Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #151  
Old 02-06-2008, 10:51 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 150


Hào kiệt khôn qua ải má hồng

Vi Tiểu Bảo và Trần Viên Viên vừa nghe thanh âm Ngô Tam Quế sắc mặt đã tái mét, cắt không còn giá»t máu. Còn vị lão tăng vẫn thản nhiên tá»±a hồ không nghe thấy gì. Có Ä‘iá»u trong khóe mắt lão đột nhiên vá»t ra những tia hàn quang khá»§ng khiếp.
Bất thình lình ánh bạch quang lấp loáng. "Vèo vèo" mấy tiếng vang lên, lưỡi kiếm rung động cắt đứt rèm cá»­a. Thanh trưá»ng kiếm vung ra đằng sau hất tấm rèm Ä‘i.
Ngô Tam Quế xuất hiện thù lù đứng trước cá»­a, miệng cưá»i khành khạch.
Hai tên vệ sĩ đi hai bên thu kiếm tra vào vỠđánh "cách" một tiếng.
Tiếp theo những tiếng ầm ầm vang lên. Tưá»ng bốn mặt Ä‘á»u bị những cây thiết trùy thật lá»›n phá vỡ. Gá»— vụn cùng cát bụi bay lên mù mịt. Bốn mặt Ä‘á»u thá»§ng ra má»™t lá»— lá»›n để lá»™ thân hình mưá»i mấy tên vệ sÄ©. Kẻ dương cung lắp tên, ngưá»i cầm gươm lá»›n dáo dài. Äầu mÅ©i tên cùng ngá»n dáo Ä‘á»u xoay vào trong nhà. Xem chừng chỉ còn chá» Ngô Tam Quế hạ lệnh má»™t tiếng là cả ba ngưá»i trong phòng Ä‘á»u bị tên bắn dáo đâm, trong khoảnh khắc há» sẽ biến thành những đống thịt nát nhừ.
Ngô Tam Quế lớn tiếng quát:
- Viên Viên! Nàng ra đi! Trần Viên Viên ngần ngừ một chút rồi khoa chân bước. Nhưng nàng dừng lại ngay, lắc đầu đáp:
- Tiện thiếp không ra nữa.
Nàng quay lại bảo Vi Tiểu Bảo:
- Tiểu Bảo! Vụ này không liên quan gì tá»›i ngươi. Ngươi hãy ra Ä‘i để khá»i chết oan.
Vi Tiểu Bảo đâm liá»u lá»›n tiếng thóa mạ:
- Lão gia không ra đâu. Con mẹ nó! Ngươi có giá»i thì giết cả lão gia Ä‘i! Nhà sư già lắc đầu lên tiếng:
- Cả hai ngưá»i ra hết Ä‘i. Lão tăng đáng lẽ đã chết từ hai chục năm vá» trước.
Trần Viên Viên nắm lấy tay lão:
- Không, không! Tiện thiếp cùng chết với hòa thượng.
Vi Tiểu Bảo lại lớn tiếng:
- A Di còn có lòng nghĩa khí, chẳng lẽ Vi Tiểu Bảo này lại là kẻ tham sinh úy tử? A Di! Diệt nhi cùng chết với A Di một chỗ.
Ngô Tam Quế tức giận như ngưá»i phát Ä‘iên. Hắn giÆ¡ tay lên quát:
- Vi Tiểu Bảo! Ngươi cùng tên phản tặc âm mưu toan làm Ä‘iá»u đại nghịch. Ta giết ngươi rồi tâu lên Hoàng thượng là có công chứ không phải tá»™i.
Lão quay sang giục Trần Viên Viên:
- Viên Viên! Sao nàng hồ đồ thế? Có ra ngay không?
Trần Viên Viên lắc đầu.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Có gì mà phản tặc vá»›i đại nghịch? Ta biết lão muốn vu oan cho ngưá»i ngay.
Ngô Tam Quế tức giận đến cùng cá»±c, cưá»i gằn nói:
- Thằng nhãi kia! Ta xem chừng ngươi chưa hiểu lão sư già này là ai. Hắn bưng mắt ngươi thì ngươi chết xuống Quá»· môn quan cÅ©ng chẳng biết chết vá» tay ngưá»i nào?
Nhà sư già lớn tiếng:
- Lão phu Ä‘i không đổi há», ngồi chẳng đổi tên. Phụng thiên vương Lý Tá»± Thành chính là lão.
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi há»i:
- Các ha....các hạ là Lý Tự Thành ư?
Nhà sư già đáp:
- Äúng thế! Tiểu huynh đệ! Tiểu huynh đệ ra Ä‘i. Bậc đại trượng phu mình làm mình chịu. Lý má»— trải qua trăm trận, sống quá bảy chục tuổi rồi, không muốn để má»™t tên quan Thát Äát nhá» bé chết theo.
Bỗng nghe Ngô Tam Quế tức giận gầm lên.
Bóng trắng lấp loáng. Má»™t ngưá»i từ trên xà nhà nhảy xuống nhằm đỉnh đầu Ngô Tam Quế đánh tá»›i.
Bốn tên vệ sÄ© đứng phía sau hắn liá»n tuốt kiếm đâm vào bóng trắng.
Bóng trắng phất tay một cái, một luồng kình phong xô ra hất cả bốn tên lùi lại. Tiếp theo bóng trắng vung chưởng đánh vào sau lưng Ngô Tam Quế.
Ngô Tam Quế đứng không vững, té nhào vào trong phòng.
Ngưá»i kia như bóng theo hình nhảy xổ tá»›i. Vung tay trái lên đánh trúng bả vai Ngô Tam Quế.
Ngô Tam Quế rên lên một tiếng rồi ngồi phệt xuống đất.
Ngưá»i kia đặt tay lên Thiên linh cái Ngô Tam Quế rồi đảo mắt nhìn vệ sÄ© bốn mặt quát:
- Các ngươi bắn Ä‘i! Diá»…n biến xảy ra đột ngá»™t. Bá»n vệ sÄ© kinh hãi đến thá»™n mặt ra. Chúng thấy Vương gia đã lá»t vào tay địch, khi nào còn dám vá»ng động?
Vi Tiểu Bảo bỗng reo lên:
- Sư phụ! Sư phụ! Nguyên ngưá»i từ trên xà nhà nhảy xuống kiá»m chế Ngô Tam Quế chính là Cá»­u Nạn.
Lúc Vi Tiểu Bảo đến Tam Thánh Am, Cửu Nạn đã ngấm ngầm theo dõi rồi ẩn trên xà nhà.
Hàng ngàn vệ sÄ© Bình Tây Vương phá»§ kéo đến bao vây Tam Thánh Am. Bá»n Mã Ngạn Siêu canh gác ở ngoài am không dám động thá»§ má»™t cách mạo muá»™i Ä‘á»u tránh ra xa.
Cá»­u Nạn thi triển khinh công tuyệt đỉnh thu hình trên xà nhà, bá»n vệ sÄ© chưa phát giác.
Cá»­u Nạn trừng mắt nhìn Lý Tá»± Thành nghiêm nghị há»i:
- Ngươi đúng là Lý Tá»± Thành thật ư? Ta nghe nói ngươi đã bị ngưá»i hạ sát trên núi Cá»­u Cung, té ra ngươi vẫn còn sống cho tá»›i ngày nay?
Lý Tự Thành gật đầu.
Cá»­u Nạn lại há»i:
- A Kha là con ngươi và Viên Viên phải không?
Lý Tự Thành buông tiếng thở dài đưa mắt nhìn Trần viên Viên rồi gật đầu.
Ngô Tam Quế tức giận há»i:
- Äáng lẽ ta phải bíêt trước rồi má»›i phải. Chỉ có quân nghịch tặc má»›i sinh con như vậy...
Cửu Nạn đá vào vai Ngô Tam Quế quát mắng:
- Cả hai tên Ä‘á»u là nghịch tặc, chẳng ai kém ai.
Lý Tá»± Thành giÆ¡ cây thiá»n trượng lên đập mạnh xuống ná»n nhà đánh •chát• má»™t tiếng. Lập tức viên gạch xanh vỡ làm mấy mảnh. Lão quát:
- Con tiện ni kia là hạng ngưá»i nào mà dám ăn nói hồ đồ như vậy?
Vi Tiểu Bảo thất sư phụ đến thì phấn khởi tinh thần. Tuy Lý Tự Thành khí thế dũng mãnh gã cũng chẳng sợ chút nào, lớn tiếng quát:
- Lão lá»›n mật đến thế nào mà dám xung chàng vá»›i sư phụ ta? Hay là lão không muốn sống nữa? Lão vốn là má»™t tên nghịch thần phản loạn. Trước nay sư phụ ta đã nói câu gì Ä‘á»u là sá»± thá»±c.
Bá»—ng nghe mấy tiếng "vù vù" vang lên. Ba cây trưá»ng mâu ở ngoài cá»­a sổ liệng vào nhằm đâm Cá»­u Nạn sư thái.
Cá»­u Nạn khẽ quay đầu lại, phất tay áo bào má»™t cái cuốn lấy hai mÅ©i trưá»ng mâu rồi liệng trở ra. Tay bà đón lấy ngá»n trưá»ng mâu thứ ba.
Bên ngoài cửa sổ hai tiếng rú vang lên:
- Úi chao! Hai tên vệ sÄ© bị ngá»n trưá»ng mâu đâm trúng ngá»±c chết ngay lập tức.
MÅ©i trưá»ng mâu thứ ba đã chÄ©a vào lưng Ngô Tam Quế. Cá»­u Nạn chỉ khẽ đâm má»™t cái là tên đại Hán gian phải rồi Ä‘á»i.
Ngô Tam Quế quát thủ hạ:
- Các ngươi không được vá»ng động, hãy lui vá» phía sau mưá»i bước.
Bá»n vệ si đồng thanh đáp:
- Dạ! Dạ! Rồi hấp tất lùi lại mấy bước.
Cá»­u Nạn cưá»i lạt nói:
- Bữa nay thật khéo sắp đặt. Trong gian thiá»n phòng nhá» bé này tụ há»™i má»™t tên đệ nhất phản tặc cổ kim chưa từng có, và má»™t tên đệ nhất đại Hán gian từ trước tá»›i nay.
Vi Tiểu Bảo nói theo:
- Còn một vị đệ nhất đại mỹ nhân cổ kim hiếm có và một vị đệ nhất đại cao thủ võ công xưa nay chưa ai bì kịp.
Cá»­u Nạn mặt lạnh như tiá»n cÅ©ng không nhịn được, trên môi thoáng lá»™ nụ cưá»i.
Bà đáp:
- Äệ nhất võ công thì ta không dám. Chỉ có ngươi là tên đệ nhất láu lỉnh, cổ kim không ai bằng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả, Trần Viên Viên cÅ©ng nhếch mép.
Chỉ có Ngô Tam Quế và Lý Tự Thành là mặt trơ như gỗ. Trong lòng hai lão chỉ đang xoay chuyển ý nghĩ tìm kế thoát thân.
Hai ngưá»i này suốt Ä‘á»i thống lÄ©nh đại quân, nổi tiếng là đại kiêu hùng trong thiên hạ. Bình sinh hai lão đã gặp biết bao cÆ¡n nguy hiểm mà gặp hoàn cảnh này cÅ©ng bế tắc không nghÄ© ra được kế sách gì. Trong đầu hai lão xoay chuyển mưá»i mấy kế hoạch mà không thể dùng được.
Lý Tá»± Thành nhìn Cá»­u Nạn lá»›n tiếng há»i:
- Mụ định làm gì đây?
Cá»­u Nạn cưá»i lạt đáp:
- Làm gì ư? Dĩ nhiên ta muốn tự tay giết chết ngươi.
Trần Viên Viên há»i:
- Thưa sư thái! Phải chăng sư thái là sư phụ A Kha?
Cá»­u Nạn cưá»i lạt đáp:
- Con gái ngươi ta đem đi để dạy võ công, nhưng chẳng phải vì lòng tử tế.
Ta muốn y ra tay đâm chết tên đại Hán gian này.
Bà vừa nói vừa chí mũi mâu xuống một chút đâm vào lưng Ngô Tam Quế chừng nửa tấc.
Ngô Tam Quế không nhịn được, "ối" lên một tiếng.
Trần Viên Viên nói:
- Thưa sư thái! Giữa y... và lão nhân gia vốn không quen biết lại không thù oán...
Cá»­u Nạn ngá»­a đầu lên cưá»i khanh khách nói:
- Hắn không thù oán gì với ta ư?
Bà quay lại bảo Vi Tiểu Bảo:
- Tiểu Bảo! Ngươi nói cho mụ biết ta là ai, để tên phản tặc này được chết một cách minh bạch.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Sư phu ta đây chính là Công chúa, con đức Sùng Trinh bệ hạ, Hoàng đế nhà Äại Minh.
Lý Tá»± Thành, Ngô Tam Quế và Trần Viên Viên ba ngưá»i nghe nói Ä‘á»u la lên má»™t tiếng "úi chà!" ra chiá»u rất kinh ngạc.
Lý Tá»± Thành cưá»i ha hả nói:
- Hay lắm! Hay lắm! Ngày trước ta bức tử gia gia ngươi thì ngày nay chết vỠtay ngươi là đáng, còn hơn phải chết vỠtay tên đại Hán gian kia gấp trăm lần.
Lão nói rồi tiến lại hai bước, cắm cây thiá»n trượng xuống đất ngập sâu hÆ¡n má»™t thước. Hai tay lão nắm lấy hai bên vạt áo trước ngá»±c xé roạc má»™t cái để lá»™ đám lông Ä‘en sì trước ngá»±c. Lão cả cưá»i nói:
- Thưa Công chúa! Xin Công chúa động thá»§ Ä‘i. Lý má»— không bị chết vì tay tên đại Hán gian, cÅ©ng không bị chết vì tay quân Thát Äát mà được chấm dứt cuá»™c Ä‘á»i dưới bàn tay cá»§a vị Công chúa nhà Äại Minh là hay lắm rồi, chẳng còn Ä‘iá»u chi oán thán nữa.
Cá»­u Nạn suốt Ä‘á»i căn hận Lý Tá»± Thành thấu xương, bà nghÄ© rằng lão đã chết ở đầu núi Cá»­u Cung tỉnh Hồ Bắc, chính tay mình không được đâm chết kẻ đại thù.
Bữa nay bà thấy lão còn sống ở nhân gian là má»™t Ä‘iá»u vui mừng ngoài sức tưởng tượng. Có Ä‘iá»u lúc này bà thấy lão khẳng khái hào sảng, thản nhiên chịu chết, tuyệt không có ý sợ hãi thì trong lòng không khá»i bá»™i phục cho ngưá»i hào kiệt khí khái.
Bà cất giá»ng lạnh lùng nói:
- Các hạ còn đáng mặt là con ngưá»i hảo hán. Bữa nay bần ni giết chết kẻ thù cá»§a các hạ, rồi sẽ hạ sát các hạ, để các hạ được thấy cừu nhân thụ hình. Như vậy tưởng các hạ có chết cÅ©ng khoan khoái trong lòng.
Lý Tự Thành cả mừng chắp tay nói:
- Äa tạ Công chúa! Tại hạ cảm kích Công chúa vô cùng. Trong Ä‘á»i tại hạ chỉ còn má»™t ý nguyện là được tậm mắt thấy tên đại Hán gian này phải chết chém.
Cá»­u Nạn vùng vẫy giang hồ, những tay đại gian, cá»± khấu chết dưới tay bà không biết bao nhiêu mà kể. Nhưng lúc này bà thấy Ngô Tam Quế rên la dưới mÅ©i trưá»ng mâu, không còn chút sức lá»±c nào để kháng cá»± thì bà lại không muốn đâm má»™t mÅ©i mâu cho hắn chết ngay.
Bà quay sang bảo Lý Tự Thành:
- Bần ni muốn thành toàn tâm nguyện cho các hạ. Vậy các hạ lại mà đâm chết hắn đi.
Lý Tự Thành mừng rỡ đáp:
- Äa tạ Công chúa! Lão cúi xuống nhìn Ngô Tam Quế hô:
- Gian tặc! Cuộc đại chiến ở Nhất Phiến Thạch ngày trước, ta không may thua vỠtay ngươi. bây giỠngươi bị Công chúa bắt mà ta giết ngươi ngay thì ra ta chiếm phần tiện nghi, ngươi có chết cũng không phục.
Lão ngửng đầu lên nhìn Cửu Nạn nói tiếp:
- Công chúa Ä‘iện hạ! Xin Công chúa hãy buông tha tên gian tặc này để hắn cùng tại hạ khai diá»…n cuá»™c tá»· đấu để kẻ sống ngưá»i chết.
Cá»­u Nạn nhấc cây trưá»ng mâu lên đáp:
- Phải đây! Thử xem ai chết vỠtay ai?
Ngô Tam Quế Ä‘ang nằm co ro dưới đất đột nhiên nhảy vá»t lên cướp lấy cây thiá»n trượng quét ngang vào sau lưng Cá»­u Nạn.
Cửu Nạn cất tiếng thóa mạ:
- Quân khốn kiếp ngu xuẩn này! Ngươi định ám toán ta ư?
Tay trái bà xoay cây trưá»ng mâu lại đè cây thiá»n trượng xuống. Bà phát huy ná»™i lá»±c khiến cho cánh tay Ngô Tam Quế bị tê chồn, phải buông cây thiá»n trượng rÆ¡i xuống đất. MÅ©i mâu lại chÄ©a vào cổ há»ng hắn.
Ngô Tam Quế tuy là nhân vật võ dõng, nhưng đứng trước một tay đại cao thủ nội công thâm hậu như Cửu Nạn sư thái thì hắn khác nào đứa trẻ nít, không chống nổi một chiêu.
Ngô Tam Quế sắc mặt xám ngắt, không ngớt lùi lại phía sau.
MÅ©i trưá»ng mâu trong tay Cá»­u Nạn thá»§y chung vẫn chí vào cổ hắn.
Hắn lùi đến tận chân tưá»ng là hết đất.
Lý Tá»± Thành cúi xuống lượm cây thiá»n trượng.
Cá»­u Nạn xoay trưá»ng mâu lại đưa vào tay Ngô Tam Quế rồi nói:
- Hai ngưá»i hãy tá»· đấu má»™t trận công bằng xem sao?
Ngô Tam Quế quát lên:
- Hay lắm! Hắn phóng trưá»ng mâu đâm tá»›i Lý Tá»± Thành.
Lý Tá»± Thành vung trượng lên gạt rồi phản kích má»™t chiêu. Thế là hai ngưá»i khai diá»…n cuá»™c ác đấu trong căn phòng nhá».
Cá»­u Nạn kéo Vi Tiểu Bảo cho gã ẩn vào phía sau bà đỠphòng trưá»ng mâu hoặc thiết trượng có thể đụng tá»›i gã.
Trần Viên Viên lùi lại góc phòng. Sắc mặt lợt lạt, nàng nhắm mắt lại không dám ngó tới hai lão Lý, Ngô chiến đấu. Trong đầu óc nàng hiện lên những hình ảnh ngày trước. Nàng ôn lại những kỷ niệm năm xưa.
- Ta ở trong Hoàng cung nhà Äại Minh, được Sùng Trinh hoàng đế đêm khua tá»›i sá»§ng ái. Hoàng đế khen ta xinh đẹp.
Hôm sau hoàng đế không ra triá»u, ở luôn trong tẩm cung bầu bạn vá»›i ta. Nhà vua bảo ta hát cho ngài nghe, lại tô son Ä‘iểm phấn và vẽ lông mày cho ta. Hoàng đế hứa phong ta làm quí phi rồi sau này sẽ là Hoàng hậu. Ngài còn nói từ nay trở Ä‘i trong Hoàng cung khắp hàng phi tần, quí nhân không ai lá»t vào mắt ngài nữa.
Hoàng đế còn trẻ tuổi, cưá»i rất tươi rồi đột nhiên ngÆ¡ ngẩn phiá»n muá»™n. Ngài là má»™t vị Hoàng đế nhưng trong con mắt ta coi chẳng khác má»™t vị vương tôn công tá»­ nào đó vào chÆ¡i kỹ viện. Trong ba bữa, suốt ngày đêm Hoàng đế không dá»i xa ta ná»­a bước.
Sáng sá»›m hôm thứ tư ta tỉnh giấc trước nhìn thấy ngưá»i gối đầu bên cạnh sắc mặt lợt lạt không còn chút huyết sắc. Hai mắt lõm vào, cặp lông mày nhăn tít lại.
Té ra nhà Vua trong lúc nằm ngá»§ cÅ©ng buồn phiá»n.
Ta tá»± há»i:
- Äây là Hoàng đế ư? Ngài đã làm Hoàng đế mà sao vẫn ưu phiá»n, không khoái lạc?
Hôm ấy ngài lâm triá»u, trưa má»›i trở vào tẩm cung. Sắc mặt ngài càng lợt lạt, cặp lông mày nhăn tít hÆ¡n trước.
Äá»™t nhiên Hoàng đế nổi nóng vá»›i ta, bảo ta làm lỡ đại sá»±. Ngài còn nói Ngài là bậc chân chúa anh minh, không thể để nữ sắc làm u mê thành má»™t vị hôn quân.
Ngài cần sáng suốt để trị nước. Lập tức ngài sai thái giám đưa ta dá»i khá»i Hoàng cung và bảo ta là giống yêu nữ hại nước. Ngài còn nói vì ta ở trong cung ba bữa mà tên phản tặc Lý Tá»± Thành đánh phá ba tòa thành trì.
Rồi nàng lẩm bẩm:
- Trong lòng ta cÅ©ng chẳng lấy gì làm thương tâm cho lắm. Bá»n nam nhân ở Ä‘á»i phần lá»›n Ä‘á»u thế cả. Há»… gặp việc gì không như ý liá»n oán trách đàn bà.
Hoàng đế suốt ngày buồn phiá»n, trong lòng lo sợ không lưá»ng. Ngài sợ con ngưá»i tên gá»i Lý Tá»± Thành.
Ta tá»± há»i:
- Lý Tá»± Thành có chá»— nào khác ngưá»i khiến Hoàng đế phải sợ khiếp vía?
Không hiểu mặt mũi hắn ra sao?
Trần Viên Viên nghÄ© tá»›i đây mở mắt ra nhìn thấy Lý Tá»± Thành Ä‘ang vung cây thiá»n trượng nhằm Ngô Tam Quế đánh tá»›i.
Ngô Tam Quế né tránh rất mau lẹ, thá»§y chung thiá»n trượng không đánh trúng lão được chiêu nào.
Trần Viên Viên lại lẩm bẩm:
- Thân thá»§ y vẫn còn mau lẹ phi thưá»ng. Mấy năm gần đây ngày nào y cÅ©ng luyện võ công, vì... vì y còn muốn làm Hoàng đế, định cất quân đánh Bắc Kinh.
Trần Viên viên ôn lại những gì sau khi ra khá»i Hoàng cung, trở vá» phá»§ Chu quốc trượng.
Má»™t hôm Chu quốc trượng mở đại yến thết khách kêu nàng ra múa hát giúp vui. Äêm hôm ấy Ngô Tam Quế được thấy mặt nàng.
Bây giỠnghĩ lại nàng còn nhớ rõ lắm. Quang cảnh bữa tiệc hiển hiện ra trước mặt nàng.
Dưới ánh đèn lửa, cặp mắt đầy nhục dục của hắn sáng rực lên như lửa cháy hau háu nhìn nàng qua bàn tiệc không chớp.
Thứ nhãn quang này Trần Viên Viên đã được thấy nhiá»u rồi. Ngưá»i đàn ông khi mắt chiếu ra những tia hàn quang như vậy thì chẳng khác gì con dã thú nhìn thấy mồi chá»±c xông vào vồ lấy mà ôm cho chặt, mà cắn xé đối phương.
Nhưng lúc này giữa chốn đông ngưá»i, Ngô Tam Quế chỉ thèm thuồng mà không dám.
Trong đầu nàng bỗng bật ra một ý nghĩ:
- Vừa rồi tên đại quan trẻ nít kia ngó thấy ta cÅ©ng đã lá»™ ra những tia mắt giống hệt như vậy má»›i thá»±c là tức cưá»i. Té ra má»™t thằng nhá» ngó thấy ta cÅ©ng bị nữ sắc làm cho mê hoặc.
Bất giác nàng buông tiếng thở dài, miệng lẩm bẩm:
- Than ôi! Giống đàn ông là thế đó! Từ lão già cho chí thằng trẻ nít cÅ©ng Ä‘á»u má»™t giuá»™c như nhau.
Nàng ngửng đầu lên ngó Vi Tiểu Bảo thì thấy gã nét mặt đầy vẻ hân hoan hứng khởi, chăm chú theo dõi cuộc tranh đấu giữa Lý Tự Thành và Ngô Tam Quế.
Lúc này Ngô Tam Quế Ä‘ang phản công mãnh liệt. Cây trưá»ng mâu trong tay lão phóng ra đâm đối phương liên miên không ngá»›t.
Trần Viên Viên tiếp tục ôn lại màn kịch xảy ra sau bữa tiệc tại phủ Chu quốc trượng:
- Ngô Tam Quế xin Quốc trượng cho đem ta đi. Sau mấy bữa, Hoàng đế phái hắn đến trấn thủ Sơn Hải Quan đỠphòng vệ quân Mãn Châu tiến đánh.
NgỠđâu Lý Tự Thành đánh vào phá Bắc Kinh trước. Sùng Trinh hoàng đế phải chết treo trên núi Môi Sơn.
Bá»n bá»™ hạ cá»§a Lý Tá»± Thành bắt ta Ä‘em dâng cho lão. Lý Tá»± Thành là má»™t hán tá»­ thô hào khiến Sùng Trinh hoàng đế trong giấc ngá»§ mÆ¡ màng cÅ©ng phải khiếp sợ.
Lý Tá»± Thành đánh phá Bắc Kinh, cá»±c kỳ bận rá»™n, cá»±c nhá»c. Biết bao viên đại thần nhà Minh bị hắn giết chết. Vậy mà cứ đêm đến hắn vào bầu bạn vá»›i ta vẫn tá» ra cá»±c kỳ khoan khoái. tiếng cưá»i cá»§a hắn vang động trong phòng. Tiếng ngáy cá»§a hắn cÅ©ng rất lá»›n. Thưá»ng thưá»ng ná»­a đêm ta lại bị tiếng ngáy cá»§a hắn khua náo làm cho tỉnh giấc. Trên cánh tay, bắp đùi cÅ©ng như trước ngá»±c hắn Ä‘á»u má»c lông dài.
Trước nay ta chưa thấy ngưá»i đàn ông nào rậm lông như hắn...
Ngô Tam Quế nguyên trước đã đầu hàng Lý Tá»± Thành, nhưng nghe Lý Tá»± Thành cướp Ä‘oạt ta rồi liá»n đến mượn quân Mãn Châu, dẫn Thanh binh tiến vào quan ải.
Bất giác Trần Viên Viên buông tiếng thở dài, than thầm:
- Phẫn nộ vì chưng gái má hồng.
Nàng nghĩ tiếp:
- Lý Tá»± Thành kéo quân ra cùng Ngô Tam Quế mở cuá»™c đại chiến ở Nhất Phiến Thạch. Hai bên Ä‘ang chiến đấu thì đột nhiên tinh binh cá»§a Mãn Châu xuất hiện. Bá»n bá»™ hạ cá»§a Lý Tá»± Thành bị đại bại, toàn quân tan vỡ.
Bá»n chúng kể lại chiến trưá»ng Nhất Phiến Thạch thây chất như non, máu chảy thành sông trong vòng mấy chục dặm. Bá»n chúng còn bảo ức vạn ngưá»i chết đó là vì ta. Than ôi! Ta làm thác oan mấy chục vạn ngưá»i ư? Ta có đáng phải chịu tá»™i nghiệt thâm trong như vậy chăng?
Lý Tá»± Thành binh bại tướng thua, chạy vá» Bắc Kinh liá»n lên ngôi Hoàng đế.
Kế đó lão dẫn ta chạy vỠphía tây.
Ngô Tam Quế kéo quân đuổi theo.
Lý Tá»± Thành tuy bại trận mà vẫn cưá»i vui sảng khoái. quân đội cá»§a lão ngày má»™t ít dần. Cục diện lâm vào tình thế bất lợi mà lão cÅ©ng chẳng để tâm. Lão vẫn nói:
" Nguyên trước lão là con ngưá»i vá»›i hai bàn tay trắng. Cùng lắm là lão trở lại như ngày trước cÅ©ng chẳng có chi là lạ". Lão còn bảo trong Ä‘á»i lão đã làm được ba Ä‘iá»u đắc ý. Äó là:
Má»™t là bức tá»­ được Hoàng đế nhà Äại Minh.
Hai là lão đã được lên ngôi Hoàng đế.
Ba là lão đã ngủ với đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ.
Lão ăn nói rất thô tục. Và lão cho rằng trong ba Ä‘iá»u đắc ý thì Ä‘iá»u thứ ba là hay hÆ¡n hết.
Trần Viên Viên ôn lại những chuyện vỠNgô Tam Quế. Nàng phê phán trong lòng:
- Ngô Tam Quế cũng nhất tâm toàn trí muốn làm Hoàng đế nhưng lão không bao giỠnói ra miệng. Nhưng hắn không giấu được ta. Trong lòng hắn lúc nào cũng e dè rồi đâm ra do dự. Lắm lúc muốn động thủ rồi lại không dám.
Nếu bữa nay hắn không chết tất có một ngày kia hắn bước lên ngôi Hoàng đế, dù làm Hoàng đế ở thành Côn Minh và chỉ làm một ngày thôi cũng được.
VÄ©nh Lịch Hoàng đế chạy trốn qua Miến Äiện, Ngô Tam Quế rượt theo để giết ngài.
Trần Viên Viên lại tá»± há»i:
- Ngưá»i ta bảo có ba vị Hoàng đế chết uổng mạng vá» tay ta. Thá»±c ra chỉ có Sùng Trinh và VÄ©nh Lịch là hai vị Hoàng đế. Còn Lý Tá»± Thành làm Äại Thuận Quốc Hoàng đế. Sá»± thá»±c ta có làm gì khiến các ngài phải uổng mạng? Cái chết cá»§a Sùng Trinh Hoàng đế mà đổ lên đầu ta liệu có đáng hay không? Bữa nay Ngô Tam Quế chưa hiểu sống chết thế nào. Nếu quả sau này hắn lên làm Hoàng đế thì ta lại mang tá»™i hại thêm má»™t vị Hoàng đế. Thân ta sao lại phải chịu nhiá»u Ä‘iá»u xúi quẩy như vậy? Hỡi Æ¡i! Giang sÆ¡n nhà Äại Minh bao la bát ngát vá»›i mấy chục vạn binh tướng, mấy trăm vạn bách tính uổng mạng vá» ta ư? Cả bốn vị Hoàng đế cÅ©ng bị Trần Viên Viên nàylàm hại thật chăng?
Rồi nàng than thầm:
- Ngưá»i thiên hạ đổ tá»™i cho ta, nhưng ta tá»± kiểm Ä‘iểm lại thì chưa từng làm việc gì bại hoại, cả má»™t câu hại ngưá»i ta cÅ©ng chưa từng nói ra.
Tài sản của ngocvosong1986

  #152  
Old 02-06-2008, 10:53 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 151


Ngô Tam Quế thất cơ đành chịu lún

Trần Viên Viên nghe những tiếng choang choảng của khí giới hai bên đụng nhau mà phát khiếp. Nàng ngửng đầu trông lên thì thấy Lý Tự Thành, Ngô Tam Quế chợt nhảy lên cao, chợt hụp xuống thấp, chiến đấu cực kỳ ác liệt.
Hai lão này tuy tuổi già mà thân thá»§ vẫn còn mau lẹ phi thưá»ng.
Trần Viên Viên sợ nhất là bá»n đàn ông đánh giết nhau. Mặt nàng lá»™ vẻ chán ngán, trong lòng lại nhá»› lại những chuyện đã qua.
Ngày ấy Lý Tự Thành bị thua liểng xiểng. Bao nhiêu binh mã dưới trướng tan vỡ hết. Trong đêm tối ta và y cũng thất lạc nhau.
Bá»n bá»™ hạ Ngô Tam Quế bắt được ta lá»n đưa vá» dâng cho chá»§ soái. DÄ© nhiên Ngô Tam Quế cá»±c kỳ hoan há»·. Hắn bảo ta:
•Ngưá»i thiên hạ Ä‘á»u thóa mạ hắn là đại Hán gian, nhưng đã vì ta thì dù mang bao tiếng xấu hắn cÅ©ng vui lòng•.
Thành ý của hắn đã khiến ta xiết bao cảm kích.
Ta nghĩ rằng:
Ngô Tam Quế là đại Hán gian cÅ©ng vậy mà là đại trung thần cÅ©ng thế, cốt sao hắn đối vá»›i ta má»™t dạ chân thành là đủ làm cho ta thá»a mãn. Huống chi hắn lại vì ta mà chẳng cần Ä‘iá»u chi nữa. Ở Ä‘á»i ít thấy ngưá»i nào làm được như vậy.
Hồi đó ta yên trí là từ đấy vá» sau ta sẽ được hưởng những ngày thanh nhàn yên ổn. Nào nhất phẩm phu nhân, nào đưá»ng đưá»ng mệnh phụ ta cÅ©ng không màng. Chỉ mong sao khá»i phải chuyển từ tay ngưá»i đàn ông này qua tay ngưá»i đàn ông khác.
Nhưng ta vỠở Côn Minh được có mấy năm. Ngô Tam Quế được phong làm Phiên vương. Theo thể lệ triá»u đình thì bậc thân vương thê tá»­ cÅ©ng được tấn phong.
Em Ngô Tam Quế là Ngô Tam Mai đến nói với ta:
"Việc tấn phong thê tá»­ khiến Vương gia rất phiá»n não".
Theo lẽ thì ngưá»i được tấn phong là ta, nhưng vì chá»— xuất thân cá»§a ta khắp thiên hạ Ä‘á»u biết. Nếu đưa danh tá»± cá»§a ta để Hoàng thượng gia phong thì không khá»i có chá»— tiết mạn triá»u đình.
Ngô Tam Mai vừa cho ta hay Ngô Tam Quế buồn phiá»n vá» việc tấn phong thê tá»­, dÄ© nhiên ta hiểu ngay mình xuất thân là má»™t tên kỹ nữ ty tiện, không đáng được hưởng phong cáo cá»§a triá»u đình.
Ta không muốn để ngưá»i vì mình mà lâm vào tình trạng nan giải, nên không chá» Ngô Tam Mai nói hết đã gạt Ä‘i và bảo y vụ này giải quyết dá»… lắm. Xin Vương gia lá»±a chá»n má»™t ngưá»i thục nữ danh gia nào khác để tâu Hoàng thượng tấn phong cho khá»i thương tổn đến thanh danh cá»§a Vương gia.
Ngô Tam Quế liá»n xin lá»—i ta và rất ân hận vá» vụ này.
Hừ! ÄÆ°á»£c tấn phong hay chẳng tấn phong thì đối vá»›i ta có Ä‘iá»u chi trá»ng đại. Ta chỉ cần tình ý cá»§a Vương gia đối vá»›i ta cứ giữ nguyên như vậy là xong.
NgỠđâu việc Ä‘á»i có mấy khi chiá»u ý ngưá»i. Ta phải ra ngoài vương phá»§ để Vương gia chính thức làm lá»… hôn phối và lập ngưá»i tấn phong. Giữa lúc đó thì Lý Tá»± Thành đột nhiên xuất hiện trước mặt ta.
Ta giật nẩy mình vì thấy y đã xuất gia làm hòa thượng.
Trước đây ta vẫn yên trí là y đã chết rồi, ta đau lòng mất mấy ngày. NgỠđâu y vẫn còn sống.
Lý Tá»± Thành bảo ta sở dÄ© y phải mặc quần áo nhà sư để che mắt thế gian, đồng thá»i vì y không muốn ăn mặc theo phục sắc cá»§a bá»n Thát Äát.
Y còn cho ta hay mấy năm trá»i ngày nào cÅ©ng nhá»› tá»›i ta và đến ở Côn Minh đã ba năm vá»›i hy vá»ng có cÆ¡ há»™i được gặp mặt ta má»™t lần. Y phải chỠđợi cho tá»›i ngày nay.
Hỡi Æ¡i! Y đối vá»›i ta chân tình như vậy, so vá»›i Ngô Tam Quế còn thiết tha hÆ¡n nhiá»u.
Lý Tự Thành đêm nào cũng tới bầu bạn với ta cho tới khi mang thai rồi sinh hạ một đứa con gái.
Ta không thể cùng y xum há»p được nữa, phải lập tức dá»n vá» Vương phá»§. Ta nói cho Vương gia hay là lúc nào cÅ©ng nhá»› tá»›i y nên cần phải ở gần y.
Vương gia đối vá»›i ngưá»i vợ được tấn phong vẫn không thá»±c lòng hoan há»·. Y sung sướng đón ta vá» phá»§. Ta sinh con rồi, không hiểu y có nghi ngá» gì không?
Tướng mạo đứa nhỠrất giống ta. Khi nó lên hai tuổi thì đột nhiên một hôm vào lúc nửa đêm không thấy đâu nữa.
Dĩ nhiên ta nhớ con không biết đến đâu mà kể, nhưng tưởng là Lý Tự Thành sai thủ hạ đến mắt trộm đem đi.
Ta nghĩ rằng đứa nhỠlà con y thì y đem đi cho đỡ thê lương tịch mịch. Y có đứa con nhỠở bên mới bớt nỗi quạnh hiu cô đơn. NgỠđâu sự thực lại không đúng như vậy.
Trần Viên Viên nghÄ© tá»›i đây đột nhiên có giá»t nước bắn vào lưng bàn tay nàng. Nàng giÆ¡ tay lên nhìn thì ra là má»™t giá»t máu.
Trần Viên Viên giật mình kinh hãi, ngó ra đấu trưá»ng thì thấy Ngô Tam Quế mặt đầy những máu mà vẫn múa mâu chiến đấu. Giá»t máu này dÄ© nhiên cá»§a hắn bắn tá»›i.
Bá»n quan binh ở ngoài phòng lá»›n tiếng la hét rất là huyên náo. Có ngưá»i muốn xông vào đánh Cá»­u Nạn và Lý Tá»± Thành, nhưng lại sợ thương tổn đến Vương gia, không dám xông vào trợ chiến.
Ngô Tam Quế hơi thở cấp bách, trong khóe mắt lộ vẻ khủng khiếp.
Bất thình lình lão vung mâu phóng chênh chết tới nhằm đâm vào ngực Trần Viên Viên.
Trần Viên Viên bật tiếng la hoảng:
- Trá»i Æ¡i! Trong đầu nàng thoáng qua ý nghÄ©:
- "Lão muốn giết ta".
Lại nghe đánh "choang" má»™t tiếng, ngá»n mâu cá»§a Ngô Tam Quế đã bị Lý Tá»± Thành gạt qua má»™t bên.
Ngô Tam Quế như ngưá»i phát Ä‘iên, múa trưá»ng mâu đâm tá»›i tấp mà chiêu nào cÅ©ng nhằm Trần Viên Viên phóng tá»›i.
Lý Tá»± Thành lá»›n tiếng quát mắng, liá»u mạng chống đỡ cho nàng.
Vi Tiểu Bảo ẩn ở phía sau sư phụ lấy làm kỳ tá»± há»i:
- Sao hắn không giết nhà sư mà lại định đâm chết vợ?
Rồi gã chợt hiểu ra, miệng lẩm bẩm:
- A phải rồi! Hắn căm hận vợ tư thông với nhà sư nên giết đi cho bõ ghét.
Cửu Nạn đã nhìn thấy tâm ý của Ngô Tam Quế, bà mắng thầm:
- "Tên gian tặc này quả nhiên xảo quyệt. Y không đánh nổi Lý Tá»± Thành liá»n thi hành độc kế đâm Trần Viên Viên khiến địch nhân phải phân tâm." Quả nhiên Lý Tá»± Thành vì muốn cứu Trần Viên Viên đâm ra rối loạn trong lòng. Trượng pháp cá»§a lão đột nhiên để lá»™ sÆ¡ hở.
Ngô Tam Quế bỗng xoay mũi mâu đâm đánh "sột" một tiếng trúng vào đầu vai Lý Tự Thành.
Lý Tá»± Thành tay mặt bất lá»±c đành để rÆ¡i cây thiá»n trượng.
Ngô Tam Quế thừa thế xông lại chí mÅ©i mâu vào ngá»±c lão, nổi tiếng cưá»i hung ác há»i:
- Tên nghịch tặc này? Sao không quỳ xuống đầu hàng đi?
Lý Tự Thành đáp:
- Dạ! Dạ! Lão co gối quỳ ngay xuống.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- "Ta tưởng Lý Tá»± Thành khẳng khái thế nào, té ra cÅ©ng chỉ là phưá»ng tham sinh... " Gã còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© bá»—ng thấy Lý Tá»± Thành trằn ngưá»i Ä‘i má»™t cái tránh thoát mÅ©i mâu. Lão lượm cây thiá»n trượng dưới đất quét ngang má»™t cái trúng đùi Ngô Tam Quế.
Lý Tá»± Thành nhảy vá»t lên vung trượng đánh trúng vào vai Ngô Tam Quế. Lão lại giÆ¡ trượng giáng xuống đầu địch nhân.
Nên biết lúc gặp tình thế bất lợi phải trá hàng để xả hÆ¡i và chá» thá»i cÆ¡ hành động là má»™t sách lược rất thiện nghệ cá»§a Lý Tá»± Thành. Ngày trước lão dấy binh tạo phản, bị vây hãm ở Xa Sương Giáp, huyện Hưng An, tỉnh Thiểm Tây hồi thánh bảy năm Sùng Trinh thứ bảy. Lão lâm vào tuyệt địa hết đưá»ng chạy thoát, quân không lương thảo, ngá»±a hết cỠăn. Lão chịu thu làm quan quân triá»u đình để chá» mở đưá»ng rồi lại tạo phản. Bữa nay lão quỳ gối trá hàng Ngô Tam Quế cÅ©ng chỉ là việc trùng thi cố kỹ mà thôi.
Cửu Nạn than thầm:
- "Hai thằng cha này xảo quyệt nham hiểm thế này, không trách giang sÆ¡n nhà Äại Minh ta mất vá» tay chúng".
Bà thấy chiêu trượng thứ ba của Lý Tự Thành mà giáng xuống thì đầu Ngô Tam Quế phải nát như tương.
Trần Viên Viên đột nhiên nhảy xổ vào phá»§ ngưá»i che lên trên Ngô Tam Quế, lá»›n tiếng la:
- Tướng công hãy giết tiện thiếp trước đi.
Lý Tá»± Thành kinh hãi vô cùng vì cây trượng giáng xuống cá»±c kỳ lợi hại mà vai bên phải lão đã bị thương nên không thu kình lá»±c vỠđược. Lão liá»n dùng tay trái đẩy chệch Ä‘i.
"Chát" má»™t tiếng, cây thiá»n trượng giáng xuống tưá»ng.
Lão liá»n há»i:
- Viên Viên! Nàng làm gì vậy?
Trần Viên Viên đáp:
- Tiện thiếp cùng y là vợ chồng, cùng ăn ở với nhau ngoài hai chục năm.
Ngày trước y... y thật lòng yêu thương tiện thiếp. Tiện thiếp không thể để y phải chết vì mình được.
Lý Tự Thành quát lớn:
- Tránh ra! Giữa ta và y có mối thù sâu tựa bể...
Trần Viên Viên ngắt lá»i:
- Vậy tướng công giết cả tiện thiếp đi là xong.
Lý Tự Thành thở dài nói:
- Té ra... té ra nàng vẫn có lòng với hắn.
Trần Viên Viên không đáp. Nàng nghĩ thầm trong bụng:
- "Giả tá»· Ngô Tam Quế có giết lão thì ta cÅ©ng cùng chết vá»›i lão" Bá»n quan binh bên ngoài thấy Ngô Tam Quế nằm lăn dưới đất hô hoán om sòm, liá»n tá»›i tấp vào gần.
Một tên võ tướng lớn tiếng quát:
- Các vị buông tha Vương gia mau, thì bá»n ta tha chết cho.
Tên võ tướng này chính là Hạ Quốc Tương, con rể Ngô Tam Quế. Gã lại hô lớn:
- Äồng bạn các vị Ä‘á»u ở trong tay bá»n ta rồi. Nếu động đến má»™t sợi lông cá»§a Vương gia thì bao nhiêu cái đầu Ä‘á»u rá»›t hết.
Vi Tiểu Bảo ngó ra ngoài thì thấy bá»n Má»™c Kiếm Thanh, Má»™c Kiếm Bình, Ngô Lập Thân ở Má»™c Vương phá»§, bá»n Từ Thiên Xuyên, Mã Ngạn Siêu, Huyá»n Trinh đạo nhân cùng quần hùng Thiên Äịa Há»™i, bá»n Trương Khang Niên, Triệu Tá» Hiá»n trong đội Ngá»± tiá»n thị vệ và cả tá lãnh, tham lãnh trong Kiêu Kỵ Doanh Ä‘á»u đứng đó.
Má»—i ngưá»i Ä‘á»u bị má»™t tên gia tướng cá»§a Bình Tây Vương phá»§ đứng kèm sau lưng và Ä‘á»u bị gươm Ä‘ao ká» cổ.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- "Dù sư phụ có Ä‘em được ta trốn ra khá»i thành Côn Minh thì bao nhiêu bạn hữu Ä‘á»u phải chết hết. Việc giết Ngô Tam Quế không nên cấp bách trong lúc nhất thá»i." Gã liá»n rút Ä‘ao trá»§y thá»§ chí vào lưng Ngô Tam Quế nói:
- Vương gia! Bao nhiêu ngưá»i cùng chết vá»›i nhau cÅ©ng chẳng ích gì. Chi bằng chúng ta hãy thương lượng cùng nhau?
Ngô Tam Quế hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i:
- Thương lượng cách nào?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Vương gia ưng chịu để má»i ngưá»i dá»i khá»i đây thì gia sư cÅ©ng tha mạng cho.
Lý Tự Thành xen vào:
- Tên gian tặc này là kẻ tiểu nhân lòng dạ phản phúc. Lá»i hứa cá»§a hắn không tin được đâu.
Cá»­u Nạn thấy số ngưá»i bên ngoài bị giữ rất đông, bà biết bữa nay không thể giết Ngô Tam Quế được, liá»n nói:
- Ngươi hạ lệnh tha má»i ngưá»i thì ta tha chết cho.
Vi Tiểu Bảo lá»›n tiếng há»i:
- A Kha đâu? Nữ thích khách đâu?
Hạ Quốc Tương hô:
- Dẫn thích khách vào! Hai tên gia tướng Bình Tây Vương phủ đẩy một thiếu nữ ra. Chính là A Kha.
Hai tay nàng bị cột, bên cổ cũng lấp loáng một lưỡi cương đao.
Trần Viên Viên nói:
- Vi đại nhân! Xin đại nhân... cứu cho đứa con nhỠcủa tiện thiếp.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- "Thế này mới thật là kỳ! A Di chẳng năn nỉ ông chồng, cũng không cầu cứu tình nhân, lại đi cầu cứu nơi mình. A Kha có phải là con chung của mình với y đâu?" Nhưng gã thấy vẻ mặt A Kha khổ sở rất đáng thương, gã đã định bụng dù mình có phải hy sinh tính mạng cũng quyết phải giải cứu cho cô.
Gã liá»n đáp:
- Nếu hai vị ưng thuận gả A Kha cho tại hạ làm vợ thì nhất định tại hạ phải giải cứu cho y. Có ai lại bỠmặc vợ chết bao gi�
Cá»­u Nạn trừng mắt nhìn gã ra chiá»u tức giận quát:
- Lúc này mà ngươi còn buông lá»i khinh bạc được ư?
Trần Viên Viên tuy má»›i gặp Vi Tiểu Bảo, nhưng nàng đã hiểu tính nết gã sâu xa hÆ¡n Cá»­u Nạn nhiá»u. Nàng tá»± nhá»§:
- "Gã tiểu tá»­ lém lảu này mà không biết đưá»ng mượn gió bẻ măng, buông câu nước đục thì làm sao còn nhá» tuổi thế đã làm đến quan lá»›n?" Nàng liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Tiện thiếp ưng thuận gả gã cho đại nhân là xong.
Vi Tiểu Bảo quay sang há»i Lý Tá»± Thành:
- Còn hòa thượng thì sao?
Lý Tự Thành tức giận muốn quát mắng, nhưng lão thấy Trần Viên Viên nét mặt lo âu cầu khẩn, lão đành dằn lửa giận xuống, hắng dặng một tiếng rồi đáp:
- Nàng đã nói sao thì ta theo vậy.
Vi Tiểu Bảo cưá»i hì hì nhìn Ngô Tam Quế há»i:
- Thưa Vương gia! Giữa Vương gia và tiểu tướng ai giữ phận ngưá»i nấy, không đụng chạm gì tá»›i quyá»n lợi cá»§a nhau. Sao Vương gia không làm cho tốt đẹp má»i bá»? Vương gia cứ giữ cương vị Bình Tây Vương, còn tiểu tướng vẫn chỉ là Äô thống, được chăng?
Ngô Tam Quế đáp:
- Hay lắm! Tiểu vương có chá»— nào không phải vá»›i Vi Äô thống đâu?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nếu vậy Vương gia hãy buông tha hết bạn hữu cá»§a tiểu tướng. Tiểu tướng cÅ©ng năn nỉ xin sư phụ buông tha Vương gia. Cái đó kêu bằng có Ä‘i có lại, chẳng ai thiệt gì. Vương gia đừng nghÄ© là mình sát hại ngưá»i ta mà ngưá»i ta chẳng làm được gì. Canh bạc này không ai thắng ai bại, còn hÆ¡n để bao nhiêu cái đầu Ä‘á»u rÆ¡i cả xuống đất.
Ngô Tam Quế đáp:
- Vậy cứ làm theo lá»i Vi Äô thống.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Xin Vương gia cho triệu Thế tá»­ đến đây, đồng thá»i thỉnh cả Công chúa đến nữa. Tiểu tướng còn muốn phiá»n Vương gia đưa bá»n tiểu tướng ra khá»i thành Côn Minh, lại xin Thế tá»­ bồi tiếp Công chúa cùng lên Bắc Kinh bái đưá»ng thành thân.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Thưa Vương gia! Tiểu tướng xin nói trước má»™t cách thành thá»±c là tiểu tướng vẫn không yên lòng, nên phải mượn Thế tá»­ làm con tin. Tiểu tướng sợ Vương gia lát nữa sinh lòng hối hận phái binh rượt theo thì bá»n tiểu tướng phải đưa Thế tá»­ ra chém đầu. Thế là Ngô ứng Hùng, Vi Tiểu Bảo, còn có cả Kiến Ninh Công chúa nữa, mấy ngưá»i lý lố loạn xà ngầu đến bệ kiến đức Diêm Vương để kiện cáo nhau.
Ngô Tam Quế nghĩ thầm:
- "Thằng lá»i này quả là tinh ranh. Gã nói huỵch toẹt ra là không thể buông tha mình má»™t cách dá»… dàng. Hiện giá» mình lâm vào tình trạng nguy ngập, thoát thân sá»›m được lúc nào hay lúc ấy." Lão liá»n quả quyết tuyên bố:
- Chúng ta cứ thế mà làm cho lẹ đi.
Rồi lão lớn tiếng hô:
- Hạ tổng binh! Mau phái ngưá»i Ä‘i đón và Công chúa cùng Thế tá»­ đến đây.
Hạ Quốc Tương đáp:
Dạ! Thế tử được tin đã dẫn quân sắp tới.
Vi Tiểu Bảo tán dương:
- Thật là má»™t ông con hiếu thuận! Chỉ trong chá»›p mắt quả nhiên Ngô ứng Hùng đã dẫn quân tá»›i. Hắn bị trá»ng thương chưa khá»i, phải ngồi kiệu cho tám tên thá»§ hạ thân tín khiêng đến ngoài phòng.
Ngô Tam Quế nói:
- Thế tá»­ đã đến. Chúng ta lên đưá»ng quách.
Rồi lão hạ lệnh:
- Các ngươi cởi trói hết cho chúng phạm.
Lão quay sang bảo Vi Tiểu Bảo:
- Vi Äô thống cùng sư thái Ä‘i theo sát tiểu vương để tiểu vương đưa các vị ra ngoài thành. Trưá»ng hợp tiểu vương không thá»§ tín thì các vị cứ đâm vào lưng tiểu vương mấy Ä‘ao. Sư thái võ công cao cưá»ng, chắc tiểu vương không trốn thoát được Phật thá»§ cá»§a sư thái.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Thật là tuyệt diệu! Vương gia xử sự mau lẹ mà đâu ra đấy. Thua là thua, được là được, phản Minh là phản Minh, hàng Thanh là hàng Thanh, chẳng hàm hồ chút nào.
Ngô Tam Quế giận xám mặt, trỠvào Lý Tự Thành:
- Tên phản tặc này phải chăng là bạn hữu vá»›i Vi Äô thống?
Vi Tiểu Bảo đưa mắt nhìn Cá»­u Nạn, chưa kịp trả lá»i thì Lý Tá»± Thành đã lá»›n tiếng:
- Ta không phải là bạn hữu gì vá»›i tên cẩu quan lá»i tỳ Thát Äát.
Cửu Nạn cất tiếng khen:
- Hay lắm! Ngươi là má»™t tên phản tặc, nhưng dù sao còn có cốt khí. Ngô Tam Quế! Ngươi để hắn Ä‘i cùng vá»›i bá»n ta.
Trần Viên Viên đưa mắt nhìn Cá»­u Nạn ra chiá»u cảm kích nói:
- Sư thái...
Cửu Nạn quay đầu lại nhưng không nhìn nàng.
Ngô Tam Quế đến bên cửa sổ hô lớn:
- Thế tá»­ hãy chuẩn bị há»™ tống Công chúa đến kinh sư triá»u kiến Thánh thượng và kính cẩn má»i Công chúa Ä‘iện hạ khởi giá lên đưá»ng.
Những quân sÄ© dưới trướng Bình Tây Vương nổi hiệu tù và, xếp thành đội ngÅ© đưa má»i ngưá»i Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo và Ngô Tam Quế dắt tay nhau ra khá»i thiá»n phòng. Cá»­u Nạn Ä‘i sau Ngô Tam Quế.
Vi Tiểu Bảo đến trước kiệu nói:
- Hàng thật hay giả phải coi cho biết rõ.
Gã vén rèm lên nhìn vào trong thấy Ngô ứng Hùng mặt không còn chút huyết sắc ngồi tá»±a thành kiệu liá»n cưá»i há»i:
- Thế tử! Thế tử bình yên chứ?
Ngô ứng Hùng la lên:
- Gia gia! Gia gia... có việc gì không?
DÄ© nhiên câu há»i này hắn há»i Ngô Tam Quế, nhưng Vi Tiểu Bảo đáp ngay:
- Tại hạ vẫn bình yên không sao hết.
Má»i ngưá»i dá»i khá»i Tam Thánh am, phóng tầm mắt nhìn ra bốn mặt đông, tây, nam, bắc Ä‘á»u thấy binh mã trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, không biết bao nhiêu mà kể.
Vi Tiểu Bảo cất tiếng khen:
- Vương gia! Quân đội của Vương gia thật là hùng hậu. Giả tỷ muốn kéo đến đánh Bắc Kinh, tiểu tướng xem ra vẫn còn dư sức.
Ngô Tam Quế sa sầm nét mặt nói:
- Vi Äô thống! Äô thống vá» triá»u ra mắt Hoàng thượng mà nói nhăng nói càn thì tiểu vương sẽ tâu trình đô thống cấu kết vá»›i tên phản tặc Lý Tá»± Thành.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i:
- Ô hay! Sao lại có chuyện kỳ vậy? Lý Tự Thành chỉ thích cấu kết với đệ nhất đại mỹ nhân trong thiên hạ, khi nào lại chịu cấu kết với tiểu tướng là một tên đệ nhất tiểu hoạt đầu trong thiên hạ?
Ngô Tam Quế phẫn ná»™ vô cùng. Lão nắm tay lại thành quyá»n những muốn đấm xuống sóng mÅ©i Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Vương gia bất tất phải nóng nẩy. Hãy bình tĩnh lại mà suy nghĩ:
Kẻ làm quan chẳng ngại xa xôi ngàn dặm chỉ vì tiá»n. Nếu tiểu tướng tâu càn tâu bậy vá»›i Hoàng thượng thì khi nào ngài còn ban thưởng cho? Sao bằng được lão nhân gia hàng năn tiến cống, đến hạn vá» triá»u. Chúng ta cùng làm ăn vá»›i nhau má»™t cách phát tài. Sau khi tiểu tướng hồi triá»u tất phải tán dương Vương gia má»™t lòng son sắt, dốc dạ trung quân, thiên hạ không ai bì kịp. Äồng thá»i tiểu tướng phải tận tâm bảo vệ cho thế tá»­ được chu toàn. Có thế thì những thá»i tiết hàng năm, Vương gia má»›i Ä‘em chút vàng bạc tá»›i Bắc Kinh cho tiểu tướng tiêu xài. Tiểu tướng nói vậy có hợp lý không?
Gã vừa nói vừa sóng vai Ngô Tam Quế mà đi.
Ngô Tam Quế đáp:
- Tiá»n tài là những cái thân ngoại chi vật, Vi Äô thống muốn xài bao nhiêu mà chả được. Có Ä‘iá»u Äô thống mà định làm khó dá»… tiểu vương thì tiểu vương tuy ở tận Vân Nam nhưng trong tay đã nắm trá»ng binh thì cÅ©ng chẳng sợ gì.
Vi Tiểu Bảo nói:
- DÄ© nhiên là thế. Vương gia tay cầm trưá»ng mâu, bản lãnh phi thưá»ng, đánh cho bá»n phản tặc trong thiên hạ chạy té đái vãi phân. Bữa nay tiểu tướng cáo biệt. Trước Vương gia đã ưng thuận cho tiểu tướng tha hồ ăn xài, vậy bây giá» xin ban thưởng Ä‘i thôi.
Cá»­u Nạn nghe gã nói liến thoắng, phần nhiá»u là chá»§yện đòi ăn cá»§a đút. Bà nghe đã nhàm tai liá»n quát mắng:
- Tiểu Bảo! Ngươi nói toàn chuyện vô liêm sỉ.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Sau khi hồi kinh, bá quan văn võ trong triá»u cùng phi tần thái giám trong cung rất đông. Sư phụ có Ä‘iá»u chưa hiểu là chá»— nào đệ tá»­ cÅ©ng phải biếu xén hay đưa quà cáp. Nếu lá»… số không được chu đáo là ngưá»i ta trách móc Vương gia.
Cửu Nạn hắng dặng một tiếng rồi không nói nữa.
Ngô Tam Quế nghĩ bụng:
- "Gã đòi vàng bạc thì dá»… dàng lắm." Liá»n quay lại bảo Hạ Quốc Tương:
- Hạ tổng binh! Mau vá» phá»§ lấy má»™t trăm vạn lạng bạc để khao thưởng cho thị vệ cùng quan binh cá»§a Vi Äô thống dẫn tá»›i. Ngoài ra chuẩn bị má»™t phần hậu lá»… gá»­i Äô thống vá» kinh thay mặt ta đưa tặng các đại thần trong triá»u.
Hạ Quốc Tương dạ má»™t tiếng rồi sai ngưá»i thân tín Ä‘i lấy bạc.
Ngô Tam Quế cùng Vi Tiểu Bảo lên ngựa sóng vai mà đi.
Cửu Nạn cũng cưỡi ngựa theo sau.
Ngô Tam Quế đã biết bản lãnh vị lão ni này xuất qui? nhập thần, đừng hòng chạy thoát khá»i tay mụ.
Rồi lão tự nhủ:
- "Như thế cÅ©ng hay. Má»i việc Ä‘á»u tốt đẹp. Nếu ta giết được mụ lão ni, tên tiểu hoạt đầu, Lý Tá»± Thành và bao nhiêu ngưá»i nữa, thì việc hạ sát Khân sai đại thần là tá»™i cá»±c lá»›n, tất phải khởi binh ngay. Hiện giá» ngoại viện chưa thương nghị xong, ta cá»­ sá»± má»™t cách hoang mang thì không phải là kế sách vẹn toàn. Ngày sau ta đánh tá»›i Bắc Kinh, tên tiểu hoạt đầu này có bay lên trá»i cÅ©ng không thoát được." Lão tính toán như vậy nên không hối hận gì nữa.
Má»i ngưá»i vỠđến An Phụ Viên đón tiếp Công chúa rồi đưa ra ngoài thành Côn Minh.
Các binh tướng tuy trong dạ hoài nghi nhưng thấy Vương gia vẫn bình yên, chúng cũng không để ý nữa.
Vi Tiểu Bảo kiểm điểm lại nhân mã. A Kha dĩ nhiên cũng đi theo bên mình gã.
Ngoài ra quần hùng Thiên Äịa Há»™i và Má»™c Vương phá»§ cùng quan binh thị vệ Ä‘á»u hoàn toàn đầy đủ, không thiếu má»™t ngưá»i nào.
Gã liá»n nhìn Ngô Tam Quế cưá»i nói:
- Thưa Vương gia! Vương gia tiá»…n chân ra tận ngoại thành Côn Minh, như vậy đã là lịch sá»± lắm rồi. Bá»n tiểu tướng trong thá»i kỳ ở thành Côn Minh được Vương gia hậu đãi rất láy làm cảm kích. Lần sau Vương gia tá»›i Bắc Kinh sẽ do tiểu tướng làm chá»§ nhân má»i khách.
Ngô Tam Quế cưá»i ha hả đáp:
- Nhất định tiểu vương sẽ đến quấy nhiá»…u Äô thống.
Hai ngưá»i chắp tay từ biệt.
Ngô Tam Quế đến trước kiệu Công chúa vấn an rồi thi lễ cáo từ. Lão lại đến bên kiệu Ngô ứng Hùng thò đầu vào dặn con một lúc rồi mới dẫn binh mã vỠthành.
Vi Tiểu Bảo thấy bá»n thuá»™c hạ cá»§a Ngô Tam Quế tuyệt không có ý định công kích đột ngá»™t má»›i yên lòng, liá»n nói:
- Những lá»i há» nói không thể tin được. Chúng ta nên Ä‘i cho lẹ, dá»i khá»i thành Côn Minh càng xa càng tốt.
Gã liá»n hạ lệnh đăng trình.
Äi chừng được hÆ¡n mưá»i dặm, má»i ngưá»i dừng lại má»™t chút để nghỉ ngÆ¡i, uống nước.
Lý Tự Thành nhìn Cửu Nạn nói:
- Thưa sư thái! Nhá» sư thái giải cứu khiến lão phu khá»i chết vá» tay tên đại Hán gian. Lão phu cảm kích vô cùng. Bây giá» lão phu xin sư thái hạ thá»§ Ä‘i.
Lão nói rồi rút thanh bội đao, xoay chuôi lại đưa lên cho Cửu Nạn.
Cá»­u Nạn hắng dặng má»™t tiếng, nét mặt ra chiá»u khó nghÄ©. Bà tá»± nhá»§:
- "Hắn là kẻ thù đã sát hại phụ hoàng. Mối thù này chẳng thể không trả, nhưng hắn đã bó tay chịu chết thì ta lại không nên hạ thủ." Bà quay lại ngó A Kha, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Y... Y là con gái ngươi...
A Kha lá»›n tiếng ngắt lá»i:
- Lão không phải là gia gia đệ tử.
Cửu Nạn tức giận nói:
- Nói bậy! Chính má má ngươi đã công nhận như vậy, chẳng lẽ lại còn giả được sao?
Vi Tiểu Bảo xen vào:
- DÄ© nhiên lão là gia gia cá»§a sư tá»·. Lão cùng lệnh đưá»ng đã chịu lá»i gả sư tá»· cho tiểu đệ. Cái đó kêu bằng mệnh lệnh cá»§a song thân...
A Kha Ä‘ang đầy lòng uất hận không nÆ¡i phát tiết. Cô nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy, đột nhiên nhảy vá»t lại, vung quyá»n đấm vào mặt gã.
Vi Tiểu Bảo không kịp đỠphòng, thoi quyá»n cá»§a A Kha giáng đúng vào sóng mÅ©i gã. Máu tươi lập tức chảy ra đầm đìa.
Vi Tiểu Bảo rú lên một tiếng "úi chao!". Gã la làng:
- Trá»i Æ¡i! Cô này mưu sát thân phu!...
Cửu Nạn tức giận nói:
- Cả hai đứa Ä‘á»u chẳng ra trò gì, ăn nói toàn chuyện càn rỡ.
A Kha lùi lại mấy bước. Gương mặt nhỠbé của cô đỠbừng cả lên. Cô trỠtay vào Lý Tự Thành nói:
- Lão không phải là phụ thân ta. Cả mụ đàn bà kia cũng không phải là má má ta.
Rồi cô lại trỠvào Cửu Nạn sư thái nói tiếp:
- Bà... bà cÅ©ng không phải là sư phụ ta. Các ngươi... các ngươi Ä‘á»u là hạng tồi bại. Ta... ta căn hận các ngươi.
Cô nói đến đây đột nhiên bưng mặt khóc òa lên.
Cửu Nạ thở dài nói:
- Äúng đó! Ta không phải là sư phụ ngươi. Ta bắt trá»™m ngươi bên mình Ngô Tam Quế thá»±c ra chẳng phải vì hảo tâm. Bây giá» ngươi tá»± ý muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i.
Nhưng còn cha mẹ thân sinh ra ngươi thì ngươi chẳng thể không nhìn nhận được.
Tài sản của ngocvosong1986

  #153  
Old 02-06-2008, 10:57 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 152


Ngá»± tiá»n thị vệ bị hành hung

A Kha giậm chân gắt lên :
- Ta không nhận ! Ta không nhận ! Ta không cha không mẹ, cũng chẳng có sư phụ nữa.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Sư tỷ có tiểu đệ đây là chồng A Kha phẫn nộ đến cực điểm lượm hòn đá nhằm liệng vào gã.
Vi Tiểu Bảo lạng ngưá»i Ä‘i né tránh.
A Kha xoay mình lại theo dưá»ng nhá» chạy vá» phía tây.
Vi Tiểu Bảo nói giật giá»ng :
- Này này ! sư tỷ đi đâu thế ?
A Kha dừng bước quay lại quát mắng :
- Có một ngày kia mi sẽ chết vì tay ta.
Vi Tiểu Bảo không giám rượt theo, dương cặp mắt lên nhìn để mặc cô đi.
Cửu Nạn trong lòng buồn bã, nhìn Lý Tự Thành xua tay. Bà không nói gì nữa, tung minh nhảy lên ngựa đi ngay.
Vi Tiểu Bảo nhìn Lý Tự Thành nói :
- Nhạc phụ đại nhân ! Sư phụ của tiểu tử đã không giết thì nhạc phụ nên đi cho lẹ.
Lý Tá»± Thành trong lòng khoan khoái vô cùng, nhưng lão trợn mắt lên nhìn Vi Tiểu Bảo ra chiá»u tức giận.
Vi Tiểu Bảo thấy lão ngó mình chằm chặp, trong lòng không khá»i khiếp sợ, lông tóc dá»±ng đứng cả lên, bất giác lùi lại hai bước.
Lý Tự Thành hừ một tiếng rồi nhỠnước miếng xuống đất đánh toẹt một cái.
Lão trở gót them con đưá»ng nhá» rảo bước Ä‘i ngay.
Vi Tiểu Bảo gục gặc cái đầu bụng bảo dạ :
- A Kha thế nào cÅ©ng chịu lấy ta rồi. DÄ© nhiên y chẳng thèm để tâm gì đến cái thằng chồng này nữa Gã quay đầu nhịn lại thấy bá»n Từ Thiên Xuyên, Mã Ngạn Siêu, tay cầm binh khí lăm lăm đứng đằng sau mình.
Nguyên hai ngưá»i này sợ Lý Tá»± Thành động thá»§ hành hung Vi Tiểu Bảo má»™t cách đột ngá»™t, nên há» chuẩn bị trợ lá»±c cho gã.
Từ Thiên Xuyên nói :
- Lão đó ngày trước gây nên chuyện long trá»i lở đất, làm mất giang sÆ¡n nhà Äại Minh. Nay lão đã gia nua mà vẫn còn đầy vẻ anh hùng khí khái.
Vi Tiểu Bảo thè lưỡi ra nói :
- Ghê gá»›m quá ! Rồi gã há»i :
- Có đem theo Hãn Thiếp Ma vỠkhông ?
Từ Thiên Xuyên đáp :
- Hắn là nhân vật khẩn yếu, khi nào thuộc hạ dám sơ xuất ?
Vi Tiểu Bảo nói :
- Hay lắm ! Hai vị nên thận trá»ng, chá»› để hắn tẩu thoát giữa đưá»ng.
Äoàn ngưá»i tiến vá» phía bắc.
Vi Tiểu Bảo đến gần bá»n Má»™c Kiếm Thanh, Liá»…u Äại Hồng, Ngô Lập Thân để hàn huyên vá»›i há».
Bá»n Má»™c Kiếm Thanh trong lòng buồn bã nghÄ© thầm :
- Tính mạng cá»§a bá»n mình Ä‘á»u nhá» gã cứu thoát. Vậy từ nay trở Ä‘i Má»™c Vương Phá»§ khi nào còn dám tranh hùng vá»›i Thiên Äịa Há»™i nữa ?
Liá»…u Äại Hồng la ngưá»i mau mắn nói ngay :
- Vi hương chá»§ ! Bất cứ việc gì đối vá»›i Ngô Tam Quế lão phu cÅ©ng không tiện tranh dành vá»›i Thiên Äịa Há»™i. Â¥n đức giải cứu cá»§a Hương chá»§ e rằng kiếp này bá»n lão phu không thể báo đáp được.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Chúng ta cùng một hoàn cảnh chết đến nơi mà thoát được là may.
Ngô Lập Thân hậm hực nói :
- Có một ngày kia phải xử ngàn đao phân thây thằng tiểu tặc Lưu Nhất Chu.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Phải chăng y đã mật báo với quân địch ?
Ngô Lập Thân đáp :
- Chẳng gã thì còn ai nữa ? Thằng giặc nay... thằng giặc này...
Lão nói tới đây rồi lắc đầu không ngớt.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Hiện y ở lại vá»›i bá»n Ngô Tam Quế ư ?
Mộc Kiếm Thanh đáp :
- Chắc thế. Bữa trước Liá»…u sư phụ phái gã Ä‘i do thám tin tức. Gã bị bá»n thá»§ hạ cá»§a Ngô Tam Quế bắt được. Ngay đêm hôm ấy đại đội binh mã ở Vương phá»§ kéo đến bao vây bá»n tại hạ. Bá»n tại hạ tìm được chá»— ở rất kín đáo, nếu gã không báo thì bá»n Ngô Tam Quế quyết chẳng thể biết được.
Mộc Kiếm Thanh nói tới đây, buông tiếng thở dài nói tiếp :
- Äáng tiếc là Ngao đại ca đã hy sinh vì nước.
Rồi gã nhìn Vi Tiểu Bảo cáo từ :
- Vi hương chá»§ ! Non xanh trÆ¡ đó, nước biếc còn đây. Bá»n tại hạ hãy xin tạm biệt.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- NÆ¡i đây còn thuá»™c địa giá»›i cá»§a Hán gian, chúng ta nên Ä‘i vá»›i nhau cho có vây cánh. Chá» khi ra khá»i Vân Nam hãy chia tay má»—i ngưá»i má»—i ngả.
Mộc Kiếm Thanh lắc đầu nói :
- Äa tại Vi hương chá»§ có lòng quyến cố. Nếu bá»n tại hạ lại lá»t vào tay đại Hán gian thì chẳng còn mặt mÅ©i nào mà hành động nữa.
Y nghĩ thầm trong bụng :
- Bá»n Má»™c Vương phá»§ nhà mình đã bị bắt, bây giá» lại phải nhá» bá»n quan binh Thát Äát bảo vệ cho thì còn ra thể thống gì nữa ?
Y liá»n dẫn bá»n ngưá»i Má»™c Vương phá»§ cáo biệt ra Ä‘i.
Mộc Kiếm Bình đi sau cùng. Cô đi được mấy bước quay lại nói :
- Tiểu muá»™i Ä‘i đây ! Äại ca... đại ca hãy bảo trá»ng tấm thân.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Cô cÅ©ng giữ mình cho cẩn thận.
Rồi gã nói khẽ :
- Bây giỠcô hãy đi theo ca ca, đừng trở vỠđảo Thần Long nữa.
Mộc Kiếm Bình gật đầu.
Vi Tiểu Bảo dắt con ngựa của gã cầm cương đưa vào tay cô nói :
- Ta tặng cho cô con ngựa này.
Má»™c Kiếm Bình vành mắt đỠhoe. Cô đón lấy dây cương, nhảy lên lưng ngá»±a chạy theo bá»n Má»™c Kiếm Thanh.
Äoàn ngưá»i Ä‘i mấy ngày, cách thành Côn Minh đã xa, thuá»· chung vẫn không thấy có binh mã cá»§a Ngô Tam Quế rượt theo, má»i ngưá»i má»›i yên dạ.
Má»™t hôm Ä‘i tá»›i huyện Khúc Tính vào lúc xế chiá»u, đột nhiên thấy bốn ngưá»i kỵ mã chạy tá»›i. Má»™t ngưá»i nhảy xuống ngá»±a nhìn viên tham lãnh trong đội Kiêu Kỵ doanh Ä‘i đầu, nói là có việc báo khẩn cất vá» quân tình cần bẩm vá»›i Khâm Sai đại thần. Viên tham lãnh tiá»n phong liá»n dẫn bốn ngưá»i vào doanh trại.
Vi Tiểu Bảo ra tiếp kiến thấy ngưá»i Ä‘i trước thân hình bé nhá», gầy nhom, nước da Ä‘en nhẻm. Gã toan há»i có chuyện gì vá» quân tình, Tiá»n Lão Bản đứng ở sau lưng gã cất tiếng trước :
- Phải chăng ông bạn là Quảng huynh đệ ?
Ngưá»i kia khom lưng đáp :
- Tiểu đệ là Quảng Thiên Hùng. Tiá»n đại ca vẫn mạnh giá»i chứ ?
Vi Tiểu Bảo đưa mắt nhìn Tiá»n Lão Bản.
Tiá»n Lão Bản gật đầu khẽ nói :
- Y là ngưá»i nhà.
Vi Tiểu Bảo lên tiếng :
- Hay lắm ! Quảng lão huynh phải một phen tân khổ. Chúng ta hãy vào nhà trong nói chuyện.
Trong hậu đưá»ng toàn la anh em Thiên Äịa Há»™i.
Tiá»n Lão Bản giá»›i thiệu :
- Quảng huynh đệ ! Vị này là hương chá»§ ở Thanh Má»™c ÄÆ°á»ng.
Quảng Thiên Hùng khom lưng làm lá»… bái kiến theo thể lệ cá»§a Thiên Äịa Há»™i.
Hắn hô khẩu hiệu:
- Thiên phụ địa mẫu, phản Thanh phục Minh! Thuá»™c hạ là Quảng Thiên Hùng ở dưới trướng Cổ hương chá»§ tại Xích Hoa? đưá»ng xin tham kiến Vi hương chá»§ cùng các vị đại ca trong Thanh Má»™c đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Té ra Quảng đại ca ở Xích Hoa? đưá»ng. Tại hạ rất lấy làm hân hạnh.
Tiá»n Lão Bản ngày trước đã được gặp Quảng Thiên Hùng mấy lần ở Hồ Nam, liá»n giá»›i thiệu vá»›i bá»n Phong Tế Trung, Từ Thiên Xuyên, Mã Ngạn Siêu, Huyá»n Trinh đạo nhân.
Ba ngưá»i Ä‘i theo Quảng Thiên Hùng cÅ©ng là anh em ở Xích Hoa? đưá»ng.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u biết Xích Hoa? đưá»ng cai quản tỉnh Qúy châu. Chỉ Ä‘i mấy ngày nữa là tá»›i địa giá»›i tỉnh này. Nay được anh em bản há»™i đến đưa tin tức, quần hùng ai cÅ©ng hoan há»·.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Sau khi chia tay ở Hà Bắc, tại hạ chưa được gặp Cổ hương chá»§. Y có được má»i Ä‘iá»u thuận lợi chăng ?
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Cổ hương chá»§ vẫn bình yên. Y sai thuá»™c hạ đến vấn an Vi hương chá»§ cùng các vị đại ca ở Thanh Má»™c đưá»ng. Bá»n tại hạ hay tin Vi hương chá»§ cùng các vị gần đây làm nên nhiá»u đại sá»±, rất Ä‘em lòng ngưỡng má»™. Nay được bái kiến thật là hân hạnh.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Äã là chá»— anh em, huynh đệ hà tất phải khách sáo ? Mẫy bữa nữa bá»n tại hạ đến quý tỉnh sẽ được cùng Cổ hương chá»§ trò chuyện.
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Cổ hương chủ phái thuộc hạ đến trình Vi Tiểu Bảo hương chủ cùng các vị đại ca nên đổi hướng đi vỠphía tây, chứ đừng tới Qúy Châu.
Vi Tiểu Bảo cùng quần hùng nghe nói Ä‘á»u ngạc nhiên.
Quảng Thiên Hùng nói tiếp :
- Cổ hương chá»§ cÅ©ng nói rằng rất mong được gặp Vi hương chá»§ cùng các vị đại ca tá»± sá»± cho thoa? lòng ước vá»ng, nhưng nên há»™i diện ở trong địa giá»›i tỉnh Quảng Tây hay hÆ¡n.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Vì lẽ gì mà không nên hội ngộ Ở Qúy Châu ?
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Bá»n thuá»™c hạ được tin báo Ngô Tam Quế phái binh mai phục rải rác khắp giải đấp Tuyên Oai, Hồng Kiá»u trấn, Tân Thiên Bảo. Chúng giả trang làm quân trá»™m cướp để mưu đồ hành động bất lợi cho Vi hương chá»§ cùng các vị đại ca.
Vi Tiểu Bảo cùng bá»n Từ Thiên Xuyên đồng thanh la hoảng :
- Úi chà ! Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi vừa tức giận cất tiếng thoá mạ :
- Tổ bà nó ! Tên gian tặc này quả nhiên chưa chịu thua mình. Hắn còn muốn cho thằng con cũng mất mạng chăng ?
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Ngô Tam Quế là con ngưá»i nham hiểm phi thưá»ng. Hắn phái rất nhiá»u cao thá»§ để cầm chân vị sư thái bản lãnh thần thông vẫn Ä‘i kèm Vi hương chá»§, rồi cướp lấy ba nhân vật chính yếu là con trai hắn, Công chúa Thát Äát và Vi hương chá»§.
Còn ngoài ra bao nhiêu ngưá»i tùy tùng nhất luật giết hết để bịt miệng. Hiện giỠải Tùng Lưu giữa khoảng huyện Khúc Tinh và huyện Triêm ích đã bị phong toả, không ai qua lại được. Bốn ngượi bá»n thuá»™c hạ phải Ä‘i đưá»ng quanh giữa những khe núi để đến đây cho chóng, vì sợ Vi hương chá»§ được tin trá»… có thể bị trúng gian kế xá»§a đại Hán gian. Bá»n thuá»™c hạ phải Ä‘i suốt ngày đêm má»›i tá»›i đây không lỡ việc.
Vi Tiểu Bảo thấy bốn ngưá»i bá»n chúng Ä‘á»u mắt đỠhoe, hai má lõm vào. Hiển nhiên chúng đã má»i mệt đến cùng cá»±c.
Gã liá»n an á»§i :
- Bốn vị đại ca đã phải má»™t phen cá»±c nhá»c, khiến cho tại hạ cảm động vô cùng.
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Bá»n thuá»™c hạ đưa tin được kịp thá»i, không đến ná»—i lầm lỡ việc lá»›n là má»™t Ä‘iá»u thoa? mãn lắm rồi.
Hắn nói câu nay, nỗi vui mừng lộ ra ngoài mặt.
Vi Tiểu Bảo quay sang há»i quần hùng :
- Bây giỠcác vị đại ca tính sao đây ?
Tiá»n Lão Bản há»i Quảng Thiên Hùng :
- Quảng đại ca có biết toán binh mã cá»§a Ngô Tam Quế phai Ä‘i mai phục đại khái bao nhiêu ngưá»i không ?
Quảng Thiên Hùng đáp :
Ngô Tam Quế không kịp phái quân đội ở Côn Minh. Nghe nói hắn cho lính Ä‘iểu truyá»n thư Ä‘iá»u động sÄ© tốt ở Äiá»n Bắc và Kiá»m Nam, vào khoảng trên ba vạn ngưá»i.
Quần hào nghe nói Ä‘á»u lá»›n tiếng chá»­i bá»›i.
Bá»™ thuá»™c cá»§a Vi Tiểu Bảo có trên hai ngàn ngưá»i, tức là chưa được má»™t phần mưá»i số quân bên địch. Tình thế quả bất địch chúng đã trông thấy rõ.
Tiá»n Lão Bản lại há»i :
- Cổ hương chá»§ muốn bá»n tiểu đệ đến nÆ¡i nào thuá»™c tỉnh Quảng Tây để cùng nhau tương há»™i ?
Quảng Thiên Hùng đáp :
- Cổ hương chá»§ đã phái ngưá»i đưa tin cho Mã hương chá»§ ở Gia Hậu đưá»ng thuá»™c tỉnh Quảng Tây. Nếu được Vi hương chá»§ đồng ý thì ba vị hương chá»§ sẽ cùng nhau há»™i ngá»™ Ở Lá»™ Thành miến Quế Tây. ÄÆ°á»ng lối từ đây đến Lá»™ Thành hiểm trở khó Ä‘i, nhưng không có binh mã cá»§a Ngô Tam Quế canh giữ. Các vị huynh đệ Ở Gia Hậu đưá»ng sẽ đón tiếp ở dá»c đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo ban đầu nghe nói Ngô Tam Quế phái ba vạn nhân mã chẹn đưá»ng trong lòng đã khiếp sợ. Bây giỠđược biết Cổ hương chá»§ bố trí ổn thoả, Mã hương chá»§ phái ngưá»i tiếp ứng gã lại cao hứng khác thưá»ng liá»n đáp :
- Hay lắm ! Vậy chúng ta cứ đến Lộ Thành. Sẽ có ngày lão con rùa Ngô Tam Quế phải sáng mắt ra.
Gã liá»n hạ lệnh lập tức rẽ qua phía tây nam. Lại để bá»n Quảng Thiên Hùng bốn ngưá»i và Ngô ứng Hùng ngồi chung xe, má»™t là để chúng nghỉ ngÆ¡i, hai là để giám thị Ngô ứng Hùng, đỠphòng Ngô Tam Quế phái thá»§ hạ đến cướp Ä‘oạt.
Tướng sÄ© nghe nói Ngô Tam Quế phái binh triệt lá»™ Ä‘á»u vừa kinh hãi vừa tức giận, biết mình Ä‘ang ở nÆ¡i hiểm địa, liên lặng lẽ Ä‘i thật nhanh. Dá»c đưá»ng không làm kinh động tá»›i quan nha. Äêm đến hạ trại nghỉ ngÆ¡i ở ngoài hoang dã.
Má»™t hôm Ä‘oàn ngưá»i tá»›i Lá»™ Thành. Hương chá»§ Gia Hậu đưá»ng trong Thiên Äịa Há»™i là Mã Siêu Hưng, hương chá»§ Xích Hoa? đưá»ng là Cổ Chí Trung đã chá» s½n ở đây. Những ngưá»i đứng đầu trong bá»n thuá»™c hạ hai đưá»ng Ä‘á»u tụ há»™i để đón tiếp.
Ba vị ÄÆ°á»ng hương chá»§ há»™i ngá»™ rất hân hoan thân thiện.
Tối hôm ấy, Mã Siêu Hưng mở tiệc lá»›n thết đãi Vi Tiểu Bảo cùng quần hùng Thanh Má»™c đưá»ng.
Giữa lúc má»i ngưá»i Ä‘ang ăn uống, có ngưá»i do thám cá»§a Xích Hoa? đưá»ng đếngưá»i báo cáo là bá»™ thuá»™c cá»§a Ngô Tam Quế đã biết việc Vi Tiểu Bảo đổi hướng sang Quảng Tây, chúng lập tức rượt theo hiện đã đến biên giá»›i tỉnh này, nhưng không dám tiến vào sâu còn chá» chỉ thị cá»§a Côn Minh.
Mã Siêu Hưng cưá»i nói :
- Quảng Tây không thuá»™c quản hạt Ngô Tam Quế. Nếu tên gian tặc kia dẫn quân vượt qua biên giá»›i là công nhiên tạo phản rồi. Vi hương chá»§ ! Các vị Ä‘i đưá»ng cá»±c nhá»c hãy nghỉ lại Lá»™ Thành vài bữa. Ở đây rẽ sang Quảng Äông rồi sẽ quay vá» phía bắc mà tiến thì bá»n Ngô Tam Quế không Ä‘uổi theo được nữa.
Äoàn ngưá»i nghỉ ở Lá»™ Thành má»™t ngày. Vi Tiểu Bảo thấy nÆ¡i đây cách Vân Nam còn gần, trong lòng chưa hết lo sợ liá»n thôi thúc má»i ngưá»i chuẩn bị lên đưá»ng.
Sáng sá»›m ngày thứ ba, má»i ngưá»i từ biệt Cổ Chí Trung cùng anh em Xích Hoa? đưá»ng thượng lá»™ tiến vá» phía Äông.
Mã Siêu Hưng cùng anh em Gia Hậu ÄÆ°á»ng đưa má»i ngưá»i Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo thấy mỗi ngày cách xa Vân Nam đã hơi yên lòng.
Äoàn ngưá»i Ä‘i tá»›i Quế Trung, bá»n thị vệ cùng quan binh hết sợ hãi, lại dở thói cÅ©, đến châu huyện nào cÅ©ng quấy nhiá»…u các địa phương quan.
Má»™t hôm Ä‘oàn ngưá»i Ä‘i tá»›i Liá»…u Châu. Liá»…u Châu là má»™t thành thị lá»›n thuá»™c tỉnh Quảng Tây. Viên tri phá»§ sở tại nghe tin Công chúa tá»›i nÆ¡i dÄ© nhiên hết sức cung ứng đón tiếp má»™t cách cá»±c kỳ trịnh trá»ng.
Bá»n Ngá»± tiá»n thị vệ cùng Kiêu Kỵ quan binh khác nào cá gặp nước, ở trong thành tha hồ ăn chÆ¡i phè phỡn.
Tối ngày thứ ba, Vi Tiểu Bảo và Mã Siêu Hưng cùng anh em Thiên Äịa Há»™i Ä‘ang ngồi trò chuyện, bá»—ng thấy Lãnh đội ngá»± tiá»n thị vệ là Trương Khang Niên hốt hoảng chạy vào la lên :
- Vi tổng quản !...
Rồi gã dừng lại không nói nữa. Vẻ mặt rất đỗi hoang mang.
Vi Tiểu Bảo thấy má bên trái hắn sưng lên, mắt bên phải tím Ä‘en. Hiển nhiên hắn đã cùng ngưá»i đánh nhau mà bị thất bại. Gã nghÄ© thầm trong bụng :
- Ngá»± tiá»n thị vệ không đánh ngưá»i đã là hay lắm rồi, kẻ nào lá»›n mật dám đánh hắn ?
Gã không muốn cho ngá»± tiá»n thị vệ phải mất mặt vá»›i anh em Thiên Äịa Há»™i, liá»n nhìn Mã Siêu Hưng nói :
- Xin Mã đại ca hãy ngồi chơi một chút. Tiểu đệ phải ra ngoài giây lát rồi trở vỠngay. Mong đại ca miễn thứ.
Mã Siêu Hưng đáp :
- Vi huynh đệ dạy quá lá»i. Huynh đệ có việc xin cứ tùy tiện.
Vi Tiểu Bảo ra khá»i sương phòng. Trương Khang Niên theo sau.
Ra ngoài rồi hắn mới nói :
- Trịnh tổng quản, Triệu nhị ca bị ngưá»i bắt giữ rồi.
Triệu nhị ca mà hắn nói đây tức là lãnh đội Ngá»± tiá»n thị vệ Triệu Tế Hiá»n.
Vi Tiểu Bảo cất tiếng thoá mạ :
- Con mẹ nó ! Tên nào mà lá»›n mật thế ? Phải chăng là thá»§ bị Ở phá»§ Liá»…u Châu ? Hay là bá»n nha dịch cá»§a Quan phá»§ ? Triệu đại ca phạm tá»™i gì ? Giết ngưá»i chăng ?
Gã há»i vậy vì nghÄ© rằng nếu Triệu Tế Hiá»n không phạm tá»™i giết ngưá»i, gây ra án mạng, thì chẳng khi nào quan nha địa phương dám bắt giữ Ngá»± tiá»n thị vệ.
Trương Khang Niên vẻ mặt bẽn lẽn, ấp úng đáp :
- Không phải quan nha bắt mà y bị giữ ở sòng bạc.
Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa cao hứng, bất giác cưá»i khach khách há»i :
- Tổ bà nó ! Sòng bạc ở Liá»…u Châu mà có kẻ lá»›n mật dám giữ cả Ngá»± tiá»n thị vệ ư ? Thật là má»™t chuyện kỳ văn hiếm có. Chắc các vị thua bạ rồi. Có đúng thế không ?
Trương Khang Niên gật đầu, nhăn nhó cưá»i đáp :
- Bá»n nô tài bảy tên đến sòng Tài Xỉu đánh bạc. Con mẹ nó ! Không hiểu sòng bạc có ma quá»· hay sao mà mở liên mưá»i ba tiếng "Tài". Bảy anh em nô tài thua hết trên má»™t ngàn lạng.
Äến tiếng thứ mưá»i bốn, Triệu nhị ca và nô tài Ä‘á»u nhất quyết tiếng này phải là "Xỉu".
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp :
- Há»ng rồi ! Há»ng rồi ! Chắc lại "Tài" nữa.
Trương Khang Niên nói :
- Äáng tiếc bá»n nô tài không má»i tổng quản đưa Ä‘i nên má»›i bị mắc bẫy chúng. Cả bảy tên trong bá»n nô tài móc hết ngân phiếu trong mình ra đặt xuống cá»­a "Xỉu". Hỡi Æ¡i !...
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Mở bạc ra lại "Tài" nữa phải không ?
Trương Khang Niên bóp chặt hai tay lại tá» ra hết đưá»ng. Hắn đáp :
- Nhà cái toan thu bạc. Bá»n nô tài không cho và bảo y :
Cổ lai khắp thiên hạ chẳng có sòng nào mở mưá»i bốn tiếng "Tài" liên bao giá». Äây nhất định là chuyện cá» gian bạc lận.... Hắn ngừng lại má»™t chút rồi nói tiếp :
- Chủ sòng vội ra dàn xếp nói là tiếng này bỠđi không ăn mà cũng không giam.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Thế rồi sao nữa ?
Trương Khang Niên kể tiếp :
- Triệu đại ca bảo :
Không được ! Tiếng này nguyên là bạc "Xỉu". Nhà cái đã đụng tay vào. Bá»n ta thua nhiá»u rồi. Lần này má»›i thắng sao lại không giam ?
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Con mẹ nó ! Các vị thật là mặt lầy. Hiển nhiên thua bạc rồi còn cãi cối.
Äừng nói mưá»i bốn tiếng "Tài". Bạc rá»n đến 24 tiếng, ta cÅ©ng thấy qua rồi.
Trương Khang Niên kể tiếp :
- Chá»§ sòng cÅ©ng bảo thế. Triệu nhị ca liá»n nói :
"Chúng ta ở dưới trướng Thiên Tá»­ tại thành Bắc Kinh chẳng bao giá» có chuyện này". Rồi y nổi nóng. Nô tài cÅ©ng rút Ä‘ao ra. Chá»§ sòng sợ tái mặt liá»n dàn xếp :
Bá»n tiểu nhân được các vị thị vệ đại nhân đến chÆ¡i là hân hạnh lắm rồi. Khi nào bá»n tiểu nhân dám lấy tiá»n cá»§a các vị đại nhân. Các vị đã thua bao nhiêu, bá»n tiểu nhân xin hoàn lại. Triệu nhị ca liá»n bảo :
Hay lắm ! Bá»n ta không thua, mà bị các ngươi đánh bạc bịp lấy mất ba ngàn má»™t trăm năm mươi ba lạng bạc. Chá»— lẻ bá» Ä‘i không kể coi như vận xúi mà thôi. Ngươi chỉ hoàn lại ta ba ngàn lạng là xong.
Vi Tiểu Bảo nổi lên tràng cưá»i ha hả, dắt tay Trương Khang Niên Ä‘i vào vưá»n hoa rồi há»i :
- Thế là các vị phát tài rồi còn gì ? Chủ sòng có trả đủ số không ?
Trương Khang Niên đáp :
- Chá»§ sòng là ngưá»i biết Ä‘iá»u lại mau mắn. Hắn nói :
Dù là hạng quang côn Ä‘i ăn cÆ¡m há»›t trên chốn gian hồ, cÅ©ng phải lấy nghÄ©a khí bạn bè làm trá»ng. Hắn Ä‘em ngay ba ngạn lạng bạc trao cho Triệu nhị ca. Triệu nhị ca đón lấy bạc rồi, đã chẳng cám Æ¡n câu nào, lại còn ra Ä‘iá»u trịch thượng bảo :
Thế là ngươi may lắm đó.
Lần sau còn các tệ bịp ngưá»i thì ta quyết chẳng dung tha.
Vi Tiểu Bảo chau mày nói :
- Nếu thế thì Triệu Tế Hiá»n trái quá rồi ! Ngưá»i ta đã lịch sá»± giữ thể diện cho mình, thì còn nói khích bác làm chi ?
Trương Khang Niên đáp :
- Tổng quản dạy phải lắm. Nô tài cÅ©ng nghÄ© vậy. Giả tá»· Triệu Nhị ca nói đôi lá»i dá»… nghe thì đã không thành chuyện. Nhưng y lấy bạc rồi còn thốt ra những Ä‘iá»u khinh bạc làm thương tổn đến lòng tá»± ái cá»§a ngưá»i ta má»™t cách quá đáng.
Tài sản của ngocvosong1986

  #154  
Old 02-06-2008, 11:00 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 153


Lão hương nông bản lãnh kinh ngưá»i

Vi Tiểu Bảo nói :
- Phải rồi ! Chúng ta trà trộn vào chốn giang hồ ăn cơm hớt thiên hạ, dù trộm cắp lừa gạt cũng không sao, nhưng chẳng thể đắc tội với hảo bằng hữu.
Trương Khang Niên ngoài miệng vâng dạ nhưng bụng nghĩ thầm :
- Bá»n mình hiển nhiên làm đương sai tại Hoàng cung. Y làm đến khâm sai đại thần, hàm phong nhất đẳng Tá»­ tước. Sao y lại bảo là bá»n ăn cÆ¡m há»›t trên chốn giang hồ ?
Hắn không biết đây là Vi Tiểu Bảo nói vá» chuyện ngày trước gã ở thành Dương Châu vẫn la cà vào các sòng bạc, thưá»ng gặp những kẻ lừa gạt trá»™m cắp bị ngưá»i ta bắt, chúng thưá»ng dùng những câu nói huênh hoang này để chữa thẹn.
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
- Tại sao xẩy chuyện ẩu đả ? Võ công chủ sòng cao thâm lắm phải không ?
Trương Khang Niên đáp :
- Không phải thế. Triệu nhị ca cùng thuá»™c hạ lấy bạc rồi toan dá»i khá»i đổ trưá»ng thì trong đám con bạc có ngưá»i lên tiếng chá»­i đổng :
"Con mẹ nó ! Sao chúng phát tài dá»… thế ? Bá»n mình ? Bá»n mình còn đánh bạc làm đếch gì ? Sao không kéo cả vào Hoàng cung chầu chá»±c... lão Hoàng đế... hay hÆ¡n ?" Hắn ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- Thưa Vi tổng quản ! Lúc tên phản tặc này nói đến đức Hoàng thượng, hắn đã thốt ra những câu thậm bất kính. Nô tài không dám kể hết lá»i.
Vi Tiểu Bảo gật đầu đáp.
- Ta hiểu rồi. Thằng cha đó quả là lớn mật ! Trương Khang Niên nói :
- Bá»n nô tài thấy hắn há»—n xược, dÄ© nhiên nổi giận bừng bừng. Triệu nhị ca quẳng bạc xuống bàn, rút đơn Ä‘ao ra. Tay trái y nắm lấy trước ngá»±c ngưá»i kia. Hắn liá»n vung quyá»n đấm binh má»™t cái vào đầu Triệu nhị ca làm cho y phải té xỉu. Bá»n nô tài còn sáu ngưá»i nhất tá» xông vào động thá»§. Tên phản tặc này võ công không phải tầm thưá»ng. Nô tài chưa nhìn rõ đã bị hắn đấm má»™t quyá»n vào mặt hất té ra ngoài cá»­a phòng, rồi lập tức tối tăm mặt mÅ©i xỉu Ä‘i không biết gì nữa.
Trương Khang Niên thở dài nói tiếp :
- Khi nô tài hồi tỉnh thấy Triệu nhị ca cùng năm anh em khác Ä‘á»u nằm sõng sượt dưới đất. Tên phản tặc đạp má»™t chân lên đầu Triệu nhị ca quát mắng :
•Sáu tên súc sinh này phải chuá»™c má»—i tên má»™t ngàn lạng. Ngươi mau Ä‘i lấy bạc đến đây thì lão gia tha cho. Lão gia chỉ chá» trong vòng hai giá» mà không thấy ngươi Ä‘em bạc tá»›i là lão gia mổ chúng làm thịt bán, cứ má»—i cân mưá»i lạng là đủ. Má»—i tên súc sinh có thể bán được hÆ¡n ngàn lạng bạc.
Vi Tiểu Bảo vừa kinh hãi lại vừa buồn cưá»i há»i tiếp :
- Thằng cha đó ở phe phái nào, lộ số làm sao ? Trương huynh có nhận ra không ?
Trương Khang Niên đáp :
- Ngưá»i đó thân thể rất hùng tráng. Nắm tay hắn còn lá»›n hÆ¡n bát ăn cÆ¡m. Mặt loang lổ và râu quai nón, mặc áo rách tả tÆ¡i, chẳng khác má»™t lão khiếu hoá.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Hắn có bao nhiêu đồng bá»n ?
Trương Khang Niên ngập ngừung đáp :
- Cái đó... cái đó... thuá»™c hạ cÅ©ng không rõ. Trong sòng bạc lúc đó còn lại 17, 18 ngưá»i, chẳng hiểu có phải là động bạn cá»§a hắn không ?
Vi Tiểu Bảo biết Trương Khang Niên bị đánh tối tăm mặt mũi, chỉ mong chạy thoạt thân, không dám nhìn kỹ.
Gã nghĩ thầm trong bụng :
- Lão khiếu hoá này nhất định là má»™t tay hảo hán trên chốn giang hồ. Y thấy bá»n thị vệ đánh bạc hành độn ngang tàng không nhịn được má»›i ra tay. Còn câu y bảo mổ bá»n thị vệ làm thịt bán thì cái đó chưa chắc. Nếu ta Ä‘iá»u động đại đội nhân mã đến đánh má»™t mình y thì không phải hành vi cá»§a bậc anh hùng.
Rồi gã tự nhủ :
- Nếu Mã hương chá»§ biết việc này, tất y cưá»i bá»n thị vệ dưới trướng mình toàn là đồ vô dụng.
Gã lại tính thầm :
- Lão khiếu hoá này võ công vào hạng rất cao thâm. Ta Ä‘i cầu sư phụ đối phó vá»›i y, nếu lão nhân gia chịu viện trợ thì việc bắt y không thành vấn Ä‘á», nhưng Ä‘á»i nào sư phụ lại chịu ra sức giúp bá»n thị vệ Ở trong cung để đắc tá»™i vá»›i đồng đạo võ lâm ?
Gã nghÄ© tá»›i đây rồi biết chắc dùng bá»n Phong Tế Trung, Từ Thiên Xuyên cÅ©ng không ổn được.
Äá»™t nhiên Vi Tiểu Bảo nhá»› tá»›i hai ngưá»i liá»n quyết định :
- ÄÆ°á»£c rồi ! Ta kêu bá»n há» Ä‘i vá»›i mình là xong.
Äoạn gã bảo Trương Khang Niên :
- Trương đại ca bất tất phải hoang mang. Äể ta thân hành tá»›i nÆ¡i xem sao.
Trương Khang Niên lộ vẻ mừng vui nói :
- Dạ dạ ! Thuá»™c hạ Ä‘i kêu má»™t trăm ngưá»i theo Vi tổng quản chắc là đủ rồi.
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp :
- Bất tất phải Ä‘em nhiá»u ngưá»i Ä‘i.
Trương Khang Niên nói.
- Tổng quản nên cẩn thận là hơn, thủ cước lão khiếu hoá này thực sự rất ghê gớm.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Không lo. Äã có ta.
Gã vá» phòng mình lấy má»™t xấp ngân phiếu, mưá»i mấy đĩnh vàng bá» vào túi rồi đến ngoài thiên phòng mé đông gõ cá»­a há»i :
- Hai vị có trong này không ?
Cửa phòng mở, Lục Cao Hiên ra đón vào. Vi Tiểu Bảo nói :
- Hai vị hãy đi theo bản sứ, chúng ta cần làm một việc.
Lục Cao Hiên và ủy Tôn Giả đồng thanh đáp :
- Xin tuân lệnh.
Rồi theo Vi Tiểu Bảo ra đi.
Lục Cao Hiên và á»§y Tôn Giả ăn mặc theo sắc phục cá»§a quân sỉtong Kiêu Kỵ Doanh, vẫn tùy tùng để bảo vệ cho Vi Tiểu Bảo từ Côn Minh vá» tá»›i đây. Hai ngưá»i sợ bị bại lá»™ hành tung nên không làm má»™t việc gì, suốt ngày ru rú trong nhà, buồn đến chết. Bây giá» chúng được Vi Tiểu Bảo kêu Ä‘i hoạt động, trong lòng rất cao hứng, hăm hở Ä‘i ngay.
Trương Khang Niên thấy Vi Tiểu Bảo chỉ Ä‘em hai tên quân sÄ© ở Kiêu Kỵ Doanh Ä‘i theo thì trong lòng không khá»i lo ngại, nói :
- Tổng quản đại nhân ! thuộc hạ đi kêu thêm mấy anh em thị vệ bảo hộ cho Tổng quản.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Không cần. Äi nhiá»u càng thêm bận. Trương đại ca cho má»™t trăm tên Ä‘i, nếu há» bị bắt giữ mà má»—i mạng phải chuá»™c má»™t ngàn lạng bạc thì ta mất số mưá»i vạn lạng, há chẳng Ä‘au xót ư ? Bây giá» chúng ta Ä‘i bốn ngưá»i, nếu bị bắt chỉ mất bốn ngàn lạng thì chẳng có chi đáng kể, ta khá»i phải quan tâm.
Trương Khang Niên biết gã nói đùa, nhưng chỉ có hai tên quân đi theo là mạo hiểm quá chừng, hắn rất lấy làm áy náy.
Hắn liá»n nhắc nhở :
- Dạ ! dạ ! có Ä‘iá»u tên phản tặc kia rất cao cưá»ng ! Vi Tiểu Bảo nói :
- ÄÆ°á»£c rồi ! ta sẽ thá»­ tá»· đấu vá»›i hắn. Nếu ta thua sẽ xin hắn đừng mổ Ä‘em bán thịt là xong.
Trương Khang Niên cặp lông mày nhăn tít lại không dám nói nữa.
Hắn có biết đâu hai tên quân sÄ© ở Kiêu Kỵ Doanh này bản lãnh rất cao thâm, Ä‘á»u là nhân vật đứng vào hạng nhất trong võ lâm. Ngay má»™t mình á»§y Tôn Giả đã đủ chống chá»i vá»›i Thập Bát La Hán chùa Thiếu Lâm. Nay lại thêm Lục Cao Hiên nữa thì dù có cả Thập Bát La Hán chùa Thiếu Lâm cùng đến đây cÅ©ng không sợ thất bại.
Hiện giá» chỉ phải đối phó vá»›i má»™t tên vô lại trong đổ trưá»ng thì bất luận võ công hắn cao thâm đến đâu cÅ©ng chẳng thể nào hạ được hai nhân vật cá»§a Thần Long Giáo này.
Trương Khang Niên dẫn Vi Tiểu Bảo đến đổ trưá»ng. Vừa tá»›i cá»­a đã nghe trong sòng có ngưá»i lá»›n tiếng quát :
- Äôi Thiên Bài cá»§a ta, ngoại trừ cặp Chí Tôn Bảo, còn thì khắp thiên hạ không ai địch nổi.
Má»™t ngưá»i khác cưá»i ha hả nói :
- Xin lỗi ông bạn ! Tiểu đệ mới rút được một con sau điểm và một con ba điểm.
Bá»—ng nghe đánh "đét" má»™t tiếng. Dưá»ng như ngưá»i nói trước vật con bài xuống bàn rồi lá»›n tiếng thoá mạ.
Vi Tiểu Bảo cùng Trương Khang Niên đưa mắt ra hiệu cho nhau.
Hai ngưá»i cùng nghÄ© bụng :
- Sao bá»n há» lại còn mở cuá»™c bài bạc vá»›i nhau ?
Vi Tiểu Bảo rảo bước tiến vào.
Trương Khang Niên nơm nớp theo sau.
Lục Cao Hiên và á»§y Tôn Giả tá»›i trước sảnh đưá»ng liá»n đứng lại chá» chỉ thị cá»§a Vi Tiểu Bảo.
Trong sảnh đưá»ng kê má»™t cái bàn lá»›n. Bốn ngưá»i chia ra ngồi bốn góc Ä‘ang đánh bạc.
Triệu Tế Hiá»n và năm tên thị vệ vẫn nằm co dưới đất.
Mé đông la ngưá»i râu quai nón, quần áo rách rưới thá»§ng trăm chá»— để hở lông lá và da thịt Ä‘en sì. Chính là láo khiếu hoá đó.
Mé nam một gã thanh niên thư sinh, tướng mạo anh tuấn ngồi.
Vi Tiểu Bảo vừa ngó thấy không khá»i sá»­ng sốt, tá»± há»i :
- Äúng hắn rồi ! Sao hắn lại ở đây ?
Nguyên ngưá»i này là Lý Tây Hoa. Dạo trước ở Bắc Kinh Vi Tiểu Bảo đã được gặp rồi.
Võ công Lý Tây Hoa rất cao thâm, nhưng hắn trúng phải "Ngưng huyết thần trảo" của Trần Cận Nam. Từ đó trở đi không thấy mặt hắn đâu nữa. Ai ngỠnay Vi Tiểu Bảo lại gặp hắn ở trong sòng bạc thành Liễu Châu.
Nhân vật ngồi mé tây có vẻ là má»™t hương nông lối 50 tuổi. Lão này mặc áo vải, vẻ mặt nhăn nhó ra chiá»u buồn bã. Cặp lông mày rá»§ thấp. Hiển nhiên lão thua cay không ngóc đầu lên được.
Ngồi ở mẽ bắc là má»™t ngưá»i tướng mạo rất kỳ dị.
Ngưá»i này lùn tịt lại béo chùn béo chụt. Toàn thân hắn coi chẳng khác nào má»™t trái banh thịt, nhưng quần áo hắn rất trang trá»ng. áo trưá»ng bào và áo choàng Ä‘á»u bằng gấm Ä‘oạn.
NgÅ© quan trên mặt xúm xít cả vào má»™t chá»—, tá»±a hồ bị ngưá»i ta vo tròn lại vá»›i nhau.
Ngưá»i lùn tịt và mập ú tay cầm hai con bài. Cặp mắt lá»›n nhắm lại chỉ còn bằng sợi dây. Hắn chú ý nhìn vào con bài.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i :
- Chẳng hiểu Lý Tây Hoa còn nhận được ta không ? Ta cách biệt hắn đã lâu ngày mà bây giỠmình lại mặc quan phục thì chắc hắn không thể nhận ra được. Âu là ta cứ từ từ quan sát xem sao, không nên hô hoán hắn vội.
Gã nghÄ© vậy rồi tươi cưá»i cất tiếng há»i :
- Thưa bốn vị bằng hữu ! Thấy bốn vị chơi bài thú qua, tiểu đệ cũng muốn vào ngồi một cửa được chăng ?
Gã vừa nói vừa tiến gần vào.
Vi Tiểu Bảo thấy tiá»n bạc trắng xoá trên bàn. Cả thảy đến năm sáu ngàn lạng. Äống bạc cá»§a lão hương nông nhiá»u hÆ¡n hết.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Lão này được nhiá»u thì phải. Thế mà sao lão Ä‘eo bá»™ mặt đưa ma tá»±a hồ đã bị thảm bại má»›i thật là kỳ ! Lại thấy ngưá»i vừa lùn vừa mập đưa ba ngón tay bằng ba trái chuối từ từ sá» vào con bài.
Äá»™t nhiên hắn là lên má»™t tiếng :
- Trá»i Æ¡i ! Vi Tiểu Bảo bá»—ng giật bắn ngưá»i lên.
Lão lùn mập lại cưá»i hô hố nói :
- Tuyệt diệu ! Thật là tuyệt diệu ! Thử xem phen này có ăn được lão không ?
Hắn nói rồi vật quân bài đánh "đét" má»™t cái xuống bàn. Chính là con "Mai hoa" mưá»i Ä‘iểm.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng :
- Trong tay hắn chắc còn con "Mai hoa" nữa. Cặp Mai hoa là nước bài cao lắm rồi.
Má»i ngưá»i vừa ngó thấy Ä‘á»u ngạc nhiên, nhưng rồi ai nấy Ä‘á»u cưá»i ồ.
Nguyên con này là tứ lục, cá»™ng lại cÅ©ng là mưá»i Ä‘iểm. Mưá»i Ä‘iểm vá»›i mưá»i Ä‘iểm vẫn là "Bế thập". Trong bài cá»­u "Bế thập" là nước bài thấp nhất. Huống chi hắn lại là nhà con. Dù nhà cái có phải "Bế thập" cÅ©ng vẫn ăn được "Bế thập" cá»§a nhà con.
Lão hương nông vẫn mặt buồn rưá»i rượi.
Vi Tiểu Bảo thấy trước mặt lão là má»™t đôi cá»­u, mà lão lại làm cái thì nước bài còn cao hÆ¡n nhiá»u.
Gã nghĩ bụng :
- Lão này nét mặt vẫn lầm lỳ. Thế mới là tay cỠbạc lợi hại.
Nên biết ngưá»i đánh bạc thua chẳng chồm lên, được không hý há»­ng má»›i là cao thá»§ trong đổ lâm. Con ngưá»i như vậy thua hay được là trông và vận hên xui, chứ chẳng thể lấy thành bại luận anh hùng.
Lão lùn mập thấy má»i ngưá»i cưá»i rá»™, lấy làm kỳ há»i :
- Có gì đáng cưá»i đâu ?
Rồi hắn quay sang nhìn lão hương nông nói :
- Ta có má»™t đôi mưá»i Ä‘iểm là vừa đủ thắng má»™t đôi chín Ä‘iểm cá»§a lão. Lấy trăm lạng bạc giam vào cho ta Ä‘i ! Lão hương nông lắc đầu đáp :
- Thế là ông bạn thua chứ không phải lão hán thua.
Lão lùn mập tức giận la lên :
- Phải chăng lão khinh nhá»n ta ? Lão thá»­ đếm Ä‘i coi. Này nhé Má»™t hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mưá»i. Con bài kia cÅ©ng má»™t hai ba bốn năm sáu bảy tám chín mưá»i. Hai con cùng mưá»i Ä‘iểm thì chẳng phải là đôi "Thập Ä‘iểm" thì còn là đôi gì ?
Vi Tiểu Bảo liếc nhiên Trương Khang Niên nghĩ bụng :
- Äể cho thằng cha này làm ngá»± tiá»n thị vệ thì phải. Thua cÅ©ng cãi cối là được.
Lão hương nông vẫn lắc đầu đáp :
- Äó là "Bế thập". Ông bạn thua rồi.
Lão lùn mập vẻ mặt hầm hầm tức giận đứng phắt dậy.
Không ngỠlão đứng lên lại thấp đi một cái đầu, vì trước lão ngồi trên ghế, hai chân lơ lửng nên cao hơn hắn đứng.
Hắn chĩa ngón tay lớn bằng trái chuối chỉ vào mũi lão hương nông lớn tiếng quát :
- Bài của ta "Bế thập" thì bài của lão "Bế cửu". "Bế thập" dĩ nhiên cao hơn "Bế cửu".
Lão hương nông đáp :
- Bài của lão hán là một đôi cửu. Còn bài của ông bạn là "Bế thập". "Bế thập" tức là bét rồi.
Lão lùn mập vẫn lớn tiếng :
- Hiển nhiên lão khinh khi ta quá lắm ! Vi Tiểu Bảo không nhịn được, xen vào :
- Lão huynh ! Bài của lão huynh không thành đôi.
Rồi gã bới ở trong đám bài bỠđó lấy ra một con "Mai hoa", một con "Tứ lục". Gã đặt vào bên con "Mai hoa" và con "Tứ lục" của lão lùn mập, nói tiếp :
- Thế này má»›i là thành đôi. Bài cá»§a lão huynh cÅ©ng mưá»i Ä‘iểm nhưng không giống nhau. Má»™t con "Mai hoa" toàn Ä‘en. Má»™t con "Tứ lục" có Ä‘iểm đỠthì thành đôi thế nào được ?
Lão lùn mập không chịu trá» vào cặp chín Ä‘iểm há»i :
- Hai con chín Ä‘iểm cá»§a y có giống nhau đâu ? Má»™t con toàn Ä‘en, má»™t con có màu Ä‘á», nghÄ©a là cÅ©ng không giống nhau. Làm sao chín Ä‘iểm lại lá»›n hÆ¡n mưá»i Ä‘iểm được ?
Vi Tiểu Bảo thấy hắn cãi chầy cãi cối. Trong lúc nhất thá»i không thể giải thích rõ được. Gã đành đáp :
- Lệ luật của bài cẩu là như vậy. Trước nay bao giỠcũng thế.
Lão lùn mập há»i :
- Dù trước nay bao giỠcũng thế nhưng vẫn không thông. Không thông là không được rồi. Chúng ta có bàn đến chuyện hợp lý, hay không cần đếm xỉa đến lý luận ?
Lý Tây Hoa và lão khiếu hoá chỉ ngồi cưá»i ruồi chứ không nói gì.
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i đáp :
- Äánh bạc dÄ© nhiên phải có lá» luật. Không có lá» luật thì còn đánh bạc thế nào được ?
Lão lùn mập há»i :
- ÄÆ°á»£c lắm ! Vậy ta há»i chú :
Làm sao đôi mưá»i Ä‘iểm cá»§a ta lại không được cặp chín Ä‘iểm cá»§a hắn ?
Hắn nói rồi cầm hai con "Mai hoa" vật xuống trước mặt.
Vi Tiểu Bảo la lên :
- Ô hay ! Bài của lão huynh có phải đôi này đâu ?
Lão lùn mập tức giận đến cực điểm. Hắn phùng má trợn mắt quát :
- Thằng lá»i khốn kiếp kia ! Ai bảo đôi này không phải cá»§a ta Hắn vừa nói vừa quật cặp "Mai hoa" xuống bàn đánh "chát" má»™t tiếng. Rồi hắn lại lật lên nói tiếp:
- Vừa rồi ta quật bài xuống bàn hãy còn để dấu lại đây. Ngươi mở mắt ra mà coi.
Má»i ngưá»i nhìn trên mặt bàn thấy vết quân bài rất rõ. Chá»— bài vật xuống mặt bàn lõm vào. Thá»§ kình cá»§a hắn thật là ghê gá»›m ! Vi Tiểu Bảo há miệng líu lưỡi chưa kịp trả lá»i thì lão hương nông lên tiếng :
- Phải rồi ! Phải rồi ! Lão huynh được rồi. Một trăm lạng bạc đây.
Lão lấy một thoi bạc lớn đặt xuống trước mặt lão lùn mập. Tiếp theo lão cầm 32 con bài đảo một hồi rồi chia làm bốn phần, mỗi phần tám con, bày rất ngay ngắn.
Lão hương nông xếp bài ngay ngắn rồi nhẹ nhàng đẩy một xấp bài ra giữa bàn. Tiếp theo lão đẩy đống bạc lớn trước mặt ra ngoài.
Vi Tiểu Bảo nhanh mắt đã nhìn thấy trên mặt bàn in vết cả ba mươi hai quân bài và gã không hiểu lão hương nông làm cách nào thành hiện tượng như thế được?
Vừa rồi lão lùn mập vật mạnh quân bài xuống khiến cho mặt bàn lõm vào, thủ kình đã là ghê gớm ! Bây giỠlão hương nông nét mặt vẫn thản nhiên, tay cầm bài chia một cách tự nhiên tuyệt không ra vẻ phát huy kình lực mà khiến cho 32 quân bài in vết trên bàn. Tuy những vết này không sâu bằng vết cặp Mai hoa vừa rồi, chỉ lỠmỠnhư có như không, tinh mắt mới nhìn thấy, nhưng thủ pháp cầm vật nặng cũng như vật nhẹ đủ tỠvõ công của lão hương nông ít ra là chẳng kém gì lão lùn mập.
Lão hương nông đẩy bạc ra đã che đi phần lớn những vết quân bài.
Vá» nghỠđánh bạc Vi Tiểu Bảo đã thành thạo từ thưở nhá». Gã chỉ liếc mắt má»™t cái đã ngó thấy Thiên Bài, Äịa Bài, Nhân Bài Ä‘á»u xếp thành đôi. Gã còn biết đây là lão hương nông đã ngấm ngầm hý lá»™ng quá»· thần.
Lão lùn mập đặt hai trăm lạng bạc xuống cửa Thiên Môn rồi hô lớn :
- Gieo thò lò đi ! Gieo thò lò đi ! Hắn lại nhìn Lý Tây Hoa và lão khiếu hoá giục :
- Äặt tiá»n lẹ Ä‘i ! Sao còn lừng khừng hoài ?
Lý Tây Hoa cưá»i đáp :
- Lão huynh nóng nảy quá. Nếu vậy hai vị hãy đánh với nhau đi ! Lão lùn mập nói :
- Càng tốt ! Rồi quay sang há»i lão khiếu hoá :
- Ông bạn có đặt tiá»n không ?
Lão khiếu hoá lắc đầu đáp :
- Lão phu không đặt "Bế Thập" mà ăn "Bế Cửu". Lối bài câu này lão phu không hiểu.
Lão lùn mập tức giận há»i :
- Phải chăng lão bảo ta đánh không đúng luật ?
Lão khiếu hoá cãi :
- Lão phu chỉ nói mình không hiểu chứ có bảo lão huynh chơi không đúng kiểu đâu ?
Lão lùn mập tức giận thoá mạ :
- Con mẹ nó ! Toàn là hạng chẳng ra gì. Này ! Còn thằng nhỠkia nữa. Ngươi có đánh không mà cứ lém miệng hoài ?
Câu này dĩ nhiên hắn nói với Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i lại :
- Tại hạ chung với nhà cái. Vị đại ca này ! Tiểu đệ làm cái chung với đại ca được chăng ?
Gã vừa nói vừa bốc ra một nắm vàng đĩnh bỠxuống bàn. Kim quang sáng rực. Chỗ này ít ra có đến trên ngàn lạng bạc.
Lão hương nông đáp :
- Hay lắm ! Tiểu huynh đệ phước to mạnh lớn, chắc là thắng.
Lão lùn mập lại tức mình há»i :
- Lão nói vậy thì ta chỉ có phần thua thôi ư ?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Nếu lão huynh sợ thua đau thì đặt ít đi cũng được.
Lão lùn mập càng tức, lớn tiếng :
- Ta đặt thêm hai trăm lạng.
Hắn lại lấy hai đĩnh bạc lớn nữa đặt xuống cửa Thiên Môn.
Lão hương nông nói :
- Tiểu huynh đệ mới tay hên vận hãy gieo thò lò đi.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm ! Gã lượm bá»™ thò lò cầm tay lắc má»™t chút liá»n biết có đổ chì, trong bụng mừng thầm tá»± nhá»§ :
- Sòng bạc ở đây quả nhiên chơi được.
Gã chỉ sợ lâu nay không luyện tập, thủ pháp kém linh hoạt. Nhưng thấy trong con thò lò đổ chì, gã rất yên lòng, miệng lâm râm khấn khứa :
- Thiên linh ! Äịa linh ! Äổ thần Bồ Tát đệ nhất linh ! Những tiểu qui? thò lò ở đâu ra mà khiêng bạc. Cứ khiêng từng thoi má»™t vào nhà cho ta ăn hết.
Rồi gã quát lên một tiếng, xoay tay một vòng gieo thò lò xuống. Quả nhiên được bảy điểm. Cửa Thiên Môn lấy phần bài thứ nhất, nhà cái lấy phần thứ ba.
Vi Tiểu Bảo nhìn vết quân bài trên mặt bàn đã biết lão lùn mập được má»™t con "Tứ lục", má»™t con "Hổ đầu" trừ hàng chục Ä‘i chỉ còn má»™t Ä‘iểm. Còn phần cá»§a gã là đôi Äịa bài.
Gã vừa gieo thò lò vừa bảo lão hương nông :
- Lão huynh ! Tiểu đệ gieo thò lò. Lão huynh coi bài. ÄÆ°á»£c hay thua trông vào thiên mệnh.
Lão hương nông cầm bài lên coi rồi gấp lại để xuống bàn.
Lão lùn mập cưá»i khẩy má»™t tiếng vật con Tứ lục lên nói :
- Mưá»i má»™t Ä‘iểm ! Tuyệt diệu ! Äoạn lão thò tay lật bài cá»§a nhà cái lên đếm :
- Một, hai, ba, bốn. Tất cả bốn điểm. Thế là ta thắng rồi.
Vi Tiểu Bảo cùng lão hương nông ngơ ngác nhìn nhau.
Lão lùn mập giục :
- Giam tiá»n lẹ Ä‘i ! Vi Tiểu Bảo há»i :
- Cứ nhiá»u Ä‘iểm là được, ít Ä‘iểm là thua. Bất chấp Thiên cống Äịa cống thành đôi hay không cÅ©ng được ư ?
Lão lùn mập đáp :
- Chẳng thế thì còn gì nữa ? Chẳng lẽ ngươi có bốn điểm đòi ăn của ta hai mươi mốt điểm ?
Vi Tiểu Bảo nói :
- ÄÆ°á»£c rồi. Vậy cứ theo cách này.
Gã cầm bốn đĩnh vàng nhỠđưa ra nói :
- Má»—i đĩnh vàng này ăn má»™t trăm lạng bạc. Lão huynh đặt tiá»n Ä‘i ! Lão lùn mập khoan khoái cưá»i nói :
- Ta vẫn đặt bốn trăm lạng. Nếu đặt nhiá»u sợ các vị thua Ä‘au xót ruá»™t.
Tài sản của ngocvosong1986

  #155  
Old 02-06-2008, 11:02 AM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 154


Trong sòng bạc chạm trán cừu nhân

Vi Tiểu Bảo nhìn vết bài trên bàn, gieo thò lò xuống thành năm điểm.
Nhà cái lấy bài trước tiên là má»™t cặp Thiên Bài. Lão lùn mập rút được má»™t con Trưá»ng tam và má»™t con Bản đăng. Cả hai con này góp lại chưa nhiá»u Ä‘iểm bằng má»™t con Thiên bài. Miệng hắn càu nhàu thoá mạ. nhưng cÅ©ng chịu thua. Hắn lại lấy bốn trăm lạng bạc ra đặt.
Lão lùn mập đánh ba ván thua hết sạch sành sanh. Trước mặt không còn lấy một lạng bạc.
Hắn đỠbừng mặt lên coi như một trái banh máu. Hai bàn tay to tướng của hắn sỠsoạng khắp chỗ trong mình nhưng sỠmãi chẳng thấy vật gì đem ra đặt cửa được.
Hắn chợt nhá»› tá»›i Triệu Tá» Hiá»n nằm dưới đất, liá»n há»i :
- Anh chàng kia cũng đáng mấy trăm lạng. Lão phu đặt cửa bằng hắn được không ?
Hắn vừa nói vừa kéo Triệu Tá» Hiá»n đặt nằm ngang trên bàn bạc.
Triệu Tá» Hiá»n đã bị Ä‘iểm huyệt không nhúc nhích được, để mặc ai muốn làm gì thì làm.
Lão khiếu hoá bỗng cất tiếng :
- Hãy khoan ! Mấy tên thị vệ này do tại hạ bắt được, sao lão huynh lại đem ra đánh bạc ?
Lão lùn mập đáp :
- Mượn tạm một chút không được hay sao ?
Lão khiếu hoá há»i vặn :
- ÄÆ°á»£c chẳng nói làm chi, nhưng thua thì đòi vào đâu ?
Lão lùn mập chưng hửng một chút rồi đáp :
- Không thể thua được.
Lão khiếu hoá há»i :
- Giả tỷ lão huynh đang vận xúi thua nữa thì làm thế nào ?
Lão lùn mập đáp :
- Cái đó dá»… lắm ! Trong thành Liá»…u Châu hiện nay nhan nhản những Ngá»± tiá»n thị vệ, có thiếu gì đâu ? Tại hạ sẽ bắt mấy tên để trả lại là xong.
Lão khiếu hoá gật đầu nói :
- Nếu vậy thì được.
Lão lùn mập thúc giục Vi Tiểu Bảo :
- Gieo thò lò lẹ đi ! Vi Tiểu Bảo nhìn lão hương nông nói :
- Xin lão huynh lại rửa bài, xếp bài như trước.
Lão hương nông không nói gì, lẳng lặng xoa ba mươi hai con bài trên mặt bàn một lúc rồi xếp thành bốn phần.
Vi Tiểu Bảo dòm ngó không khá»i giật mình kinh hãi, vì trên mặt bàn chẳng những không có vết bài má»›i, mà cả những vết cÅ© cÅ©ng bị lão vận ná»™i lá»±c xoá Ä‘i hết. Chỉ còn mấy chục đưá»ng ngang vạch dá»c, trông không có rõ gì nữa.
Giả tá»· lão lùn mập đặt cá»­a bằng vàng bạc thì Vi Tiểu Bảo chẳng quan tâm để lão hương nông đánh vá»›i hăn. Ai thua ai được cÅ©ng không can gì đến gã. Nhưng bây giá» lão lùn mập lại đặt cá»­a bằng Triệu Tá» Hiá»n mà minh không ăn được thì há»ng bét.
Gã không biết những quân bài lớn ở chỗ nào thì tài gieo thò lò của gã cũng bằng vô dụng.
Gã liá»n nói :
- Chỉ có hai ngưá»i đánh, hà tất phải chÆ¡i bài cẩu ? Sao bằng cứ gieo thò lò ai nhiá»u Ä‘iểm là được.
Lão lùn mập gục gặc cái đầu đáp :
- Lão gia thích đánh bài cẩu.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Lão huynh không hiểu bài cẩu thì đánh làm chi ?
Lão lùn mập nổi giận, túm lấy ngực Vi Tiểu Bảo nhấc bổng lên vừa lắc vừa thoá mạ :
- Con bà nó ! Mi bảo ta không hiểu bài cẩu ư ?
Vi Tiểu Bảo bị hắn lắc một hồi, bao nhiêu khớp xương toàn thân bật lên những tiếng "rắc rắc".
Bá»—ng nghe phía sau có tiếng ngưá»i la :
- Sư ca ! Buông xuống mau ! Không làm thế được.
Chính là thanh âm ủy Tôn Giả.
Lão lùn mập má»™t tay vẫn xách Vi Tiểu Bảo giÆ¡ lên, mặt hắn lá»™ vẻ ngạc nhiên há»i :
- Ô hay ! Ngươi ở đâu đến đây ? Sao lại không được ?
Lại nghe thanh âm Lục Cao Hiên cất lên :
- Cao Tôn Giả ! Vị này là Vi... Vi đại nhân, má»™t nhân vật rất nhiá»u lai lịch. Tôn giả chá»› đắc tá»™i vá»›i y. Mau mau đặt y xuống.
Lão lùn mập ngập ngừng há»i :
- Y là... Vi... con mẹ nó. Vi Tiểu Bảo phải không ? Nay ta mới kiếm được gã.
Bỗng hắn quay đầu nhìn ra ngoài cửa. Tay vẫn nắm giữ Vi Tiểu Bảo.
ủy Tôn Giả và Lục Cao Hiên cùng đứng ra ngăn chặn.
Lục Cao Hiên há»i :
- Cao Tôn Giả ! Tôn Giả đã biết lai lịch của Vi đại nhân sao còn vô lễ như vậy ? Mau mau buông tay ra.
Lão lùn mập đáp :
- Dù là giáo chủ thân hành tới đây ta cũng không tha, trừ phi có thuốc giải đưa ra.
á»§y Tôn Giả há»i :
- Sư ca ! Äừng làm nhá»™n nữa ! Sư ca không uống... cái đó, thì cần lấy thuốc giải làm chi ?
Lão lùn mập đáp :
- Hừ ! Ngươi thì biết cái gì mà há»i ? Tránh ra Ä‘i ! không thì đừng trách ta đây bất lịch sá»±.
Vi Tiểu Bảo lÆ¡ lá»­ng trên không nhưng nghe ba ngưá»i đối đáp, gã xoay chuyển ý rồi hiểu ngay, bụng bảo dạ :
- Té ra lão lùn mập này là Cao Tôn Giả, sư huynh cá»§a á»§y Tôn Giả. Ngày trước hắn ở cung Từ Ninh, ẩn trong chăn mụ Ä‘iếm già. Cả đôi cùng loã thể. Hắn đã ôm mụ kia chạy trốn. Hôm ấy hắn chạy nhanh quá ta không trông rõ mặt. Äúng rồi ! Ngưá»i hắn lùn tịt và béo chùn béo chụt coi chẳng khắc má»™t trái banh thịt. Chính hắn rồi không còn nghi ngá» gì nữa.
Vi Tiểu Bảo xoay chuyển ý nghĩ :
- Ủy Tôn Giả đã nói ngày trước hắn Ä‘i theo sư huynh là Cao Tôn Giả, vâng lệnh giáo chá»§ ra hải ngoại làm việc. Hai ngưá»i Ä‘ang lênh đênh trên mặt biển thì gặp gió bão, không thể trở vỠđúng hẹn, nên phải uống Äá»™c long hoàn. Chất độc phát tác :
á»§y Tôn Giả biến thành cao nghếu cao nghá»u mà gầy khẳng gầy kheo. Còn Cao Tôn Giả biến thành lùn tịt lại mập thù lù. Thật đáng tức cưá»i ! Hai lão này đã uống thuốc giải thì lão Cao Tôn Giả vừa lùn vừa mập kia còn đòi lấy thuốc giải làm gì ? à phải rồi ! Mụ Ä‘iếm già giả Thái hậu còn chất độc Cá»­u long hoàn ở trong ngưá»i chưa được giải trừ. Thằng cha Cao Tôn Giả này lại ngá»§ chung chăn vá»›i mụ, dÄ© nhiên là thân nhau lắm.
Gã nghÄ© tá»›i đây liá»n lá»›n tiếng há»i :
- Lão huynh muốn lấy thuốc giải Äá»™c long hoàn mà sao không buông ta xuống lẹ Ä‘i.
Cao Tôn Giả vừa nghe thấy ba chữ "Äá»™c long hoàn" da thịt toàn thân run lên bần bật. Hắn co tay mặt lại đựt Vi Tiểu Bảo xuống.
Hắn lại chìa tay trái ra la lên :
- ÄÆ°a đây ! Lẹ lên ! Vi Tiểu Bảo đáp :
- Lão vô lễ với ta như vậy ư ? Hừ hừ !...
Gã thò tay vào bá»c lấy tấm NgÅ© long lệnh ra lá»›n tiếng quát :
- Cái này là cái gì ?
Cao Tôn Giả sắc mặt biến đổi, bất giác lùi lại một bước.
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
- Cao Tôn Giả ! vừa rồi lão đã nói gì ?
Cao Tôn Giả đột nhiên nhảy vá»t lại. Tay trái hắn nắm lấy sau lưng Vi Tiểu Bảo. Miệng quát lá»›n :
- Lấy thuốc giải cho mau ! Bàn tay to tướng của hắn nắm vào chỗ huyệt đại truy.
Hắn chỉ nhả chưởng lực ra một chút là lập tức Vi Tiểu Bảo phải đứt hết tâm mạch.
á»§y Tôn Giả và Lục Cao Hiên đồng thá»i la hoảng :
- Không làm thế được ! Không làm thế được ! Tiếng quát chưa dứt, trên minh Cao Tôn Giả đồng thá»i bị ba bàn tay đặt vào.
Bàn tay cá»§a lão khiếu hoá đè lên huyệt Bách há»™i trên đỉnh đầu hắn. Bàn tay Lý Tây Hoa ấn vào huyệt Ngá»c châm ở sau gáy. Còn lão hương nông để bàn tay vào trước mặt, ngón trá» và ngón giữa chỉ vào mí mắt Cao Tôn Giả.
Huyệt Bách Há»™i và huyệt Ngá»c chẩm là hai huyệt trá»ng yếu trong ngưá»i. Còn hai ngón tay cá»§a lão hương nông chỉ ấn mạnh má»™t chút là móc được tròng mắt cá»§a Cao Tôn Giả ra.
Cao Tôn Giả ngưá»i lùn quá, còn thấp hÆ¡n Vi Tiểu Bảo ná»­a cái đầu, thậm chí ba lão đồng thá»i động thá»§ Ä‘á»u nhắm vào khu vá»±c ở trên đầu hắn, vì huyệt đạo trước ngá»±c và sau lưng Ä‘á»u không vá»›i tay tá»›i được.
á»§y Tôn Giả và Lục Cao Hiên biết ba ngưá»i động thá»§ là những nhân vật võ nghệ cao cưá»ng. Nếu cả ba đồng thá»i nhả kình lá»±c ra thì e rằng cái đầu tròn trÄ©nh cá»§a Cao Tôn Giả phải nát nhừ, liên đồng thanh la :
- Không làm thế được ! Không làm thế được ! Lão khiếu hoá nói :
- Lão lùn này ! Mau buông tay ra ! Cao Tôn Giả đáp :
- Gã chịu đưa thuốc giải là ta tha liá»n.
Lão khiếu hoá quát :
- Nếu lão không buông là ta nhả kình lực ra đó.
Cao Tôn Giả nói :
- Chết thì cùng chết cả! Äá»™t nhiên á»§y Tôn Giả thò tay vào dưới nách lão khiếu hoá. Lục Cao Hiên nắm lấy sau gáy Lý Tây Hoa.
Cả hai lão ủy Tôn Giả và Lục Cao Hiên đứng rất gần, mình lại mặc sắc phục quân sĩ Kiêu Kỵ Doanh.
Lão khiếu hoá và Lý Tây Hoa tuy nghe hai ngưá»i này có quen biết Cao Tôn Giả, nhưng không ngá» võ công há» cao cưá»ng đến thế. Chỉ má»™t chiêu hai lão liá»n bị ká»m chế.
Hai lão Uỷ, Lục đồng thanh hô :
- Má»i ngưá»i Ä‘á»u buông tay hết ra.
Lão hương nông buông tay ở mặt Cao Tôn Giả, nhưng hai tay lão nắm vào sau lưng ủy Tôn Giả và Lục Cao Hiên. Lão nói :
- Hai ngưá»i hãy buông tay trước.
Lão khiếu hoá cưá»i rá»™ nói :
- Ha ha ! Thật đáng tức cưá»i. Thú quá ! Thú quá ! Lão buông tay ra nhưng lại chụp nhanh như chá»›p vào sau gáy lão hương nông.
Biến diến này khiến cho cả bảy ngưá»i là Vi Tiểu Bảo, Cao Tôn Giả, Lý Tây Hoa, Lục Cao Hiên, á»§y Tôn Giả, lão hương nông và lão khiếu hoá Ä‘á»u bị kiá»m chế theo thế liên hoàn. Huyệt đạo trá»ng yếu cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u ở dưới bàn tay ngưá»i bên cạnh.
Chỉ trong khoảnh khắc cả bảy ngưá»i Ä‘á»u trÆ¡ ra như tượng gá»— chẳng ai dám nhúc nhích. Ngoại trừ Vi Tiểu Bảo là ngưá»i biết rõ thân thế Cao Tôn Giả, còn sáu ngưá»i kia chẳng hiểu ngưá»i kiá»m chế mình là ai ?
Vi Tiểu Bảo la lên :
- Trương Khang Niên ! Ngươi ở đây làm chi ?
Lúc này trong đổ trưá»ng chỉ có má»™t mình Trương Khang Niên là ở ngoài vòng cương toả. Y nghe Vi Tiểu Bảo hô hoán liá»n dạ má»™t tiếng.
Trương Khang Niên rút yêu đao ra đánh soạt một cái.
Cao Tôn Giả quát lớn :
- Tên thị vệ chó má kia ! Ngươi có giá»i thì xông vào đây.
Trương Khang Niên giơ yêu đao lên, nhưng lại sợ Cao Tôn Giả sát hại Vi Tiểu Bảo nên không dám tới gần.
Vi Tiểu Bảo ở giữa trong đám ngưá»i bị kiá»m chế nhận thấy trong đây là cuá»™c tao ngá»™ lạ lùng chưa từng trải qua, bất giác reo lên :
- Thú quá ! Thú quá ! lão lùn mập kia ! Lão phóng chưởng hạ sát ta chẳng có Ä‘iá»u chi quan hệ, hay chính lão bị uổng mạng cÅ©ng không sao, còn thuốc giải độc long hoàn thì lão vÄ©nh viá»…n đừng hòng lấy được nữa. Da thịt toàn thân lão sẽ bị nát ra từng mảnh má»™t rá»›t xuống. Trước hết đầu lão sẽ trụi nh½n thín, rồi đến• Cao Tôn Giả quát lên :
- Không được nói càn nữa ! Vi Tiểu Bảo vẫn cưá»i ha hả nói tiếp :
- Mặt lão sút hết da thịt còn trÆ¡ lại những lá»— hổng! Gã nói tá»›i đây bá»—ng ngoài sảnh đưá»ng có ngưá»i lá»›n tiếng hô :
- Chúng ở cả trong này ! Tiếp theo tiếng má»™t ngưá»i khác cất lên :
- Hãy bắt hết cả bá»n chúng rồi sẽ tính.
Má»i ngưá»i quay đầu nhìn ra cá»­a sảnh đưá»ng.
Äá»™t nhiên ánh bạch quang lấp loáng. Má»™t ngưá»i tay cầm trưá»ng kiếm Ä‘i quanh má»™t vòng.
Má»i ngưá»i liá»n cảm thấy hoặc trên đầu vai, hoặc các yếu huyệt bá»—ng tê chồn. Chúng bị Ä‘iểm huyệt cả rồi.
Chỉ trong khoảnh khắc, ai nấy Ä‘á»u nhá»§n ra ngã lăn xuống đất.
Ngoài cá»­a sảnh đưá»ng có ba ngưá»i đứng. Vi Tiểu Bảo chợt nhìn thấy đã la lên:
- A Kha ! nàng cũng đến...
Gã vừa mở miệng nói đến đây, bá»—ng cảm thấy trái tim chìm xuống, liá»n dừng lại.
Gã đã ngó thấy hai ngưá»i đứng bên A Kha, mé tả là Lý Tá»± Thành, mé hữu là Trịnh Khắc Sảng, con ngưá»i mà gã chán ghét nhất Ä‘á»i.
Má»™t ngưá»i ở đầu đằng đông đã tra trưá»ng kiếm vào vá». Hai ty chắp để sau lưng, miệng tá»§m tỉm cưá»i ruồi. Hắn chính là Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm.
Bá»n Cao Tôn Giả, lão khiếu hoá, Lý Tây Hoa kiá»m chế lẫn nhau không ai nhúc nhích được thì đột nhiên má»™t tay cao thá»§ là Phùng Tích Phạm tá»›i nÆ¡i. Hắn chẳng mất chút sức lá»±c nào đã Ä‘iểm té cả bảy ngưá»i.
Trương Khang Niên cũng bị trúng một kiếm.
Cao Tôn Giả ngồi phệt dưới đất, ngưá»i càng lùn tịt. Hắn tức giận quát :
- Ngươi là cái thá gì mà dám Ä‘iểm huyệt Dương quan và huyệt Thần đưá»ng trong mình lão gia ?
Phùng Tích Phạm cưá»i lạt đáp :
- Võ công ngươi khá lắm, mới tự biết mình bị điểm trúng những huyệt đạo nào.
Cao Tôn Giả tức giận quát :
- Mau giải khai huyệt đạo cho lão gia ! Lão gia quyết đấu với ngươi một trận.
Con mẹ nó ! Hành động ám toán này đâu phải là hảo hán ?
Phùng Tích Phạm cưá»i đáp :
- Mẹ kiếp ! Ngươi là hảo hán thì hãy nằm co dưới đất làm một đấng anh hùng không nhúc nhích.
Cao Tôn Giả tức giận cãi.
- Lão gia ngồi đây chứ có nằm co đâu ? ngươi không có mắt hay sao ?
Phùng Tích Phạm giơ chân trái lên khẽ đá vào vai Cao Tôn Giả cho hắn ngã nằm dưới đất. Nhưng lạ thay ! Xương sống hắn vừa đụng mặt đất lại bật lên ngay thanh ra hắn vẫn ngồi.
Nguyên mông đít Cao Tôn Giả to lá»›n đặc biệt. Trá»ng lượng toàn thân hắn tập trung cả ở chá»— này, nên sau khi hắn ngã xuống không cần vận kình lá»±c cÅ©ng tá»± nhiên ngồi bật lên.
Trịnh Khắc Sảng cưá»i hô hố nói :
- Kha muá»™i hãy coi kìa ! Äay là Bất Äảo ông (ngưá»i không té) coi có ngá»™ không ?
A Kha mỉm cưá»i đáp :
- Thật là cổ quái ! Trịnh Khắc Sảng lại nói :
- Muội muội muốn kiếm tên tiểu quỷ này để trả thù thì nay sẽ được mãn nguyện. Chúng ta bắt gã từ từ trị tội, hay là vung kiếm chém cho gã một nhát ?
Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi nghĩ thầm :
- Hai chữ "tiểu quỷ" chỉ trỠvào ta mới hợp lý. Chẳng lẽ A Kha lại muốn kiếm ta để báo thù ? Ta có chỗ nào đắc tội với nàng đâu ?
A Kha nghiến răng đáp :
- Tiểu muội còn phải thấy gã lúc nào là bực mình lúc ấy. Chém phứt gã đi cho rồi.
Cô dứt lá»i rút kiếm ra khá»i vỠđánh soạt má»™t cái, tiến đến trước mặt Vi Tiểu Bảo.
Bá»n Cao Tôn Giả, á»§y Tôn Giả, Lục Cao Hiên và Trương Khang Niên bốn ngưá»i đồng thanh la lên :
- Không thể giết y được.
Vi Tiểu Bảo nói theo :
- Sư tỷ ơi ! Tiểu đệ có gì đắc tội?...
Gã chưa dứt lá»i, A Kha đã hằn há»c quát há»i :
- Ta là sư tỷ ngươi hồi nào ? Thằng quỷ con kia ! Ngươi đã nghĩ ra bao nhiêu cách để làm nhục ta ?
Cô giơ kiếm lên nhằm trước ngực gã đâm tới.
Má»i ngưá»i bật tiếng la hoảng :
- Úi chao ! Nhưng thanh trưá»ng kiếm hất ngược trở lại. Nguyên Vi Tiểu Bảo đã mặc bảo y há»™ thân. MÅ©i kiếm đâm tá»›i không xuyên vào được.
A Kha còn đang sửng sốt, Trịnh Khắc Sảng đã hô lên :
- Muội muội đâm vào mắt gã.
A Kha đáp :
- Phải đấy ! Cô lại vung kiếm đâm tới.
Äá»™t nhiên trong góc nhà có ngưá»i lướt tá»›i che lấy mình Vi Tiểu Bảo. Nhát kiếm đâm trúng vai ngưá»i này. Y liá»n ôm Vi Tiểu Bảo lăn mình vào tá»›i góc nhà rồi tiện tay rút lẹ thanh truá»· thá»§ trong mình gã ra cầm tay.
Ngưá»i này mặc sắc phục quân sÄ© ở Kiêu Kỵ Doanh, thân hình bé nhá» thấp lùn, mặt mÅ©i lem luốc, không nhìn rõ tướng mạo.
Má»i ngưá»i thấy gã thân thá»§ mau lẹ, võ công tinh thâm Ä‘á»u lẩm bẩm :
- Ngưá»i này quả có lòng trung nghÄ©a.
Phùng Tích Phạm rút trưá»ng kiếm ra, từ từ Ä‘i tá»›i. Äá»™t nhiên lão rung trưá»ng kiếm má»™t cái. MÅ©i kiá»…m loé ra thành mấy chục bông kiếm hoa.
Bá»—ng nghe đánh "choang" má»™t tiếng. Thanh trưá»ng kiếm trong tay Phùng Tích Phạm đứt thành hai Ä‘oạn.
Tên quân sĩ ở Kiêu Kỵ Doanh cũng bị thương. Máu ở bả vai chảy ra như suối.
Nguyên gã này rút dao truá»· thá»§ cá»§a Vi Tiểu Bảo chặt đưat trưá»ng kiếm cá»§a Phùng Tích Phạm, nhưng kiếm pháp cá»§a hắn xuất quá»· nhập thần đã đâm trúng gã rồi. Nếu thanh truá»· thá»§ mà không sắc bén phi thưá»ng thì e rằng tính mạng cá»§a gã lúc này khó ná»—i bảo toàn.
Phùng Tích Phạm giận xám mặt lại. Hắn hắng dặng má»™t tiếng, quẳng thanh gươm gẫy xuống đất. Trong lúc nhất thá»i, hắn ngần ngừ chưa quyết định chá»§ ý là có nên lấy thanh kiếm khác công kích nữa hay thôi ?
Vi Tiểu Bảo reo lên :
- Ha ha ! Nhất kiếm vô huyết Phùng Tích Phạm ! Lão mới đâm nửa nhát kiếm vào tên tiểu tốt thủ hạ của ta đã làm cho máu chảy không ngớt. Vậy từ nay tên hiệu của lão nên đổi lại là "Bán kiếm hữu huyết" Phùng Tích Phạm mới đúng.
Tên quân sĩ Kiêu Kỵ Doanh, tay trái bịt miệng vết thương trên bả vai, đưa ty mặt nắn vào trước ngực và sau lưng Vi Tiểu Bảo để giải khai những huyệt đạo bị phong toa? cho gã.
Bá»n Cao, á»§y Tôn Giả, Lục Cao Hiên, Lý Tây Hoa Ä‘á»u là những cao thá»§ võ há»c, Ä‘ang lúc kiá»m chế lẫn nhau nên bị Phùng Tích Phạm ám toán mà không chống cá»± được. Ai cúng căm hận hắn vô cùng. Bây giá» há» nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy Ä‘á»u nổi lên tràng cưá»i hô hố để chế diá»…u hắn.
Lão khiếu hoá lớn tiếng hô :
- Bán kiếm hữu huyết Phùng Tích Phạm ! Hay quá ! Hay quá ! Trong bá»n mặt dầy vô liêm sỉ khắp thiên hạ, tôn giá đáng đứng vào hàng thứ hai.
Lý Tây Hoa há»i :
- Tại sao hắn chỉ đáng đứng vào hàng thứ hai ? Vậy ngưá»i thứ nhất là ai ? Lão huynh có thể nói cho nghe được chăng ?
Lão khiếu hoá đáp :
- "Bán kiếm hữu huyết" này dưá»ng như hãy còn kém Ngô Tam Quế má»™t chút.
Theo nhận xét của lão phu thì hỠNgo mới là hàng mặt dày thứ nhất.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u cưá»i rá»™.
Lục Cao Hiên nói :
- Tại hạ cho rằng chỗ sai biệt có chăng cũng chỉ nhỠxíu mà thôi.
Phùng Tích Phạm trước nay rất tá»± phụ vá» bản lãnh cá»§a mình. Nay hắn nghe quần hùng mai mỉa tức quá, toàn thân run bần bật. Giả tá»· lúc này hắn đổi thanh kiếm khác để tấn công tên quân sÄ© kia thì giết gã dá»… như trở bàn tay, nhưng hành động này không xứng đáng vá»›i địa vị cá»§a hắn, nên hắn chỉ trợn mắt lên nhìn gã há»i :
- Tên hỠmi là gì ? Bữa nay ta tạm tha mạng cho, nhưng lần sau mà gặp phải tay ta, nhất định mi sẽ bị chết thảm.
Tên quân sĩ ấp úng đáp :
- Tiểu nhân... tiểu nhân...
Thanh âm gã rất trong trẻo, dịu dàng.
Vi Tiểu Bảo vừa kinh ngạc vừa vui mừng reo lên :
- Ủa ! té ra ngươi là Song Nhi.
Gã giơ tay lên lột mũ của thị. Mái tóc dài tung ra xoã xuống.
Vi Tiểu Bảo quàng tay trái ôm lưng Song Nhi lá»›n tiếng há»i :
- Thị là một tên tiểu nha đầu của ta. Bán kiếm hữu huyết kia Lão đánh một tên tiểu nha đầu của ta không nổi thì còn khoác lác cái gì ?
Phùng Tích Phạm cáu quá không nhịn được, vung chân trái đá "binh" má»™t tiếng làm cho bàn bạc trong sảnh đưá»ng bay Ä‘i.
Triệu Tá» Hiá»n nằm ngang trên bàn bị hất tung lên rồi rá»›t xuống đánh "huỵch" má»™t cái.
Những thoi bạc văng Ä‘i rồi rá»›t trúng vào mình mẩy má»i ngưá»i làm cho Ä‘au đớn.
Quần hùng cÅ©ng tức giận Ä‘á»u lên tiếng thoá mạ.
Phùng Tích Phạm không nói gì, xoay mình bỠđi.
Bá»—ng thấy hai ngưá»i sóng vai từ cá»­a lá»›n Ä‘i vào. Phùng Tích Phạm quát :
- Tránh ra ! Äồng thá»i vung hai tay đánh tá»›i. Hai ngưá»i cÅ©ng phóng chưởng chống đỡ.
Cả ba ngưá»i cùng rên lên má»™t tiếng.
Hai ngưá»i kia phải lùi lại mấy bước, lưng đụng mạnh vào tưá»ng.
Phùng Tích Phạm lảo đảo ngưá»i mấy cái. Hắn hít má»™t hÆ¡i chân khí rồi rảo bước Ä‘i ra.
Hai ngưá»i kia oẹ má»™t tiếng, miệng Ä‘á»u phun ra má»™t búng máu tươi.
Nguyên hai ngưá»i này là Phong Tế Trung và Huyá»n Trinh đạo nhân.
Vi Tiểu Bảo vá»™i chạy lại nâng đỡ Phong Tế Trung. Gã quay sang há»i Huyá»n Trinh đạo nhân :
- Äạo trưởng có việc gì không ?
Huyá»n Trinh đạo nhân ho mấy tiếng rồi đáp :
- Bần đạo không há» gì. Vi... Vi đại nhân ! Äại nhân vẫn bình yên chứ ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ta vẫn bình yên ! Gã quay lại ngó Phong Tế Trung.
Phong Tế Trung lẩm nhẩm gật đầu cưá»i gượng. Võ công y còn cao thâm hÆ¡n Huyá»n Trinh đạo nhân, nhưng vừa rồi hắn phải đón đỡ tay mặt cá»§a Phùng Tích Phạm, chịu đựng chưởng lá»±c rất mạnh, cá»§a lão. Vì thế mà hắn bị thương nặng hÆ¡n Huyá»n Trinh.
Lý Tây Hoa khen ngợi - Vi huynh đệ ! Trong Kiêu Kỵ Doanh của huynh đệ thật lắm nhân tài.
Nguyên Phong Tế Trung và Huyá»n Trinh đạo nhân Ä‘á»u mặc sắc phục cá»§a quân sÄ© Kiêu Kỵ Doanh.
Vi Tiểu Bảo khiêm tốn đáp :
- Tại hạ rất xấu hổ.
Lại nghe tiếng bước chân vang lên. Bá»n Tiá»n lão bản, Từ Thiên Xuyên, Cao Ngạn Siêu tiến vào.
A Kha thấy bá»™ thuá»™c cá»§a Vi Tiểu Bảo má»—i lúc má»™t đông. Cô nhìn Lý Tá»± Thành và Trịnh Khắc Sảng đưa mắt ra hiệu, có ý bảo bá»n mình nên rút lui.
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™