Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2687-2688: Trở lại Lôi Điện không gian!
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Thì lại như thế nào, đừng nói là ngươi không biết lựa chọn đường sống nha?
Lôi Tiếu Quế khinh thường mà quát lên.
- Ta xác thật không có đường lựa chọn, người liền giao lại cho các ngươi!
Lăng Tiếu buông buông tay, sau đó đem cấm chế trên mấy người bị khống chế kia toàn bộ giải khai, để bọn họ trở lại bên cạnh lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế.
- Coi như là ngươi thức thời, ngay cả Lôi Giao Long kia cũng triệu hoán ra đi, nó chỉ có thể là hộ thân thánh thú thuộc về Lôi tộc chúng ta!
Lôi Tiếu Quế lại nói.
- Vậy có phải ngay cả trân tàng của ta đều đưa cho ngươi hay không, cho cho phép ta rời khỏi chỗ này?
Lăng Tiếu tiếp tục cười lạnh nói.
- Ngươi còn thật là nói đúng...
Lôi Tiếu Quế kia thuận theo mà đáp.
Chỉ là lời của hắn còn chưa nói xong, lão ẩu kia lại là kinh hô lên:
- Quế ca cẩn thận!
Nàng la lên vẫn là chậm, bốn gã Lôi tộc nhân kia phân biệt hướng về nàng cùng Lôi Tiếu Quế đồng thời xuất kích.
Bốn gã Lôi tộc nhân này vốn đều đã bị Lăng Tiếu khống chế, Lăng Tiếu sở dĩ để bọn họ trở lại bên cạnh hai người tự nhiên là thừa dịp hai người chưa có chuẩn bị, giết hai người ứng phó không kịp rồi!
Lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế hoàn toàn không nghĩ đến Lôi tộc nhân của bọn họ lại phản bội bọn họ, cho dù bọn họ thực lực thông thiên cũng là không có bao nhiêu phòng bị, gặp phải cuồng tập của bốn người kia.
Phanh phanh!
Bốn người xuất thủ cự ly gần, lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế đều là bị oanh đến hộc máu bay ra ngoài.
Bất quá hai người bọn họ cũng là có chút nội tình, cư nhiên thân có phòng ngự vệ giáp, không bị trong lúc nhất thời bị oanh sát.
Nhưng mà đây chỉ là đợt công kích thứ nhất, bốn người bọn họ liên thủ tiếp tục thi triển toàn lực công kích, hướng lấy lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế kia cuồng oanh mà đi.
Cùng lúc đó Lăng Tiếu chuẩn bị lợi dụng hồn lực công kích oanh thương hai người, khiến cho hai người mau chóng bị bắt lại.
Nhưng mà khi hồn lực của hắn rơi vào trong thức hải của hai người, cư nhiên bị lôi điện lực uẩn hàm ở bên trong thức hải của đối phương oanh diệt mất.
- Lôi tộc nhân hàng năm ở dưới thiên lôi chi lực tu luyện quả thật là để cho bọn họ khác với thường nhân, không chỉ là thần thể cường hãn, liền ngay cả thức hải thần hồn cũng có loại uy lực phòng ngự này, bất quá cũng chỉ là chống cự vô công mà thôi!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, liền để cho thần hồn phân thân ẩn thân mà ra.
Hắn không hi vọng xảy ra cái sai lầm gì, tuyệt đối bằng thời gian nhanh nhất đem hai người này bắt lại.
- Đáng chết, ngươi rốt cuộc dùng cái tà thuật gì khống chế bọn họ, ta giết ngươi!
Lão ẩu tự nhiên là không tin bọn họ sẽ tự mình phản bội, duy nhất có thể chính là bọn họ bị khống chế.
- Lão bà tử đừng nói lời thừa với hắn, chúng ta liên thủ mau chóng đem tiểu tạp chủng kia giết chết, bọn họ hẳn là sẽ tốt rồi.
Lôi Tiếu Quế kinh quát lên.
Thực lực hai người bất phàm, đồng thời ứng phó với liên thủ của bốn người, còn lộ thong thả có thừa.
Lại nói, hai người bọn họ biết hợp kích chi thuật, phối hợp lại uy lực có thể so với Chí tôn đỉnh phong, lại càng có dấu hiệu chuyển bại thành thắng.
Bọn họ không muốn giết tộc nhân của mình, đang muốn liên thủ xuất thủ với Lăng Tiếu.
Nhưng mà thần hồn của Lăng Tiếu lại là trước một bước xuất thủ với bọn họ.
Quyền pháp bá đạo trùng thiên mà ra, như có Kim Long hàng lâm, gầm thét tàn sát bừa bãi tứ phương, đem những lôi điện lực kia nhất nhất nghiền nát oanh bay.
Thần hồn của Lăng Tiếu đã là Chí tôn đỉnh phong chân chính, lực lượng so với hai người bọn họ cường đại hơn không ít, hơn nữa Lăng Tiếu còn tăng lên chiến lực, bọn họ há có thể ngăn cản.
Bọn họ bị Kim Long kia trùng kích đến liên tục hộc máu không ngừng, bị sợ đến hồn bất phụ thể!
- Còn có người ẩn giấu, chúng ta không phải đối thủ, đi mau!
Lôi Tiếu Quế đối với lão ẩu kia kinh quát lên.
- Đi!
Lão ẩu kia cũng là không dám dừng lại, dẫn động trận trận thiên lôi phòng ngự muốn thừa cơ chạy trốn.
- Để các ngươi chạy mất, ta làm sao còn lăn lộn được a!
Lăng Tiếu thầm nghĩ một tiếng, Bạo Phong thân pháp khởi động, chiến lực bộc phát đến đỉnh, lực lượng cuồng ngược tứ phương.
Ở dưới thực lực tuyệt đối, lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế căn bản là khó có thể ngăn cản được, sinh sôi mà bị ngược đãi đến thần thể bạo liệt ra, cuối cùng sinh sôi bị Lăng Tiếu đóng băng vây khốn.
Hôm nay Lăng Tiếu có thần hiệu ẩn thân, lại có thực lực đỉnh phong, có thể nói là đã đứng ở điểm cao nhất ở vực nội vực ngoại rồi, coi như là gặp phải tồn tại trên Chí tôn bảng hắn cũng có thể chính diện chiến một trận, rốt cuộc là ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết bao nhiêu phần đâu.
Hai tên cao cấp Chí tôn hậu kỳ này đều còn chưa đạt tới đỉnh phong há có thể chạy thoát được Lăng Tiếu.
Sau khi Lăng Tiếu khống chế được bọn họ, lại từ trong ký ức của bọn họ thu được tin tức ngoài ý muốn.
Ở bên trong Thiên Lôi sơn ngoại trừ có lão tổ luyện chế Lôi Điện khôi lỗi ra còn có mấy đệ tử đi theo học luyện khôi lỗi mà thôi, không có những tồn tại cường đại khác ở bên trong.
Bởi vì trong Thiên Lôi sơn có rất nhiều Lôi Điện khôi lỗi có thể so với Chí tôn giai, người nào muốn tấn công nơi đó không nghi ngờ gì là một lựa chọn vô cùng sai lầm, lại nói ở chỗ này là địa bàn của Lôi tộc bọn họ, người nào dám đến vuốt râu hùm của bọn họ.
Cho nên theo lý căn bản không cần trọng binh phòng thủ.
Trừ cái này ra, nhân vật lão tổ ở trong Thiên Lôi sơn kia cư nhiên là thân ca ca của vị lão ẩu này, tên là Lôi Vô Cực, là một gã Khôi lỗi sư cường đại nhất, thực lực lại càng đạt tới cảnh giới đỉnh phong, cho dù là Lôi tộc lão tộc trưởng đều phải kính hắn vài phần.
- Lúc này thì dễ làm rồi, chỉ cần để nàng đem hắn đánh lạc hướng, ta có thể thừa dịp thi cứu, đương nhiên bây giờ nhiệm vụ của ta là mau chóng xác nhận tình huống của Đại điện chủ!
Lăng Tiếu hết sức hưng phấn mà nói.
Sau khi có tính toán, Lăng Tiếu liền để lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế khôi phục một chút thương thế, sau đó cùng nhau trở về Lôi Điện không gian.
Hắn muốn nắm chặt thời gian ở trước khi đám người Lôi Lạc Đình trở về đem người cứu ra.
Lăng Tiếu trở lại Lôi Điện không gian cũng không khiến cho người nào để ý, bởi vì lúc trước hắn chính là do Lôi Nhã mang trở về, không có ai cảm thấy hắn có vấn đề gì.
Mà lần này lại có hai người là lão ẩu cùng Lôi Tiếu Quế đi chung, những người khác lại không dám hỏi han cái tình huống gì rồi.
Ở trong biệt viễn của Lôi Nhã, Lôi Nhã đang vô tình mà đi đi lại lại, cả người không có hoạt bạt cùng đáng yêu như thường ngày.
- Tổ nãi nãi thiệt là, nhân gia rõ ràng cùng Phong Tiêu chỉ là hảo bằng hữu, nàng vì cái gì không cho phép chúng ta gặp nhau! Phong Tiêu làm người tốt, đối với ta lại chân thành, hắn biết rõ Lôi tộc không cho phép cùng ngoại tộc thông hôn, vì không muốn quấy nhiễu đến ta đã sớm muốn rời khỏi, chẳng qua là... Ta có điểm không nỡ.
Lôi Nhã bĩu môi lên có một chút bất mãn mà tự nói.
Lôi Nhã có thể không yêu Lăng Tiếu, nhưng mà trong lòng đãn đối với hắn có hảo cảm, đem hắn nhớ kỹ thật sâu.
Không thể phủ nhận, Lăng Tiếu là đối với nữ nhân vẫn rất rất có nghề.
- Nha đầu lại đang trách tổ nãi nãi rồi!
Thanh âm của lão ẩu ở bên tai Lôi Nhã nhẹ vang lên.
Lôi Nhã đối với lão ẩu xuất quỷ nhập thần đã là quen rồi, lời của nàng không thành thật mà nói:
- Ta nào có a!
- Ha hả, ta nhưng là nhìn ngươi lớn lên, ngươi suy nghĩ cái gì mà ta không rõ ràng sao!
Lão ẩu đi lại cười nói, tiếp theo nàng lại nói:
- Ngươi nhìn ta đem người nào mang đến đây!
- Người nào ta cũng không muốn gặp, tổ nãi nãi, ta trở về phòng đây!
Lôi Nhã cũng không thèm nhìn mà nói.
- Nếu Lôi Nhã tiểu thư không muốn gặp ta, ta đây liền đi!
Thanh âm của Lăng Tiếu dương dương tự đắc mà vang lên.
- Phong Tiêu là ngươi!
Lôi Nhã nhanh chóng quay người lại kinh hỉ nói.
- Ha ha, làm sao không phải là ta được!
Lăng Tiếu cười nói.
- Ngươi... Ngươi làm sao trở về rồi? Tổ nãi nãi đây là chuyện gì xảy ra?
Lôi Nhã ngoài kinh hỉ ra lại là tương đối không hiểu mà hỏi.
Rõ ràng tổ nãi nãi nàng không cho phép Lăng Tiếu cùng nàng ở chung một chỗ a, làm sao đột nhiên lại có chuyển biến như vậy, xác thật là để nàng cảm thấy không hiểu được.
- Lúc trước là tổ nãi nãi không đúng, ta không nên đem Phong Tiêu đuổi đi, ta biết giữa các ngươi không có cái gì, ta cũng tin tưởng Tiểu Nhã ngươi không quên mất tộc quy, mà Phong Tiêu người này phẩm tính ta cảm thấy còn không tệ, để cho ngươi vui vẻ lại, ta dứt khoát để người đem hắn tìm về, đỡ phải ngày sau ngươi ghi hận tổ nãi nãi!
Lão ẩu giải thích cười nói.
- Thật sao? Ta biết tổ nãi nãi đối với ta tốt nhất!
Lôi Nhã kinh hô một tiếng, đến trước người lão ẩu hôn nàng một cái bày tỏ mừng rỡ trong lòng.
- Tốt lắm, các ngươi nói chuyện với nhau đi, lão bà tử ta cũng không quấy nhiễu nữa rồi!
Lão ẩu cười một tiếng, liền biến mất ở trước hai người.
Trong biệt viện chỉ còn lại có Lăng Tiếu cùng Lôi Nhã, hai người cũng không có nói chuyện liền cứ nhìn đối phương như vậy.
Cuối cùng Lôi Nhã đỏ mặt mà bại lui.
- Ngươi... Ngươi làm gì mà nhìn nhân gia như vậy!
Lôi Nhã e thẹn nói.
- Ta chỉ là cảm thấy mấy ngày không gặp Lôi Nhã tiểu thư, cảm thấy giống như tưởng niệm cách ba thu, thừa dịp có thời gian liền nhìn nhiều một chút, đợi đến ngày sau không thể gặp lại nữa, ta cũng có thể nhớ lấy tướng mạo của ngươi đi!
Lăng Tiếu lại bắt đầu rót mê hồn thang nói.
Lôi Nhã chỉ cảm thấy ở trong tâm khảm có một đạo cảm giác ngọt ngào chảy qua, để nàng cảm thấy hết sức vui vẻ.
- Ngươi đừng lại nói những lời ngọt như vậy, bằng không tổ nãi nãi lại đuổi ngươi rời đi!
Lôi Nhã đáp.
- Sẽ không, nàng lúc trước là hiểu lầm ta, ta giải thích rõ ràng, nàng sẽ không đuổi ta đi nữa!
Lăng Tiếu đáp.
- Vậy cũng tốt, một lần này ngươi chuẩn bị ở đây bao lâu?
Lôi Nhã mừng rỡ mà nói.
- Lần này ta trở về trừ muốn gặp ngươi ra, chính là muốn ngươi có thể lần nữa vì ta cầu việc luyện chế Chí tôn thần đan, nếu như thuận tiện mà nói thì mang theo ta đi gặp Dược Thần đại nhân kia, ta cũng không tin không đả động được hắn!
Lăng Tiếu nói.
- Vì ngươi cầu luyện Chí tôn thần đan thì có thể, nhưng là... Nhưng là ta không thể mang ngươi đi theo gặp Dược Thần đại nhân kia, đây là quy củ trong tộc, ta cũng không dám làm hỏng, thật xin lỗi a!
Lôi Nhã nhẹ nhàng mà xin lỗi nói.
- Như vậy a, ngươi lại giúp ta hỏi xem một chút đi, thật sự không được thì coi như quên đi!
Lăng Tiếu lộ ra vài phần thất vọng nói.
- Ừ, một lần này ta nhất định sẽ thay ngươi lấy tới Chí tôn thần đan song thuộc tính, bất quá những tài liệu kia ngươi phải chuẩn bị tốt!
Lôi Nhã nắm tay lại nói.
- Tài liệu ta đã sớm chuẩn bị tốt rồi, ta trước giao cho ngươi!
Lăng Tiếu đem một cái không gian giới lấy ra giao cho Lôi Nhã nói.
- Ngươi liền tin tưởng ta như vậy, không sợ ta lấy rồi sẽ không trả lại cho ngươi sao?
Lôi Nhã trêu ghẹo nói.
- Đây có cái gì phải sợ, cách làm người của Lôi Nhã tiểu thư ta tự nhiên là tin tưởng được, nếu như ngươi muốn tất cả trân tàng của ta, ta đều cam nguyện dâng lên!
Lăng Tiếu ra vẻ không có gì mà nói.
Lôi Nhã thật là bị những lời mật ngọt này của Lăng Tiếu rót đến cười liên tục không ngừng.
- Đúng rồi, sau này ngươi gọi nhân gia là Tiểu Nhã thì được rồi!
Lôi Nhã đỏ mặt mà nhỏ giọng nói.
Lăng Tiếu thành công đem Lôi Nhã mê đến thần hồn điên đảo, mỹ nam kế của hắn đã là thành công một nửa rồi.
Lôi Nhã lại một lần nữa đến Thiên Lôi sơn thay hắn cầu Chí tôn thần đan, mà lão ẩu gọi là Lôi Tiếu Phượng kia thì là chủ động xuất hiện, muốn cùng nàng đi tới.
Lôi Nhã lúc mới đầu không giải thích được nhưng mà Lôi Tiếu Phượng lại nói tên Khôi Lỗi sư bên trong Thiên Lôi sơn kia là đại ca của nàng, cũng là tổ gia gia của Lôi Nhã, Lôi Nhã mới bừng tỉnh đại ngộ.
Lôi Nhã cùng Lôi Tiếu Phượng và vị Khôi lỗi sư kia cũng đã không biết cách bao nhiêu đời rồi, không rõ ràng lắm quan hệ trong đó cũng là trong tình lý.
- Đúng rồi, ngươi không phải là muốn thay Phong Tiêu cầu lấy Chí tôn thần đan sao? Dứt khoát ngay cả hắn đều gọi đi luôn đi!
Lôi Tiếu Phượng nói.
- Đây... Đây có thể sao? Nơi đó là trọng địa trong tộc!
Lôi Nhã có chú khó có thể tin nói.
- Có cái gì mà không thể, Phong Tiêu chỉ là một người, chẳng lẽ hắn còn lật lên được cái sóng gió gì hay sao? Lại nói ta cũng là vì ngươi mà suy nghĩ, sớm ngày đem Chí tôn thần đan kia luyện thành, hắn có thể rời đi, tránh cho nhiễu đến tâm cảnh của nha đầu ngươi!
Lôi Tiếu Phượng nói.
- Nga!
Sau khi Lôi Nhã nghe xong lời này có chút không vui vẻ rồi, bất quá có thể đem Lăng Tiếu cùng dẫn đi, nàng coi như là đạt thành yêu cầu của Lăng Tiếu.
Cho nên Lôi Nhã mang theo Lăng Tiếu cùng Lôi Tiếu Phượng đi đến Thiên Lôi sơn.
Thiên Lôi sơn thỉnh thoảng có thiên thôi đánh xuống, khiến cho ngọn núi kia có lôi điện lực oánh nhiễu không ngừng, lực lượng lôi thuộc tính cực kỳ nồng đậm.
Ở trong Thiên Lôi sơn như trước của mấy tên Bán Thủy Thần canh gác, không cho phép bất kỳ hậu bối đệ tử nào tiến vào trong cấm địa.
Khi ba người Lăng Tiếu hạ xuống trước động phủ, bọn họ cung kính mà đối với Lôi Tiếu Phượng cùng Lôi Nhã hành lễ hỏi.
Lôi Nhã lại một lần nữa lấy ra lệnh bài nói:
- Ta muốn vào!
- Lôi Nhã tiểu thư mời vào!
Một gã Bán Thủy Thần trong đó đáp.
Lời này của hắn không nghi ngờ là nói Lôi Nhã có thể tiến vào, hai người khác không cho phép đi vào.
Lôi Tiếu Phượng bất mãn mà quát lên:
- Làm sao chúng ta lại không được vào?
- Ách... Ngài có thể vào, nhưng mà vị này chỉ sợ là không được!
Tên Bán Thủy Thần kia biết quan hệ của Lôi Tiếu Phượng với thái sư phụ của hắn, do dự một chút mới đáp.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2689: Vào trong Thiên Lôi sơn.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Hắn là ân nhân cứu mạng của Tiểu Nhã, là quý khách của Lôi tộc chúng ta, có cái gì mà không thể vào bên trong!
Lôi Tiếu Phượng không vui mà nói.
- Trưởng lão ngươi đừng để chúng ta khó xử, đây... Đây là quy củ của thái sư phụ, cũng là quy củ bên trong tộc a!
Ten Bán Thủy Thần kia đặc biệt khó xử nói.
- Tốt lắm, ta cũng không làm khó ngươi, để chúng ta trước đi vào, ta sẽ giải thích với đại ca của ta.
Lôi Tiếu Phượng nói.
Mấy tên Bán Thủy Thần kia cực kỳ khó xử.
Lôi Nhã từ bên cạnh nói:
- Tổ nãi nãi, không bằng trước vào nói một tiếng với Tổ gia gia, sau đó lại để cho Phong Tiêu đi vào!
Lôi tộc quy củ sâm nghiêm, nếu như bị người có tâm nói ra, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ bị trừng phạt.
- Nếu không ta ở bên ngoài chờ một chút cũng được!
Lăng Tiếu nói.
- Được rồi, ngươi ở chỗ này chờ, ta đi vào nói với đại ca nhất định phải để ngươi vào đấy!
Lão ẩu nói một tiếng, liền mang theo Lôi Nhã hướng vào trong động phủ đi vào.
Lăng Tiếu thì là ở bên ngoài chờ đợi, trong lòng hắn ít nhiều có chút khẩn trương.
Một khi chuyện của hắn bị bại lộ, muốn chạy ra khỏi Lôi Điện không gian liền khó rồi, mà còn muốn cứu Đại điện chủ liền càng không có khả năng.
Cho nên thành bại liền ở một lần hành động này rồi!
Đương nhiên hắn phải biết được rõ ràng tình huống của Đại điện chủ, bằng không mạo muội cứu lão rời khỏi chỉ sợ sẽ hại lão bị phiền toái rồi.
Sau khi qua một lát, Lôi Nhã lại một lần nữa vui vẻ mà lướt ra nói:
- Phong Tiêu ngươi tiến vào đi, tổ gia gia cho phép ngươi tiến vào rồi!
Lăng Tiếu lướt qua vẻ cười mỉm lập tức lướt vào trong.
Mà Bán Thủy Thần canh giữ trước cửa không dám lại ngăn cản nữa.
Sau khi Lăng Tiếu vừa vào động phủ lập tức cảm nhận được lôi điện lực đáng sợ ở chỗ này oánh nhiễu, để hắn cảm thấy có chút không thích ứng được.
- Ngươi chú ý một chút, lôi điện lực chỗ này nhưng là rất nồng đậm, người không có Lôi thể nhưng không có mấy người chịu được, ngươi chung quy là mặc vào phòng ngự thần giáp đi!
Lôi Nhã nói.
Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu, trên người lập tức nhiều hơn một bộ phòng ngự thần giáp.
Hắn làm như vậy cũng chỉ là làm cho ra vẻ mà thôi. lấy thân thể cường hãn của hắn muốn ngăn chặn những lôi điện lực này còn là thong thả có thừa.
Sau khi Lăng Tiếu thuận theo Lôi Nhã tiến vào, nghe được từng đạo lôi điện lực giao nhau chói tai, mà những lôi điện lực kia xác thật cũng đủ đáng sợ, dưới Chí tôn Thủy Thần đi vào chỗ này chỉ sợ cũng là một cái tử lộ.
Không bao lâu sau Lăng Tiếu phát hiện ở chỗ sâu động phủ có tử điện cường đại lấp lóe không ngừng, mà lôi điện lực oánh nhiễu ở bên cạnh hắn cũng càng ngày càng khủng bố rồi.
Cùng lcus đó hắn còn cảm ứng được lực lượng lôi hỏa nóng bỏng, để thiên hỏa châu ở trong thức hải của hắn đều có chút kích động hẳn lên, mà tiên thiên âm phong châu thì tựa hồ không thích hoàn cảnh ở chỗ này, phát ra hồi ứng không thích.
Lăng Tiếu bảo trì trấn định tiếp tục đi theo Lôi Nhã.
Lôi Nhã nhắc nhở:
- Ngươi chỉ có thể ở trong này nửa cái thời thần, nếu như lão ngoan cố kia còn không muốn thay ngươi luyện chế, ngươi liền đi ra ngoài trước, ta sẽ có biện pháp để lão nghe lời!
- Ừ, ta biết phân tấc rồi!
Lăng Tiếu nhẹ đáp.
Lại đi một hồi rốt cuộc là đến trong lòng núi.
Lăng Tiếu bị tràng cảnh chỗ này khiến cho chấn kinh.
Chỗ này giống như một phiến Lôi Điện không gian, từng đạo thiểm điện lóe lên không ngừng, nhưng mà lại không có đối với vách núi bốn phía tạo thành bất kỳ lực phá hoại nào, đồng thời lại có lôi hỏa ở bên trong một phương lôi trì di động không ngừng, nhiệt độ nóng bỏng để cho Lôi Nhã đều cảm thấy chịu không được.
Ở trong Lôi trì này đang có mấy trung lão niên nhân ở trên đó, phù động ở trong đó, song chưởng càng không ngừng kết ân, ngưng kết lấy các loại tài liệu, cấu thành từng tôn khôi lỗi.
Bọn họ giống như ở trong luyện ngục, lại không bị những lôi hỏa này ảnh hưởng.
Lăng Tiếu có thể cảm nhận được thân thể của bọn họ đã có thể so được với trung cấp Cổ thần khí rồi, thậm chí có một gã đạt tới trình độ cao cấp giống như hắn.
Đây chính là một phương Lôi hỏa luyện ngục, không phải là võ giả Lôi thuộc tính mà vào bên trong, cho dù không chết cũng phải lột một lớp da.
Ở trên chỗ trống của một góc, Lôi Tiếu Phượng cùng với một gã lão giả đang ở nơi đó giao đàm cái gì.
Tên lão giả này hết sức khôi ngô cao lớn, hai mắt hết sức bức nhân, hắn xích lõa phía trên, lộ ra da thịt tử đồng sắc, từng cái gân xanh giống như là lôi điện đang di động, uẩn hàm lấy uy năng đáng sợ vô cùng.
Lăng Tiếu lập tức có thể cảm ứng được khí tức đáng sợ của lão giả này, cư nhiên không ở dưới Lôi tộc lão tộc trưởng kia.
Đây rõ ràng là một tồn tại cường đại có thể so với người liệt hàng đầu Chí tôn bảng.
Tên lão giả này chính là đại ca Lôi Tiếu Cương của Lôi Tiếu Phượng, tồn tại cấp bộ Lôi tộc lão tổ.
Cũng là có sự hiện hữu của lão, luyện chế ra nhiều Chí tôn Lôi Điện khôi lỗi như vậy mới để cho thực lực của Lôi tộc bọn họ đại tăng, địa vị của lão ở trong tộc chỉ thấp hơn lão tộc trưởng mà thôi.
Ánh mắt của lão nhìn về phía Lăng Tiếu giống như có hai đạo lôi điện phách trảm về phía hắn mà đến, để Lăng Tiếu cảm thấy hết sức không thoải mái.
Nhưng mà Lăng Tiếu vẫn có thể trụ được, điểm uy áp này còn không đến nỗi để cho hắn khiếp sợ.
- Phong Tiêu ngươi lại đây, vị này là tổ gia gia của ta!
Lôi Nhã mang theo Lăng Tiếu đi đến trước Lôi Tiếu Cương giới thiệu nói.
Lăng Tiếu khom người xuống một chút nói:
- Phong Tiêu ra mắt tiền bối!
Lôi Tiếu Cương trên dưới xem xét Lăng Tiếu một cái trực tiếp hỏi:
- Ngươi là Kim Phong song thuộc tính?
- Vâng!
Lăng Tiếu đáp.
- Phóng thích ra xem một chút!
Lôi Tiếu Cương nói.
Lăng Tiếu phục tùng mà đem Kim Phong hai loại thuộc tính thi triển ra, để Lôi Tiếu Cương thấy đến rõ ràng.
Lôi Tiếu Cương mất đi nghi hoặc nói:
- Đã có tiểu muội cùng tiểu Nhã thay ngươi nói chuyện, mà ngươi lại cứu tiểu Nhã một mạng, ta cho ngươi một lần cơ hội tiến vào chỗ này, ngươi chỉ có một cái thời thần, bất luận sau một nửa thời thần có cái kết quả gì, ngươi đều phải rời khỏi chỗ này!
Tiếp theo lão đối với Lôi Nhã nói:
- Tiểu Nhã ngươi mang hắn đi qua đi!
Lăng Tiếu đáp:
- Đa tạ tiền bối!
Ngay lập tức Lôi Nhã liền mang theo Lăng Tiếu đi đến trong một cái cửa động khác.
Sau khi Lăng Tiếu cùng Lôi Nhã đi vào cái cửa động này, bên trong có một thạch môn kiên hậu phong tỏa.
Sau khi Lôi Nhã khởi động khai quan, bên tỏng có một cỗ khí tức thô bạo trong nháy mắt truyền đi, đồng thời lại có trận trận liệt hỏa tràn ngập.
- Phong Tiêu, chúng ta đừng đi tới quá gần, lão ngoan cố kia thực lực cường đại, đi tới quá gần chúng ta sẽ rất nguy hiểm đấy!
Lôi Nhã nói.
- Tốt, chúng ta đứng ở chỗ này cùng hắn trao đổi là tốt rồi!
Lăng Tiếu thong dong mà đáp.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2690-2691: Đại điện chủ Sư Thương Dương.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Thật ra bây giờ hắn rất khẩn trương, đây nhưng là lần đầu tiên hắn thấy Đại điện chủ, có thể thành công đem lão cứu ra hay không liền nhìn một lần này rồi.
Lục Nhãn Đồng của Lăng Tiếu ở chỗ này lóe ra, trực tiếp thấy rõ tràng cảnh ở trước mắt.
Chỉ thấy ở bốn phía này có từng sợi thần liên Lôi thuộc tính đang giao nhau tung hoành, những thần liên này rõ ràng chính là trói lại một đạo nhân ảnh ở trong tràng.
Đạo nhân ảnh này quần áo rách nát không chịu nổi, đầu tóc lộn xộn tả tơi, lưng lão đối diện với Lăng Tiếu cùng Lôi Nhã, thấy không rõ bộ dạng của lão là gì.
- Sư dược thần, ta lại đến hỏi ngươi một lần, ngươi có chịu thay ta luyện chế một khỏa Chí tôn thần đan Kim Phong thuộc tính hay không?
Lôi Nhã khách khí mà hỏi.
Người nọ tựa hồ giống như không nghe thấy, chỉ là ngồi ở chỗ đó không hề nhúc nhích.
- Chỉ cần ngươi chịu thay ta luyện chế Chí tôn thần đan này, ta đáp ứng ngươi nhất định sẽ nói với tổ gia gia để hắn không dẫn thiên lôi đến hành hạ ngươi!
Lôi Nhã lại nói.
Người nọ như cũ không có đáp lời, Lôi Nhã liền không nhịn được mà quát lên:
- Ngươi lại giả chết nữa, ta liền dẫn động thiên lôi, để ngươi hảo hảo hưởng thụ một phen!
- Ha ha...
Bỗng dưng người nọ cuồng tiếu lên, tiếng cười kia chấn đến trong động phủ này đều trở nên lắc lư.
Lôi Nhã chỉ cảm thấy lỗ tai cực kỳ khó chịu, thiếu chút nữa bị chấn đến ngất rồi.
Mà Lăng Tiếu cũng cảm thấy lỗ tai có chút trướng đau, để hắn có thể cảm ứng đến đây tuyệt đối là âm ba công kích Sư Tử Hống.
Chỉ tiếc lực lượng của Sư Thương Dương bị áp chế, không cách nào phát huy ra uy lực chân chính của lão, bằng không Lôi Nhã đều phải bị chấn chết rồi.
- Cút cho ta, có bản lĩnh liền giết ta, đừng mong ta thay các ngươi luyện chế đan dược!
Sư Thương Dương giận dữ hét lên.
- Ngươi rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nhìn ta dẫn tới thiên lôi để ngươi hưởng thụ một phen!
Lôi Nhã hét lên một tiếng, lôi lực hội tụ, muốn dẫn tới thiên lôi.
Lăng Tiếu vội vàng nói:
- Tiểu Nhã đừng gấp, đợi ta cùng với vị tiền bối này hàn huyên vài câu.
- Ừ, ngươi nói đi, nếu như lão không nghe, ta sẽ để cho lão đẹp mặt!
Lôi Nhã nhẹ đáp.
Lúc này Lăng Tiếu đối với Sư Thương Dương nói:
- Tiền bối, tại hạ Phong Tiêu khẩn cấp cần một khỏa Chí tôn thần đan Kim Phong song thuộc tính, không biết ngươi có thể thay tại hạ luyện chế hay không?
Lúc Lăng Tiếu vừa nói lời này, đồng thời thần hồn phân thân đã hướng về phía Sư Thương Dương lướt qua.
Lúc này hắn mới nhìn rõ thảm trạng của Sư Thương Dương.
Từng đạo Lôi thần liên kia khoát nhập vào trong xương cốt của lão, để lão khó có thể vùng vẫy được, mà hai cái trong đó lại càng trực tiếp nhập vào trong đầu của lão, nhìn lại hết sức hung ác ghê tởm.
Loại xích lôi điện này khóa vào trong người quả thực là muốn mạng người, một khi giãy dụa thì thân thể nổ nát.
Nếu chỉ là khóa thân thể, vậy cho dù không muốn thân thể này cũng có thể bỏ trốn, nhưng mà thần hồn cũng bị khóa lại thì không thoát được rồi.
Cần biết thần hồn là căn bản con người, một khi bị phá huỷ hẳn phải chết.
Người Lôi tộc đang đề phòng Sư Thương Dương trốn đi, cũng là phòng hắn tự sát ah!
Khó trách khí thế của hắn vẫn còn nhưng không có biện pháp tự cứu, mà một khi thiên lôi đánh xuống sẽ đánh vào dây xích này, không chỉ có tra tấn thân thể, cũng tra tấn thần hồn của hắn.
Đây là tra tấn cực hạn con người.
Trong lòng Lăng Tiếu có lửa giận vô danh.
Giết người cùng lắm là chém đầu, nhưng mà làm cho người ta sống không bằng chết đúng là tàn ác!
Nhưng mà Lăng Tiếu không có xúc động, hắn dùng chân thân nói chuyện với Sư Thương Dương, thần hồn của hắn lặng lẽ tới bên người Sư Thương Dương.
- Ta không chẳng cần biết ngươi là ai, cút đi xa cho ta!
Sư Thương Dương hét lớn.
- Đại điện chủ, ta tới cứu ngươi, ngươi trước không nên lộ ra, hãy nghe ta nói!
Lăng Tiếu thần hồn ở bên cạnh truyền âm cho Sư Thương Dương.
Đinh đương đinh đương!
Sư Thương Dương vẻn vẹn đứng lên, rất nhiều dây xích va vào nhau nghe leng keng, hai mắt bắn ra thần quang bốn phía, khí thế khiếp người.
Chân thân Lăng Tiếu lại mở miệng nói:
- Ta nghe nói ngươi là dược thần xuất sắc nhất của lôi điện Thiên Vực, nhưng mà ta không tin, nếu như ngươi có thể luyện thành song thuộc tính Chí Tôn Thần Đan, ta sẽ thừa nhận.
Lăng Tiếu cố ý mang không gian lôi điện nói là lôi điện Thiên Vực, hiển nhiên chính là cho Sư Thương Dương lĩnh ngộ lời của hắn.
Đồng thời phân thân của hắn cũng nói:
- Liên điện chủ cùng Trác điện chủ đang muốn tới cứu ngươi, thế nhưng mà bọn họ tự biết thực lực kém xa Lôi tộc, cho nên vẫn không dám vọng động.
- Không có!
Sư Thương Dương nghẹn ngào quát.
- Phong Tiêu bỏ đi, hắn sẽ không nghe ngươi nói, ta dẫn động thiên lôi tra tấn hắn một chút, có lẽ hắn sẽ nghe lời đấy.
Lôi Nhã khuyên.
- Đại điện chủ, là phân thân của ta đang nói chuyện với ngươi, ngươi đừng kích động! Ngươi đáp ứng ta trước, ta sẽ ổn định nàng!
Thần hồn của Lăng Tiếu còn nói thêm.
Ánh mắt Sư Thương Dương bắn ra bốn phía, cũng không phát hiện thần hồn của Lăng Tiếu ở đâu, nhưng mà bất kể như thế nào, hắn lựa chọn tin tưởng Lăng Tiếu nói.
- Ai nói ta không phải dược thần mạnh nhất, song thuộc tính Chí Tôn Thần Đan với ta mà nói quá dễ dàng, chẳng qua nếu như ngươi là người Lôi tộc thì đừng uổng phí tâm cơ.
Sư Thương Dương đáp.
Lăng Tiếu đáp:
- Ta thật không phải người Lôi tộc, ta chỉ đi ngang qua Lôi tộc mà thôi!
- Tốt, ta có thể luyện chế cho ngươi, nhưng mà tiểu nha đầu kia phải đi ra ngoài cửa chờ, bằng không ta sẽ không ra tay!
Sư Thương Dương đáp.
- Đa tạ tiền bối!
Lăng Tiếu ứng một tiếng, sau đó nhìn Lôi Nhã nói:
- Tiểu Nhã ngươi ra ngoài cửa trước đi, ta giao tài liệu cho tiền bối rồi đi ra ngoài.
Lôi Nhã tin tưởng Lăng Tiếu không nghi ngờ, nhưng mà nàng rất lo lắng Lăng Tiếu.
- Phong Tiêu ngươi nên chú ý, kẻ này nói không chừng đang lừa ngươi, ngươi chớ tới gần hắn, bằng không hắn sẽ bất lợi với ngươi.
- Ha ha, điểm ấy ngươi có thể yên tâm, hắn bị khóa rồi, sao có thể tổn thương ta được, hơn nữa ta cũng không phải dễ đối phó như vậy, bằng không Lôi Giao Long làm sao thần phục ta cơ chứ, ngươi nên ra ngoài cửa chờ đi.
Lăng Tiếu nói.
Lôi Nhã nghĩ lại cũng hiểu Lăng Tiếu nói rất có lý, lúc này nói:
- Vậy được rồi, ta sẽ ở cửa ra vào trông coi, nếu như hắn dám lừa bịp cái gì, nhớ rõ gọi ta, ta nhất định sẽ cho hắn sống không bằng chết!
Dứt lời nàng đi ra ngoài cửa.
- Đại điện chủ, ta nói ngắn gọn, ta là Lăng Tiếu, đến từ Thiên Vực, ta cũng là một gã Luyện Dược Sư, may mắn được Điệp Kiều vừa ý, ta và nàng kết hôn được sự chứng kiến của tam điện chủ, hôm nay tại ta là phó điện chủ vinh dự của bổn điện, mà lần này tới Lôi tộc là có ý cứu ngươi ra ngoài!
Thần hồn của Lăng Tiếu nhanh chóng nói rõ
Sư Thương Dương truyền âm cho Lăng Tiếu.
- Ngươi nói những lời này không đủ tin, những năm gần đây Lôi tộc dùng quá nhiều thủ đoạn lừa gạt ta luyện đan, trừ phi ngươi có thể xuất tín vật ra.
- Đại điện chủ ngươi yên tâm, chân thân của ta đang cầm tín vật của nhị điện chủ, ngươi trước không cần khẩn trương!
Thần hồn Lăng Tiếu nói một tiếng, chân thân đi tới phía hắn.
- Ta sẽ cho ngươi tài liệu luyện đan, ngươi đừng có đùa nghịch bịp bợm gì a!
Chân thân của Lăng Tiếu cố ý lớn tiếng nói ra, mục đích cũng là cho Lôi Nhã nghe được mà thôi.
Quả nhiên Lôi Nhã truyền âm:
- Phong Tiêu ngươi không nên tới gần hắn, hắn rất cường đại!
- Tiểu Nhã ngươi yên tâm, ta sẽ không lấy mạng nhỏ của mình ra đùa đâu.
Lăng Tiếu đáp.
Lúc này chân thân của Lăng Tiếu đã tới gần Sư Thương Dương, đưa huy chương và lệnh bài cho Sư Thương Dương xem.
Sư Thương Dương mới ngẩng đầu lên, nhìn qua tín vật của Lăng Tiếu, ánh mắt chớp động lên vài phần kích động.
Lăng Tiếu mới nhìn kỹ bộ dáng của Sư Thương Dương, ngũ quang của hắn rất đoan chính, nhìn kỹ có vài phần già nua chán chường, nhưng mà có thể biết rõ khi còn trẻ hắn tuyệt đối là nam nhân tuấn lãng.
- Tốt, tài liệu cho ngươi, nhớ rõ nên luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho ta a!
Chân thâ Lăng Tiếu nói một tiếng, liền nháy mắt với Sư Thương Dương sau đó đi ra ngoài.
Thần hồn mở miệng:
- Đại điện chủ ngươi đừng vội, thần hồn của ta sẽ giúp ngươi thoát khốn.
- Không được, như vậy quá nguy hiểm, ngươi bị chúng phát hiện thì chắc chắn phải chết, hơn nữa nơi này thường xuyên có thiên lôi giáng xuống, thần hồn của ngươi sẽ tan biến thành mây khói.
Sư Thương Dương đã khẳng định thân phận của Lăng Tiếu, thế nhưng mà hắn lại cự tuyệt Lăng Tiếu nói ra.
- Đại điện chủ ngươi yên tâm, thần hồn của ta khác xa thường nhân, bằng không cũng không thể tàng hình ở chỗ này không bị phát hiện, chân thân của ta hiện tại rời khỏi đây trước, ta nhất địnhnghĩ biện pháp giúp ngươi thoát khốn.
Lăng Tiếu nói ra.
Lúc này chân thân của Lăng Tiếu giao một không gian giới vào trong tay Sư Thương Dương, bên trong có một ít thần tài, càng có thần đan khôi phục và trang bị, đây là dùng cho thời điểm thoát khốn.
Lăng Tiếu đang làm ra sách lược vẹn toàn, tuyệt đối muốn một lần hành động thành công, không thể thất bại!
- Đúng rồi, ngươi bây giờ lập tức lên tiếng cự tuyệt ta!
Thần hồn của Lăng Tiếu lại truyền âm cho Sư Thương Dương.
- Ha ha, ngươi cho rằng lão tử sẽ luyện đan cho ngươi sao, ta chỉ chơi đùa ngươi mà thôi, ha ha ha...
Sư Thương Dương lập tức mở miệng nói.
- Thật sự là xui, tính tính toán toán, ta không cần ngươi luyện, cũng không biết ngươi có phải đồ giả mạo hay không!
Lăng Tiếu nói một tiếng sau đó đi ra ngoài.
Lúc này Lôi Nhã đi tới nói:
- Để cho ta dẫn động thiên lôi, cho hắn hưởng thụ tư vị bị sét đánh.
- Tính tính toán toán, hắn có khả năng bị tra tấn điên rồi, nếu hắn luyện đan thay cho ta, ta thật sự sợ hắn thủy thần tài của ta đấy, chúng ta đi thôi!
Lăng Tiếu khoát tay nói ra.
Lôi Nhã cảm thấy Lăng Tiếu nói rất có lý, lúc này xấu hổ nói:
- Thực xin lỗi Phong Tiêu, ta không nghĩ tới sẽ như vậy.
- Không có gì, ngươi mạo hiểm lớn như vậy dẫn ta tới đây, ta rất cảm động, đi thôi, chúng ta mau đi ra, miễn cho ngươi mặt khác thấy ngươi mang ta tới đây, cho ngươi thêm phiền toái thì không tốt!
Lăng Tiếu đáp.
- Phong Tiêu ngươi thật sự biết săn sóc người!
Lôi Nhã cảm động đáp.
Ngay sau đó nàng mang theo Lăng Tiếu quay về gặp Lôi Tiếu Cương và Lôi Tiếu Phượng.
- Như thế nào đây?
Lôi Tiếu Cương hỏi.
- Tên kia không chịu, thật sự là giận điên người!
Lôi Nhã tức giận nói ra.
Lăng Tiếu nói:
- Tính toán, dù sao ta cũng không có ôm bao nhiêu hy vọng, ta không quấy rầy tiền bối, ta đi trước.
- Ân, đi thôi, về sau đừng đến!
Lôi Tiếu Cương rất không khách khí nói ra.
Lúc này Lôi Tiếu Phượng nói:
- Ta cũng xem phân thượng hắn cứu mạng Tiểu Nh, ta mới bảo đại ca ngươi phá lệ một lần, lần sau ta sẽ không cho hắn tới đây nữa, ta và Tiểu Nhã đi ra ngoài, sau này có rảnh sẽ tới thăm ngươi.
- Đi thôi! Vừa rồi cho ngươi khôi lỗi dùng rất tốt đấy.
Lôi Tiếu Cương nói
Sau đó Lăng Tiếu lại cùng Lôi Tiếu Phượng và Lôi Nhã rời đi.
Ai biết Lôi Tiếu Cương quát lên:
- Chậm đã!"
Lăng Tiếu tim đặt lên cuống họng, cho rằng bị đối phương phát hiện cái gì.
- Người tuổi trẻ, Tiểu Nhã là người Lôi tộc của ta, không đồng ý thông hôn với người khác tộc, ngươi không được đánh chủ ý lên nàng, bằng không ta nhất định không tha cho ngươi!
Lôi Tiếu Cương quát Lăng Tiếu.
- Tiền bối yên tâm, ta và Lôi Nhã chỉ là bạn tốt, huống chi lão tiền bối này đã sớm khuyên ta rồi, ta biết rõ nên làm như thế nào!
Lăng Tiếu đáp.
- Nếu ngươi biết thì tốt, đi ra ngoài đi!
Lôi Tiếu Cương phất tay nói ra.
Lăng Tiếu, Lôi Tiếu Phượng cùng với Lôi Nhã cũng đi tới Thiên Lôi Sơn.
Lăng Tiếu buông lỏng một hơi.
- Lão gia hỏa kia rất cường đại ah, nếu như bị phát hiện ở bên trong, đích thị là không dễ dàng thoát thân!
Ba người lập tức quay về biệt viện, mà Lôi Nhã nói nói xin lỗi Lăng Tiếu.
- Thực xin lỗi ah, không thể giúp ngươi rồi.
- Không có gì, ngươi đã hết sức, là hắn không chịu luyện đan cho ta thôi.
Lăng Tiếu khoát tay nói, dừng một chút và nói thêm:
- Nhưng mà người nọ là ai? Tại sao bị nhốt chỗ các ngươi? Ta biết rõ mỗi dược thần là người kiêu ngạo và đầy là khách quý ở các thế lực, các ngươi làm như vậy không sợ đắc tội thế lực của hắn sao?
- Việc này ngươi nói với ta thôi, cũng không thể cho cho tổ nãi nãi nghe thấy, đây là bí sự trong tộc, ta cũng không phải rất rõ ràng, ngươi đừng hỏi được không!
Lôi Nhã mang theo vài phần khẩn cầu nói a.
- Được rồi, ta chỉ hiếu kỳ mà thôi!
Lăng Tiếu đáp, hắn nói thêm:
- Nếu hắn không chịu luyện chế Chí Tôn Thần Đan cho, ta phải rời khỏi, dù sao ở tại chỗ này,tộc nhân của ngươi đề phòng ta như kẻ cướp, sợ ta dụ dỗ ngươi, thật có lỗi ah!
- Chúng ta chỉ là bằng hữu, bọn họ nghĩ gì thì kệ đi!
- Sao ngươi không ở lại mấy ngày? Ta nghe nói Lạc Quân thúc có lẽ sắp quay trở về, nói không chừng các ngươi có thể gặp mặt nhau đấy.
- Không, dù sao ta cũng thắng hắn mà!
Lăng Tiếu cự tuyệt, dừng một chút nói thêm:
- Nhưng mà ta tạm thời không có ý định rời khỏi không gian lôi điện, muốn ở đây một thời gian ngắm phong quang của các ngươi.
- Thực sao? Nếu không ta bồi ngươi nhé? Dù sao ta tạm thời không có chuyện gì làm.
Lôi Nhã vui vẻ nói.
- Nếu như ngươi có ý đó thì ta rất vui vẻ!
Lăng Tiếu cười nói.
Lăng Tiếu chỉ có thời gian một tháng, trước đây hắn đã dùng đi mười ngày, cũng nói là chân thân của hắn và Lôi Nhã sông chung với nhau chỉ được hai mươi ngày, đến lúc đó hắn sẽ biến thành nguyên hình, sẽ lòi đuôi ra.
Nhưng mà hắn cũng không có lo lắng cái gì, chân thân cùng Lôi Nhã ở cùng nhau sẽ không có nguy hiểm gì cả.
Đó là do thực lực Lôi Nhã có hạn, hắn cũng có thể tùy thời chế trụ nàng.
Nhưng mà không phải vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn làm gì thiếu nữ xinh đẹp lại ưa thích mình!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2692: Xem ra mị lực của bản cung không giảm.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Đợi sau khi ta đi, lưu cho nàng một đoạn ký ức vui vẻ mới được!
Lăng Tiếu thở dài.
Tại Thiên Lôi Sơn, trong động phủ u ám không ánh sáng của Sư Thương Dương.
Đưa mắt nhìn thì chỉ có Sư Thương Dương một người bị khóa ở chỗ này.
Ai có thể biết rõ ở đây có một người nhìn không thấy, sờ không được chứ.
- Đại điện chủ, ta làm thế nào mới cứu ngươi ra được!
Thần hồn Lăng Tiếu vẫn ở chỗ này, phát hiện bên ngoài không có người tới gần thì truyền âm cho Sư Thương Dương hỏi.
- Khó ah!
Sư Thương Dương than nhẹ một tiếng, mới nói tiếp:
- Quanh xương sườn của ta bị lôi thần liệm khóa lại, căn bản không có khả năng giãy giụa ra được, điểm chết người nhất là thần hồn cũng bị khóa, một khi có bất kỳ dị động thì thần hồn sẽ hồn phi phách tán, đây cũng là vì sao bọn chúng có thể yên tâm khóa ta ở chỗ này, hơn nữa bốn phía đều có trận pháp, mỗi lần có thiên lôi giáng xuống, những lôi thần liệm này dẫn sét rất tốt, mỗi một lần đều giày vò ta chết đi sống lại! Nếu như có thể thì ta dứt khoát chết đi cho nhanh.
- Đại điện chủ mọi chuyện không có tuyệt đối, ta đã trà trộn vào đây được, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi ra ngoài.
Lăng Tiếu an ủi nói ra.
Kỳ thật một khi hắn chặt đứt lôi thần liệm thì sẽ kinh động Lôi Tiếu Cương.
Hắn nhất định phải nghĩ ra biện pháp song toàn, giúp cho Sư Thương Dương chậm rãi thoát khốn, sau đó khôi phục vài phần, lại kinh động bọn họ.
- Ngươi có phần tâm này là rất tốt, ngươi trước tiên nói chuyện công hội cho ta nghe, hơn một trăm năm không có trở về, cũng không biết bọn họ rốt cuộc như thế nào!
Sư Thương Dương khẽ thở dài.
Lăng Tiếu không nghĩ tới Sư Thương Dương bị nhốt lâu như vậy, khó trách hắn rất ít khi nghe Yên Điệp Kiều nói về đại điện chủ.
Lăng Tiếu liền tùy ý nói ra vài chuyện ở dược minh công hội.
Sư Thương Dương mắt già bất định, cũng không biết đang suy tư cái gì.
- Đại khái chính là như vậy, tâm tư của đám Lôi tộc bị nhìn thấu, mà bọn chúng trong thời gian ngắn không thể phân tâm đối phó dược minh đâu, Đại điện chủ đại khái có thể yên tâm, huống hồ bọn chúng hiện tại đang khai chiến với Ma Hổ tộc, càng không nhàn hạ thoải mái đâu
Lăng Tiếu nói ra.
- Hừ, lúc trước bọn chúng nhìn chằm chằm vào dược minh công hội, muốn mời đại bộ phận phần Luyện Dược Sư tới không gian lôi điện của bọn họ ở, phục vụ bọn họ, lúc ấy ta hiểu người Lôi tộc đánh chủ ý lên Luyện Dược Sư chúng ta, đáng tiếc lúc ta rời đi thì bị bọn chúng bắt giữ lại!
Sư Thương Dương hừ lạnh nói ra, hắn cười nói:
- Mỗi khi ngày mưa dông, thiên lôi sẽ giáng xuống hành hạ ta, nhưng mà không biết nơi này có trận pháp ảnh hưởng hay không, những lôi điện này giày vò ta rất lợi hại, hết lần này tới lần khác không cho ta chết đi, ta hận...
Lăng Tiếu có thể tưởng tượng Sư Thương Dương bị tra tấn, đây là thống khổ cỡ nào.
- Cho nên ngươi lưu lại lại không thông suốt, dùng không bao lâu thì thiên lôi giáng xuống, thần hồn không chịu nổi, trừ phi ngươi và ta đạt tới đỉnh phong, hoặc là còn có thể đối phó được!
Sư Thương Dương lại nói.
Lăng Tiếu đáp:
- Đại điện chủ ngươi có thể yên tâm, ta đã dám vào đây, liền có ý định tốt cả rồi, thiên lôi nhiều nhất chỉ tẩy luyện thân thể của ta mà thôi, thì không cách nào làm ta bị thương đâu.
Lăng Tiếu là huyết nhục thần hồn, lực lượng đã đạt tới đỉnh phong, phối hợp Cổ Hoàng Thần Công thì hắn đã có thể so sánh với Cổ Thần khí đỉnh phong, cho dù là thiên lôi cũng không đáng sợ.
- Tốt, nếu là như thế, thời điểm thiên lôi giáng xuống, ngươi liền trợ lão phu thoát khốn!
Lăng Tiếu nghênh tiếp ánh mắt của hắn, hắn thầm nghĩ:
- Hẳn là đại điện chủ đã có kế thoát thân, vừa rồi chỉ thăm dò ta mà thôi.
Lăng Tiếu tâm tư cẩn thận, nhưng mà so với lão nhân trước mặt vẫn mặc cảm.
Hắn ngay từ đầu không có tâm tư thăm dò Sư Thương Dương, hắn cũng không làm thế với người của mình.
Nhưng mà hắn cũng hiểu vì sao Sư Thương Dương thăm dò hắn, chủ yếu là do người Lôi tộc phái quá nhiều người đi làm công tác tư tưởng cho hắn, cho nên hắn không thể không phòng bị nghiêm cẩn.
Thần hồn Lăng Tiếu và Sư Thương Dương ở trong động phủ này mười ngày.
Chân thân của hắn và Lôi Nhã đang chơi đùa ở gần hồ nước.
Chung quanh là núi vây quanh, sinh trưởng các loại kỳ hoa dị thảo, thỉnh thoảng có vài linh thú cấp thấp qua lại, ở xa xa có thác nước bạc đổ xuống, hồ nước có nhiều đóa hoa sen, cảnh sắc đẹp không sao tả xiết, nhìn qua giống như bức tranh sống động.
Trải qua mười ngày ngày đêm ở chung, Lăng Tiếu cùng Lôi Nhã cảm tình có thể nói tiến triển cực nhanh!
Đương nhiên Lăng Tiếu cũng không thể nào động chân tình với Lôi Nhã, nhưng mà Lôi Nhã thật sự động chân tình với hắn.
Nàng ưa thích Lăng Tiếu cường đại, anh tuấn, ẩn dấu, cùng với hắn biết ăn nói, mỗi lần đều làm cho nàng mừng rỡ thẹn thùng, nội tâm của nàng thỉnh thoảng lại có cảm giác ngọt ngào.
Nàng rất muốn ở cạnh Lăng Tiếu như vậy, thẳng đến vĩnh viễn!
Có đôi khi nàng nghĩ tới tộc quy của mình, đều cảm thấy buồn bực, rất muốn dẫn Lăng Tiếu rời xa Lôi tộc, không trở về nữa.
Thế nhưng mà nơi này có thân nhân của nàng, nàng dù như thế nào cũng không bỏ được.
Trước mắt đi tới sơn cốc xinh đẹp này, Lăng Tiếu hái một đóa linh hoa, đưa tới trước mặt Lôi Nhã cười nói:
- Tiểu Nhã tặng cho ngươi, nguyện ngươi vĩnh viễn xinh đẹp như đóa hoa này.
Mặt Lôi Nhã đỏ hồng lên, muốn đi đón hoa của Lăng Tiếu, khôngnghĩ tới Lăng Tiếu còn nói:
- Không bằng ta cài lên tóc cho nàng.
Dứt lời Lăng Tiếu lại cài đóa hoa lên tóc tím của Lôi Nhã.
Lôi Nhã cảm thụ được khí tức nam nhân của Lăng Tiếu, nàng lập tức say mê trong đó.
- Tiểu Nhã ngươi thật sự là nữ nhân xinh đẹp nhất đời này!
Lăng Tiếu khen ngợi.
Lời này của hắn có chút dối trá, nhưng mà Lôi Nhã xác thực là nữ tử cực đẹp, có đôi khi cũng khiến hắn sinh ra cảm giác động tâm.
Nhưng mà hắn và nàng quả thật là vĩnh viễn không thể ở cùng nhau.
Vốn Lôi Nhã đã có tình cảm với Lăng Tiếu, hắn nói lời này không nghi ngờ khiến nàng sinh ra cảm giác lân lân muốn bay lên, làm cho trái tim của nàng hạnh phúc tràn đầy.
Giờ phút này nàng đã quét sạch phiền muộn trong lòng, thầm nghĩ quý trọng mỗi phút mỗi giây với Lăng Tiếu!
Nàng thoáng cái nhào vào trong ngực Lăng Tiếu, ôm chặc eo của Lăng Tiếu, khuôn mặt chôn sâu vào trong ngực của Lăng Tiếu và nói:
- Phong Tiêu ngươi tốt với ta như vậy sao? Ta sợ là đã yêu mến ngươi, ngươi nói ta nên làm cái gì mới tốt!
Lăng Tiếu lập tức có chút sửng sốt, hắn cảm nhận được hương thơm của Lôi Nhã, cảm nhận được tư thái lung linh của nàng, làm nội tâm của hắn ý loạn.
Hắn có một loại muốn đẩy ngã nữ nhân này, hung hăng chà đạp hắn một phen.
Nhưng mà lương tâm của nàng, hắn không thể làm như vậy ah!
Hắn đã lừa gạt cảm tình một người con gái, hắn làm sao chiếm tiện nghi của người ta chứ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2693 - 2694: Cứu người và bị "Cưỡng bức".
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Đến lúc đó hắn lại mang danh ăn xong bỏ chạy, đây cũng không phải là phong cách làm người của Lăng Tiếu.
- Tiểu Nhã đừng như vậy, chúng ta nên làm một đôi hồng nhan tri kỷ mới tốt, ta cũng không muốn hại ngươi!
Lăng Tiếu vỗ vai Lôi Nhã nói ra.
- Ô ô... Ta không muốn làm hồng nhan tri kỷ của ngươi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi.
Lôi Nhã khóc lên, sau đó ôm đầu Lăng Tiếu, hôn Lăng Tiếu.
Nàng hôn rất không lưu loát, nhưng mà nàng vẫn dùng sức ôm cổ Lăng Tiếu, động tác rất kích động ah!
Lăng Tiếu phát mộng, hắn vẫn thật không nghĩ tới Lôi Nhã lại như thế.
- Xem ra mị lực của bản cung không giảm a!
Lăng Tiếu trong lòng rất đắc ý đấy.
Bất kể là nam nhân hoặc nữ nhân nào đều có lòng hư vinh, hắn được một nữ nhân cực phẩm như vậy yêu say đắm, đây chính là tiền vốn khiến hắn tự ngạo khoe khoang.
Lăng Tiếu khắc chế lý trí của mình, đẩy Lôi Nhã ra, thống khổ nói:
- Ta... Ta không thể hại ngươi, ngươi đừng như vậy!
- Không, chuyện này không liên quan tới ngươi, là ta tự nguyện, mấy ngày này là thời gian vui vẻ nhất đời của ta, ta sợ ngươi rời khỏi, ta thật không biết nên làm thế nào mới tốt!
Lôi Nhã lộ ra vẻ mâu thuẫn.
Lăng Tiếu thở dài nói:
- Tiểu Nhã thực xin lỗi, ta vốn không nên trêu chọc ngươi, khiến cho ngươi thống khổ như vậy, nếu không hiện tại ta rời đi, miễn được ngày sau ngươi sẽ thống khổ, ta không muốn nhìn thấy ngươi như vậy, như vậy ta sẽ rất đau lòng!
- Không... Ta không cho ngươi đi!
Lôi Nhã kích động ôm lấy Lăng Tiếu khóc rống lên.
Nhìn thấy chân tình của Lôi Nhã, trong lòng Lăng Tiếu trong có chút áy náy, đồng thời cảm thấy mình có chút hèn hạ.
Lăng Tiếu không biết lại nói cái gì cho phải, cứ mặc nàng ôm như vậy, trong nội tâm nghĩ đến hắn cũng nên rời khỏi đây rồi.
Bởi vì bên Thiên Lôi Sơn đã có mây giông hiện ra.
Mỗi một tháng mới có vài ngày như vậy, có thiên lôi hạ xuống, cũng chính là lúc Sư Thương Dương bắt đầu chịu tội.
Rầm rập!
Thiên lôi đáng sợ nổ không dứt tai, rất nhiều thiên lôi từ trên trời giáng xuống.
Người bình thường nhìn thấy thiên lôi sẽ có cảm giác khủng bố, nhưng mà đối với người lôi tộc mà nói đây là điềm tốt, biểu thị Lôi tộc bọn họ sẽ có lôi thể giáng sinh, có rất nhiều lôi lực hấp thu cường hóa, khiến cho Lôi tộc cường đại lên, truyền thừa đời đời.
Những thiên lôi này giáng xuống Thiên Lôi Sơn, từng đạo lôi điện đánh thẳng vào lòng nói, mà lôi thần liệm lại hấp thu thiên lôi dẫn lên người của Sư Thương Dương.
Tư tư!
Ah ah!
Sư Thương Dương lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, thân thể của hắn như bị thiên lôi nổ nát.
Mà thần hồn của Lăng Tiếu ở bên cạnh cũng không chịu nổi, đau đến mức hắn suýt nữa thét lên.
Thiên lôi giáng xuống, lôi điện chi lực tràn ngập cả Thiên Lôi Sơn.
Trên ngọn núi này có một ít thiếu niên được người nhà mang tới, ý đồ thức tỉnh kích hoạt lôi thể của mình.
Những thiếu niên này có một bộ phận không chịu nổi thiên lôi nên chết đi, có một bộ phận thì không cách nào thức tỉnh lôi thể, cũng đượ đưa xuống, chỉ có chính thức tiếp dẫn thiên lôi thành công mới có thể ra ngoài không gian tranh phách.
Giữa Thiên Lôi Sơn, Lôi Tiếu Cương và đệ tử của hắn đang ngưng tụ rất nhiều thiên lôi chi lực dẫn động vào thân thể khôi lỗi.
Chỉ có làm cho thân thể của khôi lỗi phủ kín thiên lôi, chúng mới có thể phát huy sức chiến đấu cường đại được.
Đây cũng là vì sao Lôi tộc ngưng luyện ra lôi điện khôi lỗi có được lôi điện chi lực.
- Lập tức đánh vào thú đan, dẫn lôi điện nhập vào cơ thể, động tác nhanh cho ta.
Lôi Tiếu Cương phân phó.
Đám đệ tủ này không ai sợ lôi điện chi lực, bọn họ tay kết ấn đánh vào trong cơ thể khôi lỗi, thú đan cũng tiến vào người khôi lỗi, mà những lôi điện kia rót vào trong thú đan, hơn nữa lôi điện lưu động quanh thân của khôi lỗi.
Bang bang!
Có hai ba con khôi lỗi tài liệu ngưng luyện không tốt, bị thiên lôi đánh nát, còn có mấy con nứt ra, nhưng mà được thàn lực của Chí Tôn Thủy Thần làm cứng lại, khiến cho chúng có thể miễn cưỡng trở thành khôi lỗi.
- Nghiêm túc cho ta, nếu lại luyện hư mấy con, trong tộc cũng không có tài liệu cung cấp cho các ngươi luyện chế đâu!
Lôi Tiếu Cương bất mãn quát.
Thiên lôi tiếp tục giáng xuống, tiếng sấm nổ bên tai không dứt, những tiếng sấm này che dấu hết động tĩnh, cho dù là Sư Thương Dương hét to cũng không át được tiếng sấm, Lôi Tiếu Cương cũng không quan tâm chuyện này, hắn tập mãi thành quen!
Ở trong động phủ của Sư Thương Dương, hắn chịu đủ đau đớn, lại truyền âm cho Lăng Tiếu:
- Thiên... Thiên lôi giáng xuống cũng chính là lúc thiên lôi liệm này yếu nhất, nhưng mà chỉ có Cổ Thần khí cao cấp mới có thể chém đứt nó, chỉ cần thiên lôi liệm vừa đứt, ta có thể đánh bay chúng ra ngoài, ngươi... Ngươi nhất định phải bắt được cơ hội này, bằng không lần sau khó có được cơ hội tốt.
Lăng Tiếu ngăn cản thiên lôi, gật đầu nói:
- Đại điện chủ yên tâm, ta lập tức chém đứt thiên lôi liệm này.
Lăng Tiếu nói một tiếng, trong không gian giới lần trước lưu cho Sư Thương Dương lấy U Ảnh thần kiếm ra.
Đây là thần khí cao nhất mà Lăng Tiếu có.
Lăng Tiếu tay cầm U Ảnh thần kiếm, lực lượng quán chú vào trong thân kiếm chém thẳng vào thiên lôi liệm.
Đinh đương đinh đương!
Thiên lôi liệm thường xuyên bị thiên lôi tẩy lễ, nó đã cứng rắn đến trình độ khó tưởng tượng, nếu như là lúc bình thường, cho dù là Cổ Thần kiếm đỉnh cấp muốn chặt đứt nó cũng không dễ dàng.
Nhưng mà hôm nay là thời điểm thiên lôi hàng lâm, vừa vặn có thể khiến cho thiên lôi liệm giòn yếu một ít, giống như sắt khi nóng thì trở nên mềm đi không ít.
Lăng Tiếu sợ bị Lôi Tiếu Cương phát giác, ra tay như gió, hắn chặt đứt những thiên lôi liệm này.
- Hảo hảo, còn có hai cọng ở dưới chân, nhanh chặt nó cho ta.
Sư Thương Dương vô cùng hưng phấn nói ra.
Chỉ cần chém rụng thiên lôi liệm ở thần hồn, hắn có thể bức thiên lôi liệm ra khỏi thân thể!
Nhưng mà vào lúc này cửa động phủ mở ra, Lôi Tiếu Cương và vài tên đệ tử xuất hiện.
- Quả nhiên có quỷ!
Lôi Tiếu Cương trầm giọng nói một câu, bàn tay hóa thành lôi điện đánh thẳng qua U Ảnh thần kiếm trong tay Lăng Tiếu.
Hắn vừa ra tay đã dùng toàn lực, lực lượng bàng bạc kinh người, lôi điện chi lực này đánh thẳng vào thanh kiếm.
Thời điểm Lăng Tiếu muốn ngăn cản lôi điện chi lực, hắn thình lình phát hiện những lôi điện này quét qua thiên lôi liệm trên đỉnh đầu của Sư Thương Dương.
- Không xong!
Lăng Tiếu thầm mắng một tiếng, tốc độ tăng lên tận cùng.
Ầm ầm!
Lực lượng cường đại giao thoa, lập tức đem đánh động phủ nổ tung.
Thiên Lôi Sơn đong đưa, nếu không phải có trận pháp cường đại bảo vệ, ngọn núi này lập tức sập xuống.
Những thiếu niên bị thiên lôi tẩy lễ cũng ảnh hưởng, đồng thời hét thảm lên, hiển nhiên tiếp dẫn thiên lôi thất bại.
- Chẳng lẽ là lão tổ tông luyện chế khôi lỗi sai lầm, sao có ảnh hưởng lớn như vậy?
- Không đúng, bình thường cho dù có động tĩnh cũng không có như vậy, Thiên Lôi Sơn sắp sập, mau báo cho tộc trưởng biết.
- Chúng ta nhanh rời khỏi nơi đây, bọn nhỏ sắp không chịu nổi.
- Đáng chết, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nhanh báo cho thủy lão đi.
Những Thần Vương bảo vệ cho đám thiếu niên đột phá la hoảng lên, sau đó chạy đi báo tin.
Ở trong động phủ, Lăng Tiếu kiệt lực ngăn cản một kích của Lôi Tiếu Cương xong, cũng không có quên trở lại chém vào thiên lôi liệm trên đỉnh đầu Sư Thương Dương.
Ánh sáng chói mắt bắn ra, toàn bộ xích khóa người Sư Thương Dương đã bị chém đứt.
- Đáng chết, rốt cuộc là ai cút ra đây cho ta!
Lôi Tiếu Cương giận dữ, song chưởng hóa thành lôi đao đánh thẳng vào vị trí của U Ảnh thần kiếm và Sư Thương Dương.
Hắn chỉ thấy một thanh kiếm đang múa mà thôi, nhưng không thấy người nào, nhưng mà hắn biết có người tàng hình, làm cho hắn không phát hiện được.
Lăng Tiếu giúp Sư Thương Dương chém thiên lôi liệm, sau lưng không có đường, muốn quay người lại thì lôi đao đã tới.
Lăng Tiếu dứt khoát cắn môi toàn lực ngăn cản trước mặt Sư Thương Dương, hơn nữa quát:
- Đại điện chủ, trong không gian giới có thần khôi phục và thần khí.
Hắn vừa nói xong thì lôi đao đã bao phủ tới.
Ở một phương xa, chân thân của Lăng Tiếu đang nhịn giày vò.
Hắn đang nghĩ kiếm cớ chuồn đi, không hề lừa gạt tình cảm của Lôi Nhã, miễn cho ngày sau nàng không cách nào thoát ra được, mà trong lòng của hắn cảm thấy xấu hổ, đối phó cô gái mà còn phải dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy.
Nhưng mà đêm nay thiên lôi giáng lâm, thần hồn của hắn bị đau đớn, thân thể của hắn cũng cảm thấy đau đớn, hắn thống khổ phát ra tiếng rên nhỏ.
Ai biết lúc đó làm cho Lôi Nhã hiểu lầm.
Nàng cho rằng Lăng Tiếu đang thống khổ, là hắn cảm thấy khó chịu về chuyện của nàng.
Cho nên Lôi Nhã liều lĩnh ôm Lăng Tiếu, hôn Lăng Tiếu, nói rất nhiều lời chân tình, hơn nữa càng muốn chết là nàng có ý định hiến thân cho Lăng Tiếu!
- Phong Tiêu ngươi đừng như vậy, ta biết rõ ngươi rất yêu thích ta, ta hiện tại cũng yêu mến ngươi, chúng ta không cầu vĩnh viễn ở cùng một chỗ, nhưng cầu có thể có ký ức tốt đẹp nhớ lại, ta... Đêm nay chúng ta động phòng đi, về sau ta chỉ là nữ nhân của ngươi, ngươi có thời gian thì tới thăm ta là được, ta cả đời này sẽ không gả cho người khác!
Lôi Nhã vừa nói vừa đánh tan y phục trên người của mình, ngọc thể hoàn mỹ hiện ra trước mặt của hắn.
Ngọc thể này có tỉ lệ hoàn kim, nên lồi thì lồi, nên lõm thì lõm, cấu thành đường cong ưu nhã, da thịt trơn bóng mê người, dưới ánh trăng đẹp không sao tả xiết.
Lăng Tiếu nhìn mà cả kinh!
Hắn đã lâu không thấy qua thân thể nữ nhân, nhìn thấy ngọc thể uyển chuyển này, máu trong cơ thể sôi trào lên, hắn xúc động bản năng nguyên thủy nhất.
Nhưng mà thần hồn của hắn bị thiên lôi tập kích, làm cho chân thân của hắn đau đớn, làm cho hắn khôi phục thần trí, hắn đẩy Lôi Nhã ra, nói:
- Không, Tiểu Nhã ngươi không thể như vậy, bằng không ngươi sẽ hối hận cả đời.
- Không, ta sẽ không hối hận, ta cả đời này sẽ làm nữ nhân của ngươi!
Lôi Nhã cũng chấp nhất, nàng mới vào bể tình, nhưng mà bởi vì tộc quy nên không cách nào ở với nhau, loại đau đớn này khiến nàng khó chịu, mà tính cách của nàng lại phản nghịch, hôm nay nhìn thấy Lăng Tiếu thống khổ, cuối cùng không nhịn được nên xúc động bạo phát ra.
Lăng Tiếu nói
- Ngươi phải biết rõ, nếu tộc nhân của ngươi biết rõ chuyện này, ngươi nhất định sẽ không có kết cục tốt tốt, không thể vì người mới quen như ta mà bị hủy cả đời.
Lăng Tiếu nói ra lời này có ý định khuyên giải bên trong, nhưng mà Lôi Nhã lại cho rằng Lăng Tiếu quan tâm nên khuyên giải nàng, khiến cho nàng càng cảm động.
Lôi Nhã càng thêm cảm động nói:
- Ta biết rõ ngươi tốt với ta, nhưng mà ngươi thực cam lòng vĩnh viễn ở cùng ta hay sao?
- Ta...
Lăng Tiếu đang định nói chuyện, mà lúc này thần hồn phân thân bị trọng kích, khiến cho hắn che ngực kêu thảm một tiếng.
Lôi Nhã cho rằng Lăng Tiếu đau lòng khó chịu, nàng liều lĩnh nhào qua Lăng Tiếu, sau đó xé rách quần áo của Lăng Tiếu.
- Ngươi đừng như vậy, đêm nay ta sẽ làm nữ nhân của ngươi, hy vọng ngươi vĩnh viễn nhớ kỹ ta, yêu ta!
Lôi Nhã bộ dáng bất cứ giá nào, nàng nói một tiếng sau đó ôm lấy Lăng Tiếu, nhìn thân thể cường tráng của hắn.
Lôi Nhã đỏ mặt lên, thân thể không tự chủ run lên nhiều.
Nàng lần đầu tiên thân cận với nam nhân như vậy, muốn không khẩn trương thẹn thùng đó là giả.
Lăng Tiếu hiện tại chú ý thần hồn của mình, hắn muốn cự tuyệt Lôi Nhã hiến thân, nhưng mà động tác của nàng nhanh hơn, nàng cầm chặt "Kim Long Thương " của Lăng Tiếu, tay ngọc run rẩy đặt nó vào khe suối khuê mật của nàng.
Đột nhiên thân thể Lăng Tiếu rung động, thần hồn bị trùng kích, hắn không chịu nổi Lôi Nhã loay hoay như vậy, hạ thân suýt nữa bắn ra.
Thời điểm Lôi Nhã ngồi xuống, vị trí ướt át và hẹp bao phủ hắn, làm cho hắn rú lên, hắn triệt để mất đi lý trí, hắn ngồi dậy ôm lấy Lôi Nhã, lúc này hắn nhịp mạnh.
Ah! Ah!
Lôi Nhã kêu lên đau đớn, còn có tiếng kêu đau đớn của Lăng Tiếu do thần hồn bị trùng kích.
Giữa sườn núi của Thiên Lôi Sơn, Lôi Tiếu Cương thi triển toàn lực chém giết Lăng Tiếu cùng Sư Thương Dương, Lăng Tiếu vì cứu Sư Thương Dương nên bị trúng công kích đáng sợ.
Nếu không phải thân thể của hắn chắc chắn, trúng nhiều công kích của Lôi Tiếu Cương thì hắn đã chết rồi.
Hai Lăng Tiếu, hai chiến trường, hai tràng cảnh không giống.
Một Lăng Tiếu đang bị lôi điện tập kích, một đang bị mỹ nhân tàn phá, cái trước là thống khổ chân chính, thứ hai chính là hưởng thụ, hoàn toàn là cảm giác khác nhau.
Thần hồn của Lăng Tiếu cường hãn tới cực điểm, nhưng mà vẫn là thần hồn, cho dù ngưng tụ huyết nhục vẫn trời sinh sợ lôi điện.
Hắn liên tục bị Lôi Tiếu Cương dùng lôi điện chi lực oanh tập, khiến cho mất đi cảm giác.
Khá tốt Cổ Hoàng Thần Công phòng ngự đầy đủ cường đại, cho dù trúng lôi đao cũng chỉ nhả ra vài búng máu.
- Lăng Tiếu ngươi chịu đựng chút, chúng ta cùng đi!
Sư Thương Dương được Lăng Tiếu bảo hộ,, không có đã bị bao nhiêu công kích, nhân cơ hội thở dốc này hắn ăn đan dược và thần thảo, dùng tốc độ nhanh nhất luyện hóa đi, khí tức của hắn không ngừng trướng lên, hắn ép thiên lôi liệm ra khỏi người.
Hắn quát một tiếng, một hỏa lực khủng bố đánh bay đám người Lôi Tiếu Cương.
Sư Thương Dương kéo Lăng Tiếu nhanh chóng bay ra ngoài.
Nhưng mà Sư Thương Dương vừa mới khôi phục chút thực lực, hắn làm sao thoát được Lôi Tiếu Cương truy kích.
Trong tay Lôi Tiếu Cương đã cầm một đôi lôi đao, thân thể như lôi thần hàng thế, khí tức khủng bố của hắn bao phủ Sư Thương Dương cùng Lăng Tiếu.
- Sư dược thần, chúng ta lưu ngươi hơn trăm năm, hôm nay cũng cũng có thể lưu ngươi lại, không nên ngoan cố chống lại, bằng không ta sẽ chém ngươi!
Lôi Tiếu Cương khí thế to lớn, từng đạo thiên lôi chấn động, lực lượng bàng bạc phong tỏa Sư Thương Dương.
- Hừ, người Lôi tộc là đồ đồ vô sỉ, lúc trước tuy giúp Sư Thương Dương ta một tay, nhưng mà ta đã thay các ngươi luyện chế một trăm viên Chí Tôn Thần Đan, rõ ràng lòng tham không đáy muốn lưu ta ở lại đây mãi mãi, còn muốn nuốt dược minh công hội của ta, hôm nay lão phu cho dù chết cũng không bị Lôi tộc các ngươi quản chế!
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555