Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2751: Cứu người.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ba gã Chí Tôn đỉnh phong, còn lại là cao giai và thấp giai, cưỡi thánh thú bay qua phía Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ công kích.
Công kích khủng bố phô thiên cái địa tập kích Lăng Tiếu cùng Vân Mộng Kỳ.
- Mộng Kỳ, ngươi chiếu cố tốt chính mình, ta muốn... Đại khai sát giới!
Lăng Tiếu nhìn Vân Mộng Kỳ nói một câu, Kim Long Thương và băng hỏa kiếm bay qua phía đám người kia.
Bảy tám mươi tên Chí Tôn Thủy Thần công kích cùng lúc có thể khiến Chí Tôn đỉnh phong nuốt hận, cho dù là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy trên Chí Tôn bảng cũng không dám nghênh đón chính diện.
Nhưng mà Lăng Tiếu lại không sợ, thế giới hỗn độn bay ra, trong một chớp mắt đã ngăn cản toàn bộ năng lượng công kích.
Rầm rập!
Lực lượng đáng sợ hủy diệt tất cả, diệt sát bất luận kẻ nào!
Lăng Tiếu dùng thế giới hỗn độn ngăn cản và bị đánh thất linh bát lạc, nhưng quả thật có thể ngăn cản những công kích này.
- Dựa vào thế giới hỗn độn ta có thể đối kháng thần niệm phân thân của Vĩnh Hằng chi thần, lực lượng của ta vô hạn tiếp cận bán Vĩnh Hằng!
Lăng Tiếu tin tưởng tăng nhiều, một thương một kiếm chém ra.
Lực lượng thần hồn của hắn hóa thành băng hỏa kiếm.
Lực lượng thần hồn phân thân của hắn vô cùng đáng sợ, lại có Long Phượng Thần Cô tăng phúc, phàm là Chí Tôn Thủy Thần cap giai đều bị chém giết.
Một đá, Ma Hổ tộc Chí Tôn Thủy Thần nhao nhao kêu thảm thiết, thần hồn vỡ tan rơi xuống.
Loại tử vong không hiểu này khiến người ta chấn động.
Một gã Chí Tôn đỉnh phong bị thần hồn của Lăng Tiế công kích còn có thể miễn cưỡng đỡ được, hắn lúc này kinh hồn quát:
- Hắn... Hắn dùng thần hồn công kích, ngàn vạn lần đứng tới gần hắn, phòng ngự thần hồn, hợp lực giết hắn!
- Có bản lĩnh ngươi ngăn cản!
Lăng Tiếu rống to, kinh quát một tiếng, hỗn độn thế giới ngưng tụ thành hỗn độn thương, lại theo Kim Long Thương lan tràn ra nhanh, giống như chân long gào thét chém giết các nơi.
Tên kia là Chí Tôn đỉnh phong toàn lực nghênh đón chiêu này, từng ma ảnh bao phủ lấy thần hồn của hắn, hắn muốn ngăn cản chân long đánh tới.
Chân long ẩn chứa lực lượng đáng sợ, dùng xu thế dễ dàng chém giết quỷ ảnh, đầu ròng thôn phệ tên Chí Tôn đỉnh phong.
Ah!
Tên Chí Tôn đỉnh phong kêu thảm một tiếng, phòng ngự của hắn như giấy, đầu bị đánh nổ.
Lăng Tiếu như vào chỗ không người, toàn lực đại sát tứ phương!
Hắn cùng với Vân Mộng Kỳ đi tới Thiên Nguyên địa vực chính là muốn thừa dịp Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần đang đại chiến với Thái Sơ lão tổ thì hắn đi dược minh công hội cứu người.
Cơ hội chỉ có một lần, hắn phải nắm chặt, cho nên hắn phải dùng toàn lực.
Hỗn Độn Lôi Long lôi đình chi lực khôn cùng, lôi lực oanh kích đầy trời, một không đạt tới Chí Tôn Thủy Thần cao giai thì không thể ngăn cản được.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, máu tươi bắn ra các nơi.
Ở hướng khác Vân Mộng Kỳ xếp bằng trên lưng của Huyền Vũ thần thú, nàng căn bản không cần ra tay, cũng không cần lo lắng bị người nào xúc phạm tới, nàng chỉ huy Huyền Vũ thần thú chém giết người Ma Hổ tộc là được.
Phía trước nàng xuất hiện một tên điều khiển mấy chục Chí Tôn Thủy Thần khôi lỗi, những khôi lỗi này va chạm với Huyền Vũ thần thú thì hóa thành bột mịn.
Tên khống chế khôi lỗi run rẩy quát:
- Đây... Đây là Huyền Vũ thần thú đỉnh phong, ta... Ta không ngăn cản được.
Tên Chí Tôn cao giai này nhanh chóng lui ra phía sau, nhưng mà Huyền Vũ thần thú nhìn thì to lớn nặng nề, nhưng mà tốc độ di chuyển của nó không chậm.
Tên Chí Tôn cao giai bị Huyền Vũ thần thú đụng mạnh vào người và biến thành bãi máu.
- Phu quân ta rốt cuộc cũng kề vai tác chiến với ngươi, hôm nay ta sẽ giết cho thống khoái!
Vân Mộng Kỳ rất kích động quát.
Trước kia khi theo đuổi nàng, Lăng Tiếu cố gắng liều mạng tăng thực lực theo kịp nàng, nhưng khi Lăng Tiếu tìm được nàng thì nàng phải đuổi theo hắn.
Hôm nay nàng cùng Lăng Tiếu dù còn cách biệt, nhưng mà có thêm Huyền Vũ thần thú trợ giúp thì xác thực có thể trợ Lăng Tiếu một tay.
Huyền Vũ thần thú và chân long thần thú nổi danh, tuy nó trọng phòng ngự, nhưng mà năng lực tiến công vô cùng đáng sợ.
Miệng nó há ra, từng đạo sóng nước hủy diệt mấy tên Chí Tôn Thủy Thần thành cặn bã.
Chân long nhảy lên, gào thét vạn dặm, huyền quy thổ nạp, nước kích thiên địa!
Ma Hổ tộc cho đại đội nhân mã đi ra trong thời gian ngắn bị diệt hơn phân nửa, bọn họ bị dọa phá gan!
Ai có thể nghĩ đến đối phương chỉ hai người nhưng có hai con thần thú đỉnh cấp, trong nháy mắt đã tổn thất thảm trọng, thật sự khiến bọn họ bị đả kích quá lớn.
Thời điểm bọn họ toàn bộ chạy trốn, lại có hơn mười người bay ra ngoài.
- Lăng Tiếu ngươi thật lớn mật, dám tới đây xâm phạm địa bàn của Ma Hổ tộc, hôm nay cho ngươi đi mà không về!
Khương Ám Quang không thể không từ trong đại điện lao ra ngoài.
Hắn biết rõ Lăng Tiếu lực công kích quỷ ý, khó lòng phòng bị, hơn nữa lại có một con Hỗn Độn Lôi Long tương trợ, hắn không có vọng động, lập tức bóp nát tính mạng ngọc đồng.
Bỗng nhiên Ma Hổ tộc Vĩnh Hằng chi thần Khương Tà Vương xuất hiện.
Ngọc đồng này rót một tia phần thần niệm phân thân của Khương Tà Vương, bất luận Chí Tôn đỉnh phong nào cũng bị hắn tiện tay diệt sát.
- Lão tổ tông, cùng chém giết kẻ này!
Khương Tà Vương cung kính gật đầu với Khương Tà Vương.
Khương Tà Vương nhìn qua Lăng Tiếu, ánh mắt bắn ra hung quang đáng sợ.
- Lại là tiểu tử thúi này, hôm nay ta làm thịt ngươi!
Lần đầu tiên Lăng Tiếu đến ma hổ không gian tập sát, khiến cho người Ma Hổ tộc tổn thất thảm trọng, càng khiến hắn không làm được gì, hôm nay gặp lại, hắn không hề do dự, lập tức thi triển thủ đoạn cường đại nhất đánh thẳng vào Lăng Tiếu.
Một lỗ đen hiện ra, hấp lực cường đại bao phủ Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhìn Vân Mộng Kỳ quát:
- Mộng Kỳ ngươi cách ta xa một chút, đây là thần niệm phân thân của Vĩnh Hằng chi thần!
Dứt lời hỗn độn thế giới chi lực toàn bộ diễn hóa ra, một phương thế giới giống như không gian hỗn độn, rất nhiều hỗn độn bị hắn điều động, bảo hộ hắn vào trong, ngăn cản hấp lực đáng sợ kia, mặt khác có bộ phận hỗn độn bị hắn quán chú vào Kim Long Thương vung vẩy đánh ra, một đầu hỗn độn chân long trùng kích hắc động kia.
Rầm rập!
Lực lượng đáng sợ giao thoa, lực lượng kinh thiên động địa bắn ra bốn phía.
Trong lúc đó ma chưởng đáng sợ nện thẳng vào Lăng Tiếu, hỗn động thế giới của Lăng Tiếu bị lõm xuống.
Thân thể Lăng Tiếu bay đi thật xa, nhưng mà hắn vẫn chịu được.
Nhưng mà Khương Tà Vương cũng không có bỏ đi, trong chớp mắt lại đánh ra mấy chưởng, mỗi một chưởng đều dùng toàn lực.
Lăng Tiếu cùng hỗn độn thế giới hợp nhất, hỗn độn thế giới chung quanh quấn quanh, bảo vệ hắn chặc chẽ, không có chút sơ hở nào cả.
Hắn không có chỗ phản kháng, chỉ có dùng lực lượng chọi cứng, chờthần niệm phân thân của đối phương hao hết lực lượng.
Có hỗn độn thế giới hộ thể, nhưng mà Lăng Tiếu vẫn choáng váng mặt mày.
- Chỉ một cái thần niệm phân thân đã đánh ta không có lực hoàn thủ rồi, thật đáng sợ.
Lăng Tiếu nghĩ thầm trong lòng.
- Đáng chết, ta không thể giết ngươi nhưng lại có thể giết tiểu tiện nhân của ngươi a!
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2752-2753: Thành công cứu ra.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Khương Tà Vương lực lượng đại giảm, hắn không cam lòng quát lên, ma chưởng cải biến phương hướng nện thẳng vào Vân Mộng Kỳ bên kia.
Lăng Tiếu bị dọa hồn bất phụ thể, Vân Mộng Kỳ chính là nữ nhân trọng yếu nhất của hắn, nếu nàng bị chụp chết, cả đời này hắn sẽ không tha thứ cho mình.
- Không muốn!
Lăng Tiếu giãy dụa bắt đầu kinh quát.
Hắn muốn ra tay ngăn cản, nhưng mà tốc độ của hắn không có nhanh bằng Vĩnh Hằng chi thần!
Vân Mộng Kỳ ngồi trên người Huyền Vũ thần thú, nàng khống có thời gian phản ứng đã bị ma chưởng đánh trúng.
Ầm ầm!
Đây là một kích cuối cùng của phân thân Khương Tà Vương, lực lượng cũng không yếu hơn trước, một tiếng nổ chói tai vang lên, khói đen tiêu tán.
Vân Mộng Kỳ cùng Huyền Vũ thần thú bị đánh bay ra thật xa.
- Mộng Kỳ!
Lăng Tiếu tim gan như nứt ra, hắn quát một tiếng, nhanh chóng lao qua.
Thần niệm phân thân của Khương Tà Vương lúc này dần biến mất.
Tốc độ của Lăng Tiếu vô song, trong nháy mắt đã đuổi tới chỗ Vân Mộng Kỳ cùng Huyền Vũ thần thú.
Chỗ đó là hố sâu cực lớn, cơ hồ không thấy đáy, khiến nội tâm của Lăng Tiếu mát lạnh.
- Mộng Kỳ ngươi ngàn vạn không có chuyện gì!
Lăng Tiếu nói một tiếng, hắn lao vào trong hố sâu.
Đúng vào lúc này một tiếng gầm nhẹ vang lên, một đạo thân ảnh khổng lồ lao tới.
Chỉ thấy Huyền Vũ thần thú quanh người có hình bát quái xanh đậm lập lòe, thần quang hộ thể cường đại rạn nứt, nhưng mà cũng không có tan rã toàn bộ, người bên trong vẫn bình yên vô sự.
Huyền Vũ thần thú là thần thú phòng ngự cường đại nhất trên đời.
Vân Mộng Kỳ thu hoạch được con Huyền Vũ Vương cấp đỉnh phong có lực lượng phòng ngự vô cùng cường hãn.
Cho dù là thần khí của Chí Tôn đỉnh phong nào cũng đừng mong phá được phòng ngự của hắn, cho dù là thần niệm phân thân của Khương Tà Vương dùng một kích toàn lực cũng không được.
Lăng Tiếu mừng rỡ nói ra.
- Mộng Kỳ ngươi không sao chớ?
Nhìn thấy Vân Mộng Kỳ trên lưng Huyền Vũ thần thú thần sắc tái nhợt, nàng lắc đầu, nói:
- Ta không sao, Huyền Vũ gia gia thay ta ngăn cản một kích đáng sợ này!
Sau đó nàng kêu lên.
- Phu quân coi chừng sau lưng!
Ngay một khắc này, một đạo tiễn quang ẩn chứa âm dương nhị khí đánh thẳng vào Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đặt lực chú ý lên người Vân Mộng Kỳ, nhất thời không xem xét kỹ, thời điểm hắn cảm ứng được đã bị đánh trúng rồi.
Phanh!
Tiếng nổ mạnh vang lên, Lăng Tiếu bị bắn bay ngược ra phía sau.
- Phu quân!
Vân Mộng Kỳ hoảng sợ kêu lên.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ tiễn ngươi đi gặp hắn!
Khương Ám Quang cưỡi thần ưng trắng đen bay thẳng tới, hắn cười lạnh một tiếng, cung thần trong tay hiện ra.
Cung thần này rát sáng, cũng không cần thần tiễn vũ, chỉ cần rút thần lực ra là có thể ngưng tụ mũi tên, có thể một mũi tên giết địch.
Chỉ một mũi tên này, dù là Chí Tôn đỉnh phong cũng khó có thể ngăn cản được.
XÍU...UU!!
Khương Ám Quang cầm Âm Dương cung thần lại bắn ra một mũi tên.
Mũi tên này lực lượng vô cùng bàng bạc, giống như lưu tinh vẫn lạc, khí tức hai màu đen trắng bắn ra, mang theo lực lượng hủy diệt đáng sợ.
Mũi tên này còn chưa có bắn tới, Huyền Vũ thần thú đã gào thét một tiếng, một đạo sóng nước bắn lên trời, nó đánh bay mũi tên này ra nơi khác.
- Huyền Vũ thần thú quả nhiên khủng bố!
Khương Ám Quang nhíu mày, hắn lại cho thần ưng đi công kích Huyền Vũ thần thú.
Nhưng mà thời điểm này Hỗn Độn Lôi Long đang đuổi giết cả đám Chí Tôn Thủy Thần, căn bản không ai có thể ngăn nổi.
Lăng Tiếu ăn mũi tên kia, cũng không bị thương cái gì, bởi vì thời điểm mấu chốt hỗn độn thế giới hộ thể ngăn cản chỗ hiểm.
Hắn quay về nhìn qua Khương Ám Quang, nhưng mà hắn phải trước tiên cứu Yên Điệp Kiều rồi nói sau.
Lăng Tiếu nuốt một ít thần đan khôi phục lực lượng, hỗn độn thế giới ngưng tụ thành hỗn độn long thương, rất nhiều hỗn độn hào quang lưu chuyển.
Lăng Tiếu khí thôn sơn hà quát lên.
- Phá cho ta!
Hỗn độn long thương hóa thành long ảnh bắn thẳng qua tòa thành trên không trung.
Một kích này có thể sánh bằng một kích thần niệm phân thân của Khương Tà Vương.
Long ảnh trùng kích cấm chế phát ra tiếng gầm mạnh mẽ, chấn đắc người trong tòa thành hoảng sợ, không ít thực lực yếu bị chấn động thổ huyết.
Trong đại điện, Sư Thương Dương, Liên Hạo Công, Trác Hưng Hồng cùng với Yên Điệp Kiều nhao nhao chạy ra.
- Đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ có người tới cứu chúng ta sao?
Sư Thương Dương lẩm bẩm nói.
- Mau nhìn lên một rồng một rùa trên không trung, hình như là chân long thần thú và Huyền Vũ thần thú, thật sự đối phó người Ma Hổ tộc, chúng ta hiện tại thừa dịp đào tẩu.
Liên Hạo Công hoảng sợ nói ra.
- Chúng ta có thể trốn, nhưng mà... Những người khác làm sao bây giờ!
Trác Hưng Hồng khó xử nói ra, hắn nhìn qua một hướng và nói:
- Hình như là Lăng... Lăng Tiếu tiểu tử kia!
Yên Điệp Kiều đã sớm chú ý thân ảnh hùng vĩ ngưng tụ hỗn độn long thương.
- Ta biết ngay ngươi sớm muộn gì cũng tới đây mà!
Đôi mắt dễ thương của Yên Điệp Kiều nhộn nhạo có đày hơi nước.
Lăng Tiếu dùng hỗn độn long thương liên tục đánh vào cấm chế này, cấm chế này lập tức rạn nứt ra.
- Ba vị điện chủ, Điệp Kiều ta tới cứu các ngươi đây!
Lăng Tiếu quát một tiếng, từ trên cao đánh xuống.
Một ít người Ma Hổ tộc đạt tới Thần Vương bị dọa hoảng sợ, bắt đầu bỏ chạy tứ tán.
Lăng Tiếu hừ lạnh một tiếng, chỉ điểm nhẹ một cái, một đạo chỉ quang bắn thẳng qua đám người này.
Ah ah!
CẢ đám Thần Vương hét thảm lên, bắn tới nơi nào thì nơi đó có huyết quang bắn ra ngoài.
Những người Ma Hổ tộc này không kịp làm gì đã bị Lăng Tiếu tập sát.
Lăng Tiếu hạ xuống trước mặt Yên Điệp Kiều và ân cần nói:
Yên Điệp Kiều không chút suy nghĩ ôm lấy Lăng Tiếu khóc lớn, nói:
- Ta... Ta không sao, ta cho rằng không còn gặp lại ngươi nữa.
Nàng chỉ có thực lực Thần Vương, nàng cũng bị phong ấn lực lượng, chẳng thể làm gì.
- Không có việc gì là tốt rồi, chúng ta rời khỏi đây nói sau!
Lăng Tiếu không có thời gian an ủi nàng, vội vàng nói một tiếng, liền thúc giục.
Hắn sợ Vĩnh Hằng chi thần lập tức quay về, vậy hắn kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Hảo tiểu tử, lúc này là ngươi lại cứu ta, lão phu thật sự xấu hổ ah!
Sư Thương Dương kích động và phức tạp nói.
Liên Hạo Công cũng nói:
- Đúng vậy a, tiểu tử ngươi đúng là vượt qua dự kiến của chúng ta, nhưng mà ngươi cũng quá mạo hiểm, vì những lão già chúng ta thì không đáng.
- Đại ca nhị ca nói cái gì thì nói sau, chúng ta đi trước!
Trác Hưng Hồng nói.
- Ba vị điện chủ, ta giải phong ấn cho các ngươi trước!
Lăng Tiếu nói một tiếng, thần hồn phân thân xuất hiện, lập tức phá vỡ phong ấn của ba người.
Chẳng qua khi Lăng Tiếu tiếp xúc tới phong ấn của bọn họ thì bị đánh bay ra ngoài.
- Lăng Tiếu ngươi không cần phế tâm cơ, đây là cấm chế do Vĩnh Hằng chi thần hạ, cho nên chúng ta không phá được!
Sư Thương Dương nói.
- Đúng vậy a, sợ chúng ta chưa đi bao lâu thì Vĩnh Hằng chi thần đã bắt chúng ta quay về rồi, hắn quá cường đại, cũng không phải chúng ta có thể địch lại.
Liên Hạo Công cũng thở dài nói.
Trác Hưng Hồng còn muốn nói điều gì, Lăng Tiếu nói trước:
- Ba vị điện chủ không cần lo lắng, lão tổ của tộc ta cũng thành tựu Vĩnh Hằng rồi, hắn có thể cởi bỏ cấm chế thay các ngươi, hiện tại các ngươi lập tức triệu tập người khác đi, ta sẽ mang các ngươi ra ngoài.
Ba đại điện chủ nghe lời này thì sắc mặt vui mừng, sau đó triệu tập các Luyện Dược Sư.
Ma Hổ tộc muốn Luyện Dược Sư luyện chế đan dược tăng cường thế lực của bọn họ, cho nên cũng không có đuổi tận giết tuyệt, cũng có không ít Luyện Dược Sư còn sống.
Rất nhiều Luyện Dược Sư biết rõ được cứu thì mừng rỡ.
Bọn họ đã sớm bị Ma Hổ tộc áp bách không có quyền gì, ngày xưa bọn họ cao ngạo thì bây giờ bị chà đạp, chỉ hy vọng còn sống mới tốt.
Lăng Tiếu không có thời gian giải thích với bọn họ, thu bọn họ vào trong dược đỉnh.
Mà ở trên chín tầng trời Khương Ám Quang đã bắt đầu chạy trốn.
Huyền Vũ thần thú không phải hắn đối phó được, huống chi còn có một đầu Hỗn Độn Lôi Long khiến hắn tuyệt vọng!
Át chủ bài của hắn đã ra hết, tuy có thể diệt sát Lăng Tiếu, nhưng không thể đối phó nổi Vân Mộng Kỳ, hắn đành cưỡi thánh thú chạy đi.
Vân Mộng Kỳ vốn định thúc giục Huyền Vũ thần thú đuổi giết, nhưng mà nàng không có xúc động, bởi vì cứu người là nhiệm vụ trọng yếu nhất.
Mặt khác Chí Tôn của Ma Hổ tộc chết rất nhiều, chỉ có một số ít đang bỏ chạy mà thôi.
Ai bảo đối phương hung tàn mạnh mẽ như vậy, lưu lại cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Bọn họ chỉ hy vọng Vĩnh Hằng chi thần sớm ngày trở về, lại thu phục nơi này.
Lăng Tiếu dùng dược đỉnh thu đại bộ phận người của dược minh công hội, sau đó bảo Yên Điệp Kiều cùng hắn cưỡi Hỗn Độn Lôi Long rời khỏi Thiên Nguyên địa vực.
Vân Mộng Kỳ cũng thu hồi Huyền Vũ thần thú, cùng cưỡi chân long với hai người.
Luận tốc độ Huyền Vũ thần thú vẫn kém chân long không ít.
Hiện tại phải dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đây, tuyệt không thể chờ Vĩnh Hằng chi thần của đối phương trở về, như vậy bọn họ chỉ có đường chết.
Hỗn Độn Lôi Long như điện như gió, rất nhanh đã rời xa Thiên Nguyên địa vực.
Trên lưng chân long, Yên Điệp Kiều lực chú ý không phải lên người Lăng Tiếu, mà là đối mặt với Vân Mộng Kỳ, đôi mắt dễ thương mang theo ý tứ không rõ.
Vân Mộng Kỳ nhìn Yên Điệp Kiều, nhưng mà trên mặt lãnh đạm.
Nàng đã sớm quen bên người Lăng Tiếu có nhiều nữ nhân, cho nên sớm thấy mà không thể trách!
Lăng Tiếu thấy hai nữ gặp nhau không nói cái gì, hắn đành mở miệng giới thiệu đối phương.
- Các ngươi đều không cần bộ dạng như vậy, nàng là Mộng Kỳ, nàng là Điệp Kiều, các ngươi đều là nữ nhân của ta, ai cũng trọng yếu cả.
- Mộng Kỳ ngươi là nữ nhân đẹp nhất mà ta từng thấy, tại sao bị phu quân lừa gạt vậy?
Lăng Tiếu đánh vỡ yên lặng, Yên Điệp Kiều cũng cười nói.
- Ha ha, ta và hắn quen nhau từ khi còn trẻ, không thể nói ai gạt ai a, Điệp Kiều ngươi là đệ nhất nữ thần ở Thiên Nguyên địa vực, sớm đã truyền lưu khắp Thiên Vực, vì sao thích nam nhân hoa tâm như hắn thế!
- Ha ha, bởi vì ta biết rõ hắn tuy hoa tâm, nhưng mà trọng tình, bằng không hắn làm sao mạo hiểm đi tới đây cứu ta chứ.
Lăng Tiếu xấu hổ nói:
- Ha ha, vẫn là Điệp Kiều hiểu ta!
Vân Mộng Kỳ cũng chấp nhận lời này.
- Có lẽ đây là mạng của chúng ta, hắn là khắc tinh của chúng ta đấy.
- Nói sai, ta là thủ hộ các ngươi, trừ phi ta chết, bằng không ai cũng không tổn thương ngươi được!
Lăng Tiếu cầm tay hai nữ nhân kiên định nói ra.
Hai nữ nội tâm ấm áp, tựa đầu vào lưng của hắn, hít sâu khí tức dương cương của riêng hắn.
- Hôm nay Vĩnh Hằng chi thần Ma Hổ tộc xuất thế, chúng ta nên đi nơi nào?
Yên Điệp Kiều khẽ thở dài, nàng nói:
- Phu quân, trong tộc của ngươi có Vĩnh Hằng chi thần có thể đối phó hắn sao?
- Nếu như chỉ đối phó Vĩnh Hằng chi thần Ma Hổ tộc thì căn bản không phải vấn đề, mấu chốt là... Lôi tộc cũng có một tên Vĩnh Hằng chi thần, tình thế không thể lạc quan ah!
Lăng Tiếu ưu sầu nói.
Hai Vĩnh Hằng chi thần này là tử địch, đối với tộc của hắn uy hiếp quá lớn.
Trong lòng của hắn như đặt khối đá không buông được.
- Nước đến đầu thuyền tự nhiên thẳng, cùng lắm quay về Huyền Linh đại lục đi, Vĩnh Hằng chi thần cũng không tìm thấy.
Vân Mộng Kỳ đề nghị.
Lăng Tiếu mang theo Vân Mộng Kỳ và Yên Điệp Kiều tiếp tục chạy về Thiên Long địa vực.
Mặc kệ ba đại vĩnh hằng đánh nhau kết quả như thế nào, Lăng Tiếu đều phải trở về xem rốt cuộc thế nào.
Hắn không sợ tộc nhân hiểu lầm là lâm trận sợ hãi bỏ chạy, bởi vì người khác hiểu rõ Lăng Tiếu hắn không phải người sợ chết.
Thời điểm hắn quay về trong tộc, ba đại vĩnh hằng đọ sức đã chấm dứt.
Thời điểm hắn biết ước định của ba vĩnh hằng, cũng thở ra một hơi.
Đối phương có hai đại Vĩnh Hằng chi thần kết minh, lão tổ tông Lăng Thái Sơ có thể thắng được, còn làm đối phương ký kết kết minh đúng là khó khăn mà.
Nhưng mà Vĩnh Hằng chi thần không giống các cảnh giới khác, trong cùng giai chênh lệch không quá lớn, mặc cho ai cũng không coi được Lăng Thái Sơ có thể lấy một địch hai.
May mắn Kim tộc bọn họ có viễn cổ cự long hỗ trợ,còn có kiện thần khí trăm vạn năm.
Thiên Vực hiện tại lại lâm vào cảnh ổn định.
Tạm thời sẽ không lo lắng Ma Hổ tộc chinh phạt mấy địa vực khác.
Người trong thiên hạ đều biết đây là do Kim tộc có một vĩnh hằng lão tổ, khiến cho bọn họ sùng bái Lăng Thái Sơ đạt tới đỉnh phong.
Mà thành trì dưới quản hạt của Thiên Long Môn thậm chí sớm có pho tượng của Lăng Thái Sơ dựng lên để cúng bái.
Trong thời gian khôi phục bình tĩnh, Thiên Long Môn lại được trùng kiến, Thiên Long địa vực các thế lực lớn nhỏ đều có người tới gia nhập, khiến cho Thiên Long Môn và Thiên Long Thành trong thời gian ngắn trùng kiến rất tốt.
Tộc địa của Kim tộc lại có mấy thành viên trọng yếu của Kim tộc tụ tập với nhau.
Bọn họ thương nghị bước tiếp theo nên làm thế nào.
Hôm nay tạm thời bình yên với Ma Hổ tộc trăm năm, bọn họ nhất định phải nghĩ biện pháp ứng phó.
Sau khi thương nghị, Lăng Thái Sơ quyết định cùng Lăng Vô Địch tiến về Huyền Linh đại lục một chuyến khuyên bảo Lăng Hồng Vũ trở về.
Vì vậy Lăng Tiếu dùng biết thân phận của mình đi theo Lăng Thái Sơ cùng với Lăng Vô Địch quay về, những người khác tạm thời trấn thủ trong tộc, mà viễn cổ cự long tự nhiên lưu lại phòng ngừa vạn nhất.
Có Lăng Thái Sơ là tồn tại cường đại, hắn dùng kim chi lực lượng cuốn Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch quay về Huyền Linh đại lục.
Vĩnh Hằng chi thần thông thiên triệt địa, tốc độ phi hành không cách nào tưởng tượng.
Lại tiến về Huyền Linh đại lục, Lăng Tiếu trong lòng vô cùng cảm khái.
Những năm gần đây xông pha nhiều, trải qua không ít mưa gió, tâm tình đã sớm tôi luyện khác biệt.
Huống chi thân nhân của hắn đều ở đây, trong Huyền Linh đại lục hắn đã không có bao nhiêu lo lắng.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2754: Trạng thái của Lăng Hồng Vũ.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Đại lục rất không tầm thường, rõ ràng có được thần thú nghỉ lại ở đây, đồng thời còn có khí tức thái cổ tang thương, chỉ tiếc!
Vừa mới hàng lâm đến Huyền Linh đại lục, Lăng Thái Sơ đã cảm khái nói ra.
Hắn thân là Vĩnh Hằng chi thần, cảm ứng của hắn vô cùng cường đại.
Lăng Vô Địch cũng nói:
- Lúc trước tổ tiên đã từng nói qua, chúng ta là người của Huyền Linh đại lục, nơi này là tộc địa của chúng ta, nếu không phải đại lục có biến, chỉ sợ chúng ta đã sinh sống vĩnh hằng ở đây rồi, đây là thái cổ đại lục, khả năng còn tồn tại lau hơn cả Thiên Vực đấy.
Lăng Tiếu cũng không nói gì, hắn chỉ là một vãn bối, có mấy lời chưa tới phiên hắn nói.
- Chúng ta đi thôi, ta đã ứng cảm thấy tộc thúc ở đâu rồi!
Lăng Thái Sơ nói một tiếng, lại mang theo Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch bay đi.
Lăng Tiếu thầm nghĩ trong lòng.
- Thật không hỗ là Vĩnh Hằng chi thần, Hồng Vũ lão tổ ở dưới kết giới đại lục, bị tầng tầng ngăn cách, cho dù là Chí Tôn đỉnh phong cũng không cảm ứng được, mà Thái Sơ lão tổ tìm người là thấy, đúng là cường đại.
Dưới kết giới của Huyền Linh đại lục có một bóng dáng khô héo đang dùng thần lực đền bù lỗ thủng của kết giới.
Nhưng mà kết giới xói mòn đã không ngăn cản được, Huyền Linh đại lục đã đi vào giai đoạn cuối cùng.
Cũng may Lăng Tiếu đã sớm mang kim, thủy, hỏa cái này ba loại Thủy Nguyên Thạch phân biệt đặt ở chỗ Lăng Hồng Vũ, thủy long và Hỏa Kỳ Lân nhất tộc, khiến cho nơi đây khôi phục vài phần nguyên thủy chi lực, có thể kéo dài một ít thời gian hủy diệt.
Lăng Thái Sơ và Lăng Vô Địch nhìn thấy bộ dáng của Lăng Hồng Vũ thì vô cùng khiếp sợ.
- Tộc thúc, ta và Vô Địch tới thăm ngươi!
Lăng Thái Sơ thở dài một hơi nói ra.
Lăng Vô Địch nức nở nói:
- Lão đầu tử ngươi... Ngươi sao thế này?
Tuy hắn và gia gia của mình náo không vui trong nhiều năm qua, nhưng mà cảm tình của hắn với gia gia không phải người ngoài có thể hiểu được.
- Ngươi... Hai đứa cháu bất hiếu các ngươi đã nhiều năm rồi mới quay về? Bao nhiêu năm rồi a!
Lăng Hồng Vũ kích động nói.
Giọng của hắn khàn khàn, rất là suy yếu, lực lượng đã sắp cạn khô.
- Tộc thúc thực xin lỗi, những năm gần đây ta tìm kiếm đột phá, ta rốt cục cũng bước ra bước kia!
Lăng Thái Sơ tuy là Vĩnh Hằng chi thần, nhưng mà trước mặt Lăng Hồng Vũ vẫn cung kính.
- Vậy sao? Vậy... Vậy sau này nên vĩnh viễn lưu lại, hảo hảo phát dương quang đại tộc ta, đừng đi ra ngoài nữa.
Lăng Hồng Vũ rất là yếu ớt nói.
- Lão đầu tử ngươi đừng nói chuyện, ta đưa máu huyết tới cho ngươi.
Lăng Vô Địch nói một tiếng, lập tức vach phá cổ tay của mình, rất nhiều máu huyết chạy tới phương vị của Lăng Hồng Vũ.
Máu huyết Chí Tôn đỉnh phong Đại viên mãn máu cuồn cuộn phát ra âm thanh như sấm sét.
Lăng Hồng Vũ cũng không khách khí với Lăng Vô Địch, trong chốc lát hấp thu không ít máu huyết.
Bàn về huyết mạch chi lực, Lăng Vô Địch cùng Lăng Hồng Vũ thân cận hơn nhiều, vượt qua xa là Lăng Tiếu có thể so đo.
Lăng Vô Địch muốn tiếp tục đưa thêm máu huyết, cũng bị Lăng Hồng Vũ ngăn cản nói
- Đủ rồi, ngươi rời tộc nhiều năm mới quay về a.
- Lão gia tử, ngươi nên theo chúng ta đi ra, bằng không chúng ta lập tức phá nơi này để kéo ngươi ra.
Lăng Vô Địch cũng không hề kiên trì, hắn nói thêm.
- Ta sẽ không đi ra, nơi này là tổ địa của chúng ta không thể hủy!
Lăng Hồng Vũ quả quyết cự tuyệt.
- Lão đầu tử ngươi không nên cố chấp như vậy, hiện tại đến lúc nào rồi, ngươi vẫn còn tâm tư nghĩ tới tổ địa, lực lượng nơi này đã xói mòn, kết giới đã sớm đứt gãy, cho dù thần lực của ngươi thông thiên cũng không thể duy trì, nhanh theo ta ra ngoài a, bằng không ta sẽ triệt để hủy diệt nơi này.
Lăng Vô Địch khuyên.
- Ngươi dám! Tổ địa không thể hủy, ngươi cái gì cũng không biết!
Lăng Hồng Vũ giận dữ hét lên.
- Ngươi mới là cái gì cũng không biết, hôm nay Ma Hổ tộc cùng Lôi tộc đã có Vĩnh Hằng chi thần xuất thế, tộc ta có nguy cơ bị diệt, nếu không phải Thái Sơ thúc trở về, đã sớm không còn Kim tộc, ngươi còn trông coi tổ địa có dùng làm cái gì, ngươi có thể đừng cố chấp như vậy hay không!
Lăng Vô Địch tức giận nói ra.
- Cái gì... Tại sao có thể như vậy!
Lăng Hồng Vũ kinh hãi.
Lăng Thái Sơ mở miệng nói:
- Tộc thúc, hôm nay tình thế với chúng ta phi thường bất lợi, ngươi cũng đừng kiên trì, ta có thể lợi dụng lực lượng khiến kết giới duy trì vạn năm không hủy, ta tới cứu ngươi trước đã.
Lăng Hồng Vũ thật lâu không nói gì, dường như hắn đang quyết định rất mâu thuẫn.
- Không nghĩ tới trăm vạn năm khó xuất hiện Vĩnh Hằng chi thần, hôm nay lại lục tục xuất hiện, chẳng lẽ này thiên địa thực biến hóa sao?
Lăng Hồng Vũ thở dài nói, hắn nói với Lăng Tiếu.
- Tiểu tử hôm nay ngươi gom góp bao nhiêu loại Thủy Nguyên Thạch rồi?
Lăng Tiếu lúc này mới cung kính nói:
- Ta đã gom góp được tám loại Thủy Nguyên Thạch, còn kém quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch!
Lăng Thái Sơ cùng Lăng Vô Địch kinh ngạc nhìn qua Lăng Tiếu, đều không nghĩ tới Lăng Tiếu lại làm được như thế, gom được tám viên Thủy Nguyên Thạch thế gian hiếm có nhất.
Nếu các thế lực khác biết rõ còn không điên cuồng đi cướp bóc sao?
- Tám loại? Hảo hảo... Rất tốt, ha ha!
Lăng Hồng Vũ vô cùng hưng phấn kêu lên, hắn nhìn qua Lăng Thái Sơ nói:
- Thái Sơ, cho dù như thế nào ngươi cũng phải tìm được quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch về cho ta, sau đó tìm một rõ thần trận sư biết bố trí thủy nguyên đại trận trở về, nhất định phải khôi phục sinh cơ cho Huyền Linh đại lục, khôi phục niên đại huy hoàng.
-Muốn bắt đến quang thuộc Thủy Nguyên Thạch không khó, ta tiến tới Quang Minh không gian một chuyến là được, nhưng mà iện tại ngươi nên đi ra đi.
Lăng Thái Sơ nói.
- Không được, hiện tại vẫn không thể làm như vậy!
Lăng Hồng Vũ ngăn cản nói ra.
Lăng Vô Địch khó chịu nói:
- Bây giờ đến lúc nào rồi, chẳng lẽ tổ địa quan trọng hơn tộc nhân sao?
- Không, các ngươi không rõ ràng ta vì sao phải làm như vậy, ta đã đụng chạm tới biên giới cảnh giới kia, nếu như có thể gom góp chín đại Thủy Nguyên Thạch bố trí thủy nguyên đại trận, có lẽ ta có thể mượn nhờ cơ hội này tiến thêm một bước! Dù sao trạng thái của ta bây giờ có thoát khốn cũng không giúp các ngươi cái gì, không bằng làm đánh cuộc cuối cùng đi.
Lăng Hồng Vũ nói ra.
- Tộc thúc ngươi, ngươi thực hiểu ảo diệu trong đó sao?
Lăng Thái Sơ kích động nói.
- Đúng vậy a, ta sống ở chỗ này đã hơn hai nghìn năm, tuy chịu đủ tra tấn, nhưng mà đổi lấy tâm tình tôi luyện và thể ngộ khắc sau, nhưng mà hôm nay còn thiếu một cơ hội, cơ hội chính là thời điểm tìm được chín đại Thủy Nguyên Thạch đoàn tụ và ngày đại lục khôi phục sinh cơ!
Lăng Hồng Vũ đáp.
Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu đều kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới trong tuyệt cảnh này Lăng Hồng Vũ còn có cơ hội nâng cao một bước.
Vị lão tổ tông này lúc trước là tồn tại top ba của Chí Tôn bảng, tuyệt đối là Chí Tôn Thủy Thần đại viên mãn, ngày nay tiến thêm một bước chính là vĩnh hằng chi thần.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Thần Khống Thiên Hạ
Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
-----oo0oo-----
Chương 2755-2756: Dực nhân xâm phạm.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
- Nếu như Kim tộc chúng ta có hai đại vĩnh hằng, xưng bá thiên vực nằm trong tầm tay!
Lăng Vô Địch hoảng sợ nói ra.
- Ngươi đừng có mơ mộng hảo, Kim tộc chúng ta chỉ cân an ổn phát triển là được, chuyện xưng hoàng xưng đế do người khác làm đi!
Lăng Hồng Vũ rất không khách khí nói ra.
Lăng Vô Địch bĩu môi muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng không có nói.
Lăng Tiếu mang số Thủy Nguyên Thạch còn lại lấy ra, giao cho Lăng Thái Sơ và nói:
- Thái Sơ lão tổ, những thứ này giao cho ngươi, mặt khác còn một khối đặt ở đây, còn hai khối ta đã cho người khác mượn, sau khi cầm được quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch ta sẽ thu hồi.
Lăng Thái Sơ thực lực mạnh nhất, Thủy Nguyên Thạch trong tay hắn mới an toàn nhất.
Lăng Thái Sơ cũng hiểu việc này quan hệ trọng đại, cũng không có trì hoãn, lập tức thu lấy Thủy Nguyên Thạch lại.
Tiếp theo Lăng Thái Sơ lại đi tới Quang Minh không gian cướp lấy Quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch, tập hợp đủ chín loại Thủy Nguyên Thạch trở về.
Quang Minh không gian là không gian lục địa do dực nhân tộc chiếm giữ.
Hôm nay đại bộ phân không gian lục địa chung quanh bị người của dực nhân tộc chiếm lấy, rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần bi bọn chúng dùng "Quang Minh chi quang" tẩy rửa, khiến cho bọn họ biến thành người tín ngưỡng dực nhân tộc trung thành.
Trong lúc nhất thời, tại dực nhân tộc đã dần dần xơi tái ra ngoài không gian ngoại vực khác, muốn nhất thống ngoại vực.
Một ít Chí Tôn Thủy Thần may mắn tránh được vận mệnh bị tẩy lễ, mới biết đạo thì ra dực nhân phóng đã có người trở thành Vĩnh Hằng chi thần!
Đối phương chỉ dựa vào sức một người là quét ngang ngoại vực.
Cảnh này khiến người có thực lực cũng không có dũng khí phản kháng.
Mà Thanh Phong minh là bá chủ đông vực cũng cảm nhận được áp lực lớn lao, bọn họ gọi tất cả Chí Tôn Thủy Thần quay trở về, không cho bọn họ dễ dàng ra ngoài.
Tại tổng điện của Thanh Phong minh, Phong Thanh Dương, Trữ Thần Cương, Phong Lam Linh, Liễu Phiêu Phiêu và các phó minh chủ khác đang tụ hợp lại.
Trong đó một gã phó minh chủ nhíu mày nói ra:
- Hôm nay dực nhân tộc nhân đã tiếp cận địa bàn của chúng ta, nếu như bọn chúng thật sự muốn chúng ta thần phục, chúng ta nên làm thế nào mới tốt?
- Hừ, dực nhân tộc bọn chúng còn không có năng lực lớn như thế, cho dù bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, bằng vào mấy người chúng ta vẫn có thể áp chế!
Tên còn lại hừ lạnh nói ra.
- Các ngươi không hiểu, vĩnh hằng vô địch, sợ rằng chúng ta nhiều người hơn nữa cũng không làm được gì.
Trữ Thần Cương khẽ thở dài.
- Lão Trữ, ngươi đừng trướng uy phong kẻ khác, diệt uy phong của mình!
Một gã Phó minh chủ bất mãn nói ra.
- Hắn vừa nói là sự thật, chúng ta căn bản không có thực lực khiêu chiến đối phương!
Phong Thanh Dương đồng ý lời của Trữ Thần Cương.
Nhất thời thần sắc của người nơi đây khó coi.
Thanh Phong minh kinh doanh thế lực của mình nhiều năm, dễ dàng bị người ta bắt ép thì bọn họ tuyệt đối không chịu được.
- Nhưng mà các ngươi cũng không cần lo lắng, bọn chúng có Vĩnh Hằng chi thần, chúng ta cũng có Vĩnh Hằng chi thần, Thanh Phong minh chúng ta không bị diệt đâu!
Phong Thanh Dương bình tĩnh cười nói.
Lúc này mấy người nơi đây động dung, ánh mắt mang theo vẻ khó tin.
- Minh chủ hẳn đã đi tới bước kia?
Một người kinh hô hỏi.
Phong Thanh Dương lắc lắc đầu nói:
- Ta còn không có lực lượng này, nhưng mà hắn sẽ nhanh chóng tới đây.
Đúng vào lúc này một gã Chí Tôn Thủy Thần vội vã đi vào đại điện, nói:
- Bẩm báo minh chủ, chư vị phó minh chủ, bên ngoài có nhiều người của dực nhân tộc tới địa bàn của Thanh Phong minh chúng ta.
- Rốt cục tới sao? Chúng ta nên lập tức ra ngoài nghênh chiến.
Phong Thanh Dương thần sắc hơi đổi nói.
Hắn không nghĩ tới dực nhân tộc tới nhanh như vậy, đã giết tới chỗ của bọn họ.
- Minh chủ, Vĩnh Hằng chi thần của chúng ta ở nơi nào, mau mời hắn đi ra!
Có người nói.
- Trước hết giết địch nói sau, hắn sẽ xuất hiện!
Phong Thanh Dương nói một tiếng, hóa thành cơn gió lao ra ngoài điện.
Những người khác không dám chần chờ nên lao ra ngoài theo.
Trên chín tầng trời đã có mấy trăm tên Chí Tôn Thủy Thần áo trắng hàng lâm, bọn chúng cưỡi thánh thú giống nhau, giống như thiên binh thiên tướng.
Trên trán của bọn chúng có một cái lạc ấn, giống như mặt trời, lại như trăng tròn, vô cùng thánh khiết.
Bọn chúng hoàn toàn là nô lệ của dực nhân tộc, thành khôi lỗi nô bộc của bọn chúng.
Tại những người này phía trước có mười tên dực nhân tộc Chí Tôn đang đứng.
Nhữngdực nhân này sau lưng có cánh chim trắng noãn, sau đầu có thánh quang thánh khiết, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, giống như thiên sứ hàng lâm!
Phong Thanh Dương xung trận ngựa lên trước, mang theo mấy trăm Chí Tôn Thủy Thần của Thanh Phong minh đi ra nghênh đón.
- Bằng hữu dực nhân tộc tới đây có ý gì?
Phong Thanh Dương hỏi thăm.
- Chúng ta là sứ giả thần tộc, các ngươi có bằng lòng thần phục thần tộc chúng ta hay không, trở thành nô bộc cho quang minh thần vĩ đại?
Một gã dực nhân tộc Chí Tôn đỉnh phong nói ra.
- Hừ, cái gì thần tộc, Thanh Phong minh chúng ta sẽ không thần phục các ngươi, càng sẽ không thành khôi lỗi của các ngươi, các ngươi thức thời nên cút nhanh, bằng không đừng trách chúng ta không khách khí!
Trữ Thần Cương hừ lạnh nói ra.
Phong Thanh Dương cũng nói:
- Đúng vậy, Thanh Phong minh chúng ta sớm tự thành nhất thể, sẽ không thần phục kẻ nào, các ngươi cút đi.
- Đã như vầy, vậy các ngươi đón trừng phạt của quang minh thần đi, thần tộc chi quang của chúng ta sẽ phổ độ các ngươi.
Tên Chí Tôn đỉnh phong nói một câu, sau đó phất phất tay và rất nhiều Chí Tôn Thủy Thần sau lưng lập tức ra tay.
Vô số lực lượng từ trên trời giáng xuống, giống như muốn triệt để đánh nát không gian này.
- Giết cho ta!
Phong Thanh Dương nổi giận gầm lên một tiếng, cầm một cây Thanh Phong thần kiếm chém giết qua.
Thanh Phong minh có tất cả Chí Tôn Thủy Thần cùng phản kích, hào quang năm màu từ trên trời giáng xuống.
Hai đạo lực lượng bàng bạc bắn ra ngoài, năng lượng các màu mênh mông cuồn cuộn vào không gian.
Rầm rập!
Gần ngàn tên Chí Tôn Thủy Thần cùng lúc ra tay, chiến đấu bực này rất khủng bố, lực lượng đáng sợ khiến không gian lục địa chấn động mạnh.
Mọi người sinh tồn ở bên trong hãi hùng khiếp vía, vô số sóng tàn dư rủ xuống, vố số nơi xuất hiện hố sâu, rất nhiều nhân loại và thú loại bị chết, trong một chớp mắt tử thương vô số, kêu rên khắp nơi!
Đây là nguyên nhân trong Thiên Vực cấm các Chí Tôn Thủy Thần giao chiến với nhau, mà tai nạn trong phiến không gian này là chứng minh tốt nhất.
Phong Thanh Dương đã từng là top mười Chí Tôn bảng ở Thiên Vực, vô số năm qua đi thực lực của hắn đã là đăng phong tạo cực, hắn hóa thành ngàn vạn cơn gió, mỗi một cơn gió ẩn chứa sát lực khôn cùng, mỗi một cơn gió hóa thành liêm đao đòi mạng, chém giết không ít khôi lỗi.
Mấy Phó minh chủ khác cũng đều là Chí Tôn đỉnh phong, thực lực vô cùng kinh người, bọn họ phối hợp vô cùng ăn ý, ngăn mười tên dực nhân tộc.
Dẫn đầu của Dực nhân tộc khinh thường nói:
- Các ngươi gian ngoan mất linh, phải bị quang minh thần trừng phạt.
Dứt lời, hắn bóp nát một cái ngọc đồng, lập tức xuất hiện hào quang chói mắt bao phủ thiên địa.
Trong lúc đó, trên chín tầng trời xuất hiện một gã nam tử yêu mị, sau lưng có đôi cánh chim dài trắng noãn, mỗi cọng lông vũ tỏa ra hào quang trắng sáng thần thánh.
Đây chính là Vĩnh Hằng chi thần của dực nhân tộc, hiện tại phân thân này chỉ là thần niệm phân thân của hắn mà thôi.
Hắn lăng không bao quát, một đạo khí tức trách đất than trời bao phủ các nơi, khiến cho tất cả mọi người hít thở không thông, đồng thời sinh ra cảm giác vô lực, khiến cho bọn họ có cảm xúc muốn cúng bái.
- Các con dân của ta, ngươi triệu hoán quang minh thần vĩ đại làm gì?
Nam tử yêu mị mở miệng nói ra.
Giọng của hắn như thần phù, khiến cho dực nhân tộc và các khôi lỗi sùng kính.
- Quang minh thần vĩ đại, nhân loại hèn mọn này không thần phục thần linh, thỉnh quang minh thần giáo hóa bọn chúng, khiến bọn chúng nguyện thần phục tộc ta!
Một gã dực nhân quỳ một gối xuống và nói ra.
Đám người phía sau cũng quỳ xuống, giống như triều kiến thiên thần.
- Thì ra là thế!
Nam tử yêu dị cười nhạt một cái, hắn nhìn qua đám người Phong Thanh Dương bình tĩnh nói:
- Các ngươi không muốn thần phục thần tộc chúng ta?.
Hắn không có tản mát ra chút khí thế nào cả, giống như hỏi bình thương vậy.
Nhưng mà nội tâm người nghe chấn động, sinh ra lực lượng đầu độc, làm cho người của Thanh Phong minh có xúc động muốn lập tức thần phục.
Đây là thực lực khiến Chí Tôn Thủy Thần cũng phải cung kính cúi người, muốn tuyên bố thần phục hắn
Phong Thanh Dương ý thức được đối phương cường hãn, hắn cắn răng nói:
- Không phải chỉ có ngươi mới là Vĩnh Hằng chi thần!
Tay của hắn cầm ngọc đồng, kim quang lập lòe, từng đạo kim sát khí xông lên trời, lực lượng bao phủ thiên địa!
Cuối cùng một nam tử khí chất bá chủ một phương xuất hiện.
Đây chính là Kim tộc Vĩnh Hằng chi thần Lăng Thái Sơ.
Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương đã từng cùng thành lập Thanh Phong minh, Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương quan hệ đương nhiên không bình thường.
Lăng Thái Sơ từ ngoại vực xa xôi quay trở lại, từng tới Thanh Phong minh gặp Phong Thanh Dương, hơn nữa còn lưu một thàn niệm phân thân ở nơi này, hôm nay đúng là lúc dùng tới.
- Ta... Chúng ta thực sự có Vĩnh Hằng chi thần quá tốt!
Một gã phó minh chủ của Thanh Phong minh nói ra.
- Đó là Thái Sơ lão đại, lúc trước các ngươi còn chưa gia nhập liên minh, hắn đã cùng minh chủ sáng lập Thanh Phong minh, hắn đã trở thành Vĩnh Hằng chi thần!
Trữ Thần Cương hưng phấn nói ra.
Trong lòng hắn Lăng Thái Sơ địa vị còn cao hơn Phong Thanh Dương nhiều.
Người khác của Thanh Phong minh như nhìn thấy ánh rạng đông, thần sắc tràn ngập hy vọng.
Bọn họ vốn cho rằng lần này chết chắc, không nghĩ tới lại thấy hi vọng, bọn họ biết được trong minh cũng có Vĩnh Hằng chi thần.
Nam tử yêu mị ánh mắt co rụt lại, nhìn chằm chằm vào Lăng Thái Sơ nói:
- Ta sớm cảm ứng được thiên địa biến hóa, không chỉ ta là quang minh giáo hoàng tới thế gian, xem ra ngươi cũng là một người trong đó.
Lăng Thái Sơ nhìn nam tử yêu mị, nói:
- Dực nhân giáo hoàng, thì ra ngươi đã đạt tới Vĩnh Hằng chi cảnh!
Hắn còn nói:
- Các ngươi thối lui đi, có ta ở đây ngươi không thể chiếm tiện nghi đâu.
- Úc, ngươi tự tin có thể đánh bại ta?
Nam tử yêu mị kinh ngạc nói.
- Không, ta chỉ muốn mượn một khối quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch của ngươi mà thôi
Lăng Thái Sơ nói.
- Thì ra là muốn Quang Minh chi thạch, nhưng mà đánh bại ra thì nói sau!
Nam tử yêu mị ứng một tiếng, trong tay có thần quang bắn ra.
Thần quang này sáng tới mức không ai mở mắt ra được, từng đoàn từng đoàn khí tức tinh lọc bao phủ Lăng Thái Sơ và người khác.
- Ở đây chỉ tai họa người khác, ra ngoài đánh đi.
Lăng Thái Sơ quát một tiếng, lập tức bắn ra vạn đạo kim quang, sinh sinh ngăn cản thần quang của đối thủ, cũng chuẩn bị đưa bọn họ ra khỏi không gian lục địa này.
Nam tử yêu mị tên là Áo Tư Lạc, là lão giáo hoàng mấy đời của dực nhân tộc.
Hắn nương vào đột phá vĩnh hằng chi cảnh thì phản lão hoàn đồng, chiến lực cũng tăng lên tới mức dọa người.
Nếu không phải chỉ có thần niệm phân thân hắn tới đây, không gian nơi này đã bị diệt rồi.
Lăng Thái Sơ xuất hiện ở chỗ này cũng cho hắn một kinh ngạc sâu sắc.
Lăng Thái Sơ cùng Áo Tư Lạc đều là phân thân thần niệm, nhưng mà lực lượng đối chiến không phải những Chí Tôn Thủy Thần có thể tưởng tượng được.
May mắn bọn họ chiến đấu không có lâu, hai người bất phân thắng bại, năng lượng hao tổn hết sau đó biến mất.
Trước khi Áo Tư Lạc biến mất thì kêu lên.
- Con dân của ta rút lui đi, chờ ngày sau độ hóa bọn chúng.
- Không sao cả, ta sẽ rất nhanh tới không gian của các ngươi, các ngươi đều tạm thời an tâm!
Lăng Thái Sơ cũng lưu lại một câu, liền tiêu tán trong thiên địa này.
Ngàn Chí Tôn đối chiến kết thúc qua loa như vậy.
Người của Thanh Phong minh đều đại định, có Vĩnh Hằng chi thần bảo vệ, bọn họ muốn chết cũng khó.
Ở trong không gian ngoại vực xa xôi, Lăng Thái Sơ cuối cùng mang theo Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu bay nhanh tới đây.
- Đây là thiên hạ đại loạn sao? Dực nhân tộc cũng xuất hiện Vĩnh Hằng chi thần, cũng không biết thế lực khác có Vĩnh Hằng chi thần xuất thế hay không?
Thần sắc Lăng Thái Sơ khó coi.
- Tại sao có thể như vậy, một bước kia không phải rất khó lĩnh ngộ sao?
Lăng Vô Địch thất thần nói.
Bao nhiêu năm rồi hắn vẫn theo đuổi cảnh giới này, hắn cũng cho rằng mình thiên phú siêu đẳng, nhưng mà bây giờ xuất hiện nhiều Vĩnh Hằng chi thần, đả kích tự tin của hắn thật lớn!
- Muốn bước ra một bước kia, trọng yếu nhất chính là tìm đường sống trong cõi chết, là cục diện cửu tử nhất sinh, chỉ cần dung nhập lực lượng của mình vào trong không gian liền có thể đạt tới, đang thời điểm chọn bước ra một bước này, ngươi phải quên đi sinh tử, không được có nửa điểm tạp niệm, bằng không hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Lăng Thái Sơ nói ra.
- Quên sinh tử đi, trong nội tâm không có tạp niệm, ai có thể dễ dàng làm được?
Lăng Vô Địch thở dài nói.
Lăng Tiếu đang nhớ kỹ lời này, trong nội tâm cũng hiểu được muốn làm được quá khó khăn.
Ai không sợ chết, cho dù là thần cũng sợ vẫn lạc, ai không tạp niệm, mỗi một người đều có thê thiếp con cái, thân bằng hảo hữu, bọn họ có lo lắng thì không ai không có tạp niệm cả.
- Ta lo lắng quá nhiều, chỉ sợ ta khó mà đi qua một bước kia!
Lăng Tiếu thở dài trong lòng.
Tốc độ của Lăng Thái Sơ có thể nói là nhanh như tia chớp, xuyên thẳng qua ngoại vực, cơ hồ bỏ qua bất cứ không gian loạn lưu nào, hắn hóa thành kim sát khí, đem Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu bảo hộ bên trong và khiến hai người có thể cảm nhận được kim chi bổn nguyên, có thể khiến lực lượng của bọn họ cường đại lên.
Dùng không bao lâu, Lăng Thái Sơ đã đi tới không gian của Thanh Phong minh.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555
Lăng Thái Sơ gật đầu với bọn họ, liền giới thiệu Lăng Vô Địch cùng Lăng Tiếu.
- Ha ha, tiểu tử này này chúng ta sớm quen rồi, ngươi không cần giới thiệu!
Phong Thanh Dương chỉ vào Lăng Tiếu cười to nói ra.
- Bái kiến Phong tiền bối, Trữ lão!
Lăng Tiếu tiến lên hành lễ với hai người.
- Tốt, mới mấy chục năm không gặp, ngươi đã phát triển tới bước này, thật sự là đáng mừng!
Phong Thanh Dương tán thưởng cười nói.
Lăng Tiếu và bọn họ nói vài câu liền tạm biệt, liền đi tới ở chung với mỹ nhân bên cạnh.
Liễu Phiêu Phiêu từng là đệ nhất mỹ nhân Thiên Long địa vực, dung mạo của nàng không thay đổi, vẫn tuyệt mỹ động lòng người như thế, bộ dáng phong tình vạn chủng khiến nam nhân mê mệt.
- Những năm này ủy khuất ngươi!
Lăng Tiếu nhu tình nói.
Những năm gần đây hắn vào nam ra bắc, không có thời gian quay về thăm Liễu Phiêu Phiêu, nội tâm tự nhiên vô cùng áy náy.
Liễu Phiêu Phiêu khẽ tựa vào vai Lăng Tiếu, nói:
- Chỉ cần trong lòng ngươi có ta, ta sẽ không cần cái gì.
Nàng dừng một chút và hỏi:
- Những năm này ngươi nhất định trôi qua rất khổ a, Thủy Nguyên Thạch gom góp đủ chưa?
Liễu Phiêu Phiêu sớm biết hiểu Lăng Tiếu có chuyện cần làm, phải gom góp Thủy Nguyên Thạch không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng gian nan.
Lăng Tiếu nhẹ lắc lắc đầu nói
- Ta đã quen chuyện này, ta có thể cường đại lên trong sinh tử, về phần Thủy Nguyên Thạch còn kém quang thuộc tính, chỉ cần tìm được nó thì gom đủ rồi! Lúc này chúng ta tới vì quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch.
- Các ngươi hẳn là muốn đánh Quang Minh không gian hay sao? Bọn chúng có được Vĩnh Hằng chi thần đyá!
Liễu Phiêu Phiêu khẩn trương lên nói.
Lăng Tiếu cười nói:
- Bọn hắn có Vĩnh Hằng chi thần, chúng ta cũng có, đây không phải vấn đề.
- Cũng phải, hy vọng các ngươi có thể thuận lợi!
Liễu Phiêu Phiêu chúc phúc.
- Ân, sau khi chuyện này chấm dứt, ngươi nên theo ta cùng sinh hoạt a, tới lức đó ta không cần phải ngược xuôi các nơi nữa, có thể sống cùng các ngươi rồi.
Lăng Tiếu nói.
Những năm gần đây hắn vẫn lưu lạc sinh tử, khiến hắn sinh ra cảm giác chán ghét sinh hoạt như thế, rất muốn bỏ qua tất cả mà nghỉ ngơi thật tốt, hưởng thụ nhân sinh với các nữ nhân của mình.
- Ân, tất cả tùy ngươi.
Liễu Phiêu Phiêu đáp.
Những năm gần đây Liễu Phiêu Phiêu cũng bị nỗi khổ tương tư giày vò, nàng cũng hy vọng có thể yên tĩnh sống qua ngày với Lăng Tiếu.
Lăng Thái Sơ cùng Phong Thanh Dương gặp mặt không dài, hắn triệu hoán Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch tới và nói:
- Quang thuộc Thủy Nguyên Thạch này mình ta có thể đi lấy rồi, các ngươi đi chỉ sợ không giúp được cái gì! Các ngươi đều ở tại chỗ này đi.
- Cứ dựa theo ngươi nói mà xử lý.
Lăng Vô Địch đáp.
Lăng Tiếu lại phản đối.
- Không, ta cảm thấy được có lẽ chúng ta nên đi mới đúng.
Lăng Thái Sơ nhìn Lăng Tiếu, nói:
- Ngươi muốn thừa dịp hư mà vào sao? Thế nhưng mà ngươi phải hiểu Quang Minh không gian là địa bàn của dực nhân tộc, chỗ đó cao thủ như mây, bằng các ngươi đi vào làm sao có thể đi ra?
- Chỉ cần Thái Sơ lão tổ ngài ngăn chặn Vĩnh Hằng chi thần của đối phương là được, ta có nắm chắc lấy được Thủy Nguyên Thạch!
Lăng Tiếu vô cùng tự tin nói ra.
Hắn đã thập phần khế hợp với hỗn độn thế giới, cho dù là thần niệm phân thân của Vĩnh Hằng chi thần hắn cũng có thể ngăn cản, hắn có tin tưởng tuyệt đối xông vào Quang Minh không gian.
Lăng Vô Địch cải biến chủ ý nói:
- Cũng đúng, những điểu nhân kia biết rõ ngươi muốn tiến đến lấy Thủy Nguyên Thạch, tất sẽ dùng toàn lực ngăn cản, chúng ta nên tùy thời mà động.
- Cho dù ta chế trụ được Vĩnh Hằng chi thần của đối phương, nhưng mà các ngươi cũng chưa chắc có thể lấy được Thủy Nguyên Thạch ah!
Lăng Thái Sơ nói.
Lăng Thái Sơ lo lắng không phải không có lý, dực nhân tộc là chủng tộc viễn cổ, nội tình phi thường cường đại, chỉ dựa vào hai người bọn họ làm sao có thể lấy được.
- Thái Sơ lão tộc, ta chỉ cần khống chế được một điểu nhân cấp giáo hoàng, tất nhiên có thể lấy được Thủy Nguyên Thạch
Lăng Tiếu lần nữa đáp.
Ánh mắt Lăng Thái Sơ lóe lên, hắn nhìn qua Long Phượng Thần Cô trên trán Lăng Tiếu, do dự và nói:
- Đã như vầy, vậy các ngươi nên cẩn thận làm việc, không được thì đừng miễn cưỡng.
Lăng Thái Sơ dứt lời, liền dẫn Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch bay tới Quang Minh không gian.
Quang Minh không gian nằm ở sâu nhất của đông vực, nhưng mà tốc độ của Lăng Thái Sơ thì không bao lâu nó đã nằm ở trước mặt.
Đây là không gian đại lục chói mắt, quang thuộc tính nồng đậm, không gian này khiến nguwofi tu luyện quang thuộc tính thích thú, tốc độ tu luyện tăng gấp đôi.
Lăng Thái Sơ như một đoàn kim sát không gian đi tới nơi này, một giọng nói vang lên:
- Đã sớm chờ ngươi từ lâu, không nghĩ tới ngươi thật sự dám tới.
Trong chốc lát vạn đạo hào quang thần thánh hiện ra, cánh chim lớn vung lên bao phủ lấy Lăng Thái Sơ.
Hai lực lượng đối nghịch, nếu như có người nào ở ngoài ngoại vực nhìn thấy cảnh này chắc chắn sẽ chấn động dữ dội.
Chân thân Lăng Thái Sơ hiện ra, hắn đứng chắp tay, giống như chiến thần áo vàng nhìn qua Áo Tư Lạc đứng giữa không gian.
- Tộc của ta lúc trước cầu trợ quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch của các ngươi, các ngươi không đổi cũng thôi, còn dám chém giết hậu nhân của ta, hôm nay các ngươi dâng một khối quang thuộc tính Thủy Nguyên Thạch lên thì chuyện này xóa bỏ, ngươi nghĩ như thế nào?
Hôm nay Ma Hổ tộc, Lôi tộc đều có Vĩnh Hằng chi thần xuất hiện, Lăng Thái Sơ thật sư không muốn vạch mặt với dực nhân tộc, tốt nhất có thể hoà đàm thì áp lực của hắn giảm đi thật nhiều.
- Ha ha, thần tộc của ta sắp quân lâm thiên hạ, các ngươi là nhân loại hèn mọn nên giết thì giết, có cái gì đáng đặt trong lòng, muốn cầm Quang Minh chi thạch của tộc ta, trước qua cửa ải của ta rồi nói sau!
Áo Tư Lạc cười một tiếng, gương mặt yêu dị hiện ra thần sắc dữ tợn, cánh chim vũ động, vô số vũ linh hóa thành ngàn vạn bóng kiếm bao phủ Lăng Thái Sơ.
Lăng Thái Sơ hừ lạnh một tiếng, thần có vô số kim sát khí hóa thành Kim Long bao phủ hắn.
Trong không gian sinh ra tiếng nổ đáng sợ.
Đây chẳng khác gì thiên tai diệt thế, không gian loạn lưu, va chạm mạnh mẽ.
May mắn Áo Tư Lạc sớm chặn đường Lăng Thái Sơ, bằng không Quang Minh không gian bị du âm ảnh hưởng mà hủy đi.
Khi bọn họ chiến đấu, Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch đã lợi dụng thời gian này lẻn vào trong Quang Minh không gian.
- Vô Địch lão tổ, chúng ta chỉ cần bắt được một tên giáo hoàng đến lúc đó sẽ xong việc!
Lăng Tiếu nhắc nhở nói ra.
- Ân, ngươi có thể có nắm chắc là tốt rồi!
Lăng Vô Địch đáp.
Hai người bọn họ mượn cơ hội tiến vào Quang Minh không gian, lập tức cảm ứng được có không ít Chí Tôn của dực nhân tộc thủ hộ ở gần.
- Người nào dám tới gần thần tộc ta!
Một tên giáo hoàng của dực nhân tộc phát hiện ra Lăng Tiếu cùng Lăng Vô Địch .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của minhchinh555