 |
|

30-07-2008, 08:07 PM
|
.gif) |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Quyển 16 Chương 7:
Vị Tri Mệnh Váºn
Dịch giả: thsonn
Biên táºp: chudu
Nguồn: www.***************.org
“Các ngươi nói, chúng ta có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây an toà n không? Tứ Cẩu trong bóng tối cất giá»ng há»i.
Triệu Tá» Uy suy nghÄ© nói: “Ta thấy có má»™t chút khó khăn, bởi vì tên đại ngu ngốc nà y đụng chạm và o cÆ¡ thể thánh khiết cá»§a Thái Âm giáo chá»§, tháºt đúng là đáng chết, mà hắn lại không là m thà nh công.â€
“Bởi váºy, nếu là m thà nh công, thì thánh nữ mỹ lệ đó trở thà nh lão bà cá»§a Hy Bình rồi, chúng ta sẽ được dãi ngá»™ cao cấp, có lẽ có nhiá»u mỹ nữ hiến thân â€
“Các ngươi là hai há»—n đản, không được nói lá»i chán nản ở đây, nếu không vì các ngươi đến quá nhanh, ta sá»›m đã thịt nà ng ta, ở sông Mê Giang cÅ©ng không thể tắm cho nà ng ta. Mẹ nó, lãng phà biết bao nhiêu thá»i gian tán tỉnh cá»§a ta, các ngươi lại tá»›i, là m toà n bá»™ lá»i tán tỉnh phá bá» hết. â€Äá» cáºp đến việc nà y, Hy Bình không thể không giáºn dữ sao?
Triệu Tá» Uy nói: “Tên ngu ngốc, ngươi không phải trước tiên cố và o gặp lại chúng ta sao? Chúng ta cÅ©ng có thể nhìn thấy ngươi trong nước biểu diá»…n tháºt huy hoà ng.â€
Hy Bình nói: “Ta sợ ta và o gặp trá»… má»™t chút, các ngươi cÅ©ng không còn phúc để nhìn, sá»›m đã bị hai nữ nhân tống tiá»…n đến diêm la vương là m nữ tế rồi.â€
Tứ Cẩu cảm thán nói: “Chúng ta tại địa lao nhìn ra, khả năng cÅ©ng không rõ rà ng.â€
Hy Bình cưá»i nói: “Góc độ đánh giá cá»§a ngươi quả nhiên không phải bình thưá»ng.â€
Danh ngôn cá»§a Tứ cẩu liá»n thốt ra: “ thì đó, thì đó.â€
Triệu Tá» Uy nói: “Äã lâu, bá»n há» không có trở lại, có khi nà o bá»n há» quên luôn không?â€
“Có quên bá»n ngươi, cÅ©ng không có khả năng quên ta, ta là loại nam nhân khiến ngưá»i ta quên dá»… váºy sao? HÆ¡n nữa, hắc hắc, thân thể bá»n hỠđã bị ta ngó qua!†Hy Bình đắc ý đến quên hết má»i thứ, nÆ¡i nà y thì quá tối, không thể nhìn thấy vẻ mặt kinh tởm cá»§a hắn.
Nhưng Triệu Tá» Uy tháºt sá»± hét lên: “Hoà ng Hy Bình, ngươi nói cái gì? Ngươi nói ngươi đã nhìn qua bá»n há» Ã ?â€
Hy Bình cÅ©ng lá»›n tiếng nói: “Thế thì sao? Hôm qua bá»n há» năm ngưá»i cởi đồ Ä‘i tắm trước mặt ta, ta không muốn nhìn cÅ©ng không được, ta đâu có biết gì ngoà i chuyện Triệu nhị công tá» có hứng thú đối vá»›i Má»™ng Hương, nhưng cÅ©ng không nháºn thấy bị nữ nhân há»›p hồn phải không?â€
“Không nên bức ta rút đao“
“Ta sợ quá, tiểu tá» ngươi có Ä‘ao ở đây à ? sá»›m đã bị hai nữ nhân mang Ä‘i giết heo.†Hy Bình tức giáºn nói.
Triệu Tá» Uy giống như Ä‘iên cuồng gá»i: “Hoà ng Hy Bình, ngươi phóng qua ta, cởi dây thừng ra, ta xé nát cái miệng xấu xa cá»§a ngươi.â€
Hắn có Ä‘iểm Ä‘au khổ nói, kiêu ngạo như Triệu nhị công tá» không thể nhẫn nhịn tiếp thụ khi nghe ngưá»i ta nói Ä‘ao cá»§a hắn bị ngưá»i ta Ä‘oạt Ä‘i. Thuá»ng hay nói, Ä‘ao luôn trong ngưá»i, tuy nhiên Ä‘ao trong ngưá»i hắn hiện không có ở đây, nhưng hắn lại ở đây.
Tứ Cẩu nói: “Ngươi giữ lại khà lá»±c Ä‘i! Äao cá»§a ngươi không là m nên con ngưá»i ngươi, giống như ta không có thương căn bản không giống ta sao.â€
Hy Bình không quên là m ngưá»i tốt nói: “Triệu Tá» Uy, ta sau nà y giúp ngươi lấy lại Ä‘ao, ha ha.â€
“Ta không cần! Phải nhở đến ngươi sao? Mất là do hai ngưá»i đó, sau nà y ta thoát ra, lại đánh hai kẻ lừa đảo đó, con mẹ nó, ta cÅ©ng có tiá»n!†Triệu Tá» Uy không lÄ©nh nhân tình nà y, đơn giản là ô nhục đối vá»›i hắn.
“Tốt lắm†má»™t tiếng vang lên ở cá»a.
Tứ Cẩu cảnh tỉnh nói: “Bá»n há» trở lại đó.â€
Lục Ngá»c và Lam Ngá»c trở lại, trá»±c tiếp chạy đến đại sảnh quả phụ ốc, bên trong đã tụ táºp các nhân váºt trá»ng yếu cá»§a Thái Âm giáo.
Thái Âm giáo kỳ tháºt là đại giáo phái tÃn ngưỡng phổ biến ở Tây Vá»±c, các nhân váºt trong giáo phân không nhiá»u, chỉ là thế lá»±c giáo phái nà y trãi rá»™ng khắp Tây vá»±c. Kết cấu ná»™i bá»™ cá»§a Thái Âm giáo rất đơn giản, má»™t giáo chá»§ là thánh nữ, hai há»™ pháp, nói chung tất cả há»™ pháp Ä‘á»u trên má»™t bối pháºn, có lẽ giống như hiện giá» tân nhiệm thánh nữ, há»™ pháp A Máºt Y cá»§a nà ng tÃn nhiệm tuyệt đối vÆ¡i hai vị lão tì. Có lẽ khôngtÃnh là già , mặc dù niên kỳ cá»§a bá»n há» gần bốn mươi, nhưng lại giống thiếu phụ má»›i ba mươi, lại là siêu mỹ nữ.
Kỳ tháºt tại quả phụ ốc nà y có quả phụ Lý Ngá»c là hiện nhiệm há»™ pháp, má»™t há»™ pháp khác đó là Minh Ngá»c.
Lý Ngá»c được A Máºt Y an bà i tại gia Lăng trấn và o má»™t5 năm trước, bà ta là m việc nà y, tá»± nhiên có lý do cá»§a bà ta, nhưng Lý Ngá»c cÅ©ng không phụ sá»± mong đợi, không chỉ kiến láºp quả phụ ốc, mà trong chu vi quả phụ ốc cho xây dá»±ng rất nhiá»u ốc trạch lá»›n nhá». Kỳ tháºt vòng quanh vùng phụ cáºn quả phụ ốc được xây dá»±ng gần như gắn vá»›i Thái Âm giáo, chỉ có ngoại nhân không hiểu được Ä‘iá»u nà y.
Minh Ngá»c túc trá»±c Ä‘i theo A Máºt Y, ba tháng trước, Âu Dương Äình Äình nháºn chức tân Thánh nữ, bà ta và Lý Ngá»c đương nhiên được Âu Dương Äình Äình thăng lên là m há»™ pháp Thái Âm giáo. Nhưng A Máºt Y tuy không có chức vị nà o, mặc dù danh vá»ng cá»§a bà ta vẫn còn như trước, hiện tại có thể nói, vô luáºn là thánh nữ hay há»™ pháp, tất cả Ä‘á»u là ngưá»i thân cá»§a bà ta.
A Máºt Y gặp Ä‘uợc Lâm khiếu Thiên và o hai mươi năm trước, Lý Ngá»c và Minh Ngá»c nhá» hÆ¡n bà hai tuổi, nhưng, ba nữ nhân nà y, nếu Ä‘i ra ngoà i, má»i ngưá»i trên đưá»ng tuyệt đối không thể biết được niên ká»· chân tháºt cá»§a bá»n há», qua ánh mắt mà nói, bá»n há» bất quá là thiếu phụ hai mươi tám – hai mươi chÃn, nhưng trình độ mỹ lệ, đúng tháºt kinh nhân, trong vẻ tuyệt mỹ phát tán sá»± thà nh thục cá»§a phụ nữ, đó là má»™t loại khà vị mê hoặc con ngưá»i.
Lúc nà y, trong đại sãnh trừ A Máºt Y và Lý Ngá»c, Minh Ngá»c ở bên ngoà i, nhưng cÅ©ng có Âu Dương Äình Äình và có đủ Tá» Ngá»c và Hoà ng ngá»c, còn có những nam nữ khác khoảng ba mươi, bốn mươi ngưá»i…
A Máºt Y nhìn thấy Lục Ngá»c và Lam Ngá»c trở vá» an toà n, sau đó nhanh chóng há»i: “ Bá»n hỠđối vá»›i các ngươi không có là m gì chứ?â€
Lục Ngá»c nói: “Hồi Thánh mẫu, bá»n há» không dám là m gì đối vá»›i chúng tôi.â€
Thánh mẫu, là xưng hô cao nhất do thánh nữ tôn xưng.
A Máºt Y hoà i nghi nói: “Äại Äịa Minh sao lại dá»… dà ng chịu thả bá»n ngươi?â€
Lam Ngá»c kể lại diá»…n biến cá»§a quá trình.
A Máºt Y nghe, chỉ cảm thán nói: “Tuy các ngươi nói ngưá»i cá»§a võ lâm tứ đại thế gia còn nhá» tuổi, trước ta cÅ©ng đã nghe Ãt nhiá»u. Tuy nhiên, từ tình hình nà y cho thấy, bi kịch hai mươi năm không là m cho bá»n há» suy tà n, nhóm má»›i nà y rất lá»›n, rất có nhiá»u hy vá»ng.â€
Âu Dương Äình Äình có má»™t ngạc nhiên khác: “Bá»n há» không Ä‘i cùng nhau mà ? Sao có thể ở cùng nhau?â€
Lục Ngá»c không ngại nói: “Muá»™i cÅ©ng không hiểu rõ lắm quan hệ cá»§a bá»n há», giống như tứ đại gia và Äại địa Minh phân thà nh hai phái, có lẽ há» phân ra hai nÆ¡i nà y để ở đó là nguyên nhân à ! Do ta Ä‘oán đại đây là ý từ Bắc Lăng trang mà nói…â€
A Máºt Y nói: “Tứ đại võ lâm thế gia, căn bản sẽ không ở há»—n tạp cùng Äại Äịa minh.â€
“Khả năng bá»n há» thÃch chúng ta!†Lam Ngá»c u oán nói, cho tá»›i giá» nà ng ta không thể quên được độc Cô Minh vì tư thế anh hùng cá»§a hắn là m nà ng phát cuồng.
Âu Dương Äình Äình nhÃu mà y nói: “Lam Ngá»c, loại lá»i nói như thế nà y mà muá»™i cÅ©ng có thể nói ra à ? Tóm lại bá»n há» thÃch các ngươi, cÅ©ng chứng minh bá»n há» chỉ là má»™t nhóm háo sắc, vì nữ nhân nguyên tắc gì cÅ©ng không có.â€
Lý Ngá»c nói: “Ta cÅ©ng có được má»™t số tin tức linh tinh, ngưá»i chân chÃnh là m thá»§ lÄ©nh võ lâm tứ đại thế gia Ä‘ang bị giam trong địa lao là Hoà ng Hy Bình, bá»n há» tuy trẻ tuổi nhưng thá»±c lá»±c rất mạnh, có Ä‘iá»u thanh danh trong võ lâm thì rất không hay, tương tá»± có nhiá»u truyá»n thuyết tất cả Ä‘á»u nói bá»n há» là má»™t quần háo sắc và vô lại…â€
“Äúng như váºy!†Âu Dương Äình Äình tán đồng cách nói nà y, bá»i vì nà ng láºp tức nghÄ© vỠ“ dâm tặc†Hoà ng Hy Bình.
“Có lẽ phẩm hạnh cá»§a bá»n há» tháºt sá»± không tốt, nhưng.“ A Máºt Y ngưng thị nhìn Âu Dương Äình Äình nói: “Äình Äình, con muốn biết bản thân nữ nhân có má»™t loại tá»± mê luyến nam nhân không có nguyên tắc, con không phải thấy Lam Ngá»c kỳ lạ à , nếu là má»™t nam nhân thì không cần há»i nguyên do gì, nữ nhân sẽ lo lắng cho nam nhân mình thÃch cho đến chết, bằng và o nữ nhân tại trưá»ng, tuyệt không có khả năng bắt tá»™i nam nhân nà y.â€
Âu Dương Äình Äình cúi mặt, uá»· khuất nói: “Sư phụ, con không có kỳ lạ như Lam Ngá»c.â€
“Tốt lắm! ta không có nói con, ta đã là m cho má»™t ngưá»i nháºn má»™t đại uá»· khuất phải không?â€
Âu Dương Äình Äình ngước mặt lên, khuôn mặt đỠhồng lên tháºt khả ái, nà ng giáºn dổi nói: “Sư phụ, tá»± ngưá»i là m Äình Äình con nháºn uá»· khuất.â€
A Máºt Y cưá»i ngá»t ngà o nói: “Các ngươi trở vá», có ngưá»i bám theo không?â€
Lục Ngá»c nói: “Không có.â€
A Máºt Y nghÄ© thầm nói: “Hắn không thể các ngươi Ä‘i dá»… dà ng như váºy, Ä‘iá»u đó không giống tác phong hà nh sá»± cá»§a hắn, hắn không thể nà o là ngưá»i quanh minh chÃnh đại như thế, chắc là không phải váºy.â€
Lam Ngá»c khẩn trương nói: “CÅ©ng có thể chúng ta bị ngưá»i theo dõi phải không?â€
“Ngưá»i truyá»n tin cá»§a chúng ta, thì đã hoá trang, hÆ¡n nữa cá»§ngkhông trá»±c tiếp trở vỠđây. Thêm nữa, nếu như bá»n hỠđánh nhau vá»›i ngưá»i là ngưá»i cá»§a tứ đại thế gia, tứ đại thế gia không có khả năng gá»i ngưá»i theo dõi hắn. Mặc dù, bá»n há» nhất định theo dõi, nhưng…â€
Lục Ngá»c nói: “Chuyện nà y giải quyết như thế nà o?â€
A Máºt Y nói: “Chuyện gì tá»›i thì nó sẽ tá»›i, A Máºt Y ta cÅ©ng không e sợ gì, hiện tại trong võ lâm có rất nhiá»u môn phái, cÅ©ng mang đến hết, nhiá»u năm tÃch oán, nên tẩy sạch hết má»™t lần.â€
Âu Dương Äình Äình ngây thÆ¡ nói: “Sư phụ, con cÅ©ng không e sợ.â€
“Äình Äình, gá»i ngưá»i thả ba ngưá»i bá»n há» ra, chúng ta phải giữ chữ tÃn, bá»n há» thả các ngươi, chúng ta cÅ©ng phải thả ba ngưá»i nà y, trong má»™t số chừng má»±c, ta không muốn thương hại ngưá»i cá»§a võ lâm tứ đại thế gia.â€
Âu Dương Äình Äình liá»n nói: “Sư phụ, con tá»± mình là m. Có lẽ, con tuyệt đối không thả Hoà ng Hy Bình, hai thì đổi hai, Hoà ng Hy Bình không có ngưá»i hoán đổi. HÆ¡n nữa, sư phụ, hắn đối vá»›i con là m như váºy, chết cÅ©ng không xoá hết, con muốn hà nh hạ hắn từ từ.â€
A Máºt Y ngẫm nghÄ©, nói: “Con là thánh nữ, con quyết định Ä‘i!â€
“Sư phụ, ngưá»i nói như váºy, là không thÃch Äình Äình.â€
“Tốt lắm! con thÃch như thế nà o, sư phụ Ä‘á»u nghe theo con, được hay không?â€
“Vâng, sư phụ, con Ä‘i thả ngưá»i.â€
Lý Ngá»c, Minh Ngá»c, bon ngươi Ä‘i chuẩn bị Ä‘i, thá»i gian không còn nhiá»u. A Máºt Y Ä‘ang phân phó, có nói: “ Lam Ngá»c, nguÆ¡i theo ta trở lại tẩm thất, ta có chuyện cần há»i ngươi.â€
“Lam Ngá»c, ta há»i ngươi má»™t việc, lúc ngươi cùng Äá»™c Cô Minh giao chiến, vì sao không đánh bại hắn? võ há»c cá»§a Thái Âm giáo chúng ta, tuy ngươi không có khả năng há»c hết, nhưng cÅ©ng không có khả năng bại vá» tay hắn.â€
Trở lại tẩm thất, A Máºt Y trá»±c tiếp nêu vấn Ä‘á», bởi vì Lam Ngá»c trong lá»i nói lúc nãy, có nói má»™t câu: “Ta bại bởi huyết trảo cá»§a hắn!â€
Lá»i nói nà y, là m bà ta liên tưởng đến Lâm Khiếu Thiên.
Lam Ngá»c hồi tưởng nói: “Ta vốn chắc chắn chiến thắng, hắn giống như bị ta áp chế. Song do ánh mắt tá»± nhiên lại biến thà nh Ä‘á», sau đó ta cảm giác được khà tức từ trên thân hắn bức xạ phát sát. Nhưng tại lúc đó, song trảo cá»§a hắn giống như Ä‘uợc tẩm qua máu, rùng rợn cá»±c kỳ. Ta… sau đó thì bại.â€
A Máºt Y trầm ngâm nói: “ Huyết sát trảo?â€
“Thánh mẫu, ngưá»i biết loại võ công đó à ?â€
“Ừ, biết, đó là võ há»c đặc biệt nhất cá»§a má»™t vị cố nhân cá»§a ta, Äá»™c Cô Minh nà y nhất định là truyá»n nhân duy nhất cá»§a ông ta, ông ta chắc cÅ©ng ở thiếu Lâm? Nghe Lý Ngá»c nói, Äá»™c Cô Minh là má»™t trong thất công tá», xuất từ Thiếu Lâm… Lúc đầu, ngưá»i cứu hắn, khó có thể nói là Thiên Si đại sư?â€
“Lam Ngá»c, ngươi quay lại cùng Âu Dương Äình Äình nói má»™t tiếng, nói vá»›i nà ng ta Hoà ng Hy Bình cÅ©ng phải thả.â€
Lam Ngá»c nói: “Thánh mẫu, thánh nữ vì sao nhất định muốn lưu lại Hoà ng Hy Bình?â€
“Bởi vì… a! khôngtốt rồi, ta phải tá»± mình Ä‘i má»›i xong, ta e hà i tá» nà y lại là m thuÆ¡ng hại đến nà ng ta, cÅ©ng như ông ta đã từng…. Lam Ngá»c, ngươi cùng vá»›i các tá»· muá»™i khác há»— trợ há»™ pháp, thuáºn tiện đóng cá»a luôn.â€
Ba nguá»i Trong địa lao nhìn thấy Âu Dương Dương Äình Äình tiến lại, Tứ Cẩu nói: “Nguyên lai chỉ có má»™t ngưá»i, ta không biết ngưá»i nà y Ä‘i đến đâu, ta tại đây tiếp thụ khổ nạn tất cả lại không đến ngó ta, tháºt sá»± đáng thương!â€
Hy Bình nói: “Ngươi không đạt đến má»™t chá»§ng loại si tình, ta nhìn không thoải mái.â€
Tứ Cẩu phà n nà n nói: “Ta bổn lai là má»™t ngưá»i rất si tình mà ! Lan Hoa yêu! ThÆ¡m!â€
“Lam Hoa Ä‘ang ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng đợi sinh, ngươi không được trước nữ nhân khác nói vá» Lan Hoa cá»§a ngươi, Ä‘iá»u đó đối vá»›i Lan Hoa là má»™t sá»± vÅ© nhục.†Hy Bình chỉ nói.
“Ba con quá»· háo sắc các ngươi, lúc nà o cÅ©ng nói vá» nữ nhân, không thể nói gì ngoà i nữ nhân, trong lòng các ngươi không có má»™t thứ gì khác sao?†Âu Dương Äình Äình chá»i.
Hy Bình nói: “Trong lòng nam nhân, luôn có hình bong nữ nhân, mặt khác muốn được nữ nhân đâu có sao?â€
Âu Dương Äình Äình tuyệt đối không thể tiếp nháºn “cao luáºn†cá»§a Hy Bình, nà ng tức giáºn hét lá»›n: “Hoà ng Hy Bình, ngươi muốn ta khoá miệng ngươi à , không ai muốn ngươi xì hÆ¡i.â€
Hy Bình lại nghÄ© khác, nói: “Nhưng ta lại thÃch xì hÆ¡i, ta sẽ là m ngươi ngạt thở chết.â€
“Hoà ng Hy Bình, ngươi đợi đấy.†Âu Dương Äình Äình nghiến răng nói, chuyển thân vung chưởng đánh xuống, phân ra hướng đến Triệu Tá» Uy và Tứ Cẩu.
“Không, Âu Dương Äình Äình, không được đả thương bá»n há»!†Hy Bình kinh hãi hét lá»›n.
Tháºt sá»± thấy dây trói cá»§a hai ngưá»i đứt từng Ä‘oạn, hai ngưá»i vùng vẫy má»™t hồi, cuối cùng cÅ©ng được tá»± do.
Âu Dương Äình Äình quay mặt đối diện vá»›i Hy Bình nói: “Ta có nói muốn dả thương bá»n hỠđâu? Ta hiện tại Ä‘i đến thả bá»n há»â€¦ Nhưng vá»›i ngươi, thì váºn mệnh cùng vá»›i bá»n há» trái ngược.â€
Tứ Cẩu Ä‘ang vui mừng lá»™ ra ngoà i, liá»n kinh hãi nói: “Ngươi nói chỉ thả hai chúng ta thôi sao?â€
“Các ngươi cÅ©ng chỉ thả có hai ngưá»i trở vá», hoán đổi hai, công bằng.â€
“Nhưng chúng ta chỉ bắt được các ngươi hai ngưá»i thôi?â€
“Äó là việc cá»§a các ngươi, ai kêu các ngươi không bắt thêm má»™t ngưá»i nữa?†Âu Dương Äình Äình gần như vô lại nói.
Tứ Cẩu lẩm bẩm nói: “Ta phát giác ra thánh nữ ngươi, cùng vá»›i má»i ngưá»i rất giống nhau.â€
Âu Dương Äình Äình hiếu kỳ nói: “Ai?â€
“À!†Tứ Cẩu quay lại chỉ và o Hy Bình, nói: “Thì giống đại vô lại nà y.â€
“Mẹ nó, Tứ Cẩu, ngươi dùng tá» hay vá»›i kẻ phải chết thế hả?†Hy Bình hét lên, thanh âm nà y giống ca hát cá»§a hắn Ä‘á»u rất có lá»±c.
Âu Dương Äình Äình không ngại phiá»n nói: “Không cần cãi nhau, hai ngưá»i các ngươi Ä‘i, không có giữ các ngươi đâu.â€
Hy Bình cÅ©ng nói: “Có nghe không hả? Ä‘i Ä‘i! Không được quấy phá ta và mỹ nữ là m việc vá»›i nhau! Mẹ nó, cả hai là bằnghữu chết tiệt không biết Ä‘iá»u, không lẽ muốn ta ngăn cản bá»n ngươi à ?â€
Triệu Tá» Uy cảm thán nói: “Kỳ tháºt ngươi cÅ©ng đã ngăn cản. Tứ Cẩu, chúng ta Ä‘i!â€
“Nhưng…†Tứ Cẩu không muốn đi.
Triệu Tá» Uy nói: “ Ngươi muốn nói gì ta Ä‘á»u biết cả, nhưng, cÅ©ng phải Ä‘i! Chúng ta sẽ gặp lại. Lúc đó ngươi có thương, ta có Ä‘ao, chúng ta Ä‘ao thương cùng xuất, nhất định sẽ vô địch, tháºt đó?â€
“Như váºy thôi.†Thanh âm cá»§a Tứ Cẩu biến đổi chút mùi vị, phảng phất như hÆ¡i ở cổ.
Triệu Tá» Uy Ä‘i ra đầu tiên, Tứ Cẩu nhìn lại chá»— ngồi trên đất, mÆ¡ hồ nhìn và o Âu Dương Äình Äình cá»§a Hy Bình, ai oán than má»™t tiếng, cÅ©ng theo Triệu Tá» Uy ra ngoà i.
Äịa lao chỉ còn lại má»™t đôi oan gia.
Hy Bình nói: “Ngươi không cần phải đóng cá»a lại à ?â€
“Ta không rãnh.â€
“Ta tháºt sá»± nghÄ© ngươi Ä‘ang nhà n rá»—i.â€
Âu Dương Äình Äình đột nhiên nói: “Biết ta vì sao không thả ngươi Ä‘i không?â€
“Bởi vì ngươi muốn cùng ta tiếp hoà n thà nh việc đó.“
“A?â€
“Trò du hà dưới sông đó, ha ha, ngươi nhất định muốn tiếp tục tại nhà lao nà y, đúng không, Âu Dương Äình Äình?â€
Lúc Hắn nói lá»i nà y, mông Ä‘ang ngồi dưới đất mạnh mẽ nâng lên, dưá»ng như ở cái khố Ä‘ang hướng thẳng đứng lên, Âu Dương Äình Äình chú ý đến cái khố cá»§a hắn sá»›m đã bà nh trướng, giống như cái lá»u.
Âu Dương Äình Äình cảm thấy nóng mặt, nóng giáºn nói: “Hoà ng Hy Bình, ngươi là dâm tặc đến chết cÅ©ng không sá»a đổi, ta tuyệt không hà o phóng vá»›i ngươi nữa.â€
“Ngươi nghÄ© ta sợ ngươi à ? Có lẽ ngươi nên mở khai cùm kiá»m chế tay chân ta, ngươi nhìn xem, ai hướng đến ai cầu đây.â€
Hy Bình mệt má»i đã lâu, không có khả năng giữ thân hình hắn thái quá như thế. hắn cảm giác Ä‘ang trước tráºn quyết đấu, đối vá»›i Âu Dương Äình Äình đỠxuất má»™t loại yêu cầu quá bình thưá»ng.
Âu Dương Äình Äình có má»™t sá»± thôi thúc muốn cưá»i lên, nhưng nà ng cố nhịn, nói: “Ngươi cảm thấy rằng má»—i ngưá»i Ä‘á»u ngu ngốc giốngnhư ngươi à ?â€
“Ta là thiên tà i, Âu Dương Äình Äình, con mẹ ngươi má»™t Ä‘iểm văn hoá cÅ©ng không có.â€
“Ngươi là thiên tà i à ? Ná»±c cưá»i, tháºt ná»±c cưá»i! Loại thiên tà i như ngươi, thiếu má»™t Ä‘iểm nhá», đối vá»›i thế giá»›i nà y không có Ãch.â€
Hy Bình không giân trái lại cưá»i nói: “Thiên tà i dâm tặc phải không? Ngươi không còn gì phản bác nữa phải không?â€
Âu Dương Äình Äình tức đến không có lá»i để nói lại.
Hy Bình ngước lên nhìn nà ng, nà ng trông rất ngây thÆ¡, Âu Dương Äình Äình mặc má»™t bá»™ quần áo mà u trắng, bá»™ quần áo nà y hình như nà ng không há» thay đổi, có lẽ nà ng sở hữu tất cả nhưng bá»™ quần áo mà u trắng. Trong ánh và ng chói sáng, toà n thân nà ng phản xạ má»™t má»™t vòng sắc thái mà u và ng, thể hiện má»™t loại mong lung mỹ cảm và chất cảm.
Thân cá»§a nà ng rất duyên dáng, ước lượng cao khoảng má»™t thức bảy, hai chân dà i suông thẳng rất đẹp, đưá»ng viá»n váy cá»§a nà ng đến táºn đầu gối, rồi từ đầu gối hạ xuống bà n chân nhá» tháºt thu hút ngưá»i, Hy Bình thình thình co đầu gối lại thổi ra má»™t hÆ¡i, thổi là m cái váy rung động.
“Ngươi là m cái gì váºy?â€
Hy Bình nói: “Ta muốn thổi má»™t hÆ¡i, là m cái váy cá»§a ngươi tốc lên, nhìn cái nÆ¡i ẩm uá»›t cá»§a ngươi có khô hay không!â€
Âu Dương Äình Äình lạnh lùng nói: “Khà lá»±c ngươi không đủ, rất đáng thương.â€
“Ta cÅ©ng có cảm giác Ä‘ang thương tâm, đáng thương nhất là tại dòng sông, lúc đó ta tá»±a hồ có thể tiến nháºp và o nÆ¡i đó cá»§a ngươi.â€
“Rất tốt, rất tốt, Hoà ng Hy Bình, ta bổn lai hà nh hạ ngươi má»™t lần rồi thả ra, sau khi ngươi nhất định như thế, còn tiếp tục nói đến chuyện đó, ngươi tưởng muốn nói gì thì nói sao, nói chuyện nà y, Ä‘á»u là vá» ta chứ gì.â€
Hy Bình vui mừng nói: “Tháºt hả?â€
“Ta lần nà y mang kiếm cá»§a ta trở lại, trước khi cắt cổ ngươi, ta cho phép ngươi nói đên việc nà y, nói Ä‘i! Ngốc tá»!
“Ta ca hát được không?â€
“Ngươi…†Âu DuÆ¡ng Äình Äình không chá» kẻ ngốc nà y, thình lình có má»™t loại đỠxuất ca hát nà y, nà ng nói: â€œÄÆ°á»£c, nhưng ta chỉ cho thá»i gian ca má»™t bà i, hát Ä‘i! Ta phải nhìn xem ngươi ca thế nà o mà dám tá»± xưng là ca thần.â€
Hy Bình cảm kÃch táºn đáy lòng nói: “ Ngươi đối vá»›i ta tháºt là tốt, nhưng, tại sao chỉ cho phép ta ca có má»™t bà i? Ta thÃch ca hát rất nhiá»u bà i mà .â€
“Ta bây giá» không thÃch nghe ngươi ca hát.“
“Lúc nà y ngươi có thể kêu gợi những ngưá»i cá»§a Thái Âm giáo Ä‘ang là m việc tá»›i đây, ta ca hát miá»…n phà cho bá»n há» nghe. Ta ca hát tháºt sá»± rất dá»… nghe, rất nghệ thuáºt, ngươi nghe thì sẽ biết, có lẽ ngươi nghe xong, thì sẽ không thể giết ta, có lẽ hà ng ngà y Ä‘á»u muốn ta hÆ¡n cho ngươi nghe, giống như Tuyết nhi váºy, ha ha.â€
“Há»—n đản, ta cho ngươi thá»i gian hát hai bà i, ngươi hát thì hát, không hát thì thôi.â€
“Äúng váºy nha?†Hy Bình ngẫm nghÄ©, rồi nói: “ Lúc ta hát hai bà i! Hát hai bà i nà y được không?†Ngẩm nghÄ© hồi lâu, hắc hắc: “‘Lại gặp ta nÆ¡i nà y’, đây là bà i đầu tiên, đã lâu không ca hát, tại Hoà ng sÆ¡n thôn có thể hát má»—i ngà y.â€
“Lại gặp ta nÆ¡i nà yâ€? hát như thế nà o? Chưa nghe nói qua, Âu Dương Äình Äình trong lòng thấy kỳ quái: Là m gì có bà i hát giống như thế nà y?
Hy Bình rất đắc ý, đó là bà i hát do một mình hắn sáng tác, nà ng đương nhiên không biết. nà ng nếu biết được, thì sẽ không kêu kì lạ!
Hắn nói: “Âu Dương Äình Äình, nghe đây, ta phải hát rồi!â€
Ha ha ha ai ha ha!
Lại cùng gặp ta nơi nà y ai!
Hãy tìm đến đây ai!
Ta là m ngươi khóc thấy mẹ, là m ngươi kêu ai da!
Là m ngươi nằm lên hạ xuống, tư thế nằm như chó ị (đại tiện) ha!
Ta là m nát bét cái mông cá»§a ngươi thÃch quá!
Là m là m là m! Ha, là m da….
“Ngừng! ngừng! ngừng!â€
Bà i thúc nhất chưa hát xong, âu Dương Äình Äình không nhẫn nại được đã xuất thá»§, kiếm đã rá»i khá»i vá», trong phòng tối Ä‘en ánh sáng phát ra rất mạnh!
Nà ng đã bị tiếng hát cá»§a “mê nhân†Hy Bình là m gần như mất Ä‘i lý trÃ…
“Ta giết dâm tặc ngươi pải ba lần má»›i được!â€
Âu Dương Äình Äình đưa “Thái Âm thánh kiếm†lên, mÅ©i kiếm phóng ra ánh sáng âm lãnh, nhánh chóng từ trên phóng xuống “cần cổ thiên tà i ca hát†đang hoạt động…
|

31-07-2008, 09:10 PM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 65
Thá»i gian online: 2 giá» 18 phút 59 giây
Thanks: 7
Thanked 24 Times in 7 Posts
|
|
Quyển 17 Chương 1:
Tâm Ẩn Vu Bối.
Dịch giả: thsonn
Nguồn: ***************
“ Phong thÃch má»i ngưá»iâ€
Có má»™t âm thanh uy mãnh hét lên, chúng nhân quay đầu lại nhìn, cuối cùng thì Lạc đại minh chá»§ cÅ©ng trở lại, sau khi xảy ra cái chết cá»§a nhiá»u ngưá»i, hầu như tất cả nhưng ngưá»i cá»§a các đại môn phái Ä‘á»u có trong Long thà nh, bây giá» toà n bá»™ đã và o trong.
Lạc Thiên nhìn thấy phụ thân hắn, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng có phần hoan hỉ, bởi vì hắn đang không có cách không chế cục diện. Tứ đại võ lâm thế gia hoà n toà n không nói đạo lý, hắn đánh không được, nói chuyện cũng không xong.
Hoa tiểu Ba nhìn Kim phát mỹ nữ kế bên Lạc Hùng phát ngây dại, lòng nghÄ©:“ Tuyệt vá»i, trước đây thấy bạch phát mÄ© nữ chÃnh là Lạc U Nhi, bây giá» kim phát cÅ©ng là mỹ nữ. Tại sao bên cạnh Lạc hùng cÅ©ng có Ãt nhiá»u mỹ nữ tháºt là kỳ quái?
Lạc Thiên nói:“ Phụ thân, bá»n há» là những yêu nữ Thái Âm giáo, vì sao phóng thÃch bá»n há»?
Lạc Hùng nói:“ Ngưá»i cá»§a chúng ta còn nằm trong tay bá»n há» phải không?"
“ Phụ thân, ngưá»i cá»§a chúng ta nằm trong tay bá»n chúng là cái bị thịt cá»§a bá»n Võ Lâm tứ đại thế gia.â€
“Im miệng†Lạc hùng hét và o mặt Lạc Thiên má»™t tiếng là m hắn không được nói tiếp, sau đứng trước nhi tá» cá»§a lão:“ Tứ đại võ lâm thế gia là phần cá»§a võ lâm, cÅ©ng là má»™t phần tá» trong liên minh. Ngưá»i cá»§a há» cÅ©ng là ngưá»i cá»§a chúng ta, ngươi hãy lui ra sau suy xét lại mình Ä‘i!â€
Lạc Thiên dựng đứng song mà y, Lãnh nhãn sớm đã nhìn Lạc Hùng, lình thình chuyển thân đi ra ngoà i.
Lạc Hùng nhìn nhi tá» cá»§a mình bá» Ä‘i, than má»™t tiếng, rồi nói:“ Các vị, tiểu nhi hà nh sá»± không chu đáo, xin được lượng thứ.â€
Từ Phiêu Nhiên nói:“ Minh chá»§, kỳ tháºt không hẳn hoà n toà n do lá»—i cá»§a thiếu gia. Thiếu gia là m việc rất tốt.â€
Lạc Hùng nét mặt thanh thản nhiá»u, Ä‘ang định phát thoại, Triệu Tá» Hà o đột nhiên nói:“ Trong thá»i Ä‘iểm nà y, má»i nguá»i Ä‘á»u nhìn nháºn là má»™t phần tá» trong liên minh. Sở dÄ©, chúng tôi không phục tùng Lạc minh chá»§ vì má»™t số chuyện đã an bà i. Chúng tôi cÅ©ng vì quyá»n lợi cá»§a mình, tụ chung cÅ©ng vì nguyên do nà y. Nếu như chúng tôi không phải là ngưá»i nằm trong tay Thái Âm giáo, Lạc Thiên hắn là m gì đối vá»›i hai thiếu nữ nà y, chúng tôi không cần can thiệp. Nhưng các huynh đệ cá»§a chúng tôi bị bá»n há» bắt giữ, hắn vẫn cố chấp bất kể sinh mạng cá»§a huynh đệ chúng tôi. Chúng tôi không suy xét tá»›i đạo nghÄ©a,hy vá»ng vì Ä‘iểm nà y ngà i có thể bá» qua.â€
“Tại sao bá»n há» bị bắt giữ? Do bá»n há» háo sắc, nhưng không phải chuyện đó, Ä‘uổi theo phÃa sau má»i ngưá»i, chỉ sau đó má»›i bị Thái Âm giáo bắt. Tại sao chúng ta có ba ngưá»i vô dụng đó, bá» mất cÆ¡ há»™i tốt để truy sát Thái Âm giáo? Ngươi nói rõ lý do cho ta!†Lạc Thổ châm chá»c nói.
Lạc Hùng hét lên:“ Lạc Thổ, không cần ngươi nóiâ€
Hoà ng Äại Hải lạnh nhạt nhìn Lạc Thổ nói:“ Ngươi muốn biết lý doâ€
Lạc Thổ nhìn Lạc Hùng, muốn nói nhưng do dự.
“ Nói chung lý do là , đại ca cá»§a ta đến bá»n ngươi đã ở đây, bắt đầu du ngoạn,có không được? Nhưng ngươi thì không phục, do bá»n ta đến sau, nên tìm bá»n ta lý luáºn. Bất quá, ta tưởng, quyá»n đầu cá»§a ngươi tuyệt đối không bằng đại ca ta. Nói cho ngươi nhá»›, đại ca ta là nhất bối tá», sá»± tháºt mà đánh giá việc nà y, anh ta chưa chân chánh bại qua, chỉ vì ngươi nói háo sắc. Äó là cuá»™c sống riêng cá»§a anh ta, sao ngươi lại nhiá»u chuyện.†Hoà ng đại Hải có thể nói những lá»i nà y, thì không được như chúng nhân mong chá».
Hoa Tiểu Ba láºp tức hét lên:“ Ah, Äại Hải, tháºt tuyệt vá»i. Äó là cuá»™c sống riêng tư cá»§a chúng ta, là việc bình thưá»ng trong võ lâm! Dung thứ dung thứ!"
“ ba… da…†Hắn thình lình vỗ tay.
Sắc mặt Lạc Hùng liá»n biến động, những ngưá»i khác trong quần hà o võ lâm phẩn ná»™ đến mức không nói nên lá»i. Nói đến Hoà ng Hi Bình vừa vô lại vừa vô sỉ thì đã bá» Ä‘i, bây giỠđột nhiên bá» Ä‘i ngà y cà ng nhiá»u? Nhìn giống võ lâm tứ đại thế gia tháºt sá»± bá» võ lâm chánh đạo….
Từ Phiêu Nhiên nói:“ Äại hải, cáo từ.â€
Lạc Hùng trấn tÄ©nh thần sắc, miá»…n cưỡng nói:“ Trước khi bá»n há» quay lại, ta phải đợi ba gia tá»™c cá»§a bá»n há» thì má»›i láºp kế hoạch trở lại. Má»i ngưá»i đến đư tiệc ở Bắc Lăng Trang rồi bà n sách lược lần nữa, ta tá»›i đó trước đây."
Lạc Hùng quả nhiên chuyển thân bỠđi, không quan tâm đến sự việc ở đây.
Má»i ngưá»i cÅ©ng bá» Ä‘i theo lão, chỉ có võ lâm tứ đại thế giá Ä‘i theo Thái Âm giáo lưỡng nữ. Äá»™c Cô Minh và Hoa Tiểu Ba thân máºt vá»›i lưỡng nữ, luỡng nữ nhìn má»i ngưá»i đầy thâm ý, phi thân bá» Ä‘i.
Sau khi bình tÄ©nh trở lại, Hoà ng Äại Hải nhìn Từ Phiêu Nhiên, nói:“ Từ thúc, thúc háºn đại ca cá»§a tiểu Ä‘iệt chỉ vì thúc không có năng lá»±c giết Thi Trúc Sinh. Nhưng thúc cÅ©ng nên nghÄ©, nếu như đại ca không tá»± cưá»ng xuất đầu, thì tráºn chiến đó chúng ta đã bại. Thúc hãy tưởng tượng chúng ta bại thì háºu quả sẽ như thế nà o?"
“Äó…†Từ Phiêu Nhiên trầm ngâm.
Hoà ng Äại Hải cảm thán nói:" Từ thúc, tiểu diệt ly khai gia đình nhiá»u năm, tháºt sá»± sau đó má»›i gặp đại ca. Nhưng tiểu diệt cÅ©ng có thể hiểu, thúc nói đại ca tiểu Ä‘iệt là ngưá»i như thế. Từ nhá» anh ấy đã thÃch đánh nhau há»—n tạp, chưa bao giá» là m Ä‘iá»u không đúng đắn, Ä‘iá»u đó là sá»± tháºt. Nhưng, khi anh ấy đánh nhau, chưa bao giá» có mục Ä‘Ãch đánh chết ngưá»i, hà ng ngà n tráºn đánh cá»§a anh ấy, tất cả Ä‘á»u thắng, tất cả thá»§ Ä‘oạn Ä‘á»u dùng, tháºt sá»± trong khoảng thá»i gian đó chưa bao giá» là m bị thương đứa bé nà o cùng anh ấy đánh nhau.
Ngừng má»™t lúc rồi tiếp tục:" Anh ấy rất há»—n tạp, tuy nhiên, anh ấy có thể nháºn biết được thúc chú ý đến mình. Là do anh ấy lo lắng đến những ngưá»i bị thương hại. Anh ấy rất chân tháºt, đúng là , rất chân tháºt khi anh ấy bảo vệ tình yêu. Tuy anh ấy hà ng ngà n lần đánh nhau, nhưng không cho phép tiểu diệt Ä‘anh nhau. Äó là lý do cá»§a anh ấy, anh ây cho mình là thiên tà i đánh nhau, được sinh ra chỉ để đánh nhau, còn tiểu diệt là quái hà i tá», không thể đánh nhau. Kỳ tháºt, tiểu diệt biết anh ấy sợ tiểu diệt bị tổn thương, sở dÄ© không hứa cho tiểu diệt tìm ngưá»i đánh nhau."
"Thúc nghÄ© cùng Äịa Ngục môn đánh nhau, chúng ta nếu không tiếp tục đánh, thì bao nhiêu ngưá»i bị chết, hÆ¡n nữa cuối cùng thì ai bại? Tiểu diệt có thể nói, không có đại ca tiểu diệt, thì chúng ta tất bại không nghi. Nhưng thúc biết vì sao đại ca tiểu diệt cùng Thi Trúc Sinh độc chiến? Thứ nhất nếu quần chiến, chúng ta không ai có thể nói là chiếm ưu thế. Thứ hai, Ä‘iá»u rất quan trá»ng, anh ấy không muốn nhìn cảnh nhiá»u ngưá»i thảm tá». Thứ ba, anh ấy luôn nghÄ© anh ấy không bao giá» bại. Khi anh ấy nháºn ra sá»± tháºt, tháºm chà chỉ sợ và o lúc tối háºu nhất, anh ấy cÅ©ng chắc chắn tin tưởng, nhất định thắng. Anh ấy rất thÃch cái cảm giác chiến thắng, nhưng không thÃch mùi vị ngưá»i chết."
"Thúc là m như đại ca cá»§a tiểu diệt là kẻ vô tri. Anh ấy hiểu rất nhiá»u, hồi nhá» rất thông minh, nhất bổn y thư, cái gì anh ấy nắm chặt trong tay hoà n toà n không có má»™t ai có thể mang Ä‘i. Nhưng vì sao lại giống như thằng ngốc hoặc má»™t kẻ có hà nh động vô lại và vô sỉ? Tiểu Ä‘iệt nghÄ© anh ấy có lý do cá»§a mình, có thể anh ấy rất thÃch bá»™ dạng nà y cá»§a mình. Bình thưá»ng anh ấy hay cưá»i hi hi, đông kéo tây xô, giống như ngưá»i rất đáng ghét. Nhưng, Từ thúc, tiểu diệt lại thÃch bá»™ dạng đó cá»§a đại ca, bởi vì trong thá»i gian đó có thể gá»i anh ấy là ngưá»i vô lo! Anh ấy là kẻ vô lại cÅ©ng tốt, sắc lang cÅ©ng được, nhưng luôn có lương tâm. Nếu như anh ấy rá»i khá»i đây, thì sá»± chân tháºt cá»§a anh ấy bị ngăn chặn, thì sá»± lãnh khốc cá»§a anh ấy không thể nà o tưởng được.â€
“ Từ Thúc, thúc không nhìn thấy tráºn chiến giữa đại ca tiểu diệt và ngưá»i Äông Dương, nhưng thúc dù không nhá»› lần trên lang đạo rất nhiá»u thi thể dã lang phải không? Äó là và i trăm dã lang, tất cả bị đại ca tiểu diệt dùng hai bà n tay không xé thà nh từng miếng, giống bá»™ dạng anh ấy xé xác ngưá»i Äông Dương. Vì váºy, tiểu Ä‘iệt hy vá»ng thúc đừng khó chịu đối vá»›i đại ca tiểu diệt, đừng bức anh ấy phát Ä‘iên! Lúc trước những chuyện anh ấy là m, bởi vì bắt buá»™c phải là m, nhưng không vì anh ấy háo sắc mà vui thÃch thê tá» và muá»™i muá»™i cá»§a Thi Trúc Sinh.
“ Kỳ thá»±c cái chết cá»§a Từ huynh, vá»›i đại ca tiểu diệt không có má»™t chút quan hệ. Nhưng đại ca tiểu diệt gián tiếp báo cừu cho huynh ấy, cÅ©ng cứu nguy tÃnh mạng cho nhiá»u ngưá»i. Tiểu diệt nghÄ© Äịa Ngục Môn không ai háºn anh ấy cả, má»i ngưá»i ở Thiên Phong bảo cÅ©ng không háºn anh ấy. Bởi vì chÃnh anh ấy, mà má»i ngưá»i không cần liá»u mạng. Chỉ cần Ä‘iểm đó, Thi Trúc Sinh trước thá»i Ä‘iểm sinh tá» không háºn đại ca tiểu diệt, mặt khác hắn còn Ä‘em thê tá» và muá»™i muá»™i phó thác cho đại ca tiểu diệt. Hắn rất tin nhiệm đại ca tiểu diệt, là vì chuyện gì? Tháºt khó nói vì đại ca tiểu diệt má»›i nhìn đã bị thu hút bởi muá»™i muá»™i cá»§a hắn nên có tư tưởng độc chiếm? Thúc đã lầm lẫn, đó là Thi Trúc Sinh chắc chắn đại ca tiểu diệt kì thá»±c là má»™t ngưá»i lương thiện.â€
“Äại ca tiểu diệt vì sá»± kiện trên, đã mang tai tiếng không tốt. Cái chết cá»§a Thi Trúc Sinh, là m cho Thi Nhu Vân háºn anh ấy, nhưng thúc không giết được Thi Nhu Vân, hÆ¡n nữa còn háºn đại ca tiểu diệt. Anh ấy đã là m gì chứ? Là m sao cả hai ngưá»i háºn anh ấy, bởi vì huynh ấy háo sắc? Tiểu diệt nói vá»›i thúc, Thi Nhu Vân hiện giỠđã minh bạch, đại ca tiểu diệt tuân thá»§ lá»i di ngôn cá»§a Thi Trúc Sinh, tiếp tục bảo há»™ nà ng ta. Nhưng nà ng ta vẫn háºn đại ca tiểu diệt, muốn giết đại ca tiểu diệt, ba bốn lần luợt cầm Ä‘ao đâm đại ca tiểu diệt, hên là đại ca tiểu diệt da dà y để nà ng ta mang và o phòng đâm. Anh ấy vẫn nhân nại chịu đừng nà ng ta. Và o lần thứ nhất, nà ng ta đã đâm truá»· thá»§ và o tim cá»§a đại ca tiểu diệt. Äại ca tiểu diệt cÅ©ng không trách nà ng ta….â€
“Äừng nói nữa, đừng nói nữa…, đừng nói nữa…†Thi Nhu Vân nghe đến đây, đột nhiên hét lên.
Vưu Tuý Ä‘i đến, thân hình má»m yểu cá»§a nà ng ta rung lên nhè nhẹ, an á»§i nói:“ Nhu Vân, không Ä‘uợc nghÄ© quá nhiá»u, ôi!â€
Hoà ng Äại Hải tiếp tục nói:“ Thúc nhân vì đại ca tiểu diệt không giết bá»n há», nên háºn đại ca tiểu diệt. Nà ng ta nhân vì đại ca tiểu diệt đánh bại và là m Thi Trúc Sinh tá»± sát nên ghi háºn trong lòng. Nhưng thúc cÅ©ng phải nghÄ©, Từ huynh bị giết bởi tay ai? Khó mà nói bị giết bởi má»™t tiểu nữ hà i má»m yếu má»›i mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi? Äại ca tiểu diệt bảo há»™ nà ng ta, Ä‘iá»u đó không sai. Nà ng ta muốn giết đại ca tiểu diệt, cÅ©ng có thể hiểu nguyên do? Nhưng thúc thì? Thúc vì chuyện gì háºn đại ca tiểu diệt? Có đại ca tiểu diệt, Äịa Ngục Môn má»›i giải tán, Thi Trúc Sinh má»›i tá»± sát, chúng ta má»›i có thể sống rá»i khá»i Äịa Ngục môn?
“ Căn bản mà nói, đại ca tiểu diệt có lá»—i vá»›i võ lâm tứ đại thế gia, anh ấy có lá»—i là và có hai nữ nhân nà y---“ Hoà ng Äại Hải chỉ thân hình rung rẩy cá»§a Vưu Tuý và Thi Nhu Vân, lại nói:“ Sở dÄ© đại ca tiểu diệt phải bảo há»™ bá»n há», vì lòng tin cá»§a anh ấy!â€
“Tiểu diệt hi vá»ng thúc có thể hiểu, Từ huynh bị giết là do Thi Trúc Sinh tịnh không có gì liên quan đến tiểu nữ hà i. Nếu như thúc nghÄ© cái chết cá»§a nhi tá» rất Ä‘au lòng, sao thúc không đặt mình và o địa vị nà ng ta mà tưởng tượng? Nà ng ta không còn phụ mẫu, chỉ có má»™t đại ca bị bức bách đến phải tá»± sát. Nà ng ta biến thà nh có nhà không thể vá», không thể theo ai. Vì váºy, thúc nghÄ© thúc nghÄ© đại ca tiểu diệt bảo há»™ nà ng ta, là sai phải không?"
“ Từ thúc, nếu thá»i gian quay trở lại thúc hạ thá»§ Thi Nhu Vân, tiểu diệt cảm thấy rất cao hứng. Chỉ vì thúc háºn đại ca tiểu diệt, không tiếp nháºn đại ca tiểu diệt, tiểu diệt không thể nói là m gì. Tiểu diệt hy vá»ng thúc có thể vì Võ lâm tứ đại thế gia mà suy nghÄ©. Chúng ta có cảm giác, Lạc Hùng không phải ngưá»i lương thiện, hy vá»ng thúc không bị lão mê hoặc. Nếu như thúc muốn minh bạch, là m thế nà o những ngưá»i Ä‘i theo Lạc Hùng, đó là sá»± việc cá»§a bá»n há». Má»i ngưá»i trong Võ lâm tứ đại thế gia, luôn luôn đối xá» bình đẳng vá»›i Äại Äịa Minh, tháºm chà thanh danh còn vượt trá»™i hÆ¡n Äại Äịa Minh, thúc không mất thanh danh đâu. Má»i ngưá»i không nghÄ© đặt võ lâm tứ đại thế gia cản trở Äại Äịa Minh, nhưng vì sao nhất định muốn thúc rá»i Äại địa minh là nguyên nhân chá»§ yếu. Nếu thúc nghÄ© là sẽ mất mặt trước má»i ngưá»i, thúc có thể trở vá» Thiên Phong bảo, thá»±c sá»± không thể chạy theo mông Lạc Hùng.â€
“Má»—i ngưá»i trẻ tuổi Ä‘á»u có má»™t Ä‘iểm cốt khÃ, Từ thúc Ä‘em thanh uy cá»§a tổ tông cá»±c khổ gây dá»±ng ném bá» lại phÃa sau à ? Cái chết cá»§a Từ Huynh thúc cảm thấy Ä‘au thương.Nhưng huynh ấy chết như má»™t anh hùng. Tiểu diệt nghÄ©, Từ huynh còn tại thế, tuyệt đối không hy vá»ng nhìn thấy bá»™ dạng thúc hiện nay. Äó là cá tÃnh cá»§a huynh ấy, không có chuyện võ lâm tứ đại thế gia đứng dưới Äại Äịa Minh? Lại nói, Từ huynh dưới suối và ng có biết, tuyệt đối không háºn đại ca tiểu diệt.â€
“ Tiểu diệt nói đã nhiá»u, thúc nghe được bao nhiêu hay bấy nhiêu, nhưng tiểu diệt hy vá»ng thúc không đối vá»›i Thi Nhu Vân mà hạ thá»§. Muốn háºn đại ca tiểu diệt cÅ©ng được, nhưng không bức anh ấy xuất thá»§ đối vá»›i thúc. Chuyện nà y má»i ngưá»i khó là m được.â€
Từ Phiêu Nhiên trầm ngâm má»™t lúc, cuối cùng nói:“ Ta chỉ muốn há»i cho minh bạch sá»± việc, hiện tại trong võ lâm tứ đại thế gia ai chân chánh là lệnh chá»§?â€
Hoà ng Äại Hải nói:“ Việc nà y, tiểu diệt cÅ©ng muốn há»i thúc má»™t việc. Nếu lúc đó đại ca tiểu diệt không vì cứu Tiểu Nguyệt nhi bị lạc tại lang đạo, thúc nói thá» ai là ngưá»i chiến thắng cuối cùng?â€
Từ Phiêu nhiên cảm thán nói:“ Có thể hiá»n diệt nói không sai. Ôi, ta đã già rồi.â€
“Äại ca tịnh không vô dụng như nghÄ© má»i ngưá»i, giống như anh ấy nói, anh ấy không thể nà o bị bại được.â€
Từ Phiêu Nhiên nói:“ Hắn sẽ trở vá». Thúc đã nói vá»›i hắn, hắn phải đến trước má»™ Thanh Vân thắp má»™t nén hương, kÃnh má»™t chén rượu.â€
“ Hắn ta tạm thá»i không quay lại†Âm thanh cá»§a Tứ Cẩu từ bên ngoà i tuyá»n lại.
Má»i ngưá»i chán nản nhìn Tứ Cấu và Triệu Tá» Uy, nhưng không thấy Hi Bình, tất cả kinh hãi trong lòng.
“ Hi Bình đâu?†Nhiá»u ngưá»i cùng há»i.
Tứ Cẩu khóc nói:“ Hắn ta cứu chúng tôi, cÅ©ng bị bắt cùng chúng tôi. Sau đó lại thả chúng tôi, nữ nhân Ä‘o thà chết chứ không thả hắn ta, bá»i vì….â€
“Vì chuyện gì?â€
Triệu Tá» Uy đáp:“ Vì nữ nhân nà y háºn hắn taâ€
“ Vì chuyện gì mà nhiá»u ngưá»i háºn anh ấy thế?â€
Triệu Tá» Uy nói:“ Äó là …khụ, năng lá»±c bồi tiếp cá»§a ta không đủ mạnh. Tứ Cẩu, ngươi có má»™t Ä‘oan thá»i gian diá»…n thuyết, ngươi nói Ä‘i!â€
Lạc hùng Ä‘i và o phòng ngá»§ cá»§a Lạc Thiên, nói:“ Ngươi là m phụ thân tốn rất nhiá»u khà lá»±c?"
“Không có.†Lạc Thiên buột miệng nói.
Lạc Hùng có thâm ý khác, nói:“ Nhi tá», là m việc không thể bốc đồng, nhất thiết phải nhìn tình hình. Ta phóng thÃch hai thiếu nữ, tá»± nhiên ta có đạo lý. Má»™t là là m cho võ lâm tứ đại thế gia phẫn ná»™, phải biết, hiện tại chúng ta và bá»n há» bất hoà chỉ gây thêm phiá»n phức. Chúng ta không e ngại bá»n há», nhưng phụ thân cÅ©ng biết nhiá»u ngưá»i trong võ lâm chánh đạo trông và o bá»n há». Sau nà y Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là tìm kế hoạch tiêu diệt Thái Âm giáo. Thứ hai là phải để hai thiểu nữ trở vá», chúng ta có thể tìm ra dấu vết. Như thế nà y có thể tìm ra sà o huyệt cá»§a Thái Âm giáo, tiêu diệt bá»n há» chỉ là vấn đỠsá»›m muá»™n.â€
Lạc Thiên suy nghÄ©, nói:"Phụ thân, con sai rồi.â€
“ Nhi tá», muốn xưng bá võ lâm, không quyết định bằng vÅ© lá»±c, mà quyết định ở đây.†Lạc Hùng chỉ và o đầu mình, tiếp tục nói:“ Nhiá»u sá»± việc, ta không có thá»i gian có thể nói hết. Hiện tại phụ thân cá»§a con có thể đạt được địa vị nà y, hiện nay Äại Äịa Minh trở thà nh môn phái uy tÃn nhất trong võ lâm, quyết định không phải vì võ công. CÅ©ng có nhiá»u sá»± việc, chỉ cần đạt Ä‘uợc mục Ä‘Ãch, có thể bất chấp thá»§ Ä‘oạn, hy vong con minh bạch.â€
Lạc Thiên nói:" Tuy không biết trước đây phụ thân là m gì, nhưng con có thể hiểu. Bất luáºn phụ thân đã là m gì, con cÅ©ng không thể trách. Là nhi tá» cá»§a phụ thân, không cần hiểu phụ thân là loại ngưá»i nà o. Nếu không có phụ thân, thì không có má»™t Äại Äịa Minh như bây giá», không có má»™t phụ thân là minh chá»§"
Hắn tiếp tục nói:“ Con là hà i tá» cá»§a phụ thân, máu huyết Ä‘ang chảy trong ngưá»i con là máu huyết cá»§a phụ thân.Cuối cùng gì, chúng ta cùng là má»™t loại ngưá»i.â€
Lạc Hùng cảm thán nói:“ Äáng tiết là công lá»±c con không đủâ€
Lạc Thiên nói:“ Phụ thân, giá» con đã thà nh thục.â€
“ Hiện tại võ lâm chánh đạo Ä‘ang đứng vá» phÃa chúng ta. Võ lâm tứ đại thế gia nếu vẫn tiếp tục chống đối chúng ta. Chỉ cần Ä‘i và o tà đạo, phụ thân chỉ cần đứng lên hô hà o võ lâm chánh đạo hợp cùng chúng ta tiêu diệt bá»n há». Như thế nà y, trong võ lâm không còn phái nà o dám chống đối chúng ta.â€
“ Thiếu Lâm và Minh Nguyệt Phong đâu?"
“ Nhi tá», từ xưa Thiếu Lâm tháºt sá»± không thÃch quản má»i chuyện trong võ lâm. Còn Minh Nguyệt Phong toà n là nữ, uy vá»ng tuy cao, nhưng nhân số Ãt, tát cả Ä‘á»u là ngưá»i không thÃch tranh Ä‘oạt, những nữ nhân nà y, con không cần sợ bá»n há». Bá»n há» cÅ©ng không cần sợ con, chỉ cần phụ thân vì chánh đạo võ lâm yêu cầu. Nói má»™t câu hôi thối, mỹ nữ cÅ©ng không thể khinh thưá»ng hôi thối, con không hiểu đâu?"
Lạc Hùng đột nhiên hà i hước, là m Lạc Thiên thoải mái nhiá»u, nói:“ Phụ thân nói, mỹ nữ hôi thối, tháºt sá»± là là bất nhã.â€
“ ha… ha…â€
“ Phụ thân, Hoà ng Hi Bình đó tháºt là m cho con không thể nhẫn nại được. HÆ¡n nữa, trong má»™t số trưá»ng hợp, hắn đối vá»›i con có má»™t loại uy hiếp. Hắn bình thưá»ng giống như đồ vô dụng, Lạc Thổ chỉ trong má»™t chiêu đã bị bại dưới tay hắn. Không thể chÃnh diện đối đầu, con sẽ ám toán kết thúc sinh mạng hắn.â€
Lạc Hùng nói:“ Chuyện nà y không cần lo lắng, phụ thân muốn Ä‘Ãch thân phụ thân lên kế hoạch đánh. Phải biết, hắn là ngưá»i ta có thể sá» dụng, tháºt sá»± là má»™t nhân tà i hiếm có. Lối sống vô tư đó chứng minh hắn không có ý tranh Ä‘oạt võ lâm, nhưng tháºt sá»± không thể tưởng tượng được năng lá»±c cá»§a hắn. Phụ thân cá»§a con không phải là ngưá»i thưá»ng, không nhìn bá» ngoà i mục nát cá»§a hắn, mà tiêu tan năng lá»±c chiến đấu đâu? Cô cá»§a con đâm hắn má»™t kiếm, có thể chứng minh hắn gần như là kim cương chi thân. Chuyên môn tu luyện “kim cương chân thân†như là Lạc Kim hoặc Hứa Äô cÅ©ng không có khả năng kháng cá»± lại kiếm cá»§a cô con. Nhưng kiếm đó, tháºt sá»± không không thể xuyên qua da thịt hắn, rõ rà ng tu vi cá»§a hắn cao siêu đến nổi quá sức tưởng tưởng cá»§a thưá»ng nhân.â€
Lạc Thiên nói:“ Lúc trước con từng nghÄ©, hắn ngoà i “ Lôi kiếp thần Ä‘aoâ€, má»i thứ khác hắn Ä‘á»u không biết.â€
“ Nhi tá», con hiện giá» vẫn nghÄ© vỠ“Lôi kiếp thần Ä‘aoâ€?â€
“ Phụ thân, tất cả võ há»c các phái con Ä‘á»u há»c hết, chỉ có Lôi kiếp thần Ä‘ao là không biết tý gì.Äáng tiếc Äại Ny thất bại, nà ng ta đột nhiên ngu dai câu dẫn Tứ Cẩu là má»™t kẻ đồi bại.â€
Lạc hùng nói:“ Äừng quá chú ý đến việc đó. Hiện tại võ há»c cá»§a con không thể hạn lượng, Äại Äịa Minh, Thái Âm giáo, Tiên Duyên cốc, tất cả có thể cùng Lôi kiếp thần Ä‘ao tá» danh, tháºm chà trá»™i hÆ¡n Lôi kiếp thần Ä‘ao vá» võ há»c. Con nghÄ© xem, lúc đầu tháºp đại cao thá»§, Lôi Liệt không được ngưá»i đỠcáºp đến, hÆ¡n nữa, ta tin năng lá»±c con hiện nay không thể thấp hÆ¡n tháºp đại cao thủ….â€
Trong lòng Lạc Thiên rất vui sướng, nói:“ Äa tạ phụ thân tán dươngâ€
Lạc hùng mỉm cưá»i nói:“ Nhi tá», con là niá»m kiêu hãnh cá»§a phụ thân. Ta cùng con thương lượng má»™t việcâ€
“ Phụ thân nói Ä‘i!â€
“ Quyá»n đại ca cá»§a con muốn chÆ¡i Nguyên Chân. Nữ nhân nà o hắn cÅ©ng đã chÆ¡i, chỉ có Nguyên Chân má»™t nữ nhân tráng kiện là chưa chÆ¡i. Con có thể an bà y được không?"
Lạc thiên tuyệt đối từ chối, nói:“ Nguyên Chân không thể đượcâ€
“Nói cái gì? Có phải con mê đắm nà ng ta? Nhi tá», nữ nhân con có rất nhiá»u, không thể là m tổn hại công việc vì nữ nhân, phụ thân cảnh cáo con.â€
Lạc Thiên nói:“ Phụ thân, hãy yên tâm, con không bao giá» quan tâm nà ng ta như là nữ nhân cá»§a con. Lãng Vô Tâm xem nữ nhân như đồ chÆ¡i, con chỉ xem nữ nhân như má»™t món hà ng. Quyá»n đại ca muốn cùng Nguyên Chân trên giưá»ng, Ä‘iá»u nà y chÃnh xác không Ä‘uợc.â€
“ Con nói thá» coi, tại sao không Ä‘uợc?â€
Lạc Thiên cảm thán nói:" Sau nà ng ấy rồi đến Thuá»· Khiết Thu, con đụng phải những nữ nhân kỳ quái. Nà ng ta và Nguyên Nghiên, Nguyên Linh tu luyện võ há»c cá»§a môn tá»™c cá»§a nà ng ta, gá»i là “ Tá»± nhiên toả âm chân kinhâ€.Nói là , Dã Mã tá»™c cá»§a nà ng ta rất cởi mở, nữ nhân nắm quyá»n, có thể giao hoan vá»›i nhiá»u nam nhân. Äó là nháºn thức cá»§a tổ tiên, đối vá»›i nữ nhân trừng phạt nặng nhất là là m cho nữ nhân không thể giao hoan. Bá»n há» là những nữ nhân theo huấn thị bá»™ tá»™c không thể giao hoan vá»›i nam nhân. Vì váºy giao hoan vá»›i nam nhân là trừng phạt lá»›n nhất, nên nà ng ta tu luyện tá»± nhiên toả âm chân kin, vì đó là má»™t hạng công pháp.Khả dÄ© nữ nhân có kinh nghiệm nhiá»u nam nhân có thể có hiệu quả, âm môn đó tá»± nhiên khoá lại, chỉ cho phép nam nhân cá»§a mình tiến nháºp. Nnhưng Dã Mã tá»™c huyết tẩy tất cả moi ngưá»i đó. HÆ¡n nữa, những nữ nhân đó không thể cùng nam nhân sinh con.â€
“ Nguyên Chân tháºt sá»± thuở nhỠđã không thÃch phong tục Dã Mã tá»™c vì thế tá»± động tu luyện công pháp đó. Nguyên Nghiên và Nguyên Linh khả năng vì không thÃch giao hoan nên cÅ©ng tu luyện. HÆ¡n nữa, trừ khi là “khai thác giả†sống lại, không có ngưá»i nà o khác có thể tiến nháºp và o chá»— đó cá»§a bá»n há». Chỉ khi chá»— đó cá»§a bá»n há» cảm nháºn là khái thác giả thì ấm lên, sau đó tá»± động má»m Ä‘i, ẩm ướt, từ đó khai mở. Nhưng và o thá»i khắc nà y, hiệp đạo(cái ấy) phải lách qua khung cá»a hẹp, cÅ©ng không thể mở rá»™ng. Con má»™t lần cố hết sức tiến nháºp, quả tháºt con không có cách nà o tiến nháºp, căn bản không có khả năng tiến nháºp bá»n há». Phụ thân tưởng, Quyá»n đại ca có khả năng hả?"
“ Bá»n há» sở dÄ© theo con, không có nghÄ©a là con và bá»n há» có quan hệ xác thịt. Nhưng Nguyên Chân chỉ muốn theo con, má»›i tìm thấy cuá»™c sống có ý nghÄ©a. Nà ng ta có khả năng rất yêu thÃch Hi Bình. Tuy nhiên, Hoà ng Hi Bình không thể cho nà ng ta thoả mãn, không thể cho nà ng ta tình yêu, cÅ©ng không thể cho nà ng ta nhục dục, và không thể cho nà ng ta nhiá»u thứ khác.â€
“ Trong cuá»™c sống cá»§a nà ng ta, không có duyên vá»›i nam nhân, giống như Thuá»· Khiết Thu cùng 1 dạng. HÆ¡n nữa, nà ng ta nghÄ© cuá»™c sống cá»§a nà ng ta sẽ có thà nh tá»±u, nhưng con biết thứ nà ng ta cần, con có hùng tâm, Hoà ng Hi Bình thì không. Do e ngại nà ng ta quá yêu Hoà ng Hi Bình, cuối cùng nà ng chá»n con. Chỉ vì con có khả năng thoả mãn nà ng ta. Äó là kỳ vá»ng mãnh liệt cá»§a nữ nhân cá»§a Dã Mã tá»™c. Nà ng ta muốn tại võ lâm trung nguyên kiến láºp hình tượng nữ nhân cá»§a Dã Mã tá»™c. Có Ä‘iá»u nà ng ta sai lầm, võ lâm trung nguyên không có nữ nhân, chỉ có nam nhân. CÅ©ng giống nhiá»u nữ nhân khác, nà ng ta chỉ là món hà ng."
Lạc Hùng minh bạch nói:“ Con đã giữ được nà ng ta, nà ng ta là má»™t món hà ng rất giá trị. Bất luáºn võ công tu vi cá»§a nà ng ta là gì, phÃa sau cô ta là thế lá»±c rất cưá»ng đại. Nhi tá», cả ba nà ng ấy chúng ta Ä‘á»u không được, có thể Ä‘em ba ngưá»i kia bồi tiếp Quyá»n đại ca thưởng ngoạn. Phụ thân nói bá»n há» sẽ hoan hỉ không thể tưởng, chÆ¡i bá»n há» má»™t thá»i gian như chÆ¡i hà mã, ha … ha….â€
Lạc Thiên cảm thán nói:“ Con sẽ cố gắng! Bá»n há» tháºt sá»± rất thÃch là m việc nà y. kỳ thá»±c nếu Quyá»n đại ca chÆ¡i những nà ng mỹ nữ, bên con cÅ©ng có má»™t và i nữ nhân, hà tất phải muốn Nguyên Chân?"
“Phụ thân cÅ©ng không hiểu, hắn cÅ©ng có rất nhiá»u nữ nhân, nhiá»u đến nổi con có thể tưởng tượng. Nữ nhân cá»§a hắn là m gì không thưởng ngoạn? Chỉ muốn thưởng ngoạn Nguyên Chân là má»™t loại đặc biệt…. Nếu muốn tìm nữ nhân khác, thì tất phải là tuyệt sắc giai nhân, hÆ¡n nữa phải là xá» nữ.â€
“ Hay quá! Con bảo Nguyên hà ba ngưá»i bá»n há». Nếu ba nguá»i bá»n há» không đồng ý, con còn má»™t biện pháp. Truá»›c tiên con và bá»n há», thế nà o bá»n há» cÅ©ng đồng ý, phương diện nà y con không cần cưỡng cầu nữ nhân. Huống chi, bá»n há» chưa bao giá» ngá»§ cùng con, vì váºy, là m sao biết được sá»± thay đổi. Con nghe Nguyên Äan nói, nhân vì Nguyên Chân biết Hoà ng Hi Bình không chết, nhưng tình cảm đối vá»›i Hoà ng Hi Bình rất lo lắng, không cho phép bá»n há» là m loạn. Kỳ tháºt trong lòng bá»n há», bá»n há» luôn hoà i niệm khai thác giả, chắc chắn có tình cảm vá»›i thằng ngốc lá»™n xá»™n Hoà ng Hi Bình…. Nhưng không giống như tình cảm đối vá»›i con, chỉ có ở trên giưá»ng. Ôi, nữ nhân cưá»i rất nhiá»u, ai cùng bá»n há» thưỡng ngoạn tình cảm?â€
Lạc Hùng nói:“ Hi vá»ng như thế, nam nhân chÃnh xác không thể lo nghÄ© quá nhiá»u vá» nữ nhân! Thiên nhi, chúng ta nên Ä‘i rồi, cần truy tìm Thái Âm giáo lưỡng nữ là tứ đại há»™ pháp trở vá». Chúng ta lương lượng rất tốt để diệt Thái Âm giáo. Phụ thân lo lắng rất nhiá»u vá» chúng ta. Má»i chuyện phụ thân Ä‘á»u không e ngại, e ngại bá»n hỠđối vá»›i con không tốt. Con phải là m bá»n há» im miệng mãi mãi.â€
Lạc thiên nói:“ Phụ thân, tứ đại hộ pháp cũng mang theo?"
“ Uhm, không có con cùng Dương Y, Phỉ Sa bá»n há». Bá»n há» trước mặt phà n nà n, nói cho phụ thân đã má»™t năm không va chạm vá»›i há».â€
Lạc thiên nói:“ Tốt, hôm nay tiêu diệt Thái Âm giáo, con và bá»n há» tụ lại, thoả mãn cho hai oán phụ.â€
“ Tháºt là nhi tá» tốt, chúng ta Ä‘i.â€
Ngưng động thần sắc Tứ Cẩu thu hút bá»n há» và o chá»§ đỠcần nói, Ä‘em lại cảm giác cho thÃnh giả tháºt sá»± Ä‘ang ở cảnh đó, đồng thá»i nghÄ©: Bang chá»§ Cái bang quả nhiên đúng, hà ng ngà n lần đối vá»›i khất cái diá»…n giảng vá» thức ăn thất quá đúng, quả nhiên đối vá»›i ngưá»i khẩu tà i giúp Ãch rất nhiá»u.
Má»i ngưá»i Ä‘ang nghe, biết Hi Bình nguy hiểm gần chết, tháºt là lo lắng.
Triệu Tá» Hà o nói vá»›i Từ Phiên Nhiên:“ Từ thúc, thúc đã nghe, Hi Bình là ngưá»i như thế nà o. Nếu như bá»n há» hai ngưá»i đổi thà nh Từ huynh, tiểu diệt nghÄ© Hi Bình cÅ©ng vì cứu huynh ấy mà cam nguyện bị bắt giữ. Äừng thấy bình thá»i anh ấy là ngưá»i bất lịch sá»±, thất sá»± anh ấy nhiá»u lần bảo vệ chúng ta. Äiá»u đó chứng minh Lạc Thổ không biết, không biết gì vá» Hi Bình. Trái lại, anh ấy dùng phương pháp cá»§a anh ấy chế trụ đối phương, chỉ vì muá»™i phu cá»§a tiểu diệt và đệ cá»§a tiểu diệt---“
“Äại ca, đệ không có trách nhiệm, tất cả Ä‘á»u do Tứ Cẩu gây hoạ. Nếu không phải hắn, đệ cÅ©ng không bị bắt†Triệu Tá» Uy cứu vãn thể diện nói.
Triệu Tá» Thanh láºp tức hét và o tai Tứ Cẩu, chá»i:“ Chà ng ngoại trừ dùng thương, thì không là m Ä‘uợc gì khác à ?"
Tứ Cẩu uá»· khuất nói:" Thanh Thanh, nà ng đã biết, ta chỉ dùng thương là lợi hại, nà ng không nói cÅ©ng thÃch kia mà ?"
Triệu Tá» Thanh biết lá»i nói nà y chỉ việc gì, mặt đỠhồng, tức giáºn nói:" Chà ng, ô hay!â€
Từ Phiêu Nhiên cảm thán nói:“ Có lẽ tháºt sá»± không háºn hắnâ€
“ Không hay, muội phải đi cứu Hi Bình†Vưu Tuý đột nhiên nói.
Dã Mân Côi cÅ©ng lên tiệng phụ hoạ:“ Tuý tá»·, chúng ta Ä‘i! Nữ nhân ưa nhìn đó không thể lăng nhăng vá»i Hi Bình. Từ khi Tứ Cẩu kể lại, có thể thấy được, Thái Âm thánh nữ nà y tuy thân pháºn cao quý, thức sá»± là má»™t loại vô lại.â€
Hoà ng Äại Hải nói:“ Hoà n toà n không đúng!â€
“Äại hải?†Vưu Tuý nghi hoặc nói.
Chúng nhân không hiểu nhìn hắn, hắn nói vá»›i Vưu Tuý:" Äệ tin mị lá»±c đối vá»›i nữ nhân cá»§a đại ca đệ. Bá»n há» hai ngưá»i đã trở vá» an toà n, đại ca đệ tá»± nhiên cÅ©ng có thể trở vá». Má»™t nữ nhân, vô luân vô lại thế nà o, nói chung là đấu không lại đại ca đệ, thà dụ tốt nhất là chÃnh tá»·.â€
Vưu Tuý mặt thoáng hồng, nhá»› lại chÃnh mình lúc đầu muốn giết Hi Bình mà không thể, hiển nhiên bây giá»â€¦.
“ Má»i ngưá»i hãy trở vá» Bắc Lăng trang, xem bá»n há» có chuyện hôi thối gì!â€
“ Tốt, nhìn bá»n há» có xú khà gì muốn phóng!†Äá»™c Cô Minh không cần cân nhắc nói.
Äá»™c Cô Thi nhất thá»i không nhá»› đại ca nà ng biên đổi phong cách ngôn ngữ lúc nà o, lá»›n giá»ng nói:“ Ca, ca nói chuyện tháºt thúi!â€
“ ha.. ha…â€
Last edited by kedatinh1974; 06-08-2008 at 06:26 AM.
|

06-08-2008, 12:19 AM
|
.gif) |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Quyển 17 - Chương 2:
Ãm Thất Sinh Hương
Dịch giả: thsonn
Nguồn: www.***************.org
“Äình Äình, dừng tayâ€
Má»™t tiếng hét thanh tao, là m Âu Dương Äình Äình dừng kiếm lại ngay trên cổ Hi Bình. Nà ng đưa mặt nhìn sư phụ cá»§a mình, A Máºt Y!
Lúc hoà ng hôn toả sáng, A Máºt Y run rẩy tiến và o, dừng lại tại hiện trưá»ng, nhãn thần ngưng động trên mặt Hi Bình. Gương mặt nà y, bà đã thương nhá»› hai mươi năm, thá»i khắc ánh sáng chiếu rá»i, bà nghÄ© Hi Bình là Lâm Khiếu Thiên thá»i trẻ.
Hi Bình cÅ©ng nhìn chăm chú và o bà ta. Y phục cá»§a bà ta toà n má»™t mà u và ng. Lúc hoà ng hôn buông xuống, bà ta giống nà ng tiên mỹ lệ vá»›i sắc và ng mông lung mÆ¡ hồ, phảng phất má»™t loại thánh quang bao bá»c bà ta, là m nét mỹ lệ tăng lên rất nhiá»u.
Không còn nghi ngỠÂu Dương Äình Äình quả là tuyệt sắc, nhưng bà ta má»›i thá»±c sá»± chiếm vị trà vô địch. Hi Bình nhìn bà ta rất lâu, trong thá»i gian nà y, sư phụ cá»§a nà ng tiến lại vá»›i tâm trạng thay đổi.
Gương mặt cá»§a A Máºt Y vá»›i Âu Dương Äình Äình không giống nhau. Mặt bà ta nhá» dà i, cằm nhô ra rất đẹp, cảm giác là má»™t ngưá»i tao nhã, tuy nhiên, đôi chân mà y má»ng manh bay lượn, là m cho ngưá»i ta cảm thấy kiên nghị và sát khÃ. Có thể tưởng tượng, bà ta tuy xinh đẹp nhưng lại là má»™t loại tà n bạo, hÆ¡n nữa song nhắn rất sắc bén, minh chứng sá»± nhẫn nại hÆ¡n hẳn trà tuệ cá»§a bà ta.
“ Bà là A Máºt Y?†Hi Bình há»i trước.
“ Ừ". A Máºt Y phát lên má»™t tiếng nhá», cháºm rãi Ä‘i tá»›i. Bà ta tiến lại gần nhìn rất cẩn tháºn, nhìn kỹ Hoà ng Hi Bình, má»™t nam nhân đáo để, vì sao lại giống nam nhân mà ba ta tương tư rất lâu.
Âu Dương Äình Äình Ä‘ang dừng kiếm trước cổ Hoà ng Hi Bình, không biết nên tiến hay lui.
Hi Bình nói: “Âu DuÆ¡ng Äình Äình, nếu không đâm, thì đưa miếng thiết mục nát đáng ghét nà y ra …. Nà ng tháºt sá»± là con ngưá»i vô tình!â€
Kiếm cá»§a Âu DuÆ¡ng Äình Äình Ä‘ang rung rẩy, quay mặt lại A Máºt Y hét lên:“ Sư phụâ€
Äây là lá»i thỉnh cầu cá»§a nà ng ta, cÅ©ng để biểu đạt tâm trạng bất mãn khi a máºt Y bắt nà ng dừng tay. Hi Bình nghe thấy, đắc ý nói:“ Âu Dương Äình Äình, nà ng hãy tỉnh lại! Bà ta không thể bắt nà ng giết ta, ha… ha…!â€
“ Ngươi nghÄ© ngươi là ai?†Âu dương Äình Äình khinh thưá»ng nói.
“ Ngươi là ai?†A Máºt Y há»i.
Là m Âu Dương Äình Äình trong lòng kinh ngạc: tại sao sư phụ há»i vấn đỠnà y?
“ Ta là nâm nhân, gá»i là Hoà ng Hi Bình.†Hi Bình nghÄ© nói hai chữ “nam nhân†quá cưá»ng Ä‘iệu. Trong loại tình huống nà y, hắn bị hai nữ nhân thẩm vấn, hiện tại tháºt mất mặt. Có thể trong ngôn ngữ quá cưá»ng Ä‘iệu để cho mình là nam nhân duy nhất đầy tôn nghiêm và áp đảo, nam nhân thì áp đảo nữ nhân phải không? Bởi váºy, hắn phải thanh minh mình là nam nhân… … vấn đỠmất mặt.
Âu Dương Äình Äình tức giáºn nói: “ Ngươi là dạng chi, chứ nam nhân gì?â€
“ Mẹ, không nhá»› sá»± việc ở Mê Giang, và i ngà y trước còn muốn gia nháºp và o nữ nhân cá»§a ta….â€
“ Hay tháºt, các ngươi không được cãi nhau.†A Máºt Y cau mà y. Hiện tại bà ta chung quy chưa khẳng định Hi Bình không phải Lâm Khiếu Thiên, bởi vì Lâm Khiếu Thiên thì tuyệt đối không bao giá» nói lá»i thô bỉ đó.
Âu Dương Äình Äình không nghe nói:“ Sư phụ, hắn là dâm tặc nên con… … sao bây giá» ngưá»i lại bảo vệ hắn?
“Äình Äình, con để sư phụ há»i má»™t số chuyện. Sư phụ há»i minh bạch rồi sẽ để con tá»± xá» lý, được không?â€
Âu Dương Dương Äình Äình suy nghÄ©, nói:“ Tốt quá! Nhưng, sư phụ, hắn là ngưá»i rất đáng ghét.â€
“ Sư phụ biết.†A Máºt Y tuỳ tiện ứng lá»i, nhìn Hi Bình nói:“ Ta há»i ngươi, phụ thân ngươi là ai?â€
Hi Bình nói:“ Bà há»i phụ thân ta? Bà là nhân tình cá»§a phụ thân ta?"
A Máºt Y tâm não đại chấn, thần sắc có má»™t Ä‘iểm không tá»± nhiên, bà nói:“ Ngươi hãy đáp lá»i taâ€
“ Phụ thân ta gá»i là Hoà ng Dương, là má»™t ngưá»i vô địch ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng, bà biết không?"
Tâm trạng A Máºt Y lần nữa thất vá»ng, nói:“ Hoà ng Dương? Không há» nghe nói… … Hoà ng Dương ở Trưá»ng Xuân ÄÆ°á»ng?â€
“ Phụ thân ta có thể Ä‘i chÆ¡i? Hôm nay ta e bà không gặp ông ấy. Bất quá, bà phải cẩn tháºn vá»›i mẫu thân ta. Bà ấy rất hay ghen.â€
“ Nhìn ngươi nhất định không phải con ông ta….†A Máºt Y thì thầm tá»± nói. Trên khuôn mặt hiện lên vẻ thất vá»ng, nhãn tình bà ta nhìn chầm chầm và o Hi Bình, si si dai dại, tiếp tục tá»± nói:“ Nhưng vì sao ngươi lại giống ngưá»i đó dữ váºy? Không, cÅ©ng không thể nói giống, khuôn mặt ngươi tuấn mỹ hÆ¡n ngưá»i đó nhiá»u. Tuy nhiên, vì sao lại cho ta cảm giác đã gặp ở đâu đó? Hay chỉ là ảo giác cá»§a ta?â€
Âu Dương Äình Äình lây tỉnh bà ta, khi bà ta tỉnh lại, giáºn dổi nói:“ Sư phụ, ngưá»i Ä‘ang nói gì váºy? Hắn giống ai?"
“ Giống má»™t ngưá»i†A Máºt Y phảng phất không nguyện ý hồi đáp.
Âu Dương Äình Äình không dẽ bá» qua cho bà ta, vẫn kiên trì há»i:“ Giống ai, sư phụ, ngưá»i nói Ä‘i!â€
“ Lâm Khiếu Thiên†Hi Bình nói ra ba chữ đó, cả hai nữ nhân cùng má»™t lúc ngó hắn chăm chú. Hắn thản nhiên đáp:“ Nhiá»u ngưá»i nói ta giống ông ta. Riêng Lạc U Nhi phu nhân quan tâm đến ta như vá»›i ông ta, hắc hắc!â€
“ Lạc U Nhi?†A Máºt Y cảm thán nói:“ Ngươi đã gặp qua nà ng ta?â€
Hi Bình nói:“ Äúng váºy, đã gặp qua. Hứa giúp nà ng ta tìm nam nhân giống như ta. Chắc bà cÅ©ng không thỉnh cầu như thế chứ?"
A Máºt Y trầm mặt.
Hi Bình thở dà i:“ Có lẽ ta có thể tìm được ông ta, bá»i vì ông ta nợ ta rất nhiá»u, ta phải đòi lại tất cảâ€
“Ông ta thiếu ngươi những gì?†A Máºt Y há»i.
“ Bà không hiểu, ta cÅ©ng không cần nói. Chỉ vì ta rất giống ông ta, ta rất giống bức hoạ ở trong phòng Lạc U Nhi. Nữ nhân đó ngu khá»§ng khiếp, bức hoạ đã được vẽ hai mươi năm. Tháºt là má»™t nữ nhân si dại.â€
“ Ngươi không được vÅ© nhục U Nhi!†A Máºt Y hét lá»›n.
“ Cái gì? Nà ng ta không phải là tình địch cá»§a bà à , sao bà bảo vệ nà ng ta?â€
“ Nà ng ấy là má»™t nữ nhân đáng thương….†A Máºt Y đột nhiên nghÄ© tá»›i mình, cÅ©ng là má»™t nữ nhân đáng thương sao?
“ Bà cÅ©ng là nữ nhân đáng thương!†Hi Bình nói ra lá»i trong thâm tâm bà ta, “ Bà cÅ©ng giống ông ta hai mươi năm trước. Tuy nhiên, ta nói cho bà hay, giữa bà và ông ta không hy vá»ng có kết quảâ€
A Máºt Y cảm thán nói:“ Có lẽ thế! Trong tim ông ta, ta và U Nhi chỉ là muá»™i muá»™i, nhưng trong tim ông ta, chỉ có Má»™ng Tình, bà ấy tháºt hạnh phúc.â€
“ Bà ấy đáng thương hơn bà .†Hi Bình hét lên.
A Máºt Y nhìn chắm chú và o Hi Bình:“ Ngươi hình như biết Má»™ng Tình? Và bốn ngưá»i phụ nữ có liên quan đến Lâm Khiếu Thiên, ngươi đột nhiên biết ba là sao?"
Hi Bình nói: “ Má»™ng Tình là là dưỡng mẫu cá»§a ta, ta tá»± nhiên biết. Hiện tại cá»™ng thêm bà , vừa đủ ba, ngưá»i thứ tư hình như chưa xuất hiện.â€
“ Ngươi cÅ©ng biết Lạc Hùng à â€
“ Lạc Cẩu Hùng, võ lâm minh chá»§, ai mà không biết cái tên thối nát đó hả?â€
“ Nữ nhân thứ tư là thê tá» thân ái cá»§a Lạc Hùngâ€
“ A a, ông ta là m gì thê tá» Lạc Cẩu Hùng?â€
“ Ông ta không là m gì cả. Chỉ là thê tá» thân ái cá»§a Lạc Cẩu Hùng yêu ông ta. Bà ta bởi vì nhá»› ông ta dần dần hương tiêu ngá»c vẫn.â€
Hi Bình cuối cùng cÅ©ng minh bạch, thở dà i:“ Từ hồi ông ta chỉ có quan hệ vá»›i nữ nhân, váºn mệnh tất cả là chỠđợi hoặc chết. Cuá»™c sống tất cả Ä‘á»u đáng thương. Ôi, nam nhân nà y, bà không nên quen biết. Ta có thể há»i má»™t vấn Ä‘á»?"
A Máºt Y nói:†Ngươi há»i Ä‘iâ€
“ Tá»± nhiên ta rất giống ông ta, nhưng lại trẻ hÆ¡n. Bà có khi nà o nghÄ© ta có thể thay thế ông ta thà nh nhân tình cá»§a bà không?â€
“ Hoà ng Hi Bình sao ngươi có thể nói những lá»i nà y?†Âu Dương Äình Äình không thể nghe nổi.
Hi Bình mỉm cưá»i:“ Chỉ là để há»i, đương sá»± không có ý kiến, nà ng hà tất phản ứng là m gì? Ta không há»i nà ng.â€
A Máºt Y cưá»i cưá»i:“ Lá»i đỠnghị cá»§a ngươi rất dụ hoặc, tuy nhiên, ngươi cÅ©ng tốt bụng.â€
“ Bà vẫn chưa già !†phản đối nói.
“ Äa tạ lá»i khen, nhưng ngươi hoà n toà n không có tư cách thay thế ông ta.â€
Hi Bình thở ra:“ Lạc U Nhi cÅ©ng tin như váºy. Trong trưá»ng hợp nà y, các ngưá»i Ä‘á»u cho là ông ta tháºt tốt, ngược lại nữ nhân cá»§a lão tá» có rất nhiá»u.“
“ Hoà ng Hi Bình†Âu Dương Äình Äình hét lên, kiếm trong tay liá»n đặt trước cổ Hi Bình.
A Máºt Y bị hà nh động cá»§a nà ng là m kinh hãi, gay gắt há»i:“ Äình Äình, con định là m gì?â€
Âu Dương Äình Äình dừng tay nhưng không hồi đáp A Máºt Y, thịnh ná»™ nhìn chầm chầm và o Hi Bình, là nh lùng nói:“ Tá» dâm tặc, ngươi còn gì nói nữa?"
Hi Bình không tưởng tượng Ä‘uợc vì sao nữ nhân nà y nổi nóng, hắn nói:“ Ta bị nà ng doạ quên hết rồi.â€
A Máºt Y nói:“ Äình Äình, lấy kiếm raâ€
Âu Dương Äình Äình tháºt sá»± uá»· khuất:“ Sư phụ, hắn nói hắn có nhiá»u nữ nhân, con … con…â€
A Máºt Y ngưng mắt nhìn nà ng, từ trong ná»™ nhắn xuất hiện má»™t mà ng lệ quang, tá»± hồ đã hiểu được Ä‘iá»u gì,“ Äình Äình, hắn có nhiá»u nữ nhân, cÅ©ng không quan hệ đến con.â€
“ Ra là váºy! Chuyện cá»§a nà ng tháºt bình thưá»ng! Bá» kiếm ra, nhìn thanh kiếm mục nát nà y Ä‘u đưa trước mặt ta, không hay chút nà o.†Hi Bình mệt má»i nói.
Âu Dương Äình Äình thần hồn run rẩy, nà ng dùng kiếm chỉ và o Hi Bình, giá»ng lạnh buốt:“ Ngươi tháºt sá»± nghÄ© không có quan hệ nà o vá»›i ta? Ngươi là dâm tặc, ngươi đã là m gì ta? Ngươi thình lình có nhiá»u nữ nhân, có phải khiếu nhã vá»›i ta không? Hôm nay nhất định giết ngươi, má»›i giải Ä‘uợc mói háºn trong lòng ta!â€
Hi Bình trÆ¡ tráo: “ Ta khiếu nhã vá»›i nà ng? Ta có là m? Äó là chuyện gì?â€
Ra là váºy, bị doạ đến quên hết má»i chuyện, tháºt thiên tà i!
“ Thì tại Mê Giang …..†Âu Dương Äình Äình không thể tiếp tục nói.
“ Tại Mê Giang xảy ra chuyện gì?
“ ngươi … ta ….†Âu Dương Äình Äình không thể nói ra, kiếm lại phóng tá»›i. Hi Bình ngã thân vá» phÃa sau, hai tay hai chân tung ra loạn xạ.
A Máºt Y nói:“ Äình Äình, chuyện đó rất mÆ¡ hồ, hắn không chiếm ưu thế, đừng tÃnh toán!â€
“ Sá»± phụ, ngưá»i không biết, đương nhiên nói không tÃnh toán. Nếu đổi lại là ngưá»i, bây giá» ngưá»i tháºt sá»± cÅ©ng vì con mà trả háºn.â€
A Máºt Y im lặng, Âu Dương Äình Äình nói như thế phải có đạo lý. Là việc gì, sau bản thân không thể không háºn.
“ Tất cả do con! Sư phụ không quản con, con muốn là m gì hắn thì là m.â€
“ Con muốn giết hắn†âu Dương Äình Äình láºp lại mong muốn cá»§a nà ng ta.
A Máºt Y nghe những lá»i nà y, muốn nói, u u than dà i, chuyển thân muốn Ä‘i!
“ Quả như ta bị giết, bà đừng vá»ng tuởng gặp lại ngưá»i trong Ä‘á»i nà y†Hi Bình mỉm cưá»i gá»i A Máºt Y lại nói.
A Máºt y quay lại, ngưng thị nhìn Hi Bình, chỉ còn má»™t lần nà y thôi, rồi nói:“ Ngươi lấy gì khẳng định?â€
“ Không cần khẳng định, bà n Ä‘iá»u kiá»n vá»›i bà thôi?â€
A Máºt Y quay mặt nhìn Âu Dương đình Äình:“ Äình Äình, giết hắn cÅ©ng không thể giải háºn. Do tay hắn khiếu nhã vá»›i con, con có thể chặt tay hắn xuống mà .â€
“ A, mụ so vá»›i Âu Dương Äình Äình thâm độc hÆ¡n, đột nhiên đưa ra chá»§ ý hại ta? Ta tình nguyện chết, không muốn thà nh thiếu chân thiếu tay. Âu Dương Äình Äình, không được nghe bà ta. Tá»›i đây, đâm kiếm và o cổ ta, mặt khác ta vẫn tiếp tục ca hát.â€
Thân hình Hi Bình tiến vá» phÃa trước, để cổ mình hướng vá» mÅ©i kiếm, Âu Dương Äình Äình kinh hô, liá»n mang bảo kiếm rút lại, chua chát dáºm chân:“ Tứ dâm tặc, ngươi tưởng có thể được chết dá»… dà ng. CÅ©ng được, ngươi dám hát, ta sẽ cắt lưỡi ngươi.â€
“Äuợc, sư phụ, con sẽ chặt tay hắn.â€
Âu Dương Äình Äình nói, nhìn bóng dáng xinh đẹp sư phụ nà ng biến mất. Quay đầu lại, nhìn Hi Bình Ä‘ang cưá»i rồ dại, trong lòng nà ng nổi lên má»™t cổ tá» khÃ, cảm thấy hiếu kỳ, nhân tiện há»i:“ Ngươi cưá»i cái gì?â€
“ Ta nghĩ, nếu như sư phụ nà ng là tình nhân của ta, nà ng xưng hô thế nà o?" Hi Bình lén lút nói.
Âu Dương Äình Äình mỹ mi toé lá»a:“ Ngươi nằm má»™ng!â€
“ Ta thưá»ng có những giấc má»™ng rất đẹp. Tất cả cÅ©ng có thể trở thà nh hiện thá»±c.â€
“ Nói, ngươi có rất nhiá»u nữ nhân?†Âu Dương Äình Äình không tuởng đã bao hà m luôn sư phụ nà ng ta, chỉ chuyển đổi đỠtà i. Kỳ tháºt vấn đỠnà y nà ng cÅ©ng muôn minh bạch.
Hi Bình nói:“ Rất nhiá»u.â€
“ Nhiá»u là bao nhiêu?â€
Hi Bình là m mặt khổ nói:“ Xin nà ng, hãy nghe ta đếm, tất cả ngón chân, ngón tay cá»™ng lại không đủ.â€
Âu Dương Äình Äình thống háºn:" Nếu như chặt xuống, không có gì là không được?"
“ Nà ng nói đúngâ€. Hi Bình tán thà nh. Hắn láºp tức đưa song thá»§ ra, “Äây, nà ng cứ chặt! Chặt bằng cả sức lá»±c, ta nhắm mắt cho nà ng chặt.â€
“ Ngươi… ngươi nghÄ© ta không dám? Âu Dương Äình Äình kiá»u khu run rẩy, thanh âm run run.
Hi Bình hÃt má»™t hÆ¡i nói:“ Ta biết nà ng không dám. Nếu tháºt sá»± chặt, nà ng, vợ cá»§a ta không thể ra yêu sách.â€
Hắn quả nhiên nhắm chặt song nhãn….
Âu Dương Äình Äình nhìn chằm chằm và o hắn. Trong ánh sáng hoà ng hôn, gương mặt hắn rất bình tỉnh, thần sắc có rất Ãt nét vô lại. Äó là má»™t diện mạo nam tÃnh tuấn mỹ vô cùng, rất an tÄ©nh, phảng phất nét mê hoắc hấp dẫn nữ nhân vô cùng, là m nà ng nhìn mê mệt, nhất thá»i trở thà nh ngây ngốc!
Äá»™t nhiên nà ng nghÄ© đến tại Mê Giang nà ng nương tá»±a và o trong ngá»±c hắn, cÅ©ng có cảm giác Ä‘áºp nhanh, hoà n toà n từ trong tim nổi lên má»™t loại dục vá»ng. Có lẽ nói rằng là tình cảm, nà ng không hiểu vì sao. Äá»™t nhiên nà ng nghe hắn nói có nhiá»u nữ nhân cảm thấy phẫn ná»™. Kỳ tháºt nếu như tại Mê Giang hắn động thá»§ động cước vá»›i lúc nà ng dá»±a và o. Sau nà y nà ng cÅ©ng rất nhanh tiêu tan tức khÃ. Má»—i lần nhá»› tá»›i hắn là nhá»› tá»›i nụ hôn cá»§a chà ng, trong lòng nà ng dâng trà o má»™t cảm giác máºt ngá»t….
Nhưng đột nhiên trước mặt nà ng, hắn lại nói có nhiá»u nữ nhân! Là dâm tặc má»›i có nhiá»u nữ nhân chứ còn gì nữa?
“ Nà ng nếu như không nhẫn tâm, để ta! Sau nà y ta sẽ không thể má»i ngưá»i đến đánh Thái Âm giao cá»§a nà ng.†Lâp tức Hi Bình bình tỉnh mở mắt ra, nhìn nà ng Ä‘ang trầm tư. Sau đó nà ng an tÄ©nh trở lại, ná»™ sắc trên mặt thay đổi thà nh cân nhắc thiệt hại. Lúc nà y nét mặt cá»§a nà ng rất mỹ lệ, phảng phát má»™t loại là m cho ngưá»i ta cảm thấy Ä‘au thương, trong mắt hiện lên má»™t tia uá»· khuất mÆ¡ hồ, là m lòng cá»§a hắn có nhiá»u bất nhẫn muốn lên tiếng quan tâm nà ng.
Lúc ánh sáng hoà ng hôn mỠảo, Hi Bình lần thứ nhất cảm giác thân hình cá»§a nà ng toả ánh sáng. Nà ng đúng là thánh nữ Thái Âm giáo. Thá»±c váºy và o má»™t lúc nà o đó sẽ cho ngưá»i ta má»™t cái cảm giác “thanh khiết†mÆ¡ hồ, chỉ có nhiá»u hÆ¡n. Nà ng giống như má»™t cô gái ngây thÆ¡ tinh nghịch, hoà n toà n giống vá»›i nữ hà i, nhưng đối đãi vá»›i hắn, tháºt sá»± có má»™t Ä‘iểm tà n khốc.
Âu Dương Äình Äình bị Hi Bình dùng lá»i nói là m gián Ä‘oạn suy nghÄ©. Nà ng khôi phục thần sắc băng lãnh và phẫn ná»™:“ Ta há»i ngươi má»™t câu, ngươi đã có rất nhiá»u nữ nhân, tại sao đối đãi vá»›i ta như váºy?"
“ Nà ng muốn nghe lá»i nói chân chÃnh, hay lá»i nói dối?
“ Muốn nghe cả haiâ€
“ Lá»i nói dối thì mỹ sắc cá»§a nà ng là m ta động tâm, ta rất thÃch nà ng!â€
Âu Dương Äình Äình thần sắc hoà hoãn má»™t Ãt, nói:“ Còn lá»i chân tháºt thì sao?â€
Hi Bình là m ra vẻ khó khăn:“ Äó là , rất khó nói ra miệng, hoà n toà n không muốn nóiâ€
“ Nhưng, nhất định phải nóiâ€
“ Kỳ tháºt vá»›i lá»i nói dối không khác biệt mấy…â€
“ Có má»™t chút khác biệt cÅ©ng phải nói, nhanh!â€
“ Tốt thôi! Lá»i nói chân thân là ... nà ng không được chặt tay ta!†Hi Bình lo lắng.
Âu Dương Äình Äình nhìn hắn e ngại bá»™ dạng rất buồn cưá»i, nói:“ Ta không chặt ngươi, mau nói !â€
Hi Bình thông cổ rồi nói lá»›n:“ Ta rất muốn tiến nháºp và o nà ng!â€
“ Ngươi là hỗn đản, ta chém chết ngươi!"
Âu Dương Äình Äình nghe tuyên ngôn hôi thối cá»§a hắn xong, thanh kiếm trong tay rung động hạ xuống, nhắm song thá»§ Hi Bình chém tá»›i. Ngay láºp tức, ánh tà mang trong mắt Hi Bình nhanh chóng hiển hiện, song thá»§ tốc độ ránh nhanh nhẹn nghênh tiếp lợi kiếm cá»§a nà ng, “tranhâ€
Má»™t âm thanh kim khà chạm nhau vang lên, kiếm cá»§a Âu Dương Äình Äình chém và o khoảng giữa song thá»§ Hi Bình, song thá»§ Hi Bình khoá chặt Ä‘oạn gãy. Âu Dương Äình Äình kinh ngạc, thân ảnh Hi Bình lao và o, nà ng từ trong kinh ngạc lai tỉnh. Hữu thá»§ cá»§a hắn ôm chặt eo cá»§a nà ng, đồng thá»i tả thá»§ nắm chặt ác kiếm trên hữu thá»§ cá»§a nà ng.
Hi Bình Lạnh lùng nói:“ Âu Dương Äình Äình, nà ng quá lÆ¡ đểnh. Có nghÄ© qua ta là loại thiên tà i, khả năng song thá»§ bị nà ng chém không có vấn đỠlà gì không?"
“ Thả ta ra†Âu Dương Äình Äình phản ứng trước tiên là vùng vẫy và hét lên. Nhưng nà ng hiểu rõ rà ng, má»™t lần bị ngưá»i nà y ôm căn bản không thể thoát ra Ä‘uợc. Trừ khi kỳ tÃch xuất hiện.
Nhưng kỳ tÃch đã xuất hiện?
Tả thá»§ Hi Bình cố gắng nắm chặt, Âu Dương Äình Äình cảm thấy nắm tay rất Ä‘au đớn, nà ng kiên cuá»ng nhẫn nại không thúc thá»§, Hi Bình nói:“ Nếu tay nà ng không bá» kiếm ra, ta sẽ bóp tay nà ng thà nh mảnh vụn. Vô luáºn ná»™i lục cá»§a nà ng có cao cưá»ng, ta tuyệt đối tin có đủ sức mạnh khả dÄ© bóp tiểu thá»§ mỹ lệ cá»§a nà ng thà nh bụi phấn, nếu không tin cứ tiếp tục kiên trì!â€
Âu Dương Äình Äình từ trong lá»i nói trầm trá»ng cá»§a hắn rất tà n khốc, trong lòng nà ng kinh hãi, đột nhiên cảm thấy rất uá»· khuất, phảng phất trong não nổi lên má»™t tiếng khóc. Tay nà ng má»i mòn, thả kiếm xuống đất, sau đó quay mặt thống khổ nhìn Hi Bình. Tháºt sá»± nà ng nhìn thấy song nhãn ánh lên vẻ lãnh đạm cá»§a chà ng.
Hai dòng lệ trẻ thơ không giúp đuợc nà ng chảy xuống!
“ Thế má»›i là nữ nhân ngoan cá»§a ta, không được nghÄ© giết ta, cÅ©ng như muốn ta thà nh tà n phế. Nà ng tưởng thanh thản để ta thả nà ng, nà ng nghÄ© là vui lắm hả?†Hi Bình nói, thanh âm dáºm chân vang lên. Hắn ôm lấy nà ng, phóng thẳng qua bên tưá»ng, ép thân hình thanh nhã má»m mại cá»§a nà ng lên tưá»ng.
Nà ng vùng vẫy má»™t hồi, cảm thấy tháºt vô dụng, sau đó từ bá», thân thể biến thà nh an tÄ©nh, nhưng miệng thì không an tÄ©nh:“ Ngươi bức taâ€
“ Ta bức nà ng? Ta hát thì nà ng nghe, nà ng nghe được hai câu, thì chém ta, đó cÅ©ng là ta bức nà ng?" Thần sắc Hi Bình hoà hoãn nhiá»u, tà mang dần dần tiêu thất trong song nhãn lạnh lùng.
Âu Dương Äình Äình nói:“ Ngươi hát toà n những bà i mục nát, là m ta nghe là muốn muốn giết.â€
Hi Bình thình lình đứng ngây ra, đột nhiên hét lá»›n:“ Ôi, ôi, nà ng nói nghe ta hát nghÄ© đến giết ngưá»i? Äá»™t nhiên tá»™i lá»—i cá»§a nà ng toà n do thân ta gây ra hả?"
Âu Dương Äình Äình nhìn thần sắc cá»§a hắn đột nhiên khôi phục thần thái vô lại, trong lòng mong má»i vô cùng, cảm thấy khà tức trong ngưá»i thư sướng rất nhiá»u, tuỳ tiện nói:“ Bổn lai thì ra như váºy!â€
“Âu Dương Äình Äình, chúng ta trao đổi Ä‘iá»u kiện! Nà ng nếu nói ta ca hát nghe rất hay, sau nà y rất yêu thÃch nghe ta ca hát, ta liá»n thả nà ng, thế nà o?â€
“ Ta không†Âu Dương Äình Äình hoà n toà n cá»± tuyệt.
“ Nhìn nà ng giống như tưởng ta lừa dối nà ng, hừ?†Hi Bình uy hiếp.
Âu Dương Äình Äình thá»±c sá»± kiên trì, không má»™t chút thay đổi nói:“ Dù ngươi cưỡng gian ta, ta cÅ©ng không thừa nhân ngươi ca hát dá»… nghe. Ngươi là thiên hạ đệ nhất hát dở.â€
“ Ta là thiên hạ đệ nhất ca thần!†Hi Bình kháng nghị mãnh liệt, thình lình nghÄ© ra chuyện gì há»i:“ Nà ng thÃch bị ta cưỡng gian à ?"
Âu Dương Äình Äình “hừm†má»™t tiếng, không quan tâm đến lá»i cá»§a hắn.
Thân thể Hi Bình thình lình áp tá»›i, áp sát và o nà ng, tay nâng cằm nà ng lên, kéo vá» mặt hắn, láºt ngá»a lên, rồi hắn cúi xuống nhìn thẳng và o khuôn mặt đẹp mÆ¡ mà ng cá»§a nà ng và nói:“ Lúc nà y nà ng rất giống La Mỹ mỹ ….â€
“ La Mỹ Mỹ là ai?†Âu Dương Äình Äình giáºn dổi nói.
“ Là má»™t nữ nhân bị ta cưỡng gian. Sau nà y ta phát giác, nguyên lai nà ng ta cố ý để ta cưỡng gian.Chuyện đó khiến cho ta cảm giác không được thà nh tá»±u. Tuy nhiên ta cÅ©ng đã cưỡng gian má»™t nữ nhân khácâ€
Âu Dương Äình Äình nghe qua, trong lòng không thú vị:nguyên lai dâm tặc nói hắn có nhiá»u nữ nhân, quả nhiên là sá»± tháºt!
Äầu cá»§a nà ng hút mạnh và o ngá»±c hắn:“ Ta phải đánh chết ngươi, đánh chết ngươi!â€
Hi Bình hung tợn đẩy mặt nà ng ra, đặt đầu nà ng át sát và o tưá»ng, cúi đầu hôn lên lên đôi môi má»m mại cá»§a nà ng. Nà ng rên và i tiếng, cảm thấy đầu lưỡi cá»§a Hi Bình tiến qua đôi môi cố gắng lấp đầy miệng nà ng. Nà ng cắn chặt hà m dưới không cho tiến nháºp, tay cá»§a hắn dùng lá»±c véo hai bên má nà ng. Nà ng không thể duy trì, hà m răng mở ra, má»™t cái long thiệt (lưỡi rồng) nóng ấm duổi thẳng tiến và o, cho nà ng ta má»™t cảm giác bối rối.
Trong tâm hồn nà ng đồng thá»i cÅ©ng xuất hiện má»™t loại trạng thái không rõ rà ng, cÅ©ng giống lúc nà ng ở Mê Giang bị Hi Bình hôn lần đầu. Thá»i khắc đó, quả nhiên nà ng không có khả năng đỠkháng cái cảm giác nà y. Có lẽ nà ng loại bá» cảm giác ấy, tháºt sá»± không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó. Nó là cảm giác giống như tim nà ng thình lình bị váºt gì đó Ä‘áºp và o, rất mạnh, là m cho huyết dịch chảy mạnh, toà n thân nà ng nóng dần lên. Má»™t cảm giác ngá»™t ngạt dần dần xâm chiếm tâm hồn nà ng, từ tâm hồn nà ng phát tán khắp toà n thân….
Trong ngôn ngữ truyá»n đạt quá trình, thì hai đầu lưỡi đã tiếp xúc vá»›i nhau, truyá»n cho nhau những tin tức hết sức sâu sắc.
Vô luáºn như thế nà o, Âu Dương Äình Äình mặc nhiên chấp nhân đôi môi nà y, do e sợ là m nà ng rÆ¡i lệ, Ä‘inh hương cá»§a mình tá»± động hoà nháºp vá»›i sức nóng triá»n miên cá»§a đầu lưỡi hắn….
“ Ta muốn tiến và o bên trong nà ng!†Hi Bình nói.
Lúc nà y nụ hôn đã kết thúc, nà ng tá»± hồ dịu dà ng ngã và o ngá»±c hắn. Tuy nhiên, vẫn nghe được câu nói cá»§a hắn, nà ng láºp tức đứng thẳng lên:“ Ta không chấp nháºn.â€
Khi nà ng nói câu đó, sau đó tá»± mình tiếc đã nói như váºy. Lá»i nói nà y giống như đầu lưỡi mêm mại cá»§a nà ng.
Tay Hi Bình thá»±c tế đã cởi váy nà ng. Tay nà ng vô lá»±c kháng cá»± lại sức mạnh cá»§a Hi Bình, nhưng thá»§ trảo cÅ©ng nhanh giữ chặt khuy áo. Hiện giỠáo liá»n quần chứ không phải lúc ở Mê Giang, nhưng váy đã bị kéo xuống. Lúc tay Hi Bình tìm cách cởi áo nà ng, thá»§ trảo cá»§a nà ng cÅ©ng nhanh chóng năm giữ mảnh áo.
Hi Bình thì thầm:“ Nà ng nghÄ© là m như váºy có thể cản trở ta à ?â€
"Xin ngươi… ta không muốn như váºy….â€
“ Nếu như ta xin nà ng, nà ng có thể đáp ứng ta?â€
Âu Dương Äình Äình nói:“ Ngươi không cầu qua ta!â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, lão tá» không chuyện gì phải cầu nữ nhân?" Tay Hi Bình đặt xuống eo nà ng, bà n tay cá»§a hắn trên dây lưng, hung tợn giáºt xuống, kéo cả tá» tất mà u trắng cá»§a nà ng xuống. Cái váy nà y cá»§a nà ng chưa gặp tình huống như thế, rÆ¡i xuống dưới chân nà ng, phần hạ thể cá»§a cảm thấy lạnh, tim nà ng cÅ©ng lạnh.
Äặt trá»ng tâm và o hạ bà n cá»§a nà ng, cố gắng ngồi xuống váy cá»§a nà ng, nhưng song thá»§ Hi Bình đặt ở hai bên nách cá»§a nà ng. Nà ng căn bản không thể ngồi xuống, nà ng rất lo lắng, hai tay đánh thùm thụp và o hai tay Hi Bình, hét lá»›n:“ Thả ra, thả ra, để ta mặc váy và o.â€
“ Trá»i hôm nay rất lạnh, nà ng muốn mặc váy và o hả?" Hi Bình cảm thấy buồn cưá»i. Hắc hắc, rất khó khăn má»›i cởi váy cá»§a nà ng được, là m gì có chuyện cho nà ng mặc lại dá»… dà ng?
Hắn nói:“ Nà ng muốn đánh ta, gặp phiá»n phức lá»›n rồi. Thân thể ta Ä‘ang rất khó chịu, nà ng phải giúp ta.â€
Âu Dương Äình Äình ngước đầu lên muốn chá»i hắn, nhìn thấy song nhãn toả ra ánh sáng mê mụi cá»§a hắn lưu trên đôi chân truyệt mỹ cá»§a nà ng, tim nà ng Ä‘áºp nhanh, song thá»§ duổi thẳng, che đôi mắt hắn:“ Không được nhìn.â€
“ Ê, Âu Dương Äình Äình, không tay ra, ta đánh nà ng đó!†Hi Bình hét lá»›n.
Song thá»§ cá»§a hắn lại khống chế Âu Dương Äình Äình, không cho cỠđộng, tuy dùng chân trừng phạt nà ng, nà ng cÅ©ng không sợ, miệng thì hô:“ ThÃch đánh thì đánh … Nha, nhưng không được đánh ở đây.â€
Nguyên lai Hi Bình hạ chân xuống nhè nhẹ, đầu gối cỠsát và o tiểu nội khố mà u trắng của nà ng, tự nhiên cỠsát và o khối thịt mẫn cảm trong khố của nà ng, thiên tà i!
“ Không muốn ….A, dá»… chịu quá.â€
“ Nếu nà ng không để cho mắt ta nhìn, ta sẽ dùng chân dá»… dà ng thay thế mắt ta, trông hoà n toà n hiệu quả hÆ¡n mắt, cáp cáp.â€
Hi Bình cưá»i dà i, đầu gối lại tiếp tục siêng năng cá» sát chá»— thầm kÃn cá»§a nà ng. Nà ng nhanh chóng kẹp chặt hai chân, chỉ là má»™t loại cảm giác dá»… chịu há»—n tạp nổi lên. Nà ng đưa chân chạm và o chân Hi Bình, ai biết nà ng nâng chân lên, đầu gối Hi Bình thuáºn thế xuyên qua hai chân nà ng, dùng bắp đùi áp sát khe rãnh cá»§a nà ng. Bắp đùi rắn chắc cá» sát tá»›i lui, là m cái khe rãnh hồng cá»§a nà ng thình lình có cảm giác mãnh liệt.
Nà ng vô lá»±c thả chân xuống đất, thì thầm:†Không… không muốn….â€
“ Lấy tay ra không?â€
Âu Dương Äình Äình không hồi đáp, nhưng cÅ©ng y lá»i bá» hai tay ra, nắm chặt hai tay Hi bình:“ Ta thả rồi, ngươi cái chân đáng ghét cá»§a ngươi … bá» xuống!â€
Hi Bình đắc ý cưá»i, cưá»i độc ác:“ Khi nà o nà ng hứa đáp ứng ta má»›i bá» chân xuống? Ta nâng chân lên, nhẹ nhà nh là m nà ng mê mệt. Mùi vị mê mệt cá»§a nà ng chưa chÃnh xác phải không? Ta nghÄ© nà ng rất thÃch….â€
“ Có quá»· má»›i thÃch… a?†Âu Dương Äình Äình hét lá»›n, bởi vì nà ng cảm thấy ẩm ướt giữa hai đùi, khó hiểu như ở Mê Giang, cÅ©ng có má»™t loại cảm giác, nhưng hiện giỠẩm ướt là sao?
Nà ng gá»i lá»›n: “ Dâm tặc, bá» ngay chân ngươi ra.â€
“ Tại sao muốn ta bá» chân ra?â€
Tháºt hả! phải cá» sát là m say mê, ha … ha…! Cá» sát là m chảy sữa ….
Âu Dương Äình Äình không đỠmặt, mặc dù chiếu ra vẻ mê say, rất khó hiểu, tuy nhiên Hi Bình nhìn là thấy ngay:“À, mặt cá»§a nà ng là m sao như thế?â€"
“ Ta … ta không thÃch ngươiâ€
“ Ta nghÄ© nà ng thÃch taâ€
“ Ta không thÃch ngươi…†Âu Dương Äình Äình lÃu rÃu.
“ Hô hấp cá»§a nà ng rất gấp. Trông kìa, nhiệt khà toả ra đầy mặt nà ng, đáng đánh, đáng đánh…†Hi Bình cố ý chá»c ghẹo nà ng.
Âu Dương Äình Äình đương nhiên biết, bởi vì trong lòng nà ng giáºt mình lo lắng, thình thịch nhảy loạn, hô hấp tuỳ tâm biến đổi cấp tốc.
“ Ngươi má»›i tháºt đáng đánh ---“
Âu Dương Äình Äình mở miệng chá»i, nhưng Hi Bình thình lình đưa mặt tá»›i, lại hôn và o cái miệng nhá». Nà ng Ä‘ang mở miệng biến thà nh nghênh tiếp nụ hôn đột ngá»™t cá»§a Hi Bình, muốn kháng cá»± cÅ©ng không đủ thá»i gian. Nà ng muốn ngáºm chặt hà m dưới, nhưng cuối cùng thì không là m được, nà ng không biết vì sao, nà ng … đột nhiên bất nhẫn không cắn đứt đầu lưỡi cá»§a tên dâm tặc?
Trong lúc hôn, nà ng cảm giác Hi Bình thu lại tả thá»§ đặt trên tưá»ng, bá» khá»i khuy áo nà ng, nà ng sá» dung hữu thá»§ đẩy ra ngoà i, nhưng Ä‘inh hương ẩm ướt cá»§a nà ng thình lình bị Hi Bình kiá»m chế. Nà ng cảm thấy Ä‘au đớn, cà ng ngà y cà ng Ä‘au, nà ng minh bạch dâm tạc nà y Ä‘ang uy hiếp nà ng, nà ng có thÃch như thế không?
Vì sao bản thân lại thÃch nụ hôn thô bạo nà y?
Tay nà ng không cỠđộng, hà m dưới Hi Bình mở ra, để cho đầu lưỡi cá»§a nà ng được tá»± do. Tuy nhiên, nà ng đã biết, toà n bá»™ khuy áo đã bị Hi Bình mở ra, bá»i toà n thân trên truyá»n lại má»™t cảm giác là nh lạnh….
Tay Hi Binh vuốt ve từ dưới lên trên, thâm nháºp đỗ Ä‘áºu, đặt trên đỉnh ngá»c phong trên ngá»±c nà ng. Nà ng sá»ng sốt, eo nà ng lắc lư, khuôn mặt muốn đến má»™t nÆ¡i nà o khác. Má»™t tay cá»§a Hi Bình rá»i tưá»ng, giữ cằm nà ng lại, không để nà ng cỠđộng. Còn tả thá»§ đặt trên ngá»±c nà ng Ä‘ang ra sức chà xát mạnh mẽ.
Thân thể nà ng bốc lá»a, phảng phất trong ná»™i thể nà ng má»™t loại lá»a Ä‘ang bốc cháy trong đống cá».
Má»™t loại lá»a, bốc cháy từ trong lý trà nà ng…Tuyệt không có khả năng để dâm tặc nà y không tiếp tục! Trong lòng nà ng khóc lên.
Lúc nà y, chân cá»§a Hi Bình sá»›m tác quái phÃa dưới, nà ng đưa chân lên, đạp và o giữa khố Hi Bình má»™t phát mãnh liệt, trong lòng nói:“ Tá» dâm tặc, huá»· diệt ngươi!â€
Hi Bình nháºn má»™t đạp tà n nhẫn nà y, mặt hung tợn lên, nhìn chằm chằm và o Âu Dương Äình Äình, giá»ng lạnh lùng:“ Sao nà ng âm hiểm thế?"
Âu Dương Äình Äình phát cuồng:“ Ta phải huá»· diệt ngươi!â€
“ Váºy hả, nà ng tÃnh nháºm rồi. Ta đây, Ä‘ao thuÆ¡ng bất nháºp, đối vá»›i thưá»ng nhân, kiên cưá»ng hÆ¡n gấp ngà n lần!†Hi Bình cưá»i lạnh nói.
Song thá»§ cá»§a chà ng tiếp tục mở rá»™ng y phục cá»§a nà ng. Ngoại y đã rá»i khá»i thân thể, sau đó xác định nắm chặt đỗ Ä‘áºu cá»§a nà ng, cố gắng dùng lá»±c kéo, kéo day lưng ra má»™t Ä‘oạn, ném đỗ Ä‘áºu mà u tráng cá»§a nà ng xuống.
Trong ánh sáng u ám, nà ng gần như loả lồ, chỉ chiếu ra một tia sáng hoà ng bạch là tiểu nội khố.
Trong đầu Hi Bình chỉ có ý nghÄ© vá» thân thể tuyệt diệu cá»§a nà ng, mảnh khảnh như đôi chân trần, bình thản là tiểu phúc, giống như ngá»c là là song phong có hai đỉnh nhá»n, trên đỉnh nhá»n song phong có hai Ä‘iểm hồng ….
Thân hình tuyệt mỹ nà y phối hợp vá»›i khuôn mặt xinh đẹp cá»§a nà ng. Hiện thá»i biểu tình nà ng kinh động sợ hãi, thúc dục hắn mạnh dạng chinh phục. Dục hoả thình lình bạo phát, đầu cá»± long trong khố cứng như thiết, từ trong khố thẳng dáºy, hạ thể hắn tống mạnh ra phÃa trước, đâm thẳng và o nÆ¡i thầm kÃn má»m mại cá»§a Âu Dương Äình Äình.
Từ trong miệng phát ra:“Âu Dương Äình Äình, cảm giác thế nà o? Nà ng tưởng huá»· diệt má»i chuyện. Thá»i khắc nà y chÃnh là ta Ä‘ang Ä‘i và o cổng xá» nữ cá»§a nà ng!â€
Âu Dương Äình Äình thoái lui không được, không có cách nà o ly khai Hi Bình, bá»™ pháºn tối mẫn cảm cá»§a nà ng bị bá»™ pháºn tối nguy hiểm cá»§a Hi Bình Ä‘i và o, má»™t loại cảm giác giống như cảm giác cỠđùi lúc trước mạnh hÆ¡n gấp trăm lần, nà ng nói:“ Ngươi trừng phạt ta, hay quá?â€
“ Nà ng hoà n toà n cầu taâ€
Âu Dương đình Äình cố hÃt má»™t hÆ¡i, không hồi đáp.
“ Nà ng tháºt sá»± thiếu thà nh ý.†Hi Bình nói, bá» má»™t tay ra, nhanh chóng cởi bỠđầu khố cá»§a mình, để quần dà i và ná»™i khố cùng cởi ra, nhắm thẳng đùi nà ng:“ Âu Dương Äình Äình, đưa đầu nhìn, có lẽ nà ng rất thÃch.â€
Âu Dương Äình Äình cÅ©ng đã biết hắn cởi khố ra, có chết nà ng cÅ©ng không đưa đầu nhìn. Hi Bình cưá»i cưá»i, tay kéo tiểu khố cá»§a nà ng, kéo xuống, kéo tiểu ná»™i khố cá»§a nà ng xuống. Nà ng kinh hãi, trong lòng Hi Bình đưa đầu nhìn xuống, ngạch đầu chạm và o ngá»±c Hi Bình. Song nhãn nhìn trừng trừng hạ thể cá»§a hai ngưá»i. Cá»± váºt ngang nhiên thẳng đứng vượt xa tưởng tượng cá»§a nà ng, thách thức vô cùng!
Hi Bình lá»±a đúng thá»i Ä‘iểm tống tá»›i, Ä‘i và o lá»— sâu má»m mại cá»§a nà ng. Toà n thân nà ng rung động, cảm giác Ä‘au đớn như bị kÃch Ä‘iện truyá»n khắp toà n thân.
Nà ng kinh hãi hét lá»›n:“ Không, không muốn! Cá»§a ngươi … lá»›n quá. Tháºt đáng sợ, chắc ta chết … ô ô!"
Âu Dương Äình Äình cuối cùng cÅ©ng phải khóc, nhắm mắt ôm lấy ngá»±c Hi Bình. Từ dương váºt cá»§a Hi Bình truyá»n nhiệt lượng qua giá» nà ng má»›i minh bạch. Nà ng không còn khả năng vùng vẫy, chỉ tiến tá»›i và tiến tá»›i, tá»± hồ chỉ có má»™t kiểu nà y thôi. Thuần khiết cá»§a nà ng cuối cùng bị huá»· diệt.
Cùng lúc khi nà ng khóc nức nở, bên ngoà i truyá»n ra má»™t âm thanh hổn tạp, tá»± hồ như tiếng binh khi giao phong. Hi Bình dừng động tác lại, cẩn tháºn lắng nghe.
Âu Dương Äình Äình khóc má»™t hồi, thấy dương váºt cá»§a chà ng trong nÆ¡i thầm kÃn cá»§a nà ng chưa tháºt sá»± lấy ra, nà ng yên lặng đưa đôi nhãn lệ lên, nhìn bá»™ dang trầm tư cá»§a cá»§a Hi Bình. Nà ng khôi phục lại thần trÃ, máºp má» nghe thấy âm thanh bên ngoà i.
“ Chuyện gì váºy?†nà ng há»i.
Hi Bình lấy lại bình tÄ©nh, ngưng mắt nhìn nà ng:“ Khả năng có đánh nhau. Lạc Thiên hà nh động tháºt nhanh. Ta không tin hắn có thể dá»… dà ng tha thứ chúng ta. Äể hai ngưá»i bá»n há» trở lại, có lẽ để thuáºn lợi truy tìm chúng ta. Bon há» trở lại đây má»™t thá»i gian dà i, không thể tìm ra đầu mối, không thể hiểu thình lình lại xuất hiện ở cá»a, ồ!â€
“ Ngươi tháºt không biết chúng ta ở đây sao?" Âu Dương Äình đình đột nhiên há»i.
Hi Bình nhìn thẳng mặt nà ng cưá»i há»i:“ Nà ng nói gì?â€
“ Ta nghÄ© ngươi tháºt sá»± biết, ngươi là dâm tặc.â€
Hi Bình biết không thể phá»§ nháºn:" Ta muốn há»i nà ng má»™t chuyện, các nà ng tiến và o trung Nguyên trước hay Lạc Cẩu Hùng phái ngưá»i đánh các nà ng trước?"
“ Lạc Cẩu Hùng phái ngưá»i sang Tây Vá»±c quấy nhiá»…u chúng ta.â€
“ Ừ, giá» ta đã minh bạch.†Hạ thể Hi Bình dùng lá»±c cố gắng đẩy tá»›i, mỉm cưá»i nói:“ Ta ngâm nó ở đây, muốn hay không muốn nó ở trong?â€
“ Không muốn†Âu Dương Äình Äình rÃt lên.
Hi Bình mỉm cưá»i:“ Là nà ng cầu ta!â€
Âu Dương Äình Äình hoà i nghi:“ Ta lúc truá»›c đối vá»›i ngươi … cầu ngươi, ngươi có thể đáp ứng ta không?â€
“ Có lẽ, ta có thể cố gắngâ€
Âu Dương Äình Äình nói:“ Ngươi không biết đó là yêu cầu gì?â€
“ Ta dạy nà ng! Là nữ nhân, nà ng nên nói, cầu chà ng, siêu cấp đại anh hùng, phạt nhẹ tiểu nữ tá», nhân gia hoà n toà n là xá» nữ, chà ng không được huá»· trinh khiết cá»§a nhân gia, cáp cáp!†Hi Bình cưá»i lá»›n. Hắn nghÄ© hắn há»c Ä‘iá»u chân chÃnh thiên phú cá»§a nữ nhân!
“ Ta không cầu ngươi!†Âu dương Äình Äình nghÄ© nà ng muốn nói là lá»i nà y, để cho hắn tiếp nháºn, cÅ©ng là má»™t loại sỉ nhục.
“ Ta cứ tiến và o!†Hi Bình uy hiếp.
Tim Âu Dương Äình Äình giáºt nhẹ, tuy váºy nói:“ Không muốn tháºt mà ? Ta háºn ngươi suốt Ä‘á»i.â€
Hi Bình chá»›p mắt nhìn nà ng, nói giống lá»i nà ng:“ Có phải nà ng cầu ta?â€
“Ừ †âu Dương Äình Äình đỠthanh ứng nói, thanh âm chỉ hai ngưá»i nghe thấy.
“ Ta nghe nói Thái âm giáo thánh nữ không có khả năng cùng nam nhân kết hôn, vì sao?â€
Thần tình Âu Dương Äình Äình ngá»› ngẩn:“ Là m sao ngươi biết?â€
Hi Bình không đáp mà phản vấn:“ Nà ng là thánh nữ, thì phải nhất định muốn bảo trì thuần khiết?â€
Âu Dương Äình Äình “uhm†má»™t tiếng nhá».
Hi Bình cảm thán nói:“ Ta không muốn huá»· sá»± thuần khiết cá»§a nà ng. Nhưng ta cầu nà ng má»™t Ä‘iá»u, ta không huá»· thuần khiết cá»§a nà ng phải trao đổi má»™t Ä‘iá»u kiện. Nà ng nghÄ© như thế nà o?â€
Âu Dương Äình Äình suy nghÄ© nói:“ Ngươi nói Ä‘iâ€
Hi Bình tiếp tục:“ Hãy quên tất cả vá» ta, không muốn háºn ta, trở vá» là m thánh nữ tốt, thấy thế nà o?"
Âu Dương Äình Äình đột nhiên ngay ngốc, ngữa mặt ứa lệ, nhìn Hi Bình Ä‘ang cưá»i ác ý. Thình lình, cảm giác nụ cưá»i nà y rất đáng ghét, nụ cưá»i cá»§a chà ng là má»™t loại dâm dục đáng ghét má»™t trăm lần, má»™t ngà n lần…
“ A Máºt Y nhìn lại có má»™t Ä‘iểm phiá»n muá»™n, ta phải Ä‘i và o xem. Lạc Thiên biết lão tá» Ä‘ang thâu hương, dám là m loạn, tháºt không biết lá»… mạo.†Hi Bình không cần Âu Dương Äình Äình hồi đáp. Hắn bá» nà ng ra, hướng tá»›i khố tá» Ä‘i lại, má»™t tay cầm khố tá» má»™t cầm dây lưng chạy ra cá»a.
Thình lình, trong mắt hắn nhìn thấy thân thể nữ nhân loả lồ. Ở xa trước mặt hắn, hắn nhìn thấy ám quang trong lệ mỹ nhân, nói:“ Sao nà ng không mặc quần áo và o?
Trên mặt Âu Dương Äình Äình, ngoà i lệ ra, trên mặt còn có nết uá»· khuất. Nà ng chỉ biết nức nở, không thể nghÄ© ra câu gì hồi đáp lại Hi Bình vấn đỠnà y.
Hi Bình cảm thấy tức giáºn:“ Ta biết nà ng không thể để ta Ä‘i dá»… dà ng ….â€
“ Chà ng vì sao biến thà nh ngưá»i tốt?" âu Dương Äình Äình vừa khóc vừa nói.
Hi Bình nói:“ Nà ng trông như đã sai lầm, ta luôn là ngưá»i không tốtâ€
“ Nhưng chà ng bây giá», chà ng thì … chà ng đã nhìn trá»™m thiếp tắm, cÅ©ng đã là m thiếp thà nh như váºy, nhưng chà ng, chà ng đột nhiên không lý tá»›i thiếp, nói Ä‘i là đi?†Âu Dương đình Äình nức nở.
“ Nếu nà ng có thể cho ta má»™t lý do lưu lại đây, ta nhất định không Ä‘i.â€
Âu dương Äình Äình không nói, chỉ là kiá»u khu cảm thấy lạnh, bắt đầu run nhè nhẹ.
Hi Bình tiến tá»›i má»™t bá»™, quan tâm nà ng, hôn và o cặp môi lạnh giá:“ Nà ng không có khả năng đưa cho ta má»™t lý do, chỉ vì nà ng kiêu ngạo. Nà ng không thể cho ta váºt là m tin, chỉ vì nà ng là thánh nữ! Nhiá»u sá»± việc, không như nà ng nghÄ© đơn giản. Hiện giá» nà ng khó giải thÃch vá»›i sư phụ, không thể giải thÃch nam nhân. Ta nói cho nà ng hay, ta thá»±c sá»± có nhiá»u thê tá», đó không phải cùng nà ng đừa giỡn. Trái lại, lúc truá»›c đối vá»›i nà ng, tất cả chỉ đùa giỡn vá»›i nà ng, chỉ vì thần thái mỹ lệ cá»§a nà ng, thái độ kiêu ngạo, nhưng cÅ©ng quá ngá» nghệch. Ta nghÄ© là m thánh nữ hợp vá»›i nà ng hÆ¡n, giữ cho nà ng sá»± thuần khiết! Nam nhân suy nghÄ© rất đơn giản, tuy nhiên ta thá»±c sá»± là má»™t nam nhân đơn giản.â€
Hắn thả nà ng ra, muốn nà ng tiến lên. Nà ng đứng cản trở hắn, ấm ức:“ Thiếp má»i thứ không hiểu, thiếp biết chà ng là dâm tặc không phải ngưá»i tốt. Vui thú vá»›i ngưá»i rồi, chà ng còn chá»c tức.â€
“ Quái, mặc y phục và o, ra ngoà i nhanh!â€
“ Không, chà ng phải giải thÃch cho thiếp, tại sao đối xá» thiếp như váºy?
Hi Bình nói:“ Nà ng không hiểu a? Ta chỉ đừa giỡn vá»›i nà ng.â€
Âu dương Äình Äình ngưng mắt nhìn hắn, nhãn thần dần dần chuyển sang lạnh lùng, từ lệ quang bức ra hai luồng lợi kiếm là lãnh quang, cắn chặt môi:" Hoà ng Hi Bình, chà ng tháºt tà n nhẫn. Sư phụ nói rất dúng vá» nam nhân. Tất cả nam nhân Ä‘á»u không là ngưá»i tốt, Ä‘á»u là m cho nữ nhân Ä‘au khổ. Chà ng… thiếp háºn chà ng!â€
Hi Bình đột nhiên tiến tá»›i ôm nà ng, ôm nà ng lao đến gần cá»a, sau đó thả nà ng xuống, láºp tức chạy ra cá»a:“ Có nhiá»u chuyện, sau nà y sẽ nói. Hiện tại nà ng hãy mặc y phục lại, nhanh chóng ra ngoà i! Nà ng là tiểu nữ nhân, đừng là m chuyện gì không tốt. Ngà n lần đừng cố gắng ngăn cản ta ra ngoà i, ta không thể bị huá»· diệt bởi nà ng. Tha cho ta, tháºt sá»± ta rất khoan dung.â€
Âu Dương đình Äình nhìn bóng anh hùng dần dần tiêu thất, trong ám quang, đột nhiên nhá»› lại sư phụ, sư phụ từng nói qua.
“Äình Äình, trong tim nữ nhân chúng ta, tháºt sá»± Ãt nhiá»u lo lắng sai lầm, chỉ lo vá» tình cảm và tình yêu. Nữ nhân yêu má»™t nam nhân không phải vì hắn có tà i cÅ©ng không phải vì hắn là chánh nhân quân tá», chỉ cần hắn là m cho nữ nhân trong tim Ä‘au khổ sâu sắc. Sau nà y khi được ôm và o lòng nam nhân đó, thì tất cả nữ nhân rất yêu thÃch, không thể nà o cá»± tuyệt."
|

06-08-2008, 12:20 AM
|
.gif) |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
Quyển 17 - Chương 3:
Tình nhân hoà i bảo
Dịch giả: thsonn
Nguồn: www.***************.org
Lý Ngá»c, chuẩn bị tất cả tốt chưa?†A Máºt Y từ trong nhà lao bước ra, trá»±c tiếp há»i lưỡng đại há»™ pháp Thái Âm giáo.
Lý Ngá»c nói:“ Tá»· tá»·, đã chuẩn bị xong tất cả rồi.â€
“ Lạc Hùng không thể dá»… dà ng tìm ra chúng ta. Tá»· má»™t ngà y không chết, Lạc Hùng hắn sống cÅ©ng không yên.†A Máºt Y nói. Bà ta Ä‘ang Ä‘i trên hà nh lang, Lý Ngá»c và Minh Ngá»c cả hai ở sau bà ta,“ Muá»™i biết hôm nay tá»· gặp quái sá»± gì không?â€
Minh Ngá»c nói:“ Không biếtâ€
Lý Ngá»c há»i:“ Tá»· tá»·, việc kỳ quái gì váºy?â€
A Máºt Y nói:“ Tá»· đã thấy qua Hoà ng Hi Bình, hắn và Khiếu Thiên rất giống nhauâ€
“ Có việc đó ư?" Minh Ngá»c kinh ngạc.
Lý Ngá»c trầm tư:“ Muá»™i cÅ©ng nghe nói hắn ta cÅ©ng rất thanh nhã, nhưng không biết hắn có phải là Lâm công tá».â€
A Máºt Y đáp:“ Tuy giống ông ta nhưng không phải ông ta. Bất quá, các ngươi năm đó cÅ©ng thầm yêu Khiếu Thiên phải không? Tá»· nghÄ© Hoà ng Hi Bình có thể thay thế Khiếu Thiên“
“ Tá»· tá»·, vá»›i tuổi tác chúng ta như thế nà y, tá»· sao nói ra câu đó?†khuôn mặt hai phụ nhân đỠhồng, giống khuôn mặt má»m mại cá»§a xá» nữ. Kỳ tháºt bá»n há» vẫn còn là xá» nữ, chỉ vì tuổi tác đã lá»›n.
Ai nói tuổi tác lá»›n không là xá» nữ, tuổi nhá» là xá» nữ? Äó là nói hoang!
“ Nhưng các ngươi trong mắt tá»· không chút thay đổi†A Máºt Y nói ra lá»i cảm thán cá»§a mình. "Thá»i gian không hà o phóng vá»›i ngưá»i, năm tháng đã để lại dấu vết trên khuôn mặt chúng ta. Má»™t thá»i gian là mỹ nhân, có lẽ Ãt nhiểu được khoan dung như thế?"
Thanh xuân chÃnh là ước mÆ¡ cá»§a thiếu nữ, tuy nhiên đến ba mươi bốn mươi tuổi vẫn bảo trì được thanh xuân, chắc nữ nhân cảm thấy an á»§i.
Minh Ngá»c nói:“ Tiểu tá»· trong mắt chúng ta cÅ©ng không có gì thay đổi, vẫn hấp dẫn như năm nà o, vẫn còn trẻ.â€
A Máºt Y cưá»i ảm đạm.
Lý Ngá»c xen và o:“ Muá»™i có cảm giác tá»· có chút thay đổi. Thay đổi trước sau thà nh thục hÆ¡n, có mùi vị nữ nhân, là loại mùi vị bị nam nhân câu dẫn tÃnh dục.â€
“ Lý Ngá»c, muá»™i nói cái gì váºy? Muá»™i ở đây hÆ¡n mưá»i năm, đã há»c há»i ăn trá»™m được những gì?â€
“ Không có, muá»™i không cóâ€
“ Váºy sao muá»™i biết nam nhân câu dẫn tÃnh dục là như thế nà o?â€
Lý Ngá»c đáp:“ Nữ nhân nà o thì không biết! Tuy nhiên chúng muá»™i không rõ việc đó, nhưng cÅ©ng là nữ nhân, sống đến tuổi nà y, cÅ©ng đã biết được không Ãt.â€
A Máºt Y cưá»i cưá»i:" Có lẽ như thế, các muá»™i nhìn Hoà ng Hi Bình rất trẻ, tá»· nghÄ© chúng ta chân chÃnh trở thà nh nữ nhân.â€
Lý Ngá»c hiếu kỳ:“ Hắn tháºt sá»± có nhiá»u Ä‘iểm giống Lâm công tá»?â€
“ Không giống nhiá»u như thế. ChÃnh tá»· cÅ©ng có cảm giác nhiá»u như thế. Kỳ tháºt hắn so vá»›i Khiếu Thiên muốn hấp dẫn hÆ¡n, nhưng tuyệt không giống Khiếu Thiên. Hắn giống như bầu trá»i xuân đầy sức sống, nhưng Khiếu Thiên là bầu trá»i đông rất lạnh lẽo!â€
Nếu đặt Hi Bình tại đây, nghe má»i ngưá»i hình dung hắn như bầu trá»i xuân đầy sức sống, hắn nhất định hát xuân ca. Hừ, hình dung tháºt mục nát là m sao!
“ Äầy sức sống?†Minh Ngá»c kinh ngạc há»i.
A Máºt Y nói:“ Äúng như lá»i nói cá»§a tá»·. Hắn là má»™t thanh niên cưá»ng tráng, toà n thân mang đầy không khà mùa xuân, tán phát má»™t thứ ánh như là má»™t khà thế dụ hoặc.â€
Lý Ngá»c rất má»™c mạc:“ Muá»™i không thÃch loại nà y, Minh Ngá»c thì rất thÃch.â€
“ Muá»™i không có†Minh Ngá»c kháng nghị:“ Muá»™i thÃch vẻ tan nhẫn, giống như Lâm công tá».â€
Lý Ngá»c cưá»i cưá»i:“ Nguyên lại tá»· thÃch Lâm công tá».Hi hi, Minh Ngá»c, tá»· bị bắt quả tang rồi.â€
Mimh Ngá»c đột nhiên minh bạch lá»i nói đó cá»§a Lý Ngá»c, đỠmặt, mắng lại:"Tá» Lý ngá»c, muá»™i hảm hại tá»·. Tá»· không tha thứ cho muá»™i.â€
“ Các muá»™i –“ A máºt Y vừa muốn nói, đột nhiên nghe bên ngoà i truyá»n lại âm thanh há»—n tạp.
Tá» Ngá»c từ trước cá»a chạy và o, nhìn thấy bá»n há», láºp tức dừng lại, khẩn trương báo:“ Bá»n hỠđã đến, ở đây tất cả đã bị bao vâyâ€
“ Tháºt sá»± tá»›i tháºt nhanh!†A Máºt Y lạnh lùng.
Lý Ngá»c và Minh Ngá»c thần sắc cÅ©ng thay đổi lạnh lùng, Lý Ngá»c há»i:“ Tá»· tá»·, chúng ta ra ngoà i đối phó bá»n há» hay …â€
“ Cùng vá»›i há» chÃnh diện giao phong!â€
“ Nhưng xung đột ngay chÃnh diện, muá»™i không có khả năng đối kháng.†Lý Ngá»c lo lắng nói.
A Máºt Y nói: “ Lý Ngá»c, kỳ thá»±c muốn đối phó vá»›i Äại Äịa Minh, Thái Âm giáo không phải cô láºp.â€
“A?†Lý Ngá»c bắt đầu mê hoặc.
“ Chúng ta ra ngoà i!†A Máºt Y không giải thÃch, trá»±c tiếp Ä‘i ra cá»a.
Lý Ngá»c nhìn Minh Ngá»c, thấy Minh Ngá»c vá»›i nụ cưá»i duyên dáng cá»§a bà ta, rồi cưá»i cưá»i, nhanh chóng Ä‘i theo A Máºt Y.
Äối vá»›i váºn mệnh, hiện tại, chỉ bằng má»™t nụ cưá»i!
A Máºt Y bên ngoà i cảm thấy ngạc nhiên, bao vây là Lạc Thiên, nhưng không phải Lạc Hùng. Bà công nháºn đúng là Lạc Thiên là nhi tá» cá»§a Lạc Hùng, chỉ vì hai phụ tá» rất giống nhau.
Quả Phụ á»c bị hÆ¡n hai ngà n võ lâm nhân sÄ© bao vây, bảy phần nhân số táºp trung ở trước cá»a. A Máºt Y ở trong không ra ngoà i, phân phó Lý Ngá»c:“ Các ngưá»i ở đâu ở yên ở đó, không có mệnh lệnh cá»§a ta không được vá»ng động.â€
Trước cá»a Thái Âm giáo võ lâm nhân sÄ© có khoảng bảy trăm đến tám trăm. Nhưng cÅ©ng có khoảng phân ná»a ngưá»i cá»§a Thái Âm giáo tiá»m phục xung quanh, chỠđợi mệnh lệnh, đó là ám bình do Lý Ngá»c chỉ huy.
“ A Máºt Y, không thể nghÄ© bà lúc còn trẻ, tháºt sá»± là tuyệt đại vưu váºt, mà phong váºn hiện tại không há» giảm’. Lạc Thiên nhìn thấy A Máºt Y xuất hiện, thần tình ngá»› ngẩn, cuối cùng thì cÅ©ng biết mặt phụ nhân là thượng đại thánh nữ thái Âm giáo có thể sánh cùng hai vị cô cô xinh đẹp.
A Máºt Y mỉm cưá»i:“ Ngươi cÅ©ng rất tốt, nhất biểu nhân tà i, anh nhi bất phà m, là nhi tá» cá»§a Lạc Hùng?â€
" Äúng váºy!â€
“ Lạc Hùng không dám gặp ta, lại cho nhi tá» hắn đến gặp ta…â€
Lạc Thiên nói:“ Phụ thân ta nghÄ© bà không đủ tư cách để phụ thân ta xuất động, vì thế để nhi tá» xuất mã.â€
A Máºt Y cưá»i trà o lá»™ng:“ Tháºt hả? Không biết vì sao hắn để nhi tỠđơn độc đến, không sợ nhiá»u ngưá»i không liên quan bá» mạng hay sao? Lạc Hùng là há»—n đản, bản tÃnh không thể nà o thay đổi. Hắn không đến gặp ta, không phải không muốn đến. Năm đó hắn trông thấy ta thần sắc trở nên dâm dục độc ác, ta nhá»› rất kỹ.â€
Má»i nguá»i trong Võ lâm , phà m là nam nhân, nghe lá»i nói cá»§a bà ta, tất cả Ä‘á»u ngượng nghịu. Nhân vì bá»n hỠđến dấy trước khi A máºt Y xuất hiện, má»i ngưá»i Ä‘á»u rất dâm dục, hắc hắc!
Lạc Thiên rất tá»± nhiên trả lá»i:“ Giáo chá»§ rất giống mỹ nữ. Phụ thân ta khi nhìn thấy bà , biểu hiện rất dâm dáºt, chỉ là thưá»ng tình cá»§a nam nhân.â€
A Máºt Y nhìn chòng chá»c và o Lạc Thiên, thình lình nói:“ Ngươi tháºt sá»± là má»™t nhân váºt, có lẽ là “thanh xuất vu Lam†".
“ Äa tạ thánh nữ thương tưởng, nhưng hiện giá» ta đến đây không phải nghe tán thưởng.â€
“ Ta không phải là thánh nữ, ta chỉ là A Máºt Y.â€
Lạc Thiên bất quản:" Ta có má»™t đỠnghị, chÃnh là muốn bà đầu hà ng. Chúng ta chỉ lưu má»™t mình bà lại, còn tất cả những ngưá»i khác có thể tá»± do quay vá». Bà nghÄ© như thế nà o?â€
A Máºt Y giá»ng nhẹ nhà ng:“ Ta cÅ©ng có má»™t đỠnghị. Ngươi tá»± sát tại đây, sau đó ta phóng thÃch má»i ngưá»i, ngươi nghÄ© sao?â€
“ A Máºt Y, lá»i bà ngông cuồng thái quá. Bà hãy nhìn, sức mạnh cá»§a chúng ta hÆ¡n các ngươi ba lần. Các ngươi căn bản không thể kháng cá»±.†Lạc Thiên kiêu ngạo.
“ Lạc Thiên, ngươi nhá»› mùa đông năm đó lúc tiêu diệt Huyết sát môn. Huyết Sát Môn chỉ có hÆ¡n bốn mươi ngưá»i, nhưng mùa đông đó chỉ còn lại má»™t ngà n ngưá»i trong tổng số hai ngà n ba trăm trở vá»â€¦ Chà ng trai trẻ, tất cả những ngưá»i há» Lạc Ä‘á»u ngông cuồng, nhưng đáng tiếc không như mong muốn. Các ngươi không có tư cách ngông cuồng. Ngươi nên biết, nhân số nhiá»u, không thể chứng minh là sức mạnh."
A Máºt Y thà dụ má»™t tráºn chiến đó, là m Lạc Thiên cảm thấy xấu hổ. Tuy nhiên trong tráºn chiến đó, tổ tiên cá»§a hắn cÅ©ng thắng, nhưng tháºt sá»± bị thì tháºt mất mặt. Môn đồ Hyết Sát môn rất cưá»ng hãn tuy Ä‘á»u bị tiêu diệt sạch, nhưng đó là má»™t cảnh máu tanh xa xưa. Những hình ảnh cưá»ng đại cá»§a bá»n há» cÅ©ng là m má»i ngưá»i chấn động.
Lạc Thiên chỉnh lý lại sá»± việc:“ Thái Âm giáo không phải là truyá»n thuyết Huyết Sát môn. Bà , A Máºt Y, không phải là Thượng Quan Anh.â€
“ Ta sẽ cho ngươi thấy chân tướng sá»± tháºt! Nhưng trước khi khai chiến, ta muốn nói vá»›i cô cô ngươi và i lá»i.â€
Lạc Thiên nhìn lại Lạc U Nhi, ngưá»i còn lại duy nhất cá»§a Lạc gia tá»›i đây. Những ngưá»i khác ở lại Long thà nh giúp Lạc Hùng thá»§ giữ Äại Äịa Minh. Chỉ thấy Lạc U Nhi từ từ Ä‘i tá»›i, đến trước mặt A Máºt Y.
Lạc U Nhi nói:“ Hơn hai mươi năm mới gặp lại, tỷ tỷ vẫn khoẻ chứ?"
A Máºt Y ngưng thị nhìn bà ta má»™t hồi, thở dà i:“ Tóc cá»§a muá»™i chỉ vì Khiếu Thiên mà bạc?â€
“ Ừ, nhìn rất hấp dẫn phải không, tá»· tá»·?†Lạc U Nhi nhu thuáºn. Chúng nhân võ lâm đã minh bạch vì sao muá»™i muá»™i xinh đẹp cá»§a Lạc Hùng cùng vá»›i Thái Âm giáo A Máºt Y tình cảm rất tốt.
Song nhãn A Máºt Y ứa lệ:" Nhìn rất hấp dẫn, năm đó muá»™i rất Ä‘au khổ.â€
“ Tá»· cÅ©ng không như váºy sao?â€
“ Kỳ thá»±c, muá»™i cÅ©ng biết chà ng chỉ xem cả hai là muá»™i muá»™i, chà ng tháºt sá» yêu thÃch chỉ má»™t ngưá»i.â€
A Máºt Y không nói nữa, Lạc U Nhi liá»n nói:“ Muá»™i lúc đó nghÄ© ngưá»i chà ng yêu chÃnh là tá»· tá»·, không biết ngưá»i chà ng yêu là má»™t ngưá»i khác.â€
“ Nhưng, muá»™i sai rồi, tá»· không phải là ngưá»i chà ng yêu, chỉ có ca ca muá»™i yêu tá»·.â€
Lạc U Nhi suy nghÄ© rồi nói:“ Äiá»u đó thì muá»™i biết, nhưng hiện giá» thì không biết ngoà i muá»™i và tá»· còn ai khác nữa váºy?"
“ Muá»™i đã gặp qua Hoà ng Hi Bình?†A Máºt Y đột nhiên chuyển đỠtà i, là m Lạc U Nhi chấn động.
A Máºt Y tiếp tục nói:“ Hắn rất giống Khiếu Thiên…â€
“ Tá»· tá»· , hắn có cái gì đó mÆ¡ hồ … muá»™i biết… hắn, hắn rất giống Khiếu Thiên … Hắn ở chá»— tá»· vẫn tốt chứ?" Lạc U Nhi không tá»± nhiên giá»ng lấp bấp.
“ Äồ nhi cá»§a tá»· nói muốn giết hắn, nhưng hiện tại thì chưa giết.â€
“ Tỷ tỷ, không được giết hắn!†Lạc U Nhi thất thanh kêu lớn.
“ Bá»n há» không có khả năng sát hại Hi Bình…†Má»™t âm thanh vang vá»ng từ võ lâm tứ đại thế gia. Má»™t nhân ảnh phóng ra, bị Lý Ngá»c và Minh Ngá»c liên thá»§ cản lại, đó là Vưu Tuý!
Chỉ nghe Vưu Tuý nói:“ Tránh ra, không ta sẽ giết chết các ngươi!â€
A Máºt Y quay đầu nhìn Vưu Tuý há»i:“ Nà ng là ai?â€
" Äó là má»™t vị thể tá» cá»§a sắc ma Hoà ng Hi Bình†Lạc U Nhi chua chát.
Trong khi má»i ngưá»i Ä‘ang nghe, má»i ngưá»i cá»§a võ lâm tứ đại thế gia Ä‘i tá»›i, cùng Thái Âm giao đối diện trên tráºn tuyến.
Äá»™c cô Mình nhìn Lam Ngá»c nói:“ Hi vá»ng các ngưá»i có thể hiểu, nếu các ngươi thả Hi Bình, chúng ta không cần quản sá»± việc ở đây, láºp tức bá» Ä‘i. Nhưng nếu Hi Bình bị giết, chúng ta sẽ có má»™t tráºn quyết chiến cho tá»›i ngưá»i cuối cùng.â€
Hoa Tiểu Ba cÅ©ng quay sang Lục Ngá»c gáºt đầu, đồng ý vá»›i lá»i nói cá»§a Äá»™c Cô Minh.
A Máºt Y nhìn những ngưá»i trẻ tuổi cá»§a võ lâm tứ đại thế gia, cưá»i cưá»i:“ Võ lâm tứ đại thế gia có rất nhiá»u nam nữ tuấn mỹ. Các ngươi vẫn còn xuân sắc, các ngươi không cần lo lắng. Tuy đồ nhi cá»§a ta nói muốn giết Hi Bình, nhưng Hoà ng Hi Bình Ä‘Ãch thá»±c là má»™t ngưá»i tuấn tú. Ta nghÄ© đồ nhi cá»§a ta yêu nam nhân tuấn tú nà y, nó không thể giết hắn.â€
A Máºt Y Ä‘uÆ¡ng nhiên biết trong lòng Âu Dương Äình Äình rất yêu Hoà ng Hi Bình, chỉ vì không biết tÃnh cách Hoà ng Hi Bình. Hoà ng Hi Bình gần như là m Âu Phương Äình Äình phẫn ná»™. Nếu thá»±c sá»± không thể tha mạng, thì đã bị Âu Dương Äình Äình chém từ lâu…
Vưu Tuý nói:“ Bà lấy gì là m cho ta tin được?â€
“ Tốt nhất nà ng hãy tin ta. Mặc dù võ công nà ng tuy cao, nhưng không thể đột phá qua chúng ta.â€
Dã Mân Côi vẫn ngang bướng:“ Không cần biết thế nà o?â€
A Máºt Y nhìn chúng nữ, nghÄ©: hắn tháºt có nhiểu nữ nhân. Các nữ nhân ở đây Ä‘á»u rất thÃch hắn, trông bá»™ dạng rất khẩn trương!
Bà ta đáp:“ Hắn rất giống nam nhân ta yêu. Các ngươi nói cho ta biết có thể để hắn chết không?â€
Không ai hồi đáp bà , vì vấn đỠnà y chÃnh bà cÅ©ng không thể hồi đáp.
“ Tá»· tháºt không giết hắn à ?†Lạc U Nhi há»i.
“ U Nhi, muá»™i rất khẩn trương vì hắn, bởi vì hắn giống Khiếu Thiên?" A Máºt Y không hiểu vì sao Lạc U Nhi khẩn trương vì Hi Bình.
Lạc U Nhi mặt thoáng hồng, giải thÃch:“ Không phải… khả năng đó là ...â€
A Máºt Y mỉm cưá»i:“ Tá»· và hắn không mâu thuẫn gì, nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy thân thiết. Tá»· không thể trả lá»i được, chỉ cần nhìn đồ nhi cá»§a tá»·, hắn và đồ nhi cá»§a tá»· không thể xảy ra sá»± cố gì.â€
Lạc U Nhi trong lòng kinh ngạc, nghÄ© tá»›i tao ngá»™ cá»§a mình, nhẹ nhà ng há»i:" Hắn không, không … cưỡng gian đồ nhi tá»· chứ?"
A Máºt Y nói:" Không nhiệm trá»ng đến thế, chỉ là vÅ© nhục thôi. Vì sao muá»™i lại nghÄ© thế?â€
“ Bởi vì… bởi vì hắn căn bản là sắc ma!†Lạc U Nhi bị Hi Bình cưỡng gian là má»™t đại sá»± không ai biết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên nà ng ta không thể công khai, chỉ tuỳ tiện chuyện trò cùng A Máºt Y.
A Máºt Y nói tiếp:“ Hắn nói có thể tìm gặp Khiếu Thiên.“
“ Hắn cÅ©ng nói như thế vá»›i muá»™iâ€
A Máºt Y thở dà i:“ Nhìn giống như muá»™i không biết Khiếu Thiên ngưá»i Ä‘ang ở đâu, tá»· nghÄ© muá»™i có thể biết, à i!"
“ Lúc ấy chà ng được ngưá»i dấu mặt cứu Ä‘i, sau nà y không còn má»™t chút tin tức.â€
“ Ừ, chà ng có lẽ không còn trên thế giá»›i nà y, chỉ chúng ta nghÄ© chà ng còn sống. U Nhi, muá»™i nên trở vá»! Giang hồ không phải nÆ¡i muá»™i có thể ở. Tá»· không thể mong chá» muá»™i cùng đại ca muá»™i đánh tá»·. Tá»· hi vá»ng không cùng muá»™i đối địch.†A máºt Y lá»i đầy cảm xúc.
Lạc U Nhi cúi mặt nói:“Tá»· tá»·, muá»™i không tá»›i cùng tá»· đối địch, muá»™i tá»›i vì …â€
Vì sao bà không thể nói ra miệng Ä‘uợc? Sau khi Hi Bình nói những câu tà n nhẫn, muốn cùng bà ta Ä‘oạn tuyệt quan hệ. Bà ta nghÄ© rằng Hi Bình là Lâm Khiếu Thiên hồi sinh, vì thế tá»± mình tá»›i Gia Lăng trấn tìm Lạc Hùng. Hoặc Lâm Khiếu Thiên chỉ là giấc má»™ng mà bà ta chỠđợi. Hi Bình tháºt sá»± đã xâm nháºp và o cuá»™c sông cá»§a bà ta, đúng như Hi Bình đã nói.
Bà ta tháºt sá»± không thể hiểu mình chỠđợi ai, trong lòng vì ai mà xao động. Khi Hi Bình xuất hiện, đã phá Ä‘i sá»± thanh khiết cá»§a ba ta. Trong lòng rất phức tạp, không có má»™t chá»§ ý nà o cả.
Hai mươi năm trước, vì Lâm Khiếu Thiên mà bà ta chỠđợi, đợi đến tóc trên đầu bạc trắng.
Tuy nhiên, Lâm Khiếu Thiên không một lần xuất hiện. Và lần nà y lại xuất hiện một chà ng trai trẻ giống ông ấy. Nhưng chà ng trai trẻ nà y mạnh bạo đi và o cuộc sông của bà , với dáng vẻ tà ác tiến và o tim bà ta không như ông ấy!
Bà ta tuyệt đối không thể tiếp thụ. Bà ta Ãt nhiá»u háºn hắn, vì hắn xuất hiện, và vì hắn bá» bà ta Ä‘i.
Hắn nói sẽ bồi thưá»ng cho bà . Äó là trước khi Ä‘i Hi Bình có nói.
Chỉ là hắn lấy gì bồi thưá»ng cho bà ta? Bà ta muốn hắn mang cái gì tá»›i bồi thưá»ng? Bà ta có cần chỠđợi tiếp hai mươi năm không? Bà không thể chá»!
Hắn là há»—n đản! Nhưng bà ta lại thÃch bá»™ dạng đó cá»§a hắn. Sau hắn bá» Ä‘i, bà ta không biết oán hắn nhiá»u hay Ãt. Hắn sau khi chiếm Ä‘oạt thân thể bà , có thanh thản rá»i Ä‘i không?
Lâm Khiếu Thiên một đi không trở lại, ông ta chắc không thể chịu trách nhiệm, nhưng sắc ma Hoà ng Hi Bình nhất định phải chịu trách nhiêm!
“ Bà ta chỉ vì tỷ phu của ta mà đến†Hoa Tiểu Ba tự tác thông minh phá tan nét trầm tư của Lạc U Nhi, là m bà ta không còn mặt mũi nà o.
“ Tá»· phu ngươi?†A Máºt Y không hiểu nhìn Hoa Tiểu Ba.
Hoa Tiểu Ba giải thÃch:“ Äó là ngưá»i Ä‘ang giam giữ!â€
“Hoa Tiểu Ba! Äệ nói tháºt chÃnh xác, đúng là đang giam giữ.†Vưu Tuý không nhịn được.
A Máºt Y không lý tá»›i bá»n há», chuyển sang Lạc U Nhi há»i:“ Hắn nói tháºt hả? Hoà ng Hi Bình và muá»™i có quan hệ gì? Tá»· nghe Má»™ng Tình là dưỡng mẫu cá»§a hắn, muá»™i là ngưá»i gì cá»§a hắn?â€
Lạc U Nhi hốt hoảng:“ Không … muá»™i và hắn không có quan hệ. Hắn không là … ngưá»i gì cá»§a muá»™i.â€
A Máºt Y không cưá»i cưá»i:“ U Nhi, tá»· muốn nói má»™t chuyện vá»›i má»i ngưá»i.â€
“ Muội tưởng… muội muốn đến nhìn hắn.†Lạc U Nhi chua chát.
“ Hắn rất quan trá»ng vá»›i muá»™i?â€
Lạc U Nhi không nói, lặn thinh đi qua một bên.
A Máºt Nhi nhìn má»i nguá»i tại hiện trưá»ng, rất nhiá»u ngưá»i thấy được trong lòng bà ta bị đè nén rất trầm trá»ng. Kỳ tháºt lúc bà ta xuất hiện, trong lòng bà ta đã nặng ná» rất nhiá»u, chỉ là biểu hiện cá»§a bà ta rất thanh thản.
Bà ta nói:“ Hiện tại má»i ngưá»i cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia Ä‘ang ở hiện trưá»ng. Rất tốt, nhiá»u ngưá»i trong Võ lâm tứ đại thế gia và ta vá»›i Lâm Khiếu Thiên có quan hệ vá»›i nhau. Tháºm chà biết ta là tình nhân cá»§a Lâm Khiếu Thiên cÅ©ng có rất nhiá»u phải không? Mặc dù giống như năm đó truy sát ông ta, cÅ©ng muốn giết ta, có phải váºy không?â€
“ Mhưng trước khi giết ta, ta nghÄ© má»i ngưá»i phải biết được má»™t số sá»± việc, hoặc má»i ngưá»i cảm thấy hứng thú. Những sá»± việc đó, ta cÅ©ng biết được gần hai mươi ba năm, đó là …â€
Song nhãn của bà ta thần quanh đẩu hiện, quét khắp đám đông!
Lạc Thiên thần sắc thay đổi lạnh lùng, bá»i vì đột nhiên trong tai hắn nghe tiếng phụ thân truyá»n âm máºt nhÄ©:“ Nhi tá», không cho bà ta nói, vÄ©nh viá»…n không cho phép bà ta nói!â€
“ Năm đó những vị tiá»n bối Võ lâm tứ đại thế gia tuyệt đối không giết Lâm Khiếu Thiên.“
“ A Máºt Y, bà nói nhảm quá nhiá»u, chúng ta không nghe những lá»i nói nhảm cá»§a ngươi. Các vị anh hùng, đánh Thái Âm giao ra khá»i Trung Nguyên!†Lạc Thiên hét lá»›n, cắt đứt lá»i nói cá»§a A Máºt Y. Thân thể hắn trong lúc hắn nói, mãnh liệt xông tá»›i, trưá»ng kiếm trong tay công kÃch A Máºt Y….
Hiện trưá»ng láºp tức há»—n loạn, thanh âm há»—n tạp, song phương bắt đầu giao chiến, không cần biến chuyện gì.
Lạc U Nhi và má»i ngưá»i Võ lâm tứ đại thế gia thoái lui vá» sau, bà ng quan tại chá»—.
Má»™ng Hương đột nhiên ra lệnh:" Äệ tá» Minh Nguyệt Phong nghe lệnh ta, không được tham giaâ€
Nà ng ta Ãt nhiá»u gì cÅ©ng lo cho tÃnh mạng Hi Bình. Má»™ng Tình lưu lại Long thà nh không bá» Ä‘i. Má»™ng Hương cÅ©ng hiểu, e ngại nhi tá» sư phụ Ä‘ang là tù nhân, không tham gia trưá»ng đấu.
Nguyên Chân lục nữ cÅ©ng không tham gia đấu trưá»ng. Nà ng theo Lạc Thiên không sai. Nhưng nà ng không giao sinh mệnh cá»§a mình cho đối phương tà ác thụ lý. Trong lòng rất há»—n loạn lúc nà y nà ng Ä‘ang thầm lặng lá»±a chá»n.
Má»™t số ngưá»i trầm tÄ©nh, má»™t số ngưá»i Ä‘iên cuồng chém giết.
Ngưá»i trong võ lâm chỉ có Ä‘ao kiếm qua lại, chỉ nhìn thấy máu chảy, xem máu chảy như má»™t loại kỳ cảnh, xem sinh mệnh chỉ là sá»± việc.
Äó có phải là bi hay hỉ nữa?
HÆ¡n ba trăm ngưá»i Võ lâm tứ đại thế gia trầm tÄ©nh quan sát má»™t trưá»ng máu tanh.
Äá»™c Cô Minh thở dà i:“ Trông thấy gần hai ngà n ngưá»i muốn tà n sát toà n bá»™ bảy tám trăm ngưá»i Thái Âm giáo, cÅ©ng phải trả má»™t cái giá rất đắc."
Hoa Tiểu Ba nói:“ Äá»™c Cô lão huynh, vì sao Má»™ng Hương và Nguyên Chân bá»n há» không tham gia trưá»ng đấu? Bá»n há» và Lạc Thiên cÅ©ng má»™t tráºn tuyến mà ?â€
Tứ Cẩu lanh miệng:“ Ta biết, Hi Bình còn trong tay Thái Âm giáo, Nguyên Chân và Má»™ng Hương đương nhiên vì huynh ấy mà không xuất thá»§.â€
“ Äó là sá»± tháºt. Tứ Cẩu sư phụ rất hiểu lòng nữ nhân, hắc hắc.†Hoa Tiểu Ba cưá»i lá»›n.
Triệu TỠUy nói:“ Minh quân của chúng ta không biết sống chết. Chúng ta chỉ biết đứng đây nói nhảm, trông không có đạo đức gì cả."
Lôi Long tiếp thêm:“ Nếu đúng là lá»i cá»§a minh quân, không thể để chúng ta và o phÃa sau Ä‘iện. Äệ luôn nghÄ© chúng ta và má»i ngưá»i không có quan hệ, thì vui vẻ cái gì, phải không BÃch Nhu?â€
BÃch Nhu trả lá»i:“ Muá»™i không thể nghÄ© thình lình chánh đạo võ lâm đánh đầu tiên, nhưng bá»n há» giết ngưá»i so vá»›i tà đạo không có gì khác biệt, hoặc có lẽ lại tà n độc hÆ¡n tà đạo! Long ca, muá»™i rất thÃch chúng ta như thế nà y, không có má»™t lý do, muốn bá»n há» diệt vong. Chúng ta không mất trà vì Hi Bình không muốn giảng đạo lý."
Hoa Tiểu Ba khẩn cấp nhìn Lục Ngá»c mà lo lắng:" Äá»™c Cô lão huynh, không biết Lục Ngá»c có khả năng đấu vá»›i Dương Y Äại Äịa Minh há»™ pháp không?
Äá»™c Cô Minh Ä‘ang nhìn chăm chú Lam Ngá»c và Thương Ưng đánh nhau, do đó hồi đáp:“ Theo tình hình hiện nay, có bốn thiếu nữ đối vá»›i Äại Äịa Minh tứ đại há»™ pháp, không đến nổi bại. Vấn đỠlà , Thái Âm giáo nhân số Ãt, nhưng bát đại đệ tá» Äại Äịa Minh sát nổi lên. Tám ngưá»i nà y Ä‘anh nhau vá»›i hai nữ nhân có võ công cao cưá»ng cá»§a Thái Âm giáo để lôi kéo. Nhưng Lạc Thiên đối vá»›i A Máºt Y tá»± hồ nắm chắc phần thắng trong tay. Má»i chuyện như thế, cuối cùng thì Thái Âm giáo phải đại bại.â€
“ Sao chúng ta không giúp bá»n há»?†Hoa Tiểu Ba há»i.
Äá»™c Cô Minh lãnh sát nói:“ Huynh không cho phép ai là m tổn thương Lam Ngá»c trước mặt huynh ….â€
“Äá»™c cô lão huynh, bây giá» thỉnh huynh mau mau cứu Lục Ngá»c, thì thế nà o?â€
“ Tốtâ€. Äá»™c cô Minh đáp ứng rất dá»… dà ng.
“ Ta cÅ©ng nhÄ© cứu Tá» Ngá»c.†Tứ Cẩu đột nhiên nói: “ Triệu Tá» Uy, ngươi cứu hay không cứu Hoà ng Ngá»c, hay đợi ta thỉnh giúp cứu hả?â€
“ Ta là m, Tá» Cẩu, tá»± nhiên ngươi thà nh Hoa Tiểu Ba, ngươi không phải là nhị cữu tá» cá»§a ta là gì, mà không sảng khoái sẽ đánh ngươi, hừ!" Triệu Tá» Uy dùng những ngưá»i khác đến cứu? Nữ nhân mà triệu Tá» Uy Ä‘ang nhìn là nữ nhân cảm thương hắn? Triệu Tá» Uy nhìn Hoà ng Ngá»c và Phỉ Sa Ä‘ang giao chiến, trong lòng kinh ngạc:" Äó là thiếu nữ tháºt sá»± đủ để đáp ứng hắn."
Tứ Cẩu nói:“ Triệu Tá» Uy, hai vị há»™ pháp Äại Äịa Minh có tiểu long dà i rất hấp dẫn, thiệt đó?"
“Ừ†Triệu TỠUy miệng phun nước nói.
“ Äừng quá khoa trương, nhị ca!†Triệu Tá» Thanh nhìn thần thái sắc quá»· cá»§a nhị ca nà ng, trong lòng bất bình.
Triệu Tá» Uy dâm dáºt:“ Thá»i gian trước, có ăn Dương Mai, giá» nghÄ© lại mùi vị đó, miệng lại chảy nước, ha ha.â€
“Hừ, lá»i cá»§a ngươi nói giống hệt Hoa Tiểu Ba nói.†Tứ cẩu chá»i ra miệng.
Tiệu Tá» Uy đưa mắt nhìn chòng chá»c Hoa Tiểu Ba, hét lá»›n:“ Hoa Tiểu Ba ----“
“Uy ca, đệ sẽ không nói những lá»i đó nữa, tuy nhiên huynh không giống đệ†Hoa Tiểu Ba rất hứng thú.
Trông! Triệu Tá» Uy đắc ý nhìn Tứ Cẩu, song nhãn phát sáng, thầm trong ý nghÄ©:“ Trông thế nà o? Tất cả lá»i nói cá»§a ta tuyệt đối không giống Hoa Tiểu Ba."
Tứ Cẩu nhìn hắn vá»›i bá»™ dạng độc ác, láºp tức quay đầu nói:“ Nhìn trưá»ng đấu, nhìn trưá»ng đấu, ai xuất thá»§ thì giá» xuất thá»§, phong phong hoả hoả sấm cá»u châu…â€
Mẹ, tiểu tá» giá» lại ca hát, tháºt xú khÃ.
Lạc Thiên đánh vá»›i A Máºt Y má»™t thá»i gian. A Máºt Y võ há»c tuy cao, vì võ há»c Thái Âm giáo thÃch hợp cho nữ nhân tu luyện, giống như Minh Nguyệt Phong là võ há»c cá»§a nữ nhân. Nhưng đối vá»›i Lạc Thiên mà nói, hắn đã há»c hết tất cả võ há»c cá»§a Thái Âm giáo. Môn tối lợi hại cá»§a Thái Âm giáo là “ Tuyết Vá»±c chi quangâ€. Tuy nhiên "Tuyết vá»±c chi quang" cần có “ thái âm thánh kiếm†thì má»›i phát huy hết tác dụng.
Thái âm kiếm do má»—i đại thánh nữ má»›i có, A Máºt Y đã tháºt sá»± giao cho Âu Dương Äình Äình.
A Máºt Y không có Thái Âm thánh kiếm, tháºt sá»± không còn là đối thá»§ cá»§a Lạc Thiên. Lạc Thiên quả là thiên tà i há»c võ, phương diện võ há»c rất thiện nghệ, có thể có khả năng cùng tổ tiên hắn nghị luáºn, không chỉ võ há»c mà còn si mê tình cảm, hÆ¡n nữa hoà n toà n là ngá»™ tÃnh cá»§a thiên tà i. Vì váºy nhiá»u lúc hắn rất giống phụ thân hắn Lạc Hùng. Lạc SÆ¡n dưới cá»u tuyá»n có lẽ cảm thấy xấu hổ vì hai phụ tá» bá»n há».
Lúc hai ngưá»i đánh nhau, bảo kiếm trong tay Lạc Thiên liên tiếp bức lui A Máºt Y. Kiếm cá»§a hắn nhanh không thể tả, có thể đồng nhất vá»›i tất cả các loại kiếm pháp cá»§a các môn phái khác nhau, linh biến nhưng có sức mạnh. Dù A Máºt Y võ há»c há»c tu vi tuy cao, nhưng cảm thấy vô cùng vất vả.
Lạc Thiên biết tất mỗi chiêu biến hoá của bà ta, nhưng bà ta không thể hiểu được võ kỹ của Lạc Thiên. Hơn nữa, tu vi nội lực rất cao, Lạc Thiên tự hồ so với bà ta hơn hẳn một tầng.
Tuy nhiên, bà không hiểu, tá»± nhiên Lạc Thiên có năng lá»±c kÃch sát bà , vì sao cháºm xuất toà n lá»±c đối phó bà , tá»±a hồ như muốn bức bà và o tuyệt cảnh?
Bà ta không biết từ đâu, Lạc Thiên tá»± thân kinh lịch võ há»c Thái Âm giáo. Dù cho hắn có quan hệ vá»›i Nguyệt Như Sương, hắn biết tất cả võ há»c Thái Âm giáo. Tuy nhiên, hắn tịnh không để mắt cảnh giá»›i tối cao cá»§a võ há»c Thái Âm giáo, nhưng từ tay cá»§a A Máºt Y thi triển, không còn nghi ngỠđó là cảnh giá»› tối cao cá»§a võ há»c Thái âm giáo.
HÆ¡n ná»a, Lạc Thiên tuy có năng lá»±c kÃch sát A Máºt Y, nhưng hắn tháºt sá»± muốn A Máºt Y toà n lá»±c thi triển cá»±c hạn. Nhân vì A Máºt y mà chết, hắn không khả năng hiểu được cánh giá»› tối cao cá»§a võ há»c Thái Âm giáo, cÅ©ng không thể lÄ©nh ngá»™ được những thứ hắn cần.
Toà n bá»™ cuá»™c sống cá»§a Lạc Thiên, để hắn tìm hiểu vô số võ há»c tinh vi. Tuy nhiên hắn tháºt sá»± không thể để hết tâm trà và o Lôi Kiếp thần Ä‘ao, cÅ©ng không thể biết thân hoà i lôi kiếp thần Ä‘ao là Hoà ng Hi Bình….
Có lẽ do hắn đối đãi Hi Bình nhất thá»i, nguyên lai sau nà y cảm thấy không được trá»ng thị, đến bây giá» dần dần không còn tin đó là nguyên nhân!
Hoà ng Hi Bình là ngưá»i mà Lạc Thiên tuyệt không có khả năng hiểu được. Giống như hắn không thể nhìn qua Lôi Kiếp thần Ä‘ao….
“ A Máºt Y, ta biết biến hoá cá»§a bà . Bà trong mắt ta, bất quả chỉ là tiểu hà i tỠđể chÆ¡i đùa. Không thể phá»§ nháºn, bà đùa giỡn rất hay, tuy nhiên, bà có thể dừng lại. Tiếp ta chiêu nà y “Äại Äịa liệt ngânâ€! chết Ä‘i! A Máºt Y, tháºt lãng phà cho bà là má»™t đại tuyệt sắc!â€
Kiếm cá»§a Lạc Thiên biến đổi bá đạo vô cùng. Äó chÃnh là má»™t chiêu bá đạo cá»§a võ há»c tối cao duy nhất cá»§a Äại Äịa Minh “Äại địa chi kiếm†và o năm đó. Toà n thân hắn phát ra cương khà tà n bạo, đánh báºt tất cả má»i ngưá»i, không phân biệt địch ta, toà n bá»™ bị chấn bay. Kiếm trongtay bức xạ má»™t ánh sang kim sắc, áp đảo ý chà chiến đấu. Má»™t đạo kiếm trên không chém xuống, Ä‘uá»ng kiếm mạnh vô địch, muốn chém a Máºt Y thà nh hai Ä‘oạn.
Cùng thá»i gian đó, A Máºt Y toà n thân phát như nguyệt quang hoa. Kiếm trong tay cÅ©ng phát ra quang hoa lạnh lùng. Trong má»™t thá»i gian ngắn, bà ta không thể chống đỡ má»™t chiêu mạnh bạo cá»§a Lạc Thiên, để cho Lạc Thiên có thể tÃnh toán chÃnh xác hà nh động tiếp theo. Căn bản bà ta không có cÆ¡ há»™i thoái lui, bà ta chỉ có khả năng lá»±a chá»n toà n lá»±c đối kháng, dù cho bà ta hương tiêu ngá»c vẫn!
“ Lạc Thiên, vị tất có thể!â€
“Chát…â€
“Bùm!â€
Trưá»ng kiếm A Máºt Y thà nh hai Ä‘oạn. Hai ngưá»i mãnh liệt lao và o nhau, phát ra thanh âm chấn động. Kiếm cá»§a bà gẫy Ä‘oạn tức thì, còn kiếm khà giết ngưá»i cá»§a Lạc Thiên thoái lui ra sau, để lại cho bà ta má»™t con đưá»ng sống!
Nhưng, thân ảnh bà vừa thoái lui thì kiếm khà còn lại cá»§a Lạc Thiên đã đánh trúng cương khà há»™ thân trên ngưá»i bà ta. Bà ta cảm thấy trước ngá»±c đột nhiên Ä‘au đớn, thân hình bị bắn ra khá»i trưá»ng giao tranh, đột nhiên bay Ä‘i. Thân hình bà va và o tưá»ng, Ä‘áºp xuyên qua tuá»ng, mất tÃch phÃa sau tuá»ng ….
Một loạt âm thanh tiếng chân tranh nhau vang lên, xen lẩn âm thanh tà n sát hỗn tạp!
Lạc Thiên Ä‘ang thắng thế tiếp tục Ä‘uổi theo, thân hình tiến và o lá»— thá»§ng trên tưá»ng. Má»i ngưá»i không có phản ứng gì, nghe má»™t tiếng kêu kinh ngạc cá»§a Lạc Thiên ở bên trong tưá»ng. Má»™t âm thanh chấn thiên nổi lên!
“ Bang –“
“ Bùm!â€
Chỉ thấy Lạc Thiên bắn ra ngoà i, những mảnh vở bức tưá»ng bay ra như mưa. Hắn rÆ¡i xuống đất thoái lui vá» sau bốn năm bước cuối cùng đứng lại. Trong nhãn thần ánh lên nét kinh hãi và phẫn ná»™, nhanh chóng nhìn và o lá»— thá»§ng trên tưá»ng ….
Chúng nhân bất thình lình thấy đột biến nà y, nhiá»u ngưá»i ở hai bên dừng ngay chém giết, nhìn và o Lạc Thiên, và nhìn và o lá»— thá»§ng, không biết cao thá»§ bức thoái Lạc Thiên, có phải phÃa sau Thái Âm giáo có mai phục?
Lạc Thiên đứng phÃa sau, chúng nhân có thể thấy y phục bên ngá»±c trái hắn toà n bá»™ bị đánh nát. Bá»™ ngá»±c bị cháy Ä‘en, giống hắn vừa bị đánh trúng. Lúc nà y bên tay hắn có tiếng truyá»n âm cá»§a Lạc Hùng:"Nhi tá», phát sinh tình huống gì?â€
Lúc nà y, tại lá»— thá»§ng xuất hiện má»™t ngưá»i mà không phải là hai ngưá»i. Má»™t nam nhân tay trái ôm má»™t nữ nhân, đó là Hi Bình và A Máºt Y!
Toà n trưá»ng chấn động!
Tay phải cá»§a Hi Bình bị chÃnh kình khà cá»§a mình là m cho run rẩy, cÆ¡ nhục trên tay giống như cân long (bắp thịt rồng) giáºn dữ mãnh liệt. Tay trái cá»§a chà ng bắn ra đầy máu, nhưng tốc độ chảy máu dần dần giảm xuống, nhìn giống như tay trái chà ng bị kiếm cá»§a Lạc Thiên chém trúng ….
Một kiếm đó gần như chém đứt xuơng tay của chà ng!
Nhưng tay trái thụ thương cá»§a hắn vẫn khẩn cấp ôm A Máºt Y. Từ từ Ä‘i ra, tiếng bước chân rất nặng ná», song nhãn cá»§a xuất ra ánh sáng tà dị, sá»›m đã nhìn toà n trưá»ng, sau lạnh lùng nhìn và o Lạc Thiên, không nói má»™t lá»i.
Cương khà cá»§a A Máºt Y bị Lạc Thiên kÃch trúng, tuy nhiên bên ngoà i không thấy thụ thương gì. Nhưng trước ngá»±c cảm thấy như bị kiếm phân thà nh hai mảnh, có lẽ bà ta rất Ä‘au. Bà ta nhìn Lạc Thiên nhảy qua tưá»ng, nghÄ© mình sẽ chết. Tuy nhiên thân thể bà thình lình bị má»™t nguá»i ôm cứng và bay ngược lại, cùng thá»i gian nà y, bà ta nghe má»™t tiếng sấm sét, Ä‘iện quang hoả thạch đầy không gian, má»™t quyá»n đầu mạnh mẽ đánh tá»›i Lạc Thiên ….
Bà ta quay mặt lại, ngước đầu lên nhìn, hoa mắt lên -- Khiếu Thiên?!
Trong lúc bà mê mang, bà ta hoà n toà n tưởng Hi Bình là Lâm Khiếu Thiên, vô lá»±c nép và o lòng hắn. Bà ta trá»±c tiếp ôm lấy hắn, yên lặng dá»±a nép và o lòng hắn. Có lẽ trong thá»i khắc nà y, bà ta ảo tưởng Hi Bình là Lâm Khiếu Thiên, đó là má»™t cảm giác tin cáºy tuyệt đối.
Có lẽ, Lâm Khiếu Thiên không cho bà ta là tinh nhân cá»§a ông ấy, nhưng bà ta nhất má»±c yêu ông ấy. Và o thá»i khắc nà y, Hi Bình là m hiện thá»±c trong bà ta lu má», là m bà ta mê mang nhất là bá»™ ngá»±c và cái khuá»·u tay mạnh mẽ. Hắn tạo cho bà ta sá»± tin tưởng, là m bà ta nhá»› lại trên thế nhân nà y bà và Lâm Khiếu Thiên có má»™t mối quan hệ. A Máºt Y là tinh nhân cá»§a Lâm Khiếu Thiên.
Tuy nhiên, bà ta là tháºt sá»± tình nhân cá»§a ai?
Bà ta không cần biết. Hiện tai chỉ biết bá»™ ngá»±c nà y là nÆ¡i an toà n, bất luáºn là ai, nhưng bà ta đã gặp được!
Trước mặt chúng nhân, bà ta không còn rơi nước mắt từ đôi mắt đẹp ….
|

07-08-2008, 12:22 AM
|
Nháºp Môn Tu Luyện
|
|
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 18
Thanked 221 Times in 23 Posts
|
|
Những cưá»ng nhân võ Lâm tứ đại thế gia hùng dÅ©ng vượt qua đám đông tiến vá» Hi Bình, không cần biết địch ta, Ä‘em những võ sÄ© Ä‘ang đứng cá»§a hai bên ném ra ngoà i.
Quả nhiên đám cưá»ng nhân vô lại nà y cÅ©ng chẳng mà n đạo lý.
“ Tá»· phu, tay cá»§a ngưá»i chảy rất nhiá»u máu, đúng váºy không? Hoa Tiểu Ba hấp tấp há»i.
Hi Bình bị má»i ngưá»i bao quanh, nhìn mặt từng ngưá»i, sát khà trên mặt hắn và nét tà mị trong mắt dần dần tiêu tan, khôi phục lại thần sắc:“ Việc cá»§a ta không thể đứng trước má»i ngưá»i nói được.â€
“ Äó là , đó là †Tứ Cẩu cưá»i.
Hoa Tiểu Ba gấp gáp:“ Tá»· phu, đệ sẽ giúp huynh.â€
“ Không cần thiết, má»™t hồi máu sẽ ngừng chảy. Máu cá»§a ta không thÃch chảy rá»™ng khắp nÆ¡iâ€
Má»i ngưá»i mắt mở trừng trừng: không thÃch chảy rá»™ng ra khắc nÆ¡i? Câu nói nà y từ đâu có, tháºt là điên!
"Hoà ng Hi Bình, ngươi nói thế là có ý gì?" Lạc Thiên hét lên.
Hoa Tiểu Ba và Tứ Cẩu ngay láºp tức tránh Hi Bình ra, để cho Hi Bình tiếp Lạc Thiên. Nhưng Hi Bình không nói lá»i nà o, chỉ đưa đầu quay lại A Máºt Y nói:“ Có thể tháo khóa ở chân cá»§a ta ra không? Ta như thế nà y, vá»›i bá»™ dạng nà y má»i ngưá»i nhìn thấy tháºt mất mặt.â€
Tai cá»§a A máºt Y nhe tiếng chà ng nói thì nóng dần lên, tâm hồn kinh động, liá»n mở song nhãn, thân hình đứng lên, liá»n há»i:" Ngươi không phải Khiếu Thiên?â€
Hi Bình trả lá»i:“ Bà sá»›m biết là không phải rồi.â€
A Máºt Y khuôn mặt đẹp như thiếu nữ thoáng hồng, nhè nhẹ phản kháng:“ Ta không biết…â€
“Hoà ng Hi Bình†Lạc Thiên hét lên.“ Ngươi hãy giải thÃch cho ta!â€
Hi Bình nhìn hắn rồi nói:“ Ta vừa thoát khá»i vòng lao lý, tiểu tá» ngươi lấy kiếm đánh ta liá»n. Ta nghÄ© tiểu tá» ngươi muốn thuáºn lợi lấy cái mạng nà y cá»§a ta. Tuy nhiên cho ngươi biết má»™t quyá»n.. … May mắn là ta cho ngươi má»™t quyá»n là đánh ngươi bay, hÆ¡n nữa nếu ngươi muốn tiếp tục, ngươi không thể đánh ta thà nh Ä‘oạn phải không? Mẹ nó ta không cần giải thÃch cho ngươi, sao ngươi là m ta kẹt ở đây? Có ý tứ gì? à đó là ...."
Hoà ng Sơn thôn đệ nhất thiên tà i, cuối cùng thì hắn cũng khôi lại bản sắc vô lại, mạnh mẽ.
“ Nhi tá», gá»i tất cả đình thá»§ , tình thế hiện tại, đối vá»›i chúng ta không có Ãch, đợi sau nà y nói lại.†Lạc Thiên tiếng truyá»n âm cá»§a Lạc Hùng. Lạc Thiên đứng yên quát to:“ Dừng tayâ€.
Sau tiếng hét cá»§a hắn, quả nhiên hầu hết má»i ngưá»i thoái lui. Má»i ngưá»i cá»§a Thái Âm giáo cÅ©ng không tuy kÃch, chỉ có má»™t số lúc khẩn yếu vô phương đình thá»§, vẫn phải tiếp tục đấu nếu dừng tay, thì phải nhanh chóng giao sinh mện cho diêm la lão tá». Không thể dừng tay được, hai ngưá»i phải có má»™t ngưá»i chết, phải tiếp tục đánh, tháºt là ngu ngốc!
Theo thứ tá»± trở vá» tráºn tuyến cá»§a mình, hiện trưá»ng rất an tÄ©nh, khả năng vì lúc trước máu nóng sôi động trong ngưá»i toà n bá»™ lắng xuống?
Sau tráºn bạo phong vÅ© thì bình lặng, đó chỉ câu nói chân thá»±c.
“ Ta không có chìa khoá.†A Máºt Y nép trong lòng Hi Bình nhá» nhẹ nói. Bà ta không nghÄ© phải ra khá»i lòng Hi Bình, hoà n toà n không che giấu cảm giác nà y?
“ Tiểu Ba, đưa Ä‘ao cho huynh!â€
Hoa Tiểu Ba nói:“ Tá»· phu, để đệ, tay huynh Ä‘ang ôm mỹ nữ, là m sao huynh là m được việc quá độ như thế?â€
Nói thế, hắn nâng Ä‘ao lên:“ Tá»· phu, mở hai chân ra, đệ muốn chặt!â€
Song cước của Hi Bình phân khai, Hoa Tiểu Ba ngồi xuống, đưa đao chuẩn bị chém xuống…
“ Cẩn tháºn, không được chém và o bảo bối cá»§a ta!â€
“ Không cần quan tâm" Hoa Tiểu Ba như không nghe, rồi hắn một đao chém xuống, “tranh†một tiếng, ngây dại, do thô thiết liên đột nhiên không gẫy? Mẻ một miếng cũng không có? Hoa Tiểu Ba hắn không thể ng� Chém tiếp…
“ Ngươi đừng lãng phà khà lá»±c, cây Ä‘ao mục nát cá»§a ngươi không thể chém gẫy.†Thanh âm cá»§a Âu Dương Äình Äình vang lên. Hoa Tiểu Ba nhìn lên, ngây dại, Âu DuÆ¡ng Äình Äình đúng là vô địch đại mỹ nhân, hiện giỠđột nhiên nét xuân trên mi, thể hiện phong váºn đầy đủ, mỹ hoặc thế nhân.
“Äó là điá»u tất yếu†Hi Bình đưa tay phải vá» phÃa Hoa Tiểu Ba, nói:" Tiểu Ba, đưa Ä‘ao cho huynh!â€
Hoa Tiểu Ba liá»n đưa Ä‘ao cho hắn. Tay phải hắn cầm Ä‘ao, mÅ©i Ä‘ao ch** xuống dưới, để cáºp trước ngá»±c. Äao đột nhiên phát ra hoả hồng chi quang, có ẩn ước tiếng sấm bên trong. Thân Ä‘ao tá»± nhiên hoả diá»…m bốc cháy. Tay phải cá»§a hắn mãnh liệt chém xuống, miệng hét má»™t tiếng:“ Raâ€.
Tiếng sấm tiêu tan, thân đao vẫn như cũ, chỉ có liệt dương chân đao cắm xuống đất, còn thiết liên dĩ nhiên tách là m hai đoạn!
“ Có thấy lôi đình cá»§a ta mãnh mẽ không? Hi Bình nhìn Âu Dương Äình Äình.
Âu Dương Äình Äình chòng chá»c và o A Máºt Y trong lòng chà ng, má»™t hồi má»›i nói:“ Ngươi chuyện gì … mà ôm sư phụ cá»§a ta?â€
A Máºt Y nghe đệ tá»± nói câu đó, mãnh liệt đẩy ra. Hi Bình cố ý thả bà ra, bà tiện thể đứng qua má»™t bên, cảm giác trong đầu có Ä‘iểm mÆ¡ hồ, thân hình run rẩy. Lý Ngá»c và Minh Ngá»c láºp tức Ä‘i tá»›i, nâng đỡ bà , Minh Ngá»c nói:“ Tá»· tá»·, tá»· bị thương à ?â€
A Máºt Y đáp:" Äiá»u dưỡng má»™t lúc sẽ khá»iâ€
“ Sư phụ, ngưá»i bị thuÆ¡ng à ?†Âu Dương Äình Äình phảng phất nháºn biết chuyện gì xảy ra, lo lắng cho sư phụ mình, láºp tức tiến lại, nhìn thấy mặt cá»§a A Máºt Y trắng bệch, tiên thể nói:“ Sư phụ, ai đã thương ngưá»i? Äình Äình sẽ báo thù cho ngưá»i!â€
A Máºt Y cưá»i khổ:“ Con không phải là địch thá»§ cá»§a hắn… Sư phụ có thể còn mạng gặp con, cÅ©ng cảm Æ¡n con không giết Hoà ng Hi Bình, chÃnh Hoà ng Hi Bình cứu ta.â€
Âu Dương Äình Äình cúi đầu là nhÃ:“ Kỳ thá»±c con không muốn giết hắn, nhưng khôngthể không giết hắn, hắn…â€
“ Hoà ng Hi Bình, ngươi đứng đó, có phải ngưá»i cá»§a võ lâm tứ đại thế gia đã theo Thái Âm giáo rồi không?†Lạc Thiên sắp xếp lại má»i chuyện, rất mẫn cảm vá»›i vấn đỠtứ đại gia tá»™c nà y.
“ Tại sao không gộp thêm Cai bang và o?" Tứ Cẩu bất mãn.
Triệu Tá» Hà o nói:“ Lạc Thiên, ngươi nói chuyện há»›i thái quá rồi đó?â€
Lạc Thiên lạnh lùng cưá»i:“ Nhìn lại tình hình hiện tại, không có ai đại diện.â€
Lúc nà y Lãng Vô Tâm bên cạnh hắn tiến lên, Ä‘i đến bên Âu Dương Äình Äình, hữu lá»… cá»±c kỳ:“ Thỉnh phương danh cá»§a cô nương?â€
Mẹ nó, váºy cÅ©ng đến, Lãng vô Tâm tháºt Ä‘a tình, phong lưu
“ Sư huynh, lúc nà y không phải thá»i gian săn gái.†Lạc Thiên không ngại nói thẳng.
Lãnh Vô Tâm nghe được, đôi mắt rá»±c lên như thiêu đốt, không nói gì, là m thinh rá»i khá»i Âu Dương Äình Äình, là m thinh rá»i Ä‘i, không chà o há»i Lạc Thiên sư đệ hắn má»™t tiếng. ChÃnh là tÃnh cách cá»§a hắn.
Hoà ng Äại Hải nói:“ Tuỳ ngươi muốn nói gì, nếu chúng ta là ma đạo, mặc dù thả má»™t con ngá»±a tốt hÆ¡n, toà n lá»i nói nhảm, ngươi có mệt không?â€
Hi Bình vá»— vai hắn má»™t cái, cưá»i cưá»i:“ Äại Hải, tháºt tốt, huynh á»§ng há»™ đệ. Hắn Ä‘e doạ, huynh sẽ đánh hắn chạy vá», huynh là quyá»n vương bất bại mà phải không? Mẹ nó, huynh mà không Ä‘i ra, hắn bao vây hết má»i ngưá»i. Huynh ra rồi, má»™t mình hắn lấy kiếm đâm huynh. Nếu huynh không cùng hắn láºp má»™t truá»ng đấu, thì huynh không phải là Hoà ng Hi Bình? Hãy xem, tên Lãng dâm côn cÅ©ng bá» hắn.â€
“ Chà ng nói công tá» là dâm côn?†Äá»— Quyên kinh ngạc.
“ Không phải à ?â€
Tứ Cẩu khẳng định:“ ChÃnh xác, chÃnh từ miệng hắn nói ra, mùi vị rất khác biệt.â€
Lạc Thiên hÃt và o ngá»±c má»™t hÆ¡i ngá»™t ngạt, vá»›i ngữ khà bình tỉnh:“ Ngươi có thái độ nà y, cùng láºp trưá»ng vá»›i Thái Âm giáo, hoặc cùng láºp trưá»ng vá»›i võ lâm trung nguyên?â€
Hiện trưá»ng trầm tÄ©nh như tuyết mùa đông, tất cả má»i ngưá»i yên lặng chỠđợi.
“ Thiếu Minh chá»§, không hay rồi, có ngưá»i tấn công Bắc Lăng trang…†má»™t Äại Äịa Minh võ sÄ© cấp tốc chạy tá»›i.
“ Chuyện gì?†Lạc Thiên kinh hãi, há»i:“ Ai váºy? Tình huống như thế nà o?â€
Äại Äịa võ sÄ© trả lá»i:“ Dẫn đầu là má»™t thiếu nữ trẻ rất đẹp, cô ta nói, bá»n há» là phục cừu chi xà !â€
“ Phục cừu chi xà ?†Lạc Thiên thì thầm nói, bên tai nghe tiếng truyá»n âm cá»§a Lạc Hùng:“ Nhi tá», ta trở vỠđây, hãy tháo bá» bao vây. Quyá»n đại ca Ä‘ang ở Bắc Lăng trang, ta tạm thá»i không muốn ngưá»i bị gì.â€
Lúc thanh âm cá»§a ông tan biến, Lạc Thiên cảm thấy tốt nhất là rá»i xa chá»— nà y.
Lạc Thiên chỉnh lại thần sắc, không cần biết cảm tưởng má»i ngưá»i ra sao, mở miệng nói:“ Hôm nay ngừng tại đây, trước hết chúng ta trở vỠứng cứu, nhanh chóng trở vá» Bắc Lăng trang.â€
***********
Hi Bình cùng má»i ngưá»i cá»§a Võ lâm tứ đại thế gia đưá»ng hoà ng được thỉnh nháºp quả phụ ốc. Lúc đầu má»i ngưá»i muốn tiến nháºp, bá»n há» không cho phép và o, hiện giá» thì lại thỉnh và o, tháºt là má»™t thay đổi to lá»›n.
Cùm chân cá»§a Hi Bình tá»± nhiên phải dùng chìa khoá mở ra, nhưng Âu Dương Äình Äình phát thệ lần sau sẽ khoá hắn tháºt chắc chắn. Tuy nhiên thiên tà i rất thÃch tá»± do, nà ng có thể khoá hắn lại được không?
“ Tháºt Ä‘a tạ ngươi đã cứu ta†A Máºt Y quyết định.
Hi Bình cố ý nói:“ Bà định lấy gì Ä‘a tạ ta?â€
“ Ta không nghÄ© …â€
“ Hay tháºt! Ta giúp bà , ta nghÄ©, hắc hắc, Ä‘em thân Ä‘á»n đáp thế nà o?†Hắc hắc, anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân không Ä‘em thân Ä‘á»n đáp à ?
A Máºt y mặt đỠhồng, thần sắc trên mặt biến đổi, như muốn nói, đồ đệ bà kinh ngạc khai khẩu chá»i lá»›n:“ Ngươi là dâm tặc, lúc nà o cÅ©ng không thay đổi bản sắc, Ä‘em thân Ä‘á»n đáp? Ngươi giảng giải thá» coi.â€
“ Có chuyện gì cần giảng giải chứ. Äối vá»›i mÄ© nữ, nam nhân không cần đặt yêu cầu gì, rõ rà ng là khuất phục. Ta là m, không phải là ta khuyết đức, kỳ thá»±c là chuyện bình thưá»ng, hÆ¡n nữa ai lại nguyện ý đỡ má»™t kiếm chứ? Nà ng không thấy huyết nhục cá»§a ta chảy ra. Nà y nà y, nang nhìn Ä‘i, nhìn kỹ và o!†Hi Bình đưa tay trái ra trước mặt Âu Dương Äình Äình, “Nhìn thấy chưa? Cái giá phải trả đây nà y.â€
A Máºt Y nói:“ Ngươi yêu cầu thái quá, thứ cho ta không tiếp thu.â€
Hi Bình mỉm cưá»i:“ Chỉ là tình nhân cá»§a ta Ä‘uợc không?â€
“ Hoà ng Hi Bình, ngươi dám trước mặt sư phụ ta nói ra câu đó, ta phải giết ngươi.†Âu Dương Äình Äình giáºn dữ hét lên.
“ Ta không phải nói vá»›i nà ng? Nói lại, tuy sư phụ nà ng trông rất trẻ, nhưng tháºt sá»± đã già không còn trẻ, nên tìm kiếm má»™t nam nhân? HÆ¡n nữa, không thấy bà ta nép và o lòng ta má»™t thá»i gian rất thoải mái sao?â€
A Máºt Y không lấy má»™t Ä‘iểm nhá» thanh lịch nà o như má»i ngưá»i biết, không muốn cả thế giá»›i biết được bà nép và o lòng hắn váºy? Ãi, tháºt xấu hổ!
Bà phảng phất trở vá» thá»i thiếu nữ…..
“ Ngươi…†Âu Dương Äình Äình mặt đỠhồng, thình lình nắm lấy tay trái Hi Bình kéo Ä‘i, “ Ngươi Ä‘i vá»›i ta, ta cần nói vá»›i ngươi má»™t câu. Ngươi là dâm tặc, nói chuyện không sạch sẻ!
“ A a, âu Dương Äình Äình, đừng nắm chặt tay ta, ta rất Ä‘au. Oa oa Ä‘au quá, Lạc Thiên tháºt ác, nhất định phải chém ta bằng Ä‘uợc….â€
Hi Bình cá»±c kỳ không nguyện ý bị Âu Dương Äình Äình kéo Ä‘i. Âu Dương Äình Äình kéo hắn vá» tẩm thất cá»§a nà ng.
“ Nà ng kéo ta vỠđây có chuyện gì? Äây là phòng cá»§a nà ng? Mẹ nó mùi rất thÆ¡m!†Ngá»i mùi… Hi Bình mãnh liệt hÃt và o mÅ©i, giống như bị nước mÅ©i nhanh chóng chạy xuống, tháºt không hay chút nà o.
Âu Dương Äình Äình buồn rầu:“ Chà ng giống như con chó đói ngá»i lung tung!â€
Hi Bình nói:“ Bị nà ng nhốt trong địa lao ẩm thấp u ám má»™t thá»i gian dà i, có bị thương phong cảm mạo cÅ©ng là chuyện thuá»ng.â€
“ Chuyện thuá»ng? Thiếp biết chà ng có má»™t Ä‘iá»u không phải chuyện thưá»ng.â€
Mông cá»§a Hi Bình ngồi trên giưá»ng cá»§a nà ng, hắn nói lá»›n: “Ta không muốn là m trên giuá»ng nà ng, mông cá»§a ta rất dÆ¡ bẩn.â€
“ Thiếp không nhìn!â€
“ Nà ng đương nhiên không nhìn, có ngưá»i nà o nhìn mông cá»§a chÃnh mình chứ?†Âu DuÆ¡ng Äình Äình bị hắn là m cho Ä‘iên khùng.
Hi Bình nghiêng mình nằm xuống, hà i trên hai chân cÅ©ng không tháo ra, lăn qua lăn lại trên giưá»ng. Mắt rối loạn cá»±c kỳ.
Âu Dương đình Äình thở ra, không tranh cãi vá»›i hắn chuyện gì, đên bên cùng ngồi xuống giưá»ng, nói:“ Chà ng không được phép có chá»§ ý vá»›i sư phụ thiếpâ€
“ Vì sao váºy?â€
“ Vì sư phụ thiếp lá»›n hÆ¡n chà ng rất nhiá»uâ€
“ Nà ng chỉ vì tuổi tác?â€
“ ÄuÆ¡ng nhiên.â€
“ Äó đâu phải là vấn Ä‘á». Ta có rất nhiá»u nữ nhân lá»›n hÆ¡n ta rất nhiá»u, như là Hoa Lôi. Vá»›i nà ng ấy ta giống như đứa bé ôm, để ta cho Ä‘i ngoà i, hiện giá» không phải là nữ nhân cá»§a ta à ?â€
“ Chà ng…. Chà ng khi phụ thiếp, ô ô!†Âu Dương DuÆ¡ng Äình đột nhiên khóc lên, giống như lá mà u và ng đột nhiên biến thà nh mà u xanh. Äồng thá»i là m má»i ngưá»i kinh sợ, không thể nà o hiểu nổi.
Hi Bình ngồi lên, nghi hoặc:“ Tại sao nà ng khóc?â€
“ Do chà ng có nhiá»u nữ nhân ….â€
Hi Bình nói:“ Thì ta tháºt nói có nhiá»u hÆ¡n má»™t, ta là ngưá»i có nhiá»u mị lá»±c, hắc hắc.â€
“ Nhưng chà ng tuyệt đối không thể là m vá»›i sư phụ thiếp!â€
Âu Dương Äình Äình vừa khóc vừa nói.
“Nnà ng không nghÄ© ta lúc nà y trở thà nh tình nhân thay thế cá»§a sư phụ cá»§a nà ng à ?â€
Âu Dương Äình Äình vừa lao nước mắt vừa nói:“ Chà ng không phải Lâm Khiếu Thiên, Lâm Khiếu Thiên không phải là tình nhân cá»§a sư phụ thiếp. Nhưng chà ng, trước mặt má»i ngưá»i lại ôm sư phụ thiếp? Sau nà y thiếp biết gá»i như thế nà o?â€
“ Nà ng … sau nà y?†Hi Bình không tin và o tai mình nữa. Sau nà y nà ng vá»›i hắn có quan hệ gì? Tạm thá»i không có.
“ Chà ng đối vá»›i thiếp có má»™t loại sá»± việc, thiếp cÅ©ng có thể lấy chồng mà ? Sư phụ đã nói, thân thể nữ nhân chỉ để nam nhân cá»§a mình nhìn thấy thôi. Nhưng chà ng không chỉ thấy thân thể cá»§a thiếp mà còn đối vá»›i thiếp động tay động chân….â€
“ Nhưng, lúc trước nà ng đã nói khác, thánh nữ Thái Âm giáo không muốn cÅ©ng phải độc thân mà ?â€
Âu Dương Äình Äình đột nhiên chuyển thân:†Nữ nhân sinh ra là để lấy chồng, ai nói muốn độc thân chứ?â€
“ Giống như nà ng nói đóâ€
“ Thiếp không nói, chà ng là tá» dâm tặc, tá»± nhiên biết thánh nữ muốn bảo trì thánh khiết, vì sao đối vá»›i thiếp là m những chuyện như váºy? Thiếp có còn gì thánh khiết nữa không? Có thể là m thánh nữ nữa không?†Äá»™t nhiên Âu DuÆ¡ng Äình Äình nói ra những lá»i tá»± trách vấn mình, là m Hi Bình hoảng sợ run rẩy, hắn e ngại tháºt sá»± nói:“ Ta không thể chống đỡ nổi.â€
Chà , giống như bị nữ nhân cướp Ä‘oạt váºy?
Âu Dương Äình Äình đánh hắn má»™t quyá»n:“ Không được phô bà y cái bá»™ ác độc ấy? Nói, chà ng không Ä‘uợc trÆ¡ tráo có chá»§ ý vá»›i sư phụ cá»§a thiếp?â€
“ Trơ tráo, cái gì không trơ tráo?" Hi Bình bắt đầu trơ trẽn, trên đầu cây đao đã tụ sắc, cây đao nà y đã dầy đủ sức sống.
“ Toan tÃnh, trái lại sư phụ thiếp không có thÃch tiểu mao đầu không?â€
Hi Bình không sảng khoái, oa oa phản đối:“ Nà ng nói ta là tiểu mao đầu à ? Lúc trước nà ng không phải hoảng sợ muốn chết sao? Nói nữa, ta cÅ©ng rất lÆ¡n, tiến và o chá»— Ä‘au đến chết. Hô hô, không được cắn ta!â€
Âu Dương Äình Äình Ä‘iên cuồng mở miệng cắn Hi Bình. Hắn nói những lá»i nà y là m nà ng không còn mặt mÅ©i nà o nhìn ngưá»i. Hắn ôm lấy nà ng, nà ng vẫn tiếp tục cắn, nép và o ngá»±c chà ng, u u nói:“ Thiếp thÃch chà ng –“
“Aâ€
“ Chà ng nếu cùng vá»›i sư phụ thiếp, thì thiếp biết phải là m sao? Chà ng không hiểu ý thiếp à ? Trong những nữ nhân cá»§a chà ng, không có ai có hoà n cảnh giống thiếp à ?â€
“ Nà ng rất kiêu ngạo!†Hi Bình cưá»i cưá»i, dịu dà ng nhìn nà ng, thấy nà ng rất ôn nhu.
“ Äúng là sá»± tháºtâ€
Hi Bình nói: “ Có lẽ nà ng nói tháºt, nhưng ta rất yêu bá»n há», không cần biết trong bá»n há» có hay không có nà ng. Ta không thể vì nà ng mà từ bá» bá»n há»â€
“ Thiếp có nói là chà ng từ bá» bá»n hỠđâu?â€
“ Nà ng không ghen tỵ à ?â€
“ Tất cả không có!â€
“ Nói dốiâ€. Hi Bình bóp chặt đầu mÅ©i cá»§a nà ng, đến bên tai nà ng thì thầm:“ Nà ng hãy nói cho ta vì sao nà ng thÃch ta? Phải vì muốn tiếp tục giết chết ta, nà ng má»›i thấy hạnh phúc. Thình lình nói ra lá»i nói nà y, ta không thể tiếp thụ.â€
“ Chà ng là nam nhân đầu tiên mà thiếp tiếp xúc.â€
“ Chỉ đơn giản váºy sao?â€
" Chà ng nghÄ© phải là gì má»›i phức tạp?â€
“ Ta không hoà nháºp vá»›i nà ng, để nà ng tiếp xúc nhiá»u nam nhân trước. Nhìn nà ng thÃch nam nhân khác, hÆ¡n nữa sau đó nà ng kết hợp vá»›i nam nhân khác, cÅ©ng rất thÃch. Ta không còn nợ nữa phải không?â€
“ Chà ng không hoà nháºp vá»›i thiếp? Chà ng hiện tại Ä‘ang ôm ai?†Âu Dương Äình Äình bất mãn, gã dâm tặc nà y mở mắt ra là nói dối.
Hi Bình cưá»i cưá»i, ôm nà ng đến bên giuá»ng, tiếp nà i nỉ nà ng ngay trên giưá»ng:“ Ta rất hấp dẫn à ?â€
“ Vângâ€
“ Lãng Vô Tâm nhìn cÅ©ng hấp dẫn, sao nà ng không thÃch hắn?â€
“ Ai?†Âu Dương Äình Äình không hiểu.
“ Lúc trước nà ng nói chỉ đón chà o mỹ nam tá»."
“ Hắn nha? Hắn rất hấp dẫn, nhưng, có liên quan gì tá»›i thiếp? Thiếp không cần biết tá»›i hắn, nhưng cÅ©ng, thiếp cảm thấy….â€
Hi Bình nhìn nà ng không nói tiếp nên há»i:“ Nnà ng cảm thấy cái gì?â€
Âu Dương Äình Äình mặt đó hồng:“ Chà ng không cần khẩn trương, thá»§ trảo cá»§a chà ng đã là m thiếp Ä‘au chá»— đó.†Nà ng nhìn chòng chá»c và o ma trảo cá»§a Hi Bình Ä‘ang đặt trên ngá»c phong cá»§a nà ng, e thẹn vô cùng.
“ A, ta sẽ nhẹ nhà ng, phải nhẹ nhà ng cho tốt… Ta sẽ cởi y phục cho nà ng được không váºy?" Hi Bình háo hức kiến nghị.
“ Không được.â€
“ Tháºt sá»›m thất vá»ng! Lá»i nói cá»§a nà ng nói lúc trước, tâm tình cá»§a ta rất tốt, không tức giáºn đối vá»›i nà ng†đúng, giá» rất tức giáºn, có thể dùng bạo lá»±c, khi nghÄ© đến thá»i gian bị giam.
Âu Dương Äình Äình nhá» nhẹ:“ Thiếp cảm thấy chà ng có thể hấp dẫn sáng ngang vá»›i Lãnh vô Tâm. HÆ¡n nữa, thiếp thÃch chÃnh là chà ng, vì chà ng rất xấu, xấu đến nổi tất cả má»i ngưá»i không cá»± tuyệt chà ng. Thiếp nghÄ©, sau khi chà ng đối xá» thiếp như váºy ở trong dòng sông thiếp rất thÃch. Có má»™t loại cảm giác, lúc đó thiếp không biết nên rất háºn, có thể là háºn, thúc đẩy nữ nhân yêu, chà ng nói có đúng không?â€
HyBình không đáp:“ Nà ng há»i ta? Ta không phải là nữ nhân, biết gì mà nói?â€
“ Chà ng….â€
Hi Bình không để nà ng nói, hắn hôn và o miệng nà ng. Miệng cá»§a nà ng rất là ngá»t ngà o và má»m mại, tuyệt không thÃch hợp để nà ng nói những lá»i nhẫn tâm. Thá»i khắc nà y, trái tim cá»§a nà ng rất má»m yếu và có thể rất ngá»t ngà o.
“ Không cần há»i ta hay tá»± há»i vá» vấn đỠnà y, cảm giác có thể mất Ä‘i. Ta luôn luôn là xấu xa, nếu như nà ng cảm thấy ta xấu xa, thì là m cho trái tim nà ng rung động. Sau nà y nà ng hoà hợp cùng ta, ta đối vá»›i nà ng là má»™t kẻ xấu suốt Ä‘á»i. Äó là lá»i thá» cá»§a dâm tặc!â€
"Uhm, chà ng có thể hôn thiếp lần nữa?â€
Hi Bình vui mừng:“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể. Nếu nà ng để ta tiến nháºp và o nà ng, ta rất sương sướng được là m việc đó.â€
“ CÅ©ng và o lúc nà y!â€
“ Ngay bây giá», nà ng và sư phụ nà ng nghỉ ngÆ¡i trên giuá»ng, đợi ta tiến nháºp. A a, đó má»›i gá»i là hoà n mỹ, cảnh tượng tốt đẹp đó có thể hình dung, có gì không gá»i được chứ? Oh, ta nghÄ© có thể gá»i là lá»›n nhá» Ä‘á»u ăn cả, thì sao?â€
Âu Dương Äình Äình đá lén chà ng má»™t cước, giáºn dữ:“ Chà ng muốn là m vá»›i sư phụ không là m vá»›i thiếp. Nếu chà ng quên sư phụ thiếp, hai nguá»i kia chà ng có thể chá»n má»™t, không Ä‘uợc quá tham lam.â€
“ Ta thì tham lam, ta muốn cả hai. Trước ta đáp ứng nà ng, hôn nà ng đến thiên hôn địa ám, để môi nà ng phồng to kết hợp vá»›i uống nước má»›i thà nh vấn Ä‘á»â€¦.â€
*****
“Ãii da…a…â€
Có má»™t tiếng la lên, đồng thá»i có ba tiếng kinh ngạc hô lên.
Lúc nà y Hi Bình Ä‘ang chuẩn bị cho đỉnh thương nháºp động, hai thân thể loã lồ Ä‘ang đưa đầu nhìn nhau. Do cánh cá»a mở lá»›n, A Máºt Y và Lý Ngá»c và Minh Ngá»c đứng ngoà i cá»a, mắt trừng trừng miệng há rá»™ng nhìn chòng chá»c và o hai thân thể loã lồ trên giưá»ng, phảng phất như bị Ä‘iểm huyệt.
Nguyên lai Hi Bình không nghÄ© hoà n thà nh việc nà y, có thể nà ng và Âu Dương đình Äình vẫn hồ đồ hôn nhau. Nhưng Âu Dương Äình Äình thình lình cá»± tuyệt hắn, hai ngưá»i vẫn tiếp tục hôn, không tháºn trá»ng, thình lình tất cả y phục trên ngưá»i Ä‘á»u cởi ra, không biết ai cởi cho ai không?
Nhưng khi bá»n há» Ä‘i và o, chÃnh là cá»a đã được mở. Không có ai chuẩn bị cho sá»± kiện xấu nà y, không khoá cá»a có thể là chuyện thưá»ng. CÅ©ng như tình huống bây giá», Âu Dương Äình Äình không nghÄ© phải đóng cá»a, Hi Bình đương nhiên không nghÄ© đến chuyện đó.
Sau khi A Máºt Y đưa tiá»…n má»i ngưá»i võ lâm tứ đại thế gia, tá»›i trông đồ đệ cá»§a bà , cÅ©ng muốn gõ cá»a, có thể khinh suất, đột nhiên cá»a mở!
“ Các ngươi, sao không đóng cá»a?†A Máºt Y trách cứ nói, mặt bà đỠhồng lên.
Lý Ngá»c, Minh Ngá»c mặt như bị che phá»§, chuyển thân ra ngoà i, nhưng tim thì đạp loạn không ngừng. Bá»n hỠđã hÆ¡n bốn mươi tuổi, tháºt sá»± lần đầu nhìn thấy sá»± việc nà y? Không thể không xấu hổ?
“ Sư phụ?†Âu Dương Äình Äình láºp tức lấy tay che lại thân hình. Mặt bắt đầu chuyển sang hồng, nà ng trông đợi mình và dâm tặc đó dá»± định là m chuyện hồ đồ gì? May mắn là sư phụ đến sá»›m, hÆ¡n nữa chÃnh mình trao cho chà ng….
A Máºt Y nói:“ Các ngươi mặc quần áo và o, nhanh chóng Ä‘i ra.â€
Bà liá»n đóng cá»a lại, Hi Bình nhảy xuống giưá»ng, thân thể tráng kiện đầy nam tÃnh hiện ra tà mị vô cùng. A Máºt Y trố mắt kinh ngạc tại chá»—, khi bà ta tỉnh lại, Hi Bình đã kéo bà và o trong phòng, trong khi thuáºn tiện hai tay cùng mang theo bên thân Lý Ngá»c Minh Ngá»c, láºp tức mãnh liệt ôm bá»n há» và o phòng. Sau đó nhanh chóng đóng cá»a lại, đứng ở sau cá»a, nhìn chòng chá»c và o ba mỹ phụ xinh đẹp, nói:“ Bây giá» các ngưá»i tháºt sá»± bị bắt rồi.â€
Ba nữ nhân vô tình nhìn thấy kiên đĩnh to lá»›n cá»§a hắn, tháºt sá»± tá» ra e thẹn và bẽn lẽn, cÅ©ng có thể kinh ngạc vô cùng: nam nhân nà o có má»™t cái giống như váºy? Sao không doạ chết ngưá»i được, chỉ có Äình Äình là không e sợ!
“ Bá»n há» Ä‘i rồi à ?†Hi Bình há»i.
Hắn cẩn tháºn nhìn Lý Ngá»c và Minh Ngá»c, cả hai ngưá»i nà y Ä‘á»u rất xinh đẹp, chỉ là không thể phân biệt há» ai đặc sắc hÆ¡n. Và bá»n há» có cùng danh tá»±, Lý Ngá»c trông có cảm giác âu sầu, Minh Ngá»c thì rá»±c rỡ chiếu sáng. Lý ngá»c thì cưá»i buồn, Minh Ngá»c thì phong mãn tÃnh cảm.
A Máºt y trấn tÄ©nh lại, đáp:“ Bá»n há» Ä‘á»u đã Ä‘i rồi, nhá» ta và o thông báo cho ngươi, nếu đã xong việc ở đây, lầp tức trở vá».â€
“ Sao má»i ngưá»i không đợi gặp mặt ta?â€
“ Bá»n há» nói, ngươi có thể phải trải qua má»™t thá»i gian rất dà i, lúc đó ta không hiểu, giá» thì hiểu …†A Máºt Y xâu hổ không thể nói hết câu hoà n chỉnh.
Minh Ngá»c yêu cầu:“ Ngươi có thể trước tiên mặc lại quần áo không?â€
Hi Bình nhìn bà ta, mỉm cưá»i:“ Ta nhất thá»i không tìm thấy y phục ở đâu? Giống như bị Âu Dương Äình Äình xé nát rồi, nà ng ta cố gắng cưỡng gian ta, ha ha!â€
“ Hoà ng Hi Bình, tá» dâm tắc, chà ng tháºt trÆ¡ trẽn!†Âu Dương Äình Äình trên giưá»ng thịnh ná»™ quát.
Hi Bình không lý tá»›i nà ng, không quan tấm đến cuồng trảo cá»§a nà ng, tiếp tục há»i:“ Các ngưá»i ai là quả phụ?â€
Lý Ngá»c đỠmặt đáp:“ ChÃnh ta.â€
“À, lúc truá»›c sao bà không đến sống vá»›i chúng ta. Chúng ta Ä‘ang ở phÃa sau Lạc Thiên tiểu tỠđó?†Hi Bình trước tiên sỉ nhục nói.
Lý Ngá»c cúi mặt, nhá» nhẹ:“ Ta vì chuyện gì muốn gặp ngươi?â€
Hi Bình lóng ngóng: nữ nhân nói như váºy là như thế nà o?
Hắn nhìn qua A Máºt Y rồi nói:" ta đã cứu bà , bà không có khả năng Ä‘em thân Ä‘á»n đáp. Sau nà y, không biết dùng phuÆ¡ng thức gì báo ân?â€
Ngưá»i nói, thi ân bất đồ báo, tiểu tá» nà y thi ân, tất cả thá»i gian Ä‘á»u ngÄ© tá»›i ngưá»i báo ân như thế nà o, ai không bá»™i phục da mặt cá»§a hắn, đặt biệt là da mặt rất má»m mại như mặt nữ nhân, da mặt cá»§a hắn là siên nhân nhất đẳng, không ai sánh bằng.
“ Phương thức gì?†A Máºt Y hạ thấp đầu, không muốn nhìn hắn. Trong phòng, dám đưa mắt nhìn hắn chỉ có Âu Dương Äình Äình.
Hi Bình đáp:“ Bà không thể ngượng nghịu, chỉ để ngưá»i khác ngượng nghịu à ?â€
“ Nhất định muốn báo ân?â€
“ ÄÆ°Æ¡ng nhiên, hÆ¡n nữa ta cứu bà để là m, ta không thể cùng vá»›i bà được rồi.â€
“ Hoà ng Hi Bình†A Máºt Y đột nhiên giáºn dữ, khuôn mặt đệp trở nên đỠbừng, độc ác nhìn Hi Bình, sau đó than má»™t tiếng dà i, ngữ khà bình tÄ©nh lại:“ Muốn ta báo ân như thế nà o? Ngươi cứ nói, ta không muốn là m ngưá»i giống như ngươi!â€
“ Ta là loại nguá»i gì? Tri ân đồ báo, thông minh đạt lý.â€
Âu Dương Äình Äình giúp nói lại:" sư phụ, đừng lý tá»›i chà ng, để con giúp thầy giáo huấn chà ng.â€
Nà ng muốn giáo huấn thế nà o đối với Hi Bình chỉ có thể nói riêng, thình lình mở miệng cuồng ngôn?
Hi Bình không quan tâm:“ Âu Dương Äình Äình, hiện tại nà ng không quên là không thể cỠđộng à . Ta không e sợ nà ng, nà ng tức tối, tất cả là do nà ng.â€
" Chà ng… ô ô, tá» dâm tặc, cÅ©ng khi phụ thiếp!†Âu Dương Äình đình gục đầu khóc, tháºt sá»± không biết ở tình trạng nà o?
A Máºt y nói:“ Ngươi nói, muốn ta báo ân như thế nà o? Ta báo xong ngươi phải rá»i khá»i.†Bà ta hạ lênh trục khách, Hoà ng Hi Bình chÃnh xác độc ác thái quá. Hắn không gì là ngưá»i tốt, đột nhiên lấy ân hiếp ngưá»i và o thá»i khắc nà y Ä‘iểm nhá» nà o trên thân thể cÅ©ng không biết liêm sỉ trước má»i ngưá»i. Tháºt không thể tưởng được trên thế giá»›i có loại ngưá»i nà y? Lúc trước cÅ©ng tốt ….
“ Ta muốn hai nữ nhân bên cạnh bà đem thân Ä‘á»n đáp như thế nà o? Äặc biệt là nà ng ta“ Hi Bình chỉ Lý Ngá»c,†Ta nhất định muốn.â€
“A†tiếng kinh hô đầy phòng.
Âu Dương Äình Äình quấn cái chăn bông Ä‘i tá»›i, mắng:“ Hoà ng Hi Bình, sao chà ng đột nhiên nói ra lá»i nà y? Chà ng không phải ngưá»i phải không? Chà ng… chà ng muốn thiếp có kết quả như thế nà o?â€
Chúng nữ nhìn nà ng, ai cÅ©ng bất thình lình có đột biến, bá»n há» nhìn nÆ¡i riêng tư ẩm ướt có vùng Ä‘en bao quanh cá»§a Âu DuÆ¡ng Äình Äình …nhãn tình cá»§a bá»n hỠđổ đầy mồ hôi: Tân thánh nữ thái Âm giáo danh dá»± không còn nữa!
Hi Bình thuáºn tay ôm nà ng, không cần nghÄ© dứt khoát:“ Nà ng đã nói trừ sư phụ nà ng, ta muốn ai cÅ©ng được, nà ng quên rồi sao?â€
Âu Dương Äình Äình choang váng, nà ng lúc nãy Hi Bình hý lá»™ng mÆ¡ hồ, tá»± nói ra lá»i đó, nà ng không thể nhá»› nổi.
Lý Ngá»c đột nhiên trả lá»i:“ Ta đáp ứng ngươiâ€
A Máºt Y kinh hãi:“ Lý Ngá»c?â€
Lý Ngá»c bình tÄ©nh đáp:“ Tá»· tá»·, lúc trước muá»™i rất thÃch Lâm Khiếu Thiên, nhưng giá» muá»™i biết không có hy vá»ng vá»›i chà ng. Sau nà y phải tìm má»™t nam nhân, nhân vì tìm không gặp ngưá»i là tim muá»™i rung động. Nhưng giống như tá»· tá»· đã nói, Hoà ng Hi Bình nà y, là ngưá»i chỉ huynh đầy hồ đồ.â€
“ Ta đến tuổi nà y, mắc dù năm tháng không để lại dấu tÃch trên mặt ta. Ta giống như còn trẻ, chỉ trái nữ nhân, bao nhiêu nam nay, luôn cô đơn tịch mịch.â€
“ Hắn đã ôm ty tá»· má»™t thá»i gian, giống như tà thần đã đánh động trái tim muá»™i, chỉ có Lâm Khiếu Thiên đánh động được muá»™i như thế. Hắn tại thá»i Ä‘iểm nà y tháºt sá»± chấp hà nh, muá»™i rất thÃch nam nhân như váºy. HÆ¡n nữa, hắn là thanh niên, và rất cuá»ng tráng, bá»™ dạng đó là m muá»™i động tâm.â€
“ Lý Ngá»c, đây là những lá»i chân thá»±c cá»§a muá»™i?†A Máºt Y không thể tin há»i.
“ Tá»· tá»·, câu nà y mạo muá»™i nói ra, tá»· lúc đó không phải rất mê bá»™ ngá»±c cá»§a hắn à ?â€
A Máºt y miệng mở nhá», nếp chun không đứng dáºy, ngá»±c cá»§a bà ta nhấp nhô, hÆ¡i thở má»m mại rất nặng ná». Hi Bình đưa tay ra ôm, cÅ©ng ôm bà ta. Thế nà y, cả hai sư đồ đầu nằn trong lòng hắn. A Máºt Y phản xạ đẩy ra, nhưng không có hữu dụng.
Hi Bình đối vá»›i Minh Ngá»c nói:“ Bà tên gá»i là gì?â€
“ Minh Ngá»câ€
“ Bà cÅ©ng thÃch Lâm Khiếu Thiên?†Hi Bình há»i.
“ Trước có và i Ä‘iểm thÃch.â€
Hi Bình đột nhiên nói:“ Ta có kế hoạch phà m nữ nhân nà o thÃch Lâm Khiếu Thiên Ä‘á»u phải bắt lấy. Ông ta tháºt không đạo đức, là m lãng phà thá»i gian và tình cảm, thân thể cá»§a bá»n há». Ta thế ông ta bồi thưá»ng lại cho bá»n há» những tổn thất, thế nà o?" Cứu thế chá»§ đã xuất hiện, đó là Thiên tà i Hoà ng Hi Bình.
A Máºt Y tháºt sá»± không đẩy ra, ở đây chỉ có bá»n há», tá»± hồ không có ngoại nhân? Hoà ng Hi Bình Ä‘uợc tÃnh là không phải ngoại nhân, tá»›i thá»i Ä‘iểm nà y, không thừa nháºn cÅ©ng phải thừa nháºn.
Bà nói thẳng ra:“ Ngươi đâu thể so sánh vá»›i Khiếu Thiên? Ngươi không đáng sách già y cho ông ta!â€
“Ô hay, lá»i nói nà y, không sợ ta thương tâm! Ta cÅ©ng rất nổ lá»±c để được sách già y cho ông ta, nhưng ông ta không muốn hà i tá» Ä‘au khổ sách già y trở lại, ha ha…â€
Tứ nữ ngạc nhiên, A máºt Y buồn bã:“ Ngươi và chúng ta là già y?â€
“ Äó là vì dụ, và dụ thôi, bà không thể hiểu đâu? Bản thân là nữ nhân, không ngạc nhiên khi Lâm Khiếu Thiên không muốn bà , nguyên lai bà yêu bản thân!â€
A Mât Y véo tai Hi Bình, mắng: “ Ngươi là tiểu mao đầu, ngươi không được nói váºy!â€
“ Thả ra, thả ra, A Máºt Y, nói gì thì ta cÅ©ng là ân nhân cứu mệnh cá»§a bà , không thể ngược đãi ta!†Hi Bình Ä‘au vô cùng, tay Ä‘ang đặt trên ngá»±c A Máºt Y dụng kình bóp má»™t cái. A Máºt Y buồn bã nhìn hắn, bá» tay ra khá»i tai hắn, nhưng tam nữ Ä‘á»u nhìn thấy hà nh động nhỠđó. Âu Dương Äình Äình ngở nghệch nói:“ Sá»± phụ, chà ng bóp ngưá»i?â€
A Máºt Y bị đồ đệ há»i không có lá»i đáp lại, dấu mặt và o nách Hi ình, bằng thanh âm yếu á»›t:“ Äình Äình đã nhìn được ta bá»™ dạng nà y, vô luáºn như thế nà o, ta cÅ©ng là sư phụ cá»§a con, ngươi không ngượng ta cÅ©ng ngượng. Ta thÃch ngươi, bá»i vì ngươi rất giống Khiếu Thiên, hÆ¡n nữa ngươi đã cứu ta lúc trước, thá»±c sự… ta rất thÃch! Lá»i nói nà y, ngươi thoả mãn chưa? Vô sỉ tiểu nam nhân!â€
Hi Bình ngước đầu than dà i, trong song nhãn đột nhiên xuất hiện má»™t nét sầu bi thần bÃ, phảng phất tá»± nói:“ Chỉ vì ta rất giống Lâm Khiếu Thiên sao?â€
Lúc hắn Ä‘ang nói, song thá»§ thả eo hai nữ nhân ra, trầm mặt má»™t hồi, quay đầu trở lại giưá»ng, tìm y phục mặc và o, A Máºt Y nói:†Ngươi thế nà o?â€
“ Ta muốn Ä‘i, có được không?â€
Tứ nữ không hồi đáp, chỉ yên lặng nhìn hắn mặc y phục, trong thá»i gian đó, Âu Dương Äình Äình ném cái áo ngá»§ ra.
“ Không được.†Âu Dương Äình Äình láºp tức cản:“ Thiếp không nói chà ng giống Lâm Khiếu Thiên, thiếp chưa nhìn qua Lâm Khiếu Thiên. Thiếp là m tất cả, tất cả chỉ vì chà ng là tá» dâm tặc.â€
HyBình nói:“ Ta ở đây cÅ©ng má»™t thá»i gian dà i, ta phải trở vá» vá»›i các nữ nhân cá»§a ta sau nà y ta sẽ trở lại gặp nà ng. Chỉ vì sư phụ nà ng, ta không còn tâm đối vá»›i bà , ta nghe lá»i nà ng, không là m gì bà ấy.â€
“ Chà ng tháºt sá»± còn trở lại?†Âu Dương Äình Äình lo lắng há»i.
“ Ta là dâm tặc mà , ở đây có rất nhiá»u mỹ nữ, có chuyện gì mà ta không thể quay trở lại?†Hi Bình nói rất miá»…n cưỡng, tứ nữ Ä‘á»u có thể nghe thấy.
Âu Dương Äình Äình nói:“ Chà ng nếu như muốn Ä‘i ngay, thiếp không cho phép chà ng Ä‘i, thiếp hiện tại là ngưá»i cá»§a chà ng.â€
“ Cũng nhớ nhất cái điểm đó†Hi Bình chỉ và o chỗ đó nói.
Âu Dương Äình Äình cuối mặt xuống:†Sau nà y chà ng tiếp tục tốt, thiếp không có vấn đỠgì chà ng…..â€
A Máºt y la lá»›n:“ Äình Äình!â€
Âu Dương Äình Äình đáp lại:“ Sư phụ, con không thể là m thánh nữ Ä‘uợc, con không đủ tư cách là m thánh nữ, con không xứng! Ngưá»i không dẫn con đến đây, con nguyên lai vô ưu vô lo, má»i chuyện không thể tưởng, trong lòng con không phiá»n. Nhưng con bây giá» luôn nghÄ© đến chà ng, con yêu nhất là dâm tặc nà y. Sư phụ, ngưá»i hãy trừng phạt con!â€
A Máºt Y tức giáºn chỉ còn biết thở dà i:“ Äình Äình, sư phụ không có trách nhiệm vá»›i con, con hiểu lầm sư phụ.â€
“ Hai sư đồ nà ng nên thống nhất, ta muốn trở vá», gặp lại má»i ngưá»i lần nữa. Nhưng nếu có, má»i ngưá»i tốt nhất trở vá» Tây Vá»±c. Ta có thể bảo vệ cuá»™c sống cá»§a bá»n nà ng thứ nhất, không thể bảo quản lần thứ hai. Ta không có khả năng thúc đẩy má»i ngưá»i võ lâm tứ đại thế gia nóng nảy chống lại, cùng bá»n nà ng chung má»™t láºp trưá»ng. Ta là ngưá»i tốt, có thể do cách nhìn cá»§a võ lâm nhân sÄ©, ta là ngưá»i nổi loạn, ta vô sỉ nhưng không nghÄ©a cổ vÅ© địa vị nữ nhân trong võ lâm đạo nghÄ©a! Äó là điá»u ta không minh bạch, ta không phải thiên tà i. Nhưng ta chỉ có má»™t mình, bá»n nà ng không hiểu ta, có thể thỉnh thoảng ta biết có thể lôi kéo rất nhiá»u ngưá»i. Oh, bây giá» cuá»™c sống không còn thanh thản, bao gồm cả xướng ca, chiến đấu cÅ©ng không có tâm tình, hà huống có nhiá»u chuyện không như ý muốn cá»§a bá»n nà ng? Äi trở vá» các nữ nhân cá»§a ta rất thanh thản, trái tim cá»§a bá»n há» Ä‘á»u nghÄ© vá» ta. HÆ¡n nữa ở cùng vá»›i ta Ä‘á»u để ta là m những kiểu ta thÃch. NghÄ© đến bá»n há», tháºt sá»± hạnh phúc, có lẽ ta phải trở vá» Trưá»ng Xuân đưá»ng, đã má»™t thá»i gian dà i không gặp há», Băng Băng, Phượng nhi….â€
Trên khuôn mặt hắn mang má»™t sắc thái ảo tưởng nhìn giống muốn rá»i khá»i đây, rá»i khá»i quả phụ ốc, bá» tứ nữ nhân ở lại sau lưng!
Âu Dương Äình Äình nuốt mạnh nói:“ Sư phụ, chà ng sẽ trở lại?â€
“ Ta không biết.†A Máºt Y cÅ©ng có Ä‘iểm mất mác.
Lý Ngá»c nói:" Từ trong những lá»i hắn nói, muá»™i có thể thấy, hắn rất ghét má»i chuyện trên giang hồ. Muá»™i nghÄ©, lòng hắn có má»™t vấn đỠkhó khăn, hÆ¡n nữa hắn không há» lưu luyến giang hồ, hắn tá»± hồ như rất mệt má»i.â€
Minh Ngá»c nói thêm:“ Äây là bá»™ dạng tháºt sá»± cá»§a hắn, để ngưá»i ta không biết đối diện vá»›i mặt nà o.â€
“ Sư phụ, nếu như chà ng rá»i khá»i Gia Lăng trấn hôm nay, con sẽ Ä‘i theo chà ng. Con không thể trở vá» Tây vá»±c là m thánh nữ, má»—i ngà y tá»± tắm. Sau nà y giống má»™c đầu ngồi trên thần đà n, để má»i ngưá»i quỳ bái, rồi nói “ thánh thần chúc phúc các ngươi†ngà n lần nếu như. Có phải con sinh ra để má»i ngưá»i quỳ bái khi con muốn sao? Con tuyệt không giống đám ngưá»i ngá» nghệch đó, chỉ cần con phế bá» võ công Thái Âm giáo, con chuyện gì cÅ©ng không muốn.â€
Âu Dương Äình Äình nói rất kiên quyết, tam nữ không thể mong đợi nà ng trước kia ghét đến nổi muốn giết Hi Bình, nhưng bây giá», có phải muốn yêu đến chết Ä‘i sống lại không? Vì chuyện gì mà nà ng đột nhiêu thay đổi như váºy?
Bá»n há» không thể hiểu, chỉ là trong tim há» biết chắc: vì sao mình cÅ©ng vì Hi Bình rá»i khá»i mà cảm thấy ưu thương?
Má»™t loại Ä‘au buồn ngáºp chìm đầy trong phòng, canh tượng trái tim cá»§a bốn nữ nhân thình lình mở ra, giống như bốn Ä‘oá úc kim hoa thần phát tán há»—n tạp vá»›i nhau. Äó chÃnh là hương vị, sau nháºp và o phương tâm nữ nhân sau đó chảy trà n ra ngoà i, tháºt là sá»± thay đổi trầm trá»ng vô cùng
Last edited by David; 07-08-2008 at 09:45 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
diep lieu giang ho mong, diepliem giang ho mong, èãðóøêè, êèåâà, êîíüêè, èñëàì, giang ho liep diem mong, giang ho liet diem mong, hạ thể nà ng, hinh xam phung hoang lua, http.liep diem giang ho, íàðàùèâàíèå, ïèêàï, îïåëü, íîâîñèáèðñêå, ïîïêà, ïñîðèàç, íóäèçì, ïðèìåíåíèå, lap diem giang ho mong, liêp diêm giang hô, liêp diem giang ho mong, liệp diá»…m giang hồ, liệt diá»…m giang hồ, liệt diá»…m giqng hồ, liem diem giang ho mong, liem diep giang ho mong, liep Ä‘iem giang ho mong, liep dem giang ho mong, liep diem, liep diem 4eu, liep diem dang ho, liep diem dang ho mong, liep diem giang ho, liep diem giang ho 4vn, liep diem giang ho hanh, liep diem giang ho momg, liep diem giang ho mong, liep diem gjang ho mong, liep diem hoang ho mong, liep diem j, liep diem mong giang ho, liep dien giang ho mong, liepdiem, liepdiemgiangho, liepdiemgianghomong, liet diem, liet diem giaang ho mong, liet diem gian ho, liet diem gian ho mong, liet diem giang ho, liet diem giang ho 4vn, liet diem giang ho mong, liet diem gjang ho m0ng, liet diem mong giang ho, liet dien giang ho mong, liet djem giang ho mong, lietdiem giang ho mong, lieu diem giang ho mong, lieu diep giang ho mong, lieudiemgianghomong, liwp diem giang ho mong, ñêàéëèíê, ñïîðòà, òåïëûé, õèðóðãèÿ, phượng hoà ng băng, tại sao không tránh, thoa man giang ho mong, trần khổ, ýëåêòðîìîíòàæ, ýêîëîãèÿ, ðîëèêè  |
| |