16-02-2009, 09:47 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 155: Lạc nạn hoà ng tộc
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 155: Lạc nạn hoà ng tộc
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan và Äinh HÆ°Æ¡ng theo hÆ°á»›ng khác vượt khá»i đám há»—n loạn chạy vá» thạch môn, trÆ°á»›c mặt tiếng hò hét vang trá»i, chắc Ä‘ang chiến đấu. Chúng hải đạo lâm nguy không loạn, ká» vai chống địch, giữ vững lối và o. Triệu Quan nhảy lên cao, thấy địch nhân tá»±a hồ chỉ có hÆ¡n mÆ°á»i ngÆ°á»i, ai nấy mặc đồ dạ hà nh, tay cầm trÆ°á»ng Ä‘ao sáng lóa, đâm chém loạn xạ, uy lá»±c không thể chống nổi, không lâu sau có hÆ¡n mÆ°á»i hải tặc mất mạng. Äinh HÆ°Æ¡ng nhÃu mà y: “Những ngÆ°á»i nà y võ công cổ quái, Ä‘ao pháp hung hãn, không hiểu lai lịch thế nà o?â€
Triệu Quan ngÆ°ng thần nhìn má»™t hồi: “Äinh HÆ°Æ¡ng, muá»™i có nghe thấy há» nói gì không?â€
Äinh HÆ°Æ¡ng lắng nghe: “Không hiểu được câu nà o.†Äoạn tỉnh ngá»™: “Äúng, há» không phải là ngÆ°á»i bản quốc.â€
Triệu Quan gáºt đầu: “Chắc là sát thủ Triá»u Tiên quốc phái tá»›i, trÆ°á»ng Ä‘ao của há» sắc nhÆ° váºy, chắc há» là kẻ giết ngÆ°á»i trên thuyá»n.â€
Äinh HÆ°Æ¡ng nói: “Thiếu gia, sao cáºu biết Phác lão đại bắt Triá»u Tiên hoà ng tá» vì muốn bảo vệ y?â€
Triệu Quan đáp: “Lúc đầu ta chỉ có ý nghÄ© nà y, sau đó thấy võ công của nhóm hải tặc chÆ°a đạt mức nhất lÆ°u, không thể dùng khoái Ä‘ao giết ngÆ°á»i nên Ä‘oán được kẻ ra tay trên thuyá»n không phải há». HÆ¡n nữa lúc Niên Ä‘Ã n chủ Ä‘á» cáºp đến tiểu hoà ng tá», vẻ mặt Phác lão đại cá»±c kỳ quái dị, tá»±a hồ vừa kinh ngạc vừa lo lắng, má»›i cho rằng hắn giữ Triá»u Tiên hoà ng tá» lại để bảo vệ.â€
Äinh HÆ°Æ¡ng gáºt đầu: “Thiếu gia nói có lý.â€
Triệu Quan trầm ngâm: “Äinh HÆ°Æ¡ng, Triá»u Tiên quốc hiệu xÆ°ng tiểu Trung Hoa, há»c bản lÄ©nh của thượng quốc không sai mảy may. Tân vÆ°Æ¡ng vừa lên ngôi, láºp tức hạ thủ giết địch thủ chÃnh trị, ngay cả em ruá»™t cÅ©ng không tha, Ä‘uổi táºn giết tuyệt đến táºn Äại Minh chúng ta. Lợi hại, lợi hại!â€
Äinh HÆ°Æ¡ng thở dà i: “Thiếu gia, xem ra Phác lão đại không chống nổi nhóm sát thủ. Chúng ta có nên nhúng tay và o, tuân theo chủ ý của thiếu gia Ä‘i.â€
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i nhìn cô: “Äinh HÆ°Æ¡ng, muá»™i không nhẫn tâm nhìn mấy ngÆ°á»i Triá»u Tiên lÆ°u vong bị diệt, muốn cứu mạng tiểu hoà ng tá», đúng không?â€
Äinh HÆ°Æ¡ng cúi đầu, coi nhÆ° thừa nháºn, gã lại cÆ°á»i: “CÅ©ng được, ta cÅ©ng nghÄ© váºy, Ä‘i nà o, chúng ta đánh bại nhóm sát thủ rồi tÃnh.â€
Äinh HÆ°Æ¡ng lá»™ vẻ vui mừng, theo gã ra ngoà i đại môn, gã lách khá»i đám đông, tuốt yêu Ä‘ao rú vang lao và o má»™t võ sỹ. Äối phÆ°Æ¡ng thấy Ä‘ao thế gấp gáp, vá»™i vung Ä‘ao chặn lại nhÆ°ng gã láºp tức biến chiêu, lách Ä‘ao chém xéo lên vai địch, viên võ sỹ gà o lên rồi ngã gục, gã lại ngoắt Ä‘ao chém và o võ sỹ khác. Chúng võ sỹ thấy gã Ä‘ao pháp tinh kỳ, láºp tức hè nhau vây công, gã thi triển Phi Phong Ä‘ao pháp chém bị thÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i nữa, tám ngÆ°á»i còn lại cầm Ä‘ao ngÆ°ng thần quan sát, song phÆ°Æ¡ng sa và o cục diện giằng co. Chúng hải đạo nháºn ra tám sát thủ ngừng tay, chuyên tâm đối phó Triệu Quan, liá»n vây thêm má»™t vòng bên ngoà i, nghiêm thần giá»›i bị.
Triệu Quan ngầm quan sát tình thế, biết tám ngÆ°á»i đồng thá»i tấn công, mình không chống nổi, thầm nhủ: “Cần phải tốc chiến tốc quyết, chế trụ mấy tên nà y đã.†Tay trái gã nắm chặt ngô công tác trên eo, chợt quát vang, Ä‘Æ¡n Ä‘ao chém và o võ sỹ bên trái, ngô công tác bay theo quấn và o cổ tay. Äao, tác của gã nhÆ° hai cÆ¡n cuồng phong liên tiếp công và o chúng võ sỹ, tám ngÆ°á»i không ngá» gã xuất thủ nhanh nhÆ° váºy, mấy ngÆ°á»i định bá» chạy nhÆ°ng bị ngô công tác kéo lại, không lâu sau, cả tám Ä‘á»u bị đánh gục.
Äám hải tặc đứng ngoà i thấy gã ra tay gá»n gà ng, Ä‘á»u không tá»± chủ khen hay, xông lên trói gô tám sát thủ. Triệu Quan thu Ä‘Æ¡n Ä‘ao và ngô công tác, ngoái nhìn Phác lão đại: “Phác lão đại, chúng không phải là quan binh, cà ng không phải do Thanh Bang Ä‘Æ°a đến, không can hệ đến tại hạ và Niên Ä‘Ã n chủ. Ông thấy lai lịch của chúng thế nà o?â€
Phác lão đại nháºn ra gã xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ đánh bại sát thủ, võ công cao diệu kinh ngÆ°á»i nên vô cùng kinh hãi, nghe gã há»i liá»n nhÃu mà y: “Tại hạ cÅ©ng không biết.â€
Triệu Quan lại nói: “Tại hạ Ä‘oán chúng là sát thủ Triá»u Tiên quốc phái đến, đúng không?â€
Phác lão đại sai thuá»™c hạ: “Lục trên mình chúng.†Rồi quát há»i mấy võ sỹ, tám ngÆ°á»i hoà n toà n không để ý, tá»±a hồ không nghe thấy, Phác lão đại nổi giáºn: “Mấy tên chó chết không chịu nói tiếng Triá»u Tiên.â€
Triệu Quan hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i, nhìn sang Phác lão đại, đúng lúc hắn cÅ©ng nhìn gã: “Giang Ä‘Ã n chủ, Ä‘a tạ cáºu xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ, tại hạ vô cùng cảm kÃch, xin sang đây nói chuyện.â€
Triệu Quan theo hắn và o má»™t gian nhà , Phác lão đại quay lại nhìn gã, thần sắc nghiêm túc: “Giang Ä‘Ã n chủ, quý bang đến Hạ Phổ trấn nà y có ý đồ gì, xin hãy nói rõ.â€
Triệu Quan đáp: “Tại hạ theo Niên Ä‘Ã n chủ đến đây. Tri phủ nghe nói có mấy tên Triá»u Tiên loạn thần trốn tại nÆ¡i nà y, kinh thà nh hạ lệnh buá»™c ông ta phải tìm ra Ä‘Æ°a vá» kinh. Tri phủ không dám tá»›i, má»›i nhá» Niên Ä‘Ã n chủ đến gặp ông.â€
Phác lão đại chắp tay Ä‘i vòng vòng trong nhà : “Äà n chủ nhất định phải Ä‘Æ°a ngÆ°á»i Ä‘i má»›i được, phải không?â€
Triệu Quan đáp: “Không. Tại hạ không định nhúng tay và o việc nà y, tại hạ và Niên Ä‘Ã n chủ đến giá» vẫn không biết ngÆ°á»i cần tìm có ở đây không, mà cÅ©ng không muốn biết. Chúng ta ai là m việc nấy, có tan có tụ, ông để chúng ta Ä‘i, chúng ta nói vá»›i tri phủ không tìm được ngÆ°á»i là xong.â€
Phác lão đại há»i: “Dá»… dà ng váºy sao?â€
Triệu Quan cÆ°á»i: “Dá»… váºy đấy. Thanh Bang chúng ta trá»ng nhất chữ NghÄ©a. Phác lão đại, ông vốn là ngÆ°á»i Triá»u Tiên? Ông và tiểu hoà ng tá» tất có uyên nguyên. Vì chủ tá» táºn trung táºn nghÄ©a, nguyên là việc nên là m, Thanh Bang chúng ta sao lại không thà nh toà n giúp.â€
Phác lão đại tá»±a hồ cả kinh, cúi đầu trầm tÆ° má»™t hồi má»›i ngẩng lên: “Giang Ä‘Ã n chủ, tại hạ tin cáºu. Không sai, tại hạ là ngÆ°á»i Triá»u Tiên. Xin cáºu đợi má»™t chút.†Äoạn bÆ°á»›c ra ngoà i.
Äinh HÆ°Æ¡ng vẫn đợi ngoà i cá»a, liá»n thò đầu nói: “Thiếu gia, bá»n Niên Ä‘Ã n chủ vẫn ở trong sảnh, bình an vô sá»±, chỉ là có rất nhiá»u ngÆ°á»i bao vây.â€
Gã đáp: “Äược. Muá»™i nói vá»›i Niên Ä‘Ã n chủ, việc nà y ta không tiện nhúng tay, tất cả chuẩn bị quay vá».†Äinh HÆ°Æ¡ng vâng lá»i bÆ°á»›c Ä‘i.
Không lâu sau, Phác lão đại trở lại: “Giang Ä‘Ã n chủ, chúa thượng má»i cáºu và o ná»™i thất gặp mặt.â€
Triệu Quan ngây ngÆ°á»i, không ngá» ngÆ°á»i Triá»u Tiên lại tá»± bá»™c lá»™ thân pháºn, muốn gặp mình, thầm nhủ: “Äã quyết định không nhúng tay, chi bằng không gặp há» cà ng tiện.†Bèn nói: “Thá»i gian không sá»›m nữa, tại hạ và Niên Ä‘Ã n chủ Ä‘á»u muốn vá», xin báo lại vá»›i quý chúa thượng, tại hạ cáo lui.â€
Phác lão đại nà i: “Chúa thượng nghe nói Giang Ä‘Ã n chủ xuất thủ đánh lui địch nhân thì tháºp phần cảm kÃch, muốn trá»±c tiếp cảm tạ, mong Giang Ä‘Ã n chủ đến gặp.â€
Triệu Quan thấy hắn kiên trì, liá»n há»i: “Triệu kiến tại hạ là tiểu hoà ng tá» quý quốc?â€
Phác lão đại đáp: “Không, là trưởng công chúa tệ quốc.â€
Triệu Quan ngây ngÆ°á»i, buá»™t miệng: “Công chúa?â€
Phác lão đại nói: “ChÃnh thị. Công chúa Ä‘iện hạ là chị ruá»™t tiểu hoà ng tá», ngà i chạy thoát được toà n nhá» và o kế sách của vị hoà ng tá»· nà y.â€
Triệu Quan nghe đến hai từ công chúa liá»n nổi hứng, thầm nhủ: “Triệu Quan ta chÆ°a từng được gặp công chúa, nếu được gặp vị Triá»u Tiên công chúa nà y cÅ©ng không tệ.†Liá»n há»i: “Xin há»i công chúa bao nhiêu tuổi rồi?â€
Phác lão đại không ngá» gã mở miệng đã há»i váºy, bất giác ngẩn ngÆ°á»i: “Chuyện nà y… tuổi của công chúa Ä‘iện hạ, tại hạ cÅ©ng không biết…chắc… chắc hai mÆ°Æ¡i.â€
Triệu Quan lấy là m kỳ lạ: “Hóa ra hoà ng tá»· trẻ thế? Váºy tiểu hoà ng tá» mấy tuổi?â€
Phác lão đại đáp: “Tiểu hoà ng tá» Ä‘iện hạ vừa tròn mÆ°á»i má»™t.â€
Triệu Quan báºt cÆ°á»i: “Cái gì mà phản quốc loạn thần, phải bắt vá» ngay, hóa ra hoà ng tá» là trẻ con.â€
Phác lão đại nói: “ChÃnh thị. Hoà ng tá» công chúa Ä‘á»u là thân cao quý, dá»c Ä‘Æ°á»ng bôn ba chạy nạn, quả khổ cho hai vị Ä‘iện hạ.â€
Triệu Quan tiếp lá»i: “Các hạ quả rất trung thà nh vá»›i hai vị hoà ng tá» công chúa sa cÆ¡ nà y.â€
Phác lão đại thở dà i: “Không dám giấu Ä‘Ã n chủ, Phác Trung Nghị ta là võ quan ở Hán Kinh, năm xÆ°a bị ngÆ°á»i ta vu oan đến ná»—i bị tống và o ngục, may nhá» mẫu thân của công chúa và tiểu hoà ng tá» là Văn Äịnh vÆ°Æ¡ng háºu minh oan má»›i giữ được cái mạng nhá» nhoi nà y. Hôm nay tiểu hoà ng tá» sa cÆ¡, tại hạ phải bảo vệ, không để tặc nhân là m thÆ°Æ¡ng hại ná»a sợi tóc của há». Công chúa má»™t lòng bảo vệ hoà ng đệ, nghe nói Giang Ä‘Ã n chủ tÆ°Æ¡ng trợ giải vây, cảm kÃch phi thÆ°á»ng, vì thế má»›i muốn đặc biệt cảm tạ.â€
Triệu Quan gáºt đầu: “Äược, tại hạ sẽ Ä‘i bái kiến vị công chúa Ä‘iện hạ nà y.†Gã đứng dáºy bảo: “Phác lão đại, bá»n Niên Ä‘Ã n chủ còn ở trong khách sảnh, mong ông chiếu cố.â€
Phác lão đại thầm nhủ: “NgÆ°á»i nà y thông minh tháºt, đã biết ta bắt há» Niên để kiá»m chế gã không dám khinh cá» vá»ng Ä‘á»™ng.†Bèn mỉm cÆ°á»i: “Tại hạ và Niên Ä‘Ã n chủ là bạn là m ăn mÆ°á»i mấy năm, giao tình không thÆ°á»ng, còn phải để Giang Ä‘Ã n chủ dặn dò sao? Má»i Ä‘Ã n chủ.â€
--- Xem tiếp hồi 156 ----
Tà i sản của livan
16-02-2009, 09:49 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 156: Triá»u Tiên công chúa
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 156: Triá»u Tiên công chúa
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan mỉm cÆ°á»i, theo Phác lão đại đến má»™t gian nhà lá»›n ở háºu viện, hắn khẽ gõ cá»a, má»™t hắc y hán tá» thò ra há»i han và i câu rồi lách ngÆ°á»i nhÆ°á»ng cho cả hai tiến và o. Trong nhà chỉ thắp hai Ä‘Ä©a đèn, hÆ¡n mÆ°á»i hán tá» cao lá»›n xuôi tay đứng hai bên, môt nữ tá» Ä‘ang ngồi yên lặng chÃnh giữa, qua lá»›p mà n sa, chỉ nhìn được thấp thoáng gÆ°Æ¡ng mặt nà ng, nà ng mặc trang phục Triá»u Tiên truyá»n thống, áo thắt cao, váy buông dà i, tất thảy Ä‘á»u mà u trắng, hiển nhiên Ä‘ang chịu tang. Cạnh nà ng là má»™t cáºu bé chừng hÆ¡n mÆ°á»i tuổi, thấy ngÆ°á»i và o liá»n thò đầu há»i mấy câu.
Triệu Quan lấy là m hiếu kỳ, tiến lên má»™t bÆ°á»›c định nhìn rõ gÆ°Æ¡ng mặt công chúa, chợt má»™t ngÆ°á»i quát: “Äứng lại.†Má»™t hán tá» cao lá»›n xông lên chặn, gã liếc thấy đối phÆ°Æ¡ng mà y ráºm mặt vuông, chừng trên dÆ°á»›i ba mÆ°Æ¡i tuổi, dung mạo tạm coi là anh tuấn nhÆ°ng Ä‘ang giáºn dữ, tay nắm chắc chuôi Ä‘ao, tuốt ra má»™t ná»a, khà thế hung hãn cá»±c Ä‘á»™: “Kẻ nà o? Äến trÆ°á»›c ngá»c tá»a của công chúa sao không quỳ xuống báo tên?â€
Triệu Quan nhìn y chằm chằm, mỉm cÆ°á»i nhÆ°ng không chịu quỳ xuống, Phác lão đại bÆ°á»›c tá»›i, cung cung kÃnh kÃnh cúi đầu nói: “Trịnh đại nhân, vị nà y là Thanh Bang Ä‘Ã n chủ Giang Hạ, ban nãy đã đánh lùi địch nhân. Công chúa hạ lệnh triệu kiến, tiểu nhân má»›i Ä‘Æ°a Ä‘Ã n chủ và o gặp.â€
Trịnh đại nhân lạnh lùng quan sát, chợt nữ tá» trên Ä‘Ã i thấp giá»ng dặn dò, láºp tức có hai thị nữ bÆ°á»›c tá»›i, nắm tay cáºu bé Ä‘Æ°a và o trong. Nữ tá» há»i: “Trịnh Khuê Dung, là ai tá»›i?â€
Trịnh Khuê Dung cúi ngÆ°á»i: “Khải bẩm Ä‘iện hạ, là Thanh Bang Ä‘Ã n chủ Giang Hạ.†Nữ tỠồ lên má»™t tiếng, đứng dáºy vén tấm rèm sa, cháºm rãi bÆ°á»›c xuống.
Trịnh Khuê Dung cÅ©ng Phác lão đại Ä‘á»u quỳ xuống: “Tham kiến công chúa Ä‘iện hạ.â€
Triệu Quan chăm chú nhìn công chúa, nà ng chừng mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám tuổi, da trắng nhÆ° tuyết, mắt hạnh mà y ngà i, lưỡng quyá»n nhô cao, sống mÅ©i thẳng thá»›m, dung mạo vô cùng thanh lệ, đặc biệt toà n thân nà ng lá»™ ra khà phái cao quý khôn tả, tuy không xuất hiện ở sảnh Ä‘Æ°á»ng trong cung Ä‘iện tráng lệ nhÆ°ng dáng vẻ ung dung hoa quý tá»± nhiên khiến ngÆ°á»i gặp mặt nÃn thở ngÆ°ng thần, không dám nhìn thẳng. Gã thầm nhủ: “Chắc đây là công chúa Triá»u Tiên quốc? Nghe nói Triá»u Tiên có nhiá»u mỹ nữ, vị công chúa nà y quốc sắc thiên hÆ°Æ¡ng, phong hoa tuyệt đại, quả tháºt thế gian hiếm có.â€
Chợt công chúa lên tiếng: “Phác tiên sinh đừng Ä‘a lá»…, vị nà y chắc là Giang Ä‘Ã n chủ của Thanh Bang?†Rồi nhìn sang phÃa Triệu Quan, nà ng nói tiếng Hán dù hÆ¡i ngượng nhÆ°ng khẩu âm rõ rà ng, giá»ng nói cá»±c kỳ lá»t tai.
Triệu Quan bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, cúi ngÆ°á»i nói: “Tại hạ Thanh Bang Giang Hạ, tham kiến công chúa Ä‘iện hạ. Hôm nay được thấy kim diện của công chúa, quả là may mắn.†Bình thÆ°á»ng gã xuất ngôn khinh bạc, hiện giỠđối diện dị quốc công chúa tôn quý, bất giác trở nên trang trá»ng hẳn.
Trịnh Khuê Dung thấy gã không quỳ liá»n nhÆ°á»›ng mà y, quát khẽ: “Tham kiến công chúa Ä‘iện hạ, còn không mau quỳ xuống?â€
Công chúa ngăn lại: “Lúc gặp nạn thế nà y còn bà y vẽ là m chi, lá»… nghi tham bái có tác dụng gì?†Quay sang nói vá»›i gã: “Tối nay Giang Ä‘Ã n chủ thi triển võ công thượng thừa, đánh lui thÃch khách, bảo vệ an toà n cho tiểu hoà ng tá» bản tá»a hết sức cảm kÃch, má»›i má»i Giang Ä‘Ã n chủ đến đây để Ä‘Ãch thân cảm tạ.†Äoạn dịu dà ng cúi ngÆ°á»i xuống.
Triệu Quan vá»™i đáp lá»…: “Công chúa bất tất khách khÃ, giữa Ä‘Æ°á»ng gặp chuyện bất bình rút Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ là tôn chỉ hiệp nghÄ©a của Thanh Bang.â€
Công chúa gáºt đầu: “Không hiểu thân pháºn của thÃch khách tối nay thế nà o, bản tá»a muốn má»i Giang Ä‘Ã n chủ cùng tìm hiểu, mong Ä‘Ã n chủ đừng chấp.â€
Triệu Quan đáp: “Không sao.â€
Công chúa nói vá»›i Trịnh Khuê Dung: “ÄÆ°a ngÆ°á»i đến đây.â€
Trịnh Khuê Dung chỉ huy thủ hạ thị vệ Ä‘i áp giải ngÆ°á»i bị bắt tá»›i, loáng sau đã Ä‘iệu cả tám võ sỹ đến quăng xuống sảnh Ä‘Æ°á»ng, y quát há»i chúng võ sỹ nhÆ°ng tám ngÆ°á»i nhắm mắt không đáp, ra vẻ không nghe thấy. Thẩm vấn má»™t lúc, công chúa Ä‘á»™t nhiên nói má»™t câu, tám ngÆ°á»i tá»±a hồ ngây ngÆ°á»i, có hai ngÆ°á»i mở bừng mắt rồi mÃm môi quay mặt Ä‘i. Công chúa lại há»i thêm mấy câu, má»™t trong tám ngÆ°á»i tá»±a hồ hÆ¡i lay chuyển ý chÃ, lên tiếng đáp lại, nà ng ngÆ°ng thần lắng nghe, khẽ gáºt đầu nhÃu mà y, chợt ngẩng lên há»i Triệu Quan: “Giang Ä‘Ã n chủ có biết lai lịch những ngÆ°á»i nà y không?â€
Gã đáp: “Tại hạ không biết, mong công chúa chỉ dạy.â€
Công chúa nói: “Bản tá»a biết tiếng Äông Doanh, ngÆ°á»i ban nãy cung khai rằng há» là Äông Doanh võ sỹ, nháºn háºu lá»… của Văn Tuyên vÆ°Æ¡ng háºu tại tệ quốc đến giết tiểu hoà ng tá». Mấy hôm trÆ°á»›c chúng ra tay tấn công thuyá»n của bản tá»a, chúng tôi may mắn thoát thân, chúng vẫn theo sát đến táºn đây. Tối nay nếu không có Giang Ä‘Ã n chủ trượng nghÄ©a xuất thủ, chỉ e chúng tôi Ä‘á»u mất mạng, nghe hắn nói Văn Tuyên vÆ°Æ¡ng háºu còn má»i thêm mấy chục sát thủ, từ ngà n dặm truy Ä‘uổi, quyết lấy mạng tiểu hoà ng tá» bằng được.â€
Triệu Quan lắng nghe, không khá»i lạnh sống lÆ°ng vá»›i cảnh cung đình tÆ°Æ¡ng tà n: “Hoà ng thất quý quốc sinh biến, ngÆ°á»i ngoà i vốn khó lòng nhúng tay, thÃch khách đã biết nÆ¡i hoà ng tá» trú thân, tại hạ khuyên các vị nên mau rá»i Ä‘i má»›i là kế sách an toà n.â€
Công chúa thở dà i: “Äa tạ Giang Ä‘Ã n chủ nhÆ°ng thiên hạ rá»™ng lá»›n, chúng tôi bị quan phủ quý quốc tìm bắt, lại bị Äông Doanh thÃch khách truy sát, còn biết Ä‘i đâu? Tân hoà ng bản quốc đăng cÆ¡, Văn Tuyên thái háºu nắm được đại quyá»n liá»n ra tay, dà n xếp phản loạn để là m cá»› buá»™c tân vÆ°Æ¡ng phải xá» tá» em ruá»™t. Ngà y tân vÆ°Æ¡ng lên ngôi, thái háºu láºp tức hạ lệnh tống giam mẫu háºu, hoà ng đệ, luáºn tá»™i xá» tá». Ai, quốc gia bất hạnh, nói ra tháºt xấu hổ vá»›i ngÆ°á»i ngoà i. Giang Ä‘Ã n chủ, bản tá»a nghe nói Thanh Bang trá»ng nghÄ©a, chỉ mong Ä‘Ã n chủ tÆ°Æ¡ng trợ, ra tay bảo vệ an nguy cho tiểu hoà ng tá», bản tá»a cùng thần dân Triá»u Tiên Ä‘á»™i Æ¡n trá»n kiếp.†Äôi đồng tá» Ä‘en nhánh nhìn gã chăm chắm, lá»™ rõ vẻ cầu khẩn nhÆ°ng không mất Ä‘i phong thái cao quý, nà ng từ từ buông từng lá»i tha thiết, ẩn chứa phong vị sắc lệnh hoà ng gia.
Triệu Quan thầm nhủ: “Vị công chúa nà y lá ngá»c cà nh và ng nhÆ°ng lá»i lẽ lẫn hà nh sá»± lại lão luyện, thẩm vấn thÃch khách trÆ°á»›c mặt ta rồi dùng cách lạt má»m buá»™c chặt cầu khẩn ta bảo vệ tiểu hoà ng tá», ta có nên đáp ứng?†Bèn nói: “Thế lá»±c Thanh Bang ở Trung Thổ không nhá» nhÆ°ng cÅ©ng không dám nhúng và o việc bảo vệ cho loạn thần tặc tá» của nÆ°á»›c láng giá»ng.â€
Công chúa nhÆ°á»›ng mà y cÆ°á»i lạnh: “Loạn thần? Tặc tá»? Tuyên háºu bất quá muốn tìm cá»› trừ Ä‘i cái gai trong mắt! Tiểu đệ không lên ngôi được tất phải nghe lệnh hoà ng huynh, lấy đâu ra ý định là m loạn? Mẫu háºu sá»›m đã bố cáo thiên hạ, tranh Ä‘oạt hoà ng vị chỉ là chuyện ná»™i bá»™, má»™t khi ngã ngÅ©, chúng tôi phải tuân theo đại thế, không ngá» Tuyên háºu hạ thủ Ä‘á»™c ác nhÆ° váºy, nếu không phải bản tá»a dẫn mấy vị đại thần liá»u mạng cứu đệ đệ từ tá» lao ra rồi ngầm chạy khá»i biên giá»›i, gian mÆ°u của bà ta chắc đã thà nh công, giá» Ä‘ang kê cao gối hưởng thụ ngôi vị thái háºu.â€
Gã thở dà i: “Việc tranh Ä‘oạt hoà ng vị, cốt nhục tÆ°Æ¡ng tà n nà y tháºt khiến ngÆ°á»i ta run sợ, vị Tuyên háºu kia hạ thủ quá ác Ä‘á»™c, Ä‘iện hạ và lệnh đệ đã trốn khá»i quốc gia, hà tất Ä‘uổi táºn giết tuyệt?â€
Chợt trên đầu có tiếng Ä‘á»™ng khẽ, gã ngẩng lên, thấy hÆ¡n mÆ°á»i mÅ©i ám khà bắn tá»›i công chúa và nhóm võ sỹ. Gã phản ứng cá»±c nhanh, lao lên ôm công chúa lăn xuống đất, tay trái bắn ra ba mÅ©i Ä‘á»™c châm lên nóc nhà . Chúng nhân hô lên kinh hãi, má»™t ngÆ°á»i toà n thân hắc y, thân hình gầy gò từ trên nóc nhà rá»›t xuống, gã lÆ°á»›t tá»›i ká» Ä‘ao và o cổ địch nhân, Ä‘Æ°a tay Ä‘iểm mấy huyệt đạo rồi kéo khăn che mặt xuống. Hắc y nhân mà y ráºm mắt ti hÃ, mặt mÅ©i lạnh tanh, gã là cao thủ dịch dung, nháºn ra có Ä‘iá»u cổ quái nên gỡ mặt nạ da ngÆ°á»i của đối phÆ°Æ¡ng, bất giác cả kinh, trÆ°á»›c mắt gã là má»™t khuôn mặt sần sùi, mồm miệng Ä‘á»u không có, hiển nhiên đại bị hủy dung diện.
Công chúa chÆ°a hết kinh hồn, Trịnh Khuê Dung chạy lên đỡ nà ng: “Äiện hạ không sao chứ?†Nà ng lắc đầu, nhìn hắc y nhân liá»n khẽ hô lên: “Là Äông Doanh ẩn giả!â€
Triệu Quan tá» vẻ kỳ lạ: “Ẩn giả là gì?â€
Công chúa run giá»ng: “Không ngá»â€¦ không ngá» Tuyên háºu lại dùng đến há».†Rồi nói vá»›i gã: “Ẩn giả là sát thủ chuyên vỠám sát của Äông Doanh quốc, phải trải qua huấn luyện cá»±c kỳ gian khổ, ẩn giả cùng má»™t tá»™c Ä‘á»u tá»± hủy dung mạo, Ä‘eo mặt nạ da ngÆ°á»i giống nhau. Há» sở trÆ°á»ng dịch dung cải trang, khinh công tuyệt cao, tinh thông há»a dược, phi tiêu, Ä‘á»™c thuáºt, thÆ°á»ng được các vị thà nh chủ Äông Doanh trả giá cao ám sát địch nhân chÃnh trị.â€
Triệu Quan gáºt đầu, chợt thấy ẩn giả trợn hai mắt trắng dã lên, miệng sùi bá»t trắng, chắc đã cắn Ä‘á»™c dược giấu trong miệng tá»± sát, nhìn sang tám võ sỹ Ä‘á»u trúng Ä‘á»™c tiêu chết sạch, nhÃu mà y nói: “Tên nà y hạ thủ ác Ä‘á»™c, ắt chuyên vá» sát nhân diệt khẩu.†Chợt nhá»› ra má»™t việc, ngẩng lên há»i: “Tiểu hoà ng tỠđâu?â€
Công chúa biến sắc, vá»™i chạy ra sau nhà , Triệu Quan và bá»n Trịnh Khuê Dung, Phác lão đại theo sát, đến cá»a phòng tiểu hoà ng tá» liá»n nghe thấy công chúa kinh hãi hét vang: “Không thấy tiểu hoà ng tá».â€
--- Xem tiếp hồi 157 ----
Tà i sản của livan
18-02-2009, 05:45 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 157: Hoà ng tỠthụ kiếp
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 157: Hoà ng tỠthụ kiếp
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Chúng Triá»u Tiên thị vệ, thủ hạ của Phác lão đại láºp tức rối loạn, nhao nhao cầm Ä‘uốc Ä‘i tìm khắp thôn nhÆ°ng nà o thấy bóng ai. Triệu Quan đến phòng tiểu hoà ng tá», thấy công chúa Ä‘ang tìm cách cứu má»™t thị nữ hôn mê, lại nháºn ra hai thị nữ Ä‘Æ°a tiểu hoà ng tá» Ä‘i chỉ còn lại má»™t liá»n thầm nhủ: “Mấy ẩn giả thiện nghệ dịch dung, chắc giả trang thà nh thị nữ trà trá»™n và o, bắt tiểu hoà ng tá».â€
Thị nữ từ từ mở mắt, đối đáp mấy câu cùng công chúa rồi báºt khóc, thần sắc vô cùng hoảng sợ.
Triệu Quan há»i: “Nà ng ta nói gì? Có phải thị nữ kia Ä‘á»™t nhiên đánh ngất nà ng ta, cÆ°á»›p tiểu hoà ng tá» Ä‘i?â€
Công chúa hÆ¡i kinh ngạc, ngoái nhìn gã: “Äúng váºy, Ä‘Ã n chủ Ä‘oán không sai chút nà o.â€
Triệu Quan thấy sắc mặt nà ng nhợt nhạt liá»n nhẹ giá»ng: “Công chúa yên tâm, chúng không hại tiểu hoà ng tỠở đây mà chỉ bắt Ä‘i chứng tá» chúng chÆ°a cần tÃnh mạng của tiểu hoà ng tá». Chúng ta tất có cách cứu ngÆ°á»i.â€
Công chúa cúi đầu, má»™t giá»t lệ rÆ¡i trên bà n tay trắng nhÆ° ngá»c, nà ng lại quay ra há»i Trịnh Khuê Dung và Phác lão đại ở ngoà i cá»a: “Có manh mối gì không?â€
Trịnh Khuê Dung đáp: “Không có. Hung thủ hà nh Ä‘á»™ng sạch sẽ, không để lại tung tÃch gì.â€
Phác lão đại cÅ©ng nói: “Äiện hạ, tiểu nhân đã phái ngÆ°á»i rá»i thôn Ä‘i tra xét, má»™t khi có tin sẽ báo vá» ngay. Xin Ä‘iện hạ yên tâm, dù chết tiểu nhân cÅ©ng phải cứu được tiểu hoà ng tá»!â€
Công chúa gáºt đầu: “Giang Ä‘Ã n chủ, bản tá»a vốn định má»i Ä‘Ã n chủ ở lại bảo vệ tiểu hoà ng tá», hiện tại… hiện tại… Ä‘Ã n chủ không có lòng tÆ°Æ¡ng trợ, bản tá»a cÅ©ng không dám ép. Các vị mau rá»i khá»i đây Ä‘i.†Äoạn đứng dáºy Ä‘i và o trong nhà .
Triệu Quan nhìn theo bóng dáng nà ng, bên tai vang lên tiếng Trịnh Khuê Dung quát vệ sỹ truy tìm. Gã Ä‘ang ngây ngÆ°á»i chợt Phác lão đại đến trÆ°á»›c mặt quỳ phịch xuống, dáºp đầu ba lần: “Giang Ä‘Ã n chủ, xin thiếu hiệp hãy cứu tiểu hoà ng tá»!â€
TrÆ°á»›c mắt gã hiện lên hình ảnh công chúa mắt đẫm lệ, vẻ mặt hoảng hốt, bất giác nhiệt huyết dâng lên trong lòng. Gã biết mình không thể đứng ngoà i liá»n đỡ Phác lão đại dáºy: “Huynh đệ nhất định táºn lá»±c. Lão đại mau há»™ tống công chúa đến Niên phủ, huynh đệ sẽ nghÄ© cách cứu tiểu hoà ng tá» vá».â€
Phác lão đại vui mừng: “Äa tạ Giang Ä‘Ã n chủ trượng nghÄ©a!â€
Gã đáp: “Äa tạ gì nhỉ? Mau má»i Niên Ä‘Ã n chủ lại đây.†Không lâu sau thấy má»™t nhóm hải đạo Ä‘Æ°a bá»n Niên Äại Vỹ, Niên Hải Khoát, ThÆ° Cáºn đến.
Niên Äại Vỹ thấy gã, vá»™i thấp giá»ng há»i: “Sá»± tình thế nà o? Có thấy ngÆ°á»i không?â€
Gã gáºt đầu: “Niên Ä‘Ã n chủ, chúng ta thay đổi kế hoạch. Sá»± tình khẩn cấp, tất cả nghe theo huynh đệ sắp xếp. Niên Ä‘Ã n chủ cùng Phác lão đại bảo vệ công chúa vá» Niên phủ tạm ẩn thân, nghe cho rõ đây, không được báo cho quan phủ, trÆ°á»›c khi huynh đệ quay vá» cà ng không được cho Quế tri phủ biết, bằng không sẽ gặp nguy hiểm đến tÃnh mạng. Hiểu rõ chÆ°a?â€
Niên Äại Vỹ ngây ngÆ°Æ¡i: “Äược, được. Giang huynh đệ, tháºt ra… là chuyện gì?â€
Gã đáp: “Lúc vá» huynh đệ sẽ cho Ä‘Ã n chủ biết. Hải Khoát, có phải Niên Ä‘Ã n chủ để hÆ¡n mÆ°á»i bang chúng theo sau? Mau tìm há», bảo há» há»™ tống Niên Ä‘Ã n chủ vá», đừng để ai phát giác.â€
Niên Hải Khoát thấy sá»± tình khẩn cấp, Triệu Quan lại sai mình là m việc, đâm ra vừa khẩn trÆ°Æ¡ng vừa kiêu ngạo, đáp gá»n: “Vâng. Tại hạ là m ngay.â€
Triệu Quan dặn ThÆ° Cáºn và Äinh HÆ°Æ¡ng bằng ám ngữ Bách Hoa môn: “Mau Ä‘i tìm Tiêu Mai Khôi sÆ° tá»·, há»i ban nãy có thấy ai rá»i khá»i Hạ Phổ trấn không, nếu có láºp tức Ä‘uổi theo truyá»n tin vá».â€
ThÆ° Cáºn và Äinh HÆ°Æ¡ng vâng lá»i Ä‘i ngay.
Gã quay sang há»i Phác lão đại: “Công chúa thế nà o? Tại hạ Ä‘i thăm Ä‘iện hạ.â€
Phác lão đại đáp: “Äiện hạ vô cùng lo lắng. Giang Ä‘Ã n chủ, mong cáºu khuyên giải Ä‘iện hạ.â€
Triệu Quan đến cá»a đã thấy công chúa ngồi trên ghế, chân mà y nhÃu chặt, nà ng thấy có ngÆ°á»i và o liá»n vá»™i đứng dáºy, nháºn ra gã má»›i ngồi xuống. Gã chà o: “Äiện hạ.â€
Công chúa chỉ ồ má»™t tiếng: “Giang Ä‘Ã n chủ sao còn chÆ°a Ä‘i? Äà n chủ không ngại giao hảo vá»›i loạn thần tặc tá» nÆ°á»›c khác rồi rÆ°á»›c há»a và o thân sao?â€
Gã thấy khẩu khà của nà ng lạnh lùng, bèn đáp: “Tại hạ muốn má»i công chúa di giá, đến nhà BÃnh VÅ© Ä‘Ã n chủ của tệ bang tại Thiên Tân, tránh bị tặc nhân quấy nhiá»…u.â€
Công chúa lắc đầu: “Ta không Ä‘i, ta… chỉ muốn cứu tiểu hoà ng tá», kể gì đến an nguy bản thân.â€
Gã nhìn nà ng, đằng sau vẻ ngoà i thanh tú nà y là má»™t vị tá»· tá»· kiên nghị dÅ©ng cảm, trong lòng máy Ä‘á»™ng, bÆ°á»›c lên thấp giá»ng nói: “Công chúa, tại hạ không phải không muốn giúp, chỉ là có má»™t thỉnh cầu không tiện nói ra. Nếu công chúa cho phép tại hạ hôn má»™t lần, tại hạ láºp tức nghÄ© cách cứu tiểu hoà ng tá».â€
Công chúa không ngá» trong tình cảnh nà y gã còn lòng dạ nói ra những lá»i nhÆ° thế, nà ng ở Triá»u Tiên quốc địa vị tôn quý, chÆ°a từng thấy ai khinh bạc vô lại giống gã, bất giác vừa kinh vừa giáºn, đứng phắt dáºy cho gã má»™t bạt tai.
Gã không tránh, chịu bạt tai xong vẫn nhìn nà ng chằm chằm, mỉm cÆ°á»i nói: “Công chúa định nói tại hạ có mặt mÅ©i nà o mà nhân lúc ngÆ°á»i ta gặp nguy rồi lợi dụng, đúng không? Không sai, tại hạ mặt dầy, công chúa đánh đúng lắm. Tại hạ vốn đáng đánh, ná»™ khà của công chúa đã vÆ¡i chÆ°a? TrÆ°á»›c mắt, sá»± tình khẩn cấp, tại hạ muốn má»i Ä‘iện hạ đến Niên gia trú ngụ, ngÆ°á»i Thanh Bang sẽ bảo vệ Ä‘iện hạ chu toà n. Tại hạ nhất định cứu lệnh đệ vá».â€
Công chúa nhìn gã, không biết có nên tin nam tá» khinh bạc nà y, chăm chú nhìn và o đồng tá» gã hồi lâu má»›i thấp giá»ng: “Nếu ngÆ°Æ¡i cứu được đệ đệ, ta chấp nháºn tất cả.â€
Gã mỉm cÆ°á»i: “Tại hạ nhất định táºn lá»±c.â€
Gã Ä‘oán rằng thÃch khách không dám hà nh Ä‘á»™ng cà n rỡ trong đại thà nh thị nhÆ° Thiên Tân, cá»™ng thêm thế lá»±c của Thanh Bang, để công chúa ẩn náu trong Niên gia là an toà n nhất, bèn Ä‘ang đêm tá»± thân há»™ tống nà ng và mấy ngÆ°á»i Triá»u Tiên đến an bà i trong Niên gia.
Quá ná»a đêm, bá»n Tiêu Mai Khôi má»›i đến Niên gia, gã vá»™i há»i han tình huống, Tiêu Mai Khôi đáp: “Chúng thuá»™c hạ canh chừng ngoà i thôn, khoảng giá» Tuất thấy năm dạ hà nh nhân mặc hắc y từ bên trong chạy ra phÃa bến thuyá»n, thuá»™c hạ để Äá»— Quyên bám theo, thấy há» lên má»™t chiếc thuyá»n má»›i vá» báo cáo. Sau đó thuá»™c hạ lại nghe ThÆ° Cáºn và Äinh HÆ°Æ¡ng đến báo liá»n dẫn các tá»· muá»™i Ä‘uổi theo, vừa đến đầu bến thuyá»n thì ngÆ°á»i trên thuyá»n hình nhÆ° cảnh giác, láºp tức nhổ neo Ä‘i ngay.â€
Phác lão đại xen lá»i: “Chúng ra biển ban đêm, quanh đây không có hòn đảo nà o, gió lại thổi vá» phÃa cảng, chắc chúng định tìm chá»— Ä‘á»— tạm, dù không ngừng lại cÅ©ng chÆ°a Ä‘i được bao xa. Ngà y mai chúng ta ra biển tìm kiếm, nhất định Ä‘uổi kịp.â€
Triệu Quan nói: “Äược, ngà y mai chúng ta ra biển.â€
Sá»›m hôm sau, Phác lão đại phái thủ hạ chuẩn bị năm khoái thuyá»n. Triệu Quan biết ra biển vô cùng hung hiểm nên trừ Äinh HÆ°Æ¡ng, không mang theo nhiá»u ngÆ°á»i của Bách Hoa môn. Niên Äại Vỹ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không muốn dây và o việc nà y, Niên Hải Khoát ngá»±a non háu đá, nghe nói có thuyá»n ra biển liá»n muốn theo chân, Triệu Quan thầm nhủ: “Niên Ä‘Ã n chủ có má»—i cáºu con bảo bối nà y, ta không nên để hắn gặp nguy hiểm gì. Vừa phải cứu tiểu hoà ng tá», lại trông nom Niên đại thiếu gia ắt phiá»n lắm, nhÆ°ng ta để công chúa ở lại Niên gia, không biết lão có nổi lòng tham tiá»n tà i mà giao nà ng ta cho Quế tri phủ không? Cứ đáp ứng đại thiếu gia khiến cha hắn có đôi phần e dè.†Liá»n cho Hải Khoát Ä‘i theo. Chúng Triá»u Tiên võ sỹ Ä‘á»u nóng lòng Ä‘i cứu chủ, tranh nhau ra biển, phải nhỠđến công chúa hạ lệnh cho thị vệ đại thần Trịnh Khuê Dung dẫn ba mÆ°Æ¡i võ sỹ Ä‘i cùng, những ngÆ°á»i khác ở lại Niên gia.
--- Xem tiếp hồi 158 ----
Tà i sản của livan
18-02-2009, 05:47 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 158: Xuất hải truy tung
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 158: Xuất hải truy tung
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
TrÆ°á»›c khi trá»i sáng, cả nhóm đốt Ä‘uốc ra bá» biển, lần lượt lên thuyá»n. Trong năm chiếc thuyá»n có hai chiếc lá»›n, má»™t do Triệu Quan và Phác lão đại Ä‘i, má»™t do Trịnh Khuê Dung cùng Bạch lão tam, phó tÆ°á»›ng của Phác lão đại chỉ huy. Buồm giÆ°Æ¡ng lên cao, trá»i sáng dần, Phác lão đại định hạ lệnh ra biển chợt thấy má»™t lồng đèn Ä‘á» xuất hiện trên bá», hai bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i rất nhanh, hắn liếc nhìn, cả kinh thốt lên: “Là công chúa.â€
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c quả nhiên là công chúa, má»™t thị nữ theo sát gót. Công chúa ngẩng lên, chạm và o ánh mắt Triệu Quan liá»n dừng bÆ°á»›c rồi Ä‘i sang thuyá»n gã. Gã nhảy lên ván thuyá»n đỡ nà ng: “Äiện hạ sao lại đến đây?â€
Công chúa để gã đỡ lên, đáp lá»i: “Ta muốn Ä‘i cùng các vị.â€
Phác lão đại định lên tiếng khuyên nà ng không nên mạo hiểm thân thể ngà n và ng nhÆ°ng thấy nà ng thần sắc kiên định, hiển nhiên tâm ý đã quyết, Ä‘Ã nh nuốt lại. Hắn ở cùng công chúa chÆ°a lâu nhÆ°ng biết tÃnh nà ng cÆ°Æ¡ng nghị quyết Ä‘oán, đã định là m gì không ai ngăn được. Lúc đó nà ng nói mấy câu vá»›i Trịnh Khuê Dung đứng trên lâu thuyá»n, y định khuyên nà ng quay vá» nhÆ°ng nà ng không đồng ý. Hai ngÆ°á»i đối đáp xong, Phác lão đại vá»™i và ng bÆ°á»›c lên cúi ngÆ°á»i nói: “Công chúa, thuyá»n sắp lên Ä‘Æ°á»ng, ngoà i biển sóng gió vô thÆ°á»ng, mong Ä‘iện hạ và o khoang nghỉ ngÆ¡i.†Công chúa gá»i thị nữ và o khoang cùng.
Triệu Quan nhìn Äinh HÆ°Æ¡ng, hết sức kinh ngạc trÆ°á»›c việc công chúa tá»± thân Ä‘i cùng. Äinh HÆ°Æ¡ng bÄ©u môi: “Thiếu gia, vừa đúng ý ngÆ°á»i nhé.â€
Gã mỉm cÆ°á»i, không đáp mà há»i ngược: “Äinh HÆ°Æ¡ng, muá»™i nói xem máºt thiếu gia của muá»™i lá»›n đến đâu?â€
Äinh HÆ°Æ¡ng ngoẹo đầu, nụ cÆ°á»i là m lá»™ ra hai núm đồng tiá»n: “Äủ bao hết cả trá»i.â€
Triệu Quan cÆ°á»i ha hả: “Chữ bao (包) nà y có lưỡi Ä‘ao trên đầu, ngÆ°á»i ta lại là lá ngá»c cà nh và ng, thiếu gia của muá»™i không chạm và o được.â€
Mồm gã nói váºy nhÆ°ng nghÄ© đến dung nhan Ä‘á»™ng nhân của công chúa, vẫn muốn lân la tìm cách thân cáºn. Thuyá»n ra khÆ¡i chÆ°a lâu, công chúa ra khá»i khoang, đứng trên mạn thuyá»n dõi mắt nhìn, gã bÆ°á»›c lên há»i: “Có má»™t việc tại hạ nghÄ© suốt ná»a ngà y vẫn không hiểu, mong công chúa chỉ giáo.â€
Công chúa nghe gã nói năng nghiêm túc, ngoái lại nhìn, thần tình tá» vẻ ngÆ°ng trá»ng: “Mong Giang Ä‘Ã n chủ nói rõ.â€
Gã nói: “Tại hạ không hiểu là những ngÆ°á»i là m công chúa hoà ng tá», sao lại không có tên? NgÆ°á»i ta ai cÅ©ng gá»i công chúa là điện hạ, lẽ nà o phụ mẫu huynh đệ của công chúa cÅ©ng gá»i váºy? Phò mã gia cÅ©ng gá»i thế? Váºy thì còn gì thú vị?â€
Công chúa không ngá» gã nói thế, bất giác mỉm cÆ°á»i: “Công chúa thân pháºn tôn quý, tá»± nhiên không để cho ngÆ°á»i khác gá»i thẳng tên tuổi. NhÆ°ng Giang Ä‘Ã n chủ mà muốn biết, bản tá»a cÅ©ng không ngại cho biết. Bản tá»a há» Lý, tên Äồng Hy, chữ Äồng trong đồng vân (mây hồng), Hy trong tân hy (phúc là nh).â€
Triệu Quan không Ä‘á»c nhiá»u sách, còn may lại biết hai chữ đó liá»n mỉm cÆ°á»i khen: “Tên hay lắm.†Bụng thầm nhủ: “Biết tên nà ng, cÅ©ng dá»… nói hÆ¡n.†Äoạn nhÃu mà y ngẫm nghÄ©.
Công chúa thấy thần sách của gã nhÆ° Ä‘ang ngẫm nghÄ© việc trá»ng yếu, liá»n há»i: “Giang Ä‘Ã n chủ nghÄ© gì?â€
Gã đáp: “Tại hạ Ä‘ang nghÄ© kẻ có may mắn là m phò mã, không biết sẽ gá»i công chúa là gì? Tiểu Äồng, Äồng Äồng hay Hy Nhi?â€
Công chúa hÆ¡i sầm mặt: “Giang Ä‘Ã n chủ, bản tá»a cho các hạ biết tên vì cảm kÃch các hạ ra sức cứu tiểu hoà ng tá», cÅ©ng lấy lòng thà nh tháºt ra đối đãi vá»›i nhau, chứ không phải cho các hạ lấy là m trò đùa.â€
Triệu Quan thấy nà ng không vui, tá»± thấy mình hÆ¡i quá lố, liá»n xin lá»—i: “Tại hạ nói năng linh tinh, mong công chúa Ä‘iện hạ đừng để tâm.â€
Công chúa quay nhìn mặt biển mênh mang: “Giang Ä‘Ã n chủ, chúng ta liệu có Ä‘uổi kịp tiểu hoà ng tá»?â€
Triệu Quan đáp: “Phác lão đại được xÆ°ng tụng là hải thượng chi vÆ°Æ¡ng, vô cùng quen thuá»™c hải vá»±c quanh đây, năm chiếc thuyá»n chia nhau ra Ä‘uổi, không lý gì không Ä‘uổi được má»™t lá thuyá»n Äông Doanh.â€
Công chúa gáºt đầu, lại há»i: “Äuổi kịp rồi có cứu được tiểu hoà ng tá» chăng?â€
Gã an ủi: “Nghe Trịnh Khuê Dung nói, ẩn giả thiện nghệ dịch dung, khinh công, ám khÃ, Ä‘á»™c thuáºt, há»a dược, những thứ nà y không có mấy tác dụng trên mặt biển, chỉ cần chúng không tổn thÆ°Æ¡ng đến tiểu hoà ng tá», tại hạ sẽ chế phục được chúng.â€
Công chúa gáºt đầu, hÆ¡i nhÃu mà y lại: “Giang Ä‘Ã n chủ, các hạ ra biển cứu tiểu hoà ng tá», đối đầu vá»›i địch nhân gian ác, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ gặp hung hiểm, vì sao Ä‘Ã n chủ đồng ý giúp?â€
Gã thấp giá»ng: “Tá»± nhiên vì báºc tá»· tá»· thiên hạ hiếm có nhÆ° Ä‘iện hạ, công chúa lo lắng cho huynh đệ của mình nhÆ° thế, chịu dấn thân mạo hiểm, chỉ nhÆ° thế cÅ©ng đủ khiến tại hạ dốc toà n lá»±c tiểu hoà ng tá».â€
Công chúa tá»±a hồ hÆ¡i kinh hãi, cúi đầu xuống: “Äa tạ Ä‘Ã n chủ. Ta… ta không quên được ân nghÄ©a hôm nay của Ä‘Ã n chủ, ngà y sau sẽ báo đáp.†Rồi vá»™i và ng Ä‘i và o trong khoang.
Triệu Quan thấy dáng vẻ nà ng cúi đầu, lòng liá»n máy Ä‘á»™ng, lặng nhìn cá»a khoang thuyá»n hồi lâu, ghé nhìn thấy Trịnh Khuê Dung đứng trên mÅ©i thuyá»n cạnh đó, lạnh lùng nhìn mình. Gã chợt nhá»› đến Lý Há»a My và TrÆ°Æ¡ng Lá»—i, liá»n cảm thấy khó tả trong lòng: “Lẽ nà o công chúa và há» Trịnh là tình nhân, má»›i coi Triệu Quan ta là ngÆ°á»i thứ ba hoà nh Ä‘ao Ä‘oạt ái đáng ghét đáng háºn?†Lại nghÄ©: “Vị công chúa nà y không tình thâm nghÄ©a trá»ng vá»›i ta nhÆ° Lý đại tiểu thÆ°, nà ng ta cÅ©ng không có ná»a phần hảo cảm vá»›i ta, chỉ sợ còn căm ghét mình, bất quá hiện tại chỉ muốn lợi dụng ta. Còn vá» tên há» Trịnh nà y, tối Ä‘a chỉ là há»™ vệ thân tÃn, má»™t vị lá ngá»c cà nh và ng sao lại yêu há»™ vệ bên mình?â€
Äang lúc ngẫm nghÄ© linh tinh, trá»i tối dần, Phác lão đại lệnh cho thủy thủ hạ neo, buá»™c hai đại thuyá»n lại. Thủy thủ trên thuyá»n chuẩn bị mấy món Ä‘Æ¡n giản, để các thủy thủ võ sỹ luân phiên lên thuyá»n ăn. Phác lão đại không ngá» công chúa lại lên thuyá»n, không kịp chuẩn bị rượu thịt, liên tục lẩm nhẩm, lo lắng mấy món ăn quá sÆ¡ sà i, sẽ bị công chúa trách tá»™i. Triệu Quan cÆ°á»i bảo: “Công chúa đã lên thuyá»n rồi, chứng tá» Ä‘iện hạ sẵn sà ng chịu khổ cùng má»i ngÆ°á»i, là m gì tÃnh đến những việc nhá» nhặt đồ ăn thức uống nà y?â€
Phác lão đại má»›i yên tâm, cùng gã và chúng thủy thủ ăn cÆ¡m, lại lấy rượu ra, gá»i gã và Trịnh Khuê Dung cùng uống, má»™t lúc sau dùng tiếng Triá»u Tiên bà n luáºn vá»›i há» Trịnh, gã thấy hai ngÆ°á»i nói rất to, tá»±a hồ không hợp ý. Phác lão đại chợt vá»— bà n, đứng dáºy nói mấy câu, Trịnh Khuê Dung Ä‘Æ°a tay chỉ hắn, đốp lại ngay. Gã không hiểu gì, Ä‘Ã nh đứng dáºy cÆ°á»i: “Hai vị Ä‘á»u dốc sức vì công chúa và tiểu hoà ng tá», hà tất má»™t lá»i không hợp liá»n tổn thÆ°Æ¡ng hòa khÃ?â€
Hai ngÆ°á»i nói năng gã không hiểu gì, chợt đồng thá»i xuất thủ, chụp cổ áo đối phÆ°Æ¡ng. Gã vá»™i kéo Phác lão đại ra, các Triá»u Tiên võ sỹ cÅ©ng kéo Trịnh Khuê Dung ra. Há» Trịnh tức giáºn mắng mấy câu, hùng hổ bá» Ä‘i.
--- Xem tiếp hồi 159 ----
Tà i sản của livan
23-02-2009, 04:09 PM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Thiên Quan Song Hiệp - Hồi 159: Thuyá»n thượng tranh chấp
Thiên Quan Song Hiệp
Tác giả: Trịnh Phong
Hồi 159: Thuyá»n thượng tranh chấp
NgÆ°á»i dịch: K5
Nguồn: Vô Tranh Hà - Nhạn Môn Quan
Triệu Quan há»i nguyên nhân hai ngÆ°á»i tranh chấp, Phác lão đại nổi giáºn: “Hắn cáºy thế khinh ngÆ°á»i, dá»±a và o vị trà thần tá» trong triá»u, cá»±c kỳ vô lá»… vá»›i lão tá». Hừ, nếu không phải có công chúa ở đây, lão tá» quyết đấu vá»›i hắn đến cùng.â€
Triệu Quan há»i: “Hắn nói gì mà lão đại nổi giáºn nhÆ° váºy?â€
Phác lão đại đáp: “Hắn nói tại hạ có tÆ° tâm, cố ý để công chúa lên thuyá»n mạo hiểm, mắc tá»™i bất trung, lúc vá» sẽ xá» phạt. Còn nói tại hạ khiến hắn phải phân tâm chiếu cố an nguy cho công chúa, không thể dốc lòng cứu tiểu hoà ng tá», cái gì cÅ©ng là tại hạ sai lầm.â€
Phác lão đại háºm há»±c: “Äà nh là không được. Nếu không phải hắn trung thà nh vá»›i công chúa, Ä‘á»i nà o tại hạ chịu chung vai vá»›i loại khốn kiếp nhÆ° hắn.â€
Cùng lúc, thị nữ của công chúa rảo bÆ°á»›c ra, há»i Phác lão đại mấy câu, đại ý công chúa nghe thấy Phác, Trịnh tranh cãi nên phái thị nữ đến há»i han. Phác lão đại hồi đáp, thị nữ gáºt đầu rồi bảo Triệu Quan: “Giang Ä‘Ã n chủ, công chúa má»i tôn giá và o khoang dùng cÆ¡m tối.â€
Triệu Quan kinh ngạc, cùng thị nữ và o trong, công chúa ngồi bên bà n, Ä‘Æ°a tay má»i gã ngồi: “Giang Ä‘Ã n chủ, má»i ngồi!â€
Triệu Quan ngồi xuống phÃa đối diện, dÆ°á»›i ánh đèn thần thái nà ng trang trá»ng, tá» vẻ lo lắng, bèn há»i: “Äược công chúa yêu mến, Giang má»— xin Ä‘a tạ.â€
Công chúa đáp: “Không cần khách khÃ.†Rồi sai thị nữ dâng trà .
Công chúa từ tốn há»i chuyện xuất thân cùng những gì gã từng kinh qua, gã đối đáp tháºn trá»ng, kể lại chuyện mình gia nháºp Thanh Bang, sợ nà ng bắt được tẩy. Công chúa ngÆ°ng thần lắng nghe, thỉnh thoảng lên tiếng há»i, vẻ mặt luôn lạnh lùng, không lá»™ rõ tình cảm, sau cùng lại há»i: “Hôm nay Phác tiên sinh và Trịnh đại nhân tranh chấp, không hiểu vì chuyện gì?â€
Gã đáp: “Hai ngÆ°á»i cãi nhau, tại hạ nghe không hiểu gì, tá»± hồ là Trịnh Khuê Dung trách Phác lão đại đã để công chúa lên thuyá»n, khiến y phải phân tâm bảo vệ an toà n cho công chúa.â€
Công chúa khẽ gáºt đầu: “Äúng là là m khó y. Dá»c Ä‘Æ°á»ng bản tá»a Ä‘Ã o vong phải phiá»n Trịnh đại nhân bảo vệ, hoà ng đệ má»›i được bình an vô sá»±, đại nhân nóng lòng cứu chủ vá», cÅ©ng là thể hiện lòng trung thà nh.†Lại nói: “Phác tiên sinh cÅ©ng nhiệt huyết chân thà nh, thỠân là báo đáp, quả tháºt hiếm thấy, nếu hai vị nà y có thể bắt tay hợp tác, cứu tiểu hoà ng tá» cÅ©ng không đến ná»—i khó. Giang Ä‘Ã n chủ, tÃnh tình Triá»u Tiên hán tá» có phần lá»— mãng, uống rượu rồi thÆ°á»ng hay đánh lá»™n, Ä‘Ã n chủ là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c nên nhìn nháºn vấn Ä‘á» rõ rà ng, tÃnh tình lại ổn trá»ng, cÆ¡ trà đa kế, bản tá»a chỉ biết dá»±a và o Ä‘Ã n chủ. Trịnh đại nhân và Phác tiên sinh có gì xung Ä‘á»™t, nếu có thể khuyên giải, mong Ä‘Ã n chủ giúp cho, bằng không chúng ta tá»± tranh cãi, giữa biển lá»›n mênh mông nà y, còn là m được gì nữa?â€
Triệu Quan thầm nhủ: “Công chúa tìm ta cùng ăn tối, bá»™c lá»™ rõ rà ng hà m ý đặc biệt tÃn nhiệm ta, để Trịnh Khuê Dung và Phác lão đại thôi tranh chấp, quay sang hợp lá»±c đối phó ta. Những gì nà ng nói vá»›i ta vừa khá»›p, hoà n toà n không lá»™ sÆ¡ hở, đủ khiến ta cam tâm tình nguyện trợ giúp. Công chúa xá» sá»± lão luyện, quả tháºt là nhân tà i khó kiếm.†Bèn gáºt đầu: “Công chúa dặn dò nhÆ° váºy, Giang má»— xin nghe lá»i.â€
Công chúa mỉm cÆ°á»i, cúi đầu hà nh lá»…: “Giang công tá» hiểu cho tình cảnh của bản tá»a, trượng nghÄ©a tÆ°Æ¡ng trợ, bản tá»a cảm kÃch bất táºn.â€
Triệu Quan đáp: “Công chúa không nên Ä‘a lá»….â€
Trong khoang nóng bức, ăn cÆ¡m xong, gò má trắng mịn của công chúa á»ng hồng, kiá»u diá»…m cá»±c Ä‘á»™, gã thần hồn Ä‘iên đảo, trong lòng ngứa ngáy: “Äiện hạ, tối nay sóng lặng, trăng Ä‘ang lúc tròn, không hiểu Ä‘iện hạ có nhã hứng cùng ta ngoà i thưởng trăng?â€
Công chúa lắc đầu: “Bản tá»a mệt rồi, muốn nghỉ sá»›m, Giang Ä‘Ã n chủ cứ tá»± nhiên.â€
Gã Ä‘Ã nh cáo lui, đứng ở mÅ©i thuyá»n thưởng nguyệt, lại thấy thị nữ của công chúa rảo bÆ°á»›c đến má»i Trịnh Khuê Dung và o, y đến cá»a khoang, liếc gã rồi má»›i cúi ngÆ°á»i Ä‘i và o. Gã không muốn nghe lén, quay ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c nhÆ°ng mạn thuyá»n khá hẹp, gã đến táºn Ä‘uôi thuyá»n vẫn nghe rõ tiếng hai ngÆ°á»i trong khoang đối thoại, cả hai Ä‘á»u dùng tiếng Triá»u Tiên, khẩu khà Trịnh Khuê Dung cung kÃnh vô cùng, ngữ khà của công chúa bình đạm trang trá»ng, nếu bảo hai ngÆ°á»i có tÆ° tình riêng, hình nhÆ° quá khiên cưỡng. Äối đáp má»™t lát, Trịnh Khuê Dung lui ra, công chúa lại gá»i Phác lão đại tá»›i bà n bạc má»™t lúc, hắn bÆ°á»›c ra ngoà i vá»›i vẻ mặt hòa hoãn hẳn.
TrÆ°a hôm sau, thuyá»n Ä‘i trÆ°á»›c báo lại rằng phát hiện tung tÃch Äông Doanh tiểu thuyá»n. Phác lão đại định tiến lên chặn Ä‘Æ°á»ng, Trịnh Khuê Dung lại chủ trÆ°Æ¡ng bám theo đến đại bản doanh địch rồi má»›i má»™t mẻ quét sạch, hÆ¡n nữa giao tranh trên biển, tặc nhân có thể quăng tiểu hoà ng tá» xuống biển, nguy hiểm vô cùng. Cả hai lại tranh chấp, không ai chịu nhún, nếu không có Triệu Quan khuyên can e rằng đã đấu nhau má»™t tráºn. Công chúa trầm ngâm má»™t hồi, sau cùng nghe theo chủ ý của Trịnh Khuê Dung, năm con thuyá»n lặng lẽ bám theo Äông Doanh tiểu thuyá»n.
TrÆ°á»›c má»—i bữa tối, công chúa Ä‘á»u đứng trên mạn thuyá»n nhìn mặt biển mênh mông, tá»±a hồ muốn dõi theo hình bóng đệ đệ trên chiếc thuyá»n nhỠđằng trÆ°á»›c. Triệu Quan luôn ở cạnh nà ng, nhìn má»—i nụ cÆ°á»i, má»—i nét nhÃu mà y nhÆ° si nhÆ° say. Công chúa cÅ©ng thiện cảm vá»›i gã hÆ¡n, thÆ°á»ng thÆ°á»ng cho ngÆ°á»i hầu lui Ä‘i, cùng gã trò chuyện, lá»i lẽ bao hà m ẩn ý khiến gã không nắm bắt được. Tối nà o gã cÅ©ng có cảm giác nà ng sẵn sà ng má»i gã và o phòng khuê nhÆ°ng thủy chung vẫn không có gì xảy ra, lòng gã ngứa ngáy, cà ng cố công lấy lòng nà ng.
Tối đó, gã Ä‘Æ°a nà ng vá» phòng nghỉ, lại ngồi bên ngoà i phòng ngây ngÆ°á»i nhìn sao trá»i, bên tai vang lên tiếng thở cùng tiếng y phục cá» và o thân ngÆ°á»i khẽ khà ng, bất giác ngồi đến ná»a đêm vẫn chÆ°a buồn ngủ. Chợt nghe thấy tiếng cá»a khoang thuyá»n bên cạnh mở ra, má»™t ngÆ°á»i nhảy xuống thuyá»n lá bÆ¡i sang má»™t tiểu thuyá»n khác, thấp giá»ng chuyện trò, hình nhÆ° há»i han thủy thủ vá» tình huống bám Ä‘uổi Äông Doanh tiểu thuyá»n rồi sai mấy chiếc thuyá»n Ä‘i tuần rất nghiêm. Tối nà o hai đại thuyá»n cÅ©ng cùng hạ neo, Ä‘á»— cạnh nhau, ngÆ°á»i kia lên thuyá»n gã Ä‘ang ở, đến trÆ°á»›c cá»a phòng công chúa.
Gã nÃn thở bất Ä‘á»™ng, trong bóng đêm nháºn ra thân hình đối phÆ°Æ¡ng cao lá»›n, chÃnh thị Trịnh Khuê Dung, liá»n nhủ thầm: “Hắn ngầm hẹn công chúa, lẽ nà o nà ng lại có ý vá»›i hắn?†ChÆ°a kịp nghÄ© ngợi, Trịnh Khuê Dung đã thấp giá»ng nói mấy câu, công chúa ở trong phòng đáp lá»i, gã không hiểu mảy may, má»™t lúc sau há» Trịnh lặng lẽ lui vá» thuyá»n của y.
Gã chợt thấy ghen tỵ, bất giác mắng bản thân: “Triệu Quan Æ¡i Triệu Quan, ngÆ°Æ¡i tá»± nháºn là há»™ hoa sứ giả phong lÆ°u tiêu sái, không già nh được trái tim nà ng mà chỉ muốn nà ng không có tình nhân khác, sao mi lại Ä‘á»›n hèn nhÆ° thế? NgÆ°Æ¡i không nghÄ© cách bảo vệ nà ng, giúp nà ng cứu em vá», còn ở đây si tâm vá»ng tưởng, suy nghÄ© vẩn vÆ¡, quả là không ra gì.â€
XÆ°a nay gã vẫn phong lÆ°u, má»i cô nÆ°Æ¡ng bên mình Ä‘á»u tá»± xiêu lòng, tháºm chà nguyện thá» sinh tá», chÆ°a từng gặp ngÆ°á»i con gái nà o khó già nh được nhÆ° công chúa, tấm lòng hiếu thắng liá»n bị kÃch phát, cà ng quyết tâm già nh được trái tim mỹ nhân má»›i thôi.
Triệu Quan chen lá»i: “Hắn vô lý tháºt, công chúa tá»± đến, lẽ nà o lão đại cản được?â€
--- Xem tiếp hồi 160 ----
Tà i sản của livan