Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1639: Kiếm trận chi uy. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Bất quá, khí thế của Huyền Thiên cũng tuyệt không yếu hơn Viên Yêu này, vô số đạo kiếm quang từ trong cơ thể hắn lao tới, ở trên đỉnh đầu hòa thành một mảnh tinh không, bao phủ phương viên hơn hai mươi dặm.
Là Bát Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, đủ do hai nghìn tám trăm tám mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm cấu thành.
Huyền Thiên chính là có kiếm trận này dựa vào, mới dám tiếp tục đi tới trên hoang đảo. Một là đem Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch còn lại toàn bộ đào lên, hai đó là quét sạch hoang đảo này, đem thực lực của tiểu Hổ đề thăng, cũng đạt được chiến lực Cửu cấp Hoàng Giả.
Thình thịch....
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu bước ra một bước, đại địa chấn động mạnh mẽ, một tòa sơn phong bị hắn dẫm nát dưới chân, trực tiếp nghiền nát, hõm sâu vào dưới lòng đất, chờ nó lại một lần nữa bước ra, bàn chân thật lớn cách mặt đất, từ đó có thể thấy được, nơi vừa rồi đạp bước, đã biến thành một hố sâu hình chân rộng hơn trăm thước, dài gần ba trăm thước, sâu hơn một trăm thước.
Bành bành bành bành bành....
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu một bước mấy chục dặm, hướng Huyền Thiên vọt tới. Trong tay nó cầm theo một cây thiết bổng đen kịt, đã giống như bộ lông của nó lóe sáng như vậy. Thiết Bổng và nó thân cao tương tự. Đường kính chừng trăm thước, tràn ngập cảm giác lực lượng.
Rống......
Nó rống to hơn một tiếng, hai tay giơ lên đại Thiết Bổng trong tay, liền hướng Huyền Thiên đập qua đây.
Bổng chưa đến, tiền phương của Huyền Thiên một mảnh hư không liền đã sụp đổ, lực lượng kinh khủng kia đủ để hủy thiên diệt địa.
Một lần trước Huyền Thiên chính là bị Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu này bức đi, bằng không Bát cấp Yêu Hoàng khác cũng không phải là đối thủ của Huyền Thiên.
Bất quá, mấy tháng trôi qua, chiến lực của Huyền Thiên đã là xưa đâu bằng nay.
Tu vi của hắn đột phá Ngũ cấp Hoàng Giả, rèn đúc đại lượng Hoàng cấp linh kiếm, luyện thành Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận hắn có khả năng khống chế đến cực hạn, do hai nghìn tám trăm tám mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm cấu thành. Chiến lực mạnh mẽ, so với Huyết Thiền lão tổ chiến lực đỉnh tiêm trong Cửu cấp Yêu Hoàng chỉ có hơn chứ không kém.
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu này tuy rằng huy mãnh, nhưng Huyền Thiên lại cũng không có đem nó để vào mắt.
Huyền Thiên hai tay hoa lên một cái, tinh quang trùng điệp rơi xuống, dường như mưa sao băng, tựa hồ có vô tận tinh thần rơi xuống nhân gian.
Ba....
Hai tay Huyền Thiên trong lúc hợp lại, toàn bộ tinh quang ngưng tụ thành một thanh kiếm quang thật lớn.
Kiếm quang này dài chừng hơn nghìn trượng, so với Thiết Bổng đen thùi trong tay Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu còn muốn càng dài càng lớn hơn nữa.
Trảm.......
Kiếm quang thật lớn phá thiên khai địa, chém chết tất cả tồn tại, hư vô ngăn trở hướng đại Thiết Bổng đang đập đến kia bổ qua.
Đang......
Kiếm quang và đại Thiết Bổng va chạm cùng một chỗ, phát sinh một tiếng nổ lớn rung trời chuyển đất vang lên, sản sinh sóng gợn trong sát na hướng tứ phương tản ra, dường như một vòng tròn trong nháy mắt mở rộng, quét ngang đại địa, đem mặt đất phương viên hơn mười dặm đều xông bay qua đây, hủy diệt một ít sinh linh loại động vật hoặc là loại thực vật.
Cường ngạnh liều mạng, chiến lực cao thấp lập phân.
Thiết Bổng thật lớn kia trong nháy mắt bắn lên, xông lên trời mà đi, ngũ từ trong tay Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu thoát khỏi, bay lên độ cao năm sáu nghìn thước, ném ra thật xa.
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu bị chấn đến hai tay lớn đau nhức. Thân thể cũng bị lực phản chấn thật lớn chấn đến bay ngược đi. Ở trên không trung liền miệng phun ra tiên huyết.
Bay qua nghìn thước, Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu mới ngã trên mặt đất, đem một mảnh sơn phong đều đập thành bình địa, nhất là chỗ rơi xuống đất, càng đem mặt đất cũng đều đạp lõm vào rất nhiều. Đại địa nứt ra tựa như đường văn mai rùa, lan tràn ra mấy chục dặm.
Huyền Thiên thần sắc vui vẻ, Bát Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, quả nhiên cường đại. Chiến lực của Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu này tuy rằng không bằng Huyết Thiền lão tổ, nhưng là tương đối bất phàm, nhưng trong một kích này liền đánh bay, đồng thời miệng phun tiên huyết, bị thương nặng.
- Giết..........!
Huyền Thiên hét lớn một tiếng, hai tay đều nhấc lên, song chưởng hợp lại, đồng thời chém một phát về phía trước.
Kiếm quang dài hơn nghìn trượng kia, nhất thời thuận thế chém xuống, hướng Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu ngã trên mặt đất chém tới.
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu toàn thân bộ lông từng sợi từng sợi dựng đứng lên, dường như con nhím. Trong đôi mắt của nó lộ ra vẻ kinh khủng, muốn thuấn di mà chạy, nhưng hư không bị trói buộc, nó chỉ có thể dùng hết toàn lực chống đỡ một kiếm này.
Bành bành bành bành bành bành...........
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu trong nháy mắt đứng dậy, tay nắm thành song quyền, đập ra quyền ảnh đầy trời, ngạnh kháng một kích kiếm quang kia.
Bất quá, lực lượng của kiếm quang kia thật sự là quá cường đại. Kiếm quang lướt qua, Thiên Địa đều bị phá vỡ, toàn bộ quyền ảnh đều hóa thành hai nửa, trong nháy mắt tiêu tán.
Trong sát na, lại là một tiếng nổ lớn vang lên, kiếm quang cùng với song quyền của Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu bổ chém cùng một chỗ. Trong tiếng nổ huyết nhục bắn ra, quyền đầu thật lớn kia, kể cả cánh tay cũng đều bị kiếm quang chém thành hai nửa.
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu thê lương tru lên, bay nhanh lui về phía sau.
Bên cạnh Huyền Thiên tinh quang như kiếm, hắn ngự kiếm trận mà đi, tốc độ càng nhanh hơn, lần thứ hai vận dụng kiếm trận chi lực hướng phía Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu trảm một kiếm.
Lại là một thanh kiếm quang dài hơn nghìn trượng chém ra.
Phốc....
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu lại cũng không chống đỡ được, trực tiếp bị kiếm quang trảm ra.
Kiếm quang thật lớn bổ ra thân thể của Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu, sau đó trực tiếp chém trên mặt đất, trong sát na đại địa bị phá thành hai nửa, hướng tiền phương nét ra một cái khe sâu dài hơn mười dặm, rộng chừng hai ba trăm thước, như là một cái khe sâu thật lớn.
Trên bầu trời cũng bị bổ ra một cái khe rãnh dài hơn mười dặm, đủ qua thời gian vài lần hô hấp. Cái khe không gian kia mới bị không khí dũng mãnh vào lấp đầy, biến mất không thấy.
Bát Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, uy lực mạnh mẽ, so với trong dự liệu của Huyền Thiên cũng đều cường đại hơn. Có kiếm trận này, chém giết Huyết Thiền lão tổ, Huyền Thiên có lòng tin gấp trăm lần.
Huyền Thiên thủ thế vừa tán ra. Đỉnh đầu tinh không đầy trời cũng tán đi, toàn bộ tinh quang hạ xuống, hóa thành từng đạo kiếm quang, nhảy vào trong cơ thể Huyền Thiên, biến mất không thấy đâu.
- Đi thôi!
Huyền Thiên vỗ vỗ đầu tiểu Hổ.
Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu thân chết, tiểu Hổ đã sớm hai mắt tỏa ánh sáng, nó biết, Viên Yêu này huyết nhục đại bổ, có thể bổ sung năng lượng thật lớn, để thực lực của nó bay nhanh tăng lên, đạt được chiến lực của Cửu cấp Yêu Hoàng.
Tiểu Hổ ăn hết huyết nhục của Viên Yêu, Huyền Thiên thì tiếp tục đi tới phía trên Huyết Văn Tử Kim quáng. Lần trước hắn đào ra thông đạo vuông góc đã bị sụp đổ, có thể là do Viên Yêu gây nên.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1640: Kiếm trận chi uy. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhưng đào móc một cái thông đạo đi thông tới trăm dặm dưới lòng đất, đối với Huyền Thiên mà nói, hoàn toàn không tính là cái gì.
Gần hơn mười lần hô hấp trôi qua, Huyền Thiên liền đã một lần nữa đào ra một cái thông đạo, đến dưới lòng đất, tiếp tục đào móc Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch.
Một khối lại một khối Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch rơi vào trong tay Huyền Thiên, bị bắt vào không gian Thánh Đỉnh.
Huyền Thiên ở dưới lòng đất mà đi, muốn đem toàn bộ Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch toàn bộ đào móc sạch sẽ. Thời gian mỗi giây mỗi phút trôi qua.
Khoảng chừng một khắc chung qua đi, Huyền Thiên lại đào đến hơn trăm khối Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch, mặt đất lại có tiếng rung động truyền đến.
Huyền Thiên đi ra nhìn xuống, là những Bát cấp Yêu Hoàng kia lại tới. Bất quá, hiện tại tiểu Hổ đã tiêu hóa huyết nhục của Cửu cấp Yêu Hoàng Viên Yêu, chiến lực có thể sánh bằng Viên Yêu lúc sinh tiền. Cho dù bị tám Bát cấp Yêu Hoàng vây công, đều không hề sợ hãi chút nào.
Huyền Thiên đạm nhiên cười, lại tiến nhập dưới lòng đất, tiểu Hổ chiếm thượng phong, để nó đi bác đấu một phen, nó có thực lực cũng cần kỹ xảo chiến đấu, mà Huyền Thiên thì tiếp tục đào móc Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch.
Chờ Huyền Thiên đem Huyết Văn Tử Kim quáng trong mạch khoáng toàn bộ đào hết. Đã qua hai canh giờ, mặt đất rung động sớm đã thành biến mất, hắn tổng cộng thu hoạch hơn một nghìn bốn trăm khối Huyết Văn Tử Kim khoáng thạch. Lại thêm lần trước đào được hơn một trăm khối. Mạch khoáng này tổng cộng đào ra hơn một nghìn năm trăm khối, rèn thành Hoàng cấp linh kiếm, chí ít đã ngoài một vạn khẩu, thậm chí càng nhiều hơn.
Không thể không nói, đây là thiên đại thu hoạch.
Trong lòng Huyền Thiên có chút cảm tạ Huyết Thiền lão tổ, hắn căn bản không biết vị trí cụ thể của hoang đảo này. Nếu như không phải một đường chạy trốn chết lung tung, tuyệt đối không có khả năng đến nơi đây.
Đương nhiên, cảm tạ thì cảm tạ. Hai người là sinh tử chi địch, không thể cải biến.
Huyền Thiên trở lại mặt đất, tiểu Hổ đang nằm úp sấp trên mặt đất. Nhàn nhã đi chơi phơi nắng, không biết tám Bát cấp Yêu Hoàng kia, có mấy tên chạy thoát mạng, lại có mấy đầu đã vào trong bụng của tiểu Hổ.
Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận hoàn chỉnh là Thập Kiếm Trận trọng điệp, tổng cộng cần ba nghìn sáu trăm khẩu Hoàng cấp linh kiếm.
Lúc trước Huyền Thiên có một nghìn tám trăm khẩu, sau lại rèn ra một nghìn bốn trăm chín mươi mốt khẩu, còn kém ba trăm lẻ chín khẩu.
Hắn rèn đúc ra được linh kiếm, chỉ có thể tự mình sử dụng. Do đó, lại rèn đúc ra ba trăm lẻ chín khẩu Hoàng cấp linh kiếm, Huyết Văn Tử Kim còn thừa, Huyền Thiên sẽ không rèn thành linh kiếm, là trân bảo Kiếm Trận Sư chỉ có thể ngộ, mà không thể cầu được.
Hoang đảo này không còn có yêu thú có thể nguy hiểm đến hắn, Huyền Thiên đã ở chỗ này dừng chân xuống, tiếp tục rèn đúc Hoàng cấp linh kiếm.
Rất nhanh, tháng 7 trôi qua, trung tuần tháng 8 còn lại ba trăm lẻ chín khẩu Hoàng cấp linh kiếm rèn hoàn thành. Trên người Huyền Thiên Hoàng cấp linh kiếm, rốt cục tụ tập đầy đủ ba nghìn sáu trăm khẩu.
Sau đó, tu vi của hắn đột phá, sẽ không sợ Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận theo không kịp cước bộ.
Nếu có cũng đủ Hoàng cấp linh kiếm, Huyền Thiên cứ đột phá một cảnh giới, cũng đều có thể đem chiến lực bảo trì tại trạng thái đỉnh phong.
Đột phá Lục cấp Hoàng Giả, liền có thể khống chế Cửu Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, chiến lực mạnh mẽ đủ có thể chém giết Chuẩn Đế.
Đột phá Thất cấp Hoàng Giả, liền có thể khống chế Thập Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, kiếm trận viên mãn, chiến lực càng cường đại. Đến lúc đó, Huyền Thiên sợ rằng có thể nghịch trảm Kiếm Đế.
Tu vi mới Thất cấp Hoàng Giả đã có chiến lực nghịch trảm Kiếm Đế, điều này nói ra sợ rằng cũng không có người tin tưởng.
Tất cả chuẩn bị đều đã đủ rồi, nên đến thời gian rời khỏi!
Huyền Thiên mang theo tiểu Hổ, đi tới phía đông nam của hoang đảo hướng ngoài hơn vạn dặm đi đến. Hồi tưởng phương hướng ngày ấy bị Huyết Thiền lão tổ truy sát, hắn đã bỏ chạy ra sao.
Trải qua một phen suy đoán, Huyền Thiên đại khái phán đoán ra được. Nơi đây hẳn là cực Nam của Đông Phương Hải Vực, có khả năng đã đến Nam Phương Hải Vực, xem như là Đông Nam Hải Vực, nghe nói Đông Nam Hải Vực là địa phương có yêu thú không hóa hình, không có Nhân Tộc ở lại, Yêu tộc hóa hình cũng rất ít khi đi vào.
Chả trách cũng chỉ có địa phương như vậy mới còn có thể bảo trì được Huyết Văn Tử Kim mạch khoáng.
Huyền Thiên căn cứ theo phương hướng thời gian chạy đến phản hồi, lại hướng tới Đông Lưu Đảo mà đi.
- Đi đến Đông Lưu Đảo, nên đi như thế nào?
Huyền Thiên nhấc lên một con hồ ly trong tay, lên tiếng hỏi.
Tuy rằng Huyền Thiên đại khái suy tính ra phương hướng thời gian chạy đến đây. Nhưng cách xa nhau hơn trăm triệu dặm, phương hướng sai lệch một điểm nhỏ thôi, cũng sẽ chạy sai cự ly rất xa.
Do đó, Huyền Thiên hành tẩu về phía trước sáu bảy nghìn vạn dặm, thời gian đi ngang qua một hòn đảo thật lớn, đã dừng bước lại hỏi đường.
Con hồ ly trong tay hắn, là một đầu Lục cấp Yêu Hoàng, thực lực cường đại, tại Đông Phương Hải Vực tiếng tăm lừng lẫy.
Huyền Thiên là Nhân Tộc, chỉ là cảnh giới Ngũ cấp Hoàng Giả, Ly Điền Yêu Hoàng tự nhiên sẽ không ngoan ngoãn nghe lời.
Cái này không được, Huyền Thiên xuất thủ, trực tiếp đem Ly Điền Yêu Hoàng đánh thành nguyên hình, lúc này liền đáng yêu rồi.
- Tha mạng! Hoàng Giả tha mạng....!
Ly Điền Yêu Hoàng la lớn lên:
- Ở đây cách Đông Lưu Đảo phi thường xa xôi, chừng bốn năm nghìn vạn dặm, trên đường phải đi qua rất nhiều hòn đảo, trước tiên sẽ đến Đông Kỳ Đảo, sau đó đến Đông Lâm Đảo, lại đến Hoàng Thạch Đảo....!
Huyền Thiên nói:
- Nói thẳng ra phương hướng gì đi!
Hắn một bước trăm vạn dặm, nào còn muốn nhất nhất từng đảo gì đó đi ngang qua, chỉ cần biết phương hướng, hơn mười lần hô hấp liền đến.
- Đông phương lệch sang Bắc phương, cụ thể lệch bao nhiêu, ta cũng không thể hình dung, ta có địa đồ của Đông Phương Hải Vực, ngươi nhìn một cái trong lòng liền rõ ràng.
Ly Điền Yêu Hoàng giãy dụa nói.
Huyền Thiên buông ra Ly Điền Yêu Hoàng, người sau biến thành một trung niên nhân niên kỷ ước chừng bốn mươi tuổi, lập tức lấy ra một tấm địa đồ mở ra.
Đông Phương Hải Vực thật lớn, vô số đảo nhỏ, nhưng địa đồ chỉ có rộng dài sáu thước, bên trên chỉ là ghi chép một ít hòn đảo trọng yếu.
Đông Lưu Đảo là một trong mấy hòn đảo tối trọng yếu của Đông Phương Hải Vực, Huyền Thiên nhìn vị trí, trong lòng liền có cơ sở.
- Nhân Tộc Hoàng Giả, ngươi cũng là đi tham gia Vạn Yêu Đại Hội sao?
Ly Điền Yêu Hoàng hỏi.
Huyền Thiên mặt nhăn nhíu mày:
- Cái gì là Vạn Yêu Đại Hội?
Ly Điền Yêu Hoàng nói:
- Còn có nửa tháng, Đông Lưu Đảo Hắc Xà Tộc, liền sẽ cử hành Vạn Yêu Đại Hội, mời toàn bộ Yêu Hoàng dưới một trăm năm mươi tuổi tham gia, coi như là Nhân Tộc Hoàng Giả cũng có thể tham gia.
Huyền Thiên nói:
- Nhân Tộc và Yêu tộc không phải đối lập sao, Hắc Xà Tộc để Nhân Tộc Hoàng Giả tham gia Vạn Yêu Đại Hội làm cái gì?
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1641: Phản sát Lục Tuyệt Trần.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ly Điền Yêu Hoàng nói:
- Đây là ý tứ của Kim Long Thượng Nhân, nghe nói Kim Long Thượng Nhân kiếm con rể cho nữ đệ tử hắn mới thu nhận. Không giới hạn Nhân Tộc Yêu tộc, chỉ cần là hậu bối cường giả mạnh nhất Trung Châu, mới có tư cách, Kim Long Thượng Nhân là Chuẩn Đế của Yêu tộc ta, hắn để Hắc Xà Tộc làm Vạn Yêu Đại Hội, Hắc Xà Tộc tự nhiên làm theo.
Huyền Thiên nghe được lông mi vừa động một cái, Kim Long Thượng Nhân? Kén rể cho nữ đệ tử mới thu nhận?
Lần trước hắn đến Đông Phương Hải Vực này, chính là vì tìm kiếm Kim Long Thượng Nhân, kết quả một điểm tin tức cũng không có, lúc này đây lại là tin tức tự động bay đến trong lỗ tai của hắn.
Huyền Thiên đề cao tinh thần lên rất nhiều, nói:
- Kim Long Thượng Nhân hiện tại đang ở Hắc Xà Tộc?
Ly Điền Yêu Hoàng lắc đầu nói:
- Không biết, nhưng Kim Long Thượng Nhân nói, Vạn Yêu Đại Hội kết thúc, hắn gặp phải, Nhân Tộc Hoàng Giả, thực lực của ngươi đáng sợ như vậy. Ta còn tưởng rằng ngươi cũng là đi tham gia Vạn Yêu Đại Hội đây. Ai nếu là đệ nhất Vạn Yêu Đại Hội, sẽ cùng với Kim Long Thượng Nhân đặt lên quan hệ, đây chính là một vị Chuẩn Đế, Nhân Tộc cũng đề có không ít Hoàng Giả động tâm nha!
- Nếu đã nghe đến được tin tức này, Vạn Yêu Đại Hội, ta tự nhiên là muốn đi tham gia!
Huyền Thiên nói:
- Ngươi vừa mới nói ta cũng là đi tham gia Vạn Yêu Đại Hội, chẳng lẽ lúc trước cũng có Nhân Tộc Hoàng Giả đã tới nơi đây rồi sao?
Ly Điền Yêu Hoàng gật đầu nói:
- Không sai, một người rất đáng sợ, có người nói là Trung Châu hậu bối đệ nhất nhân, là Lục Tuyệt Trần. Hắn là Lục cấp Hoàng Giả, so với ngươi còn phải cường đại hơn nhiều.
Lúc nói ra chuyện này, ánh mắt Ly Điền Yêu Hoàng lộ ra vẻ sợ hãi, hiển nhiên hắn ở dưới tay của Lục Tuyệt Trần ăn thiệt thòi không nhỏ.
- Lục Tuyệt Trần?
Huyền Thiên ngược lại là trong ánh mắt lộ ra vẻ hứng thú:
- Xem ra chúng ta thật đúng là không phải oan gia không tụ tập a, lại có chút ngẫu nhiên gặp được ngươi. Ngươi đột phá Lục cấp Hoàng Giả, ta cũng đột phá Ngũ cấp Hoàng Giả, đồng thời tu thành cực hạn Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận. Kiếm trận giết địch có thể so với Kiếm Đan Chi Thuật giết địch hiệu suất cao hơn nhiều. Lúc này đây nhìn xem ngươi còn có hi vọng từ trong tay của ta chạy trốn hay không?
Huyền Thiên hỏi:
- Ngươi khi nào thì đụng phải Lục Tuyệt Trần?
- Không bao lâu, không sai biệt lắm là nửa canh giờ trước.
Ly Điền Yêu Hoàng thấy Huyền Thiên ánh mắt hưng phấn, có chút không giải thích được.
Huyền Thiên tiếp tục hỏi:
- Hướng đi đâu rồi?
- Đông Kỳ Đảo!
Ly Điền Yêu Hoàng nói.
Huyền Thiên nhìn địa đồ, Đông Kỳ Đảo cách nơi này đại khái khoảng chừng năm trăm vạn dặm.
Nửa canh giờ, Lục Tuyệt Trần hẳn là còn chưa tới Đông Kỳ Đảo.
Khóe miệng Huyền Thiên vểnh lên một cái, thầm nghĩ: Lục Tuyệt Trần, cũng nên đến lúc ta phản sát ngươi một lần rồi.
....
Huyền Thiên rất nhanh liền chạy tới Đông Kỳ Đảo, lấy thực lực của hắn, dễ dàng liền khống chế một thế lực Yêu tộc, triệu tập đại lượng Yêu Vương, giao cho mỗi một Yêu Vương rót vào hắn một tia ý niệm vật phẩm, cất vào không gian Thánh Đỉnh, giảng thuật cho bọn hắn tướng mạo của Lục Tuyệt Trần, sau đó thả đến phương hướng vùng duyên hải xung quanh Huyền Thiên một nghìn dặm.
Đủ hơn một nghìn Yêu Vương, đứng ra cự ly dọc then đường ven biển chừng hơn trăm vạn dặm.
Trừ phi Lục Tuyệt Trần đi tránh qua Đông Kỳ Đảo, bằng không hắn vừa tới gần, sẽ tất bị trạm canh gác của đám Yêu Vương không chỗ không ở phát hiện.
Huyền Thiên tốc độ quá nhanh, làm xong tất cả chuyện này, cũng không có trôi qua bao nhiêu thời gian.
Tất cả hoàn tất, khoảng chừng qua thời gian hơn mười phút, đã có Yêu Vương bóp nát vật phẩm Huyền Thiên giao cho hắn, đây là tín hiệu phát hiện Lục Tuyệt Trần.
Trong vật phẩm có một tia ý niệm của Huyền Thiên, một ngày phá hư, hắn lập tức sẽ liền có điều cảm ứng.
Sưu.....
Hắn bước ra một bước, trong nháy mắt liền đi tới phụ cận Yêu Vương vừa bóp nát vật phẩm, quả nhiên, Lục Tuyệt Trần đang ở bầu trời đại hải cách ngoài nghìn dặm, chợt lóe mà biến mất, trong nháy mắt liền đã đến ven biển.
- Lục Tuyệt Trần, mấy tháng không gặp, biệt lai vô dạng!
Huyền Thiên tiến một bước về phía trước, hầu như cùng với Lục Tuyệt Trần song song từ trong hư không xuất hiện.
Khoảng cách giữa hai người, chỉ cách xa nhau hơn mười dặm, Huyền Thiên thông qua cánh cửa không gian thuấn di, Phong Chi Thánh Đỉnh hư không trói buộc không hạn chế được Huyền Thiên. Nhưng Lục Tuyệt Trần bản thân có phòng ngự lực tràng. Huyền Thiên chỉ có thể tới gần bên cạnh hắn hơn mười dặm, không thể thông qua thuấn di lại áp sát gần hơn chút.
Lục Tuyệt Trần thần sắc cả kinh, Huyền Thiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, thật sự là vượt qua dự liệu của hắn.
Đông Phương Hải Vực rộng lớn vô biên, đồng thời vẫn còn là địa bàn của Yêu tộc, Nhân Tộc chưa đặt chân tới, hai người dĩ nhiên có thể ngẫu nhiên gặp gỡ, chuyện này cũng quá ngoài ý muốn rồi!
Trong lòng Lục Tuyệt Trần linh quang chợt lóe, không, đây không phải gặp gỡ ngẫu nhiên, đây không phải ngoài ý muốn, mà là Huyền Thiên biết được hành tung của hắn, nên đã ở đây chờ đợi.
Sau khi cả kinh qua đi, thần tình của Lục Tuyệt Trần khôi phục bình tĩnh, tuy rằng lần trước thua ở trong tay Huyền Thiên, bị Huyền Thiên truy sát ba ngày ba đêm, nhưng hiện tại hắn tuyệt không e ngại Huyền Thiên, ngược lại trong lòng có chiến ý.
Ba tháng trước, tu vi của Lục Tuyệt Trần đột phá đến Lục cấp Hoàng Giả, trải qua ba tháng tu luyện, chiến lực của hắn đã cường đại đến trình độ có thể trảm Cửu cấp Hoàng Giả.
Hắn biết Huyền Thiên tiềm lực mười phần, tốc độ tu luyện rất nhanh, hắn vừa mới đột phá tu vi Lục cấp Hoàng Giả, cách Thất cấp Hoàng Giả còn rất xa xôi, trong khoảng thời gian này, Huyền Thiên khẳng định sẽ có điều trưởng thành, thậm chí sẽ siêu việt hắn.
Do đó, sau khi trở thành Lục cấp Hoàng Giả, Lục Tuyệt Trần trong lòng liền mơ hồ có một loại hy vọng, có thể cùng Huyền Thiên gặp nhau.
Theo hắn thấy, đánh chết Huyền Thiên, thu được Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh cũng chỉ trong thời gian nửa năm này có cơ hội. Đợi thêm nửa năm nữa, chiến lực của Huyền Thiên khẳng định sẽ đuổi kịp. Từ đó về sau, hắn sẽ rất khó có hi vọng đánh chết được Huyền Thiên, ngược lại Huyền Thiên sẽ có hi vọng lớn đánh chết hắn.
Bởi vậy, trong ánh mắt của Lục Tuyệt Trần, từ lúc ban đầu kinh ngạc, đã hóa thành bình tĩnh, cuối cùng biến thành hưng phấn.
Lục Tuyệt Trần lạnh lùng thốt lên nói:
- Quả nhiên là oan gia ngõ hẹp, Huyền Thiên thật không ngờ ở chỗ này gặp phải ngươi. Xem ra thượng thiên chú định muốn ngươi thực hiện sứ mệnh, vì ta ngày sau thu được chín cổ Thánh Đỉnh mà gây dựng cơ sở.
Huyền Thiên nhàn nhạt cười cười:
- Ngươi bất quá là thu được một cổ Phong Chi Thánh Đỉnh, đã quên hết tất cả, còn muốn thu được chín cổ Thánh Đỉnh, thực sự là buồn cười. Hỗn Độn Thánh Đỉnh mới là Cửu Đỉnh chi chủ, người thu được Hỗn Độn Thánh Đỉnh mới có khả năng đem Cửu Đỉnh tề tụ, ta đã thu được Lôi Chi Thánh Đỉnh, kế tiếp, chính là Phong Chi Thánh Đỉnh của ngươi. Chín cổ Thánh Đỉnh một chủ tám phó. Toàn bộ phó đỉnh cũng đều muốn hướng tới Hỗn Độn Thánh Đỉnh hội tụ, ai cũng sẽ không thể ngăn trở được loại xu thế này.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1642: Lục Tuyệt Trần chi tử. (1)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Ta! Lục Tuyệt Trần có thể!
Lục Tuyệt Trần tín niệm kiên định, như đinh đóng cột mà nói:
- Ngươi nghĩ rằng chiến lực của ta vẫn là giống như mấy tháng trước sao. Từ sau ba tháng trước, ta cũng đã trở thành Lục cấp Hoàng Giả, hôm nay chiến lực so với Cửu cấp Hoàng Giả cũng đều phải thắng hơn một bậc. Huyền Thiên, ta thừa sức chém giết ngươi!
Đang khi nói chuyện, Lục Tuyệt Trần đem tu vi ngoại phóng, khí tức kinh khủng nhấc lên sóng khí cuồn cuộn, hơn nữa bốn phía xung quanh hắn cuồng phong nổi lên, sóng khí kia càng là phô thiên cái địa, thanh thế hãi nhân.
Tu vi Lục cấp Hoàng Giả, nhưng có uy thế của Cửu cấp Hoàng Giả.
Huyền Thiên mỉm cười, nói:
- Lục Tuyệt Trần, ngươi cho là chỉ có ngươi mới đột phá tu vi sao!
Huyền Thiên cũng là tu vi ngoại phóng, tu vi Ngũ cấp Hoàng Giả nhanh chóng hiện ra, bất quá không hề động dụng kiếm trận, luận uy thế, so với Lục Tuyệt Trần thật to không bằng.
Lục Tuyệt Trần trong mắt lộ ra sát quang, cười lạnh nói:
- Ngũ cấp Hoàng Giả? Tu vi của ngươi quả nhiên tăng trưởng rất nhanh, bất quá, ta biết kiếm thuật kia của ngươi, ngươi tại thời gian Nhị cấp Hoàng Giả đã thi triển qua, sẽ không theo tu vi của ngươi tăng trưởng mà tiến bộ theo. Ta ngược lại muốn nhìn xem, hiện tại ngươi dựa vào cái gì cùng ta đánh nhau, ngươi tại tu vi Ngũ cấp Hoàng Giả thì có chiến lực Cửu cấp Hoàng Giả? Tuyệt đối không có khả năng!
- Ha ha ha.....!
Huyền Thiên cười lớn, nói:
- Tuyệt đối không có khả năng sao? Lục Tuyệt Trần, tuyệt đối không thể là đối với ngươi mà nói thôi. Đối với Huyền Thiên ta mà nói, tất cả đều có khả năng......... Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận!
Nói đến phía sau, Huyền Thiên hét lớn một tiếng, cánh tay hướng lên trời chỉ một cái.
Bá bá bá bá bá....
Hai nghìn tám trăm tám mươi khẩu Hoàng cấp linh kiếm từ trong cơ thể hắn lao tới, trong nháy mắt liền bay lên thiên không, khiến người hoa mắt váng đầu.
Kiếm quang như tinh thần lóe ra, ở trên bầu trời xuyên toa, phương viên hơn hai mươi dặm đều hóa thành một mảnh tinh không.
Bát Kiếm Trận trọng điệp Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, Huyền Thiên bị kiếm trận bao phủ, uy thế đại trướng, tinh quang lấp lánh, thân thể Huyền Thiên như là phát quang lấp lánh, tựa như Chiến Thần từ tinh không hạ phàm, sừng sững hư không!
Lục Tuyệt Trần chợt hiện lên vẻ không thể tin nổi, rồi biến mất. Nhìn khắp bầu trời tinh quang đem hắn cũng bao trùm ở bên trong kia, thần sắc kinh hãi nói:
- Hoàng cấp linh kiếm? Tất cả đều là Hoàng cấp linh kiếm? Ngươi sao có khả năng có nhiều Hoàng cấp linh kiếm như vậy. Ta nhớ kỹ lần trước ngươi sử dụng Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, chỉ có một nghìn tám trăm khẩu Hoàng cấp linh kiếm thôi mà.
- Thật ngại quá, ta không nghĩ qua là tìm được một Huyết Văn Tử Kim mạch khoáng, Hoàng cấp linh kiếm muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, hắc hắc....!
Huyền Thiên thần tình thư sướng cười, thủ thế khẽ động, dẫn động kiếm trận chi lực, hóa thành vô số đạo kiếm quang dựng đứng trước người.
Phốc..........
Không nghĩ qua là tìm được một Huyết Văn Tử Kim mạch khoáng? Lục Tuyệt Trần hầu như một ngụm tiên huyết phun ra.
Nhất thời, liền có một đạo kiếm quang do vô số tinh quang ngưng tụ mà bay ra.
Kiếm quang này dài đến hơn nghìn trượng, huyễn bạch như quang, trong nháy mắt liền bổ tới trước mặt Lục Tuyệt Trần.
Lục Tuyệt Trần có lòng muốn thử thăm dò lực công kích của Huyền Thiên, không tránh không né, hai tay hắn kết ấn, bốn phía cuồng phong xoay tròn, hình thành một phong quyển, đem thân thể hắn bao phủ.
Đồng thời, Phong Long, Phong Giao, Phong Xà, Phong Tích bốn cái phong quyển dài nghìn trượng, lại đột nhiên lao tới, tuy là do phong hình thành, nhưng trông rất sống động, tựa như thực chất.
Bốn cái phong quyển quấn móc lấy nhau, quyện xoắn cùng một chỗ, phong phong tương trợ, uy thế đại tăng, trong sát na liền cùng với kiếm trận kiếm quang dài hơn nghìn trượng kia công kích cùng một chỗ.
Xích......
Tiếng gió rít bén nhọn chói tai nhất thời vang lên.
Bốn cái phong quyển ở trong kiếm trận kiếm quang công kích, nhất thời bị mở ra, trong sát na, ngưng tụ thành bốn đạo phong quyển phong lực tứ tán.
Tuy rằng mỗi đạo phong quyển này chỉ có dài cỡ nghìn trượng, nhưng bên trong ẩn chứa phong lực lại thập phần kịch liệt, đủ để trong nháy mắt thổi bay hơn mười dặm.
Phong quyển vừa bị phá tan, những cuồng phong cường liệt kia tự nhiên trong nháy mắt gào thét lên, hỗn loạn thổi ra, lực lượng mạnh mẽ đủ để đem Hoàng Giả cắn thành mảnh nhỏ.
Bất quá, hai người giao phong, chung quy vẫn là Huyền Thiên càng vượt lên một bậc, kiếm trận kiếm quang dài hơn nghìn trượng bổ ra bốn đạo phong quyển, vẫn như trước chưa hề tiêu tán. Tiến nhanh thẳng xuống, tiếp tục hướng Lục Tuyệt Trần chém tới.
Kiếm trận kiếm quang trảm lên kén phong, tốc độ xoay tròn nhanh đến cực điểm phong đem kiếm trận kiếm quang thổi đền nứt đoạn từng thốn, nhưng kén phong này cũng bị trong nháy mắt bổ ra hơn nghìn thước.
Rất nhanh, kiếm trận kiếm quang dài hơn nghìn trượng hoàn toàn bị phong kiển kia thổi ra, cũng không thể trảm phá được phong kiển, nhưng phong kiển bị một kiếm này đủ chém ra gần mười dặm.
Lục Tuyệt Trần ở trong kén phong bị chém ra gần mười dặm, vẫn là không có rời khỏi phạm vi Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận bao phủ, vẫn còn ở trong phạm vi hư không trói buộc của Thánh Đỉnh của Huyền Thiên. Bởi vì tốc độ Huyền Thiên ngự kiếm trận mà đi so với tốc độ Lục Tuyệt Trần bị đánh bay phải nhanh hơn nhiều lắm. Khoảng cách giữa hai người một điểm cũng không có bị kéo giãn ra, ngược lại rút ngắn không ít.
Hưu! Hưu! Hưu! Hưu!........
Huyền Thiên tay dẫn kiếm thế, hướng Lục Tuyệt Trần liên tục chém tới, trong nháy mắt có chín đạo kiếm quang dài hơn nghìn trượng bổ về phía Lục Tuyệt Trần.
Một đạo kiếm trận kiếm quang công kích đã đáng sợ như vậy, nếu như không phải bốn đạo phong quyển ngăn lại một hồi, phong kiển kia còn không biết có thể đủ chống đỡ được hay không. Hiện tại chín đạo kiếm trận kiếm quang song song bổ tới, Lục Tuyệt Trần biết, phong kiển là tuyệt đối không thể chống đỡ được.
Ba........
Chỉ là trong nháy mắt, phong kiển vây quanh Lục Tuyệt Trần kia liền hóa thành nát bấy, bị chín đạo kiếm trận kiếm quang chém thành hư vô.
Đang đang đang đang đang đang đang đang đang!
Chín tiếng liên tiếng vang lên, chín đạo kiếm trận kiếm quang đều bổ vào trên một cổ Tam Túc Cổ Đỉnh. Mặt ngoài của cổ đỉnh này cụ phong lưu động, vĩnh viễn không ngừng nghỉ chính là Phong Chi Thánh Đỉnh.
Dù cho Lục Tuyệt Trần nắm giữ chiến lực Cửu cấp Hoàng Giả, nhưng so với Huyền Thiên vẫn là kém hơn một bậc, phải mượn Phong Chi Thánh Đỉnh phòng ngự, đến chống đối Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận công kích.
Đồng thời, Lục Tuyệt Trần khống chế Phong Chi Thánh Đỉnh dường như thiểm điện hướng phía xa phóng đi.
Lúc này đây giao thủ, hắn vẫn như trước không bằng Huyền Thiên, hắn biết cuộc đời này khó có thể siêu việt được Huyền Thiên, hi vọng thu được Hỗn Độn Thánh Đỉnh, Lôi Chi Thánh Đỉnh hầu như bằng không. Hắn duy nhất có thể làm chính là bảo toàn Phong Chi Thánh Đỉnh của chính mình.
Lấy tư chất của hắn, ngày sau thành Đế có khả năng lớn, có Phong Chi Thánh Đỉnh tương trợ, cho dù là thành Đế, vậy cũng sẽ ở trong Kiếm Đế cường thế quật khởi, trở thành người đỉnh tiêm trong phàm giới, ngày sau nói không chừng sẽ phi thăng thành Thần.
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1643: Lục Tuyệt Trần chi tử. (2)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Hôm nay ngươi chạy không thoát được!
Huyền Thiên hét lớn, ngự kiếm mà đi, cấp tốc đuổi theo.
Đồng thời, Huyền Thiên thủ thế lay động, vô số đạo tinh quang ngưng tụ thành kiếm quang, rậm rạp bổ về phía Phong Chi Thánh Đỉnh.
Phá hư Phong Chi Thánh Đỉnh là không có khả năng, nhưng những công kích này lại có thể ảnh hưởng tới tốc độ của Phong Chi Thánh Đỉnh.
Lúc này đây, Huyền Thiên có tu luyện đến cực hạn Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, ngự kiếm mà đi tốc độ không thua gì Lục Tuyệt Trần. Hơn nữa phạm vi công kích của kiếm trận có thể ảnh hưởng tới tốc độ của Lục Tuyệt Trần, thời gian lâu dài, nhất định có thể đuổi theo kịp Lục Tuyệt Trần.
Chỉ cần đuổi kịp, vậy thì Huyền Thiên có thể giết vào trong Phong Chi Thánh Đỉnh, Lục Tuyệt Trần liền không chỗ có thể chạy thoát.
Một trận chiến này ưu thế chiến lực cũng không so với một lần trước truy sát Lục Tuyệt Trần lớn hơn bao nhiêu. Kiếm Đan Chi Thuật, chung cực kiếm trận uy lực đều là như nhau, có thể vượt bốn cảnh giới giết địch, thế nhưng, Kiếm Đan Chi Thuật công kích quá đơn nhất. Kiếm quang trực lai trực vãng giết địch tuy rằng dễ dàng, nhưng gặp phải loại cường giả có Thánh Đỉnh hộ thể như Lục Tuyệt Trần, muốn truy sát cũng truy không kịp.
Mà Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận thì không như vậy, phạm vi bao trùm của kiếm trận khá lớn, lập tức có thể đem lực lượng ngưng tụ đến cùng nhau, thông qua lực công kích cường đại giết địch, cũng có thể đem lực lượng phân tán, hóa thành vô số đạo kiếm quang, liên tục không ngừng công kích, ảnh hưởng tới tốc độ của địch nhân.
Phương diện công kích, Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật cùng với chung cực kiếm trận tương xứng, nhưng luận truy sát, kiếm trận vẫn là càng mạnh mẽ hơn một ít.
Quả nhiên, đã bị kiếm quang bốn phương tám hướng công kích, tốc độ di động của Phong Chi Thánh Đỉnh liền suy giảm đi.
Mà Huyền Thiên ngự kiếm trận mà đi, thì nhanh như thiểm điện, cấp tốc hướng Phong Chi Thánh Đỉnh tới gần.
Trong Phong Chi Thánh Đỉnh, Lục Tuyệt Trần thần sắc kinh hãi, hắn luôn luôn lấy tốc độ làm quang vinh, một lần trước bị Huyền Thiên truy sát, cũng là bằng vào tốc độ mà chạy thoát mạng.
Thế nhưng hôm nay, tốc độ vẫn luôn thiên hạ vô song của hắn lại mất đi hiệu quả. Huyền Thiên ở trong cực hạn Đại Chu Thiên Tinh Thần Kiếm Trận, tốc độ di động hầu như là đẩu chuyển tinh di, so với Lục Tuyệt Trần còn muốn nhanh hơn nhiều.
Lúc này đây, trong lòng Lục Tuyệt Trần thật sự là rung động, hắn cảm thụ được uy hiếp tử vong.
Hô............
Trong lúc đột nhiên, trong Phong Chi Thánh Đỉnh lao ra vô tận cuồng phong, đem kiếm trận kiếm quang công kích thoáng đẩy lùi.
Thân ảnh Lục Tuyệt Trần theo sát mà lao ra khỏi Phong Chi Thánh Đỉnh, trong sát na đem Phong Chi Thánh Đỉnh thu hồi, trong tay hắn hiện ra một tấm Na Di Thần Phù.
Sưu.........
Lục Tuyệt Trần chợt lóe biến mất không thấy.
Na Di Thần Phù, đây là thủ đoạn đào sinh cuối cùng của Lục Tuyệt Trần.
- Na Di Thần Phù? Hừ hừ.....!
Huyền Thiên thấy Lục Tuyệt Trần sử dụng Na Di Thần Phù đào tẩu, chỉ là hừ nhẹ một tiếng, lộ ra một tia dáng tươi cười hứng thú.
Hắn nhấc tay một cái, Hỗn Độn Thánh Đỉnh nhất thời xuất hiện ở trong tay, bàn tay vung lên, hư không chi môn nhất thời từ trong Hỗn Độn Thánh Đỉnh lao ra, đứng ở tiền phương của Huyền Thiên cao tới nghìn trượng.
Xuyên thấu qua hư không chi môn, Lục Tuyệt Trần thông qua quỹ tích xuyên toa hư không của Na Di Thần Phù, nhất thời hiển lộ, bị Huyền Thiên nhìn thấy rõ ràng một hai.
Huyền Thiên bước ra một bước, dọc theo quỹ tích truy đuổi xuống phía dưới, một bước đó là hơn trăm vạn dặm.
Bốn phía một mảnh vắng vẻ, không thấy thân ảnh của Lục Tuyệt Trần.
Huyền Thiên lần thứ hai sử dụng hư không chi môn kiểm tra, thì ra Lục Tuyệt Trần lại sử dụng Na Di Thần Phù thuấn di chạy đi.
Xem ra Lục Tuyệt Trần thập phần cẩn thận, người bình thường, sử dụng một tấm Na Di Thần Phù chạy ra hơn trăm vạn dặm, sẽ thả lỏng cảnh giác, Lục Tuyệt Trần Lục Tuyệt Trần lại là lựa chọn tiếp tục thuấn di đi.
Bất quá, Huyền Thiên có hư không chi môn, dù cho sử dụng Na Di Thần Phù thuấn di số lần có nhiều hơn nữa, cũng không có khả năng vứt bỏ hắn được.
Ở đây cách Trung Châu đại địa, chừng hơn sáu nghìn vạn dặm, trừ phi Lục Tuyệt Trần có hơn sau mươi cái Na Di Thần Phù, một mạch thuấn di trở lại Trung Châu đại địa, chạy trở lại Lục gia. Bằng không vô luận chạy trốn tới đâu, Huyền Thiên cũng đều đuổi theo hắn cho bằng được.
Hơn sáu mươi tấm Na Di Thần Phù, con số này căn bản là không có khả năng, Huyết Thiền công tử bởi vì thu được hơn tám phần mười số Na Di Thần Phù của Huyết Thiền Lão Nhân, cũng mới có ba bốn mươi tấm mà thôi. Mỗi một tấm Na Di Thần Phù đều là chí bảo để chạy trốn giữ mạng, thập phần trân quý, một người cũng không có khả năng nắm giữ quá nhiều.
Na Di Thần Phù trên người Lục Tuyệt Trần không ít, tổng cộng có mười lăm tấm.
Lúc này đây hắn biết tình thế nghiêm trọng, sinh mệnh của hắn đã bị uy hiếp, vì bảo vệ một mạng, Lục Tuyệt Trần liên tục sử dụng mười bốn tấm Na Di Thần Phù, trên người chỉ còn lại có một tấm, giữ lại sau này có tình huống đột phát gì đó còn sử dụng.
Liên tục thuấn di mười bốn lần, hắn rời khỏi Đông Kỳ Đảo đã hơn một nghìn bốn trăm vạn dặm, liền hướng phía Trung Châu đại địa thuấn di đi.
Tại Đông Phương Hải Vực gặp phải Huyền Thiên, Vạn Yêu Đại Hội này Lục Tuyệt Trần là sẽ không đi tham gia, hắn phải về Lục gia, chỉ có tại Lục gia, hắn mới cảm thấy có cảm giác an toàn.
Đáng tiếc, đối với Huyền Thiên mà nói, dù cho mượn thêm một trăm bốn mươi tấm Na Di Thần Phù nữa, cũng chạy không thoát khỏi hắn truy sát. Rất nhanh, Huyền Thiên thông qua hư không chi môn nhìn ra phương hướng Lục Tuyệt Trần đào tẩu, lại đuổi theo một bước trăm vạn dặm đi ra.
- Điều này sao có thể? Ngươi cũng không phải Chuẩn Đế, ngươi vì sao có thể đuổi theo kịp tốc độ của Na Di Thần Phù, như hình với bóng không thể nào vứt bỏ được? Đây là vì sao?
Thấy Huyền Thiên đuổi theo kịp, Lục Tuyệt Trần rống lớn nói, chạy ra hơn một nghìn bốn trăm vạn dặm, dĩ nhiên không thể tránh được Huyền Thiên truy sát, điều này khiến cho hắn tinh thần có chút tan vỡ.
Trực tiếp trực tiếp thuấn di một cái đến ngoài mười dặm phía trước Lục Tuyệt Trần, vô số đạo kiếm quang từ trong cơ thể Huyền Thiên lao ra, hóa thành bầu trời sao, bao phủ phương viên hơn hai mươi dặm, cũng đem Lục Tuyệt Trần bao vây ở bên trong.
- Lục Tuyệt Trần, giữa chúng ta nên đến lúc kết thúc rồi!
Huyền Thiên lạnh lùng nói rằng, thủ thế khẽ động, dẫn dắt kiếm trận chi lực, hóa thành từng đạo kiếm quang huyễn bạch hướng phía Lục Tuyệt Trần bổ tới.
Sưu....
Lục Tuyệt Trần dùng nốt tấm Na Di Thần Phù cuối cùng, xuất hiện ở ngoài hơn trăm vạn dặm, sau đó, đem tốc độ đề thăng tới cực hạn, điên cuồng thuấn di chạy thoát mạng.
- Ta Lục Tuyệt Trần là thiên mệnh chi tử! Ta Lục Tuyệt Trần là Trung Châu đệ nhất thiên tài! Ta Lục Tuyệt Trần suốt đời phong thuận, cho tới bây giờ chỉ có Lục Tuyệt Trần ta siêu việt người khác, vì sao? Vì sao ta sẽ vẫn lạc? Vì sao? Vì sao a.........?
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba