Chương 147 : Các cô có thấy mình giống con chym mập không ?
Tác giả : Ant
Dưới tác dụng của hai cuốn “ tán gái bí kíp “ và “ xuân cung đồ “ thì cả đám Đặng Tùng, Thiên Vĩ đều đã thoả hiệp . Ai bảo những thứ này hấp dẫn quá làm gì, đúng là tài liệu học tập tiến bộ vì một nền văn minh hết FA .
Sau khi có được hai cuốn sách này thì cả đám đều xem như bảo bối, cất giữ cực kỳ cẩn thận, ngay cả Lâm Quân đòi lại bọn hắn cũng không thèm đưa . Bất đắc dĩ, Lâm Quân đành bảo đó là “ tiền đặt cọc “, nếu làm không xong thì sẽ lấy lại .
_ Yên tâm, yên tâm, bọn anh sẽ dốc sức mà giúp chú . Hehe, chú mày phải tin tưởng bọn anh chứ .
Đặng Tùng vỗ vỗ ngực đảm bảo .
_ Ừ, thế thôi được rồi . Các chú đi thuyết phục đám con trai dùm anh nhé . Anh đi kiếm tụi con gái đây . Ừm, 9 giờ tối nay tập trung ngoài rừng . Nhớ là đừng cho người khác biết .
_ Yên tâm, chú cứ yên tâm . Bọn anh đã hiểu . Bảo đảm không có thằng oắt nào biết được, nếu lỡ biết thì các anh sẽ giết người diệt khẩu dùm cho .
Thiên Vĩ hung ác nói, dù sao tên này từng là tướng cướp nên mấy chuyện giết người này làm cũng nhiều lắm rồi .
_ Ặc, thôi nhé Vĩ, mày đừng có mở miệng ra là đánh giết nữa . Cái chỗ này là trường học mà .
Lâm Quân vội vàng xua xua tay, với tính khí hung ác của thằng cha này thì nghi là hắn dám làm thật lắm .
_ Hề hề anh đùa tí . Nói chung chú cứ yên tâm, cùng lắm thì anh đổi thành đe doạ hoặc khủng bố nó là được rồi .
Thiên Vĩ ngựng ngùng gãi đầu nói .
_ Vậy được, trăm sự nhờ chúng mày . Tao đi trước đây .
Lâm Quân nói rồi bước đi thẳng . Nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là phải đi thuyết phục các cô gái trong lớp . Thời gian khá gấp rút nên cũng không chém gió nữa .
_ Đi đi, đi cẩn thận . Ừm, các anh đi thuyết phục đám con trai cho .
Đặng Tùng vẫy vẫy tay chào Lâm Quân . Khi bóng Lâm Quân vừa đi khuất thì hắn mới quay sang đám Thiên Vĩ còn lại hỏi :
_ Giờ chúng ta giúp nó hay là troll nó đây ? Các anh em có ý kiến gì không ?
_ Thôi nhận tiền thì giúp người . Nó đã đưa tiền thì theo tao nên giúp . Troll thì kỳ quá .
Thiên Vĩ là người lên tiếng trước, hắn chính là ăn cướp một thời nên suy nghĩ rất đơn giản . Đã có tiền thì cái gì cũng làm .
Ngọc Tú đứng cạnh nghe thế cũng nói :
_ Phó bang chủ à . Chúng ta nên giúp bang chủ chứ, dù sao thì cuốn bí kíp cũng rơi vào tay chúng ta rồi . Đã thế khi xong thì bang chủ lại đưa thêm nữa . Thiết nghĩ xưa nay bang chủ rất hào phóng nên chắc chắn cái đó sẽ không tầm thường .
Đặng Tùng nghe thế cũng gật đầu . Đúng là xưa nay Lâm Quân hào phóng thật, đoạn hắn quay qua mấy người còn lại hỏi :
_ Vậy quyết tâm giúp nó đúng không anh em ?
Ai nấy nghe thế đều gật đầu thật mạnh . Bạn bè đi tán gái, giúp được thì giúp chứ . Thêm nữa Lâm Quân đã nhờ vả và trao đồ rồi, nếu lúc này troll nữa thì không tránh khỏi bị gọi là “ chơi mất dạy “ .
_ Tốt, chúng ta chia nhau ra đi thuyết phục . Mà tụi mày nhớ nói Lâm Quân đưa đồ nhiều nhiều nhe . Ngoài mấy cái này thì phải chém gió lên . Hắc hắc hắc, thằng này nó có gấu rồi thì chúng ta cũng phải cho nó chảy nhiều thêm tí máu chứ nhểy .
Đặng Tùng khuôn mặt tà ác cười nói làm anh em xung quanh nghe thế đều gật đầu liên tục . Giúp thì vẫn phải giúp nhưng gato thì vẫn cứ gato .
Sau khi thống nhất ý kiến thì ai nấy đều đi làm việc của mình . Cả đám đã quyết tâm cho Lâm Quân ăn quả đắng rồi .
Chỉ riêng Ngọc Tú là liên tục cười khổ . Nếu như lần này thành công thì tốt, còn không thì chắc cái đám này ăn đủ luôn . Tên bang chủ này cũng đâu phải hạng hiền lành gì, đám này chắc chắn phải sống trong một thời gian đau khổ vì bị đe doạ bởi cờ líp sếch quá .
……………………………………
Thủ lĩnh đám con gái A2 chính là lớp trưởng Nhật Quỳnh . Ngoài vẻ đẹp thần thánh thì cô ta cũng là người có thực lực mạnh nhất trong đám con gái, đã lên tới cấp Võ Quân được mấy ngày . Thêm nữa tính cách cô ta cũng khá tốt bụng, đều được đám con gái nể phục nên đã tôn lên làm thủ lĩnh . Hầu hết mọi đứa con gái đều nghe lời cô ta nên đây là mục tiêu thuyết phục của Lâm Quân .
Nếu Nhật Quỳnh đồng ý thì cơ bản là đám con gái cũng sẽ đồng ý .
Lâm Quân tàng hình tiến vào sân luyện tập của lớp A2 . Thời gian này thì tất cả con gái đều ở đây để mà tập luyện cho “ hoạt động dạ tiệc “ .
Thực ra thì việc múa cũng không thực sự là khó khăn lắm . Nhưng chủ yếu là cái bài hát để múa và ca sĩ hát bài đó thì chưa có . Lâm Quân lúc trước cũng đưa ra vài bài nhưng không biết vì sao mà Nhật Quỳnh không đồng ý, cô ta muốn lớp tự sáng tác . Không biết đám con gái có sáng tác được gì chưa nhưng mà Lâm Quân nghĩ đám con gái từ nhỏ đã được dạy đánh nhau thì làm gì mà biết được cầm kỳ thi hoạ các thứ cơ chứ .
Lâm Quân cực kỳ cẩn thận bước từng bước vào trong . Thời gian này thì cái sân luyện tập chẳng khác nào một trọng địa được canh giữ cẩn thận . Dù sao thì đám con gái cũng rất ngại phải sáng tác các bài nhạc nên đã đuổi tất cả con trai đi . Miệng thì nói “ tập trung cho sáng tác “ nhưng thực sự là ai cũng hiểu đám con gái này chẳng qua chỉ là ngại mà thôi . Bố con nào mà dám hát trước mặt lũ con trai trời đánh lớp A2 chứ .
Cũng đã có những lần đám con trai trà trộn vào trong muốn nghe ca sĩ hát nhưng lần nào cũng tuyên cáo bằng sự thất bại . Kết quả sau đó là bị tụi con gái dằn vặt khổ không tả được nên bây giờ cũng không có thằng nào dám vác xác tới đây nữa .
Nhưng đó đều là những lần Lâm Quân không có tham gia, còn lần này thì Lâm Quân, người có thực lực mạnh nhất lớp . Có cả chiêu thức tàng hình vô sỉ, quyết tâm đột nhập cái trọng địa này thì làm sao đám con gái có thể đỡ được cơ chứ .
Lâm Quân nhẹ nhàng luồn qua những bạn gái canh gác bên ngoài, đã tiến tới sát vách của sân huấn luyện . Mặc dù cái sân này đã được bao phủ bởi một trận pháp cách âm và phòng ngự nhưng Lâm Quân cũng không coi vào đâu . Hắn rất nhẹ nhàng chọc một lổ thủng bằng thân người . Trước khi trận pháp tự động khép lại thì Lâm Quân cũng đã nhẹ nhàng vào được bên trong .
_ Một con vịt xoè ra hai cái cánh, nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp …..gặp hồ nước nó bì bà bì bõm ………………. Lúc lên bờ lắc cái đít cho khô ……… các bạn hát theo Quỳnh nào .
Vừa lon ton chui vào thì Lâm Quân nghe một giọng hát mà sém nữa hắn đã phải xùi bọt mép ngay tại chỗ . Cái này là cái bài gì vậy nè, đừng nói là chị Quỳnh nhà ta tính múa bằng bài này nhe . Không lẽ bắt mấy con sư tử lắc mông như con vịt à .
_ Này, hát đi, sao không ai hát ?
Nhật Quỳnh đứng giữa sân, cầm một tờ giấy giận dữ hỏi . Trong tờ giấy chắc là lời bài hát rồi .
Kim Linh đứng trong đám người, thở dài nói :
_ Vô dụng thôi lớp trưởng . Thôi chúng ta đừng sáng tác nữa . Cứ lấy mấy bài Lâm Quân đưa cho ấy . Mấy cái đó cũng hay mà .
_ Im lặng, Linh, chúng ta không thể nào để cho đám con trai coi thường chúng ta được . Chúng ta cái gì cũng nhờ có mỗi tên Quân đó thì làm sao mà khá lên được . Phải tự lực khánh sinh chứ . Linh, mình biết hắn đang tán tỉnh bạn nhưng mà đừng có hạ uy phong của chúng ta được không ?
Nhật Quỳnh quay sang nói với Kim Linh . Vừa nói cô ta vừa chớp chớp mắt chọc ghẹo Kim Linh .
Kim Linh nghe thế thì đột nhiên đỏ bừng mặt, cuối đầu xuống lí nhí nói :
_ Mình chỉ đưa ra ý kiến thế thôi, bạn đừng có chọc mình chứ .
Vừa nhìn Kim Linh như thế thì Nhật Quỳnh biết là cô nàng này chắc mắc câu rồi . Cô ta không nói nữa mà quay sáng đám con gái quát :
_ Các cô nương, chúng ta tiếp tục đi . Không hát bài này thì ta hát bài khác .
_ Nào, hát theo Quỳnh . Trông kia kìa đàn gà con lông vàng . Đi theo mẹ tìm ăn trong vườn, tìm được mồi ăn ngon ngon, đàn gà con xinh tươi ơi ………
Nhật Quỳnh nói xong thì cũng không có ai hát theo, lập tức nàng như tức giận lập tức hét to :
_ Hát cái khác . Có con chim vành khuyên nhỏ………dáng trông thật ngoan ngoãn quá………gọi dạ bảo vâng………lễ phép ngoan nhất nhà………chim gặp bác chào mào chào bác………chim gặp cô sơn ca chào cô ……………..
Nhật Quỳnh ca gần hết bài mà đám con gái vẫn im lặng . Nói chung là ai nấy mặt mũi cực kỳ thất vọng . Cái nhạc này là nhạc kiểu gì đây, nhạc dành cho con nít hả . Èo, đại tỷ à, cô có thấy mấy con sư tử múa cái bài này hợp không mà bảo chúng tôi hát chứ trời .
Nhật Quỳnh thấy thế cũng ngồi phệt xuống đất, trong lòng cũng không khá hơn các bạn khác là bao nhiêu . Nàng cứ tưởng sáng tác một bài nhạc là dễ dàng cơ, không ngờ tới lại khó như vậy . Sáng tác mãi mà cứ nghe chả ra gì, càng ngày càng giống nhạc cho con nít hát . Ừm, nhưng mà Nhật Quỳnh chẳng hay biết là dù sao thì nàng cũng khá ghê rồi, cho dù là nhạc con nít thì cũng đâu phải muốn sáng tác là sáng tác được đâu . Chẳng qua nó không phù hợp để múa thôi .
Nhật Quỳnh ngồi dưới đất thở dài thường thượt, lúc này nàng ước tên Lâm Quân tự tay cầm bài nhạc tới cho mình . Ừm, dù sao thì nàng cũng biết mấy bài nhạc của tên đó khá hơn rồi . Dù sao cũng hay hơn mình gấp ngàn lần .
Đúng lúc các cô gái của chúng ta đang thở dài vì thất vọng thì đột nhiên có một giọng hát cợt nhã kèm theo nụ cười dâm đãng vang lên .
_ Có con chym vành khuyên mập……….dáng trông thật du côn quá……….mặt thẹo đầu đinh đánh chết cha chúng mày ……………Chym đập bác chào màu bầm tím………chym đập cô sơn ca bầm xanh………chym đập anh chích choè bầm đen………….chym đập chị sáo nâu bầm dập ………….
_ Có con chym vành khuyên mập………….kết băng cùng con chym ốm………….đầu trọc, mặt ngu……………..giống các cô gái này .
_ Hắc hắc hắc, các cô gái . Các cô có thấy mình giống con chym mập không ?
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 148 : Ồ, thế có lấy được bí kíp siêu cấp không ?
Tác giả : Ant
Ước định ban đầu của Lâm Quân chính là chỉ kiếm Nhật Quỳnh để mà dụ dỗ thôi . Không ngờ tới đây lại thấy cái cảnh hài hước như này . Nói thật là Nhật Quỳnh chỉ có thể sáng tác được nhạc thiếu nhi thôi, còn mấy cái bài dance bốc lửa để sư tử múa thì còn kém xa lắm .
Suy đi nghĩ lại thì Lâm Quân cảm giác đây chính là thời cơ tốt nhất để hắn đi đưa ra điều kiện của hắn . Bởi vì sao, chính là vì nếu hắn giúp Nhật Quỳnh thì chắc chắn cô ta phải giúp lại hắn rồi .
Nghĩ thế rồi Lâm Quân cũng bỏ tác dụng tàng hình, hiện ra ngay trước mặt các bạn nữ . Vừa đi vừa hát cực kỳ châm chọc . Hắn chỉ muốn các bạn nữ đừng thất vọng nữa, vui vẻ để mà bàn điều kiện thôi .
Biết đâu bất ngờ, Lâm Quân vừa hát xong thì một chục cặp mắt sắc như dao nhìn về phía hắn, như hận không thể ăn tươi nuốt sống Lâm Quân . Lâm Quân không biết chính cái câu “ các cô có thấy mình giống con chym mập không ? “ đã triệt để chọc giận các bạn nữ này .
_ Lâm Quân, ngươi mới nói cái gì ?
Nhật Quỳnh đưa cặp mắt sắc nhọn nhìn về phía Lâm Quân, vừa hỏi vừa nghiến răng trèo trẹo .
Lâm Quân thấy vẻ mặt của Nhật Quỳnh thì sửng sốt, nhưng tính hắn thật thà nên lại nói :
_ À, ta hỏi các cô thấy mình giống con chym mập không thôi . Đùa thôi mà, đừng có nóng chứ . Hêhê .
_ Chym mập à ? Nói hay phết nhỉ ? Ngươi muốn chết đúng không ?
Nhật Quỳnh lạnh lùng liếc Lâm Quân một cái, trong lòng nàng cũng phẫn nộ không thôi . Thời gian gần đây, vì con gái lớp A2 đứa nào cũng có một ma thú “ Thất Thải Điểu “ cấp 5 nên làm bọn học sinh các lớp khác vô cùng ghen tỵ và tức giận . Và thế là hễ con gái lớp A2 đi tới đâu thì cũng đều bị đám lớp khác trêu chọc là “ những cô gái có chym “ .
Những người lớp khác ghen tỵ với lớp A2 thì nhiều lắm nên Nhật Quỳnh chỉ tức mà không có làm gì được . Không ngờ hôm nay lại có một tên nhóc xấu số lôi lại cái ký ức đau thương một tuần qua của các cô . Chắc là muốn cho các cô luyện tay cho đã đây mà .
_ Nha, ta muốn sống thôi . Tại sao lại muốn chết ?
Lâm Quân thấy ánh mắt của đám con gái này nhìn mình càng ngày càng không có ý tốt thì cũng chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao . Hắn nhớ mình chưa có làm gì mà .
Nhưng Nhật Quỳnh cũng không có để cho Lâm Quân hiểu chuyện gì, vung tay ra sau quát :
_ Các chị em, thằng này nói chúng ta giống “ con chym mập “, vậy các chị em nói nên làm gì đây ?
_ Giết hắn, thiến hắn đê .
Các cô gái xung quanh hung hãn nói .
_ Lên, thiến hắn .
Nhật Quỳnh nghe thế thì cười tươi như hoa, vung tay quát .
Tức thì cả đám con gái, mặt mũi đều trở nên cực kỳ hung thần ác sát . Lao thẳng vào Lâm Quân .
_ Ách .
Lâm Quân mặc dù không hiểu đám con gái này làm sao lại trở nên hung hãn như thế nhưng thấy cái cảnh này thì Lâm Quân hiểu là mình mau mau chạy đi thôi . Nếu không thì chắc chắn “ tàn hoa bại liễu “ quá .
_ Bụp .
Lâm Quân định cong mông chạy trốn thì chợt bàn chân hắn lún thẳng vào đất . Chắc hẳn là có bạn nữ ma pháp sư nào đó chơi mất dạy rồi .
Chưa kịp rút chân ra thì đám con gái đã lao tới . Nếu là bình thường thì chắc chắn Lâm Quân sẽ sử dụng vài chiêu để thoát ra, nhưng cái đám này là bạn học hắn nên hắn cũng chưa biết làm sao . Bắn chiêu vào các bạn nữ xinh tươi như hoa thì làm sao hắn có thể làm được .
Vì nhất thời do dự nên đám con gái đã lao vào người hắn, Nhật Quỳnh là người tới đầu tiên . Chỉ thấy nàng đạp thẳng vào người Lâm Quân, tiếp đó đè hắn nằm vật vã trên mặt đất . Còn Nhật Quỳnh thì ngồi lên bụng hắn .
Không lẽ là …………….
Lâm Quân suy nghĩ tới một khả năng cực cao trong lòng rồi đột nhiên hét lên :
_ Bớ người ta………..hiếp dâm………..hép mi ……………………..
…………………………………..
_ Hả ? hình như có ai kêu “ hiếp dâm “ thì phải ?
Một lão già ăn mặc lấm len bùn đất, đang đứng bên ngoài trường DongDa làm một hành động kỳ quái, đột nhiên ngẩng đầu nhìn trời tự hỏi .
_ Mà thôi, hình như giọng con trai . Chậc, mà cái trận pháp kiểu gì khó đục thật . Mãi mà chưa xong, èo . Đúng là lao động khổ sai mà, đại ca đúng thật ……. Chưa cho huynh đệ một ly nước mà đã bắt ta đi làm nhiệm vụ . Haiz, số khổ, số khổ .
Lão nông dân lẩm bẩm rồi tiếp tục nhiệm vụ của mình . Chỉ thấy lão cầm một cây cuốc dính đầy bùn đất, đục đục khoét khoét một màn chắn vô hình giữa không trung .
Màn chắn vô hình chính là một trận pháp đặc biệt của trường DongDa, do hiệu trưởng Lê Dũng dùng các vật liệu đặc biệt đích thân bố trí . Gồm 7 tầng trận pháp chồng lên nhau, vừa đề phòng người lạ vào và vừa đề phòng học sinh trốn ra ngoài . Lão nông dân này không biết là ai mà có thể đục khoét trận pháp loại này .
Nên nhớ, trận pháp chính là một thứ đặc biệt do các tu sĩ Tung Quốc dày công nghiên cứu ra . Nếu không có hiểu biết nhất định về trận pháp thì bảo đảm là không thể nào làm gì được . Nhưng lão nông dân này không những biết, mà phải nói là hiểu biết cực kỳ tinh thâm . Chỉ với một cây cuốc quèn mà lão già này đã phá từng tầng trận pháp . Chỉ trong chốc lát nữa thôi thì tầng trận pháp cuối cùng chắc chắn sẽ bị lão đục được .
_ Phù, xong rồi, đi vào thôi .
Lão nông dân cuối cùng cũng đục xong trận pháp, nhưng chỉ đủ cho một thân người chui lọt . Lão không nói không rằng phi thẳng vào bên trong trận pháp .
Nơi lão nông dân lọt vào chính là một khu rừng ở phía sau trường, nơi này đúng là nơi yếu nhất trong toàn bộ trận pháp bao phủ trường DongDa . Khi lão nông dân vừa vào trong thì trận pháp bị lão đục lúc nãy đột nhiên khép lại, không nhìn ra bất cứ vết tích nào đã từng bị người đục phá .
_ Haiz, vào được rồi . Không ngờ mới có mấy năm mà tên nhóc Lê Dũng này lại trở nên pờ rồ như thế, sặc, ta dạy hắn trận pháp mà trình độ hắn bây giờ cũng gần bằng ta rồi . Mấy năm sau chắc hắn hơn ta luôn quá .
Lão nông dân đứng cảm khái một lúc rồi dáo dác nhìn xung quanh cho quen thuộc hoàng cảnh .
Khi đã quen thuộc hoàng cảnh rồi thì lão mới móc một cái ngọc bội hình hổ ra . Chỉ thấy đây là một ngọc bội màu hoàng kim, điêu khắc một con hổ đang gầm rú, phía sau là rừng cây và núi . Con hổ này ở trong ngọc bội, tuy chỉ là một hình điêu khắc nhưng đôi mắt của nó lại là màu xanh lá . Chớp tắt liên tục làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quỷ dị .
Lão nông dân tay cầm ngọc bội, truyền một ít nguyên khí vào trong đó rồi dụng tâm cảm ứng . Cái ngọc bội này là một loại pháp khí, có hai loại là “ ngọc bội dương “ và “ ngọc bội âm “ . Ngọc bội dương chính là cái lão cầm trong tay, có thể cảm ứng được cái ngọc bội âm còn lại nhưng ngọc bội âm thì lại không phát hiện được .
Ngọc bội này chính là của hoàng đế đưa cho lão, lão có nhiệm vụ phải bảo vệ người cầm ngọc bội âm . Nghe nói có tới hai người cầm ngọc bội mà lão phải bảo vệ .
Khi cảm ứng được chỗ của hai cái ngọc bội còn lại thì lão nông dân chợt nhíu mày . Một cái chính là ở cực kỳ gần đây . Còn cái còn lại thì ở một chỗ ………cái chỗ lúc nãy vang lên tiếng kêu “ hiếp dâm “ .
May mắn là cả hai cái ngọc bội này rất bình thường, không có phát ra tín hiệu nguy hiểm nên cũng không có sao . Nhưng lão đang phân vân nên đi đâu trước đây, cái kia có vẻ rất thú vị, nhưng cái ở gần thì lại có tầm quan trọng hơn .
Thôi, đi gặp người đại ca chủ yếu muốn bảo vệ nhất vậy . Chả biết là ai mà đại ca nói “ liên hệ tới an nguy của Việt Quốc “ . Chậc, khó hiểu thật .
Lão nông dân suy nghĩ trong đầu rồi thân ảnh chợt biến mất, không để lại bất cứ một dấu vết nào . Lão bay thẳng về phía ngọc bội gần đây nhất . Chỉ có khoảng cách vài chục mét .
……………………………..
Thư viện trường DongDa .
_ Trương Dũng, chú có giúp bọn anh không ?
Đặng Tùng và Thiên Vũ hỏi người đang ngồi trước mặt . Đang cầm một quyển sách to tướng chăm chú đọc . Hai người bọn hắn vì muốn giúp Lâm Quân nên đi thuyết phục đám con trai . Lúc nãy thì thuyết phục nên nào tên nấy cũng rất thành công, không nghĩ tới bây giờ gặp một tên khó nhằn như này .
Cứng mềm đều không ăn, đưa vật phẩm ra dụ dỗ thì nói không thèm . Còn khủng bố đe doạ thì tên này cũng chả sợ . Dù sao thì tên này là một tên bí hiểm nhất trong lớp, chẳng ai biết thực lực hắn như thế nào . Vì vậy Đặng Tùng và Thiên Vũ đành ngồi xuống, uốn 3 tấc lưỡi để thuyết phục . Nhưng mãi đã lâu mà không được nên hai bọn hắn cũng nóng lên .
_ Ta không rãnh, các ngươi lượn đê . Không thấy anh đang đọc sách sao ?
Trương Dũng không kiên nhẫn xua xua tay như đuổi ruồi nói .
_ Hừ, anh em bạn bè nhờ chút mà không giúp . Mày có phải đàn ông không thế ?
Đặng Tùng đập bàn một cái rồi quát . May mắn thư viện giờ phút này chỉ có 3 người bọn hắn nên không sao . Nếu như là bình thường thì Đặng Tùng chắc bị chửi như một con c hó rồi .
_ Đàn ông hay không thì chú quan tâm làm gì ? Vợ anh biết là được rồi .
Trương Dũng không thèm nhìn, châm chọc nói .
_ F*** …………
Đặng Tùng rủa một câu rồi đứng dậy, vẻ mặt như muốn dạy cho thằng này một bài học ngay lập tức .
Nhưng Thiên Vũ bên cạnh lại kéo hắn trở lại, sau đó nói với Trương Dũng :
_ Mày giúp thì Lâm Quân sẽ thoả mãn bất cứ yêu cầu gì của mày . Bọn tao biết trong tay hắn có nhiều thứ hay lắm . Nếu không thích “ xuân cung đồ “ hoặc là “ tán gái bí kíp “ thì lấy cái khác cũng được mà . Chắc chắn mày hài lòng .
_ Ồ, thế có lấy được bí kíp siêu cấp không ?
Last edited by Antkyg; 21-11-2013 at 11:31 PM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 149 : Đường này do tao mở, cây này do tao trồng .
Tác giả : Ant
Trương Dũng gấp cuốn sách dày cộm lại, quay sang hỏi Thiên Vũ một câu . Cái thuần tuý chỉ là làm khó nhau thôi . Trương Dũng cũng biết bí kíp siêu cấp là thứ không dễ kiếm, ngay cả ông bố hắn cũng chỉ có được 3 cuốn bí kíp đó thôi . Hắn không tin một tên nhóc đang đi học lại có được . Nhưng mà cho dù có thì sao, chắc chắn cũng không dễ dàng giao ra rồi .
Đối với Trương Dũng thì một cuốn bí kíp siêu cấp có giá trị hơn đàn bà nhiều lắm . Thằng nào ngu như heo thì mới lấy ra mà đổi .
Nhưng, ai ngờ, khi nghe lời Trương Dũng nói xong thì Thiên Vũ và Đặng Tùng đều phá lên cười . Sau đó Đặng Tùng mới nói :
_ Chậc tưởng cái gì, èo, chú không biết cái gọi là “ bí kíp siêu cấp “ Lâm Quân có nhiều nhất sao, chậc đem phát mỗi đứa trong lớp 1 cuốn thì cũng không hết đâu .
_ Chuẩn, chú không tưởng tượng được đâu, từ ngày anh quen hắn hắn tặng anh 3 cuốn rồi . Muốn anh biểu diễn cho xem không ?
Thiên Vũ chớp chớp mắt cười nói .
Trương Dũng thấy hai người nói thế cũng không chút phật lòng, cười nói :
_ Biểu diễn thử xem, tao không tin chút nào . Các chú đừng có đứng đó mà chém gió với anh .
_ Ồ, chú em xem đây . Mở mắt nhìn cho kĩ nhé .
Thiên Vũ nói xong lập tức bước lên hai bước . Chọn một chỗ trống trải trong thư viện để mà biểu diễn võ thuật miễn phí .
Thực sự đúng là Lâm Quân đưa cho Thiên Vũ tới 3 cuốn bí kíp, trong đó có 3 chiêu thức của phái Tiêu Dao . Nhưng mà Thiên Vũ chẳng qua mới học xong được một chiêu thức . Hôm nay vì lấy le nên hắn mới quyết tâm biểu diễn cho Trương Dũng xem .
Bí kíp ở thế giới này chia làm hai loại khác nhau, một loại là những tâm pháp dùng cho hấp thụ nguyên tố trong không khí vào thân thể . Còn một loại chính là cách lợi dụng những nguyên tố bên trong người, tạo thành dòng nguyên khí để phát ra chiêu thức .
Nếu bàn về độ quý hiếm thì những bộ tâm pháp hấp thụ nguyên tố không quý giá bằng chiêu thức . Bởi vì chiêu thức là tiêu chuẩn đánh giá sức mạnh của một người . Nó có tầm quan trọng hơn hẳn, nếu ngươi có một quyển bí kíp chiêu thức siêu cấp thì sẽ gây ra sát thương cực lớn . Đủ để chém người vượt cấp nhưng chỉ có chiêu thức cùi bắp .
Thiên Vũ híp hai mắt lại, bắt đầu khởi động luồn nguyên khí ở trong người hắn . Ngày hôm nay, hắn quyết định thi triển Hoạ Địa Vĩ Lao, một chiêu thức khá kỳ lạ của phái Tiêu Dao . Chiêu thức này không có một chút sát thương nào cả, nhưng bù lại nó sẽ vây người trúng chiêu trong 10s, cho dù người đó có thực lực mạnh mẽ như thế nào .
Trong 10s đó người nào trúng chiêu sẽ tạm thời bị đông cứng lại, không làm được gì cả . Nhưng khi bị đông cứng thì bên ngoài cũng tự nhiên hình thành một lớp bảo vệ, bảo vệ người trúng chiêu không bị gây sát thương bên ngoài .
Nói tóm lại, chiêu thức “ Hoạ Địa Vĩ Lao “ chính là một chiêu thức có tác dụng khoá mục tiêu, người bị khoá không làm gì được người thi triển, mà người thi triển thì cũng không làm gì được người bị khoá . Chiêu này chỉ có tác dụng trong trường hợp người thi triển bị rượt đuổi chạy bán sống bán chết .
Tuy tác dụng có thể nói là nghịch thiên, xứng danh với cái tên “ bí kíp siêu cấp “ nhưng chiêu này có thể nói là rất dễ học . Cũng dễ dàng thi triển .
Thiên Vũ khi đã thôi động đủ nguyên khí thì hai bàn tay nâng lên làm thành một thủ thế đặc biệt . Chỉ thấy bàn tay phải duỗi thẳng ra, ngón tay chỉ thẳng về phía Trương Dũng, các ngón tay của bàn tay trái đặt lên ngay gần nách của tay phải .
Thiên Vũ vận dụng nguyên khí truyền thẳng vào bàn tay phải, chẳng mấy chốc mà bàn tay phải của hắn đã được bao phủ bởi một màu xanh lá nhàn nhạt . Đây là kết quả giữa nguyên khí Phong của hắn kết hợp với cách vận dụng chiêu thức mà sinh ra .
_ Xem đây, Hoạ Địa Vĩ Lao .
Khi thấy đã đủ rồi thì Thiên Vũ hét lớn, từ bàn tay bắn ra một tia sáng màu xanh xanh nhàn nhạt, bay thẳng về phía Trương Dũng .
……………….
Từ lúc thấy được Thiên Vũ vận dụng nguyên khí để phát ra chiêu thức thì Trương Dũng cảm giác đây đúng thật là “ bí kíp siêu cấp “ rồi . Mặc dù hắn muốn mở miệng bảo Thiên Vũ dừng lại nhưng không ngờ thời gian để phát ra chiêu thức lại nhanh tới như thế . Chưa kịp làm cái quái gì thì Thiên Vũ đã ra chiêu rồi .
Trương Dũng mắt thấy chiêu thức bắn về phía mình thì lập tức cười khổ, trong lòng cảm nhận chiêu thức này không có uy lực nào đáng kể nhưng hắn cứ thấy hình như có gì đó không đúng . Bởi lẽ lúc bắn chiêu về phía hắn thì Thiên Vũ nở một nụ cười nhìn rất kỳ quái .
Bó tay, thôi đành xài chiêu kia vậy . Haiz, tính giấu diếm thực lực mà ai dè tên này bắt ta lộ ra, thật đúng là hôm nay chơi ngu mà .
Trương Dũng nhanh chóng vận dụng nguyên khí trong người, ý đồ thực hiện chiêu kia để mà tránh ra .
Nhưng, dị biến lại nổi lên .
Chỉ thấy Đặng Tùng nãy giờ im lặng đứng bên cạnh lập tức phát ra một chiêu thức màu vàng vào mặt Trương Dũng .
_ Này thì bí kíp siêu cấp, anh cho chú cơ hội kiến thức hai chiêu một lần luôn . Hahahaha .
Đặng Tùng thấy chiêu thức “ Niêm Hoa Chỉ “ của mình thành công đánh vào mặt Trương Dũng thì cười ngất ngây, trong lòng cũng bỏ xuống được một bụng nộ khí .
Quá nhanh, quá nguy hiểm .
Trương Dũng không ngờ hai tên này chơi bẩn như thế nên lập tức trúng phải chiêu thức màu vàng kia . Hắn chỉ cảm giác nguyên khí trong lòng không cách nào thôi động được nữa, ý đồ tránh né chiêu thức màu xanh của Trương Dũng đã phá sản hoàn toàn .
Gần như là cùng một lúc, sau khi bị trúng chiêu thức màu vàng thì chiêu thức màu xanh của Thiên Vũ cũng chụp vào người Trương Dũng .
Một tầng màu xanh trong suốt như thuỷ tinh lập tức hiện ra bao lấy Trương Dũng, hắn chỉ cảm giác sức lực dần dần biến mất, muốn cử động một ngón tay cũng cực kỳ khó khăn . Miệng hắn cũng không mở ra được .
Ngạc nhiên xen lẫn khó hiểu, Trương Dũng đưa ánh mắt nhìn Đặng Tùng và Thiên Vũ . Không ngờ hai chiêu này lại tinh diệu đến như thế, không gây bất cứ đau đớn nào cho hắn mà chỉ khoá cứng hắn lại . Nhưng Trương Dũng cũng cực kỳ ngạc nhiên, không hiểu tại sao hai thằng này phải làm trò khoá hắn lại, đã thế còn đánh lén nữa chứ .
Cũng không phải chờ lâu, đáp án ngay lập tức xuất hiện .
Chỉ thấy Thiên Vũ và Đặng Tùng hai lên móc ra một thứ bột màu trắng kỳ quái, mỗi tên trong tay cầm hai gói . Cười dâm tà tiến về phía Trương Dũng .
_ Chú biết cái này là gì không, nó là bột hấp dẫn côn trùng do tên Lâm Quân chế tạo ra . Ừm, tác dụng thì chỉ có một là thu hút côn trùng . Hêhê, thử đi nhé .
Thiên Vũ gian tà vừa cười vừa rải thuốc bột lên người Trương Dũng . Tầng màu xanh bao bọc cơ thể của Trương Dũng chỉ có thể chống lại sát thương thôi, còn mấy cái phấn bột này thì nó không có tác dụng .
Ngay cả Đặng Tùng cũng làm như thế, chẳng mấy chốc mà cả người Trương Dũng đã toàn bột là bột . Từ chân lên tới đầu và từ đầu trở xuống chân . Chỗ nào chỗ đó đều bao phủ bởi màu trắng, chỉ ngoại trừ hai đôi mắt là không có .
_ Thôi, bọn anh đi nhé . Nếu chú ngoan ngoãn giúp bọn anh thì tối nay 9 giờ vào rừng . Hắc hắc, nếu không thì chú cứ chịu khó cả đời sống với muỗi ruồi đi nhé . Bọn anh không ép đâu .
Đặng Tùng rải xong xuôi thì cười hắc hắc trêu tức Trương Dũng, sau đó lập tức bước đi, không thèm nhìn lại .
_ Anh cũng đi đây, hắc hắc, chiêu của bọn anh chỉ có tác dụng hơn 10s thôi, chú chắc sắp thoát rồi . Vậy nhé, anh đi đây .
Thiên Vũ bỏ lại một câu rồi cũng bước đi ngay lập tức . Thời gian 10s cũng sắp hết rồi, hắn sợ nếu dây dưa thêm chút nữa, Trương Dũng thoát ra được thì nguy to .
Nhìn thấy hai người khuất bóng mà đôi mắt Trương Dũng chỉ trừng trừng mở to . Như muốn khắc ghi hai cái bóng hình chó má này vào tâm khảm .
10s trôi qua nhanh chóng, cuối cùng tác dụng khoá của “ Hoạ Địa Vĩ Lao “ cũng biến mất . Trương Dũng thoát ra được thì cực kỳ bình tĩnh, nhưng trong lòng nộ hoả trào dâng mãnh liệt . Đôi bàn tay siết chặt lại lẩm bẩm .
_ Mịa kiếp, Đặng Tùng – ăn xin mồ côi từ nhỏ . Thiên Vũ – con trai của tướng quân Lê Thiên Bảo . Hừ, hai thằng khốn, tốt lắm, nhớ mặt anh đê . Anh không cho chúng mày sống không bằng chết thì anh không mang họ Trương . Hờ hờ hờ .
………………………………….
_ Ối má ơi, hài chết tao mất, hahahaha . Mày có thấy cái vẻ mặt của nó không ? Lúc chúng ta rời khỏi ấy .
Đặng Tùng ôm vai Thiên Vũ cười đắc ý hỏi .
_ Đúng rồi, vẻ mặt nói sao nhỉ . Ừm, mắt trợn ngược lên, mặt mày tái xanh, miệng mở lớn . Nước miếng chảy ròng ròng . Chẹp, hình như hơi giống chó dại nhểy hahahah .
Thiên Vũ ngay lập tức hưởng ứng, hắn cũng chả ưa cái tên Trương Dũng này lắm .
_ Đúng, đúng, tao nghĩ hắn mà không bị khoá chắc cẩu xực tụi mình luôn quá .
_ Ừ nhểy . À mai anh em mình đi chích ngừa đi .
_ Hả ? Để làm gì ?
_ Thì phòng chó cắn đó .
Thiên Vũ nhún vai giải thích, khuôn mặt cực kỳ khoa trương, ý là “ chậc, hôm nay chọc chó dại thì phải đề phòng chứ, nếu không bị chó cắn thì sao, nó là cho dại nha “ .
_ Ừ nhỉ, cảm ơn huynh đệ nhắc ta, muahahahaha .
Hai tên mất dạy, kẻ tung người hứng vừa đi vừa chém gió rất hứng thú . Nhưng khi hai người đi vào khu rừng sau trường . Để mà tập trung với đám Ngọc Tú thì đột nhiên thấy một người đứng chắn trước đường đi của bọn hắn .
Chưa kịp hỏi hay gì cả thì người này lên tiếng quát :
_ Đường này do tao mở, cây này do tao trồng . Tụi mày muốn đi qua thì phải ………….
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Được rồi, lão già . Ý lão là phải để lại tiền bạc tư trang chứ gì ? Câu này ta quen lắm rồi .
Thiên Vũ xua xua tay cười nói .
Lúc hắn và Đặng Tùng vừa nghe tiếng quát to như sấm thì trong lòng cũng run sợ một lúc . Nhưng khi thấy người quát câu đó chính là một lão nông dân mặt mũi hiền lành, vác một cây cuốc trên vai thì hai người bọn hắn mới nghĩ đây chính là đùa .
Một lão già trông có vẻ hiền lành như thế thì làm sao đi ăn cướp cho được chứ nhỉ .
_ Nhóc, không biết kính già yêu trẻ . Thôi nói chung là các ngươi giao tiền ra đây, lão sẽ không cho các cháu phải chịu đau khổ đâu .
Lão nông dân trước mặt tỏ vẻ người già, giáo huấn hai tên nhóc con mất dạy này mấy câu . Cũng không quên bảo bọn chúng giao tiền .
_ À, lão ơi về nhà bồng cháu đi . Lão tính cướp chúng cháu như nào ? Với cây cuốc này ấy hả . Bọn cháu biết võ đó nhé .
Đặng Tùng nghe thế cũng tiến lên hứng thú sờ sờ cây cuốc sau lưng lão già, tỏ vẻ xem xét cái cuốc này có phải thần khí không .
_ Ồ, biết võ cơ à ? Võ thế nào hả các cháu ?
Lão nông dân nghe thế thì cười hỏi . Trong lòng lão cũng cảm giác hai tên nhóc này công nhận gan to bằng trời . Lão xưa giờ không cướp thì thôi, hễ mà đã cướp thì chắc chắn là “ giết người diệt khẩu “ . Không giao tiền thì thôi còn dám chạy chọc lão nữa cơ, cái này gọi là ngu hay là “ nghé con không sợ cọp “ nhỉ .
_ Võ công cháu cao thật mà, hehe, nói cho ông biết . Hôm nay cháu đã là Võ Tướng rồi đó, cả thằng này cũng thế . Mà ông có biết tu vi được chia như nào không thế ?
Đặng Tùng hứng thú sờ sờ cây cuốc rồi khoe khoang, nhờ trợ giúp của Lâm Quân mà cả đám bọn hắn đều đã lên cấp Võ Tướng . Đúng là trong lòng có chút đắc ý thật .
_ Vậy ta so tài thử nhé . Hồi trước lão cũng tập võ .
Lão nông dân nghe thế thì nụ cười trên mặt càng đậm, vừa cười vừa đưa ra lời đề nghị .
_ Ơ, lão nói thật không đó ?
Cả Đặng Tùng và Thiên Vũ đều ngớ mặt ra, bọn hắn vì cảm giác trên người lão già này không có chút khí thế nào nên mới dám ngả ngớn như thế . Không ngờ lão này còn tập võ cơ, nhưng mà cho dù tập thì cũng có cảm giác mới phải chứ .
_ Chuẩn . Xem chiêu .
Lão nông dân nói dứt lời thì một áp lực cực lớn toả ra từ người lão . Ép hai người Đặng Tùng văng ra xa .
_ Sặc, thì ra ……….
Thiên Vũ vừa đứng vững chân thì vội vàng hô lên . Nhưng chưa kịp nói hết câu thì cây cuốc lão nông dân cầm đã lao thẳng tới mặt hắn .
Thiên Vũ thấy thế cũng biết đụng phải tấm thép rồi, vội vàng vận dụng thân pháp Lăng Ba Vi Bộ tới mức cực hạn tránh ra bên cạnh .
Ý đồ là thế nhưng chỉ kịp bước vài bước chân thì cây cuốc đầy bùn đất đã đập thẳng vào trán Thiên Vũ. Hắn chỉ cảm giác như có một cơn đau thấu trym, à nhầm, thấu tim truyền thẳng từ đầu lan ra khắp cả người .
_ Ầm .
Thiên Vũ như một bao cát bị đập bay, lăn lộn nằm trên đất mà không tài nào đứng dậy dược nữa .
One hit, one kill . Hiệp một đã kết thúc nhanh như điện quang hoả thạch với phần thưởng thuộc về lão nông dân có vẻ già yếu hiền lành .
_ Nhóc con, tiếp chiêu .
Lão nông dân không thèm nhìn Thiên Vũ nằm như c hó trên mặt đất . Cây cuốc chuyển hướng đánh về phía Đặng Tùng vẫn còn đứng ngu ngơ ngay đằng kia .
_ Mẹ kiếp lão già . Thích thì chiều .
Đặng Tùng thấy thế thì hét to . Vội vàng vận dụng chiêu thức phòng thủ của Thiếu Lâm phái .
_ Kim Cương Bất Hoại Thể .
Đặng Tùng hét lên một tiếng rồi vận nguyên khí, chỉ thấy một tầng giáp màu vàng ngay lập tức nổi lên trên toàn bộ cơ thể của hắn . Bộ áp giáp này nhìn cực kỳ sáng lạng, như có một tầng phật huy che phủ trên nó .
_ Phụt .
Cây cuốc của lão nông dân ngay lập tức đập vào bụng của Đặng Tùng làm hắn phun ra một vòi máu . Tuy có hơi đau nhưng vẫn chưa bị đập bay như Thiên Vũ . Đây đã là uy lực đã bị giảm một nửa rồi .
_ Nhóc con, tốt lắm, tiếp chiêu .
Lão nông dân thấy đánh không văng được Đặng Tùng thì hứng thú quát . Đúng là lão chỉ sử dụng một phần trăm sức mạnh nhưng một tên nhóc mới Võ Tướng có thể đỡ thì cũng ngoài ý muốn nha . Cái chiêu thức thằng nhóc này thi triển cũng làm lão có hứng thú nồng đậm . Chiêu này làm sát thương của lão giảm một nửa thì phải .
_ Lão già, đừng vội mừng . Xem đây …….
Đặng Tùng chưa để lão nông dân lao lên trước thì đã “ tiên phát chế nhân “, hắn hiểu là lão già này hắn đánh không lại . Nhưng Lâm Quân cũng đã từng nói “ khi đánh nhau với người ta, nó đấm mày hai đấm thì mày cũng phải đấm nó được một đấm “ . Cho dù hắn không tổn thương được lão này nhưng cũng không để lão dễ chịu được .
_ Đại Lực Kim Cương Chưởng .
Đặng Tùng nhảy lên, hai tay chắp lại với nhau . Truyền hết nguyên khí bao phủ lên hai tay của hắn . Chỉ thấy từng tầng kim quang hiện lên bao phủ toàn bộ đôi bàn tay của hắn, từ đó toả ra một áp lực khá lớn . Có thể nói nếu như lão nông dân thực sự là người bình thường thì một chiêu này cũng làm lão chết tươi .
Nhưng thực sự là lão nông dân này không phải người bình thường . Lão chỉ mỉm cười lắc mình một phát . Lập tức lão biến mất ngay tại chỗ . Chiêu thức của Đặng Tùng đánh vào khoảng đất trống .
_ Ầm, oanh oanh .
Một tiếng nổ cực lớn vang lên, chiêu thức của Đặng Tùng mạnh tới nổi đã đục một cái hố sâu tầm 1m trên mặt đất . Làm một số cây cối gần đó bật cả gốc, một số động vật côn trùng lúc nãy còn kêu chít chit nằm ngửa bụng ngay tắp lự .
Đặng Tùng khi phát ra chiêu thức thì cũng khá hài lòng . Đúng là hôm nay mạnh hơn hẳn mọi ngày . Trong lòng hắn thầm nghĩ thể nào lão già này cũng chật vật đây .
Nhưng tiếc là hắn lại sai lầm rồi . Bởi vì khi khói bụi tán đi thì hắn phát hiện lão nông dân đã biến mất . Đúng, chính là biến mất . Trong cái hố không có bất cứ một thứ gì cả .
_ Người đâu rồi ? Không lẽ ta hoa mắt .
Đặng Tùng lên tiếng tự hỏi . Chiêu này là chiêu mạnh nhất của hắn rồi, cho dù là Võ Thánh thì chắc cũng không thể nào biến mất như thế được . Cùng lắm là đỡ đòn thôi .
Nhưng chưa kịp thắc mắc bao lâu thì một giọng nói lười biếng vang lên sau lưng hắn .
_ Nhóc, chiêu cũng khá được đó chứ . Nếu ta mà là người thường chắc teo cmnr .
Khi quay lại nhìn thì chỉ thấy lão nông dân đang ngồi trên một hòn đá . Cây cuốc vác trên vai, trong miệng còn ngậm một cỏng cỏ nhìn Đặng Tùng như trêu tức .
Đặng Tùng thấy thế thì lập tức máu lên lão . Lao thẳng tới chỗ lão nông dân ngồi, phát ra chiêu thức tiếp theo .
_ Xem chiêu, Vi Đà Chưởng .
Lần này lão nông dân tránh tiếp .
_ Xem chiêu, La Hán Chưởng .
Tiếp tục biến mất .
_ Xem chiêu, Như Lai Thần Chưởng .
Tiếp tục tránh ra .
……………………………
Đặng Tùng thi triển ra tất cả tuyệt học mà hắn đã học từ Lâm Quân và Huyền Nạn trong 3 năm qua . Nhưng tiếc là ngay cả chéo áo của người ta cũng không có chạm vào được . Đặng Tùng thì thi triển cực kỳ tốn sức nhưng lão nông dân thì lại rất khí định thần nhàn, né chiêu của hắn cứ như đi dạo .
Sau cùng, vì quá chán nản, Đặng Tùng nằm trên đất thở hồng hộc, trong lòng thầm thề không bao giờ đánh với lão này nữa . Lần sau gặp cứ giao ra tiền bạc tư trang là ok rồi . Cùng lắm cho lão cướp sắc luôn cũng được . Dù sao thì cái cảm giác buồn bực này hắn cũng không muốn lặp lại thêm một lần nào nữa .
_ Sao ? Nhóc mệt rồi à ? Đánh tiếp đi chứ . Hắc hắc hắc .
Lão nông dân ngồi trên tảng đá thấy Đặng Tùng bỏ cuộc thì cười hắc hắc hỏi . Thực sự là hôm nay lão cũng hơi có chút gọi là chấn động . Bởi vì những chiêu thức thằng nhóc này thi triển chiêu nào cũng cực kỳ tinh diệu . Nếu như hai người ngang cấp thì chắc chắn lão cắp đít chạy được bao xa thì chạy .
_ Lão già, ông cướp gì thì cướp đi . Mẹ kiếp ta không đánh nữa .
Đặng Tùng nằm dưới đất buồn bực nói .
Lão nông dân nghe thế thì ngẩn ra, đúng là lúc nãy lão đi kiếm người lão bảo vệ nhưng khi đi qua đây, nhìn thấy hai đứa nhóc này thì cái bệnh thích đi cướp của lão lại trỗi dậy . Nhất thời ngứa tay mới lao ra, vừa cướp ít tiền tiêu vặt vừa luyện tay luôn thể .
Nhưng sau khi đánh với Đặng Tùng xong thì lão lập tức sinh ra cảm giác ái tài nồng đậm . Trong cuộc đời của lão, người bằng tuổi mà xuất sắc như Đặng Tùng thì cũng không có mấy . Mấy tên nhóc như này phải đem về HaNoi giao cho đại ca bổi dưỡng mới được, nhất định sau này sẽ là rường cột của quốc gia .
Nghĩ đến đây, lão nông dân nở một nụ cười tự cho là hiền lành nói :
_ Nhóc con, ngươi có muốn theo ta không ?
_ Theo lão ? Theo làm gì ? Đừng nói là đi cướp chứ .
Đặng Tùng ngạc nhiên hỏi, sao tự nhiên lão già lại cười hiền hoà với hắn vậy nhỉ .
_ Không, không phải ăn cướp . Ngươi có muốn trở nên mạnh mẽ không ?
Lão nông dân xua xua tay cười hỏi .
Tới bây giờ thì Đặng Tùng cũng hiểu ra một chút . Thật không ngờ anh mày quá mạnh mẽ, làm lão già như này cũng phải động lòng . Chậc, anh đúng là thiên tài mà . Hahaha . Tự sướng là thế nhưng Đặng Tùng vẫn hỏi lại :
_ Mạnh mẽ ? Lão muốn nhận ta làm đệ tử ?
_ Không . Ta sẽ giao ngươi cho huynh đệ của ta, ta nghĩ hắn chắc chắn sẽ thích ngươi . Sở học của hắn với ngươi tương tự nhau . Còn của ta với ngươi thì không giống .
_ Vậy sở học của lão là gì ?
_ Ừm, hèm hèm . Chính là bắn cung .
p/s : chẵn 150 rồi anh em vỗ tay khích lệ phát nào
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Bắn cung ?
Đặng Tùng nghe thế thì lập tức ngạc nhiên . Cung chính là vũ khí ít người dùng nhất ở Đại Địa Cầu . Người tập võ ở đây đa phần chỉ đều dùng những vũ khí cận chiến như kiếm hoặc đao . Cho dù có dùng cung thì chắc chắn là phải thêm những vũ khí phụ khác như dao găm hoặc là đoản đao .
Nhưng cho dù là như thế thì hầu hết họ đều xem cung tên như một thủ đoạn sát thương tầm xa của mình, không ai coi cung như sở học chính thức cả . Cùng lắm chỉ là một thủ đoạn thêm vào thôi .
_ Chắc ngươi ngạc nhiên lắm chứ gì ? Ừm mà không sao, đúng là bọn trẻ nhìn cái gì chỉ đều nhìn một hướng . Ai nói với nhóc cung không thể thành sở học chính thức được .
Lão nông dân không chút phật lòng, mỉm cười nói .
_ Ừm, ta sẽ nhớ kĩ . Đúng là không ai bảo cung không thành sở học được . Ta cũng có một thằng bạn sử dụng một loại vũ khí tương tự cung . Ừm, mà loại vũ khí đó cực kỳ bá đạo .
Đặng Tùng nhớ tới Lâm Quân chợt buột miệng nói . Về bản chất thì súng cũng tương tự như cung, đều là vũ khí có thể sát thương tầm xa cả . Nhưng mà súng còn mạnh hơn cung nhiều .
Lão nông dân nghe thế thì suy tư trong lòng, sau một lát . Như nhớ ra điều gì đó lão hỏi lại Đặng Tùng :
_ Hửm, vũ khí tương tự ? Có phải là một cục sắt cực lớn có 6 lỗ nhỏ không ?
_ Ừ, cái đó là súng khoả thân . Mà sao lão biết vậy ?
Lão nông dân vuốt cằm nói :
_ Ta đến đây là để tìm hắn . Ừm ta cũng khá có hứng thú với hắn đây .
_ Lão ? Tìm hắn làm gì ?
Đặng Tùng nghe thế mặt mũi ngay lập tức tối sầm . Nhảy qua bên cạnh, hai tay cho vào trong người như lục tìm một thứ gì đó . Hắn nhớ, lần trước Lê Thiếu Phong chính là vì những thứ đó nên mới muốn tóm Lâm Quân . Hắn nghi ngờ lão già này cũng có cùng mục đích như thế .
Lão nông dân thấy Đặng Tùng căng thẳng thế thì cũng hiểu ra, nhưng chỉ cười khổ nói :
_ Yên tâm, ta chỉ xem hắn có đủ khả năng làm đệ tử của ta không thôi . Ừm, cung và cục sắt của hắn tương tự nhau .
_ Đừng chém gió . Thật ra lão là ai ?
Đặng Tùng nghe lão già này giải thích thì lập tức không tin . Đùa gì chứ, một lão già mạnh như thế đi tới đây chỉ có một mục đích cỏn con đó thôi sao . Tìm đệ tử hả, Đặng Tùng ngẫm nghĩ nếu như lão ban bố tin này ra ngoài thì sẽ không biết có bao nhiêu người tìm lão tự nguyện nhận làm đệ tử bê cơm rót nước chứ .
Vừa nói Đặng Tùng vừa cho tay vào người, lục tìm quả boom mà Lâm Quân đã đưa cho hắn lúc trước . Cái này là vũ khí mà khi nguy hiểm hắn mới sử dụng .
_ Nhóc con, bỏ ngay cái thứ tròn tròn như quả dưa gang xuống đi, nó không tổn thương ta được đâu .
Lão nông dân nhận ra tất cả, lắc đầu khuyên Đặng Tùng không nên làm điều vô ích .
Đặng Tùng nghe thế thì có chút ngoài ý muốn . Hắn móc một quả boom từ trong người ra hừ lạnh nói :
_ Hừ, lão già . Biết cái này là cái gì không ? Đây chính là boom, một thứ gây sát thương không bao nhiêu nhưng có tác dụng đặc cmn biệt . Ừm, cho dù là võ thánh cũng đừng hòng thoát được . Nếu dính một ít khói từ nó thoát ra thì trong vòng 1 tuần lão phải kiếm bán nam bán nữ giao hợp . Nếu không kinh mạch toàn thân bạo liệt mà chết .
Quả boom thực chất chỉ là quả boom bình thường nhưng vì nó quá khác lạ nên chắc lão nông dân này cũng chả biết . Nghĩ thế Đặng Tùng mới chém gió để đe doạ như này .
_ Nhóc ta không đùa đâu . Hừ, còn nhỏ không học hành mà chỉ biết ba cái thứ vớ vẩn . Nếu nói thêm một câu ta lập tức cắt lưỡi ngươi .
Lão nông dân nghe 4 chữ “ bán nam bán nữ “ thì có vẻ không vui, mặt mũi lạnh lùng nói .
_ Cắt thì cắt đê, dmm, lão có dám để lại tên họ không ? Nếu không thì tốt nhất đi về dưỡng lão đi . Giao hợp mẫu thân, Võ Thánh đi ăn cướp mà không dám để lại tên họ thì nhục quá .
Đặng Tùng nghe thế thì càng mắng hăng tiết vịt, tỏ vẻ không sợ trời không sợ đất . Hắn cũng biết nếu lão già này ra tay thật thì ngày hôm nay hắn với Thiên Vũ phải lên bàn thờ ăn xôi rồi . Nhưng dù gì cũng phải chửi đã cái miệng mới được . Ít nhất khi qua bên kia hắn có thể nói với lũ tiểu quỷ rằng “ thấy không ? ka dám chửi cả Võ Thánh cơ đấy, các chú có ai dũng cảm như anh không ? “ .
Lão nông dân nghe Đặng Tùng chửi xong thì mặt mũi ngay lập tức đen như đít nồi, khuôn mặt hiền lành bỗng chốc trở nên bừng bừng sát khí . Từ khi xuất đạo tới bây giờ, chưa có thằng nào dám chỉ thẳng mặt lão mà mắng nặng như thế . Cho dù là đám Tung Quốc khi ở trước mặt lão cũng phải kiên nể vài phần .
Nén dục vọng muốn dạy cho thằng nhóc trước mặt này một bài học, lão nông dân nghiến răng nói :
_ Lão hủ Võ Tinh Cung, một trong “ Thập Nhất Tinh “, lão hủ đứng hàng thứ 4, biệt danh Thần Tiễn Phi Thiên Miêu .
_ Nha, thì ra ngài là ………….
Đặng Tùng nghe thế thì ngẩn cả người, khuôn mặt dại ra . Thập Nhất Tinh chính là truyền thuyết vang dội nhất của Việt Quốc . Không ai mà không biết, cũng không ai mà không hiểu . Nghe nói trong truyền thuyết chính 11 con người này đã đem lại hoà bình cho Việt Quốc . Thật không ngờ ngày hôm nay hắn lại có thể tận mắt nhìn thấy một người nổi tiếng như này .
_ Nhóc con, ngươi biết ta thì coi như ngươi không ngu lắm .
Lão nông dân, hay chính xác hơn là Võ Tinh Cung lúc này cực kỳ đắc ý . Lâu lắm chưa ra ngoài nhưng không ngờ vẫn còn có người nhớ tới bọn lão . Cứ nhìn vẻ mặt này của thằng nhóc thì biết .
_ Mà, không đúng . Trong truyền thuyết Phi Thiên Miêu chính là một lãng tử anh tuấn phong trần, mái tóc màu tím tung bay trong gió . Làm sao có thể già như lão được, lão đừng có sỉ nhục thần tượng của ta . Thêm nữa nghe nói Phi Thiên Miêu luôn đeo một cái mặt nạ đầu mèo, một bên đen một bên trắng . Tay cầm Thiên Miêu Cung nức tiếng thiên hạ . Trông lão đâu có giống thần tượng của ta . Đừng có chém gió ở đây .
Đặng Tùng ngay lập tức phản bác lại . Cho dù lão già này sử dụng cung, cho dù lão già này có mạnh thì cũng không phải Phi Thiên Miêu trong nhận thức của hắn . Thần tượng của hắn chính là phải như lãng tử anh tuấn chứ không phải một lão nông dân lấm lem bùn đất như thế này .
Vừa nghe Đặng Tùng nói thế thì lập tức Võ Tinh Cung ngẩn ra, đúng là lão đang hoá trang để mà tiện cho việc ẩn danh . Không nghĩ tới thằng nhóc này lại cho là không phải hàng thật . Bộ khuôn mặt thật của lão không đẹp bằng đeo mặt nạ sao . Chậc chậc, hồi xưa có biết bao cô gái muốn xem mà lão cũng không cho xem chứ đừng nói là …….
Võ Tinh Cung cảm khái trong lòng một lát rồi cười nói :
_ Vậy được, nhóc xem đây .
Vừa nói dứt lời thì một ánh sáng màu tím toát ra từ người Võ Tinh Cung, làm cho Đặng Tùng phải nhắm tịt mắt lại .
Sau khi ánh sáng tím dần dần biến mất thì Đặng Tùng mới mở mắt ra, vừa nhìn thấy những gì ở trước mặt mình thì Đặng Tùng trân trối há hốc mồm vì quá kinh ngạc .
Chỉ thấy trước mặt lão nông dân Võ Tinh Cung đã biến mất, thay vào đó là một người trung niên anh tuấn bất phàm với mái tóc màu tím tung bay trong gió . Người trung niên này mặc một bộ chiến giáp màu tím sậm, hai bên cầu vai có hai cái đầu mèo . Một bên ngực phải của chiến giáp điêu khắc hình một con mèo và 10 động vật vây xung quanh . Còn bên ngực trái đeo các huân chương cao quý nhất của Việt Quốc . Huân chương dũng cảm, huân chương độc lập, ……..và cao quý nhất là huân chương Sao Vàng .
Đằng sau bộ chiến giáp chính là một ống tên có 9 mũi tên màu tím . Bên hông của bộ chiến giáp còn có một cây đoản đao dài chừng 4 tấc .
Đặng Tùng nhìn bộ chiến giáp mà Võ Tinh Cung đang mặc tới lác cả mắt, hắn không tin tưởng trên đời này lại có một bộ đồ đẹp như thế này . Đúng là cả một nghệ thuật .
_ Này nhóc, nhìn đủ chưa ?
Võ Tinh Cung thấy thằng nhóc này nhìn với vẻ hâm mộ thì cũng có cảm giác hài lòng . Nhưng sau khi thấy thằng này càng nhìn càng đắm đuối, càng chảy nhiều nước miếng thì lão vội nói . Lão sợ thằng này mất nước mà chết quá .
Đặng Tùng nghe thế thì giật mình tỉnh lại, nhưng trong lòng lại mừng rỡ không thôi . Hắn nói giao ta cho huynh đệ hắn . Thế không phải là giao cho một trong “ thập nhất tinh “ sao . Chuẩn, lần này anh trúng lớn cmnr .
Vừa nghĩ tới điều này thì ánh mắt Đặng Tùng nhìn Võ Tinh Cung đã đổi khác rất nhiều, trong ánh mắt cực nhiều lửa nóng . Hắn vội vàng nói :
_ Sư thúc à, ngài tha thứ cho sự lỗ mãng lúc nãy của con . Con chỉ là một tên ăn mày lúc nhỏ không được cha mẹ dạy dỗ nên nói chuyện không lọt tai . Mong sư thúc ngài đại nhân đại lượng bỏ quá cho con .
_ Ngay bây giờ con sẽ cúc cung tận tuỵ mang ngài đi gặp Lâm Quân . Ừm, hắn chính là người sử dụng cục sắt như ngài nói . Bảo đảm ngài sẽ cực kỳ hài lòng về hắn .
_ Mời ngài đi theo con .
Vừa dứt lời thì Đặng Tùng bước tới, nâng Thiên Vũ nằm nãy giờ giữa mặt đất dậy . Sau đó vác hắn lên vai vội vàng bước đi . Trong lòng chỉ muốn tìm được Lâm Quân để mà lão này thu Lâm Quân làm đồ đệ . Nếu là như thế thì chẳng phải thằng bạn thân như hắn cũng được thơm lây sao .
Còn tư chất của Lâm Quân thì hắn cực rõ, thằng này chính là siêu cấp quái thai . Vốn không nên xuất hiện ở trên đời . Chắc chắn là lão già này sẽ thu hắn làm đồ đệ thôi .
Võ Tinh Cung thấy Đặng Tùng vội vàng đi như bay thế thì trong lòng cười khổ, thằng nhóc này thật sự thú vị . Tức là chửi mà khi vui thì lại nịnh nọt . Chậc giống lục đệ thật . Lão nghĩ thế rồi lập tức đi theo, vừa đi vừa nói :
_ Này nhóc, đợi ta với . ……..
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg