26-10-2009, 12:27 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Hồi 142 : Tắc thượng ngưu dương ( Mục súc trên quan tái)
NgÆ°á»i dịch: Livan
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/livan04
Bữa sau, Tiêu Phong dùng Ä‘iểm tâm xong, bèn Ä‘i thẳng đến trú quán của Hốt Tất Liệt. Khi ông đến khoảnh vÆ°á»n trÆ°á»›c dinh thá»± của Hốt Tất Liệt, thấy chung quanh tÄ©nh lặng, vắng bóng những thị vệ bình thÆ°á»ng vẫn nhá»™n nhịp qua lại. Chẳng gặp má»™t quân canh nà o trong vÆ°á»n, Tiêu Phong Ä‘i thẳng vô nhà , bên trong rá»™ng lá»›n mênh mông, chỉ duy nhất má»™t tên thị vệ Ä‘ang gục đầu trên mặt bà n ngủ gáºt
Cảm giác cá»±c kỳ quái lạ, Tiêu Phong thầm há»i, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì đây, ông bèn rảo bÆ°á»›c đến Ä‘Ã ng sau tên thị vệ, nhẹ vá»— và o vai y. Tên nà y ngÆ¡ ngác ngoái trông lại, khi nháºn ra Tiêu Phong, vá»™i nhanh chóng quỳ xuống là m lá»…, miệng không ngá»›t kêu van:
- Tiểu nhân tội đáng chết, lỡ ngủ quên, đã không thấy đại tướng quân bước và o.
Tiêu Phong khoát tay,:
- Äừng lo... Nghe ta há»i đây, vÆ°Æ¡ng gia không có nhà à ?
- Là Tiêu tÆ°á»›ng quân đấy Æ°? - giá»ng má»™t nữ tá» vá»ng đến, Tiêu Phong ngÆ°á»›c trông, thấy ba cô gái Mông Cổ Ä‘ang từ háºu Ä‘Æ°á»ng tiến ra, má»™t cô trong bá»n đầu Ä‘á»™i mão kết châu ngá»c, gÆ°Æ¡ng mặt mỹ miá»u, chÃnh là ái thiếp Äồ à của Hốt Tất Liệt.
- Tiêu Phong kÃnh chà o vÆ°Æ¡ng phi.- Tiêu Phong chắp tay chà o nà ng, - Tại hạ có chuyện muốn diện kiến vÆ°Æ¡ng gia, chẳng hiểu ngà i có nhà hay không?
Äồ à đáp lá»… xong, nà ng Ä‘Æ°a tay má»i Tiêu Phong an tá»a, ra lệnh cho Ä‘em rượu đến, rồi vui vẻ há»i:
- Tiêu tướng quân có chuyện gì gấp cần bẩm báo cùng vương gia?
Tiêu Phong đáp:
- CÅ©ng không có gì gấp, chỉ là muốn thÆ°a cùng vÆ°Æ¡ng gia đôi Ä‘iá»u.
Äồ à cÆ°á»i:
- Váºy là Tiêu tÆ°á»›ng quân đã đến không đúng lúc rồi, khuya qua, đại hãn cho ngá»±a trạm khẩn cáp đến đòi vÆ°Æ¡ng gia ngay trong đêm phải lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Yên Kinh, nói là có quân tình khẩn cấp cần bà n bạc.
Tiêu Phong giáºt mình, ông tá»± há»i, sao lại tấu xảo đến thế? Hay là Hốt Tất Liệt đã Ä‘oán trÆ°á»›c được ý định của mình, đã cố tình lẩn tránh mình? Ông bèn há»i ngay:
- Vương gia có nói khi nà o thì ngà i trở vỠkhông?
Äồ à lắc đầu:
- Không thấy ngà i nói gì ... Vừa được cấp báo là ngà i lên Ä‘Æ°á»ng tức thì, đến ngay hà nh lý cÅ©ng không kịp lo liệu. Và ngà i dặn giữ kÃn chuyện nà y, để tránh phiá»n nhiá»…u trên hà nh trình, là m cản trở chuyến Ä‘i khẩn cấp của tình hình chiến sá»±.
Thấy nà ng không há» có ý lừa gạt, Tiêu Phong nghÄ© đại khái Yên Kinh Ä‘Ãch thá»±c có chuyện quân tình khẩn trÆ°Æ¡ng, chứ không lý do gì Hốt Tất Liệt chỉ vì muốn tránh mình đến xin từ chức mà lại phải ra Ä‘i vá»™i vã lúc ná»a khuya nhÆ° thế! Tiêu Phong Ä‘Ã nh than thầm, cái chuyện xin từ chức nà y sao mà long Ä‘ong vất vả đến thế, ngay cả cÆ¡ há»™i Ä‘á» xuất cÅ©ng là không!
Äồ à nhìn nhin ông, cÆ°á»i tủm tỉm., nói:
- Mà Vương gia đúng là thần cơ diệu toán, đã biết trước sớm nà y thể nà o Tiêu tướng quân cũng đến xin cầu kiến, nên đã nhỠta chuyển đến Tiêu tướng quân mấy câu!
- Dạ? Mắt Tiêu Phong sáng lên - VÆ°Æ¡ng gia nhá» vÆ°Æ¡ng phi chuyển đến tại hạ Ä‘iá»u gì?
Äồ à đáp:
- VÆ°Æ¡ng gia bảo, gần ná»a năm qua, Tiêu tÆ°á»›ng quân hết xông pha từ đông sang tây, lo nam chinh bắc chiến, láºp chiến công hiển hách, Tiêu tÆ°á»›ng quân dù rằng thiên hạ đệ nhất anh hùng, nhÆ°ng cÅ©ng phải vì thế thấm mệt, vÆ°Æ¡ng gia sợ Tiêu tÆ°á»›ng quân thiếu dịp nghỉ ngÆ¡i cho đủ, đã đặc cách cho Tiêu tÆ°á»›ng quân nghỉ phép má»™t thá»ii gian ngắn, ngà i còn nói cÆ° dân Lâm Hoà ng Ä‘á»u nhá»› nhung Tiêu tÆ°á»›ng quân lắm, nên nhắn Tiêu tÆ°á»›ng quân hãy tÃnh chuyện Ä‘i lên trên ấy thăm há». Còn nữa, kể từ khi đại hãn gia phong cho Tiêu tÆ°á»›ng quân vùng cát cứ ấy, Tiêu tÆ°á»›ng quân cÅ©ng có dịp vỠđấy chăm sóc đất Ä‘ai của mình, nếu không có chiến sá»± gì to lá»›n lắm. thì vÆ°Æ¡ng gia sẽ không triệu hồi Tiêu tÆ°á»›ng quân vá» quân doanh đâu. Váºy Tiêu tÆ°á»›ng quân hãy mặc sức mà an hưởng thú vui ấy.
Nghe thế, lòng Tiêu Phong cảm Ä‘á»™ng, ông cháºm rãi nói:
- VÆ°Æ¡ng gia đã sá»›m nhìn rõ tâm tÆ° tại hạ, nên má»›i nhá» cáºy vÆ°Æ¡ng phi nói cùng tại hạ mấy câu đó, thá»±c vÆ°Æ¡ng gia đã đối đãi Tiêu Phong hết tình hết nghÄ©a, khiến Tiêu Phong tháºp phần ngượng ngùng!
Äồ à vá»™i khoát khoá tay:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân chá»› nên mau miệng nói thế! VÆ°Æ¡ng gia nhá» ta nhắn thêm cùng tÆ°á»›ng quân, những công trạng to lá»›n trong quá khứ của ông, ông chỉ nên nghÄ© nhá»› đến chúng, còn những chuyện khác thì ông cứ yên lòng mà bá» qua hết Ä‘i, ngà i hy vá»ng Tiêu tÆ°á»›ng quân sẽ không nhìn ngà i nhÆ° má»™t vị vÆ°Æ¡ng gia, chỉ muốn được ông xem nhÆ° má»™t bằng hữu thông cảm ông thì hay hÆ¡n! Ngà i nói, Tiêu tÆ°á»›ng quân là má»™t đấng anh hùng đầu Ä‘á»™i trá»i, chân đạp đất, ngà i sẽ không muốn hà nh xá» cùng ông những chuyện không nên không phải giưã bạn bè vá»›i nhau.
Nghe qua, Tiêu Phong yên lặng hồi lâu, cái tình nghÄ©a mà Hốt Tất Liệt dà nh cho ông qua lá»i của nhắn của Äồ à đã được chuyển đạt trá»n vẹn, váºy mà Tiêu Phong vẫn hay chỉ nhìn thấy ở Hốt Tất Liệt cái hùng tâm thôi, lúc nà y, ông hoà n toà n bị những lá»i ấy tác Ä‘á»™ng nặng má»™t niá»m cảm kÃch to lá»›n và o tâm can, cho dù con ngÆ°á»i ông ta ra sao, Ãt nhất, ông ta đối xá» cùng Tiêu Phong bằng cả má»™t tấm chân tình táºn tÃn táºn nghÄ©a của má»™t bằng hữu.
Từ biệt Äồ à xong, Tiêu Phong trở vá» chá»— ở tạm Ä‘Ã ng vÆ°á»n sau, ông thấy Lâm Yên BÃch Ä‘ang đứng chá» mình dÆ°á»›i tà ng cây, sắc mặt đầy lo âu, khi cô vÆ°Ã nhìn thấy ông, gÆ°Æ¡ng mặt bá»—ng lá»™ nét nhẹ nhõm trở lại, cô không hiểu ông đã mở lá»i xin từ chức được chÆ°a, nhÆ°ng Tiêu Phong hoà n toà n vẫn được bình yên vô sá»±.
Khi Tiêu Phong đến gần, nhìn và o mặt ông, Lâm Yên BÃch khẽ nói:
- Tiêu đại ca, chưa từ chức được cũng chẳng phải chuyện to tát gì, mình sẽ tìm cách khác.
Tiêu Phong lắc đầu:
- Ta cÅ©ng không vì thế mà lo buồn, giá» ta má»›i hiểu, nếu ta quyết chà từ chức, vÆ°Æ¡ng gia cÅ©ng sẽ không là m khó gì ta đâu, trÆ°á»›c giá», ông ta đối xá» cùng ta bằng má»™t nghÄ©a khà của bằng hữu, mà ta sở dÄ© phải đánh bạn cùng ông ta, toà n chỉ vì sợ ông ta Ä‘em an nguy của Lâm Hoà ng áp đặt lên ta, ta thá»±c là đã Ä‘em bụng dạ tiểu nhân Ä‘i Ä‘o lòng ngÆ°á»i quân tá»! - Ông ngÆ°á»›c lên, trầm giá»ng nói tiếp - Lòng ta cá»±c ân háºn vì đã cứ hiểu lầm ông ta suốt. Ta tháºt uổng đã mang tiếng anh hùng, váºy mà đi nghi ngỠđến cả chân tình của ông ta!
Nghe ông phát biểu đầu cua tai nheo vá» mối cảm khái của mình, Lâm Yên BÃch cÅ©ng hiểu sÆ¡ sÆ¡ chuyện gì đã xảy ra, cô dịu dà ng khuyên:
- Tiêu đại ca, huynh chẳng nên tá»± trách, hồi đầu, Hốt Tất Liệt Ä‘Æ°a huynh lên là m chức đại tÆ°á»›ng quân đó, Ä‘Ãch xác vì sinh mạng của ngà n vạn cÆ° dân thà nh Lâm Hoà ng, vô hình trung đã áp đặt nó lên huynh, mà ông ta mang hùng tâm hừng há»±c, chỉ chăm chăm muốn nhất thống thiên hạ, huynh bị rà ng buá»™c rối rắm trong đó, huynh đã không bất nghÄ©a cùng bằng hữu đâu, chỉ là bị tai ách của dân Äại Tống là m cho huynh thà nh bất nhẫn.
Tiêu Phong ngoái trông cô, môi ông khẽ Ä‘iểm má»™t nét cÆ°á»i:
- Suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y, ta từng là m nhiá»u Ä‘iá»u quấy, đã từng lạm sát không Ãt ngÆ°á»i vô tá»™i, nếu ta thá»±c sá»± tá»± trách mình, thì sá»›m đã cạo đầu Ä‘i tu, ngà y ngà y day mặt vô tÆ°á»ng sám hối cho rồi. Muá»™i đừng lo, mấy chuyện giết lầm đó, ta quên đã lâu, chỉ nói miệng thôi, chá»› không vÆ°á»›ng báºn trong lòng đâu.
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i:
- Cái đó muá»™i hẳn đã hiểu, Tiêu đại anh hùng nhà ta đâu có đâu mà câu nệ lắm váºy? Sau đây, huynh dá»± định ra sao?
Nhìn những tảng mây trắng trôi bồng bá»nh, Tiêu Phong nói:
- Dù chÆ°a từ chức xong, nhÆ°ng Ãt ra ta cÅ©ng có được má»™t khoảng thá»i gian rá»—i rãi muốn là m gì thì là m. Ta dá»± định trở vá» thà nh Lâm Hoà ng thăm thú anh em, cùng bá»n há» cưỡi ngá»±a Ä‘i săn bắn, Ä‘i chăm sóc mục súc cùng há» - Ông dừng câu nói, ngÆ°á»›c nhìn và o Lâm Yên BÃch - Muá»™i tÃnh sao? Vá» BÃch Vân cung hay theo ta Ä‘i má»™t chuyến Ä‘i Lâm Hoà ng?
Lâm Yên BÃch ngoái nhìn hà ng lá cây xanh mÆ°á»›t bên ngoà i, đáp:
- BÃch Vân cung cÅ©ng chẳng có công chuyện gì ... Muá»™i ... Muá»™i ...
Cô chÆ°a dứt câu, gò má trắng muốt chợt đã á»ng hồng.
Tiêu Phong cÆ°á»i ầm, bảo:
- Váºy thì hay lắm! Bá»n mình kéo nhau Ä‘i Lâm Hoà ng, muá»™i theo ta ruổi ngá»±a săn bắn, chăm sóc mục súc! - Ông chợt hạ thấp giá»ng, êm ái nói - Chỉ hiá»m ta là ngÆ°á»i thô dã, chẳng rà nh thi thÆ¡, ca từ, chẳng hiểu thú văn chÆ°Æ¡ng tao nhã, ta chỉ e ép uổng muá»™i chịu Ä‘á»±ng mà mang phiá»n muá»™n thôi!
Lâm Yên BÃch cúi gằm mặt, nói:
- Không ... Huynh không thô dã, tâm tÆ° huynh tinh tế vô cùng, muá»™i ... muá»™i biết chắc chắn! - Cô ngẩng đầu, nhìn vá» khoảng mênh mông vùng đông bắc, ná»n trá»i trong xanh ngăn ngắt không gợn bóng mây, cô hằng trải qua bao giấc má»™ng, được Ä‘i dạo chÆ¡i miá»n đất ấy, Ä‘i trên vùng thảo nguyên bát ngát những cá» xanh rì ấy, rồi đây, cô sẽ được thấy từng cụm mây trắng mang hình dạng những bầy mục súc chăng?
--- còn tiếp ---
Tà i sản của prof.
26-10-2009, 12:31 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Hồi 142 : Tắc thượng ngưu dương - Phần cuối
NgÆ°á»i dịch: Livan
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/livan04
Thanh Huyá»n dÄ© nhiên cÅ©ng hiểu biết, cô ngỠý muốn trở vá» BÃch Vân cung trình báo cho Giang phu nhân hay má»i công chuyện của Lâm Yên BÃch, ngõ hầu tránh cho ngÆ°á»i trên cung phải lo lắng, chứ không chịu theo Lâm Yên BÃch cùng Tiêu Phong Ä‘i Lâm Hoà ng. Lâm Yên BÃch nà i nỉ cô mấy lần, nhÆ°ng cô nhất quyết không đổi ý, Lâm Yên BÃch cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu. Tối hôm ấy, há» sá»a soạn hà nh trang xong xuôi, sá»›m ngà y hôm sau, ba ngÆ°á»i xuất hà nh khá»i Kinh Triệu, chắp tay chà o từ biệt nhau xong, Thanh Huyá»n Ä‘i vá» phÃa tây bắc, còn Tiêu Phong và Lâm Yên BÃch lên Ä‘Æ°á»ng nhằm hÆ°á»›ng đông bắc.
Ngà y ná», hai ngÆ°á»i tá»›i cá»a ải Nhạn Môn. Tiêu Phong đến đứng trÆ°á»›c bá» vá»±c, ông nhá»› lại khà thế hùng mạnh của ngà n vạn nhân mã ngÆ°á»i Liêu quốc ngà y đó, giá» nà y, tất cả đã vùi thân thà nh tro bụi cả rồi, lòng không khá»i bồi hồi vô ngần, ông Ä‘Æ°a chỉ tay và o chá»— đáy vá»±c Ä‘ang vần vụ sÆ°Æ¡ng khói mù mịt, nói:
- Hồi trÆ°á»›c, mẹ ta cÅ©ng đã vùi thân dÆ°á»›i chá»— ấy. Sau khi ta tá»± sát, A TỠđã ôm thân xác ta nhảy xuông đáy vá»±c, đâu ngá», má»™t cái nhảy đó mà đã vượt thá»i gian trăm năm, để Ä‘Æ°a ta đến ngà y nay.
Lâm Yên BÃch thò đầu nhìn ngắm đáy vá»±c sâu thăm thẳm, cô tưởng tượng, năm ấy, trÆ°á»›c ngà n vạn ngÆ°á»i ngá»±a giáp trụ kìn kìn, trÆ°á»›c ánh mắt chứng kiến của quân Ä‘á»™i hai bên, Tiêu Phong dùng hai mẩu tên gẫy đâm và o ngá»±c tá»± sát, không sao tránh khá»i rùng mình, cô bèn nắm chặt lấy tay ông, kéo ông lui xa ra, bảo:
- Tiêu đại ca, huynh chớ có đứng gần bỠvực nữa, chỗ nà y thiệt hết sức xúi quẩy!
Tiêu Phong ngoái trông lại, thấy ánh mắt đầy lo âu của cô, trong lòng bá»—ng dÆ°ng xao xuyến, ông bèn gáºt đầu, đáp:
- Ừ.
Vượt qua nhiá»u là ng mạc, thị trấn ngÆ°á»i Hán, há» và o đến vùng thảo nguyên, lúc ấy đã cuối hè, cá» cây Ä‘ang Ä‘á»™, trải má»™t mầu xanh mÆ°á»›t trên khắp thảo nguyên, đây đó rải rác từng bầy mục súc, những con bò sắc trắng, Ä‘en, những thá»›t ngá»±a cao lá»›n, những mục đồng Ä‘ang nhà n nhã vung roi chăn dắt Ä‘Ã n cừu, dê, thỉnh thoảng, há» cao giá»ng ca những câu hò hát êm ái. Bầu trá»i xanh thẫm, từng cụm mây trắng nổi trôi, ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, Lâm Yên BÃch phóng tầm mắt nhìn ngút ngà n, dÆ°á»ng nhÆ° viá»n chân trá»i đã tiếp nối và o vá»›i mặt đất xanh cá», xa xa, Ä‘Ã n mục súc nhÆ° hoà lẫn và o mây trá»i, cô không thể phân biệt đâu là gia súc, đâu là mây nổi. Cô hÃt má»™t hÆ¡i dà i, mùi cá» hoa thanh thoát thấm và o táºn cuống phổi, rồi Ä‘Æ°a tay chỉ và o ná»›i xa xăm, cô nhoẻn miệng cÆ°á»i:
- Tiêu đại ca, huynh trông kìa, thì ra mục súc trên thảo nguyên hoà lẫn thân mình và o cùng mây trắng, thiệt không thể nháºn rõ đâu là thú, đâu là mây!
Theo hướng ngón tay cô, Tiêu Phong nhìn xa xa, ông vui vẻ nói:
- Quả có thế tháºt, trÆ°á»›c giá» ta chÆ°a hỠđể ý thấy, chÆ°a khi nao ta cảm giác mục súc và mây nổi lại hoà nháºp và o nhau, đúng là Lâm đại thần y có má»™t trà óc tưởng tượng khá phong phú!
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i khúc khÃch:
- Huynh trÆ°á»›c giá» chỉ suốt ngà y nốc rượu, say rồi thì lăn ra ngủ, nếu không thì lại đăm đắm vá» vụ thoái thác chức Äông Liêu đại tÆ°á»›ng quân đó, huynh còn đâu đầu óc để nhìn mây trá»i vá»›i mục súc nữa!
Tiêu Phong gáºt gù:
- Ừ nhỉ ...NgÆ°á»i hiểu ta trên Ä‘á»i nà y, còn ai khác ngoà i Lâm đại thần y!
Hai ngÆ°á»i nói nói cÆ°á»i cÆ°á»i, roi trong tay vung vẩy ruổi ngá»±a trên thảo nguyên, Tiêu Phong có cảm giác Ä‘ang sống lại thưở ông cùng A Châu chạy má»™t mạch xuống miá»n nam, tình ý giữa hai ngÆ°á»i theo Ä‘Æ°á»ng dà i mà nảy nở, thưở ấy xem ra chÆ°a xa gì lắm, giỠđây, bên cạnh ông cÅ©ng có má»™t A Châu Ä‘ang vượt thá»i gian, không gian vá» vá»›i ông, cÅ©ng cùng má»™t mối tÆ°Æ¡ng thông tâm tÆ°, cùng cảm giác vá» sá»± sống và cái chết, khiến cô, giữa ngà n vạn nhân thế đã tình cá» gặp gỡ lại ông, đã mÆ¡ hồ ẩn ức lại kiếp sống trÆ°á»›c.Ngay giả thá» cô xấu xà nhÆ° ma lem, ông cÅ©ng sẽ đối xá» cô hệt nhÆ° giá», chỉ vì cô là kiếp sau của nà ng, ông trá»i đã bất ngá» má»™t cách thÃch thú mà ban cho cô dung nhan đẹp đẽ nhÆ° thiên tiên thì cÅ©ng được thôi. MÆ°á»i mấy năm sau nà y, khong những Lâm Yên BÃch bị BÃch Vân cung chủ cứ theo má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng dạy dá»— uốn nắn cho cô phong cách lạnh nhạt là m tiêu chuẩn của má»™t ngÆ°á»i đẹp, mà cô còn thÆ°á»ng xuyên chịu Ä‘á»±ng tÃnh khà thất thÆ°á»ng, chợt vui đấy, chợt buồn đấy rất bất định của bà ta, tâm tÆ° cô Ãt được những phút vui thú thoải mái. Mấy ngà y nà y, cô vui vầy cùng ngÆ°á»i trong má»™ng, được cùng chà ng rong ruổi khắp miá»n thảo nguyên, lòng cô vui sÆ°á»›ng ngất trá»i, cô cứ ngỡ mình Ä‘ang trong mÆ¡, chỉ vì đã bao nhiêu lần má»™ng mị trÆ°á»›c đó, cô vốn cÅ©ng mÆ¡ được cùng chà ng tung tăng má»™t cuá»™c du hà nh tÆ°Æ¡ng tá»±, cÅ©ng từng xiết bao sung sÆ°á»›ng nhÆ° thế trong những giấc mÆ¡ ấy, hệt nhÆ° cô Ä‘ang hưởng vui thú nhÆ° bây giá». Cô chỉ mong muốn nối tiếp cuá»™c Ä‘á»i nà y bằng những ngà y sinh sống bên cạnh chà ng trên đồng cá», để thá»±c hiện cái Æ°á»›c hẹn thả cừu chăn dê của kiếp trÆ°á»›c.
Tà i sản của prof.
26-10-2009, 12:33 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Hồi 143 : Trùng phản Lâm Hoà ng
NgÆ°á»i dịch: Livan
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/livan04
Trùng phản Lâm Hoà ng = Trở vỠLâm Hoà ng
Tuy hai ngÆ°á»i không gấp rút, nhÆ°ng nhá» sức chạy Ä‘Ãch thá»±c và o hạng vô địch thiên hạ của hãn huyết bảo mã, há» Ä‘i chừng hÆ¡n ná»a tháng thì đã thấy thấp thoáng bóng đầu tÆ°á»ng thà nh Lâm Hoà ng, gặp trên vùng phụ cáºn thảo nguyên ngút ngà n quanh thà nh nhiá»u bầy gia súc, nhiá»u mục đồng Ä‘ang nhà n hạ vung roi chăn dắt dê, cừu.
Tiêu Phong kìm cÆ°Æ¡ng, dừng ngá»±a dõi mắt nhìn, vùng đất khoanh tròn ba mÆ°Æ¡i dặm nà y là cát địa mà Mông Kha phong tặng cho ông, trong lòng thầm nuôi hi vá»ng nó vÄ©nh viá»…n giữ mãi dáng vẻ yên tÄ©nh, bình lặng ấy, đừng vÆ°á»›ng và o khổ ải của chiến tráºn.
Bá»—ng Lâm Yên BÃch há»i:
- Muá»™i nghe nói vùng đất ba mÆ°Æ¡i dặm chung quanh đây là thuá»™c huynh, muá»™i không hiểu, những mục súc trên ấy có phải tất cả Ä‘á»u là sở hữu của huynh không?
Tiêu Phong ngẫm nghĩ một chút, rồi đáp:
- Theo luáºt lệ hiện hà nh, có thể nghÄ© là thế!
Lâm Yên BÃch vui vẻ nói:
- Váºy thì tuyệt quá! Huynh còn chÆ°a khởi nghiệp nhà nông, mà đã có đầy Ä‘Ã n những cừu và dê. Ngà y mai, muá»™i sẽ bảo mục đồng quây quần mục súc lại, mình chÃnh thức khai trÆ°Æ¡ng nghá» chăn nuôi.
Biết Lâm Yên BÃch có ý tbỡn cợt, Tiêu Phong nối lá»i cô:
- Chá»› nhÅ©ng nhiá»…u há»! Muá»™i muốn và o nghá» chăn nuôi, hãy để ta mua sắm cho muá»™i má»™t Ãt dê, cừu.- Ông khẽ cÆ°á»i, nói thêm - Ta khuyên muá»™i hãy bắt đầu nuôi cho tốt hai ba con thôi, đừng ham hố số nhiá»u!
Lâm Yên BÃch lấy là m lạ:
- Vì sao?
Ngồi yên trên ngựa, Tiêu Phong khoát tay một vòng, chỉ và omấy mục đồng, ông nói:
- Muá»™i thấy há» có vẻ nhà n nhã lắm, chỉ cần vung vẩy ngá»n roi thôi, nhÆ°ng thá»±c ra, há» chăn gia súc từ hồi còn nhá» tuổi, do đó đã luyện táºp thà nh thục cách chăn dắt, nếu súc váºt mà nổi hứng chạy toán loạn tứ phÃa, há» Ä‘á»u biết là m cách nà o thu phục, gom chúng trở vá». - Ông lắc đầu, tiếp - Mà Lâm đại thần y nhà ta chỉ giá»i nghá» cắt thuốc vá»›i nghá» hạ Ä‘á»™c, giao cả bầy gia súc đó cho muá»™i, bữa nay lạc má»™t con., bữa mai mất hai con, chẳng mấy chốc là không còn má»™t mống nà o!
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i khanh khách:
- Huynh chê muá»™i dữ a! Äể bữa nay, muá»™i ra tay gom chúng lại cho huynh xem, coi muá»™i có biết chăn dắt chúng hay không!
Cô miệng cÆ°á»i, tay vung roi, giục ngá»±a chạy à o à o tá»›i chá»— Ä‘Ã n dê, cừu. Mấy con thú Ä‘ang cắm cúi gặm cá», chợt bị má»™t thá»›t ngá»±a cao lá»›n xông và o, thảy Ä‘á»u kinh hoà ng, chúng kêu be be ầm Ä©, rồi co cẳng chạy giạt ra tứ phÃa. Gã mục đồng vá»™i và ng vừa vung roi vun vút gom góp dê cừu trở lại, vừa hả há»ng la lá»›n:
- Cô nÆ°Æ¡ng kỵ sÄ© áo xanh kia Æ¡i, mau dừng ngá»±a lại! Cô là m mấy con váºt của ta hoảng sợ quá rồi kia!
Lâm Yên BÃch kinh ngạc, cô vá»™i giáºt cÆ°Æ¡ng lia lịa, dừng phắt ngay Ä‘Ã ng trÆ°á»›c bầy cừu. Từ sau chạy vá»™i vã đến, Tiêu Phong cÆ°á»i ầm:
- Thấy chÆ°a? Muá»™i không tin lá»i ta, đã là m dê cừu của ngÆ°á»i ta hoảng loạn rối rÃt cả lên!
Trông thấy gã mục đồng hò hét liá»n miệng, tay roi không ngá»›t vung vẩy, Lâm Yên BÃch hối háºn trong lòng, cô xuống ngá»±a, đến đứng nhìn y gom góp bầy gia súc, và i con cừu sau cÆ¡n hoảng loạn, lại cắm cúi tiếp tục gặm cá».
Lâm Yên BÃch đến trÆ°á»›c mặt y, khoanh tay xin lá»—i:
- Vị đại ca nà y, vừa rồi ta là m mấy con cừu hoảng sợ, tháºt là lá»—i quá!
Gã mục đồng không ngẩng đầu, tay gã không ngá»›t vá»— vá» và o đầu mấy con cừu, hé miệng nói nhá»:
- Không sao đâu! Lần sau, cô để ý cho một chút khi cưỡi ngựa. Cô từ phương nam lên, phải không?
Lâm Yên BÃch đáp:
- Ừ ...
Cô thấy y Ä‘ang vá»— vá» má»™t con cừu tá»±a nhÆ° ta dá»— dà nh má»™t đứa trẻ, nhá» giá»ng dịu dà ng bảo nó:
- Tiểu Bạch, đừng sợ nữa! Có tao ở đây, không xảy ra chuyện gì đâu. Mà y cứ ngoan ngoãn gặm cỠđi, đừng để tao phải lo.
Lâm Yên BÃch gần nhÆ° muốn báºt cÆ°á»i, cô há»i:
- Nói với nó như thế, liệu nó có hiểu không?
- DÄ© nhiên là hiểu, nó quen tiếng ngÆ°á»i mà !
Gã mục đồng bấy giá» má»›i ngẩng lên, gã hÆ¡i giáºt mình khi trông thấy Lâm Yên BÃch, cứ tưởng mình Ä‘ang gặp tiên nữ! Trên vùng thảo nguyên nà y, gã chÆ°a há» gặp má»™t cô nÆ°Æ¡ng nà o đẹp đẽ đến thế. Má»™t giá»ng nói rắn rá»i vang lên:
- TÃch Cổ, mi chÆ°a nháºn ra ta sao?
Chợt nghe có ngÆ°á»i gá»i đúng tên mình, gã mục đồng ngoái trông lại, khi hình ảnh má»™t thân mình cao lá»›n, gÆ°Æ¡ng mặt khôi ngô Ä‘áºp và o mắt, gã nhảy nhổm lên, rồi chạy a tá»›i trÆ°á»›c ngÆ°á»i ấy, gã quỳ thụp xuống, giá»ng vui mừng đến thà nh run rẩy:
- Tiêu tÆ°á»›ng quân, cuối cùng, ngà i đã trở vá»! Chúng tiểu nhân ngà y đêm trông ngóng ngà i, rốt cuá»™c, ngà i đã vá» lại đây!
- Mau đứng dáºy! Tiêu Phong vÆ°Æ¡n tay kéo y đứng lên, nói - Chẳng phải ta đã nhiá»u lần căn dặn rồi sao, khi gặp ta, chá»› có quỳ lạy thế!
Mặt mà y há»›n hở, gã cÆ°á»i toe toét phô hà m răng trắng trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘en nhẻm, Ä‘Æ°a tay cốc và o đầu mình, nói:
- Tiểu nhân trong một lúc cao hứng, đã quên phứt mất quy củ ấy!
Bá»—ng gã quay phắt ngÆ°á»i, hả há»ng la lá»›n:
- Bá»› má»i ngÆ°á»i! Mau đến đây xem, Tiêu tÆ°á»›ng quân đã vá» lại đây rồi nè!
Tiếng hô hoán mừng vui của gã truyá»n khắp vùng thảo nguyên khoáng đãng, láºp tức, tất cả bá»—ng lặng yên, ngÆ°á»i ngÆ°á»i, ai nấy Ä‘á»u ngoảnh trông lại, bá»—ng từ tứ phÃa tiếng hoan hô rá»™ lên ầm ầm, rồi rùng rùng những ngÆ°á»i cùng gia súc Ä‘á»u đổ dồn vá» chá»— ấy. Khi đến trÆ°á»›c Tiêu Phong, há» bao vây quanh xong, bèn quỳ cả xuống, mặt ai nấy Ä‘á»u mừng rỡ phấn khÃch, có và i ngÆ°á»i mắt rÆ°á»›m lệ, tất cả giÆ°Æ¡ng cao đôi tay, phủ phục đầu rạp xuống đất. Nhìn quang cảnh ngÆ°á»i ngÆ°á»i đổ nÆ°á»›c mắt chan hoà , Lâm Yên BÃch bá»—ng dÆ°ng không hiểu vì đâu, cô cÅ©ng thấy cảm Ä‘á»™ng muốn khóc lên được, cô khẽ khà ng bặm môi, gắng gượng giữ cho đôi mắt Ä‘ang nhoà nhoà đừng ứa nÆ°á»›c mắt.
Äứng giữa đám đông, Tiêu Phong cÅ©ng cảm giác đôi tròng mắt râm rấp Æ°á»›t lệ nóng, ông nhất thá»i cứng há»ng không thốt nên lá»i, bèn ngẩng câo đầu trông lên cao vút, nhìn mây trắng trôi nổi bồng bá»nh giữa ná»n trá»i trong xanh, trong lòng rá»™n rã tiếng ông tá»± nói cùng mình "Ta đã trở vá» nhà rồi! Rốt cục, ta đã vỠđến nhà rồi! Cá» mà u lục mÆ°á»›t biếc, trá»i xanh trong vắt, đây má»›i đúng là nhà của ta!"
Ông dang tay nâng mấy ngÆ°á»i già cả đứng dáºy, rồi chắp tay, vái khắp má»™t vòng, cất giá»ng sang sảng nói:
- Các vị lão thà nh, các huynh đệ, tỉ muá»™i của ta, xin má»i tất cả ... mau đứng dáºy Ä‘i!
Má»i ngÆ°á»i vái thêm má»™t vái nữa, rồi lần lượt đứng lên. Cầm tay má»™t lão nhân, Tiêu Phong nói:
- Mình cùng má»™t huyết thống vá»›i nhau, các vị cÅ©ng là thân quyến của Tiêu Phong ta, má»i ngÆ°á»i không nên thủ lá»… quá đáng, từ giá» trở Ä‘i, mình hãy đối xá» nhau bình đẳng, đừng thi hà nh đại lá»… nữa!
Năm xÆ°a, má»™t thân má»™t ngá»±a ra thà nh nghênh chiến đại quân Mông Cổ, Tiêu Phong đã cứu thà nh Lâm Hoà ng thoát cÆ¡n chiến hoả, ai nấy Ä‘á»u phục ông tá»±a má»™t thần nhân, lại nghe đồn Tiêu Phong hòa nhã, không câu nệ lá»… tục, bữa nay chÃnh mắt há» chứng kiến, Ä‘á»u thấy ông hoà n toà n hà o sảng, thẳng thắn, không ná» tiểu tiết. Tất cả Ä‘á»u láºp tức cất tiếng vâng dạ, lòng kÃnh mến Tiêu Phong gia tăng gấp bá»™i, cà ng thấy kiêu hãnh vì tá»™c Khiết Äan đã sản sinh được má»™t đấng anh hùng nhÆ° ông.
Lại chắp tay vái vòng quanh má»™t lần nữa, Tiêu Phong há»i to:
- Từ khi chia tay đến giá», tất cả má»i ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u mạnh khoẻ cả chứ?
Một ông già đầu tóc bạc trắng đáp:
- Nhá» hồng phúc của tÆ°á»›ng quân, tất cả chúng tôi Ä‘á»u khá cả, năm vừa qua, mÆ°a thuáºn gió hoà , cá» cây tÆ°Æ¡i tốt, mục súc chúng tôi nuôi Ä‘á»u đặc biệt được béo tốt cả, má»i ngÆ°á»i có thấy thế không?
Má»i ngÆ°á»i rùng rùng ứng tiếng:Ã
- Äúng váºy!
Tiêu Phong há»i tiếp:
- Còn vá»›i ngÆ°á»i Mông Cổ thì sao? Mình có bị há» khi dá»… không?
--- còn tiếp ---
Tà i sản của prof.
26-10-2009, 12:35 AM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 3,954
Thá»i gian online: 5 ngà y 11 giá» 26 phút
Thanks: 9
Thanked 14,957 Times in 3,232 Posts
Hồi 143 : Trùng phản Lâm Hoà ng - Phần cuối
NgÆ°á»i dịch: Livan
Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/livan04
Ông già tóc bạc trắng ấy vuốt râu, cÆ°á»i hì hì, đáp:
- Từ sau khi tÆ°á»›ng quân Ä‘i nháºm chức Äông Liêu đại tÆ°á»›ng cho Mông Cổ, ngÆ°á»i Mông Cổ đối xá» rất Ä‘Ã ng hoà ng tá» tế vá»›i chúng tôi, mà hai sắc tá»™c xem ra vốn cùng má»™t nguồn, lại cùng kiểu sống du mục nhÆ° nhau, những táºp tục sinh hoạt hai bên không khác nhau mấy, khi chấm dứt những chiến loạn giữa hai bên rồi, quan hệ giưã hai sắc tá»™c tốt đẹp hẳn lên, Ä‘Æ°a đến những cuá»™c hôn nhân giữa trai gái Khiết Äan cùng Mông Cổ. Äám con cái sinh ra từ những kết hợp đó khiến cho hết còn phân biệt Mông Cổ cùng Khiết Äan, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u coi nhau nhÆ° cùng má»™t nhà .
Nghe ông lão nói thế, má»i ngÆ°á»i đồng loạt cÆ°á»i ồ.
Tiêu Phong cÅ©ng tủm tỉm cÆ°á»i, ông gáºt đầu, bảo:
- Thế thì hay quá! Má»i ngÆ°á»i hãy giải tán, trở vá» chăm sóc mục súc cho tốt Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i bịn rịn chia tay, ai nấy Ä‘á»u để ý đến Lâm Yên BÃch Ä‘ang đứng ká» Tiêu Phong, hiển nhiên mỹ nhân xứng đôi cùng anh hùng, há» trầm trồ dung nhan tuyệt mỹ của Lâm Yên BÃch, Ä‘á»u thấy chỉ có nữ tá» nhÆ° thế má»›i sánh ngang cùng Tiêu tÆ°á»›ng quân của há».
Bá»—ng Lâm Yên BÃch Ä‘Æ°a tay ngoắt TÃch Cổ. Gã TÃch Cổ nà y vá»™i chạy nhanh đến, chắp tay, há»i rất cung kÃnh:
- Cô nÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Lâm Yên BÃch cÆ°á»i, đáp:
- Không dám! Ta chỉ muốn há»i thăm xem anh có muốn bán lại chá»— gia súc đó hay không?
TÃch Cổ lắc đầu:
- Không bán đâu! Chỉ là nuôi để là m thịt dùng trong nhà !
Lâm Yên BÃch có phần thất vá»ng, cô lại há»i:
- Váºy anh biết có nhà nà o muốn bán gia súc không? Ta Ä‘ang muốn mua dăm con!
TÃch Cổ vụt vá»— mạnh tay và o đầu:
- Thì ra cô nÆ°Æ¡ng ngà i muốn mua à ? Ngà i không bảo sá»›m cho má»™t chút! ... Äây ... Äây nà y ... - Y Ä‘Æ°a cây roi và o tay Lâm Yên BÃch - Bầy mục súc nà y xin dâng hết cho ngà i.
Lâm Yên BÃch lắc đầu lia lịa, nói:
- Không ... Anh đừng cho ta .. Ta không nháºn chúng đâu ... Mà ta cÅ©ng không biết cách chăn dắt cả bầy, chỉ muốn nuôi hai con thôi, nhiá»u quá, ta không chăm lo nổi!
TÃch Cổ cÆ°á»i hì hì:
- Dễ lắm ... để tiểu nhân chỉ cho là xong, nhà cô nương có sẵn chuồng nuôi chưa?
- Nhà ta? - Lâm Yên BÃch cÆ°á»i xoà - Ta vẫn còn chÆ°a biết sẽ trú ngụ ở đâu, là m sao biết sẽ có chuồng sẵn hay chÆ°a
Tiêu Phong cÆ°á»i rá»™:
- Muốn xây chuồng cÅ©ng không dá»… đâu! Là m má»™t cái thì được, nhÆ°ng ta thấy muá»™i chá» há»c chăn dắt chúng xong hãy tÃnh chuyện lùa chúng vá» chuồng. Dê cừu thÃch sống thà nh bầy, nuôi có hai con, sợ chúng sẽ bị cảm giác cô Ä‘á»™c!
TÃch Cổ vá»™i bà n góp:
- Không khó khăn gì đâu! Tiểu nhân sẽ giúp cô nÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a chúng ra đồng buổi sáng, buổi chiá»u thì lùa chúng vá» chuồng, nếu Tiêu tÆ°á»›ng quân còn chÆ°a yên tâm, tiểu nhân có thể ở tạm nÆ¡i phủ đệ của tÆ°á»›ng quân, thay cô nÆ°Æ¡ng, chăm sóc chúng ban đêm. Chúng Ä‘á»u đã quen vâng lá»i tiểu nhân cả rồi, tiểu nhân Ä‘oan chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!
Lâm Yên BÃch lắc đầu:
- Là m váºy không được! Không cần phải nhá»c công anh đâu, ta má»—i ngà y sẽ ra đây, tìm anh, nhá» anh dạy cách chăn dắt .. Chá» há»c thà nh thục rồi, ta sẽ tá»± tay nuôi cả bầy !
Tiêu Phong leo lên mình ngựa, vui vẻ nói:
- Lâm đại thần y thông minh số má»™t, chăn dắt mục súc là chuyện nhá», Ä‘á» nghị đó sẽ tiến hà nh thôi, bây giá» chÆ°a phải lo tá»›i ngay, mình hãy vô thà nh trÆ°á»›c đã, kẻo mấy huynh đệ ta Ä‘ang trông!
Lâm Yên BÃch cÅ©ng há»›n hở, leo trở lên mình ngá»±a xong, cô chà o từ biệt TÃch Cổ, rồi cháºm rãi Ä‘i vá» phÃa thà nh Lâm Hoà ng.
Bá»—ng má»™t toán ngÆ°á»i ngá»±a từ trong thà nh Lâm Hoà ng phóng nhanh ra, chạy thẳng đến chá»— của há». Hai ngÆ°á»i dẫn đầu hÆ°Æ¡ tay vẫy vẫy Tiêu Phong, nghe thoang thoáng có tiếng gá»i "Tiêu đại ca".
Tiêu Phong cÆ°á»i vang, ông vẫy tay đáp trả, rồi giục ngá»±a chạy đến đón. Thấy váºy, Lâm Yên BÃch biết há» nhất định là mấy huynh đệ mà ông vừa nói tá»›i, GIa Luáºt Anh cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng.
Chạy gần đến nÆ¡i, cả Ä‘oà n ngÆ°á»i cùng nhanh chóng xuống ngá»±a, đến quỳ tại trÆ°á»›c đầu ngá»±a Tiêu Phong. NgÆ°á»i dẫn đầu hô lá»›n:
- GIa Luáºt Anh mừng đón Tiêu tÆ°á»›ng quân!
Giá»ng nói chan chứa xiết bao vui mừng.
Tà i sản của prof.
25-01-2010, 09:09 PM
Tham gia: Aug 2009
Äến từ: 4vn.eu
Bà i gởi: 326
Thá»i gian online: 1 tuần 2 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,889
Thanked 6,691 Times in 126 Posts
Tiêu Phong xuống ngá»±a, rảo bÆ°á»›c đến, vÆ°Æ¡n hai tay nâng GIa Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng đứng lên, rồi quay sang cất giá»ng sang sảng bảo đám đông:
- Các huynh đệ chớ quá câu nệ lễ tiết, đứng cả lên đi thôi.
- Dạ ...
Toán quân đồng thanh đáp lá»i, rồi lần lượt đứng dáºy.
Siết chặt tay GIa Luáºt Anh và Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng, Tiêu Phong há»i:
- Hai huynh đệ nà y, lâu quá không gặp, vừa rồi các bạn Ä‘i Kinh Triệu tìm thăm, rủi và o lúc ta vắng nhà , các đệ Ä‘á»u vẫn khoẻ cả chứ?
GIa Luáºt Anh đáp:
- Nhá» phÆ°á»›c đức Tiêu đại ca, hai chúng tôi Ä‘á»u khoẻ, má»™t năm sau nà y, ngÆ°á»i Mông Cổ nhất nhất giữ lá»i hứa, không tăng thuế, dân chúng Ä‘á»u là m ăn sinh sống tốt đẹp, có được cuá»™c sống ấm no, toà n nhá» và o công Æ¡n của Tiêu đại ca đấy thôi!
Tiêu Minh Dương nói thêm:
- Ở đây, nhà nhà đá»u thà nh kÃnh tô tượng Tiêu đại ca để thá», cầu chúc Tiêu đại ca được sống lâu, được khoẻ mạnh, luôn bình yên hưởng thụ hạnh phúc.
Khoé mắt long lanh, trÆ°á»›c tình cảm tá»™c nhân dà nh cho mình, Tiêu Phong cảm Ä‘á»™ng vô ngần, những ná»—i niá»m khổ sở chất chứa trong lòng suốt má»™t năm qua để lo toan cho váºn mệnh của Lâm Hoà ng phút chốc tan biến, vì há», ông hừng há»±c trong tim mối quyết tâm bảo toà n cho há», cho mảnh đất nà y, dẫu phải chết cÅ©ng không sá»n lòng.
Liếc nhanh và o Lâm Yên BÃch, Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng há»i Tiêu Phong:
- Cô nương đây là ...
Tiêu Phong quay nhìn cô, đáp:
- Cô tên Lâm Yên BÃch, mấy phen ta gặp hiểm nạn dÆ°á»›i Trung nguyên Ä‘á»u nhá» cô cứu giúp, nếu không có cô, sợ bữa nay không còn được gặp lại các huynh đệ.
Nghe ông nói, GIa Luáºt Anh cùng Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng đồng loạt chắp tay, vái Lâm Yên BÃch má»™t vái tháºt sâu.
Lâm Yên BÃch vá»™i và ng hoà n lá»…, bảo:
- Hai vị hà nh đại lá»… nhÆ° thế, Yên BÃch thấy tháºt không xứ.Nghe ông nói, Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng mừng lắm, sá»›m hôm ká» cáºn Tiêu Phong vốn là ước vá»ng trong Ä‘á»i, nhÆ°ng khi đảo ánh mắt sang Lâm Yên BÃch, gã lại lắc đầu, bối rối nói:
- Không đâu, đệ cô thân, chẳng cần phủ đệ, mà chá»— ở hiện thá»i của đệ cÅ©ng còn tốt chán.
Lâm Yên BÃch liếc gã, mỉm cÆ°á»i, nói:
- Minh DÆ°Æ¡ng huynh đệ, câu đó là nói cho ngÆ°á»i ngoà i, cái toà phủ đệ to lá»›n nà y mà chỉ hai ngÆ°á»i ở thì quá sức lãng phÃ, ta lại không uống rượu, mà Tiêu đại ca của huynh đệ má»™t ngà y không rượu là không xong, thấy đại ca uống má»™t mình không vui, huynh đệ nên dá»n và o đây, là m bạn rượu cùng Tiêu đại ca là phải phép lắm rồì.
Tiêu Phong nhìn Tiêu Minh Dương, khoát tay, nói:
- Váºy đệ cứ thế mà là m, đừng từ chối nữa!
Ông biết Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng mồ côi mẹ từ nhá», sống cuá»™c sống cô Ä‘Æ¡n khổ sở, may còn có được GIa Luáºt Anh lo toan cho, gã cứ phải tạm trú nÆ¡i phủ đệ nhà Gia Luáºt, ông cảm thÆ°Æ¡ng thân thế gã, đồng thá»i Æ°a thÃch cái tánh sởi lởi thẳng thắn của gã, thà nh thá» má»›i đặc biệt cùng gã.
Thấy Lâm Yên BÃch đã nói thế, Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng không tiện khÆ°á»›c từ nữa, gã bèn vui vẻ chấp thuáºn.
Má»i ngÆ°á»i an cÆ° xong, GIa Luáºt Anh gưỉ đến nhiá»u gia nhân cùng nô bá»™c, Tiêu Phong Ä‘á»u trả vá» hết, chỉ giữ đủ ngÆ°á»i ngà y hai buổi lo cÆ¡m nÆ°á»›c, quét tÆ°á»›c.
Äã lâu không Ä‘i săn, Tiêu Phong thấy ngứa ngáy tay chân, sang ngà y thứ hai, ông bèn rủ Lâm Yên BÃch, Tiêu Minh DÆ°Æ¡ng cùng cưỡi ngá»±a ra ngoà i thà nh, đến các khoảnh rừng lân cáºn, chỉ ná»™i ná»a ngà y trá»i đã thu hoạch được khá tốt, ngay tối hôm ấy, Tiêu Phong cho thiết tiệc trong phủ, chiêu đãi mấy bố con nhà GIa Luáºt cùng các ngÆ°á»i quen biết cÅ©, yến ẩm táºn tình.
Từ đó trở Ä‘i, Lâm Yên BÃch thÆ°á»ng ra ngoà i thà nh, tìm gặp TÃch Cổ há»c chăn nuôi, còn Tiêu Phong lúc thì Ä‘i săn, lúc thì giúp cô chăn nuôi mục súc, cả hai hay ngồi trên thảm cá», thả mắt nhìn ngắm mây trá»i mang hình dạng dê, cừu, hoặc tán dóc hà ng giá», hoặc lặng nghe gió lùa rì rà o bên tai, cùng nghÄ© nhá»› vá» những ngà y tháng xÆ°a, vá» những lúc hoạn nạn và o sinh ra tá» bên nhau, chừng nhÆ° Ä‘ang còn sống trong những giấc má»™ng ấy. Há» thấy, cái mÆ¡ Æ°á»›c được bên nhau chăn dắt mục súc miá»n quan tái, trong cuá»™c sống thá»±c, đẹp hÆ¡n trà tưởng tượng nhiá»u. Kế đó, ngẫu nhiên Lâm Yên BÃch gặp trong thà nh má»™t bệnh nhân nguy kịch, cô ra tay cứu chữa, Ä‘Æ°a ngÆ°á»i bệnh từ Quá»· Môn quan vá» lại dÆ°Æ¡ng thế, khiến danh tiếng thần y của cô lại vang dá»™i khắp nÆ¡i, con bệnh nÆ°á»m nượp kéo đến, là m cô tất báºt suốt ngà y mà không chữa hết, chẳng còn thì giá» cho mục súc. Cô bèn linh Ä‘á»™ng, nghÄ© cách chiêu má»™ thầy thuốc trong vùng và o phủ, truyá»n dạy nghá» thuốc Ä‘á»™c đáo của BÃch Vân cung cho há», rồi bố cáo bệnh nhân toà n thà nh đến Ä‘iá»u trị nÆ¡i các thà y thuốc ấy, chỉ khi nà o há» không chữa xong, cô má»›i phải ghé mắt và o. Mấy tháng nhÆ° váºy, y tế, Ä‘iá»u trị bệnh nhân được sắp đặt, tổ chức chu đáo, cùng lúc mùa đông vá», cá» trên thảo nguyên tà n rụi cả, không thể thả mục súc mà chăn dắt, cô chỉ hoặc là m thầy thuốc, hoặc theo Tiêu Phong săn bắn, chẳng mấy chốc, dÆ°á»›i sá»± dìu dắt của chÃnh tay Tiêu Phong, cô trở thà nh má»™t cao thủ trong nghá» cung tiá»…n.
Ngà y ná», bão tuyết to, Lâm Hoà ng thuá»™c vùng đất giá băng, ngÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u rút và o chốn ấm áp trong nhà , trên Ä‘Æ°á»ng cái quan tịnh không má»™t bóng bá»™ hà nh. Äầu Ä‘á»™i mÅ© lông, thân khoác áo ấm, Lâm Yên BÃch đứng bên cá»a sổ nhìn ngắm cảnh váºt bên ngoà i, cô chợt nhá»› vá» Giang Nam, những năm trÆ°á»›c đây, cô thÆ°á»ng xuống trốn lạnh ở Chiết Quế cÆ° vùng ấy, là lúc các hoa quế Ä‘á»u đã tà n tạ, giữa tuyết nhẹ, các bông mai nở rá»™, khoe sắc trắng đầy cụm cây, thoang thoảng má»™t mùi hÆ°Æ¡ng man mác, ngẫm nghÄ© hồi lâu, cô buá»™t miệng, khe khẽ ngâm:
- Quân tự cố hương lai,
Ưng tri cố hương sự,
Lai nháºt á»· song tiá»n,
Hà n mai trước hoa vị…
(Thơ Vương Duy, tạm dịch :
Ngà y bạn từ cố hương đến đây,
Chuyện vãn nhau vỠxóm cũ, là ng xưa,
Mình đứng trÆ°á»›c khung cá»a sổ chạm khắc đẹp đẽ,
Há»i bạn:
Mấy cội hà n mai rà y đã đơm bông chưa?)
- Gì thế kia? Muội đang nhung nhớ cố hương ư?
Hoà cùng tiếng bÆ°á»›c chân là giá»ng nói của Tiêu Phong.
Ngoảnh trông lại, Lâm Yên BÃch cÆ°á»i nụ, cô đáp:
- Muá»™i thá»±c cÅ©ng không hiểu cố hÆ°Æ¡ng của muá»™i là ở đâu nữa! Chỉ vì phần lá»›n thá»i gian, muá»™i sinh sống tại vùng Giang Nam, giá» nà y, nhìn tuyết rÆ¡i, muá»™i lại nhá»› đến hoa mai vùng Giang Nam cÅ©ng trắng nhÆ° thế.
Tiêu Phong đến đứng sánh vai bên cô, ông nhìn ra mấy đụn tuyết Ä‘ang vun cao ngoà i song cá»a, nói;
- Chốn nà y là vùng băng giá lạnh ngắt, mùa đông đến, toà n thể cây cá» Ä‘á»u tà n rụi, chim chóc nếu không kịp di cÆ° vá» nam, Ä‘á»u sẽ chết rét hết. - ông ngoái trông và o Lâm Yên BÃch - Yên BÃch, chắc muá»™i chÆ°a quen sinh sống nÆ¡i vùng giá lạnh nà y, hẳn vì thế mà đang tưởng nhá»› vá» Giang Nam?
- Không phải - Lâm Yên BÃch lắc đầu, rồi khi quay sang, bắt gặp ánh mắt Tiêu Phong, cô né tránh Ä‘i, nói khẽ - Mấy lúc nà y, muá»™i sống rất hạnh phúc, vì ngà y ngà y Ä‘á»u được thấy huynh, Ä‘á»u được chuyện trò cùng huynh ..
Cô không quen thố lá»™ tình cảm con tim, nên ngắt ngang câu nói, gò má chá»›m á»ng hồng.
Tà i sản của tieu_thusinh
Chữ ký của tieu_thusinh
Last edited by tieu_thusinh; 25-01-2010 at 09:12 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
àóäèîêíèãè , củ thiên ma , êîìñîìîëåö , ïåñíÿ , nh hết cjieeu , then ma hanh khong , thiÊn mà hÀnh khÔng , thiên mã hà nh không , thien ma hang khon , thien ma hanh khong , thien ma hanh khong 4vn , thien ma hanh khong full , thien ma hanh khong prc , thien ma khong prc full , thienmahanhkhong , tien ma hanh khong