Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1893: Đại kết cục. (3)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nhục thân có thể diệt, thần cách có thể diệt, ký ức hư vô phiêu phù ở trong dòng sông thời gian, không thể tiêu diệt.
Tu luyện đến một trọng này, trừ phi là lĩnh ngộ Thời Gian Quy Tắc, bằng không thực sự là giết không chết.
Về phần đệ cửu trọng, đó là cảnh giới Thần Hoàng Thiên Hình tu luyện đến, xưng là..... Vĩnh Sinh Bất Tử.
Đây là Bất Tử Chi Thân chân chính, đừng nói diệt nhục thân, thần cách, coi như là đem ký ức trong dòng sông thời gian cũng diệt sát, vậy cũng vẫn không chết. Vĩnh Sinh Bất Tử đã cùng với Thiên Địa hợp nhất, chỉ cần thế giới tồn tại, vậy thì vĩnh viễn có sinh mệnh, vĩnh viễn bất tử.
Đệ cửu trọng Bất Diệt Kim Thân, cùng với đệ cửu trọng Bất Tử Chi Thân là đối ứng, được xưng là.... Vĩnh Sinh Bất Diệt.
Tu luyện đến một cảnh giới này, bất phôi bất diệt, đứng ở nơi đó để bất luận kẻ nào công kích, vậy cũng chẳng thương tổn được chút nào.
Bất Tử Chi Thân không chỉ có đánh không chết, uy lực của Bất Tử Thần Lực kia cũng thập phần cường đại, cùng với bản nguyên chi lực gần nhau.
Bất Tử Thần Vương tu luyện Bất Tử Chi Thân đến đệ bát trọng, Bất Tử Thần Lực đã thập phần cường đại, phối hợp với hắn lĩnh ngộ ra Dương Chi Bản Nguyên, uy lực hầu như bội tăng.
Trong sát na, chỉ thấy vô tận hư không hắc bạch giao nhau, huyễn bạch dương quang kia cùng với Bất Tử Thần Lực đen kịt hoàn mỹ che lấp hư không.
Đỉnh đầu Huyền Thiên tám đạo quang quyển kia nhất thời có vẻ có chút ảm đạm xuống, tựa hồ cũng bị lực lượng của Bất Tử Thần Vương bao phủ.
- Ha ha ha....!
Bất Tử Thần Vương cất tiếng cười to, từ trong quang cầu nửa trắng nửa đen kia truyền ra:
- Huyền Thiên, Bất Diệt Kim Thân của ngươi mới tu luyện đến đệ ngũ trọng, nhìn ngươi làm thế nào cùng ta tranh đấu? Phàm nhân chính là phàm nhân, cho dù nắm trong tay lực lượng chí cao trong thiên địa, nhưng bản thân lực lượng của ngươi lại vẫn là nhỏ yếu đến đáng thương. Bản tọa có Bất Tử Chi Thân, ngươi theo ta liều mạng? Xem ai có thể liều mạng ai, ha ha ha....!
Trong tiếng cười lớn, huyễn bạch quang mang cùng với Bất Tử Thần Lực đen kịt kia che lấp bầu trời phương viên mấy vạn dặm, trên đỉnh đầu Huyền Thiên tám đạo quang quyển triệt để bị bao phủ, rất nhanh, thân ảnh Huyền Thiên cũng bị hắc bạch quang mang kia che lấp, ngoại nhân đã nhìn không thấy nữa.
Thấy Huyền Thiên mất đi hình bóng, Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương liếc mắt nhìn nhau, thần sắc đều là cả kinh, đang muốn xuất thủ.
Thế nhưng, trong sát na mấy đạo khí tức kinh khủng, cuộn trào mãnh liệt tới, đem ba người tập trung. Bên phía đối phương Tư Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Côn Hư Thần Vương thân ảnh nhanh như thiểm điện, hướng phía Cơ Hoàng Thần Vương ba vị đỉnh phong Thần Vương tấn công tới, ngăn cản bọn họ cứu giúp Huyền Thiên.
- Thời....gian....tĩnh....chi....!
Ngay lúc này, lại đột nhiên có một đạo thanh âm vang lên.
Thanh âm kia tựa hồ từ Thái Cổ vô tận xa xôi truyền đến, mang theo Viễn Cổ Thần để phạm xướng, lại tựa hồ từ tương lai vô tận xa xôi truyền đến, khiến người ta cảm giác được vô cùng kinh ngạc, mang theo một loại lực lượng khiến người khác không thể lý giải được.
Phảng phất là trong nháy mắt, lại phảng phất như là một vạn năm....
Nhân, Thần Vương tại một khắc nào đó, đột nhiên cảm giác được, ý thức của bọn họ còn đang vận chuyển, thế nhưng thân thể cũng không chịu khống chế nữa mà dừng lại.
Không chỉ có thân thể bọn họ, còn có tất cả những thứ bên cạnh, sóng khí trong hư không đang cuồn cuộn kia, công kích ra vô tận cương mang đều ở trong sát na bị dừng hình lại.
Nhớ tới đạo thanh âm nghe được kia, toàn bộ Thần Vương trong lòng run lên, lẽ nào....thời gian thực tĩnh lại?
Giờ này khắc này, chỉ có Thần linh, Chủ Thần ở ngoài vòng chiến nghìn vạn dặm, đứng thật xa, mới nhìn được rõ ràng, tiền phương không gian chừng phương viên mấy trăm vạn dặm, theo thời gian kia vang lên, liền đột nhiên bị định trụ.
Tựa hồ thực sự là thời gian đã đình chỉ.
Bất quá, Thần linh ở ngoài nghìn vạn dặm cũng không chịu ảnh hưởng, có thể thấy được, chân chính thời gian cũng không có đình chỉ, chỉ là đình chỉ cục bộ, cũng có thể nói là không gian nơi đó đã bị trói buộc.
Đây là một loại lực lượng thời gian và không gian hỗn hợp, huyền diệu khó giải thích, dĩ nhiên để toàn bộ Thần Vương đều khống chế không được bản thân nữa. Nhưng công kích cuồng bạo đáng sợ kia đều trong nháy mắt bị phong ấn lại.
Không......
Cũng không phải là tất cả đều tĩnh lại, ở nơi không gian hắc bạch quang mang che phủ phương viên mấy vạn dặm, lại đột nhiên nổ bắn ra từng đạo kiếm mang.
Phương viên mấy trăm vạn dặm bốn phía xung quanh Huyền Thiên đều tĩnh lặng xuống rồi. Nhưng hắn cũng không có tĩnh lại, bát đại bản nguyên chi lực đều bị hắn dung nhập trong kiếm thuật, trong sát na liền bổ ra vô số kiếm, từng đạo kiếm quang ngang dọc mấy vạn dặm, đem khu vực hắc bạch quang mang bao phủ kia thiết cát đến phá thành mảnh nhỏ.
Bất Tử Thần Vương ý thức thanh tỉnh, nhưng thân thể cũng không chịu khống chế nữa. Mắt mở trừng trừng nhìn Huyền Thiên phá điệu toàn bộ công kích của hắn. Sau đó, vô số đạo kiếm quang bổ vào trên người hắn.
Trong sát na, Thần thể của hắn tứ phân ngũ liệt, thần cách của hắn cũng bị kiếm quang thiết cát thành phấn toái.
Cùng lúc đó, còn có Tư Không Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Côn Hư Thần Vương.... Thần thể, thần cách của bọn họ đều tại giờ khắc này bị vô tận kiếm quang thiết cát ra.
Khi kiếm mang kia biến mất, hư không tĩnh lại lại đột nhiên vận động.
Cơ Hoàng Thần Vương, Khương Nông Thần Vương, Vũ Hạ Thần Vương công kích quét ngang tiền phương, đã đem Tư Không Thần Vương, Trường Không Thần Vương, Công Tôn Thần Vương, Côn Hư Thần Vương hóa thành mảnh nhỏ đều oanh thành phấn toái.
Mấy đại Thần Vương cũng không có tu luyện Bất Tử Chi Thân, toàn bộ đều bị mất mạng.
Trong hư không, Huyền Thiên thu kiếm mà đứng, trong tay cầm lấy một cổ Thánh Đỉnh huyễn bạch, là Dương Chi Thánh Đỉnh.
Sắc mặt của hắn có chút trắng bệch. Cửu Đỉnh của hắn không được đầy đủ, còn không có triệt để nắm trong tay thời gian, vừa rồi thi triển "Thời Gian Tĩnh Chỉ", hoàn toàn là cưỡng ép thi triển ra. Thân thể đã bị phản phệ không nhẹ.
Bất quá, hiệu quả cũng không tệ lắm, ở trong mấy lần hô hấp của Thời Gian Tĩnh Chỉ, Huyền Thiên đã đem Bất Tử Thần Vương chém giết thành tro bụi, lại giết hắn thành hư vô nát bấy, Thần thể, thần cách diệt hết, Dương Chi Thánh Đỉnh cũng bị hắn đoạt qua đây.
Mấy vị đỉnh phong Thần Vương khác, cũng bị hắn phá vỡ Thần thể thần cách, lần lượt chết ở trong tay ba đại Thần Vương Cơ Hoàng, Khương Nông, Vũ Hạ.
Huyền Thiên cầm lấy Dương Chi Thánh Đỉnh, trong Dương Chi Thánh Đỉnh tản mát ra một cổ lực lượng mạnh mẽ, muốn giãy dụa thoát ra. Nhưng vô luận như thế nào đều giãy không thoát được lòng bàn tay của Huyền Thiên.
Huyền Thiên biết được, Tần Bất Tử cũng không có chết, bằng không Dương Chi Thánh Đỉnh không có phản ứng như vậy.
- Tần Bất Tử, ta đã thu thập Cửu Đỉnh, không nói có thể lĩnh ngộ ra bản nguyên chi lực viên mãn, nắm trong tay Thiên Địa quy tắc, khi đó, nhìn ngươi làm thế nào chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.
Huyền Thiên trong lòng thì thầm.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1894: Đại kết cục. (4)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Nói xong, Huyền Thiên hướng Long Tử Nghiên cùng với Hiên Viên Sơ Tuyết ở phía xa nhìn một cái, hồn niệm truyền âm, để Hiên Viên Sơ Tuyết hỗ trợ chiếu cố Long Tử Nghiên, sau đó, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Lúc này thân thể hắn suy yếu, cần phải tìm địa phương khôi phục cho tốt, đồng thời đem Cửu Đỉnh triệt để lĩnh ngộ.
Huyền Thiên sử dụng bản nguyên chi lực, ở trong bản nguyên thế giới xuyên toa, Thần giới, phàm giới ngăn trở đối với hắn đều không có tác dụng gì cả.
Rất nhanh, Huyền Thiên liền trở lại phàm gian Kiếm Giới, tìm một chỗ bí ẩn, tìm hiểu Dương Chi Thánh Đỉnh.
Hiện tại thân thể hắn suy yếu, nếu là đỉnh phong Thần Vương, đối với hắn uy hiếp không hề nhỏ, nhưng tại phàm giới, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể uy hiếp đến hắn.
Thời gian phi khoái trôi qua, ba năm sau, Huyền Thiên cường hình sử dụng Thời Gian Quy Tắc đã bị phản phệ triệt để khôi phục, sau đó lại qua bảy năm, Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ ra Cửu Đỉnh Thánh Đỉnh, trong lòng đại triệt đại ngộ.
- Thì ra là thế.....! Thì ra là thế.....!
Huyền Thiên đứng dậy, trong lòng thư sướng, tuy rằng hắn không có đem Bất Diệt Kim Thân tu luyện đến đệ cửu trọng, càng không có tu luyện Bất Tử Chi Thân, nhưng hắn cũng đã nắm trong tay bổn nguyên cùng với Thiên Địa hợp nhất, trở thành một trong Vĩnh Sinh giả.
Huyền Thiên hưng phấn không qua bao lâu, liền khẽ cau mày lại, nắm giữ Vĩnh Sinh dễ, độ người khác vĩnh sinh, khó!
Con đường hắn đi qua, chung quy là con đường của hắn, muốn chỉ dẫn cho người khác một con đường có thể đạt được Vĩnh Sinh, nói dễ vậy sao!
- Hôm nay ta đã lĩnh ngộ Thiên Địa bổn nguyên, thế nhưng lại như trước có thể cảm giác được. Còn có một con đường rất dài phải đi. Chung quy sẽ có một ngày, ta không những độ được Vĩnh Sinh, cũng có thể độ người khác Vĩnh Sinh. Ta muốn sáng tạo một tân thế giới, nơi đó là....là Tiên Giới, để người trong thiên hạ mọi người có một con đường Vĩnh Sinh, một con đường có thể thành Tiên....!
Trong lòng Huyền Thiên yên lặng vận chuyển suy nghĩ, hắn mặc dù đã đứng ở đỉnh phong của thế giới. Thế nhưng, trong lòng lại như trước vẫn có mục tiêu truy cầu.
Sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới, con đường này dài dằng dặc mà xa xôi, lúc này, hắn nên cùng với tìm kiếm Tần Bất Tử, cùng hắn triệt để làm đoạn thời gian.
Giờ này khắc này Huyền Thiên triệt để lĩnh ngộ Thiên Địa bản nguyên, cả người cùng với Thiên Địa hoàn mỹ dung hợp, hắn cùng với Thiên Địa, tuy hai mà một, trong thiên địa các thế giới đều như là cánh tay, thân thể của hắn.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Âm Dương Phong Lôi.....các loại thuộc tính, đều như là một bộ phận thân thể của hắn.
Tư duy của hắn tản ra, đến các không gian, đồng thời, ở trong dòng sông thời gian hành tẩu, ngược dòng thế giới này đã từng.
Đột nhiên, Huyền Thiên khí thế biến đổi, Hiên Viên Thần Kiếm xuất hiện ở trong tay, hắn cả người giống như một thanh tuyệt thế lợi kiếm ra khỏi vỏ, tiết lộ ra phong mang không gì sánh được.
- Tần Bất Tử, cái danh hào "Bất Tử" của ngươi từ ngày hôm nay trở đi liền phế, vô luận ngươi ẩn trốn ở nơi nào, hiện tại hay là quá khứ, dù cho ở sâu trong ký ức, ngươi đều chạy không thoát khỏi Thời Không Kiếm Thuật của ta....chết đi!
Huyền Thiên quát nhẹ một tiếng, trong tay Hiên Viên Thần Kiếm đâm một kiếm về phía trước.
Hiên Viên Thần Kiếm lại đột nhiên biến mất không thấy, trực tiếp đâm vào trong hư không, kiếm khí phong duệ ngang dọc các thời không.
Cùng một thời gian, trên Thần giới trăm chỗ địa điểm, đều vang lên tiếng kêu thảm thiết của Bất Tử Thần Vương.
- Ta hận.....! Ta thật hận....!
Bất Tử Thần Vương tiếng kêu thảm thiết chỉ là tồn tại trong nháy mắt, liền tắc nghẽn mà dừng lại, triệt để chết đi....
Đối với Huyền Thiên nắm trong tay thời gian, không gian mà nói, cho dù là ký ức bất diệt, Huyền Thiên vẫn có thể một kiếm diệt sát.
Ngay trong nháy mắt Bất Tử Thần Vương tử vong kia, đột nhiên, có hai cổ khí tức hạo hãn không hiểu, xuất hiện ở trong Thiên Địa.
Hai cổ khí tức này, tựa hồ không chỗ không ở, khiến người ta không thể suy đoán, đầu nguồn khí tức đến tột cùng ở nơi nào?
Bản nguyên thế giới, nơi nào đó, một thanh âm đang cười to:
- Thiên Hình, Bất Tử Chi Thân của các ngươi bị diệt, ha ha....ta thắng rồi. Tuy rằng ta giết không chết ngươi, nhưng ta có thể cược thắng được ngươi. Bất Tử Chi Thân của ngươi chính là không bằng Bất Diệt Kim Thân của ta, ha ha ha ha.....!
- Địa Tàng, ngươi đừng cao hứng quá sớm, hừ, tiểu tử kia có thể giết chết Bất Tử Chi Thân, dựa vào không phải là Bất Diệt Kim Thân của ngươi, mà là lực lượng Cửu Đỉnh.....!
Một thanh âm khác vang lên.
Hai thanh âm này, đột ngột vang lên chính là Thần Hoàng Thiên Hình, Minh Đế Địa Tàng vạn năm trước sau một trận đánh liền biến mất.
Hai người thất tung một vạn năm, cũng làm một đánh cuộc, hai người suốt đời giao chiến, một người đánh không chết, một kẻ đánh không hỏng. Căn bản phân không ra thắng bại, cho nên mới dùng một phương pháp, tại các nơi lưu lại Bất Tử Chi Thân và Bất Diệt Kim Thân truyền nhân, để cho bọn họ đến phân thắng bại.
Hơn vạn năm trôi qua, không hề thiếu Bất Tử Bất Diệt truyền nhân chết đi. Nhưng cũng không có ai tu luyện đến cảnh giới rất cao, hai người đều cho rằng không thể tính được. Nhất định phải đợi được tu luyện đến bát trọng Bất Tử Chi Thân, hoặc là Bất Diệt Kim Thân chết đi, mới xem như phân ra cao thấp.
Tần Bất Tử tu luyện Bất Tử Chi Thân đạt được đệ bát trọng, chết ở dưới tay của Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân, điều này tự nhiên khiến cho Minh Đế Địa Tàng tâm tình thập phần thư sướng.
Hắn cùng với Thiên Hình đánh cả đời chẳng phân biệt được thắng bại, hiện tại Tần Bất Tử vừa chết đi, hắn xem như có thể lẽ thẳng khí hùng nói Bất Diệt Kim Thân so với Bất Tử Chi Thân mạnh hơn.
Tuy rằng Huyền Thiên Bất Diệt Kim Thân mới tu luyện đến đệ ngũ trọng, đồng thời bởi vì bản nguyên chi lực cải tạo thân thể, đã sớm đem Bất Diệt Thần Lực trở thành tạp chất thanh trừ, hiện tại thân thể Huyền Thiên cùng với Bất Diệt Kim Thân nửa sợi lông quan hệ cũng không có. Nhưng Minh Đế Địa Tàng lại vẫn mừng đến vui vẻ thấy Thần Hoàng Thiên Hình bị nhục, chết sống đều phải bắt được Tần Bất Tử bị Huyền Thiên đánh chết không tha, nói Bất Tử Chi Thân không bằng Bất Diệt Kim Thân.
- Ha ha...., mặc kệ thế nào, Huyền Thiên tu luyện Bất Diệt Kim Thân của bản Đế, khí vận chính là không giống, điểm ấy ngươi không thể phủ nhận, ha ha, Thiên Hình, ngươi chung quy vẫn là so ra thua kém ta, ha ha.....!
Minh Đế vui vẻ cười lớn lên.
Thần Hoàng Thiên Hình nói:
- Ngươi hiện tại cứ cười đi, đợi lát nữa lại khóc, thế tôn nói qua, chín cỗ Thánh Đỉnh, chính là Sáng Thế chủ lưu lại, ẩn chứa tất cả bản nguyên, chúng ta tuy rằng là Thiên Địa đồng sinh. Nhưng cũng không có triệt để nắm trong tay toàn bộ bản nguyên. Hiện tại hắn lĩnh ngộ được Cửu Đỉnh chi lực. Nói không chừng thực lực so với chúng ta đều phải mạnh hơn. Đến lúc đó, ngươi không phải đệ nhất, ta cũng không phải đệ nhất, Huyền Thiên mới chính là trở thành đệ nhất.
- Ha ha, thế tôn không phải cũng nói qua rồi sao? Bất Tử Bất Diệt liên thủ, thiên hạ vô địch sao. Lúc này đây chúng ta liên thủ một lần, bắt tiểu tử này đem hắn ăn vào, thế nào?
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1895: Đại kết cục. (5)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Minh Đế Địa Tàng đề nghị nói:
- Dù sao chúng ta và Thiên Địa đồng sinh, thực lực đều là trời sinh đã định trước không thể dựa vào hậu thiên tu luyện, lĩnh ngộ, chỉ có thôn phệ bổn nguyên. Đáng giá để chúng ta thôn phệ, chỉ có Huyền Thiên tiểu tử này. Nuốt hắn vào bụng rồi, chúng ta cũng có thể triệt để nắm trong tay bổn nguyên, đến lúc đó, sẽ biến thành tồn tại giống như thế tôn.
- Ta cũng đang nghĩ như vậy. Chúng ta tìm hiểu Cửu Đỉnh hàng tỉ năm rồi, lại bởi vì không thể hậu thiên tu luyện lĩnh ngộ, một điểm lực lượng cũng tìm hiểu không được. Do đó, ta đã cố ý đem Cửu Đỉnh để Hiên Viên Thương đạt được. Vốn tưởng rằng hắn sẽ tìm hiểu ra lực lượng của Cửu Đỉnh, lại không nghĩ rằng phát sinh nhiều chuyện như vậy, đảo đi đảo lại, muốn làm đến cuối cùng, cư nhiên là một phàm giới tiểu tử lĩnh ngộ Thánh Đỉnh chi lực. Thực sự là kỳ thay quái thay. Bất quá quản hắn là ai làm gì, chúng ta nuốt vào thì được rồi. Địa Tàng, lần này ta và ngươi liên thủ một lần. Chúng ta ăn vào Huyền Thiên sau đó xem ai trước đoạt được tồn tại giống như thế tôn...!
Thần Hoàng Thiên Hình phụ họa nói.
.....
Kiếm Giới tinh không, Huyền Thiên đạp hư mà đứng.
Hai cổ khí tức kia vừa mới xuất hiện, liền tập trung vào hắn, Huyền Thiên tự nhiên biết hai cổ khí tức này phân biệt là ai. Trong thiên hạ cũng chỉ có Thần Hoàng Minh Đế.
Do đó, Huyền Thiên tìm địa phương, chờ đợi hai người tìm đến.
Lấy thực lực hai người đánh bạo tinh cầu, nếu là tại Giới Vương Tinh cùng bọn chúng gặp mặt, đánh một trận khẳng định sẽ đem Giới Vương Tinh đánh bạo mất.
Từ trong trí nhớ huyết mạch của Long Tử Nghiên, Huyền Thiên biết được, Thái Cổ Long tộc chính là Thần Hoàng và Minh Đế tiêu diệt. Bằng không Long Tử Nghiên thành Thần, Địa Tàng sẽ không cố ý lưu lại một chút thủ đoạn, chém giết Chân Long.
Thần Hoàng, Minh Đế phân biệt xưng bá Thần giới, Minh Giới, để vạn tộc thần phục. Vạn tộc chỉ có Long tộc cao ngạo, không muốn cúi đầu, liền bị hai người bắt đến làm nô, ra ngoài thời gian tọa ỷ, khi uống rượu thì uống Long Huyết, miệng ăn thì ăn thịt rồng.
Long tộc phản kháng, liền tao ngộ tai ương diệt tộc.
Thần Hoàng, Minh Đế, hai người cùng với Thiên Địa đồng sinh, không phải người, cũng không phải Thần, càng không phải bất luận bộ tộc nào cả. Chỉ vì Thiên Địa sơ khai sinh ra ý thức, nắm trong tay Thiên Địa bản nguyên, lực lượng vô cùng, hoành hành thiên hạ. Cho dù là Thần Vương, ở trong mắt bọn họ cũng chỉ như con kiến hôi, nhìn thấy bọn họ cũng phải cung kính, ba quỳ chín lạy, hơi có chút bất mãn, liền ra tay giết người.
Rất nhanh, tiền phương của Huyền Thiên xuất hiện hai dòng xoáy, một đen một trắng hai nhân ảnh từ trong dòng xoáy đi tới.
Bạch y là Thần Hoàng Thiên Hình, hắc y là Minh Đế Địa Tàng.
Cho tới nay, Huyền Thiên đều từ trên pho tượng thấy không rõ tướng mạo của Thần Hoàng và Minh Đế. Nhưng lúc này Huyền Thiên ngộ tận Thiên Địa bổn nguyên, hiểu rõ tất cả, tướng mạo của Thần Hoàng Minh Đế tự nhiên liếc mắt liền thấy rõ ràng.
Tướng mạo của hai người khiến Huyền Thiên hơi kỳ lạ một chút, có chút nằm ngoài dự liệu.
Chỉ thấy Thần Hoàng Thiên Hình trên mặt đúng là một mảnh hư không, khoảng không vắng vẻ, nhưng là thanh sắc, đúng như một mảnh thanh thiên.
Mà trên mặt Minh Đế Địa Tàng lại là một mảnh thổ hoàng, có thổ có thạch, kết thành một khối đúng như một mảnh đại địa.
Hai người cùng với Thiên Địa đồng sinh là Thiên Địa chi linh, đại biểu cho thương thiên đại địa.
Thần Hoàng Minh Đế vừa xuất hiện, cũng không nói chuyện, bàn tay duỗi ra một cái, liền hướng Huyền Thiên chộp tới.
Bất Diệt Thần Lực và Bất Tử Thần Lực cuộn trào mãnh liệt mà ra, trong sát na Huyền Thiên liền cảm giác được Thiên Địa phong ấn, tứ diện lao tù, Bất Tử Bất Diệt liên thủ, có một loại lực lượng hạo hãn không hiểu, cực kỳ cường đại.
Bất quá, lúc này Huyền Thiên dường như chủ tể Thiên Địa, thế giới bổn nguyên, Thiên Địa quy tắc, đều ở trong tay của hắn, nào có sợ hãi Thần Hoàng Minh Đế.
Hắn chính là thế giới này, ở trong thế giới này bất luận kẻ nào đều không thể lay động được hắn.
Chỉ thấy chín đạo thần quang xán lạn phóng lên cao, hóa thành chín đạo quang quyển treo ở trên đỉnh đầu của Huyền Thiên, trong sát na, Huyền Thiên một kiếm chém xuống.
Chín đạo quang quyển kia nhất thời ngưng tụ, hóa thành một đạo hỗn độn kiếm quang, chém xuống về phía trước.
Chín đại bản nguyên hợp làm một, đó là hỗn độn, Huyền Thiên lĩnh ngộ Cửu Đỉnh, rốt cuộc triệt để nắm trong tay hỗn độn bổn nguyên lực lượng.
Một kiếm chém xuống, tiền phương thế giới hóa thành hai nửa, thiên và địa chia lìa, Thần Hoàng, Minh Đế công kích trong nháy mắt tan vỡ.
Một đạo vết rách hư không xuất hiện ở giữa của hai người, dường như thiên nhân cách xa nhau, Thần Hoàng và Minh Đế triệt để mất đi liên hệ.
Thần Hoàng và Minh Đế thất kinh, trăm triệu lần không thể ngờ, thực lực của Huyền Thiên dĩ nhiên kinh khủng đến mức độ này.
Chỉ thấy bá bá hai tiếng, lại có hỗn độn kiếm quang phách tới, Thần Hoàng và Minh Đế đều chống đối, nhưng thùng rỗng kêu to, trong sát na, kiếm quang trảm trúng thân thể hai người.
Thần Hoàng trong nháy mắt tứ phân ngũ liệt, Minh Đế Địa Tàng thì nháy mắt cũng không biết bị bổ ra bao nhiêu vạn dặm.
Bất quá, Thần Hoàng bị kiếm quang giảo thành hư vô trong nháy mắt lại xuất hiện ở trong hư không, thân thể không có nửa điểm tổn thương. Minh Đế Địa Tàng tuy rằng bị đánh bay triệu vạn dặm, nhưng vẫn bình yên vô sự.
Một Vĩnh Sinh Bất Tử, một Vĩnh Sinh Bất Diệt, Huyền Thiên há có thể đơn giản phá được công kích của hai người, thế nhưng lại giết không được bọn họ.
- Ha ha ha....ta là đánh không hỏng!
- Hắc hắc hắc....ta là đánh không chết!
Minh Đế và Thần Hoàng cười to, hai người liếc nhau một cái, lần thứ hai hướng Huyền Thiên lao đến, muốn bằng vào thân thể Bất Tử Bất Diệt, liều mạng với Huyền Thiên, sau đó ăn Huyền Thiên, cướp đoạt thế giới bổn nguyên.
Huyền Thiên cửu đại bổn nguyên hợp nhất, hóa thành hỗn độn bổn nguyên tấn công địch, kiếm quang vừa ra, ngang dọc triệu vạn dặm, đâm vào hư không vô tận. Thân thể hắn đứng bất động, nhưng một kiếm cũng không biết bao nhiêu triệu vạn dặm.
Minh Đế và Thần Hoàng hướng hắn phát động công kích, nhưng ngay cả bên người Huyền Thiên mấy triệu vạn dặm đều không tiến lại gần được.
Minh Đế ở dưới kiếm quang của Huyền Thiên không ngừng bị đẩy lùi. Thần Hoàng còn lại là trực tiếp bị diệt sát, sau đó lại xuất hiện, lại diệt sát.
Trong nháy mắt, Huyền Thiên đẩy lùi Minh Đế trên vạn lần, diệt sát Thần Hoàng trên vạn lần, nhưng hai người lại vẫn là sinh long hoạt hổ, nửa điểm khí thế yếu bớt lại cũng không có.
Xem ra, hai người này là Bất Tử Bất Diệt chi thân căn bản là tồn tại chém giết không được.
Bất quá, Huyền Thiên đang không ngừng đẩy lùi kích sát, trong lòng đã có lĩnh ngộ.
Hắn vẫn đều muốn sáng tạo một Vĩnh Sinh Tiên Giới, thế nhưng lại một điểm cũng không có manh mối, hiện tại thấy Thần Hoàng và Minh Đế Bất Tử Bất Diệt, trong lòng đã có điều cảm xúc.
Hắn lĩnh ngộ thế giới bổn nguyên, biết bất luận sự tình nào cũng đều là tương đối.
Có sinh, tức có tử.
Muốn sáng tạo Vĩnh Sinh thế giới, chí ít, phải đạt được thực lực hủy diệt Vĩnh Sinh trước đã, bởi vì, chỉ có hủy diệt sau đó mới có sống lại, sau hắc ám mới có quang minh.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Kiếm Nghịch Thương Khung
Tác Giả: EK
-----oo0oo-----
Chương 1896: Đại kết cục. (6)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Thần Hoàng và Minh Đế, chính là tồn tại Vĩnh Sinh, Huyền Thiên chỉ có hủy diệt bọn họ, mới có hi vọng sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới.
Huyền Thiên cầm trong tay Hiên Viên Thần Kiếm, trong lòng không ngừng suy nghĩ, đem kiếm thuật hóa thành cực hạn, lực công kích liên tiếp kéo lên, nhưng luôn luôn không thể đem Thần Hoàng và Minh Đế diệt sát được.
Rồi đột nhiên, trong lòng Huyền Thiên linh quang khẽ động, hắn nghĩ đến Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật, đó là kiếm thuật công sát đệ nhất.
Khi đó, Huyền Thiên là đem áo nghĩa chi lực và Cương Nguyên dung hợp, đạt được hiệu quả công kích mạnh nhất. Hiện tại Huyền Thiên thông minh sắc xảo khẽ động, nếu là thế giới bổn nguyên lực lượng cùng với nhục thân của hắn dung hợp, có thể có biến hóa gì hay không?
Thân thể Huyền Thiên tùy ý động, trong lòng nghĩ như thế, thân thể liền tự nhiên làm ra được.
Trong sát na, cửu đại bản nguyên chi lực cùng với nhục thân của hắn, lấy một loại phương thức kỳ diệu dung hợp, hóa thành một chiêu kiếm thuật cổ quái.
Huyền Thiên đâm ra một kiếm, tiền phương tựa hồ khắp bầu trời đều là kiếm quang, tựa hồ lại một đạo kiếm quang cũng không có, kiếm thuật có tướng lại như vô tướng, huyền diệu khó giải thích.
Chín đại bổn nguyên cùng với nhục thân của hắn hợp nhất, bổ ra kiếm quang không hề là hỗn độn kiếm quang, mà là một loại lực lượng kinh khủng Huyền Thiên đã từng vẫn không có cảm xúc đến được.
Trong sát na, Thần Hoàng và Minh Đế phát sinh tiếng kêu kinh khủng.
Huyền Thiên đánh ra một kiếm, Thần Hoàng và Minh Đế liền cảm giác được một cổ lực lượng kinh khủng, đã chặt đứt liên hệ giữa bọn họ và thế giới bổn nguyên.
Bọn họ sở dĩ Bất Tử Bất Diệt, là bởi vì cùng với thế giới bổn nguyên tương liên, thế giới tồn tại, bọn họ tồn tại, hiện tại liên hệ này vừa đứt, sẽ khiến bọn họ không hề Bất Tử Bất Diệt nữa.
- Thế tôn....! Cứu mạng....!
- Cứu ta a.... Thế tôn.....!
Thần Hoàng và Minh Đế kinh khủng kêu lớn, trăm triệu lần thật không ngờ tới, có một ngày bọn họ sẽ gần kề tử vong.
Hoa.....
Hầu như có kiếm quang xẹt qua, tựa hồ lại không có, Thần Hoàng và Minh Đế thân thể trong sát na phá vỡ thành hai nửa.
Lúc này đây, Minh Đế không hề đánh không hỏng, mà Thần Hoàng cũng không lại giết không chết nữa. Thân thể của bọn họ bị bổ ra, trong sát na hóa thành hai khối thể rắn, dường như núi đá, không có chút sinh mệnh nào, biến thành một bộ phận của thế giới.
- Lợi hại, vừa rồi một kiếm kia, ta công kích đề thăng tới hết sức, phá diệt tất cả, đó là lực lượng hủy diệt thuần túy, từ nay về sau, trên thế giới nhiều thêm một loại quy tắc, đó là quy tắc hủy diệt, lại là một kiếm kia, gọi là Đại Hủy Diệt Kiếm Thuật.....!
Huyền Thiên thu kiếm, nhìn Hiên Viên Thần Kiếm trong tay lòng có cảm xúc.
Trước hủy diệt, lại sáng tạo.
Cách sáng tạo Vĩnh Sinh Tiên Giới, Huyền Thiên tới gần một bước lớn.
Thần Hoàng, Minh Đế hủy diệt, thế giới này thiếu đi hai ngoại tộc này, tựa như bỏ đi được hai khối u ác tính, Huyền Thiên cảm giác được thế giới thanh tịnh hơn rất nhiều.
Hắn cùng với thế giới hợp nhất, có thể rõ ràng cảm ứng được thế giới biến hóa.
- Tiểu sư đệ.....!
Huyền Thiên đang muốn rời khỏi, đi trước Thần giới, đột nhiên, một đạo thanh âm hạo hãn vang lên.
Thanh âm này tựa hồ là từ bốn phương tám hướng truyền đến, hoặc như là trực tiếp vang vọng ở trong nội tâm của Huyền Thiên.
Điều này khiến cho Huyền Thiên cả kinh.
Thanh âm vừa rơi xuống, đột nhiên, một lão giả tóc bạc xuất hiện tại trước mặt Huyền Thiên.
- Ngươi là....?
Huyền Thiên kinh ngạc lão đầu tử phía trước, hắn dĩ nhiên từ trên người đối phương cảm giác được một tia uy hiếp.
Ngay cả Thần Hoàng, Minh Đế cũng bị chém giết, Huyền Thiên thật sự là nghĩ không ra, trên đời này dĩ nhiên sẽ có người đối với hắn tạo ra uy hiếp. Giờ khắc này, Huyền Thiên nhãn giới đột nhiên mở lớn hơn.
Sợ rằng, thế giới hắn đã từng nhìn đến, tương đối với Thiên Địa vũ trụ chân chính, còn rất nhỏ bé.
- Ngươi chính là Thế Tôn mà Thần Hoàng Minh Đế trước khi chết đã gọi lên?
Lão giả tóc bạc gật đầu.
Huyền Thiên kỳ quái mà nói:
- Đây là có chuyện gì? Ngươi thế nào là đại sư huynh của ta? Ai là sư tôn của chúng ta?
Lão giả tóc bạc mỉm cười, nói:
- Sư tôn họ Cổ tên Thần, nhân xưng là Bàn Cổ chí thánh, là đệ nhất nhân của vô tận vũ trụ, thế giới này, đó là do hắn sáng tạo, chín cỗ Thánh Đỉnh cũng là do hắn lưu lại, sau khi sáng tạo thế giới này, sư tôn từng có một hóa thân đến đây....!
- Họ Cổ? Cổ Đan Nguyên? Đan Nguyên Kiếm Đế?
Huyền Thiên kinh hô ra.
Lão giả tóc bạc gật đầu nói:
- Tiểu sư đệ, ngươi phản ứng rất không sai, trách không được sư tôn khích lệ ngươi, nói ngươi là một người thông minh nhất trong đám đệ tử của hắn. Tuy rằng hắn không giáo dục qua ngươi, nhưng ngươi trưởng thành, cũng so với tất cả mọi người đều phải nhanh hơn....
Huyền Thiên rốt cục minh bạch, vì sao Thần giới không có Đan Nguyên Kiếm Thần. Đan Nguyên Kiếm Đế dĩ nhiên chỉ là một hóa thân, tại thế giới này tồn tại qua một khoảng thời gian.
Trách không được Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật lợi hại như vậy, Huyền Thiên cho tới trình độ như bây giờ, đều có thể đủ mượn Cửu Chuyển Kiếm Đan Chi Thuật ngộ ra Đại Hủy Diệt Kiếm Thuật, chém giết Thần Hoàng Minh Đế.
Nguyên lai, sư tôn của hắn dĩ nhiên là vô tận vũ trụ đệ nhất nhân.
Huyền Thiên còn có trong kinh ngạc, lão giả tóc bạc đã mở miệng nói:
- Tiểu sư đệ, sáng tạo Vĩnh Sinh thế giới, đây là việc mà ngay cả sư tôn cũng đều muốn làm, đồng thời một mực nỗ lực, đi, ta dẫn ngươi đi gặp sư tôn.
- Được....!
Huyền Thiên gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hưng phấn, lóe sáng không gì sánh được.
KẾT THÚC
-----oo0oo-----
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba