 |
|

26-05-2009, 04:18 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 15 -
Natasa đã bình tÄ©nh hÆ¡n trước, nhưng không phải là vui hÆ¡n. Không những nà ng còn tránh tất cả những dịp chÆ¡i, như những buổi khiêu vÅ© những cuá»™c dạo chÆ¡i, những buổi hoà nhạc, những tối xem kịch; và há»… nà ng cưá»i thì bao giá» trong tiếng cưá»i cÅ©ng thấy có nước mắt.
Nà ng không sao hát được. Há»… nà ng cất tiếng cưá»i hay thá» hát những khi ngồi má»™t mình, thì nước mắt lại trà o lên nghẹn ngà o trong cổ: những giá»t nước mắt hối háºn, nhá»› những ngà y trong sáng không bao giá» còn trở lại nữa, những giá»t nước mắt tá»§i cá»±c vì thấy mình đã phà hoà i tuổi thanh xuân lẽ ra có thể trà n đầy hạnh phúc. Tiếng cưá»i và tiếng hát đối vá»›i nà ng tháºt như má»™t lá»i báng bổ đối vá»›i ná»—i buồn cá»§a nà ng. Nà ng không há» nghÄ© đến việc là m duyên là m dáng nữa. Nà ng nói và cảm thấy rằng lúc bấy giỠđà n ông đối vá»›i nà ng cÅ©ng chẳng khác nà o lão há» Naxtaxya Ivanovna. Trong lòng nà ng như có má»™t tên cảnh binh cấm nà ng không được hưởng má»™t niá»m vui nà o. Vả chăng tâm tư nà ng cÅ©ng chẳng còn những thÃch thú trước kia cá»§a cuá»™c sống vô tư lá»±, trà n đấy hy vá»ng cá»§a ngưá»i con gái. Nà ng thưá»ng xót xa nhá»› lại những tháng mùa thu, những buổi Ä‘i săn, ông chú và lá»… Giáng sinh, những ngà y đã sống cạnh Nikolai ở Otradnoye. Giá được sống lại dù chỉ là má»™t ngà y cá»§a quãng thá»i gian đó thôi, thì dẫu có phải hy sinh gì nà ng cÅ©ng cam. Nhưng thá»i ấy đã vÄ©nh viá»…n trôi qua rồi. Dạo ấy linh tÃnh đã báo cho nà ng biết rằng cuá»™c sống thoải mái và tâm trạng sẵn sà ng đón lấy má»i niá»m vui sướng sẽ không bao giá» trở lại nữa: quả nhiên linh tÃnh đã không lừa dối nà ng. Nhưng vẫn cứ phải sống.
Nà ng thấy lòng nguôi nguôi khi nghÄ© rằng nà ng không phải là ngưá»i tốt nhất như trước kia nà ng đã từng nghÄ©, mà là ngưá»i xấu xa nhất xấu xa hÆ¡n tất cả má»i ngưá»i ở trên Ä‘á»i. Nhưng như thế vẫn chưa đủ Nà ng biết như váºy và tá»± há»i: "Thế rồi sao nữa?" Nhưng chẳng có gì nữa hết. Cuá»™c sống chẳng cho nà ng lấy má»™t niá»m vui, và cuá»™c sống cứ trôi qua. Natasa hình như chỉ cố sao dừng là m phiá»n ai, đừng là m cho ai phải cá»±c nhá»c vì mình, còn riêng nà ng thì nà ng chẳng cần gì cho mình cả. Nà ng xa lánh má»i ngưá»i trong gia đình, chỉ riêng vá»›i Petya là nà ng thấy dá»… chịu. Nà ng thÃch bầu bạn vá»›i em trai hÆ¡n là vá»›i những ngưá»i khác; và đôi khi ngồi nói chuyện riêng vá»›i Petya, nà ng lại cất tiếng cưá»i. Nà ng hầu như không ra khá»i nhà , và tổng số những ngưá»i khách đến thăm chỉ có má»™t ngưá»i có thể là m cho nà ng vui mừng: ngưá»i ấy là Piotr. Không còn ai có thể dịu dà ng, trân trá»ng và nghiêm trang hÆ¡n bá tước Bezukhov đối vá»›i nà ng. Natasa bất giác nháºn thấy lòng dịu dà ng cá»§a chà ng. Và thấy thÃch thú khi được nói chuyện vá»›i chà ng. Nhưng nà ng cÅ©ng chẳng cảm kÃch lòng dịu dà ng cá»§a chà ng. Äối vá»›i nà ng, hình như tất cả những chỉ tốt đẹp Piotr Ä‘á»u không cần má»™t sá»± cố gắng nà o cả tốt. Hình như cư xá» tốt má»i ngưá»i là má»™t Ä‘iá»u tá»± nhiên đối vá»›i Piotr cho nên Ä‘iá»u đó chẳng có gì đáng khen ngợi cả. Äôi khi Natasa nháºn thấy chà ng ngượng nghịu và lúng túng trước mặt mình, nhất là khi chà ng sợ rằng trong câu chuyện có Ä‘iá»u gì nhắc nhở cho Natasa những ká»· nịêm Ä‘au đớn. Nà ng nháºn thấy như váºy và cho rằng đó là vì chà ng tốt bụng nhút nhát, theo như nà ng quan niệm thì đối vá»›i ai chà ng cÅ©ng tốt bụng và nhút nhát như đối vá»›i nà ng.
Sau hôm chà ng thốt ra rằng nếu chà ng tá»± do chà ng sẽ quỳ xuống xin nà ng tình yêu và xin kết hôn vá»›i nà ng (những lá»i nà y nói ra trong má»™t phút nà ng Ä‘ang kÃch động mạnh) Piotr không bao giá» nói gì vá» những tình cảm cá»§a mình đối vá»›i Natasa: và nà ng thấy rõ rằng những lá»i ấy, những lá»i đã an á»§i nà ng rất nhiá»u, chẳng qua cÅ©ng như bất cứ những lá»i vẩn vÆ¡ nà o thưá»ng nói để dá»— má»™t đứa trẻ Ä‘ang khá»›c. Äó không phải là vì Piotr là má»™t ngưá»i có vợ, mà là vì Natasaa cảm thấy mình và Piotr có má»™t trÆ¡ lá»±c đạo đức ngăn cản - Trước kia nà ng không thấy có trở lá»±c nà y giữa mình đối vá»›i Kuraghin - Nà ng không bao giá» thoáng có ý nghÄ© rằng những quan hệ vá»›i Piotr có thể đưa đến chá»— nà ng yêu chà ng, lại cà ng không bao giá» nghÄ© rằng nó đưa đến chá»— chà ng yêu nà ng, nhưng ngay cả cái loại tình bạn dịu dà ng và nên thÆ¡ giữa má»™t ngưá»i đà n ông và má»™t ngưá»i đà n bà mà nà ng đã từng biết qua má»™t và i trưá»ng hợp cÅ©ng thế.
Và o cuối cữ chay thánh Piotr, Agrafena Ivanovna Belova, bà láng giá»ng cá»§a gia đình Roxtov ở Otradnoye đến Moskva chiêm bái các thánh đưá»ng. Bà ta bà n vá»›i Natasa là nên Ä‘i lá»… vá»›i bà . Natasa vui mừng đón lấy ý kiến ấy. Tuy các bác sÄ© đã cấm nà ng không được ra khá»i nhà và o buổi sáng sá»›m, Natasa vẫn cứ má»™t má»±c xin Ä‘i lá»…, và lần nà y chịu lá»… không giống như những lần chịu lá»… thông thưá»ng trong gia đình cá»§a Roxtov, tức là xem lá»… ba lần ở nhà mà là chịu lá»… như bà Agrafena Ivanovna, tức xem lá»… má»™t tuần không bá» qua buổi nà o, lá»… sá»›m, lá»… trưa, hay lá»… chiá»u cÅ©ng váºy.
Thấy Natasa hăng hái như váºy, bá tước phu nhân rất hà i lòng; sau thá»i gian hoà i công chạy chữa thuốc thang, trong thâm tâm phu nhân hy vá»ng rằng câu chuyện bổ Ãch cho nà ng hÆ¡n là thuốc men, cho nên tuy thầm lo sợ và phải dấu diếm thầy thuốc, bà cÅ©ng thuáºn cho Natasa Ä‘i và giao nà ng cho bà Belova. Cứ đến ba giỠđêm bà Agrafena Ivanovna lại đến đánh thức Natasa và thưá»ng thưá»ng khi bà ta đến thì nà ng đã dáºy rồi. Natasa sợ lỡ mất buổi lá»…. Nà ng hối hả rá»a mặt và mặc chiếc áo xấu xà nhất, ngoà i khoác má»™t chiếc áo choà ng cÅ© kỹ rồi run cầm cáºp vì khà lạnh ban mai, nà ng bước ra, ngoà i phố vắng tanh, lá» má» dưới ánh bình minh trong vắt. Theo lá»i khuyên cá»§a bà Agrafena Ivanovna, Natasa không xem lá»… trong nhà thá» xứ quen thuá»™c, mà lại đến má»™t nhà thá» khác: theo lá»i bà Belova là ngưá»i rất sùng đạo, vị linh mục ở đây sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i rất khổ hạnh và cao quý. Trong nhà thá» nà y lúc nà o cÅ©ng có Ãt ngưá»i; Natasa và bà Belova đến đứng chá»— quen thuá»™c trước bức ảnh Äức mẹ treo ở cuối bà n thá» bên trái, và má»™t niá»m vui phục tùng trước má»™t cái vÄ© đại và không hiểu được, má»™t tình cảm má»›i mẻ trà n ngáºp lòng nà ng, khi trong buổi sáng sá»›m tinh mÆ¡ nà y, nà ng nhìn lên khuôn mặt Ä‘en sẫm cá»§a Äức mẹ sáng má» má» dưới ánh nến và ánh ban mai từ cá»a sổ lá»t và o nghe những lá»i cầu nguyện mà nà ng cố dõi theo và cố hiểu. Khi nà ng hiểu được những lá»i đó thì những tình cảm sâu kÃn cá»§a nà ng vá»›i đủ má»i mà u sắc cÅ©ng hoà theo lá»i cầu nguyện. Khi nà ng không hiểu nà ng lại cà ng thấy lòng dịu lại vì nghÄ© rằng muốn hiểu tất cả là má»™t sá»± kiêu căng, rằng không thể nà o hiểu được tất cả, rằng chỉ cần tin và phó thác bản thân mình cho Chúa là Äấng nà ng cảm thấy giỠđây Ä‘ang ngá»± trị linh hồn nà ng. Nà ng là m dấu chữ tháºp, cúi đầu là m lá»… và những khi không hiểu nà ng chỉ thấy sợ hãi trước sá»± thấp hèn cá»§a mình và cầu xin cầu Chúa tha thứ cho nà ng tất cả, tất cả, và rá»§ lòng thương nà ng. Những câu kinh mà nà ng cầu nguyện nhiệt thà nh hÆ¡n cả là những câu kinh sám hối. Trở vá» nhà khi hãy còn sá»›m, và chỉ gặp những ngưá»i thợ ná» Ä‘i là m, những ngưá»i phu Ä‘ang quét đưá»ng, còn trong các nhà thì má»i ngưá»i còn yên giấc. Natasa có má»™t cảm giác má»›i mẻ khiến nà ng tin rằng mình còn cổ thể sá»a đổi các thói xấu và sống má»™t cuá»™c sống Ä‘á»i má»›i, trong sạch và có hạnh phúc.
Suốt trong tuần chịu lá»…, cảm giác ấy má»—i ngà y má»™t tăng thêm. Äối vá»›i nà ng thì cái hạnh phúc "giao lưu" hay như Agrafena Ivanovna thương vẫn thÃch nói, "hoà nháºp", cái hạnh phúc ấy to lá»›n đến ná»—i nà ng có cảm tưởng sẽ không còn sống được cho đến ngà y chá»§ nháºt diá»…m phúc kia.
Nhưng ngà y vui đã đến, và khi Natasa mặc chiếc áo bạch sa từ buổi lá»… ra vá» trong ngà y chá»§ nháºt đáng ghi nhá»› ấy, lần đầu tiên sau bao tháng trá»i nà ng đã cảm thấy mình yên tÄ©nh và không buồn chán khi nghÄ© đến tương lai nữa.
Hôm ấy, thầy thuốc đến thăm bệnh cho Natasa và dặn uống tiếp những liá»u thuốc bá»™t mà ông ta đã kê đơn từ hai tuần trước.
- Thế nà o cÅ©ng phải uống liên tiếp, sáng má»™t lượt, chiá»u má»™t lượt ông ta nói, hẳn lấy là m hà i lòng vá» kết quả cách chữa bệnh. Chỉ xin uống tháºt đúng giá» giấc. Xin bá tước phu nhân yên tâm, - Ông nói giá»ng hóm hỉnh trong khi nắm gá»n lấy đồng tiá»n và ng mà phu nhân dúi và o lòng bà n tay, - Chả bao lâu nữa tiểu thư lại ca hát vui đùa như con sáo cho mà xem: ÄÆ¡n thuốc sau cùng nà y hiệu nghiệm lắm, hiệu nghiệm lắm. Tiểu thư trông tươi hẳn ra.
Bá tước phu nhân nhìn đầu móng tay và nhổ nước bá»t(1), rồi trở vá» phòng khách, gương mặt tươi hẳn lên.
Chú thÃch:
(1) Äể yểm trừ váºn xấu.
|

26-05-2009, 04:19 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 16 -
Và o đầu tháng bảy ở Moskva có những tin đồn má»—i ngà y má»™t kinh hoảng hÆ¡n vá» tình hình chiến sá»±: ngưá»i ta bà n tán vá» lá»i hiệu triệu dân chúng cá»§a hoà ng thượng, vá» việc nhà vua rá»i quân đội và thân hà nh trở vá» Moskva. Và vì cho đến ngà y 11 tháng bảy, bản tuyên cáo và bản triệu hiệu vẫn chưa gá»i vỠđến nÆ¡i, cho nên có những tin đồn đại quá đáng nhất vá» các văn bản nà y và vá» tình hình nước Nga. Ngưá»i ta kháo nhau rằng hoà ng thượng ra Ä‘i là vì quân đội Ä‘ang lâm nguy, ngưá»i ta lại đồn rằng Smolensk đã bá» ngá», Napoléon có đến má»™t triệu quân và bây giá» thì chỉ có phép thần thông má»›i cứu được nước Nga.
Ngà y thứ bảy mưá»i má»™t tháng bảy, bản tuyên cáo đã vỠđến Moskva, nhưng chưa được in ra. Hôm ấy Piotr đến chÆ¡i nhà Roxtov chà ng hứa là đến hôm sau, ngà y chá»§ nháºt, sẽ ăn bữa chiá»u, mang theo cả bản tuyên cáo và bản hiệu triệu mà chà ng sẽ xin cá»§a bá tước Roxtopsin.
Ngà y chá»§ nháºt hôm ấy, gia đình Roxtov vẫn như thưá»ng lệ Ä‘i xem lá»… ở nhà thá» riêng cá»§a ông Razumovxki. Hôm ấy là má»™t ngà y tháng bảy oi bức. Ngay từ lúc mưá»i giá», khi gia đình Roxtov đỗ xe bước xuống thá»m nhà thá», thì trong bầu không khà nóng ná»±c, trong tiếng nao cá»§a những ngưá»i bán hà ng rong, trong những chiếc áo dà i mùa hạ mà u nhạt và tươi cá»§a đám đông, trong khóm lá lấm tấm bụi cá»§a cây cối trên đưá»ng Ä‘i, trong tiếng nhạc và trong mà u quần trắng toát cá»§a má»™t tiểu Ä‘oà n Ä‘ang kéo qua, trong tiếng bánh xe lăn ầm ầm trên đá lát đưá»ng và trong ánh nắng rá»±c rỡ và nóng bức đã có cái cảm gtác uể oải cá»§a mùa hè, má»™t cảm giác vừa hà i lòng vừa bất mãn đối vá»›i hiện tại đặc biệt da diết và o má»™t ngà y hè oi bức ở thà nh phố. Trong ngôi nhà thá» cá»§a nhà Razumovxki có đủ các nhân váºt thượng lưu ở Moskva, đủ những mặt ngưá»i quen cá»§a gia đình Roxtov (rất nhiá»u gia đình già u có má»i năm vẫn thưá»ng vá» thôn quê nghỉ mát, năm nay lại ở Moskva, dưá»ng như để chỠđợi má»™t việc gì). Äang Ä‘i cạnh mẹ theo sau má»™t ngưá»i nô bá»™c mặc áo đầu Ä‘i trước để đẹp dưá»ng, Natasa chợt nghe tiếng má»™t ngưá»i nhá» tuổi nói vá» nà ng, tuy nói thì thầm nhưng nghe rất rõ:
- Cô Roxtov đấy, chÃnh là cái cô đã…
- Gầy Ä‘i nhiá»u quá, nhưng vẫn xinh!
Nà ng nghe hay mưá»ng tượng nghe thấy há» nhắc đến tên Kuraghin và Bolkonxki. Vả chăng lúc nà o nà ng cÅ©ng có cảm tưởng là khi nhìn nà ng ai cÅ©ng chỉ nghÄ© đến việc xà y ra vá»›i nà ng. Lòng bứt rứt khổ sở và há»™i há»™p như má»—i khi nà ng đứng trước đám đông, mình mặc chiếc áo dà i lụa tÃm viá»n đăng ten Ä‘en, Natasa bước Ä‘i, như phụ nữ vẫn thưá»ng biết cách Ä‘i: trong lòng cà ng thấy hổ thẹn bao nhiêu thì dáng Ä‘i cá»§a nà ng cà ng trang trá»ng và đưá»ng hoà ng bấy nhiêu. Nà ng biết mình xinh đẹp, và quả đúng như váºy, nhưng bây giá» Ä‘iá»u đó không là m cho nà ng vui mừng như trước nữa. Trái lại Ä‘iá»u đó gần đây đã dằn vặt nà ng rất nhiá»u, nhất là trong ngà y hè rá»±c rỡ và nóng bức nà y. - Thêm má»™t ngà y chá»§ nháºt nữa, thêm má»™t tuần lá»… nữa, - nà ng tá»± nhá»§ khi nhá»› lại rằng chá»§ nháºt tuần trước mình cÅ©ng ở đây, - và vẫn cái cuá»™c sống không ra sống ấy, vẫn những hoà n cảnh ấy, những hoà n cảnh mà trước khi ta có thể sống má»™t cách dá»… dà ng như váºy. Ta trẻ, ta đẹp, và ta biết bây giá» ta còn là ngưá»i tốt nữa. Trước kia là ngưá»i xấu, nhưng bây giá» ta tốt rồi, ta biết như váºy, - nà ng nghÄ©. - Thế mà những năm tốt đẹp nhất lại trôi qua má»™t cách phà hoà i như thế nà y, không bổ Ãch cho ai cả. Nà ng đứng cạnh mẹ và gáºt đầu chà o mấy ngưá»i quen đứng gần. Natasa theo thói quen đưa mắt nhìn cách phục sức cá»§a các cô các bà , nà ng thầm chỉ trÃch dáng bá»™ và cái lối là m dấu chữ tháºp quá hẹp cá»§a má»™t phu nhân đứng gấn nà ng, rồi lại bá»±c bá»™i nghÄ© rằng ngưá»i ta Ä‘ang bình phẩm mình ti tiện quá, thấy mình lại mất sá»± trong sạch trước kia má»™t lần nữa.
Vị linh mục, má»™t ông già nhá» nhắn, nghiêm trang và gá»n gà ng, Ä‘ang là m lá»… vá»›i cái vẻ Ä‘iểm đạm, uy nghi vốn có má»™t tác dụng an á»§i cao hÆ¡n cả đối vá»›i tâm hồn con chiến. Hai cánh cá»a thánh đóng lại, bức mà n từ từ vén lên; từ đây buông ra má»™t giá»ng nói êm êm huyá»n bÃ.
Những giá»t nước mắt không biết nguyên do từ đâu bá»—ng nghẹn ngà o trong ***g ngá»±c Natasa, và má»™t niá»m vui há»›n hở xáo động lòng nà ng.
"Xin Chúa dạy cho con biết phải là m gì, phải sống ra sao, để sá»a chữa cho mình suốt Ä‘á»i, suốt Ä‘á»i?" - Nà ng thầm khấn nguyện.
Ngưá»i thầy dòng giúp lá»… bước ra giảng đà n, chìa rá»™ng ngón tay cái ra sá»a lại mái tóc dà i vướng trong bá»™ áo lá»…, rồi đặt cây thánh giá lên ngá»±c, cất tiếng sang sảng trang nghiêm Ä‘á»c câu kinh:
"Ta hãy cùng nhau cầu nguyện Chúa".
"Hãy cùng nhau, không phân biệt đẳng cấp, không thù hằn, cùng chung một tình hữu ái huynh đệ - ta sẽ cùng nhau cầu nguyện" - Natasa thầm nghĩ.
"Hãy cầu nguyện cho coi thanh tịnh ở thiên đưá»ng và cho linh hồn cá»§a chúng ta được cứu vá»›t!"
"Hãy cầu nguyện cho thế giới các thiên thần và các linh hồn của tất cả các đấng không hình hà i sống ở trên kia" - Natasa cầu nguyện.
Khi há» cầu nguyện cho quân đội, nà ng nhá»› đến anh nà ng và Denixov. Khi há» cầu nguyện cho những ngưá»i lữ hà nh Ä‘ang Ä‘i trên mặt bể và trên đưá»ng bá»™, nà ng nhá»› đến công tước Andrey và cầu nguyện cho chà ng, và xin Chúa tha thứ cho nà ng vá» những ná»—i khổ Ä‘au mà nà ng đã Ä‘em lại cho chà ng. Khi há» cầu nguyện cho những ngưá»i thương yêu cá»§a chúng ta, nà ng cầu nguyện cho những ngưá»i thân thuá»™c cá»§a nà ng, cho thầy mẹ nà ng, cho Sonya. Lần đầu tiên nà ng hiểu hết được tá»™i lá»—i cá»§a mình đối vá»›i há». Khi ngưá»i cầu nguyện cho những ngưá»i thù ghét mình, Natasa cố nghÄ© ra những ngưá»i thù ghét nà ng để cầu nguyện cho há». Nà ng liệt và o hạng nà y những ngưá»i chá»§ nợ và tất cả những ai có chuyện lôi thôi vá»›i cha nà ng, và cứ má»—i lần nghÄ© đến kẻ thù và những ngưá»i ghét mình, nà ng lại nhá»› đến Anatol, ngưá»i đã gây cho nà ng bao nhiêu tá»§i nhục, và tuy Anatol chẳng phải là ngưá»i thù ghét nà ng, nà ng cÅ©ng vui mừng cầu nguyện cho hắn như cầu nguyện cho má»™t kẻ thù. Chỉ trong khi cầu nguyện nà ng má»›i thấy mình đủ sức nhá»› lại má»™t cách bình tÄ©nh và rõ rà ng cả công tước Andrey và Anatol cùng má»™t lúc.
Nhưng tình cảm cá»§a nà ng đối vá»›i cảm giác sợ hãi và tôn sùng đối vá»›i Thượng đế. Khi há» cầu nguyện cho hoà ng gia và toà thánh Sinod(1), nà ng cúi lạy rất thấp là m dấu chữ tháºp, tá»± nhá»§ rằng dù mình không hiểu, nà ng cÅ©ng không thể nà o hoà i nghi và dù sao mình cÅ©ng yêu mến toà thánh XinoÄ‘ Ä‘ang nắm giáo quyển, và nà ng vẫn cầu nguyện cho há».
Äá»c kinh cầu nguyện xong, ông thầy dòng là m dấu chữ tháºp trên ngá»±c và cất tiếng xướng lên:
"Ta hãy phó thác mình và đá»i mình cho Jesus CÆ¡ đốc, Chúa cá»§a chúng ta".
"Ta hãy hiến dâng mình cho Chúa - Natasa thầm nhẩm lại trong lòng. - Lạy chúa, con xin phó mình theo ý muốn của Chúa.
- Con không ước mong gì hết; xin Chúa dạy cho con rõ phải là m thế nà o, phải dùng ý chà cá»§a con như thế nà o! Xin chúa nháºn lấy con, xin chúa nháºn lấy con!" - Natasa thầm cầu nguyện vá»›i má»™t niá»m phấn khởi nôn nóng nhưng êm dịu trong lòng. Nà ng không là m dấu chữ tháºp, nà ng buông thõng hai cánh tay mảnh dẻ và có vẻ như Ä‘ang chỠđợi má»™t sức mạnh vô hình chỉ trong giây lát nữa sẽ đến đón nà ng và giúp cho nà ng thoát khá»i mình, thoát khá»i những luyến, tiếc, những ước mong, những hối háºn, những hy vá»ng và những thói xấu cá»§a nà ng.
Trong buổi lá»…, bá tước phu nhân mấy lần bất giác đưa mắt nhìn gương mặt cảm động và đôi mắt sáng long lanh cá»§a con gái, và xin cầu Chúa giúp nà ng. Äá»™t nhiên, Ä‘ang giữa chừng buổi lá»… ngưá»i thầy dòng bưng ra má»™t chiếc ghế dà i nhá» thưá»ng dùng để quỳ Ä‘á»c kinh và o ngà y lá»… Ba ngôi (Ä‘iá»u nà y không đúng vá»›i trình tá»± thưá»ng lệ mà Natasa thuá»™c rất kỹ) và đặt chiếc ghế trước cá»a thánh đà n. Vị linh mục mặc chiếc áo chùng bằng nhung tÃm bước ra, sá»a lại mái tóc và khó nhá»c quỳ xuống. Má»i ngưá»i Ä‘á»u là m theo và bỡ ngỡ đưa mắt nhìn theo. Äó là lá»… cầu nguyện theo lá»i kinh toà Sinod vừa gá»i xuống, lá»i kinh cầu nguyện cho nước Nga thoát khá»i nạn xâm lăng.
"Lạy chúa, đấng chúa tể uy vÅ© vô cùng, lạy Äấng cứu tinh cá»§a chúng tôi! Xin chúa mở rá»™ng lòng khoan dung quảng đại cho những con chiến hèn má»n cá»§a Chúa, xin Chúa rá»§ lòng nhân ái nghe lá»i cầu nguyện cá»§a chúng con, xin Chúa Ä‘oái thương gia ân cho chúng con. Kẻ thù gieo rắc rối loạn trên trái đất cá»§a Chúa và muốn biến cả thế giá»›i thà nh bãi sa mạc trong hoang vu đã đấy lên uy hiếp chúng con bá»n vô đạo đã há»p lại để tà n phá tà i sản cá»§a Chúa, tà n phá đất, Jerusalem trung thà nh cá»§a Chúa; để tà n phá tà i sản cá»§a Chúa, tà n phá nước Nga yêu dấu cá»§a Chúa; để là m ô uế những Ä‘á»n đà i cá»§a chúng con. Äến bao giá», lạy Chúa, bá»n có tá»™i sẽ còn hoà nh hà nh cho đến bao giá» chúng nó còn sá» dụng các quyá»n lá»±c tá»™i ác cá»§a chúng cho tá»›i bao giá»"
"Lạy Äức Chúa Trá»i! Xin Chúa trá»i nghe chúng con, những kẻ Ä‘ang van xin Chúa; xin Chúa dùng uy lá»±c cá»§a Chúa phù há»™ cho đức vua rất tinh thà nh, cho quyá»n chá»§ Sa hoà ng và đại đế Alekxandr, xin Chúa hãy Ä‘oái thương lòng trung thá»±c và nhân từ cá»§a Ngưá»i. Xin Chúa hãy khoan háºu vá»›i ngưá»i cÅ©ng như ngưá»i đã khoan háºu vá»›i chúng con, là dân Israel yêu cầu cá»§a Chúa. Xin Chúa ban phước là nh cho những quyết định, những mưu đồ và những sáng kiến cá»§a Ngưá»i và giúp cho ngưá»i thắng quân thù địch, như đã giúp Moise thắng Amelek, Ghedeon thắng Madiam và David thắng Goliath(2).
"Xin chúa che chở cho quân đội cá»§a Ngưá»i, xin Chúa thắt và o ngưá»i há» cái Ä‘ai cá»§a sức chiến đấu kiên cưá»ng. Xin Chúa đặt cây cung đồng trong tay những ngưá»i đứng lên vì danh Chúa. Xin Chúa cầm lấy khà giá»›i và kiên má»™c đứng lên cứu giúp chúng con; sao cho những kẻ toan hại chúng con phải bị sỉ nhục và bại vong; sao cho trước mắt những quân lữ trung thà nh vá»›i Chúa, chúng chỉ như đám bụi trước cÆ¡n gió; sao cho vị thiên thần dÅ©ng mãnh cá»§a Chúa đánh Ä‘uổi chúng chạy dà i; sao cho chúng sa lưới mà không biết; sao cho những âm mưu Ä‘en tối cá»§a chúng quay trở lại hại chúng; sao cho chúng ngã xuống dưới chân những kẻ tôi tá»› cá»§a Chúa; sao cho quân đội cá»§a chúng con già y xéo lên chúng nó. Lạy Chúa! Chúa có thể cứu vá»›t kẻ lá»›n cÅ©ng như ngưá»i bé. Chúa là thượng đế, và loà i ngưá»i không thể nà o chống lại Chúa.
"Lạy đấng thượng đế của tổ tiên chúng tôi! Lòng khoan hồng của Chúa vĩnh viễn vô cùng, xin Chúa đừng ngoảnh mặt đi, xin Chúa đừng ghét bỠchúng con là những kẻ không xứng đáng; vì Chúa khoan dung và quảng đại vô cùng, xin Chúa hãy rộng lòng tha thứ những hà nh vi bất nghĩa và những tội lỗi của chúng con.
"Xin Chúa hãy ban cho chúng con má»™t tấm lòng trong sạch, má»™t tinh thần chinh phục; xin Chúa vÅ© trang cho chúng con và gắn bó chúng con lại vá»›i nhau trong cuá»™c bảo vệ Ä‘i sản mà Chúa đã ban cho chúng con và cha ông chúng con; sao cho cây quyá»n trượng cá»§a kẻ vô dạo không dá»±ng lên trên phần đất cá»§a những ngưá»i được Chúa ân sá»§ng.
"Lạy Chúa cá»§a chúng con. Äấng Thượng đế mà chúng con hãng tin và hy vá»ng, xin Chúa đừng phụ lòng chúng con và hãy giáng xuống má»™t Ä‘iá»m là nh cứu giúp chúng con, những ngưá»i chÃnh trá»±c, để cho những kẻ thù hằn chúng con và thù hằn tÃn ngưỡng chÃnh giáo cá»§a chúng con thấy rõ; sao cho chúng phải nhục nhã và tá» vong, sao cho má»i dân tá»™c Ä‘á»u thấy rằng tên cá»§a Chúa là Thượng đế và thấy rằng chúng con là con cá»§a Chúa. Lạy Chúa, hôm nay xin Chúa hiển lá»™ cho chúng con thấy lòng sá»§ng huệ cá»§a Chúa và cứu giúp chúng con; xin Chúa gia ân cho những kẻ tôi tá»› cá»§a Chúa được hởi lòng; xin Chúa trừng trị kẻ thù cá»§a chúng con và ném chúng xuống dưới chân những con chiến cá»§a Chúa. Vì Chúa là nÆ¡i nương tá»±a là cứu tinh, là thắng lợi cá»§a những ngưá»i hy vá»ng ở Chúa.
Chúng con ca ngợi Äức Chúa Cha. Äức Chúa Con và Äức Chúa Thánh thần, giỠđây, vá» sau và ngà n muôn thế ká»·. A men".
Vì Natasa Ä‘ang ở trong má»™t trạng thái nhạy cảm đến cá»±c độ, nên lá»i cầu nguyện nà y xúc động lòng nà ng rất mạnh. Nà ng lắng nghe từng lá»i nói vá» tÃch Moïse thắng Amalet, Ghedeon thắn Madiam, David thắng Goliath, vá» việc phá thà nh Jerusalem cá»§a Chúa, và nà ng cầu xin Thượng đế vá»›i tất cả niá»m ái má»™ và nhiệt thà nh Ä‘ang trà n ngáºp lòng nà ng; nhưng nà ng không hiểu rõ mình Ä‘ang cầu xin gì trong khi cầu nguyện Chúa.
Nà ng dốc lòng tham gia và o lá»i cầu xin cho tinh thần chÃnh trá»±c, cho lòng tin, cho niá»m hy vá»ng và tình yêu thương cổ vÅ© lòng ngưá»i. Nhưng nà ng không thể cầu cho quân thù bị già y xéo dưới chân chúng ta, vì trước đây có mấy phút nà ng vừa ước mong được có nhiá»u kẻ thù hÆ¡n, để yêu thương há», để cầu nguyện cho há». Nhưng nà ng cÅ©ng không thể hoà i nghi lá»i cầu nguyện quỳ gối vừa rồi là không đúng. Nà ng cảm thấy trong lòng má»™t niá»m sợ hãi thiêng liêng, và run rẩy trước sá»± trừng phạt dà nh cho loà i ngưá»i vì những tá»™i lá»—i cá»§a há», nhất là vi tá»™i lá»—i cá»§a nà ng, và cầu xin Chúa tha thứ cho tất cả má»i ngưá»i và tha thứ cho nà ng, ban cho má»i ngưá»i và cho nà ng má»i sá»± bình yên và hạnh phúc trong cuá»™c sống. Và nà ng cảm tương là Chúa Ä‘ang nghe lá»i câu nguyện cá»§a nà ng.
Chú thÃch:
(1) Có nghÄ©a là "chỉ thánh", "toà n quyển", cÆ¡ quan tối cao cá»§a giáo há»™i chÃnh giáo.
(2) Moise. Ghedeon, David: tên những nhân váºt trong Thánh kinh đã lãnh đạo dân Do Thái chiến thắng kẻ thù.
Amalek, Madiam, Goliath: Tên những kẻ thù của dân tộc Do Thái.
|

26-05-2009, 04:19 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 17 -
Từ ngà y Piotr chia tay vá»›i gia đình Roxtov, và lòng còn vấn vương hình ảnh đôi mắt chan hoà cảm kÃch cá»§a Natasa, nhìn ngôi sao chổi lÆ¡ lá»ng trên bấu trá»i và cảm thấy có má»™t cái gì má»›i mẻ đã được mở ra trong lòng mình, thì ý nghÄ© vá» sá»± hư ảo và vô nghÄ©a cá»§a cả cuá»™c sống trần thế, ý nghÄ©a xưa vẫn luôn day dứt chà ng, không còn hiện lên trong tâm trà chà ng nữa. Cái câu nói khá»§ng khiếp: "Äể là m gì? Äi đến đâu" trước kia vẫn bất chợt hiện ra trong khi chà ng Ä‘ang là m bất cứ việc gì, bây giỠđối vá»›i chà ng đã được thay thế không phải bằng má»™t câu há»i khác hay bằng má»™t má»™t lá»i giải đáp cho câu há»i trước kia, mà bằng hình ảnh cá»§a nà ng. Dù là chà ng Ä‘ang nghe hay Ä‘ang nói những câu chuyện vẩn vÆ¡, dù là chà ng Ä‘ang Ä‘á»c sách, hay nghe lá»i ngưá»i ta nói đến cái hèn hạ và ngu xuẩn cá»§a con ngưá»i, chà ng cÅ©ng không há» hoảng sợ như trước kia nữa, cÅ©ng không tá»± há»i xem sao ngưá»i ta phải chạy ngược xuôi trong khi tất cả Ä‘á»u ngắn ngá»§i và chẳng ai biết việc gì sẽ đến; trái lại chà ng hồi tưởng lại hình ảnh nà ng như khi chà ng gặp nà ng lần cuối cùng, và tất cả những mối nghi ngá» cá»§a chà ng Ä‘á»u tiêu tan, không phải vì nà ng đã giải đáp được những câu há»i ám ảnh chà ng, mà là vì hình ảnh nà ng chỉ trong khoảnh khắc đã đưa chà ng sang má»™t lÄ©nh vá»±c khác, các lÄ©nh vá»±c sáng sá»§a cá»§a sinh hoạt tinh thần, trong đó không thể có ai là phải, là trái, sang lÄ©nh vá»±c cá»§a cái đẹp và tình yêu, má»™t lÄ©nh vá»±c đáng cho ngưá»i ta sống vì nó. Dù có gặp má»™t chuyện gì hèn hạ đến đâu trong cuá»™c sống, chà ng cÅ©ng tá»± nhá»§: "Cứ mặc cho ai kia bòn má»™t, biển thá»§ cá»§a nhà nước Sa hoà ng, mặc cho nhà nước và Sa hoà ng trá»ng vá»ng kẻ đó; nhưng hôm qua nà ng đã mỉm cưá»i vá»›i ta và má»i ta đến chÆ¡i, và ta yêu nà ng, và sẽ không bao giá» có ai biết Ä‘iá»u đó" - chà ng thầm nghÄ©.
Piotr vẫn Ä‘i lại giao du vá»›i những nÆ¡i há»™i há»p thượng lưu như trước vẫn uống rượu nhiá»u và sống cuá»™c sống nhà n hạ và phóng túng trước kia, vì ngoà i những giá» chà ng ngồi chÆ¡i ở gia đình Roxtov ra, cÅ©ng phải kiếm cách sống cho qua thá»i gian còn lại, và những thói quen cÅ©ng như những ngưá»i quen cá»§a chà ng ở Moskva đã lôi cuốn chà ng và o cuá»™c sống ấy má»™t cách không sao cưỡng lại được. Nhưng thá»i gian gần đây, khi cà ng ngà y cà ng có nhiá»u tin đồn kinh hoảng từ chiến trưá»ng đưa vá», và cÅ©ng là khi sức khoẻ cá»§a Natasa bắt đầu bình phục và chà ng không còn cảm thấy ái ngại thương xót nà ng như trước nữa, má»™t cảm giác lo âu má»—i lúc má»™t thêm khó hiểu bắt đầu xâm chiếm lòng chà ng. Chà ng cảm thấy cách sống hiện nay cá»§a chà ng không thể kéo dà i thêm bao lâu nữa, rằng sẽ có má»™t tai hoạ thảm khốc đến thay đổi cả cuá»™c Ä‘á»i cá»§a chà ng, và trong việc gì chà ng cÅ©ng sốt ruá»™t tìm kiếm những dấu hiệu cá»§a mối tai hoạ sắp tá»›i nà y. Má»™t đạo huynh trong há»™i Tam Ä‘iểm có cho Piotr biết má»™t lá»i sấm như sau, trÃch trong thiên Apocalypxo cá»§a thánh Joan tông đồ.
Trong thiên Apocalypxo(1), chương mưá»i ba, câu mưá»i tám, có nói:
"Äây là trà tuệ; kẻ nà o có óc thông minh hãy đếm số mục cá»§a con thú: vì đó chÃnh là mục cá»§a con ngưá»i. Số đó là sáu trăm sáu mươi sáư.
CÅ©ng ở chương ấy, câu năm: "Và cá»a miệng hắn tuôn ra những lá»i kiêu căng và báng bổ; và hắn có sức chinh chiến trong vòng bốn mươi hai tháng trá»i".
Các chữ cái cá»§a tiếng Pháp, nếu theo cách viết số cá»§a chữ Do Thái cổ cứ mưá»i chữ đầu thì chỉ số chục, sẽ có ý nghÄ©a như sau:
A, b, c, d, e, g, h, i, k, l, m, o, p, q, r, s, t, u, v, n, x, v, z
1, 2, 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 20, 30, 40, 50, 80, 90, 100, 110, 120, 130, 140, 150, 160
Nếu viết bằng số theo cách trên đây chữ L Empereur Napoléon thì tổng số các con số đó sẽ bằng 666 và do đó Napoléon chÃnh là con thú nói trong lá»i sấm truyá»n cá»§a thiên Apocalypxo. Ngoà i ra, nếu vẫn dùng chữ số trên để viết chữ quarante deux (42)tức là thá»i hạn cá»§a sá»± kiêu căng và báng bổ cá»§a con thú ná», thì tổng cá»™ng những con số ấy lại bằng 666, do đó có thể thấy rằng giá»›i hạn cầm quyá»n cá»§a Napoléon là năm 1982: đến năm nay Hoà ng đế Pháp vừa tròn bốn mươi hai tuổi.
Lá»i sấm nà y kÃch thÃch trà tưởng tượng cá»§a Piotr rất mạnh, và chà ng thưá»ng tá»± đặt cho mình câu há»i là cái gì sẽ chấm dứt thá»i hạn quyá»n lá»±c cá»§a cÆ¡n thú, tức là Napoléon, và cÅ©ng trên cÆ¡ sở cách biểu trưng chữ cái bằng chữ số và cách tÃnh toán như váºy, chà ng cố tìm ra cách giải đáp câu há»i nà y, Piotr viết: L Empereur Alekxandr? Lanation resse? Chà ng tÃnh các chữ số, nhưng tổng cá»™ng những con số đó hoặc lá»›n hÆ¡n hoặc nhá» hÆ¡n 666. Có má»™t lần ngồi tÃnh toán như váºy, chà ng viết tên mình ra - Comte Peirre Besouhoff tổng cá»™ng các con số cÅ©ng rất xa 666. Chà ng bèn thay đổi cách viết, dùng 3 thay cho s, thêm chữ de, thêm quán từ, nhưng vẫn không có kết quả mong muốn.
Äến đây, chà ng chợt nghÄ© ra rằng nếu tên há» chà ng có thể giải đáp được câu há»i nà y thì trước đó nhất định phải có quốc tịch cá»§a chà ng.
Chà ng liá»n viết Le Russ Besuhof và sau khi tÃnh toán chà ng có được số 671. Chỉ thừa có 5,5 tức là "e", chÃnh chữ "e" bị bá» bá»›t trong quán từ le trước chữ empereur. Sau khi bá» "e" (tuy bá» như váºy không hợp cách) trong tên mình, Piotr có được lá»i giải đáp Ä‘ang tìm: "L Russe Besouhoff - bằng 666. Khi khám phá nà y khiến Piotr xúc động mạnh.
Chà ng có dÃnh lÃu đến cái sá»± kiện vÄ© đại được tiên Ä‘oán trong thiên Apocalypxo như thế nà o chà ng không biết: nhưng chà ng không có giây phút nà o hồi nghi vá» mối liên quan nà y. Tình yêu cá»§a chà ng đối vá»›i cô Roxtov, tên Ma vương quản CÆ¡ đốc, cuá»™c xâm lãng cá»§a Napoléon, ngôi sao chổi, con số 666, L Emprieur Napoléon và L Russe Besuhof - Tất cả những cái đó phải cùng chÃn mùi, phải cùng mở tung ra cái kéo chà ng khá»i cái thế giá»›i mê muá»™i, vô nghÄ©a cá»§a những thói quen Moskva trong đó chà ng cảm thấy mình bị cầm tù, và đưa chà ng đến má»™t chiến công oanh liệt và má»™t hạnh phúc lá»›n lao.
Trước ngà y chá»§ nháºt là m lá»… cầu kinh má»™t hôm, Piotr có hứa vá»›i gia đình Roxtov là sẽ đến gặp bá tước Roxtopsin mà chà ng quen rất thân để xin má»™t bản hiệu triệu nước Nga và há»i thăm những tin cuối cùng từ quân đội đưa vá».
Sáng hôm ấy, ghé qua nhà bá tước Roxtopsin, Piotr bắt gặp viên tin sứ vừa ở quân đội vá». Viên tÃn sỠđó là má»™t ngưá»i chuyên khiêu vÅ© trong các dạ há»™i mà Piotr vẫn quen.
- Tôi van ông, ông có thể giúp tôi má»™t tay không? Viên tÃn sứ nói, - Tôi có cả má»™t túi đầy những thư từ gá»i vá» cho gia đình.
Trong số các thư từ đó bức thư cá»§a Nikolai Roxtov gá»i cho cha.
Piotr lấy bức thư ấy. Bá tước Roxtopsin lại còn cho Piotr má»™t bản hiệu triệu cá»§a hoà ng đế gá»i dân Moskva vừa in xong, những bản nháºt lệnh má»›i trong quân đội và tá» tuyên cáo má»›i nhất cá»§a hoà ng đế. Xem qua các bản nháºt lệnh, Piotr thấy trong má»™t bản, ở chá»— ghi tên những ngưá»i tá» tráºn, bị thương và được hưởng công có ghi tên Nikolai Roxtov, được hưởng huân chương George báºc bốn vì đã tá» ra dÅ©ng cảm trong tráºn Otrovna, và cÅ©ng trong bản nháºt lệnh ấy có ghi là công tước Andrey Bolkonxki, nhưng Piotr không thể cưỡng lại ý muốn Ä‘em tin con trai hỠđược hưởng cho há» mừng, cho nên chà ng giữ bản hiệu triệu, tá» tuyên cáo và các tá» nháºt lệnh khác lại, để đến bữa ăn chiá»u tá»± mình Ä‘em đến, bản nháºt lệnh có nói đến Nikolai và bức thư cá»§a Nikolai thì Piotr gá»i ngay đến cho ông bà Roxtov.
uá»™c nói chuyện vá»›i bá tước Roxtopsin, cái giá»ng lo âu và vá»™i vã cá»§a ông ta, cuá»™c gặp gỡ vá»›i viên tÃn sứ ung dung kể lại tình hình bi quan trong quân đội, những tin đồn là vừa bắt được gián Ä‘iệp ở Moskva, là có má»™t tá» giấy lưu hà nh trong thà nh phố nói rằng Napoléon hẹn trước mùa thu nà y sẽ có mặt ở cả hai kinh đô, tin hoà ng thượng sẽ trở vá» Moskva và o ngà y mai - tất cả những thứ đó cà ng là m tăng thêm cái cảm giác khÃch động và đợi chá» luôn ám ảnh chà ng từ khi ngôi sao chổi xuất hiện và nhất là từ khi khai chiến.
Äã từ lâu Piotr có ý tòng quân, và lẽ ra chà ng đã thá»±c hiện ý đó, nhưng trước hết chà ng thuá»™c há»™i Tam Ä‘iểm là há»™i truyá»n bá tư tưởng hoà bình vÄ©nh viá»…n và tiêu diệt chiến tranh, và chà ng đã tuyên thệ sẽ trung thà nh vá»›i tư tưởng cá»§a há»™i, sau nữa khi trông thấy cái đám ngưá»i Moskva đông đúc Ä‘ua nhau mặc quân phục và rêu rao tuyên truyá»n lòng ái quốc, chẳng hiểu tại sao chà ng cảm thấy ngượng nếu cÅ©ng là m như há». Nhưng cái nguyên nhân chÃnh khiến chà ng không thá»±c hiện ý định tòng quân là những ý nghÄ© mÆ¡ hồ rằng chà ng là LRussie Besouhoff, cùng có con số 666 như con thú kia, rằng việc chà ng tham dá»± và o cái sá»± nghiệp vÄ© đại sẽ chấm dứt quyá»n lá»±c cá»§a con thú kiêu căng và báng bổ kia là đã được định sẵn từ trước, cho nên chà ng không được mưu đồ má»™t việc gì cả và phải chỠđợi những việc sẽ diá»…n ra.
Chú thÃch:
(1) Apocalypxo (tiếng Hy Lạp có nghÄ©a là "truyá»n báo"), - Thiên cuối trong sách Tân ước, có tÃnh chất tượng trưng và thần bÃ, gồm những lá»i tuyên vá» lương lại đạo CÆ¡ đốc, vá» sá»± toà n thắng cá»§a đạo CÆ¡ đốc sau khi Ma vương phản CÆ¡ đốc xuất hiện. Trong thiên nà y có nói nhiá»u đến má»™t con thú quái đản, vá» sau được gá»i là "con thú Apocalypxo". Tác giả thiên nà y là Thánh Joan má»™t trong mưá»i hai tông đồ cá»§a Jesus.
|

26-05-2009, 04:19 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 18 -
CÅ©ng như thưá»ng lệ và o ngà y chá»§ nháºt, có mấy ngưá»i quen thân đến ăn chiá»u ở nhà gia đình Roxtov. Piotr đến sá»›m hÆ¡n để được gặp riêng những ngưá»i trong nhà .
Năm ấy Piotr béo ra đến ná»—i trông sẽ xấu xà lắm nếu như thân hình chà ng không cao lá»›n, vai chà ng không rá»™ng như váºy và nếu chà ng không có má»™t sức khoẻ phi thưá»ng cho phép chà ng chịu đựng cái khối ngưá»i phì ná»™n cá»§a mình má»™t cách dá»… dà ng như váºy.
Chà ng bước lên báºc thá»m, vừa thở hổn hển vừa nói lẩm bẩm cái gì trong mồm không rõ. Ngưá»i đánh xe cá»§a chà ng cÅ©ng chẳng há»i xem có cần đợi nữa không. Anh ta biết rằng bá tước đã đến nhà Roxtov thì phải đến mưá»i hai giá» má»›i vá». Mấy ngưá»i nô bá»™c nhà Roxtov vui mừng đến cởi áo khoác và cất gáºy mÅ© cho chà ng. Theo thói quen ở câu lạc bá»™, gáºy và mÅ© chà ng Ä‘á»u để lại ở phòng ngoà i.
Ngưá»i đầu tiên trong gia đình Roxtov mà chà ng gặp là Natasa. Từ nãy, chưa trông thấy nà ng, khi Ä‘ang cởi áo khoác ở phòng ngoà i, chà ng đã nghe tiếng nà ng. Nà ng Ä‘ang hát má»™t bà i luyện giá»ng trong phòng lá»›n. Chà ng biết rằng từ ngà y nà ng ốm đến nay Natasa không hát, cho nên tiếng hát cá»§a nà ng là m cho chà ng ngạc nhiên và mừng rỡ.
Chà ng khe khẽ mở cá»§a và trông thấy Natasa trong chiếc áo dà i tÃm mà nà ng đã mặc sáng nay khi Ä‘i xem lá»…, Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng, vừa Ä‘i vừa hát. Nà ng Ä‘ang quay lưng vá» phÃa chà ng khi chà ng mở cá»a, nhưng khi nà ng bá»—ng quay phắt ngưá»i lại trong thấy khuôn mặt béo tốt ngạc nhiên cá»§a chà ng, nà ng đỠmặt và đi nhanh vá» phÃa chà ng.
- Tôi muốn thỠhát lại xem, - nà ng nói - Dù sao đây cũng là một cách tiêu khiển, - nà ng nói thêm như muốn thanh minh.
- Ô như thế tốt lắm chứ.
- Anh đến tôi mừng quá! Hôm nay tôi sung sướng lắm! - Nà ng nói vá»›i vẻ hồ hởi trước kia mà lâu Piotr không thấy nà ng có. Anh biết không, Nikolai đã được thưởng huân chương chữ tháºp George. Tôi thấy hãnh diện cho anh ấy quá.
- Biết chứ, chÃnh tôi đã gá»i bản nháºt lệnh đến. Thôi, tôi không muốn là m phiá»n cô, - Chà ng nói thêm và toan Ä‘i và o phòng khách.
Natasa ngăn chà ng lại.
- Bá tước ạ, tôi hát thế nà y có là m sao không, có cái gì không tốt không? - nà ng đỠmặt nói, nhưng mắt vẫn ngước lên nhìn thẳng và o Piotr có ý dò há»i.
- Không sao… Sao lại không tốt? Trái lại ấy chứ… Nhưng sao cô lại há»i tôi như thế?
- ChÃnh tôi cÅ©ng không biết, - Natasa đáp nhanh - Nhưng tôi không muốn không là m má»™t Ä‘iá»u gì mà anh không thÃch. Việc gì tôi cÅ©ng tin anh. Anh không rõ đối vá»›i tôi anh quan trá»ng đến thế nà o và anh đã giúp tôi nhiá»u đến thế nà o!… - Nà ng nói rất nhanh và không để ý thấy Piotr đỠmặt khi nghe mấy lá»i nà y. - Trong bản nháºt lệnh ấy tôi còn được biết là anh ấy hiện Ä‘ang ở Nga và đã nháºp ngÅ© trở lại. Anh nghÄ© thế nà o, - nà ng nói nhanh, hẳn là vá»™i nói cho hết vì sợ mình không đủ sức, - Sau nà y anh ấy có thể tha thứ cho tôi được không? Anh ấy oán ghét tôi không? Anh ấy thế nà o. Anh ấy thế nà o?
- Tôi nghÄ© rằng… - Piotr nói, - Chẳng có chuyện gì mà anh ấy phải tha thứ cả… Giá tôi ở địa vị anh ấy… - Trong khoảnh khắc ký ức cá»§a Piotr đã lướt nhanh theo dòng ká»· niệm xưa đưa chà ng trở lại ngà y nà o chà ng an á»§i nà ng và nói vá»›i nà ng rằng giá chà ng không phải là chà ng, mà là ngưá»i tốt nhất trên Ä‘á»i và hãy còn tá»± do, thì chà ng sẽ quỳ xuống xin kết hôn vá»›i nà ng, và cÅ©ng cái cảm giác thương xót trìu mến. yêu đương ấy bao trùm lấy chà ng, và cÅ©ng những lá»i nói ấy chỉ chá»±c báºt ra khá»i miệng chà ng. Nhưng Natasa không để cho chà ng kịp nói.
- Phải, anh, anh - nà ng nói tiếng anh nà y má»™t cách say sưa. - Anh thì khác. Tôi không biết má»™t ngưá»i nà o, và không thể có má»™t ngưá»i nà o tốt bụng, rá»™ng lượng và thương ngưá»i hÆ¡n anh được. Nếu không có anh dạo ấy, mà bây giá» cÅ©ng thế, thì không biết tôi sẽ ra sao, vì… - nước mắt bá»—ng dâng trà o lên mắt nà ng; nà ng quay mặt Ä‘i, đưa quyển vở nhạc lên mặt, cất tiếng hát và lại Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng.
Vừa lúc ấy Petya từ trong phòng khách chạy ra.
Petya bấy giá» là má»™t cáºu bé mưá»i năm tuổi hồng hà o, khôi ngô, có đôi môi dà y và đá», trông giống Natasa. Cáºu ta Ä‘ang chuẩn bị và o trưá»ng đại há»c, nhưng gần đây cáºu ta vá»›i má»™t ngưá»i bạn há»c là Obolenxki đã bà máºt quyết định vá»›i nhau là sẽ và o quân phiêu kỵ.
Petya chạy đến tìm anh bạn lá»›n trùng tên vá»›i mình(1) để bà n vá» việc nà y. Petya đã nhá» chà ng há»i xem liệu há» có nháºn cáºu và o quân phiêu kỵ không.
Piotr đi trong phòng khách, không nghe Petya nói gì. Petya kéo tay chà ng để chà ng chú ý đến mình.
- Kìa anh Piotr Kilyts, việc em ra sao rồi! Trá»i Æ¡i, anh cho em biết Ä‘i! Chỉ còn hy vá»ng và o anh thôi đấy, - Petya nói.
- À việc nà y cá»§a cáºu à ! Xin và o phiêu kỵ ấy à ? Tôi sẽ nói, tôi sẽ nói cho. Ngay hôm sau tôi sẽ nói tất cả.
- Thế nà o đấy, anh bạn, thế nà o đây, kiếm được bà n tuyên cáo rồi chứ? - Lão bá tước há»i. - bá tước phu nhân nhà tôi vừa Ä‘i xem lá»… bên nhà Razumovxki, nghe má»™t bà i kinh cầu nguyện má»›i. Nghe nói bà i kinh nà y hay lắm thì phải.
- Kiếm được rồi ạ. - Piotr đáp. - Ngà y mai hoà ng thượng sẽ vá» - sẽ có má»™t cuá»™c há»p bất thưá»ng cá»§a các giá»›i quý tá»™c và nghe đâu cứ má»™t nghìn dân thì tuyển mưá»i ngưá»i. Phải xin có lá»i má»i bá tước.
- Phải, phải, đội ơn Chúa. Nà y thế có tin gì vỠquân đội không?
- Quân ta lại rút lui. Nghe nói đã rút vỠđến gần Smolensk rồi. - Piotr đáp.
- Trá»i Æ¡i, Trá»i Æ¡i! - bá tước nói. - Thế bản tuyên cáo đâu?
- Lá»i triệu táºp ấy à ? À, vâng! - Piotr bắt đầu lục túi tìm mấy tá» giấy nhưng chẳng thấy đâu cả. Trong khi vẫn tiếp tục nắn túi, chà ng hôn tay bá tước phu nhân bấy giá» má»›i và o, và đưa mắt lo lắng nhìn quanh, hẳn là có ý chỠđợi Natasa, bấy giỠđã thôi hát, nhưng vẫn không thấy và o phòng khách.
- Quả tình tôi cũng chả biết tôi nhét nó và o chỗ nà o nữa, - chà ng nói.
- Cái anh nà y, suốt Ä‘á»i chỉ thấy mất vá»›i quên, - bá tước phu nhân nói.
Natasa bước và o, vẻ mặt xúc động và dịu hẳn lại; nà ng ngồi xuống và im lặng đưa mắt nhìn Piotr. Nà ng vừa và o phòng thì gương mặt rầu rĩ của Piotr bông rạng rỡ hẳn lên, và trong khi vẫn lục tìm mấy tỠgiấy, chà ng mấy lần đưa mắt nhìn nà ng.
- Quả tháºt, chắc tôi để quên ở nhà mất rồi. Tôi vá» lấy đây. Nhất định…
- Không kịp vỠdự bữa ăn mất.
- Ô mà anh đánh xe lại đi mất rồi.
Nhưng Sonya đã ra phòng ngoà i tìm và thấy mấy tá» giấy trong mÅ© cá»§a Piotr, chà ng đã cẩn tháºn nhét và o và nh nón mÅ©. Piotr toan mang ra Ä‘á»c.
- Khoan đã, để ăn xong hẵng hay. - lão bá tước nói, - Hẳn là ông thấy trước rằng cuộc tuyên phạt nà y sẽ là một cái thú rất lớn.
Trong bữa ăn, há» uống sâm banh chúc mừng sức khoẻ ngưá»i má»›i được huân chương George, Sinsin kể lại những tin tức trong thà nh phố: nà o là má»™t nữ công tước già ngưá»i Gruzi bị ốm, nà o là Netivie Ä‘i đâu biết tÃch, nà o là có mấy ngưá»i dẫn đến cho Roxtopsin má»™t anh chà ng ngưá»i Äức nà o đấy, và tuyên bố vá»›i ông ta rằng đây là má»™t "săm-pi-nhông"(2) (chÃnh bá tước Roxtopsin kể như váºy), và bá tước Roxtopsin đã cho tha cái anh săm-pi-nhông ấy và nói vá»›i dân chúng rằng đó không phải là má»™t săm-pi-nhông, mà chỉ là má»™t cây nấm Äức già tầm thưá»ng thôi.
- Há» bắt đầu, há» bắt đầu, - bá tước nói, - Tôi cÅ©ng nói mãi vá»›i bá tước phu nhân là nói tiếng Pháp in Ãt chứ. Thá»i buổi nà y nói tiếng Pháp không hợp đâu.
- Thế chú có nghe tin gì không? - Sinsin nói, - Công tước Golixyn đã rước má»™t ông thầy vỠđể há»c tiếng Nga rồi đấy; bây giá» nói tiếng Pháp ở ngoà i phố đã bắt đầu thà nh nguy hiểm.
- Thế nà o, bá tước Piotr Kirilovich, đến khi hỠtuyển mộ dân binh chắc chắn bá tước cũng phải lên ngựa chứ? - Bá tước quay sang Piotr nói.
Piotr có vẻ lầm lì và trầm ngâm suốt bữa ăn hôm ấy. Nghe há»i, Piotr ngÆ¡ ngác nhìn bá tước, như không hiểu sao cả.
- À vâng Ä‘i đánh giặc, - chà ng nói. - Không! Tôi thì đánh chác gì! Kể ra cÅ©ng lạ tháºt, lạ tháºt! ChÃnh tôi cÅ©ng chẳng hiểu ra là m sao nữa. Tôi không biết, tôi vốn chẳng có chút sở thÃch gì vá» quân sá»±, nhưng thá»i buổi bây giá» không ai dám chắc mình ra sao.
Sau bữa ăn bá tước ngồi thoải mái trong chiếc ghế bà nh và vá»›i vẻ mặt nghiêm trang, ông bảo Sonya, vốn được tiếng là ngưá»i Ä‘á»c rất hay, Ä‘á»c lá»i hiệu triệu lên.
"Gá»i Moskva, đệ nhất kinh đô cá»§a chúng ta.
Quân thù với những lực lượng rất lớn: đã tiến và o nội địa nước Nga. Chúng đang tà n phá tổ quốc thân yêu của chúng ta".
Sonya chăm chú Ä‘á»c vá»›i cái giá»ng thanh thanh cá»§a nà ng. Bá tước nhắm mắt lắng nghe, đến má»™t và i Ä‘oà n nà o đó ông lại thở dà i mấy tiếng dứt quãng.
Natasa ngồi thẳng ngưá»i trên ghế, khi thì nhìn cha, khi thì nhìn Piotr như có ý dò há»i.
Piotr cảm thấy cái nhìn cá»§a nà ng đặt lên ngưá»i mình và cố gắng không quay mặt lại. Bá tước phu nhân chốc chốc lại lắc đầu ra vẻ chê trách và bá»±c bá»™i má»—i khi trong bản tuyên cáo dùng những lá»i lẽ long trá»ng. Trong tất cả những lá»i lẽ ấy phu nhân chỉ thấy có má»™t Ä‘iểu là những nguy cÆ¡ Ä‘e doạ con bà hãy còn lâu má»›i hết. Sinsin thì nhếch môi thà nh má»™t nụ cưá»i ngạo nghá»…, hẳn là ông ta chỉ đợi dịp để chế giá»…u: Chế giá»…u cách Ä‘á»c cá»§a Sonya, chế giá»…u những gì bá tước sẽ nói, tháºm chà chế giá»…u cả lá»i hiệu triệu nữa nếu không có cá»› gì lá»›n.
Sau những Ä‘oạn nói vá» những nguy cÆ¡ Ä‘ang Ä‘e doạ nước Nga, đến những niá»m hy vá»ng mà hoà ng thượng đặt và o Armfeld, và nhất là và o giá»›i quý tá»™c vẻ vang, Sonya, giá»ng run run, chá»§ yếu là vì má»i ngưá»i nghe nà ng chăm chú quá, Ä‘á»c những lá»i cuối cùng: "ChÃnh trẫm sẽ thân hà nh đứng giữa thần dân cá»§a trẫm ở chốn kinh đô nà y và những nÆ¡i khác trên đất nước chúng ta để há»™i đà m và để chỉ đạo tất cả các đội dân binh cá»§a ta, những đội hiện nay Ä‘ang ngăn bước tiến cá»§a quân thù cÅ©ng như những đội má»›i thà nh láºp, để đánh bại chúng ở bất cứ nÆ¡i nà o chúng xuất hiện. Sao cho cái thảm hoạ mà chúng muốn trút lên đầu chúng ta quay lại đổ và o đầu chúng, sao cho châu Âu được giải phóng khá»i ách nô lệ và ca ngợi tên tuổi vinh quang cá»§a nước Nga!".
- Có thế chứ - Bá tước mở to đôi mắt ướt kêu lên, rồi nói, giá»ng mấy lần đứt quãng vì những tiếng hÃt như có ai đưa sát mÅ©i ông ta má»™t lá» dấm cô đặc. - Hoà ng thượng chỉ cần nói má»™t tiếng là chúng ta hy sinh tất cả và không tiếc cái gì hết.
Sinsin chưa kịp buông ra má»™t câu nói đùa đã chuẩn bị săn để giá»…u cợt lòng ái quốc cá»§a bá tước thì Natasa đã đứng phắt dáºy chạy lại gần cha.
- Ba của con tuyệt quá! - Nà ng vừa nói vừa hôn cha và đưa mắt nhì Piotr với cái kiểu là m dáng bất tự giác đã trở lại với nà ng cùng với tâm trạng phân chấn của nà ng.
- Chà cô nà y yêu nước quá nhỉ? - Sinsin nói.
- Chả yêu nước gì cả, nhưng… - Natasa giáºn dá»—i đáp. - Bác thì cái gì cÅ©ng cho là buồn cưá»i, nhưng đây hoà n toà n, không phải là chuyện đùa…
- Äùa thế nà o được! - Bá tước nhắc lại. - Ngà i chỉ cần nói má»™t tiếng, là tất cả chúng ta sẽ Ä‘i… Chúng ta có phải là ngưá»i Äức đâu…
- Thế các vị có để ý Piotr nói, - trong lá»i hiệu triệu có viết: "để bà n bạc" không? Thì để là m gì thế…
Trong khi đó Petya mà chẳng ai chú ý đã lại gần cha và , mặt đỠgay, cất cái giong mới vỡ khi thì ồ ồ khi thì the thé lên nói:
- Ba ạ bây giá» thì con xin nói quả quyết - nhân có cả mẹ đây con cÅ©ng xin nói má»™t thể, - con xin quả quyết rằng ba và mẹ phải để cho con nháºp ngÅ©, vì con không thể chịu được nữa… Thế thôi.
Bá tước phu nhân sợ hãi ngước mắt lên trá»i, chắp tay lên ngá»±c và tức giáºn bảo chồng:
- Äấy đã thấy chưa!
Nhưng ngay lúc đó bá tước đã trấn át được nỗi xúc động.
- Chà chà , - Ông nói, - Mà y thì đánh chác gì! Äừng có nói vá»› vẩn! Phải há»c chứ.
- Äây không phải là chuyện vá»› vẩn đâu cha ạ. Thằng Fedya Obolenxki còn Ãt tuổi hÆ¡n con mà nó cÅ©ng Ä‘i đấy, và cái chÃnh là bây giá» con không thể há»c hà nh được khi… - Petya ngừng lại, đỠmặt đến toát cả mồ hôi ra nhưng vẫn nói - Khi tổ quốc Ä‘ang lâm nguy.
- Thôi đi thôi đi, chỉ vớ vẩn.
- Thì chÃnh ba vừa nói rằng chúng ta sẽ hy sinh tất cả kia mà .
- Petya! Tao bảo mà y im ngay. - bá tước vừa quát vừa đảo mặt nhìn vợ. Bây giỠbá tước phu nhân tái mặt đi, mắt đỠđẫn nhìn trừng trừng và o đứa con út.
- Nhưng con cÅ©ng xin nói vá»›i ba rằng… Äây có cả Piotr Kirilyts cÅ©ng sẽ nói…
- Tao bảo mà y - vá»› vẩn miệng chưa ráo sữa mà đã muốn tòng quân! Thôi, thôi, tao bảo mà y, - và bá tước cầm lấy mấy tá» giấy, chắc là để Ä‘á»c lại má»™t lần nữa trong phòng giấy trước khi Ä‘i nghỉ, rồi bước ra khá»i phòng. - Piotr Kirilovich, thôi ta và o đây hút thuốc…
Piotr lúng túng và hoang mang không biết nên nói gì. Sở dÄ© chà ng lâm và o tình trạng ấy là vì đôi mắt sáng má»™t cách khác thưá»ng và đầỷ vẻ phấn chấn cá»§a Natasa luôn luôn nhìn chà ng má»™t cách dịu dà ng âu yếm.
- Không tôi, có lẽ tôi xin vá»â€¦
- Sao lại vá», anh đã định ở lại chÆ¡i buổi tối kia mà … Dạo nà y anh lại Ãt đến chÆ¡i đấy. Thế mà cái con nà y… - Bá tước chỉ và o Natasa nói má»™t cách vui vẻ, - chỉ khi nà o có anh nó má»›i vui được…
- Vâng, nhưng tôi quên… Tôi nhất định phải vá»â€¦ Có việc báºn… - Piotr nói vá»™i.
- Thôi thế thì chà o anh váºy - Bá tước nói Ä‘oạn Ä‘i thẳng ra khá»i phòng.
- Tại sao anh lại bá» vá»? Tại sao anh có vẻ bối rối thế? Tại sao? - Natasa há»i Piotr, mắt nhìn thẳng và o mắt Piotr như muốn thách thức.
"Tại vì anh yêu em!" - Chà ng muốn nói thế, nhưng chà ng không nói, đỠmặt lên đến ứa nước mắt và nhìn xuống đất.
- Vì tôi bớt đến chơi nhà thì tốt hơn… Vì… Không, chẳng qua vì tôi có việc.
- Vì sao? Không, anh nói Ä‘i, - Natasa bắt đầu há»i vặn, vẻ cương quyết nhưng rồi bá»—ng im bặt.
Hai ngưá»i sợ hãi và e thẹn nhìn nhau. Chà ng cố gắng mỉm cưá»i nhưng không được: Nụ cưá»i cá»§a chà ng để lá»™ vẻ Ä‘au khổ. Chà ng im lặng hôn tay nà ng và đi ra.
Piotr tự nhủ lòng nhất định sẽ không đến chơi nhà Roxtov nữa.
Chú thÃch:
(1) Pie và Petya Ä‘á»u là những cách gá»i tên Piotr
(2) săm-pi-nhông (tiếng Pháp: champignon) là cây nấm. Ở đây dân chúng nhầm chữ nà y vá»›i chữ Spion (gốc tiếng Äức) có nghÄ©a là máºt thám, gián Ä‘iệp
|

26-05-2009, 04:20 PM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương - 19 -
Sau khi bị khước từ dứt khoát như váºy, Petya lui vá» phòng riêng và khoá trái cá»a lại ngồi khóc chua xót má»™t mình. Má»i ngưá»i Ä‘á»u là m ra vẻ như không để ý thấy gì khi cáºu ra uống nước trà vá»›i má»™t vẻ mặt lầm lì á»§ dá»™t, đôi mắt sưng húp.
Ngà y hôm sau hoà ng thượng đến. Mấy ngưá»i trong gia đình nhà Roxtov liá»n xin phép Ä‘i xem Sa hoà ng. Sáng hôm ấy Petya mặc áo quần rất lâu; cáºu ta chải đầu và bẻ cổ áo như ngưá»i lá»›n. Cáºu đứng trước gương, cau mà y, hoa tay, nhún vai, và cuối cùng, chẳng nói gì vá»›i ai, cáºu đội mÅ© lưỡi trai và đi ra cổng sau, cố sao dừng ai trong thấy. Petya quyết định Ä‘i thẳng đến nÆ¡i hoà ng thượng sẽ tá»›i, và nói thẳng vá»›i má»™t viên thị thần nà o đấy (Petya cho rằng chung quanh hoà ng thượng lúc nà o cÅ©ng có những viên thị thần) rằng tuổi trẻ không thể là má»™t trở ngại cho lòng táºn trung vá»›i nước, và vá»›i cáºu sẵn sà ng… Trong khi sá»a soạn, Petya đã sắp sẵn nhiá»u câu rất hay để nói vá»›i viên thị thần.
Petya hy vá»ng rằng mình ra mắt hoà ng thượng sẽ có kết quả chÃnh vì mình hãy còn nhá» tuổi (Petya còn tưởng tượng thấy má»i ngưá»i ngạc nhiên đến nhưá»ng nà o khi thấy cáºu ta trẻ tuổi như váºy), nhưng đồng thá»i trong cách bẻ cổ áo, cách chải đầu và dáng Ä‘i ung dung chững chạc cáºu lại muốn là m ra vẻ má»™t ngưá»i lá»›n. Nhưng Petya cà ng Ä‘i, cà ng mải mê nhìn những đám ngưá»i lÅ© lượt kéo đến Ä‘iện Kreml thì lại cà ng quên giữ vẻ ung dung chững chạc đặc biệt cá»§a ngưá»i lá»›n. Äến gần Ä‘iện Kreml cáºu đã bắt đầu lo lắng mình sẽ bị xô lấn, bèn là m ra vẻ quả quyết và dữ tợn khuỳnh hai khuá»·u tay ra hai bên: nhưng đến cá»a Troijxki, mặc dầu quả quyết như váºy, đám ngưá»i, chà c hắn là không biết rô cáºu đến diện Kreml vá»›i má»™t mục Ä‘Ãch ái quốc như thế nà o, cứ dồn ép cáºu và o tưá»ng đến ná»—i cáºu đà nh phải đứng lại, trong khi má»™t dãy xe ngá»±a tiến và o, tiếng bánh xe lăn ầm ầm vang dá»™i dưới vòm, cổng. Cạnh Petya, có má»™t ngưá»i đà n bà vá»›i má»™t ngưá»i gia đình quý tá»™c, hai ngưá»i lái buôn và má»™t ngưá»i lÃnh vá» hưu. Äứng ở cổng được má»™t lúc, Petya không đợi cho xe cá»™ qua hết đã muốn và o trước má»i ngưá»i, bèn ra sức váºn dụng hai khuá»·u tay, nhưng ngưá»i đà n bà đứng cạnh cÅ©ng là ngưá»i đâu tiên tiếp xúc vá»›i khuá»·u tay cá»§a cáºu, tức giáºn quát lên:
- Nà y, cáºu kia, Ä‘i đâu mà xô đẩy ngưá»i ta thế. Cáºu xem ngưá»i ta đứng cả đây. Xô lấn là m gì!
- Thế nà y thì ai cÅ©ng muốn xô ra trước, - ngưá»i gia đình quý tá»™c nói và cÅ©ng bắt đầu cho hai khuá»·u tay hoạt động, đẩy Petya và o má»™t cái xó hôi hám ở trong cổng.
Petya đưa tay lên quệt mồ hôi trên mặt, xốc lại cái cổ áo thấm; ướt mồ hôi mà ở nhà cáºu đã ra công bẻ nắn cho giống cổ áo ngưá»i lá»›n.
Petya cảm thấy bá»™ dạng cá»§a mình chẳng tươm tất chút nà o và sợ rằng nếu cứ thế nà y mà ra mắt các thị thần thì há» sẽ không để cho cáºu đến gặp hoà ng thượng mất. Nhưng bây giá» không tà i nà o nắn sá»a được gì nữa, hay tìm cách chuyển sang chá»— khác cÅ©ng thế.
Trong số các vị tướng Ä‘i xe qua cổng, Petya thấy có má»™t ngưá»i quen vá»›i nhà mình, Petya đã toan cầu cứu ông ta, nhưng lại nghÄ© rằng mình là m như váºy chẳng trượng phu tà nà o. Khi xe cá»™ đã qua hết, đám đông ùa tá»›i và dồn Petya và o quảng trưá»ng bấy giỠđã cháºt nÃch những ngưá»i là ngưá»i. Không phải chỉ có trên quảng trưá»ng mà ngay cả trên v** hè, trên các mái nhà , đâu đâu cÅ©ng có ngưá»i.
Petya vừa thấy mình đứng trên quảng trưá»ng đã nghe rõ mồn má»™t tiếng chuông vang khắp thà nh Kreml và tiếng nói chuyện ồn à o vui vẻ cá»§a đám đông.
ÄÆ°á»£c má»™t lát, trên quảng trưá»ng thấy bá»›t xô lấn, nhưng bá»—ng nhiên má»i ngưá»i Ä‘á»u cất mÅ©, ai nấy Ä‘á»u xô vá» phÃa trước, không hiểu Ä‘i đâu. Há» xô lấn Petya đến ná»—i cáºu không thể thở được nữa.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u hô: "Ura! Ura! Ura!", Petya kiá»…ng chân lên, huých ngưá»i nà y, véo ngưá»i ná», nhưng chẳng trông thấy gì ngoà i những ngưá»i đứng quanh cáºu ta.
Trên khuôn mặt Ä‘á»u thấy phản ánh má»™t niá»m cảm khÃch và cổ vÅ© giống nhau. Má»™t bà lái buôn đứng gần Petya khóc nức nở, nước mắt chảy ròng ròng.
- Cha của chúng tôi, vị thiên thần của chúng tôi! - Bà ta vừa nói vừa lấy ngón tay quẹt nước mắt.
- Ura! - khắp bốn phÃa có tiếng hô.
Trong khoảng má»™t phút đám đông đứng yên má»™t chá»—; rồi lại ùa ra phÃa trước.
Petya không còn biết gì nữa; cáºu nghiến răng, mắt long lên sòng sá»c, xông lên phÃa trước, vừa huých khuá»·u tay vừa hô: "Ura!", tưởng chừng như cáºu ta sẵn sà ng giết hết má»i ngưá»i và giết luôn cả mình nữa trong phút nà y, nhưng bên cạnh sưá»n Petya lại thấy nhô ra những vẻ mặt cÅ©ng hung hãn như thế và cÅ©ng hô: "Ura!".
"Äấy hoà ng thượng là thế đấy, Petya nghÄ© - Không ta không thể đưa đơn táºn tay hoà ng thượng được, như thế táo bạo quá!". Tuy váºy, Petya cÅ©ng vẫn cố sống cố chết lần vá» phÃa trước, và từ sau mấy cái lưng ở trước mặt, Petya thoáng trông thấy má»™t khoảng trống có trải tấm thảm đỠlà m lối Ä‘i: nhưng vừa lúc ấy đám đông lại dồn lại phÃa sau (vì cảnh binh đẩy lùi những ngưá»i đến quá gần lối Ä‘i cá»§a hoà ng thượng Ä‘ang từ cung Ä‘iện Ä‘i ra nhà thá» Äức Bà lên trên Trá»i), và bá»—ng nhiên Petya bị huých và o sưá»n má»™t cái rất mạnh và bị chèn dữ dá»™i đến ná»—i cáºu ta hoa mắt lên rồi ngất Ä‘i. Khi cáºu ta tỉnh lại, má»™t ngưá»i giáo sÄ© có má»™t chùm tóc hoa râu sau gáy, mặc má»™t chiếc áo chùng xanh đã sá»n bạc, chắc là má»™t ông thầy giúp lá»…, đưa má»™t tay xốc nách Petya, còn tay kia thì giÆ¡ ra cản đám đông Ä‘ang lấn tá»›i.
- Há» giẫm bẹp nát cáºu bé rồi - Ông thầy giúp lá»… nói - Là m sao thế nà y nà y!… Nhè nhẹ tà chứ… Há» giẫm bẹp mất cáºu bé rồi, giẫm bẹp mất rồi!
Hoà ng thượng bước và o nhà thá» Äức Bà . Äám đông lại giãn ra má»™t bên, và ông thầy giúp lá»… dẫn Petya lúc ấy mặt tái nhợt, thở không ra hÆ¡i, vá» phÃa khẩu súng Thần công lá»›n(1). Có mấy ngưá»i động lòng thương hại Petya, và đột nhiên cả đám đông quay vá» phÃa cáºu ta, ở xung quanh ngưá»i ta lại bắt đầu xô đẩy nhau. Những ngưá»i đứng gần ân cần cởi khuy áo cho Petya, đặt cáºu ta ngồi lên bệ súng và lên tiếng trách móc những ngưá»i đã xô cáºu.
- Cứ thế nà y há» có thể xô ngưá»i ta chết mất chứ chẳng chÆ¡i, là m sao thế không biết! Tháºt là đồ giết ngưá»i! Chao ôi, cáºu bé mặt tái nhợt cắt không ra há»™t máu kia kìa, - Có tiếng lao xao.
ÄÆ°á»£c má»™t lát Petya đã hoà n hồn, mặt đã có máu, cảm giác Ä‘au đã giảm bá»›t, và nhá» việc không may trong chốc lát nà y cáºu đã được má»™t chá»— ngồi trên súng thần công, có hy vá»ng được trông thấy hoà ng thượng lúc ngà i quay vá». Bây giá» Petya không còn nghÄ© đến việc đưa đơn nữa. Miá»…n sao được trông thấy hoà ng thượng là Petya có thể tá»± xem mình là ngưá»i diá»…m phúc rồi.
Khi trong nhà thá» Äức Bà lên Trá»i là m lá»… - má»™t buổi lá»… cầu nguyện kết hợp, vừa là lá»… mừng hoà ng thượng đến vừa là lá»… tạ Æ¡n trong dịp kà hoà ước vá»›i Thổ - đám đông tản mát ra; những ngưá»i bán hà ng rao nà o là kvax(2), nà o là bánh ngá»t, nà o là bánh kẹo phù dung là thứ kẹo mà Petya rất thÃch, và những câu chuyện bình thưá»ng ngà y lại nở ra rôm rả. Má»™t bà lái buôn đưa cho bạn bè xem chiếc khăn san vừa bị rách và nói cho má»i ngưá»i biết mình đã mua chiếc khăn nà y hết bà o nhiêu tiá»n, má»™t bà khác bảo hà ng tÆ¡ lụa lúc bấy giá» rất đắt Ä‘á». Ông thầy giúp lá»… ngưá»i đã cứu Petya, nói chuyện vá»›i má»™t ông viên chức vá» những vị lịnh mục hôm nay cùng là m lá»… vá»›i đức cha tổng giám mục. Ông thầy giúp lá»… mấy lần nhắc đến chữ Xobornie(3), mà Petya không hiểu là cái gì. Hai ngưá»i thị dân trẻ tuổi đùa cợt vá»›i mấy chị thị nữ Ä‘ang cắn hạt dẻ. Äối vá»›i lứa tuổi cá»§a Petya, những câu chuyện nà y, nhất là những lá»i đùa cợt vá»›i mấy ngưá»i con gái là có má»™t sức hấp dân đặc biệt, nhưng bây giá» Petya không hỠđể ý đến; cáºu ta ngồi trên cao Ä‘iểm cá»§a mình đối vá»›i ngà i. Cái cảm giác Ä‘au và sợ khi bị lấn pha lẫn nhau vá»›i má»m phấn khởi lại cà ng là m cho cáºu có ý thức rõ rệt hÆ¡n vá» tầm quan trá»ng cá»§a giá» phút nà y.
Bá»—ng từ phÃa bá» sông vá»ng lại những tiếng súng đại bác (bắn để mừng việc ký hoà ước vá»›i Thổ NhÄ© Kỳ). Äám đông liá»n xô nhau chạy ùa ra bá» sông để xem bắn súng. Petya cÅ©ng muốn chạy ra đấy, nhưng ông thầy giúp lá»… đã đảm nhiệm việc che chở cho cáºu không để cho cáºu Ä‘i. Tiếng súng hãy còn tiếp tục nổ, thì thấy từ nhà thá» Äức Bà lên Trá»i chạy ra như những viên sÄ© quan, những vị tướng, những viên thị thần, rồi sau đó có mấy ngưá»i nữa Ä‘i ra, nhưng vá»™i và ng như những ngưá»i kia. Äám đông lại cất mÅ©, và những ngưá»i chạy ra xem bắn súng vá»™i quay trở lại. Cuối cùng có bốn ngưá»i đà n ông mặc quân phục và đeo dây thao từ trong nhà thá» bước ra. Äám đông lại hô: "Ura! Ura!".
- Ngưá»i nà o thế? Ngưá»i nà o thế? Petya há»i những ngưá»i đứng xung quanh vá»›i má»™t giá»ng gần như khóc, nhưng không ai trả lá»i cáºu cả; ai nấy Ä‘á»u Ä‘ang mải nhìn. Petya bèn chá»n lấy má»™t trong bốn ngưá»i ấy, má»™t ngưá»i mà cáºu trông thấy rõ vì những giá»t nước mắt vui mừng đã trà o lên má» cả mắt cáºu ta dồn hết và o ngưá»i ấy tấi cả tấm lòng hâm má»™ cá»§a mình, tuy đó không phải là hoà ng thượng, và gà o lên như Ä‘iên: "Ura!" định tâm là ngay ngà y mai, dù có thế nà o cÅ©ng mặc, nhất định sẽ trở thà nh má»™t quân nhân.
Äám đông chạy sau hoà ng thượng, theo ngà i đến táºn cung Ä‘iện rồi bắt đầu giải tán. Bây giỠđã trưa lắm rồi, Petya chưa ăn gì cả, và mồ hôi cáºu đổ ra như tắm. Nhưng cáºu không vá» nhà , và cùng vá»›i đám ngưá»i đã giảm bá»›t nhưng hãy còn khá đông đứng trước cung Ä‘iện trong khi hoà ng thượng dùng bữa trưa, nhìn lên các cá»a sổ, chỠđợi má»™t cái gì nữa không biết, thèm thuông địa vị những vị thân Ä‘i xe đến bến đỗ bên thá»m để và o dá»± bữa chiá»u vá»›i nhà vua, cÅ©ng thèm thuồng cái địa vị những ngưá»i hầu bà n cho hoà ng thượng Ä‘i lại thấp thoáng trong các khung cá»a sổ.
Trong bữa ăn cá»§a hoà ng thượng, Valuyev nhìn ra cá»a sồ nói:
- Dân chúng vẫn còn hy vá»ng được trông thấy bệ hạ.
Bấy giá» tiệc đã xong; nhà vua đứng dáºy vừa ăn nốt chiếc bánh bÃch quy và đi ra bao lÆ¡n.
Äám dân chúng, trong đó có cả Petya đứng ở giữa, chồm vá» phÃa bao lÆ¡n.
- Vị thiên thần cá»§a chúng tôi, cha cá»§a chúng tôi! Ura!… - dân chúng hô to, và Petya cùng hô vá»›i há».
Những ngưá»i đà n bà và mấy ngưá»i đà n ông dá»… xúc cảm, trong số đó có cả Petya, khóc lên vì sung sướng. Má»™t mảnh bánh bich quy khá to mà nhà vua Ä‘ang cầm trên trong tay rã ra và rÆ¡i xuống lan can bao lÆ¡n rồi từ lan can rÆ¡i xuống đất. Ngưá»i đứng gần hÆ¡n cả là má»™t ngưá»i đánh xe mặc áo lúp lao ngưá»i vá» phÃa miếng bánh và chá»™p lấy. Trông thấy thế, nhà vua bảo Ä‘em ra má»™t đĩa bánh bich quy và bắt đầu ném bánh từ trên bao lÆ¡n xuống. Mắt Petya đỠngầu; mối nguy cÆ¡ bị giẫm đạp lại cà ng kÃch thÃch cáºu thêm. Cáºu ta lao đến cướp bánh. Cáºu cÅ©ng chẳng biết là m như váºy để là m gì, chỉ biết rằng thế nà o cÅ©ng phải lấy cho kỳ được má»™t chiếc bánh từ tay nhà vua ném xuống, phải cố già nh cho được, không chịu thua ai. Cáºu chồm tá»›i và xô ngã má»™t bà già sắp bắt được má»™t chiếc bánh bÃch quy. Nhưng bà già vẫn chưa chịu thua tuy đã nằm dưới đất: bà ta vẫn giÆ¡ tay ra bắt bánh.
Petya dùng đầu gối chặn tay bà ta, chá»™p lấy chiếc bánh và dưá»ng như sợ cháºm trá»… mất, cáºu cất tiếng hô "Ura!" vá»›i má»™t giá»ng đã khà n đặc.
Nhà vua trở và o phòng, và sau đó phần lá»›n dân chúng bắt đầu ra vá».
- Äấy tôi đã bảo là đợi má»™t chút mà - thấy chưa, y như rằng! - bốn phÃa có tiếng nói vui vẻ.
Tuy lòng Petya vô cùng sung sướng, nhưng cáºu cÅ©ng vẫn thấy buồn buồn khi phải vá» nhà , biết rằng tất cả những ná»—i vui thú cá»§a ngà y hôm nay thế là đã hết. Từ Ä‘iện Kreml, Petya không vá» nhà mà lại đến nhà Obolenxki năm ấy mưá»i lăm tuổi và cÅ©ng đã nháºp ngÅ©. VỠđến nhà , Petya tuyên bố má»™t cách dứt khoát và rắn rói rằng nếu không cho cáºu ta Ä‘i, cáºu sẽ bá» nhà trốn Ä‘i. Và mấy ngà y hôm sau, tuy vẫn chưa nhượng bá»™ hoà n toà n, bá tước Ilya Andrevich cÅ©ng Ä‘i đò há»i xem có nÆ¡i nà o an toà n nhất để xin cho Petya nháºp ngÅ©.
Chú thÃch:
(1) Má»™t di tÃch lịch sá» cá»§a thế ká»· 16 để ở Ä‘iện Kreml. Nòng súng dà i 5m34, cỡ nòng 890mm: nặng 40 tấn. Má»™t và i mẫu đáng chú ý cá»§a nghệ thuáºt đúc đồng Nga.
(2) Nước giải khát là m bằng lên men bột mỳ, vị hơi chua.
(3). Buổi lá»… nhiá»u linh mục cùng hà nh lá»…
|
 |
|
| |