03-10-2012, 07:48 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 162: Mục tiêu
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Trần Nguyên cúi đầu xuống, giống nhÆ° có cái gì do, Tiêu Xa Phong kia há»i: "Trần huynh, có cái nhiệm vụ gì, tại hạ có thể là m, ngÆ°Æ¡i cứ nói!"
Trần Nguyên thở dà i: "Tiêu đại nhân, ngà i cÅ©ng là ngÆ°á»i bên cạnh Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c đại nhân, nhÆ° váºy, ta sẽ nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, huynh đệ là m mua bán, thầm nghÄ© cầu tà i, trèo lên Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» kia, cÅ©ng là vì nhiá»u thêm má»™t con Ä‘Æ°á»ng, chỉ là , trong lúc vô tình, chặn Ä‘Æ°á»ng ThÆ° Bảo công tá», hiểu lầm diá»…n ra, nhất thá»i cÅ©ng không giải thÃch rõ rà ng lắm.
Tại hạ chỉ hi vá»ng, nếu Tiêu đại nhân có cÆ¡ há»™i mở miệng, có thể thay ta, nói tốt trÆ°á»›c ThÆ° Bảo công tá» mặt, ta chỉ muốn là m một ngÆ°á»i mua bán mà thôi."
Tiêu Xa Phong gáºt đầu: "Tốt, Trần huynh cứ yên tâm, nhÆ° váºy Ä‘i, ta Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i trở vá» trÆ°á»›c, ta sợ ThÆ° Bảo tháºt sá»± sẽ Ä‘á»™ng tay chân gì đó ở bên ngoà i."
Trần Nguyên từ chối, nói: "Có lẽ là để ta Ä‘Æ°a Tiêu đại nhân vá» phủ trÆ°á»›c, ta có xe, ha ha." Hắn tháºt sá»± cảm giác những lá»i nà y cá»±c kỳ buồn cÆ°á»i, cho nên nói đến câu cuối cùng, chÃnh mình liá»n báºt cÆ°á»i trÆ°á»›c.
Thá»i Ä‘iểm trở lại nhà mình, VÆ°Æ¡ng Luân rõ rà ng coÌ€n chỠở nÆ¡i đó, bá»n ngÆ°á»i Bà ng Hỉ cÅ©ng ngồi ở trong hà nh lang, VÆ°Æ¡ng Luân vừa thấy Trần Nguyên trở vá», láºp tức trách cứ: "Trần Thế Mỹ, ngÆ°Æ¡i Ä‘i nÆ¡i nà o? Chúng ta cùng Ä‘i ra ngoà i, ngÆ°Æ¡i Ä‘i chá»— nà o, Ãt nhất cÅ©ng nên há»i má»™t tiếng chứ? Ta đây vừa nghiêng đầu, phát hiện ngÆ°Æ¡i không có ở đó, còn tưởng rằng đã xảy ra chuyện gì nữa."
Trần Nguyên giá» má»›i hiểu được, má»i ngÆ°á»i ở cùng má»™t chá»—, thì ra là quan tâm đến hắn, trong lòng láºp tức có má»™t cảm giác ấm áp, nói: "Äa tạ chÆ° vị, ta vừa Ä‘Æ°a tiá»…n Tiêu Xa Phong kia vá» nhà thôi."
Vừa má»›i ngồi xuống, má»™t thanh âm nữ tá» vang lên tại phÃa sau hắn: "Lão gia, má»i uống trà !"
Nói xong, má»™t chén nÆ°á»›c trà liá»n bÆ°ng tá»›i, Trần Nguyên quay đầu nhìn lại, lại là tá»· tá»· của Tiểu Tuyết kia, lúc nà y rõ rà ng ăn mặc má»™t thân quần áo hạ nhân, liá»n mở miệng há»i: "Ai bảo ngÆ°Æ¡i mặc thân quần áo nà y váºy?"
Nà ng kia nghe váºy, liá»n quỳ xuống nói: "Lão gia, ngÆ°á»i nhà tiểu nữ, Ä‘á»u bị Liêu binh cÆ°á»ng Ä‘oạt đến Yên kinh, tất cả thân nhân Ä‘á»u chết Ä‘i, chỉ có má»™t mình ta còn sống, đã không còn chá»— nà o có thể Ä‘i, là bà lá»›n xem ta đáng thÆ°Æ¡ng, mÆ¡Ìi chứa chấp ta, nếu lão gia Ä‘uổi ta Ä‘i ra ngoà i, ta chỉ có má»™t con Ä‘Æ°á»ng chết! Cầu xin lão gia khai ân!"
Ở má»™t bên cÅ©ng truyá»n đến thanh âm của Hồ TÄ©nh, nói: "Là ta bảo nà ng lÆ°u lại."
Trần Nguyên nhìn Hồ Tĩnh, nói: "Ngươi để cho nà ng lưu lại, ta không có ý kiến, chỉ là , không cần tất yếu phải bắt nà ng là m một hạ nhân chứ?"
Äây là lá»i tâm huyết của Trần Nguyên, cho tá»›i bây giá», từ lúc đến Äại Tống, cho đến hiện tại, hắn căn bản không nghÄ© tá»›i má»™t ngà y, chÃnh mình lại tìm má»™t ngÆ°á»i hầu nữ, bởi vì trong mắt Trần Nguyên, việc nhà nên để cho lão bà là m là được rồi, ăn cÆ¡m của lão bà là m, mặc Ä‘eo quần áo lão bà đan cho ngÆ°Æ¡i, là má»™t loại hạnh phúc.
Cho nên hắn chÆ°a từng nghÄ© tá»›i chuyện tìm bà giúp việc hoặc là em giúp việc, đến hầu hạ mình, nhÆ°ng lá»i nà y, chui và o trong lá»— tai ngÆ°á»i khác, lại sinh ra hiểu lầm rất nghiêm trá»ng.
Tống triá»u là niên đại địa vị nữ tá» tÆ°Æ¡ng đối thấp, một cô gái nhÆ° váºy, có thể ở đại gia đình laÌ€m nha hoà n, váºy coi nhÆ° là phúc khÃ.
Trần Nguyên rõ rà ng không muốn bảo nà ng làm nha hoà n? Vấn đỠtrong nà y rất đáng phải cân nhắc.
Con mắt má»i ngÆ°á»i nhìn Trần Nguyên, bá»—ng nhiên nghÄ© đến, má»™t ngÆ°á»i nhát gan sợ phiá»n phức nhÆ° váºy, đêm hôm đó Ä‘á»™t nhiên già u có tinh thần trá»ng nghÄ©a nhÆ° thế, dám xả thân mình cứu ngÆ°á»i, đó là má»™t chuyện rất kỳ quái.
ÄÆ°a ánh mắt ra khá»i ngÆ°á»i Trần Nguyên, lại chuyển đến trên ngÆ°á»i nà ng kia, chỉ thấy mặc dù nà ng kia mặc quần áo vải thô, nhÆ°ng mặt mà y rất thanh tú, cái tÆ° thái kia cÅ©ng lá»™ ra vẻ ôn nhu, tÆ° sắc cÅ©ng coi nhÆ° là thượng đẳng, má»i ngÆ°á»i lá»™ ra biểu lá»™ bừng tỉnh, phảng phất hiểu ra cái gì đó.
A Má»™c Äại cÆ°á»i hắc hắc, nói: "Ta nói rồi, thá»i Ä‘iểm vừa rồi, các ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a cho cô nÆ°Æ¡ng nà y quần áo, ta đã nói các ngÆ°Æ¡i tÆ°Ì€ tÆ°Ì€, các ngÆ°Æ¡i còn không nghe ta! Chưởng quầy, hiện tại ta Ä‘i thay vị cô nÆ°Æ¡ng nà y thu tháºp gian phòng nhé?"
Trần Nguyên sững sá»: "Thu tháºp gian phòng gì?"
NgÆ°á»i bên ngoà i còn chÆ°a nói tiếp, Hồ TÄ©nh mãnh liệt đứng lên: "Là ta nhiá»u chuyện, ta nhÆ° thế nà o cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, má»—i má»™t việc Trần chưởng quỹ là m, Ä‘á»u đã sá»›m mÆ°u đồ tốt, đâu đến phiên ta tá»›i an bà i." Nói xong, cÅ©ng nổi giáºn đùng đùng, định Ä‘i ra khá»i gian phòng nà y.
Trần Nguyên nhìn thần sắc má»i ngÆ°á»i, cuối cùng má»›i nhìn nà ng kia, rõ rà ng cÅ©ng là cúi đầu xấu hổ đứng ở nÆ¡i đó, trong lòng láºp tức hiểu được, bá»n hắn đã hiểu lầm rồi, cánh tay vá»™i và ng kéo Hồ TÄ©nh lại, nói: "Nà y, ngÆ°Æ¡i chá» má»™t chút, ngÆ°Æ¡i hiểu lầm ý tứ của ta rồi!"
Hồ TÄ©nh hất tay của hắn ra, nói: "NgÆ°Æ¡i không cần phải nghÄ© tá»›i ta, không cần giải thÃch gì hết."
Trần Nguyên không bắt được tay nà ng, cả ngÆ°á»i lại bị đẩy, ngã lên trên mặt bà n, đụng phải miệng vết thÆ°Æ¡ng, liá»n Ä‘au nhức kêu lên, cô nÆ°Æ¡ng kia bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, đỡ lấy hắn, hoi: "Lão gia, ngà i không sao chứ?"
Hồ TÄ©nh nghe được tiếng kêu của Trần Nguyên, đã muốn quay đầu lại rồi, nhÆ°ng xem xét nà ng kia đã Ä‘i lên nâng Trần Nguyên dáºy, đầu uốn éo má»™t cái, lại bá» Ä‘i.
Trần Nguyên thở ra mấy hÆ¡i, cánh tay đẩy nà ng kia ra, nói: "Cô nÆ°Æ¡ng, ta không sao, ngÆ°Æ¡i đừng là m rối loạn thêm nữa, ta cÅ©ng không nghÄ© gì xấu, ta cho ngÆ°Æ¡i biết, chá»— nà y của ta không cần ngÆ°á»i hầu, nhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i biết chữ không?"
Cô nÆ°Æ¡ng kia gáºt gáºt đầu, nói: "Tiểu nữ tá» sinh ra trong môn đệ thÆ° hÆ°Æ¡ng, không riêng gì biết chữ, thi từ ca phú cÅ©ng rất tinh thông, còn có….."
Trần Nguyên cánh tay cắt ngang: "Äược rồi, cái nà y là đủ rồi, ngà y mai ngÆ°Æ¡i dạy A Má»™c Äại viết chữ, đúng rồi, tiá»n công của ngÆ°Æ¡i khấu trừ bên trong tiá»n công của A Má»™c Äại."
A Má»™c Äại vừa nghe kêu: "Chưởng quầy, cái nà y là dá»±a và o cái gì?"
Trần Nguyên nhìn hắn, nói: "Äầu tÆ°, ngÆ°Æ¡i hiểu không? Cái nà y gá»i là đầu tÆ°! NgÆ°Æ¡i theo ta trở vá» Äại Tống, ta muốn cho ngÆ°Æ¡i là m lão bản quán đồ nÆ°á»›ng, ngÆ°Æ¡i không biết má»™t chữ to, tÃnh sổ nhÆ° thế nà o?"
Nói xong, không để ý đến A Má»™c Äại, Ä‘ang bắt đầu cân nhắc xem đầu tÆ° là có ý gì, lại bảo nà ng kia Ä‘i xuống trÆ°á»›c, đợi thân ảnh của nà ng biến mất, má»›i bắt đầu nói chút Ãt chÃnh sá»±, nhìn VÆ°Æ¡ng Luân, nói: "VÆ°Æ¡ng đại ca, ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± nguyện ý giúp huynh đệ má»™t tay sao?"
VÆ°Æ¡ng Luân gáºt đầu, nói: "Trần huynh, hôm nay ta nói, cÅ©ng đã rất rõ rà ng rồi, nếu nhÆ° chÆ° vị không tÆ°Æ¡ng tin lá»i của ta, có thể coi VÆ°Æ¡ng Luân chÆ°a từng nói."
Trần Nguyên vá»™i và ng xin lá»—i: "Ta tháºt sá»± không có ý tứ kia, VÆ°Æ¡ng đại ca hiểu lầm rồi, khuya hôm nay, không biết là m sao, vừa nói má»™t lá»i, liá»n là m cho các ngÆ°Æ¡i hiểu lầm. NhÆ° váºy Ä‘i, ta nói trá»±c tiếp má»™t chút, VÆ°Æ¡ng huynh, nhiệm vụ má»™t chuyến nà y của chúng ta rất nguy hiểm, tình hình cụ thể và tỉ mỉ trong đó, cá»±c kỳ Ãt ngÆ°á»i biết, kể cả A Má»™c Äại, ta cÅ©ng chÆ°a nói cho hắn biết."
Trần Nguyên nói xong, lại để cho A Má»™c Äại ngồi bên cạnh mình, nói: "Các ngÆ°Æ¡i có thể nói, ta quá không tÃn nhiệm các ngÆ°Æ¡i, nói nhÆ° thế nà o cÅ©ng được. NhÆ°ng ta hi vá»ng, từ hôm nay trở Ä‘i, má»—i ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u giúp đỡ ta, kể cả VÆ°Æ¡ng đại ca, bởi vì, trò chÆ¡i sắp bắt đầu."
VÆ°Æ¡ng Luân không há»i trò chÆ¡i gì, mà là trá»±c tiếp há»i: "NgÆ°Æ¡i định bắt đầu từ nÆ¡i nà o?"
Trần Nguyên nhẹ nhà ng nói: "Hiệu suất Gia Luáºt Niết Cô Lá»— xá» lý công việc cÅ©ng không tệ lắm, hiện tại lá»i đồn trong quân đã xuất hiện, Ä‘á»u nói lần nà y Gia Luáºt Niết Cô Lá»— thất bại, là Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c cản trở trong đó, ta nghÄ©, cái lá»i đồn nà y, không dùng qua được và i ngà y, có thể truyá»n và o trong lá»— tai Liêu Hứng Tông."
VÆ°Æ¡ng Luân lắc đầu: "Tuyệt đối không đủ, Liêu Hứng Tông cÅ©ng sẽ chỉ cho rằng cái nà y là một lá»i đồn."
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i: "Äến lúc đó, sẽ có ngÆ°á»i tại triá»u tố cáo hắn, chúng ta phải là m, chÃnh là là m cho hoà ng thượng tin tưởng cái đồn nà y."
Không đợi má»i ngÆ°á»i há»i, Trần Nguyên cầm một chén trà tá»›i, nói: "Liêu quốc tÆ°á»›ng quân Tiêu Viên Khâu, hiện tại mang theo quân Ä‘á»™i, trú đóng ở phÃa bắc Yên kinh, ở phÃa trong địa phÆ°Æ¡ng cách đây hÆ¡n hai trăm dặm, tùy thá»i chá» Liêu quốc hoà ng đế triệu kiến hắn vì sá»± tình cuá»™c chiến Văn Cùng.
NgÆ°á»i nà y đã nhiá»u lần giúp đỡ Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c có rất nhiá»u chuyện không thể nói cho ngÆ°á»i khác biết, hắn Ä‘á»u biết, các ngÆ°Æ¡i nói xem, nếu nhÆ° hắn bá»—ng nhiên mất tÃch, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c sẽ nghÄ© nhÆ° thế nà o? Lại là m nhÆ° thế nà o đây?"
Bà ng Hỉ nói: "Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c nhất định sẽ sợ đông sợ tây, sợ Tiêu Viên Khâu bị đối thủ của hắn bắt Ä‘i, nếu nhÆ° nhả ra Ä‘iá»u gì bà máºt, váºy thì hắn sẽ rất phiá»n toái. NhÆ°ng Trần huynh, Tiêu Viên Khâu ở trong quân doanh, có mấy ngà n Liêu binh há»™ vệ, võ nghệ bản thân lại là không tệ, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a ra chủ ý nà y, cÅ©ng không dá»… là m."
Thá»i Ä‘iểm khuôn mặt Trần Nguyên sÆ°ng to nhất, cho dù là bá»™ mặt biểu lá»™ trạng thái má»™t tý, Ä‘á»u cá»±c kỳ Ä‘au nhức, nghe Bà ng Hỉ nói xong, Trần Nguyên vẫn còn có chút đắc ý, nói: "Hắc hắc, cho nên nói, trÆ°á»›c khi chiến tranh, phải biết mình biết ngÆ°á»i, gia đình Tiêu Viên Khâu ngay tại Yên kinh, ngà y kia, là sinh nháºt con của hắn, hắn cÆ°á»›i mÆ°á»i tiểu thiếp, thẳng đến năm bốn mÆ°Æ¡i tuổi, má»›i được má»™t đứa con trai nà y, ta nghÄ©, hắn sẽ trở lại."
Bà ng Hỉ lúc nà y má»›i yên tâm, nói: "Tốt, chỉ cần hắn dám trở vá», ta cam Ä‘oan sẽ để cho hắn mất tÃch."
Trần Nguyên lại lắc đầu vá»›i Bà ng Hỉ, nói: "NgÆ°Æ¡i không Ä‘i được, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng biết, võ nghệ Bà ng tổng quản cao cÆ°á»ng, nếu có chút Ãt sÆ¡ hở, ngÆ°á»i ta rất dá»… dà ng hoà i nghi đến trên ngÆ°á»i chúng ta, chuyện nà y, ta muốn nhá» VÆ°Æ¡ng Luân đại ca."
VÆ°Æ¡ng Luân không do dá»± chút nà o, nói: "Äược, gia đình Tiêu Viên Khâu kia ở nÆ¡i nà o? Ngà y mai ta sẽ Ä‘i dò xét."
Sau khi mình nói qua tình huống cùng VÆ°Æ¡ng Luân, Trần Nguyên hÆ°á»›ng Bà ng Hỉ nói: "Bà ng huynh, ngà y mai, phiá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘i má»™t chuyến đến thanh lâu, tìm má»™t vị cô nÆ°Æ¡ng tên gá»i Ỷ Thúy, giúp nà ng chuá»™c thân."
Trò chÆ¡i tháºt sá»± bắt đầu rồi, Ãt nhất tại chá»— Trần Nguyên ở là nhÆ° váºy, hắn chỉ tÃnh toán Tiêu Viên Khâu và Tiêu Xa Phong, hai ngÆ°á»i kia Ä‘Ãch thân nhúng tay và o, bởi vì Ä‘á»™ng nhiá»u quân cá» hÆ¡n, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c sẽ phát giác.
Trần Nguyên không hi vá»ng kinh Ä‘á»™ng tên địch nhân nà y, có thể là m cho địch nhân ngủ thêm má»™t lát, chÃnh mình sẽ cà ng nắm chắc hÆ¡n má»™t chút.
Äang nghÄ© ngợi, muốn há»i má»i ngÆ°á»i má»™t chút, xem còn có ý kiến gì không, ngÆ°á»i canh cá»a liá»n tiến đến nói: "Lão gia, Công Chúa đến thăm ngà i."
Trần Nguyên sững sá», Gia Luáºt LÅ© Linh đến thăm hắn, không kỳ lạ quý hiếm gì, mấu chốt là , đã trá»… thế nhÆ° váºy rồi còn đến, chá»› không phải là buổi tối không muốn Ä‘i đâu nữa đấy chứ?
Hiện tại không là m được rồi, miệng vết thÆ°Æ¡ng của mình còn chÆ°a tốt, không chịu được sá»± Ä‘iên cuồng của nà ng, ngoà i ra, trong kế hoạch của Trần Nguyên, chÃnh mình muốn lÆ°u lại Công Chúa nà y, ở lúc mấu chốt dùng để đả kÃch Lý Nguyên Hạo, hiện tại, nếu để cho nà ng tiếp xúc quá nhiá»u, sẽ dá»… bị Lý Nguyên Hạo phát giác, đến lúc đó, sẽ không có hiệu quả bất ngá».
NhÆ°ng lại không thể Ä‘uổi Công Chúa Ä‘i, con mắt quét má»i nÆ¡i má»™t vòng, má»i ngÆ°á»i chung quanh à o à o hiểu được, láºp tức rá»i khá»i nÆ¡i đây.
Không đầy mấy phút, Gia Luáºt LÅ© Linh nện bÆ°á»›c Ä‘i và o, bÆ°á»›c chân cÆ°á»ng tráng của nà ng tiến đến, thá»i Ä‘iểm tá»›i cá»a đã bắt đầu nói: "Trần Thế Mỹ, ta biết là ai đánh của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i yên tâm, ta phá»ng chừng hiện tại hắn Ä‘ang bị đánh."
Những lá»i nà y là m cho Trần Nguyên láºp tức nhảy dá»±ng lên, hiện hắn Ä‘ang nghÄ© đến biện pháp, là m cho Gia Luáºt ThÆ° Bảo xem thÆ°á»ng chÃnh mình, cái cô bò sữa nà y không biết vì sao lại thay mình xuất đầu váºy? Láºp tức đứng dáºy, há»i: "Cái gì? NgÆ°Æ¡i đánh hắn? Là m sao ngÆ°Æ¡i lại liá»u lÄ©nh nhÆ° váºy!"
Gia Luáºt LÅ© Linh rất là tùy ý nói: "CÅ©ng không phải ta đánh, ngÆ°Æ¡i nói ta là m cái gì?"
Trần Nguyên lo lắng, Ä‘i vòng vo hai vòng, sau đó Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt LÅ© Linh, há»i: "Rốt cuá»™c chuyện gì xảy ra, ngÆ°Æ¡i nói vá»›i ta, đến đây, ngồi xuống từ từ nói."
Gia Luáºt LÅ© Linh cÆ°á»i rất vui vẻ, nói: "Nói tháºt, Hồng CÆ¡ tháºt sá»± biến thà nh ngÆ°á»i khác rồi, cho tá»›i bây giá», ta chÆ°a từng thấy qua hắn tức giáºn nhÆ° hôm nay."
…………………..
Lúc nà y Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘ang mang theo Tiêu há»™ vệ, còn có bá»n ngÆ°á»i Tiêu Äạt kia đứng ở trÆ°á»›c cá»a nhà Gia Luáºt ThÆ° Bảo, hắn cứ đứng nhÆ° váºy, không nói chuyện.
Bá»n ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ lúc nà y, căn bản cÅ©ng không biết, hiện tại trong lòng vị hoà ng tá» nà y Ä‘ang nghÄ© cái gì, trá»i lạnh nhÆ° váºy, ban đêm đã Ä‘en nhèm, vì cái gì còn ở nÆ¡i nà y cho gió thổi?
Gia Luáºt ThÆ° Bảo có chuẩn bị mà đến, trên ngÆ°á»i có áo da mÅ© da, Ä‘eo kÃn mÃt, bá»n ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ lại gấp gáp chạy đến vì nghe được mệnh lệnh hoà ng tá», y phục cÅ©ng không phải rất nhiá»u, hiện tại bị gió lạnh thổi, có chút không chịu được rồi, má»™t canh giỠđã Ä‘i qua, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ vẫn đứng ở chá»— nà y, cÅ©ng không nói cho bá»n hắn biết là hắn muốn là m gì.
Cố gắng lấy lá gán, Tiêu há»™ vệ tiến lên má»™t bÆ°á»›c, há»i: "Hoà ng tá», trá»i nà y đã rất là lạnh rồi, nếu ngà i không có gì việc gấp, trÆ°á»›c hết để cho huynh đệ chúng ta trở vá», cầm hai bá»™ quần áo bông đến đây, được không?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nở nụ cÆ°á»i: "NgÆ°Æ¡i lạnh? Yên tâm, má»™t lát nữa sẽ cho các ngÆ°Æ¡i hoạt Ä‘á»™ng má»™t tý, khẳng định sẽ không lạnh."
Tiêu há»™ vệ còn muốn nói tiếp cái gì, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ lại khép con mắt lại, dá»±a và o má»™t thân cây, thấy bá»™ dạng hắn thế nà y, những ngÆ°á»i kia cÅ©ng chỉ có thể nuốt lá»i nói và o bụng, cứ chịu Ä‘á»±ng nhÆ° váºy thôi, không chết ngÆ°á»i là được.
Lại má»™t lát sau, má»™t chiếc xe ngá»±a từ từ tiến tá»›i, con mắt Gia Luáºt Hồng CÆ¡ bá»—ng nhiên mở ra, hô to má»™t tiếng: "Ngăn hắn lại!"
Tiêu Äạt nhanh mắt, vị trà cÅ©ng tốt, nghe Gia Luáºt Hồng CÆ¡ ra mệnh lệnh nà y, liá»n nhặt má»™t tảng đá từ trên mặt lên đất, mạnh mẽ ném vá» hÆ°á»›ng phu xe kia.
Xa phu hét thảm má»™t tiếng, từ trên xe ngá»±a, ngã rÆ¡i xuống đất, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ Ä‘i nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lúc nà y, bá»n ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ đâu còn cần phân phó, à o à o xông tá»›i từ bốn phÃa, ngăn xe ngá»±a kia lại.
Trên xe bá»—ng nhiên xuất hiện má»™t ngÆ°á»i, má»™t cÆ°á»›c đá vá» hÆ°á»›ng Tiêu há»™ vệ, Tiêu há»™ vệ vốn không phải loại kém, nhÆ°ng không ngá» ngÆ°á»i ná» ra chân tháºt sá»± quá nhanh, lần nà y bị đá trung ngá»±c, cả ngÆ°á»i bay rá»›t ra ngoà i, té trên mặt đất, má»™t ngụm máu tÆ°Æ¡i phun ra.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘ang định vây công, lại nghe Gia Luáºt Hồng CÆ¡ hô má»™t tiếng: "Dừng tay!"
NgÆ°á»i trên xe cÅ©ng không truy kÃch, đứng ở trên cà ng xe nhìn Gia Luáºt Hồng CÆ¡, nói: "NgÆ°Æ¡i là ai?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ cầm qua má»™t ngá»n đèn gió chiếu trên mặt của mình, nói: "Lý Nguyên Hạo, là ta."
NgÆ°á»i ra chân kia đúng là Lý Nguyên Hạo, hắn xem xét ngÆ°á»i táºp kÃch chÃnh là hoà ng tá» Liêu quốc, trong lòng láºp tức cả kinh, không phải sợ hãi Gia Luáºt Hồng CÆ¡, mà là sợ hãi sá»± tình lại có cái biến hóa gì má»›i.
Thá»i Ä‘iểm Ä‘ang suy nghÄ©, lại nghe Gia Luáºt Hồng CÆ¡ nói: "Ta tá»›i tìm ThÆ° Bảo, không có quan hệ gì đến ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn thay hắn ra mặt, hãy đánh ngã ta."
Lý Nguyên Hạo nghe hắn nói nhÆ° váºy, lúc nà y má»›i cảm thấy yên tâm, thì ra là ngÆ°á»i ta thanh toán ân oán huynh đệ nhà mình, váºy hắn giống nhÆ° tháºt sá»± không tiện ra tay, có chút khó xá», nói: "Hoà ng tá», ThÆ° Bảo công tỠđã uống say, ngÆ°Æ¡i có thể chá» hắn tỉnh lại rồi hãy nói chuyện hay không?"
Gia Luáºt Hồng CÆ¡ không lên tiếng, chỉ lắc đầu.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dietthankiem ,
freejack ,
hanamichitm ,
henryford ,
hunglephi ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
namplhn2 ,
nguyenbaviet ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
Tiểu Suất Ca ,
vinhphuc8703
04-10-2012, 02:28 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 163: Ta giúp hắn sát thuốc
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Lý Nguyên Hạo trầm tÆ° má»™t lát, cuối cùng cÅ©ng nhảy xuống khá»i cà ng xe, nói: "Cái kia, kÃnh xin hoà ng tá» lÆ°u tình."
Hắn ra rồi, nhÆ°ng bá»n ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ lại do dá»±, bá»n hắn không dám Ä‘i tá»›i Ä‘á»™ng thủ, tháºt sá»± không dám, hiện taÌ£i boÌ£n hăÌn đã hiểu rốt cuá»™c Gia Luáºt Hồng CÆ¡ muốn là m gì, nhìn ngÆ°á»i Gia Luáºt Hồng CÆ¡ mang đến, toà n bá»™ Ä‘á»u là ngÆ°á»i đêm hôm đó uống rượu cùng Trần Nguyên, một ngÆ°á»i cÅ©ng không chạy thoát.
Con mắt Gia Luáºt Hồng CÆ¡ quét má»™t vòng: "Kế tiếp nên là m cái gì, còn cần ta nói ra sao? Ta không muốn ở chá»— nà y nhìn các ngÆ°Æ¡i đánh nhau, chỉ có má»™t câu, nói cho các ngÆ°Æ¡i biết, buổi sáng ngà y mai, nếu nhÆ° Gia Luáºt ThÆ° Bảo còn có thể dáºy, các ngÆ°Æ¡i liá»n vÄ©nh viá»…n nằm xuống."
Thá»i Ä‘iểm má»i ngÆ°á»i bị lá»i nà y là m cho khiếp sợ, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ đã rá»i Ä‘i, bá»n hắn nhìn nhau, cuối cùng là Tiêu Äạt mở miệng: "Con mẹ nó, đánh Ä‘i!"
Mấy ngÆ°á»i kia không muốn chÃnh mình vÄ©nh viá»…n nằm xuống, dù sao chuyện nà y là do Gia Luáºt Hồng CÆ¡ xuất đầu, có chuyện gì cứ đẩy lên trên ngÆ°á»i hắn là được! Láºp tức xông tá»›i, lôi Gia Luáºt ThÆ° Bảo đã say, nằm trong xe ngá»±a Ä‘i ra, đè xuống đất, chÃnh là một chầu quyá»n cÆ°á»›c.
Nghe Gia Luáºt LÅ© Linh nói, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ mang theo mấy ngÆ°á»i Tiêu há»™ vệ Ä‘i đánh Gia Luáºt ThÆ° Bảo, tin tức nà y quả thá»±c là m cho Trần Nguyên rất giáºt mình, dù nhÆ° thế nà o hắn cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, Gia Luáºt Hồng CÆ¡ rõ rà ng có lá gan nà y, cà ng không nghÄ© đến, trong lòng đứa bé nà y, mình còn có má»™t vị trÃ.
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn Trần Nguyên giáºt mình, cÆ°á»i ha ha nói: "Thá»i Ä‘iểm ta nghe hắn là m ra quyết định nà y, rất giôÌng vá»›i ngÆ°Æ¡i hiện tại, Thế Mỹ, Hồng CÆ¡ tháºt sá»± đã trưởng thà nh, nếu là lúc trÆ°á»›c, hắn quả quyết sẽ không quyết Ä‘oán nhÆ° váºy, cÅ©ng tuyệt đối không có dÅ©ng khà đánh Gia Luáºt ThÆ° Bảo, dù cho ngÆ°á»i bị đánh chÃnh là bản thân hắn."
Nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh mang má»™t bá»™ dạng cá»±c kỳ cao hứng, thần sắc Trần Nguyên lại có chút ngÆ¡ ngác.
Hiện tại hắn tháºt sá»± không biết nên là m thế nà o má»›i tốt, Gia Luáºt ThÆ° Bảo chắc chắn sẽ bị đánh, đến khi hắn có cái gì ngoà i ý muốn, Trần Nguyên rất khó khống chế. Có má»™t việc có thể khẳng định, chÃnh là Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c tuyệt đối không Ä‘i tìm Hồng CÆ¡ gây phiá»n toái, nếu có chá»— tứ giáºn, bá»n hắn tất nhiên sẽ vung trên ngÆ°á»i mình.
Nhìn thần sắc Trần Nguyên không đúng, Gia Luáºt LÅ© Linh tiến lên, nhẹ giá»ng há»i: "Là m sao váºy? Hồng CÆ¡ là m nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i mất hứng sao?"
Trần Nguyên nói: "Cao hứng, ta rất cao hứng."
Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhiên nhÆ° là nhá»› ra cái gì đó, vá»™i và ng nói: "À đúng rồi, thiếu chút nữa quên mất chÃnh sá»±, ta tá»›i Ä‘Æ°a cho ngÆ°Æ¡i thứ nà y."
Nói xong, liá»n xuất ra rất nhiá»u bình lá»›n bình nhá» từ trong túi trên ngÆ°á»i, nói: "Äây là thuốc chữa thÆ°Æ¡ng tốt nhất, ngÆ°Æ¡i sát má»™t Ãt, mấy ngà y nữa, miệng vết thÆ°Æ¡ng sẽ tốt."
Trần Nguyên lấy một lỠtới, nhìn một chút, nói: "Lần trước, cái thuốc khị bị, ngươi còn hay không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn hắn má»™t tý, nói: "Lần trÆ°á»›c đó là ngoại thÆ°Æ¡ng, có thể sinh cÆ¡ thịt tạo máu, hiện tại toà n thân ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u là tụ huyết, dùng cái kia, ngÆ°Æ¡i nhất định phải chết! Äiểm ấy cÅ©ng không hiểu, lúc trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i cứu sống Cá»u ca nhÆ° thế nà o váºy?"
Trần Nguyên cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "NgÆ°Æ¡i đừng nói vá» Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», ta có thể cứu sống hắn, chÃnh là bản thân hắn mạng lá»›n."
Gia Luáºt LÅ© Linh nghe váºy, liá»n nở nụ cÆ°á»i, xuất ra má»™t đồ váºt từ trong lồng ngá»±c, nói: "Äây là hà thủ ô, chữa tụ huyết, đã sá»›m chuẩn bị cho ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên tiếp nháºn hà thủ ô kia, không ngỠđã có chút Ãt thà nh hình ngÆ°á»i rồi, Ä‘Ãch thị là váºt phẩm hiếm thấy, thứ nà y mà dùng cho mình hiện tại, giống nhÆ° có chút đáng tiếc. Chỉ là , Gia Luáºt LÅ© Linh đã lấy ra rồi, cÅ©ng không thể bắt nà ng mang vá», trong nhà ngÆ°á»i ta không thiếu cái nà y, cứ giữ lại, nói không chừng luÌc naÌ€o đó có thể lấy ra cứu cấp.
Tìm Công Chúa là m bạn gái, rất tốt.
Nhìn Trần Nguyên thu thuốc lại, Công Chúa bá»—ng nhiên túm lấy, đồng thá»i quay đầu lại, liếc nhìn Trần Nguyên, rất là ôn nhu, nói: "NgÆ°Æ¡i nằm xuống, ta giúp ngÆ°Æ¡i sát thuốc."
Trần Nguyên sững sá», trong lòng láºp tức mừng rỡ, nà ng giúp mình sát thuốc? Cái đó quả thá»±c tháºt quá tốt! Phải biết rằng, nha đầu là Công Chúa Liêu quốc, chắc là chÆ°a từng hầu hạ ngÆ°á»i khác?
Cái đãi ngá»™ nà y không phải bình thÆ°á»ng ngÆ°á»i có thể hưởng thụ, láºp tức nhanh chóng nằm xong, sau đó cởi bá» vạt áo của mình, ánh mắt nhìn thân ảnh Gia Luáºt LÅ© Linh cao gầy, Ä‘ang cầm mấy cái bình nhá» quÆ¡ quÆ¡, má»™t loại cảm giác thá»a mãn trên tâm lý cứ bay bay lên.
Không lâu lắm, Gia Luáºt LÅ© Linh cầm lấy má»™t cái bình nhá» trong đó, Ä‘i tá»›i, ngồi xuống, nói: "Cái lá» nà y là để tiêu sÆ°ng, khuya hôm nay, ta giúp ngÆ°Æ¡i thoa, ngà y mai, ngÆ°Æ¡i tìm ngÆ°á»i khác, nhá»› kỹ, má»—i ngà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng cần sát má»™t lần, thẳng đến khi vết sÆ°ng biến mất toà n bá»™ má»›i thôi."
Trần Nguyên cÆ°á»i, gáºt gáºt đầu: "Vâng, tuân ý chỉ Công Chúa."
Gia Luáºt LÅ© Linh nhẹ nhà ng đánh đầu vai của hắn má»™t tý, nói: "Bá»›t lắm mồm Ä‘i! Thuốc nà y có chút Ä‘au nhức, sẽ có má»™t loại cảm giác há»a thiêu, ngÆ°Æ¡i kiên nhẫn má»™t chút."
Ngón tay má»m mại kia tại cháºm rãi Ä‘i trên miệng vết thÆ°Æ¡ng Trần Nguyên, nhẹ nhà ng xoa nắn, tuy thuốc xác thá»±c nhÆ° Gia Luáºt LÅ© Linh nói, là m cho là n da Trần Nguyên Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng hắn rõ rà ng không há» có cảm giác khó chịu.
Con mắt nhìn khuôn mặt Gia Luáºt LÅ© Linh, bá»™ mặt thủy chung treo má»™t vẻ mỉm cÆ°á»i, tuy bởi vì mặt mình đã biến hình, vô pháp biểu đạt tình ý, nhÆ°ng Gia Luáºt LÅ© Linh có lẽ là đá»c hiểu được thứ gì đó trong ánh mắt Trần Nguyên, ngá»n đèn chiếu rá»i xuống, trên mặt Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng nổi lên má»™t tia Ä‘á» á»ng, nói: "NgÆ°Æ¡i nhìn cái gì? ChÆ°a nhìn thấy à ?"
Trần Nguyên lắc đầu: "Không, chÆ°a từng xem qua Công Chúa xinh đẹp nhÆ° váºy, có biết không, hôm nay ngÆ°Æ¡i đặc biệt xinh đẹp."
Gia Luáºt LÅ© Linh rất cao hứng, ngẩng đầu lên: "TrÆ°á»›c kia ta không xinh đẹp sao?"
Trần Nguyên nở nụ cÆ°á»i: "TrÆ°á»›c kia cÅ©ng xinh đẹp, chỉ là , hôm nay ngÆ°Æ¡i không giống má»™t vị Công Chúa, lại rất giống tiểu nÆ°Æ¡ng tá» tầm thÆ°á»ng."
Ãnh mắt Gia Luáºt LÅ© Linh bá»—ng nhúc nhÃch, không nói gì thêm, trong chÆ¡Ìp măÌt liá»n Ä‘i lấy má»™t lá» thuốc khác đến, nói: "Chai nà y là cầm máu, hôm nay sát lần thứ nhất, có thể ngừng chảy máu, ngà y mai tá»± mình nhìn miệng vết thÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° muốn hà tiện, cÅ©ng không cần bôi."
Trần Nguyên cầm chai kia qua, nhìn thoáng qua, bá»—ng nhiên nói: "Có thể để cho ta cháºm hồi phục má»™t chút, được không?"
Gia Luáºt LÅ© Linh nhìn hắn má»™t cái, há»i: "Là m sao ngÆ°Æ¡i lại không giống vá»›i ngÆ°á»i khác váºy? Trên ngÆ°á»i bị tổn thÆ°Æ¡ng, có cái gì thoải mái?"
Trần Nguyên nhẹ nhà ng cầm tay của nà ng, nói: "Trên ngÆ°á»i có tổn thÆ°Æ¡ng, rất Ä‘au, nhÆ°ng nếu nhÆ° ta bị thÆ°Æ¡ng, má»—i ngà y ngÆ°Æ¡i có thể tá»›i thăm ta, ta đây tình nguyện má»—i ngà y Ä‘á»u bị thÆ°Æ¡ng."
Gia Luáºt LÅ© Linh bÄ©u môi má»™t cái, báºt cÆ°á»i: "NgÆ°Æ¡i há mồm ra là biết dá»— ngÆ°á»i, Gia Luáºt ThÆ° Bảo kia là m sao không đánh há»ng miệng của ngÆ°Æ¡i Ä‘i váºy?"
Trần Nguyên cÆ°á»i nói: "Là m há»ng nó, ngÆ°Æ¡i cam loÌ€ng sao? Äến đây, hôn trÆ°á»›c má»™t cái."
Gia Luáºt LÅ© Linh giẫy ngÆ°á»i má»™t cái, nói: "NgÆ°Æ¡i còn chÆ°a xong mà ! Äụng phải thÆ°Æ¡ng thế, ngÆ°Æ¡i sẽ rất Ä‘au nhức."
Trần Nguyên cÅ©ng không để ý nhiá»u nhÆ° váºy, má»™t tay ôm eo, má»™t tay khác đã đặt tại bá»™ ngá»±c no đủ của Gia Luáºt LÅ© Linh: "Không sao, bên dÆ°á»›i không sao đâu."
Ãnh mắt Gia Luáºt LÅ© Linh phát ra vẻ mê ly, nói: "Sợ ngÆ°Æ¡i rồi!"
Nói xong, cháºm rãi cúi đầu xuống, hai miệng Ä‘Æ°a tá»›i cùng má»™t chá»—.
"Xoẹt zoẹt, " cá»a bá»—ng nhiên được mở ra.
Gia Luáºt LÅ© Linh vừa nghe có ngÆ°á»i tiến đến, vá»™i và ng đứng dáºy, má»™t tay Trần Nguyên ở bên trong y phục của nà ng, cÅ©ng vá»™i và ng rút ra, không ngá» ná»™i y của Gia Luáºt LÅ© Linh cÅ©ng bị kéo xuống má»™t Ä‘oạn.
Trần Nguyên Ä‘ang muốn tức giáºn, không biết ai không có mắt nhÆ° váºy, lúc nà y tiến đến, há»ng hết không khà rồi! Con mắt hÆ°á»›ng cá»a ra và o xem xét, liá»n thâÌy Hồ TÄ©nh và cô nÆ°Æ¡ng vừa rồi, hai ngÆ°á»i đứng ở cá»a ra và o, trên mặt cÅ©ng rất kinh ngạc.
Ngón tay Hồ TÄ©nh chỉ Gia Luáºt LÅ© Linh, lại chỉ Trần Nguyên má»™t chút, sau đó lại từ trên ngÆ°á»i Trần Nguyên, chuyển qua trên ngÆ°á»i Gia Luáºt LÅ© Linh, há»i hai chữ: "Các ngÆ°Æ¡i…..?"
Gia Luáºt LÅ© Linh ho khan má»™t tiếng, nói: "À, ta giúp hắn sát thuốc.".
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dietthankiem ,
freejack ,
hanamichitm ,
henryford ,
hunglephi ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
namplhn2 ,
nguyenbaviet ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
Tiểu Suất Ca ,
vinhphuc8703
04-10-2012, 02:30 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 164: Äà n bà là thế
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Hồ TÄ©nh cháºm rãi Ä‘i tá»›i, con mắt nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, há»i: "Sát thuốc? Sát thuốc phải cá»i quần áo thà nh nhÆ° váºy sao?"
Gia Luáºt LÅ© Linh đã bao giá» bị ngÆ°á»i khác trách móc? Nhanh chóng sắp xếp lại Ä‘oạn ná»™i y bị Trần Nguyên tuÌm ra kia, ngẩng đầu lên, nói: "Không cá»i quần áo, chẳng phải sẽ sát trên quần áo sao?"
Hồ TÄ©nh cÆ°á»i nhạo má»™t hồi, nói: "Váºy thì ngÆ°Æ¡i cần ghé sát và o trên ngÆ°á»i hắn sao? NgÆ°Æ¡i là Công Chúa à ! NgÆ°Æ¡i láºp tức phải gả cho Lý Nguyên Hạo rồi, ngÆ°Æ¡i cho rằng là m nhÆ° váºy là phù hợp sao?"
Trần Nguyên đã vá»™i và ng đứng dáºy, kéo Hồ TÄ©nh sang bên má»™t chút, nói: "Äược rồi, ngÆ°Æ¡i Ä‘i ra ngoà i trÆ°á»›c thoáng má»™t tý, đợi lát nữa ta và ngÆ°Æ¡i giải thÃch."
Hồ TÄ©nh hất tay lên, ngón tay chỉ vá» hÆ°á»›ng cô nÆ°Æ¡ng phÃa ngoà i, nói: "Kiá»u Nguyệt nói vá»›i ta, ta đã hiểu lầm ngÆ°Æ¡i, ta tá»›i giải thÃch vá»›i ngÆ°Æ¡i, xem ra ta không nên tá»›i! Ta Ä‘i vá» trÆ°á»›c."
Nói xong liá»n xoay ngÆ°á»i sang chá»— khác, con mắt nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh, lắc đầu, cÆ°á»i má»™t chút, có vẻ rất khinh miệt.
Hồ TÄ©nh cá»±c kỳ dá»… dà ng giải thÃch nụ cÆ°á»i nà y, là loại dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i phổ biến, trong thá»i Ä‘iểm nữ nhân đối mặt vá»›i tình nhân của trượng phu mình ở bên ngoà i, cái biểu lá»™ nà y, đối vá»›i má»™t nữ nhân khác mà nói, thÆ°á»ng thÆ°á»ng là tuyệt đối không thể tiếp nháºn!
Gia Luáºt LÅ© Linh là Công Chúa, bị mắng má»™t câu cÅ©ng đã tức giáºn, nà ng đâu chịu nổi ánh mắt nhÆ° váºy? Bị Hồ TÄ©nh liếc qua má»™t cái, liá»n giáºn dữ nói: "NgÆ°Æ¡i nhìn ta nhÆ° váºy là có ý gì?"
Hồ Tĩnh mạnh mẽ quay đầu lại, nói: "Ngươi nói xem ta có ý gì!"
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là ngÆ°á»i tÃnh tình không chịu thiệt thòi, má»™t câu không hà i lòng, Gia Luáºt LÅ© Linh liá»n rút roi ngá»±a bên hông ra, đánh vá» phÃa Hồ TÄ©nh trÆ°á»›c!
Hồ TÄ©nh cÅ©ng đã chuẩn bị, vừa thấy Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘á»™ng thủ, nhanh nhẹn né nhanh sang má»™t bên, rút Ä‘oản kiếm ra, quát: "Muốn đánh nhau phải không?"
Con mắt Trần Nguyên còn chÆ°a kịp chuyển Ä‘á»™ng, chén trà ấm trà trên mặt bà n đã giòn vang má»™t hồi, toà n bá»™ Ä‘á»u nát! Trong lòng cá»±c kỳ sốt ruá»™t, ngoà i miệng nói: "ÄÆ°Ì€ng đánh! Äừng đánh nữa được không!"
Không có ngÆ°á»i nà o để ý đến hắn, Trần Nguyên lao ra cá»a, muốn hô ngÆ°á»i đến há»— trợ: "Bà ng Hỉ! Tiểu Văn! A Má»™c Äại! Mau tá»›i há»— trợ!"
A Má»™c Äại nghe được Trần Nguyên gá»i hắn, vá»™i và ng đứng dáºy chuẩn bị Ä‘i qua đó, chân DÆ°Æ¡ng Văn Quảng lại thoáng ngăn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i của hắn lại, há»i: "Äi là m cái gì?"
A Má»™c Äại chỉ vá» hÆ°á»›ng gian phòng Trần Nguyên, nói: "Ta Ä‘i xem chưởng quầy hô ta là m cái gì?"
DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Hai lão bà của ngÆ°á»i ta đánh nhau, ngÆ°Æ¡i Ä‘i giúp ngÆ°á»i nà o?"
A Má»™c Äại tưởng tượng cÅ©ng đúng, trong chÆ¡Ìp măÌt lại ngồi xuống.
Mắt thấy không có ngÆ°á»i đến há»— trợ, hai nữ nhân trong phòng đã cà ng đánh cà ng hung, xem ván nà y, nếu để cho các nà ng tiếp tục đánh tiếp, tất nhiên sẽ đánh đến kết cục ngÆ°Æ¡i chết ta sống, may ra má»›i xong việc.
Trần Nguyên cắn răng má»™t cái, hiện tại cÅ©ng chỉ có thể liá»u thôi, hi vá»ng hai nà ng Ä‘á»u có thể dừng tay! Con mắt láºp tức khép lại, hÆ°á»›ng phÃa chÃnh giữa chiến trÆ°á»ng hai nữ nhân đánh nhau, vá»t tá»›i, quát: "Äừng đánh nữa!"
"À!"
"Äại ca!"
"Thế Mỹ!"
Roi hung hăng đánh má»™t cái trên vai trái Trần Nguyên, cái Ä‘oản kiếm kia cÅ©ng là từ phÃa sau lÆ°ng chá»c và o thịt vai, cÅ©ng tốt, may mà Hồ TÄ©nh và Gia Luáºt LÅ© Linh thu tay lại nhanh, nếu để cháºm trá»… má»™t chút nữa, cánh tay Trần Nguyên nhất định đã bị phế Ä‘i.
Hai nữ nhân rốt cục cÅ©ng dừng tay rồi, ánh mắt của các nà ng nhìn Trần Nguyên, trong ánh mắt đầy vẻ ân cần, tiÌ€nh cảm bá» ngoà i lá»™ ra không thể nghi ngá», nhÆ°ng lại không có má»™t ngÆ°á»i nà o, không có má»™t ai mở miệng nói chuyện trÆ°á»›c.
Trần Nguyên nhịn Ä‘au Ä‘au nhức, ngẩng đầu lên, nói: "Ngà n sai vạn sai, Ä‘á»u là lá»—i của Trần Thế Mỹ ta, ta cầu các ngÆ°Æ¡i, không cần phải đánh nữa! Nếu nhÆ° các ngÆ°Æ¡i cảm giác rất tức giáºn mà nói, váºy thì đánh ta là được rồi!"
Gia Luáºt LÅ© Linh rốt cục cÅ©ng thu hồi roi trÆ°á»›c, nói: "Tốt, hôm nay ta không so Ä‘o cùng nà ng, ta Ä‘i trÆ°á»›c!"
Hồ TÄ©nh nhìn Gia Luáºt LÅ© Linh rá»i Ä‘i, cÅ©ng là thu hồi Ä‘oản kiếm, vốn muốn an ủi Trần Nguyên hai câu, nhÆ°ng nà ng bá»—ng nhiên cảm giác, mình có lẽ là nên rất tức giáºn, thà nh tâm thà nh ý tá»›i đây xin lá»—i Trần Nguyên vì sá»± tình vừa rồi, nhÆ°ng không ngá» lại đụng và o cục diện nà y!
Trần Nguyên nhìn nà ng, tuy vết thÆ°Æ¡ng trên bá» vai Ä‘ang đổ máu, lại vẫn cÆ°á»i lá»›n nhÆ° cÅ©, nói: "Muá»™i tá», giúp ta bôi má»™t chút thuốc được không?"
Miệng Hồ TÄ©nh run run hai cái, tay chỉ vá» phÃa mặt bà n, nói: "NgÆ°Æ¡i không phải đã có thuốc Công Chúa Ä‘Æ°a cho sao? Yên tâm, vừa rồi ta chá»c và o không sâu! Tá»± mình bôi Ä‘i."
Nói xong, cũng lạnh lùng quay đi.
Trần Nguyên từ phÃa sau xông ra khá»i phòng, la lá»›n: "Muá»™i tá», muá»™i tá», ta không vá»›i đến!"
Hồ TÄ©nh cÅ©ng không quay đầu lại, căn bản không để ý tá»›i hắn gá»i, cô nÆ°Æ¡ng được kêu là Kiá»u Nguyệt lúc nà y tiến lên, đỡ lấy Trần Nguyên, há»i: "Lão gia, ngÆ°Æ¡i bị thÆ°Æ¡ng sao? Ta tá»›i giúp ngÆ°Æ¡i bôi thuốc, sau đó ngÆ°Æ¡i lại Ä‘uổi phu nhân nhé?"
Trần Nguyên vá»™i và ng vÆ°Æ¡n má»™t tay khác, vẫn còn có thể Ä‘á»™ng ra ngăn nà ng, nói: "NgÆ°Æ¡i đừng tá»›i đây! Ta há»i ngÆ°Æ¡i, có phải là ngÆ°Æ¡i gá»i nà ng đến không?"
Kiá»u Nguyệt nhút nhát e lệ gáºt đầu, rất là sợ hãi nói: "Ta, ta cÅ©ng chỉ là muốn nói rõ rà ng cùng phu nhân, sợ giữa các ngÆ°Æ¡i, bởi vì ta mà sinh ra hiểu lầm."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Äược rồi, ta biết rồi, hiện tại ngÆ°Æ¡i Ä‘i nghỉ ngÆ¡i Ä‘i."
Kiá»u Nguyệt vẫn rất ân cần nói: "Lão gia, ta giúp ngÆ°Æ¡i bôi thuốc trÆ°á»›c được không?"
Trần Nguyên tay phải láºp tức: "ÄÆ°Ì€ng! Ta và ngÆ°Æ¡i Ä‘á»i trÆ°á»›c phá»ng chừng có cừu oán, ngÆ°Æ¡i cách ta xa má»™t chút,chuyện của ta, ngÆ°Æ¡i không cần lo cho, ta van ngÆ°Æ¡i, được hay không?"
Hiểu lầm giữa mình và Hồ TÄ©nh, là vì nà ng mà xảy ra, sá»± tình vừa xong, cÅ©ng là bởi vì nà ng và Hồ TÄ©nh đến, mà là m cho mình vô pháp nói rõ rà ng, nữ nhân nà y có phải tháºt sá»± là có cừu oán vá»›i mình hay không?
Trần Nguyên nhìn Kiá»u Nguyệt, cháºm rãi lui vá» hÆ°á»›ng cá»a ra và o, hắn tình nguyện tá»± mình bôi thuốc.
Kiá»u Nguyệt lại là hô: "Lão gia……"
Trần Nguyên bÃu: "Cái gì Ä‘á»u đừng nói! Trở lại Ä‘i ngủ, chúng ta táºn lá»±c giữ má»™t khoảng cách!"
Bộp……!
Trần Nguyên còn có má»™t câu, "chuyện của ta không cần ngÆ°Æ¡i quan tâm", còn chÆ°a nói ra khá»i miệng, cả ngÆ°á»i liá»n té lăn trên đất, miệng vết thÆ°Æ¡ng toà n thân bị xúc Ä‘á»™ng lần nữa, lần nà y tháºt sá»± Ä‘au quá, Ä‘au nhức lại là m cho hắn đến kêu cÅ©ng không kêu được rồi!
Kiá»u Nguyệt nhút nhát e lệ nói: "Ta muốn nói cho ngÆ°Æ¡i biết, đằng sau là cánh cá»a ..."
…………………..
Gia Luáºt LÅ© Linh Ä‘Æ°a thuốc tá»›i, xác thá»±c là tốt thuốc, Bà ng Hỉ bôi cho Trần Nguyên, hai ngà y sau đó, địa phÆ°Æ¡ng đẫm máu trên ngÆ°á»i hắn đã dần dần bị tiêu trừ, bá»™ mặt vặn vẹo cÅ©ng chầm cháºm thay đổi trở vá» nguyên trạng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, quá trình nà y là cá»±c kỳ thống khổ.
Bà ng Hỉ ra tay quá nặng, thá»i Ä‘iểm hắn đánh ngÆ°á»i, mạnh tay tá»±a nhÆ° thiết chùy, thá»i Ä‘iểm sát thuốc cho Trần Nguyên, cái tay kia tá»±a nhÆ° đánh ngÆ°á»i, thÆ°á»ng xuyên là sát qua má»™t lần, ngÆ°á»i Trần Nguyên đã đầy mồ hôi.
Lại sát đến bá»™ vị bên hông Trần Nguyên, nÆ¡i đó bị Gia Luáºt ThÆ° Bảo đá hai chân rất nặng, cho nên tụ huyết nhiá»u nhất, lúc tay Bà ng Hỉ thoáng ấn lên má»™t tý, Trần Nguyên quát to má»™t tiếng: "Ãi! NgÆ°Æ¡i nhẹ má»™t chút!"
Bà ng Hỉ lại gia tăng má»™t phần lá»±c khÃ, nói: "NhÆ° thế nà o? Chê ta mạnh tay rồi? Bên ngoà i có ngÆ°á»i nhẹ tay, ngÆ°á»i ta muốn giúp, sao ngÆ°Æ¡i không cho?."
Cắn răng chịu đựng một lúc, Trần Nguyên mới có thể nói: "Thế nà o? Có phải là sắp tốt rồi?"
Bà ng Hỉ ừ má»™t tiếng, nói: "Không có gì khác, phá»ng chừng chỉ cần hai ngà y sẽ tiêu sÆ°ng, muốn hoà n toà n tốt mà nói, không có má»™t hai tháng, chỉ sợ không được."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Äược, Ä‘i đứng tốt là được rồi, cÅ©ng không cần quá nhanh, ta nói rồi, trÆ°á»›c khi toà n bá»™ tổn thÆ°Æ¡ng của ta tốt, sẽ bắt Gia Luáºt ThÆ° Bảo gục xuống."
Bà ng Hỉ khăn Ä‘Æ°a cho Trần Nguyên, nói: "Lau mồ hôi Ä‘i, nói tháºt, ngÆ°Æ¡i tháºt không giống má»™t thằng Ä‘Ã n ông, ngÆ°Æ¡i xem lúc trÆ°á»›c, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— tổn thÆ°Æ¡ng thà nh bá»™ dáng gì nữa? Ta lấy Ä‘ao cắt thịt hắn, ngÆ°á»i ta ngay cả a má»™t tiếng cÅ©ng không có."
Trần Nguyên nhìn hắn, cÆ°á»i hắc hắc, nói: "Äà n ông? NgÆ°Æ¡i ngay cả nữ nhân Ä‘á»u chÆ°a từng chạm qua, biết rõ cái gì là đà n ông sao?"
Bà ng Hỉ nhếch khóe miệng, nói: "Ta xem Gia Luáºt ThÆ° Bảo đánh ngÆ°Æ¡i đánh nhẹ, nếu nhÆ° là ta, ta sẽ đánh chết ngÆ°Æ¡i!"
Công phu ngoà i miệng Trần Nguyên là tuyệt đối không thua ngÆ°á»i, nói: "NgÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải chÆ°a từng bị đánh mà ? Kết quả hiện tại không phải ta Ä‘ang êm đẹp ở chá»— nà y sao? Äừng khoác lác được không? Nếu ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± lợi hại, vì sao lúc trÆ°á»›c, Triển Chiêu kia vừa xuất hiện, đã bị bị hù đến mức không dám ra tay?"
Bà ng Hỉ giáºn dữ, nói: "Có muốn chúng ta lại thá» má»™t lần hay không?"
Trần Nguyên đứng dáºy, Ä‘i hai bÆ°á»›c, nói: "Äược, có thể Ä‘i lại được rồi, chá» ta hôm nà o biết luyện tuyệt thế võ công, nhất định phải lại để cho ngÆ°Æ¡i biết sá»± lợi hại của ta, hiện tại bá» qua cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, đúng rồi, Ỷ Thúy cô nÆ°Æ¡ng kia thế nà o?"
Bà ng Hỉ cÅ©ng biết, mình đấu võ mồm vÄ©nh viá»…n không phải là đối thủ của Trần Nguyên, Trần Nguyên đã không nói, hắn tuyệt đối sẽ không Ä‘i khÆ¡i mà o chiến tranh ngoà i miệng, Ä‘Ã nh phải nói vá» chuyện chÃnh: "Dá»±a theo ngÆ°Æ¡i nói, ta mua má»™t tòa nhà nhá» tại vùng ngoại ô, còn mua mÆ°á»i mẫu ruá»™ng tốt, tuy không nhiá»u lắm, nhÆ°ng nuôi sống má»™t ngÆ°á»i là không thà nh vấn Ä‘á»."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Xá» lý không sai, Tiêu Xa Phong kia chỉ là má»™t tiểu quan chÆ°a từng phát tà i, đối xá» vá»›i hắn nhÆ° váºy, đã là quá đủ rồi."
Bà ng Hỉ há»i: "Ta rất kỳ quái, hắn đã là tiểu nhân váºt, váºy ngÆ°Æ¡i có ý định là m cái gì văn vẻ từ trên ngÆ°á»i hắn?"
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thể Ä‘oán được ý nghÄ© của ta, má»™t chuyến nà y Bà ng Thái sÆ° còn để cho ta tá»›i là m cái gì? Má»™t mình ngÆ°Æ¡i đến là được rồi, nhiệm vụ hai ngÆ°á»i chúng ta, là ta Ä‘á»™ng não, ngÆ°Æ¡i ra tay, thuáºn tiện há»i ngÆ°Æ¡i má»™t câu, Lão Bà ng có nói vá»›i ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° sá»± tình không là m tốt, sẽ giết ta diệt khẩu hay không?"
Hắn chợt toát ra má»™t câu nói kia, tháºt sá»± lại là m cho Bà ng Hỉ lắp bắp kinh hãi, còn chÆ°a kịp phản ứng nên trả lá»i thế nà o, Trần Nguyên đã cÆ°á»i ha ha nói: "Ha ha, chỉ là câu nói vui đùa, Bà ng tổng quản bá» qua cho, không khà tháºt sá»± có chút khẩn trÆ°Æ¡ng rồi, tá»± mình thÆ° giãn má»™t tà đi."
Bà ng Hỉ phản ứng, kỳ tháºt đã để cho Trần Nguyên hiểu ra cái gì đó, Bà ng Thái sÆ° khẳng định không hạ mệnh lệnh nhÆ° váºy.
Bà ng Thái sÆ° không hạ mệnh lệnh nhÆ° váºy, cÅ©ng không thể để cho Trần Nguyên thoải mái hÆ¡n bao nhiêu, bởi vì việc nà y không có ý nghÄ©a, vì nếu nhÆ° thất bại, mình không thể sống, rất khác biệt, nếu nhÆ° thất bại lần nà y, khả năng là má»™t chuyến nà y, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u phải chết, kể cả Bà ng Hỉ.
Äây cÅ©ng là nguyên nhân Trần Nguyên không kiên quyết bá» qua DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, lúc ấy hắn đã nghÄ© tá»›i háºu quả xấu nhất, cho nên, có vị Tiểu Hầu gia nà y Ä‘i theo, sau khi trở vá», rất nhiá»u chuyện sẽ để cho Bà ng Cát cố kỵ.
NhÆ°ng hiện tại, không cần suy nghÄ© nhiá»u nhÆ° váºy, bởi vì hiện tại hắn Ä‘ang là m chuyện chÃnh mình muốn là m, cÅ©ng không phải là hoà n thà nh má»™t nhiệm vụ, nếu nhÆ° không là m tốt chuyện nà y, không cần Bà ng Cát Ä‘á»™ng thủ, chÃnh mình căn bản không có khả năng rá»i khá»i Yên kinh.
NgÆ°á»i gác cổng cao giá»ng hô: "Lão gia, Äảng gia cho ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a hai cái rÆ°Æ¡ng đến!"
Äảng gia, chÃnh là thủ hạ VÆ°Æ¡ng Luân, Äảng Quân Tá», Trần Nguyên và Bà ng Hỉ liếc nhau, hai ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, hai cái rÆ°Æ¡ng nà y váºn đến, ý nghÄ©a là cả cái kế hoạch đã phát Ä‘á»™ng bÆ°á»›c đầu tiên.
Trần Nguyên nói với Bà ng Hỉ: "Mang rương tới."
Bà ng Hỉ gáºt đầu, chạy tá»›i cá»a, cùng Äảng Quân Tá» mang hai cái rÆ°Æ¡ng và o trong phòng Trần Nguyên, sau đó bảo tất cả tạp vụ lui ra ngoà i.
Äảng Quân Tá» nói tại bên tai Trần Nguyên: "Trần chưởng quỹ, hà ng đến rồi, chủ nhà chúng ta nói, buổi tối khách nhân sẽ được má»i đến."
Trần Nguyên gáºt đầu, đánh mắt vá»›i Bà ng Hỉ, Bà ng Hỉ hiểu ý, tiến lên mở miệng rÆ°Æ¡ng ra, chỉ thấy bên trong là má»™t thiếu phụ Khiết Äan hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i tuổi, còn có má»™t đứa trẻ bảy khoảng chừng tám tuổi gì đó.
……………………
Tiêu Viên Khâu mang theo 30 tên quân sÄ© tâm phúc, từ quân doanh đến trở vá», tá»±a nhÆ° Trần Nguyên nói, hắn cÆ°á»›i mÆ°á»i tiểu thiếp má»›i sinh ra má»™t đứa con trai, đứa con trai nà y đối vá»›i Tiêu Viên Khâu mà nói, chÃnh là điểm yếu chà mạng.
Hắn vì cam Ä‘oan con mình hạnh phúc bình an, vì đứa trẻ và mẹ của nó, cÅ©ng chÃnh là tiểu thiếp thứ tám của hắn, chuyên môn mua má»™t nÆ¡i ở riêng tại Yên kinh, hắn sợ hãi các tiểu thiếp khác, vì vấn Ä‘á» tà i sản, mà mÆ°u hại con của mình.
Có thể nói hắn Ä‘a nghi rồi, chÃnh hắn cÅ©ng cho là mình suy nghÄ© nhiá»u má»™t chút, nhÆ°ng là vì nhi tá», luôn cần là m nhÆ° váºy.
Hôm nay là sinh nháºt đứa trẻ, đứa trẻ tám tuổi rồi, ngoại trừ hai sinh nháºt, bởi vì chiến sá»± căng thẳng mà hắn không thể trở vá», má»—i má»™t lần hắn Ä‘á»u đến, cùng nhi tỠăn mừng, má»—i má»™t lần qua Ä‘i, nghÄ© đến nhi tá» lại lá»›n lên má»™t tuổi, trong lòng hắn luôn đặc biệt vui vẻ.
Äi ở trên Ä‘Æ°á»ng Yên kinh, nhìn vá» phÃa trÆ°á»›c, cá»a nhà mình có đèn sáng chiếu rá»i kia, Tiêu Viên Khâu không khống chế nổi vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, tiểu thiếp kia biết mình tất nhiên sẽ trở lại, cho nên đã treo đèn lên cao cao tại cá»a ra và o.
Láºp tức có thể trông thấy nhi tá» rồi, tiểu gia há»a nà y chắc là lại cao lá»›n hÆ¡n? Chừng hai năm nữa, chÃnh mình có thể mang theo hắn lên ngá»±a rồi, dạy hắn bắn tên, dạy hắn chiến tranh, để cho hắn cÅ©ng trở thà nh kỵ sÄ© dÅ©ng mãnh nhất ngÆ°á»i Khiết Äan!
Sau lÆ°ng, đám binh sÄ© cÅ©ng là tâm phúc theo Tiêu Viên Khâu rất nhiá»u năm, thá»i Ä‘iểm Ä‘i tá»›i cá»a, ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i đồng thá»i ghìm ngá»±a ngừng lại.
Má»—i lần Tiêu Viên Khâu vá» nhà , bá»n hắn Ä‘á»u chỉ Ä‘Æ°a tiá»…n đến nÆ¡i đây, hắn chÆ°a bao giỠđể cho thủ hạ binh sÄ© nhÃch lại gần gia môn nhà mình, lúc nà y đây, bên cạnh có má»™t tâm phúc lại há»i nhiá»u má»™t câu: "TÆ°á»›ng quân, thế cục không phải quá tốt, ngÆ°á»i xem có phải là nên lÆ°u hai huynh đệ tại cá»a ra và o hay không?"
Ãnh mắt Tiêu Viên Khâu lại nhìn má»™t nhà khách Ä‘iếm bên cạnh, thần sắc rất nghi hoặc.
Tâm phúc biết rõ hắn Ä‘ang suy nghÄ© gì, láºp tức nói: "TÆ°á»›ng quân, lần trÆ°á»›c chúng ta lúc trở lại, tại đây không có quán rượu."
Tiêu Viên Khâu theo láºp tức Ä‘i xuống, chÆ°a vá» nhà , mà là đi tá»›i hÆ°á»›ng quán rượu kia.
Quán rượu rất nhá», cái bà n Ä‘á»u là ná»a má»›i, bên trong có mấy khách uống rượu ngồi rải rác, tiểu nhị lÆ°á»i biếng tá»±a ở cạnh cá»a, mà chưởng quầy trên quầy cÅ©ng là má»™t bá»™ dạng vô tình.
Thá»i Ä‘iểm và i ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i, tiểu nhị kia má»›i giữ vững tinh thần, chạy đến há»i: "Ai ui, mấy vị quân gia đến rồi sao? Vất vả vất vả, má»i và o bên trong."
Sau khi Tiêu Viên Khâu Ä‘i và o cá»a, quét má»i nÆ¡i má»™t vòng, sau đó má»›i há»i: "Má»›i mở cá»a hà ng?"
Tiểu nhị khom ngÆ°á»i, rất cung kÃnh nói: "Hồi bẩm quân gia, cÅ©ng không tÃnh toán má»›i mở, ta đã là m ba tháng."
Äúng và o lúc nà y, má»™t khách uống rượu Ä‘ang mặc quần áo ngÆ°á»i chăn nuôi Khiết Äan Ä‘i và o, lá»›n tiếng quát lên: "Ta nói lão Lý, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên để chút Ãt củi ở phÃa trong bếp lò, trá»i lạnh bá» mẹ, ngÆ°Æ¡i còn mở cá»a, muốn ngÆ°á»i chết cóng hả?"
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dietthankiem ,
freejack ,
hanamichitm ,
henryford ,
hunglephi ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
namplhn2 ,
nguyenbaviet ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
Tiểu Suất Ca ,
vinhphuc8703
07-10-2012, 02:12 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
]
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
Chương 165: Bắt cóc
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Chưởng quỹ kia cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Từ từ, láºp tức thêm, láºp tức thêm."
Nói xong, liá»n ôm má»™t đống củi thả và o, sau đó má»›i Ä‘i tá»›i nói vÆ¡Ìi Tiêu đám ngÆ°á»i Viên Khâu: "Quân gia, các ngÆ°Æ¡i đừng đứng ở cá»a ra và o được không? Tiến và o cho ấm áp Ä‘i."
Tiêu Viên Khâu nhìn hắn, há»i: "NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Tống?"
Chưởng quỹ kia gáºt đầu, nói: "Tiểu nhân là ngÆ°á»i Tống, chỉ là đã có ý định ở chá»— nà y rồi, muá»™i muá»™i của ta đến Liêu quốc, cho nên ta mÆ¡Ìi theo tá»›i, quân gia, tiến và o uống má»™t chén chứ?"
Trong quán rượu còn có mấy khách uống rượu, cà ng là m cho Tiêu Viên Khâu cảm thấy trong nà y không có vấn đỠgì.
Ngẫm lại. hiện tại mình chÃnh là ngÆ°á»i dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Gia Luáºt Tông Nguyên, ngÆ°á»i Tống sao, có là m gì được chứ? Láºp tức quay đầu nói vá»›i hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i tên quân sÄ© Khiết Äan Ä‘i theo: "Bên ngoà i trá»i lạnh, các ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà y uống hai chén, mở cá»a ra, có thể chứng kiến cá»a nhà ta, bên trong có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, cÅ©ng có thể nghe được."
Cái nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là một phÆ°Æ¡ng pháp xá» lý vẹn toà n đôi bên, những quân sÄ© Khiết Äan kia cÅ©ng cá»±c kỳ cao hứng, à o à o tìm cái bà n ngồi xuống, tuy không hạ mà n cá»a, luôn luôn có gió lạnh rót và o trong quán rượu, nhÆ°ng so sánh vá»›i đứng ở bên ngoà i, lại sung sÆ°á»›ng hÆ¡n nhiá»u.
Lúc chưởng quỹ kia mang bình rượu lên, bá»n không thể chỠđợi được, liá»n uống hai ngụm, xua Ä‘uổi hà n khà trên ngÆ°á»i.
Tiêu Viên Khâu má»™t mình má»™t ngÆ°á»i Ä‘i đến nhà , ngừng lại tại trÆ°á»›c của phòng, mượn ngá»n đèn treo trên cá»a, thoáng sá»a sang lại y phục của mình má»™t tý.
Hắn muốn dùng hình tượng hoà n mỹ nhất hiện ra tại trÆ°á»›c mặt nhi tá», từ đầu, đến chân, Ä‘á»u đánh giá cẩn tháºn má»™t lần, xác định không có vấn Ä‘á», hắn má»›i bắt đầu Ä‘i đến gõ cá»a phòng.
TrÆ°á»›c kia, má»—i lần cá»a phòng vang lên, bên trong Ä‘á»u truyá»n ra tiếng kêu vui sÆ°á»›ng của nhi tá» kia, nhÆ°ng lúc nà y đây, là m cho Tiêu Viên Khâu có chút ngoà i ý muốn chÃnh là , trong phòng rõ rà ng vô cùng im ắng.
Lông mà y hắn láºp tức nhÃu lại, trong lòng không khá»i suy nghÄ©: "Chuyện gì xảy ra váºy? Có phải là chÃnh mình trở vá» quá muá»™n, con trai đã ngủ rồi hay không?"
Ngẫm lại, cÅ©ng khó có thể xảy ra, mụ mụ hắn sẽ để cho hắn đợi mình trở vá», không thể Ä‘i ngủ được, trong lòng có chút nghi hoặc, tay lại khẽ Ä‘áºp cá»a lần nữa.
Một tiếng bÆ°á»›c chân từ bên trong truyá»n đến, từ xa đến gần, Tiêu Viên Khâu nghe rõ rà ng, đây là tiếng bÆ°á»›c chân của má»™t nam nhân, rất nhẹ, rất nhanh.
Tay của hắn không khá»i giữ chặt chuôi Ä‘ao của mình.
Cá»a phòng mở ra, một caÌi rất trung niên nhân nho nhã đứng ở trÆ°á»›c mặt Tiêu Viên Khâu, cá»±c kỳ lá»… phép, ôm quyá»n nói: "Tiêu TÆ°á»›ng quân, tại hạ chá» ngÆ°Æ¡i đã lâu."
Tiêu Viên Khâu không và o cá»a, hắn không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không bÆ°á»›c chân bÆ°á»›c và o, nhìn trong quán rượu sau lÆ°ng cách đó không xa, chá»— đó có ba mÆ°Æ¡i quân sÄ© mình mang vá» Ä‘ang ngồi, cái nà y lại là m cho hắn có má»™t Ãt dÅ©ng khÃ, há»i: "NgÆ°Æ¡i là ai? Vì sao lại hiện ra trong nhà của ta? Con của ta đâu?"
NgÆ°á»i ná» cÆ°á»i má»™t chút, nói: "Xem ra Tiêu TÆ°á»›ng quân là không có ý định và o cá»a rồi, nhÆ° váºy Ä‘i, tại hạ má»i Tiêu TÆ°á»›ng quân Ä‘i đến má»™t chá»—, đến đó, ba vấn Ä‘á» của ngÆ°Æ¡i, Ä‘á»u sẽ có ngÆ°á»i giải đáp thay ngÆ°Æ¡i."
Tiêu Viên Khâu lui vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c, nói: "NgÆ°Æ¡i rốt cuá»™c là ai?"
Hắn vừa lui vá» phÃa sau, những binh sÄ© Ä‘ang uống rượu kia láºp tức phát giác chá»— tÆ°á»›ng quân có biến! Má»™t ngÆ°á»i trong đó rút Ä‘ao ra, quát: "Không tốt, tÆ°á»›ng quân gặp phiá»n toái!"
Ba mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i láºp tức cầm lấy vÅ© khà bên cạnh mình, vừa muốn Ä‘i ra há»— trợ, nhÆ°ng món vÅ© khà chạm và o trong tay, lại Ä‘á»™t nhiên cảm giác được mình Ä‘ang say, dùng hết toà n thân khà lá»±c, cÅ©ng không đứng lên nổi!
Chưởng quỹ quán rượu kia cÆ°á»i ha ha má»™t tiếng, nói: "Äá»™ng thủ!"
Chỉ thấy tiểu nhị kia rút má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao ra, mấy vị khách uống rượu lúc trÆ°á»›c cÅ©ng Ä‘á»u đứng lên, nguyên má»™t đám lá»™ hung quang, nhìn những ngÆ°á»i Khiết Äan kia.
30 tên binh sĩ Khiết Äan nà y là tinh nhuệ, theo chân Tiêu Viên Khâu chinh chiến nhiá»u năm, nhÆ°ng hiện tại, tinh nhuệ cÅ©ng không dùng được rồi, khi bá»n hắn không có khà lá»±c đứng lên, đối mặt vá»›i đối phÆ°Æ¡ng cầm dao mổ chặt xuống, chỉ có thể ngồi chá» chết.
Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang lên, sắc mặt Tiêu Viên Khâu biến đổi, má»™t tay rút ra Ä‘ao trên thân đến, bổ tá»›i ngÆ°á»i ở cá»a ra và o.
Má»™t Ä‘ao kia đến vừa nhanh lại mãnh liệt, ngÆ°á»i ná» không khá»i khen: "Äao pháp tốt!"
Không biết hắn mò má»™t cây Ä‘ao từ địa phÆ°Æ¡ng nà o trên ngÆ°á»i Ä‘i ra, thoáng má»™t tý đã chém thẳng và o lưỡi Ä‘ao của Tiêu Viên Khâu, còn đánh báºt Tiêu Viên Khâu vá» phÃa sau hai bÆ°á»›c.
NgÆ°á»i ná» cÅ©ng không truy kÃch, mà là chống Ä‘ao, đứng ở cá»a ra và o: "Äao pháp mặc dù tốt, lại không được tinh túy, đáng tiếc, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i Liêu, bằng không thì tại hạ sẽ chỉ Ä‘iểm cho ngÆ°Æ¡i."
Tiêu Viên Khâu đối mặt một caÌi, đã biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của ngÆ°á»i nà y, cÅ©ng không ham chiến, láºp tức bá» chạy, Ä‘ang định há mồm la hét, má»™t đạo nhân ảnh trong quán rượu đã nhảy vá» hÆ°á»›ng hắn chạy, quát: "Muốn chạy sao!"
Tiêu Viên Khâu nghe được tiếng xé gió mãnh liệt, biết rõ võ nghệ ngÆ°á»i tá»›i không thua kém mình, muốn tránh thoát ngÆ°á»i ná», tuyệt đối không phải chuyện dá»…!
Vù….! Vù…..!!!! Lại thêm hai thân ảnh nữa bay vá» phÃa Tiêu Viên Khâu.
Hắn láºp tức hiểu, hôm nay chÃnh là đã có ngÆ°á»i sá»›m bà y bẫy ráºp cho mình, muốn chạy Ä‘i là không thể, hung tÃnh láºp tức bốc lên, cÅ©ng không để ý phòng thủ, má»™t Ä‘ao chém tá»›i hÆ°á»›ng ngÆ°á»i ngăn cản Ä‘Æ°á»ng Ä‘i kia, chỉ cầu đồng quy vu táºn.
TrÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng trong tay ngÆ°á»i kia cÅ©ng là đồng thá»i đâm tá»›i, sau lÆ°ng truyá»n đến má»™t hồi la hét: "Thiết ThÆ°Æ¡ng! Sống!"
Äao của Tiêu Viên Khâu rốt cuá»™c cÅ©ng ngắn hÆ¡n má»™t Ä‘oạn so vá»›i trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng kia, trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng xuyên thấu bá» vai của hắn, khà lá»±c trên tay hắn dần dần biến mất, Ä‘ao trong tay bị ngÆ°á»i ná» rất nhẹ nhà ng bắt lấy, rốt cuá»™c cÅ©ng là không chém nổi.
Sau lÆ°ng, má»™t sợi dây thừng láºp tức bay tá»›i, quấn trên cổ hắn, chặt đến không thở được, bên tai chỉ nghe ngÆ°á»i dùng thÆ°Æ¡ng kia cÆ°á»i ha ha nói: "Ha ha, đại ca yên tâm, ta hiểu được."
NgÆ°á»i Ä‘á»™ng thủ chÃnh là VÆ°Æ¡ng Luân, Là Thiết ThÆ°Æ¡ng, Quách Mặc SÆ¡n và TrÆ°Æ¡ng Hải TÆ°, còn có mấy tiểu nhị Ä‘ang cắt đầu lâu của những Liêu binh kia.
TrÆ°Æ¡ng Hải chÃnh là ngÆ°á»i ra vẻ tiểu nhị, lúc nà y Ä‘ang đánh má»™t chiếc xe ngá»±a đến trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng Luân, nói: "Äại ca, các ngÆ°Æ¡i lên xe, ta tá»›i thu tháºp."
VÆ°Æ¡ng Luân hiển nhiên rất yên tâm đối vÆ¡Ìi TrÆ°Æ¡ng Hải, ngay cả má»™t lá»i nhắn nhủ Ä‘á»u không có, má»™t phát vứt Tiêu Viên Khâu lên xe ngá»±a, Quách Mặc SÆ¡n đã Ä‘i và o theo, Là Thiết ngồi ở cà ng xe, giấu trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng ở dÆ°á»›i xe ngá»±a, sau đó vá»™i và ng đánh xe ngá»±a Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng Hải không chút hoang mang, Ä‘i đến nhà Tiêu Viên Khâu, đóng lại từ bên trong, sau đó chÃnh mình leo tÆ°á»ng Ä‘i ra, lại chỉ huy mấy tiểu nhị quét sạch sẽ vết máu bên trong cá»a hà ng kia, mang thi thể đến háºu viện chôn.
Thu bà n và o, bá» thêm và i quầy hà ng, sau đó mang vải vóc lên, đổi biển hiệu ở cá»a ra và o, quán rượu trong nháy mắt liá»n biến thà nh quán bán vải.
Äốt thêm và i Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng tẩy mùi huyết khÃ, TrÆ°Æ¡ng Hải đánh giá má»i nÆ¡i má»™t phen, cảm thấy không có sÆ¡ hở, mÆ¡Ìi chuẩn bị rá»i Ä‘i.
Một tiểu nhị bá»—ng nhiên nhắc nhở: "Hải ca, trên Ä‘Æ°á»ng nà y còn có vết máu, có phải là buổi sáng sá»›m ngà y mai nên đến quét dá»n má»™t tý?"
TrÆ°Æ¡ng TâÌm Nguyên mỉm cÆ°á»i: "Không cần, chừa chút vết máu cÅ©ng tốt, để cho ngÆ°á»i truy Ä‘uổi biết rõ tại đây đã xảy ra chuyện."
Ngà y hôm sau, không ai chú ý tá»›i Tiêu Viên Khâu mất tÃch, ngÆ°á»i trong quân doanh cho là hắn ở Yên kinh, mà ngÆ°á»i Yên kinh cho là hắn ở quân doanh, cho nên sá»± tình phải chá» tá»›i bốn năm ngà y sau đó, mÆ¡Ìi bị ngÆ°á»i phát giác.
Trần Nguyên đã có thể Ä‘i là m nhÆ° thÆ°á»ng, vết sÆ°ng trên mặt trên cÆ¡ bản đã bị đánh tan, chỉ còn lại có má»™t Ãt máu ứ Ä‘á»ng vẫn còn nhắc nhở ngÆ°á»i khác, cái khuôn mặt nà y, mấy ngà y hôm trÆ°á»›c, vẫn rất bi thảm.
Sá»± tình vay tiá»n cá»±c kỳ thuáºn lợi, ngắn ngủn và i ngà y, Trần Nguyên rõ rà ng nháºn được bảy vạn quan tiá»n mặt, đây chỉ là má»™t mở đầu, còn sẽ từ từ nhiá»u lên, đặc biệt là lợi nhuáºn chÃnh mình phát ra lần đầu, tin tưởng sẽ có rất nhiá»u ngÆ°á»i tìm phÆ°Æ¡ng pháp, đến Ä‘Æ°a tiá»n cho mình, kể cả các đại nhân váºt trên triá»u đình.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dietthankiem ,
freejack ,
hanamichitm ,
henryford ,
hunglephi ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
LinhLam ,
nguyenbaviet ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
Tiểu Suất Ca ,
vinhphuc8703
07-10-2012, 02:15 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
SỠthượng tối ngưu phò mã gia
Tác giả : Nã Cát Ma
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 166: Máºt thám Äại Tống
Nhóm dịch hungvodich9490
Nguồn: metruyen.
Äả tá»±: Thụy An An - ************
Má»i chuyện cần thiết Ä‘á»u dá»±a theo kế hoạch của Trần Nguyên, phát triển từng bÆ°á»›c má»™t, chỉ có Gia Luáºt ThÆ° Bảo bị đánh là má»™t việc ngoà i dá»± Ä‘oán.
Vượt quá Trần Nguyên dá»± Ä‘oán, cÅ©ng vượt quá tất cả má»i ngÆ°á»i dá»± Ä‘oán.
Gia Luáºt ThÆ° Bảo bây giá» còn vẫn chÆ°a thể đứng dáºy, cÅ©ng không biết đêm hôm đó là cái tên nà o không cẩn tháºn, má»™t cÆ°á»›c đá lên trên mắt cá chân Gia Luáºt ThÆ° Bảo, hiện tại, cả chân trái hắn Ä‘á»u không thể nhúc nhÃch.
Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c không tá»›i tìm Trần Nguyên, hắn là đại nhân váºt, không có khả năng buông thân đến so Ä‘o cùng Trần Nguyên, nếu nhÆ° hắn đến, thắng thì ám muá»™i, thua lại cà ng dá»a ngÆ°á»i.
Huống hồ Liêu Hứng Tông nghe được sá»± tình nà y từ đầu đến cuối, lại bảo Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, không cần phải Ä‘i quản chuyện giữa trẻ con vá»›i nhau.
Cho nên, tại trÆ°á»›c khi Gia Luáºt ThÆ° Bảo có tá»± mình thể Ä‘i, Trần Nguyên cho là mình là tuyệt đối an toà n, chỉ cần mình cúi đầu là m ngÆ°á»i, vụng trá»™m hung ác ra tay, chịu Ä‘á»±ng má»™t Ä‘oạn thá»i gian, phá»ng chừng sá»± tình Tiêu Viên Khâu mất tÃch, cùng vá»›i lá»i đồn Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c kia tÆ° thông vá»›i ngÆ°á»i Nữ Chân, Ä‘á»u sẽ vỡ lở ra.
Hiện tại, Trần Nguyên cần phải là m, là lặng lẽ chuẩn bị sẵn sà ng, để cho mÆ°a to gió lá»›n thổi mạnh hÆ¡n liệt má»™t Ãt.
Ngay tại thá»i Ä‘iểm hắn lẳng lặng chỠđợi sá»± tình phát triển, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a đã đến.
Äây là lần thứ hai DÆ°Æ¡ng NghÄ©a chủ Ä‘á»™ng tá»›i tìm Trần Nguyên, Trần Nguyên rất Æ°a thÃch DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nà y, hắn đã nghe ngóng chi tiết vá» DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, hắn cÅ©ng biết vì cái gì ngÆ°á»i nà y không Ä‘i tố giác chÃnh mình.
Bởi vì DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nháºn ra DÆ°Æ¡ng Văn Quảng, cho nên, hắn tố giác chÃnh mình, Ãt nhất cÅ©ng là chuyện sau khi trở lại Tống triá»u, gây ra sá»± tình nà y tại Liêu quốc, không riêng chÃnh mình xong Ä‘á»i, DÆ°Æ¡ng Văn Quảng cÅ©ng sẽ xong Ä‘á»i.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a và DÆ°Æ¡ng Văn Quảng tÃnh toán là thế giao(kết giao nhiá»u Ä‘á»i) rồi, tổ phụ của hắn, DÆ°Æ¡ng TÃn, giao tình cá»±c kỳ tốt cùng Ä‘á»i thứ hai DÆ°Æ¡ng gia tÆ°á»›ng.
Cho nên, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a kia bị ăn táºp kÃch lần thứ nhất, không khai ra Bà ng Hỉ, cÅ©ng không phải tÆ°Æ¡Ì£ng trÆ°ng cho việc hắn sẽ chứng minh là m chứng, mà là hắn tin tưởng DÆ°Æ¡ng Văn Quảng.
Trong phòng chỉ có hai ngÆ°á»i Trần Nguyên và DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a cầm lấy giấy bút trên mặt bà n, viết má»™t hồi, rồi Ä‘Æ°a cho Trần Nguyên xem.
"Xin giúp ta cứu má»™t ngÆ°á»i, ngÆ°á»i Tống." Chữ viết cá»±c kỳ tinh tế, ngay cả Trần Thế Mỹ, má»™t trạng nguyên nhÆ° váºy, sau khi xem xong, trong lòng cÅ©ng vô cùng tán thưởng.
Trần Nguyên ngẩng đầu nhìn lại, trong ánh mắt DÆ°Æ¡ng NghÄ©a bắn ra má»™t loại thần sắc cấp bách, có vẻ ngÆ°á»i nà y hết sức trá»ng yếu đối vÆ¡Ìi DÆ°Æ¡ng NghÄ©a.
Hiện tại Trần Nguyên tháºt sá»± không muốn Ä‘á»™ng đến phiá»n toái, cho nên sau khi tá»± há»i má»™t lúc, quyết định từ chối DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, hắn cÅ©ng dùng phÆ°Æ¡ng pháp viết chữ để trả lá»i: "Ta không có căn cÆ¡ gì tại Liêu quốc, ta nghÄ© ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i muốn ta cứu, nhất định là nhân váºt rất trá»ng yếu, ta không nhất định có thể giúp đỡ nổi, tháºt có lá»—i."
ÄÆ°a trả tá» giấy lại trong tay DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, DÆ°Æ¡ng NghÄ©a cau chân mà y lại, lại viết lá»i chÃnh mình muôÌn nói: "Ta biết rõ nhÆ° váºy rất là đưá»ng Ä‘á»™t, nhÆ°ng cầu ngÆ°Æ¡i, nhất định phải giúp ta, chuyện nà y quan hệ đến an nguy biên cÆ°Æ¡ng Äại Tống."
Trần Nguyên xem qua, cÆ°á»i má»™t chút, viết: "Ta bây giá» Ä‘ang ở Liêu quốc là m quan, DÆ°Æ¡ng há»™ vệ nói chuyện cùng ta nhÆ° váºy, có phải là có má»™t số việc hiểu lầm hay không?"
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a chá» hắn viết xong, chÃnh mình tá»± lấy tá»›i xem xét, sắc mặt láºp tức nhìn Trần Nguyên má»™t cách quái dị, đặt bút viết xuống: "ÄÆ°Ì€ng tưởng con ngÆ°á»i chỉ dùng con mắt và lá»— tai để nhìn việc, nhìn má»i thứ trên Ä‘á»i, ta Ä‘á»u dùng tâm. Trần huynh đã lừa gạt con mắt ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng không dấu diếm nổi lòng ta, ta biết rõ ngÆ°Æ¡i có thể là m sá»± tình Tống đại nhân là m không tốt, ta tin tưởng ngÆ°Æ¡i có thể, cho nên ta không tìm Tống đại nhân, mà là tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i."
Trần Nguyên nhìn cái tá» giấy nà y, sá»ng sốt má»™t chút, hắn tháºt sá»± cà ng ngà y cà ng Æ°a thÃch gia há»a không nói chuyện nà y rồi, láºp tức cầm má»™t trang giấy khác qua, nói: "Nói Ä‘i, nói hết má»i sá»± tình cho ta biết, ta táºn lá»±c giúp là được, nhÆ°ng, nếu nhÆ° ta không là m được, ngÆ°Æ¡i chá»› có trách ta."
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a xem qua, ôm quyá»n hà nh lá»… để cảm tạ Trần Nguyên, sau đó lại viết: "Hắn gá»i TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh, bốn mÆ°Æ¡i tuổi, dáng ngÆ°á»i không cao, hÆ¡i máºp, là máºt thám Äại Tống chúng ta tại Liêu quốc, những năm nà y má»™t má»±c ở các nÆ¡i Liêu quốc, phụ trách vẽ địa đồ Liêu quốc."
Thá»i Ä‘iểm hắn ghi những Ä‘iá»u nà y, Trần Nguyên đã đứng ở phÃa sau hắn, trong lòng không khá»i kinh ngạc má»™t hồi, tại sao lại là địa đồ?
Chỉ thấy DÆ°Æ¡ng NghÄ©a tiếp tục viết: "TrÆ°á»›c đó và i ngà y, bởi vì vô ý, bị Liêu quốc ngÆ°á»i bắt tạm giam, Tống Kỳ đại nhân không muốn là m việc nà y, Ä‘á»™ng và o một máºt thám, sẽ dẫn đến Liêu quốc không thoaÌi mái, sẽ không Ä‘á»™ng đến chuyện của hắn, nhÆ°ng là có ngÆ°á»i bảo tam nhất định phải mang hắn vá»."
Viết tại đây, Trần Nguyên bá»—ng nhiên vá»— vá»— bá» vai của hắn, ý bảo hắn dừng má»™t cái, sau đó Trần Nguyên há»i má»™t vấn Ä‘á»: "NgÆ°á»i đó là ai váºy?"
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nhìn tá» giấy, do dá»± má»™t chút, cuối cùng cÅ©ng viết trên giấy: "Bao đại nhân, cÅ©ng là Bao đại nhân nói cho ta biết, nếu nhÆ° Tống Kỳ không muốn là m, liá»n tá»›i tìm ngÆ°Æ¡i!"
Trần Nguyên thầm nghÄ© trong lòng, thì ra Bao Chá»ng để ý mình nhÆ° váºy? Tuy hắn rất sợ hãi phải nhìn thấy Bao Chá»ng, nhÆ°ng theo mấy lần mình và Bao Chá»ng tiếp xúc, còn có ngÆ°á»i bên ngoà i đánh giá, đó là má»™t nhân váºt rất đáng được tôn kÃnh.
Trần Nguyên quyết định Ä‘i xem thá» xem, sợ Bao Chá»ng là má»™t chuyện, tôn kÃnh Bao Chá»ng là mặt má»™t sá»± việc khác, có cÆ¡ há»™i giúp Bao Chá»ng là m việc, Trần Nguyên sẽ không cá»± tuyệt, Ãt nhất sau nà y có chém cÅ©ng cho cái Long đầu trảm.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a tiếp tục viết: "Mấy ngà y nữa, Lý Nguyên Hạo sẽ Ä‘Æ°a sÃnh lá»…, ta liá»n phải theo Tống đại nhân rá»i khá»i Yên kinh, sá»± tình cứu TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh, xin nhá» Trần huynh hao tâm tổn trà nhiá»u hÆ¡n, hiện tại ngÆ°á»i bị nhốt trong đại lao phủ Nam viện, xin Trần huynh Ä‘i trÆ°á»›c xem, phải chăng hắn không việc gì, nhá»›, nhất định để hắn bình an trở vá»."
Trần Nguyên gáºt gáºt đầu, viết bốn chữ: "Toà n lá»±c là m việc."
Nghe nói ngÆ°á»i bị nhốt trong đại lao Gia Luáºt Tông Nguyên quản lý, Trần Nguyên bao nhiêu có má»™t Ãt nắm chắc, bởi vì việc nà y Ãt nhất nói rõ hai chuyện, thứ nhất, ngÆ°á»i nà y có khả năng còn chÆ°a định tá»™i, bằng không thì đã sá»›m giao cho Liêu Hứng Tông.
ThÆ°Ì hai, trÆ°á»›c mắt, ngÆ°á»i nà y Ãt nhất vẫn được an toà n, có khả năng, Gia Luáºt Tông Nguyên cÅ©ng không biết Ä‘á»™ trá»ng yếu của ngÆ°á»i nà y.
Nói tháºt, Trần Nguyên không biết TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh nà y rốt cuá»™c trá»ng yếu ở chá»— nà o, chỉ là , nhìn Bao Chá»ng sai ngÆ°á»i cứu hắn, nếu không phải tháºp phần trá»ng yếu, tất nhiên chÃnh là thân thÃch cùng Bao Chá»ng.
Bá» ngoà i giống nhÆ° chÃnh mình cứu ngÆ°á»i ra, lại để cho lão Bao thiêÌu mình má»™t nhân tiÌ€nh, cÅ©ng không có gì không tốt.
Gia Luáºt Tông Nguyên và mình còn có chút Ãt quan hệ, vừa vặn ngà y mai sẽ đến xem Hoà n Nhan A Cốt Äả, cÅ©ng bị tạm giam trong đại lao Nam viện, thuáºn tiện nhìn TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh nà y thế nà o.
DÆ°Æ¡ng NghÄ©a thâÌy Trần Nguyên đáp ứng, liá»n đứng dáºy cáo từ, Trần Nguyên má»™t má»±c Ä‘Æ°a hắn tá»›i cá»a rồi má»›i trở vá».
Bà ng Hỉ Ä‘i ra, nói tháºt, Bà ng Hỉ có chút sợ hãi đối vÆ¡Ìi DÆ°Æ¡ng NghÄ©a nà y, sợ tiểu tá» nà y trở vá», ở trÆ°á»›c mặt Nhân Tông, tháºt sá»± tố cáo chÃnh mình.
Nhân Tông tÃn nhiệm đối vÆ¡Ìi DÆ°Æ¡ng NghÄ©a, giống nhÆ° Triệu Khuông Dáºn tÃn nhiệm đối vÆ¡Ìi Triệu Quang NghÄ©a và DÆ°Æ¡ng TÃn.
DÆ°Æ¡ng TÃn cÅ©ng là ngÆ°á»i bị câm, nhÆ°ng hắn rất vênh váo, Ä‘iểm nà y Trần Nguyên cÅ©ng thông qua DÆ°Æ¡ng Văn Quảng má»›i biết được, trong quân Ä‘á»™i Tống triá»u,DÆ°Æ¡ng TÃn sáng tạo ra ngôn ngữ hoà n thiện nhất của ngÆ°á»i câm Ä‘iếc, lại để cho những binh sÄ© kia không cần lên tiếng, cÅ©ng có thể phối hợp máºt thiết cùng bên cạnh đồng Ä‘á»™i, đánh bại địch nhân tập kiÌch.
Nếu nhÆ° cái nà y cÅ©ng chÆ°a tÃnh là trâu bò mà nói, nhÆ° váºy, DÆ°Æ¡ng TÃn căn cứ và o phÆ°Æ¡ng thức ngôn ngữ của ngÆ°á»i câm Ä‘iếc, chế định ra đệ nhất bá»™ cÆ¡Ì€ hiệu nguyên vẹn của hải quân Äại Tống, cái nà y cÅ©ng đủ trâu rồi chứ?
Cho nên nói, ông trá»i tháºt sá»± rất là công bằng, thá»i Ä‘iểm hắn lấy Ä‘i của ngÆ°Æ¡i má»™t váºt, sẽ ban má»™t váºt khác cho ngÆ°Æ¡i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể tìm thấy, ngÆ°Æ¡i có thể cố gắng há»c táºp, sẽ có má»™t ngà y chứng minh mình không giống ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
Trần Nguyên quyết định Ä‘i xem TrÆ°Æ¡ng Tu Chỉnh kia, xem hắn rốt cuá»™c là nhân váºt ra sao, muốn cứu ngÆ°á»i, đầu tiên là phải biết ngÆ°á»i mình phải cứu là ai. Nếu nhÆ° chỉ là má»™t nhân váºt trá»ng yếu, hao phà chút Ãt tiá»n tà i, cá»™ng thêm chuẩn bị má»™t chút, bằng và o quan hệ giữa mình cùng phụ tá» Gia Luáºt Niết Cô Lá»— trong hiện tại, rất có thể thà nh công.
Nếu nhÆ° là nhân váºt không trá»ng yếu, chỉ là má»™t bà con xa của Bao Chá»ng, nhÆ° váºy thì cà ng Ä‘Æ¡n giản, khả năng ngay cả tiá»n cÅ©ng Ä‘á»u có thể giảm Ä‘i.
HÆ¡n nữa hiện tại cÅ©ng là thá»i Ä‘iểm Ä‘i xem những tù binh Hoà n Nhan A Cốt Äả kia rồi, bá»n hắn cÅ©ng là má»™t quân cá» trá»ng yếu trên tay mình, thuyết phục bá»n hắn, là má»™t khâu tối trá»ng yếu nhất để vặn ngã Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c.
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— hiển nhiên cá»±c kỳ cao hứng, đối vÆ¡Ìi việc Trần Nguyên đến đây, nói: " Trần huynh, mau và o trong phòng ngồi."
Trần Nguyên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không đứng ở cá»a ra và o nói chuyện cùng hắn, bÆ°á»›c chân rất nhẹ, Ä‘i nhanh và o, nhìn tÆ° thế Trần Nguyên Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, Gia Luáºt Niết Cô Lá»— cÆ°á»i nói: "Xem ra Trần huynh đã tốt hÆ¡n nhiá»u rồi, những ngà y nà y ta có chút Ãt vá»™i và ng, không Ä‘i vấn an, mong rằng Trần huynh đừng trách."
Trần Nguyên cÆ°á»i má»™t chút: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» khách khÃ, lần nà y ta đến, muốn nói qua sá»± tình lần trÆ°á»›c ta đã nói vá»›i Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá»."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— đã giải thÃch sai ý tứ Trần Nguyên, hắn cho là , bây giá» Trần Nguyên phát hiện, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c rất khó đối phó, hÆ¡n nữa còn muốn đánh bại trong má»™t chiêu, cho nên má»›i ná»a Ä‘Æ°á»ng bá» cuá»™c: "Trần huynh, ta đã sá»›m nói, muôÌn vặn ngã Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, tuyệt đối không phải chuyện má»™t sá»›m má»™t chiá»u, huống hồ Hồng CÆ¡ đã thay ngÆ°Æ¡i trả đòn má»™t cú, ngÆ°Æ¡i cứ an tâm chá», ngà y sau chúng ta tiếp quản quyá»n lợi, lại thu tháºp hắn cÅ©ng không muá»™n, ngÆ°á»i Tống các ngÆ°Æ¡i không phải nói quân tá» báo thù mÆ°á»i năm không muá»™n sao?"
Nụ cÆ°á»i trên mặt Trần Nguyên thay đổi, con mắt nhìn Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» hiểu lầm, ta không phải là quân tá», không được mÆ°á»i năm! Ta tá»›i là để cho ngÆ°Æ¡i biết, đêm qua, ta đã bắt Tiêu Viên Khâu lại."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— rất là giáºt mình: "NgÆ°Æ¡i nói cái gì? NgÆ°Æ¡i bắt Tiêu Viên Khâu? Sao ta không biết?"
Trần Nguyên khẽ cÆ°á»i nói: "Hiện tại, trong Yên kinh, không có ai biết, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» là ngÆ°á»i thứ nhất ta thông báo, ta nghÄ©, mấy ngà y nữa, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c sẽ phát hiện mất tÃch Tiêu Viên Khâu, tất nhiên là phải áp dụng hà nh Ä‘á»™ng, chúng ta nên sá»›m nghÄ© kỹ kế sách ứng phó má»›i được."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— ngÆ¡ ngác nhìn Trần Nguyên, hắn vẫn cho là ngà y đó Trần Nguyên nói ra, chỉ là lá»i nói nhất thá»i tức giáºn, để trong lòng tìm kiếm má»™t Ä‘iểm cân đối, hắn tháºt sá»± không nghÄ© đến, Trần Nguyên liá»n Ä‘á»™ng thủ nhanh nhÆ° váºy.
Tiêu Viên Khâu là thân tÃn Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, hắn mất tÃch, tất nhiên sẽ khiến Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c khủng hoảng, tháºm chà khiến cho cả Bắc viện Ä‘á»™ng, tăng thêm mấy ngà y nay, lá»i đồn đại bên ngoà i cà ng truyá»n cà ng lợi hại, hai chuyện tổng hợp lại cùng má»™t chá»—, tuyệt đối là trùng kÃch cÆ°á»ng lá»±c đối vÆ¡Ìi táºp Ä‘oà n Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c!
Chỉ cần nắm chắc ở cÆ¡ há»™i lần nà y, khả năng sẽ tháºt sá»± có được thu hoạch không tưởng, vấn Ä‘á» là , Gia Luáºt Niết Cô Lá»— căn bản không nghÄ© đến Ä‘á»™ng tác Trần Nguyên lại nhanh nhÆ° váºy, cho nên cÅ©ng chÆ°a hoà n toà n chuẩn bị tốt.
Trần Nguyên từ trên sắc mặt hắn liá»n nhìn ra đáp án, trong lòng cÆ°á»i má»™t tiếng, Gia Luáºt Tông Nguyên chuẩn bị cà ng không đầy đủ, khi vặn ngã Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, triá»u đình Liêu quốc rung Ä‘á»™ng cà ng lợi hại, cái nà y má»›i có lợi đối vá»›i chÃnh mình, không có chá»— xấu.
"Ta muốn Ä‘i gặp Hoà n Nhan A Cốt Äả kia, có mấy lá»i, hắn nói cà ng có sức thuyết phục hÆ¡n so vá»›i chúng ta nói." Trần Nguyên rất nhá» giá»ng nói.
Tâm tình Gia Luáºt Niết Cô Lá»— có chút loạn, bởi vì hắn xác thá»±c không nghÄ© tá»›i Trần Nguyên ra tay nhanh nhÆ° váºy, trong suy nghÄ© của hắn, cho dù có Ä‘á»™ng tác gì, cÅ©ng là đợi thÆ°Æ¡ng thế Trần Nguyên tốt lên đã.
NhÆ°ng hắn hiểu Trần Nguyên nói rất đúng, nếu nhÆ° có thể thuyết phục Hoà n Nhan A Cốt Äả kia, phối hợp vá»›i lá»i của mình, lúc nà y đây, Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c sẽ phiá»n toái.
Trải qua thá»i gian dà i, má»™t má»±c chá» mong vặn ngã Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c, bây giá» có cÆ¡ há»™i, lại là m cho Gia Luáºt Niết Cô Lá»— có chút kÃch Ä‘á»™ng, nói: "Tốt, ta mang ngÆ°Æ¡i Ä‘i đại lao."
Trần Nguyên ngăn hắn lại, nói: "Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá», không thể, có má»™t số việc, ngÆ°Æ¡i phải ra mặt, và dụ nhÆ° ngà y sau tranh phong cùng Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c trên triá»u đình, nhÆ°ng có má»™t số việc, có lẽ là để ta Ä‘i là m thì tốt hÆ¡n, ngà i không nên gặp mặt Hoà n Nhan A Cốt Äả."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— nghe váºy, láºp tức tỉnh ngá»™, nói: "Äa tạ Trần huynh nhắc nhở, ngÆ°Æ¡i xem, đầu óc ta tháºt là , ngay cả vấn Ä‘á» Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy cÅ©ng không nghÄ© ra, tháºt sá»± là có chút kịch Ä‘á»™ng, nhÆ° váºy Ä‘i, ta cho ngÆ°Æ¡i lệnh bà i, hiện tại Trần huynh liá»n tiến đến đó."
Nói xong, móc má»™t tấm lệnh bà i từ trong lòng ngá»±c ra, nói: "Trần huynh, cầm cái nà y, có thể tá»± do ra và o trong đại lao Nam viện, không có ngÆ°á»i nà o ngăn cản ngÆ°Æ¡i, nếu nhÆ° cần, ta phái hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i vá»›i ngÆ°Æ¡i, nhÆ° thế nà o?"
Trần Nguyên suy nghÄ© má»™t chút, nói: "Äược rồi, dù sao ta cÅ©ng không quen Ä‘á»™i trưởng nhà lao, Cá»u VÆ°Æ¡ng Tá» phái hai ngÆ°á»i tá»›i giúp là không còn gì tốt hÆ¡n."
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— gáºt đầu, hô má»™t tiếng vá» phÃa đằng sau, nói: "Tất Nhiên NhÆ°, Khai Mở Thanh, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i tá»›i đây má»™t chút."
Từ sÆ°Æ¡ng phòng bên cạnh, láºp tức có hai tiểu tá» chạy ra, nhìn vá» phÃa trên có vẻ rất tinh thần, bá» chạy và i bÆ°á»›c đến trÆ°á»›c mặt Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, há»i: "VÆ°Æ¡ng Tá», sá»± tình gì?"
Gia Luáºt Niết Cô Lá»— chỉ và o Trần Nguyên, nói: "Các ngÆ°Æ¡i, hai ngà y nà y nghe Trần đại nhân phân phó, hắn muốn Ä‘i lao xá» lý chút Ãt sá»± tình, các ngÆ°Æ¡i phụ trách há»— trợ hắn."
Hai ngÆ°á»i kia vá»™i và ng hà nh lá»… đối vÆ¡Ìi Trần Nguyên: "Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ°, ( Gia Luáºt Khai Mở Thanh), bái kiến Trần đại nhân."
Trần Nguyên gáºt đầu: "Váºy thì rất tốt, cứ nhÆ° váºy Ä‘i, ta sẽ Ä‘i má»™t chuyến ngay bây giá», sá»± tình nên sá»›m là m, không nên trễ, hiện tại Gia Luáºt Nhân TrÆ°á»›c tùy thá»i có khả năng phát hiện sá»± tình không đúng, chúng ta phải nhanh chút Ãt mÆ¡Ìi được."
Từ biệt Gia Luáºt Niết Cô Lá»—, Trần Nguyên mang theo hai Gia Luáºt Tất Nhiên NhÆ° và Gia Luáºt Khai Mở Thanh, Ä‘i tá»›i đại lao Nam viện.
Tại rất nhiá»u địa phÆ°Æ¡ng Liêu quốc Ä‘á»u noi theo Äại Tống, những cái gá»i là "phÆ°Æ¡ng pháp tổ tông" kia, đã muốn biến rất nhiá»u, kể cả ngục giam của bá»n hắn cÅ©ng nhÆ° váºy.
Tại trÆ°á»›c kia, má»—i má»™t vị có quyá»n thế Ä‘á»u có ngục giam của chÃnh mình, bá»n hắn có quyá»n sanh sát trong tay, đối vÆ¡Ìi những ngÆ°á»i mạo phạm quyá»n uy kia. Thẳng đến lúc Tiêu thái háºu kia Ä‘i lên, sá»± tình má»›i có chá»— thay đổi, quy định chỉ có nam bắc viện và các nha môn tÆ°Æ¡ng ứng trong triá»u đình má»›i có thể thiết láºp ngục giam.
Ngục giam cÅ©ng là không giống nhau, nam bắc viện chủ muôÌn giam giữ má»™t Ãt tù binh chá»™p tá»›i từ trên chiến trÆ°á»ng, còn có ngÆ°á»i hoà i nghi gây bất lợi đối vÆ¡Ìi quân Ä‘á»™i Liêu quốc.
Nói cách khác, phà m là quân nhân chá»™p tá»›i, phần lá»›n nhốt trong ngục giam nam bắc viện, mà những ngÆ°á»i xúc phạm hình phạt Liêu quốc kia, bị cấm quân bắt lấy, phần lá»›n nhốt trong ngục giam triá»u đình.
â€
Tà i sản của conem_bendoianh
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của conem_bendoianh
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
dietthankiem ,
freejack ,
hanamichitm ,
henryford ,
hunglephi ,
jokerno13 ,
khanhtl ,
LinhLam ,
namplhn2 ,
nguyenbaviet ,
quachtrinh ,
soidoihandoi ,
Tiểu Suất Ca ,
vinhphuc8703
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu , äåâóøêè , “gia pho ma†, bach luyen thanh tien , chususudeuxu , gia khong lich su , gia ma con du 4vn , gia su tum ma ngu , giá không lịch sá» , hoang da tap 782013 , lich su quan su pho ma , nguu pho ma , nguu pho ma gia , òåíäåð , phò mã gia , pho ma gia , pho ma gia 4vn , pho ma gia full , sat than , sở hán tranh bá , so toi thuong ngu pho ma , su thuong de nhat pho ma , su thuong dich pho ma , su thuong pho ma , su thuong pho ma gia , su thuong pho ma nguu , su thuong toi ngu pho ma , su thuong toi nguu , su thuong toi nguu 4nv , su thuong toi nguu 4vn , su thuong toi nguu pho , su thuong toi nguupho ma , su thuÆ¡ng toi nguu , su toi thuong dich nguu , su toi thuong ngu pho ma , su toi thuong pho ma gia , suthuongtoinguu pho ma , suthuongtoinguuphoma , suthuongtoinguuphomagia , sử thÆ°Æ¡Ì£ng 4vn , tìm phò già , tieu su ma nguu , toi nguu , toi nguu dich pho ma , toi nguu pho ma , toi nguu pho ma 4vn , toi nguu pho ma gia , toi ngÆ°u pho ma gia , toi thuong su nguu , too nguu pho ma gia 4vn , tran the mi 4vn , trần thế mỹ 4vn , troÌi naÌ€ng laÌ£i , truyen gia khong lich su , truyen pho ma gia , truyen su thuong nguu , truyensexthoixua , [tg]â—tyÌ.sÆ°.huynh