 |
|

02-11-2008, 09:15 PM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương sự tình
Chương 19 – Giáo toa mĩ nữ sái lại
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: sưu tầm
â€œÄÆ°á»£c thôi, ngươi hãy nói có chuyện gì trước đã.†Diệp Vô Ưu lại dương dương nói. Hắn quả thá»±c đã chuẩn bị đáp ứng yêu cầu cá»§a Lâm Lá»™ng Nguyệt, bất quá chỉ có chút hiếu kì muốn biết Lâm Lá»™ng Nguyệt muốn là m gì.
“Ta muốn và o hoà ng cung cá»§a Phiêu Hương đế quốc để gặp má»™t ngưá»i.†Lâm Lá»™ng Nguyệt do dá»± má»™t chút má»›i đáp: “Nhưng không thể để ngưá»i khác biết được thân pháºn cá»§a ta. Nói cách khác, ta muốn ngươi lặng lẽ đưa ta và o cung.â€
“Ô! Muốn gặp ai?†Diêp Vô Ưu thắc mắc. “Ta cho ngươi hay, ta cho đến bây giá» vẫn chưa từng và o hoà ng cungâ€
nl.“Ngưá»i ta muốn gặp là Thái tá» cá»§a Phiêu Hương đế quốc, Tuyết Minh Cương. Ta biết Lãnh Tâm Âm và Tuyết Minh Cương có quan hệ máºt thiết, chỉ cần ngươi nói vá»›i Lãnh Tâm Âm má»™t tiếng, muốn và o hoà ng cung quả tháºt rất dá»… dà ng. Äến lúc đó, ngươi đưa ta Ä‘i cùng.†Lâm Lá»™ng Nguyệt nói tiếp tháºt nhanh: “Việc nà y vá»›i ngươi mà nói rất dá»… thá»±c hiện. Chỉ cần ngươi giúp ta hoà n thà nh việc đó ta sẽ giữ kÃn bà máºt cá»§a ngươi, không nói cho Dạ Khanh Khanh biết thân pháºn thá»±c sá»± cá»§a ngươi.â€.kien
“Tuyết Minh Cương? Ngươi muốn gặp hắn là m gì? Không phải là ngươi muốn là m Thái tá» phi đấy chứ?†Diệp Vô Ưu có chút kì quái nhìn Lâm Lá»™ng Nguyệt. “Ai, ta nói cho tiểu mÄ© nhân nghe, ta thấy ngươi chẳng cần phải Ä‘i, tên Tuyết Minh Cương đó tuổi cÅ©ng chẳng còn trẻ, ngươi Ä‘i là m lão bà cá»§a hắn thá»±c sá»± là hÆ¡i lãng phà đấy!â€
“Tá» sắc lang, ngươi nói nhăng nói cuá»™i gì váºy? Ai nói là muốn Ä‘i là m Thái tá» phi cá»§a Tuyết Minh Cương chứ?†Lâm Lá»™ng Nguyệt bá»±c bá»™i nói.
“Phế thoại, đương nhiên là ta nói rồi!†Diệp Vô Ưu cong môi. “Ta Ä‘oán ngươi muốn lặng lẽ Ä‘i gặp Tuyết Minh Cương không phải là muốn quan hệ vá»›i hắn thì còn muốn là m gì nữa?â€
“Không cần ngươi quản, tóm lại, ngươi giúp ta giải quyết tốt việc nà y là được.†Lâm Lá»™ng Nguyệt tức giáºn nói.
“Uc, không còn chuyện gì nữa chứ? Nếu không nói, ta phải trở vỠđây.†Diệp Vô Ưu miá»…n cưỡng nói. Ở khách Ä‘iếm còn có má»™t tiểu mÄ© nhân xinh đẹp Ä‘ang đợi hắn, hắn tháºt chẳng muốn ở bên ngoà i lãng phà thá»i gian vá»›i mÄ© nữ mà hắn chẳng ưa thÃch nà y.
“Uy, ngươi còn chưa nói khi nà o sẽ đưa ta và o hoà ng cung gặp Tuyết Minh Cương mà !†Lâm Lộng Nguyệt bất mãn nói.
“Ta có nói là phải đưa ngươi đi sao?†Diệp Vô Ưu nhìn Lâm Lộng Nguyệt với bộ mặt kì quái.
“Ngươi…†Lâm Lá»™ng Nguyệt tức khÃ: “Váºy ngươi còn há»i chuyện cá»§a ta là m gì?â€
“Ta là ngưá»i có lòng hiếu kì rất lá»›n, có thăm dò má»™t chút cÅ©ng chẳng phải chuyện gì lá»›n. Lại nữa, ta chưa từng nói là muốn ngươi phải nói cho ta, ngươi tá»± mình nói ra, việc đó có liên quan gì đến ta chứ!†vẻ mặt Diệp Vô Ưu tá» ra vô tá»™i.
“Ngươi, ngươi không sợ bây giá» ta Ä‘i nói cho Dạ Khanh Khanh sao?†Lâm Lá»™ng Nguyệt tức mình Ä‘e dá»a.
“Tùy ngươi thôi. Ngươi nếu muốn Ä‘i mách, Ä‘i mà mách bây giá» Ä‘i, hay là chúng ta cùng vá» khách Ä‘iếm?†Diệp Vô Ưu tá» ra bất cần. Mặc dù hắn không muốn để Dạ Khanh Khanh biết được gã là nam nhân sá»›m như váºy nhưng gã cà ng không muốn bị Lâm Lá»™ng Nguyệt uy hiếp.
“Ngươi… Diệp Vô Ưu, rồi sẽ biết!†Lâm Lá»™ng Nguyệt giáºn dữ trừng mắt vá»›i Diệp Vô Ưu, tức tối quay ngưá»i Ä‘i mất.
“Uy, tiểu mĩ nhân Lâm gia, ngươi nếu thực muốn và o hoà ng cung là m Thái tỠphi, có thể lại đến cầu ta. Ngươi van nà i ta, ta sẽ có thể đáp ứng.†Nhìn theo bóng lưng Lâm Lộng Nguyệt, Diệp Vô Ưu hét với theo.
oOo
Thoát khá»i rắc rối vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt, Diệp Vô Ưu liá»n chuẩn bị trở vá» khách sạn. Tiểu mÆ¡ hồ Dạ Khanh Khánh đó má»™t mình ngá»§ trong khách Ä‘iếm khiến gã có chút không yên tâm. Chỉ là , vừa má»›i Ä‘i được hai bước, trước mặt lại xuất hiện má»™t thân hình quen thuá»™c, cÅ©ng vẫn là má»™t đại mÄ© nhân. Bất quá đại mÄ© nhân nà y không phải là Lâm Lá»™ng Nguyệt mà là sư phụ cá»§a nà ng, Lâm Thanh Diệp.
“Thanh Diệp tá»· tá»· dáºy sá»›m thế!†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói.
“HÃc!†Lâm Thanh Diệp không nhịn nổi báºt cưá»i yêu kiá»u nói: “Diệp công tá», ngưá»i tháºt biết nói đùa. Giá» khuya như váºy, ngưá»i lại còn nói là sá»›mâ€
“Thanh Diệp tá»· tá»·, dÄ© nhiên ta không há» nói bừa. Bây giỠđã quá ná»a đêm, coi như đã bước sang ngà y thứ hai, vì thế, bây giá» xác thá»±c là rất sá»›m.†Diệp Vô Ưu khéo léo nói.
Lâm Thanh Diệp hÆ¡n ngây ngưá»i rồi nở nụ cưá»i rất nhanh: “Diệp công tá», ngưá»i nói rất có đạo lÃ. Bây giá» quả tháºt rất sá»›m. Chỉ là , không biết Diệp công tá» sá»›m như váºy lại chạy đến chá»— nà y không hiểu là có chuyện gì?â€
“Chẳng phải là Thanh Diệp tá»· tá»· nà ng gá»i ta tá»›i chá»— nà y sao?†Diệp Vô Ưu tá» ra ngạc nhiên nhìn Lâm Thanh Diệp. Rõ rà ng là nói nhăng nói cuá»™i váºy mà hắn cÅ©ng có thể là m ra vẻ như tháºt. Không thể không nói, công phu diá»…n kịch cá»§a tên tiểu tá» nà y có thể coi là rất xuất sắc.
“Diệp công tá», ta hình như không có gá»i ngưá»i tá»›i chá»— nà y?†Lâm Thanh Diệp khẽ cưá»i. Chẳng biết vì sao, mặc dù biết rõ là Diệp Vô Ưu dá»±ng chuyện, nà ng vốn là đến tìm gã vì chuyện khác, nhưng lúc nà y lại vẫn có tâm tình nhẫn lại bồi tiếp gã diá»…n kịch.
“Không thể a, Thanh Diệp tá»· tá»·. Ta vốn là đang ngá»§, sau đó trong giấc má»™ng trông thấy Thanh Diệp tá»· tá»· xinh đẹp. Nà ng gá»i ta, muốn ta đến đây hẹn hò vá»›i nà ng.†Diệp Vô Ưu lầm bầm nói: “Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng không thể không thừa nháºn a?â€
Sắc mặt Lâm Thanh Diệp phá»›t hồng, tên tiểu gia há»a nà y quả tháºt là phóng đãng, không ngá» lại nói là đến đây hẹn hò vá»›i nà ng.
“Diệp công tá», đừng nói chÆ¡i nữa, Thanh Diệp đến đây là có chút chuyện muốn thương lượng vá»›i ngưá»i.†Lâm Thanh Diệp chỉnh lại sắc mặt, nhẹ nhà ng nói.
“Chỉ cần tá»· tá»· có việc, ta nhất định có thể giúp đỡ.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi nói, trong lòng hÆ¡i có chút minh bạch. Lâm Thanh Diệp sao mà xuất hiện đúng lúc như váºy chứ, Lâm Lá»™ng Nguyệt vừa má»›i bá» Ä‘i, nà ng liá»n xuất hiện, đồ rằng việc nà ng muốn nói, quá ná»a là có liên quan đến sá»± việc mà Lâm Lá»™ng Nguyệt vừa yêu cầu.
nl.“Diệp công tá», kì tháºt, ta muốn ngưá»i giúp cho má»™t việc.†Lâm Thanh Diệp do dá»± má»™t chút má»›i nói tiếp: “Những lá»i ngưá»i và Lâm Lá»™ng Nguyệt vừa nói chuyện, ta Ä‘á»u đã nghe thấy. Ta không nói dối ngươi, trên thá»±c tế, việc nà y không liên quan đến Lâm Lá»™ng Nguyệt. Không phải là nó muốn gặp Tuyết Minh Cương mà là ta muốn gặp Tuyết Minh Cương.â€.kien
“A? Phải chăng Thanh Diệp tá»· tá»· muốn thà nh Thái tá» phi?†Diệp Vô Ưu la lá»›n vá»›i chút khoa trương: “Thanh Diệp tá»· tá»·, ngà n vạn lần đừng nên nghÄ© như váºy, nà ng trở thà nh Thái tá» phi cá»§a Tuyết Minh Cương chẳng bằng là m lão bà cá»§a ta!â€
Sắc mặt Lâm Thanh Diệp đỠrá»±c, trong lòng không ngăn được má»™t cá»— cảm giác không thể nói thà nh lá»i trá»—i dáºy. Những lá»i nói thẳng thắn chẳng há» cố kị cá»§a Diệp Vô Ưu gây cho nà ng má»™t dạng cảm giác hết sức đặc biệt.
“Diệp công tá», đừng nói đùa nữa, ta tịnh không muốn trở thà nh Thái tá» phi, chỉ là có chuyện khác.†Lâm Thanh Diệp có chút bất lá»±c nói tiếp: “Ta biết việc nà y có thể sẽ gây nhiá»u khó khăn cho ngưá»i, nhưng ta không tìm được ngưá»i nà o khác có thể giúp đỡ.â€
“Thanh Diệp tá»· tá»·, kì tháºt, vá»›i thân thá»§ cá»§a nà ng, muốn tiến và o hoà ng cung tịnh không thể coi là quá khó?†Diệp Vô Ưu hÆ¡i do dá»±, có chút mê hoặc há»i.
“Ta có thể tiến và o hoà ng cung nhưng không thể gặp được Tuyết Minh Cương. Bởi vì giỠđây bên cạnh Tuyết Minh Cương có rất nhiá»u cao thá»§, trong đó đáng kể nhất là Lãnh Tâm Âm.†Lâm Thanh Diệp khẽ thở dà i: “Do đó ta muốn tiếp cáºn Tuyết Minh Cương trên thá»±c tế là vô cùng khó khănâ€
“Ah, Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng tiếp cáºn Tuyết Minh Cương là để là m gì?†Diệp Vô Ưu nghÄ© má»™t chút rồi há»i.
“Không dấu gì ngưá»i,†Lâm Thanh Diệp trầm mặc má»™t lúc má»›i thấp giá»ng tiết lá»™: “Ta phải ám sát Tuyết Minh Cương.â€
“A?†Diệp Vô Ưu há hốc miệng kinh ngạc không thôi: “Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng, nà ng không nói đùa đó chứ?â€
Diệp Vô Ưu là m sao mà tưởng nổi, Lâm Thanh Diệp đột nhiên lại muốn ám sát Tuyết Minh Cương. HÆ¡n nữa cà ng không tưởng nổi là không ngá» nà ng lại Ä‘em việc bà máºt nà y nói vá»›i hắn.
“Diệp công tá», ngưá»i thấy lúc nà y ta giống như là đang nói đùa sao?†Lâm Thanh Diệp khóe miệng lá»™ xuất má»™t nụ cưá»i khổ. “Ta nói hoà n toà n sá»± tháºt, lần nà y ta đến Phiêu Hương thà nh, mục Ä‘Ãch là để ám sát Tuyết Minh Cươngâ€
“Cái nà y, Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng có cừu háºn vá»›i Tuyết Minh Cương sao?†Diệp Vô Ưu nhịn không được há»i. Hắn và Tuyết Minh Cương tịnh không há» quen biết, đối vá»›i ngưá»i nà y cÅ©ng chẳng có chút cảm giác gì. Lâm Thanh Diệp muốn giết gã hay không, nguyên là Diệp Vô Ưu cÅ©ng chẳng cần phải quan tâm. Bất quá rốt cuá»™c việc nà y lại liên quan tá»›i Lãnh Tâm Âm nên hắn cÅ©ng muốn tìm hiểu má»™t chút.
“Không có, hÆ¡n nữa, cho đến lúc nà y ta cÅ©ng chưa từng nhìn thấy Tuyết Minh Cương, căn bản cÅ©ng chẳng biết hình dáng gã lá»›n bé ra là m sao.†Lâm Thanh Diệp lắc đầu nói tiếp: “Bởi thế phải ám sát gã cÅ©ng chỉ là do má»™t lá»i hứa.â€
“Uc, ta hiểu rồi. Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng bị ngưá»i khác sai khiến!†Diệp Vô Ưu nghÄ© ngợi: “Nhưng tại sao nà ng lại phải nói vá»›i ta việc nà y? Nà ng không sợ ta mang chuyện nà y nói vá»›i Tuyết Minh Cương à ?â€
“Ta biết ngưá»i sẽ không là m váºy.†Lâm Thanh Diệp lá»™ ra vẻ mặt tươi cưá»i thá»±c là động nhân: “Ta tin tưởng ngưá»iâ€
“Cái nà y, Thanh Diệp tá»· tá»·, việc nà y tạm thá»i ta e là không thể đáp ứng nà ng.†Diệp Vô Ưu do dá»± má»™t chút má»›i nói: “Äể ta cân nhắc kÄ© lưỡng trước đã.â€
“Không sao đâu, kì tháºt, ta cÅ©ng không gấp.†Lâm Thanh Diệp Ä‘iá»m nhiên nở nụ cưá»i.
“Äúng rồi, Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng giúp ngưá»i khác ám sát Tuyết Minh Cương, váºy nà ng có đáp ứng ngưá»i đó trong thá»i hạn bao lâu phải ám sát thà nh công không?†Diệp Vô Ưu chợt nghÄ© ra má»™t vấn đỠliá»n há»i.
“Äiá»u nà y, ta không hỠđáp ứng.†Lâm Thanh Diệp khẽ giáºt mình, lúc lại trà nhá»› má»™t chút sau đó lắc đầu đáp.
“Váºy thì được rồi.†Diệp Vô Ưu cảm thấy như cởi được gánh nặng. “Thanh Diệp tá»· tá»·, ta nói cho nà ng hay, nếu như nà ng không nói đến kì hạn thì nà ng trước hết không cần phải lo lắng. Dù sao nà ng nói có má»™t ngà y sẽ ám sát Tuyết Minh Cương, cho tá»›i ngà y đó, chỉ cần Tuyết Minh Cương vẫn còn chưa chết, nà ng vẫn có thể từ từ chỠđợi!â€
Mặc dù Tuyết Minh Cương chết hay không chẳng liên quan gì đến hắn, nhưng do hiện tại Lãnh Tâm Âm trợ giúp Tuyết Minh Cương, hắn không thể qua mặt Lãnh Tâm Âm. Chỉ vì cảm giác cá»§a hắn đối vá»›i Lâm Thanh Diệp cÅ©ng không tệ, không muốn thấy nà ng gặp nạn nên má»›i nghÄ© ra má»™t chá»§ ý như váºy.
“Cái nà y, chẳng phải là cÅ©ng hay sao?†Lâm Thanh Diệp ngá»› ngưá»i. Phương pháp nà y nghe qua kì tháºt cÅ©ng không sai, chỉ là có Ä‘iểm vô lại. Vá»›i phong cách cá»§a nà ng từ trước tá»›i nay rõ rà ng là khó mà chấp nháºn cách đó.
“Chẳng có gì là không hay cả, Thanh Diệp tá»· tá»·, ta không biết là ai muốn nà ng là m chuyện nà y nhưng ngưá»i đó tá»± mình không Ä‘i là m, lại khiến nà ng Ä‘i, căn bản cÅ©ng chẳng phải tốt đẹp gì.†Diệp Vô Ưu nói theo má»™t hướng suy nghÄ© khác: “Hắn tám thà nh là biết nà ng là ngưá»i thá»§ tÃn má»›i sai nà ng Ä‘i là m chuyện nà yâ€
Lâm Thanh Diệp trầm mặc. Mặc dù đó chỉ là suy Ä‘oán cá»§a Diệp Vô Ưu, nhưng suy Ä‘oán đó rất chÃnh xác. Tô Tố Tố quả tháºt là hiểu rõ tÃnh cách cá»§a nà ng nên má»›i lợi dụng lá»i hứa cá»§a nà ng, yêu cầu nà ng Ä‘i ám sát Tuyết Minh Cương. Chỉ là , nà ng quả thá»±c có muốn là m theo cái cách vô lại mà Diệp Vô Ưu vừa nói không.
|

02-11-2008, 09:19 PM
|
 |
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
|
|
Quyển 7 – Phiêu hương tình sự
Chương 20 – Äồng thị nhất phu
Dịch: Long Nhất
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:sưu tầm
“Diệp công tá», ý tốt cá»§a ngưá»i ta đã rõ. Ta sẽ cân nhắc kÄ© lưỡng đỠxuất cá»§a ngưá»i.†Lâm Thanh Diệp nhẹ nhà ng nói: “Ta cáo từ trước. Trong thá»i gian nà y, ta sẽ không rá»i khá»i Phiêu Hương thà nh mà ở lại ba phòng ở dãy chữ Thiên tại Duyệt Tân khách Ä‘iếm ở tây thà nh. Nếu như có việc gì ngưá»i có thể đến đó tìm ta.â€
“Duyệt Tân khách Ä‘iếm?†Diệp Vô Ưu giáºt mình: “Thanh Diệp tá»· tá»·, nà ng cÅ©ng ở đó à !â€
Duyệt Tân khách Ä‘iếm chÃnh là khách Ä‘iếm mà Diệp Vô Ưu vì Dạ Khanh Khanh mà tìm đến trá», xem ra bá»n há» quả tháºt là có chút duyên pháºn.
“Phải rồi, đúng là tình cá» a.†Lâm Thanh Diệp khẽ cưá»i: “Ta biết ngưá»i và Dạ Khanh Khanh hiện nay Ä‘ang ngụ ở đó, hÆ¡n nữa, ta còn biết các ngưá»i ở tại má»™t phòng ở dãy chữ Huyá»n. Còn nữa, ngưá»i yên tâm, ta quay vá» sẽ nói vá»›i Lâm Lá»™ng Nguyệt để nó không Ä‘i phá hoại hảo sá»± cá»§a ngưá»i nữa. Thế nà o? Diệp công tá», ta đối vá»›i ngưá»i cÅ©ng không tệ chứ?â€
“Không tệ, bất quá, Thanh Diệp tỷ tỷ, nếu như nà ng nguyện ý là m lão bà của ta, thì đối với ta cà ng tốt hơn nữa!†Diệp Vô Ưu buột miệng nói. Tên tiểu tỠnà y nghĩ gì nói nấy, chẳng hỠdấu diếm lòng thèm khát của hắn đối với Lâm Thanh Diệp.
Khuôn mặt trắng trẻo nõn nà cá»§a Lâm Thanh Diệp hồng lên, mặc dù nà ng đã phần nà o cảm giác được ý đồ cá»§a Diệp Vô Ưu đối vá»›i nà ng, nhưng chÃnh tai mình nghe được lá»i nói cá»§a gã cÅ©ng thấy có cảm giác khác thưá»ng. Tiếng tÆ¡ lòng chôn dấu đã bao năm dưá»ng như đã bị ngưá»i khuấy động.
“Diệp công tá», xin ngưá»i chá»› nói đùa, thá»i gian không còn sá»›m, Thanh Diệp cáo từ trước.†Lâm Thanh Diệp miá»…n cưỡng nở nụ cưá»i, thấp giá»ng chà o, nói xong nà ng liá»n vá»™i vã bá» Ä‘i như trốn chạy.
“Phải chạy nhanh như váºy sao? Chạy được má»™t lần chứ không thể chạy được lần thứ hai đâu.†Dõi theo bóng lưng mÄ© diệu cá»§a Lâm Thanh Diệp, Diệp Vô Ưu lẩm bẩm tá»± nói theo. GiỠđây Lâm Thanh Diệp có việc nhỠđến hắn, dÄ© nhiên là má»™t cÆ¡ há»™i lá»›n cá»§a hắn. Hắn tin rằng chỉ cần qua má»™t Ä‘oạn thá»i gian, Lâm Thanh Diệp rốt cuá»™c cÅ©ng không thể chạy khá»i ngÅ© chỉ sÆ¡n cá»§a gã.
Bất quá Diệp Vô Ưu không há» tÃnh đến việc sẽ láºp tức trêu ghẹo Lâm Thanh Diệp. Bây giá» cÅ©ng chưa phải là thá»i cÆ¡ tốt nhất, Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n là lúc nà y trong khách sạn còn có má»™t tiểu mÄ© nhân trong sáng mÄ© lệ Ä‘ang đợi hắn!
oOo
VỠđến gian phòng khách Ä‘iếm, âm thầm đẩy cá»a tiến và o, đóng cá»a lại, bước tá»›i cạnh giưá»ng, giương mắt ngắm nhìn, Dạ Khanh Khanh vẫn Ä‘ang say giấc nồng, cái miệng nhá» xinh quyến rÅ© hé mở thá»±c là khả ái. Trên khuôn mặt mịn mà ng vui tươi mÄ© lệ đó còn thoáng hiện lên nụ cưá»i rạng rỡ, tá»±a hồ như trong giấc má»™ng gặp được chuyện gì đó rất vui vẻ.
nl.Diệp Vô Ưu cúi đầu đặt má»™t nụ hôn lên đôi môi ngá»t ngà o đó cá»§a Dạ Khanh Khanh, sau đó phiêu thân lên giưá»ng, ôm Dạ Khanh Khanh và o trong lòng. Bất quá, ngoại trừ việc đó, hắn không há» tiến thêm má»™t tấc nà o. Hắn có chút không đủ nhẫn tâm khiến tiểu tiên tá» thÆ¡ ngây đó phải tỉnh giấc.kien
“Äêm nay tha cho nà ng cÅ©ng được, lần sau sẽ thịt nà ng.†Diệp Vô Ưu tá»± lẩm bẩm vá»›i mình, sau đó khẽ khà ng nhắm mắt, hÆ¡i thở Ä‘á»u Ä‘á»u, từ từ tiến và o giấc mÆ¡ ngá»t ngà o.
Chẳng biết đã qua bao lâu, Diệp Vô Ưu má»›i mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ tỉnh lại, sau đó hắn cảm giác thấy có hai bà n tay nhá» nhắn má»m mại Ä‘ang vuốt vuốt chá»— nà y, nắn nắn chá»— kia. Vừa mở mắt nhìn thì ra là nha đầu Dạ Khanh Khanh.
“Khanh Khanh, muá»™i là m gì thế?†trong lòng Diệp Vô Ưu dâng lên má»™t ngá»n lá»a dục vá»ng. Bà n tay nhá» nhắn má»m mại cá»§a nha đầu nà y mang lại cho hắn má»™t cảm giác khác thưá»ng, khiến dục vá»ng trong lòng hắn nổi lên rất nhanh.
“Tá»· tá»·, ngưá»i tỉnh rồi!†thấy Diệp Vô Ưu mở mắt, Dạ Khanh Khanh hô lên đầy vui vẻ, chỉ là đôi bà n tay nhá» nhắn cá»§a nà ng vẫn không ngừng hà nh động, tiếp tục từ từ vuốt ve cÆ¡ thể hắn. Lúc nà y tay nà ng đã đặt trên ngá»±c hắn, vừa nắn bóp vừa nhìn xuống chÃnh bá»™ ngá»±c đầy đặn cá»§a mình, trên mặt biểu lá»™ dáng vẻ khó hiểu.
“Ta có thể không tỉnh được sao?†Diệp Vô Ưu có chút không vui. Bị nà ng vần vò như váºy, bất luáºn hắn có ngá»§ say như chết chỉ sợ cÅ©ng đà nh tỉnh lại. “Khanh Khanh, muá»™i còn chưa nói muá»™i Ä‘ang là m gì?â€
“A, muá»™i chẳng là m gì cả. Chỉ là muá»™i phát hiện thấy trên ngưá»i tá»· tá»· có chá»— dưá»ng như không giống như cá»§a muá»™i nên có chút không minh bạch thôi.â€, Dạ Khanh Khanh chu miệng há»i tiếp: “Tá»· tá»·, tá»· xem sao chá»— nà y cá»§a tá»· lại bằng phẳng như váºy, chá»— đó cá»§a muá»™i lại có hình dáng thế nà y mà ?â€
Dạ Khanh Khanh vừa vuốt ve gò ngá»±c cá»§a Diệp Vô Ưu vừa nhìn lại đôi gò bồng đảo cá»§a mình. Sau đó, có vẻ nà ng lo Diệp Vô Ưu không hiểu, bá»—ng nhiên nắm lấy tay Diệp Vô Ưu rồi kéo tay hắn đặt lên đôi ngá»c phong cao vút cá»§a nà ng, cất giá»ng mê hoặc há»i: “Tá»· tá»·, tá»· sá» thá» má»™t chút mà xem, chá»— nà y cá»§a muá»™i không giống vá»›i cá»§a tá»·?â€
Gò bồng đảo cá»§a Dạ Khanh Khanh tuy không tháºt to nhưng đà n tÃnh cá»±c kỳ kinh nhân, cảm giác vô cùng mÄ© diệu. Vừa má»›i ôm lấy ngá»c nhÅ© cao vút mà má»m mại cá»§a nà ng, trong lòng Diệp Vô Ưu không nhịn nổi thầm rên lên má»™t tiếng, dục há»a trong lòng bùng lên dữ dá»™i, chỉ muốn ngay láºp tức váºt Dạ Khanh Khanh xuống giưá»ng già y vò má»™t tráºn.
“Ai da!†Dạ Khanh Khanh đột nhiên khẽ yêu kiá»u hô lên má»™t tiếng, cÆ¡ thể run lên như bị rắn cắn rồi gạt mạnh tay Diệp Vô Ưu ra. “Tá»· tá»·, tháºt kì quái, lúc tá»· chạm và o chá»— nà y cá»§a muá»™i cảm giác tháºt khác lạ mà thÃch thú.â€
“Khanh Khanh à , ta cho muá»™i hay, chá»— nà y không thể tùy tiện để ngưá»i khác sá» và o, hiểu không?†Diệp Vô Ưu ngầm hÃt và o má»™t hÆ¡i, cố gắng áp chế dục vá»ng trong lòng xuống, sau đó lại bắt đầu lừa bịp tiểu nha đầu ngây thÆ¡ đó. “Hãy nhá»› kÄ©, ngoại trừ ta, không được để ngưá»i khác sá» và o, hiểu chưa?â€
“Muá»™i biết rồi. Nhưng mà , tá»· tá»·, tá»· vẫn chưa cho muá»™i biết vì sao chá»— đó cá»§a tá»· lại không giống như cá»§a muá»™i!†Dạ Khanh Khanh gáºt đầu giống như hiểu mà lại không hiểu, tiếp đó lại hiếu kì đặt ra câu há»i đó.
“Cái nà y, như thế nà y, Khanh Khanh, chá»— đó cá»§a má»—i ngưá»i Ä‘á»u không giống nhau. Có ngưá»i to, có ngưá»i bé, lại cÅ©ng có ngưá»i giống như ta, ừm, đến bé cÅ©ng không có.†Diệp Vô Ưu nói chẳng cần nghÄ©. CÅ©ng bởi vì nha đầu Dạ Khanh Khanh nà y cái gì cÅ©ng không hiểu biết nên hắn có nói nhăng nói cuá»™i cÅ©ng chẳng sao, miá»…n là có thể lừa nà ng tin tưởng là được.
“Tháºt như váºy sao?†Dạ Khanh Khanh vẻ mặt ngây thÆ¡, đôi tay nhá» nhắn nhu nhuyá»…n đó lại bắt đầu lướt trên mình Diệp Vô Ưu: “Tá»· tá»·, muá»™i xem xem trên mình tá»· còn có chá»— nà o không giống như cá»§a muá»™i nhé!â€.
nl.“Chá»— nà y không khác nhiá»u, hầu như là giống nhau, không có gì khác biệt cả!†Dạ Khanh Khanh vừa tìm hiểu vừa lẩm bẩm. Diệp Vô Ưu nằm trên giưá»ng, trong lòng chẳng biết nên khóc hay nên cưá»i. Nha đầu nà y dưá»ng như đã biến gã thà nh món đồ chÆ¡i, không ngá» lại đùa bỡn đầy hứng thú.kien
“Tá»· tá»·, cái gáºy cưng cứng nà y là gì váºy? Trên ngưá»i muá»™i không có!†Äá»™t nhiên Dạ Khanh Khanh la lên, ngay sau đó lại yêu kiá»u hô tiếp: “Lại còn có thể biến to lên, hay tháºt, chÃnh xác nó là cái gì váºy?â€
â€œÄÆ°á»£c rồi, Khanh Khanh, ta còn phải ngá»§, đừng nghịch nữa!†Diệp Vô Ưu đột ngá»™t ngồi dáºy, đẩy Dạ Khanh Khanh ra. Dưới tình trạng nà y, hắn chẳng phải là không thể bạo phát, chỉ là hắn rốt cuá»™c có chút không nhẫn tâm chiếm Ä‘oạt và o lúc nà ng còn chưa có hiểu biết gì. Vì váºy hắn quyết định trước tiên nhẫn nại chỠđợi má»™t lần đã.
“Ôi, ngưá»i ta không nghịch nữa mà !†Dạ Khanh Khanh thấy Diệp Vô Ưu có vẻ tức giáºn, dưá»ng như có chút bất an, khẽ lẩm bẩm má»™t câu rồi nằm xuống, luồn và o trong chăn.
“Không được rồi, bồi tiếp nha đầu mÆ¡ hồ nà y ngá»§ cùng má»™t chá»—, khẳng định có thể xảy ra chuyện, có lẽ ta nên trở vá» hay hÆ¡n.†Diệp Vô Ưu thầm nghÄ©. Vừa má»›i bị Dạ Khanh Khanh kÃch thÃch má»™t phen, trong lòng có má»™t cá»— dục há»a không cách gì phát tiết ra.
NghÄ© như váºy, hắn liá»n quay sang nói vá»›i Dạ Khanh Khanh: “Khanh Khanh, muá»™i cứ ngá»§ tiếp Ä‘i, ta có có việc phải ra ngoà i. Muá»™i ở đây đợi ta, chiá»u tối ta sẽ trở lại tìm muá»™i được chứ?â€
â€œÄÆ°á»£c mà , tá»· tá»·, tá»· nhất định phải trở lại nhé!†Dạ Khanh Khanh tá» ra đáng yêu, gáºt đầu đáp.
oOo
“Sư phụ, sư đệ tối nay có khả năng cÅ©ng không quay trở vá», chúng ta Ä‘i ngá»§ trước Ä‘i.†Lãnh Sương Sương thấp giá»ng nói. Kì tháºt Lãnh Tâm Âm đến đây cÅ©ng chưa lâu, dưá»ng như tìm Diệp Vô Ưu có chuyện gấp song lại không ngá» rằng Diệp Vô Ưu đã khuya như váºy mà vẫn chưa trở vá». Cho đến giá» cÅ©ng đã đợi hÆ¡n má»™t thá»i thần rồi.
“Buổi tối hắn thưá»ng xuyên không vá» sao?†Lãnh Tâm Âm lông mà y nhăn tÃt, có vẻ bất mãn há»i.
“Không phải, trước đây hắn Ä‘á»u trở vá», tối nay chẳng hiểu sao lại như váºy†Lãnh Sương Sương lắc đầu nhẹ nhà ng đáp.
“Hắn ban đêm thưá»ng ngá»§ ở phòng ai? Trong phòng ngươi hay là trong phòng Hoa Vân La?†Lãnh Tâm Âm trầm mặc má»™t lúc má»›i thấp giá»ng há»i.
“CÅ©ng không nhất định, hắn.. hắn… cÅ©ng thưá»ng qua đêm ở chá»— con.†Lãnh Sương Sương khẽ khà ng trả lá»i.
“Nếu như hắn đối xá» không tốt vá»›i ngươi, nhá»› nói vá»›i ta, ta có thể tìm gã tÃnh sổ.†Lãnh Tâm Âm khẽ thở dà i.
“Sư đệ đối vá»›i con rất tốt.†Lãnh Sương Sương lắc đầu. “Bây giá» con cÅ©ng cảm thấy rất tốt, ngưá»i không cần phải lo lắng.â€
“Sư tá»· còn chưa ngá»§ sao?†Lãnh Tâm Âm vừa muốn mở miệng, ngoà i cá»a đã vang lên tiếng gõ cá»a khe khẽ, tiếp đó thanh âm cá»§a Diệp Vô Ưu vang lên.
Lãnh Tâm Âm khẽ nhÃu mà y, bước ra mở cá»a phòng, Ä‘ang định nói gì đó thì đã cảm thấy vòng eo chặt cứng, đã bị ngưá»i ôm chặt.
“Thả ta ra!†Lãnh Tâm Âm gắt. Chỉ là , lá»i vừa dứt liá»n cảm thấy toà n thân đã bay lên. Sau đó thân thể hạ xuống giưá»ng, má»™t nam nhân có mùi vị quen thuá»™c cÅ©ng đồng thá»i áp lên thân nà ng.
“Sư đệ, ta ở đây cơ mà !†Lãnh Sương Sương không nhịn được cất tiếng. Nà ng cho rằng Diệp Vô Ưu đã nhầm Lãnh Tâm Tâm với nà ng.
Lãnh Sương Sương bước tá»›i cạnh giưá»ng, định kéo Diệp Vô Ưu ra. Chỉ là Diệp Vô Ưu bất ngỠđưa tay tìm tá»›i, nắm lấy tay nà ng dùng lá»±c kéo mạnh. Cả ngưá»i nà ng cÅ©ng vá»t lên trên gưá»ng, sau đó nằm dà i má»™t chá»— cùng Lãnh Tâm Âm.
“Tá» sắc lang, ngươi muốn là m gì?†Lãnh Tâm Âm có chút tức giáºn há»i. Nà ng muốn giãy ra khá»i Diệp Vô Ưu nhưng lại phát hiện bản thân mình căn bản không có cách gì động Ä‘áºy, liá»n biết rằng Diệp Vô Ưu vừa má»›i hạ cấm chế đối vá»›i nà ng.
“Sư phụ tá»· tá»·, kể từ đó tá»›i giá» ta Ä‘á»u luôn rất mong nhá»›.†Diệp Vô Ưu cưá»i hi hi. Kể từ khi Ä‘oạt được tấm thân xá» nữ cá»§a Lãnh Tâm Ân tá»›i nay, hắn chưa há» có thêm cÆ¡ há»™i hưởng thụ hoa thÆ¡m. Äêm nay có cÆ¡ há»™i tốt như váºy, hắn tá»± nhiên là không muốn bá» qua.
Trên thá»±c tế, ban đầu hắn xác tháºt cÅ©ng nhầm Lãnh Tâm Âm thà nh Lãnh Sương Sương. Nhưng hắn rất nhanh cÅ©ng đã nháºn ra. Chỉ là má»™t khi giai nhân đã ở trong lòng, hắn không thể lại nghÄ© đến chuyện ná»a đưá»ng bá» dở. Do đó hắn liá»n quyết định đêm nay thưởng thức tư vị đồng sà ng vá»›i sư đồ Lãnh Tâm Âm và Lãnh Sương Sương.
|

11-11-2008, 08:46 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Quyển 8 – Lưu Liên Hoa Tùng
Chương 1 – Phong Cuồng KÃch Tình
Dịch: tuan_ftu
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:sưu tầm
"Lưu manh đáng chết! Buông ta ra, nếu không ta chẳng để yên cho ngươi đâu!" Lãnh Tâm Âm tức tối chá»i mắng. Vốn là nà ng không muốn Lãnh Sương Sương biết nà ng cùng Diệp Vô Ưu còn có mối quan hệ như váºy, nà o ngá» Diệp Vô Ưu lại trá»±c tiếp nói ra, khiến nà ng rất tức giáºn. Chỉ có Ä‘iá»u là nà ng lại không biết, trên thá»±c tế, Lãnh Sương Sương tịnh không ngốc. Nà ng sá»›m đã phát hiện tư tình giữa Diệp Vô Ưu và Lãnh Tâm Âm, chỉ là luôn luôn giả như không biết mà thôi, cÅ©ng có thể nói, không phải giả như không biết mà là không có nhắc đến việc nà y thôi.
"Sư phụ tá»· tá»·, ta rất muốn nà ng!" Diệp Vô Ưu hì hì cưá»i, vừa nói vừa bắt đầu cởi quần áo nà ng. Lúc trước gã đã bị nha đầu mÆ¡ hồ Dạ Khanh Khanh đó là m cho lá»a dục thiêu đốt, bây giá» **ng chạm vá»›i Lãnh Tâm Âm đại mỹ nhân, ngưá»i khiến gã nhung nhá»› không nguôi nà y, là m sao lại chịu phóng thÃch nà ng đây? Còn như uy hiếp cá»§a Lãnh Tâm Âm thì gã đúng là không má»™t chút quan tâm. Dù sao gã cÅ©ng tin tưởng rằng, Lãnh Tâm Âm nhiá»u nhất cÅ©ng chỉ là miệng cứng tâm má»m, sẽ không thá»±c sá»± là m gì gã cả. Nếu như sợ uy hiếp, thì lần trước là m sao gã có thể có được thân thể băng thanh ngá»c khiết cá»§a nà ng.
Vừa bị gã cởi quần áo, lại vừa bị nắn bóp những bá»™ vị nhạy cảm, Lãnh Tâm Âm vừa xấu hổ lại vừa tức giáºn nhưng thúc thá»§ vô sách nên đà nh phải nhìn sang Lãnh Sương Sương Ä‘ang nằm bên cạnh. Nà ng phát hiện Lãnh Sương Sương Ä‘ang nhìn mình bằng ánh mắt có chút cổ quái, dưá»ng như má»™t chút ý định ngăn cản Diệp Vô Ưu cÅ©ng không có. Mà không chỉ có váºy, Lãnh Sương Sương còn có vẻ như Ä‘ang xem náo nhiệt bình thưá»ng.
nl."Sương Sương! Ngươi còn không mau ngăn cản hắn?" Lãnh Tâm Âm không ngá»›t tức giáºn: "Ngươi lại mặc cho hắn là m cà n sao?"
"Ta cảm thấy như váºy rất tốt." Lãnh Sương Sương Ä‘á»u Ä‘á»u nói: "Hắn thÃch là m gì, ta Ä‘á»u á»§ng há»™.".kien
"Ngươi…" Lãnh Tâm Âm cà ng thêm tức giáºn. "Trong lòng ngươi còn có sư phụ như ta đây hay không?"
"Từ khi ta còn bé, không phải là ngưá»i nói sẽ muốn chiếu cố ta cả Ä‘á»i hay sao?" Lãnh Sương Sương không trả lá»i trá»±c tiếp và o câu há»i cá»§a Lãnh Tâm Âm mà há»i ngược lại.
"Bây giá» ngươi nói Ä‘iá»u đó là m gì?" Lãnh Tâm Âm có chút tức giáºn nói.
"Ngưá»i đã muốn chiếu cố ta cả Ä‘á»i, đương nhiên tốt nhất là luôn luôn cùng ở bên ta. Ta sau nà y cùng sư đệ luôn luôn ở cùng nhau, váºy ngưá»i tất nhiên phải ở cùng má»™t chá»— vá»›i hắn, như váºy chẳng phải tốt nhất sao?" Lãnh Sương Sương nhà n nhạt nói.
"Sư tá»·, tá»· thá»±c sá»± nói rất đúng!" Diệp Vô Ưu vừa rồi mặc kệ Lãnh Tâm Âm cùng Lãnh Sương Sương đối thoại, chỉ rắp tâm cởi quần áo cá»§a Lãnh Tâm Âm, đúng lúc gã vừa má»›i cởi Ä‘i mảnh vải cuối cùng trên ngưá»i Lãnh Tâm Âm, nghe được Lãnh Sương Sương nói như váºy, không nhịn được tán thưởng má»™t câu.
"Lưu manh đáng chết, ngươi câm miệng cho ta!" Lãnh Tâm Âm yêu kiá»u quát lên.
"Sư phụ tá»· tá»·, con ngưá»i ta đây rất nghe lá»i, tá»· bảo ta câm miệng, ta nhất định câm miệng!" Diệp Vô Ưu hì hì cưá»i, nói xong liá»n cúi ngưá»i dán sát và o trên thân thể phong mãn cá»§a Lãnh Tâm Âm, hôn lên bá» môi đỠmá»ng má»m mại cá»§a nà ng. Bảo gã câm miệng thì câm miệng, có Ä‘iá»u nhân tiện cÅ©ng phong bế miệng cá»§a Lãnh Tâm Âm.
Nhẹ hôn lên đôi môi anh đà o cá»§a nà ng, môi lưỡi quấn và o nhau, dây dưa ná»a khắc, đến táºn lúc thân thể Lãnh Tâm Âm dần dần bắt đầu phát nhiệt, Diệp Vô Ưu má»›i buông miệng nà ng ra, di chuyển tráºn địa, cháºm rãi Ä‘i xuống, hôn lên chiếc cổ trắng cá»§a nà ng, lên bá»™ ngá»±c sữa cá»§a nà ng, rồi sau đó, ngáºm lấy má»™t hạt bồ đà o tÃm đó trước ngá»±c nà ng, nhẹ nhà ng mút lấy.
Lãnh Tâm Âm hÆ¡i thở gấp. Lúc nà y nà ng cÅ©ng không còn mắng ngưá»i, khuôn mặt thanh tú trắng nõn cÅ©ng bị bao phá»§ bởi mà u hồng rá»±c, răng ngà cắn chặt, muốn cố nén những tiếng rên rỉ sắp thoát ra từ trong cổ há»ng. Nà ng không ngá» chÃnh mình có dáng vẻ phóng đãng như váºy mà lại để cho Lãnh Sương Sương nhìn thấy, có Ä‘iá»u, lúc nà y nà ng cÅ©ng phát hiện, chÃnh mình sắp không kiá»m chế được.
Nà ng hÆ¡i nhắm mắt lại, không dám nhìn Diệp Vô Ưu, lạicà ng không dám nhìn Lãnh Sương Sương bên cạnh. Ở sâu trong ná»™i tâm, nà ng cảm thấy má»™t ná»—i khát vá»ng không thể nói tên cà ng lúc cà ng bùng lên mãnh liệt.
Äá»™t nhiên, Lãnh Tâm Âm cảm thấy má»™t thân thể nhu nhuyá»…n trèo lên trên thân hình má»m mại cá»§a nà ng, mà thân thể nà y, rõ rà ng là thân thể nữ nhân, bởi vì, nà ng vẫn còn cảm giác được ngá»c phong cao vút cá»§a ngưá»i đó. Vá»™i và ng mở to mắt, nà ng phát hiện không biết và o lúc nà o, Lãnh Sương Sương cÅ©ng đã không còn má»™t mảnh vải che thân Ä‘ang nằm sấp trên ngưá»i nà ng, rồi há»c theo động tác cá»§a Diệp Vô Ưu, ngáºm lên Ä‘iểm tinh hồng còn lại trước ngá»±c Lãnh Tâm Âm.
"Ưm…" Dưới sá»± công kÃch đồng thá»i cá»§a Diệp Vô Ưu và Lãnh Sương Sương, Lãnh Tâm Âm rốt cuá»™c không thể kiên trì thêm nữa, môi anh đà o hé mở, tiếng rên rỉ tiêu hồn nhẹ nhà ng thoát ra.
Lãnh Sương Sương hà nh động có chút vụng vá», thấy gì thì há»c nấy, Diệp Vô Ưu là m cái gì nà ng cÅ©ng Ä‘i theo là m cái đó. Diệp Vô Ưu hôn là n da trắng mịn cá»§a Lãnh Tâm Âm, nà ng cÅ©ng chìa chiếc lưỡi thÆ¡m mà u đỠtươi nhẹ nhà ng liếm lên thân thể má»m mại cá»§a Lãnh Tâm Âm, khi tay cá»§a Diệp Vô Ưu táºp kÃch và o vùng cấm cá»§a Lãnh Tâm Âm, ngá»c thá»§ má»m mại cá»§a Lãnh Sương Sương, liá»n láºp tức cÅ©ng Ä‘i theo.
"Hỗn đản, giải khai cấm chế cho ta!" Lãnh Tâm Âm rên rỉ, nghiến răng nói.
nl.Diệp Vô Ưu xoay mình, ngồi trên cÆ¡ thể nà ng, trong lòng lá»a dục hừng há»±c thiêu đốt, tay Ä‘iểm và i cái, giải khai cấm chế cho nà ng, sau đó, liá»n tách đôi đùi ngá»c cá»§a nà ng ra, đột nhiên ưỡn eo lên, cuối cùng ấn mạnh má»™t cái, tiến sâu và o trong thân thể má»m mại cá»§a nà ng.kien
Lá»a dục sá»›m đã thiêu đốt thân thể Diệp Vô Ưu, giá» phút nà y tất nhiên không còn có má»™t chút Ä‘iểm ôn nhu, dùng sức công kÃch ngá»c thể má»m mại cá»§a Lãnh Tâm Âm, giống như thá»§y triá»u xung kÃch sâu và o, khiến Lãnh Tâm Âm cÅ©ng từ từ mất phương hướng, dần dần, nà ng tá»±a hồ quên bên cạnh còn có Lãnh Sương Sương Ä‘ang nhìn, chỉ biết nhịp theo sá»± xung kÃch cá»§a Diệp Vô Ưu và tiếng rên nhẹ cà ng lúc cà ng phóng đãng, cÅ©ng từ trong miệng nà ng không ngừng phiêu xuất.
Dưới sá»± kÃch tình Ä‘iên cuồng liên tục chừng gần ná»a canh giá», tuy thể chất Lãnh Tâm Âm xuất sắc phi thưá»ng, nhưng mà cuối cùng cÅ©ng thất tráºn. Sau khi Diệp Vô Ưu há»c xong Song Tu công pháp, ở phương diện năng lá»±c kiên trì nà y tá»±a hồ tăng rất nhanh.
"Không… không được… ngươi… ngươi... Ä‘i kiếm Sương Sương Ä‘i." Lãnh Tâm Âm thở gấp, cảm nháºn được trong cÆ¡ thể mình dục vá»ng kia vẫn thẳng cứng như cÅ©, không khá»i phải bắt đầu van xin, mà lúc nà y, ngưá»i mà nà ng luôn luôn yêu quý là Lãnh Sương Sương, cÅ©ng Ä‘em ra bán đứng.
Lãnh Sương Sương ở bên cạnh nhìn mà n kịch kÃch tình lá»›n cả ná»a ngà y, xuân triá»u (dâm thá»§y) lại sá»›m đã trà n lan. Lãnh Tâm Âm nói còn chưa nói xong, nà ng liá»n đưa bà n tay tuyết bạch như ngó sen ra, quấn lấy Diệp Vô Ưu. Diệp Vô Ưu cÅ©ng mừng rỡ di chuyển tráºn địa, bắt đầu táºn tình hưởng thụ Lãnh Sương Sương vốn đã bị gã cà y bừa kỹ lưỡng.
Có lẽ vì là lần đầu tiên được sư đồ Lãnh Tâm Âm và Lãnh Sương Sương cùng bồi tiếp trên giưá»ng nên Diệp Vô Ưu đêm nay đặc biệt hưng phấn, trên ngá»c thể kiá»u mÄ© cá»§a Lãnh Tâm Âm và Lãnh Sương Sương qua qua lại lại chinh chiến và i lần, cuối cùng má»›i kiệt hết tinh lá»±c, liá»n nằm ở giữa hai nà ng, má»—i tay ôm lấy má»™t thân thể xÃch lõa, kết thúc tráºn cuồng hoan nà y.
"Há»—n đản! Không được ngá»§, ta có việc cần nói vá»›i ngươi!" Thấy Diệp Vô Ưu nhắm mắt lại muốn ngá»§, Lãnh Tâm Âm bá»—ng hung hãn véo gã má»™t cái, tức giáºn nói.
"Sư phụ tá»· tá»·, ta thá»±c là vì tá»· cúc cung táºn tụy đến gần chết má»›i dừng lại, tá»· vẫn đối xá» vá»›i ta như váºy sao?" Diệp Vô Ưu mặt như khóc tang nói.
Lãnh Tâm Âm sắc mặt hÆ¡i đỠlên, hừ má»™t tiếng: "Ngươi lại hồ thuyết bát đạo, ta bảo ngươi là m váºy ư!"
"Sư phụ! ngưá»i cùng sư đệ từ từ nói chuyện nhé, ta mệt quá, ngá»§ trước đây." Lãnh Sương Sương liá»n ngáp má»™t cái, lẩm bẩm nói.
"Sư phụ tá»· tá»·, chẳng lẽ ngưá»i vẫn còn muốn…" Diệp Vô Ưu hì hì cưá»i, thò tay ôm lấy thân thể má»m mại xÃch lõa cá»§a nà ng vuốt ve. Mặc dù đã không còn chút khà lá»±c nà o, nhưng gã vẫn cứ có chút không ngoan ngoãn khai du má»i nÆ¡i trên thân thể nà ng.
"Ta há»i ngươi, ngươi hôm nay đã Ä‘i là m cái gì, vì sao mà buổi tối má»›i quay vá»?" Lãnh Tâm Âm có chút tức giáºn hung hãn véo và o tay gã má»™t cái.
Diệp Vô Ưu bị Ä‘au, rụt tay trở vá», thuáºn miệng nói: "Không có là m gì cả, ra ngoà i Ä‘i dạo gặp được má»™t nha đầu ngốc nghếch, chỉ có váºy thôi."
"Nha đầu ngốc nghếch nà o?" Lãnh Tâm Âm có chút không vui. "Ngươi trở vá» muá»™n như váºy chắc là vì cùng nữ nhân khác vui vẻ phải không?"
"Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i ghen hay sao?" Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì há»i, thần sắc rất vui vẻ.
"Quá»· má»›i ghen vì ngươi!" Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng. "Ta nói cho ngươi biết, ngươi sau nà y phải bồi tiếp Sương Sương nhiá»u, nếu không sẽ không xong vá»›i ta đâu!"
"Sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i yên tâm Ä‘i, ta nhất định sẽ bồi tiếp sư tá»· nhiá»u, bất quá, ta cÅ©ng còn muốn bồi tiếp ngưá»i nhiá»u nữa." Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì, liá»n đó có chút ý tứ bất hảo nhá» giá»ng nói: "Thá»±c ra ta còn có má»™t biện pháp có thể cho phép ta bồi tiếp sư tá»· trong thá»i gian lâu hÆ¡n."
"Biện pháp gì?" Lãnh Tâm Âm mặc dù cảm thấy Diệp Vô Ưu không có lá»i tốt đẹp gì, nhưng vẫn không nhịn được há»i.
"Nếu sau nà y ngưá»i cùng sư tá»· má»—i đêm Ä‘á»u ở cùng má»™t chá»—, ta đây vừa có thể bồi tiếp sư tá»· lại có thể bồi tiếp ngưá»i, nói như váºy, thá»i gian bồi tiếp sư tá»· tá»± nhiên nhiá»u hÆ¡n má»™t chút." Diệp Vô Ưu nói nhẹ và o bên tai nà ng: "HÆ¡n nữa, ba ngưá»i chúng ta còn có thể thưá»ng xuyên trải qua cảnh tượng như đêm nay, sư phụ tá»· tá»·, ngưá»i có chịu không?"
"Tốt cái đầu đáng chết ngươi!" Lãnh Tâm Âm tức tối mắng. "Sắc lang đáng chết, lẽ nà o tưởng là ta không biết ngươi muốn cái gì? Nói cho ngươi biết, chỉ một lần nà y thôi, sau nà y ta sẽ không cho ngươi là m thế nữa!"
Lãnh Tâm Âm trong chá»›p mắt hiểu được Diệp Vô Ưu nói là vì có thể bồi tiếp Sương Sương lâu, trên thá»±c tế lại là muốn cả nà ng cùng Lãnh Sương Sương bồi tiếp hắn trên giưá»ng.
"Thôi, sắc lang đáng chết, không nói vỠchuyện nà y nữa. Hôm nay ta xuất cung đến tìm ngươi là có việc thương lượng." Không chỠDiệp Vô Ưu nói chuyện, Lãnh Tâm Âm lại mở miệng nói.
"Ức, ta còn tưởng rằng ngưá»i nhá»› ta nên má»›i xuất cung đến tìm ta chứ!" Diệp Vô Ưu thuáºn miệng nói. Tiểu tá» nà y rõ rà ng biết Lãnh Tâm Âm không thể vì nguyên nhân nà y mà đi ra ngoà i, nhưng mà vẫn còn muốn trêu ghẹo nà ng và i câu.
"Ta muốn má»i ngươi cùng và o cung má»™t chuyến, giúp ta bảo vệ Tuyết Minh Cương." Lãnh Tâm Âm nhìn hắn khinh khỉnh. "Mặt khác, ta muốn ngươi giúp ta thỉnh Hoa Vân La cùng Giang Thiên Thiên tá»›i há»— trợ."
"Äã xảy ra chuyện gì váºy? Tại sao bá»—ng nhiên yêu cầu nhiá»u ngưá»i bảo vệ hắn như thế?" Diệp Vô Ưu hÆ¡i sá»ng sốt.
"Và i ngà y nữa, Tuyết Minh Cương và và i hoà ng tá» khác sẽ cùng Ä‘i vá»›i hoà ng thượng ra ngoại thà nh săn bắn. Ta lo là Tuyết Minh Văn sẽ phái ngưá»i ám sát Tuyết Minh Cương trong thá»i gian nà y cho nên muốn tìm và i cao thá»§ bảo vệ hắn." Lãnh Tâm Âm cÅ©ng không che dấu, nói ra sá»± tháºt.
"Hoà ng thượng đó không phải nói đã sắp chết sao? Tại sao còn có thể Ä‘i ra ngoà i săn bắn?" Diệp Vô Ưu có chút kỳ quái há»i.
|

11-11-2008, 08:46 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Quyển 8 – Lưu Liên Hoa Tùng
Chương 2 – Mỹ Nữ Há»™ Vệ Äá»™i
Dịch: tuan_ftu
Biên táºp: dangxuan
Nguồn:sưu tầm
[/B]
"Cái nà y phải cảm tạ Thiên Tâm tá»· tá»· cá»§a ngươi." Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng: "Nà ng cho Hoà ng thượng uống má»™t Ãt thuốc, khiến cho tinh thần Hoà ng thượng tốt lên rất nhiá»u, mặc dù bệnh trầm kha khó chữa hết, nhưng tạm thá»i vẫn còn bảo trụ được mạng, huống chi, cái gá»i là đi săn bắn thì Hoà ng thượng cÅ©ng sẽ không tháºt sá»± phải động thá»§, chắc là chỉ ở bên cạnh xem ngưá»i khác săn bắn mà thôi. Có lẽ đó cÅ©ng là má»™t trong những nguyên nhân mà hắn muốn và i hoà ng tá» cùng Ä‘i."
"Như váºy à , khi nà o thì cuá»™c Ä‘i săn diá»…n ra?" Diệp Vô Ưu thuáºn miệng há»i.
"Ngà y mai đã phải xuất phát. Äịa phương săn bắn cách hoà ng cung hÆ¡n mưá»i dặm, bên đó có má»™t hà nh cung cá»§a Hoà ng thượng, gá»i là Thú Liệp sÆ¡n trang, trước kia hắn thưá»ng xuyên đến đó săn bắn." Lãnh Tâm Âm hừ má»™t tiếng: "Nếu không vì sá»± tình đột ngá»™t khiến ta có phần không kịp ứng phó đó, ta cÅ©ng sẽ không chạy tá»›i tìm ngươi, hÆ¡n nữa sẽ không bị tên há»—n đản đáng chết nhà ngươi chiếm tiện nghi!"
"Sư phụ tá»· tá»·! Ngưá»i đừng oán trách, chẳng phải vừa rồi ngưá»i cÅ©ng rất vui vẻ sao." Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì nói.
"Ngươi…" Lãnh Tâm Âm vừa thẹn vừa tức, bèn lại xuất ra tuyệt chiêu cá»§a nữ nhân thưá»ng dùng, hung hãn véo và o lưng cá»§a Diệp Vô Ưu không ngừng đồng thá»i nhếch miệng mắng nhiếc đến khi có chút hả giáºn má»›i thôi.
"Mưu sát thân phu cÅ©ng không cần gấp như váºy mà !" Diệp Vô Ưu lại nói thầm má»™t câu.
"Ngươi mà hồ thuyết bát đạo nữa ta sẽ khiến cho ngươi là m thái giám!" Lãnh Tâm Âm tức tối nói.
"Không được đâu, so vá»›i mưu sát thân phu cà ng cá»±c kỳ hiểm độc hÆ¡n đó!" Diệp Vô Ưu kêu to, nhưng hiển nhiên là không chút sợ hãi. Gã không tin Lãnh Tâm Âm sẽ là m như váºy tháºt.
nl.Lãnh Tâm Âm thấy cà ng thêm bá»±c tức. Cấu véo thì gã sẽ kêu Ä‘au, Ä‘au xong thì lại giống như cÅ©, mà uy hiếp thì cÅ©ng chẳng có chút hiệu quả nà o. Äánh nhẹ thì cÅ©ng vô dụng mà đánh mạnh lại sợ gã bị thương. Äến lúc nà y, nà ng thá»±c sá»± vẫn không biết đối phó vá»›i gã như thế nà o. Ngẫm lại trước kia khi còn chưa thất thân vá»›i gã, vẫn không cách gì bắt bà gã, huống chi bây giá» lại đã trao thân cho gã? NghÄ© váºy, nà ng thầm thở dà i trong lòng, quyết định không còn tiếp tục cùng gã so Ä‘o quá đáng nữa mà sẽ thuáºn theo suy nghÄ© cá»§a gã.kien
"Tóm lại, ta há»i ngươi, cuối cùng có giúp ta không?" Lãnh Tâm Âm yêu kiá»u hừ má»™t tiếng nói. "Cho dù không giúp, ta sẽ không cầu xin ngươi đâu!"
"Sư phụ lão bà có lệnh, ta có thể không giúp sao?" Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì nói. Gã cÅ©ng không gá»i sư phụ tá»· tá»·, đổi sang gá»i là sư phụ lão bà .
"Nhá»› kỹ nhất định phải dẫn Hoa Vân La tá»›i đấy. Thú Liệp sÆ¡n trang chiếm cứ má»™t khu vá»±c rất lá»›n, phạm vi săn bắn cÅ©ng khá rá»™ng, đến lúc đó Hoà ng thượng căn bản là không thể khống chế được toà n bá»™ tình hình, nếu như ngưá»i cá»§a Tuyết Minh Văn động thá»§ lúc đó, thì hoà n toà n có thể giấu diếm được hoà ng thượng." Trong ngữ khà cá»§a Lãnh Tâm Âm có chút lo lắng. "Ta chá»§ yếu lo là Tố Y môn Tô Tố Tố sẽ tá»± mình động thá»§. Äám thá»§ hạ tám tá»· muá»™i đồng sinh đó cá»§a nà ng tâm ý tương thông, nói vá» hợp tác ám sát, ngưá»i bình thưá»ng Ä‘á»u không thể chống cá»± lại, trừ phi là loại cao thá»§ như Hoa Vân La, nếu không sợ rằng khó có thể bảo vệ Tuyết Minh Cương."
"Khi Tuyết Minh Cương ở trong cung, má»i ngưá»i bảo vệ hắn thế nà o?" Diệp Vô Ưu có chút tò mò há»i.
"Khi hắn ở trong cung, chá»§ yếu là cao thá»§ Ma tông chúng ta bảo vệ hắn ở Thái Tá» phá»§, phÃa trong hoà ng cung ta cÅ©ng sắp xếp rất nhiá»u cao thá»§. Mặc dù thân thá»§ bá»n há» không thể coi là đỉnh cao, nhưng nhân số rất nhiá»u, hÆ¡n nữa Tuyết Minh Cương rất Ãt rá»i Thái Tá» phá»§ và ta cÅ©ng không cho phép ngưá»i không đáng tin cáºy tiếp cáºn hắn, cho nên, Tuyết Minh Văn muốn giết chết hắn cÅ©ng rất khó khăn rất. Mặt khác, Tuyết Minh Văn cÅ©ng không dám động thá»§ ở trong hoà ng cung, bởi vì là m việc xấu sẽ kinh động Hoà ng thượng. Mặc dù hoà ng thượng có bệnh trầm trá»ng, nhưng thân tÃn cá»§a hắn không Ãt, bên mình còn có má»™t Ãt cao thá»§ ẩn tà ng, nếu như Tuyết Minh Văn vá»ng động, dù có giết được Tuyết Minh Cương, cÅ©ng khó có thể đạt được ngôi vị Thái tá».â€
Lãnh Tâm Âm phân tÃch má»™t cách có thứ tá»± nói: "Cho nên việc Ä‘i săn bắn lần nà y, chÃnh là cÆ¡ há»™i tốt nhất cho Tuyết Minh Văn. Ta có linh cảm là hắn nhất định sẽ động thá»§ và o thá»i gian nà y."
"Ãm sát?" Diệp Vô Ưu đột nhiên lầu bầu. "Chẳng lẽ là Tô Tố Tố muốn nà ng ấy há»— trợ giết ngưá»i?"
"Ngươi nói cái gì?" Lãnh Tâm Âm có chút kỳ quái, những lá»i nà y cá»§a Diệp Vô Ưu có phần không có đầu Ä‘uôi.
"Úc, không có gì, sư phụ lão bà ngươi cứ yên tâm. Ngưá»i muốn ta giúp, ta nhất định sẽ là m tốt." Diệp Vô Ưu vá»™i và ng nói: "Ngà y mai, lúc nà o phải Ä‘i Thú Liệp sÆ¡n trang kia?"
Hắn cÅ©ng vừa má»›i nghÄ© tá»›i Lâm Thanh Diệp. Lâm Thanh Diệp muốn ám sát Tuyết Minh Cương, Tô Tố Tố cÅ©ng có thể muốn ám sát hắn, sá»± liên hệ nà y hiện ra không khá»i khiến cho Diệp Vô Ưu nghi ngá» rằng Tô Tố Tố yêu cầu Lâm Thanh Diệp ám sát Tuyết Minh Cương.
"Giữa trưa ngà y mai sẽ khởi hà nh, trước lúc đó ta sẽ vá» cung trước, sau đó Ä‘em cho các ngươi y phục thị vệ cung đình, đến lúc đó các ngươi thay là được." Lãnh Tâm Âm trả lá»i. "Há»—n đản đáng chết! Còn không đến và i canh giá» nữa là tá»›i trưa, ta muốn ngá»§, không được quấy rầy ta!"
Diệp Vô Ưu đêm nay là m lụng vất vả quá độ, bản thân cÅ©ng mệt rã rá»i, tất nhiên sẽ không trêu chá»c Lãnh Tâm Âm nữa. Chẳng bao lâu, gã cÅ©ng liá»n Ä‘i và o giấc ngá»§ say.
o0o
Diệp Vô Ưu thức dáºy rất sá»›m, đương nhiên không phải là bản thân muốn thức dáºy sá»›m như váºy, mà vì Lãnh Tâm Âm đã cấu rất Ä‘au là m cho gã phải tỉnh giấc. Gã mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng mở mắt, phát hiện Lãnh Tâm Âm cùng Lãnh Sương Sương Ä‘á»u đã y phục chỉnh tá», mà Lãnh Tâm Âm cÅ©ng mặc gã có nguyện ý hay không, bắt đầu mặc quần áo cho hắn. Chỉ có Ä‘iá»u không biết rằng trình độ giúp ngưá»i mặc quần áo cá»§a nà ng thá»±c sá»± không cao minh hay là cố ý mà nhìn cách nà ng giúp Diệp Vô Ưu mặc y phục lại giống như là đang hà nh hạ ngưá»i. ChÃnh vì thế Diệp Vô Ưu dù không muốn tỉnh cÅ©ng phải dáºy.
"Sư phụ lão bà ! Ngưá»i là m gì đó, ta vẫn rất buồn ngá»§!" Diệp Vô Ưu oán trách nói. Ai bảo gã tối qua ná»— lá»±c như váºy nên chả trách bây giá» còn buồn ngá»§? Tiểu tá» nà y chỉ lo vui sướng, không chịu song tu, nếu không thì gã vẫn có thể khôi phục thể lá»±c.
"Dáºy mau! Ngươi đã đồng ý giúp ta, giá» còn không Ä‘i là m Ä‘i!" Lãnh Tâm Âm có phần không vui: "Chỉ còn hai canh giá» nữa là chÃnh ngá», ngươi còn không Ä‘i tìm bá»n Hoa Vân La để nói rõ sá»± việc sao!"
"ÄÆ°á»£c rồi, ta Ä‘i ngay đây." Diệp Vô Ưu có chút đà nh chịu, nhưng trong lòng lại không cho là đúng, ở địa vị cá»§a hắn, chỉ cần đến nói má»™t tiếng vá»›i Hoa Vân La là có thể xong, nà ng nhất định sẽ đáp ứng.
Lúc đầu hắn vẫn còn không muốn ngồi dáºy, chỉ là đột nhiên nhá»› tá»›i nha đầu Dạ Khanh Khanh đó vẫn còn ở phÃa tây thà nh chá» hắn, hiện tại thá»i gian đã không còn sá»›m, hắn cÅ©ng phải đến Duyệt Tân khách Ä‘iếm xem nà ng ta rá»i Ä‘i chưa. Nha đầu nà y quá mức mÆ¡ hồ (lÆ¡ mÆ¡), má»™t khi không cẩn tháºn bị ngưá»i lừa Ä‘i, thì tháºt là thiếu sót lá»›n.
Bên phÃa Hoa Vân La ngược lại rất thuáºn lợi, láºp tức đồng ý vá» việc đáp ứng xuống núi, nhưng có má»™t chút phiá»n toái nho nhá» là nà ng không muốn mặc quần áo thị vệ, nói rằng cái đó trông không đẹp, hÆ¡n nữa nà ng vẫn còn có thêm lý do, Giang Thiên Thiên nhá» bé như váºy, căn bản không có quần áo thị vệ có thể mặc vừa, cho nên nà ng cÅ©ng không mặc.
nl.Sau đó không có cách nà o, Diệp Vô Ưu đà nh phải lại chạy vá» tìm Lãnh Tâm Âm. Kết quả Lãnh Tâm Âm nói vá»›i hắn, kỳ thá»±c không mặc quần áo thị vệ cÅ©ng được, nà ng bảo mặc quần áo thị vệ, chỉ là không muốn các nà ng bị ngưá»i nhìn nhiá»u quá mà thôi.kien
Diệp Vô Ưu không ngá»›t buồn bá»±c, bởi vì dung mạo Hoa Vân La, bất luáºn nà ng ăn mặc thà nh hình dạng thế nà o Ä‘á»u sẽ khiến cho ngưá»i nhìn chăm chú, sá»›m biết nguyên nhân nà y cá»§a Lãnh Tâm Âm, hắn căn bản khá»i phải giải thÃch vá»›i Hoa Vân La vá» việc mặc quần áo thị vệ, bất quá, mặc kệ nói thế nà o, việc nà y cuối cùng cÅ©ng giải quyết xong.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vẫn còn có má»™t chút ngoà i ý muốn, đó là Tống Loan cÅ©ng muốn Ä‘i theo, mà Triệu Thiên Tâm cÅ©ng tâm huyết dâng trà o, nói muốn Ä‘i theo du ngoạn.
"Thiên Tâm tá»· tá»· cá»§a ta à , chúng ta không phải Ä‘i chÆ¡i bá»i đâu biết không?" Diệp Vô Ưu có chút dở khóc dở cưá»i nói.
"Mặc kệ, dù sao ta cÅ©ng muốn Ä‘i." Triệu Thiên Tâm yêu kiá»u hừ má»™t tiếng, "Ngươi Ä‘i nói cho Lãnh Tâm Âm biết, ta đây là vì muốn tốt cho nà ng, vạn nhất Tuyết Minh Cương kia bị ngưá»i ám sát thà nh trá»ng thương, có ta ở đó, vẫn còn tá»›i kịp thá»i cứu hắn má»™t mạng!"
Chưa nói đến cái khác, lý do nà y cá»§a Triệu Thiên Tâm vẫn thá»±c sá»± rất xác đáng, sau khi Diệp Vô Ưu nói những lá»i nà y vá»›i Lãnh Tâm Âm, nà ng ngay láºp tức liá»n đồng ý cho phép Triệu Thiên Tâm cÅ©ng cùng Ä‘i, cuối cùng, Hà m Yên, Má»™ Dung Tiểu Tiểu còn có Lam Tiểu Phong ba ngưá»i, cÅ©ng muốn Ä‘i dá»± xem náo nhiệt, có thể nói là huy động toà n bá»™ lá»±c lượng tham gia, đến lúc nà y, thế là , má»™t nhánh há»™ vệ đội cưá»ng đại chá»§ yếu do mỹ nữ tạo thà nh, đã được tổ chức ra như váºy.
Mà lúc nà y, Lãnh Tâm Âm cuối cùng cÅ©ng yên lòng, mặc dù vẫn còn chưa tá»›i giữa trưa, nà ng liá»n đã đứng dáºy và o cung.
Diệp Vô Ưu chÃnh và o lúc nà y, lén lút chuồn ra khá»i khách Ä‘iếm, hướng vá» phÃa tây thà nh chạy tá»›i. Tiểu mỹ nữ Dạ Khanh Khanh kia, không biết có phải là đang chá» sốt ruá»™t không.
Äến lúc Diệp Vô Ưu nhìn thấy Dạ Khanh Khanh, lại phát hiện, nha đầu kia hiện tại chÃnh Ä‘ang rất vui vẻ ăn Ä‘iểm tâm, mà bên cạnh, lại còn có má»™t ngưá»i quen cá»§a hắn, bất ngá» là Lâm Thanh Diệp.
"Hà m Yên tỷ tỷ, tỷ mới đến sao?" Nhìn thấy Diệp Vô Ưu, Dạ Khanh Khanh có chút thần sắc không vui: "Ta chỠđợi tỷ lâu lắm rồi!"
"Cái nà y… Ta có chút việc." Diệp Vô Ưu vội và ng nói: "Khanh Khanh à , nà ng hãy ăn sáng đi, ta cùng vị tỷ tỷ nà y có chút việc muốn bà n bạc."
"Úc, biết rồi, Thanh Diệp tá»· tá»· rất tốt đấy nhé, tá»· ấy nói là rất quen thuá»™c vá»›i Hà m Yên tá»· tá»· ngươi đấy!" Dạ Khanh Khanh nhõng nhẽo gáºt đầu nói.
Diệp Vô Ưu nắm lấy Lâm Thanh Diệp kéo ra cá»a, sau đó thấp giá»ng nói: "Thanh Diệp tá»· tá»·, giúp ta má»™t việc gấp."
"Việc gấp gì? Ngươi yên tâm, ta không nói ra thân pháºn cá»§a ngươi đâu." Lâm Thanh Diệp cưá»i nhẹ, nhá» giá»ng nói.
"Ta biết mà ! Ta tin tưởng rằng Thanh Diệp tá»· tá»· ngươi sẽ không nói bừa bãi." Diệp Vô Ưu nói nhanh: "Chỉ là ta mấy ngà y nay có chút việc, không có cách gì chiếu cố Khanh Khanh, mà giao cho ngưá»i khác, ta cÅ©ng lo lắng, cho nên, ta muốn thỉnh cầu ngươi giúp ta chiếu cố nà ng má»™t chút.â€
"Việc nà y à , không có vấn đỠgì. Ta sẽ chiếu cố tốt nà ng." Lâm Thanh Diệp hoà n toà n đáp ứng ngay: " Khanh Khanh cá»±c kỳ đáng yêu, ta rất thÃch nà ng ấy."
"Thanh Diệp tá»· tá»·, váºy xin nhá» tá»· nhé. Và i ngà y nữa ta trở vá» tìm ngưá»i, nếu như là m thất lạc Khanh Khanh, tá»· có thể dùng chÃnh bản thân mình bồi thưá»ng đấy." Diệp Vô Ưu cưá»i hì hì.
Lâm Thanh Diệp sắc mặt hÆ¡i hÆ¡i đỠlên, liếc mắt hà m chứa chút thẹn thùng yêu kiá»u nhìn Diệp Vô Ưu, xoay ngưá»i Ä‘i và o trong.
Diệp Vô Ưu Ä‘i theo và o, nói cho Dạ Khanh Khanh biết hắn có việc vắng mặt mấy ngà y nà y, dặn nà ng ở cùng vá»›i Lâm Thanh Diệp trong những ngà y nà y. Dạ Khanh Khanh hiển nhiên đối vá»›i Lâm Thanh Diệp cảm thấy cÅ©ng rất tốt, có thể cùng vá»›i Lâm Thanh Diệp ở chung má»™t chá»— đùa giỡn cÅ©ng rất vui vẻ, chỉ là , lại liên tục nói mấy lần bảo Diệp Vô Ưu trở vá» sá»›m má»™t chút bồi tiếp nà ng. Dưá»ng qua thá»i gian ngắn ngá»§i, nà ng đã không muốn xa gã má»™t chút nà o.
o0o
Giữa trưa, Ä‘oà n ngưá»i Diệp Vô Ưu do Lãnh Tâm Âm chỉ huy đã gặp Ä‘oà n xe cá»§a Thái tá» Tuyết Minh Cương, sau đó, toà n bá»™ tiến vá» phÃa Thú Liệp sÆ¡n trang.
Và Diệp Vô Ưu, cuối cùng cũng nhìn thấy được Tuyết Minh Cương.
|

11-11-2008, 08:52 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Moscow
Bà i gởi: 52
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 5 ngà y
Thanks: 2,253
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Quyển 8 – Lưu Liên Hoa Tùng
Chương 3 – Thú Liệt Sơn Trang
Dịch: lephuchiep
Biên táºp: dangxuan
Nguồn: sưu tầm
Diệp Vô Ưu đã từng gặp Tuyết Minh Văn – kẻ có dáng dấp cá»§a má»™t mÄ© nam tá», bây giá» lại gặp Tuyết Minh Cương liá»n nháºn ra hai anh em nà y gần như không có Ä‘iểm nà o giống nhau. Tháºt ra thì thì bá» ngoà i cá»§a Tuyết Minh Cương trông cÅ©ng không quá khó coi, chỉ khoảng ngoà i ba mươi tuổi, tuổi thân thể khôi ngô, tuy nhiên, đôi mắt sâu dưới hà ng lông mà y ráºm kết hợp vá»›i chiếc mÅ©i ưng là m cho khuôn mặt có vẻ thâm trầm.
Nhìn nhóm ngưá»i Diệp Vô Ưu, trong mắt Tuyết Minh Cương lóe lên má»™t tia kinh ngạc. Lúc nà y Diệp Vô Ưu Ä‘Ãch thị có cảm giác hà i lòng vì không thấy Tuyết Minh Cương dùng ánh mắt háo sắc nhìn Hoa Vân La và đương nhiên vá»›i hắn cÅ©ng váºy.
Tuyết Minh Cương ngồi trên xe ngá»±a Ä‘i cháºm rãi, Lãnh Tâm Âm Ä‘i sát ngay bên xe còn bá»n Diệp Vô Ưu thì ở sau má»™t chút, phÃa sau nữa là mưá»i đại ná»™i thị vệ.
nl.“Lãnh cô nương, đám ngưá»i má»›i nà y có phải là những cao thá»§ do cô nương thỉnh má»i không?" Tuyết Minh Cương hạ thấp giá»ng nói, có thể thấy hắn đối vá»›i Lãnh Tâm Âm khá là khách khÃ
“Äúng! Äiện hạ hãy yên tâm, có há» nÆ¡i đây thì sá»± an toà n cá»§a ngưá»i không còn phải lo lắng nữa.â€.kien
“Lãnh cô nương đã an bà i thì ta tháºt sá»± yên tâm.†Tuyết Minh Cương vá»™i vã gáºt đầu nói. “Có Ä‘iá»u Lãnh cô nương có thể giá»›i thiệu thân pháºn cá»§a há» cho ta biết được không?†Ta tháºt sá»± rất có hảo cảm vá»›i há».
“Äiện hạ đã muốn biết thì đương nhiên là ta phải nói rồi.†Lãnh Tâm Âm Ä‘iá»m đạm nói: “Ngưá»i mặc bạch y chÃnh là Vô Song Cung chá»§ Hoa Vân La, hiện nay là đệ nhất cao thá»§ trên Tiên bảng.â€
Tuyết Minh Cương đối vá»›i tu tiên giả tháºt sá»± biết không Ãt, nên khi biết được mÄ© nữ xinh đẹp như thiên tiên kia là Hoa Vân La thì không khá»i bị chấn kinh đồng thá»i tâm là cÅ©ng yên tâm hÆ¡n nhiá»u. Äã có Tiên bảng đệ nhất cao thá»§ bảo há»™ thì sao mà hắn bất an cho được.
“Tiếp theo là tiểu nữ hà i tên gá»i là Giang Thiên Thiên, bà i danh thứ hai trên Tiên bảng.†Lãnh Tâm Âm tiếp tục giá»›i thiệu: “ Còn nam tỠở phÃa sau tên gá»i là Diệp Vô Ưu.â€
“Là nam chứ không phải là nữ tá» cải nam trang à ?†Tuyết Minh Cương liá»n há»i.
“Hắn là nam, chỉ có Ä‘iá»u hÆ¡i giống ná» tá» thôi. Hắn rất giống vá»›i mẹ.†Trong tâm Lãnh Tâm Âm không khá»i có cảm giác khác lạ. Nà ng đương nhiên biết rõ Diệp Vô Ưu không phải nữ và đêm qua hắn đã tung hoà ng trên ngưá»i nà ng như thế nà o.
“Mẫu thân hắn là ai?â€Tuyết Minh Cương không nhịn được liá»n há»i.
“Mẫu thân hắn tên là Yến Ngá»c Dao, chÃnh là Vân Má»™ng đệ nhất Tiên tá».†Lãnh Tâm Âm nhẹ nhà ng nói. “ Còn bên cạnh Diệp Vô Ưu chÃnh là Sương Sương.â€
“Sương Sương tháºt là giống vá»›i mẫu thân cá»§a nà ng.†Tuyết Minh Cương nói rồi quay đầu lại: “Lãnh cô nương, còn phÃa sau là ai váºy?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là Äiện hạ đã biết Y cốc Triệu Thiên Tâm nên ta không cần phải giá»›i thiệu, bên cạnh đó là Tá»± Kiếm các Tống Loan và là đỉnh đỉnh đại danh Äa tình công tá» Lam Tiểu Phong, phÃa sau là hai nữ tá», má»™t tên là Hà m Yên, chÃnh là thị nữ cá»§a Diệp Vô Ưu và ngưá»i còn lại là Má»™ Dung Tiểu Tiểu đến từ Thiên Lôi môn.†Lãnh Tâm Âm thở ra rồi nói: “Tóm lại là Äiện hạ cứ yên tâm. Có những ngưá»i nà y ở đây thì ta tin rằng ngưá»i sẽ Thú Liệp sÆ¡n trang an toà n.â€
“Lãnh cô nương không cần phải lo lắng quá.†Tuyết Minh Cương nhẹ nhà ng nói: “Những năm gần đây nếu không có nà ng giúp thì có lẽ ta đã không còn sống nữa, chỉ là năng lá»±c cá»§a ta có hạn nên cho tá»›i táºn bây giá» cÅ©ng hoà n thà nh được tâm nguyện cá»§a nà ng.â€
“Äiện hạ không cần quá chú ý vá» việc nà y. Ta nhất định sẽ tiếp tục giúp đỡ gưá»i.†Lãnh Tâm Âm trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Thà nh công hay không thá»±c sá»± không há» quan trá»ng. Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n là chúng ta phải táºn lá»±c.â€
“Ta hiểu! Ta nhất định sẽ ná»— lá»±c hoà n thà nh việc nà y.†Tuyết Minh Cương nhìn Lãnh Tâm Âm vá»›i ánh mắt kì dị: “Không kể là chuyện gì, ta nhất định sẽ không để Lãnh cô nương phải thất vá»ng.â€
“Äiện hạ! Có má»™t vấn đỠlà …†Lãnh Tâm Âm ở bên cạnh hạ thấp giá»ng nói: “Hôm nay ta má»i được những ngưá»i nà y tạm thá»i có thể bảo há»™ Äiện hạ nhưng tháºt sá»± há» không phải là thá»§ hạ cá»§a ta, chỉ có thể nhá» há» má»™t hai lần nhưng không thể yêu cầu há» giúp cả Ä‘á»i được, còn bên cạnh Tuyết Minh Văn là Tố Y môn toà n tâm toà n ý giúp đỡ khiến chúng ta rÆ¡i và o thế bị động.â€
“Tháºt sá»± thì không phải không có biện pháp. Lần nà y chÃnh là là cÆ¡ há»™i rất tốt để ám sát Tuyết Minh Văn.†Tuyết Minh Cương thấp giá»ng nói: “Chỉ có Ä‘iá»u không biết những vị bằng hữu mà Lãnh cô nương má»i đến có sẵn lòng giúp đỡ hay không thôi.â€
“Nếu như Äiện hạ đã quyết, ta có thể thá» tìm cách để thuyết phục há» giúp đỡ.†Lãnh Tâm Âm trầm ngâm nói. Nói là thuyết phục há» nhưng tháºt tế chỉ cần thuyết phục Diệp Vô Ưu, mà nà ng nghÄ© muốn thuyết phục được Diệp Vô Ưu cÅ©ng đơn giản chỉ cần để cho hắn chiếm được má»™t Ãt tiện nghi.
nl.“Lãnh cô nương, Ä‘iá»u nà y thì nà ng tá»± quyết định Ä‘i.†Tuyết Minh Cương hạ thanh âm cá»±c thấp.
“Kì tháºt thì Äiện hạ cÅ©ng không cần phải giết Tuyết Minh Văn.†Lãnh Tâm Âm do dá»± nói.kien
Tuyết Minh Cương biến sắc mặt sau đó lại khó khăn lắc đầu: “Ta biết có thể dá»… dà ng hÆ¡n nhưng chỉ là ta không thể không là m.â€
Lãnh Tâm Âm Ä‘iá»m đạm nói: “Tháºt ra theo ta thì hai Ä‘iá»u nà y không có gì khác biệt lắm."
“Lãnh cô nương, đây chỉ là bất đắc dÄ© chứ ta cÅ©ng tháºt sá»± không muốn phải dùng biện pháp nà y.†Tuyết Minh Cương trầm giá»ng nói: “Äây là chá»n lá»±a cuối cùng cá»§a ta, nà ng có hiểu ý cá»§a ta chứ?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên tôi hiểu.†Lãnh Tâm Âm gáºt gáºt đầu. “Khi có thá»i cÆ¡ thì ta tá»± có hà nh động.â€
“Tháºt là m phiá»n Lãnh cô nương quá.†Tuyết Minh Cương cảm kÃch nói.
“Äây là pháºn sá»± cá»§a ta mà .†Giá»ng Lãnh Tâm Âm bình thản trở lại
o0o
Thú Liệp sÆ¡n trang chÃnh là hà nh cung cá»§a hoà ng đế nên đương nhiên là hết sức hà o hoa và được quân đội giá»›i bị hết sức sâm nghiêm.
Tuyết Minh Cương và má»i ngưá»i cuối cùng đã đến Thú Liệp sÆ¡n trang. Sau khi an bà i tất cả Tuyết Minh Cương liá»n đến gặp phụ thân hắn là đương kim hoà ng thượng Phiêu Tuyết đế quốc. Lãnh Tâm Âm Ä‘i cùng vá»›i hắn nhưng đám ngưá»i Diệp Vô Ưu thì nhà n tản Ä‘i dạo trong Thú Liệp sÆ¡n trang.
“Ca ca! NÆ¡i nà y so vá»›i Vô Ưu sÆ¡n trang thì tuyệt hÆ¡n nhiá»u.†Thiên Thiên yêu kiá»u nói. “Ôi, hay là chúng ta đổi nÆ¡i nà y thà nh Vô Ưu sÆ¡n trang Ä‘i!†Diệp Vô Ưu im lặng, tiểu nha đầu nà y tháºt lá»›n gan, dám định chiếm hà nh cung cá»§a hoà ng thượng.
Hắn tháºt sá»± la vô ngôn, còn Hoa Vân La ở bên cạnh phụ há»a: “Äúng đấy, Thiên Thiên nói rất có lý, chúng ta đổi nÆ¡i nà y thà nh Vô Ưu sÆ¡n trang Ä‘i.â€
“Muá»™i đồng ý!†Hà m Yên ở bên cưá»i hi hi nói. “Má»i ngưá»i đã có Vô Ưu sÆ¡n trang ở tại Bách Hoa đế quốc, rồi có Hà m Yên sÆ¡n trang tại Phiêu Tuyết đế quốc. Sau nà y chúng ta lại đến Vá»ng Nguyệt đế quốc rồi Kinh Phong đế quốc kiến tạo má»—i nÆ¡i má»™t tòa đại trang viện thế là hoà n hảo!â€
“Sao lại gá»i là Hà m Yên sÆ¡n trang? Muá»™i nghÄ© nên gá»i Thiên Thiên sÆ¡n trang nghe hay hÆ¡n!†Giang Thiên Thiên không phục nói.
“á»i! Thiên Thiên muá»™i không phải muốn tranh vá»›i ta đấy chứ. Tỉ lá»›n hÆ¡n nên muá»™i phải nghe lá»i tỉ chứ!†Hà m Yên bất mãn đáp lại.
“Không đúng! Muá»™i nhá» hÆ¡n nên tỉ phải nhưá»ng muá»™i má»›i phải.†Giang Thiên Thiên cÅ©ng không chịu lép láºp tức phản bác. “Không được, muá»™i nhá» hÆ¡n nên phải nghe lá»i tỉ.†Hà m Yên uốn lưỡi nói.
“Chúng ta đấu xem ai lợi hại hÆ¡n thì phải nghe ngưá»i đó được không?†Giang Thiên Thiên ngẫm nghÄ© nói.
“Không được đâu!†Hà m Yên nghe thế vá»™i và ng nói: “Thiên Thiên muá»™i, chúng ta là bằng hữu, tại sao lại phải tá»· đấu.†Nghe mấy nữ nhân đấu võ miệng ầm Ä©, Diệp Vô Ưu ở bên cạnh bá»±c bá»™i nói: “ Tháºt là không thể chịu được các ngươi. NÆ¡i đây là hà nh cung cá»§a hoà ng đế, các ngưá»i tranh chấp cái gì?â€
“Bây giá» không phải cá»§a chúng ta nhưng chưa chắc là tương lai sẽ không phải!†Thiên Thiên bất phục nói: “Ca ca, muá»™i rất thÃch nÆ¡i nà y, huynh cho muá»™i có được không?â€
“Äiá»u nà y sau nà y hãy nói, chúng ta trước hết hãy Ä‘i xem má»™t vòng đã.†Diệp Vô Ưu không khá»i sầu muá»™n vì tiểu nha đầu nà y lại nhá» hắn lấy cho nà ng cả tòa sÆ¡n trang, hÆ¡n nữa trong cô nhóc nà y dưá»ng như cứ thÃch gì là muốn lấy cái đó. Chắc là phải để Hoa Vân La thưá»ng xuyên giáo huấn nà ng má»›i được.
Trong lúc nhóm Diệp Vô Ưu Ä‘i dạo trong Thú Liệp sÆ¡n trang thì Tuyết Minh Văn Ä‘ang thảo luáºn tình hình vá»›i Tô Tố Tố.
“Tô tiên tá», má»i việc đã an bà i ổn thá»a rồi chứ?†Tuyết Minh Văn há»i.
“Sá»± tình có chút phiá»n toái, vì hiện giá» có rất nhiá»u cao thá»§ bên cạnh Tuyết Minh Cương. Chúng ta đã đánh giá thấp Lãnh Tâm Âm, không nghÄ© rằng cô ta có thể má»i Hoa Vân La đến bảo há»™ Tuyết Minh Cương.â€
“Tô tiên tá», chúng ta phải là m thế nà o bây giá»?†Tuyết Minh Văn nhÃu mà y há»i.
“Kế hoạch động thá»§ tối nay có thể phải hoãn lại.†Tô Tố Tố trâm ngầm giây lát nói: “Nếu không tách được đám ngưá»i cá»§a Hoa Vân La đó thì khó mà động thá»§ được.â€
“Không sao, Thú Liệp há»™i diá»…n ra trong bảy ngà y nên chúng ta còn nhiá»u cÆ¡ há»™i, vì thế không cần phải quá gấp.†Tuyết Minh Văn mỉm cưá»i nói: “Tô tiên tá», ta tin rằng nà ng có thể không chế sá»± tình.â€
“Nhị Ä‘iện hạ, Tố Tố nhất định sẽ táºn lá»±c.†Tô Tố Tố mỉm cưá»i nói.
o0o
Äám ngưá»i Diệp Vô Ưu tản bá»™ ngắm phong cảnh quanh Thú Liệp sÆ¡n trang đến tối thì Hà m Yên kêu la đói bụng nên quần nhân quay vá» Thú Liệp sÆ¡n trang. Vừa đến cá»a sÆ¡n trang nhìn thấy má»™t thiên tiên mỹ nữ từ phÃa đối diện Ä‘i lại. Ngưá»i nà y dÄ© nhiên là Tô Tố Tố.
“Diệp công tá», Hoa Cung chá»§, tháºt là xảo hợp! Chúng ta giá» má»›i gặp mặt.†Tô Tố Tố mỉm cưá»i hướng Diệp Vô Ưu yêu kiá»u nói.
“Tô tiểu muá»™i tháºt là khéo nói. Vô Ưu và chúng ta Ä‘á»u đã biết nà ng ở đây rồi, chỉ có Ä‘iá»u không tiện đến chà o há»i mà thôi.†Hoa Vân La cưá»i nhẹ nhà ng đáp.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep vo uu, êàìàñóòðà, hinh nen phuong hoang, ïîòòåð, luu manh quan phuong pho, phung hoang, quần phương thổ, tranh phuong hoang, võ lâm quân phương, vo han quan phuong pho, vo lai quan, vo lai quan pho, vo lai quan pho phuong, vo lai quan phuong, vo lai quan phuong 4vn, vo lai quan phuong ho, vo lai quan phuong ho vo, vo lai quan phuong lau, vo lai quan phuong pho, vo lai quan phuong tho, vo lai quan phương pho, vo lai quan thuong, vo lai quan thuong pho, vo lai quan vuong pho, vo lai quan vuong tho, vo loai quan pg, volai quan, volaiquan, volaiquanchu, volaiquanduongpho.4vn  |
| |