Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả : Thần Kiếm
-----oo0oo-----
Chương 155: Có được từ đâu?
Nguồn: Sưu Tầm
Tử Thiên Long Hoàng thấy Lục Dực Tử Phụng là nữ thì cũng có phần ngạc nhiên.
Đứng trước ánh mắt của ba người bọn Long Kình Thiên, Lục Dực Tử Phụng có chút thiếu tự nhiên.
- Được rồi, ngươi ngồi xuống, vận chuyển công pháp, đợi lát ta trị thương giúp ngươi, đừng phản kháng.
Long Kình Thiên nói.
Lục Dực Tử Phụng chần chừ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu, ngồi xuống rồi vận chuyển công pháp riêng có của mình, chỉ là trong lòng nàng có chút nghi hoặc.
Thương thế của nàng không phải bình thường.
Cánh tay phải bị thương là chuyện nhỏ, nhưng nàng đã trúng phải u linh đao khí của U Linh Tông. U linh khí trong đao khí đã xâm nhập vào cơ thể nàng.
Nếu không loại bỏ u linh khí thì rất khó trị khỏi thương thế.
Nhưng người thanh niên kia chỉ là Tông cấp cường giả, liệu có loại bỏ được u linh khí không?
Nàng vận chuyển công pháp trong sự nghi hoặc.
Sau khi nàng vận chuyển công pháp không lâu thì đột nhiên một đạo lực lượng bất ngờ chui vào trong cơ thể, nàng định đẩy nó ra thì nhớ lời của Long Kình Thiên, lưỡng lự một chút rồi mặc cho nó chui vào mọi nơi trong kinh mạch.
Cùng với việc vận chuyển công pháp, nàng mừng rỡ nhận ra những nơi luồng năng lượng kia đi qua, thứ u linh khí đến nàng cũng khó lòng loại bỏ đã tiêu tan, thương thế đang hồi phục với tốc độ kinh người.
Không chỉ như vậy, Phụng Hoàng chân khí của nàng dường như đang được nâng lên.
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng ở bên cạnh lặng yên nhìn Long Kình Thiên trị thương cho Lục Dực Tử Phụng.
Đương nhiên họ không hề hoài nghi hay lo lắng về việc liệu Long Kình Thiên có trị thương được cho Lục Dực Tử Phụng không.
Sau hai giờ, Long Kình Thiên thu hai tay về, thở ra một luồng khí độc, mồ hôi lấm tấm trên trán, sắc mặt hơi tái đi.
- Lão đại có sao không?
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng tiến tới hỏi.
Long Kình Thiên không nói chỉ lắc đầu, rồi lấy một viên đan dược ra uống, ngồi xuống điều tiết hơi thở, một lúc sau mới đứng dậy.
Long Kình Thiên đứng dậy không lâu thì Lục Dực Tử Phụng cũng mở mắt ra, gương mặt đầy vẻ mừng rỡ, thương thế của nàng đã được chữa khỏi hoàn toàn.
Lục Dực Tử Phụng đứng dậy, nhìn về Long Kình Thiên, miệng mở ra có phần chần chừ.
- Nếu không có chủ nhân thì ngươi đã bị U Linh Tông giết lâu rồi, ngươi chắc cũng nghĩ được hậu qua khi bị U Linh Tông giết chứ? Chủ nhân đã cứu còn chữa thương cho ngươi. Giờ ngươi nên thực hiện lời hứa rồi, coi chủ nhân là chủ!
Tử Thiên Long Hoàng thấy thế nói.
Trước đó tông chủ U Linh Tông hiểu nhầm Lục Dực Tử Phụng đồng ý yêu cầu của hắn, nhưng thực ra Lục Dực Tử Phụng nói với Long Kình Thiên.
- Bái kiến chủ nhân!
Lục Dực Tử Phụng trầm mặc một lúc rồi tiến lên phía trước quỳ chào Long Kình Thiên.
Nếu Tử Thiên Long Hoàng là Cổ Thần cường giả cũng nhận người thanh niên kia là chủ vậy thì nàng nhận cũng chẳng có gì là không được.
Tuy nàng không rõ thân phận của người thanh niên này nhưng từ việc đối phương loại bỏ được u linh khí, trị khỏi thương thế cho nàng là hiểu hắn đâu phải đơn giản.
- Đứng lên đi!
Long Kình Thiên nói.
Lúc này Lục Dực Tử Phụng đứng dậy.
- Thật ra, ngươi được theo chủ nhân là phúc phận và may mắn của ngươi đây. Không phải ai cũng được đâu.
Tử Thiên Long Hoàng nói tiếp.
Lục Dực Tử Phụng nhíu mày.
Phụng Hoàng Tộc là yêu thú cấp cao, nàng lại là chủng tộc có thiên phú mạnh nhất trong Phụng Hoàng Tộc, với nàng mà nói thì phải là hắn ta may mắn vì có nàng theo mới phải.
Nhưng vị Cổ Thần cường giả kia lại nói ngược lại.
Người thanh niên kia dù thân phận có không đơn giản nhưng không đến mức khoa trương thế chứ?
Lục Dực Tử Phụng trong lòng không thoải mái nhưng cũng không phản bác.
Nhìn thần sắc là Long Kình Thiên biết suy nghĩ của Lục Dực Tử Phụng. Luc snày Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Lão đại, vậy chúng ta đi tìm Cửu Sắc Hoa luôn nhé?
Tìm Cửu Sắc Hoa mới là mục đích chính của chuyến đi lần này.
- Các ngươi muốn tìm Cửu Sắc Hoa?
Lúc này Lục Dực Tử Phụng ngẩng lên ngạc nhiên.
Ba người Long Kình Thiên nhìn nàng.
- Đúng vậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói.
- Ta vốn dĩ cũng đến Ảo Ảnh Cốc để tìm Cửu Sắc Hoa.
Lục Dực Tử Phụng nói.
- Ngươi cũng tìm Cửu Sắc Hoa?
Cửu Vĩ Thiên Miêu ngạc nhiên.
Long Kình Thiên thì không, chỉ nói:
- Thương thế trước đó của ngươi là do Ma Tộc gây ra đúng không? Vì thế ngươi mới tìm Cửu Sắc Hoa để loại bỏ Cửu Âm Ma Khí?
Vừa rồi Long Kình Thiên không chỉ loại bỏ u linh khí mà còn loại bỏ luôn Cửu Âm Ma Khí mà cường giả Ma Tộc để lại trong cơ thể nàng.
Cửu Âm Ma Khí, chỉ có Cửu Sắc Hoa mới loại bỏ được.
Nàng đến Ảo Ảnh Cốc để tìm kiếm, không ngờ chưa tìm được Cửu Sắc Hoa thì bị bọn U Linh Tông vây công. Cứ nghĩ đến chúng là hai mắt nàng lại tràn đầy sát ý.
- Chúng ta ra ngoài trước đã.
Long Kình Thiên nói.
Lục Dực Tử Phụng vẫn chưa kịp hiểu ý của Long Kình Thiên thì thấy cảnh vật thay đổi và xuất hiện ở trong Ảo Ảnh Cốc.
Lục Dực Tử Phụng nhìn lên trời thì thấy một ngọn kim tháp, rồi nó biến nhỏ lại rơi vào bàn tay Long Kình Thiên.
- Cái này…Chúng ta vừa ở trong ngọn tháp này?
Dường như nghĩ ra đều gì, Lục Dực Tử Phụng buột miệng nói, vẻ mặt đầy khó tin.
Vì vừa rồi Tử Thiên Long Hoàng kích sát trưởng lão của U Linh Tông, nàng lại ngạc nhiên khi Tử Thiên Long Hoàng là Cổ Thần cường giả, rồi Long Kình Thiên lại trị thương cho, nhất thời không để ý Long Kình Thiên làm thế nào cứu mình, càng không để ý đến hoàn cảnh bên ngoài.
Giờ nàng mới nghĩ tới vấn đề quan trọng này.
- Không sai.
Long Kình Thiên nói.
Ngọn tháp này dung nạp được người sống?
Lục Dực Tử Phụng thấy Long Kình Thiên xác nhận thì vẻ mặt chẳng khác mấy so với Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng trước đó. Tuy nàng không dám tin nhưng sự việc rõ ràng đã nhìn thấy, không thể không tin được.
- Ngọn tháp này…ngươi có từ đâu vậy?
Lục Dực Tử Phụng không kìm được hỏi.
Tuy hỏi có phần đường đột nhưng nàng vẫn không kìm nén được.
Dường như chưa từng thấy trên Thiên Man Đại Lục có món vũ khí nào có thể dung nạp người sống. Ít nhất thì nàng chưa từng được nghe thấy.
- Từ đâu?
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe thế thì cười:
- Đây là do đích thân chủ nhân luyện chế ra.
Lục Dực Tử Phụng hỏi như vậy khiến Cửu Vĩ Thiên Miêu có phần không thoải mái, cứ như ngọn kim tháp kia không phải của Long Kình Thiên vậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu không chú ý tới việc nàng không dùng ngữ khí tôn trọng để gọi Long Kình Thiên.
- Cái gì? Hắn…hắn luyện chế?
Lục Dực Tử Phụng chấn kinh nhìn Long Kình Thiên.
Lúc này Tử Thiên Long Hoàng nhìn nàng, cười khảy:
- Sau này chú ý xưng hô, phải gọi là chủ nhân!
- Chúng ta đi thôi, tìm Cửu Sắc Hoa.
Long Kình Thiên nói rồi bay vào trong cốc, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng theo sau.
Sắc mặt Lục Dực Tử Phụng thay đổi liên tục, khựng một chút rồi cũng theo sau. Chỉ là nhìn thân ảnh Long Kình Thiên nàng vẫn không che giấu nổi sự chấn kinh.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả : Thần Kiếm
-----oo0oo-----
Chương 156: Vô Diệp Lâm
Nguồn: Sưu Tầm
Theo trí nhớ của Tử Thiên Long Hoàng, mọi người đến nơi trong Ảo Ảnh Cốc mà Tử Thiên Long Hoàng năm đó đã nhìn thấy Cửu Sắc Hoa.
Nơi Cửu Sắc Hoa sinh trưởng rất kỳ lạ, nó không sống trong đất, cũng không phải trong nước mà à ở giữa không trung.
Đúng thế, sống ở giữa không trung.
Cửu Sắc Hoa coi không khí là đất, coi cửu hệ nguyên tố trong không khí là ánh mặt trời.
Vi Cửu Sắc Hoa hấp nạp cửu hệ nguyên tố trong không khí nên khi lớn lên sẽ có chín loại màu sắc khác nhau, vì có chín màu nên có tên gọi là Cửu Sắc Hoa.
Cửu Sắc Hoa là một loài hoa kỳ lạ, rất hiếm có, những cuộc bán đấu giá thông thường rất ít xuất hiện.
Ngay cả Phong Vân thương hội cũng hơn nghìn năm nay không bán Cửu Sắc Hoa rồi.
Long Kình Thiên đến nơi mà Tử Thiên Long Hoàng nhớ, nhìn thì chỉ thấy phía trước là một mặt hồ nước đen sâu thẳm, ở vùng không trung phía trên mặt hồ lấp lánh các loại màu sắc.
Không ít không nhiều, vừa đúng chín màu.
Long Kình Thiên biết, vì cửu hệ nguyên tố ở phía trên mặt hồ này rất đậm đặc, đậm đến mức cực điểm thì mới sinh ra ánh sáng cửu sắcnày.
Nhung ngoài đó ra không thấy bóng dáng của Cửu Sắc Hoa đâu.
- Chủ nhân, Cửu Sắc Hoa là loài hoa kỳ lạ, nó không chỉ di động trong không trung mà tốc độ còn rất nhanh. Ngay Thánh Cấp cường giả cũng khó đuổi kịp nó.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
- Hơn nữa, cảm ngộ của nó với không gian pháp rất mạnh, có thể ẩn mình trong không gian, rất khó để nhìn thấy nó. Ngay ta muốn tìm nó cũng mất rất nhiều công sức.
Long Kình Thiên gật đầu.
Ẩn mình?
Long Kình Thiên nhíu mày, trước sự chú ý của Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu và cả Lục Dực Tử Phụng, con mắt trên trán hắn xuất hiện, nó bắn ra kim quang quét qua không gian phía trên mặt hồ.
Kim quang đi đến đâu, mọi thứ trong không gian đều hiện ra rõ ràng trước mắt mọi người. Ví như những hạt bụi bé xíu mắt thường căn bản không thể thấy được thì giờ ai cũng nhìn được rõ ràng.
Ba người họ ngạc nhiên, đặc biệt là Lục Dực Tử Phụng, mắt mở thật to.
Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng đã theo Long Kình Thiên một thời gian, cũng có chút khả năng miễn dịch với những hành động đáng ngạc nhiên của hắn, còn Lục Dực Tử Phụng thì khác.
Long Kình Thiên, một Tông cấp cường giả bé nhỏ mà làm được những việc một số Thần Cấp cường giả cũng không làm nổi?!
Hai mắt nàng trố lên không dám tin.
Đột nhiên, khi kim quang chiếu đến một khoảng không gian, có một luồng dao động rất nhỏ phát ra, rất nhỏ nhưng không thoát nổi thần thức của mấy người Long Kình Thiên.
Rồi một đoá Cửu Sắc Hoa rơi ra từ trong không trung.
Chính là Cửu Sắc Hoa!
Đúng lúc Cửu Sắc Hoa rơi xuống thì ánh sáng cửu sắc đột nhiên toả ra, năng lượng mạnh mẽ dâng tràn, thoát khỏi sự khống chế của Long Kình Thiên.
Cửu Sắc Hoa vừa thoát được thì lại biến mất, giấu mình trong không gian.
Long Kình Thiên có phần bất ngờ, nhưng ngay sau khi Cửu Sắc Hoa biến mất thì hai tay Long Kình Thiên lạit tóm về một phía không gian.
Bông Cửu Sắc Hoa đó lại bị kéo ra khỏi không gian, ánh sáng toàn thân nó toả ra, sức mạnh dâng tràn, nhưng lần này có giãy giụa thế nào nó cũng không thoát được.
Rồi Long Kình Thiên không ngừng kéo nó lại trước mặt mình.
Cửu Sắc Hoa ở trước mặt Long Kình Thiên, lặng lẽ phát ra những vòng ánh sáng cửu sắc tuyệt đẹp.
Long Kình Thiên thu nó vào trong Trấn Thiên Tháp.
Cửu Sắc Hoa, cuối cùng cũng có được rồi!
Ngay Long Kình Thiên cũng không ngờ lần tìm kiếm này lại dễ dàng như vậy.
Đương nhiên với Kiếm Tiên Đồ Lục thì là dễ, nhưng với người khác thì cực kỳ khó. Cửu Sắc Hoa rất kỳ lạ, hơn nữa điều phiền phức nhất là nó ẩn nấp trong không gian. Đến Thần Cấp cường giả, thậm chí Cổ Thần cường giả cũng rất khó để tìm nó.
Nhưng trước thiên nhãn của Long Kình Thiên thì chẳng có gì khó khăn cả.
- Lão đại, đã có Cửu Sắc Hoa rồi, giờ chúng ta đến Vô Diệp Lâm à?
Lúc này Cửu Vĩ Thiên Miêu lên tiếng hỏi.
Vô Diệp Tử Quả mà họ muốn tìm có ở trong Vô Diệp Lâm.
- Ừm, đi thôi.
Kiếm Tiên Đồ Lục gật đầu rồi đưa Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng theo phía sau.
Theo sau Long Kình Thiên, sắc mặt Lục Dực Tử Phụng rất phức tạp.
Trong đầu nàng vẫn hồi tưởng lại cảnh tượng Cửu Sắc Hoa không thể ẩn nấp được ánh kim quang trong thiên nhãn của Long Kình Thiên.
Còn nữa, nhớ lại trước đó ở trong Trấn Thiên Tháp, Long Kình Thiên đã dùng chân khí gì để loại bỏ Cửu Âm ma khí và u linh khí trong cơ thể nàng?
Và cả việc hắn làm thế nào luyện chết được món thần khí có thể dung nạp người sống mà đến Cổ Thần cường giả cũng không thể?
Long Kình Thiên, thân phận của chủ nhân mới thật khiến nàng hiếu kỳ.
Nàng bất giác nhớ lại lời Tử Thiên Long Hoàng nói ban nãy, được theo chủ nhân là phúc phận và vận khí của nàng.
Trước đó nàng còn thấy lời nói đó thật nực cười, nhưng giờ suy nghĩ ấy đang dần biến mất.
Đột nhiên Long Kình Thiên dừng lại, nàng nhất thời không nhận ra liền bị đâm vào hắn. Ngẩng lên thì thấy Kiếm Tiên Đồ Lục lại, gương mặt hắn gần ngay trong gang tấc.
Má nàng bỗng có chút phớt hồng người khác khó nhận ra.
Nàng nhìn thì thấy đã đến chỗ vào của Ảo Ảnh Cốc rồi.
Ba người Long Kình Thiên dừng lại để nhận biết phương hướng của Vô Diệp Lâm. Trong Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường này, muốn nhận biết phương hướng cũng không phải chuyện dễ.
Lục Dực Tử Phụng kêu lớn khiến Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn nàng có chút kỳ quái.
Đuôi Cửu Vĩ Thiên Miêu cuộn cuộn cười hì hì nhưng không nói gì.
- Chủ nhân, Vô Diệp Lâm có lẽ ở hướng này.
Tử Thiên Long Hoàng chỉ về một hướng nói.
Long Kình Thiên gật đầu, rồi dẫn Cửu Vĩ Thiên Miêu bay theo hướng đó. Tử Thiên Long Hoàng theo phía sau, Lục Dực Tử Phụng chỉ biết trừng mắt nhìn như vậy rồi theo mọi người.
Vì Cửu Vĩ Thiên Miêu có Ảo Hình Phù nên không biến hình bản thể.
Nàng đang đoán xem con mèo nhìn có vẻ lười nhác, bộ dạng có chút dáng yêu, vô hại kia rốt cuộc là yêu thú gì.
Nhưng theo Long Kình Thiên có lẽ cũng không phải tầm thường.
Ngay khi mấy người Long Kình Thiên ra khỏi Ảo Ảnh Cốc đến Vô Diệp Lâm thì tông chủ U Viễn và đám người U Linh Tông cũng bay về phía bắc.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả : Thần Kiếm
-----oo0oo-----
Chương 157: Tà Thần động phủ
Nguồn: Sưu Tầm
- Tông chủ, cái kim trảo khổng lồ đó liệu có phải là của Cửu Vĩ Long Quy, thủ hộ thần thú của Ma Hoang Thần Miếu không?
Trên đường đi, một vị thái thượng trưởng lão của U Linh Tông hỏi.
Vì khi Tử Thiên Long Hoàng tấn công long trảo đã thay đổi một chút nên bọn U Linh Tông không nhận ra đó là long trảo, mà chỉ biết chắc chắn bản thể của người tấn công là yêu thú hoặc dị thú.
Thái thượng trưởng lão này nghi ngờ đó là Cửu Vĩ Long Quy là vì cự trảo của nó cũng có màu kim.
Tông chủ U Linh Tông trầm ngâm:
- Có lẽ không phải.
Thực lực của Cửu Vĩ Long Quy là Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong, mạnh hơn con yêu thú tấn công lúc trước.
Nếu là Cửu Vĩ Long Quy thì hôm nay không ai trong số bọn chúng thoát được.
Cường giả Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong, kích sát chúng dễ dàng như Thần Cấp cường giả kích sát Thánh Cấp cường giả vậy.
- Đối phương có lẽ là yêu thú Cổ Thần sơ kỳ.
U Viễn đoán, sắc mặt tối lại, nói:
- Có điều, dù đối phương là ai thì đã đắc tội với U Linh Tông là phải chết!
Lục Dực Tử Phụng vốn dĩ sắp bị U Linh Tông thu phục, nếu thế thì U Linh Tông đã có thêm một Thần Cấp cường giả, nhưng cuối cùng không những không thu phục được Lục Dực Tử Phụng mà còn tổn thất năm trưởng lão.
Năm vị Thánh Cấp cường giả!
Hơn nữa lại còn là thánh cập hậu kỳ!
Cứ nghĩ đến điều này là tông chủ U Linh Tông vừa đau vừa hận!
- Ngươi truyền lệnh về, phái đệ tử U Linh Tông điều tra chỗ của Lục Dực Tử Phụng, có phát hiện lập tức bẩm báo!
U Viễn nghiến răng.
- Chỉ cần phát hiện chỗ của Lục Dực Tử Phụng là biết đối phương là ai!
- Rõ, tông chủ!
Hai thái thượng trưởng lão cùng đáp.
- Tông chủ, giờ chúng ta không về U Linh Tông sao?
Một thái thượng trưởng lão hỏi.
U Viễn nói:
- Không, ta đã tra ra chỗ của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, một trong Thiên Lam Đại Lục Thập Đại Thần Kiếm rồi.
- Cái gì? Tông chủ tra ra rồi?
Tất cả cùng kinh ngạc.
U Viễn hiếm hoi có một nụ cười, nói:
- Không sai, sau nhiều năm điều tra, ta đã phát hiện ra chỗ của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm. Có lẽ nó ở trên Tam Tà Phong của Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường.
- Cái gì? Tam Tà Phong?
Sắc mặt của tất cả cường giả đều thay đổi.
Rõ ràng khi nghe tới Tam Tà Phong ai cũng sợ hãi.
Tam Tà Phong, từ thời Thượng Cổ đến nay chính là cấm địa của tất cả cường giả trên Thiên Man Đại Lục.
- Không sai, chính là ở Tam Tà Phong!
U Viễn gật đầu.
- Hàng vạn năm nay, rất nhiều người trên Thiên Man Vị Diện đều nói đệ nhất nhân năm đó, Ngạo Thiên, đã đột phá Thiên Thần Cảnh, thăng lên Thần Giới. Nhưng thật ra không phải. Lão đầu Ngạo Thiên đã đem theo Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vào Tam Tà Phong nên mới mất tích.
- Ngạo Thần, Ngạo Thiên đã vào Tam Tà Phong?
Một thái thượng trưởng lão kêu lên kinh ngạc.
U Viễn gật đầu, nhìn mọi người nói:
- Ta biết các ngươi lo lắng điều gì. Từ xưa đã có lời đồn, vào Tam Tà Phong thì dù là Cổ Thần cường giả cũng không thể ra được. Nhưng thật ra nó không đáng sợ như vậy, chỉ là trong đó có một số trận pháp cấm chế lợi hại mà thôi.
- Trận pháp cấm chế?
Tất cả cùng kêu lên.
- Đúng vậy, chỉ cần chúng ta vào đó cẩn thận một chút, không động đến những trận pháp đó là được. Hơn nữa mấy năm nay ta cũng đã nghiên cứu trận pháp cấp chế, dù có đọng phải thì cũng chắc chắn sẽ cứu được các ngươi ra.
U Viễn nói.
Thật ra, hắn không chắc chắn lắm về trận pháp cấm chế, nhưng nói vậy là để trấn an lòng người.
- Trong Tam Tà Phong, ngoài bảo tàng mà Ngạo Thiên để lại còn có động phủ mà Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần cường giả tu luyện.
U Viễn nói tiếp.
- Động phủ của Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần tu luyện?
Tất cả cường giả U Linh Tông mắt sáng rực.
- Đúng thế, Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần, chính là cường giả mạnh nhất thời Thượng Cổ. Động phủ mà họ tu luyện chắc là có Tà Thần công pháp. Ngoài ra còn có thần khí, Tà Thần Luân mà họ sử dụng hồi đó.
U Viễn nói tiếp.
- Tà Thần công pháp!
- Tà Thần Luân!
Tất cả cường giả hai mắt cháy rực, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
Với họ mà nói, Tà Thần công pháp và Tà Thần Luân còn hấp dẫn hơn cả Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
Tà Thần công pháp ấy à, thời Thượng Cổ, Tam Đại Tà Thần được gọi là cường giả mạnh nhất, Tà Thần công pháp họ tu luyện cũng được cho là công pháp có uy lực mạnh nhất Thiên Man Vị Diện
U Viễn thấy thế thầm cười khảy, một lát sau nói:
- Đương nhiên, các ngươi có thể không đi, nhưng tin này không được tiết lộ ra ngoài, vì thế…
U Viễn không nói hết nhưng ý tứ không cần nói cũng hiểu.
- Ha ha, tông chủ nói đùa rồi, tông chủ có thể nói bí mật như vậy cho bọn ta biết, bọn ta vui mừng còn không kịp, sao lại không đi chứ?
Một trưởng lão nói.
Những trưởng lão khác cũng phụ hoạ theo.
- Được, vậy chúng ta đi Tam Tà Phong!
U Viễn nói rồi bay về khu vực trung tâm Ma Thần Chiến Trường
Mọi người cùng theo sau.
Khi đó mấy người Long Kình Thiên cũng đang phi hành về trung tâm Ma Thần Chiến Trường, vì Vô Diệp Lâm ở đó.
Trên đường tuy gặp một số Tử Linh yêu thú, biến dị yêu thú và một số quái vật nửa ma nửa thần, nhưng phần lớn đều là Thánh Cấp trở xuống, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng đều giải quyết dễ dàng.
Màn đêm buông xuống.
Mấy người Long Kình Thiên đáp xuống một ngọn núi.
- Chủ nhân, qua vùng sơn mạch này, đi ba bốn ngày nữa là chúng ta đến Vô Diệp Lâm rồi.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
- Đến đó, tìm được Vô Diệp Tử Quả, cứ tiến vào sâu trong trung tâm, độ mười ngày là tới Tam Tà Phong.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Cái gì, các ngươi muốn đến Tam Tà Phong?
Lục Dực Tử Phụng kêu lên kinh ngạc.
Tử Thiên Long Hoàng nhìn nàng, nói:
- Đúng thế.
- Các ngươi…
Lục Dực Tử Phụng còn định nói tiếp thì Cửu Vĩ Thiên Miêu đã gãi tai:
- Ta bảo cô bé này, một cái Tam Tà Phong thôi, có đáng sợ thế không chứ?
Cô bé?
Lục Dực Tử Phụng sững người.
- Chúng ta nghỉ một đêm, mai lên đường tiếp.
Long Kình Thiên nhìn màn đêm đã xuống, nói.
Rồi hắn vung tay bày trận pháp phòng ngự ở xung quanh, cùng Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xuống, rồi lấy trứng Côn Bằng thần thú trong Trấn Thiên Tháp ra.
- Trứng Côn Bằng thần thú?
Lục Dực Tử Phụng kêu lên.
Có điều, khi nàng đang kinh ngạc vì thấy trứng Côn Bằng thần thú thì lại thấy Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu hấp nạp ma khí trong Ma Thần Chiến Trường vào cơ thể.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả : Thần Kiếm
-----oo0oo-----
Chương 158: Điên hết rồi!
Nguồn: Sưu Tầm
- Các ngươi…Các ngươi…
Lục Dực Tử Phụng chấn kinh chỉ vào Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng, lắp bắp nói:
- Các ngươi điên rồi! Lẽ nào các ngươi không biết ma khí ở Ma Thần Chiến Trường căn bản không được hấp nạp vào cơ thể sao? Không trừ bỏ được nó thì cơ thể dần bị ma hoá, trở thành quái vật nửa ma nửa thần!
Nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng căn bản không để tâm, ngược lại còn tăng tốc độ hấp nạp ma khí.
Lục Dực Tử Phụng thấy thế mặt tái xanh lại.
- Các ngươi!
Đúng lúc đó, nàng nhìn thấy Long Kình Thiên vận chuyển công pháp rồi hấp nạp ma khí như Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng.
Hơn nữa nàng còn nhận thấy tốc độ của hắn còn nhanh hơn hai người kia
Chỉ thấy ma khí trong không gian như thuỷ triều chảy vào cơ thể Long Kình Thiên, thậm chí còn tạo ra tiếng không gian vỡ ra. Có thể thấy rằng tốc độ hấp nạp của Long Kình Thiên đã đạt đến mức kinh người.
- Cái này…cái này…
Lục Dực Tử Phụng sững sờ ngay tại chỗ.
Long Kình Thiên chỉ là Tông cấp cường giả, hấp nạp ma khí vào cơ thể, nếu không có gì bất ngờ thì không quá một ngày là hắn sẽ thành quái vật nửa ma nửa thần!
Quái vật hoàn toàn mất đi lý trí!
- Các ngươi, điên rồi, điên hết cả rồi!
Lục Dực Tử Phụng nhìn ba người Long Kình Thiên không ngừng lẩm bẩm...
Sao nàng có thể nhận một kẻ điên làm chủ nhân?
Nhớ lại lời Tử Thiên Long Hoàng nói theo Long Kình Thiên là phúc phận và may mắn, giờ nàng phải lắc đầu bật cười, nhận một kẻ điên làm chủ nhân là phúc khí và may mắn của nàng sao?
Nhưng đúng lúc ấy, đột nhiên hai mắt nàng mở to chấn kinh nhìn Long Kình Thiên.
Từ trong cơ thể hắn không ngừng toả ra hắc vụ màu nhàn nhạt.
Tuy rất nhạt nhưng nàng có thể thấy rõ nó.
- Ma khí? Hắn loại bỏ ma khí vừa hấp nạp ra? Sao có thể? Hắn chỉ là Tông cấp cường giả, không quá mười giây sau khi hấp nạp ma khí đã có thể loại bỏ khỏi cơ thể sao?
Nàng lắp bắp nói.
Nhưng không chỉ như thế, sau đó nàng còn nhìn thấy cùng với đám ma khí còn có rất nhiều tia sáng màu lục bay ra từ cơ thể hắn.
- Đây…đây là tử linh khí!
Nàng một lần nữa chấn kinh.
- Ma khí, tử linh khí đều loại bỏ được, như thế trong cơ thể hắn chỉ còn lại…
Hai mắt Lục Dực Tử Phụng lại mở to hơn.
Thần khí!
Thần khí, chỉ còn lại thần khí!
Không phải hắn đang hấp nạp ma khí mà đang luyện hoá thần khí trong Ma Thần Chiến Trường!
- Trời ạ, không thể nào, không thể! Sao có thể chứ?
Nàng không thể hình dung nổi sự chấn kinh trong lòng. Nàng đã tu luyện nhiều năm ở Ma Thần Chiến Trường này, sao không biết dù là Cổ Thần cường giả cũng không thể luyện hoá ma khí ở Ma Thần Chiến Trường?!
Nhưng Long Kình Thiên lại làm được!
Người luyện hoá được thần khí là kẻ điên?!
- Vậy họ cũng là?
Lục Dực Tử Phụng quay lại nhìn về phía Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng, chỉ thấy người nọ cũng đang không ngừng toả ra ma khí và tử linh khí!
Tuy tốc độ không bằng với Long Kình Thiên nhưng đó đúng là ma khí và tử linh khí!
- Bọn họ đều đang luyện hoá thần khí, tất cả bọn họ đều làm được!?
Đầu óc Lục Dực Tử Phụng trở nên trống rỗng.
Đến khi nàng hiểu được ba người bọn Long Kình Thiên không phải đồ điên đi hấp nạp ma khí mà là luyện hoá thần khí thì nàng không biết phải nói gì nữa.
Hoặc có thể nói, nàng đã chấn kinh đến mức nói không nên lời.
Nàng biết, nếu tin ba người Long Kình Thiên có thể luyện hoá thần khí trong Ma Thần Chiến Trường thì tất cả cường giả ở Thiên Man Đại Lục sẽ phát điên!
Thiên Man Đại Lục sẽ sục sôi, chấn động đến mức nào!
Thần khí ở đây cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần so với Cửu Dương Khí của Thần Giới.
Mãi lúc lâu sau Lục Dực Tử Phụng mới sực tỉnh, hai mắt rực cháy như hung thú nhìn thấy con mồi béo.
Nàng quét mắt nhìn ba người Long Kình Thiên một lượt rồi dừng lại ở Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng tuy là Cổ Thần cường giả nhưng cho dù là Cổ Thần cường giả thì cũng không thể luyện hoá được thần khí trong Ma Thần Chiến Trường.
Giờ cả ba người Long Kình Thiên đều làm được, hơn nữa Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu đều là chiến sủng của Long Kình Thiên, vậy thì chỉ còn một khả năng. Đó là Long Kình Thiên biết công pháp luyện hoá thần khí và truyền thụ cho hai người kia.
Nàng bất giác nhớ đến Trấn Thiên Tháp mà Long Kình Thiên luyện chế ra rồi lại nhớ đến cảnh thiên nhãn kim quang trên trán Long Kình Thiên bắt Cửu Sắc Hoa.
Mọi thứ đều làm điên đảo mọi điều nàng biết.
Mơ hồ nàng có cảm giác kính sợ đối với Long Kình Thiên.
Một lát sau nàng ngồi xuống, nhưng không phải để tu luyện mà chỉ lặng lẽ nhìn Long Kình Thiên.
Đêm nay dường như rất dài.
Ba người Long Kình Thiên ngồi đó luyện hoá thần khí của Ma Thần Chiến Trường, Tiên Thiên Huyền Khí từ trứng Côn Bằng thần thú cũng không ngừng toả ra, được ba người Long Kình Thiên hấp nạp vào cơ thể.
Nhị phẩm đỉnh giới linh mạch trong cơ thể ba người họ không ngừng toả ra linh khí để gột rửa bản thể.
Một đêm qua đi.
Trời dần về sáng.
Ba người Lôi Kình Thiên dần mở mắt.
Lôi Kình Thiên thở ra một luồng khí đục, hai mắt loé tinh quang.
Mấy ngày nay hấp nạp thần khí của Ma Thần Chiến Trường và Tiên Thiên Huyền Khí của trứng Côn Bằng thần thú, hắn cảm thấy mấy ngày này là có thể đột phá đến Xuất Khiếu hậu kỳ rồi.
Hắn nhìn vào trong, Nguyên Anh trong cơ thể hắn ngày một trở nên thực chất hơn.
Lôi Kình Thiên đứng dậy, thu trứng Côn Bằng vào trong Trấn Thiên Tháp, nhìn về phía Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu. Mấy ngày tu luyện này, thực lực của hai người cũng tăng lên không ít, đặc biệt là Cửu Vĩ Thiên Miêu!
Lôi Kình Thiên nhận thấy, nếu không có gì bất ngờ thì Cửu Vĩ Thiên Miêu sẽ như hắn, mấy ngày nữa là có thể đột phá.
Đến lúc đó nó là bát cấp hậu kỳ, cách Thánh Cấp không còn xa nữa.
Thiên Tôn Trọng Sinh
Tác giả : Thần Kiếm
-----oo0oo-----
Chương 159: Hắc Xà
Nguồn: Sưu Tầm
- Không phải bây giờ?
Lục Dực Tử Phụng khựng người, rồi sắc mặt xịu xuống, thậm chí trong lòng có chút nộ hoả, cảm thấy Lôi Kình Thiên đang trêu đùa mình.
Lúc này, Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Cô bé này, chắc ngươi cũng biết tầm quan trọng của bí quyết luyện hoá thần khí. Ngươi tưởng công pháp này của lão đại ai muốn cũng có được sao? Ngươi theo lão đại chưa được một ngày mà đòi có được nó?
Thế gian này đâu có gì là miễn phí!
Ánh mắt Cửu Vĩ Thiên Miêu đầy sự chế giễu.
Tuy Lục Dực Tử Phụng được Lôi Kình Thiên thu phục nhưng nó nhận ra Lục Dực Tử Phụng chưa thật sự tâm phục, vẫn cảm thấy Lôi Kình Thiên cứu mình là tranh thủ lúc người ta bị nạn.
Lục Dực Tử Phụng nhận ra ý tứ của Cửu Vĩ Thiên Miêu, sắc mặt có phần khó coi.
Nhưng nàng cũng biết Cửu Vĩ Thiên Miêu nói đúng.
- Đừng tưởng ngươi là Thần Cấp lục trùng, bản thể là biến dị phượng hoàng của Phụng Hoàng thần thú mà ghê gớm.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói tiếp:
- Lục Dực Tử Phụng? Miên gia ta thiên phú cũng không kém ngươi đâu.
Nói rồi Cửu Vĩ Thiên Miêu bay lên biến thành bản thể to lớn như ngọn núi.
Chín chiếc đuôi khổng lồ phía sau Cửu Vĩ Thiên Miêu không ngừng thể hiện uy nghiêm.
- Cửu... Cửu Vĩ Thiên Miêu!
Lục Dực Tử Phụng giật mình.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Đúng thế, ta chính là Cửu Vĩ Thiên Miêu, Dị Thú Tộc thập đại vương thú đệ nhị vạn năm trước!
- Là ngươi!
Lục Dực Tử Phụng không dám tin.
Nàng cũng đã nghe nói về Dị Thú Tộc thập đại vương thú của vạn năm trước.
Hơn nữa, tính ra thì Cửu Vĩ Thiên Miêu còn là tiền bối của nàng.
Trước đó nàng vẫn suy đoán thân phận của con mèo nhỏ trước mắt, cảm thấy không đơn giản. Nhưng không thể ngờ đó lại là Cửu Vĩ Thiên Miêu!
Nếu thế... vị trung niên tráng hán kia thì sao? Nàng nhìn về phía Tử Thiên Long Hoàng.
Lẽ nào đõ cũng là một trong thập đại vương thú?
Nhưng Tử Thiên Long Hoàng không hề có hành động gì, gương mặt vẫn lạnh lùng
- Chúng ta đi thôi, đến Vô Diệp Lâm.
Lôi Kình Thiên nói rồi bay lên, Cửu Vĩ Thiên Miêu lại biến nhỏ lại theo sau Tử Thiên Long Hoàng.
Lục Dực Tử Phụng há mồm.
Lôi Kình Thiên không nói lúc nào sẽ truyền cho nàng công pháp luyện hoá thần khí, vốn dĩ nàng định hỏi nhưng rồi lại thôi.
Ba ngày sau, mấy người Lôi Kình Thiên đến Vô Diệp Lâm.
- Chủ nhân, đây chính là Vô Diệp Lâm.
Tử Thiên Long Hoàng chỉ về phía khu rừng mênh mông bị bao trùm bởi ma khí phía trước mặt.
Ma khí ở Ma Thần Chiến Trường vô cùng đậm đặc, càng vào sâu ma khí lại càng nhiều, nhưng ma khí ở Vô Diệp Lâm thì đậm đặc hơn bất cứ nơi nào khác.
Ma khí ở đây thậm chí ngưng kết thành ma thuỷ.
Ma thuỷ trôi nổi trong không gian Vô Diệp Lâm.
- Lão đại, ma thuỷ này có tính ăn mòn rất mạnh, hơn nữa lại cực độc.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nói:
- Hơn nữa, Vô Diệp Lâm rộng lớn không thấy ranh giới, chỗ nào cũng là Vô Diệp Ma Thụ, vào trong rồi rất nhiều Thánh Cấp cường giả không tìm được đường ra và chết ở trong.
Lôi Kình Thiên gật đầu, rồi cùng mấy người bay vào trong.
Vào trong Vô Diệp Lâm, Cửu Vĩ Thiên Miêu và Tử Thiên Long Hoàng mấy người đều thích phóng chân khí hình thành hộ thể khải giáp. Lục Dực Tử Phụng toàn thân cũng bùng cháy hoả diệm thiêu đốt ma thuỷ.
Tử Thiên Long Hoàng dù là Cổ Thần cường giả cũng không dám chạm vào đám ma thuỷ kia.
Điều khiến mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc đó là Lôi Kình Thiên không hề dùng bất cứ thứ gì hộ thể. Khi ma thuỷ chạm vào người hắn thì cũng chỉ giống như giọt nươc bình thường chảy trên bức vách sắt.
- Không sao cả?!
Lục Dực Tử Phụng chấn kinh.
Ngay thân thể của Cổ Thần cường giả cũng không dám chạm vào ma thuỷ vậy mà Lôi Kình Thiên lại chẳng sao cả.
Năm đó ở tiên giới, ngay cả Vạn Thi Vương Thuỷ, một trong những thứ có độc tính mạnh nhất thế gian cũng không thể thâm nhập thiên tôn thể của Lôi Kình Thiên chứ đừng nói tới thứ ma thuỷ của Vị Diện cấp thấp này.
Mấy người Lôi Kình Thiên dần vào sâu trong Vô Diệp Lâm.
Vô Diệp Tử Quả chỉ mọc trên ma thụ lớn nhất ở nơi sâu nhất Vô Diệp lâm.
Vô Diệp Lâm rất kỳ quái, tất cả ma thụ đều không có lá, vì thế nên mới gọi là Vô Diệp Lâm.
Đột nhiên có một âm thanh thảm thiết vang lên, rồi lại một tiếng kêu nữa.
- Chúng ta qua đó xem sao.
Lôi Kình Thiên nói.
Mọi người cùng bay về hướng phát ra tiếng kêu.
Chỉ thấy ở dưới một ngọn ma thụ có hai thi thể con người, hiển nhiên là bị giết chết, phía trước đầu họ đều có một cái lỗ cỡ ngón tay cái.
- Hai vị Thánh Cấp này có lẽ là tam tứ trùng. Họ đều bị Hắc Xà của Vô Diệp Lâm giết.
Tử Thiên Long Hoàng nhìn cái lỗ máu trên đầu hai người kia nói:
- Trong Vô Diệp Lâm có một loại rắn tốc độ cực nhanh, hơn nữa toàn thân đen tuyền, phi hành công kích thì ngay Thánh Cấp cường giả cũng rất khó nhìn thấy nó. Loại Hắc Xà này chuyên ăn đại não của các loài động vật.
Lôi Kình Thiên ừm một tiếng.
Lúc ấy đột nhiên mọt hắc ảnh từ trên ngọn ma thụ ở bên cạnh bắn về phía Cửu Vĩ Thiên Miêu. Cửu Vĩ Thiên Miêu giật mình, hắc ảnh đó đã đến phía trước nó, là một con rắn đen, hai mắt cũng đen tuyền.
Có điều, khi con Hắc Xà này định công kích Cửu Vĩ Thiên Miêu thì đã bị Lôi Kình Thiên một chỉ tuỳ ý bắn chết.
Hắc Xà bắn lên thân cây phía trước rồi rơi xuống. Mọi người nhìn thì thấy thân hình nó rất mảnh, chỉ bằng ngón tay cái, toàn thân cũng chỉ dài bằng hai ngón tay.
Tử Thiên Long Hoàng nói:
- Đây là Hắc Xà phổ thông, còn có Hắc Xà Vương, gặp nó thì phiền phức to. Từng có Thần Cấp cường giả vào Vô Diệp Lâm và bị Hắc Xà Vương giết, vận khí của hắn không tốt chút nào, gặp phải hai con.
Hai con Hắc Xà Vương có thể giết chết một Thần Cấp cường giả!
Có thể thấy Hắc Xà Vương có sát thương lực cao thế nào.
- Mọi người cẩn thận.
Lôi Kình Thiên nói.
Tất cả cùng gật đầu.
Rồi Lôi Kình Thiên không dừng lại, dẫn mọi người tiếp tục tiến vào Vô Diệp Lâm.
Dọc đường họ không gặp phải Hắc Xà, nhưng lại gặp một số quái vật nửa ma nửa thần.
Ma khí ở đây dồi dào nên rất nhiều quái vật vào đây tu luyện.
Một ngày sau, mấy người Lôi Kình Thiên vào sâu trong Vô Diệp Lâm.
Chỉ thấy trên mặt đất phía đằng trước, còn cả trên ma thụ đều kết tụ một lớp băng màu đen. Trong không khí là băng khí, từng đạo hàn khí lạnh thấu xương ập tới.
Vô Diệp Tử Quả tuy sinh trưởng trong Vô Diệp Lâm, nhưng lại là loại quả cực hàn, sinh ra từ thứ khí cực lạnh của trời đất.
Ma thụ ở xung quanh đây rất có khả năng có Vô Diệp Tử Quả.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.