Thí dụ như một ít linh dược quý hiếm, chỉ cần có toàn bộ đảo thì một lần nữa thu thập độ khó không lớn. Mà trên đảo còn có một ít động thiên phúc địa và di chỉ, Mộc Hoàng căn bản không cách nào mang đi.
Tiền tài, đan dược cùng vũ khí, thậm chí vũ kỹ, hắn cũng không thiếu.
- Tần Phàm, chúc mừng, từ hôm nay trở đi ngươi chính là tân hoàng.
Thời điểm này Nguyên Hoàng cũng đi tới chúc mừng đảo chủ mới.
- Cảm ơn các vị đảo chủ.
Tần Phàm cũng khiêm tốn, cũng không có bao nhiêu ngạo khí hiển lộ, kỳ thật hắn đã sớm biết rõ những đảo chủ này tới, nhưng mà bọn họ ở đây với tư cách công chính.
Tin tưởng không lâu, tất cả đảo chủ đều biết Mộc Hoàng Thần Đảo đã đổi chủ, hơn nữa tin tức còn truyền bá ra các hòn đảo lớn.
- Tần Phàm, ngươi khiêu chiến danh xưng đảo chủ thành công, thần đảo của ngươi sau này thì sao?
Có đảo chủ cười nói, Mộc Hoàng Thần Đảo đó là lấy theo tên của Mộc Hoàng làm tên, nói như vậy, tân đảo chủ phải đặt tên lại.
- Đúng vậy, Mộc Hoàng bởi vì phương diện Mộc hệ cho nên xưng là Mộc Hoàng, mở rộng Mộc Hoàng Thần Đảo, Tần Phàm được xưng là kỳ tích chi tử, thần đảo này không biết cho nên xưng là kỳ tích đảo.
Nguyên Hoàng lúc này cười nói.
Tần Phàm hắn trở thành một trong thất hoàng, cũng có một danh xưng Hoàng cấp.
- Tên mới?
Tần Phàm lúc này kinh ngạc, hiện giờ là vấn đề phải suy nghĩ. Nguyên Hoàng đưa ra cái tên kỳ tích đảo này nghe thì hợp tình hợp lý, nhưng Tần Phàm cho rằng đó là danh xưng của người khác, hắn cần phải cảm thấy đường hoàng một chút.
Hắn cũng nghĩ qua mình nên lấy danh xưng Đan Vũ Thần, nhưng mà danh xưng này sẽ bạo lộ thân phận của hắn. Phải biết rằng hiện tại tân thế giới còn có không ít thiên thần dư nghiệt lưu lại, nếu như để thiên thần dư nghiệt biết cái tên Đan Vũ Thần thì sẽ mang lại không ít phiền toái.
Cũng không phải hắn sợ phiền toái, mà hắn hiện giờ cần tăng thực lực lên nhanh, nhưng không muốn phiền toái tới tìm.
Huống chi hiện tại hắn đạt được danh xưng Hoàng cấp, danh xưng Đan Vũ Thần cũng không ổn.
- Lần này ta lấy được danh xưng Hoàng cấp, như vậy ta lợi dụng họ của ta làm xưng hô, Tần Hoàng, mà Mộc Hoàng Đảo đổi tên thành Tần Hoàng Đảo, Tần Hoàng Thần Đảo.
Tần Phàm suy nghĩ xong nói ra.
Cái tên này cũng không có gì cả, đây chỉ là ý nghĩ tùy ý mà thôi.
- Tần Hoàng Đảo, tốt, ta và lão đại đều họ Tần, lão đại ngươi là Tần Hoàng, vậy ta chính là Tần Vương.
Tiểu Chiến cũng không khách khí nói.
- Tần Hoàng Thần Đảo, tốt, chúng ta tôn trọng quyết định của ngươi.
Các đảo chủ khác cũng không trái ý Tần Phàm, đây là quyền lợi của Tần Phàm.
Cái tên của thần đảo đã được định xuống.
- Tần Phàm, không, Tần Hoàng, chúc mừng ngươi...
Mạc Lợi đảo chủ chủ động nói với Tần Phàm.
- Trước kia ta...
- Mạc Lợi đảo chủ không nên chú ý, chuyện trước kia đã qua rồi. Huống chi ta cuối cùng nhất còn có thể tham gia thần đảo Thiên Tài Chiến, còn may mà có Mạc Lợi đảo ngươi.
Tần Phàm chỉ nhàn nhạt nói ra. Hắn xác thực đã từng tổn thương trên tay Mạc Lợi, vốn lần trước hắn chỉ là bán thần, đối phương là đảo chủ cường giả, Mạc Lợi cường thế với hắn là bình thường.
- Vậy là tốt rồi, Mạc Lợi thần đảo cách Tần Hoàng Thần Đảo không xa, nếu như Tần Hoàng ngươi tới thăm, ta tùy thời hoan nghênh.
Mạc Lợi buông lỏng một hơi, sau đó tươi cười nói ra:
- Nếu như quản lý thần đảo có cái gì trợ giúp, Tần Hoàng cũng có thể nói một tiếng, ta nhất định làm hết sức.
Dù sao Tần Phàm cũng đi ra từ Mạc Lợi thần đảo, hơn nữa nghe nói có ngàn vạn quan hệ với Hoàng Hôn Thành, cho nên hắn cũng muốn mượn Tần Phàm kéo chắp nối, thứ hai thực lực hắn tận mắt nhìn thấy. Có thể nói đảo chủ lâu năm như hắn không có chút ưu thế nào, ngược lại khả năng cần nhờ Tần Phàm che chở.
- Ân, vậy làm phiền Mạc Lợi đảo chủ.
Tần Phàm cũng không có cự người ngàn dặm, dù sao hắn có rảnh cũng đi tìm Mộ Chân sư huynh, còn có quan hệ với chuyện Cổ Mặc.
- Tần Phàm, không, Tần Hoàng, nếu như như có cần kiến thiết gì đó, cũng hoan nghênh tùy thời tới tìm ta.
Nguyên Hoàng các loại:đợi đảo chủ cũng từng cái tỏ vẻ thân cận nói ra, bọn họ cũng nhìn ra thực lực của Tần Phàm có thể so với Đế cấp đảo chủ, một đám nguyện ý kết giao.
Kế tiếp bởi vì kết quả đã phân ra, Mộc Hoàng Thần Đảo đã trở thành quá khứ, Tần Hoàng Thần Đảo thành lập, một đám đảo chủ cũng dần dần tán đi.
Có thể biết rõ những đảo chủ trở về, tân hoàng cấp đảo chủ Tần Hoàng danh xưng còn là Tần Hoàng Thần Đảo cũng nhanh chóng truyền bá ra khắp tân thế giới.
Cho tới khi cảnh đêm hàng lâm, Mộc Hoàng cùng Mộc Vương mang theo người của mình rời đi, Tần Phàm cùng Tiểu Chiến cũng bắt đầu chính thức nhập chủ Tần Hoàng Đảo.
Từ hôm nay trở đi tòa thần đảo này đã chính thức thuộc về họ.
Mộc Hoàng Đảo đổi tên thành Tần Hoàng Đảo, Tần Hoàng Thần Đảo, đảo chủ Tần Phàm, danh hiệu Tần Hoàng.
Đây là tin tức làm mọi người khiếp sợ, rất nhanh truyền bá vốn là Mộc Hoàng Đảo đã đổi thành Tần Hoàng Đảo, ngay từ đầu không bao nhiêu người biết được tin tức, càng về sau thì càng chứng minh điểm này, cả thần đảo đều sôi trào lên.
Phải biết rằng, bọn họ thậm chí còn đang thảo luận tin tức Tần Phàm đạt được thần đảo Thiên Tài Chiến quán quân, thời gian trôi qua không lâu vậy mà tin tức nặng cân của Tần Phàm truyền đến, thậm chí không ít người còn không kịp phản ứng.
Nhưng mà cho dù như thế nào, Mộc Hoàng đã rời đi, tất cả đều kết thúc rồi.
Tần Phàm thời điểm này đang ở trong phủ Mộc Hoàng nằm trên chủ đảo, nhìn qua địa đồ toàn cảnh của Tần Hoàng Đảo bày ra trước mặt, hơi suy nghĩ một chtus. Trừ Tiểu Chiến ra thì hắn đang ngồi, ở trước mặt có mười mấy người đang đứng, những người này đều là thành viên phủ Tần Hoàng vừa tổ kiến, là người giúp Tần Phàm quản lý chuyện trên đảo.
- Đảo chủ, Tần Hoàng Đảo chúng ta hiện tại tổng cộng có ba trăm đại thành, trong đó đặc biệt có Mộc Hoàng Thành, Cuồng Liệt, Hắc Long, Diệu Vinh, Lôi Hầu là năm thành lớn nhất, hiện tại thuộc hạ đề nghị Mộc Hoàng Thành dễ dàng đổi tên thành Tần Hoàng thành, dựa theo lệ cũ, sau khi có đảo chủ mới thì sẽ tập hợp lại một lần, làm cho tất cả thành chủ đại thành tham kiến.
Ở bên cạnh địa đồ có một gã trung niên nhân áo lam giới thiệu cho Tần Phàm.
Người này tên là Tôn Lương, chính là một gả trợ lý của phủ Mộc Hoàng, nhưng cũng không thuộc về hàng ngũ thân tín của phủ Mộc Hoàng, Tần Phàm thấy hắn là một người cơ linh có thể dùng, liền tạm thời cho hắn quản lý sự vụ lớn nhỏ của phủ Mộc Hoàng, mặt khác là mười mấy người như nhau.
Dùng thực lực Tần Phàm bây giờ ngược lại không cần lo lắng Mộc Hoàng lưu lại gián điệp gì, trên thực tế chuyện này không giống chiến tranh trên địa cầu, đảo chủ khiêu chiến trên cơ bản chỉ là chuyện của hai người, Mộc Hoàng muốn một lần nữa quay về chưởng quản Mộc Hoàng Đảo, chỉ có thể đả bại Tần Phàm mà thôi, lưu lại tai mắt cũng không có gì dùng, tối đa chỉ báo lại thực lực của Tần Phàm mà thôi.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Thực lực chân chính của Tần Phàm che dấu rất kín. Rất khó cho người ta biết cho nên làm vô ích.
Đương nhiên cũng có khả năng Mộc Hoàng cố ý lưu người lại pha hoại, vốn lấy cảm giác mẫn cảm của Tần Phàm thì những người này có dị thường thì hắn rất nhanh sẽ phát giác. Trước mặt thực lực tuyệt đối thì không nhắc nổi sóng gió gì cả.
- Tốt, vậy thì chuẩn bị ba trăm thành chủ kia đi tới gặp ta đi. Nếu không phục tùng thì hủy bỏ tư cách thành chủ ngay lập tức, nếu có người phản kháng thì Tiểu Chiến ngươi đi một chuyến, đánh chết tại chỗ.
Tần Phàm nghe được Tôn Lương báo cáo, gật gật đầu. Sau đó nhàn nhạt nói một câu.
- Hắc hắc, tốt, lão đại yên tâm giao cho ta đi, ta thích nhất thu thập người.
Tiểu Chiến lúc này liếm môi xoa tay nói ra.
- Ân, ngươi cẩn thận một chút, có chuyện gì thì dùng linh hồn truyền tin cho ta, ta trong mười hô hấp sẽ đuổi tới.
Tần Phàm nhìn qua Tiểu Chiến nói ra. Dùng thực lực của Tiểu Chiến bây giờ. Trên cơ bản có thể so sánh với cường giả đảo chủ, cho dù là Mộc Hoàng muốn giết hắn cũng thập phần gian nan. Hắn cũng không cần lo lắng quá nhiều, thuận tiện rèn luyện hắn một chút.
Mà thực lực của hắn bây giờ có thể xuyên qua khoảng cách không gian cực xa, thời gian mười tức hắn có thể tới được bất cứ thành thị nào của Tần Hoàng Đảo
- Vâng, đảo chủ, thuộc hạ hiểu rồi.
Nghe vậy Tôn Lương đưa mắt nhìn qua Tiểu Chiến, lại cung kính nói ra. Lúc này hắn vừa mới nhìn rõ toàn bộ quá trình chiến đấu lúc trước, hắn tận mắt nhìn thấy Tiểu Chiến đánh Mộc Vương thổ huyết.
Thực lực của Mộc Vương thì những người vốn trong phủ Mộc Hoàng cũng rõ ràng nhất, đi khiêu chiến đảo chủ bình thường là chuyện dễ dàng, nói cách khác, bọn họ biết rõ Tiểu Chiến cũng có được thực lực so với đảo chủ, tự nhiên trong nội tâm cũng cung kính.
- Tốt, các ngươi tán đi đi.
Tần Phàm lúc này phất phất tay, sau đó dưới tay của hắn bay tới một tờ giấy, phía trên ghi nhiều tên, bay về hướng của Tôn Lương, tiếp tục nói:
- Đây là một ít dược liệu ta cần, ngươi thuận tiện thông tri tất cả đại thành lưu ý, nếu như phát hiện đưa tới phủ Tần Hoàng.
Hắn lại nói thêm một câu:
- Có trọng thưởng.
Những kinh dược này đều là Tần Phàm dùng điều chê Định Mạch Đan, hiện tại hắn đã có được 9999 đầu rồi, chỉ đạt tới một đầu cuối cùng là có thể đột phá cực hạn.
Cảnh giới kia hắn từng đật chân qua, biết rõ đột phá mạch cuối cùng không phải dễ dàng gì, hắn thậm chí cần một vạn loại linh dược luyện thành đan dược mới đột phá được.
Nhìn qua linh dược trên tờ giấy, chỉ có một phần nhỏ là thứ quý hiếm, còn có rất nhiều thứ có thể thu thập được ngay, đây là suy nghĩ của Tôn Lượng.
Tôn Lương tiếp nhận tờ giấy kia, ở phía trên cẩn thận quét mắt một vòng, rất nhanh đã phát hiện được mỗi chủng đều là thứ vô cùng trân quý, thậm chí rất nhiều thứ hắn chưa từng nghe quaqua, trong nội tâm lại có chút kinh ngạc, nhưng cũng không dám nói quá nhiều, hắn cung kính nói ra:
- Thuộc hạ biết rõ, thuộc hạ cáo lui.
- Hắc hắc, lão đại, ngươi nói lúc này đây ngươi tổ chức Tần Hoàng Đảo thành chủ đại hội, sẽ có mấy đau đầu không đến?
Nhìn qua thân ảnh bọn người Tôn Lương lui ra ngoài, Tiểu Chiến lúc này cũng lộ ra nét vui vẻ nghiền ngẫm.
- Đoán chừng sẽ có một phần nhỏ a, ngươi lúc đó giết đừng quá ác, chỉ giết mấy gia hỏa thái độ ác liệt nhất dọa là được rồi.
Tần Phàm cũng cười cười, sau đó nói:
- Nhưng mà sau thành chủ đại hội, ta cũng không để cho bọn họ nhẹ nhàng được, nếu như không nghe ta hoặc là đối với lệnh của ta không làm nhiệt tình (ngoài nóng trong lạnh), ta cũng không hoan nghênh kẻ đó.
Nói như vậy thành chủ tuyển bạt cũng bình thường giống đảo chủ, dùng thực lực làm tiêu chuẩn, thành chủ cũng có thể bị khiêu chiến, chỉ cần là khiêu chiến thành công và báo cáo là có thể, mà ở phương diện quản lý vô cùng rời rạc, chỉ cần mỗi ba tháng nộp lên trên đủ tài nguyên là đủ.
Nhưng hiện tại Tần Phàm đã trở thành chưởng khống giả của hòn đảo, hắn không muốn sử dụng phương diện quản lý rời rạc này, hắn phải không chế hòn đảo này tuyệt đối, hơn nữa cần phải ngưng tụ đầy đủ tài nguyên.
Bước đầu tiên chính là hủy bỏ tư cách khiêu chiến thành chủ này, tất cả thành chủ thay hay đuổi đều do hắn cả, hắn có quyền đảm nhiệm hay hủy bỏ bất cứ thành chủ nào, nguyên tắc chỉ có một, cho ta sử dụng.
- Hắc hắc, lão đại ta hiểu rồi, sẽ không giết nhiều như vậy, nhưng mà gia hỏa dám đối nghịch với Tiểu Chiến đại gia ta thì dù không chết cũng mất một lớp da.
Tiểu Chiến tính tình giống như trẻ con, nhưng mà thủ đoạn lại không vô lực giống như hài tử.
- Đi thôi, dừng gây cho ta quá nhiều phiền toái, ta hiện giờ đang chuẩn bị tu luyện thời gian ngắn.
Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói nói.
...
Thì ra chỗ phủ Mộc Hoàng chính là nơi thích hợp tu luyện nhất của Mộc Hoàng ở khắp Mộc Hoàng Thần Đảo, đặc biệt là trụ sở của Mộc Hoàng có linh khí dạt dào, các loại quy tắc rõ ràng, có thể nói cơ hồ là nơi Tần Phàm muốn nhìn thấy nhất.
Mộc Hoàng này còn tạo thành linh trận, thời điểm rời đi cũng không có phá đi, chuyện này làm cho Tần Phàm ngoài ý muốn.
Điều này cũng làm Tần Phàm được thuận tiện.
Kế tiếp hắn từ cơ sở của linh trận tăng thêm vài phần nữa, đây là thời điểm Tần Phàm khôi phục trí nhớ Viễn Cổ phát hiện tạo nghệ linh trận của mình không kém, nhưng mà những trận pháp này vô cùng xa xưa, lập tức làm cho trận pháp này ngưng thực rất mạnh, linh khí cùng quy tắc hiện ra rõ ràng, giống như là thời điểm nguyên thủy nhất, có thể làm cho người ta dễ dàng hấp thu đại đạo.
Thân ở trong đó Tần Phàm có thể cảm giác được cảnh giới của mình tăng lên rất nhanh.
Đồng thời hắn còn luyện chế cùng phục dụng các loại đan dược tăng lên, bởi vì hắn đã có tới 9999 kinh mạch rồi, trải qua dung hợp lâu như vậy, hắn có thể trực tiếp thúc đẩy rất nhiều linh dược tăng trưởng, huống chi hiện tại hắn với tư cách đảo chủ, muốn thu thập các loại tài nguyên thì đơn giản hơn nhiều, trên cơ bản không có vì linh dược mà làm phức tạp.
Chủ yếu nhất là bởi vì hiện giờ hắn tập hợp đủ năm chủng ma chủng, khí lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, cơ hồ có thể nói đan dược vô tận.
Đan dược phụ trợ, ma chủng kích phát, còn có trí nhớ Viễn Cổ trợ giúp quán thâu và dung hợp, lúc này thiên thời địa lợi nhân hoà làm cho hắn tăng tu vi nhanh là chắc chắn.
Cũng ngay vào thời gian Tần Phàm tu luyện thì mọi người cho rằng Tần Phàm trẻ tuổi nên dễ ứng phó, Tiểu Chiến làm cho người của Mộc Hoàng Thần Đảo nhìn thấy cường thế của hắn.
Trên cơ bản phàm là đại thành cần Tiểu Chiến xuất động thì thành chủ không có kết cục tốt. Phương thức Tiểu Chiến xuất hiện phương thức, mỗi một lần đều là khí phách nện thành chủ, sau đó lại bắt thành chủ, có thể nói không giảng đạo lý gì cả.
Chuyện này làm cho Tôn Lương thích thú không ít, Tiểu Chiến danh khí vang dội khắp Tần Hoàng Đảo, cũng rất nhanh có người sùng bái hắn, thậm chí không ít thành thị còn chờ mong Tiểu Chiến đến.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chuyện này làm cho các thành chủ cảm thấy im lặng, có chút thành chủ vốn còn đang do dự, lập tức đã bị đánh một trận, càng về sau phàm là biết rõ Tiểu Chiến muốn tới thành chủ nào, một đều trực tiếp chạy tới cửa thành nghênh tiếp Tần vương.
Kỳ thật trong đó cũng có mười thành chủ thử liên hợp lại đối phó Tiểu Chiến, muốn cho hắn thấy tôn nghiêm của thành chủ. Nhưng mà kết quả không có cải biến, mười thành chủ này cuối cùng bị Tiểu Chiến đánh chết ba, bảy người khác trọng thương và cầu xin tha thứ mới thoát mạng, không tránh được bị Tiểu Chiến xảo trá không ít thứ tốt.
Uy danh của Tiểu Chiến được truyền bá với tư cách lão đại của Tiểu Chiến, một đảo chủ như Tần Phàm uy nghiêm tự nhiên cũng được áp dụng nhanh chóng. Càng về sau đã là không có đảo chủ nào dám dị nghị lệnh của Tần Phàm, bởi vì có dị nghị cũng vô dụng, Tiểu Chiến đã trực tiếp đánh tới mức bọn họ không dám dị nghị gì.
Thành chủ đại hội cuối cùng cũng tổ chức, tất cả thành chủ đều mang theo lễ nặng, về phần Tần Phàm cần linh dược dược liệu, trong vòng ba tháng được thu thập hoàn tất, đối với cả thần đảo tài nguyên tập kết không biết so với thời điểm còn Mộc Hoàng nhanh bao nhiêu lần.
Ngày hôm nay Tần Phàm mở mắt ra.
- Tốt, hiện tại ta cách chín kiếp bán thần còn một bước, cơ hội vừa đến đến ta có thể đột phá. Mà một vạn loại linh dược chỉ còn thiếu mười chủng mà thôi, rất nhanh có thể trùng kích cảnh giới cao nhất của Đan Đạo.
Trong hai mắt thần thái hiện ra.
Tập hợp tài nguyên của đảo thì cảnh giới của hắn tăng lên rất nhanh, nhanh chóng không tưởng tượng nổi.
Kế tiếp Tần Phàm chuẩn bị đi ra ngoài du lịch một chuyến, tìm kiếm mười loại linh dược cuối cùng đột phá chín kiếp bán thần.
Sau khi bàn giao xong mọi việc, Tần Phàm rời khỏi phủ Tần Hoàng.
Trên thực tế trải qua ba tháng này, cả phủ Tần Hoàng kết cấu đã tổ kiến rồi, muốn giúp đảo chủ được nhiều việc hơn, có đội ngũ quản lý khổng lồ, trên Tần Hoàng Đảo đã đi vào quỹ đạo.
Mà hắn thu thập tài nguyên vừa đấm vừa xoa, một mặt yêu cầu cường ngạnh, một phương diện sẽ ban thưởng công pháp và đan dược, cho nên càng về sau tất cả thành chủ đều tích cực thu thập linh dược.
Tập hợp lực lượng toàn đảo còn nhanh hơn sưu tập một mình nhiều. Phải biết rằng cả Tần Hoàng Đảo có ba trăm đại thành, mấy trăm ức nhân khẩu, đây là nhân số tìm kiếm giúp hắn.
Thật giống như Tần Phàm cần vạn loại linh dược, nếu như chỉ dựa vào chính hắn tìm kiếm cho dù mượn nhờ nhiều đấu giá hội cũng cần thời gian vài năm hoặc lâu hơn, nhưng hiện tại chỉ cần ba tháng mà thôi.
Trừ lại mười linh dược đặc thù ra, những thứ cần thu thập đã có đủ rồi. Mười loại tài liệu không cách nào thu thập được hắn cũng đều có tin tức đại khái liên quan.
Đây là chỗ tốt khống chế một đảo, có thể đạt được tất cả tài nguyên và tin tức.
Nhưng mà trên đảo cũng có một ít hiểm địa và di tích, thậm chí cả tân thế giới còn có các địa phương thần kỳ, cũng đều có người thay hắn thu thập, mà hắn muốn biết tin tức gì, một mặt ra lệnh, tất cả đại thành chủ sẽ nghĩ cách tìm kiếm, sau đó lại đưa đến Tần Hoàng phủ.
Dưới điều kiện ưu việt như thế, cộng thêm trí nhớ Viễn Cổ của Tần Phàm cùng với thiên phú ngộ tính siêu việt, tiến cảnh của hắn đương nhiên không chậm. Thời điểm tám kiếp bán thần đỉnh phon hắn lựa chọn đi ra ngoài.
Cảnh giới của hắn hiện giờ tuy có danh xưng Hoàng cấp đảo chủ, nhưng muốn đạt được danh hiệu Đế cấp đảo chủ không có bất kỳ khó khăn, nhưng mà tài nguyên của Hoàng cấp thần đảo và Đế cấp thần đảo không kém quá xa, khác chỉ là danh xưng mà thôi, hắn tạm thời không có ý định đi khiêu chiến Đế cấp đảo chủ.
Rời khỉ Tần Hoàng phủ, Tần Phàm tự nhiên là phải đi du lịch đảo của mình trước rồi, hảo hảo tìm hiểu vấn đề cần thiết của mình.
Thời điểm này hắn mới biết phồn hoa của Hoàng thành.
Kiến trúc cao lớn, đường đi to lớn, ngựa xe như nước. Cường giả vãng lai đông đảo, cường giả năm kiếp bán thần nhiều không kể xiết, cơ bản người dưới bán thần có thể tiến vào đây cực nhỏ. Bởi vì nơi này là hoàng thành, điều kiện tu luyện trong cả Tần Hoàng Đảo là tốt nhất, điều kiện tiến vào đương nhiên phải hà khắc rồi.
Thậm chí buôn bán tùy ý trên đường cũng đều là tam kiếp bán thần. Cực diện kinh khủng này làm Tần Phàm âm thầm kinh ngạc, phải biết rằng tại Mạc Lợi thần đảo thì cũng là hảo thủ đấy.
Nhưng nơi này có thể nói là tấc đất tấc vàng, bao nhiêu tu luyện giả thầm muốn tiến vào nơi này, mà một khi tiến vào đây không ai muốn rời đi, mà muốn tiếp tục ở lại trong này tu luyện. Nhưng mà phải giao phí tổn cực cao, như vậy bọn họ sẽ nghĩ tất cả biện pháp tăng thu nhập của mình. Đây chính là quy củ mà Mộc Hoàng định ra, Tần Phàm cũng không có nghĩ sẽ bỏ đi, dù sao hắn cũng biết diện tích có hạn, nếu như không thiết lập hạn chế thì nơi này nhất định sẽ kín hết người.
Thịnh cảnh như thế làm cho Tần Phàm nhớ tới bất động sản ở địa cầu, có thể nói ở chỗ này muốn đạt được không gian tu luyện một mình còn khó hơn có được gian phòng ở thành thị lớn.
Đương nhiên tất cả đều thuộc về Tần Phàm.
Trên đường phó hoàng thành tuy chuyện đảo chủ qua được mấy tháng, nhưng vẫn nghe được nghị luận khắp nơi về đảo chủ Tần Phàm. Đồng thời gần đây Tiểu Chiến hiển lộ danh tiếng cũng trở thành đề tài nói chuyện của rất nhiều người.
Dù dân cư chưa từng găp qua Tần Phàm cùng Tiểu Chiến nên dễ tạo thành sai số, đặc biệt là với thực lực của hai người, có người đem Tần Phàm truyền đi vô cùng kì diệu, còn có người đã biến thành đệ nhất nhân của tân thế giới, cũng có người cảm thấy hắn chỉ là hư danh, đả bại Mộc Hoàng chỉ vì là Mộc Hoàng bị trọng thương.
Tóm lại có đủ loại phiên bản.
Trong một ít dân cư cơ hồ hoàn toàn là giống nhau như đúc, thậm chí Tần Phàm còn nghe được phiên bản hắn và Tiểu Chiến là một đôi tình lữ, nhân thú luyến ái có bao nhiêu kinh tỏm, những chuyện này làm hắn dở khóc dở cười.
- Đây chính là nhân gian a.
Tần Phàm ngồi trong trà lâu nghe được những râu ria này, nhìn qua đám người rộn ràng bên dưới, phẩm trà thơm, trong miệng có chút cảm thán. Hắn quá bận rộn tu luyện, đã lâu chưa buông lỏng như thế.
Từ trước tới nay hắn giống như rời khỏi nhân gian, cho tới bây giờ hắn mới quay về nhân gian.
Những ngày này du lịch hắn đã trở về tâm thái phàm nhân của mình.
Đi ra khỏi hoàng thành, trong mấy tháng Tần Phàm đi du lịch Tần Hoàng Đảo đã qua nửa đại thành, nhìn thấy các loại phồn hoa và hư vinh, xem qua các loại khốn khổ nhân gian, rất nhiều chuyện ngoài sáng trong tối hắn cũng rõ trong lòng.
Tuy nhiên hắn cũng may mắn tìm được một loại trong mười loại tài liệu, nhưng cảm giác tâm tình của mình tăng lên một mảng lớn, loại tâm tình này dần đần dựa sát vào thời Viễn Cổ, đáng giá mừng rỡ, cho dù hiện giờ hắn kém thực lực đỉnh phong Viễn Cổ cực xa, thậm chí chín kiếp bán thần cũng không có đột phá, nhưng mà hắn có cảm giác mình sẽ đột phá cảnh giới nhân thần.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Trọng yếu nhất là hắn cảm nhận được lực lượng chấn động của nhân gian, đó là đồ vật đặc thù, hắn bây giờ nói không được cái gì, nhưng mà cảm thấy thứ này đối với việc hắn trở thành nhân thần rất trọng yếu.
Tần Phàm cũng quan sát nguyên giới của mình.
Nguyên giới của hắn trải qua luyện hóa nguyên giới Long thần thì càng trở nên hoàn thiện hơn, thoạt nhìn cơ hồ giống như thế giới chân thật. Nhưng hắn biết rõ trong đó thiếu đi rất nhiều thứ, thí dụ như tính mạng, còn có một chút biến hóa tự nhiên.
Trong nguyên giới của hắn hình thành một khỏa thực vật ngũ sắc.
Thực vật ngũ sắc này có quan hệ tới việc sinh thần lực của hắn.
Hoặc là nói vì thần lực sinh ra nên thúc đẩy cây thực vật này sinh trưởng.
- Rốt cuộc thực vật ngũ sắc này là cái gì?
Tần Phàm biết rõ thực vật ngũ sắc này liên quan tới nguyên giới biến hóa, trọng yếu nhất chính là thần quả, hắn trực giác cảm thấy sau khi thần quả này hoàn toàn thành thục nguyên giới của hắn sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đây là một trong những cơ hội giúp hắn trở thành nhân thần.
Mà hắn còn phát hiện hắn du lịch nhân gian thì tâm tình biến hóa, mà thực vật ngũ sắc này vì thế mà phát triển nhanh hơn rất nhiều, thần quả cũng thành thục nhanh chóng.
- Khách quan, có cần một bình kỳ tích trà không? Đây là lá trà nổi tiếng của quán ta, là mỗi khách nhân đến đây thích uống. Nghe nói lúc trước đảo chủ Tần Hoàng Đảo chúng ta được xưng là Kỳ Tích Chi Tử Tần Hoàng Đảo chủ, lúc trước bởi vì uống trà này mà đốn ngộ, ngược lại sáng tạo rất nhiều kỳ tích... Nếu ngài cũng thích thì không ngại thử lá trà này xem, nói không chừng sẽ có linh cảm mới.
Nhưng vào lúc này tiểu nhị lấy ấm trà lớn đi tới, đi tới bên người Tần Phàm.
- Kỳ tích trà? Tần Hoàng uống lá trà này đốn ngộ?
Tần Phàm cũng khẽ giật mình, sau đó có chút dở khóc dở cười, hắn có uống trà này sao?
Hiện tại hắn đi tới thành thị tên là Võ Thánh thành, đây có thể nói là một trong những tòa thành phồn hoa nhất trong ba trăm tòa thành. Nhưng nói là phồn hoa nhất nhưng đồng thời cũng là nơi nghèo khó nhất, có thể nói là khu của dân nghèo trên Tần Hoàng Đảo.
Võ Thánh thành tên như ý nghĩa, nơi này tụ tập nhiều võ thánh và người thấp hơn, nếu võ giả như vậy ở Vũ Thiên đại lục có lẽ sẽ là siêu cấp cường giả, nhưng ở tân thế giới, võ thánh cùng dưới võ thánh chẳng khác gì bình dân.
Ở chỗ này đều là đám người dưới bán thân giãy dụa đau khổ, bọn họ ở vào tầng dưới chót nhất, sinh hoạt cũng giống người bình thường, mặc dù trở thành bán thần cũng không có buông tha, còn ở đây tu luyện tiếp, nhưng dường như có áp lực vô hình khiến bọn họ khó đột phá bán thần.
- Đồ vật vô hình kia rốt cuộc là cái gì?
Tần Phàm đang suy nghĩ vấn đề này, hắn đi tới nơi này thì cảm giác thân thể bị đè nặng, nhưng tạm thời hắn không nghĩ ra đáp án được, bởi vì hắn cảm giác được có cái gì che đậy hai mắt của hắn.
- Khách quan, cảm giác như thế nào đây? Kỳ tích trà không tệ chứ?
Lần này tới tiểu nhị lại kinh ngạc, cái gọi là kỳ tích trà chỉ là bịa đặt, chỉ là mánh lới kiếm tiền mà thôi.
- Vâng, ta đang nghĩ không có tiền thì nên làm gì bây giờ, uống kỳ tích trà này rốt cuộc ta cũng nghĩ ra biện pháp, ta có thể ở lại nơi này bán trà gán nợ không?
Tần Phàm đặt chén trà xuống, bộ dáng nghiêm trang nói ra.
- Khách quan, ngươi nói cái gì?
Nghe được Tần Phàm trả lời thì tiểu nhị trà lâu sửng sờ, bởi vì thấy thế nào Tần Phàm cũng không giống loại người không có tiền. Bởi vì tuy hắn không biết thực lực của Tần Phàm như thế nào, nhưng mà trên người của hắn có loại khí thế tự nhiên khiến người ta tin phục.
- Về sau ta ở lại nơi này bán trà, tiếp tục một tháng để trả tiền trà hôm nay.
Tần Phàm chỉ khẽ cười nói.
- Ta đi hỏi ông chủ...
Tiểu nhị trà lâu sửng sờ.
- Không cần hỏi, ta đáp ứng thỉnh cầu này, nhưng mà không biết công tử xưng hô thế nào?
Nhưng vào lúc này một vị trung niên nhân mặc hoa phục chậm rãi đi tới, hắn vẫn lưu ý tới Tần Phàm, hắn có thể nhìn ra được Tần Phàm bất phàm.
Tần Phàm liếc mắt nhìn trung niên nhân này, biết rõ người này có lẽ chính là lão bản của nơi này, mà nhìn người nọ giơ tay nhấc chân mang theo khí khái hào hùng, phong độ mười phần, lúc này thái độ với hắn cũng có tôn kính, cũng làm cho hắn có hảo cảm.
- Tại hạ Phạm Tần, bái kiến ông chủ.
Tần Phàm thăm hỏi nói ra, hôm nay hắn chính là đảo chủ, cơ hồ cả Tần Hoàng Đảo không ai không biết hắn, cho nên hắn không nói ra tên thật, hắn dùng tên giả lúc gặp Phương Tiểu Tình lúc nói ra, là hai chữ Tần Phàm đảo lại.
- Ha ha, thì ra là Phạm công tử, tại hạ Trầm Tô, nơi này là sản nghiệp của tại hạ. Kỳ thật ta nhìn Phạm công tử không hề giống như người chán nản, nếu như nhất thời bất tiện, thì ly trà này không ngại Trầm mỗ tương thỉnh, mọi người làm bằng hữu.
Lão bản Trầm Tô lúc này không còn nói thêm cái gì, hắn kiến thức rộng rãi, ánh mắt vô cùng độc, liếc thấy ra Tần Phàm không hề giống người thiếu tiền, nhưng mà đối phương không nghĩ ra hắn là đảo chủ mà thôi.
Tần Phàm tới nơi này tự nhiên không phải muốn ăn cơm chùa uống chùa, muốn ở lại chỗ này làm trà sư chỉ là thích mà thôi, biết rõ đối phương sẽ hoài nghi, đây cũng là bình thường. Hắn cười cười, lại nói:
- Đa tạ ông chủ, một chén kỳ tích trà này ta không có uống chùa, ta ở lại chỗ này làm mỗi ngày gán nợ. Nhưng mà mỗi ngày ta chỉ bán mười chén trà. Tiếp tục một tháng, xem như trả tiền trà.
- Ha ha, tự nhiên là có thể rồi, nếu công tử có nhã hứng như thế, vậy thì Trầm mỗ cũng không ngại tạo thuận lợi, nếu như trên đường công tử muốn rời khỏi, cũng không có vấn đề gì.
Trầm Tô kết luận Tần Phàm không phải nhân vật bình thường. Cho nên hắn thập phần khách khí, hắn là lão bản quán trà, tự nhiên gặp đủ tam giáo cửu lưu, nhìn người là chuẩn nhất.
- Vậy không biết công tử ngâm là trà gì? Trà của chúng ta là kỳ tích trà nổi tiếng, nhưng không tiện làm xấu chiêu bài.
Thời điểm này tiểu nhị nói ra.
Nghe vậy Trầm Tô trừng mắt nhìn tiểu nhị . Nhưng mà Tần Phàm vẫn không nói gì, màhắn xòe tay cầm ấm trà lên, sau đó lại đặt hai chén trà xuống.
Đinh đinh đinh
Hắn gõ nhẹ lên thân ám trà, một lúc sau cả trà lâu có hương trà xông vào mũi, nghe thây mùi trà này thì toàn thân vô cùng sảng khoái, giống như tất cả phiền não tan biến trong nháy mắt, một đôi trà khách con mắt mở to.
Mà con mắt Trầm Tô cùng tiểu nhị càng sáng. Trong đó xuất hiện vẻ kinh ngạc. Phải biết rằng ấm trà là ấm trà không. Bên trong không có nước không có trà, nhưng bây giờ lại có hương trà tỏa ra.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Đến lúc này hai người bọn họ làm sao không biết Tần Phàm là cường giả, chiêu thức ngưng nước thành trà chỉ có cường giả ngoài bán thần mới làm được, phải biết rằng nơi này là Võ Thánh Thành, linh khí tương đối tàn lụi, cường giả bán thần không có tới nơi này. Về phần lá trà tiến vào ấm trà như thế nào bọn họ càng không cảm thấy có nghi hoặc gì.
Đông đông đông
Hắn lại gõ nhẹ lên ấm trà vài cái, sau đó cầm lấy, bắt đầu châm trà và chén trà. Nước trà chậm rãi rót vào chén, thời điểm này hương khí cả trà lâu vô cùng nồng đậm, thậm chí có người lúc này cảm giác được có rất nhiều thứ đột nhiên hiểu ra, có người cảnh giới tăng lên, có ngàn vạn ý tưởng.
Chén trà mang theo sắc nước nhàn nhạt, nước trà chậm rãi lưu động trong chén, hiện ra một đồ án bát quái, nhìn nó xoay tròn người ta như nhập vào huyền bí.
Hai chén trà đã xong, Tần Phàm buông ấm trà, lại mĩm cười nói:
- Đây là kỳ tích trà ta ngâm, ông chủ không ngại thử xem.
Thời điểm này Trầm Tô hoàn toàn đang ngây người, hắn ngơ ngác nhìn qua chén và nghe âm thanh của Tần Phàm, hắn lúc này kịp phản ứng, sau đó cẩn thận cầm chén trà lên, nhưng hắn sợ mình phá hư huyền bí trong đó, do dự hồi lâu đưa chen trà lên miệng, sau đó lưu luyến uống một ngụm.
Hương trà vừa vào yết hầu, Trầm Tô có cảm giac tứ chi bách hài thông suốt, một loại cảm giác sảng khoái bay vọt trong tâm trí, mà trong mơ hồ có hương vị đắng tỏa ra, giống như nhân sinh hoang mang làm cho hắn nhíu mày, chỉ chốc lát không biết nhớ tới cái gì đó, hai hàng nước mắt chảy xuống.
Rất lâu sau đó Trầm Tô không nói nên lời, mà cả trà lâu lúc này đột nhiên có cái gì đó dẫn dắt, dĩ nhiên đã trở nên an tĩnh lại, dường như hào khí đặc thù gì đó lưu chuyển làm mọi người ngừng nói chuyện.
Tần Phàm vào lúc này lại quan sát, hắn quan sát Trầm Tô và người cả trà lâu, vào lúc này hắn cảm giác được đồ vật thần bí áp lên người của hắn rõ ràng hơn trước, thậm chí hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được biến hóa trong đó.
Bởi vì biến hóa này sinh ra từ chén trà.
Đồ vật thần bí này, tồn tại thần bí này huyền diệu khó giải thích được, nhưng hắn vẫn cảm giác được chân thật.
Đây cũng là nguyên nhân hắn ở chỗ này bán trà, hắn cảm ngộ nhân gian, hắn đang tự hỏi và phân tích đồ vật thần bí trên người của mình.
Cứ như vậy Tần Phàm ở lại Võ Thánh Thành, ở trong trà lâu với tư cách một gã trà sư.
Mỗi ngày chỉ bán mười chén trà, bán cho mười người.
Trải qua một chén trà ngày hôm nay mọi người chấn động rồi, tuy không có ai biết kỳ tích trà này do Kỳ Tích Chi Tử ngâm chân chính, nhưng mà dần dà cái tên Phạm Tần và mười chén trà này tuôn ra từ miệng của trà khách, theo hơn phân nửa Võ Thánh Thành truyền ra, hơn phân nửa người nghe được tiếng gió mà tới đây quan sát.
Nhưng mà Tần Phàm còn có một yêu cầu, hắn mỗi ngày chỉ chọn mười người trong số các vị khách uống trà, hơn nữa hắn cần mười người này kể câu chuyện mà mình đắm chìm.
Mỗi một ngày hắn đều quan sát người trong trà lâu biến hóa, biến hóa về bản thân hắn, còn có biến hóa trên người của người uống kỳ tích trà. Kỳ thật hắn hiện tại cũng cảm giác được khách nhân biến hóa, nhưng mà biến hóa không lớn bằng người uống trà.
Trên thực tế Tần Phàm pha trà cũng không phải là ngâm trà bình thường, mà là Hợp Đan Mạch của hắn, đem vài loại linh dược lá trà ngâm với nhau, còn có hiệu lực của đan dược, ích lợi với tinh thần khí lực các phương diện của con người.
Thậm chí còn có một ít huyền diệu khó giải thích, Tần Phàm cũng nghiên cứu chuynej này.
Mà trà lâu lão bản Trầm Tô là người đầu tiên uông trà của Tần Phàm, biến hóa cũng thật lớn, bây giờ nhìn tinh thần của hắn càng ngày càng tốt hơn, thân thể như trẻ lại, nhưng lại lộ ra ý chí chiến đấu tràn đầy, nghe nói cảnh giới có đột phá, hăn từ cảnh giới Võ Thánh bắt đầu sờ đến cánh cửa cảnh giới bán thần. Vốn hắn đã sớm đến võ đạo cực hạn, cũng không có cơ hội đột phá bán thần.
Cải biến này Trầm Tô uống trà xong thì biến hóa, Tần Phàm có thể cảm nhận được.
Ngày hôm nay là Tần Phàm đi vào trà lâu ngày thứ mười.
Sáng sớm ngày hôm nay cả trà lâu đầy khách nhân, thậm chí có thể dùng chen chúc hình dung, đây là lão bản Trầm Tô tăng hạn chế rồi đấy, nếu không sẽ kín hết chỗ, cũng biết Tần Phàm được hoan nghênh như thế nào.
Tần Phàm lúc này bình tĩnh ngồi ở cửa sổ.
Toàn bộ trà khách khác cách hắn năm mét, tất cả mọi người dường như cảm giác được khí tràng huyền diệu, ngăn cản mọi người tới gần và âm thanh.
Bọn họ đang đợi lựa chọn, hy vọng trở thành người may mắn hôm nay.
Tần Phàm không thèm nhìn những người này, nhưng kỳ thật hắn đang quan sát, quan sát những người này có tồn tại thần bí, nhưng mà những vật thần bí này khó nắm được, nhưng mà hắn cảm giác được hô ứng này càng liên hệ nhiều hơn với hắn.
- Người có thể thưởng thức trà hôm nay là vị này.
Qua một hồi, thần sắc Tần Phàm bình tĩnh chỉ vào một người trong đám người.
Người được Tần Phàm chọn trúng là đại hán hơn ba mươi tuổi, cũng là một gã Võ Thánh, người như vậy ở đại lục chính là thiên tài trong thiên tài, nhưng ở chỗ này chỉ là người bình thường, mà ở ngoài Võ Thánh Thành thì thiên phú của người này ở dưới cùng mà thôi, người như vậy sẽ bình thường cả đời.
- Là ta? Thật sự là ta?
Đại hán kia nghe được Tần Phàm lựa chọn, trên mặt của hắn mừng như điên, hắn có chút không dám tin tưởng đi lên một bước, tâm thần bất định không chờ đợi được. Những người khác thì thất vọng, nhưng không người nào dám dị nghị.
- Cải biến, thì ra là dạng này...
Trong nháy mắt này Tần Phàm rất nhanh bắt được biến hóa của người kia, dường như có hoa lửa chói mắt hiện ra, mà những người khác cũng có biến hóa tương đối rõ ràng, nhưng so với người này thì ảm đạm hơn nhiều.
Cũng vào lúc này hắn rốt cục hiểu được.
Thì ra huyền diệu khó giải thích trên người của mỗi người, tồn tại thần bí kia kỳ thật chính là vận mệnh.
Vào thời khắc này rốt cuộc Tần Phàm cũng nhìn thấy vận mệnh.
Thứ này không nhìn thấy, sờ không được, hư vô mờ mịt nhưng lại tồn tại chân thật.
Trong nháy mắt Tần Phàm hiểu ra thì hắn trông thấy trên người những người này mỗi người đều có một con đường vận mệnh, vô số con đường nối vào nhau, mà hắn dường như có thể va chạm vào vận mệnh của những người này, hắn cảm giác được vận mệnh rất nhiều người nắm giữ trong tay của hắn, hắn cảm giác được bây giờ vận mệnh của mỗi người cùng một nhịp thở với hắn, giống như hắn tùy ý khẽ động là có thể cải biến được vận mệnh của rất nhiều người.
Bởi vì một ly trà của hắn có thể cải biến được vận mệnh của bọn họ.
Vận mệnh cũng không phải đã hình thành thì không thay đổi, hắn tồn tại sẽ cải biến, một ít người bởi vì có chút kỳ ngộ, giống như những người gặp được Tần Phàm thì sẽ được cải biến, mà có một ít người dựa vào cố gắng của mình mà cải biến.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba