Một kích cường đại lúc trước, đó đã là một phần lực lượng mạnh nhất của hắn rồi, lại càng thúc dục Chiến Thần tháp đến ngăn trở, nếu là Hắc Ám Vương Long bình thường tuyệt đối sẽ bị đánh chết dưới một kiếm này, nhưng đầu Hắc Ám Vương Long Thú này chỉ bị nứt vỡ ra vài miếng lân phiến, khiến cho trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi thất kinh.
Bình thường Hắc Ám Vương Long Thú, là tồn tại đã vượt qua cửu giai đỉnh phong, tiếp cận bán thần, nhưng đầu Hắc Ám Vương Long Thú này tuyệt đối là một đầu linh thú bán thần chính thức, đi lên con đường cuối c ùng trở thành Thần cấp linh thú, trong khí tức bản thân thậm chí đã mang theo một tia thần uy mơ hồ.
Rống!
Hai con ngươi màu đỏ của Hắc Ám Vương Long Thú thiêu đốt lên như hỏa diễm, lạnh lùng nhìn chăm chú lên Kiệt Sâm.
Một người một thú trên vùng đất hoang vu này, đồng thời hăng hái phi hành lấy, hơn nữa còn lạnh lùng giằng co với nhau.
- Cũng may, tựa hồ Hắc Ám Vương Long Thú khác tạm thời đình chỉ tiến công, bất quá, công kích tiếp theo của đối phương tuyệt đối sẽ là một kích lôi đình, ngàn vạn lần không thể có chút chủ quan.
Trong nội tâm Kiệt Sâm vô cùng khẩn trương, tuy rằng trong quá trình giằng co với đầu Hắc Ám Vương Long Thú này, những Hắc Ám Vương Long Thú khác chỉ bao quanh, theo sát sau lưng Kiệt Sâm, nhưng Kiệt Sâm minh bạch, một khi chính mình không thể kiên trì nổi với đầu Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ này nữa, sau một khắc, hắn cũng sẽ bị vô số Hắc Ám Vương Long Thú triệt để xé thành mảnh nhỏ.
Đột nhiên, không khí phát ra tiếng rít chói tai, Hắc Ám Vương Long Thú theo sát Kiệt Sâm trong đôi mắt màu đỏ hiện lên một tia ngoan lệ, tốc độ đột nhiên tăng vọt, như thiểm điện phóng tới Kiệt Sâm.
- Đang chờ ngươi đấy!
Hai mắt Kiệt Sâm đột nhiên nhiều thêm một tia máu.
Oanh!
Một cổ uy áp đáng sợ phảng phất thần linh đến thế gian từ trong thân thể Kiệt Sâm lập tức bạo phát ra ngoài.
Hai đạo hư ảnh cao lớn từ sau lưng Kiệt Sâm nhanh chóng hiện lên, chính là Chiến Thần và Sát Thần, khí thế mãnh liệt khiến linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm vào thời khắc này, thoáng chốc bỗng đề thắng đến cực điểm, tản mát ra uy áp không thể địch nổi.
- Chiến Thần Quyết -- Chiến Thần Phụ Thể!
- Diệt Thần Sát Quyết -- Sát Thần Lâm Thế!
Kiệt Sâm cầm trong tay màu đen trọng kiếm, như một thần lình ngạo lập thiên địa, một kiếm trùng trùng điệp điệp bổ về phía Hắc Ám Vương Long Thú.
Rống!
Thần cấp uy áp đáng sợ kia lan khắp khiến cho Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ cảm giác như mình đột nhiên như phải đối mặt với tồn tại đỉnh cấp trong ngọn núi màu đen cách đó không xa kia, loại sợ run từ sâu trong tâm linh này làm cho móng vuốt sắc bén cuồng bạo chém ra của nó cũng có chút trì hoãn.
Bất quá, Thần cấp uy áp mà Kiệt Sâm phóng xuất ra chỉ là do hư ảnh của Chiến Thần và Sát Thần phát tán ra, cũng không phải Chiến Thần và Sát Thần chân chánh, Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ lập tức liền tỉnh táo lại, nhưng đợi đến khi nó tỉnh táo lại, lại chỉ nhìn thấy một đôi mắt màu hồng đỏ thẫm và hắc sắc lạp tử
- Cút ngay!
Hắc sắc lạp tử phụt lên từ trên trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm mang theo khí tức cường đại vô tận trực tiếp quét về phía Hắc Ám Vương Long Thú kia.
Phốc phốc!
Kiếm quang màu đen mang theo lạp tử trực tiếp xẹt qua móng vuốt sắc bén của đầu Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ này, một cái móng vuốt sắc bén trực tiếp văng lên, ngay sau đó, trọng kiếm màu đen lại lần nữa xẹt qua phần bụng Hắc Ám Vương Long Thú.
BOANG...! Tiếng kim loại va đập vang lên, phần bụng đầu Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ kia trực tiếp bị mở ra một miệng vết thương dài đến mấy trượng, vô số máu tươi phun ra, dưới sự trùng kích đáng sợ từ linh lực phụt lên từ trọng kiếm màu đen, trong hai mắt Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ kia mang theo hào quang khó có thể tin, trực tiếp bị văng ra ngoài.
Ở lồng ngực nó, một vết thương thật lớn xuất hiện, vô số máu tươi từ trong phun ra, trong miệng Hắc Ám Vương Long Thú phát ra tiếng long ngâm vô cùng đau đớn.
Vèo!
Một kích đánh trúng, Kiệt Sâm không có bất kỳ dừng lại, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang, phóng tới phương xa.
- Đáng tiếc!
Rất xa, Kiệt Sâm còn có chút tiếc hận, nếu lúc trước một kiếm kia của hắn trực tiếp cắt qua phần cổ của Hắc Ám Vương Long Thú thì có lẽ đã trực tiếp đánh chết đầu Hắc Ám Vương Long Thú này rồi, nhưng chém trúng lại là phần bụng của Hắc Ám Vương Long Thú, đầu Hắc Ám Vương Long Thú này chính là linh thú cấp bán thân, lân giáp thân thể vô cùng cứng rắn, móng vuốt sắc bén của nó đã giảm bớt lực công kích, bởi vậy không thể đánh chết nó được.
Trên thực tế, lúc trước sau khi Ngải Kim Sâm tháp chủ thi triển Tử Thần Đoạt Xá đại pháp cũng đã ẩn ẩn tiến vào bán thần cảnh giới, nhưng linh thú và nhân loại dù sao cũng bất đồng, vô luận cường độ thân thể hay là tánh mạng bổn nguyên chi lực, linh thú ngang giai đều mạnh hơn nhân loại rất nhiều, nếu không đổi lại là nhân loại cấp bán thân bình thường, dưới một kích lúc trước tuyệt đối không thể tránh khỏi cái chết được.
Kiệt Sâm một kiếm trọng thương đầu Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ kia, một vài Hắc Ám Vương Long Thú vốn theo sát Kiệt Sâm ánh mắt đều có chút ngốc trệ, thân hình bay vút cao tốc cũng thoáng cái đình trệ lại.
NGAO rống!
Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ kia hai con ngươi huyết hồng, nhìn qua phương hướng Kiệt Sâm đi xa, trong miệng phát ra tiếng gào thét vô cùng phẫn nộ, trong ánh mắt kia tràn đầy cừu hận vô tận.
Dưới tiếng gào thét của nó, Hắc Ám Vương Long Thú đang đình trệ đầy trời mỗi một đầu đều lên tiếng gào thét, chợt điên cuồng bay vuốt về phía Kiệt Sâm.
Chúng muốn vì Vương của bọn chúng báo thù, giết chết cả nhân loại kia.
. . .
Hô!
Trên hoang nguyên vô tận, cuồng phong lạnh lùng như đao phong không ngừng vù vù thổi lất phất, tâm Kiệt Sâm cũng lạnh lùng như cơn cuồng phong kia.
Rống! Rống!. . .
Ở sau lưng Kiệt Sâm, vô số Hắc Ám Vương Long Thú như nổi giận điên cuồng đuổi theo, mà Kiệt Sâm lại cắn răng, liều mạng tăng tốc độ của mình lên mức lớn nhất, cực tốc bay vút.
Trải qua chiến đấu thời gian dài như vậy, lại duy trì Chiến Thần phụ thể lâu như thế, hơn nữa một chiêu lúc trước cực kì hao phí linh lực, giờ phút này, linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm không bằng một phần mười thời kỳ toàn thịnh. Hơn nữa vẫn đang tiêu hao với một tốc độ cực nhanh.
Có thể nói, Kiệt Sâm lúc này đã không còn chịu đựng nổi chém giết với cường độ cao nữa rồi, một khi bị đại lượng Hắc Ám Vương Long Thú đuổi theo, dù là chỉ là Hắc Ám Vương Long Thú bình thường cũng có thể khiến hắn vẫn lạc tại đây, trở thành một bãi đất vàng của khu vực hạch tâm Chư Thần chiến trường.
Hiện giờ, Kiệt Sâm cũng chỉ có thể chờ mong bên trong ngọn núi màu đen kia, có thể tìm được một đường sinh cơ thôi.
Vèo!
Dưới Kiệt Sâm toàn lực phi hành, ngọn núi màu đen nhanh chóng biến lớn trong tầm mắt Kiệt Sâm, mà hạp cốc màu đen vô cùng đen kịt kia cũng xuất hiện rõ ràng trước mặt hắn.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Cảm giác kêu gọi mãnh liệt từ trong hạp cốc màu đen kia truyền lại, nối thẳng về phía cuối cùng của ngọn núi, hạp cốc kia thập phần quỷ dị, bên trong một mảnh đen kịt, dù lấy nhãn lực của Kiệt Sâm cũng chỉ có thể nhìn thấy khoảng cách mấy mét trước mặt, nơi sâu hơn chính là một mảnh đen kịt, phảng phát như một linh thú khủng bố nào đó đang mở rộng cái miệng khổng lồ như bồn máu chờ đợi con mồi tiến vào vậy.
Mà ngoại cảm giác được lời kêu gọi của Hỏa linh châu ra, Kiệt Sâm còn cảm nhận được một cổ khí tức khủng bố khiến người sởn hết cả gai ốc từ trong hạp cốc kia truyền lại, khiến cho Kiệt Sâm toàn thân lông tơ đứng thẳng, toàn thân nổi đầy da gà.
Loại cảm giác cực độ nguy hiểm này khiến cho nội tâm Kiệt Sâm không khỏi có chút do dự, bước chân đã ngừng lại trước hạp cốc.
Rống! Rống! . . .
Sau lưng, thanh âm gào thét phẫn nộ của đại lượng Hắc Ám Vương Long Thú không ngừng truyền đến, Kiệt Sâm quay đầu nhìn lại, liếc thấy Hắc Ám Vương Long Thú không thấy điểm cuối đang điên cuồng vọt tới, Kiệt Sâm thậm chí có thể thấy rõ hai đồng tử bạo ngược khát máu của chúng nữa.
- Mặc kệ, bất luận là vì Hỏa linh châu, hay vì né tránh sự tập kích của mấy đầu Hắc Ám Vương Long Thú này, ta đều phải tiến lên.
Kiệt Sâm trong nội tâm quét ngang, lúc này không hề do dự, trực tiếp bay vào hạp cốc, đầu nhập vào trong bóng tối vô tận kia.
Đại địa chấn động, ngay sau khi Kiệt Sâm vừa mới đầu nhập vào hạp cốc, vô số Hắc Ám Vương Long Thú dĩ nhiên đi tới chỗ Kiệt Sâm đứng lúc trước, chúng đều rống giận, nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm tiến vào hạp cốc màu đen, đại lượng linh thú dừng ở trước hạp cốc, nhưng lại không một đầu nào dám tiến vào cả.
Rống!
Bỗng nhiên một tiếng rống phẫn nộ vang lên.
Tất cả Hắc Ám Vương Long Thú vây ở trước hạp cốc đều lui ra, chợt, Hắc Ám Vương Long Thú màu đỏ lúc trước chiến đấu với Kiệt Sâm bị chém bay móng vuốt chậm rãi đi ra, đi tới trước hạp cốc màu đen kia, trong đôi mắt mang theo sợ hãi nhìn hạp cốc đen kịt.
Chợt, nó lại lần nữa gầm nhẹ một tiếng, lúc này, Hắc Ám Vương Long Thú dưới sự dẫn dắt của nó đều lui đi.
Ngọn núi và hạp cốc màu đen kia chính là cấm địa của phiến khu vực này, bất luận linh thú nào tiến vào trong đó đều không có một đầu có thể còn sống đi ra, đây chính là luật thép.
. . .
Kiệt Sâm phảng phất như quên mình chui vào trong hạp cốc, trước mắt của hắn một mảnh đen kịt, chẳng những dùng mắt t hường, coi như là dùng linh thức thì chung quanh cũng một mảnh đen kịt, cái gì cũng không thể cảm giác được.
Kiệt Sâm chỉ có thể bằng vào cảm giác triệu hoán của Hỏa linh châu đối với hắn, cầm trong tay trọng kiếm màu đen chậm rãi đi về phía trước.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, cũng không biết đang tiến đi trong bóng tối bao lâu, đột ngột, trước mắt Kiệt Sâm bỗng dưng sáng ngời, chờ hắn phục hồi tinh thần lại thì đã phát hiện mình đang ở trên một bãi đất trống vài chục m², chung quanh, đều là một tầng nham thạch màu đen.
- Nơi này là?
Trong nội tâm Kiệt Sâm nghi hoặc, đồng thời nhìn quanh bốn phía, đây là một không gian phong bế, căn bản không có đường ra, mà cảm giác triệu hoán của Hỏa linh châu lại đến từ trên đỉnh đầu
- Thật sự là khó được ah, đã bao nhiêu năm, cũng không biết đã qua bao nhiêu năm, ngươi là người đầu tiên tiến vào Thần Vương Sơn này đấy.
Đột nhiên, một đạo to, tràn đầy thanh âm bình thản, tại Kiệt Sâm bên tai bỗng nhiên vang lên, quanh quẩn tại đây nhỏ hẹp trong nham động.
- Thần Vương Sơn? Là ai?
Biểu lộ Kiệt Sâm sững sờ, đồng thời vội vàng nhìn bốn hướng xem thế nào, nhưng trong sơn động lại là một mảnh trống trải, không có cái gì cả.
- Không phải Bố La Đặc!
Người đầu tiền Kiệt Sâm nghĩ đến chính là người mở ra Ngày Thần Đản này, phụ thân Khắc Lôi Nhã, Sát Thần Bố La Đặc, nhưng mà theo thanh âm nà, Kiệt Sâm liền bác bỏ, bởi vì thanh âm này, tuyệt đối không phải là Sát Thần Bố La Đặc.
- Không cần tìm, đây chỉ là một đạo ý thức ta lưu lại mà thôi.
Ngay tại lúc Kiệt Sâm quay đầu nhìn ngắm chung quanh, chủ nhân thanh âm kia tựa hồ biết rõ động tác Kiệt Sâm, thanh âm đó lại vang lên bên tai Kiệt Sâm.
- Xoạt!
Mà cùng lúc đó, bức màn phong bế thạch thất trước mặt Kiệt Sâm đột nhiên tách ra, lộ ra một cửa đá rộng 1m, cao 2m.
- Ngươi không cần biết ta là ai, ta cũng không cần biết tên ngươi. Ngươi chỉ cần biết rõ, hôm nay trước mặt ngươi có hai con đường.
- Ngươi có thể tiến vào Thần Vương sơn này thì chứng tỏ có được thực lực nhất định, ta có thể nói cho ngươi biết một chuyện, bên trong Thần Vương sơn này ta có cất giấu một kiện Vô thượng chí bảo.
- Vô thượng chí bảo?
Tâm Kiệt Sâm không khỏi nhảy dựng lên, từ thanh âm kia hắn có thể cảm thụ được sự tự hào của đối phương.
- Chẳng lẽ là Hỏa Linh châu?
Kiệt Sâm suy đoán trong nội tâm, đồng thời cẩn thận lắng nghe thanh âm kia.
- Bất quá, nếu là Vô thượng chí bảo, tự nhiên sẽ không để ngươi dễ dàng đạt lấy. Ngươi cần phải trải qua trùng trùng điệp điệp khảo nghiệm mới có khả năng. Hiện giờ ngươi có hai con đường, một cái là sinh lộ, ở ngay trong thạch thất này.
- Ở trong thạch thất này?
Kiệt Sâm khẽ giật mình.
- Trong thạch thất này, ngươi không cần lo lắng vấn đề nguy hiểm. Ở chỗ này, nồng độ linh lực nồng hậu dày đặc hơn vô số lần, hơn nữa cảm ngộ pháp tắc cũng hơn ngoại giới vô số lần, ngươi có thể an tâm tu luyện ở chỗ này, một khi ngày Thần Đản chấm dứt thì ngươi sẽ được truyền tống ra, không gặp bất kỳ nguy hiểm gì.
- Tuy ở chỗ này ngươi không thể đạt được chí bảo của ta nhưng có thể an toàn không chút nghi ngờ gì.
Kiệt Sâm trầm mặc không nói.
- Còn con đường kia chính là tiến vào cửa đá trước mặt ngươi. Đó chính là con đường tử vong dẫn thông đến chỉ bảo vô thượng của ta.
Tử vong chi lộ!
Kiệt Sâm nghe cái tên đó, không khỏi khẽ chấn động trong nội tâm. Chỉ là danh tự thôi mà Kiệt Sâm có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của con đường này.
Vài vạn năm trước, chiến trường Chư thần này chính là nơi Thượng Cổ Linh Thần đại lục Tư Đặc Ân cùng với cường giả Thiên Thần Giới chém giết nhau. Vô số Linh Thần vẫn lạc, máu tươi nhuộm đỏ cả đại địa, ngay cả một đại lục Tư Đặc Ân hoàn chỉnh cũng bị chém thành ba phiến đại lục. Ngẫm lại cũng có thể hiểu được trận chiến năm ấy đáng sợ như thế nào. MÀ Thần Vương Sơn này chính là nơi trọng yếu nhất của chiến trường Chư Thần, có thể giao chiến ở chỗ này thì tuyệt đối là người nổi bật trong những Linh Thần đỉnh phong nhất, mà tính nguy hiểm cũng cao nhất chiến trường Chư Thần.
- Ở chỗ này, đầu tiên ta nhắc nhở ngươi, con đường kế tiếp vô cùng nguy hiểm, cường giả cấp bậc Linh Thần tiến vào thì có năm thành xác suất thông qua, nếu không phải là cường giả Linh Thần thì...
Thanh âm kia đột nhiên dừng lại.
Cường giả cấp bậc Linh Thần và xác suất thông qua chỉ có năm thành? Tâm Kiệt Sâm không khỏi hung hăng co lại, mãnh liệt trầm xuống, đồng thời tiếp tục cẩn thận lắng nghe.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
- ... Thì chính là cửu tử nhất sinh, cái này vẫn là xem vận khí như thế nào.
- Cửu tử nhất sinh, còn phải nhìn vào vận khí?
Kiệt Sâm triệt để ngây dại.
- Tốt rồi, ngươi có nửa canh giờ để suy nghĩ. Nửa canh giờ sau, cửa đá đó sẽ biến mất, lúc ấy thì ngươi cũng chì có thể ở lại chỗ này, mau chóng đưa ra quyết định đi.
Thời gian trôi qua, thanh âm kia biến mất.
- Chỉ có nửa canh giờ để chuẩn bị, làm sao bây giờ?
Trong nội tâm Kiệt Sâm rất là trầm trọng, hắn không nghi ngờ chủ nhân thanh âm này sẽ nói dối vì ý thức có thể lưu lại Thần Vương Sơn này tuyệt đối là cường giả chí cao vô thượng năm đó, thậm chí Kiệt Sâm còn ẩn ẩn cảm thấy địa vị chủ nhân thanh âm này còn hơn Sát Thần Bố La Đặc tại Linh Thú sơn mạch.
- Mặc kệ, trước tiên đi vào rồi tính.
Kiệt Sâm đi vài bước vào cửa đá, ánh mắt hướng về chỗ sâu bên trong.
- Cái này... Rõ ràng là thập tử vô sinh a!
Sau khi nhìn thấy tràng cảnh trước mặt, Kiệt Sâm không khỏi chấn động.
Sau cửa đá là một con đường hẹp quanh co rộng chỉ ước chừng một mét, dưới đường nhỏ là một mảnh sâu hoắm rỗng tuếch, sâu không thấy đáy nhưng ở cuối cùng, Kiệt Sâm có thể nhìn thấy đại lượng sương mù xám không ngừng phập phồng, giống như là biển mấy tràn ngập trong từng ánh mắt của KIệt Sâm.
Những sương mù màu xám này không ngừng phập phồng, giống như là sóng cả mãnh liệt nơi biển cả, ngẫu nhiên còn có từng đạo bọt nước vừa thô vừa to từ biển mây phóng lên trời, xông lên thiên không rồi sau đó rơi xuống, bao phủ thạch đường kia, tỏa khắp hết thảy rồi cuối cùng ngã vào trong đám mây dưới đáy thâm uyên này.
- Vù vù!
Ngẫu nhiên còn có đạo đạo gió lốc màu đen quét qua, xuất hiện đột ngột rồi tiêu thất trong hư không.
Sương mù xám, gió lốc, thậm chí Kiệt Sâm còn có thể nhìn thấy một cỗ khí lưu vô hình thổi qua từ con đường nhỏ bên cạnh.
Cho dù những công kích khí lưu, gió lốc, sương mù này đều rất nhỏ, ở bên ngoài thì không có chút nào đáng kể nhưng ở chiến trường Chư Thần, KIệt Sâm minh bạch bất luận một thứ gì nhìn như vô hại cũng đều có thể gây hại đến tính mạng của người khác, chỉ cần bất luận một đạo công kích nào đánh trúng thì liền bị mất mạng.
- Cường giả thần bí này...
KIệt Sâm bất đắc dĩ trong nội tâm, cũng có chút phẫn nộ.
Đối với Vô thượng chí bảo kia, trong nội tâm Kiệt Sâm cũng không có bao nhiêu tư tâm, hắn tiến vào khu vực hạch tâm chỉ là vì Hỏa Linh Châu mà thôi. Nếu Vô thượng chí bảo kia là Hỏa Linh Châu thì cũng thôi, nếu không phải mà mình nguy hiểm tính mạng như thế này thì...
Kiệt Sâm cũng không biết nên nói gì cho phải.
Kiệt Sâm còn nhớ rõ thanh âm kia, ở lại trong thạch thất kia thì thập phần an toàn, đợi đến ngày Thần Đản chấm dứt liền sẽ được tự động truyền tống ra ngoài.
- Muốn ta dừng lại trong thạch thất, đợi ngày Thần đản kia chấm dứt sao?
Mặc dù Kiệt Sâm cảm thấy vô cùng kinh hãi con đường tử thần trước mặt nhưng vừa nghĩ tới mục đích khi tiến vào khu vực hạch tâm thì cũng có chút do dự.
- Ta mạo hiểm tính mạng tiến vào khu vực hạch tâm này, bị vô số Hắc Ám Vương Long thú truy sát, chút nữa đã chết ở bên ngoài chính là vì Hỏa Linh Châu. Mà hiện giờ đã tiến vào được rồi...
Thời gian trôi qua, diện mục Kiệt Sâm dần trở nên dữ tợn.
Nhìn lại hai kiếp của mình, vô luận kiếp trước hay là kiếp này thì cũng đều chưa từng an nhàn, đều là lần lượt vượt qua nguy cơ sinh tử. Ở kiếp trước không nói, ở kiếp này là Tử Vong mê cung, Linh trì bí cảnh Huyết uyên sơn, Thiên tiệm sơn, THất tinh cấm hải, ... Có cái nào không phải là cửu tử nhất sinh? Nếu vì sợ hãi mà lùi bước thì mình cũng không có được thành tựu như ngày hôm nay.
Vốn hắn có chút do dự nhưng thời gian trôi qua, lúc này đã bắt đầu kiên nghị lạnh lùng, chợt, Kiệt Sâm trực tiếp tiến vào bên trong cửa đá.
Sau cửa đá là một màng mỏng, ngăn trở trước mặt Kiệt Sâm. Hiển nhiên chưa đến nửa canh giờ thì màng mỏng này sẽ không biến mất. Mà sau bức màn mỏng này chính là con đường hẹp quanh co vô tận, Kiệt Sâm trực tiếp khoanh chân ngồi, mắt nhìn về phía trước.
- Ầm ầm!
Nửa canh giờ sau, cửa đá sau lưng KIệt Sâm đột nhiên đóng lại, đồng thời bức màn mỏng trước mặt hắn cũng biến mất.
- Nửa canh giờ đã qua, chúc mừng ngươi đã lựa chọn tiếp tục đi tới. TỪ giờ trở đi ngươi đã không còn hối hận nữa được rồi, đã như vậy liền bắt đầu.
Thanh âm kia lại vang lên lần nữa, tựa hồ còn mang theo một tia vui mừng.
- Chúc mừng?
Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng, đã lựa chọn đi tiếp thì tâm tính Kiệt Sâm tự nhiên không vì điểm ấy mà có chút gợn sóng nào.
Nhìn qua sương mù xám dày đặc, gió lốc, khí lưu vô hình trước mặt, trong mắt Kiệt Sâm hiện lên một tia lệ mang, đồng thời bước chân tiến về phía trước.
- Hô...
Ngay tại lúc Kiệt Sâm vừa tiến vào con đường hẹp quanh co kia thì một cỗ lực áp bách cực lớn lập tức tỏ khắp người Kiệt Sâm.
- Hảo Cật Lực!
Kiệt Sâm có thể cảm nhận được, một khắc trước thì tốc độ linh lực vận chuyển trong cơ thể mình yếu đi ít nhất là một phần ba, đồng thời hành động của cả người cũng bị hạn chế thật lớn, chẳng những không cách nào phi hành mà ngay cả nhảy cũng chỉ được có hai ba thước.
- Thật sự là biến thái!
Kiệt Sâm không nhịn được mắng to trong nội tâm, con đường hẹp quanh co này vốn đã vô cùng nguy hiểm, hiện giờ còn bị hạn chế như thế này thì chính là bức người vào tử lộ.
Nhưng một khắc sau, Kiệt Sâm liền đẩy tất cả tạp niệm ra khỏi đầu, đồng thời cả người đi như bắn về phía trước.
- Hô!
Một cơn gió lốc màu đen đột nhiên xuất hiện bên cạnh Kiệt Sâm, hướng về lộ tuyến Kiệt Sâm sắp đi qua như thiểm điện.
- Vèo!
Kiệt Sâm đang hăng hái bay vút, tốc độ trong tích tắc tăng vọt lên, trước khi cơn gió lốc kia tiến tới, xông qua con đường này, gió lốc màu đen cơ hồ dán sau lưng Kiệt Sâm. Trong nháy mắt đó, lông tóc sau lưng Kiệt Sâm đều dựng thẳng hết lên.
- Nguy hiểm thật!
Kiệt Sâm lòng còn sợ hãi, mặc dù tốc độ bay vút về phía trước của hắn nhanh nhưng cũng không phải là toàn lực của hắn. Sở dĩ lưu lại một bộ phận thực lực chính là đợi đến lúc nguy cơ thực sự xuất hiện thì có thể kịp thời phản ứng.
Đường hẹp càng trở nên quanh co, kIệt Sâm sử dụng trực giác nhạy cảm của mình, xuyên thẳng qua con đường đá.
Từng đạo sương mù, gió lốc cùng khí lưu vô hình không ngừng quét qua thân thể Kiệt Sâm, đặc biệt là khí lưu vô hình kia là nguy hiểm nhất. Tại tử lộ này, Kiệt Sâm vốn tăng linh thức của mình lên, lại lần nữa bị áp chế đến mấy mét, Kiệt sâm chỉ có thể dùng hai mắt quan sát, nhưng dù hắn có tốc độ kinh người nhưng muốn né những khí lưu vô hình kia cũng là chuyện vô cùng khó khăn.
Giờ phút này KIệt Sâm phảng phất như một vũ giả nhảy trên mũi đao, chỉ cần không cẩn thận một chút là vô cùng có khả năng sẽ bỏ mạng dưới một đạo công kích đột ngột.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Thanh âm lăn mình quay cuồng vang lên, một chùm sương mù xám cực lớn từ dưới đáy phóng lên trời, xuất hiện trước người Kiệt Sâm không xa rồi sau đó đánh xuống phảng phất như sóng biển, thân hình đang bay vút cao tốc của Kiệt Sâm lập tức ngừng ại.
Đúng lúc này...
Một đạo khí lưu vô hình đột ngột xuất hiện bên cạnh Kiệt Sâm, Kiệt Sâm lập tức cong eo, tạo thành một đường cong vô cùng hoàn mỹ, vất vả né tránh nhưng vẫn sát qua trên trường bào Kiệt Sâm. Vô thanh vô tức, trường bào sau lưng Kiệt Sâm xuất hiện một lỗ thủng, khí lưu vô hình biến mất. Trong nháy mắt, Kiệt Sâm chỉ cảm thấy toàn bộ sau lưng mình đều là mồ hôi lạnh, một hồi lạnh lẽo.
Sương mù xám đánh tới, đợi sau khi biến mất thì Kiệt Sâm cũng không thèm lau mồ hôi lạnh, tiếp tục bay vút về phía trước.
Trên đường đi, Kiệt Sâm cơ hồ đã trải qua không biết thời khắc sinh tử, chỉ cần sơ sẩy một cái là có khả năng người chết hồn vong.
- Xuy!
Đột nhiên, ba đạo gió lốc màu đen ở phía trước, bên cạnh và phía sau Kiệt Sâm đồng thời đánh úp tới.
- Không tốt.
Lông tơ trên người Kiệt Sâm dựng thẳng lên, chung quanh đều gặp nguy hiểm, đó căn bản là kết quả khó giải quyết.
- Làm sao bây giờ?
Trong lúc sinh tử, trong óc Kiệt Sâm chẳng những không cảm thấy bối rồi mà ngược lại còn vô cùng rõ ràng. Khoảnh khắc gió lốc màu đen đánh úp tới, thân hình Kiệt Sâm mãnh liệt lóe về hướng bên phải, ngã theo con đường đá rồi sau đó tay phải mãnh liệt bắt lấy biên giới con đường. Trong lúc ba đạo gió lốc màu đen kia va vào nhau, Kiệt Sâm lợi dụng lực lượng tay phải treo thân thể trên đường đá.
- Nguy hiểm thật!
Trên người Kiệt Sâm toát ra mồ hôi chằng chịt, nhưng còn không đợi hắn kịp thở ra một hơi...
- Bùm!
Sương mù xám ở dưới đáy vốn nhẹ nhàng bắt đầu bạo tuôn ra, phóng lên trời như thiểm điện, trực tiếp phóng tới Kiệt Sâm.
- Đã xong!
Trong đầu Kiệt Sâm chỉ còn một tia ý niệm như vậy, sương mù xám hình thành sóng lớn hơn 10 trượng, trực tiếp nuốt hết người hắn.
Trong tử vong chi lộ, sóng cực lớn hơn 10 trượng hình thành từ sương mù xám giống như là biển gầm, triệt để nuốt hết toàn bộ thân hình Kiệt Sâm đang treo trên tường.
- Oanh!
Lực lượng đáng sợ giống như sóng biển dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Kiệt Sâm. Đây là một cỗ lực lượng khó có thể hình dung, tràn đầy uy áp cường đại, khí tức hủy diệt, vô cùng sắc bén cường hãn.
Mỗi một tia, mỗi một đám sương mù màu xám này đều ẩn chứa uy năng, đều có thể đơn giản đánh chết một gã cường giả cấp bán thần, càng không phải nói tới nhiều sương mù màu xám như thế này. Trong chốc lát, toàn thân Kiệt Sâm đã hoàn toàn bị sương mù màu xám này bao khỏa.
Khuôn mặt hoảng sợ của Kiệt Sâm thoáng cái bắt đầu vặn vẹo lại, bị lực lượng cường đại không thể địch nổi tràn vào từng bộ vị trong thân thể.
Bên trong sương mù xám, khuôn mặt Kiệt Sâm thoáng chốc ngưng đọng lại, một khắc sau...
- Xoạt!
Sóng biển sương mù xám trực tiếp đánh ra thạch lộ, mà Kiệt Sâm lúc trước còn treo trên thạch lộ hiện giờ không còn sót lại chút gì, tựa hồ cho đến bây giờ còn chưa có xuất hiện qua, chỉ còn lại thạch lộ trống rống, thủy chung đứng đó, cô tịch, đơn điệu.
...
- Thiếu gia!
Lúc Kiệt Sâm bị sương mù xám kia triệt để cuốn di trong tử vong chi lộ. Trong một không gian đặc thù tại chiến trường chư thần, một thanh âm thê lương thét lên đột nhiên vang lên, tràn đầy bi thương.
- Phụ thân, thiếu gia hắn!
Đây là một thiếu nữ có mái tóc dài màu vàng, mạnh mẽ bắt lấy cánh tay nam tử mặc hồng bào ở trước người, kích động lên tiếng:
- Nhanh, cứu thiếu gia, cứu thiếu gia!
Thiếu nữ tóc vàng dung mạo thanh thuần tuyệt mỹ này chính thị nữ Khắc Lôi Nhã của Kiệt Sâm, mà nam tử nàng bắt lấy kia thân mặc một bộ trường bào màu đỏ, gương mặt vô cùng cương nghị, đứng ngạo nghễ trong mảnh không gian này, phảng phất như một vị thần khống chế toàn bộ thế giới.
Nam tử này chính là người đề xuất ngày Thần Đản, thủ hộ giả chiến trường chư thần, Sát Thần Bố La Đặc.
Trước mặt hai người bọn họ là một màn sáng cực lớn, mà trong đó chính là tràng cảnh Kiệt Sâm bên trong tử vong chi lộ.
Sau khi tiến vào tử vong chi lộ, Khắc Lôi Nhã một mực chú ý đến cử động của Kiệt Sâm, nhìn thấy hắn nguy hiểm trùng trùng điệp điệp trong tử vong chi lộ, hai tay nàng không khỏi nắm lại thành nắm đấm, sắc mặt tràn đầy vẻ lo lắng, mà sau khi nhìn thầy Kiệt Sâm kia bị sương mù xám kia thôn phệ, nàng càng khẩn trương hơn, lo đến nỗi chảy nước mắt, nắm chặt tay Sát Thần Bố La Đặc lên tiếng khẩn cầu.
Nhưng đối mặt với lời khẩn cầu của Khắc Lôi Nhã, biểu lộ của Bố La Đặc vẫn đạm mạc, trong mắt không mang theo một tia biểu tình nào, cũng không có bất kỳ cử động gì.
- Khắc Lôi Nhã, đại nhân ta thiết kế bố trí khảo hạch tại Thần VƯơng Sơn này, ngay cả ta cũng không có cách nào đơn giản nhúng tay vào. Hơn nữa hắn đã lựa chọn tiến vào Tử vong chi lộ tức là đã có chuẩn bị, không ai ép buộc hắn đi vào.
Bố La Đặc lắc đầu lên tiếng.
- Không, làm sao có thể, phụ thân, ngươi là thủ hộ giả chiến trường chư thần này a, hết thảy ở chiến trường chư thần này đều do ngươi khống chế, ngươi như thế nào lại không thể ra tay...
Khắc Lôi Nhã lo lắng lên tiếng, nhưng mà lúc nàng năn nỉ, màn sáng lên, sương mù xám đầy trời tán đi, Kiệt Sâm đã không còn nhìn thấy bóng dáng.
- Thiếu gia!
Khắc Lôi Nhã thoáng cái ngây dại, nước mắt của nàng bất giác rơi xuống, biểu lộ si ngốc.
- Thiếu gia, ngươi không thể chết được a, không thể chết được, Khắc Lôi Nhã còn ở chỗ này chở ngươi, chờ ngươi đây này.
Khắc Lôi Nhã thì thào lên tiếng, thanh âm của nàng nghẹn ngào, thời gian dần trôi qua, thanh âm của nàng cũng yếu ớt đi, ánh mắt cũng dần dần trở nên lạnh như băng.
- Oanh!
Khí tức cường đại từ trong cơ thể của nàng mãnh liệt bộc phát, linh lực đáng sợ phảng phất như biển gầm trùng kích lên bình chướng không gian thần bí kia, cỗ lực lượng này vô cùng đáng sợ, một đạo chân khí hỏa hồng sắc hình rồng hiển hiện trong hư không, dưới sự không chế của Lôi Nhã hung hăng đụng vào hư không.
- Ông!
Dưới một kích của Khắc Lôi Nhã, toàn bộ hư không đều nhộn nhạo ra một tia rung động trong suốt.
Khí tức trên thân Khắc Lôi Nhã sau khi bị Sát Thần Bố La Đặc mang đi, chính là trong thời gian hơn mười tháng Kiệt Sâm bọn hắn tiến vào chiến trường chư thần, từ cửu giai trung cấp đã tấn cấp cửu giai đỉnh phong.
- Khắc Lôi Nhã, ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy cử động của Khắc Lôi Nhã, Bố La Đặc nhịn không được lên tiếng.
Khắc Lôi Nhã nghiêng đầu sáng chỗ khác, nhìn về phía Bố La Đặc, lộ ra biểu lộ lạnh như băng.
- Ta muốn đi tìm thiếu gia, kính xin ngươi mở bình chướng không gian này ra cho ta.
- Hồ đồ!
Bố La Đặc nhịn không được quát lớn.
Nhìn sau khi nhìn thấy đôi mắt đầy nước tuyệt vọng, lạnh như băng kia của Khắc Lôi Nhã, Bố La Đặc thoáng cái đã mềm mỏng đi.
- Tốt rồi, tốt rồi, ngươi không cần đi tìm Kiệt Sâm kia, hắn còn đang trong khảo hạch, còn chưa chết.
Bố La Đặc nhịn không được nói.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Ngữ khí của Khắc Lôi Nhã run rẩy, mang theo kinh hỉ nói.
- Ta lừa ngươi làm gì...
Bố La Đặc lắc đầu, nói:
- Ngươi xem!
Tay phải của hắn mãnh liệt vung lên, tràng cảnh màn sáng trước mặt hai người biến ảo, hoán đổi thành một hình ảnh khác.
Đây là một hang động vô cùng rộng rãi bao la, trong nham động này, Kiệt Sâm bị sương mù màu xám chôn vùi lúc trước đang đứng ngắm nhìn chung quanh, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
...
- Nơi này là... Ta không chết? Không phải ta bị sương mù màu xám kia tập kích, sau đó bị vô số lực lượng hủy diệt tiến vào thân thể giết chết ta sao? Nhưng như thế nào...
Trong sơn động, mặt mũi Kiệt Sâm tràn đầy nghi hoặc, không ngừng dò xét bốn phía.
Lúc trước ở tử vong chi lộ, bị sương mù màu xám đầy trời bao phủ, sau đó là một cỗ lực lượng đáng sợ giống như thủy triều dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn. Ngay tại lúc Kiệt Sâm khó có thể chống cự, sắp chết thì tràng cảnh trong tầm mắt hắn đột nhiên biến hóa, chờ đến lúc hắn phục hồi lại tinh thần thì đã đứng trong nham động này rồi.
- Đây là chuyện gì? Chẳng lẽ là có người cứu lúc ta gặp nạn? Hay là tràng cảnh nguy hiểm lúc trước đều là ảo giác?
Kiệt Sâm nghi hoặc trong nội tâm, nhưng hai khả năng này đều làm hắn có chút không chân thực.
BỞi vì lúc trước mình sắp mất đi, hắn căn bản không cảm nhận được có ai ra tay. Đồng dạng, nếu như ảo cảnh mà nói thì hắn thật sự khó có thể tưởng tượng, ảo cảnh có thể chân thật như vậy sao? Loại lực lượng hủy thiên diệt địa nhập vào cơ thể này, loại cảm giác tiến đến tử vong này...
Phải biết rằng, ảo cảnh tác dụng lên tinh thần con người, nhưng sau khi tấn cấp Thánh linh sư cửu giai thì tinh thần lực bắt đầu chuyển hóa linh hồn chi lực, bởi vậy muốn khiến Thánh linh sư cửu giai lâm vào ảo cảnh thì độ khó so với Linh sư bình thường hơn gấp trăm lần, nghìn lần.
Đặc biệt là cường giả có linh hồn gần như thần cấp của Kiệt Sâm, Kiệt Sâm rất khó tưởng tượng dùng kinh nghiệm của mình trước kia vậy mà gặp phải ảo giác.
- Chúc mừng, ngươi vậy mà lại chọn tử vong chi lộ, ta rất vui mừng.
Ngay tại lúc Kiệt Sâm nghi hoặc, thanh âm kia đột nhiên ù ù vang lên trong nham động.
- Ta biết rõ ngươi rất nghi hoặc vì cái gì gặp phải nguy hiểm, chết rồi mà lại còn tới nơi này.
Trong thanh âm kia mang theo một tia mỉm cười.
Kiệt Sâm không khỏi ngưng thần lắng nghe, hắn biết rõ đối phương muốn nói ra đáp án rồi.
- Nói thật cho ngươi biết, bất luận là sinh lộ hay là tử vong chi lộ, kỳ thật cả hai đều là sinh lộ.
Trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi chấn động.
Đều là sinh lộ? Chẳng lẽ là dù mình lựa chọn như thế nào thì cũng đều sống sót?
- Đúng, chính như ngươi suy nghĩ, bất kể là lưu lại sơn động kia hay là đi vào tử vong chi lộ, cuối cùng vẫn đều sống sót. Tuy sương mù xám, gió lốc màu đen và khí lưu vô hình kia lợi hại, đánh trúng sẽ có cảm giác tử vong nhưng dù ngươi có an toàn thông qua thì cũng vẫn bị đánh trúng, đều đi tới nham động này, không bị thương chút nào.
Thanh âm bình thản kia vang lên.
- Cường giả thần bí này, thật là...
Sau khi nghe cường giả thần bí kia nói, Kiệt Sâm không khỏi lắc đầu bất đắc dĩ.
Lúc trước lựa chọn, cường giả thần bí này còn khẳng định ngay cả cường giả thần cấp cũng chỉ có tỷ lệ sống sót là năm thành. Không phải cường giả thần cấp, dưới tình huống có vận khí cũng là cửu tử nhất sinh, nhưng căn bản khó có thể lựa chọn, không nghĩ tới hết thảy đều là giả dối, vô luận là chọn cái nào cũng đều sống sót.
Hơn nữa, cường giả thần bí này còn nói ở phía trước có Vô thượng chí bảo của hắn, khiến người khó có thể lựa chọn, cái này hoàn toàn là đùa bỡn người khác trong tay mình.
Bất quá, cho dù Kiệt Sâm cảm thấy bất đắc dĩ trong nội tâm nhưng hiện giờ cũng chỉ có thể cười khổ.
Bỗng nhiên, KIệt Sâm khẽ động trong nội tâm, căn cứ vào thực lực cường giả này bày ra thì hoàn toàn có thể đưa người vào tử địa, như vậy mục đích của hắn là gì?
- Bất quá cũng không phải tất cả đều là giả dối, ít nhất là tin tức về Vô thượng chí bảo của ta. Ngươi đã có thể đến Thần Vương sơn, hiển nhiên thực lực không phải quá yếu, tối thiểu nhất cũng là cấp bán thần. Tại đại lục Tư Đặc Ân có lẽ cũng coi là kinh tài tuyệt diễm, nhưng nếu ngay cả tử vong cũng không dám đối mặt thì coi như là thiên tài thì thành tựu tương lai cũng không cao, như thế nào xứng đáng với bảo vật của ta?!
Thanh âm kia đột nhiên trở nên lăng lệ ác liệt.
Hiển nhiên, đối với người sợ hãi nguy hiểm, lựa chọn an nhàn thì cường giả thần bí này đều không nhìn trúng.
Mà người có dũng khí đối mặt nguy hiểm, can đảm tiến vào tử vong chi lộ, dũng khí này, hắn lại vô cùng thưởng thức.
- Cường giả thần bí này...
Kiệt Sâm nhịn không được cảm khái. Đúng lúc này, một tia không cam lòng vì bị đùa bỡn lúc trước đã biến mất không còn sót lại chút gì.
- Rất tốt, ngươi đã thông qua cửa khảo hạch thứ nhất của ta, như vậy xin mời tiến vào khảo hạch thứ hai a. Ở chỗ này tổng cộng có năm lần khảo hạch, một khi ngươi vượt qua toàn bộ thì có thể đoạt được VÔ thượng chỉ bảo ta lưu lại.
Thanh âm kia lại ù ù vang lên.
- Khảo hạch thứ hai là khảo hạch lực lượng, cố gắng lên, hi vọng ngươi có thể thông qua.
SAu khi nói xong câu này, thanh âm kia chậm rãi biến mất. Nhưng Kiệt Sâm có thể cảm giác được, một câu cổ vũ của thanh âm kia tựa hồ là xuất phát từ nội tâm.
- Tổng cộng có năm khảo hạch, giờ là khảo hạch thứ hai sao?
Trong mắt Kiệt Sâm mang theo một tia kiên nghị.
- Như vậy thì bắt đầu a.
Đối với lực lượng của mình, Kiệt Sâm tràn đầy tự tin.
- Khảo hạch bắt đầu!
Một thanh âm đạm mạc vang lên trong nham động...
- Ông!
Thanh âm này vừa dứt, Kiệt Sâm đột nhiên cảm thấy một cỗ áp lực khủng bố cực lớn lập tức đè nặng toàn thân hắn.
- Bùm!
Kiệt Sâm mãnh liệt quỳ xuống, đầu gối hung hăng nện lên mặt đất, hai tay cũng chống xuống.
- Trọng lực thật đáng sợ!
Trong nháy mắt, sắc mặt KIệt Sâm đã thay đổi, hắn có thể cảm nhận được cơ bắp toàn thân đang run rẩy dưới cỗ áp lực đáng sợ này. Từ trong ra ngoài, những tế bào rất nhỏ đều bị vỡ vụn, lực lượng kinh khủng khiến những tế bào nhỏ bé nhất kia không thể bảo trì được trạng thái của mình, bắt đầu sụp đổ.
- Xuy xuy!
Đồng thời, làn da mặt ngoài thân thể Kiệt Sâm cũng bắt đầu văng tung tóe, tựa hồ có một cỗ lực lượng đáng sợ xé rách làn da. Rất nhanh, toàn thân Kiệt Sâm đều là máu tươi, da thịt bị xé rách, cơ bắp tanh hồng lộ ra, mà những cơ bắp này cũng chậm chạp bị xé rách.
Đau nhức.
Kiệt Sâm cảm nhận được đau nhức từ trong nội tâm.
Đó là một cơn đau đớn trên mỗi một tấc da thịt, một một tấc cơ bắp, mỗi một tấc tổ chức trên cơ thể. Cũng không chỉ làn da và cơ bắp bị xé rách mà từng tế bào nhỏ nhất bản thân cũng bị sụp đổ, ngay cả lục phủ ngũ tạng, thậm chí kinh mạch, cốt cách trong cơ thể cũng bắt đầu sụp đổ, đau nhức đến tận cùng!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden