Trên thực tế, trừ Không Gian áo nghĩa, cùng Mạn áo nghĩa, những áo nghĩa mà Diệp Trần tìm hiểu đều đạt đến cảnh giới đại thành, lần lượt là: Kim áo nghĩa, Thủy áo nghĩa, Mộc áo nghĩa, Lôi áo nghĩa, Khoái áo nghĩa. Lúc tìm hiểu Ngũ Nhạc Thần Quyền hắn cũng đã tìm hiểu qua Thổ áo nghĩa.
Đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh thâm niên mà nói, một môn áo nghĩa đạt đến đại thành không khó, khó là tìm hiểu nó đến cảnh giới viên mãn. Diệp Trần có ngộ tính vượt xa Vương giả Sinh Tử Cảnh bình thường mấy lần. Cho nên chỉ có hơn nửa năm mà hắn có thể hiểu được nhiều môn áo nghĩa đến đại thành như vậy.
- Thủy áo nghĩa cùng Hỏa áo nghĩa là hai khía cạnh hoàn toàn đối lập. Hỏa Hoàng tiền bối không ngờ có thể dung hợp chúng lại sáng tạo ra một môn võ học áo nghĩa đỉnh giai.
Càng nghiên cứu Thủy Hỏa Vô Tình, Diệp Trần càng kinh ngạc. Hắn có cảm giác, môn võ học Thủy Hỏa Vô Tình này một khi chuyện thành kiếm pháp, uy lực kinh người vô cùng. Dù sao Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa của hắn mới chỉ có cảnh giới đại thành, nhưng nghiên cứu thành công, uy lực bạo phát không hề thua kém võ học áo nghĩa đỉnh giai được. Uy lực tuyệt đối vượt qua Thu Thủy Kiếm Quyết, thức thứ ba Phá Cốt.
Ầm, ầm!
Trên đỉnh Linh Vân, một tảng đá lớn bị Diệp Trần dùng một kiếm đánh thành hư vô, một tia trò tòn cũng không có để lại. Một tiếng nổ lớn vang lên, sao với sấm sét trên bầu trời còn to hơn.
- Thủy và hỏa hoàn toàn dung hợp, lực lượng sinh ra thật đáng sợ.
Một kiếm vừa rồi, đúng là Thủy Hỏa Vô Tình, nhưng còn chưa có nhập môn. Trước mắt Diệp Trần chỉ có thể kết hợp Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa cùng một chỗ. Mặc dù như thế, một kiếm này vẫn có được lực sát thương vô cùng mạnh mẽ. Hắn chỉ dùng ba phần khí lực đã có thể bộc phát ra hoàn toàn uy năng của nó.
- Chiêu này nếu hoàn thiện, không biết sẽ đáng sợ như thế nào.
Diệp Trần đối với Hỏa Hoàng vô cùng bội phục. Thủy Hỏa Vô Tình của Hỏa Hoàng, Thủy áo nghĩa và Hỏa áo nghĩa đều viên mãn mà còn dung hợp cùng một chỗ. Võ học áo nghĩa đỉnh giai bình thường so với Thủy Hỏa Vô Tình tuyệt đối kém hơn mấy lần, thậm chí là mười lần. Trừ điều đó ra, Hỏa Hoàng còn sáng tạo ra Diệu Hành Không còn đáng sợ hơn, ẩn chứa ba loại áo nghĩa theo thứ tự là Thủy áo nghĩa, Hỏa áo nghĩa, Thổ áo nghĩa bạo phát ra uy năng còn mạnh hơn Thủy Hỏa Vô Tình gấp mười lần. Diệp Trần suy đoán chiến lực của Hỏa Hoàng tối thiểu cũng phải là lục tinh cao đẳng.
Chỉ mới suy nghĩ đến đây, tâm tình Diệp Trần trầm xuống, Hỏa Hoàng mạnh mẽ như vậy mà không có xông qua tử lộ. Đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ chiến lực dù không đạt đến thất tinh cũng phải đạt đến lục tinh bá chủ. Đây cũng là nguyên nhân Chân Linh thế giới không có được cường giả lợi hại. Nếu có cường giả lợi hại đám cường giả dị tộc phong tỏa tử lộ cũng không đáng lo nghĩ.
- Không rời khỏi thế giới sinh trưởng thì tuổi thọ tối đa chỉ có ngàn năm, thành tựu có hạn. Không đả thông tử lộ, ở lại Chân Linh thế giới không có tương lai, vĩnh viễn bị cường giả dị tộc vây trong thế giới này.
Hít sâu một hơi, ánh mắt Diệp Trần nhíu lại.
Một ngày nào đó, hắn muốn Chân Linh thế giới có thể đứng thẳng lưng, đường đường chính chính đi ra ngoài. Người cản giết người, phật cản giết phật. Một người một kiếm giết ra một tương lai.
Lông mi Diệp Trần khẽ nhíu lại, Đan Vương Đảo là một thánh địa truyền thừa hơn vạn năm. Bên trong bồi dưỡng được không ít Đan Dược Sư tinh thông luyện đan. Hôm nay đảo chủ Đan Vương Đảo chẳng những tinh thông luyện đan mà bản thân cũng là một Vương gỏa cao cấp, được người đời tưng tụng Linh Đan Vương. Tục truyền, Linh Đan Vương có thể luyện chế được đan dược cực phẩm trung đẳng, năng lực còn vượt qua đảo chủ tiền nhiệm một bậc.
Trong đại điện Diệp gia, một trung niên mặt vàng mặc đạo bào thủy hỏa đang ngồi uống trà, ống tay áo của hắn có thêm ba đỉnh lô hỏa diễm.
Đan Dược Sư Đan Vương Đảo có chế độ phẩm cấp rất hoàn thiện. Một đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư hạ phẩm, hai đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư trung phẩm. Ba đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư thượng phẩm. Về phần bốn đỉnh lô hỏa diễm là Đan Dược Sư cực phẩm. Mà Đan Dược Sư cực phẩm lợi hại nhất mới có thể được xưng là Đan Vương. Giống như đảo chủ Linh Đan Vương bây giờ.
- Vị này không biết xưng hô như thế nào.
Diệp Trần từ cửa bên hông đại điện đi vào nói.
- Chắc hẳn các hạ là Diệp Trần điện hạ đại danh đỉnh đỉnh, danh chấn thiên hạ. Tại hạ Mộc Hà, đến từ Đan Vương Đảo.
Trung niên mặt vang đứng lên giới thiệu bản thân. Hai tay ôm quyền, thân thể hơi cúi xuống. Bất luận một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh nào đều đáng được tôn kinh, chớ nói chi đến Vương giả Phong Đế.
Diệp Trần phất tay một cái, một cỗ kình khí nâng đối phương lên.
- Không cần đa lễ, ngồi đi.
Vừa nói, Diệp Trần vừa bước đến vị trí chủ tọa ngồi xuống.
Mộc Hà âm thầm dò xét Diệp Trần, trong lòng lấy làm kỳ lạ. Đối phương quả nhiên tuổi trẻ giống y như lời đồn, nếu chủ nhìn bề ngoài chỉ khoảng trên dưới hai mươi tuổi mà thôi. Loại thiên tài bậc này không thể nghi ngờ là rất đáng sợ. Ai mà biết được tương lai sau này thành tựu của hắn đạt đến mức nào. Hoàn toàn có khả năng vô địch thiên hạ, trở thành đệ nhất nhân ở Chân Linh thế giới. Khó trách đảo chủ lại để cho hắn tới mười Diệp Trần, không thể lãnh đạo.
Ngồi xuống, Mộc Hà hắng giọng, mở miệng nói:
- Diệp Trần điện hạ, người có lẽ đã nghe nối qua Đan Vương đảo!
Diệp Trần gật đầu:
- Đan Vương Đảo dùng việc luyện đan để nổi danh, chỉ sợ không ai không biết.
Nghe Diệp Trần tán dương, Mộc Hà mỉm cười nói:
- Đan Vương Đảo ta cứ mười năm lại mở một lần Đan Vương đại hội, mời Vương giả khắp nơi tham gia. Năm nay vừa đúng thời điển Đan Vương Đảo tổ chức Đan Vương đại hội. Cho nên đảo chú mới cố ý để tại hạ đế mới Diệp Trần đi qua tham gia. Mong rằng Diệp Trần điện hạ có thể bớt chút ít thời gian đại giá quang lâm.
- Đan Vương đại hội sắp tổ chức! Tốt, ta sẽ đi. Đa tạ Linh Đan Vương đã mời.
Đan Vương đại hội danh như ý nghĩa, Đan Vương đảo sẽ xuất ra đan dược phẩm cấp cao để đấu giá. Trừ điều đó ra Vương giả khắp nơi cũng thừa dịp Đan Vương đại hội tổ chức mà tiến hành giao dịch tư nhân. Loại cơ hội này cũng không phải thường xuyên có.
- Có lời này của Diệp Trần điện hạ, đảo chủ nhất định vui vẻ.
Mộc Hà thở phào một hơi. Nếu như thỉnh không được Diệp Trần, đảo chủ tuy không trách tội hắn nhưng khẳng định sẽ cảm thấy tiếc nuối.
- Mộc Hà không có việc gì thì có thể nghỉ ngơi vài ngày ở Diệp gia. Đến lúc đó ta cùng với ngươi đi Đan Vương đảo.
Người ta chạy từ xa tới, Diệp gia cũng phải khoản đãi một chút.
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Mộc Hạ thụ sủng nhược kinh, bất quá lại lắc đầu nói:
- Đa tạ ý tốt của Diệp Trần điện hạ. Nhưng Mộc Hà còn có công việc cần làm, không dám quấy rầy Diệp gia.
- Vậy được rồi!
Diệp Trần đưa mắt nhìn đối phương rời đi.
...
Đan Vương đại hội tổ chức vào bảy ngày sau. Sáng sớm ngày thứ bảy, Diệp Trần đã chạy tới Đam Vương đảo ở Đông Hải.
Ở Đông Hải có hai thế lực lớn. Một là Huyết Nhãn Hắc Long nhất tộc, một là Đan Vương đảo. Lần này tham gia Đan Vương đại hội, khó tránh khỏi việc đụng mặt Hắc Long lão tổ. Nhưng Diệp Trần bây giờ cũng không cần kiêng kị Hắc Long lão tổ. Đối phương dù không thua kém Kim Ngao lão tổ thì Diệp Trần cũng hoàn toàn nắm chắc toàn thân trở ra mà không tổn hại chút nào.
Xa xa, Diệp Trần nhìn một hòn đảo hình tròn. Trên không phía trên hòn đảo bao phủ một tầng bình chướng vô hình. Trong bình chướng linh khí lăn mình quay cuồng hình thành linh vân, có đủ các loại màu sắc.
Diệp Trần biết rõ đây là đan vân được tạo ra khi đan dược hình thành, đối với nhân thể có tác dụng bồi dưỡng vô cùng tốt. Sinh hoạt ở Đan Vương đảo, cho dù là một người bình thường đều có thể bách bệnh bất xâm, tuổi thọ kéo dài.
- Đan Vương Đảo thật sự tốt!
Diệp Trần âm thầm tán thưởng trong lòng.
Xíu...uu!
Phá không bay đi, trong nháy mắt Diệp Trần đã xuất hiện bên ngoài bình chướng Đan Vương đảo.
- Người nào, đến từ phương nào?
Ở vị trí sườn núi hòn đảo, có một quảng trường tiếp khách. Trên quảng trưởng phần đông là võ giả tiếp đãi lấy một vị Vương giả Sinh Tử Cảnh. Một võ giả tiếp khách thấy Diệp Trần đến, vội vàng đi tới.
- Diệp Trần.
Diệp Trần báo ra thân phận.
- Thì ra là Diệp Trần đại nhân.
Kỳ thật tên võ giả tiếp khách này khi nhìn thấy Diệp Trần đã nhận ra hắn. Nhưng đây là chức trách, hắn không thể sơ sót. Hắn lấy ra một ngọc bài dán lên bình chướng. Bình chướng lập tức hình thành một cánh cổng ánh sáng. Cánh cổng ánh sáng nhanh chóng mở ra, tên võ giả tiếp khách đưa tay mời:
- Diệp đại nhân, mời!
Bước qua cánh cổng ánh sáng đi vào bên trong, Diệp Trần đi đến quảng trường.
- Đan Vương đại hội cử hành ở nơi nào?
Diệp Trần hỏi.
- Đan Vương đại hội tới giữ trưa mới có thể cử hành. Địa điểm là ở quảng trường cao nhất trên Đan Vương đảo. Diệp Trần đại nhân, tiểu nhân trước mang người đi thăm Đan Vương đảo một chút.
- Vậy làm phiền ngươi rồi.
Vương giả Sinh Tử Cảnh lần đầu tới Đan Vương đảo đều được người dẫn đi thăm đảo, điều này Diệp Trần biết rõ.
Tên võ giả tiếp khách này gọi là Thường Khuê, hắn mang Diệp Trần đi đến một thủy đàm cực lớn ở bên cạnh.
- Đây là Phế Đan Trù của Đan Vương Đảo. Phàm là những phế đan luyện chế thất bại hết thảy đều được ném vào trong này. Phế đan cực phẩm cũng không có ngoại lệ. Trải qua vô số năm, Phế Đan Trì này có đan dược khí vô cùng nồng đậm, bây giờ đã không còn là thủy đàm bình thường, dược lực ở trong đó vô cùng cuồng bạo và pha tạp. Cho dù cường giả Tinh Cực Cảnh uống một ngụm cũng có thể bạo vong.
Thường Khuê giới thiệu.
Diệp Trần gật đầu, đan dược luyện thất bại, nhưng năng lượng vẫn còn. Phế Đan Trì tích lũy vô số năm, không biết có bao nhiêu phế đan được ném vào trong đó. Phải biết rằng chủng loại đan dược rất nhiều, đủ các loại dược lực dung hợp vào một chỗ, đừng nói là cường giả Tinh Cực Cảnh cũng không thừa nhận được. Coi như là Linh Hải Cảnh đại năng cũng không dám tùy tiện uống.
Thường Khuê nói tiếp:
- Đương nhiên, Phế Đan Trì cũng không phải để bài trí không như vậy. Đảo chủ dùng nước trong Phế Đan Trì để luyện chế dung dịch bồi dưỡng linh thụ, cùng một ít đan dược đặc biệt.
- Dung dịch bồi dưỡng linh thụ?
Diệp Trần kinh ngạc.
Hỏa Lê Thụ của hắn có hơn ba ngàn năm hỏa hầu, đạt tới vạn năm hỏa hầu mới có thể cho ra lê quả cực phẩm, Mà ở Linh Vân Phong được thiên địa linh khí tẩm bổ gấp chín lần, cần phải có bảy tám trăm năm mới có thể tấn thăng thành linh thụ cực phẩm. Thời gian quá dài.
Nhưng có dung dịch bồi dưỡng linh thụ thì hoàn toàn khác. Dung dịch bồi dưỡng linh thủ trung phẩm có thể từ một năm biến thành trăm năm, tức là một năm có thể giúp cho linh thụ gia tăng một trăm năm hỏa hầu. Dung dịch bồi dưỡng linh thụ trung phẩm đỉnh tiêm có thể trong một năm tăng lên gần hai trăm năm hỏa hầu. Nếu như là dung dịch bồi dưỡng linh thủ có thể trong một năm giúp linh thụ tang lên năm trăm năm hỏa hầu, thậm chí là sáu bảy trăm năm. Chỉ cần mười năm là có thể khiến cho Hỏa Lê Thụ có trên ba ngàn năm hỏa hầu biến thành Hỏa Lê Thụ có vạn năm hỏa hầu.
- Vâng! Dung dịch bồi dưỡng linh thụ ẩn chứa rất nhiều loại dinh dưỡng. Nước ao Phế Đan Trì vừa vặn phù hợp với đặc điểm này. Nhưng Đan Vương Đảo cũng chỉ có mấy người có thể luyện chế ra được dung dịch bồi dưỡng linh thụ.
- Thế còn dung dịch bồi dưỡng linh thụ cực phẩm?
Dung dịch bồi dưỡng linh thụ kém cỏi nhất một năm cũng có thể trợ giúp gia tăng ba ngàn năm hỏa hầu. Thời gian hai năm hoàn toàn có thể khiến Hỏa Lê Thụ có được vạn năm hỏa hầu.
- Điều này tiểu nhân không biết, dĩ vãng chưa từng có. Không biết lần này có hay không. Hoặc trong Đan Vương đại hội, đảo chủ xuất ra dung dịch bồi dưỡng linh thụ ra để đấu giá không chừng.
Thường Khuê chỉ là cường giả Tinh Cực Cảnh, những chuyện hắn biết không nhiều lắm.
Xem ra lần này đến đây là đúng. Trên mặt Diệp Trần lộ ra vẻ tươi cười. Hỏa Lê Thụ một khi tấn thăng thành cấp bậc cực phẩm, kết xuất ra Hỏa Lê có thể tiếp tục rèn luyện Linh thân thể của hắn. Đừng nhìn Linh thân thể đối với chiến lực không có ảnh hưởng gì, nhưng Linh thân thể là một điểm trọng yếu không kém gì tu vi. Bởi vì Linh thân thể có cường đại, lực phòng ngự thân thê mới cường đại, mới có thể thừa nhận thêm nhiều Chân Nguyên... Khi hai gã Vương giả Sinh Tử Cảnh thực lực ngang nhau, chiêu thức ngang nhau. Cuối cùng muốn phân thắng bại thì phải xem ai có sức chịu đựng lâu hơn.
Đan Vương đảo ngoại trừ Phế Đan Trì ra còn có rất nhiều cảnh đẹp đặc biệt như Linh Thụ Lâm, Bách Thảo Viên, Thải Hồng Lộ...v.v...
Linh Thụ Lâm là một rừng cây được tạo thành từ linh thụ. Linh thụ ở bên trong từ hạ phẩm đến cực phẩm, loại nào cũng có. Đương nhiên linh thụ cực phẩm ở Đan Vương Đảo cũng chỉ có một cây, là Hương Chương Thụ (cây nhãn). Ở dưới gốc cây Hương Chương Thụ tu luyện, chẳng những có thể tập trung tư tưởng suy nghĩ, còn có thể khiến cho tốc độ tu luyện tăng lên trên phạm vi lớn, không xuất hiện hiện tượng căn cơ bất ổn.
Bách Thảo Viên cùng Linh Thụ Lâm thì hoàn toàn bất đồng, bên trong Bách Thảo Viên là các loại linh thảo.
Về phần Thải Hồng Lộ là một đoạn đường bình thường, nhưng hai bên đường lại có cầu vồng, là đại lượng luyện đan thất. Những đan khí ở bên trông luyện đan thất tiết ra ngoài đan xen lẫn nhau hình thành một dải lụa màu sắc rực rỡ. Nhìn từ trên xuống như như cầu vồng. Cho nên mới có là Thải Hồng Lộ.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác mặt trời đã lên đến đỉnh đầu.
Trên đỉnh núi cao nhất của Đan Vương Đảo có một quảng trường, đường kính chừng mấy ngàn thước, giống như bị một người nào đó dùng dao gọt một phát. Ở trên đó có một tòa cung điện, trước cổng chính cung điện là quảng trường lát đá thủy tinh năm màu. Đên trên quảng trường nhìn xuống dưới mặt đất, nhìn thải vân năm màu. Linh Vân và Đan Vân ở trên bầu trời cũng phản chiếu ở bên trong.
Ở trên quảng trường xếp đặt những dãy ghế ngồi chỉnh tề. Đằng trước ghế ngồi là một cái bàn trà thật dài, trên bàn có mấy đĩa hoa quả, điểm tâm, bình trà cùng chén trà.
Đã có không ít Vương giả đứng ở trên quảng trường.
- Hư Hoàng đến, còn có Không Đế!
- Chiến Thiên Tượng Hoàng cùng Hắc Long lão tổ nói chuyện với nhau, có vẻ như quan hệ hai người không tệ.
- Đây không phải là Thanh Vân Kiếm Đế sao? Kiếm khí hảo cường! Tuyết Hoa Kiếm Đế cũng tới, kiếm khí cũng không hề thua kém Thanh Vân Kiếm Đế chút nào. Chậc chậc, hai đại kiếm đế đang liếc nhìn nhau.
Vương giả Phong Đế đi tới chỗ nào, đều là mục tiêu chú ý của mọi người. Ở trong cấp độ Vương giả cũng không có ngoại lệ.
Trừ một ít Vương giả Phong Đế mà ít người biết đến, còn có một ít Vương giả Phong Đế bình thường không lộ diện cũng xuất hiện. Như môn chủ Nhạc Hoàng của Ngũ Nhạc Môn - một trong cửu đại tông môn Chân Linh đại lục, các chủ Liệt Thiên Thương Hoàng của Thần Thương Các. Hai Vương giả Phong Đế trầm tĩnh như núi, khí thế sắc bén bá liệt.
Ở Chân Linh thế giới, trong cửu đại tông môn thì Hư Không Môn là mạnh nhất, tiếp đó đến Ngục Môn, sau đó là Ngũ Nhạc Môn cùng Thần Thương Các. Nhưng mấy năm gần đây Nhạc Hoàng cùng Liệt Thiên Thương Hoàng rất ít lộ diện thế nên tên tuổi không có vang dội. Ở Chân Linh thế giới không có nhiều võ giả biết rõ bọn họ.
- Ồ! Là Kim Ngao lão tổ, lão gia hỏa này bế quan cũng chừng sáu bảy mươi năm rồi ah!
- Ngươi không có nghe nói sao? Kim Ngao lão tổ lần này xuất quan liên hợp với năm đại Vương giả Phong Đế khác đến Nam Trác Vực Chân Linh đại lục để tiêu diệt Diệp gia. Cuối cùng ba chết, hai bỏ trốn, Kim Ngao lão tổ cũng không làm được gì đành phải bỏ đi.
- Có chuyện này sao. Diệp Trần lúc nào lại mạnh như vậy. Chẳng lẽ hắn một người địch nổi sau Vương giả Phong Đế, trong đó còn có Kim Ngao lão tổ.
- Đây cũng không phải. Diệp Trần có Ma Hoa Hoàng và Huyền Hậu trợ giúp. Ba người liên thủ, giết ba người đánh lui Kim Ngao lão tổ.
Một ít Vương giả Sinh Tử Cảnh truyền âm nói chuyện với nhau.
- Hừ!
Kim Ngao lão tổ hừ lạnh một tiếng. Hắn nhìn mà nói chuyện, biết rõ những người này đang thảo luận chuyện liên quan đến mình, nét mặt không vui, ánh mắt hung hăng nhìn về phía bọn họ.
Kiêng kị Kim Ngao lão tổ, mọi người lập tức im lặng không nghị luận gì nữa.
Vương giả chạy đến rất nhiều, chỉ trong chốc lát cũng đã có sáu bảy mươi người đến. Đại khái chiếm một phần sáu chõ chồ trên quảng trường.
Thời gian trôi qua, Vương giả đến càng lúc càng ít. Mà nhân số cũng không tám mươi người, còn chưa đến một trăm. Nhưng so với trước kia thì số lượng người tăng lên không ít.
Thời gian chừng nửa chén trà trôi qua, lại có ba Vương giả dắt tay nhau đến. Một nam hai nữ, chính là Diệp Trần, Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng.
Nhìn thấy ba người, sắc mặt Kim Ngao lão tổ vô cùng đặc sắc, giống như mới nuốt phải một con ruồi chết.
- Ba người tham gia Đam Vương đại hội lại hợp thành một nhóm. Ở Chân Linh thế giới chỉ sợ là một trận doanh không gì phá nổi.
Ba người đến lập tức hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người. Mà đại bộ phận ánh mắt đều rơi trên người Diệp Trần. Dù sao năm nay Diệp Trần mới chỉ tiến vào Sinh Tử Cảnh, chỉ thuộc vòng Vương giả tân tú. Rất nhiều người còn chưa có nhìn thấy chân thân. Lúc này bọn họ cũng muốn nhìn xem Diệp Trần có điều gì đặc biệt.
Diệp Trần để cho mọi người ấn tượng đầu tiên là tuổi trẻ. Nhìn bề ngoài hắn mới chỉ trên dưới hai mươi tuổi. Ấn tượng thứ hai là trầm ổn, cùng nhau đi tới, nhìn không chớp mắt, thần sắc bình thản. Ấn tượng thứ ba là kiếm khí sắc bén, ánh mắt nhìn như bình thản nhưng lại có ma lực xuyên thủng nhân tâm. Ánh mắt nhìn phần đông Vương giả, không hề câu nệ.
- Người này là Diệp Trần.
Tuyết Hoa Kiếm Đế đánh giá Diệp Trần, có thể lực áp Tuyết Kiếm Hầu, tuyệt đối không phải là một người bình thường. Đây là cái nhìn đầu tiên khi Tuyết Hoa Kiếm Đế nhìn thấy Diệp Trần.
- Kim Ngao lão tổ, nghe nói ngươi chịu thiệt thòi lớn trên tay ba người này. Có việc này sao.
Lúc này một giọng nói như tiếng nổ vang trời vang lên. Mọi người nhìn về phía giọng nói phát ra, không khỏi ngạc nhiên. Người nói chuyên là Vương giả Phong Đế Chiến Thiên Tượng Hoàng của Huyết Thiên đại lục.
- Chiến Thiên Tượng Hoàng, ngươi muốn sinh sự!
Kim Ngao lão tổ nhìn chằm chằm Chiến Thiên Tượng hoàng nói.
Chiến Thiên Tượng Hoàng bỏ qua ánh mắt của Kim Ngao lão tổ, cười nói:
- Xem bộ dáng quả thật là như vậy. Không có việc gì, ta chỉ thuận miệng nhắc tới mà thôi.
- Chiến Thiên Tượng Hoàng dường như vẫn vì năm đó chịu một cái tát của Kim Ngao lão tổ mà canh cánh trong lòng, Chỉ có điều đắc tội với Kim Ngao lão tổ cũng không phải là chuyện sáng suốt.
Một vài người âm thầm vì Chiến Thiên Tượng Hoàng mà đổ mồ hôi hột.
- Hừ! Chiến Thiên Tượng Hoàng ngươi cũng dừng nói ta. Ma Hoa Hoàng cùng Huyền Hậu giết đến Huyết Thiên đại lục, công phá Tịch Diệt Ma Tông. Nghe nói Tịch Diệt Ma Đế cố ý mời ngươi đến hỗ trợ. Nhưng hắn lại kêu nhầm người, ta thực sự cảm thấy buồn thay cho hắn.
Kim Ngao lão tổ hít sâu một hơi, nét mặt mỉa mai nói.
- Hắc hắc! Đợi Đan Vương đại hội kết thúc, chúng ta tìm nơi tâm sự.
- Tốt! Một trăm năm trước ta có thể tát ngươi một cái. Một trăm năm sau ta vẫn có thể làm được điều đó. Chỉ sợ ngươi không chịu nổi cái tát kia.
Kim Ngao lão tổ cầm lấy một quả trái cây, hung hăng gặm một miếng.
- Kim Ngao lão tổ, coi chừng cắn phải đầu lưỡi.
Ba người Diệp Trần vừa ngồi xuống, lập tức đã có Vương giả mới đến. Người tới là Tịch Diệt Ma Đế.
Lúc này Tịch Diệt Ma Đế đã khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh. chỉ là trên người ngoại trừ khí phách ma đạo ra thì bên ngoài còn nhiều thêm một tầng tà khí nồng động. Nhìn hắn vô cùng âm trầm, đi tới chỗ nào là thiên địa nguyên khí rối loạn chỗ đó. Những người ở gần ngay cả hô hấp cũng trì trệ.
- Tịch Diệt Ma Đế có điểm là lạ.
Diệp Trần nhíu mày.
- Ta khí thật đậm đặc.
Huyền Hậu gật đầu.
- Có lẽ mới tu luyện thành công tà công lợi hại!
Ma Hoa Hoàng suy đoán nói.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Kim Ngao lão tổ không nghĩ tới Tịch Diệt Ma Đế vừa đến đã liên tiếng giúp Chiến Thiên Tượng Hoàng chậm chọc mình, nói năng lỗ mãng. Chẳng lẽ Kim Ngao lão tổ bế quan vài thập niên, mọi người đã không coi hắn ra gì. Diệp Trần như thế, Ma Hoa Hoàng như thế, Huyền Hậu như thế, hiện tại Chiến Thiên Tượng Hoàng cùng Tịch Diệt Ma Đế cũng như thế. Thật sự lẽ nào lại như vậy.
Tịch Diệt Ma Đế không có để ý Kim Ngao lão tổ, hắn cười nói với Diệp Trần:
- Còn phải tạ ơn ngươi nhiều. Nếu thực sự không có ngươi ta cũng không có khả năng tu luyện thành Khí Thiên Tà Công.
- Cái gì! Khí Thiên Tà Tông!
- Thần công độc môn của Khí Thiên Đế, Khí Thiên Tà Tông!
Lời Tịch Diệt Ma Đế vừa nói ra, mọi người đều biến sắc. Ngay cả Hư Hoàng, Thanh Vân Kiếm Đế cũng phải nhíu mày, mọi người âm thầm đánh giá tà khí của Tịch Diệt Ma Đế.
Khí Thiên Đế, chính là vị Vương giả Phong Đế đứng thứ hai thời thượng cổ, cũng là một trong tam đại ma đế của Chân Linh thế giới từ trước tới nay. Tục truyền, Khí Thiên Tà Công của hắn là hắn dung hợp công pháp vốn có của mình cùng với công pháp dị tộc mà thành, uy lực cực lớn, luận phẩm cấp cũng phải đạt tới cấp bậc Thiên cấp đỉnh giai. Với tư cách là công pháp Thiên cấp đỉnh giai, Khí Thiên Tà Công tu luyện ra Chân Nguyên cường đại vô cùng, có thể dễ dàng xuyên thủng lực phòng ngự của Vương giả.
Tuy nói bọn hắn không tin Tịch Diệt Ma Đế đã tu luyện Khí Thiên Tà Công tới cảnh giới cao nhất, nhưng chỉ cần tu luyện được một hai cũng sẽ có lực sát thương vô cùng khủng bố.
- Nguyên lai là Khí Thiên Tà Công, khó tránh khôi phục nhanh chóng như vậy.
Chiến Thiên Tượng Hoàng giật mình, Khí Thiên Đế trước kia vì tàn phế, linh hồn có chút thiếu hụt bị người ta cười nhạo là trẻ đần độn. Tịch Diệt Ma Đế linh hồn bổn nguyên bị trọng thương, cũng chỉ có Khí Thiên Tà Công có khả năng giúp đỡ hắn khôi phục đến thời kỳ đỉnh phong. Nếu không chỉ với bảo vật sẽ không thể giúp hắn khôi phục nhanh như vậy. Linh hồn bổn thương bị thương không phải dễ dàng chữa thương tốt như vậy.
- Cảm tạ ta ngược lại không cần, ta là người thích giúp người khác làm niềm vui.
Sắc mặt Diệp Trần không đổi, mỉm cười nói.
- Hắc hắc! Xem ra ta và ngươi là cùng một loại người. Tịch Diệt Ma Đế ta cũng uy thích giúp người làm niềm vui.
Vẻ ngoài Tịch Diệt Ma Đế giống như người mà không cười, vô cùng âm trầm.
- Làm càn!
Kim Ngao lão tổ còn chưa từng bị người bỏ lơ như vậy, Tịch Diệt Ma Đế đã động vào nghịch lân của hắn.
Đột nhiên đứng lên, Kim Ngao lão tổ bất thiện nhìn Tịch Diệt Ma Đế. Chỉ cần đối phương ăn nói lỗ mãng, hắn dù liều mạng bị thương cũng muốn đánh chết đối phương.
- Kim Ngao lão tổ, ngươi không làm gì được ta!
Tịch Diệt Ma Đế lắc đầu.
- Muốn chết!
Kim quang lóe lên, Kim Ngao lão tổ lập tức xuất hiện trước người Tịch Diệt Ma Đế, một trảo đánh tới.
- So trảo pháp, ta phụng bồi!
Nắm ngón tay Tịch Diệt Ma Đế cong lên, đồng dạng tung ra một trảo.
Đùng đùng!
Vô số cấm chế bên ngoài quảng trưởng có thể phòng ngừa bị phá hủy. Nhưng hai người giao thủ, dư âm, dư ảnh vô cùng cường đại. Rất nhiều cấm chế bị công phá, phát ra những tiếng nổ vang không ngớt. Một ít Vương giả Sinh Tử Cảnh thực lực yếu vội vàng bay khỏi quảng trường, để tránh bị ngộ thương.
- Oanh!
Hai người liên tiếp lùi về sau hơn mười bước. Ngón tay Tịch Diệt Ma Đế vặn vẹo quỷ dị, hiển nhiên xương tay đã bị đánh gãy. Kim Ngao lão tổ cũng không tốt hơn bao nhiêu, trên mu bàn tay có một vết cào sâu để lộ cả xương trắng ra ngoài. Vết cào kia vô cùng lăng lệ ác liệt, nhìn thấy đã giật mình.
- Khí Thiên Trảo! Không có khả năng, coi như là Khí Thiên Trảo, ngươi cũng không có khả năng tu luyện nó đến trình độ này?
Kim Ngao lão tổ nhìn mu bàn tay của mình, biểu tình vô cùng bất ngờ, không thể nào tin nổi. Lực phòng ngự của hắn thế nào hắn biết rõ nhất. Dưới tình huống bình thường, Tịch Diệt Ma Đế căn bản không thể nào đả thương hắn.
- Khí Thiên Trảo có tất cả năm thức. Đây mới là thức thứ nhất. Vận khí của ngươi không tệ, ta chỉ vừa mới học xong thức đầu tiên mà thôi. Nếu như học được những thức tiếp theo thì ngươi so với hiện tại còn thê thảm hơn mấy lần.
- Ngươi cho rằng bằng Khí Thiên Trảo thức thứ nhất có thể ngăn cản ta giết ngươi, thực sự là năm mơ giữa ban ngày.
Kim Ngao lão tổ lớn tiếng, thân thể nhanh chóng bành trướng, lập tức biến ảo thành bản thể Kim Ngao, cường thế nghiền áp Tịch Diệt Ma Đế. Nhưng ngay lúc này, một thanh âm truyền tới.
- Kim Ngao lão tổ, Tịch Diệt Ma Đế. Mau dừng tay! Nếu không đừng trách ta đuổi các ngươi khỏi Đan Vương đảo.
Trong cung điện, một trung niên nho nhã râu dài đi ra, quát một tiếng.
- Linh Đan Vương!
Không ít người khom mình hành lễ. Hư Hoàng cùng các Vương giả Phong Đế cũng khẽ gật đầu.
- Hừ!
Kim Ngao lão tổ lại hóa thành nhân thể, phất tay áo trở về chỗ của mình.
Tịch Diệt Ma Đế cười lạnh, ngồi bên cạnh Chiến Thiên Tượng Hoàng.
Hai người tựa hồ đối với Linh Đan Vương có phần kiêng kị, không muốn xúc phạm hắn.
Mọi người ở đây cũng không có lộ ra thần sắc kỳ quái. Bản thân Linh Đan Vương có thực lực không tính là cường ngạnh, chỉ là một Vương giả cao cấp. Nhưng Linh Đan Vương ở Chân Linh thế giới có địa vị rất siêu nhiên. Ai dám động đến hắn, chính là gây khó dễ cho Vương giả thiên hạ. Bởi vì không có Linh Đan Vương cũng không có Đan Vương đại hội mười năm một lần. Bọn hắn cũng không có cơ hội lấy được đan được cực phẩm. Phải biết rằng từ khi Đan Vương đảo tồn tại, Đan Vương đại hội chưa từng bị ngừng tổ chức một lần nào. Người động vào Linh Đan Vương cùng Đan Vương đảo không phải không có, nhưng đều bị chết rất thảm. Đối với Vương giả khắp thiên hạ mà nói, Đan Vương đảo chính là thánh địa đan đạo, không thể để cho người khác xúc phạm.
Trừ lần đó ra, sau lưng Đan Vương đảo ẩn ẩn có bóng dáng Vương giả lục tinh. Mặc dù mọi người đều không dám xác định, nhưng cũng không có ai dám lấy mạng thăm dò.
Hai người dừng tay, Linh Đan Vương không có nhắc lại việc này. Ngược lại vẻ mặt nhiệt tình nhìn về phía Diệp Trần cười nói.
- Các hạ là Diệp Trần! Kính đã lâu!
Diệp Trần đứng lên:
- Ta đối với Linh Đan Vương cùng Đan Vương đại hội đã kính ngưỡng từ lâu...
Đan dược cực phẩm đối với Vương giả Sinh Tử Cảnh có tác dụng rất lớn. Mà cả Chân Linh thế giới, bên ngoài chỉ chỉ có Linh Đan Vương mới có thể luyện chế được đan dược cực phẩm. Phải biết rằng giá trị của đan dược cực phẩm vượt qua linh thảo cực phẩm mấy trăm lần. Bởi vì mỗi một khỏa đan dược cực phẩm đều cần dùng vô số các loại linh thảo cực phẩm hoặc là bảo vật cực phẩm luyện chế thành, có thể thấy được đan dược cực phẩm rất trân quý.
Hai người khách sáo một phen, Linh Đan Vương thấy thời điểm không còn sớm, nói:
- Đan Vương đại hội bắt đầu, ta sẽ không quấy rầy
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Đi đến trước mặt mọi người, chỗ đó có một cái bàn gỗ thật dài. Linh Đan Vương đứng ở sau bàn gỗ, đứng đối diện với mọi người.
- Các vị, mỗi một lần Đan Vương đại hội bắt đầu, ta thật cao hứng. Lần này đến đây, số lượng Vương giả so với mấy lần trước hơn nhiều lần. Xem ra Đan Vương đại hộ của Đan Vương đảo ta vẫn có chút lực hấp dẫn.
- Ha ha! Linh Đan Vương, ở Chân Linh thế giới Đan Vương đại hội có lực hấp dẫn lớn nhất. Nhưng có thể mua được đan dược cực phẩm tốt cũng không có mấy. Ta lần này bởi vì đoạt được một kiện bảo vật nên mới dám đến.
Một Vương giả cười nói.
Linh Đan Vương cười nói:
- Có nhiều còn hơn thiếu. Nhất định có vài người tay không mà về nhưng giống như Luyện Thủ Vương có nói, không có linh thạch cực phẩm cũng không sao, có bảo vật cũng có thể tham gia đấu giá. Căn cứ vào giá trị bảo vật ta sẽ tính ra giá cả đại khái. Đương nhiên, tốt nhất là đừng mang ra bảo vật mà ta chưa từng nghe nói qua, bằng không ta sẽ không định giá tốt.
Hắng giọng, Linh Đan Vương nghiêm mặt nói:
- Hãy bớt sàm ngôn đi, Đan Vương đại hội chính thức bắt đầu.
Nói xong, Linh Đan Vương ở trong trữ vật linh giới lấy ra một hộp ngọc. Mở hộp ngọc ra, bên trong là một viên đan dược rất lớn. Một tầng ánh sáng trong suốt chói lọi khuếch tán ra xung quanh. Mọi người nhìn thấy đều cảm giác Chân Nguyên trong cơ thể rục rịch.
- Đây là một quả Tăng Nguyên Đan cực phẩm. Có thể gia tăng năm mươi năm tu vi. Giá khởi điểm một trăm vạn linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn năm vạn.
Đóng hộp ngọc lại, Linh Đan Vương cao giọng nói.
- Không ngờ là Tăng Nguyên Đan cực phẩm, trước giờ không có xuất hiện ra.
- Ta gần đây có tiến bộ, có thể dung nạp thêm Chân Nguyên, nhất định phải chụp được.
Một ít Vương giả động tâm.
- Ta ra một trăm mười vạn linh thạch cực phẩm.
Người báo giá đầu tiên chính là Luyện Thủ Vương vừa mới nói chuyện với Linh Đan Vương.
- Ta ra một trăm hai mươi vạn.
- Một trăm ba mươi vạn.
- Một trăm năm mươi vạn.
- Một trăm năm mươi năm vạn.
Tăng Nguyên Đan cực phẩm chỉ là kiện vật phẩm đầu tiên, nhưng sức nóng vẫn chưa cao. Tham dự đấu giá chỉ có hơn mười người, mà giá cả cũng không ngừng tăng lên.
- Một trăm bảy mươi vạn!
Diệp Trần giơ tay lên.
- Ồ! Ngươi còn có thể gia tăng tu vi?
Ma Hoa Hoàng kỳ quái nói, Diệp Trần có thể tăng tu vi lên hơn một ngàn năm nàng đã giật mình, Không thể tưởng được đây vẫn chưa phải là cực hạn của đối phương.
- Không kém bao nhiêu!
Kỳ thật Diệp Trần căn bản không biết mình cực hạn ở điểm nào. Năm mươi năm tu vi cũng có thể chỉ là muối bỏ biển, bất quá có còn hơn không.
- Một trăm bảy mươi vạn vạn, lần một, lần hai, lần ba. Thành giao.
Linh Đan Vương nhìn về phía Diệp Trần.
- Diệp Trần, viên Tăng Nguyên Đan cực phẩm này thuộc về ngươi. Đại hội kết thúc, chúng ta giao dịch.
- Tốt!
Diệp Trần gật đầu.
Lúc đó, có không ít người liếc mắt nhìn Diệp Trần, bọn hắn cũng có nghi hoặc giống Ma Hoa Hoàng.
Về phần Kim Ngao lão tổ nhìn về phía Diệp Trần vô cùng kiêng kị. Chưa từng nghe nói qua có người tiến vào Sinh Tử Cảnh không đến một năm đã có thể gia tăng tu vi đến hơn một ngàn năm, giống như không thấy đáy.
- Viên đan dược thứ hai là Chiến Vương Đan. Đâu là một viên đan dược có thể khiến cho chiến lực gia tăng trong thời gian ngắn. Căn cứ theo như ta suy đoán, viên đan dược này có thể khiến cho Vương giả trung giai gia tăng chiến lực lên gấp đôi. Vương giả cao cấp gia tăng chiến lực lên năm thành. Về phần Vương giả đỉnh cấp đại khái có thể gia tăng lên hai thành. Còn đối với Vương giả Phong Đế có lẽ không có nhiều tác dụng. Tốt rồi, Chiến Vương Đan giá khởi điểm là một trăm hai mươi vạn linh thạch cực phẩm. Mỗi lần tăng giá không ít hơn năm vạn.
Linh Đan Vương lấy ra một viên đan dược màu vàng, cao giọng nói.
- Một trăm ba mươi vạn!
- Một trăm bốn mươi vạn!
- Một trăm tám mươi vạn!
...
Cuối cùng Chiến Vương Đan lọt vào tay Tật Phong Vương là một Vương giả cao cấp. Người này dùng hai trăm vạn linh thạch cực phẩm để mua. Sau khi đắc thủ, Tật Phong Vương vô cùng vui mừng. Hắn là Vương giả cao cấp, một khi nuốt Chiên Vương Đan vào, chiến lực sẽ gia tăng thêm năm thành. Đây là một khái niệm vô cùng to lớn, thời khắc mấu chốt hoàn toàn có thể cứu hắn một mạng.
Những viên đan dược tiếp theo được mang gia đấu giá đều có giá hết sức kinh người. Khó trách có rất nhiều Vương giả không đến tham gia Đan Vương đại hội. Chỉ xem mà không có chiếm được là một chuyện rất đau khổ.
- Viên đan dược thứ tám là ta dùng mười năm mới nghiên cứu ra từ một viên đan dược thượng cổ, nó được gọi là Tam Chuyển Luyện Thể Đan. Dừng viên thuốc này có thể gia tăng Linh Thân Thể. Theo như ta phán đoán viên đan dược này tương đương với Linh quả Thiên Yêu Hỏa tám ngàn năm hỏa hầu. Mọi người nên biết, Linh quả Thiên Yêu Hỏa vạn năm có thể khiến cho Linh Thân Thể tăng từ ngũ giai lên lục giai. Mà Linh quả Thiên Yêu Hỏa cũng có được ba thành công hiệu của Linh quả Thiên Yêu Hỏa vạn năm.
- Giá khỏi điểm là năm trăm vạn linh thạch cực phẩm. Mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn. Bắt đầu đi!
Linh Đan Vương mỉm cười, ánh mắt nhìn về phía dưới. Đại bộ phận Vương giả Phong Đế đều động tâm.
- Năm trăm hai mươi vạn.
Người đầu tiên báo giá là môn chủ Nhạc Hoàng của Ngũ Nhạc Môn. Hắn giơ tay lên, thái độ thong dong, ai cũng không thấy rõ trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
- Năm trăm ba mươi vạn!
Chiến Thiên Tượng Hoàng cũng ra giá, nhưng hắn cũng không ra giá quá cao, chỉ thêm mười vạn.
- Năm trăm bốn mươi vạn!
...
- Sáu trăm vạn!
Giá cả liên tục tăng lên, báo giá trên cơ bản là Vương giả Phong Đế. Như Liệt Thiên Thương Hoàng, Cửu Đầu Xà Hoàng, Thanh Viên Kiếm Đế, Tuyết Hoa Kiếm Đế, thậm chí là Hắc Long lão tổ. Về phần những Vương giả dưới Phong Đế đều không có loại tiềm lực này. Hai là họ không dám cạnh tranh với Vương giả Phong Đế. Bảo vật cũng phải có thực lực mới có thể hưởng được. Không có thực lực chính là mang ngọc có tội. Bọn họ chỉ cần ở bên xem cuộc vui là được. Vương giả Phong Đế tranh phong đối với bọn họ là một chuyện vui.
- Sáu trăm năm mươi vạn!
Kim Ngao lão tổ lớn tiếng dọa ngươi, một hơi thêm năm mươi vạn.
- Chỉ sợ không đến tám chín trăm vạn cũng không đoạt được.
Nhạc Hoàng là người đầu tiên buông tha, kỳ thật là dùng tại lực của hắn, còn có thể tiếp tục báo giá. Nhưng xem tư thế những người khác, hắn biết rõ hi vọng mình đắc thủ được Tam Chuyển Luyện Thể Đan cũng rất thấp.
Như Nhạc Hoàng sở liệu, Tam Chuyển Luyện Thể Đan đối với Vương giả Phong Đế có lực hấp dẫn rất lớn. Trừ Huyền Hậu và Diệp Trần mới tấn cấp, những Vương giả Phong Đế khác tiềm lực cơ hồ đều đạt đến hậu kỳ, cho dù có thể tiến thêm bước nữa cũng rất nhỏ bé. Không giống như Diệp Trần, cứ cách một đoạn thời gian là có biến hóa.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba