Chương 1438: Giận dữ vì hồng nhan giải thích thế nào.
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm by Acquyden
Nghe Tần Y nói, Nghệ Phong cảm thấy kinh ngạc không thôi. Rõ ràng hắn thấy thực lực Tần Y ngay cả Quân cấp cũng không đến, thế nhưng nếu muốn động thủ thì e rằng ngay cả Quân cấp cũng không phải là đối thủ của nàng.
Tần Y lúc này, hoàn toàn là một yêu nghiệt với tiềm lực vô hạn. Nàng không cần tu luyện, chỉ tìm hiểu lực lượng trong cơ thể là được. Đối với Tần Y mà nói, không có khái niệm gọi là cảnh giới.
- Tuy thực lực của Tần Y không đạt tới Quân cấp, nhưng thật muốn đánh nhau với người khác. Chỉ cần dưới Thánh cấp thì không thể tạo được uy hiếp cho nàng. Đương nhiên, với lực lượng của nàng muốn thu thập cường giả Quân cấp Ngũ giai cũng không có khả năng.
Lão giả giải thích:
- Chỉ có thể đợi nàng tiến thêm một bước đạt được lực lượng của hàn đan. Điểm này không cần không gấp, không có sự kiềm chế của hàn độc, với độ phù hợp mười thành của nàng, thực lực vẫn có thể tăng vọt.
- Ở cùng một chỗ với tỷ thật sự rất áp lực, nói không chừng một ngày nào đó tỷ sẽ vượt qua ta.
Nghe được câu này, Nghệ Phong khóe miệng lộ vẻ tươi cười thỏa mãn, thầm nghĩ cho dù nàng thật sự trở thành Viễn cổ Chí Tôn, còn không phải nữ nhân của lão tử sao, có một nữ nhân như vậy kỳ thật rất tự hào nha.
- Sự tình hàn độc đã giải quyết, vậy thì phải triệt để trấn áp Địa Hỏa, không cần mượn khí tức Địa Hỏa phát ra trấn áp hàn độc của Tần Y nữa. Đi thôi, ra ngoài đi.
Lão trang chủ nói với Nghệ Phong cùng Tần Y.
Tần Y tự nhiên biết rõ bởi vì do nàng, Thánh cấp trong trang trấn áp Địa Hỏa tạo ra một vết rách, mà cũng bởi vì sai lầm đó làm cho Địa Hỏa bị thoát ra. Giờ phút này chuyện của nàng đã giải quyết, Thánh cấp tự nhiên muốn phong tỏa lỗ hổng lại. Sau đó tiêu diệt toàn bộ Địa Hỏa đã thoát ra bên ngoài.
Nghệ Phong nhớ tới lần trước cùng Tần gia trang chủ trấn áp Địa Hỏa, thầm nghĩ tại sao không có Thánh cấp ra tay. Nguyên lai là bọn họ trấn áp lỗ hổng Địa Hỏa.
...
Sau khi hai lão giả rời khỏi, Nghệ Phong cùng Tần Y cũng không có hứng thú ở lại không gian đang dần nóng lên này. Hắn dắt tay Tần Y rời đi, khi Nghệ Phong cùng Tần Y xuất hiện tại cung điện, thị vệ thủ vệ bên ngoài nhìn Tần Y đi ra. Hắn không khỏi dùng sức xoa xoa hai mắt, sau khi vững tin là tiểu thư trên mặt lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng. Rồi lại nhìn thấy Nghệ Phong nắm tay Tần Y, cặp mắt của hắn càng trợn tròn lên.
Đi vào cung điện chỗ ở của Nghệ Phong, Tần Y liền chui trong bồn tắm. Đương nhiên, Nghệ Phong sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn lặng lẽ cười cười, Tần Y chân trước vừa mới đi vào, hắn chân sau đã đi theo.
Tần Y đẩy mãi hắn không chịu đi ra ngoài, chỉ có thể oán hận trừng nhìn Nghệ Phong, mang theo vẻ mặt đỏ ửng tiến vào Nhập Dục trì (bồn tắm).
Nghệ Phong rất thành thật, không động tay động chân khi Tần Y cởi y phục tiến Nhập Dục trì.
Sau khi Tần Y tiến vào Nhập Dục trì, nước ngập đến xương quai xanh, lúc này nàng mới thở dài một hơi. Mặc dù chỉ có nước che chắn thân thể, tuy nhiên lại mang đến tâm lý an toàn hơn.
Nghệ Phong nhìn Tần Y như một nữ thần ở trong nước, tóc dài xõa xuống vai mang theo bọt nước nổi lên, khuôn mặt trắng noãn cực kỳ xinh đẹp. Từ cổ nhìn xuống xương quai xanh tính cảm giác thật trêu chọc người. Làn nước gợn sóng nhộn nhạo, tuy thân thể ở dưới nước nhìn không rõ lắm. Thế nhưng loại hấp dẫn như ẩn như hiện này, càng cuốn hút tâm thần của Nghệ Phong.
- Ah...
Nghệ Phong nhịn không được, hắn cởi bỏ y phục trên người xuống, phù phù một tiếng nhảy xuống bên cạnh Tần Y, bọt nước bắn ra khiến Tần Y kinh hô một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ đỏ ửng. Nàng nhìn Nghệ Phong đang hau háu nhìn một số bộ vị mẫn cảm, nàng dùng tay che khuất mắt Nghệ Phong, sẳng giọng quát:
- Không cho phép nhìn.
Nghệ Phong lặng lẽ cười cười, hắn nắm lấy tay Tần Y không quản nhiều như vậy, hung hăng chặn bờ môi của Tần Y lại. Tay rơi vào nước, kiều đồn mượt mà trơn bóng ngạo nghễ ưỡn biến hóa lên theo các động tác từ tay hắn.
Hô hấp của Tần Y theo thời gian dần trôi qua trở nên gấp gáp, bất quá nhớ tới hiện tại đang ở dưới nước, Tần Y dùng chút lý trí cuối cùng nói với Nghệ Phong:
- Đừng ở chỗ này, nước vào thật là khó chịu.
Nghệ Phong nghe thấy Tần Y, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, lập tức đẩy nước bốn phía ra ngoài.
Tần Y thấy Nghệ Phong làm như vậy, khuôn mặt lại càng nóng hổi, nàng hung hăng trợn mắt nhìn Nghệ Phong, nhưng thấy Nghệ Phong vô tội nói một câu ‘ ta chính suy nghĩ cho nàng’ đánh bại, chỉ có thể ngẩng đầu lên nhắm mắt lại, đợi cử động của Nghệ Phong.
Đợi Nghệ Phong hồi lâu, cũng không trông thấy Nghệ Phong làm cái gì. Nàng mở to mắt nghi hoặc nhìn thoáng qua, thì thấy Nghệ Phong nhìn nàng giống như cười mà không phải cười, tay lại đang không ngừng châm ngòi sự mẫn cảm của nàng. Cảm giác này khiến cho Tần Y bực bội, nàng hung hăng cắn bả vai Nghệ Phong một ngụm, xoay người chủ động nuốt chửng tiểu Nghệ Phong.
...
Cũng không biết là duyên cớ gì mà Tần Y cực kỳ mãnh liệt, hai người một lần chưa đủ lại tiếp thêm một lần nữa, cả hai liều chết triền miên quấn lấy nhau.
Khi một tia khí lực cuối cùng của Tần Y hết sạch, nàng mới chui đầu vào ngực Nghệ Phong lẩm bẩm nói:
- Muốn chết!
Nghệ Phong nghe Tần Y những lời này, lặng lẽ cười cười. Rất nhanh liền ôm lấy thân thể ấm áp của Tần Y.
Tần Y nhìn cánh tay tổn thương do hàn độc đang phủ lên người mình, nàng nhìn Nghệ Phong nói:
- Đã biết rõ đệ lừa gạt ta.
- Ah!
Nghệ Phong chú ý tới ánh mắt Tần Y, giờ mới hiểu được nàng nói cái gì, Nghệ Phong hôn lên trán Tần Y một cái rồi nói:
- Không làm như vậy, hiện sao có thể điên cuồng như vậy.
- Phi! Miệng chó không mọc được ngà voi!
Sắc mặt Tần Y có chút nóng lên, bất quá lập tức liền ôm thật chặt Nghệ Phong, nàng thản nhiên nói:
- Cứ như vậy thật là tốt!
Nghệ Phong cười cười, nhìn nữ nhân nằm trong lòng ngực của hắn, lên tiếng:
- Từ nhiều năm trước, ta nói sẽ giải quyết hàn độc cho tỷ. Hiện tại, cuối cùng như nguyện rồi.
Tần Y nhớ tới chuyện những năm gần đây, nhớ tới một tay y thuật của Nghệ Phong. Nàng lắc lắc đầu nói:
- Kỳ thật ta không sợ hàn độc, vừa mới bắt đầu cũng không sợ. Chỉ cần nghĩ đến được ở cùng đệ sẽ có cảm giác an tâm dị thường.
- Ta cũng vậy!
Nghệ Phong siết chặt Tần Y, nữ nhân này khiến cho hắn yêu đến điên cuồng, nhìn dung mạo điên đảo chúng sinh của nàng, Nghệ Phong vẫn có cảm giác hoảng hốt hồi lâu. Tựa hồ, mình đi tới dị giới này hoàn toàn là vì nàng vậy.
Một khắc khi hàn độc của Tần Y được giải quyết, Nghệ Phong đột nhiên cảm giác được một khối đá lớn ở đáy lòng mình triệt để buông xuống, toàn thân như trầm tĩnh lại.
Tần Y tựa hồ hiểu được cảm xúc của Nghệ Phong, nàng khẽ cười với hắn, đưa tay vẽ các vòng tròn trên ngực Nghệ Phong. Cảm giác thấy Nghệ Phong hơi ngứa, Tần Y đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt âu yếm nhìn chăm chú Nghệ Phong.
Trong sự nghi hoặc của Nghệ Phong, Tần Y đột nhiên mở miệng nói:
- Đệ có thể nói cho ta biết, đồ sát Mặc gia, hóa thân thành ma, giận dữ vì hồng nhan giải thích thế nào?
Đối với chất vấn của Tần Y ngày đó, Nghệ Phong láo liên nhìn chung quanh, giống như chuyện này không có quan hệ gì với hắn. Bất quá, nhìn thấy ánh mắt của Tần Y, cuối cùng Nghệ Phong không chịu được áp lực. Hắn đánh trống lảng đi xem con kiến mới nuôi có bị người ta dẫm vào hay không, mặc y phục rồi ba chân bốn cẳng chạy trốn.
Đối với vấn đề này, Nghệ Phong cảm thấy vẫn nên rời xa thì tốt hơn. Đừng nhìn tính tình Tần Y bình thường luôn ôn nhu dịu dàng, có quỷ mới biết lúc bạo phát khủng bố thế nào. Ghen là bẩm sinh của nữ nhân. Một nữ nhân như Liễu Mộng Nhiên biết bao giờ mới được một người.
Tối thiểu, những ngày này Tần Y không cho Nghệ Phong đụng vào nàng, đối với Nghệ Phong mà nói, đây là một chuyện cực kỳ tàn nhẫn. Đối mặt vưu vật điên đảo chúng sinh như vậy mà cấm dục là sự tàn nhẫn đến bực nào.
- Không được hưởng phúc của người Tề a!
Nghệ Phong thì thầm một tiếng, cảm thấy đau đầu không thôi. Lúc này lọt tầm mắt nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, đó chính là võ giả đã đánh Nghệ Phong phun máu.
Nghệ Phong đã gặp mặt, hắn đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội, không chút nghĩ ngợi, một quyền thẳng tắp oanh tới. Lúc trước bị hắn đánh cho phun máu, hiện tại cũng phải xả giận một chút. Đồng thời thử xem khi đạt tới Thất giai, lực lượng của mình mạnh hơn bao nhiêu.
Võ giả kia đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng oanh thẳng tắp tới hắn, trong lòng giật mình, nhanh chóng đưa tay ngăn cản. Trong lúc vội vàng hắn, hắn chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng bành trướng đánh vào cánh tay khiến thân hình lảo đảo lui về phía sau.
Võ giả sau khi lấy lại thăng bằng, lúc này mới nhìn rõ là Nghệ Phong. Nhớ tới lực lượng bạo trướng vừa rồi, trưởng lão này kinh hô một tiếng nói:
- Nghệ Phong?
Hắn không thể tin vào mắt mình, một cỗ lực lượng vừa mới rồi là của Nghệ Phong. Nhớ tới lực lượng lần trước giao thủ cùng Nghệ Phong, cùng so sánh với hiện tại, trong mắt của hắn mang theo vẻ không dám tin.
- Vài ngày trước đánh với trưởng lão chưa đủ nghiền, lần này tiếp tục thỉnh giáo trưởng lão một phen.
Nghệ Phong lặng lẽ cười cười, thực lực Thất giai đỉnh phong khiến cho lòng tin của hắn tăng vọt.
Nghe thấy Nghệ Phong nói, sắc mặt vị trưởng lão này có chút thay đổi. Trong lòng thầm nghĩ cho dù thực lực ngươi tăng vọt nhưng so với mình cũng còn có chênh lệch nhất định. Bất quá, hắn coi như hiểu thêm về lòng dạ hẹp hòi của Nghệ Phong.
- Đón thêm một chiêu của bản thiếu gia.
Nghệ Phong không nghĩ nhiều như vậy, lực lượng trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra hung hăng đánh về phía võ giả, vừa ra tay là Tinh Bạo Thiên Hạ, hoàn toàn không để cho đối phương cơ hội chống đỡ.
- Mẹ nó!
Thấy Nghệ Phong lòng dạ hẹp hòi đến mức độ này, võ giả bất đắc dĩ, đáy lòng rốt cục cũng hiểu tại sao bên ngoài lại đồn đãi đừng bao giờ trêu chọc người này. Bất quá, hắn thân là cường giả Cửu giai, tự nhiên không đến mức phải sợ Nghệ Phong.
- Nếu ngươi đã muốn đánh thì ta đây sẵn lòng phụng bồi.
Võ giả hét lớn một tiếng, đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, công kích Nghệ Phong.
Hai người vừa giao thủ, lập tức hấp dẫn phần đông võ giả đến đây, Tần Trấn tự nhiên là một trong số đó. Khi hắn nhìn Nghệ Phong cùng giao thủ với trưởng lão Cửu giai, con mắt thiếu chút trợn lòi ra. Đặc biệt là chứng kiến Nghệ Phong giao thủ cùng đối phương, không rơi xuống thế hạ phong càng khiến cho đám người Tần Trấn suýt rơi cả tròng mắt xuống đất.
- Người này phải là Nghệ Phong không? Đây là thực lực Ngũ giai sao?
Tần Trấn nhìn Tần Đường hoài nghi hỏi.
- Hẳn là hắn? Bộ dáng này chính là Nghệ Phong.
Tần Đường không dám xác nhận, Nghệ Phong hiện giờ và trước đó không lâu tương phản quá lớn.
- Mẹ nó, người này làm sao có thể được sao? Đó là Cửu giai a!
Tần Trấn tức giận mắng một tiếng, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong. Nghệ Phong thấy càng ngày càng nhiều người, đáy lòng lặng lẽ cười cười. Muốn báo mối thù phun máu chỉ là một nguyên nhân, là tối trọng yếu nhất vẫn là hạ uy thế của Tần gia trang. Từ khi bước vào Tần gia trang, bọn họ giống như đã quên thân phận Tà Đế của hắn, giờ phút này vừa vặn để cho bọn họ tỉnh lại. Miễn cho tương lai lại có người đến trêu chọc hắn.
Dù sao, Tần Y ở cùng nhau hắn thật sự sẽ kích thích rất nhiều người. Không để cho bọn họ rung động một chút, sợ là sẽ tái diễn chuyện vây công hắn.
- Trưởng lão, tiếp thêm của ta một chiêu!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, Tinh Bạo Thiên Hạ mạnh mẽ tuôn ra, phối hợp với tử khí nghìn năm và Phệ Châu nhanh chóng đánh về phía đối phương.
- Hừ!
Võ giả cả giận hừ một tiếng, vung cánh tay nghênh đón. Đường đường là cường giả Cửu giai, tự nhiên sẽ không sợ một Thất giai, tuy võ giả Thất giai này xác thực không thể dựa theo lẽ thường mà đối đãi.
- Phanh...
Hai người giao phong, Nghệ Phong cùng đối phương đồng thời bị chấn bay ra ngoài.
Thấy đối phương một lần nữa tiến về phía trước muốn đánh mình không gượng dậy được. Nghệ Phong cười hắc hắc, một đạo lực lượng tràn ra, ngay tại lúc đó Nhiếp Hồn Thuật trong cơ thể cũng oanh ra ngoài.
Hai đạo lực lượng khiến cho võ giả phải né tránh, thế nhưng Nghệ Phong lại không để cho hắn có cơ hội. Nhiếp Hồn Thuật liên tiếp được thi triển ngăn cản đường lui của hắn, khiến võ giả không thể không vận chuyển lực lượng ngăn cản.
Thế nhưng vào lúc này, lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong hội tụ thành Tinh Bạo Thương Khung, từng đạo lực lượng trong cơ thể thông qua cánh tay oanh kích đối phương.
- Ngươi cho rằng chỉ như vậy có thể áp chế ta sao?
Võ giả Cửu giai cười lạnh, tuy một chiêu này rất mạnh, thế nhưng còn chưa thể đối kháng với khí thế của hắn.
- Đương nhiên là không!
Nghệ Phong cười to, ngay khi tinh bạo Thương Khung sắp oanh kích tới đối phương, Nghệ Phong đột nhiên ngừng lại hét lớn:
- Luân Hồi Tịch Diệt!
Luân Hồi Tịch Diệt cùng Tinh Bạo Thiên Hạ đồng thời thi triển ra, rốt cục cũng khiến sắc mặt võ giả đại biến. Lực lượng trong cơ thể điên cuồng tuôn trào bảo vệ tầng tầng lớp lớp, ngăn cản hợp lực công kích từ Nhiếp Hồn Thuật cùng đấu khí của Nghệ Phong.
Lực lượng bạo trướng như muốn hủy diệt hết thảy, rất nhanh giao phong với lực lượng phòng ngự của võ giả. Dưới thanh âm ngạnh kháng, thân thể võ giả bay ngược ra ngoài.
- Phụt...
Một ngụm huyết dịch phun ra, võ giả đập người xuống mặt đất, kình khí không ngừng chuyển động trong hư không.
Võ giả xoay người dậy, huyết khí trong ngực quay cuồng khiến hắn tiếp tục phun một ngụm máu
- Ai nha! Trưởng lão, không có ý tứ, vừa mới dùng sức quá mạnh một chút, thật có lỗi thật có lỗi.
Nghệ Phong nhìn trưởng lão phun máu, mở miệng nói, thế nhưng sắc mặt hắn lại không có một chút ý tứ nào muốn xin lỗi.
Võ giả nhìn Nghệ Phong, thiếu chút nữa lại phun ra một ngụm máu. Thầm nghĩ tiểu tử ngươi rõ ràng là trả thù, hết lần này tới lần khác còn dối trá như vậy? Dùng sức quá độ? Ta kháo...
- Thật sự, thật sự là dùng sức quá độ.
Nghệ Phong nhìn võ giả nói rất chân thành.
Võ giả nghiêng đầu sang chỗ khác, đáy lòng xem Nghệ Phong trở thành một tên gia hỏa lòng dạ cực độ hẹp hòi, hắn lúc này tuyệt đối là đang trả thù.
Nghệ Phong nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói:
- Đúng thật lỡ tay. Bất quá, gần đây Bản đế thường xuyên sai lầm, trưởng lão vận khí còn tốt, vừa rồi ta bắt được một con dã thú, không cẩn thận đánh gãy chân của nó. Khục... Lớn tuổi rồi không có biện pháp ah.
Lúc Nghệ Phong nói những lời này, ánh mắt hắn nhìn về phía những người xung quanh. Trong lòng đám người Tần Trấn rùng mình, tự nhiên hiểu được ý tứ uy hiếp của Nghệ Phong.
- Kháo...
Uy hiếp của Nghệ Phong khiến những người này thập phần khó chịu, nhưng nhìn thấy trưởng lão Cửu giai còn bị đánh phun máu, nguyên một đám cuối cùng bị Nghệ Phong trấn áp.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Mặc dù đám người Tần Trấn biết Nghệ Phong đang muốn lập uy, nhưng căn bản cũng không có biện pháp. Chỉ có thể nhìn Nghệ Phong nghênh ngang rời đi, Quân cấp Cửu giai cũng không ngăn được hắn. Bọn họ lại trêu chọc hắn, còn không phải muốn đi chịu đòn sao?
Ánh mắt Nghệ Phong trước khi đi hết sức rõ ràng, hiển nhiên là ai ngăn trở hắn đều sẽ bị hắn cho một trận. Nhìn thực lực của Nghệ Phong lúc này, hiển nhiên đối mặt với võ giả Cửu giai chưa lĩnh ngộ pháp tắc chi lực thì hắn không có địch thủ.
- Người này đến cùng tại sao đột nhiên trở nên mạnh mẽ như vậy?
Trong lòng Tần Trấn tức giận mắng to vài tiếng, nhưng cũng không thể làm được gì nhìn Nghệ Phong nghênh ngang rời đi.
Đám người Tần Đường đồng dạng cũng nghiến răng nghiến lợi, nhưng cử động uy hiếp của Nghệ Phong quá mức khủng bố, khiến cho cả đám chỉ dám ngồi nhìn Nghệ Phong rời đi.
Đám người Tần Đường đột nhiên nhớ tới mấy ngày trước một người thị vệ từ cung điện truyền ra tin tức tiểu thư đã xuất hiện. Hơn nữa còn tay trong tay cùng Nghệ Phong, chỉ là không biết tin tức này là thật hay giả?
Rất nhanh đám người Tần Trấn đã có đáp án. Một ngày nào đó Tần Y xuất hiện bên trong chủ thành, đám người Tần Trấn chạy đến thì vừa vặn nhìn thấy Nghệ Phong cùng Tần Y đi với nhau. Bất quá, khiến cho đám người Tần Trấn mừng rỡ như điên chính là Tần Y cũng không thân mật với Nghệ Phong, thậm chí sắc mặt còn có chút lạnh lùng.
- Mẹ nó! Trở về đánh cho tên thị vệ kia tới mẹ hắn cũng nhận không ra. Hiển nhiên tiểu thư không có hứng thú với tên gia hỏa này.
Đám người Tần Trấn phỉ báng một tiếng, lập tức cao hứng. Sau đó nguyên một đám đi đến bên cạnh Tần Y, mang theo khuôn mặt vui vẻ tới chào hỏi nàng.
Đối với những thanh niên tài tuấn của gia tộc, Tần Y mười phần dịu dàng trò chuyện cùng bọn họ. Sau khi Nghệ Phong nhìn thấy Tần Y cũng nghiêm mặt đi tới muốn nói vài câu với nàng. Thế nhưng nguyên bản Tần Y đang nói chuyện vui vẻ với mọi người, lập tức trở nên lạnh lùng không nhìn Nghệ Phong.
Một màn này khiến cho đám người Tần Trấn càng thêm mừng rỡ, đáy lòng phỉ báng không thôi:
- Mẹ nó, lúc trước rốt cuộc là ai đồn đãi tiểu thư cùng Nghệ Phong quan hệ không cạn. Tuy người này có thực lực không tệ, nhưng vẫn không xứng với tiểu thư nha. Lão tử đoán trúng rồi.
Mà khi đám người Tần Trấn biết rõ hàn độc của Tần Y được giải quyết, hơn nữa người giải quyết là Nghệ Phong. Nguyên một đám trừng to mắt tỏ vẻ vui mừng, địch ý đối với Nghệ Phong cũng hoàn toàn biến mất.
Địch ý của bọn họ đối với Nghệ Phong cũng chỉ giới hạn trong tin vịt mập mờ cùng tiểu thư mà thôi. Hiện tại điều này không phải là thật, tự nhiên lại thấy tiểu tử này thuận mắt hơn nhiều. Đừng nói tới thực lực cường hãn, chỉ riêng việc giúp Tần gia trang nhiều như vậy, cũng đầy đủ khiến cho bọn họ tiếp đãi như thượng khách rồi. Đặc biệt là giờ phút này bọn họ nhớ tới Nghệ Phong còn có thân phận tông chủ Tà Tông thanh danh hiển hách, có thể buông bỏ danh dự trị liệu cho những người dân trấn bình thường. Nhân phẩm của tiểu tử này cũng không tệ lắm.
- Nghệ Phong! Sự tình trước kia ta xin lỗi ngươi.
Tần Trấn vỗ vỗ bả vai Nghệ Phong cười nói. Đám người Tần Đường cũng nhanh chóng phụ họa.
- Ta kháo...
Nghệ Phong thấp giọng mắng một câu, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào nụ cười tuyệt mĩ của Tần Y, mỗi lần Tần Y triển lộ dáng tươi cười khiến cho những nhân vật thiên tài của Tần gia trang ngây ngốc một phen, lập tức lộ ra thần sắc ngưỡng mộ.
Biết rõ nữ nhân này vẫn còn chấp nhặt chuyện hắn bên ngoài có những nữ nhân khác, Nghệ Phong chỉ có thể nhún nhún vai, ngồi xổm ở một chỗ khác nhìn Tần Y với vẻ rất ủy khuất.
Ánh mắt Tần Y liếc xéo qua nhìn thấy một màn này, nụ cười trên mặt càng đậm, đáy lòng nàng hừ một tiếng:
“Lần này tuyệt đối không thể đơn giản buông tha cho hắn, bằng không còn không biết sẽ hái hoa ngắt cỏ bao nhiêu nữa.”
Tần Y đã hạ quyết tâm, nhất định phải trừng phạt Nghệ Phong thật nặng.
- Ai! Còn sống cũng không có gì niềm vui thú rồi. Các vị, tạm biệt nhé, dù sao cũng đều là một kết quả, ngẫm lại hay là đi Kim Lâu phong hoa tuyết nguyệt, tìm kiếm niềm vui thôi.
Nghệ Phong đứng lên, nói với đám người Tần Trấn.
Thế nhưng, lời Nghệ Phong vừa mới dứt, chỉ thấy Tần Y phẫn nộ trừng đôi mắt đẹp lên khẽ quát:
- Ngươi dám?
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- Ta ngay cả trong mơ cũng nhớ tỷ, tỷ không phải không biết. Trước kia là có tỷ mới thu liễm tâm tư. Hiện tại tỷ không để ý ta, ta đành đi kiếm niềm vui thôi.
Nghe được câu này, Tần Y suýt nữa tức chết. Mặc dù biết tiểu tử này đang trêu tức. Nhưng nàng không chút nào hoài nghi, nếu Nghệ Phong buồn buồn, hắn thật đúng là khả năng làm ra chuyện giả đùa thành thật. Nghệ Phong luôn thích diễn trò phải làm cho giống thật.
- Hừ!
Tần Y hừ giận một tiếng.
Nghệ Phong lặng lẽ cười cười, bất chấp cái nhìn soi mới của tất cả mọi người lách người đến bên cạnh Tần Y, bàn tay hắn ôm lấy vòng eo thon nhỏ của nàng. Dưới ánh mắt nóng bỏng của tất cả mọi người, Nghệ Phong nói:
- Phu nhân. Đi, trở về ta quỳ nhận lỗi với nàng.
Tuy Tần Y cảm thấy ngượng ngùng, nhưng cũng biết tâm tư của đám người Tần Trấn đối với nàng. Thấy Nghệ Phong làm như thế, nàng cũng không phản kháng. Trắng mắt liếc Nghệ Phong một cái, lập tức thuận theo dựa vào lồng ngực của Nghệ Phong, bị Nghệ Phong ôm lấy rời đi.
Đám người Tần Trấn nghe thấy mà cảm giác như cõi lòng tan nát, nhìn nữ thần Tần Y bị Nghệ Phong mang đi. Tần Trấn cùng mọi người quẳng ngay cái gọi là hảo cảm dành cho Nghệ Phong lên chín tầng mây, cũng quên luôn câu vừa mới xin lỗi, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Nghệ Phong, lão tử sẽ không để yên cho ngươi.
Câu này biểu hiện sự ghen tỵ mười phần, Nghệ Phong tự nhiên rõ ràng. Hắn nhếch miệng lên không quan tâm, thầm nghĩ có cho mười người như ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.
- Đi, quỳ nhận lỗi đi!
Tần Y vào trong cung điện, hừ một tiếng rồi nói với Nghệ Phong.
Nghệ Phong cười hắc hắc nói:
- Quỳ nhận lỗi không có vấn đề, bất quá trước đó ta còn có một chuyện rất trọng yếu phải làm.
Nói xong, Nghệ Phong mặc kệ sự kháng cự của Tần Y, dùng miệng cuốn lấy bờ môi hồng nhuận khiến người ta phải kinh tâm động phách của nàng.
- Ta vẫn không muốn có hài tử, nhưng hiện giờ lại muốn nàng sinh cho ta một đứa!
Nguyên bản còn đang Tần Y buồn bực phản kháng, nghe được câu này thân hình liền mềm nhũn ra, kệ cho Nghệ Phong trút bỏ y phục của của nàng.
...
Từ khi quan hệ giữa Nghệ Phong cùng Tần Y bị đám người Tần Trấn xác nhận, nguyên một đám trở nên lạnh lùng. Đáy lòng thăm hỏi Nghệ Phong cả trăm ngàn lượt, thậm chí cân nhắc có nên thỉnh trưởng bối của bọn họ, liên thủ tạo thành đại trận giáo huấn Nghệ Phong hay không, bằng không đáy lòng họ thật sự cảm thấy khó chịu.
Bọn họ nghĩ như thế nào thì làm như thế ấy. Cả đám tiến đến du thuyết trưởng lão trong trang.
Những trưởng lão này nghe thấy đề nghị của mấy đệ tử trẻ tuổi, thiếu chút nữa mở miệng mắng to. Đám thanh niên trẻ tuổi đồng lứa các ngươi tranh giành tình nhân cùng Nghệ Phong là chuyện của các ngươi. Các ngươi có thể không quan tâm thân phận Tà Đế của Nghệ Phong. Thế nhưng bọn họ có thể không quan tâm sao? Nếu là thật làm ra chuyện trưởng lão Tần gia trang hợp lực trấn áp Nghệ Phong, đây là đánh vào mặt Tà Tông. Khi đó không phải là tranh giành tình nhân của đám nhóc con nữa, mà đó là mâu thuẫn giữa hai tông môn. Mâu thuẫn như vậy, ai dám thừa nhận? Các ngươi không thấy được là cho dù Nghệ Phong lấy thân phận tông chủ Tà Tông ra, ngay cả lão tông chủ cũng không dám tự cao tự đại sao?
Đám người Tần Trấn cơ hồ bị những trưởng lão này mắng cho tới bến, nếu không phải biết rõ Tần Trấn chịu kích thích quá lớn. Thậm chí còn muốn cấm túc để cho hắn thanh tỉnh. Nữ tử như Tần Y, cho dù không có Nghệ Phong, cũng không phải bọn họ có thể vọng tưởng có được.
Last edited by acquyden; 22-10-2013 at 10:54 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của acquyden
Địa Hỏa tại Tần gia trang do Thánh cấp tự mình xuất thủ, vì thế rất nhanh đã bị tiêu diệt. Tần gia trang phong trang một thời gian thì giờ cũng đã được mở ra.
Mặc dù Tần Y có chút oán niệm với Nghệ Phong, nhưng tại vì Nghệ Phong ở trước mặt mọi người tuyên bố một lần. Đối với chuyện đã thành chuyện thực này, nàng chỉ đành tiếp nhận, bất quá trong lòng vẫn còn có chút vướng mắc. Tuy không còn lạnh lùng với Nghệ Phong, nhưng những trừng phạt nhỏ thì khó tránh khỏi.
Cho tới nay, Tần Y chỉ biết Nghệ Phong rất phong lưu đa tình, thế nhưng thời điểm thực sự phát sinh. Nàng không biết mình có độ lượng như vậy được nữa không?
Đương nhiên, đối với trừng phạt nhỏ của Tần Y, Nghệ Phong luôn tiếp nhận một cách sung sướng, điều này khiến trong lòng Tần Y cảm thấy dễ chịu đôi chút. Nghệ Phong cũng không bởi vì có thêm người khác mà nhạt phai tình cảm với nàng.
Nghệ Phong cùng Tần Y ở lại Tần gia trang một thời gian, những thương tổn do bị đóng băng trên cánh tay hoàn toàn đã biến mất. Mà trong lúc Nghệ Phong cùng Tần Y chàng chàng thiếp thiếp vui đến nỗi quên cả trời đất thì lão trang chủ Tần gia trang đột nhiên tìm Nghệ Phong, mang đến cho hắn một tin tức kinh ngạc.
- Ngài nói là? Lão đầu tử muốn cho ta đi Tiên Cảnh?
Nghệ Phong cực kỳ nghi hoặc nhìn Lão trang chủ Tần gia trang.
Lão trang chủ nói:
- Thời điểm gia trang mở cửa, võ giả Thánh Địa đã truyền tới tin tức này.
- Lão đầu tử không có nói đùa chứ? Tiên Cảnh là đối thủ của Tà Tông. Ta mà tiến đến, còn không bị ăn tới xương cốt không còn?
Nghệ Phong nhìn lão trang chủ nói.
Lão trang chủ nói:
- Ha ha, điều này ngươi không cần phải lo lắng. Tiên Cảnh không có khả năng ra tay với ngươi.
- Tại sao?
Nghệ Phong cảm thấy nghi hoặc không thôi, Tiên Cảnh là đại bản doanh của đám thế lực siêu cấp Tiên Phủ, hắn đi tới Tiên Cảnh không phải như đưa dê vào miệng cọp sao? Nghệ Phong không cho rằng chút thực lực ấy của hắn có thể chống lại Tiên Cảnh.
Lão trang chủ nói:
- Đây là giao lưu hội của các thế lực lớn ba mươi năm mới tổ chức một lần. Tất cả các đại tông môn đều xuất ra một ít bảo vật trao đổi với nhau tại đó. Đương nhiên, đây chỉ là một màn nguỵ trang. Kỳ thật nguyên nhân chân chính là nơi tất cả đại siêu cấp thế lực khoe khoang thực lực. Các võ giả niên kỷ không quá năm mươi cũng có thể tham dự.
- Khoe khoang thực lực?
Nghệ Phong kinh ngạc.
Lão trang chủ giải thích:
- Đương nhiên trong đó còn có đủ các loại nhân tố. Cho nên ngươi không cần lo lắng Tiên Cảnh sẽ ra tay với ngươi. Cũng giống như giao lưu hội tại Thánh thành, ngươi xem Đế Thích Thiên bây giờ không phải vẫn hoàn hảo đấy sao? Tiên Cảnh còn không đến mức ra tay với ngươi.
Nghe được lão trang chủ giải thích, Nghệ Phong kinh ngạc hỏi lại:
- Giao lưu hội này cứ ba mươi năm lại đổi chỗ một lần sao?
- Đúng vậy! Mỗi một siêu cấp thế lực đều có khả năng tổ chức một lần giao lưu hội. Mà người tiến vào giao lưu hội đều phải giao cho nơi tổ chức một bảo vật không thua vũ kỹ Đại giai gọi là phí vào cửa. Vì thế đối với mỗi một lần giao lưu hội, quyền tổ chức đều thuộc về một đám rất quen mắt. Lần trước là Thánh thành, lần trên nữa là Thiên Phủ, lần này là Tiên Cảnh.
Lão trang chủ nói.
Nghệ Phong nghe lão trang chủ nói như vậy, trong lòng cảm thấy an tâm. Nếu là lịch đại truyền thừa thì Tiên Phủ cũng không đến mức ra tay với một tiểu bối như hắn. Huống chi lão đầu tử tuyệt đối không có khả năng để cho hắn mạo hiểm. Nếu nói như vậy, có lẽ là không có nguy hiểm.
- Vậy thì để ta đi xem a!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, Tiên Cảnh với tư cách một trong những nơi thần bí nhất đại lục, có thể kiến thức một phen cũng vô cùng tốt. Hơn nữa, Nghệ Phong cũng muốn thấy mặt người được xưng là yêu nghiệt Tiên Đế đời này.
- Ừ. Bất quá còn có một việc phải nhắc nhở ngươi. Đó chính là tại Tiên Cảnh không được vận dụng lực lượng Ngũ Hành. Bằng không sẽ khó lòng bảo toàn người của Tiên Cảnh phá hư quy tắc, tiềm lực của Ngũ Hành đáng giá để bọn họ mạo hiểm như vậy. Cho dù phải đắc tội tất cả các siêu cấp thế lực thiên hạ.
Lão trang chủ nói.
Nghe được câu này, trong lòng Nghệ Phong giật mình. Hắn lập tức gật đầu:
- Ta đã biết. Yên tâm đi, cho dù có vận dụng cũng sẽ không để bọn họ nhìn ra được.
Nghệ Phong có lòng tin này, bởi Ngũ Hành chi lực trong thân thể của hắn, ngay cả Triệu lão cũng không nhìn ra, chỉ cần không sử dụng lộ liễu, vậy thì không có người nào có thể nhận ra được. Lão trang chủ có thể nhìn ra, cũng bởi vì Nghệ Phong lộ đại tuần hoàn ra ngoài.
- Trong lòng ngươi biết là tốt nhất. Đã như vậy, ngươi mang theo ba người Tần Y, Tần Trấn, Tần Đường cùng tới Tiên Phủ đi.
Lão trang chủ nói.
- A... Tần Y cũng đi?
Nghệ Phong ngạc nhiên nhìn lão trang chủ hỏi:
- Hàn đan của Tần Y đã triệt để dung hợp trong cơ thể nàng, lúc này hàn độc được thanh trừ, tiềm lực to lớn như thế nào. Ngay cả Ngũ Hành chi lực của ta bọn họ đều có thể mạo hiểm, vậy thì Tần Y tương lai nhất định sẽ trở thành là siêu cấp cường giả, bọn họ còn càng không mạo hiểm sao?
Lão trang chủ lắc lắc đầu đáp:
- Ngươi yên tâm đi, ta để cho nàng đi tự nhiên có đạo lý của ta. Huống chi, người dưới Thánh cấp không khả năng gây nguy hiểm cho nàng. Võ giả trên Thánh cấp lại càng không dám tùy ý ra tay với Tần Y. Quan trọng nhất là, bọn họ không dám mạo hiểm hiểm động thủ đối phó với Tần Y tại Tiên Cảnh. Trừ phi là bọn họ muốn phế bỏ Tiên Cảnh.
Nghe được câu này, Nghệ Phong đồng thời nghi hoặc, nhìn lão trang chủ với vẻ hồ nghi, thấy ánh mắt lão rất tin tưởng lúc này mới gật đầu đáp ứng.
- Giao lưu hội, kỳ thật là do các ngươi phối hợp diễn xuất mà thôi, giao lưu hội chính thức là sự trao đổi giữa các Thánh cấp. Chỉ có điều các ngươi không có tư cách biết rõ. Giao lưu hội này nhìn bề ngoài thì các ngươi chính là nhân vật chính, nhưng tất cả các Thánh cấp của đại tông môn đồng dạng cũng sẽ xuất hiện tại Tiên Cảnh. Đây cũng nguyên nhân Tiên Cảnh sẽ không dám xuất thủ đối phó với một vãn bối.
Lão trang chủ nói, trong mắt có một tia cô đơn, bởi lão không có tư cách tham gia giao lưu hội chính thức lần này.
Nghe thấy lão trang chủ nói như vậy, Nghệ Phong mới hoàn toàn yên lòng. Nguyên lai ở trong đó còn có bí mật, nếu Tiên Cảnh có Thánh cấp tiến đến, tự nhiên sẽ không để cho bọn họ gặp chuyện không may.
- Ân! Vậy bao giờ bắt đầu cử hành giao lưu hội?
- Còn một tháng nữa! Một tháng này ngươi ở lại Tần gia trang, ta sẽ phái người truyền tin tức về Thánh Địa.
Lão trang chủ nói.
Nghệ Phong gật nhẹ đầu, như thế cũng không cần phản hồi Thánh Địa. Thánh Địa đã phái hắn đi, dù sao nên phải tới a.
Chỉ có điều, nghĩ đến đám người Tần Trấn cùng Tần Đường đồng hành cùng mình, Nghệ Phong liền không nhịn được cười trộm. Hai tên gia hỏa này có thể sẽ bị giày vò tới phiền muộn a.
- Trong đám võ giả tại giao lưu hội, ngươi chính là đỉnh phong. Nhưng vẫn cần chú ý đại đệ tử của Đế Thích Thiên. Năm đó hắn đến Tần gia trang mượn Địa Hỏa, ở trong đó chịu thiêu đốt hơn một tháng, thực lực đại tăng mới rời đi. Sự khủng bố của Địa Hỏa ngươi cũng biết rồi, nếu không có lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, ngươi dám ở trong đó suốt một tháng sao? Đương nhiên, ta có thể xác nhận hắn không có lực lượng pháp tắc. E là lợi dụng một loại công pháp kỳ lạ, bất quá, điều này cũng chứng minh sự mạnh mẽ của hắn.
Lão trang chủ nhắc nhở.
Thấy sắc mặt Nghệ Phong trở nên thận trọng, lão trang chủ vỗ vỗ bả vai Nghệ Phong nói:
- Bất quá, ngươi cũng không kém, chỉ cần phối hợp Nhiếp Hồn Thuật cùng đấu khí, chắc hẳn hắn cũng khó chiếm tiện nghi.
Nghệ Phong cười cười, nghĩ một lúc cảm thấy xác thực không có gì lo lắng. Với hắn thực lực bây giờ, coi như là Quân Cấp đỉnh phong cũng không sợ.
Trong thời gian ở Tần gia trang, Nghệ Phong dùng vô số thời gian nghiên cứu lực lượng Ngũ Hành, đồng thời tu luyện đấu khí. Dưới sự trợ giúp của Ngũ Hành lực lượng, mặc dù trong một tháng này Nghệ Phong không có đột phá, nhưng thực lực cũng tăng lên không ít. Đặc biệt là Nhiếp Hồn Thuật, so với đấu khí càng thêm khủng bố.
Đám người Tần Trấn hận Nghệ Phong tới mức nghiến răng nghiến lợi, cứ nhìn thấy Tần Y thân mật cùng Nghệ Phong, biết được bọn họ xác thực không khả năng. Nguyên một đám lúc này mới hết hy vọng quay đầu. Cũng không có khí lực nghiến răng nghiến lợi nhìn Nghệ Phong nữa, ngược lại bắt đầu tu luyện một cách điên cuồng.
Dưới một tháng ngắn ngủn một tháng, Tần Trấn dựa vào Địa Hỏa chi lực đột phá bình cảnh đạt đến cấp độ Lục giai.
Điều này khiến trong lòng Nghệ Phong cảm thấy bội phục Tần Trấn hơn, mượn Địa Hỏa chi lực cho dù đụng phải Thất giai, hắn cũng có sức đánh một trận.
Biết được vô vọng truy cần Tần Y, địch ý của đám người Tần Trấn đối với Nghệ Phong cũng hạ xuống. Ngược lại thỉnh thoảng còn nghiên cứu tri thức võ học cùng Nghệ Phong. Lúc này Nghệ Phong đã không còn là tiểu thí hài vừa xuyên việt tới cái gì cũng không biết. Hắn hiện tại, ẩn ẩn đã có phong phạm của một đại tông sư.
Bọn người Tần Trấn sau khi trao đổi với Nghệ Phong có được rất nhiều lợi ích, một chút căm thù đối với Nghệ Phong cuối cùng cũng đã biến mất.
Cuộc sống cứ tiếp tục trôi qua như vậy, rốt cục Nghệ Phong cũng chờ được hai người từ Thánh Địa phái tới. Một người là nam tử Vương Tọa, một người khác là người hầu Tà Tông. Thoạt nhìn chỉ khoảng năm mươi đến sáu mươi tuổi, nhưng không có người nào thực cho là bọn họ còn trẻ như vậy.
Lúc đám người lão trang chủ thấy hai người, trong lòng đều cả kinh. Hai người này đều là cấp bậc Á Thánh, vậy mà lại bị phái đi làm thị vệ cho Nghệ Phong, Tà Tông quả nhiên đưa ra một thủ bút thật lớn.
Thời điểm Nghệ Phong biết được nam tử Vương Tọa là Á Thánh, trong lòng cũng kinh ngạc không thôi. Cho tới nay, Nghệ Phong đều cho rằng Nam tử Vương Tọa là Quân Cấp đỉnh phong. Thật không ngờ, hắn đã bước một chân vào Thánh cấp.
Từ khi nam tử Vương Tọa có được thân thể Á Thánh Mặc gia liền khôi phục tất cả linh hồn bị thương. Hao tốn thời gian một năm mới hoàn toàn khôi phục thực lực. Hắn rảnh rỗi vô sự tự nhiên bị Liễu Nhiên phái tới hộ vệ cho Nghệ Phong.
Mà đối với Á Thánh khác là người hầu của Tà Đế, Nghệ Phong nghĩ thầm Tà Tông đang muốn triển lộ thực lực cho người khác xem. Nếu không phải thực lực của hắn không yếu, Nghệ Phong thậm chí hoài nghi Tà Tông sẽ phái Thánh cấp đến đây làm hộ vệ cho hắn.
Đương nhiên, thị vệ ở cấp độ này. Nghệ Phong có muốn dùng cũng không dám. Nhân vật bực này cho dù hắn là Tông chủ Tà Tông, trên lý luận là chủ nhân bọn họ. Thế nhưng tại thế giới thực lực vi tôn, Nghệ Phong có muốn sai sử bọn họ vẫn có chút áp lực.
Cho dù là hai Á Thánh, Nghệ Phong đồng dạng cũng cảm giác áp lực. Á Thánh là người đã lĩnh ngộ pháp tắc, chỉ là bọn họ không thể triệt để khống chế mà thôi. Thế nhưng dù như vậy, trong mắt bọn họ, Quân Cấp cũng chẳng là cái gì.
Nguyên bản lão trang chủ còn chuẩn bị hộ vệ cho đám người Tần Trấn, thế nhưng sau khi thấy hai người này, lão lập tức bỏ luôn. Đúng a! Còn phái cái gì nữa? Chẳng lẽ bọn họ cũng phái Á Thánh đi sao? Thế nhưng nếu không phái võ giả ngang cấp không phải là đánh vào mặt Tần gia trang sao?
Giờ lão trang chủ mới hiểu được, những năm này Tà Tông ít xuất hiện nhưng không vì vậy mà suy tàn, ngược lại càng thêm hùng mạnh. Ngay cả người hầu đều có thể đạt tới cấp bậc Á Thánh, điều này không giống cảm tưởng của các đại thế lực khác, dù sao Tần gia trang bọn họ cũng không thể nào xuất hiện tình huống bực này.
Nhân vật đạt tới cấp bậc Á Thánh ở Tần gia trang, không một ai không có địa vị cao quý.
...
Một đám sáu người đại quy mô đi về phía Tiên Cảnh, trong sáu người chỉ có một mình người hầu Tà Tông Trình Khải biết lộ trình tới Tiên Cảnh, vì thế tất cả để hắn dẫn đường.
Nghệ Phong tự nhiên vui cười, nắm bàn tay Tần Y đi theo. Đám người Tần Trấn nhìn dung nhan điên đảo chúng sinh của Tần Y, nữ thần trong suy nghĩ của mình bị Nghệ Phong lôi kéo, tuy cố gắng khuyên giải chính mình phải thả lỏng. Thế nhưng, vẫn nhịn không được phiền muộn chua xót, hận không thể đánh Nghệ Phong thành đầu heo.
Đối với việc đám người Tần Trấn thỉnh thoảng đưa mắt cảnh cáo hắn thu liễm một chút, nhưng Nghệ Phong vẫn làm như không thấy, cùng Tần Y trải qua cuộc sống tuần trăng mật. Đồng thời, Nghệ Phong ước gì biến đám người Tần Trấn thành không khí. Mấy tên hỗn đản này, không có giác ngộ mình đang làm bóng đèn, còn ở trước mặt của hắn đi tới đi lui. Đây không phải khiến tất cả mọi người khổ sở sao?
Một đám hỗn đản hại người không lợi mình!
Trong lòng Nghệ Phong mắng một tiếng, chỉ có thể nhịn xuống cùng Tần Y nghiên cứu các động tác thân mật hơn một chút.
- Tông chủ! Sắp đến cửa vào Tiên Cảnh rồi, chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút sau đó mới đi tiếp?
Trình Khải nhìn Nghệ Phong hỏi.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút, tính toán thời gian rồi nói:
- Trước tiên tìm một chỗ nghỉ ngơi. Sáng sớm ngày mai lại tiến về Tiên Cảnh. Vương Tọa, ngươi đi khai mở mấy động phủ làm chỗ nghỉ chân.
Nghệ Phong nói với Nam tử Vương Tọa, tuy hiện tại bọn hắn còn cách xa nơi có người ở, nhưng một Á Thánh khai mở mấy cái động phủ rất dễ dàng.
Khi Nam tử Vương Tọa quay người đi chuẩn bị đi, Nghệ Phong nói với đám người Tần Trấn:
- Các ngươi đều nghỉ ngơi một chút đi, điều tức đến trạng thái đỉnh phong, không thể để cho người ta xem nhẹ được. Ngày mai lại lên đường.
Đám người Tần Trấn liếc nhìn Nghệ Phong, tự nhiên biết rõ Nghệ Phong chiếu cố hai người bọn họ. Trên đường đi tuy Trình Khải đi rất chậm, nhưng dù sao vẫn là một Á Thánh, bọn họ cố hết sức đi theo Trình Khải đã tiêu hao thật lớn, cảm giác mỏi mệt dị thường.
Mà Nghệ Phong hiển nhiên không giống với bọn họ, hắn vẫn bảo trì tinh thần đỉnh phong như trước.
...
Sáng sớm hôm sau, đám người Tần Trấn trải qua một đêm điều tức đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong. Trình Khải dẫn theo mấy người Nghệ Phong đến cửa vào Tiên Cảnh, lúc này tại nơi đây đã có rất nhiều người qua lại, một tình huống cực kì quỷ dị là thực lực của thị vệ thường thường mạnh hơn rất nhiều so với chủ nhân.
Nghệ Phong đánh giá khắp xung quanh một phen, phát hiện võ giả đến đây không có một ai dưới Quân cấp. Bất quá ngẫm lại cũng thấy bình thường, nếu Quân cấp cũng chưa tới, tham gia giao lưu hội này không thể nghi ngờ là mất mặt đến cực điểm.
- Tông chủ, lát nữa nên cẩn thận một chút.
Trình Khải nói.
- Ừ!
Nghệ Phong gật đầu, sóng vai cùng Tần Y đi về phía Tiên Cảnh.
Thời điểm khi Nghệ Phong tới cửa ra vào, võ giả thủ vệ cửa ra vào ngăn trở đám người Nghệ Phong lại nói:
- Thư mời!
Nghệ Phong gật nhẹ đầu với Trình Khải, Nghệ Phong cho tới bây giờ đã nhìn ra, những thị vệ này làm nhiệm vụ hạ uy thế của từng võ giả tới tham gia giao lưu hội. Mỗi lần trả lại thư mời đều ẩn chứa một cỗ lực lượng, khiến những võ giả này ăn một ít thiệt thòi nhỏ.
Đối với phương thức biểu hiện ra thực lực một phương ra oai phủ đầu của chính mình, Trình Khải đã nói cho hắn biết. Cho nên, thời điểm Nghệ Phong đưa thư mời ra cũng ẩn một cỗ lực lượng, đánh về phía thị vệ thủ vệ. Nhìn như bình thản, nhưng lại làm cho thị vệ biến sắc.