Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #171  
Old 02-06-2008, 12:16 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 170


Núi Lá»™c Äỉnh cưá»ng nhân chiếm đóng

Hai ngưá»i quay đầu nhìn lại thấy bảy, tám con hươu lá»›n Ä‘ang từ bên kia trái đồi chạy nhanh đến.
Vi Tiểu Bảo cả mừng há»i:
- Ta đang đói bụng đây. Có cách nào bắt được một con giết chết lấy thịt nướng ăn không?
Song Nhi đáp:
- Äể nô tỳ thá»­ coi.
Äá»™t nhiên thị tung mình nhảy vá»t vá» phía bầy hươu.
NgỠđâu, bầy hươu này là giống Mai Hoa Lá»™c, chân rất dài, chạy nhảy nhanh như bay. Chúng vừa xoay mình vá»t Ä‘i đã ra xa mấy chục trượng, sức ngưá»i không Ä‘uổi kịp.
Song Nhi lắc đầu nói:
- Äành chịu thôi, chẳng tài nào Ä‘uổi kịp chúng.
Giống Mai Hoa Lá»™c này không sợ ngưá»i. Chúng thấy Song Nhi dừng bước liá»n quay đầu lại ngó.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chúng ta nằm xuống đất giả chết thử coi chúng có trở lại không?
Song Nhi cưá»i đáp:
- Hay lắm! Äể tiểu tỳ thá»­ coi.
Thị nói rồi nằm xuống đất tuyết.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Ta đã chết rồi. Cô vợ ta là Song Nhi cÅ©ng chết theo. Cả hai vợ chồng đã mai táng vào trong phần má»™, không nhúc nhích được nữa. Ta cùng hảo Song Nhi sinh được tám trai chín gái. Bá»n chúng Ä‘ang ở trước má»™ khóc rống lên:
"Hỡi cha Æ¡i là mẹ Æ i!... " Song Nhi không nhịn được bật lên tiếng cưá»i khúc khích. Mặt thẹn đỠbừng, thị cãi:
- Ai sinh vá»›i tướng công hồi nào mà lắm trai nhiá»u gái thế?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Tám trai, chín gái nhiá»u quá thì ba trai, ba gái vậy.
Song Nhi lại cưá»i nói:
- Không... Không...
Quả nhiên hai ngưá»i thấy mấy con Mai Hoa Lá»™c trở lại bên mình dòm ngó, dưá»ng như chúng rất hiếu kỳ.
Nguyên trong loài động vật thì giống hươu trí tuệ kém nhất, thua cả những giống khuyển, mã, hồ ky rất nhiá»u. Vì thế ngưá»i ta má»›i có câu:
"Ngu như lợn, dại như hươu".
Mấy con Mai Hoa Lộc cúi xuống ngửi vào mặt Vi Tiểu Bảo và Song Nhi kêu be be.
Vi Tiểu Bảo hô:
- Äá»™ng thá»§! Gã nhảy vá»t lên, ngồi trên lưng má»™t con, hai tay ôm chặt lấy cổ nó.
Song Nhi cũng nhẹ nhàng nhảy lên cưỡi một con khác. Bầy hươu tung vó chạy đi.
Song Nhi la hoảng:
- Tướng công lấy đao trủy thủ đâm nó chết đi! Vi Tiểu Bảo đáp:
- Không nên giết vá»™i. Chúng ta hãy cưỡi hươu chạy trốn thì bá»n Hồng giáo chá»§ không Ä‘uổi kịp được.
Song Nhi nói:
- Phải lắm! Phải lắm! Nhưng đừng để tán lạc nhau.
Thị rất lo má»—i con hươu chạy Ä‘i má»™t ngả thất lạc nhau thì nguy quá. May ở chá»— Mai Hoa Lá»™c tính thích hợp quần. Tám con hươu lá»›n vẫn quần tụ vá»›i nhau mà chạy. Bầy hươu vừa chạy được má»™t lúc, lại có bảy, tám con nữa đến nhập bá»n.
Giống hươu này mình cao chân dài, chạy nhanh chẳng kém gì tuấn mã, có Ä‘iá»u ngưá»i cưỡi hươu bị chấn động kịch liệt.
Bầy hươu chạy một mạch vỠhướng tây bắc xa đến mấy dặm mới đi thong thả lại.
Hai con có ngưá»i cưỡi trên lưng thỉnh thoảng lại dùng sức mạnh nhảy tung lên để hất xuống. Nhưng Vi Tiểu Bảo và Song Nhi hai tay ôm ghì lấy cổ hươu, cố chết nhất định không chịu buông ra.
Vi Tiểu Bảo hô:
- Ráng mà giữ thật chặt. Nhảy xuống là không cưỡi lên được nữa đâu. Chúng ta trốn chạy càng xa càng tốt. Cái đó kêu bằng:
"Äại trượng phu nhất ngôn ký xuất, hoạt lá»™c nan truy".
Hai ngưá»i đói quá đầu nhức mắt hoa, mà vẫn má»™t tay ôm cổ, má»™t tay nắm chặt sừng hươu, để mặc chúng chạy trong khu bình nguyên bát ngát đầy tuyết phá»§.
Hai ngưá»i biết rằng bầy hươu chạy thêm má»™t khắc là cách xa Hồng giáo chá»§ thêm má»™t Ä‘oạn đưá»ng và bá»›t được thêm má»™t phần nguy hiểm.
Chiá»u hôm ấy, bầy hươu tiến vào trong má»™t khu rừng rậm.
Vi Tiểu Bảo mừng quá reo lên:
- Hay lắm! Chúng ta xuống đây thôi! Gã vừa nói vừa rút trủy thủ đâm vào cổ con hươu mình cưỡi. Nó chạy thêm mấy bước nữa rồi ngã lăn ra.
Song Nhi nói:
- Giết một con đủ ăn rồi. Tiểu tỳ tha cho con này.
Dứt lá»i, thị từ trên lưng hươu nhảy xuống.
Vi Tiểu Bảo sức cùng lá»±c kiệt, tưởng chừng bao nhiêu khá»›p xương trong mình Ä‘á»u trật khá»›p. Gã nằm xuống đất mà thở hồng há»™c, rồi ká» miệng vào bên vết thương ở cổ con hươu cho huyết nó chảy vào. Gã uống ừng á»±c má»™t hồi rồi la gá»i:
- Song Nhi! Lại đây mà uống.
Gã uống khá nhiá»u huyết hươu vào bụng, liá»n thấy tinh thần phấn khởi. Má»™t lúc sau, trong ngưá»i dần dần cảm thấy ấm áp.
Song Nhi uống huyết rồi, cầm đao trủy thủ chặt một đùi hươu. Thị lượm cành khô đốt lửa lên vừa nướng đùi hươu vừa nói:
- Hươu Æ¡i là hươu! Ngươi cứu mạng cho bá»n ta, mà bá»n ta lại giết ngươi ăn thịt, thật là tệ bạc vá»›i ngươi quá! Hai ngưá»i ăn hết má»™t đùi hươu nướng thấy trong lòng cao hứng, khí lá»±c gia tăng gấp bá»™i Vi Tiểu Bảo nói:
- Hảo Song Nhi! Ta cùng cô ở trong rừng này làm một cặp liệp công, liệp bà (ông đi săn, bà đi săn) không trở vỠBắc Kinh nữa.
Song Nhi cúi đầu xuống đáp:
- Tướng công đi tới đâu, nô tỳ cũng theo tới đó mà hầu hạ. Tướng công muốn trở vỠBắc Kinh làm quan lớn cũng được, hay ở đây làm nhà săn bắn cũng vậy, thủy chung nô tỳ vẫn là một tên tiểu nha đầu của tướng công.
Dưới ánh lá»­a cháy bừng bừng, Vi Tiểu Bảo ngó thấy gương mặt Song Nhi hồng hào càng lá»™ vẻ khả ái, liá»n cưá»i há»i:
- Bây giá» chúng ta ở tình trạng này không hiểu đã "Äại công cáo thành" chưa?
Song Nhi nghe gã nói đến Äại công cáo thành biết là gã sắp hôn ẩu, bất giác la lên má»™t tiếng "úi chà" rồi nhảy tót lên ngá»n cây tùng vừa cưá»i vừa đáp:
- Không được! Không được! Äêm hôm ấy hai ngưá»i nằm cuá»™n mình thu lu bên đống lá»­a ngá»§ má»™t giấc ngon lành.
Sáng hôm sau, Song Nhi trở dậy lại nướng thịt hươu. Hai ngưá»i ăn no má»™t bữa rồi thị lá»™t da hươu làm cho Vi Tiểu Bảo má»™t tấm áo.
Cái mũ đội trên đầu hôm trước lúc cưỡi hươu chạy đã bị rớt mất. Song Nhi lại làm cho gã một cái mũ bằng da hươu.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Hôm qua chúng ta chạy suốt má»™t ngày, bây giá» bá»n Hồng giáo chá»§ khó mà tìm được tá»›i nÆ¡i, nhưng ta cảm thấy còn nguy hiểm. Hay hÆ¡n hết là chúng ta lại cưỡi Mai Hoa Lá»™c chạy lên phía Bắc ba bốn ngày nữa thì rồi "Vi giáo chá»§" má»›i vÄ©nh hưởng tiên phúc và "Song Nhi phu nhân" thá» dữ thiên tỠđược.
Song Nhi cưá»i há»i:
- Song Nhi phu nhân gì đó nghe không lá»t tai. Còn muốn cưỡi hươu thì dá»… lắm. Tướng công thá»­ nhìn ra đằng trước có phải bầy hươu đã tá»›i kia không?
Quả nhiên Vi Tiểu Bảo ngó thấy má»™t bầy cả hươu lá»›n hươu nhỠđến ngoài hai chục con từ mé đông lá»™i tuyết Ä‘i tá»›i. Con nào cÅ©ng cất cổ cao nghá»n nghá»…u để gậm lá non.
Khu rừng rậm này ít vết chân ngưá»i. Bầy hươu ngó thấy Vi Tiểu Bảo và Song Nhi vẫn chẳng sợ hãi chi hết.
Song Nhi nói:
- Bầy hươu này rất hiá»n lành, ta không nên giết hại chúng. Con hươu lá»›n giết hôm qua hãy còn thịt ăn được mưá»i mấy ngày.
Thị liá»n chặt thịt hươu ra từng miếng gói cả vào vá»›i phần da còn lại thành hai bá»™c. Thị cùng Vi Tiểu Bảo chia nhau khoác lên vai, từ từ Ä‘i vá» phía bầy hươu.
Vi Tiểu Bảo đưa tay sỠlưng một con hươu lớn. Nó chẳng sợ hãi gì, còn quay lại liếm vào mặt gã.
Vi Tiểu Bảo la lên:
- Trá»i Æ¡i! Con hươu này "Äại công cáo thành" vá»›i ta rồi.
Song Nhi cưá»i khúc khích nói:
- Tướng công cưỡi lên lưng nó Ä‘i! Hai ngưá»i cùng nhảy lên lưng hươu. Bấy giá» hai con hươu má»›i giật mình kinh hãi, tung vó chạy vá» phía trước.
Cả bầy hươu thủy chung vẫn chạy trong khu rừng rậm.
Vi Tiểu Bảo biết cưỡi hươu không phải là việc khó, cứ ngồi trên lưng để nó chạy chừng hai giỠrồi cùng Song Nhi nhảy xuống, thả cho chúng đi tự nhiên.
Hai ngưá»i nhận định phương hướng và bảo nhau cứ chạy ngược lên phía bắc là càng Ä‘i càng xa cách Hồng giáo chá»§.
Hai ngưá»i liá»n cưỡi hươu cho nó chạy theo khu rừng ngược lên phía bắc hÆ¡n mưá»i ngày nữa. Những lúc không gặp hươu lại từ từ Ä‘i bá»™. Äói thì ngồi lại lấy thịt hươu nướng ăn.
Vá» sau, những quần áo mặc trong mình bị gai cào rách hết,hai ngưá»i Ä‘á»u lấy mÅ© áo da hươu mặc thay vào. Cả giầy cÅ©ng làm bằng da hươu.
Má»™t hôm Vi Tiểu Bảo và Song Nhi ra khá»i khu rừng lá»›n, bá»—ng nghe tiếng sóng vá»— bì bõm. Hai ngưá»i Ä‘i má»™t lúc nữa thì đến bá» má»™t con sông lá»›n. Nước sông chảy cuồn cuá»™n.
Hai ngưá»i Ä‘i trong rừng rậm mưá»i mấy bữa, đột nhiên thấy cảnh sông nước, bất giác trong lòng khoan khoái.
Hai ngưá»i Ä‘ang theo ven sông ngược lên phía bắc, bá»—ng gặp ba hán tá»­ mình mặc áo da thú, tay cầm thuổng cuốc, Ä‘inh ba, ra kiểu ngưá»i Ä‘i săn.
Qua má»™t thá»i gian khá lâu, Vi Tiểu Bảo lại được gặp ngưá»i, lòng mừng há»›n hở, vá»™i tiến lên đón chào rồi há»i:
- Các vị đại ca đi đâu đó?
Một hán tử lối ngoài bốn chục tuổi đáp:
- Bá»n ta đến thị tập ở bá» sông Mẫu ÄÆ¡n.
Khẩu âm hắn rất quái dị.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Sông Mẫu ÄÆ¡n ở phía nào? Bá»n tại hạ Ä‘i lạc đưá»ng rồi. Bây giỠđược theo ba vị đại ca thật may quá.
Thế rồi hai ngưá»i nhập bá»n Ä‘i vá»›i há», thỉnh thoảng lại gợi chuyện nói mấy câu.
Nguyên ba hán tá»­ này là ngưá»i Thông Cổ Tư, chuyên sinh nhai bằng nghá» săn bắn và đào cá»§ sâm, thưá»ng đến thị tập ở bá» sông Mẫu ÄÆ¡n. Vì há» có buôn bán giao dịch vá»›i ngưá»i Hán nên biết ít nhiá»u Hán ngữ.
Khi đến tòa thị tập lá»›n bên bá» sông Mẫu ÄÆ¡n, Vi Tiểu Bảo sá» bên mình nay còn được mấy lạng bạc, liá»n vào tá»­u quán, má»i ba ngưá»i Thông Cổ Tư uống tượu.
Năm ngưá»i Ä‘ang uống rượu, bá»—ng nghe bàn bên cạnh có ngưá»i lên tiếng:
- Ông bạn lấy được "cây bổng" này dĩ nhiên là khá lắm rồi. Nhưng năm trước ta đã đào ở Hô Mã Nhĩ Oa Tập Sơn một cây còn già hơn của ông bạn đến năm chục năm...
Vi Tiểu Bảo cùng Song Nhi tuy chưa hiểu hỠnói chuyện gì, nhưng vừa nghe đến tên "Hô Mã Nhĩ Oa Tập Sơn" bất giác chấn động tâm thần, đưa mắt nhìn nhau.
Khi hai ngưá»i ngó sang bàn bên thì thấy hai lão hán ngồi đó Ä‘ang nói chuyện vá»›i nhau. Má»™t lão tay cầm con nhân sâm Ä‘ang ngắm nghía.
Bây giá» hai ngưá»i má»›i hiểu "cây bổng" mà há» nói đó tức là con nhân sâm kia.
Vi Tiểu Bảo móc ra má»™t đĩnh bạc đưa cho tá»­u bảo và sai y lấy nhiá»u rượu thịt. Gã còn bảo chặt má»™t khay thịt bò lá»›n và hai cân rượu đưa sang bàn bên cạnh.
Hai ngưá»i khách kia rất lấy làm kỳ, không hiểu sao nhà săn bắn nhá» tuổi này lại hiếu khách đến thế? Chúng liá»n đứng lên cảm Æ¡n không ngá»›t miệng.
Vi Tiểu Bảo qua bàn bên má»i khách uống mấy chung rượu. Gã là ngưá»i lém mép, chỉ nói vài ba câu chuyện là há»i ngay được núi Hô Mã NhÄ© Oa Tập SÆ¡n ở chá»— nào? Té ra núi này còn cách đây mấy ngàn dặm vá» phía bắc.
Vi Tiểu Bảo liá»n gá»i Song Nhi sang để há»i cho biết rõ những núi sông khác trên bản đồ.
Hai ngưá»i khách nhất nhất chỉ Ä‘iểm phương vị Ở đâu, gần xa thế nào, quả đúng như trên địa đồ không sai má»™t chút.
CÆ¡m no rượu say rồi, Vi Tiểu Bảo cùng Song Nhi từ biệt mấy ngưá»i Thông Cổ Tư và hai ông khách rồi ra Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Núi Lá»™c Äỉnh còn cách đây đến mấy ngàn dặm. Ta cứ thá»§ng thỉnh lên tá»›i đó để đào lấy bảo vật.
Thá»±c ra đào được bảo vật hay không, gã cÅ©ng chẳng quan tâm, gã chỉ sợ bá»n Hồng giáo chá»§ Ä‘uổi tá»›i.
Vi Tiểu Bảo cho là bá»n Hồng giáo chá»§ ở phương nam, nếu gã lên phía bắc mấy ngàn dặm nữa thì chẳng thể kiếm thấy được.
Rồi gã tự nhủ:
- Ta cùng Song Nhi ở chốn hoang sÆ¡n dã lÄ©nh, mấy chục năm, chá» Hồng giáo chá»§ già rồi chết Ä‘i, ta sẽ trở vá». Chẳng lẽ lão thá» dữ thiên tá» con mẹ nó thật ư?
Bên mình mang theo rất nhiá»u ngân phiếu , Vi Tiểu Bảo liá»n mướn má»™t cá»— xe lá»›n để cùng Song Nhi ngồi Ä‘i ngược lên phía bắc. Gã vẫn lo Hồng giáo chá»§ Ä‘uổi tá»›i, nên cứ đội mÅ© mặc áo da hươu, lại lấy than bôi lên mặt cho Ä‘en nhẻm, đỠphòng khi gặp Hồng giáo chá»§ thì lão cÅ©ng không thể nhận ra được.
Vi Tiểu Bảo ngồi trong xe chuyện trò vui vẻ vá»›i Song Nhi. Thỉnh thoảng gã lại "Äại công cáo thành" má»™t cái. Trong quãng thá»i gian này gã sinh hoạt rất thung dung khoan khoái.
Hai ngưá»i ngồi xe Ä‘i được trên hai chục ngày, càng ngược lên phía bắc trá»i càng gió lạnh. Trên đưá»ng băng đóng tuyết Ä‘á»ng, xe không Ä‘i được. Hai ngưá»i liá»n bá» xe cưỡi ngá»±a tiếp tục cuá»™c hành trình.
VỠsau cưỡi ngựa cũng không đi được nữa, Vi Tiểu Bảo cùng Song Nhi đành đi bộ Ở trong rừng hay ngoài cánh đồng đầy tuyết phủ.
May ở chỗ Vi Tiểu Bảo mượn tiếng là đi tìm báu vật, mà thật ra gã đi lánh nạn.
Gã thấy những nÆ¡i sÆ¡n cùng ác thá»§y, bốn mặt không má»™t bóng ngưá»i lại càng yên dạ.
Song Nhi trí nhá»› rất giá»i, thị cứ theo phương vị vẽ trên bản đồ thá»§ng thẳng tiến vá» phía bắc. Khi gặp ngưá»i săn bắn hay khách Ä‘i đào cá»§ sâm thị lại há»i thăm địa danh để đối chiếu vá»›i bản đồ xem có đúng hay không.
Chá»— vẽ tám khuyên tròn khác mầu sắc tức là nÆ¡i Lá»™c Äỉnh SÆ¡n tá»a lạc. Äịa phương này ở chá»— hợp lưu hai con sông lá»›n.
Má»™t hôm Ä‘i gần tá»›i nÆ¡i, hai ngưá»i Ä‘ang dắt tay nhau tiến bước trong khu rừng tùng, đột nhiên vá» mé đông bắc nghe tiếng nổ "Ä‘oàng Ä‘oàng" thật lá»›n. Äúng là tiếng há»a khí phát xạ.
Vi Tiểu Bảo hoảng hồn la lên:
- Trá»i Æ¡i! Nguy to rồi! Hồng giáo chá»§ đã Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i.
Gã vội kéo Song Nhi ẩn vào phía sau bụi cỠrậm.
Tiếp theo, lại nghe tiếng mưá»i mấy ngưá»i gầm thét chạy tá»›i và tiếng vó ngá»±a dồn dập.
Vi Tiểu Bảo vẫn nÆ¡m ná»›p lo sợ bá»n Hồng giáo chá»§ rượt theo để bắt gã rút xương lá»™t da. Bây giá» gã nhận ra nhừng thanh âm này dưá»ng như không liên quan đến Hồng giáo chá»§, má»›i yên dạ.
Gã đứng trong bụi cá» rậm nhìn ra xa thấy mưá»i mấy nhà săn bán ngưá»i Thông Cổ Tư vừa la vừa chạy thục mạng.
Lại nghe những tiếng "Ä‘oàng Ä‘oàng" tiếp tục nổi lên không ngá»›t. Mấy nhà săn bắn kia ngã lăn xuống đất, lăn lá»™n mấy vòng rồi chết ngoẻo. Ngưá»i nào cÅ©ng mình đẫm máu tươi.
Vi Tiểu Bảo nắm tay Song Nhi, miệng lẩm bẩm:
- Äây là súng nổ cá»§a bá»n quỉ sứ ngoại quốc.
Tiếng vó ngá»±a vang lên! Bảy tám ngưá»i kỵ mã ào ào xông tá»›i. Những ngưá»i ngồi trên lưng ngá»±a Ä‘á»u râu vàng mắt biếc, quả là bá»n quan binh ngoại quốc. Tên nào cÅ©ng thân thể cao lá»›n, tướng mạo hung dữ. Tên thì tay cầm Ä‘ao, tên thì cầm súng. Chúng vung Ä‘ao lên chém bừa bãi.
Chỉ trong khoảnh khắc, bao nhiêu nhà săn bắn Thông Cổ Tư chưa chết Ä‘á»u bị giết hết.
Bá»n quan binh ngoại quốc nổi lên tràng cưá»i hô hố. Chúng xuống ngá»±a xục tìm trong mình những xác chết để lấy đồ vật là những tấm da Ä‘iêu và bảy tám con ngân hồ. Chúng nói lý la lý lố má»™t hồi rồi lên ngá»±a bá» Ä‘i.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi sợ quá chẳng còn hồn vía nào nữa, mặt xám như tro tàn, cắt không còn hột máu.
Khi hai ngưá»i nghe tiếng vó ngá»±a Ä‘i xa rồi má»›i lóp ngóp từ trong bụi cá» chậm chạp bước ra. Lúc nhìn đến những ngưá»i Thông Cổ Tư thì thấy há» chết hết chẳng còn má»™t ai sống sót.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi ngÆ¡ ngác nhìn nhau, Ä‘á»u nhận ra ngưá»i kia khá»§ng khiếp đến cá»±c Ä‘iểm.
Vi Tiểu Bảo cất tiếng run run khẽ nói:
- Äây là hành động cá»§a bá»n cưá»ng đạo quỉ sứ ngưá»i ngoại quốc.
Song Nhi đáp:
- Chúng còn hung tợn hÆ¡n cả quân cưá»ng đạo.. Chúng đã cướp Ä‘oạt đồ vật cá»§a ngưá»i ta, lại còn sát nhân má»™t cách rất tàn nhẫn.
Vi Tiểu Bảo sá»±c nhá»› ra chuyện gì, bá»—ng cất tiếng há»i:
- Sao lại có bá»n cưá»ng đạo nước ngoài đến đây? Hay là Ngô Tam Quế đã nổi lên tạo phản?
Nguyên gã biết Ngô Tam Quế ước hẹn vá»›i nước La Sát khi dấy binh tạo phản thì mặt dưới từ Vân Nam kéo quân đánh ngược lên, đồng thá»i nước La Sát tấn công từ mặt bắc xuống, nên gã ngỠđây là cuá»™c tạo phản cá»§a Ngô Tam Quế gây ra.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên thấy quan binh ngoại quốc kéo đến, gã há»i vậy rồi lẩm bẩm:
- Mấy chục bữa nay, ta không được nghe tin tức bên ngoài, không chừng đúng là tên đại hán gian đó đã động thủ.
Gã nghÄ© tá»›i binh mã dưới trướng Ngô Tam Quế ngưá»i nhiá»u thế mạnh thì không khá»i lo thay cho tiểu Hoàng đế. Gã ngó bá»™ thi thể nằm dưới đất lòng buồn rưá»i rượi.
Song Nhi thở dài nói:
- Những ngưá»i Ä‘i săn này thật là đáng thương! ở nhà bá»n há» còn có cha mẹ vợ con Ä‘ang chỠđợi, có biết đâu hỠđã chết ngoẻo không trở vỠđược nữa.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên ồ lên một tiếng rồi nói:
- Ta muốn gặp tiá»u Hoàng đế.
Song Nhi rất lấy làm kỳ há»i lại:
- Tướng công bảo sao? Muốn gặp tiểu Hoàng đế ư?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äúng thế! Ngô Tam Quế dấy binh tạo phản, tiểu Hoàng đế nhất định có nhiá»u việc cần bàn định vá»›i ta. Dù ta chẳng nghÄ© được mưu kế gì thì cÅ©ng nói chuyện cho ngài giải muá»™n. Vậy chúng ta phải trở vá» Bắc Kinh.
Song Nhi ngÆ¡ ngác há»i:
- Không lên Lá»™c Äỉnh SÆ¡n nữa ư?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Lần này chưa đi được, chuyến sau sẽ tới đó.
Nên biết gã tuy là ngưá»i tham tài, nhưng đã tích trữ rất nhiá»u tiá»n bạc châu báu, tha hồ xài suốt Ä‘á»i cÅ©ng không hết. Gã nghÄ© tá»›i Lá»™c Äỉnh SÆ¡n là chá»— long mạch cá»§a nhà Vua, thá»±c tình gã không muốn đào xuống để kiếm báu vật, vì sợ làm đứt long mạch, có thể nguy hại đến tính mạng cá»§a tiểu Hoàng đế. Trước kia gã hăm hở lấy những mảnh giấy vụn trong pho Tứ thập nhị chương kinh, trong lòng rất sốt sắng mong giáp lại thành bản đồ để tra cho biết danh tá»± núi sông, nhưng khi tá»›i Lá»™c Äỉnh SÆ¡n thì gã lại ngấm ngầm sợ hãi, chỉ tìm cách để dá»i khá»i trái núi này càng xa càng tốt. Nếu bảo gã thá»±c tình vì lòng nghÄ©a khí đối vá»›i Vua Khang Hy thì cái đó chưa chắc đã đúng, có Ä‘iá»u đào núi Lá»™c Äỉnh để tìm báu vật là má»™t công cuá»™c lá»›n lao quá. Huống chi bên gã chỉ có má»™t mình Song Nhi. Bây giá» công việc tá»›i nÆ¡i, gã đâm ra khiếp đảm. Giả tá»· gã Ä‘em theo mấy ngàn quan binh ở Kiêu Kỵ Doanh thì không chừng hắn đã cao hứng hô lá»›n:
- Tổ bà nó! Hãy kéo quân lên Lá»™c Äỉnh SÆ¡n ngay! Song Nhi chẳng có chá»§ ý gì hết. DÄ© nhiên Vi Tiểu Bảo hạ lệnh thế nào là thị tuân theo như vậy.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Chúng ta trở vá» Bắc Kinh, đừng để bá»n cưá»ng đạo ngoại quốc chạm trán.
Hãy trở ra bá» sông để coi xem có thuyá»n bè gì không?
Hai ngưá»i liá»n chuồn ra rừng cây, Ä‘i vá» phía đông.
Hai ngưá»i Ä‘i đến lúc xế chiá»u thì tá»›i bá» con sông lá»›n và đã ngó thấy má»™t tòa thành ở phía xa xa.
Vi Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng:
- Ta hãy vào trong thành rồi mướn thuyá»n hay mua ngá»±a cÅ©ng được. Có tiá»n thì việc gì chẳng xong?
Gã rảo bước đi ngay.
Äi chừng vài dặm lại thấy má»™t con sông lá»›n từ phía tây bắc uốn khúc chảy tá»›i, hợp lưu vá»›i dòng sông này. Tai nghe sóng vá»— bì bòm.
Song Nhi bỗng lên tiếng:
- Bẩm tướng công! Äây là hợp lưu cá»§a hai sông A Mục NhÄ© Hà và Hắc Long Giang. Chá»— kia... đúng là Lá»™c Äỉnh SÆ¡n rồi.
Thị vừa nói vừa giơ tay trỠvỠphía tòa thành.
Vi Tiểu Bảo há»i:
- Cô không nhớ lộn đấy chứ? Nếu đúng như vậy thì hay quá! Song Nhi đáp:
- Trên địa đồ đã vẽ rõ ràng, nhưng khuyên thành tám vòng tròn nhỠkhác màu sắc và không chua là có thành trại chi hết.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Trên núi Lá»™c Äỉnh mà lại có thành thì thật là Ä‘iá»u quái dị. Ta coi chừng tòa thành này không yên ổn Ä‘au, vậy nên Ä‘i đưá»ng khác.
Song Nhi há»i:
- Sao lại không yên ổn?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Cô coi kìa! Trên tòa thành có làn yêu vân bao phủ. Chắc trong thành ẩn nấp một con yêu quái rất lớn! Song Nhi giật nẩy mình la lên:
- Trá»i Æ¡i! Tiểu tỳ sợ yêu quái lắm! Chúng ta chạy Ä‘i thôi.
Giữa lúc ấy lại nghe tiếng vó ngá»±a dồn dập. Mấy chục ngưá»i kỵ mã theo bá» sông lá»›n từ phía nam chạy tá»›i.
Chá»— này bốn mặt Ä‘á»u là đồng bằng chẳng có chá»— nào ẩn nấp được. Vi Tiểu Bảo liá»n dắt Song Nhi chạy tuá»™t xuống bá» sông, ngồi thu mình sau má»™t tảng đã lá»›n gần ká» mặt nước.
Chẳng mấy chốc, đội kỵ mã lướt qua nhanh như gió. Những ngưá»i ngồi trên lưng ngá»±a toàn là quan binh ngoại quốc.
Vi Tiểu Bảo thè lưỡi ra nhìn lên thấy bá»n quan binh này chạy vá» phía thành trại, liá»n nói:
- Ta đã bảo tòa thành này không yên được, quả nhiên đúng lắm. Té ra làn mây bao phá»§ tòa thành này không phải là yêu vân mà là phiên vân cá»§a bá»n ngưá»i ngoại quốc.
Song Nhi thở dài nói:
- Chúng ta mất bao công trình khó nhá»c má»›i tìm được Lá»™c Äỉnh SÆ¡n, không ngá» tòa núi này lại bị quân cưá»ng bạo ngoại quốc chiếm cứ.
Vi Tiểu Bảo bỗng nhảy lên la:
- Há»ng bét! Há»ng bét! Song Nhi sắc mặt tái mét há»i:
- Chuyện gì vậy?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nhất định bá»n cưá»ng đạo ngoại quốc đã biết những chuyện bí mật trong địa đồ, không thì sao bá»n chúng lại tìm đến đây? Kho bảo tàng cùng long mạch Ä‘á»u không giữ được nữa rồi.
Tài sản của ngocvosong1986

  #172  
Old 02-06-2008, 12:17 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 171


Những diễn biến cực kỳ đột nhộ
t

Song Nhi từng nghe Vi Tiểu Bảo nói đến chuyện kho tàng cùng long mạch, nhưng khi thị giáp những mảnh giấy vụn rất khó khăn thành bức địa đồ, thị đã nghÄ© đến Lá»™c Äỉnh SÆ¡n tất có chuyện gì trá»ng đại. Bây giá» thị nghe gã nói vậy rồi cặp lông mày nhăn tít lại, liá»n tìm lá»i khuyên giải:
- Thưa tướng công! Vụ này đã bị quan binh ngoại quốc tìm đến trước rồi thì chẳng còn cách nào nữa. Bá»n cưá»ng đạo ngoại quốc đã hung ác vô cùng lại có súng ống khá»§ng khiếp thì hai ngưá»i chúng ta dÄ© nhiên không địch lại.
Vi Tiểu Bảo thở dài:
- Vụ này thật quái dị! Sau khi chúng ta giáp lại thành địa đồ mấy bữa rồi đốt Ä‘i ngay, sao còn tiết lá»™ cÆ¡ mật? Vụ này... trá»i Æ¡i! Ngu Æ¡i là ngu...
Gã vừa nói vừa giơ tay lên tự cốc vào đầu mình.
Song Nhi giữ lấy tay gã cất tiếng ôn nhu há»i:
- Tướng công! Tướng công làm sao vậy?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ta e rằng sau khi giáp thành địa đồ có ngưá»i dòm trá»™m thấy. Ta đã sai Lục Cao Hiên và á»§y Tôn Giả bảo vệ cho cô, nhất định hai thằng cha đó ngấm ngầm dòm trá»™m.
Song Nhi ồ lên một tiếng rồi nói:
- Thế thì đúng rồi. Những lúc tiểu tỳ ngá»§ Ä‘i, nhất định bá»n chúng đã dò trá»™m.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Cô là một con tiểu nha đầu xinh đẹp mà ngủ đi thì hai con quỷ già háo sắc đó nhất định ngó lén rồi.
Song Nhi không khá»i phì cưá»i đáp:
- Tiểu tỳ bảo chúng dòm trộm địa đò.
Vi Tiểu Bảo cưá»i hì hì không ngá»›t, trong lòng gã tính thầm:
- Hai thằng cha Lục, á»§y dòm trá»™m địa đồ rồi chạy vá» báo cáo vá»›i Hồng giáo chá»§. Nhưng sao Hồng giáo chá»§ lại nói vá»›i bá»n quá»· sứ La Sát? Lão biết đó là chá»— dấu bảo tàng, đáng lý để má»™t mình nuốt cả má»›i đúng. Trong vụ này tất có Ä‘iá»u chi cổ quái. Bá»n cưá»ng đạo ngoại quốc kia đã đào được bảo tàng, phá được long mạch cá»§a tiểu Hoàng đế hay chưa? Ta nhất định phải Ä‘iá»u tra cho biết rõ.
Nhưng gã nghÄ© tá»›i bá»n quân ngoại quốc giết ngưá»i má»™t cách tàn độc ở trong rừng bữa trước thì không khá»i sợ run.
Vi Tiểu Bảo trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Ta muốn lên Lá»™c Äỉnh SÆ¡n Ä‘iá»u tra má»™t chuyến, nhưng việc này nguy hiểm quá, cần phải nghÄ© biện pháp nào hoàn hảo má»›i được.
Song Nhi đáp:
- Chúng ta hãy chỠđến đêm tối hãy hành động thì bá»n quá»· kia khó lòng phát giác.
Vi Tiểu Bảo gật đầu khen phải.
Hai ngưá»i lấy thịt rượu khô ra ăn rồi nằm xuống bãi sông nghỉ ngÆ¡i.
Canh hai đêm hôm ấy, Vi Tiểu Bảo cùng Song Nhi lén lút đi vỠphía thành trại.
Bốn bá» yên lặng như tá», lại gặp đêm trăng tá», hai ngưá»i trông rõ thành trại bằng những cây gá»— lá»›n dá»±ng lên và địa thế rất rá»™ng. Công trình này quyết không phải má»™t vài ngày đã làm xong.
Vi Tiểu Bảo tự nhủ:
- Tòa thành trại này đã được dá»±ng từ trước rồi, chứ không phải bá»n ngưá»i La Sát, sau khi được Hồng giáo chá»§ thông tri, má»›i bắt đầu kiến trúc.
Bá»—ng gã để mắt nhìn thấy bóng mình cùng bóng Song Nhi ánh xuống mặt đất thì không khá»i sợ run, lẩm bẩm:
- Nếu trên mặt thành bá»n quân La Sát nhìn thấy bóng ngưá»i mà nổ súng thì Vi Tiểu Bảo sẽ biến thành Vi Tá»­ Bảo.
Gã liá»n kéo rạp tay Song Nhi cúi rạp xuống để nghe động tÄ©nh.
Hai ngưá»i bá»—ng nhìn thấy má»™t căn nhà gá»— nhỠở góc đông nam ngoài thành trại. Trong nàh có ánh lá»­a lá»t ra. Chắc đây là nÆ¡i trú ngụ cá»§a bá»n quân canh.
Vi Tiểu Bảo ghé vào tai Song Nhi nói nhá»:
- Chúng ta hãy qua đó giết bá»n quân canh Ä‘i! Song Nhi gật đầu.
Hai ngưá»i thận trá»ng bò vá» phía căn nhà gá»—.
Vừa tá»›i ngoài cá»­a sổ, chợt nghe trong nhà có tiếng đàn bà cưá»i khúc khích, mà là tiếng ngưá»i cưá»i đầy vẻ dâm đãng.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi đưa mắt nhìn nhau lấy làm kỳ tá»± há»i:
- Sao lại có đàn bà ở trong này?
Vi Tiểu Bảo ghé mắt dòm qua khe cá»­a, nhưng noài trá»i gió lạnh khe cá»­a cÅ©ng bịt kín mít, chẳng nhìn thấy gì.
Tiếng cưá»i nói trong nhà tiếp tục vá»ng ra không ngá»›t. Äúng là má»™t nam má»™t nữ Ä‘ang nô giỡn. Tiếng cưá»i xen lẫn tiếng lý la lý lố, không hiểu chúng nói gì vá»›i nhau.
Vi Tiểu Bảo biết là cặp nam nữ này đang làm trò phượng đảo loan điên, gã cũng rạo rực tâm hồn, vươn tay ra ôm Song Nhi vào lòng.
Song Nhi nghe thanh âm hai ngưá»i trong nhà như hiểu mà không phải hiểu. Thị cÅ©ng biết Ä‘ang có chuyện không hay. Thị bị Vi Tiểu Bảo ôm vào lòng, lại sợ ngưá»i trong nhà phát giác, nên không dám cá»­ động, đành để mặc cho Vi Tiểu Bảo muốn làm gì thì làm.
Vi Tiểu Bảo được thể, tay trái ôm chặt lấy Song Nhi, tay mặt mhẹ nhàng sỠvào má thị.
Song Nhi nhá»§n ngưá»i ra tá»±a vào lòng Vi Tiểu Bảo.
Dè đâu, dưới đất toàn băng trơn tuột, Vi Tiểu Bảo trượt chân một cái, không đứng vững được, té xuống đánh huỵch một tiếng.
Äầu đập vào cá»­a sổ rất mạnh, Vi Tiểu Bảo Ä‘au quá không nhịn được la lên má»™t tiéng "úi chao!".
Thanh âm trong nhà ngừng bặt. Sau giây lát ngưá»i đàn ông cất tiếng quát tháo.
Vi Tiểu Bảo và Song Nhi nằm phục dưới đất, trong lúc nhất thá»i chưa biết làm thế nào thì lại nghe tiếng rút then cài mở cá»­a.
Má»™t ngưá»i xách đèn lồng soi ra ngoài.
Vi Tiểu Bảo liá»n nhảy vá»t lại. Tay mặt gã cầm Ä‘ao trá»§y thá»§ đâm thẳng vào trước ngá»±c ngưá»i kia.
Ngưá»i kia không kịp rú lên má»™t tiếng đã ngã lăn ra.
Song Nhi chạy vào nhà trước đảo mắt nhìn quanh thì thấy trong phòng trống rá»—ng không má»™t bóng ngưá»i. Thị lấy làm kỳ há»i:
Ô hay! Còn ngưá»i đàn bà sao không thấy đâu?
Vi Tiểu Bảo chạy theo nhìn vào thấy trong phòng có má»™t cái lò sưởi, má»™t cái bàn và má»™t cái rương gá»—. Trên bàn đặt má»™t ngá»n nến soi snág cả gian phòng.
Ngưá»i đàn bà kia không biết Ä‘i đâu. Miệng gã giục:
- Xục tìm cho lẹ! Äừng để mụ kia chạy Ä‘i báo tin.
Vi Tiểu Bảo ngó lại gian phòng thì ngoài cửa lớn không còn lối ra nào khác.
Gã kéo xác chết vào trong nhà rồi đóng cửa lại.
Ngưá»i chết là má»™t binh sÄ© ngoại quốc, hạ thể trần truồng không mặc quần.
Vi Tiểu Bảo ngá»­ng đầu trông lên xà nhà cÅ©ng chẳng thấy Ä‘iá»u gì khác lạ, liá»n nói:
- Nhất định ở trong này rồi.
Gã chạy đến bên cái rương gá»— mở nắp lên rồi lạng ngưá»i tránh sang má»™t bên để đỠphòng mụ đàn bà nằm trong rương bắn ra chăng?
Sau một lúc lâu vẫn chẳng thấy động tĩnh gì, Song Nhi nói:
- Trong rương này cũng không có mới thật là kỳ! Vi Tiểu Bảo lại gần coi thấy trong rương xếp đầy da điêu và da cáo. Gã thò tay móc xuống dưới cũng chỉ thấy toàn là da với lông.
Äá»™t nhiên gã ngá»­i thấy mùi thÆ¡m ngào ngạt, hiển nhiên là mùi phấn hương cá»§a đàn bà, liá»n nói:
- Trong này có chuyện đáng ngá».
Gã liá»n bốc hết da cáo cùng da Ä‘iêu ra ngoài bá» xuống đất. Dưới đáy rương có má»™t lá»— hổng lá»›n. Gã mừng rỡ khẽ reo lên:
- Äúng ở trong này rồi.
Song Nhi nói theo:
- Té ra bên dưới có đưá»ng địa đạo.
Vi Tiểu Bảo giục:
- Chui vào cho lẹ ngăn chặn mụ đàn bà kia lại. Mụ mà Ä‘i báo tin cho bá»n cưá»ng đạo ngoại quốc ào ào kéo đến là chết cả.
Gã vội cởi tấm áo da để chuồn vào cho dễ. Tay cầm đao trủy thủ, gã tiến thẳng vào địa đạo.
Vi Tiểu Bảo rất sợ bá»n binh sÄ© ngoại quốc, nhưng đối vá»›i đàn bà nước ngoài thì lại chẳng quan tâm.
ÄÆ°á»ng địa đạo này chênh chếch Ä‘i xuống. Phải cúi lom khom má»›i Ä‘i được.
Ngưá»i Vi Tiểu Bảo bé, nhá» chuồn Ä‘i rất mau.
Gã Ä‘i được chừng hÆ¡n mưá»i trượng, bá»—ng nghe phía trước có tiếng động, gã liá»n bò thật mau, vươn tay trái ra chụp má»™t cái, nắm được cẳng chân nhá» bé, nh½n nhụi.
Ngưá»i đàn bà kia khẽ la lên má»™t tiếng vá»™i chuồn vá» phía trước.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, tự nhủ:
- Nếu ta phóng Ä‘ao đâm má»™t nhát cho mụ chết tươi thì không phải là anh hùng hảo hán. Bá»n nam quỉ ngoại quốc ta đã được trông thấy nhiá»u rồi, nhưng còn bá»n nữ quỉ thế nào ta chưa biết qua. Ta phải coi mặt mụ má»™t cái xem sao.
Gã liá»n tra Ä‘ao trá»§y thá»§ vào vá» xông vá» phía trước chừng hÆ¡n má»™t trượng.
Gã vươn hai tay chụp trúng chân phải ngưá»i đàn bà.
ÄÆ°á»ng hầm chật quá, ngưá»i đàn bà kia không xoay mình lại được liá»n thục thân bò vá» phía trước.
Khí lá»±c ngưá»i đàn bà này không phải tầm thưá»ng. Hai tay Vi Tiểu Bảo giữ lại không được, còn bị mụ lôi vá» phía trước đến hÆ¡n má»™t trượng.
Vi Tiểu Bảo xoạc hai chân ra cho sát vào hai bên nách, mụ mới không kéo đi được nữa.
Äá»™t nhiên ngưá»i đàn bà cá»±a mạnh má»™t cái. Chân mụ tuá»™t khá»i hai tay Vi Tiểu Bảo rồi tiếp tục chuồn vá» phía trước.
Vi Tiểu Bảo nhảy xổ lên ôm chặt lấy mụ. Trên đầu trống không. Chỗ này tương đối đã rộng hơn trước.
Ngưá»i đàn bà khẽ bật lên tiếng cưá»i rồi hôn gã má»™t cái. Trong địa đạo tối om không nhìn rõ sá»± vật, mụ hôn không trúng vào mặt mà lại trúng mÅ©i gã.
Vi Tiểu Bảo ngá»­i thấy mùi thÆ¡m nồng nặc mà ngưá»i đàn bà ôm trong lòng lại thân thể nh½n nhụi, thì ra mụ trần truồng, chưa kịp lấy manh áo mặc để che thân.
Vi Tiểu Bảo lại cảm thấy ngưá»i đàn bà kia quàng tay lên ôm lấy mình gã.
Tâm thần gã trở nên hồ đồ. Äá»™t nhiên, nghe tiếng Song Nhi khẽ há»i:
- Tướng công! Tướng công ở chỗ nào?
Vi Tiểu Bảo ú á»› mấy tiếng toan đáp lại thì ngưá»i đàn bà ở trong lòng đã ká» môi hôn vào miệng gã và ngậm chặt lại, khiến gã không thốt nên lá»i.
Giữa lúc ấy, Vi Tiểu Bảo đột nhiên nghe trên đỉnh đầu có tiếng ngưá»i nói:
- Bá»n tại hạ được biết Tổng đốc đến Nhã Khắc Tát, vá»™i tá»›i đây để tương há»™i.
Câu này lá»t vào tai Vi Tiểu Bảo chẳng khác gì má»™t thùng nước lạnh trút xuống đầu gã. Tiếng nói đó hiển nhiên là thanh âm cá»§a Hồng giáo chá»§ ở Thần Long giáo.
Vi Tiểu Bảo trong lòng hồi há»™p, tá»± há»i:
- Sao Hồng giáo chá»§ lại ở trên đầu ta? Ngưá»i đàn bà La Sát mà ta Ä‘ang ôm trong lòng sao lại tá» tình thân mật vá»›i ta đến thế? Mụ toan mưu đồ chuyện gì?
Trong Ä‘á»i gã đã gặp chẳng thiếu gì chuyện kỳ lạ, nhưng cuá»™c tao ngá»™ đêm nay ở dưới đưá»ng hầm này là má»™t vụ ly kỳ chưa từng thấy, dù trong lúc ngá»§ mÆ¡ cÅ©ng không thể tưởng tượng ra được.
Tuy Vi Tiểu Bảo Ä‘ang ôm con ngưá»i má»m mại, thÆ¡m tho, đáng lý gã phải khoan khoái mê ly, nhưng lúc này trong lòng gã chỉ nghÄ© tá»›i Hồng giáo chá»§ mà bắt được sẽ rút xương lá»™t da, nên gã kinh hồn táng đởm.
Vi Tiểu Bảo vá»™i buông ngưá»i đàn bà trong lòng ra, toan xoay mình chạy trốn.
Không ngá» ngưá»i đàn bà lại ôm ghì lấy gã không ná»›i tay.
Vi Tiểu Bảo bồn chồn ghé vào tai mụ khẽ lý la lý lố má»™t hồi. Gã tưởng ngưá»i đàn bà kia hiểu được mấy câu La Sát ngữ này.
Ngưá»i đàn bà ghé vào tai Vi Tiểu Bảo khẽ nói:
- Cái gì mà ô lý ô lố? Chà chà? Ngươi hồ đồ mất rồi, đâm ra nói nhăng nói càn.
Mụ nói rồi bẹo tai gã thật mạnh.
Vi Tiểu Bảo khẽ la lên:
- Trá»i Æ¡i! Té ra ngươi không phải là má»™t cô gái ngưá»i La Sát.
Giữa lúc ấy trên đỉnh đầu gã lại nghe má»™t ngưá»i đàn ông ngoại quốc lý la lý lố má»™t hồi.
Thanh âm ngoại quốc đó dừng lại thì ngưá»i khác cất tiếng thông dịch:
- Tổng đốc đại nhân nói là đại giá cá»§a Thần Long giáo chá»§ tá»›i đây, ngài rất hoan nghênh. Äáng tiếc ngài không biết trước để Ä‘i xa đón tiếp, thành ra có Ä‘iá»u khiếm lá»…. Xin giáo chá»§ lượng thứ cho. Tổng đốc đại nhân kính chúc Hồng giáo chá»§ sống lâu trăm tuổi, hưởng nhiá»u phúc lá»™c, vạn sá»± như ý. Ngài mong rằng được kết giao bằng hữu vá»›i Hồng giáo chá»§ để cùng nhau hiệp lá»±c đồng tâm chung lo đại sá»±.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Thằng cha thông dịch này không biết cách ăn nói. Câu chúc giáo chá»§ "tiên phúc vÄ©nh hưởng, thá» dữ thiên tá»" mà hắn nói là sống lâu trăm tuổi, hưởng nhiá»u phúc lá»™c thì trật rồi.
Lại nghe Hồng giáo chủ lên tiếng:
- Tệ nhân kính chúc đức Hoàng thượng nước La Sát vạn thỠvô cương, chúc mừng Tổng đốc đại nhân phúc thỠkhang ninh, thăng quan mau chóng. Tệ nhân nhiệt thành cùng nước La Sát đồng tâm hiệp lức cùng lo việc lớn. Từ nay trở đi chúng ta chung hưởng hạnh phúc, chia sẽ hoạn nạn, vĩnh viễn không phản bội minh ước.
Ngưá»i thông dịch lại nói tiếng ngoại quốc ô lý ô lố má»™t hồi cho viên Tổng đốc La Sát nghe.
Vi Tiểu Bảo khẽ há»i ngưá»i ngồi bên cạnh:
- Cô là ai? Sao lại không mặc quần áo?
Ngưá»i đàn bà kia vừa cưá»i vừa há»i lại:
- Ngươi là ai? Tại sao lại mặc quần áo?
Mụ nói rồi toan cởi tấm áo trong của Vi Tiểu Bảo.
Nhưng ở trước tình thế này, Vi Tiểu Bảo còn lòng dạ nào mà nghĩ đến chuyện trai gái mê ly. Gã vội nói:
- Chốn này nguy hiểm lắm! Chúng ta mau mau trở ra thôi.
Ngưá»i đàn bà khẽ đáp:
- Äừng có nhúc nhích! Dừng có nhúc nhích! Chỉ khẽ cá»­ động má»™t chút là bên ngoài nghe thấy.
Tuy mụ nói tiếng Trung Quốc, nhưng thanh âm cứng cá»i, nghe rất là gượng gạo.
Vi Tiểu Bảo quả nhiên không dám nhúc nhích. Gã lắng nghe câu chuyện giữa Hồng giáo chá»§ và viên Tổng đốc La Sát. Hai ngưá»i này bàn nhau vá» vụ Ngô Tam Quế ở Vân Nam khởi binh tiến đánh, thì hai bên đồng thá»i giáp công nhà Mãn Thanh. Những phương lược quả đúng như lá»i Hãn Thiếp Ma đã nói trước.
Sau lại nghe Hồng giáo chá»§ hiến kế. Lão nói là nếu nước La Sát từ mặt Liêu Äông tiến đánh thì lá»™ trình xa xôi mà dá»c đưá»ng quân Thanh phòng thá»§ rất nghiêm mật. Nếu theo đưá»ng biển đổ bá»™ Ở Thiên Tân rồi dùng đại pháo tấn công Bắc Kinh, thì vừa dá»… dàng vừa nhanh chóng hÆ¡n, có thể lấy được Bắc Kinh trước Ngô Tam Quế.
Viên Tổng đốc La Sát nghe nói cả mừng, nức nở khen là diệu kế. Hắn còn nói Hồng giáo chủ đã trung tâm như vậy thì sau này đại sự thành rồi sẽ chia cho giáo chủ thêm mấy tỉnh ở Trung Quốc và lập giáo chủ lên làm Vua một nước.
Hồng giáo chủ cảm ơn không ngớt miệng.
Vi Tiểu Bảo nghe tới đây vừa tức giận vừa kinh hãi, nghĩ thầm:
- Té ra Hồng giáo chá»§ cÅ©ng là đại hán gian như Ngô Tam Quế không hÆ¡n không kém. Kế hoạch cá»§a lão thật là độc địa. Ta phải tìm cách nào báo cáo cho tiểu Hoàng đế hay để nhà vua đặt nhiá»u đại pháo ở cá»­a bể Thiên Tân, chá» chiến thuyá»n nước La Sát đến tấn công là bắn Ä‘oàng Ä‘oàng cho chết con mẹ nó Ä‘i.
Lại nghe Hồng giáo chủ nói:
- Tổng đốc đại nhân từ phương xa đến Trung Quốc, bá»n tệ nhân chẳng có gì quý báu kính biếu. Nay hãy tạm thá»i đưa tặng Tổng đốc đại nhân má»™t trăm hạt minh châu lá»›n, má»™t tấm da Ä‘iêu, má»™t trăm cân nhân sâm. Ngoài ra còn cống phẩm để dâng đức Hoàng thượng nước La Sát.
Vi Tiểu Bảo nghe tới đây lại lẩm bẩm:
- Lão chó má này đã dá»± bị nhiá»u lá»… vật đến thế thì thật là thần thông quảng đại.
Äá»™t nhiên gã cảm thấy mặt nóng lên thì ra ngưá»i đàn bà đã áp má»™t bên má vào mặt gã.
Tiếp theo gã thấy mụ đưa tay ra sá» soạng vào ngưá»i gã.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Cô đã sỠmó ta thì ta cũng không lịch sự nữa...
Ngưá»i đàn bà đột nhiên bật tiếng cưá»i khúc khích.
Tiếng cưá»i khá lá»›n, Hồng giáo chá»§ nghe thấy rồi, nhưng lão cho là Tổng đốc đại nhân dấu gái ở trong phòng, cÅ©ng là tầm thưá»ng liá»n lá» Ä‘i như không nghe tiếng.
Hồng giáo chá»§ nói mấy câu khách sáo nữa và hẹn sáng mai lại cùng nhau đàm đạo. Rồi lão cáo từ lui vá».
Vi Tiểu Bảo đột nhiên nghe thấy trên đỉnh đầu đánh "cách" một tiếng rồi trước mắt sáng lòa.
Nguyên gã cùng ngưá»i đàn bà kia Ä‘ang ôm nhau ở trong má»™t cái rương gá»— rất lá»›n. Nắp rương vừa có ngưá»i mở ra.
Ngưá»i đàn bà vừa cưá»i hì hì vừa nhảy ra ngoài cầm lấy tấm áo khoác vào mình.
Mụ nhìn Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Ra đây! Ra đây! Vi Tiểu Bảo chậm chạp bước ra khá»i rương gá»—.
Ngưá»i đàn bà cưá»i há»i:
- Còn ngưá»i nữa đâu?
Song Nhi toan ẩn lại trong rương để coi diá»…n biến. Nếu Vi Tiểu Bảo gặp nguy hiểm, thị sẽ thiết pháp cứu viện. Nhưng thị nghe ngưá»i đàn bà kia há»i vậy cÅ©ng phải nhảy ra.
Bỗng thấy một tên quan ngoại quốc, thân thể cao lớn, tay cầm bội kiếm đứng bên cạnh rương.
Ngưá»i đàn bà này là má»™t cô gái tóc vàng rÅ© xuống đầu vai. Cặp mắt cô màu biếc lục đảo sùng sục. Màu da cô trắng như tuyết. Dung mạo cô rất xinh đẹp.
Chỉ có cái mÅ©i là hÆ¡i cao má»™t chút. Ngưá»i cô cÅ©ng dài, cao hÆ¡n Vi Tiểu Bảo má»™t cái đầu. Trạc tuổi cô chừng độ hai mươi.
Thiếu nữ ngắm nghía Vi Tiểu Bảo vừa cưá»i hì hì vừa nói:
- Thằng nhỠnày phong lưu đàng điếm. Ha ha! Viên Tổng đốc nét mặt nghiêm nghị, nói lý la lý lố một hồi.
Thiếu nữ cũng nói một tràng dài tiếng ngoại quốc.
Viên Tổng đốc đối với cô tỠvẻ rất cung kính. Hắn vừa nói vừa khom lưng khép nép.
Thiếu nữ kia cất tiếng lần thứ hai, vừa nói vừa trỠvào Vi Tiểu Bảo.
Viên Tổng đốc mở cá»­a kêu má»™t ngưá»i hiểu tiếng Trung Quốc vào để phiên dịch, rồi má»™t trai má»™t gái nói vá»›i nhau liên hồi không ngá»›t.
Vi Tiểu Bảo đảo mắt nhìn khắp trong nhà má»™t lượt thấy trần thiết rất nhiá»u da thú. Trên giưá»ng đặt mấy bá»™ quần áo đàn bà, ánh vàng lấp loáng.
Gã nhìn lại cô gái thấy nàng để hở ná»­a ngá»±c và đùi, nước da trong như ngá»c trắng như tuyết, thì trong lòng tiếc rẻ nghÄ© thầm:
- Hoài của! Vừa rồi ta ôm ả này trong lòng, sao lại không sỠsoạng? Hồng giáo chủ làm ta sợ quá đâm ra hồ đồ.
Bá»—ng nghe ngưá»i phiên dịch há»i:
- Công chúa và Tổng đốc há»i ngươi là ai?
Vi Tiểu Bảo lấy làm kỳ há»i lại:
- Nàng là Công chúa ư?
Ngưá»i phiên dịch giá»›i thiệu:
- Vị này là Tô Phi á Công chúa Ä‘iện hạ, ngá»± tá»· cá»§a đương kim Hoàng đế nước La Sát. Còn vị kia là Cao Lý Tân Tổng đốc các hạ. Ngươi mau mau quỳ xuống hành lá»…! Vi Tiểu Bảo tá»± há»i:
- Công chúa điện hạ gì mà lăng nhăng thế?
Nhưng gã nghÄ© tá»›i Kiến Ninh Công chúa, ngá»± muá»™i cá»§a Vua Khang Hy, cÅ©ng lăng nhăng chẳng kém gì vị Công chúa La Sát này. Gã coi chừng nàng là Công chúa thá»±c sá»±, chứ không phải giả hiệu liá»n cưá»i hì hì đưa lá»i vấn an rồi nói:
- Thưa Công chúa Ä‘iện hạ! Công chúa mạnh giá»i a! Công chúa đẹp lắm, đẹp như thiên tiên giáng trần. Ngưá»i Trung Quốc chẳng có má»™t ai đẹp bằng Công chúa.
Tô Phi á hiểu được ít nhiá»u tiếng Trung Quốc. Nàng nghe Vi Tiểu Bảo nói cÅ©ng biết là gã tán dương nhan sắc cá»§a mình. Trong lòng há»›n hở vô cùng, nàng nói:
- Thằng nhá» này hay lắm! Äể ta ban thưởng cho ngươi.
Nàng đến cạnh bàn lôi ngăn kéo ra lấy mưá»i mấy đồng tiá»n vàng đặt vào tay Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Xin đa tạ Công chúa.
Gã thò tay ra đón lấy tiá»n vàng.
Dưới ánh đèn sáng, gã ngó thấy năm ngón tay cá»§a Công chúa đẹp như ngá»c, không nhịn được liá»n nắm lấy để lên miệng mà hôn.
Ngưá»i phiên dịch cả kinh lá»›n tiếng quát:
- Không được vô lá»…! NgỠđâu hôn tay là phép lịch sá»± thông thưá»ng cá»§a bá»n Tây dương để tá» ra cá»±c kỳ tôn kính đối vá»›i phụ nữ cao quý. Vi Tiểu Bảo càn rỡ làm bậy mà lại đúng lá»… tục. Có Ä‘iá»u ngưá»i ta chỉ khẽ hôn vào mu bàn tay ngưá»i đàn bà. Äằng này Vi Tiểu Bảo nắm lấy tay Công chúa Tô Phi á để mút ngón tay nàng loạn lên ra chiá»u rất nóng nẩy.
Tô Phi á chỉ cưá»i khanh khách chứ không rút tay vá».
Nàng vừa cưá»i vừa há»i:
- Tiểu hài tử! Ngươi làm nghỠgì?
Vi Tiểu Bảo ỡm Ỡđáp:
- Tiểu hài tử làm nghỠsăn bắn.
Äá»™t nhiên ngoài cá»­a sổ có ngưá»i lá»›n tiếng:
- Thằng lá»i đó là má»™t tên quan đại thần, thá»§ hạ cá»§a Hoàng đế Trung Quốc.
Xin Công chúa đừng để gã lừa bịp.
Vi Tiểu Bảo nghe rõ thanh âm của Hồng giáo chủ sợ quá chẳng cong hồn vía nào nữa. Gã khẽ kéo tay áo Song Nhi, thị lập tức xông ra ngoài cửa.
Song Nhi vừa mở cửa đã thấy Hồng giáo chủ giang hai tay ngăn thị lại.
Song Nhi nhảy lên vung quyá»n đánh vào mặt Hồng giáo chá»§.
Hồng giáo chủ giơ tay trái ra cản lại, tay phải điểm vào sau lưng đối phương.
Song Nhi rên lên một tiếng, ngã lăn xuống đất.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Hồng giáo chá»§! Lão nhân gia "tiên phúc vÄ©nh hưởng, thá» dữ thiên tá»". Còn phu nhân đâu? Ngưá»i có tá»›i đây không?
Hồng giáo chá»§ không trả lá»i. Lão vươn tay nắm lấy cổ gã nhấc bổng lên Ä‘em vào trong phòng nói:
- Khải bẩm Công chúa Ä‘iện hạ cùng Tổng đốc đại nhân! Gã này tên gá»i Vi Tiểu Bảo là má»™t viên đại thần rất trung tín cá»§a Hoàng đế Trung Quốc. Gã làm rất nhiá»u chức:
Nào Thị vệ tổng quản của Hoàng đế, nào Thân binh đô thống, nào khâm sai đại thần. Hàm phong đến nhất đẳng Tử tước.
Ngưá»i phiên dịch nhắc lạ những câu này bằng tiếng La Sát.
Tô Phi á Công chúa và Cao Lý Tân Tổng đốc Ä‘á»u lá»™ vẻ không tin.
Tô Phi á cưá»i nói:
- Thằng nhỠbày không phải là quan đại thần. Bảo gã làm đại thần là giả dối.
Hồng giáo chủ đáp:
- Tệ nhân có đủ bằng chứng.
Lão quay ra bảo Ä‘em y phục cá»§a Vi Tiểu Bảo vào. Bá»—ng thấy Lục Cao Hiên cầm cái bá»c đến mở ra, quả nhiên là mÅ© áo cá»§a Vi Tiểu Bảo.
Tài sản của ngocvosong1986

  #173  
Old 02-06-2008, 12:25 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 172


Theo Tô Phi à sang nước La Sát

Vi Tiểu Bảo giật mình kinh hãi tá»± há»i:
Những y phục cá»§a ta sao lại lá»t vào tay há»? Hồng giáo chá»§ quả nhiên thần thông quảng đại.
Hồng giáo chủ lại bảo Lục Cao Hiên:
- Ngươi đưa quần áo cho gã mặc vào.
Lục Cao Hiên vâng lá»i, cầm quần áo đưa cho Vi Tiểu Bảo.
Những quần áo này đã rách toạc nhiá»u chá»— khi Vi Tiểu Bảo chạy trong rừng bị gai cào. Nhưng gã mặc vào rất vừa vặn. Gã đội mÅ© hoa bạc lên đầu, quả nhiên là phẩm phục cá»§a đại thần ở triá»u đình nhà Thanh.
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả nói:
-Hồng giáo chá»§! Bản lãnh cá»§a giáo chá»§ quả nhiên không phải tầm thưá»ng, bao nhiêu quần áo cá»§a tại hạ vứt bá» dá»c đưá»ng, lão nhân gia Ä‘á»u lượm được hết.
Hồng giáo chủ tức giận vô cùng nhưng không nói gì, lại ra lệnh cho Lục Cao Hiên:
- Xục tìm trong ngưá»i gã thế nào cÅ©ng có mật chỉ cá»§a Hoàng đế Trung Quốc.
Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Bất tất phải xục tìm cho mất công. Tại hạ có gì trong mình đưa hết là xong.
Gã thò tay vào bá»c móc ra má»™t tập ngân phiếu có đến mưá»i mấy vạn lạng bạc.
Viên Tổng đốc này ở Liêu Äông đã lâu ngày biết đó toàn là ngân phiếu. Hắn ngó thấy không khá»i thất kinh, nhìn Công chúa nói:
- Thằng nhá» này quả nhiên có nhiá»u lai lịch. Gã Ä‘en theo 5Ẻu những thành ngữ "Che tàn bợ đít", "Thổi bong bóng trâu" là nghÄ©a làm sa Lục Cao Hiên:
- Thằng quỷ con này xảo quyệt vô cùng! Ngươi cứ xục tìm thật kỹ.
Lục Cao Hiên và á»§y Tôn Giả liá»n động thá»§, móc hết những đồ vật ở trong mình Vi Tiểu Bảo ra. Quả nhiên thấy má»™t đạo mật dụ thá»§ bút cá»§a Khang Hy viết:
"Khâm sai đại thần, nhất đẳng Tá»­ tước Khâm sai ban ngoại hiệu Ba Äồ Lá»—, đặc cách được mặc áo choàng màu vàng, sung chức Ngá»± tiá»n thị vệ phó tổng quản, kiêm nhiệm Kiêu Kỵ Doanh Chính Bạch Kỳ đô thống là Vi Tiểu Bảo được phái Ä‘i công cán tại Liêu Äông. Hết thảy văn vÅ© quan viên dá»c đưá»ng Ä‘á»u phải nghe lệnh y Ä‘iá»u động".
Äạo mật dụ này lại đóng ấn Quốc bảo.
Ngưá»i phiên dịch dõng dạc Ä‘á»c mật dụ bằng tiếng La Sát.
Tô Phi á Công chúa cùng Cao Lý Tân Tổng đốc Ä‘á»u tấm tắc khen là kỳ dị.
Hồng giáo chủ nói:
- Khải bẩm Công chúa! Hoàng đế Trung Quốc là má»™t tiểu hài tá»­, nên thích thu dụng hạng con nít làm quan lá»›n. Thằng lá»i này vẫnchÆ¡i bá»i đùa nghịch lại giá»i nghá» che tàn bợ đít, khéo thổi bóng trâu. Tiểu Hoàng đế sá»§ng ái gã lắm.
Tô Phi á không hiểu những thành ngữ "Che tàn bợ đít", "Thổi bong bóng trâu" là nghÄ©a làm sao, liá»n há»i tên phiên dịch.
Tên phiên dịch giải thích cho Tô Phi á nghe. Nàng cưá»i ha hả nói:
- Ta cũng ưa những kẻ che tàn bợ đít, thổi bong bóng trâu.
Vi Tiểu Bảo nghe nàng nói vậy vui mừng khôn xiết, nhưng vẻ mặt Hồng giáo chủ rất khó coi.
Tô Phi á lại há»i:
- Tiểu Hoàng đế Trung Quốc mấy tuổi?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äại Hoàng đế Trung Quốc đã mưá»i tám tuổi.
Tô Phi á cưá»i nói:
- La Sát Äại Sa Hoàng là em ta cÅ©ng nhá» tuổi, má»›i hai mươi chứ không phải là má»™t già lão.
Vi Tiểu Bảo ngơ ngẩn nghĩ thầm:
- Cái gì mà một già lão? à phải rồi! Nàng nói lộn. Lão già biến thành già lão.
Gã liá»n trá» vào Công chúa nói:
- Nàng Công chúa xinh đẹp nước La Sát cũng không phải là một già lão. Hay quá! Rồi gã trỠvào chính mình nói tiếp:
- Äại quan cá»§a Trung Quốc cÅ©ng không phải là má»™t già lão. Tôt lắm.
Sau gã trỠvào Hồng giáo chủ nói theo:
- Những già lão ở Trung Quốc tồi lắm! Xấu lắm! Chẳng ra gì! Tô Phi á nổi lên tràng cưá»i ha hả, cưá»i đến phải khom lưng xuống. Viên Tổng đốc cÅ©ng là má»™t thanh niên chừng ba chục tuổi không nhịn được cÅ©ng phải cưá»i rá»™.
Hồng giáo chủ giận xám mặt lại, chỉ muốn phóng chưởng đánh chết Vi Tiểu Bảo cho bõ ghét.
Tô Phi á há»i:
- Thằng nhỠđại quan ở Trung Quốc tới đây có việc gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Hoàng đế Trung Quốc nghe nói mấy đại nhân cá»§a nước La Sát đến Liêu Äông liá»n phái tại hạ Ä‘i coi. Hoàng thượng còn biết Hoàng đế La Sát là má»™t thiếu niên. Công chúa La Sát là má»™t tiên nữ giáng trần, nên sai tiểu nhân đưa lá»… kính biếu Công chúa Ä‘iện hạ và Tổng đốc đại nhân hai trăm hạt minh châu, hai trăm bá»™ da Ä‘iêu, hai trăm cân sâm. Không ngá» dá»c đưá»ng bị bá»n cưá»ng đạo ăn cướp mất cả lá»… vật...
Gã chưa dứt lá»i, Hồng giáo chá»§ không dằn nổi cÆ¡n giận, vung tay mặt lên phóng chưởng nhằm đánh xuống đầu Vi Tiểu Bảo.
Lúc Vi Tiểu Bảo nói mấy câu này đã chú ý coi chừng động tÄ©nh cá»§a Hồng giáo chá»§, gã vừa thấy lão giÆ¡ tay lên, lập tức thi triển khinh công "Thần hành bách biến" đã được Cá»­u Nạn truyá»n cho, gã chuồn đến sau lưng Tô Phi á Công chúa.
Bỗng nghe tiếng "lát chát" vang lên. Một cái ghế gỗ bị chưởng lực của Hồng giáo chủ đánh gẫy tan tành.
Cao Lý Tân giật mình kinh hãi, rút súng lục trỠvào Hồng giáo chủ quát:
- Äứng yên! Không được nhúch nhích! Vừa rồi Vi Tiểu Bảo nói má»™t tràng dài. Công chúa không hiểu bảo tên phiên dịch nói lại. Nàng nghe rồi nhìn Hồng giáo chá»§ cưá»i nói:
- Lễ vật kia giáo chủ đã cướp đoạt của gã này còn lưu lại một nửa. Thế là xấu lắm.
Hồng giáo chủ vội đáp:
- Không phải đâu. Thằng lá»i này nói nhăng. Công chúa không nên tin lá»i gã.
Lúc trước Vi Tiểu Bảo nằm trong rương lá»›n đã nghe Hồng giáo chá»§ nói đến chuyện đưa lá»… vật trân quý rất nhiá»u tặng cho Tổng đốc, gã liá»n tăng gấp đôi số đó lên và nói là cá»§a Hoàng đế đưa tặng.
Hồng giáo chá»§ nghe gã bịa đặt, tức giận như ngưá»i phát Ä‘iên. Cao Lý Tân lại giÆ¡ súng lục trá» vào ngưá»i lão khiến lão càng thêm bá»±c mình. Súng ống cá»§a Tây Dương tuy lợi hại thật, nhưng lão á»· mình bản lãnh tinh thâm cÅ©ng chẳng sợ gì. Có Ä‘iá»u Ä‘ang lúc mưu đồ đại sá»±, lão muốn trông cậy vào lá»±c lượng cá»§a nước La Sát, nên không thể nhân lúc nóng giận mà đắc tá»™i vá»›i Tổng đốc. Lão liá»n từ từ lùi đến bên cá»­a, chứ không phản kháng.
Cao Lý Tân thu súng lục vỠnói mấy câu.
Ngưá»i phiên dịch nhắc lại bằng tiếng Trung Quốc:
- Tổng đốc đại nhân xin giáo chá»§ bất tất phải nóng giận. Äại nhân biết thằng nhá» này nói láo. Tô Phi á Công chúa bí mật công du, Hoàng đế Trung Quốc quyết chẳng thể nào hay tin được. DÄ© nhiên Hoàng đế Trung Quốc cÅ©ng không Ä‘á»i nào đưa lá»… biếu tặng má»™t viên Tổng đốc La Sát.
Hồng giáo chá»§ nghe nói hết giận mỉm cưá»i đáp:
- Tổng đốc đại nhân quả là anh minh, nhìn rõ sá»± việc chân hay giả, không để thằng lá»i con lừa bịp.
Cao Lý Tân há»i đến lai lịch cá»§a Vi Tiểu Bảo thì Hồng giáo chá»§ liá»n Ä‘em những vụ gã giết đại thần Ngao Bái trong trưá»ng hợp nào, đưa ngá»± muá»™i là Kiến Ninh Công chúa đến Vân Nam hoàn hôn ra sao, gã nịnh hót làm nhiá»u Ä‘iá»u tệ nhÅ©ng và được vua Khang Hy sá»§ng ái thế nào, nhất nhất thuật lại cho Cao Lý Tân nghe. Lão còn tra thêm dầu mỡ cho câu chuyện thêm ly kỳ.
Hồng giáo chá»§ chá» ngưá»i thông ngôn phiên dịch xong lai lịch cá»§a Vi Tiểu Bảo rồi kết luận:
- Thằng lá»i này là cánh tay mặt cá»§a Hoàng đế. Chúng ta Ä‘em giết gã Ä‘i, nhất định tiểu Hoàng đế phải tức giận. Chúng ta khởi binh hành động, sá»± thành công càng thêm mau lẹ.
Lão nói tá»›i đâu, ngưá»i thông ngôn dịch tá»›i đó ra tiếng La Sát.
Tô Phi á Công chúa cưá»i khanh khách nhìn Vi Tiểu Bảo nghÄ© thầm:
- Không ngá» thằng quá»· con này mà lại gây nên nhiá»u chuyện đến thế! Cao Lý Tân trầm ngâm má»™t lát rồi há»i:
- Hoàng đế Trung Quốc yêu quý thằng nhỠnày lắm ư?
Hồng giáo chủ đáp:
- Äúng thế! Nếu không thì gã còn nhá» tuổi như vậy sao đã làm đến quan lá»›n?
Cao Lý Tân nói:
- Nếu vậy không nên giết thằng nhá» này, mà chỉ đưa tin cho Hoàng đế Trung Quốc để y phái ngưá»i Ä‘em thật nhiá»u vàng bạc châu báu đến chuá»™c là hÆ¡n.
Tô Phi á cả mừng, khẽ hôn vào má Vi Tiểu Bảo (???) một cái và nói mấy câu.
Mấy câu này không cần phiên dịch cũng biết là Công chúa khen gã thông minh.
Vi Tiểu Bảo mừng thầm nghĩ bụng:
- Chỉ mong hỠđừng giết mình là được. HỠmuốn tiểu Hoàng đế đem vàng bạc châu báu đến chuộc là một việc rất dễ dàng.
Hồng giáo chủ lộ vẻ không vui nhưng cũng không làm thế nào được.
Vi Tiểu Bảo cầm nắm ngân phiếu chia làm ba tập. Tập dầy nhất đưa cho Tô Phi á Công chúa, tập thứ hai đưa tặng Cao Lý Tân. Còn tập thứ ba má»ng nhất gã tặng cho ngưá»i thông ngôn và còn lấy thêm trong túi áo má»™t trăm lạng cho y. Chá»— còn thừa gã chuồn vào bá»c mình.
Tô Phi á, Cao Lý Tân và tên thông ngôn Ä‘á»u rất khoan khoái.
Tô Phi á lại bảo ngưá»i thông ngôn xem lại xem được bao nhiêu lạng rồi phái ngưá»i vào trong quan ải tìm cách đổi lấy bạc.
Ngưá»i thông ngôn tính ra được hÆ¡n mưá»i vạn lạng. Công chúa sung sướng như mở cá» trong bụng, liá»n ôm Vi Tiểu Bảo lên hôn vào hai bên má và bảo:
- Tiá»n bạc thế này là đủ rồi, tha cho thằng nhá» này vá» quách.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Bây giỠhỠthả mình, tất cũng bị Hồng giáo chủ giết chết.
Gã liá»n nói:
- Công chúa là ngưá»i xinh đẹp nhất trần gian, tại hạ chưa từng thấy ai đẹp như vậy, muốn ở lại đây nhìn ngắm thêm mấy ngày.
Tô Phi á cưá»i khanh khách đáp:
- Sáng mai chúng ta phải vỠMạc Tư Khoa rồi.
Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu Mạc Tư Khoa ở địa phương nào, liá»n nói ngay:
- Nàng Công chúa mỹ lệ Ä‘i Mạc Tư Khoa thì tên quan lá»›n trẻ nít này cÅ©ng xin theo đến Mạc Tư Khoa. Nàng Công chúa mỹ lệ lên cung trăng trên trá»i thì tên đại quan trẻ nít cÅ©ng theo lên cung trăng trên trá»i.
Tô Phi á thấy gã ăn nói hoạt bát lấy làm vui dạ liá»n gật đầu đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! Ta dẫn ngươi Ä‘i Mạc Tư Khoa.
Cao Lý Tân nhíu cặp lông mày toan lên tiếng cản trở, nhưng hắn lại nghĩ thầm:
- Thằng nhá» này làm đến quan lá»›n, bên mình tùy tiện Ä‘em theo đến mấy chục vạn lạng bạc, thì mình muốn đòi Hoàng đế Trung Quốc phải Ä‘em má»™t trăm vạn lạng đến chuá»™c, chắc y cÅ©ng chịu liá»n.
Cao Lý Tân bản tính tham lam. Hắn nghĩ vậy rồi không muốn tha Vi Tiểu Bảo một cách dễ dàng.
Hắn liá»n nói theo:
- Phải lắm! Chúng ta đưa gã vỠMạc Tư Khoa.
Äoạn hắn nhìn Hồng giáo chá»§ xua tay má»™t cái.
Hồng giáo chủ không làm sao được đành phải cáo từ. Lúc lão ra cửa còn dương cặp mắt hầm hầm mà nhìn Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo nhìn lão nhăn mặt, thè lưỡi miệng hô:
- Hồng giáo chá»§ tiên phúc vÄ©nh hưởng, thá» dữ thiên tá».
Hồng giáo chá»§ căm giận đến cá»±c Ä‘iểm, dẫn bá»n Lục Cao Hiên băng băng Ä‘i ngay.
Nguyên Hoàng đế nước La Sát xưng là Sa Hoàng. Năm nay Sa Hoàng hai mươi mốt tuổi, tên gá»i Tây áo Äô Tam Thế. Tô Phi á là tá»· tá»· cá»§a nhà vua.
Tây áo Äồ Tam Thế đầu óc rất thông minh, nhưng bị tàn tật ngay từ lúc má»›i sinh, hành động khó khăn. Y vẫn nằm trên giưá»ng để giải quyết má»i việc lá»›n nhà nước. Bá» cõi nước La Sát rá»™ng mênh mông, việc cai trị lại càng khó khăn.
Nước La Sát có đội quân Kha Tát Khắc rất tinh nhuệ và súng ống cực kỳ lợi hại.
Quốc thổ cá»§a Tây áo Äồ Tam Thế từ đông qua tây dài tá»›i hàng vạn dặm, nhân chúng rất phức tạp. Việc đông chinh tây phạt Ä‘á»u trông vào đội kỵ binh Kha Tát Khắc. Còn súng ống thì do toán thân binh cá»§a Hoàng đế Ä‘iá»u khiển để bảo vệ kinh sư.
Tô Phi á tính tình phóng túng từ thưở nhá». Phong tục cá»§a ngưá»i La Sát khác xa lá»… nghÄ©a cá»§a Trung Hoa. Nam nữ giao tiếp trước nay vẫn được tùy tiện.
Tô Phi á Công chúa lại là ngưá»i xinh đẹp nên những bậc vương công, tướng quân trong triá»u phần đông là tình nhân cá»§a nàng.
Cao Lý Tân Tổng đốc bảnh trai và lãng mạn càng được Công chúa ưa thích.
Hắn được phái qua mặt đông xây đắp thành trì ở hai nÆ¡i Ni Bố Sở, Nhã Tát Khắc, để dòm dá» những xứ Mông Cổ, Liêu Äông cá»§a Trung Quốc.
Công chúa tưởng nhá»› tình nhân nên chẳng quản ngại đưá»ng xa muôn dặm Ä‘i theo từ Mạc Tư Khoa đến Liêu Äông.
Tô Phi á tính tình hiếu động. Tuy nàng rất thích Cao Lý Tân nhưng chẳng Ä‘á»i nào nghÄ© đến chuyện tòng nhất nhì chung.
Má»™t hôm nàng phát giác ra đưá»ng địa đạo ở trong phòng ngá»§ Cao Lý Tân, không khá»i động tính hiếu kỳ liá»n lần mò xuống xem.
Nguyên đưá»ng địa đạo này thông ra khu ngoại thành Nhã Tát Khắc liên lạc vá»›i Tiếu Cương. Tổng đốc Cao Lý Tân làm đưá»ng hầm này là đỠphòng khi trong thành xảy ra biến cố có đưá»ng thoát ra ngoài.
Hôm ấy Tô Phi á bá»—ng ngó thấy tên quân canh buông lá»i trêu cợt rồi cùng hắn đùa giỡn.
Không ngỠtên quân này bị Vi Tiểu Bảo giết chết.
Nàng Công chúa La Sát ngẫu nhiên gặp tên đại quan trẻ nít ngưá»i Trung Quốc là Vi Tiểu Bảo.
Nàng nghe Vi Tiểu Bảo nói muốn theo mình Ä‘i Mạc Tư Khoa, cÅ©ng lấy làm hứng thú, liá»n đưa gã cùng Song Nhi thượng lá»™.
Äoàn ngưá»i tiến vá» phía tây. Nàng Tô Phi á có má»™t đội binh Kha Tát Khắc hai trăm tên Ä‘i theo để há»™ vệ.
Dá»c đưá»ng có khi Ä‘i ngá»±a, có lúc cưỡi hươu lướt trên cánh đồng bát ngát đầy tuyết phá»§, ngày nào cÅ©ng tiếp tục tiến vá» phía tây.
Cuộc hành trình như vậy đã kéo dài ngoài hai chục ngày, cách xa thành Nhã Tát Khắc đến hơn ngàn dặm rồi, Hồng giáo chủ chắc không thể đuổi theo được nữa.
Vi Tiểu Bảo yên dạ không còn lo sợ gì nữa, má»›i há»i đến lá»™ trình Ä‘i Mạc Tư Khoa thì ngưá»i ta cho biết còn phải Ä‘i hÆ¡n bốn tháng nữa má»›i tá»›i nÆ¡i.
Gã không khá»i giật mình kinh hãi cất tiếng há»i:
- Thế là đến tận chân trá»i hay sao? Phải Ä‘i thêm bốn tháng nữa thì thằng nhá» ngưá»i Trung Quốc sẽ biến thành già lão ngoại quốc rồi còn gì?
Tô Phi á bật cưá»i há»i lại:
- Vậy ngươi muốn sao bây gi� Trở vỠthành Bắc Kinh chăng? Ngươi nhìn ta chán rồi chứ gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nàng Công chúa mỹ lệ thì nhìn ngắm hàng ngàn hàng vạn năm cÅ©ng không biết chán. Có Ä‘iá»u tại hạ Ä‘i xa quá đâm ra trong lòng sợ hãi.
HÆ¡n hai chục ngày đưá»ng, Tô Phi á vẫn cùng gã nói chuyện giải buồn. Trong thá»i gian này nàng há»c được thêm nhiá»u tiếng Trung Quốc.
Vi Tiểu Bảo là ngưá»i thông minh lanh lợi cÅ©ng há»c được khá tiếng La Sát.
Äôi trai gái Ä‘i đưá»ng tÄ©nh mịch. Cô gái đã chẳng phải là trinh nữ mà gã trai cÅ©ng không là ngưá»i quân tá»­. Má»™t bên chẳng giữ mình cho băng thanh ngá»c khiết thì má»™t bên khi nào chịu để yên rồi kết thành mối nhân duyên giai Ä‘oạn.
Tô Phi á nghe Vi Tiểu Bảo nói muốn trở vá» Bắc Kinh không khá»i có ý quyến luyến chẳng nỡ dá»i tay, liá»n nói:
- Ta không cho ngươi đi. Ngươi phải đưa ta đến Mạc Tư Khoa, bầu bạn với ta một năm nữa rồi mới được vỠTrung Quốc.
Vi Tiểu Bảo không khá»i than thầm trong bụng, nhưng bấy nhiêu ngày ở vá»›i Công chúa, gã đã biết tính nàng rất cương nghị. Gã mà không chịu nghe lá»i, ương ngạnh đòi vá» thì nàng tất sai quân Kha Tát Khắc giết chết. Gã liá»n tươi cưá»i tá» vẻ rất hoan há»·.
Äến tối Vi Tiểu Bảo ngấm ngầm bàn bạc vá»›i Song Nhi xem có cÆ¡ há»™i nào thoát thân được chăng?
Song Nhi nói:
- Tướng công muốn thế nào, tiểu tỳ cũng nghe theo như vậy.
Vi Tiểu Bảo đưa mắt nhìn cánh đồng tuyết phá»§ mênh mông, buông tiếng thở dài rồi lắc đầu ra chiá»u thất vá»ng.
Gã biết rằng nếu hai ngưá»i mà bá» trốn lại không mang theo đủ lương ăn, ngá»±a cưỡi thì dù Tô Phi á chẳng phái ngưá»i rượt theo cÅ©ng phải chết đói, chết rét ở nÆ¡i cánh đồng tuyết bát ngát này.
Dạo trước Vi Tiểu Bảo ở Liêu Äông trong rừng tuyết, tuy cÅ©ng là nÆ¡i hoang vắng rét lạnh, nhưng còn có thể săn dã thú làm thá»±c vật. Hiện nay trên trá»i không còn má»™t con chim sẻ nhá». Có khi Ä‘i suốt ngày trên đất tuyết chẳng nhìn thấy vết chân má»™t con dã thú nào.
Vi Tiểu Bảo ở vào tình thế không làm sao được, đành chịu theo Tô Phi á tiếp tục đi vỠphía tây.
Ban đầu gã còn nhá»› tá»›i mấy nhân vật Trung Quốc tá»± há»i:
- Không hiểu tiểu Hoàng đế hiện tình ra sao? Ngô Tam Quế đã tạo phản chưa? Ngưá»i đẹp A Kha ở Côn Minh hay Ä‘i đâu rồi? Hồng giáo chá»§ và Phương Di còn ở Liêu Äông hay đã trở vá» Thần Long đảo.
Gã đi trên cánh đồng tuyết lớn hơn một tháng nữa rồi bao nhiêu ý niệm vỠnhân vật Trung Quốc cũng mất hết.
ở giữa nÆ¡i trá»i băng đất tuyết, đầu óc con ngưá»i tưởng chừng cÅ©ng ngưng kết lại. May mà Vi Tiểu Bảo tánh ham khoái lạc, chẳng lo nghÄ© gì. Có khi gã nói tiếng La Sát ba xi ba tu vá»›i Tô Phi á, có lúc gã nói chuyện hoang đưá»ng vá»›i Song Nhi, hoặc kể những thiên cố sá»±, nên không lấy gì làm tịch mịch cho lắm.
Sau hơn bốn tháng hành trình, khí hậu dần dần ấm áp trở lại, bằng tan tuyết rữa hết rồi.
Những bước tưá»ng thành Mạc Tư Khoa tuy rất dày và kiên cố, nhưng cách kiến trúc thật là quê kệch. Äứng đằng xa trông những nhà cá»­a trong thành đã thấy nhÆ¡ nhá»›p há»§ lậu, đừng nói Bắc Kinh, Dương Châu là những tòa thành lá»›n, mà đến những tiểu thành thị Ở Trung Quốc cÅ©ng còn tráng lệ hÆ¡n ở đây rất nhiá»u.
Chỉ có mấy ngôi nhà thá» lá»›n vá»›i những cây tháp nóc tròn và nhá»n là có vẻ hùng vÄ©.
Vi Tiểu Bảo thấy tình trạng này liá»n Ä‘em lòng khinh bỉ nước La Sát.
Gã tá»± há»i:
- Nước La Sát lợi hại chá»— nào? Hoàng thành nước này chẳng khác gì chuồng heo chuồng bò bên Trung Quốc chúng ta. Vậy mà Công chúa ở dá»c đưá»ng đã khoe khoang khoác lác vá»›i ta Mạc Tư Khoa là chốn đại phồn hoa.
Lúc còn cách thành Mạc Tư Khoa mấy chục dặm. Công chúa đã sai thị vệ vào thành trước báo tin. Bá»—ng nghe tiếng tù và nổi lên inh á»i. Hai đội lính súng cưỡi ngá»±a từ trong thành tiến ra.
Tô Phi á cả mừng nói:
- Hoàng đế đã phái binh đến đón tiếp ta.
Hai đội kỵ binh Ä‘i gần tá»›i nÆ¡i, Tô Phi á giật mình kinh hãi và trên đầu các quan binh Ä‘á»u gài má»™t cái lông Ä‘en. Äầu súng treo má»™t mảnh vải Ä‘en. Äó là biểu hiện trong nước có đại tang.
Nàng vá»™i tung ngá»±a vá»t lại lá»›n tiếng há»i:
- Äã xẩy ra chuyện gì vậy?
Một tên đội trưởng từ trên mình ngựa nhảy xuống, tiến lại quỳ gối đáp:
- Khải bẩm Công chúa! Hoàng thượng được đức Thượng đế tuyên triệu đã xa dá»i nhân dân quốc gia lên Thiên đàng rồi.
Tô Phi á trong lòng Ä‘au xót, dòng châu lã chã khôn cầm. Nàng há»i:
- Vụ này xẩy ra từ bao gi�
Äá»™i trưởng đáp:
- Nếu Công chúa vỠsớm bốn ngày thì đã được cùng Hoàng thượng chia tay vĩnh biệt.
Tô Phi á tuy biết Hoàng đệ thân thể suy nhược, thá» mạng chẳng được lâu dài, nhưng nghe tin dữ má»™t cách đột ngá»™t, không khá»i bàng hoàng thương cảm.
Nàng nằm phục xuống yên ngựa mà khóc rống lên.
Vi Tiểu Bảo thấy Công chúa khóc lóc bi thương chẳng hiểu vì nguyên nhân gì. Gã há»i lại ngưá»i thông dịch má»›i biết Hoàng đế nước La Sát đã tạ thế.
Gã mừng thầm trong bụng tự nhủ:
- Hoàng đế La Sát hết hưởng tiên phúc thì trong nước tất bị một phen rối loạn. HỠcó muốn phái binh đi đánh Trung Quốc cũng không phải chuyện dễ dàng.
Bá»n Tô Phi á liá»n Ä‘i theo tên đội trưởng vá» tá»›i ngoại thành, toan tiến vào cung thì tên đội trưởng nói:
- Hoàng thái hậu đã có lệnh má»i Công chúa nghỉ lại ở Liệp cung ngoài thành.
Tô Phi á vừa kinh hãi vừa tức giận quát há»i:
- Hoàng thái hậu nào? Sao Hoàng thái hậu lại ngăn cản ta được?
Tên đội trưởng vẫy tay má»™t cái, bá»n lính súng liá»n giÆ¡ súng lên nhằm vào bá»n thị vệ tùy tùng Công chúa bắt chúng hạ Ä‘ao thương và xuống ngá»±a.
Công chúa càng tức giận lá»›n tiếng há»i:
- Các ngươi định tạo phản chăng?
Äá»™i trưởng đáp:
- Hoàng thái hậu sợ Công chúa vỠkinh rồi không chịu tuân theo chỉ dụ của tân hoàng, nên sai tiểu tướng giam giữ Công chúa lại.
Tô Phi á mặt đỠbừng quát:
- Tân hoàng ư? Tân hoàng là ai?
Äá»™i trưởng đáp:
- Tân Sa hoàng là Bỉ Äắc Nhất Thế bệ hạ Tô Phi á ngá»­a mặt lên trá»i cưá»i rá»™ há»i:
- Bỉ Äắc ư? Bỉ Äắc má»›i là đứa con nít mưá»i tuổi thì làm Sa hoàng thế nào được? Ngươi còn nói Hoàng thái hậu nào? Phải chăng là Na Äạt Lệ á?
Äá»™i trưởng đáp:
- Äúng rồi! Nguyên phụ thân cá»§a Tô Phi á là A Lai Khắc Tu Tư, tức Má»… Hải Lạc Duy Chỉ Sa hoàng lấy hai bà Hoàng hâu. Hoàng hậu thứ nhất rất đông con. Tiên hoàng Tây áo Äồ Tam Thế và Tô Phi á Công chúa Ä‘á»u là con cá»§a bà Hoàng hậu này.
Äệ nhị Hoàng hậu là Na Äạt Lệ á trẻ tuổi hÆ¡n nhiá»u, chỉ sinh hạ được má»™t trai là Bỉ Äắc.
Tô Phi á nói:
- Ngươi đưa ta vá» cung để gặp Na Äạt Lệ á há»i cho ra phải trái. Äệ đệ cá»§a ta là Y Phàm còn lá»›n tuổi hÆ¡n Bỉ Äắc, sao lại không lập lên làm Sa hoàng? Những đại thần trong triá»u Ä‘i đâu hết mà không hiểu lý lẽ này?
Äá»™i trưởng đáp:
- Tiểu tướng chỉ biết tuân theo mệnh lệnh của Hoàng Thái hậu và Sa hoàng.
Xin Công chúa đừng phiá»n trách.
Gã nói rồi cầm lấy dây cương ngựa của Tô Phi á dắt quay vỠphía đông.
Tô Phi á tức giận không thể nhịn được. Suốt Ä‘á»i nàng chưa thấy ai dám vô lá»… vá»›i mình đến thế. Nàng liá»n cầm roi ngá»±a vung lên quất túi bụi xuống đầu tên đội trưởng.
Tên đội trưởng chỉ mỉm cưá»i, lạng mình né tránh rồi nhảy tót lên lưng ngá»±a thống lãnh đội ngÅ© đưa Công chúa ra ngoại thành.
Tài sản của ngocvosong1986

  #174  
Old 02-06-2008, 12:28 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 173


Vi Tiểu Bảo bày mưu thoán Äế

Vi Tiểu Bảo và Song Nhi cÅ©ng Ä‘á»u bị đưa đến Liệp cung ở ngoài thành và bị giam vào trong đó. Äá»™i lính súng phòng vệ bên ngoài rất nghiêm mật không cho ai rá»i khá»i.
Tô Phi á Công chúa tức giận như phát Ä‘iên. Bao nhiêu đồ vật trong tẩm thất Ä‘á»u bị nàng đập vỡ tan tành.
Bá»n nhà bếp ở Liệp cung cứ đến giỠăn uống lại Ä‘em cÆ¡m nước vào cho Tô Phi á.
Tình trạng này đã kéo dài đến mấy ngày, bá»n quân canh ngoài Liệp cung vẫn đỠphòng nghiêm mật không giảm Ä‘i chút nào.
Tô Phi á liá»n gá»i tên đội trưởng vào há»i:
- Bá»n ngươi định giam cầm ta bao nhiêu lâu?
Tên đội trưởng đáp:
- Hoàng Thái hậu đã chỉ thị xin Công chúa nghỉ lại đây chá» Bỉ Äắc Nhất Thế bệ hạ làm lá»… khánh hạ lên ngôi ngÅ© thập chu niên sẽ má»i Công chúa vào trong cung dá»± lá»… khánh hạ.
Tô Phi á tức giận há»i:
- ChỠđến ngày khánh hạ Bỉ Äắc lên ngôi ngÅ© thập chu niên, thế ra ta bị giam ở đây năm chục năm ư?
Äá»™i trưởng mỉm cưá»i đáp:
- Năm nay tiểu tướng đã bốn mưá»i tuổi, tin rằng không thể chầu hầu Công chúa năm chục năm được. Bất quá mưá»i năm hay hai mươi năm lại đổi viên đội trưởng trẻ tuổi hÆ¡n đến thay thế.
Tô Phi á nghÄ© đến chuyện mình phải giam đến năm chục năm, trong lòng không rét mà run. Nàng gượng cưá»i nói:
- Äá»™i trưởng! Ngươi lại đây! Ta coi ngươi cÅ©ng là má»™t trang nam tá»­ phong tư anh tuấn.
Nàng toan dùng mỹ sắc dẫn dụ tên đội trưởng để hắn phải nép mình dưới bóng quần hồng rồi hắn sẽ buông tha mình một cách hồ đồ.
Tên đội trưởng khom lưng xá dài lùi lại một bước đáp:
- Xin Công chúa lượng thứ cho. Hoàng Thái hậu đã ra lệnh cho bá»n quan binh ở Há»a thương doanh là nếu tên nào chỉ đụng vào má»™t ngón tay cá»§a Công chúa là lập tức bị tá»™i chém đầu...
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Kẻ phạm tội bị giết là đội trưởng thì phó đội trưởng được lên thay kế vị.
Kẻ bị giết là phó đội trưởng thì tiểu đội trưởng ở tiểu đội thứ nhất được sung vào. Má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn thăng quan nên cuá»™c giám thị rất gắt gao...
Hắn vừa nói tá»›i đây quả nhiên có ngưá»i đẩy cá»­a tiến vào. Chính là phó đội trưởng, y đã đứng ngoài dòm ngó từ trước.
Nguyên Hoàng Thái hậu biết Tô Phi á là một cô gái lãng mạn lại cực kỳ xinh đẹp, nếu không lập ra luật này thì e rằng khó mà giam giữ nàng được.
Tên đội trưởng lui ra rồi, Tô Phi á đành chịu bó tay không còn cách gì nữa.
Nàng nằm phục xuống giưá»ng khóc nức nở, miệng không ngá»›t lá»›n tiếng thóa mạ Thái hậu.
Vi Tiểu Bảo bị giam trong Liệp cung đã lâu, thấy Công chúa má»—i ngày má»™t thêm nóng nẩy mà bá»n lính súng lại đầy vẻ hung tàn vô lá»…, bất giác gã lẩm bẩm:
- Ở chốn yêu ma quỷ quái này chỗ nào cũng đầy quỷ khí.
Gã liá»n thương lượng vá»›i Song Nhi nhiá»u lần định chốn khá»i Liệp cung đặng trở vá» Trung Quốc. Việc trốn khá»i Liệp cung không lấy gì làm khó lắm, nhưng đưá»ng vá» Trung Quốc thật khó hÆ¡n cả lên trá»i. Nếu không ngưá»i đưa đưá»ng thì lúc qua khu đồng cá» lá»›n hoặc đại sa mạc tất phải lạc nẻo. Äừng nói chuyện cưỡi ngá»±a Ä‘i xe bốn, năm tháng trá»i má»›i vỠđược đến Bắc Kinh, mà e rằng chỉ Ä‘i bốn, năm ngày đã nhức đầu lạc lõng vào nÆ¡i trá»i đất mịt má».
Hai ngưá»i chẳng tìm ra được kế hoạch gì, Vi Tiểu Bảo đành ba hoa cưá»i giỡn vá»›i Song Nhi cho tiêu ngày giá».
Có lúc gã nói chuyện ÄÆ°á»ng Tăng Ä‘em Tôn Ngá»™ Không, Sa Hòa Thượng, Trư Bát Giá»›i sang Tây Thiên lấy kinh. Gã há»i:
- Ta cùng cô đánh cuộc:
Ngày trước ÄÆ°á»ng Tăng qua Tây Thiên lấy kinh nhất định không xa bằng ta sang tá»›i Mạc Tư Khoa. Thế thì ta còn lợi hại hÆ¡n ÄÆ°á»ng Tăng, mà cô lợi hại hÆ¡n Trư Bát Giá»›i. Nếu cô không tin thì ta đánh cuá»™c vá»›i cô.
Cô có bằng lòng không?
Bản tính Song Nhi không biết cá» bạc là gì, cô liá»n đáp:
- Tướng công bảo tướng công lợi hại hÆ¡n ÄÆ°á»ng Tăng, tiểu tỳ cÅ©ng chịu thua rồi, không đánh cuá»™c vá»›i tướng công đâu. Còn tiểu tỳ đành là thua Trư Bát Giá»›i.
Thị nói rồi toét miệng ra cưá»i.
Bá»—ng nghe Công chúa ở trong phòng bên cạnh lại nổi cÆ¡n vật vã. Nàng đập giưá»ng, dậm chân, khóc lóc rầm rÄ©.
Vi Tiểu Bảo thở dài nói:
- Ta phải vào khuyên can nàng mới được, khóc lóc vật vã hoài cũng chẳng ích gì.
Gã chạy vào phòng Công chúa, cất tiếng ôn nhu:
- Công chúa! Äừng khóc nữa! Tại hạ nói chuyện buồn cưá»i cho Công chúa nghe.
Tô Phi á nằm phục trên giưá»ng, hai chân đập loạn lên, vừa khóc vừa nói:
- Ta không nghe đâu! Ta không nghe đâu! Ta muốn bắt Sa lý trát, nhất là ta muốn đẩy Sa lý trát Na Äạt Lệ á xuống địa ngục.
Vi Tiểu Bảo không hiểu "Sa lý trát" là nghÄ©a làm sao. Gã há»i lại má»›i biết "Sa lý trát" là trá» vào mẹ cá»§a Sa hoàng, gã rất làm cao hứng liá»n nói:
- Tại hạ tưởng "Sa lý trát" là ác nhân nào, té ra là Hoàng Thái hậu. Tại hạ nói cho Công chúa nghe:
"Sa lý trát" ở Trung Quốc kêu bằng mụ Ä‘iếm già. Mụ cÅ©ng là con ngưá»i đại ác. Sau tại hạ nghÄ© cách Ä‘uổi mụ ra khá»i Hoàng cung. Hoàng đế Trung Quốc cao hứng vô cùng, má»›i phong tại hạ làm quan lá»›n.
Tô Phi á cả mừng trở minhg ngồi nhá»m dậy há»i:
- Ngươi dùng cách gì vậy?
Vi Tiểu Bảo nghe nói nghĩ thầm:
- Sở dĩ ta đuổi được mụ điếm già chỉ vì mụ ta là giả Thái hậu. Còn mụ điếm già nước La Sát là Thái hậu thật thì dĩ nhiên phương pháp của ta không thể dùng được.
Gã nghÄ© vậy liá»n đáp:
- Tại hạ đã câu kết với tiểu Hoàng đế để đối phó cùng "Sa lý trát" ở Trung Quốc.
Tô Phi á cau mày nói:
- Bỉ Äắc rất yêu mến mẫu thân y, khi nào lại chịu nghe lá»i ta để phản đối Sa lý trát. Trừ phi... trừ phi...
Nàng đứng dậy, hai chân trần bước lui rồi lại bước tá»›i ở trên giưá»ng, cắn chặt hai hàm răng để suy nghÄ©.
Vi Tiểu Bảo nói:
- Ngày trước ở Trung Quốc có má»™t vị nữ Hoàng đế là Võ Tắc Thiên. Vị nữ Hoàng đế này lấy rất nhiá»u nam Hoàng hậu và nam Phi tần, hưởng cuá»™c Ä‘á»i vui sướng. Công chúa Æ¡i! Tại hạ nhận thấy Công chúa chẳng khác gì Võ Tắc Thiên mấy tý. Công chúa lên làm nữ Sa hoàng rất xứng đáng.
Tô Phi á động tâm. Nàng chưa từng nghĩ đến chuyện này vì cổ kim nước La Sát chưa có nữ Sa hoàng, nên cho rằng mình là con gái chẳng thể làm Sa hoàng được.
Bây giá» nàng nghe Vi Tiểu Bảo nói vậy, bất giác tá»± há»i:
- Trung Quốc đã có nữ Hoàng đế thì sao nước La Sát lại không thể có nữ Sa hoàng... ? Từ ngày Tô Phi á bị cầm tù tại Liệp cung trong lòng vừa sợ hãi vừa phẫn nộ.
Äầu óc lúc nào cÅ©ng chỉ nghÄ© cách trốn ra khá»i Liệp cung. Dù nàng có phải đến Nhã Tát Khắc ở chốn phương trá»i xa thẳm thuá»™c đông bá»™ nước La Sát để sống chung vá»›i Cao Lý Tân Tổng đốc cÅ©ng còn hay hÆ¡n là ở dưới sá»± giam cầm cá»§a Hoàng Thái hậu.
Nàng vừa nghe Vi Tiểu Bảo nói tá»›i "nữ Sa hoàng", trước mắt đột nhiên hiện ra má»™t bầu trá»i má»›i mẻ.
Tô Phi á xoay mình lại, hai tay nắm lấy vai Vi Tiểu Bảo, khẽ hôn vào má gã má»™t cái, mắt chiếu ra những tia sáng đầy hy vá»ng. Nàng mỉm cưá»i đáp:
- Nếu ta lên làm nữ Sa hoàng, sẽ phong cho ngươi làm Hoàng hậu.
Vi Tiểu Bảo giật nẩy mình lên, miệng lẩm bẩm:
- Vụ này nhất quyết không làm được.
Gã vội đáp:
- Tại hạ là ngưá»i Trung Quốc chẳng thể làm nam Hoàng hậu ở nước La Sát.
Công chúa chỉ phong cho tại hạ một chức quan lớn là xong.
Tô Phi á há»i:
- Ngươi vừa làm Hoàng hậu vừa làm quan lớn cũng được chứ sao?
Vi Tiểu Bảo bụng bảo dạ:
- Hiện giỠchúng ta đang lâm vào tình trạng đến tính mạng còn khó nỗi bảo toàn, chỉ cầu được yên ổn khoái lạc, mong chi đến chuyện làm Hoàng hậu với quan lớn?
Tô Phi á lại há»i:
- Ngươi thử nghĩ xem có kế gì cho ta lên làm nữ Sa hoàng được chăng?
Vi Tiểu Bảo chau mày không biết đáp thế nào.
Nguyên gã chỉ lẻo mép, chuyên nghá» nịnh hót lấy lòng, còn vá» quân quốc đại sá»±, kiến thức gã rất tầm thưá»ng, so vá»›i vua Khang Hy thá»±c khác nhau má»™t trá»i má»™t vá»±c. Ngay đối vá»›i bá»n Trần Cận Nam, Sách Ngạch Äồ, Ngô Tam Quế cÅ©ng còn kém xa. Gã đáp:
- Thưa Công chúa! Việc bày tại hạ không làm nổi, phải vá» Bắc Kinh lập tức để há»i tiểu Hoàng đế Trung Quốc. Ngài nghÄ© kế hoạch cho rồi, tại hạ sẽ Ä‘em theo má»™t số nhân vật có bản lãnh đến để bắt mụ Ä‘iếm già Thái hậu nước La Sát và bắt luôn Bỉ Äắc tiểu Sa hoàng là đại công cáo thành.
Gã nói tới bốn chữ "đại công cáo thành" không nhịn được lại ôm lấy Tô Phi á mà hôn.
Tô Phi á ồ lên một tiếng rồi nói:
- Không được! Không được! Ngươi trở vá» Bắc Kinh rồi trở lại Mạc Tư Khoa, phải mất má»™t năm còn chưa đủ. Không chừng ngươi tá»›i nÆ¡i ta đã qua Ä‘á»i và lên thiên đàng rồi.
Vi Tiểu Bảo thấy lá»i Tô Phi á rất có lý, liá»n thở dài nói:
- Nàng Công chúa mỹ lệ Ơi! Nàng lên thiên đàng thì tên quan lớn trẻ nít ở bên Trung Quốc cũng theo lên.
Tô Phi á bụng bảo dạ:
- Thằng nhá» này chỉ được cái mồm miệng lém lảu, dùng lá»i lừa gạt để cho ngưá»i ta hoan há»·.
Nàng khẽ đẩy gã ra đáp:
- Thằng trẻ nít Trung Quốc là đồ vô dụng, chỉ biết nâng... nâng đít trâu, thổi bóng ngựa.
Vi Tiểu Bảo nghe nàng nói câu "nâng đít ngá»±a, thổi bóng trâu" ngược lại thành "nâng đít trâu, thổi bóng ngá»±a", gã không nhịn được bất giác nổi lên tràng cưá»i ha hả.
Nhưng gã coi bá»™ mặt khinh khỉnh cá»§ Tô Phi á, tá» ra miệt thị gã thì trong lòng lại ngấm ngầm tức giận, tá»± há»i:
Có cách gì để thị lên làm nữ Sa hoàng được không? Võ Tắc Thiên đã lên làm Hoàng đế trong trưá»ng hợp nào? Nếu mình có cách giúp thị lên làm nữ Sa hoàng nước La Sát thì hay biết mấy? Äáng tiếc từ đây đến Bắc Kinh xa quá, ta chẳng thể chạy vỠđể vấn kế tiểu Hoàng đế được.
ÄÆ°á»ng há»c vấn cá»§a Vi Tiểu Bảo chỉ á» chá»— má»™t là được nghe lá»m thầy đồ nói chuyện vá»›i ngưá»i ta hai là ở nÆ¡i coi tuồng hát. Từ ngày gã làm quan lá»›n, ít được nghe giảng sách mà cÅ©ng chẳng mấy khi Ä‘i coi tuồng hát. Gã chưa được nghe qua vá» thiên cố sá»± cá»§a Võ Tắc Thiên lên ngôi Hoàng đế.
Vi Tiểu Bảo nhìn ra ngoài cửa sổ ngơ ngẩn xuất thần. Gã nghĩ lại những chuyện cổ tích vỠcông cuộc khai sáng cơ nghiệp đế vương ngày trước, miệng lẩm bẩm:
Vụ nữ Hoàng đế lên ngôi ta đành là không hiểu rồi. Còn những nam Hoàng đế đã lên ngôi trong trưá»ng hợp nào? Chu Nguyên Chương mà lấy được thiên hạ là trông vào những đại tướng dưới trướng như bá»n Từ Äạt, Thưá»ng Ngá»™ Xuân, Hồ Äại Hải, Má»™c Anh...
Vi Tiểu Bảo tiếp tục nghÄ© đến những thiên cố sá»± trong sách Äại Minh anh liệt truyện.
Gã lẩm bẩm:
Lý Tự Thành đem quân đến đánh Bắc Kinh. Gia gia của sư phụ ta (Cửu Nạn) là Sùng Trinh Hoàng đế phải chết treo. Lý Tự Thành tự lập lên làm Hoàng đế.
Quân Thanh đánh Lý Tự Thành, lão phải bỠchạy, Thuận Trị lão hoàng gia lên làm Hoàng đế.
Bây giỠNgô Tam Quế muốn làm Hoàng đế cũng phải dấy binh tạo phản.
Gã nghĩ đến mấy thiên cố sự trên rồi kết luận:
- Xem chừng bất luận là ai muốn làm Hoàng đế cÅ©ng phải dẫn quân gây nên má»™t trưá»ng đại chiến, chém giết nhau cát bụi tung trá»i, máu chảy thành sông, thây cao như núi.
NghÄ© tá»›i chuyện đánh nhau, Vi Tiểu Bảo sinh lòng khiếp sợ, tá»± há»i:
- Hiện chúng ta bị giam cầm ở đây làm gì có quân lính? Gây cuộc đánh nhau với ai? Nhưng không đánh nhau thì làm Hoàng đế thế nào được?
Gã hiểu biết rất ít vá» lịch sá»­ Trung Quốc, cho là muốn làm Hoàng đế tất phải đánh nhau. Chỉ má»™t mình Khang Hy tiểu Hoàng đế là được lão Hoàng gia nhưá»ng ngôi cho để Ä‘i tu. Gã nhận định biện pháp này không thể dùng được.
Vi Tiểu Bảo lại nghĩ đến vở tuồng "Trảm Hoàng Bào".
Trong tích hát này Thái Tổ Hoàng đế nhà Tống là Triệu Khuông Dẫn hạ sát đại tướng Trịnh Ân. Vợ Trịnh Ân dấy quân đánh báo thù cho chồng. Triệu Khuông Dẫn địch không nổi phải năn nỉ đối phương rồi cởi áo hoàng bào vung dao chặt đứt làm hai Ä‘oạn để thế thân cho Hoàng đế, khiến Trịnh phu nhân hả mối căm há»n.
Hoàng đế như vậy là xấu quá.
Gã tiếp tục nghÄ© đến vở "Lá»™c đài hận". Trụ Vương vô đạo, Khương Thái Công giúp Chu VÅ© Vương dấy binh đến đánh, bức bách Trụ Vương phải chết cháy trên Lá»™c Äài rồi Chu VÅ© Vương lên làm Hoàng đế (dÄ© nhiên Vi Tiểu Bảo không hiểu thá»i bấy giá» không có Hoàng đế).
Rồi gã nghÄ© tá»›i vở tuông "Tiêu dao... ", gã tá»± há»i:
Tên đại gian thần mặt trắng là Tào Tháo lên làm Hoàng đế trong trưá»ng hợp nào?
Tuồng tích như sau:
Tào Tháo dẫn quân vào cung bức tá»­ Hán cái gì đế (Hán Hiến Äế mà gã không nhá»›) rồi tá»± lập làm Hoàng đế. Những đại tướng thá»§ hạ Tào Tháo có bá»n Trương Liêu, Hứa Chá»­ gì gì Ä‘á»u là những nhân vật lợi hại.
Äoạn này Vi Tiểu Bảo nhá»› lá»™n. Tào Tháo không làm Hoàng đế.
Vi Tiểu Bảo lại tá»± há»i:
- Lưu Bị lên làm Hoàng đế trong trưá»ng hợp nào? Ta không hiểu nhưng nhất định bá»n Quan Công, Trương Phi, Triệu Vân đã chiến đấu cho ông. Rút cục muốn làm Hoàng đế phi đánh nhau là không được. Dù làm Hoàng đế rồi mà đánh không lại ngưá»i ta thì ngôi Hoàng đế cÅ©ng bị cướp mất, nếu không bị cướp ngôi cÅ©ng phải nhục nhã ê chá».
Thầy đồ còn kể truyện Thá»§y Há»­ trong tích "Lâm giáo đầu há»a tính Vương Luân":
Tiá»u Cái muốn làm thá»§ lãnh bá»n cưá»ng đạo liá»n tư thông vá»›i Lâm Xung để giết viên thá»§ lãnh trước cá»§a đám Lương SÆ¡n Bạc là Vương Luân. Truyện này chứng tá» muốn làm thá»§ lãnh bá»n cưá»ng đạo cÅ©ng phải chém giết má»›i được.
Tô Phi á thấy Vi Tiểu Bảo vừa nghiến răng ken két vừa nắm tay lại thành quyá»n đấm vào quãng không liá»n cưá»i há»i:
- Ngươi làm trò gì vậy?
Vi Tiểu Bảo sửng sốt, chợt tỉnh táo lại đáp:
- Muốn làm Hoàng đế nhất định phải đánh nhau.
Tô Phi á ngÆ¡ ngác há»i:
- Äánh ư? Äánh vá»›i ai?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dĩ nhiên là đánh mụ điếm già nước La Sát.
Tô Phi á nghe gã nói mấy lần "mụ Ä‘iếm già La Sát" mà không hiểu ba chữ "mụ Ä‘iếm già" là nghÄ©a gì? Nàng toan há»i lại thì đột nhiên cá»­a phòng bị đẩy ra.
Tên đội trưởng ở Há»a thương doanh chạy vào phòng túm ngá»±c Vi Tiểu Bảo, nói lý la lý lố má»™t hồi rồi lôi gã ra ngoài.
Binh một tiếng! Cửa phòng đóng sập lại.
Tên đội trưởng vung chân phải đá vào đít Vi Tiểu Bảo một cước thật mạnh.
Hắn nổi lên tràng cưá»i hô hố, vung chân đá phát thứ hai.
Vi Tiểu Bảo tức quá đột nhiên lá»™n ngưá»i Ä‘i má»™t vòng, nhẩy xổ lại cưỡi lên cổ tên đội trưởng.
Chiêu thức này là má»™t trong "Cứu mệnh tam kỳ chiêu" mà gã đã được Hồng phu nhân truyá»n thụ cho.
Äòn đánh cá»§a Vi Tiểu Bảo chưa luyện được thuần thục mà Ä‘em ra đối phó vá»›i những tay cao thá»§ võ há»c thì chẳng thấm thía gì, nhưng tên đội trưởng La Sát mù tịt vá» võ công cá»§a Trung Quốc, nên chân tay Vi Tiểu Bảo hãy còn quá» quạng vụng vá» mà vẫn đắc thá»§.
Vi Tiểu Bảo chí hai ngón tay vào cặp mắt tên đội trưởng, lớn tiếng quát:
- Äừng cá»­ dá»™ng... Tròng mắt... Chết ngay! Gã không biết nói câu "Ngươi mà nhúc nhích là ta móc tròng mắt ra đó" bằng tiếng La Sát nên chỉ nói mấy tiếng "Äừng cá»­ dá»™ng... Tròng mắt... Chết ngay".
Tên đội trưởng bản tính thông minh hiểu được ngay. Hắn kinh hãi không dám cử động.
Vi Tiểu Bảo đưa tay mặt kéo tai đội trưởng quát lên:
- Äi Ä‘i! Gã cưỡi cổ tên đội trưởng như cưỡi ngá»±a và bắt hắn Ä‘i vào phòng Công chúa rồi lá»›n tiếng la:
- Äóng cá»­a lại! Cây súng!... Bắt lấy.
Tô Phi á vừa kinh hãi vừa mừng thầm, vội đóng cửa lại. Nàng rút lấy khẩu súng lục đeo bên mình đội trưởng ra chí vào lưng hắn.
Vi Tiểu Bảo từ trên vai đội trưởng nhảy xuống. Gã cởi giây lưng cá»§a hắn cá»™t hai chân lại. Äoạn gã cởi giải quần để cá»™t tay.
Quần cá»§a tên đội trưởng mất giải liá»n tuá»™t xuống.
Tô Phi á và Vi Tiểu Bảo Ä‘á»u không nhịn được cưá»i, nổi lên tràng cưá»i khanh khách.
Tên đội trưởng mặt mÅ©i đỠgay, nghiến răng ken két ra chiá»u phẫn ná»™ đến cá»±c Ä‘iểm.
Bá»—ng thấy cá»­a phòng khẽ bị đẩy ra. Song Nhi thò đầu vào há»i:
- Tướng công có việc gì không?
Vi Tiểu Bảo ra hiệu cho thị tiến vào rồi đóng cửa lại.
Song Nhi thấy tên đội trưởng hoang mang luống cuống thì vừa buồn cưá»i vừa lấy làm kỳ.
Tô Phi á há»i Vi Tiểu Bảo:
- Ngươi bắt đội trưởng làm gì?
Vi Tiểu Bảo gặp lúc tức giận liá»n bắt đội trưởng, chứ chưa nghÄ© tá»›i bắt hắn để làm gì? Bây giá» gã nghe Tô Phi á há»i vậy chợt động linh cÆ¡, gã đáp:
- Bảo hắn dẫn quân quay vỠtạo phản, giết Sa lý trát và giết Sa hoàng để Công chúa lên làm nữ Sa hoàng.
Tô Phi á không hiểu tạo phản là gì, nhưng nghe nói đến việc giết Sa lý trát, giết Sa hoàng để nàng lên làm nữ Sa hoàng thì hiểu ngay. Nàng ngơ ngác một chút rồi lộ vẻ vui mừng, nhìn đội trưởng nói lý la lý lố một hồi.
Vi Tiểu Bảo nghe hai ngưá»i nói toàn tiếng La Sát tuy chẳng hiểu gì, nhưng cÅ©ng biết là Tô Phi á bảo đội trưởng dẫn quân vá» triá»u tạo phản.
Gã lại thấy đội trưởng lắc đầu quầy quậy, liá»n biết là hắn không chịu nghe lá»i. Gã lá»›n tiếng la:
- Hắn không chịu tuân theo thì giết quách đi.
Gã cúi xuống rút đao trủy thủ trong ống giầy ra xẻo một nhát đánh vèo một cái lướt qua má bên trái tên đội trưởng. Một mảng râu bị hớt đứt rớt xuống lả tả.
Tô Phi á cưá»i nói:
- Lưỡi đao này bén nhạy thật! Tên đội trưởng sợ hết hồn, mặt xám như tro tàn. Hắn nghĩ bụng:
- Thằng lá»i con ngưá»i ngoại quốc này dấu dao trong ống giầy thật là cổ quái! Äáng tiếc ta không xục tìm trong mình gã ngay từ lúc đầu.
Tô Phi á há»i hắn:
- Ngươi có chịu đầu hàng và ủng hộ ta lên làm nữ Sa hoàng không?
Äá»™i trưởng đáp:
- Chẳng phải tiểu nhân không chịu á»§ng há»™ Công chúa, nhưng bá»n bá»™ hạ quyết chẳng nghe theo lệnh cá»§a tiểu nhân. Trong thành Mạc Tư Khoa có hai mươi đội Há»a thương, bá»n tiểu nhân chỉ có má»™t đội dù muốn tạo phản cÅ©ng không thể đánh lại mưá»i chín đội kia được.
Tô Phi á nghe hắn nói có lý. Nàng muốn giải thích cho Vi Tiểu Bảo hay, nhưng trong lúc nhất thá»i khó mà nói rõ ra được. Nàng đành ra hiệu bằng tay. Khi nói tá»›i hai chục đội Há»a thương, nàng dùng mưá»i đâu ngón tay không đủ, phải tuá»™t giây vá»› ra, sá»­ dụng cả mưá»i ngón chân cho đủ số.
Vi Tiểu Bảo bản tính thông minh hiểu ngay má»™t cách dá»… dàng. Gã cÅ©ng nhận thấy vụ này rất khó khăn, liá»n ngồi xuống ghế suy nghÄ©:
- Tên đội trưởng này không chịu tạo phản, mình có giết hắn cũng bằng vô dụng.
Liá»n nhìn Tô Phi á nói:
- Äá»™i trưởng không chịu thì chúng ta kêu phó đội trưởng đứng ra tạo phản.
Tô Phi á há»i:
- Phó đội trưởng ư?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Phải rồi! Kêu phó đội trưởng vào đây.
Tô Phi á liá»n đẩy đội trưởng vào má»™t bên cá»­a, chí súng vào sau lưng hắn giục:
- Ngươi kêu phó đội trưởng vào ngay! Nếu ngươi cảnh cáo gã là ta nổ súng tức khắc.
Äá»™i trưởng không sao được đành lá»›n tiếng hô hoán phó đội trưởng vào.
Sau một lát, phó đội trưởng đẩy cửa lật đật chạy vào.
Song Nhi đứng nấp ở phía sau cá»­a, lập tức vung tay Ä‘iểm vào huyệt đạo, gã liá»n không cá»­ động được.
Song Nhi cả mừng nói:
- Tướng công! Huyệt đạo trong mình bá»n quá»· ngoại quốc cÅ©ng như ngưá»i ở Trung Nguyên, thế mà tiểu tỳ chỉ sợ huyệt đạo cá»§a chúng khác vá»›i bá»n ta.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói:
- Bá»n quá»· nước ngoài cÅ©ng có mặt mÅ©i, chân tay như mình thì dÄ© nhiên huyệt đạo cá»§a bá»n chúng cÅ©ng thế.
Gã rút đao ở sau lưng phó đội trưởng ra đưa cho Tô Phi á nói:
- Công chúa bảo gã giết đội trưởng đi rồi tạo phản. Gã mà không chịu thì kêu tiểu đội trưởng vào giết gã.
Tô Phi á cho là kế này tuyệt diệu, liá»n ngó phó đội trưởng bảo gã:
- Ngươi cầm thanh Ä‘ao này hạ sát đội trưởng Ä‘i, lên làm đội trưởng rồi thống lãnh đội Há»a thương để nghe lệnh ta. Nếu ngươi không chịu giết đội trưởng thì ta kêu tiểu đội trưởng hạ sát ngươi và đội trưởng. Ta sẽ cho tiểu đội trưởng lên sung chức đội trưởng. Ngươi có chịu giết hắn không?
Vi Tiểu Bảo hô:
- Song Nhi! Cô giải huyệt đạo ná»­a ngưá»i trên cho phó đội trưởng. Còn huyệt đạp ở dưới chân cứ để nguyên.
Song Nhi nghe lá»i giải khai huyệt đạo ná»­a ngưá»i trên cho phó đội trưởng và đưa thanh bá»™i Ä‘ao vào tay gã.
Äá»™i trưởng nghe Tô Phi á há»i phó đội trưởng câu vừa rồi, hắn tức quá ngoác miệng ra lá»›n tiếng thóa mạ, đồng thá»i hăm dá»a gã đủ Ä‘iá»u.
Ngày thưá»ng tên phó đội trưởng vốn có hiá»m khích vá»›i đội trưởng. Gã thấy Công chúa bảo mình Ä‘em quân tạo phản thì trong lòng sợ hãi không dám làm, nhưng gã nghe đội trưởng chá»­i bá»›i mình bằng những lá»i ác độc lại nghÄ© thầm:
- Ta mà không giết hắn thì tên tiểu đội trưởng ở đội thứ hai muốn lên làm đội trưởng tất cũng giết hắn và giết cả ta nữa.
Gã liá»n vung Ä‘ao chém vào thá»§ cấp đội trưởng đánh vèo má»™t cái.
Phó đội trưởng vung Ä‘ao chém xuống khiến cho Tô Phi á, Vi Tiểu Bảo và Song Nhi Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô "tuyệt diệu!".
- Tô Phi á reo hò bằng tiếng La Sát "Hách là xiêu!". Còn Vi Tiểu Bảo và Song Nhi dĩ nhiên hoan hô bằng tiếng Trung Quốc.
Tô Phi á lại dắt tay phó đội trưởng luôn miệng khen ngợi hắn là ngưá»i anh dÅ©ng, trung nghÄ©a và lập tức thăng cho hắn lên chức đội trưởng.
Nàng nói:
- Ngươi hãy ngồi xuống đi để chúng ta thương nghị kỹ càng.
Phó đội trưởng chau mày trỠVi Tiểu Bảo và Song Nhi đáp:
- Hai đứa ngoại quốc này dùng ma thuật khiến cho tiểu nhân không cử động được.
Tô Phi á liá»n nhìn Vi Tiểu Bảo nói:
- Ngươi hãy triệt bỠma pháp đi.
Song Nhi tá»§m tỉm cưá»i lại giải khai huyệt đạo cho phó đội trưởng.
Tô Phi á lại bảo phó đội trưởng:
- Ngươi hãy Ä‘i kêu ba tên tiểu đội trưởng và ba tiểu đội phó đến đây để ta bảo thằng nhá» ngưá»i Trung Quốc dùng ma pháp làm cho chúng hết nhúc nhích.
Rồi nàng nói lại cho Vi Tiểu Bảo và Song Nhi nghe.
Tên phó đội trưởng vâng lệnh chạy đi. Sau một lát, sáu tên chánh phó đội trưởng đã đến đứng chỠở ngoài cửa.
Phó đội trưởng kêu từng tên một tiến vào phòng.
Song Nhi lần lượt điểm vào huyệt chí xá ở trên lưng và huyệt hoàn khiêu ở bắp đùi sáu tên kia.
Tô Phi á há»i:
- Phó đội trưởng đã quyết tâm ủng hộ ta lên làm nữ Sa hoàng. Chúng ta đem quân đi giết Sa lý trát thì các ngươi có phục tùng hay không?
Sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng thấy đội trưởng chết nhăn thây nằm lăn dưới đất biết là đại sá»± nguy rồi. Chúng nghe Tô Phi á há»i vậy Ä‘á»u kinh tâm động phách, ngÆ¡ ngác nhìn nhau, không ai dám mở miệng.
Vi Tiểu Bảo nhìn Tô Phi á nói:
- Công chúa khuyên bá»n chúng tạo phản rồi cho chúng thăng quan làm tướng quân lại được rất nhiá»u tiá»n bạc.
Tô Phi á cho là phải liá»n bảo phó đội trưởng:
- Ngươi lại đi triệu tập toàn đội lính súng tới đay để ta bảo chúng.
Chỉ trong khoảnh khắc hÆ¡n má»™t ngàn há»a thương thá»§ Ä‘á»u đến tập há»p ở khu quảng trưá»ng trước Liệp cung.
Phó đội trưởng lại sai mưá»i hai tên há»a thương thá»§ tiến vào phòng khiêng sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng đã bị Ä‘iểm huyệt Ä‘em ra quảng trưá»ng.
Tô Phi á đứng trên thá»m đá lá»›n tiếng há»i:
- Hỡi anh em há»a thương thá»§! Các ngưá»i Ä‘á»u là dÅ©ng sÄ© cá»§a nước La Sát đã lập được nhiá»u công lá»›n cho quốc gia. Nhưng các ngươi bị bạc đãi, tiá»n lương ít á»i, không có gái đẹp lại không đủ tiá»n xài, ở trong phòng ốc há»§ lậu tối tăm. Còn những nhân vật trong thành Mạc Tư Khoa lắm tiá»n nhiá»u bạc. Bá»n chúng ở nhà cao cá»­a rá»™ng, tôi tá»› đầy đàn lại chẳng thiếu gì mỹ nữ. Còn các ngươi thì chẳng được lợi lá»™c gì. Như vậy là công bằng hay không công bằng! Bá»n há»a thương thá»§ nghe há»i vậy đồng thanh đáp:
- Không công bằng! Không công bằng! Tô Phi á lại há»i:
- Bá»n ngưá»i có tiá»n kia to béo mà ngu xuẩn, ăn no á»§n ỉn như bầy heo. Nếu chúng tá»· võ vá»›i các ngươi liệu chúng có đánh nổi các ngươi không? Bá»n phú ông kia bắn súng được bằng các ngươi chăng? Äao pháp cá»§a bá»n chúng so vá»›i các ngươi thế nào? Chúng đã lập được công trạng gì cho quốc gia cùng Sa hoàng?
Công chúa há»i má»™t câu là bá»n Há»a thương thá»§ lại lá»›n tiếng đáp:
- Nín thá»! Vi Tiểu Bảo nghe chúng la hết tiếng "nín thá»" nỠđến tiếng "nín thá»" kia, gã cÅ©ng biết "nín thá»" ở tiếng La Sát nghÄ©a là tiếng "không" cá»§a Trung Quốc. Gã tưởng Công chúa khuyên bá»n Há»a thương thá»§ tạo phản mà chúng không chịu nghe theo.
Tô Phi á lại nói:
- Các ngươi Ä‘á»u đáng được làm tướng quân, làm phú ông! Các ngươi Ä‘á»u đáng được thăng quan phát tài.
Bá»n Há»a thương thá»§ lá»›n tiếng hô.
Có ngưá»i há»i:
- Tô Phi á Công chúa! Công chúa có cách gì cho bá»n tiểu nhân được thăng quan phát tài không?
Tô Phi á há»i lại:
- Các ngươi có muốn làm tướng quân không?
Bá»n Há»a thương thá»§ đồng thanh đáp:
- Muốn làm lắm! Muốn làm lắm! Tô Phi á lại há»i:
- Các ngươi có muốn lấy nhiá»u tiá»n bạc không?
Bá»n Há»a thương thá»§ đáp:
- Dĩ nhiên muốn lắm! Các ngươi có muốn gái đẹp không?
Bá»n Há»a thương thá»§ phá lên cưá»i:
- Muốn! Muốn! Muốn! Tô Phi á nói:
- ÄÆ°á»£c lắm! Vậy các ngươi kéo vào thành Mạc Tư Khoa bảo bá»n Há»a thương thá»§ ở mưá»i chín doanh kia:
Mệnh lệnh cá»§a Tô Phi á tức là cá»§a nữ Sa hoàng nước La Sát, toàn quốc Ä‘á»u phải tuân theo. Ta chuẩn cho các ngươi má»—i tên đến tá»· võ vá»›i má»™t nhà đại phú ông mập như heo...
Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Tên nào hạ sát được đối thủ thì phòng ốc, vàng bạc, gái đẹp, xe ngựa, y phục, bất luận thứ gì của tên phú ông đó cũng thuộc vỠngươi.
Rồi nàng lá»›n tiếng há»i:
- Các ngươi có đủ dÅ©ng khí chăng! Các ngươi có là những trang nam tá»­ hán, đại trượng phu và có dám giết ngưá»i, cướp tiá»n bạc Ä‘oạt đàn bà con gái không?
Tài sản của ngocvosong1986

  #175  
Old 02-06-2008, 12:33 PM
ngocvosong1986's Avatar
ngocvosong1986 ngocvosong1986 is offline
Cái Thế Ma Nhân
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngày 14 giá» 25 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts

Hồi 174


Vương công La Sát cũng hai bè

Bá»n Há»a thương thá»§ đồng thanh lá»›n tiếng đáp:
- Dám làm! Dám làm! Giết ngưá»i, cướp cá»§a, Ä‘oạt đàn bà con gái, có chi mà chẳng dám làm?
Tô Phi á cả mừng nói:
- Thế là hay lắm! Ta còn sợ các ngươi là những tên tiểu quỷ nhát gan không dám làm đại sự. Vậy ta cho các ngươi uống rượu để thêm phần hăng hái. Này này! Các ngươi hãy xuống hầm rượu lấy Phục đặc gia tửu lên đây.
Nguyên dưới hầm Liệp cung của Sa hoàng có chứa thứ rượu nguyên chất cất đã mấy chục năm, cực kỳ quý giá. Thứ rượu đặc biệt này chỉ để cho Sa hoàng, Hoàng hậu, Công chúa, Hoàng tử cùng mấy bậc vương công đại thần hưởng dụng.
Còn bá»n Há»a thương thá»§ chẳng bao giỠđược nếm má»™t giá»t. Nay Tô Phi á mệnh lệnh ban ra cho uống thứ rượu này, bá»n binh sÄ© sung sướng, hoan hô rầm trá»i.
Mấy chục tên binh sĩ lập tức chạy xuống hầm lấy rượu.
Chỉ trong khoảnh khắc rượu đã Ä‘em ra quảng trưá»ng. Bá»n binh sÄ© bẻ cổ những bình Phục đặc gia tá»­u ngá»­a mặt lên mà nốc má»™t hồi cá»±c kỳ khoan khoái.
Chúng cao hứng lớn tiếng hô:
- Tô Phi á! Nữ Sa hoàng! Hô là! Hô hô là! Nguyên tiếng La Sát "Hô là" cũng như "Vạn tuế" ở tiếng Trung Quốc.
Vi Tiểu Bảo tuy chẳng hiểu gì, nhưng thấy bá»n binh sÄ© vừa nốc rượu má»™t cách khoan khoái, vừa lá»›n tiếng hoan hô, gã cÅ©ng hô theo:
- Tô Phi á! Nữ Sa hoàng! Hô là! Hô hô là! Gã kéo tay Tô Phi á nói:
- Bảo bá»n chúng... , sáu tên tiểu đội trưởng... giết Ä‘i... đừng để mối lo vá» sau.
Tô Phi á nhận ra gã nói đúng liá»n dõng dạc tuyên bố:
- Hỡi các vị dÅ©ng sÄ© nước La Sát! Hãy nghe ta nói đây. Ta ra lệnh cho các ngươi Ä‘i giết bá»n phú ông, cướp tiá»n bạc, Ä‘oạt đàn bà con gái nhưng Hoàng thái hậu không cho, má»›i phái bá»n khốn kiếp này đến để trị tá»™i các ngươi đó.
Nàng vừa nói vừa trỠvào sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng bị điểm huyệt nằm lăn dưới đất.
Lập tức mưá»i mấy tên Há»a thương thá»§ rút bá»™i Ä‘ao ra, lá»›n tiếng hô:
- Giết chết quân khốn kiếp! Mưá»i mấy thanh trưá»ng Ä‘ao chém xuống. Sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng chết không kịp ngáp.
Nguyên bá»n ngưá»i La Sát bản tính thô bạo, lại uống Phục đặc gia tá»­u vào, toàn thân nóng ran, chúng thấy sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng máu đổ thịt bay, lại lá»›n tiếng reo:
- Giết quân khốn kiếp! Cướp tiá»n, Ä‘oạt đàn bà con gái! Tô Phi á lại nói:
- Các ngươi hãy đến bảo bá»n Há»a thương thá»§ trong mưá»i chín doanh kia cùng làm đại sá»±. Tên đội trưởng nào không chịu nghe theo, cứ việc hạ sát ngay lập tức.
Nàng ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Kế đến bá»n quý tá»™c, tướng quân, đại thần bướng bỉnh cÅ©ng giết phứt Ä‘i rồi cướp lấy vàng bạc châu báu cá»§a bá»n há» mà chia nhau.
Bá»n binh sÄ© lá»›n tiếng reo hò, tá»›i tấp rút trưá»ng Ä‘ao, dắt ngá»±a nhảy lên yên.
Lát sau tiếng vó ngá»±a dồn dập chạy Ä‘i. Những đội Há»a thương thá»§ rầm rá»™ kéo vào thành Mạc Tư Khoa.
Tô Phi á lại dặn dò tên phó đội trưởng kia:
- Cả ngươi cÅ©ng tranh Ä‘oạt đừng khách khí gì cả. Äiá»u khẩn yếu là chá»› để xẩy cuá»™c xung đột vá»›i những đội Há»a thương ở các doanh kia, cần làm sao cho chúng hợp tác vá»›i mình cùng Ä‘i đánh cướp.
Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Khi ngươi dẫn quân vào Ä‘iện Cẩm Linh thì bắt lấy Thái hậu và Bỉ Äắc. Bao nhiêu vàng bạc châu báu trong cung ngươi giữ cả lấy. Ta ban thưởng cho ngươi tất.
Phó đội trưởng cả mừng, tuân lệnh đi ngay.
Tô Phi á thở phào má»™t cái. Nàng cảm thấy toàn thân bất lá»±c, ngồi phệt xuống thá»m đá nói:
- Mệt quá! Vi Tiểu Bảo nói:
- Tại hạ dìu Công chúa vào trong kia nghỉ một lúc.
Tô Phi á lắc đầu, nàng ngồi lát nữa rồi nói:
- Chúng ta lên chòi xem sao.
Toàn thể Liệp cung Ä‘á»u xây bằng đá ong. Ngoài cung xây má»™t cái chòi cao tám, chín trượng. Nguyên cái chòi này dùng làm nÆ¡i dòm ngó tình hình bên địch.
Nên biết nước La Sát trước khi lập quốc. Mạc Tư Khoa đại công tước đánh dẹp quần hùng, tá»± lập làm Hoàng đế. Sa hoàng ở tiá»n triá»u sợ khi mình Ä‘i săn bắn, bá»n cừu địch sẽ thừa cÆ¡ kéo đến tập kích, nên má»›i dá»±ng tòa Liệp cung ở ngoài thành Mạc Tư Khoa.
Tô Phi á dẫn Vi Tiểu Bảo cùng Song Nhi trèo lên lầu trên chòi nhìn vá» phía tây thì chỉ thấy những chấm đèn lá»­a trong thành Mạc Tư Khoa, dưá»ng như cảnh tượng rất yên bình giữa lúc đêm khuya.
Tô Phi á trong lòng hồi há»™p cất tiếng há»i:
- Sao ta không thấy hỠđánh nhau gì hết? Hay là bá»n chúng hoảng sợ không dám hành động?
Vi Tiểu Bảo chẳng hiểu gì vá» tư cách quân La Sát, gã cÅ©ng không hay bá»n Há»a thương thá»§ có rút lui hay không, đành an á»§i nàng:
- Công chúa đừng sợ! Äừng sợ! Tô Phi á lại há»i:
- Sao ngươi biết cho bá»n binh sÄ© giết ngưá»i, cướp cá»§a Ä‘oạt con gái là có thể giết Hoàng thái hậu và giết Bỉ Äắc?
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i đáp:
- Ở bên Trung Quốc trước nay Ä‘á»u thế cả.
Gã nhá»› lại ngày trước ở thành Dương Châu đã được nghe những ngưá»i già cả nói vá» tình hình quân Mãn Thanh lúc vào công phá thành trì.
Sau khi quân Thanh vào trong quan ải rồi liá»n vấp phải sức kháng cá»± rất mãnh liệt cá»§a ngưá»i Hán tại khu vá»±c Giang Tô. Thành Dương Châu càng phòng thá»§ kiên cố không sao hạ được. Bá»n tướng soái Mãn Thanh liá»n chuẩn cho quân sÄ© sau khi phá được thành tha hồ gian dâm phụ nữ, cướp bóc tiá»n tài trong má»™t thá»i hạn mưá»i ngày. Vụ "Dương Châu thập nhật" này thê thảm vô cùng! Vi Tiểu Bảo sinh trưởng ở Dương Châu, từ thưở nhá» gã đã được nghe nhiá»u ngưá»i nhắc tá»›i quân Thanh không phá được thành, chá»§ soái phải hứa cho binh sÄ© hạ thành rồi tha hồ cướp tiá»n bạc và phụ nữ. Do đó quân sÄ© hết sức tấn công và thành đại sá»±.
Sau gã đến Bắc Kinh lại nghe ngưá»i ta kể chuyện đám bá»™ hạ cá»§a Lý Tá»± Thành cướp bóc tiá»n tài, bắt hiếp phụ nữ. Trương Hiến Trung cổ vÅ© bá»n thuá»™c hạ đánh thành cÅ©ng hứa lá»i cho cướp bóc ba ngày.
Bữa nay gã thấy bá»n quân sÄ© ở Há»a thương doanh không dám tạo phản, chợt nhá»› đến chuyện ngày trước lấy năm chữ "Thưởng tiá»n thưởng nữ tá»­" (cướp tiá»n bạc và phụ nữ) dùng làm chân ngôn để khuyến khích binh sÄ©.
Năm chữ chân ngôn vừa nói ra quả nhiên đối vá»›i bá»n binh sÄ© nước La Sát cÅ©ng ứng nghiệm như thần, chẳng khác gì ở Trung Quốc.
Äá»™t nhiên má»™t tiếng nổ "Ä‘oàng" phá tan bầu không khí tÄ©nh mịch lúc đêm khuya. Äó là tiếng súng từ thành Mạc Tư Khoa vá»ng lại.
Tô Phi á cả mừng reo lên:
- Bá»n chúng động thá»§ rồi! Nàng chú ý nhìn ra thấy trong bóng đêm tối mò, đột nhiên tại thành Mạc tư Khoa khói lá»­a bốc lên ngùn ngụt.
Vi Tiểu Bảo cả mừng nói:
- Bá»n chúng Ä‘ang phóng há»a. Thế là được rồi! Giết ngưá»i phóng há»a thưá»ng Ä‘i đôi vá»›i nhau.
Chẳng bao lâu đã thấy trong thành Mạc Tư Khoa bốc cháy tứ phía. Mé đông khói Ä‘en ngùn ngụt, mé tây lá»­a sáng rá»±c trá»i.
Tô Phi á hô lớn:
- Bá»n chúng giết ngưá»i phóng há»a rồi! Tiểu Bảo! Ngươi thật là thông minh, nghÄ© ra diệu kế này.
Vi Tiểu Bảo mỉm cưá»i nghÄ© thầm:
- Nói vá» chuyện giết ngưá»i phóng há»a, tạo phản làm loạn, thì bản lãnh cá»§a ngưá»i Trung Quốc ta còn giá»i hÆ¡n gấp trăm lần bá»n quá»· La Sát. Kế hoạch này có chi là lạ? ở Trung Quốc thưá»ng xẩy ra như cÆ¡m bữa.
Tô Phi á lại nói:
- Ngươi bảo bá»n chúng hạ sát đội trưởng và bá»n tiểu đội trưởng, chúng đã làm rồi. Bây giá» chúng có muốn quay lại vá»›i triá»u đình cÅ©ng không được nữa. Tiểu hài tá»­ thông minh thật! Quan lá»›n cá»§a Trung Quốc quả nhiên đáo để! Vi Tiểu Bảo đáp:
- Cái đó bất quá là sợi tơ sợi chỉ buộc chân voi.
Tô Phi á há»i:
- Ngươi nói thế là nghĩa làm sao?
Vi Tiểu Bảo cưá»i ha hả đáp:
- Thế nghÄ©a là mình dùng thuật nhá» má»n mà giữ chúng không trở mặt được.
Gã lại mắng thầm bá»n ngưá»i La Sát ngu dốt chẳng có há»c vấn gì.
Nguyên bá»n lục lâm bên Trung Quốc gặp trưá»ng hợp có ngưá»i anh em má»›i nhập đảng thì chúa đảng sai hắn Ä‘i giết ngưá»i gây nên án mạng, để hắn phạm tá»™i sát nhân, từ đó không dám Ä‘i đầu cáo nữa.
Trong truyện Thá»§y Há»­, Lâm Xung lên Lương SÆ¡n Bạc nhập bá»n, Vương Luân cÅ©ng bảo hắn Ä‘i giết ngưá»i, gây ra án mạng, để sau này hắn muốn phản đảng, đầu thú quan nha cÅ©ng không được nữa.
Vi Tiểu Bảo từng nghe chuyện này đã quen tai, bây giỠgặp dịp đem ra áp dụng. Gã tự nhủ:
- Những kế hoạch cá»§a ngưá»i Trung Quốc, bá»n quá»· La Sát chẳng hiểu má»™t tý gì. Xem chừng bá»n chúng tuy hung bạo, dã man, nhưng cÅ©ng không khó bỠđối phó.
Tô Phi á thấy khói lá»­a trong thành Mạc Tư Khoa má»—i lúc má»™t bốc lên to, bá»—ng trong lòng nàng lại nẩy ra mối lo khác. Nàng không hiểu sau khi bá»n quan binh Há»a thương doanh loạn sát và cướp bóc, quang cảnh trong thành sẽ ra sao?
Nàng liá»n há»i Vi Tiểu Bảo:
- Äốt lá»­a giết ngưá»i, cướp tiá»n bạc cùng phụ nữ rồi làm gì?
Vi Tiểu Bảo chưng há»­ng. Gã chỉ biết muốn tạo phản thì cần dung cho bá»n binh sÄ© giết ngưá»i, cướp tiá»n bạc cùng phụ nữ, nhưng sau đó phải làm gì thì gã không hiểu, đành hàm hồ đáp:
- Cái đó dá»… lắm! Cướp đủ rồi thì thôi không cướp nữa. Giết ngưá»i nhiá»u rồi thì dừng tay.
Tô Phi á chau mày nghĩ bụng:
- Äó không phải là má»™t biện pháp.
Trong lúc nhất thá»i nàng không biết làm thế nào?
Ba ngưá»i đứng trên chòi coi má»™t lúc rồi trở vá» tẩm cung chá» tin tức.
Sáng sá»›m hôm sau, tên phó đội trưởng Há»a thương doanh là Phi Diêu Äa La dẫn má»™t tiểu đội ngưá»i ngá»±a đến báo cáo vá»›i Tô Phi á là đội Há»a thương trong hai chục doanh đêm qua đã tuân theo mệnh lệnh cá»§a nữ Sa hoàng cướp được rất nhiá»u vàng bạc và mỹ nữ. Sa lý trát là Na Äạt Lệ á đã bị giết rồi.
Tô Phi á mừng rỡ vô cùng. Nàng nhảy lên tưng tưng há»i:
- Giết chết Na Äạt Lệ á rồi ư? Còn Bỉ Äắc thì sao?
Phi Diêu Äa La đáp:
- Bỉ Äắc đã bị bắt, hiện giam ở dưới hầm rượu ở trong Ä‘iện Cẩm Linh.
Tô Phi á reo hò:
- Tuyệt diệu! Tuyệt diệu! Lại nghe tiếng vó ngá»±a dồn dập. Äại đội nhân mã rầm rá»™ kéo đến.
Tô Phi á biến sắc thất kinh:
- Bá»n ngưá»i nào vậy?
Phi Diêu Äa La đáp:
- Äây là các bậc vương công đại thần, tướng quân ra nghênh đón bệ hạ vá» thành để lên ngôi báu.
Tô Phi á cao hứng như mở cỠtrong bụng. Nàng ôm lấy Vi Tiểu Bảo hôn vào má gã chùn chụt luôn mấy cái rồi khen ngợi:
- Tiểu tá»­ ở Trung Quốc nghÄ© được kế hoạch tuyệt diệu! Tiếng vó ngá»±a dừng lại ở ngoài cổng Liệp cung. Tiếp theo là tiếng giầy lá»™p cá»™p. Äoàn ngưá»i tiến vào cung.
Äi đầu là đại thần:
Ba Äa Ni Tư thân vương. Y chạy đến trước mặt Tô Phi á khom lưng nói:
- Thưa Công chúa! Vương công quý tộc, đại tướng quân nước La Sát đồng tâm nhất trí quyết nghị rước Tô Phi á Công chúa lên ngôi Sa hoàng để dẹp yên phản loạn, khôi phục hòa bình.
Tô Phi á vẻ mặt há»›n hở tươi cưá»i gật đầu há»i:
- Tên đầu đảng phản nghịch là Na Äạt Lệ á đã bị giết rồi phải không?
Ba Äa Ni Tư thân vương khom lưng đáp:
- Na Äạt Lệ á nhiá»…u loạn quốc gia, sát hại trung lương, đã bị chém đầu.
Tô Phi á nói:
- Hay lắm! Vậy chúng ta trở vỠđiện Cẩm Linh.
Các đại thần tiá»n hô hậu á»§ng rước Tô Phi á trở vá» thành Mạc Tư Khoa.
Chỉ trong khoảnh khắc, Liệp cung yên lặng như tá», chỉ còn lại hai ngưá»i là Vi Tiểu Bảo và Song Nhi.
Vi Tiểu Bảo trong lòng tức giận cất tiếng thóa mạ:
- Con mẹ nó! Công chúa La Sát làm thế này thì ra qua cầu rồi rút ván, ôm vợ rồi bá» rÆ¡i mụ mối. Y lên làm nữ Sa hoàng rồi chẳng cần đến bá»n ta nữa.
Song Nhi mỉm cưá»i nói:
- Phải chăng tướng công mong được nữ Sa hoàng phong cho làm nam Hoàng hậu?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ủa! Cô há»i móc ta rồi! Ta phải bắt cô má»›i được.
Gã nói rồi nhảy xổ lại.
Song Nhi bật tiếng cưá»i khúc khích, né mình tránh khá»i.
Hiện thá»i Ä‘ang gặp tiết đầu mùa hạ, khí trá»i ấm áp, hoa cỠở Liệp cung đẹp như gấm. Bách Ä‘iểu thi nhau ríu rít. Có Ä‘iá»u hoa cá» cùng chim muông nước La Sát khác hẳn vá»›i Trung Quốc. Màu hoa tươi đẹp mà không thÆ¡m. Tiếng chim quang quác chứ không ôn hòa.
Vi Tiểu Bảo xuất thân ở chốn thôn dã chẳng hiểu gì vá» phong cảnh trá»i đất.
Gã cùng Song Nhi ở Liệp cung chơi đùa đú đởn với nhau mà không bị ai đến quấy nhiễu nên gã cũng cảm thấy khoan khoái.
Hai ngưá»i sống cuá»™c Ä‘á»i bình tÄ©nh như vậy được bảy, tám ngày thì Tô Phi á đột nhiên phái má»™t tiểu đội đến đón vào cung.
Vi Tiểu Bảo được đưa thẳng đến tẩm cung của Tô Phi á. Gã thấy nàng đầu tóc xõa xượi, vung chân đá binh binh, đồ vật vỡ loảng choảng. Nguyên nàng đang nổi cơn nóng giận.
Tô Phi á ngó thấy Vi Tiểu Bảo đến liá»n lá»™ vẻ mừng rỡ nói:
- Quan lớn ở Trung Quốc mau đến đây để nghĩ kế và quyết định chủ ý.
Vi Tiểu Bảo bụng bảo dạ:
- Thị mà không gặp phải vấn đỠnan giải thì còn nhớ gì đến mình? Phen này ta phải bắt bí chứ không chịu nghĩ kế hoạch một cách dễ dàng cho thị như trước nữa.
Gã liá»n há»i:
- Nữ Sa hoàng bệ hạ! Bệ hạ có Ä‘iá»u chi nan giải?
Tô Phi lắc đầu quày quạy đáp:
- Ta... không phải... nữ Sa hoàng. Bá»n chúng không chịu... để ta làm nữ Sa hoàng.
Nàng ấp úp hồi lâu mới nói rõ được vấn đỠcho Vi Tiểu Bảo nghe.
Nguyên nước La Sát xưa nay đã có lệ luật:
Äàn bà con gái không thể làm Sa hoàng được. Hoàng Thái hậu Na Äạt Lệ á tuy bị giết rồi, nhưng vẫn còn má»™t phe rất lá»›n những đại thần, tướng quân á»§ng há»™ Sa hoàng Bỉ Äắc, há» kiên quyết không chịu phế bá» y.
Hiện nay những vụ rối loạn trong thành đã trở lại yên tÄ©nh. Tô Phi á tuy được đội Há»a thương hết mình á»§ng há»™, nhưng bá»n đại thần đã chuẩn bị rồi, nàng có muốn hiệu triệu đội Há»a thương làm loạn cÅ©ng không phải chuyện dá»… dàng.
Mấy bữa nay trong Ä‘iện Cẩm Linh há»™i há»p liên miên. Các vương công đại thần chia làm hai phe. Má»™t phe á»§ng há»™ Tô Phi á. Má»™t phe á»§ng há»™ Bỉ Äắc. Hai bên giữ thế căng trì không sao Ä‘i đến được quyết định dứt khoát.
Thá»±c ra những vương công đại thần dù á»§ng há»™ Công chúa Tô Phi á, hay á»§ng há»™ Sa hoàng Bỉ Äắc cÅ©ng chỉ vụ lợi cho thân mình.
Phe á»§ng há»™ Sa hoàng Bỉ Äắc Ä‘á»u là đại thần tướng quân hiện Ä‘ang nắm thá»±c quyá»n. Chúng sợ nữ Sa hoàng lên ngôi, nàng sẽ thay ngưá»i má»›i vào. Còn phe á»§ng há»™ Tô Phi á là quý tá»™c cùng quân nhân bất đắc chí. Há» mong Công chúa lên ngôi để mình được hưởng công lao.
May mà Tô Phi á được đội Há»a thương doanh á»§ng há»™, có binh quyá»n trong tay, nên phe Bảo hoàng không dám làm gì.
Nhưng phe Bảo hoàng lại chỉ huy đạo kỵ binh Kha Tát Khắc rất tinh nhuệ là má»™t lá»±c lượng không phải tầm thưá»ng.
Nếu hai phe xẩy cuộc chiến đấu thì khó mà biết trước phe nào thắng phe nào.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
- Mình có hiểu cóc gì vá» quốc gia đại sá»± thì còn nghÄ© ra kế hoạch thế đếch nào được? Chỉ có chuyện chuồn Ä‘i là hÆ¡n, cút con mẹ nó vá» nước để tránh khá»i hai phe há»—n chiến làm cho Vi Tiểu Bảo nát như tương La Sát.
Gã láo liên cặp mắt đáp:
- Vụ này dá»… lắm. DÄ© nhiên tại hạ có biện pháp, nhưng nữ Sa hoàg phải chịu Ä‘iá»u kiện cá»§a tại hạ má»›i được.
Tô Phi á cả mừng vá»™i há»i:
- Äiá»u kiện gì? Ngươi muốn sao ta cÅ©ng nghe hết. Phải chăng ngươi muốn làm nam Hoàng hậu cá»§a ta?
Vi Tiểu Bảo trong lòng kinh hãi nghĩ thầm:
- Vụ này mình chịu không dám lãnh giáo. Muốn lấy vợ thì lấy A Kha hay hÆ¡n nhiá»u. Bằng không thì con tiểu nha đầu Song Nhi cÅ©ng còn khá hÆ¡n cô gái La Sát đầy mình lông lá.
Gã cưá»i đáp:
- Tại hạ làm nam Hoàng hậu của nữ Sa hoàng dĩ nhiên là hay lắm nhưng nếu làm thế thì bệ hạ lại không thành nữ Sa hoàng nữa.
Tô Phi á há»i ngay:
- Vì lẽ gì ngươi làm nam Hoàng hậu lại khiến ta không thể làm nữ Sa hoàng được?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nguyên nhân đó là... Con mẹ nó ** đực không nở hoa.
Trong lúc thảng thốt gã không nghÄ© ra được vì nguyên nhân gì cho hợp lý, liá»n buá»™t miệng nói đại má»™t câu châm ngôn cá»§a địa phương Dương Châu.
DÄ© nhiên Tô Phi á chẳng hiểu gì. Nàng há»i:
- Phải chăng ngưá»i Trung Quốc làm nam Hoàng hậu khiến cho bá»n ngưá»i La Sát không hài lòng?
Câu này vô tình đã giúp ý kiến cho Vi Tiểu Bảo. Gã đáp:
- Äúng thế! Bá»n đàn ông La Sát tá»± cho mình là đẹp trai sao lại không được làm nam Hoàng hậu? Mà phải để ngưá»i ngoại quốc vào làm? Bá»n há» sẽ thù ghét Công chúa và đánh lại ngay.
Tô Phi á cho là phải, liá»n há»i:
- Vậy ngươi muốn làm gì ta cũng ưng hết?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Một là tại hạ muốn làm quan lớn. làm tướng quân ở nước La Sát.
Tô Phi á nói:
- Cái đó dá»… lắm! Ta được lên làm nữ Sa hoàng rồi liá»n phong cho ngươi tước Bá và làm tướng quân. Ngươi thống lãnh đội quân Thát Äát. Ngươi mặt vàng, mÅ©i tẹt, đội kỵ binh Thát Äát cÅ©ng mặt vàng, mÅ©i tẹt. Bá»n há» sẽ phục ngươi.
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Hai là Công chúa không đánh nhau vá»›i Hoàng đế Trung Quốc, viết má»™t phong thư đưa cho tại hạ Ä‘em vá» Bắc Kinh. Nữ Sa hoàng nước La Sát cùng Hoàng đế Trung Quốc kết bạn thân vá»›i nhau, ôm nhau, hôn nhau. Quân Trung Quốc lợi hại lắm! Tên nào cÅ©ng biết ma pháp, chỉ Ä‘iểm ngón tay má»™t cái là quân La Sát không cá»­ động được. Nếu hai bên đánh nhau là ngưá»i La Sát phải chết hết. Tại hạ yêu thương Công chúa mà Công chúa chết Ä‘i, tại hạ phải khóc nhiá»u.
Tô Phi á nghe gã nói vậy rất lấy làm cảm động. Nàng đã được trông thấy Song Nhi ra tay Ä‘iểm huyệt phó đội trưởng và sáu tên chánh phó tiểu đội trưởng khiến chúng không cá»­ động được. Nàng không hiểu đây là môn võ công thượng thừa ở Trung Quốc, khó mà há»c được, cả Vi Tiểu Bảo cÅ©ng không làm nổi. Nàng cho là ngưá»i Trung Quốc biết ma pháp thật. Nếu nàng đánh nhau vá»›i Hoàng đế ở Trung Quốc tất bị thua ngay. May được má»™t thằng nhá» Trung Quốc tá» mối chân tình vá»›i nàng.
Tô Phi á nghÄ© vậy liá»n dang tay ôm Vi Tiểu Bảo vào lòng, hôn gã má»™t cái thật đậm đà. Nàng nói:
- Thằng nhỠTrung Quốc kia! Ta đã yêu ngươi. Phải rồi! Quân La Sát là bạn tốt với quân Trung Quốc chứ không đánh nhau.
Nàng lại hôn gã đánh chụt má»™t cái rồi há»i:
- Ngươi còn muốn gì nữa không?
Vi Tiểu Bảo ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
- Tại hạ không muốn gì nữa.
Tô Phi á nói:
- Hay lắm! Ngươi dạy ta mau:
Dùng cách gì để lên làm nữ Sa hoàng.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm:
- Vụ này khó quá biết làm thế nào?
Gã liá»n kéo dài câu chuyện bằng cách há»i lăng nhăng đến má»i việc ở triá»u đình nước La Sát.
Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ© vẫn chẳng ra được kế gì, gã liá»n giả vá» không hiểu ngôn ngữ cá»§a Công chúa.
Tô Phi á vốn là cô gái thông minh. Dần dần, nàng phát giác ra gã giả dối.
Vẻ mặt rất khó coi, nàng đáp:
- Ngươi mà lừa gạt ta là ta giết ngươi đó.
Vi Tiểu Bảo hoang mang vội đáp:
- Không lừa gạt đâu! Không lừa gạt đâu! Tô Phi á lại há»i:
- Vậy dùng cách gì cho ta lên làm nữ Sa hoàng.
Vi Tiểu Bảo ấp úng:
- Cái đó... cái đó...
Tô Phi á há»i:
- Cái đó làm sao? Trong triá»u má»™t phái á»§ng há»™ ta, lại má»™t phái phản đối ta.
Nếu hai phái xẩy cuộc đánh nhau, phái ta thua thì làm thế nào?
Vi Tiểu Bảo nghe nói trong triá»u đình La Sát có hai phe đối nghịch nhau, gã chợt nhá»› tá»›i tiểu Hoàng đế Khang Hy đã kể chuyện ngày trước đức Thái tổ Hoàng đế Mãn Châu lập ra bốn chức bối lặc. Äại bối lặc là Äại Thiện, Nhị bối lặc là A Mẫn. Tam bối lặc là Mãng Cổ nhÄ© thái, Tứ bối lặc là Hoàng Thái Cá»±c. Trong đám này có A Mẫn là cháu còn ba ngưá»i kia Ä‘á»u là con.
Bốn vị bối lặc Ä‘á»u có quyá»n rất lá»›n mà cÅ©ng tranh dàm vá»›i nhau. Sau Tứ bối lặc Hoàng Thái Cá»±c lật đổ cả ba vị đối lập kia rồi lên nối ngôi lá»›n.
Gã nghÄ© tá»›i vụ này liá»n đáp:
- Cả Công chúa lẫn Bỉ Äắc cùng làm Sa hoàng. Sau này sẽ tỉa dần, giết hết các đại thần cùng tướng quân có ý phản đối Công chúa. Kế đó giết cả Bỉ Äắc là ngôi nữ Sa hoàng vá» tay Công chúa.
Tô Phi á cho là diệu kế, nhưng còn Ä‘iá»u các vị đại thần Ä‘á»u nói con gái không thể làm Sa hoàng được má»›i thật khó chịu. Nàng liá»n Ä‘em tình hình này nói cho Vi Tiểu Bảo nghe.
Vi Tiểu Bảo nghÄ© tá»›i Thanh triá»u lúc má»›i mở nước. Thuận Trị lão Hoàng gia còn là má»™t vị tiểu Hoàng đế, quyá»n bính Ä‘á»u ở trong tay Nhiếp Chính Vương Äa NhÄ© Cổn. Gã liá»n nói:
- Công chúa đừng làm nữ Sa hoàng vội, hãy làm Nhiếp Chính Vương trước đã.
Tô Phi á há»i:
- Nhiếp Chính Vương là cái gì?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nhiếp Chính Vương không phải Sa hoàng nhưng lại nắm được nhiá»u quyá»n bính, còn Sa hoàng chỉ là hư vị chứ không thá»±c quyá»n, nên các quan Ä‘á»u sợ hãi và nghe lệnh Nhiếp Chính Vương, chứ không nghe lá»i Sa hoàng.
Tô Phi á cả mừng reo:
- Hách là xìu! Hách là xìu!
Tài sản của ngocvosong1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
áèàòëîí, êíèãà, êîìïàíèÿ, ëîøàäè, êóïàëüíèêè, êðåäèòû, ìàçäà, ìâèäåî, ïåðååçä, íèññàí, ïîëèòîëîãèÿ, ïîïêà, ñèñüêè, ñèòèáàíê, ñëóæáà, öåëêè, òåðüåðû, ðàìáëåð, ðàñïðîäàæà, ðîñòåëåêîì


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™