- Tốc độ ngưng tụ thực thể đạo môn quá chậm, hư ảnh đạo môn không có biện pháp chèo chống trong thời gian dài như vậy. Chẳng lẻ chỉ có thể tạo thành bằng chất lượng? Trước tiên ta không nên vội vàng ngưng tụ ra thực thể đạo môn, mà cần qua thời gian dài để cho nó tự lột xác. Cũng giống như các-bon biến thành kim cương vậy.
Nghĩ là làm, Diệp Trần tiếp tục cô đọng dạo môn, cả người đắm chìm vào trong.
Nháy mắt, thời gian ba ngày trôi qua, Diệp Trần vẫn như trước xếp bằng ngồi ở trong Phong Vương điện.
Ở bên trong đan điền của hẳn, hư ảnh đạo môn càng ngưng thực. Qua mỗi một thời gian ngắn đều có biến hóa, tuy biến hóa không lớn nhưng ít ra cho tới bây giờ đều không có bị Chân Nguyên công kích làm tan vỡ.
- Khá tốt, đi vào quỹ đạo rồi.
Trên Phong Vương Trụ, Điện linh cẩn thận quan sát, cho dù đó là hư ảnh dạo môn ở sâu trong đan điền Diệp Trần cũng đều không tránh được tầm mắt của hắn.
- Công pháp giai vị càng cao thì ngưng tụ dạo môn càng khó. Tương ứng với việc chắc chắn ngưng tụ ra đạo môn, không xuất hiện việc dạo môn bị tổn hại hay tình huống cảnh giới bị giảm xuống.
Sinh Tử Cảnh là một cảnh giới hết sức kỳ lạ, đối với công pháp yêu cầu rất cao. Đối với công pháp giai vị cao, tuy ngưng tụ đạo môn thập phần khó khăn, nhưng căn cơ sẽ vững chắc. Còn công pháp giai vị thấp thì ngưng tụ ra dạo môn dễ dàng hơn, nhưng không đủ vững chắc. Khi trùng kích lên nhị trọng thiên, tam trọng thiên có lẽ không có việc gì. Chỉ là một khi xung kích lên cảnh giới cao hơn thì dễ dàng thất bại, làm cho đạo môn bị tổn hại, cảnh giới sẽ bị hạ xuống. Ở thời đại thượng cổ, không phải là không có tình trạng người tu hành bị giảm cảnh giới. Người có căn cơ chênh lệch, thậm chí từ Sinh Tử Cảnh tam trọng thiên thoáng cái ngã xuống dưới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên, đạo môn hoàn toàn tổn hại phải cô đọng một lần nữa.
Diệp Trần có công pháp giai vị là Thiên cấp Trung giai, căn cơ xem như vững chắc rồi. Dù về sau không có sự tăng tiến, nhưng cũng có thể đạt tới Sinh Tử Cảnh tứ trọng thiên mà không xuất hiện tình huống đạo môn bị tổn hại, trùng kích ngũ trọng thiên cũng nắm chắc có cơ hội rất lớn.
Lại một tuần lễ đi qua, khoảng cách Diệp Trần bắt đầu cô đọng đạo môn đến bây giờ đã là mười ngày. Đạo môn bên trong đan điền Diệp Trần đã thành hình. Một cánh cửa kim cương màu xanh, cứng rắn, xa hoa, tràn ngập khí tức lăng lệ ác liệt. Nà ở thời điểm đạo môn xuất hiện một khe hở màu đỏ thẫm đột nhiên tách ra như là một tầng bảo hộ, thủ hộ lấy đạo môn.
Cùng lúc đó, cánh cửa kim cương màu xanh phảng phất trở thành một lối đi trong đan điền. Đại lượng Chân Nguyên đi qua đạo môn chất lượng dâng lên một cấp bậc lớn.
Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên, thành!
- Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên, khác biệt đúng là quá lớn.
Diệp Trần đã từ rất lâu rồi không cảm nhận được cảm giác thực lực trụ cột của mình tăng lên nhiều như vậy. Trước kia, tu vi tuy đột nhiên tăng mạnh, đạt đến cấp bậc hơn một nghìn năm, nhưng đây chẳng qua là số lượng gia tăng, trừ phi mỗi lần gia tăng đều là mấy trăm năm đến hơn một ngàn năm, bằng không thì không có cảm giác gì, thực lực tăng lên cũng không rõ ràng.
Hiện tại, Diệp Trần rõ ràng cảm giác được thực lực tăng một mảng lớn, so với việc khổ tâm nghiên cứu võ học đến mấy tháng mới có thể có một điểm tiến bộ, không thể nghi ngờ là dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, Diệp Trần cũng biết, nguyên nhân đây là do hậu tích bạc phát. Nếu như lúc vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh, tu vi còn thấp mà tiến hành tu luyện nhất trọng thiên thì Diệp Trần cho dù không cần lo lắng bị hóa thành tro bụi cũng không có được nền tảng Chân Nguyên mà tu luyện được tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên.
Sàng lọc tất cả Chân Nguyên mình sở hữu đi qua đạo môn để chuyển đổi thành Chân Nguyên tinh thuần. Về sau, bên trong đạo môn sinh ra hấp lực cường đại. Cỗ hấp lực này vừa được tạo thành khiến ngoại giới sinh ra biến hóa cực lớn. Lấy Diệp Trần làm trung tâm, thiên địa nguyên khí vô cùng vô tận hướng phía Diệp Trần tụ lại, mạnh mẽ như là một đoàn tinh vân. Còn Diệp Trần chính là tinh vân hạch tâm đang không ngừng thôn phệ thổ nạp.
- Chậc chậc, nhanh như vậy đã luyện đến được Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên. Không hổ là kẻ có thể đánh bại Kiếm Vương.
Điện linh vung tay lên, Phong Vương điện như được cởi bỏ cấm chế khiến nhiều thiên địa nguyên khí tràn vào, gia nhập vào trong tinh vân làm nó nhanh chóng lớn mạnh hơn.
Không biết trải qua bao lâu, lúc đạo tinh vân kia cắn nuốt hoàn toàn, khí tức Diệp Trần dần dần vững vàng. Cùng lúc đó, một cỗ uy thế mênh mông từ trong cơ thể Diệp Trần phát tán ra.
- Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong!
Diệp Trần mở hai mắt ra, ánh mắt như điện quang lập lòe.
Đạt tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong, Diệp Trần phát hiện, tu vi Chân Nguyên đơn thuần của mình đã đạt đến cấp bậc hai ngàn năm. Nói cách khác, vừa đột phá cảnh giới này hắn trực tiếp gia tăng trước sau lên chín trăm năm tu vi. Chẳng cần phải hao phí linh thạch cực phẩm hoặc Chân Nguyên Thủy Tinh để đề thăng tu vi mà cảnh giới vẫn trực tiếp tăng lên.
- Đúng như ta phỏng đoán, bởi vì công pháp của ngươi có giai vị cùng tâm tình tương đối cao nên vừa lên đã có thể đạt tới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên đỉnh phong. Nếu như tu vi của ngươi cao hơn một chút, nói không chừng có thể trực tiếp đột phá đến Sinh Tử Cảnh Nhị trọng thiên. Nhưng tăng cảnh giới chậm một chút cũng là chuyện tốt, sẽ có lợi cho việc bao hàm dưỡng sinh dạo môn, trụ cột vững chắc.
Đạo môn cũng cần có Chân Nguyên bao hàm dưỡng sinh, liên tục đột phá sẽ tạo áp lực quá lớn đối với Đạo Môn, rất nhiều người tình nguyện chậm tăng lên cảnh giới mới một chút cũng không muốn mạo hiểm đột phá.
- Đa tạ rồi.
Tuy Điện linh có bộ dáng là tiểu hài tử, nhưng Diệp Trần không dám lãnh đạm. Hắn ôm quyền cảm tạ đối phương.
- Không cần cảm tạ ta làm gì. Hãy nhớ kỹ, phương pháp ngưng tụ cánh cửa đạo môn này tốt nhất không nên truyền ra bên ngoài. Nếu không thì chỉ có ngươi hối hận. Nhớ năm đó, phương pháp ngưng tụ đạo môn không ngờ bị lộ ra ngoài khiến Vương giả Sinh Tử Cảnh vẫn lạc vô số kể. Thẳng đến rất nhiều năm sau, Chân Linh thế giới mới khôi phục lại nguyên khí.
Điện linh nhắc nhở Diệp Trần.
- Diệp Trần sẽ không đem tương lai Chân Linh thế giới ra đùa giỡn, cái này ngài cứ yên tâm.
Diệp Trần gật đầu.
- Tốt rồi, đi thôi!
Điện linh phất phất tay.
Diệp Trần vừa đi ra thì cửa Phong Vương điện sau lưng ầm ầm đóng lại.
Không biết có phải là Diệp Trần thấy ảo giác hay không. Vừa đi ra khỏi Phong Vương điện, Diệp Trần cảm giác dạo môn trong cơ thể trở nên bất ổn, bên trên toát ra một chuỗi tia lửa, ám hỏa sinh sôi không ngừng.
- Chẳng lẽ là có quan hệ với việc ngưng tụ đạo môn?
Diệp Trần suy nghĩ.
Tin tức Diệp Trần đạt được phong hào Kiếm Vương được lan truyền khắp giới Vương giả Sinh Tử Cảnh. Còn từ Sinh Tử Cảnh trở xuống thì số người biết đến rải rác không có mấy.
Trở lại Diệp gia, có một việc cần được xử lý, Diệp Trần đã lên kế hoạch cho một ngày này
Đó chính là sáng lập tông môn.
Từ nửa tháng trước, Trường Thiên phái đã ngồi thuyền đi tới Chân Linh đại lục, trước mắt ở tại bên trên một trong các ngọn núi của Diệp gia.
- Trần Nhi, con thật sự muốn sáng lập Kiếm Tông?
Diệp Thiên Hạo có chút lo lắng nói.
Diệp Trần cười cười, nói:
- Phụ thân, hiện tại con sẽ không sáng lập Kiếm Tông nữa. Con muốn sáng lập chính là Lạc Trần Kiếm Tông.
- Lạc Trần Kiếm Tông! Con trước kia không phải muốn sáng lập Kiếm Tông sao?
Diệp Thiên Hào đồng thời tùng hạ một hơi, lại có chút hiếu kỳ nói.
- Cái đó là ý nghĩ trước kia, nhưng từ khi ra khỏi Phong Vương điện, tâm tình của con có thay đổi.
Sáng lập Kiếm Tông, hoàn toàn chính xác có thể cho Kiếm Tông cùng Diệp Trần danh chấn cả đời. Thế nhưng mà hậu hoạn vô cùng to lớn, lúc hắn còn tại vị thì có lẽ không người nào đám gây hấn với Kiếm Tông. Nhưng là sau khi hắn rời đi, Kiếm Tông không thể nghi ngờ sẽ trở thành cái đinh trong mắt phần đông tông môn kiếm đạo, không có ai cam tâm tình nguyện chứng kiến trên đỉnh đầu của mình có một tòa đại sơn đè nặng. Tất nhiên sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào để cho Kiếm Tông suy bại, thậm chí tiêu diệt Kiếm Tông.
Một tông môn muốn cường thịnh trong thời gian dài thì ngoại trừ bên ngoài phải có thực lực cường đại, còn cần phải ấn giấu bớt tài năng, không được thế hiện quá kiên cường, quá cứng nhắc mà dễ dàng gãy vỡ. Đây là chân lý thiên cổ không thay đối.
Trừ việc đó ra, việc này cũng có quan hệ cùng sự biến hóa trong mắt Diệp Trần. Hắn cho rằng, mình một khi đi khỏi Chân Linh thế giới sẽ không còn đối mặt với các cường giả của Chân Linh thế giới nữa, mà là vô số cường giả của ngoại giới. Sáng lập Kiếm Tông, căn bản không đáng giá để nhắc tới nữa rồi, bởi vậy không cần phải khiến cho tất cả mọi người cảm thấy không thoải mái.
- Lạc Trần Kiếm Tông! Khá tốt, ta còn tưởng rằng hắn muốn sáng lập Kiếm Tông?
…
Tại Thiên Kiếm Đại Lục.
Sự tình Diệp Trần sáng lâp Lạc Trần Kiếm Tông được bàn tán xôn xao, cơ hồ tất cả Vương giả Sinh Tử Cảnh đều biết, ai cũng quan tâm.
- Lạc Trần Kiếm Tông! Diệp Trần, ta thiếu ngươi một ân tình rồi.
Nhận được tin tức này, Thanh Vân Kiếm Đế cười nhạt. Suy bụng ta ra bụng người, nếu như hắn là Diệp Trần, tất nhiên sẽ có ý định sáng lập Kiếm Tông, cũng có khả năng rất lớn thay đổi. Một khi có thực lực, có địa vị thì việc sáng lập Kiếm Tông là danh chính ngôn thuận, không cần phải e ngại bất luận kẻ nào. Thế nhưng mà hắn không nghĩ tới, Diệp Trần cũng không có sáng lập Kiếm Tông, mà sáng lập lại là Lạc Trần Kiếm Tông. Kể từ đó, không tồn tại sự tình ai đè nặng ai nữa.
- Lạc Trần Kiếm Tông! Tên rất hay.
Cùng ngày, Tuyết Hoa Kiếm Đế cũng đã nhận được tin tức.
…
Thời gian trôi qua.. .bên trên đỉnh Linh Vân Phong.
Âm thanh binh khí giao kích không ngớt vang lên, trong chốc lát như bão tố, trong chốc lát lại như dòng nước nhỏ chảy qua cầu.
Đến gần đó mới biết được là có hai thiếu niên đang giao thủ. Hai thiếu niên này, một người mặc hắc y, khuôn mặt lạnh lùng, một người mặc áo trắng, tướng mạo bình thường nhưng ánh mắt ôn hòa. Hai bên mặc quần áo không giống nhau, dung mạo cũng khác nhau một trời một vực nhưng là trên ống tay áo của bọn hắn đều có thêu lên hình ảnh một thanh kiếm.
Có thể nhìn ra được, thiếu niên lạnh lùng kia có kiếm pháp thập phần lăng lệ ác liệt, từng chiêu từng thức đều ẩn dấu sát cơ. Khiến cho người ta khiếp sợ nhất chính là, ở bên trong kiếm pháp của hắn có ẩn chứa một tia Kiếm Ý nhàn nhạt. Chính do Kiếm Ý này, khiến cho kiếm của hắn có khí thế đặc biệt lăng lệ ác liệt, cách đó rất xa cũng có thể cảm giác được da thịt phát lạnh.
So với thiếu niên lạnh lùng kia thì thiếu niên áo trắng có kiếm pháp không lạnh lùng, không lăng lệ ác liệt, cũng không có lĩnh ngộ Kiếm Ý. Tu vi đại khái không quá cao, thế nhưng mà không quản việc thiếu niên lạnh lùng kia tiến công mãnh liệt như thế nào cũng đều không thể phá vỡ kiếm thế của hắn. Kiếm thế của hắn phảng phất như gió xuân, lại phảng phất như mưa phùn, tinh tế quan sát lại thấy tựa hồ không phải gió xuân, không phải mưa phùn, mà là ánh mặt trời nhu hòa, hương thơm cỏ cây. Kiếm pháp thiếu niên lạnh lùng tràn ngập sát khí công kích tới, thế nhưng tựa như bị vô số sợi tơ mỏng bao bọc, càng ngày càng trở nên chậm chạp, càng ngày càng mất đi lực sát thương, vô hình bị hóa giải.
Bên cạnh đó lại có hai thiếu niên và hai thiếu nữ đang đứng xem cuộc chiến.
- Lãnh Tinh Hàn tuy nửa năm trước mới trở thành đệ tử của đại ca, nhưng không phải không thừa nhận, thiên phú kiếm đạo của hắn so với ta còn muốn mạnh hơn một điểm. Sớm như vậy đã lĩnh ngộ Kiếm Ý, hơn nữa còn tu luyện Cô Phong Thập Tam Kiếm lên tới tình trạng như thế. Nghiêm Kiếm Huy, ngươi chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của Lãnh Tinh Hàn.
- Ta có phải đối thủ của tứ sư đệ hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là ngươi ba tháng trước đã không phải là đối thủ của ta rồi.
- Thôi đi! Ngươi tối đa cũng chỉ thắng ta một chiêu nửa thức, không thể nói là có thể áp chế được ta.
Diệp Huyền ngoài miệng nói như vậy nhưng trong nội tầm rất phiền muộn, người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên. Thiên phú kiếm đạo của hắn rất tốt, đại ca đối với mình cũng hài lòng thoả mãn. Thế nhưng mà cùng so với Nghiêm Kiếm Huy, hắn dù không thừa nhận, cũng tự nhận là có chỗ thua kém không ít. Trước đây khi vừa mới bắt đầu, hắn mấy chiêu là có thể đánh bại Nghiêm Kiếm Huy. Nhưng theo thời gian trôi qua, Nghiêm Kiếm Huy bằng tốc độ phát triển kinh người đã bắt đầu vượt qua hắn.
Diệp Huyền luôn nghĩ Nghiêm Kiếm Huy cũng chỉ là ngoại lệ mà thôi, có một không có. Nhưng Diệp Huyền lại mất đau khổ một lần nữa khi đại ca mi thu nhận thêm ba gã đệ tử, ai cũng lợi hại vô cùng. Đệ tử thứ hai chính là thiếu niên mặc quần áo trắng đang luận bàn, gọi là Đông Tra Bạch, các phương diện khác cùng Nghiêm Kiếm Huy không sai biệt lắm. Chỉ là khả năng lĩnh ngộ kiếm pháp càng vượt qua cả Nghiêm Kiếm Huy. Đại ca có nói, năm xưa lúc đại ca đạt thành tựu cao trên phương diện kiếm pháp, cũng có chỉ ngang với Đông Phương Bạch. Về phần đệ tử thứ ba là Hoàng Tố Mai, cùng với muội muội Diệp Tiểu Tiểu thường xuyên đi với nhau, so với hắn nhỏ hơn một tuổi, là nữ đệ tử duy nhất của đại ca. Cũng là một thiên tài tuyệt diễm, thông minh vô cùng, rất nhiều thứ nàng có
thể suy một ra ba, là một trong những đệ tử thông minh nhất của đại ca.
Mà nửa năm trước, đại ca lại thu nhận thêm đệ tử thứ tư, gọi là Lãnh Tinh Hàn. Chính là thiếu niên mặc áo đen đang chiến đấu với Đông Phương .
Tên Lãnh Tinh Hàn này có thiên phú cực kỳ cao, các phương diện đều đỉnh tiêm cả. Chẳng những có thể lĩnh ngộ Kiếm Ý, ở trên phương diện lĩnh ngộ kiếm pháp cũng không kém cỏi Đông Phương Bạch bao nhiêu. Luận về trình độ yêu nghiệt hắn là đứa yêu nghiệt nhất trong bốn đệ tử của đại ca.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:20 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
- Lãnh sư đệ vẫn là có khiếm khuyết chút hỏa hầu. Đoán chừng sau mười chiêu sẽ thua nhị sư huynh.
Hoàng Tố Mai lớn lên mặt xinh hoa, tuổi còn nhỏ nhưng cũng đã rất có mị lực.
- Đinh đinh! Đang đang!
Chín chiêu qua đi, như Hoàng Tố Mai nói Lãnh Tinh Hàn thất bại.
- Không tệ.
Nhưng vào lúc này, một hồi thanh âm đột ngột truyền tới.
- Đại ca!
- Sư phụ.
Diệp Huyền, Diệp Tiểu Tiểu vội vàng quay đầu kêu đại ca. Những người khác cũng kính xưng sư phụ, kể cả Lãnh Tinh Hàn thần sắc lạnh lùng cũng vậy.
Sờ lên đầu Diệp Huyền, Diệp Trần cho hắn một chút cổ vũ. Ánh mắt lại nhìn về phía Đông Phương Bạch và Lãnh Tinh Hàn.
- Hai người các con có tiến bộ rất rõ ràng. Tiểu Bạch, con ở trên phương diện kiếm pháp có ngộ tính rất mạnh, nhưng kiếm pháp chỉ dùng để giết người, luôn dùng để hóa giải cũng không phải là chính đạo đâu. Tinh Hàn, con sơ bộ đã lĩnh ngộ Kiếm Ý, nhưng đừng tưởng rằng đã có Kiếm Ý là có thể đánh bại được Tiểu Bạch, một vị kiếm khách lợi hại nhất không phải có kiếm pháp lợi hại như thế nào, hay Kiếm Ý cường đại như thế nào. Mà hắn biết vận dụng nó như thế nào. Con vận dụng Kiếm Ý còn chưa đạt đến cực hạn, chưa hoàn toàn chuyển hóa thành chiến lực.
- Vâng!
Đông Phương Bạch vội vàng cúi đầu xuống.
Lãnh Tinh Hàn cũng là chăm chú lắng nghe.
Quay đầu nhìn Nghiêm Kiếm Huy và Hoàng Tố Mai, Diệp Trần mỉm cười. Hắn sáng lập Lạc Trần Kiếm Tông đã được một năm. Trong một năm này hắn mới thu nhận được ba người đệ tử, cả ba đều đến từ Thiên Kiếm đại lục.
Đại đệ tử là Nghiêm Kiếm Huy.
Nhị đệ tử là Đông Phương Bạch.
Tam đệ tử là Hoàng Tố Mai.
Tứ đệ tử là Lãnh Tinh Hàn.
Trong đó, đại đệ tử Nghiêm Kiếm Huy có đủ linh khí nhất, nhị đệ tử Đông Phương Bạch có ngộ tính kiếm pháp rất mạnh. Tam đệ tử Hoàng Tố Mai thì thông minh dị thường, có một tâm hồn trong sáng. Tứ đệ tử Lãnh Tinh Hàn là yêu nghiệt nhất trong số đó, mọi mặt đều là cực kỳ đỉnh tiêm, tổng hợp thực lực còn mạnh hơn cả đại đệ tử Nghiêm Kiếm Huy.
- Sư phụ, ta và Lãnh sư đệ luận bàn, ngươi cũng đến chỉ điểm ta một chút.
Diệp Trần vừa đến, con mắt Hoàng Tố Mai đều phát sáng lên.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng:
- Ngươi là thông minh lại bị thông minh hại, vẫn là đem tâm tư dùng nhiều ở trên lĩnh ngộ kiếm pháp mới tốt. Hơn nửa năm này, ngươi tiến bộ không xem là quá rõ ràng. Tuy rằng dựa vào thông minh, không đến mức quá ít, nhưng đây là nhất thời, thời gian lâu dần, ngươi sẽ chậm rãi bị bọn họ kéo giãn khoảng cách.
Diệp Trần há lại không nhìn ra được, nữ đệ tử này của bản thân đối với chính mình rất sùng bái.
- Sư phụ, ta sẽ nỗ lực.
Hoàng Tố Mai chớp chớp con mắt, cẩn cẩn trọng trọng nhìn Diệp Trần.
Hoàng Tố Mai nàng là một người tự coi bản thân rất cao. Tại Thiên Kiếm Đại Lục Tật Phong Vực, là thiên tài kiếm đạo tối đỉnh tiêm. Phải biết rằng Thiên Kiếm Đại Lục có hơn chín thành mọi người đều là luyện kiếm. Có thể ở trong đó trổ hết tài năng đã cực kỳ không dễ dàng, càng không nói sẽ đạt đến đỉnh tiêm. Rất nhiều người đều cho rằng, thời gian tới Thiên Kiếm Đại Lục thập kiếm tất nhiên sẽ có thân ảnh của nàng.
Đối với Thiên Kiếm Đại Lục thập kiếm hiện tại, Hoàng Tố Mai cũng có bội phục, nhưng chưa tới mức sùng bái. Bởi vì nàng tự tin bản thân cũng có thể đạt được loại trình độ này, thế nhưng sau khi nàng nghe nói sự tích của Diệp Trần, lần đầu tiên sản sinh sùng bái vi diệu. Điều này không thể trách nàng được, muốn trách chỉ có thể trách Diệp Trần quỹ tích trưởng thành quá mức kinh thế hãi tục, vang dội cổ kim, trong đồng đại đánh tới thiên hạ vô địch thủ.
Nhất là sau khi Diệp Trần đạt được xưng hào Kiếm Vương, Hoàng Tố Mai đã biết, mặc kệ là quá khứ, hay là hiện tại đều không có kiếm khách siêu việt được Diệp Trần. Nếu như nói Thượng Cổ Kiếm Vương là thần thoại kiếm khách trong quá khứ, như vậy Diệp Trần còn lại là thần thoại mới trong kiếm khách. Khi thần thoại mới sản sinh, những người khác chỉ có thể ngưỡng mộ.
Đây là một kiếm khách truyền kỳ chưa từng thất bại.
Mà nàng cũng có may mắn trở thành đệ tử của đối phương, lắng nghe hắn dạy bảo.
Ánh mắt từ trên người Hoàng Tố Mai dời đi. Diệp Trần nói:
- Bốn người các ngươi đều có hi vọng rất lớn thành tựu Sinh Tử Cảnh. Bất quá Sinh Tử Cảnh, cũng không phải điểm cuối cùng. Trước đó, gây dựng tốt cơ sở, tăng cường nội tình càng trọng yếu hơn. Chỉ có nội tình đủ mạnh, mới có càng nhiều tiềm lực đến đột phá.
Làm người từng trải, Diệp Trần tự nhiên rất rõ ràng tác dụng của căn cơ, đừng xem nội tình nhất thời nửa khắc không có biện pháp biến thành chiến lực, nhưng sẽ thủy chung có ảnh hưởng tới ngươi. Cái gọi là hậu tích bạc phát, chính là nguyên nhân nội tình thâm hậu.
- Tinh Hàn, ngươi đã sơ bộ lĩnh ngộ Kiếm Ý, có thể tùy thời đi Kiếm Ý Cốc tìm hiểu Kiếm Ý, nhưng phải tránh không thể tham công mạo hiểm tiến vào.
Nói xong, Diệp Trần lại nói với Lãnh Tinh Hàn.
- Dạ, sư phụ.
Cho dù là Lãnh Tinh Hàn lãnh khốc, nghe được Diệp Trần nói những lời này, cũng không nhịn lộ ra vẻ kinh hỉ.
Kiếm Ý Cốc, là hạp cốc do sư phụ một kiếm bổ ra, bên trong ẩn chứa bất hủ Kiếm Ý cường đại đến cực điểm. Đối với tìm hiểu Kiếm Ý, có chỗ tốt thật lớn. Sư phụ cũng từng nói, hắn có thể có thành tựu hiện tại. Năm xưa tìm hiểu Kiếm Ý tại Thiên Tiệm Hạp, có tác dụng không thể bỏ qua, mà Thiên Tiệm Hạp Kiếm Ý cũng là bất hủ Kiếm Ý. nguồn tunghoanh.com
Lãnh Tinh Hàn vẻ mặt kinh hỉ, những người khác còn lại là cực kỳ hâm mộ. Tư cách cơ bản để đi Kiếm Ý Cốc tìm hiểu Kiếm Ý chính là đã tìm hiểu Kiếm Ý, không có tìm hiểu Kiếm Ý sẽ không có tư cách đi vào.
Đem thần sắc của những người khác nhìn ở trong mắt. Diệp Trần cười nói:
- Kiếm Ý Cốc ở nơi nào cũng sẽ không chạy mất. Chờ các ngươi tìm hiểu ra Kiếm Ý, đều có thể được đi vào.
Trong một năm này, Diệp Trần đã đem bất hủ Kiếm Ý đề thăng tới lục giai, cùng Hủy Diệt Kiếm Ý như nhau. Hai đại Kiếm Ý bị vây trong tầng thứ ngang nhau. Lần thứ hai thực hiện Kiếm Ý cộng hưởng, Kiếm Hồn cộng hưởng, tốc độ tốc độ từ thong thả dần dần nhanh hơn. Tin tưởng tương lai không lâu sau, tất nhiên sẽ song song đột phá đến trình độ thất giai.
Mà từ lục giai bất hủ Kiếm Ý bổ ra đến Kiếm Ý Cốc, Kiếm Ý không tiêu tan, chí ít có thể tồn tại năm trăm năm. Cũng giống như năm xưa Chiến Vương bổ ra Thiên Tiệm Hạp vậy.
Ừm!
Chợt, Diệp Trần khẽ nhăn mày lại.
- Đại ca, thế nào?
Diệp Huyền hỏi.
Diệp Trần phất phất tay:
- Các ngươi tiếp tục luận bàn!
Nói rồi, hắn một bước tiến vào hư không.
- Nguyên Hoàng tiền bối, ngươi là nói, phong ấn di tích Chân Thủy Cung có buông lỏng.
Đến trong hư không, Diệp Trần mở ra Đăng Cao Vọng Viễn Đồ, triệu hồi ra phân thân của Nguyên Hoàng.
Nguyên Hoàng nói:
- Chân Thủy Đại Đế là một Vương giả ở trước ta phong Đế, cùng ngươi ta giống nhau, đều ngưng luyện ra đạo môn, lại tu luyện đến Sinh Tử Cảnh nhị trọng Thiên Địa bộ. Thế nhưng Chân Thủy Cung bị diệt vào một vạn năm nghìn năm trước.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:21 AM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
- Mà Chân Thủy Đại Đế vào hai vạn năm nghìn năm trước đã biến mất vô tung. Năm ấy bị diệt lại đột ngột xuất hiện, ta hoài nghi, Chân Thủy Cung bị diệt, cùng hắn có quan hệ không thể chối bỏ. Đáng tiếc, ta không thể chân chính gặp được Chân Thủy Đại Đế.
Nguyên Hoàng là một vị Vương giả cuối cùng ở thể từ vết tích lưu lại trên Đế Ngân Bi phong Đế. Ở trước hắn, một vạn năm cũng không có xuất hiện qua Vương giả phong Đế. Có thể thấy được, Chân Thủy Đại Đế cùng hắn niên đại hơn kém khoảng một vạn năm. Nhưng Nguyên Hoàng vừa nói như vậy, Diệp Trần vừa mới biết được. Tại thời đại của Nguyên Hoàng, Chân Thủy Đại Đế vẫn như trước không có chết, lại trở lại. Lẽ nào hắn xông qua tử lộ, thọ mệnh đạt được mười vạn năm, chỉ là Chân Thủy Cung bị diệt lại giải thích thế nào?
Một mối nghi ngờ, tràn ngập ở trong lòng Diệp Trần.
- Thời gian Chân Thủy Cung bị diệt, ta cùng với Vương giả khác đều đã đi quan sát qua, bất quá cái gì cũng không phát hiện. Vì đề phòng vạn nhất, ta liên hợp với Vương giả khác, phong ấn di tích Chân Thủy Cung, cũng ở bên trong lưu lại một quyển Uẩn Thần quyển. Bên trong phong ấn phân thân của ta, sau đó, Uẩn Thần quyển này bị ngươi đạt được. Căn theo như lời ngươi nói sau này, Huyền Âm Vương chết mà phục sinh, biến thành một sinh mệnh khác. Ta suy đoán, ở bên trong di tích Chân Thủy Cung, hẳn là còn có một phong ấn thật lớn. Một loại phong ấn thập phần đáng sợ, chính là cái loại phong ấn này. đã khiến cho Chân Thủy Cung triệt để bị diệt, chân tướng bị che giấu.
Nguyên Hoàng gằn từng chữ.
Có cảm thấy sự tình vướng tay chân, Diệp Trần nói:
- Năm xưa ta đã đáp ứng qua với tiền bối, muốn giải quyết nguy cơ bên trong di tích Chân Thủy Cung. Nếu phong ấn bắt đầu buông lỏng, chính là thời khắc thực hiện lời hứa của ta.
Nguyên Hoàng nói:
- Lần này đi đến di tích Chân Thủy Cung, ngươi cần phải cẩn thận nhiều hơn nữa, mặt khác, ta lo lắng một mình ngươi qua đó, Yến Khinh Huyên kia thực lực tuy rằng không mạnh hơn ngươi. Thế nhưng thủ đoạn của nàng thập phần kỳ diệu, nói không chừng có thể vào thời khắc mấu chốt, sẽ tạo ra được tác dụng xoay chuyển cục diện. Ngươi có thể để nàng cùng nhau mang đến.
Huyền Hậu tiền bối?
Thật sự mà nói, Diệp Trần không muốn đem nguy hiểm mang cho người khác. Hắn có cảm giác, nguy cơ bên trong di tích Chân Thủy Cung tuyệt đối thập phần đáng sợ.
Nguyên Hoàng sao lại không biết tâm tư của Diệp Trần, liền nói:
- Hiện tại phong ấn còn không có tan vỡ, sẽ là một kiếp nạn cực lứn trong dị tộc đại kiếp. Ngươi một mình qua đó, có khả năng rất lớn không giải quyết được lần nguy cơ này. Không có trải qua dị tộc đại kiếp, ngươi căn bản không biết một ít dị tộc cường giả khó giết chết cỡ nào. Ngươi có lẽ có thể đánh bại bọn họ, thế nhưng muốn giết chết bọn họ lại khó như lên trời. Bằng không từ xưa đến nay, cũng sẽ không có nhiều phong ấn tồn tại như vậy. Nếu là có thể giết chết bọn họ, tội gì phải phong ấn. Hậu hoạn vô cùng, một ngày mất đi cơ hội, để cho bọn họ thoát khốn, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
- Tiền bối là nói, di tích Chân Thủy Cung kỳ thực phong ấn là dị tộc cường giả?
- Tám chín phần mười là vậy.
- Ta cũng không thể mời được Vương giả chân linh thế giới khác?
Diệp Trần sau khi hỏi xong, chợt cảm thấy không thích hợp.
Nguyên Hoàng lắc đầu:
- Tốt nhất vẫn là không nên đả thảo kinh xà, bằng không chuyện xấu nhiều lắm. Nói không chừng sẽ trước thời gian bạo phát chiến tranh, hiện tại các ngươi khiếm khuyết là thời gian.
- Tiền bối nói phải.
Hạ định quyết tâm, Diệp Trần ngay trong hôm đó liền chạy tới Thiên Vũ Vực Huyền Tông.
- Di tích Chân Thủy Cung.
Huyền Hậu nhíu mày, nói:
- Ta đã nghe nói qua tin đồn quỷ dị về Chân Thủy Đại Đế. Không nghĩ tới lại là thật. Bất quá ngươi ta hai người còn không quá bảo hiểm. Tốt nhất gọi thêm Ma Hoa Hoàng, Ác Ma Chi Hoa của nàng, có thể hấp thu bất cứ hình thức năng lượng nào, áp chế thực lực của địch nhân. Kể từ đó, hẳn là sẽ có càng nhiều nắm chặt giải quyết nguy cơ lần này.
Ma Hoa Hoàng thần sắc ngưng trọng nói:
- Lúc đó Thiểm Ma Vương đem sự tình nơi đây nói qua cho ta, ta cũng từng đi vào một chuyến. Huyền Âm Vương chết mà phục sinh kia đã bị ta tiêu diệt.
Thiểm Ma Vương, chính là Nhân Ma Vương năm xưa từng truy sát Diệp Trần, hắn và Diệp Trần như nhau, đều từng tiến nhập di tích Chân Thủy Cung. Sau này Huyền Âm Vương bị chết mà phục sinh đả thương, trở lại điều dưỡng thời gian rất lâu mới phục hồi được như cũ. Do đó Ma Hoa Hoàng đã tiến nhập qua di tích Chân Thủy Cung, cũng không để Diệp Trần cảm thấy kỳ quái.
- Thế nhưng...!
Ma Hoa Hoàng ngữ khí vừa chuyển, nói:
- Huyền Âm Vương thực lực tối đa là trình độ trung giai Vương giả. Lấy thực lực của ta đánh chết hắn hẳn là dễ dàng, nhưng âm khí tà ác cường đại trên người hắn khiến cho hắn rất khó giết chết. Chỉ cần âm khí bất diệt, là có thể một lần nữa đạt được thời kì đỉnh phong, ta dùng Ác Ma Chi Hoa, đem âm khí của hắn hấp thu không còn một mảnh, cuối cùng mới giết chết được hắn.
Huyền Hậu nói:
- Âm khí bất diệt, đây là thủ đoạn của Tà Linh tộc, lần này cần phải cẩn thận.
Tà Linh tộc là một chi dị tộc xâm lược chân linh thế giới, tuy rằng không mang đến uy hiếp đối với chân linh thế giới bằng Ma tộc, nhưng là không thể coi thường.
- Hai vị tiền bối, chúng ta xuống phía dưới đi sao!
Diệp Trần mở ngân sắc thụ nhãn ở mi tâm ra, chỗ mục quang nhìn đến, di tích Chân Thủy Cung chính ở trong này.
....
Cùng với nhiều năm trước so sánh, nội bộ di tích Chân Thủy Cung bất tường chi khí càng phát ra dày đặc. Nếu là người thường đi đến nơi đây, chỉ sợ sẽ biến thành người điên tại chỗ. Cho dù là Linh Hải Cảnh đại năng nhiễm phái bất tường chi khí, sau khi trở về đều có khả năng chết bất đắc kỳ tử, có lẽ trong lúc luyện công sẽ tẩu hỏa nhập ma.
- Bất tường chi khí thật đáng sợ.
Huyền Hậu vẫn là lần đầu tiên đi đến nơi đây.
Theo như lời Ma Hoa Hoàng nói, nội bộ Huyền Âm Tháp trống rỗng. Huyền Âm Vương đã không còn ở đây. Lợi dụng linh hồn chi nhãn, Diệp Trần rất nhanh tìm được tòa tháp cao thứ hai. Tòa tháp cao này phía trên cửa viết ba chữ Hắc Yên Tháp.
- Là Hắc Yên Vương trong Chân Thủy Cung thập tam vương.
Đi tới tên đỉnh Hắc Yên Tháp, ba người chưa tiến nhập bên trong, một cổ khói đen nồng đậm đập vào mặt mà đến. Khói đen này âm lãnh tà ác, đầy rẫy sát khí oán độc. Ở dưới cổ khói đen này trùng kích, mặt đất và tường kết khởi vụn băng. Trên vụn băng toát ra khói đen, khói đen hình như thực chất, thỉnh thoảng huyễn hóa ra hư ảnh mặt quỷ đang giãy giụa.
Phanh!
Nắp quan tài mở ra, một hắc sắc nhân ảnh vặn vẹo lao bổ tới.
Uống!
Ma Hoa Hoàng quát, hai tay rất nhanh kết ấn, một đóa hắc sắc Ác Ma Chi Hoa lặng yên trán phóng, thoáng cái đã đem hắc ảnh vặn vẹo kia thôn phệ đi vào, sau đó bỗng nhiên hợp lại. truyện copy từ tunghoanh.com
Chương 1269: Lục Tinh chiến lực Thiên Diệt Vương. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Ác Ma Chi Hoa đã hợp lại không ngừng lồi lên, hắc ảnh vặn vẹo kia hơn phân nửa chính là Hắc Yên Vương đã chết mà phục sinh. Hắc Yên Vương khi còn sống dù sao cũng là một Vương giả Sinh Tử Cảnh. Sau khi bị Ác Ma Chi Hoa bao bọc, không có khả năng không có một chút sức phản kháng. Nhất là lực lượng tà ác nồng đậm ngược lại để năng lực sinh tồn của hắn bao tăng, vượt lên trước khi còn sống.
Đáng tiếc, đối mặt với hắn là Ma Hoa Hoàng. Ác Ma Chi Hoa của Ma Hoa Hoàng có thể hấp thu bất cứ hình thức năng lượng nào. Luận tà ác, Ma tộc không hề thua kém Tà Linh tộc, luận trình độ Hắc Ám, Ma tộc thậm chí ở trên Tà Linh tộc, bị Ác Ma Chi Hoa bao vây, nào có dư địa xoay chuyển người.
Tần suất Ác Ma Chi Hoa lồi lên càng ngày càng thấp, trái lại Ác Ma Chi Hoa trán phóng ra đại ma lực ba động càng ngày càng mạnh. Về lâu về dài, kết quả có thể nghĩ được.
Đinh!
Khi bên trong Ác Ma Chi Hoa không có bất cứ động tĩnh gì nữa, một đôi móng vuốt tràn ngập tà khí âm trầm phun ra, rơi trên mặt đất.
- Đáng tiếc món Cực phẩm Bảo Khí này đã biến thành một kiện tà binh.
Huyền Hậu lắc đầu, có chút tiếc hận.
- Tà binh này có thể cho tộc nhân của ta dùng, ta sẽ thu lại. truyện copy từ tunghoanh.com
Trên móng vuốt lực lượng tà ác bị Ác Ma Chi Hoa hấp thu bảy tám phần. Lực lượng tà ác còn lại chỉ cần dùng ma lực cọ rửa thêm một chút, hẳn là không thành vấn đề. Đương nhiên, lực lượng tà ác trên móng vuốt từ lâu đã cùng bổn nguyên của móng vuốt dung hợp. Ma Hoa Hoàng hấp thu hết đại bộ phận lực lượng tà ác, khiến cho đôi móng vuốt này, uy lực so ra kém đại đa số Cực phẩm Bảo Khí, miễn cưỡng so với Cực phẩm Bảo Khí lợi hại hơn một chút. Nhưng cũng đã đủ rồi, rất nhiều Vương giả Sinh Tử Cảnh thậm chí còn không có đến một kiện ngụy Cực phẩm Bảo Khí.
Rời khỏi Hắc Yên Tháp, ba người tiến nhập tòa tháp cao thứ ba.
Bên trong tòa tháp cao thứ ba là Bạo Vũ Vương chết mà phục sinh, thực lực so với Hắc Yên Vương cường đại hơn không ít. Đại khái có thực lực trung giai Vương giả đỉnh phong. Bất quá hắn vừa mới xuất hiện, đã bị Diệp Trần một kiếm chém diệt hết chín thành chín lực lượng âm khí. Kiếm thứ hai liền bị hôi phi yên diệt.
Có lục giai Hủy Diệt Kiếm Ý, Diệp Trần đồng dạng cũng là khắc tinh của những lực lượng tà ác, vả lại so với Ma Hoa Hoàng càng thuần túy hơn. Ma Hoa Hoàng là hấp thu lực lượng của bọn họ, Diệp Trần là trảm diệt lực lượng của bọn họ.
Bất tri bất giác, ba người tiêu diệt cửu đại Vương giả, đi tới trước tòa tháp cao thứ mười một.
- Huyết Luyện Vương kia thực lực đã không chút thua kém Hoàng Bào Lão Quái bị ngươi giết chết nữa. Lại thêm âm khí bất diệt năng lực sinh tồn cường đại, đủ để chống lại tồn tại so với Hoàng Bào Lão Quái cường đại gấp đôi. Chân Thủy Cung thập tam vương này, một người so với người trước đều phải lợi hại hơn. Không biết kế tiếp Kim Cốt Vương sẽ cường đại tới trình độ nào.
Huyết Luyện Vương là Vương giả bên trong tòa tháp cao thứ mười. Thực lực mạnh mẽ đủ để so sánh với Vương giả phong Đế hiện tại. Cho dù là Ma Hoa Hoàng cũng đều không có biện pháp thoáng cái đem lực lượng tà ác của đối phương hấp thu sạch sẽ. Dù sao thực lực chênh lệch không xem là lớn. Dưới tình huống bình thường, đối phương không có khả năng tùy ý Ma Hoa Hoàng hấp thu lực lượng, cũng giống như để Ma Hoa Hoàng đối phó Chiến Thiên Tượng Hoàng, se không làm gì được đối phương. Tuy nói Chiến Thiên Tượng Hoàng so với Huyết Luyện Vương cường đại hơn rất nhiều.
Đi tới trên đỉnh Kim Cốt Tháp, sắc mặt ba người hơi đổi. Lúc này Kim Cốt Vương đã không hề là sinh mệnh huyết nhục nữa. Mà là một cổ ám kim sắc khô lâu, bên trong lỗ mắt, bạch sắc u hỏa lạnh lẽo thiêu đốt. Từng cổ linh hồn lực lượng, trùng kích về phía ba người. Luận lực lượng tà ác, càng là hơn gấp đôi Huyết Luyện Vương.
- Bát Quái Diệt Tuyệt!
Diệp Trần không hề hàm hồ chút nào. Thiên Hạt Kiếm bay tới đỉnh đầu, chia ra làm tám, tám biến thành sáu mươi tư, sáu mươi tư đạo kiếm ảnh tổ hợp cùng một chỗ, hình thành một Bát Quái kiếm trận. Bát Quái kiếm trận vừa thành hình, khí tức diệt tuyệt khủng bố, phô thiên cái địa, ở dưới Hủy Diệt Kiếm Ý tăng phúc càng đạt được trình độ trước đó chưa từng có.
Tại Phong Vương Điện cùng Kiếm Vương đánh một trận, Diệp Trần ngộ đến cảnh giới trong tay không kiếm, trong lòng không kiếm. Cường độ linh hồn đại tăng, hơn nữa lại tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong, độ tinh khiết của chân nguyên đại tăng, đem hai thứ kết hợp, có thể nói, hiện tại Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật, so với Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật lúc trước đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần. Lực lượng diệt tuyệt thịnh cực nhất thời.
Phốc!
Kim Cốt Vương còn chưa có điều tác động, Bát Quái kiếm trận đã bắt đầu từ trên người đối phương cuốn theo tất cả mà qua. Phảng phất như thổi tắt một ngọn nến, thân thể Kim Cốt Vương trong nháy mắt hóa thành âm khí nồng nặc. Những âm khí này bị Bát Quái kiếm trận xé rách thất linh bát lạc, kiếm khí đảo qua lập tức biến mất, phảng phất như chưa bao giờ từng tồn tại.
- Ngươi ngự kiếm thuật, uy lực làm sao lại tăng thêm nhiều như vậy?
Ma Hoa Hoàng kỳ quái hỏi.
Diệp Trần ngẫm lại, như thực chất nói:
- Cường độ linh hồn của ta gia tăng một ít. Mặt khác, ta đạt được phương pháp tu luyện Sinh Tử Cảnh chân chính, đem tu vi cảnh giới Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong?
- Phương pháp tu luyện chân chính, Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong?
Không chỉ Ma Hoa Hoàng, Huyền Hậu cũng hiếu kỳ nhìn qua.
Diệp Trần biết nên đối với hai người giải thích một chút:
- Đơn thuần tích lũy tu vi kỳ thực cũng không phải tu luyện chân chính. Tại Sinh Tử Cảnh, đồng dạng cũng có cảnh giới, chia làm Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, muốn bước vào Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên, nhất định phải ở trong đan điền ngưng luyện ra đạo môn của bản thân. Lấy đạo môn làm căn cơ, mới có thể đủ đề thăng cảnh giới từng trọng một. Chỉ là, chân linh thế giới quy tắc có điều không trọn vẹn, cũng không hoàn chỉnh như bên ngoài. Do đó phương pháp tu luyện chân chính không có tiết lộ đi ra. Bằng không cưỡng ép ngưng tụ đạo môn, sẽ khiến cho quy tắc của chân linh thế giới phản phệ, dẫn đến đạo môn trong nháy mắt tan vỡ thiêu đốt, cả người hóa thành tro bụi.
- Thế nhưng ngươi làm sao?
Ma Hoa Hoàng muốn hỏi là, Diệp Trần vì sao có thể tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên.
Diệp Trần cười khổ nói:
- Sau khi ta chiến thắng Kiếm Vương tinh thần tư niệm thể, điện linh đem phương pháp tu luyện chân chính nói cho ta biết. Bất quá hắn bảo ta nhất thiết không nên đem truyền thụ đi ra ngoài, để tránh khỏi khiến cho đông đảo Sinh Tử Cảnh Vương giả ngã xuống, đả thương nguyên khí của Chân Linh Đại Lục.
- Thì ra là thế.
Ma Hoa Hoàng Huyền Hậu hai người tựa như có chút suy nghĩ.
- Nghĩ không ra Sinh Tử Cảnh có Cửu Trọng cảnh giới, nếu là có thể tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, chân nguyên đạt được chín lần tinh luyện, phương diện võ học chỉ cần cách biệt không kém, cũng đều có thể đơn giản vượt lên trước Thập Tinh chiến lực.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:23 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba