Diệp Trần gật đầu, Huyền Hậu nói một điểm cũng không sai. Nguyên Hoàng năm đó bất quá là Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, đã có chiến lực Thất Tinh đỉnh phong. Nếu là có thể đem cảnh giới đề thăng tới Cửu Trọng Thiên, vượt lên trước Thập Tinh dễ dàng, thậm chí đều không cần Cửu Trọng Thiên, Bát Trọng Thiên cũng đã không sai biệt lắm có thể vượt lên trước được rồi.
Đương nhiên, điều này chủ yếu là Nguyên Hoàng cảnh giới võ học quá mức lợi hại, võ đạo ý chí cũng mạnh. Dù cho chỉ là Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, cũng đã đủ để chống lại dị tộc cường giả Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên. Tuy nói dị tộc cường giả bị chân linh thế giới áp chế quá mức lợi hại, không chỉ có cảnh giới chịu áp chế. Bản thân còn có thể đã bị tổn thương. Dị tộc cường giả Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên tiến đến, ngoại trừ bị áp chế lưỡng trọng cảnh giới ra, lại chịu bổn nguyên thương tổn, nhưng đủ để biểu hiện Nguyên Hoàng, không, chân linh thế giới mỗi một đại nhân vật vô địch cường thế.
- Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, càng đi về phía sau, càng khó tu luyện. Ngoại trừ công pháp giai vị phải cao, tâm tình cao, thời gian uẩn dưỡng đạo môn cũng phải dài. Thiếu một thứ cũng không được. Nếu làm không tốt, rất có khả năng đạo môn tổn hại, cảnh giới giảm xuống. Một lần nữa tu luyện lại, tuy rằng ta không biết tình huống ngoại giới ra sao, nhưng nghĩ đến, nhân vật có thể tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, hẳn là sẽ không quá nhiều.
Sinh Tử Cảnh trùng kích cảnh giới, cùng dưới Sinh Tử Cảnh trùng kích cảnh giới hoàn toàn không giống nhau. Dưới Sinh Tử Cảnh trùng kích cảnh giới không được, chí ít cảnh giới sẽ không giảm xuống. Sinh Tử Cảnh trùng kích cảnh giới, gánh vác phong hiểm thật lớn, nói không chừng có người từ Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên trùng kích Cửu Trọng Thiên, đạo môn tổn hại, rơi xuống ba bốn trọng cảnh giới cũng đều rất có khả năng. Dưới tình huống như vậy, người có thể đạt được đỉnh phong, ở trên cơ sở vốn có còn phải ít hơn chín thành chín.
Những nhân vật đỉnh phong Ma tộc kia không đến Chân Linh Thế Giới, cũng đã dễ giải thích. Bọn họ bị áp chế cảnh giới không sao cả, bản nguyên đã bị thương hại. Chẳng khác nào muốn lấy tính mệnh của bọn họ.
Vũ khí của Kim Cốt Vương là một thanh Đại Khảm Đao tà khí sâm sâm, bị Diệp Trần thu thập. Hắn ngày sau muốn đúc Cực phẩm bảo kiếm, Cực phẩm tài liệu càng nhiều càng tốt. Những thứ này tuy rằng là tà binh nhưng chất liệu vẫn là rất tốt. Phân giải mới ra, có thể thêm không ít Cực phẩm tài liệu có phòng bị sẽ tránh khỏi hậu hoạn.
Kim Cốt Vương vừa chết, tháp cao chỉ còn lại có một tòa cuối cùng. Về phần chỗ ở của Chân Thủy Đại Đế hẳn là ở trung tâm của mười hai tòa tháp cao. Nơi đó lực lượng tà ác cường đại nhất, mãnh liệt không gì sánh được.
- Chân Thủy Cung thập nhị vương dưới Chân Thủy Đại Đế, lấy Thiên Diệt Vương thực lực cường đại nhất, theo tư liệu lịch sử ghi chép, hắn so với mười một vương gia khác đều lợi hại hơn. Trước tiên ta đem hoàn cảnh của Thiên Diệt Tháp nghịch chuyển một chút.
Huyền Hậu thần sắc ngưng trọng, thân thể phiêu phù mà bay lên.
Sau một khắc.
Một phiến môn hộ phong cách cổ xưa hiện lên tại đỉnh đầu của Huyền Hậu. Phiến môn hộ này xoay tròn một vòng, lực lượng sâu xa không thể lường được lập tức lập tức lấy nó làm trung tâm, lan đi ra ngoài.
- Huyền diệu chi đạo thật kỳ diệu!
Trong mắt Ma Hoa Hoàng hiện lên vẻ hiếu kỳ, trong cảm ứng linh hồn lực, bốn phía hư không của Thiên Diệt Tháp xuất hiện nghịch chuyển. Những lực lượng tà ác cường đại kia tựa hồ là không khí bên trong lỗ hổng của bóng cao su hướng phía bốn phương tám hướng tiết lộ đi ra ngoài. Nơi đây liền biến thành một mảnh thế giới chân không khác. Lực lượng tà ác càng ngày càng ít, Thiên Địa nguyên khí càng ngày càng nhiều.
Rống!
Nhưng vào lúc này, một cổ lực lượng oán sát diệt tuyệt Thiên Địa từ tầng dưới chót của Thiên Diệt Tháp dâng lên. Lực lượng tà ác vô cùng vô tận mạnh mẽ phun ra. Một đạo nhân ảnh vặn vẹo bị bạch bố bao vây thoát ra được. Bàn tay to trảo một cái, trong hư không hiện ra một bạch bố đại thủ to lớn như núi nhỏ, chụp vào môn hộ phong cách cổ xưa trên đỉnh đầu Huyền Hậu.
- Diệt Tuyệt!
Bát Quái kiếm trận trên đỉnh đầu Diệp Trần đã thành hình, hướng phía bạch bố đại thủ oanh đến.
Ầm!
Lưỡng chủng lực lượng diệt tuyệt không giống nhau nhất thời trùng kích cùng một chỗ, đấu đá lẫn nhau.
- Đoạn!
Rút ra thiết huyết ngân lam kiếm, thân hình Diệp Trần chợt lóe, khi lần thứ hai xuất hiện, đã đến phía sau của nhân ảnh bị bạch bố bao vây. Mà bạch bố nhân ảnh thân thể giảm đi một nửa, một phân thành hai.
- Các ngươi đều đáng chết, tất cả mọi người đều đáng chết, ta không cam lòng, ta hận a!
Bạch bố nhân ảnh năng lực âm khí bất diệt, muốn vượt xa quá Kim Cốt Vương. Một kiếm đáng sợ của Diệp Trần, chỉ là trảm diệt bộ phận lực lượng của hắn. Tách ra thân thể như lưu sa bay lượn, bạch bố nhân ảnh tại một góc độ khác một lần nữa ngưng tụ đi ra. Lực lượng không có xuất hiện bao nhiêu hao tổn. Thanh âm tràn ngập oán sát lực lượng đem phiến địa phương này, trở nên càng thêm bất tường, giống như Địa Ngục.
- Lục Tinh chiến lực.
Thần tình của Diệp Trần lần đầu tiên ngưng trọng.
Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm thuật tuy rằng không phải sát chiêu mạnh nhất của Diệp Trần, nhưng tu vi cảnh giới và cường độ linh hồn tăng thêm, khiến cho môn kiếm thuật này cũng có lực công kích Ngũ Tinh bá chủ. Lại thêm Hủy Diệt Kiếm Ý đối với lực lượng tà ác khắc chế, Thiên Diệt Vương có thể ngăn cản được chiêu này giải thích duy nhất chính là, chiến lực của hắn, đã đạt được cấp bậc Lục Tinh.
Chiến lực Lục Tinh cũng không tính. Thiên Diệt Vương năng lực âm khí không ngừng cũng mạnh mẽ khiến kẻ khác giận sôi. Diệp Trần một kiếm vừa rồi chỉ có trảm diệt một tia lực lượng của hắn.
- Thôn Phệ Huyết Hoa.
Ma Hoa Hoàng trước đó đã bắt đầu nhanh chóng kết ấn. Đợi thân thể Thiên Diệt Vương vừa mới ngưng tụ đi ra, một đóa hoa huyết hồng sắc lớn như ngọn núi, từ dưới mọc lên, một ngụm đem Thiên Diệt Vương thôn phệ đi vào, gắt gao bao vây cùng một chỗ. Đột nhiên lấy tốc độ kinh người co rút lại, trở nên nhỏ đi. Cuối cùng co rút lại thành cỡ phòng ốc bình thường.
Tạp sát!
Đáng tiếc, thực lực của Thiên Diệt Vương quá cường đại, hai tay dùng lực xé một cái, Thôn Phệ Huyết Hoa bị xé thành hai nửa, bạch bố phiêu đãng. Hắn cực kỳ mau lẹ đánh về phía Ma Hoa Hoàng.
- Hoa thuẫn!
Ma Hoa Hoàng kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thấy Thiên Diệt Vương lao đến, không loạn chút nào. Từng đám hắc sắc đóa hoa ở trước người nàng ngưng tụ áp súc, hóa thành một mặt hoa chi thuẫn bài. Hắc sắc quang mang tinh lượng lóe ra lấp lánh.
Ầm!
Thiên Diệt Vương tới cùng vẫn là chiến lực Lục Tinh. Hoa chi thuẫn bài mặc dù có năng lực hấp thu của Ác Ma chi hoa, có thể hấp thu năng lượng thương tổn, nhưng chỉ vừa vặn chống đỡ được một lát, đã bị Thiên Diệt Vương triệt để đánh xuyên qua, bị bạch bao vây. Bàn tay vặn vẹo hướng phía trên đầu Ma Hoa Hoàng chộp tới, tựa hồ muốn một phát bẻ đầu nàng xuống.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:24 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Diệp Trần há có thể nhìn Ma Hoa Hoàng thân vẫn, quỹ bộ thi triển, trong nháy mắt hắn liền xuất hiện ở bên cạnh người của Thiên Diệt Vương. Thiết huyết ngân lam kiếm nhìn như hơi run lên, vô số kiếm quang đứt gãy đem Thiên Diệt Vương bao phủ vào trong. Phốc phốc phốc. Thiên Diệt Vương nhãn thần dữ tợn, ngạnh kháng kiếm chiêu của Diệp Trần, vẫn như trước chuẩn bị cưỡng ép đánh chết Ma Hoa Hoàng. Thế nhưng Diệp Trần chiêu hư nguyên trảm này đến từ chính Nguyên Hoàng. Không chỉ cắt mở ra thân thể của Thiên Diệt Vương, đem không gian cũng ngăn cách rời khỏi. Bàn tay của Thiên Diệt Vương đi qua tầng tầng không gian điệp ảnh, quả thực là không chạm đến Ma Hoa Hoàng, dường như một lão giả rớt xuống nước, ra sức muốn bắt lấy thứ gì đó trên mặt nước.
- Ta muốn thôn phệ ngươi.
Thiên Diệt Vương đem mục tiêu chuyển hướng Diệp Trần, thân thể bang một tiếng, nổ thành một đoàn âm khí bàng bạc. Âm khí như gió xoáy, đóng băng hư không, cuốn theo tất cả hướng phía Diệp Trần gần trong gang tấc.
- Ta tự bất hủ!
Công thủ chuyển hoán, thiết huyết ngân lam kiếm đặt ngang trước ngực. Nhãn thần của Diệp Trần trở nên không chút gợn sóng, ánh mắt chăm chú. Một cổ bất hủ Kiếm Ý cường đại, thẩm thấu qua cơ thể tiết ra, thủ hộ toàn thân.
Hô một tiếng!
Âm phong đem Diệp Trần thôn phệ đi vào, quét một cái mà qua, xuất hiện ở phía sau của Diệp Trần. Trái lại Diệp Trần bị một tầng bạch sắc thánh quang mắt thường nhìn không thấy bao phủ ở bên trong. Bên ngoài thánh quang, hôi sắc yên khí không ngừng nổ vỡ ra, giống như cát bụi.
Bất hủ Kiếm Ý tiến vào lục giai, Diệp Trần ở trong cùng trình tự chiến đấu, hầu như trở thành khó giải. Thiên Diệt Vương muốn đả thương đến hắn, đó là trăm triệu lần không có khả năng.
- Ghê tởm!
Trên người Thiên Diệt Vương bốc lên khói xanh, phía trước, Diệp Trần dùng kiếm chiêu ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý công kích hắn. Hắn chưa từng chịu đựng bao nhiêu thương tổn. Tối đa lực lượng giảm xuống một tia, hoàn toàn có thể không thèm chú ý tới. Thế nhưng vừa rồi từ trên người đối phương quét qua, để hắn bị trúng vết thương không nhỏ. Kiếm Ý có lực lượng bất hủ kia, tuy rằng không có lực sát thương mười phần giống như Hủy Diệt Kiếm Ý. Nhưng hắn ngàn vạn lần không nên muốn xâm nhập thân thể Diệp Trần, lọt vào bất hủ Kiếm Ý phản đạn, yên diệt.
- Huyền diệu chi đạo, định!
Phiến môn hộ phong cách cổ xưa bỗng nhiên hướng Thiên Diệt Vương bay đi, là Huyền Hậu xuất thủ.
Thiên Diệt Vương nhãn thần lóe ra, phía sau xuất hiện một đôi cánh hôi sắc hình thành âm khí dày đặc. Bạo phong từng trận, cả người hắn giống như tinh hoàn bắn đi ra ngoài. Xuyên toa hư không tốc độ cực nhanh, hầu như không thể dùng linh hồn lực tập trung được. Bất quá hắn coi thường huyền diệu chi đạo của Huyền Hậu, theo Thiên Diệt Vương nhanh chóng tránh né, phiến môn hộ phong cách cổ xưa lại đột nhiên phóng đại gấp trăm ngàn lần. Không, phải nói môn hộ phong cách cổ xưa không có biến lớn lên, mà là không gian bên trong môn hộ thu nhỏ lại trăm nghìn lần. Thân ảnh Thiên Diệt Vương giống như cát bụi, mặc kệ tốc độ của hắn có nhanh cỡ nào, thủy chung vẫn bị vây trong phạm vi bao phủ của phiến môn hộ phong cách cổ xưa kia.
Trong lúc điện quang hỏa thạch, môn hộ phong cách cổ xưa đã bao vây lại Thiên Diệt Vương.
Thiên Diệt Vương tê rống liên tục, kình khí cuồng bạo trùng kích ở trên phiến môn hộ phong cách cổ xưa kia, nhất thời, trên đó vết rạn nứt trải rộng, mắt thấy sẽ bị băng toái.
- Sát!
Cơ hội thiên tái nan phùng, Diệp Trần hai tay cầm thiết huyết ngân lam kiếm, một kiếm chém thẳng đi ra ngoài. Lục sắc kiếm mạc, không chú ý cự ly không gian, chỉ thấy bích quang chợt lóe, thân thể Thiên Diệt Vương từ trong tách mở ra. Không đợi hắn biến ảo thành âm khí chạy trốn, một điểm lục sắc quang hoa lại đột nhiên bạo phát, giống như một vầng thái dương chiếu khắp tứ phương.
A!
Tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, trong lục sắc quang hoa, tảng lớn âm khí bị yên diệt. Một gương mặt người vặn vẹo không ngừng giãy dụa, tựa hồ muốn xé mở lục sắc quang hoa nhìn như nhu hòa, kỳ thực có tính hủy diệt cuồng bạo này. Đáng tiếc lực lượng của hắn suy yếu quá lợi hại, lục sắc quang hoa lại là thủy hỏa dung hợp chi lực. Một tia đã có thể phá hủy một tòa sơn nhạc, phối hợp với lục giai Hủy Diệt Kiếm Ý. Đừng nói hắn hiện đang không ngừng suy yếu, cho dù thời kỳ toàn thịnh của hắn đều chịu không nổi một chiêu này đi.
Phốc!
Cuối cùng một luồng âm khí yên diệt, thanh âm của Thiên Diệt Vương im bặt mà dừng lại.
- Không hổ là đệ nhất vương dưới Chân Thủy Đại Đế, nếu không phải chuyển hóa thành thân thể tà linh, muốn giết chết hắn, cần trả giá nỗ lực gấp mấy lần.
Thân thể tà linh xác thực để năng lực bất tử của Thiên Diệt Vương tăng nhiều. Thế nhưng hắn gặp phải Diệp Trần có Hủy Diệt Kiếm Ý và bất hủ Kiếm Ý đã bị khắc chế gắt gao. Đương nhiên, nếu không phải có Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng, Diệp Trần muốn giết chết đối phương, ít nhiều phải tốn một chút công phu. Ác Ma chi hoa của Ma Hoa Hoàng hấp thu không ít lực lượng của hắn. Huyền diệu chi đạo của Huyền Hậu càng để hoàn cảnh này nghịch chuyển qua đây, khiến cho đối phương không có lực lượng có thể hấp thu. Cuối cùng lại lấy huyền diệu chi đạo định trụ đối phương.
Có thể nói, Ma Hoa Hoàng không chỉ là loại Vương giả càng đánh càng mạnh này, cũng là một trong đội tốt nhất. Có nàng ở đây, chỉ cần thực lực của đối thủ không phải mạnh thái quá, đều sẽ bị nàng không ngừng suy yếu.
Về phần Huyền Diệu Chi Đạo của Huyền Hậu có thể nói là quỷ thần khó lường. Thảo nào năm đó Long Vương và Huyền Hậu liên hợp, có thể giết được Cửu U Ma Vương lên trời không đường xuống đất không cửa, suýt nữa triệt để vẫn lạc.
Thiên Diệt Vương vừa chết, chỉ còn lại có chỉ còn lại có một mình Chân Thủy Đại Đế, ba người tâm tình trầm trọng hơn một chút. Thiên Diệt Vương cũng đã mạnh mẽ như thế, Chân Thủy Đại Đế có thể ở trên Đế Ngân Bi lưu lại vết tích, không biết sẽ mạnh đến tình trạng gì. Hi vọng theo như lời Nguyên Hoàng, Chân Thủy Đại Đế, hoặc giả Tà Linh Tộc cường giả kia, hiện tại đang bị vây ở trong thời kỳ suy yếu nhất, bằng không, ba người không có khả năng chiến thắng đối phương.
Ông!
Trung tâm của mười hai tòa tháp cao, sương mù dày đặc trùng trùng, mạnh mẽ vang lên một tiếng. Một cổ lực lượng tà ác cực đoan bắn đi ra, tựa như ở trên mặt hồ ném vào một khối cự thạch. Sóng gợn từng đợt, âm phong nộ quyển, thế nhưng ngay sau đó, cổ tà ác lực lượng này tựa hồ lại bị cắt đoạn, thành bèo bọt không gốc rễ, một lần nữa trở về bình tĩnh.
Diệp Trần mở con mắt dựng thẳng màu bạc ở mi tâm ra, kiệt lực nhìn về phía trung tâm mê vụ.
Sương mù dày đặc này là âm khí nồng nặc hội tụ mà thành, thập phần đục ngầu. Xuyên thấu qua sương mù dày đặc, Diệp Trần loáng thoáng thấy được vài đạo ảnh tử mơ hồ. Diệp Trần nỗ lực muốn nhìn thấy khuôn mặt của ảnh tử, chỉ là nơi đó quy tắc quá mức hỗn loạn, lực lượng phong ấn và lực lượng tà ác hỗn tạp cùng một chỗ. Cho dù là Linh Hồn Chi Nhãn cũng đều không thể nhìn thấu được.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:25 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Đóng Linh Hồn Chi Nhãn lại, Diệp Trần chậm rãi phun ra một hơi thở, mở miệng nói:
- Có người trước khi chúng ta đến, đã tới được nơi đây.
- Vào xem là biết.
Khác với Diệp Trần và Huyền Hậu, lực lượng tà ác kinh khủng nồng nặc ở đây cũng không có khiến cho Ma Hoa Hoàng khó chịu. Đương nhiên cũng sẽ không thích thú gì cả.
Vận chuyển hộ thể chân nguyên hoặc giả hộ thể ma lực, ba người từng bước một đi vào bên trong sương mù dày đặc.
Sương mù dày đặc không biết sâu cỡ nào, dường như biển rộng cuồn cuộn. Ba người đi vào, ngay cả một điểm bọt nước cũng không có nổi lên. Khoảng chừng đi qua thời gian non nửa chén trà nhỏ, sương mù dày đặc liền biến mất sạch sành sanh. Ba người đã đi tới trên một mảnh bình địa thạch chất thật lớn. Tại trung ương của bình địa thạch chất, có huyết sắc đồ án đường kính mấy chục thước. Huyết sắc đồ án là do vô số hình dạng sóng gợn cấu thành, lại giống như là một cổ thể tự chữ Thủy, ba người lý nào lại không biết đây là phong ấn.
Ở bên cạnh huyết sắc đồ án, đang đứng bốn đạo nhân ảnh. Bốn người này, Diệp Trần nhận ra được ba người. Dĩ nhiên là Tịch Diệt Ma Đế, Kim Ngao lão tổ, Hắc Sát Hoàng, Địa Yêu Hoàng.
- Là các ngươi?
Bốn người từ lâu đã nhận thấy được có người tiến đến, thế nhưng không nghĩ tới, sẽ là Diệp Trần Huyền Hậu cùng với Ma Hoa Hoàng. Trên thực tế, bọn họ cho rằng sự tình vạn vô nhất thất. Dù sao bọn họ hành động thập phần bí ẩn, cũng không có tiết lộ đi ra ngoài một chút năng lượng nào. Ngược lại, bên ngoài di tích Chân Thủy Cung là phong ấn, cũng đã khiến cho năng lượng không thể tản mát ra được, tạo ra tác dụng che giấu không cho người biết.
- Nguyên lai các ngươi đều bị đoạt xá. đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Huyền Hậu hơi kinh hãi, sau đó thần sắc khôi phục bình tĩnh.
- Các ngươi làm thế nào biết chúng ta ở chỗ này?
Tịch Diệt Ma Đế lãnh tĩnh nói.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, trong mắt mang theo quang mang sắc bén nhè nhẹ:
- Muốn người không biết, trừ phi mình đừng làm.
Ngoài miệng nói như thế, nhưng Diệp Trần cũng biết, nếu không phải nơi này có phong ấn của Nguyên Hoàng, mà phân thân của Nguyên Hoàng lại ở bên người hắn, vô luận như thế nào hắn cũng sẽ không biết được, tình huống xảy ra ở đây.
- Nếu đã đến, sẽ không cần đi nữa. Ba người các ngươi đều lưu lại đi sao!
Tịch Diệt Ma Đế tuyệt không kinh hoảng, khóe miệng nhếch lên một tia cười nhạt âm trầm.
- Sự tình không có giải quyết, chúng ta tự nhiên sẽ không đi!
Diệp Trần phóng xuất ra kiếm vực, bao phủ toàn trường.
Uống!
Kim Ngao lão tổ bị đoạt xá quát lên một tiếng lớn, trong cơ thể đồng dạng bắn ra lĩnh vực cường đại. Lĩnh vực này tà ác không gì sánh được, không ngừng trùng kích kiếm vực của Diệp Trần.
- Nếu là ở bên ngoài, ta có thể sẽ kiêng kỵ ngươi một chút. Đáng tiếc các ngươi ngàn vạn lần không nên đi tới nơi đây. Nơi này lực lượng tà ác vô cùng vô tận, có thể tùy thời bị chúng ta hấp thụ, để thực lực của chúng ta bội tăng.
Thanh âm của Kim Ngao lão tổ vừa nhỏ vừa sắc bén, cực kỳ chói tai. Ánh mắt của hắn mang theo vẻ ngân tà, từ trên người Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng quét tới quét lui, hắc hắc cười nhạt.
- Ba người bọn họ giao cho các ngươi, nhớ kỹ, đừng cho bọn họ chạy thoát!
Tịch Diệt Ma Đế tựa hồ không hề dự định động thủ, từng cổ lực lượng cổ tà ác, ngưng kết thành một ký hiệu, dấu vết ở trên huyết sắc đồ án, ăn mòn lực lượng ở mặt trên phong ấn. Lúc này, huyết sắc đồ án đã bị ăn mòn hơn phân nửa. Thỉnh thoảng có hôi sắc vụ khí lan tràn ra.
- Yên tâm, lần này để cho bọn họ có đến mà không có về!
Địa Yêu Hoàng đầu lưỡi rất dài, tựa như lưỡi rắn, hầu như có thể liếm đến lỗ tai của chính mình. Con mắt của hắn cũng không còn là thú đồng ban đầu nữa, mà là đồng khổng cùng loại giống như ong bắp cày. Bên trong bao hàm vô số mắt kép, bị đối phương nhìn chằm chằm, ba người Diệp Trần có một loại cảm giác đặt mình ở trong mê cung. Quanh thân tất cả đang rời xa.
- Đồng thuật thật lợi hại!
Huyền Hậu đôi mi thanh tú nhếch lên, một cổ khí tức sâu xa khó lường khuếch tán ra. Ở dưới cổ khí tức này quấy nhiễu, đồng thuật huyễn cảnh đang ăn mòn hiện thực lập tức bị cưỡng ép bài trừ đi.
- Đây là lĩnh vực gì?
Địa Yêu Hoàng thu hồi khinh thường trong lòng. Hắn không am hiểu chiến đấu chính diện, hắn am hiểu là linh hồn công kích và các loại huyễn thuật. Vừa mới rồi đồng thuật tuy rằng không phải huyễn thuật cường đại nhất của hắn, thế nhưng thắng ở khó lòng phòng bị, tốc độ thi triển cực nhanh. Một ít Vương giả chiến lực so với hắn mạnh hơn, chỉ cần hơi có sơ ý, đều sẽ bị trúng chiêu.
- Vạn Trùng, lần này ngươi gặp phải đối thủ rồi.
Trên người Hắc Sát Hoàng bốc lên thiển hắc sắc yên khí. Loại yên khí này tựa hồ có linh tính, thỉnh thoảng biến ảo thành xúc tua hoặc từng cái thủ chưởng, khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.
Vạn Trùng trong miệng Hắc Sát Hoàng chính là Địa Yêu Hoàng, làm người đoạt xá, vốn dĩ nhân cách đều bị bọn họ thôn phệ. Tịch Diệt Ma Đế đoạt xá gọi là Thiên Tà. Kim Ngao lão tổ đoạt xá gọi là Kim Sát. Vạn Trùng chính là Địa Yêu Hoàng, về phần Hắc Sát Hoàng gọi là Tà Thủ.
- Hừ, chỉ là phá mắt kép đồng thuật của ta mà thôi. Chờ một lát, ta sẽ để nàng biết cái gì là dục tiên dục tử.
Vạn Trùng chiếm thể xác của Địa Yêu Hoàng cười nhạt, trong lúc nói chuyện đối với bản thân cực kỳ tin tưởng.
Thoáng quan sát khí tức đặc thù của ba người một chút, Diệp Trần không khó suy đoán. Tà Linh Tộc chiếm thể xác của Kim Ngao lão tổ kia hẳn là loại hình cường công. Sức chiến đấu chính diện rất mạnh. Một loại chiếm thể xác của Địa Yêu Hoàng thì am hiểu huyễn thuật. Mà Tà Linh Tộc chiếm thể xác của Hắc Sát Hoàng còn lại là loại hình quỷ dị. Phỏng chừng có tà thuật lợi hại nào đó.
- Hai vị tiền bối, các ngươi ở một bên phụ trợ ta là được. Bọn họ đều giao cho ta đi sao!
Diệp Trần không có khả năng để Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng gặp nguy hiểm. Hai người tuy rằng đều có năng lực đặc biệt, nhưng dù sao chiến lực hơi thấp một chút. Một đấu với một, khó có phần thắng, ở một bên phụ trợ hắn, ngược lại có thể tạo được tác dụng lớn hơn nữa.
- Không biết sống chết, để Kim Sát ta đến lãnh giáo ngươi!
Nếu là ở ngoại giới, Kim Sát có thể không phải địch thủ của Diệp Trần, thế nhưng ở chỗ này, hắn không chút nào sợ hãi. Chỉ thấy hắc hét lớn một tiếng, cả người bộc phát ra hắc kim sắc kim chúc quang mang. Quang mang này cực kỳ chói mắt, tà khí âm sâm, vừa mới xuất hiện, lập tức ngưng kết thành từng luồng hắc kim sắc lợi nhận, giống như vạn tiễn cùng phát, hướng phía Diệp Trần phá không mà đến. Đem Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng cũng đều bao quát đi vào.
Diệp Trần thần tình tự nhiên, thiết huyết ngân lam kiếm ra khỏi vỏ, hư không trảm kích hai cái.
Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh.....
Vô số tiếng kim chúc va chạm bạo phát, Diệp Trần nhìn như chỉ là huy vũ hai kiếm, quả thực là đem hắc kim sắc lợi nhận phô thiên cái địa mà đến kia toàn bộ ngăn trở.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:26 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 1273: Lực lượng chân chính của Diệp Trần. (2)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Tốc độ xuất kiếm cực nhanh, góc độ tinh chuẩn, đạt được một loại cảnh giới không thể tưởng tượng, quỷ thần khó lường. Cho dù là Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng đều hơi bị kinh ngạc.
- Từ cổ chí kim kiếm khách cực mạnh, ngay cả Thượng Cổ Kiếm Vương cũng không giống như hắn, thật đúng là không phải người thường.
Trong lòng Ma Hoa Hoàng nói thầm.
- Loại tốc độ xuất kiếm này, không có chút dự báo, vô tâm vô kiếm, vô dục vô cầu. Điều này đã siêu việt trình độ lấy ý ngự kiếm, hoặc giả lấy tâm ngự kiếm.
Huyền Hậu nhãn lực lại muốn so với Ma Hoa Hoàng cao minh hơn rất nhiều. Tuy rằng nàng không phải kiếm khách, nhưng không ảnh hưởng tới hiểu biết của nàng đối với kiếm khách. Theo nàng biết, cảnh giới xuất kiếm của phân biệt có ba loại, phân biệt là lấy thân ngự kiếm, lấy khí ngự kiếm, cùng với cao nhất là lấy tâm ngự kiếm. Thế nhưng Diệp Trần hiện tại biểu diễn đi ra, rõ ràng đã vượt lên trước lấy tâm ngự kiếm.
Lấy tâm ngự kiếm, ý vì tâm động, kiếm tâm tương thông, thế nhưng Diệp Trần vừa xuất kiếm, không hề có dự báo trước, khiến cho người ta có cảm giác thập phần đột ngột. Có một loại vị đạo ý chưa động, kiếm đã xuất.
Mấy nghìn cái hắc kim sắc lợi nhận nửa bước khó tiến, phảng phất như ở trước người Diệp Trần có một đạo khí tường kéo dài đi ra ngoài rất xa, vững vàng thủ hộ ở ba người. Đột nhiên, cổ tay Diệp Trần lật lên, kiếm quang bắn ra trong lúc đó, hư không xuất hiện một tia trong suốt.
- Ân?
Thiên Tà chiếm thể xác của Tịch Diệt Ma Đế không hề nghi ngờ là thủ lĩnh trong bốn người này. Hắn nhướng mày, nhận thấy được nguy cơ cường liệt cuồng tập mà đến.
- Thật đúng là cuồng vọng cực kỳ.
Ý niệm trong đầu hiện lên, đồng thời, quanh người Thiên Tà xuất hiện từng mặt thủy tinh trong suốt hình lục lăng. Những thủy tinh lục lăng này tương khảm lẫn nhau cùng một chỗ, hình thành một phòng hộ tráo không chút sơ hở.
Đương!
Hỏa tinh bắn ra khắp nơi, tựa hồ có đồ vật nào đó sắc bén không gì sánh được đang kích ở trên phòng hộ tráo.
Thế nhưng, sau một khắc, Thiên Tà biến sắc, ở trên ngực hắn, có một đạo vết kiếm, tiên huyết từ trong đó chảy ra.
- Làm sao có khả năng, ta rõ ràng đã ngăn cản được.
Chút thương tích nhỏ ấy, Thiên Tà cũng không đặt ở trong lòng. Hắn giật mình chính là kiếm khí của đối phương, làm thế nào đả thương đến hắn. Ngay cả chính hắn đều là vào sau đó mới phát hiện, hơn nữa hắn khẳng định trăm phần trăm, phòng hộ tráo của mình đã triệt để phong kín một kiếm này.
Sát khí nồng đậm thả ra. Thiên Tà lạnh lùng nhìn kỹ Diệp Trần một cái, không thể lại thả cho người nảy trưởng thành hơn nữa. Mặc kệ hắn có thừa nhận hay không, người này đã trở thành nhân vật vướng tay chân nhất trong Chân Linh Thế Giới.
- Đáng tiếc!
Phát sinh một kiếm này chính là Diệp Trần, hắn dùng không phải quỹ sát. Quỹ sát tuy rằng có thể xuyên thấu qua hộ thể năng lượng tiến hành công kích, nhưng lực sát thương hơi yếu, giá trị thực dụng đã không lớn. Hắn thi triển là Hư Nguyên Trảm. Hư Nguyên Trảm trên trình độ nhất định cũng có thể không để ý tới năng lượng hộ thể, vả lại lực sát thương lớn hơn quỹ sát rất nhiều. Nếu là có thể thực sự đánh trúng mục tiêu trên người đối phương, tất nhiên có thể đả thương đến hắn, cắt đứt động tác giải phong của hắn. Ngoại trừ cái đó ra, một kiếm này hạch tâm yếu điểm là trong lòng không có kiếm, ý ở phía sau. Ở trước khi xuất kiếm, khi đối phương cảm ứng được nguy cơ, kỳ thực kiếm khí đã đến rồi.
Thế nhưng hộ thể năng lượng của đối phương phát động quá nhanh, tựa hồ ẩn chứa ý niệm lực. Ý niệm khẽ động, phòng ngự sinh thành, tuy rằng không bằng Diệp Trần trong lòng không có kiếm, nhưng cân nhắc khoảng cách giữa hai người trong lúc đó, không sai biệt lắm đã trung hoà một điểm thời gian hơn kém kia. Cuối cùng, kiếm khí hơi chút nhanh một tý, bộ phận uy năng phía trước truyền lại trên người đối phương, uy năng phía sau lại đã bị phòng hộ tráo ngăn cản lại.
- Tà Thần kết giới!
Thiên Tà đang ăn mòn huyết sắc phong ấn, không thể gián đoạn, cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị. Tại bốn phía huyết sắc phong ấn, hắn bố trí rất nhiều hắc sắc tinh thạch. Nguyên bản hắn không dự định dùng đến những hắc sắc tinh thạch này, chỉ bất quá là vì đề phòng chuyện ngoài ý muốn phát sinh. Thế nhưng hắn không nghĩ tới, chuyện ngoài ý muốn thực sự đã phát sinh, bị ba người Diệp Trần tìm đến.
Theo lực lượng tà ác dũng mãnh vào trong hắc sắc tinh thạch. Một hắc sắc kết giới mọc lên, đem huyết sắc phong ấn và Thiên Tà đều bao phủ vào trong. Mà ở phía trên hắc sắc kết giới một hư ảnh mơ hồ ngưng kết đi ra. Lực lượng tà ác kia mặc dù có chút không bằng lực lượng tà ác trong huyết sắc phong ấn, nhưng trên bản chất, cách biệt như trời với đất, phảng phất thực sự là hình chiếu của Tà Thần.
Bang bang bang!
Diệp Trần chiếm tốc độ xuất kiếm siêu cường, liên tục trảm kích mấy kiếm lên trên hắc sắc kết giới, nhưng đều là trâu đất xuống biển, không thể lay động hư ảnh mơ hồ trấn thủ kết giới tà ác kia.
- Chớ vội càn rỡ.
Vạn Trùng thấy Diệp Trần hoàn toàn không để bọn họ vào mặt, trong lòng giận dữ. Lòng bàn tay lực lượng tà ác phụt lên, huyễn hóa ra vô số hắc sắc ô nha. Những Ô Nha này cạc cạc kêu to, hướng phía Diệp Trần bay vồ qua đó, một màn quỷ dị phát sinh, đem kiếm khí của Diệp Trần kích ở trên người hắc sắc Ô Nha, không ngờ trực tiếp đi qua. Đám hắc sắc Ô Nha này tựa như không hề tồn tại.
- Là huyễn thuật.
Diệp Trần trong lòng có cảm ứng.
- Ta đến đối phó huyễn thuật của hắn!
Huyền Diệu Chi Đạo của Huyền Hậu, đọc lướt qua rất nhiều, huyễn thuật cũng ẩn chứa ở bên trong. Chỉ thấy nàng dùng chân nguyên ngưng tụ ra một mặt gương. Cái gương nhanh chóng mở rộng ra. Hầu như cùng với hư không nối tiếp một chỗ. Đám hắc sắc Ô Nha không tồn tại kia ở trong cái gương hiển hiện ra thực thể, đều biến mất, sau một khắc, hắc sắc Ô Nha từ trong cái gương lao tới, bổ về phía Vạn Trùng.
Huyễn thuật phản đan!
- Đáng ghét!
Vạn Trùng biết uy lực huyễn thuật của chính mình. Tuy rằng có thể ứng phó, nhưng dưới tình huống bất ngờ không kịp phòng bị, thập phần chật vật. Trong miệng, trong ánh mắt, thậm chí vị trí trong ngực, chui ra vô số Ô Nha, một cổ cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế truyền lại toàn thân. Lực lượng tà ác trong cơ thể mất đi khống chế, cũng bắt đầu nhanh chóng tản mát ra. Khí tức suy yếu một mảng lớn.
Không lý do, Diệp Trần tim đập bắt đầu gia tốc. Tựa như có chút suy nghĩ, hắn vận chuyển tâm thần, nhìn về phía trái tim, hình như quả dừa bên trong trái tim không biết từ khi nào đã nhiều ra thêm một con Ô Nha. Ô Nha đang trùng kích màng ngoài của trái tim, muốn phá tim ra. Người bình thường gặp phải tràng diện này, chỉ sợ lập tức sợ đến sắc mặt tái nhợt, tâm loạn như ma.
- Huyễn thuật thật là lợi hại!
Huyền Hậu tuy rằng bắn ngược huyễn thuật, nhưng Diệp Trần làm mục tiêu vẫn là gặp phải một chút dư ba của nó.
- Ta tự bất hủ! truyện copy từ tunghoanh.com
Diệp Trần không hiểu huyễn thuật, cũng không tu huyễn thuật.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:27 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Hắn sắc mặt như thường, bất hủ Kiếm Hồn bên trong hồn hải phóng xuất một luồng bạch sắc thánh quang, bao phủ toàn thân. Phốc, Ô Nha bên trong trái tim đột nhiên bất mất, thuần túy là ảo giác.
Lúc này, Kim Sát chiếm thể xác của Kim Ngao lão tổ và Tà Thủ chiếm thể xác của Hắc Sát Hoàng nhân cơ hội này giết qua đến. Bàn tay to của Kim Sát trảo một cái, một thanh ám kim sắc Đại Khảm Đao ngưng tụ thành hình, hướng phía Diệp Trần nhanh chóng chém đến. Trên người Tà Thủ, vô số lực lượng tà ác ngưng tụ thành xúc tua bay nhanh lan tràn ra, cuốn giết hướng phía Diệp Trần.
Đương!
Diệp Trần một kiếm chặt đứt ám kim sắc Đại Khảm Đao, chợt, thiết huyết ngân lam kiếm dựa thế đảo qua, kiếm quang giống như thất luyện đem xúc tua quấn qua đây tất cả đều chém nát.
- Vạn Tà Thành Binh!
Tà Thủ hắc hắc cười nhạt, một vòng tà ác quang hoàn từ trên người hắn khuếch tán ra, mảnh nhỏ xúc tua bị quang hoàn bao phủ, một lần nữa tụ hợp cùng một chỗ. Nhưng không hề còn là hình dạng xúc tua nữa, mà là một đám khí tức yếu hơn Tà Thủ rất nhiều. Hàng trăm Tà Thủ đem Diệp Trần vây thật chặt như nêm cối, trùng kích về phía Diệp Trần.
- Gà đất chó kiểng, để các ngươi kiến thức một chút lực lượng chân chính của ta!
Trên người Diệp Trần, kiếm thế tận trời, toàn bộ trùng kích về phía Tà Thủ, còn chưa tới gần được Diệp Trần đã bị cổ kiếm thế đáng sợ đến cực điểm này chém giết thành hư vô. Cùng lúc đó, Diệp Trần giơ lên cao thiết huyết ngân lam kiếm, một kiếm chém thẳng xuống, phốc xuy, lục sắc kiếm mạc phảng phất muốn đem bầu trời cũng đều xuyên thủng. Cùng với trước đây so sánh, hiện tại tàn nhẫn vô tình, uy lực lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Giờ này khắc này, Diệp Trần chân chính vận dụng lực lượng Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên.
Ầm ầm!
Đại địa chấn động, mặc kệ là Kim Sát, Tà Thủ, hay là Vạn Trùng đang nỗ lực chống lại huyễn thuật của chính mình, toàn bộ bị đánh bay đi ra ngoài, thân thể lăng không băng toái, huyết vụ tràn ngập.
- Đây là... Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới!
Tà Thần thân ở trong kết giới, không có nghĩa là Thiên Tà đối với tình huống bên ngoài hoàn toàn không biết gì cả. Ánh mắt của hắn tựa hồ cùng với hư ảnh mơ hồ phía trên kết giới liên tiếp với nhau. Hư ảnh mơ hồ kia có thể nhìn thấy thứ gì, hắn cũng có thể thấy được. Khi Diệp Trần khí thế tăng vọt, một kiếm chém tan thân thể ba người Kim Sát, trong lòng hắn cả kinh, động tác giải phong cũng tựa hồ đã bị một chút ảnh hưởng.
Sinh Tử Cảnh tổng cộng có Cửu Trọng Thiên cảnh giới. Cứ đề thăng nhất trọng thiên cảnh giới, độ tinh khiết của chân nguyên đều sẽ tăng lên một đẳng cấp lớn. Đây không chỉ có là đề thăng chiến lực, cũng là đề thăng trình tự lực lượng. Cũng giống như so sánh nước và thủy ngân khác nhau. Làm Tà Linh Tộc cường giả, bản thân Thiên Tà cũng là đại cao thủ Sinh Tử Cảnh Lục Trọng Thiên. Thế nhưng bởi vì đã bị Chân Linh Thế Giới áp chế, chỉ có thể phát huy đến trình tự Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng Thiên. Hơn nữa bổn nguyên đã bị thương tổn không nhỏ, đạo môn xuất hiện vết rách, thế cho nên chịu khổ phong ấn thẳng đến mấy ngày gần đây mới thoát khốn ra.
Tuy nói vô số năm qua đi, dấu vết khí tức của hắn ở Chân Linh Thế Giới lại đoạt xá thể xác của Tịch Diệt Ma Đế, Chân Linh Thế Giới áp chế đối với hắn không lợi hại như trước. Nhưng chỉ là khôi phục bổn nguyên mà thôi, cảnh giới vẫn như trước bị áp chế lưỡng trọng thiên. Hiện nay hắn chỉ là Sinh Tử Cảnh Tứ Trọng Thiên cảnh giới không chút tổn hao. Vả lại vì còn không thể quen thuộc thể xác của Tịch Diệt Ma Đế chiến lực chỉ có thể phát huy đến trình độ bảy tám phần mười.
Do đó, Thiên Tà sau khi thoát khốn đi ra, không dám lập tức đại khai sát giới, tàn sát Vương giả ở Chân Linh Thế Giới. Bởi vì hắn bởi vì hắn biết, lấy thực lực hiện tại của chính mình còn không đủ để làm như vậy.
Thế nhưng Diệp Trần có thể đạt được Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới, để hắn cảm thấy cực kỳ không ổn.
Tà Linh Tộc bọn họ cùng với Ma tộc, sở dĩ đem cửa ra vào của Chân Linh Thế Giới phong trụ lại, chính là vì để thọ mệnh Vương giả của Chân Linh Thế Giới hạn chế trong khoảng một nghìn năm. Để cho bọn họ cảnh giới tu vi không thể đề thăng được. Thế nhưng mỗi một thời đại, Chân Linh Thế Giới đều sẽ xuất hiện nhân vật tuyệt thế. Những nhân vật tuyệt thế này có thể đánh vỡ gông cùm xiềng xiếc tu luyện đến Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên thậm chí lưỡng trọng thiên cảnh giới. Chiến lực đại tăng, tốc độ khôi phục năng lượng cũng đại tăng, có thể chống lại cường giả Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên. Những người này ở trên phương diện võ học và võ đạo ý chí thành tựu đừng nói là Chân Linh Thế Giới nho nhỏ, dù cho cầm đến ngoại giới đều là tồn tại cực kỳ đáng sợ. Bằng không làm sao có thể vượt cảnh giới chiến đấu. Đánh bọn họ nhiều năm như vậy cũng chưa từng có thể chiếm được thượng phong, bị phong ấn, chết thảm, nghẹn khuất không gì sánh được.
Diệp Trần bước vào Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên cảnh giới, đây chẳng phải là đại biểu, hắn chính là nhân vật tuyệt thế trong thời đại này, có tiềm lực thật lớn xoay chuyển cục diện sao?
- Lấy cảnh giới Sinh Tử Cảnh nhất trọng thiên hiện tại của hắn, thực lực chỉ sợ không thua ta. Xem ra chỉ có cởi ra phong ấn, để Âm Phong đại nhân thoát đi ra, liên thủ mới có khả năng đem hắn giải quyết triệt để.
Âm Phong đại nhân bên trong huyết sắc phong ấn, so với hắn còn mạnh hơn, là siêu cấp cường giả Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên. Dù cho bị Chân Linh Thế Giới áp chế cảnh giới, cũng có thể bộc phát ra chiến lực Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên, cũng không biết, sau hơn một vạn năm bị phong ấn, còn lại được bao nhiêu lực lượng.
Ý niệm trong đầu liên tục hiện lên, Thiên Tà càng chuyên tâm ngưng kết phù văn, ăn mòn huyết sắc phong ấn.
Ở ngoài kết giới, Kim Sát, Vạn Trùng cùng với Tà Thủ bị một kiếm của Diệp Trần chém thành nát bấy, huyết vụ tràn ngập chưa khuếch tán ra, đã bị lục sắc quang hoa bá đạo đuổi theo, trong tiếng xuy xuy yên diệt thành hư vô.
- Bất Tử Tà Hà!
Đột nhiên, trong mê vụ xung quanh, một dòng sông do lực lượng tà ác ngưng kết thành, mạnh mẽ xông qua, bao phủ lục sắc quang hoa, để một đạo ám kim sắc ảnh tử mơ hồ bao vây đi vào.
Là Kim Sát.
Tu vi của Kim Sát muốn so với Vạn Trùng và Tà Thủ hùng hậu hơn rất nhiều. Thời khắc mấu chốt, thi triển ra tà thuật, để lực lượng tà ác bên trong mê vụ vô cùng vô tận dẫn dắt qua đây, bổ sung cho bản thân.
- Ác Ma chi hoa, hấp thu cho ta!
Ma Hoa Hoàng thấy thế, bàn tay ném đi, một đóa hắc sắc Ác Ma chi hoa cấp tốc phóng đại, chặn đứng dòng sông tà ác kia. Lực lượng tà ác kinh khủng từng đợt quán nhập trong Ác Ma chi hoa, Ác Ma chi hoa trong lúc nhất thời không thể hấp thu nhiều lực lượng tà ác như vậy, không khỏi bành trướng lên, từ kích cỡ phòng ốc, biến thành to lớn như đại sơn.
- Bát Quái Diệt Tuyệt!
Diệp Trần nhãn thần băng lãnh, tay trái hai ngón cái và giữa xòe ra, hướng phía Kim Sát điểm đến.
Last edited by huynhba; 12-06-2014 at 06:28 AM.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba