Kỳ lân cực lớn dài tới mấy vạn dặm, lao ra Cổ Quáng Thái Sơ, vắt ngang trên bầu trời Bắc Vực, thật rung động lòng người!
Nó sinh có đầu rồng, trên người phủ kín vảy màu lam tím, lấp lánh sáng bóng kim khí lạnh như băng. Ở trên đỉnh đầu nó xuất hiện một cái một phù triện, chùm tia sáng nối thẳng lên trời xé rách vũ trụ. Thời gian đã cách tới mấy trăm vạn năm, chí tôn Hoàng Đạo lại quân lâm thế giới này.
- Trượng đến!
Ở trong miệng nó quát ra hai chữ như vậy, khắp địa vực Đông Hoang đều rung chuyển mấy lần, khí thế của nó uy áp tam giới lục đạo, thế gian chỉ có ta độc tôn!
“Ầm” một tiếng, một luồng lam quang rực rỡ từ Vực ngoại bay tới, xẹt qua vũ trụ tối đen, xuyên qua vô số tinh vực lạnh như băng, trực tiếp buông xuống Bắc Đẩu Tinh Vực.
- Đó là cái gì?!
Mọi người đều kinh sợ, chỉ quát nhẹ một tiếng mà thôi, liền triệu hoán đến một kiện binh khí uy lực mạnh mẽ tuyệt đối đến mức tận cùng. Giờ khắc này toàn diện sống lại, cuồn cuộn tản ra uy nghiêm vô thượng của Thái Cổ Hoàng.
Màu lam đẹp mắt, trong suốt rực rỡ, phát ra hào quang mãi mãi, chiếu sáng khắp mặt đất Đông Hoang, rất nhanh hạ xuống Bắc Vực, thần uy rung chuyển ức vạn dặm.
Đây mới là binh khí cấp Đế chân chính sống lại, mỗi một lũ uy áp đều khiến Đại Thánh sợ run, bất kể cách từ rất xa, đều làm cho Giáo tổ một vực không kiềm nổi phải quỳ sát xuống, quá mức khủng bố.
Từng đợt từng đợt lam quang bùng phát ra, làm cho mặt trời, mặt trăng, tinh tú trên bầu trời toàn bộ ảm đạm xuống, hoàn toàn không thể sánh với khí tượng này, ở trước mặt nó không có một chút chói lọi gì đáng nói.
- Là... Kỳ Lân Trượng!
Có người khiếp sợ phun ra mấy chữ này, thân thể đều run run.
- Đó là binh khí Cổ Hoàng của Hỏa Lân Động, không thể tưởng được nó lại bay trở về!
Mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó tin.
Kỳ Lân Trượng là Thần khí chí tôn một đời của Hoàng tộc thái cổ, cả thế gian đều biết. Nó từng biến mất một đoạn năm tháng. Khi tấn công Vĩnh Hằng Tinh vực, bị Đạo Diễn nhất mạch sử dụng Tiên Y cùng với Cổ Hoàng trận trấn áp. Vì chưa kịp sống lại, nên cũng làm cho Đại Thánh Viêm Kỳ của Hỏa Lân Động ngã xuống, Cổ Hoàng tử Hỏa Kỳ Tử phải đi biên hoang vũ trụ xa xôi, đến nay không rõ tung tích.
Tuy nhiên từ nhiều năm trước, Kỳ Lân Trượng đã trở về. Không có người nào dám trấn áp nó lâu dài, mặc dù là Đạo Diễn Tiên Y cùng cấp số cũng không được!
Bởi vì, một khi kiện Thần khí chí tôn Kỳ Lân Trượng này chính mình sống lại, sẽ sinh ra đại chiến binh khí Đế đáng sợ nhất, tất nhiên sẽ có một kiện phải vỡ vụn, đó là hậu quả không thể chấp nhận.
Nhiều năm trước, nó đã quay về Hỏa Lân Động, tuy nhiên con đường thành tiên sắp mở ra, nó bị trong tộc mang theo đi ra Vực ngoại, không ngờ lúc này lại bị lực lượng của Cổ Quáng Thái Sơ triệu hoán trở về.
Đến tận đây sự tình đã sáng tỏ, dài mấy vạn dặm chí tôn cổ đại trong quang đoàn màu tím lam kia là Kỳ Lân Cổ Hoàng!
Mọi người đều rúng động, tất cả đều không thể tin được chuyện này là thực. Điều này vượt quá nhận biết của thế nhân.
- Như thế nào có thể, Kỳ Lân Cổ Hoàng còn sống ư? Đã qua đi mấy trăm vạn năm, mặc dù hắn trở thành cao thủ Hoàng Đạo cũng không thể còn sống đến bây giờ được!
- Hắn là làm thế nào được vậy? Đại đế cổ không phải đều tọa hóa hết rồi sao? Không ngờ hắn lại sống mấy trăm vạn năm, phá vỡ lẽ thường!
Cả thế gian đều khiếp sợ!
Cũng không biết có bao nhiêu người đang chú ý, há hốc miệng, rồi sau đó dẫn tới một hồi tiếng kinh hô. Quá mức không đúng thực, làm cho rất nhiều người da đầu đều run lên.
Đương nhiên, đây cũng chỉ giới hạn trong tu sĩ bình thường, còn nhân vật cấp Đại Thánh, Giáo tổ uy chấn một vực đều có chuẩn bị tâm lý. Từ xưa tới nay đủ loại dấu hiệu cho thấy, trong cấm địa Sinh Mệnh tất nhiên là người cấp số này!
Kỳ Lân Cổ Hoàng xuất thế, hắn còn sống!
Tin tức này chấn động Bắc Đẩu. Truyền khắp thiên hạ, rồi sau đó lại rất nhanh lan tràn ra hướng chỗ sâu trong vũ trụ, kết quả làm cho vạn vực chư thiên đều run rẩy!
Hắn từng là chí tôn một thế hệ uy áp chín tầng trời mười tầng đất, thống ngự vũ trụ bát hoang. Nơi đi qua vạn linh thần phục, sau khi trải qua năm tháng dài lâu lại nghịch thiên trở về.
Hắn xuất hiện có được ý nghĩa bất đồng với hai vị chí tôn cổ đại xuất thế, là lần đầu tiên hướng tới thế gian chứng thực một sự thật: Cổ Hoàng tửng có người còn chưa chết. Điều này có ý nghĩa quá lớn, làm đảo điên nhận biết vốn có trong ý nghĩ của rất nhiều người!
“Ầm” một tiếng, hào quang màu tím lam bùng nổ, cuồn cuộn mãnh liệt, bao phủ Bắc Vực, trong nháy mắt này kỳ lân cực lớn liền hóa thành một nam nhân trung niên, một đầu tóc dài màu lam dày rậm tung bay, đồng tử màu tím sắc bén giống như Thiên Đao, bễ nghễ nhân gian giới!
Hắn oai hùng vĩ ngạn, tiên khí vờn quanh cơ thể, đứng sừng sững trên không trung vẫy tay một cái, cây Kỳ Lân Trượng do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành kia liền bay tới đây.
- Phụ thân!
Truyền đến một tiếng gọi run rẩy, nghẹn ngào, có bi thương có vui mừng lại có đau khổ: Nàng nắm chặt lấy Kỳ Lân Trượng, vẫn luôn theo nó từ Vực ngoại tới nơi này.
Đây là một mỹ nữ tuyệt thế, mái tóc dài màu thủy lam, ngọc thể thon dài, trên gương mặt xinh đẹp đầy nước mắt lóng lánh, quá vui mừng mà khóc, kích động tới cực điểm. Nàng như là điên lên rồi phóng vọt tới thật không tương xứng chút nào so với phong thái khí chất tuyệt thế của nàng. Đúng là Hỏa Lân Nhi.
Nàng không nghĩ tới còn có một ngày gặp lại, còn có một ngày xum hợp, toàn thân đều run rẩy. Năm đó phụ thân nàng đã tới lúc tuổi già, phong ấn hai huynh muội bọn họ, thật đúng là sinh ly tử biệt, ruột gan đứt từng khúc!
Bởi vì bọn họ biết, lần từ biệt đó chính là vĩnh biệt: bọn họ sẽ rơi vào trong giấc ngủ say, mà phụ thân của họ cũng sẽ sau đó không lâu tọa hóa. Mặc dù huynh muội bọn họ mấy trăm vạn năm sau sống lại, cũng không gặp lại phụ thân được nữa.
Đó là một loại thống khổ, đến nay mỗi lần nghĩ lại vẫn như trước đau đớn xé nát tim gan. Không thể tưởng được... mấy trăm vạn năm trôi qua lại có thể gặp lại, có được cảnh tượng như vậy.
Hỏa Lân Nhi rốt cuộc không kiềm nổi gào khóc, bổ nhào tới, nhảy vào trong lòng nam nhân oai hùng khiếp người kia, khóc lóc thiên hôn địa ầm, hoàn toàn không giống với ngày thường.
Nam nhân trung niên lúc trẻ tuổi, nhất định là vô cùng anh tuấn, mà hiện tại lại là khí chất càng xuất chúng, thần võ kinh người, có được Thần tư cái thế!
Trong cặp mắt sâu sắc kia của hắn xuất hiện gợn sóng, trên mặt xuất hiện vẻ ôn hòa, vỗ nhẹ nhẹ bờ vai Hỏa Lân Nhi, nói:
- Đừng khóc! Chờ vi phụ đánh ra một cái càn khôn bất hủ đến, cùng theo nhau thành tiên!
Hắn nói rất nhẹ nhàng hòa ái, nhưng lại có một loại khí phách cái thế, vạn đạo thiên địa này tất cả đều gào thét, ở dưới áp bách của hắn đều bị thần phục, đều run sợ.
Đây là Hoàng của thái cổ, mỗi tiếng nói mỗi cử động đều là pháp tắc, khắp thế gian có ai tranh hùng!
- Phụ thân... con sợ, không muốn cách xa Người nữa!
Hỏa Lân Nhi vẫn luôn rất kiên cường, thân là thiên nữ một thế hệ Hoàng tộc, rất ít khi thấy nàng lộ ra vẻ sợ hãi này.
- Không cần sợ! Vi phụ sẽ không có việc gì, chờ ta trở về!
Kỳ Lân Cổ Hoàng kiên định nói, trong con ngươi tràn ngập tia sáng kinh người.
- Phụ thân... Van cầu Người mang con theo, đừng để con một người rời đi, dù chỉ trong chốc lát!
Hỏa Lân Nhi khóc ròng nói.
- Con không thể đi cùng một chỗ với ta, bằng không cả đời đều sẽ bị đạo của ta áp chế! Ngày nay ta chỉ có thể khống chế trong chốc lát, thời gian quá dài, tất nhiên sẽ có ảnh htrởng lớn lao đối với con.
Kỳ Lân Cổ Hoàng nhẹ nhàng đẩy nàng ra, không để cho nàng nói thêm gì nữa, lấy tay vuốt hai má của nàng. Ngay sau đó con ngươi đột nhiên hừng hực lên, trong bàn tay bộc phát ra một đoàn hào quang rực rỡ bao bọc lấy Hỏa Lân Nhi, xé rách ra tinh không, trực tiếp đưa nàng vào chỗ sâu trong vũ trụ xa xôi.
- Phụ thân!
Tổ địa của Hỏa Lân Động, trên một viên đại tinh, Hỏa Lân Nhi bi thương, khóc lóc nước mắt che mờ hai mắt. Trong lòng nàng sợ hãi tới cực điểm, mềm nhũn quỳ gối trên mặt đất, có lẽ lần này thật sự là vĩnh biệt!
Cha con hai người nói với nhau không nhiều lắm, nhìn như bình thản, nhưng chứa đầy tình cảm. Đây là Cổ Hoàng muốn bảo hộ nàng, không để nàng chịu một chút thương tổn, trong lòng có quá nhiều thứ không bỏ qua được.
Phụ thân của nàng đi quyết chiến, đi liều mạng, phải đại chiến trên con đường thành tiên, có thể còn phải đối mặt với uy hiếp của các Cổ Hoàng và Đại đế khác. Lần này có thể là một con đường có đi không có về.
Anh hùng từ đó một đi không trở lại!
Muốn dẫn nàng cùng nhau thành tiên, không hề chia lia, những lời này lúc còn rất nhỏ nàng đã từng nghe qua, ngày nay thật sự lại tới một ngày này, sẽ có một kết quả thế nào đây? Trong lòng Hỏa Lân Nhi đều đang run rẩy, chưa từng có cảm giác bất lực giống như hôm nay.
Kỳ Lân Cổ Hoàng cuối cùng nhìn thoáng qua chỗ sâu trong vũ trụ, rồi cầm trong tay Thần trượng do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành, bước ra một bước, trực tiếp hiện ra ở Nam Vực trước cái khe lớn Tiên lộ.
- Ngươi đã đến rồi, đã có thể động thủ!
Đạo nhân đến từ Tiên Lăng Mộ lên tiếng, vẫn như cũ ngồi xếp bằng trên chiếc chiến xa cổ xưa, trên hai đầu gối nằm ngang một thanh Tiên kiếm. Toàn thân đều bao phủ trong hỗn độn.
Bên kia, chủ nhân Bất Tử Sơn ngồi trên lưng con Thần hổ cực lớn, cầm trong tay một cây đại kích do Long Văn Hắc Kim luyện chế thành, ép sụp vòm trời, khí nuốt vạn dặm, cũng gật gật đầu.
Mà ở cách đó không xa, cùng với bốn người, mấy chí tôn cổ đại của các cấm địa Sinh Mệnh đều xuất thế, đi tới nơi đây, nhất định phải triển khai công kích trời sụp đất nứt.
Địa phương này như là sắp dập nát, đạo tắc thiên địa thành tro, tràn ngập ra khí tức khủng bố, xỏ xuyên qua cổ kim tương lai!
Chưa từng có một thời đại nào giống như hôm nay, bảy nhân vật cấp Đại đế cổ tập trung cùng một chỗ, cùng xuất hiện ở cùng một thế hệ, mở ra khơi dòng một kỳ tích xưa nay chưa bao giờ có.
Bọn họ thu liễm dao động thần lực, chỉ là đứng như thế đã khiến cho thiên địa mênh mông này sắp bị hủy diệt, khắp vũ trụ rộng lớn dường như đều phải tan biến, lục hợp bát hoang xa xa, ở chỗ sâu nhất vũ trụ đều cảm ứng được loại khí cơ đáng sợ này.
Kiếp này thật nghịch thiên, chỉ xuất hiện ở kiếp này, kiếp này không bao giờ có thể phục chế nhìn thấy lại lần nữa!
Chờ đợi đã muôn đời, chờ mong vô tận, đều bạo phát ở kiếp này, chấp nhận triển khai một trận chiến cuối cùng thảm thiết nhất, để đi vào trong Tiên vực chân chính thành tiên.
- Thời gian chính xác, địa điếm chính xác, đều đã xuất hiện, đánh vào đi!
Kỳ Lân Hoàng giơ lên Thần trượng màu lam sáng lạn là người thứ nhất ra tay, đảnh vào trong cái khe thật lớn, nhắm vào cửa thành hùng vĩ đóng chặt kia triển khai thế công mạnh nhất.
Giờ khắc này, dao động của Cổ Hoàng chân chính xuất hiện, trấn áp trời xanh muôn thuở, dập nát cổ kim tương lai, loại lực lượng này quá mức đáng sợ! Trong nháy mắt này cho dù ở chỗ vũ trụ sâu nhất đều cảm ứng được một loại khí tức đáng sợ.
Tuy nhiên, Kỳ Lân Hoàng cũng không phải muốn diệt thế, lực công kích sát phạt cái thế của hắn cũng không có một tia nào quét ra phía tinh tú Vực ngoại hay dao động mảy may đến địa vực Đông Hoang, mà toàn bộ nhằm vào tiên môn kia.
Phát ra hào quang sáng lạn nhất, chiếu rọi chói mắt nhất! Thái Cổ Hoàng ra tay, lực công kích cường đại nhất thế gian này rốt cục lại xuất hiện!
- Đánh ra một cái càn khôn sáng sủa, đánh ra một con đường thành tiên!
Chí tôn cổ đại cùng nhau rống to!
Mọi người đều nhích động, đồng loạt ra tay! Giờ khắc này dao động binh khí Đế chấn động vòm trời, nở rộ tiên quang bất hủ. Đại đế cổ đứng trên thiên hạ, từ xưa đến nay cường đại nhất thế gian này, hiện giờ mấy người đồng loạt ra tay, muốn đánh đi vào trong Tiên vực!
Bảy thân ảnh như là bảy tấm bia to bất hủ, đứng sừng sững ở trước con đường thành tiên, dùng nhiệt huyết với sinh mệnh để tấn công, hành khúc chiến ca vang vọng chín tầng trời, hóa thành vầng hào quang rực rỡ nhất muôn đời!
Kiếp này chỉ cho phép thành công không được thất bại!
Last edited by acquyden; 06-12-2013 at 08:26 PM.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Nam Vực bao la hùng vĩ, pháp tắc Đại đế kích động, toàn bộ đánh vào trong Tiên lộ. Bảy đại chí tôn ra tay, khai mở ra sự kiện trọng đại từ muôn đời đến nay chưa từng có, chú định sẽ trở thành một thiên chương rực rỡ nhất!
Bất kể họ thành công hay thất bại, đều chú định sẽ vĩnh viễn được ghi vào trong sử sách, trở thành một nét bút sáng lạn huy hoàng nhất, sẽ được ghi khắc mãi mãi.
Đây là đang thăm dò con đường thành tiên, bất kể như thế nào, họ đều muốn đi xa nhất, trở thành anh hùng vĩ đại nhất sử thi, ai ai cũng đều không thể che đi được vầng hào quang của họ!
“Ẩm” một tiếng, trời sụp đất nứt, bọn họ đánh đi vào.
Chưa từng có nhiều nhân vật cấp Đại đế như vậy bùng nổ cùng một đời, bảy đại chí tôn nắm tay nhau mà đi, cùng chung sức ra tay, khiếp sợ hoàn vũ, uy áp muôn đời!
Tại trong cái khe lớn kia các loại pháp tắc đan vào, có thể dập nát Chuẩn đế, có thể chống lại Đại đế. Con đường thành tiên chân chính xuất hiện cũng không phải là một con đường bằng phẳng, mà đầy dẫy sát khí tuyệt thế.
Nếu muốn đi vào, phải dựa vào thực lực!
- Tinh tú muôn đời từ từ hạ xuống hướng Tây!
Một vị chí tôn quát to, lời nói ra tức là pháp, cắt ngang Tiên lộ, đánh gãy cơ sở vạn đạo, chỉ có đạo của hắn nở rộ, hóa thành tinh tú hồng hoang, nối thông tới phía trước, đánh thẳng vào cửa thành hùng vĩ kia.
Trời sụp đất nứt, một con thần điểu màu đỏ cực lớn bay tới, đó là Chu tước, từng được tu sĩ cho rằng là tiên linh Tiên giới, mà có hiểu như vậy cũng không sai lầm! Bởi vì tuy rằng là pháp tắc biến thành, nhưng thật sự quá cường đại, có dao động cùng cấp Cổ Hoàng.
Nó là làm thế nào hình thành?
Lúc này cũng không phải là lúc nghiên cứu tìm hiểu. Chí tôn tác chiến, tinh tú trên bầu trời rơi xuống, vạn vực đều run rẩy, đánh cho con thần điểu màu đỏ kia lông chim bay tán loạn, nó gào thét một tiếng, một lần nữa hóa thành màn ánh sáng nối thông con đường phía trước.
Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu, tai họa đáng sợ hơn còn ở phía sau! Tiên khí mênh mông, một đạo lại một đạo thân ảnh Thần Ma từ trong hùng quan xuất hiện, tất cả đều mặc giáp trụ, khủng bố ngập trời, chặn ngang con đường phía trước.
Xuất hiện nguy cơ lớn hơn nữa, từ phía trước con đường thành tiên mãnh liệt cuồn cuộn ập tới. Đại địch vô số kể, tuyệt thế ngập trời, tất cả đều là pháp tắc biến thành, đều không phải là chân thân.
- Đạo đứt đoạn hai giới!
Kỳ Lân Hoàng rống to, cầm Thần trượng lam kim trong tay, cả vật thể rực rỡ, một người trấn áp vũ trụ bát hoang, vung hoàng khí trong tay, lập tức cắt xé Tiên lộ ra thành hai giới.
Phía trước, những Thần Ma cực độ cường đại kia, tất cả đều là pháp tắc đại đạo chí cường biến thành, theo lý mà nói có thể cứng chọi cứng với bất cứ sinh linh hay chí cường giả nào, đáng tiếc ở trước mặt Kỳ Lân Cổ Hoàng lại toàn bộ bị cắt đứt làm hai đoạn.
Máu tươi bắn tung toé, trăm vạn Thần Ma thây đầy đất, phiến chiến trường này cực độ tanh máu, vô cùng khủng bố. Mặc dù là đạo tắc cũng là chân thật như vậy, như là thân thể máu thịt thật sự bị kiếp nạn.
Cảnh tượng trong này xuyên qua một ít pháp trận truyền ra tới Vực ngoại, làm rúng động lòng người. Đây là chiến lực cỡ nào? Chỉ một chiêu mà thôi, trăm vạn Thần Ma bị hủy diệt nát tan thành bụi.
Đây là uy nghiêm của Thái Cổ Hoàng, chấn nhiếp cổ kim tương lai! Bất kể thời đại nào chỉ cần xuất thể, chính là đệ nhất thiên hạ, chỉ có ta độc tôn.
Ngày nay bảy đại chí tôn hợp cùng một chỗ, đúng thật là nghịch thiên! Đạo không thể cùng tồn tại cùng một chỗ, giữa bọn họ đang phát sinh đại bùng nổ kịch liệt.
Mỗi người đều dựng thân ở trong một mảnh tinh vũ, từng dải từng dải tinh hà vờn quanh, mỗi người đều là kẻ thống trị vũ trụ, bọn họ đang sử dụng lực lượng thiên địa cách xa với người khác.
Một người có thể so với một phiến đại vũ trụ chân chính. Dù vậy, ở giữa họ hỗn độn mênh mông cũng đã xảy ra đại bùng nổ, tất cả đều bị họ vận dụng binh khí Đế gom toàn bộ dao động nơi này đánh vào Tiên lộ.
Nhân vật cấp Đại đế cổ liên thủ tác chiến mãnh liệt, là chuyện xưa nay chưa từng có. Hết thảy đều chỉ là để thành tiên, nên tới giờ khắc này không có gì giữ lại. Kịch liệt đánh tới phía trước.
Thiên quân vạn mã đang chen chúc lao xuống! Nhìn từ xa trong cái khe hư không lớn kia xuất hiện một cái thế giới trường sinh đang phát sáng, trôi nổi ngay ở phía trước, bọn họ cực nhanh đến gần.
Mà đúng lúc này, xuất hiện mấy chục vạn tiên ảnh như là đang mọc cánh thành
Đó là một màn hào quang sáng lạn, hóa thành vĩnh hằng, phá hủy hết thảy, nếu là Đại Thánh ở trong này, cho dù có trăm ngàn vạn người cũng sẽ lập tức bị hóa thành vũng máu. Chỉ cần bị màn ánh sáng chạm đến, tất nhiên phải hình thần câu diệt! Đây là pháp tắc chuyên để ngăn cản Cổ Hoàng mà sinh ra.
- Một kiếm dẹp yên hoàn vũ!
Lão đạo nhân đến từ Tiên Lăng Mộ quát to, thanh âm vang tận mây xanh, toàn thân hắn đều phát sáng, hỗn độn khí bị đánh tan, lộ ra một gương mặt màu đồng cổ, thanh âm như chuông vàng, sợi tóc xám trắng, đạo bào cổ xưa... Không ngờ lại đúng thật là cổ y của thời đại thần thoại.
“Vù” một tiếng, Tiên kiếm nằm ngang trên hai đầu gối hắn bay vèo lên, một kiếm vừa vung ra, tinh hà vũ trụ thất sắc, khai thiên lập địa, làm cho Tiên lộ đều sụp đổ.
“Phù” một tiếng, Tiên kiếm quét ngang qua, máu thịt bay tung tóe, tất cả tiên ảnh ở phía trước đều bị chém vỡ nát, trở thành thi thể hài cốt vô danh cùng với màn sương máu trong hạo kiếp.
- Những thứ này không nhất thiết tuyệt đối là hư ảnh, có thể những Chu tước, Thần Ma, Tiên ảnh này đã từng tồn tại, ngày nay hóa thành đạo tắc!
Hắn quát khẽ.
Cổ chiến xa ù ù, hắn một lần nữa ngồi xếp bằng ở trên, đi về hướng con đường phía trước, Thần chắn sát thần, tiên chắn giết tiên!
Trong Bắc Đẩu Tinh Vực có rất nhiều đại trận có thể chiếu rọi hết thảy ở phụ cận Tiên lộ, Vực ngoại cũng không biết có bao nhiêu người đang chú ý, tất cả đều nhìn chằm chằm theo dõi.
Đúng lúc này, có người cả kinh thất thanh kêu lên, tràn ngập rung động:
- Loại phục sức này... đúng thật là ở thời đại thần thoại, đã cách xa lâu năm như vậy, hắn như thế nào còn sống sót?
Vạn vực chư thiên, vô tận kế thừa, mấy chục vạn chủng tộc, có cực kỳ cổ xưa từng lưu lại đạo chính thống sáng lạn, cũng từng khai quật di tích của thời đại thần thoại, hiểu biết rất nhiều bí ẩn.
Ngày nay, cường giả toàn vũ trụ gần như đều đến đây, tự nhiên có người phát hiện ra được.
- Thanh Tiên kiếm này cực kỳ giống Trường Sinh Kiếm trong truyền thuyết thần thoại, chẳng lẽ là vị Thiên Tôn cổ kia còn sống?!
Có một vị lão Giáo tổ run run nói.
- Đúng vậy, là hắn! Là Trường Sinh Thiên Tôn khai sáng ra bí quyết chữ “Giả”, không ngờ hắn lại chưa chết! Trôi qua năm tháng dài lâu như vậy, hắn vẫn còn sống trên thế gian!
Mọi người hoàn toàn kinh sợ rồi! Điều này thật kinh người biết bao! Thời đại thần thoại cách nay đúng là rất xa xôi, so với Thái Cổ Hoàng còn sống và xuất hiện lại càng khiến người ta không thể hiểu nổi.
Trường Sinh Thiên Tôn, tất nhiên hắn đã vượt qua thời đại thần thoại, thời đại thái cổ, thời đại hoang cổ, vẫn còn sống đến ngày nay. Hắn từng sống qua thời đại Đế Tôn, Bất Tử Thiên Hoàng, Thần Hoàng, Độc Nhân Đại đế, Vô Thủy Đại đế... cho tới bây giờ cũng không phải đã từng diệt vong thực sự!
Điều này làm cho rất nhiều người đều kinh sợ sởn tóc gáy. Trong bảy đại cấm địa Sinh Mệnh đều là những tồn tại dạng gì đây? Quả thực quá mức khủng bố, vượt qua hiểu biết của mọi người.
- Đúng rồi! Cũng chỉ có hắn là người khai sáng ra bí quyết chữ “Giả”, hiểu biết về bí thuật trường sinh đến cực hạn mới có thể vượt qua năm tháng dài lâu như vậy, phải trả cái giá thảm trọng, phong ấn từ thời đại xa xôi kia tới hôm nay!
Trường Sinh Thiên Tôn xuất thế, là một trong kẻ khai sáng Cửu Bí. Hắn vẫn tồn tại như trước, chưa từng chết đi, quả thực kinh khiếp khắp nhân gian giới!
Đương nhiên, có thể đoán trước được hắn sắp mục nát, vận dụng cấm kỵ bí pháp sống đến kiếp này cũng sẽ mất đi hiệu lực.
- Nếu thế gian này không có Tiên lộ, chúng ta cũng cứ đánh ra một con đường nối thông với Tiên giới mênh mông kia!
Nhìn trong hào quang sáng ngời, dường như có một Tiên giới rộng lớn ở ngay phía trước, có một loại lực lượng trường sinh đang hấp dẫn bảy đại chí tôn.
- Dùng sinh mệnh với nhiệt huyết của chúng ta đi nghiệm chứng phương pháp thành tiên. Ngay cả thất bại, cũng sẽ là dọn sạch sương mù cho hậu nhân, dù sao cũng sẽ có người phi tiên!
Có người nhiệt huyết dâng trào quát to.
Tới giờ khắc này, bọn họ thật sự phải liều tính mạng đi tới, bởi vì có người đã tới thời khắc cuối cùng rồi, phong ấn đã qua lâu rồi, sinh mệnh không còn bao lâu, đã không có một chút thời gian để lãng phí.
Vực ngoại, mọi người lại khiếp sợ. Có Đại Thánh trên cổ lộ Nhân tộc lộ ra thần sắc khó tin, rung động lên tiếng, giọng nói run rẩy:
- Trong đó... có... Đại đế cổ!
Bọn họ cảm nhận được huyết khí đặc biệt của nhất mạch Nhân tộc, khí thế ngút trời, uy áp vũ trụ. Khẳng định không có sai lầm, là Đại đế Nhân tộc còn sống tới thời huy hoàng tuyệt đỉnh này.
Xuất thân của bảy đại chí tôn thất khiến mọi người chấn động, từ thời đại thần thoại đến thời đại thái cổ, tiếp đến thời đại hoang cổ... tất cả đều tề tụ, Đế với Hoàng cùng với Thiên Tôn đều có xuất thế.
- Hơi tàn đến nay đều không phải là nhát gan, chính là không cam lòng. Chỉ cần liếc mắt một cái, nhìn một cái xem thành tiên như thế nào!
Có người bi thương nói, đồng thời đánh tới phía trước một kích chưa từng có từ trước đến nay.
- Cho dù đánh vào Tiên vực cũng trọn đời không thể là Đế với Hoàng chân chính. Phải trả cái giá thảm trọng như vậy, chỉ là để nghiệm chứng phương pháp thành tiên, rốt cuộc có đáng giá hay không?
Lại có người quát to.
Ở giờ khắc này, vô số kể tiên linh xuất hiện: Thanh long bay vút lên, tiên phượng giương cánh, vây quanh họ. Họ phải triển khai một hồi chém giết đáng sợ nhất, máu bắn ra tung tóe.
Đại đế cổ đang liều mạng, dùng sức gào rống, đánh giết ức vạn tiên linh chí cường, đó là pháp tắc hay là sinh linh từng tồn tại? Không có người nào biết được.
Phải trả cái giá thảm trọng, còn chút hơi tàn đến kiếp này rốt cuộc có đáng giá hay không? Không có người nào biết. Hậu nhân sẽ cảm kích, bọn họ là lưu lại cho đời sau phương pháp thành tiên, dùng sinh mệnh của chính mình đi nghiệm chứng.
Trăm vạn Thần ma, ngàn vạn Tiên linh, tất cả đều bị giết sạch, hoàn toàn không thể ngăn cản bảy vị chí tôn. Bọn họ quá cường đại, tới bao nhiêu chết bấy nhiêu, đánh tới trước mặt hùng quan từ pháp tắc hóa thành kia!
- Cái gì hơi tàn, cái gì là lưu lại pháp thành tiên cho hậu nhân? Ta chỉ là chính ta, vì thành tiên cho dù là máu loãng ngập trời lại như thế nào!
Chủ nhân Bất Tử Sơn lạnh lùng nói ra, không có một chút gợn sóng.
Thiên Tôn, Cổ Hoàng, Đại đế đều có, tuy rằng đều là nhân vật chí cao vô thượng, nhưng trong bảy đại chí tôn, tín niệm của mỗi người lại không nhất thiết giống nhau, biếu hiện cũng không thể giống nhau.
“Ầm!”
Hắn nâng cao cánh tay phải, cầm cây đại kích màu đen chỉ tới phía trước, lập tức như là mãnh thú hồng hoang xuất thế, một cổ khí tức khủng bố mãnh liệt đánh tới phía trước. Thế giới chân thật bên ngoài Tiên lộ đều gần như sắp vỡ nát, may nhờ có Đại đế trận văn rất nhanh ngăn cản!
Mà ở Vực ngoại liền có rất nhiều tinh tú nhỏ trực tiếp nổ tung, hóa thành bột mịn... tất cả đều bị hủy diệt dưới cổ dao động này.
Mọi người vô cùng kinh hãi, may mắn là tránh né cũng đủ xa. Vị chí tôn này thật hung bạo, hoàn toàn là bất kể gì khác, trong mắt chỉ có một mục đích, đó chính là đánh vào Tiên vực, không hề quản tới sau khi chết hồng thủy ngập trời.
- Cây đại kích kia đã từng xuất hiện, thuộc về một vị Thánh Linh, hắn thoát khỏi gông cùm xiềng xích của thạch thai, chân chính thăng hoa tới cực hạn, cuối cùng thành đạo, hóa thành một cao thủ cấp Hoàng, hắn là Thạch Hoàng!
Ở Vực ngoại có người sợ run, nhớ tới trong sách cổ có ghi lại, hiểu rõ thân phận chân chính của chủ nhân Bất Tử Sơn. Cây đại kích đó là từ trong thạch thai cùng xuất thế với hắn, tên là Thiên Hoang, lại có tên khác là Thạch Hoàng Kích!
Mọi người từ cây kích này biết rõ lai lịch của hắn là Thạch Hoàng, Thánh Linh từng đứng trên thiên hạ! Hắn cũng chưa chết, là hắn nhập chủ Bất Tử Sơn biến nơi đó thành cấm địa Sinh Mệnh.
-Sát!
Thạch Hoàng vung lên Thiên Hoang Kích trong tay, dùng sức đánh tới phía trước, bổ thật mạnh vào tòa hùng quan to lớn, quét trúng đôi cánh cửa cực lớn kia.
Truyền ra tiếng vang trời sụp đất nứt, chấn động lục hợp bát hoang. Nếu không nhờ có các chí tôn khác cản trở một chút, loại dao động này tất nhiên phải hủy diệt Đông Hoang, tiêu diệt sinh mệnh cổ địa Bắc Đẩu này rồi!
“Răng rắc!”
Cửa thành bị hắn bổ trúng, trực tiếp nổ tung ra một khe hở thật lớn, rồi sau đó “xoảng” một tiếng lắc lư sắp ngã. Thạch Hoàng cường đại vang dội cổ kim.
Cùng lúc đó, các chí tôn khác cũng đều ra tay, đều từng thành đạo, đều từng thống ngự hồng hoang vũ trụ, đều từng là kẻ thống trị duy nhất, ai cũng không kém hơn so với ai khác!
“Ầm!”
Một tiếng nổ vang, bầu trời nổ tung, cái khe lớn Tiên lộ nổ tung, tòa cửa thành hùng vĩ kia đã bị bảy đại chí tôn đánh sụp xuống, bụi mù vọt lên, bọn họ đánh đi vào!
Last edited by acquyden; 06-12-2013 at 08:27 PM.
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Hùng quan sụp đổ, bị bảy đại chí tôn cường mãnh đánh nát, tiên quang xông thẳng lên trời cao xé rách chín tầng trời mười tầng đất, rung động nhân gian giới!
Cả thế gian khiếp sợ!
Thành lũy cổ bao la hùng vĩ trước con đường thành tiên bị công phá. Thiên Tôn, Cổ Hoàng, Đại đế, Thánh Linh... cùng nhau phát lực, liền đánh đi vào, tiến vào trong thành.
Đầy trời đều là hào quang bay múa, trên cái khe lớn cùng với con đường thành tiên đều là hào quang, sáng lạn mà trong suốt, nhưng cũng thật khủng bố, một điếm sáng như vậy đủ để xuyên thủng Đại Thánh khó có đường sống.
Đây là lực lượng pháp tắc chuyên để ngăn cản Đại đế cổ, loại dao động này các nơi thiên hạ khác không thể gặp, nguy hiểm nhất.
- Đánh đi vào rồi! Thật sự sắp thành tiên rồi!
Mọi người rung động, đều cả kinh kêu lên.
Lần này có thể sẽ cải sửa lịch sử, hoàn toàn lật đổ ghi lại từ xưa đến nay về thành tiên, đây chính là tới một kỷ nguyên mới, thành tiên không phải hư vô mờ mịt, bảy đại chí tôn cùng nhau thành công.
Tuy nhiên, suy nghĩ kỹ lại hẳn cũng phải như thế! Bảy người liên thủ còn có cái gì có thể ngăn cản họ được. Đều là người cường đại nhất từ xưa đến nay, một người xuất thể là có thể trấn áp hồng hoang vũ trụ, thống ngự vạn giới, thì càng đừng nói cả bảy người chung tay nhau ra tay!
Đây là một thần tích, nhưng còn thật sự nghiêm túc nghĩ lại, cũng là lẽ đương nhiên, hẳn phải như thế mới đúng.
Rất nhiều người ở Vực ngoại đều đang nghĩ như vậy, đồng thời kích động tới cực điểm.
- Thật sự thành tiên rồi! Bảy đại chí tôn đánh ra một hy vọng, dùng bản thân luận tiên, mạnh mẽ đánh giết đi vào, khai mở một kỷ nguyên mới!
Nhiều lão tu sĩ cao niên toàn thân đều đang run rẩy. Thọ nguyên của họ không còn nhiều, sắp tọa hóa. Chứng kiến hết thảy, cảm giác dường như chính mình đang xông vào Tiên vực.
Vực ngoại sôi trào, phát ra rất nhiều tiếng gào rống, tất cả tu sĩ đều kêu to, mặc dù người thành tiên không phải bọn hắn, nhưng ai nấy đều kích động! Đây là một loại hy vọng, thành tiên không phải là không có, làm cho người ta có mục tiêu để hướng tới.
- Cao hứng đều còn quá sớm! Đây chỉ mới là một cửa tiên quan mà thôi. Quá khứ cũng đã có người đánh đi vào, có lẽ trở ra mới là con đường mọc cánh thành tiên chân chính cũng nói không chừng!
Đột nhiên, vang lên một giọng nói lạnh lùng, dập tắt rất nhiều nhiệt tỉnh và kích động của mọi người, làm bầu không khí nhiệt liệt này rất nhanh hạ nhiệt độ, mọi người đều ngẩn ngơ.
Có Chuẩn đế lên tiếng đưa ra phán đoán như vậy, trên con đường mọc cánh thành tiên có thể còn có biến cố!
Ai biết con đường phía trước như thế nào, ai biết kết quả Tiên lộ ra sao? Hết thảy đều đang tiếp tục chiến trên Tiên lộ, thảm thiết có lẽ vừa mới bắt đầu.
“Ầm!”
Ở trong một đạo hào quang đáng sợ nhất, cả tòa Thần Thành to lớn đều dập nát, bị bảy đại chí tôn bên trong xé rách, vô tận tiên quang mãnh liệt cuồn cuộn cuốn ra.
Cuối cùng, hào quang lại bị các loại binh khí Đế cắt đứt, không có lan ra ngoài tàn sát btra bãi. Ở nơi đó đứng sừng sững bảy thân ảnh, quang huy màu vàng thánh khiết mang theo điếm điếm màu đỏ như là ánh nắng chiều chiếu rọi trên người họ, thoạt nhìn thực tráng lệ, lại có điếm thê lương bi ai.
- Con đường ở đâu?!
Có người quát lớn.
Hùng quan bị họ dập nát, cự thành bị họ san bằng, đây là pháp tắc Tiên đạo biến thành không còn tồn tại nữa, mà không có con đường phía trước, con đường thành tiên đã bị cắt đứt!
Mọi người đều trầm mặc, kết quả là công dã tràng sao? Bảy đại chí tôn liên thủ, theo lý mà nói, không có gì không đánh phá được, hết thảy chướng ngại đều phải bị san bằng mới đúng.
Nhưng, ngày nay đã không có gì ngăn cản, phía trước là một mảng hư vô, cái gì cũng không còn tồn tại, nếu muốn càn quét đều không được!
Dù có một thân tu vi cái thế, lại không có đất dụng võ, Tiên lộ từ đó biến mất không thấy.
- Vì sao lại như vậy?!
- Chờ đợi đã muôn đời chỉ là công dã tràng sao? Cái gọi là thành tiên cuối cùng chính là một âm mưu lớn nhất hay sao? Sao lại như thế! Ta không cam lòng!
Không ai có thể chấp nhận kết quả này, tất cả chờ đợi, tất cả tâm huyết, phải trả giá thảm trọng nhất, kết quả lại là tất cả đều thành không, có thể nào không khiến người ta bi phẫn.
“Boong...”
Có tiếng chuông vang lên, là rõ ràng như thế, vang vọng trên con đường thành . tiên, vang vọng trong vũ trụ, tất cả sinh linh đều nghe được, nhưng cảm nhận của mỗi người đều không giống nhau.
Thân thể bảy đại chí tôn chấn động mãnh liệt, đây là chuông tang đánh lên vì họ hay sao? Cả đời cao chót vót, vô địch cái thế, thống ngự trên trời dưới đất, lại phải kết thúc như vậy sao? Trong lòng không cam lòng!
“Xoạt!”
Đột nhiên, một luồng sáng mờ bay lên, ở cuối hư vô toống trải kia đột nhiên phát sáng, thế giới biến mất vừa rồi kia như có như không xuất hiện, có một lực lượng trường sinh hấp dẫn mọi người, nhưng lại như là cách một biến thế giới.
Ánh mắt bảy đại chí tôn lập tức sáng lên, giống như ánh lửa rực rỡ chiếu sáng thiên cổ, làm cho chư thánh ở Vực ngoại tất cả đều nhắm mắt lại, không dám nhìn vào.
- Nó vẫn còn, đang chìm nổi trong mơ hồ, chỉ là không có con đường đi tới!
- Phía trước đã không có đường, chúng ta phải tự mình đánh ra một con đường, tiếp tục Tiên lộ!
Bảy đại chí tôn lại ra tay, họ định vị tọa độ hư không, xác nhận đến tột cùng Tiên vực ở chỗ nào, một kiện lại một kiện binh khí Đế bay ra, xỏ xuyên qua con đường phía trước, trực tiếp đánh thẳng tới.
- Sát!
Một trận chiến này, tác động tâm lý của mọi người, làm cho người ta quên hết gì khác, gần như hầu hết mọi người đều chờ mong họ thành công. Bởi vì hy vọng này là một loại chứng minh thành tiên có thể thực hiện, mà không phải là giả dối, có thể tạo một mục tiêu chân chính rõ ràng cho hậu nhân.
Một con đường lớn rực rỡ hình thành, bảy đại chí tôn ra tay, từ phù văn đại đạo cấu trúc một con đường lớn vô thượng, nổi thẳng về phía phương xa, xỏ xuyên qua biến thế giới kia.
Bảy người cùng nắm tay nhau mà đi, gần như chỉ trong nháy mắt liền tính toán chuẩn xác ra Tiên vực ở nơi nào.
Đó là một biến thế giới, vượt qua đó có lẽ chính là tiên!
- Trong biển là cái gì vậy?
Ngay giờ khắc này, rất nhiều người cả kinh kêu lên, họ may mắn nhìn thấy bức họa này.
Biến đó là hồng trần, là quá khứ, là tương lai mà mỗi người đều tự trải qua... Quá mức quỷ dị, nhìn vùng biển thế giới kia, rất nhiều cảm tưởng, vô số kể tạp niệm toàn bộ nảy lên trong lòng.
- Hồng trần luyện đạo sao, hay là luyện tâm, đây là đường nhỏ của ngươi!
- Quá khứ tính cái gì, thiên địa vạn vật, một ngọn cây một cọng cỏ đều trong lòng ta, mất đi, đều ở dưới chân của ta!
- Tương lai, lại có ngại gì, vạn giới chư thiên đều ép vào thân ta cũng không sợ!
…
Bảy đại chí tôn phân biệt lên tiếng, mỗi người phong thái vô thượng, có một loại khí phách chỉ có ta độc tôn, hết thảy dường như đều khó có thể ngăn cản họ nửa bước.
Đây là chí tôn cổ đại, những đạo kia, những cảnh kia, ở trong các Đại Thánh xem ra, cả một đời đều không thể thoát ra được, cần dùng sinh mệnh để tìm hiểu, để thể nghiệm, để thông suốt, mà họ thì chỉ nhấc chân liền bước qua, chưa từng có từ trước đến nay.
Thiên Tôn của thời đại thần thoại, Hoàng của thái cổ, Đại đế của thời hoang cổ, mỗi người đều tài ba trác tuyệt. Vạn đạo chư thiên này, đủ loại khảo nghiệm và đau khổ khó khăn đối với họ mà nói đều như gà đất chó sành.
Hiểm trở chân chính chỉ có một chính là Tiên vực kia, các cảnh tượng vạn đạo khác cũng không thể làm dao động tâm tư của họ. Khó có thể ngăn cản cho dù là trong nháy mắt.
Một đường đánh tới phía trước, cuối cùng tới điếm điếm mưa ánh sáng, họ đứng sừng sững trên một cổ lộ lớn, như là do đá xây thành, nhưng các loại tiên linh đều từng thấy qua, sao có thể nói rõ là thực hay là pháp tắc Tiên đạo biến thành.
Bảy đại chí tôn căn bản là không cần những điều này, thực cũng tốt, giả cũng thế, ở trong mắt họ chỉ có vùng Tiên vực rộng lớn phía trước kia!
Đầy trời đều là màn mưa ánh sáng, những cánh hoa trong suốt bay múa, hương thơm ập vào mũi. Tới đây, họ gặp được một tấm bia đứng sừng sững ở ven đường phía trước, cao ngất lấp trên bầu trời.
Mặt trên tấm bia cổ chi khắc có một ký hiệu. Thế nhân không biết, không người nào có thể nhận ra, mà bảy đại chí tôn thì con ngươi khiếp người, đây là Tiên phù chỉ có họ mới có thể tiếp xúc và lĩnh hội được, cũng có thể xưng là Tiên đạo.
Tiên!
Đơn giản mà trực tiếp sáng tỏ, trên tấm bia cũng chỉ có một chữ như vậy.
- Chúng ta cho rằng đúng, chúng ta đến đây, mấy người kia cho rằng sai lầm, còn đang ngủ đông, cuối cùng kết quả đều sắp công bố!
Có chí tôn cổ đại nói ra một câu như vậy, làm cho mọi người khiếp sợ. Rõ ràng là còn có người chưa tới, còn có chí tôn cá biệt không có xuất thế.
- Ngay tại kiếp này, nhìn thử xem kết cục cuối cùng!
Cùng với một tiếng rống to, Kỳ Lân Trượng do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành trước hết đánh tới trước, thông suốt cổ lộ này. Vô số Thần ma, Tiên linh ngã xuống, các loại hào quang bùng nổ.
Ở cuối đường là một đôi cánh cửa, phía trên có chữ to máu chảy đầm đia, đó khẳng định là máu Đế, vẫn còn đang chảy xuống, như là vừa mới viết xong.
Trên một cánh cửa viết: Quá Khứ!
Trên cánh cửa kia viết: Tương Lai!
Phía trên cùng còn có một tấm biển, mặt trên cũng là hai chữ: Hiện Tại!
“Bụi làm mất sáng, hiểu đạo gặp tiên!” Xuất hiện một lạc ấn cổ xưa, năm tháng quá mức dài lâu, cường đại như chí tôn cổ đại cũng đều cảm khái không biết đến tin tức phai mờ này.
Cuối cùng, chỉ là trong khoảnh khắc có điều nghe thấy.
Ở chung quanh, sương mù bắt đầu cuồn cuộn một màn mông lung mờ ảo, hỗn độn khí khuếch tán, làm cho nơi này càng ngày càng thần bí, mấy chữ to máu chảy đầm đia nhìn thấy ghê người.
Mà ở phía sau cánh cửa này như là có thể chạm tới Tiên vực, mơ hồ nghe được tiếng chân long rít gào, tiên phượng kêu to, hình như có một Tiên giới rộng lớn.
Bảy đại chí tôn xông tới! Xông qua có lẽ chính là tiên!
“Ầm” một tiếng, một cổ lực lượng cuồng bạo đánh bật toàn bộ bảy người bay ra ngoài, không thể thông qua, Tiên đạo pháp tắc đan vào, làm cho cánh cửa này bền vững không thể lay chuyển.
Bảy đại chí tôn tất cả đều ra tay, nhưng lại phát sinh chuyện đáng sợ, tất cả lực công kích toàn bộ bị cản trở, quay về đánh ngược lại mỗi người họ.
Liên thủ vô dụng!
Cử hà phi thăng, mọc cánh thành tiên cần nhờ chính bản thân họ, mà cũng không phải là bảy đại chí tôn chung sức đánh!
Địa phương này đã xảy ra công kích kinh thiên động địa, hào quang chiếu sáng muôn đời, nếu không có cố ý khống chế, tất nhiên đã làm cho Bắc Đẩu Tinh Vực hoàn toàn thành tro!
Công kích của họ toàn bộ tập trung vào cánh cửa kia, đều tự tấn công, chứng Tiên đạo của chính mình, phải từ đó phi tiên.
Có thể nào buông bỏ? Đây là một cửa cuối cùng, nếu xông qua được có lẽ có thể thành tiên, khai mở dòng lịch sử, tạo ra một thần tích xưa nay chưa từng có!
Gần trong gang tấc, tất cả chí tôn đều ra tay, đảnh tới cuồng bạo, làm cho nơi này đan vào trở thành pháp tắc Hoàng Đạo, để chống lại những pháp tắc tiên quang kia, tấn công mảnh liệt.
- Mở ra Pháp trận, dung hợp vạn đạo làm một, tấn công cửa này!
Trường Sinh Thiên Tôn hét lớn.
Sáu vị chí tôn cổ đại khác cũng đều gật đầu, rống động núi sông! Ở biên hoang vũ trụ xa xôi đều cảm ứng được khí tức của họ, khắp tinh không đều sợ run lên.
Trung Châu, Bắc Nguyên, Nam Lĩnh, Tây Mạc, Đông Hoang năm khối đại lục này tất cả đều phát sáng, hóa thành Ngũ sắc Tế Đàn, sau đó lại diễn biến, trở thành một tòa pháp trận thật lớn, hấp dẫn lực lượng của vạn giới chư thiên, ngưng tụ thành tia sáng rực rỡ mà đến!
Mọi người hoảng sợ, Bắc Đẩu Tinh Vực này là hình thành như thế nào, là người bày ra, chỉ vì kiếp này mà tồn tại hay sao?!
Giờ khắc này, vạn giới chư thiên đều run rẩy, các vực vũ trụ tất cả đều rung chuyển lên. Cùng lúc đó, Thánh Nhai cũng phát sáng, mà Vô Thủy Chung cũng kêu vang.
Mà cùng lúc đó, trong Đại Lôi Âm Tự Tây Mạc cũng phật quang chiếu khắp nơi: quá khứ, hiện tại, tương lai sáng rực, chiếu sáng lên luân hồi!
Last edited by acquyden; 06-12-2013 at 08:27 PM.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Năm khối đại lục phát sáng, ngưng tụ lực lượng của hồng hoang vũ trụ, hấp dẫn mảnh nhỏ đại đạo và tinh khí bát phương, tạo thành một tiên trận mênh mông, rồi sau đó bộc phát ra tia sáng ngập trời, đánh tới hướng con đường thành tiên, tấn công vào cánh cửa kia!
Đây là một loại đại công kích khủng bố, vũ trụ mênh mông cuồn cuộn, đủ để chấn nhiếp thế gian. Thần lực như vậy có thể uy hiếp đến Đại Đe! Đây là một tòa pháp trận không gì sánh nổi.
Có người từng suy đoán, đây là pháp trận có thể cả thế gian phi tiên. Diệp Phàm cũng từng hoài nghi, nó có liên quan với thành tiên. Ngày hôm nay nó sống lại, lần đầu tiên bạo động, không ngờ lại bày ra một mặt mang tính công kích.
“Ầm” một tiếng, chùm tia sáng thật lớn kia đánh vào cánh cửa bao phủ trong hỗn độn. Va chạm bùng phát ra một màn mưa ánh sáng sáng lạn, địa phương này trời sụp đất nứt, rồi lan rộng ra hướng cực xa.
Mọi người đều khiếp sợ, cái khe ở Nam Vực vẫn lan tràn ra tới Vực ngoại, xé mở rất nhiều tinh tú, nuốt sống rất nhiều đại tinh, quá mức khủng bố.
Mà sinh mệnh cổ địa Bắc Đẩu kia vẫn không hề bị tiêu diệt, bởi vì có pháp trận Đại đế thủ hộ, các nơi đều có một đạo lại một đạo hào quang bốc hơi lên, bảo vệ toàn bộ.
- Sát!
Bảy đại chí tôn rống to, lúc này họ cũng vung lên binh khí Đế, tiến hành công phạt, đánh vào cánh cửa kia, muốn xem rõ một kết quả cuối cùng, kiếp này cũng nên kết thúc.
Đủ loại binh khí Hoàng Đạo bay múa, dập nát càn khôn, ập vào đôi cánh cửa đá, phát ra các loại âm thanh tụng kinh đinh tai nhức óc.
“Ầm!”
Trời rung đất chuyển, cánh cửa xuất hiện vết rạn nứt, ngay khoảnh khắc rộng mở, nhưng cuối cùng lại một lần đóng chặt lại như trước không có ngã xuống.
“Bụi làm mất sáng, hiểu đạo gặp tiên!”
Tám chữ lại hóa thành lạc ấn, quanh quẩn ở chỗ này, tuy rằng thực mỏng manh như sắp tan đi, nhưng lại là tồn tại chân thật.
- Chúng ta còn cần ngươi tới thuyết giáo ư!
Thạch Hoàng hét lớn, cầm cây đại kích màu đen trong tay, vận dụng thần lực cái thế của hắn bổ thẳng xuống.
“Keng!”
Thiên Hoang đại kích bay tung lên, bộc phát ra đám đám đốm lửa, mỗi một đốm lửa nhằm về phía Vực ngoại, đều dập tắt mấy chục viên tinh tú, khủng bố tới cực hạn.
Thương tiếc chúng sinh ư? Điều đó không có liên quan tới hắn, hắn từng là một trong những kẻ phía sau màn phát động hắc ám náo động lớn nhất, huyết tẩy chư thiên, chỉ là để chờ đợi kiếp này tới thêm tiện lợi hơn.
Cánh cửa này không phá mở ra được, cường đại như Thiên Tôn cổ, Đế với Hoàng cũng thực cố hết sức, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không làm cho nó nhúc nhích!
Năm khối đại lục vẫn như cũ phát sáng, tuy nhiên lần này tia sáng tấn công đến có hơi khác trước. Chùm tia sáng ngũ hành nghịch chuyển, trở thành một mảng hỗn độn, dung hợp các loại mảnh nhỏ đại đạo, hợp nhất vạn đạo.
Hơn nữa giờ khắc này, làm cho đại đạo của bảy đại chí tôn có xu thế hóa thành một, trở thành hợp lực chân chính công kích vào cánh cửa kia.
Trước đây, họ không thể cùng nhau công kích, chỉ có thể tiến hành từng người. Bởi vì bài xích lẫn nhau, không hợp nhau, mãi đến giờ phút này mới xem như chân chính liên thủ, cùng đánh vào cánh cửa.
“Ầm!”
Đây là một hồi công kích trời sụp đất nứt: Kỳ Lân Trượng màu lam, Trường Sinh Kiếm rực rỡ, cùng với Thiên Hoang Kích tối đen... đủ các binh khí Đế, toàn bộ bùng nổ. Bảy vị Đế ra tay chấn động hoàn vũ.
“Ầm!”
Trên thế gian này, nếu bảy vị chí tôn thực sự có thể liên thủ, vốn không có con đường nào không đánh thông, không có chướng ngại nào không san bằng! Năm tòa đại lục ngưng kết thành tia sáng đặc biệt, thực hiện vạn đạo hợp nhất, đạo của họ dường như dung hợp lại cùng nhau!
- Năm đó, tòa đại trận này làm cho các tộc trả giá bằng tâm huyết không nhỏ. Sau khi Hỗn Độn thể chân chính ngã xuống, được Thiên Tôn vô lượng tế luyện, rồi sau đó trải qua thế nhân thêm vào xây thành.
Trường Sinh Thiên Tôn nói.
Giờ khắc này, chùm tia sáng của bảy đại chí tôn ngưng kết cùng một chỗ, lập tức liền xuyên thủng cánh cửa đá này, làm cho nó dập nát. Cái gì quá khứ, cái gì hiện tại, cái gì tương lai, tất cả đều hóa thành bột mịn.
Cường giả chí cao vô thượng cấp Đại đế, không cần những người khác thuyết giáo, cũng không có người nào có thể làm thầy họ, cứ như thế trực tiếp đánh đi vào, phải xông vào bên trong Tiên vực.
Ở Vực ngoại, mọi người đều rung động, tất cả đều nói không ra lời. Không ngờ phải cần tới bảy đại chí tôn ra tay, mới mở ra cánh cửa kia! Khó trách quá khứ một vài chí tôn cuối cùng phải ngã xuống, máu tươi nhuộm đẫm Tiên lộ. Cánh cửa này quá khó khăn, không đánh mở ra được.
Kết quả kiếp này đã làm được, họ thành công đánh giết đi vào.
- Chẳng lẽ họ đúng, còn ta sai lầm rồi sao?
Trong Cổ Quáng Thái Sơ, có người nói nhỏ, chứng tỏ còn có người chưa từng xuất thể!
- Sát!
Bảy đại chí tôn mượn dùng pháp trận, phá hủy tiên môn, trực tiếp đánh đi vào, tới nơi này rồi phía sau dường như đã nhìn thấy là một Tiên giới rộng lớn, trong mơ hồ thấy được một vùng sinh cơ bừng bừng.
Có một loại khí tức tràn ngập mà đến, dường như có thể làm chậm lại mục nát ở chỗ sâu trong thân thể họ, có thể giúp họ kéo dài sinh mệnh. Đối với nhân vật cấp số này mà nói, đó là cái gì? Cũng chỉ là một thứ gì đó có liên quan với tiên!
- Cuối Tiên lộ, là một cái hang động hỗn độn!
Rốt cục, họ đi tới cuối đường, không còn đường để đi nữa, hết thảy đều phải kết thúc tại đây.
Huyết khí lượn lờ che phủ cổ động ở phía trước, tràn ngập ra sương mù hỗn độn, thần bí khó lường.
Xông vào hay là không? Đã không có lựa chọn khác!
Kiếp này chỉ cho phép thành công, không được thất bại.
- Chư vị, nhưng còn có tâm sự chưa xong ư? Nhảy vào chính là khác biệt giữa cái sống và chết, có thể là tiên cũng có thể là muôn đời thành công không, từ đó kết thúc!
Trường Sinh Thiên Tôn nói, ở đây với hắn là tồn tại năm tháng dài lâu nhất, trên gương mặt nhăn nhúm màu đồng cổ tràn ngập vẻ lạnh lùng, không có một chút biếu tình đáng nói, sợi tóc dài xám trắng tung bay... nói toạc ra.
- Ha ha...
Thạch Hoàng cười to, trên mặt tràn ngập vẻ ác nghiệt, nói:
- Kiếp này ta là để thành tiên mà đến, cái chết với ta không quan hệ, bất kể như thế nào ta đều phải sống!
- Xông vào đi!
Một vị chí tôn cổ đại khác chỉ có ba chữ như vậy, thái độ kiên quyết, không có một chút do dự, là người thứ nhất hành động, đi nhanh tới trước hang động hỗn độn.
Kỳ Lân Cổ Hoàng oai hùng vĩ ngạn, mái tóc dày rậm tung bay, con ngươi vô cùng sâu sắc... hắn lại trực tiếp nhất không phát một lời, trực tiếp nhảy vọt tới, cầm trong tay Thần trượng lam kim, phóng vào trong động.
Những người khác thấy thế, tự nhiên không chịu lạc hậu. Tồn tại cấp số này cùng xuất thế, tới rồi hiện tại, tất cả đều là đường đường chính chính không chỗ nào sợ hãi, mục tiêu chỉ có một không cần băn khoăn.
Một người lại một người, cuối cùng Thạch Hoàng và Trường Sinh Thiên Tôn cũng đều phóng người vào, chìm sâu trong sương mù hỗn độn, biến mất trên đường phía trước.
Đến tận đây, ở bên ngoài cũng không còn có người nào có thể cảm nhận được khí cơ của họ. Dù là tồn tại trong Cổ Quáng Thái Sơ, dù là người khổng lồ toàn thân bộ lông màu vàng trong cấm địa Thái cổ cũng không được, rốt cuộc không ai thăm dò biết được.
Hang động này quá mức thần bí, ngăn cách hết thảy, không thể tra xét, làm như ở một giới khác cách xa thiên địa.
Bảy đại chí tôn biến mất, từ đó không còn một tiếng động!
Ở Vực ngoại, thời gian tĩnh lặng rất lâu, chờ đợi thật lâu, vẫn không có người nào nói chuyện, mọi người đều khẩn trương tới cực hạn, đều chờ đợi kết quả.
Nhưng, theo thời gian trôi qua, nơi đó vẫn như cũ không có một chút động tĩnh, hết thảy đều tĩnh lặng như thường. Chỉ có điều cái khe lớn Tiên lộ lan tràn đến Vực ngoại, càng thêm khủng bố.
- Họ thành công rồi sao?
- Bảy vị chí tôn cổ đại sống lại trở về đã thành tiên rồi sao?!
Vực ngoại sôi trào. Mọi người rốt cuộc không kiềm nổi, chờ đợi đến muôn đời rốt cục có kết quả rồi sao? Những người này tất cả đều thành công đánh đi vào, cứ như vậy kết thúc.
Thành công?!
Rất nhiều người tin tưởng tất nhiên là thành công! Cửa ải khó nhất bảy đại chí tôn liên thủ còn ở trước mặt, cũng đều như gà đất chó sành bình thường, căn bản là không ngăn được bước chân của họ.
Nhưng mà, thành công như vậy lại luôn làm cho mọi người cảm thấy như thiếu thiếu cái gì, quá bình tĩnh, không có một chút bao la hùng vĩ và bàng bạc khi thành tiên.
Trong mắt thế nhân xem ra: cử hà phi thăng, mọc cánh thành tiên, đó mới là chân chính thành tiên, cảnh tượng tường hòa như vậy mới có thể chấn động thế gian, làm người ta khát khao và kính sợ.
- Có lẽ... đây chính là thành tiên, bình thường không có gì kỳ lạ, trong bình thản phi tiên mà đi!
- Ai ai cũng chưa từng nhìn thấy tiên, lại càng không biết được vũ hóa đăng thiên môn là như thế nào, đây có lẽ chính là chân tướng, là kết quả cuối cùng!
Có Chuẩn đế tự nói, dĩ nhiên rất hướng tới, nhưng cũng do dự: có nên hay không đi theo họ vào.
Dù sao, cánh cửa tiên môn kia bị phá mở ra rồi, còn chưa khép lại. Đây có lẽ chính là cơ hội cuối cùng! Nhưng trong lòng họ vẫn còn bất an, có chút chần chờ.
Về phần một ít lão nhân sinh mệnh không còn nhiều thì không có gì lựa chọn, chí tôn ở phía trước họ còn lo lắng cái gì? Tranh thủ xông vào, đi theo ở phía sau là thượng sách.
Lần này, một đám lão tu sĩ hóa thành một mảng cầu vồng phóng vọt tới. Thế nhưng còn chưa tới gần, họ liền kêu lên thảm thiết, phía trước là vô tận hư ảnh Thần ma, có pháp tắc Tiên linh xuất hiện.
Đây là một màn thảm kịch, là một cảnh tượng bi thiết, một hạt mưa ánh sáng là đủ xuyên thủng một mảng người. Cho dù là Đại Thánh cũng không được, chỉ có thể uổng mạng! Càng không nói đến là màn mưa ánh sáng đầy trời.
Trên con đường thành tiên không chấp nhận kẻ yếu, bất kể là quá khứ hay hiện tại, không đạt tới cấp số kia, căn bản là không có tư cách tới gần.
- Họ thành công rồi sao? Chẳng lẽ chúng ta sai lầm rồi, chính là kiếp này?!
Cổ Quáng Thái Sơ có người lẩm bẩm nói, khí tức ồ ồ, đây là dấu hiệu phải sống lại đến tuyệt đỉnh.
Ngoài ra, trong Thần Khư cũng có người gầm nhẹ một trận, chấn động càn khôn!
Theo thời gian trôi qua, cái khe lớn Tiên vực đang chậm rãi khép kín, rồi lại bắt đầu biến mất. Thời gian chính xác, địa điếm chính xác, sắp qua đi, kiếp này lại phải kết thúc rồi!
Đã vậy còn quá mau, vượt qua dự liệu của mọi người! (Bảo đảm vượt qua cả dự đoán của Vip! Hì hì... )
- Chính là giờ khắc này!
Có người quát to. Người trong cấm địa Sinh Mệnh chưa từng nhích động giờ xuất động. Giờ khắc này, bốn thân ảnh đến từ phương hướng bất đồng, hóa thành một luồng sát quang xông thẳng lên trời cao, đánh vào trong Tiên lộ, khép kín cổ lộ ngăn chặn nó đứt đoạn.
Rốt cuộc vẫn là xuất thể, các chủ nhân cấm địa Sinh Mệnh không nghĩ bỏ qua con đường thành tiên ở kiếp này.
Những người này từng cho rằng, kiếp này sai lầm rồi, thời gian còn chưa tới, nhưng cuối cùng họ dao động, biến đổi chủ ý!
Bốn thân ảnh, bẻ gãy nghiền nát, không thể ngăn cản, giết chết tới mấy trăm vạn Thần Ma, chém vô số Tiên linh, dập nát hết thảy pháp tắc Tiên đạo, đội màn mưa ánh sáng như mọc cánh thành tiên... phóng vọt vào tiên môn bị phá mở kia, nhảy vọt vào, đồng dạng chìm sâu vào trong cổ động hỗn độn.
Đột nhiên, ngay giờ khắc này hồng hoang vũ trụ đều run lên, trong thiên địa tràn ra từng đợt từng đợt tiên khí, thần bí khó lường, khiến trong lòng mọi người đều run rẩy.
- Đã xảy ra chuyện gì? Muốn cả thế gian phi tiên sao? Các ngươi xem kia miệng cổ động đang phát sáng, màn mưa ánh sáng phi tiên đang lao ra!
- Ta có một loại dự cảm, vũ trụ này sắp sinh ra biến cố lớn nhất xưa nay, toàn thân ta đều đang run rẩy, không tự chủ được!
Một vị lão Đại Thánh, không còn sống mấy ngày nữa, trước khi sắp chết mơ hồ nhìn thấy được một góc tương lai.
- Thế giới này làm sao vậy, không biết vì sao khiến ta phát lạnh, toàn thân lông tóc dựng đứng, sắp phát sinh chuyện gì vậy?
Một vị Chuẩn đế bỗng nhiên kinh sợ kêu lên.
- Chẳng lẽ tỉnh thế hỗn loạn lớn nhất xưa nay là giờ khắc này đây sao? Thiên Tôn của thời đại thần thoại, Hoàng của thái cổ, Đại đế của thời đại hoang cổ, họ vào đó đã làm chuyện gì? Ta có cảm giác phiến vũ trụ này tràn ngập một loại khí cơ không biết rõ, nói không nên lời!
Last edited by acquyden; 06-12-2013 at 08:29 PM.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Trong vũ trụ sinh ra một loại khí cơ không thể nói ra được, Chuẩn đế kinh sợ, mà lão Đại Thánh sắp sửa tọa hóa cũng lòng sinh cảm ứng, phi thường bất an, cảm giác thế giới này bất đồng, sắp có một hồi đại biến, bọn họ dường như thấy được một góc tương lai!
- Rốt cuộc làm sao vậy, sẽ phát sinh cái gì đây?
- Chẳng lẽ nói chí tôn cổ đại đi vào sau đó ảnh htrởng tới toàn bộ thế giới, sắp sửa phát sinh biến cố không thể đoán trước?!
Cả thế gian đều kinh sợ, không chỉ chí cường giả, chính là tu sĩ bình thường giờ khắc này cũng cảm thấy được không thích hợp, từng đợt từng đợt tiên khí bốc lên, từ trong cái khe lớn kia tràn ra, luôn có cảm giác như sắp phát sinh chuyện không tốt.
Nhưng nơi đó mặt ngoài vẫn yên ả, trước sau đi vào hai nhóm chí tôn, không có một chút động tĩnh, như là trâu đất xuống biến. Phi tiên quá mức bình thản như vậy, không một điếm gợn sóng, làm cho người ta có cảm giác không đúng thực.
Cũng không biết qua bao lâu, cái khe lớn Tiên lộ đang khép lại, không ngừng khép lại. Kiếp này thật sự phải hoàn toàn kết thúc, từ đó hạ xuống màn che!
Nhưng mà, ngay tại thời khắc cuối cùng này, truyền ra một tiếng nổ vang trời sụp đất nứt, cả Tiên lộ vỡ nát, rồi sau đó lại bắt đầu lan rộng!
Tất cả nguyên nhân này hết thảy đều chính vì trong hang động hỗn độn kia nổ tung, bay ra một thân ảnh, ngăn trở hết thảy, tạo ra khe hở tối đen cực lớn.
Người này toàn thân phát sáng, có được một lực lượng chí cường, từ trên người hắn bay ra màn ánh sáng đầy trời, như là một mảnh lại một mảnh tinh tú, rực rỡ mà sáng lạn, vô cùng đẹp mắt.
Tiên... đây là tiên sao?!
Mọi người rung động, cái gọi là cử hà phi thăng, ban ngày phi tiên chẳng qua cũng thế này thôi. Đây đúng là cảnh tượng thành tiên trong tưởng tượng của mọi người.
Nơi đó quá mức chói mắt, tất cả màn ánh sáng đều tấn công lan tràn ra khắp lục hợp bát hoang. So với tinh tú của vạn giới chư thiên nổ tung còn sáng lạn hơn, xinh đẹp tới cực hạn, đáng sợ tới cực điểm.
- A...
Bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu bi thương, vị “Tiên” kia đang gào thét, thanh âm thê lương, phi thường khủng bố, chấn nhiếp khắp vũ trụ, mọi người cảm nhận được một loại tâm tình tuyệt vọng.
Giờ khắc này, ở phụ cận Đông Hoang, một số trận văn Đại đế đều vỡ nát, không ngăn chống được âm ba của hắn. Thật rúng động lòng người.
Cấm địa Thái cổ, Tử Sơn, Tu Di Sơn, Cơ gia, Khương gia... các nơi nhanh chóng lao ra vô số phù văn đại đạo, cuối cùng chặn lại được dao động này. Bằng không sinh mệnh cổ địa Bắc Đẩu Tinh Vực này tất nhiên phải vỡ vụn, trong tiếng rống to này bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Đây là cái gì? Mọi người đều kinh sợ, hiển nhiên trong hang động hỗn độn đã xảy ra dị biến! Đây cũng không phải là khí tường hòa, lại càng không phải tiên giáng thế, đây là một vị chí tôn cổ đại đi ra!
- Trời ạ! Trong hang động hỗn độn kia xảy ra chuyện gì, vì sao làm cho chí tôn cổ đại trở thành bộ dáng này, dường như là sắp hóa đạo, màn ánh sáng vô tận kia là mệnh nguyên của họ đang tiêu vong sao?
- Sinh mệnh của hắn đi tới chung điếm rồi, cả đời này phải kết thúc, tràn ngập tuyệt vọng và không cam lòng!
Mọi người nhận ra, đó là một vị chí tôn cổ đại, không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn từ trong hang động hỗn độn lui ra, gào rống thảm thiết như vậy, làm cho tim mọi người đều đập mạnh.
Màn ánh sáng bay hết lộ ra toàn thân hắn máu thịt bầy nhầy, những giọt máu trong suốt rơi xuống đất như là từng viên hạt châu hồng ngọc trong sáng, xương trắng đều lộ ra ngoài sáng lấp lánh.
Đây là loại lực lượng như thế nào mà lại làm cho hắn thành ra bộ dáng như vậy, quá mức rung động lòng người.
- Kiếp này, cũng đúng, cũng sai, dĩ nhiên là như vậy: có hi vọng, cũng khiến người ta tuyệt vọng!
Thanh âm của vị chí tôn cổ đại này trầm thấp, lời nói tràn ngập bi thương. Chờ đợi tới muôn đời không ngờ lại là kết quả này! Cuối cùng là kết quả không thể thành tiên, là một loại tâm trạng xót xa biết bao?!
Không chỉ nói là chính hắn, dù là người ngoài cuộc, chi nhìn thấy kết quả này đã cảm thấy bi ai thay cho hắn. Quá mức đáng tiếc, phải trả cái giá thảm trọng như vậy, đi đến cuối lại là công dã tràng.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Trong cả gầm trời này, tất cả Chuẩn đế đều khiếp sợ, từng người đều lông tơ dựng thẳng, mỗi người đều tâm thần không yên, cảm giác được khủng bố.
Nhóm người thứ nhất cộng tất cả bảy vị chí tôn đi vào, còn có cái gì không đánh phá được, vì sao hắn lại biến thành bộ dạng này? Theo lý mà nói tất nhiên phải thành tiên, không có người nào có thể ngăn cản bước chân của họ.
Nhưng, trên thực tế lại không phải như vậy, vị chí tôn cổ đại này kết thúc trong bi kịch! Đây hiển nhiên là gặp phải chuyện không thể tưởng tượng, kết quả mới hỏng bét như thế.
- Một chân bước tới cửa, nhưng ta không còn cường thịnh như xưa nữa, bằng không kiếp này nhất định phải thành tiên!
Hắn lớn tiếng gào thét! vốn là một vị chí tôn cơ trí cao tuyệt, mà lúc này bởi vì thất vọng cực độ, mà trở nên có chút tinh thần sa sút, bộ dáng so với ngày thường khác biệt một trời một vực.
Hắn mất đi cái loại khí thế vạn vật thiên địa đều nằm trong bàn tay ta, có chăng chỉ là không cam lòng và tuyệt vọng!
- Các chí tôn khác không có đi ra, chẳng lẽ nói đều đã thành tiên?
Có người kinh hãi nói.
“Ầm!”
Đúng lúc đó, trong hang động hỗn độn lại vang lên một tiếng nổ, máu tươi văng khắp nơi, ướt át tươi đẹp chói mắt, khiến lòng người đều run rẩy, lỗ chân lông toàn thân giống như bị kim đâm.
Máu đỏ tươi như là hồng ngọc bắn ra, từ trong hang động hỗn độn kia vãi lên như sương mù tràn ngập, cùng mảnh xương trắng óng ánh rơi xuống, nhìn thấy mà ghê người.
Đây là một loại cảnh tượng như thế nào? Chí tôn cổ đại tan nát!
Quá mức rung động lòng người, ai từng thấy tận mắt? Lại có mấy người nghe nói qua? Đó chính là Thiên Tôn của thời đại thần thoại, Hoàng của thái cổ, Đại đế của thời hoang cổ, là những người cường đại nhất từ trước tới nay, nhưng lại ngã xuống một vị như vậy?!
Sao có thể như thế? Như thế nào như thế? Mọi người đều không tin, khó có thể chấp nhận chuyện này là thực, quá mức tàn khốc.
Mọi người đều nghĩ rằng, những chí tôn cổ đại này đã chờ đợi muôn đời, rốt cục phải thành tiên, là mang đến hy vọng cho người đời sau, nghiệm chứng thành tiên là chuyện có thể làm được, chứ không phải một loại hư vô giả tưởng.
Thế nhưng sự thật lại là máu chảy đầm đỉa như vậy, làm cho lòng người sụp đổ, có một loại bi ai: đó là một nhân vật cấp Đại đế cổ, từng thống ngự vạn giới chư thiên, khắp vũ trụ hồng hoang đều phủ phục ở dưới chân họ. Là vô địch cái thế mà lại kết thúc bi thương như thế này.
Đây là gánh nặng không thể chịu đựng, làm cho mọi người không muốn chấp nhận.
- A...
Lại là một tiếng rống to, chí tôn vị thứ ba vọt ra, toàn thân đẫm máu, ở nơi đó lảo đảo sắp ngã xuống, tiếng gào bi thương vang vọng trên trời dưới đất.
- Vì sao lại như vậy, giết nhân quả muôn đời, nghịch năm tháng muôn đời, chỉ vì kiếp này! Đạo của ta, con đường của ta ở phương nào?!
Chí tôn bi thương hỏi trời đất, là tuyệt vọng như thế! Họ đều từng là một chủ nhân của một thời đại thiên địa, là người cường đại nhất xưa nay, vầng hào quang rực rỡ bao năm tháng, chiếu rọi cả bộ cổ sử.
Thế mà tới cuối cùng thật đáng buồn đáng tiếc như vậy, theo đuổi cả đời kết quả chung quy là công dã tràng.
- Trên trời dưới đất, chỉ có ta độc tôn...
Lại truyền ra một thanh âm già nua. Không còn nhiều năm tháng, muốn đấu tranh với ông Trời nhưng thất bại rồi! Chung quy bị đánh bại, không thể thành tiên. Trải qua tang thương muôn đời, còn có thể nói gì thêm nữa!
- Trên con đường thành tiên... ta nghe tiếng ca mai táng chính mình, cắt đứt tiễn đưa giấc mộng muôn đời!
Vị chí tôn cổ đại thứ năm xuất hiện, mang theo vô tận bi thương với ai oán, nghe vào tai khiến lòng người có thê lương có chua xót.
- Ta không cam lòng!
- Không ngờ là kết cục này! Sai lầm rồi sao, đúng rồi sao? Nếu ai thành đạo ở kiếp này, chính là tiên!
- Không có đúng, cũng không có sai, chỉ là chính chúng ta sinh ra lầm niên đại mà thôi! Có lẽ cũng có thể nói, chúng ta hẳn không nên đi truy tìm thành tiên! Ha ha ha!
Chí tôn cực kỳ bi ai, tiếng ai oán kêu gào vang vọng thiên địa, thức tỉnh hậu nhân. Đây là con đường thành tiên đã kết thúc sao? Rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì trong đó? Đây là nghi vấn mọi người đều muốn biết!
- Người chờ đợi, các ngươi cũng sai lầm rồi! Kiếp này không tính là đúng, cũng không tính là sai! Thời gian chính xác, địa điếm chính xác, chỉ là còn thiếu một người chính xác mà thôi!
Các chí tôn đi vào có hai người đẫm máu, nổ tung ngay miệng hang động hỗn độn, máu chảy đầm đia, đỏ tươi kinh người. Không phải là họ yéu hơn so với người khác, mà là tuổi tác quá già rồi, chung quy là tới lúc tuổi già, cuối cùng không kiên trì được.
Kết cục này thực thảm thiết, đi ra mấy người, mà còn có người ở bên trong, sinh tử không biết.
- Kiếp này... Kiếp này!
Kiếp này làm cho người ta bi ai, kiếp này làm cho người ta không cam lòng, kiếp này làm cho người ta đau thương và ai oán!
“Ầm!”
Một tiếng nổ, cấm địa Thái cổ nổ tung, đôi cửa đá thật lớn kia rộng mở, một nữ nhân áo trắng phong tư tuyệt đại xuất hiện, tay áo phần phật mờ ảo như tiên, trông lại hướng bên này lại muốn ra tay.
Mà nam nhân hùng vĩ toàn thân đều là bộ lông màu vàng kia, cũng dựng thân ở cách đó không xa, cùng với nàng tiến thối, nhất trí cùng mục tiêu.
- A Di Đà Phật!
Ở Tây Mạc xa xôi, một tiếng phật hiệu vang vọng thiên địa, khắp Tây Thổ phật quang chiếu sáng rừng rực, nhất là Tu Di Sơn, vạn đạo hào quang lưu chuyển, đại đạo ù ù, trấn áp khắp thế gian.
Tu Di Sơn nối thẳng lên vòm trời, như là có thể ngăn cách thiên nhân hai giới, lúc này Đại Lôi Âm Tự ở trên đó phát sáng, phát ra tiếng phật hiệu thật lớn, sau đó vang lên tiếng tụng kinh.
“Boong...”
Đồng thời ngay lúc đó, ở Bắc Vực vang lên một tiếng chuông, chấn động vũ trụ hồng hoang, Vô Thủy Chung ngân vang, giờ khắc này dường như nó hoàn toàn sống lại!
- Đây là chuyện gì vậy?
Ở Bắc Đẩu Tinh Vực, ba địa phương này đều cực kỳ thần bí, người thường không thể thăm dò biết được. Hôm nay tất cả đều phát sáng, mà lại là hào quang vô cùng tận, không yếu kém chút nào so với khí tức trong cái khe lớn Tiên vực.
- A... không! Vô Thủy ngươi đừng đối xử với ta như vậy!
Trước hết có điều hành động, trước hết phát ra âm thanh không phải là ba địa phương kia, mà là Thánh Nhai!
Nơi đó hào quang xông thẳng lên trời cao, khí tức quán cổ tuyệt kim, một đạo Thần bảng rực rỡ loá mắt, đang rất nhanh buông lỏng, rồi sau đó từ trên ngọn núi nguy nga cao nhất thoát ra hạ xuống.
Mà ngay sau đó, cộng tất cả ba trăm sáu mươi lăm đạo phù triện bay lên, rồi nổ tung, hóa thành ba trăm sáu mươi lăm đạo tiên quang chìm sâu vào trong bảng, làm cho nó càng sáng lạn hơn, chói sáng làm cho người ta không mở hai mắt ra được.
- Không... không cần!
Bên trong Thánh Nhai truyền ra tiếng rống to, nhưng lại không thay đổi được gì.
Thánh Nhai vỡ ra, một khối tiên nguyên thật lớn xuất thế phát vạn đạo khí tường hòa, vạn tia sáng. Nơi đó có nguyên thần đang giãy giụa, tiếp theo lại một cỗ quan tài đá bay ra, trong đó táng một khối thân thể, là một cái lão đạo nhân.
- Cái gì... thân thể của ta vẫn còn tại thế, gần trong gang tấc mà!
Bất Tử đạo nhân tràn ngập hối với hận, nguyên thần bị cắt thành mấy bộ phận đều đang giãy giụa.
“Ông!”
Phong Thần Bảng phát sáng, cuồn cuộn nổi lên mấy bộ phận nguyên thần, sau đó mang theo cỗ thi thể kia, trực tiếp hóa thành một luồng cầu vồng bất hủ, nhảy vào trong Tiên lộ, thần quang chiếu rọi vô cùng cái thế, xuyên qua cửa hang động hỗn độn kia!
- Đó là Phong Thần Bảng của Vô Thủy Đại đế lưu lại, hắn... còn sống!
“Boong!”
Một tiếng chuông vang lên, Tử Sơn vỡ ra, địa phương ở thời đại thái cổ được gọi là Cổ Hoàng Sơn có thể gần với Thần linh này vỡ nát tan tành, một cái chuông lớn bay ra, hỗn độn khí bốc lên, bay thẳng tới hướng Nam Vực!
Tám vạn năm trôi qua, Vô Thủy Chung một lần nữa chấn động thế gian. Một lần nữa nó xuất thế hiển hóa ở nhân gian giới!
- Vô Thủy Đại đế hắn cũng ra tay rồi! Thật sự còn sống hay sao?!
Last edited by acquyden; 06-12-2013 at 08:30 PM.
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden