17-08-2011, 07:07 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
ChÆ°Æ¡ng 151: Tìm Phó chủ tịch tỉnh để nháºn thân thÃch
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Buổi chiá»u Má»… Huyên muốn đến siêu thị Giai Gia khảo sát thá»±c địa nên đòi Hạ Tưởng phải Ä‘i cùng. Hạ Tưởng cÅ©ng Ä‘ang muốn táºn mắt nhìn siêu thị Giai Gia rất nổi tiếng ở sau nà y khi má»›i khai trÆ°Æ¡ng là nhÆ° thế nà o liá»n đồng ý. Liên Nhược Hạm không có hứng thú, Tà o Thù Lê cÅ©ng muốn tiếp Liên Nhược Hạm nên cuối cùng quyết định chỉ có hai ngÆ°á»i Hạ Tưởng và Má»… Huyên đến siêu thị.
Hạ Tưởng lái xe Ä‘Æ°a Tà o Thù Lê và Má»… Huyên đến siêu thị, sau đó lái xe Land Rover đến siêu thị Giai Gia. Không ngỠđến Ä‘oạn giao nhau ở phố Bắc Äại, Hạ Tưởng định Ä‘i thẳng thì lại có má»™t xe Ä‘á»™t nhiên dừng lại khiến hắn phải vòng sang tránh. Vì tránh má»™t bà lão qua Ä‘Æ°á»ng là m hắn không thể không vòng xe sang bên trái, kết quả chạy sang phố Bắc Äại.
Phố Bắc Äại là đưá»ng dà nh riêng cho ngÆ°á»i Ä‘i bá»™, cấm xe tiến và o. Hắn vốn định tìm chá»— chạy nhÆ°ng từ gÆ°Æ¡ng chiếu háºu thấy má»™t cảnh sát giao thông Ä‘i tá»›i thì biết thảm rồi. Hắn nhá» giá»ng nói vá»›i Má»… Huyên:
- Nguy rồi, tôi không có bằng lái.
- Hả? Không phải chứ. Cáºu lái xe tốt hÆ¡n tôi mà còn không có bằng sao?
Má»… Huyên giáºt mình há hốc mồm không tin nhìn Hạ Tưởng. NhÆ°ng thấy Hạ Tưởng rất nghiêm túc không giống nói đùa nên chán nản nói
- Cáºu sao có thể không có bằng lại còn lái xe, cáºu muốn hại chết ngÆ°á»i sao?
Hạ Tưởng không thể nói vá»›i cô rằng hắn tuy không có bằng lái nhÆ°ng có kinh nghiệm lái xe mÆ°á»i năm. Bây giá» tình hình khẩn cấp, hắn Ä‘á»™t nhiên nghÄ© ra má»™t ý tưởng:
- Cảnh sát giao thông tá»›i thì nói cô lái xe, nhÆ°ng cô phải ngồi ở vị trà ngÆ°á»i lái. NhÆ°ng bây giá» muốn đổi chá»— cÅ©ng không kịp nữa rồi.
- Có thể đổi được. Nghe tôi.
Má»… Huyên cúi đầu đừng lên. Xe Land Rover cao nên cô có thể miá»…n cÆ°á»ng đừng ná»a thân ngÆ°á»i, cô hÆ¡i lắc mông nói:
- Tôi lên trên anh, sau đó anh dịch một chút là tôi có thể sang bên đó.
Hạ Tưởng cÅ©ng không có nhiá»u tâm tÆ° nghÄ© đến ý khác trong lá»i của Má»… Huyên. CÅ©ng may hôm nay Má»… Huyên không mặc váy, nếu không cô đúng không là m nhÆ° váºy được. Má»… Huyên bÆ°á»›c chân trái ra, sau đó vá»›i tay bám lấy thà nh xe vá»›i tÆ° thế ná»a cưỡi rồi nói:
- Nhanh lên, đừng ngẩn ra nhÆ° váºy.
Hạ Tưởng nhìn cặp mông đầy đặn của Má»… Huyên, cặp mông nà y đúng là rất cong, đẹp và co dãn, nói không quyến rÅ© là giả. Chỉ có Ä‘iá»u hắn không có thá»i gian nghÄ© nhiá»u. Hắn nhếch đùi phải theo dÆ°á»›i mông Má»… Huyên mà sang bên vị trà bên. TÆ° thế nà y đúng là vừa vặn Má»… Huyên ở trên, Hạ Tưởng ở dÆ°á»›i, tÆ° thế rất máºp má».
Hạ Tưởng thấy cảnh sát giao thông cà ng lúc cà ng đến gần nên nói:
- Cùng dịch ngÆ°á»i thì may ra còn kịp.
Má»… Huyên Ä‘i già y cao gót nên không cẩn tháºn chân trái bị trượt, không thể không ngồi lên ngÆ°á»i Hạ Tưởng. May mắn thế nà o mà ngồi trúng chá»— đó của Hạ Tưởng, là m hắn Ä‘au đến Ä‘á»™ cắn răng. Hắn không thể để ý cảm nháºn từ mông cô truyá»n đến mà phải liá»u mạng rút chân ra khá»i ngÆ°á»i cô, ngồi sang bên mà thở hổn hển nói:
- Cô đúng là hại chết ngÆ°á»i mà không lo Ä‘á»n mạng.
Má»… Huyên hiểu rõ vừa nãy xảy ra chuyện gì nên cÆ°á»i cÆ°á»i mỠám nói:
- Äừng có mà được hưởng phúc còn kêu khổ, cẩn tháºn tôi nói vá»›i cô bé Lê.
Hạ Tưởng vội và ng nói:
- Tôi nói là cô quyến rÅ© chết ngÆ°á»i mà không Ä‘á»n mạng.
- Váºy còn được, coi nhÆ° anh biết nịnh.
Má»… Huyên đắc ý cÆ°á»i cÆ°á»i và cố ý nhìn giữa hai chân Hạ Tưởng, sau đó cô nói má»™t câu là m hắn rất xấu hổ:
- Trạng thái bình thÆ°á»ng, chỉ hÆ¡i lên má»™t chút.
Là m Hạ Tưởng rất buồn bá»±c đó là cảnh sát giao thông tá»›i thì không há»i bằng lái mà há»i nà y há»i kia. Sau đó y Ä‘i quanh xe và i vòng, rất hâm má»™ nói:
- Xe tốt tháºt, trÆ°á»›c kia chỉ nghe qua, hôm nay được thấy đúng là mở rá»™ng tầm mắt. Äúng rồi, hết bao xăng trên 100km? Lên 100km mất bao giây, chạy nhanh nhất là bao Km/h.
Thì ra là ngÆ°á»i mê xe. Hạ Tưởng dở khóc dở cÆ°á»i thầm nghÄ© đúng là m Má»… Huyên phà công. Chẳng qua nghÄ© đến bá»™ mông co dãn của Má»… Huyên thì thấy cô nà y đúng là quyến rÅ©.
Chút nhạc đệm qua Ä‘i, hai ngÆ°á»i thuáºn lợi tìm được Phùng Húc Quang. Phùng Húc Quang rất vui vì hai ngÆ°á»i tá»›i, y dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i thăm quan siêu thị Giai Gia.
So sánh vá»›i sá»± phồn hoa sau nà y thì siêu thị Giai Gia má»›i khai trÆ°Æ¡ng Ãt ngÆ°á»i qua lại hÆ¡n, vẫn còn trống trải. Chẳng qua cÅ©ng may khách và o Ä‘á»u thấy lợi Ãch thá»±c tế và tiện lợi nên cÅ©ng mua và i món hà ng. Äiá»u nà y là m Phùng Húc Quang cảm thấy an tâm chút Ãt. Nếu không y còn thá»±c sá»± nghÄ© ánh mắt của mình có vấn Ä‘á», thiếu chút nữa mất tin tưởng và o tÆ°Æ¡ng lai.
Hạ Tưởng nhìn là thấy lo lắng của Phùng Húc Quang nên cÆ°á»i nói:
- Ông anh quá nóng vá»™i, nóng vá»™i cÅ©ng không ăn được Ä‘áºu phụ nóng. Siêu thị là thứ má»›i ở Thà nh phố Yến, má»i ngÆ°á»i đối vá»›i thứ má»›i Ä‘á»u cần thá»i gian tiếp nháºn, sao có thể vừa khai trÆ°Æ¡ng đã đầy ngÆ°á»i? Em Ä‘á» nghị anh phải in nhiá»u các tá» quảng cáo. Äối vá»›i các hà ng mà anh có Æ°u thế vá» giá cả thì bán không lãi cÅ©ng phải kiếm được khách. Trứng gà của anh rẻ hÆ¡n bên ngoà i chỉ cần má»™t xu thì các ông lão, bà lão sẽ đến đây xếp hà ng mua. Bá»n há» bình thÆ°á»ng rảnh rá»—i cÅ©ng muốn tiết kiệm chút tiá»n. Chỉ cần định kỳ Ä‘Æ°a ra khuyến mại thì từ từ sẽ tăng khách lên thôi.
Mễ Huyên đi thăm một lúc rồi hạ quyết tâm:
- Sau khi vỠtôi sẽ mở một chi nhánh của siêu thị Giai Gia ở thà nh phố Chương Trình, tôi cảm thấy rất có tương lai.
Hạ Tưởng không biết là nên phục Mễ Huyên tinh mắt hay to gan, chẳng qua hắn vẫn quyết định ủng hộ cô:
- Tôi sẽ ủng há»™ cô vá» tinh thần. Chẳng qua chỉ cần chi nhánh mà là m ăn tốt sẽ kéo theo nhiá»u ngà nh sản xuất.
Má»… Huyên hiểu đây là Hạ Tưởng Ä‘ang nhắc nhở mình, cô liá»n Ä‘á» nghị Phùng Húc Quang việc mở cá»a hà ng ăn nhanh ở siêu thị. Mấy ngÆ°á»i đến văn phòng Phùng Húc Quang, Má»… Huyên liá»n láºp tức nói rõ ý tưởng của Hạ Tưởng thà nh của mình vá» việc mở cá»a hà ng ăn nhanh.
Phùng Húc Quang rất kinh ngạc nhìn Má»… Huyên, sau đó cÆ°á»i ha hả nói:
- Nhất định là chủ ý của Hạ Tưởng, đừng lừa tôi. Không phải tôi coi thÆ°á»ng cô, nhÆ°ng giám đốc Má»… nhất định không thể nà o hiểu sâu nhÆ° váºy. Có phải Hạ Tưởng nói cho cô không?
Mễ Huyên đỠmặt nhưng vẫn mạnh miệng nói:
- Không phải tất cả, tôi trước đó cũng đã nghĩ đến. Sự thông minh của tôi thì anh không hiểu đâu.
Phùng Húc Quang nhìn Hạ Tưởng Ä‘ang tá» vẻ không liên quan tá»›i mình liá»n cÆ°á»i nói:
- Dù là ý tưởng của ai thì chỉ cần tốt là được. Cá»a hà ng ăn nhanh là ý kiến hay, tôi tán thà nh. Cụ thể là m nhÆ° thế nà o thì cần có má»™t phÆ°Æ¡ng án, sau đó chúng ta sẽ thảo luáºn.
Mễ Huyên bĩu môi với Hạ Tưởng:
- Nhiệm vụ của tôi đã hoà n thà nh. Äừng quên kế sách do anh Ä‘Æ°a ra, anh phải bá» công sức ra má»›i được.
Hạ Tưởng cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng không nói phá Má»… Huyên. Hắn gáºt đầu nói:
- TrÆ°á»›c ngÆ°á»i ngay thẳng không nói vòng vo. Tổng giám đốc Phùng rất giảo hoạt nên không lừa được đâu. Bá» Ä‘i, coi nhÆ° cho cô nở mà y nở mặt má»™t lần.
Phùng Húc Quang sau khi cÆ°á»i xong liá»n sa sầm mặt nói:
- Chú em nói đúng, siêu thị có tÆ°Æ¡ng lai. Anh cÅ©ng có tin tưởng, bây giá» có hai chuyện khiến anh lo nghÄ©. Chú có nhiá»u ý tưởng thì nghÄ© há»™ xem có biện pháp gì giúp anh không?
Phùng Húc Quang cÅ©ng không ngại Má»… Huyên ở đây mà nói hai chuyện phức tạp ra. Chuyện thứ nhất chÃnh là điá»u Hạ Tưởng chá» mong đã lâu. Cao Kiến Viá»…n cuối cùng đã Ä‘Æ°a tay và o siêu thị Giai Gia. Hóa ra Phùng Húc Quang nhìn trúng má»™t khu đất, đó là má»™t khu nhà của má»™t Ä‘Æ¡n vị tại khu khá sầm uất ở Thà nh phố Yến. Khi chá»— nà y bán thì Phùng Húc Quang định mua để là m chi nhánh của siêu thị Giai Gia. NhÆ°ng tìm rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng pháp nhÆ°ng Ä‘á»u không thể Ä‘i được bÆ°á»›c cuối cùng, sau đó lại có ngÆ°á»i chủ Ä‘á»™ng liên hệ nói vá»›i y là có thể giúp lấy được đất, nhÆ°ng Ä‘iá»u kiện là 10% cổ phần.
Mà ngÆ°á»i nà y chÃnh là Cao Kiến Viá»…n.
Chuyện thứ hai là Phùng Húc Quang nháºn được Ä‘iện của bố gá»i tá»›i nói trong má»™t lần ông vô tình xem Tv thấy má»™t ngÆ°á»i giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i em của ông đã thất lạc. Ông muốn Phùng Húc Quang nghÄ© biện pháp liên hệ vá»›i ngÆ°á»i kia, há»i xem ngÆ°á»i nà y có phải tên trÆ°á»›c đây là Phùng Nhị Vạn, nhà cÅ© trÆ°á»›c đây có phải ở xã Äại Bảo, huyện ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n không? Ông bố nói rất kiên quyết, bắt buá»™c Phùng Húc Quang phải Ä‘i há»i má»™t câu.
- Anh đến há»i ngÆ°á»i ta Æ°? Äừng nói ngay mặt gặp, dù anh gá»i Ä‘iện ngÆ°á»i ta cÅ©ng sẽ không tiếp. Chú Ä‘oán xem ngÆ°á»i mà bố anh bảo tìm là ai không?
Phùng Húc Quang dở khóc dở cÆ°á»i nói.
Hạ Tưởng hÆ¡i Ä‘á»™ng tâm và đột nhiên nhá»› đến TrÆ°Æ¡ng Thục Anh lúc ở Huyện Bá vô tình há»i Phùng Húc Quang
- Phó chủ tịch tỉnh Mã Vạn ChÃnh?
- Sao chú đoán được?
Tất nhiên là Phùng Húc Quang sá»›m quên câu há»i của TrÆ°Æ¡ng Thục Anh.
Phó chủ tịch tỉnh Mã Vạn ChÃnh thì Hạ Tưởng không có ấn tượng mấy. Ở Ä‘á»i sau trong tin tức ở tỉnh Yến không thấy ngÆ°á»i nà y, không biết là lui ra hay Ä‘iá»u Ä‘i. Chuyện nà y trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không dá»… xá» lý. Bây giá» hắn cÅ©ng không biết ngÆ°á»i trên tỉnh cho dù quen cÅ©ng không thể trá»±c tiếp há»i việc riêng của Phó chủ tịch tỉnh. Dù là tháºt hay không nếu chá»c và o kiêng kị của ngÆ°á»i ta sẽ khiến không hà i lòng.
Hạ Tưởng liá»n nhắc tên TrÆ°Æ¡ng Thục Anh, Phùng Húc Quang thế má»›i hiểu mà nói:
- Chẳng lẽ tháºt sá»± là chú đã mất tÃch nhiá»u năm của anh? Không được, dù nhÆ° thế nà o cÅ©ng không thể Ä‘i nháºn. NgÆ°á»i ta đã đổi lại há», không chủ Ä‘á»™ng Ä‘i tìm ngÆ°á»i thân thì chỉ sợ trong lòng có nhiá»u e ngại. Anh nếu muốn Ä‘i nháºn nhất định sẽ không tốt.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
17-08-2011, 07:09 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
ChÆ°Æ¡ng 152: Äá»n Æ¡n cứu mạng của anh
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Chuyện nà y để nói sau Ä‘i. Dù nháºn cÅ©ng có thể là m gì, quan to tình nghÄ©a giảm mà . Không nói chuyện nà y nữa, chuyện của Cao Kiến Viá»…n xá» lý ra sao?
- Äồng ý Ä‘iá»u kiện của y.
Hạ Tưởng không há» suy nghÄ© đã nói. Lần trÆ°á»›c hắn gặp Cao Kiến Viá»…n thì còn chÆ°a đủ. Hắn phải chÃnh thức là m quen và tạo quan hệ lâu dà i vá»›i Cao Kiến Viá»…n, mà trÆ°á»›c mắt cách rà ng buá»™c tốt nhất là siêu thị Giai Gia.
Thá»±c tế hắn cÅ©ng biết từ chối Cao Kiến Viá»…n là không thể. Cao Kiến Viá»…n không chỉ là con của Bà thÆ° tỉnh ủy, hÆ¡n nữa tốt nghiệp má»™t trÆ°á»ng đại há»c hà ng hiệu thì phải có đầu óc và tầm mắt. Cao Kiến Viá»…n thấy thứ tốt thì sẽ có đủ biện pháp có được nó, Ãt nhất lúc Cao Thà nh Tùng còn là m Bà thÆ° tỉnh ủy thì không ai có thể chặt đứt tay của y.
Nếu không chặt đứt được thì không bằng bắt tay. Khi bắt tay thì phải giấu cẩn tháºn má»™t chiếc kim châm Ä‘á»™c mãn tÃnh, mà đâm phải khiến đối phÆ°Æ¡ng khó có thể phát hiện. Chá» khi Cao Kiến Viá»…n hiểu ra thì chất Ä‘á»™c đã là m y hối háºn cÅ©ng muá»™n.
Chẳng qua Hạ Tưởng nói lại phải Ä‘Æ°á»ng hoà ng, có những bà máºt hắn mãi không thể nói vá»›i ai khác:
- Cao Kiến Viễn là con của Cao Thà nh Tùng, chúng ta không thể nà o từ chối y. Hơn nữa yêu cầu của y là lấy đất đổi cổ phần cũng là hợp lý. Hơn nữa liên minh với Cao Kiến Viễn thì sẽ có trợ giúp lớn đối với sự phát triển của siêu thị Giai Gia.
- Cao Kiến Viá»…n là con của Bà thÆ° Cao? Mẹ ôi, anh nói sao lại lợi hại nhÆ° váºy. Nghe nói rất nhiá»u ngÆ°á»i có lai lịch tranh Ä‘oạt miếng đất đó mà cÅ©ng không được.
Phùng Húc Quang hết kinh ngạc lại chuyển thà nh khó xá».
- Anh biết Ä‘iá»u kiện của Cao Kiến Viá»…n không quá đáng, nhÆ°ng cổ phần của công ty bây giá» có chút vấn Ä‘á». Bởi vì đến bây giá» còn chÆ°a có doanh thu nên các cổ đông khác không chịu đầu tÆ° thêm, tháºm chà có ngÆ°á»i muốn bán lại cổ phần. Anh nghÄ© đến tÆ°Æ¡ng lai nhÆ°ng ngÆ°á»i khác không nhÆ° váºy. Anh muốn mua đất nhÆ°ng các cổ đông khác không quá ủng há»™, cho nên mảnh đất kia anh phải lấy danh nghÄ©a cá nhân mà mua. Nếu trao đổi 10% cổ phần thì anh sẽ không có quyá»n khống chế cổ phần.
Tuy rằng không biết trong lịch sá» Phùng Húc Quang giải quyết nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng hôm nay Hạ Tưởng thấy cÆ¡ há»™i nà y thì sao có thể bá» qua. Hắn nhìn Má»… Huyên, Má»… Huyên rất thức thá»i đứng lên bá»±c bá»™i nói:
- Anh cho là ai cÅ©ng muốn nghe các ngÆ°á»i tÃnh kế ngÆ°á»i khác sao? NgÆ°á»i xấu thì nói chuyện vá»›i nhau sau lÆ°ng tôi đó.
Tá» vẻ khó chịu xong, cô khoát tay Ä‘i ra khá»i văn phòng:
- Tôi ra mua mấy thứ, đến lúc đó bảo Tổng giám đốc Phùng thanh toán.
Má»… Huyên vừa Ä‘i, Hạ Tưởng liá»n nói:
- Anh bây giỠcòn bao cổ phần.
Phùng Húc Quang giơ tay lên nói:
- 58%.
Hạ Tưởng gáºt đầu nói:
- Váºy không bằng nhÆ° thế nà o, chuyển 5% cổ phần của em ra, anh chuyển 5% cổ phần, nhÆ° váºy là đủ 10%. Anh còn lại 53% là được chứ gì.
Phùng Húc Quang vội và ng đứng lên nói:
- Anh nói chuyện với chú không phải có ý nà y. Chú đừng hiểu lầm.
Phùng Húc Quang nhÆ° váºy là m Hạ Tưởng biết y rất gấp. hắn liá»n ấn đối phÆ°Æ¡ng ngồi xuống:
- Nghe em nói, đừng kÃch Ä‘á»™ng. Em cÅ©ng không phải ngÆ°á»i là m chuyện tốt không lÆ°u tên. Anh trá»±c tiếp nói vá»›i Cao Kiến Viá»…n là cổ phần nà y có em bá» ra má»™t ná»a, em muốn nhân cÆ¡ há»™i nà y là m bạn của y. Anh coi em nhÆ° ngÆ°á»i giúp vui được không?
Nếu không thể lá»™ ra ý đồ của mình, Hạ Tưởng không thể không bá» chút vốn liếng ra. Hắn lúc trÆ°á»›c muốn 10% cổ phần chÃnh là lÆ°u lại chá» Cao Kiến Viá»…n ngoi lên sẽ dùng để ném đá dò Ä‘Æ°á»ng. Không phải hắn không thÃch tiá»n mà hắn biết nhìn vá» tÆ°Æ¡ng lai. 10% cổ phần có thể thà nh công quan hệ vá»›i Cao Kiến Viá»…n. Trở thà nh bạn của Cao Kiến Viá»…n sẽ mang lại giá trị cao hÆ¡n 10% cổ phần nà y nhiá»u.
Thá»±c ra má»›i đầu Hạ Tưởng vốn muốn bá» ra cả 10%, nhÆ°ng nghÄ© lại là m nhÆ° váºy thì Phùng Húc Quang nhất định sẽ nghÄ© nhiá»u, không ai tin có ngÆ°á»i sẽ ném tiá»n không cần. Lại nói trÆ°á»›c dó Hạ Tưởng nghÄ© chuyển nhượng 10% cho Cao Kiến Viá»…n thì sẽ cắt đứt quan hệ vá»›i Phùng Húc Quang, bởi vì hắn vẫn băn khoăn tại sao Cao Thà nh Tùng ngã mà Phùng Húc Quang vẫn không ngã, không biết Phùng Húc Quang có chá»— dá»±a và tâm cÆ¡ nhÆ° thế nà o? Chẳng qua sau khi tiếp xúc thì hắn má»›i biết cách xá» sá»± của Phùng Húc Quang rất khôn khéo, đáng là m bạn. Vì thế hắn quyết định lÆ°u lại 5% cổ phần, cÅ©ng có thể có lợi Ãch chung vá»›i Phùng Húc Quang.
Giữa bạn bè phải có cùng lợi Ãch để duy trì quan hệ.
Phùng Húc Quang có chút xấu hổ gãi đầu nói:
- Không đúng, cho dù chú muốn là m quen Cao Kiến Viá»…n, hy vá»ng vá» sau được y giúp thì cÅ©ng không nên bá» cổ phần ra nhÆ° váºy. Nói tháºt có phải là chú muốn giúp anh không?
- Äược rồi, em thừa nháºn em có tÆ° tâm.
Hạ Tưởng muốn là m ra má»™t Ä‘iá»u mà không ai có thể bắt bẻ:
- Không ai không yêu tiá»n mà , chẳng qua em thấy siêu thị Giai Gia do anh khống chế cổ phần thì tốt hÆ¡n. Nếu không sau nà y phát triển mà anh không thể quyết định được thì sao? Anh cần đầu tÆ°, cần mở chi nhánh, mở các cá»a hà ng ăn nhanh thì cÅ©ng không thể trá»±c tiếp quyết định. ÄÆ°Æ¡ng nhiên anh là anh của em, em nguyện ý bá» ra 5% cổ phần để mua sá»± yên tâm cho anh.
- Mẹ nó chứ.
Mắt Phùng Húc Quang hơi ướt rồi ôm lấy Hạ Tưởng:
- Chú nói được, ân tình nà y thiếu chút nữa là m anh muốn khóc. Hai anh em ta không cần nói nhiá»u, vá» sau anh và chú không phân biệt. Của anh là của chú, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngoà i chị dâu ra. Ngoà i anh ra thì có lẽ chú cÅ©ng không thèm cô ấy.
Hạ Tưởng có chút cảm động mà vỗ vỗ tay Phùng Húc Quang:
- Hy vá»ng dÆ°á»›i sá»± dẫn dắt của anh siêu thị Giai Gia cà ng lúc cà ng phát triển, 5% của em cÅ©ng cà ng lúc cà ng đáng tiá»n.
Tà o Thù Lê gá»i Ä‘iện tá»›i há»i Hạ Tưởng tối có ăn cÆ¡m không? Hạ Tưởng không chịu nổi sá»± nhiệt tình của Phùng Húc Quang nên cùng Má»… Huyên ở lại ăn vá»›i Phùng Húc Quang. Hắn liá»n bảo Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm bắt taxi vá». Tà o Thù Lê há»i khi nà o vá» thà nh phố Äan Thà nh, cô còn nói Liên Nhược Hạm cÅ©ng muốn Ä‘i. Hạ Tưởng thầm nghÄ© mai cÅ©ng không có gì nên quyết định là mai.
Là m hắn có chút khó hiểu là bá»n há» Ä‘i đâu thì Liên Nhược Hạm theo đến đó, khiến hắn không có thá»i gian riêng bên Tà o Thù Lê, đúng là cái bóng đèn. ÄÆ°Æ¡ng nhiên chắc có ý đồ gì đây, Liên Nhược Hạm chắc rảnh rá»—i nên Ä‘i khắp nÆ¡i giải sầu.
Äúng là không hiểu rõ tÃnh tình cô gái nà y. Hắn gá»i vá» nhà nói mai sẽ vá», bố mẹ hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên vui vẻ. Vừa lúc Má»… Huyên ở bên giục hắn Ä‘i nhanh lên nên hắn không có thá»i gian nói chuyện Tà o Thù Lê vá»›i bố mẹ hắn.
Äang ăn thì Hạ Tưởng nháºn được Ä‘iện của Lý Hồng Giang. Lý Hồng Giang rất nhiệt tình má»i Hạ Tưởng Ä‘i ăn và chÆ¡i tối, Hạ Tưởng từ chối và nói mình Ä‘ang Ä‘i ăn vá»›i Phùng Húc Quang.
Nhắc đến Lý Hồng Giang, Phùng Húc Quang liá»n nói nhiá»u má»™t chút. Y cÅ©ng có ấn tượng vá»›i Lý Hồng Giang, ngÆ°á»i không tệ, có năng lá»±c và biết chui. Chẳng qua có má»™t Ä‘iểm là m ngÆ°á»i ta thấy Lý Hồng Giang là ngÆ°á»i có chút thủ Ä‘oạn và quá thÃch thăng quan.
Nói đến thăng quan thì Hạ Tưởng má»›i nhá»› hôm nay khi gặp Tà o VÄ©nh Quốc quên không nhắc tá»›i Lý Hồng Giang. Lý Hồng Giang thÃch thăng qua là việc tốt. Má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t khát vá»ng, có khát vá»ng sẽ có nhược Ä‘iểm. NgÆ°á»i không có khát vá»ng má»›i là ngÆ°á»i khó đối phó nhất.
Bữa cÆ¡m ăn khá lâu, Phùng Húc Quang và Hạ Tưởng nói chuyện việc cải tiến siêu thị, Má»… Huyên lại nói chuyện mở chi nhánh. Ba ngÆ°á»i vừa ăn vừa nói chuyện đến tối muá»™n má»›i xong.
Trước khi đi, Phùng Húc Quang có men say bắt chặt tay Hạ Tưởng mà nói:
- Anh không có anh, chị, em gì cả. Chú vá» sau chÃnh là em ruá»™t của anh, còn gần hÆ¡n vợ anh.
Hạ Tưởng đẩy y mà nói:
- Äừng có hÆ¡i tà là lấy chị dâu ra là m và dụ. Có phải là anh có ý kiến vá»›i chị dâu?
Má»… Huyên trừng mắt nhìn trêu chá»c:
- Là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông thà nh công thì chán ghét ngÆ°á»i trong nhà là bình thÆ°á»ng. Chẳng qua tôi thấy Tổng giám đốc Phùng theo Ä‘uổi cảnh giá»›i là ngá»n cá» hồng không ngã, lá cá» mãi tung bay đúng không?
Phùng Húc Quang dựa và o men rượu nên nhìn chằm chằm và o Mễ Huyên:
- Giám đốc Má»… sao thế, tôi nhìn cô mà thấy nhÆ° cởi mở nhÆ° váºy, có phải là thiếu má»™t ngÆ°á»i quản cô không?
Hạ Tưởng thấy hai ngÆ°á»i chuẩn bị tranh cãi nên vá»™i và ng ngắt ngang:
- Má»… Huyên, chúng ta chà o Tổng giám đốc Phùng Ä‘i. Vá» sau còn có cÆ¡ há»™i gặp mà , vá» sau tiến triển nhÆ° thế nà o thì cÅ©ng được, nhÆ°ng bây giá» trÆ°á»›c mắt tôi mà ? Äừng có nói nhiá»u, bây giá» muá»™n quá rồi.
à của Hạ Tưởng là hai ngÆ°á»i đừng liếc mắt Ä‘Æ°a tình quá nhÆ° váºy chứ? Hắn không phản đối, không ủng há»™, nhÆ°ng vá» sau đừng không thèm để ý đến hắn là được. Phùng Húc Quang cÆ°á»i ha hả xua tay rá»i Ä‘i.
Má»… Huyên nhìn chằm chằm Phùng Húc Quang rá»i Ä‘i rồi thở dà i nói:
- Nói tháºt vá»›i Hạ Tưởng, Tổng giám đốc không phải loại tôi thÃch. Ãnh mắt của tôi giống cô bé Lê.
Hạ Tưởng giả vỠkhông nghe thấy:
- Land Rover, xe Land Rover của tôi ở đâu? Äừng có mà mất, nếu không tôi là m trâu ngá»±a cả Ä‘á»i cÅ©ng không trả nổi.
Hạ Tưởng Ä‘Æ°a Má»… Huyên vá» Tà o gia thì biết Liên Nhược Hạm đã vá» khách sạn, hắn liá»n hẹn Tà o Thù Lê là sáng mai sẽ tá»›i đón cô.xx đã vêá»
Vá» khách sạn, Hạ Tưởng vừa định mở cá»a thì Liên Nhược Hạm đã đứng trÆ°á»›c cá»a phòng nhìn hắn, tất nhiên là chá» hắn. Nhá»› đến chuyện tối qua hắn lại xấu hổ. Liên Nhược Hạm bây giá» mặc chiếc váy ngủ in hình nhân váºt hoạt hình mặc dù không quá bại lá»™ nhÆ°ng trá»i tối có má»—i hai ngÆ°á»i nên Hạ Tưởng phải nói:
- Có việc thì nói ở ngoà i nà y đi.
Liên Nhược Hạm có vẻ không vui nói:
- Hôm qua to gan lắm cơ mà , giả vỠnhát gan.
Lá»i cô nói luôn châm chá»c nhÆ°ng lại khiến ngÆ°á»i ta suy nghÄ© miên man. Hạ Tưởng Ä‘Ã nh phải bÆ°á»›c và o phòng cô rồi Ä‘á»™t nhiên vá»— tay:
- Äúng rồi, tôi giúp cô kiểm tra có gián không nhé?
Liên Nhược Hạm không nói gì mà khoanh hai tay đứng bên. Hạ Tưởng liá»n cúi ngÆ°á»i nhìn quanh má»™t lúc, hắn má»›i thở hổn hển nói:
- Chắc có thể cam Ä‘oan vá» cÆ¡ bản là không có gián. NhÆ°ng nếu chẳng may có thì cô có thể dịu dà ng bảo nó rá»i Ä‘i. Gián dá»… nói chuyện mà .
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i hì hì nói:
- Tôi không phải là gián nên sao biết nói tiếng của nó, nhưng có lẽ anh có đó.
Cuối cùng cũng lộ ra một tia đáng yêu, không tin cô giả vỠlạnh lùng hơn tôi? Hạ Tưởng thầm mắng và i câu. Hắn đang định vỠphòng thì nghe Liên Nhược Hạm ấp úng nói:
- Mai đến nhà anh, tôi, tôi có nên ăn mặc nghiêm túc một chút không?
Hạ Tưởng có chút sá»ng sốt:
- Không cần, cÅ©ng không phải là đến gặp lãnh đạo mà . HÆ¡n nữa cô là bạn cô bé Lê, cứ giả vá» nhÆ° má»i khi là được. HÆ¡n nữa đừng có mà tÃnh kế ở nhà tôi nếu không tôi giáºn là đuổi cô vỠđó.
- Biết rồi.
Liên Nhược Hạm hiếm khi ngoan nhÆ° váºy. Chá» Hạ Tưởng Ä‘i tá»›i cá»a, cô lại oán giáºn nói má»™t câu:
- Anh sao lại vá» muá»™n nhÆ° váºy. Nếu vá» sá»›m thì có thể Ä‘i rá»a xe, xe bây giá» bẩn quá rồi.
Hạ Tưởng cÅ©ng mệt không muốn đáp lá»i cô, vá» phòng là lăn ra ngủ.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
18-08-2011, 04:27 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
Chương 153: Nhà Hạ Tưởng
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Sáng hôm sau hắn gõ cá»a phòng Liên Nhược Hạm. Cá»a vừa mở ra, Hạ Tưởng có chút chấn Ä‘á»™ng. Liên Nhược Hạm mặc chiếc váy rất hợp ngÆ°á»i, tôn lên eo nhá», mông to, đôi tất chân đúng là rất hấp dẫn.
Hạ Tưởng ngây ngô dụi mắt nhìn tháºt kỹ. Liên Nhược Hạm đúng là cô gái thay đổi quá lá»›n. Cô mặc mặc cái gì thì đúng là tạo hình ảnh khác. Cô đứng trÆ°á»›c mặt nhÆ° váºy thì ngÆ°á»i không biết thì kiểu gì cÅ©ng cho rằng cô Ãt nhất là trợ lý Tổng giám đốc của má»™t công ty cao cấp.
Hai ngÆ°á»i xuống lầu lấy xe, Hạ Tưởng lái xe đến khu nhà Ủy ban Xây dá»±ng đón Tà o Thù Lê. Tà o Thù Lê hôm nay mặc chiếc váy mà u lam trẻ trung, cô và Liên Nhược Hạm đúng là tôn nhau lên. Tà o Thù Lê có chút ngạc nhiên nhìn Liên Nhược Hạm má»™t lúc rồi nói:
- Liên tá»·, chiếc váy nà y đúng là thÃch hợp vá»›i chị. Giống nhÆ° chị mặc đồ gì cÅ©ng hợp.
Ba ngÆ°á»i Ä‘i ăn sáng, Tà o Thù Lê nói không ngừng, hÆ°ng phấn nhÆ° con chim nhá». Hạ Tưởng má»™t lát là hiểu hôm qua hai ngÆ°á»i nà y cả chiá»u Ä‘i siêu thị và mua mấy bá»™ quần áo. Hắn cúi đầu nhìn chiếc quần và áo của mình, hình nhÆ° là đồ từ năm trÆ°á»›c. Năm nay có vẻ hắn chÆ°a mua bá»™ nà o. Äúng, trÆ°á»›c khi đến Huyện Bá thì Tiếu Giai đã mua mấy bá»™ cho hắn, nhÆ°ng hắn Ä‘á»u để lại ở Huyện Bá.
Ä‚n xong lái xe lên Ä‘Æ°á»ng. Hạ Tưởng ngồi đằng trÆ°á»›c lái xe, Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm ngồi đằng sau không ngừng cÆ°á»i nói. Hạ Tưởng cÅ©ng không buồn nghe các cô nói gì. Giữa phụ nữ luôn có không Ãt Ä‘á» tà i nói chuyện. Hắn không có hứng thú mà chăm chú lái xe.
Äi ngang qua má»™t khu phục vụ, hắn ngừng xe ưỡn ưỡn lÆ°ng thì má»›i nhá»› đến Má»… Huyên nên há»i Tà o Thù Lê. Thì ra Má»… Huyên hôm nay cùng Phùng Húc Quang trao đổi việc hợp tác. Hạ Tưởng nghe xong mà có chút buồn bá»±c. Ngà y hôm qua hình nhÆ° không nghe Má»… Huyên nói hôm nay sẽ đến gặp bà n chuyện vá»›i Phùng Húc Quang mà . Hạ Tưởng cÆ°á»i nói:
- Chỉ mong má»i ngÆ°á»i bà n bạc vui vẻ và có kết quả.
Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm đứng sau lÆ°ng Hạ Tưởng nhá» giá»ng nói gì đó. Äá»™t nhiên hai ngÆ°á»i cÆ°á»i cÆ°á»i, Hạ Tưởng quay đầu lại nói:
- Có ý đồ xấu gì thế, thà nh tháºt khai báo.
Tà o Thù Lê chắp tay sau lÆ°ng rồi nhìn Hạ Tưởng từ trên xuống dÆ°á»›i. Äiá»u nà y là m Hạ Tưởng ngứa ngứa trong lòng, hắn sá» mặt rồi gãi đầu:
- Trên mặt anh có gì à ?
- Không phải.
Tà o Thù Lê không nhịn được đỠmặt nói:
- Sao anh không đi Wc?
Hạ Tưởng có chút xấu hổ nói:
- Không muốn đi, nếu cứ ép đi thì cũng có thể. Sao, nhất định có gì không đúng rồi.
Tà o Thù Lê đưa một túi ra đằng trước rồi nói:
- Mua cho anh bộ quần áo, anh có nên và o Wc thay không?
Hạ Tưởng ngẩn ra:
- Em muốn hại anh à , thay quần áo ở khu Wc chỗ nà y sao? Em nghĩ như thế nà o mà lại mua quần áo cho anh, không hợp thì sao?
- Nhất định là hợp. Em và Liên tá»· đã bà n cuối cùng do Liên tá»· quyết định mua cho anh, đừng nói nhiá»u nữa, Ä‘i thá» Ä‘i nếu không ngÆ°á»i ta không thèm để ý tá»›i anh.
Tà o Thù Lê không biết vì sao lại đỠmặt nhét túi và o tay Hạ Tưởng, sau đó chạy đi.
Hạ Tưởng cúi đầu nhìn túi thì thấy bộ quần áo, còn cả quần, còn có cả quần lót. Hắn thế mới hiểu vì sao Tà o Thù Lê lại đỠmặt. trong lòng hắn nóng lên nhìn cô bé xấu hổ. Hạ Tưởng nói với theo:
- Cảm ơn em. Cô bé Lê, em suy nghĩ rất chu đáo.
Tà o Thù Lê cà ng đỠmặt hơn, vội và ng bảo hắn đi:
- Äó là quà tặng, không phải cố ý mua cho anh. Anh đừng nghÄ© linh tinh.
Chiếc quần lót có cần phải nghÄ© lung tung không? Hạ Tưởng không trêu cô nữa mà gáºt đầu cầm túi muốn và o Wc. Không ngá» Liên Nhược Hạm đã Ä‘i tá»›i Ä‘Æ°a cho hắn má»™t chiếc túi:
- Già y của anh cÅ© rồi, tôi mua cho anh đôi má»›i. Tôi cảnh cáo anh đừng nghÄ© nhiá»u. Lần trÆ°á»›c anh cứu má»i ngÆ°á»i bao gồm cả tôi, tôi coi nhÆ° báo Æ¡n cứu mạng của anh.
Sao không phải lấy thân báo đáp nhỉ? Lấy một đôi già y đã báo được ơn cứu mạng sao? Hạ Tưởng có chút bất đắc dĩ.
Hạ Tưởng thấy cô nói cứng nhắc nhÆ° váºy thì không khách khà cầm lấy:
- Là m Æ¡n không cần báo đáp, chẳng qua thấy cô có lòng thà nh nhÆ° váºy thì cảm Æ¡n.
Hạ Tưởng từ Wc đi ra trông sáng rực hẳn lên, Tà o Thù Lê không ngừng khen:
- Mặc dù nhìn qua không trắng mấy nhÆ°ng đổi bá»™ quần áo cÅ©ng dá»… nhìn hÆ¡n. nhÆ° váºy má»›i được, cuối cùng không ai ngại lái xe của chúng ta ăn mặc không ra gì.
Hạ Tưởng mặc đồ má»›i nên cà ng thêm đẹp trai, lịch sá»±, Ä‘iá»u nà y là m mấy cô gái Ä‘i ngang qua phải nhìn và i lần. Hắn nhìn Tà o Thù Lê, lại nhìn Liên Nhược Hạm thì thấy hai cô Ä‘á»u vui vẻ. Hạ Tưởng thầm nghÄ© hai cô quả nhiên là từ bé đến lá»›n không lo cÆ¡m ăn, áo mặc. Quần áo, già y mua cho hắn Ä‘á»u là hà ng hiệu, hÆ¡n nữa còn là loại mặt hà ng đắt tiá»n nhất Thà nh phố Yến. Bá»™ đồ nà y Ãt nhất bằng hai năm tiá»n lÆ°Æ¡ng của hắn.
Tà o Thù Lê nhìn áo và quần, Liên Nhược Hạm lại nhìn giầy. Hai ngÆ°á»i nhìn tá»›i vá»›i sá»± hà i lòng vì ánh mắt của mình.
Má»™t lần nữa lên Ä‘Æ°á»ng, Tà o Thù Lê ngồi và o ghế tay lái phụ và nói vá»›i Hạ Tưởng:
- Liên tỷ muốn nghỉ một chút. Em lên đây nói chuyện với anh, nếu không khi anh lái xe mà buồn ngủ thì thảm rồi, sẽ không hoà n thà nh nhiệm vụ.
Hạ Tưởng đoán được chút suy nghĩ của cô nên nói:
- Có phải là muốn ngồi gần anh, để nhìn vẻ đẹp trai của anh ở cự ly gần không?
Tà o Thù Lê nhắm mắt lại nói:
- Em ngủ rồi, anh nói gì em cũng không nghe thấy.
Ãnh nắng chiếu và o xe Land Rover, nghênh đón bá»n há» tiến và o thà nh phố Äan Thà nh.
Hạ Thiên Thà nh năm nay 50 tuổi. Ông có hai con, con lá»›n là Hạ Tưởng, con thứ hai là Hạ An. Hạ Thiên Thà nh là má»™t ngÆ°á»i có tÆ° tưởng truyá»n thống, là công nhân chăm chỉ của Công ty xây dá»±ng số 1 thà nh phố Äan Thà nh. Ông là m thủ kho, ông cùng vợ là TrÆ°Æ¡ng Lan cùng nhau ná»— lá»±c duy trì cuá»™c sống gia đình.
Khi Hạ Tưởng thi và o đại há»c và tốt nghiệp rồi muốn ở lại Thà nh phố Yến, má»›i đầu ông không đồng ý, muốn Hạ Tưởng vá» bên cạnh mình. Ãt nhất ông cÅ©ng công tác ở thà nh phố Äan Thà nh nhiá»u năm, lãnh đạo các công ty lá»›n nhỠở thà nh phố cÅ©ng nể mặt nên bố trà má»™t công việc cÅ©ng không có gì là khó. NhÆ°ng Hạ Tưởng muốn ở lại Thà nh phố Yến, nói là phấn đấu. Thá»±c ra Hạ Thiên Thà nh hiểu đây là Hạ Tưởng muốn ở bên DÆ°Æ¡ng Bối.
Hạ Thiên Thà nh cÅ©ng không thÃch DÆ°Æ¡ng Bối, ông cảm thấy cô không rá»™ng lượng, hÆ¡i nhá» nhen. Mặc dù DÆ°Æ¡ng Bối khá xinh nhÆ°ng lại là m ngÆ°á»i ta có chút bá»±c bá»™i. Có lần ông lên Thà nh phố Yến thăm Hạ Tưởng, vừa lúc ông gặp Hạ Tưởng và DÆ°Æ¡ng Bối ở bên nhau. Mặc dù DÆ°Æ¡ng Bối ngá»t ngà o gá»i ông là “Hạ thúc thúc†nhÆ°ng ông chỉ gáºt đầu không nói gì.
Sau đó ông cÅ©ng nói cho Hạ Tưởng là ông hy vá»ng Hạ Tưởng có thể tìm má»™t bạn gái rá»™ng rãi, dù xinh đẹp hay không là vế sau, quan trá»ng nhất chÃnh là cách xá» sá»± tá»± nhiên. Hạ Tưởng ngoà i miệng tuy vâng nhÆ°ng không để ý. Hạ Thiên Thà nh biết Hạ Tưởng cÅ©ng không để ở trong lòng. Ông biết Hạ Tưởng, con lá»›n của ông khi đã quyết định thì sẽ không dá»… thay đổi ý định. Má»™t khi hắn đã quyết định thì có khuyên nữa cÅ©ng vô Ãch. Không giống Hạ An rất dá»… bảo, nghe lá»i ông. Khi Hạ An thi đại há»c, Hạ Thiên Thà nh không cho Hạ An thi và o đại há»c Thà nh phố Yến, mà bảo Hạ An thi và o đại há»c Äan Thà nh.
Hạ Tưởng tốt nghiệp và muốn ở lại Thà nh phố Yến, ông trong lòng không vui nhÆ°ng vì không muốn là m cháºm tÆ°Æ¡ng lai phát triển của Hạ Tưởng nên phải mặt dà y tìm em trai của Tà o VÄ©nh Quốc - Tà o VÄ©nh Vượng, nhá» ngÆ°á»i nà y đến Thà nh phố Yến nhỠông anh là m Giám đốc Sở. CÅ©ng may Tà o VÄ©nh Quốc tuy là Giám đốc Sở nhÆ°ng thái Ä‘á»™ rất dá»… gần, cuối cùng Hạ Tưởng thuáºn lợi ở lại Thà nh phố Yến. NhÆ°ng vì DÆ°Æ¡ng Bối lại không có Ä‘Æ¡n vị nà o nháºn nên phải vá» Huyện Bá, Ä‘iá»u nà y là m Hạ Thiên Thà nh vừa mừng vừa lo.
Mừng là vì Dương Bối vỠquê thì sẽ không ở bên Hạ Tưởng nữa, lo là Hạ Tưởng một mình ở Thà nh phố Yến không thân không quen thì khi nà o mới có thể mua được nhà ? Không mua nổi nhà thì có con gái nhà nà o muốn lấy hắn?
Bố mẹ luôn lo cho con. Không lâu sau Hạ Tưởng bị Ä‘iá»u từ Công ty Xây dá»±ng số 3 đến công ty của Lý Äinh SÆ¡n. Tuy nói biên chế tốt hÆ¡n ở Công ty Xây dá»±ng số 3 nhÆ°ng Hạ Thiên Thà nh lại thấy dá»±a và o công ty của Lý Äinh SÆ¡n không bằng Công ty Xây dá»±ng số 3. Quả nhiên không lâu sau nghe thấy hiệu quả kinh doanh của công ty nà y khá kém, không chừng Hạ Tưởng sẽ mất việc. Ông liá»n mắng Hạ Tưởng má»™t tráºn. Nói hắn là thằng mù mắt, không yên tâm công tác mà nhảy loạn lên, cuối cùng không biết có thể là m chức vụ gì, bây giá» có thể ăn no, mặc ấm đã may rồi.
Ai ngá» không lâu sau Hạ Tưởng lại Ä‘i theo Lý Äinh SÆ¡n đến Huyện Bá, là m thÆ° ký của Lý Äinh SÆ¡n, mà Lý Äinh SÆ¡n cÅ©ng thà nh Bà thÆ° huyện ủy. Huyện Bá ở đâu thì Hạ Thiên Thà nh không biết, nhÆ°ng ông biết Bà thÆ° huyện ủy là chức quan gì. HÆ¡n nữa chức Bà thÆ° huyện ủy là quan rất có tiá»n đồ. Äám giám đốc mà ông thÆ°á»ng thấy ở thà nh phố Äan Thà nh còn kém Lý Äinh SÆ¡n hai cấp, váºy Hạ Tưởng là thÆ° ký của Lý Äinh SÆ¡n có phải rất có tÆ°Æ¡ng lai không?
Hạ Thiên Thà nh thá»±c ra cÅ©ng không hy vá»ng xa vá»i, ông chỉ hy vá»ng Hạ Tưởng bình yên kiếm không cần nhiá»u tiá»n thì Ãt nhất cÅ©ng phải có cuá»™c sống vừa phải, mua được má»™t căn nhà và cÆ°á»›i vợ ở Thà nh phố Yến là ông hà i lòng rồi. Hạ Thiên Thà nh xuất thân công nhân nên muốn Hạ Tưởng má»™t bÆ°á»›c lên mây là không thá»±c tế. Ông cÅ©ng biết bên trên không có ai thì không thể là m quan. Chỉ cần Hạ Tưởng Ä‘i theo Lý Äinh SÆ¡n không phải chịu khổ, không vất vả, có thu nháºp ổn định, có vợ thì ông đã cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa.
Hôm qua nháºn được Ä‘iện của Hạ Tưởng nói sẽ vá» thăm nhà , Hạ Thiên Thà nh vui vẻ cÆ°á»i ha hả, tâm trạng không tốt mấy ngà y cÅ©ng biến Ä‘i. Ông bảo vợ dá»n nhà cá»a, còn bảo vợ là m bánh mà Hạ Tưởng thÃch ăn nhất. Bà vợ rất không hà i lòng việc ông chỉ có con lá»›n, không có con bé. Ông cÆ°á»i ha hả nói:
- Thằng út suốt ngà y ở bên bà ăn cơm bà nấu, thằng cả được ăn mấy bữa chứ? Bà chẳng phải trách tôi sao mãi không đi mua cà chua sao?
Cùng là con thì TrÆ°Æ¡ng Lan sao có thể không thÆ°Æ¡ng? Chẳng qua bà cÅ©ng có ý kiến việc Hạ Tưởng ở lại Thà nh phố Yến. Bà cho rằng Hạ Tưởng má»™t mình ở ngoà i ăn không ngon, mặc không ấm, lại không chăm sóc tốt được cho mình. HÆ¡n nữa Thà nh phố Yến có gì tốt chứ, chỉ là lá»›n hÆ¡n thà nh phố Äan Thà nh má»™t chút mà thôi, ngÆ°á»i nhiá»u hÆ¡n mà thôi nhÆ°ng không phải Ä‘á»u ăn cÆ¡m, mặc áo sao? Hạ Thiên Thà nh đúng là không buồn giải thÃch vá»›i bà vợ. Ông chỉ nói má»™t câu thÆ°á»ng dùng:
- Năm đó nếu không phải tôi ra ngoà i xông xáo thì cả nhà bây giỠkhông phải vẫn ở nông thôn sao?
Khi Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan kết hôn thì vẫn ở nông thôn. Sau khi kết hôn và có Hạ Tưởng, ông má»›i được nháºn và o Công ty xây dá»±ng số 1 Äan Thà nh, mÆ°á»i mấy năm ông má»›i có được má»™t căn nhà ở thà nh phố. Cho nên má»—i lần TrÆ°Æ¡ng Lan có ý kiến vá»›i Hạ Tưởng, ông liá»n dùng lá»i nà y mà đáp lại. Má»—i lần nhÆ° váºy TrÆ°Æ¡ng Lan Ä‘á»u á khẩu không biết nói gì.
Trá»i vừa sáng, Hạ Thiên Thà nh hôm nay dáºy sá»›m má»™t bên dá»n dẹp nhà , má»™t bên nhìn quanh. TrÆ°Æ¡ng Lan oán trách nói:
- Má»›i sá»›m mà đã dáºy là m gì? Ông đúng là , từng nà y tuổi mà còn thiếu kiên nhẫn.
Hạ Thiên Thà nh cÆ°á»i ha hả nói:
- Thằng cả rất có chÃnh kiến, nhÆ°ng cÅ©ng là m cho bố mẹ quan tâm nhất. Con nó vá» má»™t chuyến, tôi tá» vẻ nóng lòng má»™t chút cÅ©ng không được sao?
- Äược, ai dám ngăn ông?
Trương Lan cũng bắt đầu bắt tay là m bánh. Bà đeo tạp dỠrồi nghĩ đến chuyện của Hạ An nên nói:
- Thằng cả là m thÆ° ký của Bà thÆ° huyện ủy thì vá» sau cÅ©ng là ngÆ°á»i nhà nÆ°á»›c, hà ng tháng nhất định được nháºn lÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng việc của thằng út thì sao bây giá»? Con nó tốt nghiệp đại há»c nhÆ°ng ngà nh Trung văn thì Ä‘Æ¡n vị tốt không thể xin và o, đúng là là m ngÆ°á»i ta lo muốn chết.
Hạ An năm nay sau khi tốt nghiệp đại há»c thì vẫn chÆ°a tìm được việc. Hạ Thiên Thà nh muốn Hạ An và o Công ty xây dá»±ng số má»™t Äan Thà nh, cÅ©ng tìm giám đốc nói chuyện. giám đốc cÅ©ng gáºt đầu đồng ý nháºn Hạ An và o là m nhân viên văn thÆ° văn phòng. NhÆ°ng chÆ°a kịp đến là m thì giám đốc đã bị Ä‘iá»u Ä‘i. Giám đốc má»›i tá»›i không nể mặt Hạ Thiên Thà nh. Ông mặc dù tức giáºn nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m gì được.
Hạ Thiên Thà nh trách Trương Lan:
- Hôm nay thằng cả vá» nhà là việc tốt, đừng nhắc mấy việc là m ngÆ°á»i ta lo lắng. Chá» con Ä‘i rồi nói tiếp. Tôi dù sao cÅ©ng là m ở Äan Thà nh nà y mÆ°á»i mấy năm, chẳng lẽ không tìm được má»™t công việc cho thằng út sao? Äúng, thằng út sao còn chÆ°a tá»›i, gá»i Ä‘iện cho con Ä‘i. Bảo nó mang theo bạn gái nữa để cho thằng cả thấy. Thằng cả là anh nên phải lấy vợ trÆ°á»›c, nếu không thằng út phải chá».
Công ty xây dá»±ng số má»™t Äan Thà nh có má»™t loạt phòng phúc lợi, cuối cùng thì Hạ Thiên Thà nh cÅ©ng bá» ra 50 ngà n mua cho Hạ An má»™t căn để dà nh khi kết hôn. Bạn gái Hạ An – Hứa Ninh là bạn cùng há»c đại há»c vá»›i y, là ngÆ°á»i thà nh phố Äan Thà nh. Nhà cô cÅ©ng có quan hệ nên bố trà cô và o cÆ¡ quan nhà nÆ°á»›c là m việc. Hạ An mãi không tìm được công việc, tuy Hứa Ninh không nói gì nhÆ°ng nhà cô đã có ý kiến muốn cô chia tay vá»›i Hạ An.
Hạ Thiên Thà nh cÅ©ng nghe Hạ An nói ngÆ°á»i nhà Hứa Ninh không hà i lòng vá»›i y, ông cÅ©ng có chút sốt ruá»™t. ông thấy Hứa Ninh là cô gái khá được, không thể vì công việc mà ảnh hưởng tá»›i hôn nhân của hai ngÆ°á»i. Nếu không phải Hạ Tưởng Ä‘á»™t nhiên vá», ông hôm nay có lẽ lại Ä‘i gặp giám đốc xem có thể Ä‘Æ°a thêm chút quà để giám đốc chấp nháºn không?
Chẳng qua nếu Hạ Tưởng vá», ông chỉ có thể bá» tạm việc của Hạ An lại.
TrÆ°Æ¡ng Lan gá»i Ä‘iện xong liá»n nói vá»›i Hạ Thiên Thà nh rằng Hạ An Ä‘i đón Hứa Ninh rất nhanh sẽ vá». Hạ An ở trong má»™t căn phòng khác, cùng trong má»™t khu nên chỉ Ä‘i bá»™ và i phút là tá»›i. Äiá»u nà y cÅ©ng phù hợp vá»›i yêu cầu của TrÆ°Æ¡ng Lan, nuôi con phòng lúc vá» già . Anh cả không ở bên, váºy anh hai phải ở bên.
Lát sau Hạ An và Hứa Ninh đã Ä‘i và o. Hạ An và Hạ Tưởng cÅ©ng có và i phần giống nhau. Hạ An trắng hÆ¡n má»™t chút nhÆ°ng lại không cao bằng Hạ Tưởng. Hạ An nói chuyện khá nhá», vừa nhìn là biết tÃnh cách không cứng rắn. Hứa Ninh có thân hình nhá» xinh, mặt tròn khi cÆ°á»i nhÆ° búp bê rất dá»… là m ngÆ°á»i ta thÃch. Hai ngÆ°á»i coi nhÆ° khá chăm chỉ, vừa và o nhà đã giúp TrÆ°Æ¡ng Lan. Má»™t bên quét nhà , má»™t ngÆ°á»i và o trong nhà bếp giúp đỡ.
Hạ Thiên Thà nh rảnh rá»—i không có việc gì liá»n tÃnh toán nếu Ä‘i tà u thì có lẽ tiếng nữa má»›i vá», Ä‘i ô tô thì có lẽ rất nhanh sẽ tá»›i.
Ông chắp tay sau lÆ°ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c cá»a sổ nhìn ra ngoà i. Vừa nhìn thì thấy má»™t chiếc ô tô từ xa Ä‘i đến, loại xe nà y ông chÆ°a từng thấy, hÆ¡n nữa còn có biển Bắc Kinh. Ông thầm nghÄ© nhà ai có bà con Bắc Kinh tá»›i thăm nhỉ? Nhìn chiếc xe nà y là biết chắc không rẻ.
Ông vừa má»›i nghÄ© đến đây thì đã thấy chiếc xe chạy nhÆ° bay dừng trÆ°á»›c kế hoạch nhà số 1, sau đó Ä‘i ngang qua mấy nhà không dừng, cuối cùng dừng ở khu nhà của ông. Hạ Thiên Thà nh có chút buồn bá»±c, ông ở đây nhiá»u năm mà không nghe nói nhà ai có há» hà ng trên Bắc Kinh. Váºy xe kia có phải là đỗ nhầm chá»— không?
Do có ý tốt muốn chỉ Ä‘Æ°á»ng nên ông đẩy cá»a Ä‘i ra. Ở tầng má»™t đúng là tiện, không cần xuống lầu là ra ngoà i được. Ông Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt xe vừa dừng lại, ông vá»™i và ng gõ gõ cá»a xe rồi nói:
- Tìm ai váºy? Tôi cÅ©ng khá quen ở khu nà y, tìm ai há»i tôi Ä‘á»u biết.
Cá»a kÃnh xe không mở xuống, cá»a xe lại mở ra, má»™t thanh niên ăn mặc đồ má»›i tinh Ä‘ang tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói:
- Có phải tìm bố không nhỉ?
Hạ Thiên Thà nh ngẩn ra, ánh mặt trá»i buổi sáng là m ông chói mắt nhìn không rõ. Ông lui ra sau má»™t bÆ°á»›c má»›i tỉnh táo thấy được ngÆ°á»i từ xe xuống là con cả của ông. Ông suy nghÄ© má»™t chút, Hạ Tưởng sao có xe biển Bắc Kinh, đừng nói không có tiá»n mua xe, dù có tiá»n mua xe cÅ©ng không thể đăng ký biển số Bắc Kinh, sao lại nhÆ° váºy?
Không đợi ông suy nghÄ© chiếc xe nà y bao tiá»n thì cá»a sau xe đã được mở ra, hai cô gái xinh nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c Ä‘i xuống. Má»™t cô mặc chiếc váy mà u lam đẹp nhÆ° diá»…n viên trên Tv đã cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt ông và chà o:
- Hạ thúc thúc.
Hạ Thiên Thà nh nở nụ cÆ°á»i, ông muốn nói chuyện cÅ©ng không thể nói ra. Ông Ä‘ang nghi ngá» có phải mình nằm mÆ¡ không? Có phải nhá»› con lá»›n quá nên mÆ¡ thấy Hạ Tưởng lái xe vá», còn có hai cô gái xinh đẹp Ä‘i cùng không?
Cô gái phÃa sau mặc đồ công sở tuy mặt hÆ¡i lạnh nhạt nhÆ°ng lại nhÆ° tiên nữ giáng trần. Cô cÅ©ng rất lá»… phép gá»i má»™t tiếng:
- Hạ thúc thúc.
Hạ Thiên Thà nh gáºt đầu má»™t cách máy móc, đầu ông Ä‘ang suy nghÄ© miên man, đến táºn khi Hạ Tưởng đỡ ông thì ông còn chÆ°a tin mà giẫm giẫm chân mình. Äến khi chân thấy Ä‘au thì ông má»›i tỉnh lại, ông run rẩy nói:
- Anh cả, các cô ấy là ai thế?
Hạ Tưởng cÅ©ng không ngá» câu đầu tiên bố mình há»i lại là Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm. Hắn kéo Tà o Thù Lê lại rồi nói:
- Bố, chẳng lẽ bố không nháºn ra cô ấy sao?
Hạ Thiên Thà nh thá»±c ra đã nháºn ra Tà o Thù Lê là ai. Lần trÆ°á»›c khi đến nhà Giám đốc Tà o thì Tà o Thù Lê đã tạo cho ông ấn tượng rất sâu, muốn quên cÅ©ng khó. Chỉ là ông không thể tin nổi được con gái của Giám đốc Sở sao lại cùng Hạ Tưởng từ trên xe Ä‘i xuống.
Tà o Thù Lê có chút xấu hổ nhưng vẫn nói:
- Hạ thúc thúc, cháu là Tà o Thù Lê, lần trÆ°á»›c chú đã đến nhà cháu và gặp cháu mà . Có phải là lúc ấy cháu cháºm tiếp đón chú, nên bây giá» chú không chà o đón cháu và o nhà là m khách không?
Hạ Thiên Thà nh thấy Hạ Tưởng cầm tay Tà o Thù Lê liá»n hiểu ra, trong lòng ông nhÆ° được ăn máºt váºy. Thằng ranh nà y đúng là được. Lần trÆ°á»›c mình nói vá»›i nó có thể tìm con gái của má»™t Trưởng phòng cấp huyện coi nhÆ° có bản lÄ©nh, không ngá» nó lại còn tìm con gái của Giám đốc Tà o, đúng là có bản lÄ©nh. NghÄ© nhÆ° váºy nên ông cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa:
- Thù Lê đến thì chú đương nhiên chà o đón rồi. Hạ Tưởng, con cũng đúng là , Thù Lê tới mà sao không nói trước một tiếng để bố còn chuẩn bị. Bố còn nghĩ chỉ mình con vỠchứ.
Tà o Thù Lê liá»n giá»›i thiệu Liên Nhược Hạm:
- Chị ấy là Liên Nhược Hạm, là bạn thân của cháu, chị ấy cùng cháu và Hạ Tưởng vỠđây. Chị ấy có xe nên bá»n cháu được Ä‘i cùng.
Hạ Thiên Thà nh liá»n vá»™i và ng gáºt đầu tá» vẻ cảm Æ¡n, Liên Nhược Hạm cÅ©ng liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i nói không cần.
Tiếng ngÆ°á»i Ä‘i và o nhà là m TrÆ°Æ¡ng Lan Ä‘ang ở đối diện phòng khách nghe thấy tiếng mở cá»a liá»n ra xem. Bà thấy ở ngoà i phòng khách có Hạ Tưởng, Hạ Thiên Thà nh lại ngây ngô đứng bên cÆ°á»i cÆ°á»i. Bà đang định mắng Hạ Thiên Thà nh sao lại đứng nói chuyện thì lại thấy hai cô gái xinh đẹp đứng đó nên có chút kinh ngạc không biết nói gì.
TrÆ°á»›c kia bà thÆ°á»ng nghe ngÆ°á»i ta nói đến tiên nữ nhÆ°ng có biết tiên nữ trông nhÆ° thế nà o đâu. Hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt có phải là tiên nữ không? Hai tay TrÆ°Æ¡ng Lan dÃnh đầu bá»™t, bà đứng ở cá»a phòng bếp nhìn ra mà trong lòng lại không ngừng có má»™t câu con gái nhà ai mà lại xinh nhÆ° váºy? Có má»™t cô bé là m con dâu mình thì quá may mắn.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-08-2011, 12:21 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
Chương 154: Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm tranh sắc.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
Hứa Ninh cÅ©ng từ trong phòng Ä‘i ra thấy liá»n kêu lên má»™t tiếng:
- Hạ An, mau ra đây xem ngÆ°á»i đẹp.
Tiếng kêu của cô là m má»i ngÆ°á»i thức tỉnh. Hạ Tưởng vá»™i và ng giá»›i thiệu má»i ngÆ°á»i vá»›i nhau. Nói chuyện má»™t lúc không những không yên tÄ©nh mà cà ng lúc cà ng náo nhiệt. TÃnh cách Hứa Ninh khá cởi mở, hÆ¡n nữa lại có tuổi tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm, vì thế cô nói chuyện vá»›i Tà o Thù Lê khá vui vẻ, mãi không hết chuyện. Liên Nhược Hạm nói không nhiá»u nhÆ°ng nhẫn nại, có há»i có đáp, không ngại phiá»n phức. Chỉ chốc lát ba cô gái đã ngồi tụm lại vá»›i nhau. T
TrÆ°Æ¡ng Lan thấy có cÆ¡ há»™i liá»n nháy nháy mắt vá»›i Hạ Thiên Thà nh, ra hiệu ông chồng tìm lý do kéo Hạ Tưởng và o phòng ngủ. Hạ An cÅ©ng cÆ°á»i hì hì và o trong, ngÆ°á»i má»™t nhà đóng cá»a tra há»i Hạ Tưởng.
- Hạ Tưởng, con nói xem hai cô gái kia là như thế nà o?
Trương Lan ra vẻ nghiêm khắc nhưng lại lộ rõ một tia mong chỠvà khẩn trương. Bà sợ Hạ Tưởng nói ra câu mà bà không muốn nghe.
- Anh, ai là bạn gái của anh? Anh quá lợi hại, cô gái đẹp nhÆ° váºy có thể nghe lá»i anh, em bây giỠđúng là phục anh sát đất.
Hạ An rất hâm má»™, khi nói chuyện còn quay đầu lại nhìn ra ngoà i. Chẳng qua cách cánh cá»a nên không thể nhìn thấy gì.
- Không cần nói, để bố nói. Bố có thể đoán được.
Hạ Thiên Thà nh giống nhÆ° trẻ hÆ¡n mÆ°á»i tuổi, ông cÆ°á»i hÃp mắt khiến nếp nhăn chụm và o nhau:
- Thù Lê là con gái bảo bối của giám đốc Tà o. Nếu bố không nhìn lầm thì cô ấy có ý vá»›i con, hÆ¡n nữa bố cÅ©ng thấy cô ấy có thể nói là rất Ä‘oan trang. Liên Nhược Hạm kia lại có vẻ khá lạnh nhạt, không dá»… tiếp cáºn. Anh cả, con là m bạn vá»›i cô ấy thì được, nhÆ°ng cô ấy nói chuyện lại lạnh lùng không có tình cảm.
Hạ Tưởng thấy ngÆ°á»i nhà nghiêm túc nhÆ° váºy thì cÆ°á»i hì hì nói:
- Bố mẹ suy nghÄ© nhiá»u rồi. Con và Thù Lê bây giá» chỉ là bạn bình thÆ°á»ng mà thôi. Cô ấy há»c cùng trÆ°á»ng vá»›i con. Bá»n con Ä‘i cùng nhau cÅ©ng là là m chung bản thiết kế mà thôi. Vừa lúc con vá» nhà thăm nhà , cô ấy cÅ©ng vá» thăm ông bà ná»™i nên cùng vá», má»i ngÆ°á»i đừng nghÄ© lung tung.
- Thằng ranh nà y còn không thừa nháºn Æ°, còn muốn giả vá» ngá»› ngẩn mà lừa bố à ?
Hạ Thiên Thà nh không tin lá»i của Hạ Tưởng, ông quyết định:
- Bố lát nữa sẽ há»i Thù Lê là nhÆ° thế nà o? NgÆ°á»i ta nếu không có ý đó thì có thể vá» nhà vá»›i con sao? Con nhiá»u bạn há»c nữ nhÆ° váºy sao không thấy mang ai vá» nhà ? Con cÅ©ng lá»›n rồi, nếu còn không tìm bạn gái thì các cô gái tốt sẽ bị ngÆ°á»i khác vÆ¡ sạch đó.
Láºp luáºn của ông bố là m Hạ Tưởng không biết nói gì.
Hắn cÅ©ng không phải cố ý giấu mà do quan hệ giữa hắn và Tà o Thù Lê vẫn chÆ°a chÃnh thức đến bÆ°á»›c kia. Mặc dù hắn biết tâm tÆ° của Tà o Thù Lê đối vá»›i hắn, nhÆ°ng da mặt của phái nữ khá má»ng, nếu nói lá»i không nên nói để cô suy nghÄ© sẽ không tốt.
Mặc dù Hạ Tưởng cÅ©ng biết Tà o Thù Lê thi thoảng cÅ©ng hay là m nÅ©ng, giáºn há»n nhÆ°ng lại là má»™t cô gái thông minh nên sẽ không là m ngÆ°á»i ta khó xá». NhÆ°ng hắn không muốn ngÆ°á»i nhà cứ vây quanh cô giống nhÆ° Ä‘ang xem con dâu tÆ°Æ¡ng lai váºy.
NhÆ°ng chuyện thÆ°á»ng thÆ°á»ng tiến triển ngược vá»›i mong muốn. Hạ Tưởng vốn cố gắng tránh để bố mẹ mình tiếp xúc vá»›i Tà o Thù Lê, nhÆ°ng không biết do Tà o Thù Lê cố ý hay bố mẹ hắn cố ý. Mà giữa Tà o Thù Lê và bá»n há» nhÆ° luôn có chuyện nói mãi không hết. Tà o Thù Lê ngoan ngoãn đáng yêu chỉ má»™t lát sau đã nói chuyện rất vui vẻ vá»›i bố mẹ hắn. Cô không há» có vẻ gì là con gái của Giám đốc Sở, má»™t câu kêu dì TrÆ°Æ¡ng , má»™t câu Hạ thúc thúc, Ä‘iá»u nà y là m Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan vui vẻ, nụ cÆ°á»i không bao giá» ngừng xuất hiện trên mặt bá»n há».
Nhưng Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm ngồi bên không có chuyện gì để nói. Trên mặt Liên Nhược Hạm lộ ra một tia hâm mộ và mất mát. Cô có chút bất đắc dĩ nhìn Tà o Thù Lê:
- Tôi rất hâm má»™ cô bé Lê, cô ấy tháºt thông minh, hÆ¡n nữa lại có sức hấp dẫn. Dù là ai thì cô ấy cÅ©ng có thể khiến ngÆ°á»i ta chấp nháºn mình. Tôi không bao giá» há»c được cách nà y của cô ấy, chỉ có thể ngồi cô Ä‘Æ¡n má»™t bên thưởng thức sá»± vui vẻ của ngÆ°á»i khác.
Hạ Tưởng có chút giáºt mình vì Liên Nhược Hạm lại nói nhÆ° váºy:
- Con ngÆ°á»i là khác nhau, cô cần gì phải hâm má»™ ngÆ°á»i khác? Vẻ lạnh nhạt, lặng lẽ của cô cÅ©ng là má»™t loại hạnh phúc.
- Anh đang chế giễu tôi vì tôi tự xót cho thân mình sao?
Liên Nhược Hạm không mấy khi nở nụ cÆ°á»i. Cô cÆ°á»i lên không những dá»… nhìn hÆ¡n nữa cái mÅ©i nhÃu lại trông khá nghịch ngợm.
- Tôi nghÄ© trong mắt bố mẹ anh thì thân pháºn của tôi dù cao hÆ¡n cô bé Lê bao nhiêu thì bá»n há» cÅ©ng sẽ không thÃch tôi.
- Có má»™t số việc không thể so sánh. Con ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có cách hưởng thụ của mình, ngÆ°á»i tầng lá»›p trên có cách theo Ä‘uổi hạnh phúc của riêng mình. Tầng lá»›p khác nhau, ánh mắt sẽ khác nhau.
Hạ Tưởng cảm khái nhìn Liên Nhược Hạm, hắn thấy trong mắt cô lá»™ ra má»™t tia sôi nổi nên cÆ°á»i nói:
- Cô không phải là ở trên cao lâu ngà y nên thấy lạnh, vì thế muốn tiến và o nhân gian để xem ấm áp của gia đình đó chứ?
- Nếu là nhÆ° váºy thì sao? Anh quản được à ?
Liên Nhược Hạm không biết là bực bội hay là m nũng:
- Tôi ở má»™t mình lâu nên Ä‘á»™t nhiên cảm thấy hâm má»™ sá»± ấm áp của gia đình. Con ngÆ°á»i khi sống nếu có thêm nhiá»u tình cảm thì má»›i thấy chân tháºt.
Lá»i nà y của Liên Nhược Hạm là m Hạ Tưởng phải suy nghÄ©.
Äá»i trÆ°á»›c hắn ở cùng bố mẹ thì Ãt, xa cách thì nhiá»u, tháºm chà khi chết cÅ©ng không hoà n thà nh tâm nguyện của bố mẹ hắn. Những gì hắn đã là m chỉ khiến bố mẹ hắn Ä‘au lòng và thất vá»ng.
Bây giỠđược là m lại, hắn dẫn Tà o Thù Lê vá» nhà chÃnh là muốn thá»a mãn hy vá»ng của bố mẹ đối vá»›i mình, khiến bố mẹ cÅ©ng biết hắn có thể là m tốt má»i việc.
Thấy Tà o Thù Lê có thể thuáºn lợi nói chuyện vá»›i bố mẹ, Hạ Tưởng mỉm cÆ°á»i. Cô bé nà y đúng là rất thông minh, Ä‘i đến đâu cÅ©ng là m ngÆ°á»i ta thÃch. Lại nhìn ánh mắt yêu quý của bố mẹ đối vá»›i cô, hắn không khá»i thầm than cô bé Lê rõ rà ng Ä‘ang muốn nói vá»›i bố mẹ hắn, cô chÃnh là bạn gái của hắn, chÃnh là muốn được bố mẹ cô hoà n toà n chấp nháºn hắn. Vá» sau nếu Hạ Tưởng có ý khác, nếu muốn mang cô gái khác vá» nhà thì không cần cô ra mặt, bố mẹ hắn cÅ©ng kịch liệt phản đối.
Hạ Tưởng còn rõ rà ng nháºn ra Tà o Thù Lê còn quay đầu nhìn hắn, nhìn qua là biết có chút đắc ý vì âm mÆ°u thá»±c hiện được.
Cho nên khi Tà o Thù Lê nói muốn Ä‘i thăm ông bà ná»™i thì cả Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan Ä‘á»u xung phong nháºn Ä‘i cùng cô. Tà o Thù Lê nháy nháy mắt vá»›i Hạ Tưởng:
- Váºy cÅ©ng tốt ạ, dù sao cÅ©ng không xa mấy, cô chú Ä‘i cùng cháu cÅ©ng tốt. Anh phải ngoan ngoãn chÆ¡i vá»›i Liên tá»·, biết không?
Hạ Tưởng bị cô dùng giá»ng Ä‘iệu của bạn gái nói nhÆ° váºy thì đúng là dở khóc dở cÆ°á»i. Tà o Thù Lê nhá» hÆ¡n mình và i tuổi thì mình phải lo cho cô chứ? Chẳng qua thấy bố mẹ cÆ°á»i cÆ°á»i đầy hạnh phúc ở bên nên cÅ©ng nể mặt cô:
- Ừ, trÆ°a nhá»› vỠăn cÆ¡m, buổi chiá»u lại sang nhà ông bà ná»™i.
- Vâng ạ.
Tà o Thù Lê rất ngoan ngoãn gáºt đầu, đây coi nhÆ° cho hắn đủ thể diện trÆ°á»›c mặt bố mẹ.
- Anh nhá»› lát nữa phải gá»i Ä‘iện cho bố em báo là đã tá»›i đó, đừng để bố lo lắng.
à của cô là quan hệ giữa hắn và cô đã được Tà o Vĩnh Quốc đồng ý?
Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan sao có thể không nghe ra? Hai ngÆ°á»i Ä‘ang rất vui vẻ, Hạ Tưởng là bạn trai của con gái Giám đốc Sở? Tuy rằng Tà o Thù Lê Ä‘ang cÆ°á»i hì hì đứng trÆ°á»›c mặt, nhÆ°ng bá»n há» lại có cảm giác đây nhÆ° là má»™t giấc mÆ¡.
Hạ Tưởng liá»n gá»i cho Tà o VÄ©nh Quốc nói và i câu, Tà o VÄ©nh Quốc Ä‘ang Ä‘i là m nên cÅ©ng không nói nhiá»u.
Trong phòng khách chỉ còn có bốn ngÆ°á»i Hạ Tưởng, Liên Nhược Hạm, Hạ An và Hứa Ninh nên im ắng hÆ¡n nhiá»u. Hạ An chỉ nói được và i câu, y không dám nhìn và o mắt Liên Nhược Hạm. Cô đẹp đến kinh ngÆ°á»i là m ngÆ°á»i ta không dám nhìn trá»±c tiếp. Chẳng qua xuất phát từ lá»… phép nên y có chút do dá»± rồi nói:
- Tiểu Liên là ngÆ°á»i Bắc Kinh?
Liên Nhược Hạm dè dặt gáºt đầu nói:
- Anh là em của Hạ Tưởng? Anh trông cũng có nét giống Hạ Tưởng, anh đã đi là m chưa?
Hạ An có chút xấu hổ nhìn Hứa Ninh rồi nói:
- Vẫn chÆ°a tìm được cÆ¡ quan thÃch hợp.
Hứa Ninh nói tiếp:
- Kinh tế Äan Thà nh không phát triển mấy, không có mấy cÆ¡ quan tốt. Muốn và o Ä‘Æ¡n vị sá»± nghiệp cà ng không có biện pháp nên Ä‘Ã nh váºy. Hạ thúc muốn tìm ngÆ°á»i để anh ấy và o Công ty xây dá»±ng số má»™t Äan Thà nh. Mặc dù hiệu quả kinh doanh của công ty không tốt mấy nhÆ°ng cÅ©ng hÆ¡n là không có việc.
Trong lá»i nói của Hứa Ninh mang theo chút cảm xúc. Cô nói xong nhìn Hạ Tưởng rồi nói tiếp:
- Anh, em rất muốn ở bên Hạ An, nhÆ°ng bố mẹ em nói nếu Hạ An không tìm được cÆ¡ quan tốt thì bắt em phải chia tay vá»›i anh ấy. Hạ An từ bé đến lá»›n luôn phục anh, anh nghÄ© biện pháp giúp bá»n em có được không?
Liên Nhược Hạm khẽ cÆ°á»i má»™t tiếng:
- Bố mẹ cô sao lại có thể thá»±c tế quá nhÆ° váºy?
Hứa Ninh lắc đầu nói:
- Bá»n há» nhÆ° váºy đó, em cÅ©ng không có cách nà o. Dù sao bố mẹ em cÅ©ng vì muốn tốt cho em.
Hạ Tưởng thấy Hạ An mặt Ä‘á» bừng và cúi thấp xuống, hắn thầm nghÄ© tÃnh cách thằng em mình quá yếu á»›t, có việc còn cần Hứa Ninh mở miệng nói. Hạ Tưởng nghÄ© tá»›i bố mẹ mình vá» sau phải do Hạ An chăm sóc nên há»i:
- Em muốn và o cơ quan gì?
Hạ An lắp bắp nói:
- Hứa Ninh công tác ở Ủy ban nhân dân quáºn, em cÅ©ng muốn và o cÆ¡ quan nhà nÆ°á»›c.
- Và o cÆ¡ quan nhà nÆ°á»›c thì hÆ¡i khó khăn má»™t chút. Anh há»i giúp em.
Hạ Tưởng liá»n gá»i Ä‘iện cho Lý Äinh SÆ¡n và nói qua vá» tình hình của Hạ An.
Lý Äinh SÆ¡n suy nghÄ© má»™t chút rồi nói:
- Tôi không phải không biết bên Ủy ban nhân dân thà nh phố Äan Thà nh, nhÆ°ng quan hệ không quá quen và cần phải nhá» ngÆ°á»i khác. Nếu muốn và o Nháºt báo Äan Thà nh thì không vấn Ä‘á» gì, dù sao cÅ©ng là biên chế nhà nÆ°á»›c. Nếu không và o Thà nh Ä‘oà n Äan Thà nh cÅ©ng có thể. Các cáºu bà n rồi gá»i Ä‘iện cho tôi.
Hạ Tưởng liá»n nói tình hình ra, Hạ An do dá»± má»™t chút:
- Váºy Thà nh Ä‘oà n Ä‘i anh, cán bá»™ cÅ©ng thuá»™c biên chế nên tốt hÆ¡n Nháºt báo.
Hạ Tưởng có chút bực mình mà nói:
- Em còn trẻ và o Nháºt báo cố gắng và i năm rồi thi lấy bằng chuyên ngà nh sẽ rất có tÆ°Æ¡ng lai. Bây giá» và o Thà nh Ä‘oà n nếu không có áp lá»±c gì thì vá» sau rất khó có thể phát triển.
Hạ An buồn bực nói:
- Em cÅ©ng không muốn phát triển gì nhiá»u, chỉ cần bình an sống bên chăm sóc bố mẹ là được. Vá» sau Hạ gia nở mà y nở mặt dá»±a hết và o anh.
Hạ Tưởng còn định mắng Hạ An và i câu nhÆ°ng lại má»m lòng. Thằng em mình không có chà lá»›n cÅ©ng tốt, nói nó không có chà tiến thủ cÅ©ng tốt. NhÆ°ng Ãt nhất nó nghe lá»i, tình nguyện chăm lo cho bố mẹ. Äây chÃnh là chá»— dá»±a mạnh mẽ nhất đối vá»›i Hạ Tưởng. HÆ¡n nữa bố mẹ hắn có má»™t ngÆ°á»i con nghe lá»i ở bên cÅ©ng sẽ vui vẻ hÆ¡n mà .
- Äược rồi, anh xem có thể tìm ngÆ°á»i để em và o Thà nh Ä‘oà n hay không?
Hạ Tưởng cầm Ä‘iện thoại định gá»i thì Liên Nhược Hạm giÆ¡ tay ngăn hắn lại. Cô cố gắng thể hiện mình gần gÅ©i, nhÆ°ng từ lá»i nói vẫn có vẻ ngÆ°á»i từ trên cao nhìn xuống.
- Bà thÆ° Thà nh ủy Äan Thà nh có phải là DÆ°Æ¡ng Hiểu Phong không?
Vừa mở miệng đã nhắc đến tên của Bà thÆ° Thà nh ủy, hÆ¡n nữa cô nói rất nhẹ nhà ng nhÆ° nhắc đến ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng váºy. Hạ An vốn nhát gan nên sao chịu được vẻ đẹp kinh ngÆ°á»i của Liên Nhược Hạm, y vá»™i và ng kêu lên:
- Hình như thế, tôi không nhớ rõ.
Hứa Ninh ở bên gáºt đầu:
- Äúng thế, chÃnh là Bà thÆ° DÆ°Æ¡ng, DÆ°Æ¡ng Hiểu Phong.
Cô cÅ©ng há»c theo Tà o Thù Lê gá»i Liên Nhược Hạm:
- Liên tỷ biết Bà thư Dương?
- Không biết.
Liên Nhược Hạm trả lá»i rất thẳng thắn là m Hứa Ninh có chút thất vá»ng, trong lòng cô Ä‘ang thầm nói không biết còn há»i là m gì? Cô không giá»i che giấu tâm trạng nên buồn vui gì Ä‘á»u lá»™ rõ hết.
Liên Nhược Hạm không thèm để ý đến biểu hiện của Hứa Ninh, cô nhìn Hạ Tưởng mà nói:
- Anh nói đi.
Hạ Tưởng liá»n cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Tôi coi như nợ cô một ân tình nhỠlà được chứ gì?
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i nói:
- Trước ghi nợ sau sẽ nói, đợi tôi nghĩ kỹ xem nên đòi gì.
Cô rút điện thoại di động ra rồi nhìn Hạ An:
- Anh muốn và o Thà nh ủy hay Ủy ban nhân dân thà nh phố?
Hạ An không thể tin được mà ngẩng đầu lên. Thà nh ủy, Ủy ban nhân dân thà nh phố có thể tùy tiện chá»n, cô gái nà y có lai lịch gì mà nói lá»›n lối nhÆ° váºy? Hắn biết Hứa Ninh vì và o Ủy ban nhân dân Quáºn mà tốn rất nhiá»u công sức, còn mất 20 ngà n tiá»n quà . Liên Nhược Hạm vừa mở miệng đã bảo hắn chá»n Thà nh ủy hay là Ủy ban nhân dân thà nh phố có phải Ä‘ang nói đùa không?
Nhưng Liên Nhược Hạm lại trông không hỠnói đùa cả, suy nghĩ một chút rồi cô nói:
- Tôi quyết định thay anh, và o Thà nh ủy thì vá» sau phát triển sẽ tốt hÆ¡n má»™t chút. Chẳng qua má»›i đầu phải là m từ cán bá»™ bình thÆ°á»ng.
- Váºy cần Ä‘Æ°a bao tiá»n?
Hạ An lấy lại bình tÄ©nh rồi cẩn tháºn há»i. Nếu phải bá» ra trăm ngà n thì y đúng là không lấy đâu ra.
- ÄÆ°a tiá»n?
Liên Nhược Hạm xua tay, cô mặc bộ đồ công sở nên khi xua tay trông cà ng thêm đẹp và trà thức:
- Anh nếu mang quà đi tặng cÅ©ng không ai dám nháºn.
Nếu ngÆ°á»i khác nói lá»i nà y thì nhất định sẽ khiến ngÆ°á»i ta cho rằng kiêu căng hÆ¡n trá»i, nhÆ°ng do Liên Nhược Hạm nói ra lại khiến ngÆ°á»i ta thấy có thể tin. Hạ An cảm kÃch gáºt đầu nói:
- Cảm ơn Liên tỷ.
Hạ An gá»i Liên tá»· là m Liên Nhược Hạm cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa. Cô cầm Ä‘iện thoại sang bên gá»i, má»™t lát sau cô quay lại nói:
- Nói tên của cáºu, tốt nghiệp trÆ°á»ng nà o và số chứng minh thÆ°.
Liên Nhược Hạm bỠmáy xuống rồi nói:
- Lát nữa có Ä‘iện thoại gá»i lại.
Hứa Ninh có chút không tin mà nói:
- Và o Thà nh ủy dá»… nhÆ° váºy sao? Liên tá»· không gạt ngÆ°á»i ta đó chứ?
Liên Nhược Hạm nhìn Hạ Tưởng rồi há»i hắn:
- Tôi có gạt ngÆ°á»i không?
- Lúc khác thì không rõ nhưng bây giỠthì không.
- Coi nhÆ° anh biết Ä‘iá»u.
Liên Nhược Hạm không giải thÃch nhiá»u. Má»™t lát sau Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng vang lên, cô trá»±c tiếp nghe trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i. Sau đó cô nói má»™t câu:
- Tôi biết rồi.
Hạ An và Hứa Ninh không dám thở mạnh mà nhìn Liên Nhược Hạm chỠcô nói. Liên Nhược Hạm cũng không vòng vo mà trực tiếp nói:
- Sáng thứ hai tuần sau có thư báo tới là có thể cầm chứng minh thư đến Thà nh ủy tìm Lưu Duyên Tùng là m thủ tục công tác.
Trưởng ban Tuyên giáo Thà nh ủy LÆ°u? Hứa Ninh tất nhiên là đã nghe đến cái tên LÆ°u Duyên Tùng nên giáºt mình gá»i ra. Cô có thể và o Ủy ban nhân dân quáºn công tác cÅ©ng là dá»±a và o quan hệ vá»›i LÆ°u Duyên Tùng. Chẳng qua dù quen thì vẫn phải tặng 20 ngà n tiá»n quà .
Liên Nhược Hạm cÆ°á»i cÆ°á»i đầy áy náy:
- LÆ°u Duyên Tùng là ai thì tôi không rõ, cáºu trá»±c tiếp tá»›i đó là không vấn Ä‘á» gì. Nếu có ngÆ°á»i là m khó dá»… thì gá»i cho Hạ Tưởng.
Äến khi Tà o Thù Lê, Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan vá» thì Hạ An và Hứa Ninh vẫn còn không quá tin má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại của Liên Nhược Hạm là có thể giải quyết được vấn Ä‘á» rất khó khăn. Äến Thà nh ủy là ước mÆ¡ của bao nhiêu ngÆ°á»i, bao ngÆ°á»i muốn Ä‘Æ°a tiá»n mà cÅ©ng không tìm được phÆ°Æ¡ng pháp. Váºy mà cô chỉ cần má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại là giải quyết được vấn Ä‘á» sao, còn do Trưởng ban Tuyên giáo Thà nh ủy tá»± mình tiếp đón? Cô ta có lai lịch nhÆ° thế nà o?
Hứa Ninh lén lút nói chuyện nà y vá»›i TrÆ°Æ¡ng Lan. TrÆ°Æ¡ng Lan và Hạ Thiên Thà nh nghe xong cÅ©ng ná»a tin ná»a ngá». Hai ngÆ°á»i cÅ©ng lén há»i Hạ Tưởng, Hạ Tưởng không tiện giải thÃch nhiá»u chỉ nói bá»n hỠđây là sá»± tháºt.
Lúc ăn cÆ¡m Hạ Thiên Thà nh đúng là rất hÆ°ng phấn. Hạ Tưởng có bạn gái là con của Giám đốc Sở, còn giải quyết vấn Ä‘á» công việc của Hạ An, không ngá» còn và o Thà nh ủy, đây là điá»u nằm mÆ¡ ông cÅ©ng không nghÄ© tá»›i. Hạ Thiên Thà nh uống nhiá»u thêm mấy chén nên má»™t lát sau là say và được TrÆ°Æ¡ng Lan đỡ Ä‘i ngủ. TrÆ°á»›c khi Ä‘i ông còn nói:
- Thù Lê, cháu thay bác cảm Æ¡n Tiểu Liên. Tiểu Liên tuy không nói nhiá»u nhÆ°ng tÃnh cách rất tốt.
TrÆ°Æ¡ng Lan cÅ©ng không ngừng gắp thức ăn cho Tà o Thù Lê và Liên Nhược Hạm. Bà tháºt lòng cảm Æ¡n Liên Nhược Hạm:
- Tiểu Liên, trong nhà không có gì ngon nên cháu đừng chê. Chuyện của Hạ An, cô rất cảm ơn cháu, Thù Lê, cháu thay cô cảm ơn Tiểu Liên.
Hạ An hôm nay cÅ©ng uống hÆ¡i nhiá»u. Y và Hứa Ninh cùng má»i Liên Nhược Hạm:
- Liên tá»·, chị là ân nhân bảo vệ hạnh phúc cả Ä‘á»i của em, em vÄ©nh viá»…n không quên Æ¡n nà y của chị.
Hạ An không giá»i nói, chỉ nói và i câu mà mắt đã Ä‘á» lại.
Hứa Ninh nhá»› đến bố mẹ mình hám lợi, có lẽ sau việc nà y thì từ nay vá» sau sẽ coi trá»ng Hạ An, nhất định không bao giá» ngăn cản việc cô và Hạ An ở bên nhau. Hứa Ninh cảm Ä‘á»™ng nói:
- Liên tá»·, chị là ngÆ°á»i tốt, em cảm Æ¡n chị cả Ä‘á»i.
Liên Nhược Hạm từ trÆ°á»›c đến giá» vẫn lạnh nhạt quen, đã bao giỠđược cảm nháºn tình thân nồng ấm nhÆ° váºy. Cô vẫn duy trì vẻ há» hững, nhÆ°ng trong lòng lại có má»™t tia ấm áp. Cô không biết nói gì nên Ä‘Ã nh nhìn sang nhá» Tà o Thù Lê giúp.
Tà o Thù Lê cũng đứng lên rồi nói:
- Liên tá»· và em thân nhÆ° chị em. Em lại là bạn cùng trÆ°á»ng của Hạ Tưởng, má»i ngÆ°á»i không nên khách khà nhÆ° váºy. Còn nữa Hạ An, vá» sau anh đối đãi tốt vá»›i Hứa Ninh má»™t chút, đối đãi tốt vá»›i hai bác má»™t chút, công tác tốt thì má»›i không phụ lòng má»i ngÆ°á»i giúp đỡ và kỳ vá»ng và o anh.
Từ khi Tà o Thù Lê đến nhà thì Hạ An vẫn không dám nhìn thẳng và o bạn gái nhá» hÆ¡n mình và i tuổi của anh trai. HÆ¡n nữa vá» sau còn phải gá»i chị dâu khiến y có chút không tiện. NhÆ°ng lá»i nà y của Tà o Thù Lê đúng là có vẻ của má»™t chị dâu, Hạ An gáºt đầu uống cạn chén rượu rồi nói:
- Tôi nhất định nhá»› kỹ lá»i chị dâu nói.
- Cảm ơn chị dâu.
Hứa Ninh cũng rất khôn khóe đứng lên nói một câu.
Tà o Thù Lê thông minh hÆ¡n nữa cÅ©ng không thể chịu nổi hai ngÆ°á»i nà y gá»i mình là chị dâu, cô Ä‘á» mặt và xấu hổ nói:
- Äừng nói báºy, tôi chÆ°a đồng ý là m bạn gái của hắn, cà ng không đồng ý là m chị dâu của hai ngÆ°á»i.
Ăn xong và nghỉ một lát, Hạ Thiên Thà nh tỉnh rượu lại muốn ngồi xuống nói chuyện. Tà o Thù Lê nháy nháy mắt với Liên Nhược Hạm, hai cô lấy lý do đi ra ngoà i không biết là m gì.
Má»™t lát sau hai ngÆ°á»i từ bên ngoà i trở vá» mang theo má»™t đống quà tặng nhÆ° có ảo thuáºt, lại còn phân chia rõ đây là của Tà o Thù Lê tặng cho bác, đây là của Liên Nhược Hạm tặng cho dì. Hạ Thiên Thà nh và TrÆ°Æ¡ng Lan vui vẻ không biết nói gì, muốn từ chối cÅ©ng không thể nói lại Tà o Thù Lê nên phải nháºn hết. Hạ Tưởng ở bên cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì. Hắn thầm nghÄ© cô bé nà y giá»i mua chuá»™c lòng ngÆ°á»i hÆ¡n hắn. Hắn đến Tà o gia và i lần mà đã bao giá» nghÄ© mua quà tặng Tà o bá bá và cô VÆ°Æ¡ng gì cả.
Là m Hạ Tưởng giáºt mình là Tà o Thù Lê sau khi tặng hết quà xong rồi lấy má»™t phong bì Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng Lan, cô nghiêm túc nói:
- Cô, Hạ Tưởng và cháu cùng thiết kế má»™t hạng mục được 50 ngà n. Lúc ấy Hạ Tưởng Ä‘i Huyện Bá nên không tiện mang theo và đưa cho cháu giữ. Vừa lúc lần nà y vá» nên cháu Ä‘Æ°a tiá»n cho cô, cô giữ giúp anh ấy. Cháu còn phải Ä‘i há»c nên giữ nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy cÅ©ng không tiện.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
20-08-2011, 12:21 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: May 2009
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 4,109
Thá»i gian online: 4 ngà y 12 giá» 50 phút
Thanks: 2,817
Thanked 37,090 Times in 3,407 Posts
Quan Thần
Tác giả: Hà ThÆ°á»ng Tại
Quyển 2: Huyện Bá phong vân
Chương 155: Thị trưởng Trần thể hiện thiên phú.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: metruyen.com
50 ngà n không phải con số nhá», lúc nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i cả năm thu nháºp không đến năm ngà n, TrÆ°Æ¡ng Lan sao có thể đồng ý được. Tà o Thù Lê cứ đẩy tiá»n và o tay TrÆ°Æ¡ng Lan mà nói:
- Hạ Tưởng không thể ở bên hai bác thÆ°á»ng xuyên, vì thế anh ấy khá lo lắng. Tiá»n nà y các bác dùng thì anh ấy cÅ©ng dá»… chịu hÆ¡n, các bác không nháºn thì anh ấy má»›i khó xá».
Tà o Thù Lê nói nhÆ° váºy thì TrÆ°Æ¡ng Lan Ä‘Ã nh phải nháºn. Bà cao hứng lau lau nÆ°á»›c mắt chá»±c chảy ra và không biết nói gì.
Liên Nhược Hạm dùng ngón tay chá»c Hạ Tưởng. Hạ Tưởng thấy cô nhìn Tà o Thù Lê vá»›i ánh mắt khen ngợi, hắn biết ý của cô nên cÅ©ng nhìn Tà o Thù Lê vá»›i vẻ cảm Æ¡n. Tà o Thù Lê bị hai ngÆ°á»i nhìn nhÆ° váºy nên có chút xấu hổ cÆ°á»i cÆ°á»i, sau đó cô lại lè lưỡi vá»›i Hạ Tưởng khiến hắn Ä‘á»™ng tâm.
Sau khi sống lại, đây là lần đầu tiên Hạ Tưởng có suy nghĩ muốn lấy cô gái nà y là m vợ.
Cuối cùng đã có thá»i gian ở má»™t mình bên Tà o Thù Lê. Cô nghịch nghịch đầu Hạ Tưởng rồi nói:
- Anh bình thÆ°á»ng nói hay lắm mà , sao vá» nhà lại nói Ãt Ä‘i váºy?
- Chuyện tốt Ä‘á»u có em là m, lá»i hay em cÅ©ng nói hết rồi, anh chỉ có phần nhìn và nghe.
Hạ Tưởng một bên nói rồi cầm tay Tà o Thù Lê nói:
- Cô bé Lê, em rất tốt, ai có thể lấy được em thì đó là ngÆ°á»i có phúc.
Tà o Thù Lê ngẩng đầu nhìn trần nhà mà nói:
- Muốn lấy em khó lắm đó, phải chỠxem qua được thỠthách không đã.
Hạ Tưởng cÆ°á»i ha hả, gãi đầu nói:
- Không biết ngÆ°á»i thÃch em có đủ nghị lá»±c hoà n thà nh thá» thách không.
- Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không thà nh. Chỉ cần anh ta tháºt lòng thÃch em còn có thể không có quyết tâm sao?
Mắt Tà o Thù Lê mê đi một chút, cô đột nhiên đẩy Hạ Tưởng rồi nói:
- Anh đột nhiên nói cái gì đó, việc nà y có quan hệ gì với anh.
- CÅ©ng đúng, việc riêng của em đúng là anh không có quyá»n há»i.
- Anh có phải ngứa da hay không? Xem em xỠlý anh như thế nà o.
Tà o Thù Lê giáºn đánh Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liá»n chạy, hai ngÆ°á»i không cẩn tháºn va và o nhau.
Chiá»u hôm đó Tà o Thù Lê đến nhà ông bà ná»™i mấy tiếng rồi định ở lại đây qua đêm má»›i vá». NhÆ°ng Hạ Tưởng Ä‘á»™t nhiên nháºn được Ä‘iện của Cao Hải nói Thị trưởng Trần muốn gặp hắn và o sáng mai. Thị trưởng Trần gá»i thì sao có thể cháºm trá»…, Hạ Tưởng Ä‘Ã nh phải chà o bố mẹ và nói ra nguyên nhân.
Nghe thấy Thị trưởng Thà nh phố Yến muốn gặp Hạ Tưởng, Hạ Thiên Thà nh còn gấp hÆ¡n cả Hạ Tưởng. ông bảo hắn không cần lo cho nhà , phải láºp tức vá». Thị trưởng ngÆ°á»i ta trăm công ngà n việc có thể dà nh thá»i gian gặp đó là vinh dá»± quá lá»›n, không thể bá» qua. Hạ Tưởng biết ông bố thà nh tháºt, cẩn tháºn cả Ä‘á»i nên có tâm lý sợ quan. Hắn không nói nhiá»u mà há»i ý kiến Tà o Thù Lê.
Tà o Thù Lê mặc dù muốn ở lại chÆ¡i thêm vá»›i ông bà ná»™i, nhÆ°ng cô không muốn má»™t mình mình Ä‘i vá» nên cùng vá» Thà nh phố Yến vá»›i Hạ Tưởng. Ba ngÆ°á»i ăn tối xong liá»n vá»™i và ng rá»i Ä‘i.
CÅ©ng may thà nh phố Äan Thà nh cách Thà nh phố Yến không xa, hÆ¡n nữa là cao tốc. Tối lại mát mẻ, đèn hai bên Ä‘Æ°á»ng rất sáng.
Äây là xe của Liên Nhược Hạm nên Hạ Tưởng không biết có Ä‘Ä©a gì bên trong. Theo tiếng nhạc mở ra thì đó là má»™t bản nhạc vi-ô-lông du dÆ°Æ¡ng, tiếng nhạc nhÆ° nÆ°á»›c chảy là m ngÆ°á»i ta quên Ä‘i phiá»n não. Tà o Thù Lê không biết lúc nà o đã ngâm nga hát má»™t bà i không biết tên.
Sắc đêm nhÆ° nÆ°á»›c, Liên Nhược Hạm cÅ©ng bị cuốn hút theo và hát theo giai Ä‘iệu của Tà o Thù Lê. Hạ Tưởng cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng. Liên Nhược Hạm và o lúc nà y có thể hát thì hầu hết phải do tÃnh cách của Tà o Thù Lê kÃch thÃch.
NghÄ© đến việc Tà o Thù Lê mượn cÆ¡ há»™i Ä‘Æ°a tiá»n mà hắn nhá» cô giữ cho bố mẹ mình, hắn liá»n có chút vui mừng. Cô bé nà y đúng là rất khôn khéo, hÆ¡n nữa lại là m ngÆ°á»i ta không thể chá»n ra Ä‘iểm xấu. Không cần phải nói thì chiêu nà y có ba cái được. Thứ nhất là thay hắn báo đáp bố mẹ, thứ hai là gián tiếp nói cho hắn biết Tà o Thù Lê nà y không phải ngÆ°á»i ham tiá»n, không lấy tiá»n của anh. Thứ ba là nói vá»›i bố mẹ hắn, tiá»n của hắn Ä‘á»u giao cho cô giữ, Ä‘iá»u nà y khiến bố mẹ hắn biết quan hệ của bá»n há» thân thiết đến mức nà o.
Cô bé nà y giá»i tÃnh tháºt đó.
Sáng hôm sau Hạ Tưởng trá»±c tiếp lái xe từ khách sạn đến Ủy ban nhân dân thà nh phố. Lần nà y khi hắn đến phòng đăng ký của Ủy ban nhân dân thà nh phố, Ä‘iá»n tên mình và o thì cảnh vệ đã giÆ¡ tay cho Ä‘i:
- Trưởng ban thư ký Cao bảo trực tiếp cho và o.
Cách thức đã tăng lên. Hạ Tưởng cÆ°á»i cÆ°á»i, Cao Hải ngay cả chi tiết nà y cÅ©ng nghÄ© đến thì xem ra đúng là rất coi trá»ng mình.
Hạ Tưởng vốn nghÄ© Trần Phong muốn gặp mình là do ý tưởng của hắn nói vá»›i Cao Hải đã là m Trần Phong chú ý. Thị trưởng Trần cố ý muốn gặp hắn chÃnh là hiểu thêm má»™t chút. NhÆ°ng ai ngá» câu đầu tiên của Thị trưởng Trần nói lại khiến Hạ Tưởng chấn Ä‘á»™ng.
Văn phòng của Trần Phong không xa hoa nhÆ° Hạ Tưởng nghÄ©. Phòng của cán bá»™ cấp phó tỉnh không ngá» chỉ là ghế gá»—, không bá»c da tháºt. Tuy rằng ghế gá»— cÅ©ng rất đắt tiá»n nhÆ°ng ngồi không thoải mái bằng ghế da.
Hạ Tưởng Ä‘oán được ý của Trần Phong, đây là muốn là m ngÆ°á»i đến báo cáo công việc ngồi không thoải mái, qua đó không nói nhiá»u chuyện ngoà i lá».
Trần Phong không há» ra vẻ Thị trưởng. Hạ Tưởng vừa và o cá»a liá»n chủ Ä‘á»™ng đứng dáºy giÆ¡ tay ra. Hạ Tưởng vá»™i và ng Ä‘i tá»›i hai bÆ°á»›c, hai tay bắt tay Trần Phong, trên mặt cÅ©ng thể hiện vẻ kÃch Ä‘á»™ng, nhiệt tình, đồng thá»i hắn cÅ©ng gần gÅ©i đánh giá vị Thị trưởng nghe đồn có thủ Ä‘oạn cứng rắn.
Trần Phong nhìn còn trẻ hÆ¡n trên Tv má»™t chút, đầu Ä‘en bóng nhÆ°ng không phải do nhuá»™m. Bà n tay khá Ä‘en mà mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén, khi nhìn ngÆ°á»i thì trong mắt lá»™ má»™t tia mạnh mẽ, trông khá sợ.
Trần Phong không che giấu việc đánh giá Hạ Tưởng. Y bỠtay Hạ Tưởng ra rồi chỉ và o ghế nói:
- Tiểu Hạ ngồi Ä‘i, cáºu đúng là còn trẻ hÆ¡n tưởng tượng của tôi. Chẳng qua có má»™t Ä‘iểm là tôi đã đánh giá cáºu rất cao.
Cao Hải có chút giáºt mình, Trần Phong là ngÆ°á»i dám nói dám là m, vừa gặp là chỉ trÃch Hạ Tưởng. Hạ Tưởng trẻ tuổi gặp phải Ä‘iá»u nà y thì chẳng may không thoải mái thì đó là sai lầm của y.
Hạ Tưởng lại không há» có vẻ sợ sệt nhÆ° Cao Hải, hắn cÆ°á»i ha hả nói:
- Thị trưởng Trần cứ việc phê bình. Hai tai tôi bây giá» Ä‘á»u Ä‘Æ°a ra ngoà i, nhất định sẽ nghe được các ý kiến.
Trần Phong cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng rồi nói:
- Tiểu Hạ đúng là rất khôi hà i. Ai nói ngÆ°á»i có năng lá»±c là không biết nói chuyện? Tôi thấy đây là cái nhìn phiến diện. Nói tháºt Tiểu Hạ, sá»± khôi hà i của cáºu tôi rất thÃch. Chẳng qua vẻ chÃn chắn của cáºu tôi lại không quá thÃch. Thanh niên phải có tinh thần, phải có sá»± bốc đồng, không phải sợ sai lầm. Nếu dám xông xáo thì dù có ngã cÅ©ng sẽ có lợi đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i cáºu.
Lá»i mở mà n của Trần Phong rất đặc sắc. Hạ Tưởng thầm nghÄ© quan trá»ng tiến từng bÆ°á»›c má»›i thắng, nhÆ°ng không cẩn tháºn sẽ thua toà n bá»™. Ở trong quan trÆ°á»ng, ngÆ°á»i ngã há»c được bà i há»c và gượng dáºy là Ãt, còn ngÆ°á»i ngã không gượng dáºy nổi là quá lá»›n. Quan trÆ°á»ng khác hẳn vá»›i thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, vừa thất bại là có thể bò lên. NhÆ°ng trong quan trÆ°á»ng mà thất thế, có thể lấy lại quyá»n lá»±c là quá Ãt.
Hắn không tán thà nh quan Ä‘iểm của Trần Phong nhÆ°ng không tiện trá»±c tiếp phản đối. Hắn gáºt đầu nói:
- Thị trưởng Trần nói có lý, chẳng qua hôm nay tôi tá»›i nghe chỉ thị của Thị trưởng Trần. Cho nên má»›i nhÆ° váºy, còn khi là m công việc cụ thể tôi cÅ©ng có khà thế.
Trần Phong không tiếp lá»i mà nói vá»ng ra ngoà i:
- Giang Thiên, có ngÆ°á»i lên báo cáo công việc thì bảo vá» trÆ°á»›c.
Giang Thiên vâng má»™t tiếng rồi từ ngoà i tiến và o muốn rót nÆ°á»›c cho Hạ Tưởng và Cao Hải. Hạ Tưởng liá»n Ä‘oạt ấm nÆ°á»›c trÆ°á»›c rót cho Trần Phong, rót cho Cao Hải và mình:
- Tôi là thÆ° ký nhá», thÆ° ký Giang là thÆ° ký lá»›n, nhá» trÆ°á»›c, lá»›n sau, để tôi rót.
Giang Thiên cÆ°á»i cÆ°á»i má»™t tiếng, không nói gì và đi ra ngoà i. Y không cho biểu hiện của Hạ Tưởng là đúng, cho rằng hắn ra vẻ. NhÆ°ng Giang Thiên biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói và biết Ä‘iá»u Ä‘i ra.
Trần Phong uống ngụm nước rồi nói:
- Tiểu Hạ cáºu đúng là quen vá»›i nghá» thÆ° ký rồi, việc nhá» cÅ©ng không bá» qua? Nếu chuyện nhá» gì cÅ©ng giao cho cáºu là m, tôi sợ không chịu nổi.
Hạ Tưởng có chút giáºt mình, lá»i nà y của Trần Phong chẳng lẽ là vẫn còn muốn Ä‘iá»u hắn vá» Thà nh phố Yến?
Quả nhiên câu nói sau đó của Trần Phong đã lộ ra ý của y:
- Tôi muốn Ä‘iá»u cáºu vá» là m Phó chủ nhiệm tổ cải tạo thôn ná»™i đô Thà nh phố Yến. Tiểu Hạ, cáºu nói xem suy nghÄ© của cáºu vá» cải tạo thôn ná»™i đô cùng vá»›i công tác tiếp theo nên là m nhÆ° thế nà o?
Trần Phong không cho hắn cÆ¡ há»™i từ chối, có lẽ cho rằng hắn căn bản sẽ không từ chối, mà trá»±c tiếp lÆ°á»›t qua câu há»i thứ nhất, há»i hắn câu há»i thứ hai là để kiểm tra suy nghÄ© của hắn.
Hạ Tưởng có chút khó xỠnói:
- Thị trưởng Trần, Ä‘iá»u nà y quá Ä‘á»™t nhiên, tôi không chuẩn bị chút tâm lý nà o. HÆ¡n nữa tôi còn trẻ mà là m Phó chủ nhiệm thì đúng là hÆ¡i quá, không nói là m má»i ngÆ°á»i tin tưởng, hÆ¡n nữa năng lá»±c của tôi có hạn không gánh vác được trá»ng trách.
- Äừng có đùn đẩy vá»›i tôi. Tôi nói thẳng. Tiểu Hạ, cải tạo Bắc Hoa là ý tưởng của cáºu, cải tạo Ä‘Æ°á»ng Dân Tá»™c cÅ©ng là do cáºu Ä‘Æ°a ra ý tưởng, còn cả việc giải quyết thôn Äá»— và Công ty xây dá»±ng PhÆ°Æ¡ng Nam Ä‘á»u do cáºu Ä‘Æ°a ra ý tưởng, cáºu còn định giả vỠđến bao giá»?
Trần Phong nói rất trực tiếp, không hỠuyển chuyển và hà m súc như một vị Thị trưởng nên là m.
Y chỉ và o Cao Hải mà nói:
- Lần đầu tiên khi Cao Hải Ä‘Æ°a ra phÆ°Æ¡ng án cải tạo phố Bắc Äại, tôi đã Ä‘oán sau lÆ°ng anh ta nhất định có ngÆ°á»i chỉ Ä‘iểm. Cáºu đừng tưởng tôi là Thị trưởng nên bị cấp dÆ°á»›i che Ä‘áºy hết, muốn biết gì cÅ©ng không được. Tôi không cần nghe, cÅ©ng không cần nhìn cÅ©ng có thể Ä‘oán được. Cao Hải công tác mãi ở cÆ¡ quan nhà nÆ°á»›c thì sao có thể nghÄ© ra được phÆ°Æ¡ng án kinh doanh đặc sắc nhÆ° váºy.
Trần Phong cÆ°á»i cÆ°á»i đắc ý, tháºm chà còn mang theo má»™t tia giảo hoạt. Cao Hải có chút xấu hổ ngồi bên xua tay nói vá»›i Hạ Tưởng:
- Thị trưởng Trần quá lợi hại, ngà i hiểu rất rõ ngÆ°á»i trong chốn quan trÆ°á»ng. cán bá»™ Thà nh phố Yến, tháºm chà cả tỉnh Yến Ä‘á»u rất bảo thủ, là m việc hoà n toà n dá»±a theo chÃnh sách thúc đẩy, rất Ãt khi suy nghÄ© đến chÃnh sách kinh doanh. Cải tạo phố Bắc Äại và phố Dân Tá»™c Ä‘á»u rõ rà ng có dấu vết kinh doanh, vì thế Thị trưởng Trần liá»n Ä‘oán được ra đây là có ngÆ°á»i khác Ä‘Æ°a ra ý kiến. ChỠđến khi tôi nói ra biện pháp giải quyết thôn Äá»— và Công ty xây dá»±ng PhÆ°Æ¡ng Nam, Thị trưởng Trần lúc ấy liá»n vá»— bà n khen hay.
- Äúng thế, tôi lúc ấy còn Ä‘áºp vỡ má»™t cái chén.
Trần Phong hoà n toà n không há» có vẻ bình tÄ©nh, lạnh lùng của lãnh đạo. Vui hay buồn Ä‘á»u thể hiện rõ trên mặt y:
- TÆ° tưởng cán bá»™ Thà nh phố Yến Ä‘á»u là không muốn bá» công sức là m việc nhÆ°ng lại muốn có lợi, sao có thể nghÄ© ra biện pháp giải quyết vấn Ä‘á» nhÆ° váºy. Nếu có thể dùng lá»±c lượng chÃnh quyá»n thì tuyệt đối không Ä‘Ã m phán, có thể cưỡng chế thì tuyệt đối không mở miệng khuyên bảo. Tôi rất hiểu bá»n há», dù là Cao Hải cÅ©ng là ngÆ°á»i trong số đó. Dù Cao Hải có má»™t chút suy nghÄ© cÅ©ng không nghÄ© ra thủ Ä‘oạn phân hóa, lôi kéo là m tan rã Công ty xây dá»±ng PhÆ°Æ¡ng Nam. Bởi vì chiêu nà y là chiêu trong kinh doanh, rất chÃnh xác nhÆ°ng rất hiểm.
Trần Phong nói đến đây liá»n hÆ°ng phấn vung tay lên, thiếu chút nữa đụng và o đèn bà n. Hạ Tưởng bị tÆ° thế nà y của Trần Phong là m hắn thiếu chút nữa phì cÆ°á»i. Bảo sao trong dân có nhiá»u lá»i đồn vá» Trần Phong. NhÆ°ng xem ra có khi lá»i đồn cÅ©ng không phải là vô căn cứ. Trần Phong chẳng những mạnh mẽ, cứng dắn, dám nói dám là m, hÆ¡n nữa là má»™t Thị trưởng có tÃnh cách rõ rà ng.
Äá»™ng tác và vẻ mặt của ông ta bây giá» nếu xuất hiện trên Tv có lẽ sẽ là m tất cả dân chúng Thà nh phố Yến khiếp sợ, không tìm thấy phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng.
Cán bá»™ cÅ©ng là ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa còn là ngÆ°á»i hai mặt. Bình thÆ°á»ng bá»n há» Ãt khi khiến ngÆ°á»i ta biết mình vui hay buồn.
Chẳng qua nghe Trần Phong khen chiêu kia quá âm hiểm thì da mặt Hạ Tưởng có dà y hơn nữa cũng xấu hổ.
Vẻ mặt Cao Hải cÅ©ng không tốt mấy. Dù sao Trần Phong nói chuyện rất thẳng, tuy rằng không má»™t gáºy đánh chết nhÆ°ng cÅ©ng không có bao nhiêu tình cảm.
CÅ©ng may Trần Phong sau khi biết mấy diệu kế của y Ä‘Æ°a ra Ä‘á»u là do Hạ Tưởng cung cấp ý tưởng, Trần Phong cÅ©ng không trách, hÆ¡n nữa còn khen y có ánh mắt nhìn ngÆ°á»i, tìm má»™t đại tÆ°á»›ng cho thà nh phố.
Cao Hải dù không muốn nói ra sá»± tháºt cÅ©ng không được. Y hiểu Trần Phong, nếu Trần Phong tá»± mình Ä‘iá»u tra được ai là ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ra ý tưởng, y nhất định sẽ bị Trần Phong gạt bá» sang bên. Chỉ cần Trần Phong còn là m quan má»™t ngà y thì đừng nói thăng quan, không chừng ngay cả chức Trưởng ban thÆ° ký cÅ©ng không thể ngồi ổn.
Trần Phong không bao giá» chấp nháºn ngÆ°á»i y tin tưởng lại lừa dối y.
Cao Hải nói ra nhÆ°ng Trần Phong không có ý gì trách tá»™i cả, y chỉ Ä‘á»™t nhiên có hứng thú muốn gặp Hạ Tưởng. Vừa lúc Hạ Tưởng cÅ©ng ở Thà nh phố Yến, nên do Cao Hải bố trà để Trần Phong và Hạ Tưởng lần đầu tiên chÃnh thức gặp mặt.
- Tôi thÃch chiêu âm hiểm.
Câu nói ngay sau đó của Trần Phong là m Hạ Tưởng thiếu chút nữa nghÄ© rằng tai mình có vấn Ä‘á». Trần Phong – Thị trưởng tỉnh thà nh, cán bá»™ cấp phó tỉnh nói chuyện không giống má»™t chÃnh khách mà giống thanh niên nhiệt huyết. y rất hà i lòng vá»›i vẻ mặt kinh ngạc của Hạ Tưởng:
- Bởi vi tôi suy nghÄ© vấn Ä‘á» luôn trá»±c diện mà không vòng vo. Tiểu Hạ, tôi đây là thẳng thắn vá»›i cáºu, nhÆ° váºy cáºu cÅ©ng nên tá» vẻ vá»›i tôi có phải không?
Äến bây giá» Hạ Tưởng không thể không phục Trần Phong. Chá»— cao của Trần Phong chÃnh là sau má»™t phen thẳng thắn khiến ngÆ°á»i ta nghÄ© là y tin anh, để anh tin rằng anh là ngÆ°á»i mà Trần Phong tin nhất. Vá» phần những lá»i vừa rồi là tháºt bản chất hay không, hoặc Trần Phong là diá»…n viên trá»i sinh, tất cả những vấn Ä‘á» nà y chỉ mình Trần Phong có thể biết.
Nếu ai láºp tức bị hà nh Ä‘á»™ng vừa rồi của Trần Phong mê hoặc, hoặc là không tá»± chủ thà nh ngÆ°á»i chết vì tri ká»· thì có phải là nhảy và o cái bẫy mà Trần Phong bố trà trÆ°á»›c nhÆ°ng không biết. Có lẽ bản thân Trần Phong cÅ©ng không rõ mấy lá»i diá»…n thuyết của mình lại có mấy phần chân tháºt trong đó.
ChÃnh khách thá»±c ra chÃnh là diá»…n viên trá»i sinh, hÆ¡n nữa còn là cao thủ biểu diá»…n.
Hạ Tưởng vội và ng đứng lên, mặt đổ mồ hôi mà nói
- Thị trưởng Trần quá khen rồi. Tôi chẳng qua chỉ là thÆ° ký của Bà thÆ° huyện ủy mà thôi, bình thÆ°á»ng nghÄ© ngợi linh tinh, khi uống rượu lại thÃch nói lung tung, Ä‘iá»u nà y là m Trưởng ban thÆ° ký Cao nghe được, sau đó rÆ¡i và o tai ngà i giống nhÆ° có rất nhiá»u bản lÄ©nh váºy. Thị trưởng Trần, nói chuyện thì tôi còn có khả năng, nhÆ°ng nếu muốn tôi là m Phó chủ nhiệm tổ cải tạo thôn ná»™i đô thì sợ không thể đảm nhiệm.
Không thể không nói đây là diá»…n xuất của Hạ Tưởng. NhÆ°ng lá»i hắn nói không thể đảm nhiệm không phải là khiêm tốn. Hắn rõ rà ng tổ trưởng cải tạo thôn ná»™i đô là do Trần Phong tá»± mình kiêm nhiệm. Tuy rằng Ủy ban nhân dân thà nh phố không có văn bản xác định rõ rà ng vá» cấp báºc trong tổ cải tạo thôn ná»™i đô. NhÆ°ng Thị trưởng là m tổ trưởng, hắn là cấp phó phòng lên là m Phó chủ nhiệm, không phải rõ rà ng khiến ngÆ°á»i khác chú ý đến hắn sao?
Trần Phong nâng lên nhÆ° váºy, chẳng những khiến hắn thà nh ngÆ°á»i chói mắt trong số những ngÆ°á»i của Trần Phong, hÆ¡n nữa còn biến hắn lên mồi lá»a. Cán bá»™ phó phòng trẻ tuổi là m Phó chủ nhiệm tổ cải tạo thôn ná»™i đô dÆ°á»›i sá»± lãnh đạo trá»±c tiếp của Thị trưởng. Có thà nh tÃch thì Ä‘á»u là của Thị trưởng, nếu có khuyết Ä‘iểm tất cả Ä‘á»u là của hắn. HÆ¡n nữa còn có thể hấp dẫn ánh mắt của má»i ngÆ°á»i, qua đó giảm Ä‘i áp lá»±c của Trần Phong. Chiêu nà y của Trần Phong đúng là rất cao.
Mà hắn chÃnh là con tốt chỉ tiến không lui.
Hạ Tưởng tạm thá»i còn chÆ°a chấp nháºn là m con tốt, cÅ©ng tá»± nháºn bây giá» chÆ°a phải lúc đứng ra anh dÅ©ng giúp sức Trần Phong. Bây giá» Cao Thà nh Tùng nhÆ° mặt trá»i giữa trÆ°a, không ai có thể chống lại. Äá»i sau Trần Phong ở trÆ°á»›c mặt Cao Thà nh Tùng còn thất bại thảm hại. Má»™t khi có xung Ä‘á»™t thì Trần Phong sẽ là ngÆ°á»i đầu tiên bị Cao Thà nh Tùng ăn sống.
Vấn Ä‘á» Công ty xây dá»±ng PhÆ°Æ¡ng Nam cho dù theo mong muốn của hắn mà thuáºn lợi giải quyết, nhÆ°ng việc cải tạo thôn ná»™i đô là rất phức tạp, ảnh hưởng tá»›i lợi Ãch rất nhiá»u ngÆ°á»i, không chừng đến lúc nà o lại cứng đối cứng vá»›i Cao Thà nh Tùng. Hạ Tưởng cÅ©ng không phải không có hùng tâm tráng chÃ, nhÆ°ng bản chất hắn là ngÆ°á»i thÃch ổn định. Dù sao hắn đã trải qua má»™t kiếp ngÆ°á»i, cho nên hắn tình nguyện cùng Lý Äinh SÆ¡n tránh ở Huyện Bá nghèo khó, bình an vượt qua thá»i kỳ của Cao Thà nh Tùng. ChỠđến khi Cao Thà nh Tùng rÆ¡i Ä‘Ã i thì lá»™ ra mặt nÆ°á»›c cÅ©ng không muá»™n.
Trần Phong ra vẻ không vui mà nói:
- Sao váºy, nghÄ© tôi không đủ thà nh tâm hay là thấy chức quan quá nhá»? Nghe nói cáºu vừa được thăng chức là m Phó Trưởng phòng. NhÆ° váºy cáºu đến tổ cải tạo thôn ná»™i đô là m ná»a năm thì tôi sẽ giải quyết cáºu lên là m Trưởng phòng.
- Cái nà y không phải, quả tháºt tôi thấy mình còn quá trẻ, căn bản không có kinh nghiệm. HÆ¡n nữa tổ cải tạo thôn ná»™i đô là rất quan trá»ng, tôi không có kinh nghiệm là m ở cÆ°Æ¡ng vị lãnh đạo nên sợ cháºm trá»… chuyện lá»›n của Thị trưởng Trần.
Hạ Tưởng cũng biết tình hình thực tế.
Cao Hải ở bên nhìn và nghÄ© Hạ Tưởng nà y sao không thức thá»i nhỉ? Thị trưởng Trần đã hạ mình tá»± nói chuyện bố trà công việc vá»›i cán bá»™ cấp Phó Trưởng phòng. Váºy mà Phó Trưởng phòng nà y không ngừng từ chối. Hắn cảm thấy mình là m mÆ°á»i mấy năm trong quan trÆ°á»ng, nhÆ°ng trong chốn quan trÆ°á»ng không chuyện gì cÅ©ng có thể Ä‘oán theo lẽ thÆ°á»ng.
Cán bá»™ Ä‘á»u là ngÆ°á»i, là ngÆ°á»i Ä‘á»u có tÃnh cách khác nhau, cho nên còn có đủ khả năng xảy ra.
Cao Hải không tiện ngắt lá»i nên nháy nháy mắt vá»›i Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng biết đây là muốn tốt cho mình. Hắn cÆ°á»i cÆ°á»i gáºt đầu ra vẻ là trong lòng mình đã hiểu. Cao Hải tá»± nhiên không biết lo lắng của Hạ Tưởng nên là gì, y đúng là muốn mở miệng mắng Hạ Tưởng và i câu.
Trần Phong suy nghÄ© má»™t chút rồi nhìn Hạ Tưởng, y Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i gáºt đầu nói:
- Tôi hiểu, chỉ trách tôi quá sốt ruá»™t nên quên má»™t chuyện rất quan trá»ng.
Trần Phong không giải thÃch chuyện quan trÆ°á»ng là cái gì. Y quay ngÆ°á»i cầm lấy Ä‘iện thoại trên bà n rồi gá»i Ä‘i:
- Phó bà thÆ° Lá»™, ngà i khá»e không, tôi là Trần Phong, có má»™t việc muốn là m phiá»n ngà i ra mặt nói vá»›i Trưởng ban Tống má»™t chút. Bởi vì việc liên quan tá»›i Lý Äinh SÆ¡n, tôi và Trưởng ban Tống không quen cho nên muốn nhá» ngà i nói vá»›i Trưởng ban Tống là tôi muốn má»™t ngÆ°á»i. Cáºu ta tên là Hạ Tưởng, là ngÆ°á»i của Lý Äinh SÆ¡n, là cán bá»™ cấp Phó Trưởng phòng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không cần tôi ra mặt thì cÅ©ng không cần là m phiá»n tá»›i ngà i. NhÆ°ng Hạ Tưởng là nhân tà i, hÆ¡n nữa cÅ©ng nhá»› ân tình cÅ©. Cáºu ta không chịu vá» Thà nh phố Yến, ép vá» cÅ©ng có thể nhÆ°ng tôi muốn cáºu ta vỠđể thể hiện, không phải đối phó tôi. Cho nên tôi muốn cáºu ta cam tâm tình nguyện.
Tà i sản của tdvcb44
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của tdvcb44
Từ khóa được google tìm thấy
4vn quan than , do thi quan gia , do thi quan than , do thi quan than 4vn , do thi quan than 4vn.eu , doc truyen quan than 4vn , dothiquanthan , èìåíèíû , gia han do 365 , giữa các quan thần , hà thÆ°á»ng tại , qan than 4vn , quan gia 4vn , quan gia. 4vn , quan khà , quan tâần , quan than , quan than 4 vn , quan than 4v2 , quan than 4vn , quan than 4vn. , quan than 4vn.eu , quan than 4vn.eu/forum , quan than 533 , quan than aiha thuong t , quan than chuong 450 , quan than chuong 453 , quan than do hi 4vn , quan than do thi , quan than do thi 4vn.eu , quan than eu.vn , quan than full , quan than ha thuong , quan than ha thuong tai , quan than kiemgioi , quan than luong son , quan than luong son bac , quan than metruyen , quan than on 4vn.eu , quan than quan truong , quan than truyen do thi , quan than truyenhix , quan than txt , quan than-ha thuong tai , quan thanh 4vn , quan thanh kiemgioi , quan thần , quan thần 374 , quan thần 485 , quan thân.4vn , quan thãn 4vn , quan thẦn , quan thần , quan thần 4vn , quan thần 4vn.eu , quan thần c510 , quan thần chÆ°Æ¡ng , quan thần chÆ°Æ¡ng 500 , quan thần chÆ°Æ¡ng 84 , quan thần kiemgioi , quan thần luongsonbac , quan trÆ°á»ng 4vn , quan trÆ°Æ¡Ì€ng 4vn.eu , quanthan , quanthan 93 , quanthan full , quanthanl , quanthanvothuong , quqn than , site:4vn.eu quan than , thần quan. , truyện quan than , truyện quan thần , truyện quan thần 4vn , truyen do thi - quan gia , truyen do thi quan gia , truyen do thi quan than , truyen do thi than nhan , truyen quan than , truyen quan than 4vn , truyen quan than c , truyen quan than full , truyen quan than4vn , trÆ°Æ¡ng thần quan , tuchangioi-quan than , tuchangioi-quanthan , uan:-) than , vu an do thi q5 , xông hÆ¡i ở q4