Liễu Nhiên gật đầu.
- Bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, lần này chúng ta chiếm được lý lẽ, Mặc gia cũng không dám tùy ý ra tay, chỉ sợ bọn chúng sẽ ngấm ngầm ám hại ngươi, ngươi nên cẩn thận một chút!
Nghe được lời này của Liễu Nhiên, ngược lại Nghệ Phong cẩn trọng hơn một chút, bất quá hắn vẫn không hiểu Mặc gia là thế lực gì?
Trong khi chờ đợi Thiên Nghịch thanh lý bảo khố của Kim Ưng Tông, Nghệ Phong cũng dứt khoát ngồi xếp bằng xuống điều tức thoáng qua thân thể của hắn một phen. Cũng không mất quá nhiều thời gian, sau khi Nghệ Phong cảm thấy thân thể khôi phục được một chút, Thiên Nghịch một lần nữa trở về bên cạnh hắn, Thiên Nghịch ném cho hắn một chiếc nhẫn nói.
- Những thứ này ngươi dùng được sao?
Nghệ Phong tiếp nhận nhìn lướt qua, đại đa số là một ít dược liệu Nghệ Phong cầu mà không được. Hắn cất toàn bộ những vật này vào trong ngực, xác thực những thứ này hắn rất cần tới, ít nhất có thể luyện chế ra rất nhiều đan dược thất giai.
- Công pháp Kim Ưng Triển Sí của Kim Ưng Tông ta lấy, còn có một vài thứ nữa ta cũng muốn. Những vật này đối với ta có chút tác dụng.
Thiên Nghịch nói. Nghệ Phong nhẹ gật đầu, Kim Ưng Triển Sí hắn không hề để trong lòng. Nếu như Thiên Nghịch muốn, vậy thì cho hắn. Đối với Nghệ Phong mà nói, công pháp Địa giai hắn cũng không quá mức coi trọng. Trong tay hắn không thiếu công pháp, hơn nữa Kim Ưng Triển Sí căn bản không thích hợp với hắn.
- Ừ, Kim Ưng Tông tích súc nhiều năm như vậy, chắc chắn còn có rất nhiều thứ khác. Ngươi giúp ta vận chuyển toàn bộ đến Tội Ác Chi Thành đi.
Nghệ Phong nói với Thiên Nghịch, một mình hắn căn bản là không có cách nào mang toàn bộ bảo khố của Kim Ưng Tông đi.
- Ta sẽ bắt tay vào an bài.
Đối với Thiên Nghịch mà nói, đây bất quá chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Với tư cách là lâu chủ Sát lâu, tuy rằng quyền lợi có hạn, nhưng điều động một ít người đến vận chuyển bảo khố vẫn là chuyện dễ dàng. Lão đầu tử vẫn một mức đứng ở bên nhìn thoáng qua Thiên Nghịch, bỗng nhiên mở miệng nói.
- Có phải ngươi tuyện công pháp Ám Ngục của Sát lâu?
Thiên Nghịch thấy lão đầu tử hỏi, cũng không dám chậm trễ vội vàng gật đầu.
- Dạ vâng! Đúng là Ám Ngục! Lão đầu tử gật đầu nói,
- Bộ công pháp Ám ngục này trong Thánh tông cũng có thể trong năm vị trí đầu, chỉ có điều nó có một điểm thiếu hụt rất lớn. Đó chính là mỗi lần đột phá không khác gì dạo quanh địa ngục một vòng.
Nghe được lời này, Thiên Nghịch trầm mặc. Sư tôn hắn vì duyên cớ này, năm đó tuy rằng đã sớm đạt tới Vương cấp đỉnh phong, có thể nhanh chóng tiến vào Tôn cấp, nhưng vì duyên cớ công pháp kỳ lạ, phải tốn thời gian hơn hai mươi năm mới đạt tới Tôn cấp. Bất quá, hiệu quả của nó vô cùng rõ ràng, bởi vì nội tình lúc trước, hắn mượn nhờ Ám Ngục, thực lực tăng mạnh trực tiếp tiến lên Tôn cấp đỉnh phong. Bất quá, sau khi đạt tới Tôn cấp đỉnh phong, tính chất như địa ngục của Ám Ngục lại khiến hắn dừng tại mốc này không biết khi nào mới có thể đột phá.
Lão đầu tử lấy ra từ trong giới chỉ một đạo quyển trục, đưa cho Thiên Nghịch nói.
- Ám Ngục có một khuyết điểm rất rõ ràng, đó chính là mỗi lần thăng cấp không khác gì xông vào địa ngục. Mà mỗi lần như vậy, độ khó lại tăng lên gấp trăm nghìn lần, nhưng mà sau khi thành công hiệu quả mang lại vô cùng rõ rệt, cấp bậc tăng nhanh như vũ bão, so với các loại công pháp khác nhanh hơn gấp trăm lần.
- Ngươi cũng là người cứng cỏi, địa ngục Tôn cấp đã bị ngươi xông qua, muốn xông qua địa ngục Quân cấp, tối thiểu độ khó cũng phải tăng lên nghìn lần. Ở đây ta có một bộ công pháp, năm đó ngẫu nhiên lấy được, cấp độ Địa giai đỉnh phong, mặc dù không có hiệu quả công kích, nhưng lại có hiệu quả ổn định tâm thần. Trước khi xông vào địa ngục đột phá tu vi, nó đối với ngươi có lẽ có một chút tác dụng, ngươi cầm lấy.
Thiên Nghịch nghe được lời này của lão đầu tử, trong lòng đại hỉ. Công pháp như vậy, phối hợp với Ám Ngục, quả thực là như hổ thêm cánh. Sau này độ khó khi tu luyện Ám ngục sẽ giảm bớt trăm lần.
- Đa tạ tiền bối.
Thiên Nghịch nói.
- Ngươi cũng là người Thánh tông.
Liễu Nhiên thản nhiên nói, cũng không nói thêm câu nào. Nhưng Nghệ Phong nhìn ra, đối với Thiên Nghịch lão đầu tử cực kỳ thưởng thức. Khiến Nghệ Phong có chút buồn bực chính là lão gia hỏa này có quá nhiều công pháp Địa giai đỉnh phong, nhưng lão tuyệt đối không chịu nhịn đau ném ra ngoài, cũng không thấy lão đưa cho mình mấy bộ. Sau khi giải quyết xong sự tình của Thiên Nghịch, lão đầu tử nhìn về phía Nghệ Phong hỏi.
- Lần này có thu hoạch gì?
Nghệ Phong nhắm mắt, hồi tưởng lại trận chiến vừa nãy. Lão đầu tử thấy Nghệ Phong như vậy, lẳng lặng đứng ở một bên không nói gì, Thiên Nghịch cũng lặng lẽ đứng nguyên tại chỗ. Lần này, Nghệ Phong nhắm mắt suốt mấy canh giờ, sau khi chậm rãi mở mắt ra, dưới ánh mắt chăm chú của lão đầu tử cùng Thiên Nghịch, ngón tay Nghệ Phong khẽ điểm nhẹ vài cái trên hư không.
Bất quá, dưới động tác của Nghệ Phong, không gian không có một tia dị trạng nào, vẫn hoàn hảo như trước.
Nghệ Phong thấy vậy có chút nhíu mày, động tác điểm ra chậm dần, cẩn thậm điểm về phía hư không.
Rất nhanh dưới sự tác động của Nghệ Phong, hư không xuất hiện một rung động ước chừng 10 cm. Nghệ Phong chứng kiến rung động này lập tức đại hỉ, một lần nữa điểm tới. Chỉ là rung động này rất nhanh đã biến mất, động tác của hắn vẫn không dẫn tới chút biến hóa nào.
Mười lần điểm của Nghệ Phong cũng chỉ có hai, ba lần là thành công có thể tạo thành rung động, hơn nữa rung động còn tạo thành sóng. Nhưng mà, sau khi thấy được một màn này Thiên Nghịch vẫn phải trợn mắt líu cả lưỡi, hắn đương nhiên biết rõ điều này đại biểu cho cái gì. Nghệ Phong rõ ràng đã chạm tới năng lượng không gian. Lão đầu tử thấy Nghệ Phong lại một lần nữa thất bại, lúc này mới nói.
- Tốt rồi, đánh một trận có thể khiến ngươi lĩnh ngộ được như thế cũng là rất không tệ. Vốn tưởng rằng ngươi còn mất một khoảng thời gian nữa mới có thể lĩnh ngộ ra năng lượng không gian, thực không ngờ hiện tại ngươi đã chạm đến nó. Như vậy cũng tốt, nếu như đã chạm tới rồi, ngươi cần phải tĩnh tâm, tự nhiên sẽ lĩnh ngộ ra hoàn toàn. Với căn cơ của ngươi, chỉ cần lĩnh ngộ hoàn toàn, sẽ lập tức tiến vào Quân cấp.
Nghe được lời này của lão đầu tử, Nghệ Phong cũng có chút hưng phấn. Quân cấp, đó chính là đế vương chân chính.
- Vốn định chờ đến khi ngươi đạt tới Quân cấp mới quay lại Thánh địa. Bất quá nếu như ngươi đã chạm đến năng lượng không gian, lần này ngươi hãy cùng ta trở về Thánh địa. Tấn cấp Quân cấp cần đến nguồn năng lượng khổng lồ, trở về Thánh địa ngươi cũng không cần lo lắng chuyện này.
Liễu Nhiên nói. Lời này khiến Nghệ Phong cảm thấy vô khó hiểu, không biết đây là ý gì. Lão đầu tử cũng không giải thích gì thêm, nhìn Thiên Nghịch nói.
- Ngươi cũng cần phải tận lực sớm đạt tới Quân cấp. Phiến đại lúc này cũng nên là thiên hạ của các ngươi rồi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Sau khi nói xong, lão đầu tử cũng mặc kệ phản ứng của Thiên Nghịch cùng Nghệ Phong, phất tay lên dùng năng lượng bao trùm lấy Nghệ Phong. Nghệ Phong vội vàng thu hồi khôi lỗi cùng nam tử vương tọa. Lão đầu tử phi thân lên trên hư không, đạp mạnh một cái, thân thể đã cách đó ngoài nghìn mét, điều này khiến Nghệ Phong líu lưỡi. Cho dù hắn mở ra hai cánh đấu khí cũng tuyệt đối không theo kịp tốc độ khủng bố của lão đầu tử.
Thiên Nghịch nhìn qua Liễu Nhiên mang theo Nghệ Phong rời đi, vẫn còn đang suy ngẫm ý tứ câu nói cuối cùng của Liễu Nhiên.
Từ khi Lưu Vĩ nghe được tin toàn bộ cao tầng Kim Ưng Tông bị diệt, lập tức triển khai tàn sát đẫm máu đối với đệ tử Kim Ưng Tông. Không còn cao tầng chống đỡ, đệ tử Kim Ưng Tông sao có thể chống đỡ được đám người Lưu Vĩ. Trong khoảng thời gian ngắn, Kim Ưng Tông máu chảy thành sông. Hai vạn đệ tử ngoại vi của Kim Ưng Tông bị tàn sát sạch sẽ trong một khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thủ đô đế quốc Mãnh Hổ triệt để rung động. Kim Ưng Tông là tồn tại bực nào? Tại Mãnh Hổ đế quốc xưng vương xưng bá rất nhiều năm, có quan hệ rất không tầm thường với hoàng thất Mãnh Hổ đế quốc. Không ngờ lại bị ngoại nhân diệt sát sạch sẽ, mà khiến mọi người không thể tin nổi chính là đối với chuyện này, Mãnh Hổ đế quốc lại không có chút phản ứng nào. Điều này khiến người khác cảm thấy phát mộng.
Rất nhanh, chuyện Nghệ Phong đến đế đô Mãnh Hổ đế quốc diệt phân tông Kim Ưng Tông, đã nói trước một tiếng với Mãnh Hổ hoàng thất cũng đã truyền khắp toàn bộ Mãnh Hổ đế quốc. Lúc này mọi người mới giật mình. Trong khi toàn bộ Mãnh Hổ đế quốc còn đang kinh hãi cùng nghị luận, hậu quả của chuyện này tựa như một cơn bão lớn quét ngang khắp toàn bộ đại lục.
Trạm Lam đế quốc cách Mãnh Hổ đế quốc gần nhất, tự nhiên nhận được tin tức về Nghệ Phong đầu tiên. So với Mãnh Hổ đế quốc, Trạm Lam đế quốc quen thuộc Nghệ Phong hơn nhiều, thậm chí rất nhiều người đã từng tiếp xúc qua. Sau khi nghe được tin tức Nghệ Phong diệt Kim Ưng Tông, có người vô cùng hoảng sợ, có người vô cùng hoảng sợ, có người lại hưng phấn không thôi. Đặc biệt là người của Trạm Lam học viện, người nào người nấy hưng phấn tới cực điểm.
Bọn họ đều biết, Nghệ Phong tốt nghiệp từ Trạm Lam học viện. Bên trong Trạm Lam học viện còn đủ loại truyền kỳ về hắn, bọn họ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì những câu chuyện truyền kỳ này. Nhưng mà, trước việc tiêu diệt Kim Ưng Tông, những thứ này đã hoàn toàn không còn ý nghĩa. Toàn bộ Trạm Lam học viện một lần nữa triệt để sùng bái Nghệ Phong.
Đương nhiên tin tưc này thông qua rất nhiều con đường đều truyền đến mỗi một tông môn. So với việc Mãnh Hổ, Trạm Lam đế quốc rung động, bọn họ lại càng thêm sợ hãi. Sợ hãi sự tàn nhẫn của Nghệ Phong. Một tông môn to lớn như vậy, không ngờ lại bị hắn diệt sạch không còn một mống. Loại tàn nhẫn cùng quyết tuyệt này khiến trong lòng mọi người cảm thấy rét lạnh. Hơn nữa so với người bình thường, những tông môn này còn biết được chi tiết hơn rất nhiều.
Nghe được tin tức phó phủ chủ Thiên Phủ bị Liễu Nhiên tùy ý đánh rớt từ trên trời xuống. Sau đó chỉ có thể dựa vào quyển trục do đại năng giả Thánh cấp chế tạo mới có thể đào thoát, toàn bộ đều thu liễm chủ ý. Toàn bộ đại lục tựa hồ bởi vì chuyện Kim Ưng Tông đã bị diệt mà tựa như mặt hồ phẳng lặng chợt bị ném xuống một viên đá lớn, khắp nơi đều nổi lên ba động. Mặc dù biết Nghệ Phong đã tiên đoán trước việc diệt Kim Ưng Tông sẽ mang đến một ít chấn nhiếp, nhưng thực không ngờ đối với tất cả các đại tông môn lại bị chấn nhiếp mãnh liệt như thế. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenyy.com
Dưới sự dẫn dắt của lão đầu tử, trong khoảng thời gian ngắn, Nghệ Phong đã trông thấy bóng dáng thánh địa, không lâu sau đó, hắn đã có mắt tại Thánh địa. Rất nhanh, năm vị trưởng lão đã xuất hiên trước mặt Nghệ Phong. Sau khi đánh giá khắp từ trên xuống dưới Nghệ Phong một phen, Tam trưởng lão lập tức cười ha hả nói.
- Không tệ, đơn thương độc mã giết đến tận cửa Kim Ưng Tông, rõ ràng còn có thể còn sống trở về.
Nghe được câu này lời, khóe miệng Nghệ Phong run run, cảm tưởng chẳng khác gì lão gia hỏa này đang ước gì hắn chết đi cho rồi.
- Thực không tệ, hiện tại đã miễn cưỡng có một điểm phong phạm của một cường giả rồi, bất quá vẫn còn kém một chút hỏa hầu. Giết người rồi nhưng vẫn chưa bắt được thê nữ của người ta. Đây là một đại thủ bút đó!
Ngũ trưởng lão rung đùi đắc ý nói.
- Cho nên, ngươi còn chưa làm triệt để.
- Ừ, vẫn còn hơi thiện lương một chút, bất quá cũng không tệ, ai kêu hắn yếu như vậy?
Nhị trưởng lão tùy ý nói. Nghệ Phong hít sâu một hơi, cố gắng đè nén ham muốn không thể quật chét mấy lão già này. Không biết người ngoài nghe thấy mấy lão gia hỏa này bảo hắn thiện lương sẽ có biểu lộ gì.
- Chuyện này, tam trưởng lão, ngài xem ta bị thương nặng như vậy, chẳng lẽ ngài không thể trị liệu thương thế cho ta một chút được sao?
Nghệ Phong nói rất chân thành.
- Một chút tổn thương như vậy, ngươi còn không biết xấu hổ phiền toái ta?
Tam trưởng lão vô cùng khinh bỉ nói. Đối với Nghệ Phong cảm thấy hết sức bất mãn, dù sao tên tiểu tử này cũng là một y sư bát giai rồi, còn lười biếng đến như vậy. Dò xét qua tình huống trong cơ thể Nghệ Phong, một chưởng kia của Thiên Lâm cũng không khiến hắn bị thương quá nặng. Nếu đổi thành người khác, không có y sư cao giai cộng thêm một năm rưỡi điều tức, tuyệt đối không có cách nào khôi phục. Trong mắt tam trưởng lão, một điểm vết thương như vậy hoàn toàn không cần để ý tới. Ngũ trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Ngươi có cần ta giúp ngươi liệu thương hay không. Tuy rằng ta là độc sư, nhưng liệu thương cũng vô cùng giỏi.
- Đừng!
Nghệ Phong vội vàng nói, toàn thân đổ mồ hôi lạnh, tựa như lời của Ngũ trưởng lão, xác thực lão có khả năng liệu thương, nhưng phương pháp của lão là liệu thương hay sao? Hoàn toàn là lấy độc trị độc, sau khi chịu hết tra tấn mới có thể khiến thương thế tốt hơn.
- Một điểm thương tích nho nhỏ, ta có thể dễ dàng giải quyết được.
Liễu Nhiên quét mắt nhìn Nghệ Phong, sau đó quay về phía năm vị trưởng lão nói.
- Thu thập tên tiểu tử này sau, trước tiên mở ra Thánh thành, ta đưa tên tiểu tử này vào.
- Mở ra Thánh thành?
Ngũ đại trưởng lão khẽ giật mình, sau đó cau mày nhìn Liễu Nhiên.
- Thánh thành không thể tùy ý mở ra, chẳng lẽ ngươi còn không biết?
Liễu Nhiên thản nhiên nói.
- Nghệ Phong đạt tới Quân cấp, tự nhiên là có thể đi vào trong đó!
Ngũ đại trưởng lão nhìn thoáng qua Nghệ Phong nói.
- Hắn còn chưa đạt tới Quân cấp, tuy rằng thân phận hắn có chút đặc thù, nhưng cũng không thể phá lệ.
Nghệ Phong nghe được lời này, nghi ngờ hỏi.
- Thánh thành là cái gì?
Ngũ đại trưởng lão cùng Liễu Nhiên vẫn mặc kệ Nghệ Phong, Liễu Nhiên nhìn ngũ đại trưởng lão nói.
- Nghệ Phong có thể đạt tới Quân cấp.
Nghe được câu này, năm vị trưởng lão Ta cũng tin tưởng chuyện này, nhưng trước kia, trong dòng lịch sử, kỳ tài ngút trời so với Nghệ Phong còn xuất xắc hơn cũng không phải là không có. Chỉ là rất nhiều người trong số đó phải dừng bước trước cánh cửa Quân cấp, đây cũng là nguyên nhân vì sao năm đó lập ra quy định chỉ có Quân cấp mới có thể tiến vào.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Tuy rằng chúng ta rất muốn Nghệ Phong sớm đi vào, nhưng mà ngươi nên hiểu, quy định do tổ tông đặt ra, chúng ta không thể phá bỏ.
Liễu Nhiên đối với chuyện năm vị trưởng lão cự tuyệt cũng không cảm thấy phẫn nỗ, hắn chỉ thản nhiên nói.
- Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, hắn tiến vào Quân cấp chỉ là chuyện sớm hay muộn, chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ tư cách? Năm vị trưởng lão kinh hỉ nói.
- Thật sự? Liễu Nhiên liếc mắt nhìn về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong biết rõ cần phải làm gì. Lập tức điểm vào không khí vài cái. Vận khí lần này tốt hơn một chút, ngay tại lần thứ hai đã khiến không gian nổi lên rung động. Ngũ trưởng lão nhìn thoáng qua rung động không gian, cười lên vô cùng vui vẻ.
- Ha ha, ngươi nên sớm nói việc hắn chạm đến năng lượng không gian. Tuy rằng còn không hợp quy củ, nhưng chúng ta phá lệ một lần cũng không sao, sớm hay muộn cuối cùng đều có một kết quả như nhau. Năm vị trưởng lão cũng muốn Nghệ Phong sớm một chút tiến vào Thánh thành. Chỉ có điều có nhiều thứ cũng không phải là do bọn họ định đoạt, hiện tại Nghệ Phong đã chạm đến năng lượng không gian, tiến vào Quân cấp đã là chuyện chắc chắn. Mở ra Thánh thành để Nghệ Phong tiến vào, tuy rằng vi phạm quy củ, chỉ là vi phạm trong phạm vi nhất định cũng không có việc gì.
- Đã như vậy thì tiến hành thôi. Ngũ đại trưởng lão nói liền làm, cùng Liễu Nhiên mang theo Nghệ Phong tiến về phía hậu sơn Thánh địa. Nghệ Phong đi theo sát đám người này, cảm thấy nghi hoặc mười phần, không hiểu Thánh thành là vật gì? Rất nhanh, hắn đã đi ngang qua con suối nước nóng vô cùng quen thuộc. Tận cho đến khi phía trước là vách núi ngũ đại trưởng lão mới dừng lại. Đối với vách núi này Nghệ Phong rất rõ ràng, hơn nữa còn vô cùng sợ hãi, nó sâu hun hút không thấy đáy, vách đá dựng đứng, gan lớn như Nghệ Phong cũng không dám dạo chơi bên cạnh vách núi này.
Giờ phút này Nghệ Phong đã tiếp cận Quân cấp, ngược lại không còn sợ hãi giống như trong dĩ vãng. Chỉ có điều, chứng khiến ngũ đại trưởng lão đứng ở bên cạnh vách núi, sắc mặt vô cùng thận trọng, Nghệ Phong cũng có chút nghi hoặc.
- Nghệ Phong nhớ rõ thủ pháp của ta, sau này ngươi muốn đi vào Thánh thành, phải dựa vào bộ thủ pháp này. Đại trưởng lão đột nhiên nói. Nghệ Phong khẽ giật mình, lập tức vội vàng chăm chú nhìn Đại trưởng lão. Đôi tay đại trưởng lão bắt đầu kết ấn, thủ pháp vô cùng phức tạp. Cùng lúc, đối diện vốn là vách núi, chợt nổi lên tầng tầng rung động, sau đó những rung động này càng lúc càng lớn, cuối cùng một vòng xoáy xuất hiện ở trước mặt Nghệ Phong.
Vòng xoáy không lớn, tốc độ xoay tròn cũng rất chậm, nhưng lại khiến Nghệ Phong cảm thấy vô cùng kinh ngạc, bởi vì từ khi nó xuất hiện Nghệ Phong đã biết rõ vách núi đối diện là một ảo cảnh cực lớn. Khiến hắn kinh ngạc chính là thực lực của hắn đã đạt đến cấp độ này, hơn nữa còn từng đi qua truyền thừa ảo cảnh, nhưng mà đối với ảo cảnh trước mặt hắn hoàn toàn không nhìn thấu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Có thể thấy được ảo cảnh này cường đại đến cỡ nào.
Sau khi Đại trưởng lão kết một thủ ấn cuối cùng. Đồng thời vòng xoáy kia cũng mở rộng ra đủ để khiến mười người đồng thời tiến vào. Nhìn qua vòng xoáy, đại trưởng lão cười nói với Nghệ Phong.
- Lần này sẽ cho ngươi kiến thức Thánh địa chân chính. Nghe được lời này, trong lòng Nghệ Phong cũng cảm thấy có chút kích động cùng chờ mong. Hắn hiểu rõ, rốt cục hắn cũng xé mở một tầng hơi mỏng che phủ diện mạo thật của Thánh địa.
Lão đầu tử cùng năm vị trưởng lão dẫn đầu nhanh chóng tiến vào vòng xoáy, Nghệ Phong vội vã theo sau. Bảy người đồng thời tiến vào bên trong vòng xoáy. Vừa bước vào bên trong, Nghệ Phong đã cảm thấy một luồng năng lượng nồng đậm đến mức khiến lỗ chân lông toàn thân hắn mở ra. Mật độ cỗ năng lượng này khiến Nghệ Phong vô cùng kinh ngạc, Nghệ Phong mới chỉ thấy được loại mật độ này khi bốn phía đều là Phệ châu. So với di chỉ mà năm đại học viện khống chế còn phải nồng đậm hơn vài lần.
Ngũ trưởng lão chứng kiến biểu lộ kinh ngạc của Nghệ Phong chỉ khẽ cười nói.
- Đây là biên giới của vào Thánh thành, năng lượng còn không quá nồng đậm, đợi sau khi đi vào ngươi sẽ biết rõ. Đúng lúc Nghệ Phong cùng trưởng lão chuẩn bị tiến vào Thánh thành, Nghệ Phong chợt cảm thấy một luồng uy áp khổng lồ đè nặng lên trên người hắn. Dưới sự đè nén của cỗ uy áp này, Nghệ Phong suýt nữa không đứng vững nổi. Toàn thân đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt biến thành tái nhợt, cỗ uy áp này cơ hồ muốn nghiền nát thân thể thể hắn. Kinh khủng nhất chính là hắn cản bản không có chút lực kháng cự nào.
- Liễu Nhiên, Ngũ, chẳng lẽ các ngươi đã quên quy củ bất thành văn của Thánh thành. Hư không chợt vang lên tiếng nói, thanh âm phiêu hốt bất định, không thể xác định nổi là truyền đến từ phương nào. Mấy người đại trưởng lão nghe được câu này vội vàng khom người thi lễ nói:
- Thánh lão, Nghệ Phong đã chạm vào năng lượng không gian, bất quá, thể chất hắn có chút đặc thù, không có đủ năng lượng, chỉ sợ là khó có thể đột quá đến Quân cấp. Cho nên bọn vãn bối mới dẫn hắn đến Thánh thành. - Nghệ Phong? Là Tà Đế đương đại? Khó trách có khí tức của hắn!
Thanh âm phiêu miểu kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó lại vang lên. Giờ phút này, Nghệ Phong cảm thấy tựa hồ thân thể hắn đang bị nhìn xuyên thấu. Lúc này Liễu Nhiên nhìn về phía hư không hô.
- Đúng là đệ tử của vãn bối! - Liễu Nhiên! Nhiều năm rồi ngươi chưa đến Thánh thành! Ồ!
Thanh âm phiêu miểu đột nhiên ồ lên một tiếng kinh ngạc, sau đó lâm vào trầm mặc, rất lâu sau mới một lần nữa vang lên.
- Liễu Nhiên, không thể tưởng tượng được thực lực của ngươi đã đạt tới cấp độ này. Xem ra chuyện năm đó để lại ấn ấn tượng rất sâu trong lòng ngươi. Lời này vừa dứt, bất kể là ngũ đại trưởng lão hay là thanh âm phiêu miểu kia đều lâm vào trầm mặc.
- Cũng được, Ngũ, ngươi mang theo Nghệ Phong tiến vào Thánh thành đi! Thanh âm phiêu miểu kia một lần nữa vang lên.
- Nghệ Phong tu luyện Lăng Thần Quyết! Liễu Nhiên không kiêu ngạo không siểm nịnh lạnh nhạt nói.
- Lăng Thần Quyết? Tuy rằng thanh kia vẫn phiêu miểu như trước, nhưng mà Nghệ Phong có thể nghe được sự kinh ngạc trong lời nói. Rất nhanh, hắn lại cảm thấy cái cảm giác toàn thân bị người ta lột trần xuất hiện thêm một lần nữa. Nghệ Phong biết rõ, vị Thánh lão kia đang kiểm tra hắn.
- Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, rốt cục cũng có người có thể tu luyện bộ công pháp này. Bế quan nhiều năm như vậy, không thể tưởng tượng được, vừa xuất quan đã nhận được một tin tức tốt như vậy! Lời này lập tức khiến mấy người ngũ đại trưởng lão giật mình, khó trách tựa hồ Thánh lão không biết Nghệ Phong, thì ra là bế quan. Mặc dù Nghệ Phong chưa từng tiến vào Thánh thành, nhưng tầng lớp cao tầng bên trong Thánh thành đối với Nghệ Phong mười phần chú ý.
- Ngũ, ngươi mang Nghệ Phong tiến vào Thánh thành. Liễu Nhiên, thực lực ngươi đã đạt đến loại cấp độ này. Đến đây, ta có chuyện muốn nói! Thanh âm phiêu miểu một lần nữa vang lên. Liễu Nhiên gật đầu với Nghệ Phong, thân ảnh lập tức biến mất nguyên tại chỗ, không biết đã đến nơi nào.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
Năm vị vị trưởng lão cũng không quá chú ý, chỉ có điều chủ nhân của thanh âm phiêu miểu kia lại khiến trong lòng Nghệ Phong tràn ngập hàn ý. Con mẹ nó, người này thực là quá mạnh mẽ.
-Nghệ Phong, đi! Ngũ trưởng lão nhìn qua Nghệ Phong đang ngốc trệ, khẽ cười nói.
- Đây chính là thực lực chân chính của Thánh địa! Nghệ Phong líu lưỡi, chỉ cần khí tực đã có thể khiến hắn, một kẻ có tu vi có thể so sánh với Quân cấp hoàn toàn áp chế, không thể nhúc nhích. Thực lực như vậy phải mạnh đến cấp độ nào?
- Năm vị trưởng lão, thực lực của các ngài rất mạnh? Nghệ Phong hỏi. Ngũ trưởng lão cười nói.
- Cho dù ngươi đạt tới Quân cấp, năm người chúng ta chỉ cần tùy ý phái ra một người, thu thập ngươi là chuyện vô cùng đơn giản. Cho nên tiểu tử ngươi tạm thời đừng vọng tưởng thu thập ta! Nghe được lời này, Nghệ Phong vội vàng ngậm miệng, hắn tuyệt đối không chút nghi ngờ. Nếu hắn biểu lộ ra một điểm muốn đánh mấy người kia, mấy người kia tuyệt đội sẽ đánh cho hắn một trận nhừ tử.
- Được rồi! Chúng ta tiến vào Thánh thành! Đại trưởng lão nói, mang theo Nghệ Phong tiến về phía xa xa. Nghệ Phong gật đầu, cũng lách mình đi theo. Nhưng đầu óc vẫn còn đắm chìm vào cỗ uy áp vừa nãy.
Quả nhiên là Thánh địa sâu không thể lường. Nghệ Phong chợt nhớ tới Triệu lão. Lúc trước Triệu lão cũng gọi năm vị trưởng lão là Ngũ.
- Ngũ trưởng lão, nếu so sánh thực lực Triệu lão cùng vị Thánh lão kia ai mạnh hơn? Nghệ Phong hỏi.
Ngũ trưởng lão suy nghĩ một chút, cuối cùng lắc đầu nói.
- Không có cách nào so sánh, ta chỉ biết, từ lúc ta gặp Triệu lão lần đầu tiên, Triệu lão đã ở vũ kỹ các tại Thánh địa từ rất lâu. Nghệ Phong không được đáp án như mong muốn. Rất nhanh hắn đã tiến vào nơi gọi là Thánh thành. Vừa tiến vào Thánh thành Nghệ Phong lập tức triệt để chấn kinh. Thánh thành, không hổ là mang theo chữ Thánh, khí tức mộng ảo trải rộng khắp toàn bộ thành trì. Thánh trì này lớn bao nhiêu, Nghệ Phong không rõ. Chỉ là địa phương mà Nghệ Phong có khả năng nhìn thấy, trên không đều được khảm vô số cầu vồng. Toàn bộ thành trì giống như mộng ảo, sắc thái hoa mỹ bao trùm lấy tòa thành này.
Tòa thành này tựa như thiên đường trong trong thần thoại, xa hoa đến cực điểm. Nghệ Phong vốn cho rằng Tĩnh Hinh Thành là thành trì đẹp nhất, nhưng lúc này hắn mới phát hiện ra, Tĩnh Hình Thành so với Thánh thành tuyệt đối không cùng một đẳng cấp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghệ Phong không có cách nào tưởng tượng, bằng cách nào mới có thể khiến sắc thái hoa lệ tràn ngập khắp tòa thành này. Đại khí cùng hào hùng cũng quán xuyên khắp toàn thành. Đây tuyệt đối không phải là công trình con người có khả năng sáng tạo ra
- Tuy rằng Thánh thành dùng thành mệnh danh, nhưng trên thực tế tuyệt đối lớn hơn cả một đất nước. Nếu như cộng thêm địa vực bên ngoài Thánh thành.. Như vậy tuyệt đối không thua kém một nước lớn, cho nên người bên trong Thánh thành đều là tự cấp tự túc. Đại trưởng lão nói.
Nghệ Phong nhìn qua tòa thành, lập tức thở nhẹ một hơi, đây mới gọi là thế ngoại đào nguyên hay sao?
Đại trưởng lão cười khẽ, mang theo Nghệ Phong tiến vào vị trí trung tâm tòa thành. Bên trong Thánh thành có kiến thiết truyền tống trận, trực tiếp truyền tống đến vị trí trung tâm. Vừa tiến vào trung tâm, bên cạnh Nghệ Phong đã xuất hiện rất nhiều người. Nghệ Phong dò xét qua thực lực của những người này, lập tức kinh hãi phát hiện ra, thực lực của những người này thấp nhất cũng đạt tới Tướng cấp, Vương cấp nhiều vô số kể, ngay cả Tôn cấp cũng rất phổ biến.
Nơi này khiến Nghệ Phong đột nhiên nhớ tới một câu: "Tướng cấp nhiều như cẩu, Vương cấp đi đầy đất"
Một Vương cấp, tại đế quốc tuyệt đối có thể đạt được tước vị thân vương. Nhưng mà tại nơi này, tựa hồ chỉ là thành dân phổ thông.
- Bây giờ chúng ta đang ở trung tâm Thánh thành, cũng là địa phương mà toàn bộ người Thánh thành muốn tiến vào nhất. Tiến vào trung tâm Thánh thành, năng lượng so với bên ngoài đậm đặc gấp vài lần. Quan trọng nhất, cư dân ở đây có thể đạt được đan dược và công pháp mà mình muốn. Võ giả có thể tiến vào trung tâm Thánh thành tận lực đề thăng thực lực , thấp nhất cũng phải đạt tới cấp độ Tướng cấp, thông qua khảo hạch mới có thể tiến vào.
Ngũ trưởng lão nói. Với mật độ năng lượng giống như trong Thánh thành, cộng thêm công pháp cao giai mà Thánh địa lấy ra, cùng với vô số đan dược. Bồi dưỡng được ra nhiều võ giả như vậy cũng không phải là chuyện ngoài dự liệu.
- Bất kỳ một siêu cấp thế lực nào đều tuyệt đối không đơn giản như ngươi nhìn thấy. Thánh địa chúng ta có Thánh thành, đồng dạng Tiên phủ cũng có Tiên cung. Mỗi một siêu cấp thế lực, nội tình vô cùng khủng bố, một vài thế lực nhất lưu, hoặc là giả nhất lưu nhiều lắm cũng chỉ được coi là nhà giàu mới nổi mà thôi. Trên đại lục này, lời nói chính thức có được trọng lượng, chỉ có siêu cấp thế lực
Theo lời của mấy người đại trưởng lão, nếu siêu cấp thế lực nguyện ý… Diệt một thế lực nhất lưu bất quá chỉ là chuyện trong nháy mắt. Đáng buồn cười chính là rất nhiều thế lực nhất lưu chứng kiến biểu hiện bên ngoài của siêu cấp thế lực, liền cho rằng siêu cấp thế lực không gì hơn cái này. Thậm chí một vài thế lực không biết trời cao đất dày, còn vọng tưởng khiêu chiến siêu cấp thế lực. Ví dụ như Tịnh Vân Tông, nếu không phải do sư tôn, đã sớm không biết bị diệt bao nhiêu lần.
Nghe được lời này, Nghệ Phong líu cả lưỡi, không thể tưởng tượng được Tịnh Vân Tông lại muốn phản diện điều này. Hiện tại, hắn có chút minh bạch vì cái gì bên ngoài Thánh địa, ngoại trừ ngũ đại trưởng lão tọa trấn ra. Còn lại bất quá chỉ là một vài người có thực lực trong mắt thế tục là võ giả rất mạnh, kỳ thực đây đều là tung hỏa mù che dấu ánh mắt người khác.
- Trung tâm Thánh thành có vị trí đặc thù, về phần những vị trí đặc thù khác, sau này ta sẽ dần nói cho ngươi biết. Đại trưởng lão mang theo Nghệ Phong lách qua đám đông. Tuy rằng trong Thánh thành năm vị trưởng lão có địa vị đặc thù. Nhưng bình thường cũng không phải những thành dân phổ thông này có thể nhìn thấy. Cho nên họ cũng không nhận ra thân phận của nhóm người Đại trưởng lão.
Nghệ Phong nhìn qua đám võ giả xung quanh, nhịn không được líu hết cả lưỡi. Nhìn thoáng qua cửa hàng hai bên đường. Trong những cửa hàng này bài trí đủ loại vũ kỹ, không thiếu vũ kỹ cao giai, ngay cả đan dược cao giai cũng không thiếu khuyết. Xem ra, trong Thánh thành có không ít y sư cao giai.
- Đây chỉ là một góc băng sơn của Thánh thành mà thôi. Đương nhiên với thực lực của ngươi, võ giả cấp độ này đã không còn để vào trong mắt, chỉ có thể uy hiếp người trong thế tục mà thôi. Nghệ Phong gật đầu, tuy rằng những võ giả này xuất hiện trong thế tục, tuyệt đối có thể khiến thiên hạ rung động. Nhưng trong mắt hắn cũng không khác gì người bình thường.
- Trước tiên mang ngươi đến chỗ này, chờ thực lực ngươi tiến vào Quân cấp, ta sẽ nói cho ngươi những chuyện khác. Đại trưởng lão nói. Nghệ Phong gật đầu, đột nhiên hỏi.
- Đại trưởng lão, có phải mỗi một siêu cấp thế lực đều có một không gian độc lập? Đại trưởng lão lắc lắc đầu nói.
- Cũng không đến mức như vậy, một vài thế lực cũng sở hữu không gian độc lập.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R
- Chỉ là, Thánh thành là do vô số đời Thánh tông xây dựng lên. Không gian độc lập của những thế lực khác tuyệt đối không thể so sánh được, cho dù là Tiên cung.
Lúc này trong lòng Nghệ Phong mới bình tĩnh lại một chút, lập tức nhìn thoáng qua những võ giả này, lắc lắc đầu nói.
- Đáng tiếc, tuy răng thực lực những võ giả này không tệ lắm, nhưng mượn nhờ quá nhiều ngoại lực, căn cơ quá mức bất ổn. Đại trưởng lão gật đầu nói.
- Bên trong Thánh thành, Tôn cấp cũng không ít. Nhưng những võ giả này cơ bản đều chỉ có thể đạt tới cấp độ Tôn cấp, muốn một lần nữa nâng cao tu vi, cơ hồ là chuyện không có khả năng. Tôn cấp đã là cảnh giới cao nhất mà bọn họ có thể đạt tới rồi. Nghe được lời này. Nghệ Phong mới gật đầu, hiểu được cái giá phải trả.
- Đi, ta mang ngươi đi xem cung điện của ngươi! Đại trưởng lão nói.
- Cung điện của ta? Đại trưởng lão gật gật đầu:
- Thực lực đạt tới Quân cấp có thể có được một tòa cung điện bên trong Thánh thành. Quân cấp bên trong bất kỳ một thế lực nào đều là trụ cột, tuyệt đối có đãi ngộ tốt nhất. Tuy rằng Thánh thành mạnh, nhưng cũng là như vậy. Nghệ Phong đi theo năm vị trưởng lão, tiến thẳng đến trước cổng một tòa cung điện. Tòa cung điện này cực kỳ xa hoa.
- Bên trong Thánh thành có rất nhiều cung điện sao? Nghệ Phong hỏi, muốn biết biết đến tột cùng Thánh thành có bao nhiêu Quân cấp.
- Cung điện rất nhiều, nhưng chưa từng có thời kì nào có thể sử dụng toàn bộ những cung điện này. Đại trưởng lão nói.
- Quân cấp, không phải dễ dàng đạt tới, có rất nhiều người bị vây khốn bên ngoài cánh cửa này. Bên trong Thánh thành Tôn cấp nhiều như vậy, nhưng Quân cấp lại ít đến thương cảm. Cho dù là đã chú trọng đến căn cơ võ giả của những người này, nhưng đồng dạng rất ít người đạt tới Quân cấp. Quân cấp trong siêu cấp thế lực cũng là cường giả nhất lưu.
Nói chuyện xong, đại trưởng lão mang theo Nghệ Phong tiến vào bên trong cung điện.
Cung điện tựa như Thánh thành, tràn ngập cảm giác xa hoa, mà trong nháy mắt Nghệ Phong bước vào cung điện. Một đám người lập tức bao vây Nghệ Phong lại, sau khi chứng khiến năm vị trưởng lão, bọn họ vội vàng khom mình hành lễ. Sau đó đảo mắt, dời lên trên người Nghệ Phong. Trong ấn tượng của bọn họ, chưa từng thấy qua lần nào tình cảnh năm vị trưởng lão đồng thời tiễn một người.
- Lý Liên, đây là cung chủ của các ngươi, Nghệ Phong. Đại trưởng lão nhìn một người nam tử trong số này nói, sau đó quay sang giải thích với Nghệ Phong.
- Đây là quản gia cung điện của ngươi. Nghệ Phong nhìn về phía Lý Liên. Người này có thực lực Tôn cấp đỉnh phong, tuy rằng căn cơ kém hơn bọn Vũ Lâm, Long Đẳng. Nhưng so với Tôn cấp phổ thông, lại muốn mạnh hơn một điểm. Sau đó, Nghệ Phong quét mắt nhìn thoáng qua mấy người phía sau Lý Liên. Trong đó, thấp nhất cũng phải có thực lực Tôn cấp ngũ giai. Chuyện này khiến Nghệ Phong líu lưỡi, một tòa cung điện đã có được quy mô của một thế lực nhất lưu. Quả nhiên, có thể nói Thánh thành vô cùng khủng bố.
Tựa hồ Đại trưởng lão biết rõ Nghệ Phong đang suy nghĩ điều gì, lão thản nhiên nói.
- Mỗi một tòa cung điện, trong Thánh thành đều là một cỗ thế lực. Chỉ cần có chủ nhân cung điện, đều không thua kém trình độ của một thế lực nhất lưu. Thậm chí nội tình một vài cung điện so với thế lực nhất lưu tuyệt đối hơn xa. Về phần ngươi có thể mang tòa cung điện này của ngươi đạt tới cấp độ gì, điều đó còn phải dựa vào bản thân ngươi rồi.
Những lời này khiến Nghệ Phong kinh ngạc hỏi.
- Chẳng lẽ bên trong Thánh thành cũng có tranh đấu hay sao? Đại trưởng lão cau mày nói.
- Tuy rằng bên trong Thánh thành dùng thực lực vi tôn, nhưng tuyệt đối không cho phép nội đấu. Đương nhiên luận bàn bình thường vẫn không ngăn cản. Thắng bại cũng có thể quyết định bài danh của tòa cung điện thuộc về ngươi. Bài danh càng cao, quyền hạn bên trong Thánh thành càng lớn. Tuy rằng thân phận của ngươi đặc thù, nhưng trong ngắn hạn, ngươi cùng với những Quân cấp bình thường đều giống nhau. Cũng không bởi vì thân phận của ngươi mà cho ngươi ưu đãi.
- Quyền hạn?
Lúc này Ngũ trưởng lão mới cướp lời nói.
- Đúng, sẽ là tinh cấp của cung điện ngươi. Đạt tới tinh cấp nhất định, có thể hưởng thụ đãi ngộ nhất định của Thánh thành. Ví dụ công pháp, đan dược... Đương nhiên, những cái này đối với ngươi không thiếu, nhưng có một thứ, ngươi nhất định rất muốn có. Những lời này, khiến hai mắt Nghệ Phong sáng người, nhìm chằm chằm ngũ trưởng lão hỏi.
- Cái gì? - Toàn bộ những tin tức ngươi muốn biết, chỉ cần tinh cấp của cung điện ngươi đủ mạnh. Không chỉ là tin tức của Thánh thành, thậm chí tin tức của Tiên phủ, viễn cổ đại lục, ngươi đều có thể tùy ý thẩm tra.
Ngũ trưởng lão tựa hồ như một con hồ ly đang dụ hoặc Nghệ Phong. Trong khi Nghệ Phong còn đang đắm chìm trong tin tức này, Ngũ trưởng lão cười hắc hắc nói.
- Hơn nữa, nếu tinh cấp của ngươi đủ mạnh, còn có thể ra lệnh cho nhiều cường giả. Càng mạnh, chỗ đứng bên trong Thánh địa cũng càng cao. Đương nhiên bởi vì nguyên nhân thân phận ngươi đặc thù, chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh, cho dù là toàn bộ Thánh thành ngươi cũng có thể khống chế trong tay. Đương nhiên chỉ có ngươi mới có loại đãi ngộ này, và điều này thành lập trên điều kiện kiên quyết, đó là ngươi phải đủ mạnh.
Một câu này của Ngũ trưởng lão khiến hô hấp của Nghệ Phong bắt đầu dồn dập. Chưởng khống Thánh thành, đây là sự tình hấp dẫn cùng nhiệt huyết sôi trào đến cỡ nào? Thánh địa mạnh bao nhiêu? Nghệ Phong không biết, nhưng chỉ cần một góc băng sơn biểu lộ ra này, Nghệ Phong đã biết rõ một điều. Cái gì mà đế quốc, thế lực nhất lưu, thậm chí là rất nhiều siêu cấp thế lực so với Thánh thành đều không là cái gì. Đây là chân chính là cự bá, chưởng khống Thánh địa, tương đương với việc chân chính trở thành đế giả trên đại lục.
Tuy rằng Nghệ Phong không biết Thiên Phủ mạnh đến cỡ nào, bất quá Nghệ Phong có lòng tin tuyệt đối. Chỉ cần khống chế Thánh địa, Thiên Phủ hắn cũng có thể đánh đến tận cửa.
- Tinh cấp cung điện bài danh như thế nào? Nghệ Phong hít sâu một hơi, lập tức hỏi năm vị trưởng lão.
- Thứ hạng tinh cấp cung điện được phân chia thành nhất tinh đến cửu tinh. Hiện tại cung điện của ngươi bất quá chỉ là cấp thấp nhất_ nhất tinh mà thôi. Tam trưởng lão nói.
- Vậy làm cách nào mới có thể tấn cấp? Nghệ Phong hỏi.
- Rất đơn giản, biện pháp thứ nhất chính là phụng hiến Thánh thành. Căn cứ vào giá trị phụng hiến mà tăng lên bài danh. Còn biện pháp trực tiếp nhất hữu hiệu nhất chính là khiêu chiến tinh cấp cung điện cao hơn. Truyện Tiên Hiệp TruyệnYY.com Nghệ Phong gật đầu, so với biện pháp thứ nhất, hiển nhiên biện pháp thứ hai nhẹ nhàng hơn nhiều. Dù sao, hắn cũng không có khả năng một mực ở bên trong Thánh thành.
- Vậy tinh cấp của các ngài là gì? Nghệ Phong hỏi năm vị trưởng lão. Ngũ đại trưởng lão bật cười, lập tức lắc đầu nói.
- Chúng ta không có tinh cấp? Nghệ Phong bĩu môi nói,
- Như vậy lão đầu tử có tinh cấp bao nhiêu? - Hắn? Hình như tinh cấp của hắn là lục tinh, bất quá lục tinh xem như đã không tệ rồi, so với cung điện của ngươi đã mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của V.E.A.R