 |
|

02-11-2008, 05:31 AM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 14 – Uy hiếp Tố Tố
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: Sưu tầm
Nghe thấy Diệp Vô Ưu nói toà n những lá»i đại nghÄ©a mà bá»™ dạng lại có vẻ không tình nguyện, Tống Loan ở bên cạnh không nhịn nổi muốn cưá»i phá lên, rõ rà ng là vì bản thân mình, váºy mà còn là m ra vẻ là vì ngưá»i khác. Có Ä‘iá»u nếu mà nà ng biết được Diệp Vô Ưu không đơn thuần chỉ muốn bổ sung chân khà cho pháp bảo cá»§a gã mà còn muốn nhân cÆ¡ há»™i chiếm tiện nghi Tô Tố Tố và tám mÄ© nữ đồng thai, chỉ sợ chịu không nổi mà phải chá»i Diệp Vô Ưu là vô sỉ.
“Äa tạ Diệp công tá» phà tâm. Bất quá, chúng ta tu vi rất thấp, tạm thá»i không cần bình giám.†Tô Tố Tố sắc mặt khẽ biến, từ tốn nói.
Nguyên nhân cá»§a lá»i từ chối nà y là vì Tô Tố Tố hiểu nhầm ý tứ Diệp Vô Ưu. Nà ng không biết rằng pháp bảo cần phải tụ táºp chân khÃ, lại không ngá» rằng Diệp Vô Ưu có thể háo sắc đến ná»—i lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y để chiếm tiện nghi. Nà ng chỉ nghÄ© rằng Diệp Vô Ưu muốn nhân cÆ¡ há»™i đến tìm hiểu thá»±c lá»±c cá»§a nà ng và Vân gia bát tá»· muá»™i nên đã cá»± tuyệt chẳng chút do dá»±.
Việc Tô Tố Tố nói lá»i cá»± tuyệt tịnh không khiến Diệp Vô Ưu ngạc nhiên. Gã cà ng không thể vì thế mà nhanh chóng rút lui.
“Tô cô nương, nà ng nói váºy là không đúng rồi. Nà ng cá»± tuyệt như váºy, không phải là gây khó dá»… cho ta sao? Hồi đó ta đã cam kết bảo chứng vá»›i Tiêu Vấn Thiên tiá»n bối, nhất định nghiêm túc hoà n thà nh nhiệm vụ bình giám. CÅ©ng chÃnh vì như váºy, ngưá»i má»›i Ä‘em bình giám pháp bảo giao cho ta. Nếu như bây giá» ta không thể tiến hà nh bình giám đẳng cấp cho Tô cô nương nà ng, chẳng phải là đã phụ sá»± á»§y thác cá»§a ngưá»i sao?†Diệp Vô Ưu thu hồi bá»™ dạng cưá»i cợt, nói vẻ rất nghiêm túc. Tiếng xưng hô Tô đại mÄ© nhân ban đầu, đã biến thà nh Tô cô nương rất khách khÃ. Ngay cả cách xưng hô đầy bất kÃnh Tiêu Vấn Thiên lão đầu đó cÅ©ng biến thà nh từ ngữ khách khà Tiêu Vấn Thiên tiá»n bối ná».
Tô Tố Tố có chút cảm giác chẳng biết nên khóc hay nên cưá»i, vừa má»›i còn là bá»™ mặt cưá»i cợt chá»›t nhả, đã láºp tức biến thà nh bá»™ dạng nghiêm túc nà y. CÅ©ng khiến nà ng thá»±c có chút không thÃch ứng được là gã lại còn mang Tiêu Vấn Thiên ra dá»a, khiến nà ng nhịn không được muốn mắng Diệp Vô Ưu là đồ vô sỉ ti bỉ, rõ rà ng đó là chá»§ ý cá»§a gã, lại phải mượn danh nghÄ©a ngưá»i khác.
nl.“Uy, ngươi có phải là ngưá»i thÃch gây phiá»n không váºy? Chúng ta đã nói là không cần phải bình giám!†Má»™t ngưá»i trong số tám chị em đồng thai nói, dÄ© nhiên là Diệp Vô Ưu vẫn không thể nháºn ra ngưá»i đó tên gá»i là gì.kien
“Không bình giám cÅ©ng được. Sau nà y ta cà ng không cần phải là m tu tiên bình giám giả nữa, đến lúc đó, ta chỉ cần nói vá»›i má»i ngưá»i, bởi vì có ngưá»i không chịu phối hợp, đương nhiên ta không có cách nà o hoà n thà nh nhiệm vụ mà Tiêu Vấn Thiên lão đầu đó đã giao cho ta, đơn giản là việc gì cÅ©ng là m chẳng xong.†Diệp Vô Ưu dương dương nói: â€Äến lúc đó a, nếu có ngưá»i tìm đến các nà ng gây rắc rối, các nà ng không thể trách ta a!â€
“Diệp công tá», ngưá»i Ä‘ang uy hiếp chúng ta đấy à ?†Trong ngữ khà Tô Tố Tố ngầm mang theo sá»± phẫn ná»™.
“Äấy là nà ng nói như váºy, ta không có ý kiến.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi: “Tô đại mÄ© nhân, kì tháºt, ta chỉ là phụng mệnh hà nh sá»±, nà ng phải biết Tiêu Vấn Thiên lão đầu đó đã thà nh tiên nhân, nếu lão mà phát há»a, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a ta cÅ©ng chẳng còn đẹp đẽ gì, tháºt hết cách a!â€
“Tiêu Vấn Thiên đã trở thà nh tiên là m sao lại phát há»a vá»›i ngươi được?†Lại là má»™t ngưá»i trong tám tá»· muá»™i, bất quá không phải là ngưá»i vừa nói lúc nãy.
“Ai nói vá»›i nà ng sau khi thà nh tiên rồi thì không thể quay trở lại?†Diệp Vô Ưu vẻ mặt kì quái nhìn nà ng: “Tiểu mÄ© nhân, chắc nà ng không biết, ngay cả khi đã lên tiên giá»›i, tùy lúc Ä‘á»u có thể quay trở lại nếu cần sao?â€
Nghe thấy như váºy, thân mình Tô Tố Tố khẽ run lên.
“Diệp công tá», ngưá»i nói váºy có phải là sá»± thá»±c không?†Tô Tố Tố lá»™ vẻ rất kinh ngạc. Trên thá»±c tế, theo nà ng thấy, Tiêu Vấn Thiên sau khi đã trở thà nh tiên, không thể trở lại Vân Má»™ng đại lục. Nhưng lúc nà y nghe Diệp Vô Ưu nói như váºy, có vẻ như việc đó không thà nh vấn Ä‘á».
“Tin hay không là do các nà ng, tóm lại, các nà ng không nguyện ý bình giám ta cÅ©ng không thể cưỡng cầu. ÄÆ°á»£c thôi, ta cáo từ trước.†Diệp Vô Ưu tá» ra chẳng quan tâm nói.
“Vân La, chúng ta đi thôi!†Diệp Vô Ưu kéo Hoa Vân La, quay mình đi ra ngoà i.
“Diệp công tá» xin hãy dừng bước.†Tô Tố Tố vá»™i và ng lên tiếng ngăn lại: “Diệp công tá», nếu như bình giám là trách nhiệm cá»§a ngưá»i, chúng ta cÅ©ng không muốn gây khó dá»… cho ngưá»i, váºy xin má»i ngưá»i giúp chúng ta bình giám má»™t phen.â€
“Có những ngưá»i không muốn uống rượu mà lại thÃch uống rượu phạt!†Diệp Vô Ưu trong lòng cảm khái thở dà i, nếu như Tô Tố Tố đã đồng ý, gã tá»± nhiên không thể bá» qua má»™t cÆ¡ há»™i cá»±c tốt như váºy.
oOo
“Trung cấp tu sÄ©, có nhầm không đấy?†Sau khi bình giám ngưá»i đầu tiên, Diệp Vô Ưu đã thấy kinh ngạc. Äây là má»™t ngưá»i trong tám tá»· muá»™i, nghe Tô Tố Tố gá»i nà ng là Tố Mai, dưá»ng như là đại tá»· trong tám tá»· muá»™i. Nếu như tám tá»· muá»™i bá»n há» tu vi không chênh lệch nhiá»u, đây là má»™t trung cấp tu sÄ©, váºy bảy ngưá»i còn lại, cÅ©ng Ä‘á»u có khả năng là trung cấp tu sÄ©.
Bình giám những ngưá»i sau đó đã chứng thá»±c phán Ä‘oán cá»§a gã. Tám tá»· muá»™i đồng thai nà y, má»—i ngưá»i không ngá» Ä‘á»u đạt tá»›i trung cấp tu sÄ©. Nhưng phát hiện ra tình huống nà y, ý muốn trêu trá»c bá»n há» lúc ban đầu cá»§a Diệp Vô Ưu đã bị loại bá» hoà n toà n. Tám trung cấp tu sÄ©, lại còn là tám trung cấp tu sÄ© có tâm linh tương thông, bá»n há» mà đồng thá»i xuất thá»§, váºy thì ra khái niệm gì? Chỉ sợ Hoa Vân La cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a bá»n há».
Bất quá, kết quả nà y cÅ©ng đã mang đến cho gã má»™t Ä‘iểm tÃn tâm, hồi đó gã ban đầu nháºn định tu vi cá»§a mình có thể không tệ, nhưng khi gặp phải tám tá»· muá»™i, gần như má»™t chiêu cÅ©ng không tiếp nổi, khiến gã cảm thấy đại thất bại. GiỠđây phát hiện tu vị bá»n há» nguyên lại lại quá cao như váºy, xem ra ngà y đó gã bị bắt cÅ©ng không đến ná»—i oan uổng. Hôm đó không ngá» gã cÅ©ng có thể bắt cóc má»™t ngưá»i trong bá»n nà ng, đúng là khó gặp.
“Xem ra, tu vi của ta có lẽ cũng không tệ?†Trong lòng Diệp Vô Ưu có chút cảm giác đắc ý.
nl.Bình giám cho tám tá»· muá»™i xong, tiếp đến là Tô Tố Tố, kết quả khiến Diệp Vô Ưu phải hÃt mạnh má»™t hÆ¡i. Tháºt may mắn, Tô Tố Tố cÅ©ng chỉ là trung cấp tu sÄ©, trước đó gã quả thá»±c có Ä‘iểm lo ngại Tô Tố Tố là cao cấp tu sÄ©, nếu đúng là như váºy, sau nà y cà ng khó đối phó vá»›i các nà ng.
“Như váºy, Tiên bảng chỉ sợ cần phải thay đổi lại má»›i được.†Diệp Vô Ưu nghÄ© thầm trong lòng. Vấn đỠTiên bảng lần nà y gã tá»± nhiên cÅ©ng biết rõ, bây giá» xem ra, muốn lên Tiên bảng, chà Ãt cÅ©ng phải là trung cấp tu sÄ©.kien
“Các vị cô nương Ä‘á»u là kì tà i tu tiên, hy vá»ng ná»— lá»±c hÆ¡n nữa sẽ sá»›m tu thà nh tiên nhân.†Diệp Vô Ưu ra vẻ trịnh trá»ng nói.
“Ca ca, lúc nà y huynh xem ra tháºt giống lão đầu ha!†Giang Thiên Thiên ở bên cạnh nói.
“HÃc hÃc!†Hoa Vân La báºt cưá»i thà nh tiếng: “Thiên Thiên, muá»™i nói rất đúng!â€
“Äa tạ Diệp công tỠđánh giá cao, chúng ta nhất định không phụ kỳ vá»ng cá»§a công tá».†Tô Tố Tố từ tốn nói. Trên thá»±c tế, kết quả bình giám nà y khiến nà ng có chút ngạc nhiên, mặc dù biết tám tá»· muá»™i Vân gia tu vi rất cao, hÆ¡n nữa, bá»n há» cÅ©ng là chá»— dá»±a lá»›n nhất cá»§a Tố y môn hiện nay, chỉ là , nà ng không thể ngá» rằng, bá»n há» Ä‘á»u đạt tá»›i tu vi trung cấp tu sÄ©, đến khi biết được mình và tám tá»· muá»™i Vân gia Ä‘á»u là trung cấp tu sÄ©, niá»m tin trong lòng nà ng cà ng trở nên vững chắc. Căn cứ theo tiên bảng đánh giá, giỠđây có tu vi cao hÆ¡n các nà ng, chỉ có má»™t mình Hoa Vân La mà thôi.
oOo
Diệp Vô Ưu rất nhanh liá»n li khai Tuyết Vân am, sau khi gã biết được thá»±c lá»±c tháºt sá»± cá»§a Tô Tố Tố bá»n há», liá»n tạm thá»i gạt bá» kế hoạch lợi dụng thá»§ Ä‘oạn cưá»ng ngạch đối phó bá»n há», chuẩn bị kế hoạch lâu dà i.
“Tiểu phôi đản, ngươi không phải là muốn bắt giữ bá»n há» Ä‘em vá» sao? Vì sao lại quay vá» nhanh váºy?†Trên đưá»ng, Hoa Vân La có chút kì quái há»i.
“Bá»n há» Ä‘á»u rất lợi hại, là m sao bắt đây. Vân La nà ng cÅ©ng chỉ là cao cấp tu sÄ©, má»™t mình nà ng khó có khả năng đánh lại tám ngưá»i bá»n há»!†Diệp Vô Ưu có chút bất lá»±c nói.
“Ai nói ta là cao cấp tu sÄ©!†Hoa Vân La hừ nhẹ má»™t tiếng: “Là ta không muốn bắt bá»n há». Hừ! Nếu không phải váºy, má»™t mình ta đánh cả chÃn ngưá»i bá»n há» cÅ©ng rất nhẹ nhà ng thôi!â€
“Phải tháºt không váºy?†Diệp Vô Ưu giáºt mình. “Vân La, hay là , nà ng qua đây bình giám má»™t phen nhé?â€
“Hi hi, không muốn, ta không để cho ngươi biết hiện tại ta chÃnh xác là đẳng cấp nà o đâu.†Hoa Vân La yêu kiá»u cưá»i nói: “Tóm lại, ta muốn bắt bá»n há» cÅ©ng không phải là quá khó, bất quá, ta hiện tại là không thể giúp ngươi bắt bá»n há» mà thôi!â€
“Nà ng nói váºy thì cÅ©ng như là không mà thôi.†Diệp Vô Ưu lẩm bẩm, coi như tu vi Hoa Vân La đã đạt tá»›i tiên nhân, nhưng không giúp gã như đã nói, váºy thì má»™t Ä‘iểm hữu dụng cÅ©ng chẳng có.
“Ca ca, huynh không cần phải Ä‘au lòng, đợi khi muá»™i lợi hại hÆ¡n, sẽ giúp huynh bắt lại tá»· tá»· xinh đẹp.†Giang Thiên Thiên yêu kiá»u nói, khẩu khà đầy vẻ an á»§i ngưá»i đó khiến Hoa Vân La cÅ©ng phải mỉm cưá»i, còn bản thân Diệp Vô Ưu thì lại không biết nên khóc hay nên cưá»i.
“Dá»±a và o ngưá»i khác cÅ©ng không bằng dá»±a và o chÃnh mình!†Diệp Vô Ưu trong lòng bá»±c tức nghÄ© thầm, gã tức tối nhìn thẳng và o thân hình dụ nhân cá»§a Hoa Vân La má»™t cái, trong lòng nghÄ© thầm “Không giúp ta bắt ngưá»i, thì phải bồi tiếp ta luyện song tu thôi!â€
oOo
Chẳng bao lâu sau khi nhóm ngưá»i Diệp Vô Ưu rá»i khá»i Tuyết Vân am, trên lối và o Tuyết Vân am lại xuất hiện hai tuyệt sắc mÄ© nữ, hiển nhiên đó là Lâm Thanh Diệp và Lâm Lá»™ng Nguyệt.
“Sư phụ, có lầm không váºy, chá»— nà y tháºt là lạnh lẽo, lại còn hư hư hại hại nữa.†Lâm Lá»™ng Nguyện nhịn không nổi há»i.
“Không sai đâu, đúng là chá»— nà y.†Lâm Thanh Diệp cẩn tháºn nhìn ba chữ Tuyết Vân am, sau đó lắc đầu, không còn do dá»± bước và o Tuyết Vân am.
“Hai vị thà chá»§ đến dâng hương phải không?†Lại là lão ni cô đó cất giá»ng khà n khà n há»i.
“Ta gá»i là Lâm Thanh Diệp, đến từ Vá»ng Nguyệt các.†Lâm Thanh Diệp cháºm rãi nói: “Ta đến đây theo lá»i hẹn ước.â€
“Nguyên là là Lâm các chá»§, không biết Lâm các chá»§ có tÃn váºt không?†trong cặp mắt lão ni cố đó thoáng qua má»™t tia tinh quang rất nhanh.
Lâm Thanh Diệp từ trong lòng lấy ra ná»a khối ngá»c bá»™i, đưa ra phÃa trước.
“Lâm các chá»§, má»i Ä‘i theo ta.†Lão ni cô cÅ©ng không há» tiếp lấy ngá»c bá»™i, chỉ nhìn má»™t cái, liá»n nhanh chóng quay mình Ä‘i và o trong.
Lâm Thanh Diệp Ä‘i theo tháºt nhanh, qua mấy chá»— rẽ, băng qua má»™t Ä‘oạn hà nh lang, sau đó nà ng liá»n trông thấy má»™t thiếu nữ có dung mạo tá»±a hồ còn quyến rÅ© hÆ¡n cả nà ng.
“Vãn bối Tô Tố Tố kiến quá Lâm tiá»n bối.†thiếu nữ ná» nhìn thấy Lâm Thanh Diệp nhẹ nhà ng hà nh lá»…, thanh âm động nhân.
“Tố y tiên tá» Tô Tố Tố?†trong ngữ khà Lâm Thanh Diệp mang theo sá»± kinh ngạc: “Tô tiên tá», nà ng hiện tại là ngưá»i nắm giữ Thanh Diệp bá»™i phải không?â€
“ChÃnh là Tố Tố!†Tô Tố Tố cưá»i nhẹ, từ trong lòng lấy ra ná»a khối ngá»c bá»™i, ná»a khối ngá»c bá»™i nà y vá»›i ná»a khối cá»§a Lâm Thanh Diệp ghép lại vá»›i nhau, áo trá»i không vết vá.
|

02-11-2008, 05:31 AM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 15 – Hồng phiến la lị
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: Sưu tầm
“Tô tiên tá», vì nà ng hiện là ngưá»i sở hữu Thanh Diệp ngá»c bá»™i nên ta sẽ tuân thá»§ lá»i hứa năm đó, sẽ vì ngưá»i mà thá»±c hiện má»™t việc.†Lâm Thanh Diệp từ chá»— kinh ngạc khôi phục lại rất nhanh, nói: “Chỉ là không biết Tô tiên tá» có việc gì mà phải cần tá»›i Thanh Diệp ra sức?â€
“Lâm tiá»n bối là ngưá»i thá»§ tÃn, Tố Tố tin tưởng chắc chắn không chút hoà i nghi.†Tô Tố Tố mỉm cưá»i yêu kiá»u: “Chỉ là việc nà y có thể khiến Lâm tiá»n bối gặp chút khó khăn.â€
“Tô tiên tá»! Bất kể là chuyện gì, trừ phi nà ng nói là vô phương. Chỉ cần là Thanh Diệp có khả năng hoà n thà nh, ta Ä‘á»u nhất định cố gắng hết sức.†Lâm Thanh Diệp bình tÄ©nh nói
“Lâm tiá»n bối, có lẽ nên nói vá»›i ngưá»i rằng ta Ä‘ang là m má»™t việc.†Tô Tố Tố trầm ngâm má»™t chút má»›i nói: “Không biết Lâm tiá»n bối có biết Nhị hoà ng tá» Phiêu Hương đế quốc Tuyết Minh Văn Ä‘iện hạ không?â€
“Có nghe tên, nhưng chưa gặp mặt.†Lâm Thanh Diệp lắc đầu, rồi há»i: “Phải chăng việc Tô tiên tá» muốn ta là m có liên quan tá»›i Tuyết Minh Văn?â€
Mặc dù Tuyết Minh Văn là hoà ng tá» cao quý cá»§a Phiêu Hương đế quốc, nhưng vì Lâm Thanh Diệp tịnh không phải là thần dân cá»§a Phiêu Hương đế quốc, tá»± nhiên đối vá»›i hắn không cần phải tháºt khách khÃ, gá»i thẳng tên há», cÅ©ng chẳng có gì phải e ngại.
“Quả tháºt là có liên quan tá»›i Nhị Ä‘iện hạ.†Tô Tố Tố gáºt đầu. “Ta cÅ©ng không muốn giấu Lâm tiá»n bối, hiện tại Nhị Ä‘iện hạ Ä‘ang cùng Thái tá» Ä‘iện hạ Tuyết Minh Cương tranh Ä‘oạt hoà ng vị. Còn ta hy vá»ng Nhị Ä‘iện hạ có thể trở thà nh vị Quốc quân tiếp theo cá»§a Phiêu Hương đế quốc.â€
nl.“Hóa ra là như váºy.†Lâm Thanh Diệp gáºt đầu, tá» ra đã hiểu rõ. “Bất quá, Tô tiên tá», nà ng muốn ta là m gì?â€
“Nguyên là ban đầu má»i việc tiến hà nh rất thuáºn lợi, nếu theo chiá»u hướng phát triển trước đây, Nhị Ä‘iện hạ rất nhanh có thể thay thế Tuyết Minh Cương, trở thà nh vị tân nhiệm Thái tá» cá»§a Phiêu Hương đế quốc, sau đó cÅ©ng rất có khả năng trở thà nh vị Quốc quân. Nhưng tháºt đáng tiếc, má»›i đây, kế hoạch cá»§a chúng ta đã bị ngưá»i khác là m loạn cả lên. Nguyên lai là phÃa sau Tuyết Minh Cương luôn có má»™t lá»±c lượng mạnh mẽ chống lưng, mà lá»±c lượng chống lưng nà y lại là Ma tông Tông chá»§ Lãnh Tâm Âm.†Tô Tố Tố nói nhanh: “Thân thể đương kim Hoà ng thượng cá»§a Phiêu Hương đế quốc rất nguy kịch, có thể nói là mệnh chẳng còn được bao lâu. Trước khi ngưá»i băng hà , chúng ta phải Ä‘oạt được ngôi vị thái tá», vì thế, thá»i gian quả tháºt là đã rất khẩn trương.â€
Không đợi Lâm Thanh Diệp đáp lá»i, Tô Tố Tố nói tiếp: “Dưới tình huống nà y, ta quyết định sá» dụng thá»§ Ä‘oạn tối háºu là ám sát Tuyết Minh Cương. Chỉ cần Tuyết Minh Cương chết, sau đó sẽ chẳng còn ngưá»i nà o có thể tranh Ä‘oạt hoà ng vị vá»›i Nhị Ä‘iện hạ.â€.kien
“à cá»§a Tô tiên tá» là hi vá»ng ta Ä‘i ám sát Tuyết Minh Cương?†Lâm Thanh Diệp khẽ cau mà y. Chuyện nhá» khách là m sát thá»§, nà ng quả tháºt má»›i nghe đến lần đầu
“Lâm tiá»n bối, Tố Tố chÃnh là có ý nà y. Ta biết việc nà y tháºt khó khăn vá»›i ngưá»i, nhưng ta tháºt sá»± không còn biện pháp nà o khác.†Tô Tố Tố có chút bất lá»±c nói: “Nhân thá»§ bên cạnh ta, Ä‘á»u bị Lãnh Tâm Âm giám sát rất kỹ, hÆ¡n nữa, Lãnh Tâm Âm cÅ©ng phòng bị rất tốt, căn bản chúng ta không có má»™t chút cÆ¡ há»™i tiếp cáºn Tuyết Minh Cương, cà ng không thể nói đến chuyện ám sát.â€
“Nói như váºy, ta chẳng phải cÅ©ng không có má»™t chút cÆ¡ há»™i tiếp cáºn Tuyết Minh Cương sao?†Lâm Thanh Diệp nhÃu mà y há»i.
“Muốn tiếp cáºn Tuyết Minh Cương, trước hết cần phải tiếp cáºn ngưá»i bên phÃa Lãnh Tâm Âm, còn Lãnh Tâm Âm lại không biết mối quan hệ giữa Lâm tiá»n bối và Tố y môn chúng ta, vì thế Lâm tiá»n bối hoà n toà n có cÆ¡ há»™i.†Tô Tố Tố do dá»± má»™t chút rồi nói.
“Sư phụ ta và Lãnh Tâm Âm chẳng có chút giao tình gì!†Lâm Lộng Nguyệt ở bên cạnh từ đầu chà cuối chưa hỠmở miệng, rốt cuộc nhịn không được chen và o một câu. Nhìn dáng vẻ của nà ng, rõ rà ng là có chút bất mãn với Tô Tố Tố.
“Nói như váºy việc nà y quả tháºt khiến Lâm tiá»n bối gặp nhiá»u khó khăn. Äể tÃnh xem.†Tô Tố Tố khóe miệng lá»™ ra má»™t nụ cưá»i khổ: “Ta tháºt không muốn là m khó Lâm tiá»n bối.â€
“Tô tiên tá», nà ng cứ phóng tâm Ä‘i, ta có thể đối phó được.†Lâm Thanh Diệp nhẹ nhà ng nói: “Nếu như Tô tiên tá» không còn chuyện gì khác, váºy chúng ta cáo từ trước. Việc nà ng yêu cầu, ta nhất định sẽ cố gắng hoà n thà nh trong thá»i gian sá»›m nhất.â€
“Như váºy, xin Ä‘a tạ Lâm tiá»n bối.†Tô Tố Tố giãn mặt cưá»i tươi, thấp giá»ng nói.
Do dá»± má»™t chút, Tô Tố Tố lại nói: “Hay là … Lâm tiá»n bối… Có việc nà y, ta nghÄ© ta nên nói vá»›i ngưá»i. Muốn tiếp cáºn Lãnh Tâm Âm, kì tháºt có thể bắt đầu từ má»™t ngưá»i.â€
“Ồ, không biết Tô tiên tá» nói đến là ai váºy?†Lâm Thanh Diệp lá»™ ra vẻ hÆ¡i nghi hoặc há»i.
“Ta nghÄ© ngưá»i nà y Lâm tiá»n bối khả năng cÅ©ng biết rõ. Gã tên là Diệp Vô Ưu, là tu tiên bình giám giả má»›i xuất hiện gần đây.†Trên mặt Tô Tố Tố lá»™ ra má»™t chút thần tình cổ quái. “Gã và Lãnh Tâm Âm có quan hệ không há» tầm thưá»ng. Ta tin tưởng, chỉ cần già nh được tÃn nhiệm cá»§a gã, muốn gã giúp Ä‘i gặp Tuyết Minh Văn tuyệt không khó khăn gì.â€
“Nguyên lai là tên tỠsắc lang đó!†Lâm Lộng Nguyệt hừ khẽ một tiếng, trong ngữ khà mang theo một tia khinh bỉ.
“Äa tạ Tô tiên tỠđỠtỉnh, chúng ta xin cáo từ trước†Lâm Thanh Diệp cÅ©ng chẳng nói nhiá»u, mau chóng liá»n li khai Tuyết Vân am.
oOo
“Sư tá»·, Lâm Thanh Diệp có đáng để tin cáºy không?†Sư đồ Lâm Thanh Diệp và Lâm Lá»™ng Nguyệt vừa má»›i dá»i Ä‘i chưa lâu, má»™t ngưá»i trong tám chị em đồng thai đã mở miệng há»i.
“Tố Mai, ngươi hãy phóng tâm, Lâm Thanh Diệp rất thá»§ tÃn. Nà ng đã đáp ứng việc gì, nhất định có thể hoà n thà nh.†Tô Tố Tố vẻ mặt tá» ra tá»± tin nói.
“Nhưng, để nà ng đi ám sát Tuyết Minh Cương, có thể thà nh công sao?†Tố Mai vẫn tỠra có chút hoà i nghi.
“Ta nghÄ© rằng, có thể sẽ thà nh công.†Tô Tố Tố hÆ¡i trâm ngâm nói: “Ta đã nói vá»›i nà ng, có thể thông qua Diệp Vô Ưu tiếp cáºn Lãnh Tâm Âm, cuối cùng tiếp cáºn Tuyết Minh Cương. Ta nghÄ© các ngưá»i Ä‘á»u cÅ©ng đã nhìn ra, Diệp Vô Ưu rõ rà ng là má»™t tên sắc quá»·, vá»›i sắc đẹp cá»§a Lâm Thanh Diệp, chỉ cần nà ng nguyện ý, muốn già nh được tÃn nhiệm cá»§a Diệp Vô Ưu có thể không quá khó.â€
“Sư tá»·, tá»· là nói, Lâm Thanh Diệp có thể dùng mÄ© sắc để đối phó vá»›i Diệp Vô Ưu?†Tố Mai vẫn có chút không tin. “Vá»›i thân pháºn cá»§a nà ng, nà ng có thể là m việc đó sao?â€
nl.“Ta đã nói rồi, Lâm Thanh Diệp là ngưá»i rất thá»§ tÃn, hÆ¡n nữa, ngưá»i tiếp thụ Thanh Diệp ngá»c bá»™i cá»§a nà ng năm đó, đối vá»›i nà ng có ý nghÄ©a rất quan trá»ng. Ta nghÄ©, xem ra vì nể mặt ngưá»i năm đó, nà ng cÅ©ng sẽ không tiếc hết thảy má»i thứ để hoà n thà nh công việc.†Tô Tố Tố cưá»i nhẹ: “HÆ¡n nữa, nếu nà ng không có cách nà o khác, ta nghÄ©, nà ng ta cÅ©ng có thể không ngần ngại mà sá» dụng nhan sắc bản thân.â€.kien
“Như váºy chẳng phải là để cho tên đại sắc lang Diệp Vô Ưu đó chiếm tiện nghi dá»… dà ng quá sao?†Má»™t thiếu nữ khác thắc mắc, đó chÃnh là Tố Lan bị Diệp Vô Ưu bắt cóc hôm đó, cho đến nay nà ng vẫn còn ôm lòng oán háºn vá»›i Diệp Vô Ưu.
“Cái đó chẳng liên quan gì đến chúng ta, cho dù có xảy ra chuyện gì, đối vá»›i chúng ta mà nói chẳng phải là điá»u quan trá»ng. Chúng ta chỉ cần kết quả, mà kết quả chúng ta cần tháºt đơn giản, là m cho Tuyết Minh Cương phải chết. Má»™t khi Tuyết Minh Cương chết rồi, cho dù Lãnh Tâm Âm có bổn sá»± lá»›n hÆ¡n nữa, cÅ©ng đà nh thúc thá»§ vô sách mà thôi.†Tô Tố Tố cưá»i nhẹ: “Äến lúc đó, Nhị Ä‘iện hạ có thể thuáºn lợi đăng lên hoà ng vị, còn Tố y môn chúng ta cÅ©ng sẽ danh chấn Vân Má»™ng đại lục.
oOo
“Sư phụ, chúng ta thá»±c sá»± phải giúp bá»n há» giết ngưá»i sao?†Rá»i Tuyết Vân am không lâu, cuối cùng Lâm Lá»™ng Nguyệt nhịn không được báºt há»i.
“Lá»™ng Nguyệt, có những thứ đáng giá ngà n và ng, từ khi ta nháºn lá»i bá»n há», tá»± nhiên phải Ä‘i là m.†Lâm Thanh Diệp nhẹ thở dà i, có chút bất lá»±c nói.
“Nhưng, con luôn nghÄ© rằng, Tô Tố Tố đó không phải là ngưá»i tốt. Rõ rà ng là lợi dụng chúng ta, lại còn là m ra bá»™ dạng là ngưá»i có lòng xót thương than khóc, đồ lòng dạ độc ác đáng chết!†Lâm Lá»™ng Nguyệt căm phẫn nói.
“Tô Tố Tố phải thống lÄ©nh má»™t môn phái, có sá» dụng má»™t chút tâm cÆ¡ cÅ©ng khó mà trách được, con không cần phải quá để tâm.†Lâm Thanh Diệp lắc đầu. “Hà huống, chúng ta chỉ cần hoà n thà nh nhiệm vụ nà y, những chuyện khác vá»›i chúng ta chẳng có liên quan gì.â€
“Nhưng là m sao chúng ta giết Tuyết Minh Cương được. Hắn là Thái tá», bên trong hoà ng cung, thá»§ vệ canh gác nghiêm máºt, bên mình Tuyết Minh Cương còn có Ma tông Lãnh Tâm Âm, nói không chừng còn có nhiá»u ngưá»i khác cá»§a Ma tông nữa. Chúng ta muốn tiếp cáºn Tuyết Minh Cương quả tháºt rất khó khăn, cà ng khó nói đến chuyện thÃch sát hắn.†Lâm Lá»™ng Nguyệt phà n nà n: “Không lẽ chúng ta quả thá»±c phải tìm tên sắc lang thối tha Diệp Vô Ưu đó hay sao?â€
“Xem tình hình trước rồi hãy nói.†Lâm Thanh Diệp nhẹ thở dà i: “Nếu như quả tháºt không có biện pháp nà o khác, có lẽ, Ä‘i kiếm Diệp công tá» cÅ©ng là lá»±a chá»n không tồi.â€
oOo
“Thiên Thiên, ca ca thương lượng vá»›i ngươi má»™t chuyện được không?†Vá» tá»›i khách sạn, Diệp Vô Ưu kéo Thiên Thiên sang má»™t bên, thấp giá»ng nói.
“Ca ca, việc gì váºy?†Giang Thiên Thiên nhìn Diệp Vô ưu vá»›i vẻ mặt ngây thÆ¡.
“Tối nay ngươi ngá»§ cùng má»™t chá»— vá»›i Hà m Yên tá»· tá»· được không?†Diệp Vô Ưu liếc nhanh Hoa Vân La cÅ©ng đứng gần đó, thấp giá»ng hÆ¡n nữa nói. Chỉ là vừa nói xong câu nà y, gã liá»n phát hiện Hoa Vân La cÅ©ng Ä‘ang nhìn vá» phÃa nà y. Xem ra, mặc dù thanh âm gã rất nhá», nhưng Hoa Vân La vẫn có thể nghe được, bằng không, sao nà ng lại lưá»m gã má»™t cái thế kia?
“Nhưng mà , ca ca, ngưá»i ta thÃch được ngá»§ cùng vá»›i Vân La tá»· tá»· mà !†Giang Thiên Thiên liếc nhìn Hoa Vân La, có chút không tình nguyện nói.
“Ngươi thÃch ngá»§ cùng vá»›i nà ng, ta cÅ©ng thÃch ngá»§ cùng nà ng!†Diệp Vô Ưu háºm há»±c nghÄ© thầm: “Vân La là lão bà cá»§a ta, chứ không phải là lão bà cá»§a tiểu nha đầu nhà ngươi, bằng và o cái gì lại muốn ngá»§ cùng ngươi chứ?â€
Diệp Vô Ưu bất mãn trong lòng nhưng trên miệng vẫn ra sức dá»— dà nh, nịnh ná»t Giang Thiên Thiên: “Thiên Thiên à , ta biết ngươi thÃch ngá»§ cùng vá»›i Vân La tá»· tá»·, bất quá, tháºt ra tối nay Vân La tá»· tá»· có chút việc, không thể ngá»§ cùng vá»›i ngươi, vì thế ngươi hãy đến ngá»§ cùng Hà m Yên tá»· tá»· má»™t lần, đến lần sau, sẽ lại để Vân La tá»· tá»· ngá»§ cùng ngươi, được không?â€
“Vân La tá»· tá»· có việc gì? Sao muá»™i lại không biết váºy!†Giang Thiên Thiên vẻ mặt bối rối, sau đó, đột nhiên gá»i to: “Vân La tá»· tá»·, ca ca nói tối nay tá»· có việc, không biết có tháºt không?â€
Hoa Vân La tức tối nhìn Diệp Vô Ưu rồi hướng sang Giang Thiên Thiên nói: “Thiên Thiên à , muá»™i lại đây, không cần phải để ý đến ca ca muá»™i.â€
“Uy, được rồi!†Giang Thiên Thiên láºp tức bá» mặc Diệp Vô Ưu, chạy tá»›i bên cạnh Hoa Vân La.
Hoa Vân La ghé sát tai Giang Thiên Thiên nói gì đó, Giang Thiên Thiên vừa nghe vừa dùng ánh mắt kì quái nhìn Diệp Vô Ưu. Trong lòng Diệp Vô Ưu không ngăn nổi có cảm giác bất diệu nổi lên.
|

02-11-2008, 05:31 AM
|
 |
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương sự tình
Chương 16 – Tế nhân chi phúc
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: Sưu tầm
Nói chuyện xong, Thiên Thiên lại chạy đến bên cạnh Diệp Vô Ưu, dùng ánh mắt rất hiếu kì nhìn Diệp Vô Ưu, nhìn tới nỗi khiến toà n thân Diệp Vô Ưu thấy mất tự nhiên.
“Thiên Thiên, sao ngươi lại nhìn ta như váºy?†Má»™t lúc sau, Diệp Vô Ưu nhịn không được phải cất tiếng há»i.
“Ca ca, Vân La tá»· tá»· nói huynh có bệnh, không biết đúng không?†Giang Thiên Thiên yêu kiá»u há»i.
“Ta… ta… có bệnh?†Diệp Vô Ưu có cảm giác như tắc thở: “Thiên Thiên, đừng nghe Vân La tá»· tá»· cá»§a muá»™i nói nhăng, ta không mắc bệnh!â€
“Tháºt không? Nhưng Vân La tá»· tá»· không nói dối muá»™i đâu!†Tiểu nha đầu chu miệng, vẻ mặt tá» ra không cần phà công giải thÃch, sau đó lại thắc mắc há»i: “Vân La tá»· tá»· nói đêm nay muốn giúp huynh trị bệnh, vì thế không thể ngá»§ cùng vá»›i muá»™i, phải Ä‘i cùng ca ca, nếu như ca ca không có bệnh, váºy Vân La tá»· tá»· sẽ không cần phải theo huynh rồi!â€
Vừa nói, Giang Thiên Thiên vừa nở nụ cưá»i sung sướng, sau đó chạy lại bên Hoa Vân La, vừa chạy vừa la: “Vân La tá»· tá»·, ca ca nói huynh ấy không bị bệnh…â€
nl.“á»i, đợi chút, đợi chút, Thiên Thiên, ta… ta… có bị bệnh!†Diệp Vô Ưu vá»™i vã hét lá»›n. Tháºt chẳng còn cách nà o khác, vì muốn được Hoa Vân La bồi tiếp gã đêm nay, gã chỉ còn cách thừa nháºn là mình có bệnh. Nói lại, đã lâu như váºy rồi Hoa Vân La không bồi tiếp gã, chẳng chóng thì chầy gã cÅ©ng mắc bệnh thôi.kien
“Ca ca huynh lừa ngưá»i, huynh vừa má»›i nói không có bệnh, là m sao lại bị bệnh ngay được?†Vừa nghe thấy Diệp Vô Ưu nói váºy, Giang Thiên Thiên Ä‘ang như nở hoa trong lòng đã láºp tức giống như gặp phải sá»± á»§y khuất lá»›n, nà ng xoay mình rÆ¡m rá»›m nước mắt nhìn Diệp Vô Ưu, nhệch miệng nói.
“Cái nà y, Thiên Thiên, ca ca không há» lừa dối ngươi. Chỉ là ta đột nhiên nhá»› ra, ta có chút không khá»e, muốn Vân La tá»· tá»· cá»§a ngươi giúp ta chữa trị má»™t chút.†Diệp Vô Ưu ngượng nghịu nói, trong lòng không khá»i thầm tức giáºn không thôi. Gã tức tối nhìn ngá»c thể vá»›i những đưá»ng cong lồi lõm, quyết định đêm nay nhất định phải già y vò hà nh hạ nà ng tháºt cẩn tháºn thì má»›i tiêu được má»™t bụng oán khÃ.
Thiên Thiên nghe gã nói váºy cuối cùng cÅ©ng chấp nháºn. Tóm lại nà ng vẫn là má»™t tiểu nữ hà i, không có chút tâm cÆ¡ nà o, vui vẻ hay lo buồn Ä‘á»u lá»™ hết ra mặt, việc đến mau thì Ä‘i cÅ©ng mau, rất nhanh nà ng đã vui vui vẻ vẻ chạy Ä‘i tìm Hà m Yên. Cuối cùng ná»— lá»±c cá»§a Diệp Vô Ưu cÅ©ng không uổng phÃ, rốt cuá»™c tối nay cÅ©ng có thể hưởng thụ nà ng kiá»u nữ Hoa Vân La tuyệt thế nà y.
CÅ©ng chẳng quản bên cạnh vẫn còn có ngưá»i, Diệp Vô Ưu lao thẳng tá»›i ôm lấy vòng eo Hoa Vân La, sau đó kéo Ä‘i tháºt nhanh. Tá»›i phòng cá»§a Hoa Vân La, Ä‘ang muốn khép cá»a lại, gã má»›i phát hiện có ngưá»i cÅ©ng Ä‘i cùng, mà chẳng phải ai khác, chÃnh là Tống Loan.
“Loan tá»·, giúp ta đóng cá»a lại nhé.†Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng buồn quan tâm tá»›i việc có thêm má»™t nữ nhân, vừa nói vừa ôm Hoa Vân La tiến lại bên giưá»ng.
“Tiểu phôi đản, ngươi muốn là m gì chứ?†ngữ khà Hoa Vân La vô cùng kiá»u mị, tá»±a hồ nà ng muốn cố tình là m dáng vẻ sợ hãi, nhưng má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không giống, ngược lại mang lại cho Diệp Vô Ưu má»™t dạng cảm giác dụ hoặc khác thưá»ng.
“Ta phải trừng phạt nà ng tháºt tốt má»›i được!†Diệp Vô Ưu tinh quái nói: “Nà ng tá»± nhiên lại nói ta có bệnh, ta có bệnh chá»— nà o? Còn nữa, nà ng má»—i ngà y Ä‘á»u ở bên tiểu nha đầu Thiên Thiên đó mà không chịu bồi tiếp ta!â€
“Không được dá»a ngưá»i ta, ngưá»i ta sợ lắm đấy!†Hoa Vân La cưá»i hi hi, dáng vẻ nà ng lúc nà y, nhìn thế nà o cÅ©ng không giống là dáng vẻ sợ hãi.
Diệp Vô Ưu chưa hết tức giáºn, đột nhiên dụng lá»±c tung Hoa Vân La xuống giưá»ng, sau đó cÅ©ng lao mình lên theo.
Chỉ là , cú lao mình nà y cá»§a gã lại lao và o khoảng trống. Gã rÆ¡i mình lên đống chăn, quay đầu nhìn lại má»›i nháºn ra Hoa Vân La Ä‘ang nằm cuá»™n khúc trên giưá»ng, tay ôm lấy mặt, Ä‘ang nhìn gã cưá»i hi hi.
“Tiểu phôi đản, không được thô lá»— như váºy, ngưá»i ta yếu Ä‘uối thế nà y, ngươi lại thô lá»— như váºy tháºt là không nên.†Hoa Vân La nhìn Diệp Vô Ưu vá»›i vẻ mặt tá» ra u oán nói.
Diệp Vô Ưu Ä‘au khổ không thôi, lại còn yếu Ä‘uối? Nếu là yếu Ä‘uối, trên thế giá»›i nà y là m gì có nữ hãi tá» nà o mà không yếu Ä‘uối chứ. Chỉ là , gã cÅ©ng chẳng buồn nói gì, chỉ khoa tay nhằm hướng Hoa Vân La chá»™p tá»›i, Hoa Vân La cÅ©ng chẳng tránh né, bị gã chụp được, sau đó, gã kéo mạnh tay má»™t cái, cÆ¡ thể má»m mại cá»§a Hoa Vân La đã nằm gá»n trong lòng gã.
“Xem nà ng còn chạy được nữa không?†Diệp Vô Ưu xoay ngưá»i đè Hoa Vân La xuống dưới, lầm bầm nói, sau đó cúi đầu hôn lên đôi môi nà ng.
Hoa Vân La cuồng nhiệt nghênh đón nụ hôn đầy khát khao cá»§a Diệp Vô Ưu, đôi cánh tay ngá»c má»m mại vươn lên, sau đó nà ng đội nhiên phản khách vi chá»§, đột nhiên láºt ngưá»i đè Diệp Vô Ưu xuống dưới thân mình.
“Tiểu phôi đản, thấy ngươi cÅ©ng tháºt đáng thương, tá»· tá»· ta sẽ phục thị ngươi nha!†ngữ khà Hoa Vân La kiá»u mị dị thưá»ng.
Hoa Vân La ngồi trên mình Diệp Vô Ưu, tiểu thá»§ má»m mại bắt đầu từ từ vuốt ve khắp ngưá»i Diệp Vô Ưu, cùng vá»›i sá»± di chuyển cá»§a đôi tay nà ng, y phục trên ngưá»i Diệp Vô Ưu Ãt dần Ãt dần, cho tá»›i khi không còn má»™t mảnh.
nl.Diệp Vô Ưu rùng mình, phát ra má»™t tiếng rên ngắn đầy thá»a mãn, ngá»c chỉ đầy đặn má»m mại cá»§a Hoa Vân La Ä‘ang nhẹ nhà ng vuốt ve cây thương cá»§a gã.kien
“Ừm..†lúc nà y Hoa Vân La cÅ©ng rên lên má»™t tiếng, tuy nhiên lại không phải bởi vì Diệp Vô Ưu, mà là phÃa sau mình nà ng đã có má»™t ngưá»i, không phải ai khác, chÃnh là Tống Loan.
Không biết từ lúc nà o, Tống Loan đã leo lên giưá»ng, nhưng mục tiêu cá»§a nà ng, không ngá» lại không phải là Diệp Vô Ưu, mà là Hoa Vân La nữ nhân mÄ© lệ nà y. Nà ng nhẹ nhà ng từ phÃa sau ôm lấy Hoa Vân La, song thá»§ đặt trên song phong cá»§a Hoa Vân La, vân vê nhẹ nhà ng.
Y sam trên mình Hoa Vân La Ãt dần Ãt dần, đôi ngá»c nhÅ© dá»±ng đứng đã nhanh chóng hiện ra trước mắt Diệp Vô Ưu, khiến dục há»a trong lòng gã dâng lên rất nhanh.
“Tiểu phôi đản, không cho nhìn!†Hoa Vân La yêu kiá»u hừ nhẹ, bất ngá» láºt thân mình Diệp Vô Ưu lại, khiến gã nằm úp mặt trên giưá»ng, còn nà ng cÅ©ng uốn ngưá»i bò lên ngưá»i gã, ngá»c phong cao vút rắn chắc áp lên tấm lưng trần cá»§a Diệp Vô Ưu.
Hoa Vân La nhẹ nhà ng uốn éo thân hình má»m mại, đầu vú trong lúc ve vuốt trên ngưá»i Diệp Vô Ưu, cÅ©ng mang đến cho nà ng từng đợt từng đợt cảm giác tháºt khác thưá»ng. Cùng lúc đó, nà ng cảm thấy thân dưới mát lạnh, thì ra Tống Loan đã lá»™t hết đồ lót cá»§a nà ng.
Những tiếng rên rỉ khe khẽ phát ra từ miệng Hoa Vân La khiến Diệp Vô Ưu, vốn đã bị nà ng khuấy động dục há»a bà nh trướng lên từ trước, cà ng như trúng phải thuốc kÃch tình. Rốt cuá»™c gã không thá»a mãn vá»›i việc được Hoa Vân La chá»§ động phục thị, bất ngá» xoay ngưá»i muốn láºt Hoa Vân La xuống.
Lúc nà y Hoa Vân La cÅ©ng đã muốn xoay ngưá»i nằm xuống, phong đồn ráºm rạp cá»§a nà ng đã đối mặt nghênh đón hung khà mạnh mẽ cá»§a Diệp Vô Ưu, nhưng nà ng lại nằm úp trên ngưá»i Tống Loan, bắt đầu kÃch thÃch trêu chá»c mÄ© nữ vừa má»›i chiếm tiện nghi cá»§a nà ng.
“Không…†Hoa Vân La thốt ra má»™t tiếng rên rỉ kéo dà i, dị váºt xâm nháºp và o thân dưới mang lại cho nà ng má»™t cảm giác thân thuá»™c, nà ng má»™t mặt vừa hưởng thụ những đợt trùng kÃch cuồng dã cá»§a Diệp Vô Ưu, má»™t mặt cÅ©ng vần vò thân dưới Tống Loan. Chẳng mấy lúc, trong miệng Tống Loan cÅ©ng phát ra những thanh âm rên rỉ tiêu hồn ngưá»i, khiến cho dục vá»ng cá»§a Diệp Vô Ưu cà ng bị kÃch thÃch mạnh mẽ…
Không biết đã trải qua bao lâu, Hoa Vân La vô lá»±c nằm úp sấp trên ngưá»i Tống Loan, còn Diệp Vô Ưu ngay lúc đó đã buông rá»i thân thể nà ng, tiến nháºp và o trong ngưá»i Tống Loan.
Äêm đó, ba ngưá»i phong cuồng triá»n miên đến táºn bình minh sau đó má»›i mệt má»i chìm và o giấc ngá»§. Việc song tu thế nà y đã là m cho Diệp Vô Ưu như lên táºn chÃn tầng mây.
oOo
Tá»›i khi Diệp Vô Ưu tỉnh lại thì đã quá trưa. Tráºn cuồng chiến đêm qua gần như đã lấy Ä‘i toà n bá»™ sức lá»±c cá»§a gã tiểu tá» nà y, rốt cuá»™c là m cho gã nháºn ra, mị lá»±c cá»§a nữ nhân thá»±c ra không phải lúc nà o cÅ©ng hay. Rõ rà ng là gã đã chẳng còn chút hÆ¡i sức nà o, nhưng khi nhìn thấy ngá»c thể dụ nhân cá»§a Hoa Vân La, gã lại nhịn không nổi vác thương xung tráºn, mãi tá»›i lúc nà y, gã má»›i nháºn ra cả ngưá»i đã hoà n toà n kiệt lá»±c.
“Hồng nhan há»a thá»§y a!†Diệp Vô Ưu vặn vẹo thân mình, tá»± lẩm bẩm vá»›i mình.
“Ngươi nói cái gì?†thanh âm yêu kiá»u tá» ra bất mãn cá»§a hai ngưá»i bên cạnh gã vang lên, sau đó, hai tai gã đồng thá»i bị hai ngá»c thá»§ tóm chặt.
“Không, không nói gì cả à !†Diệp Vô Ưu dà i mặt Ä‘au khổ. Gã vừa má»›i nghÄ© rằng lưỡng nữ vẫn còn ngá»§ trên giưá»ng, đến lúc nà y mở mắt ra nhìn má»›i biết, hóa ra Hoa Vân La và Tống Loan má»—i ngưá»i má»™t bên Ä‘ang nằm cuá»™n mình bên cạnh gã. Bất quá, lại không giống như gã lúc nà y vẫn còn xÃch lõa LT, hai mÄ© nữ nà y Ä‘á»u đã mặc y phục chỉnh chỉnh tá» tá».
“Ngươi nói ai là há»a thá»§y?†Hoa Vân La hung dữ nhìn gã, vẻ mặt bất mãn. Lúc nà y tay nà ng không còn nhéo tai gã nữa nhưng đã nhanh chóng chuyển xuống bá»™ vị quan trá»ng nhất vá»›i nam nhân cá»§a gã: “Tiểu phôi đản, tin hay không là ta sẽ thiến ngươi?â€
“A, ngà n vạn lần không muốn!†Diệp Vô Ưu hoảng sợ nhảy dá»±ng lên, láºp tức tá» ra khổ sở nói: “Vân La, nà ng khi nà o lại trở nên hung ác như thế chứ?â€
“Hừ, ngưá»i ta là luôn luôn ôn nhu mà !†Hoa Vân La trừng mắt nhìn gã: “Không được nói ngưá»i ta hung ác, bằng không ta thiến ngươi!â€
“Váºy mà còn không hung ác?†Diệp Vô Ưu có chút khóc cưá»i không nổi. Chỉ là , gã quả thá»±c cÅ©ng không dám nói ra, mặc dù gã không tin Hoa Vân La thá»±c sá»± thiến gã, nhưng, vạn nhất nà ng không cẩn tháºn, sá» dụng nhiá»u khà lá»±c má»™t chút, nà ng có thể biến chÆ¡i thà nh tháºt. Gã tháºt không muốn trở thà nh thái giám.
“Vân La tá»· tá»·! Vân La tá»· tá»·!†Cánh cá»a gá»— bị ngưá»i vá»— Ä‘áºp thình thịch, nhưng thanh âm véo von cá»§a Giang Thiên Thiên đã từ ngoà i truyá»n và o.
“Thiên Thiên, có gì váºy?†Hoa Vân La buông bảo bối bản mệnh cá»§a Diệp Vô Ưu ra, cao giá»ng há»i.
Diệp Vô Ưu khẽ thở ra má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm. Rốt cuá»™c gã phát hiện, Thiên Thiên tiểu nha đầu nà y, cÅ©ng có lúc tháºt là có Ãch. Còn lúc nà y, gã cÅ©ng không dám trì hoãn, mặc y phục chỉnh tá» tháºt nhanh. Vá»›i bá»™ dạng hiện giá», mục tiêu tháºt quá rõ rà ng, rất dá»… bị Hoa Vân La nắm lấy.
“Vân La tá»· tá»·, bệnh cá»§a ca ca đã đỡ chưa?†Thiên Thiên véo von há»i: “Muá»™i và o có được không?â€
“A, bệnh cá»§a ta đã đỡ má»™t chút, bất quá vẫn chưa khá»i hoà n toà n, vì thế vẫn còn cần Vân La tá»· tá»· cá»§a ngươi giúp ta trị liệu mấy đêm nữa.†Không đợi Hoa Vân La trả lá»i, Diệp Vô Ưu đã rất nhanh mở miệng đáp.
“Ca ca, bệnh cá»§a huynh nghiêm trá»ng váºy sao?†Thiên Thiên tá»±a hồ có chút không cao hứng: “Muá»™i muốn chÆ¡i cùng vá»›i Vân La tá»· tá»· má»™t lúc, có được khôngâ€
“Không sao, ban ngà y ngươi có thể chơi cùng với nà ng, buổi tối nà ng sẽ tiến hà nh trị bệnh cho ta!†Diệp Vô Ưu tỠra rất tốt bụng nói.
“Nhưng mà bây giá» cÅ©ng đã gần đến tối rồi!†Thiên Thiên dụng lá»±c đẩy mạnh cá»a nhưng vẫn không mở được. Còn Hoa Vân La thấy Diệp Vô Ưu đã mặc xong y phục, liá»n nhẹ nhà ng tiến ra mở rá»™ng cá»a đưa Thiên Thiên và o phòng.
“Hi hi, Thiên Thiên à , kì tháºt là , lúc tá»· tá»· trị bệnh cho ca ca, muá»™i cÅ©ng có thể ở bên cạnh.†Hoa Vân La vẻ mặt tá» ra không chút hảo ý, dụ hoặc nhìn tiểu nữ hà i khả ái nà y.
|

02-11-2008, 08:38 AM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 17 – Mê hồn tiểu tiên nữ
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
nguồn sưu tầm
“Tháºt váºy sao? Muá»™i cÅ©ng có thể ở cùng má»™t chá»— vá»›i má»i ngưá»i à !†Giang Thiên Thiên vô cùng hưng phấn há»i.
“Giả vỠđó, Vân La tá»· tá»· cá»§a ngươi gạt ngươi đó, đừng tin nà ng ấy!†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng phá»§ nháºn. Tháºt ná»±c cưá»i, mặc dù Thiên Thiên rất khả ái nhưng mà nà ng cÅ©ng chỉ có thể khả ái chứ thá»±c sá»± là còn nhá» quá. Äợi lá»›n thêm và i tuổi nữa hãy nói, còn hiện tại gã không có chá»§ ý vá»›i nà ng.
“Vân La tá»· tá»· không thể gạt muá»™i, ca ca má»›i hay gạt ngưá»i!†Giang Thiên Thiên dẩu miệng, không cao hứng nói.
â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, tên ca ca phôi đản nà y a, toà n lừa ngưá»i thôi.†Hoa Vân La cưá»i hi hi: “Bất quá, Thiên Thiên à , khi mà tá»· tá»· trị bệnh cho ca ca, muá»™i cÅ©ng có thể ở bên cạnh xem, nhưng mà không phải là hiện tại đâu!â€
“Váºy khi nà o thì được?†Giang Thiên Thiên véo von há»i.
“Äợi khi muá»™i lá»›n lên thì có thể… á»â€¦ ta xem nà o, qua bốn, năm năm nữa là được rồi!†Hoa Vân La cưá»i nhẹ má»™t tiếng.
“Phải lâu như váºy sao?†Giang Thiên Thiên có chút không thá»a mãn, lầm bầm.
Diệp Vô Ưu ở bên cạnh thở hắt ra má»™t hÆ¡i, xem ra, tạm thá»i vẫn chưa cần phải lo lắng tiểu nha đầu Thiên Thiên nà y ở bên cạnh gây trở ngại.
oOo
Nhìn không ra Hoa Vân La ở trước mặt Diệp Vô Ưu thì phóng đãng vô cùng, nhưng trước mặt ngưá»i ngoà i lại trưng ra dáng vẻ nhất má»±c Ä‘oan trang. Mặc dù giỠđây má»i ngưá»i Ä‘á»u biết rõ mối quan hệ cá»§a nà ng vá»›i Diệp Vô Ưu, nhưng má»—i khi có ngoại nhân tại đó, nà ng vẫn má»™t má»±c duy trì má»™t khoảng cách vá»›i Diệp Vô Ưu. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, giỠđây Tống Loan không thể coi là ngưá»i ngoà i được.
Hiện tại, Hoa Vân La lại không chú ý chút nà o tá»›i bá»™ dạng cá»§a Diệp Vô Ưu, chỉ chuyên tâm vui đùa vá»›i tiểu nha đầu Giang Thiên Thiên đó. Diệp Vô Ưu ở bên cạnh cÅ©ng chẳng có việc gì liá»n Ä‘i ra ngoà i, má»™t mình lang thang trên đưá»ng phố Phiêu Hương thà nh.
Ban đầu, gã định dẫn theo má»™t, hai mÄ© nữ, đáng tiếc là , đợi đến lúc gã Ä‘i tìm ngưá»i, má»›i phát hiện Lãnh Sương Sương và Triệu Thiên Tâm không ngá» Ä‘á»u không ở trong phòng, không biết bá»n hỠđã Ä‘i đâu, còn Tống Loan vẫn nằm dà i trên giưá»ng không chịu dáºy. Không còn cách nà o khác, gã đà nh Ä‘i tìm nha đầu Hà m Yên, má»›i phát hiện cả Hà m Yên cÅ©ng không có ở đó. Tháºt hết cách, xem ra lần nà y là chá»§ định muốn gã phải cô đơn má»™t mình.
nl.Lúc nà y Diệp Vô Ưu Ä‘ang rất sầu muá»™n, nguyên nhân chá»§ yếu là vì gã thấy rất buồn chán, và bởi vì buồn chán, cho nên gã muốn tìm việc gì đó để là m. Má»™t lúc sau gã Ä‘ang từ cháºm rãi nhà n nhã nhìn ngắm Phiêu Hương thà nh chuyển qua thà nh vá»™i vá»™i và ng và ng, hy vá»ng có ngưá»i mắt kém, nhìn gã thà nh nữ nhân, sau đó đợi tên gia há»a đó đến ve vãn, gã liá»n có lý do đánh kẻ đó má»™t tráºn, như váºy cÅ©ng có thể giải khuây. Rất đáng tiếc, không biết có phải là gì lúc nà y sắc trá»i u ám, hay là hôm nay mắt má»i ngưá»i Ä‘á»u rất tốt, mà chạy suốt từ đông thà nh tá»›i tây thà nh, gã chẳng kiếm được ai đến ve vãn cho gã đánh, kết quả gã cà ng lúc cà ng buồn phiá»n.kien
Do đó, Diệp Vô Ưu liá»n cải biến sách lược, nếu như không thể là m cho ngưá»i khác chá»§ động tìm đến gã gây phiá»n, thì gã lại chá»§ động tìm ngưá»i khác gây phiá»n váºy. Như váºy, gã lại từ tây thà nh chạy sang đông thà nh, cuối cùng tuyển chá»n được má»™t đối tượng. Tên tiểu tá» nà y thÃch mÄ© nữ, kết quả gã liá»n tìm kiếm má»™t mÄ© nữ, váºn khởi Vô Ảnh thân pháp, lướt tháºt nhanh tá»›i trước mặt nà ng, sau đó bóp mạnh má»™t cái và o kiá»u đồn cá»§a nà ng rồi đứng trước mặt nà ng cưá»i hì hì.
Không thể không nói rằng đó quả tháºt là má»™t mÄ© nữ, mặt như hoa phù dung, mi như lá liá»…u, cặp mắt linh động hữu thần, mÅ©i cao nhá» nhắn, mái tóc Ä‘en óng ả như dòng thác nhu thuáºn đổ xuống bá» vai, tất cả Ä‘á»u mang lại sá»± thư thái cho cả ánh mắt lẫn tâm hồn, nhưng thân hình uốn lượn rõ rà ng cá»§a nà ng cà ng dụ hoặc vô cùng, khiến ngưá»i động tâm.
Diệp Vô Ưu ban đầu chuẩn bị xem mÄ© nữ nổi giáºn, sau đó gã tiếp tục chá»c ghẹo mÄ© nữ nà y, tốt nhất là lúc nà y nhảy ra và i tên há»™ hoa sứ giả, giúp gã giải khuây, vì thế, gã má»™t mặt phóng túng vuốt ve cÆ¡ thể đầy đặn cá»§a thiếu nữ, má»™t mặt chỠđợi phản ứng cá»§a nà ng.
Chỉ là , phản ứng cá»§a mÄ© nữ nà y, khiến Diệp Vô Ưu không thể ngá» tá»›i. Chỉ thấy nà ng dùng ánh mắt có chút mê mang nhìn gã, ngữ khà vô cùng ôn nhu dịu dà ng há»i: “Vị tá»· tá»· nà y, nà ng tìm ta có việc gì?â€
“Vị…tá»· tá»· nà y?†tên Diệp Vô Ưu Ä‘ang sầu muá»™n nà y, cả ngà y không có nam nhân nà o nhìn nhầm gã thà nh nữ nhân, lại bị má»™t nữ hà i tá» xinh đẹp biến thà nh nữ nhân. Nữ hà i tá» xinh đẹp nà y, không ngá» còn là đối tượng ban đầu gã muốn trêu trá»c nữa.
Bất quá, Diệp Vô Ưu đột nhiên phát hiện nữ hà i tá» nà y tá»±a hồ có chút quen mắt. Gã dưá»ng như đã gặp nà ng ở đâu đó? Lục lá»i trà nhá»› má»™t lúc, gã liá»n nhá»› ra, thá»±c ra mÄ© nữ trước mắt nà y, cÅ©ng là má»™t ngưá»i trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá». Bất quá, trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», nà ng bà i danh rất thấp.
Mê hồ tiên tá» Dạ Khanh Khanh, bà i danh thứ mưá»i trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», sống ở Vá»ng Nguyệt đế quốc, mưá»i bảy tuổi, hà nh sá»± có chút mÆ¡ hồ, nghe nói đầu óc dưá»ng như có chút vấn Ä‘á», đây cÅ©ng là nguyên nhân hà ng đầu khiến cho nà ng chỉ có thể bà i danh hà ng thứ mưá»i.
Trước khi xuất hiện tu tiên giả chân chÃnh tại Vân Má»™ng đại lục, Dạ Khanh Khanh có thể nói là địa vị rất lá»›n, bởi vì phụ thân nà ng Dạ Chiến Thiên từng là má»™t trong Vân Má»™ng tháºp đại cao thá»§, hÆ¡n nữa còn đứng thứ hai trên bảng, chỉ đứng sau Tiêu Vấn Thiên và đứng trên Lãnh Tâm Âm. Bất quá, từ sau khi xuất hiện tu tiên giả chân chÃnh, không ai còn chú ý đến thứ hạng trên bảng Vân Má»™ng tháºp đại cao thá»§ nữa, bây giá» má»i ngưá»i chỉ quan tâm đến Tiên bảng má»›i xuất hiện, còn Dạ Chiến Thiên lại tịnh không tham gia tu tiên bình giám, tá»± nhiên là đơn giản không có tên trên Tiên bảng.
HÆ¡n nữa, hồi đó trước khi Tiêu Vấn Thiên phi thăng, và o lúc giảng giải tiên thuáºt, Dạ Chiến Thiên cÅ©ng không há» xuất hiện tại Tán Tiên môn. Theo lý mà nói, Dạ Chiến Thiên có lẽ cÅ©ng đã nháºn được lá»i má»i, chỉ là không hiểu vì sao không đến Tán Tiên môn, có lẽ là ông ta quá ư cao ngạo.
Dạ Chiến Thiên chỉ có má»™t con gái là Dạ Khanh Khanh, bất quá, đối vá»›i ngưá»i con gái nà y, ông ta dưá»ng như vừa thương vừa háºn, mâu thuẫn vá»›i nhau. Hồi đó, thê tá» cá»§a ông ta là má»™t trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», mÄ© mạo phi phà m, chỉ là , cÅ©ng bởi vì lúc sinh hạ Dạ Khanh Khanh gặp phải ca khó sinh, mặc dù cuối cùng cÅ©ng sinh ra được Dạ Khanh Khanh, nhưng đã chẳng thể trụ nổi phải ra Ä‘i. Có ngưá»i nói, trà óc Dạ Khanh Khanh không được sáng suốt, nguyên nhân cÅ©ng là vì khó sinh mà ra.
Kì tháºt, từ sau khi Diệp Vô Ưu ôm được Hoa Vân La và o tay, đối vá»›i đám mÄ© nữ trong Vân Má»™ng tháºp tiên tỠđã không còn quá hứng thú như hồi má»›i rá»i nhà nữa. Bất quá, dù sao việc Ä‘em cả Vân Má»™ng tháºp tiên tá» cưới vá» nhà cÅ©ng là mục tiêu cá»§a gã, vì thế, cho dù không còn quá hứng thú như trước, nhưng gã nếu như gặp được mÄ© nữ trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», tá»± nhiên cÅ©ng chẳng thể dá»… dà ng bá» qua.
“Tá»· tá»·, nà ng sao lại nhìn ta như thế? Trên mặt ta có hoa hay sao?†Dạ Khanh Khanh vẻ mặt hiếu kì nhìn Diệp Vô Ưu, yêu kiá»u há»i.
“A, không có, ta thấy nà ng vô cùng xinh đẹp, cho nên nhìn nhiá»u má»™t chút.†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói. Lúc nà y gã chẳng muốn tranh cãi, quyết định biến nha đầu mÆ¡ hồ nà y thà nh nữ nhân cá»§a mình. Nói như váºy, gã cà ng thêm dá»… dà ng tiếp cáºn nà ng.
“Tá»· tá»·, tá»· cÅ©ng tháºt là xinh đẹp a!†Dạ Khanh Khanh nghẹo đầu nhìn Diệp Vô Ưu, dáng Ä‘iệu tháºt vô cùng khả ái: “Tá»· tá»·, tá»· vẫn chưa nói là tìm muá»™i không biết là có chuyện gì!â€
“CÅ©ng không có gì, ta chỉ là muốn há»i xem, muá»™i tên gá»i là gì?†Diệp Vô Ưu nghÄ© má»™t chút rồi nói. Gã tá»± nhiên là không thể nói tháºt, chẳng lẽ gã lại phải nói vá»›i Dạ Khanh Khanh rằng gã muốn trêu ghẹo nà ng hay sao?
“Muá»™i tên là Dạ Khanh Khanh, tá»· tá»· có thể gá»i muá»™i là Khanh Khanh được rồi.†Dạ Khanh Khanh trả lá»i tháºt nhanh “Äúng rồi, tá»· tá»· là ai? Tá»· tên gá»i là gì?â€
“Ta tên là Diệp …. Hà m Yên†nguyên là Diệp Vô Ưu định nói ra tên cá»§a mình, đột nhiên nhá»› rằng tên cá»§a mình cÅ©ng khá nổi danh, nên vá»™i và ng đổi lá»i, lại mượn tạm tên Hà m Yên để sá» dụng.
“Hà m Yên tá»· tá»·, tá»· định Ä‘i đâu bây giá»?†Dạ Khanh Khanh nghÄ© má»™t chút rồi há»i.
“Ta Ä‘ang Ä‘i dạo trong thà nh thôi, váºy còn Khanh Khanh muá»™i?†Diệp Vô Ưu nói váºy cÅ©ng là sá»± tháºt, còn trong lòng gã cÅ©ng Ä‘ang tÃnh toán xem là m thế nà o có thể lừa được nha đầu mÆ¡ hồ nà y.
“Muá»™i… muá»™i thì…†Dạ Khanh Khanh có vẻ khó nói, do dá»± má»™t chút, rồi ấp a ấp úng nói: “Hà m Yên tá»· tá»·, tỷ… tỷ… có thể giúp muá»™i má»™t việc gấp không?â€
nl.“Việc gấp gì váºy? Khanh Khanh muá»™i cứ nói, chỉ cần nà ng có thể nói ra, ta nhất định sẽ giúp nà ng.†Diệp Vô Ưu vá»™i và ng đáp, đây quả tháºt là má»™t cÆ¡ há»™i tốt, không thể dá»… dà ng bá» qua.
“Hà m Yên tá»· tá»·, muá»™i…, muá»™i… không có tiá»n để ăn, tá»· có thể đưa muá»™i Ä‘i ăn được không?†Dạ Khanh Khanh hÆ¡i xấu hổ nói: “Muá»™i… muá»™i lén trốn ra ngoà i, trên ngưá»i chỉ mang theo Ãt tiá»n, hiện đã chi dùng hết rồi!â€kien
Nguyên lai là tiểu tiên nữ nhà già u, bất quá, cÅ©ng là tiểu nha đầu có Ä‘iểm mÆ¡ hồ, tá»± nhiên lại có thể từ Vá»ng Nguyệt đế quốc chạy tá»›i Phiêu Hương đế quốc, không thể không nói là cÅ©ng tháºt là lợi hại.
“Không có gì, Ä‘i thôi, ta đưa muá»™i Ä‘i ăn tháºt ngon.†Diệp Vô Ưu đáp ứng láºp tức, không mất mồi thì sao câu được cá, hà huống chỉ là má»™t bữa ăn, thêm nữa gã lại chẳng thiếu tiá»n, đây quả tháºt là má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt để thắt chặt mối quan hệ cá»§a gã vá»›i Dạ Khanh Khanh.
Nói dứt lá»i, Diệp Vô Ưu liá»n nắm lấy bà n tay nhá» nhắn má»m mại cá»§a Dạ Khanh Khanh, nhắm hướng tá» lầu lá»›n nhất Phiêu Hương thà nh Ä‘i tá»›i.
oOo
Trên tá» lầu, Diệp Vô Ưu há miệng trợn mắt ngây ngốc nhìn Dạ Khanh Khanh ăn như sói uống như hổ, không còn thấy được ná»a Ä‘iểm phong phạm tiên tá» cá»§a nha đầu nà y? Lúc nà y, nà ng Ä‘ang cầm má»™t đùi gà miệt mà i gặm, bà n tay nhá» nhắn trắng nõn lúc nà y cÅ©ng đầy dầu mỡ bóng loáng. Chỉ là , nói ra cÅ©ng tháºt kì quái, nà ng ăn uống rất khoa trương, nhưng nhìn má»—i động tác cá»§a nà ng cÅ©ng Ä‘á»u tháºt vô cùng khả ái.
“Khanh Khanh, nà ng đã bao lâu rồi không ăn gì? Diệp Vô Ưu nhịn không nổi há»i.
“Không, cũng không lâu lắm, mới chỉ có ba ngà y.†Dạ Khanh Khanh vừa gặm đùi gà vừa có chút hà m hồ nói.
“Ba… ba ngà y?†Diệp Vô Ưu thất kinh, trong lòng không khá»i có và i phần thương xót nhà đầu nà y: “Chẳng nhẽ trước đây không có ai nguyện ý má»i nà ng ăn sao?â€
“CÅ©ng có, nhưng bá»n há» Ä‘á»u không có ý tốt, có ngưá»i muốn Ä‘em muá»™i biến thà nh tiểu lão bà cá»§a hắn, cÅ©ng có ngưá»i muốn Ä‘em muá»™i bán và o kỹ viện.†Dạ Khanh Khanh hạ đùi gà xuống, nhệch miệng nói, nói xong lại bắt đầu gặm tiếp.
“Váºy nà ng không sợ ta biến nà ng trở thà nh tiểu lão bà cá»§a ta à !†Diệp Vô Ưu nhá»§ thầm trong lòng, dÄ© nhiên trên miệng không nói ra, chỉ là có chút thất vá»ng há»i: “Khanh Khanh, nà ng sao lại ngốc như váºy, nà ng không biết nháºn lá»i bá»n há» trước, đợi khi ăn xong lại nuốt lá»i sao?â€
“Nhưng, lừa ngưá»i là không tốt!†Dạ Khanh Khanh thanh toán xong chiếc đùi gà , thoải mái quệt miệng, yêu kiá»u nói.
“Như váºy chẳng phải mình sẽ chết đói sao?†Diệp Vô Ưu có chút khóc cưá»i không nổi, nha đầu nà y cÅ©ng tháºt có tà i nhịn đói, ba ngà y không ăn, nhìn qua thấy vẫn rất có tinh thần, hay là do thá»§a nhá» Dạ Chiến Thiên thưá»ng ngược đãi nà ng, không cho nà ng ăn? Bằng không, nà ng là m sao có thể chịu đựng được như váºy?
|

02-11-2008, 08:41 AM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 18 – Lá»™ng Nguyệt Ä‘Ãch uy hiếp
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
nguồn :sưu tầm
“Không thể chết đói được, tá»· thấy muá»™i lúc nà y còn có thể chết đói được sao?†Dạ Khanh Khanh nhìn Diệp Vô Ưu vá»›i cặp mắt thuần chất chân tháºt: “Hà m Yên tá»· tá»·, muá»™i ăn tá»›i no căng rồi, bây giá» muá»™i muốn Ä‘i chÆ¡i, tá»· dẫn muá»™i Ä‘i được không?â€
Nhìn thấy vẻ mặt trà n đầy hy vá»ng cá»§a Dạ Khanh Khanh, dÄ© nhiên Diệp Vô Ưu không thể nói là không được, vá»™i và ng thanh toán, sau đó kéo Dạ Khanh Khanh rá»i khá»i tá»u lâu.
“Tá»· tá»·, kia là cái gì?†Vừa má»›i xuống tá»u lâu, Dạ Khanh Khanh đã kéo tay Diệp Vô Ưu, chỉ vá» hướng gần đó há»i. Diệp Vô Ưu nhìn theo hướng ngón tay nà ng Ä‘ang chỉ tá»›i, phát hiện thấy má»™t quầy hà ng bán trống lắc.
“Khanh Khanh, muá»™i chưa từng thấy trống lắc sao?†Diệp Vô Ưu có má»™t dạng cảm giác không nói lên lá»i.
“Chưa thấy bao giá»! Tá»· tá»·, mua cho muá»™i má»™t cái được không?†Dạ Khanh Khanh lắc đầu, sau đó há»i vá»›i ngữ khà đầy vẻ van nà i.
Diệp Vô Ưu chẳng có cách nà o, đà nh mua một cái trống lắc, đưa cho Dạ Khanh Khanh, còn Dạ Khanh Khanh lúc lắc cái trống, vẻ mặt tỠra hết sức vui mừng.
“Tá»· tá»·, cái nà y có ăn được không?†má»™t lúc sau, Dạ Khanh Khanh chỉ và o hai con tò he nhá» há»i Diệp Vô Ưu. Diệp Vô Ưu liá»n á khẩu chẳng biết trả lá»i sao.
“Tá»· tá»·, cái nà y thÆ¡m quá, là cái gì váºy?†lại qua má»™t lúc, Dạ Khanh Khanh lại chỉ và o má»™t dây kẹo hồ lô đưá»ng yêu kiá»u há»i. Lần nà y, Diệp Vô Ưu quả tháºt như muốn tá»± sát. Trá»i ạ, nha đầu nà y chẳng nhẽ chỉ má»›i hai tuổi hay sao? Nhưng, nhìn thân thể nà ng đã trưởng thà nh tá»›i mức hoà n mÄ© không chút tì vết, bá»™ ngá»±c vút cao căng tròn, là m sao lại có thể là cá»§a má»™t tiểu nữ hà i má»›i hai tuổi được sao! Nhưng, những đứa nhá» hai tuổi còn biết những thứ nà y, nà ng tại sao lại không há» biết?
Äến lúc đó, rốt cuá»™c Diệp Vô Ưu cÅ©ng phát hiện, Dạ Khanh Khanh ngoại trừ những chuyện rất cÆ¡ bản, như là biết được đâu là con gà , con vịt, con cá hay quần áo, còn lại những thứ má»›i mẻ tân kì nà ng Ä‘á»u không biết chút nà o. Xem ra nà ng ngà y ngà y vẫn chỉ là má»™t đứa trẻ hiếu kì, chỉ cần nhìn thấy thứ gì không biết, nà ng lại há»i Diệp Vô Ưu. Nếu như nà ng thấy thÃch, nà ng liá»n muốn Diệp Vô Ưu mua cho, cÅ©ng chẳng cần biết món đồ đó trị giá bao nhiêu tiá»n, còn Diệp Vô Ưu vì thế cÅ©ng chẳng phải vì tiêu mất nhiá»u tiá»n mà xót.
“Tá»· tá»·, đây là chá»— nà o?†Sau má»™t, hai thá»i thần, Diệp Vô Ưu đã sức mòn lá»±c kiệt còn Dạ Khanh Khanh vẫn tá» ra vô cùng hứng thú. Lúc nà y, nà ng buông tay Diệp Vô Ưu ra, chỉ vá» má»™t nÆ¡i Ä‘ang rất náo nhiệt há»i.
Nhuyá»…n ngá»c ôn hương lầu.
Trông thấy bảng hiệu ám muá»™i đó, bên trong là những nữ nhân quyến rÅ© tô son trát phấn, liá»n biết rằng đó là má»™t kÄ© viện. Lần nà y Diệp Vô Ưu không há» có ý định dấu diếm, dương dương nói ra sá»± tháºt: “Äó là kÄ© việnâ€
“KÄ© viện? KÄ© viện lại đẹp như váºy sao? Muá»™i lại từng nghÄ© là nó rất nhÆ¡ bẩn chứ!†Dạ Khanh Khanh lẩm bẩm: “Hôm qua có ngưá»i má»i muá»™i Ä‘i ăn, bất quá muá»™i nghe thấy gã và má»™t ngưá»i khác nói muốn mang bán và o kÄ© viện, muá»™i cho rằng kÄ© viện rất nhÆ¡ bẩn liá»n chạy mất!â€
Diệp Vô Ưu loạng choạng, gần như muốn ngã quay ra trên mặt đất, ông trá»i cá»§a ta Æ¡i, nha đầu sao mà lại như váºy chứ?
“Äúng rồi, Hà m Yên tá»· tá»·, tiểu lão bà là gì váºy? Hôm kia cÅ©ng có ngưá»i má»i muá»™i Ä‘i ăn tháºt ngon, bất quá muốn muá»™i là m tiểu lão bà cá»§a hắn. Thấy bá»™ dạng hắn xấu xÃ, muá»™i không chấp nháºn.†Dạ Khanh Khanh nhìn Diệp Vô Ưu vá»›i ánh mắt đầy vẻ thắc mắc há»i.
“Tiểu lão bà … Cái đó... Tóm lại là , muá»™i không được tùy tiện đáp ứng là m tiểu lão bà vá»›i ngưá»i khác.†Diệp Vô Ưu lúc nà y cÅ©ng chẳng cảm thấy lạ nữa, nha đầu nà y quả tháºt chẳng biết thứ gì, chẳng lạ là có ngưá»i nói đầu óc nà ng có vấn Ä‘á».
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Diệp Vô Ưu biết rằng không phải là đầu óc nà ng có vấn Ä‘á». Trên thá»±c tế, mặc dù nà ng có rất nhiá»u chuyện không hiểu, nhưng gã chỉ dạy nà ng má»™t lần, nà ng đã ngay láºp tức nhá»› được, vì thế có thể thấy nà ng không phải là ngưá»i ngốc nghếch, trên thá»±c tế có thể còn rất thông minh. Trở thà nh tình huống thế nà y, chỉ có má»™t nguyên nhân, đó là từ nhá» tá»›i lá»›n, chưa từng có ai dạy dá»— cho nà ng chút nà o.
“Dạ Chiến Thiên cÅ©ng tháºt là quá thể, không dạy dá»— con gái cho tốt, khiến cho nha đầu nà y ngốc nghếch như váºy, may mà còn chưa bị ngưá»i bán và o kÄ© viện.†Diệp Vô Ưu chá»i thầm trong bụng, bá»™ dạng Dạ Khanh Khanh thế nà y, khẳng định trách nhiệm là do cha nà ng. Chẳng biết Dạ Chiến Thiên hà ng ngà y là m việc gì, không ngá» có sá»± hiểu biết sâu sắc vá» má»i thứ như váºy lại không há» dạy dá»— chỉ bảo cho Dạ Khanh Khanh.
“Muá»™i biết rồi, Hà m Yên tá»· tá»·, muá»™i sẽ không là m tiểu lão bà ngưá»i khác.†Dạ Khanh Khanh gáºt đầu tá» ra rất chắc chắn.
“A, là m tiểu lão bà cá»§a ta thì được†Diệp Vô Ưu thầm nhá»§ trong lòng nhưng trên miệng lại nói: “Khanh Khanh, trước đây hà ng ngà y muá»™i là m những gì?â€
“Trước đây à , hà ng ngà y muá»™i dáºy sá»›m rá»i khá»i giưá»ng, xúc miệng, rá»a mặt, ăn sáng sau đó Ä‘á»c sách, đến giữa trưa thì lại ăn trưa, ăn xong lại Ä‘á»c sách, rồi sau đó Ä‘i ngá»§!†Dạ Khanh Khanh nghẹo đầu, vừa nhá»› lại vừa nói.
“Váºy ai là m đồ ăn cho muá»™i?†Diệp Vô Ưu há»i, trong lòng có cảm giác không thể nói được, đây mà là chuyện hà ng ngà y cá»§a con ngưá»i sao?
“Cha muá»™i là m đồ ăn cho muá»™i, bất quá ngưá»i chỉ cho muá»™i ăn chứ không nói chuyện vá»›i muá»™i. Muá»™i hà ng ngà y Ä‘á»u chỉ có má»™t mình, quả tháºt là rất buồn chán!†Dạ Khanh Khanh nhệch miệng nói.
“Muá»™i xem sách gì?†Diệp Vô Ưu không nén nổi tÃnh hiếu kì trá»—i dáºy, theo lý mà nói, nếu như nà ng Ä‘á»c sách hà ng ngà y, cÅ©ng không thể đối vá»›i sá»± việc bên ngoà i lại không hiểu biết gì cả.
“Äá»u là những cuốn sách chán ngắt, cha nói đó là những bà kÃp võ công a, pháp quyết tu tiên a, nhưng tất cả Ä‘á»u chán ngắt, muá»™i chẳng thÃch xem!†Dạ Khanh Khanh dẩu miệng: “Nhưng, vì chẳng có ai nói chuyện, cÅ©ng chẳng có gì để là m nên đó đà nh phải xem thôi."
“Dạ Chiến Thiên quả tháºt là chẳng ra gì!†Diệp Vô Ưu chá»i thầm trong lòng, ngoà i miệng há»i tiếp: “Váºy muá»™i đã bao giá» má»™t mình ra ngoà i chưa?â€
“Tháng trước cha Ä‘i ra ngoà i, nói là có việc phải là m, muá»™i ở má»™t mình thấy buồn chán, liá»n cÅ©ng ra Ä‘i. Muá»™i cứ thế từ từ Ä‘i đây Ä‘i đó, rồi Ä‘i tá»›i đây.†Dạ Khanh Khanh sắc mặt hiện lên dáng vẻ vui thÃch: “May mà muá»™i ra ngoà i, bên ngoà i quả thá»±c là hấp dẫn hÆ¡n nhà muá»™i rất nhiá»u!â€.
“Nha đầu nà y có thể má»™t mạch Ä‘i đến đây mà không xảy ra việc gì quả tháºt là kì tÃch.†Diệp Vô Ưu trong lòng thầm nghÄ©, nhưng cÅ©ng không há»i thêm, tiếp tục Ä‘i dạo quanh Phiêu Hương thà nh vá»›i Dạ Khanh Khanh.
oOo
Lại sau má»™t khoảng thá»i gian.
“Hà m Yên tá»· tá»·, muá»™i mệt rồi, muốn Ä‘i ngá»§.†Dạ Khanh Khanh ngáp dà i, yêu kiá»u nói.
Diệp Vô Ưu cuối cùng cÅ©ng thở ra được má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, lúc nà y trên đưá»ng phố Phiêu Hương thà nh không còn nhiá»u ngưá»i Ä‘i lại, nguyên nhân tháºt đơn giản, bây giỠđã là gần ná»a đêm. Ban đầu gã còn cho rằng nha đầu Dạ Khanh Khanh nà y như không biết mệt là gì, giỠđây cuối cùng nà ng cÅ©ng hết hÆ¡i, dÄ© nhiên là Diệp Vô Ưu rất cao hứng.
Bất quá, Diệp Vô Ưu tịnh không nghÄ© tá»›i việc đưa Dạ Khanh Khanh trở vá» khách Ä‘iếm mà gã Ä‘ang ở. Nếu mà vỠđó, việc gã lừa Dạ Khanh Khanh liá»n rất nhiá»u khả năng bị phát giác. Äể có thể thà nh công lừa gạt tiểu tiên nữ ngây thÆ¡ mÆ¡ hồ thế sá»± nà y, gã quyết định tìm má»™t khách Ä‘iếm khác để “kim ốc tà ng kiá»u†(nhà và ng dấu ngưá»i ngá»c).
Phiêu Hương thà nh to lá»›n như váºy, dÄ© nhiên không chỉ có má»™t khách Ä‘iếm. Khách Ä‘iếm mà Diệp Vô Ưu Ä‘ang ở nằm ở phÃa đông thà nh, còn hiện tại, Diệp Vô Ưu tìm má»™t gian khách Ä‘iếm má»›i ở tại tây thà nh, đưa Dạ Khanh Khanh và o ở.
“Hà m Yên tá»· tá»·, muá»™i ngá»§ trước đây!†Nha đầu mÆ¡ hồ Dạ Khanh Khanh nà y dưá»ng như đối vá»›i Diệp Vô Ưu chẳng có chút đỠphòng nà o, nhìn thấy chiếc giưá»ng liá»n leo thẳng lên, xem bá»™ dạng cá»§a nà ng có vẻ như tháºt đã rất mệt má»i.
CÅ©ng bởi vì Diệp Vô Ưu ngá»§ tá»›i táºn chiá»u má»›i dáºy khá»i giưá»ng, đến lúc nà y vẫn chưa thấy buồn ngá»§. Bất quá, khi mà Dạ Khanh Khanh đã Ä‘i ngá»§, gã cÅ©ng chẳng há» khách khÃ, chuẩn bị lên giưá»ng ngá»§ cùng nà ng. Bất quá, lúc nà y từ ngoà i cá»a vang lên tiếng gõ cá»a.
Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng nghÄ© nhiá»u, gã cho đó là điếm tiểu nhị, liá»n Ä‘i ra mở cá»a. Bất quá, cá»a phòng vừa mở ra, gã chợt ngây ngưá»i. Trước cá»a là má»™t mÄ© nữ, mÄ© nữ nà y có thể coi là bạn cÅ© cá»§a gã. Chỉ là , gã chẳng bao giá» ngá» rằng và o lúc nà y nà ng lại có thể xuất hiện ở trước cá»a.
MÄ© nữ nà y hiển nhiên là Lâm Lá»™ng Nguyệt, xếp hạng thứ hai trong Vân Má»™ng tháºp tiên tá», Vá»ng Nguyệt tiên tá».
“Ngươi thế nà o lại ở đây?†Diệp Vô Ưu có chút không cao hứng, gã từ trước đến nay đối vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt chẳng há» có chút hảo cảm, ngược lại đối vá»›i sư phụ mÄ© lệ thà nh thục Lâm Thanh Diệp cá»§a nà ng lại rất có hứng thú. Nguyên nhân cÅ©ng tháºt đơn giản, dung mạo Lâm Thanh Diệp so vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt cÅ©ng chẳng há» thua kém, thân hình so vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt dưá»ng như còn nẩy nở hÆ¡n, tÃnh cách so vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt cà ng là không biết hay hÆ¡n bao nhiêu. Chỉ có má»™t Ä‘iểm không được hay cho lắm là tuổi cÅ©ng hÆ¡i lá»›n, bất quá, ở đại lục tu tiên có khả năng duy trì tuổi thanh xuân dà i lâu nà y, tuổi tác tịnh không phải là vấn đỠto tát gì, giống như Hoa Vân La váºy, chẳng phải là lá»›n hÆ¡n gã rất nhiá»u đó sao?
“Nếu như ngươi không muốn để Dạ Khanh Khanh biết được ngươi đang lừa gạt nà ng, hãy ngoan ngoãn theo ta ra ngoà i.†Lâm Lộng Nguyệt hừ lạnh một tiếng.
Diệp Vô Ưu trong lòng hÆ¡i chấn động, gã vá»™i vã quay đầu nhìn vá» phÃa Dạ Khanh Khanh má»™t cái, phát hiện thấy nà ng không ngỠđã ngá»§ say, nhìn vẻ mặt vui vẻ tươi cưá»i trong giấc ngá»§ cá»§a nà ng quả tháºt là hương diá»…m.
“Äi thì Ä‘i, xem ngươi bà y trò gì!†Diệp Vô Ưu hừ má»™t tiếng, nói xong liá»n ra khá»i cá»a, sau đó nhẹ nhà ng khép cá»a phòng lại.
Lâm Lá»™ng Nguyệt hừ lạnh, quay mình Ä‘i thẳng tá»›i trước, Diệp Vô Ưu nối gót theo sau. Chẳng bao lâu, hai ngưá»i rá»i khá»i khách sạn, sau đó Ä‘i qua mấy ngã rẽ trong Phiêu Hương thà nh, sau đó tiến và o má»™t ngõ nhá» vắng vẻ.
“Uy, có chuyện gì váºy, có thể nói không?†Diệp Vô Ưu có chút không kiên nhẫn há»i.
“Dáng vẻ giống như nữ nhân, không ngá» lại cÅ©ng đáng thương như nữ nhân váºy.†Lâm Lá»™ng Nguyệt nói vá»›i ngữ khà đầy vẻ trà o phúng: “Thế nà o, cảm giác đóng giả nữ nhân không hay lắm à ?â€
“Xú nha đầu, liên quan gì tá»›i ngươi? Muốn đánh rắm thối gì thì mau lên, bổn thiếu gia rất báºn, không rảnh rá»—i xả hÆ¡i vá»›i ngươi!†Diệp Vô Ưu không khách khà nói, trong lòng bá»±c tức, chỉ muốn Ä‘em nha đầu nà y lá»™t sạch ngay giữa đại nhai.
“Ngươi!†Lâm Lá»™ng Nguyệt mặt phấn á»ng hồng, không biết nhá»› tá»›i cái gì, cố gắng nhẫn nhịn không phát tác: “Ta muốn giao dịch vá»›i ngươi má»™t chuyện!â€
“Giao dịch gì?†Diệp Vô Ưu có chút mê hoặc, gã và nha đầu nà y lại còn có khả năng giao dịch sao?
“Rất đơn giản, ta giúp ngươi giữ bà máºt, không tiết lá»™ cho Dạ Khanh Khanh biết sá»± tháºt ngươi nguyên là nam nhân, còn ngươi, phải giúp ta là m má»™t việc.†Lâm Lá»™ng Nguyệt hừ lạnh nói.
“Ngươi là muốn uy hiếp ta?†Diệp Vô Ưu có chút bất mãn há»i.
“Tùy ngươi nghĩ thế nà o cũng được, ta thấy việc nà y với ngươi cũng chẳng phải là khó khăn gì, chẳng gây tổn thất gì cho ngươi.†Lâm Lộng Nguyệt nói tiếp.
Last edited by hoangcongthanh; 02-11-2008 at 09:25 AM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep vo uu, êàìàñóòðà, hinh nen phuong hoang, ïîòòåð, luu manh quan phuong pho, phung hoang, quần phương thổ, tranh phuong hoang, võ lâm quân phương, vo han quan phuong pho, vo lai quan, vo lai quan pho, vo lai quan pho phuong, vo lai quan phuong, vo lai quan phuong 4vn, vo lai quan phuong ho, vo lai quan phuong ho vo, vo lai quan phuong lau, vo lai quan phuong pho, vo lai quan phuong tho, vo lai quan phương pho, vo lai quan thuong, vo lai quan thuong pho, vo lai quan vuong pho, vo lai quan vuong tho, vo loai quan pg, volai quan, volaiquan, volaiquanchu, volaiquanduongpho.4vn  |
| |