Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Liễu Trung Yên và Lô Phượng đứng ở một bên đều không có cách gì hay, tuy hai người cũng cảm giác đại lục Lạc Nguyệt không có tu sĩ đến tiên thành Mặc Nguyệt khảo thí rất kỳ lạ, nhưng chuyện này không điều tra căn bản là không biết vấn đề nằm ở chỗ nào.
Diệp Mặc thấy Lô Phượng và Liễu Trung Yên cũng không có cách gì hay, dứt khoát đứng lên quả quyết nói:
- Cấm chế phi thăng của Đại lục Lạc Nguyệt đã bị đánh vỡ, hơn nữa Hóa Chân viên mãn ở đại lục Lạc Nguyệt cũng không ít, tuyệt đối sẽ không có chuyện đến bây giờ mà không có bất kỳ ai phi thăng lên. Lô Phượng, Mặc Nguyệt tiên tông thu nạp đệ tử tạm thời giao cho cô. Chờ sau khi ta trở lại, thì tổ chức nghi thức khai phái.
- Lạc tông chủ, người muốn đi ra ngoài?
Liễu Trung Yên liền vội vàng hỏi.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta quyết định tự mình đi mấy Phi thăng điện kia nhìn xem, nếu có người dám giở trò với tiên nhân phi thăng của đại lục Lạc Nguyệt ta, đừng trách tiên thành Mặc Nguyệt ta không khách khí.
Lô Phượng tuy rất muốn cùng đi với Diệp Mặc, nhưng cô biết ở đây càng cần cô hơn, vội vàng cũng đứng lên nói:
- Tông chủ tự mình đi là tốt rồi, tiên thành Mặc Nguyệt bên này tôi sẽ cố hết sức, nhất định sẽ không để cho nơi này xảy ra sai lầm.
...
Diệp Mặc phóng Phong Xa cực phẩm kia ra, trước tiên hắn phải đến mấy phi thăng điện của Cung Hoa Thiên nhìn xem, sau đó lại đi Phi thăng điện của mấy Thiên Vực còn lại kiểm tra một chút. Rốt cuộc là đại lục Lạc Nguyệt không ai phi thăng lên, hay là bởi vì nguyên nhân khác.
Sau khi ra khỏi tiên thành Mặc Nguyệt, pháp bảo Phong Xa của Diệp Mặc mới bay được thời gian chưa tới nửa nén nhang, thần thức của hắn đã quét đến hai tu sĩ một trước một sau cấp tốc bay về phía tiên thành Mặc Nguyệt bên này, hơn nữa người phía sau rõ ràng là đang đuổi giết người trước mặt.
Trước mặt là một nữ Hư Tiên, tu vi tầng thấp nhất nhưng pháp bảo phi hành của nàng lại không tệ, không ngờ là một cái phi thuyền trung phẩm, hơn nữa còn là một pháp bảo phi thuyền lục phẩm. Nếu như không phải là tu vi của nàng quá kém, thì người phía sau chắc chắn là đuổi không kịp đâu. Bởi vì người đằng sau kia tu vi mặc dù đã là Đại Chí Tiên, nhưng pháp bảo phi hành của y lại chỉ là một pháp bảo phi hành tứ phẩm, miễn cưỡng mới gần được trung phẩm. Cho dù là như vậy, khoảng cách của hai người cũng không có thu gần lại.
Khi Diệp Mặc đã nhìn rõ ràng người chạy phía trước, lập tức liền giận tím mặt, hắn nhận ra vị tiên nữ chạy trốn phía trước, tuy cô đã che mặt, nhưng dưới thần thức của Diệp Mặc căn bản là như không hề che.
Sau một khắc, hắn đã ngăn cản hai người một đuổi một chạy này.
- Tiền bối...
Vị tiên nữ chạy trốn phía trước nhìn thấy Xa Phong của Diệp Mặc, cảm nhận thấy lực uy hiếp mạnh mẽ, lập tức đã biết cũng không còn cách nào tiếp tục đào tẩu được nữa.
Diệp Mặc trong lòng cảm thán, tiên nữ trước mắt này tên là Tích Loan, là người của Thiên Ma Môn ở Nam An Châu, năm đó còn từng liên kết với mình đối phó với Diễm Hải Cấm Địa. Lúc trước khi mình gặp cô ấy, còn là tu vi Hóa Chân tầng thứ bảy. Hiện tại cũng đã phi thăng rồi.
Lúc này cho dù là Diệp Mặc không hỏi, cũng biết tiên thành Mặc Nguyệt không có người từ đại lục Lạc Nguyệt tới, có thể có âm mưu rồi. Mình vừa mới đi ra, đã nhìn thấy một người bị đuổi giết đây, còn không biết có bao nhiêu người bị đuổi giết mà mình không thấy.
Cố nén lửa giận trong nội tâm, Diệp Mặc lạnh giọng hỏi:
- Chuyện gì xảy ra?
- Tiền bối. Cô gái này vốn là thị nữ trong phủ của ta, nhưng cô ta lại đánh cắp pháp bảo phi hành trong phủ, vãn bối đang đuổi bắt cô ta về, chủ nhân ở phủ của vãn bối chính là Quân Tử tiên vương đại nhân của Việt Hành Thiên.
Tiên nhân đuổi theo Tích Loan này trông thấy Diệp Mặc ngăn cản đường đi, lập tức cũng khom người thi lễ nói.
Một Đại Chí Tiên như gã cũng nhìn không ra tu vi của đối phương, có thể thấy đối phương rất có thể là Đại La Tiên hậu kỳ, thậm chí là nửa bước Tiên vương.
Nếu như là người bình thường nói không chừng đã tin lời Đại Chí Tiên này nói rồi, Tích Loan chính là một Hư Tiên sơ kỳ, há có thể có được tiên khí phi hành trung phẩm? Cái này chắc mẩn là là trộm được rồi.
- Tiền bối, người này nói láo. Pháp bảo phi hành của tôi là do sư môn truyền thừa cho. Tôi căn bản là không biết Quân Tử Tiên vương đại nhân gì hết, há có thể đi làm thị nữ trong phủ của bọn họ?
Tích Loan vội vàng giải thích.
Diệp Mặc nhìn Đại Chí Tiên này hỏi lại lần nữa.
- Cô ta làm thị nữ trong phủ của các ngươi đã bao lâu?
- Đã hơn một trăm năm, nếu không trong phủ chúng tôi cũng sẽ không tin tưởng cô ta như vậy.
Đại Chí Tiên này vội vàng trả lời.
Diệp Mặc trong lòng cười lạnh, vài thập niên trước hắn vẫn còn trông thấy Tích Loan Hóa Chân tầng bảy ở Nam An Châu, Đại Chí Tiên này lại nói Tích Loan làm thị nữ đã mấy trăm năm trong phủ của bọn họ rồi, quả thực là chuyện bậy bạ nhảm nhí.
- Ngươi nói bậy, ta phi thăng cũng chẳng qua có hơn chục năm một chút, vậy mà ngươi lại nói là ta đã sống trong phủ các ngươi hơn một trăm năm.
Tích Loan lập tức lớn tiếng phản bác.
Diệp Mặc không để ý đến Đại Chí Tiên này, ngược lại nhìn về phía Tích Loan hỏi:
- Cô tên là Tích Loan, là đệ tử Thiên Ma Môn ở Nam An Châu đúng không?
Tích Loan lập tức khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, cô căn bản là chưa hề nói tên và lai lịch của mình, đối phương làm sao biết? Nhưng cô rất nhanh liền tỉnh táo lại, liền vội vàng khom người thi lễ nói:
- Vâng thưa tiền bối, vãn bối đúng là Tích Loan, đến từ Thiên Ma Môn của Nam An Châu. Không biết tiền bối làm thế nào nhận ra vãn bối?
Đại Chí Tiên kia trông thấy Diệp Mặc vậy mà lại nhận ra Tích Loan, trong mắt lập tức liền hiện lên thần sắc kinh hoảng. Con mắt gã chuyển động bốn phía, nghĩ biện pháp.
- Chuyện ta biết cô rất đơn giản ah, ta có một sư đệ tên là Diệp Mặc, Mặc Nguyệt tiên tông chính là sư đệ ta mời ta tới hỗ trợ lập nên đấy, chính là để thu hút tiên nhân phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt. Một số bạn bè mà hắn quen biết, đều cho ta xem hình ảnh trong Thủy Tinh Cầu. Hình ảnh của ngươi cũng ở trong đó. Bởi vì hắn bây giờ đang bế quan, những chuyện này chỉ có thể là ta tới xử lý.
Diệp Mặc khẽ cười nói.
- Ah...
Tích Loan mừng rỡ kêu lên, cô không thể tưởng được Diệp Mặc vậy mà cũng phi thăng rồi, nhưng lại nhớ rõ một người như cô vậy, thậm chí để lại hình ảnh của cô trong Thủy tinh cầu.
Khó trách Mặc Nguyệt tiên tông đều dán ra bố cáo khắp toàn bộ Hạ Thiên Vực, thì ra tiên môn này là do Diệp thành chủ lập nên.
- Đúng vậy, nhưng điều ta thấy kỳ quái là, vì sao đến bây giờ tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, chưa có người nào đến Mặc Nguyệt tiên tông, chẳng lẽ là đại lục Lạc Nguyệt chúng ta quá ít người phi thăng hay sao?
Diệp Mặc cảm thán một câu.
Tích Loan bỗng nhiên giống như bừng tỉnh, vội vàng lo lắng nói:
- Tiền bối, vãn bối tới nơi này chính là vì có chuyện này muốn bẩm báo tiền bối...
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Vậy gọi ta là Lạc sư huynh đi, cô không cần phải gấp gáp, từ từ nói.
Đại Chí Tiên kia nghe thấy Tích Loan nói, lập tức lớn tiếng quát:
- Thiên Chủ Thiên Vực của chúng tôi chính là Quân Tử Tiên vương, nếu như ngươi dám mạo phạm...
Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, căn bản là không đợi Đại Chí Tiên này nói hết lời, ý muốn giết người đã cuồn cuộn mà ra. Đại Chí Tiên này lập tức như bị sét đánh, Tiên Nguyên và kinh mạch trong nháy mắt bắt đầu hỗn loạn, sau một khắc, một kinh mạch chủ của gã đã phình to, chỉ trong chốc lát, liền phát ra một tiếng nổ vang, huyết vụ văng khắp nơi.
Kinh mạch toàn thân gã giống như bị vô số côn trùng cắn xé, cái loại khổ sở này so với phanh thây xé xác còn đáng sợ hơn nhiều lắm. Gã rất muốn cầu xin tha thứ, thậm chí quỳ trên mặt đất, tuy nhiên lại ngay cả lời nói cũng không thể nói ra. Lúc này, gã làm sao không biết người trước mắt này cũng là Tiên vương, thậm chí còn là Tiên vương vô cùng lợi hại.
- Cô nói đi.
Diệp Mặc không để ý tới Đại Chí Tiên này, chỉ ý bảo Tích Loan nói tiếp.
Tích Loan trông thấy Đại Chí Tiên đuổi giết mình này bị Diệp Mặc ngăn chặn, lập tức trong lòng một trận sảng khoái. Lập tức khom người nói:
- Tôi nghe nói rất nhiều Thiên Vực đều đang bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt đều nơm nớp lo sợ, rất nhiều người không biết nguyên do vì sao, đã bị bắt đi. Nghe nói kẻ bắt người chính là tiên nhân của Việt Hành Thiên, trước khi tôi đến, đã nhìn thấy đảo chủ đảo Nhân Trúc Giải Phong bị bắt đi rồi. Tôi tới nơi này, trên đường đi vô cùng cẩn thận, không ngờ tới lúc tiến về Mặc Nguyệt tiên tông, vẫn bị người này phát hiện. Có thể thấy, chắc chắn là có rất nhiều người của Việt Hành Thiên đang ẩn nấp tại cung Hoa Thiên.
- Lục Chính Quần, lão thất phu này.
Diệp Mặc tức giận mắng to, trên người sát ý cuồn cuộn mà ra. Tuy sát ý này không tận lực nhằm vào Đại Chí Tiên này, nhưng Đại Chí Tiên này đã vạn phần hoảng sợ rồi.
Diệp Mặc căn bản là không có ý để cho Đại Chí Tiên này nói, đưa tay chính là một đường thần thức đao đâm vào thức hải của Đại Chí Tiên này, đồng thời lạnh lùng hỏi:
- Lục Chính Quần để lại bao nhiêu người ở mỗi Thiên Vực để bắt tu sĩ phi thăng của đại lục Lạc Nguyệt ta?
Đại Chí Tiên kia lúc này nào còn có ý chí đi bảo vệ cho bí mật của Lục Chính Quần, lập tức hoảng sợ không thôi nói:
- Các Thiên Vực còn lại tôi không biết, có ba mươi người đến Cung Hoa Thiên.
- Những người này ở nơi nào?
Diệp Mặc càng thêm phẫn nộ.
Đại Chí Tiên này luôn miệng nói.
- Tôi không biết...
Diệp Mặc bắt đầu phát động Tiên Nguyên, Đại Chí Tiên này ngay cả động đậy cũng không thể động được, lập tức đã bị Tiên Nguyên của Diệp Mặc đánh thành bột vụn.
- Lạc sư huynh...
Trông thấy thủ đoạn như thế của Diệp Mặc, Tích Loan trong lòng cũng có chút lo sợ bất an.
Diệp Mặc đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời xa xăm, chưa đến một chốc lát, một vệt sáng thần tốc bay tới, vệt sáng kia đảo mắt liền đi tới trước mặt Diệp Mặc.
- Lạc tông chủ, ta đang muốn đi tiên thành Mặc Nguyệt tìm ngươi, không nghĩ tới lại gặp được ở đây, thật sự là quá tốt rồi.
Tông chủ Tử Sương tiên tông, Tư Thành tiên vương Lê Khải vẻ mặt tươi cười dừng pháp bảo phi hành lại, chắp tay nói với Diệp Mặc.
Diệp Mặc sắc mặt rất khó coi, biết rõ vấn đề này không có quan hệ gì tới Tư Thành tiên vương, nhưng Tư Thành tiên vương không hết lòng làm việc cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu. Nếu như Tư Thành tiên vương hết lòng làm việc, nhiều người đang bắt bớ tu sĩ của đại lục Lạc Nguyệt như vậy, ngay cả Tích Loan cũng biết, Tư Thành tiên vương không thể không hề có một chút tin tức nào.
Trông thấy Diệp Mặc sắc mặt không tốt, Tư Thành tiên vương trong lòng hơi hồi hộp một chút, y lập tức liền hiểu là chuyện gì đã xảy ra, xem ra tin tức mình lấy được, Lạc tông chủ này cũng đã nhận được.
Không đợi Diệp Mặc nói chuyện, Tư Thành tiên vương liền nhanh chóng nói:
- Lạc tông chủ, nghĩ rằng anh cũng đã biết, Thiên Chủ của Việt Hành Thiên Quân Tử tiên vương không biết là nguyên nhân gì mà khắp nơi lùng bắt tu sĩ của đại lục Lạc Nguyệt. Ta cũng mới nhận được tin tức, hơn nữa ta cũng đã bắt được mười mấy người ở Cung Hoa Thiên, bây giờ cố ý đến hỏi xem ý kiến của Lạc tông chủ.
Diệp Mặc gật gật đầu, hắn biết rõ vấn đề này tuy không có quan hệ gì tới Tư Thành tiên vương, nhưng người ta dù sao cũng là đến hỗ trợ. Nghĩ tới đây, hắn lập tức nói:
- Bây giờ ta phải đi Việt Hành Thiên, tiêu diệt Lục Chính Quần và san bằng phủ
Thiên chủ của gã, có việc còn phải nhờ Tư Thành tiên vương hỗ trợ.
- Ah...
Tư Thành tiên vương nghe Diệp Mặc nói mà ngẩn ra, san bằng phủ Thiên Chủ của một Thiên Vực và tiêu diệt một Thiên Chủ? Vấn đề này cũng không thể tùy tiện nói ah.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
- Lạc huynh... Hạ Thiên Vực tuy Tiên Tôn không nhiều lắm, nhưng cũng có, Lục Chính Quần kia là Thiên Chủ của một Thiên Vực, một khi anh động thủ với gã, có thể sẽ khiến cho Tiên Tôn hộ vực thậm chí người càng cao tay hơn, hơn nữa cho dù là những người kia không xuất hiện, mười một Hạ Thiên Vực cũng có một liên minh Thiên Chủ, nếu như vô duyên vô cớ tiêu diệt một phủ Thiên Chủ trong số đó, nói không chừng sẽ dẫn đến ah...
Giọng của Tư Thành tiên vương rất lo lắng, trên thực tế, y cũng là thành viên liên minh Thiên Chủ của Hạ Thiên Vực, một khi động thủ, y không có khả năng sẽ không tham gia. Nhưng tu vi đáng sợ của Diệp Mặc, y đã lĩnh giáo rồi, y cho rằng nếu như không phải là Tiên Tôn xuất hiện, cho dù là liên minh Thiên Chủ cũng sẽ không phải là đối thủ của hắn.
Diệp Mặc lạnh lùng nói:
- Ta không phải là vô duyên vô cớ tiêu diệt một phủ Thiên Chủ, Lục Chính Quần vô duyên vô cớ bắt bớ tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt ta, ta không giết lão chết tiệt này, khó giải mối hận trong lòng. Lê tông chủ, nếu như anh bằng lòng, thì giúp ta bắt những kẻ Việt Hành Thiên bố trí ở các nơi để giám thị tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt ta, lại giao cho ta, đồng thời cũng giúp ta đi liên minh Thiên Chủ giải thích một chút.
Tư Thành tiên vương nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, trong lòng thầm than, gã biết Diệp Mặc đã biết rõ mình là người của liên minh Thiên chủ. Hiện tại gã chỉ có hai con đường, một là tiếp tục quan hệ tốt với Mặc Nguyệt tiên tông, một là liên kết với liên minh Thiên Chủ tiêu diệt đối phương. Nhưng gã biết rõ sức chiến đấu của Diệp Mặc, liên minh Thiên Chủ tu vi cao nhất là Tiên vương, đoán chừng cũng không phải là đối thủ của đối phương.
Nghĩ đến Diệp Mặc còn là một tông sư tiên đan cấp bảy, Tư Thành tiên vương rất nhanh thì ra quyết định chắp tay nói với Diệp Mặc:
- Lạc huynh, Lê Khải ta sẽ đánh cược lần này, ta đi giúp anh nhổ cái đinh Việt Hành Thiên, đồng thời giải thích một chút chuyện của Lục Chính Quần với liên minh Thiên Chủ. Nếu như liên minh Thiên Chủ muốn đối phó anh, ta chỉ có thể không tham gia vào thôi
Diệp Mặc mỉm cười nói:
- Lê huynh. Anh yên tâm đi. Tương lai anh tuyệt đối sẽ không hối hận vì quyết định hôm nay của anh. Nếu như anh nói nguyên do sự việc cho liên minh Thiên Chủ. Liên minh Thiên Chủ còn muốn đối phó ta, thì Hạ Thiên Vực về sau sẽ không có liên minh Thiên Chủ tồn tại nữa.
Kỳ thật Diệp Mặc trong lòng cũng rất kỳ quái, Lục Chính Quần kêu gọi bắt bớ tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt như thế, chuyện này căn bản là đầu đuôi lẫn lộn, hoàn toàn nói không rõ ràng. Theo lý mà nói, cho dù là gã muốn bắt bớ, cũng phải bí mật tiến hành. Hành động này của gã, chẳng lẽ không sợ người có ý đi điều tra nguyên nhân sao?
Tư Thành tiên vương hít vào một ngụm khí lạnh. Lạc tông chủ này thật là mạnh mẽ ah.
...
Việt Hành Thiên trong mười một Hạ Thiên Vực cũng không coi là nổi tiếng lắm, nhưng Thiên Chủ của Việt Hành Thiên, Lục Chính Quần sau khi thành tựu Quân Tử Tiên Vương, địa vị Việt Hành Thiên lại tăng vọt. Cho dù cái tước vị Tiên vương này của gã là người khác tạm thời đưa cho đấy, cũng không phải được Bia Tiên Vương phong cho, cũng cho gã chút thanh danh.
Bởi vì Lục Chính Quần thành tựu Tiên vương, chỗ đặt phủ Thiên Chủ ở Việt Hành Thiên tiên thành Phong Cương càng phồn vinh vô cùng, vô số tiên nhân và tiên lâu đều muốn có một chỗ đặt chân ở chỗ này.
Diệp Mặc lúc này đang đứng bên ngoài phủ Thiên Chủ ở Việt Hành Thiên, hắn rất là thất vọng, theo tin tức hắn lấy được, Lục Chính Quần không ở tiên thành Phong Cương.
Thậm chí không ở Việt Hành Thiên. Khó trách thủ hạ của gã không ngừng bắt người, có vẻ như là đã nhận được mệnh lệnh của gã, đem những người bắt lại được trước tiên nhốt ở chỗ này chờ gã trở về.
Phủ Thiên Chủ của Lục Chính Quần kiến trúc xa hoa vô cùng, ngay cả so với phủ Thành chủ của Thanh Vi Thiên thì cũng không thấy kém hơn, nhưng diện tích hơi nhỏ một chút mà thôi.
- Ngươi là người phương nào, dám đứng trước phủ Thiên Chủ?
Diệp Mặc chỉ mới đứng ở cửa phủ Thiên Chủ này hơi chút đánh giá vài lần, liền có một gã rơi ở trước mặt hắn quát mắng.
- Lục Chính Quần đi đâu rồi? Hôm nay ta tới giết gã đây.
Diệp Mặc lạnh giọng nói.
Người kia vốn cho rằng Diệp Mặc chỉ là một kẻ hiếu kỳ, bây giờ nghe Diệp Mặc ăn nói ngông nghênh, nói là tới giết Lục Chính Quần, sao còn có thể nhịn được nữa. Gã căn bản là nhìn không ra tu vi của Diệp Mặc, nhưng thấy Tích Loan chỉ là Hư Tiên mà thôi, nghĩ là Diệp Mặc cũng sẽ không cao hơn là mấy, lập tức liền phóng pháp bảo ra muốn công kích Diệp Mặc.
Diệp Mặc chỉ đưa tay liền có một đường đao giết luôn người này, Tích Loan đứng sau lưng Diệp Mặc thấy Diệp Mặc căn bản là không có ý định muốn lấy chiếc nhẫn kia, vội vàng đi lên thu hồi chiếc nhẫn này.
Diệp Mặc trông thấy động tác của Tích Loan, lại không tự chủ nhớ tới Chân Băng Du.
Lúc trước ở Tông Phiêu Thiên hắn chém giết Tiên Ma yêu, Chân Băng Du ở một bên thu Tiên Ma yêu hạch. Lập tức hắn liền lắc đầu, tuy hai người động lực không giống nhau, nhưng trên thực tế hai người đều là người theo đuổi thực lực. Hơn nữa đạo tâm kia của Chân Băng Du, hắn thật sự là không dám lấy lòng.
Trông thấy Diệp Mặc lại ở ngay cửa phủ Thiên Chủ mà chém giết hộ vệ của phủ Thiên Chủ, tiên nhân ở đằng xa lập tức vây quanh, đều khiếp sợ nhìn bên phía Diệp Mặc. Quân tử tiên vương Lục Chính Quần tại tiên thành Phong Cương danh vọng cực cao, lại có thể có người dám đánh tới cửa, đây đúng là vượt trên lẽ thường rồi.
Diệp Mặc quay đầu lại cao giọng nói với mấy tiên nhân đang vây tới:
- Các vị tiên hữu, bổn vương là tông chủ Mặc Nguyệt tiên tông, vốn cũng không có thù hận gì với Lục Chính Quần đây cả. Nhưng sư đệ ta lại là tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt, mà Lục Chính Quần lại phát rồ, bốn phía bắt bớ tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt ta. Khiến cho tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt ta không cách nào nương thân, hôm nay ta tới cứu tu sĩ vô tội phi thăng của Lạc Nguyệt ta, đồng thời cũng tìm họ Lục đòi lẽ công bằng.
Nghe thấy giọng điệu của Diệp Mặc, người chung quanh lập tức hiểu là chuyện gì xảy ra. Tiên thành Mặc Nguyệt và Mặc Nguyệt tiên tông vang danh tứ hải, người người đều biết. Mà chuyện Lục Chính Quần làm, rất nhiều người cũng có nghe qua. Phủ Thiên Chủ của Việt Hành Thiên khắp nơi đều đang bắt bớ tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt, người ở đây hầu như đều biết.
Cho nên sau khi Diệp Mặc nói xong, rất rõ ràng, báo ứng đã đến rồi. Đây không phải là không báo, mà là thời cơ chưa tới thôi. Một vài tiên nhân muốn ra tay, nghe thấy Diệp Mặc là Tiên Vương, liền câm như hến, cũng không dám ra nói chuyện nữa.
Đáng thương Lục Chính Quần nếu như vẫn còn ở Phong Cương Thiên Vực, nhất định sẽ giết chết cái tên đã hạ mệnh lệnh tùy tiện bắt tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt. Tên kia căn bản là đã hiểu lầm ý của gã, gã chỉ muốn vụng trộm bắt mấy tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt để hỏi thăm tình hình, chứ không phải phát động lên như vậy, làm cho mọi người đều biết.
Trên thực tế, nếu như không có Mặc Nguyệt tiên tông xuất hiện, cho dù là thủ hạ của Lục Chính Quần bắt sạch tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt, cũng sẽ không có ai nói gì, thậm chí sẽ không có người truyền tin cho nhau. Nhưng Mặc Nguyệt tiên tông đột nhiên xuất hiện, chuyện này lập tức liền lộ ra hơn nữa còn truyền ra ngoài. Có thể nói Mặc Nguyệt tiên tông xuất thế, cùng với thông báo của Mặc Nguyệt tiên tông, khiến cho chuyện phủ Thiên Chủ của Việt Hành Thiên bắt tu sĩ phi thăng từ Lạc Nguyệt bại lộ nhanh chóng hơn.
Diệp Mặc sau khi nhắn nhủ hoàn tất với tiên nhân đứng ngoài quan sát xong, không khách khí nữa, trực tiếp phóng ra một thanh tiên khí thượng phẩm thông thường, một đao bổ ra chính là đánh vào phủ Thiên chủ này.
Là một Tiên vương, một đao đáng sợ như vậy đánh xuống, cho dù là phủ Thiên Chủ hùng vĩ đến đâu cũng bị chém thành hai nửa.
Hơn mười người của phủ Thiên Chủ muốn ra ngăn cản, trong nháy mắt đã bị Diệp Mặc chém chết, mà càng nhiều tiên nhân biết Tiên vương này đến là muốn tiêu diệt phủ Thiên Chủ, càng ngay cả đánh cũng không dám đánh, mau chóng trốn đi.
Đối với những người đào tẩu kia, Diệp Mặc cũng lười đuổi theo. Hắn tin tưởng Lục Chính Quần sẽ không tùy tùy tiện tiện mà nói ra chuyện Hỗn Độn Thụ, gã nhất định là ém trong lòng mình.
Thanh âm 'Rầm rầm' trầm đục không ngừng vang lên, phủ Thiên Chủ phạm vi hơn mười dặm bị Diệp Mặc hủy diệt hết sạch với tốc độ nhanh chóng, phủ Thiên Chủ hoàn mỹ đẹp đẽ biến thành một đống phế tích.
Cái này cũng chưa là gì, Tiên Nguyên của Diệp Mặc hóa ra một cái xẻng rộng hơn mười dặm trực tiếp xúc xuống một cú, toàn bộ đồ vật trên phế tích này bị Tiên Nguyên này xúc lên. Mà đồ vật trên phế tích phủ Thiên chủ này sau khi bị xúc lên, trực tiếp đổ vào hư không.
Chờ mất một lúc, mọi người căn bản là rốt cuộc không nhìn thấy trên mặt đất chỗ phủ Thiên Chủ có bất kỳ vật gì nữa. Cũng không biết những phế tích kia bị Diệp Mặc đổ vào nơi nào nữa, mọi người chỉ có thể nhìn thấy một mảnh đất bằng vô cùng bằng phẳng.
Tiên nhân chung quanh đứng ngoài quan sát nhìn thấy càng kinh hồn táng đảm hít một hơi lãnh khí, đây mới thực sự là san bằng ah, không còn chút dấu vết nào, không chừa lại chút nào, Tiên vương ra tay quả nhiên đáng sợ.
Nhớ năm đó lúc Lục Chính Quần thăng cấp Tiên vương là náo nhiệt nhường nào, bao nhiêu tông môn đến đây chúc mừng, bao nhiêu người tới trước đón ý nói hùa? Nhưng cảnh tượng náo nhiệt này mới được vài năm, phủ Thiên Chủ của Lục Chính Quần đã bị người ta thực sự san bằng mất.
Vì tu sĩ của Lạc Nguyệt biểu dương chính nghĩa đương nhiên là cần thiết, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói, nguyên nhân chủ yếu hắn muốn giết Lục Chính Quần càng là vì 'Hỗn Độn Thụ'. Dù thật sự có Tiên Tôn đối phó hắn, hắn cũng nhất định phải tiêu diệt Lục
Chính Quần. Nếu không một khi Lục Chính Quần được ăn cả ngã về không tiết lộ tin tức ra ngoài, thì những người muốn xuất hiện đối phó hắn không phải là Tiên Tôn nữa rồi, mà là Tiên đế, thậm chí là Thánh đế. Diệp Mặc hắn cho dù là ba đầu sáu tay cũng trốn không thoát.
Sau khi san bằng phủ Thiên chủ này xong, Diệp Mặc lại không hề rời đi, tiên khí trong tay lại bổ ra, mặt đất trống trơn bằng phẳng của phủ Thiên chủ này lập tức chia làm hai nửa, sau một khắc, Tiên Nguyên Diệp Mặc mở rộng ra nhẹ nhàng từ trong lòng đất này túm ra từng dãy phòng giam.
Mấy phòng giam này cho dù là bị Diệp Mặc tóm ra ngoài rồi, vẫn bị cấm chế bảo vệ, căn bản là không thấy rõ lắm bên trong là vật gì.
Diệp Mặc đưa tay chỉ vung vài cái, cấm chế của mấy phòng giam này trong nháy mắt đã bị bổ ra, mà người trong phòng giam lộ ra rõ ràng dưới ban ngày ban mặt.
- Đây chẳng phải là Lục Tiên Đan Mộc tiền bối của tiên thành Phong Cương ta sao? Biến mất mấy năm, ta còn tưởng rằng y đi Trung Thiên vực, không ngờ là bị nhốt trong phòng giam ở phủ Thành chủ.
- Ah, Cương Linh thương hội của ta sao cũng bị nhốt ở trong này?
- Mang Thương, chẳng phải là thiên tài đứng đầu tiên thành Phong Cương ta, được thành chủ đưa đi Tiên Tôn tông môn ở Trung Thiên vực sao? Tại sao lại ở chỗ này?
...
Nhà tù bị Diệp Mặc phá đi cấm chế, người ở bên trong hoàn toàn bị người ta nhìn rõ rành mạch. Trong lúc nhất thời, thanh âm khiếp sợ không ngừng vang lên. Mà những người trong phòng giam kia kinh mạch và xương tỳ bà bị khóa, chỉ có thể dùng con mắt để nhìn, bây giờ đột nhiên xuất hiện dưới ánh sáng, lập tức đều ngây ngẩn cả người.
Khi Diệp Mặc trông thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc, lửa giận từ từ bốc lên, người quen trong phòng giam này mà hắn biết thì có năm người: Mông Chẩm, Giải Phong, Tạ Chính Sư, Trì Phỉ, Thuyên Loan. Trong đó Mông Chẩm và Giải Phong coi như là bạn của hắn, Trì Phỉ và hắn quan hệ cũng không tệ, nhưng bây giờ những người này đều bị phong bế kinh mạch, khóa lại xương tỳ bà, hiển nhiên là đã chịu nhiều đau khổ.
Những người này lúc trước tại Tu chân giới, đều là chúa tể một phương, mà bây giờ lại bị người tùy ý vây khốn.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Đồng thời Diệp Mặc trong lòng cũng có chút áy náy, những người này có thể nói là vì hắn mà liên lụy.
Diệp Mặc cũng không ngay lập tức đi cứu mấy người Mông Chẩm, mà lại quay người ôm quyền nói với những người xung quanh:
- Lục Chính Quần là người như nào, tôi nghĩ không cẩn bổn vương nói nhiều, danh hiệu của gã là Quân tử Tiên Vương, tôi nghĩ gã có thể cho thêm một chữ Ngụy trước danh hiệu đó được rồi đấy.
- Danh hiệu Tiên Vương của Lục Chính Quần còn chưa phong mà, gã vì nâng cao danh tiếng của mình, danh hiệu Quân tử Tiên Vương này chỉ là người khác đặt cho gã mà thôi.
- Với tu vi của gã, sau này vị trí trên Phong Vị tháp cũng sẽ không cao, đồng thời phong hào trên bia Tiên Vương cũng chẳng ra làm sao cả, còn Quân tử Tiên Vương, tôi nhổ vào!
- Anh nói thế này là sai rồi, danh hiệu Tiên Vương trên bia Tiên Vương cũng không liên quan gì đến phẩm đức con người, cao thấp trong Phong Vị tháp cũng hoàn toàn căn cứ theo thực lực mà phong, chứng tỏ anh không hiểu. Nhưng người này trước mặt một kiểu, sau lưng lại một kiểu, thật không xứng với danh hiệu Quân tử Tiên Vương này.
...
Đám người bàn tán ầm ĩ, không cần Diệp Mặc cổ động, thanh danh của Lục Chính Quần cũng thối không ngửi được nữa rồi.
Diệp Mặc trong lòng lại có chút kỳ quái, cái gì mà bia Tiên Vương hắn cũng chưa từng nghe nói đến bao giờ, sao nghe những người này nói danh hiệu Tiên Vương của Lục Chính Quần còn chưa được phong, cái dùng chỉ là do người khác đặt tên, đây là chuyện gì?
Nhưng những lời này Diệp Mặc cũng không hỏi, bên cạnh hắn còn Tích Loan, hắn không biết chuyện này, thì chắc chắn Tích Loan lại càng không biết.
Mặc dù trong những người bị giam trong phòng giam này có một số người có bạn bè bên ngoài, nhưng phòng giam này do tự tay Diệp Mặc đào lên, Tiên Vương như Diệp Mặc còn chưa nói gì, cũng không có ai dám động đến.
- Phía trước có phải là Tích Loan Tiên tử không?
Trì Phỉ nhìn thấy Tích Loan, vội vàng lớn tiếng gọi, gã và Tích Loan là bạn bè. Sau khi Diệp Mặc mở truyền tống trận tứ châu, một số cao thủ Hóa Chân đỉnh phong dường như cũng toàn bộ quen biết nhau, càng đừng nói gì đến Trì Phỉ vốn dĩ cũng đã quen biết Tích Loan rồi.
Tích Loan nhìn thấy Trì Phỉ, cũng có chút ngạc nhiên nói:
- Trì sư huynh, không ngờ anh cũng phi thăng rồi.
Trì Phỉ cười khổ nói:
- Tôi phi thăng rồi vẫn bị giam cầm trong này, Tích Loan Tiên tử, cô làm sao cũng đã đến đây rồi?
Tích Loan khua tay nói:
- Cái này đợi lát nữa nói sau.
Diệp Mặc thấy vậy, vung tay hơn mười đường đao mang mồi lửa vung ra, những Tiên khí bình thường khóa lại xương tỳ bà của những Tiên nhân trong phòng giam này đều bị chém đứt, đồng thời cấm chế kinh mạch của những người này cũng được giải khai trong nháy mắt.
Diệp Mặc dứt khoát làm người tốt thì làm đến cùng, ném ra hơn trăm viên Tiên đan nói:
- Các vị mỗi người nuốt một viên Tiên đan đi. Những bệnh không tiện nói cũng sẽ được chữa hết. Bổn vương là tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông, nếu như có người nào muốn đến Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, thì bổn vương vô cùng hoan nghênh, đồng thời những tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt có thể đứng sang một bên, mọi người có thể gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, cũng có thể tự động rời khỏi.
Mông Chẩm cùng Giải Phong nghe thấy Diệp Mặc nói Mặc Nguyệt Tiên tông, trong lòng cũng vô cùng sung sướng. Mặc Nguyệt Tiên tông này quả nhiên là nghĩ cho đại lục Lạc Nguyệt, bên mình vừa mới xảy ra chuyện, người ta đã đến cứu rồi.
Mấy tu sĩ phi thăng của Lạc Nguyệt còn lại sớm đã bị giam lại cũng có chút nghi ngờ, bọn họ nghe nói Mặc Nguyệt chi thành, chẳng lẽ Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc Nguyệt chi thành lại có liên quan gì với nhau sao?
Tích Loan mau chóng bước lên giải thích, nói hết chuyện của Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc Nguyệt Tiên thành ra. Nghe nói tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông cũng là từ đại lục Lạc Nguyệt phi thăng lên, đám người lập tức giật mình. Mặc dù mọi người đều không biết tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông là ai. Nhưng nếu như cũng là tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt, lại chiếu cố với đại lục Lạc Nguyệt, cũng là chuyện bình thường.
Lúc này một số người được Diệp Mặc cứu cũng hiểu ra đây là chuyện gì, cộng thêm Diệp Mặc chẳng những cứu bọn họ, còn đưa đan dược cho bọn họ trị thương nữa, ngay lập tức, những người này ai ai cũng cám ơn Diệp Mặc.
Một lát sau, được mọi người gọi là đại sư Tiên đan lục phẩm Khô Mộc lại là một lão già gầy khô khan, lão già này chỉ là tùy tiện nói chuyện vài câu với mấy người quen, rồi lại khom người nói với Diệp Mặc:
- Khô Mộc cám ơn đại nhân đã ra tay cứu giúp.
Diệp Mặc khua tay nói
- Khô Mộc tiên hữu không cần khách khí, mọi người đều là người cầu đan đạo, chút giúp đỡ này cũng không là gì cả.
Những lời này của Diệp Mặc lại có mục đích, lúc trước hắn cũng nghe thấy Khô Mộc nói chuyện với người khác. Hóa ra Khô Mộc bị kẹt trong đại sư Tiên đan lục phẩm mấy vạn năm không thể tiến bộ được, lúc này động tâm muốn rời khỏi Phong Cương Tiên thành, tiến về trung thiên vực tìm tông sư Tiên đan lợi hại hơn để tìm kiếm đột phá.
Vì khi gã ở Phong Cương Tiên thành, Lục Chính Quần đối xử với gã rất tốt, hơn nữa cũng là bạn bè. Cho nên khi lão rời đi, cố ý đến chào hỏi Lục Chính Quần một câu, nhưng gã không ngờ chính là, ở lại Phong Cương Tiên thành thì rất đơn giản, nhưng rời đi thì lại không thể được. Kết quả, gã bị Lục Chính Quần ném vào trong lao ngục.
Diệp Mặc sở dĩ nói mình cũng là người theo đuổi đan đạo, chính là muốn thu hút Khô Mộc đến Mặc Nguyệt Tiên tông.
- Đại nhân cũng là Tiên đan sư? Không biết đại nhân là Tiên đan sư mấy phẩm rồi?
- Thất phẩm.
Diệp Mặc ngược lại cũng không giấu diếm, hắn muốn mời chào một đại sư Tiên đan, thì cũng phải có đủ lực hấp dẫn. Dựa vào ưu thế của Mặc Nguyệt Tiên tông và Mặc
Nguyệt Tiên thành, còn thiếu tí chút. Mặc Nguyệt Tiên tông thiếu một cao thủ luyện đan có thể kháng đỉnh, Liễu Trung Yên bây giờ nhiều nhất cũng chỉ là một Tiên đan sư nhất phẩm mà thôi, còn kém xa yêu cầu của Diệp Mặc.
Khô Mộc khiếp sợ nhìn Diệp Mặc, một lúc lâu sau mới không dám tin nói:
- Đại nhan là tông sư Tiên đan thất phẩm?
Diệp Mặc biết rõ sự nghi ngờ của gã, trực tiếp lấy ra một viên đan dược đưa cho Khô Mộc nói:
- Đây là một viên đan dược mà tôi luyện chế, anh xem xem thế nào?
Khô Mộc nhìn đan dược trong lòng giật mình, gã nhận lấy đan dược của Diệp Mặc đưa cho lúc này mới hiểu vừa nãy mình cũng không nhìn nhầm.
- Cái này, đây là Y Vương đan hạng nhất...
Khô Mộc lẩm bẩm nói, gã thích đan dạo, không có nghĩa là gã coi thường tu vi của mình. Gã luyện đan vô số năm rồi, nhưng cũng chưa có một lần cơ hội luyện Y Vương đan.
Là một đại sư Tiên đan lục phẩm cao cấp, Khô Mộc càng biết rõ Y Vương đan hạng nhất này hình như không có tạp chất, chứng tỏ loại đan dược này chẳng những là hạng nhất, hơn nữa Bồng Việt Tiên quả dùng khi luyện chế cũng là hạng nhất.
Y Vương đan vừa mới lấy ra, chẳng những Khô Mộc sửng sốt, cho dù tất cả những người nhìn thấy Y Vương đan cũng kinh hãi. Mặc Nguyệt Tiên tông không ngờ lại giàu có đến vậy, Y Vương đan cũng có thể lấy ra được. Cho dù là một số Đế tông của thượng thiên vực, Y Vương đan cũng không phải nói lấy ra là có thể lấy ra được.
Một số Đại La Tiên viên mãn và Đại La Tiên hậu kỳ nhìn thấy Y Vương đan mắt liền sáng lên, đưa viên đan dược này cho bọn họ, thì sau này bọn họ sẽ có cơ hội trở thành Tiên Vương. Nếu như không phải vì Diệp Mặc là một Tiên Vương, nói không chừng cũng có người xông lên cướp lấy Y Vương đan rồi.
Khô Mộc ngắm nhìn Y Vương đan trong tay mình, lúc này mới không nỡ trả lại đan dược cho Diệp Mặc nói:
- Đan tốt, đại nhân có thể luyện chế ra loại Y Vương đan này, cũng đã gần sát với tông sư Tiên đan bát phẩm rồi. Khô Mộc muốn bái đại nhân là thầy, xin đại nhân có thể thu nạp.
Diệp Mặc cười ha hả một tiếng nói:
- Bái tôi làm thấy cũng không cần, Tiên dược phong của Mặc Nguyệt Tiên tông tôi còn thiếu một đại trưởng lão, nếu như Khô Mộc tiên hữu không ngại, thì có thể đến đảm nhiệm chức đại trưởng lão của Tiên dược phong trong Mặc Nguyệt Tiên tông tôi, không biết ý của Khô Mộc tiên hữu thế nào? Đương nhiên, tôi sẽ tặng một số tâm đắc luyện đan của tôi cho Tiên hữu, tôi nghĩ với tâm đắc luyện đan này của mình, có thể khiến Tiên hữu thăng cấp lên tông sư tiên đan thất phẩm, cũng không phải là không có khả năng.
Khô Mộc nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, lập tức quỳ rạp xuống đất nói:
- Khô Mộc nguyện gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, bằng lòng trở thành trưởng lão của Tiên dược phong.
- Được, Khô Mộc trưởng lão, anh đứng dậy trước đi, viên Y vương đan này coi như lễ gặp mặt của tôi tặng cho anh.
Diệp Mặc lòng tràn đầy sung sướng nói.
Liễu Trung Yên cho dù là chính thống, hơn nữa Liễu Trung Yên cũng không tiếp tục có ý định khai phái nữa, Diệp Mặc chuẩn bị mở một chi nhánh Tiên dược trong Mặc Nguyệt Tiên tông, chi nhánh này liền giao cho Liễu Trung Yên quản lý. Khô Mộc thuộc hàng đại trưởng lão của Tiên dược phong, trực tiếp phụ trách với tông chủ, hơn nữa Diệp Mặc cũng nhìn ra con người Khô Mộc đối với vị trí nào cũng không mưu cầu danh lợi cho lắm, cái mà gã cầu chính là thành tích đan đạo.
Thấy Diệp Mặc tùy tiện liền tặng một viên Y Vương đan quý giá như vậy cho mình, Khô Mộc lại càng vô cùng cảm kích. Với nội tình và tích lũy Tiên nguyên của một Đại La Tiên viên mãn như gã, chỉ cần nghỉ ngơi khôi phục thêm một thời gian nữa, rồi lại phục dùng Y Vương đan, thì thành Tiên Vương cũng có tám phần rồi. Huống chi, tâm đắc luyện đan của một tông sư Tiên đan gần đến bát phẩm rồi căn bản cũng là một bảo vật vô giá.
Cho dù Diệp Mặc có đưa cho điều kiện hà khắc đi nữa, thì gã cũng sẽ gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, chứ đừng nói Diệp Mặc nhận gã làm đại trưởng lão của một đỉnh núi.
Những người xung quanh nhìn thấy Khô Mộc gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, lập tức được tặng Y Vương đan, nhất thời ầm ĩ lên, cũng có người đang lớn tiếng hỏi thăm có thể gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông được không. Còn chuyện phủ thiên chủ của Việt Hành thiên bị Diệp Mặc san bằng, căn bản cũng không có ai chú ý đến nữa.
Diệp Mặc ôm quyền nói với đám người đang nháo nhác nói:
- Chư vị, Mặc Nguyệt Tiên tông tôi sau này mỗi năm đều có một lần thu nhận đệ tử, những người muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, có thể đến Mặc Nguyệt Tiên thành. Mặc Nguyệt Tiên thành tương lai có thể sẽ trở thành đệ nhất Tiên thành trong mười một hạ thiên vực, vì Mặc Nguyệt Tiên thành chúng tôi có tông sư Tiên đan thất phẩm.
Câu nói không có gì đáng nghi ngờ của Diệp Mặc, một Tiên tông có một tông sư Tiên đan thất phẩm muốn trở thành đệ nhất Tiên thành của hạ thiên vực, quả thực cũng không có vấn đề gì.
Rất nhiều người thậm chí muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông ngay lập tức, muốn có được một viên Y Vương đan, lại bị Diệp Mặc từ chối toàn bộ. Y Vương đan của hắn cũng không phải là nước biển, muốn có là có. Muốn lấy được Y Vương đan ngoài người có cống hiến xây dựng Mặc Nguyệt Tiên tông như Lô Phượng, còn cả người có cống hiến cực lớn cho sự phát triển sau này của Mặc Nguyệt Tiên tông như Khô Mộc, nếu không thì cũng cũng đừng mơ.
- Tông chủ đại nhân, Mang Thương cám ơn ân cứu mạng của đại nhân. Mang Thương nguyện ý gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, nhưng tu vi của tôi thấp kém, muốn đến Mặc Nguyệt Tiên thành làm khảo thí.
Một Kim Tiên thoạt nhìn rất trẻ tuổi bước đến trước mặt Diệp Mặc khom người cám ơn, đồng thời tỏ ý mình muốn vào Mặc Nguyệt Tiên tông.
Người khác hận không thể lập tức được Diệp Mặc tuyển nhận, còn tên Kim Tiên trẻ tuổi này lại muốn đến Mặc Nguyệt Tiên tông khảo thí, khiến Diệp Mặc sinh lòng thiện cảm. Nghĩ đến những lời bàn luận của người khác vừa nãy, hắn lập tức hỏi:
- Anh chính là đệ nhất thiên tài trong Phong Cương Tiên thành? Lục Chính Quần tại sao phải bắt giam anh?
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
- Vốn dĩ tôi cũng không rõ, Lục Chính Quần đối với tôi rất tốt, tôi trong lòng vẫn rất mực cảm kích ông ta. Cho đến một ngày, ông ta đưa tôi đến chỗ ở của ông ta, sau đó sau khi phong bế tu vi của tôi lại, gọi ra một Nguyên thần thể. Tôi nghe thấy ông ta nói với Nguyên thần thể đó, “Tôi giúp anh tìm được một thân thể này, anh xem xem thế nào?”.
- Nguyên thần thể kia lượn quanh tôi nhìn một lát, rồi nói: “Tư chất cao cấp, chỉ có điều thuộc tính Tiên linh thể không hợp với tôi lắm.”
- Lúc này tôi mới biết được, hóa ra Lục Chính Quần tìm tôi chính là muốn đoạt xá dùng, tôi lập tức căm hận, đáng tiếc là lúc đó tôi không thể nào nhúc nhích nổi.
Mang Thương nghiến răng nói.
Nghe đến đó, những người xung quanh lại lần nữa ầm ĩ lên, hành động của Lục Chính Quần thật vô cùng trơ trẽn. Diệp Mặc trong lòng sung sướng, cái mà hắn muốn chính là hiệu quả này. Đợi sau này hắn giết được Lục Chính Quần rồi, vậy thì cũng không còn ai nói Mặc Nguyệt Tiên tông hắn làm không đúng, cũng sẽ không có ai đi điều tra nguyên nhân tại sao, bản thân mình lại muốn giết Lục Chính Quần. Chỉ có điều linh hồn thể đó chắc cũng không đơn giản, nếu không sẽ không được sự coi trọng của Lục Chính Quần như vậy.
- Thế nhưng anh cũng chưa bị đoạt xá mà.
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.
Mang Thương lập tức gật đầu nói:
- Đúng vậy, vì đang lúc đó, Tri Kế đại sư mà Lục Chính Quần mời đến hình như có chuyện gấp đến tìm ông ta. Tri Kế đại sư là do Lục Chính Quần mời đến để suy tính vận khí của Việt Hành thiên, rất được Lục Chính Quần coi trọng. Cho nên Lục Chính Quần liền cất Nguyên thần thể đó đi, nói sẽ tìm giúp lão xem. Nếu như không tìm được người thích hợp, thì sẽ dùng tôi.
- Anh biết Tri Kế đại sư đó tìm Lục Chính Quần có chuyện gì không?
Diệp Mặc mặc dù biết rõ Mang Thương sẽ không biết, nhưng vẫn ôm chút hi vọng hỏi.
Mang Thương lắc đầu nói:
- Tôi không biết, nhưng khi tôi bị dẫn đi, thì cũng không còn là khách quý nữa, mà lại biến thành tù nhân. Tôi chỉ nghe được Tri Kế đại sư đó nói đến Trung thiên vực, còn đi đâu làm gì, thì tôi cũng không rõ.
Diệp Mặc gật đầu, trong lòng cũng hiểu ra đôi chút, không tiếp tục hỏi chuyện của Lục Chính Quần nữa, mà lại nắm lấy cổ tay của Mang Thương xem tư chất của gã thế nào. Một lát sau, Diệp Mặc kinh ngạc buông tay của Mang Thương ra nói:
- Anh rốt cục bao tuổi rồi?
- Vãn bối từ lúc sinh đến năm nay là được 434 năm rồi...
Mang Thương khom người nói, trong lòng gã cũng rất tự hào, gã trước giờ cũng chưa từng thấy người nào có tốc độ tu luyện lại nhanh hơn gã.
- Anh hơn bốn trăm năm liền tu luyện đến Kim Tiên rồi? Anh từ đâu phi thăng lên vậy?
Diệp Mặc lập tức hỏi.
Mang Thương nói đúng như sự phỏng đoán của Diệp Mặc, Diệp Mặc suýt chút nữa cho rằng Mang Thương cũng giống như Nghiêm Cửu Thiên, cũng là bị đoạt xá rồi.
Mang Thương cung kính nói:
- Đúng vậy đại nhân, vãn bối đến từ Thần Khung đại lục.
Mông Chẩm đứng một bên nghe thấy Mang Thương nói vậy, lập tức nói:
- Ah, anh và tôi cùng chung giới diện Tu Chân.
- Hóa ra Tiên hữu cũng đến từ Thần Khung đại lục.
Mang Thương vui mừng nói, rõ ràng là cảm giác vui mừng khi tìm được đồng hương.
Diệp Mặc thở dài, tên Mang Thương này mới có hơn 400 năm mà đã tu luyện đến Kim Tiên sơ kỳ rồi. Đây còn là gã vẫn chưa có môn phái nào chỉ dẫn, một Tán tu có thành tích như này, một khi gã có môn phái, thì tiến độ lại càng đáng sợ hơn. Nghĩ đến đây, Diệp Mặc nói với Mang Thương:
- Mang Thương, hôm nay tôi nhận anh làm đệ tử ký danh, nếu như trong một khoảng thời gian ngắn, anh có biểu hiện tốt, thì tôi sẽ nhận anh làm đệ tử chính thức. Trước anh có mấy vị sư huynh, đến lúc đó tôi sẽ dẫn anh đi gặp họ.
- Đệ tử xin ra mắt sư phụ.
Mang Thương không chút do dự quỳ xuống dập đầu. Trong Tiên giới có thể tìm được một sư phụ Tiên Vương, quả thực đúng là chuyện nằm mơ cũng hiếm gặp.
Diệp Mặc đỡ Mang Thương dậy, đứng sang một bên. Loại tư chất này như Mang Thương, cho dù Tiên đế cũng sẽ thu nhận làm đệ tử, xem ra vận khí của hắn cũng không tệ.
Lúc này Tích Loan cũng đã dẫn những tu sĩ còn lại của đại lục Lạc Nguyệt đến cám ơn Diệp Mặc, Diệp Mặc phát hiện ra có hai người mà hắn chưa từng gặp. Hai người này sau khi giới thiệu, Diệp Mặc mới biết, hai người này một tên là Vương Hạng, một tên Thành Kiến Âu. Hai người này đều là tu sĩ ẩn cư của đại lục Lạc Nguyệt.
Lúc trước khi Diệp Mặc phá vỡ cấm chế phi thăng, hai người cũng trực tiếp vượt qua lôi kiếp phi thăng. Bởi vậy có thể thấy, một đại lục Tu Chân, không biết có bao nhiêu tu sĩ cao nhân ẩn cư nữa, chỉ có điều bọn họ không muốn lộ diện mà thôi.
- Các anh muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông của tôi, thì đi cùng tôi, nếu như không muốn gia nhập, vậy thì tự động rời khỏi. Sau này trong bất kỳ thiên vực nào, cũng sẽ không có chuyện đuổi bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt.
Diệp Mặc đợi sau khi những người này cảm ơn xong, lúc này mới nói suy nghĩ của mình ra.
Không vượt qua sự dự đoán của Diệp Mặc, dường như tất cả mọi người đều đồng ý gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông, là một Hư Tiên vừa mới phi thăng, có thể gia nhập vào một tông môn khổng lồ như này đúng là số đỏ của bọn họ, làm sao có thể từ chối được chứ?
Diệp Mặc cũng chuẩn bị dẫn bọn họ rời đi từ truyền tống trận, trong thần thức lại quét phải một bóng người quen thuộc. Bóng người này rõ ràng có chút lén lén lút lút, Diệp Mặc không đợi bóng người này vụng trộm rời khỏi, cũng đã vươn Tiên nguyên đại thủ ra rồi, tóm được bóng người này.
Tên này Diệp Mặc cũng biết, lúc trước khi hắn giết Lãng Anh, tên này vì chạy trốn cố gắng phi thăng, chắc hẳn là đại trưởng lão của Thủy Thần cung, không ngờ đến Cung Hoa Thiên lại bị hắn tóm được.
- Đại nhân, vãn bối chỉ là xem náo nhiệt chút thôi, không liên quan gì đến chuyện của vãn bối cả.
Người bị Diệp Mặc tóm được chính là Vật Văn của Thủy Thần cung, gã không hiểu tại sao Diệp Mặc lại có thể nhận ra gã.
- Vật Văn, tên thất phu này, anh lừa gạt Thuyên Loan tôi, dẫn tôi đến Việt Hành thiên rồi bị bắt, lúc này không ngờ anh lại nói không liên quan đến anh.
Một giọng nói tức giận vang lên, mĩ phụ nói câu này Diệp Mặc cũng biết, lúc trước bản thân mình ở Tu Chân giới cũng giáo huấn cô ta một trận, chính là Thuyên Loan của Tuyết Lâm Hàn trì trong Tây Tích châu, cô ta có một đệ tử tên Mục Phi Hoàn.
- Đại nhân, tôi biết Lục Chính Quần...
Vật Văn biết mình chạy không thoát, vội vàng muốn nói hết những chuyện mình biết ra, nhưng lúc này Diệp Mặc cũng không muốn hỏi gã trong này, trực tiếp dẫn gã và những người muốn gia nhập vào Mặc Nguyệt Tiên tông rời đi từ truyền tống trận.
Diệp Mặc đến Việt Hành thiên hung hãn san bằng phủ thiên chủ ở Phong Cương Tiên thành của Việt Hành thiên, lập tức chấn động toàn bộ mười một hạ thiên vực.
Mệnh lệnh phát ra lúc trước, tên Đại La Tiên bắt những tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt lên đều bị Diệp Mặc giết chết hết rồi, cộng thêm danh tiếng của tên ngụy quân tử Lục Chính Quần cũng bay xa rồi, những người còn lại ai còn dám bán mạng cho phủ thành chủ của Việt Hành thiên nữa? Ai ai cũng mai danh ẩn tích biến mất vô tăm vô tích, chuyện bắt tu sĩ phi thăng từ đại lục Lạc Nguyệt kết thúc tại đây
Vì Diệp Mặc ra tay quá nhanh, Lê Khải của Tử Sương Tiên tông cũng chỉ bắt được hơn hai mươi người, rồi cũng không tìm được những nanh vuốt của phủ thiên chủ trong Việt Hành thiên nữa. Rơi vào đường cùng, Lê Khải chỉ có thể dẫn hơn hai mươi người đó đến Mặc Nguyệt Tiên tông phục mệnh, hơn hai mươi người này bị Diệp Mặc không chút khách khí giết chết toàn bộ.
...
Khi Diệp Mặc dẫn người trở về Mặc Nguyệt Tiên thành của Cung Hoa Thiên, Mặc Nguyệt Tiên thành cũng đã chiêu nhận hơn nghìn đệ tử rồi, những đệ tử này từ Hư Tiên đến Đại La Tiên đều có.
Cộng thêm những người mà Diệp Mặc dẫn về nữa, đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông lại được tổ chức sớm hơn Cực Kiếm Tiên môn, Diệp Mặc hung hãn san bằng phủ thành chủ của Việt Hành thiên, cộng thêm tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông còn là tông sư Tiên đan thất phẩm nữa, toàn bộ những thứ này khiến Mặc Nguyệt Tiên tông quật khởi không thể ngăn cản nổi, vô số Tiên tông và tông môn đều đến Cung Hoa Thiên chúc mừng đại điển khai phái của Mặc Nguyệt Tiên tông.
Tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông bế quan, đám người chỉ biết phó tông chủ họ Lạc, còn Mặc Nguyệt tiên tông ngoài ngọn chủ phong ra, tám phụ phong còn lại có hai ngọn có chủ nhân, lần lượt là phong chủ Tiên thành phong Lô Phượng, phong chủ Tiên dược phong Liễu Trung Yên, đại trưởng lão tông sư Tiên đan lục phẩm Khô Mộc.
Thành chủ Duẫn Ưng của Mặc Nguyệt Tiên thành, phó thành chủ là Trác Dược Thâm, Giang Cận.
...
Thời gian thoi đưa, lúc này cũng là tháng thứ mười từ khi Mặc Nguyệt Tiên tông khai phái rồi, Mặc Nguyệt Tiên thành và Mặc Nguyệt Tiên tông hoàn toàn tiến vào quỹ đạo rồi. Những chuyện này thậm chí không cần Diệp Mặc nhúng tay vào, có Lô Phượng từng có kinh nghiệm kinh doanh sớm đã quản lý môn phái trật tự thỏa đáng rồi, một số Đại La Tiên có kinh nghiệm được phân phối các cương vị khác nhau. Mặc dù Lô Phượng chỉ là phong chủ của một ngọn núi, nhưng những chuyện cô làm tương đương với một phó thành chủ.
Khiến cho Diệp Mặc ngạc nhiên chính là, tên Liên Minh Thiên Chủ gì đó mà Lê Khải nói cũng không tìm đến cửa, sau khi hắn san bằng phủ thiên chủ của Việt Hành thiên, sự việc hình như cũng cứ như vậy mà kết thúc rồi. Lục Chính Quần trong Trung thiên vực cũng không có cách nào tìm đến hỏi nguyên do, nhưng Liên Minh Thiên Chủ không ngờ cũng chẳng quan tâm gì với hắn, quả thực có chút kỳ quái.
Bất luận là thế nào, Diệp Mặc cũng biết rõ chuyện này cũng chưa kết thúc, vì hắn từ miệng của Vật Văn biết được Lục Chính Quần cũng đã đến Trung thiên vực rồi. Vật Văn chỉ là một Hư Tiên, có thể dò xét được chuyện như này, có thể thấy gã cũng là người tâm phúc trong phủ thiên chủ.
Nguyên nhân Lục Chính Quần đến Trung thiên vực, Diệp Mặc đương nhiên biết rõ, chắc chắn cũng dính đến vị trí của mình, tên này cũng đến Trung thiên vực tìm hắn. Chỉ có điều không ngờ mình cũng đã đến Trung thiên vực và Thượng thiên vực lượn một vòng, rồi lại quay về Hạ thiên vực.
Lúc này Mặc Nguyệt Tiên tông trên cơ bản cũng đã bình ổn rồi, Khô Mộc đang bế quan, chuẩn bị đột phá Tiên Vương. Còn ngay cả Lô Phượng, bây giờ cũng không có nhiều chuyện để làm, Tàng Kinh lâu của Mặc Nguyệt Tiên tông Diệp Mặc còn chưa xây dựng, đây cũng không phải là hắn không có thời gian để xây dựng, mà là Mặc Nguyệt bây giờ còn quá ít người, một khi hắn đi rồi, thì Tàng Kinh lâu đến người bảo vệ công pháp tu luyện cũng không có.
Còn về Mang Thương, Diệp Mặc cũng đã đổi một bộ công pháp cho gã rồi, cho gã một nơi tu luyện trong Mặc Nguyệt phong. Với tư chất của Mang Thương, cho gã một bộ công pháp và tài nguyên tu luyện, tu vi muốn tăng tốc, chắc hẳn cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Sau khi trải qua vài tháng yên ổn, Diệp Mặc quyết định chào mấy người Lô Phượng rồi rời khỏi Mặc Nguyệt Tiên tông, sau đó qua một thời gian đổi về thân phận vốn dĩ của hắn, rồi lại quay về Mặc Nguyệt Tiên tông bế quan.
Diệp Mặc đang chuẩn bị đi tìm Lô Phượng, bàn giao chuyện của Mặc Nguyệt Tiên tông cho cô ấy, thì không ngờ Lô Phượng cũng đã tìm đến hắn rồi.
- Lạc sư huynh, không biết anh có rảnh không?
Lô Phượng sau khi hàn huyên với Diệp Mặc được vài câu, câu nói đầu tiên chính là hỏi Diệp Mặc có rảnh hay không.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Tôi cũng không có chuyện gì, đang chuẩn bị quay về chỗ sư phụ xem xem sư đệ có xuất quang không, đồng thời báo cáo chuyện Mặc Nguyệt Tiên tông đã khai phái với sư phụ và sư đệ, sau đó tôi cùng sư phụ đến Hỗn Độn Tinh Vực, sư đệ tôi có thể sẽ trở về.
Lô Phượng do dự một lát, rồi mới lên tiếng:
- Là thế này, tu vi của tôi cũng đã được củng cố rồi, cộng thêm thời gian phong vương lần này cũng sắp đến rồi, cho nên tôi muốn đến Ma Di Thiên phong vương, không biết Lạc sư huynh có thể đi cùng tôi một chuyến hay không?
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x
Nhóm dịch: Friendship
Nguồn: Mê Truyện
Sưu tầm by 4vn.eu
Đả tự by Lee Shin
Diệp Mặc đang muốn hỏi thăm xem phong vương là cái gì, nhưng lại chợt nhớ tới lúc trước đã nghe được một ít lời đồn về Lục Chính Quần của Việt Hành Thiên. Dường như là danh hiệu của một Tiên Vương thì ngoại trừ do bằng hữu tặng cho, còn có một nơi chuyên trách việc phong vương cho các Tiên Vương nữa. Hắn cũng chỉ có thể dựa vào chút tin tức này thôi, không thể hỏi lung tung, vạn nhất chính mình lộ ra vẻ cái gì cũng không hiểu, thì chắc chắn sẽ khiến cho Lô Phượng hoài nghi.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc vội vàng nói một cách lúng túng:
- Ta tấn cấp Tiên Vương không lâu, thì sư đệ liền bế quan. Ta vốn định làm xong chuyện sư đệ nhờ vả, thì mới đi phong vương, nhưng không nghĩ tới cô vừa vặn cũng muốn đi.
- Vậy thì tốt quá, Lạc sư huynh, chúng ta cùng đi phong vương nhé. Một mình tôi đi thì cũng có chút lo lắng.
Diệp Mặc sững sờ, sau đó lại muốn hỏi về vài điều hắn băn khoăn nhưng cuối cũng vận nhịn xuống, đổi lại thành một câu nói khác:
- Lúc trước ta vẫn luôn bế quan, chỉ sau khi tấn cấp lên Tiên Vương thì mới đi ra ngoài, cho nên ta còn muốn trở về hỏi ý kiến sư phụ một chút xem phong vương cần phải chú ý những gì.
Lô Phượng nghe xong thì cũng không hề có biểu hiện gì mà lập tức nói:
- Lạc sư huynh, anh không cần phải trở về để hỏi đâu, vì kỳ thật phong Vương rất đơn giản, ở chỗ này tôi có một phần tư liệu, anh xem một chút là sẽ hiểu thôi.
Nói xong Lô Phượng liền đưa cho Diệp Mặc một cái ngọc giản.
Diệp Mặc tiếp nhận ngọc giản xong liền quét thần thức vào. Tuy mặt ngoài của hắn vẫn không chút biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại âm thầm may mắn vì cách nói chuyện của mình đã thành công rồi, nếu không thì chắc đã sớm bị lộ ra chân ngựa.
Tiên Giới thậm chí còn có ba cái 'Bia Tiên Vương'. Mỗi một tiên nhân sau khi tấn cấp lên Vị Tiên thì đều có thể đi tới 'Bia Tiên Vương' để lưu lại tên của mình. Sau khi lưu lại tên của mình, thì trên tấm 'Bia Tiên Vương' sẽ tự động hiện ra danh hiệu phong Vương của mình.
Nhưng cái danh xưng sau khi được phong Vương này cũng không phải được tất cả các
Tiên Vương tiếp nhận. Vì nếu có người nào cảm thấy mình không thích cái danh hiệu đó thì sẽ sử dụng cái danh hiệu mà bằng hữu tặng cho mình làm danh hiệu Tiên Vương. Chỉ là danh xưng mà tự mình đặt hoặc là do bằng hữu tặng cho thì dù nó có vang dội đến đâu cũng không thể được tất cả mọi người thừa nhận, mà chỉ có thể sử dụng nó ở trong phạm vi thế lực nhất định của bản thân mà thôi. Một khi tham gia vào bất kỳ hoạt động gì, hoặc là trận đấu nào, thì việc không sử dụng danh hiệu trên 'Bia Tiên Vương' đều không có hiệu quả.
Một khi phong Vương tại 'Bia Tiên Vương', thì sẽ được hưởng thụ số mệnh của Tiên Giới, việc cảm thụ quy tắc Thiên Địa khi tu luyện cũng sẽ trở nên rõ ràng hơn.
Lục Chính Quần tiếp nhận danh xưng Quân Tử Tiên Vương do bằng hữu ban tặng là vì muốn mở rộng danh tiếng của bản thân mà thôi. Sau này có thêm danh hiệu phong Vương của Tiên Vương thì danh tiếng sẽ càng lớn. Giống như là Tần Bội Phủ và Dương Nhiễm của Cực Kiếm Tiên môn vậy. Khi họ muốn trùng kiến Tiên môn thì cả hai đều không có danh hiệu Tiên Vương, nhưng cũng tự mình phong cho mình một cái danh hiệu Tiên Vương. Vì chỉ có như vậy, thì danh vọng của Cực Kiếm Tiên môn mới được đẩy lên cao hơn.
Diệp Mặc âm thầm thở nhẹ ra. Vốn hắn vẫn nghĩ rằng danh hiệu Tiên Vương là do tự mình đặt ra, nhưng hóa ra là lại còn có cả cái 'Bia Tiên Vương' này.
- Đã tới thời gian 1000 năm rồi sao?
Diệp Mặc xem tin tức trên ngọc giản, thì thấy trước kia việc phong Vương trên 'Bia Tiên Vương' rất lộn xộn, về sau thì lại dần dần hình thành một thời gian thống nhất, đó là cứ qua mỗi một ngàn năm thì mới thực hiện phong Vương một lần. Cho nên lần này thấy Lô Phượng muốn đi Ma Di Thiên để phong Vương, thì lập tức hỏi xem có phải là đã tới thời hạn 1000 năm rồi hay không?
Lô Phượng lập tức nói:
- Không phải, lúc này còn cách khoảng ba năm nữa, nhưng muốn phong Vương thì đều phải đi từ trước. Bởi vì bên cạnh mỗi tấm 'Bia Tiên Vương' thì đều có một cái Phong Vị Tháp. Phong Vị Tháp chính là nơi nhất định phải tiến vào trước khi phong Vương, bởi vì bên trong Phong Vị Tháp có thể cảm ngộ được đạo vận của Thiên Địa, cảm ngộ tu vi cùng thần thông của mình. Thời gian cảm ngộ càng dài, thì đối với tu vi sau này càng có thành tựu lớn. Đương nhiên chủ yếu nhất là khi phong Vương thì càng có lợi đối với bản thân.
Phong Vị Tháp tổng cộng có 81 tầng. Mỗi tầng chỉ có chín gian phòng, một khi đi trễ, thì gian phòng sẽ bị người khác chiếm mất và sẽ chỉ có thể ở lại ở vị trí kém nhất. Hoặc là phải đợi thời gian 1000 năm sau, bởi vì ở trên tầng càng cao của Phong Vị Tháp, thì khả năng cảm ngộ càng cao, chỗ tốt có được càng nhiều. Hơn nữa danh hiệu khi phong Vương sẽ càng uy phong hơn. Vị trí của một Tiên Vương trong Phong Vị Tháp thì tương ứng với vị trí danh hiệu của Tiên Vương đó trên 'Bia Tiên Vương'.
- Nếu là như vậy, thì hẳn là người khác đã sớm đi rồi. Bây giờ chúng ta mới đi tới, thì không phải là bị rớt lại phía sau người khác sao? Hơn nữa, dựa theo lời cô nói, thì Phong Vị Tháp có tới hơn 700 gian phòng, mà Hạ Thiên Vực thì cho dù là cả mười ngàn năm cũng sẽ không có tới hơn 700 Tiên Vương xuất hiện được.
Diệp Mặc nghi hoặc.
- Xem ra anh thật đúng là không hiểu gì về 'Bia Tiên Vương' và Phong Vị Tháp.
Lô Phượng lại tiếp tục kiên nhẫn giải thích:
- Khi Tiên Giới vừa phân liệt thành 'Ba mươi ba Thiên Vực', thì liền xuất hiện ba tấm 'Bia Tiên Vương'. Lúc đó cũng không có Phong Vị Tháp, mà khi đó Tiên Vương tới phong Vương tại 'Bia Tiên Vương' cũng là tùy ý mà đi, lúc nào cũng có thể. Về sau, các đại Thiên Vực thống nhất rằng cứ mỗi 1000 năm thì sẽ tiến hành đi phong Vương một lần, hơn nữa thời gian phong Vương đều giống nhau. Sau khi đạt được thống nhất, thì bên cạnh mỗi một tấm 'Bia Tiên Vương' đều xuất hiện một tòa Phong Vị Tháp.
Sau khi Phong Vị Tháp xuất hiện thì mọi người cũng phát hiện muốn phong Vương thì nhất định phải đi Phong Vị Tháp. Chỉ có tĩnh tâm cảm ngộ bên trong Phong Vị Tháp thì mới có thể có thực lực cường đại hơn sau khi phong Vương. Phong Vị Tháp cũng chỉ mở ra trước khi 'Bia Tiên Vương' mở ra trước đúng một năm, hơn nữa leo lên tầng càng cao trong Phong Vị Tháp, thì cảm ngộ lại càng sâu. Thứ hạng cao thấp mà danh hiệu phong Vương để lại trên 'Bia Tiên Vương' cũng có liên quan tới Phong Vị Tháp.
Diệp Mặc giật mình:
- Cô nói vậy có nghĩa là nếu chúng ta đi chậm, chỉ có thể ở lại dưới tầng thấp nhất, mà không thể lên đến tầng cao hơn của Phong Vị Tháp đúng không? Nhưng như vậy thì cũng không cần thiết phải đi trước tận mấy năm mà.
Lô Phượng lắc đầu:
- Không phải. Các tầng cao trên Phong Vị Tháp cũng không phải là tùy tiện đều có thể đi lên. Bình thường thì có thể leo lên tới tầng thứ 50 của Phong Vị Tháp đã coi như là một Tiên Vương có thực lực cực mạnh rồi. Trung Thiên Vực cùng Thượng Thiên Vực thì tôi không biết, nhưng ở Hạ Thiên Vực này thì thông thường các Tiên Vương chỉ có thể leo lên tới tầng thứ 20 tới tầng 40 mà thôi.
Trên thực tế thì từ tầng 20 tới tầng 40 cũng có tới hơn 300 gian phòng, nhưng những gian phòng từ tầng 20 trở xuống có giá trị không cao lắm, cho nên tính ra thì tất cả mọi người chỉ có hơn một trăm cái gian phòng để tranh giành với nhau, cho nên tình huống vô cùng kịch liệt. Trước khi Phong Vị Tháp mở ra, thì Tiên Vương tới để phong Vương đều sẽ ở lại quảng trường để cảm thụ đạo vận của Phong Vị Tháp. Cảm thụ đạo vận càng sâu thì càng có khả năng leo lên tầng cao trên Phong Vị Tháp, Vương Vị trên 'Bia Tiên Vương' cũng càng cao. Có người vì việc phong Vương này, thậm chí còn tới sớm tận sáu năm.
Diệp Mặc nghi hoặc:
- Cho dù là như vậy thì cũng đủ cho cả Hạ Thiên Vực rồi. 1000 năm thì Hạ Thiên Vực sẽ có thêm hơn 100 Tiên Vương sao?
Lô Phượng thở dài:
- Thực tế thì nếu quả thật là chỉ có Tiên Vương của Hạ Thiên Vực cạnh tranh, thì hơn 100 gian phòng này đúng là đủ rồi. Nhưng Phong Vị Tháp cùng 'Bia Tiên Vương' giống như nhau, đó là tuy nó nằm ở ba đại Thiên Vực khác nhau, nhưng lại cùng tiến vào cùng một nơi. Từ bất cứ đại Thiên Vực nào tiến vào trong Phong Vị Tháp, thì sẽ xuất hiện ở cùng một chỗ, vì thế nên hơn 700 gian phòng này sẽ là sự cạnh tranh giữa 'Ba mươi ba Thiên Vực' với nhau.
Hơn nữa chính thức cạnh tranh chỉ có gian phòng khoảng từ tầng 36 tới tầng 45 mà thôi. Những gian phòng ở tầng dưới đều bị coi là bần tiện, không có ai có hứng thú tiến vào cả. Nhưng những gian phòng ở tầng cao thì mọi người lại không thể vào được. Thực tế thì mỗi lần 'Bia Tiên Vương' phong Vương cũng chính là đại hội lớn nhất của cả 'Ba mươi ba Thiên Vực', cho nên cũng có kẻ thường gây sự với người khác ở trên quảng trường 'Bia Tiên Vương'. Chính vì thế cho nên tôi mới muốn hỏi xem Lạc sư huynh có thời gian để cùng đi hay không?
- Vậy chờ tới khi thực lực trở nên cường đại thì mới đi phong Vương không được sao?
- Từ sau khi xuất hiện Phong Vị Tháp, thì mỗi tiên nhân sau khi tấn cấp lên Vị Tiên sẽ chỉ có ba lần cơ hội phong Vương trên 'Bia Tiên Vương'. Nói cách khác, sau thời gian 3000 năm thì ai không đi sẽ không còn cơ hội để phong Vương nữa. Chỉ có thể tự mình đặt cho mình một cái danh hiệu. Những tiên nhân không có cách nào phong Vương, thì nghe nói sẽ rất khó có thể tấn cấp Tiên Tôn, có khi cả đời sẽ chỉ có thể dừng lại ở tu vi Tiên Vương mà thôi.
Diệp Mặc gật đầu:
- Sư phụ của ta bình thường cũng chỉ bế quan tu luyện, nên những điều này nếu không phải là cô nói với tôi, thì tôi thật sự là không rõ ràng lắm. Không ngờ là còn có việc Tiên Vương cảm ngộ đạo vận trong cái Phong Vị Tháp kia. Tôi nghe nói Nguyễn Nhạc Thiên có một cái Vấn Đạo Các, bên trong có thể vấn đạo, bên ngoài Vấn Đạo Các còn có một cái Vấn đạo ngân bia. Tôi cũng nghe nói rằng Thượng Thiên Vực cũng có một cái Vấn Đạo Các, không biết có thật như vậy hay không?
Lô Phượng lập tức đáp:
- Kỳ thật cái Vấn Đạo Các kia xác thực là không khác mấy so với 'Bia Tiên Vương'. Vì Vấn Đạo Các ở Thượng Thiên Vực cùng với Vấn Đạo Các ở Trung Thiên Vực là một. Bất quá cái Vấn đạo ngân bia kia cũng không phải là thứ ở bên ngoài của Vấn Đạo Các, mà nó chẳng qua chỉ là một món pháp bảo do một Tiên khí tông sư tuyệt đỉnh lấy một khối Vấn đạo thạch bên trong Vấn Đạo Các ra ngoài để luyện chế thành mà thôi.
Cái Vấn đạo ngân bia thực sự này gọi là Đạo ngân bia. Đạo ngân bia nằm taị Phạm Đô Thiên, đó mới thực sự là Đạo ngân bia. Nghe nói tiến vào Vấn Đạo Các từ Nguyễn Nhạc Thiên, thì tối đa cũng chỉ có thể lên tới tầng sáu, còn sự thực có phải hay không thì tôi cũng không biết.
Diệp Mặc nghĩ tới lần đó mình đã tiến vào được tầng bẩy trước khi truyền tống ra ngoài, thì đột nhiên có chút tin tưởng lời nói của Lô Phượng. Tuy lúc ấy hắn nói rằng mình không luân hồi, nhưng Vấn Đạo Các lại không cho đi lên tiếp mà lại truyền tống mình ra ngoài. Có lẽ sau này hắn có thể đi Thượng Thiên Vực, sau đó có thể tiến vào tầng bẩy của Vấn Đạo Các cũng không biết chừng. Đợi sau này có cơ hội, nhất định phải đi tới Vấn Đạo Các ở Phạm Đô Thiên để thử xem.
- Đợi sau khi Khô Mộc tấn cấp Tiên Vương, thì chúng ta sẽ cùng đi. Chậm thêm nửa năm nữa cũng không ảnh hưởng gì quá lớn.
Diệp Mặc nghe Lô Phượng nói xong, thì lập tức quyết định sẽ cùng Lô Phượng đi một chuyến tới quảng trường 'Bia Tiên Vương' tại Ma Di Thiên. Ít nhất thì hắn cũng phải lấy một cái Vương Vị trên 'Bia Tiên Vương'.
Đồng thời Diệp Mặc cũng có chút chờ mong rằng có thể gặp được Lục Chính Quần tại Phong Vị Tháp. Danh hiệu hiện giờ của Lục Chính Quần là do bằng hữu tặng choNếu y chưa từng phong Vương, vậy thì nhất định sẽ phải đi Phong Vị Tháp. Thực tế thì Diệp Mặc hiện tại đã rất muốn bay tới Nguyễn Nhạc Thiên của Trung Thiên Vực để xem Lục Chính Quần có ở quảng trường 'Bia Tiên Vương' nơi đó hay không, nhưng hắn cũng biết cái ý nghĩ này hoàn toàn không thực tế. Vì tính ra thì ngay cả phương diện thời gian cũng không kịp được.
...
Nửa năm sau thì Khô Mộc đã chính thức tấn cấp Tiên Vương tại Mặc Nguyệt Tiên tông. Mặc Nguyệt Tiên tông lúc này đã có thêm một Tiên Vương nữa, hơn nữa còn là một đại sư Tiên đan lục phẩm. Cho nên danh tiếng Mặc Nguyệt Tiên tông lại lần nữa oanh động Cung Hoa Thiên, tất cả các Tiên tông khác lại lần nữa đến chúc mừng.
Mặc Nguyệt Tiên tông hiện tại đã có ba vị Tiên Vương, còn có một tên Tiên Vương thực lực nghịch thiên, cho nên hiện tại Mặc Nguyệt Tiên tông sắp trở thành đệ nhất Tiên tông tại toàn bộ Hạ Thiên Vực gần như đã là chuyện chắc chắn.
Khô Mộc tấn cấp Tiên Vương chưa lâu, cần phải có thời gian củng cố tu vi của mình, cho nên đành phải bỏ qua cơ hội phong Vương tại 'Bia Tiên Vương' lần này. Có thể tấn cấp lên Tiên Vương, thì Khô Mộc đã cực kỳ vui mừng rồi, cho nên y lần này cũng không tính toán đi phong Vương, mà chủ động lưu lại Mặc Nguyệt Tiên tông. Đối với việc Diệp Mặc cùng Lô Phượng lần này đi phong Vương tại 'Bia Tiên Vương', thì y cực kỳ ủng hộ.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sjnpro9x