- Không sai, tôi xác thực là một Tiên đan sư, nhưng tôi cũng có nhiều loại đan dược chưa luyện chế qua. Cho nên lúc này muốn hỏi anh một chút, rằng anh muốn luyện chế đan dược gì, nếu như là tôi đã luyện qua rồi, thì tôi có thể giúp anh luyện chế, nếu như là chưa thì tôi không thể giúp được rồi. Diệp Mặc bình tĩnh gật đầu nói. Hắn ở Tu Chân Giới vẫn là một Đan Vương cao cao tại thượng, cho nên ở Tiên Giới này tự đem chính mình trở thành một Tiên đan sư cũng không có chút nào quá khó khăn.
- Tôi muốn luyện chế 'Địa nguyên đan', là Tiên đan nhất phẩm. Đan dược này cậu có thể giúp tôi luyện chế không?
Chàng trai kia thấy Diệp Mặc nói có vẻ chắc chắn như vậy, thì lập tức cũng có chút tin tưởng.
- Tôi đương nhiên có thể luyện chế loại 'Địa nguyên đan' đơn giản nhất này. Chỉ là một loại Tiên đan nhất phẩm có tác dụng khôi phục tiên nguyên của tu sĩ Hư Tiên một cách cấp tốc, mà không có bất kỳ ảnh hưởng nào mà thôi. Diệp Mặc nhanh chóng đáp lời.
(DG: anh Diệp nhà ta càng ngày càng biết chém gió @_?)
Hắn thực ra là chưa từng luyện chế qua 'Địa nguyên đan', chẳng qua là đã từng đọc được phương thuốc luyện chế 'Địa nguyên đan' mà thôi. Tất cả những phương thuốc của các loại Tiên đan nhất phẩm mà hắn có thì hắn đều đã xem qua. Nếu như chàng trai này mà nói rằng mình muốn luyện chế Tiên đan nhị phẩm, thì hắn cũng chỉ có thể nói mình chưa thể luyện chế được loại Tiên đan này mà thôi.
- Cậu thực sự có thể luyện chế 'Địa nguyên đan'? Chàng trai kia kinh hỉ lặp lại một câu. 'Địa nguyên đan' mặc dù chỉ là Tiên đan nhất phẩm, nhưng cũng không phải là dễ luyện chế, nó cũng thuộc vào hàng thượng đẳng trong các loại Tiên đan nhất phẩm.
Diệp Mặc lộ ra sắc mặt có chút mất hứng rồi nói: - Tôi chỉ là không quen nhìn cái kiểu cách của tên họ Phùng kia mà thôi, cho nên mới muốn giúp anh luyện chế. Anh đã không tin tôi, vậy thì quên đi. Tôi đường đường là một Tiên đan sư, lại còn phải đi cầu một tu sĩ Hư Tiên như anh đến luyện chế đan dược sao? Thực sự là buồn cười!
Nói xong, thì Diệp Mặc liền xoay người rời đi, nhưng chàng trai kia đã vội vàng chạy tới trước mặt Diệp Mặc vừa cười vừa nói:
- Tiên đan sư đại nhân, vừa rồi Duẫn Ưng tôi đã nói lời mạo phạm, mong Tiên đan sư đại nhân tha thứ cho.
Trong lòng Diệp Mặc thầm than, may mắn là hắn đã có thói quen của một vị Đan Vương cao cấp, chứ nếu như chỉ đắn đo một chút thôi, thì người khác khẳng định là sẽ hoài nghi. Tu sĩ gọi là Duẫn Ưng này cũng sẽ khó tự hạ thấp tư thái của mình như lúc này được.
- Tiền bối, ngài thực sự là một Tiên đan sư? Lại có một thanh âm kinh hỉ đột ngột vang lên, cắt đứt lời nói của Duẫn Ưng.
Diệp Mặc và Duẫn Ưng đồng thời chú ý tới người này. Đó là một cô gái vừa đen vừa gầy, cũng là tu vi Hư Tiên trung kỳ giống như hắn. Bộ dạng so với Diệp Mặc thì cũng không có vẻ giàu có hơn bao nhiêu.
- Không sai, tôi chính là một Tiên đan sư, cô có chuyện gì?
Diệp Mặc lúc này đương nhiên sẽ không nói rằng mình không phải là một Tiên đan sư. Hắn nghĩ rằng cô gái này tìm tới hắn, khẳng định cũng là vì muốn nhờ hắn hỗ trợ luyện chế đan dược.
- Vâng, vâng, tôi chính là muốn thỉnh Tiên đan sư tiền bối luyện chế hai lò ‘Chính hư đan’, chỉ là tài liệu tôi có cũng không phải là nhiều...
Cô gái đen gầy này nói tới nửa câu sau thì giọng điệu đã không còn chút khí thế gì nữa, hiển nhiên là vì cô nghĩ rằng bản thân sợ sẽ không đủ thù lao để cấp cho Diệp Mặc.
Tuy rằng cô gái này cắt đứt lời mình nói, nhưng Duẫn Ưng cũng không hề phát tác, vì y sợ sẽ để lại ấn tượng xấu trước mặt vị Tiên đan sư này, vạn nhất chọc giận hắn, thì y chỉ còn nước tiếp tục đi cầu cái tên Phùng Bái Bì kia mà thôi.
(Cái tên quái đản - Phùng Lột Da @@)
Diệp Mặc nghe được tên của ‘Chính hư đan’, thì trong lòng liền vui vẻ. ‘Chính hư đan’ chính là đan dược dùng để cung cấp cho tu sĩ Hư Tiên tu luyện, dùng loại đan dược này kết hợp với tiên tinh, thì sẽ có tác dụng rất lớn đối với các tu sĩ Hư Tiên. Cô gái trước mặt này có tu vi Hư Tiên trung kỳ, đúng là lúc cần sử dụng tới loại đan dược này, hơn nữa chính Diệp Mặc cũng đang cần loại đan dược này.
Trọng yếu nhất chính là ‘Chính hư đan’ tuy rằng cũng là đan dược nhất phẩm, nhưng mức độ khó khăn khi luyện chế thì đơn giản hơn 'Địa nguyên đan' nhiều lắm. Đây là lần đầu tiên hắn luyện chế Tiên đan, đương nhiên là muốn luyện chế loại đan dược càng đơn giản càng tốt rồi.
Cho nên không đợi cô gái đen gầy này nói hết lời, thì Diệp Mặc đã vung tay lên:
- Không có vấn đề gì, đan dược của cô tôi đồng ý luyện chế giúp.
Thấy Diệp Mặc ngay cả tiền thù lao còn chưa hỏi tới đã đồng ý rồi, thì trong mắt cô gái đen gầy kia lập tức lộ ra sự kinh hỉ. Cô đương nhiên nghĩ rằng chắc là do Duẫn Ưng hoài nghi bản lĩnh của vị Tiên đan sư này, cho nên vị Tiên đan sư này mới để cho mình được chiếm tiện nghi.
Nghĩ tới đây thì cô cũng không chậm trễ nữa, lập tức lấy ra túi trữ vật của mình đưa cho Diệp Mặc rồi nói:
- Nơi này có năm phần tài liệu để luyện chế ‘Chính hư đan’, còn tôi chỉ cần hai lò đan dược mà thôi, không biết Tiên đan sư tiền bối...
Cô gái này nói xong, thì nhìn Diệp Mặc có chút sợ hãi. Yêu cầu của cô có chút quá phận, dưới tình huống bình thường, thì phải cần bẩy tới tám phần tài liệu mới có thể thu về hai lò đan dược. Còn cô chỉ mới đưa ra có năm phần tài liệu, mà đã muốn có được hai lò đan dược rồi, thì xác thực là quá mức.
Diệp Mặc căn bản là không biết giá trị thị trường, huống chi dù có biết đi chăng nữa, thì hắn vẫn sẽ giúp đỡ. Hiện giờ hắn còn đang học tập luyện chế đan dược, cho nên hắn cần những tài liệu này để làm thí nghiệm.
- Không có vấn đề gì. Diệp Mặc khoát tay, lập tức đồng ý với cô gái kia, cũng tiện tay tiếp nhận túi trữ vật của cô.
Còn Duẫn Ưng lúc trước vốn hoài nghi Diệp Mặc khoác lác, thì giờ cũng đã hiểu rằng là do bản thân hoài nghi đã khiến cho Diệp Mặc tức giận, lúc này mới nhận giúp luyện chế đan dược cho cô gái kia với giá thấp như vậy. Cho nên y liền vội vã tiến lên nói: - Tiên đan sư tiền bối, ngài xem, tôi có bốn phần tài liệu luyện chế 'Địa nguyên đan', có thể...
Diệp Mặc cố ý nhíu mày một chút, sau đó nói:
- Được rồi, hôm nay tâm tình của tôi không tệ, cho nên sẽ giúp anh luyện chế. Thu của anh bốn phần tài liệu, cho anh một lò đan dược.
- Vâng, đa tạ, đa tạ. Không biết Tiên đan sư tiền bối xưng hô như thế nào?
Duẫn Ưng vội vàng lấy ra tài liệu của mình đưa cho Diệp Mặc, đồng thời muốn hỏi danh tính để nhận biết kết giao. Y cũng không dám chiếm được tiện nghĩ giống như cô gái kia, vì y nghĩ rằng cô gái kia được tiện nghi cũng chính vì mình lúc trước đã mạo phạm tới Diệp Mặc.
- Tôi là Diệp Mặc. Diệp Mặc cũng không hề giấu diếm tên của mình.
- Diệp đan sư, chúng tôi sẽ ở đâu để chờ đợi đan dược hoàn thành?
Duẫn Ưng có chút xấu hổ hỏi lại một câu. Dù sao thì y cũng không nhận biết Diệp Mặc, vạn nhất Diệp Mặc mang theo tài liệu bỏ đi, thì y biết đi đâu mà tìm chứ? Nhưng y lại sợ lời nói của mình sẽ một lần nữa làm cho Diệp Mặc tức giận, cho nên lúc này mới nói một cách vô cùng cẩn trọng.
Cô gái đen gầy kia cũng nhìn Diệp Mặc một cách mong đợi, hiển nhiên là cách suy nghĩ của cô cũng giống với Duẫn Ưng.
Diệp Mặc nhíu mày, nhưng khi Duẫn Ưng có chút lo lắng, thì y lại nghe được lời nói của Diệp Mặc: - Chỗ để luyện đan thật đúng là khó tìm, tôi cũng chỉ đi ngang qua đây, cho nên cũng không biết phải đi đâu luyện đan thì mới tốt.
Duẫn Ưng nghe xong lời này, thì trong lòng liền vui vẻ:
- Diệp đan sư, bình thường tôi vẫn lui tới đây, cho nên cũng biết một số người của Tiên trạm, nếu như Diệp đan sư đồng ý, thì tôi có thể tìm được một chỗ yên tĩnh tại một tức lâu nào đó quanh Tiên trạm này.
- Như vậy rất tốt, anh dẫn đường đi.
Diệp Mặc cũng không hề từ chối.
Duẫn Ưng thở phào nhẹ nhõm. Y chỉ sợ Diệp Mặc sẽ nói y nên ở lại đây chờ hắn, sau khi hắn luyện chế xong đan dược thì sẽ lại tới. Nếu quả thật là như vậy, thì y thật không biết sẽ phải ứng phó như thế nào nữa?
Thấy Diệp Mặc đi theo Duẫn Ưng tiến vào trong Tiên trạm, thì cô gái kia cũng vội vã đi theo. Năm phần tài liệu của cô ở trong tay Diệp Mặc, cho nên cô không thể nào mà không đi theo được.
Vị Tiên đan sư họ Phùng mà lúc trước Duẫn Ưng cầu cạnh hiện đang nghi hoặc vì sao Duẫn Ưng lại không đuổi theo mình, nhưng khi y nhìn thấy Duẫn Ưng mang theo Diệp Mặc và một cô gái tiến vào một cái tức lâu ở Tiên trạm, thì nghĩ rằng hẳn là Duẫn Ưng đã gặp được người quen. Cho nên lúc này y cũng không hề nóng nẩy, vì y tin rằng Duẫn Ưng nhất định là sẽ phải tìm tới y.
Tu sĩ cố ý đi tới Tiên trạm này giống như Duẫn Ưng, đều là vì tìm tới y để luyện đan đấy. Trong lòng của y hiểu rõ, những tu sĩ này bình thường sẽ không đi tới các tiên thành, một là vì chi phí luyện đan ở tiên thành rất cao, còn phải mất cả phí vào thành, thứ hai là khoảng cách để tới các tiên thành còn rất xa, mà Tiên đan sư ở Thuần Khẩu Tiên trạm này thì lại chỉ có một mình y mà thôi, thậm chí y còn là một Tiên đan sư nhị phẩm, cho nên cuối cùng thì Duẫn Ưng nhất định là sẽ phải tới tìm y thôi.
Sau khi Duẫn Ưng đưa Diệp Mặc tới một cái tiên tức lâu, thì liền chủ động lấy ra tiên tinh thuê một phòng cho Diệp Mặc, sau đó thì y và cô gái kia ngồi lại phòng khách để chờ đợi.
Đây là lần đầu tiên Diệp Mặc luyện chế Tiên đan, tuy rằng là trong lòng của hắn đã thông qua 'Tam sinh quyết' để mô phỏng việc luyện chế Tiên đan vô số lần rồi, nhưng vẫn có chút bận tâm. Một khi hắn luyện chế thất bại, vậy thì hắn xong rồi.
Sở dĩ Tiên trạm có thể hấp dẫn nhiều tu sĩ như vậy đến đây, đó là bởi vì Tiên trạm so với các địa phương bình thường khác còn an toàn hơn nhiều. Người tạo lập nên Tiên trạm này, vì muốn việc kinh doanh của Tiên trạm càng thêm hấp dẫn nhiều tu sĩ, cho nên càng phải phái ra các cao thủ để tọa trấn, tuyệt đối sẽ không cho phép các loại chuyện cướp đoạt xảy ra. Diệp Mặc nếu như luyện đan thất bại, mà không có đồ vật bồi thường, thì đó chính là hành vi cướp đoạt, kết cục chắc chắn sẽ không tốt đẹp rồi.
Lấy ra lò luyện đan 'Thần nông đỉnh' và 'Vụ liên tâm hỏa', lại một lần nữa mô phỏng lại phương thức luyện đan. Sau khi xác nhận lại là không có điều gì sai sót, thì Diệp Mặc mới lấy ra phần tài liệu đầu tiên để luyện chế ‘Chính hư đan’ ném vào trong lò.
Tiên linh thảo nhanh chóng biến thành nước thuốc ở trong lò luyện đan, còn Diệp Mặc thì lúc này đã hoàn toàn dựa vào thần trí của mình để đánh vào lò từng đạo Đan quyết, đồng thời cẩn thận khống chế từng phần nước thuốc ở trong lò.
Thủ pháp luyện đan của Diệp Mặc đều là được diễn sinh ra từ 'Tam sinh quyết', cũng là bản thân không ngừng tìm tòi học hỏi mà hoàn thiện. Ngay cả Đan quyết cũng là do tự hắn sáng tạo ra, không có bất kỳ thứ gì thuộc về người khác cả. Hắn vẫn tin tưởng rằng, nếu có đủ số lượng tiên linh thảo cấp thấp, thì ngay ở Tu Chân Giới, hắn cũng đã có thể luyện chế ra Tiên đan rồi. Đáng tiếc chính là ở Tu Chân Giới có rất ít tiên linh thảo, cho nên hắn cũng chỉ có thể dừng bước ở cấp độ Đan Vương cửu phẩm mà thôi.
Cho nên lần này mặc dù là Diệp Mặc hắn lần đầu tiên luyện chế Tiên đan, nhưng hắn cũng không có bao nhiêu lo lắng cả. Hắn có lòng tin, là có thể luyện chế thành công. Bằng không thì ngay từ đâu hắn đã không tiếp nhận hai vụ làm ăn này.
Sau thời gian hai nén hương, thì một mùi thuốc nhàn nhạt từ trong lò đan dược truyền ra. Diệp Mặc càng cẩn thận dùng thần thức khống chế Đan quyết, chia đan dịch ra, đồng thời bắt đầu tụ linh thành đan. Lại thêm thời gian hai nén hương nữa trôi qua, nước thuốc dường như đã hoàn toàn tụ linh thành công rồi. Không có sai biệt nào cả, nhưng Diệp Mặc vẫn có chút cảm giác không đúng.
Tuy rằng cảm giác được có chút không đúng, nhưng Diệp Mặc vẫn không hề do dự, thu Đan quyết đã phối hợp với thần thức đánh vào trong lò luyện đan, lập tức muốn kéo đan dược ra.
Theo mười hai đạo bóng ảnh, hóa thành từng đường vòng cung, thì mười hai viên ‘Chính hư đan’ đã được Diệp Mặc thu vào trong một cái bình ngọc. Ngay lần đầu tiên luyện chế thì đã thu được mười hai viên ‘Chính hư đan’, nhưng Diệp Mặc cũng không hề hài lòng, mà lại cau mày rơi vào sự trầm tư.
Quá trình luyện chế lò đan dược đầu tiên này đã rất thành công, không có chút sai lầm nào, nhưng Diệp Mặc lại biết rằng lò đan dược này của hắn đã hoàn toàn thất bại rồi.
Diệp Mặc đổ mười hai viên đan dược kia ra tay. Mười hai viên đan dược này hắn luyện chế không hề có sai sót, nhưng lại không hề có khí tức tiên linh khí giống như ‘Chính hư đan’ mà trước đây hắn đã từng ăn. Nói cách khác, mười hai viên đan dược này thoạt nhìn thì cũng chỉ là Thiên đan cửu phẩm giống như ở Tu Chân Giới mà thôi, không hề đạt được cấp bậc Tiên đan.
Diệp Mặc lại lần nữa trầm tư suy nghĩ về quá trình luyện đan vừa rồi của mình. Sử dụng 'Tam sinh quyết' mô phỏng lại một lần nữa. Hắn muốn tìm ra xem rốt cuộc là mình đã sai sót ở đâu, tuy là nếu như hắn luyện chế thêm mấy lô đan dược nữa, thì vấn đề này sẽ tự nhiên rõ ràng, nhưng Diệp Mặc biết, hắn không hề có nhiều tiên linh thảo như vậy để mà đem đi thử tay nghề.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Lại nửa ngày nữa trôi qua, Diệp Mặc vẫn còn đang đắn đo trình tự luyện đan vừa nãy của mình.
Diệp Mặc từ khi trở thành Đan vương đến giờ, ngoại trừ lần đó trong đại hội Đan vương của Đan thành ra, thì cũng chưa tốn nhiều thời gian để cân nhắc trình tự luyện đan như này. Bình thường sau khi hắn luyện đan có sơ suất gì đó, sẽ lập tức luyện một lò khác, thông qua luyện tập không ngừng, hắn chỉ cần thời gian ngắn hơn, thì có thể tìm ra được chỗ xảy ra vấn đề.
Đáng tiếc là, bây giờ nguyên liệu của mấy lò đan này trên tay hắn đều là của người khác, một khi lãng phí dùng hết rồi, thì phải đền, còn bây giờ hắn lại chưa có bất kỳ thứ gì có thể đền được.
Khi Diệp Mặc lại lần nữa cân nhắc trình tự luyện chế luyện ra Chính Hư đan đến bước tụ linh, trong lòng liền cả kinh, lập tức hiểu ra vấn đề.
Tiên đan sở dĩ là Tiên đan, vì có Tiên vận, Linh đan cần đan sư tụ linh, Tiên đan thì lại cần căn cứ theo đặc tính của Tiên đan dược mà thành đan. Cho dù cùng một loại đan dược, dùng cùng một loại Tiên đan thảo, cách luyện đan và đan quyết của đan sư cao minh cũng không giống nhau. Còn hắn thì lại mượn tụ linh để luyện chế Thiên đan, như vậy Tiên đan luyện chế ra có Tiên vận mới là chuyện lạ.
Nếu như không phải cách luyện đan của hắn và mồi lửa quá nghịch thiên, thì lò Chính Hư đan vừa nãy nói không chừng đến Thiên đan cửu phẩm cũng không luyện chế ra được, cuối cùng thành lò đan phế phẩm
Diệp Mặc nhớ tới một câu trong quyển Đan đạo trên ngọc giản mà thiếu nữ Đại La Tiên đưa cho hắn, “Đan đạo: quỷ dị chi đạo, luyện đan giả hà chỉ vạn thiên, nhiên thành tựu đan đạo giả, nan hữu kỳ nhất hĩ.”
Không có suy nghĩ linh hoạt, không có cách và đầu óc biến thông, mãi mãi không thể nào thành một luyện đan sư cấp cao được. Nhiều nhất cũng chỉ thành một luyện đan cấp thấp một cách máy móc, không thể nào luyện chế ra được đan tốt cực phẩm.
Đây cũng là tại sao rất nhiều luyện đan sư khi luyện chế đan dược, đều có tỉ lệ thành công thấp. Luyện chế ra vài lò đan dược, cuối cùng cũng chỉ thành công được một lò.
Sau khi hiểu ra vấn đề phát sinh ở chỗ nào, Diệp Mặc lập tức quyết tâm, ngay sau đó liền luyện chế lò đan dược thứ hai. Hai tuần hương trôi qua, một mùi khen khét tỏa ra, Diệp Mặc biết lò đan dược thứ hai này cũng bị hỏng rồi. Nhưng so với lò đan dược thứ nhất, Diệp Mặc ngược lại cũng không có chút kinh hoảng nào.
Lò đan dược thứ hai bị hỏng, hoàn toàn là do hắn cố tình làm hỏng khi thử chuyển đổi dược dịch Tiên linh thảo thành đan dược. Hắn muốn kiểm chứng xem mình đoán có đúng hay không, đồng thời cũng thử thí nghiệm đan quyết của mình một chút. Sự thật chứng minh, hắn đoán hoàn toàn đúng.
…
Trong đại sảnh của tức lâu Tiên trạm, Duẫn Ưng và nữ tu đen gầy kia cũng đã đợi gần một ngày rồi. Lúc mới bắt đầu, sắc mặt hai người vẫn bình tĩnh, vì luyện chế ra ba lò dan dược cho hai người bọn họ, Tiên đan sư bình thường cũng tốn hơn nửa ngày.
Nhưng một ngày trong Tiên trạm cũng đã qua rồi, cho dù Diệp Mặc có kém một chút, ba lò đan dược cũng phải luyện chế xong rồi chứ. Lúc này sắc mặt hai người cũng có chút sốt ruột rồi, nhất là nữ tu đen gầy kia, sắc mặt lại càng lo lắng hơn.
- Anh nói Diệp đan sư này có thể luyện chế được toàn bộ Tiên linh thảo đó không?
Nữ tu đen gầy cuối cùng cũng không chịu đựng được, cô hỏi Duẫn Ưng. Câu hỏi này lại càng giống như vì Diệp Mặc chậm trễ lâu như vậy rồi, tìm một cái cớ.
Duẫn Ưng mặc dù cũng nói chuyện với nữ tu đen gầy kia được một lúc, nhưng cũng không hỏi thăm lai lịch của nhau, trong lòng gã cũng sốt ruột giống nữ tu đen gầy kia vậy. Nếu không phải tức lâu chỉ có thể rời đi từ đại sảnh này, gã nói không chừng cũng cho rằng Diệp Mặc đã rời khỏi tức lâu này rồi.
Bây giờ nữ tu này lại hỏi gã, đúng lúc gã định nói, liền nhìn thấy Diệp Mặc từ phòng trên lầu đi ra vẫy bọn họ nói:
- Hai người lên đi.
Thấy Diệp Mặc gọi hai người lên trên, Duẫn Ưng cùng nữ tu đen gầy kia dường như đứng dậy cùng một lúc, xông lên phòng của Diệp Mặc.
Diệp Mặc sau khi mở cấm chế trong phòng ra, lấy ra hai bình đan dược đưa cho nữ tu đen gầy nói:
- Cô xem Chính Hư đan này cô có hài lòng không?
Nói xong Diệp Mặc lại lấy ra một bình ngọc đưa cho Duẫn Ưng đang đứng bên cũng kích động không thôi.
Người nữ tu kia run rẩy cầm lấy Chính Hư đan mà Diệp Mặc đưa cho cô, lập tức mở ra đổ vào lòng bàn tay.
- Chính Hư đan thượng đẳng…
Nữ tu đen gầy đó khiếp sợ chằm chằm nhìn Diệp Mặc, cô không ngờ mình không những lấy được Chính Hư đan, hơn nữa còn là Chính Hư đan thượng đẳng. Phải biết rằng Chính Hư đan thượng đẳng là thứ chỉ có Tiên đan sư tam phẩm mới có thể luyện chế ra được, bây giờ Diệp Mặc giúp cô luyện chế không ngờ lại là đan dược thượng đẳng, cô làm sao lại không khiếp sợ cho được?
- Địa Nguyên đan thượng đẳng?
Duẫn Ưng cũng chấn động không khác gì so với nữ tu đen gầy kia, gã đồng thời cũng kinh ngạc thốt lên.
Gã tìm đan vương họ Phùng luyện chế Tiên đan nhất phẩm trước giờ đều là trung đẳng, thỉnh thoảng còn có đan dược hạ đẳng, nhưng bất luận là trung đẳng hay hạ đẳng, gã đều cần hết. Cho dù là đan dược thượng đẳng, cũng thỉnh thoảng có một hai viên. Nhưng bây giờ cả bình trong tay gã đều là đan dược thượng đẳng, cái này chẳng phải nói Diệp đan sư trước mắt đây ít nhấy cũng là Tiên đan sư tam phẩm rồi ư?
Diệp Mặc dĩ nhiên không phải chỉ luyện chế ra đan dược thượng phẩm, hắn tổng cộng luyện chế ra được năm lò đan dược, trong đó Chính Hư đan thất bại hai lần. Ba lần cuối cùng hắn luyện chế ra được hai lò đan dược thượng đẳng, còn có một lò Chính Hư đan hạng nhất nữa.
Còn Địa Nguyên đan hắn cũng luyện chế ra được hai lò thượng đẳng, một lò cuối cùng là hạng nhất. Bốn lò Địa Nguyên đan bị hắn luyện hỏng mất một lò.
Hắn đương nhiên giữ lại hai bình đan dược hạng nhất cho mình rồi, đưa hai lò đan dược thượng đẳng cho hai người họ. Vốn dĩ nếu như hai người này không hài lòng, hắn định chia chút đan dược hạng nhất cho bọn họ. Nhưng bây giờ nhìn biểu cảm của hai người này, thì sự hài lòng đó không thể hài lòng hơn được nữa. Diệp Mặc cũng sẽ không nhắc đến đan dược hạng nhất kia làm gì.
- Diệp đan sư, Duẫn Ưng thật không ngờ anh là Tiên đan sư tam phẩm, đúng là có mắt mà không thấy cao nhân…
Duẫn Ưng giọng nói run rẩy, rõ ràng cũng kích động không thôi khi quen biết một Tiên đan sư tam phẩm như mình. Diệp Mặc là Tiên đan sư tam phẩm không nói, đan dược mà hắn luyện chế ra còn tốt hơn của tên họ Phùng kia luyện chế ra, mà giá tiền của hắn thì lại thấp hơn tên họ Phùng đó nhiều.
Diệp Mặc mỉm cười, đương nhiên sẽ không thừa nhận mình chỉ là Tiên đan sư nhất phẩm, huống hồ hắn cho rằng chỉ cần có Tiên linh thảo, hắn muốn thăng cấp lên Tiên đan sư tam phẩm, thì cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Nếu như cho hắn đầy đủ Tiên linh thảo cấp hai cấp ba, trong vòng một tháng nói không chừng hắn cũng có thể thăng cấp lên Tiên đan sư tam phẩm.
Thấy Diệp Mặc hờ hững, Duẫn Ưng trong lòng lại càng không ngừng tôn kính, gã đứng dậy khom người hành lễ nói với Diệp Mặc:
- Tôi từ rừng rậm Hắc Lô đến, vốn dĩ tôi muốn tìm Phùng đan sư luyện đan. Cứ vài tháng tôi lại đến tìm Phùng đan sư luyện đan một lần. Diệp đan sư, trình độ luyện đan của anh mạnh hơn nhiều so với Phùng đan sư, hơn nữa giá cả lại thấp hơn Phùng đan sư nhiều, tôi muốn sau này đến Thuần Khẩu Tiên trạm có thể…
Không đợi Duẫn Ưng nói xong, Diệp Mặc đã biết được ý tứ của gã, vội vàng khua tay chặn lời nói:
- Đợi một chút, tôi sắp rời khỏi Thuần Khẩu Tiên trạm rồi, cho nên sau này anh tìm tôi luyện đan cũng không được đâu.
Nữ tu đen gầy kia lúc này cũng phản ứng lại, cô cũng đứng dậy khom người hành lễ nói với Diệp Mặc:
- Diệp đan sư, cám ơn anh dùng cái giá thấp như vậy giúp tôi luyện chế ra được hai lò Chính Hư đan này. Mục đích của tôi cũng giống Duẫn đại ca, đều là đến tìm Phùng đan sư luyện đan, nhưng Tiên linh thảo mà mỗi năm tôi lấy được rất ít, năm ba năm mới có thể luyện chế được một lần. Tôi nghĩ, nếu như Diệp đan sư đến nơi nào, có thể báo cho tôi biết, sau này tôi có thể đến tìm anh luyện đan…
Diệp Mặc lúc này trong lòng cũng vui vẻ hơn rồi, hắn biết Duẫn Ưng và nữ tu đen gầy này đều không phải là người giàu có gì, nhưng tu sĩ như này cũng có rất nhiều. Đan sư họ Phùng kia kiếm ăn theo kiểu này ở đây, rất nhiều người sẽ cố ý đến tìm gã luyện đan.
Trong Tu Chân giới giúp người khác luyện đan lấy 50% đã là giá quá cao rồi, nhưng Phùng đan sư này lại muốn lấy 75%, còn phải thêm tiên tinh, cái giá này quả thực không quá. Nếu như mình cũng có thể giúp người khác luyện đan được trong này, thì chẳng mấy chốc mà giàu có.
Nhưng Diệp Mặc lập tức liền gạt ý nghĩ này đi, đừng nói hắn không dám ở lại trong này giúp người khác luyện đan, cho dù hắn có ở lại đây giúp luyện đan thật, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác phá đám. Phùng đan sư kia có thể luyện đan trong này, tuyệt đối là có người bảo kê, nếu không gã chỉ là một Hư Tiên hậu kỳ, không thể nào có thể xoay xở được ở đây.
Sau khi hiểu ra điều này, Diệp Mặc lập tức ôm quyền nói:
- Thật xin lỗi, tôi quả thực không thể ở lại đây luyện đan được. Tôi thực ra chỉ là đi ngang qua, còn chuyện đến đâu, tôi bây giờ cũng chưa nghĩ xong.
Thấy Diệp Mặc nói vậy, Duẫn Ưng bỗng nhiên đứng dậy, thành khẩn nói:
- Diệp đan sư, nếu anh vẫn chưa nghĩ được nên đi đâu, có thể đến rừng rậm Hắc Lô với tôi. Rừng rậm Hắc Lô rất rộng lớn, ở đó có vô số Tiên linh thảo và khoáng thạch, có vô số tài nguyên tu luyện. Rất nhiều tu sĩ giống như tôi, đều vào trong đó tìm Tiên linh thảo, sau đó đi tìm người luyện đan. Với bản lĩnh của Diệp đan sư, nếu đến rừng rậm Hắc Lô, tuyệt đối sẽ có đan dược dùng để luyện đan cũng không hết được.
- Đúng, đúng vậy, tôi cũng từ rừng rậm Hắc Lô ra, đang có ý tìm Phùng đan sư luyện đan. Nếu như Diệp tiền bối đến rừng rậm Hắc Lô, rất nhiều bạn của chúng tôi có thể tìm đến anh để luyện đan.
Nữ tu đen gầy đứng bên cạnh vội vàng gật đầu lia lịa nói.
Nếu không phải Diệp Mặc biết hai người này căn bản không quen biết, còn cho rằng hai người này đang hát đôi rồi.
Bây giờ hắn thấy Duẫn Ưng nói vậy, lại có chút nghi ngờ hỏi:
- Anh từ rừng rậm Hắc Lô xa xôi như vậy đến đây, chỉ là vì luyện chế một lò Địa Nguyên đan?
Duẫn Ưng có chút ngượng ngùng nói:
- Tôi đến đây đã bao nhiêu ngày rồi, lúc trước có rất nhiều Tiên linh thảo cũng đã mời Phùng đan sư luyện chế giúp rồi. Chỉ có điều lò Địa Nguyên đan này giá của Phùng đan sư cao quá, tôi vẫn chưa quyết định. Nhưng thời gian tôi trì hoãn trong này cũng quá dài rồi, hơn nữa ngày kia đúng lúc có Tiên thuyền quay về, cho nên hôm nay định thiệt thòi chút để gã luyện giúp, không ngờ lại gặp được Diệp đan sư tiền bối.
Diệp Mặc khua khua tay nói:
- Cứ gọi tôi là Diệp đan sư là được rồi, đừng gọi là Diệp tiền bối, tu vi của tôi còn thấp hơn anh mà.
- Vâng, Diệp đan sư.
Duẫn Ưng lập tức thay đổi.
Diệp Mặc gậy đầu hỏi:
- Tôi nghe nói Tiên thuyền từ trong này đến rừng rậm Hắc Lô cần phải có mấy chục nghìn tiên tinh thượng phẩm, anh từ rừng rậm Hắc Lô đến đây, đan dược luyện chế được e rằng cũng chưa đủ chút lộ phí?
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 22 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Thấy Diệp Mặc nói vậy Duẫn Ưng có chút sửng sốt, nhưng lập tức lại cười nói:
- Diệp đan sư, anh chắc chắn là bị tên béo kia của Tiên trạm lừa rồi. Tiên thuyền ở đây không đến thẳng rừng rậm Hắc Lô, chỉ có thể đến Loan Giác Tiên trấn, đến Loan Giác Tiên trấn rồi, chúng ta có thể ngồi Tiên thuyền khác để đến rừng rậm Hắc Lô.
- Nhưng cho dù như vậy, giá tiên tinh chắc hẳn cũng không quá ít?
Diệp Mặc vẫn còn có chút nghi ngờ, hắn không tin tu sĩ như Duẫn Ưng lại có thể lấy ra trên chục nghìn tiên tinh thượng phẩm để ngồi Tiên thuyền.
Duẫn Ưng chậm rãi nói:
- Thực ra cái giá mà tên béo đó nói là giá của khoang cuối…
Diệp Mặc giật mình, khoang cuối giá đã cao như vậy rồi, vậy thì khoang giữa và cả khoang đầu nữa giá cả chẳng phải còn cao hơn nữa sao?
Duẫn Ưng nói tiếp:
- Trên Tiên thuyền còn có một số khoang phân đoạn nữa, những khoang này không thể nào quan sát được cảnh vật bên ngoài, cũng không có tiên linh khí, là nơi một số tông sư luyện khí khi luyện chế Tiên thuyền, còn dư thừa lại nên bố trí một số trận kỳ và khoang dự bị. Những nơi như này cũng để một số nguyên liệu công cộng hoặc vật phẩm trong Tiên thuyền cần dùng đến, giá cũng rất rẻ, nhưng người có quan hệ mới có thể thuê được, tôi chính là ngồi khoang này, cũng gọi là khoang góc.
- Tôi cũng ngồi khoang góc mà đến.
Nữ tu đen gầy kia cũng gật gật đầu, chứng tỏ những gì Duẫn Ưng nói là sự thật.
- Vậy thì cần bao nhiêu tiên tinh?
Diệp Mặc lập tức hỏi.
Duẫn Ưng lập tức trả lời:
- Cần năm trăm đến một nghìn tiên tinh thượng phẩm, nhưng những tiên tinh này không phải là dùng để mua vé, chỉ cần lén đưa cho người của Tiên trạm là được, vì vị trí của khoang góc không cho phép mua bán. Nhưng trên thực tế vẫn đang cho thuê, chỉ có điều mọi người không nói mà thôi.
Diệp Mặc khẽ gật đầu, xem ra chuyện lén lén lút lút này ở bất kỳ nơi nào cũng có, chỉ cần có người, thì sẽ tồn tại mối quan hệ lợi ích này.
Thấy Diệp Mặc gật đầu, Duẫn Ưng bổ sung một câu:
- Nhưng nếu như trên Tiên thuyền có yến tiệc hoặc hội đấu giá lớn, có hội giao lưu vật phẩm, người của khoang dự bị cần thuyền viên không chuyên đến giúp đỡ, giúp đỡ này cũng là miễn phí.
Diệp Mặc trầm xuống, cái giá này cũng không cao, nhưng hắn bây giờ đến năm trăm tiên tinh thượng phẩm cũng không có, còn số đan dược đó hắn cũng không muốn bán đi, đan dược này hắn cần phải giữ lại để mình tu luyện.
Mặc dù hắn cũng có mấy món pháp bảo tiên khí, nhưng đáng tiếc là những pháp bảo tiên khí này hắn cũng không dám bán ra. Tiên khí lục diễm thương mà hắn cướp được trong Ma Ngục cấm địa kia Diệp Mặc chắc chắn cũng không dám bán ra ngoài, mấy món pháp bảo mà Diệp Mặc cướp được trên người ba người Nghiêm Chước hắn cũng không dám bán ra. Nếu không cho dù Phi xa kia bán đi cũng không chỉ có một nghìn tiên tinh thượng phẩm.
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói gì, Duẫn Ưng trong lòng cũng có chút sốt ruột. Diệp Mặc nếu như đến rừng rậm Hắc Lô, đối với bọn họ mà nói cũng có ích rất thiết thực, nếu Diệp Mặc rời khỏi nơi này rồi, sau này gã luyện đan lại phải đến tìm tên Phùng đan sư kia, quả thực rất khó chịu.
Nghĩ đến đây, gã lại nói thêm một câu:
- Diệp đan sư, rừng rậm Hắc Lô gần Tân Quỳnh Tiên thành, còn Tân Quỳnh Tiên thành thì lại gần với Hà Đồng thiên vực. Nếu như ngày nào đó Diệp đan sư muốn rời khỏi Văn Cử thiên vực đến Hà Đồng thiên vực, thì lộ trình cũng không xa lắm. Tôi nghe nói Tiên đan sư của Hà Đồng thiên vực còn ít hơn của Văn Cử thiên vực.
Vốn dĩ Diệp Mặc cũng có chút do dự đến rừng rậm Hắc Lô, nhưng thấy Duẫn Ưng nói rừng rậm Hắc Lô gần Hà Đồng thiên vực, hắn lập tức quyết định đến rừng rậm Hắc Lô trước. Hắn đang định rời khỏi Văn Cử Thiên, bây giờ đến gần biên giới của Văn Cử Thiên, hắn rõ rãng cũng sẽ không từ chối.
- Được, nếu như vậy, tôi sẽ đến rừng rậm Hắc Lô, nhưng tiên tinh của tôi bây giờ còn chưa đủ, tôi dùng đan dược gán nợ vậy.
Diệp Mặc lập tức đứng dậy nói.
Thấy Diệp Mặc nói đến rừng rậm Hắc Lô, Duẫn Ưng và nữ tu đen gầy kia liền vui mừng hớn hở.
- Diệp đan sư, đối với tu sĩ tu vi Hư Tiên như chúng tôi mà nói, lấy ra năm trăm đến một nghìn tiên tinh thượng phẩm cũng là chuyện không dễ dàng gì. Tôi vì giúp đỡ mọi người đến luyện đan, cho nên vé thuyền của tôi cũng là do mọi người góp lại c�ng và cả nữ tu đen gầy kia nữa đã ngồi trên Tiên thuyền đến Loan Giác Tiên trấn rồi. Chỉ có điều ba người đều ngồi trong khoang góc, cũng là nơi cũng không tính là khoang cuối. Những thứ này Diệp Mặc cũng không chú ý lắm, Tiên thuyền này cũng chỉ bay trong hai mươi ngày mà thôi, trong khoang góc ngoài việc không nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài ra, thì cũng chẳng có gì là khác biệt.
Sau khi ba người thân quen rồi, Diệp Mặc cũng biết nữ tu đen gầy kia tên Đồng Xu, cũng kiếm ăn gần rừng rậm Hắc Lô. Chỉ có điều cô và chị dâu của cô là một tiểu đội, vì tu vi của hai người đều chỉ là Hư Tiên trung kỳ, tài nguyên lấy được cũng không nhiều lắm, cho dù là năm phần nguyên liệu Chính Hư đan này, cũng là tích cóp lâu lắm mới có được, may mà cô còn giúp người khác mang một số nguyên liệu luyện đan đi luyện chế đan dược, lộ phí cũng không phải một mình phải bỏ ra, cũng giống như Duẫn Ưng, mọi người cùng gom góp lại.
Sau khi nói chuyện với nhau, Diệp Mặc lại cảm thấy Duẫn Ưng và Đồng Xu cũng là người không tệ, lại miễn phí giúp bọn họ luyện chế tất cả những tiên đan nhất phẩm còn lại. Tiên linh thảo còn lại trên người hai người, vì sự giúp đỡ của Diệp Mặc, cũng không còn sót lại chút nào. May mà hai người cũng không có Tiên linh thảo cấp hai nào, Diệp Mặc cũng không cần lo âu vì luyện chế Tiên đan nhị phẩm.
Với tính cách dễ chịu của Diệp Mặc, hai người Duẫn Ưng và Đồng Xu lại càng cảm kích không thôi. Dường như những gì mà Diệp Mặc muốn hỏi, hai người đều có thể nói ra toàn bộ. Còn Diệp Mặc chủ yếu là muốn hiểu một chút về rừng rậm Hắc Lô, hắn đoán chừng mình sẽ ở lại rừng rậm Hắc Lô một thời gian dài.
Rừng rậm Hắc Lô chẳng những có tu sĩ của Văn Cử Thiên, rất nhiều tu sĩ của Hà Đồng thiên vực cũng đến nơi này tìm nguyên liệu tu luyện. Vì diện tích của rừng rậm Hắc Lô vô cùng rộng lớn, trong đó có các loại Tiên linh thảo, cho dù có người tìm được Tiên linh thảo cấp chín trong này, là cũng có khả năng.
Nhưng sự nguy hiểm của rừng rậm Hắc Lô cũng là một nơi nổi tiếng ở Văn Cử Thiên vực và Hà Đồng Thiên vực, tu sĩ cấp thấp bình thường cũng sẽ không vào sâu trong rừng rậm, chỉ có thể tìm những Tiên linh thảo cấp thấp bên ngoài. Còn bên trong rừng rậm ngoại trừ thế lực Tiên yêu thú hùng mạnh ra, còn có các loại sát trận tự nhiên.
Ngoài những thứ đó ra, trong rừng rậm Hắc Lô giữa các tiểu đội cũng sẽ phát sinh xung đột. Một khi phát hiện ra thứ gì tốt, hai tiểu đội sẽ lập tức đánh đập tàn nhẫn lẫn nhau, giết người cướp của trong rừng rậm Hắc Lô quả thực đơn giản bình thường như hít thở không khí vậy. Thực lực tiểu đội của Duẫn Ưng mạnh hơn một chút, có thể tiến vào sâu hơn, còn tiểu đội của Đồng Xu và chị dâu của cô lại yếu hơn chút, cho nên bình thường đều tìm kiếm bên ngoài men rừng rậm Hắc Lô.
Vốn dĩ Diệp Mặc cho rằng mặc dù Tu Chân giới có nhiều yêu thú không thể hóa hình được, nhưng một khi đến Tiên giới rồi, tất cả yêu thú đều sẽ hóa hình biến thành yêu tu. Nhưng từ miệng của Duẫn Ưng, Diệp Mặc mới biết được có vô số Tiên yêu thú cả đời cũng không hóa hình được, những Tiên yêu thú này càng về sau càng cường hãn. Cho dù là yêu thú cùng cấp, cũng chưa chắc là đối thủ của bọn chúng.
Ba người Diệp Mặc ở trong khoang góc, không có sự cho phép thì không được lên trên Tiên thuyền. Diệp Mặc cũng không định lên trên, bế quan mấy chục năm cũng có thể qua được, bây giờ chỉ là hai mươi ngày thì đã là cái gì?
Duẫn Ưng cùng Đồng Xu vốn dĩ chỉ đối đãi với Diệp Mặc như một Tiên đan sư, tôn kính Diệp Mặc chính là vì Diệp Mặc biết luyện đan, đối với tu vi của Diệp Mặc cũng không để ý lắm. Nhưng ba người cùng thảo luận về công pháp tu luyện, hai người Duẫn Ưng và Đồng Xu kinh ngạc phát hiện ra, sự hiểu biết của Diệp Mặc về công pháp tu luyện còn thâm hậu hơn hai người họ nhiều.
Bất luận hai người có bất kỳ thứ gì không hiểu, đối với Diệp Mặc, cũng đều có thể dễ dàng được giải quyết. Ba người càng thảo luận đến cuối, Duẫn Ưng và Đồng Xu lại càng khâm phục Diệp Mặc. Thảo luận cùng Diệp Mặc đã gợi ý cho họ rất nhiều, thậm chí bình cảnh ngăn cản tu vi của bọn họ cũng có chút hé mở rồi.
Hai người cũng không hiểu tại sao tu vi của Diệp Mặc thấp như vậy, mà sự hiểu biết về tu luyện của hắn lại thâm sâu như vậy? Đồng thời hai người cũng biết rõ, Diệp Mặc hiểu sâu biết rộng về công pháp tu luyện như vậy, hắn muốn đạt đến thành tựu cao hơn, cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Mười ngày thoáng cái trôi qua, hôm nay, Đồng Xu và Duẫn Ưng đang thỉnh giáo Diệp Mặc về vấn đề tu luyện. Duẫn Ưng bỗng nhiên nhận được tin, ngay lập tức gã đứng dậy nói:
- Diệp đan sư, trên Tiên thuyền có tổ chức một hội giao lưu, ba người chúng ta cần phải đi giúp đỡ.
Nói xong gã sợ Diệp Mặc không hiểu lắm, lại bổ sung thêm một câu:
- Kiểu hội giao lưu này, tôi thường xuyên phải giúp đỡ. Bình thường trên Tiên thuyền khi không đủ người, thì sẽ yêu cầu những tu sĩ trong khoang góc như chúng ra ra ngoài giúp đỡ, còn là vì trao đổi chuyển vật phẩm giữa các tu sĩ. Không có chuyện gì đặc biệt, hơn nữa làm xong rồi thì phía Tiên thuyền sẽ có chút ban thưởng cho chúng ta.
Đồng Xu chần chừ một chút rồi nói:
- Duẫn đại ca, hay là hai người chúng ta đi trước, thân phận của Diệp đan sư tiền bối không giống…
Diệp Mặc cũng không đợi Duẫn Ưng nói, đứng dậy cười cười nói:
- Cái này có gì đâu, tôi đúng lúc cũng muốn đi gặp mặt một số cao nhân đổi bảo vật một chút, chỉ là va chạm xã hội mà thôi. Hơn nữa, tôi cũng không có thân phận gì mà.
Đối với việc này Diệp Mặc thực sự cũng không để ý, giúp đỡ chuyển linh quả và vật phẩm một chút, cũng có gì đâu? Hắn từ miệng của Duẫn Ưng biết được, Tiên nhân trên Tiên thuyền phần lớn là Kim Tiên, còn có một số Huyền Tiên nữa, thỉnh thoảng còn xuất hiện vài Đại Ất Tiên cũng là chuyện bình thường.
…
Ba người sau khi đến boong thuyền, Diệp Mặc mới phát hiện ra Tiên thuyền này còn là một tiên khí phi hành trung phẩm cực lớn, trên boong thuyền có rất nhiều tu sĩ đang nói chuyện phiếm, rõ ràng những tu sĩ này đều bỏ ra tiên tinh, có được chỗ ngồi cao cấp.
Diệp Mặc cũng không thèm để ý, hắn tin rằng, với sự hiểu biết của mình về luyện khí, chỉ cần có nguyên liệu cấp cho hắn, thăng cấp đại sư tiên khí cũng chỉ là chuyện sớm muộn. Đến lúc đó tự hắn luyện chế một Tiên khí phi hành cao cấp, cũng không cần phải ngồi pháp bảo phi hành như này nữa.
- Duẫn Ưng, ba người các anh đi theo tôi.
Ba người Diệp Mặc vừa mới lên đến nơi, một tu sĩ Hư Tiên trung kỳ liền vẫy vẫy tay với Duẫn Ưng.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Diệp Mặc ba người theo vị tu sĩ Hư Tiên này đi vào một phòng bên trái tầng trên của phi thuyền, ở ngoài nhìn vào chỉ là một căn phòng bình thường mà thôi, sau khi ba người bước vào phòng, ba người mới biết căn phòng này lớn thế nào.
Nói là một căn phòng, sao không nói đây là một đại điện khổng lồ, cái đại điện này bày biện rất xa hoa, dưới ánh sáng chói mắt của thủy tinh đang ngồi gần trăm tu sĩ đang đợi giao dịch.
Lúc này Diệp Mặc liền hiểu, tại sao nói trên Tiên thuyền không đủ người, cái đại điện này ngồi gần trăm người, sau lưng mỗi người đều có một tu sĩ, xem ra hắn đến đây cũng chỉ vì đứng sau một trong những tu sĩ ở đây.
Quả nhiên, Diệp Mặc mới nghĩ đến đây, tu sĩ Hư Tiên đưa Diệp Mặc vào đây liền nói với Diệp Mặc ba người:
- Đợi lát có khách gọi các người qua đó, các người đứng phía sau khách trước, khi khách muốn trao đổi đồ, các người có thể giúp chuyển đưa.
Duẫn Ưng gật đầu tỏ vẻ hiểu, Diệp Mặc cũng hiểu đạo lý này. Sở dĩ làm cái việc cho người đến chuyển giao vật phẩm, đơn giản là vì thể hiện sự coi trọng của phi thuyền đối với những người khách giàu có, còn một điều chính là, để chứng tỏ tầm quan trọng của vật phẩm được trao đổi mà thôi.
Rất nhanh Duẫn Ưng và Đồng Xu bị hai tên tu sĩ Kim Tiên gọi đi, Diệp Mặc đang muốn dùng thần thức kiểm tra một chút tu sĩ tu vi cao nhất ở đây, thì liền nghe một thanh âm thanh thúy vang lên bên tai hắn
- Anh đến bên tôi.
Diệp Mặc đã nhìn rõ tu sĩ gọi hắn, là một nữ tu sĩ toàn thân áo màu đen, đồng thời mặt che khăn đen, Diệp Mặc lập tức như mấy người khác, đứng sau nữ tu này, thần thức của hắn quét một cái, phát hiện nữ tu này tuy che giấu tu vi của mình, nhưng tu vi của cô lại không cao, chỉ có Kim Tiên trung kỳ mà thôi.
- Anh tên gì?
Nữ tu sĩ đó đợi sau khi Diệp Mặc qua đây, tùy tiện hỏi một câu.
- Mạc Ảnh.
Diệp Mặc thấp giọng nói.
- Ừ.
Sau khi nữ tu sĩ ừ một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Thần thức Diệp Mặc thận trọng đảo một vòng, phát hiện tu sĩ tham gia giao lưu trong đại sảnh này, tu vi thấp nhất đều là Hư Tiên đỉnh, còn lại đều là tu vi Kim Tiên, còn có năm sáu người là tu sĩ Huyền tiên, trên Huyền tiên lại không có một ai
- Các bạn, tôi không nói nhiều nữa, mọi người đều không phải đến đây lần đầu, hi vọng mọi người đều hợp tác vui vẻ trên Tiên thuyền Lợi Tiên Hao của chúng tôi, tôi nói lần nữa, một khi đôi bên đồng ý trao đổi vật phẩm, thì không được hối hận, cho nên trước khi trao đổi, xin đôi bên hãy cân nhắc kỹ, được rồi, cuộc trao đổi bắt đầu.
Một tu sĩ Huyền tiên ngồi tuyến trên nói xong, lập tức đứng lên, lui về một bên.
- Tôi trước vậy, thứ tôi đem đến là một tiên khí công kích trung phẩm…
Người nói trước là một Kim Tiên hậu kỳ, anh ta vừa mới nói tiên khí trung phẩm, lập tức dẫn đến một trận xôn xao nho nhỏ.
Tiên khí trung phẩm đối với tu sĩ cấp bậc Đại tiên trở xuống mà nói, đã là pháp bảo hiếm có, xuất hiện ở một cuộc giao lưu nho nhỏ này, hiển nhiên là ngoài sự dự đoán của mọi người.
- Chỉ là món tiên khí này có chút sứt mẻ…
Tên Kim Tiên nói được nửa câu, tu sĩ trong đại điện đều ngộ ra, khó trách y lấy ra tiên khí trung phẩm, hóa ra là có chút sứt mẻ, một tiên khí trung phẩm sứt mẻ, còn không bằng tiên khí hạ phẩm, rất nhiều tu sĩ lúc nãy còn đang kích động bỗng nhiên bình tĩnh lại.
Sau cùng tiên khí trung phẩm này không giao dịch được, tiên khí trung phẩm đáng quý thế, nhưng tiên khí trung phẩm sứt mẻ thì không đáng giá, bởi vì cái giá tìm một Tông sư luyện khí sửa lại món tiên khí trung phẩm này cũng có thể mua được nửa kiện tiên khí, tên tu sĩ Kim Tiên này hiển nhiên là muốn tìm một tên coi tiền như rác, đáng tiếc suy tính của anh ta không thành công.
Người thứ hai đứng ra giao dịch cũng là một Kim Tiên hậu kỳ, anh ta lấy ra ba hộp ngọc nói:
- Ở đây tôi có ba gốc Mạt kim hoa, trao đổi tài luyện luyện khí hệ mộc, hoặc là tiên khí hệ mộc.
Mạt kim hoa là tiên linh thảo cấp ba, có thể luyện chế Mạt huyền đan, để tu sĩ Huyền tiên đột phá sự bình cảnh, cũng được xem là tiên linh thảo tốt, tu sĩ này rất nhanh từ tay một tu sĩ Huyền tiên đổi được một vật phẩm tiên khí hạ phẩm hệ mộc.
Giao dịch tiếp tục tiến hành, Diệp Mặc phát hiện ở đây không có thứ gì đặc biệt, ngoại trừ một vài tiên linh thảo dưới cấp bốn, thì là một vài tiên khí hạ phẩm bình thường và tài liệu khoáng thạch bình thường, nếu không thì một vài tàn phiến tiên khí cao cấp, ngoại trừ mấy gốc tiên linh thảo cấp bốn ra, thứ còn lại Diệp Mặc đều không quan tâm.
Lúc này đã tới lượt nữ tu che mặt phía trước Diệp Mặc, cô thanh giọng nói:
- Thứ tôi muốn đổi là mười hai viên Lôi châu, mười hai viên lôi châu này là tôi có được ở Tu Chân giới nó thuộc cấp bậc bán tiên khí, tôi không phải là tu sĩ hệ lôi, cho nên cũng chưa có luyện hóa, nếu là tu sĩ hệ lôi thì mười hai viên Lôi châu này tuyệt đối là đồ tốt, sức mạnh sẽ không thấp hơn tiên khí hạ phẩm…
Diệp Mặc lúc này đã thấy mười hai viên lôi châu này, lòng hắn không thể nào bình tĩnh được, mười hai viên lôi châu này chính là 'Lôi Hải Thần Châu'. Lúc đầu hắn có được mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu' tặng cho Ức Mặc, không ngờ rằng ở đây lần nữa xuất hiện mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu'.
Diệp Mặc luyện hóa qua 'Lôi Hải Thần Châu, đương nhiên biết hạt châu này là một bộ, tổng cộng ba mươi sáu viên, nếu ba mươi sáu viên gộp lại, sức mạnh tuyệt đối hơn hẳn tiên khí bình thường.
Diệp Mặc vốn muồn từ từ giúp Ức Mặc tìm kiếm, nhưng không ngờ nhanh như vậy hắn đã ở đây phát hiện mười hai viên Lôi Hải Thần Châu khác, mười hai viên châu này, bất kể thế nào hắn cũng phải có được.
- Bán tiên khí của Tu Chân giới cũng muốn đổi tiên khí hạ phẩm, đúng là điên…
Lập tức có người châm chọc.
Nhưng vị nữ tu áo đen đó lại bình tĩnh, không hề để ý lời châm chọc của người khác, vẫn nói rằng:
- Mười hai viên lôi châu của tôi chỉ đổi mồi lửa kỳ dị, bất kể là thiên hỏa hay là địa hỏa đều được, đương nhiên nếu là thiên hỏa thì tôi sẽ bồi thường thêm một ít tiên tinh hoặc là mấy thứ khác.
Nghe được vị nữ tu lấy một món đồ của Tu Chân giới đổi lấy mồi lửa kỳ dị, những người xung quanh đến ý châm chọc cũng không còn nữa, hiển nhiên cho rằng sẽ không có ai đổi với cô ấy.
Mồi lửa kỳ dị bất luận là Tu Chân giới hay là Tiên giới đều là thứ hiếm có, thiên hỏa càng hiếm, vả lại vật liệu để cho mồi lửa kỳ dị có thể tấn cấp trong Tiên giới so với Tu Chân giới thì nhiều vô kể, có thể nói chỉ cần anh có mồi lửa kỳ dị, chỉ cần kiên nhẫn tìm kiếm tài liệu giúp mồi lửa tấn cấp, sẽ có một ngày mồi lửa của anh sẽ tấn cấp đến màu tím.
Lại có ai ngu ngốc dùng mồi lửa kỳ dị đổi lấy thứ này chứ?
Nhưng Diệp Mặc thật sự muốn đổi, hắn còn có hai mồi lửa kỳ dị, ngoại trừ 'Long tâm viêm' ra còn có 'Muội sát hỏa", hai mồi lửa này hắn đều có thể đổi, đương nhiên 'Vụ Liên Tâm Hỏa' và 'Thanh Như Hiểu Thiên' thì đừng mong hắn trao đổi, Vụ Liên Tâm Hỏa là vốn liếng sinh tồn của hắn, Thanh Như Hiểu Thiên là thiên hỏa đứng đầu Tu Chân giới, Tiên giới cũng xếp trong top thứ ba, loại mồi lửa này kêu hắn đổi, không có dễ đâu.
Diệp Mặc tuy trong lòng rất muốn trao đổi mười hai Lôi Hải Thần Châu với người chủ hiện giờ của mình, lại đồng thời biết rằng, ở đây hắn không có tư cách trao đổi, hắn chỉ cầu mong mười hai Lôi Châu của nữ tu này không trao đổi được, sau đó mình tìm cơ hội trao đổi với cô ấy.
Nếu bây giờ hắn dám đứng ra trao đổi, nhẹ thì bị đuổi ra, nặng thì bị giết cũng không chừng, Tiên giới khác với Tu Chân giới, không có thực lực thì không có quyền phát ngơn, huống chi, Diệp Mặc còn không dám lộ ra mồi lửa của mình.
- Nếu không có ai đổi thì người tiếp theo nào.
Tu sĩ bên cạnh có vẻ gấp gáp.
- Đợi một chút…
Ngay lúc nữ tu áo đen có chút thất vọng, một tu sĩ áo vàng kim lên tiếng.
Diệp Mặc nghe được âm thanh này, trong lòng nhất thời trầm xuống, hắn sợ nhất là có người đổi với nữ tu sĩ này, một khi trao đổi thành công, hắn lại phải tìm đến người đã trao đổi mười hai 'Lôi Hải Thần Châu' đó, cái giá đó phỏng chừng không phải đơn giản như mồi lửa kỳ dị đâu.
- Tôi có một đóa 'Muội sát hỏa’, đã là màu xanh rồi, nếu cô muốn đổi, tôi đồng ý đổi với cô.
Tên tu sĩ áo vàng kim đó nói xong, lấy một hộp ngọc mở ra, trong hộp ngọc một mồi lửa xanh biếc dài khoảng một tấc đang chớp động
- Đương nhiên đổi…
Nữ tu áo đen đó nghĩ cũng không nghĩ liền nói, nói xong vẫy tay với Diệp Mặc:
- Mạc Ảnh, anh cầm mười hai Lôi châu đem qua bên kia, lấy 'Muội sát hỏa' qua đây cho tôi xem xem.
Trong lòng Diệp Mặc thầm than, xem ra hắn hết cách rồi, thứ hắn muốn dùng để đổi cũng là 'Muội sát hỏa’, hơn nữa đẳng cấp cũng không cao như đối phương, chỉ có kẻ ngốc mới đổi với hắn.
Diệp Mặc cầm lấy mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu' đi về hướng tu sĩ áo vàng kim, trong lòng còn đang nghĩ làm sao đổi mười hai 'Lôi Hải Thần Châu' từ tay tu sĩ áo vàng kim đây.
Khi Diệp Mặc có chút tiếc nuối đưa mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu' cho tu sĩ áo vàng kim, 'Muội sát hỏa' của tu sĩ áo vàng kim cũng được đưa đến tay của nữ tu áo đen từ tu sĩ sau lưng anh ta.
Nữ tu áo đen mừng rỡ nhận lấy 'Muội sát hỏa', chỉ xem sơ một chút, liền nói:
- Không sai, đúng là thứ tôi muốn lấy, tôi đồng ý đổi.
Sau khi tu sĩ áo vàng kim lấy được mười hai Lôi châu, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nói:
- Tôi cũng đồng ý trao đổi.
Giao dịch hoàn thành đơn giản như vậy, mọi người xung quanh đều lắc đầu, thầm than tu sĩ áo vàng kim ngu ngốc, lại dùng 'Muội sát hỏa’ màu xanh để đổi mười hai Lôi châu Tu Chân giới.
Chỉ có mình Diệp Mặc biết, người thật sự bị thiệt là nữ tu áo đen, hắn khẳng định mười hai 'Lôi Hải Thần Châu' tuyệt đối không phải bình thường.
Diệp Mặc tâm trạng buồn bực đem thần thức quét đến hộp ngọc trên tay nữ tu áo đen, khi thần thức của hắn tiếp xúc đến 'Muội sát hỏa' màu xanh, trong lòng cả kinh.
Diệp Mặc nhiều lần tiếp xúc qua 'Muội sát hỏa', hơn nữa trên người hắn cũng có một đóa 'Muội sát hỏa’, 'Muội sát hỏa’ trên tay của nữ tu áo đen đó tuy rằng quá giống 'Muội sát hỏa’, những tuyệt đối không phải 'Muội sát hỏa'.
Thấy nữ tu áo đen đó cẩn thận cất đi 'Muội sát hỏa’, Diệp vội bước đến kế bên cô ấy chắp tay nói:
- Tiền bối, có thể cho tôi xem mồi lửa của cô không?
Diệp Mặc gấp gáp rồi, thứ này đáng lẽ thuộc về Ức Mặc, nếu bị tên áo vàng kim đó lấy đi, hắn làm sao giúp Ức Mặc?
Đại sảnh vốn để giao dịch nhất thời yên tĩnh, chỉ là một Hư Tiên trung kỳ, còn là một tay phục vụ, mà lại dám đề ra yêu cầu táo bạo này.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 23 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Cả sảnh vốn sắp tiến hành giao dịch tiếp theo nhất thời yên tĩnh lại, chỉ là một Hư Tiên trung kỳ, còn là một tay phục vụ, mà lại dám đề ra yêu cầu táo bạo này.
Đến ngay cả Duẫn Ưng và Đồng Xu cũng là ngây ngẩn cả người, bọn họ cũng không thể ngờ rằng Diệp Mặc ở vào thời điểm này dám nói lời như thế, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình lo lắng
- Thật can đảm, chỉ là một Hư Tiên hạ đẳng, mà cũng dám ở sảnh giao dịch đề ra yêu cầu này, nếu như loại tu sĩ bỏ đi này mà Tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' cũng không đuổi xuống thì thật là khiến chúng tôi thất vọng đấy
Tên tu sĩ áo vàng kim vừa cùng nữ tu vận đồ đen trao đổi mười hai lôi châu bỗng nhiên tức giận quát lớn.
Nữ tu vận đồ đen vốn cũng không hiểu Diệp Mặc sao dám đưa ra yêu cầu này, nhưng khi nghe được lời tu sĩ áo vàng kim ngược lại cũng thấy có chút kỳ quái, theo lý mà nói thì những lời này phải là cô nói ra mới đúng chứ, vì sao tên tu sĩ áo vàng kim lại nói ra trước nhỉ?
Một vị quản sự phụ trách của Tiên thuyền nghe được lời tên tu sĩ áo vàng kim, trên mặt lập tức hiện ra lệ khí, y lạnh lùng liếc mắt nhìn Diệp Mặc, rồi đứng lên, rõ ràng là muốn động thủ với Diệp Mặc
- Có thể, anh xem một chút đi.
Nữ tu vận đồ đen không ngờ đồng ý yêu cầu của Diệp Mặc, đồng thời còn đem 'Muội sát hỏa' cầm trong tay giao cho Diệp Mặc
Chỉ có thể trách tên tu sĩ áo vàng kim kia có tật giật mình, bỗng dưng kêu lên, khiến nữ tu vận đồ đen hoài nghi. Bằng không thì nữ tu kia không thể nào đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc xem được. Tuy rằng tu vi của cô so với Diệp Mặc thì cao hơn rất nhiều, thế nhưng cô tự mình biết chuyện của mình, cô đối với mồi lửa kỳ dị là dốt đặc cán mai.
Sau khi nữ tu vận đồ đen đem mồi lửa đưa cho Diệp Mặc, thấy quản sự của Tiên thuyền có ý muốn động thủ với Diệp Mặc, lập tức nói:
- Là tôi truyền âm cho Mạc Ảnh, bảo anh ta giúp tôi xem đấy, không liên quan tới anh ta
Vị nữ tu này cảm nhận được Diệp Mặc đối với cô không có ác ý, hơn nữa Diệp Mặc cũng là do cô kêu đến, nên tiện tay giúp Diệp Mặc lần này. Cô biết với hành động kích động vừa nãy của Diệp Mặc, thật sự là quá nguy hiểm, nếu như mình không đứng ra, vậy điều chờ đợi hắn tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì. Đương nhiên những ý nghĩ này là sau đó mới có, là do phản ứng kịch liệt của tên tu sĩ áo vàng kim kia đã khiến cho cô hoài nghi.
Diệp Mặc trong lòng âm thầm kinh hãi, hắn biết mình đã lỗ mãng rồi. Chỉ là mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu' thật sự là quá hấp dẫn đi, nếu như hắn bỏ qua cơ hội lần này, Ức Mặc có khả năng sẽ vĩnh viễn không tìm được mười hai lôi châu này nữa
May thay cô nữ tu vận đồ đen này giúp hắn một phen, khiến trong lòng hắn vô cùng cảm kích.
Thấy đương sự cũng đã nói cho Diệp Mặc xem giúp, quản sự của Tiên thuyền liếc mắt nhìn Diệp Mặc, lại lần nữa lui về
Diệp Mặc cầm 'Muội sát hỏa’ xanh biếc trong tay, dùng thần thức quét vào, Diệp Mặc đã từng gặp qua rất nhiều mồi lửa kỳ dị. Hơn nữa, trên tay hắn các loại tài liệu của mồi lửa cũng là quá nhiều.
Thần thức của hắn vừa đảo qua mồi lửa màu xanh này, lập tức liền biết rằng suy đoán của mình không sai, mồi lửa trong tay này là giả
Đây vốn cũng không phải là mồi lửa kỳ dị, mà là một loại đan hỏa. Đan hỏa cũng là một mồi lửa ngoại giới, tuy nhiên lại không thể trưởng thành, hơn nữa chỉ có thể luyện đan, loại đan hỏa này gọi là 'Vũ Thạch Hỏa’, đặc tính của mồi lửa cực kỳ tương đồng với 'Muội sát hỏa'. Thế nhưng màu sắc chỉ là màu xanh biếc, hơn nữa trước sau cũng là màu xanh biếc, không thể tấn cấp. Nhiệt độ của mồi lửa còn lâu mới có thể so sánh với 'Muội sát hỏa' màu xanh
- Đây không phải là 'Muội sát hỏa'
Diệp Mặc sau khi xem xong mồi lửa, đem mồi lửa giao cho nữ tu vận đồ đen rồi nói
- Ngươi nói bậy...
Tên tu sĩ áo vàng kim bỗng đứng lên chỉ vào Diệp Mặc quát tháo, quát xong y liền nhìn quản sự của Tiên thuyền nói rằng:
- Ta là khách của Tiên thuyền, vì sao để cho một tên hạ nhân dám nói bậy về đồ của ta? Lẽ nào hiện tại quy củ của tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' đã sửa đổi rồi sao?
- Anh xác định?
Nữ tu vận đồ đen trong mắt nhất thời lộ ra lệ quang, nhìn chằm chằm Diệp Mặc hỏi.
Cũng đã đắc tội với tên tu sĩ áo vàng kim rồi, Diệp Mặc đâu còn gì để e ngại, hắn không chút do dự nói:
- Tôi xác định đây không phải là 'Muội sát hỏa’, đây là một loại đan hỏa, hơn nữa còn là một loại đan hỏa không thể thăng cấp, tên là 'Vũ Thạch Hỏa'
Thấy tên tu sĩ áo vàng kim kia còn muốn tức giận, nữ tu vận đồ đen hừ lạnh một tiếng đứng lên nói rằng:
- Quy củ của tiên thuyền 'Lợi Tiên Hào' bộ có cho phép trao đổi hàng giả sao? Ta cũng là khách của khoang thượng đẳng trên Tiên thuyền, ngươi dựa vào cái gì đem hàng giả trao đổi với ta? Nay vạch trần ra hàng giả của ngươi, ngươi còn kiêu ngạo như vậy ư? Trả lại mười hai lôi châu của ta đây, và lấy về mồi lửa rác rưởi đi
Nữ tu vận đồ đen mặc dù đối với mồi lửa dốt đặc cán mai, thế nhưng cô cũng thấy qua mồi lửa của các sư huynh sư muội mình, bây giờ nghe Diệp Mặc nói vậy, cô lập tức cũng cảm thấy mồi lửa này hình như thật sự có chút vấn đề.
Tên tu sĩ áo vàng kim còn muốn lên tiếng, chỉ nghe thấy một gã tu sĩ Huyền Tiên nói rằng:
- Thật hay giả, ta xem biết ngay
Nữ tu vận đồ đen nghe được lời tu sĩ Huyền Tiên, lập tức đem mồi lửa trong tay đưa qua:
- Mời Tiền bối xem qua
Tu sĩ Huyền Tiên kia gật đầu tiếp nhận mồi lửa, thần thức quét vào, chỉ chốc lát, ông ta đã đem mồi lửa trả lại cho nữ tu vận đồ đen rồi nói:
- Đây quả thật không phải là 'Muội sát hỏa’, kiến thức vị tiểu huynh đệ này không tệ, đây chắc chắn là 'Vũ Thạch Hỏa' trong đan hỏa
Sau khi nghe xong Huyền Tiên nói, nữ tu vận đồ đen càng lạnh lùng nhìn tên tu sĩ áo vàng kim:
- Hiện tại đã xác định ngươi giao dịch hàng giả, đem hàng giả để đổi mười hai lôi châu của ta. Ngươi còn lời gì để nói? Đem đồ của ta trả đây, mồi lửa này của ngươi không lấy nữa
Tên tu sĩ áo vàng kim kia lạnh lùng cười, cũng không vì bị vạch trần mà có bất kỳ sự xấu hổ nào, chỉ là bình thản nói:
- Bộ cô là lần đầu tiên đến đây sao? Quy củ giao dịch của Tiên thuyền, cô không biết ư? Chỉ cần song phương đồng ý, thì không được đổi ý, đại quản sự của tiên thuyền trước khi giao dịch có nhắc qua đấy, cô giờ quên rồi ư? Muốn tôi giao ra mười hai lôi châu, chẳng lẽ cô muốn làm trái quy củ của Tiên thuyền hay sao?
Nghe thấy lời nói vô sỉ này, tất cả mọi người trong đại sảnh yên lặng không nói gì. Người vô sỉ thì tất cả mọi người đều có gặp qua, thế nhưng loại người vô sỉ này thật đúng là vô cùng hiếm thấy đấy. Trước đó khi chưa bị vạch trần, bộ dạng hung dữ của y thật giống như tất cả mọi người nợ y không bằng, nhưng đến khi bị vạch trần, y chẳng những không có nửa phần xấu hổ, trái lại dương dương đắc ý lấy ra quy củ của Tiên thuyền.
- Tiểu nhân đê tiện
Nữ tu vận đồ đen toát ra ngọn lửa phẫn nộ, tuy nhiên lại không thể làm gì được tên tu sĩ áo vàng kim kia
Tên tu sĩ áo vàng kim tu vi Kim Tiên lại lần nữa cười lạnh nói:
- Đê tiện? Chỉ có thể trách chính cô không có kiến thức thôi. Nếu đã lên Tiên thuyền trao đổi đồ, cũng đừng thua không nổi. Không có sự quyết đoán, thì đừng lên chi cho mệt
Lời nói này đến tu sĩ Huyền Tiên vừa nãy giám định mồi lửa cũng nhìn không ưa nổi, ông ta nhìn lướt qua tựa hồ còn nổi giận lạnh giọng nói với tu sĩ áo vàng kim
- Ngươi đúng là đê tiện vô sỉ, sau này có loại người như ngươi tham gia hội giao dịch, ta sẽ không tham gia
- Tôi cũng sẽ không tham gia
Lập tức liền có mấy tu sĩ phụ họa. Thế nhưng đại đa số tu sĩ cũng không phát biểu ý kiến của mình, bọn họ trong lòng đương nhiên là sẽ không cùng tên tu sĩ áo vàng kim này giao dịch, tuy nhiên lại không nói ra. Lời này nói ra, chẳng khác nào đắc tội với tên tu sĩ áo vàng kim này, ai biết được tên tu sĩ áo vàng kim này là lai lịch gì
Có thể ngồi khoang thượng đẳng thì không thể nào là một Kim Tiên bình thường được, mà sẽ có chút nội tình và hậu thuẫn rồi, bằng không vé lên Tiên thuyền cũng mua không nổi đâu.
Tên tu sĩ áo vàng kim thấy tu sĩ Huyền Tiên khinh bỉ y, lúc này mới hừ một tiếng, không tiếp tục nói nữa. Mà vị nữ tu vận đồ đen chỉ có thể tự nuốt quả đắng, dùng mười hai lôi châu, đổi lấy một 'Vũ Thạch Hỏa' bỏ đi
Sau khi tu sĩ áo vàng kim kia ngồi xuống, còn lạnh lùng liếc mắt quét về phía Diệp Mặc, sát khí trong mắt cũng không hề che dấu chút nào
Nữ tu vận đồ đen và tu sĩ xung quanh đều nhìn thấy sát khí trong mắt tên tu sĩ áo vàng kim này, biết được rằng sau khi Diệp Mặc rời thuyền chắc chắn tiêu đời rồi. Thế nhưng không có bất kỳ người nào vì tên tu sĩ áo vàng kim muốn giết Diệp Mặc, mà ra mặt giúp Diệp Mặc. Tên tu sĩ áo vàng kim có thù tất báo thế này, thì sẽ càng không có người nguyện ý ra mặt đâu.
Đến cả nữ tu vận đồ đen cũng biết cô lực bất tòng tâm, cô lấy ra một miếng ngọc bài đưa cho Diệp Mặc nói rằng:
- Cái này cho anh, nói không chừng sau này anh cần dùng đến, xin lỗi, sự tình hôm nay là ta liên lụy anh rồi
- Cảm ơn, không sao đâu
Diệp Mặc tiếp nhận ngọc bài, cũng biết hiện tại nói gì cũng vô ích cả, cái hắn muốn không phải là sự trả thù của tên tu sĩ áo vàng kim kia, mà chính là mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu'
Về phần nữ tu vận đồ đen không đứng ra bảo vệ hắn, Diệp Mặc cũng không trách cô. Trước đó cô đã đứng ra nói đỡ cho hắn một câu, không để cho quản sự của tiên thuyền động thủ, Diệp Mặc đã rất cảm kích rồi
Hắn cũng biết nữ tu này là không có năng lực giúp hắn, nếu như cô thật sự có năng lực, thì không mặc cho tên tu sĩ áo vàng kim kia cướp đoạt mười hai viên lôi châu của cô, chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt thế này
Bởi vì ảnh hưởng của việc này, giao dịch sau đó mọi người đều rất cẩn thận, đẳng cấp đồ giao dịch cũng thấp hơn trước nhiều
Sau khi giao dịch kết thúc, Diệp Mặc và Duẫn Ưng ba người trở về khoang góc, quản sự của tiên thuyền cũng không đuổi Diệp Mặc xuống, thế nhưng ánh mắt kia đối với Diệp Mặc lại cực kỳ bất thiện.
Mà trong ánh mắt của tên tu sĩ áo vàng kim nhìn Diệp Mặc cũng là lộ rõ sát khí đằng đằng mà bất cứ người nào đều có thể nhìn ra. Một khi Diệp Mặc rời thuyền, tên tu sĩ áo vàng kim nhất định sẽ đuổi giết hắn.
- Diệp đan sư, ngày hôm nay anh quá mạo hiểm rồi. Người có thể ngồi khoang thượng đẳng, đều là có thực lực cả đấy, anh hôm nay đắc tội với…
Vừa về tới khoang góc Duẫn Ưng liền lo lắng nói, anh ta thật sự lo lắng cho Diệp Mặc. Sát khí của tên tu sĩ áo vàng kim đến anh ta cũng có thể cảm nhận được, thì nói chi là Diệp Mặc. Diệp Mặc mặc dù không mất đi mười hai viên lôi châu, lại làm cho thanh danh của mình xấu đi, loại thù này hắn há có thể buông tha?
Diệp Mặc mỉm cười nói rằng:
- Có lẽ đây cũng không phải là chuyện xấu, chờ khi tới Loan Giác Tiên Trấn, hai người đi trước. Tôi hoài nghi tên tu sĩ áo vàng kim sẽ không bỏ qua cho tôi, hắn nhất định sẽ đuổi theo xuống Tiên thuyền mà giết tôi…
- Vậy…
Duẫn Ưng cũng là lo lắng vô cùng, dù là Diệp Mặc không nói, anh ta cũng có thể đoán ra tên tu sĩ áo vàng kim kia sẽ không bỏ qua Diệp Mặc. Thế nhưng anh ta lại bất lực, loại cảm giác này thật sự là rất không dễ chịu
Thấy Duẫn Ưng là thật sự lo lắng, Diệp Mặc lại lần nữa nói
- Anh Duẫn, nếu như anh tin tưởng tôi, anh cứ về rừng rậm Hắc Lô trước đi, tôi tối đa mấy tháng sau sẽ tới rừng rậm Hắc Lô. Năm trăm tiên tinh kia, tôi nhất định sẽ trả lại cho anh
- Diệp đan sư, Duẫn Ưng tôi mặc dù đối với tiên tinh rất coi trọng, nhưng cũng không để ý năm trăm tiên tinh kia, tôi lo lắng chính là an nguy của anh Diệp…
Duẫn Ưng lập tức liền chỉ lắc đầu nói
Diệp Mặc khoát tay, lúc trước hắn vì lo nghĩ làm cách nào lấy được mười hai viên 'Lôi Hải Thần Châu', lại không ngờ rằng kết thù với tên tu sĩ áo vàng kim kia, nếu muốn giết hắn, vậy khẳng định là sẽ truy đuổi theo rồi. Diệp Mặc tuy rằng chỉ là tu vi Hư Tiên trung kỳ, nhưng không cho là mình sẽ sợ y
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R