Hồi 156
Bách thắng Ä‘ao vương Hồ Dáºt Chi
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Tổ bà nó! Mấy tên chó chết vừa rồi đánh bạc thua tiá»n còn cãi cối. Ngô đại cho cho chúng nó nếm mùi Ä‘au khổ tức là giáo huấn bá»n chúng từ nay đánh bạc phải theo đúng quy luáºt. Tiểu đệ rất lấy là m hả dạ và cảm Æ¡n đại ca.
Ngô Lục Kỳ nổi lên trà ng cưá»i ha hả.
Quần hùng ngồi xuống rồi, Ngô Lục Kỳ há»i vá» những việc ở Vân Nam, Vi Tiểu Bảo nhất nhất thuáºt lại.
Ngô Lục Kỳ nghe nói đã bắt được đầy đủ bằng chứng Ngô Tam Quế quả có ý tạo phản thì lòng khoan khoái, hết sức khen ngợi. Lão nói:
- Tên gian tặc đó khởi binh là m phản nhất định sẽ đánh tá»›i Quảng Äông, chúng ta phải má»™t phen cỠđộng cá»±c nhá»c vá»›i hắn. Khi đả bại được tên gian tặc đó rồi, chúng ta quay vá» bắc đánh thẳng lên Bắc Kinh.
Quần hùng Ä‘ang nói chuyện, đưá»ng chá»§ cá»§a Gia Háºu đưá»ng là Mã Siêu Hưng được tin báo liá»n đến ngay.
Mã Siêu Hưng tương hội cùng Ngô Lục Kỳ lại diễn ra bầu không khà thân thiết.
Lúc nói tá»›i chuyện xảy ra trong sòng bạc, Ngô Lục Kỳ lá»›n tiếng thoá mạ Phùng TÃch Phạm, mạt sát hắn dở trò ám toán nham hiểm đê tiện. Lão muốn tìm ngay Phùng TÃch Phạm để đánh cho hắn má»™t tráºn.
Vi Tiểu Bảo lại nói đến chuyện Phùng TÃch Phạm định hạ sát Trần Cáºn Nam ở Bắc Kinh, Ngô Lục Kỳ Ä‘áºp mạnh tay đánh "chát" má»™t tiếng xuống mặt bà n rồi nói:
- Chúng ta phải Ä‘áºp cho hắn má»™t tráºn, má»™t là để báo thù cho anh em Thanh Má»™c đưá»ng, hai là trừ bá» mối lo tâm phúc cho Trần tổng đà chúa, ba là rá»a cái háºn bữa nay hắn ngấm ngầm táºp kÃch anh em.
Nên biết Ngô Lục Kỳ trước nay chưa từng gặp tay địch thá»§ ngang thưng vá»›i lão mà bữa nay lại bị Phùng TÃch Phạm kiá»m chế không nhúc nhÃch được, lão căm phẫn không bút nà o tả xiết.
Mã Siêu Hưng nói:
- Lý Tá»± Thà nh là tên má»™t đại phản tặc đã hạ sát Sùng Trinh thiên tá», nay hắn ta tá»›i Liá»…u Châu, chúng ta không thể buông tha hắn má»™t cách dá»… dà ng.
Nguyên Thiên Äịa Há»™i vẫn má»™t lòng trung trinh vá»›i nhà Äại Minh. Sùng Trinh hoà ng đế bị Lý Tá»± Thà nh bức bách phải chết treo ở núi Môi SÆ¡n. DÄ© nhiên Lý Tá»± Thà nh cÅ©ng là kẻ thù cá»§a Thiên Äịa Há»™i.
Má»i ngưá»i há»i đến lại lịch cá»§a Cao Tôn Giả và Uá»· Tôn Giả, Vi Tiểu Bảo trả lá»i má»™t cách hà m hồ. Gã nói Uá»· Ton Giả và Lục Cao Hiên là thị vệ trong triá»u, vì gã có Æ¡n vá»›i hai ngưá»i nà y nên chúng dốc lòng trung vá»›i gã để Ä‘á»n đáp.
Ngô Lục Kỳ lại ca tụng lão hương nông đã giải khai huyệt đạo cho mình.
Lão nói:
- Bình sinh Ngô má»— rất Ãt khi chịu phục ai, nhưng vị nhân huynh ấy võ công cá»±c kỳ cao minh, Ngô má»— tá»± thẹn không bằng ngưá»i ta. Những nhân váºt trong võ lâm có bản lÄ©nh như váºy tháºt là hiếm có, Ngô má»— nghÄ© mãi mà không biết y là ai.
Quần hùng nghị luáºn hồi lâu rồi Mã Siêu Hưng phái anh em bản đưá»ng Ä‘i Ä‘iá»u tra chá»— ở cá»§a Lý Tá»± Thà nh, Phùng TÃch Phạm. Má»™t mặt y trị thương cho Phong Tế Trung, Huyá»n Trinh đạo nhân và Song Nhi.
Vi Tiểu Bảo há»i lại Song Nhi xem đã theo dõi gã ở dá»c đưá»ng như thế nà o thì thị cho hay là sau khi bị thất tán ở NgÅ© Äà i SÆ¡n, thị Ä‘i tìm gã khắp nÆ¡i.
Song Nhi há»i dò được tin tức rồi lên chùa Thanh Lương thì vị hoà thượng trụ trì ở chùa nà y cho biết là Vi Tiểu Bảo đã trở vá» Bắc Kinh.
Song Nhi hối hả chạy đến Bắc Kinh thì Vi Tiểu Bảo Ä‘i Vân Nam. Thị rượt theo đến địa pháºn tỉnh Hà Bắc thì má»›i kịp.
Thị còn là đứa nhá», trong lòng có ý niệm khác ngưá»i lá»›n. Thị lo rằng Vi Tiểu Bảo đã là m quan to, không muốn dùng mình để hầu hạ nữa nên không dám thẳng thắn ra mặt nháºn gã. Thị lấy cắp má»™t bá»™ áo cá»§a quân sÄ© Kiêu Kỵ Doanh mặc và o rồi trà trá»™n và o bá»n binh lÃnh theo xuống tá»›i Vân Nam, qua Quảng Tây.
Mấy bữa nay Vi Tiểu Bảo gặp bước nguy hiểm trong sòng bạc, A Kha muốn đâm đui mắt gã, thị mới có cơ hội xông và o ứng cứu.
Vi Tiểu Bảo nghe Song Nhi thuáºt chuyện rất lấy là m cảm kÃch. Gã ôm thị và o lòng và khẽ đặt lên má thị má»™t cái hôn. Gã cưá»i nói:
- Cô ngốc nà y! Khi nà o ta lại không để ngươi phục thị ta. Lúc nà o ta cÅ©ng muốn ngươi ká» cáºn bên mình, trừ khi ngươi không nháºn thì không nói là m chi, hoặc ngươi Ä‘i lấy chồng...
Song Nhi vừa hoan hỷvừa mắc cỡ, mặt đỠbừng lên.
Thị ấp úng đáp:
- Không... không, nô tỳ không lấy ai hết...
Tối hôm ấy Mã Siêu Hưng bà y yến tiệc trong một kỹ viện ở thà nh Liêu Châu để thết đãi Ngô Lục Kỳ.
Trong khi uống rượu thì có ngưá»i đến báo đã tìm ra tung tÃch cá»§a Lý Tá»± Thà nh. Hiện hắn Ä‘ang ở trong căn nhà nhá» dá»±ng trên bè gá»—.
Nguyên Liá»…u Châu là nÆ¡i san xuất rất nhiá»u tre gá»—. Nghá» là m quan tà i ở Liá»…u Châu nổi tiếng khắp thiên hạ. Vì thế mà ngưá»i ta có câu "Sống ở Hà ng Châu, ăn ở Quảng Châu, chết ở Liá»…u Châu".
Ngưá»i Liá»…u Châu đốn gá»— đóng thà nh bè lá»›n thả xuống Liá»…u giang cho xuôi vá» phÃa đông.
Trên sông Liá»…u giang bè gá»— rất nhiá»u, không biết bao nhiêu mà kể. Những căn nhà dá»±ng trên bè gá»— là nÆ¡i ẩn thân rất tốt vì Ãt ngưá»i biết đến. Thiên Äịa Há»™i ngưá»i nhiá»u thế lá»›n, ở đâu cÅ©ng có tai mắt nên má»›i Ä‘iá»u tra nhanh chóng.
Ngoà i ra Ãt kẻ tìm thấy.
Ngô Lục Kỳ vá»— án đứng dáºy nói:
- Chúng ta đi thôi, không uống rượu nữa! Mã Siêu Hưng đáp:
- Xin để cho tiểu đệ bố trà má»™t chút rồi hãy cỠđộng, khiến bá»n chúng không tẩu thoát được.
ChỠđến canh hai, Mã Siêu Hưng dẫn quần hùng ra bá» sông bước xuống má»™t con thuyá»n nhá».
Những thuyá»n phu trên con thuyá»n nhá» không cần ai chỉ bảo, tá»± mình bÆ¡i ra. Theo sau là bảy tám con thuyá»n nhá» khác Ä‘i cách má»™t quãng xa xa.
Con thuyá»n nhá» bÆ¡i trên sông chừng bảy tám dặm thì dừng lại. Má»™t tên phu thuyá»n tiến và o trong khoang khẽ nói:
- Thưa ba vị hương chủ! Chỉ còn một chút nữa là đến trước cái bè gỗ đó.
Vi Tiểu Bảo ngồi trong thuyá»n nhìn ra thấy trong căn nhà nhá» trên bè gá»— có ánh sáng và ng khè chiếu ra. Gã lại ngó quanh mặt sông thấy rải rác ba bốn chục chiếc thuyá»n nhá».
Mã Siêu Hưng nói:
- Những thuyêng nhá» kia Ä‘á»u là cá»§a bá»n ta hết.
Vi Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng:
- Trong má»—i thuyá»n đại khái có mưá»i ngưá»i, váºy cá»™ng tất cả đến ba bốn trăm ngưá»i. Bá»n Lý Tá»± Thà nh và Phùng TÃch Phạm dù có lợi hại đến đâu, thì phen nà y có trốn lên trá»i cÅ©ng không thoát được.
Giữa lúc ấy nghe trong căn nhà trên bè gá»— co tiếng quát há»i:
- Ai? ở đây nấp nánh dòm ngó gì váºy?
Ngữ âm rất mãnh liệt khiến ngưá»i nghe cÆ¡ hồ thá»§ng cả mà ng tai. ChÃnh là tiếng Lý Tá»± Thà nh.
Trên bá» sông có ngưá»i cưá»i khanh khách đáp:
- Lý Tá»± Thà nh! Thế là ta kiếm thấy ngươi rồi! Quần hùng Ä‘á»u nghe rõ thanh âm cá»§a Lý Tây Hoa.
Mã Siêu Hưng và Ngô Lục Kỳ đưa mắt nhìn nhau ra chiá»u kinh dị tá»± há»i:
- Sao ngưá»i nà y cÅ©ng tìm tá»›i đây?
Má»™t bóng Ä‘en tung mình nhảy xuống bè gá»—. Thanh trưá»ng kiếm trong tay y dưới bóng trăng lạnh lẽo phát ra hà n quang lạnh lẽo.
Má»™t ngưá»i từ căn nhà nhá» trên bè gá»— tay cầm thiá»n trượng vá»t ra. ChÃnh là Lý Tá»± Thà nh. Lão lạnh lùng nói:
- Hay lắm! Té ra ngươi đã tìm tới đây.
Lý Tây Hoa há»i:
- Bữa nay ta lấy đầu ngươi, e rằng ngươi sẽ biến thà nh con qui? hồ đồ.
Ngươi đã biết ta là ai chưa?
Lý Tự Thà nh đáp:
- Lý má»— giết ngưá»i có đến ức triệu thì hÆ¡i đâu mà há»i đến danh tÃnh từng cá nhân. Lại đây mau! Ba tiếng "Lại đây mau" lão gầm lên như tiếng sét ở trên sông lại cà ng truyá»n Ä‘i rất xa. Lão vừa quát vừa vung thiá»n trượng đánh tá»›i.
Lý Tây Hoa né ngưá»i tránh khá»i, đồng thá»i đè trưá»ng kiếm và o cây thiá»n trượng róc xuống.
Lý Tá»± Thà nh rung cây thiá»n trượng quét ngang lưng địch nhân.
Lý Tây Hoa nhảy tung mình lên phóng mũi kiếm đâm xuống.
Lý Tự Thà nh phóng trượng đâm lên.
Lý Tây Hoa ngưá»i Ä‘ang lÆ¡ lá»ng trên không chẳng thể né tránh, y liá»n đưa chân trái ra Ä‘iểm và o đầu trượng để lấy đà lá»™n Ä‘i má»™t vòng, tư thức rất là ngoạn mục. Lúc y hạ xuống, chân trái đặt lên bè gá»— chỉ còn cách chừng ná»a thước là rá»›t xuống sông.
Ngô Lục Kỳ nói:
- BÆ¡i thuyá»n lại gần để coi cho rõ.
Thuyá»n phu liá»n bÆ¡i thuyá»n vá» phÃa trước.
Mã Siêu Hưng nói:
- Có ngưá»i đến tá»· đấu vá»›i hắn, chúng ta cà ng dá»… hà nh động.
Y nhìn tên thuyá»n đứng đằng mÅ©i nói:
- Phát hiệu lệnh Ä‘i! Tên thuyá»n phu dạ má»™t tiếng rồi lấy trong khoang ra má»™t cái đèn lồng mà u đỠtreo lên cá»™t buồm. Láºp tức trong các thuyá»n nhá» bốn mặt Ä‘á»u có ngưá»i tụt xuống sông.
Vi Tiểu Bảo cả mừng reo lên:
- Tuyệt diệu! Tháºt là tuyệt diệu! Gã võ công kém cá»i không muốn chứng kiến ngưá»i ta đơn đả độc đấu, bây giá» lấy số đông mấy trăm ngưá»i vây đánh ba nhân váºt đối phương là ăn chắc. Huống chi gã thấy những ngưá»i bên mình thạo nghá» lá»™i dưới nước, chỉ cần há» chuồn và o gầm bè gá»—, chặt đứt những dây tre rà ng buá»™c là những cây gá»— trôi Ä‘i tản mát, có thể bắt đối phương má»™t cách dá»… dà ng.
Gã nghĩ tới chỗ bè gỗ tản mát vội hô:
- Mã đại ca! Vị cô nương trong căn nhà nhá» trên bè kia là hôn thê cá»§a tiểu đệ. Xin đại ca bảo anh em bảo vệ cho nà ng khá»i chết chìm dưới lòng sông.
Mã Siêu Hưng cưá»i đáp:
- Vi hương chá»§ cứ vững dạ. Tiểu đệ đã sắp đặt đâu và o đấy cả rồi. Trong bá»n anh em nhảy xuống sông có mưá»i ngưá»i chuyên việc cứu viện vị phu nhân đó. Mưá»i ngưá»i anh em nà y bÆ¡i lộà rất giá»i, muốn bắt cá sống còn được thì còn lo gì nữa?
Vi Tiểu Bảo hớn hở nói:
- Thế thì hay quá rồi! Gã lẩm bẩm:
- Mong sao thằng lá»i Trịnh Khắc Sảng chết chìm má»›i là tuyệt diệu! Con thuyá»n nhá» từ từ bÆ¡i lại gần.
Trên bè gỗ một luồng hắc khà và một là n bạch quang bay lượn nhảy múa.
Cuộc đấu đang diễn ra khốc liệt.
Ngô Lục Kỳ nói:
- Lý Tá»± Thà nh không rèn luyện võ công thượng thặng, hoà n toà n trông và o tý lá»±c cá»§a cánh tay để chống chá»i. Chỉ trong vòng ba chục chiêu, hắn tất chết vá» tay Lý Tây Hoa. Không ngá» con ngưá»i kiêu hùng khét tiếng thiên hạ lại bị uổng mạng trên sông Liá»…u Giang nà y.
Vi Tiểu Bảo không nhìn rõ tình hình cuá»™c tá»· đấu giữa hai ngưá»i. Gã chỉ thấy Lý Tá»± Thà nh lùi dần từng bước má»™t.
Bá»—ng nghe tiếng A Kha từ trong căn nhà nhá» vá»ng lên:
- Trịnh công tá»! Công tá» mau má»i Phùng sư phụ ra tiếp viện cho gia phụ.
Trịnh Khắc Sản đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Thưa sư phụ! Xin sư phụ ra phát lạc cho thằng lá»i kia giùm cho.
Phùng TÃch Phạm chống kiếm vá»t qua cá»a căn nhà nhá» ra ngoà i.
Lúc nà y Lý Tự Thà nh đã phải lùi đến mép bè gỗ. Hắn chỉ lùi một bước nữa là lăn xuống nước.
Phùng TÃch Phạm quát lên:
- Nà y! Thà ng lá»i kia! Ta đâm và o huyệt linh đà i sau lưng ngươi.
Thanh trương kiếm của lão từ từ phóng tới, quả nhiên nhằm đâm huyệt linh đà i của Lý Tây Hoa.
Lý Tây Hoa toan xoay kiếm vỠđỡ gạt thì đột nhiên trên nóc căn nhà nhỠcó tiếng quát:
- Nà y! Thà ng lá»i kia! Ta đâm và o huyệt linh đà i sau lưng ngươi.
ánh bạch quang lấp loáng. Má»™t bóng ngưá»i như con chim khổng lồ sà xuống đâm lẹ tá»›i sau lưng Phùng TÃch Phạm.
Diá»…n biến đột nà y ra ngoà i sá»± tiên liệu cá»§a má»i ngưá»i vì chẳng ai ngá» trên nóc căn nhà nhá» lại có ngưá»i ẩn nấp.
Phùng TÃch Phạm không kịp công kÃch Lý Tây Hoa, né mình vung kiếm lên gạt khà giá»›i cá»§a đối phương. Äao kiếm đụng nhau báºt lên má»™t tiếng choang rùng rợn, vang rá»n hồi lâu không dứt.
Ngưá»i má»›i tá»›i tay cầm má»™t thanh đơn Ä‘ao.
Khà giá»›i vừa đụng nhau, hai bên cùng biết là gặp địch thá»§ ghê gá»›m, Ä‘á»u lùi lại má»™t bước.
Phùng TÃch Phạm quát há»i:
- Ngươi là ai?
Ngưá»i kia cưá»i đáp:
- Ta nháºn ra ngươi là Bán kiếm hữu huyết Phùng TÃch Phạm mà ngươi không nháºn được ta ư?
Lúc nà y bá»n Vi Tiểu Bảo đã nhìn rõ ngưá»i kia mặc quần áo vải thô, lưng thắt Ä‘ai rá»™ng bằng vải xanh, chân Ä‘i giầy cá». ChÃnh là lão hương nông. Ban ngà y ở sòng bạc, lão đã tá»± giải khai được huyệt đạo bị kiá»m chế. Chắc vì lão bị Phùng TÃch Phạm ám toán, trong lòng căm phẫn, nên bây giá» tá»›i đây để trả mối háºn đó.
Phùng TÃch Phạm cất giá»ng âm trầm há»i:
- Thân thá»§ các hạ như váºy tưởng chẳng phải hạng vô danh mà sao lại dấu đầu hở Ä‘uôi, dở trò nấp nánh.
Lão hương nông đáp:
- Dù ta có là hạng vô danh cũng còn hơn tên Bán kiếm hữu huyết.
Phùng TÃch Phạm cả giáºn phóng kiếm đâm tá»›i.
Lão hương nông không né tránh cÅ©ng không đỡ gạt, vung đơn Ä‘ao đến véo má»™t tiếng nhằm bổ xuống đầu Phùng TÃch Phạm Má»›i coi kiểu đánh nà y thì tá»±a hồ lão vung Ä‘ao kiểu liá»u mạng để hai bên cùng chết. Nhưng chiêu Ä‘ao ra sau mà lại đến trước, mau lẹ ra ngoà i sá»± tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i.
Chiêu kiếm cá»§a Phùng TÃch Phạm chưa đâm trúng đối phương thì đơn Ä‘ao bên địch đã phóng tá»›i trước ngá»±c. Hắn sợ quá không tÃnh đến việc hạ địch nhân, hốt hoảng né qua mé tả.
Lão hương nông lại khoa Ä‘ao quét ngang má»™t cái, tấn công và o mạng sưá»n hắn.
Phùng TÃch Phạm chống kiếm lên đỡ.
Lão hương nông đột nhiên cho thanh Ä‘ao chuyển hướng má»™t cách nhẹ nhà ng nhằm chém và o vai bên tả Phùng TÃch Phạm.
Phùng TÃch Phạm nghiêng mình tránh khá»i, đánh trả má»™t kiếm.
Lão hương nông vẫn không đỡ gạt, hua đao chém và o cổ tay hắn.
Hai ngưá»i qua lại ba chiêu mà lão hương nông vẫn giữ thế công.
Äừng thấy lão tướng mạo tháºt thà chất phác lại thêm mấy phần ngá»› ngẩn mà cho rằng lão khù khá». Äao pháp cá»§a lão tháºt là lợi hại, tà n độc hiếm thấy trong võ lâm.
Bá»n Ngô Lục Kỳ, Mã Siêu Hưng, Từ Thiên Xuyên, Tiá»n lão bản Ä‘á»u ngấm ngầm thán phục và cho là má»™t kỳ nhân.
Äá»™t nhiên Phùng TÃch Phạm la lên:
- Hãy khoan! Hắn nhảy lùi ra hai bước nói tiếp:
- Té ra tôn giá là Bách thắng...
Hắn chưa dứt lá»i, lão hương nông đã quát lên:
- Äánh là đánh, hà tất phải nói nhiá»u! Lão nhảy xổ lại chém veo véo liá»n ba Ä‘ao khiến cho Phùng TÃch Phạm không rảnh để nói tiếp. Hắn đà nh phấn khởi tinh thần đỡ gạt những chiêu đánh tá»›i.
Nhất kiếm vô huyết Phùng TÃch Phạm quả tháºt kiếm pháp cá»±c kỳ cao thâm.
Hắn ngưng thần cự địch khiến lão hương nông không thể chiếm được thượng phong.
Hai ngưá»i tiến chiêu chợt mau chợt cháºm, có lúc dầy như pháo liên châu, có lúc chỉ xoay chuyển thân hình mà không trao đổi má»™t đòn.
Bên kia Lý Tự Thà nh và Lý Tây Hoa vẫn tiếp tục chiến đấu.
Trịnh Khắc Sảng và A Kha tay cầm binh khà đứng bên Lý Tự Thà nh để chỠkhi thấy lão kém sức là xông và o trợ chiến.
Lý Tá»± Thà nh múa tÃt cây thiá»n trượng khiến Lý Tây Hoa trong lúc nhất thá»i khó mà sấn và o gần được, mặc dù kiếm pháp y rất cao thâm.
Cuá»™c đấu Ä‘ang hăng, đột nhiên Lý Tây Hoa rụt chân vá», lá»™n mình tá»›i bên chân đối phương. MÅ©i kiếm cá»§a y trá» chênh chếch lên, chà và o bụng dưới Lý Tá»± Thà nh, quát há»i:
- Bữa nay ngươi còn sống được chăng?
Chiêu "Ngá»c vân phiên" nà y cá»§a Lý Tây Hoa nghe đồn là tuyệt chiêu cá»§a Lãng tá» Yến Thanh, má»™t tay hảo hán ở núi Lương SÆ¡n Ä‘á»i Tống truyá»n lại. Tuy chỉ là má»™t tiểu xảo, nhưng mau lẹ khôn lưá»ng khiến địch nhân khó ná»—i đỠphòng.
A Kha và Trịnh Khắc Sảng giáºt mình kinh hãi. Khi chúng phát giác thì Lý Tá»± Thà nh đã bị kiá»m chế, không kịp cứu viện.
Lý Tá»± Thà nh đột nhiên trợn mắt quát lên má»™t tiếng tháºt to khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u phải ù tai, khác nà o sét nổ bất thình lình.
Lý Tây Hoa giáºt mình kinh hãi, bất giấc trưá»ng kiếm tuá»™t khá»i tay.
Lý Tá»± Thà nh vung chân đá Lý Tây Hoa lá»™n Ä‘i má»™t vòng. Äầu cây thiá»n trượng cá»§a hắn chỉ và o trước ngá»±c y đè xuống mặt bè gá»—, khiến y không nhúc nhÃch được nữa.
Diá»…n biến đổi bại thà nh thắng nà y xảy ra trong khoảnh khắc. Hiện giá» Lý Tá»± Thà nh chỉ phóng cây thiá»n trượng má»™t cái là gân cốt trước ngá»±c Lý Tây Hoa bị gẫy đứt, tim phổi cÅ©ng tan nát, chẳng thể sống được nữa.
Lý Tự Thà nh quát lên:
- Nếu ngươi chịu phục thì ta tha mạng cho! Lý Tây Hoa đáp:
- Ngươi mau mau đâm chết ta đi. Ta không trả được mối thù giết cha thì còn mặt mũi nà o sống ở thế gian nữa.
Lý Tá»± Thà nh nổi lên trà ng cưá»i rá»™ nói:
- Hay lắm! Hắn hạ thấp cánh tay trái, váºn ná»™i lá»±c và o cánh tay phải toan ấn đầu trượng xuống thì ánh trăng tá» từ phÃa sau chiếu rõ và o mặt Lý Tây Hoa. Hắn thấy thái độ y vẫn bình thản, miệng lại mỉm cưá»i, tuyệt không có ý sợ hãi.
Lý Tá»± Thà nh bất giác run lên quát há»i:
- Phải chăng ngươi là ngưá»i há» Lý ở Hà Nam?
Lý Tây Hoa đáp:
- Äáng tiếc là trong há» Lý chúng ta lại sinh ra con ngưá»i bụng dạ hẹp hòi như ngươi thà nh má»™t đứa mãng phu, không là m nên việc lá»›n.
Lý Tá»± Thà nh cất tiếng run run há»i:
- Lý công tá», con Lý Nhan đối vá»›i ngươi là ngươi như thế nà o?
Lý Tây Hoa đáp:
- Ngươi còn biết há»i câu nà y là khá đó! Y nói rồi lại mỉm cưá»i.
Lý Tá»± Thà nh nhấc cây thiá»n trượng lên há»i:
- Phải chăng ngươi là con của... Lý huynh đệ?
Lý Tây Hoa tiếp:
- Äáng khen cho ngươi còn dám cái mặt dầy kêu gia gia ta bằng huynh đệ.
Lý Tá»± Thà nh loạng choạng ngưá»i Ä‘i mấy cái. Tay trái hắn tá»± ấn và o trước ngá»±c mình, miệng lảm nhảm:
- Lý huynh đệ còn để lại ngưá»i nối dõi ư? Ngươi... ngươi là con cá»§a Hồng nương tá» phải không?
Lý Tây Hoa thấy hắn nhấc thiá»n trượng lên cao mấy thước vẫn chưa Ä‘am xuống, liá»n thúc giục:
- Mau hạ thá»§ Ä‘i! Còn há»i chuyện đó là m gì nữa?
Lý Tá»± Thà nh lùi lại má»™t bước, cắm cây thiá»n trượng xuống bè gá»—, thá»§ng thẳng nói:
- Suốt trong Ä‘á»i ta, Ä‘iá»u lầm lẫn thứ nhất là sát hại gia gia ngươi. Ngươi thoá ta là kẻ bụng dạ hẹp hòi, chỉ là kẻ mãng phu không là m nên nghiệp lá»›n.
Äiá»u đó không sai chút nà o. Ngươi muốn báo thù cho gia gia ngươi là việc rất hợp lý. Lý Tá»± Thà nh nà y bình sinh giết ngưá»i có đến hà ng trăm vạn mà trước nay chưa từng báºn tâm, nhưng nghÄ© tá»›i việc hạ sát gia gia ngươi, trong lòng... hổ thẹn vô cùng.
Dứt lá»i, hắn vứt cây thiá»n trượng liệng ra xa đánh bõm má»™t tiếng. Tia nước bắn lên tung toé, cây thiá»n trượng chìm xuống đáy sông.
Bá»—ng Lý Tá»± Thà nh á»c má»™t tiếng há»™c máu tươi ra rất nhiá»u.
Lý Tây Hoa không ngừo xảy ra biến cố nà y. Y đứng phắt dáºy nhìn Lý Tá»± Thà nh thì thấy chòm râu bạc cá»§a hắn dÃnh đầy máu tươi. Tay cầm thanh trưá»ng kiếm mà không phóng ra, y nói:
- Ngươi đã hổ thẹn trong lòng thì còn Ä‘au khổ hÆ¡n là ta giết ngươi nhiá»u.
Lý Tây Hoa nói rồi băng mình vá»t Ä‘i. Chân trái y Ä‘iểm và o Ä‘oạn dây cá»™t bè nhảy lên bá». Chỉ mấy cái nhô lên hụp xuống, ngưá»i đã mất hút và o trong bóng tối.
A Kha cất tiếng gá»i "gia gia" rồi chạy đến bên Lý Tá»± Thà nh. Cô đưa tay toan để nâng đỡ phụ thân.
Lý Tự Thà nh xua tay, đi thẳng ra cạnh bè gỗ, bước một chân xuống nước.
A Kha lại la lên "gia gia".
Cô chạy gần tới nơi thì Lý Tự Thà nh đã bước nốt chân kia xuống nước.
Chá»— nà y là chá»— bãi sông nước cạn, Lý Tá»± Thà nh tiếp tục cất bước và o bá».
Chân hắn loạng choạng đi mỗi lúc một xa.
A Kha quay lại la lên:
- Trịnh công tá»! Gia phu... bá» Ä‘i rồi.
Bỗng cô khóc oà lênchạy lại gieo đầu và o lòng Trịnh Khắc Sảng. Trịnh Khắc Sảng đưa tay trái ra ôm choà ng lấy A Kha, tay mặt nhẹ nhà ng vỗ và o lưng cô, miệng an ủi:
- Lệnh tôn đi rồi nhưng còn có tiểu huynh đây...
Gã chưa dứt lá»i, dưới chân bá»—ng thấy bè gá»— chuyển động.
Hai ngưá»i cùng báºt tiếng la:
Trá»i Æ¡i! Rồi té cả xuống nước.
Nguyên lúc nà y, những tay hảo thá»§ vá» nghá» bÆ¡i lá»™i ở Gia Háºu đưá»ng trong Thiên Äịa Há»™i đã chuồn và o dưới gầm bè gá»—, chặt đứt lạt buá»™c, những cây gá»— liá»n tản ra và trôi Ä‘i.
Phùng TÃch Phạm nhảy vá»t lên không nhằm đúng và o má»™t cây gá»— lá»›n nhẹ nhà ng hạ xuống.
Lão hương nông rượt theo, vung đao đánh véo một tiếng nhằm chém xuống đầu hắn.
Phùng TÃch Phạm vung kiếm lên nghênh tiếp.
Hai ngưá»i lại tiếp tục đánh nhau trên cây gá»— lá»›n.
Cuá»™c đấu nà y so vá»›i vừa rồi ở trên mặt bè gá»— còn khó khăn gấp mưá»i.
Cây gỗ ở dưới nước không ngớt chuyển động và trằn qua trằn lại, khó mà đứng vững được. Hơn nữa chẳng có điểm tựa nà o để lấy đà .
Phùng TÃch Phạm và lão hương nông Ä‘á»u là những tay khinh công trác tuyệt má»›i đứng vững được trên cây gá»— tròn để tá»· đấu.
Äao qua kiếm lại, hai ngưá»i vẫn ra chiêu mau lẹ phi thưá»ng chứ chẳng hoà hoãn lại chút nà o.
Cây gỗ tròn theo dòng nước chảy xuôi dần dần trôi ra giữa lòng sông.
Ngô Lục Kỳ đột nhiên lên tiếng:
- Úi chà ! Tại hạ nghÄ© ra rồi. Vị lão huynh kia là Bách thắng Ä‘ao vương Hồ Dáºt Chi. Không hiểu sao y... lại biến cải hình dạng thà nh thế nà y. Ta phải rượt theo má»›i được. BÆ¡i thuyá»n mau Ä‘i! Mã Siêu Hưng lấy là m kỳ há»i:
- Hồ Dáºt Chi ư? Phải chăng y có ngoại hiệu là Mỹ Ä‘ao vương? Y là nhân váºt phong lưu anh tuấn. Ngà y trước ngưá»i ta bảo y là đệ nhất mỹ nam tá» trong võ lâm. Sao y lại hoá trang thà nh má»™t lão nhà quê ngá»› ngẩn, khù khá»?
Vi Tiểu Bảo la lên:
- Nà y các vị huynh đệ! Äã cứu được cô vợ tại hạ lên chưa?
Ngô Lục Kỳ có ý tức mình, nghĩ thầm:
- Ngà y trước Bách thắng Ä‘ao vương Hồ Dáºt Chi oai danh lừng lẫy giang hồ, bạn hữu võ lâm chẳng ai là không ngưỡng má»™, cầu đến bái kiến còn chưa được. Mình gặp cÆ¡ há»™i nà y tháºt là có mối kỳ duyên. Hiện lão nhân gia Ä‘ang chiến đấu cùng cưá»ng địch ở trên mặt nước cá»±c kỳ nguy hiểm. Có lẽ nà o bá»n mình không đến cứu viện ngay tức khắc. Thằng lá»i nà y chỉ lo cho má»™t vị cô nương, thế là gã coi trá»ng nữ sắc, khinh rẻ tình bạn bè, sao phải hà nh vi cá»§a đấng anh hùng?