữu Hi muốn lấy cây Ä‘ao Hữu Hi Ä‘ang cùng để cứa và o da thịt, máu tÆ°Æ¡i chảy xuống, lồng ngá»±c nhói Ä‘au.
Xin lá»—i má»i ngÆ°á»i, ta không còn cách nà o khác, muốn thoát khá»i bóng tối thì chỉ có bản thân tá»± dùng dao phá Ä‘i.
“Nữ nhân, ngÆ°Æ¡i dám hủy kho báu của taâ€- Lão nhân quát to, bay vá» phÃa Hữu Hi.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngay láºp tức ôm lấy Hữu Hi, Hoà ng Bắc Thiên ngăn cản sá»± táºp kÃch của lão nhân, bị lão nhân phẫn ná»™ dùng má»™t chưỡng đánh bay.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ôm lấy Hữu Hi, nhìn máu trên lÆ°ng nà ng chảy xuống, hắn dùng vải ngăn lại. Lão nhân tức giáºn, thứ mà lão muốn dÄ© nhiên bị hủy Ä‘i là m sao có thể khoanh tay đứng nhìn, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng nhÆ° phát Ä‘iên bay vá» phÃa lão nhân, lão nhân tức giáºn chế trụ tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng. Hắn cố gắng dùng sức lợi dụng dáng ngÆ°á»i hất bay lão ra.
Hai tay đẫm máu nhanh đi điện mạnh bạo đánh tới. Hữu Hi lui vỠsau, tay lão từ trên cao quất xuống, Hữu Hi nhắm mắt khoanh tay nhìn sinh mạng mình đã khó giữ, trong khoảnh khắc, một âm thanh từ sau lưng vang lên, lão nhân dùng hai ngón tay thon dà i đâm xuyên qua mắt Hoà ng Bắc Thiên, máu tươi chảy xuống, giỠlúc nà y cũng không quên dùng sức lực còn lại bay tới chỗ Hữu Hi bảo vệ nà ng, rồi đau đớn ngã xuống
“Bắc Thiên..â€- Hữu Hi hoảng sợ hô to. Lòng nhÆ° bị má»™t Ä‘ao cắt nát. Hô hấp khó chăn, chăm chú nhìn Hoà ng Bắc Thiên, Hoà ng Bắc Thiên không thể nhìn thấy gì cả.
“Ta muốn giết ngÆ°Æ¡i, ta muốn giết ngÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi nhặt thanh Ä‘ao bên cạnh má»™t thi thể, nhÆ° kẻ Ä‘iên lao vá» phÃa lão đầu.
“Không biết sống chết mà â€- Lão nhân nhe răng đầu máu, mang theo sát khà muốn giết Hữu Hi, Æ°á»›c mÆ¡ bị hủy Ä‘i, lão phải giết nà ng.
“Lão tỠđáng chết, sao ngÆ°Æ¡i dám đả thÆ°Æ¡ng tiểu phiá»n phức của ta chứ. Ta giết ngÆ°Æ¡i!â€- Má»™t giá»ng nói tà ác cao cao vang lên,, ai cÅ©ng chÆ°a kịp phản ứng, chỉ thấy lão nhân ngừng lại, tay cÆ°á»›ng cứng giữa không trung nhÆ° bị trúng tà nhÆ°ng vẫn Ä‘i vá» trÆ°á»›c.
Lão cố gắng Ä‘i vá» trÆ°á»›c, thình lình má»™t cÆ¡n thình ná»™ bá»™c phát, ngá»±c kÃch Ä‘á»™ng cá»±c đại, mạch máu nÆ¡i cổ thắt chặt.
Lão nhÃu mà y, hai mắt trắng dã ai nhìn thấy cÅ©ng sợ, lão quay đầu lại nhìn nam nhân vừa tá»›i. Trong mắt hiện lên hình ảnh của vợ con. Äó là sâu trong tâm lão muốn quay vá» vá»›i ngÆ°á»i thân, nhÆ°ng không còn có thể là m gì nữa, thân thể thẳng tắp ngã xuống, chết Ä‘i…
Hix chất lượng edit bản 18 không tốt, mong mấy bạn thông cảm.
Mình biết là có nhiá»u bạn không hà i lòng vá»›i bản edit nà y, nên mình sẽ cố gắng cải thiện bản edit nà y. Các bạn Ä‘á»c tạm để nắm được diá»…n biến truyện. Cháp 18 nà y quan trá»ng là đoạn cúi, nhÆ° thế khi qua chap 19 sẽ dá»… hiểu hÆ¡n.
Nếu các bạn cảm thấy bản edit không tốt cứ vote 1 2 sao tháºt tình, không sao cả. Bởi vì nó tháºt sá»± không tốt
|
11-10-2013, 01:25 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au Ä‘á»›n bất tỉnh, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, hai vết Ä‘ao kia chém xuống cÅ©ng khiến Hữu Hi tróc da thịt, Ä‘au Ä‘á»›n thấu xÆ°Æ¡ng.
NHìn gÆ°Æ¡ng mặt đầy máu của Hoà ng Bắc Thiên, Hữu Hi Ä‘au nói không nên lá»i, ôm hắn, ngẩng đầu rồi Ä‘á»™t nhiên quỳ xuống trÆ°á»›c mặt Dạ Äế, nà ng thÆ°Æ¡ng tâm khẩn cầu: “Dạ Äế, van cầu ngÆ°Æ¡i, cứu hắn, cứu hắn Ä‘i!â€
Dạ đế nhìn Hoà ng Bắc Thiên hai mắt bị chá»c mù, cau mà y nói: “Hắn không chết đâu, chẳng qua là cả Ä‘á»i nà y không nhìn thấy được nữaâ€
Má»™t câu của Dạ Äế giáng Hữu Hi và o vá»±c sâu vạn kiếp bất phục: “Khôngâ€- Nà ng thê lÆ°Æ¡ng khóc lêu, Ä‘em Hoà ng Bắc Thiên ôm chặt và o lòng. “Không… không thể nhÆ° thế, không mà ..â€- Nà ng tình nguyện tá»± là m mình bị thÆ°Æ¡ng, tình nguyện để bản thân chết Ä‘i.
“TrÆ°á»›c tiên tìm má»™t nÆ¡i không có ánh mặt trá»i đã, ta cần chút nÆ°á»›câ€- Dạ Äế nhìn sắc trá»i rồi nói, Ä‘em Hoà ng Bắc Thiên Ä‘ang bất tỉnh cÅ©ng nà ng đỡ dáºy.
Hữu Hi lau khô nÆ°á»›c mắt, đứng lên, nhìn thấy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng, hắn lại má»™t lần nữa không há» quan tâm đến bản thân mà cứu nà ng. Hắn khiến nà ng cảm kÃch, phân không rõ là háºn hay cảm kÃch. Lúc nà y hắn cÅ©ng không đứng lên nổi nữa, xem ra vết thÆ°Æ¡ng không nhẹ.
Hữu Hi Ä‘i tá»›i bên cạnh hắn, đỡ lấy hắn há»i: “NgÆ°Æ¡i có thể đứng lên không?â€
Äôi mắt Ä‘en của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn nà ng, ý bảo hắn không có việc gì, sau đó nÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i và o Hữu Hi từ từ đứng dáºy. Hữu Hi không nói gì, tùy ý để Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng khoát tay lên vai nà ng, theo Dạ Äế Ä‘i và o trong núi.
Bá»n ngÆ°á»i tìm được má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng, lúc nà y trá»i đã sáng, trong Ä‘á»™ng chỉ có chút ánh sáng mông lung, sau khi quen rồi có thể nhìn thấy nhau.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng xem ra còn nặng hÆ¡n cả Hoà ng Bắc Thiên, trên lÆ°ng Hữu Hi trừ bị thÆ°Æ¡ng ngoà i ra, trừ Ä‘au Ä‘á»›n cùng những giá»t nÆ°á»›c mắt thì chẳng có gì. Còn Dạ Äế lúc nà y cÅ©ng minh mẫn, kể từ khi hừng đông tinh thần liá»n xấu xuống, ngồi ở trong chá»— tối nhất của sÆ¡n Ä‘á»™ng, yên tÄ©nh dị thÆ°Æ¡ng.
Hữu Hi xé má»™t miếng vải từ quần áo của mình xuống, sau đó nhẹ nhà ng bịt kÃn hai mắt Ä‘ang bị thÆ°Æ¡ng của Hoà ng Bắc Thiên, nghÄ© tá»›i hai mắt hắn không còn nhìn thấy ánh sáng trái tim lai Ä‘au nhói, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng ngồi má»™t chá»— nhìn theo bóng Hữu Hi trong góc tối, cảm nháºn ná»—i Ä‘au của nà ng, Hoà ng Bắc Thiên mất Ä‘i hai mắt đối vá»›i nà ng là việc không thể tiếp nháºn.
Dạ Äế Ä‘i bên cạnh Hữu Hi, tay túm lấy nà ng đứng dáºy: “Tiểu phiá»n phức đừng khóc nữa, để ta chữa thÆ°Æ¡ng cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c đãâ€
Hữu Hi môn lung nhìn Dạ Äế, khóc há»i: “Có thể… khiến cho Hoà ng Bắc Thiên nhìn lại được không, có thể không..â€
Dạ Äế ngá»a đầu, khẩu khà có chút giáºn nói: “Có thểâ€
Hữu Hi trong lòng kÃch Ä‘á»™ng: “Tháºt sá»± có sao, tháºt tốt quáâ€- Hai mắt đẫm lá»… lóe lên chút hà o quang kÃch Ä‘á»™ng.
Dạ Äế lại nói: “NhÆ°ng mà hai nhát Ä‘ao của ngÆ°Æ¡i, đã phá Ä‘i thứ ta cần..â€
“Xin lá»—i… lúc đó tình thế nguy cấp… ta.. bất đắc dÄ©â€- Hữu Hi vừa xin lá»—i vừa nói, giá»ng nói trầm thấp, trong lòng không yên, má»—i lần gặp Dạ Äế, hắn lúc nà o cÅ©ng ôn hòa, nhÆ°ng lại quá thần bÃ, không ai có thể Ä‘oán ra tâm tÆ°â€
“Äược rồi, ta giúp ngÆ°Æ¡i xá» là vết thÆ°Æ¡ng, địa đồ còn giữa được, nếu không… lão quái váºt giết ngÆ°Æ¡i không chết thì để ta Ä‘á»™ng thủâ€- Dạ Äế dù trách cứ hà nh Ä‘á»™ng của Hữu Hi, nhÆ°ng tình thế bắt buá»™c hắn cÅ©ng hiểu, hÆ° hại cÅ©ng không lá»›n, có cÆ¡ há»™i cứu được.
Dạ Äế nói nhÆ° váºy, khiến cho Hữu Hi nhá»› tá»›i lần trÆ°á»›c bị lão quái nhân bắt Ä‘i, nà ng bị thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng, Dạ Äế hôn lên lÆ°ng nà ng vết thÆ°Æ¡ng liá»n khép lại. chẳng lẽ hắn muốn, Hữu Hi do dá»± đứng lên: “NhÆ°ng mà .. nhÆ°ng mà ….â€
“Äừng nhÆ°ng nhị nữa, ngÆ°Æ¡i còn có cách khác sao!†– Dạ Äế kéo tay Hữu Hi, Ä‘i và o táºn cùng sÆ¡n Ä‘á»™ng.
“Äứng lạiâ€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng dáºy, ngăn cản Ä‘Æ°á»ng của hai ngÆ°á»i. “NgÆ°Æ¡i muốn là m gì?â€
“Tiểu phiá»n phức, cái tên nam nhân có phải luôn khi dá»… ngÆ°Æ¡i không, v áºy Ä‘i, ta giúp ngÆ°Æ¡i giết hắn, ngÆ°Æ¡i xem thế nà o?â€- Giá»ng nói của Dạ Äế có chút không hà i lòng, đôi mắt tà mì nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nói chuyện giết ngÆ°á»i mà tá»±a nhÆ° Ä‘ang nói chuyện ăn cÆ¡m tháºt Ä‘Æ¡n giản, khiến ngÆ°á»i khác không biết là tháºt hay đùa.
Hữu Hi nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nói: “NgÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, ta không saoâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhÃu chặt mà y, đôi mắt Ä‘en âm trầm, bất an nhìn Dạ Äế, trong lòng thầm nghÄ©, Ä‘á»™t nhiên nam nhân nà y xuất hiện là ai? Xem ra cùng Hữu Hi rất thân nhau? HÆ¡n nữa hắn cÅ©ng muốn địa đồ.
Dạ Äế kéo Hữu Hi Ä‘i vòng qua Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, để cho Hữu Hi ngồi xuống má»™t khối đá, còn hắn ngồi sau Hữu Hi.
Hữu Hi có chút ngại ngùng, nhÆ°ng lúc nà y nà ng không thể quan tâm nhiá»u đến thế, Dạ Äế muốn địa đồ, nà ng muốn Dạ Äế giúp Hoà ng Bắc Thiên khôi phục đôi mắt, chẳng qua là chữa thÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có gì quá đáng.
Dạ Äế dùng tay tÃnh cởi quần áo Hữu Hi, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng đứng cách đó không xa rất khó chịu, Ä‘i qua, tay giữ lấy tay Dạ Äế, quát lạnh: “NgÆ°Æ¡i là m cái gì váºy?â€
Dạ Äế bá»±c mình trừng mắt liếc nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng: “Ta vì tiểu phiá»n phức của ta chữa thÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i đừng có đứng đây nhìn lén tiểu phiá»n phức của taâ€
“NgÆ°Æ¡i?!â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng giáºn dữ, muốn má»™t quyá»n đánh bay tên nam nhân dám gá»i Hữu Hi là tiểu phiá»n phức của hắn.
Hữu Hi cÅ©ng nhẹ nhà ng cởi bò quần áo, để lá»™ ra vết thÆ°Æ¡ng phÃa sau lÆ°ng, Dạ Äế vá»™i và ng che kÃn hai mắt, tay cÅ©ng giãy khá»i tay Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, hắn từ quần áo kéo xuống má»™t miếng vải bịt kÃn mắt mình.
Äúng là mất mặt, có mỹ nhân trÆ°á»›c mắt mà không có phúc hưởng thủ, Dạ Äế nghÄ© váºy cúi đầu dùng lưỡi liếm lên Hữu Hi.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tá»± nhiên quan sát Dạ Äế, trong lòng bá»±c mình, muốn ngăn cản Hữu Hi đối vá»›i Dạ Äế phi lá»…, nhÆ°ng bất cứ nÆ¡i nà o Dạ Äế liếm qua vết thÆ°Æ¡ng liá»n khép lại. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘Ã nh phải rầu rÄ© tránh sang ngồi má»™t bên, quay đầu Ä‘i chá»— khác, không muốn nhìn thấy Dạ Äế giúp Hữu Hi trị thÆ°Æ¡ng, trong lòng lại sắp hóa Ä‘iên.
Không thể không nói, nÆ°á»›c bá»t của Dạ Äế là lÆ°Æ¡ng dược tốt nhất, vết thÆ°Æ¡ng trên lÆ°ng Hữu Hi cÅ©ng khép lại, không còn dấu vết.
Hữu Hi vá»™i và ng mặc áo, đứng dáºy, Ä‘au Ä‘á»›n sau lÆ°ng biến mất, chẳng lẽ dùng cách nà y có thể trị thÆ°Æ¡ng cho đôi mắt Hoà ng Bắc Thiên?
Nà ng hy vá»ng há»i: “Có thể dùng cách nà y…â€
“Ta rất mệtâ€- Nhìn thấy Hữu Hi quan tâm Hoà ng Bắc Thiên nhÆ° thế, trong lòng Dạ Äế có chút bá»±c mình
Hai mắt Hữu Hi tối sầm lại, cô Ä‘Æ¡n nhá» giá»ng há»i: “Váºy phải dùng cách gì má»›i chữa được hai mắt cho Hoà ng Bắc Thiênâ€
“Äợi trá»i tối đã, ta bây giá» rất uể oảiâ€- Giá»ng nói của Dạ Äế lá»™ vẻ suy yếu, chắc là hắn không thÃch ứng được vá»›i bạn ngà y, dù là trong sÆ¡n Ä‘á»™ng không có ánh sáng nhÆ°ng hắn vẫn không khá»e.
“Äược váºy ngÆ°Æ¡i nghỉ ngÆ¡i Ä‘iâ€- Hữu Hi biết không thể hấp tấp dù trong lòng nà ng tháºt sá»± rất khẩn trÆ°Æ¡ng, nói xong nà ng Ä‘i đến chá»— Hoà ng Bắc Thiên.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tức giáºn liếc nhìn Dạ Äế, sau đó nhìn vá» phÃa Hữu Hi, thấy nà ng tá»›i bên cạnh Hoà ng Bắc Thiên…
Hữu Hi ngồi xuống bên cạnh Hoà ng Bắc Thiên, nắm tay hắn, vuốt ve gÆ°Æ¡ng mặt hắn, mặc kệ dù chuyện gì xảy ra, Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng sẽ không bá» rÆ¡i nà ng, mạo hiểm cứu nà ng, tháºm chà còn không ngại bá» mạng vì nà ng, nếu bá» qua háºn thù hắn sẽ yêu nà ng nhÆ° xÆ°a.
Äúng váºy, vì nà ng hy sinh tÃnh mạng, trừ Hoà ng Bắc Thiên ra còn có hắn, ánh mắt Hữu Hi nhìn vá» phÃa Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, những hy vinh cùng thÆ°Æ¡ng tổn của hắn phải là m nhÆ° thế nà o đây.
Tay Hữu Hi bị má»™t bà n tay to nắm lấy, Hữu Hi định thần lại, vá»™i và ng nhìn vá» phÃa Hoà ng Bắc Thiên, hắn tỉnh dáºy rồi sao, giữa sÆ¡n Ä‘á»™ng tối Ä‘en, nà ng vẫn có thể nhìn thấy vẻ mặt Ä‘au Ä‘á»›n, nhăn nhúm của hắn.
“Bắc Thiên..â€- Hữu Hi nghẹn ngà o kêu lên, ôm lấy thắt lÆ°ng Hoà ng Bắc Thiên. “Là ta là m hại chà ng, xin lá»—i, xin lá»—iâ€
Hoà ng Bắc Thiên không thể nhìn thấy gì cả, hai mắt Ä‘au rát, chỉ nhá»› tá»›i hai mắt bị Ä‘ui. Lúc đầu hoảng sợ nhÆ°ng sau đó bình tÄ©nh, tiếng xin lá»—i tiếng khóc vang vá»ng bên tai, là hắn không chăm sóc nà ng tốt, là hắn năm lần bảy lượt là m tổn thÆ°Æ¡ng nà ng. Hắn ôm lấy Hữu Hi, bà n tay thô to tìm kiếm mặc nà ng, giống nhÆ° hắn muốn dùng tay khắc sâu dung nhan, áp lá»±c Ä‘au khổ thấp giá»ng há»i: “Äừng khóc.. ta không sao… chỉ là không nhìn thấy được nữa, những chuyện khác vẫn tốt mà .â€
Dù Hoà ng Bắc Thiên an ủi nhÆ°ng cÅ©ng không thể khiến cảm giác thÆ°Æ¡ng tâm cua Hoà ng Bắc Thiên biến mất, nà ng vẫn Ä‘au khổ, nÆ°á»›c mắt lÆ°u lại từng giá»t nÆ¡i ngá»±c áo của Hoà ng Bắc Thiên.
Hoà ng Bắc Thiên cũng không nói nữa, chỉ dùng tay hắn yên lặng giúp Hữu Hi lau đi nước mắt. Hắn từng hứa sẽ cho nà ng hạnh phúc, nhưng mà hắn luôn khiến nà ng khóc.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng nhìn Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên chăm sóc nhau, lòng trà n đầy buồn bã, nhÆ°ng biểu hiện vẫn lạnh nhạt. Tinh thần Dạ Äế không tốt, cÅ©ng chỉ nghiêng hai mắt nhìn Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên má»™t chút rồi nhắm mắt lại, đợi khi trá»i tối, tinh thần của hắn lại khôi phục.
Bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng ba ngÆ°á»i nam nhân, má»™t ngÆ°á»i là ngÆ°á»i Hữu Hi yêu, má»™t ngÆ°á»i yêu Hữu Hi, má»™t ngÆ°á»i đối vá»›i Hữu Hi không biết là yêu tháºt hay giả.
Lúc nà y ai cũng im lặng, Hoà ng Bắc Thiên cùng Hữu Hi ngồi gần nhau, tay nắm chặt tay Hữu Hi, chèn ép nỗi đau xuống.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng thì nhắm mắt là m ngÆ¡, váºn công chữa thÆ°Æ¡ng, Dạ Äế thì so vá»›i bình thÆ°á»ng thông minh hÆ¡n rất nhiá»u.
Trá»i dần dần tối, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng tối Ä‘en, chỉ có Dạ Äế má»›i nhìn rõ má»i thứ.
Hữu Hi rúc và o ngÆ°á»i Hoà ng Bắc Thiên không biết từ lúc nà o đã ngủ thiếp Ä‘i, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mệt má»i Ä‘iá»u trị ná»™i thÆ°Æ¡ng rồi dá»±a và o nÆ¡i nà o đó ngủ thiếp Ä‘i.
Dạ Äế đứng dáºy Ä‘i ra bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng, lúc nà y bóng tối bao phủ má»›i là khoảnh khắc thuá»™c vá» hắn, bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng, nhìn ánh trăng, trong lòng mãnh liệt chỠđợi, chá» có má»™t ngà y mình có thể đứng dÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, hưởng thụ ánh sáng rá»±c rỡ ấm áp đó.
“Hôm nay cám Æ¡n ngÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi không biết từ khi nà o đã tỉnh lại, Ä‘i ra khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng, đứng phÃa sau Dạ Äế, ánh trăng là nh lạnh chiếu trên ngÆ°á»i, cà ng là m tăng thêm sắc mặt tái nhợt.
Cánh tay dà i của Dạ Äế vÆ°Æ¡n ra, giữ lấy bả vai Hữu Hi, tay chỉ lên trá»i: “NgÆ°Æ¡i biết không, ta vẫn hy vá»ng có thể nhìn thấy mặt trá»i trên bầu trá»i, rá»i khá»i thế giá»›i Ä‘en tối nà yâ€
“Ta thiếu chút nữa đã hủy Ä‘i hy vá»ng của ngÆ°Æ¡iâ€- Hữu Hi Ä‘au khổ cÆ°á»i, giÆ°Æ¡ng mắt nhìn ánh trắng lạnh lẽo.
“NgÆ°Æ¡i… yêu nam nhân kia đến thế sao?â€- Dạ Äế quay đầu lại nhìn Hữu Hi, vì tình yêu có thể bá» má»i thứ sai?â€
“Yêu hay không yêu đã không còn quan trá»ng, ta cùng hắn đã kết thúc, chỉ hy vá»ng hắn bình an, chứ không phải nhÆ° bây giá»â€¦â€- Hữu Hi cô Ä‘Æ¡n nhìn thoáng qua Dạ Äế. “NgÆ°Æ¡i nói cho ta biết Ä‘i, địa đồ trên lÆ°ng ta tại sao có thể giúp ngÆ°Æ¡i chứ:â€
“Chuyện nà y đã lâu lắm rồiâ€- Dạ Äế miá»…n cưỡng nói.
“Lâu là bao nhiêuâ€
“Cỡ hai trăm năm vá» trÆ°á»›c, có má»™t tiểu quốc, gá»i là Kinh Quốc, ta là quốc quân, từ phụ hoà ng ta cho đến những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u theo Ä‘uổi trÆ°á»ng sinh bất lão, phụ hoà ng tÃm kiếm rất lâu cuối cùng cÅ©ng có địa đồ, địa đồ huyá»n bà có thể khiến ngÆ°á»i ta trÆ°á»ng sinh bất lão, hÆ¡n nữa còn chứa sức mạnh lá»›n. NhÆ°ng chÆ°a kịp tìm ra những huyá»n bà trong đó đã bị ám sát, tháºt may địa đồ không mất, ta kế thừa ngôi vị cÅ©ng tìm hiểu địa đồ, khi vừa Ä‘á»c xong chú ngữ trên nó, ta đã bất tá», có được sức mạnh to lá»›n, nhÆ°ng chỉ có thể sống trong bóng tối, thần dân của ta cÅ©ng bị liên lụy nhÆ°ng không thể biết trÆ°á»›c mình lại sống trong bóng tối, cho dù trá»i thay đổi, vạn váºt biến thiên nhÆ°ng ta mãi mãi không thay đổiâ€
“NgÆ°Æ¡i.. ngÆ°Æ¡i hÆ¡n hai trăm tuổi rồi sao!â€- Hữu Hi không dám tin nhìn mặt Dạ Äế
“ChÃnh xác mà nói, là hai trăm mÆ°á»i tám tuổiâ€- Dạ Äế tà mị cÆ°á»i. “Là bất tá», là trÆ°á»ng sinh bất lão, dung nhan không bao giá» thay đổiâ€
“Chẳng lẽ thần dân của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trÆ°á»ng sinh bất lão sao?’- Hữu Hi nhá»› tá»›i Dạ Thà nh có rất nhiá»u hà i tá», chẳng lẽ chúng, và cả ngÆ°á»i lá»›n cÅ©ng không bao giá» già , tiểu hà i tá» cÅ©ng không lá»›n lên?
“Không!â€- Dạ Äế cÆ°á»i cÆ°á»i. “Chú ngữ chỉ có tác dá»ng vá»›i ta, giúp ta trÆ°á»ng sinh bất lão có được sức mạnh, nhÆ°ng bá»n há» lại vì ta mà bị liên lụy, sống trong bóng tối, há» già thì sẽ chết Ä‘i, còn ta hai trăm năm qua, ngÆ°á»i thân chết Ä‘i, mẫu thân của ta, con trai của ta, vợ của ta, trừ ta trÆ°á»ng sinh bất lão còn há» Ä‘á»u chết, từ đó ta cÅ©ng không lấy vợ, cÅ©ng không muốn hôn ngÆ°á»i, nhìn bá»n há» chết Ä‘i trÆ°á»›c mắt tháºt sá»± rất Ä‘au Ä‘á»›nâ€
“NhÆ°ng tại sao.. địa đồ lại nằm trên ngÆ°á»i Dạ Hủy? HÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là chúa tể thiên hạ?â€- Äây là nghi vấn lá»›n nhất của nà ng.
Dạ Äế suy nghÄ© nói: “Chúa tể thiên hạ, có lẽ chẳng qua là đồn thổi, ta cÅ©ng không tìm hiểu, đối vá»›i ta chuyện đó không quan trá»ng. Äịa đồ nà y sau khi ta Ä‘á»c chú ngữ liá»n biến thà nh má»™t đạo kim quang, nhÆ°ng không ngá» ba năm trÆ°á»›c lại xuất hiện, xông và o sau lÆ°ng Dạ Hủy, bám và o da nà ng, chỉ có bóc lá»›p da sau lÆ°ng ra thì má»›i thấy địa đồ.â€
Hữu Hi lúc nà y má»›i hiểu, ra là có những chuyện cÅ© trung gian nhÆ° thế, đúng là chuyện cÆ¡ duyên xảo hợp, không há» giả, cÅ©ng vì sá»± háºn thù của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mà mất Ä‘i tÃnh mạng, sau đó nà ng xuyên qua ngÆ°á»i Dạ Hủy, thay thế Dạ Hủy, bị ngược đãi, bị Ä‘uổi giết.
“Dạ Äế váºy..â€- Äã hÆ¡n hai trăm tuổi, tháºt sá»± khó tin, Hữu Hi quay vá» nhìn Dạ Äế, hồi lâu má»›i nói: “NgÆ°Æ¡i có cách chữa cho hai mắt Hoà ng Bắc Thiên đúng không?â€
“Có thể, nhÆ°ng mà , ngÆ°Æ¡i không phải cùng hắn kết thúc rồi sao, tại sao còn lo lắng cho hắn nhÆ° thế?â€- Dạ Äế nhÃu mà y, tà mị nói. “Không bằng Ä‘i theo ta, ta vừa anh tuấn vừa tiêu sái, so vá»›i bá»n há» còn đáng yêu hÆ¡n rất nhiá»u, chá»n ta Ä‘iâ€
Hữu Hi mặt trắng không chút máu liếc nhìn Dạ Äế, hất bà n tay Ä‘ang chụp mở của hắn ra: “Kết thúc không có nghÄ©a là không quan tâm tá»›i hắnâ€
“Váºy kết thúc cÅ©ng không có nghÄ©a ngÆ°Æ¡i không yêu nữa?â€- Dạ Äế để tay lên cằm. “Giúp hắn thì có thể, nhÆ°ng phải có má»™t thứâ€
Hữu Hi trong lòng phấn khÃch, kÃch Ä‘á»™ng há»i: “Là váºt gì?â€- Dạ Äế chấp nháºn giúp, hai mắt Hoà ng Bắc Thiên được cứu rồi.
Dạ Äế vẻ mặt ngÆ°ng trá»ng: “Hai mắt hắn bị hủy, chỉ cần tìm được mắt của ngÆ°á»i sống thay cho hắn là đượcâ€
“Mắt của ngÆ°á»i sống?â€- Hữu Hi kinh ngạc lặp lại lá»i Dạ Äế
“Phải, việc nà y cÅ©ng không khó khăn, tìm đại ai đó, lấy Ä‘i đôi mắt là đượcâ€
“Khôngâ€- Hữu Hi lên tiếng ngăn cản. “Không thể vì chúng ta mà hy sinh ngÆ°á»i khácâ€
“Váºy ngÆ°Æ¡i muốn thế nà o?â€- Dạ Äế nhìn Hữu Hi, vừa muốn cứu ngÆ°á»i mình yêu, vừa không muốn hi sinh ngÆ°á»i vô tá»™i, nà ng đúng là tốt bụng đến đáng yêu mà .
Hữu Hi nhìn ánh trăng, cúi đầu nói: “Có thể đến được đây tao ngá»™, gặp hắn, yêu hắn cÅ©ng không còn gì tiếc nuối!â€- quay đầu nhìn Dạ Äế “Ta lấy hai mắt của ta cho hắn, sau đó ngÆ°Æ¡i cứ việc lấy địa đồ…â€
Dạ Äế nhÆ°á»›ng mà y, ngón tay nhá» dà i chá»™p lấy vai nà ng: “NgÆ°Æ¡i Ä‘iên rồi sao? NgÆ°Æ¡i không muốn sống nữa sao?â€
“Ta rất bình tÄ©nhâ€- Hữu Hi thản nhiên mỉm cÆ°á»i. “Ta biết mình Ä‘ang là m gì, xem nhÆ° ta cầu xin ngÆ°Æ¡i được khôngâ€
Tay Dạ Äế run lên, phất tay áo, xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác: “Ta không thể đáp ứng, vì má»™ ngÆ°á»i nhÆ° hắn đáng saoâ€
Hữu Hi cháºm rãi Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Dạ Äế: “Vì hắn, ta có thể cố gắng, giống nhÆ° hắn vì ta mà hy sinh má»i thứ, bị má»i ngÆ°á»i Ä‘uổi giết không bằng chết Ä‘i lưỡng toà n đôi bên, nhÆ° thế cÅ©ng tốt?â€
Dạ Äế do dá»±, địa đồ tuy quan trá»ng, nhÆ°ng hắn không muốn Hữu Hi chết, hÆ¡n nữa, còn muốn dâng hai mắt cho Hoà ng Bắc Thiên, nà ng sao lại yêu đến ngu ngốc thế nà y.
“Ta Ä‘i tìm đồ ăn thức uống’- Dạ Äế trong lòng rối loạn, bay Ä‘i, để lại bóng Hữu Hi lạc lõng gầy gò đứng dÆ°á»›i ánh trăng. Chấm dứt cuá»™c nói chuyện.
Trá»i đã sáng, tinh thần Dạ Äế cÅ©ng không tốt, ngồi yên, không nói lá»i nà o, Hoà ng Bắc Thiên cÅ©ng trở nên trầm mặc. Hắn không nhìn thấy gì cả, cÅ©ng không nhìn được mặt Hữu Hi, không thấy được dáng nà ng, hắn có chút hoảng sợ, hắn cảm giác không an toà n cÅ©ng không có năng lá»±c bảo vệ Hữu Hi, không có năng lá»±c là m chuyện hắn muốn là m.
Từ Dạ Äế Hữu Hi biết phÃa trÆ°á»›c không xa có má»™t con suối, là đêm qua Dạ Äế phát hiện ra. Cho nên nà ng dìu đỡ Hoà ng Bắc Thiên ra ngoà i, giu‎p hắn rá»a mặt, uống nÆ°á»›c, bổ sung khà lá»±c.
Bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng chỉ còn lại Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng và Dạ Äế, hai ngÆ°á»i nam nhân nhìn nhau đầy địch y’.
Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên đi tới bên cạnh dòng suối, nà ng để Hoà ng Bắc Thiên ngồi xuống bên cạnh, sau xé lấy mảnh quần áo giúp Hoà ng Bắc Thiên lau đi vết máu trên mặt. Tay Hoà ng Bắc Thiên nắm lấy tay Hữu Hi, muốn nhìn nà ng, nhưng mà một mảnh tối đen, không thể dùng mắt để trao đổi nữa, cuối cùng chỉ dùng tay xoa mặt Hữu Hi.
“Vẫn còn giáºn ta sao?â€- Giá»ng nói lạnh lùng mang chút ôn nhu, Hữu Hi nhÆ° tìm lại cảm giác của ngà y xÆ°a.
Nà ng không trả lá»i, ngược lại há»i: “còn Ä‘au không?â€
Hoà ng Bắc Thiên lắc đầu, vẻ mặt lạnh lùng không có vẻ gì đã mất Ä‘i cá»a sổ tâm linh,, Hữu Hi hiển nhiên cÅ©ng không nhìn ra hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì.
“Yên tâm Ä‘i, Dạ Äế sẽ chữa mắt cho ngÆ°Æ¡iâ€- Nà ng hạ giá»ng an ủi, trong lòng cảm giác Hoà ng Bắc Thiên rất Ä‘au Ä‘á»›n vì không thể nhìn thấy.
“Còn Ä‘au không?â€- hắn cÅ©ng há»i nà ng cùng má»™t câu, tay hắn vuốt ve mặt nà ng.
Hữu Hi trong lòng ảm đảm, quên mất hắn không nhìn thấy, lắc đầu, hạ giá»ng nói: “Không Ä‘au nữaâ€- Nà ng biết hắn Ä‘ang há»i đến cái tát lần đó, mặt không Ä‘au nhÆ°ng má»—i lần nhá»› tá»›i trái tim vẫn Ä‘au.
“Ta biết trong lòng nà ng vẫn Ä‘auâ€- Hoà ng Bắc Thiên quay mặt vá» trÆ°á»›c, tránh nhìn Hữu Hi.
“Äừng nhắc đến những chuyện trÆ°á»›c đây nữa, mấu chốt là chữa mắt cho ngÆ°Æ¡iâ€
“Tình cảm giữa chúng ta cÅ©ng là chuyện trÆ°á»›c đây sao?â€- Giá»ng nói Hoà ng Bắc Thiên mang theo Ä‘au khổ cùng ná»—i cô Ä‘Æ¡n, còn có cảm giác hối háºn rất sâu.
Còn yêu không?
Hữu Hi không phủ nháºn, chỉ là , nà ng không dám yêu nữa, tình yêu giống nhÆ° loà i hoa anh túc, rất đẹp nhÆ°ng cÅ©ng chứa Ä‘á»™c dược mạnh, lúc thì nhÆ° trên thiên Ä‘Æ°á»ng lúc lại Ä‘au khổ đứt từng khúc gan khác ruá»™t.
Hữu Hi không trả lá»i, chỉ cúi đấu nói: “Uống nÆ°á»›c Ä‘i, rất ngá»t, chúng ta trở vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng Ä‘i nếu không há» sẽ lo lắngâ€
Hữu Hi rá»a tay, để nÆ°á»›c và o tay rồi đặt bên môi Hoà ng Bắc Thiên. Hoà ng Bắc Thiên do dá»± uống mãi uống không xong, Hữu Hi thản nhiên cÆ°á»i, sau đó rá»a sạch mặt, nhìn xung quanh, muốn tìm thứ gì đó để mang nÆ°á»›c vá» cho Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng phát hiện ngoà i cá» và nÆ°á»›c chẳng còn gì.
Cuối cùng, quyết định để Hoà ng Bắc Thiên vá» nghỉ ngÆ¡i trÆ°á»›c, nà ng đứng dáºy nhìn Hoà ng Bắc Thiên: “Äi thôi, chúng ta vá»â€
“Äượcâ€- Hoà ng Bắc Thiên Ä‘Æ¡n giản nói, theo Hữu Hi vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng,
Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên quay vá» sÆ¡n Ä‘á»™ng, nghe bên trong hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói gì đó, lại còn nhắc tên nà ng, nhÆ°ng khi nà ng vừa và o, liá»n chấm dứt.
“Hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói gì thế? Nhắc tá»›i ta sao?â€- Hữu Hi nhìn Dạ Äế há»i.
“Không cóâ€- Dạ Äế nhắm mắt không muốn nhiá»u lá»i,
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng lại đứng dáºy, đôi mắt Ä‘en nhìn Hữu Hi, cao ngạo ra lệnh: “Mang ta Ä‘i uống nÆ°á»›c, ta rất khácâ€
“Cách đây không xa, ngÆ°Æ¡i có thể tá»± mình tìm đượcâ€- Nà ng không muốn cùng hắn ở má»™t chá»—.
Bà n tay to của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng duá»—i ra, chÃnh xác giữ lấy tay Hữu Hi, giá»ng nói lạnh lùng: “Äiâ€
“Buông tayâ€- Hoà ng Bắc Thiên dá»±a và o vị trà phát ra tiếng của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mà dùng tay ngăn cản
Dạ Äế lại vung tay vá»›i Hoà ng Bắc Thiên: “NgÆ°Æ¡i.. nghỉ ngÆ¡iâ€
Không biết Dạ Äế dùng chiêu gì mà khiến Hoà ng Bắc Thiên rên Ä‘au má»™t tiếng, té ngã trên đất.
“nà y ngÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€- Hữu Hi kinh hô, muốn sang xem Hoà ng Bắc Thiên.
Dạ Äế nÆ°á»›ng mà y, cÆ°á»i hắc hắc, tà mị nói: “Ta không phải muốn là m khó ngÆ°Æ¡i, nhanh dẫn hắn Ä‘i tìm nÆ°á»›c uống Ä‘iâ€
Hữu Hi ngẩng đầu, khoảng cách gần nhÆ° thế nà ng có thể nhìn thấy đôi môi khô nứt của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, sắc mặt tái nhợt, dù không muốn, nhÆ°ng cÅ©ng không Ä‘Ã nh lòng liá»n tá»± mình đứng lên Ä‘i ra ngoà i.
Lăng Khiếu Dương theo sau, hai mắt si dại nhìn Hữu Hi, cùng nhau đi.
Hữu Hi Ä‘i trÆ°á»›c, hắn Ä‘i sau, mãi đến khi tá»›i suối nÆ°á»›c, Hữu Hi quay đầu nhìn hắn nói: “Uống xong rồi tá»± mình vá» Ä‘iâ€- Nói xong phải Ä‘i, cánh tay dà i của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng giữ lấy thắt lÆ°ng nà ng, cản trở Ä‘Æ°á»ng nà ng Ä‘i.
Cánh tay quặc lấy thắt lưng, đôi mắt đen nhìn chằm chằm mặt nà ng, giống như nhìn thế nà o cũng không thấy đủ.
“Buông raâ€- Hữu Hi đẩy tay hắn, cau mà y giáºn, tại sao hắn luôn quá đáng nhÆ° thế.
“Ôm má»™t chút thì sao?â€- Tay hắn cà ng siết chặt, Hữu Hi giáºn, ra chiêu táºp kÃch hắn nhÆ°ng bị hắn hòa giải
“NgÆ°Æ¡i không phải muốn uống nÆ°á»›c sao?â€- Hữu Hi không cách nà o giãy dụa, gÆ°Æ¡ng mặt giáºn dữ mà á»ng hồng.
“Äá»™t nhiên không muốn uốngâ€- Hắn cá»±c kì vô lại Ä‘Æ°a gÆ°Æ¡ng mặt tuấn tú lại gần, nắm thắt lÆ°ng của nà ng, rồi ngã xuống, áp nà ng trên mặt đất.
Nà ng ở dưới hắn ở trên.
“Tại sao ngÆ°Æ¡i cứ muốn ta ghét ngÆ°Æ¡i chứ?â€- Äôi mắt Hữu Hi trở nên lạnh lùng, giá»ng nói bình thản không chút tình cảm.
Hắn đã thà nh công trong việc hà nh hạ lòng nà ng, hắn cứu nà ng, giúp nà ng, khiến nà ng cảm kÃch, nhÆ°ng má»i sá»± cảm kÃch ấy lại bị hắn thÆ°á»ng xuyên hủy Ä‘i thay và o đó là háºn.
Nà ng không thể quên những tổn thương hắn mang tới, nhưng vĩnh viễn cũng không quên hắn nói hắn sẽ đem nà ng vỠbên Hoà ng Bắc Thiên, đã cõng nà ng trên lưng trong núi tuyết đêm đó.
Nói má»™t câu, nà ng không thể không thừa nháºn, nà ng cảm Ä‘á»™ng, rung Ä‘á»™ng, má»™t nam nhân cuồng vá»ng, bá đạo, lãnh huyết lại vì nà ng mà hy sinh tất cả.
Không quên hắn ở trong đêm tuyết che chắn bảo vệ nà ng, để bản thân má»™t mình đông cứng. Háºn thù cùng cảm kÃch Ä‘ang xen và o nhau, giống nhÆ° chiếc bình đầy nÆ°á»›c lắc lÆ°, vừa cảm kÃch chÆ°a bao lâu liá»n bị háºn thù chiếm hượng phòng.
Giống nhÆ° đêm hôm đó, hắn cuồng vá»ng không cần biết nà ng muốn hay không mà chiếm Ä‘oạt.
SỚm đã xuất hiện thà nh kiến, háºn cứ chiếm lòng nà ng, tá»±a nhÆ° bây giá», hắn thế nà o cÅ©ng phải là m cho nà ng háºn sao? Chán ghét sao?
Hắn không nói câu nà o, đôi mắt đen kịt nháy mắt nhìn nà ng, cúi đầu hôn môi nà ng, hôn rất sâu, trong một lát lại buông nà ng ra.
“Nà ng háºn ta?â€- Hắn trầm giá»ng há»i, nhÆ°ng má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không giáºn chỉ thÆ°Æ¡ng tâm.
Nụ hôn của hắn là m cho Hữu Hi cau mà y, nhá»› tá»›i hắn chiếm Ä‘oạt nà ng, Hữu Hi không kiá»m được gầm nhẹ: “Äúng váºy, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ta háºn ngÆ°Æ¡i, háºn ngÆ°Æ¡iâ€
“Váºy háºn bao nhiêu, háºn đến kiếp sau sao?â€
Hữu Hi lãnh khốc vô tình nói: “Ta Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp cÅ©ng háºn ngÆ°Æ¡i, háºn ngÆ°Æ¡i vì những chuyện đã là m
“NhÆ° váºy cho ta má»™t lần thì sao?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng tà ác Æ°á»i, đôi mắt thị huyết trở nên ôn nhi. “Không thể khiến nà ng yêu, thì háºn cÅ©ng chẳng sao, Ãt nhất ở trong lòng nà ng ta còn lại chút dấu vếtâ€
Nà ng hỉu rõ hà m nghÄ©a của hắn: “Tại sao, ngÆ°Æ¡i cứ khiến ta chán ghét váºy chứ, tại sao?â€- Hữu Hi nghiêm mặt oán giáºn nhìn Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng.
“Không thế thì sao?â€- Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng sâu kÃn nói, nhÆ°ng không tiếp tục xâm phạm nà ng, ánh mắt trở nên sâu thẳm, chăm chú nhìn, mong ngóng nói: “Ta không mạo phạm nà ng, liệu có thể thay đổi việc nà ng chỉ cÆ°á»i vá»›i má»™t ngÆ°á»i, chỉ cÆ°á»i má»™t ngÆ°á»iâ€
Tình huống nà y nà ng còn cÆ°á»i sao, Hữu Hi mặt trắng không còn chút máu, Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng liếc mắt: “NgÆ°Æ¡i phát Ä‘iên gì váºy, ta cÆ°á»i không nổiâ€
Má»—i lần nà ng đầu giáºn, cÆ°á»i không nổi.
“CÆ°á»i không nổi sao?â€- Giá»ng nói cô Ä‘Æ¡n thất vá»ng, sá»± hăng hái lúc nãy giỠđã uể oải.
“Là tá»± ngÆ°Æ¡i nói?â€- Hắn nhÃu mà y, toà n thân siết chặt.
Hắn dùng tay giữ thắt lÆ°ng, cháºm rãi di chuyển lên nách nà ng: “NhÆ° váºy có cÆ°á»i không?â€- Vừa nói hắn vừa dùng sức chá»c ngoáy Hữu Hi.
Hữu Hi sợ nhá»™t, tháºt sá»± rất sợ
Nà ng trốn tránh, kinh hoà ng đẩy Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, chịu Ä‘á»±ng không cÆ°á»i, nhÆ°ng mà tay hắn nhÆ° giác hút, chạm và o nÆ¡i mẫn cảm của nà ng, muốn nà ng cÆ°á»i, rất muốn nà ng cÆ°á»i
Hữu Hi cÅ©ng chịu không nổi, bị ép cÆ°á»i, đứt quãng nói bảo Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng dừng tay. Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i, nà ng cÆ°á»i rồi, bá» môi cong lên thá»a mãn, nhìn tháºt sâu gÆ°Æ¡ng mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Hữu Hi, nụ cÆ°á»i đẹp nhÆ° thế, hắn biết nà ng chÆ°a bao giá» mỉm cÆ°á»i vá»›i hắn.
Lúc nà y nụ cÆ°á»i xinh đẹp của nà ng lại khắc sâu và o lòng, cất kÄ©, để nÆ¡i sâu thẳm trong trà nhá»›. Hắn không biết nên là m sao, nà ng má»›i cÆ°á»i vá»›i hắn, bây giá» xem ra đã thà nh công. Hắn ngây dại nhìn, Hữu Hi cÅ©ng chầm cháºm ngÆ°ng cÆ°á»i, không tá»± chủ mà báºt cÆ°á»i, trong mắt vẫn còn Æ°á»›t nÆ°á»›c.
Nà ng định thần lại, hai mắt chạm và o mắt Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, ánh mắt hắn say mê, thá»a mãn, thâm tình, tá»±a nhÆ° dòng suối Ä‘em ánh mắt của nà ng, trái tim Hữu Hi bay lên cao, vá»™i và ng ly khai Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng, đứng dáºy.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng miá»…n cưỡng đứng lên, ngồi xổm xuống uống nÆ°á»›c, sau đó cởi áo rá»a sạch mặt.: “Nữ nhân, nà ng cÆ°á»i lên tháºt khó coiâ€
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng mặt dÃnh đầy bá»t nÆ°á»›c, mang theo sá»± tà ác khiến ngÆ°á»i ta chán ghé, vừa rồi cÆ°á»i to chẳng qua do mất kiá»m chế. Trong long Hữu Hi có chút hoảng hốt: “Coi được hay không chẳng liên quan gì đến ngÆ°Æ¡iâ€- Nói xong quay đầu Ä‘i, không há» lÆ°u luyến.
Äôi mắt Ä‘en của Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng vẫn nhÆ° cÅ© lÆ°u luyến nhìn bóng lÆ°ng nà ng, Hữu Hi nà ng tháºt sá»± Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp nhá»› ta dù là háºn sao?
.. Ngà y má»›i lại đến, Hữu Hi cùng Dạ Äế Ä‘i bá»™ suốt tối hôm qua tìm được con suối tắm rá»a. Dạ Äế vẫn không có đáp ứng yêu cầu của nà ng, không chịu giúp Hoà ng Bắc Thiên thay mắt, cÅ©ng không chịu lấy địa đồ.
Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng chÆ°a từng là m, Hoà ng Bắc Thiên bởi vì hai mắt Ä‘au mà không thể Ä‘i ra, cho nên việc nấu cÆ¡m giao cho Hữu Hi. Hữu Hi sau khi rá»a SÆ¡n Kê, liá»n tìm củi, vỠđến sÆ¡n Ä‘á»™ng kiếm chá»— nhóm lá»a nÆ°á»›ng SÆ¡n Kên ăn.
NhÆ°ng nà ng không có lá»a, vừa tiến và o sÆ¡n Ä‘á»™ng, Hữu Hi nghiêng ngÆ°á»i phát hiện trong Ä‘á»™ng chỉ còn hai bóng Ä‘en, Ãt Ä‘i má»™t ngÆ°á»i.
“Tiểu Phiá»n phức, ngÆ°Æ¡i nói Ä‘i, ngÆ°Æ¡i là m sao cảm Æ¡n ta đây?â€- Dạ Äế nhìn thấy Hữu Hi Ä‘i và o, kéo tay nà ng Ä‘i tá»›i bên cạnh Hoà ng Bắc Thiên, hắn lúc nà y dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang mê man.
“Hắn là m sao váºy?â€- Hữu Hi lo lắng há»i, ngồi xuống, sá» trán Hoà ng Bắc Thiên.
“Hắn không sao, ta vừa chữa mắt cho hắn, có thể sức mạnh của ta đả thÆ°Æ¡ng hắn, lát nữa sẽ tỉnh ngay thôiâ€
“Sao.. ngÆ°Æ¡i chữa hai mắt cho hắn rồiâ€- Gia tốc trống ngá»±c tăng cao kÃch Ä‘á»™ng, Ä‘á»™t nhiên nà ng nhá»› tá»›i gì đó. “NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i dùng mắt của ai, ngÆ°Æ¡i không phải nói?â€
“Ta tìm được cách khácâ€- Dạ Äế cÆ°á»i hì hì nói, giống nhÆ° đã hoà n thà nh nhiệm vÅ© lá»›n lao, vẻ mặt đắc ý.
“Cách gì?â€- Hữu Hi nghi hoặc há»i, Dạ Äế rõ rang nói muốn mắt ngÆ°á»i sá»›ng mÃ
“Còn nhá»› ta giúp ngÆ°á»i trị thÆ°Æ¡ng thế nà o khôngâ€
Hữu Hi gáºt đầu.
“Ta chỉ dùng chút công phu không cần mắt ngÆ°á»i sống cÅ©ng chữa đượcâ€
Dạ Äế tá» vẻ nhÆ° tháºt, Hữu Hi cắn môi, nhìn quanh sÆ¡n Ä‘á»™ng: “Hắn đâuâ€
“Ai?â€- Dạ Äế khó hiểu, vẻ mặt hồ đồ
“Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ngâ€- Hữu Hi không thể không nói ra tên nà y.
“Äi rồi, sau khi ngÆ°Æ¡i vừa rá»i khá»i, thủ hạ tá»›i tìm hắn, há» Ä‘i rồiâ€- Dạ Äế phong khinh vân đạm đáp, má»™t nam nhân không can hệ tÆ¡i hắn, Ä‘i rồi cÅ©ng chẳng có liên quan gì.
“NhÆ°ng mà â€- Hữu Hi cảm giác bất an, mất mát
“NhÆ°ng mà cái gì?â€- Dạ Äế cau mà y, sau đó lại gần Hữu Hi: “Nà y, chữa hai mắt cho hắn, ngÆ°Æ¡i đáng ra nên cảm Æ¡n, hôn ta má»™t cái, coi nhÆ° tạ lá»…â€
“NgÆ°Æ¡i sao lại không đứng đắn nhÆ° thếâ€- Hữu Hi đẩy hắn thối lui.
“NgÆ°Æ¡i không muốn ta hôn ngÆ°Æ¡i saoâ€- Dạ Äế vừa nói, miệng mở ra, chuyển tá»›i mặt Hữu Hi, Hữu Hi chÆ°a kịp hoà n hốn tránh bà n tay to đã chặn miệng Dạ Äế, sau đó Hoà ng Bắc Thiên rất nhanh ôm Hữu Hi đứng dáºy.
“Äúng là vong ân phụ nghÄ©aâ€- Dạ Äế vẻ mặt ủy khuất, hai tay Ä‘an chéo trÆ°á»›c ngá»±c.
“Bắc Thiên†Hữu Hi thấy Hoà ng Bắc Thiên tỉnh lại, vui sướng vội và ng nhìn hai mắt hắn.
Äúng váºy, nà ng nhìn thấy, dù trong sÆ¡n Ä‘á»™ng ánh sáng rất kém nhÆ°ng vẫn có thể nhìn thấy hai mắt sáng quắc chá»›p Ä‘á»™ng của hắn
Hoà ng Bắc Thiên ôm Hữu Hi và o ngá»±c: “Hữu Hi… có thể nhìn thấy nà ng được rồi!â€
“Phảiâ€- Hữu Hi kÃch Ä‘á»™ng báºt khóc, gáºt đầu liên tục
Dạ Äế âm thầm lắc đầu, mở miệng nói: “Bây giá», hai mắt hắn đã giải quyết xong, nhÆ° chúng ta nghiên cứu địa đồ trên lÆ°ng ngÆ°Æ¡i Ä‘iâ€
|
11-10-2013, 01:26 PM
|
|
秋霞
|
|
Tham gia: Jan 2011
Äến từ: Ha Noi
Bà i gởi: 3,530
Thá»i gian online: 1 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 1,280
Thanked 3,215 Times in 592 Posts
|
|
“NgÆ°Æ¡i muốn thế nà o?â€- Hoà ng Bắc Thiên đứng lên, hắn biết há» Ä‘ang nói gì liá»n Ä‘Æ°a mắt nhìn lÆ°ng Hữu Hi, nếu Dạ Äế muốn chắc chắn Hữu Hi sẽ phải cố gắng rất lá»›n.
Dạ Äế liếc mắt nhìn Hoà ng Bắc Thiên, có ý muốn là m khó: “Ta muốn nhÆ° thế nà o? Ta tháºt không biết, cho dù nÆ°á»›c miếng của ta thần kì cÅ©ng không thể khiến da thịt, da lÆ°ng bị tróc ra má»c thà nh cái má»›i, nói thẳng ra thì chẳng khác gì chếtâ€
Dạ Äế Æ°u phiá»n sá» sá» cằm: “HÆ¡n nữa, hoà ng đế cÅ©ng muốn địa đồ, nói không chừng đợi đến lúc ta kiếm ra cách, Hữu Hi đã bị bắt sống, ta cÅ©ng không thể cứ má»—i má»™t lần lại tá»›i cứu nà ngâ€
Hoà ng Bắc Thiên lạnh lung nói: “Ta sẽ giải quyết hoà ng đế, để cho hắn không có cÆ¡ há»™i rat ay vá»›i Hữu Hiâ€
“Tổ tiên Lăng Gia của hoà ng đế từng đối vá»›i ta có ân, ân oán các ngÆ°á»i ta không nhúng tayâ€- Mục tiêu của hắn chỉ có má»™t, là địa đồ trên ngÆ°á»i Hữu Hi. “Ta vẫn sẽ nghÄ© xem có cách gì vừa có được địa đồ, vừa không tổn hại đến tiểu phiá»n phức, chỉ là cần chút thá»i gianâ€
“Cám Æ¡n ngÆ°Æ¡i đã vì ta mà suy nghÄ©â€- Hữu Hi cÆ°á»i khẽ, trong lá»i nói có sá»± cảm kÃch, mặc dù nà ng không cần giải thÃch, bởi vì nà ng không nợ Dạ Äế gì cả, hắn cÅ©ng là má»™t trong những ngÆ°á»i cần địa đồ, nhÆ°ng mà hắn lại hao tâm tốn sức để bảo vệ nà ng, cứu nà ng, giúp nà ng, quan tâm tÃnh mạng nà ng, cho nên nà ng đáng ra nên cám Æ¡n hắn.
“NhÆ°ng mà tiểu phiá»n phức, không phải ta muốn nói, nhÆ°ng nam nhân nà y tháºt sá»± kém cá»i, vừa không bảo vệ được ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lại không có năng lá»±c bảo vệ mình, mà ta lại không thể ở lại đây lâu, quả tháºt rất khóâ€- Dạ Äế tà mị nói, trên mặt có chút chá» mong.
Hoà ng Bắc Thiên bị Dạ Äế nói nhÆ° váºy vẻ mặt vừa áy náy vừa tức giáºn, hắn nói không sai, hắn cho tá»›i bây giá» không há» bảo vệ tốt Hữu Hi.
“Phải rồiâ€- Dạ Äế cao hứng vá»— tay má»™t cái, kéo Hữu Hi và o chá»— tối nhất bên trong sÆ¡n Ä‘á»™ng.
“NgÆ°Æ¡i là m gì váºy?â€- Hoà ng Bắc Thiên nhìn Dạ Äế và Hữu Hi Ä‘ang nắm tay nhau, nam nhân nay cứ Ä‘á»™ng má»™t chút lại tùy tiện thân máºt vá»›i Hữu Hi, hắn trong lòng không hà i lòng, giữ lấy cổ tay Dạ Äế.
Hữu Hi rút tay ra, trong đêm tối tìm kiếm hai mắt Dạ Äế: “NgÆ°Æ¡i nghÄ© ra gì sao?â€
“Ta muốn Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i má»™t váºtâ€
‘â€Là váºt gì váºyâ€
“…â€
Dạ Äế Ä‘i, ở bên ngoà i mấy ngà y nay đã hao tốn nguyên khà của hắn, hắn cần thêm chút thá»i gian để Ä‘i nghiên cứu là m cách nà o bảo vệ tánh mạng Hữu Hi, sau khi kiếm được đồ, hắn phải quay vá» không gian hắc ám.
Trong sÆ¡n gian chỉ còn lại Hữu Hi và Hoà ng Bắc Thiên, hắn vì nà ng mất Ä‘i đôi mắt nay lại thần kì khôi phục lại. Hữu Hi trong lòng cảm kÃch Dạ Äế, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng nghi ngá», Lăng Khiếu DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên bá» Ä‘i, hắn Ä‘i đâu?
Hoà ng Bắc Thiên trong tay cầm kiếm, đứng ở bên ngoà i sÆ¡n Ä‘á»™ng, nhìn trá»i, tá»± há»i gì đó. Hữu Hi nhìn theo sau lÆ°ng Hoà ng Bắc Thiên cảm giác trên ngÆ°á»i hắn gánh trá»ng trách rất nặng, đáy lòng Ä‘au Ä‘á»›n.
Hắn quay đôi, đôi mắt Ä‘en đối chá»i hai mắt nà ng, trái tim Hữu Hi không nhịn được khẽ dao Ä‘á»™ng, bất quy tắc nhảy lên, đầu óc trống rá»—ng,
“Bắc Thiênâ€- Nà ng gá»i tên hắn trong lòng khẩn trÆ°Æ¡ng hoảng sợ, đôi mắt Ä‘en nghi hoặc nhìn Hoà ng Bắc Thiên.
“Xin lá»—i Hữu Hi, ta phải Ä‘i hoà n thà nh sứ mạng của mìnhâ€- Hắn nhất định phải giết chết hoà ng đế.
Hữu Hi cắn môi, đè nén tâm trạng bối rối lúc nà y.
“Hữu Hi, nà ng có nghe ta nói không?â€- Äôi mắt Hoà ng Bắc Thiên tối Ä‘en chăm chú nhìn Hữu Hi, lạnh giá»ng há»i.
Hữu Hi nhắm mắt: “Chà ng vừa nói gì…. Nói gì váºy?â€- Nhất định là ảo giác, Hữu Hi lắc đầu.
“Trở vá» cùng ta không?â€
“Chà ng… nhất định phải giết hoà ng đế sao?â€- Hữu Hi mở to mắt, nhìn mặt Hoà ng Bắc Thiên, thất vá»ng há»i.
“XIn lá»—i Hữu Hi, ta chỉ có thể là m váºy…â€- Hoà ng Bắc Thiên vẻ mặt xin lá»—i, ngôn từ Ä‘au khổ.
Hữu Hi nhìn Hoà ng Bắc Thiên tÃm kiếm hắn của ngà y xÆ°a, nhÆ°ng mà , quả tháºt khó khăn, hạ giá»ng há»i hắn: “Cừu háºn trong lòng chà ng đã chiếm vị trà thứ nhất, là tháºt sao? Nếu nhÆ° ta kêu chà ng bá» Ä‘i má»i háºn thù, cùng ta rá»i Ä‘i, chà ng có đồng ý không?â€
“Ta..â€
Sá»± do dá»± của hắn khiến trái tim Hữu Hi lạng ngắt: “NhÆ° váºy chà ng cứ Ä‘i là m chuyện mình muốn, đừng xin lá»—i, cÅ©ng đừng tá»± tạo áp lá»±c, ta sẽ tá»± bảo vệ bản thân, tá»± chăm sóc, không để hoà ng đế biết được, ta sẽ… sẽ chá» chà ng, chỉ là không biết phải đợi bao lâu, chà ng má»›i có thể quay đầu lại, Bắc Thiênâ€
“Nà ng..â€- Không thể trở lại thân máºt nhÆ° trÆ°á»›c đây… “Tháºt sao?â€- Trên mặt hắn là đau khổ cùng mất mát.
“Không!â€- Hữu Hi rÆ°ng rÆ°ng lắc đầu. “Ta muốn bên cạnh chà ng, chỉ cần trái tim cùng má»™t chá»— là được, Bắc Thiên, ta muốn chà ng tá»± bảo trá»ng, còn sống trở vá»â€
“Ta hiểu rồi..â€- Trên gÆ°Æ¡ng mặt lạnh lung của Hữu Hi hiện lên nụ cÆ°á»i yếu á»›t, hắn không mất Ä‘i Hữu Hi, Hữu Hi Ä‘ang đợi hắn, chá» Bắc Thiên chÃnh thức quay vá».
Hắn nhất định phải giết hoà ng đế, vì ngÆ°á»i nhà báo thù, hoà ng đế đã chết cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i Ä‘uổi giết Hữu Hi, bây giá» chỉ có thể thà nh công chứ không thất bại.
Hữu Hi cÆ°á»i cÆ°á»i: “NhÆ° váºy, chúng ta ở đây li biệt Ä‘iâ€
“Nà ng muốn Ä‘i đâu?â€- Hắn há»i, trong lòng không khá»i lo lắng, nhÆ°ng hắn biết Hữu Hi sẽ không ở lại bên cạnh hắn.
Ãnh mắt Hữu Hi lóe lên: “Ta còn chuyện cần là mâ€
Hoà ng Bắc Thiên ôm lấy Hữu Hi, tìm kiếm sá»± cam Ä‘oan từ nà ng, để cho bản thân yên tâm: “Hữu Hi nhất định phải chá» taâ€
Hữu Hi cố nén Ä‘au, mỉm cÆ°á»i nói: “Ta sẽ chá» chà ng báo thù xong, chá» chà ng quay lại, nếu nhÆ° sau khi báo thù xong chà ng vẫn không thể quay đầu… môn chủ, tá»›i lúc đó ngÆ°á»i đừng xuất hiện trong thế giá»i của ta? Mặc kệ ta sống hay chết, đừng để chúng ta tiếp tục tổn thÆ°Æ¡ng nhau được không?â€
Hoà ng Bắc Thiên Ä‘au Ä‘á»›n nói: “Nếu nhÆ° … ta chết thì sao?â€
Hữu Hi mỉm cÆ°á»i: “Nếu nhÆ° chà ng vẫn yêu ta… nhÆ° váºy Ä‘Ã nh hẹn kiếp sauâ€
Hoà ng Bắc Thiên gắt gao ôm lấy Hữu Hi, trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n, có vui sÆ°á»›ng, có thá»a mãn, hắn ở bên tai nà ng bình tÄ©nh nói: “Ta sẽ còn sống trở vá», chúng ta cùng nhau rá»i khá»i đây, sống cuá»™c sống mà chúng ta muốnâ€
Hốc mắt Hữu Hi chua xót, lệ quang lóe lên: “Äược, ta chá» chà ng, đừng nuố lá»i, nếu nhÆ° nuốt lá»i ta sẽ Ä‘i vÄ©nh viá»…n không quay lạiâ€
“Äược, chá» ta, đại sá»± thà nh công chúng ta sẽ ở nÆ¡i nà y gặp nhau được không?â€
“Hảo!â€- Hữu Hi gáºt đầu, hấp thu chút ấm áp của hắn.
“Äợi đến ngà y đó, ta nhất định cởi con ngá»±a trắng, mang theo hoa hồng, tá»›i tìm ngÆ°á»i ta yêu, Hữu Hi chá» taâ€
“uhâ€- Hữu Hi gáºt đầu
ChỠđợi vốn là một loại dà y vò cũng là một loại hạnh phúc
“Ta sẽ an bà i cho nà ng Ä‘i đến nÆ¡i an toà n…â€- Hoà ng Bắc Thiên nói
Hữu Hi cá»± tuyệt: “Không, không cần, ta còn có chuyện cần là m, ta không muốn giống nhÆ° kẻ có tá»™i cứ trốn Ä‘i sống ở nÆ¡i không có bóng ngÆ°á»i..â€
“NhÆ°ng mà …â€- Hắn vẫn lo lắng.
Hữu Hi đẩy hắn ra, nháy hai mắt: “Chá» ta má»™t látâ€- Vừa nói vừa Ä‘i đến suối nÆ°á»›c.
Hoà ng Bắc Thiên đứng chá», xem Hữu Hi là m gì đó, rốt cuá»™c cÅ©ng nhìn thấy bóng ngÆ°á»i quen thuá»™c ở trÆ°á»›c.
Thân ảnh là của Hữu Hi nhÆ°ng mặt của nà ng… mặt nà ng hoà n toà n xa lạ. Má»™t ngÆ°á»i phụ nữ diện mạo bình thÆ°á»ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, cúi đầu hạ ngÆ°á»i. “Vị công tá» hữu lá»… rồi, xin há»i, Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ra ngoà i thế nà oâ€
“Hữu Hiâ€- Hoà ng Bắc Thiên cÆ°á»i. “Nà ng nhÆ° váºy tháºt đúng là khiến ngÆ°á»i ta không nháºn raâ€
Hữu Hi cÆ°á»i khẽ, nháy mắt nói: “Thế nà o, yên tâm rồi chứ!â€
Hoà ng Bắc Thiên giữ lấy tay nà ng không nói gì, Hữu Hi thoáng một cái cũng không nói gì, bởi vì, sự thương cảm và ly biệt đan xen trong lòng.
Tháºt lâu sau nà ng nói: “Bảo trá»ngâ€
Hắn nói: “Bảo trá»ng!â€
Hữu Hi cùng Hoà ng Bắc Thiên ly biệt, bắt đầu từ đây phân ly, không biết lần tiếp theo gặp mặt là khi nà o. Hoà ng Bắc Thiên mang theo trong lòng ná»—i háºn, mang theo trong lòng sá»± mong chá», chỠđợi sau khi báo thù thá»±c hiện lá»i hứa trong trái tim, bắt đầu bÆ°á»›c trên con Ä‘Æ°á»ng ám sát hoà ng đế.
Hữu Hi lợi dụng thuáºt dịch dung Dạ Äế chỉ nà ng, cải trang thà nh ngÆ°á»i phụ nữ bình thÆ°á»ng, không ai nháºn ra Ä‘i vá» phÃa hoà ng thà nh. Nà ng cho rằng nÆ¡i nguy hiểm nhất cÅ©ng là nÆ¡i an toà n nhất. HÆ¡n nữa, ở chá»— nà y, nà ng có thể tiếp cáºn tin tức trong cung nhanh nhất, nà ng cÅ©ng có thẻ biết sá»›m Hoà ng Bắc Thiên thà nh công hay không.
Hoà ng Bắc Thiên cho nà ng chút một chiếc lá và ng, ly biệt ưu sầu.
Bên trong hoà ng thà nh, vẫn náo nhiệt phồn hoa nhÆ° cÅ©, mang theo cảm giác quen thuá»™c, Hữu Hi Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng, không nhịn được nhìn chung quanh bốn phÃa, phảng phất nhá»› lại trÆ°á»›c đây.
“Mua hoa không tá»· tá»·?â€
Má»™t giá»ng nói non ná»›t vang lên, má»™t đóa hoa mà u Ä‘á» Ä‘áºp và o mắt Hữu Hi. Nà ng dùng tay đón lấy, trong mắt mừng rỡ, quay lại nhìn, trong lòng rung Ä‘á»™ng, tiểu cô nÆ°Æ¡ng bán hoa, không phải ai khác, là tiểu HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng mà nà ng đã quen trong căn miếu đổ nát.
Nà ng cao hÆ¡n được má»™t chút, gÆ°Æ¡ng mặt cÅ©ng không còn bẩn nữa, rất đáng yêu, nhá» nhắn mong chá». Hữu Hi vui vẻ, tay sá» sá» mặt Hữu Hi, nà ng má»›i sáu tuổi chiết hoa đẹp nhÆ° váºy quả tháºt không dá»….
Hữu Hi muốn gá»i tên nà ng, nhÆ°ng nhá»› tá»›i bản thân lúc nà y không phải Hữu Hi, vá»™i và ng rút chút bạc vụn đặt và o tay HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng
“Hoa tá»· tá»· muaâ€
“NhÆ°ng mà tá»· tá»· Ä‘Æ°a nhiá»u bạc quá, nó không đáng giá đến váºy?â€- Tiểu HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng sắc mặt Ä‘á» hồng, hai mắt nhìn Hữu Hi.
“Tá»· tá»· rất thÃch, cho nên đáng giá, cầm Ä‘iâ€- Hữu Hi đặt bạc nhét và o tay HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng.
“Hoa tá»· tá»· đâyâ€- HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng đặt hoa và o tay Hữu Hih
Hữu Hi đón lấy hoa mỉm cÆ°á»i nói: “Chiết hoa tháºt đẹp, ngÆ°Æ¡i quả tháºt không Ä‘Æ¡n giảnâ€
“Tháºt sá»±â€- Tiểu HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng cao hứng cÆ°á»i to. “Äây là má»™t tá»· tá»· dạy nà ng chiết hoa, không biết tá»· ấy từ đâu tá»›i, có khá»e hay không, nhÆ°ng tá»· ấy rất xinh đẹpâ€- TrÆ°á»›c mắt hai tiếng tá»· tá»· vang lên thâm tình, giống nhÆ° tá»· tá»· lá»›n lên từ nhá».
“HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ngâ€- Má»™t tiếng gá»i ầm Ä© vang lên trong đám ngÆ°á»i, cắt đứt cuá»™c nói chuyện của Hữu Hi và HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng, Hữu Hi ngảng đầu lên, Tiểu Kiên Quyết, anh trai HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng.
HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng Ä‘iá»m đạm cÆ°á»i: “Là ca ca tá»›i, tá»· tá»· ta Ä‘i đây, cám Æ¡n đã mua hoaâ€
“Hảo, Ä‘i thôiâ€- Hữu Hi an ủi cÆ°á»i, nhìn theo dáng ngÆ°á»i nho nhá» của Hữu Hi chạy và o lòng của tiểu Kiên Quyết.
Nà ng chỉ là má»™t đứa trẻ Ä‘ang yêu, Tiểu Kiên Quyết là ca ca tốt, Hữu Hi quay đầu Ä‘i, nhìn đóa hoa hồng Ä‘á» trong tay, hiểu ý mỉm cÆ°á»i.
Nà ng không thể dÃnh dáng đến quá nhiá»u ngÆ°á»i, bởi vì nhÆ° váºy sẽ rất phiá»n toái, nà ng chỉ muốn chăm sóc HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng và tiểu Kiên Quyết, nhÆ°ng mà không được, nà ng chỉ có thể là ngÆ°á»i mua hoa.
Hữu Hi tâm tình hôm nay rất tốt…
Sau khi há»i thăm xung quanh, cuối cùng cÅ©ng kiếm được phòng không ngÆ°á»i ở, rồi thuê nhà . CHủ phòng là vị lão bà bà đã ngoà i năm mÆ°Æ¡i tuổi, phòng nà y là phòng con trai bà , bởi vì ngÆ°á»i em trai hay Ä‘i là m ăn, nên đã chuyển sang nÆ¡i khác, rá»i Ä‘i, cho nên phòng nà y không còn ai.
Lão bà bà giúp nà ng dá»n dẹp phòng và sân, Hữu Hi ở lại, đóa hoa hồng đỠđặt trên bà n ở phÃa ngoà i, tượng trÆ°ng cho sá»± hy vá»ng.
Sau khi tá»›i nhà , Hữu Hi ngã xuống giÆ°á»ng, nà ng mệt rồi, cả Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i dà i nhÆ° váºy khiến nà ng thấm mệt chỉ muốn nằm xuống nghỉ ngÆ¡i, ngủ má»™t giấc.
Trong mộng mơ mà ng, mơ thấy đôi mắt đen thẫm, thâm tình nhìn nà ng chăm chú…
Nháy mắt, Hữu Hi đã ở đây bảy tám ngà y, má»—i ngà y Ä‘á»u mua hoa của HÆ°Æ¡ng HÆ°Æ¡ng. CÅ©ng từ trên Ä‘Æ°á»ng há»i thăm được những tin đồn từ hoà ng cung, bởi vì nà ng muốn biết, Hoà ng Bắc Thiên thà nh công hay thất bại.
Ở nhà má»™t mình quá nhà m chán, nà ng lang thang trên Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i mà không chá»— dừng . Lúc nảy sắc trá»i đã nhá nhem tối, mà ng đêm bao phủ mặt đất cùng dáng ngÆ°á»i cô Ä‘Æ¡n Hữu Hi.
NÆ¡i nà y… là Minh Viên, từng bị thiêu hủy nhÆ°ng bây giá» tÆ°á»ng lại xây lên giống nhÆ° chÆ°a từng xảy ra há»a hoạn. NÆ¡i nà y có kà ức của nà ng và Hoà ng Bắc Thiên, có tốt có không tốt, có vui cÅ©ng không vui.
Lúc nhá»› lại, nà ng lại nhá»› đến dáng ngÆ°á»i luôn theo sau, vừa bá đạo, lãnh huyết trầm mặc, dáng ngÆ°á»i cô quạnh.
Hữu Hi đứng đó ngÆ¡ ngẩn hồi lâu, cuối cùng định thần lại, quay đầu Ä‘i vá» trÆ°á»›c, con Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i chân quen thuá»™c biết bao, quen đến mức nà ng không cần ngẩng đầu cÅ©ng biết Ä‘i tá»›i đâu. CHỉ là lúc tá»›i rồi, chân lại dừng lại, giống nhÆ° tìm kiếm mục Ä‘Ãch tá»›i đây.
Hữu Hi định thần lại, ngẩng đầu, thấy mình đứng trÆ°á»›c cá»a quen thuá»™c, trái tim cứng lại, bản thân lại không há» hay biết đã tá»›i NghÄ©a VÆ°Æ¡ng Phủ
NÆ¡i nà y không còn khà phái nhÆ° xÆ°a, trên cá»a tiêu Ä‘iá»u, má»™t mảnh cô quạnh. Lúc rá»i khá»i, Hữu Hi nhìn thấy má»™t bóng Ä‘en từ vÆ°Æ¡ng phủ có bóng ngÆ°á»i nhÆ° quá»· chạy Ä‘i
Bóng ngÆ°á»i nhìn quen mắt, Hữu Hi kiá»m không được Ä‘uổi theo, tại sao Ä‘uổi theo, nà ng không rõ. Hữu Hi Ä‘uổi theo ,lại nhìn thấy bóng Ä‘en lại bay và o lại vÆ°Æ¡ng phủ, Hữu Hi quay đầu lại, trong lòng không kiá»m được thầm nghÄ©, là ai, sao lại quen nhÆ° thế.
Nà ng quay vá» cá»a vÆ°Æ¡ng phủ, nhìn đôi sÆ° tá» bằng đá, nà ng dùng chân đạp má»™t cái dẫm lên đầu sÆ° tá», rồi đứng dáºy, cố sức nhảy qua khá»i tÆ°á»ng, thiếu chút nữa té xuống.
Hữu Hi vá»™i và ng nắm chặt đầu tÆ°á»ng, bá» lên, chỉ biết đổ lá»—i bản thân há»c nghá» không xong, ngay cả tÆ°á»ng cÅ©ng không qua nổi. Cố gắng má»™t hồi, Hữu Hi cÅ©ng bay qua khá»i tÆ°á»ng, đáp xuống, tiến nháºp vÆ°Æ¡ng phủ.
Hữu Hi nhìn thấy bóng Ä‘en rất nhanh chạy và o NghÄ©a Hà n lâu trốn, là ai, là ai. Hữu Hi không nhịn được theo tá»›i, cánh cá»a NghÄ©a Hà n Lâu vừa mở đã khép lại, Hữu Hi tiến và o phòng.
Vừa bÆ°á»›c và o, má»™t thanh kiếm đã gác ngay cổ nà ng, cúng lúc đó, mắt nà ng sáng ngá»i, có ngÆ°á»i vừa đốt lá»a nhá», trong phòng phát ra ánh sáng. Ãnh và o trong mắt nà ng là má»™t biển hoa mà u Ä‘á», hoa hồng Ä‘á», để đầy NghÄ©a Hà n Lâu.
Trái tim Hữu Hi rối răm, nhìn biển hoa, nà ng nhất thá»i quên mất trên cổ mình vẫn còn thanh kiếm sắc.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, àêêóìóëÿòîð, àíòèêâàðèàò, dinh cap luu manh, êàçàíü, hăÌn thô bao, ïíåâìàòè÷åñêîå, lang quan da thiep, lanh dem quan thiep, lanh quan da thiep, lanh quan da thiep full, lanh quan da thiep q2, lanh quan dem thiep, lanh quan dem thiep 2, lanh quan dem thiep full, lanh quan dem thiep q2, lanh quan tjen thiep, lanh vuong da thiep hoan, lanh vuong dem thiep, lanh vuÆ¡ng đêm thiep, ñòðîèòåëüñòâå, ôîêóñ, õðåíîâûé, pham nhan tu tien, phim sech13.com, phu lanh dem thiep 4vn, sat than |
| |