25-06-2009, 11:04 PM
Phá Quan Hạ Sơn
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: Bang Äảng Ão Äen
Bà i gởi: 235
Thá»i gian online: 2 tuần 4 ngà y 3 giá»
Thanks: 2,481
Thanked 108 Times in 47 Posts
Chương 159: Tình Duyên
Dịch:Doc Co Bai Troi
Biên dịch: chuoi_gia
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Äón má»™t chiếc xe khách, sau hai giỠđã đặt chân tá»›i má»™t thà nh thị, ăn qua bưa trưa, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút, tiếp tục đón xe bắc tiến, đến tối thì tá»›i thà nh phố Tây An.
Lúc trước, khi Long Dá»±c thi và o đại há»c Long Quang, cÅ©ng đã từng qua Tây An, hÆ¡n nữa hắn chÆ¡i vá»›i Tiá»…n Như VÅ©, biết nhà cá»§a Tiá»…n Như VÅ© ở trong thà nh phố, nếu như không phải có việc gấp trong ngưá»i, thá»±c rất muốn gá»i Ä‘iện thoại cho Tiá»…n Như VÅ©, cùng hắn trò chuyện má»™t chút. Tiếp tục lại nhá»› tá»›i Từ Tâm Thiện Sư cá»§a Từ Bi tá»±, nghÄ© mình được ngưá»i truyá»n cho Thiên Pháºt chưởng và Bà n Nhược tâm kinh, còn bắt nháºn lấy XÃch Huyết linh giá»›i từ đó thu lợi không Ãt, chỉ là pháºt môn thanh tịnh, hắn cÅ©ng không dám vô duyên vô cá»› tá»›i quấy rầy.
Long Dá»±c và Chư Cát Dã Ä‘á»u không có thú nghe nhạc hay vui chÆ¡i, mặc dù cảnh đêm thà nh phố Tây An rất đẹp, hấp dẫn lạ thưá»ng, nhưng hai ngưá»i lại Ä‘á»u không có tâm tình du lãm, tùy tiện tìm nhà khách nghỉ lại, sau khi ăn cÆ¡m thì Ä‘á»u tá»± trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i.
Trải qua má»™t đêm Ä‘iá»u dưỡng nghỉ ngÆ¡i, hai ngưá»i lại đã khôi phục tinh thần, sáng sá»›m đã ra khá»i ná»™i thà nh Tây An, lại bắt đầu lặp lại hà nh trình cá»§a ngà y hôm trước: Thi Ä‘ua cước lá»±c, đón xe, ăn cÆ¡m trưa, tiếp tục đón xe, ở khách sạn nghỉ ngÆ¡i Ä‘iá»u dưỡng...
Ngà y hôm nay tiến và o gianh giá»›i cá»§a tỉnh SÆ¡n Tây, buổi chiá»u sau khi ăn cÆ¡m xong, Chư Cát Dã và Long Dá»±c ở trong phòng nói chuyện, hắn mở ra bản đồ tùy thân, chỉ và o dấu hiệu má»™t ngá»n núi nói: “Tiểu Long, đây là Hằng SÆ¡n, ngươi đã Ä‘i tham quan qua hay chưa?â€
“Chưa!†Long Dá»±c lắc đầu nói: “Ta chỉ là có má»™t lần cùng má»™t bạn há»c ngồi xe Ä‘i qua nÆ¡i nà y. Ân, nghe nói Hằng sÆ¡n là má»™t trong NgÅ© Nhạc, phong cảnh rất đẹp.â€
Chư Cát Dã dương dương đắc ý nói: “Cái nà y thì ngươi không bằng ta. Thiên hạ NgÅ© Nhạc: Äông Nhạc Thái SÆ¡n chi hùng, Tây Nhạc Hoa SÆ¡n chi hiểm, Bắc Nhạc Hằng SÆ¡n chi u, Nam Nhạc Hà nh SÆ¡n chi tú, Trung Nhạc Tung SÆ¡n chi tuấn, sá»›m nổi tiếng thế giá»›i. Tứ nhạc khác ta không nói, nhân tiện chỉ nói Hằng SÆ¡n nà y. Nó là thánh địa cá»§a Äạo giáo nổi tiếng và thắng cảnh du lịch, Chá»§ Phong gá»i là Thiên Phong lÄ©nh, độ cao so vá»›i mặt biển là hai nghìn không trăm mưá»i bảy thước, được coi là “Tái ngoại†đệ nhất sÆ¡n.
Các kiến trúc cổ ở trên cao cá»§a thá»i Bắc Ngụy ngươi biết không? Huyá»n Không tá»± ngươi biết không? ‘Nguy nham chuế hư không, thạch các khinh như chỉ’ (Hiểm thạch Ä‘iểm hư không, lầu đá nhẹ như tá» giấy) và i kiến trúc nà y khảm ở giữa vách đá cao vạn nháºn (1 nháºn = 8 thước), kỳ tuyệt hiểm tuyệt (cá»±c kỳ tuyệt vá»i, cá»±c kỳ nguy hiểm), vẻ đẹp trở thà nh tráng lệ, tháºt sá»± khiến ngưá»i ta chỉ còn biết than thở khi nhìn...â€
Long Dá»±c nghe hắn thao thao bất tuyệt xong, lúc nà y má»›i nói: “Dã thầy thuốc, nghe ngưá»i nói phấn khÃch như váºy, Hằng SÆ¡n ngưá»i nhất định đã Ä‘i qua?â€
“Cái nà y đương nhiên, chẳng những Ä‘i qua, hÆ¡n nữa Ä‘i qua không chỉ má»™t lần. Tiểu Long, sáng mai ta muốn Ä‘i dãy Hằng SÆ¡n. Có hứng thú cùng ta Ä‘i thưởng thức hay không?â€
“Không có hứng thú!†Long Dá»±c lắc mạnh đầu, nói: “Chúng ta phải nắm chắc thá»i gian Ä‘i La Tư quốc lấy Huyết Liên hoa, nói tá»›i thưởng ngoạn, đợi chữa khá»i chân cá»§a Hiểu Hạm, ta sẽ cùng ngưá»i táºn tình vui chÆ¡i và i ngà y, hết thảy phà tổn ta bao, thế nà o?â€
Chư Cát Dã vá»— tay cưá»i nói: “Tiểu Long, ngươi tháºt sá»± nghÄ© rằng ta Ä‘i chÆ¡i a? Nói tháºt cho ngươi biết, trước khi ta đến, nhất cấp thà nh viên Trịnh Äại Hổ cá»§a Phong Hổ tổ đã bà y cho ta đưá»ng Ä‘i thuáºn lợi tá»›i Hằng SÆ¡n gặp sư phụ hắn. A a, ta và Thất Tâm cư sÄ© cÅ©ng tÃnh là giao tình nhiá»u năm, rất bá»™i phục má»™t tay Thất Nhan kiếm khà cá»§a hắn. Ân, ta nhá»› rõ hai năm trước hắn cÅ©ng đã tá»›i trình độ Lam kiếm. Không biết hôm nay đột phá tầng cuối cùng Tá» kiếm chưa?!â€
Long Dá»±c vừa nghe tá»›i Trịnh Äại Hổ, lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i sư phụ hắn là Thất Tâm cư sÄ© ẩn cư trên Hằng SÆ¡n, chỉ có Ä‘iá»u vì sao lại muốn gá»i là “Thất Tâm cư sÄ©â€, hắn lại cảm thấy rất tò mò?!
“Trịnh đại ca nói Thất Nhan kiếm khà phân thà nh xÃch, chanh, hoà ng, lục, thanh, lam, tá» bảy tầng, hắn trước mắt chỉ luyện tá»›i hoà ng kiếm tầng thứ ba cÅ©ng đã phi thưá»ng lợi hại, sư phụ hắn nếu luyện thà nh tá» kiếm tầng cao nhất, thi triển ra uy lá»±c khẳng định vô cùng mạnh mẽ.†Long Dá»±c trong lòng nghÄ© thế ben nói: “Dã thầy thuốc, ngưá»i sáng mai khi nà o thì Ä‘i? Ta cùng ngưá»i Ä‘i a! Trịnh đại ca là bạn tốt cá»§a ta, sư phụ hắn ta cÅ©ng muốn gặp mặt.â€
Chư Cát Dã hưng phấn nói: “Tốt lắm, ngà y mai cùng Ä‘i và o Hằng SÆ¡n, Thất Tâm cư sÄ© lão tiểu tá» nà y thÃch nhất là chỉ bảo dẫn dắt thanh niên chưa hiểu biết, hắn thấy ngươi tuổi trẻ tà i cao, nhất định rất cao hứng, nói không chừng lúc kÃch động, lại thuáºn tay dạy ngươi má»™t chiêu hai thức.... Hắc, không đúng rồi! Thá»±c lá»±c cá»§a hắn so vá»›i ta chỉ cao má»™t chút, có lẽ còn không bằng ngươi, nên là ngươi dạy hắn má»›i đúng. Lão tiểu tá» nà y là ngưá»i rất mạnh mẽ, bản lÄ©nh hắn không bằng ngươi, không biết sẽ có cảm tưởng thế nà o? Ha ha...â€
Long Dá»±c nhìn thấy bá»™ dạng có chút hả hê cá»§a hắn, vừa tức giáºn, vừa buồn cưá»i, nói: “Ta chỉ là bồi tiếp ngưá»i Ä‘i má»™t chuyến, cÅ©ng không phải là đi tìm sư phụ cá»§a Trịnh đại ca tá»· thÃ! Dã thầy thuốc, ngưá»i cùng ông ấy thưá»ng xuyên động thá»§ vá»›i nhau ư?â€
“Ân, má»—i lần Ä‘i ngang qua, Ä‘á»u muốn tìm hắn luáºn bà n má»™t cái. Ôi, đáng tiếc má»—i lần Ä‘á»u thua hắn má»™t phân! Thánh thá»§ thần châm cá»§a ta và i tháng trước má»›i luyện thà nh, lần nà y là ta muốn xem có thể địch nổi Thất Nhan kiếm khà cá»§a hắn hay không?!â€
“Dã thầy thuốc, ngưá»i có biết sư phụ cá»§a Trịnh đại ca vì sao mà muốn gá»i là Thất Tâm cư sÄ© váºy? Ông ấy vốn tên là gì?â€
Chư Cát Dã cưá»i đắc ý, nói: “Vấn đỠnà y ngươi há»i ta coi như há»i đúng ngưá»i rồi, ngưá»i khác có thể không biết, nhưng ta và hắn là nhiá»u năm giao tình, Ãt nhiá»u cÅ©ng từng nghe hắn thổ lá»™ ra má»™t chút tình hình bên trong. Thất Tâm cư sÄ© vốn tên là Trầm Dáºt, còn như “Thất Tâm cư sÄ©â€, nguồn gốc cá»§a cái tên nà y, nói đến thì dà i a...â€
“Äã nói là dà i, váºy để dà nh lại vá» sau nói Ä‘i, ta đã buồn ngá»§ rồi...†Long Dá»±c thấy Chư Cát Dã đưa ra cái "nút thắt" (tá»›i phần hấp dẫn cá»§a câu truyện rồi dừng-ND), liá»n xoay ngưá»i nằm xuống.
Hắn đã hiểu tÃnh cá»§a Chư Cát Dã, ngươi cà ng cố đà o bá»›i muốn biết rõ vấn đỠgì, hắn khẳng định cà ng im thin thÃt không chịu nói, ngươi là m bá»™ không cần, hắn ngược lại sẽ sốt ruá»™t, chạy theo ngươi bắt ngươi kiểu gì cÅ©ng phải công nháºn.
Quả nhiên, Chư Cát Dã thấy hắn nằm xuống ngá»§, không khá»i nóng nảy, hai ngưá»i ở là phòng đôi, giưá»ng cách nhau rất gần, Chư Cát Dã nhảy qua, má»™t bên kéo Long Dá»±c, nói: “Äứng lên, đứng lên! Ta nói cho ngươi nghe...â€
“Ta mệt...†Long Dá»±c ngáp má»™t tiếng tháºt dà i.
“Mệt cÅ©ng phải nghe! Ta nói ngắn gá»n chÃnh là .... Ngươi không nghe ư, tốt, váºy đêm nay ngươi đừng mong ngá»§.†Chư Cát Dã lá»›n tiếng la hét, giống như tiểu hà i tá» giở trò là m biếng nằm ở trên giưá»ng cá»§a Long Dá»±c.
Long Dá»±c nhịn cưá»i, nói: “Váºy ngưá»i nói Ä‘i, ta rá»a tai lắng nghe...â€
“Lại nói tiếp việc nà y đã có ba, bốn mươi năm rồi, nghÄ© năm đó Trầm Dáºt cÅ©ng từng là má»™t thanh niên anh tuấn tiêu sái, phong lưu hà o phóng, so vá»›i ta thá»i còn trẻ giống nhau.... Hắc hắc, sau lại Trầm Dáºt cÅ©ng không biết như thế nà o quen biết má»™t nữ nhân tên là Lục Ngá»c Thiên, hai ngưá»i má»™t là tuấn nam, má»™t là mỹ nữ, lại Ä‘á»u có má»™t thân tuyệt thế võ công, quả thá»±c là duyên pháºn ‘châu liá»n bÃch hợp’ (xứng đôi vừa lứa) a, đáng tiếc sau lại...â€
“Sau lại thế nà o?†Long Dá»±c nghe đến đây hứng thú, truy há»i.
Chư Cát Dã lúc nà y không có tiếp tục “thắt nút†câu chuyện lại, nói: “Sau đó cha mẹ cá»§a Lục Ngá»c Thiên tra ra thân pháºn cá»§a Trầm Dáºt, biết hắn là Hà Bắc Tiêu Diêu các, con cá»§a Trầm Ngu Bình, bởi vì bá»n há» hai nhà đá»u là võ há»c thế gia, và i Ä‘á»i trước kết cừu oán, bởi váºy má»™t đôi uyên ương liá»n bị cưỡng ép chia lìa. Kỳ tháºt việc nà y không trách cha cá»§a Trầm Dáºt, hắn không Ä‘i quản con mình, ngược lại là cha mẹ cá»§a Lục Ngá»c Thiên nói gì cÅ©ng không cho con gái và Trầm Dáºt kết giao.â€
Long Dá»±c không cho là đúng nói: “Bây giỠđã là xã há»™i gì rồi, lại có thể còn là m kiểu nà y, nam nữ yêu nhau. Hai tình cảm tá»± nguyện, cha mẹ như thế nà o có thể nhúng tay và o quản? Nếu cô Lục Ngá»c Thiên kia tÃnh tình mạnh mẽ má»™t chút, khẳng định sẽ không nghe cha mẹ nà ng nói.â€
“Äúng váºy!†Chư Cát Dã khá xúc động nói: “Nếu ta là cái cô Lục Ngá»c Thiên kia, liá»n Ä‘i tìm Trầm Dáºt bá» trốn, trước tiên Ä‘em gạo nấu thà nh cÆ¡m, xem cha mẹ bá»n há» là m gì được? Ai, đáng tiếc chÃnh là Lục Ngá»c Thiên kia là nữ nhân si tình, lại cÅ©ng là nữ nhi hiếu thuáºn, má»™t bên là ngưá»i yêu, má»™t bên là cha mẹ. Ngươi nói nà ng ta sẽ phải lá»±a chá»n thế nà o?â€
“Ta... ta không biết...!†Long Dá»±c không có kinh nghiệm vá» loại chuyện nà y, đương nhiên sẽ không biết tâm tình cá»§a Lục Ngá»c Thiên, hắn lắc đầu nhè nhẹ, phảng phất hình dung ra má»™t nữ tỠôn nhu xinh đẹp Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i hoang dã, cất bước khó khăn, không biết nên Ä‘i hướng nà o má»›i tốt: “Cái cô Lục Ngá»c Thiên kia nghÄ© như thế nà o?â€
Chư Cát Dã cưá»i, nói: “Mấy cái nà y Ä‘á»u là việc riêng tư cá»§a lão tiểu tá» Trầm Dáºt kia, hắn biết ta nói cho ngưá»i khác nghe, không Ä‘em ta ăn sống không được a!â€
“Yên tâm, ta quyết sẽ không nói cho ngưá»i thứ hai biết.†Long Dá»±c nghiêm mặt nói.
Chư Cát Dã nói: “Äã nói Ä‘i thì phải nói lại, nếu Lục Ngá»c Thiên mồm miệng nhanh nhẹn, có thể tranh luáºn Ä‘iá»u hay, nói không chừng thá»i gian lâu lâu, có thể lay động tâm tÃnh cha mẹ, nhưng nà ng ta hết lần nà y tá»›i lần khác lại hướng ná»™i thẹn thùng, tÃnh cách không hay nói chuyện, lúc bắt đầu còn cùng cha mẹ khắc khẩu và i câu, nhưng sau mẫu thân cá»§a nà ng lấy cái chết ép bức, nói chỉ cần nà ng và Trầm Dáºt kết hôn, liá»n tại đương trưá»ng chết trước mặt nà ng. Äến lúc nà y, Lục Ngá»c Thiên từ thất vá»ng đã trở thà nh tuyệt vá»ng, đối vá»›i hồng trần sinh ra ý niệm tiêu cá»±c chán ghét trong đầu, vì váºy liá»n tá»›i Phù Vân am cá»§a Hằng SÆ¡n nà y xin là m ni cô, đạo xưng 'Vô Tâm sư thái'.â€
Long Dá»±c nghe xong, có vẻ đã hiểu ra, nói: “Äã là Trầm Dáºt và Lục Ngá»c Thiên yêu nhau sâu sắc, lúc đó nếu ông ấy biết được Ngá»c Thiên xuất gia là m ni cô, nhất định muốn đến Hằng SÆ¡n tìm nà ng. Ôi chao, ông ấy không phải cÅ©ng đã xuất gia đó sao?â€
Chư Cát Dã nói: “Hắn tháºt ra muốn xuất gia là m hòa thượng, nhưng Hằng SÆ¡n không có miếu hòa thượng. Hắc hắc, sau khi Trầm Dáºt tá»›i Hằng SÆ¡n Phù Vân am tìm được Lục Ngá»c Thiên, tha thiết muốn cầu nà ng ta hoà n tục kết hôn, nhưng Lục Ngá»c Thiên đã lạc phát thế độ, còn gặp phải áp lá»±c cá»§a cha mẹ bên kia, vì váºy nhẫn nhịn bi thống cá»± tuỵêt Trầm Dáºt, má»™t lòng cùng thanh đăng là m bạn. Trầm Dáºt cÅ©ng là nam nhân trá»ng tình, tuy gặp phải đả kÃch nà y, si tâm đối vá»›i Lục Ngá»c Thiên vẫn như trước không há» thay đổi, hắn vá» nhà cáo biệt cha mẹ, má»™t lần nữa trở lại Hằng SÆ¡n, thuê ngưá»i xây dá»±ng và i căn nhà trên má»™t ngá»n núi đối diện Từ Tâm am, tên ban đầu cÅ©ng kêu là “Tiêu Diêu các†nhưng lại xưng là “Thất Tâm cư sĩ†từ đó vá» sau liá»n ở mãi ch�
�� nà y không xuống nữa, thắm thoắt đã ba, bốn chục năm a!â€
Long Dá»±c mÆ¡ hồ gáºt đầu tháºt lâu, sau lẩm bẩm nói: “Vô Tâm sư thái... Thất Tâm cư sÄ©.... Ôi, má»™t ngưá»i vô tâm, má»™t ngưá»i mất tâm, bá»n há» Ä‘á»u là trái tim bị tổn thương sâu sắc! Trầm Dáºt mặc dù gá»i là Tiêu Dao các, nhưng ông ấy má»™t chút cÅ©ng chẳng tiêu dao. Hừ, cái nà y Ä‘á»u do cha mẹ cá»§a Lục Ngá»c Thiên, Trầm Dáºt nhất định háºn chết bá»n há» mất.â€
“Không có! Khi Trầm Dáºt và ta nói tá»›i cha mẹ Lục Ngá»c Thiên, tịnh không có khẩu khà nhiá»u Ãt hoán háºn gì, hắn chỉ là nói ông trá»i đùa cợt mình và Lục Ngá»c Thiên, khiến cho bá»n há» lạc và o kết quả hữu duyên vô pháºn, song phương cả Ä‘á»i trải qua tương tư Ä‘au khổ.†Chư Cát Dã nói tá»›i đây, hắc hắc cưá»i tiếp: “Tiểu Long, ta nói nhá» cho ngươi biết, cha mẹ Lục Ngá»c Thiên bây giá» Ä‘á»u đã chết, lão ba cá»§a Trầm Dáºt lại vẫn còn sống, không biết cái nà y có phải là do ông trá»i đối vá»›i bá»n há» tạo ra thưởng phạt hay không! Ân, lão ba cá»§a Trầm Dáºt năm nay đã có tám, chÃn mươi tuổi, lão gia há»a nà y lợi hại quả thá»±c thà nh thần, nghe Trầm Dáºt nói, có má»™t lần vá» nhà thăm ngưá»i thân, phụ tá» hai ngưá»i lấy Thất Nhan kiếm khà đối quyết, hắn lại tiếp khô
ng được má»™t lóng tay cá»§a lão ba. Trá»i ạ, luyện thà nh kiếm quang mà u tÃm (tá» quang) chÃnh là lợi hại nhất rồi, chẳng lẽ còn có thứ còn lợi hại hÆ¡n? Tháºt sá»± là nghÄ© không ra!â€
“Váºy... Trầm Dáºt và Lục Ngá»c Thiên đã là m hà ng xóng và i chục năm, há» có bao giá» gặp nhau không?†Long Dá»±c có bao nhiêu quan tâm Ä‘á»u táºp trung và o chuyện tình cá»§a Trầm Dáºt và Lục Ngá»c Thiên, nên sinh lão bệnh tá» cá»§a hai bên cha mẹ há» lại không có tâm tư há»i tá»›i.
Tà i sản của G I N
Chữ ký cá»§a G I N [CENTER][MARQUEE][SIZE="4"][COLOR="DarkGreen"]<Bạn đã là m gì khi Ä‘á»c những mẩu truyện mà các dịch giả 4vn đã dịch ???>[/COLOR][COLOR="DarkRed"]
[Hãy là má»™t trong số há»- Ủng há»™ 4vn ngà y cà ng phát triển][COLOR="DeepSkyBlue"]Contact Me:0 (146):[/COLOR]
[/SIZE][/COLOR][/MARQUEE][/CENTER]
30-06-2009, 12:06 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 2 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 160: Tiêu Diêu các
Dịch:chuoi_gia
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: Tà ng Thư Viện
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên gặp qua, Lục Ngá»c Thiên mặc dù đã xuất gia, nhưng trong lòng vẫn còn có hắn, nghe nói Trầm Dáºt ở đỉnh núi đối diện xây dá»±ng lá»u các cư trú, thá» cả Ä‘á»i không lấy vợ, trong lòng không đà nh, cùng ngà y liá»n lén chạy tá»›i khuyên giải, bảo hắn không cần vì mình mà lỡ cả Ä‘á»i. Nhưng Trầm Dáºt cÅ©ng tÃnh tình cố chấp, sá»± việc hắn cho là đúng, xe lá»a cÅ©ng kéo không trở lại. Hắn nói hắn quyết tâm muốn ở Tiêu Dao các cư trú cả Ä‘á»i, má»—i ngà y chỉ cần có thể nhìn sang Phù Vân am, thì cảm thấy đủ lắm rồi.
Trong và i chục năm qua, bá»n há» hai ngưá»i đại khái có khoảng chục lần gặp mặt, nhưng mà má»—i lần Ä‘á»u là vá»™i và ng gặp, sau khi nói và i câu, liá»n vá»™i và ng tách ra, giống như là kẻ trá»™m."
Long Dá»±c thở dà i, nói: "Nếu không phải hôm nay nghe ngưá»i nói, ta còn tháºt không dám tin tưởng rằng trong xã há»™i hiện nay, lại còn có tình yêu vÄ© đại như váºy tồn tại! Ta tháºt kÃnh nể Trịnh đại ca, nhưng sư phụ nà y cá»§a hắn ta cà ng kÃnh nể, ngà y mai nhất định phải Ä‘i gặp mặt."
Chư Cát Dã nhắc nhở nói: "Trầm Dáºt nà y, ngoại trừ ngưá»i già hÆ¡n hắn, hình như không thÃch ai gá»i tên cúng cÆ¡m cá»§a hắn. Ngà y mai chúng ta gặp hắn, cùng gá»i hắn là Thất Tâm cư sÄ©, bằng không hắn sẽ tức giáºn đó."
Long Dá»±c gáºt đầu nói: "Äã nhá»› kỹ. Kiêng kị cá»§a ngưá»i khác, ta sẽ tôn trá»ng."
Rạng sáng ngà y hôm sau, má»™t tráºn mưa to thình lình đổ xuống, suốt gần má»™t giá» má»›i tạnh, nhưng bầu trá»i vẫn âm u, Long Dá»±c mua hai cái ô che mang theo, theo Chư Cát Dã Ä‘i ra khá»i phÃa nam huyện thà nh Nguyên Huyá»n, không bao lâu thì đã tá»›i chân núi Hằng SÆ¡n.
Hằng SÆ¡n chia là m hai ngá»n núi cao nhất phÃa đông và phÃa tây (đông, tây đại chá»§ phong), ngá»n phÃa đông là Thiên Phong lÄ©nh và phÃa tây là Thúy Bình sÆ¡n bị eo Kim Long phân đôi, hai ngá»n đối diện nhau cao sừng sững, quái thạch kỳ dị, cổ thụ che trá»i. Thưong tùng thúy bách rải rác như lâu đà i Ä‘iện vÅ©, địa thế hiểm yếu, phong cảnh âm u kỳ lạ.
Có thể là bởi vì sáng sá»›m, lại do má»›i gặp mưa gió, ban đầu trên sÆ¡n lá»™ đã nguy hiểm lại bị xói mòn sạch sẽ dị thưá»ng, cà ng không thấy má»™t ngưá»i du khách.
“Phù Vân am ở trên tây phong Thúy Bình sÆ¡n, từ nÆ¡i nà y có thể thấy và i gian nhà ni cô.†Sau khi xuyên theo sÆ¡n đạo do con ngưá»i khai mở, leo lên phÃa trên, Chư Cát Dã chỉ tay ngá»n núi phÃa tây nói.
Long Dá»±c phóng mắt nhìn lại, quả nhiên thấy Thúy Bình sÆ¡n cây rừng ráºm rạp xanh tươi thấp thoáng ở trong thấy được và i căn hà n xá, thỉnh thoảng có khói má» bay ra. Có lẽ là ni cô trong am Ä‘ang thắp hương tụng kinh, hoặc là đang đốt lá»a nấu cÆ¡m chay. Má»™t vùng cảnh sắc trữ tình yên lặng.
“Ngá»n núi chúng ta Ä‘ang đứng hiện giá» gá»i là Thiên Phong lÄ©nh, Tiêu Diêu các cá»§a Thất Tâm cư sÄ© xây dá»±ng trên đỉnh. Lão tiểu tá» nà y, ta tháºt sá»± là bá»™i phục hắn, lúc trước không biết tìm bao nhiêu ngưá»i xây cất nhà cá»a. Äịa phương cao như váºy, gặp sấm sét sẽ đầu tiên gặp há»a!†Chư Cát Dã lại nói tiếp.
“Phù Vân am ni cô xuất gia rất nhiá»u à ?†Long Dá»±c há»i.
Chư Cát Dã nói: "Không nhiá»u lắm, nhưng cÅ©ng không tÃnh Ãt, dưới là mưá»i tám tuổi, trên là tám mươi tuổi. Äại khái có má»™t trăm mưá»i ngưá»i thôi. Nhá»› lúc trước Lục Ngá»c Thiên xuất gia là m ni cô, còn chỉ là má»™t hoà ng hoa đại khuê nữ, bây giá» mau chóng bốn mươi năm qua Ä‘i, nà ng đã ngoà i sáu mươi rồi. Bất quá cÅ©ng coi như xứng đáng, nà ng bây giỠđưá»ng đưá»ng đã là am chá»§ cá»§a Phù Vân am."
“Am chá»§? ChÃnh là ngưá»i quản lý tất cả?â€
“Äúng, tốt xấu nà ng ta cÅ©ng lãnh đạo trăm ngưá»i. A a....†Chư Cát Dã mỉm cưá»i nói.
â€œÄÆ°á»£c rồi Dã thầy thuốc, ngưá»i nói Lục Ngá»c Thiên cÅ©ng xuất thân tại võ lâm thế gia, Thất Tâm cư sÄ© bây giỠđã lợi hại như váºy, thá»±c lá»±c cá»§a nà ng cÅ©ng phải rất mạnh a.â€
“Khó nói. Nà ng ta dù sao cÅ©ng là nữ nhân, nói không chừng sau khi là m ni cô thanh tâm quả dục, tÄ©nh tu pháºt pháp, Ä‘em võ há»c hoà n toà n bá» Ä‘i. Thất Tâm cư sÄ© lại bất đồng, hắn má»—i ngà y ngoại trừ ở đỉnh núi dạy đệ tá», thưởng ngoạn phong cảnh ra, liá»n chỉ chuyên chú trên phương diện võ há»c, không tiến bá»™ thần tốc má»›i là lạ! Ôi, Chư Cát Dã ta nếu không và o Phong Hổ tổ, công việc nhiá»u, thá»±c lá»±c bây giá» tuyệt sẽ không thấp hÆ¡n Thất Tâm cư sÄ© hắn được. Không thể! Lần nà y trở vá» ta phải hướng Äổng sá»± trưởng xin nghỉ phép và i năm, bế quan khổ tu, bằng không đặc cấp thà nh viên nà y có lẽ cÅ©ng bị các tiểu bối bắt kịp!â€
Long Dá»±c hé miệng cưá»i, nói: “Tu luyện không nhất định phải bế quan, chỉ cần có tâm, khắp nÆ¡i Ä‘á»u có thể là m nÆ¡i tu luyện.â€
Lá»i nà y cá»§a hắn là lúc trước khi ở Từ Bi tá»± cùng Từ Tâm thiện sư há»c táºp Bà n Nhược tâm kinh và Thiên Pháºt chưởng, nghe từ miệng ông ấy nói khi đó, lúc đó cảm thấy có chút cao thâm, hiện tại đã hoà n toà n lÄ©nh ngá»™.
Chư Cát Dã rùng mình, láºp tức cưá»i nói; “Nói rất đúng! Tiểu Long, những lá»i nà y cá»§a ngươi ngụ ý rất sâu xa a! Ân, chỉ cần có tâm, khắp nÆ¡i Ä‘á»u có thể là nÆ¡i tu luyện... Äúng, ăn ngá»§, đại tiểu tiện, những lúc thá»i gian nà y Ä‘á»u có thể sá» dụng để tu luyện.â€
“Dã thầy thuốc nà y, già mà không tôn kÃnh, cÅ©ng lá»›n tuổi rồi mà còn nói những lá»i nà y, tháºt là !†Long Dá»±c lắc đầu cưá»i khổ.
Äã ở trong núi không có du khách, hai ngưá»i vì váºy thi triển Khinh thân pháp, dá»c theo sÆ¡n đạo cà ng ngà y cà ng hẹp hướng đỉnh Thiên Phong lÄ©nh cao hÆ¡n hai nghìn mét so vá»›i mặt biển đỠcao tốc độ nhảy, nhanh như linh dương.
Gần đỉnh núi, Long Dực đột nhiên có loại cảm ứng kì dị, hơn nữa loại cảm ứng nà y cà ng gần đỉnh núi lại cà ng trở nên cà ng mạnh mẽ.
“Sát khÃ!†Long Dá»±c mạnh mẽ dừng lại thân hình, nhìn lên đỉnh núi lẩm bẩm nói: “Rất nhiá»u luồng sát khÃ! Rất mạnh!â€
“Sao thế Tiểu Long? Ngươi nói cái gì sát kh�†Chư Cát Dã đứng ở bên cạnh hắn ngạc nhiên nói.
Long Dá»±c ngưng tụ tâm thần, nghiêng đầu lắng nghe, thấp giá»ng nói: “Dã thầy thuốc, Thất Tâm cư sÄ© có bao nhiêu đệ tá»?â€
“Cá»™ng cả Trịnh Äại Hổ, ta nhá»› rõ nam nữ hình như chỉ thu bảy đồ đệ.â€
“Bảy? Thá»±c lá»±c bảy đồ đệ nà y cá»§a ông ấy như thế nà o? Trịnh đại ca ta đã biết, sáu ngưá»i khác Ä‘i?â€
Chư Cát Dã âm thầm buồn bá»±c, không rõ Long Dá»±c vì cái gì đột nhiên há»i thế, nói: “Trịnh Äại Hổ là đại đệ tá» cá»§a Thất Tâm cư sÄ©, thá»±c lá»±c cÅ©ng là mạnh nhất, sáu ngưá»i khác Ä‘á»u so vá»›i hắn kém má»™t chút. Tiểu Long, ngươi là m sao váºy? Thần kinh có vấn đỠà ."
“Cái nà y có chút không đúng.†Long Dá»±c sắc mặt ngưng trá»ng, trầm giá»ng nói; “Bây giá» trên đỉnh núi có rất nhiá»u ngưá»i mang sát khÃ... Ân, trong đó Ãt nhất có năm ngưá»i thá»±c lá»±c mạnh hÆ¡n Trịnh đại ca, mặt khác còn có má»™t và i ngưá»i thá»±c lá»±c so vá»›i Trịnh đại ca yếu hÆ¡n, nhân số tổng cá»™ng lại là hai mươi năm ngưá»i.â€
“Ngươi nói cái gì?†Chư Cát Dã thiếu chút nữa nhảy dá»±ng lên: “Sát khÃ? Hai mươi năm ngưá»i? Năm so vá»›i Trịnh Äại Hổ lợi hại hÆ¡n? Chẳng lẽ... chẳng lẽ có ngưá»i đối vá»›i Thất Tâm cư sÄ© bá»n há» gây bất lợi?â€
Hắn liếc mắt Long Dá»±c, trong lòng vừa động, hắc hắc cưá»i nói: "Tiểu Long, chúng ta đến đỉnh núi còn cách má»™t Ä‘oạn đưá»ng Ä‘i, ngươi như thế nà o biết tình huống ở trên đỉnh núi? Ngươi biết bốc tiên tri?"
“Ta có thể cảm ứng được ngưá»i thân mang dị năng hoặc là ngưá»i táºp võ trên thân tản ra sóng khÃ. Nếu đối phương mang địch ý, ta cảm ứng được liá»n sẽ là má»™t loại sát khà bức ngưá»i; nếu đối phương thân thiện, ta đây cảm ứng được chÃnh là má»™t luồng khà tức bình hòa an tÄ©nh."
"Phà m là có dị năng, ngưá»i luyện qua công phu sẽ có loại cảm giác nà y. Xem ra thá»±c lá»±c cá»§a ngươi so vá»›i ta mạnh hÆ¡n nhiá»u lắm, cho nên ngươi có thể sá»›m cảm ứng được sóng khà trên đỉnh, mà ta lại không thể.†Chư Cát Dã đối vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a Long Dá»±c bá»™i phục không thôi, hướng lên trên nhìn thoáng qua, trong lòng sinh ra cảnh giác, nhá» giá»ng lại nói: "Chúng ta nhẹ nhà ng tá»›i, tốt nhất đừng bị ngưá»i phát hiện, trước tiên xem rốt cuá»™c là cái gì rồi tÃnh sau."
Hai ngưá»i thân hình nhảy và i cái đã lên đến đỉnh núi, láºp tức dá»±a và o sá»± che chắn cá»§a cây rừng bụi cá» hướng Tiêu Diêu các phÃa trước lướt tá»›i.
Äã Ä‘i thêm mấy chục thước, Chư Cát Dã lúc nà y má»›i cảm ứng được “sát khÆtheo như lá»i Long Dá»±c vừa nói, nhưng hắn cẩn tháºn cảm nháºn, cÅ©ng chỉ cảm ứng được hai mươi bốn ngưá»i tán vá»ng lại sóng khÃ, nhưng Long Dá»±c nói là có hai mươi lăm ngưá»i, loại tình huống nà y nà y, bình thưá»ng chỉ có má»™t loại giải thÃch: có má»™t ngưá»i thá»±c lá»±c so vá»›i mình mạnh hÆ¡n, chÃnh mình căn bản cảm ứng không được.
“Ai da, quả nhiên là có cưá»ng địch xâm phạm Tiêu Diêu các! Thất Tâm cư sÄ© nà y chá»c và o cừu gia gì váºy? Lúc nà y hắn cÅ©ng không dá»… ứng phó bá»n lâu la!†Chư Cát Dã trên mặt lại kèm theo thần sắc hưng phấn.
“Chúng ta tá»›i đúng lúc.†Long Dá»±c thấp giá»ng nói: “Nể mặt Trịnh đại ca, nếu đánh nhau, chúng ta nhất định phải trợ giúp khó khăn cá»§a Thất Tâm cư sÄ©.â€
“Khó khăn khẳng định là phải trợ giúp rồi, nếu không lần nà y Tiêu Diêu các bá»n há» từ trên xuống dưới có lẽ Ä‘á»u phải ô hô ai tai! Nhưng mà à ...†Chư Cát Dã vẻ mặt cưá»i xấu xa, nói: “Thất Tâm cư sÄ© ngưá»i nà y có chút thanh cao tá»± ngạo, có chuyện gì không thÃch ngưá»i khác nhúng tay. Chúng ta trước tiên khoanh tay đứng nhìn, không tá»›i lúc nguy cấp không lá»™ diện. Hắc, hy vá»ng Thất Tâm cư sÄ© và cừu gia hắn đánh má»™t hồi, ta được dịp má»™t bên nhìn lén chiêu thức cá»§a hắn, từ nay vá» sau cùng hắn luáºn bà n có thể chiếm chút tiện nghi.â€
Long Dá»±c nghe xong lá»i nà y, vừa tức giáºn lại buồn cưá»i, nghÄ© thầm: "Song phương nếu đánh nhau, Ä‘ao quang kiếm ảnh, kịch liệt chém giết, chuẩn bị không tốt chÃnh là việc mất mạng, ngươi như thế nà o còn có tâm tư suy nghÄ© sá»± tình tá»· thà chứ?"
Bá»—ng nhiên thấy phÃa trước bị chắn má»™t bức tưá»ng gạch mà u xanh, má»›i biết được đã tá»›i phụ cáºn Tiêu Diêu các, hai ngưá»i ngưng thần lắng nghe, trong sân bên kia tưá»ng ẩn ẩn có tiếng nói, Chư Cát Dã chỉ vá» cây cổ thụ bên cạnh, hướng Long Dá»±c ra dấu, Long Dá»±c gáºt đầu hiểu ý, cùng hắn đồng thá»i nhảy lên cổ thụ, đứng giữa cà nh lá sum xuê nhìn vá» phÃa bên trong tưá»ng mà xem.
Äó là cái sân khoảng và i trăm mét vuông, phÃa bắc sân có hÆ¡n mưá»i gian phòng gạch, có và i phòng trên tưá»ng đã sinh rêu xanh, vừa thấy liá»n biết đã lâu năm, tạo ra má»™t loại cảm giác cổ xưa; phÃa tây là vưá»n hoa nhá», trồng trá»t và i loại hoa cảnh thấp; mặt đất phÃa đông trÆ¡ trụi, lồi lõm không bằng phẳng, ngoà i ra có và i binh khà đao kiếm, chắc là nÆ¡i Thất Tâm cư sÄ© dạy đệ tá» luyện võ; phÃa nam là má»™t mảng đất trống lá»›n.
Bây giá», chÃnh là ở trên mảnh đất trống nà y, hai toán ngưá»i đứng mặt đối mặt. PhÃa bắc có bảy ngưá»i, đứng đầu là má»™t ngưá»i trung niên mặc má»™t thân quần áo mà u xám, dung mạo tuấn tú, vẻ mặt lạnh nhạt, giữa hai lông mà y có chút vẻ cao ngạo, phÃa sau sáu ngưá»i bốn nam hai nữ, song song đứng ở phÃa sau hắn, như lâm đại địch.
Cùng bảy ngưá»i đối láºp là má»™t nhóm ngưá»i cùng mặc áo mà u trắng rá»™ng thùng thình, đầu lÄ©nh là má»™t ngưá»i khoảng năm mươi, hình thể cao gầy, giữ lại hai đưá»ng ria ngắn, gò mÅ©i cao thẳng, hai mắt tinh quang khi ẩn khi hiện, nhìn qua tạo ra má»™t loại cảm giác thâm trầm âm hiểm, đứng phÃa sau hắn bốn gã nam tá» tuổi tương đương hắn, lại phÃa sau chÃnh là và i thanh niên hai, ba mươi tuổi, má»—i ngưá»i Ä‘á»u là nhìn chằm chằm, đằng đằng sát khÃ.
“Nhìn thấy chưa, ngưá»i phÃa bắc mặc y phục mà u xám chÃnh là Thất Tâm cư sÄ©.†Chư Cát Dã nói khẽ vá»›i Long Dá»±c, trong lòng lại thầm nghÄ©: “Trong mấy ngưá»i mặc bạch sam nà y, và i ngưá»i cuối cùng không tệ, ở giữa, bốn ngưá»i kia so vá»›i ta thá»±c lá»±c không kém nhiá»u, má»™t ngưá»i đầu tiên ta cảm ứng không ra sóng khà cá»§a hắn, xem ra thì thá»±c lá»±c hắn cá»±c mạnh. Mẹ ôi, những ngưá»i nà y từ nÆ¡i nà o chui ra thế, như thế nà o cho tá»›i giá» chưa gặp qua?†Láºp tức Ä‘em ánh mắt chăm chú ở trên ngưá»i tên mặc bạch sam đứng đầu.
Tà i sản của Silverwing
Chữ ký cá»§a Silverwing Pháºn là m trai gõ phÃm bình thiên hạ :00 (32):
Chà anh hùng click :0 (35): chuá»™t định giang san :0 (156): Äi kiếm vợ nà o
11-07-2009, 12:01 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 161: Gặp lại Ngưng Tuyết
Dịch:chuoi_gia
Biên táºp: Doc Co Bai Troi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Long Dá»±c gáºt đầu, nhìn lướt qua mặt mấy ngưá»i Tiêu Diêu các, láºp tức Ä‘em ánh mắt dá»i vá» phÃa những ngưá»i áo trắng, bá»—ng dưng ánh mắt sáng ngá»i, ở trong đó phát hiện má»™t khuôn mặt quen thuá»™c, ngưng mắt nhìn kỹ, lại có thể là kẻ lúc trước muốn thương tổn Äông Phương Ngưng Tuyết Bạch Sam môn đệ tá» Dư Uy Dương. Lần đó chÃnh mình ra tay cứu Äông Phương Ngưng Tuyết, cùng nà ng Âm Dương soa thác phát sinh quan hệ thân máºt vượt qua tình bạn.
“Là ngưá»i cá»§a Bạch Sam há»™i! Bá»n há» tá»›i đây là m gì?†Long Dá»±c cảm ứng đựơc sóng khà cá»§a đầu lÄ©nh đám ngưá»i Bạch Sam cá»±c kỳ cưá»ng đại, má» mỠảo ảo so vá»›i môn chá»§ cá»§a Thanh Y môn Hoà ng Phá»§ Kinh Lôi còn mạnh hÆ¡n chút Ãt, Ä‘oán rằng hắn có thể chÃnh là há»™i chá»§ cá»§a Bạch Sam há»™i, nhá»› rõ Dư Dương Uy gá»i hắn hình như là cái gì Liá»…u Äông Thanh.
Có hà nh vi xá» thế cá»§a Dư Dương Uy, Long Dá»±c đối vá»›i cả Bạch Sam há»™i Ä‘á»u vô cùng căm ghét, đặc biệt là Dư Uy Dương kia, lần trước dá»… dà ng buông tha hắn, lần nà y chắc chắn phải giáo huấn hắn 1 tráºn má»›i được, cÅ©ng coi như là vì lần gặp nạn kia cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết mà trút giáºn.
Hắn thấy song phương ở giữa sân, hai bên kiếm môi động Ä‘áºy, giương kiếm sẵn sà ng, giống như Ä‘ang tranh luáºn sá»± tình gì, vì thế Long Dá»±c thu liá»…m tâm thần, cẩn tháºn lắng nghe.
Chỉ nghe Bạch Sam há»™i há»™i chá»§ Liá»…u Äông Thanh cưá»i lạnh má»™t tráºn, trầm giá»ng nói: "Bạch Sam há»™i cùng Tiêu Diêu các gần đây không có qua lại, song phương không cừu không oán, là m gì vì má»™t kẻ bá» Ä‘i nho nhá» trong há»™i cá»§a ta mà ngăn cản? Cái nà y đối vá»›i chúng ta song phương Ä‘á»u không có lợi."
Thất Tâm cư sÄ© dùng thanh âm so vá»›i hắn còn muốn lãnh đạm hÆ¡n nói: "Toà n bá»™ ngá»n nguồn cá»§a chuyện nà y, ta đã nghe Äông Phương cô nương nói, việc nà y vốn hoà n toà n sai ở các ngươi, bây giá» lại còn Ä‘uổi tá»›i Tiêu Diêu các muốn Ä‘uổi táºn giết tuyệt. Hừ, Tiêu Diêu các há là nÆ¡i các ngươi có thể tùy tiện giương oai!"
Liá»…u Äông Thanh trong mắt lệ mang chợt hiện , không giáºn ngược lại cưá»i nói: "Nói như váºy, ngươi nhất quyết không muốn giao ngưá»i ra?"
Thất Tâm cư sÄ© không Ä‘i để ý đến hắn. Ngược lại ngạo nghá»… nói: "Xin khuyên các vị má»™t câu, sá»›m má»™t chút cút khá»i Tiêu Diêu các, cút khá»i Hằng SÆ¡n, nếu không đừng trách Thất Tâm ta đã không khách khÃ!"
Liá»…u Äông Thanh hai tay xiết chặt, ngầm váºn Hà n Băng chân khÃ, tức giáºn nói: “Tốt lắm, thì để cho Liá»…u Äông Thanh ta tá»›i ước lượng phân lượng cá»§a các hạ!â€
Dư Uy Dương ở phÃa sau khÃch và o: “Sư phụ, lão tiểu tá» nà y tháºt cuồng vá»ng! Hắn bắt chúng ta cút khá»i Hằng SÆ¡n, cái nà y quả thá»±c không để sư phụ ngà i cùng các vị sư phụ trong mắt. Hừ, sÄ© khả sát bất khả nhục! Cái gì chó má Tiêu Diêu các chứ, chúng ta cứ đạp bằng nó!â€
Liá»…u Äông Thanh cưá»i quái dị má»™t tiếng. Mắt giương vá» phÃa Thất Tâm cư sÄ©, tiến lên từng bước ép há»i: "Ta cuối cùng há»i lại má»™t lần, ngưá»i rốt cuá»™c giấu ở nÆ¡i nà o, các ngươi giao hay là không giao? Chỉ cần ta lại nghe được má»™t chữ ‘không’ nữa, Tiêu Diêu các nà y sẽ không tồn tại!"
Thất Tâm cư sÄ© dò xét tình thế trước mắt, biết đối thá»§ ngưá»i đông thế mạnh, thá»±c lá»±c lại mạnh mẽ, chÃnh mình bên nà y lấy má»™t địch nhiá»u có lẽ không địch lại, nhưng hắn thiên tÃnh ngạo nghá»…, chẳng những không sợ, ngược lại khóe miệng nổi lên má»™t tia cưá»i khinh miệt. Hắn dùng trầm mặc thay thế trả lá»i. Phất phất tay, ý bảo và i tên đệ tá» chuẩn bị nghênh địch.
Sáu gã đệ tá» bảo vệ tả hữu hai bên sưá»n cá»§a hắn, cả ngưá»i trà n đầy chân khÃ, bá»n hỠđầu nháºp môn hạ Tiêu Diêu các, tu chÃnh là Tiêu Diêu thần công cá»§a Tiêu Diêu các, luyện chÃnh là tuỵêt há»c Thất Nhan kiếm khÃ. Mặc dù trong tay không cầm binh khÃ, nhưng mưá»i ngón tay so vá»›i binh khà bình thưá»ng còn muốn lợi hại hÆ¡n.
Trái lại bá»n ngưá»i Bạch Sam há»™i, cÅ©ng má»—i tên dá»±ng lên song chưởng. Hà n Băng chân khà cá»§a Bạch Sam há»™i và Ngưng Băng chưởng Long Dá»±c Ä‘á»u đã từng kiến thức qua. Biết Hà n Băng chân khà tu vi cà ng sâu, Ngưng Băng chưởng kÃch lên thân thể ngưá»i tạo thà nh thương tổn cà ng lá»›n, theo Äông Phương Ngưng Tuyết nói, nếu Hà n Băng chân khà tu luyện tá»›i tối cao hóa cảnh, má»™t chưởng đánh ra, có thể trong chá»›p mắt giết má»™t con trâu lá»›n.
Song phương ngưng khà súc lá»±c, Ä‘ang muốn động thá»§, bông nhiên nghe được má»™t thanh âm từ trong phòng truyá»n ra: “Các ngươi không được đánh! Dừng tay!†Theo thanh âm, má»™t cái bóng Ä‘en mảnh khảnh lảo đảo chạy vá»™i ra.
“A, là Ngưng Tuyết!†Long Dá»±c cùng Äông Phương Ngưng Tuyết có lần đầu tiên, đối vá»›i nà ng thân hình cùng thanh âm Ä‘á»u rất quen thuá»™c, đã rất sâu sắc, mặc dù còn chưa thấy rõ khuôn mặt, nhưng theo thanh âm cá»§a câu nói kia liá»n biết là nà ng, trong tim thình thịch chấn động, thiếu chút nữa bất thốt lên tiếng gá»i.
Chư Cát Dã liếc mắt, phát hiện hắn thần sắc không đúng, thầm nghÄ©: “Tiểu Long là m sao váºy? Thấy tiểu cô nương quần áo mà u Ä‘en nà y như thế nà o kÃch động váºy? Hắc hắc, chẳng lẽ là tiểu tình nhân cá»§a hắn? Ân, không tệ, tiểu cô nương nà y quả nhiên đủ xinh đẹp, cùng hắn cÅ©ng xứng đôi.â€
Bóng Ä‘en trong phòng kêu to chạy tá»›i đúng là Äông Phương Ngưng Tuyết. Nà ng vá»t tá»›i trước ngưá»i Thất Tâm cư sÄ©, cắn môi nói: "Thất Tâm đại thúc, thúc đã cứu ta, lại giúp ta an táng cha mẹ, ta đã cảm kÃch vô cùng. Bạch Sam há»™i những ngưá»i nà y tìm chÃnh là ta, ta …… ta không thể lại liên lụy các ngưá»i ……"
Từ hướng Long Dá»±c nhìn lại, Äông Phương Ngưng Tuyết sắc mặt tái nhợt, so vá»›i lần chia tay kia đã gầy Ä‘i không Ãt, nữ sinh xinh đẹp như băng tuyết kia lúc nà y trên mặt lại mang khổ Ä‘au phẫn háºn, cánh tay trái lại mang thương tÃch, quấn má»™t vòng vải trắng, thỉnh thoảng nhìn bá»n ngưá»i Bạch Sam há»™i, trong mắt phát ra lá»a giáºn vô táºn.
Long dá»±c trong lòng cả kinh: “Như thế nà o, ba mẹ cá»§a Ngưng Tuyết đã chết? Nghe khẩu khà cá»§a nà ng, hình như là ngưá»i cá»§a Bạch Sam há»™i hại, mà chÃnh nà ng lại được Thất Tâm cư sÄ© cứu, trong nà y đáo để đã phát sinh sá»± tình gì?â€
Sau kỳ nghỉ Long Dá»±c Ä‘i tìm Äông Phương Ngưng Tuyết, phát hiện nà ng không ở trong nhà , lúc ấy liá»n Ä‘oán rằng nà ng có thể đã Ä‘i tìm phụ mẫu song thân, hiện tại xem ra chÃnh mình đã Ä‘oán đúng, nhưng mà không nghÄ© đến gặp lại Äông Phương Ngưng Tuyết lại sẽ ở trên đỉnh Hằng SÆ¡n. Nhất định là Bạch Sâm há»™i lại lấy danh bá»n hỠ‘phản bá»™i’ tiến hà nh truy sát giệt khẩu, kết quả bị Thất Tâm cư sÄ© gặp được ra tay cứu, nếu không thì có thể cả Äông Phương Ngưng Tuyết Ä‘á»u gặp độc thá»§.
Trong lúc nhất thá»i, Long Dá»±c trong lòng nổi lên nghi hoặc và vấn Ä‘á», tháºt muốn láºp tức thả ngưá»i nhảy và o sân, hướng Äông Phương Ngưng Tuyết há»i rõ, lại ôm nà ng má»™t cái, vì cái chết cá»§a cha mẹ nà ng bà y tá» an á»§i.
Thất Tâm cư sÄ© nhìn Äông Phương Ngưng Tuyết má»™t cái, nhÃu mà y nói: “Äông Phương cô nương, thương thế cá»§a cô còn chưa khá»i hẳn, như thế nà o lại chạy tá»›i? Cô trở vá» phòng trước, Ä‘i nghỉ ngÆ¡i, nÆ¡i nà y ta tá»± có chừng má»±c. (ý nói có thể thu xếp ổn thá»a)
“Ta không thể.†Äông Phương Ngưng Tuyết lắc đầu, mặt mang vẻ kiên định, hướng Bạch Sam há»™i há»™i chá»§ Liá»…u Äông Thanh nói: “Liá»…u lão tặc, ngươi đã giết cha mẹ ta, phần huyết hải thâm cừu nà y ta chÃnh là lúc còn sống báo không được, sau khi biến thà nh quá»· ta cÅ©ng phải tìm ngươi lấy mạng! Chuyện nà y cùng Thất Tâm đại thúc không quan hệ, ta và các ngươi xuống núi, ân oán cá»§a chúng ta, xuống dưới núi giải quyết.â€
“Hảo, có tÃnh cách, Ä‘iểm ấy rất giống cha ngươi! Ngươi nếu đồng ý sá»›m má»™t chút chÃnh mình chạy ra, hà tất ta vừa rồi lãng phà nhiá»u miệng lưỡi như váºy?†Liá»…u Äông Thanh trên mặt mang theo nụ cưá»i dữ tợn.
Dư Uy Dương tiến tá»›i trước nói nhá» bên tai Liá»…u Äông Thanh và i câu, cÅ©ng không biết nói cái gì, Liá»…u Äông Thanh khẽ gáºt đầu.
“Hừ, há» Dư quả tháºt đúng là kẻ cặn bã! Äáng chết!†Thanh âm cá»§a Dư Uy Dương tuy nhá», dấu diếm qua được những ngưá»i khác, nhưng không thể gạt được Thiên NhÄ© thông cá»§a Long Dá»±c, nói cái gì hắn Ä‘á»u nghe được rõ rà ng.
Dư Uy Dương nheo lại mắt, trên mặt mang theo vẻ và i phần dâm uế, nói: “Ngưng Tuyết sư muá»™i, các ngươi má»™t nhà rá»i bá» Bạch Sam há»™i, sát thương huynh đệ trong há»™i ta, tháºt sá»± quá lá»›n máºt. Cha mẹ muá»™i hai cái lão ngoan cố chết cÅ©ng không hối cải, há»™i chá»§ lúc nà y má»›i nhẫn nhịn Ä‘au thương bá» Ä‘i tình cảm, ra tay siêu độ bá»n há», cho nên muá»™i...ta biết, muá»™i tuổi còn rất trẻ, tâm chà còn chưa thà nh thục, suy nghÄ© nóng giáºn tạm thá»i, liá»n trở nên hồ đồ, lúc đó má»›i Ä‘i theo cha mẹ là m ra cái chuyện ngu xuẩn...â€
“Hừ!†Äông Phương Ngưng Tuyết tiếu mi nén giáºn, má»™ đôi bà n tay trắng như phấn nắm chặt, lạnh lùng nói: “Dư Uy Dương, không cho phép ngươi vÅ© nhục cha mẹ ta!â€
“Không vÅ© nhục cha mẹ ngươi, ta đây vÅ© nhục ngươi được chứ? Hắc hắc...†Dư Uy Dương sắc mặt không thay đổi, ánh mắt trên khuôn mặt đẹp cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, má»™t bá»™ vẻ thèm thuồng, cưá»i quái dị nói: “Ngưng Tuyết sư muá»™i, tháºt lòng nói, muá»™i bình thưá»ng đẹp mắt, lúc nà y phát giáºn thì lại cà ng đẹp mắt. Ai, muá»™i không biết a, trong lòng sư ca ta bây giá» Ä‘ang ngứa ngáy giống như vuốt mèo phát xuân cà o!â€
Hắn nói Ä‘á»u là và i lá»i dâm ôn uế ngữ, khiến cho bá»n ngưá»i Bạch Sam há»™i phÃa sau má»™t tráºn cưá»i vang.
Äông Phương Ngưng Tuyết vừa thẹn vừa giáºn, tức giáºn đến thân thể má»m mại khẽ run, trong mắt ngấn lệ, rốt cục không nhịn được rÆ¡i xuống.
Chỉ nghe Dư Uy Dương lại nói tiếp: “Bất quá muá»™i yên tâm, ta vừa rồi đã hướng há»™ chá»§ lão nhân gia yêu cầu, chỉ cần muá»™i đồng ý xuống núi trở lại Bạch Sam há»™i, sau đó gả cho ta là m vợ, chúng ta trở thà nh ngưá»i má»™t nhà , thì chuyện gì Ä‘á»u không có. Ngưng Tuyết sư muá»™i, biết Dư sư ca cá»§a muá»™i vì cái gì bây giá» còn chưa kết hôn không? ChÃnh là vì chá» muá»™i a! Từ lúc muá»™i mưá»i tuổi, sư phụ đã phát hiện muá»™i không giống ngưá»i thưá»ng, trưởng thà nh khẳng định vô cùng đẹp, muá»™i xem, muá»™i bây giá» quả nhiên duyên dáng yêu kiá»u, trở thà nh cá»±c phẩm mỹ nữ khiến nam nhân thần hồn Ä‘iên đảo. Sư muá»™i, từ lúc muá»™i mưá»i hai tuổi, ta cÅ©ng đã bắt đầu thầm mến muá»™i, đến bây giỠđã bảy, tám năm rồi, ta đủ si tình chứ, muá»™i chẳng lẽ má»™t chút cÅ©ng không động tâm!â€
Hắn lúc nà y nói chuyện, chẳng những ngưá»i Tiêu Diêu các bên kia lá»™ vẻ coi thưá»ng chế nhạo, liá»n cả đồng môn Bạch Sam há»™i cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên, không thể tưởng được XÃ ÄÆ°á»ng đưá»ng chá»§ bình thưá»ng âm trầm lạnh lùng nà y, lại sẽ nói ra những lá»i khiến ngưá»i buồn nôn sợ hãi.
“Hừ, con cóc muốn ăn thịt thiên nga, cÅ©ng không nhìn xem phẩm chất chÃnh mình xứng không!†Tiêu Diêu các má»™t vị nữ đệ tá» cưá»i lạnh nói.
“Tháºt sá»± là tên biến thái!†Má»™t vị nữ đệ tá» khác nói tiếp.
Dư Uy Dương nghe váºy nhìn vá» phÃa các nà ng, ánh mắt tá»±a như độc xà , âm hiểm cưá»i nói: “Lão tỠđúng là biến thái, các ngươi hai cái đồ lẳng lÆ¡ nhá» bé có phải là rất thÃch? Hắc hắc, ngừơi cá»§a Tiêu Diêu các là m bị thương ngưá»i cá»§a Bạch Sam há»™i chúng ta, tổng cá»™ng phải trả giá má»™t chút, chá» chúng ta tùy tiện giết và i tên hả giáºn, sẽ Ä‘em hai cái đồ lẳng lÆ¡ nà y trói trên giưá»ng, cưỡng dâm táºp thể cho tá»›i chết!â€
Äông Phương Ngưng Tuyết biết song phương thá»±c lá»±c chênh lệch xa, Bạch Sam há»™i há»™i chá»§ Liá»…u Äông Thanh thêm bốn gã há»™ pháp phÃa sau hắn, có Dư Dương Uy đẳng cấp ÄÆ°á»ng chá»§ thứ tám, còn có và i cao thá»§ Bạch Sam há»™i, lúc nà y Bạch Sam há»™i vì dịêt trừ chÃnh mình má»™t nhà cÆ¡ hồ dốc toà n lá»±c xuất động, thá»±c lá»±c cá»§a bá»n há» liên thá»§, căn bản là không phải là lá»±c lượng cá»§a Tiêu Diêu các bên nà y có khả năng chống lại.
“Dư Uy Dương, ngươi tháºt sá»± muốn cưới ta?†Äông Phương Ngưng Tuyết đột nhiên há»i, thanh âm đã không có trước kia thê lương như váºy.
Dư Uy Dương trong lòng vui vẻ, còn nghÄ© nà ng bị lần nói vừa rồi cá»§a mình đánh động, vá»™i và ng gáºt đầu: “Ngưng Tuyết sư muá»™i, muá»™i xinh đẹp như váºy, ngưá»i nam nhân nà o không muốn lấy là m vợ? Muá»™i bằng lòng?â€
“Ta nếu không đáp ứng, có phải là chỉ có má»™t đưá»ng chết?†Äông Phương Ngưng Tuyết cắn nhẹ môi há»i.
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
11-07-2009, 12:51 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
Chương 162: Uống rượu mừng? Uống cái đầu ngươi!
Dịch: chuoi_gia
Biên táºp: Doc Co Bai Troi
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Dư Uy Dương nói: “Cái nà y... ta có thể cam Ä‘oan không động thá»§ đả thương nà ng, nhưng huynh đệ trong môn há»™i chúng ta thì khó nói, bá»n hỠđối vá»›i kẻ phản bá»™i luôn luôn rất háºn!â€
Äông Phương Ngưng Tuyết sợ run má»™t lát, trên mặt biến ảo và i lần, sau má»™t lúc má»›i thở dà i, buồn bã nói: “Ta còn rất trẻ, ta... ta không muốn chết... “
“Äúng váºy, tuổi còn trẻ như thế nà o có thể chết? Sư muá»™i, nà ng suy nghÄ© thông suốt là tốt rồi. Yên tâm Ä‘i, chúng ta kết hôn, ta nhất định sẽ khiến nà ng nổi tiếng, cho nà ng hưởng thụ đựơc niá»m vui thú trước đó chưa từng có.â€
“Dư sư ca, ngươi không gạt ta?â€
“Ta thá», ta nếu gạt nà ng, liá»n chết không yên thân!†Dư Uy Dương cố gắng giả bá»™ ra vẻ mặt chân thà nh.
“Ân, cám Æ¡n Dư sư ca.†Äông Phương Ngưng Tuyết cúi đầu, cÅ©ng không biết nà ng Ä‘ang thẹn thùng, hay là đang suy nghÄ© cái gì.
Lúc nà y Thất Tâm cư sÄ© trầm giá»ng nói: “Äông Phương cô nương, ngưá»i nà y hoa ngôn xảo ngữ, không nhất định sẽ tháºt sá»± đối vá»›i cô tốt. Cô phải hiểu rõ a! còn có, bá»n há» sát hại cha mẹ cá»§a cô, cô chẳng lẻ không nghÄ© từ nay vá» sau báo thù?"
"Không muốn, Dư sư ca nói rất đúng, cha mẹ ta chết, là bởi vì bá»n hỠđã rất hồ đồ!" Äông Phương Ngưng Tuyết vẻ mặt nhìn qua có chút tê tê, không há» giống vừa rồi bi phẫn gần chết như váºy.
Dư Uy Dương đã sá»›m đối vá»›i dung mạo thân thể cá»§a Tiểu sư muá»™i nà y thèm thuồng vạn phần, thấy nà ng "hồi tâm chuyển ý", háºn không được láºp tức kéo nà ng trở vỠđộng phòng, ngoắc nói: "Sư muá»™i, Ä‘i tá»›i đứng ở bên ngưá»i sư ca. Mấy ngưá»i cá»§a Tiêu Diêu các thương tổn không Ãt huynh đệ cá»§a Bạch Sam há»™i chúng ta, lát nữa đánh nhau sẽ có nguy hiểm, để sư ca đến bảo vệ ngươi!"
"Ân ……" Äông Phương Ngưng Tuyết liếc Tiêu Diêu các má»i ngưá»i má»™t cái, hai tay buông xuống, cháºm rãi Ä‘i hướng bên ngưá»i Dư Uy Dương.
Dư Uy Dương trong lòng mừng như Ä‘iên. Bị mùi thÆ¡m cÆ¡ thể nhà n nhạt trên ngưá»i cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết xông lên choáng váng đầu óc, hai tay cùng cầm tay trái cá»§a nà ng, nói: "Sư muá»™i thông minh, thá»±c nghe lá»i. Sau khi trở vá» sư ca sẽ hảo hảo cưng chiá»u ngươi!"
Long Dá»±c nằm ẩn ở trên cây ngoà i sân, Äông Phương Ngưng Tuyết cùng Dư Uy Dương đối thoại hắn Ä‘á»u nghe được rõ rà ng, trong lòng rất là kinh ngạc, thầm nghÄ©: "Äây là Äông Phương Ngưng Tuyết ư? Nà ng như thế nà o có thể lại biến thà nh như váºy?"
Tại trong mắt Long Dá»±c, Äông Phương Ngưng Tuyết tÃnh cách cứng cá»i, cÆ¡ hồ sẽ không khuất phục đối vá»›i hết thảy, không thể tưởng được Dư Uy Dương nói uy hiếp ba xạo. Nà ng thế nhưng liá»n đã chịu thua. Trong lòng như là đã đổ năm bình gia vị, cÅ©ng không biết là cái gì tư vị.
"Tiểu Long. Tiểu cô nương quần áo Ä‘en phÃa dưới ngươi biết?" Chư Cát Dã dùng phương pháp "Ngưng thanh thà nh tuyến", Ä‘em những lá»i nà y đưa đến bên tai Long Dá»±c.
"Ân. Biết." Long Dá»±c cÅ©ng không phá»§ nháºn, đồng dạng truyá»n thanh Ä‘i, "chúng ta há»c cùng má»™t đại há»c, là …… là bằng hữu rất tốt."
"Chỉ là bằng hữu? Sẽ không như váºy đơn giản Ä‘i. Nói tháºt ra, nà ng có phải là tiểu tình nhân cá»§a ngươi?" Chư Cát Dã nghiêng mắt nhìn vá» phÃa Long Dá»±c, vẻ mặt máºp má» cưá»i.
"……" Long Dực trầm mặc.
"Cam nháºn rồi? Ân, ngươi ánh mắt không tệ. Tiểu cô nương nà y lá»›n lên xinh đẹp, còn có má»™t thân thá»±c lá»±c không tầm thưá»ng, tuổi vá»›i ngươi cÅ©ng không khác biệt lắm …… các ngươi trong lúc đó phát triển đến bước nà o rồi?"
"……" Long Dá»±c lại trầm mặc, nhưng trên mặt chợt lóe qua vẻ mặt xấu hổ lại bị Chư Cát Dã bắt gặp, Chư Cát Dã hình như có chá»— ngá»™ ra gáºt gáºt đầu, mi hoa mắt cưá»i nói: "Ngưá»i không phong lưu uổng tuổi trẻ. Ngươi tiểu tá» nà y anh tuấn tiêu sái, thá»±c lá»±c siêu quần, xem ra kia tiểu cô nương đã trên kẻ trá»™m thuyá»n ngươi. Ha ha. Khi nà o thì má»i ta Dã thầy thuốc uống chén rượu mừng Ä‘i?"
Long Dá»±c trừng hắn má»™t cái, truyá»n thanh nói: "Uống rượu mừng? Uống cái đầu ngươi! Tình huống phÃa dưới ngươi đã thấy được, nà ng …… nà ng lại có thể cùng há» Dư Ä‘i tá»›i má»™t chá»—. Ai, Ngưng Tuyết như thế nà o lại biến thà nh như váºy?"
Chư Cát Dã nói: "Tiểu Long, ngươi có đôi khi thông minh tuyệt đỉnh, có đôi khi lại là má»™t tên đần! Ngươi cho rằng tiểu cô nương kia tháºt sá»± khuất phục bá»n ngưá»i mặc bạch y kia ư? Hắc hắc, thiên phú biểu diá»…n cá»§a nà ng tháºt sá»± là rất tốt, không Ä‘i há»c diá»…n kịch có chút đáng tiếc."
Bởi vì duyên cá»› cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết, trái tim Long Dá»±c trở nên có chút rối loạn, giáºt mình, truyá»n âm nói: "Cái gì diá»…n kịch ?"
Chư Cát Dã nói: "Ngươi cứ mở to mắt nhìn đi, lúc nà y thì có kịch hay xem rồi."
Hắn vừa dứt lá»i, chợt nghe "a" má»™t tiếng kêu thê lương bi thảm, đồng thá»i má»™t đạo bóng Ä‘en bay nhanh từ bá»n ngưá»i Bạch Sam há»™i thoát ly ra ngoà i.
Long Dá»±c ngưng mắt nhìn lại, thấy thân hình cá»§a bóng Ä‘en kia dừng lại ở phÃa tây Bạch Sam há»™i ba, bốn trượng, mắt phượng trừng trừng, răng ngá»c cắn chặt, không phải Äông Phương Ngưng Tuyết là ai?
Mà Bạch Sam hội bên kia một mảnh hỗn loạn, một gã bạch sam nam tỠnằm trên mặt đất, tay che bụng, kêu thảm thiết quay cuồng, khuôn mặt bởi vì thống khổ mà bóp méo không ra hình dáng.
Không tá»›i phút chốc, thanh âm cá»§a bạch sam nam tá» dần dần nhá» dần dần yếu, thân thể run rẩy má»™t lúc, hiện trưá»ng rốt cục yên tÄ©nh lại, Long Dá»±c cuối cùng thấy rõ, ngưá»i nà y đúng là Dư Uy Dương, ở bụng cá»§a hắn đã đâm và o má»™t thanh chuá»· thá»§ hà n quang lấp lánh, máu từ thanh chá»§y thá»§ chảy trên mặt đất, đỠthẫm má»™t mảnh.
Vốn lấy thá»±c lá»±c cá»§a Dư Uy Dương, Äông Phương Ngưng Tuyết căn bản giết không nổi hắn, nhưng thái độ cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết chuyển biến khiến cho hắn tâm hoa ná»™ phóng, bắt đầu liá»n kéo đôi tay nhá» bé kia trắng mịn kia đại chiếm tiện nghi, vừa má»›i phân tâm, chú ý lá»±c và phòng ngá»± lá»±c liá»n yếu Ä‘i rất nhiá»u, kết quả bị Äông Phương Ngưng Tuyết đánh lén được.
Kết quả nà y tháºt Ãt ngưá»i ngá» tá»›i, nhất thá»i ngưá»i Bạch Sam há»™i há»—n loạn lên. Mà Thất Tâm cư sÄ© và và i tên đệ tá» thì âm thầm cưá»i lạnh, nghÄ© thầm đây là trừng phạt Dư Uy Dương.
"Äông Phương Ngưng Tuyết, ngươi giá»i lắm …… giá»i lắm ……" Liá»…u Äông Thanh nhìn chằm chằm Äông Phương Ngưng Tuyết, trong mắt đột nhiê bắn ra hà n quang là nh lạnh khiến kẻ khác khiếp sợ, Äông Phương Ngưng Tuyết thân thể rùng mình má»™t cái, không tá»± chá»§ được hướng lui vá» phÃa sau hai bước.
Dư Uy Dương là đệ tỠđắc ý cá»§a Liá»…u Äông Thanh, lại có thể hy hữu hồ đồ chết ở trong tay má»™t tiểu nha đầu, cái nà y không thể không khiến Liá»…u Äông Thanh căm tức vạn phần, hắn cÅ©ng không có ná»a Ä‘iểm thương hương tiếc ngá»c ngá»c, Ä‘i bước má»™t hướng Äông Phương Ngưng Tuyết bức tá»›i, hà n băng chân khà tụ ở song chưởng, trong lòng chưởng cháºm rãi toát ra khà trắng nhè nhẹ.
Äông Phương Ngưng Tuyết bắt đầu có chút sợ hãi, theo sá»± bức tá»›i cá»§a Liá»…u Äông Thanh không ngừng lui vá» phÃa sau, sau lại tá»±a hồ hiểu được căn bản không có khả năng chạy thoát, đơn giản đứng thẳng bất động, sắc mặt má»™t mảnh sầu thảm, xem hình dáng cả chống cá»± cÅ©ng bá» qua.
Thất Tâm cư sÄ© trong lòng thất kinh, hắn nghÄ© trong những ngưá»i ở đây, cÅ©ng chỉ có chÃnh mình có thá»±c lá»±c cùng Liá»…u Äông Thanh đánh má»™t tráºn, Ä‘ang muốn phi thân Ä‘i, không ngá» trước mắt bóng trắng chá»›p động, lại bị bốn ngưá»i phÃa sau Liá»…u Äông Thanh cản trở lại.
Bốn ngưá»i nà y là bốn Äại há»™ pháp cá»§a Bạch Sam há»™i, địa vị cùng thá»±c lá»±c chỉ dưới Liá»…u Äông Thanh, luáºn má»™t mình thá»±c lá»±c không bằng Thất Tâm cư sÄ©, nhưng bốn ngưá»i liên thá»§, lại không phải chuyện đùa.
Liá»…u Äông Thanh trở lại nhìn Thất Tâm cư sÄ©, trong mắt mang theo và i phân khinh miệt: "Muốn cùng ta đánh? ÄÆ°á»£c rồi, chá» ta trừng trị tiểu nha đầu nà y, lại đến cùng ngươi so vá»›i cao thấp."
"Các ngươi muốn giết chÃnh là ta, không cần thương tổn bá»n há»." Äông Phương Ngưng Tuyết bá»—ng nhiên lá»›n tiếng nói.
"Ta tạm thá»i sẽ không giết ngươi, bởi vì ngươi còn có tác dụng." Liá»…u Äông Thanh sắc mặt âm lãnh như băng, "mà bá»n hỠ…… Tiêu Diêu các thì phải, bá»n há» và i ngưá»i nhất định phải giết sạch sẽ! Äây là giá phải trả cá»§a việc chá»c Bạch Sam há»™i!"
Trong tiếng nói chuyện, hắn cánh tay nâng lên, hữu chưởng cách không hướng Äông Phương Ngưng Tuyết đánh ra, má»™t cổ bạch khà nhà n nhạt hướng Äông Phương Ngưng Tuyết trùm tá»›i, má»™t chiêu Ngưng Băng chưởng nà y mặc dù không Ä‘em hết toà n lá»±c, nhưng nÆ¡i bạch khà trải qua, không khà tá»±a hồ Ä‘á»u đã Ä‘á»ng lại, Äông Phương Ngưng Tuyết cảm nháºn được hà n ý xâm cÆ¡ nháºp cốt ầm ầm táºp đến trước ngưá»i, miệng hoa khẽ nhếch, đứng trÆ¡ như phá»—ng.
Thất Tâm cư sÄ© cùng nà ng cách khá xa, không có má»™t thân Tiêu Diêu thần công cùng tuỵêt diệu thân pháp Tiêu Diêu du, lại bị Bạch Sam há»™i bốn gã há»™ pháp ngăn cản, không thể kịp thá»i tiến lên viện thá»§, hắn biết Äông Phương Ngưng Tuyết dưới má»™t chưởng nà y nhất định không có hy vá»ng sống sót, trong lòng thầm thở dà i.
"Tiểu ……" Ngoà i tưá»ng Chư Cát Dã trên cây biết tiểu cô nương hắc y kia “Tiểu tình nhân†cá»§a Long Dá»±c, thấy nà ng tình huống nguy cấp, vá»™i và ng quay đầu ra tiếng nhắc nhở, ai ngá» má»›i gá»i ra chữ "Tiểu", đã phát hiện thân ngưá»i Long Dá»±c đã không có trên cây, nÆ¡i đứng chỉ có cà nh lá còn Ä‘ang rung rung.
Äông Phương Ngưng Tuyết vốn Ä‘ang đợi tá» vong hà ng lâm, bá»—ng nhiên cảm thấy vòng eo bị váºt gì váºy chặt chẽ ôm lấy, tiếp theo bên tai "Hô" má»™t tiếng gió vang lên, thân thể lại ở giữa Äiện Quang Thạch Há»a phÃa bắc lướt qua hÆ¡n trượng, nà ng còn chưa có phản ứng Ä‘i tá»›i, liá»n đã nghe được má»™t thanh âm ôn nhu bên tai: "Ngưng tuyết."
Äông Phương Ngưng Tuyết thân thể má»m mại chấn động, ngẩng đầu nhìn Ä‘i, đúng lúc đón nháºn má»™t đôi ánh mắt sáng ngá»i giống như sao sá»›m.
“Là hắn ư? Tháºt là hắn ư?†Äông Phương Ngưng Tuyết trong lòng kêu to, cÅ©ng không dám tin tưởng rằng trước mắt là sá»± tháºt.
“Là ta a, ta là Long Dá»±c.†Long Dá»±c táºn lá»±c để cho thanh âm cá»§a chÃnh mình thấp má»™t chút Ãt, hắn cÅ©ng không muốn khiến cho nữ hà i tỠđã trải qua Ä‘au khổ không còn thân nhân lại bị sợ hãi cái gì.
"Long …… Long Dá»±c …… ngươi …… ngươi tá»›i rồi ……" Äông Phương Ngưng Tuyết cảm nháºn được sá»± ấm áp trên ngưá»i Long Dá»±c, ngá»i thấy luồng nam nhân khà tức quen thuá»™c kia, nà ng rốt cục vững tin chÃnh mình không phải Ä‘ang nằm mÆ¡.
Nà ng mặt ngoà i mặc dù lạnh như băng, nhưng trái tim như lá»a nóng, tình cảm đêm hôm đó mãnh liệt mặc dù cÅ©ng không phải ở trong ngươi tình ta nguyện tá»± nhiên phát sinh, nhưng đêm đó qua Ä‘i, nà ng cÅ©ng đã hoà n toà n thÃch Long Dá»±c.
"Bây giỠđã không có việc gì, không ai lại có thể xúc phạm tá»›i ngươi." Long Dá»±c cảm thấy thân thể Äông Phương Ngưng Tuyết Ä‘ang run rẩy, vì váºy nhẹ giá»ng an á»§i.
"Ân ……" Äông Phương Ngưng Tuyết buông lá»ng hết thảy, nà ng si ngốc nhìn khuôn mặt cá»§a Long Dá»±c, cả thân thể vô lá»±c dá»±a trong lồng ngá»±c cá»§a hắn.
Cha mẹ nà ng đã chết trong sá»± Ä‘uổi giết cá»§a Bạch Sam há»™i, đợi thi thể cha mẹ được ngừơi cá»§a Tiêu Diêu các mai táng tại chân núi Hằng SÆ¡n, nà ng có loại cảm giác trá»i rÆ¡i đất sụp, như là má»™t con thuyá»n cô đơn bị vứt bỠở trong biển rá»™ng, đối mặt cuồng phong bạo vÅ©, sóng gió táºn trá»i, là bất lá»±c cùng không có nÆ¡i dá»±a dẫm như váºy. Sá»± xuất hiện cá»§a Long Dá»±c, rốt cục khiến nà ng tìm được nÆ¡i có thể yên tâm dá»±a và o, nếu không phải ở trong loại hoà n cảnh nà y, nà ng tháºt muốn nằm ở trong lồng ngá»±c Long Dá»±c,dá»±a và o lồng ngá»±c vững chắc cá»§a hắn yên tÄ©nh ngá»§ má»™t giấc.
Liá»…u Äông Thanh má»™t thức cá»±c nhanh vô cùng Ngưng Băng chưởng kÃch ở khoảng không, nÆ¡i cổ bạch khà kia qua , hoa cá» Thất Tâm cư sÄ© tỉ mỉ nuôi dưỡng bảo há»™ trong nháy mắt ngưng kết ra má»™t tầng băng tinh, có thể thấy được Hà n Băng chân khà cá»§a hắn đã tá»›i cảnh giá»›i cá»±c cao. chỉ là hắn như thế nà o cÅ©ng không thể tưởng được, má»™t ngưá»i thá»±c lá»±c yếu xa chÃnh mình là Äông Phương Ngưng Tuyết, thế nhưng lại có thể tránh được má»™t chưởng nà y, tháºt sá»± có chút khó tin.
Hắn ánh mắt di chuyển, phát hiện Äông Phương Ngưng Tuyết lúc nà y đã cùng má»™t thanh niên khoảng hai mươi tuổi đứng cùng má»™t chá»—. Thanh niên kia khiến hắn ấn tượng lần đầu nhìn thấy chỉ là con ngưá»i bình thưá»ng, nhưng sau khi nhìn và i lần, liá»n phát hiện thanh niên nà y gây cho ngưá»i má»™t loại cảm giác cao thâm khó lưá»ng, mặt ngoà i nhìn như sóng lá»›n không kinh động đến, trong thân lại giống như ẩn giấu lá»±c lượng chÃnh mình không thể do thám.
Tà i sản của nguoidoi123
17-07-2009, 10:17 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 826
Thá»i gian online: 1 ngà y 21 giá» 2 phút
Thanks: 9
Thanked 454 Times in 134 Posts
Chương 163: Thất Tâm - Vô tâm
Dịch:Doc Co Bai troi
Biên dịch: chuoi_gia
Biên táºp: Ngan Ha
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Long Dá»±c xuất hiện thế nà o, là khi nà o và là m sao cứu được Äông Phương Ngưng Tuyết..., căn bản không ai thấy rõ ngoại trừ Chư Cát Dã cùng Äông Phương Ngưng Tuyết hai ngưá»i ra, còn lại không ngưá»i nà o không âm thầm kinh ngạc.
Thất Tâm cư sÄ© là ngưá»i từng trải, thấy Äông Phương Ngưng Tuyết như chim nhá» dá»±a và o ngá»±c Long Dá»±c, vẻ mặt như si mê, nghÄ© thầm: "Xem hình dáng cá»§a ngưá»i trẻ tuổi kia giống tình lữ cá»§a Äông Phương cô nương. Ài! Cha mẹ cá»§a cô ấy đã chết, nay có thân nhân tá»›i giúp thì cÅ©ng tiết kiệm cho ta không Ãt tâm tư." Nhìn Long Dá»±c, lông mà y nhÃu lại: "Xem những ngưá»i ở trong hiện trưá»ng thì chà ng trai trẻ nà y trên ngưá»i không có tản mát ra song khÃ, cái nà y chỉ có hai khả năng, má»™t là hắn căn bản cái gì cÅ©ng không có, chỉ là thanh niên bình thưá»ng; má»™t khả năng khác chÃnh là thá»±c lá»±c cá»§a hắn đã vượt qua mình rất nhiá»u."
Liá»…u Äông Thanh má»™t chưởng thất bại, Äông Phương Ngưng Tuyết trong chá»›p mắt dá»i Ä‘i, ngưá»i tuổi trẻ đột nhiên hiện thân, mấy chuyện nà y đã có thể chứng minh vá» khả năng phÃa sau.
"Ha ha, Thất Tâm cư sÄ©! Má»™t năm không gặp, ta cà ng ngà y cà ng giống lão nhân, ngươi lại cà ng ngà y cà ng trẻ ra! Mau nói cho ta biết, ngươi đã dùng bà phương bảo dưỡng gì?" Chư Cát Dã thấy Long Dá»±c cÅ©ng đã lá»™ diện, chÃnh mình cÅ©ng không cần trốn trốn tránh tránh, vì váºy từ trong cà nh lá um tùm cá»§a cây cổ thụ Ä‘i ra, phiêu nhiên dừng ở trong sân.
Thất Tâm cư sÄ© biết hôm nay cùng bá»n ngưá»i Bạch Sam há»™i khó tránh khá»i phải phát sinh xung đột, Ä‘ang âm thầm lo đối phó thế nà o vá»›i cưá»ng địch trước mắt, thấy Chư Cát Dã đột nhiên Ä‘i và o, nghÄ© thầm ngưá»i nà y mặc dù tÃnh tình cổ quái, nhưng là má»™t đạo nhân sÄ© ghét ác như cừu, cùng mình lại có chút Ãt giao tình, không khá»i mừng rỡ quá sức, cưá»i vang nói: "Dã thầy thuốc, ngươi khá»e a! Ngá»n gió nà o đã Ä‘em ngươi thổi tá»›i váºy?"
"Không có gió gì thổi hết, là ta Ä‘i cùng vá»›i hắn." Chư Cát Dã hướng vá» phÃa Long Dá»±c nói: "Chúng ta má»™t già má»™t trẻ phải đến La Tư quốc bà n bạc chút sá»± tình. Bảo bối đồ đệ cá»§a ngươi Trịnh tiểu ca năn nỉ ta ở trên đưá»ng bắc hà nh, dù sao cÅ©ng phải qua Hằng SÆ¡n má»™t chuyến, thuáºn đưá»ng chuyển lá»i há»i thăm sức khá»e tá»›i ngươi. Hắc hắc, đồ đệ nà y cá»§a ngươi tháºt sá»± hiếu thuáºn, ta hâm má»™ gần chết!"
"à a, Äại Hổ hắn tốt chứ?" Thất Tâm cư sÄ© lá»™ vẻ xúc động há»i. Trịnh Äại Hổ là đại đệ tá» cá»§a hắn, cÅ©ng là cô nhi hắn từ nhá» nháºn nuôi, tình cảm giữa song phương sá»›m đã thân như cha con.
"Tốt, hắn khá»e mạnh. Khá»e giống như má»™t lão hổ váºy." Chư Cát Dã ha ha cưá»i, sá» sá» bụng nói: "Thất Tâm! Chúng ta... ta cùng Long Dá»±c Ä‘iểm tâm còn chưa ăn, hãy bảo nữ đệ tá» cá»§a ngươi nhanh Ä‘i nấu ăn. A a, ta đã thÃch cháo nà ng ta nấu, lần trước tá»›i ta nhá»› rõ chÃnh là nà ng ta nấu cháo đó, ha ha, rất thÆ¡m ngon a!" Vừa nói hướng hướng má»™t vị nữ đệ tá» phÃa sau Thất Tâm chỉ chỉ.
Nữ đệ tá» kia thấy Chư Cát Dã trước má»i ngưá»i tán dương mình, mặt không khá»i đỠlên, láºp tức nhẹ nhà ng nói: “Dã thầy thuốc, lão nhân gia ngưá»i muốn ăn cháo ngon, trước hết giúp chúng ta Ä‘uổi mấy ngưá»i mặc bạch y nà y Ä‘i, bằng không cháu không có tâm tư Ä‘i nấu đâu!â€
"Nói cÅ©ng đúng, lúc nấu cháo có má»™t đà n ruồi nhặng bên cạnh ong ong kêu loạn, khẳng định sẽ nấu không ngon!" Chư Cát Dã gáºt gáºt nói rồi xoay ngưá»i hướng vỠđám đệ tá» Bạch Sam há»™i khua tay múa chân: "Ta bảo các ngươi nà y, mấy con ruồi trắng …, ôi không đúng, là mặc y phục trắng. NÆ¡i nà y là Tiêu Diêu các, là địa bà n cá»§a Thất Tâm cư sÄ©, ngưá»i ta đã không muốn lưu các ngươi, thì các ngươi cÅ©ng nên hiểu biết chút Ãt, má»i mau Ä‘i Ä‘ thôi."
Má»™t gã phó đưá»ng chá»§ khoảng ba mươi tá»›i bốn mươi tuổi trong đám ngưá»i Bạch Sam há»™i cả giáºn nói: "Cái lão già nà y là thứ đông tây gì váºy? Sá»± tình cá»§a Bạch Sam há»™i chúng ta cÅ©ng dám quản sao? Cẩn tháºn lát nữa cả ngươi cùng là m thịt luôn má»™t thể!"
“Tên tiểu đồ ranh con nà y là cái nam bắc gì thế? Dám đối vá»›i Dã thầy thuốc ta vô lá»…? Ngưá»i trẻ tuổi mà không biết tôn kÃnh ngưá»i già là phải chịu phạt, ngươi quỳ xuống cho ta!â€
CÅ©ng không thấy Dã thầy thuốc có động tác gì, phó đưá»ng chá»§ Ä‘ang nói chuyện kia hai chân đột nhiên cùng khụy xuống, đúng là tháºt sá»± quỳ xuống.
Chư Cát Dã đã dùng chÃnh là môn ông má»›i tu luyện đại thà nh Thánh Thá»§ Thần Châm, ông ta cánh tay không nâng, hai tay mưá»i ngón quán nháºp chân khÃ, nhẹ nhà ng rung lên, hai cây ngân châm rất nhá» liá»n đã bắn ra, vô thanh vô tức đâm và o hai huyệt vị đầu gối cá»§a tên phó đưá»ng chá»§, phó đưá»ng chá»§ kia hai chân láºp tức mất tá»± chá»§, vô lá»±c quỳ phục xuống đất.
Hai cây ngân châm đã đâm khá sâu và o đầu gối vốn Ä‘ang lá»™ ra bên ngoà i, hắn vừa quỳ xuống, ngân châm láºp tức cả cây đâm sâu và o, Ä‘au đớn thấu xương khiến hắn hét lên thảm thiết, trên trán láºp tức mồ hôi túa ra như hạt Ä‘áºu.
Chư Cát Dã lúc nà y vừa động thá»§, giống như đã châm ngòi nổ, đám ngưá»i Bạch Sam há»™i Ä‘ang trong tình trạng phẫn ná»™, ngoại trừ Liá»…u Äông Thanh Ä‘ang đánh giá Long Dá»±c, bốn há»™ pháp cùng Thất Tâm cư sÄ© giằng co ra, đám ngưá»i Bạch Sam há»™i còn lại vù vù nhà o vá» phÃa Chư Cát Dã.
Các đệ tá» Tiêu Diêu các mặc dù Ãt ngưá»i, nhưng cÅ©ng không yếu thế, đồng thá»i vá»t tá»›i bên cạnh Chư Cát Dã, cùng ông sóng vai nghênh địch.
Thất Tâm cư sÄ© thấy song phương phát sinh há»—n chiến, địch đông ta Ãt, chỉ có mình tốc chiến tốc thắng má»›i có thể rảnh tay Ä‘i trợ giúp đám đệ tá», nếu không có thể sẽ có tá» thương phát sinh, trong mắt thần quang lóe ra, hai tay đồng thá»i giương lên, hai đưá»ng kiếm quang mà u tÃm nhạt cứ như thế hướng đám há»™ pháp Bạch Sam há»™i từ đông sang tây chém tá»›i.
Bốn há»™ pháp cá»§a Bạch Sam há»™i luáºn từng ngưá»i thì thá»±c lá»±c so vá»›i Thất Tâm cư sÄ© còn kém má»™t chút, nhưng bốn ngưá»i liên thá»§ lại tá»± nhiên có uy thế. Hai gã há»™ pháp hai phÃa đông tây thấy tá» mang kiếm khà cá»§a Thất Tâm cư sÄ© lợi hại, Ä‘á»u tá»± váºn khởi toà n thân chân khÃ, kết thà nh cái lồng khà để phòng ngá»±, cùng lúc đó, há»™ pháp hai phÃa nam bắc lại vung chưởng đánh ra, từng ngưá»i dùng Ngưng Băng chưởng hướng Thất Tâm cư sÄ© liên tiếp đánh ra.
Thất Tâm cư sÄ© cảm thấy quanh ngưá»i hà n ý từng tráºn, không dám khinh địch, đà nh phải thu hồi tá» mang kiếm khÃ, dùng Tiêu Diêu du khà công thân pháp gượng tránh trong khoảnh khắc Ngưng Băng chưởng công kÃch.
Bốn há»™ pháp có thá»§ có công, phối hợp đúng lúc có lợi, Thất Tâm cư sÄ© mặc dù lợi hại, nhưng phải phân thần ứng phó, cứ như thế, thá»±c lá»±c không khá»i giảm Ä‘i, trong lúc nhất thá»i hai bên tranh đấu kẻ tám lạng ngưá»i ná»a cân.
Chư Cát Dã khởi đầu liên tiếp dùng Thánh Thá»§ Thần Châm đánh ngã bốn năm ngưá»i cá»§a Bạch Sam há»™i, những tên Bạch Sam há»™i còn lại rút kinh nghiệm áp sát công kÃch, không để cho lão cÆ¡ há»™i phát ra ngân châm. Không lâu sau, phÃa Tiêu Diêu các ba vị đệ tỠđã thụ thương.
Äang lúc tình hình nguy cấp, và i tiếng quát khẽ truyá»n đến, láºp tức bốn đạo nhân ảnh mà u xanh từ ngoà i tưá»ng nhảy và o trong sân, mà lại là bốn ngưá»i cầm trưá»ng kiếm trong tay, mặc quần áo ni cô mà u Ä‘en, má»™t ngưá»i cầm đầu, tuổi cùng Thất Tâm cư sÄ© không sai biệt lắm, còn lại ba ngưá»i chừng hÆ¡n ba mươi.
Bốn vị ni cô xông và o trong chiến tráºn, cùng các đệ tá» Tiêu Diêu các đối phó ngưá»i cá»§a Bạch Sam há»™i.
Thất Tâm cư sÄ© nháºn ra vị ni cô nhiá»u tuổi kia, vui mừng khó kiá»m chế, buá»™t miệng kêu: “Vô Tâm sư thái! Äa tạ viện thá»§!â€
Lão ni cô kia cÅ©ng không để ý tá»›i lão, trưá»ng kiếm trong tay múa nhẹ nhà ng tuyệt diệu tá»›i từng ly, kiếm khà qua lại phiêu hốt, không bao lâu đã đâm má»™t gã đưá»ng chá»§ Bạch Sam há»™i lăn xuống đất.
Có sá»± gia nháºp cá»§a bốn vị ni cô, hai bên tạm thá»i duy trì bình cục, chỉ có Ä‘iá»u nhân số Bạch Sam há»™i rất nhiá»u, má»™t lúc sau, vẫn là hÆ¡i chiếm được thượng phong.
"Vô Tâm sư thái? A, nguyên lai bà ta đúng là tình nhân trước kia cá»§a Thất Tâm cư sÄ© Lục Ngá»c Thiên. Kiếm pháp cá»§a bà múa tháºt là đẹp mắt, kiếm khà cÅ©ng tháºt lợi hại!" Long Dá»±c sau khi nghe được thanh âm cá»§a Thất Tâm cư sÄ©, giương mắt nhìn vá» phÃa Vô Tâm sư thái.
Liá»…u Äông Thanh đối vá»›i tình hình chiến sá»± trong sân phảng phất giống như không nghe thấy, toà n bá»™ tâm thần Ä‘á»u đặt ở trên ngưá»i Long Dá»±c, hắn cà ng ngà y cà ng nghÄ© thấy ngưá»i tuổi trẻ trước mắt nà y nhìn như bình thản tá»± nhiên má»›i là ngưá»i hôm nay khó đối phó nhất.
"Ngươi là ai?" Liá»…u Äông Thanh rốt cục nhịn không được mở miệng há»i, thanh âm có chút khô khốc.
Long Dá»±c nhẹ ôm Äông Phương Ngưng Tuyết, Ä‘ang chăm chú nhìn tình hình chiến đấu trong sân, cÅ©ng không biết có nghe thấy hắn há»i không, thế nhưng không có trả lá»i.
"Ngươi là ngưá»i nà o?" Liá»…u Äông Thanh có chút nổi nóng, lại há»i thêm má»™t lần, âm lượng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u.
"Ta là ... là bằng hữu cá»§a Tiêu Diêu các Thất Tâm cư sÄ©." Long Dá»±c khinh thưá»ng nhìn Liá»…u Äông Thanh, phảng phất không Ä‘em hắn để và o mắt, rồi nói tiếp: "Dẫn ngưá»i cá»§a ngươi xuống núi Ä‘i, nhân lúc ta còn chưa muốn động thá»§."
“Xú tiểu tá», ngươi nói cái gì?†Liá»…u Äông Thanh luôn hỉ ná»™ không thể hiện ra ngoà i, lần nà y lại tháºt sá»± nổi giáºn. Cả chÃnh hắn cÅ©ng không hiểu vì cái gì lại trở nên dá»… xúc động như váºy.
“Ta nhắc lại, dẫn ngưá»i cá»§a ngươi xuống núi Ä‘i!†Long Dá»±c thản nhiên nói.
Äông Phương Ngưng Tuyết bá»—ng nhiên ngẩng đầu, dùng ánh mắt ai oán thê lương nhìn Long Dá»±c: "Long ... Long Dá»±c, em nhá» anh má»™t việc được chứ...?â€
“Ngưng Tuyết, giữa chúng ta không có nhỠhay không, từ nay vỠsau chuyện của em cũng là chuyện của ta, nhớ kỹ chứ?†Long Dực vỗ nhẹ vai của nà ng, dịu dà ng nói.
Äông Phương Ngưng Tuyết mi mắt đỠlên, ngón tay chỉ vá» hướng bốn gã đưá»ng chá»§ cá»§a Bạch Sam há»™i, mang theo vô và n thù háºn nói: “Cha em mẹ em bị bá»n há» bốn ngưá»i vây công chấn thương, cuối cùng chết thảm dưới ma chưởng cá»§a há», nếu không phải Thất Tâm đại thúc Ä‘i ngang qua cứu em, em..., em và anh hôm nay cÅ©ng không còn được gặp mặt...†Vừa nói nước mắt đã tuôn ra như thác.
Long Dá»±c nhìn vá» phÃa bốn ngưá»i nà ng chỉ, thấy bá»n há» mắt lá»™ hung quang, Ä‘ang cùng Thất Tâm cư sÄ© và chúng đệ tá» Tiêu Diêu các đánh nhau tá»›i hăng say, trong lòng vừa động, nói: “Ngưng Tuyết, em có phải là muốn bảo ta thay em báo thù?â€
“Không! Em muốn anh có thể giúp em..., giúp em bắt lấy bá»n há», em muốn tá»± tay báo thù.†Äông Phương Ngưng Tuyết siết chặt nắm tay.
Nà ng từng thấy qua thá»±c lá»±c cá»§a Long Dá»±c, đã từng chỉ dùng ba đòn đã khiến Xà đưá»ng đưá»ng chá»§ cá»§a Bạch Sam há»™i Dư Uy Dương sợ tá»›i vãi đái ra quần, chạy như chạy giặc, mà bốn gã ÄÆ°á»ng chá»§ kia cùng Dư Uy Dương thá»±c lá»±c tương đương, bắt lấy bá»n há» chắc không có vấn đỠgì.
â€œÄÆ°á»£c rồi, em Ä‘i theo anh! Chúng ta cùng Ä‘i bắt bốn tên ác đồ kia.†Long Dá»±c cầm bà n tay nhá» bé cá»§a Äông Phương Ngưng Tuyết, nhìn cÅ©ng không nhìn Liá»…u Äông Thanh bên cạnh, dẫn nà ng nhắm phÃa trước Ä‘i.
“Mao đầu tiểu tá» cuồng vá»ng vô tri, có dÅ©ng khà ở trước mặt ta giương oai! Ta giết ngươi!†Liá»…u Äông Thanh lần đầu tiên biết đựơc cảm giác bị ngưá»i coi thưá»ng, cÆ¡n giáºn bùng lên, vung má»™t chưởng hướng vá» phÃa Long Dá»±c phách tá»›i.
Hà n băng chân khà cá»§a má»™t chưởng nà y so vá»›i chưởng khi trước cà ng hÆ¡n hẳn và i phân, bạch khà cà ng Ä‘áºm đặc, mặc dù khoảng cách có hai trượng dư, nhưng Äông Phương Ngưng Tuyết đã lạnh rùng mình.
“Cẩn tháºn Ngưng Băng chưởng!†Nà ng báºt thốt lên nhắc nhở Long Dá»±c.
Long Dá»±c đương nhiên biết Liá»…u Äông Thanh không phải thứ dá»… đối phó, hắn mặt ngoà i miệt thị Liá»…u Äông Thanh, nhưng trong lòng lại đã sá»›m ngưng thần đỠphòng hắn, thấy sương khà mà u trắng Ngưng Băng chưởng cá»§a hắn đánh ra giống như sương giá mùa đông khắc nghiệt phóng đến, trong óc linh quang chợt hiện, thi triển Tụ Nguyên thuáºt nhanh chóng ngưng kết thá»§y nguyên tố trong không khÃ, cÅ©ng lmá»™t chưởng nhẹ nhà ng đánh ra.
Vì vừa rồi má»›i mưa to, thá»§y nguyên tố trong không khà cá»±c kỳ dồi dà o, khi Long Dá»±c thi triển Tụ Nguyên thụât linh lá»±c đột nhiên đỠtá»›i bảy thà nh, Ä‘em thá»§y nguyên tố trong nháy mắt ngưng kết thà nh hình dạng sương mù, sau khi má»™t chưởng đánh ra, khà vụ đồng dạng mà u trắng, đồng dạng cá»±c kỳ lạnh lẽo, giống y như bản sao cá»§a “Ngưng Băng chưởng†váºy.
Tà i sản của Silverwing
Từ khóa được google tìm thấy
4.vn long huyet , 4vn long huyet , áèçíåñ , Ä‘á»c long huyệt , doc long huyêt , doc long huyệt , doc truyen huyet chuong , doc truyen huyet long , doc truyen long huyet , huyệt long trì , huyet long .us , huyet long chuong , ïåðåäà÷ , ïîñòíîå , log 4vn.com.vn , long huuyet , long huyệt , long huyệt xe lăn , long huyệt yy , long huyêt , long huyêt chuong 1 , long huyệt , long huyệt 266 , long huyệt 267 , long huyệt 4vn , long huyệt truyen , long huyet , long huyet 4vn , long huyet 4vn.eu , long huyet chien than , long huyet chuong 1 , long huyet chuong 267 , longhuyệt , longhuyet , longhuyetchienthan.4vn , lonh huyet , lonh huyet 4vn , óðàëñèá , sac hiep long huyet , tác giả mp3 4vn , tiên hiệp huyet long , truyên long huyệt , truyện long huyệt , truyen huyet long , truyen long huyet , truyen long huyet 139 , truyen long huyet 266 , truyen long huyet 4vn , truyet long huyệt 4vn , www.long huyet , xem truyen long huyệt