 |
|

31-10-2008, 04:52 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 8 – Tống Loan Ä‘Ãch thỉnh cầu
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: sưu tầm
“Vân La, ta muốn thương lượng vá»›i tá»· má»™t việc được không?†Diệp Vô Ưu tiến đến bên cạnh Hoa Vân La, thấp giá»ng há»i.
“Không được!†Hoa Vân La ném cho gã một cái nhìn kiêu kỳ, dáng điệu có chút không cao hứng nói.
“Ta còn chưa nói gì mà !†Diệp Vô Ưu phân bua.
“Hanh, không cần ngươi nói ta cũng biết ngươi muốn cái gì rồi. Cho ngươi hay, không được!†Hoa Vân La hừ nhẹ nói.
“Váºy tá»· nói ta muốn là m gì?†Diệp Vô Ưu có chút không phục há»i.
“Ta đương nhiên biết. Ngươi muốn ta giúp ngươi thu tháºp tám nữ sinh tuyệt sắc đó phải không?†Hoa Vân La hừ mÅ©i: “Ta không thể giúp ngươi giải quyết việc đó được!â€
“A? Tá»· là m sao biết được?†Diệp Vô Ưu há to miệng. Gã không nghÄ© rằng, Hoa Vân La lại thá»±c sá»± nói trúng ý nghÄ© cá»§a gã. Äúng là gã muốn nhá» Hoa Vân La giúp gã bắt ngưá»i.
“Thấy ngươi rá»›t rãi ròng ròng khi nhìn bá»n há», ta liá»n biết tên đại sắc lang ngươi mang ý đồ quá»· quái trong lòng!†Hoa Vân La liếc nhìn gã “Không quản ngươi nữa, ta và Thiên Thiên Ä‘i trước đây!â€
Hoa Vân La nói Ä‘i là đi, không sợ gây kinh thế hãi tục (là m má»i ngưá»i sợ hãi), liá»n kéo Giang Thiên Thiên ngá»± kiếm phi hà nh Ä‘i mất. Lúc nà y là buổi tối, nên ngay cả nếu có ngưá»i nhìn thấy, có thể cÅ©ng chỉ nghÄ© là bị hoa mắt, tóm lại, bá»n há» trước nay chưa từng thá»±c sá»± được nhìn thấy ngưá»i có thể phi hà nh trên không.
nl.“Tiểu sắc lang, giữa tám tá»· muá»™i bá»n há» Ä‘á»u có cảm ứng lẫn nhau, giả sá» lúc nà y ngươi bắt được má»™t ngưá»i thì há» cÅ©ng có thể tìm ra ngươi rất nhanh, trừ phi ngươi có biện pháp có thể khiến bá»n hỠđến vá»›i ngươi, bằng không, ngươi nên bỠý định ấy Ä‘i.†Triệu Thiên Tâm ở bên cạnh tá» ra rất hảo tâm đỠtỉnh Diệp Vô Ưu.kien
“Rất đơn giản, bắt được há» rồi buá»™c ăn CY (chẳng hỉu gì cả) thì sẽ chẳng sao cả!†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©. Mặc dù gã biết rằng dạng thá»§ Ä‘oạn nà y có chút thấp hèn, nhưng Tô Tố Tố cùng tám tá»· muá»™i đó đã chá»§ động tìm gã gây chuyện trước nên gã cÅ©ng phải đâm trả lại bá»n nà ng và i kiếm. Gã đối vá»›i bá»n há» có dùng chút Ãt thá»§ Ä‘oạn tà n nhẫn cÅ©ng chẳng có sao, đó gá»i là ăn miếng trả miếng.
Chỉ là , Hoa Vân La không muốn giúp gã, Triệu Thiên Tâm tá»±a hồ cÅ©ng không đồng ý là m váºy nên gã cÅ©ng đà nh phải từ bá». Không có Hoa Vân La giúp gã bắt ngưá»i, lại không có Triệu Thiên Tâm cho gã CY, gã tá»± nhiên không cách nà o thá»±c hiện kế hoạch thô bỉ cá»§a gã.
“Sư đệ, ngươi không sao chứ?†Vừa vỠđến khách sạn, Lãnh Sương Sương đã nhảy đến, cấu cấu véo véo, sá» sá» nắn nắn trên ngưá»i Diệp Vô Ưu. Nhưng đối vá»›i Lãnh Tâm Âm cùng vá» vá»›i Diệp Vô Ưu, nà ng dưá»ng như không há» nhìn qua má»™t lần. Bất quá, Lãnh Tâm Âm cÅ©ng đã sá»›m quen vá»›i dạng thái độ nà y cá»§a Lãnh Sương Sương vá»›i nà ng, nên cÅ©ng chẳng để ý chút nà o.
“Ta hồi cung trước, hÆ¡n nữa, ta cÅ©ng đã nháºn được tin tức xác thá»±c từ Tuyết Minh Cương. Là Quách đã đầu nháºp vá» phe Tuyết Minh Văn, vì thế các ngươi có thể tùy ý đối phó hắn.†Lãnh Tâm Âm cháºm rãi nói. Khi mà Diệp Vô Ưu đã bình an trở vá», nà ng cÅ©ng không cần phải lưu lại đây.
“Tên gia há»a nà y cÅ©ng không dá»… đối phó.†Diệp Vô Ưu tiện miệng nói.
“Ngươi cho là đối phó Tô Tố Tố thì tá»± nhiên là dá»… hÆ¡n hả?†Lãnh Tâm Âm không khách khà nói: “Chỉ cần không bị bắt lại.â€
“Ta chỉ là nói chung như váºy thôi.†Diệp Vô Ưu ngượng ngùng nói. Bị Tô Tố Tố bắt giữ trong mấy thá»i thần, gã cÅ©ng có cảm giác hổ thẹn trên mặt.
“Ta thấy ngươi cứ nhìn thấy mÄ© nữ là như ngá»› ngẩn.†Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng: “Äây cÅ©ng coi như là má»™t bà i há»c cho ngươi, không phải cứ thấy mÄ© nữ là không cần biết đông tây nam bắc gì cả. Äây là ngươi váºn khà còn tốt đấy, lần sau cả tiểu tâm lẫn tiểu mệnh ngươi Ä‘á»u bá» Ä‘i rồi!â€
“Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i có cần thiết phải tức giáºn như váºy không?†Diệp Vô Ưu lầm bầm nói: “Thá»±c ra là do lần nà y ta sÆ¡ xuất thôi, sau nà y ta nhất định không để bị ngưá»i bắt đượcâ€
“Cứ tÃnh toán Ä‘i, ta không quản ngươi sống hay chết nữa!†Lãnh Tâm Âm hừ nhạt, chuyển mình Ä‘i khá»i.
oOo
Mặc dù Hoa Vân La đã đến Phiêu Hương thà nh, hÆ¡n nữa cùng Diệp Vô Ưu ngụ ở cùng má»™t khách Ä‘iếm, nhưng tháºt đáng tiếc, kế hoạch cá»§a Diệp Vô Ưu buổi tối muốn và o trong phòng thâu hương lại má»™t lần nữa thất bại. Nguyên nhân tháºt đơn giản, nà ng và Giang Thiên Thiên ở chung má»™t chá»—.
Äáng thương cho Diệp Vô Ưu vừa từ cá»a sổ nhảy và o liá»n nhìn thấy má»™t khuôn mặt phấn khả ái, vô cùng khả ái. Má»™t khuôn mặt hiếu kì Ä‘ang nhìn gã, dịu dà ng há»i: “Ca ca, huynh trông giống như tên trá»™m váºy, từ cá»a sổ nhảy và o?â€
“Cái nà y là ta Ä‘ang rèn luyện thân thể!†Diệp Vô Ưu trong lòng phiá»n muá»™n không thôi, trên mặt lại nở nụ cưá»i rạng rỡ. Nhìn thấy ả nha đầu Thiên Thiên nà y, gã biết rằng, đêm nay không có biện pháp nà o để hưởng thụ ngá»c thể kiá»u mÄ© cá»§a Hoa Vân La.
Vừa buồn bực từ trong phòng Hoa Vân La bước ra hắn lại **ng phải Triệu Thiên Tâm trên hà nh lang.
“Thiên Tâm tá»· tá»·, tá»· muốn Ä‘i đâu?†Nhìn thấy Triệu Thiên Tâm có dáng vẻ muốn Ä‘i ra cá»a, Diệp Vô Ưu vá»™i vã há»i. Gã cÅ©ng muốn tối nay qua đêm ở phòng nà ng!
“Ta có chút việc, phải ra ngoà i má»™t chút.†Triệu Thiên Tâm trả lá»i.
“Có việc gì váºy?†Diệp Vô Ưu có chút buồn bá»±c há»i.
“Kì tháºt cÅ©ng chẳng phải việc gì lá»›n, chỉ là giúp ngưá»i xem bệnh.†Triệu Thiên Tâm cưá»i nhẹ: “Nếu ngươi nghi ngá» lá»i ta, có thể Ä‘i cùng vá»›i taâ€
“Tháºt sao? Tá»· vừa má»›i tá»›i đây, đã có ngưá»i tìm tá»· khám bệnh?†Diệp Vô Ưu trưng ra bá»™ dạng không tin tưởng.
“Chuyện nà y tháºt là xảo hợp, chúng ta vừa má»›i trở vá» khách sạn, đã có ngưá»i nhìn thấy nên khi chúng ta ở trong khách Ä‘iếm liá»n có ngưá»i đến cá»a má»i ta, hiện tại hắn Ä‘ang đợi ở ngoà i khách Ä‘iếm.†Triệu Thiên Tâm có chút bất lá»±c, có Ä‘iá»u, thân là truyá»n nhân Y cốc, có ngưá»i cầu y, nà ng nhất định phải Ä‘i.
“Thôi được, tỷ cứ đi đi, ta không đi đâu.†Diệp Vô Ưu ngán ngẩm nói.
â€œÄÆ°á»£c thôi, không cần phải có bá»™ dạng chán nản váºy chứ, ngươi đâu phải là hạng ngưá»i như váºy.†Triệu Thiên Tâm tâm tình vui vẻ, đồng thá»i cÅ©ng có má»™t chút cảm giác động tâm, ngữ khà trở nên ôn nhu dị thưá»ng.
“Nhưng ta muốn tỷ bồi tiếp ta!†Diệp Vô Ưu biểu lộ bộ dạng rất ủy khuất.
“Äắc liá»…u ba, tên tiểu sắc lang ngươi, đừng tưởng ta không biết, ngươi vừa từ chá»— Vân La tá»· Ä‘i ra!†Triệu Thiên Tâm ban cho gã má»™t ánh mắt khinh khỉnh: â€œÄÆ°á»£c rồi, bệnh nhân không thể đợi lâu, ta Ä‘i trước!â€
Triệu Thiên Tâm rất nhanh hôn lên mặt Diệp Vô Ưu má»™t cái, sau đó vá»™i vã Ä‘i khá»i. Sá» tay lên má, nhìn theo hình bóng tuyệt đẹp cá»§a Triệu Thiên Tâm, trong lòng Diệp Vô Ưu trá»—i dáºy má»™t tia nhu tình.
oOo
“Hay nhất là sư tá»·.†Hoa Vân La không dung, Triệu Thiên Tâm ra ngoà i có việc, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cÅ©ng chỉ có thể Ä‘i tìm Lãnh Sương Sương. Lúc nà y, Diệp Vô Ưu má»›i phát hiện, chỉ có Lãnh Sương Sương má»›i luôn thuáºn theo ý gã.
nl.NghÄ© đến Lãnh Sương Sương, trong lòng Diệp Vô Ưu có dạng cảm giác rất kì quái. Từ trước tá»›i nay, gã Ä‘á»u có chút khó là giải vì sao Lãnh Sương Sương có thể đối tốt vá»›i gã như váºy, là bởi vì gã là sư đệ sao?
“Không cần biết vì sao, sư tá»· đối tốt vá»›i ta, ta cÅ©ng đối tốt vá»›i nà ng như váºy.†Diệp Vô Ưu nghÄ© không ra, quyết định không nghÄ© tá»›i nữa. Lý lẽ cá»§a gã rất đơn giản, ai đối tối vá»›i gã, gã cÅ©ng đối tốt vá»›i ngưá»i đó, tương tá»± thì ai đối vá»›i gã không tốt, gã cÅ©ng đối vá»›i ngưá»i đó không tốt như váºy. Giống như Tô Tố Tố lần nà y tÃnh kế vá»›i gã, gã ngà y sau khẳng định phải tÃnh kế đáp lại, gã không thể bá» qua được.kien
Còn chưa bước tá»›i cá»a phòng Lãnh Sương Sương, cánh cá»a bên cạnh phòng Lãnh Sương Sương đột nhiên mở ra. Má»™t tráºn hương phong bay tá»›i, sau đó Diệp Vô Ưu liá»n cảm thấy má»™t cá»— đại lá»±c kéo hắn và o trong, tiếp đó, liá»n nghe thấy sau lưng truyá»n lại thanh âm đóng cá»a.
“Loan tá»·, tá»· muốn gì?†Diệp Vô Ưu có chút mê hoặc há»i. Ngưá»i kéo gã tịnh không phải ngưá»i khác, chÃnh là Tống Loan, có Ä‘iá»u gã tháºt không minh bạch Tống Loan lén lén lút lút kéo gã và o trong có chuyện gì.
“Ta muốn thương lượng với ngươi một việc.†Tống Loan tỠra rất bình tĩnh.
“Có chuyện gì váºy?†Diệp Vô Ưu không hiểu, “Có việc gì cứ trá»±c tiếp mà nói, việc gì phải là m ra vẻ thần bà như váºy?â€
“Nữ nhân cá»§a ngươi rất nhiá»u, ngươi dưá»ng như có thá»i gian Ä‘á»u ở cùng vá»›i bá»n há». Nói cách khác, ta rất thiếu cÆ¡ há»™i nghiên cứu pháp bảo trên tay ngươi.†Tống Loan cháºm rãi nói: “Ta nghÄ© đã lâu, rốt cuá»™c nghÄ© ra má»™t biện pháp giải quyết.â€
“Biện pháp gì?†Diệp Vô Ưu có chút ngạc nhiên. Nói tháºt, gã tịnh không há» quan tâm Tống Loan thá»±c sá»± có thể nghiên cứu được cái gì, cho nên đồng ý cho Tống Loan Ä‘i cùng gã chỉ là vì nghÄ© rằng có má»™t đại mÄ© nữ như váºy Ä‘i theo cÅ©ng chẳng phải là việc xấu.
“Rất đơn giản, đó là , ta cÅ©ng trở thà nh nữ nhân cá»§a ngươi, nói như váºy, ngay cả nếu ngươi cùng đám nữ nhân cá»§a ngươi ở cùng má»™t chá»— thì ta cÅ©ng có thể Ä‘i theo bên cạnh ngươi.†Tống Loan lúc nói những lá»i nà y vẫn tá» ra rất bình tÄ©nh. Mặc dù trước đó, nà ng đã phải tranh đấu rất lâu, nhưng má»™t khi đã đưa ra quyết định, nà ng liá»n có thể bình tÄ©nh đối phó vá»›i má»i thứ.
“Hả?†Diệp Vô Ưu ngẩn ngưá»i, gã thế nà o cÅ©ng không tưởng nổi cái gá»i là biện pháp giải quyết cá»§a Tống Loan lại là như váºy. Nói cho cùng, gã đối vá»›i Tống Loan đương nhiên là có hứng thú, và gã cÅ©ng không ngại để nà ng Ä‘i theo, chỉ là Tống Loan đưa ra má»™t quyết định như váºy, thá»±c khiến gã cảm thấy rất đột ngá»™t.
“Cái đó, Loan tá»·, tá»· đã cân nhắc kỹ chưa?†Ngáºp ngừng má»™t lúc, Diệp Vô Ưu không nhịn được há»i.
“Ta đã suy nghÄ© rất kỹ rồi†Tống Loan nhìn Diệp Vô Ưu, tá» ra rất kiên quyết. “Ta biết rằng so vá»›i đám nữ nhân bên ngưá»i ngươi, ta tịnh không có má»™t chút ưu thế nà o. Ta không có quyến rÅ©, xinh đẹp như Lãnh Sương Sương bá»n há», nhưng ta cÅ©ng hi vá»ng ngươi có thể đáp ứng yêu cầu để ta trở thà nh nữ nhân cá»§a ngươi.â€
“Loan tá»·, kì tháºt, tá»· cÅ©ng rất quyến rÅ©, chỉ là …, tá»· nói như váºy…, khiến ta cảm thấy có chút đột ngá»™t.†Diệp Vô Ưu ngáºp ngừng má»™t chút nói: “Ta biết tá»· là vì pháp bảo, nhưng, Loan tá»·, pháp bảo nà y, đối vá»›i tá»· mà nói, quả thá»±c trá»ng yếu váºy sao?â€
“Äó là hy vá»ng duy nhất cho sá»± sinh tồn cá»§a Kiếm các chúng ta.†Tống Loan cháºm rãi nói: “Ngươi nói, cái nà y đối vá»›i chúng có có quan trá»ng không?â€
Diệp Vô Ưu trầm mặc, gã biết rằng trên thế giá»›i nà y, rất nhiá»u ngưá»i vì sá»± sinh tồn không thể không là m những việc cho dù há» tịnh không nguyện ý. Tuy váºy, biết là má»™t chuyện, còn hiểu thấm thÃa thì lại là má»™t chuyện khác. Có thể nói, gã từ nhá» tá»›i giá» Ä‘á»u gặp rất nhiá»u thuáºn lợi, chưa từng nếm trải cảm giác gá»i là sinh tồn gian nan, vì thế, gã cÅ©ng khó mà nói là đồng cảm hoà n toà n vá»›i những lá»i cá»§a Tống Loan được.
“Kì tháºt, ngươi đáp ứng việc nà y, đối vá»›i ngươi cÅ©ng có lợi Ãch rất lá»›n.†Thấy Diệp Vô Ưu không nói gì, Tống Loan không nhịn được lại mở miệng nói.
|

31-10-2008, 11:10 PM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 9 – Mĩ nhân tại trắc
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: Sưu tầm
“Äem cho ta má»™t mÄ© nữ, ta đương nhiên là có lợi rồi!†Diệp Vô Ưu thấp giá»ng lẩm bẩm. Từ trước tá»›i giá», vá»›i tÃnh cách cá»§a gã, tuyệt đối không sợ có nhiá»u mÄ© nữ. Tống Loan tá»± mình hiến thân, gã cầu còn chẳng được. Chỉ là hôm nay tâm huyết gã cuá»™n dâng, rất muốn nắm rõ việc nà y, bởi vì, gã luôn khó mà hiểu rõ vì sao Tống Loan có thể chá»§ động hiến thân chỉ vì cái gá»i là pháp bảo đó? Nói trắng ra, gã tịnh không phải là có cái gì đó gá»i là có cốt cách, chà khÃ, không cố ý lợi dụng lúc ngưá»i nguy cấp để thá»§ lợi, mà chỉ thuần túy là vì hiếu kì.
“Ta không phải là nói cái lợi đó!†Tống Loan có cảm giác không biết nên khóc hay nên cưá»i. Mặc dù gần đây đã mắt thấy tai nghe, giúp nà ng ngầm hiểu được rằng, trong mắt Diệp Vô Ưu, mÄ© nữ vÄ©nh viá»…n được đặt lên hà ng đầu, nhưng lúc nà y nghe thấy gã vẫn chỉ nhá»› tá»›i mÄ© nữ, trong lòng lại nổi lên má»™t cảm giác khó nói ra lá»i.
“Váºy còn có lợi Ãch gì?†Diệp Vô Ưu có chút mê hoặc há»i. Gã thá»±c không nghÄ© ra còn có thể có lợi Ãch gì nữa.
“Chẳng phải ngươi nghÄ© rằng Kiếm các đối vá»›i ngươi không có má»™t Ä‘iểm giá trị nà o đấy chứ?†Tống Loan bất đắc dÄ© há»i.
“Cái nà y, a… không phải… đương nhiên không phải…†Diệp Vô Ưu buá»™c miệng nói, vá»™i vã phá»§ nháºn tức thì. Nói cách khác, trong mắt gã, Kiếm các là thứ thá»±c sá»± không cần để tâm lắm. Gã không phải là Lam Tiểu Phong, say mê vá»›i thần binh lợi khà gì đó. Có thể là vá»›i pháp bảo, gã cÅ©ng còn có má»™t chút Ä‘iểm hứng thú, nhưng đối vá»›i gã, đó là việc quá đỗi xa vá»i. Có Ä‘iá»u, từ má»™t góc độ nà o đó mà nói, Kiếm các đối vá»›i gã không phải là không có má»™t Ä‘iểm giá trị, chà Ãt, hiện tại đã Ä‘em Tống Loan má»™t đại mÄ© nhân nà y đến tay gã.
Tống Loan gần như không tức giáºn nổi, nà ng bức tức lưá»m Diệp Vô Ưu, sau đó quay ngưá»i ngồi xuống mép giưá»ng, đầu cúi thấp buồn bã. Tháºt hết cách, mặc dù nà ng rất muốn nện cho Diệp Vô Ưu má»™t tráºn, cÅ©ng muốn chá»i gã mưá»i bảy mưá»i tám câu, nhưng nà ng lại có việc cầu đến gã, chỉ sợ là m mất lòng Diệp Vô Ưu, chỉ đà nh nhẫn nhục nuốt cÆ¡n giáºn xuống.
“Loan tá»·, đừng tức giáºn. Kì tháºt… kì tháºt Kiếm các cÅ©ng rất hay mà . Chỉ là ta đối vá»›i Kiếm các không rà nh rẽ chút nà o. Vì thế, vì thế không để ý chút nà o. Hiện tại đã có Loan tá»· ở bên cạnh, ta sẽ từ từ tìm hiểu kỹ vá» Kiếm các.†Diệp Vô Ưu quan sát thấy vẻ mặt nữ hà i tỠđó có chút bá»±c bá»™i, biết rằng Tống Loan lúc nà y đã nổi giáºn, vì thế, gã tiến đến bên cạnh Tống Loan, bắt đầu an á»§i nà ng.
“Ta sao dám bá»±c mình đây?†Tống Loan thở dà i má»™t hÆ¡i, trên mặt lá»™ xuất má»™t tia cưá»i khổ. Nà ng nhìn tay trái Diệp Vô Ưu, quyết định nhất thiết phải tìm hiểu kỹ lưỡng pháp bảo nà y trên cổ tay gã.
Äá»™t nhiên, sắc mặt Tống Loan khẽ biến, bất ngá» má»™t trảo chụp lấy tay trái Diệp Vô Ưu, kéo cổ tay gã đến trước mắt nà ng, trân trối nhìn cái vòng pháp bảo đó.
“Loan tá»·, sao váºy?†Diệp Vô Ưu có chút kì quái há»i. Hà nh động bất thưá»ng nà y cá»§a Tống Loan, khiến ngưá»i có cảm giác có chút mÆ¡ hồ.
“Kì quái, cái vòng tay nà y vì sao lại không giống như trước váºy?†Tống Loan lẩm bẩm nói, giống như là vừa tá»± nói, lại cÅ©ng giống như là há»i Diệp Vô Ưu.
nl.Diệp Vô Ưu nhìn nhìn chiếc vòng tay, má»™t lúc sau lắc đầu nói “Chẳng có gì khác cả. Hoà n toà n giống như trướcâ€kien
“Không, có khác biệt rất lá»›n. Mấy ngà y trước, ta đã nghiên cứu nó rất cẩn tháºn. Mặc dù trên bá» mặt nhìn có vẻ như không có khác biệt gì, nhưng trên thá»±c tế, kể cả độ bóng cá»§a chiếc vòng, cÅ©ng như chất liệu, dưá»ng như Ä‘á»u đã có má»™t sá»± biến đổi.†Tống Loan nói đầy chắc chắn.
“Không phải là tháºt đấy chứ?†Diệp Vô Ưu lại chăm chú nhìn, cuối cùng rất bất lá»±c thấy rằng, gã chẳng nhìn ra sá»± bất đồng nà o cả
“Ngươi nhìn không ra cÅ©ng rất bình thưá»ng. Tóm lại ngươi không rà nh rẽ vá» phương diện nà y, còn ta thì khác. Ta là Thá»§ tịch Chú kiếm sư cá»§a Kiếm các. Äối vá»›i má»™t Chú kiếm sư, năng lá»±c phân tÃch chất liệu là không thể thiếu được. Ta lại có năng lá»±c nổi báºt ở phương diện nà y. Những váºt bình thưá»ng, chỉ cần ta nhìn má»™t cái, là có thể phân biệt chuẩn xác các loại hợp chất pha trá»™n tạo nên nó. Äây cÅ©ng là nguyên nhân Kiếm các phái ta tá»›i đây, bởi vì, dạng năng lá»±c nà y, ngay cả là ở Kiếm các, cÅ©ng là độc nhất vô nhịâ€. Tống Loan tá» ra có chút kiêu ngạo nói: “Không phải nói khoa trương, nếu như ta không thể nghiên cứu ra phương pháp chế luyện pháp bảo thì chẳng ngưá»i nà o khác ở Kiếm các có khả năng là m được.â€
Dừng lại má»™t chút, Tống Loan lại mở miệng nói tiếp: “Chiếc vòng tay nà y mặc dù chất liệu rất đặc thù, nhưng ta đã trên cÆ¡ bản nghiên cứu ra các loại thà nh phần phối hợp tạo nên nó. Vì thế, ta chỉ vừa nhìn qua, liá»n phát hiện có chút bất đồng. Ta há»i ngươi, mấy ngà y qua, chiếc vòng tay nà y có phát sinh tình huống đặc biệt nà o hay không?â€
“Tình huống đặc biệt?†Diệp Vô Ưu nghÄ© má»™t lúc, tiếp đó nói “Tình huống đặc biệt thì cÅ©ng có, đó là cuối giá» ngá» hôm nay, ta đến chá»— ước hẹn vá»›i Tô Tố Tố, sau đó bá»n há» muốn bắt ta, lúc đó, chiếc vòng nà y giúp ta chống lại.â€
“Ngươi nói rằng, hôm nay chiếc vòng tay nà y đã phát huy tác dụng?†Tống Loan lúc nà y rạng rỡ, vá»™i và ng há»i.
“Äúng váºy, đáng tiếc là chiếc vòng tay nà y chỉ có khả năng phòng thá»§, không có khả năng tấn công, hÆ¡n nữa, hiệu quả phòng thá»§ lại lúc thì linh, lúc lại không linh.†Diệp Vô Ưu than thở.
“Ngươi Ä‘em tình huống lúc đó nói cụ thể lại cho ta được không? Nhất định phải tháºt cụ thể, không được bá» sót bất kỳ chi tiết nhá» nà o.†Tống Loan dùng ngữ khà van cầu nói.
â€œÄÆ°á»£c rồi!†Diệp Vô Ưu gáºt gáºt đầu. MÄ© nhân yêu cầu, gã không thể nhẫn tâm cá»± tuyệt, hà huống, mÄ© nhân nà y chẳng chóng thì chà y cÅ©ng thuá»™c vá» gã. Mặc dù gã còn chưa đáp ứng thỉnh cầu cá»§a Tống Loan muốn trở thà nh nữ nhân cá»§a gã, nhưng trên thá»±c tế, trong lòng gã đã coi Tống Loan trở thà nh sở hữu riêng cá»§a mình rồi.
Sau khi nghe kể lại kÄ© lưỡng tình huống lúc đó, Tống Loan liá»n hãm nháºp và o trầm tư, nhưng Diệp Vô Ưu cÅ©ng không quấy rầy nà ng, gã nghiêng ngưá»i dá»±a và o giưá»ng, nhìn Tống Loan đầy vẻ hứng thú. Dáng vẻ trầm tư đó cá»§a nà ng, quả tháºt có má»™t vẻ phong vị riêng.
“Ngươi biết là m thế nà o sá» dụng pháp bảo nà y sao?†Äá»™t nhiên, Tống Loan quay đầu lại há»i.
“Sá» dụng thế nà o? Không biết đâu, không phải nó tá»± động sao?†Diệp Vô Ưu tá» ra ngây ngốc, há»i ngược lại.
“Không thể, chắc chắn phải có biện pháp sá» dụng. Pháp bảo nà y cá»§a ngươi là do Tiêu Vấn Thiên cho ngươi phải không? Ông ấy không có cho ngươi biết biện pháp sá» dụng sao?†Tống Loan nghÄ© ngợi há»i.
“Không có, tỠlão đầu đó, không có nói gì với ta cả!†Diệp Vô Ưu phẫn nộ nói.
“Tá» lão đầu? Ngươi nói là Tiêu Vấn Thiên?†Tống Loan giáºt mình, nhất thá»i không có má»™t chút phản ứng nà o.
“Không phải lão thì ai!†Diệp Vô Ưu tỠra rất bất mãn.
“Ông ấy là đệ nhất vị tiên nhân ở Vân Má»™ng đại lục, ngươi… ngươi… không ngá» còn gá»i ông ấy là tá» lão đầu sao?†Tống Loan có chút cưá»i khóc không nổi há»i.
“Gá»i lão là tá» lão đầu cÅ©ng chẳng sai. Lão lúc nà y nếu xuất hiện trước mặt ta, ta không chá»i lão má»™t tráºn không xong!†Diệp Vô Ưu hừ lạnh: “ChÃnh lão đã khiến ta lúc đó trở thà nh tu tiên bình giám giả gì đó, đưa cho ta má»™t pháp bảo chó chết, không nói cho ta tác dụng thế nà o, lúc đó còn nói pháp bảo nà y lợi hại, có biết đâu là ta ngay cả Tô Tố Tố cÅ©ng đánh không lại!â€
nl.“Ta nghÄ© rằng pháp bảo nà y không thể vô dụng như như váºy. Có thể nguyên nhân là ngươi chưa biết phương pháp sá» dụng.†Tống Loan nghÄ© ngợi nói: “Theo là thuyết Tiêu Vấn Thiên đáng lẽ phải nói cho ngươi biết phương pháp sá» dụng, có thể ông ta đã quên mất.â€kien
“Cái gì mà quên. Ta nghÄ© tá» lão đầu đó là cố ý chÆ¡i ta!†Diệp Vô Ưu vẫn giữ nguyên bá»™ dạng tức giáºn.
“Ngươi đừng có tức giáºn, tức giáºn cÅ©ng chẳng để là m gì. Có tức giáºn thì Tiêu Vấn Thiên cÅ©ng chẳng thể trở lại mà nói cho ngươi được.†Tống Loan có chút bất lá»±c nói.
“Nhưng nếu tá» lão đầu sau nà y còn có thể trở lại, tá»›i lúc đó ta nhất định phải chá»i lão má»™t tráºn cho hả giáºn!†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm.
“Ngươi đừng bá»±c tức nữa, mặc dù Tiêu Vấn Thiên không có nói cho ngươi phương pháp sá» dụng, nhưng chỉ cần ngươi cho ta má»™t khoảng thá»i gian, ta nghÄ©, ta có thể tìm ra phương pháp sá» dụng.†Tống Loan an á»§i gã.
“Loan tá»·, có thá»±c không váºy?†Diệp Vô Ưu tinh thần phấn chấn, vá»™i vã há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi đã mệt má»i rồi, trước tiên ngá»§ Ä‘i, đưa tay cho ta, ta sẽ xem xét chiếc vòng cẩn tháºn lần nữa.†Tống Loan mỉm cưá»i yêu kiá»u, dịu dà ng nói.
“Hay đó!†Diệp Vô Ưu há miệng ngáp dà i, gã tá»±a hồ thá»±c có chút mệt má»i.
oOo
Diệp Vô Ưu ngá»§ mê mệt, rồi mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ tỉnh dáºy, hé mở cặp mắt, ngá»n đèn trong phòng vẫn tá»a sáng. Tống Loan Ä‘ang nằm cạnh gã, vẫn nắm chặt tay trái gã, ánh mắt đến chá»›p cÅ©ng chẳng chá»›p Ä‘ang chăm chú nhìn chiếc vòng tay.
Tráºn tráºn u hương bay và o lá»— mÅ©i, trong lòng Diệp Vô Ưu từ từ nổi lên má»™t sá»± rung động. Gã tỉnh giấc hẳn, bắt đầu chăm chú hân thưởng nà ng.
Nhìn Ä‘i nhìn lại, gã không tá»± giác lạc ánh mắt và o song phong cao vút cá»§a nà ng. Tay trái gã, cÅ©ng nằm rất gần song phong cá»§a nà ng. Khoảng khắc sau, tay trái gã liá»n thoát khá»i bà n tay Tống Loan, lạc lên bá»™ vị cao vút thẳng cứng đó cá»§a nà ng.
“A!†Tống Loan kinh hãi kêu khẽ, quay đầu nhìn Diệp Vô Ưu “Ngươi tỉnh rồi?â€
“Loan tá»·, hiện là lúc nà o?†Diệp Vô Ưu thấp giá»ng há»i.
“Gần sáng rồi. Ngươi cũng đã ngủ được một giấc.†Tống Loan nhẹ nhà ng nói.
“Tá»· sao lại không ngá»§?†Diệp Vô Ưu há»i “Tá»· xem cái đồ quá»· nà y lâu như váºy, không biết mệt sao?â€
“Tháºt may, ta quen rồi.†Tống Loan mỉm cưá»i, vẻ mặt cÅ©ng hÆ¡i lá»™ ra má»™t chút thần sắc mệt má»i.
“Tá»· mà không ngá»§, ta cÅ©ng không ngá»§.†Diệp Vô Ưu thấp giá»ng nói. Gã xoay mình, ép Tống Loan và o sát ngưá»i, tay trái nhẹ nhà ng vân vê song phong cá»§a nà ng qua các lá»›p sam y, còn tay phải trượt xuống dưới phong đồn đà n tÃnh kinh nhân cá»§a nà ng.
“Äừng, đừng, đừng được không?†Tống Loan sắc mặt á»ng hồng. Nà ng dù có ngây ngốc, cÅ©ng biết hiện tại Diệp Vô Ưu muốn là m gì. “Ta có thể biết cách sá» dụng pháp bảo nà y thế nà o, bất quá, còn cần ngươi kiểm chứng má»™t lần.â€
“Tháºt không?†Diệp Vô Ưu có chút kinh ngạc. “Loan tá»·, tá»· tìm ra biện pháp nhanh váºy sao?â€
“Tháºt mà , ta còn có thể lừa ngươi sao?†Tống Loan giáºn nói. “Ta đã quyết định Ä‘em bản thân giao cho ngươi, ngươi còn sợ ta chạy mất sao?â€
“Váºy tá»· nói, là m thế nà o có thể sá» dụng pháp bảo nà y?†Diệp Vô Ưu trong lúc há»i, động tác bà n tay cÅ©ng không có dừng lại, từ phong đồn cá»§a nà ng trượt thấp xuống đùi nà ng, sau đó lại nhanh chóng chuyển hướng tiến và o giữa hai đùi. Tống Loan da thịt săn chắc nhưng lại có đà n tÃnh vô cùng, có lẽ vì là Chú kiếm sư nên nà ng má»›i có thân thể thế nà y.
“Ngươi trước hết đừng loạn động nữa được không?†Trong ngữ khà cá»§a Tống Loan mang theo má»™t chút van cầu. “Căn cứ theo phán Ä‘oán cá»§a ta, pháp bảo nà y có thể cần phải dùng chân khà để khu động, hÆ¡n nữa, bản thân nó cÅ©ng có thể đã tồn trữ chân khÃ.â€
|

31-10-2008, 11:11 PM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 10 – Pháp bảo Ä‘Ãch bà máºt
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:Sưu tầm
“Không thể nà o? Là m sao dùng chân khà khu động được?†Diệp Vô Ưu ngẩn ngưá»i, nếu pháp bảo nà y có thể để cho gã khống chế, đối vá»›i gã mà nói tá»± nhiên là má»™t việc cá»±c hay.
“Ngươi có thể thá» váºn hà nh chân khÃ, sau đó tụ táºp lên chiếc vòng, chiếc vòng chẳng phải là vá»›i tay ngươi dung hợp thà nh má»™t thể sao? Ta nghÄ© rằng, ngươi còn có thể Ä‘em chân khà thâu nháºp và o trong chiếc vòng.†Tống Loan dùng nhãn thần đầy mong đợi nhìn Diệp Vô Ưu, sau đó nói tiếp: “Ngươi trước tiên thá» má»™t lần, được không?â€
â€œÄÆ°á»£c, ta trước tiên thá» xem†Diệp Vô Ưu rút lại tay trái Ä‘ang nhà o nặn trên song phong Tống Loan, tay phải vẫn y nhiên đặt trên khe đùi cá»§a Tống Loan, bất quá, không có loạn động nữa.
Thôi động chân khà trong ngưá»i, váºn hà nh tá»›i vị trà chiếc vòng ở tay trái, sau đó tưởng tượng chân khà tiến nháºp và o vòng tay, đột nhiên giữa lúc đó, Diệp Vô Ưu phát hiện, tốc độ váºn hà nh chân khà đột nhiên tăng nhanh, hÆ¡n nữa, má»™t khi váºn hà nh tá»›i vị trà vòng tay, chân khà liá»n đột nhiên hoà n toà n biến mất không thấy đâu. Nhưng lần nà y, gã phát hiện má»™t cảnh tượng kì dị, ở chung quanh gã, từ từ xuất hiện má»™t phòng há»™ tráo trong má», phòng há»™ tráo nà y, vá»›i mà n xuất hiện lúc ban ngà y gã đối diện vá»›i Tô Tố Tố rất giống nhau, chỉ là , trông không vững chắc, hÆ¡n nữa, sau khi phòng há»™ tráo xuất hiện má»™t chút, liá»n biến mất hoà n toà n. Khi gã lại thúc chân khà đến vị trà vòng tay, phòng há»™ tráo lại không thấy xuất hiện trở lại.
“Váºy là sao?†Diệp Vô Ưu có chút sầu muá»™n. “Loan tá»·, tá»· nói khu động chân khÃ, sao ta chỉ có thể khu động má»™t lần, sau đó không thể sá» dụng được nữa? HÆ¡n nữa, phòng há»™ tráo nà y lại kém hÆ¡n lần xuất hiện trước!â€
nl.“Xem ra, ta suy Ä‘oán không sai†Nhìn thấy kết quả nà y, Tống Loan trên mặt hiện lên biểu tình hân hoan. “Pháp bảo nà y dùng chân khà khu động không sai, bất quá, muốn sá» dụng pháp bảo nà y, cần phải có má»™t và o Ä‘iá»u kiện khác nữa.â€kien
“Äiá»u kiện gì? Loan tá»·, nà ng nói thẳng ra, đừng dáºp dòm như váºy nữa chứ!†Diệp Vô Ưu có chút bất mãn. Bà n tay Ä‘ang nằm ở trên đùi nà ng, liá»n mò và o khu vá»±c ráºm rạp bà ẩn cá»§a nà ng, đến vùng máºt động chừng má»™t thốn vuông đó, nhẹ nhà ng đưa má»™t ngón tay và o trong.
Toà n thân Tống Loan run lên, dạng tư vị kÃch thÃch quá mức thế nà y khiến nà ng có chút chịu không nổi, khuôn mặt thanh nhã nhanh chóng biến thà nh đỠrá»±c như đóa hải đưá»ng nở rá»™, đầy dục tÃnh kiá»u diá»…m.
“Ta chẳng phải vừa nói sao. Pháp bảo nà y cÅ©ng có thể tồn trữ chân khÃ.†Tống Loan mang theo chút tức giáºn dụ hoặc, có thể vì nguyên nhân có mối quan hệ thân máºt vá»›i Diệp Vô Ưu, nà ng yểu Ä‘iệu kiêu kì lưá»m Diệp Vô Ưu má»™t cái. “Trên thá»±c tế, pháp bảo nà y phóng ra đúng là phòng há»™ tráo, cần phải có chân khà chi trì. Nói cách khác, nguyên lý cá»§a pháp bảo là trước tiên phải có chân khà tồn trữ bên trong, nhưng má»™t khi chân khà bị tiêu hao hết, liá»n tạm thá»i không thể sá» dụng. Phải tiếp tục đưa chân khà và o má»›i có thể sá» dụng tiếp.â€
“Nói như váºy, ta lúc gặp Tô Tố Tố, sở dÄ© có thể phóng ra phòng há»™ tráo, là vì bên trong đã có chân khà tồn trữ. Nhưng phòng há»™ tráo thứ hai, uy lá»±c không như lần đầu, là bởi vì chân khà không còn sung túc. Còn phòng há»™ tráo má»›i đây xem ra rất tệ, nguyên nhân là bởi vì thiếu chân khÃ?†Diệp Vô Ưu không hỠđần độn, nghe Tống Loan nói váºy, đã cÆ¡ bản hiểu rõ nguyên do.
“Váºy là , kì tháºt, bên trong pháp bảo nà y cá»§a ngươi ban đầu đã không có chân khÃ, chỉ là trong thà nghiệm vừa rồi, ta vừa chú nháºp và o đó má»™t Ãt chân khÃ. Bất quá, chân khà vừa rồi quá Ãt, vì thế bị cạn kiệt rất nhanh.†Tống Loan gáºt đầu nói: “Ngươi nếu không tin, lại ra tay lần nữa, ta sẽ truyá»n má»™t chút chân khà và o trong, ngươi thá» lại sẽ biết ngay!â€
Diệp Vô Ưu tá»± nhiên là muốn thà nghiệm thá»±c sá»± má»™t lần nữa, kết quả chứng minh phán Ä‘oán cá»§a Tống Loan hoà n toà n chÃnh xác. Chỉ có Ä‘iá»u là Diệp Vô Ưu có chút phiá»n não.
“Loan tá»·, ta thấy như tá»± mình không có biện pháp nà o để chú nháºp chân khà và o pháp bảo.†Diệp Vô Ưu vẻ mặt Ä‘au khổ nói.
“Bởi thế, ngươi nhất định phải tìm ngưá»i khác giúp ngươi chú nháºp nhiá»u chân khÃ.†Tống Loan gáºt đầu. “Bất quá, ngưá»i thưá»ng rất khó tùy tiện giúp ngươi. Nhưng mà , ngươi có thể nhá» Hoa Vân La tá»· bá»n há» giúp ngươi.â€
“Nhưng, chú nháºp chân khÃ, đối vá»›i bá»n há» có ảnh hưởng gì không?†Diệp Vô Ưu nghÄ© ngợi nói.
“Có thể có ảnh hưởng, bất quá, ta nghÄ©, bá»n há» chỉ cần thu luyện và i ngà y là có thể khôi phục lại.†Tống Loan trầm ngâm má»™t chút, có chút do dá»± nói. Tháºt rõ rà ng, nà ng không thể chắc chắn hoà n toà n.
“Không được, ta cần nghÄ© và i biện pháp khác hay hÆ¡n, vạn nhất tổn hại tá»›i tu vi chân khà bá»n há», tháºt rất là không hay.†Diệp Vô Ưu suy nghÄ© nói.
“Kì tháºt, biện pháp cÅ©ng không phải chỉ có má»™t. Ngươi có biết chân khà ban đầu trong pháp bảo cá»§a ngươi đến như thế nà o không?†Tống Loan suy nghÄ© rồi há»i.
“Nguyên tiên chân khÃ? Không phải là đã có từ trước khi lão đầu Tiêu Vấn Thiên đó đưa pháp bảo cho ta sao?†Diệp Vô Ưu giáºt mình há»i lại.
“Ta nghÄ© là không.†Tống Loan lắc đầu: “Căn cứ và o suy Ä‘oán cá»§a ta, sau khi Tiêu Vấn Thiên đưa cho ngươi, trong pháp bảo nà y có thể không có má»™t chút chân khà nà o, nói cách khác, chân khà sau nà y má»›i thâm nháºp và oâ€.
“Sau nà y má»›i thâm nháºp?†Diệp Vô Ưu trầm ngâm, đột nhiên trong não linh quang lóe lên. “Loan tá»·, tá»· nói, sau khi ta tiến hà nh bình giám các tu tiên giả, trên thá»±c tế đã chú nháºp má»™t Ãt chân khà và o trong pháp bảo?â€
nl.“Theo ta phán Ä‘oán, có thể là váºy†Tống Loan khẽ gáºt đầu. “Chỉ là có má»™t việc ta vẫn chưa minh bạch.â€
“Việc gì?†Diệp Vô Ưu hÆ¡i nghi hoặc há»i
“Ta nghÄ© rằng, pháp bảo nà y hoà n toà n là do Tiêu Vấn Thiên đặc biệt thiết kế cho ngươi, mục Ä‘Ãch là để khiến ngươi trung thá»±c hoà n thà nh nhiệm vụ tu tiên bình giám nà y. Bởi vì, má»—i lần tiến hà nh bình giám, trên thá»±c tế đối vá»›i ngươi rất có lợi, nói như váºy, là không sợ ngươi thu lại.†Tống Loan suy nghÄ© nói. “ Nhưng, nếu là như váºy, ông ấy vì sao lại không nói cho ngươi hay? Nếu như không phải chúng ta tìm ra phương pháp nà y, mục Ä‘Ãch ông ta đưa pháp bảo cho ngươi, chẳng phải là không có khả năng thá»±c hiện sao?â€.kien
“Cái nà y cÅ©ng hÆ¡i kì quái†Diệp Vô Ưu nghÄ©. “Bất quá, cÅ©ng chẳng vấn đỠgì, ta luôn cho rằng lão đầu đó có bệnh, ta thấy lão có khả năng mắc chứng mất trà nhất thá»i.â€
“HÃc hÃc…†Tống Loan nhịn không được báºt cưá»i vui vẻ. “Ngươi luôn chá»i rá»§a ông ấy như váºy à ?â€
“Hừ, không chỉ chá»i đâu, đợi có ngà y trở thà nh tiên, ta còn phải đánh lão nữa!†Diệp Vô Ưu bá»±c tức nói.
“Ngươi đánh lại ông ấy sao?†Tống Loan dù không muốn đả kÃch gã, nhưng cuối cùng không nhịn nổi phải nói ra.
“Bây giá» ta chưa đánh lại lão, tương lai ta sẽ có thể đánh lại. Thêm nữa, ta còn có thể tìm trợ thá»§. Äến lúc đó, ta mang theo tám, mưá»i lão bà , tá»›i chá»— tá» lão đầu!†Diệp Vô Ưu tức giáºn nói.
“Váºy là , sau nà y Vân La tá»· bá»n há», Ä‘á»u có thể cùng ngươi lên tiên giá»›i?†Tống Loan buồn bã nói, cÅ©ng không hiểu nổi tại sao, bá»—ng nhiên vẻ mặt có vẻ ảm đạm.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi, sau nà y, ta Ä‘á»u mang các nà ng theo. Cáp cáp, đến lúc đó, tiên giá»›i khẳng định không có má»™t ai lợi hại hÆ¡n ta. Ta dẫn theo hÆ¡n mưá»i lão bà , còn ai có thể đánh lại ta?†Diệp Vô Ưu vẻ mặt bà y ra bá»™ dạng hưng phấn, đột nhiên lúc đó, gã phát hiện ý tưởng vừa má»›i xuất hiện đó tháºt thú vị, dẫn theo má»™t đống lão bà lên tiên giá»›i, khẳng định sẽ rất phong quang.
“Không biết vì sao trong truyá»n thuyết tiên giá»›i không có tiên nữ, nếu có tiên nữ mà nói thì thá»±c là tốt.†Diệp Vô Ưu trong lòng lóe lên ý niệm. Tên tiểu tá» nà y ngá»±a quen đưá»ng cÅ©, đã rất nhanh nghÄ© tá»›i mÄ© nữ.
“Ta không có khả năng lên được trên đó. Ta không có cách nà o tu thà nh tiên nhân được.†Tống Loan nhẹ lắc đầu, tá» ra má»™t chút thất vá»ng.
“Không sao, có ta đây, ta nhất định có thể khiến các nà ng tu thà nh tiên nhân!†Diệp Vô Ưu vá»— ngá»±c cam Ä‘oan. “Hồi đó Tiêu Vấn Thiên tá» lão đầu đó cÅ©ng nói ta không thể tu luyện, ta mà lại không thể tu luyện sao ? Lão tỠđầu nà y, khẳng định nghÄ© không ra ta có thể dùng phép song tu để tu luyện!â€
“Phép song tu?†Tống Loan giáºt mình, sắc mặt láºp tức hồng lên. “Nghe nói, đó hình như là tà công gì đó cá»§a Ma tông?â€
“Không phải đâu!†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng phá»§ nháºn. “Phép song tu nà y cá»§a ta, đúng là có thể tu luyện thà nh tiên!â€
Nói xong, Diệp Vô Ưu nhìn vẻ mặt đỠhồng e lệ cá»§a Tống Loan, trên mặt hiện lên biểu tình không tá» tế, vươn tay ra, kéo thân thể phong mãn cá»§a Tống Loan và o trong lòng, sau đó, cưá»i hi hi bên tai nà ng há»i: “Loan tá»·, tá»· muốn hay không muốn thà nh tiên nhân đây?â€
“Ta, ta đương nhiên là muốn. Ai mà không muốn thà nh tiên chứ, hÆ¡n nữa, ta nghe nói, tu tiên có thể bảo trì vẻ thanh xuân mãi mãi, nữ nhân nà o mà không muốn xinh đẹp trẻ trung chứ!†Tống Loan do dá»± chút xÃu má»›i mở miệng nói.
“Hóa ra nữ nhân tu tiên Ä‘á»u là vì thanh xuân vÄ©nh cá»u!†Diệp Vô Ưu đột nhiên đại ngá»™, trong lòng hô thầm má»™t tiếng, bất quá, lúc nà y gã chẳng quan tâm tá»›i chuyện đó. Gã hiện tại Ä‘ang có hứng thú vá»›i nữ nhân nhu mị kiá»u diá»…m ở trong lòng.
“Loan tá»·, không phải là tá»· biết rằng hiện tại tu luyện tiến triển rất cháºm, vì thế lo rằng mình không có cách nà o tu luyện thà nh tiên nhân chứ gì?†Diệp Vô Ưu lại há»i.
“Äúng váºy, ta sợ ta chưa kịp tu luyện thà nh tiên nhân, thì đã chết mất rồi.†Tống Loan nhẹ gáºt đầu, thấp giá»ng nói.
“Váºy ta có biện pháp, có thể khiến tá»· tăng nhanh tốc độ tu luyện, tá»· muốn thá» hay không nà o?†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi há»i, đồng thá»i, trong lòng gã chợt hiện lên má»™t ý nghÄ© khác. Khi đó Tiêu Vấn Thiên cho gã ăn má»™t hoà n dược, nói rằng có thể gia tăng tuổi thá» cá»§a gã. Gã hÆ¡i hối háºn, giá như lúc đó không ăn, giữ lại hoà n thuốc để nghiên cứu, nói không chừng có thể chế tạo ra Ä‘an dược giống như váºy.
“Biện pháp gì?†Mặc dù Tống Loan cảm thấy Diệp Vô Ưu có ý đồ không tốt, nhưng vẫn không nhịn được phải há»i má»™t câu.
“Thì đó là song tu!†Diệp Vô Ưu thầm thì bên tai nà ng, sau đó chẳng biết bằng cách nà o, mỗi tay gã đã ốp chặt một đỉnh song phong của nà ng. Vừa thốt ra hai từ song tu đó, gã cũng bắt đầu nhẹ nhà ng vân vê nhũ phong của nà ng.
“A?†Tống Loan đỠmặt, từ bá»™ ngá»±c truyá»n tá»›i má»™t cảm giác khác thưá»ng, khiến cho toà n thân nà ng phát nhiệt. Nà ng mÃm nhẹ đôi môi, hổn hển: “Ta đã quyết định trở thà nh nữ nhân cá»§a ngươi, ngươi nói cần phải song tu, thì… thì… song tu!â€
“Ha, bây giá» tá»· hãy lắng nghe ta truyá»n cho tá»· khẩu quyết song tu.†Diệp Vô Ưu phà má»™t luồng hÆ¡i nhẹ nhà ng bên tai nà ng.
Kì tháºt, chỉ má»™t ngưá»i biết khẩu quyết song tu cÅ©ng đã có thể tu luyện. Chỉ là , nói như váºy, song tu chỉ có hiệu quả đối vá»›i ngưá»i hiểu rõ khẩu quyết, nhưng Diệp Vô Ưu tá»± nhiên không phải là kẻ tá»± tư tá»± lợi, cÅ©ng đồng thá»i hy vá»ng có thể giúp đỡ Tống Loan. Nói gì Ä‘i nữa, Tống Loan cÅ©ng là nữ nhân cá»§a gã.
|

01-11-2008, 11:00 AM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 11 – Xuân phong nhất độ
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:Sưu tầm
Tống Loan mặc dù hÆ¡i xấu hổ, nhưng cÅ©ng rất cẩn tháºn ghi nhá»› khẩu quyết song tu. Không thể không nói rằng định lá»±c cá»§a Tống Loan quả là đáng nể. Diệp Vô Ưu má»™t mặt vừa truyá»n khẩu quyết, má»™t mặt song thá»§ cÅ©ng không quên du ngoạn khắp nÆ¡i trên thân thể nà ng. CÆ¡ thể nà ng chưa từng bị nam nhân sá» soạng, nay không biết đã bị gã mân mê cả trước lẫn sau bao nhiêu lần, há»a dục bùng lên như ngá»n lá»a bất kham. Váºy mà , dưới tình huống nước sôi lá»a bá»ng như váºy, nà ng vẫn cứng cá»i ghi nhá»› được khẩu quyết song tu.
Y sam trên mình nà ng sá»›m đã cùng thân thể nà ng phân li, thân hình xÃch lõa tuyệt đẹp bá»™c lá»™ hoà n toà n trong mắt Diệp Vô Ưu. Cặp chân ngá»c thon dà i mÄ© diệu mang lại lá»±c dụ hoặc kinh nhân, khiến song thá»§ Diệp Vô Ưu du tẩu lên lên xuống xuống cặp giò nà ng không ngừng, lá»™ vẻ thÃch thú không ngừng được.
“Ta… ta… ghi nhớ được rồi.†Tống Loan thẹn thùng nói. Mặc dù nà ng đã sớm có sự chuẩn bị vỠtâm lý nhưng lúc nà y vừa xấu hổ vừa có và i phần khẩn trương. Rốt cuộc, nà ng cũng chưa từng bao giỠtrải qua việc nà y.
nl.“Loan tá»·, tá»· ghi nhá»› cái gì?†Diệp Vô Ưu muốn chá»c ghẹo nà ng, má»™t mặt ve vuốt cặp đùi phong mãn mượt mà cá»§a nà ng, má»™t mặt cưá»i hi hi há»i.kien
“Là … là … cái đó!†Tống Loan cảm thấy thẹn thùng khó có thể nói ra hai chữ song tu.
“Cái đó là cái gì?†Diệp Vô Ưu mặc dù biết tá»ng tòng tong vẫn cố há»i tiếp.
“Thì là song tu!†Tống Loan xấu hổ quá hóa liá»u, đột nhiên quay mình kiá»u mị trả lá»i, sau đó, nà ng ôm chặt lấy cánh tay Diệp Vô Ưu, dụng lá»±c cắn mạnh má»™t cái.
“Ãi, Ä‘au!†Diệp Vô Ưu Ä‘au đớn kêu lên “Loan tá»·, tá»· dùng tay chú kiếm, chứ không phải dùng miệng à nha!â€
“Váºy ta lại dùng tay!†Tống Loan bị Diệp Vô Ưu đùa cợt, tức khà thá»±c sá»±, vừa nói xong, nà ng liá»n véo mạnh má»™t cái và o mạng sưá»n Diệp Vô Ưu. Diệp Vô Ưu há»›p vá»™i má»™t hÆ¡i không khÃ. Tống Loan là m gì chẳng biết rằng nam nhân nà y dù sao cÅ©ng sẽ trở thà nh trượng phu yêu quà cá»§a nà ng, vì thế cÅ©ng không dùng lá»±c quá mạnh chứ.
Diệp Vô Ưu lại không hiểu rằng Tống Loan đã hạ thủ lưu tình. Thân là Chú kiếm sư, lực đạo trên tay tự nhiên là rất mạnh. Nà ng mặc dù đã giảm bớt lực đạo nhưng cũng đủ khiến Diệp Vô Ưu lĩnh đủ.
“Loan tá»·, tá»· muốn mưu sát thân phu a!†Diệp Vô Ưu đột ngá»™t vùng dáºy kéo nà ng ôm chặt và o ngưá»i, sau đó nhanh chóng cởi sạch toà n bá»™ y phục trên ngưá»i. Lúc trước chá»c ghẹo nà ng ná»a ngà y trá»i, mặc dù khiến Tống Loan bị kÃch thÃch hết mức, nhưng bản thân gã cÅ©ng không tránh khá»i bị dục há»a thiêu đốt, giỠđây Tống Loan đã ghi nhỡ kỹ khẩu quyết song tu, gã dÄ© nhiên không thể nhẫn nại được nữa.
Tách rá»™ng cặp đùi Tống Loan ra để thá»±c hà nh song tu, gã Ä‘em kiên đĩnh cứng ngắc tiến nháºp và o trong vùng đất xá» nữ non má»m thanh nhã cá»§a nà ng, trùng phá lá»›p chướng ngại mong manh, cùng nà ng hoà n toà n hòa hai thân thể là m má»™t. Gã nhẹ nhà ng nhấp nhô chiến đấu má»™t hồi, má»™t tráºn cảm giác sảng khoái dị thưá»ng liên tục truyá»n khắp toà n thân.
“Không, đau quá!†Tống Loan khẽ nhăn mà y liễu, khẽ khà ng phát ra âm thanh rên rỉ.
“Loan tá»·, đây là để báo ứng tá»· cấu ta lúc trước ha!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi. “Tá»· là m ta Ä‘au, ta cÅ©ng là m tá»· Ä‘au!â€
Không cho Tống Loan má»™t cÆ¡ há»™i đáp lá»i, Diệp Vô Ưu dứt lá»i liá»n hôn lên đôi môi nà ng, bắt đầu triển khai váºn hà nh pháp quyết song tu. Chân khà từ thể ná»™i gã tiến nháºp và o trong cÆ¡ thể Tống Loan, sau đó quay trở lại, tuần hoà n từng vòng từng vòng, cho đến sau khi gã cảm thấy gần xong, gã rốt cuá»™c cÅ©ng không cách nà o ngăn cản niá»m dục vá»ng Ä‘ang bà nh trước không ngừng, rên lên má»™t tiếng, song thá»§ ôm lấy phong đồn Tống Loan nâng lên, bắt đầu mạnh mẽ tấn công ngá»c thể cá»§a nà ng.
“A…†Diệp Vô Ưu đột nhiên gia tăng tốc lực tối đa, khiến Tống Loan phát ra tiếng rên rỉ trong vô thức.
Tiếng rên rỉ đầy vẻ phóng đãng cá»§a Tống Loan lá»t ra khá»i phòng nà ng truyá»n ra ngoà i lá»t và o tai má»™t ngưá»i. Ngưá»i đó hiển nhiên là Hà m Yên.
“Vô Ưu ca ca lại là m chuyện đó rồi!†Trong lòng Hà m Yên hÆ¡n bất mãn. “Hừ, không là đến huynh nữa!â€
Nói thì nói váºy nhưng trong lòng Hà m Yên cÅ©ng có chút mất mát, nhất là từ khi Diệp Vô Ưu gặp Lãnh Tâm Âm. Sau đó trên ngưá»i nà ng phát sinh rất nhiá»u biến hóa, Hà m Yên không thể tiếp tục hà lá»™ng Diệp Vô Ưu như trước. HÆ¡n nữa, giỠđây bên mình Diệp Vô Ưu mÄ© nữ như mây, trong mối quan hệ giữa Hà m Yên và Diệp Vô Ưu vô hình trung đã không còn tá»± nhiên thân máºt như trước. Trong lòng Hà m Yên cuối cùng có cảm giác như là ban đầu có cái gì đó thuá»™c vá» nà ng nhưng sau đó tá»±a hồ đã bị ngưá»i khác cướp mất.
“Không được, ta phải già nh lại Vô Ưu ca ca!†Hà m Yên thầm nói, nhìn vá» phÃa căn phòng đó, sau đó chuyển mình nhanh chóng lướt Ä‘i.
Má»™t đêm phong lưu đến táºn trước lúc rạng sáng má»›i phân khai. Diệp Vô Ưu táºn hưởng diá»…m phúc Ä‘ang say sưa ngá»§ đầy vẻ thá»a mãn. Nhìn nam nhân Ä‘ang ngáy o o bên cạnh, Tống Loan khẽ thở dà i, tháºt không biết là tại vì cảm khái cho việc thất thân hay là vì chuyện gì khác mà than thở.
oOo
Chỉ đến lúc rạng sáng Triệu Thiên Tâm mới trở vỠkhách điếm. Nhưng ngay bên ngoà i khách điếm nà ng đã nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
“Khất Cái?†Triệu Thiên Tâm khẽ giáºt mình. Lúc nà y má»›i nhá»› lại, Khất Cái đã khẳng định rằng muá»™n nhất là đến rạng sáng hôm nay sẽ mang tin tức đến cho nà ng. Chỉ bởi vì Diệp Vô Ưu đã bình an trở vá» cho nên nà ng gần như đã quên mất chuyện nà y.
Tuy nhiên khi mà Khất Cái đã đến đây, nói không chừng hắn biết thêm gì đó. NghÄ© tá»›i đây, nà ng liá»n vá»™i vã đưa Khất Cái đến phòng nà ng.
“Triệu tiên tá», ta biết Diệp công tỠđã trở vá», bất quá, ta có tin tức liên quan đến Tô Tố Tố bây giá», không biết nà ng có cần không?†Vừa và o phòng, Khất Cái đã rất nhanh thấp giá»ng há»i Triệu Thiên Tâm.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là cần, tháºt là m phiá»n ngươi quá!†Triệu Thiên Tâm vá»™i vã nói.
“Là thế nà y, Triệu tiên tá», ban đầu ta đã tìm kiếm nÆ¡i ở cá»§a Tô Tố Tố, sau đó bởi vì phát hiện Triệu tiên tá» cÅ©ng đã biết chá»— đó ở đâu cho nên hôm qua không đến báo lại cho Triệu tiên tá» nữa. Sau đó Triệu tiên tá» cùng các bằng hữu cứu được Diệp công tá» Ä‘em vá» ta cÅ©ng đã biết. Nhưng mà sau đó, ta vẫn tiếp tục phái ngưá»i theo dõi động tÄ©nh cá»§a bá»n ngưá»i Tô Tố Tố. Cuối cùng ta đã phát hiện ra nÆ¡i hạ lạc má»›i cá»§a bá»n há».†Khất Cái trầm giá»ng. “Ta có Ä‘em theo đây má»™t bức địa đồ, Triệu tiên tá» nà ng hãy xem Ä‘i!â€
nl.Khất Cái đưa bức địa đồ cho Triệu Thiên Tâm, sau đó chỉ và o má»™t Ä‘iểm được đánh dấu đỠnói: “Äây là nÆ¡i Tô Tố Tố đặt chân đến đầu tiên, gá»i là Tuyết Vân am, là má»™t tòa ni cô am rất thanh vắng. Trong Tuyết Vân am bình thưá»ng chỉ có hai ni cô má»™t già má»™t trẻ ở đó, cÅ©ng không mấy khi có hương khói. Rất Ãt ngưá»i chú ý đến nÆ¡i nà y cho nên rất Ãt ngưá»i biết đó chÃnh là má»™t cứ Ä‘iểm cá»§a Tố y mônâ€.kien
“Hiểu rồi, Ä‘a tạ ngươi.†Triệu Thiên Tâm gáºt đầu, bức địa đồ nà y rõ rà ng là rất có giá trị. Mặc dù nà ng tịnh không nghÄ© tá»›i việc nhúng tay và o cuá»™c đấu tranh tranh quyá»n trong Phiêu Tuyết hoà ng thất nhưng trước hà nh vi cá»§a Tô Tố Tố đã cho thấy rõ, Diệp Vô Ưu cÅ©ng đã bị lôi cuối và o trong cuá»™c tranh già nh nà y. Vì Diệp Vô Ưu nà ng cÅ©ng đã coi Tô Tố Tố như địch thá»§.
“Chỉ cần giúp Ãch được cho Triệu tiên tá», Khất Cái đã rất sung sướng rồi.†Khất Cái cung kÃnh nói: “Triệu tiên tá», ta xin cáo từ trước, nếu như còn có Ä‘iá»u gì cần phân phó, lúc nà o cÅ©ng có thể tá»›i tìm ta. Chỉ cần Khất Cái có khả năng, dù có phải trải qua nước sôi lá»a bá»ng cÅ©ng không từ chối!â€
“Từ từ Ä‘i nhé.†Triệu Thiên Tâm tiá»…n Khất Cái ra khá»i cá»a, đợi đến sau khi thân hình hắn Ä‘i khuất hẳn, nà ng liá»n nhắm hướng phòng Diệp Vô Ưu Ä‘i tá»›i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là Triệu Thiên Tâm chỉ thấy má»™t căn phòng trống, bởi vì lúc nà y Diệp Vô Ưu vẫn còn Ä‘ang ở trên giưá»ng Tống Loan.
Lúc Triệu Thiên Tâm xô cá»a phòng Tống Loan, Tống Loan cÅ©ng đã rá»i khá»i giưá»ng nhưng Diệp Vô Ưu vẫn còn nằm trên giưá»ng ngáy pho pho.
“KÃnh chà o Triệu tiên tá»!†Nhìn thấy Triệu Thiên Tâm, trên mặt Tống Loan hiện ra má»™t chút thiếu tá»± nhiên.
Thân là nhất đại thần y, Triệu Thiên Tâm vừa nhìn là thấy ngay Tống Loan không còn là xỠnữ, cũng nhanh chóng hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì. Bất quá, nà ng đối với việc nà y cũng chẳng có cảm giác gì. Không phải là vì không biết ăn giấm chua, chỉ là vì nà ng hiểu rằng nếu như nà ng luôn có cảm giác ăn phải giấm chua, chẳng biết có thể sống với hũ giấm được bao lâu cho nên tốt nhất là không nên để trong lòng.
“Tên tiểu sắc lang có ở đây không?†Triệu Thiên Tâm há»i hợt há»i, lại còn cố há»i Ä‘iá»u mà mình đã biết rõ. Bởi vì, trên thá»±c tế nà ng chỉ cần nhìn thoáng và o bên trong là đủ để phát hiện thấy Diệp Vô Ưu Ä‘ang nằm ở trên giưá»ng.
“Hắn… hắn ở đây.†sắc mặt Tống Loan bừng Ä‘á», hÆ¡i lo lắng, nhưng ngay sau đó lại nghÄ©: “Ta sợ cô cái gì chứ? Má»i ngưá»i Ä‘á»u như nhau, Ä‘á»u là dạng vô danh vô pháºn thôi!â€
NghÄ© như thế, Tống Loan tháºt nhanh lại khôi phục vẻ tá»± nhiên, nhìn thấy Triệu Thiên Tâm tiến lại gần giưá»ng liá»n cÅ©ng Ä‘i theo.
“Uy, tiểu sắc lang, đừng có ngá»§ lưá»i biếng như váºy chứ, mau rá»i khá»i giưá»ng!†Triệu Thiên Tâm trá»±c tiếp kéo Diệp Vô Ưu dáºy, chẳng quản tá»›i việc trên mình gã còn không có má»™t mảnh y phục.
Trông thấy bá»™ dạng xÃch lõa toà n thân đó cá»§a Diệp Vô Ưu, khuôn mặt Tống Loan không cầm được phát hồng, sau đó liếc nhìn Triệu Thiên Tâm, phát hiện bá»™ dạng cá»§a nà ng chẳng có vẻ gì khác thưá»ng, trong lòng không khá»i cảm thấy có chút bá»™i phục.
“Thiên Tâm tá»·, lại gặp tá»· rồi. Äêm qua không chịu bồi tiếp ta, bây giá» còn sá»›m như thế đã dá»±ng ta dáºy là gì!†Diệp Vô Ưu mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ mở mắt, miệng không nhịn được cất giá»ng oán trách.
“Äêm qua chẳng phải đã có ngưá»i bồi tiếp ngươi rồi sao?†Triệu Thiên Tâm không khách khà nói. “Ngươi dáºy hay không dáºy? Nếu không dáºy mau, ngươi chỉ còn cách trợn mắt mà nhìn tám chị em mÄ© nữ đó chạy mất!â€
“A?†Diệp Vô Ưu đột nhiên tỉnh hẳn “Chạy mất? Chạy Ä‘i đâu?â€
“Hừ, vừa nói tá»›i bá»n há», ngươi đã thấy hứng thú rồi chứ gì?†Triệu Thiên Tâm hừ nhẹ má»™t tiếng, bất mãn nói: “Ta sẽ không nói cho ngươi hay!â€
Nói dứt lá»i, Triệu Thiên Tâm quay mình bá» Ä‘i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nà ng không phải là không muốn nói cho Diệp Vô Ưu, chỉ là nếu không là m thế, chỉ sợ Diệp Vô Ưu vẫn nằm ì trên giưá»ng không chịu dáºy.
Rất hiển nhiên, nà ng giở ra má»™t chiêu nà y vô cùng có hiệu quả. Nà ng trở vá» phòng chưa lâu, Diệp Vô Ưu đã mặc quần áo chỉnh chỉnh tá» tỠđến phòng nà ng còn Tống Loan cÅ©ng Ä‘i cùng vá»›i gã, hÆ¡n nữa lại chẳng chút tị hiá»m tá»±a sát và o ngưá»i gã.
“Ngươi cÅ©ng tháºt là nhanh nhẹn đấy!†Triệu Thiên Tâm chẳng chút khách khà nói.
“Thiên Tâm tá»·, tá»· hiểu nhầm rồi, ta vá»™i và ng đến là để bồi tiếp tá»·!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi bước tá»›i sau lưng nà ng, vòng tay ôm vòng eo tuyệt mÄ© cá»§a nà ng, vẻ mặt xu nịnh nói.
“Có quá»· má»›i tin ngươi!†Triệu Thiên Tâm trừng mắt nhìn gã, sau đó rút ra đưa cho gã má»™t tấm địa đồ. “Cho ngươi đó, đây là nÆ¡i trú ngụ hiện tại cá»§a Tô Tố Tố. Tám chị em đồng thai đó cÅ©ng cùng ở nÆ¡i đó. Ngươi muốn nghÄ© cách đối phóng vá»›i há» thế nà o thì nghÄ©.â€
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 12 – Xảo ngộ song mĩ
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: Sưu tầm
“Ta đối phó bá»n há» thế nà o đây? Ta đánh không lại bá»n há», Vân La thì lại không giúp ta, tá»· giúp ta nhé?†Khóe miệng Diệp Vô Ưu lá»™ vẻ giáºn dá»—i, nhưng gã cÅ©ng nháºn lấy bức địa đồ.
“Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nà o? Muốn ta phối chế CY cho ngươi ư? Ngươi đừng có mà mÆ¡!†Triệu Thiên Tâm trừng mắt nhìn gã. “Ta sao có thể để ngươi sá» dụng biện pháp đó há»§y hoại nữ tá» chứ.â€
“Không nhất định phải cần CY mà !†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm. “Dược chất như mi-hun cÅ©ng được rồi!â€
“CÅ©ng không có!†Triệu Thiên Tâm kiêu kì nguýt gã. “Ta không thể giúp ngươi là m việc đó. Tóm lại, ngươi tá»± Ä‘i mà tìm biện pháp!â€
“Tá»± tìm biện pháp thì tá»± tìm biện pháp!†Diệp Vô Ưu tá» ra bất cần, nếu như không đủ năng lá»±c đối địch, còn có thể dùng đầu óc mà . ÄÆ°Æ¡ng nhiên, dùng đầu óc như thế nà o, lúc nà y gã cÅ©ng chưa há» có chút ý tưởng nà o.
NghÄ© váºy, Diệp Vô Ưu bèn kéo Tống Loan Ä‘i ra ngoà i: “Loan tá»·, chúng ta ra ngoà i Ä‘i dạo nha!â€
“Ừm!†Tống Loan giỠđây đã rất nghe lá»i, giống như bá»™ dạng cá»§a má»™t tiểu thê tỠôn thuáºn.
oOo
Diệp Vô Ưu nắm ngá»c thá»§ Tống Loan, Ä‘i lại trong Phiêu Hương thà nh, ánh mắt đảo qua đảo lại, giống như Ä‘ang tìm kiếm mục tiêu nà o đó.
“A, Loan tá»·, tá»· nói xem phải là m thế nà o bây giá»? Ta tìm cả ná»a ngà y chẳng thấy bóng dáng má»™t cao thá»§ nà o. Tình hình nà y thì căn bản không thể tìm được ngưá»i bổ sung chân khà cho pháp bảo cá»§a ta rồi!†Diệp Vô Ưu chán nản thở dà i. Thá»±c ra, gã ra ngoà i là muốn tìm kẻ oan gia.
nl.“Ngươi tìm kiếm như váºy đương nhiên là không thà nh rồi. Ngươi phải để ngưá»i ta chá»§ động tìm đến trước cá»a má»›i được.†Tống Loan khẽ cưá»i: “Ta thấy, ngươi chỉ cần truyá»n tin tức ra, nói ngươi sẽ tiến hà nh tu tiên bình giám cho miá»…n phà ngưá»i ở đây, ta nghÄ©, như váºy có thể ngươi sẽ ngẫu nhiên có nhiá»u ngưá»i biết đến và hÆ¡n nữa, ta cho rằng, có thể còn có ngưá»i tá»›i tìm ngưá»i để bình giám.â€.kien
“CÅ©ng được, Loan tá»·, tá»· tháºt là thông minh!†Diệp Vô Ưu nghÄ© má»™t lát rồi gáºt đầu nói. Như váºy trong khi ta chưa có biện pháp nà o thì có lẽ phải để ngưá»i ta tá»± động tìm đến trước cá»a thôi. Chỉ là ngẫm lại lần trước gã bình giám cho bao nhiêu ngưá»i má»›i có thể tÃch lÅ©y được má»™t Ãt chân khÃ, sá» dụng được hai lần thì hết. Lần nà y không biết phải tìm bao nhiêu ngưá»i má»›i có thể tÃch lÅ©y được chân khà như váºy?
Diệp Vô Ưu nhanh chóng liá»n trình bà y ná»—i lo lắng cá»§a mình. Tống Loan nghÄ© ngợi, có chút bất lá»±c, lắc đầu nói: “Hiện tại dưá»ng như không có cách nà o giải quyết vấn đỠnà y. Có khả năng là vì má»i ngưá»i tu vi Ä‘á»u quá thấp, bình giám má»™t lần tất nhiên tÃch lÅ©y không được nhiá»u chân khÃ. Äợi sau nà y má»i ngưá»i tu vi Ä‘á»u cao hÆ¡n khi đó hiệu quả sẽ khác Ä‘i.â€
“Có thể, nhưng tại Phiêu Hương thà nh nà y, chỉ sợ không có nhiá»u cao thá»§ a!†Diệp Vô Ưu lầm bầm. “Ngẫm lại vẫn là Vân La lợi hại nhất, nhưng ta không thể sá» dụng chân khà cá»§a nà ng, tháºt là phiá»n phức a!â€
“Có thể vẫn còn có cao thá»§, chỉ là ngươi chưa phát hiện ra được thôi.†Tống Loan an á»§i gã nói. Trên thá»±c tế, nà ng đối vá»›i chá»— nà y cÅ©ng không quen thuá»™c, tháºm chà vá»›i Diệp Vô Ưu cÅ©ng chưa quen thuá»™c hẳn, tá»± nhiên là cà ng không biết được Phiêu Hương thà nh có tồn tại cao thá»§ hay không.
“Phải rồi, ta sao lại có thể quên mất bá»n há» nhỉ!†Linh quang trong não Diệp Vô Ưu chợt động: “Bá»n há» khả năng Ä‘á»u là cao thá»§. Nếu bá»n há» hợp lại, chỉ sợ không kém Vân La bao nhiêu!â€
“Bá»n há» là ai?†Tống Loan có chút mê hoặc há»i.
“Thì là Tô Tố Tố và tám chị em đồng thai đó!†Diệp Vô Ưu đáp nhanh. “Bá»n há» Ä‘á»u rất lợi hại, hÆ¡n nữa, bá»n há» chưa há» trải qua bình giám. Ta quyết định rồi, bây giá» hãy Ä‘i tìm bá»n há». Ta là tu tiên bình giám giả, chá»§ động tìm bá»n há» yêu cầu tiến hà nh tu tiên bình giám, lý do tháºt là quang minh chÃnh đại, bá»n há» nhất định là không có khả năng bắt ta là m gì đó!â€
“Váºy có được không? Lần trước Tô Tố Tố muốn bắt ngươi, bây giá» ngươi lại đến, chẳng phải là đến trước cá»a cho bá»n há» bắt sao?†Tống Loan khẽ giáºt mình, vá»™i và ng há»i.
“CÅ©ng có thể, cái nà y tháºt quá nguy hiểm.†Diệp Vô Ưu cÅ©ng có chút lo lắng. “Như váºy Ä‘i, chúng ta vá» khách Ä‘iếm trước, sau đó rá»§ Vân La Ä‘i cùng chúng ta. Có Vân La ở bên cạnh canh chừng, bá»n há» có thể không dám là m loạn.â€
“Ân!†Tống Loan gáºt đầu, vá»›i thân thá»§ cá»§a Hoa Vân La, có nà ng bảo giá ở bên cạnh, chắc là sẽ không có vấn đỠgì. Chỉ có Ä‘iá»u nà ng vẫn còn có chút lo ngại, há»i: “CÅ©ng được, nhưng vạn nhất Vân La tá»· không Ä‘i thì sao?â€
“Yên tâm Ä‘i, Vân La đối vá»›i ta rất tốt. Cùng lắm ta là năn nỉ, tá»· ấy nhất định sẽ Ä‘i cùng.†Diệp Vô Ưu vẫn có tÃn tâm rất cao, chẳng chút lo ngại nói.
oOo
Hoa Vân La quả nhiên đáp ứng yêu cầu cá»§a Diệp Vô Ưu, bất quá nà ng cÅ©ng thanh minh trước, trừ phi bá»n Tô Tố Tố động thá»§ trước, bằng không nà ng sẽ không động thá»§ giúp gã bắt ngưá»i. Nhưng hôm nay Diệp Vô Ưu căn bản là không muốn Ä‘i bắt ngưá»i, tá»± nhiên là đáp ứng liá»n.
Giang Thiên Thiên cũng nhất định đòi phải được đi theo. Hắn cũng đồng ý vì đây không phải là đi đà m tình thuyết ái, mang theo thêm một tiểu nữ hà i cũng chẳng có vấn đỠgì. Hơn nữa, tiểu nữ hà i nà y còn là một cao thủ, có nà ng ở bên cạnh là có thêm một phần an toà n.
Tống Loan tá»± nhiên cÅ©ng phải Ä‘i theo, bởi vì nà ng phải ở bên cạnh lúc pháp bảo hấp thu chân khà để sau đó quan sát biến hóa cá»§a pháp bảo. Bởi vì nà ng tin rằng, chân khà bên trong pháp bảo có chút ảnh hưởng vá»›i sắc mà u, nhưng thay đổi thế nà o thì Diệp Vô Ưu không có cách nà o thấy được và cÅ©ng chỉ có nhân tà i có dạng nhãn lá»±c siêu cưá»ng như Tống Loan má»›i có khả năng phát hiện sá»± khác biệt.
“Ca ca, chúng ta Ä‘i đâu đây?†Giang Thiên Thiên nhảy nhót tung tăng tung tẩy bên cạnh Diệp Vô Ưu, yêu kiá»u há»i.
“Tuyết Vân am!â€. Diệp Vô Ưu tiện miệng đáp.
“Tuyết Vân am là chá»— nà o váºy?†Giang Thiên Thiên hiếu kì há»i.
“Một tòa am ni cô ở!†Diệp Vô Ưu đáp nhát gừng.
“Ni cô am? Ca ca, huynh muốn trở thà nh ni cô sao?†Giang Vấn Thiên vặn vẹo há»i là m cho Diệp Vô Ưu tức muốn thổ huyết.
“Ngươi má»›i phải thà nh ni cô!†Diệp Vô Ưu không khách khà nói. “Thiên Thiên, ngươi nhá»› kÄ© cho ta, ta là nam nhân, nếu muốn xuất gia, thì phải là m hòa thượng, không phải là m ni cô!â€
“Úy, biết rồi ca ca!†Giang Thiên Thiên cưá»i hi hi nói. “Nhưng mà , ca ca, muá»™i nghÄ© huynh là m ni cô cÅ©ng có thể được mà . Huynh cạo tóc Ä‘i, sau đó nói huynh là ni cô, ngưá»i khác nhất định sẽ tin ngay!â€
“Không được nói váºy nữa!†Diệp Vô Ưu giáºn dữ trừng mắt nhìn Giang Thiên Thiên: “Nói nữa cẩn tháºn ta đánh ngươi đó!â€
“Hi hi, muội chẳng sợ, Vân La tỷ tỷ sẽ bạo vệ muội!†Giang Thiên Thiên lè lưỡi tinh quái, sau đó chạy đến bên cạnh Hoa Vân La.
Diệp Vô Ưu tức bực chỉ còn biết nghiến răng, đối với tiểu nha đầu nà y một điểm biện pháp đối phó cũng không có.
“Äợi khi ngươi lá»›n lên, ta sẽ khiến ngươi biết thế nà o gá»i là nam nhân!†Diệp Vô Ưu giáºn dữ thầm nghÄ©.
“Ồ, bá»n há» sao lại cÅ©ng tá»›i đây?†đột nhiên Hoa Vân La có chút ngạc nhiên nói.
“Ai đến?†Diệp Vô Ưu thắc mắc há»i
nl.“Ngươi nhìn xem!†Hoa Vân La chỉ vá» má»™t phÃa, thuáºn theo ngá»c chỉ cá»§a nà ng có má»™t tòa tá»u lâu, ở cá»a sổ trên tầng hai có hai nữ tá» mÄ© lệ Ä‘ang ngồi. Mặc dù chỉ có thể nhìn sÆ¡ được khuôn mặt bá»n há», song Diệp Vô Ưu cÅ©ng chỉ cần nhìn thoáng qua liá»n nháºn ra hai ngưá»i đó.
Hai ngưá»i đó tháºt chẳng phải ngưá»i lạ, tá»± nhiên là Vá»ng Nguyệt các Các chá»§ Lâm Thanh Diệp và đồ đệ bảo bối cá»§a nà ng, Vá»ng Nguyệt tiên tá» Lâm Lá»™ng Nguyệt bà i danh đệ nhị trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá».kien
“Ồ, bá»n há» không vá» Vá»ng Nguyệt đế quốc, lại chạy đến Phiêu Hương thà nh là m gì?†Diệp Vô Ưu có chút kì quái, suy nghÄ© má»™t chút rồi há»i: “Chúng ta có nên đến chà o há»i má»™t câu không?â€
“Ngươi thân vá»›i bá»n há» lắm à ?†Hoa Vân La tá»±a cưá»i mà không phải cưá»i nhìn Diệp Vô Ưu
“Lâm Lá»™ng Nguyệt thì có chút rắc rối, trước đây luôn tìm ta gây rắc rối, có Ä‘iá»u, sư phụ nà ng Lâm Thanh Diệp cÅ©ng không tệ, so vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyện còn hay hÆ¡n.†Diệp Vô Ưu lại dương dương nói: “Coi như nhìn thấy Lâm Thanh Diệp, chúng ta qua đó chà o há»i nha!â€
“Tiểu sắc lang, ta thấy ngươi là coi trá»ng mÄ© nữ thì đúng hÆ¡n?†Hoa Vân La yêu kiá»u hừ má»™t tiếng. “Äi thôi, tá»›i xem xem, ta cÅ©ng muốn biết bá»n há» tá»›i đây là m gì.â€
oOo
“Sư phụ, chúng ta tá»›i đây là để tìm ai ạ?†Lâm Lá»™ng Nguyện có vẻ như không tháºt cao hứng. Lâm Thanh Diệp tá»›i giá» vẫn không chịu nói cho nà ng rõ đến đây để là m gì.
“Sau khi gặp được ngưá»i ta, ta sẽ giá»›i thiệu vá»›i con, bởi vì, ta hiện tại cÅ©ng không biết tá»›i lúc đó sẽ gặp mặt ai.†Lâm Thanh Diệp lắc đầu, có chút bất lá»±c trả lá»i.
“Sao cÆ¡? Sư phụ ngưá»i cÅ©ng không biết là sẽ cùng ai gặp mặt ư?†Lâm Lá»™ng Nguyệt giáºt mình ngạc nhiên, tá»±a hồ có chút không thể tin nổi.
“Ta từng giao tÃn váºt cho má»™t ngưá»i và đã đáp ứng là sau nà y là ai mang tÃn váºt đến tìm ta, ta Ä‘á»u nhất định sẽ giúp ngưá»i đó hoà n thà nh má»™t việc. Bây giá», có ngưá»i mang tÃn váºt đến yêu cầu chúng ta đến đây, tuy nhiên, ta giỠđây cÅ©ng không biết chÃnh xác là ai có tÃn váºt.†Lâm Thanh Diệp nhẹ nhà ng giải thÃch, Ä‘ang còn muốn nói thêm, đột nhiên thấp giá»ng nói: “Có ngưá»i quen đến đó!â€
“Lâm Các chá»§, má»›i chỉ mưá»i ngà y không gặp, nà ng dưá»ng như cà ng xinh đẹp hÆ¡n!†Tên tiểu tá» Diệp Vô Ưu nà y quả tháºt phóng túng. Gã và Lâm Thanh Diệp tá»±a hồ còn chưa có thân quen tá»›i mức có thể cợt nhả nà ng như váºy.
“Diệp Vô Ưu, ngươi đối vá»›i sư phụ ta hãy khách khà má»™t chút Ä‘i!†Lâm Lá»™ng Nguyệt quay phắt mình, trừng mắt giáºn dữ nhìn Diệp Vô Ưu, yêu kiá»u quát lên.
“Ai, ta nói Lâm tiểu mÄ© nhân hay, Lâm đại mÄ© nhân còn không có ý kiến, ngươi lại muốn nổi giáºn là sao?†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói.
“Cái gì mà Lâm đại mÄ© nhân Lâm tiểu mÄ© nhân, ngươi nói nhăng nói cuá»™i gì váºy?†Lâm Lá»™ng Nguyệt có chút tức giáºn nói.
“Rất đơn giản à , Lâm các chá»§ tức là Lâm đại mÄ© nhân, ngươi đương nhiên tức là Lâm gia tiểu mÄ© nhân. Chẳng nhẽ ngươi lại muốn lá»›n hÆ¡n sư phụ ngươi hay sao?†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói, nói xong gã quét mắt lên song phong cá»§a nà ng, lẩm bẩm tá»± nói má»™t câu: “Bất quá, cá»§a ngươi tá»±a hồ quả tháºt còn lá»›n hÆ¡n cá»§a sư phụ ngươi nữa!â€
“Ngươi…†Lâm Lộng Nguyệt khuôn mặt đỠhồng, tựa hồ muốn phát tác, nhưng lúc nà y, Lâm Thanh Diệp đã nhẹ nhà ng kéo nà ng lại.
“Diệp công tá», tháºt không ngá» lại gặp được các ngưá»i ở đây.†Lâm Thanh Diệp cưá»i khẽ, tiến lên phÃa trước nói.
“ChÃnh là vì chúng ta có duyên mà !†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi. Tên tiểu tá» nà y rất không ưa Lâm Lá»™ng Nguyệt nên má»›i đến trêu trá»c sư phụ nà ng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nguyên nhân chá»§ yếu nhất cÅ©ng là Lâm Thanh Diệp cao ráo xinh đẹp, xứng đáng để gã trêu hoa ghẹo nguyệt.
“Äúng váºy, quả tháºt là có duyên†Lâm Thanh Diệp than nhẹ, sắc mặt cÅ©ng phÆ¡n phá»›t hồng.
|

01-11-2008, 04:45 PM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 13 – Thiêu Ä‘áºu Thanh Diệp
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:Sưu tầm
“Vị Lâm đại mÄ© nhân nà y tá»±a hồ đối vá»›i ta cÅ©ng không tệ!†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm trong lòng, lá»i lẽ trong miệng cà ng thêm thân thiết: “Thanh Diệp tá»· tá»·, các nà ng đến đây để có việc gì?â€
“Uy, Diệp Vô Ưu, ngươi gá»i loạn gì thế?†Lâm Lá»™ng Nguyệt phẫn ná»™ nói.
“Kêu loạn? Ta không có kêu loạn à !†Diệp Vô Ưu trưng ra bộ mặt đầy vẻ vô tội.
“Còn không gá»i loạn! Ai cho phép ngươi gá»i sư phụ ta là tá»· tá»·?†Lâm Lá»™ng Nguyệt là m gì chẳng tức khÃ, Diệp Vô Ưu gá»i sư phụ nà ng là tá»· tá»·, như váºy chẳng phải bối pháºn cá»§a nà ng còn không bằng Diệp Vô Ưu sao?
“Ngươi nói váºy là sao, Thanh Diệp tá»· tá»· nhìn trẻ trung xinh đẹp như váºy, ta không gá»i nà ng là tá»· tá»·, thì ngươi bảo gá»i là gì?†Diệp Vô Ưu vẫn tá» ra ngây thÆ¡: “Nếu ta gá»i Thanh Diệp tá»· tá»· là tiá»n bối, không phải là biến nà ng thà nh lão thái bà sao? Phải chăng ngươi tháºt nghÄ© rằng Thanh Diệp tá»· tá»· là lão thái bà ?â€
“Ngươi nói năng lung tung!†Lâm Lá»™ng Nguyệt phẫn uất mắng. Luáºn vỠđấu miệng lưỡi, nà ng còn rất xa má»›i có thể là đối thá»§ cá»§a Diệp Vô Ưu.
“Lá»™ng Nguyệt, đừng gây loạn nữa.†Lâm Thanh Diệp mở miệng ngăn cản Lâm Lá»™ng Nguyệt. “Diệp công tá» coi trá»ng ta, gá»i ta má»™t tiếng tá»· tá»·, đối vá»›i ta chỉ có vinh hạnh, con sao lại không biết phân biệt tốt xấu, lại tức giáºn Diệp công tá» váºy?â€
nl.“Äúng rồi, ngươi xem, cÅ©ng là Thanh Diệp tá»· tá»· thông tình đạt lÃ, ngươi dù sao cÅ©ng là đồ đệ ngưá»i ta, sao không theo Thanh Diệp tá»· tá»· há»c táºp tháºt tốt má»™t phen.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói, vẻ mặt lá»™ vẻ đắc ý.kien
“Sư phụ, hắn gá»i ngưá»i là tá»· tá»·, váºy con gá»i hắn thế nà o?†Lâm Lá»™ng Nguyệt dáºm chân tức tối.
“Phóng tâm Ä‘i, ta không phiá»n nếu ngươi gá»i ta là thúc thúc.†Diệp Vô Ưu lại dương dương nói: “Ta không sợ bị ngưá»i biến thà nh lão đầu tá», nếu không ngươi gá»i ta là sư công, lão công gì gì đó Ä‘á»u được, ta cÅ©ng chẳng phiá»n lòng!â€
Nghe thấy Diệp Vô Ưu nói câu đó, Lâm Thanh Diệp không kìm được đỠhồng khuôn mặt, còn Lâm Lộng Nguyệt cà ng là không đánh không xong.
“Ngươi… Diệp Vô Ưu… ngươi là đồ lưu manh!†Lâm Lá»™ng Nguyệt giáºn dữ mắng
“Ngươi mới biết ta là lưu manh à ?†Diệp Vô Ưu vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lâm Lộng Nguyệt.
“Ngươi…†Lâm Lá»™ng Nguyệt vô cùng tức giáºn, nhưng cố kìm nén lại không đánh Diệp Vô Ưu. Không phải là nà ng không muốn đánh, nếu là trước đây, có lẽ nà ng đã động thá»§, nhưng nà ng cÅ©ng chẳng phải con ngốc. Không nói Diệp Vô Ưu hiện tại được gá»i là mang thân pháºn tu tiên bình giám giả, chỉ cần nhìn thấy Hoa Vân La bên cạnh gã, nà ng cÅ©ng biết nếu như động thá»§, nà ng chắc chẳng có kết quả tốt đẹp gì.
“À, đúng rồi, Thanh Diệp tỷ tỷ, ta đột nhiên nhớ ra một chuyện.†Diệp Vô Ưu không để ý tới Lâm Lộng Nguyệt nữa, tiến lại gần Lâm Thanh Diệp, giống như vừa sực tỉnh trong giấc mơ nói.
“A, chuyện gì váºy?†Lâm Thanh Diệp khẽ giáºt mình há»i.
“Äó là , Thanh Diệp tá»· tá»·, tá»· ngà y trước vẫn chưa tiến hà nh tu tiên bình giám phải không?†Diệp Vô Ưu nói rất nhanh. “Hiện tại gặp được tá»· ở đây, ta xin bình giám cho tá»·!â€
Nói xong, cÅ©ng không quản Lâm Thanh Diệp bằng lòng hay không, đã nắm lấy ngá»c thá»§ cá»§a nà ng.
Tống Loan khóe miệng không nhịn nổi xuất hiện má»™t tia tiếu dung. Nà ng tá»± nhiên biết rằng Diệp Vô Ưu bình giám cho Lâm Thanh Diệp là giả, mục Ä‘Ãch chá»§ yếu vẫn là vì pháp bảo đó cá»§a gã.
“Cái nà y… Diệp công tá»â€¦ ta… để ta xem thế nà o đã!†Lâm Thanh Diệp dưá»ng như không nghÄ© tá»›i việc bình giám, vừa nói vừa rụt tay lại. “Ta tu vi rất thấp, không cần thiết phải bình giám là m gì.â€
“Sao lại không cần, nhất định phải bình giám!†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nắm chặt tay nà ng, không chịu buông ra. Phải khó khăn lắm má»›i kiếm được má»™t ngưá»i tá»›i bổ sung chân khà cho gã, gã sao có thể dá»… dà ng để nà ng chạy mất?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Diệp Vô Ưu không nguyện ý buông tay còn có má»™t nguyên nhân. Äó là ngá»c thá»§ nhu nhuyá»…n đó cá»§a Lâm Thanh Diệp, nắm và o thấy mịn mà ng vô cùng thoải mái.
Hai gò má Lâm Thanh Diệp á»ng hồng, tại nÆ¡i tụ táºp đông ngưá»i như váºy lại cùng Diệp Vô Ưu tiếp xúc thân máºt như váºy, mặc dù Diệp Vô Ưu xem ra má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không để ý nhưng thân là nữ tá», nà ng không thể không để ý. Chỉ là , xem tình hình hiện thá»i, nếu không bình giám tu tiên cấp báºc, sợ rằng Diệp Vô Ưu sẽ chẳng chịu buông tha.
“Diệp công tá», ta… ta… bình giám là được chứ gì, ngươi hãy buông tay ta ra trước được không?†Lâm Thanh Diệp tá» vẻ bất lá»±c nói.
“Uc, được, được mà , không thà nh vấn Ä‘á»!†Diệp Vô Ưu nói nhanh, sau đó liá»n buông tay phải, đồng thá»i lại đưa tay trái Ä‘eo pháp bảo đến trước ngưá»i Lâm Thanh Diệp.
Lâm Thanh Diệp đã xem qua quá trình bình giám, tá»± nhiên biết rằng Diệp Vô Ưu đưa tay trái ra có ý tứ gì, do dá»± má»™t chút rồi cÅ©ng đưa ngá»c thá»§ đầy đặn đẹp đẽ ra, nhẹ nhà ng nắm lấy bà n tay trái Diệp Vô Ưu, sau đó thôi động chân khÃ, xuyên qua bà n tay gã, tiến nháºp và o trong thân thể gã.
Diệp Vô Ưu cố tình trêu ghẹo Lâm Thanh Diệp, là m ra vẻ vô ý, ngón tay nhẹ nhà ng vẽ má»™t vòng tròn nhá» trên lòng bà n tay Lâm Thanh Diệp. Thân thể má»m mại cá»§a Lâm Thanh Diệp khẽ run lên, đột nhiên rụt bà n tay vá», khuôn mặt đẹp đẽ trắng trẻo không chá»§ ý đỠhồng lên.
“Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng bây giá» vẫn còn là sÆ¡ cấp tu sÄ©, nếu ná»— lá»±c nhiá»u thì rất nhanh có thể trở thà nh trung cấp tu sÄ©!†Diệp Vô Ưu nói vá»›i vẻ đầy trang trá»ng.
Thấy Diệp Vô Ưu rõ rà ng là cố ý chiếm tiện nghi cá»§a nà ng nhưng lại vẫn là m ra dáng vẻ vô tá»™i. Lâm Thanh Diệp trong lòng không nhịn được trá»—i lên sá»± tức giáºn, chỉ là không tiện phát tác trước mặt, chỉ đà nh nhẫn nhịn nén xuống.
“Diệp công tá», Ä‘a tạ mÄ© ngôn cá»§a ngươi. Việc bình giám đã hoà n tất, chúng ta còn có việc, xin cáo từ trước.†Lâm Thanh Diệp nhẹ nhà ng nói, dứt lá»i quay ngưá»i Ä‘i xuống lầu.
Lâm Lộng Nguyệt tức tối trừng mắt nhìn Diệp Vô Ưu một cái rồi cũng cất bước theo sau.
“Tiểu phôi đản, ngươi bỡn cợt ngưá»i ta, khiến ngưá»i ta bá» chạy mất rồi?†Hoa Vân La ở bên cạnh trông thấy hết má»i việc, sau khi Lâm Thanh Diệp rá»i Ä‘i, nói vá»›i vẻ bá»±c tức mà yêu kiá»u.
“Ta đâu có trêu chá»c bá»n há»!†Diệp Vô Ưu không chịu thừa nháºn, vẫn giữ dáng vẻ rất vô tá»™i. “Ta là chân tâm muốn giúp nà ng bình giám má»™t lần mà !â€
â€œÄÆ°á»£c thôi, không phải phá»§ nháºn! Tên tiểu sắc lang ngươi, ngươi có thể lừa được ngưá»i khác chứ sao lừa được ta!†Hoa Vân La yêu kiá»u hừ má»™t tiếng: “Äi thôi, chúng ta còn phải đến Tuyết Vân am!â€
oOo
Nếu má»™t hà nh nhân đến Tuyết Vân am, nhìn thấy am đưá»ng đổ nát lạnh lẽo, nếu không phải là nháºn được tin tức chÃnh xác, bá»n há» thá»±c có chút không dám tin rằng Tô Tố Tố và tám đại mÄ© nhân xinh đẹp lại có thể ở tại nÆ¡i như thế nà y.
Trong am đưá»ng vắng lặng, má»™t bóng ngưá»i cÅ©ng không có, mấy ngưá»i tiến thẳng và o trong mà không gặp má»™t chút trở ngại nà o.
“Uy, má»™t ngưá»i cÅ©ng không có a!†Giang Thiên Thiên la lên, thanh âm rõ rà ng.
nl.“Xin há»i mấy vị thà chá»§ tá»›i dâng hương phải không?†Äá»™t nhiên má»™t thanh âm truyá»n tá»›i, theo sau tiếng nói là má»™t lão ni cô già nua Ä‘ang từng bước từng bước tiến lại. Nhìn dáng vẻ ốm yếu bệnh táºt cá»§a bà , tá»±a hồ lúc nà o cÅ©ng có thể ngã xuống.kien
“Vẫn còn có ngưá»i tá»›i đây dâng hương sao?†Hoa Vân La nhẹ nhà ng há»i. “Ngưá»i tháºt thà không nói lá»i dối trá, chúng ta tá»›i kiếm Tô Tố Tố, bà hãy và o thông báo trước má»™t tiếng.â€
Mặc dù lão ni cô nà y trông giống như đã ở những năm cuối Ä‘á»i, dáng vẻ như lúc nà o cÅ©ng có thể chết được, song Hoa Vân La lại hiểu rất rõ rà ng, đó bất quá chỉ là giả trang, trên thá»±c tế, nà ng có thể nhìn ra, tu vi lão ni cô nà y tịnh không thấp, mặc dù còn xa má»›i so được vá»›i nà ng, nhưng cÅ©ng có thể coi là má»™t cao thá»§.
“Thà chá»§, bần ni không rõ ý tứ cá»§a ngưá»i.†Lão ni cô đó húng hắng ho má»™t tiếng, cất tiếng phá»u phà o nói.
“Uy, Tô đại mÄ© nhân, ta biết nà ng ở đây, mau ra Ä‘i!†Diệp Vô Ưu có chút thiếu nhẫn nại, la lá»›n: “Nà ng nếu không ra, ta sẽ và o trong kiếm đó!â€
“Thà chá»§, Pháºt môn là nÆ¡i thanh tịnh, xin đừng lá»›n tiếng hô hoán.†Lão ni cô ná» có chút không bằng lòng, lên tiếng chê trách.
“Ta cứ lá»›n tiếng hô hoán đó, bà có thể là m gì được ta?†Diệp Vô Ưu không khách khà nói, nói xong lại cất cao giá»ng hò hét: “Tô đại mÄ© nhân, mau ra Ä‘i thôi!â€
“Tá»· tá»· xinh đẹp, mau ra Ä‘i!†Giang Thiên Thiên cÅ©ng lên tiếng tham gia. Thanh âm cá»§a nha đầu nà y sắc nhá»n, dá»™i và o trong tai, gây nên má»™t cảm giác như muốn chá»c thá»§ng mà ng nhÄ©.
“Diệp công tá» quả là thần thông quảng đại a!†Má»™t thanh âm động nhân vang lên, trong thanh âm dưá»ng như có chút bất lá»±c. Ngay khi thanh âm đó vang lên, lão ni cô ná» cÅ©ng đột nhiên lui lại phÃa sau, đồng thá»i, Tô Tố Tố cùng vá»›i tám mÄ© nữ đồng thai từ bên trong cháºm rãi bước ra.
“Tô đại mÄ© nhân, tháºt nhanh lại gặp nhau a!†Diệp Vô Ưu nhìn Tô Tố Tố cưá»i hi hi.
“Không biết Diệp công tỠđại giá quang lâm, có chuyện gì váºy?†Tô Tố Tố mỉm cưá»i nhẹ nhà ng há»i.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là đến tìm Tô đại mÄ© nhân nà ng rồi!†Diệp Vô Ưu chẳng buồn nghÄ© đáp luôn: “Từ lúc chia tay Tô đại mÄ© nhân nà ng hôm qua tá»›i nay, ta đến ăn uống cÅ©ng chẳng thể nghÄ© tá»›i, chỉ mong sá»›m cùng Tô đại mÄ© nhân nà ng gặp lại má»™t lần. Vì thế, ta má»™t khi biết được Tô đại mÄ© nhân nghỉ chân nÆ¡i nà o, liá»n láºp tức tá»›i ngay!â€
“Diệp Vô Ưu, ngươi không cần hồ thuyết bát đạo!†Má»™t ngưá»i trong tám mÄ© nữ đồng thai mở miệng mắng, chỉ đáng tiếc là , Diệp Vô Ưu không có cách nà o phân biệt được các nà ng ai là ai, nên cÅ©ng không biết được ngưá»i nói câu đó đáo để tên là gì.
“Ai, chỉ có vị tiểu mÄ© nhân nà y hiểu thấu lòng ta, được rồi, ta thừa nháºn ta đã hồ thuyết bát đạo, thá»±c tế là , ta không phải là muốn gặp Tô đại mÄ© nhân, Ä‘iá»u ta luôn tâm niệm ấp á»§ không quên được, chÃnh là tiểu mÄ© nhân nà ng đó!†Diệp Vô Ưu thở dà i nói.
“Ca ca, huynh không phải vừa nói là nhá»› tá»· tá»· xinh đẹp sao? Thế nà o lại thay đổi như váºy?†Giang Thiên Thiên có chút mê hoặc há»i.
“Thiên Thiên à , ta cho muá»™i hay, tên nà y là , gá»i là có tình yêu bao la!†Hoa Vân La cưá»i hi hi, yêu kiá»u nói.
“Diệp công tá», nếu như ngưá»i không chịu nói rõ mục Ä‘Ãch đến đây, ta chỉ còn cách tiá»…n khách mà thôi.†Tô Tố Tố khẽ cau mà y, có chút bá»±c bá»™i nói.
“Tô đại mÄ© nhân, nà ng cá»› gì phải tuyệt tình như váºy? Kì tháºt, ta thá»±c sá»± đối vá»›i nà ng nhung nhá»› không quên… ách, được rồi, đại mÄ© nhân nà ng đừng nổi nóng, ta nói sá»± tháºt là ta tá»›i đây là để hoà n thà nh trách nhiệm cá»§a ta.†Diệp Vô Ưu ban đầu vẫn tiếp tục nói nhăng nói cuá»™i, tá»›i khi thấy Tố Tố Tố mặt hoa biến sắc, vá»™i và ng thay lá»i.
“Tố Tố không rõ ý tứ trong lá»i nói cá»§a Diệp công tá». Ngưá»i phải hoà n thà nh trách nhiệm gì?†Ngữ khà Tố Tố Tố có chút lãnh đạm, và cÅ©ng có chút không mấy khách khÃ.
“Äó là , Tô đại mÄ© nhân, ta là tu tiên bình giám giả quá»· quái gì đó, nà ng cÅ©ng biết mà , Tiêu Vấn Thiên lão đầu đó, đã từng nói vá»›i ta, muốn ta má»—i thá»i kì, Ä‘á»u phải tiến hà nh bình giám tất cả tu tiên giả má»™t lần, chẳng có cách nà o khác, ta chỉ đà nh là m theo!†Diệp Vô Ưu bà y ra bá»™ dạng tháºt vô tá»™i. “Lần trước tại Vô Ưu sÆ¡n trang, Tô đại mÄ© nhân các nà ng không có đến bình giám, bây giá», ta chỉ đà nh tá»± mình đến tá»›i thăm, đến vì các nà ng giám định phân biệt đẳng cấp tu tiên.â€
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep vo uu, êàìàñóòðà, hinh nen phuong hoang, ïîòòåð, luu manh quan phuong pho, phung hoang, quần phương thổ, tranh phuong hoang, võ lâm quân phương, vo han quan phuong pho, vo lai quan, vo lai quan pho, vo lai quan pho phuong, vo lai quan phuong, vo lai quan phuong 4vn, vo lai quan phuong ho, vo lai quan phuong ho vo, vo lai quan phuong lau, vo lai quan phuong pho, vo lai quan phuong tho, vo lai quan phương pho, vo lai quan thuong, vo lai quan thuong pho, vo lai quan vuong pho, vo lai quan vuong tho, vo loai quan pg, volai quan, volaiquan, volaiquanchu, volaiquanduongpho.4vn  |
| |