 |
|

26-05-2009, 03:59 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 12 -
Ngay sau hôm Ä‘i xem hát, gia đình Roxtov không Ä‘i đâu, và cÅ©ng chẳng có ai đến thăm há», không biết bà Maria Dmitrevna nói chuyện riêng vá»›i bá tước Roxtov Ä‘iá»u gì mà không cho Natasa biết. Natasa Ä‘oán rằng há» nói chuyện vá» lão công tước và đang bà n mưu tÃnh kế gì đây: Äiá»u đó là m cho nà ng thấy lo lắng và tá»§i nhục. Nà ng đợi công tước Andrey từng phút má»™t và hôm ấy đã hai lần cho ngưá»i gác cá»a đến phố Vodvizenka dò xem chà ng đã vá» chưa. Công tước Andrey vẫn chưa vá». Bây giá» nà ng còn thấy khổ hÆ¡n những ngà y má»›i đến nữa. Thêm và o ná»—i khổ sốt ruá»™t và buồn rầu cá»§a nà ng lại có những hồi ức khó chịu vá» cuá»™c gặp gỡ nữ công tước Maria và lão công tước, và má»™t cảm giác sợ hãi lo lắng mà nà ng không rõ nguyên nhân. Nà ng cứ có cảm tưởng rằng má»™t là chà ng sẽ không bao giá» trở vá», hai là trước khi chà ng vá» thì nà ng đã gặp phải má»™t việc gì không hay xảy ra rồi. Nà ng không còn Ä‘iá»m tÄ©nh như trước ngồi má»™t mình suy nghÄ© liên miên vá» chà ng. Há»… nà ng bắt đầu nghÄ© đến công tước Andrey thì những ká»· niệm vá» lão công tước, vá» nữ công tước Maria, vá» cả những ká»· niệm vá» tối kịch vừa rồi vâ vá» cả Kuraghin nữa. Trong trà óc nà ng lại hiện lên câu há»i là nà ng có lá»—i gì không, nà ng là m như váºy có phải là xâm phạm và o lòng chung thuá»· cá»§a nà ng đối vá»›i công tước Andrey không; và nà ng lại bắt chợt mình Ä‘ang nhá»› lại má»™t cách chà lý, từng lá»i nói, từng cá» chỉ, từng sắc thái mÆ¡ hồ trên vẻ mặt cá»§a ngưá»i ấy, ngưá»i đã thức tỉnh ở nà ng má»™t cảm giác gì khá»§ng khiếp mà nà ng không hiểu được… Ngưá»i nhà nháºn thấy Natasa có vẻ hồ hởi hÆ¡n thưá»ng ngà y, nhưng tháºt ra nà ng đã mất hẳn sá»± thanh thản và vui sướng trước kia.
Äến sáng chá»§ nháºt, bà Maria Dmitrievna má»i các vị khách ở nhà mình Ä‘i xem lá»… ở nhà thá» Äức Bà lên trá»i.
- Tôi không ưa những nhà thá» kiểu kia đâu, - Bà nói, lá»™ rõ ý kiêu hãnh vá» tư tưởng độc láºp cá»§a mình. - Ở đâu cÅ©ng chỉ có má»™t đức Chúa trá»i. Ông cố đạo ở xứ tôi rất tốt, là m lá»… rất tươm tất, rất trang nghiêm, và thầy giúp lá»… cÅ©ng váºy. Chả nhẽ Ä‘em phưá»ng hát và o trong nhà thá» thì thêm thiêng hay sao? Tôi không ưa cái lối ấy, chỉ là má»™t lối chÆ¡i bá»i thôi.
Bà Maria Dmitrievna vốn rất yêu thÃch các ngà y chá»§ nháºt và biết cách ăn mừng những ngà y ấy. Ngà y thứ bảy, nhà bà đã được lau chùi rất sạch; và ngà y chá»§ nháºt ngưá»i nhà cÅ©ng như bà Maria Dmitrievna Ä‘á»u không là m việc, hỠăn mặc như ngà y há»™i kéo nhau Ä‘i xem lá»… hết.
Äến bữa ăn, trên bà n chá»§ nhân có thêm nhiá»u món, còn gia nhân thì được uống vodka và được thết má»™t con ngá»—ng hay má»™t con lợn sữa.
Nhưng trong nhà không có cái gì là có vẻ tưng bừng, há»™i hè cho bằng khuôn mặt rá»™ng và nghiêm cá»§a bà Maria Dmitrievna, suốt ngà y hôm ấy lúc nà o cÅ©ng có má»™t vẻ long trá»ng khác thưá»ng.
Sau buổi lá»… nhà thá», khi má»i ngưá»i đã uống cà phê trong gian phòng khách ở đấy bà n ghế đã được tháo bá» vải phá»§ ngoà i, ngưá»i nhà và o báo cáo vá»›i bà Maria Dmitrievna là xe song mã đã thắng xong. Bấy giá», mình khoác tấm khăn sau ngà y lá»… mà thưá»ng dùng những khi Ä‘i thăm viếng, vẻ nghiêm nghị, bà đứng dáºy và nói vá»›i má»i ngưá»i rằng mình đến nhà công tước Nikolai AndreyevichBolkonxki để nói chuyện vá»›i ông ta vá» việc cá»§a Natasa.
Sau khi Maria Dmitrievna Ä‘i khá»i có má»™t cô thợ khâu cá»§a bà Salme đến há»i gia đình Roxtov, Natasa rất bằng lòng là đã có cách giải khuây, bèn và o gian phòng sát phòng khách đóng cá»a lại bắt đầu thỠáo má»›i. Trong khi nà ng mặc chiếc thân áo má»›i lược chỉ, chưa có ống tay và ngoái cổ lại ngắm mình trong gương xem lưng áo có vừa không, nà ng bá»—ng nghe trong phòng khách có tiếng ngưá»i nói rá»™n rã, tiếng nói cá»§a cha nà ng và cá»§a má»™t ngưá»i nà o khác, má»™t giá»ng đà n bà mà khi nháºn ra nà ng bá»—ng đỠmặt. Äó là giá»ng nói cá»§a Elen. Natasa chưa kịp cởi cái thân áo ướm thá» thì cánh cá»a đã mở và bá tước phu nhân Bezukhov bước và o phòng, trên gương mặt sáng bừng lên má»™t nụ cưá»i hiá»n là nh và âu yếm, mình mặc chiếc áo nhung cổ cao mà u tÃm thẫm.
- Ô cô em đáng yêu cá»§a tôi! - Elen nói vá»›i Natasa bấy giá» Ä‘ang đỠmặt - Trông yêu quá! Không, như váºy tháºt chẳng ra là m sao cả bá tước thân mến ạ. - nà ng nói vá»›i Ilya Andreyevich bấy giá» cÅ©ng theo sau nà ng và o phòng. - Là m sao đã ở Moskva mà lại không Ä‘i đâu cả thế nhỉ? Không, tôi không buông các vị ra đâu! Tối nay ở nhà tôi cô Georges sẽ ngâm thÆ¡, sẽ có mấy ngưá»i đến chÆ¡i, và há»… bá tước không đưa hai vị tiểu thư lại - Hai ngưá»i còn hÆ¡n cô Georges nhiá»u - Thì tôi giáºn đấy. Chồng tôi Ä‘i Tver vắng, chứ không tôi đã bảo anh ấy lại má»i rồi. Äến tám giá» thế nà o cÅ©ng má»i bá tước và hai tiểu thư đến, thế nà o cÅ©ng đến đấy nhé!
Nà ng gáºt đầu chà o cô thợ may quen biết bấy giá» Ä‘ang lá»… phép nhún ngưá»i xuống chà o nà ng, và ngồi lên chiếc ghế bà nh bên cạnh tấm gương, để cho những nếp áo nhung toả ra chung quanh trông rất đẹp. Nà ng không ngá»›t miệng nói chuyện, vui vẻ và xuá» xoà , luôn mồm khen ngợi vẻ đẹp cá»§a Natasa. Nà ng ngắm nghÃa mấy chiếc áo má»›i cá»§a Natasa và tấm tắc khen đẹp, khen luôn cả chiếc áo cá»§a mình bằng nhiá»…u kim từ Paris má»›i gá»i vá», và khuyên Natasa cÅ©ng nên gá»i mua má»™t chiếc như thế, và nà ng nói thêm:
- Vả lại cô thì mặc gì cũng đẹp cả, cô tiểu thư xinh xắn của tôi ạ.
Nụ cưá»i sung sướng không rá»i khá»i gương mặt cá»§a Natasa. Nà ng cảm thấy mình sung sướng như nở rá»™ ra trước những lá»i khen cá»§a bá tước phu nhân Bezukhov đáng mến, ngưá»i mà trước kia nà ng có cảm tưởng là má»™t phu nhân oai vệ và khó gần gÅ©i, nhưng nay lại tá» ra tá» tế vá»›i nà ng như váºy. Natasa thấy vui hẳn lên, và cảm thấy mình gần như phải lòng ngưá»i đà n bà diá»…m lệ mà tốt bụng nà y. Vá» phÃa Elen, nà ng thà nh thá»±c thán phục Natasa và muốn cho nà ng vui.
Anatol đã nhá» Elen giúp chà ng là m quen vá»›i Natasa, và nà ng đến thăm gia đình Roxtov cÅ©ng vì mục Ä‘Ãch ấy. à nghÄ© ghép đôi em trai vá»›i Natasa, nà ng thấy cÅ©ng ngá»™ nghÄ©nh hay hay. Mặc dầu trước đây Elen đã từng căm tức Natasa vì dạo ở Petersburg. Natasa đã tranh mất Boris cá»§a nà ng nhưng bây giá» nà ng không nghÄ© đến việc đó nữa và hết lòng muốn Ä‘iá»u tốt cho Natasa, theo lối riêng cá»§a mình. Khi từ giã gia đình Roxtov, nà ng gá»i riêng cô gái được nà ng che chở ra má»™t bên.
- Hôm qua em tôi ăn bữa chiá»u ở nhà tôi, chúng tôi ai nấy Ä‘á»u cưá»i đến chết Ä‘i được: cáºu ta chẳng ăn uống gì cả, chỉ ngồi thở dà i than vãn vá» cô thôi, cô em đáng yêu cá»§a tôi ạ. Cáºu ta mê cô như Ä‘iên như dại rồi đấy, tháºt quả là như Ä‘iên như dại đấy, cô bạn ạ!
Natasa nghe nói câu nà y, mặt đỠbừng lên.
- Cô em đáng yêu cá»§a tôi đỠmặt chưa kìa, đỠmặt chưa kìa! - Elen nói. - Thế nà o cÅ©ng đến nhé. Cô em đáng yêu cá»§a tôi ạ; dù cô có yêu ngưá»i nà o, thì đó không phải là má»™t lý do để cô cấm cung. Cho là cô đã có hứa hôn Ä‘i nữa, thì tôi cÅ©ng tin chắc rằng ngưá»i chồng chưa cưới cá»§a cô sẽ thÃch cho cô Ä‘i chÆ¡i đây đó trong khi mình vắng mặt còn hÆ¡n là để cô chết rÅ© vì buồn chán.
"Thế tức là chị ấy cÅ©ng biết mình đã Ä‘Ãnh hôn; thế tức là hai vợ chồng anh Piotr, anh Piotr hiá»n háºu ấy, đã từng nói chuyện và cưá»i vá»›i nhau vá» chuyện nà y. Thế tức là chuyện ấy chẳng có can hệ gì cả" - Natasa nghÄ© thầm. Và lần nà y cÅ©ng váºy, do ảnh hưởng cá»§a Elen, những Ä‘iá»u trước đây có vẻ ghê gá»›m đáng sợ thì bây giá» lại có vẻ đơn giản tá»± nhiên. "Mà chị ấy lại là má»™t báºc mệnh phu nhân quyá»n quý, chị ấy rõ rà ng là mến ta rất chân thà nh, - Natasa tá»± nhá»§. - Vả chăng việc gì lại không vui chÆ¡i má»™t chút". - Natasa nghÄ© thầm trong khi hai mắt mở to ngạc nhiên nhìn Elen.
Äến bữa ăn trưa bà Maria Dmitrievna trở vá», trầm lặng, nghiêm trang, hẳn là đã bị bại tráºn ở nhà lão công tước. Bà đang xúc động mạnh vá» cuá»™c chạm trán vừa rồi nên không thể bình tÄ©nh kể lại sá»± tình được. Bá tước há»i thì bà trả lá»i rằng má»i việc Ä‘á»u ổn thoả và đến mai bà sẽ kể. Nghe nói bá tước phu nhân Bezukhov đến thăm và má»i gia đình Roxtov đến dá»± tối tiếp tân, Maria Dmitrevna nói:
- Tôi không thÃch giao du vá»›i Bezukhov và theo tôi gia đình bác cÅ©ng không nên giao du vá»›i ngữ ấy là m gì - rồi bà thêm vá»›i Natasa - nhưng thôi đã chót hứa rồi thì cứ Ä‘i cho vui.
|

26-05-2009, 03:59 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 13 -
Bá tước Ilya Andreyevich đưa hai cô con gái đến nhà bá tước phu nhân Bezukhov. Tối tiếp tân hôm ấy có khá nhiá»u khách đến dá»±. Nhưng trong đám tân khách đó Natasa hầu như không quen biết ai.
Bá tước Ilya Andreyevich không vui lòng khi nháºn thấy đám nam nữ tân khách ấy phần lá»›n gồm những ngưá»i có tiếng là phóng đãng. Cô Georges đứng ở má»™t góc phòng khách, giữa má»™t tốp thanh niên Ä‘ang quây quần xung quanh. Có mấy ngưá»i Pháp, trong số đó thấy cả Metivie; vốn là má»™t khách thân cá»§a nhà Elen từ khi nà ng vá» Moskva. Bá tước Ilya Andreyevich định bụng là sẽ không ngồi đánh bà i, để khá»i rá»i hai cô con gái và há»… cô Georges ngâm thÆ¡ xong là sẽ vá» ngay.
Anatol đứng gần cá»a ra và o, rõ rà ng là đang đợi cha con nhà Roxtov đến. Sau khi chà o bá tước, chà ng láºp tức quay sang Natasa rồi Ä‘i theo nà ng. Vừa trông thấy chà ng, cÅ©ng như hôm nà o ở nhà hát, Natasa đã có cảm giác thÃch thú hãnh diện khi cảm thấy rằng mình được Anatol ưa thÃch, và má»™t cảm giác sợ hãi khi cảm thấy giữa Anatol vá»›i nà ng không có má»™t hà ng rà o đạo đức nà o ngăn cách.
Elen vui mừng tiếp đón Natasa và lá»›n tiếng ca ngợi sắc đẹp và cách phục sức cá»§a nà ng. HỠđến được má»™t lúc thì cô Georges ra khá»i phòng để thay áo. Trong phòng khách ngưá»i ta bắt đầu xếp ghế ngồi chá». Anatol dịch má»™t chiếc ghế cho Natasa và toan ngồi xuống cạnh nà ng, nhưng bá tước, mắt không rá»i khá»i Natasa, đã ngồi ngay bên cạnh con gái, Anatol bèn ngồi sau lưng nà ng.
Cô Georges, hai cánh tay béo có ngấn để trần, khoác một tấm khăn choà ng đỠở một bên vai, bước ra khoảng trống dà nh cho cô ta ở giữa các ghế bà nh và dừng lại với một tư thế thiếu tự nhiên. Có tiếng thì thà o thán phục trong đám khách khứa.
Cô Georges đưa mắt nghiêm nghị hầm hầm nhìn cá» toạ rồi bắt đầu ngâm bằng tiếng Pháp má»™t bà i thÆ¡ nói vá» tình yêu tá»™i lá»—i cá»§a cô ta đối vá»›i con trai mình. Ở má»™t và i Ä‘oạn cô ta cao giá»ng lên ở má»™t và i Ä‘oạn khác cô ta lại thì thầm rất khẽ trong khi trang trá»ng ngẩng cao mái đầu, có chá»— cô ta ngừng Ä‘á»c và rên rỉ, hai mắt trợn trừng đảo qua đảo lại.
Trong đám tân khách, tứ phÃa Ä‘á»u có tiếng trầm trồ:
- Tuyệt diệu! Thần diệu! Thú quá!
Natasa nhìn và o cô Georges béo tốt, nhưng không trông thấy, không nghe thấy và không hiểu nổi những gì Ä‘ang diá»…n ra trước mắt nà ng; nà ng chỉ cảm thấy mình lại đã bước hẳn và o cái thế giá»›i kỳ lạ Ä‘iên rồ, xa cách má»™t trá»i má»™t vá»±c vá»›i cái thế giá»›i cÅ©, bước và o má»™t thế giá»›i mà ngưá»i ta không còn biết cái gì là tốt đẹp, cái gì là xấu xa, cái gì là phải chăng, cái gì là dại dá»™t. Sau lưng nà ng là Anatol, cảm thấy gần gÅ©i chà ng Natasa sợ hãi chỠđợi má»™t việc gì sắp xảy ra.
Sau tiết mục ngâm thÆ¡ đầu tiên, các tân khách Ä‘á»u đứng dáºy đến vây quanh lấy cô Georges đến tá» lòng hâm má»™.
- Cô ấy đẹp quá! - Natasa nói vá»›i bá tước Ilya Andreyevich bấy giá» Ä‘ang cùng má»i ngưá»i đứng dáºy chen vá» phÃa ngưá»i nữ diá»…n viên.
- Khi nhìn tiểu thư, tôi chẳng thấy cô ấy đẹp tà nà o, - Anatol nói. Bây giỠchà ng đi theo sát sau lưng Natasa và nói câu nà y đúng và o lúc chỉ có một mình nà ng có thể nghe thấy - Tiểu thư đẹp lắm… từ phút đầu nhìn thấy tiểu thư, tôi không lúc nà o…
- Ta đi thôi, ra đi thôi Natasa ạ, - bá tước nói khẽ khi đã quay trở lại với con gái. - Cô ấy đẹp lắm!
Natasa không nói gì; nà ng lại gần bá tước, đưa đôi mắt ngạc nhiên và dò há»i nhìn cha.
Sau khi ngâm được mấy bà i, cô Georges ra vá», bá tước phu nhân Bezukhov má»i các tân khách và o phòng lá»›n.
Bá tước Ilya Andreyevich muốn ra vá», nhưng Elen khẩn khoản xin ông đừng là m mất cuá»™c khiêu vÅ© không dá»± tÃnh trước cá»§a nà ng. Cha con nhà Roxtov đà nh ở lại. Anatol má»i Natasa nhảy Ä‘iệu valse.
Trong khi khiêu vÅ© chà ng xiết chặt thân hình và bà n tay Natasa, nói rằng nà ng đẹp mê hồn và nói rằng mình yêu nà ng. Äến Ä‘iệu vÅ© Scotland Natasa lại nhảy vá»›i Anatol, và khi hai ngưá»i tách riêng ra má»™t phÃa, Anatol không nói gì, chỉ nhìn nà ng. Natasa nghi hoặc không biết câu nà ng vừa nghe trong khi nhảy Ä‘iệu valse có phải là do chà ng nói tháºt hay chỉ là tá»± nà ng nghe thấy trong giấc chiêm bao. Cuối vÅ© hình thứ nhất Anatol lại nắm chặt tay nà ng. Natasa ngước mắt lên sợ hãi nhìn chà ng, nhưng trong khoé mắt và nụ cưá»i cá»§a chà ng có má»™t vẻ gì âu yếm và tá»± tin đến ná»—i khi nhìn chà ng Natasa không thể nói được những Ä‘iá»u mà nà ng thấy cần phải nói.
Nà ng cụp mắt xuống.
- Xin anh đừng nói thế, tôi đã Ä‘Ãnh hôn, tôi yêu má»™t ngưá»i khác, - nà ng nói nhanh… Nà ng nhìn Anatol.
Chà ng không há» lúng túng và pháºt lòng vì những Ä‘iá»u nà ng vừa nói.
- Xin cô đừng nói vá»›i tôi việc ấy là m gì. Cái đó có liên quan gì đến tôi đâu? - Anatol nói. - Tôi chỉ xin nói rằng tôi yêu cô như Ä‘iên như dại… Cô đẹp mê hồn, đó có phải lá»—i cá»§a tôi đâu… Äến lượt chúng ta nhảy rồi!
Natasa thảng thốt giương to đôi mắt sợ hãi nhìn quanh và có vẻ vui hÆ¡n lúc thưá»ng. Nà ng hầu như không nhá»› chút gì trong những sá»± việc đã xảy ra tối hôm nay. Há» nhảy Ä‘iệu Scotland và điệu "Tổ phụ"(1). Cha nà ng bảo nà ng vá», nà ng xin ở lại. Dù Ä‘ang đứng ở chá»— nà o, dù Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai, nà ng cÅ©ng cảm thấy Anatol Ä‘ang nhìn mình. Sau đó nà ng nhá»› là nà ng xin phép cha và o phòng trang Ä‘iểm để sá»a lại nếp áo, bà Elen đã Ä‘i theo nà ng và vừa cưá»i vừa nói vá» tình yêu cá»§a em trai, là khi Ä‘i ngang gian phòng Ä‘i-văng nhá» nà ng lại gặp Anatol, rằng Elen lảng Ä‘i đâu mất, hai ngưá»i còn lại má»™t mình trong phòng, và Anatol cầm tay nà ng, nói âu yếm:
- Tôi không đến nhà cô được, nhưng chả nhẽ tôi không bao giỠđược thấy lại cô lần nữa? Tôi yêu cô say đắm. Chả nhẽ không bao giá» nữa? - Chà ng đứng chặn đưá»ng không để nà ng ra và mặt chà ng đưa lại sát mặt nà ng.
Äôi mắt to sáng long lanh cá»§a chà ng gần mắt nà ng đến ná»—i nà ng không nhìn thấy gì nữa ngoà i đôi mắt ấy.
- Natali! - giá»ng chà ng thì thầm như dò há»i, và có ai bóp mạnh hai bà n tay nà ng Ä‘au như dần. - Natali!
"Tôi không hiểu gì cả, tôi không có gì nói cả" - Äôi mắt sáng như muốn nói.
Äôi môi nóng bừng cá»§a chà ng bá»—ng áp và o môi nà ng, và ngay giây phút ấy nà ng lại thấy mình tá»± do: rồi trong gian phòng chợt có tiếng chân bước và tiếng áo dà i sá»™t soạt cá»§a Elen. Natasa ngoái lại nhìn Elen, đỠmặt và run rẩy nhìn chà ng vá»›i đôi mắt hoảng sợ và dò há»i, rồi bước ra cá»a.
- Má»™t lá»i thôi, chỉ má»™t lá»i thôi, tôi van cô! - Anatol nói.
Nà ng đứng lại. Nà ng cần nghe chà ng nói má»™t lá»i có thể cắt nghÄ©a cho nà ng hiểu rõ cái việc đã xảy ra và nếu chà ng nói lá»i ấy ra nà ng sẽ đáp lại.
- Natasa, má»™t lá»i thôi, chỉmá»™t lá»i thôi! - chà ng ván nhắc lại, hẳn là chà ng cÅ©ng chẳng biết nói gì nữa, và cứ nhắc Ä‘i nhắc lại như thế mãi cho đến khi Elen bước lại gần hai ngưá»i.
Elen và Natasa lại cùng ra phòng khách. Cha con bá tước Roxtov ra vá», không dá»± bữa ăn khuya.
VỠđến nhà , suốt đêm ấy Natasa không ngá»§; má»™t câu há»i không thể giải đáp nổi cứ day dứt nà ng: nà ng yêu ai. Anatol hay công tước Andrey? Nà ng yêu công tước Andrey - nà ng nhá»› rất rõ mình đã yêu chà ng tha thiết đến nhưá»ng nà o. Nhưng Anatol nà ng cÅ©ng yêu: Ä‘iá»u đó không còn nghi ngá» gì nữa. "Nếu không, thì là m sao có thể như váºy được? - nà ng nghÄ© - Sau việc đó mà ta có thể mỉm cưá»i đáp lại nụ cưá»i cá»§a chà ng khi chia tay ra vá», má»™t khi ta đã có thể để cho chà ng Ä‘i đến chá»— ấy, thì tức là ta đã yêu chà ng từ phút đầu. Như váºy nghÄ©a là chà ng tốt, chà ng cao thượng, chà ng đẹp, và ta không thể nà o không yêu chà ng được. Nhưng biết là m thế nà o, khi ta vừa yêu chà ng, lại vừa yêu má»™t ngưá»i khác?" - nà ng tá»± nhá»§, và không sao giải đáp nổi những câu há»i khá»§ng khiếp đó.
Chú thÃch:
(1) Grossvater - Äiệu nhảy cá»§a Äức
|

26-05-2009, 04:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 14 -
Buổi sáng lại đến, vá»›i những ná»—i lo âu, những công việc báºn rá»™n. Má»i ngưá»i thức dáºy Ä‘i lại, nói năng, các cô thợ khâu lại tá»›i, bà Maria Dmitrievna lại ra má»i má»i ngưá»i và o dùng trà . Natasa hai mắt mở to như muốn đón chặn tất cả những cái nhìn có thể hướng và o nà ng, lo lắng nhìn má»i ngưá»i và cố sao cho có vé bình thưá»ng như má»i khi.
Sau bữa ăn sáng, bà Maria Dmitrievna ngồi và o chiếc ghế bà nh cá»§a bà (lúc nà y là lúc bà ta ưa thÃch nhất), rồi gá»i Natasa và lão bá tước lại:
- Nà o, các bạn, bây giá» tôi đã suy nghÄ© hết má»i lẽ, và đây là lá»i tôi khuyên hai cha con, - Bà mở đầu… - Như hai ngưá»i cÅ©ng biết, hôm qua tôi đến nhà công tước Nikolai; tôi nói chuyện vá»›i ông ta… ông ta cÅ©ng định quát tháo. Nhưng là m sao át giá»ng tôi được! Tôi đã nói toạc cả ra cho ông ta nghe.
- Thế ông ấy bảo sao? - Bá tước há»i.
- Ông ta bảo sao ấy à ? Má»™t lão dở hÆ¡i hết chá»— nói… lão ta nhất định không chịu nghe; thôi nói là m gì nữa, cứ thế nà y chúng ta cÅ©ng đã là m khổ con bé lắm rồi. - Maria Dmitrievna nói - à tôi thế nà y. Bá tước hãy là m xong các việc Ä‘i, rồi vá» Otradnoye… đợi Ãt lâu.
- Ồ! không! - Natasa kêu lên.
- Không, phải vá», - Maria Dmitrievna nói. - Phải đợi. Bây giá» mà chú rể vá» thì không sao tránh khá»i xung đột. Nhưng sau nà y anh ta sẽ Ä‘iá»u đình tay đôi vá»›i ông lão xong rồi sẽ vá» Otradnoye nói chuyện vá»›i nhà ta.
Ilya Andreyevich tán thà nh lá»i bà n nà y, hiểu ngay rằng đó là má»™t ý kiến có lý. Nếu ông già nguôi giáºn thì đến gặp ông ta ở Moskva hay Lưxye Gorư cÅ©ng được, và như váºy lại hÆ¡n; còn nếu phải là m lá»… cưới bất chấp cả ý ông ta thì chỉ có thể là m ở Otradnoye mà thôi.
- Äúng thế đấy, - lão bá tước nói - Tôi còn lấy là m tiếc rằng đã Ä‘em cháu đến nhà ông ta.
- Không, sao lại tiếc? Äã ở đây chả nhẽ lại không đến thăm sao tiện? Còn nếu ông ta không thÃch thì đó là việc cá»§a ông ta. - Maria Dmitrievna vừa nói vừa tìm má»™t váºt gì trong túi thêu. - Mà đồ cưới cÅ©ng đã sắm xong, còn đợi gì nữa; cái gì chưa xong, tôi sẽ gá»i vá» cho bác sau. Tuy tôi rất ái ngại cho bác nhưng cứ vá» Ä‘i là hÆ¡n, có Chúa phù há»™. - Bà đã thấy được má»™t váºt mà bà tìm trong túi thêu. Äó là má»™t bức thư cá»§a nữ công tước Maria. - Công tước tiểu thư viết cho cháu đấy. Tá»™i nghiệp, cô ta khổ tâm lắm! Cô ấy cứ sợ cháu nghÄ© rằng cô ta không ưa cháu.
- Nhưng cô ta có ưa gì cháu đâu - Natasa nói.
- Äừng nói báºy. - Maria Dmitrievna quát.
- Cháu không tin đâu: cô ấy không ưa cháu. - Natasa quả quyết Nà ng cầm lấy bức thư, và trên gương mặt nà ng lá»™ rõ má»™t vẻ cương quyết và hằn há»c đến ná»—i Maria Dmitrievna nhìn nà ng chằm chặp và cau mà y.
- Con ạ. Con đừng có trả lá»i ta như thế, - Bà nói, - cái gì ta đã nói là đúng. Con hãy viết thư trả lá»i Ä‘i.
Natasa không đáp. Nà ng vá» phòng Ä‘á»c bức thư cá»§a công tước tiểu thư Maria.
Tiểu thư Maria viết rằng nà ng hết sức khổ tâm vá» sá»± hiểu lầm đã xảy ra giữa hai ngưá»i. Dù ý cha nà ng như thế nà o Ä‘i chăng nữa, - tiểu thư Maria viết, - thì nà ng xin Natasa tin cho rằng nà ng không thể không thương yêu ngưá»i mà anh nà ng đã chá»n, vì nà ng bao giá» cÅ©ng sẵn sà ng hy sinh tất cả vì hạnh phúc cá»§a anh.
"Vả chăng, -Nà ng viết, - Xin tiểu thư đừng nghÄ© rằng cha tôi có ác cảm vá»›i tiểu thư. Cha tôi Ä‘au ốm và già nua rồi, xin tiểu thư bá» quá cho; nhưng cha tôi hiá»n háºu và đại lượng và tất sẽ thương yêu ngưá»i nà o Ä‘em lại hạnh phúc cho anh tôi". Công tước tiểu thư Maria lại xin Natasa ấn định cho má»™t lúc nà o để nà ng được gặp Natasa má»™t lần nữa.
Äá»c xong bức thư, Natasa ngồi và o bà n để viết thư trả lá»i.
"Công tước tiểu thư thân mến" - Nà ng viết rất nhanh như cái máy, và dừng bút lại. Nà ng còn có thể viết tiếp những gì được nữa, sau những sá»± việc xẩy ra tối hôm qua? "Phải, phải tất cả những việc ấy Ä‘á»u đã xảy ra tháºt, và bây giá» thì khác hẳn rồi, - nà ng ngẫm nghÄ© trong khi ngồi trước bức thư viết dở. - Phải khước từ Andrey ư? Cần phải khước từ tháºt ư? Tháºt khá»§ng khiếp?". Và để khá»i nghÄ© đến những Ä‘iá»u ghê sợ đó, nà ng sang buồng Sonya và hai ngưá»i ngồi xem mẫu thêu.
Sau bữa ăn trưa Natasa vá» phòng và lại giở bức thư cá»§a nữ công tước Maria ra. "Chả nhẽ thế là hết ư? - Nà ng thầm nghÄ©. - Chả nhẽ những việc ấy diá»…n ra và vÄ©nh viá»…n phá tan những việc trước kia má»™t cách nhanh chóng như váºy ư? Nà ng Ä‘ang xúc động nhá»› lại tình yêu cá»§a nà ng đối vá»›i công tước Andrey và đồng thá»i cÅ©ng cảm thấy mình yêu Anatol. Nà ng hình dung thấy rõ nà ng là m vợ công tước Andrey, nhá»› lại những mÆ¡ ước được sống hạnh phúc bên công tước Andrey mà trà tưởng tượng cá»§a nà ng đã bao lần vẽ ra, và đồng thá»i bồi hồi xao xuyến nhá»› lại từng chi tiết buổi gặp Anatol tối hôm qua".
Äôi khi, trong má»™t trạng thái mê muá»™i hoà n toà n, nà ng thầm nghÄ©: "Tại sao hai Ä‘iá»u đó lại không thể Ä‘i đôi? Chỉ có thể như thế ta má»›i có thể có hạnh phúc tháºt sá»±, thế mà bây giá» ta phải chá»n, và nếu thiếu má»™t trong hai ngưá»i ấy thì ta không thể nà o có hạnh phúc được Dầu sao, nói cho công tước Andrey rõ những Ä‘iá»u đã xảy ra hay giấu Ä‘i không cho chà ng biết, Ä‘á»u không thể được cả. Còn vá»›i ngưá»i kia thì chưa việc gì. Nhưng chả nhẽ ta phải từ bá» vÄ©nh viá»…n cái hạnh phúc được yêu công tước Andrey sau bao lâu sống bằng hạnh phúc đó?"
- Thưa tiểu thư, - Má»™t ngưá»i đầy tá»› gái bước và o phòng, nói thì thầm, vẻ bà máºt. - Có má»™t ngưá»i bảo con chuyển lại. - Ngưá»i đầy tá»› gái đưa má»™t phong thư cho Natasa. - Nhưng con van cô… - ngưá»i đầy tá»› gái nói thêm, trong khi Natasa không suy nghÄ©, như cái máy, bẻ vỡ dấu gắn xi và đá»c bức thư tình cá»§a Anatol. Nà ng không hiểu trong thư nói những gì. Nà ng chỉ hiểu rằng đây là bức thư cá»§a chà ng, cá»§a ngưá»i mà nà ng yêu. Phải, nà ng yêu, vì nếu không, là m sao những việc ấy lại có thể xẩy ra được? Sao lại có thể có má»™t bức thư tình cá»§a chà ng ở trong tay nà ng?
Hai tay run lấy bẩy, Natasa cầm bức thư tình đầy những lá»i lẽ thắm thiết, nồng nhiệt do Dolokhov viết há»™ cho Anatol, và khi Ä‘á»c nà ng như nghe tiếng vá»ng lại cá»§a những cảm xúc mà nà ng cho là chÃnh mình cảm thấy.
"Từ tối hôm qua số pháºn cá»§a tôi đã được định Ä‘oạt: hoặc được em yêu hoặc chết. Tôi không còn lối thoát nà o khác"
Bức thư mở đầu như váºy. Sau đó có nói rằng chà ng biết cha mẹ Natasa sẽ không bằng lòng gả nà ng cho chà ng, tức Anatol, sở dÄ© như váºy là vì những lý do bà ẩn mà chà ng chỉ có thể thổ lá»™ vá»›i riêng nà ng thôi, nhưng nếu Natasa yêu chà ng, thì nà ng chỉ cần nói má»™t tiếng có, là không còn má»™t sức mạnh nà o cá»§a loà i ngưá»i có thể cản trở hạnh phúc cá»§a hai ngưá»i được nữa. Tình yêu sẽ thẳng tất cả. Chà ng sẽ cướp nà ng Ä‘i và đưa nà ng rong ruổi đến táºn chân trá»i góc bể.
"Phải, phải, ta yêu chà ng!" - Natasa nghÄ©. Nà ng Ä‘á»c lại bức thư đến hai chục lần và cố tìm trong từng chữ má»™t ý nghÄ©a gì đặc biệt sâu sắc.
Tối hôm ấy bà Maria Dmitrevna đến nhà ông bà Arkharov và rủ hai cô con gái cùng đi với bà . Natasa cáo nhức đầu xin ở nhà .
|

26-05-2009, 04:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 15 -
Khi Sonya vá» thì trá»i đã khuya. Bước và o phòng Natasa, nà ng rất ngạc nhiên khi thấy Natasa, chưa cởi áo ngoà i, Ä‘ang nằm ngá»§ trên Ä‘i-văng. Trên bà n bên cạnh có má»™t bức thư đã bá»›c. Sonya cầm lấy bức thư và bắt đầu Ä‘á»c.
Nà ng vừa xem thư vừa đưa mắt nhìn Natasa Ä‘ang ngá»§ say, mong tìm thấy trên nét mặt nà ng má»™t lá»i giải thÃch cho những Ä‘iá»u nà ng Ä‘ang Ä‘á»c, nhưng không tìm thấy gì hết. Gương mặt Natasa dịu dà ng, yên tÄ©nh và sung sướng. Hai tay ôm chặt lấy ngá»±c cho đỡ nghẹt thở. Sonya mặt tái xanh, ngưá»i run lên bần báºt vì sợ hãi và xúc động, ngồi xuống ghế bà nh và khóc lên rưng rức.
"Là m sao mình lại không hay biết gì cả? Là m sao sá»± tình lại có thể Ä‘i xa đến thế? Chả nhẽ Natasa không yêu công tước Andrey nữa ư? Sao Natasa lại có thể để Kuraghin Ä‘i đến nước ấy? Hắn là má»™t thằng lừa đảo, má»™t thằng bịp bợm, Ä‘iá»u đó rất rõ. Nikolai, anh Nikolai đáng yêu, anh Nikolai cao thượng sẽ nghÄ© thế nà o, sẽ khổ đến nhưá»ng nà o khi biết chuyện nà y? Té ra vẻ mặt xúc động, quả quyết và thiếu tá»± nhiên cá»§a Natasa từ ngà y hôm kia đến nay là vì thế nà y đây! - Sonya nghÄ© thầm. - Nhưng có thể nà o Natasa lại yêu hắn được: Có lẽ khi xé phong thư ra nó không biết là thư cá»§a ai. Chắc nó tức lắm. Natasa không thể là m má»™t việc như thế được!"
Sonya lau nước mặt và lại gần Natasa, nhìn và o mặt nà ng một lần nữa.
- Natasa! - Nà ng gá»i rất khẽ.
Natasa tỉnh dáºy và trông thấy Sonya.
- À chị vỠrồi đấy à ?
Và vá»›i lối cá» chỉ quả quyết và âu yếm mà ngưá»i ta thưá»ng có khi vừa ngá»§ dáºy, nà ng ôm lấy bạn. Nhưng nháºn thấy vẻ bối rối trên mặt Sonya, gương mặt Natasa cÅ©ng lá»™ vẻ bối rối và ngá» vá»±c.
- Sonya, chị Ä‘á»c bức thư rồi ư? - Nà ng há»i.
- Äá»c rồi! - Sonya nói khẽ.
Natasa mỉm cưá»i há»›n hở.
- Không, Sonya ạ, em không chịu được nữa đâu! - nà ng nói - Em không đủ sức giấu chị được nữa. Chị biết đấy, chúng em yêu nhau!… Sonya yêu quý của em, anh ấy viết… Sonya…
Sonya nhìn Natasa trừng trừng, như không dám tin ở tai mình nữa.
- Thế còn Bolkonxki? - Nà ng nói.
- Ô, Sonya ạ, giá chị biết em sung sướng đến nhưá»ng nà o! - Natasa nói. - Chị không biết thế nà o là tình yêu…
- Nhưng Natasa ạ, chả nhẽ việc kia thế là hết hay sao?
Natasa mở to hai mắt nhìn Sonya, tưởng chừng như không hiểu câu há»i cá»§a bạn. Sonya há»i:
- Thế nà o, Natasa cự tuyệt công tước Andrey à ?
- Ô, chị chẳng hiểu gì cả, chị đừng nói báºy, chị nghe em bảo đây - Natasa bá»±c bá»™i trong giây lát nói.
- Không, mình không thể tin được, - Sonya nhắc lại. - Mình không thể hiểu được. Ai lại suốt má»™t năm trá»i yêu má»™t ngưá»i rồi bá»—ng dưng… Mà Natasa chỉ gặp hắn ta có ba lần thôi chứ mấy. Natasa ạ, mình không tin đâu. Natasa đùa đấy chứ. Trong ba ngà y mà quên hết, và thế là …
- Ba ngà y, - Natasa nói. - Em có cảm giác là em yêu chà ng đến má»™t trăm năm nay rồi. Em có cảm tướng là trước chà ng chưa có bao giá» em yêu ai cả. Chị không thể hiểu được đâu. Sonya, chị ngồi xuống đây đã. - Natasa ôm lấy Sonya và hôn nà ng. - Trước kia em đã từng nghe há» nói là có má»™t thứ tình yêu như váºy, và chắc chị cÅ©ng có nghe nói, nhưng mãi đến bây giá» em má»›i biết được tình yêu ấy. Lần nà y không phải như trước đâu. Em vừa trông thấy chà ng đã cảm thấy rằng chà ng là chúa tể cá»§a em còn em là nô lệ cá»§a chà ng, và em không thể không yêu chà ng được. Phải, nô lệ! Chà ng bảo em là m gì, em sẽ là m ngay. Chị không thể hiểu được cái đó đâu Em biết là m thế nà o bây giá»? Em biết là m thế nà o, chị Sonya! - Natasa nói, gương mặt vui sướng và sợ hãi.
- Nhưng Natasa thá» nghÄ© mà xem, - Sonya nói, - Natasa Ä‘ang là m gì thế? Mình không thể để yên như thế nà y được đâu. Thư từ vụng trá»™m như thế nà y… Sao Natasa lại có thể để đến ná»—i như váºy được? - Sonya nói vá»›i vẻ sợ hãi và ghê tởm mà nà ng cố sức che giấu.
- Em đã nói với chị là em không còn nghị lực nữa, sao chị không hiểu, em yêu chà ng kia mà ! - Natasa đáp.
- Mình không để yên như thế nà y được đâu, mình sẽ nói... - Sonya thốt lên, giá»ng nghẹn ngà o, nước mắt rưng rưng.
- Kìa chị, em van chị… Nếu chị nói ra, chị sẽ là kẻ thù cá»§a em, Natasa nói. Chị muốn em khổ sở, chị muốn ngưá»i ta chia rẽ chúng em…
Thấy Natasa hoảng sợ như váºy, Sonya khóc oà lên vì thương xót và xấu hổ cho bạn.
- Nhưng giữa hai ngưá»i đã có những gì rồi nà o! - nà ng há»i. - Hắn nói vá»›i Natasa những gì? Tại sao hắn lại không đến nhà ?
Natasa không trả lá»i câu há»i cá»§a bạn.
- Trá»i Æ¡i, em van chị; Sonya ạ, chị đừng nói vá»›i ai nhé. Chị đừng là m khổ em, - Natasa khẩn khoản. - Chị nên nhá»› rằng chị không được can thiệp và o những việc như thế. Em đã thổ lá»™ vá»›i chị…
- Nhưng tại sao lại thầm thầm lén lén như váºy? Tại sao Kuraghin không đến nhà ? - Sonya há»i. - Tại sao anh ta không đến dạm há»i dưá»ng hoà ng? Công tước Andrey cho Natasa được hoà n toà n tá»± do kia mà , nếu có chuyện gì như thế nà y xảy ra; nhưng mình không tin. Natasa đã nghÄ© xem những lý do bà ẩn ấy là lý do gì chưa?
Natasa giương đôi mắt ngạc nhiên nhìn Sonya. Rõ rà ng lần đầu tiên câu há»i nà y đến vá»›i nà ng, và nà ng không biết trả lá»i ra sao cả.
- Lý do gì thì em không biết. Nhưng như thế tức là phải có lý do.
Sonya thở dà i lắc đầu ngỠvực.
- Nếu có lý do… - nà ng mở đầu.
Nhưng Natasa đã Ä‘oán ra ý ngá» vá»±c cá»§a nà ng liá»n hốt hoảng ngắt lá»i.
- Sonya ạ, không thể nghi ngỠchà ng, không thể được, không thể được, chị có hiểu không nà o? - Natasa kêu lên.
- Anh ta có yêu Natasa không?
- Có yêu không à ? - Natasa nhắc lại, miệng mỉm cưá»i thương hại cho cái óc cháºm hiểu cá»§a bạn. - Chị đã Ä‘á»c bức thư rồi kia mà ? Chị đã trông thấy anh ấy chưa?
- Nhưng nếu anh ta là ngưá»i không tốt thì sao?
- Anh ấy mà là ngưá»i không tốt! Ô, giá chị biết!
- Nếu anh ta là ngưá»i tốt, thì phải nói rõ ý định cá»§a mình ra hoặc thôi không gặp Natasa nữa; và nếu Natasa không bảo anh ta, thì mình sẽ viết thư cho anh ta. Mình sẽ nói vá»›i cha! - Sonya quả quyết.
- Nhưng không có anh ấy em không thể sống được! - Natasa kêu lên.
- Natasa, mình không hiểu Natasa ra là m sao nữa. Natasa nói gì thế! Phải nghĩ đến cha, đến Nikolai chứ.
- Em không cần ai hết, em không yêu ai hết, ngoà i anh ấy. Sao chị dám bảo anh ấy không tốt? Chị không biết là em yêu anh ấy sao? - Natasa thét lên. - Sonya chị Ä‘i Ä‘i, em không muốn gây sá»± vá»›i chị đâu: em van chị, chị Ä‘i Ä‘i; chị cÅ©ng thấy em Ä‘ang khổ như thế nà o! - Natasa bá»±c dá»c kêu lên, cố ghìm bá»›t giá»ng tức lối và tuyệt vá»ng. Sonya khóc oà lên nức nở và chạy ra khá»i phòng.
Natasa đến bà n, và không suy nghÄ© lấy má»™t phút, nà ng viết bức thư trả lá»i nữ công tước Maria mà suốt buổi sáng nà ng không viết được Trong thư nà ng nói vắn tắt rằng tất cả má»i Ä‘iá»u hiểu lầm giữa hai ngưá»i nay Ä‘á»u đã chấm dứt, rằng nay lợi dụng lòng bao dung cá»§a công tước tiểu thư quên hết má»i việc và tha thứ cho nà ng, nếu nà ng có lá»—i vá»›i tiểu thư, nhưng nà ng không thể là vợ công tước Andrey được. Tất cả những Ä‘iá»u đó, bây giá» Natasa thấy nó dá»… dà ng đơn giản và minh bạch quá.
Äến thứ sáu gia đình Roxtov sẽ vá» thôn quê. Thứ tư tuần ấy bá tước cùng đến trang viên ngoại thà nh Moskva vá»›i má»™t ngưá»i khách muốn mua trang viên.
Tối hôm bá tước ra Ä‘i, Sonya và Natasa được má»i đến dá»± má»™t bữa tiệc lá»›n ở nhà Kuraghin. Bà Maria Dmitrevna liá»n đưa hai chị em Ä‘i.
Trong bữa tiệc nà y Natasa lại gặp Anatol, và Sonya nháºn thấy Natasa nói gì vá»›i chà ng, có ý không muốn cho ngưá»i khác nghe thấy, và suốt bữa tiệc nà ng còn có vẻ xúc động hÆ¡n trước nữa. Khi trở vá» nhà , Natasa tá»± nói ra trước câu chuyện mà Sonya Ä‘ang chỠđợi.
- Äấy, thế mà Sonya cứ nói oan cho anh ấy mãi, - Natasa mở đầu, giá»ng dịu dà ng, đúng cái giá»ng cá»§a các em bé khi chúng muốn được ai khen. - Hôm nay anh ấy vá»›i em đã nói chuyện xong xuôi rồi.
- Thế à thế thì sao? Anh ta nói gì? Natasa ạ, cáºu không giáºn mình, mình mừng lắm. Natasa hãy nói hết, nói hết sá»± tháºt cho mình nghe Ä‘i. Anh ta nói những gì nà o?
Natasa ngẫm nghĩ một lúc.
- Ô, Sonya ạ, giá chị cÅ©ng biết rõ anh ấy như em! Anh ấy nói… Anh ấy há»i em xem em đã hứa hôn vá»›i Bolkonxki như thế nà o. Anh ấy rất mừng khi biết rằng em có quyá»n cá»± tuyệt Bolkonxki.
Sonya buôn rầu thở dà i, nói:
- Nhưng Natasa đã cự tuyệt đâu?
- Có thể là em đã cự tuyệt rồi! Có lẽ với Bolkonxki thì bây giỠkhông còn gì nữa. Tại sao chị lại có ý nghĩ xấu vỠem đến như thế?
- Mình không có ý nghĩ gì cả, nhưng mình không hiểu được?
- Rồi chị sẽ hiểu hết, Sonya ạ. Chị sẽ thấy rõ anh ấy là ngưá»i thế nà o. Chị đừng nghÄ© xấu cho em, cÅ©ng đừng nghÄ© xấu cho anh ấy.
- Mình không nghÄ© xấu cho ai cả; ai mình cÅ©ng mến, ai mình cÅ©ng thương. Nhưng mình biết là m gì bây giá»? - Sonya không nhượng bá»™ trước giá»ng nói dịu ngá»t cá»§a Natasa.
Vẻ mặt Natasa cà ng dịu dà ng van lơn bao nhiêu thì vẻ mặt của Sonya cà ng nghiêm trang khắc nghiệt bấy nhiêu.
- Natasa - Nà ng nói - Natasa có yêu cầu mình đừng nói gì vá»›i Natasa vá» chuyện ấy nữa, thì mình cÅ©ng chẳng nói gì, bây giá» chÃnh Natasa mở đầu đấy. Natasa ạ, mình không tin Kuraghin đâu. Tại sao lại lén lút như váºy?
- Lại cứ thế rồi! - Natasa ngắt lá»i.
- Natasa ạ, mình lo cho Natasa quá!
- Lo gì?
- Mình lo rằng Natasa sẽ là m há»ng cả Ä‘á»i mình. - Sonya nói, giá»ng cương quyết, nói xong lại thấy sợ hãi vá» Ä‘iá»u mùnh vừa nói ra.
Gương mặt Natasa lại lá»™ vẻ hằn há»c.
- Phải, tôi sẽ là m há»ng Ä‘á»i tôi, tôi sẽ là m há»ng, và cà ng mau cà ng tốt. Không việc gì đến các ngưá»i. Thiệt thân tôi chứ chẳng thiệt đến các ngưá»i đâu. Mặc tôi, mặc tôi. Tôi ghét chị lắm.
- Natasa! - Sonya hoảng hốt gá»i.
- Tôi ghét chị, tôi căm ghét chị. Chị là kẻ thù cá»§a tôi đến trá»n Ä‘á»i.
Natasa bá» chạy ra khá»i phòng.
Từ đấy Natasa không nói chuyện vá»›i Sonya nữa và cố tránh mặt nà ng. Vẫn vá»›i cái vẻ xúc động, ngạc nhiên và tá»™i lá»—i như mấy ngà y trước, Natasa lại Ä‘i váºt vá» chá»— nà y chá»— ná» trong các phòng, bắt tay và o là m việc nà y việc kia rồi lại bá» chạy. Sonya vẫn không ngừng theo dõi từng cỠđộng cá»§a bạn, tuy việc đó là m cho nà ng rất khổ tâm.
Trước ngà y bá tước trở vá» má»™t hôm, Sonya nháºn thấy Natasa ngồi suốt má»™t buổi sáng cạnh cá»a sổ trong phòng khách như chỠđợi má»™t cái gì, và có giÆ¡ tay ra hiệu cho má»™t ngưá»i mặc quân phục Ä‘i ngang trước nhà , mà Sonya Ä‘oán là Anatol.
Sonya cà ng chăm chú theo dõi bạn hÆ¡n nữa… và nháºn thấy rằng Natasa từ bữa ăn chiá»u cho đến tối có vẻ gì kỳ lạ và không tá»± nhiên: há»i má»™t đằng nà ng trả lá»i má»™t nẻo, nói thì chỉ nói dở chừng không hết câu, động cái gì cÅ©ng cưá»i sặc sụa.
Sau bữa trà , Sonya thấy má»™t ngưá»i đầy tá»› cứ lo sợ đứng đợi trước cá»a phòng Natasa. Sonya đợi cho cô ta và o phòng, đến ghé tai và o cánh cá»a và biết được rằng cô ta lại chuyển thêm cho Natasa má»™t bức thư nữa.
Và Sonya chợt vỡ lẽ ra rằng Natasa có má»™t việc gì ghê gá»›m định thá»±c hiện tối nay. Sonya gõ cá»a. Natasa không cho nà ng và o.
"Natasa sẽ trốn Ä‘i vá»›i hắn! - Sonya nghÄ© thầm. Natasa thì việc gì cÅ©ng có gan là m được. Ngà y hôm nay mặt nó có má»™t vẻ gì tá»™i nghiệp mà quyết liệt lạ thưá»ng. Hôm chia tay vá»›i bác, nó khóc, - Sonya sá»±c nhá»› lại. - Phải, đúng thế đấy, Natasa sẽ bá» Ä‘i trốn vá»›i hắn: nhưng mình biết là m thế nà o bây giá»? - Sonya nghÄ© thầm. Bây giá» nà ng đã nhá»› ra những dấu hiệu chứng tá» rõ rệt là Natasa Ä‘ang ôm ấp má»™t ý định gì ghê gá»›m. Bá tước Ä‘i vắng. Mình biết là m thế nà o? Viết thư cho Kuraghin đòi hắn phải cắt nghÄ©a chăng? Nhưng nếu hắn không trả lá»i thì ai ép được hắn? Hay viết thư cho Piotr, như công tước Andrey đã yêu cầu má»—i khi có chuyện chẳng là nh… Nhưng có lẽ Natasa đã cá»± tuyệt Bolkonxki tháºt rồi cÅ©ng nên? (hôm qua cô ấy vừa gá»i thư cho nữ công tước Maria). Trá»i Æ¡i, bác lại Ä‘i vắng má»›i khổ chứ!".
Nói với bà Maria Dmitrievna, vốn rất tin Natasa, thì Sonya thấy sợ quá.
"Nhưng dù thế nà o, - Sonya nghÄ© trong khi đứng trong dãy hà nh lang tối mò, - đây chÃnh là lúc tá» ra rằng mình nhá»› Æ¡n gia đình bác và yêu Nikolai; nếu không phải lúc nà y thì chẳng còn bao giá» nữa. Không, dù có phải thức suốt ba đêm liá»n, mình cÅ©ng sẽ không rá»i khá»i dãy hà nh lang nà y và nhất định giữ Natasa lại cho bằng được, nhất định không để cho gia đình hai bác chịu ná»—i nhÆ¡ nhuốc nà y".
|

26-05-2009, 04:00 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 16 -
Thá»i gian gần đây Anatol đã dá»n sang ở nhà Dolokhov. Kế hoạch bắt cóc Natasa Roxtov đã được Dolokhov trù tÃnh và chuẩn bị từ mấy ngà y nay, và đúng và o cái hôm mà Sonya, sau khi nghe ngóng cá»a buồng Natasa, quyết định theo dõi nà ng, thì kế hoạch ấy phải được Ä‘em thi hà nh. Natasa hẹn là đến mưá»i giá» tối sẽ ra cá»a sau vá»›i Anatol Kuraghin. Anatol Kuraghin sẽ đưa nà ng lên má»™t cá»— xe tam mã chá»±c sẵn và sẽ Ä‘i đến là ng Kamenka cách Moskva sáu mươi dặm. Ở đây đã có má»™t ông cố đạo bị truất phép chá» sẵn để là m lá»… cưới cho há». Ở Kamenka sẽ có má»™t chiếc xe ngá»±a đợi há» ra đưá»ng thiên lý Ä‘i Varsava, và đến đây há» sẽ dùng xe trạm vượt biên giá»›i Nga.
Anatol đã có đủ giấy hộ chiếu, giấy lộ trình và một vạn rúp lấy của chị, lại thêm một vạn nữa do Dolokhov vay hộ.
Hai ngưá»i là m chứng là Khvoxtiko, má»™t viên thư lại cÅ© được Dolokhov sá» dụng trong việc cá» bạc, và Makarin, má»™t sÄ© quan phiêu, kỵ giải ngÅ©, má»™t ngưá»i hiá»n là nh và nhu nhược vốn có má»™t tình yêu thương không bá» bến đối vá»›i Anatol, - bấy giá» Ä‘ang ngồi uống nước trà ở phòng ngoà i.
Trong phòng giấy cá»§a Dolokhov tưá»ng chăng thảm Ba-tư lên đến trần nhà và treo các thứ vÅ© khÃ, sà n lót da gấu: Dolokhov mình mặc áo bestmet Ä‘i đưá»ng trưá»ng, chân Ä‘i á»§ng Ä‘ang ngồi trước má»™t bà n giấy mở rá»™ng, mặt bà n ta liệt những tá» giấy tÃnh tiá»n và những xấp giấy bạc. Anatol mặc quân phục không cà i khuy từ gian phòng có hai ngưá»i là m chứng ngồi, bước qua phòng là m việc để và o phòng sau, là nÆ¡i tên hà nh bá»™c ngưá»i Pháp cá»§a chà ng Ä‘ang cùng mấy ngưá»i khác gói ghém những đồ dùng còn lại. Dolokhov tÃnh tiá»n và ghi chép các khoản chi tiêu.
- Cáºu ạ phải đưa cho Khvoxtiko hai nghìn - Dolokhov nói.
- Thì cáºu cứ đưa! - Anatol nói.
- Còn Makarka (há» vẫn gá»i Makarin như váºy) thì rất táºn tuỵ, sẵn sà ng lao và o lá»a vì cáºu. Äấy, thế là đã tÃnh xong, - Dolokhov vừa nói vừa đưa cho Anatol xem giấy tá» tÃnh tiá»n. - Äúng chưa?
- Äúng rồi, cố nhiên là đúng rồi, - Anatol nói, hẳn là không chú ý nghe Dolokhov, miệng cưá»i bâng quÆ¡, mắt trân trân nhìn thẳng phÃa trước mặt.
Dolokhov đóng bà n giấy lại đánh sầm má»™t tiếng và mỉm cưá»i má»™t nụ cưá»i ngạo nghá»… bảo Anatol.
- Tá»› bảo cáºu nhé: thôi quách Ä‘i, hãy còn kịp đấy!
- Äồ ngốc! - Anatol nói. - Äừng có nói vá»› vẩn nữa, cáºu không biết chứ… Thôi có ma nó biết là cái gì.
- Tháºt đấy mà , cáºu nên thôi quách cho xong, - Dolokhov nói. - Mình nói tháºt vá»›i cáºu đấy. Việc cáºu định là m có phải chuyện đùa đâu.
- Sao, cáºu lại muốn trêu tức tá»› nữa phải không? Cút Ä‘i cho rảnh! Hả - Anatol nhăn mặt nói. - Tháºt tá»› không hÆ¡i đâu mà nghe những câu nói đùa ngu xuẩn cá»§a cáºu. - Rồi chà ng ra khá»i phòng.
Dolokhov mỉm má»™t nụ cưá»i khinh bỉ và trịch thượng khi Anatol bước ra. Hắn nói vá»›i theo Anatol:
- Rồi hẵng! Tá»› không đùa đâu, tá»› nói tháºt đấy, lại đây, lại đây.
Anatol trở và o phòng, cố táºp trung sức chú ý nhìn Dolokhov và có thể thấy rõ là hắn phục tùng Dolokhov má»™t cách không tá»± giác.
- Cáºu nghe tá»› báo đây. Tá»› bảo cáºu lần nà y là lần cuối. Việc gì tá»› lại Ä‘i nói đùa vá»›i cáºu? Tá»› có há» phá ngang cáºu đâu. Ai đã lo thu xếp má»i việc cho cáºu, ai đã Ä‘i tìm ông cố đạo, ai Ä‘i lấy há»™ chiếu, ai Ä‘i xoay tiá»n? Tá»› hết.
- Thì tá»› cảm Æ¡n cáºu. Cáºu tưởng tá»› không biết Æ¡n cáºu hay sao? - Anatol thở dà i và ôm chầm lấy Dolokhov.
- Tá»› đã giúp cáºu, tuy thế tá»› phải nói tháºt vá»›i cáºu: việc nà y rất nguy hiểm và xét kỹ là rất ngu xuẩn. Cáºu bắt cóc cô ta, được lắm. Nhưng chả nhẽ ngưá»i ta cứ để mặc sao? Há» sẽ phát giác ra là cáºu đã có vợ. Há» sẽ đưa cáºu ra toà …
- Chà ! Vá»› vẩn, vá»› vẩn cả! - Anatol lại nhăn mặt nói. - Tá»› đã nói rõ cho cáºu nghe rồi kia mà . Hả! - Và vá»›i cái thói ưa bám chặt lấy ý kiến do mình nghÄ© ra, vẫn thưá»ng thấy ở những ngưá»i đần độn, Anatol lại giở cái má»› lý sá»± mà Dolokhov đã nghe hắn nói Ä‘i nói lại hà ng trăm lần. - Tá»› đã nói rõ vá»›i cáºu là : nếu cuá»™c hôn nhân ấy không có hiệu lá»±c - hắn vừa nói vừa gáºp má»™t ngón tay lại, - thì tức là tá»› không có trách nhiệm gì, còn nếu có hiệu lá»±c, thì cÅ©ng chả sao: ra nước ngoà i chả ai biết hết. Äấy, thế chứ còn sao nữa? Thôi cáºu đừng nói nữa, đừng nói nữa, đừng nói nữa!
- Tháºt đấy mà , cáºu thôi quách Ä‘i! Cáºu chỉ rước lấy cái vạ và o thân…
- Cáºu cút Ä‘i cho rảnh, - Anatol nói, giÆ¡ hai tay túm lấy tóc, hắn sang phòng bên, rồi láºp tức quay trở lại và ngồi bá» cả hai chân lên trên chiếc ghế bà nh sát trước mặt Dolokhov.
- Có quá»· biết được tá»› là m sao thế nà y! Hả? Cáºu xem nó Ä‘áºp nà y! - Hắn nắm lấy tay Dolokhov áp và o ngá»±c mình. - Ô! Cáºu Æ¡i, chân cô ta má»›i đẹp chứ… lại đôi mắt nhìn nữa, má»™t nữ thần!
Dolokhov mỉm cưá»i lạnh lùng, đôi mắt đẹp đẽ sáng long lanh và trÆ¡ tráo nhìn và o Anatol, hắn là còn muốn dùng hắn là m trò cưá»i má»™t lúc nữa.
- Thế đến khi hết tiá»n thì sao.
- Thì sao ấy à ? Hả - Anatol lặp lại, vẻ thà nh tháºt bỡ ngỡ vì chợt phải nghÄ© đến tương lai. - Lúc ấy thì sao hả? Tá»› chẳng biết… Thôi nói chuyện vá»› vẩn ấy là m gì! - hắn xem đồng hồ. - Äến giá» rồi đấy!
Anatol Ä‘i ra phòng sau. Hắn quát ngưá»i đầy tá»›:
- Sao, sắp xong chưa? LỠmỠthế à ?
Dolokhov cất tiá»n Ä‘i, gá»i ngưá»i nhà dá»n thức ăn và rượu ra để đánh chén trước khi lên đưá»ng và sang gian phòng có Khvoxtiko và Makarin ngồi chá».
Anatol nằm chống khuá»·u tay lên chiếc Ä‘i-văng trong phòng là m việc, mỉm cưá»i có vẻ tư lá»± và lẩm bẩm gì trong miệng má»™t cách âu yếm.
- Ra đây ăn dăm ba miếng. Không thì cùng uống má»™t cốc! - Có tiếng Dolokhov từ phòng bên gá»i sang.
- Tá»› chẳng ăn uống gì đâu! - Anatol đáp, miệng vẫn mỉm cưá»i - Ra Ä‘i, Balaga đến rồi đấy.
Anatol đứng dáºy và đi ra phòng ăn. Balaga là má»™t anh xà Ãch đánh xe tam mã có tiếng, biết Dolokhov và Anatol và đã đánh xe cho hỠđã sáu năm nay. Äã bao lần, khi trung Ä‘oà n cá»§a Anatol đóng ở Tver, hắn đánh xe cho Anatol Ä‘i từ Tver và o cháºp tối và đến Moskva lúc rạng đông, rồi đến hôm sau lại đưa anh ta vá». Äã bao lần hắn đánh xe cho Dolokhov chạy trốn cảnh binh, đã bao lần hắn đánh xe cho hai ngưá»i chÆ¡i rong trong thà nh phố vá»›i bá»n con gái Di-gan và các "tiểu phu nhân" như hắn thưá»ng gá»i. Äã bao lần trong khi đánh xe cho hai ngưá»i, hắn đã chẹt phải ngưá»i và đâm phải xe cá»™, và cứ má»—i lần như váºy hai ông lá»›n, như hắn thưá»ng gá»i, Ä‘á»u cứu hắn thoát khá»i tù tá»™i. Äã có mấy con ngá»±a chết trong khi hắn đánh xe cho há» Ä‘i. Äã bao lần hắn bị hỠđánh Ä‘áºp, và đã bao lần há» cho hắn uống thả cá»a rượu sâm banh và rượu Madera là thứ rượu hắn rất thÃch, và hắn biết rõ không Ãt những trò quá»· sứ cá»§a há» (nếu là ngưá»i thưá»ng thì chỉ má»™t trò như thế thôi cÅ©ng đủ bị đà y Ä‘i Xibir rồi). Trong những bữa chè chén cá»§a há», Dolokhov và Anatol hay gá»i Balaga lại, bắt hắn uống rượu và nhảy múa vá»›i bá»n con gái Di-gan và đã tiêu hà ng mấy nghìn rúp qua tay hắn. Phụng sá»± cho Dolokhov và Anatol, má»—i năm hai mươi lần hắn phải coi rẻ cuá»™c sống và tÃnh mạng, và số tiá»n mua những con ngá»±a bị chết và kiệt sức còn nhiá»u hÆ¡n cả số tiá»n há» Ä‘á»n cho hắn. Nhưng hắn rất thÃch há», hắn rất thÃch những cuá»™c phi ngá»±a Ä‘iên cuồng tám mươi dặm má»™t giá», rất thÃch húc đổ những chiếc xe chở khách và chẹt chết những ngưá»i bá»™ hà nh, và lao hết tốc lá»±c phóng như bay trên các đưá»ng phố Moskva. Hắn thÃch nghe ở phÃa sau lưng những tiếng quát man rợ cá»§a hai giá»ng ngưá»i say rượu: "Nhanh lên! nhanh lên!" trong khi đã lao hết tốc lá»±c không còn cách nà o khác nhanh hÆ¡n được nữa; hắn thÃch quất tháºt Ä‘au và o cổ những anh mu-gich vừa bán sống bán chết nhảy sang má»™t bên để tránh cá»— xe tam mã cá»§a hắn. "Tháºt là những ông lá»›n thá»±c sá»±! " - hắn thưá»ng nghÄ©.
Anatol và Dolokhov cÅ©ng thÃch hắn vì cái tà i đánh xe Ä‘iêu luyện và vì hắn cÅ©ng cùng chung má»™t sở thÃch vá»›i há». Vá»›i những ngưá»i khác, Balaga rất là m bá»™, má»™t chuyến Ä‘i hai tiếng đồng hồ hắn lấy đến hai mươi lăm lúp, và rất Ãt khi hắn tá»± đánh xe và không bao giỠđòi trả công. Chỉ khi nà o hắn được bá»n ná»™i bá»™c báo cho biết là há» có tiá»n, thì cách mấy tháng má»™t lần, hắn má»›i đến nhà và o buổi sáng, khi chưa uống rượu, cúi chà o rất thấp và cầu cứu hai ông lá»›n.
Hai ông lá»›n bao giá» cùng má»i hắn ngồi tá» tế.
- Xin ngà i cứu giúp cho, thưa ngà i Fiodor Ivanovich, hay thưa công tước đại nhân - hắn nói. - Tôi hết ngựa mất rồi, chẳng còn lấy một con nà o, ngà i có thể giúp cho được bao nhiêu thì xin tuỳ ngà i, để tôi ra phiên chợ.
Và há»… khi nà o sẵn tiá»n, Anatol và Dolokhov cÅ©ng cho hắn má»™t hai nghìn rúp.
Balaga là má»™t gã mu-gich trạc hai mươi bà y tuổi, ngưá»i thấp, tóc và ng hoe, mặt Ä‘á», đặc biệt là cái cổ béo phị cÅ©ng Ä‘á», mÅ©i hếch lên, hai mắt ti hà sáng long lanh, cằm để má»™t chòm râu ngắn. Hắn mặc chiếc áo kaftan xanh bằng dạ má»ng lót lụa khoác lên trên chiếc áo chẽn.
Hắn quay và o góc những hình thánh là m dấu chữ tháºp và đến gấn Dolokhov chìa bà n tay nhá» và đen ra cúi chà o chà ng:
- Xin kÃnh chà o ngà i Fiodor Ivanovich.
- Chà o chú. Chú mà y đã đến đây à ?
- Xin chà o công tước - hắn nói với Anatol lúc bấy giỠvừa bước và o, và cũng chìa tay ra cho hắn. Anatol đặt tay lên hai vai Balaga nói:
- Tớ bảo chú mà y nà y, chú mà y có yêu tớ không nà o, hả? Bây giỠtớ đang cần đến chú mà y đây… Ngựa nà o đấy hả?
- Äúng như ngưá»i nhà cá»§a ngà i dặn, ngá»±a yêu cá»§a ngà i cả đấy Balaga nói.
- Thế thì nghe đây, Balaga! Phải phóng cho kỳ chết cả ba con ngựa đi, sao cho trong ba tiếng đồng hồ phải đến kịp. Hả?
- Chết thế nà o được, chết thì lấy gì mà đi? - Balaga nháy mắt nói.
Anatol bỗng trợn mắt quát:
- Nà y đừng có đùa, tao quai vỡ mồm ra đấy.
- Äùa gì đâu, - tên xà Ãch cưá»i, - Äối vá»›i các ông lá»›n tôi còn tiếc nữa sao? Ngá»±a phi nhanh được đến đâu thì ta Ä‘i nhanh đến đấy.
- À! Anatol nói. - Thôi ngồi xuống đây.
- Nà o, ngồi xuống! - Dolokhov nói.
- Tôi đứng cũng được, Fiodor Ivanovich ạ.
- Báºy nà o, ngồi xuống mà uống Ä‘i, - Anatol nói Ä‘oạn rót cho hắn má»™t cốc rượu madera. Trông thấy rượu, mắt tên xà Ãch sáng lên. Sau khi từ chối qua loa cho có lệ, Balaga uống hết cốc rượu và lấy chiếc khăn mùi xoa lụa đỠnhét trong mÅ© ta lau miệng.
- Thế bao giỠthì đi, thưa công tước?
- À thế nà y… (Anatol nhìn đồng hồ) Ä‘i ngay bây giá». Chú mà y phải liệu đấy. Balaga, hả? Kịp chứ?
- Còn tuỳ khi ra Ä‘i có trót lá»t không đã, chứ còn thì sao mà chả kịp? - Balaga nói - Dạo trước đến Tver chỉ mất có bảy tiếng. Chắc ngà i còn nhá»› chứ, thưa công tước?
Anatol mỉm cưá»i thÃch thú khi nhá»› lại thá»i cÅ© và nói vá»›i Makarin bấy giá» Ä‘ang chăm chăm nhìn chà ng má»™t cách âu yếm.
- Cáºu biết không, có lần và o lá»… Giáng sinh tá»› Ä‘i từ Tver, Makarka ạ, cáºu có thể tin được không, chúng tá»› phóng như bay, thở không ra hÆ¡i nữa. Chúng tá»› đâm và o má»™t Ä‘oà n xe tải, chồm qua đầu hai chiếc xe chở hà ng. Hả?
- á»’ dạo ấy ngá»±a tháºt ra ngá»±a! - Balaga tiếp tục kể. - Dạo ấy tôi thắng hai con ngá»±a lá» còn non tuổi vá»›i con ngá»±a tÃa ở giữa, - hắn nói vá»›i Dolokhov, - Ngà i có tin được không, Fiodor Ivanovich? Mấy con ngá»±a phi liá»n sáu mươi dặm; tôi không giữ được, hai tay cứ cóng lại, chả là trá»i giá quá, tôi bá» cương - thôi ngà i công tước cầm lấy tôi bảo thế, còn tôi thì lăn ká»nh và o trong xe. Äã không phải giục nó thì chá»›, đây lại không kìm nổi nữa, trong ba tiếng đồng hồ, là mấy con quá»· đã phi đến nÆ¡i. Chỉ có con bên trái kiệt sức mà chết.
|
 |
|
| |