“Tiếp theo...” Phong Vân Nộ thoáng cười khoe ra một chiếc răng nanh trắng noãn của mình: “Vì để chúc mừng cho sự ra đời của đội bóng chói lọi nhất Song Kiếm, ta tiếp thu ý kiến, tuyên bố tên của đội sẽ là: đội Mã Hoàng.”
“Đội Mã Hoàng?” Mọi người đều xạm mặt lại: “Ai nghĩ ra đấy?”
“Hà Tả!” Phong Vân Nộ rơi lệ đầy mặt: “Hắn không nghĩ ra được tên nào hay hơn cả.”
* * * * * *
Bóng đá trong Song Kiếm không phải là bóng đá thường, nó không có lỗi việt vị, cũng không có chuyện thay người. Sân bóng dài 1 cây số, rộng 68 mét, độ cao trên dưới là 200 mét. Cầu môn là một hình tròn đứng giữa không trung, độ rộng của cầu môn với vùng cấm địa đều được gia tăng lên gấp đôi có thừa. Bởi vì đội ngũ nhiều quá, cho nên Ủy Ban Cử Hành đã hủy bỏ vòng tiểu tổ, trực tiếp cử hành vòng đào thải luôn.
Nội quy đã không phải là nội quy thường, vậy tất nhiên bóng cũng không thể nào là bóng thường được. Trọng tài cú mèo nói: “Bóng này là do hàn thiết từ Thiên Sơn tôi luyện bảy bảy bốn mươi chín ngày mà thành, nặng ba ngàn ba trăm ba mươi ba khắc...” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
“...” 22 tên vận động viên đều đổ mồ hôi lạnh tập thể, ây da, hóa ra là phải đá quả tạ đây này. Nếu dùng chân thì còn chịu được, chớ nếu đánh đầu thì...
“Chọn sân thi đấu... Trận đấu bắt đầu!” Ngay lúc trọng tài ném quả bóng lên trên trời cao, trận đấu chính thức được bắt đầu.
Là người tranh bóng, Sát Phá Lang rất có lễ độ liếc nhìn qua quả bóng vẫn còn chưa rơi xuống: “Mời ngài trước.”
Tiền đạo của đối phương cũng rất có lễ độ: “Không dám, mời ngài trước vậy.” Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
Một đám ngu ngốc! Phi Thường Kiếm khinh bỉ một câu, thanh kiếm trong tay bắn ra, trực tiếp vút về phía quả bóng trên cao, quả bóng bị đánh trúng liền xoay một vòng, sau đó nhắm thẳng hướng Phong Vân Nộ mà bay tới. Phong Vân Nộ rớt nước mắt ào ạt, sao mình lại trở thành người đầu tiên làm liều rồi chứ hả? Có điều thân là một người đội trưởng, hắn không dám do dự, bèn duỗi chân ra, đụng vào bóng, vừa thấy không có cảm giác gì khác bèn mừng rỡ trong lòng, rồi lập tức dựa theo nội quy, giữ bóng trên thân kiếm, bắt đầu lao về phía cầu môn của đối phương. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
Vừa qua được nửa sân một chút, ba thanh phi kiếm nhất tề bắn tới, mục tiêu là quả bóng dưới chân Phong Vân Nộ, đồng thời còn có hai tên trung vệ đang cấp tốc lao lại đây.
Phong Vân Nộ vội vàng làm một cú xoay tròn ba trăm sáu mươi độ trên không, né được ba thanh phi kiếm. Nhưng vì như thế, hắn đã bị người của đối phương bao vây lại.
“Ta đạp, ta đạp.” Ba người ở trên trời bắt đầu đưa chân đạp tới để cướp bóng, trước sau đều đã bị chắn lại, Phong Vân Nộ lại không thể xoay người để bảo vệ bóng, thế là rất nhanh bóng đã bị trung vệ Giáp cướp đi mất. Nhưng Phong Vân Nộ cũng không phải là người bình thường, hắn nghiến răng lao tới, dùng một thế trượt người định đoạt lại bóng trở về. Nhưng không ngờ người ta có hai người lận, trung vệ Ất lập tức đưa chân đá một phát vào đầu của Phong Vân Nộ. Tuy không có thương tổn, nhưng Phong Vân Nộ cũng bị lực quán tính vật lý khiến cho lảo đảo, trung vệ Giáp lại nhân cơ hội cướp lại bóng ngay, sau đó dùng một kỹ năng chuyền bóng về phía sau, hậu vệ Giáp tức khắc nhận bóng, chặt chẽ khống chế bóng trong chân. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Ta kháng nghị!” Phong Vân Nộ nổi giận bừng bừng: “Hắn đá người.” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
Cú mèo đẩy mắt kính xuống, nói: “Sử dụng khí giới tấn công đối phương sẽ bị thẻ vàng, nhưng không sử dụng khí giới thì thuộc dạng tiếp xúc thân thể, còn sử dụng kỹ năng thì đã được nội quy cho phép rồi.”
“Ta đệt!” Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Chửi tục với trọng tài.” Cú mèo chìa thẻ vàng ra, xong nói: “Nếu ta là ngươi thì sẽ suy nghĩ làm thế nào để phòng thủ trong lúc này đấy, người ta có bốn người xuống được vùng cấm địa của các ngươi rồi kìa.”
“A!” Phong Vân Nộ quay đầu nhìn lại, quả nhiên... Đội Mã Hoàng - được xưng là đội chói lọi nhất - đối mặt với sự tấn công của đối phương đều không ai biết phải làm gì cả, có người đang lục túi Càn Khôn, cũng có người đang định xuất kiếm nhưng lại sợ làm bị thương người ta. Nhìn lại, hiển nhiên đội xx đã có bỏ công sức rất lớn ra để tìm hiểu về nội quy thi đấu, mà bốn hậu vệ của phe mình thì đang bị hai tên trung vệ đội người ta tấn công, lại chỉ biết tra tìm vì sao hệ thống còn chưa có thông báo ở vào trạng thái phản kích.
Tiếp tục ngó qua hy vọng duy nhất của Phong Vân Nộ, anh bạn thủ môn Đường Hoa, lại có vẻ đang sôi trào nhiệt huyết, chuyên tâm chăm chú nhìn quả bóng đang bay tới, hai con mắt không hề nháy chút nào. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Hô, hô!” Đường Hoa hết nhảy trái lại nhảy phải trên phi kiếm, miệng luôn hô hào, hai tay đưa lên trước ngực tùy thời chuẩn bị lao ra.
Sút, cuối cùng cũng sút rồi! Bởi vì vùng cấm địa có tác dụng chậm lại 50% tốc độ của cầu thủ đối phương, cho nên tiền đạo của đối phương không dẫn bóng tiếp, mà dùng kỹ năng kèm vào quả bóng, nhắm thẳng hướng góc chết của cầu môn mà bắn đi. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Xem ta!” Đường Hoa học theo tư thế trên truyền hình, thân mình từ phi kiếm lao ra, đưa một tay chụp về phía quả bóng. Bởi vì vùng cấm địa cũng có giảm 50% tốc độ sút bóng của đối phương, cho nên cú lao này của Đường Hoa chắc chắn có mười phần mười sẽ chặn lại được trái này.
“Thiên sư chú phù - định!” Tên tiền đạo không sút bóng của đối phương lập tức ném một tờ bùa mà hắn vẫn mãi túm trong tay ra.
“Đậu xanh cả rổ.” Đường Hoa đang bay với một góc 45 độ đột nhiên bị đứng hình, hệ thống thông báo rằng hiệu quả chỉ duy trì có 2 giây, nhưng không cần đến 2 giây, chỉ cần 0,1 giây là đã đủ rồi... Đường Hoa rơi lệ đầy mặt nhìn quả bóng lướt qua vị trí chỉ cách ngón tay của mình có 1cm rồi lao vào trong cầu môn, lần vào lưới nhặt bóng đầu tiên của mình thế là đã đến rồi.
1 : 0
Đội Mã Hoàng bi thảm nhìn vào màn hình lớn trên sân, bắt đầu trận chưa đến 3 phút là đã bị vào một trái rồi. Dựa theo tiến độ trước mắt, vậy đến khi kết thúc 90 phút, điểm số trung bình hẳn sẽ là 30 - 0 đấy. Điều tồi tệ nhất là toàn bộ mọi người đều không có tinh thần gì cả, bởi vì mọi người đều đã quá tự mãn, cho nên không bỏ công ra tìm hiểu nội quy thi đấu, cũng như lập ra chiến thuật trước trận đấu. Lúc này mọi người đều dùng ánh mắt trách cứ nhìn về phía đội trưởng Phong Vân Nộ. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
“Xốc tinh thần lên nào!” Phong Vân Nộ vỗ tay: “Chúng ta có bốn người nằm trong top 20 Tân Tiên giới mà, cố lên.”
Đường Hoa bảo trong kênh chuyên dụng bóng đá: “Phía ta cần có hậu vệ để phòng thủ, ít nhất để che lại tầm mắt khi người ta dùng bùa nguyền rủa là được.” Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Không!” Mặc Tinh kiên nghị nói: “Bọn họ đừng có mơ mà vào lại được vùng cấm địa. Gia Tử, ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Trọng tài cú mèo thấy màn ăn mừng cũng vừa đủ rồi, bèn thổi còi một nhát, trận đấu lại được tiếp tục.
Sát Phá Lang giao bóng cho Phi Thường Kiếm. Phi Thường Kiếm nhận được bóng xong thì lập tức tàng hình, nhưng... Hắn bi ai phát hiện, mình với phi kiếm thật đúng là có tàng hình thật, nhưng quả bóng đang lăn trên kiếm lại vẫn còn nguyên ra đó. Một cái bia ngắm rõ ràng như thế, làm sao người ta không nhắm vào được? Quả nhiên có ánh kiếm loé tới, mười thanh phi kiếm đều nhất tề chặn lại hắn, đồng thời đối phương còn dùng cả chiến thuật hai kẹp một nữa. Nhưng Phi Thường Kiếm lại không phải là phi thường nhân, cho nên hắn dùng một kỹ năng nghiêng người chuyền bóng cho Sát Phá Lang, còn bản thân mình bị mười thanh phi kiếm một loạt bắn trúng...
“Đệt, làm sao lại chưa chết chớ.” Đường Hoa, Phong Vân Nộ cùng nhau mắng một tiếng, một khi tên Phi Thường Kiếm này mà bị chết, đối phương sẽ bị nhận một cái thẻ đỏ ngay, mà Phi Thường Kiếm lại chỉ cần ra khỏi sân nghỉ ngơi 10 phút là ổn. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
Lúc này Sát Phá Lang vừa nhận được bóng, lập tức dẫn bóng xông lên. Phi kiếm bắn tới, dùng Ma Kiếm hộ thân toàn bộ ngăn lại hết. Đối phương thấy tên này thật là hung dữ lẫn mạnh mẽ, bèn theo an bài của tên đội trưởng, ba tên ở truyến giữa lẫn tuyến sau cùng vây qua.
“Vô Địch Uyên Ương Thối!” Sát Phá Lang chơi một cú song phi về phía tên đội viên định chặn đường đi hắn, ý đồ dọn ra một con đường để tiến công. Nhưng không ngờ người ta lại rất là có kinh nghiệm, trượt một cái trên phi kiếm, hai chân móc một cái, thoải mái móc được quả bóng từ trên kiếm của Sát Phá Lang. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
Phong Vân Nộ tức giận bừng bừng quát: “Chúng ta tới là để đá bóng, chứ không phải để đá người.”
“Móa! Nhân Kiếm Hợp Nhất!” Sát Phá Lang nghe vậy thì tức tối lên, bèn lập tức bắn ra một chiêu kiếm nộ, quét về phía cầu thủ đang giữ bóng của đối phương.
“My god!” Các cầu thủ đội Mã Hoàng nhìn anh bạn kia hóa thành ánh trắng thì than trong lòng một tiếng. Quả nhiên, trọng tài cú mèo đã xồng xộc lao đến, chìa chiếc thẻ đỏ ra cho Sát Phá Lang: “Ra ngoài.”
Phong Vân Nộ rơi lệ đầy mặt: mười người đá với mười một người thì đá mần răng đây? Lẽ nào đội Mã Hoàng - được xưng là đội chói lọi nhất - lại phải cuốn gói về nhà ngay trong trận đầu sao? Nhưng hắn không còn thời gian để than thở nữa rồi, vì đối phương đã một lần nữa xông qua...
“xx, xx với xx chặn lại, những người khác bố trí canh phòng.” Mặc Tinh hô lên, sau đó lại dặn dò: “xx, ngươi ở ngoài vùng cấm địa để bảo vệ.” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
Lần tiến công này của đối phương có tới 5 người, Mặc Tinh, cô nàng chỉ huy lâm thời này, người ta nhìn vào đã biết không phải là người hiểu biết về bóng đá ngay, Đường Hoa rớt nước mắt, đại tỷ à, đây là bóng đá, người ta có thể chuyền bóng đó. Quả nhiên, cầu thủ đối phương trong lúc sắp bị bao vây, chưa chờ đối phương tiến vào được phạm vi 3 mét tranh cướp bóng đã chuyền bóng đi liền. Nếu có cầu thủ của đối thương tiếp cận được phạm vi 3 mét quanh mình thì sẽ không được phép chuyền bóng, đây là nội quy của sân bóng. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
Bởi vì như thế, Đường Hoa bi thảm phát hiện mình lại một lần nữa gặp phải cục diện 1 chọi 4.
Giáp nhấc chân định sút, Đường Hoa lao về bên trái. Không ngờ động tác của Giáp chỉ là giả, ý đồ thật sự của hắn là chuyền bóng cho Ất. Ất vừa thấy cầu môn đã mở rộng, bèn tức khắc dùng kỹ năng ngay. Bính cũng không ở không, bèn dùng một kỹ năng trói buộc với Đường Hoa, còn Đinh thì đột nhập vào vùng cấm địa, chuẩn bị nếu có tình hình bất ngờ xuất hiện thì đá bồi thêm.
Lúc này chỉ có thể có một trận thiên tai nào đó mới mong xoay chuyển được tình hình mà thôi, Phong Vân Nộ bèn che mặt lại khóc. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Thần Quang bảo tháp.” Vào thời khắc mấu chốt nhất, Đường Hoa ném ra bảo tháp, nhốt chặt bóng vào bên trong. Nhưng ngay tức khắc, sắc mặt Đường Hoa trở nên kinh hãi cực kỳ, lực công kích của quả bóng này mạnh kinh người, pháp lực của mình bị tuôn ra như suối chảy, cơ hồ chỉ mới 2 giây mà đã gần cạn đáy luôn. Không còn pháp lực chống đỡ, bảo tháp bị quay về túi Càn Khôn. Đương nhiên, cũng nhờ 2 giây này, Đường Hoa đã thoát được khỏi thuật trói buộc, hắn đưa một tay chuẩn xác chụp vào quả bóng kia, sau đó quả bóng bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay. Chỉ cần thủ môn vừa đụng được vào bóng, vậy bóng sẽ thuộc về họ. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Vạn tuế!” Phong Vân Nộ kích động hô: “Gia Tử, khoảnh khắc này ngươi đã không còn là người nữa rồi!”
“Vỗ tay!” Đám cầu thủ còn lại đều cùng nhau reo hò. Nếu thật sự mà bị ăn 2 : 0, vậy gần như đã bị đào thải luôn ấy chứ.
* * * * * *
Sĩ khí đã được tăng lên, bất chấp thực trạng trước mắt là 10 người đá với 11 người. Vị trí giữa sân bắt đầu diễn ra một màn đấm đá kịch liệt nhất, Mặc Tinh đã trở thành chủ lực tuyệt đối của đội Mã Hoàng.
Móc hàm, khóa cổ, bẻ khớp... Mặc Tinh đứng giữa sân tả xung hữu đột, đụng đâu là dứt đó, mà đối phương thấy bà má này vừa hung dữ lại vừa mạnh mẽ, đành chịu trận cho nàng đánh, chỉ cần cam đoan có thể giữ được bóng là xong, ngươi có đấm ta một đấm cùng lắm cũng chỉ ngăn được bước ta đi một chốc mà thôi.
Dưới sự đeo bám đánh đấm lung tung của Mặc Tinh, Phong Vân Nộ cuối cùng cũng lấy được bóng, tức khắc có 3 tên cầu thủ đối phương lao qua chặn lại ngay. Đã sớm có chuẩn bị, 3 người trong đội Mã Hoàng đều mỗi người nhắm về một mục tiêu, dùng thân thể ngăn lại đường đi của đối phương. Mà Phong Vân Nộ lại rất đột ngột xuất ra một chiêu kiếm nộ, quả bóng bay thẳng về phía cầu môn của đối phương. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
Thủ môn bên kia cười lạnh một cái: tên nhép, xa như vậy mà ngươi cũng dám sút à. Nhưng còn chưa chờ hắn kịp đắc ý, quả bóng sắp bay tới vùng cấm địa lại đột ngột đứng khựng trên không trung. Thủ môn nhìn kỹ lại, sau đó kinh hãi cực kỳ, ở chỗ bóng dường như có một tàn ảnh nào đó... Không sai, đó chính là Phi Thường Kiếm đồng học. hắn đã sớm mai phục ở khoảng giữa phần sân của đối phương rồi, mà bởi vì hắn tàng hình, với lại thủ môn của đối phương chỉ chú ý tới màn đánh lộn ở khoảng giữa sân, cho nên không phát hiện bên cạnh có một tàn ảnh ở đó.
“Xem bóng!” Phi Thường Kiếm rống lên một tiếng, xuất ra một chiêu kiếm nộ, quả bóng bắn vụt đến phía cầu môn. Bởi vì đang quá mức ngạc nhiên, cho nên thủ môn không kịp làm ra động tác cứu bóng hữu hiệu, bóng đã bay được vào trong góc chết.
1 : 1
Ôm chầm, chạy tưng tưng, lộn mèo,... sĩ khí của đội Mã Hoàng đã tăng lên đến cực điểm.
Bóng lại bắt đầu lăn, tiền đạo của đối phương còn chưa kịp chuyền bóng, đã bị Mặc Tinh chơi một cước vào ngay giữa mặt. Phong Vân Nộ lướt tới đón được bóng xong tru lên một tiếng, trừ Đường Hoa với hai tên hậu vệ, còn lại đều một loạt cắm đầu cắm cổ chạy như điên vào phần giữa sân của đối phương. Kẻ chuẩn bị nhận bóng thì chạy chỗ, không nhận thì phụ trách đánh đấm, bảo vệ cho cầu thủ có banh.
Mặc Tinh thuận lợi vớt được bóng, bởi vì nàng không có phi kiếm, nên bóng chỉ có thể dính vào chân nàng. Lúc này hậu vệ của đối phương đã vây tới, không thể chuyền bóng được. Mặc Tinh chỉ đơn giản dùng một kỹ năng xoay người sút bóng. Thủ môn tỏ ra đắc ý ngay, kỹ năng này quá là phổ thông đi, không có đường cong cũng không có cả tốc độ nữa... Hắn lao người chụp về phía bóng, nhưng không ngờ đột nhiên lại xuất hiện một con cọp gỗ lao song song với bóng về phía cầu môn, cho nên hắn đúng là có bắt dính được, nhưng lại là bắt trúng con cọp, còn bóng thì đã chuẩn xác rớt vào trong cầu môn rồi. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
2 : 1, đội Mã Hoàng nhờ vào Phi Thường Kiếm với Mặc Tinh ghi bàn, đã dẫn trước đội xx.
*** khắc: đơn vị dung lượng của dân tộc Tạng ở Trung Quốc, một khắc cỡ 25 ki-lô-gam ta.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Đúng như lời Phong Vân Nộ nói, đội Mã Hoàng quả thật là một hạm đội xa hoa. Chưa nói tới chuyện khác, ngay việc Phi Thường Kiếm với Phong Vân Nộ đều có tiên kiếm, vậy đại biểu cho việc trong thời gian 90 phút thi đấu, hai người họ mỗi người đều có hai lần cơ hội sử dụng kiếm nộ để sút bóng hoặc chuyền bóng rồi, mà kiếm nộ thì chỉ có một chữ: nhanh. Chỉ cần ngươi đủ nhanh, nhanh đến mức thậm chí đối phương có dùng phi kiếm cũng không thể chặn lại nổi, vậy là ngươi đã thắng mất ba phần rồi. Càng huống chi trong đội lại còn có thanh thần binh biến thái một tiếng đồng hồ có thể sử dụng ba lượt kiếm nộ kia của Sát Phá Lang nữa.
Lại nhìn sự bố trí ở giữa sân, hai tên cầu thủ dùng pháp thuật khống chế đều là dạng nhân tài cấp cao cả, thời gian cooldown của pháp thuật ngắn, đồng thời tu vi bản thân lại cao, cho nên tỷ lệ thành công khi dùng kỹ năng khống chế đối với đối phương cũng sẽ cao hơn.
Ở tuyến hậu vệ lại có đại tướng đánh nhau Mặc Tinh. Chưa cần nói tới thân thủ của nàng tốt đến thế nào, chỉ cần việc nàng có thể bay mà không cần phi kiếm, vậy khi đánh nhau nàng đã được lợi hơn người khác một cái giò đấy.
Phần thủ môn Đường Hoa... Tên này thật không biết phải nói như thế nào nữa, dù sao thì cũng nhờ hắn đã xuất sắc chữa cháy nên đội Mã Hoàng mới rời được khỏi vành đai tử vong hồi nãy.
3 : 1, dưới tình huống thiếu đi một người, đội Mã Hoàng vẫn có thể đè đầu đối phương mà đập dã man, cục diện đã đảo về một phía. Mặc Tinh - đang thảnh thơi bảo vệ Đường Hoa - nghi hoặc hỏi: “Gia Tử, ta nhớ ngươi có kỹ năng dịch chuyển tức thời mà, sao lại không xài vậy?” Song Kiếm - Hà Tả; Nguồn: ***********.vn; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước.
“Ta lười!” Đậu xanh, mình có lấy được chức quán quân Sát Phá Lang cũng mới cho có 1000 kim thôi hà, mà từ chỗ này dịch chuyển tức thời đến vùng cấm địa của đối phương cũng gần 1 cây số lận, mình có ngố đầu mới xài ấy. Lại nói, cho dù có làm tiền đạo đi nữa, dùng chiêu dịch chuyển tức thời cũng chỉ có thể đến được bên ngoài vùng cấm địa của đối phương thôi hà, rồi đúng là có thể sút bóng được, nhưng... đường tu luyện của mình là pháp anh, kỹ năng tấn công dùng phi kiếm thì thật đúng là môn phái có tặng kèm 2 cái, nhưng xài đến lại chả nhanh hơn tốc độ xe đạp hồi thế kỷ 20 được bao nhiêu, thậm chí còn thua cả kỹ năng kiếm anh của dân nửa mùa như Huyên Huyên nữa là. Ngươi có thể coi thủ môn là người chết, nhưng đâu thể coi hậu vệ của người ta cũng đều chết hết được chớ. Song Kiếm; ***********.vn
Thân là một tên pháp sư, vào thời điểm học được kỹ năng quần công diện tích lớn, Đường Hoa đã có sự giác ngộ đối với lực sát thương trong nháy mắt của mình rồi. Xuất kiếm không có tốc độ lẫn không có sức mạnh, dùng để chém chim sẻ chim vẹt thì còn có thể, chớ dùng để chém người hoặc là sút bóng, vậy có hiệu quả được mới là quái đấy.
Mặc Tinh lại quăng ra một nghi vấn nữa: “Cái gì là kiếm nộ, cái gì là kỹ năng thế?”
“?”
“Báo cáo, độc giả hỏi.”
“Kiếm nộ là kỹ năng đặc hữu của tiên kiếm trở lên, khoảng 1 tiếng đồng hồ súc tích được một lượt. Còn kỹ năng thì nhiều lắm lắm. Chẳng hạn như Phá Giáp Kích vậy, nó tăng lực công kích lên 20%, thời gian cooldown chỉ có 10 giây; Liệt Nhật Kiếm, đề cao lực công kích 50%, thời gian cooldown 1 phút. Các loại kỹ năng đều có đặc điểm riêng, có cái tốc độ nhanh, có cái phạm vi lớn, có cái mang kèm tổn thương, có cái lại làm giảm sức công. Làm sao để phối hợp được các kỹ năng chính là một vấn đề mang tính kỹ thuật rất cao, mỗi môn phái đều có chỗ đặc sắc của mình cả. Còn kiếm nộ thì là loại đấu pháp thô bạo, không nói rõ được uy lực khoảng bao nhiêu, nhưng gần như cứ xuất kiếm ra là chết người, đồng thời chiêu nào chiêu nấy đều mang kèm theo chức năng theo dõi truy kích cả, phạm vi hữu hiệu lại cực kỳ rộng lớn, thương tổn trong nháy mắt cực kỳ cao, đối phương có thể chống đỡ, bảo vệ, đón đánh, nhưng rất khó có người có thể né được. Đây cũng chính là nguyên nhân mà giá cả của tiên kiếm luôn luôn cao như vậy, đồng thời cũng là lý do mà người ta nói rằng ‘có tiên kiếm là có thể được coi như cao thủ một nửa’. Đầu đuôi đều là vì tiên kiếm không những có lực công kích cao, mà còn mang kèm cả kiếm nộ đấy.” Song Kiếm; ***********.vn
Giống như pháp thuật, làm sao để sử dụng đúng loại pháp thuật ở một thời gian thỏa đáng chính là điều kiện tiền đề để trở thành một cao thủ. Đương nhiên, Đường Hoa thì đừng có tính vào, phương pháp sử dụng pháp thuật của người này còn thô bạo hơn cả kiếm nộ nữa. Song Kiếm - Hà Tả; Nguồn: ***********.vn; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước.
* * * * * *
Đội xx đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu rồi, đặc biệt là sau khi hai người trong bọn họ liên tục mấy lần sử dụng kỹ năng khống chế với Đường Hoa mà đều thất bại hết, họ lại càng triệt để mất lòng tin hơn. Ngươi không thể khống chế được Đường Hoa, vậy ngươi chỉ còn có nước dùng kiếm nộ đánh bóng vào góc chết cầu môn, nhưng vừa xui là họ lại không có bản lĩnh như thế. Dưới tình huống các kỹ năng khống chế đã bị mất đi hiệu lực, đội này đã không còn biết phải đá thế nào nữa rồi. Song Kiếm - Hà Tả; ***********.vn; Xanh Trời Xanh Nước
“Khà khà!” Đường Hoa đã võ trang hết toàn bộ những thần binh thần khí mà hắn chưa trang bị lên, đương nhiên tu vi phải cao rồi. Có điều Đường Hoa lại buồn bực một chuyện, mình có nhiều thần binh như thế, nhưng sao không có cái quái nào là xài được như thế này? Hậu Nghệ Xạ Nhật cung à? Phối hợp với phi kiếm bình thường thì để bắn chim se sẻ còn được, chớ muốn bắn người là phải dùng tiên kiếm cơ. Cứ một lần cả ngàn kim thì... Cửu Thiên Toán Xích, lại càng vô bổ hơn, trừ để phối hợp với Xạ Nhật cung, thật không thể xài làm cái gì khác cả. Với lại còn thanh Trấn Yêu kiếm chưa khai quang kia nữa, còn vô dụng hơn cả vô dụng kìa. Nhưng cho dù như thế, một khi Đường Hoa trang bị cả ba món này trên thân, vậy muốn dùng kỹ năng khống chế... Muốn dùng kỹ năng khống chế với Đường Hoa, chẳng thà trực tiếp đi mua vé số đi cho rồi.
Đội Mã Hoàng chiến thắng. Sau khi thắng, Phong Vân Nộ không dám chậm trễ, tức khắc lợi dụng thời gian một tiếng đồng hồ nghỉ ngơi để mở hội nghị ngay. Giữa hội nghị, Phong Vân Nộ nghiêm túc phê bình hành vi vô tổ chức vô kỷ luật, tự do tản mạn, tàn nhẫn ác tay, không quản đại cục, v.v... của Sát Phá Lang. Sát Phá Lang không hề hé răng lấy một câu, nhưng theo sự suy đoán của kẻ rất là hiểu hắn - Đường Hoa, tên này đã chuẩn bị sau giải bóng sẽ truy sát Phong Vân Nộ một ngàn lần rồi. Song Kiếm; ***********.vn
Tiếp theo Phong Vân Nộ khen ngợi tinh thần dám đánh dám liều của Mặc Tinh, nhưng cũng nêu ra cái nhìn của mình về chỗ chưa được của nàng. Cái nhìn này rất đơn giản, đó là Mặc Tinh nhất định phải lấy bóng làm trung tâm, chứ không phải là đuổi theo cầu thủ đối phương mà đánh khắp nơi, giống như con chó nhìn thấy cục xương vậy, mặc kệ cục xương có thịt hay không cũng vẫn cứ đuổi theo. Vì thế hắn cũng đã đắc tội với Mặc Tinh cô nương luôn rồi.
Cuối cùng... không có cuối cùng gì nữa cả, Phong Vân Nộ bắt đầu chuyển qua tổng kết chi tiết kỹ thuật... Cái này cũng đã đắc tội với với Đường Hoa luôn, ông đây vào chết ra sống, không có ông thì đã sớm bị 2 : 0 rồi, phần thưởng vật tư không cấp cho cũng được, nhưng ngay cả phần thưởng tinh thần cũng không cấp nữa là sao? Ở đây còn có đại minh tinh Huyên Huyên với đại mỹ nữ Táng Ái đó, tuy mình không phải là mấy tên dê xồm, nhưng trước mặt mỹ nữ ai lại không vui lòng biểu hiện xuất sắc hơn một chút chớ? Tốt nhất là có thể biểu hiện đến mức mỹ nữ cứ bám dính theo nhất quyết chỉ gả cho ngươi chứ không theo ai khác, hơn nữa còn ép ngươi phải nhận vạn kim của hồi môn, nếu không nàng sẽ tự sát là được. Đương nhiên... Chuyện này có phần hơi khó, nếu muốn biết thêm về mấy nút thắt tình cảm kiểu này thì cứ tham khảo mấy phim thần tượng của Đài Loan với Nhật Bản ấy, toàn là mấy phim não tàn không, đặc biệt là mấy phim lấy đề tài xã hội đen theo chính nghĩa, mà tên đầu sỏ trùng hợp chỉ có duy nhất một đứa con gái độc nhất đó - cực tởm. Song Kiếm - Hà Tả; Nguồn: ***********.vn; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước.
* * * * * *
Sau khi kết thúc ngày thi đấu đầu tiên, đội Mã Hoàng được vinh dự đăng lên trang đầu của Vô Biên đặc san, Vô Biên đặc san dùng nguyên cả bản tạp chí để miêu tả một cách trọn vẹn về mỗi thành viên trong đội. Vóc người được thì khen ngợi vóc người, khuôn mặt đẹp thì khen ngợi khuôn mặt, có khí chất vương giả thì khen ngợi khí chất vương giả... Cho dù là một người chẳng có gì nổi bật như Đường Hoa, Vô Biên đặc san vẫn có thể giới thiệu được luôn: là đệ nhất cao thủ của Song Kiếm, hắn là một thành viên cực cực quan trọng của đội Mã Hoàng. Sau khi Tôn Minh xem xong bản thảo tự khen ngợi mình của Đường Hoa, bèn nghiến răng điền thêm hai chữ “trong các” ở phía sau hai chữ “là một” liền. Ba thước trên cử án có thần linh đấy, làm người thì không thể vô sỉ quá đáng được. Song Kiếm - Hà Tả; ***********.vn; Xanh Trời Xanh Nước
Cái này cũng không thể trách Tôn Minh không trọng nghĩa được, thực sự biểu hiện của Đường Hoa quả thật quá là... Ây, quả thật là không biết phải diễn tả sao cho phải cả, ngay lúc vừa bắt đầu trận thi đấu thứ hai, tên này chẳng thèm làm cái gì cả, trực tiếp biến thân thành Trấn Ngục Minh Vương trấn ngay cầu môn luôn. Tuy không đến nỗi cản hết cả cầu môn, nhưng tên quái vật này lại có ba đầu sáu tay lận, đừng nói chỉ là chặn lại mấy cú sút gôn, hắn dùng hai cái đầu còn dư cộng với mấy cánh tay, tăng thêm thân hình oai nghiêm kia thiếu điều muốn tắc tị cả cái cầu môn, cho nên mỗi lần mà tiền đạo của đối phương dẫn bóng được đến trước cầu môn đều trợn tròn mắt lên, phải sút làm sao chớ? Có lỗ hổng nào đâu mà...
Đặc san vừa được xuất bản, dư luận ồ lên ngay, mọi người lập tức kháng nghị, tỏ ý nếu không hạn chế sách lược phòng thủ cầu môn của Đường Hoa, vậy họ sẽ dùng mười người trong đội chặn kín cầu môn luôn, chỉ chừa lại mỗi một tên tiền đạo tấn công thôi. Song Kiếm; ***********.vn
Ủy ban tổ chức lập tức thảo luận ngay, theo như bóng đá trong hiện thực, người ta không có quy định nào không cho phép dùng hậu vệ cản lại cầu môn cả, nhưng tuyệt đối sẽ không có đội nào làm như thế. Dù sao... người ta cũng không làm chuyện mất mặt như thế được. Nhưng bây giờ là trong trò chơi... Ủy ban tổ chức lập tức hạ lệnh: cấm bất cứ hình thức biến thân nào, cho dù là biến thành con giun cũng không được. Bất cứ vật thể nào không phù hợp với lý luận về hình thể người xuất hiện, sẽ tức khắc bị tặng cho thẻ đỏ ngay.
Đây cũng là lần sửa chữa quy tắc đầu tiên kể từ khi hệ thống Song Kiếm có lịch sử tới nay.
* * * * * *
‘Như vậy là sẽ không còn thủ đoạn nào nữa phải không?’ Đây chính là tiêu đề của đặc san ra trong ngày thi đấu thứ hai. Thời khắc này cuối cùng quảng đại quần chúng cũng biết cái gì gọi là ‘người mà vô sỉ thì vô địch’. Nhìn vào hình chụp của đặc san có thể thấy, phần sân sau của đội Mã Hoàng đã bị cát vàng bao phủ liên tục rồi. Cầu thủ tiền đạo của đối phương đột nhập được vào vùng cấm địa để kiếm cầu môn thì sẽ bị Đường Hoa lao ra cướp bóng ngay, mà không vào vùng cấm địa thì lại không thể nào thấy cầu môn ở đâu được. Phải, có lẽ ngươi có thể phán đoán được vị trí đại khái đấy, nhưng ánh mắt của Đường Hoa là sáng mà, không đá bóng được vào góc chết là không thể lọt lưới được.
Lần này uy ban tổ chức lựa chọn im lặng, sau đó các đội bóng bắt đầu trở nên náo nhiệt hơn. Có đội kia bày ra trận Ngũ Hành ở trước cầu môn của mình, đội khác thì lại sử dụng phép che mắt với cầu môn... Có người còn làm bạo hơn, hủy đi cầu môn ném vào trong túi Càn Khôn luôn, đương nhiên vì hành vi này người đó đã bị trực tiếp hủy bỏ tư cách thi đấu rồi. Song Kiếm - Hà Tả; ***********.vn; Xanh Trời Xanh Nước
Có thuẫn thì tất nhiên sẽ có mâu, các biện pháp phá pháp thi nhau xuất hiện. Đám người chơi của các đội đều thi nhau thi triển thần thông, ngươi có kế Trương Lương, thì ta có thang leo tường. Ngươi có trận Ngũ Hành, vậy ta sẽ lợi dụng trận Thổ để chui xuống đất, trận Nước để lặn xuống đi banh.
Đội Mã Hoàng vẫn cứ sống sót qua hết ngày thi đấu thứ ba, nhưng còn chưa kịp chúc mừng, họ đã phải chột dạ vì đối thủ đầu tiên của ngày thứ tư, đây là một trong mười đội hấp dẫn nhất có tiềm năng đoạt được giải quán quân: Đội Lấp Lóe. Vì sao lại là đội hấp dẫn? Bởi vì đội trưởng của họ là kẻ được xưng là một trong hai thần toán đệ nhất - Tinh Tinh.
Đường Hoa lau mớ mồ hôi: “Bà má này lợi hại lắm đấy, đầu tiên là kênh đội ngũ của chúng ta sẽ bị biến thành kênh công cộng, tiếp theo là con bé ngốc này lại biết cả kỳ môn độn giáp nữa, một khi nàng mà bày xong trận, vậy bọn họ sẽ không chỉ còn là mười một người nữa, mà sẽ là mười một tên bịp luôn, nhưng chết cái là những mánh khóe bịp người của họ đều rất có hiệu quả cả. Một điểm cuối cùng, nàng còn có thể tính ra lúc ta cứu bóng sẽ nhào qua chỗ nào nữa đấy.” Song Kiếm; ***********.vn
Phong Vân Nộ nghi hoặc: “Có thật khủng như vậy không đấy? Chẳng phải chỉ là một thầy bói giang hồ thôi sao?”
“Ta kể ra vậy, lúc ở Lôi Châu ấy, người ta chưa có thần khí, đẳng cấp lại còn siêu thấp nữa, nhưng nàng bày ra kỳ môn độn giáp, ta dùng nó gạt được cả Hỏa Quỷ vương luôn. Khi đó trong trận đã có các tác dụng như tàng hình, khí thế, v.v... rồi, khá là trâu bò, hoặc có thể nói là nghịch thiên cũng được. Càng huống gì bây giờ người ta đã có thần khí trong tay... Ngày mai phần thắng không lớn đâu.” Trong lòng Đường Hoa thật ưu sầu.
Sát Phá Lang gật đầu: “Nghề nghiệp của Tinh Tinh này thật là quá ít được lưu ý, cho nên chúng ta không thể biết được nhược điểm ở nơi nào. Nhìn thì cực kỳ mạnh mẽ, mà sự thật lại cũng vậy, thành ra chúng ta không có chiêu gì để đối phó được.” Song Kiếm - Hà Tả; ***********.vn; Xanh Trời Xanh Nước
“Ừ, đầu tiên là kênh nói chuyện đã bị công khai, chúng ta không biết được lần tấn công nào là bẫy cả.” Mặc Tinh phụ họa: “Mà điều chết người nhất là như Gia Tử nói, kỳ môn độn giáp. Lúc đó ta cũng có mặt đó, Hỏa Quỷ vương là đại BOSS thế mà ngay bóng lưng của bọn ta cũng không dám động tới, cuối cùng giương mắt nhìn bọn ta thoải mái dịch chuyển tức thời bỏ đi đấy.”
Đường Hoa bổ sung: “Khi đó ta viết một chữ ‘Long’, thế là biến thân thành Nhạc Phi, trực tiếp hù Hỏa Quỷ vương cứng người luôn. Ngươi nói xem nếu ngày mai mà nàng viết chữ ‘Nương’, có khi nào sẽ biến thành mẹ của ta hay không...?”
“...” Toàn bộ mọi người đều toát mồ hôi lạnh đầy người, mười một bà má cùng bước ra, làm con cái mần răng dám dùng phi kiếm động thủ đây? Song Kiếm - Hà Tả; Nguồn: ***********.vn; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước.
Phi Thường Kiếm từ đầu tới giờ vẫn chưa nói chuyện, lúc này thấy mọi người đều hoảng sợ, bèn hỏi: “Các ngươi nói xem, đã không đối phó nổi với pháp thuật của nàng, vậy có thể đối phó với bản thân nàng được không? Chẳng hạn như bắt cóc bạn trai của nàng ấy.”
Xem phim nhiều quá rồi đấy! Đường Hoa thầm khinh bỉ một câu, có điều ánh mắt lại chợt sáng lên, quả thật... Phi Thường Kiếm này người ngợm có phần ngớ ngẩn thật, nhưng ý kiến lại không tệ đâu. Đã không đối phó nổi với kỹ năng của nàng, vậy chúng ta sẽ chuyển sang đối phó với bản thân nàng là xong. Có lẽ kỹ năng sẽ không có nhược điểm, nhưng người thì chắc chắn sẽ có, chỉ cần nàng còn là người.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Ngày thi đấu thứ tư, mười đội hấp dẫn nhất giải đều được truyền hình trực tiếp trên màn hình lớn. Một là để mọi người có thể chia sẻ cảm giác vui vẻ khi xem thi đấu, thứ hai là giúp mọi người hiểu thêm về nhược điểm của mười đội này.
Người ta vẫn nói ‘người sợ nổi danh heo sợ mập’, đội Mã Hoàng cảm thấy càng ngày mình càng đấu gian khổ hơn, 11 người bên mình có ưu nhược điểm gì người ta đều đã rõ hết rồi. Nhược điểm lớn nhất chính là Sát Phá Lang, tên này thi đấu 50 trận, có đến 30 trận là bị đuổi ra ngoài vì tội giết người.
Có điều 10 trận gần đây Sát Phá Lang hết sức ổn, đối thủ từ mức ân cần thăm hỏi hắn, đến ân cần thăm hỏi em gái hắn, cuối cùng ân cần thăm hỏi mẹ của hắn lẫn cả nhà của hắn, Sát Phá Lang cũng không hề động thủ mà chỉ lạnh lùng chụp một tấm ảnh: Ngươi chết chắc rồi. Quả thật như vậy, sau khi kết thúc các trận của mỗi ngày, việc đầu tiên mà hắn làm chính là truy sát những tên miệng không sạch sẽ này khắp hang cùng ngõ hẻm. Đồng thời trong khi được Song Kiếm Nhật Báo phỏng vấn riêng, Sát Phá Lang đã tuyên bố: sẽ theo đuổi sự nghiệp truy sát này đến cùng, gặp lần nào giết lần nấy, không gặp cũng sẽ tìm tới được giết một lần cho hả. Sau đó, không còn ai dám mở miệng càn rỡ với Sát Phá Lang nữa, dù sao quỷ cũng phải sợ ác nhân mà.
Ngày thi đấu thứ tư bắt đầu, các trận đấu cũng bước vào giai đoạn quyết liệt, tuy hệ thống không công bố còn bao nhiêu đội trụ lại được, nhưng mọi người cũng có thể ước chừng được còn khoảng gần trăm. Mà trận đầu tiên của ngày hôm nay chính là giữa hai đội: đội Mã Hoàng, đội ngũ chói lọi nhất, với đội Lấp Lóe, đội có tiềm năng lội ngược dòng nhất. Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước. ***********.vn
Đừng có xem thường đội Lấp Lóe, số lượng fan của đội này gấp mười lần đội Mã Hoàng đấy. Nguyên nhân chắc mọi người cũng đoán được rồi, đội này toàn một màu các em gái cả. Nghịch ngợm, mềm mại, điềm đạm nho nhã, nóng bỏng, lạnh lùng, v.v... Bất kể ngươi thích loại hình nào, cũng đều có thể tìm thấy loại hình đó ở trong đội Lấp Lóe. Kết hợp thêm bản lĩnh bày trận huyền diệu của Tinh Tinh, thật khiến cho người xem nảy sinh ra một cảm giác thần bí khó thể diễn tả nổi về đội này.
Đương nhiên đội Mã Hoàng cũng không kém, nào là đệ nhất mỹ nữ Táng Ái, đệ nhất minh tinh Huyên Huyên, đệ nhất suất ca Phong Vân Nộ, đệ nhất cao thủ Đông Phương Gia Tử, đệ nhất bại hoại Sát Phá Lang, v.v... túm lại là rất nhiều người đệ nhất, cũng bắt mắt vô cùng. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
Đây chắc chắn sẽ là một trận đấu kịch liệt đầy máu và lửa... Đội hình thuật pháp trận pháp thần bí đấu với đội hình chói lọi nhất Trái Đất, đứng đầu ngân hà, vô địch vũ trụ, hứa hẹn một trận đấu không tầm thường. Ừm... Ít nhất thì người xem với dư luận đều nghĩ như thế, ít nhất là trước khi trận đấu bắt đầu họ đều nghĩ như thế.
Sau khi bắt đầu trận đấu thì sao? Lửa giận của quần chúng bắt đầu hừng hực bốc lên, họ phát hiện, thân là cái đuôi cần cẩu của đội Ma Hoàng, Huyên Huyên đồng học, không ngờ lại đang đi nói chuyện phiếm rôm rả với chủ lực tuyệt đối của bên đối phương là Tinh Tinh! Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước. ***********.vn
Đầu tiên, dường như Huyên Huyên khẩn cầu việc gì đó, Tinh Tinh tỏ vẻ khó xử vô cùng, sau đó Tinh Tinh thương lượng trong kênh đội ngũ với đội viên toàn đội, rồi Phong Vân Nộ bước ra bàn bạc với họ. Cuối cùng, thân là chủ lực đệ nhất của đội Lấp Lóe, Tinh Tinh lại dắt tay Huyên Huyên đi ra ngoài sân cùng uống trà cắn hạt dưa nói chuyện phiếm mất tiêu!
Tức giận, tức giận bừng bừng, quần chúng đều tức giận bừng bừng.
* * * * * *
Đường Hoa ngậm một cây tăm trên miệng, ngồi ở trên cầu môn nói với Mặc Tinh: “Đúng như người ta vẫn thường bảo, một cái quần lót, một tờ giấy vệ sinh đều có tác dụng của mình.”
Mặc Tinh hỏi: “Làm thế nào mà ngươi biết Tinh Tinh thích Huyên Huyên thế?” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
“Chuyện trên trời ta biết một nửa, chuyện dưới đất ta biết một nửa của một nửa, chuyện nữ nhân ta biết một nửa của một nửa của một nửa.” Đường Hoa cười hè hè, nói: “Chỉ cần Huyên Huyên chịu mở miệng giải thích với Tinh Tinh về tính quan trọng của trận đấu này đối với nàng, vậy Tinh Tinh sẽ bị dao động ngay. Sau đó anh chàng siêu xui xẻo Phong Vân Nộ sẽ bước lên sân khấu câu kết với mm nhà người ta, rồi chịu hy sinh hứa hẹn một chút, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta thôi. Cái này gọi là gì ấy nhỉ? Đúng rồi... Gọi là binh pháp ‘không chiến mà khuất người’, chính là cảnh giới cao nhất của binh pháp Đường Tử đấy.”
“Chỉ thế là giỏi.” Tinh Tinh hỏi: “Ngươi có muốn sút một trái không?” Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Thôi vậy, dạng nam tử phong nhã tuyệt thế như ta đây vẫn nên ít xuất đầu lộ diện thì tốt hơn.” Đường Hoa thoáng thấy Mặc Tinh định chạy đi thì vội vàng cản: “Đừng nha! Đã nói rồi, do Phong Vân Nộ sút mà, ngươi đừng có làm xằng mà hư hết kế hoạch đó.”
“À... Ây! Ta hỏi này, chuyện Tinh Tinh sùng bái thần tượng thì còn hiểu được, nhưng Phong Vân Nộ đã hứa điều gì, mà sao toàn bộ các nàng đều không phản đối gì hết vậy?”
Mặc Tinh đưa ra vấn đề này rất là đúng chỗ ngứa, một nữ nhân thôi thì còn có khả năng là do mê trai, nhưng cả mười nữ nhân đều cùng mê trai, đều cùng yêu thầm Phong Vân Nộ thì đúng là quái lắm lắm.
“Ha ha!” Nghe Mặc Tinh hỏi, Đường Hoa lại nhớ tới khuôn mặt nhăn như trái mướp đắng của Phong Vân Nộ khi nghe mình bàn bạc ngày hôm qua.
“Phật Sơn Vô Ảnh Thối.” Mặc Tinh đe dọa.
Đường Hoa không vừa: “Ta là Tô Khất Nhi.” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
“Ta nói chính là Âm Thối, là chiêu tự nghĩ ra, ‘âm’ là ‘âm’ trong âm u.”
“Ta nói, ngươi đấy, lòng tò mò nặng quá. Thôi được... Ta sợ ngươi rồi, đưa lỗ tai qua đây.” Đường Hoa cười hè hè nói: “Ta bảo Phong Vân Nộ cử hành cuộc thi hoa hậu đầu tiên trong Song Kiếm, những bà má chấp nhận bỏ cuộc trong đội Lấp Lóe sẽ không cần phải thi vòng loại, hơn nữa sẽ được cam đoan nằm trong top 100 luôn.”
“Thi sắc đẹp?” Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Tương tự vậy. Chắc ngươi không thể nào không biết cuộc thi hoa hậu Hương Cảng có bao nhiêu người báo danh chứ? Rồi vì một vai không phải là vai chính trên phim truyền hình, có bao nhiêu người đăng ký chứ? Còn những cuộc thi The Voice xx nữa? Phong Vân Nộ hiện đang giới thiệu kế hoạch, chi tiết cuộc thi cộng với phần thưởng top 100 cho họ đó.”
“Thường gi thế?”
“Người thứ nhất, Vô Biên đặc san sẽ đưa tin riêng một bản, bao gồm màu sắc ưa thích, tên vật nuôi, là người nơi nào, có những sở thích gì, rồi châm ngôn sống, lịch sử yêu đương, v.v... Top 10 sẽ đưa tin chung trong một bản, nội dung không khác bao nhiêu... Cho dù chỉ nằm trong top 100 cũng sẽ được xuất hiện trong mục giới thiệu vắn tắt của đặc san, đồng thời còn được trở thành đại sứ thân thiện với đại sứ ngoại giao của bang Tam Thương nữa. Ngoài ra vòng thăng cấp, vòng hồi sinh đều sẽ được truyền hình trực tiếp đấy.”
“Có thật không?” Đường Hoa còn chưa nói xong, trong mắt Mặc Tinh đã lấp lánh ánh sao rồi. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Ừm... Thật hay giả ta cũng không biết nữa.” Đường Hoa tỏ vẻ khinh bỉ Mặc Tinh, rồi nói tiếp: “Ta chỉ quản phần ra ý kiến, còn phương pháp thực hành cụ thể thì không có liên can chi tới ta cả.”
“Là ý gì?” Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước. ***********.vn
“Ý là chiếc bánh ngọt đó ta đã miêu tả xong rồi, nhưng phần làm ra nó lại là chuyện của Phong Vân Nộ, còn muốn đưa tin về cuộc thi hoa hậu hay không là chuyện của Phật Pháp Vô Biên, có truyền hình trực tiếp hay không lại là chuyện của Ốc Vít. Bởi vậy sau khi đã miêu tả xong cái bánh rồi thì... Những chuyện sau này không còn liên can gì đến ta nữa cả.”
Cũng tức là nói... Kẻ bày ra trò là ngươi cũng không chắc chắn nó có thành hiện thực hay không nữa chứ gì?”
“Cũng có thể hiểu như thế đấy.”
“Vậy thế này chẳng phải ngươi đang gạt các nàng sao?” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
“Nói bậy, ta chỉ có lừa Phong Vân Nộ thôi. Còn phần Phong Vân Nộ có lừa các nàng hay không thì... không có can hệ gì đến ta cả. Lại nói, ta cũng có lừa Phong Vân Nộ đâu, ta chưa từng nói sẽ chịu trách nhiệm thực hiện cuộc thi này mà, ta chỉ là người đề ra ý kiến thôi, bởi vậy có lừa đảo thì Phong Vân Nộ là kẻ lừa đảo, chớ tuyệt đối không phải ta.”
“Ngươi... Ngươi thật đúng là có gan đấy.” Mặc Tinh rất là đồng tình với Phong Vân Nộ.
Đường Hoa cười ngượng ngùng: “Đừng có tâng bốc ta, thực ra ta không có làm gì cả.”
* * * * * *
Đội Mã Hoàng thoải mái thắng với tỷ số 3 : 0. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
Đội Lấp Lóe vừa ra khỏi bản đồ phụ đã bị đám người chơi đang căm tức bao vây. Các nữ sinh hiển nhiên cũng biết sẽ có hậu quả này, thế là nhao nhao viết một chữ gì đó vào lòng bàn tay, rồi xoay người bỏ chạy. Tiếp theo, dưới ánh mắt sững sờ của chúng nhân, các nàng đồng loạt khởi động chiêu dịch chuyển tức thời mất tích hết. Cái này... Chính là kỳ môn độn giáp đấy.
Sau khi thoải mái xử lý được đội Lấp Lóe, bởi vì không phải đá thêm giờ, nên đội Mã Hoàng có nửa tiếng đồng hồ nghỉ ngơi. Xem lại, rất có khả năng đối thủ tiếp theo của họ sẽ là đội Chói Lóa đang đá thêm giờ trong kia, đội này đang dẫn đầu.
“My god!” Đường Hoa thấy trận tiếp theo rất có thể phải đá với đội Chói Lóa, bèn than một hơi.
Phong Vân Nộ giật thót trong lòng, đừng nói lại là đội mạnh nào đó nữa nhé, mình đã phải bán thân một lần rồi, không muốn phải bán lần nữa đâu. Có điều sau khi cầm danh sách lên xem, hắn mới giật mình, hóa ra Đường Hoa than thở không phải vì đội Chói Lóa là đội mạnh gì, mà bởi vì trong đội đó có một nửa cầu thủ là người quen của Đường Hoa, chính là bốn hiệp trong Thục Sơn Ngũ Hiệp: Nhất Tiếu, Thiếu Gia, Nhu Mễ với Thiên Sứ. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
“Trời ạ! Ta cảm thấy như ta đang là Uông Tinh Vệ vậy.” Năm người bọn Thục Sơn cùng có mối thù không đội trời chung với Phong Vân Nộ mà. Đương nhiên, nó thuộc về sự kiện tập thể, chứ không bắt ngươi vừa gặp mặt là phải đấu võ ngay. Nhưng hiện giờ mình lại ở bên phe địch, đối kháng lại liên minh chính nghĩa của Thục Sơn, vậy không phải Hán gian thì là cái gì nữa chứ?
“Uông Tinh Vệ?” Phong Vân Nộ ngẫm nghĩ một lúc, sau đó nổi giận, lửa giận bốc lên phừng phừng... Nghĩ theo hướng ngươi nói, nếu ngươi là Uông Tinh Vệ, vậy chẳng phải ta là Tōjō Hideki đó sao?
“Báo cáo đội trưởng.” Đường Hoa ôm bụng rên: “Ta bị đau dạ dày.” Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước. ***********.vn
Phong Vân Nộ tỏ vẻ khinh bỉ: “Lẽ nào dạ dày của ngươi lại nằm ở vị trí đại tràng?”
Câu này vừa thốt ra, đám thành viên quanh đó đều ói tập thể cả: bà nội nó, đang ăn cơm đó. Mà càng đáng ghét hơn chính là không biết ai đã gọi một dĩa đại tràng xào bung đang để ở trên bàn nữa. Bị dính phải câu nói này, mọi người không còn tâm tình nào mà ăn uống nữa cả, đều nhất loạt hằm hằm nhìn Phong Vân Nộ.
“Dù sao trận sau ta cũng sẽ không vào sân đâu, chắc chắn là không vào, nếu không 100% ta lơi tay đó.”
“Thế sao được? Vị trí đã cố định rồi, không sửa lại được nữa đâu. Bọn ta đây 10 người đấu 11 người vẫn không sợ, nhưng không có thủ môn thì làm sao đá được chứ?” Táng Ái là người đầu tiên tỏ ý phản đối. Song Kiếm; Tàng Thư Viện
“Đúng vậy đúng vậy.” Mọi người cùng nhau phụ họa. Có rất nhiều trận bóng kinh điển dùng 10 người mà thắng 11 người, nhưng trong đó tuyệt đối không có trận nào không có thủ môn mà thắng được cả.
Mặc Tinh nói: “Các ngươi cũng phải hiểu cho Gia Tử chứ, các ngươi đều biết Thục Sơn với Phong Vân Nộ từng có khúc mắc mà, nếu phải đụng độ với nhau... Vậy Gia Tử xấu hổ lắm.”
Sát Phá Lang thấy Mặc Tinh nói thay cho Đường Hoa thì rất là khó chịu: “Nếu ngươi không tận tâm thi đấu, vậy ta sẽ không trả lương cho ngươi đâu. Nếu ngươi có thể phát huy toàn lực, ta sẽ tăng thêm phần thưởng 200 kim.” Tên nhãi nhép, xem lần này ngươi xử trí thế nào này.
“Thưởng thêm 200 kim?” Đường Hoa đập mặt bàn: “Làm, nam nhân nói ra là phải giữ lời đấy, vì 200 kim, ta sẽ liều.” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước - ***********.vn
“Đương nhiên.” Sát Phá Lang cười hè hè, ông đây bỏ ra 200 kim để mua chút thoải mái đấy. Hừ! Vì có 200 kim thôi mà đã chịu làm Hán gian, nhân phẩm cũng thật là bỉ ổi quá. Nhưng lại nói, thế thì vì bao nhiêu kim mà chịu làm Hán gian thì mới không bỉ ổi ấy nhỉ?
Mặc Tinh nhắn tin cho Đường Hoa: “Đừng mà! Nếu ngươi thực sự làm vậy, chẳng phải sẽ triệt để trở mặt với bọn Thiếu Gia sao? Người ta hỏi ngươi vì sao lại liên hợp với cừu nhân để đối phó người mình thì ngươi phải trả lời thế nào?”
“Người giang hồ, thân bất do kỷ.”
“Nếu ngươi làm như thế, ta sẽ coi khinh ngươi đó.” Lúc này Mặc Tinh nhớ tới một người, người này là nữ vận động viên bóng bàn của Trung Quốc, sau khi rời đội lại đến đội Nhật Bản, sau đến Trung Quốc thi đấu, đánh bại được đội hữu ngày xưa thì chạy khắp sân la lớn: Có tin mừng, có tin mừng.
“Yên tâm đi, sơn nhân ắt có diệu kế, đến lúc đó ngươi ngàn vạn lần đừng có đồng tình với ai đó nhé.”
“Ai là ai?”
“Sai rồi! Là con sói nào đó.”
“Ngươi đi chết đi.”
*** suất ca: anh đẹp trai
*** Uông Tinh Vệ: là một chính trị gia thời Trung Hoa Dân Quốc, ban đầu theo cánh tả, nhưng về sau lại ngả về phía thân Nhật, do đó vẫn thường bị gọi là Hán gian, và tên ông được dùng để ví với kẻ phản bội.
*** Tōjō Hideki: là một đại tướng của Lục quân Đế quốc Nhật Bản và là thủ tướng thứ 40 của Nhật Bản trong suốt phần lớn thời gian của Chiến tranh thế giới thứ hai, từ 18 tháng 10 năm 1941 đến 22 tháng 7 năm 1944. Ông là một trong những nhà tư tưởng theo chủ nghĩa dân tộc và là người ủng hộ chiến tranh với Trung Quốc và các quốc gia khác, ông bị tuyên án tử hình vì các tội ác chiến tranh sau Chiến tranh thế giới thứ hai và bị xử tử hình bằng hình thức treo cổ sau một cuộc bỏ phiếu của các thẩm phán Tòa án quân sự quốc tế vùng Viễn Đông (International Military Tribunal of the Far East).
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Thiếu Gia chìa một ngón út ra: “Ta đánh cược với các ngươi, Gia Tử tử vừa gặp chúng ta là sẽ tức khắc quẫy đuôi ngay.”
Nhất Tiếu tỏ vẻ khinh thường: “Lẽ nào ngươi vẫn còn cho rằng Gia Tử người ta vẫn chỉ là một tên thiếu niên thuần khiết hồi mới lên Thục Sơn năm đó sao? Người ta bây giờ ăn nhậu gái bài đều đã đủ hết rồi, đã trưởng thành trở thành một khối u ác tính chói lọi của xã hội rồi đấy.”
“Gừng càng già càng cay mà, đừng nên quên rằng lúc trước ai là người dẫn dắt cho hắn đi lên con đường huy hoàng này nhé. Là ta đấy...”
Thiên Sứ cười nói: “Còn nhớ năm đó bốn người chúng ta đi cứu viện Bồng Lai không? Gia Tử đã can thiệp vô cùng nghiêm chỉnh khi thấy các ngươi giết người cướp quái đấy, vậy mà nhìn lại bây giờ, ai... Người ta có câu châm ngôn thế nào ấy nhỉ?”
“Học cái tốt ba năm, học cái xấu ba ngày.” Nhu Mễ tiếp: “Một thanh niên tốt lành như thế, vậy mà đã bị Thiếu Gia dạy hỏng mất rồi.”
“Cái này trách ta được à? Là do hắn không có lập trường kiên định, không chịu kiên trì chủ nghĩa Mác-Lê Nin với tư tưởng Mao Trạch Đông, lại ham thích hưởng lạc, ham thích sắc đẹp thôi... Bởi vậy cuối cùng đã bị lạc bước về phía chủ nghĩa tư bản gian ác kia đấy.” Thiếu Gia hất tóc lên: “Thân là giáo sư vỡ lòng của hắn, kẻ đẹp trai sáng sủa như ta đây rất là cần thiết phải tiến hành giáo dục tư tưởng tiến bộ mới được.”
* * * * * *
“Trận đấu... bắt đầu!” Cuối cùng trọng tài cũng đã thổi còi lên. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
“Khoan!” Thiếu Gia ngăn việc cướp bóng của Sát Phá Lang - đang xám xịt hết mặt mày - lại, lấy cây quạt chỉ vào Đường Hoa đang ở cách đó mấy trăm mét, hô: “Ngươi... Qua.”
“Hớ! Đây chẳng phải là Thiếu Gia đó sao?” Đường Hoa cắm đầu cắm cổ chạy qua.
Thiếu Gia đặt tay lên bả vai Đường Hoa, kéo hắn vào giữa đám Thục Sơn, nhẹ nhàng nói: “Ta nói này Gia Tử, nghe nói ngươi đã lập được công lao hãn mã cho phái Côn Lôn, đã giúp người ta lấy được một trong ba hàn khí đấy, có phải không?”
“Nói bậy!” Đường Hoa nghiêm nghị nói: “Tin lá cải đó... Có điều, quả thật cũng có chút quan hệ với ta đấy. Ha ha!”
“Ngươi xem đấy! Ngươi! Thân là đệ nhất cao thủ của Thục Sơn, là kẻ trường kỳ chiếm thứ hạng đầu trong bảng cao thủ, có thời gian rảnh giúp Côn Lôn người ta làm nhiệm vụ môn phái, vậy... Thục Sơn chúng ta thì sao?” Thiếu Gia nghiến răng: “Năm viên linh châu đến bây giờ ngay cả cái bóng cũng còn chưa thấy qua, trong lòng ngươi đã bao giờ muốn đi tìm chưa?” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Thiếu Gia, chuyện linh châu chẳng phải ta đã từng tìm ngươi báo cáo riêng rồi hay sao? Thổ đã bị La Như Liệt cướp rồi, với tốc độ đó mà muốn cướp đồ từ trong miệng hắn, quả thật khó khăn lắm. Hỏa với Lôi hiện đang ở chỗ Hỏa Quỷ vương, người ta lại trú ở địa ngục, ta đâu có thời gian rảnh để đi đâu. Phong thì ở trên Thiên Đình, ngươi ngon ngươi lên đó xem xem. Còn có Thủy nữa, chỉ nói là ở trên người của hai người nữ, vậy là hai người nào chớ?”
“Ừm, việc này thật đúng là có cái khó khăn khách quan thật.” Thiếu Gia gật đầu, sau đó lại dùng ngữ khí càng nhẹ nhàng hơn, hỏi: “Ta nói này Gia Tử, làm Thục gian cảm thấy thế nào rồi? Có phải rất là hứng thú hay không?”
“Thục gian?” Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Có vẻ như đồng chí này còn chưa có ý thức được tính nghiêm trọng trong sai lầm của mình nhỉ.” Thiếu Gia quay qua nói với mấy người khác một câu, xong quay lại: “Gia Tử này, chắc ngươi không thể nào mà không biết kẻ thù số một của phái Thục Sơn chúng ta là ai đâu nhỉ? Ngươi xem, ngươi bình thường có làm chung nhiệm vụ gì với hắn, bọn ta cũng có thể coi như không thấy, nhưng bây giờ ngươi đang giúp hắn đối phó với bọn ta kìa... Trong lòng bọn ta thấy lạnh lắm đó.”
“Ý ngươi nói là ai?” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
“Định giả ngu đấy phỏng? Còn ai nữa, chính là đội trưởng Phong Vân Nộ của đội Mã Hoàng các ngươi đấy. Lát nữa hoặc là ngươi cứ tránh qua một bên, còn không thì cứ xử lý hắn ngay trước mặt bọn ta, nếu không cái danh hiệu ‘Thục gian’ kia chắc chắn ngươi không thoát nổi đâu.”
“Phong Vân Nộ? Không đúng đâu... Bên ta đâu có ai tên là Phong Vân Nộ đâu, còn đội trưởng là Mặc Tinh cô nương mà, ngươi có lầm hay không đấy?”
“Không có?” Thiếu Gia giật mình, bèn vội nhìn về phần sân bên kia, mọi cầu thủ bên đội Mã Hoàng nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của hắn thì đều thở dài. “A... Đúng là không có thật... Nhãi con người đừng có mong gạt được ta, dịch dung ta cũng có thể tùy ý tìm ra được đấy.”
Đường Hoa thấy Thiếu Gia định triệu hồi con khỉ nào đó ra, bèn vội ngăn lại: “Đại ca, ngài tiết kiệm chút tiền đi. Ngài không thấy bên đây có bao nhiêu người à?” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Một, hai, ba... Ta đệt!” Thiếu Gia tức giận bừng bừng: “Lẽ nào ngươi đã biết sẵn bọn ta sẽ tìm ngươi tính sổ, cho nên mới bắt Phong Vân Nộ không được lên sân sao?”
“Ừm... Ngươi cũng có thể hiểu là do ta nhìn vào tình cảm của chúng ta, cho nên mới cố ý bớt đi một người lúc thi đấu với các ngươi, như vậy các ngươi sẽ không thể nói bọn ta khi dễ các ngươi được.”
“Ngươi...”
“Ây cha!” Đường Hoa chỉ tay về phía sau của Thiếu Gia: “Vào rồi kìa!”
Thiếu Gia xoay người nhìn lại, quả nhiên trong cầu môn của đội mình đang nằm một trái bóng, lại nhìn lại vùng cấm địa, Sát Phá Lang đang cúi đầu quay về phần sân đội Mã Hoàng, trông hắn có vẻ đang rất khó chịu, thậm chí đến cả động tác ăn mừng bàn thắng cũng không thèm làm nữa. Thiếu Gia nổi giận, hắn bừng bừng chỉ vào Đường Hoa mắng: “Ngươi thật là đê tiện, thế mà dám lợi dụng thời gian này để đánh lén à?”
Đường Hoa rơi lệ đầy mặt trả lời: “Đại ca, người ta là Sát Phá Lang đó, sẽ không thèm nghe lời ngài hay ta đâu. Người ta đá bóng của người ta, can gì đến ta chứ?”
“Trường Giang sóng sau dồn sóng trước, sóng trước chết ở trên bờ cát.” Nhất Tiếu cảm thán một câu xong vẫy tay: “Gia Tử, không còn việc gì nữa rồi. Có điều vẫn phải nói một tiếng, có cơ hội thì vẫn phải lấy cho được năm linh châu đó. Lúc nào cần bọn ta thì cứ hú một tiếng, hú lúc nào chúng ta đến lúc đó.”
“Được! Xong chuyện ở đây rồi ta sẽ đến Phích Lịch đường Lôi Châu coi coi có thể tìm được La Như Liệt hay không.”
“Được rồi được rồi! Quay về thủ cầu môn nhà ngươi đi, đang truyền hình trực tiếp đó.”
Nhu Mễ cũng ủng hộ: “Cố lên, Gia Tử ca ca.”
“Ừ ừ!” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
Thiên Sứ nhìn theo Đường Hoa đang trở về cầu môn, sau đó nói với Thiếu Gia: “Đối với việc ngươi không tin tưởng vào chỉ số thông minh của bọn ta, bọn ta rất là tức tối và đau lòng đấy.”
Thiếu Gia tỏ vẻ khinh bỉ: “Mời các ngươi ăn cơm là được rồi chứ gì? Trừ Nhu Mễ ra, ngươi với Nhất Tiếu lần nào đến quán ta ăn mà chẳng phải là ăn chịu? Đúng rồi! Còn tên Gia Tử chết tiệt kia nữa, chưa bao giờ trả tiền cả.”
Bọn họ không trách Đường Hoa vì sao không rong ruổi bên cạnh họ. Mặt này trong trò chơi cũng giống với hiện thực thôi, dạng như Đường Hoa đây cũng tương đương với tổng giám đốc của một công ty nằm trong top 500 công ty lớn nhất thế giới, tuy cũng có thể có một ít bạn bè là tổng giám đốc của các công ty nhỏ, nhưng đối tượng tiếp xúc hằng ngày phần lớn vẫn là các công ty lớn tương đương. Đây cũng giống như câu ‘môn đăng hộ đối’ mà thời cổ người ta hay nói vậy. Bối cảnh văn hóa với phương thức - hoàn cảnh sinh hoạt đều quyết định rằng hai người bất đồng sống cạnh nhau sẽ có nhiều mâu thuẫn. Mà bàn tới phương diện trò chơi, thì ai chơi võng du cũng đều biết, nếu bạn của ngươi level cao, người ta có thể sẽ kéo ngươi theo, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ khư khư bên cạnh để làm những nhiệm vụ level thấp với ngươi được. Đây cũng chính là nguyên nhân mà rất nhiều nữ nhân ở trong trò chơi muốn tìm lão công. Xin tin ở Hà mỗ, tám phần nữ nhân ở trong trò chơi tìm lão công tuyệt đối không phải là vì cô quạnh hoặc muốn tìm tình yêu đâu. Không tin ngài cứ lập một nhân vật level thấp rồi đi vòng vòng thử coi, xem xem giữa level với tình yêu có phải có quan hệ tuyệt đối hay không.
* * * * * *
10 người đá với 11 người, thành viên đội Mã Hoàng đã sớm quen rồi. Nói thực, số trận mà cả đội đá với đội hình 10 người còn nhiều hơn so với 11 người nhiều, cho nên bây giờ giống như ‘xe nhẹ chạy đường quen’ vậy, phòng thủ với tấn công không hề có bất cứ trì trệ nào. Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
Đội Mã Hoàng rất thoải mái vượt qua trận này. Sau đó, họ lại tiếp tục quá quan trảm tướng, tuy cũng có trận thi đấu hết sức mạo hiểm, nhưng đã có Đường Hoa gần như hoàn toàn miễn dịch với các kỹ năng khống chế, lại cộng thêm sự trợ giúp của một mớ tiên kiếm thần binh, cuối cùng họ cũng vẫn thủ thắng được. Bất kể đối phương có nghiên cứu họ kỹ càng đến mức nào, họ cũng vẫn quá mạnh. Trong khi một chọi một, có lẽ đội Mã Hoàng sẽ chịu thiệt vì đối phương có thể có một, hai cao thủ, nhưng khi hai chọi hai, ba chọi ba, họ sẽ không bị thiệt chút nào, nếu không sao lại gọi họ là ‘đội ngũ rực rỡ’ được chứ?
Nhưng đến ngày thi đấu thứ năm, cũng là ngày thi đấu cuối cùng, rốt cục họ cũng đã đụng phải một tấm thép. Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
Đến ngày thi đấu thứ năm, tổng cộng còn 16 đội trụ lại được, cũng tức là muốn lấy được chức quán quân thì cần phải đá 4 trận nữa. Mà lúc này cũng đã là thời điểm tập kết của các đội mạnh rồi. Cũng không biết có phải hệ thống đã làm bừa hay không, mà từ đầu giải đến đây không hề có trường hợp nào mạnh chọi mạnh cả, mười đội ngũ hấp dẫn nhất đều đến ngày thi đấu cuối cùng mới đụng phải nhau.
Mà đội Mã Hoàng từ đầu giải đến giờ được xưng là đội rực rỡ nhất cũng phải đụng với đội đầu tiên có khả năng vượt qua được bọn họ: đội Liên Minh. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước. Nguồn: ***********.vn
Đội trưởng đội Liên Minh là Thư Sinh. Tiền đạo là người mà bọn Đường Hoa đều quen biết: Huy Hoàng. Chín tên cầu thủ còn lại đều là những cao thủ được tuyển lựa kỹ càng từ trong bang Nhất Kiếm với Song Sư. Tiêu chuẩn thứ nhất: mỗi người nhất định phải có một thanh tiên kiếm không thấp hơn tứ giai. Tiêu chuẩn thứ hai: level của mỗi người phải vượt qua 50. Tiêu chuẩn thứ ba: ưu tiên cho những người đã từng học qua chiến thuật bóng đá trong hiện thực. Tiêu chuẩn thứ tư: hoàn toàn phục tùng sự chỉ huy của Thư Sinh.
Tiên kiếm tuy ít, hơn nữa yêu cầu của Thư Sinh còn rất là hà khắc, nhưng bằng vào nhân lực với vật lực của hai bang hội lớn, vẫn có thể gom góp được một đội hình như vậy. Trong đó điều khủng nhất vẫn là người nào cũng đã từng kinh qua việc huấn luyện có hệ thống ở bản địa, đã có nhất định nhận thức về chiến thuật, có hiểu biết về bóng đá. Về phần chỉ huy... Thư Sinh là ai? Đầu tiên, chỉ số thông minh của hắn là không thể nghi ngờ, thứ hai, hắn không những nhìn xa trông rộng, mà phần thiện lương cũng không hề nhiều hơn Đường Hoa chút nào cả.
Bởi vậy nếu nói đội Mã Hoàng của bọn Đường Hoa là đội chói lọi nhất, vậy đội Liên Minh này của Thư Sinh chính là đội mạnh nhất trong giải.
* * * * * *
Ngày thi đấu thứ tư kết thúc, các thành viên đội Mã Hoàng cùng nhìn tên của đối thủ đầu tiên ngày mai mà lặng ngắt như tờ. Sát Phá Lang đập tay lên mặt bàn: “Ta đệt! Lát nữa ta sẽ đi hạ chiến thư, vùng ngoại ô phía Đông, Gia Tử, hai người chúng ta chọi với mười một người bên chúng.”
Đường Hoa còn chưa kịp mở miệng, Phong Vân Nộ đã nói: “Ngồi xuống. Ta thấy, cho dù là đánh nhau, hai người bọn ngươi cũng chưa chắc có thể đánh thắng được bọn họ. Những người đó đều là tinh anh trong hai bang hội cả đấy. Mọi người cùng suy nghĩ xem có biện pháp nào không.”
Đường Hoa lắc đầu: “Danh tiếng của Thư Sinh kia không phải tầm thường. Nếu là Nhất Kiếm Cầu Bại, ta đã không ngán rồi. Nói thật, đối phó với Thư Sinh, trong lòng ta không chắc chắn lắm.”
“Lẽ nào chưa gì chúng ta đã nhận thua rồi sao?” Song Kiếm - Hà Tả; Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
Sát Phá Lang nói: “Nếu không... Trước giờ thi đấu ta sẽ xử mấy người trong bọn chúng, khiến chúng phải ở trong địa ngục...”
“Ở trong địa ngục thì đến thời gian thi đấu cũng sẽ được sống lại. Đây là thủ đoạn do hệ thống áp dụng để phòng ngừa những chuyện như thế đấy.” Phong Vân Nộ nhìn Đường Hoa: “Gia Tử, ngươi cứ nói tự nhiên, dù thua cũng sẽ không trách ngươi đâu. Dù sao bọn họ cũng quá... biến thái mà.” Thực lực đã thua người ta quá nhiều mặt, vậy phải dùng những phương pháp bàng môn tả đạo, mà Đường Hoa lại là sếp sòng trong nghề này, đến hắn mà còn không nghĩ ra được cách gì, vậy chẳng bằng ngày mai cứ đầu hàng thẳng luôn đi cho đỡ mất thể diện.
“Vậy ta sẽ nói vậy. Ừm... Ưu điểm của họ chắc mọi người đều đã biết rồi. Mỗi người đều có một thanh tiên kiếm từ tứ giai đổ lên cả, ngoài ra còn có tên Huy Hoàng kia nữa, tốc độ xuất kiếm của hắn quá nhanh, thậm chí chẳng cần dùng đến kiếm nộ, chỉ dùng kỹ năng thôi tốc độ cũng đã gần bằng với sử dụng kiếm nộ rồi. Lại nhìn lại những người khác, biết đá bóng, biết phối hợp, sẽ không giống với cái dạng bị lừa đá vào đầu như chúng ta, một khi tấn công thì toàn đội xông qua, còn lúc phòng thủ lại chỉ trông cậy vào một mình thủ môn là ta.”
“Gia Tử! Ta không bảo ngươi nâng sĩ khí của người ta mà diệt uy phong của đội mình.”
“Chưa nói xong, gấp gì chứ? Ý của ta là bởi vì họ đã mạnh mẽ như thế, hơn nữa cũng đã quen với lối chơi phối hợp như thế, cho nên ta đã nghĩ ra được một kế liên hoàn... Nhưng mà ta phải nói trước, có bị Thư Sinh nhìn ra hay không thì ta không biết đâu.”
“Ngươi nói đi.” Song Kiếm; Tàng Thư Viện-***********.vn
“Chúng ta có thể làm vầy... Sau đó lại như vầy, chia bọn hắn ra làm hai loại để đối phó... Cho nên điều quan trọng nhất vẫn là tài năng diễn xuất của mọi người, ta nghĩ chắc đá bóng thì gian nan, nhưng diễn trò thì đơn giản chứ nhỉ? Chỉ cần đối phương bất cẩn một lần cái, chúng ta sẽ...” Đường Hoa trình bày ý tưởng của mình.
Mười người còn lại đều quay qua ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bốn mắt nhìn nhau. Mặc Tinh sảng khoái đập tay vào bả vai Đường Hoa: “Ta biết ngay là ngươi sẽ có cách mà.”
Sát Phá Lang tỏ vẻ khó chịu: “Hừ! Toàn nghĩ ra mấy cái cách mà sau này sinh con không có chỗ đánh rắm...”
Không nói gì thêm, Đường Hoa trở mặt ngay, mà Sát Phá Lang cũng đã có sự chuẩn bị sẵn, bởi thế hai người tức khắc bắt đầu đấu võ. Đường Hoa dùng tia sét lẫn hoa sen, Sát Phá Lang thì Ma Kiếm thoắt bên này thoắt bên kia. Rất nhanh, tửu lâu đã bị lật tung lên, đồng thời cũng bị cháy thành tro tàn.
Phong Vân Nộ may mắn thoát chết vừa rơi lệ đầy mặt lại vừa đưa tiền đền cho chủ tiệm. Trong lòng hắn cảm thấy buồn bực, chẳng phải bọn họ là một nhóm hay sao?
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.
Đồ sát, chỉ có thể dùng hai chữ ‘đồ sát’ để hình dung những trận đấu trước đây của đội Liên Minh. Đứng trước một thực lực vô cùng mạnh mẽ như thế, bất cứ âm mưu quỷ kế nào cũng không có khả năng tạo ra được dù chỉ một chút phiền phức nho nhỏ cho họ. Đây chính là đội hình tập hợp tinh hoa của hai bang hội lớn. Đương nhiên phải trừ Phá Toái ra, anh bạn này lúc lâm thời lại quyết định đi tham gia giải bóng chuyền ít được lưu ý cùng với Nhược Hãn.
Bóng đá là môn thể thao vua, lý do mấu chốt nằm ở chỗ nó không có hạn chế về điều kiện của thân thể. Một cầu thủ cao chừng 1m6 ở trong sân bóng đá có thể được xưng là ‘sát thủ’, đến sân bóng rổ cũng còn kha khá, ít nhất cũng còn có thể nhận được một chân hậu vệ khống chế bóng. Nhưng khi đến sân bóng chuyền, hắn chỉ có thể làm nhân viên bưng trà rót nước cho người ta mà thôi, bởi vậy bóng chuyền ít được lưu ý cũng không có gì kỳ quái, khuyết thiếu cơ sở quần chúng mà.
* * * * * *
Đội Liên Minh vs đội Mã Hoàng, những màn đối đầu mạnh - mạnh cuối cùng cũng đã được mở ra. Mọi người xem đều cầu nguyện ngàn vạn lần đừng có giống với lần gặp đội Lấp Lóe vậy, mới nói có hai câu đã tước vũ khí đầu hàng. Hôm nay rõ ràng Thượng Đế cũng đứng về phía quần chúng, lúc bảy giờ, trọng tài thổi một tiếng còi, một màn huyết chiến của bóng đá rốt cục cũng đã bắt đầu!
Cầu thủ hai đội không giao lưu với nhau, bóng vừa từ trên không rớt xuống, Huy Hoàng đã ra tay tức thì. Dưới tình huống công bằng, không ai có thể nhanh bằng Huy Hoàng được, cho nên quyền chạm bóng đầu tiên đã bị đội Liên Minh nắm giữ. Ma Kiếm của Sát Phá Lang bám theo bắn thẳng về phía trái bóng, nhưng không ngờ cầu thủ đang giữ bóng đã xoay người, sút một cú chuyền cho thủ môn.
Thủ môn đội Liên Minh, tên gọi tắt Liên Thủ, bắt được bóng xong lại không thèm tấn công, cứ để mặc cho bóng dừng ở trên phi kiếm, chờ Sát Phá Lang đang bay từ xa đến. Theo quy định, thủ môn không thể cầm bóng trong tay với thời gian dài, nhưng nếu dừng bóng trên phi kiếm thì sẽ không bị hạn chế. Nhưng ngươi phải cẩn thận đừng để bị phi kiếm người ta đánh cho bay vào bên trong cầu môn của mình. Rất hiển nhiên, Sát Phá Lang cũng nghĩ như vậy, chỉ cần đến gần hơn chút nữa, mình đã có thể khởi động kiếm nộ để đánh bóng vào lưới rồi.
“Đừng có tấn công.” Đường Hoa vội vàng hô lên một tiếng, hôm nay chức đội trưởng là của hắn. Việc này thật không có âm mưu gì, mà bởi vì Phong Vân Nộ phải liều mạng, cho nên không có thời gian đi quản lý đại cục nữa. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước -***********.vn
Sát Phá Lang đã trải qua sự tôi luyện trong mấy chục trận thi đấu, đã hiểu được cái gì là tinh thần đoàn đội, cho nên Đường Hoa vừa mở miệng, hắn với Phi Thường Kiếm đều đồng thời dừng lại ngay. Sát Phá Lang hỏi: “Vì sao không tấn công?”
“Không biết.” Đường Hoa rất thành thật trả lời, đúng là hắn không biết thật, chỉ cảm thấy Thư Sinh làm vậy nhất định là có mục đích mà thôi.
Liên Thủ báo cáo: “Đối phương không bị lừa, không tiêu hao kiếm nộ của họ được.”
Thư Sinh - đang ở giữa sân - cười nói: “Hôm nay đội trưởng của họ là Gia Tử mà. Tên Gia Tử này là người thông minh, tiếc rằng người thông minh đều đa nghi cả. Hắn đến cướp thì chúng ta hao tốn kiếm nộ của hắn, không đến cướp thì mục đích xây dựng bầu không khí của chúng ta cũng đã đạt tới dự tính, khiến họ cho rằng chúng ta định dùng âm mưu, thành ra xem nhẹ thực lực chân chính của chúng ta.”
Huy Hoàng không hiểu cho lắm: “Chúng ta cần gì phải phiền phức thế? Cứ trực tiếp tấn công chẳng phải là được sao?” Song Kiếm; ***********.vn
Thư Sinh trả lời: “Vừa nói rồi, người thông minh đều đa nghi cả, không chỉ là Gia Tử đa nghi, mà còn có ta nữa... Cứ tấn công kiểu thăm dò, không cần đưa vào nhiều binh lực, Huy Hoàng lui về phía sau đề phòng, tiền vệ với tiền đạo cùng nhau tiến công, dâng trận hình lên.” Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
Thấy Liên Minh tiến công, Phong Vân Nộ chột dạ: “Gia Tử, đã xong chưa?”
“Chưa.” Đường Hoa than một hơi: “Tên Thư Sinh đáng chết. Bọn họ đưa người lên ít quá. Có điều Huyên Huyên, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng đó.”
Chỉ trong mấy câu nói như thế, tiền đạo của đối phương đã làm một động tác giả đột phá, thu hút hai tên cầu thủ của đội Mã Hoàng ở giữa sân chạy đến chặn đường. Hai trung vệ rời khỏi, tạo thành một lỗ hổng. Tiền đạo đối phương chờ đến khi họ gần tiếp cận, tức khắc chuyền bóng cự ly xa đến vị trí phạt góc, một cầu thủ đang bay gần đường biên lập tức tăng tốc tiến lên, kịp thời đón được bóng trước khi bóng bay ra ngoài sân.
“Móa!” Đây chẳng phải là màn thọc sâu thường thấy trong bóng đá đó sao? Thực sự chơi bóng đá với bọn ta à? Trong lòng Đường Hoa mắng một câu, đồng thời rất là khẩn trương nhìn cầu thủ đối phương đang tiến đến gần vùng cấm địa. Dựa theo tình huống bình thường, lúc này hậu vệ đã phải chạy đến cản bước tiến lên của hắn rồi chớ, nhưng bọn hậu vệ bên ta đâu hết rồi?
Phong Vân Nộ vội vàng hô: “Hậu vệ!” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước -***********.vn
“Có!” Bốn tên hậu vệ tức khắc nhào hết vào Liên Trung đang giữ bóng.
Liên Trung thấy thế, bèn bi ai cười, sau đó theo một đường cong cao chuyền bóng đến vị trí phản diện gần cầu môn. Bởi vì bốn tên hậu vệ đều đã nhào qua bên này hết, hơn nữa khoảng cách cũng đã quá gần, cho nên không còn thời gian với không gian để tung phi kiếm ra chặn lại nữa, chỉ có thể nhìn bóng bay qua đỉnh đầu mình, cuối cùng dừng trong chân một tên Liên Trung đã sớm cắm chốt ở đấy.
“Ta choáng!” Đường Hoa than thở, dân nghiệp dư với chuyên nghiệp quả đúng là không thể nào đem ra so sánh được, người ta mới chỉ chuyền bóng có hai lần như thế, đã tạo thành tình huống một đối một với thủ môn rồi, mà hậu vệ bên mình, chẳng hạn như Mặc Tinh thì lại đang bận túm lấy người ta đánh tới tấp nhằm phát tiết sự bực bội ở đằng kia. Nhưng Mặc Tinh cũng có lý do của mình: ngươi không muốn sút bóng thì dẫn bóng vào trong vùng cấm địa làm cái gì, coi ta có đánh chết được ngươi hay không nhé.
* * * * * *
“Tiên kiếm nhị phẩm ngũ giai, Gia Tử cẩn thận.” Phong Vân Nộ dùng pháp bảo Hỏa Nhãn Kim Tình xong, tức khắc cảnh báo Đường Hoa ngay. Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Biết rồi!” Đường Hoa chăm chú nhìn đối phương đang lao tới, trong lòng vẫn chắc chắn được một nửa, ai bảo mình là cao nhân chớ, cao nhân thì đều nhiều thủ đoạn mà. Nhấc chân lên rồi... Định sút rồi... Đường Hoa nhào qua bên trái.
Nhưng không ngờ người ta vốn không muốn sút, mà chỉ nhẹ nhàng chuyền bóng thôi, Huy Hoàng từ chính giữa đang cấp tốc lao xuống nhận được bóng bèn quát lên một tiếng: “Giết!” Tiếp đó một chiêu kiếm nộ cuốn theo trái bóng bay về phía cầu môn đang bỏ trống. Đường Hoa đã dời khỏi vị trí cuả mình, cho dù bây giờ có sử dụng dịch chuyển tức thời cũng không được, vì chỉ có thể dịch chuyển được phạm vi nằm trong tầm mắt, với lại còn phải cần có thời gian để rút ngân phiếu nữa, nhưng tốc độ của Huy Hoàng nhanh quá rồi, nhanh đến nỗi Đường Hoa đã không còn cả thời gian để mà dịch chuyển tức thời nữa. Đường Hoa chỉ còn biết bó tay nhìn bóng lao vút về phía cầu môn, và cả cảnh tượng đội Liên Minh đang hoan hô ăn mừng nữa...
“Lưu Quang Tru Tiên Trảm!” Trước cầu môn đột nhiên có kiếm khí bắn xối xả, quả bóng đang sắp sửa bay vào trong cầu môn, lại bị những luồng kiếm khí này đội bay lên trời. Đường Hoa than một hơi duỗi tay ra chờ bóng rớt xuống. Hiện giờ bóng đang ở trong vùng cấm địa nhỏ, sẽ không ai dám đến tranh với thủ môn cả.
Mặc Tinh quật Liên Trung ngã qua một bên, xong hô lên với Sát Phá Lang: “Ngươi thật là lợi hại đó.”
Gương mặt Sát Phá Lang vẫn không chút biểu tình, phất tay một cái quay lưng bước đi: “Chuyện nhỏ mà thôi.” Nàng khen ta rồi, nàng đã khen ta rồi... Trong lòng Sát Phá Lang đang có nước mắt chảy ròng ròng, đây là dòng nước mắt của cả hạnh phúc lẫn kích động.
* * * * * *
“Biến trận biến trận.” Đường Hoa hô lên: “Kế hoạch tác chiến số hai.” Song Kiếm; ***********.vn
Ngay lập tức, toàn bộ mọi người, bao gồm cả tiền đạo cũng đều rút lại hết. Dựa theo quy định của giải đấu, trừ những người chơi có thân phận hậu vệ, chỉ cho phép có thêm một tên trung vệ hoặc tiền đạo tiến vào trong vùng cấm địa, cho nên lúc này bốn tên hậu vệ của đội Mã Hoàng đều đã lui vào giữ vùng cấm địa, còn những người khác lại đứng ở bên ngoài để triển khai trận thế.
“...” Đội Liên Minh nhìn trận thế này chỉ còn biết im lặng, cuối cùng Huy Hoàng vẫn là một người thực tế, hắn hô lên với đội Mã Hoàng đang khẩn trương: “Các ngươi đi bóng đi chớ!”
Hết nói! Thế mà đã quên rằng bóng đang ở trên tay mình rồi đấy. Đường Hoa ném bóng cho Phong Vân Nộ, Phong Vân Nộ dùng một kỹ năng trực tiếp sút bóng từ khoảng cách một cây số.
“Có âm mưu!” Thư Sinh nói trong kênh đội ngũ: “Chắc chắn phải có âm mưu.”
“Âm mưu gì thế?” Liên Thủ thoải mái chụp bóng, hỏi. Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước -***********.vn
“Tạm thời còn chưa rõ, mọi người phải cẩn thận một chút đấy. Đặc biệt là phải chú ý chiêu tàng hình đột ngột của Phi Thường Kiếm. Sát Phá Lang thì nên phái người chuyên bám theo hắn, còn Mặc Tinh nữa, cũng nên phái người chú ý mới được.”
“Ừ!” Huy Hoàng gật đầu: “Phải bắt đầu chơi xa luân chiến rồi.”
* * * * * *
Vì thế trận đấu lại một lần nữa được bắt đầu. Đội Liên Minh dồn dập tấn công, đội Mã Hoàng tử thủ. Thư Sinh thấy đối phương cũng không phải là dạng bùn nhão, bèn phất tay một cái, đội hình giữa sân toàn bộ xông lên.
Sáu người tấn công, mười một người phòng thủ! Đội Mã Hoàng dựa vào ưu thế nhân số cùng với ác danh của Mặc Tinh, cứ chặt chẽ tử thủ cầu môn. Thư Sinh thậm chí còn bảo người mình tặng cho họ hai trái bóng, nhưng đội Mã Hoàng lại không cần, chỉ trực tiếp dùng một chiêu kỹ năng sút bóng bay thẳng đến chỗ Liên Thủ.
Lẽ nào là định tử thủ cho đến hết giờ sao? Thư Sinh nhìn lại thời gian thi đấu, không thể nào đâu, mới bắt đầu có 20 phút thôi mà, tính cả thời gian thêm giờ thì còn tới 100 phút nữa cơ, vậy rốt cục họ định làm gì đây chứ?
Nhân số nhiều tất nhiên là phải chiếm ưu thế rồi. Đầu tiên, Mặc Tinh cứ một chọi một là đã loại đi được một người rồi, nàng ở trên không trung đá cho một tên kia té ngang té ngửa, những người khác trừ nữ sinh thì đều một chọi một đuổi theo đối phương, tất nhiên không phải vì mục đích phòng thủ, mà là vì đánh nhau với họ.
“Vậy không được đâu Thư Sinh.” Liên Thủ nói: “Chúng ta không còn chút lực tấn công nào nữa cả, không bằng đưa cả hậu vệ lên luôn đi?”
“Vậy nếu đối phương phản kích thì sao?” Song Kiếm - Hà Tả; dg: Xanh Trời Xanh Nước; ***********.vn
“Trong 22 người nơi đây, tốc độ của Gia Tử là nhanh nhất, Huy Hoàng thứ hai, để Huy Hoàng hơi lui về phía sau một chút đề phòng, vậy sẽ không ai có thể đột phá được cả.”
Thư Sinh vẫn còn có chút bất an, có điều nghĩ lại thật đúng là không có cách nào hay hơn nữa, bèn xắn tay áo lên: “Hậu vệ, con mẹ nó lên hết đi.” Thân là hậu vệ, hắn cũng là kẻ có tâm huyết.
* * * * * *
“Cá đã đến rồi kìa, mọi người chú ý nhé.”
“Mồi nhử đã chuẩn bị xong rồi.” Song Kiếm; ***********.vn
“Cần câu cũng đã xong rồi.”
Gần thêm chút nữa, chút nữa... Đường Hoa âm thầm nhẩm tính, đột nhiên hắn xòe tay ra, một ngọn bảo tháp xuất hiện, nhắm Thư Sinh mà chụp xuống. Thư Sinh kinh hãi vô cùng, đang định lui lại nhưng đã không còn kịp nữa rồi, thế là bị ngọn tháp chụp gọn vào bên trong, hắn vội vàng lấy ra một chiếc la bàn định phá tháp... Nhưng lại tức khắc rơi lệ đầy mặt.
Đường Hoa cười hè hè: “Thư Sinh, ngươi ngon ngươi phá cho ta xem xem.” Tên nhép, ông cho ngươi đánh cả 90 phút cũng chưa chắc thoát ra được nữa là. Điểm yếu ớt nhất của đội Liên Minh nằm ở chính Thư Sinh. Tên này level thực không cao, hơn nữa toàn thân lại không có thứ gì tốt cả, ngày ngày chỉ biết cầm một chiếc la bàn đi khắp nơi lừa cơm ăn. Đương nhiên mấy điều ở sau toàn là suy nghĩ của Đường Hoa cả, nếu đội Liên Minh mà thật sự không có Thư Sinh dẫn dắt, đã sớm bị người ta gạt chết rồi, phải biết rằng trên đời này người xấu nhiều lắm lắm.
Bên trong tháp, Thư Sinh thu la bàn lại, than một hơi: “Ngươi nghĩ thế là được rồi sao? Chém vỡ bảo tháp!”
“Được!” Ba tên hậu vệ nhất tề xuất phi kiếm ra bắn về phía bảo tháp. Bọn họ không phải là Thư Sinh, chỉ cần họ chém trúng, sẽ chắc chắn đánh cho pháp lực của Đường Hoa tụt tới đáy luôn, thậm chí còn có khả năng sẽ diệt luôn cả bảo tháp nữa.
Nhưng... Đây là liên hoàn kế mà, bao giờ cũng có thủ đoạn tiếp theo cả. Đối mặt với ba thanh tiên kiếm đang tràn ngập sát khí bắn vút đến, có một người lại thình lình xoay người từ phía sau tháp chuyển ra mặt trước, chặn lại đường đi của chúng. Song Kiếm; ***********.vn
Huy Hoàng nhìn kỹ lại, bèn ói ra bụm máu, người này chính là người mà vẫn luôn bị họ coi thường - đệ nhất minh tinh Huyên Huyên! Huyên Huyên này level cũng không cao, trang bị lại chẳng ra hồn nên từ đầu trận đến giờ chẳng ai thèm để ý đến nàng cả, cho dù có để mặc cho nàng đi sút bóng, vậy bóng có bay được hay không cũng là một vấn đề ấy chứ. Nhưng nào ngờ được, tờ giấy vệ sinh này lại đột ngột xuất hiện ở vị trí kia, lúc này ngay cả một người thành thật như Huy Hoàng cũng có thể đoán ra được Đường Hoa đang định làm gì rồi.
“Hự...” Huyên Huyên bị chém thành ánh trắng, trọng tài tức khắc bay đến trước mặt một anh bạn xui xẻo, chìa thẻ đỏ mời hắn rời khỏi trận ngay, mà Huyên Huyên thì xuất hiện ở ngoài sân, 10 phút sau sẽ được vào lại, trong thời gian này không thể giao lưu với những người khác được. Trận đấu lại tiếp tục...
Thư Sinh ở trong tháp bình tĩnh hỏi: “Ai bị ra ngoài rồi?”
“xx!” Song Kiếm - Hà Tả; dịch giả Xanh Trời Xanh Nước -***********.vn
“Không sao, chuyện nhỏ thôi!” Thư Sinh buông một câu nhẹ nhàng để ổn định lại quân tâm đang dao động: “Mười người cũng có thể thoải mái thắng được họ mà.” Nhưng... Hắn lại không biết là, kế liên hoàn của nhà họ Đường là lượt này nối tiếp lượt kia.
“Có thể xác định là người của họ đều ở đây hết, không có ai đến gần cự ly 30 mét cả.”
Thư Sinh vẫn còn chưa yên tâm: “Các ngươi tới gần hơn một chút nữa rồi hẵng phá tháp.”
“Được!” Hai hậu vệ còn dư lại cùng bay vào cự ly 10 mét, nhìn trái nhìn phải xác định sẽ không còn ai xuất hiện nữa xong thì hô lên một, hai, ba trong kênh đội ngũ, rồi từng người bắn phi kiếm ra.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của prof.